Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1000: Mời Người Làm Mối? Chuyện Này Đáng Tin Sao? (2)



Trong phòng bệnh.

Cát phụ thuật lại cuộc nói chuyện với con trai cho bạn già của mình, nhìn dáng vẻ không nói tiếng nào của nàng, hắn không khỏi hỏi: "Bà đang nghĩ gì thế?"

Ánh mắt Cát mẫu nhìn về phía hắn, khẽ nói: "Ông tin tưởng mấy lời kia của nó sao? Con trai do chính tôi sinh ra tôi còn không hiểu rõ nó sao? Nó đồng ý chia tay với người phụ nữ kia ở trước mặt ông, chỉ là kế hoãn binh mà thôi. Dù sao sau này nó còn phải tiếp tục học tập tại Nhật Bản, nó có ở chung một chỗ với người phụ nữ kia hay không thì ông và tôi đều không biết, còn không phải tùy ý nó sao?"

Trong mắt Cát phụ lóe lên vệt sáng, nói: "Tôi biết rõ nó đang dùng kế hoãn binh, nhưng chúng ta cũng không thể cưỡng ép trong loại chuyện này được. Nếu như thật sự xảy ra xích mích, nó có thể sẽ trực tiếp ở lại Nhật Bản không trở lại, chúng ta không phải là sẽ mất trắng hay sao?"

Cát mẫu nhíu mày, lập tức khẽ gật đầu nói: "Ông nói cũng có đạo lý, hiện tại chính là lúc bọn chúng như keo như sơn, cưỡng ép bọn chúng tách ra đúng thật là có khả năng phản ngược."

Cát phụ thản nhiên nói: "Cho nên trước hết cứ ổn định nó đã, cho nó một chút thời gian giảm xóc, đồng thời nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề này."

Cát mẫu nói: "Ông có biện pháp nào?"

Cát phụ đã tính trước nói: "Mời người làm mối tìm kiếm cho hắn một cô gái ưu tú, kéo tâm hắn về từ Nhật Bản, giải quyết vấn đề này từ căn nguyên."

Cát mẫu kinh ngạc nói: "Mời người làm mối? Chuyện này đáng tin sao?"

Cát phụ nói: "Chắc là đáng tin cậy, trước đó không lâu tôi có ra ngoài tụ họp với hai người bạn học cấp ba, lúc nói tới chuyện hôn nhân của con gái bọn họ, tôi nghe một bạn học trong đó nói, tại tỉnh Quế có một đại sư mai mối nổi tiếng cả nước. Đại sư mai mối này am hiểu tính toán nhân duyên, hắn chưa từng có tiền lệ thất bại nào trong việc mai mối, hơn nữa các cặp được mai mối sau khi cưới đều vô cùng hạnh phúc. Chúng ta chỉ cần mời đại sư mai mối này xuất mã, có lẽ có thể giúp tiểu tử thúi kia tìm kiếm được đối tượng nó thích, sau đó kéo tâm nó trở về."

Cát mẫu nghe vật thì trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày mới hỏi: "Lão cát, quốc gia chúng ta còn có đại sư mai mối lợi hại như vậy sao? Đây rốt cuộc là thật hay là giả?"

Cát phụ nói: "Đây là chuyện mà vị bạn học cũ kia chính miệng nói ra. Hơn nữa, hắn đều đã sắp xếp cho con trai hắn, chắc chắn không giả được. Hắn gạt tôi chuyện này thì có chỗ tốt gì chứ?"

Nghe đến đó, Cát mẫu vốn đang ốm yếu đột nhiên lên tinh thần, nhanh chóng ngồi dậy từ trên giường bệnh, nói: "Nếu là sự thật thì chúng ta ngày mai sẽ tự mình bay đến tỉnh Quế mời môi."

Cát phụ khoát tay, nói: "Không cần phải gấp gáp như vậy, bà cứ dưỡng tốt thân thể mình rồi lại nói."

Cát mẫu trực tiếp đi giày xuống giường, nói: "Sao có thể không vội được, vừa nghĩ tới chuyện tiểu tử thúi kia ở cùng một chỗ với phụ nữ làm cái nghề kia, trong lòng tôi đã vô cùng khó chịu. Mau chóng giải quyết chuyện này sẽ khiến tôi khỏe hơn nhiều so với việc uống các loại thuốc dưỡng bệnh. Ông nhanh đi đánh tiếng với bác sĩ Trương, sau đó trở về thu dọn đồ đi."

Cát phụ vội vàng ấn nàng ngồi xuống, nói: "Bà cũng thật là nói gió chính là mưa, trước đó bà mới té xỉu, vẫn nên lưu lại quan sát một đêm, nếu không có việc gì thì ngày mai lại xuất viện!"

Cát mẫu đành nghe theo lời nói của bạn già, nằm lại giường bệnh, nói: "Vậy ông nói cho tôi nghe về đại sư mai mối kia đi, ngày mai sau khi xuất viện tôi sẽ cùng ông bay qua mời môi, đến lúc đó phải xem nên chuẩn bị quà tặng gì cho phù hợp."

Cát phụ gật đầu, sau đó kể lại sự tích của Giang đại sư mà hắn nghe được từ chỗ bạn học cũ cho bạn già của mình nghe, khiến cho bạn già của hắn sửng sốt một chút.



Khách sạn năm sao nào đó.

Sau khi Cát Kiếm Minh thu xếp cho Mikami, lại lái xe về nhà đưa hành lý của nàng tới, sau đó hắn cũng không có về nhà mà ở khách sạn cùng Mikami.

Đêm nay, hai người sắp chia tay đã xảy ra chuyện gì ở trong khách sạn chỉ có chính bọn họ biết rõ.

Sáng ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Cát Kiếm Minh liền dẫn Mikami đi thẳng đến sân bay.

Đến sân bay, trước khi qua kiểm an, Cát Kiếm Minh ôm nàng nói: "Mikami, chuyến đi Trung Quốc này thật sự đã ủy khuất cho em rồi. Em về Nhật Bản trước đi, khoảng mười ngày nửa tháng nữa anh sẽ qua đó tìm em."

Mikami chôn đầu ở trong lồng n.g.ự.c của hắn, nói: "Cát-kun, em không ủy khuất, anh ở nhà phải thương lượng tốt với bác trai bác gái, không nên đối đầu với bọn họ, chúng ta còn có không ít thời gian, không vội!"

Cát Kiếm Minh nói: "Em yên tâm đi, anh biết rõ nên làm như thế nào."

Hai người vuốt ve an ủi hồi lâu, Cát Kiếm Minh mới lưu luyến không rời đưa nàng lên chuyến bay đéne Nhật Bản.

Mikami, có thể nói là đến vội vàng đi cũng vội vàng.



Tỉnh thành tỉnh Hồ Nam.

Trong hồ bơi biệt thự Kha gia, Đồng Lệ Toa mặc áo tắm, uyển chuyển bơi lội ở dưới nước.

Bơi lội là phương thức rèn luyện mà Đồng Lệ Toa đã duy trì hai mươi mấy năm, trước đó mỗi lần bơi tới bơi lui, bà đều phải nghỉ ngơi thật tốt một lần, nhưng hôm nay không biết có phải là vì điên cuồng hay không mà bà không ngừng bơi đi bơi lại hơn mười lần, cho đến khi kiệt sức, mới tựa ở bên cạnh nghỉ ngơi.

Kể từ khi phát hiện ra chuyện xấu xa của chồng, tâm trạng của Đồng Lệ Toa chưa bao giờ là tốt cả. Mặc dù bà đã ngay lập tức đập tiền để đuổi người, nhưng buồn bực trong lòng lại không có giảm bớt chút nào.

Bởi vì dù là chồng bà hay là con trai của bà đều hoài nghi Quan Tử Duyệt đột nhiên biến mất là do bà giở trò quỷ, khiến bà gần đây vẫn luôn bận ứng phó với hai cha con này, còn không dám vạch trần chuyện xấu của chồng. Chuyện này khiến cho bà cực kỳ phiền muộn.

Đây không phải là sợ sau khi vạch trần thì hai cha con bọn họ sẽ trở mặt thành thù, mà là sợ chồng bà sẽ cắt đứt nguồn kinh tế của bà. Bởi vì quyền lực tài chính trong nhà vẫn nằm trong tay chồng bà. Lúc trước, khi bà gả cho hắn, bởi vì hắn cha mẹ cực lực phản đối, hai người lúc đó đã ký vào thỏa thuận tài sản hôn nhân.

Cho nên, bà bây giờ có thể sống cuộc sống phu nhân nhà giàu hoàn toàn phải nhìn sắc mặt của chồng mình, bà đương nhiên không dám chọc cho chồng mình tức giận.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho dù phát hiện chuyện xấu xa của chồng nhưng vẫn lựa chọn nuốt giận vào bụng.

Điều càng khiến cô buồn bực hơn là, bà vì giải quyết chuyện này, trước đó không lâu còn tự thân chạy tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc ở tỉnh Quế, kết quả bị Giang đại sư nổi danh cả nước kia hung hăng đánh vào mặt.

Nghe xong lời nói của Giang đại sư, bà thật sự đã hối hận đến phát điên. Lúc đó, nếu như không phải do bà quá xem thường người khác, mà nghe lời vị Giang đại sư này thì con trai của bà đã đã sớm liên hôn với Lê gia tỉnh Quế có thực lực kinh tế gấp ba lần Kha gia bọn họ.

Cứ như vậy, không chỉ lực ảnh hưởng của Kha gia sẽ được tăng lên trong giới kinh doanh, cũng sẽ không xảy ra chuyện bẩn thỉu đó, đáng tiếc tất cả mọi thứ đều bị sự cao ngạo của bà phá huỷ!

Cố Diệp Phi

Bây giờ hối hận đã không giải quyết được vấn đề, Đồng Lệ Toa nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định mất bò mới lo làm chuồng, lại đến môi giới hôn nhân Hạnh Phúc bái phỏng Giang đại sư một lần nữa.

Lần này, bà muốn thành khẩn xin lỗi hắn, nhìn xem có thể mời hắn xuất mã, thay con trai nàng tìm kiếm một đối tượng thích hợp hay không, dùng chuyện này để làm áp lực hiện tại của nàng.

Hi vọng, Giang đại sư có thể đại nhân không chấp nhặt với tiểu nhân!

“Phốc…"

Sau khi nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Đồng Lệ Toa không nghĩ nhiều nữa, lần nữa chui vào trong nước.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1001: Trên Đời Này Lại Có Kỳ Nhân Như Giang Đại Sư



Buổi sáng, Cát Kiếm Minh vừa chạy đến sân bay một chuyến, đưa bạn gái lên máy bay về Nhật Bản, buổi chiều hắn lại lái xe chở cha mẹ tiến về sân bay.

Trên đường đi, Cát Kiếm Minh thận trọng hỏi: "Cha, mẹ, các ngươi đây là muốn đi đâu?"

Cát phụ thản nhiên nói: "Đi tỉnh Quế."

Cát Kiếm Minh hỏi: "Các người muốn đi tỉnh Quế du lịch sao?"

Cát mẫu khẽ nói: "Đừng hỏi nhiều như vậy, con đi cùng là được rồi!"

Cát Kiếm Minh biết rõ trong lòng mẹ mình đang tức giận, cũng không dám chọc giận nàng. Nếu như nàng đã bảo là đi cùng thì hắn cứ đi theo là được, đúng là có thể biểu hiện một chút để khiến nàng bớt giận.

Thế là, Cát Kiếm Minh liền không nói thêm gì nữa, mà là thành thật lái xe.

Sau một tiếng.

Một chiếc máy bay phóng lên tận trời, bay về tỉnh thành tỉnh Quế.

Chờ máy bay đáp xuống sân bay tỉnh Quế đã là sáu giờ chiều, ba người Cát gia gọi một chiếc xe đi vào nội thành, thuê hai căn phòng tại khách sạn cao cấp nào đó ở quảng trường Triều Dương, cũng cất kỹ hành lý rồi mới ra ngoài ăn cơm.

Trên đường đi, Cát Kiếm Minh đều tích cực biểu hiện, khiến cho vẻ lạnh nhạt của mẹ hắn tan đi không ít, không còn dáng vẻ không thèm nhìn hắn giống nhữ trước đó nữa.

Cố Diệp Phi

Lúc tìm chỗ ăn cơm, Cát Kiếm Minh mới hỏi lần nữa: "Cha, mẹ, các người đột nhiên chạy đến tỉnh thành tỉnh Quế, còn mang nhiều quà tặng quý giá như vậy, đây là muốn làm gì thế?"

Người đã tới đây, Cát mẫu cũng không có thừa nước đục thả câu nữa, trực tiếp đáp: "Lần này mang quà tặng bay đến tỉnh Quế là vì mời môi cho con."

Cát Kiếm Minh trừng to mắt, nói: "Vì mời môi cho con?"

Cát phụ liếc hắn một cái, nói: "Đã nói trước với con rồi, cha mẹ không thể đồng ý chuyện của con và Mikami được. Mặc dù con đã đồng ý nói sẽ chia tay với nàng, nhưng dù sao con còn phải tiếp tục đi Nhật Bản học tập, đến lúc đó con có ở chung với cô ấy hay không thì ba mẹ cũng không biết được. Cho nên, vì ngăn chặn loại tình huống này xảy ra, cha với mẹ con mới đặc biệt bay tới đây, chuẩn bị mời cho con một đại sư mai mối vô cùng lợi hại, để hắn tìm kiếm cho con một đối tượng thích hợp, tránh việc tâm của con bị diễn viên phim người lớn kia câu đi."

Cát Kiếm Minh nghe vậy thì mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ, nhưng mà tối hôm qua vừa mới làm cho mẹ tức đến ngất, hắn hiện tại cũng không dám nói gì quá khích, tránh lại k*ch th*ch đến mẹ mình lần nữa.

"Cha, mẹ, các người muốn mời môi thay con cũng không cần đặc biệt chạy đến nơi này làm gì, Trung Hải chúng ta không có người làm mối sao?"

Cát phụ khinh thường nói: "Người làm mối Trung Hải sao có thể so sánh được với Giang đại sư nổi danh cả nước chứ. Tuy nói mục đích chủ yếu của chúng ta là vì chia rẽ con và diễn viên Nhật Bản kia, nhưng dù sao con cũng là con của cha mẹ, cũng không thể lấy hôn nhân của con ra làm trò đùa được, khẳng định phải thay con tìm kiếm đối tượng thích hợp."

Cát mẫu nói tiếp: "Vị Giang đại sư này là bạn học cũ của cha con giới thiệu, nghe nói hắn am hiểu nhất chính là tính toán nhân duyên, đã từng giúp rất nhiều đại minh tinh đại phú hào làm môi. Hơn nữa hắn làm môi đều rất bảo đảm, mỗi một đối vợ chồng đều trôi qua vô cùng hạnh phúc, là đại sư mai mối có danh tiếng nhất cả nước. Thực lực mai mối của hắn nhất định sẽ không khiến cho con thất vọng."

Phản ứng đầu tiên của Cát Kiếm Minh chính là cha mẹ bị gạt, trên đời này nào có người làm mối lợi hại như vậy?

Nhưng mà, hắn còn nhớ rõ câu danh ngôn của vĩ nhân, không có điều tra thì không có quyền lên tiếng, cho nên hắn không tuyên bố đối phương là lừa đảo, mà là lấy điện thoại di động ra, nói một tiếng với cha mẹ sau đó lên mạng tra tư liệu về Giang đại sư, nhìn xem đây rốt cuộc là âm mưu hay là thật sự có người làm mối lợi hại như vậy.

Kết quả không tra không biết, tra một cái liền giật mình, chờ Cát Kiếm Minh xem xong tư liệu về Giang đại sư, lại vào weibo của mấy đại minh tinh chứng thực thật giả, hắn mới tin tưởng đây đều là sự thật.

Cát Kiếm Minh thu hồi điện thoại di động, vẻ mặt đầy sự chấn động, nói: "Đúng là không thể tưởng tượng nổi, trên đời này lại có kỳ nhân như Giang đại sư."

Cát phụ cười nói: "Quốc gia chúng ta có hơn một tỉ người, còn có mấy ngàn năm truyền thừa văn hóa lịch sử, có một kỳ nhân như Giang đại sư cũng là chuyện có thể lý giải. Bên trong văn hiến không phải cũng có ghi chép về kỳ nhân giống như Quỷ Cốc Tử hay sao?"

Cát Kiếm Minh nhẹ nhàng gật đầu, tán đồng cái nhìn của cha mình.

Cát mẫu nói: "Biết rõ sự lợi hại của Giang đại sư, con liền thành thành thật thật tiếp nhận xem mắt đi, không được nhớ thương Mikami kia nữa, hiểu chưa?"

Cát Kiếm Minh đáp: "Biết rồi!" Mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, trước mắt khẳng định không thể làm trái lại lời mẹ, cứ đồng ý trước rồi lại nói.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1002: Trên Đời Này Lại Có Kỳ Nhân Như Giang Đại Sư (2)



Sáng ngày hôm sau.

Sau khi ba người Cát gia ăn sáng, liền mang theo quà tặng cùng tiến về văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

"Chào ba vị quý khách, hoan nghênh tới phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.” Sau khi tiến vào phòng môi giới hôn nhân, lập tức liền có chị gái tiếp khách tươi cười tiếp đãi.

"Chào cô!" Cát mẫu cười rồi tiếng chào hỏi: "Chúng tôi là đến tìm Giang đại sư, xin hỏi hắn ở đây không?"

"Ông chủ ở đây, mời ba vị chờ một chút."

"Được rồi, làm phiền cô rồi!"

"Không cần sáo!"

Một phút sau, chị gái tiếp khách quay về, nói: "Ba bị quý khách, ông chủ chúng tôi cho mời."

Thế là, ba người Cát gia tiến vào văn phòng của ông chủ dưới sự dẫn đường của chị gái tiếp khách, gặp được Giang đại sư trẻ tuổi đẹp trai.

Giang Phong đã sớm quen với tràng diện khách hàng mang theo quà tặng đến nhà mời môi rồi, hai bên bắt chuyện qua, sau một phen khách sáo mới nói về chuyện chính.

Người lên tiếng là Cát mẫu, chỉ nghe nàng nói: "Giang đại sư, một nhà chúng tôi là nghe danh mà đến, muốn mời ngài tìm kiếm đối tượng giúp con trai chúng tôi."

Giang Phong cười nói: "Dì khách sáo rồi, đây là công việc của cháu, mời nói đơn giản về tình huống gia đình của các người và tình huống của con trai gì."

Hai cha con Cát gia đều không nói gì, vẫn là Cát mẫu ra mặt giới thiệu: "Chúng tôi là người Trung Hải, có được mấy căn bất động sản có vị trí không tệ, tiền tiết kiệm trong nhà có khoảng tám chữ số, điều kiện của gia đình có thể nói là so với bên trên thì không đủ, nhưng so với bên dưới thì lại có thừa."

Nghe đến đó, Giang Phong không khỏi cười nói: "Dì quá khiêm nhường rồi, điều kiện gia đình này đã mạnh hơn 95% trở lên đồng bào trong nước rồi."

Đây cũng không phải là lời nịnh nọt, Trung Hải là trung tâm tài chính cả nước, giá trị của mấy bất động sản có vị trí không tệ mà Cát mẫu nói tuyệt đối vượt qua một mục tiêu nhỏ.

Cho dù trong nước gần đây không ngừng xuất hiện phú hào, nhưng phú hào có tài sản vượt qua một mục tiêu nhỏ vẫn chỉ một nhóm người nhỏ mà thôi.

Cát mẫu cười cười, lập tức giới thiệu về con trai của mình: "Con trai tôi năm nay 21 tuổi, cao 1m78, trước mắt đang du học tại đại học Tokyo Nhật Bản, sang năm liền tốt nghiệp đại học."

Giang Phong nhìn về phía Cát Kiếm Minh, cười hỏi: "Người anh em, cậu còn chưa tốt nghiệp đã vội vã tìm đối tượng kết hôn như vậy?"

Cát Kiếm Minh chê cười nói: "Giang đại sư, tôi đây là bất đắc dĩ!"

"Nếu không phải con làm loạn ở Nhật Bản, mẹ cần vội vã thúc giục con xem mắt như vậy sao?"

Cát mẫu mắng một câu, lập tức nhìn về phía Giang Phong nói: "Giang đại sư, tôi cũng nói thật ngài. Tiểu tử thối này đi Nhật Bản du học, sau đó quen một người bạn gái mà tôi và cha nó đều rất không thích, vì chia rẽ hai người bọn họ, mới đưa nó tới chỗ của ngài, hi vọng ngài có thể giúp nó tìm kiếm một đối tượng, để nó hoàn toàn quên đi người bạn gái không nên kết giao kia."

Giang Phong nghe vậy thì khẽ cau mày, nói: “Dì à, đây là tình huống gì. Dì phải nói rõ với cháu một chút, tôn chỉ của phòng môi giới chúng cháu là khiến người có tình khắp thiên hạ đến được với nhau, không thể chia rẽ người có tình một cách không rõ ràng được. Làm thế sẽ vi phạm tôn chỉ của văn phòng môi giới chúng cháu."

Cát phụ vẫn luôn không nói gì bỗng nói xen vào: "Giang đại sư, nói đến chuyện này đúng là gia môn bất hạnh. Chúng tôi đưa nó qua Tokyo Nhật Bản du học, kết quả nó lại quen một người bạn gái đóng phim người lớn, thậm chí còn quang minh chính đại mang về gặp cha mẹ. Chuyện này thật sự không phải là do tư tưởng của chúng tôi bảo thủ, thật sự là phong tục của quốc gia chúng ta không dung được bọn họ!"

Giang Phong kinh ngạc nhìn Cát Kiếm Minh, không nghĩ tới người anh em này lại gan như thế. Nếu chỉ là tiến hành mấy trận thi đấu hữu nghị thì không có gì để nói, cũng coi như là giải mộng.

Nhưng mà nghe ý của Cát phụ, người anh em này không chỉ đường đường chính chính nói chuyện yêu đương với người ta, thậm chí còn mang về gặp cha mẹ, có nghĩ đi đến điện đường hôn nhân với người ta.

Chuyện này đúng là rất hiếm thấy đối với một người đàn ông Trung Quốc.

Cát Kiếm Minh nhỏ giọng nói: "Thật ra loại chuyện này đã sớm thành chuyện bình thường ở Nhật Bản, không ai sẽ ngạc nhiên vì chuyện này cả."

Cát mẫu cười lạnh nói: "Con cũng biết đó là tại Nhật Bản, quốc gia chúng ta có phong tục của quốc gia chúng ta. Con là người Trung Quốc, nhất định phải lấy phong tục quốc gia chúng ta làm chủ."

Cát Kiếm Minh không lên tiếng.

Giang Phong thấy thế thì khuyên một câu: "Bạn học Cát, tôi hiểu cảm giác vẻ vang vì nước của cậu, nhưng mà chú dì cũng nói có lý. Quốc gia chúng ta có phong tục của quốc gia chúng ta. Hành vi tìm diễn viên phim người lớn làm bạn gái, thậm chí muốn cưới về làm vợ của cậu quả thật có chút không phù hợp. Liền lấy « Thần Điêu Hiệp Lữ » của Kim lão gia tử ra so sánh, Dương Quá muốn cưới sư phụ Tiểu Long Nữ của hắn, trong hoàn cảnh xã hội lúc đó chính là chuyện đại nghịch bất đạo, là chuyện không được cho phép tồn tại trên đời. Trừ khi cậu không định quay về quốc gia chúng ta để sinh sống, hơn nữa còn phải đoạn tuyệt quan hệ với tất cả bạn bè thân thích, nếu không thì hãy tìm người đàng hoàng và thực tế hơn đi."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1003: Trên Đời Này Lại Có Kỳ Nhân Như Giang Đại Sư (3)



Cát mẫu cảnh cáo nói: "Cát Kiếm Minh, con có nghe hay không? Mỗi một câu của Giang đại sư đều có lý, con lần này phải thành thật xem mắt cho mẹ, không được làm ra bất kỳ chuyện yêu thiêu thân gì."

Cát Kiếm Minh nói: "Biết rồi!"

Cố Diệp Phi

Giang Phong lúc này mới hỏi: "Bạn học Cát, cậu có yêu cầu gì đối với một nửa khác hay không?"

Cát Kiếm Minh nghĩ một lúc rồi, nói: "Muốn có dáng vẻ xinh đẹp, vóc người đẹp và khéo hiểu lòng người."

Giang Phong gật đầu nói: "Được, tôi nhớ rồi, sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của cậu."

Cát mẫu lấy hồng bao đã chuẩn bị từ sớm ra, hai tay đưa cho Giang Phong, khách sáo nói: "Giang đại sư, vậy chuyện chung thân đại sự của con trai tôi đành làm phiền ngài rồi!"

Giang Phong không từ chối, nhận lấy hồng bao rồi nói: "Dì cứ yên tâm, cháu sẽ tính toán thật kỹ cho con trai của dì, nhất định sẽ tìm ra nhân duyên thích hợp với hắn nhất."

Sau đó, hai bên trao đổi phương thức liên lạc, còn viết xuống ngày sinh tháng để của Cát Kiếm Minh. Giang Phong lại cầm điện thoại chụp một tấm ảnh cho một nhà ba người bọn họ, cũng hứa hẹn sẽ tìm kiếm đối tượng giúp Cát Kiếm Minh trong vòng ba ngày. Cát phụ Cát mẫu mới hài lòng mang theo con trai rời đi.

Giang Phong đưa mắt nhìn bọn họ, tâm thần khẽ động, một cỗ sóng vô hình giáng lâm, nháy mắt bao phủ hơn một tỉ nhân khẩu, trong màn hình giả lập, từng chân dung phụ nữ điên cuồng lóe lên, cuối cùng khóa c.h.ặ.t c.h.â.n dung của một người phụ nữ trong đó:

【 Danh tính 】 : Mộ Dung Nguyệt

【 Tuổi tác 】 : 26 tuổi

【 Chiều cao 】 : 160cm

【 Cân nặng 】 : 48kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Sinh ra trong gia đình khá giả, cha mẹ đều là công chức.

【 Sở thích cá nhân 】 ...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : Lần thứ…

【 Thông tin chi tiết 】 ...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 73 (tình cảm vợ chồng 69+ môn đăng hộ đối 73+ quan hệ gia đình 77)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 93 (tình cảm vợ chồng 94+ môn đăng hộ đối 92+ quan hệ gia đình 93)

【 Hoa đào ngoài giá thú 】 : Kiếp đào hoa 1… Kiếp đào hoa 2…

【 Dự đoán con cái 】 …

Xem xong tư liệu xứng đôi này, Giang Phong không khỏi mỉm cười, người anh em Cát Kiếm Minh thật đúng là có duyên với giáo viên, bạn gái ở Nhật Bản của hắn là giáo viên phim hành động, đối tượng xứng đôi thì là giáo viên ngữ văn cấp 3 đường đường chính chính.



Cùng lúc đó.

Đồng Lệ Toa mang theo quà tặng có giá trị không nhỏ leo lên bay hướng về tỉnh thành tỉnh Quế, trải qua khoảng một tiếng rưỡi, máy bay hạ cánh sân bay tỉnh Quế vào mười một giờ trưa.

Lại bắt xe từ sân bay đến khu thành thị đã là gần mười hai giờ trưa rồi.

Lúc này, Đồng Lệ Toa đương nhiên sẽ không vội vã đến phòng môi giới tìm Giang đại sư, mà là tìm chỗ tùy tiện ăn xong bữa cơm trưa, lại đến khách sạn thuê phòng ngủ một giấc, mãi cho đến khoảng ba giờ chiều, Đồng Lệ Toa mới dẫn theo bao lớn bao nhỏ quà tặng xuất hiện ở phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Một màn bị đánh mặt lần trước cho đến nay còn rành rành trước mắt, bây giờ lần thứ hai tới phòng môi giới hôn nhân này, tâm trạng của Đồng Lệ Toa vô cùng phức tạp.

Nhưng mà, lần trước đúng là không thể trách người nhà Giang đại sư được, chuyện này vốn là lỗi của nàng, sau khi biết rõ thân phận của Giang đại sư, chính nàng đã xấu hổ đến nỗi phải cúp điện thoại.

Sau khi đứng ở trước cửa văn phòng môi giới hơn mười giây, Đồng Lệ Toa lại hít thở sâu mấy lần, mới lấy dũng khí nhấc chân đi vào.

Sau khi đi vào, nhìn thấy vẻ mặt tươi cười chào đón của chị gái tiếp khách, Đồng Lệ Toa lên tiếng chào với nàng trước, sau đó hỏi: "Xin hỏi Giang đại sư ở đây không?"

Chị gái tiếp khách nói: "Ở đây, mời quý khách chờ một lát, tôi đi vào thông báo một tiếng."

Đồng Lệ Toa gật đầu nói: "Hừm, làm phiền cô nói với Giang đại sư, phu nhân chủ tịch tập đoàn XX tỉnh Hồ Nam cầu kiến, mong Giang đại sư cho tôi một cơ hội."

Trong lòng chị gái tiếp khách có chút tò mò, nhưng đây là chuyện không nên hỏi. Nàng đồng ý, sau đó tiến về văn phòng ông chủ, báo cáo tình huống với ông chủ.

Một phút sau, chị gái tiếp khách đi ra từ văn phòng của ông chủ, đi đến trước mặt Đồng Lệ Toa, mỉm cười dùng tay bày ra thế mời: "Phu nhân, ông chủ chúng tôi cho mời."

Đồng Lệ Toa nghe vậy thì thầm thả lỏng, nàng sợ Giang đại sư ngay gặp mặt cũng không muốn gặp, liền trực tiếp để người đuổi nàng đi, làm như này chẳng khác nào là đè mặt nàng xuống đất để ma sát cả.

Dưới sự dẫn đường của chị gái tiếp khách, Đồng Lệ Toa dẫn theo các loại quà tặng quý giá đi văn phòng ông chủ, gặp được Giang đại sư nổi tiếng cả nước.

Giang Phong chào hỏi trước: "Xin chào, Đồng nữ sĩ!"

Đồng Lệ Toa vừa đưa quà tặng trong tay tới vừa cung kính chào hỏi: "Chào ngài, Giang đại sư, rất vinh hạnh khi được gặp ngài, đây là một chút tấm lòng của tôi, xin ngài nhận lấy."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1004: Cậu Thật Đúng Là Dám Nghĩ, Lại Dám Ôm Bụng Lớn Đi Lấy Chồng?



Nhìn thấy thái độ cung kính của Đồng Lệ Toa, Giang Phong cũng không làm khó nàng, đưa tay nhận lấy các loại quà tặng quý giá mà nàng mang tới.

Trong mắt Đồng Lệ Toa lóe lên một tia cảm kích, sau đó tràn đầy chân thành mà nói lời xin lỗi: "Giang đại sư, trước đó là tôi có mắt không biết Thái Sơn, làm người quá ngạo mạn, ngu ngốc từ chối Giang đại sư ngài ở ngoài cửa. Tôi hiện tại đã nhận ra sai lầm, hi vọng Giang đại sư ngài có thể đại nhân không chấp tiểu nhân, tha thứ cho tôi vô tri."

"Đồng nữ sĩ nói quá lời rồi, mời ngồi."

"Cảm ơn Giang đại sư!"

"Chỗ của tôi có trà, có cà phê, có nước sôi để nguội, xin hỏi Đồng nữ sĩ uống gì?"

"Cho ta một chén nước sôi để nguội là được, cảm ơn!"

Giang Phong rót cho nàng chén nước sôi để nguội, ngồi ở trước mặt nàng, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi: "Đồng nữ sĩ, bà lần này tới là nghĩ thay con trai bà tìm kiếm đối tượng sao?"

Hai tay Đồng Lệ Toa cầm cái chén, gật đầu nói: "Đúng vậy, làm phiền Giang đại sư ngài xuất thủ, tìm kiếm cho con trai tôi một đối tượng thích hợp."

Giang Phong không lập tức đồng ý, mà là hỏi: "Đồng nữ sĩ, bà đối yêu cầu gì về con dâu tương lai hay không? Còn có, là nguyên nhân gì khiến bà thay đổi chủ ý muốn tìm kiếm đối tượng thay con trai?"

"Tôi hi vọng con dâu tương lai có gia cảnh không tệ, có tri thức hiểu lễ nghĩa, vợ chồng ân ái, có thể ở chung hòa thuận với cha mẹ chồng."

Nói đến đây, Đồng Lệ Toa uống một hớp nước rồi mới nói tiếp: "Về nguyên nhân khiến tôi thay đổi chủ ý muốn xem mắt thay cho con trai… bởi vì đoạn thời gian trước con trai tôi mang một người bạn gái về nhà gặp chúng tôi. Tôi không thích cô bé kia chút nào, cho nên mới hi vọng Giang đại sư ngài hỗ trợ tìm kiếm cho con trai tôi một đối tượng mà người làm cha mẹ như chúng tôi đều thấy thích."

Giang Phong biết rõ mọi chuyện chắc chắn không có đơn giản như vậy. Dù sao lấy sự cao ngạo của Đồng nữ sĩ này, nếu như chỉ là nguyên nhân đơn giản như vậy, nàng không thể nào cúi đầu nói xin lỗi với hắn và mời hắn tìm kiếm đối tượng giúp con trai nàng được, chắc chắn còn có nguyên nhân khác mà nàng không tiện nói.

Nhưng mà, Giang Phong cũng không có ý định truy vấn ngọn nguồn, dù sao lát nữa xem xét tư liệu xứng đôi sẽ có thể biết được rõ ràng.

Bởi vậy, Giang Phong không có trực tiếp đánh cược, mà là châm chước dùng từ: "Được rồi, tôi đã hiểu, tôi sẽ cố gắng hỗ trợ, tranh thủ tìm kiếm một đối tượng khiến cho một nhà các người đều cảm thấy hài lòng."

Nói đến đây, Giang Phong lại bổ sung: "Đúng rồi, Đồng nữ sĩ, tôn chỉ của phòng môi giới chúng tôi là để người có tình khắp thiên hạ đến được với nhau. Chúng tôi không làm mấy loại chuyện như cưỡng ép chia rẽ tình cảm của người ta, cho nên nếu như con trai bà đang có bạn gái thì tôi không có cách nào tiếp nhận ủy thác này được."

Đồng Lệ Toa vội vàng nói: "Chuyện này xin Giang đại sư ngài yên tâm, đối tượng kết giao với con trai tôi đã rời hắn mà đi, bọn chúng hiện tại đã không ở cùng nhau."

Giang Phong nghe vậy thì gật đầu, nâng chung trà lên, nói: "Vậy thì không thành vấn đề, chờ tôi tìm kiếm được đối tượng thích hợp cho con trai bà thì sẽ liên lạc lại cho bà."

Đồng Lệ Toa biết rõ nên cáo từ, liền lấy hồng bao ra từ trong túi xách, đứng lên dùng hai tay đưa cho Giang Phong, nói: "Giang đại sư, đây là hồng bao mời môi của tôi, xin ngài nhận lấy, chuyện hôn nhân đại sự của con trai tôi đành phải làm phiền ngài phí tâm rồi!"

Giang Phong tiếp nhận hồng bao, mỉm cười nói: "Đây là công việc của tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức."

Sau đó, hai người lại khách sáo vài câu, Đồng Lệ Toa để lại ngày sinh tháng đẻ của con trai mình liền thức thời cáo từ rời đi.

Giang Phong đưa mắt nhìn Đồng Lệ Toa rời đi, tâm thần khẽ động, một cỗ sóng vô hình giáng lâm, lập tức bao phủ hơn một tỷ nhân khẩu. Trong màn hình giả lập, từng ảnh chân dung của các phụ nữ điên cuồng lấp lóe, cuối cùng khóa c.h.ặ.t c.h.â.n dung của một người trong đó:

【 Danh danh 】 : Hạ Vũ Hà

【 Tuổi tác 】 : 25 tuổi

【 Chiều cao 】 : 166cm

【 Cân nặng 】 : 50kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Sinh ra trong gia đình thương nhân, cha mẹ là thủ phủ huyện nào đó.

【 Sở thích cá nhân 】 : …

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : Lần thứ…

【 Thông tin chi tiết 】 …

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 73 (tình cảm vợ chồng 68+ môn đăng hộ đối 76+ quan hệ gia đình 75)

【 Điểm xứng đôi tối đa 】 : 93 (tình cảm vợ chồng 91+ môn đăng hộ đối 95+ qua hệ gia đình 93)

Cố Diệp Phi

【 Đào hoa ngoài giá thú 】 : Kiếp đào hoa… Kiếp đào hoa 2… Kiếp đào hoa 3…

【 Dự đoán con cái 】 : …

Xem xong tư liệu xứng đôi này, Giang Phong lại xem tư liệu của một nhà ba người Đồng Lệ Toa, mới hiểu được nàng vì sao lại cúi đầu nói xin lỗi với hắn, chỉ có thể nói vị chủ tịch Kha kia đúng là biết chơi!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1005: Cậu Thật Đúng Là Dám Nghĩ, Lại Dám Ôm Bụng Lớn Đi Lấy Chồng? (2)



Hôm nay không biết là ngày gì, khách hàng mang theo quà tặng đến tìm Giang đại sư đặc biệt nhiều, Đồng Lệ Toa rời đi không đến nửa giờ, lại có một khách hàng đặc thù mang theo quà tặng đến nhà.

Lần này là một phụ nữ trung niên với đôi mắt có chút sưng đỏ và một thanh niên tướng mạo bình thường. Hai mẹ con này không phải ai khác, chính là Viên Phong và mẹ hắn (là người làm nghề khóc thuê).

Chị gái tiếp khách tại phòng môi giới đều là người có Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhìn thấy khách đến mang theo quà tặng, tám chín phần mười là muốn gặp Giang đại sư.

Mà sự thật cũng không ngoài dự đoán, sau khi hai bên chào hỏi xong, mẹ Viên liền trực tiếp hỏi: "Xin hỏi Giang đại sư ở đây không?"

Chị gái tiếp khách mỉm cười nói: "Ở đây, xin quý khách chờ một lát, tôi đi thông báo một tiếng."

"Được rồi, làm phiền cô!"

"Không cần khách sáo."



Một phút sau, mẹ con Viên gia đi theo chị gái tiếp khách, tiến vào văn phòng ông chủ, gặp được Giang đại sư danh tiếng lẫy lừng.

Chúng ta không nhắc tới mấy lời khách sáo nữa.

Sau khi Giang Phong nhận lấy quà tặng của mẹ con Viên gia mang tới, mẹ Viên liền trực tiếp nói: "Giang đại sư, tôi là được người ta giới thiệu tới, biết rõ ngài là đại sư mai mối nổi tiếng cả nước. Tôi muốn mời ngài tìm kiếm đối tượng cho con trai của tôi, không biết có thể hay không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Đương nhiên là có thể, đây là công việc của cháu, dì cứ giới thiệu một chút về tình huống gia đình của mình và tình huống của con trai dì đi!"

Nhắc tới tình huống gia đình, mẹ Viên hiếm khi có chút khẩn trương, dường như trở lại lúc nàng mới vừa vào nghề khóc tan. Nàng hít một hơi thật sâu, giới thiệu sơ lược: "Chúng tôi xuất thân từ nông thôn, trước kia trong nhà nghèo đói, sau này dưới cơ duyên xảo hợp, tôi trở thành một người khóc tang."

Nghe đến đó, Giang Phong có chút kinh ngạc: "Người làm nghề khóc tang?"

Cố Diệp Phi

"Đúng vậy, người làm nghề khóc tang." Mẹ Viên gật đầu, lập tức giải thích:

"Khóc tang là một phần không thể thiếu trong tập tục mai táng của nước ta, bởi vậy mới sinh ra loại nghề khóc tang này, có thể thay cho người nhà người c.h.ế.t biểu đạt sự bi thương."

Giang Phong gật đầu tỏ ra là đã hiểu, trên thế giới này có rất nhiều nghề nghiệp kỳ kỳ quái, có nghề nghiệp khóc tang cũng không quá lạ.

"Sau khi tôi trở thành người khóc tang, bởi vì khóc tương đối chân thành, dùng cách nói của người trí thức thì là tố dưỡng nghề nghiệp tương đối cao, cho nên rất nhanh đã nổi tiếng trong vùng. Người mời tôi khóc tang càng ngày càng nhiều, khiến nhà chúng tôi rất nhanh đã thoát khỏi nghèo khó, có một cuộc sống khá giả."

Nói đến đây, mẹ Viên thở dài nói: "Đáng tiếc, có được tất có mất. Nhà chúng tôi thoát khỏi sự nghèo khó về mặt kinh tế, nhưng bởi vì cái nghề khóc tang này quá đặc thù, khiến nhà chúng tôi cực kỳ bị bài xích ở trong thôn, bị các thôn dân chỉ trỏ ở sau lưng. Bọn họ thậm chí còn dạy dỗ con của mình không được chơi với con nhà chúng tôi."

Giang Phong nhịn không được mà nói xen vào: "Chuyện này đúng là có chút quá phận, nghề nghiệp chỉ là sự khác biệt trong phân công lao động, không phân biệt cao thấp giàu nghèo. Dì đây là dựa vào bản thân cố gắng để kiếm tiền, những người khác không có tư cách kỳ thị dì."

Mẹ Viên cười khổ nói: "Nếu như thôn chúng tôi có người nghĩ như Giang đại sư ngài thì tốt rồi. Không nói những người khác, ngay cả mẹ chồng tôi đều nhìn tôi không vừa mắt. Nàng cảm thấy tôi làm cái nghề này sẽ mang đến xui xẻo cho gia đình, ngoài ra mấy bạn bè thân thích cũng ít khi lui tới."

Giang Phong lắc đầu nói: "Cúng là xử lý công việc có liên quan đến mai táng, nhưng nghề nghiệp khóc tang lại không nhận sự chào đón của các thôn dân, còn các đạo sĩ chuyên môn làm phép cho người c.h.ế.t lại có thể nhận được tôn trọng của bọn hắn. Đây nói trắng ra chính là kỳ thị nghề nghiệp."

Mẹ Viên Bất đắc dĩ nói: "Quan trọng nhất là ảnh hưởng đến việc con trai tôi cưới vợ, người ta vừa nghe nói tới nghề nghiệp của chúng tôi liền trực tiếp nói bye bye với con trai tôi. Con trai tôi đã từng quen ba người bạn gái, không có một người nào có thể tiếp nhận cái nghề này của tôi cả. Tôi và cha hắn vốn dự định cố gắng hai ba năm nữa, chờ kiếm được tiền mua nhà mua xe và tiền lễ hỏi cho hai anh em bọn chúng thì sẽ rửa tay, thoát khỏi cái nghề này, sau đó lại tìm kiếm đối tượng cho hai anh em bọn chúng. Nhưng mà, trước đó không lâu, trong lúc vô tình, tôi biết được trên đời này còn có người làm mối như Giang đại sư ngài, liền đặc biệt mang theo con trai tới đây thử tìm bạn trăm năm một chút."

Giang Phong an ủi: "Dì cứ yên tâm, mấy người trong thôn các người sợ xui xẻo, nhưng mà thế giới lớn như vậy, luôn có người hiểu cho cái nghề này của dì."

Mẹ Viên nói tiếng cám ơn, sau đó liền bắt đầu giới thiệu về con trai mình: "Tôi có hai đứa con trai một con gái, đây là con trai lớn, hắn năm nay 25 tuổi, tốt nghiệp đại học bình thường, công tác bình thường, tiền lương một tháng còn chưa đủ năm ngàn. Nhưng mà, tôi mấy năm nay kiếm được không ít tiền vất vả, có thể cung cấp cho hắn một triệu tiền mua nhà mua xe, lễ hỏi chỉ cần không cao hơn ba trăm ngàn tệ thì đều có thể tiếp nhận."

Giang Phong gật đầu, sau đó nhìn về phía Viên Phong vẫn luôn không nói gì, hỏi: "Viên tiên sinh, anh có yêu cầu gì đối với một nửa còn lại của mình không?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1006: Cậu Thật Đúng Là Dám Nghĩ, Lại Dám Ôm Bụng Lớn Đi Lấy Chồng? (3)



Viên Phong lắc đầu liên tục, nói: "Giang đại sư, tôi không có yêu cầu gì, điều kiện của tôi như vậy, có cô gái muốn gả cho tôi đã là tốt lắm rồi, tôi nào dám có yêu cầu gì xa vời chứ!"

Giang Phong cười nói: "Viên tiên sinh tuyệt đối đừng nói như vậy, điều kiện của anh thật ra đã không tệ rồi. Cha mẹ có thể cho anh hơn một triệu tệ để kết hôn, chuyện này đã hơn rất nhiều người khác rồi."

Viên Phong nhếch miệng cười nói: "Cảm ơn Giang đại sư đã an ủi, tôi tin tưởng năng lực mai mối của ngài, ngài giúp tôi chọn một cô gái thích hợp đi!"

Giang Phong nói: "Được, vậy tôi sẽ chọn cho anh một người, đợi khi tìm được người thích hợp sẽ liên hệ với anh."

Nghe đến đó, mẹ Viên lấy hồng bao đã chuẩn bị từ sớm ra, hai tay đưa tới, nói: "Giang đại sư, đây là hồng bao mời môi, hôn nhân đại sự của con trai tôi đành phải nhờ ngài phí tâm rồi!"

Giang Phong tiếp nhận hồng bao cười nói: "Dì khách sáo rồi!"

Sau đó, hai bên lại khách sáo một phen, Viên Phong căn cứ theo yêu cầu của Giang Phong để lại ngày sinh tháng đẻ của mình rồi cùng mẹ cáo từ rời đi.



Tại căn phòng cho thuê nào đó tại thành phố E, Chiết Giang.

Lý Mai thành công ly hôn với tên đàn ông chỉ biết nghe lời mẹ và giành được quyền nuôi con, tâm tình rất tốt, tự mình xuống bếp làm một bàn thức ăn ngon để chiêu đãi đại công thần là bạn thân Triệu Lệ Phi của mình.

Nếu như không có bạn thân bận trước bận sau hỗ trợ, Lý Mai mang thai hành động bất tiện muốn thoát khỏi đôi mẹ con kỳ hoa kia cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

"Cậu xem cậu kìa, bụng lớn như vậy rồi, còn muốn phải tự mình xuống bếp nấu nhiều món ăn như thế, lỡ như mệt nhọc thì phải làm sao bây giờ?" Triệu Lệ Phi nhìn một bàn đồ ăn lớn, không nhịn được mà oán giận.

Cố Diệp Phi

Lý Mai nâng cao bụng ngồi ở đối diện bạn thân, mặt tươi cười nói: "Cuối cùng cũng thoát khỏi đôi mẹ con kỳ hoa kia, tớ đây không phải là đang cao hứng hay sao!"

Triệu Lệ Phi vô cùng hiểu cảm giác cao hứng của bạn thân, khoảng thời gian này nàng vì chuyện khuê mật mà bận trước bận sau, không ít lần liên hệ với đối mẹ con kia. Nàng đương nhiên hiểu rõ đôi mẹ con kỳ hoa kia là ai, bạn thân có thể thành công thoát khỏi bọn họ đúng là chuyện đáng để vui vẻ.

Thế là, Triệu Lệ Phi liền không còn xoắn xuýt vấn đề này nữa, bắt đầu thoải mái ăn uống.

Tài nấu ăn của Lý Mai rất được, bạn thân ăn đến là vô cùng thỏa mãn.

Cơm nước xong xuôi, Triệu Lệ Phi rửa sạch sẽ chén đũa, sau đó mới ngồi nói chuyện phiếm với bạn thân, nàng hỏi: "Mai Mai, cậu bây giờ đã ly hôn rồi, nói một chút về dự định sau này của cậu đi!"

Lý Mai nói: "Tớ tạm thời không nghĩ nhiều như vậy, trước cứ an tâm sinh đứa nhỏ ra đã, sau đó đi một bước nhìn một bước. Dù sao lần này ly hôn tớ cũng được chia một khoản tiền, nếu như tiêu xài tiết kiệm một chút thì cũng có thể chống đỡ được đến lức đứa nhỏ đi nhà trẻ, đến lúc đó lại tính toán sau!"

Triệu Lệ Phi cau mày, nói: "Mai Mai, chờ đứa nhỏ sinh ra rồi lại đi nhà trẻ, chính là phải mất ba, bốn năm. Cậu định cứ sống một mình như vậy sao?"

Lý Mai nháy nháy mắt: "Không sống một mình còn có thể sống với ai?"

Triệu Lệ Phi trừng nàng một cái: "Cậu đừng giả ngốc với tớ, chẳng lẽ sau khi cậu ly hôn liền không có ý định tìm người ông khác để kết hôn sao? Cho dù cậu có thể chống đỡ được lúc đứa nhỏ lên nhà trẻ, nhưng cậu đã nghĩ qua việc một mình chăm sóc trẻ nhỏ sẽ có bao nhiêu vất vả chưa? Hơn nữa, sau đó thì sao? Cậu muốn vừa làm việc vừa chăm sóc đứa nhỏ sao? Loại cuộc sống này chỉ tưởng tượng thôi cũng nhịn không được mà rùng mình rồi. Cậu tuyệt đối đừng làm chuyện ngu ngốc nha, nếu không đến lúc đó hối hận cũng không còn kịp. Cậu đã cùng hắn náo thành cái dạng này, còn không bằng bỏ đứa nhỏ đi!"

Ánh mắt Lý Mai kiên định, nói: "Tớ nhất định phải sinh đứa nhỏ ra, đây chính là một sinh mệnh nhỏ. Tớ vô cùng chờ mong được gặp mặt nó. Chuyện cậu nói đúng là một cái vấn đề, tớ cũng không có ý định sẽ làm mẹ đơn thân mãi, dù sao không phải là vẫn còn thời gian hay sao, chờ sinh đứa nhỏ ra rồi nói sau!"

Triệu Lệ Phi nói: "Nếu như sớm muộn gì cũng phải tìm, sao lại không tìm vào thời điểm mà cậu cần nhất chứ?"

Lý Mai hỏi: "Lệ Phi, lời này của cậu là có ý gì?"

Triệu Lệ Phi nói: "Cậu bây giờ đang có thai, chính là lúc cần người chăm sóc, bây giờ tìm một người đàn ông gả cho, không phải là tốt nhất hay sao?"

Lý Mai toát mồ hôi, nói: "Lệ Phi, cậu thật đúng là dám nghĩ, dám vác theo bụng lớn đi lấy chồng? Hiệp sĩ đổ vỏ như này nào có dễ tìm như vậy chứ?"

Triệu Lệ Phi nói: "Chuyện do người làm nha, dù sao sau khi cậu sinh đứa nhỏ ra cũng sẽ đi tìm một người để gả đi, vậy gả sớm một chút thì có cái gì mà không được? Như này còn có thể bồi dưỡng tình cảm giữa đứa nhỏ và bố dượng!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1007: Giang Ông Mai, Ánh Mắt Của Cậu Đúng Là Tuyệt



Nâng cao cái bụng đi lấy chồng?

Như này có thể giúp đứa nhỏ và bố dượng bồi dưỡng tình cảm từ sớm?

Lời nói lớn mật của bạn thân khiến cho Lý Mai nghe mà trợn mắt há hốc mồm. Nhưng mà chấn kinh thì chấn kinh, Lý Mai tỉ mỉ nghĩ nghĩ, cảm thấy bạn thân nói cũng không phải là không có đạo lý. Dù sao nàng sau này cũng muốn lấy chồng, vậy gả sớm thì quả thật sẽ có lợi ích to lớn đối với nàng.

Chỉ là, trong lúc nhất thời, nàng phải tới chỗ nào để tìm một người nguyện ý tiếp nhận nàng, nguyện ý làm hiệp sĩ đổ vỏ cho nàng đây?

"Lệ Phi, suy nghĩ của cậu đúng là thiên mã hành không, tớ thừa nhận cậu nói rất có đạo lý, chỉ tiếc có chút không thực tế."

Triệu Lệ Phi hỏi: "Chỗ nào không thực tế?"

Lý Mai nói: "Thứ nhất, bà mẹ đơn thân và phụ nữ mang thai vẫn có sự khác biệt rất lớn, có rất nhiều người đàn ông nguyện ý yêu đương với mẹ đơn thân, nhưng người muốn yêu đương với phụ nữ mang thai chỉ sợ cũng không có bao nhiêu người. Thứ hai, bụng tớ hiện ta đã to ra một cách rõ ràng, không mấy tháng nữa sẽ sinh đứa nhỏ ra, thời gian ngắn như vậy cậu muốn tớ đi đâu để tìm một đối tượng nguyện ý tiếp nhận đây? Thứ ba, cho dù có thể tìm được một đối tượng nguyện ý tiếp nhận chuyện này, nhưng cha mẹ người ta thể tiếp nhận con dâu như này sao? Tớ cũng không muốn bởi vì đứa nhỏ trong bụng mà huyên náo không vui với cha mẹ chồng. Như vậy còn không bằng không gả, một mình sinh hoạt còn không có nhiều chuyện phiền lòng như vậy."

Triệu Lệ Phi nói: "Vấn đề cậu nói đúng là rất thực tế, nếu là lúc trước, tớ chắc chắn sẽ không có những suy nghĩ hão huyền như khuyên cậu tìm đối tượng ở thời điểm này, nhưng bây giờ thì khác!"

Lý Mai hỏi: "Hiện tại có cái gì không giống?"

Triệu Lệ Phi nói: "Bởi vì đoạn thời gian trước, trong group wechat công ty chúng ta đang điên cuồng thảo luận về một vị đại sư mai mối nổi danh cả nước. Lý lịch của vị đại sư mai mối này thật sự là quá dọa người, nếu như không phải khoảng thời gian này vội vàng xử lý chuyện của cậu, tớ đã sớm mang theo quà tặng đi nhờ đại sư mai mối này làm mai rồi."

Lý Mai kinh ngạc nói: "Đại sư mai mối? Xưng hô này đủ quái dị, lý lịch của đại sư mai mối này rốt cuộc có bao nhiêu dọa người? Lại khiến cậu tôn sùng hắn như thế!"

Triệu Lệ Phi nhớ tới lý lịch của đại sư mai mối kia, trong mắt vẫn còn sự sợ hãi thán phục: "Theo tớ được biết, mấy minh tinh như Tiêu Mẫn, Phạm Tiểu Lệ, hiệu trưởng Cổ, cô giáo Du, Lý cô cô… đều được hắn làm mai. Trong đó Tiêu Mẫn thành công gả vào hào môn, bây giờ là thiếu phu nhân của tập đoàn Uông thị ở Quảng Đông. Phạm Tiểu Lệ cũng gả cho một phú nhị đại nổi tiếng nào đó ở Quảng Đông, gia tài lên tới hàng chục tỷ. Còn có Lý cô cô, gả vào hào môn Lý thị nổi danh Hong Kong. Ngay cả hôn nhân của Lăng công chúa của tập đoàn nước khoáng XXX cũng là mời vị đại sư mai mối này làm môi. Đây chỉ là một phần mà tớ biết mà thôi, theo tin đồn, còn có rất nhiều con em nhà giàu và con ông cháu cha đều mời đại sư mai mối này làm mai. Sở dĩ có danh xưng đại sư mai mối này, là bởi vì hắn am hiểu nhất là tính toán nhân duyên, nói trắng ra là chính là lấy thủ đoạn huyền học để giúp đỡ mai mối. Từ khi hắn vào nghề đến nay, các đôi vợ chồng mà hắn tác hợp đều có một cuộc sống ân ái và hạnh phúc. Thật sự là lợi hại đến mức không thể lợi hại hơn được nữa."

Lý Mai nghe mà kinh ngạc, trên đời này lại có người mai mối lợi hại như thế?

Nếu như là người khác nói như vậy với mình, nàng tuyệt đối sẽ không tin tưởng. Nhưng lời này là do chính miệng bạn thân tốt nhất của mình nói ra, dù lời nói có không hợp thói thường thì nàng cũng không thể không tin.

Sau khi lựa chọn tin tưởng lời nói của bạn thân, Lý Mai cũng hiểu tại sao bạn thân lại khuyên nàng tìm đối tượng ở thời điểm này. Vốn dĩ đây là không thể nào làm được, nhưng nếu như có thể mời vị đại sư mai mối nổi danh cả nước kia ra tay thì có lẽ có thể cho nàng một kinh hỉ to lớn.

Nghĩ tới đây, tâm tình của Lý Mai không nhịn được mà có chút kích động.

Nàng dù sao cũng là phụ nữ, còn là một phụ nữ mang thai, không có cha mẹ không có người thân. Chồng cũng đã trở thành chồng cũ, cũng chỉ có một người bạn có quan hệ tốt là Triệu Lệ Phi.

Mặc dù nàng chưa từng sinh con, nhưng vẫn biết chuyện sinh con khó khăn như nào.

Quả thật, tại lúc sắp sinh, nàng có thể dùng tiền mời bà v.ú đến chăm sóc nàng và con, nhưng sản phụ không có người yêu bầu bạn chung quy lại vẫn có chút tiếc nuối.

Cố Diệp Phi

Nếu là thật sự có thể tìm được một đối tượng thích hợp thì đúng là chuyện không thể tốt hơn.

"Lệ Phi, cậu thuyết phục được tớ rồi!"

Triệu Lệ Phi cười hắc hắc, nói: "Vậy thì thứ bảy, chúng ta cùng nhau mang theo quà tặng đi mời môi đi? Tuổi của tớ cũng không nhỏ nữa, nên tìm đối tượng rồi."

Lý Mai gật đầu nói: "Được, vậy thì thứ bảy cùng đi mời môi, không biết đại sư mai mối này là người nơi nào? Còn có quà tặng, chúng ta cũng nên thương lượng một chút, nhìn xem mua cái gì thì phù hợp."

Triệu Lệ Phi nói: "Đại sư mai mối kia là người tỉnh Quế tỉnh, mở một văn phòng môi giới hôn nhân tại tỉnh thành tỉnh Quế. Chúng ta trực tiếp đến phòng môi giới của hắn là được. Còn quà tặng, bình thường đều là rượu t.h.u.ố.c lá và trà gì đó, ngoài ra chuẩn bị thêm hồng bao mời môi là được."

"Vậy buổi tối không có việc gì thì chúng ta dạo phố đi, thuận tiện chuẩn bị kỹ quà tặng luôn."

"Ừm, không có vấn đề gì."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1008: Giang Ông Mai, Ánh Mắt Của Cậu Đúng Là Tuyệt (2)



Sáu giờ chiều.

Tỉnh thành tỉnh Quế.

Tại một căn phòng cho thuê nào đó tại đường Tây Hương, Trần Vĩnh Quý với gương mặt che kín nếp nhăn đang chuẩn bị đồ ăn cho mình: Một đĩa lạc rang, một đĩa rau xào, một đĩa ớt xào thịt. Ngoài ra còn có một chén cơm, hai chai bia.

Dạng cơm nước này đối với Trần Vĩnh Quý mà nói đã là một bữa ăn vô cùng xa hoa rồi.

Trần Vĩnh Quý năm nay 51 tuổi, có bốn người con, trừ con gái đầu đã đi làm thì ba người con gái còn lại đều còn đang đi hợc, hai đứa là sinh viên một đứa là học sinh trung học, áp lực gia đình vô cùng lớn.

Trần Vĩnh Quý không được học hành gì nhiều, cũng không có kỹ thuật gì, đương nhiên là không thể tìm được một công việc có đãi ngộ tốt. Trước mắt hắn đang làm bảo an tại tỉnh thành nơi này, một tháng đại khái được ba bốn ngàn tệ tiền công.

Ngoại trừ tiền ăn và một số tiền tiêu xài cần thiết ra, dù là Trần Vĩnh Quý đã vô cùng tiết kiệm, một tháng cũng chỉ có thể tiết kiệm được hai ngàn tệ, miễn cưỡng đủ cho ba đứa con gái còn lại sinh hoạt.

May mắn thay, bây giờ sinh viên đều được hỗ trợ vay vốn, cộng với con gái đầu đã đi làm, vợ hắn ở quê chăm sóc vườn trái cây nhỏ, lại thuận tiện nuôi chút gà vịt gì đó, ít nhiều cũng có thể kiếm được một chút tiền. Cho nên, cuộc sống trong nhà cũng không quá tệ, chỉ là không tích lũy được tiền mà thôi.

Trong lòng của Trần Vĩnh Quý cảm thấy rất sầu muộn, hai đứa con gái thì không có gì, phụ nữ ở thời đại này không lo không gả được. Hắn sầu muộn là vì hai đứa con trai.

Hắn cũng nghĩ qua việc làm chút chuyện buôn bán nhỏ, tích lũy chút tiền vốn cưới vợ cho hai đứa con trai. Nhưng mà muốn kinh doanh thì cần bỏ ra không ít tiền vốn, kinh tế trong nhà vốn đã có chút sít sao, hắn nào có dũng khí lấy toàn bộ gia sản đi làm ăn chứ!

Lỡ như thiệt thòi thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!

Hắn đã nghĩ kỹ, con trai lớn còn một năm nữa là tốt nghiệp đại học. Đến lúc đó, không chỉ có gánh vác trong nhà giảm bớt, còn nhiều thêm một chủ lực kiếm tiền. Hắn sẽ làm chút buôn bán nhỏ, cũng không cần lo trước lo sau giống như bây giờ nữa. Dù là thật sự thiệt thòi thì nhà bọn họ còn gánh vác được.

Sau khi dọn sạch đống thức ăn và hai chai bia, Trần Vĩnh Quý thoải mái cầm cây tăm, vừa xỉa răng vừa móc điện thoại di động mấy trăm tệ ra, gọi điện thoại cho bạn già, hỏi thăm tình hình trong nhà một chút.

Sau khi nói mấy phút và cúp điện thoại, Trần Vĩnh Quý liền ra ngoài tản bộ tiêu cơm.

Khu nhà hắn ở cách sông Vĩnh Giang khá gần, đi đường cũng chỉ cần mười mấy phút mà thôi, hắn mỗi ngày ăn xong cơm tối đều sẽ đến đây tản bộ một hồi.

Sông Vĩnh Giang là sông mẹ của tỉnh thành, cũng là danh lam nổi tiếng của tỉnh thành. Hai bên bờ sông có cây xanh râm mát, phong cảnh tươi đẹp, rất nhiều người đều thích đến nơi này tản bộ vào ban đêm.

Trên đường đi đến sông Vĩnh Giang, điện thoại di động của Trần Vĩnh Quý bỗng nhiên vang lên. Hắn cầm lên xem xét, phát hiện dãy số đến từ quê quán Úc Lâm, liền kết nối điện thoại, nói: "A lô!"

Trong điện thoại di động truyền tới một giọng nam trẻ tuổi: "Xin chào, xin hỏi là Trần Vĩnh Quý đúng không?"

Cố Diệp Phi

Trần Vĩnh Quý nói: "Tôi là Trần Vĩnh Quý, xin hỏi cậu là ai?"

Giọng nam trẻ tuổi nói: "Chào chú Trần, cháu là Giang Phong, là người mai mối đến từ phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc. Cháu nghe nói con gái đầu của chú còn chưa có đối tượng. Cháu có một khách hàng không tệ muốn giới thiệu cho nàng, không biết chú Trần có tiện gặp mặt nói chuyện một chút hay không?"

Trần Vĩnh Quý nghe vậy thì hơi kinh ngạc, con gái đầu của hắn mới 23 tuổi, năm ngoái mới tốt nghiệp đại học, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có người làm mối tìm tới cửa muốn giới thiệu đối tượng cho nàng.

Tục ngữ nói trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, sau khi con gái trưởng thành, người làm cha mẹ rất khó từ chối mấy người làm mối, cho dù hài lòng với đối tượng mà người làm mối giới thiệu hay không, ít nhất cũng có thể có nhiều thêm mấy sự lựa chọn.

Bởi vậy, Trần Vĩnh Quý hơi trầm ngâm một lúc mới nói: "Gặp mặt nói chuyện cũng không có vấn đề gì, nhưng mà tôi bây giờ không ở quê, mà đang ở tỉnh thành."

Giang Phong mỉm cười nói: "Chú Trần, cháu cũng đang ở tỉnh thành, không biết chú bây giờ đang ở chỗ nào, nếu như thuận tiện thì hiện tại cháu đi qua tìm chú."

"Thuận tiện, tôi đang ở thôn XX đường Tây Hương, đang chuẩn bị đến bờ sông tẩn bộ một chút!"

"Cháu biết nơi này, cháu bây giờ sẽ lập tức đi qua, lát nữa chúng ta gặp mặt tại bờ sông đi!"

"À, được, vậy tôi đi qua đó trước, cậu đến bờ sông thì gọi điện thoại cho tôi."

“Ừm, vậy trước tiên cứ như này, chúng ta lát nữa gặp."

"Được, lát nữa gặp."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1009: Giang Ông Mai, Ánh Mắt Của Cậu Đúng Là Tuyệt (3)



Nửa giờ sau.

Trần Vĩnh Quý gặp được Giang Phong trẻ tuổi đẹp trai.

Sau khi bắt chuyện lẫn nhau, Trần Vĩnh Quý mới cảm khái: "Giang ông mai, cậu là người mai mối trẻ tuổi nhất mà tôi từng gặp, cậu đã có đối tượng chưa?"

"Chú Trần, cháu đã kết hôn rồi!" Giang Phong nói xong liền móc điện thoại di động ra, lấy ảnh chụp kết hôn của hắn và Hoàng Linh Vi ra, đưa cho Trần Vĩnh Quý rồi nói: "Chú Trần xem đi, đây chính là vợ của cháu."

Trần Vĩnh Quý tiếp nhận điện thoại di động xem xét, phát hiện cô dâu trong tấm ảnh còn xinh đẹp hơn cả nữ minh tinh, không khỏi giơ ngón tay cái lên, khen ngợi: "Giang ông mai, ánh mắt của cậu đúng là quá tuyệt, vậy mà cưới được một người vợ xinh đẹp như vậy, quả nhiên là trai tài gái sắc!"

Giang Phong cười nói: "Chú Trần quá khen!"

Hai người khách sáo một phen mới nói chuyện chính.

Trần Vĩnh Quý dẫn đầu hỏi: "Giang ông mai, cậu nói muốn giới thiệu một khách hàng cho con gái đầu của tôi, không biết vị khách này của cậu là người nơi nào? Làm nghề gì?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Chú Trần, cháu sẽ giới thiệu sơ lược một lần về vị khách này. Hắn là người thành phố Q tình Hà Nam, năm nay 25 tuổi, cao 1m75, tướng mạo bình thường, tốt nghiệp đại học bình thường, trước mắt đang làm công ở thành phố Q, tiền công không đến năm ngàn tệ."

Nói đến đây, Giang Phong lấy ảnh chụp của Viên Phong ra, đưa di động đưa tới lần nữa rồi nói: "Chú Trần, đây chính là ảnh chụp của vị khách kia. Chú xem trước một chút đi."

Trần Vĩnh Quý nhẹ gật đầu, tiếp nhận điện thoại di động nhìn lần nữa. Người đàn ông trong tấm ảnh quả nhiên như Giang ông mai nói, tướng mạo trung đẳng, không đẹp trai như Giang ông mai, nhưng mà đẹp hơn người bình thường một chút, chỉ xét về tướng mạo thôi thì đúng là rất xứng với con gái đầu của hắn.

Ngay cả công việc của xứng, con gái của hắn làm công tại Quế Lâm, tiềng lương mỗi tháng cũng không đến năm ngàn.

Còn có tuổi tác, chiều cao, trình độ đều thật sự thích hợp.

Không thể không nói, mặc dù Giang ông mai này còn trẻ tuổi, nhưng đối tượng giới thiệu vẫn là rất đáng tin cậy, ít nhất thì điều kiện của nam nữ hai bên đều xứng. Về chuyện tính cách hai người có thể hợp hay không, chỉ xem thôi sẽ không thể nhìn ra, chỉ có chung đụng mới có thể hiểu rõ.

Trần Vĩnh Quý trả di động cho Giang Phong, có chút tiếc nuối lắc đầu nói: "Giang ông mai, điều kiện của vị khách này của cậu đúng là rất xứng với con gái tôi, có thể nhìn ra được cậu là dụng tâm. Nếu như nhà trai là người bên này, tôi chắc chắn sẽ đồng ý cho bọn họ gặp mặt, nhưng mà…quá xa!"

Giang Phong cười nói: "Chú Trần, không muốn để con gái lấy chồn xa. Đây là tâm lý chung của cha mẹ khắp thiên hạ. Một mặt là sợ sau khi con gái lấy chồng xa, muốn gặp mặt cũng không dễ dàng. Mặt khác, là lo lắng con gái lấy chồng xa sẽ chịu ủy khuất tại nhà chồng, người nhà mẹ đẻ sẽ không có biện pháp ngay lập tức chạy tới làm chỗ dựa cho nàng."

Trần Vĩnh Quý nghe vậy thì liên tục gật đầu: "Giang ông mai, chính là đạo lý này, trừ khi là điều kiện nhà trai thật sự rất tốt, nếu không mọi người đều muốn tìm người cùng quê."

Giang Phong nói: "Chú Trần, gia cảnh của vị khách này của cháu cũng tạm được, mẹ hắn đã từng hứa hẹn ở trước mặt cháu, chỉ cần con trai của nàng kết hôn, nàng sẽ cho một triệu tệ để mua nhà mua xe, ngoài ra còn cho một khoản tiền sính lễ. Điều kiện này đã tốt hơn so với rất nhiều nhà khác rồi."

Trần Vĩnh Quý nghe vậy thì sửng sốt một chút, hỏi: "Giang đại sư, cha mẹ của hắn làm nghề gì? Thoáng một cái có thể lấy ra hơn một triệu, gia cảnh đúng là không đơn giản!"

Giang Phong nhìn về phía một chiếc thuyền đánh cá nhỏ trong nước, nói: "Thật ra cha mẹ của hắn cũng là nông dân, gia đình trước đó từng rất nghèo. Sau này mẹ của hắn dưới cơ duyên xảo hợp tiến vào ngành nghề nào đó, trải qua nhiều năm dốc sức làm việc mới có được vốn liếng như bây giờ."

Trần Vĩnh Quý nghe vậy thì động lòng, đối với người có cuộc sống eo hẹp như nhà bọn họ, có thể kết thông gia với gia đình có tài sản hàng triệu tuyệt đối có thể nói là với cao rồi.

Lúc trước hắn nói không muốn con gái lấy chồng xa, chỉ là trong trường hợp đối phương thuộc gia đình bình thường, mà loại gia đình giàu có như này đương nhiên không nằm trong phạm vi kia.

Trần Vĩnh Quý lúc này tỏ thái độ: "Giang ông mai, vị khách này của cậu có điều kiện gia đình tốt như vậy, tôi đương nhiên sẽ không phản đối con gái mình lấy chồng xa nữa, chỉ cần tính cách hai người bọn họ hợp nhau sẽ không vấn đề gì."

Giang Phong nói: "Chú Trần, điều kiện của gia đình hắn đúng là không tệ lắm, nhưng có một chuyện cháu phải nói rõ với chú. Rất nhiều người đều không thể nào tiếp nhận được nghề nghiệp của cha mẹ hắn."

Trần Vĩnh Quý hỏi: "Cha mẹ của hắn làm nghề gì? Sẽ không phải là cái nghề gì đó phạm pháp chứ?"

Giang Phong nói: "Phạm pháp thì không có, chỉ là rất nhiều người sẽ cảm thấy xui xẻo, bởi vì mẹ hắn làm nghề khóc tang."
 
Back
Top Bottom