Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Convert [ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼

[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 630 : Tiếu Tam Sinh Đã Ra Ngoài?


Thôn Thất Nhật xuất hiện dị biến. Đám người Đảo chủ chờ ở bên ngoài, mặc dù có chút lo lắng thế nhưng đây là chức trách. Tóm lại không thể mất mặt mũi.

Ba người Kinh Phong Vân, Mịch Linh Nguyệt và bà lão đều đang ở chỗ này.

Bọn hắn đều nhìn về phía lối ra, muốn nhìn xem Tiếu Tam Sinh có đi ra hay không, cũng muốn biết phía sau liệu có xuất hiện biến hóa lớn hay không. Mấy người đều cách rất xa, ăn ý chờ đợi.

Không ảnh hưởng lẫn nhau.

Mãi đến khi hai bóng người ra tới, bọn hắn sóng vai dắt tay đồng hành, khiến cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.

Tiếu Tam Sinh.

Hắn hào hoa phong nhã, nhẹ nhàng lắc cây quạt.

Bốn chữ Thiên hạ vô song phá lệ bắt mắt.

Bọn hắn còn muốn đi lên chào hỏi, thế nhưng hai người kia lại tan biến mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.

Đám người Mịch Linh Nguyệt nhìn thấy đối phương mỉm cười, còn có nhẹ gật đầu ra hiệu.

Dường như là đang tạm biệt.

"Hắn sao lại tan biến?" Thiếu nữ sau lưng bà lão hỏi.

Không người trả lời.

Bởi vì mọi người đều có vấn đề giống nhau. Cũng chính vào lúc này, Lý lão mới biết được Tiếu Tam Sinh tuyệt đối không phải là người mà hắn có thể trêu chọc.

---

Đảo nhỏ Cửu Lạc.

Trong núi có hai bóng người hiện ra.

Một người dáng vẻ thư sinh, một nữ tử báy đỏ.

Chính là hai người Giang Hạo nắm tay nhau tan biến. Vừa xuất hiện, Giang Hạo liền buông tay của đối phương ra, cũng không có ý mạo phạm.

Lúc này Tử Hoàn cũng bay đến bên trong tay của hắn.

Hắn dự định đến đảo Cổ Linh làm việc trước, sau đó lại quay về đảo Loạn Thạch. Dù sao còn cần tìm Nhiễm Huy, hỏi ý kiến của bọn hắn một chút. Nếu như đồng ý thì cũng có một chút chỗ tốt đối với hắn, từ chối cũng không có gì xấu.

Có một cái Tử Hoàn ở trên đảo, đi qua cũng thuận tiện.

Trước khi trở về, đương nhiên cần thu về. Tử hoàn kia có lực lượng của Hồng Vũ Diệp gia trì, không cần lo lắng việc bị phát hiện.

Không vội nhất thời.

Cũng không biết mấy người Nhiễm Huy có thể đợi được hay không.

Theo lý thuyết thì có khả năng, động tĩnh lớn lần này như vậy, bởi vì hắn nên chắc sẽ không có người nào dám động đến bọn hắn. Không chỉ như thế, người cho bọn hắn vé tàu, nhất định cũng có sắp xếp.

Ít nhiều cũng có thể dàn xếp lại.

Tại bến tàu của một tiểu trấn.

Giang Hạo tìm người phụ trách có tu vi cao nhất.

Là một vị phu nhân, tu vi Luyện Thần.

"Tiền bối." Đối phương khách khí nói.

"Đảo Cổ Linh cách nơi này xa không?" Giang Hạo hỏi.

Lúc đến, hắn có chú ý qua Cửu U, có Thiên Cực Ách Vận Châu làm bạn, cũng không lật nổi sóng gió gì. Nhưng mà một khi rời đi, nó sẽ sống động hơn lúc ở thôn Thất Nhật rất nhiều.

Xem ra cần tăng cường độ phong ấn lên.

"Có chút xa." Phụ nhân nói xong liền đưa bản đồ vùng biển ra.

Giang Hạo cũng không phải là một người hẹp hòi, để đối phương ra giá. Đối phương vô cùng hữu hảo mà đưa ra giá mười linh thạch.

"Giá cả mà tiểu hữu đưa ra đúng là hợp lý." Giang Hạo thu khí tức Phản Hư lại, ôn hòa nói. Nhưng mà hắn cũng không cầm bản đồ đi, sau khi nhìn qua nội dung liền trả lại.

Hắn hôm nay có mười ba vạn một ngàn linh thạch, bỏ ra mười khối cũng không đau lòng.

"Đúng rồi, nơi này có Cửu Nguyệt Xuân không?" Giang Hạo hỏi.

"Khiến tiền bối thất vọng rồi." Mồ hôi lạnh của phu nhân chảy ròng:

"Nơi này không có lá trà đắt như thế." Giang Hạo gật đầu rời đi.

Bảy ngày sau.

Giang Hạo đứng trên mặt biển, nhìn bị hòn đảo nhỏ bị sương mù vờn quanh, thở phào một cái.

Cuối cùng đã tới.

Một đường này có chút phiền toái.

Hòa Quang Đồng Trần dùng đến cực hạn, trên mặt biển thường xuyên có thân ảnh của hắn.

Nguy hiểm cũng còn tốt, dù sao con đường biểu hiện trên bản đồ cũng xem như là an toàn.

"Đảo này hình như còn lớn hơn đảo Loạn Thạch." Tiếng nói vừa dứt, bọn hắn đã đi tới trên bờ, xuất hiện ở trước thành trì.

"Cổ Phong Thành, phủ đệ của Cung phu nhân ở chỗ này." Giang Hạo nói ra.

Hồng Vũ Diệp cũng không gấp gáp, chỉ là nói:

"Nàng đưa toàn bộ phủ đệ cho ngươi rồi sao?"

"Theo lý thuyết thì là như thế." Giang Hạo gật đầu.

"Vào xem một chút đi." Hồng Vũ Diệp nói.

Sau khi đáp một tiếng, Giang Hạo liền bắt đầu xếp hàng vào thành.

Nơi này hình như khác với những chỗ khác, thủ vệ sâm nghiêm…

"Chu tiên sinh tại sao phải xếp hàng?" Ngoài Cổ Phong Thành, Chu Thâm đi trên đường lớn.

Bên cạnh hắn là một vị nam tử trẻ tuổi, người mặc quý phục hoa lệ, thoạt nhìn thân thế không tệ.

“Thần thiếu gia đúng là nhàn rỗi." Chu Thâm mỉm cười nói.

Lời nói của hắn bình thản không gợn sóng, nhìn không ra vui giận.

"Ha ha ha, khiến Chu tiên sinh chê cười rồi, chỉ là vừa rồi bị phụ thân gọi tới học tập tiên sinh." Nam tử chân thành nói.

Chu Thâm lắc lắc đầu nói:

"Con trai của Tông chủ Huyết Giao Tông, thân phận địa vị cao tới mức Chu mỗ không thể chạm, nào có thể dạy được."

Thần Trạm Chi liền vội vàng lắc đầu: "Chu tiên sinh nói đùa, ai không biết tiên sinh là môn sinh đắc ý của Lục tiên sinh, còn là người chấp chưởng viện thứ sáu. “Người như này nếu còn không thể dạy ta, vậy thì còn có ai có thể dạy?"

"Hả?" Sau khi Chu Thâm đi vào đội ngũ thì chân mày hơi nhíu lại.

Phía trước hắn có một vị nam tử, chỉ nhìn bóng dáng lại khiến cho hắn cảm thấy quen thuộc.

"Chu tiên sinh biết hắn?" Thần Trạm Chi có chút nghi hoặc.

"Đừng làm chuyện gì đắc tội với người ta." Chu Thâm nói.

Hắn cảm thấy mình có thể đã nhận lầm, sau khi do dự một chút, hắn hỏi người bên cạnh:

"Thuyền từ đảo Loạn Thạch xuất phát rồi sao?"

"Không có." Thần Trạm Chi cực kỳ hiểu rõ chuyện này:

"Còn cần một chút thời gian, đại khái nửa tháng."

"Vậy thì chắc là đã nhận lầm." Chu Thâm nói khẽ.

Chỉ là sau khi tới gần, càng cảm thấy giống, không, là giống như đúc.

Từ sau khi biết đến Tiếu Tam Sinh, hắn đã tốn không ít công phu dò xét. Hắn đã sớm hiểu rõ dáng vẻ và bóng lưng của đối phương.

Mà người trước mắt hoàn toàn ăn khớp với những gì hắn biết.

Sau khi lưỡng lự rất lâu, hắn vẫn tiến lên một bước, khách khí nói:

"Quấy rầy đạo hữu."



Giang Hạo đang nhìn bóng lưng của người trước mắt, lần thứ nhất quan sát tỉ mỉ thân hình của đối phương.

Dường như vô cùng cân xứng thuận mắt.

Chỉ là vừa nghĩ đến chuyện này, hắn sẽ vô thức nhớ tới lần đầu gặp mặt, cùng với hình ảnh đối phương tắm gội.

Cũng may hắn áp chế nhanh, một khi bị phát hiện sẽ dễ dàng gặp tai bay vạ gió.

Chợt hắn nghe thấy có người phía sau gọi hắn. Quay đầu nhìn lại, là một người trẻ tuổi, khí tức nội liễm, thần quang trong mắt nhẹ nhàng hiện ra.

Thật mạnh.

Nhưng tu vi mà đối phương biểu hiện ra chỉ là Phản Hư sơ kỳ.

"Đạo hữu gọi ta?" Giang Hạo bảo trì vẻ lạnh nhạt.

"Tại hạ Chu Thâm, thấy đạo hữu có chút nhãn duyên, tới để kết giao một chút." Chu Thâm khách khí nói.

"Tiếu Tam Sinh." Giang Hạo mở cây quạt ra, thản nhiên nói.

"Tiếu Tam Sinh?" Thần Trạm Chi có chút hơi kinh ngạc.

Hắn từng nghe qua cái tên này, được truyền tới từ chiếc thuyền kia. Nhưng mà không đúng cho lắm, thuyền kia còn chưa xuất phát, sao Tiếu Tam Sinh có thể ở đây được?

Giả mạo? Đây là suy nghĩ đầu tiên của hắn.

"Tiếu đạo hữu tới đây là muốn làm chuyện gì? Chu mỗ cũng coi như có chút quen thuộc với chỗ này." Chu Thâm nói.

"Phủ đệ của Cung phu nhân ở đâu?" Giang Hạo lắc cây quạt, hỏi.

"Cung phu nhân?" Thần Trạm Chi cực kỳ kinh ngạc:

"Nơi đó cũng không tiện tiến vào, hơn nữa mặc dù Cung phu nhân không còn là tiên sinh của Thiên Hạ Lâu, nhưng cũng là người cực mạnh, thế lực tích lũy không nhỏ một chút nào. Phủ đệ của nàng nghe nói cất giấu rất nhiều bảo vật, nhưng cho dù không người thủ hộ, cũng chưa từng có người nào dám cưỡng ép phá hư."

"Đến lượt chúng ta rồi." Phía trước đột nhiên truyền đến một giọng nói.

Giang Hạo đáp lại một tiếng, nói với Chu Thâm:

"Đạo hữu biết không?"

"Đương nhiên là biết." Chu Thâm cười gật đầu:

"Ta sẽ dẫn đường cho đạo hữu."

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 631 : Cho Nên Ngươi Còn Cảm Thấy Tiếu Tam Sinh Kỳ Quái Không


"Chính là chỗ này."

Phủ đệ dựa vào núi, ở cạnh sông, được bao phủ bởi trận pháp to lớn.

Linh khí nơi này nồng đậm, các phương đều có dấu vết trận pháp.

Núi non sông ngòi đều được đặc biệt điêu khắc qua, chất chứa uy lực lớn. Đúng là một chỗ ghê gớm.

Chu Thâm nhìn Tiếu Tam Sinh nói:

"Đạo hữu muốn làm gì?"

"Cung phu nhân là người như thế nào?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.

"Thủ đoạn cao minh, nắm giữ rất nhiều bí mật, bác học cổ kim." Thần Trạm Chi nói.

Cuối cùng hắn có ý tốt nhắc nhở:

"Danh tiếng của đạo hữu đúng là lợi hại, nhưng đối với Cung phu nhân mà nói thì chỉ thường thôi. Mặc kệ là thật hay giả, nàng đều có thể tìm ra. Đắc tội nàng không có chút chỗ tốt nào. Không chỉ như thế, vùng biển Thiên Hà còn có không ít người đang nhờ đối phương hỗ trợ. Thiên Hạ Lâu còn đứng cùng một chỗ với nàng, nói chọc giận nàng chính là chọc đến nửa vùng biển Thiên Hà cũng không quá đáng."

"Ảnh hưởng của Cung phu nhân đúng là rất lớn." Chu Thâm cũng nói.

Giang Hạo mỉm cười:

"Sao nghe ý của các ngươi, luôn cảm thấy Tiếu mỗ là một người thích gây phiền toái vậy."

"Đạo hữu nói đùa." Chu Thâm ôn hoà nói.

Thần Trạm Chi vốn muốn nói tới chỗ này không phải là muốn thử đi vào sao? Đây không tính là gây phiền toái?

Nhưng mà Chu Thâm không để cho hắn nói.

Hắn cũng đành thôi.

"Hai vị đạo hữu có chuyện quan trọng gì phải bận rộn hay không?" Giang Hạo hỏi.

"Cũng không có." Chu Thâm lắc đầu.

"Vậy có muốn đi vào ngồi một chút không?" Giang Hạo chỉ vào phủ đệ, nói.

Chu Thâm có chút ngoài ý muốn. Thần Trạm Chi càng không hiểu, nhắc nhở:

"Đạo hữu, tòa phủ đệ này cực kỳ đặc thù, Cung phu nhân đã chế tạo một vài thứ gì đó để thủ hộ. Biện pháp tiến vào phủ đệ chỉ có một, đóchính là cần chìa khoá. Hơn nữa chìa khoá nằm trong tay Cung phu nhân, không ai có thể cướp đi, trừ khi là nàng cam tâm tình nguyện giao ra."

Giang Hạo cũng không để ý tới bọn hắn nữa, mà là cất bước hướng về phía phủ đệ. Hắn lấy lệnh bài ra, cửa lớn chợt mở ra.

"Không tiến vào sao?" Hắn quay đầu lại hỏi.

Lúc này Thần Trạm Chi sững sờ tại chỗ, gương mặt đau rát.

Thậm chí có một loại xúc động muốn đâm xuyên tường.

Chu Thâm cũng cực kỳ kinh ngạc.

Hắ biết rất nhiều về nơi này, Cung phu nhân sao có thể giao lại quyền sở hữu nơi này được?

Hắn nói bóng nói gió để hỏi thăm một chút.

Đáp án nhận được, nơi này có thứ đối phương cần, cho nên Cung phu nhân liền đưa cho hắn. Hời hợt, không có bất kỳ khó khăn trắc trở gì.

Sau khi đi vào ngồi một hồi, hắn liền mang theo Thần Trạm Chi rời đi.

"Chu tiên sinh, đây là có chuyện gì?"

Thần Trạm Chi cảm thấy không thể tưởng tượng được nổi, trước đó hắn còn khinh thị đối phương.

Hiện tại hắn không còn dám người, trong lời nói thậm chí còn mang theo vẻ cung kính.

Người đương nhiên biết Cung phu nhân là người như thế nào, hiện tại Cung phu nhân lại giao phủ đệ của mình ra ngoài. Chuyện này là thế nào?

Tiếu Tam Sinh lợi hại như vậy?

Hơn nữa, người này rốt cuộc có phải là Tiếu Tam Sinh thật hay không?

"Không biết, nhưng mà tại hạ có chuyện quan trọng, xin lỗi không tiếp được." Tiếng nói vừa dứt, Chu Thâm liền biến mất tại chỗ.

---

Thiên Hà Danh Đảo.

Thiên Hạ Lâu.

Trong sân, Chu Thâm bước nhanh đi vào.

Thùng thùng!

Hắn nhẹ nhàng gõ cửa hai cái.

Kẽo kẹt!

Cửa lớn mở ra.

Đào tiên sinh bên trong ngồi xếp bằng, trong tay cầm một quyển sách.

"Làm sao lại trở về sớm như vậy?" Đào tiên sinh có chút tò mò hỏi.

"Có phát hiện." Chu Thâm cung kính nói:

"Quấy rầy Đào tiên sinh."

Đào tiên sinh để sách xuống, đứng lên nói:

"Là phát hiện gì?"

Thân hình hắn cường tráng, mang đến cho người ta một loại cảm giác cầm sách cũng chỉ là làm bộ.

"Tiếu Tam Sinh xuất hiện." Chu Thâm nói.

"Chiếc thuyền kia trở về rồi?" Đào tiên sinh thuận miệng hỏi.

"Vẫn chưa." Chu Thâm lắc đầu.

Đào tiên sinh mỉm cười, ngồi ở bên cạnh bàn trà, hiền hoà nói:

"Ngồi xuống, từ từ nói."

Chu Thâm nói tiếng cám ơn, mới cẩn thận ngồi xuống:

"Hôm nay học sinh đi tới Cổ Linh Đảo, gặp phải người giống Tiếu Tam Sinh như đúc, vì tò mò nên đã tiến lên bắt chuyện. Đáp án nhận được chính là Tiếu Tam Sinh. Phản Hư sơ kỳ, trong tay cầm Thiên Diện Bảo Phiến. Nhưng ta vẫn không chắc là thật, mãi đến khi đối phương muốn đến phủ đệ của Cung phu nhân."

"Hắn lấy ra lệnh bài của Cung phu nhân?" Đào tiên sinh hỏi.

"Đúng vậy." Chu Thâm gật đầu.

"Không kỳ quái, Cung phu nhân ở đảo Loạn Thạch, Tiếu Tam Sinh cầm lệnh bài của nàng tới Cổ Linh Đảo cũng là chuyện hợp tình hợp lý." Đào tiên sinh lấy chén trà ra, rót trà.

"Không kỳ quái?" Chu Thâm có chút ngoài ý muốn.

Như này còn không kỳ quái?

Không nhắc tới Cung phu nhân tại sao lại giao lệnh bài ra, chỉ là việc đi ra khỏi đảo Loạn Thạch thôi đã không có khả năng rồi.

Nếu như quả thật dễ dàng như vậy, Vạn Vật Chung Yên cần gì một năm mới mở ra một lần? Những người khác cũng không cần mua vé tàu?

Đào tiên sinh nâng chung trà lên, cười nói: "Tiếu Tam Sinh đi một mình sao?"

Nghe vậy, con người Chu Thâm co rụt lại.

Hai người, hắn nhớ rõ. Bọn hắn là hai người đồng hành, thế nhưng người còn lại là ai?

"Không nhớ rõ?" Đào tiên sinh nhấp miếng trà, nói:

"Cho nên còn cảm thấy kỳ quái không?"

Thấy Chu Thâm không nói lời nào, Đào tiên sinh chỉ chỉ chén trà, nói:

"Nói chút chuyện khác đi, chuyện của Tiếu Tam Sinh không cần để ý."

Tiếng nói vừa dứt, hắn đột nhiên sững sờ, dường như cảm nhận được cái gì.

---

Giang Hạo đi dạo phủ đệ, liền pha trà cho Hồng Vũ Diệp, sau đó rời đi.

Hắn cần phải đi mua sắm Cửu Nguyệt Xuân.

Phủ đệ của Cung phu nhân cũng không lớn, nhưng lại bao bọc sơn hà xung quanh.

Mà hắn đã nhìn thấy gốc cây kia, cây màu tắng, quả màu đỏ.

Chỉ là vừa mới rời khỏi phủ đệ, hắn đã cảm thấy Mật Ngữ Thạch Bản chấn động, xem xét là đêm nay tụ hội.

"Thế mà sớm như vậy?"

Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.

Nhưng mà cũng không có gì.

Đúng lúc có thể thử hỏi thăm chuyện Cửu U, không chỉ như thế cũng có thể nhìn xem chuyện tranh đoạt Tổ Long Chi Tâm đến bước nào nào.

Ngoài ra, còn có chuyện về Tiếu Tam Sinh.

Bản thân mình rêu rao như vậy, người chú ý đến hắn tất nhiên sẽ lưu ý đến Tiếu Tam Sinh.

"Liễu" nhất định sẽ nhận được tin tức.

Cho nên phải xử lý tốt thân phận của Tiếu Tam Sinh, chuyện này cũng không khó.

Chỉ cần Hồng Vũ Diệp ở bên cạnh hắn, đều sẽ không ảnh hưởng đến ấn tượng của Tỉnh.

Đủ cho hắn dựa thế.

Sau khi đi ra bên ngoài, Giang Hạo lấy Thiên Cực Ách Vận Châu và Cửu U ra, ngoài ra còn có lệnh bài của Cung phu nhân.

Cái phía trước cần hiểu rõ đại khái nguy hiểm, cái phía sau thì không biết có tồn tại bẫy rập hay không.

Xem tình huống trước mắt, Cửu U nguy hiểm hơn, cho nên…

"Giám định."

【 Cửu U: Cực hạn quỷ vật, là quỷ vật được hội tụ bốn phương từ thời kỳ viễn cổ, tại chỗ cực âm, lợi dụng Cực m Chi Thể dung luyện mà thành, dùng tinh thần làm thức ăn, không có chút linh trí nào, làm việc không thể dự đoán. Phong ấn lại có thể thử câu thông, tăng trưởng linh trí của hắn, từ đó thuần phục. E ngại Chân Long, cùng với hung vật đáng sợ hơn. 】

"Người của thời kỳ viễn cổ rảnh rỗi như vậy sao?" Giang Hạo thở dài.

Những người này không phải ngưng tụ Thiên Cực Ách Vận Châu thì chính là ngưng tụ Cửu U.

Sao không ngưng tụ mấy thứ có ý nghĩa một chút chứ?

"Không giới thiệu về uy lực, xem ra cần phải tự điều tra."

Năm đó Thiên Cực Ách Vận Châu cũng không có giới thiệu về uy lực.

Khi đó hắn chẳng thể nghĩ tới, thả Thiên Cực Ách Vận Châu ra, sẽ tùy tiện hủy diệt thiên địa một phương.

Toàn bộ Nam Bộ chính là khai vị.

Cũng may Cửu U không có uy lực bực này, ít nhất nó e ngại Thiên Cực Ách Vận Châu.

"Câu thông có khả năng tăng trưởng linh trí? Từ đó có cơ hội thuần phục?"

Chuyện này cũng có thể thử một chút, ít nhất có thể giảm bớt uy hiếp.

Thế nhưng…

Hung vật có linh trí cực hạn hay là hung vật không có linh trí cực hạn đáng sợ hơn đây?

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 632 : Nữ Ma Đầu Ghé Vào Bên Cạnh Thùng Gỗ


"Hai vạn mốt?"

Giang Hạo nhướng mày, cảm thấy mình không phải là đối thủ của lão giả trước mắt.

Phản Hư hậu kỳ.

Thực lực của người nơi này có chút cao.

Khiến người ta ngoài ý muốn.

Sau mấy lần cò kè mặc cả về sau, Giang Hạo dùng giá hai vạn mua một tiền Cửu Nguyệt Xuân.

Còn lại mười một vạn một ngàn.

Ngoại trừ linh thạch ra còn có một số đồ rải rác như là pháp bảo và đan dược…

Bởi vì người hắn tiếp xúc tại Thiên m Tông đều là Trúc Cơ và Kim Đan, cho nên giữ lại một chút phòng sau này cần đến.

"Các ngươi có thu pháp bảo không?" Giang Hạo hỏi.

"Phải xem chất lượng, cũng không phải cái gì cũng thu." Lão giả tức giận nói.

Người trước mắt có tu vi không thấp, ra tay cũng tương đối hào phóng, chắc là đối thượng giao dịch không tệ.

Giang Hạo suy tư một lát, nhắc nhở:

"Có lẽ tương đối quý trọng."

"Quý giá?" Lão giả cười hai tiếng, có chút ngạo nghễ nói:

"Nếu như nói người nào có lá gan lớn nhất tại đảo Cổ Linh, đó nhất định là Thiên Nguyệt Các chúng ta. Thứ mà những người khác không dám thu mua, chúng ta dám thu. Những người khác thu mua không nổi, chúng ta đều thu mua được. Đạo hữu chỉ cần có lòng, chúng ta sẽ thành tín thắng thị trường, không cần có bất kỳ băn khoăn nào."

"Có thu cái này không?" Giang Hạo lấy lệnh bài của Cung phu nhân ra rồi để lên bàn.

Lão giả sửng sốt một chút, có chút suy đoán, nhưng lại cảm thấy không có khả năng.

Hắn chợt mở miệng hỏi:

"Đây là?"

"Lệnh bài phủ đệ của Cung phu nhân, có lệnh bài chẳng khác nào có được quyền sở hữu phủ đệ. Nghe một vị Chu Thâm đạo hữu nói, chỉ có một cái chìa khóa nên chắc là ta cũng không có lý giải sai." Giang Hạo nói.

Bởi vì chỗ kia có chút lớn, cho nên hắn có chút lo lắng. Dù sao cũng không phải là của mình, hắn chột dạ.

Nhưng mà lần này trở về, hắn gần như sẽ không đến nữa, cũng sẽ không gặp mặt Cung phu nhân.

Ít nhất Tiếu Tam Sinh là như thế.

Cũng không cần quá lo lắng.

Nghe vậy, lão giả ngây ngẩn cả người.

"Phủ đệ của Cung phu nhân, chính là vị trí dựa vào núi kia?"

"Đúng vậy."

"Ha ha." Lão giả cười ha ha một tiếng, khí tức ôn hoà vui vẻ. Chỉ là, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, không còn ý cười, thần sắc nghiêm túc.

Sửa sang lại cách ăn mặc, còn thuận tay đẩy trữ vật pháp bảo bên cạnh qua.

Chỗ này chính là linh thạch mà Giang Hạo bỏ ra để mua Cửu Nguyệt Xuân.

Ngay sau đó, hắn đứng dậy hành lễ, cung kính nói:

"Tại hạ có mắt không tròng, va chạm đạo hữu, Cửu Nguyệt Xuân coi như là nhận lỗi. Hi vọng đạo hữu có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước. Để cho chúng ta thu mua lệnh bài phủ đệ của Cung phu nhân chẳng khác nào là chuyện đùa, hy vọng đạo hữu đừng nhắc đến nữa. Thiên Nguyệt Các chúng ta quá nhỏ, không chịu nổi."

Giang Hạo: "…"

Ta nghiêm túc mà.

Hắn chỉ ở lại chỗ này vài ngày, sau khi rời đi thì thứ này chẳng còn chút tác dụng nào đối với hắn cả.

Có thể đổi một ít linh thạch đương nhiên là không còn gì tốt hơn.

Đáng tiếc, việc này khó hơn dự đoán.

"Thật sự không cân nhắc một chút sao?"

Lão giả khom lưng càng thấp hơn.

Giang Hạo thở dài một tiếng, đứng dậy rời đi.

Hắn cũng không mang theo linh thạch, không muốn làm khó dễ đối phương.

Sau đó hắn lại đến mấy cửa hàng, hỏi thăm về phủ đệ của Cung phu nhân.

Kết quả, những người kia chỉ thiếu việc quỳ trên mặt đất cầu hắn.

Như thế xem ra, ảnh hưởng của Cung phu nhân đúng là rất lớn.

Phủ đệ của Cung phu nhân.

Giang Hạo đi đến trước cây Tịnh Tâm Quả, hắn dự định mang cây đi, bảy quả phía trên đã bị hắn hái xuống và phong ấn.

Đến lúc đó, hắn sẽ ăn ngay trước mặt Phong Hoa đạo nhân.

Ăn từng quả một.

Như thế chắc là có thể kích thích đối phương.

Trêu đùa hắn, tóm lại phải bỏ ra cái giá cao.

Sau khi dò xét đơn giản, xác định không có vấn đề gì, hắn thi triển Chưởng Trung Càn Khôn.

Sau một lát, cây quả biến thành hạt châu màu tím rơi vào trong tay hắn.

Từ khi học được Chưởng Trung Càn Khôn, hắn đã phong ấn rất nhiều thứ.

Tịnh Tâm Quả Thụ, trữ vật pháp bảo, Thiên Cực Ách Vận Châu, Cửu U, Thi Tâm, mảnh vỡ của Địa Cực Phệ Tâm Châu…

Nếu có một ngày, những vật này đột phá phong ấn, như vậy hắn thật sự chỉ có thể chờ chết.

"Không biết tu vi gì mới có thể chống lại nguy hiểm mà những vật này mang tới."

Hắn lắc đầu, sau đó đi tìm Hồng Vũ Diệp.

Thông báo chuyện đêm nay tụ hội.

Mà đối phương bảo hắn chuẩn bị nước tắm, cũng không thèm để ý đến việc có tụ hội hay không.

Trong đêm.

Trời đã hoàn toàn đen, Giang Hạo ngồi ở trước tấm bình phong, bắt đầu xem xét tình huống gần đây, tự hỏi một lần những chuyện cần chú ý, để ứng đối thật tốt trong tụ hội.

Lần này ra ngoài có thể nói là thu hoạch lớn trước nay chưa từng có, cũng cần tự hỏi nhiều chuyện hơn.

Cần chú ý nhiều hơn một chút.

Còn có một chuyện cực kỳ quan trọng, giả trang Tiếu Tam Sinh quá lâu, hắn cần phòng chuyện mình sẽ nói quá nhiều.

Soạt!

Tiếng nước truyền đến từ phía sau, Giang Hạo thở dài.

Vừa rồi hắn không chỉ chuẩn bị nước tắm, còn pha Cửu Nguyệt Xuân cho Hồng Vũ Diệp.

Chính mình…

Không uống.

Lại uống một lần, Sơn Hải Ấn chắc là sẽ tiến thêm được một bước, nhưng mà hiện tại đi vào thì không thích hợp cho lắm.

Hi vọng đối phương nhanh chóng tắm xong.

Đáng tiếc là, chờ đợi đến giờ Tý mà Hồng Vũ Diệp vẫn còn đang tắm.

Thỉnh thoảng sẽ còn trò chuyện hai câu cùng hắn, thật sự là một loại dày vò.

May mà không cần nhịn.

Tiếng nước nghe nhiều cũng không tiện.

Sau khi thông báo cho đối phương một tiếng, Giang Hạo liền vào bên trong Mật Ngữ Thạch Bản.



Sau tấm bình phong.

Hồng Vũ Diệp nhẹ nhàng lay cánh hoa trên mặt nước, tóc dài rơi xuống trước ngực, đong đưa trong nước.

Nàng nhẹ nhàng quay đầu, nhìn về phía thân ảnh mơ hồ phía sau bình phong, đôi mắt bình tĩnh không thấy gợn sóng.

Nàng cứ nhìn như vậy một hồi, sau đó xoay người, ghé vào bên trên thùng tắm, chậm rãi nhắm đôi mắt lại.

Dường như là đã mệt mỏi.

Chỉ là vừa mới nhắm lại, nàng lại vô thức mở mắt ra.

Sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía ấm trà bên cạnh, ngón trỏ trắng nõn chỉ về phía bên kia một cái.

Ổn định linh khí của nước trà.

Sau đó nàng mới thu tay lại, tiếp tục nằm sấp.

Đôi mắt khép lại lần nữa.

Lần này nàng không có tỉnh lại, chỉ là sau khi nàng rủ mắt xuống, một cỗ lực lượng bắt đầu khuếch tán.

Lực lượng này gạt bỏ tất cả khí tức, chỉ cần tới gần thì sẽ chạm đến cỗ lực lượng này, nghênh đón gió lốc.

Song khi lực lượng khuếch tán đến Giang Hạo, lại kiêm dung hắn vào bên trong.

---

"Có vấn đề gì trong tu luyện không?"

Trong khu vực công cộng, giọng nói của Đan Nguyên truyền ra.

Lần này cách lần tụ hội trước mới có một khoảng thời gian, đương nhiên không ai có trong vấn đề gì trong tu luyện.

Giang Hạo chưa từng mở miệng trong khâu này, nếu có một ngày mở miệng, không biết có thể ảnh hưởng đến ấn tượng vốn có của mình hay không. Cũng may là vấn đề tu vi đều có thể hỏi thăm Hồng Vũ Diệp.

"Có tin tức Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu hoặc là Chân Long không?" Đan Nguyên hỏi.

"Ta đã điều tra ở Nam Bộ." Quỷ Tiên Tử lên tiếng trước:

"Nam Bộ xuất hiện rất nhiều người của Vạn Vật Chung Yên, hơn nữa cường giả rất nhiều, cho đến trước mắt vẫn chưa xác định được mục đích chính xác của bọn hắn, thế nhưng có hướng đi đại khái. Là hướng về phía nam mà đi. Nếu như Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu xuất hiện thì sẽ như thế nào?"

Đám người Giang Hạo cũng rất tò mò về chuyện này.

Có Quỷ Tiên Tử đúng là tốt, có vấn đề gì nàng sẽ lập tức hỏi, cũng sẽ không có gánh nặng trong lòng.

Tụ hội không thể thiếu Quỷ Tiên Tử.

"Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, chủ yếu nhằm vào máu thịt. Một khi xuất hiện, chính là cấm khu sinh mệnh, khác với Thiên Cực Ách Vận Châu không thể không phòng ngự, Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu có khả năng tránh né và phòng ngự. Có thể tùy ý để nó khuếch tán khiến một phương lâm vào yên tĩnh, sinh linh diệt sạch."

"Nhìn như không nguy hiểm lắm." Quỷ Tiên Tử nói.

Đan Nguyên tiền bối cười nói:

"Bảy ngày, dưới tình huống không có bất kỳ thứ gì áp chế, Nam Bộ sẽ trở thành vùng đất tĩnh lặng."

Quỷ Tiên Tử: "…"

Nói cách khác, một khi bùng nổ, nàng nhiều nhất chỉ có thời gian bảy ngày.

Dù nhanh hơn nữa, cũng không thể thoát khỏi Nam Bộ chỉ trong bảy ngày.

Giang Hạo yên lặng, hắn đang do dự, không biết có nên chôn một cái Tử hoàn ở bên ngoài Nam Bộ hay không.

Hắn không thể trốn thoát được Thiên Cực Ách Vận Châu, nhưng Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu có xác suất trốn được.

Chỉ cần không phải là người đứng mũi chịu sào thì sẽ có cơ hội.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 633 : Cửu U Ở Chỗ Của Ta


Chôn Tử Hoàn là một điều kiện tất yếu.

Chỉ là không đủ vòng.

Con thỏ và Tiểu Li chiếm hai cái, Thi Giới dùng một cái, Hồng Vũ Diệp một cái, sân nhỏ một cái. Chỉ còn lại ba cái, một khi sử dụng một cái thì sẽ không thể sử dụng linh hoạt được nữa.

Có lẽ có thể suy tính một chút đến việc thu hồi Tử Hoàn từ chỗ Tiểu Li và con thỏ.

"Tại hải ngoại trước mắt không thấy Vạn Vật Chung Yên hành động, đại khái đã làm xong chuyện nên làm. Tổ Long Chi Tâm tạm thời cũng không có tiến triển mới, nhưng mà rất nhiều người đã bắt đầu hội tụ ở vực sâu biển lớn, không bao lâu nữa chắc sẽ có hành động mới." Liễu mở miệng nói.

Đan Nguyên gật đầu, nói với tất cả mọi người: "Còn nữa không?"

Thấy không ai mở miệng, Giang Hạo trầm giọng nói:

"Đảo Loạn Thạch có Chân Long."

Tiếng nói vừa dứt, những người khác có chút ngoài ý muốn. Lần này phát hiện ra Chân Long rồi?

"Tiểu hữu chắc chắn?" Đan Nguyên có chút kinh ngạc.

Giang Hạo gật đầu.

Tinh cũng nói: "Ta cũng nhận được tin tức, hải ngoại có Chân Long, thế nhưng không nghĩ tới là ở đảo Loạn Thạch."

Lúc này hắn vốn định nói thêm gì nữa, nhưng không có mở miệng.

"Tiểu hữu có thể suy nghĩ về chuyện thù lao, lần sau chắc là sẽ có kết quả." Đan Nguyên lại cười nói.

Giang Hạo chưa biết được mình muốn cái gì, cần phải suy nghĩ thật kỹ trước đã.

Mấy chuyện về Cửu U không cần phải hỏi Đan Nguyên tiền bối.

Tốt nhất nên dùng tại chỗ quan trọng.

Sau khi Đan Nguyên tiền bối không còn vấn đề gì, chính là khâu giao dịch của bốn người bọn họ.

Tinh giống như lúc trước, là người thứ nhất mở miệng:

"Tỉnh đạo hữu nói không sai, đúng là m Dương Trận, vậy thù lao liền giao cho Liễu đạo hữu đúng không?"

"Đúng." Giang Hạo gật đầu.

Đây là chuyện đã nói trước đó.

Liễu tạm thời cũng không cần cái gì, liền tạm để đó.

"Các ngươi có manh mối gì về Đốt tiên không?" Tinh hỏi.

Liễu suy nghĩ một chút rồi nói:

"Tra được một chút, chỉ biết cái này dùng để đối phó với quần tiên, mấy chuyện khác thì không rõ."

Tinh nhìn về phía Quỷ Tiên Tử.

Người kia nhún vai.

Sau đó, hắn lại nhìn về phía giếng.

"Nếu như ngươi không muốn chết thì không nên tới quá gần. Càng không nên để cho đốt tiên kích hoạt." Giang Hạo thuận miệng nói.

"Tỉnh đạo hữu có thể nói cụ thể một chút không?" Tinh hỏi.

Giang Hạo yên lặng. Không phải là không muốn nói, là Hồng Vũ Diệp chỉ nói những thứ này.

"Vậy các ngươi có manh mối gì về người mà ta muốn tìm chưa?" Quỷ Tiên Tử hỏi.

"Doãn Từ Trần?" Liễu suy tư chốc lát rồi nói:

"Có một chút tin tức, nghe nói hắn vào Sơn Hải Kiếm Tông."

"Sơn Hải Kiếm Tông?" Quỷ Tiên Tử có chút khó có thể tin nổi:

"Thiên phú của hắn lợi hại như vậy sao?"

Sơn Hải Kiếm Tông chính là Tiên môn, hơn nữa chiêu thu đệ tử cực kỳ nghiêm ngặt. Người có thể đi vào tông đều có tư chất không bình thường.

"Chuyện này thì không chắc, nhưng mà có tin tức nói, hắn mưu phản Sơn Hải Kiếm Tông, đã chạy nạn đến Nam Bộ. Quỷ Tiên Tử có khả năng thử tìm kiếm người Sơn Hải Kiếm Tông tại Nam Bộ, có lẽ có thể có một ít tin tức." Liễu cười nói.

"Được." Quỷ Tiên Tử gật đầu:

"Ta cần phải bỏ ra cái gì?"

"Cho ta chút thư tịch nguyền rủa là được." Liễu nói.

Quỷ Tiên Tử lập tức đồng ý.

Khâu giao dịch kết thúc, phía sau là khâu nói chuyện phiếm.

Giang Hạo đã chờ lâu rồi, lần thứ nhất có thứ để nói, hắn có chút chờ mong.

Không chỉ như thế, hắn muốn thử nhắc tới Cửu U, nhìn một chút xem có thể biết thêm được tin tức gì hay không. Nếu như thực sự không được, đến lúc đó sẽ nhìn lại một chút.

Nếu như quá hiểm, Đan Nguyên tiền bối sẽ giải đáp.

"Chỗ của ta ngoại trừ hành động của Vạn Vật Chung Yên ra thì không có chuyện gì khác. Huyền Thiên Tông cũng vô cùng an tĩnh, không khoa trương một chút nào, đại khái là sắp xuất hiện Đại Địa Hoàng Giả." Quỷ Tiên Tử nói.

"Chỗ của ta đúng là có không ít phát hiện." Tinh nhìn mọi người, nói:

"Lúc Minh Nguyệt Tông thăm dò bí phủ, phát hiện một di tích, ở bên trong biết được tồn tại của Đọa Tiên nhất tộc. Nói là bọn hắn ngưng tụ ra một quỷ vật, quỷ vật này ảnh hưởng đến sự cân bằng của vạn tộc. Đại Địa Hoàng Giả đã mang theo vô số cường giả mạnh mẽ đánh tan Tiên tộc lúc ấy."

"Thứ gì mà có thể dẫn đến trận chiến bậc này?" Quỷ Tiên Tử hỏi.

Hỏi rất hay, Giang Hạo trong lòng tán dương Quỷ Tiên Tử một câu. Bởi vì hắn cảm thấy lời này tương đối quen tai.

Nhưng mà hắn chủ động đặt câu hỏi lại không thích hợp.

"Cửu U." Tinh nói nghiêm túc:

"Nghe nói Cửu U bị phong ấn ở hải ngoại, có Chân Long thủ hộ." Nói xong hắn nhìn về phía Giang Hạo.

Những người khác cũng vô thức trông qua. Bởi vì vừa rồi "Tỉnh" phát hiện Chân Long tại hải ngoại, như vậy là không phải…

Có lẽ chỉ là trùng hợp, nhưng mà khó tránh khỏi việc khiến cho người ta suy nghĩ nhiều.

Lúc này ngay cả Đan Nguyên đều nhìn về phía Giang Hạo, cũng rất tò mò.

Đối mặt với tầm mắt của mọi người, Giang Hạo cũng có chút bất đắc dĩ.

Không nghĩ lại nhận được tin tức về Cửu U ở trong này, lại khiến cho chính mình bại lộ ra ngoài. Chỉ trong tích tắc suy nghĩ, hắn lập tức lên tiếng:

"Cửu U bị ta mang đi rồi."

Chuyện không có cách nào khác, Cung phu nhân ở ngay đảo Loạn Thạch. Nếu như đối tượng giao dịch của Đan Nguyên tiền bối tới đó, nhất định có thể hỏi tường tình.

Mà người bên trong tụ hội đều biết Tiếu Tam Sinh có liên quan đến hắn. Cho nên… không bằng thẳng thắn.

Tinh: "…"

Đan Nguyên lại cười nói:

"Tỉnh tiểu hữu đúng là có duyên với mấy thứ như này."

Quỷ Tiên Tử cũng cảm thấy như vậy, Thiên Cực Ách Vận Châu ở chỗ của đối phương, hình như còn biết Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu ở đâu, bây giờ lại thêm một Cửu U nữa.

Một thứ có thể làm cho vạn tộc đại chiến, không cần nghĩ cũng biết là một hung vật ghê gớm. Nhưng mà nàng vẫn có chút tò mò nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối:

"Cửu U đáng sợ như nào?"

Giang Hạo chỉ chờ vấn đề này, hỏi thăm mấy lần đều không thể biết rõ thực lực của Cửu U. Không biết Đan Nguyên tiền bối có thể cho ra đáp án hay không.

Những người khác cũng nhìn về phía trên cùng.

Đan Nguyên yên lặng chốc lát, nói:

"Ta cũng biết rất ít chuyện liên quan tới Cửu U, nhưng mà có một chút ghi chép, có lẽ có thể tham khảo một chút."

Đám người Giang Hạo yên tĩnh lắng nghe.

"Tiên tộc nổi giận, có thể nhìn thấy Cửu Châu một vực, thân ảnh màu đỏ hiện ra trong bầu trời đêm, sinh linh e ngại nhưng không thấy nguy hại, ngày qua ngày. Sau chín ngày, ánh sáng không còn." Đan Nguyên tiền bối nói khẽ:

"Ngày thứ mười, có người đi qua, thấy xác chết khắp nơi, không người còn sống. Trong đó bao gồm rất nhiều tông môn mạnh mẽ, tất cả đều chết trong vô hình. Chắc là kiệt tác của Cửu U."

Giang Hạo: "…"

Sau chín ngày, ánh sáng không còn? Sinh linh một phương sẽ không còn nhìn thấy mặt trời mọc sau ngày thứ chín?

Chín ngày, chỉ cần nằm ở bên trong phạm vi thì sẽ chết đi trong vô thức?

Dùng tinh thần làm thức ăn, dùng tinh thần làm công kích, khó mà tìm kiếm? Khó trách lại phải đánh giết, nếu tiếp tục như vậy, Tiên tộc muốn giết ai thì giết.

Cảm nhận được sự đáng sợ của Cửu U, Quỷ Tiên Tử lần nữa nhìn về phía Tỉnh. Trong lúc nhất thời, nàng cảm thấy ở lại Nam Bộ thật sự là nguy hiểm.

Nếu Nam Bộ đã có nàng, tại sao còn để Tỉnh xuất hiện?

"Tỉnh tiểu hữu dự định xử trí Cửu U như thế nào?" Đan Nguyên hỏi.

Cửu U quá đáng sợ, những người này để ý là chuyện đương nhiên.

Như vậy, hắn nên trả lời như thế nào đây? Giang Hạo vừa suy nghĩ vừa nói:

"Để cùng một chỗ với Thiên Cực Ách Vận Châu."

Để cùng một chỗ với Thiên Cực Ách Vận Châu? Vậy chính là đặt ở Thiên m Tông?

Giao cho Giang Hạo Kim Đan kia?

Quỷ Tiên Tử rất là tò mò, Giang Hạo kia có biết mình đang nhận lấy thứ gì không?

Những người khác mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng không nói gì.

Nếu người kia đã cầm Thiên Cực Ách Vận Châu, lại thêm một Cửu U cũng không quan trọng.

Dù sao Cửu U cũng không khoa trương bằng Thiên Cực Ách Vận Châu.

Thế nhưng, sau này vẫn nên ít tới Thiên Âm Tông thì hơn.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 634 : Nữ Ma Đầu: Tiến Vào Bao Lâu Rồi


Tinh có chút ngoài ý muốn, hắn nghĩ tới một tầng ý tứ khác, đó chính là Cửu U bị phong ấn.

Mọi người đều biết trạng thái của Thiên Cực Ách Vận Châu.

Đặt chung một chỗ, đó chính là trạng thái giống nhau.

Sau khi d dự một chút, hắn nói rõ tường tình.

Giang Hạo nghe xong, mới biết được lai lịch của Cửu U. Đọa Tiên tộc ngưng tụ, Nhân Hoàng ra tay, Thiên Linh tộc trấn áp, Chân Long trông coi.

Đãi ngộ như thế, Cung phu nhân có thể lấy ra, đúng là vận khí. Hoặc là như nàng nói, có người làm suy yếu phong ấn nên mới cho nàng cơ hội.

"Tinh" nói xong, Giang Hạo thấy những người khác không có ý định mở miệng, liền trầm giọng nói:

"Hải ngoại có người lấy tín vật tiên sinh của Cung phu nhân đi, Thiên Hạ Lâu chắc là sắp nghênh đón một đợt sóng gió."

"Hải ngoại Thiên Hạ Lâu?" Quỷ Tiên Tử có chút kinh ngạc nói:

"Lâu này có lai lịch rất lớn, nghe nói có liên quan đến một vị tiền bối ẩn thế của Thiên Văn Thư viện."

"Đại tiên sinh của Thiên Hạ Lâu đúng là tiền bối ẩn thế của Thiên Văn Thư viện, nhưng không ai biết rõ là vị nào. Nghe nói hắn rời khỏi Thiên Văn Thư Viện, là bởi vì lý niệm không hợp." Liễu lên tiếng.

"Lúc ở Minh Nguyệt Tông, Thiên Văn Thư Viện cũng nói bọn hắn có một vị Đại tiền bối ở nơi đó, còn đang tìm kiếm. Không biết có phải là cùng một người hay không." Quỷ Tiên Tử nói.

Giang Hạo yên lặng, cảm thấy Quỷ Tiên Tử liên tưởng quá bất hợp lí.

Nhưng mà Thiên Hạ Lâu đúng là rất cao minh.

"Đúng rồi, Cung phu nhân biết được rất nhiều thứ, chuyện liên quan tới Phong Hoa đạo nhân và Vạn Vật Chung Yên, nàng có lẽ sẽ hiểu rõ hơn." Liễu đột nhiên nói.

Giang Hạo biết những lời này là đang nói với hắn.

"Hải ngoại bởi vì Tổ Long Chi Tâm chắc là xuất hiện không ít chuyện đúng không?" Quỷ Tiên Tử hỏi.

"Đúng là có không ít chuyện." Liễu gật đầu, suy tư chốc lát rồi nói:

"Hình như có người muốn mạo hiểm tiến vào vực sâu biển lớn nhìn một chút, sau đó triệu hoán Tổ Long Chi Tâm. Bọn hắn đều muốn lấy được Tổ Long Chi Tâm, nhưng lại không biết Tổ Long Chi Tâm rốt cuộc là cái gì. Thật ra không loại trừ khả năng người Thánh Đạo cũng tới, gần đây ta phát hiện một số người Thánh Đạo ẩn hiện. Ngoài ra, chính là danh tiếng của Tiếu Tam Sinh truyền rất xa, theo lời kể thì một số kẻ đối địch với hắn đang chờ hắn ra khỏi đảo Loạn Thạch. Nhưng mà, ta gần đây nghe nói hắn chẳng biết từ lúc nào đã đi ra khỏi đảo Loạn Thạch rồi. Chắc là không bao lâu nữa, người nhằm vào hắn sẽ xuất hiện." Nói xong, Liễu nhìn về phía Tỉnh. Không chỉ có hắn, Tinh và Quỷ Tiên Tử cũng là như thế.

Mọi người đều biết, Tiếu Tam Sinh không thoát khỏi liên quan với Tỉnh. Giang Hạo đã đoán được trước tình huống này, chỉ là tin tức của Liễu đúng là nhanh. Hắn vừa mới đi ra không được bao lâu, đối phương đã biết được.

Chuyện này cũng nói lên năng lực của Liễu tại hải ngoại không nhỏ. Sau một hồi trầm mặc, hắn liền chậm rãi mở miệng:

"Tiếu Tam Sinh cũng có thể là ta."

Có ý gì?

Mọi người nghi hoặc.

Giang Hạo cũng không nói rõ, cũng có thể phải, cũng có thể không phải. Như thế sẽ không có ảnh hưởng quá lớn.

Lúc thực lực yếu sẽ không phải, lúc có Hồng Vũ Diệp gia trì thì chính là hắn.

Như này sẽ không khiến cho người ta sinh nghi. Dù cho bọn họ có nghi ngờ thì cũng không ngại, có Hồng Vũ Diệp gia trì, bất kỳ uy thế gì đều là chân thực.

Không sợ hiện thực thăm dò, chuyện cần lo lắng là tụ hội, cùng với lúc tại tông môn, chỉ có thể dựa vào chính mình.

"Tỉnh đạo hữu gần đây muốn làm gì?" Quỷ Tiên Tử hỏi.

Nghe vậy, Giang Hạo cảm thấy Liễu chắc đang thầm khen hỏi hay ở trong lòng. Trầm mặc một lát, hắn mới nói:

"Đi quan sát vực sâu biển lớn một chút." Hắn không vì Tổ Long Chi Tâm, mà là vì Thương Uyên Long Châu.

"Tỉnh đạo hữu cũng hứng thú với Tổ Long Chi Tâm?" Tinh hỏi.

Giang Hạo khẽ lắc đầu.

Tổ Long Chi Tâm như thế nào cũng không có quan hệ gì với hắn, không chỉ là bản thân hắn, mà Hồng Vũ Diệp cũng như thế.

Lần này, mọi người trò chuyện rất lâu.

Liễu còn nói đến Hải La Thiên Vương, nói là rất nhiều người muốn biết vị Thiên Vương này muốn làm gì. Có người cảm thấy hắn đã hóa điên, có người cảm thấy Hải La Thiên Vương đang ngưng tụ chi ý cao hơn.

Phần nhiều hơn chính là, muốn đi giáo huấn Hải La Thiên Vương một chút.

Mà Tinh thì nói, người của Hạo Thiên Tông đã đuổi tới Nam Bộ, hiện tại chắc là đang tìm Thượng An đạo nhân. Quỷ Tiên Tử biểu thị nàng gần đây luôn cảm thấy có cường giả bí ẩn đến, không biết có phải là Hạo Thiên Tông gây họa hay không.

---

Phủ đệ Cung phu nhân.

Trước tấm bình phong, Giang Hạo chậm rãi mở mắt ra.

Lần tụ hội này không ngắn, cũng nghe được không ít chuyện.

Thu hoạch được không ít, nhưng chuyện có ích trong đó đại khái cũng chỉ có Cửu U và người muốn nhằm vào Tiếu Tam Sinh.

Giang Hạo không nghĩ ngợi thêm, bắt đầu lấy sách vở ra ghi lại nội dung tụ hội.

Chỉ là lúc vừa mới muốn động bút, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó. Bản thân mình tiến vào tụ hội lúc Hồng Vũ Diệp đang tắm, nói cách khác…

Hắn vô thức quay đầu nhìn lại, muốn biết đối phương đã rời đi hay chưa.

Bình phong có thể che chắn ánh mắt, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một chút hư ảnh. Giữa mơ hồ, hắn thấy bên thùng tắm có bóng người nằm sấp.

"Còn chưa đi ra sao?"

Sau khi do dự một chút, Giang Hạo nhẹ giọng kêu: "Tiền bối?"

Đáp lại hắn chính là an tĩnh.

Chờ đợi trong lát, Giang Hạo đứng dậy đi ra phía sau màn hai bước:

"Tiền bối?"

Vẫn không có người đáp lại.

"Ta tiến vào đây."

Tiếng nói vừa dứt, hắn vòng qua bình phong. Đập vào mắt là cánh tay trắng như tuyết của một vị nữ tử đang đặt ở trên thùng tắm, mà gương mặt nàng đang gối nơi cánh tay, chìm vào giấc ngủ.

Một chút tóc đen rơi xuống bên ngoài thùng tắm, lắc lư theo hô hấp.

"Ngủ thiếp đi rồi sao?"

Lần này, hắn có thể nhìn thấy rõ hô hấp của đối phương, cũng không lo lắng gì.

Hắn vốn định lui ra ngoài, đột nhiên nhìn thấy ấm trà. Trước đó quên uống Cửu Nguyệt Xuân, hiện tại đi uống một chén chắc là không có gì đâu?

Lưỡng lự một chút, hắn liền đi tới.

Bộ pháp rất nhẹ, căn bản không nghe thấy âm thanh. Chỉ trong hô hấp, hắn đã đi tới một bên ấm trà, phát hiện nước trà vẫn còn duy trì trạng thái tốt nhất, khiến cho hắn vô cùng mừng rỡ.

Chỉ cần uống một chút, Sơn Hải Ấn chắc là có thể có thêm một chút uy lực.

Vừa mới đưa tay ra, hắn liền vô thức nhìn về phía nữ tử bên cạnh. Vụng trộm tiến vào, đương nhiên lo lắng đối phương sẽ tỉnh lại, hoặc là sớm đã mở mắt nhìn hắn.

Sự thật chứng minh, đối phương vẫn còn ngủ say.

Giang Hạo thở phào, Giang Hạo liền muốn châm trà.

Chỉ là lúc thu hồi tầm mắt, đột nhiên nhìn thấy tấm lưng trắng nõn như ngọc, hắn lại vô thức nhìn về phía ngực. Trong lúc nhất thời, hắn nhìn rõ cảnh tượng bên cạnh không sót một chút nào.

Giang Hạo lập tức cảm thấy mình như nhận phải trùng kích.

Lúc này, tóc dài đang lay động ở trong nước, dường như có cái gì đó như ẩn như hiện.

Tầm mắt hắn cũng vô thức chuyển động theo. Khi thấy rõ tất cả, hắn mới lập tức lấy lại tinh thần.

Dưới hoảng sợ, hắn nhắm mắt, cố gắng tĩnh tâm.

Không nên vậy, dùng tâm tính của ta, không đến mức như thế.

"Do Cổ Độc hay là do Mị thuật?”

Giang Hạo không biết nữa, việc cấp bách vẫn là phải châm trà, uống Cửu Nguyệt Xuân.

Lúc này, nước động.

Giang Hạo kinh hãi, mở mắt nhìn qua.

Thân thể không dám nhúc nhích. Cũng may Hồng Vũ Diệp chỉ là động đây, nghiêng người về phía hắn, cũng không tỉnh lại.

Thấy thế, Giang Hạo ngây ngẩn cả người. Tình cảnh này khiến hắn nhớ tới lần đầu gặp mặt.

Chỉ trong mấy hô hấp, Giang Hạo phát hiện mình nhận phải Mị thuật cực lớn.

Chỉ là không được bao lâu, hắn cảm nhận được một tầm mắt.

Hắn vô thức nhấc lông mày, liền nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của Hồng Vũ Diệp đang nhìn hắn.

Xong rồi…

Nếu như vì vậy mà chết, hắn thực sự không cam lòng. Hắn thế mà lại phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy.

Mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng hắn, hắn nhanh chóng nghĩ đến đủ loại lý do. Sau đó, hắn cố giữ vẻ bình tĩnh, nói:

"Vãn bối chỉ là tiến vào châm trà."

Hồng Vũ Diệp quay người lại, nhìn Giang Hạo, vẻ mặt bình tĩnh không nhìn thấy cảm xúc:

"Tiến vào bao lâu rồi."

------
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back