Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1120: Vợ Chồng Ly Hôn, Trăm Vạn Mời Mai Mối. (3)



Dưới chân là một đôi giày cao gót mũi nhọn tinh xảo và quý phái, đôi giày được làm từ chất liệu da cao cấp, đường nét hoa văn tinh tế và các chi tiết tinh xảo, thể hiện phong thái tao nhã của cô. Gót giày có độ cao vừa phải để tôn thêm chiều cao của cô, lại không ảnh hưởng đến sự thoải mái cô khi đi lại.

Ngoài ra, trên cổ của cô còn mang một sợi dây chuyền khảm đá quý và kim cương, tỏa ra ánh sáng mê người. Một đôi bông tai kim cương nhỏ nhắn, lấp lánh tô điểm cho đôi tai của cô và làm nổi bật tổng thể của cô.

Ngoài ra, trên cổ tay phải cô còn mang một chiếc đồng hồ tinh xảo, là phiên bản giới hạn của một thương hiệu nổi tiếng. Trên tay cầm chính là túi xách hàng hiệu, được làm bằng da mềm và đường nét đơn giản, thể hiện gu thẩm mỹ cao quý và phong thái tao nhã của cô.

Giang Phong âm thầm ước lượng đồ đạc của cặp vợ chồng đã ly hôn này có giá trị ít nhất cũng mấy trăm.

Trong khi Giang Phong mặt không biến sắc quan sát Tần Tư Vũ với Từ Tuyết Linh, hai người bọn họ cũng âm thầm quan sát vị Giang đại sư nổi tiếng trước mặt họ.

Trang phục của Giang đại sư ngược lại là rất phổ thông, nhưng hắn không chỉ ưa nhìn, trên người còn có một luồng khí chất vô hình, thật giống như những người già có phong thái tiên phong đạo cốt, khiến người ta không dám khinh thường hắn.

Sau khi hai bên khách sáo với nhau vài câu, Tần Tư Tũ liền để người phục vụ mang món ăn lên.

Đợi qua ba lần rượu món ăn qua ngũ vị, Tần Tư Vũ mới mở miệng nói: "Giang đại sư, năng lực thôi toán nhân duyên của ngài nổi tiếng khắp thiên hạ, mục đích của tôi với vợ cũ đến đây tìm anh, là muốn mời anh giúp chúng tôi tìm một đối tượng thích hợp, không biết có được hay không?"

Giang Phong nói: "Đương nhiên có thể, vậy thì mời hai người giới thiệu tình hình của mình trước!"

Tần Tư Vũ gật đầu, nhìn về phía Từ Tuyết Linh nói: "Em trước hay là anh trước?"

Từ Tuyết Linh nói: "Em không vội, anh trước đi!"

Tần Tư Vũ ân một tiếng, sau đó liền đơn giản tự giới thiệu mình: "Tôi năm nay 32 tuổi, chiều cao 1m77, tốt nghiệp đại học 985, cha tôi là chủ tịch tập đoàn XX, mà tôi là con một trong nhà, cũng chính là phú nhị đại trong miệng người khác hay nói."

Đợi Tần Tư Vũ giới thiệu xong, Từ Tuyết Linh cũng đơn giản tự giới thiệu mình theo khuôn mẫu của hắn: "Tôi năm nay 31 tuổi, chiều cao 1m64, tốt nghiệp đại học 985, cha tôi là chủ tịch tập đoàn XX, tôi là con gái một trong nhà, cũng chính là Bạch Phú Mỹ trong miệng người khác."

Giang Phong kỳ thực lúc vừa mới bắt đầu ăn cơm, cũng đã kiểm tra thông tin trùng khớp của cặp vợ chồng ly hôn này, đối với bọn họ có thể nói là còn hiểu hơn so với chính họ.

Đợi hai người giới thiệu sơ lược xong, Giang Phong mới hỏi: "Hai người đối với nửa kia có yêu cầu gì không?"

Tần Tư Vũ nói: "Nếu là yêu cầu, chính là yêu thích người nhà mình cũng yêu thích là được, cái này tôi tin tưởng với năng lực thôi toán nhân duyên của Giang đại sư, có thể dễ dàng làm được."

Từ Tuyết Linh cường điệu nói: "Quan trọng nhất là mình thích, có thể cùng nhau sống một cuộc sống tốt đẹp."

Giang Phong gật đầu, hỏi lần nữa: "Vậy tôi hỏi một vấn đề cuối cùng, hai người đối với gia cảnh của nửa kia có yêu cầu gì không?"

Từ Tuyết Linh lắc đầu nói: "Tôi đối với gia cảnh của nửa kia cũng không có yêu cầu gì, dù sao cuộc sống của tôi cũng không thiếu tiền, chỉ cần người tốt là được."

Tần Tư Vũ nói: "Tôi cũng giống vậy, tôi không để ý có môn đăng hộ đối hay không, tôi chỉ quan tâm đối phương có thích tôi hay không thôi."

Giang Phong nói: "Được, tôi hiểu rồi, chúng ta thêm WeChat với nhau, hai người đem họ tên và ngày sinh tháng đẻ gửi cho tôi, trở về tôi sẽ cẩn thận tìm đối tượng thích hợp cho hai người. Nếu như hai người không vội, có thể ở lại chơi hai ngày, trong hai ngày này tôi sẽ tận lực tìm cho hai người đối tượng thích hợp nhất."

Từ Tuyết Linh mỉm cười nói: "Nếu Giang đại sư ngài đã nói như vậy, vậy tôi ở lại chơi hai ngày, vừa vặn đây cũng là lần đầu tiên tôi đến Nam Ninh, trải nghiệm văn hóa phong tục tập quán ở cũng rất tốt."

Cố Diệp Phi

Tần Tư vũ lấy điện thoại di động ra nói: "Vậy trước tiên tôi thêm bạn WeChat."

Giang Phong cũng lấy điện thoại di động ra, thêm Wechat của cặp vợ chồng đã ly hôn này.

Tần Tư Vũ đem họ tên cùng ngày sinh tháng đẻ gửi qua cho Giang đại sư, liền đem quà tặng đặt ở bên cạnh cầm lên đưa cho Giang đại sư, nói: "Giang đại sư, đây là một chút quà nhỏ tôi đặc biệt chuẩn bị cho ngài, xin hãy nhận nó, chuyện hôn nhân đại sư của tôi, liền làm phiền ngài rồi!"

Hơn hai năm qua, Giang Phong nhận được rất nhiều quà tặng, nói trắng ra, hắn hiện tại chỉ cần liếc mắt qua cũng có thể nhìn ra giá trị của nó.

Tổng giá trị lễ vật mà Tần Tư Vũ đưa tới không dưới 500 ngàn, đặc biệt là bình rượu kia đã đáng giá hơn 300 ngàn, tuyệt đối là bảo vật.

Giang Phong không từ chối, trực tiếp nhận nó, nói: "Tần tiên sinh không cần khách khí, đây là bổn phận của tôi."

Từ Tuyết Linh thấy thế cũng đem quà cô đã tỉ mỉ chuẩn bị đưa cho Giang đại sư, ngoài miệng cũng nói những lời khách khí.

Giang Phong liếc nhìn, khá lắm, tổng giá trị cũng vượt qua 500 ngàn, hắn cũng không từ chối, sảng khoái nhận lấy.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1121: Thời Hoàng Kim Chưa Từng Có.



Sau khi dùng bữa tại nhà hàng dân tộc ở khách sạn Nam Ninh xong, Giang Phong liền trở về biệt thự Ngự Giang Tây Phái với những món quà trị giá một triệu từ Tần Tư Vũ với Từ Tuyết Linh.

"Ông xã, đây là quà tặng của khách hàng từ Trung Hải đưa tới sao?" Hoàng Linh Vi có phần kinh ngạc hỏi.

Giang Phong gật đầu nói: "Ừm, đây là lễ bọn họ đưa mời mai mối."

"Bọn họ?"

Giang Phong mang theo quà tặng đi tới phòng chuyên chứa đồ, cười giải thích: "Hai vị khách lần này từ Trung Hải, vốn dĩ là vợ chồng, nhưng bây giờ đã ly hôn, hai người cùng làm bạn đến mời anh làm mai mối."

Hoàng Linh Vi theo ở phía sau trợn mắt lên nói: "Không phải chứ, vợ chồng đã ly hôn, sau đó kết bạn cùng đi mời mai mối? Kiểu gì vậy?"

Giang Phong đem quà tặng phân loại dọn xong, nói: "Đây đúng là chuyện rất hiếm thấy, nhưng mà tình huống của hai người bọn họ có chút đặc thù, bọn họ là hôn nhân liên doanh, không có tình cảm gì, sau khi ly hôn mới đi mời mai mối, cũng có thể lý giải."

Thì ra là như vậy, Hoàng Linh Vi gật gật đầu, nhìn chồng cẩn thận đặt chai rượu quý vào tủ rượu, cô không khỏi cảm khái nói: "Ông xã, xem ra thân phận của hai vị khách tới từ Trung Hải lần này không đơn giản, những quà tặng này ước tính giá trị cũng không thấp hơn một triệu, này thật sự đúng là bạo tay!"

Sau khi Giang Phong đem quà tặng phân loại bày ra tốt, vỗ tay một cái: "Đúng là không đơn giản, tài sản trong nhà hai người bọn họ đều có gần trăm tỷ, cũng đều là con một, ra tay hào phóng một chút cũng là bình thường."

Nói tới chỗ này, Giang Phong hỏi: "Bà xã, sao em không đi ra ngoài tản bộ cùng với chị?"

Hoàng Linh Vi cười nói: "Chị có anh rể bồi tiếp rồi, em vẫn là không nên đi làm kỳ đà cản mũi, anh không ở đây em cũng lười đi ra ngoài."

Giang Phong nhìn đồng hồ, nói: "Hiện tại thời gian còn sớm, vậy anh cùng em đi ra ngoài nửa tiếng rồi về!"

Hoàng Linh Vi gật đầu nói: "Được, vậy thì đi!"

...

Buổi tối trước khi ngủ, Giang Phong tìm kiếm đối tượng cho Tần Tư Vũ trước, hắn liền tâm thần hơi động, một luồng vô hình chấn động giáng lâm, trong nháy mắt bao phủ hơn 20 tỷ dân số, trong màn hình ảo, từng ảnh chân dung nữ điên cuồng lập loè, cuối cùng đã tập trung vào trong ảnh chân dung của một cô gái:

[Họ tên] Quan Ngọc Mai

[Tuổi tác] 28 tuổi

[Chiều cao] 1m62

[Cân nặng] 50kg

[Gia thế bối cảnh] Sinh ra trong một gia đình nông thôn bình thường, cha mẹ đều là nông dân.

Cố Diệp Phi

[Tính cách sở thích] Tính cách của cô kiên nghị, chính trực, nhân ái và có trách nhiệm. Cô ấy là một người lạc quan và tích cực, luôn đối mặt với những thử thách trong cuộc sống với sự tự tin và dũng cảm. Cô ấy thích giao tiếp với mọi người và sẵn sàng lắng nghe ý kiến và đề xuất của người khác. Cô thích trồng hoa cỏ, hưởng thụ vẻ đẹp của thiên nhiên khi rảnh rỗi.

[Kinh nghiệm tình cảm] Bạn trai cũ...

[Thông tin chi tiết]...

[Giá trị phù hợp trong hôn nhân hiện tại] 70 (tình cảm vợ chồng 73+ môn đăng hộ đối 67+ quan hệ gia đình 70)

[Giá trị phù hợp trong hôn nhân cực hạn] 90 (tình cảm vợ chồng 92+ môn đăng hộ đối 88+ quan hệ gia đình 90)

[Hoa đào bên ngoài] đào hoa kiếp 1... Đào hoa kiếp 2... Đào hoa kiếp 3... Đào hoa kiếp 4... Đào hoa kiếp 5... Đào hoa kiếp 6... Đào hoa kiếp 7... Đào hoa kiếp 8...

[Dự đoán con cái]...

Sau khi xem xong thông tin, đặc biệt là chuyện mục về tình yêu ngoài hôn nhân, Giang Phong không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hắn đã coi nhiều nhân duyên như vậy, người này có kiếp đào hoa tuyệt đối là nhiều nhất.

Trong đó, phần lớn đều là những kiếp đào hoa do Tần Tư Vũ dẫn tới, nhưng mà có hai người là do đối tượng xứng đôi của hắn, Quan Ngọc Mai dẫn tới.

Giang Phong cảm khái một phen, lại bắt đầu thay Từ Tuyết Linh tìm đối tượng xứng đôi, tâm thần hắn hơi động, một luồng vô hình chấn động giáng lâm, trong nháy mắt bao phủ hơn 20 tỷ dân số, trong màn hình ảo, từng ảnh chân dung đàn ông điên cuồng lập loè, cuối cùng đã tập trung vào ảnh chân dung của một người đàn ông:

[Họ tên] Chu Thiên Phong

[Tuổi tác] 33 tuổi

[Chiều cao] 1m78

[Cân nặng] 74kg

[Gia thế bối cảnh] Sinh ra trong một gia đình âm nhạc, cha là nhà soạn nhạc nổi tiếng, mẹ là giáo sư của một học viện âm nhạc. Từ nhỏ, hắn đã lớn từ trong bầu không khí âm nhạc mạnh mẽ, người nhà đối với tài hoa âm nhạc của hắn đều ủng hộ và cổ vũ.

[Tính cách sở thích] Tính tình hòa nhã, khiêm tốn, tư duy nhanh nhẹn, giàu sức sáng tạo. Hắn giỏi về quan sát với lắng nghe thế giới xung quan, có năng lực nhận biết nhạy bén, có thể lấy cảm hứng từ cuộc sống hàng ngày và biến nó thành những tác phẩm âm nhạc tuyệt vời. Hắn đối với âm nhạc tràn đầy nhiệt huyết và chấp nhất, không ngừng theo đuổi sự đổi mới và đột phá, đồng thời luôn giữ thái độ học hỏi khiêm tốn và cởi mở trên con đường sáng tác.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1122: Thời Hoàng Kim Chưa Từng Có. (2)



[Kinh nghiệm tình cảm] bạn gái cũ 1... Bạn gái cũ 2...

[Thông tin chi tiết]...

[Giá trị phù hợp với hôn nhân hiện tại] 72 (tình cảm vợ chồng 74+ môn đăng hộ đối 70+ quan hệ gia đình 72)

[Giá trị phù hợp với hôn nhân cực hạn] 91 (tình cảm vợ chồng 93+ môn đăng hộ đối 89+ quan hệ gia đình 91)

[Hoa đào ngoài hôn nhân] đào hoa kiếp 1... Đào hoa kiếp 2... Đào hoa kiếp 3...

[Dự đoán con cái]...

Xem xong thông tin đối tượng xứng đôi, Giang Phong lại là cảm khái một phen, sau đó đi ngủ.

...

Ngày hôm sau.

Giang Phong vẫn là dậy rất sớm cùng bà xã ăn sáng, tản bộ tiêu cơm, rồi tới công ty mai mối.

Đến mười giờ, Giang Phong mới cầm điện thoại di động lên gọi điện thoại cho Tần Tư Vũ.

...

Nửa giờ sau, trong một phòng riêng của quán trà, Giang Phong lần nữa gặp Tần Tư Vũ cùng với Từ Tuyết Linh.

Nhìn thấy Từ Tuyết Linh cũng ở đó, Giang Phong ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái, tuy rằng hắn không có thông báo cho Từ Tuyết Linh, nhưng nếu như hai người cùng lại đây mời mai mối, nên bọn họ không tránh mặt nhau cũng coi như bình thường.

Sau khi khách khí với nhau vài câu, Tần Tư Vũ liền không kịp chờ đợi hỏi: "Giang đại sư, không biết đối tượng thích hợp với tôi là người như thế nào?"

Từ Tuyết Linh cũng nhìn về phía Giang đại sư, cô cùng với Tần Tư Vũ mặc dù không có tình cảm gì, nhưng hai người dù sao cũng đã làm vợ chồng năm năm, cô cũng muốn biết Giang đại sư đã tìm cho hắn đối tượng như thế nào, cho nên liền mặt dày theo tới cùng uống trà!

Giang Phong không có ý muốn nhử, trực tiếp giới thiệu: "Tần tiên sinh, tôi đã tìm cho anh một đối tượng rất là ưu tú, cô ấy là người từ thành phố BH, tỉnh Quảng Tây chúng tôi, năm nay 28 tuổi, chiều cao 1m62, cho dù là vóc người hay là nhan sắc, đều là trên tiêu chuẩn.

Cô ấy sinh ra trong một gia đình nông thôn bình thường, cha mẹ đều là nông dân, bởi vì từ nhỏ đã thích học tập, nên cô đã thuận lợi thi vào một trường đại học 985 nào đó.

Sau khi tốt nghiệp đại học, cô ấy lựa chọn con đường sự nghiệp, sau nhiều năm làm việc chăm chỉ, cô ấy hiện nay đã làm viên chức ở thị trấn nào đó, có thể nói là tiền đồ vô lượng."

Tần Tư Vũ nghe xong rất sốc!

Vốn dĩ công viên chức đối với gia đình hắn mà nói thì cũng chẳng là gì, nhưng xuất thân từ một gia đình nông thôn bình thường, có thể trở thành chủ tịch thị trấn ở 28 tuổi, vậy thì không bình thường rồi, chứng minh đối phương là thật sự cực kỳ ưu tú.

Không chỉ là Tần Tư Vũ cảm thấy khiếp sợ, Từ Tuyết Linh cũng cảm thấy khiếp sợ, xuất thân gia đình bình thường, ở 28 tuổi trở thành chủ tịch thị trấn, có bao nhiêu hàm lượng cô vẫn hiểu.

Tần Tư vũ hưng phấn nói: "Giang đại sư, đối tượng ngài tìm giúp tôi, tôi cảm thấy rất hứng thú, không biết lúc nào có thể sắp xếp cho tôi gặp cô ấy được?"

Giang Phong cười nói: "Tần tiên sinh đừng nóng vội, sau khi tôi suy tính nhân duyên cho anh xong, liền trực tiếp gọi điện thoại cho anh, anh phải cho tôi chút thời gian để gặp mặt cô ấy, đem tình hình của anh giới thiệu cho cô ấy biết, đợi cô ấy đồng ý rồi tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt."

Tần Tư Vũ liên tiếp gật đầu nói: "Giang đại sư nói đúng, là tôi nóng lòng!"

Sau đó, Giang Phong nói với Tần Tư Vũ những thông tin chi tiết về Quan Ngọc Mai, chẳng hạn như nhà cô ấy có mấy người, tính cách và sở thích của cô ấy, cô ấy đã trải qua bao nhiêu đoạn tình cảm, v.v.

Tần Tư Vũ cũng không biết liệu đó có phải là định kiến hay không, dù sao càng nghe càng cảm thấy Quan Ngọc Mai chính là người hắn thích, trong mắt thỉnh thoảng lóe lên tia sáng, khiến Từ Tuyết Linh nhìn cũng cảm thấy chói mắt.

Cố Diệp Phi

Nhưng mà, Từ Tuyết Linh cũng không có đố kị, không có yêu sẽ không có hận, đây cũng là nguyên nhân khiến hai người có thể đi với nhau mời mai mối sau khi ly hôn.

Mãi cho đến mười một giờ rưỡi, mới tan cuộc.

Vốn dĩ Tần Tư Vũ còn muốn mời Giang Phong ăn cơm, nhưng Giang Phong đã từ chối khéo léo với lý do hắn phải về ăn cơm với vợ!

Nhìn Giang đại sư rời đi, Từ Tuyết Linh liếc mắt nhìn Tần Tư Vũ, nhàn nhạt nói: "Chúc mừng anh tìm được nhân duyên phù hợp với mình!"

Tần Tư vũ cười hắc hắc, nói: "Cùng vui cùng vui, với năng lực thôi toán nhân duyên của Giang đại sư, anh tin rất nhanh sẽ đến lượt của em!"

Từ Tuyết Linh nghe vậy trong lòng cũng có phần chờ mong.

Không biết Giang đại sư sẽ tìm cho cô một đối tượng như thế nào?

Chỉ hy vọng hắn không chịu thua kém, cũng không thể để cái tên gia hỏa Tần Tư Vũ so sánh với hắn được!

...

Buổi chiều.

Thành phố Bưu Hãn.

Thôn Bà Sơn.

Một người đàn ông hơn 50 tuổi đang ngồi đan ghế mây trước cửa nhà, động tác đan của ông rất thành thạo, hiển nhiên bình thường làm những thứ đan dệt này không ít.

Bên cạnh người đàn ông, còn có một người phụ nữ cũng đã ngoài 50, người phụ nữ đang nhặt rau, khóe miệng của hai người mang theo nụ cười nhàn nhạt.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1123: Thời Hoàng Kim Chưa Từng Có. (3)



Hôm nay là thời đại thịnh vượng chưa từng có trong lịch sử, ba năm trước tất cả mọi người đều thoát nghèo đã là một kỳ tích, có thể nói chỉ cần không phải tự mình tìm đường chết, hoặc là xúi quẩy gặp phải bệnh hiểm nghèo, những nhu cầu cơ bản của cuộc sống như ăn, ở, đi lại đều được bảo đảm.

Cho dù là dân quê, cũng là những người hạnh phúc nhất so với bất kỳ thời kỳ nào trong lịch sử.

Nhưng mà, hai người sở dĩ vô ý thức nở nụ cười nhàn nhạt, không phải là bởi vì trước nay bọn họ chưa có thịnh thế, mà là bởi vì con gái của bọn họ có triển vọng.

Hai vợ chồng có một trai một gái, con trai năm nay 26 tuổi, tốt nghiệp đại học 211 nào đó, hiện nay đang làm việc cho một ông chủ lớn ở trong thôn, tuy rằng tiền lương đãi ngộ không cao lắm, nhưng tiền đồ lại rất tươi sáng.

Về phần con gái thì càng thêm ghê gớm, con gái của bọn họ năm nay 28 tuổi, tốt nghiệp đại học 985 nào đó, hiện nay đã trở thành quan phụ mẫu của một thị trấn, điều này đối với Quan gia mà nối, tuyệt đối là chuyện làm rạng rỡ dòng họ.

Thậm chí, con trai của bọn họ có thể đi theo ông chủ lớn trong thôn, cũng đều là nhợ mặt mũi của con gái bọn họ.

Vợ chồng bọn họ vốn dĩ không có địa vị gì ở trong thôn, nhưng khi con gái họ được làm quan lớn, người trong thôn cũng là càng ngày càng tôn trọng bọn họ. Nhất là khi con gái trở thành quan phụ mẫu của một thị trấn, bọn hắn liền một cách tự nhiên trở thành người được tôn quý ở trong thôn.

Nói thật, vợ chồng bọn họ đều là nông dân điển hình, trước đây đúng là nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ có hôm nay.

Sau khi con gái thành tài, vợ chồng bọn họ thường xuyên cảm khái, vẫn là đọc sách tốt, nếu như con gái của bọn họ không học hành chăm chỉ, vậy Quan gia bọn họ tuyệt đối sẽ không có vinh quang như bây giờ.

Về cuộc sống hiện tại, vợ chồng bọn họ đều rất thỏa mãn, điều duy nhất khiến cho bọn họ lo lắng chính là hôn nhân đại sự của con gái.

Con gái năm nay đã 28 tuổi, đối với dân quê mà nói, ở cái tuổi này đã sớm nên lập gia đình, nhưng con gái mãi lo cho công việc, nên vẫn chưa tính đến chuyện lập gia đình.

Trước đó còn trẻ thì cũng không sao, nhưng bây giờ cũng đã đến lúc con gái nói đến chuyện cưới hỏi.

Nếu như con gái chỉ làm một công việc bình thường, vậy thì bọn họ đã sớm sắp xếp cho con gái đi xem mắt, nhưng mà tính chất công việc của con gái quả thực không thích hợp với con đường đi xem mắt, này nếu như truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến uy tín của con gái.

Cho nên, mặc dù trong lòng rất nóng nảy, vợ chồng bọn họ chỉ có thể hết lần này tới lần khác thúc giục kết hôn, hi vọng con bé có thể đối với chuyện hôn nhân đại sự của mình để tâm một chút.

Cố Diệp Phi

Đáng tiếc, kết quả cũng không như ý.

Người phụ nữ chọn thức ăn ngon, đang muốn lấy về rửa, điện thoại di động của bà bỗng nhiên vang lên, bà ấy điện thoại di động ra vừa nhìn, phát hiện là con gái gọi trở về, vội vã nhận điện thoại nói: "A Mai!"

"Mẹ, một lúc nữa con sẽ về nhà ăn cơm, mẹ nấu nhiều một chút nhé."

"Được, mẹ biết rồi, khi nào con về tới nhà?"

"Đại khái chừng sáu giờ."

"Ừm, biết rồi!"

Thấy người phụ nữ cúp điện thoại, người đàn ông họ Quan không khỏi hỏi: "A Mai trở về à?"

Người phụ nữ đỏ mặt nói: "Ừm, A Mai nói khoảng sáu giờ về đến nhà, ông đừng làm nữa, mau ra sau nhà bắt con gà làm thịt, tôi sẽ đun nước sôi ngay."

Người đàn ông họ Quan đáp một tiếng, sau đó vui vẻ đi ra sau nhà bắt gà.

...

Cùng lúc đó.

Một chiếc Volvo XC 90 màu đen lái vào thôn Bà Sơn, sau đó trực tiếp hướng về Quan gia.

Lúc người đàn ông họ Quan đang g.i.ế.c gà, chiếc này Volvo XC màu đen liền chậm rãi ngừng ở trước cửa nhà họ Quan.

Xe cũng đã ngừng tại cửa nhà mình rồi, vậy khẳng định là đến nhà bọn họ, người đàn ông họ Quan vội vã rửa tay, liền đứng dậy tiến lên nghênh tiếp.

Lái xe tới không phải ai khác, chính là Giang Phong, hắn mở cửa xe, mang theo thuốc lá, trà, rượu và trái cây mà hắn đã chuẩn bị sẵn, nói cha Quan chào đón hắn: "Chú ơi, cho hỏi đây có phải là nhà của thị trưởng Quan không?"

Cha Quan gật đầu, hỏi: "Xin hỏi anh là?"

Giang Phong cầm quà tặng trong tay đưa tới, mỉm cười nói: "Xin chào chú, cháu tên là Giang Phong, là bà mối công ty mai mối hôn nhân Hạnh Phúc, lần này cháu đến nhà chủ yếu là muốn giới thiệu đối tượng cho thị trưởng Quan."

Vốn dĩ khi Giang Phong đưa lễ vật, cha Quan không dám đưa tay đón, dù sao con gái của hắn là quan chức nhà nước, đối với việc nhận quà rất kiêng kỵ, ông đã không giúp được gì cho con gái trong công việc, tất cả những gì ông có thể làm là không gây phiền phức cho con gái.

Nhưng mà, sau đó ông liền nghe đến thân phận Giang Phong tự báo, vậy mà là tới làm mai mối cho con gái ông, vậy quà này cũng không thành vấn đề.

"Hóa ra là ông mai Giang, cậu tới đây còn mang theo nhiều đồ như vậy chứ!"

"A a, trên đời này làm gì có đạo lý tới nhà tay không chứ, này đều là những thứ không đáng giá."

Hai người ở cửa vào khách khí vài câu, cha Quan mới đưa tay tiếp nhận quà tặng, sau đó vẻ mặt tươi cười mời Giang Phong vào nhà.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1124: Trưởng Trấn Rung Động.



5: 50 chiều, một chiếc oto màu đen có giá trị hơn mười vạn lái vào thôn Bà Sơn, tài xế dưới sự chỉ đường của Quan Ngọc Mai, một đường đem xe lái đến cửa nhà họ Quan.

Theo quy định trên, cán bộ lãnh đạo dưới cấp tỉnh không đủ điều kiện được bố trí xe oto và tài xế đặc biệt, huống chi là Quan Ngọc Mai, một lãnh đạo cấp cơ sở.

Mặc dù quy định không cho phép lãnh đạo cơ sở có xe chuyên dụng và tài xế riêng, nhưng với tư cách là lãnh đạo cơ sở, họ thường xuyên phải đi lại giữa thị trấn và quận để họp và báo cáo công việc, đồng thời còn phải về nông thôn để nghiên cứu và thăm viếng. Nếu như không có xe riêng xác thực không tiện triển khai công việc, cho nên khi trưởng trấn bởi vì yêu cầu của công việc, sẽ cần sử dụng xe riêng, trong trấn cũng sẽ bố trí xe riêng giúp đỡ bảo đảm công việc.

Nhưng không phải cố định một chiếc xe đặc chủng, mà là sắp xếp ngẫu nhiên, bảo đảm có xe sử dụng là được, càng không cần phải nói phân phối tài xế chuyên dụng.

Hôm nay Quan Ngọc Mai đi xe về nhà, cũng không tính là trái với quy định, bởi vì cô buổi sáng còn chạy tới thị trấn mở họp, trên đường trở về vốn dĩ phải đi ngang qua thị trấn nhà cô, cô chẳng qua là tiện đường về thăm nhà mà thôi.

Cố Diệp Phi

Đến nhà, Quan Ngọc Mai liền nhìn thấy một chiếc xe Volvo XC 90 màu đèn dừng ở cửa nhà cô, cô biết đây chắc là xe của vị khách mà mẹ cô đã nói với cô.

Đúng, ở trên đường, mẹ cô đã gọi cho cô một cuộc điện thoại, nói với cô khách tới nhà, chỉ là trên xe còn có tài xế, hai mẹ con liền không nói nhiều, chỉ nói vài câu liền cúp điện thoại.

Hiện tại, nhìn thấy chiếc xe này có giá trị không nhỏ, Quan Ngọc Mai khẽ nhíu mày, không biết đối phương đến nhà cô rốt cuộc có mục đích gì.

Những việc này nói ra rất dài dòng, kỳ thực chính là chuyện trong nháy mắt.

Sau khi về đến nhà, Quan Ngọc Mai một bên đẩy cửa xuống xe, một bên khách khí nói với chú tài xế: "Lý sư phụ, trong nhà đã chuẩn bị cơm nước xong, xuống xe ăn cơm rồi đi!"

Lý sư phụ liên tục khoát tay nói: "Lãnh đạo, tôi không ở lại ăn cơm được, trong nhà vợ con vẫn còn đang chờ tôi trở về! Tôi chào hỏi chú dì liền đi!"

Lúc này, nghe được động tĩnh cha mẹ Quan cũng đi ra.

Thế là, Lý sư phó khách khí hỏi thăm bọn họ một chút, liền quay đầu xe rời đi.

Nhìn Lý sư phụ lái xe rời đi, Quan Ngọc Mai chỉ vào chiếc Volvo XC 90 dừng tại cửa nhà, thấp giọng hỏi: "Cha, mẹ, vị khách này là như thế nào?"

Cô không sợ quà cáp từ đối phương, từ khi cô lập chí sẽ làm quan cô cũng đã nhắc nhở qua cha mẹ của mình, không được nhận quà của bất cứ ai khác ngoại trừ người thân của mình.

Đương nhiên, nhận quà này chỉ là vật không đáng tiền, như hoa quả, đậu phộng, dưa chua, gà đất, vịt đất, v.v, có thể xem xét nhận được.

Cha mẹ Quan đi ở phía sau thấp giọng nói: "A Mai, đây là xe của ông mai Giang xe, hắn là đến giới thiệu đối tượng cho con, lát nữa con khách khí với hắn một chút, đừng bày bộ dáng kiêu căng trưởng trấn của con."

Quan Ngọc Mai nghe vậy lộ ra vẻ ngạc nhiên, cô đã nghĩ đến vô số khả năng nhưng lại không ngờ vị khách là bà mối đến giới thiệu đối tượng cho cô.

Nhưng mà, lúc này cô cũng không nghĩ nhiều được nữa, bởi vì cô đã nhìn thấy ông mai Giang trong miệng mẹ mình rồi.

Sau khi biết thân phận khách tới nhà là ông mai, Quan Ngọc Mai đã hơi kinh ngạc rồi, nhưng lúc nhìn thấy Giang ông mai, trong lòng cô càng thêm kinh ngạc.

Bởi vì, ông mai Giang này thật sự là quá trẻ tuổi, cảm giác so với cô còn nhỏ hơn tới vài tuổi, còn trẻ như vậy đã làm ông mai, thật sự có đáng tin không?

Lúc Quan Ngọc Mai kinh ngạc, cha Quan mỉm cười giới thiệu: "Giang ông mai, đây chính là con gái tôi A Mai!"

Giang Phong vẻ mặt tươi cười đứng lên, chào hỏi: "Quan trưởng trấn, Xin chào!"

Quan Ngọc Mai trong lòng có rất nhiều dấu chấm hỏi, nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười, chào hỏi: "Giang ông mai, Xin chào!"

"Hiện tại người đã đến đông đủ, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện!"

"Vậy tôi liền nếm thử tay nghề của dì."

Rất nhanh, dưới sự sắp xếp của cha mẹ Quan, bữa tối đã được dọn ra!

Vốn dĩ biết con gái trở về, mẹ Quan đã làm thêm một con gà, chờ Giang Phong ông mai này đến nhà, mẹ Quan lại đi mua hải sản làm một ít món khác, cho nên cơm tối cũng tương đối phong phú.

Sau khi ăn sơ qua, Giang Phong mới nói đến chính sự, hắn nhìn về phía Quan Ngọc Mai nói: "Quan trưởng trấn, cô đã xem {{không thành thật chớ quấy rầy}} của đài truyền hình Tô Châu chưa?"

Quan Ngọc Mai đem cơm ở trong miệng nuốt xuống, lấy khăn tay lau miệng, nói: "Chương trình này mười mấy năm trước rất hot, khi đó tôi vẫn còn đang đi học, cũng cùng các bạn học xem qua mấy kỳ."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1125: Trưởng Trấn Rung Động. (2)



Giang Phong mỉm cười nói: "Trước khi nói đến chuyện chính, tôi muốn mời Quan trưởng trấn cô lên mạng xem một kỳ của {{không thành thật chớ quấy rầy}} mới nhất, nó sẽ rất hữu ích cho cuộc nói chuyện tiếp theo của chúng ta."

Quan Ngọc Mai tuy rằng không rõ vì sao, nhưng nếu đối phương đã nói như vậy, vậy khẳng định là hắn có dụng ý, cô liền gật đầu, lấy điện thoại di động ra nói: "Được, vậy tôi xem kỳ mới nhất của {{không thành thật chớ quấy rầy}} trước."

Nói xong, người liền mở ra một APP video, tìm kỳ mới nhất của {{không thành thật chớ quấy rầy}}.

Cha mẹ Quan nghe Giang ông mai đề cập {{không thành thật chớ quấy rầy}} này, bọn họ không khỏi đưa mắt nhìn nhau, chương trình này trước đây bọn họ cũng đã xem qua, không biết Giang bà mối muốn con gái bọn họ xem chương trình này là có dụng ý gì?

Rất nhanh, Quan Ngọc Mai đã tìm được kỳ mới nhất của {{không thành thật chớ quấy rầy}} bắt đầu phát sóng, kết quả vừa vặn nhìn mấy cái màn ảnh, liền khiến giật nảy cả mình.

Cô thật sự tuyệt đối không ngờ rằng, người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai trai làm ông mai khiến cô cảm thấy không đáng tin ngồi ở trước mặt cô, vậy mà là khách mời bình luận của {{không thành thật chớ quấy rầy}}?

Sau đó, sau khi nghe người dẫn chương trình giới thiệu Giang ông mai xong, Quan Ngọc Mai khó nén khiếp sợ nhìn về phía hắn, lập tức mở công cụ tìm kiếm, tìm kiếm thông tin về "Giang đại sư".

Mấy phút sau, Quan Ngọc Mai để điện thoại di động xuống, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Giang đại sư, tôi không ngờ tới cậu lại có lý lịch mai mối "Huy hoàng" như vậy, thực sự là thất kính rồi!"

Giang Phong cười ha hả nói: "Quan trưởng trấn, thân phận của cô cùng với người bình thường cũng không giống nhau, tôi muốn giới thiệu cho cô, thì cần phải thuyết phục được cô tin tôi mới được, nếu không có nói nhiều thêm cũng phí công. Hiện tại cô cũng đã xem qua thông tin, hẳn là tin tưởng tôi có năng lực giúp cô tìm một đối tượng thích hợp nhất chứ?"

Quan Ngọc Mai cười nói: "Có rất nhiều người nổi tiếng và những người giàu có đều tin tưởng cậu, tôi đương nhiên cũng tin tưởng."

Cha mẹ Quan như rơi vào trong sương mù, mẹ Quan không nhịn được hỏi: "A Mai, có chuyện gì vậy? Giang bà mối tại sao lại biến thành Giang đại sư rồi?"

Quan Ngọc Mai giải thích: "Mẹ, con vừa lên mạng tra cứu thông tin của Giang ông mai, Giang ông mai là bậc thầy mai mối nổi tiếng toàn quốc, bởi vậy những người hâm mộ ở trên mạng đều gọi là Giang đại sư.

Giang đại sư đã từng giúp Tiêu Mẫn, Phạm Tiểu Lệ, Cổ hiệu trưởng, Du lão sư, Lý Cô Cô, v.v Các đại minh tinh, cùng với rất nhiều người giàu có làm mai mối, là người đứng đầu trong giới mai mối.

Bây giờ hắn còn nhận lời mời của tổ chương trình {{không thành thật chớ quấy rầy}}, trở thành khách mời bình luậ của {{không thành thật chớ quấy rầy}}. Hôm nay Giang đại sư có thể tự mình đến nhà giới thiệu đối tượng cho con, con thật sự cảm thấy có phúc ba đời."

Cha mẹ Quan nghe xong trợn mắt ngoác mồm, không nghĩ tới vị khách Giang Ông mai lịch sự với bọn họ, lại có tiếng tăm lớn như vậy.

Giang Phong nghe vậy xua tay cười nói: "Quan trưởng trấn cô quá khen rồi!"

Quan Ngọc Mai vẫn còn hơi ngạc nhiên nói: "Giang đại sư ngài đừng khiêm nhường, trong tư liệu còn nói cậu từng giúp rất nhiều con em quyền quý làm mai mối, những gì tôi vừa nói cũng nói chỉ là triển lộ ra một điểm nhỏ của tảng băng chìm mà thôi."

Giang Phong mỉm cười, đối phương nói quả thực không sai, hắn khiêm tốn nữa liền có vẻ dối trá!

Cha mẹ Quan lúc này cũng nghe rõ, hai mắt sáng quắc lên nhìn hắn.

Mẹ Quan không kịp đợi hỏi: "Giang đại sư, không biết đối tượng ngài giới thiệu cho A Mai nhà chúng tôi là người như thế nào?"

Cố Diệp Phi

Quan Ngọc Mai nghe vậy cũng có chút chờ mong, cô tuổi còn trẻ liền trở thành lãnh đạo, trên người gánh chịu áp lực không nhỏ, nếu như lúc này tìm đối tượng mà nói, nhất định sẽ phân tâm, điều này đối với công việc của cô sẽ có ảnh hưởng không nhỏ.

Cho nên, cô vốn dĩ không có ý định tìm đối tượng sớm như vậy, muốn tìm ai cũng phải đợi mình lập được thành tích khi ở vị trí này.

Nhưng trước khác nay khác, nếu như Giang đại sư nổi tiếng cả nước giới thiệu đối tượng cho cô, vậy thì Quan Ngọc Mai lại cảm thấy thời điểm này tìm đối tượng cũng không có cái gì không tốt.

Giang Phong cười giới thiệu: "Đối tượng tôi giới thiệu cho Quan trưởng trấn là người Trung Hải, năm nay 32 tuổi, chiều cao 1m77, vóc người với nhan sắc cũng không tệ, có thể gọi là một chàng trai đẹp trai.

Hắn với Quan trưởng trấn đều là tốt nghiệp đại học 985, hắn là con một trong nhà, cha hắn là chủ tịch tập đoàn XX, chính là đại phú hào với tài sản ròng chục tỷ."

Nghe đến đó, cha mẹ Quan đều sợ ngây người!

Ngay cả Quan Ngọc Mai người có chức cao cũng lộ ra vẻ kinh sợ.

Dù sao, đây cũng là phú hào hàng chục tỷ! ! !

Quả thật, bây giờ dân giàu nước mạnh, triệu phú có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi, nhưng trên căn bản mỗi thị trấn nào cũng có, thậm chí những thị trấn giàu có hơn, tỷ phú thậm chí đạt đến hai chữ số.

Nhưng tỷ phú với hàng chục tỷ hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, tỷ phú chục tỷ dù là phóng tầm mắt toàn quốc, số lượng cũng là rất có hạn.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1126: Trưởng Trấn Rung Động. (3)



Mặc dù Quan Ngọc Mai ở trong mắt người bình thường đã rất trâu bò hổ báo rồi, dù sao cũng là quan chức quản lý gần 100.000 người, nhưng cô cũng tự mình biết mình, gia thế bối cảnh như cô, muốn gả cho tỷ phú chục tỷ, cũng đúng là muôn vàn khó khăn, thậm chí xác suất cũng cực kỳ thấp.

Nhưng Giang đại sư là ai chứ?

Đó là bậc thầy mai mối nổi tiếng toàn quốc, nếu như hắn đã mở miệng muốn giới thiệu đối tượng, vậy chứng minh cô với hắn nhất định là có duyên phận.

Sau khi cô hiểu ra điều này, Quan Ngọc Mai mới lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Quan Ngọc Mai không nhịn được hỏi: "Giang đại sư, đây là tình huống như thế nào? Với gia cảnh và điều kiện cá của đối phương, làm sao có khả năng để ý đến người có xuất thân như tôi chứ?"

Giang Phong giải thích: "Cái này đương nhiên là có nguyên nhân, đầu tiên tôi phải nói cho cô biết chính là hắn đã từng có một đoạn hôn nhân. Cuộc hôn nhân đầu tiên của hắn chính là hôn nhân thương mại, hắn với vợ cũ không có cơ sở tình cảm với nhau, nhưng cuộc hôn nhân là cha mẹ hai bên sắp xếp, cũng đã mất mấy năm."

Hóa ra là một người đàn ông đã từng kết hôn, Quan Ngọc Mai khẽ nhíu mày, đối với những người chưa từng kết hôn, nghe thấy đối phương đã từng kết hôn, đều sẽ theo bản năng có phần bài xích, đây là phản ứng bản năng của con người.

Cha mẹ Quan liếc mắt nhìn nhau, sau đó sắc bén hỏi: "Giang đại sư, không biết đối phương có con không? Đứa nhỏ là ai nuôi?"

Giang Phong nói: "Yên tâm, đối phương mặc dù đã từng kết hôn, nhưng bởi vì hai vợ chồng quả thực không có tình cảm, hai người cơ bản cũng chỉ là duy trì danh phận vợ chồng mà thôi, căn bản không có dự định sinh con."

Lời này vừa nói ra, ba người nhà họ Quan âm thầm thờ phào nhẹ nhõm, chỉ cần đối phương không có con, vậy thì đã từng kết hôn cũng không có gì lớn, có thể tiếp nhận được.

Quan Ngọc Mai trầm ngâm nói: "Giang đại sư, đối phương đã từng kết hôn một lần nhưng không có con, nhưng với điều kiện của hắn muốn dạng phụ nữ gì mà không có? Người như tôi, người ta để ý sao?"

Giang Phong cười cho nói: "Quan trưởng trấn cô cũng không cần tự ti, vóc người với tướng mạo của cô đều là trên tiêu chuẩn, dựa vào nổ lực của bạn thân, mới 28 tuổi liền trở thành cấp lãnh đạo, có thể nói là tiền đồ vô lượng, cho dù là xuất thân từ nông thôn, cũng xứng với đối phương.

Huống chi, hắn cũng từng trải qua một cuộc hôn nhân thương mại hỏng bét, hắn đối với hôn nhân môn đăng hộ đối đã là kính sợ tránh xa rồi, chỉ cần là người hắn thích, bất kể là xuất thân từ gia đình gì, hắn cũng sẽ không để ý."

Quan Ngọc Mai lại hỏi: "Hắn không ngại, vậy cha mẹ hắn thì sao?"

Giang Phong nói: "Cha mẹ hắn cũng không cần lo lắng, năm đó cha mẹ hắn sở dĩ không quan tâm sự phản đối của hắn mà sắp xếp hôn nhân thương mại cho hắn, một mặt là xuất phát từ phương diện buôn bán cân nhắc, ngay lúc đó hai bên thông gia cũng mang lại lợi ích cho nhau cực lớn.

Mặt khác, trong quan niệm hôn nhân của cha mẹ hắn, môn đăng hộ đối chính là nhân duyên tốt nhất, hơn nữa tình cảm có thể chậm rãi bồi dưỡng, cha mẹ hắn tin rằng sau khi hắn kết hôn mấy năm, là hắn có thể chậm rãi cảm nhận được sự khổ tâm của cha mẹ.

Kết quả, khiến cha mẹ hắn không có nghĩ tới là, thời gian mấy năm đi qua, hắn với vợ cũ vẫn là giống như người xa lạ vậy...

Bây giờ, cha mẹ hắn đồng ý cho hắn ly hôn và tìm một người khác, lại có tôi bảo đảm, cha mẹ hắn tuyệt đối sẽ không để ý đến xuất thân của cô, điểm ấy cô hoàn toàn có thể yên tâm."

Những lời Giang Phong đã nói đã đánh động được Quan Ngọc Mai.

Cô sinh ra trong một gia đình nông thôn, nhưng dựa vào sự cố gắng của mình cô mới có được địa vị như ngày hôm nay, sự tự tin này không phải người bình thường nào cũng có thể có được. Chỉ là điều kiện nhà trai tốt như vậy khiến cô không ngờ tới, cho nên cô mới nhiều lần xác nhận thái độ của đối phương với cha mẹ hắn.

Nếu Giang đại sư cảm thấy cô với hắn có duyên phận, vậy cô cũng không cần lo lắng gì nữa.

Thế là, Quan Ngọc Mai liền tỏ rõ thái độ nói: "Giang đại sư, năng lực thôi toán nhân duyên của ngài có bao nhiêu thần kỳ có thể nói là toàn quốc đều biết, nếu ngài cảm thấy tôi với hắn có duyên phận, vậy tôi tin tưởng vào phán đoán của ngài."

Giang Phong cười nói: "Cảm ơn Quan trưởng trấn đã tín nhiệm, không biết cô chừng nào thì rảnh rỗi để tôi sắp xếp cho hai người các cô gặp mặt nói chuyện!"

Quan Ngọc Mai suy nghĩ sắp xếp công việc, nói: "Buổi tối ngày mai tôi rảnh."

Giang Phong nói: "Được, vậy thì sắp xếp cho hai người buổi tối ngày mai gặp, địa điểm gặp mặt Quan trưởng trấn có yêu cầu gì không?"

Quan Ngọc Mai suy nghĩ một chút, nói: "Giang đại sư, nếu như thuận tiện, vậy thì sắp xếp gặp mặt ở thị trấn chúng tôi đi."

Giang Phong gật đầu nói: "Không thành vấn đề, thời gian cụ thể cũng có thể cho cô quyết định."

Quan Ngọc Mai nói: "Vậy thì tám giờ tối!"

Giang Phong ân một tiếng, nói: "OK, vậy thì tám giờ tối mai tôi sẽ sắp xếp cho các cô gặp mặt nói chuyện, địa điểm cụ thể quay về tôi sẽ thông báo với Quan trưởng trấn sau."

"Được, vậy thì làm phiền Giang đại sư rồi!"

Cố Diệp Phi

"Không cần khách khí, đây là việc tôi nên làm."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1127: Trưởng Trấn Ra Mắt.



Buổi trưa ngày hôm sau, Giang Phong lại đi gặp cặp vợ chồng đã ly hôn Tần Tư Vũ cùng Từ Tuyết Linh trong một phòng riêng của một nhà hàng đặc biệt ở thủ phủ tỉnh.

Sau khi ăn gần xong, Giang Phong nhìn về phía Từ Tuyết Linh nói: "Cô Từ, nhân duyên của cô tôi đã tính toán xong rồi, đợi tôi sắp xếp xong cho Tần Tư Vũ gặp mặt đối tượng của hắn tối nay, liền sẽ sắp xếp cho cô với đối tượng của cô gặp mặt nhau."

Từ Tuyết Linh vui vẻ nói: "Giang đại sư, ngài đã giúp tôi thôi toán nhân duyên rồi sao? Anh nói cho chút tôi nghe tình hình của đối phương một chút được không?"

Tần Tư Vũ nghe vậy cũng dựng lỗ tai lên nghe.

Vẫn là câu nói kia, hắn cùng với vợ cũ Từ Tuyết Linh mặc dù không có tình cảm gì, nhưng dù sao hai người cũng đã từng là vợ chồng, hắn cũng muốn biết Giang đại sư sẽ tìm cho cô ấy đối tượng như thế nào.

Giang Phong khẽ mỉm cười, giới thiệu sơ lược nói: "Hắn là người Quảng Đông, năm nay 33 tuổi, chiều cao 1m78, vóc dáng với nhan sắc cũng ưa nhìn."

Nghe đến đó, Từ Tuyết Linh không nhịn được lộ ra nụ cười, cảnh giới của cô tương đối thấp, còn chưa trưởng thành đến mức độ lộ da, đối tượng vóc người đẹp nhan sắc cao, đối với cô mà nói đương nhiên là chuyện tốt.

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: "Hắn sinh ra trong một gia đình âm nhạc, tổ phụ là bậc thầy về đàn nhị, cha là một nhà soạn nhạc nổi tiếng ở nước ta, sáng tác ra rất nhiều ca khúc nổi tiếng, mẹ là giáo sư trong một học viện âm nhạc nào đó, có rất nhiều ca sĩ nổi tiếng đều là học sinh của bà ấy."

Từ Tuyết Linh nghe vậy âm thầm gật đầu, cho dù cô không để ý đến gia cảnh của đối phương, nhưng nếu như đối phương có gia cảnh đàng hoàng thì cũng là chuyện tốt.

Sinh ra trong một gia đình âm nhạc, không thể nói nó tốt như thế nào, nhưng ít ra nói ra vẫn có chút gia giáo.

"Hắn lớn lên trong một bầu không khí âm nhạc phong phú, ông nội với cha mẹ đối với tài năng âm nhạc của hắn cũng hết sức ủng hộ và khuyến khích, mà hắn cũng không có để cho ông nội và cha mẹ thất vọng, hắn đã trở thành một nhà soạn nhạc rất là giỏi."

Nói tới chỗ này, Giang Phong nhấp ngụm trà, nói: "Có lẽ tên của hắn đối với cô Từ vẫn còn xa lạ, nhưng nếu như nói tới những bài hát hắn sáng tác, nhất định là cô đã nghe qua.

Thí dụ như {{Laziness}}, {{Getting}}, {{Getting up}}, {{Famous}} một số bài hát kinh điển có độ phổ biến cao này đều là tác phẩm của hắn."

Cố Diệp Phi

Bài hát mà Giang Phong nhắc tới là những bài hát nổi tiếng nhất trong những năm gần đây, Tần Tư vũ với Từ Tuyết Linh không chỉ có nghe qua, mà cũng đã từng hát! Chỉ có điều họ chú ý là ca sĩ đã hát bài hát đó, chứ không quan tâm nhiều đến nhà soạn nhạc là ai hoặc là từ người nào.

Lúc này nghe Giang đại sư nói tới, Từ Tuyết Linh cảm khái nói: "Hóa ra mấy bài hát này là hắn sáng tác, đây cũng là mấy bài hát tôi yêu thích trong những năm gần đây!"

Giang Phong cười nói: "Tôi biết cô Từ rất yêu thích âm nhạc, nếu như chung sống cùng với nhà soạn nhạc, chắc hẳn các cô sẽ có tiếng nói chung."

Từ Tuyết Linh gật đầu liên tục nói: "Giang đại sư nói đúng, lúc tôi còn là sinh viên còn có ý nghĩ muốn thành lập ban nhạc, nhưng vì nhiều lý do nên cuối cùng vẫn chưa thực hiện được, chuyện này đối với tôi là tiếc nuối không lớn cũng không nhỏ."

Tần Tư Vũ kinh ngạc nhìn cô một cái, với tư cách là chồng cũ, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói đến chuyện này, nhưng nghĩ đến cuộc sống vợ chồng của bọn họ mấy năm qua, trên căn bản không có điểm chung nào, cũng là bình thường trở lại.

Giang Phong mỉm cười nói: "Nếu cô Từ hài lòng, vậy đợi đêm nay tôi sắp xếp cho anh Tần với đối tượng của anh ấy xong, ngày mai tôi sẽ cùng cô đi tới Quảng Châu."

Từ Tuyết Linh ân một tiếng, nói ra: "Được, vậy tôi sẽ chờ ở chỗ này."

...

Lúc 5: 30 chiều, Quan Ngọc Mai sau khi tan việc, ở căng tin giải quyết bữa tối, sau đó trở về ký túc xá nơi làm việc để tắm gội, sau đó sửa soạn tỉ mỉ.

Thị trấn nơi cô làm việc có điều kiện kinh tế trung bình nên điều kiện ăn ở của công chức cũng ở mức trung bình, nhưng dù sao cô cũng là phó chỉ huy nên điều kiện ăn ở đương nhiên tốt hơn nhiều so với những công chức khác.

Bình thường, với tư cách là một nhà lãnh đạo, cô chú ý đến việc ăn mặc phải chín chắn và thận trọng, những bộ quần áo "sặc sỡ" cơ bản cùng với cô cách biệt.

Quan Ngọc Mai biết rất rõ ấn tượng đầu tiên khi gặp đối tượng xem mắt tối nay quan trọng đến như thế nào, cho nên hiếm khi cô sửa soạn như vậy.

Phía thân trên, cô chọn một chiếc áo sơ mi lụa trắng thanh lịch, cổ áo đơn giản, trang nhã, tôn thêm một chút vẻ đẹp duyên dáng cho cái cổ của cô.

Phía dưới là một chiếc quần dài màu đen ôm sát, được cắt may khéo léo, tôn lên vóc dáng mảnh mai và khí chất đoan trang của cô, thiết kế cạp cao của quần càng làm tôn lên vòng eo của cô.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1128: Trưởng Trấn Ra Mắt. (2)



Để làm nổi bật vẻ đẹp nữ tính, Quan Ngọc Mai đã thắt một chiếc thắt lưng bằng lụa mỏng quanh eo, màu sắc của chiếc thắt lưng cùng tông với chiếc áo sơ mi, tôn lên vòng eo thon thả của cô một cách tinh tế và điểm thêm một chút màu sắc nhẹ nhàng.

Về phụ kiện, Quan Ngọc Mai đeo một đôi bông tai bạc đơn giản và tinh tế, để bổ sung cho kiểu tóc của cô, trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ nhỏ mảnh khảnh, không chỉ thể hiện khái niệm về thời gian của cô mà còn tăng thêm vẻ sang trọng cho tổng thể.

Dưới chân là một đôi giày cao gót màu đen vừa thoải mái vừa thời trang, thiết kế cao gót khiến dáng người cô thêm thẳng tắp, thanh thoát, bước đi cũng tự tin hơn.

Tổng thể mà nói, trang phục của Quan Ngọc Mai không chỉ duy trì hình ảnh chuyên nghiệp của cô với tư cách là một thị trưởng mà còn làm nổi bật vẻ đẹp nữ tính của cô. Cô chọn trang phục đơn giản nhưng thanh lịch, cũng thông qua cách phối đồ tỉ mỉ thể hiện ra sự tự tin và mị lực của cô.

Bất kể là từ bên ngoài hay bên trong, Quan Ngọc Mai đều cho thấy hình tượng cô là một người phụ nữ độc lập, thanh lịch và quyến rũ.

Nhìn mình trong gương, trong lòng Quan Ngọc Mai khá là hài lòng.

Nhìn thấy thời gian không còn sớm, Quan Ngọc Mai liền thừa dịp trời tối rời khỏi ký túc xá, nhanh chóng lên xe chạy thẳng đến thị trấn.

...

Bảy giờ năm mươi lăm phút.

Trong một quán trà nào đó ở thị trấn, Tần Tư Vũ cùng với Quan Ngọc Mai đã gặp mặt nhau dưới sự sắp xếp của Giang đại sư.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy nhau, Tần Tư Vũ liền cảm thấy sáng mắt lên.

Cố Diệp Phi

Nói thật, Quan Ngọc Mai vóc người với nhan sắc mặc dù không tệ, nhưng trong số những cô gái mà Tần Tư Vũ quen biết, đoán chừng cũng không nhất định có thể xếp vào vị trí đứng đầu 100.

Nhưng mà, Quan Ngọc Mai có lẽ là bởi vì thân phận của cô ấy là quan chức thị trấn, điều này đã tạo cho cô ấy một loại khí chất mà những cô gái khác không có, chính cái khí chất này đã thu hút sự chú ý của hắn.

Cũng giống như nữ minh tinh và mỹ nữ qua đường, hai người đều có vóc dáng và nhan sắc giống nhau, nhưng nữ minh tinh lại có thêm hào quang ngôi sao, nên ở trong mắt rất nhiều người đều hấp dẫn hơn mỹ nữ qua đường.

Nghề nghiệp cùng thân phận bổ trợ, đối với một ít người mà nói, đó là một sự mê hoặc khó mà cưỡng lại được.

Trong khi Tần Tư Vũ cảm thấy sáng mắt lên, Quan Ngọc Mai cũng có cảm giác tương tự, quần áo của Tần Tư Vũ là từ nhỏ bồi dưỡng ra được, hắn ăn mặc thời trang có thưởng thức, lại phối hợp với nhan sắc không thấp của mình, còn có gia cảnh của hắn nữa, đã tạo ra mị lực đặc biệt của hắn.

Nói chung, hai người cho đối phương ấn tượng đầu tiên đều rất tốt.

Sau khi khách sáo với nhau vài câu.

Khi Giang Phong bắt đầu pha trà, Tần Tư Vũ liền chủ động tấn công nói: "Quan trưởng trấn, cô thật sự rất lợi hại, không có sự giúp đỡ của gia đình, chỉ dựa vào sự nỗ lực của bản thân, có thể ở 28 tuổi đảm nhiệm chức trưởng trấn, thật sự khiến cho tôi bội phục sát đất."

Quan Ngọc Mai khiêm tốn cười nói: "Tần tiên sinh quá khen, tôi cũng chỉ là may mắn mà thôi."

Tần Tư Vũ nói: "Quan trưởng trấn cô quá khiêm nhường rồi, không biết có bao nhiêu công chức hơn năm mươi tuổi cũng chưa thể vượt qua khoa cấp đây này, cô trẻ tuổi như vậy liền trở thành người phụ trách một thị trấn, đây cũng không phải là may mắn có thể làm được, năng lực làm việc cùng với sự nhạy bén chính trị là điều không thể thiếu."

Giang Phong cười nói tiếp: "Tần tiên sinh nói như vậy rất đúng, bất cứ ai xuất thân từ một gia đình bình thường, có thể trở thành cán bộ chuyên trước 30 tuổi, có nói chính là ngôi sao đang lên trên chính trường, mà Quan trưởng trấn không nghi ngờ chút nào chính là người nổi bật trong đó."

Quan Ngọc Mai liên tục khoát tay nói: "Giang đại sư, Tần tiên sinh, tôi không gánh nổi lời khen của hai người đâu."

Tần Tư Vũ mỉm cười, liền nói sang chuyện khác hỏi: "Quan trưởng trấn, tôi nghe Giang đại sư nói, cô có một em trai hiện nay đang theo làm việc cho một ông chủ lớn ở trong thôn, không biết là làm công việc gì?"

Quan Ngọc Mai nói: "Ông chủ lớn trong thôn chúng tôi làm việc trong lĩnh vực kỹ thuật, em trai tôi tình cờ cũng học chuyên ngành kỹ thuật dân dụng ở trường đại học. Vì chuyên ngành này phù hợp và mọi người trong thôn đều có quan hệ họ hàng nên ông chủ lớn đã đưa em trai đi cùng để bồi dưỡng, hiện nay cuộc sống của em tôi hẳn là coi như tạm được!"

Tần Tư Vũ mỉm cười nói: "Quan trưởng trấn, chắc hẳn Giang đại sư cũng đã nói với cô, gia đình tôi làm việc trong lĩnh vực bất động sản. Nếu như em trai cô có năng lực, tôi có thể cung cấp cho hắn một nền tảng tốt hơn."

Quan Ngọc Mai nghe vậy liếc mắt nhìn hắn, dựa vào chỉ số EQ của cô đương nhiên hiểu hắn đang uyển chuyển bày tỏ tình cảm với mình, cô cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn Tần tiên sinh đã quan tâm, trở về tôi sẽ hỏi ý kiến của nó một chút, nếu như nó muốn, tôi sẽ nói lại với anh."

Tần Tư Vũ tươi cười nói: "Không cần khách khí, gia đình tôi làm trong ngành bất động sản cũng đã hai mươi ba mươi năm, nếu em trai chuyên nghiệp đối đáp, lại là người một nhà, tôi tin hắn ở trong ngành này sẽ có được thành tích tốt."

Quan Ngọc Mai mỉm cười nói: "Vậy sau này làm phiền Tần tiên sinh quan tâm nhiều hơn rồi!"

Tần Tư Vũ bật cười nói: "Đây là điều nên làm mà."

Lúc này, Giang Phong cũng đã pha trà xong, thấy bọn họ trong thời gian nói chuyện liếc mắt đưa tình với nhau, liền tùy tiện tìm cái cớ rời đi, để lại không gian riêng tư cho bọn họ.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1129: Trưởng Trấn Ra Mắt. (3)



Cùng lúc đó.

Tại thủ phủ tỉnh Quảng Đông, Chu Thiên Phong một thân một mình leo l*n đ*nh tháp Quảng Châu.

Là người địa phương, Chu Thiên Phong không phải lần đầu tiên leo lên tháp Quảng Châu, ngay từ lúc tháp Quảng Châu được hoàn thành và mở cổng cho dân chúng tham quan, hắn đã cùng đi với cha mẹ mình.

Bây giờ hắn lần nữa leo lên tháp Quảng Châu, chủ yếu là để tìm cảm hứng sáng tác.

Mặc dù đây là lần thứ hai leo l*n đ*nh tháp Quảng Châu, nhưng từ đỉnh tháp nhìn xuống cảnh đêm, vẫn làm cho Chu Thiên Phong cảm thấy chấn động, đó là một bức tranh tuyệt đẹp và huyện diệu.

Những ánh đèn nê ông của thành phố lấp loé không yên, như muôn ngàn vì sao điểm xuyết trên bức màn đêm. Các tòa nhà cao tầng tỏa sáng với nhiều màu sắc khác nhau trong đêm, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy và rực rỡ. Ánh đèn hai bên bờ sông Châu Giang đèn đuốc sáng trưng, giống như một con rồng khổng lồ đang uốn lượn lưu động, chia cả thành phố thành hai bên, tạo nên khung cảnh phồn hoa.

Có rất nhiều phương tiện giao thông trên đại lộ, đèn hậu của các phương tiện tạo ra những dải ánh sáng chảy trong bóng tối, giống như một dòng sông lấp lánh chảy qua toàn thành phố.

Từ đỉnh tháp nhìn xuống, có thể nhìn thoáng qua đường nét của thành phố, đường phố, kiến trúc, dòng sông với quảng trường, tạo thành một bức tranh bận rộn mà có thứ tự.

Chu Thiên Phong nhìn cảnh đêm rung động lòng người, trong lòng chợt lóe lên cảm hứng, cảnh đêm trước mắt dần biến thành một bản nhạc có nốt nhạc đan xen, mỗi tòa nhà, mỗi con đường đều là một nốt nhạc giai điệu. Những ánh đèn nê ông rực rỡ, lung linh như những nốt nhạc đang nhảy múa, tô điểm cho thành phố những sắc màu rực rỡ.

Sông Châu Giang phía xa, giống như một dòng chảy đang chuyển động, âm thanh du dương của nước với ánh đèn phản chiếu quyện vào nhau, giống như một giai điệu. Mỗi một cây cầu là một nốt nhạc, kéo dài vẻ đẹp của dòng sông Châu Giang đến mọi ngóc ngách.

Cố Diệp Phi

Tháp Quảng Châu đứng sững ở trung tâm thành phố, nó là một nốt nhạc cao, cao vút trong mây. Ngọn đèn trên đỉnh tháp tỏa sáng trong bóng tối, giống như một nhịp điệu tươi sáng...

Chu Thiên Phong vô thức nhắm hai mắt lại, hắn dùng trái tim để cảm nhận tất cả những thứ này, tâm trí hắn tràn ngập sự thăng trầm của giai điệu và nốt nhạc nhảy nhót.

Không lâu sau, hắn rời khỏi tháp Quảng Châu, bắt đầu lang thang trong màn đêm thành phố, mỗi một góc đều tản ra nốt nhạc đặc biệt. Sự náo nhiệt cùng với huyên náo của chợ đêm, tiếng trống dồn dập trong dòng xe cộ, tiếng cười nói của mọi người tạo thành một bản giao hưởng sống động.

Chu Thiên Phong lắng nghe những thanh âm này, nỗ lực bắt giữ mỗi một chi tiết nhỏ, đưa chúng nó chuyển hóa thành một phần trong âm nhạc của hắn, một tác phẩm tràn đầy cảm xúc và sức mạnh dần dần hình thành.

Thừa dịp linh cảm vẫn còn, Chu Thiên Phong cũng không dám trì hoãn nhiều, ngay lập tức trở về phòng thu của mình, để viết bài hát có chất lượng này.

Sau khi hoàn thành bản nhạc, Chu Thiên Phong lại bắt đầu suy nghĩ về việc viết lời bài hát.

Bất cứ nhà soạn nhạc nào, về cơ bản đều sẽ điền từ, khác biệt ở chỗ là trình độ cao thấp mà thôi.

Chu Thiên Phong giỏi soạn nhạc, nhưng không giỏi viết lời, nhưng thỉnh thoảng hắn sẽ bộc phát cảm hứng và viết ra những lời bổ sung cho bài hát.

Cho nên, mỗi khi hắn hoàn thành bản nhạc, đều sẽ cố gắng tự mình điền lời bài hát, nếu như từ ngữ điền không phù hợp với âm nhạc, hắn sẽ lựa chọn hợp tác với những người viết lời khác. Nếu như chất lượng lời bài hát điều vào cũng không tệ lắm, vậy thì từ khúc một mình ôm lấy mọi việc, không phiền phức người khác!

Có lẽ là Chu Thiên Phong đêm nay đặc biệt có linh cảm, có lẽ là hắn đang ở trong đỉnh cao sáng tác, khi hắn dụng tâm viết lời, phát hiện linh cảm không ngừng dâng lên, thỉnh thoảng sẽ hiện lên một số ca từ rất đẹp.

Không biết qua bao lâu, Chu Thiên Phong rốt cuộc cũng thành công viết lời bài hát xong.

Trong đầu lướt qua một lần nữa lời bài hát cùng âm nhạc, Chu Thiên Phong không khỏi hài lòng gật đầu, tuy rằng còn có vài chỗ cần phải sửa lại, nhưng đều là tiểu tiết không đáng kể, chỉ cần tìm chút thời giờ có thể hoàn thành.

Chu Thiên Phong nhìn đồng hồ, phát hiện đã là hơn ba giờ sáng, chẳng chẳng trách lại đói bụng như vậy.

Lúc Hắn sáng tác rất tập trung, việc hắn ở trong phòng thu mấy chục tiếng đồng hồ để sáng tác nhạc là chuyện thường xảy ra. Cho nên trong phòng làm việc của hắn không thiếu đồ ăn thức uống, còn có giường để nghỉ ngơi với quần áo để thay, cùng với các loại đồ dùng hàng ngày cần dùng.

Hắn tiện tay cầm một hộp bánh bích quy cùng với một bình trà lạnh bắt đầu ăn.

Sau khi ăn bánh bích quy xong, Chu Thiên Phong liền vội vã tắm rửa sạch sẽ đi ngủ, bởi vì hai ngày nay hắn suy nghĩ viết cho xong bài hát, cho nên đêm nay hắn không có mất ngủ, rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.
 
Back
Top Bottom