Tâm Linh Cô bé 9 đuôi (Cửu Vĩ Hồ)

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
138667778-256-k772642.jpg

Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Tác giả: Nguyet_Du_Man_Thien
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Một cô bé sinh ra trong một gia đình có ba là hồ ly bị truy đuổi còn mẹ cô bé là con người.

Khi cô mới lọt lòng ba cô đã bị bắt và giết còn mẹ cô sau khi đưa cô đến Hồ Tộc thì đã kiệt sức và gửi lại cho dì cô nuôi lớn.

Nhưng còn có nhiều điều ẩn giấu hơn là bé hồ ly nghĩ.

2 mạch cốt truyện đan xen nhau giữa hồ ly nữ chính và một nhân vật thần bí.

Mong mọi người đọc và nhấp vào nút sao hộ mình, xin chân thành cảm ơn!​
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 1: Chào đời


- Đuổi theo...đừng để họ thoát...GIẾT !Tiếng chạy và tiếng hô hoán của một đám người đang đuổi theo một con hồ ly và một cô gái sao ?

Trông cô ấy như đang mang thai, khuôn mặt thanh tú diễm lệ và bộ y phục trên người coi bộ cô ấy không phải một cô gái xuất thân nghèo hèn.Chạy được một quãng, họ có vẻ đã đuối sức.

Hồ ly nói :- Họ đông quá, anh khó mà đối đầu được với họ.

- Anh phải cố lên, ba em sẽ không cho qua vụ này đâu.

- Cô gái lo lắng - Anh sẽ cố nhưng e là lần sử dụng này tỉ lệ sống sót rất thấp.

- Hồ ly- Anh đừng nói anh sẽ sử dụng nó.- Phải.

Nhưng em đừng lo, nếu anh không còn hãy đến Hồ Tộc.

Lúc ấy sẽ có người cưu mang em.Hồ ly nở nụ cười cuối cùng dừng lại và hét lớn:- HÃY ĐẶT TÊN CON LÀ HỒ NHI EM NHÉ.Cô gái quay lại gật đầu cười nhẹ mà nước mắt không ngớt đôi chân đi chiếc giày vải vẫn không ngừng chạy.Cũng đã được một lúc, cô quay đầu lại nhìn thì thấy chẳng còn ai đuổi theo nữa.

Cô tuyệt vọng vì biết Hồ Nhi sinh ra mà không có ba bên cạnh sẽ rất buồn.Cô không biết phải làm gì nữa cô đành phải dùng chút sức lực cuối để đến Hồ Tộc.Cô đi trong ánh nhìn của mọi người, họ nhìn như khinh bỉ một con người vào lãnh thổ của họ.

Nhờ ảo hình hồ ly đực yểm lên người cô gái nếu không cô có thể đã bị người ở đây giết chết rồi.Cô lê vài bước cuối rồi dừng ở một ngôi nhà to lớn nhất nhì nơi ấy.

Cô dùng chút sức còn lại gõ mạnh vào cửa rồi ngất đi trước cánh cửa ấy.

--------------------

- Tôi đang ở đây thế này ?

- Cô gái

Một bóng người bước đến nhìn cô gái rồi nói:

- Trong bụng cô.

Cái thai.

Của Vĩ Ôn đúng không ?

- S..ao...sa..o.cô biết.

Cô quen Vĩ Ôn sao ?

- Cô gái

- À tôi là em gái của Vĩ Ôn, tôi là Vĩ Kim.

Anh ta ra ngoài lâu như vậy rồi bây giờ mang về đứa con và một con người sao ?

Thật là, vẫn ngốc như vậy.

- Tôi tôi.

Cô gái nằm đó không biết nói gì hơn thì đột nhiên một cảm giác lạ đã xảy ra.

Bụng cô gái ấy đang phát ra ánh sáng màu tím đầy mơ hồ.

- Tôi....tôi đau bụng quá.

Làm ơn hãy giúp tôi !

Làm ơn !

- Cô gái

- Cái gì vậy ?

Ánh sáng này ư ?

Không thể nào.

Cô sắp sinh nhưng tôi cảm nhận sức mạnh của cái thai này quá lớn.

Cô sẽ không giữ được mạng.

- Vỹ Kim

- Tôi xin cô hãy giúp nó ra đời và chăm sóc nó nếu như tôi có chết.

Và hãy đặt tên nó là Hồ Nhi nhé.

- Cô gái

--------------------

- Đây là một cô bé mang sức mạnh kinh khủng nhờ thừa hưởng từ Vỹ Ôn.

Cô gái kia cũng đã qua đời.

Coi như tôi làm phước để nuôi con bé này thay cô và cũng giúp ông anh vô dụng của tôi.

Vỹ Kim nhìn cô bé ánh mắt lo lắng rồi tự nhủ :

-

Sau này ngươi lớn lên ta sợ ngươi sẽ khó kiểm soát được nó và dẫm lên vết xe đổ của ba mình mà thôi.

Tốt nhất ta nên đưa ngươi đến nơi có con người thì tốt hơn chúng ta sẽ đến đó và sống như con người và hi vọng ngươi không biết chuyện mình là hồ ly lai.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 2: Bạn thân


- Mẹ ơi !

Ra đây coi nè.

- Một giọng nói trong trẻo đầy ngây thơ vang lên.- Hồ Nhi, con lại thấy gì nữa vậy ?

- Giọng nói kia đáp lại- Cái gì dễ thương thế kia ?

- Cô bé ấy vừa nói vừa chỉ vào một con bướm cánh hồng.Cô gái ấy đang làm việc thì đi ra xem xét tình hình con mình ra sao.

Sau khi thấy con bướm, cô cất giọng :- Loại này là bướm hiếm đấy con ạ.- Vậy ta bắt nó được không mẹ ?

- Cô bé hỏi lại đầy tinh nghịch- Không được, chính vì nó hiếm chúng ta mới nên để nó được tự do, chúng ta không nên tước đi sự tự do của nó.

Nó sẽ buồn lắm đấy.- Dạ con hiểu rồi !

- Cô bé tươi cườiHồ Nhi sau khi sinh ra được Vĩ Kim đưa đến thành phố con người để sống.

Từ nhỏ Hồ Nhi luôn coi Vĩ Kim là mẹ mà không biết sự thật về mình, mình thật sự là ai, chỉ đơn giản là 1 con người bình thường trong xã hội mà thôi.

Vì là hồ ly lai nên Hồ Nhi cũng mang tuổi tác của con người.- Thôi vào nhà chuẩn bị đi.

Đừng bỏ lỡ ngày đi học đầu tiên của con chứ.

- Vĩ Kim mỉm cười xoa đầu Hồ Nhi- Woa con quên mất.

- Hồ NhiNói xong Hồ Nhi tức tốc chạy vào nhà lấy sách vở và khoác lên mình bộ đồng phục mới.

Mặc dù chỉ là một đứa trẻ sắp vào lớp một nhưng dường như người của Hồ Nhi mọc rất nhiều lông.

Từ nhỏ Vĩ Kim luôn nói đó là bệnh bẩm sinh.Nhìn dáng vóc bé nhỏ của cô bé Vĩ Kim mỉm cười rồi đưa cô bé đến trường.- Chào mẹ con đi học.

- Hồ Nhi mỉm cười- Ừm, con học vui vẻ nhé !

- Vĩ Kim cười đáp lạiHồ Nhi tung tăng chạy vào lớp của mình, Vĩ Kim đứng đó nhìn mỉm cười:- Người anh vô dụng của em, anh có thấy bé con của anh không ?

Nó đã lớn rồi đấy.

- Cô nghĩ thầm--------------------

- Chào bạn đây là chỗ của mình, mình từ giờ là bạn của bạn nhé.

- ???

- Ừm chào bạn, mình là Hồ Nhi còn tên bạn là gì ?

- Hồ Nhi tươi cười

- Mình là Hắc Nhã, rất vui được làm quen.

Lớp học trôi qua rất suôn sẻ, Hồ Nhi cũng đã kết thêm được bạn mới nhưng dường như mọi chuyện không mấy vui vẻ vào giờ ra chơi.

- Ê bạn, bạn là ai dợ ?

- Vài học sinh

- Mình tên là Hồ Nhi, rất vui được làm quen !

- Hồ Nhi nói

- Làm quen ?

Bạn coi lại bạn đi.

Người thì đầy lông.

Haha bạn là người rừng hả ?

- Chúng nói với giọng đầy giễu cợt

- Mình...mình.

- Haha thôi đi thôi, kệ nó đi, người rừng học trong lớp này thì sớm muộn cũng phải đi thôi.

Hồ Nhi cúi gằm mặt xuống đầy buồn bã không biết phải nói sao.

Bên cạnh cô chợt có người an ủi :

- Nhi ơi có sao không ?

Hồ Nhi ngẩng mặt lên và thấy Hắc Nhã đang ngồi ngay cạnh mình.

- Mình không sao đâu.

- Hồ Nhi trở lại trạng thái vui vẻ

- Họ những bạn học sinh con nhà địa chủ nên thích chọc người ta á.

- Hắc Nhã giảng giải

- Mình không sao đâu.

Cảm ơn bạn đã quan tâm mình như vậy.- Bạn bè phải giúp đỡ và an ủi nhau chứ.

À Nhi ơi, hay mình là bạn thân nha !- Bạn thân ?

- Hồ Nhi ngơ ngác
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 3: Kim Yêu kì lạ


- Bạn không biết thật sao ?

- Hắc Nhã nở nụ cườiKhái niệm này lần đầu Hồ Nhi nghe thấy, Hồ Nhi vốn không hiểu bởi vì trước đây cơ thể Hồ Nhi rất yếu nên cực hiếm ra ngoài, thế giới trong hiểu biết của Hồ Nhi thực sự rất nhỏ bé.

- Nhã giải thích cho Nhi được không ?- Hồ Nhi mỉm cười lại với Hắc Nhã- Bạn thân chính là những người bạn mà ta tin cậy nhất, dù xa hay gần họ cũng luôn hướng đến ta và có mặt mỗi khi ta buồn hay vấp ngã.- Bạn thân thực sự tốt vậy sao ?

Hơn nữa Hắc Nhã là bạn thân Nhi, Nhi vui lắm !

- Hồ Nhi háo hứcTiếng chuông vang lên, đã đến giờ vào lớp nhưng dường như có gì đó không ổn, đã qua 10 phút nhưng tại sao lại không thấy giáo viên đâu.

Đột nhiên một luồng khí lạnh lẽo thi nhau kéo đến lớp Hồ Nhi.

Rồi bỗng 'XOẠCH', đó là một tiếng mở cửa rõ to.

- Chào cả lớp cô là Đông Kim Yêu, hôm nay Tiểu Thục bị ốm nên cô thay em ấy.

- Cô ta nở nụ cười đầy quyến rũ nhưng lại pha vẻ ma mị trong đóĐảo mắt một vòng lớp cô ta để ý đến Hồ Nhi, Hồ Nhi không hề muốn né tránh ánh mắt đó mặc dù trông nó khá đáng sợ.

- Em đứng lên nào, hãy cho cô biết em tên là gì ?

- Kim Yêu chỉ tay về phía Hồ NhiBị chỉ đột ngột như thế Hồ Nhi còn hơi mơ màng rồi lập tức đứng phắt dậy :- Dạ thưa cô em là Hồ Nhi.

- Em có một cái tên đẹp nhỉ, em có biết họ Hồ thuộc 'Hồ tộc' không ?

- Giọng Kim Yêu không nhanh không chậm nhấn mạnh từ Hồ tộc- Hồ Tộc ?

- Hồ Nhi lần đầu được nghe khái niệm nàyCô ta đột nhiên nhếch mép cười để lộ mấy cái nanh sắc ánh mắt dã thú nhìn chằm chằm vào Hồ Nhi, cả lớp mặc dù không hiểu gì nhưng vẫn hướng ánh mắt nhìn thẳng vào Hồ Nhi.

- Haha, cô đùa đấy làm gì có Hồ Tộc, nó chỉ là huyền nhuyễn thôi.

- Kim Yêu phá cườiHồ Nhi đột nhiên cảm giác rất quen thuộc nhưng tại sao cảm giác bất an lại xâm chiếm tâm trí Hồ Nhi.Đứng đực ra được một lúc Hắc Nhã thấy vậy liền dựt tay Hồ Nhi ngồi xuống.- Sao vậy Hồ Nhi, cô ấy dọa bạn sợ hả ?- À không có gì đâu.

- Hồ Nhi mỉm cườiTiết học diễn ra, cô Kim Yêu này hở chút là liếc nhìn Hồ Nhi, điều này khiến Hồ Nhi cũng hơi băn khoăn về cảm giác từng trải lúc nãy.

Quen thuộc nhưng lại bất an, đầu Hồ Nhi chỉ biết quay mòng mòng không còn hiểu hay nhận thức được gì hơn nữaĐến giờ ra về, Hồ Nhi lại đứng chờ Vỹ Kim đến đón thì bất giác nhớ lại mẹ mình cũng họ Hồ.- Chà, tiểu thư nhỏ nghĩ gì vậy ?

- Một giọng nói bất giác vang lên sau lưng Hồ Nhi- Là cô ạ.

Em chào cô.

- Hồ Nhi đáp lại đầy lễ phép, không ai khác là Kim Yêu- Em nên hiểu rõ thân phận mình, sao lại lang thang ở đây ?

Về nhà đi chứ.

- Khuôn mặt đong đầy trong hai chữ "đáng sợ"- Thân phận ạ ?

Em đang chờ mẹ đón ạ.

- Không biết thân phận hay không tiện nói ra ?

Hồ tộc cần người đứng đầu.

- Cô ta trừng mắt- Người đứng đầu ?

Hồ tộc ?

- Hồ Nhi hoảng sợ
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 4: Tương Lai


- Hồ Nhi ơi, con đâu rồi ?

- Tiếng gọi quen thuộc từ đằng xa vọng tới tai Hồ NhiNghe thấy tiếng gọi ấy Kim Yêu bất giác nhíu mày lại, Hồ Nhi cũng vì vậy mà quay đầu lại gọi :- Mẹ ơi con đây này.

Nghe tiếng nói, Vĩ Kim vui vẻ chạy lại định đón Hồ Nhi vào lòng thì dừng lại vì cô gái trước mặt.

- Là cô ?

Cô đến đây làm gì ?

- Vĩ Kim khó chịu- Ôi ôi, không cần lo lắng đâu.

Tôi chỉ muốn trả lại Nhi Nhi thôi mà.

- Kim Yêu nói giọng như muốn khiêu khích Vĩ Kim- Đừng hòng, không phải cô từng là bạn thân của Vĩ Ôn chắc giờ tôi cũng không tha cho cô.

- Giọng này Vĩ Kim đã gằn xuống đầy đe dọa- Bạn thân ?

Cái tên đó rời bỏ tôi để rồi theo một con người yếu đuối.

Tạo ra nghiệt chủng nhưng bao uất ức của tôi đều được giải tỏa.- Đừng nói là cô đã báo cho Hắc lão gia.

- Cơn tức giận dường như còn chút nữa là bùng nổ của Vĩ Kim đang bị cô kìm nén vì Hồ Nhi còn ở đó- Phải, haha chính tay tôi đã giết hắn ta.

Vặt lông hắn rồi đá hắn xuống vực.Hồ Nhi đứng đó ngơ ngác thấy mẹ của mình và cô giáo mới này có vẻ không ổn liền kéo kéo tay Vĩ Kim- Mẹ ơi con muốn về.

Những cái đuôi sau lưng Vĩ Kim tức giận muốn xuất hiện rồi lập tức đập chết cô ả Kim Yêu trước mắt đi bất giác ngừng lại.

Cô cúi xuống xoa đầu Hồ Nhi rồi dắt Hồ Nhi ra về tất nhiên cô không quên tặng cho Kim Yêu một ánh mắt đầy vẻ đe dọa- Vĩ Ôn là ai vậy mẹ ?

- Đang đi đường Hồ Nhi bất chợt quay sang hỏi- Là anh trai mẹ.

- Vĩ Kim không giấu diếm thân phận của Vĩ Ôn nhưng lại không muốn thể hiện mối quan hệ của Vĩ Ôn với Hồ Nhi- Tại sao con phải quay về nơi nào đó mà cô Kim Yêu nói ?

Ở đó con có xa mẹ không ?

- Ở đó rất nguy hiểm tốt nhất con đừng về con sẽ đi rất rất xa và có thể không bao giờ gặp lại mẹ được nữa.

- Vậy con vĩnh viễn không bao giờ đến đó đâu.

- Ánh mắt cương quyết lay động lòng người của Hồ Nhi sáng lóe lênVĩ Kim không nói gì chỉ đơn thuần mỉm cười với Hồ Nhi và không muốn nói gì hết.

Có vẻ Hồ Nhi muốn biết rất nhiều thứ trong cuộc nói chuyện của Vĩ Kim và Kim Yêu nhưng nó quá kiệm lời vì thấy mẹ mình giận như vậy.

Điều khiến Vĩ Kim lo ngại hiện giờ chính là Kim Yêu, nếu cô ả đã xuất hiện thì nhất định "bọn chúng" cũng sẽ theo Hồ Nhi đến cùng để đưa con bé về tộc.

Chẳng có gì ngoài đau khổ trước mắt con bé cả.

Trước nguy hiểm trước mắt của Hồ Nhi chẳng có gì ngoài đau đớn, ánh mắt ngây thơ hồn nhiên ấy sẽ còn giữ được bao lâu nữa ?---------------------------------------------------------Hôm sau, Vẫn như mọi ngày trên con đường cũ, hai mẹ con dắt tay nhau đến trường, hôn tạm biệt ở cổng trường rồi đứa bé ngay lập tức chạy vào bên trong.

Vẫn gương mặt tươi cười ấy, Hắc Nhã đã ở đó rồi.

Đúng là một đứa trẻ hạnh phúc.

Sau này ra sao còn phải tùy thuộc vào nó mới có thể quyết định được số phận mình.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 5 : Quá khứ của Vĩ Ôn


Bố của Hồ Nhi - Hồ Vĩ Ôn là một thằng nhóc bạo gan từ nhỏ.

Thằng nhóc này đã dám ăn cắp Cửu Sắc Ngọc ở miệng quái thú ngàn năm.

Nhưng rất không may nó đã tỉnh dậy và đuổi theo.

Bất chấp mọi thứ để thoát khỏi con quái thú Vĩ Ôn đã nuốt viên ngọc và tích tụ lại nguồn năng lực cực lớn.

Cũng từ đó chín cái đuôi mà tưởng chừng ngay cả già làng mạnh nhất ở Hồ Tộc không có đã mọc lên đằng sau lưng Vĩ Ôn, một con tinh linh xuất hiện và chỉ trong một nốt nhạc con quái thú đã bị hạ gụcMọi người lúc ấy đang đi tìm Vĩ Ôn đến nơi đã khựng lại với hình ảnh trước mắt, chín cái đuôi ngoe nguẩy trong không trung và con Hồ Tinh Linh.

Vĩ Ôn nhờ năng lực đó lập tức được bầu lên làm Hồ Trưởng khi mới chỉ là 1 thằng nhóc mấy trăm tuổi.

Thời gian cũng trôi qua Vĩ Ôn lớn lên mang vẻ đẹp trai ngất trời nhưng lại rất lạnh lùngĐiều này cũng khiến người bạn thuở nhỏ Hồ Kim Yêu của mình trở nên say đắm, Kim Yêu cũng là người đã chứng kiến cảnh hắn lần đầu xuất hiện chín cái đuôiRồi một ngày khi đang vào thế giới con người tìm một hồ ly bị mất tích, ông đã gặp cô ta không ai khác là mẹ Hồ Nhi - Hắc Thừa Nguyệt.Hồ ly bị mất tích đang ở trong Hắc Gia và được Thừa Nguyệt chăm sóc- Vị tiểu thư này.

Cô tìm thấy cậu ấy trong tình trạng nào ?

- Vĩ Ôn hỏi đầy lo lắng- Ừm thì nếu vị công tử này là bạn của cậu ấy thì tại hạ xin thưa.

Tôi tìm được cậu ấy khi bị bẫy gai của thợ săn bắt lại trong tình trạng là một con...

- Chưa kịp nói hết câu.

Vĩ Ôn đã bịt miệng Thừa Nguyệt lại và không cho nó- Tôi hiểu nhưng cô không sợ cậu ta giết cô sao ?- Không sợ.

Đối với tôi là người hay là yêu thì sinh mạng trời cho rất đáng quý phải biết trân trọng chứ không được xem nhẹ nó.

- Thừa Nguyệt tươi cười- Vậy thì tôi sẽ đưa cậu này về và cảm ơn cô nhiều lắm.

Thừa Nguyệt không nói gật đầu nhẹ.

Ngay lập tức cả cậu hồ ly, cả Vĩ Ôn đều biến mất.

Sau khi trở về Hồ Tộc, hình ảnh nụ cười của Thừa Nguyệt luôn hiện lên trong mắt ông nghĩ đi nghĩ lại ông lấy cớ trả ơn quay lại gặp Thừa NguyệtMấy ngày đi vắng ông đều ở bên Thừa Nguyệt, tình cảm trở nên tốt hơn rồi tốt hơn nữa ông đã sinh ra một thứ cảm xúc khó diễn tả đối với Thừa Nguyệt khiến ông không bận tâm đến cô gái khác- Anh đi đâu mấy ngày nay ?

- Kim Yêu bày vẻ mặt khó chịu với Vĩ Ôn- Công việc.

- Ông lạnh lùng đáp lại- Công việc ở thế giới loài người ?

Anh bạo nhỉ ?

Anh có biết ở đó nguy hiểm lắm không ?

- Cô ta bày vẻ mặt ngang ngượcÔng không nói gì quay lưng định thì Kim Yêu chặn đường lại- Không cho anh đi nữa !

Em biết hết rồi.

Anh đang yêu loài người đúng không ?- Tránh ra - Ông không nhanh không chậm thả ra hai chữ sát khí bắt đầu nổi lên- Anh cứ mãi làm tên ngốc vậy sao ?

Anh có biết EM RẤT THÍCH ANH KHÔNG ?

- Kim Yêu bắt đầu nấc lên- Thì sao ?

- Thì sao ư ?

Bạn thuở nhỏ của anh không bằng một con nhóc mới quen mấy tháng sao ?!
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 6 : Phát giác


- Tránh ra ngay.

- Vĩ Ôn thực sự không nhịn được nữa rồi- Cô ấy không phải một con nhóc mà là một con người lương thiện.

- Ông tiếp lời- Anh....

Anh thực sự muốn phản lại Hồ Tộc sao ?

Anh thực sự muốn vì một con người mà phá vỡ quy tắc sao ?

- Kim Yêu- Tôi chính là quy tắc.Ông bực bội nói rồi biến thành khói bay vào không trung đến bên Thừa Nguyệt- Anh giỏi lắm.

Xem thường tôi và tình cảm của tôi.

Anh chết đi là vừa.

- Kim Yêu đứng đằng sau nghiến răng chửi rủa---------------------------------------------------------

Tại Hắc Gia- Thừa Nguyệt, người và yêu không thể bên nhau.

Liệu em có chấp nhận theo anh không ?

- Vĩ Ôn buồn bã- Người hay yêu không quan trọng họ đều có cuộc sống mà.

Chẳng qua yêu có tuổi tác cao hơn người rất nhiều.

Nhưng mà em vẫn rất yêu anh.

- Thừa Nguyệt mỉm cườiVĩ Ôn nghe được rất vui.

Chính cái đêm hôm ấy Hồ Nhi đã được tạo ra.Kim Yêu ở Hồ Tộc cũng biết chuyện này, ả hận không thể đem người đàn bà của Vĩ Ôn ra phanh thây trăm mảnh.

Khiến Vĩ Ôn phải đau lòng khi người đàn bà của hắn ta chết nhưng trong đầu ả ta đã có kế sách cả rồiHồ Tộc không cho các thành viên của mình có con với con người vì khi ấy sức mạnh sẽ bị rút hết khỏi người rồi nhường cho đứa bé lai ấy.

Lúc ấy nếu không tu luyện lại kịp thời thì sẽ mất mạng.

---------------------------------------------------------

Tại Hắc Gia- Hắc lão gia, con gái ông Hắc Thừa Nguyệt có gian tình với yêu quái đó.- Câm mồm ngay !

Không được bôi nhọ con gái taThời gian trôi qua Kim Yêu xin giả làm người hầu rồi trà trộn vào Hắc Gia, cô ả này đã mê hoặc Hắc lão gia để có được lòng tin- Ây lão gia chớ có giận vậy.

Người không để ý dạo này Thừa Nguyệt tiểu thư không ra ngoài mấy tháng rồi sao ?

- Kim Yêu nhẹ giọng- Đúng là có chuyện này.

Cô nói phải - Hắc lão gia trầm mặc- Tôi xin mạn phép xin ngài xông vào phòng tiểu thư kiểm tra xem có chuyện gì trong ấy.

- Kim Yêu cúi đầu- Được.

Nếu không có gì ta sẽ lập tức đuổi cô ra khỏi Hắc Gia vì tội sỉ vả con gái ta.- Vâng ạ.

- Kim Yêu không quên nở một nụ cười khinh đầy mãn nguyệnHắc lão gia, Kim Yêu và một số người khác có uy thế trong Hắc Gia kéo đến trước cửa phòng đập cửa.- Thừa Nguyệt con yêu.

Con đã ở trong đó mấy tháng rồi mà không chịu ra.

Con nên ra ngoài hít thở không khí đi chứ.

- Hắc phu nhân thành khẩnBên trong vẫn không một tiếng động.

- Người đâu phá cửa !

- Hắc lão gia nổi giậnHọ ngay lập tức chạy vào bên trong thì không thấy người đâu, cửa sổ thì mở toang ra.

Họ đã bỏ chạy- Mau đuổi theo !

- Mặt Hắc lão gia bây giờ không khác gì trái mận chín cảHiện tại, Thừa Nguyệt và Vĩ Ôn đã chạy được một quãng rất xa rồi.

Nhưng sức mạnh của Vĩ Ôn chỉ mới hồi phục một phần nhỏ xem chừng còn yếu hơn cả Kim Yêu- Đuổi theo !

- Tiếng reo hò phía sau ngày càng gầnNgười con gái vừa chạy nước mắt tự nhiên rơi đầm đìa ướt cả áo, người con trai bên cạnh mặc dù không phục nhưng vẫn cắn răng chạy vì tính mạng của một sinh linh chưa được ra đời.

Sau đó mọi chuyện trở nên đau khổ và rối hơn bao giờ hết.

Vĩ Ôn quay lại sử dụng Hồ Tinh Linh quét sạch nửa đám người thì kiệt sức ngã xuốngKim Yêu dùng ánh mắt khinh bị gọi người lại đánh cho Vĩ Ôn một trận rồi thì thầm vào tai Vĩ Ôn đang trong hình dáng hồ ly hấp hối :- Anh đáng lẽ ra nên yêu em.

Đây là cái giá phải trả cho việc từ chối em !Nói rồi cô ta tàn nhẫn vặt lông rồi đá Vĩ Ôn xuống vực.

Cô ta đã cười một cách điên dại khiến cho người của Hắc Gia khiếp sợT/g : Sorry mn nếu truyện có nhàm quá.

Mik sẽ cố gắng vặn hết chất xám của não để viết ra những chap hay nhất
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 7 : Phiền phức tìm đến


Thời gian cứ vậy rồi trôi.

Hồ Nhi đã lên cấp 3 rồi, nhờ có Vĩ Kim phong ấn lại sức mạnh của Hồ Nhi nếu không thì không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra khi nó bùng nổ.

Hồ Nhi và Hắc Nhã từ tiểu học lên đến tận phổ thông luôn coi nhau như tri kỉ, thậm chí là chị em.

Luôn học cùng trường, cùng lớp và còn ngồi cùng bànHắc Nhã càng lớn lên càng xinh đẹp và mạnh mẽ, không chịu khuất phục ai cả.

Hồ Nhi khi lớn cũng xinh đẹp không kém nhưng trái lại với Hắc Nhã, Hồ Nhi thực sự rất ít nói và cười, hầu như Nhi chỉ cười với Nhã mà thôi- Nhã này, sau này liệu chúng ta có còn được học chung với nhau nữa không ?

- Hồ Nhi xìu mặt- Nhi đừng lo, bất luận dù có ra sao đi nữa Nhã cũng sẽ không bao giờ rời xa Nhi nữa âu !

- Hắc Nhã mỉm cườiHồ Nhi không nói gì ngồi ngước mặt lên bầu trời khẽ cười.

Hắc Nhã cũng vậy, hai người cực kì ăn ý trông giống hai tiểu tiên cực xinh đẹp- Này Hồ Nhi.Tiếng nói của ai đó vang lên, Hồ Nhi quay mặt lại rồi sợ hãi bất giác nấp sau lưng Hắc Nhã- Anh đến đây làm gì ?

- Hắc Nhã nghiến răng đầy tức giận- Đừng giận nào nhóc, anh chỉ đến thăm "tiểu yêu tinh" bé nhỏ của anh thôi mà.

- Gã ta cười- Xin anh đi đi.

- Hồ Nhi phía sau run rẩyHắc Nhã thấy vậy không đành lòng liền đứng phắt dậy liếc hắn ta bằng một cặp mắt lạnh lùngGã này là người đầu tiên tỏ tình với Hồ Nhi, lúc ấy Hồ Nhi thực sự không thích gã nhưng lúc nào cũng bị gã làm phiền nên có chút rung độngGã tên Đông Lâm Phong, một công tử.

Lúc đầu Hồ Nhi chỉ có chút rung động nhưng cũng bắt đầu mở lòng với gã, hôm sinh nhật của Hồ Nhi, Hồ Nhi định nói rõ cảm xúc của mình với gã nhưng đúng cái nghĩa mà đời không như mơ, Hồ Nhi bắt gặp gã đang cặp kè rất tình tứ với một cô gái khácNgày hôm đó được coi là ngày buồn nhất của Hồ Nhi, không biết Nhi đã tốn bao nhiêu nước mắt và Hắc Nhã không biết đã tốn bao nhiêu nước bọt để khuyên nhủ.

- "Tiểu yêu tinh" à.

Chuyện đó là lỗi của tôi, tôi cũng nhận lỗi với em rồi sao em còn né tránh tôi thế ?

- Hắn giở giọng ngọt ngàoHồ Nhi quay mặt đi không muốn nói gì cả, Hắc Nhã thấy vậy thần sắc còn lạnh lùng hơn- Anh mau biến khỏi tầm mắt của Nhi Nhi mau !

- Hắc Nhã không nhanh không chậm cảnh cáo- Thôi nào, để anh nói chuyện với "tiểu yêu tinh" của anh một lúc đi.

Anh thật sự không muốn gây sự.

- Hắn cười, đằng sau lưng hắn "mọc" đâu thêm hai tên tùy tùng cơ bắp cuồn cuộn- Anh.....

- Hắc Nhã tức muốn sôi máu lên rồiÁnh mắt lạnh lùng pha phẫn nộ của Hắc Nhã khiến không ai nhìn mà không khiếp sợ, rất khác với cô gái vui vẻ xinh đẹp thường ngày- Được, anh muốn nói gì với tôi.

- Hồ Nhi đã không nhịn được nữa rồi- "Tiểu yêu tinh" chịu lên tiếng rồi sao ?

Quả là do ta hơi mệt mỏi với cô bạn của em nên mới gọi hai người này ra chứ thực ra không có gì phải sợ cả.

- Hắn nhếch mép- Ra về gặp anh sau ngõ bỏ hoang nhé.

Chúng ta cần nói một số chuyện, "tiểu yêu tinh" mà thất hứa thì không chuyện gì mà Đông Lâm Phong này không giám làm.

- Hắn tiếp lời rồi phất tay bỏ đi
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 8 : Hỏa Nhiệm


- Nhi à, sao Nhi lại đồng ý.

- Hắc Nhã vừa buồn vừa tức giận- Nhã đừng lo, Nhi sẽ ổn mà.

- Hồ Nhi không biết nói gì để xoa dịu Nhã nữa- Nhi !

Nếu hắn dám động đến một sợi tóc của Nhi hãy nói Nhã.

Nhã sẽ cho hắn biết tay !

- Hắc Nhã quay lại nắm lấy vai Hồ Nhi nói- Không sao đâu.

Nhi biết rồi mà.

- Hồ Nhi mỉm cười nhẹ nhàng gạt tay Hắc Nhã xuống---------------------------------------------------------

Trong hẻm- "Tiểu yêu tinh" quay lại với anh nha.

Không có em anh buồn lắm.

- Hắn giở giọng ngon ngọt- Xin anh đừng gọi tôi bằng cái tên đó nữa.

- Hồ Nhi quay đầu đ- Ồ, vậy "Tiểu hồ ly" được không ?

- Hắn nhếch mép- Anh.....

- Xin lỗi Nhi Nhi yêu dấu.

Chuyện em thấy là do anh bị người ra lừa thôi, anh hoàn toàn đặt cả trái tim nơi em mất rồi.Hồ Nhi im lặng nhìn ra ngoài đầu ngõ khuôn mặt không chút cảm xúc, thực sự quá mệt mỏi khi phải nghe tên này luyên thuyên- Xin lỗi.

- Hồ Nhi cắt ngang- Tôi không thể chấp nhận được điều này.

Tôi đau khổ đủ rồi và tôi không muốn nhận thêm điều nữa.

- Hồ Nhi cự tuyệt- Em.....

Ồ Nhi Nhi yêu dấu của anh, em phải quay lại với anh.

Anh hoàn toàn yêu em.

Anh sẽ dùng mọi cách cho dù có phải cưỡng đoạt em.

- Hắn ta lưu manh đẩy Hồ Nhi vào tường- Anh đang làm gì vậy ?!

Bỏ tôi ra.

- Hồ Nhi hoảng sợHắn ta không trả lời mà không chế không cho Hồ Nhi cựa quậy.- THẢ TÔI RA !

- Hồ Nhi hét lên đầy sợ hãi-...

Đột nhiên chín cái đuôi mọc lên, một con hồ ly lớn nhảy ra từ sau lưng Hồ Nhi trừng mắt với tên Lâm Phong rồi lập tức đánh hắn.

- Dừng lại, Hồ Nhi, cô rốt cục là ai ?

- Hắn hét hoảng loạnHồ Nhi cũng bị tiếng hét đó làm cho mở mắt, trước mắt Hồ Nhi là một con hồ ly lớn đang dùng móng vuốt liên tục đánh Lâm Phong.

- Dừng lại, sẽ chết người đó.

- Hồ Nhi hét lênNhư một lời ra lệnh của chủ nhân con hồ ly kia dừng lại ngoảnh mặt lại nhìn rồi tiến lại gần cúi đầu xuốngHồ Nhi để ý trên cổ nó có đeo một sợi dây chuyền bằng hổ phách trông rất uy nghiêm, có một miếng gỗ trên đó khắc vài chữ :- Hồ Tinh Linh Hỏa Nhiệm - Hồ Vĩ Ôn- Hồ tinh linh ?

Ngươi tên là Hỏa Nhiệm sao ?

- Nhi hỏi nóNó khẽ gật đầu với chủ nhân rồi biến mất, chín cái đuôi sau lưng Hồ Nhi cũng từ từ lui xuống.

Hồ Nhi sau đó đã ngất lịm ---------------------------------------------------------- Ưm.....

Đây là đâu ?- Hồ Nhi, con tỉnh rồi !

- Mẹ, con nhớ là con đang ở trong ngõ với tên Lâm Phong chết tiệt sau đó hắn định và rồi.....

- Sau khi nhớ lại chuyện đó Hồ Nhi im bặt- Hỏa Nhiệm.

- Vĩ Kim nói- Mẹ biết ư ?

Mẹ giấu con chuyện này.

Tại sao ?

- Nó sợ hãi- Nghe mẹ nói đi Hồ Nhi.

Ba của con tên Hồ Vỹ Ôn còn mẹ con tên Hắc Thừa Nguyệt.

Mẹ con là con người còn ba con là anh trai mẹ.

- Vĩ Kim thở dài- Tại sao mẹ lại giấu con ?

- Hồ Nhi hoang mang- Vì sức mạnh này quá lớn con có hiểu không ?

Ba con là một thằng nhóc mấy trăm tuổi đã đánh bại cả những người hàng vạn tuổi thành trưởng tộc của Hồ tộc.- Trưởng tộc ?

Hồ tộc ?

Ra đó là những gì cô Kim Yêu nói với con.

Nhưng con không muốn.

Con muốn ở đây, con còn Hắc Nhã nữa.

- Hồ Nhi buồn bã
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 9 : Điểu Tộc


Qua mọi chuyện vì vấn đề sức khỏe sau khi Hỏa Nhiệm được xuất ra lần đầu trên người chủ nhân mới của nó Hồ Nhi đã phải xin nghỉ họcHắc Nhã có ghé qua thăm Hồ Nhi và đưa bài tập cho Hồ Nhi.

Hắc Nhã hứa sẽ giúp Hồ Nhi trả thù gã Lâm Phong kia nhưng nghe nói hắn bị thương suýt mất mạng giờ còn đang nằm việnVĩ Kim lâu lâu lại kể cho Hồ Nhi nghe về chuyện của Vĩ Ôn khiến Hồ Nhi không khỏi tò mò về cái Hồ tộc đó.

Rồi một ngày- Hồ Nhi mẹ cần con giúp.

Vĩ Kim đến bên giường Nhi Nhi với bộ dạng rất thảm hại, quần áo xộc xệch bị cào nát đến nỗi trong da tứa máu.

- Mẹ !

Mẹ sao vậy ?

- Hồ Nhi lo lắng- Điểu tộc...... bọ....n...... ch....

úng.

- Chưa kịp nói hết lời Vĩ Kim đã ngất lịm- Điểu tộc ?

Mẹ ơi !

- Hồ Nhi cố gắng lay mãi mà Vĩ Kim không tỉnhTia lửa hằn trong mắt, Hồ Nhi tức tối bước xuống giường đỡ Vĩ Kim lên đắp chăn rồi bước ra ngoài rồi đột nhiên- Hồ Nhi phải không ?Một giọng nói lạ hoắc vang lên khiến Hồ Nhi bất giác quay đầu lại, đó là một nam thanh niên khuôn mặt cực kì tuấn tú, sau lưng còn có thêm cánh

- Phải thì sao.

- Hồ Nhi không chút run sợ- Nữ vương Hồ tộc tương lai đây sao ?

Sao ngươi thảm hại vậy ?

- Hắn ta khẽ nhếch mép- Xin lỗi vì để ngươi thất vọng.

Ngươi thuộc Điểu tộc phải không ?

- Hồ Nhi lạnh lùng nhìn- Thái tử Điểu tộc tham kiến nữ vương Hồ tộc tương lai.

- Hắn ta nói với điệu giọng vừa khinh bỉ mà vừa kiêu ngạo- Ồ !

Ra là thái tử xin hỏi quý danh.

- Hồ Nhi nhếch mép- Điểu Ưng Hoàng.Nhi Nhi và Ưng Hoàng đứng đó nhìn nhau, không khí thực sự rất căng thẳng hệt như một núi băng ngàn năm vậy- Ngươi đến gây sự với Hồ tộc làm gì ?

Lại còn đánh mẹ ta ra vầy nữa.

- Hồ Nhi lên tiếng cắt đứt khoảng không im lặng- À chả là do ngươi gây sự nhầm với một người bạn chí cốt của ta.

- Hắn khẽ nói- Ta gây sự ?

Chẳng lẽ tên Lâm Phong chết tiệt đó ?

- Hồ Nhi nói bằng giọng lạnh lùng- Chết tiệt ?

Haha tiếp chiêu.

Hắn nói rồi vọt lên như chớp với thanh kiếm đen tuyền trong tay.

Hồ Nhi bất thình lình triệu tập ra một thanh kiếm trắng bạc đỡ chiêu của hắn tạo thành một tiếng "keng" rõ to.

- Thân thủ không tệ.

- Hắn khen- Ồ sống ở thế giới loài người lâu vầy rồi là do ta được người dạy thôi.

- Hồ Nhi khẽ đáp- Ân oán của ta với tên Phong kia cứ tìm ta mà giải quyết mắc mớ gì liên quan đến tộc của ta.

- Hồ Nhi nhếch mép khinh bỉ- Còn một lý do nữa.

- Hắn rút kiếm lại- Hửm ?

- Tộc ngươi gây sự trước.

Tộc của ngươi không những cử nội gián vào điện của ta ăn cắp "Ưng Huyết Kiếm" lại còn lén đốt cổng điện chính ở điện của ta.

- Ồ ra vậy.

Ta chưa bao giờ đặt chân trên đất Hồ tộc nên mấy chuyện này ta chẳng quan tâm mấy.

Ngươi lại còn đánh trọng thương mẹ ta, tính sao đây hả ?

- Vừa nói Hồ Nhi vừa chỉ vào Vĩ Kim đầy vết cào trên người- Ân oán thì coi như giải quyết xong còn việc ăn trộm cũng xong nốt vậy ta sẽ ở lại đây chăm sóc ngươi thay mẹ ngươi, ý ngươi sao ?

Điểu tộc không phải tộc vô nhân tính.

- Hắn ảm đạm nói
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 10 : Khẩu chiến


-...

- Hồ Nhi tròn mắt raƯng Hoàng lập tức thu đôi cánh lại nhìn Hồ Nhi, ánh nhìn thu lại vẻ lạnh lùng ban đầu*Điểu tộc chỉ cần qua lời nói giải quyết mâu thuẫn đơn giản vậy sao ? * - Hồ Nhi nghĩ- Trời cũng không còn sớm nữa.

Cô ăn gì ?

- Hắn hỏi- ...

Tôi có thể tự nấu mà.

- Hồ Nhi không còn biết nói gì hơn- Điểu tộc luôn giữ lời.

- Hắn dùng vẻ mặt kiên quyết nhìn Hồ NhiMất đi dáng vẻ lúc mới gặp, Hồ Nhi quay trở lại dáng vẻ ít nói và nhút nhát - Tôi không đói, anh nấu một tô cháo cho mẹ tôi được rồi.

- Hồ Nhi nói nhưng vẫn không che dấu nổi ít phần run rẩy trong giọng nóiƯng Hoàng khẽ gật đầu rồi bước vào trong.

Sự việc này khiến Hồ Nhi thực sự hoang mang, chuyện gây đại náo động lớn như vậy sao chỉ vài câu nói thì thái tử Điểu tộc lại trở thành người hầu bù đắp rồi---------------------------------------------------------- Nhi ơi, sao mặt mày ủ rũ vậy ?

- Hắc Nhã hỏi đầy lo lắng- À không sao đâu cảm thấy hơi đau đầu, chắc chút là khỏi- Mấy bữa nay đỡ hơn chưa ?

Nhã nhất định san phẳng nhà hắn.

- Hắc Nhã tức giậnHồ Nhi chỉ mỉm cười gật đầu với Hắc Nhã rồi không nói gì hơn với cô bạn cứng đầu mạnh mẽ này của mình

- Êy Nhi Nhi.Nó quay đầu lại, cái tên cứng đầu đó sao vậy !

- Ưng Hoàng, ngươi rảnh không theo ta làm gì ?

- Hồ Nhi khẽ nhíu mày-Thực hiện lời hứa.

- Hắn mỉm cười- Lại một tên thích bắt nạt Nhi của ta sao ?

Xí......

Mà ngươi vừa gọi là Nhi Nhi ?

- Hắc Nhã kinh ngạcNét mặt Hồ Nhi bây giờ thực sự ngớ ra.

Cái tên Lâm Phong đó từng gọi như vậy là muốn chọc tức Hồ Nhi sau khi chia tay, cái tên Nhi Nhi vốn được những người thân lắm gọi để thể hiện tình cảm với Hồ Nhi.- Nhã, Nhi nói chuyện riêng với tên kia tí nha.

Sẽ ổn thôi.

- Hồ Nhi quay sang Hắc Nhã mỉm cười nóiNhã không nói gì gật đầu rồi lại một nơi xa ngồi chờ Hồ Nhi- Lời hứa nhưng ngươi theo ta đến tận đây.

Não bị úng nước hả ?!

- Hồ Nhi không kìm được- Từ lúc gặp ngươi ta đã đụng đến nước đâu não ta bình thường mà.

- Hắn mỉm cười nói xéo lại- Ngươi......

Thái tử điện hạ không về lo cho tộc mình sao ?

- Hồ Nhi nhếch mép- Có người xử lí rồi.

Ta nói Hồ Vượng cũng thảnh thơi lắm à.

Chưa bao giờ về tộc.

- Hắn liếc đi chỗ khác nét mặt thể hiện rõ sự hài lòng- Cứ coi như ta thua đi.

Ta chỉ kêu ngươi chăm sóc mẹ ta thôi chạy đến đây làm gì ?

- Hồ Nhi lườm hắn- À, bà ta đang trong quá trình hồi phục.

Ta rảnh quá nên chạy đến đây tham kiếm Hồ Vương mà, tục của Điểu tộc thôi.

- Hắn nói bằng giọng khiêu khíchHồ Nhi tức giận, rõ là nhận thua rồi sao tên cứng đầu này cứ thích gây thế kia.

Chẳng lẽ hắn vẫn còn tức Hồ Nhi chuyện của tên Lâm Phong, mà nghĩ đi nghĩ lại một tên sở khanh như Lâm Phong mà quen được cả thái tử Điểu tộc, thật vi diệu.T/g : Nếu thấy nhàm cmt góp ý Trăng nha.

Xin lỗi mn bí wa
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 11 : Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma


- Tôi đã nhận thua rồi.

Anh muốn gì mới vừa lòng !

- Hồ Nhi quát lên- Không cần làm quá vậy đâu Nhi Nhi à.

Tôi chỉ đến thăm dò Hồ Kim Yêu thôi.

- Hắn nhếch mép- Sao anh không nói ngay từ đầu mà cứ thích khẩu chiến với tôi.

- Hồ Nhi phồng má- Điểu tộc nhàm chán.

Ai cũng kính trọng tôi.

Không vui.

- Hắn nói- Nãy ngươi nói Hồ Kim Yêu ?

Sao ngươi biết ?

- Hồ Nhi ngạc nhiên- Hồ Kim Yêu hiện tại là phó vương Hồ tộc, cô ta không có dòng máu của Hồ Vương đương nhiệm nên cô ta không được làm Hồ Vương.

Cô ta vài hôm trước sai người đưa thư đến nói rằng sẽ tấn công Điểu tộc bằng chíng Ưng Huyết Kiếm.- Vậy sao ngươi biết cô ta ở đây ?

- Hồ Nhi gãi đầu- Bắt người đưa thư rồi ép cung vẫn cứng miệng thì tra tấn.

- Hắn tỉnh như chưa từng tỉnh vậy- Ngươi.....

Dù sao đó cũng là người Hồ tộc.

- Hồ Nhi nghiến răng- Tất nhiên ta biết.

Nhưng ngoài thần dân ra ta thì ta không quan tâm.

- Hắn khoanh tayHiện tại Hồ Nhi thực sự rất hận không thể gọi Hoả Nhiệm ra đánh chết tên này.

Mặc dù Hồ Nhi hiền lành ít nói nhưng tên này biết rõ cô là Hồ Vương tương lai mà còn có ý chọc tức.

Không thể tha thứ- Này hai người xong chưa vậy ?

- Hắc Nhã đằng xa vẫy tay hét gọi- Xong rồi, Nhi lại liền.

- Nhi hét lại trả lờiHồ Nhi không thèm nói gì với tên Ưng Hoàng chết tiệt đó nữa nhanh chóng chạy về chỗ Hắc Nhã.- Hai người "tâm tình" lâu nhỉ.

- Hắc Nhã nói bằng giọng trêu chọc- Nhã......

Nhi đâu có.

- Hồ Nhi ngượng ngùng- Thôi được rồi.

Ta vào lớp thôi.

- Hắc Nhã kéo tay Hồ Nhi---------------------------------------------------------- Cậu có chắc là cậu vào đây hợp pháp không đó ?

- Hồ Nhi hỏi Ưng Hoàng- Ờm....

Đe doạ vào ở thế giới loài người có được gọi là hợp pháp không ?

- Hắn gãi đầuĐe doạ ?!?

Hắn nghĩ cái gì trong đầu vậy.

Lại còn nói chưa đụng đến nước, Hồ Nhi nghĩ não hắn đã úng đến nỗi không còn thuốc chữa rồi.- Ngươi làm thái tử đến nỗi không phân biệt trái phải luôn rồi à ?

- Hồ Nhi đúng là không biết có nên nhận mình quen hắn không nữa-...

Chắc vậy.

- Hắn thản nhiênBó tay, Hồ Nhi đã chính thức bó tay với tên này.

Cả lớp xung quanh đều ồn ào nên Hồ Nhi và Ưng Hoàng cứ ngồi đó nói chuyện mà không sợ bị để ý.

Nhưng rồi cái gì đến cũng phải đến- Chào cả lớp.Là Kim Yêu, Hồ Nhi thực sự mệt mỏi với cô ả này.

Cô ả Kim Yêu luôn kiếm cớ gây sự với Hồ Nhi, nào là tự ý sửa lại bài kiểm tra, nào là hạ hạnh kiểm, nào là bắt oan vân vân và mây mây.

Hồ Nhi quay qua Ưng Hoàng, khuôn mặt hắn ta quá đáng sợ- Ngươi ổn không ?

- Hồ Nhi thúc hắn- Ta ổn.

- Hắn lập tức trả lờiVẫn như mọi khi cô ả Kim Yêu nhìn về phía Hồ Nhi cười nhếch mép.

Như sau khi ả quay qua Ưng Hoàng thì nụ cười ấy liền dập tắt thay vào đó là nỗi sợ- Ch....ún...g.. t...a... và...o b...ài... mới.

Chúng ta vào bài mớiẢ rõ đang run rẩy mà ả lại không thể giấu nổi sự run rẩy ấy mà phải nói hai lần.

Haizzz đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma mà
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 12 : Nhập tâm ma


- Wòa đây là giờ ra chơi.

Thật thoải mái.

- Ưng Hoàng vươn vai- Đương nhiên rồi.

Đừng nói đây là lần đầu tiên anh ra chơi.

- Hồ Nhi nhìn hắn đầy nghi hoặc- Tại sao phải đừng nói ?

Đó là sự thật.

- Hắn quay qua trả lờiHồ Nhi đã chính thức bó tay với hắn.

Rốt cục Điểu tộc là nơi như thế nào mà ngay cả tên thái tử như hắn cũng không biết giờ ra chơi- À ngươi thấy sao ?

- Hồ Nhi quay sang hỏi- Thấy sao ?

- Hắn nghiêng đầu bày tỏ vẻ khó hiểu- Kim Yêu ấy.

Ả ta thấy ngươi nên sợ run rẩy luôn.

Nói cũng chẳng ra câu nữa.

- Hồ Nhi nghĩ đến đây cười khoái chí- Ta nghĩ tốt nhất ngươi nên về tộc rồi chính thức đuổi ả đi thì hay hơn.

Với lại trả lại ta cây Ưng Huyết Kiếm nữa.

Thế là hoà bình rồi.

- Hắn quay sang mặt không cảm xúc nói- Quay về tộc ?

- Nét mặt Hồ Nhi bất giác sầm xuống- Sao vậy ?

Không được sao ?

- Hắn hỏi lại đầy nghi hoặc- Kh..ôn..g.

Xin lỗi Ưng Hoàng.

Tôi không làm được.

- Hồ Nhi bất giác chạy điHồ Nhi không hiểu mình bị cái gì.

Hồ Nhi hiểu những gì Ưng Hoàng nói nhưng mẹ đã từng nói ở đó rất nguy hiểm mặc dù Hồ Nhi là Hồ Vương nhưng đã hứa sẽ không rời xa thế giới con người, không rời xa Hắc Nhã.Hồ Nhi cứ vậy chạy vụt ra khỏi trường ánh mắt đầy vẻ sợ hãi.

Liên tục chạy như vậy đến một hẻm không có người.

Không ổn !

Không ổn !

Chín cái đuôi bất giác mọc ra rồi phá hết mọi thứ trong con hẻm.

Hoả Nhiệm lần này không ra, chín cái đuôi củ Hồ Nhi cứ vậy đập rồi phá.- Dừng lại !

- Một giọng nói vang lênHồ Nhi hiện tại đang không còn là chính mình.

Hồ Nhi quay lại hai mắt đỏ ngầu nhìn người đối diện.

Mà hắn cũng không phải là người

Hồ Nhi không ngần ngại gì tấn công người đó.

Hồ Nhi bây giờ đã không là Hồ Nhi.

Rõ là bị tẩu hoả nhập ma rồi- Chín đuôi ?

Hồ Vương ?

Không thể nào.

- Hắn bất giác thốt lên sửng sốtHắn chỉ có bốn cái đuôi nhưng vậy chứng tỏ cũng không tầm thường rồi.

Tu lên hai cái đuôi cũng là một quá trình hết sức đau khổTên người lạ đó vốn không phải là đối thủ của Hồ Nhi, chín cái đuôi đã có sức công phá nếu thêm Hoả Nhiệm thì hắn chuẩn bị xuống chầu trời đi- Nhi dừng lại....

Sao lại vậy chứ !Người duy nhất hiện tại có thể thức tỉnh Hồ Nhi, không ai khác là Hắc Nhã.

Sau lưng Hắc Nhã còn có Ưng Hoàng- N...h...ã...ch...ạy....

- Chút kí ức cuối của Hồ Nhi biến mất.

Hồ Nhi đã chính thức nhập tâm maCái đuôi của Hồ Nhi điên cuồng lao lên không chút do dự.

Ưng Hoàng cũng không ngần ngại biến thêm mấy cái cánh đằng sau rồi lao lên.Người lạ kia cũng xông lên nhìn hình dáng thì hắn chính là người Hồ tộc.

Hai người liên thủ lại Hoả Nhiệm bên trong Hồ Nhi chưa kịp xuất hiện thì đã bị người nào đó đánh một cái ngất xỉu- Vĩ Kim.

Anh đã đoán được mà, em thực sự ở đây.

- Người lạ chạy lại ôm chầm lấy Vĩ KimNgười lạ đó nhìn Hồ Nhi trong vòng tay Vĩ Kim rồi thở dài.

Ánh mặt trời rọi xuống Hắc Nhã không hề kinh sợ mà bước lại mỉm cười với Hồ Nhi.

Không khí trong con hẻm đó không còn gì lạ hơn
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 13 : Vị khách của quá khứ


- N..hã...nh...ã...

NHÃ !

- Hồ Nhi trong cơn say bất giác bừng tỉnh- Con không sao rồi.

- Vĩ Kim vui mừng ôm chầm lấy Hồ NhiHồ Nhi dần định hình lại rồi bất giác đầu Hồ Nhi đau như búa nổ.

- Ai ?

- Hồ Nhi đẩy Vĩ Kim ra bất giác hỏi- Ta là mẹ con.

Con không nhớ sao ?

- Vĩ Kim nghi vấn- Không quen.

Nhã đâu ?

- Hồ Nhi cộc lốc trả lời lại- Nhã sau khi đưa con về ngồi lại một chút rồi đi rồi.

- Vĩ Kim xoa đầu Hồ Nhi- Bỏ tay ra !

Ai cho bà đụng vào đầu Hồ Vương hả.

- Hồ Nhi hất tay ra tức giận- Hồ Vương ?

Con nói con là Hồ Vương ư ?

- Vĩ Kim sửng sốt- Không sai.

Hắc Nhã là bạn thân nhất của ta.

Ta còn nhiều việc phải làm với Điểu tộc nữa.

- Hồ Nhi lạnh lùng liếc sang Ưng Hoàng- Hồ Nhi sao con lại thành ra như vậy.

Tại sao chứ ?

- Vĩ Kim khụy xuống sàn nhàHồ Nhi bước xuống giường không chút ngần ngại, một vòng hào quang báo vây Hồ Nhi rồi biến mất.

Bộ đồ học sinh tầm thường có vài chỗ còn rách đã biến thành bộ váy quý tộc khá đơn giản nhưng toát lên vẻ đẹp của Hồ Nhi

- Thái tử điện hạ.

Mời.

- Hồ Nhi nhìn về phía Ưng Hoàng- Hồ Vương cứ đi trước tại hạ sẽ theo sau.

- Hắn đứng dựa vào tường khoanh tay rồi nhếch mépHồ Nhi không nói gì toàn thân hoá thành khói rồi tan theo không khí.

Người lạ kia chứng kiến mọi chuyện mặt không cảm xúc lại đỡ Vĩ Kim- Một loại virus.

- Người lạ bây giờ đã lên tiếng- Có người đã cấy nó vào não Hồ Nhi và thay đổi tất cả sau vụ nhập ma đó.

Thật biết nắm bắt.

- Ưng Hoàng ngước nhìn về phía Hồ Nhi vừa biến mất- Ai lại làm chuyện này ?

Người đó có âm mưu gì ?

- Vĩ Kim tức giận đập tay xuống bàn- Người tên Hắc Nhã.

- Người lạ đó nói với giọng không chút do dự- Vấn đề là chúng ta không cho cô ta đụng vào Hồ Nhi thì cấy khi nào được chứ.

- Ưng Hoàng lắc đầuCả ba người ngay lập tức chìm vào yên lặng và trầm mặc.

Chợt- Hồ Kim Yêu.

- Ưng Hoàng nhận ra- Cô ta ư ?

Nhưng cậu ở cùng nó suốt thì cậu phải hiểu rõ chứ.

- Vĩ Kim nghi vấn- Cô ta luôn tìm cách làm khó Nhi Nhi khi ở trường.

Mà thôi Hồ Vương chờ mà tôi không đến thì sợ sẽ có chuyện xảy ra.

Cố tìm ra người đã thao túng con virus nhé.

- Ưng Hoàng vẫy cánh bay điĐợi Ưng Hoàng đi mất.

Người lạ nhìn Vĩ Kim bằng ánh mắt chứa đầy bí thương khiến người khác cũng phải đau lòng- Có vẻ chỉ còn hai ta.

- Vĩ Kim ngại ngùng- Em vẫn như xưa nhỉ.

- Hắn xoa đầu Vĩ Kim- Mới mấy năm thôi chưa bằng thời gian chúng ta lớn lên.

Chuyện năm đó thật....

Vĩ Kim chưa nói hết câu hắn đã ôm chầm lấy Vĩ Kim, hình như nước mắt đang rơi đầy đau khổ- Anh thành thật xin lỗi.

Làm ơn...

Em đừng...

- Hắn nói nhưng cứ nấc lên không kiềm chế được- Oán Vũ, mọi chuyện đúng là đến giờ em vẫn chưa chấp nhận được.

- Vĩ Kim thở dài- Vĩ Kim à !

Làm ơn đi...

Anh bị trúng mê hồn thuật... thật đấy.... anh chưa từng ngừng yêu em...

- Chuyện năm đó.... nếu là mê hồn thuật anh không thể nói vậy.

Anh rõ đã hứa nhưng không làm được..

- Vĩ Kim khẽ đẩy người lạ ra- Anh trai em.

Anh vốn tưởng anh không phải người em yêu.

Đứa trẻ đó em nói nó xưng em là mẹ, nó lại còn là Hồ Vương nữa.

- Hắn đầy oán giận- Anh chưa bao giờ tin tưởng em !

Luôn là vậy !

Dù năm đó là quá khứ nhưng đến hiện tại anh vẫn cứ luôn nghi ngờ em.

- Vĩ Kim tức giận hét lên
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 14 : Quá khứ đau buồn


- Oán Vũ.

Oán Vũ anh đâu rồi.

- Tiếng gọi xen lẫn tiếng nấc của cô bé nhỏCô bé ấy cứ chạy trên cánh đồng làng đôi lúc nấc nhẹ như muốn khóc- Oán Vũ.

Em xin lỗi mà !

Làm ơn đừng trốn nữa.

Em hứa từ nay sẽ không làm thế nữa đâu.

- Cô bé bắt đầu oà khóc- Đó là em nói đấy nhé, Hồ Vĩ Kim.

- Tiếng nói phát ra từ một cái cây đối diệnTừ cái cây một cậu bé bước ra, cô bé không ngần ngại chạy lại ôm chầm lấy cậu bé đó khóc nức nở- Anh quá đáng lắm Hồ Oán Vũ !

- Cô bé hét lênCậu bé mỉm cười ôm lấy cô bé mỉm cười rồi vỗ vai- Đừng khóc nữa.Oán Vũ và Vĩ Kim là thanh mai trúc mã từ nhỏ vốn tưởng mọi chuyện rất tốt nhưng có vẻ khi đã lớn nhưng tâm hồn trẻ thơ đã không còn.

'Chát'- Oán Vũ, rốt cuộc anh đã lừa dối tôi bao nhiêu lần rồi hả ?

Chuyện cô ta anh thực sự đã hôn...

- Vĩ Kim tức giận- Còn cô thì sao ?

Sao cô không tình tứ với người anh yêu dấu của cô ấy !

- Oán Vũ lạnh lùngỞ Hồ tộc việc người trong nhà yêu nhau là rất bình thường thậm chí họ có thể cưới nhau.

Song sinh cũng có thể cưới nhau và anh em cũng vậy- Anh ấy....

Tôi không hề có !

Anh ấy đã có người yêu và tôi cũng vậy...

- Cô nấc lên- Người cô yêu ?

- Hắn khẽ nhếch một bên lông mày- Phải !

Người tôi yêu nhưng bây giờ tôi đã chẳng còn nữa !

Người đó hiện tại...

Tôi đã không còn người yêu nữa rồi !

- Nói rồi cô vụt chạy điVĩ Kim rời đi trong đau khổ và nước mắt khi đó cô không biết đã va vào bao nhiêu người cũng không biết đã lạc đường bao nhiêu lần nhưng cô biết cô không thể tha thứ cho Hồ Oán VũHôm ấy anh cô lại không có nhà chắc lại đi hẹn hò với Thừa Nguyệt.

Vĩ Ôn luôn là bờ vai vững chãi của cô anh luôn xuất hiện những lúc cô cần nhưng lần này lại vì yêu mà không có nhà vào lúc này.

Cô cứ thế ngồi bó gối nhìn về cánh cửa trong vô vọng.

Cô đang chờ tên người yêu cô đến xin lỗi hoặc ông anh luôn bảo vệ cô sẽ đếnNhưng điều thực sự đến không phải anh cô hay tên người yêu bội bạc của mình mà là GIẤY BÁO TỬ- Chúng tôi rất tiếc.

Tôi hiểu nỗi đau của cô chúng tôi cũng có nỗi đau đó.

Ngài ấy là Hồ Vương và cũng là ba của các hồ ly nơi đây.

- Người giao giấy nói- K...h..ông..s..ao...đâ..u....

- Cô vừa nói vừa nấc lên thành tiếngTừ hôm đó là ngày đau buồn nhất đời cô.

Cái ngày mà hai người cô yêu quý nhất từ trần chính là ba mẹ cô, cô đã khóc rất nhiều và suýt nhập ma.

Nay cả hai người cô yêu quý nhất hiện tại đã bỏ mặc cô, cô không khóc, cũng không nhập ma.

Cô hoàn toàn thất thần nhìn tờ giấy báo tử và ảnh chụp của cô với Oán Vũ.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 15: Lại Thêm Người Lạ


- Vào cái ngày hôm đó tôi đã chẳng còn ai nhưng khi Hồ Nhi xuất hiện, tôi như được sống lại.

Hồ Nhi là người thân duy nhất còn lại của tôi nó tuy là con của anh trai tôi với con người nhưng nó mang dòng máu mạnh mẽ.

Anh sẽ không bao giờ hiểu.

- Cô quát lên- Kim, anh không biết.....anh thật sự không biết nhưng hôm đó là Mạn Chú sử dụng mê hồn thật mà.

- Oán Vũ nhẹ giọng- Đủ rồi Hồ Nhi hiện tại không nhận ra tôi nhưng lại nghĩ mình là Hồ Vương và nhớ Hắc Nhã, lại còn thái tử Ưng Hoàng nữa.

Anh có biết gì không ?

- Vĩ Kim ôm đầu đau khổ- Được rồi anh có thể giúp em điều tra nhưng ta cần nói chuyện lại sau việc này.

- Oán Vũ nghiêm nghị- Anh muốn sao cũng được.Hai người dùng phép ẩn thân rồi bắt đầu lên đường.

Vì Hắc Nhã mang họ Hắc nên chắc cũng sẽ có liên quan tới Hắc Gia.- Hắc Gia?

Không thể nào!

- Vĩ Kim thầm nhủ- Em có biết gì không?

- Oán Vũ quay sang hỏiVĩ Kim không nói gì chỉ biết lắc đầu.

Đây rõ ràng là nhà của Thừa Nguyệt người mà anh trai Vĩ Kim từng yêu sâu đậm, Vĩ Kim thường không hay quản chuyện của anh trai mình nên cũng không biết nhiều lắm.

- Chuyện đó sao rồi Nhã Nhã?

- Một giọng nói vang lên bên trong một căn phòng cạnh phòng khách- Đã xong rồi....

Liệu ông có thể thực hiện lời hứa?

- Giọng nói quen thuộc này không ai khác chính Hắc Nhã- Chưa hẳn.

- Người đàn ông trung niên kia để lộ tia nhìn gian ác trong ánh mắt- Ông....

Nếu ông không thực hiện lời hứa thì mau giao thuốc giải Đảo Trí Dược của Nhi Nhi ra đây!

- Nhã hình như đang tức giận- Mạng của hai người cô thương yêu nhất nằm trong tay tôi.

Con cờ tốt vậy để tuột mất bộ dễ sao?

- Người đàn ông nhếch mép cườiHắc Nhã đứng đó tay nắm chặt hận không thể một đao giết chết người đàn ông kia.

Nhã vội quay phắt người bước đi- Đừng quên nếu cô tiết lộ chuyện này hay nhờ trợ giúp từ người ngoài thì đừng lo.

Hai người này...

Xác....

Cũng...

Không..

Còn.

- Người đàn ông từ xa nhấn mạnh từng chữCuộc trò chuyện diễn ra cực kì đơn giản chỉ vài câu một người thì hả hê cười vang, một người thì tức giận đến tận xương tuỷ.--------------—------------------—-----------—-----Hiện tại Hồ Tộc đại loạn khiến Hồ Nhi đau đầu không yên nổi.

Hồ Nhi có cảm giác mọi thứ như đảo lộn.

Cô cho rằng mình đã ở đây vì mình là Hồ Vương nhưng đến nỗi nhà ở đâu cũng không nhớ- Hồ Vương gọi tại hạ có chuyện gì sao?

- Một giọng nói cất lên cách đó không xaThanh niên với khuôn mặt đẹp không tì vết hạ xuống từ trên không với đôi cánh tuyệt đẹp rồi thu lại trong chốc lát.

Người biết Hồ Nhi không Ưng Hoàng thì còn ai vào đây nữa- Ta nhờ Điểu tộc chăm nom Hồ tộc mà tại sao khi ta về lại đại loạn thế này?

- Hồ Nhi liếc xéo Ưng Hoàng...

Mk con virus này chơi bố một vố đau đấy.

Hồ Vương nhờ Điểu tộc chăm lo Hồ tộc?

Cái khái niệm gì thế này?

Điểu tộc oanh liệt như vậy phải là tộc láng giềng đáng tin cậy nhất cầu xin hắn cũng mới thèm giúp kìa- Tại hạ bất tài xin Hồ Vương thứ lỗi.

- Hắn chỉ còn cách khẽ nghiến răng xem con virus này muốn gì- Nể tình ngươi là tộc dưới trướng Hồ tộc ta, ta sẽ tha cho ngươi.

- Hồ Nhi phất tay rồi không thèm nhìn Ưng Hoàng nữaD...ướ..i....

Tr..ư..ớng???

Vẻ mặt Ưng Hoàng lúc này đen không còn gì đen hơn nữa rồiT/g: Xin lỗi mn vì vắng bóng quá lâu thành thật xin lỗi vì Trăng trở lại mà truyện lại nhảm vậy.

Hứa sẽ cố bù đắp và ra thật nhiều nhiều chap hay lun.Một lần nữa xin lỗi
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 16: Ta thật sự.... MUỐN LÔI NGƯƠI RA CHÉM RỒI!!!!


T/g: Trước khi zô chap này Trăng hi vọng nếu có gì thiếu sót xin mn góp ý bởi vì Trăng.....

CẠN.....ý tưởng rồi ạOán Vũ và Vĩ Kim sau khi nghe cũng đã hiểu đại khái rồi họ hiện tại không biết thông cảm cho bên nào Hồ Nhi hay Hắc Nhã.

Chẳng còn cách nào khác họ đành đuổi theo Hắc NhãHắc Nhã cũng đã đi được một đoạn khá xa, điều trái lương tâm này tại sao Hắc Nhã lại làm với người chị em này chứ.

Ngoài tự đi tự trách mình ra Hắc Nhã chẳng thể làm gì.- Con đi đâu vậy Nhã sao con không đến thăm Hồ Nhi?

- Một giọng nói dửng dưng vang lên- Cô Kim ạ?

Do nhà có việc nên con không đến thăm Nhi được ạ.

- Hắc Nhã quay phắt đầu lại cố trấn tĩnh rồi nở nụ cười- Thuốc ngấm lâu thật ngay cả nó cũng không biết đang bị phản bội cơ mà Nhã Nhã.

- Vĩ Kim lơ đãng liếc đi chỗ khác khuôn mặt không biểu cảm- Thuốc?

Phản bội?

Cô Kim nói gì ạ con không hiểu?

- Hắc Nhã cố giấu đi mấy giọt mồ hôi lạnhHiện tại Vĩ Kim đã nghĩ lại rồi từ từ hẵng vạch trần, tốt nhất là nên tìm hiểu đã.- À một bộ phim cô mới coi ấy mà Nhã Nhã về nhà cô nói chuyện tí được không hiện tại Hồ Nhi đang trong giai đoạn rất nguy hiểmHắc Nhã không muốn nói nữa chỉ khẽ gật đầu nếu không theo họ chắc chắn sẽ bị nghi ngờ phải cẩn thận mạng của hai người mà mình rất yêu quý có thể sẽ chết---------------------------------------------------------Ngay lúc đó- Xí Hồ Vương mà không nhớ nhà mình...

Haizzz.

- Tiếng thở dài của Ưng Hoàng cất lên- Ngươi thì sao, ngươi cũng có biết nhà ta đâu.

- Hồ Nhi đi trước khoanh tay lại phồng má trợn mắt- Ta lần đầu đến đoạn đường này.

- Ưng Hoàng mắt nhắm mắt mở nói với giọng như muốn chọc tức Hồ Nhi- Phận sự dưới cấp mà như vậy thì sau này chẳng ma nào thèm kết liên minh nữa đâu!!!!

- Ưng Hoàng đúng là triệt để chọc tức Hồ Nhi- Tôi cũng chẳng thèm ma nào.

- Ưng Hoàng lãnh đạm bình tĩnh- Ngươi....

Ngươi như vậy sau này ra đường bị hồ ly cắn chết cho coi.- Cô thì bị chim mổ chết thôi-..............Hai người này chắc đã đấu khẩu xong đều mệt lừ.

Có vẻ Hồ Nhi bị khoá kí ức nhưng dường như cái khoá đó cũng làm Hồ Nhi mạnh lên biết sử dụng thuật để dịch chuyển rồi.Có một điều khiến cho Hồ Nhi không hiểu chính mình.

Điểu tộc dưới trướng Hồ Tộc vốn chỉ là quân cờ chiến tranh đáng ra mạo phạm phải chém đầu sao Hồ Nhi lại có thể đấu khẩu với thái tử Điểu tộc mà lại còn....thua nữa chứ- Kì lạ.

- Hồ Nhi lắc đầu thầm nhủƯng Hoàng thấy Hồ Nhi đứng nói chuyện chẳng biết nên nói hay làm gì.

Mục đích của anh là thăm dò con virus này- Nè Hồ Vương sao không xoè ra chín cái đuôi hồ ly của cô mà doạ dân chúng ấy.

Họ có thể cho rằng cô đã trở lại mà bình tĩnh.- Anh nói cũng đúng.

Mà anh có biết gọi không vậy!

Đuôi cũng có tên mà chúng là Vương Vỹ.

- Khuôn mặt Hồ Nhi ngoài từ đáng sợ ra dùng từ khác miêu tả là sai sự thật- À tôi không biết gọi.

Giờ mới biết, đa tạ Hồ Vương chỉ giáo.

- Đối diện với khuôn mặt đó là nụ cười ranh mãnh khó lường- Ta thật sự....

MUỐN LÔI NGƯƠI RA CHÉM RỒI!!!!
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 17: Trận Chiến


Giữa dòng dân chúng tấp nập chín cái đuôi sau lưng Hồ Nhi vươn lên hướng về phía Ưng Hoàng chực chờ chủ nhân ra lệnh- Hiện tại ngươi tạ lỗi với ta còn kịp đấy!

- Hồ Nhi tức giận- Ta đâu có lỗi đâu.

Mà bây giờ ta cũng đang rảnh, chiến nào.

- Ưng Hoàng nở nụ cười rồi tung đôi cánh ra- Hừ sống không muốn lại muốn chết.

Chậc.Hồ Nhi nhanh chóng dùng lực ở chân lao đến, nộ kích bạo phát.

Đuôi của Hồ Nhi và cánh của Ưng Hoàng không thứ gì chịu nhịn.

Điều này cũng thu hút dân chúng quanh đó, có một người không nhịn được mà hét- Cửu Vĩ!

Là Hồ Vương!

- Người đó hoảng sợ- Không phải chứ!

Chẳng phải Hồ Vương mất rồi đây còn là con gái nữa sao có thể?- Nhưng là Cửu Vĩ.- Hồ Vương tiếp theo?

Khoan là thái tử Điểu tộc kìa....

Tiếng bàn tán cứ vậy tiếp diễn mọi người hầu như đều cực kì tò mò về vị Hồ Vương mang Cửu Vĩ này.- Ngươi hiện tại xin lỗi vẫn còn kịp đấy.

- Hồ Nhi nhíu mày khó chịu- Ta không có lỗi.

- Ưng Hoàng vẫn rất bình thản- Họ là thần dân của ta.

Không thể để họ kinh động nhưng phải cô làm thật nhanh.

- Hồ Nhi tự nhủ với bản thânTrận chiến cứ vậy diễn ra không ai nhường ai.

Mọi chiêu thức, mọi đòn đánh đều được tung ra rất nguy hiểm- Huyễn Gai!Ưng Hoàng hét lên những chiếc lông vũ trên đôi cánh hoá thành dao đầy sắc nhọn rồi phóng đến Hồ Nhi- Ngươi chơi đòn hiểm ác thật.

- Hồ Nhi nói rồi chín cái đuôi nhanh chóng đánh bay mấy cái ám khí đó- Đến lượt ta, Hoả Nhiệm lên!

Hồ tinh linh xuất hiện ánh mắt đầy sát khí trông lẫm liệt mà cũng nguy hiểm.

Nó lao đến móng vuốt bất chợt xuất hiện lửa rồi phóng thẳng về phía Ưng Hoàng- Người cũng hiểm ác không kém đâu Hồ Vương.

- Hắn nhếch mép rồi vỗ cánh bay lênHồ tinh linh phía dưới cũng cảm nhận được người này không tầm thường, cơ thể nó bất chợt phóng to lên.

Nó dùng ánh mắt lửa nhìn Ưng Hoàng, nhưng- Tất cả dừng lại.

- Một giọng nói bất chợt vang lênLúc này vẻ mặt Hồ Nhi trắng bệch, cơ thể Hồ Nhi vốn từ lần đầu Hoả Nhiệm xuất hiện đã không sử dụng lại bây giờ virus lại bắt cơ thể Hồ Nhi dùng nhiều uy lực như vậy, phải lập tức thu Hoả Nhiệm lại.

Ưng Hoàng cũng đáp xuống nhìn về phía phát ra giọng nói- Là ai?

- Ưng Hoàng hét lênĐám khói trước mặt hai người bắt đầu vơi đi, đám dân chúng cũng tránh đường để nhường cho người mang uy lực vô cùng cường đại đang tiến về phía hai người- Qua bao nhiêu lâu rồi ta cũng cảm nhận lại được sức mạnh của Hồ Vương.

Haha thật không ngờ lại yếu như vậy.

- Giọng nói kia lại vang lên một lần nữa- Ngươi!

Ngươi dám kêu ta yếu!

- Hồ Nhi gắng gượng đứng dậy nói- Ta nhớ Hồ Vương trước kia rất mạnh một ngày có thể triệu hồi Hoả Nhiễm trăm lần cũng chả sao.

Ngươi yếu như vậy nhưng lại có đuôi của Hồ Vương.

Ngươi đã làm gì?

- Giọng nói kia bất giác trầm xuống đầy nghiêm trọngMột lời nói của người kia khiến Hồ Nhi phải suy nghĩ rất nhiều.

Triệu hồi một lần đã kiệt sức mà Hồ Vương trước kia?

Không thể nào!
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 18: Nhân Chứng


Không khí căng thẳng ngay cả dân chúng cũng chẳng muốn thốt lên câu nào chỉ nín lặng im thin thít.

Họ biết hiện tại người đang đứng ở đây hết sức cường đại và có thể giết họ bất cứ lúc nào.Hồ Nhi lại suy nghĩ, rất nhiều là đằng khác.

Nếu nói Hồ Nhi yếu chẳng lẽ có uẩn khúc gì đó?

Chẳng phải Hồ Nhi cai trị Hồ tộc sao?

Chuyện này...- Chẳng lẽ ngươi là người đã giết Hồ Vương, rồi hấp thụ sức mạnh của người sao?Ánh mắt hắn đang vằn rõ tia lửa, sát khi bao quanh khiến người ta kinh sợ.

Dân chúng bắt đầu suy xét lại về việc này, biết đâu người lạ mặt lại nói đúng- Ngươi nói cái gì vậy ta nghe không hiểu?

Ngươi muốn phản lại ta sao?

- Hồ Nhi gằn giọngƯng Hoàng đứng bên cạnh nghe cũng dần dần hiểu ra vấn đề.

Trước kia Ưng Hoàng thực sự rất ít quan tâm tới quá khứ của Hồ Nhi nhưng chuyện hôm nay quả thực quá thú vị- Các hạ xin xưng danh tính.

- Ưng Hoàng thu lại bản chất kiêu ngạo rồi cung kính- Là thái tử Điểu tộc?

Thất lễ rồi, tại hạ là người nơi đây tên chỉ có một chữ Nhĩ là họ Hồ.Họ Hồ à?

Chẳng phải người Hồ tộc sao?

Sao lại đối chọi với Hồ Nhi, hắn nghi ngờ danh tính của Hồ Nhi phải chăng vì mùi người của Hồ Nhi?- Hồ Nhĩ?

Sao ta chưa nghe bao giờ?

- Hồ Nhi khá ngạc nhiên vì điều này- Tất nhiên ngươi không biết, ngươi là kẻ giả mạo Hồ Vương.

Ta không thể tha thứ cho bất cứ ai hãm hại ngài ấy được!Hắn ta đã nổi giận, lúc này dường như không thể ổn nổi nữa rồi.

Việc sử dụng Hoả Nhiệm để đánh nhau với Ưng Hoàng tiêu tốn quá nhiều sức lực.

Người này rất cường đại nếu đánh nữa e là Hồ Nhi sẽ không chịu nổi mà ngất mất.Lúc này toàn thân người tên Hồ Nhĩ hoá thành hình một con hồ ly bảy đuôi.

Bảy đuôi!

Đối với người này sẽ hơi nguy hiểm đối với Hồ Nhi.- Kẻ giả mạo, chết đi!Nói rồi Hồ Nhĩ lao đến nhanh như cắt đánh vào lưng Hồ Nhi một chưởng khiến toàn thân Hồ Nhi run lên rồi phun ra một ngụm máu.Tốc độ đó quá nhanh đến cả Ưng Hoàng cũng không kịp nhìn thấy gì cả.

Tất cả ngưng đọng lại chỉ thân ảnh mờ mờ của Hồ NhĩLúc này Hồ Nhĩ trong thân hình là một con hồ ly, nó xù lông lên đầy kiêu hãnh mắt thì vằn tia lửa chực chờ nuốt Hồ Nhi vào bụng.

Ngay giây phút nó đến gần Hồ Nhi để kết liễu thì một đôi cánh bằng sắt lao đến chỗ Hồ Nhĩ- Hồ Nhĩ các hạ, ngươi có nghĩ là mình đi xa quá rồi không?Ưng Hoàng lúc này toàn thân hoá áo giáp đang chặn trước nanh vuốt của Hồ Nhĩ.

Ánh mắt Ưng Hoàng và ánh mắt của hồ ly Hồ Nhĩ bốn mắt giao nhau đầy sát ý- Thái tử Điểu tộc, tại hạ thật sự không muốn mạo phạm Điểu tộc chút nào.

Phiền ngài tránh ra!

- Hồ Nhĩ nghiến răng nhìn Hồ Nhi rồi trả lời Ưng Hoàng- Tại sao lại không làm rõ điều này mà cứ muốn động thủ?

Hồ Vương tiền nhiệm bị hại chết lỡ đâu đây là hậu viên thì sao?

- Ưng Hoàng trừng Hồ NhĩHồ Nhĩ không nói gì chỉ trừng mắt nhìn Hồ Nhi đang nằm đó trọng thương đầy mình.- Các hạ thấy sao?

- Ưng Hoàng quyết định hỏi lại lần nữa- Tôi sẽ đồng ý với điều kiện.

- Hồ Nhĩ từ từ hoá thành hình người rồi nói tiếp- Thái tử phải tìm được Vĩ Kim tiểu thư cho chúng tôi.

Hồ Vĩ Kim.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 19: Giúp Đỡ


Hồ Nhi đang rất cực khổ nằm trên đất mắt thì mờ đi dần dần nhưng vẫn nghe rõ hai người kia nói.

Hồ Vĩ Kim?

Hình như Hồ Nhi đã nghe tên này ở đâu rồi thì phải.---------------------------------------------------------Vĩ Kim, Oán Vũ cùng Hắc Nhã đã về đến không khí giữa ba người cực kì nặng nề.

Nhưng Vĩ Kim quyết định xua tan bầu không khí này- Hắc Nhã, con ăn chút gì không?

- Vĩ Kim mỉm cười- Dạ không cảm ơn cô Kim ạ.

- Hắc Nhã lễ phép đáp lạiKhông khí được Vĩ Kim làm ấm lên một chút nhanh chóng lạnh lại.

Không ai nói câu nào với nhau.

Lúc này Oán Vũ luôn nhìn vào Hắc Nhã không rời dường như có cảm nhận gì đó- Hắc Nhã phải không?

Đã từng thấy Nhi Nhi như vậy rồi mà không sợ sao?

- Oán Vũ bất ngờ cất giọngBị hỏi một câu bất ngờ Hắc Nhã khá lúng túng rồi chảy mồ hôi ròng.- Dạ vì Nhi Nhi luôn là chị em của cháu nên dù Nhi Nhi có là gì thì vẫn là chị em.

- Hắc Nhã mỉm cười- Lần này Nhi bị mất trí nhớ đã quên hết tất cả rồi.

Hắc Nhã là cái tên nó gọi khi thức dậy.

- Oán Vũ khoanh tay lại ngồi dựa vào ghế- Hai người muốn cháu giúp tìm ra thủ phạm ạ?

- Hắc Nhã nghi hoặc- Cháu khá thông minh đấy.

Nếu được thì tốt quá.

- Vĩ Kim lập tức trả lời- Nếu cô chú tin tưởng cháu nhất định sẽ cố gắng.Hắc Nhã lấy tay lau mồ hôi.

Hắc Nhã luôn thấy bứt rứt về chuyện Hồ Nhi, bây giờ có thể âm thầm giúp đỡ cũng đã nhẹ nhõm hơn phần nàoĐược một lúc Hắc Nhã rời đi và hứa sẽ tìm manh mối.

Vĩ Kim và Oán Vũ vốn mang khuôn mặt trầm trọng thì bây giờ đã giãn ra được một chút- Em thấy sao Vĩ Kim?

- Oán Vũ quay sang hỏi- Có chút đáng ngờ.

Một là thật sự rất rất rất thân để người bạn mấy năm của mình là thứ gì cũng có thể chấp nhận, hai là đã biết trước nên bình tĩnh như không.

- Vĩ Kim khá bình thản suy luận- Cuộc hội thoại giữa cô bé Hắc Nhã này với người đàn ông kia rất không bình thường.

- Oán Vũ cũng chau mày lại suy luận- Tất nhiên là không bình thường rồi.

Chúng ta đã nghe rất rõ, kế sách này của anh có ổn không?

- Vĩ Kim liếc qua- Vĩ Kim à, anh chắc chúng ta sẽ thành công mà.

Hãy tin ở anh.

- Oán Vũ vỗ ngực đảm bảoLúc này không khí dịu nhẹ bất chợt nổi bão lớn.

Mây đen từ đâu kéo đến che kín cả một vùng trời, trên nhưng đám mây ấy mập mờ hiện lên sấm sét.

Chúng cứ nổ ì ùng liên miên, chuyện này đã doạ cho người bản xứ khiếp sợ- Chuyện gì vậy?

- Vĩ Kim đưa tay che mắt lại hoang mang- Chỉ có một tộc có quy mô xuất hiện dị thường như vậy, bằng cách dùng sấm chớp và những đám mây đen như hộ thân, ngoài Điểu tộc ra không tộc nào như vậy cả.

Nhưng người Điểu tộc tìm đến đây làm gì chứ?

- Oán Vũ ngước nhìn những đám mây đó rồi giải thích- Điểu tộc?

Chẳng phải là tộc của Ưng Hoàng sao?

Ưng Hoàng còn là thái tử nữa chứ.

Sấm chớp quy mô này chỉ có hoàng thất mới làm được.

- Vĩ Kim nóiLúc này đầu đám mây tách sang hai bên, một thân ảnh đang vẫy cánh đáp xuống bên dưới chỗ Vĩ Kim và Oán Vũ- Ưng Hoàng ư?

Chuyện gì vậy?

- Vĩ Kim khá ngạc nhiên- Xin cô Kim, hãy đi cùng tôi.

Hồ Nhi đã gặp nạn mất rồi.

- Ưng Hoàng mặt mũi khá hốt hoảng- Cái gì!

Hồ Nhi?!
 
Back
Top Bottom