- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 588,384
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
Đại Tiểu Thư Và Tên Trầm Cảm.
21.
21.
Đột nhiên từng nụ cười ,nét mặt , dáng vẻ của nàng hiện ra trong đầu cậu.
Có lẽ lần này cậu không thể lừa dối bản thân mình được nữa, cậu đã cảm nắng nàng.
Lần đầu tiên biết yêu, biết nhớ nhung và có những cảm xúc lạ kì.
Thế nhưng cậu đâu biết rằng một khi đã đâm đầu vào thì khó mà dứt ra.
Cậu cũng chả quan tâm gì nhiều, yêu thì yêu thật đấy thế nhưng cậu đâu xứng đâu người ta là tiểu thư còn cậu chỉ là một tên khố rách áo ôm mà thôi.
Thực tế luôn biết cách giết ch*t trái tim nhỏ bé của chúng ta một cách tinh tế nhất.
Ngồi một hồi thì trời cũng tối nên cậu đi vào trong , cậu đang suy nghĩ không biết ai sẽ đưa đồ ăn hay mua gì cho mình nữa.
Đói thật đấy nhưng trong bệnh viện thì làm gì có canteen , cậu thở dài buồn bã.
8h tối rồi mà vẫn không thấy ai , cậu đoán rằng hôm nay lại phải ôm cái bụng đói đi ngủ rồi.
9h tối rồi, chẳng nhẽ cậu phải ôm cái bụng đói rồi đi ngủ sao .
May thay vừa hết dòng suy nghĩ thì tiếng cửa được mở ra, là một người đàn ông mặc vest đen trên tay có cầm thêm chút đồ ăn, có vẻ là cháo và hoa quả.

Tôi đi đây.
Anh Dương: Cảm ơn , chào anh.
Khi người kia vừa đi khỏi cậu liền nhanh tay mở nắp bát cháo ra dù hơi nhức tay .
Mùi cháo thịt thơm ngon khiến cậu thèm khát vô cùng, cậu nhanh chóng lấy thìa rồi múc từng thìa lên thổi lẹ để còn ăn.
Ngay miếng đầu tiên cậu đã vô cùng sung sướng vì sự ngon miệng của nó .
Miếng thứ hai, miếng thứ ba, miếng thứ tư, miếng thứ năm và rồi tô cháo được cậu xử lí sạch sẽ ngay sau đó.
Có thể nói cậu nghèo hèn và đối với người khác thì hàng động liếm bát là quá mất vệ sinh và rất ngại nhưng họ đâu biết một bữa ăn hoàn chỉnh này cậu kiếm đâu ra.
Lâu lắm cậu mới có thể ăn ngon như này.
Ăn xong cậu thu dọn đồ gọn gàng lại rồi nằm lên giường, mùi cháo thơm phức vẫn khiến cậu có chút thèm thuồng .
Hết ý tưởng rồi
