Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 400: Chương 400



Sau khi cúp máy, các nguyên thủ quốc gia đó bắt đầu nghi ngờ bản thân. Lúc đầu, họ cho rằng ‘trao đổi một đối một’ là một giao dịch bất công, Hoa Quốc muốn lợi dụng cơ hội. Nhưng sau khi kết thúc cuộc gọi, họ lại có cảm giác như mình đang được Hoa Quốc ‘hỗ trợ xóa đói giảm nghèo’?

Tuy nhiên, nghĩ đến tầm quan trọng của nhiệt hạch kiểm soát, họ cũng cảm thấy dù nói là ‘hỗ trợ xóa đói giảm nghèo’ thì cũng không quá khó nghe. Xét về khách quan, đây cũng gần với sự thật.

Nhưng dù hiểu là vậy, để các quốc gia này đem công nghệ cốt lõi của mình ra đổi, đúng là chẳng mấy ai dám. Vì thế, nhiều nguyên thủ quốc gia tự tổ chức một hội nghị, nội dung chính là bàn cách cấm vận Hoa Quốc. Họ dự định thông qua việc cắt đứt thương mại với Hoa Quốc để ép buộc nước này công khai công nghệ.

Những quốc gia đó đã đánh giá thấp Hoa Quốc.

May

Hoa Quốc phớt lờ những động thái nhỏ nhặt đó trên trường quốc tế, dồn toàn bộ sức lực vào việc xây dựng các nhà máy điện nhiệt hạch kiểm soát. Vì tính đặc thù của nhiệt hạch kiểm soát, việc chọn địa điểm xây dựng vẫn được giao cho các nhà khoa học lão làng của Viện nghiên cứu Kỹ thuật hạt nhân thuộc Viện Khoa học Công nghệ.

Các nhà khoa học của Viện nghiên cứu đã dựa trên yếu tố cung cấp ‘chất làm mát’ để đưa ra phương châm xây dựng gồm mười hai chữ: ‘Xây gần nguồn nước, tránh xa khu dân cư, đảm bảo ổn định’. Dựa vào hai lưu vực sông lớn trong nước cùng vô số nhánh sông lớn nhỏ, họ lập kế hoạch xây dựng mười hai nhà máy điện nhiệt hạch kiểm soát, lấy ranh giới từng tỉnh làm đơn vị.

Lò phản ứng của nhiệt hạch kiểm soát được thiết kế tại Viện nghiên cứu Kỹ thuật hạt nhân, còn máy phát điện từ dòng điện từ tính được chế tạo tại Viện nghiên cứu Máy phát điện. Cả hai viện nghiên cứu đều đã nắm vững toàn bộ kỹ thuật sản xuất, tốc độ sản xuất vì thế mà nhanh như chớp.

Giống như xếp khối Lego, lò phản ứng và máy phát điện được chế tạo xong, sau đó được vận chuyển bằng các phương tiện chuyên dụng đến nhà máy để lắp ráp và kiểm tra. Một khi lắp đặt hoàn chỉnh và khởi động, nhà máy sẽ ngay lập tức cung cấp nguồn điện dồi dào.

Tuy nhiên, Hoa Quốc cũng phải đối mặt với nhiều vấn đề nan giải.

Dù là một quốc gia nông nghiệp điển hình, nhưng các loại cây trồng ở Hoa Quốc không phong phú. Thêm vào đó, trong quá trình phân bổ tài nguyên quốc tế, do có thể nhập khẩu nông sản giá rẻ từ nước ngoài, chi phí tự sản xuất trong nước còn cao hơn cả nhập khẩu. Mạng lưới nông nghiệp trong nước vì vậy dần bị phá vỡ. Khi các quốc gia khác ra tay, những điểm yếu này lập tức lộ rõ.

Sau gần hai mươi năm, vấn đề lương thực một lần nữa trở thành nỗi lo của người dân.

Lãnh đạo Hoa Quốc giận sôi, quyết định giao nhiệm vụ cho đội ngũ nghiên cứu của các trường đại học nông nghiệp và viện nghiên cứu nông nghiệp: phải tăng sản lượng lương thực!

Vệ Đông Minh của Viện nghiên cứu nông nghiệp nhờ vậy được đề bạt trọng dụng. Dù sao, anh ấy cũng là một trong số ít những sinh viên đại học chính quy ở viện. Nhiều người khác chỉ là cán bộ chuyển ngành hoặc tốt nghiệp các trường công nông binh, hầu như không ai thực sự hiểu biết sâu về khoa học nông nghiệp.

Nhận nhiệm vụ trong tình thế nguy cấp, Vệ Đông Minh cảm thấy áp lực nặng nề. Anh ấy thức trắng nhiều đêm để tra cứu tài liệu và viết kế hoạch. Nhưng nghiên cứu nông nghiệp không giống như Vệ Thiêm Hỉ giải phương trình toán học, có thể cho kết quả ngay lập tức. Dù anh ấy vắt kiệt sức, rụng từng nắm tóc và liên tục đề xuất các lý thuyết tăng sản lượng, nhưng thời gian thử nghiệm kéo dài khiến nhiều ý tưởng của anh ấy không thể được kiểm chứng trong thời gian ngắn. Cuối cùng, Vệ Đông Minh ngã bệnh ngay tại nơi làm việc.

Cơn sốt nhẹ kéo dài khiến anh ấy phải nhập viện truyền dịch. Sau khi hạ sốt, anh ấy uống thuốc viên do Vệ Thiêm Hỉ bào chế thêm một tuần nữa mới dần hồi phục.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 401: Chương 401



Lúc này, Vệ Thiêm Hỉ mới biết nguyên nhân anh trai mình liều mạng làm việc đến vậy.

Thì ra, trong thời gian cô dưỡng bệnh, trên trường quốc tế đã xảy ra biết bao sóng gió!

“Anh, đưa em toàn bộ số liệu thí nghiệm anh tích lũy được trong những năm qua. Em sẽ giúp anh tính toán bằng phương pháp toán học. Phân tích thành phần chính, phân tích yếu tố chính, phương pháp tăng dần theo lớp… Tất cả đều là công cụ toán học thích hợp cho nghiên cứu quy luật trong lĩnh vực khoa học tự nhiên. Đáng tiếc là các anh không biết nên không thể khám phá ra sự thật ẩn giấu trong những dữ liệu đơn giản này. Đưa em xem đi, em sẽ giúp anh phân tích.”

Xem qua các kế hoạch thí nghiệm của Vệ Đông Minh, Vệ Thiêm Hỉ không nhịn được buông lời trách móc: “Anh, dù gì anh cũng là dân kỹ thuật, sao trong thiết kế thí nghiệm không áp dụng một chút phương pháp toán học nào vậy? Anh nhìn kế hoạch thí nghiệm này xem, toàn là liệt kê ma trận. Nhiều thí nghiệm không cần thiết mà anh lại thiết kế rồi phải làm lại lần nữa. Chẳng phải là lãng phí nhân lực, vật lực, tài lực sao?”

Vệ Đông Minh cạn lời: “…” Cảm giác bất an lại ập đến!

Do thiếu kiến thức toán học, Vệ Đông Minh bị Vệ Thiêm Hỉ chỉnh một trận. Trong lòng có chút bực bội, anh ấy cãi lại:

“Đây đâu phải vấn đề của riêng anh… Cả ngành nghiên cứu nông nghiệp, phương pháp thường dùng nhất chính là liệt kê, càng chi tiết càng tốt. Bây giờ em bỗng dưng đề xuất cái gì mà phương pháp phân tích thành phần chính, phương pháp phân tích nhân tố chính, mọi người sao mà tin được chứ!”

Vệ Thiêm Hỉ lắc đầu:

“Lý do mọi người không tin không phải vì phương pháp toán học không đáng tin, mà là vì chưa ai dùng toán học để tạo ra kết quả đáng tin cả. Em tin rằng mình có thể làm được.”

Vệ Đông Minh không biết phải đối đáp thế nào. Có lẽ trong cả nước Hoa này, người dám nói như vậy chỉ có mỗi Vệ Thiêm Hỉ mà thôi!

Ngày tháng trôi qua, kỳ học mới đã bắt đầu. Vệ Thiêm Hỉ trở lại nhóm nghiên cứu đúng giờ, triệu tập tất cả các nghiên cứu sinh và tổ chức một buổi họp kéo dài hai tiếng đồng hồ. Cô phân chia nhiệm vụ cụ thể cho từng người trong học kỳ này, sau đó đến phòng giáo vụ khoa Toán để nhận thời khóa biểu.

Phòng giáo vụ đã sắp xếp cho cô hai môn giảng dạy. Một môn là Toán ứng dụng dành cho sinh viên đại học ngành Toán, không cần chuẩn bị nhiều vì giáo án đã có sẵn từ trước. Môn còn lại là Cơ sở Toán học hiện đại dành cho nghiên cứu sinh toàn trường. Vệ Thiêm Hỉ dự định sử dụng bộ sách giáo trình Cơ sở Toán học do Nhà xuất bản Đại học Thủy Mộc xuất bản làm tài liệu giảng dạy, nên cũng không cần chuẩn bị quá nhiều.

Tuy nhiên, vì lời nói của Vệ Đông Minh, Vệ Thiêm Hỉ đã bị tác động không nhỏ. Cô quyết định điều chỉnh nội dung giảng dạy cho nghiên cứu sinh, tăng độ khó một cách hợp lý để họ không chỉ học được nền tảng của lĩnh vực toán học mà còn biết cách áp dụng kiến thức toán học vào các lĩnh vực khác.

Độ khó này nên tăng đến mức nào? Vệ Thiêm Hỉ suy nghĩ kỹ càng. Cô cho rằng việc nâng cao năng lực càng nhiều càng tốt là điều tốt cho nghiên cứu sinh, tốt cho Đại học Thủy Mộc, và cũng là một điều may mắn cho sự nghiệp nghiên cứu khoa học của nước Hoa.

Cô tin tưởng rằng, ở Đại học Thủy Mộc, nơi hội tụ những sinh viên tài năng với trình độ cao, các sinh viên này chắc chắn có thể tiếp thu những kiến thức khó nhằn. Mang theo suy nghĩ đó, Vệ Thiêm Hỉ vô tình đẩy độ khó của môn Cơ sở Toán học hiện đại từ cấp cơ bản lên đến mức… siêu khó.

May

Sau khi lên kế hoạch xong nội dung giảng dạy, Vệ Thiêm Hỉ cầm thời khóa biểu đã được điều chỉnh để đến phòng giáo vụ xin thay đổi.

Phòng giáo vụ khoa Toán khi nhìn vào lịch dạy được điều chỉnh của cô đã bàng hoàng mất mười phút mới thốt lên:

“Giáo sư Vệ, cô thực sự muốn thay đổi như thế này sao? Nếu thay đổi như vậy, e là sinh viên không chịu nổi, đến kỳ thi cuối kỳ chắc điểm số sẽ tệ lắm…”
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 402: Chương 402



Vệ Thiêm Hỉ đã sửa thời khóa biểu như thế nào? Cô ép toàn bộ thời gian giảng dạy bốn tháng xuống còn ba tuần. Điều này dẫn đến việc trong ba tuần đầu tiên của kỳ học, toàn bộ sinh viên học môn Toán ứng dụng phải học bốn tiết mỗi buổi sáng, chỉ buổi chiều mới có thể học các môn khác. Trong khi đó, nghiên cứu sinh toàn trường học môn Cơ sở Toán học hiện đại vào mỗi buổi chiều.

Chưa dừng lại ở đó, cô còn tận dụng cả ba tiết học buổi tối, luân phiên dạy Toán ứng dụng vào thứ Hai, và Cơ sở Toán học hiện đại vào thứ Ba… Lịch học dày đặc này vừa đủ để kết thúc tất cả các môn học trong ba tuần đầu tiên, còn kỳ thi cuối kỳ thì Vệ Thiêm Hỉ quyết định sẽ quay lại sau kỳ thi đại học để tổ chức.

Tự nhận mình là một giảng viên biết cảm thông cho sinh viên, Vệ Thiêm Hỉ chắc chắn muốn dành cho họ đủ thời gian để ôn tập.

Dù phòng giáo vụ đã cố gắng thuyết phục cô phân bổ lịch dạy đều đặn hơn, nhưng sau khi nghe lý do cô phải dành thời gian hai tháng tới để tham gia soạn đề thi đại học cho tỉnh Giang Nam, họ đành bất lực. Các giáo vụ viên buộc phải thay đổi thời khóa biểu của sinh viên ngành Toán, sau đó chạy sang viện sau đại học để điều chỉnh lịch học cho nghiên cứu sinh.

Việc điều chỉnh lịch học đột ngột khiến viện sau đại học và các giảng viên khác cảm thấy không hài lòng. Nhưng vì danh tiếng của Vệ Thiêm Hỉ trong Đại học Thủy Mộc quá lớn, không ai dám phản đối, đành chấp nhận sắp xếp mới một cách miễn cưỡng.

Các sinh viên trong danh sách học hai môn của cô vốn đã chuẩn bị tâm lý để đối mặt với sự ‘đè bẹp’ từ Vệ Thiêm Hỉ. Nhưng không ai ngờ rằng họ vẫn đánh giá thấp sự ‘điên rồ’ của cô.

Việc nhồi nhét toàn bộ chương trình học trong ba tuần không còn là sự ‘đè bẹp’ hay ‘xấu hổ vì trí tuệ’, mà là một màn ‘hành xác’.

Sinh viên hoàn toàn suy sụp. Vệ Thiêm Hỉ cũng nhận ra tình trạng này khi giảng bài, cảm thấy sinh viên thiếu tập trung. Để cải thiện chất lượng giảng dạy, cô nghĩ ra một cách mới – kiểm tra ngay tại lớp.

Dù là sinh viên đại học hay nghiên cứu sinh, mỗi ngày họ phải chịu đựng ít nhất bốn tiếng đồng hồ bị ‘tra tấn’ bởi Vệ Thiêm Hỉ. Cường độ kiến thức cô giảng dạy rất lớn, khiến họ choáng váng nhưng không dám lơ là, đành mở to mắt, tập trung nghe giảng.

Đối với Vệ Thiêm Hỉ, đây là niềm hân hoan, nhưng với sinh viên, đó là một thảm họa.

Buổi sáng, sau khi giảng bài xong, cô tự tin rằng bài giảng của mình rất xuất sắc, và những bài kiểm tra tại lớp cũng rất đơn giản. Kết quả thực tế lại tát thẳng vào mặt cô – dù những bài kiểm tra là ví dụ cô đã giảng trong lớp, số người làm đúng rất ít. Điều này khiến Vệ Thiêm Hỉ tức đến phát điên.

“Thôi bỏ đi, từ giờ không kiểm tra ngay tại lớp nữa. Những bài này sẽ là bài tập về nhà, các bạn tự nghiên cứu. Sau giờ học, phải tăng cường thảo luận, hỗ trợ nhau giải đáp thắc mắc. Giáo trình và tài liệu tôi giới thiệu, các bạn phải học kỹ từ đầu đến cuối, tiêu hóa toàn bộ kiến thức chưa nắm được trong lớp. Hiểu chưa?”

Cả lớp yếu ớt đáp lại. Chỉ mới một buổi học, họ đã cảm thấy mình kiệt sức.

Thật bi thảm, tình trạng này sẽ còn kéo dài liên tục suốt ba tuần nữa.

May

Vậy là, Vệ Thiêm Hỉ bắt đầu chuỗi ngày sáng hành hạ sinh viên đại học, chiều hành hạ học viên cao học, tối lại thay phiên hành hạ cả hai nhóm. Tất cả những ai phải học lớp của Vệ Thiêm Hỉ đều đau khổ đến mức đếm từng ngày, gồng mình chịu đựng. Cuối cùng, sau hai mươi ngày đầy thử thách, ngày cuối cùng của lớp học cũng đã đến.

Điều mà Vệ Thiêm Hỉ không ngờ tới là chỉ cần mở rộng một chút trong bài giảng, nội dung đã vượt ngoài giáo trình. Kết quả là thời gian dạy học đã hết mà những nội dung cần thiết vẫn chưa kịp hoàn thành. Với tinh thần trách nhiệm đối với học sinh, Vệ Thiêm Hỉ tìm đến phòng giáo vụ khoa Toán và đề nghị kéo dài thêm một tuần nữa cho cả lớp đại học lẫn cao học.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 403: Chương 403



Nhân viên phòng giáo vụ chưa từng gặp trường hợp nào như thế này: một giảng viên dạy không hết bài, lại chủ động xin tăng thêm giờ học. Ban đầu, họ còn muốn thương lượng với Vệ Thiêm Hỉ, nhưng sau đó nghĩ lại, đấu tranh cũng chẳng ích gì. Hai cánh tay nhỏ bé của họ sao có thể thắng nổi đôi chân vững chãi của Vệ Thiêm Hỉ?

Còn các giảng viên ở các khoa khác, những người cũng có học viên cao học tham gia lớp Nền tảng Toán học Hiện đại của Vệ Thiêm Hỉ, thì nhận được tin cô muốn kéo dài khóa học qua lời truyền miệng từ chính học viên của mình trước cả khi nhận được thông báo chính thức từ viện sau đại học. Nhưng họ đã chẳng còn ngạc nhiên nữa. Dù sao thì lịch dạy của họ cũng không quá dày, Vệ Thiêm Hỉ muốn kéo dài thì cứ để cô kéo.

Thế là, Vệ Thiêm Hỉ lại dạy thêm một tuần cho cả sinh viên đại học và học viên cao học, mới kịp hoàn thành toàn bộ nội dung.

Khi thấy Vệ Thiêm Hỉ đóng lại trang cuối cùng của giáo án, các sinh viên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Họ tưởng rằng những ngày tháng địa ngục đã khép lại. Nhưng ngay sau đó, Vệ Thiêm Hỉ đã cho họ thấy thế nào là ‘còn quá trẻ để hiểu đời’.

Khóa học có thể đã kết thúc, nhưng bài tập vẫn chưa được giao!

Còn hơn ba tháng nữa mới đến kỳ thi cuối kỳ. Nếu không giao nhiều bài tập, đến lúc thi, đám sinh viên này chắc chắn sẽ quên sạch những công thức toán học cơ bản. Nghĩ vậy, Vệ Thiêm Hỉ quyết định phải giao thật nhiều bài tập để họ củng cố kiến thức đã học trong bốn tuần qua. Nhưng cô lại không có thời gian soạn đề mới. Vậy phải làm sao?

Giải pháp rất đơn giản: Vệ Thiêm Hỉ giao cho cả sinh viên đại học lẫn học viên cao học cùng một loại bài tập – làm hết tất cả bài tập trong bộ sách chín tập Toán học Cơ bản. Mỗi tuần một lần, sinh viên phải viết bài vào vở bài tập và nộp về văn phòng khoa Toán, nơi cô đã bố trí một trợ giảng riêng phụ trách việc chấm bài và giải đáp thắc mắc.

Việc chấm bài, tất nhiên, được giao cho nhóm nghiên cứu sinh mới của cô. Đây cũng là cơ hội để họ củng cố thêm kiến thức nền tảng. Còn phần giải đáp thắc mắc, Vệ Thiêm Hỉ giao cho Nilsen, học trò mà cô đích thân hướng dẫn. Trong mắt cô, Nilsen là người đủ tin cậy và có năng lực toán học vững vàng.

Những tưởng rằng lớp học kết thúc đồng nghĩa với việc thoát khỏi móng vuốt của Vệ Thiêm Hỉ, rời xa biển khổ mang tên Toán học. Không ngờ, với sự tính toán kỹ lưỡng của mình, cô đã chuẩn bị sẵn một chiêu sau đầy bất ngờ. Đám sinh viên gần như bật khóc:

"Một bộ sách chín tập!"

Kỳ này khỏi cần làm gì khác, chỉ học toán cũng đủ hết cả thời gian!

Vệ Thiêm Hỉ không nghe thấy những lời phàn nàn trong lòng các học sinh, nên hoàn toàn không cảm thấy chút áy náy nào. Ngược lại, cô cho rằng một giáo viên tận tâm như mình quả thực rất hiếm.

Sau khi kết thúc buổi học, Vệ Thiêm Hỉ thoải mái thư thái. Cô đến khoa Toán để bàn giao một số công việc, sau đó tập hợp các sinh viên của Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao để tổ chức một buổi họp tổng kết về thành quả nghiên cứu trong nửa năm qua. Tại đây, cô trao tiền phụ cấp và thưởng cho tất cả các sinh viên đã nỗ lực cống hiến, đồng thời tặng phần thưởng riêng cho những người có đóng góp nổi bật. Cuối cùng, cô chuyển chủ đề sang hướng nghiên cứu trong năm mới.

Khác với các nhóm đề tài và đội nghiên cứu thông thường, sinh viên của Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao không tập trung vào các đột phá lý thuyết mà nhấn mạnh việc ứng dụng lý thuyết vào các sáng chế thực tế.

Trong buổi họp tổng kết, Vệ Thiêm Hỉ phát biểu:

May

“Trong năm qua, nhờ sự nỗ lực không ngừng, chúng ta đã đạt được những thành tựu hết sức đáng kể. Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao có thể tự hào vì một năm bội thu. Bước sang năm mới, tôi mong mọi người tiếp tục cố gắng!”

“Nhưng để phát triển lâu dài, hướng nghiên cứu của chúng ta cần được điều chỉnh đôi chút. Trước đây, các sáng chế chủ yếu xoay quanh những lĩnh vực vật lý và hóa học cơ bản, với các thành quả nghiên cứu tập trung vào âm thanh, ánh sáng, nhiệt, điện, lực. Mỗi người đã xác định rõ hướng đi mà mình muốn khai phá. Trong năm tới, tôi đề nghị mọi người tiếp tục đào sâu vào lĩnh vực đã chọn. Những thứ bề mặt dễ thu hoạch đã gần hết, để tạo ra các thành tựu ý nghĩa hơn, chỉ có cách duy nhất là chuyên sâu nghiên cứu.”
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 404: Chương 404



“Trong nửa học kỳ tới, mọi người hãy tập trung hoàn tất các dự án hiện tại, đồng thời cân nhắc kỹ lưỡng hướng đi mới và phương pháp tiếp cận để đào sâu lĩnh vực đó. Sau khi quyết định, có thể bắt tay vào triển khai ngay. Đến tháng Sáu, chúng ta sẽ tổ chức cuộc họp nhóm lần thứ hai của năm để chốt lại hướng nghiên cứu của từng người.”

Việc Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao phát triển đến mức này không phải là sự ngẫu nhiên mà là kết quả tất yếu.

Giống như những gì Nilsen đã làm trong lĩnh vực tính toán vật liệu. Ban đầu, đây là một lĩnh vực chưa ai đặt chân tới, nên chỉ cần bước vào đã có thể thu được kết quả mới. Nhưng theo thời gian, những thành quả dễ dàng đạt được cũng dần bị khai thác hết. Công việc còn lại chỉ là đào sâu hơn nữa để mở rộng chiều sâu của lĩnh vực đó.

Sắp xếp xong công việc tại viện, Vệ Thiêm Hỉ lại chuẩn bị thuốc viên cho Vệ Nhị Nha đủ dùng trong một quý. Sau đó, cô nhận lời mời của Sở Giáo dục tỉnh Giang Nam, lên đường đến Tô Châu – viên ngọc sáng của vùng sông nước Giang Nam – để tham gia công tác ra đề thi.

Vệ Thiêm Hỉ là người đứng đầu nhóm ra đề môn Toán và đến nơi khá sớm. Lãnh đạo Trung tâm Khảo thí Giáo dục đã giới thiệu cô với các thành viên khác trong nhóm ra đề, rồi đưa ra đề cương thi mới nhất cùng các đề thi đại học qua các năm, cũng như một số đề thi thử do các trường cấp ba trong tỉnh tự biên soạn, để làm tài liệu tham khảo.

Dù là người đứng đầu nhóm ra đề, công việc chính của Vệ Thiêm Hỉ không phải trực tiếp soạn đề mà là phối hợp, đảm bảo phân bố hợp lý các kiến thức cần kiểm tra, kiểm soát độ khó, số lượng câu hỏi và lượng tính toán trong bài thi.

Một bài thi đại học chất lượng không nhằm làm khó toàn bộ thí sinh, mà phải có sự phân loại rõ ràng về khả năng tiếp thu kiến thức, kỹ năng giải bài và tư duy logic của từng học sinh qua chưa đầy ba mươi câu hỏi.

Vệ Thiêm Hỉ nghiên cứu đề cương thi suốt cả đêm. Cô phân chia các kiến thức cần kiểm tra thành ba mức: kiến thức bắt buộc, kiến thức nên kiểm tra và kiến thức có thể kiểm tra hoặc không. Sau đó, dựa trên lý thuyết phân cấp tự mình xây dựng, cô tính toán trọng số phù hợp cho từng mức độ kiến thức mà một học sinh cần nắm vững. Qua nhiều lần chỉnh sửa, cô đưa ra mười phương án phân bố kiến thức cần kiểm tra.

Đề thi bao gồm các câu hỏi cơ bản để kiểm tra kiến thức nền, câu hỏi khó hơn để kiểm tra năng lực và các câu đặc biệt khó để đánh giá năng khiếu, theo tỷ lệ 5:3:2. Với thang điểm 100, chỉ cần học sinh chăm chỉ ôn tập, việc đạt được 50 điểm cơ bản là không khó. Những câu hỏi khó hơn có thể giúp học sinh đạt thêm 20 điểm. Đối với câu đặc biệt khó, chỉ cần trình bày các bước hoặc quá trình suy luận hợp lý, học sinh cũng có thể đạt được 3-5 điểm. Như vậy, một học sinh bình thường hoàn toàn có thể đạt khoảng 75 điểm.

Sau khi hoàn thiện, Vệ Thiêm Hỉ trình bày mười phương án của mình cho các giáo viên khác trong nhóm. Ban đầu, họ lo cô sẽ chỉ tập trung vào việc tăng độ khó của đề thi và cố tình tạo bẫy cho học sinh. Không ngờ, cách tiếp cận của cô lại rất chặt chẽ và hợp lý.

May

Phân chia xong các kiến thức cho từng người, Vệ Thiêm Hỉ nhấn mạnh: "Nhất định không được đưa các câu hỏi quá dễ vào bài thi. Dù là câu đơn giản nhất cũng phải kiểm tra ít nhất năm kiến thức. Trong câu trắc nghiệm, tuyệt đối không để học sinh có thể dễ dàng tìm ra đáp án đúng bằng cách thay số, ít nhất phải có hai phương án gây nhiễu. Đối với câu hỏi điền đáp án, hãy chú trọng kiểm tra khả năng tư duy logic. Còn câu tính toán thì cần thêm một vài bước vòng vèo để tăng tính thử thách. Kiến thức kiểm tra sẽ không quá khó, nhưng cũng không thể để học sinh dễ dàng đạt điểm."

Vệ Thiêm Hỉ còn dặn dò các thành viên trong nhóm: "Để tạo ra một đề bài xuất sắc khó hơn nhiều so với việc giải một bài toán. Tất cả các anh chị ở đây đều là giảng viên đại học hoặc giáo viên xuất sắc ở cấp ba, tôi tin vào năng lực ra đề của mọi người. Nhưng để đáp ứng yêu cầu đổi mới giáo dục của tỉnh Giang Nam, xin hãy làm hết sức mình và đừng nương tay với học sinh!"
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 405: Chương 405



Cuối cùng, cô bổ sung: "Dĩ nhiên, sau khi các anh chị hoàn thành đề, tôi sẽ chỉnh sửa lại thêm. Thời gian gấp rút, nhiệm vụ quan trọng, chúng ta hãy cố gắng."

Không muốn bị Vệ Thiêm Hỉ coi thường, các thành viên trong nhóm đều dốc hết sức lực. Họ mang ra tất cả những bài toán khó, lỗi thường gặp và bẫy kiến thức mà họ tích lũy được trong quá trình giảng dạy, thậm chí tham khảo cả cuốn sách Nhập môn Toán học do cô biên soạn. Ai nấy đều giống như đang thi triển hết các tuyệt chiêu của mình. Sau một tuần miệt mài, họ hoàn thành bộ đề theo yêu cầu.

Tiếp đó là quá trình chốt đề thi chính thức. Toàn bộ nhóm ra đề đều phải tham gia, dưới sự chủ trì của Vệ Thiêm Hỉ.

Cô thu lại tất cả các câu hỏi mà nhóm đã soạn, đối chiếu với bảng phân bố kiến thức trong đề thi đã lập sẵn, rồi bàn bạc từng câu một và cùng thống nhất đáp án chuẩn.

Các thành viên trong nhóm đều tự tin rằng câu hỏi của mình không cần chỉnh sửa nhiều. Tuy nhiên, họ đã đánh giá sai.

Bằng hành động cụ thể, Vệ Thiêm Hỉ dạy cho cả nhóm một bài học: "Không có gì là khó nhất, chỉ có thể khó hơn."

Dựa trên các câu hỏi mà nhóm đã soạn, cô nâng độ khó lên thêm một bậc. Đồng thời, cô tối ưu hóa toàn bộ các phương án trong câu hỏi trắc nghiệm.

Nhìn những đề thi đã được Vệ Thiêm Hỉ ‘chỉnh sửa’, các giáo viên không khỏi thán phục trí óc nhanh nhạy của cô. Một kiến thức cũ kỹ, lạc hậu, qua tay Vệ Thiêm Hỉ bỗng chốc biến thành một dạng hoàn toàn mới. Nếu thí sinh đọc kỹ đề, tìm ra được trọng tâm câu hỏi, thấu hiểu ý đồ của người ra đề và gỡ bỏ lớp mặt nạ mà Vệ Thiêm Hỉ đã tinh tế tạo nên, thì bài toán lại trở về với hình dạng ban đầu khi mới được soạn thảo. Ngược lại, nếu không nghiêm túc phân tích đề, không xác định được trọng tâm, chắc chắn sẽ bị các đáp án nhiễu mà Vệ Thiêm Hỉ bày ra dẫn đến chọn sai.

Nhưng điều làm đội ngũ ra đề kinh ngạc nhất chính là cách Vệ Thiêm Hỉ tối ưu hóa các phương án trả lời.

Đối với các câu trắc nghiệm toán học, nhiều giáo viên thường dạy học sinh sử dụng ‘phương pháp thế’, nghĩa là thay đáp án vào đề bài để kiểm tra. Nếu đáp án phù hợp với đề, đó chính là đáp án đúng. ‘Phương pháp thế’ là một mẹo phổ biến khi giải bài trắc nghiệm, được cả giáo viên và học sinh ưa chuộng. Nhưng nếu áp dụng cách này cho bộ đề mà Vệ Thiêm Hỉ dẫn đầu biên soạn, chắc chắn sẽ rơi vào bế tắc.

Lý do là, tất cả các phương án mà Vệ Thiêm Hỉ đưa ra đều phù hợp khi thay vào đề bài. Tuy nhiên, nếu phân tích ngược từ đề bài, sẽ phát hiện ra nhiều giới hạn được lồng ghép, giúp loại bỏ những ‘đáp án gián điệp’ một cách tinh vi.

Nói cách khác, nếu học sinh áp dụng ‘phương pháp thế’ để làm bộ đề này, trong 12 câu trắc nghiệm, tất cả các câu trả lời đều ra đáp án A. Và ai sẽ đủ can đảm để điền toàn bộ A vào bài thi chứ?

Phần trắc nghiệm được Vệ Thiêm Hỉ biến hóa phong phú, nhưng phần điền vào chỗ trống thì có vẻ dễ thở hơn. Mặc dù trong đáp án chuẩn, Vệ Thiêm Hỉ đưa ra nhiều cách giải đơn giản, nhanh gọn, nhưng nếu học sinh kiên nhẫn giải theo phương pháp thông thường, chỉ cần cẩn thận, kết quả vẫn không quá khó để tìm ra.

Thấy Vệ Thiêm Hỉ nương tay với phần điền vào chỗ trống, các giáo viên nghĩ rằng phần bài toán tự luận và tính toán sẽ được giảm bớt độ khó. Thế nhưng, họ lại thất vọng thêm lần nữa.

Những bài toán hàm số đầy cạm bẫy, những bài toán hình học với đường phụ biến hóa khó lường, những bài tính toán dài đến hai dòng, và cả những đề bài với bố cục như trò chơi kết nối điểm hoặc ghép hình... Chỉ cần đội ngũ ra đề tưởng tượng được, Vệ Thiêm Hỉ đều có thể biến ý tưởng đó thành thực tế.

May

Tổng cộng, 10 bộ đề thi dự phòng cho kỳ thi đại học, gồm 260 câu hỏi, được đội ngũ ra đề dành nửa tháng để hoàn thiện. Sau khi ký tên mình lên túi hồ sơ, Vệ Thiêm Hỉ đã giao những bộ đề đó cho nhân viên của phòng tuyển sinh thuộc Sở Giáo dục tỉnh Giang Nam.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 406: Chương 406



Công việc ra đề cho kỳ thi đại học đã hoàn tất, nhưng vẫn còn hơn hai tháng nữa mới đến ngày thi. Thời gian này nên làm gì để vượt qua?

Sau một hồi suy nghĩ, Vệ Thiêm Hỉ đề nghị với các thành viên trong đội:

“Hay là chúng ta tận dụng thời gian, soạn thêm một số đề thi nữa, gửi tặng học sinh tỉnh Giang Nam làm bài thi thử. Như vậy các em sẽ quen với độ khó của đề thi đại học và chuẩn bị tâm lý tốt hơn khi bước vào kỳ thi chính thức!”

Cả đội ngũ ra đề: "…"

Giáo sư Vệ, làm ơn làm phước!

Làm người tốt một lần đi!

Do trước đó có nhiều thí sinh tự lừa mình dối người, tung tin đồn rằng Vệ Thiêm Hỉ vì lý do sức khỏe mà rút khỏi việc biên soạn đề thi đại học của tỉnh Giang Nam, Trung tâm Tuyển sinh của Sở Giáo dục tỉnh Giang Nam đã đặc biệt mời người chụp ảnh và đăng một bài báo khi các tổ ra đề bắt đầu công việc.

Bài báo có tiêu đề: "Tất cả các thành viên ra đề đã vào vị trí, đảm bảo thành công cho trận đầu tiên của cuộc cải cách giáo dục tỉnh Giang Nam!"

Để xóa tan những giấc mơ viển vông của học sinh, bài báo kèm theo bức ảnh chụp cảnh Vệ Thiêm Hỉ cùng các thành viên khác trong nhóm ra đề đang thảo luận nội dung.

May

Tỉnh Giang Nam đã đưa vào sử dụng cuốn ‘Nhập môn Toán học’ do chính Vệ Thiêm Hỉ biên soạn từ bậc tiểu học lên trung học cơ sở và trung học phổ thông. Ảnh của Vệ Thiêm Hỉ được in ngay giữa bìa sách, làm sao có thí sinh nào ở tỉnh Giang Nam không nhận ra cô?

Đối với học sinh tỉnh Giang Nam, Vệ Thiêm Hỉ gần như là một cơn ác mộng.

Mặc dù Trung tâm Tuyển sinh tỉnh Giang Nam đã lên tiếng bác bỏ tin đồn từ trước, nhưng gần như không ai tin. Dẫu sao, Vệ Thiêm Hỉ cũng từng ngất xỉu trước mặt toàn thể nhân dân cả nước suốt hơn nửa tháng, thậm chí còn nguy kịch. Làm sao cô có thể nhanh chóng hồi phục? Nhiều người suy đoán rằng Trung tâm Tuyển sinh Giang Nam đang cố gắng làm ra vẻ, không mời được Vệ Thiêm Hỉ nên đã tìm người khác thế chỗ.

Kết quả thì sao? Bức ảnh này đã đập tan giấc mộng của nhiều người, kéo họ trở lại thực tế khắc nghiệt.

...

Vệ Thiêm Hỉ và các giáo viên khác đã hợp tác rất ăn ý, tốc độ ra đề rất nhanh. Trong mười bộ đề được giao nộp, ba bộ đã được chọn làm đề thi chính thức, nhưng cụ thể là bộ nào thì cô cũng không rõ.

Nhóm ra đề Toán sau khi hoàn thành nhiệm vụ sớm lại không thể ngồi yên, cả ngày tụ tập vừa tiếp tục ra đề, vừa bàn bạc về cải cách giáo dục. Có người nhân cơ hội được làm việc với Vệ Thiêm Hỉ để đưa ra những bài toán khó mà mình trăn trở bấy lâu, cùng cô trao đổi.

Thoáng chốc đã đến tháng Năm, nhóm ra đề Toán đã hoàn thành một bộ ‘Đề thi mô phỏng toàn diện’ gồm hai mươi sáu đề, được biên soạn nghiêm ngặt theo cách thức và độ khó của kỳ thi đại học, sau đó chuyển cho Trung tâm Tuyển sinh của Sở Giáo dục tỉnh Giang Nam để thẩm định.

Trung tâm Tuyển sinh sau khi xác nhận rằng các đề mô phỏng này không trùng lặp hoặc tương đồng với đề thi chính thức liền nhanh chóng in ấn và phân phát tới các trường trung học phổ thông.

Tỉnh Giang Nam tuy có tinh thần tiên phong, nhưng không có nghĩa là không sợ thất bại hay mất mặt. Việc mời Vệ Thiêm Hỉ tham gia biên soạn đề thi đại học khiến lãnh đạo Sở Giáo dục, dù đã chuẩn bị tâm lý rất kỹ, vẫn không khỏi thấp thỏm.

May thay, Vệ Thiêm Hỉ đã cung cấp một bộ đề thi với độ khó tương đương kỳ thi thật, giúp học sinh tỉnh Giang Nam sớm làm quen.

Tại sao gọi là ‘Đề thi mô phỏng toàn diện’?

Vì tất cả các đề trong đó đều được biên soạn bởi chính nhóm ra đề kỳ thi đại học!

Làm ‘Đề thi mô phỏng toàn diện’ có tác dụng gì?

Làm những đề này, học sinh không chỉ làm quen trước với độ khó của kỳ thi thật mà còn hiểu được dụng ý của người ra đề. Nếu có năng lực tư duy tốt, có khi còn nắm được quy luật ra đề!
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 407: Chương 407



Ngay khi nhận được bộ ‘Đề thi mô phỏng toàn diện’, các trường lập tức tổ chức họp tổ Toán. Đầu tiên, các giáo viên Toán làm thử đề để cảm nhận độ khó sau cải cách giáo dục.

Tổ trưởng tổ Toán yêu cầu các giáo viên hoàn thành đề trong thời gian thi tiêu chuẩn, sau đó phát đáp án để họ tự đối chiếu.

Sau khi đối chiếu, nét mặt các giáo viên đều hiện rõ sự tuyệt vọng.

Họ tự thấy mình làm không tệ, nhưng khi nhìn đáp án, phần chọn sai bảy tám câu, điền khuyết sai hai ba câu, phần tính toán không sai nhưng câu trả lời tự luận thì sai rất nhiều, thậm chí có câu không thể giải được.

Tổ trưởng tổ Toán vẻ mặt nghiêm trọng:

"Đây là những đề được nhóm ra đề kỳ thi năm nay biên soạn. Sở Giáo dục cũng đã thông báo, đề thi thật sẽ có độ khó tương tự. Phần đáp án kèm theo đã có phân tích và cách giải, mọi người nhanh chóng tìm ra phương pháp giảng dạy hiệu quả. Chúng ta không có thời gian để dùng những đề này kiểm tra học sinh, chỉ còn cách phát cho các em làm bài tập về nhà, thời gian trên lớp sẽ dành để chữa bài."

"Nhớ kỹ, không chỉ giảng đáp án và cách giải, mà phải giảng cả tư duy phá đề, quan trọng nhất là làm rõ cách mà nhóm ra đề đặt bẫy. Mọi người cố gắng lên, mỗi tối tập trung ở tổ để trao đổi kinh nghiệm làm bài. Tóm lại, trong thời gian ngắn nhất, chúng ta phải dựa vào bộ đề này để tìm cách đối phó kỳ thi."

Nói xong, tổ trưởng bắt đầu chữa bài:

"Tôi sẽ chia sẻ trước kinh nghiệm của mình sau khi làm bài. Đây là điều rất quan trọng, mọi người nhớ kỹ: Phương pháp thế chọn không thể dùng được nữa! Hãy thử mà xem, dùng cách thế chọn sẽ làm sai bao nhiêu câu."

Lập tức có người đồng tình:

"Tôi dùng thế chọn làm bảy câu, tất cả đều sai."

"Không chỉ bảy câu, mà là tất cả các câu đều không dùng được thế chọn. Tôi đã thử, nếu mười hai câu trắc nghiệm mà dùng cách này, đáp án sẽ đều là a. Thế chọn không chỉ lãng phí thời gian mà còn vô ích!"

Các giáo viên Toán lập tức ghi chú bên cạnh đề để nhắc nhở học sinh khi giảng bài.

Một giáo viên khác cầm đáp án xem một lúc rồi nói:

May

"Thực ra đề này không khó, ngược lại, quá trình tính toán khá đơn giản, không nhiều. Nhưng đề bài quá phức tạp. Nhìn năm câu đầu, nếu làm theo cách thông thường, chỉ tốn thời gian nhưng chắc chắn làm được. Nhưng làm theo đáp án thì chỉ mất chưa tới ba phút để hoàn thành cả năm câu."

"Điểm mấu chốt nằm ở chỗ biến đổi đề bài, chỉ cần hiểu được cách chuyển đổi, các bài toán đều trở nên dễ dàng."

Tổ trưởng tổ Toán mở to mắt:

"Đúng vậy! Chúng ta có thể áp dụng quy luật này vào kỹ năng giải bài, tập trung vào những điều kiện không nổi bật trong đề bài để phá đề!"

Các giáo viên như được khai thông, lập tức hăng hái mở bộ đề khác ra làm.

________________________________________

“Chọn phần đề không quá nổi bật!”

“Tuyệt đối không được dùng phương pháp thế!”

Những khẩu hiệu này ai nấy đều hô to đầy khí thế, nhưng khi thực sự cầm bút làm bài, mọi người lại phát hiện ra rằng dường như đề nào cũng có vẻ quan trọng, mà cũng chẳng có đề nào thực sự quan trọng cả… Vậy thì, phần nào mới là phần không nổi bật?

Lật đáp án ra xem thử, lập tức cảm thấy thông suốt. So sánh với từng câu hỏi, phân tích kỹ càng, thế là hóa thân thành ‘thánh phán sau trận’, vừa đ.ấ.m đùi tự trách mình sao lúc làm bài không nghĩ thấu đáo, vừa bắt đầu tổng kết cách nhận diệnđề không nổi bật.

Sau khi rút ra được quy luật, họ ngay lập tức lấy một bộ đề khác ra để kiểm chứng xem tâm pháp giải đề của mình có hiệu quả hay không. Kết quả… họ lại rơi vào trạng thái mơ hồ.

Đề nào trông cũng hữu dụng cả!

Làm thế nào để nhận ra phần không cần thiết nhỉ?

Thế là, nhóm giáo viên toán trong phòng nghiên cứu đã cặm cụi làm hết bốn bộ đề, cuối cùng chỉ đúc kết được một điều duy nhất: Không thể dùng phương pháp thế. Ngoài ra, không còn gì thêm.

Trưởng nhóm nghiên cứu toán học chỉ còn biết bất lực đưa tay xoa trán. “Tôi hiểu rồi. Đội ra đề thi đại học đúng là quá giảo hoạt. Có lẽ nếu để chúng ta nghiên cứu một năm rưỡi, chúng ta có thể tìm ra một vài quy luật trong cách họ ra đề. Nhưng nếu chỉ có mười ngày nửa tháng, hoàn toàn không thể. Tôi nghĩ, đây chính là điểm đáng gờm của giáo sư Vệ. Rõ ràng các kiến thức được kiểm tra đều không khó, vậy mà phần lớn học sinh đều vấp ngã ở bước đọc hiểu đề bài.”
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 408: Chương 408



Một giáo viên khác cũng gật đầu đồng tình. “Tôi cũng đoán được ý đồ của giáo sư Vệ khi ra đề. Cô ấy muốn kiểm tra năng lực toán học thuần túy của học sinh, không để lại bất kỳ kẽ hở nào cho họ gian lận. Các thầy cô xem mấy đề này đi, những mẹo vặt trước giờ chúng ta dạy học sinh chẳng có cái nào áp dụng được cả. Thật ra, lẽ ra chúng ta phải nghĩ đến điều này sớm hơn. Bài tập trong sách giáo khoa toán đã rất linh hoạt rồi, giáo sư Vệ sao có thể ra đề thi đại học dễ hơn trong sách được?”

Một buổi họp nghiên cứu nhóm bắt đầu bằng khí thế hào hứng nhưng kết thúc trong tiếng thở dài chán nản. Những cảnh tượng tương tự đang diễn ra khắp các trường trung học ở tỉnh Giang Nam.

Để đối phó với kỳ thi này, các giáo viên toán lớp 12 ở Giang Nam đều phải căng mình ra, giảng thật chi tiết bộ đề ‘Mô phỏng thực tế’ vừa được Sở Giáo dục phát hành khẩn cấp. Chỉ như vậy, họ mới cảm thấy an tâm hơn một chút.

Họ không còn dám kỳ vọng rằng đề toán kỳ thi đại học sẽ dễ dàng. Điều duy nhất họ mong mỏi là các phương pháp kiểm tra trong đề thi sẽ giống với bộ ‘Mô phỏng thực tế’, để lúc làm bài có thể thuận lợi hơn đôi chút.

Qua cả tháng trời tìm tòi, các giáo viên toán lớp 12 ở Giang Nam rút ra một điều duy nhất từ phong cách ra đề của Vệ Thiêm Hỉ: Không có quy luật nào cả.

Cách ra đề đầy bất ngờ và sáng tạo khiến cả học sinh lẫn giáo viên đều đau đầu.

Tháng sáu âm thầm đến, kỳ thi đại học đã tới gần.

Trước ngày thi, các giáo viên toán vẫn tiếp tục nhắc nhở học sinh: “Các em, nhớ kỹ, đừng quá mê tín bất kỳ kỹ thuật giải đề nào, hãy phân tích đề cẩn thận, luôn giữ đầu óc tỉnh táo. Dành ra một phút suy nghĩ, nếu thấy có ý tưởng thì làm tiếp, nếu không có thì lập tức bỏ qua câu đó để làm câu khác. Hiểu chưa?”

“Đừng bao giờ dùng phương pháp thế! Dùng câu nào là sai câu đó! Chú ý kỹ các điều kiện giới hạn, làm bài nhớ động tay động bút, có thể viết thì đừng nhẩm trong đầu. Những chỗ không đáng mất điểm thì tuyệt đối đừng để mất!”

“Nhớ kỹ, đề của giáo sư Vệ không khó. Nếu các em phát hiện mình phải tính toán quá phức tạp, hãy lập tức quay lại kiểm tra xem có phải sai ở bước nào đó hay không. Hiểu chưa?”

“Hãy đọc kỹ đề! Nghiền ngẫm đề bài! Nếu chưa hiểu rõ mà đã vội vàng làm, chắc chắn sẽ sai!”

Cải cách giáo dục tỉnh Giang Nam được chọn làm thí điểm trên toàn quốc, nên tất nhiên thu hút sự chú ý rất lớn.

Không chỉ giới hạn trong các cơ quan truyền thông ở tỉnh Giang Nam, mà hầu hết các phương tiện truyền thông khác cũng đặc biệt quan tâm đến kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay. Đặc biệt, ngay sau khi các thí sinh hoàn thành bài thi môn Toán, các phóng viên báo chí đã như phát cuồng, chụp ảnh từng cử chỉ, trạng thái của thí sinh và tiến hành phỏng vấn họ ngay lập tức.

...

May

Khi tiếng chuông báo kết thúc bài thi môn Toán vang lên, bên ngoài trường trung học Kim Lăng, nơi diễn ra kỳ thi, các phóng viên với máy ảnh, máy quay sẵn sàng tác nghiệp đã đứng đợi sẵn, ai nấy đều ngóng chờ thí sinh bước ra khỏi phòng thi.

Nhưng lần này, thời gian chờ đợi lâu hơn thường lệ.

Khi các phóng viên bắt đầu nghi ngờ liệu có phải mình nhầm giờ hoặc kỳ thi môn Toán bị kéo dài thời gian hay không, thì trên sân trường trung học Kim Lăng mới thấy xuất hiện những thí sinh đầu tiên.

Từng nhóm học sinh bước ra, nhưng ai nấy đều cúi đầu, dáng vẻ mệt mỏi. Từng bước chân của họ nặng nề như bị đổ chì vào chân, dáng đi chậm chạp như thể đang xem một đoạn phim quay chậm.

Hành động thường thấy là các thí sinh rôm rả bàn luận đáp án cũng hoàn toàn không xuất hiện.

Nói đùa gì chứ, có ai dám chắc mình làm đúng không?

Mười hai câu trắc nghiệm, không có câu nào mà thí sinh có thể tự tin khẳng định mình chọn đúng.

Sáu câu điền vào chỗ trống, dù giải ra được đáp án nhưng không có câu nào khiến họ thực sự chắc chắn, luôn cảm thấy mình có thể bị sót ý hoặc làm dư bước.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 409: Chương 409



Tám câu tự luận, tuy không ít câu có thể nắm được phương hướng giải, nhưng suy nghĩ cứ bị đứt quãng, làm đến nửa chừng thì tắc nghẽn. Cùng lắm cũng chỉ kiếm được vài điểm quy trình!

Tinh thần thí sinh cực kỳ nặng nề. Những thí sinh có tâm lý tốt thì cố gắng vực dậy, tự nhủ rằng phải nỗ lực hơn trong các môn thi tiếp theo, cố gắng gỡ gạc lại số điểm đã mất ở môn Toán. Nhưng với những thí sinh có tâm lý yếu, họ đã hoàn toàn sụp đổ, nhiều người vừa làm bài vừa khóc.

Khi tiếng chuông báo kết thúc bài thi vang lên, không ít thí sinh vừa nức nở vừa bước ra khỏi phòng thi, tiếng khóc càng lúc càng lớn, khiến các phóng viên và một số phụ huynh đứng chờ bên ngoài trường ngẩn người không biết phải làm gì.

“Mấy câu toán này rốt cuộc là kiểu gì mà bọn nhỏ bị làm khó đến mức này?” Một phụ huynh thì thầm.

May

So với các phóng viên và phụ huynh, người căng thẳng hơn cả là các giáo viên Toán phụ trách dẫn đoàn.

Họ lập tức ùa đến, túm lấy học sinh hỏi dồn dập: “Sao rồi? Đề thi năm nay khó không? Tháng cuối cùng chúng ta ôn luyện nhiều đề như vậy, có tác dụng không? Có gặp đề nào dạng giống không?”

Câu trả lời của các thí sinh khiến người nghe không khỏi nghẹt thở: “Không có! Không có câu nào giống hết! Toàn bộ đề thi đều là dạng hoàn toàn mới, chưa từng gặp qua… Thưa thầy, tại sao tỉnh mình lại phải cải cách giáo dục chứ! Đề thi toàn quốc không được sao? Cần gì phải nâng độ khó lên, còn mời giáo sư Vệ ra đề, đề này hoàn toàn không thể làm nổi mà!”

Giáo viên không thể trả lời câu hỏi này. Sau khi an ủi những học sinh đang khóc nức nở, họ quay lại trao đổi với các giáo viên khác, tổng hợp thông tin từ những gì học sinh kể lại về đề thi, rồi bắt đầu thử giải đề.

Dù sao thì giáo viên vẫn là giáo viên. Không chịu áp lực thi cử, những dạng bài mà trung tâm khảo thí của Sở Giáo dục từng phát xuống, học sinh có thể chưa nắm hết, nhưng giáo viên thì đều đã thuần thục. Vì vậy, đối diện với đề thi đại học, họ vẫn có khả năng chống trả.

“Câu hình học này thoạt nhìn là dạng mới, nhưng thực ra trong các đề mô phỏng cũng từng xuất hiện loại câu này. Trước đây, tôi từng dạy học sinh phương pháp giải loại bài hình học chứng minh này. Cách dựng đường phụ truyền thống đã lỗi thời. Loại bài này tốt nhất là xây dựng hệ tọa độ, liên kết giữa hình học và hàm số, đồng thời sử dụng cả kiến thức hình học và hàm số thì mới giải được.”

“Câu về tập hợp này cũng từng xuất hiện trong đề mô phỏng, chỉ là câu hỏi được sửa đổi chút ít, nhưng thực tế thì cách giải không khác gì nhau. Nếu học sinh có thể bình tĩnh đọc kỹ đề, thì câu này không hề khó. Trước đây, chúng ta đã luyện ít nhất mười lần!”

“Câu lượng giác này tuy không xuất hiện trong đề mô phỏng, nhưng lại có trong bài tập cuối sách giáo khoa. Gần như là bê nguyên xi từ sách ra, chỉ cần học sinh nắm vững toàn bộ bài tập cuối sách, chắc chắn làm được. Đây chỉ là một câu tổng hợp lại từ các bài tập đó thôi… Chỉ cần đọc kỹ, chắc chắn có thể giải.”

Sau khi các giáo viên phân tích, họ không khỏi hoang mang.

Những câu hỏi này rõ ràng không phải dạng hoàn toàn mới. Độ khó, đúng là cao hơn hẳn so với các đề thi đại học trước đây, ít nhất là không có câu tặng điểm rõ ràng, nhưng nói khó đến mức quái dị thì không. Những câu này đều tương đương với đề mô phỏng, không hề có sự khác biệt quá lớn.

Các phóng viên cũng bối rối. Thí sinh thì bảo đề khó đến mức không làm được, còn giáo viên lại bảo chỉ ở mức độ thường. Vậy vấn đề rốt cuộc nằm ở đâu?

Nhìn kỹ lại cổng trường, họ hiểu ra. Phần lớn thí sinh tại trường này đều thuộc nhóm trung bình và dưới trung bình. Dù có đưa đề gốc cho họ, họ cũng chưa chắc nhớ được trọn vẹn cách giải. Trình độ của họ đương nhiên không thể so sánh với giáo viên. Nếu muốn hiểu cảm giác của thí sinh, có lẽ phải đến các điểm thi tập trung những học sinh giỏi mới được.
 
Back
Top Bottom