Đáng ghét thật đấy, cậu ta cứ làm nàng phải hứng lên mới chịu được hay sao?
Vốn dĩ nàng luôn mang suy nghĩ khinh rẻ cậu nhưng không ngờ bấy lâu nay nàng hiểu lầm cậu.
Hiểu lầm về con người, hiểu lầm về tính cách và tâm hồn của cậu.
Nàng khựng lại với vẻ mặt thất thần nhưng trong lòng hiện đã mang một cảm giác gọi là yêu là thích.
Tất nhiên cảm giác đó không quá rõ ràng nhưng cũng ấn định rằng nàng có cảm tình với cậu.
Cậu thấy nàng im lặng từ nãy giờ liền nhân cơ hội thoát khỏi nơi đây, ấy thế đâu có được , cậu quên mất nơi đây ai làm chủ.
Vừa mới vùng vằng được vài cái liền bị nàng chặn môi, cậu cứng đờ cả thân thể.Như có ai sai khiến , cậu nhắm mắt thả lỏng cơ thể mà đón tiếp nụ hôn với vị ngọt như kẹo của nàng.
Bàn tay nàng không ngừng lần mò xuống phía dưới, vuốt ve từ bụng cho tới cổ.
Có lẽ cậu sinh ra là để làm say tình các cô gái vì nhìn tổng quát cậu chẳng khác nào con trai cả , với gương không góc ch*t thì đích thị đây là chồng tương lai của ai đó rồi.
Nàng mạnh bạo dùng một tay nắm lấy cổ cậu ( như kiểu bạo lực í) , tay còn lại không ngừng động chạm khiến cậu đỏ mặt.
Phía dưới nàng vốn đã rỉ nước , nó ham muốn, muốn cây côn thịt ấm nóng kia đâm vào , đâm cho thoả mãn thì thôi.
Nàng cọ xát cô bé với cậu bé của cậu nhưng đột nhiên cậu kêu lên tiếng.
Cậu sợ hãi lắc đầu, thoát khỏi cơn mê mụi để tránh tiết lộ bí mật.
Ánh Dương: Xin cậu làm ơn tha cho tôi, xin cậu đừng đừng làm vậy tôi sợ.
Nàng nhếch mép cười , cái tên ngốc này tưởng nàng còn ngây ngốc mà không biết cậu giấu gì sao?
Nếu thấy ghê tởm có lẽ nàng đã không để ý rồi.
Ghé lỗ tai , nàng nói nhỏ.Hoàng Linh: Hừmmmmm cậu giấu gì sao?.
Ánh Dương: A!
Đâu đâu có tôi.....
Hoàng Linh: Tôi sao?
Có phải cậu đang giấu thứ làm tôi mê mệt?.
Ánh Dương: Cậu nói vậy là sao?
Cậu....
Hoàng Linh: Ha cái bí mật đó tôi là người đầu tiên khám phá nó , baby i want you.Ôi thôi !
Vậy là cậu biết mình xong đời rồi , liệu nàng sẽ làm gì với cậu đây?
Cho cả trường biết cậu là con quái vật à ?
Hay nàng sẽ hành hạ, ghê tởm cậu?
Nghĩ đến đây giọt lệ đã đọng trên hàng mi , chúng chất đầy rồi tuôn ra.
Cuộc đời cậu chưa đủ cay đắng,éo le hay sao mà bây giờ cậu lại phải sống trong nỗi sợ, tủi thân nữa.
Ánh mắt cậu thất thần , buông thả hết mọi thứ để nàng muốn làm gì thì làm , cậu giờ đây vô hồn rồi.
Nàng biết chứ , tên ngốc này lại một lần nữa chạm vào con tim nàng rồi.
Nàng thấy một sự thuần khiết trong cậu.
Nàng vội bước xuống khỏi người cậu, không chậm không nhanh nằm xuống cạnh cậu.
Vòng tay nàng ôm lấy cái con người vô hồn , cái con người mang trong mình nhiều khổ đau chốn trần gian .
Tim cậu như được sưởi ấm , nàng đến như ánh nắng, như thần tiên xoa dịu đi những nỗi đau vốn có .
Tua đến lúc cậu xuất viện, khỏi hoàn toàn nha.....Thứ bảy , 8h tối, dòng người đông đúc dưới ánh đèn đường tạo nên một khung cảnh đẹp.
Nàng diện đồ đi cà phê vì có hẹn với cô bạn thân , chẳng qua vì nàng chán quá vả lại ở nhà đâu có ai chơi cùng.
Cả hai nàng tiểu thư đã có mặt tại quán cà phê nằm đối diện khu mua sắm , cậu nhân viên đang đứng chờ hai nàng chọn đồ bỗng làm nàng thấy quen quen.
Hình như cái mùi hương thoải mái này , mái tóc, thân hình này là cậu.
Nàng kéo cái khẩu trang xuống thì chuẩn luôn.
Mình bí ý tưởng rồi, mọi người cho mình xin cái gợi ý ạ.
Mình bận học nên viết sẽ không được dài và hay nên mong mọi người thông cảm ạ.
Sắp Tết mình sẽ dành nhiều thời gian hơn nhé.Chap sau là chap riêng biệt, ngoại lệ nha tại chap này mình suy nghĩ khác nên không viết H .
Xin lỗi mọi người nhiều ạ, mọi người thấy không hay hay không thích chỗ nào thì cmt để mình sửa ạ


.