Tâm Linh Cô bé 9 đuôi (Cửu Vĩ Hồ)

Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 20: Hoãn Trí Và Giấc Mơ


Không khí lạnh lẽo của gió bão do Ưng Hoàng đưa đến quả thực rất ghê rợn.

Lúc này đôi mắt Vĩ Kim ánh lên vẻ kinh hoàng khó kìm lại- Nhi đang ở đâu?

- Oán Vũ đỡ lấy Vĩ Kim rồi quay qua hỏi Ưng Hoàng- Đang ở Hồ tộc.

Một người tên Hồ Nhĩ đã định giết Nhi Nhi nhưng có vẻ sau khi thương lượng ông ta muốn gặp cô Kim.

- Ưng Hoàng lắc lắc đầu- Vậy bây giờ?

- Oán Vũ tiếp tục hỏi- Ông ta nhốt Nhi Nhi vào hầm ngục rồi.

Cô Kim hãy bước lên đám mây này rồi đi thôi.

- Ưng Hoàng giơ tay raVĩ Kim hiện giờ chỉ nghĩ đến Hồ Nhi mà thôi, có thể Hồ Nhi bị hành hạ?

Hay là chửi mắng?

Hay đưa ra cho thiên hạ ném đá?

Cô đã cố bảo vệ Hồ Nhi đến tận bây giờ rồi, hiện tại cô phải tiếp tục bảo vệ nó---------------------------------------------------------Hiện tại lúc này ở Hồ tộc tuy đã được ổn định lại một chút nhưng lại nổi lên tiếng bàn tán về Hồ Nhi.

Hồ Nhi mang cửu vĩ lại nhận mình là Hồ Vương chắc chắn vẫn có người tin là Hồ Vương nhưng số đông lại phản đối vì lời Hồ Nhĩ cũng mang tính đúng trong đóHồ Nhi lúc này rất yếu, cơ thể hiện tại tựa như tờ giấy vậy.

Hiện tại trong hầm ngục rất nguy hiểm, thậm chí còn có cả một vài hồ ly bị mắc bệnh khiến hai mắt đỏ ngầu và mất đi lý trí, hơn nữa họ còn bị hủy tu viHồ Nhi bị những cai ngục treo lên vì chín đuôi thực sự rất nguy hiểm.

Một khi hồi phục chẳng ai trong Hồ tộc dám đánh lại Hoả Nhiệm cả.

Quần áo bây giờ của Hồ Nhi dính bê bết máu, tóc tai rối tung lên khuôn mặt vốn hoàn hảo giờ chẳng còn gì là đẹp đẽ cả.

Rồi có tiếng mở cửa, Hồ Nhi khẽ liếc rồi nhìn thấy Hồ Nhĩ đang bước xuống- Này mau khai ngươi đã giết Hồ Vương trước rồi phải không?

- Hắn chỉ tay vào Hồ Nhi rồi quát lên- T..a....là...H..ồ...V..ươ..n..g.

- Hồ Nhi gáng gượng nói- À hay là ngươi không nhớ trước kia ngươi ra sao mà tự mình đa tình là Hồ Vương?

Không sao để ta giúp ngươi.Hồ Nhĩ đột nhiên nhếch mép rồi kết thủ ấn ở hai ngón tay rồi đánh vào giữa trán Hồ Nhi khiến Hồ Nhi đau đớn.Thủ ấn này thoạt nhìn là biết đó là một thủ ấn cơ bản Hoãn Trí.

Nó sẽ đi sâu vào đầu đối phương và tấn công bộ não, nó chỉ kéo dài một phần năm nén hương.

Nếu kéo dài hơn nữa sẽ gây tổn thương nghiêm trọng ở não.- Giờ ngươi đã nhớ ra chưa?

- Hồ Nhĩ thu thủ ấn lại nhìn Hồ Nhi đầy kiêu ngạoHồ Nhi chỉ im lặng vì lúc này cơn đau này đã khiến Hồ Nhi ngất mất rồi.

Hắn lườm Hồ Nhi đầy tức giận rồi phất tay rời điLúc này Hồ Nhi đã có một giấc mơ khó tả đến nhường nào- Nhã ơi, Nhi muốn ở bên Nhã mãi mãi luôn á!

- Hồ Nhi cười đùa với Hắc Nhã ở trong vườn hoa cạnh trường học-...Có vẻ Hắc Nhã chỉ cúi đầu im lặng rồi

bầu trời đang quang đãng đột nhiên nổi bão.

Các bông hoa cạnh đó tất cả đều dần tàn đi không còn bông nào sống nữa.

Hắc Nhã lúc này từ từ ngước đầu lên mỉm cười.- Chết.....đi.

- Hắc Nhã nhấn mạnh từng chữ- Nhã?

- Hồ Nhi nghiêng đầu qua một bên tỏ vẻ khó hiểuLúc này bão tố càng lúc càng mạnh, mưa trút xuống như thác đổ.

Nhưng rồi cơn mưa đổi màu, nó đã đổi sang một màu đỏ như máu.

Hồ Nhi và Hắc Nhã đứng nhìn nhau rất lâu, trang phục lúc này thấm đẫm máu rồi- Nhi Nhi à.....

Bạn thân.....

Không có thật đâu ^^
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 21: Hoàng Hồ Ly


Sau khi về đến nhà người kia cũng đã đi, Hắc Nhã vốn sống một mình trong căn nhà lớn, Hắc gia gia tức bố của Thừa Nguyệt đã qua đời.

Đối với Hắc Nhã thì Thừa Nguyệt là người dì chưa gặp mặt chỉ có thể biết qua ảnh.

Hắc Nhã không được kể về người dì này chỉ biết dì mất vì một tai nạn đáng tiếc.Hắc Nhã mỗi ngày được Hắc lão gia hiện đang chu du tứ hải gửi tiền về để xài và lo cho việc đi học.Hắc Nhã bắt đầu bắt tay vào dọn nhà, đôi khi người kia đến và ở nhờ nhà Hắc Nhã trong một căn phòng nhỏ không người.

Chẳng ai biết người đó đến từ đâu hay tại sao lâu lâu lại đến Hắc gia ở nhờ, nhà người đó ở đâu?Trước khi rời đi người kia luôn đe doạ Hắc Nhã cấm vào đó dù đây có là nhà của Nhã.

Hôm nay Nhã sẽ đánh liều, nếu người kia không thả người Hắc Nhã cần ra thì để xem Nhã sẽ xử trí ra sao.Vừa cầm cây chổi Hắc Nhã đầy cửa bước vào nhìn ngó xung quanh để tìm công tắc điện, đáng ngạc nhiên là người kia khi đi không khoá cửa điều này rất có lợi.Mò ra được công tắc Hắc Nhã mở điện lên và thấy xung quanh treo đầy hình hồ ly chín đuôi có hình của cô Kim, chú Vũ và của Nhi Nhi nữa.

Bên cạnh có một cái bàn trên bàn có một cuốn sách trông khá cũ.Hắc Nhã khẽ tiến lại gần rồi mở ra trong đó là từng ngày theo dõi Hồ Nhi, cô Kim.

Nó như một cuốn sổ ghi chép nhưng cũng rất giống nhật kí nó là thứ gì chứ.

Hắn cũng thật sơ suất khi để ở đây như vầy.---------------------------------------------------Hiện tại Ưng Hoàng, Oán Vũ và Vĩ Kim đều đã đến Hồ tộc.

Hồ tộc hiện tại rất vắng nói đúng hơn là không một bóng người.

Vĩ Kim cũng chẳng muốn nghĩ ngợi liền tức tốc chạy đến căn hầm ngục mà Ưng Hoàng nóiĐến nơi có vẻ như mọi chuyện không ổn, không còn thấy Hồ Nhĩ đâu nữa và Hồ Nhi cũng biến mất.

Vĩ Kim rất lo cho Hồ Nhi và cực kì hoảng sợ cô liền chạy lên tìm Ưng Hoàng- Ưng Hoàng, Hồ Nhi không có ở đó.

Nó đã bị chuyển đi rồi sao?

- Vĩ Kim lo lắngƯng Hoàng lúc này không trả lời mà dường như đang nhìn vào một cái gì đó.

Vĩ Kim cũng theo đó nhìn theo và đập vào mắt cô là điều cô không hoàn toàn mong muốn

Người đó là Hồ Nhi nhưng lại rất khác dường như lại là không phải.

Cô đảo mắt qua Hoả Nhiệm nó giờ đã là Hoàng Hồ Ly, một loại hồ ly được tiến hoá.

Hồ Nhi đã lịch kiếp ư?

Không phải Hồ Nhi đã bị đả kích rồi.

Lúc này Hồ Nhi đang đánh nhau với Hồ Nhĩ người mà cô hay gọi là Nhĩ thúcKhông nghĩ ngợi cô chạy đến hét tên của Hồ Nhi nhưng Hồ Nhi lại không nghe.

Cô liền nhanh chóng biến thành hồ ly rồi chạy lại chỗ họ.- Hồ Nhi, con làm sao vậy?

Trả lời mẹ đi!

- Cô hét lênÁnh mắt vô cảm của Hồ Nhi hơi dao động về phía Vĩ Kim, sau đó Nhi Nhi ra lệnh cho Hoả Nhiệm tấn công Hồ Nhĩ rồi cúi xuống trước Vĩ Kim.- Mẹ à, hiện tại có người ngáng đường trở thành Hồ Vương của con.

Phải tiêu diệt chứ.

- Hồ Nhi nói giọng đầy vô cảm dường như cũng chỉ đáp lại Vĩ Kim cho có
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 22: Lần Gặp Ấy Đã Khắc Vào Tim


Khung cảnh hiện tại đang rất hỗn loạn, người dân Hồ tộc không dám ra đường mà chỉ dám trốn trong nhà cầu mong mọi chuyện sẽ lắng xuống.

Hồ Nhĩ thì cố hết sức đánh lại Hoả Nhiệm còn Vĩ Kim, Oán Vũ và Ưng Hoàng bị Hồ Nhi doạ một phenLúc này Vĩ Kim cứng đờ người không dám nhúc nhích nhìn thẳng vào mắt Hồ Nhi, được một lúc sau khi ổn định tinh thần Vĩ Kim mới hỏi:- Con có thể kể mẹ nghe chuyện gì được không?

Con đã nhớ ra rồi mà Nhi Nhi.

- Vĩ Kim cố gắng mỉm cười với Hồ Nhi- Có một giấc mơ, có Hắc Nhã, lúc đầu chơi rất vui, lúc sau Hắc Nhã nói tình bạn không có thật rồi cầm dao đâm con.

Cố chống lại Hắc Nhã nhưng thất bại.

- Hồ Nhi kể vắn tắt đầy ngắn gọnVĩ Kim không còn lời nào để nói nữa.

Tâm trí Hồ Nhi đã biết là do Hắc Nhã làm, nó đã cố đánh bại lại con Virus đó nhưng lại vô tình biến Hồ Nhi thành ác quỷ.

Cần phải hút hết chất ác đó ra mới có thể cứu được.Hồ Nhi để ý Vĩ Kim không nói gì trong một thời gian dài liền quay lại đánh với Hồ Nhĩ và không chú ý gì về 3 người nữa.

Vĩ Kim như người mất hồn quay về nhưng chẳng thể có lời nào để nói với Oán Vũ và Ưng Hoàng cô chỉ biết thở dài.

Ưng Hoàng cứ đi đi lại lại một lúc lâu rồi nảy ra kế sách:- Tôi sẽ hấp thụ tâm ma của Nhi Nhi, đó là điều tôi có thể làm.

- Ưng Hoàng nói ra không chút do dự- Nhưng cậu là tương lai của Điểu tộc, cậu rất quan trọng để sống.

Hơn nữa nó cũng đâu có giúp gì cậu trước đây đâu lấy mạng đền ơn quả thật có chút đi quá đấy.

- Oán Vũ lập tức ngăn cản- Ông nói đúng nhưng...

- Ưng Hoàng vừa nói vừa dang rộng cánh ra mỉm cười- Có lẽ cảm giác đặc biệt này của tôi sẽ mãi giấu kín.

- Ưng Hoàng tiếp lời rồi cất cánh bay lên trờiKhi lên quá cao Ưng Hoàng mới ngẩng đầu lên kí ức trước kia tràn về.

Đó là một ngày đẹp trời trong lúc đang bay đi dạo một lúc thì thấy trong hẻm có ẩu đả vốn hắn chẳng muốn phiền toái nhưng có một điều rất kinh ngạc vì đó là sự xuất hiện của Hồ tinh linh.

Hắn sà xuống mái nhà gần đó rồi quan sát, cô gái đó ngồi ngây ngốc một lúc rồi ngất đi.

Lúc ấy cũng có rất nhiều người đến đón cô gái ấy đi, Ưng Hoàng cũng bám theo, trong lúc dò tin tức thì biết người bị cô gái ấy dùng tinh linh đánh tên Lâm Phong còn cô gái ấy là Hồ vương bỏ trốn của Hồ tộc.

Hắn có cảm giác muốn kết thân với cô gái ấy, hắn muốn gặp lại cô gái ấy vì vậy hắn lấy cớ trả thù cho Lâm Phong đến tuyên chiến với cô gái ấy.

Sau khi kết thân thì hằng ngày đấu khẩu.

Hắn rất vuiTừ lần gặp đầu tiên hắn có cảm giác bị sét đánh thẳng một mũi vào tim.

Từ lần tiếp theo hắn đã coi cô gái này là cả cuộc đời của hắn, cô gái này là định mệnh sắp đặt, Hồ Nhi là cả xương máu của hắn.

Hiện tại hắn biết giúp Hồ Nhi lần cuối coi như dứt đi cảm giác này....

Coi như chưa từng gặp và Hồ Nhi cũng không cần biết
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 23: Cuộc Điện Thoại


Hắc Nhã ở Hắc gia hiện đang rối trí với quyển sách này, cái tên này chỉ giỏi viết trừu tượng chẳng có gì hơn.

Trang thứ nhất:"Đã bám theo được 10 ngày không có gì bất thường, cáo nhỏ vẫn an vị và dường như chẳng có gì khác.

Cáo lớn giả mẹ lâm bệnh."

Trang thứ hai:"Thành công sai khiến kẻ giết Hồ Vương tiền nhiệm gây chiến thành công với Điểu tộc.

Cáo nhỏ đánh nhau với chim lớn lại thành bạn."

Trang thứ ba:"Thành công đánh thuốc, cáo nhỏ lầm tưởng mình là Hồ Vương đánh lại tất cả quay lại Hồ tộc."

Hắc Nhã tiếp tục lật những thông tin khác rồi nhận ra gã này không bình thường một chút nào mọi cử chỉ hành động của Hồ Nhi hay Hắc Nhã thậm chí cả Ưng Hoàng đó hắn đều nắm rất rõ trong lòng bàn tay.Đang chăm chú vào quyển sổ thì có tiếng bước chân bên ngoài, chẳng lẽ là hắn?

Không ổn một chút nào cả.

Hắc Nhã vội tắt điện, nếu bây giờ ra ngoài e là đụng mặt rất khó giải thíchHắc Nhã nhanh chóng núp xuống gầm giường cạnh đó.

Rồi tiếng cửa mở, đích thị là hắn.

Giọng nói của hắn vang lên rất to, hắn đang nói chuyện hoặc cũng có thể đang chửi ai đó.

Vì phòng hắn yêu cầu Hắc Nhã là phòng cách âm nên hắn có thể thoải mái làm nhiều thứ hắn muốn mà không sợ bị phát hiện.

Hắn dường như đang nghe điện thoại- Cô có thế mà không làm được sao?

Nó thoát khỏi rồi đấy!

- Giọng hắn vang lên đầy tức giận- Tôi biết sao được chứ!

Nhưng bây giờ có vẻ loạn lên rồi.

- Đầu bên kia cũng có tiếng nói đủ để Hắc Nhã nghe được, có vẻ là giọng của phụ nữ.- Loạn thì loạn.

Đi trật kế hoạch thì không hay một chút nào cả!

- Miệng hắn luôn phiên to tiếng- Sắp trừ được một mối hoạ rồi yên tâm đi.

- Người phụ nữ bên kia nói giọng khinh bỉ- Thôi được rồi.

Để tôi lấy sổ đã rồi gặp nhau ở chỗ cũ.

- Hắn có vẻ hạ hoả được một chút.Hắn cúp máy rồi nhanh chóng với tay lấy cuốn sổ rồi chạy ngay ra ngoài.

Hắc Nhã lúc này mới lồm cồm bò dậy, không nghĩ ngợi liền nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.Cuộc điện thoại lúc nãy có gì đó bất thường, thuốc do Hắc Nhã bỏ có vẻ đã được giải nhưng là tại sao chứ?

Muốn giải con virus này không dễ chút nào cả.

Nếu muốn thoát khỏi virus thì phải có một giấc mơ sốc tinh thần hoặc kiếm được thuốc giải, thuốc giải chỉ có một lọ chỗ Hắc Nhã, chẳng lẽ...Lời bọn chúng nói lúc nãy nữa, trừ một mối hoạ ư?

Là thế nào?

Hồ Nhi đã thoát khỏi rất đáng mừng nhưng trừ mối hoạ là trừ gì?

Bọn chúng lại định giết Hồ Nhi chăng?T/g: Nếu đọc làm ơn ấn fl vs lại nút sao ở dưới dùm Trăng nha ^^
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 24: Chúa Quỷ


Là một tia sáng lao nhanh từ trên trời xuống, là gì vậy?

Một hòn đá?

Hay một tiểu thiên thể?

Hay là một chú chim?

Đúng vậy, một chú chim mang theo những cảm xúc khó tả cực kì đặc biệt của mình, nó biết cơ hội sống của nó rất thấp nhưng nó muốn làm vậy để cứu con cáo nhỏ mà nó đã lỡ coi là cả cuộc đời mất rồi.Ưng Hoàng cứ thế đâm thẳng vào Hồ Nhi, vì đột ngột từ trên trời rơi xuống nên tất nhiên Hồ Nhi không phản ứng kịp với tốc độ của Ưng Hoàng.Ưng Hoàng cứ thế đè Hồ Nhi xuống trong đất đá rồi mỉm cười, Hồ Nhi vùng vẫy mãi không thôi vì muốn tiếp tục cuộc chiến- Ngươi mất trí hả tên thái tử kia!

- Hồ Nhi gằn giọng- Nè nè ngươi quá đáng lắm, nhập tâm ma rồi mà còn chạy lòng vòng trong tâm trí ta làm gì vậy?

- Giọng hắn lúc này cực kì nhẹ nhàng-...- Ta trước khi đi muốn nói với ngươi chuyện này.-...- Ta.. thích... ngươi.Ưng Hoàng nói rồi dùng tâm can của mình hấp thụ hết tất cả tâm ma trong người Hồ Nhi.

Hồ Nhi lúc này mới có phản ứng- Ngươi làm gì vậy!

Buông ta ra!

Tên thái tưt ngốc này, ta chưa cho phép ngươi chết!

- Hồ Nhi hét toáng lênHiện tại xung quanh đất đá đều xoay chuyển, Hoả Nhiệm cũng biến mất.

Hai ánh sáng một trắng một đen cứ thế đan xen nhau được một lúc lâu nó mới dừng lại.Lúc này mây đến bao phủ bầu trời, khí tượng không bình thường này là do người Điểu tộc gây ra.

Người dân liền tức tốc ra ngoài coi.Trên đám mây đó nhìn sơ cũng đến cả trăm người Điểu tộc, họ hùng hồn kéo đến đây làm gì?

Chẳng lẽ là vì Ưng Hoàng chăng?Rồi trên đám mây một vị rấu tóc trông cũng đã bạc rồi cất cánh bay xuống nhìn Vĩ Kim rồi nói:- Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Các người là người Hồ tộc, các người đang làm gì thái tử vậy?

- Giọng nói xen lẫn bình tĩnh và hỗn loạn khiến cho người này giữ phong thái khá vững- Ưng Hoàng muốn giúp Hồ Vương nhà tôi sao tôi biết được chứ?

- Oán Vũ lắc đầu- Các người đây là muốn tuyên chiến?

Thái tử là tương lai của Điểu tộc, các người nghĩ một Hồ tộc nhỏ nhoi làm được gì?

Nhìn đám dân kia cũng đủ biết chúng tầm thường cỡ nào rồi, cả ngày chỉ biết làm ruộng.

- Hắn chỉ tay vào người dân đang sợ hãi bên kia rồi đâm chọc- Cũng tốt hơn các ngươi.

Đến thái tử mà giờ ra chơi cũng không có.

- Oán Vũ cũng đâm chọc lại tên kiaLúc này luồng sáng đen và trắng cứ thế đánh nhau, dường như Ưng Hoàng cũng không muốn chết.

Ưng Hoàng muốn theo Hồ Nhi đến cuối cơ mà.

Tâm trí cố gắng đấu địch tạo thành tiếng nổ cực lớn.Một lát, lớp bụi trên bề mặt tan biến rồi lộ ra một cảnh tượng hãi hùng.

Ưng Hoàng toàn thân là màu đen đôi mắt sáng rực nhìn tất cả, khuôn mặt tối đen.

Rõ là đã nhập tâm ma.

Trong lúc Hồ Nhi còn đang bất động ở dưới thì Ưng Hoàng như hoá thân thành một Lucifer vậy.

Vì hiện tại Ưng Hoàng đã trở thành một chúa quỷ thực sự.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 25: Ôn Lại Chuyện Cũ


- Chuyện này....Ai ai cũng sững sờ duy chỉ người Điểu tộc thì thở dài không nói gì mà trông cũng chẳng kinh ngạc mấy.

Lúc này Ưng Hoàng đảo mắt xung quanh rồi cất giọng hết sức kì lạ, nó rất trầm khác hẳn với hắn thường ngày.- Phong ấn ta lâu vậy giờ ta ra được rồi.

Các ngươi nghĩ sao?

Lại muốn phong ấn ta tiếp?

- Hắn vừa nói vừa cười trông khá điên dại- Phong ấn ư?

- Vĩ Kim nghi hoặc- Hửm, Hồ tộc à?

Cũng khá giống mà không phải người đó.

Hồ Vĩ Ôn đâu?

- Hắn quay sang liếc Vĩ Kim- Ngươi biết anh ta?

- Vĩ Kim khá bàng hoàng- Hồ Vĩ Ôn là anh ngươi?

Haha ta vừa mới thoát ra đã có quá nhiều bất ngờ chào đón nhỉ.- Rốt cuộc đã có chuyện gì?

- Vĩ Kim không nhịn nổi nữaHai bên mỗi bên mỗi khác, người Hồ tộc thì bàng hoàng sợ hãi còn người Điểu tộc thì thở dài ngán ngẩm.

Đây đúng là chuyện lạ đời nhưng rồi một giọng nói đã cất lên- Chính Huyết ác quỷ, bá chủ Ma tộc.

Hắn là người khơi mào mọi cuộc chiến hòng làm chủ tất cả các tộc từ ấy tiến luôn đến Nhân tộc là con người.

- Là Hồ Nhĩ, ông ta đang phải khổ sở bò dậy nói- Bingo, chà chà chẳng phải cậu nhóc phụ tá đặc biệt rất được tin tưởng của Hồ Vĩ Ôn đây sao?

- Tên ác quỷ ấy ngó nghiêng vẫn không quên nở nụ cười khá điên dại- Chính Huyết ác quỷ, là ngươi sao!

Ngươi đã làm gì Ưng Hoàng!?

- Vĩ Kim tức giận- Chúng tôi sẽ giải thích tất cả cho cô, chỉ mong có sự can dự của Hồ Vương nhỏ giúp chúng tôi phong ấn lại hắn.

Tôi sẵn sàng chia sẻ hết bí mật.

- Tên râu tóc bạc phơ kia cất tiếng- Mau nói.

- Vào mấy nghìn năm trước chuyện là vầy.-----------–------–---—--------—------------—-----Đó là chiến trường đẫm máu, xác chết vô số, nó rải rác vô bờ vô bến.

Hàng ngàn cây kiếm giáo binh đều nằm dưới đất.

Họ trông thật thảmỞ một nơi nào đó có ba đạo quân nhưng có vẻ có hai đạo quân cùng một phe mà mặc cho đạo quân kia đơn độc.

Hai đạo quân đó là Hồ tộc và Điểu tộc tất nhiên đạo quân kia sẽ là Ma tộc- Hắc Chính Huyết ngươi còn không mau dừng lại!

Còn định tàn sát bao nhiêu người nữa?

- Đó là vương của Điểu tộc đang rất tức giận- Ma tộc chúng ta phải thống nhất tất cả khi ấy mới dừng.

Ngươi sống lâu quá rồi lẩm cẩm hả?

- Tên vương Ma tộc Chính Huyết kia mở giọng châm chọc- Này, ngươi nên biết tôn trọng một chút đi.

- Là Vĩ Ôn lên giọng- Nè nè, sao ngươi lại vậy?

Bắt ta phải làm một thứ mà ta chưa bao giờ nghe qua.

Độc ác đấy.

- Hắn cười rất tươi- Ngươi...!Vĩ Ôn lập tức giơ tay lên.

Được lệnh, những hồ ly phía sau bắt đầu xuất binh.

Điểu tộc thấy vậy cũng không ngoại lệMa tộc ngay lập tức tung ra những quả cầu mang ánh sáng đen.

Ai ai trông vậy cũng hốt hoảng nhưng vẫn cố bước lên.

Đó là Hắc Khối là một vũ khí tối mật của Ma tộc, nó cơ thể thao túng cơ thể bất cứ ai dính phải nó và đầu quân cho Ma tộc.Cuộc chiến kéo dài nhiều ngày binh số của cả Hồ tộc lẫn Điểu tộc đều giảm sút rất nhanh.

Mà số người nhiễm Hắc Cầu ngày càng tăng.

Nhưng lúc ấy lại có một đạo quên nhỏ từ đâu đến.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 26: Bám Theo


Hắc Nhã không muốn suy nghĩ nữa liền quyết định bám theo 'người kia'.

Hắn đi đến một gầm cầu chật hẹp rồi dừng chân.

Thấy vậy Hắc Nhã liền núp sang cái cây bên đường gần đó rồi quan sát.

Được 5, 10 phút rồi có một người ăn mặc kín mít bước đến, Hắc Nhã không thể nhìn rõ mặt được.

Người đó choàng một chiếc áo màu nâu có vẻ cũ kĩ rồi dường như đang mỉm cười.

Sau khi nói chuyện 'người kia' cười ha hả rồi ra về.

Phân vân không biết làm sao cũng chẳng biết về đâu Hắc Nhã lại quyết định theo 'người kia' lần nữa.

Lần này hắn đến ngôi nhà nhỏ, nhưng hắn lại dừng bước giữa chừng.

- Ra đi, định bám theo bao lâu nữa.

- Hắn không nhanh không chậm gọi Hắc Nhã- Ông đã biết và làm ngơ sao?

- Hắc Nhã bước ra- Bắt tại trận thì còn gì thú vị nữa.

Theo ta là muốn gì đây?

- Ông ta mỉm cười khá nham hiểm- Nhi Nhi thoát rồi?

- Hắc Nhã đi thẳng luôn vào vấn đề- Ngươi dạo này quản chuyện hơi nhiều rồi đấy.

Chẳng lẽ muốn ta xử lý người đó?- Làm ơn!

Tôi đã phản bội Nhi Nhi, rốt cuộc ông phải cho tôi biết chứ.

- Hắc Nhã thành khẩn- Thôi được dù gì kế hoạch của ta cũng thất bại phân nửa rồi.

- Ông ta thở dài- Nguyên lý hoạt động căn bản của con Virus khi được sáng chế ra là thay đổi kí ức của nguyên chủ.

Những kí ức mà con Virus thay đổi sẽ tùy thuộc theo người tạo ra con Virus muốn.

Nhưng ta đã sửa lại một chút khiến cho nó tự hoá giải nó là gặp ác mộng khủng khiếp.

- Ông ta tiếp lời- Ai là người tạo ra Virus?

Hồ Nhi hiện giờ ra sao rồi?

- Hắc Nhã cảm thấy rất khó chịu khi nghe ác mộng khủng khiếp- Muốn biết tiếp?

Tôi cần đồ trao đổi đấy.- Ông muốn gì?

- Hắc Nhã cảnh giác- Tôi muốn Hắc gia và một thuộc hạ trung thành.

- Ông ta đăm chiêu một lúc rồi nói- Ông muốn Hắc gia?

Sao ông lại muốn có nó?- Đó là một bí mật.

Trao đổi chứ.

- Ông ta đưa tay ra- Nếu vậy tôi sống ở đâu?

- Hắc Nhã lưỡng lự- Tôi đã nói cần một thuộc hạ trung thành chưa nhỉ?

Người đó sẽ sống với tôi.- Được, dù gì tôi đã phản bội bạn thân nhất của mình.Nói xong Hắc Nhã đưa tay ra bắt với ông ta.

Ông ta cười ha hả rất khoái chí, rõ là đã thắng một món hời lớn- Ông cười gì mau giải thích đi!

- Hắc Nhã tức giận- Được.

Chính ta là người đã tạo ra con Virus đó và ta cũng chỉnh sửa nó khiến nó thành ra như vậy.

Hồ Nhi hiện tại bị thương khắp mình mẩy chưa biết sống chết sao nhưng có người đã thay Hồ Nhi gánh chịu rồi vô tình giải toả phong ấn mấy nghìn năm- Ông nói gì?!

Hồ Nhi bị thương khắp mình mẩy, lại còn chưa biết sống hay chết sao?

- Hắc Nhã lớn tiếng- Tôi chỉ nói sự thật.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 27: Hi Sinh Để Cứu Tất Cả


Quay trở lại quá khứ của mấy nghìn năn trước ai ai cũng nhớ nó như một cơn ác mộng.

Cái đạo quân đó chính là của thái tử Điểu tộc, Điểu Ưng Hoàng.- Con đến đây làm gì!

Chẳng phải ta nói con không liên can gì sao?

- Điểu vương có chút tức giận- Cha à, đây là lần đánh trận đầu tiên của con.

Xin cha hãy để con thử, con chỉ muốn góp công cho tộc thôi.

- Ưng Hoàng nóiKhông đợi Điểu vương trả lời Ưng Hoàng liền xuất binh đánh về phía trước.- Chà can đảm thật.

- Chính Huyết vỗ tay khen ngợi- Ngươi là vương của Ma tộc?

Còn không mau cút!

- Ưng Hoàng trừng Chính Huyết- Chà ngươi dám mắng ta sao?

Thú vị, rất thú vị đó.

- Hắn ta nhếch mép để lộ một nụ cười hết sức quá lạ- Ta dám mắng đấy thì sao?

Ngươi đường đường là vương một tộc không lo cai quản cho tốt lại còn muốn chiếm tộc khác.

- Ưng Hoàng chỉ tay thẳng vào mặt của Chíng Huyết ác quỷ- Chậc chậc, một thái tử be bé dám chỉ thẳng bản vương sao?

Đúng là hết sức thú vị.

Ta phải có được ngươi ta mới thoả mãn.- Ngươi...!

Người đâu?

Đánh!Ưng Hoàng tức giận giơ giáo lên rồi tiến đánh.

Đội quân bao gồm những cận vệ thân cận nhất của Ưng Hoàng đồng loạt tiến lên công về phía Chính Huyết ác quỷ.Cuộc chiến nổ ra nhưng có vẻ tên Chính Huyết kia có vẻ rất thảnh thơi giống như hắn chỉ ngồi đấy rồi ra lệnh.

Ngược lại với hắn phía Ưng Hoàng có vẻ rất cực khổ, dù có đánh bao nhiêu cũng không khiến phía bên kia tiêu giảm quân số là bao.- Muốn đầu hàng chưa?

Nhóc giao thân xác cho ta thì khỏi lo.

Ta bảo quản tốt lắm.

- Chính Huyết ngồi thượng toạ trên kia vừa nhấm nháp ly rượu vừa nói- Mau xéo khỏi đây!

Ngươi làm người khác thấy kinh tởm!

- Ưng Hoàng dù có đánh hao bao nhiêu lực đi nữa vẫn giữ vững một ánh mắt khó chịu- Vậy nhóc muốn gì nào?

Ra điều kiện đi nhưng đổi lại phải là thân xác của nhóc, ta rất thích thân xác của người can đảm như nhóc vậy.

- Chính Huyết bay xuống thì thầm vào tai Ưng Hoàng- Vậy điều kiện của ta là ngươi nhanh chóng rút binh.

Trả lại tất cả người của ta và Hồ tộc đã theo ngươi.

Vĩnh viễn không được dẫn binh làm loạn nữa.

- Ưng Hoàng gằn từng chữ một- Hừm......

Được.

Cơ thể này đáng giá hơn mấy thứ đó.Ai trước giờ cũng biết Chính Huyết là kẻ rất chuộng thân xác hắn sẽ làm mọi giá để có thể có được thân xác hắn đã để ý.- Nghịch tử!

Tại sao lại vậy?

Quay lại đây ngay!

Ta không cho phép ngươi như vậy!

- Điểu vương tức giận- Cha à, bây giờ đâu thể cứu vãn được gì nữa.

Chẳng phải chúng ta đã cầu xin tất cả các tộc rồi sao?

Họ đều là rùa rụt cổ ngay cả Thần tộc cũng chẳng ngó ngàng gì.

Đây là điều con có thể làm.Ưng Hoàng mỉm cười lần cuối với người cha thân thương của mình rồi nhắm mắt xuôi tay.

Chính Huyết nhanh chóng hoá thành ánh sáng đen tiến thẳng vào thân xác Ưng HoàngĐược một lúc mọi người tưởng chừng như đã mất tất cả vì Chính Huyết được mệnh danh là tên mãi mãi không giữ lời hứa.

Nhưng rồi đột nhiên...
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 28: Sự Phong Ấn Được Lường Trước


- Ngươi vẫn còn trẻ mà.

Phải cố sống chứ nhóc.Đó là trưởng lão Điểu tộc tên Điểu Huyền, bà ấy là người rất thân thiện với Ưng Hoàng từ nhỏ khi Ưng Hoàng còn là một hoàng tử bị ghẻ lạnh.

Bà ta bay lại ấn một chưởng vào lưng Ưng Hoàng rồi mong có thể đẩy Chính Huyết ác quỷ ra- Ngươi dám phá hỏng đại sự?

Không thể tha thứ!Lúc này tuy chưa hoàn toàn nhưng Chính Huyết ác quỷ đã phần nào ở trong Ưng Hoàng.

Hai mắt của Ưng Hoàng đỏ lên tức giận rồi quay lại siết cổ Điểu Huyết trưởng lão- Ai cho ngươi dám làm vậy!

Cơ thể này sẽ thuộc về ta!- Ưng Hoàng!

Con nghe ta nói ta biết con ở trong đó!

Mau ra đây!

Mau ra đây cậu nhóc nhát gan!

- Điểu Huyền hét lên rồi mong rằng Ưng Hoàng có thể nghe thấyTrong ánh mắt vô cảm ấy hiện lên chút tia sáng, ánh mắt đỏ au cứ ẩn ẩn hiện hiện rồi cú siết cổ lỏng dần- Huyền..l..ão...

X..in..lão....p.ho...ng..ấn - Ưng Hoàng cố chống lại Chính Huyết rồi cầu khẩn Điểu Huyết trưởng lão- Nhưng làm vậy e rằng con sẽ bị phong ấn cùng.

- Điểu Huyền trưởng lão lo lắng- Cầ..u x...in...ngư..ời!

- Ưng Hoàng vẫn ánh mắt cầu khẩn đóĐiểu Huyền trưởng lão không còn cách nào khác liền thi triển thuật.

Tay Ưng Hoàng luống cuồn buông Điểu Huyền trưởng lão ra.Chớp được thời cơ, Điểu Huyền trưởng lão nhanh chóng biến đổi các ngón tay thành nhiều thủ ấn kì lạ rồi sau lưng xuất hiện ngôi sao năm cánh- Băng Huyền Điểu, phong!Điểu Huyền trưởng lão quát rồi bay lên phóng thẳng một luồng sáng xanh về phía Ưng Hoàng hiện tại đang điên loạn- A....Ưng Hoàng hiện tại là Chính Huyết đang rất điên loạn hét lên cực bi thảm.

Sau đó hắn đưa tay lên đánh một thủ ấn- Nguy rồi, hắn muốn tự bạo!

Nhưng là kiểu tự bạo phá hoại cơ thể, lúc đó Ưng Hoàng thái tử sẽ hoàn toàn chết còn hắn có thể quay lại thân xác cũ mà sống.

- Điểu Huyền hoang mangAi ai hiện giờ cũng hét tên Ưng Hoàng và Chính Huyết ác quỷ mong hắn dừng lại nhưng dường như càng khích lệ hắn đánh tiếp thủ ấn đóBên kia Điểu Huyền đang cố gắng phong ấn hắn lại thì phải chuyển thủ ấn ngăn hắn không tự bạo nhưng mọi thứ là vô ích, Điểu Huyền trưởng lão vẫn còn một con đường, đó là điểu bà có thể làm để từ biệt cậu nhóc này- Này nhóc nhát gan, có thể sau này ta không gặp lại nhưng ta vẫn luôn nhìn nhóc từ phương xa.Điểu Huyền trưởng lão nhắm mắt rồi hoá thành ánh sáng nhỏ kết hợp lại phong ấn Chính Huyết ác quỷ.- Một ngày nào đó ta sẽ trở lại!

Các ngươi chờ đấy các tộc sẽ hợp lại thành một do Ma tộc thống trị!Đó là những lời Chính Huyết ác quỷ đã nói trước khi bị phong ấn còn về phần Ưng Hoàng...

Ưng Hoàng đã may mắn không bị phong ấn cùng nhưng quên hết những chuyện xảy ra.Cả Điểu tộc biết điều này và nghĩ rằng đây là điều hiển nhiên có thể xảy ra bất cứ lúc nào nên họ đã luôn giữ bình tĩnh cho đến ngày nay.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 29: Không Phải Ông Mà Là Anh


Hắc gia hiện giờ đã là của người lạ còn về phần thuộc hạ trung thành tất nhiên Hắc Nhã cũng đánh đổi luôn đó chính là mình.

- Hãy cho tôi biết tung tích của Hồ Nhi.

- Hắc Nhã ở trong Hắc gia vừa làm việc vừa nói chuyện với người kia- Tại sao tôi phải nói ấy nhỉ?

- Gã kia vừa ngồi vừa nói- Vậy thì ít nhất thì tôi xin ông hãy đưa tôi đến đó gặp Hồ Nhi!

- Hắc Nhã thành khẩnLời nói của Hắc Nhã khiến hành động rót trà của hắn dừng lại, miệng gã cong lên mỉm cười.

Thấy hành động của hắn Hắc Nhã có chút khó chịu- Ông cười gì chứ?

Tất cả lại tại ông, bây giờ tôi muốn đi thăm bạn thân của tôi.- Bạn thân nhóc?

Còn coi là bạn sau khi phản bội nhau?

Chậc chậc...

Nhưng mà ta sẽ đưa đến gặp.

- Hắn ta nói ngập ngừng- Thật sao?

Vậy khi nào đi?

- Mắt Hắc Nhã ánh lên chút tia sáng- Bây giờ cũng được đấy.

Đi thôi.

- Ông ta đứng vụt dậyHắc Nhã còn chưa kịp phản ứng thì cổ tay đã bị nắm rồi kéo đi.

Đến giữa sân ông ta mới nói- Nhắm mắt lại ngay, ta chưa cho phép thì chưa được mở.- Tại sao tôi lại phải làm vậy?

- Hắc Nhã khó chịu- Muốn ở nhà không?

- Ông ta không do dự hỏi lạiHắc Nhã bó tay đành làm theo hắn, dù gì gặp Hồ Nhi vẫn quan trọng.

Chỉ 10 giây sau, tiếng gió thoang thoảng nhẹ chợt rít bên tai của Nhã rất lớn, Nhã khá tò mò nên chỉ dám hé mắtHắc Nhã mở ra và thấy lờ mờ sáu cái cánh và khuôn mặt của người đó, người đó không phải là một người đàn ông trung niên hay gì, chỉ là một thanh niên rất điển trai.

Nhưng mà là cánh vậy chẳng lẽ liên quan đến Ưng Hoàng.Được một lúc Hắc Nhã quyết định không suy nghĩ nữa mà nhắm mắt lại.

Tầm 10 phút thì đến nơi.Hắc Nhã đứng trước cổng của tộc lại không muốn vào mà cứ ngập ngừng nhưng rồi lại quyết định nấp đằng xa nghe ngóng tình hình.Về phần bên kia sau khi hồi ức xong Vĩ Kim thấy rất oan uổng cho sự ra đi của Điểu Huyền trưởng lão, Vĩ Kim nói- Ngươi đúng là mầm mống của nhiều tai hoạ.

- Vĩ Kim tức giận- Phải nhưng cái tai hoạ này đang rất thành công.

Ta đã có thân xác của cậu nhóc này rồi còn sợ gì sao?

Đây là điều ta muốn, đây là điều ta cần và tất cả là điều ta thích.

- Hắn nói nhưng vẫn cười để lộ vẻ khá điên dạiVĩ Kim tức giận đánh kết một quả cầu băng nhỏ đang bốc cháy đánh thẳng về phía Chính Huyết ác quỷ.

Bị đánh thẳng thế hắn không né mà còn đẩy lùi nó rồi cầm lên ngắm nghía- Quả cẩu lửa băng này đẹp thật.

Đúng là giống hệt với chủ nhân của nó.

- Qua giọng nói chẳng ai biết hắn đang khen thật sự hay cố châm chọc cảVĩ Kim tức giận kết nhiều quả cầu nữa ném về phía hắn, mọi người xung quanh chỉ biết nhìn rồi thầm cầu mong kì tích gì đó có thể xảy ra.

T/g: Xin lỗi mn nếu tập này có dở quá.

Lm ơn cho Trăng xin ít ý kiến ạ
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 30: Có Bí Mật


Hắc Nhã lén lén lút lút bước đi lại gần nơi phát ra tiếng động lớn, đó là nơi mà Vĩ Kim đang đánh với Chính Huyết ác quỷ.

Nhưng lại bị một bàn tay kéo vào- Chỉ đến coi?

Sao lại lén lút lại đó thế?

- Là người đóNhớ lại khuôn mặt lúc đó, Hắc Nhã hơi đỏ mặt đẩy tay người đó ra- Làm sao?

- Người đó khẽ nhíu mày- À...

Thì...

Nhi Nhi đang ở đâu?

- Hắc Nhã bất chợt hỏi- Theo những gì tôi quan sát được thì Hồ Nhi của ngươi đang bất động dưới một cái hố mà toàn mùi Ma tộc.

- Hắn ta nói rất thản nhiên- Vậy có thể cho tôi đến gần chút được không?

- Hắc Nhã dùng ánh mắt long lanh nhìn người đó- Ngươi....

Thay đổi thái độ nhanh vậy sao?

- Hắn khá hoang mang - Ai cần để ý chứ.

Giúp tôi đi.

- Hắc Nhã vẫn giữ nguyên ánh mắt ấy- Chưa được sự cho phép của chủ mà tớ tự ý hành động thế không hay đâu.

- Hắn khoanh tay lại nhếch một bên mày lên- Nhưng...Hắc Nhã không còn biết nói gì nữa đành dùng khuôn mặt buồn mà ngồi im không nói gì cũng không nhìn ngắm hay kiểm tra gì nữa.

Hắn thấy vậy cũng lắc đầu- Từ lúc đến đây lạ lắm rồi.

Thái độ thì thay đổi cũng chẳng phải kiểu cãi nhau hay xúc phạm gì nhau nữa.

Chuyện gì xảy ra vậy 'đầy tớ' ?

- Hắn nhấn mạnh hai chữ 'đầy tớ'- 'Chủ nhân' không cho thì đầy tớ đâu dám chứ!

- Hắc Nhã cũng cố ý nhấn mạnh hai chữ 'chủ nhân' Không gian rơi vào im lặng khó tả, rồi một người dân ở đâu đó bên trong ngôi nhà mà Hắc Nhã đang nấp đằng sau đó đổ một gáo nước lạnh vào hai người rồi hét lên:- CÓ ĐỊCH!!!!!!Hai người một nam một nữ, nam thì ăn mặc kín mít từ trên xuống dưới không để lộ mặt, nữ thì tóc tai rối bời vì bị gió thổi nếu nói không nghi ngờ gì thì đó là nói dốiTiếng hét đó cũng vang đến các nhà khác và dường như cũng khá kinh động đến chỗ của Vĩ Kim và Chính Huyết ác quỷ- Ý, người của ta phải không nhỉ?

- Hắn lơ đi những cú tấn công của Vĩ Kim nhưng tay vẫn đỡ chúngVĩ Kim dường như cũng dừng lại rồi dõi theo về phía đó, ngay lập tức Chính Huyết tung đôi cánh ra rồi bay về phía đó.Khỏi nói cũng biết hắn quá thản nhiên mà, mọi người ai cũng đuổi theo hắn- Tôi phải nói bao nhiêu lần nữa?

Tôi không phải địch!

- Là giọng của Hắc Nhã- Không phải địch?

Đừng có lén lút vậy chứ!

- Là người dân đã tạt gáo nước vào hai người- Nè nè, người Hồ tộc thì phải giữ uy nghiêm chứ!

Cứ thích hiểu lầm vậy sao?

- Hắc Nhã vẫn cố chấp- Nhân tộc?

Thật thấp hèn.

- Người kia phỉ nhổHắc Nhã hiện tại rất tức giận không còn gì tức hơn, tên bên cạnh thì làm Nhã rối trí rồi còn bị người khác phỉ nhổ nữa.- Câm!

Ngươi thì biết gì về nhân tộc?

Bộ ngươi đến đó rồi à?

Tuổi thọ chúng ta có thể ít nhưng lại có nhiều hạnh phúc, chúng ta có thể không có phép thuật nhưng có bàn tay lao động xứng đáng!

Các ngươi thì sao chứ?

Nếu không biết làm ơn câm đi!Không gian lại chìm vào im lặng, lúc ấy Chính Huyết cũng đến và nghe hết.

Hắn mỉm cười- Giỏi lắm!

Nhân tộc à?

Rất mạnh mẽ đấy.

Hahahaha.

- Hắn vừa vỗ tay vừa cười- Ưng Hoàng?

- Hắc Nhã quay qua nhìn, là Ưng Hoàng nhưng có gì đó không ổn- Tên thái tử đó chết rồi đừng bận tâm.

Ta là Hắc Chính Huyết, ngươi là Hắc Nhã sao?

Ta biết mà.

- Hắn vẫn cứ cười rất điên dại- Chính Huyết ư?

Ưng Hoàng đã chết?

Ngươi còn biết tên ta?

- Hắc Nhã khá hoang manh- Ta tên Hắc Chính Huyết.

Ngươi không được nghe kể gì sao?

Về chuyện gia đình ngươi.T/g: Gay cấn lắm nha!

Họ Hắc đó, ai có suy nghĩ gì về chuyện này không?

Mn người thử đoán xem Nhã có liên quan đến Ma tộc không nè?

Trăng sẽ bão vote 1 truyện bất kì tùy theo người đoán đúng nhá!

5 người đầu tiên đúng nè! :3
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 31: Con Gái Của Ma Tộc?


Hắc Nhã đờ người, hắn có phải đang nói nhảm không?

Đúng là Nhã họ Hắc, Ma tộc cũng họ Hắc.

Nếu đúng họ nói con người là nhân tộc tức ở nhân tộc bình đẳng các họ.

Không thể nào đâu- Ông nói nhảm.

Nhân tộc chúng tôi có thể thỏa thích đặt các họ khác nhau, họ Hắc của tôi chỉ là trùng hợp.

- Hắc Nhã cố phản kháng- Trùng hợp?

Nhân tộc các ngươi có ai họ Hắc ở đâu chưa?

Hắc nghĩa là đen mà đen tức là sự đen tối, ác quỷ,...

Nhân tộc các ngươi rất ít người sử dụng họ này đấy.

- Chính Huyết nheo mắt lại nhìn Hắc Nhã- Vậy thì sao?

Ý ngươi là ngươi muốn cái gì đây?

Còn nữa mau trả lại Nhi Nhi và Ưng Hoàng đây!

- Hắc Nhã nghiến răngChính Huyết ác quỷ không muốn nói gì cả hắn liếc qua Vĩ Kim rồi nhìn lại về phía Hắc Nhã- Vậy ngươi quả quyết là họ Hắc chỉ là trùng hợp sao?

Haha hay lắm, hay lắm.- Ta đã chú ý hết qua.

Ta thấy ngươi cí vẻ an vị và đỡ hung tàn hơn khi xưa.

Chính Huyết này, ngươi làm sao vậy?

- Là một người của Điểu tộc nóiChính Huyết quay qua mắt đỏ ngầu, tóc lúc này là màu trắng bạc dựng lên hết, miệng vẫn một nụ cười quái dị- Ta đâu thể ở trước mặt con gái mà hung hăng được.

- Lần này không điên dại mà hắn nói rất ôn tồnMọi người xung quanh sửng sốt, Chính Huyết ác quỷ có con gái ư?

Đây là chuyện kinh thiên động địa đấy!

Lại còn cái thái độ đó!

Hôm nay đúng là nhiều phen sửng sốt rồiNgười đứng bên cạnh Hắc Nhã ban đầu không có biểu hiện gì nhưng sau khi nghe xong liền chụp lấy vai Hắc Nhã kéo Nhã bay lên trời- Anh làm gì vậy?

Buông tôi ra!

- Hắc Nhã hét toáng lên- Đưa ngươi đến đúng là sai lầm...

Mà ngươi vừa gọi ta là gì?

- Hắn thắc mắc- Ông buông ra ngay lập tức!

Buông ra ngay!

- Hắc Nhã nhanh chóng đổi lại xưng hôChính Huyết ác quỷ đứng dưới lúc này lắc đầu lẩm bẩm gì đó rồi quay về phía Vĩ Kim- Ta sẽ hẹn các ngươi sau.

Hẹn gặp lại, rồi tất cả các tộc sẽ nằm trong tay ta thôi.Chính Huyết nói xong vẫy cánh bỏ bay lên nhưng lượn lờ mãi chưa chịu bỏ đi, Vĩ Kim quay về phía đội quân hùng hậu của Điểu tộc nhếch mày hỏi- Vậy số quân này làm gì?

Để chưng sao?

Sao các người không làm gì?

- Vĩ Kim hỏi- Chúng tôi đem quân phòng trường hợp hắn động thủ có thể tương trợ ai ngờ hắn khá an vị đấy chứ.- Thật hết nói nổi.Lúc này ai cũng nhìn về phía hắn, một kẻ kì dị, một trưởng tộc tài ba, một trưởng tộc mưu mô.

Nhưng hắn đang bay chuẩn bị bỏ đi thì một luồng trắng xẹt qua khiến hắn ngã xuốngT/g: Chẳng ai comment ở chap trc cả bùn ghê ak 🙁((((((( chap này tiết lộ hết r.

Chắc lần sau tổ chức cái khác hi vọng mn tham gia
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 32: Lịch Kiếp


Tia sáng đó hạ xuống đất, toàn thân toàn là những vết thương rỉ máu, quần áo thì rách rưới, đầu tóc lại càng bù xù.

Nó ngước nhìn qua rồi nói- Tên ác nhân này đáng trừng trị, mọi người đừng lo.

Tôi sẽ tiêu diệt hắnĐó là Hồ Nhi và hình như là đang đứng giữa tia sáng chữa lành.

Nó ngồi xuống điều tức một chút rồi có ba đạo thiên lôi đánh xuống người nóĐó là lịch kiếp, nhưng người Hồ Nhi lại đang bị thương như thế lịch kiếp với cả ba đạo e là khó giữ mạng- Nhi Nhi, con....

- Vĩ Kim muốn chạy lại nhưng- Cô, đây là điều con cần.

Chính tay con sẽ giết chết tên ác quỷ kia.

- Hồ Nhi chặn Vĩ Kim lạiNghe từ 'cô' từ miệng Hồ Nhi thốt ra Vĩ Kim cực kì đau buồn, dù gì cũng chính tay Vĩ Kim nuôi Hồ Nhi lớn bao năm trời giờ lại thành thế này- Nhưng con đang bị thương rất nặng đó!

Để... con hãy để người mẹ này thay con gánh chịu được không?

Dù gì bao nhiêu năm qua cũng là ta nuôi lớn con mà!

- Vĩ Kim tha thiết, mắt trông có vẻ đã ngấn lệ- Để người khác chịu thay mình, xin lỗi con không quen lắm.

Mong cô hiểu cho.

- Nó vẫn giữ nguyên một kiểu nói ấy, hết sức lạnhVĩ Kim không nói gì hóa thành hình dáng hồ ly rồi chạy đi.

Mọi người thấy cạnh tượng ấy rất đau lòng nhưng đâu ai nói ra.

Hồ Nhi rất có thể sẽ được tín nhiệm làm Hồ Vương tương lai, sau này địa vị rất lớnNgười của Điểu tộc cũng bỏ đi hết, người dân Hồ tộc cũng vậy.

Quanh đây hiu quạnh chỉ còn mỗi Hồ Nhi, nhưng rồi cứ vài tiếng cơ thể Hồ Nhi lại có sự biến đổi cực kì lớn, tóc bắt đầu dài ra, cơ thể cao hơn và một vài biến đổi khác.

Hồ Nhi là hồ ly đầu tiên của Hồ tộc dám tự vừa chữa lành vừa lịch kiếp như vậy---------------------------------------------------------Người đó bắt Hắc Nhã bay đến giữa rừng thì hơi xúi quẩy vì đã gặp trời mưa.

Cả hai ướt hết, Nhã không nói gì cả chặng đường mà chỉ tay vào trong một hang động ý ra hiệu người đó bay vài trú- Ngươi cũng tinh mắt nhỉ.

- Lần này không có chế nhạo, người đó đang khen Nhã-...

- Nhã không đáp lại mà đi xung quanh kiếm vài hòn đá lửa- Ngươi làm gì vậy?-...- Này trả lời chủ nhân đi chứ.-...Ngươi đó hết nói nổi với Nhã, có vẻ như Nhã đang giận hay tức chuyện gì đó nên mới vậy.

Người đó quyết định đánh chỉ tay rồi chiếu ra thành một đám lửa nhỏ.

Hắc Nhã quay đầu lại thấy vậy quyết định lại ngồi.- Ngươi nên hong khô quần áo điHắc Nhã cũng làm theo nhưng miệng không thốt một câu.

Cứ vậy Nhã nhanh chóng cởi khoác ngoài ra treo lên rồi ngồi nhìn ra ngoài- Có chuyện gì sao?

- Người đó vẫn hỏi-...- Mau trả lời đi.

Dạo này ngươi thảnh thơi quá nhỉ, đầy tớ bơ cả chủ nhân cơ à?-...

Chẳng sao cả.

- Nhã không thèm quay lại nhìn lấy 1 lần- Thái độ này của ngươi là sao đây?

Thôi bỏ đi.

Ta mặc kệ ngươi đấy.

- Người đó ngay lập tức quay đi hướng khácHai đạo ảnh trong một sơn động nhỏ không nói với nhau một lời.

Thật ra là thù địch nhưng tưởng tượng khung cảnh lúc này thật...

Dễ thương...

Thơ mộng...

Đầy tình cảm.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 33: Sự Trưởng Thành. Miêu Tộc


Ngày hôm sau, nhân dân Hồ tộc nhốn nháo kéo nhau đến xem nơi Hồ Nhi từng lịch kiếp thì họ không tin nổi vào mắt mình.

Lần lịch kiếp này thật không tưởng tượng nổi, trước mắt họ

Đó là một cô gái tóc màu trắng, mắt đỏ đang uống nước ngay giữa tộc.- Cô...

Cô là?

- Một người bước lên hỏi- Người hôm qua, con của hồ ly tiền nhiệm Hồ Vĩ Ôn.

- Hồ Nhi thản nhiên đápKhông ai nói gì họ mải mê chiêm ngưỡng nhan sắc khuynh thành của Hồ Nhi, nhưng sau khi uống nước xong Hồ Nhi đứng dậy hóa thành hình dạng tóc đen như bình thường rồi quay lại dặn dò- Hồ tộc cố mạnh mẽ lên nhé.

Ta sẽ đánh bại Chính Huyết rồi quay về trị vì.Nói rồi Hồ Nhi hóa thành hình dạng hồ ly chạy thật nhanh vào rừng.Hồ Nhi quyết định sẽ lên kế hoạch lập tình bằng hữu với các tộc khác thì sau này có thể sẽ chung tay đánh lùi được Ma tộc.Trên cái đất này có quá nhiều tộc nhưng lớn mạnh nhất là Nhân tộc, Ma tộc, Hồ tộc, Điểu tộc, Tiên tộc và cuối cùng là Thần tộc.

Có một số tộc tuy không nằm trong số đó nhưng chiến thuật cùng với cách bố trận rất hay và đáng tham khảo vì vậy Hồ Nhi quyết định sẽ tìm đến một tộc tuy nhỏ nhưng binh số rất đông và luôn có nhiều thế hình trận pháp, Miêu tộc.Miêu tộc là một tộc nhỏ bé nằm khá gần Hồ tộc nên đến đó không xa chỉ có điều muốn mượn binh và tham khảo trận pháp tộc này không dễ.

Miêu tộc vốn là mèo tinh nhưng lại chia ra nhiều đẳng cấp khác nhau nếu không phải mang dòng máu tổ tiên của họ vốn không lanh lẹ gì có thể họ cũng nằm trong những tộc lớn mạnh rồiHồ Nhi hóa lại hình dáng con người trông rất bình thường thản nhiên mà không có gì nguy hiểm cả.Hồ Nhi bước vào nhìn ngó xung quanh...

Không một bóng người, cửa nhà đều đóng kín.

Hồ Nhi quyết định dạo quanh khắp nơi để nhìn ngó, vẫn không một bóng người.Chợt có tiếng động trong thùng rác Hồ Nhi quyết định bước lại rồi nhìn vào trong, là một cậu bé mèo thuộc mèo mướp.

Cậu bé thấy Hồ Nhi nhìn mình thì hoảng sợ nhảy ra khỏi thùng rác- Chị....

Chị là...

Ai?

Chị là Nhân tộc đến để bắt em phải không?

- Cậu nhóc run rẩy- Em bình tĩnh lại.

Chị chỉ đến để thương lượng với trưởng Miêu tộc một số chuyện thôi.

- Hồ Nhi trấn anNó vẫn không tin nhưng ánh mắt nó đã giảm bớt sự hoảng sợ, nó bò xuống bằng bốn chân rồi từ từ tiến lại ngửi ngửi, khứu giác của mèo có chút không linh hoạt bằng chó nhưng nó không phải vật trang trí- Chị không có mùi giống bọn họ.

- Nó từ từ đứng dậy nhặt miếng cá nó lục được trong thùng rác- Mọi người nơi đây đâu hết rồi?

Em có biết gì không?

- Hồ Nhi bắt đầu đi vào vấn đề chính- Mọi người...

Bị bắt rồi.

- Nó bắt đầu nấc lên- Có chuyện gì vậy?

Trưởng tộc không giải quyết sao?

- Hồ Nhi sửng sốt- Lối vào Miêu tộc của chúng em...

Chị đã vào nhầm.

Đây là khu ổ chuột của Miêu tộc, ngài sẽ không quan tâm hay giúp đỡ nơi đây đâu.

- Nó bắt đầu òa khóc
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 34: Miêu Tộc... Rất Kì Lạ


Nơi đây là Miêu tộc, một tộc nhỏ kín tiếng nhưng một khi vùng dậy thì lại có thể đứng trong những tộc mạnh nhất, bây giờ lại chui ra một tên trưởng tộc không quan tâm dân chúng chỉ vì là khu ổ chuột?

Thật quá đáng!

- Sao em không nhờ tộc khác giúp?

- Hồ Nhi quan tâm- Có người đã thử nhưng Miêu tộc nghiêm ngặt lắm họ không cho dân đi ra khỏi tộc.

Chị vào được đây đã là kì tích rồi.

- Nó cúi gằm mặt- Kì tích ư?Hồ Nhi bắt đầu lo lắng, từ lúc vào đây Hồ Nhi đâu có thấy ai canh gác đâu.

Hồ Nhi quay lại nhìn đứa bé vẫn khá hoảng sợ vì điều lúc nãy...

Nhân tộc...- Nhóc mau theo chị.

- Hồ Nhi bế nhóc con lên nhanh như thổi- Gì cơ ạ?

Chị...Nhóc mèo còn đang hoang mang thì Hồ Nhi đã gọi Hỏa Nhiệm ra, lần này kích thước của Hỏa Nhiệm không khổng lồ mà nhỏ tầm cỡ ngựa- Hồ ly?

Chị là Hồ tộc.

- Mắt nó sáng lên- Em có biết đường thoát ra khỏi đây không nhóc?

- Hồ Nhi nhanh chóng leo lên Hỏa Nhiệm rồi hỏi- Cuối ngõ này có một ngõ cụt nhưng nếu chị nhảy qua hàng rào đó rồi đi thêm mấy căn nhà nữa sẽ ra khỏi đây.

- Cậu nhóc chỉ về phía cuối đườngHồ Nhi không nghĩ ngợi nhảy lên Hỏa Nhiệm rồi kêu Hỏa Nhiệm chạy theo hướng cậu nhóc chỉ, được một quãng thì có tiếng hô hoán đuổi theo, đúng như Hồ Nhi suy đoán là Nhân tộc phục kích bên trong nhà của những người nơi đây- Chị ơi...

Bọn họ...

Bắt...

Oa...

Oa..

- Cậu nhóc nói giữa chừng thì òa lên khóc- Em nói gì cơ?

- Mặc dù đang rất căng thẳng nhưng Hồ Nhi vẫn quan tâm đến cậu nhóc này- Ba...

Mẹ...

Oa..

OaBa mẹ cậu nhóc này bị bắt, khu ổ chuột của Miêu tộc, Nhân tộc phục kích trong nhà, trưởng tộc không quan tâm gì đến...

Miêu tộc có vấn đềHỏa Nhiệm nhanh chóng phát hiện ra ngõ cụt nhảy rồi nhảy qua, khác với trong ngõ, ngoài ngõ là một con đường rất đông đúc.Chẳng còn ai đuổi theo cả, họ sợ phải ra nơi đông người sao?

Hay là có bí mật gì đó sẽ bại lộ?

Không nên nghĩ nữa Hồ Nhi phi thẳng đến nơi to lớn trước mặt, không nói cũng biết là nơi Miêu vương ở- Chị đừng tiến thêm nữa!

- Cậu bé hoảng sợ- Chị biết chị đang đi đâu và chị cũng cần em làm chứng cho việc Nhân tộc bắt người ở chỗ em đi.

- Hồ Nhi không nhìn cậu bé mà cứ tiếp tục để Hỏa Nhiệm chạy- Nhưng rất nguy hiểm.

Đó là em còn chưa nói trưởng tộc còn ban hành lệnh cấm cho người ở khu ổ chuột vào nơi to lớn đó.

Nếu vào...

Sẽ giết chúng em.Hồ Nhi nghe vậy quyết định không đi thêm nữa mà rẽ vào một ngõ vắng người sau đó thu Hỏa Nhiệm lại ngồi xuống nhìn cậu nhóc- Em kể tận tình lại cho chị nghe chuyện gì đang xảy ra ở Miêu tộc nào.

- Hồ Nhi vừa nói vừa lau nước mắt cho cậu nhóc này- Chuyện ở Miêu tộc là chuyện của tộc, em sợ nếu nói ra trưởng tộc mà truy ra được.

- Cậu bé ngập ngừng- Chị đến Miêu tộc là có mục đích.

Chuyện đến nước này rồi chị sẽ nói luôn cho em hiểu để em có thể tin tưởng chị...

Chị là trưởng Hồ tộc, Hồ Nhi.- Trưởng của...

Hồ tộc...
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 35: Miêu Phổ?


Cậu bé bắt đầu khá sửng sốt, đúng là danh bất hư truyền, một cậu nhóc may mắn sống sót từ tay Nhân tộc trở ra đã gặp trưởng Hồ tộc.- Tại hạ thất lễ.

- Nhóc nhanh chóng quỳ xuống vái lạy- Đứng dậy đi, bây giờ em cần phải tin chị.

Bây giờ mau kể mọi chuyện cho chị nghe nào.

- Hồ Nhi nắm vai cậu nhóc mặt rất nghiêm túc- Trước đây khi còn là một cậu nhóc em thường được nghe ba mẹ kể về sự phồn thịnh ở Miêu tộc, thậm chí Miêu tộc còn suýt có thể đứng cùng Hồ tộc của chị nhưng đột nhiên Miêu Phổ trưởng tộc biến mất sau đó lên thay là cháu của Miêu Phổ, Miêu...

Em xin lỗi em không được nói tên ra.

- Cậu bé bất lực nhìn xuống đất- Trước đây còn hưng thịnh mà giờ thành ra vậy sao?

Thật đáng ngờ.

Mà em nói em là con nuôi thôi sao nhóc?

Em tên gì?

- Hồ Nhi hỏi- Em là Miêu Ngư.

- Nó gãi gãi đầu- Mèo cá hả?

Tên thật dễ thương.

- Hồ Nhi nở nụ cười thân thiện với Miêu NgưNó cúi đầu ngượng ngùng, nhưng ngay tức khắc nó nhìn lên nơi mà trưởng Miêu tộc sống, nó trông có vẻ sợ hãi.- Đi thôi nào.

Chúng ta sẽ thuê một nơi nào đó để nghỉ.

- Hồ Nhi dắt tay Miêu Ngư đi- Nhưng...

Em không có tiền.

- Nó lôi hai cái vải túi quần ra trắng trơn không có một đồng nào-...Hồ Nhi nhìn cậu nhóc mà bất lực, Hồ Nhi cũng có tiền đâu hiện tại Hồ Nhi vẫn chưa còn là trưởng tộc chính thức kia mà...

Haizz đời không như mơ- Đành vậy, chúng ta lén vào đi.Hồ Nhi thừa biết rằng mình đã dạy sai cậu nhóc này, đúng là phí cả một tương lai mà.

Nhưng còn cách khác đâu chứ- Lén vào á?

Chị à, vậy là phạm pháp đó.

- Nó run cầm cập- Chỉ lần này thôi, lần sau đừng lén đi nha không tốt đâu.

- Hồ Nhi xoa đầu cậu nhóc- Nhưng phải làm sao ạ, Miêu tộc canh rất gắt gao ngay cả nhà dân cũng luôn luôn có lính qua lại.- Em đừng lo.Hồ Nhi nắm tay nhóc búng tay một cái rồi ngay lập tức biến vào trong một căn phòng nhỏ ở căn hộ bên cạnh.- Hồ tộc có ma thuật ạ?

Wow, Miêu tộc tụi em chỉ dựa vào chiến tranh bằng dao kiếm.

- Mắt nhóc sáng lên ngưỡng mộ- Chúng ta ở tạm qua đêm, em kể chị nghe thêm về trưởng tộc Miêu Phổ cũ được không?

Chị cần thêm thông tin để có thể giải quyết - Chị là Hồ tộc nhưng chị muốn giúp một tộc nhỏ bé như Miêu tộc ư?

- Nó xúc động- Em cứ giúp chị nhé.- VângCậu nhóc sau khi nói xong xin phép được đi ngủ trước vì mấy ngày nay nhóc không dám ngủ vì sợ sẽ bị đưa đi lúc nào không hay.

Hồ Nhi đồng ý rồi mở cửa sổ ngồi ngắm nhìn bên ngoài.- Nhã, Nhã thực sự làm vậy với mình sao?

Bao nhiêu năm rồi chứ chúng ta là bạn, Nhã đã phản lại mình.

Lòng kiêu hãnh của một con hồ ly bị chà đạp thì nó không vui đâu.

- Hồ Nhi thầm nhủHồ Nhi cứ ngồi ngắm nhìn bên ngoài đến tối, lúc này Miêu Ngư mới mơ màng ngồi dậy nhìn một góc nghiêng chị ấy thật đẹp.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 36: Chân Tướng


Hồ Nhi nhìn qua thấy Miêu Ngư nhìn mình không chớp mắt liền mỉm cười đi lại hỏi thăm- Dậy rồi ạ nhóc?- V..

Vâng.

- Nó lúc này mới hoàn hồn- Sẵn sàng chưa?

Chị muốn nghe rất nhiều đấy nhé.

- Hồ Nhi mỉm cười- Vâng.

Miêu Phổ trước kia xuất thân từ khu ổ chuột giống nơi em hiện sống ông ta có mái tóc xanh dương mà Miêu tộc rất hiếm màu đó.

Về sau ông ta theo một cô gái bí ẩn từ đó về lập lại triều chính và cưới người đó làm vợ.

Đến nay vẫn chưa ai biết người đó là ai hay đến từ đâu vì nghe nói người đó đã từ biệt cõi đời hoặc chu du tứ hải.- Một người bí ẩn?

Ca này có vẻ lạ đây.Hồ Nhi đứng dậy đi đi lại lại suy nghĩ một hồi không ra.

Lúc ấy Miêu Ngư xin đứng dậy hít thở không khíCậu nhóc đứng trước cửa sổ, ánh trănh này thật đẹp nó sáng hơn cả bao nhiêu ngày khác.

Chính lúc ấy ánh mắt của Hồ Nhi đã va chạm vào hình bóng của cậu nhóc ấy.

Từ dưới ánh trăng tóc cậu nhóc ẩn hiện màu xanh dương trông rất đẹp và cái bóng của nhóc thật to lớn- Nhóc, người Miêu tộc có ma thuật hay gì không?

- Hồ Nhi bất giác hỏi- Em không biết, nhưng hình như em nghe bố mẹ kể là trước kia có một người Thần tộc xin trú ngụ ở đây đã dạy cho một số người Miêu tộc thần chú nhưng hiện tại người Thần tộc ấy đã bị mưu sát rồi.

- Miêu Ngư quay đầu lại nhìnTrong quá trình bị virus điều khiển Hồ Nhi đã học được rất nhiều thứ và dường như cũng mạnh thêm được nhiều phần từ ấy Hồ Nhi có thể phỏng đoán sơ được.- Tóc xanh...

Người bí ẩn...

Khu ổ chuột...

- Hồ Nhi qua qua lại lại thầm nhủHồ Nhi đang suy nghĩ thì ngay lập tức những tiếng cộp cộp vang lên bên ngoài cửa phòng, có vẻ là rất đông người, nhanh chóng Hồ Nhi bế cậu nhóc lên rồi trốn xuống gầm giường- Chị à sao lại...

- Hồ Nhi nhanh nhảu bịt miệng cậu nhóc lạiCánh cửa bị đập nhiều lần rất dữ dội rồi nhanh chóng một đám người mặc đồ đen kín mít, họ hình như đang nói gì đó- Ngươi có chắc là đây không?

Sao ta lại không thấy ai?

- Một người trong đó nói- Tại hạ hoàn toàn chắc chắn rõ ràng thiết bị định vị ma lực chỉ đây mà.

- Một tên trong số đó lên tiếng- Cần phải tìm cho ra bọn chúng, sắp hết thời gian rồi nếu hắn quay lại trạng thái cũ thì kế hoạch của chủ nhân sẽ thất bại đấy.

Lúc ấy để xem các ngươi sẽ tính sao.

- Người kia hình như là thủ lĩnh của băng đấy- Tại hạ biết tội, tại hạ sẽ nhanh chóng đi tìm cho ra Miêu vương.Tên kia vừa nói xong liền bị vô vàn ánh mắt hoảng sợ đồ dồn về phía mình.- Ngươi vừa nói gì ấy nhỉ?

- Tên thủ lĩnh nói nhưng ẩn chứa tia nguy hiểm- Thưa...

Không..

- Hắn lập tức quỳ xuống khấu đầuTừ đâu ra tên thủ lĩnh đưa tay xuống túi rút ra một con dao rồi đâm tên kia ngay tim, hành động chỉ diễn ra chưa đầy ba nốt nhạc.- Nếu còn nói hắn là Miêu vương lần nữa chủ nhân mà biết kết sẽ còn thảm hơn như vậy.

- Đó là một giọng nói lạnh lùng
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 37: Có Quan Hệ


Mọi người xung quanh rất sốc và cả Hồ Nhi cũng vậy, có nhiều điều rất đáng suy ngẫm về đám người này, có phải họ đuổi theo đến đây vì Miêu Ngư mà theo lời bọn chúng nói thì Miêu Ngư là Miêu Phổ là Miêu vương?

Hồ Nhi sẽ cần đúc kết nhiều thứ đây.- Vậy bây giờ chúng ta làm gì?

- Một tên khác run rẩy hỏi- Để sau đi, chúng ta lui.

- Tên chỉ huy bực bội đá cái xác sang một bên rồi nóiNgay lập tức một đám hắc y nhân kéo nhau rời khỏi nhanh như chớp.

Hồ Nhi sau khi không nghe chút tiếng động mới bắt đầu lồm cồm bò dậy liếc nhìn xung quanh, Miêu Ngư thấy vậy cũng bò dậy theo.Khoảnh khắc ấy Miêu Ngư đã nhìn thấy cái xác của tên lúc nãy, thật sự rất kinh hãi đối với một đứa trẻ, nhưng đó có vẻ như là chuyện bình thường giống như nó đã thấy qua rồi vẻ mặt thật sự rất thản nhiên, nó quay sang hỏi Hồ Nhi lúc này đang chăm chỉ quan sát- Chị ơi, em cảm thấy cái xác này như đã gặp qua nhiều lần rồi.

- Nó chỉ tay vào cái xác- Em ư?

- Hồ Nhi khá sửng sốt, với một đứa bé như vầy là không thể nhưng biết đâu nó đã từng trải- Chị à, hắn ta làm vậy căn bản chỉ là hắn cần bảo vệ chính bản thân hắn như thông qua lời hắn nói Miêu vương thực sự là Miêu Phổ và đang ở đâu đó vì tên kia chỉ lỡ miệng mà hắn giết, chủ nhân của hắn là một người rất ham quyền lực và không từ mọi thủ đoạn.

Chủ nhân của hắn chỉ muốn người khác công nhận mình là vua thôi.

- Nhóc Miêu Ngư lý giải- Em có vẻ hiểu biết thật nhỉ?

- Hồ Nhi hỏi Miêu Ngư- Vâng, em có cảm giác là nó đã từng xuất hiện rồi nhưng mà nó chỉ xuất hiện khi em cần thôi.

- Nó nói đầy thất vọng- Bọn chúng nói sắp hết thời gian...

Lại còn kéo đến đây...

Không lẽ là tìm Miêu Ngư?

- Hồ Nhi lẩm bẩm- Chị ơi em nghĩ ở đây không an toàn nữa rồi ta cần phải đi thôi.

- Miêu Ngư giật giật tay áo của Hồ NhiHồ Nhi liếc xuống dưới cái xác bất động dưới sàn gật đầu rồi nhanh chóng bế cậu nhóc nhảy ra ngoài cửa sổ rồi biến mất--------------------—------—---------—-----—-----Hắc Nhã là tên người lạ đó đã ngủ lại trong sơn động nhỏ một ngày rồi, trong khoảng thời gian đó Hắc Nhã vẫn không nói gì mà chỉ im lặng hết ngủ rồi ngắm cảnh không thì đi lại xung quanh đến nỗi tên kia nhìn cũng phải ngứa mắt- Ngươi thôi đi được không?

Vẫn chưa chịu mở miệng ra nói từ nào à?

Ngươi mà cứ vậy khi đi ta bỏ ngươi lại luôn đấy!

- Hắn bực bội-...Hắc Nhã không hề có phản ứng, không quay sang nhìn hắn, liếc hắn hay cảnh cáo đấu khẩu gì.

Có lẽ Hắc Nhã đang giận hay bực bội hắn điều gì chăng?- Ngươi lại còn vậy nữa sao?

- Hắn lắc đầuRồi đột nhiên khung cảnh xung quanh đang là một buổi sáng trời đẹp hết sức trong lành trời trở tối, những đám mây máu che khuất cả bầu trời, điều này khiến Hắc Nhã khá cảnh giácTừ trên cao một người cậu thanh niên vận hắc phục đang vẫy cánh bay xuống rồi đáp trước cửa sơn động.

Tên kia bắt đầu chú ý, mặt hắn khá nghiêm túc lại rồi đi ra ngoài- Lâu rồi không gặp, ta vốn mới chỉ bị phong ấn thôi mà con đã lang thang khắp nơi làm ta tìm khổ muốn chết.

- Người thanh niên vận hắc phục nói- Sao vậy, không được sao?

Vậy tôi cũng mới đi lang thang đây đó thôi mà ông đã thoát ra rồi chiếm lấy xâc người anh em cùng mẹ khác cha của tôi sao?

- Hắn trả lời đầy thản nhiênVậy người thanh niên vận hắc phục là ai?

Thân mình sáu cánh, mái tóc trắng xóa,...

Trước kia là trắng bây giờ là đen, Điểu Ưng Hoàng nhưng là Chính Huyết ác quỷ!
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 38: Cha Con Là Thù Địch


Hắc Nhã khá sửng sốt, đó là Chính Huyết ác quỷ, còn hắn có quan hệ với Ưng Hoàng ư?

Người anh em cùng mẹ khác cha?

Chuyện này là sao?- Chậc chậc, ai ở trong vậy nhỉ?

- Chính Huyết liếc vào bên trong động- Tùy tùng thôi.

Đến đây có việc gì?

Ông lại muốn chinh phục đây đó nữa sao?

- Hắn khoanh tay lại nhướn mày nói- Con là người con trai duy nhất của ta, bây giờ không nhờ con thì nhờ ai đây Hắc Nguyên Sinh?- Đừng có đọc cả họ tên của ta ra như thế lão già.Hắn tức giận tung cánh bay lên, gió lốc cuồn cuộn kéo đến rất nhanh.

Ánh mắt sắc lạnh của hắn nhìn một hồi rồi lệnh tấn côngChính Huyết không nói gì chỉ đứng đó mỉm cười giơ tay lên rồi chém vào không khí một cái nhẹ nhàng, gió lốc đã tan biến- Tiểu tử nhà ngươi giỏi nhỉ?

Mới vậy mà đã tăng sức công rồi nhưng vẫn chưa đủ.

- Chính Huyết tán thưởng- Ông đi được chưa?

- Hắn lạnh lùng- Người bên trong động là ai?

Không phải tùy tùng của ngươi đúng không con trai?- Ông muốn biết sao?

Tôi không cho ông vào đấy ông làm gì được tôi chứ hả?

- Hắn ngăn cản trước cửa động- Thôi được rồi, coi như ngươi đã trưởng thành ta không quản bất kì chuyện gì nữa.

- Nói xong Chính Huyết tung đôi cánh định bay đi nhưng lại khựng lại nói- Đứa em gái cùng cha khác mẹ của ngươi vẫn chưa biết nó là Ma tộc nhưng lại cứ khăng khăng mình là Nhân tộc, nếu thấy nó khuyên bảo nó hộ ta.

Hai ngươi là anh em đấy nhé.Chính Huyết lần này mới tung cánh bay lên mây không thèm ngoảnh đầu lại nữa.

Xong chuyện hắn quay đầu trở lại sơn động nơi mà Hắc Nhã đang giả vờ ngủ- Ngươi nghe hết rồi đúng không?

- Hắn hỏi-...

- Vẫn giả vờ ngủ- Ta biết ngươi đã nghe hết rồi.

- Hắn vẫn kiên nhẫn-...

- Không thèm mở mắt- Nhiều lúc ta nghĩ không biết nên giữ ngươi lại làm tùy tùng nữa không đấy Nhã Nhã ạ.

- Hắn lắc đầuNhã không muốn nói gì nhưng bây giờ hắn nói vậy thứ nhất là Nhã sẽ không có nơi nào để ở, thứ hai là lần trước đến chỗ Nhi Nhi xét tình hình không ổn có thể hắn sẽ biết gì đó.- Tôi dậy rồi.

- Hắc Nhã ngồi dậy nói- Ừm, giờ theo ta đi đi nơi này không an toàn nữa rồi.

- Hắn đưa tay ra chờ Hắc NhãNhã không nghĩ ngợi đưa tay ra nắm lấy tay hắn rồi cả hai cùng bay lên không, Nhã liếc qua hỏi- Nãy là cha ngươi sao?- Ngươi đã nghe rồi thì ta cũng không muốn giấu làm gì.

- Hắn nói- Ma tộc là cái nơi đầy vết tanh ô của những tội lỗi khắp mọi nơi.

Cha ta Hắc Chính Huyết, là Ma Vương ông ta từ lâu đã có ý định thống trị tất cả nhưng ông lại bị lung lay trước bà...- Là mẹ ngươi?

- Hắc Nhã chen ngang- Ừm, ông ấy yêu mẹ ta nhưng lúc ấy mẹ ta lại là Điểu Hậu lại còn có một người con trai nữa.

Ông ta là Ma Vương nên không từ thủ đoạn bắt cóc mẹ ta rồi ép mẹ ta thành hôn với ông vì vậy ta mới ra đời.

- Nói đến đây giọng hắn thoáng buồn- Ông ta đã lung lay vậy sao giờ còn như vậy?

- Hắc Nhã thắc mắc- Sau khi sinh ta ra mẹ ta coi ta là nghiệt chủng luôn muốn bóp chết ta cho xong nhưng lại không thể xuống tay.

Từ đấy bà không chịu nổi sự đày đọa ở Ma tộc nên qua đời.
 
Cô Bé 9 Đuôi (Cửu Vĩ Hồ)
Phần 39: Người Lạ


Hồ Nhi và Miêu Ngư hiện tại không biết đi đâu chỉ lang thang khắp nơi và đôi khi lẩn tránh sự truy đuổi của Nhân tộc.

- Chị ơi, em đói quá.

- Miêu Ngư giật giật tay áo của Hồ Nhi- Chị cũng vậy nhưng bây giờ không được, bọn họ đã thông báo truy nã khắp nơi rồi.

- Hồ Nhi giở giọng chán nản- Tại sao bọn họ lại truy bắt cả hai ta?

Phải chăng vì chị là người lạ còn em là người sống sót cuối sao?

- Mặt nhóc ỉu xìuNếu như theo lời Miêu Ngư thì Hồ Nhi đâu có liên quan đến việc này nếu là đuổi theo thì phải có người biết trước được chuyện này.

Năng lực tiên tri?

Hiện tại các tộc rất hiếm loại này, chỉ có ở Thần tộc và Tiên tộc.

- Ở đằng kia!

Bước lại đây, chúng tôi cần kiểm tra hai người - Một toán lính từ đâu bước đến chỉ thẳng vào Hồ Nhi và Miêu Ngư- Chị ơi theo em nghĩ ta nên trốn đi, chị đừng gọi tinh linh ca ca ra nếu không thôi gây biến động lớn không hay đâu.- Chị biết nhưng chúng ta nên trốn đi đâu bây giờ.

- Trên kia, chúng ta sẽ dựa vào bóng tối rồi nhảy lên, lúc ấy chỉ hãy lấy tấm vải ném qua bên kia tạo thành hình dạng bóng của chúng ta đang chuyển động đến hướng kia.

- Miêu Ngư xé ít mảnh vải trên người rồi đưa cho Hồ Nhi- Ý tưởng rất hay nhưng sao em lại có thể biết?

- Hồ Nhi hơi thắc mắc- Không có thời gian giải thích đâu chúng ta phải nhanh lên!

Hồ Nhi nhanh chóng bế cậu nhóc nhảy lên hàng rào bên cạnh rồi trong đêm tối Hồ Nhi ném mảnh vải đi để đám lính ấy đuổi theo- Kế này của em hay thật nhưng sao em biết được?

- Hồ Nhi hỏi Miêu Ngư- Tự nhiên nó hiện ra trong đầu em thôi ạ.

- Miêu Ngư gãi đầu cườiTrốn được một lúc trên hàng rào rồi đột nhiên Hồ Nhi mất đà cả hai người lao ầm xuống đất nhưng họ lại không cảm thấy đau.Hồ Nhi nhìn xuống, dường như mình đã ngã đè lên ai đó, Hồ Nhi vội vàng kéo Miêu Ngư dậy rồi đỡ người kia đứng lên- Thật lòng xin lỗi anh.

- Hồ Nhi cúi đầu tạ lỗi- Không sao đi đi.

- Người ấy trả lời lại rồi lướt đi mấtNgười ấy khoác một chiếc áo choang dài che kín đầu và mắt nên Hồ Nhi không hoàn toàn nhìn rõ gì, chỉ biết đối tượng là một nam nhân.- Chị ơi cái gì thế này?

- Miêu Ngư nhặt lên một mảnh ngọc cái hình đôi cánh của thiên sứ- Em nhặt cái này ở đâu vậy nhóc?

- Hồ Nhi vội vàng cầm lấy- Nãy em thấy người kia có thứ gì đó bị rơi ra nên em cầm lên xem thử.

- Miêu Ngư nhìn về phía người ấy đi đã khuất dạng- Đây là thứ rất quan trọng, thứ này ở thần tộc là vật để chứng minh mình là cư dân nơi ấy chẳng lẽ...Không nghĩ nhiều nữa Hồ Nhi cần phải trả lại anh ta nếu không anh ta sẽ không thể về tộc.Vote đi vote điHồ Nhi hiện đại và Hồ Nhi cổ trangHiện đại

Cổ trang
 
Back
Top Bottom