Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1030: Hoặc Là Tiếp Tục, Đã Chấm Dứt Thì Phải Cắt Đứt Được Sạch Sẽ Gọn Gàng (2)



Phàm là chuyện xem mắt, mục đích luôn cực kì rõ ràng, Mộ Dung mẫu cũng không có ý định quanh co lòng vòng, vừa mở miệng đã thẳng thắn nói vào trọng điểm: “Tiểu Cát, bản thân cậu đủ ưu tú, gia cảnh lại cực kì tốt, đây là chuyện không cần phải bàn cãi, điều duy nhất khiến chúng ta không yên lòng giao con gái cho cậu chính là chuyện giữa cậu và cô gái người Nhật kia, không biết chuyện giữa hai người đã hoàn toàn chấm dứt chưa?”

Nghe Mộ Dung mẫu nhắc tới việc này, cả ba người Cát gia đều đã chuẩn bị tinh thần từ trước, bởi vì lúc trước Giang đại sư đã nhắc nhở ba người rồi.

Cát Kiếm Minh vẻ mặt thật lòng đáp: “Dì, cháu sẽ không làm ra chuyện như chân đạp hai thuyền đâu, cháu một là sẽ tiếp tục, còn nếu đã cắt đứt thì chắc chắn sẽ cắt cho sạch sẽ gọn gàng.

Thật ra trên đường đến thành phố D này, cháu đã nói với mẹ cháu rằng, nếu như bắt buộc, cháu có thể trực tiếp bỏ học về nước, dù sao thì sau khi tốt nghiệp cháu cũng có ý định tự lập nghiệp, cho nên tấm bằng tốt nghiệp kia với cháu mà nói có cũng được mà không có cũng không sao.”

Câu trả lời này của Cát Kiếm Minh khiến Mộ Dung mẫu có chút ngạc nhiên, Mộ Dung phụ và Mộ Dung Nguyệt cũng đều không nghĩ rằng hắn sẽ đưa ra loại lựa chọn này.

Không thể không nói, cách này quả thật rất khiến cho người ta yên tâm.

Mộ Dung Nguyệt và cha mẹ cô tại sao vẫn lo lắng Cát Kiếm Minh còn vương vấn tơ lòng với cô gái Nhật Bản kia?

Nguyên nhân chủ yếu không phải vì hai người ở cùng một đất nước, có cùng một chỗ hay không, nếu bản thân hắn không nói ra thì người trong nước căn bản không có cách nào biết rõ được.

Cố Diệp Phi

Nhưng nếu như Cát Kiếm Minh bỏ học về nước, vậy cơ bản có thể chắc chắn được hắn thật sự muốn đoạt tuyệt hoàn toàn với cô gái kia, nếu không thì hắn tuyệt đối sẽ không đưa ra loại lựa chọn này.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Mộ Dung Nguyệt và cha mẹ cô nhìn Cát Kiếm Minh cũng thay đổi.

Ở thời đại này, yêu đương rồi chia tay là chuyện không thể nào bình thường hơn được, không nói người khác, lúc Mộ Dung Nguyệt còn học đại học không phải cũng từng nói chuyện yêu đương một hồi rồi đấy sao!

Bởi vậy, chỉ cần Cát Kiếm Minh hoàn toàn cắt đứt với cô Mikami kia, hắn sẽ trở thành một đối tượng chất lượng cao cực kì quý hiếm!

Nhìn thấy vẻ mặt người nhà Mộ Dung thay đổi, Cát mẫu liền nhanh chóng xen vào, nói: “Con trai, vậy cứ quyết định như vậy đi, chờ tới vào năm học thì con bay tới Nhật Bản hoàn thành thủ tục nghỉ học.”

Cát Kiếm Minh gật đầu: “Vâng, chuyện đó cứ để con xử lí.”

Cát phụ không có ý kiến gì với việc này, ông cũng sợ con trai bị cô Mikami kia mê hoặc, xong tới lúc di dân đến Nhật Bản thật thì có khóc cũng không kịp nữa rồi!

Giang Phong mỉm cười, nói: “Cô Mộ Dung, vậy là yên tâm rồi nhé!”

Mộ Dung Nguyệt nghe vậy liền hơi đỏ mặt, không biết nên nói cái gì cho phải.

Cuối cùng, vẫn là Mộ Dung mẫu đứng ra tỏ thái độ trước, nói: “Tiểu Cát quả thật có thành ý, chỉ cần cháu và Tiểu Nguyệt nhà chúng ta trò chuyện hợp ý, vậy thì chuyện hai đứa ở chung một chỗ, dì với cha nó đều không có ý kiến gì.”

Có câu nói này của Mộ Dung mẫu, ba người Cát gia đều thở phào nhẹ nhõm.

Đối tượng xem mắt này của Mộ Dung Nguyệt là do Giang đại sư suy tính tới, Cát Kiếm Minh và cô nói chuyện đương nhiên là sẽ rất hợp ý, điểm này, cả ba người Cát gia đều cực kì có lòng tin.

Sau đó, nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, cả hai nhà vừa ăn vừa nói chuyện, thỉnh thoảng trêu đùa đứa em trai nhỏ mới ba tuổi kia của Mộ Dung Nguyệt vài câu.

Chớp mắt đã tới tám giờ tối.

Lúc tan cuộc, đương nhiên không thể thiếu được bước phát hồng bao.

Đất nước Trung Quốc vốn rất lớn, quy tắc xem mắt của mỗi địa phương cũng có điểm khác biệt, nhưng khách đã tới tìm Giang Phong làm mai mối thì dĩ nhiên sẽ lấy quy củ xem mắt ở huyện Bách Lương làm chuẩn.

Lúc chuẩn bị rời đi, Giang Phong mỉm cười nhìn Mộ Dung Tuyết, gợi ý: “Cô giáo Mộ Dung, bây giờ vẫn còn sớm, hay là cô mang bạn học Cát ra ngoài đi dạo vài vòng đi?”

Mộ Dung Nguyệt không lập tức trả lời lại, mà nhìn về phía cha mẹ trước.

Trải qua hai tiếng đồng hồ nói chuyện phiếm, ấn tượng của Mộ Dung mẫu đối với Cát Kiếm Minh vẫn rất không tệ, thấy vậy liền nói: “Tiểu Nguyệt, con đưa Tiểu Cát đến công viên Bạch Lộ Châu hoặc đường Trung Sơn đi dạo đi!”

Mộ Dung Nguyệt vâng một tiếng, lại nhìn về phía Cát Kiếm Minh, nói: “Chúng ta đi thôi!”

“Được!” Cát Kiếm Minh đáp, lên tiếng chào Mộ Dung phụ và Mộ Dung mẫu một câu, sau đó liền đi tới ven đường cùng Mộ Dung Nguyệt, chuẩn bị đón xe.

Hai người vừa đi vừa thảo luận xem nên đến công việc Bạch Lộ Châu hay tới đường Trung Sơn.

Đưa mắt nhìn hai người lên xe xong, những người còn lại liền chào hỏi lần cuối, sau đó đường ai nấy đi.

Hiện tại, ý tức của hai nhà đều đã rất rõ ràng, chỉ cần Cát Kiếm Minh và Mộ Dung Nguyệt hòa hợp với nhau, thì gia trưởng hai bên sẽ lập tức thành thông gia, cho nên Giang Phong cũng không vẽ vời thêm chuyện đi hỏi thăm từng bên gì.

...

Biệt thự Tây Phái Ngự Giang.

Trên giường, Giang Phong nhẹ nhàng v**t v* bụng vợ mình, nói: “Vợ, chờ tới khi anh xử lí xong những vị khách tương đối quan trọng trong tay rồi sẽ lập tức chuẩn bị thông báo tuyển dụng công khai nguyệt tẩu (*) có kinh nghiệm phong phú!”

(*)nguyệt tẩu: người phụ nữ được thuê để chăm sóc một đứa trẻ mới sinh và mẹ của nó trong tháng sau khi sinh con

Hoàng Linh Vi kinh ngạc thốt lên: “Tìm nguyệt tẩu sớm như vậy sao?”

Giang Phong nói: “Nguyệt tẩu cũng không phải chỉ biết cách chăm sóc trẻ con, mà còn kiêm cả hỗ trợ chăm sóc phụ nữ mang thai nữa, tuy rằng bây giờ em không thiếu người chăm sóc, nhưng nguyệt tẩu dù sao cũng chuyên nghiệp hơn một chút.”

Hoàng Linh Vi nói: “Được rồi, mời sớm thì mời sớm, sớm mấy tháng thì cũng có thêm mấy tháng để quen thuộc nhau hơn, chờ tới lúc con ra đời rồi, giao con cho nguyệt tẩu chăm sóc cũng yên tâm hơn.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1031: Hoặc Là Tiếp Tục, Đã Chấm Dứt Thì Phải Cắt Đứt Được Sạch Sẽ Gọn Gàng (3)



Giang Phong hỏi: “Vợ à, vậy em nói xem nên mời mấy nguyệt tẩu thì phù hợp?”

Hoàng Linh Vi đáp: “Mời hai người là đủ rồi, em và chị mỗi người một nguyệt tẩu, tất cả ở cùng nhau cũng sẽ bớt được ít việc, hơn nữa, trong nhà cũng có nhiều người chăm sóc như vậy, mời hai nguyệt tẩu về là đã dư xài rồi.”

Giang Phong gật đầu: “Được, vậy thì mời hai người.”

Hoàng Linh Vi nhớ tới chồng nhà mình từng giúp con trai của một vị khách làm mai mối, bỗng tâm huyết dâng trào nói: “Chồng, hay là anh cũng thử suy tính nhân duyên cho con trai chúng ta một lần, tìm cho nó một thanh mai trúc mã tới?”

Cố Diệp Phi

Giang Phong bật cười: “Cái này chờ con của chúng ta sinh ra đã rồi nói sau!”

Hoàng Linh Vi cười cười, cũng không nhắc tới việc này nữa.

...

Đảo mắt đã tới thứ bảy.

Tại một phòng cho thuê nào đó ở thành phố E, Chiết Giang, Lý Mai cầm một chiếc váy rộng rãi trong tay, thử ướm lên người, sau đó quay sang hỏi bạn thân: “Lệ Phi, cậu cảm thấy tớ mặc bộ váy này thế nào?”

Triệu Lệ Phi đáp: “Cái này có vẻ như đẹp hơn cái trước, cậu mau mặc vào cho tớ xem hiệu quả chút đi.”

Lý Mai nhẹ gật đầu, c** q**n áo ra ngay trước mặt bạn thân, thay chiếc váy có phần cổ áo và tay áo ngắn là màu trắng, còn lại là màu sắc tươi sáng vào.

Triệu Lệ Phi nhìn xong, mắt liền sáng lên, khen ngợi: “Không tệ, cậu mặc bộ này thật sự rất xinh đẹp, mau đi buộc tóc ra đằng sau thử đi, hiệu quả hẳn sẽ càng lớn hơn.”

Lý Mai lập tức đáp: “Ok, để tớ đi thử một chút.”

Nói xong, cô liền đứng trước gương, búi tóc lên.

“Ok, hiệu quả thật sự rất tốt, bây giờ cậu chính là một người phụ nữ mang thai xinh đẹp, đảm bảo có thể dễ dàng mê hoặc đối tượng xem mắt.” Triệu Lệ Phi tươi cười nói.

Lý Mai bật cười: “Cậu cũng đừng có khoa trương như thế, thân là một bà bầu, chỉ cần người ta không chê tớ xấu là đã đủ hài lòng rồi, nơi nào dám hi vọng xa vời có thể mê hoặc được người ta chứ!”

Triệu Lệ Phi lập tức phản đối: “Mặc dù bây giờ cậu cũng đã lộ bụng, nhưng bụng cậu cũng không phải quá lớn, dáng người đúng thật không thể so được với lúc trước khi mang thai, nhưng dù mang thai thì cũng có người phụ nữ đẹp chứ.

Hơn nữa, tớ tin chắc rằng dựa vào năng lực của Giang đại sư, đối tượng cậu xem mắt chắc chắn có thể phát hiện ra vẻ đẹp này của cậu.”

Lý Mai nghe bạn thân nói, tâm tình cũng vui vẻ theo, đắc ý: “Được, không cần biết lời này của cậu là thật hay giả, dù sao thì tớ cũng coi là thật, bây giờ thời gian đã không còn sớm nữa, chúng ta lên đường thôi!”

“Ừm, xuất phát nào!”

...

Năm giờ chiều.

Trong phòng riêng của một quán ăn nào đó, Lý Mai và bạn thân Triệu Lệ Phi đã tới điểm hẹn sớm mấy phút, gặp được Giang đại sư và đối tượng xem mắt lần này, Quan Hải Ba.

“Anh Quan, vị này chính là cô Lý mà tôi đã nói với anh, còn đây chính là cô Triệu. Cô Lý, cô Triệu, đây chính là anh Quan, mọi người làm quen với nhau một chút nhé.”

“Cô Lý, cô Triệu, xin chào!”

“Anh Quan, chào anh!”

Hai bên chào hỏi nhau vài câu, lại khách sáo một hồi xong mới bắt đầu gọi món.

Lúc này, Quan Hải Ba và Lý Mai đều im lặng âm thầm đánh giá đối phương.

Nói tới, kinh nghiệm xem mắt của Quan Hải Ba thật sự là đủ kì hoa, lần đầu tiên xem mắt đã gặp phải một đối tượng không bình thường, trực tiếp một nữ tướng tam nam, đúng là tuyệt.

Đây là lần thứ hai hắn đi xem mắt, kết quả lại xem mắt với một người phụ nữ đang mang thai, loại trải nghiệm này, sợ rằng ngay cả người có kinh nghiệm đi xem mắt phong phú cũng chưa gặp phải bao giờ.

Vốn trong ấn tượng của Quan Hải Ba, phụ nữ mang thai thường thường sẽ không thể nào đẹp mắt được, dù sao cũng vác theo một cái bụng lớn, dáng người không tốt thì cũng thôi, nhưng lại cũng không có bao nhiêu loại quần áo phù hợp để mặc, hơn nữa, phụ nữ mang thai thường sẽ cố gắng không trang điểm, như vậy thì có thể xinh đẹp chỗ nào được chứ?

Nhưng sau khi nhìn thấy người phụ nữ mang thai tên Lý Mai này, Quan Hải Ba mới phát hiện rằng hóa ra phụ nữ mang thai cũng có thể rất xinh đẹp, chi ít thì trong mắt hắn, Lý Mai xinh đẹp hơn rất nhiều người phụ nữ mà hắn từng gặp.

Đàn ông là động vật yêu bằng mắt, sau khi thấy vẻ đẹp của đối phương, hảo cảm của Quan Hải Ba với Lý Mai vọt vọt tăng lên, dù sao thì trong lúc mang thai mà đã xinh đẹp như vậy, vậy trước khi mang thai không phải càng xinh đẹp hơn sao?

Mặc dù hắn đã nhìn qua ảnh chụp trước khi mang thai của Lý Mai, nhưng ảnh chụp khác với người thật, có vài người phụ nữ vẻ ngoài bình thường, nhưng khi lên hình lại có thể chụp ra một tấm ảnh rất đẹp.

Cũng có một vài người phụ nữ không quá ăn ảnh, người thật rất xinh đẹp, nhưng chụp ảnh ra lại bình thường.

Dù thế nào thì Quan Hải Ba cũng cảm thấy Lý Mai ngoài đời thực còn đẹp hơn trong hình.

Mà ở trong mắt Lý Mai, Quan Hải Ba cũng là một đối tượng không tệ, nhìn qua thì có cảm giác chính là kiểu người phúc hậu ổn trọng, toàn thân tản ra một loại khí chất đáng tin cậy.

Sau khi trải qua một cuộc hôn nhân thất bại, kiểu người Lý Mai muốn tìm nhất hiện tại chính kiểu đàn ông có thể dựa vào được như Quan Hải Ba này.

Tóm lại, ấn tượng đầu tiên về đối phương của hai người đều cực kì tốt.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1032: Từ Cổ Trở Xuống Đều Là Chân



Phòng bao nào đó tại thành phố E, Chiết Giang.

Hai người có thân thế giống như là Quan Hải Ba và Lý Mai trò chuyện với nhau vô cùng ăn ý, Giang Phong thấy thế liền ra hiệu ánh mắt với Triệu Lệ Phi, nói: "Quan tiên sinh, Lý nữ sĩ, tôi có việc muốn nói với Triệu nữ sĩ, hai người cứ từ từ ăn và trò chuyện ha!"

EQ của Triệu Lệ Phi cũng khá cao, lúc này phối hợp mà hỏi: "Giang đại sư, là có thông tin về đối tượng xem mắt của tôi rồi sao?"

Giang Phong cười nói: "Đúng vậy, chúng ta ra ngoài nói chuyện đi!"

Triệu Lệ Phi gật đầu, nhìn về phía bạn thân rồi nói: "Mai Mai, tớ muốn nói chuyện riêng với Giang đại sư, cậu có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tớ."

"Được rồi." Lý Mai đương nhiên biết rõ Giang đại sư và bạn thân đang kiếm cớ rời đi, mục đích là vì để cho nàng và Quan Hải Ba ở riêng một mình. Đây cũng là chuyện mà mọi người ngầm hiểu lẫn nhau. Nàng rất có hảo cảm đối với Quan Hải Ba, đương nhiên sẽ không vạch trần loại chuyện này.

Trong lòng Quan Hải Ba cũng hiểu rõ, hắn cũng không vạch trần.

Thế là, sau khi chào hỏi lẫn nhau, Giang Phong và Triệu Lệ Phi liền rời đi.

Trong phòng bao chỉ còn lại Quan Hải Ba và Lý Mai, hai người không hẹn mà cùng liếc nhau một cái, bầu không khí lập tức trở nên không giống như trước đó.



Giang Phong và Triệu Lệ Phi đi ra khỏi phòng ăn, hắn khẽ cười nói: "Triệu nữ sĩ, lời vừa rồi là sự thật, tôi đã tìm kiếm được đối tượng thích hợp cho cô rồi!"

Lúc nói chuyện, Giang Phong nhìn thoáng qua thông tin về đối tượng xứng đôi của Triệu Lệ Phi trong màn hình giả lập:

【 Danh tính 】 : Lại Ích Dân

【 Tuổi tác 】 : 29 tuổi

【 Chiều cao 】 : 179cm

【 Cân nặng 】 : 74kg

【 Bối cảnh gia đình 】 …

【 Sở thích cá nhân 】 …

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 …

【 Thông tin chi tiết 】 …

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 77 (tình cảm vợ chồng 72+ môn đăng hộ đối 83+ quan hệ gia đình 76)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 95 (tình cảm vợ chồng 95+ môn đăng hộ đối 96+ quan hệ gia đình 94)

【 Hoa đào ngoài giá thú 】 : Kiếp đào hoa 1… Kiếp đào hoa 2… Kiếp đào hoa 3…

【 Dự đoán con cái 】 …

Triệu Lệ Phi cho là vừa rồi Giang đại sư chỉ là đánh yểm trợ, không nghĩ tới lại là sự thật, lúc này ngạc nhiên hỏi: "Giang đại sư, hắn là người ở nơi nào? Bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Bối cảnh gia đình thế nào?"

Giang Phong cười giới thiệu: "Hắn cũng là người thành phố E, năm nay 29 tuổi, cao 1m79, tướng mạo cũng không tệ, nhân tài ưu tú tốt nghiệp đại học 985 nào đó, trước mắt đang quản lý khách hàng tại công ty XX, tiền lương một tháng khoảng 10-20 ngàn tệ. Hắn là con một trong nhà, mẹ kinh doanh một cửa hàng văn phòng phẩm có quy mô khá lớn, trong nhà có nhà có xe, điều kiện kinh tế khá tốt."

Triệu Lệ Phi nghe vậy thì liên tục gật đầu, điều kiện này đúng là rất được. Hai nhà có thể nói là môn đăng hộ đối, nàng hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất: "Giang đại sư, cha mẹ của hắn có dễ ở chung không?"

Giang Phong biết rõ nàng bị chuyện của bạn thân dọa sợ, sợ cũng gặp phải "Mẹ bảo nam" hoặc là cha mẹ chồng tương đối khó dây dưa liền an ủi: "Yên tâm đi, tư tưởng cha mẹ của hắn rất thoáng, tính cách tương đối tốt, ở chung sẽ không có áp lực gì."

Triệu Lệ Phi thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy là tốt rồi, tôi hiện tại sợ nhất chính là gặp phải mẹ chồng khó dây vào."

Giang Phong nói: "Đây là đối tượng mà tôi tính toán ra căn cứ vào ngày sinh tháng đẻ của cô. Nếu như cô cảm thấy được thì tôi sẽ bớt thời gian đi tác hợp giúp các người một chút, ngày mai sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt, cô thấy thế nào?"

Triệu Lệ Phi liên tục gật đầu, nói: "Được rồi, vậy đành làm phiền ngài!"

Giang Phong cười nói: "Đây là việc mà tôi phải làm, cô cứ chờ tin tức tốt của tôi đi!"

Sau đó, hai người lại khách sáo vài câu, liền rời đi.



Cố Diệp Phi

Trong thời đại kết hôn muộn như bây giờ, đàn ông căn bản là sẽ không cân nhắc đến chuyện kết hôn trước năm 25 tuổi, cho dù là có lòng yêu đương, nhưng mục đích cũng chỉ là muốn tìm một người đánh bài poker mà thôi.

Nhưng mà, sau khi qua 25 tuổi, tâm tính của nam nhân cũng chầm chậm có sự thay đổi, nhất là những người đàn ông ít xã giao, trong lòng liền bắt đầu phát sầu vì chuyện hôn nhân đại sự.

Lại Ích Dân vốn là người không cần phát sầu vì chuyện hôn nhân. Điều kiện bản thân hắn tốt, gia cảnh cũng không tệ, còn là một quản lý khách hàng, mạng lưới xã giao của hắn rộng hơn người bình thường nhiều, tìm vợ với hắn mà nói là một chuyện rất đơn giản.

Chỉ cần hắn muốn thì sẽ có người đồng ý gả cho hắn.

Nhưng mà, mấy thứ như tình cảm lại rất chú trọng duyên phận, không phải cứ có điều kiện bản thân tốt, gia cảnh tốt, là có thể gặp được đúng người.

Lại Ích Dân năm nay đã 29 tuổi, nhưng duyên phận thuộc về hắn vẫn chưa thấy đến.

Lại Ích Dân cũng không vội, nhưng hắn cha mẹ đã có chút gấp rồi.

Thật ra cha mẹ trên khắp thiên hạ này đều không khác nhau là mấy. Cho dù điều kiện trong nhà tốt hay là không tốt thì chỉ cần con cái có công việc ổn định, bọn họ sẽ ước gì con mình lập tức kết hôn sinh con.

Mấy năm trước còn tốt, cha mẹ chỉ là thỉnh thoảng mới nhắc đến một câu, nhưng mà hai năm gần đây, từ lúc Lại Ích Dân càng ngày càng gần 30 tuổi, cha mẹ của hắn rõ ràng đã gấp hơn lúc trước nhiều.

Thế là, Lại Ích Dân không thể không bắt đầu tiếp nhận sự thúc cưới của cha mẹ.

Cũng giống như hiện tại, thứ bảy không cần đi làm, Lại Ích Dân ở nhà ăn cơm cùng mẹ, mẹ Lại lại bắt đầu nhai đi nhai lại chuyện hôn sự.

"Con trai, gần đây có nhìn trúng cô gái nào hay không?"

Lại Ích Dân trực tiếp lắc đầu nói: "Không có!"

Mẹ Lại nói: "Con trai à, nếu như tính cả tuổi mụ thì con đã 30 tuổi rồi. Với cái tuổi này nếu như ở thời ông ngoại bà ngoại con thì không biết sẽ khiến con gái người ta ghét bỏ thành cái dạng gì nữa. Chỉ dù là thời đại kết hôn muộn như bây giờ thì đó cũng là một thanh niên lớn tuổi rồi, con thật sự phải nắm chặt thời gian tìm đối tượng đi, đừng cứ kéo dài từ năm này qua năm khác nữa. Đến lúc đó, cho dù gặp được người tốt thì người ta cũng chướng mắt lão nam nhân như con."

Lại Ích Dân cười khổ nói: "Mẹ, con biết rồi, con cũng muốn tìm đối tượng sớm chút, nhưng đây không phải là không gặp được người thích hợp hay sao!"

Mẹ Lại thở dài, nói: "Tiêu chuẩn tìm đối tượng của con không nên quá cao, nhất là phương diện dáng người tướng mạo, không có trở ngại là được, quan trọng nhất là tính cách tốt. Kết hôn với phụ nữ có tính cách tốt thì cuộc sống sau này của con mới dễ chịu. Nếu như một mực truy cầu dáng người và tướng mạo, sau đó cưới một đại tiểu thư tính tình không tốt về thì sau này con sẽ phải cố mà chịu đựng."

Lại Ích Dân nói: "Mẹ, con hiểu đạo lý này mà, nhưng tính cách có được hay không là chuyện cần phải dành rất nhiều thời gian để đi tìm hiểu mới có thể biết rõ. Con đây không phải là vẫn chưa gặp được cô gái đáng để con dành thời gian đi tìm hiểu hay sao!"

Mẹ Lại nói: "Con cần chủ động đi tìm chứ, chờ con gái người ta chủ động đưa tới cửa, không biết là chuyện của ngày tháng năm nào."

Lại Ích Dân há miệng muốn nói cái gì đí, kết quả là ở thời điểm này, điện thoại di động trên bàn bỗng nhiên vang lên. Hắn liền ngậm miệng lại, cầm điện thoại di động lên xem xét, phát hiện là số điện thoại lạ đến từ tỉnh Quế.

Bởi vì công tác, bình thường ngoại trừ những cuộc điện thoại quấy rầy ra, Lại Ích Dân cũng không có lý do gì để từ chối không tiếp các cuộc điện thoại khác.

"A lô, xin chào!"

"Xin chào, xin hỏi là quản lý Lại đúng không?"

"Tôi là Lại Ích Dân, xin hỏi ngài là?"

"Quấy rầy quản lý Lại rồi, tôi là người mai mối của phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, Giang Phong. Bây giờ đang ở trước cửa tiểu khu của cha mẹ anh, nghe nói anh vẫn còn độc thân, muốn giới thiệu cho anh một đối tượng ưu tú, không biết anh có tiện ra ngoài gặp mặt nói chuyện một chút hay không?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1033: Từ Cổ Trở Xuống Đều Là Chân (2)



Nghe đến đó, trong mắt Lại Ích Dân không khỏi lóe qua một tia kinh ngạc. Đúng là quá trùng hợp, lúc hắn đang bị mẹ giục cưới, kết quả lại có người làm mối tìm tới cửa. Đây không phải chính là duyên phận hay sao!

Thế là, người tương đối tin tưởng vào duyên phận như Lại Ích Dân không chút do dự, trực tiếp đồng ý: "Tiện, vậy làm phiền Giang ông mai đứng ở cửa tiểu khu chờ tôi một chút, tôi lập tức ra ngay."

Cố Diệp Phi

"Được rồi, lát nữa gặp!"

"Ừm, lát nữa gặp!"

Nhìn thấy con trai cúp điện thoại, ánh mắt mẹ Lại lộ ra sự hưng phấn, hỏi: "Con trai, vừa rồi là người làm mối gọi điện thoại cho con sao?"

Lại Ích Dân gật đầu nói: "Đúng vậy, hắn nói hắn là người mai mối đến từ văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, muốn giới thiệu cho con một đối tượng ưu tú. Nếu như mẹ cũng cảm thấy hứng thú thì đi cùng con ra gặp hắn một chút đi, hắn bây giờ đang chờ ở trước cửa tiểu khu!"

Mẹ Lại đứng lên nói: "Đi, cùng đi ra xem một chút."

Phản ứng này của mẹ nằm trong dự liệu của Lại Ích Dân. Hắn lên tiếng, sau đó cùng mẹ đổi giày rồi cùng nhau ra ngoài, đi thẳng đến cửa tiểu khu.

Mấy phút sau, hai mẹ con đi đến cửa tiểu khu.

Ngay tại lúc hai mẹ con nhìn xung quanh tìm kiếm hình bóng của người làm mối kia, một thanh niên đẹp trai đi đến trước mặt bọn họ, mỉm cười chào hỏi: "Chào dì, chào quản lý Lại!"

"Chào Giang ông mai!"

Sau khi mẹ Lại chào hỏi xong liền không kịp chờ đợi mà hỏi: "Giang ông mai, nghe con trai tôi nói cậu muốn giới thiệu đối tượng cho hắn?"

"Đúng vậy, thưa dì."

Giang Phong cũng không nói nhảm nữa, trực tiếp giới thiệu: "Cô gái này cũng là người thành phố E, con gái một, năm nay 25 tuổi, cao 1m65, dáng người rất tốt, nhan sắc cũng không tệ, tốt nghiệp chính quy, trước mắt đang đi làm tại công ty XX, tiền lương mỗi tháng hơn bảy ngàn tệ."

Mẹ Lại càng nghe hai mắt càng sáng, nếu như người mai mối này không có nói dối thì mọi thứ của cô gái này đúng là rất xứng với con trai mình!

Lại Ích Dân nghe xong cũng âm thầm gật đầu.

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: "Cha mẹ của cô ấy mở một siêu thị nhỏ hơn một trăm mét vuông, đã kinh doanh mười mấy năm, chuyện làm ăn cũng không tệ. Trong nhà có nhà có xe có tiền dư, điều kiện kinh tế tương đối đầy đủ. Hơn nữa, tôi cũng hiểu rõ tình huống của Lại gia các người, có thể nói hai nhà thật sự là môn đăng hộ đối. Quản lý Lại và cô gái này quả thật là trời sinh một đôi."

Mẹ Lại nghe vậy thì động lòng, hỏi: "Giang ông mai, điều kiện các phương diện của cô gái này đều không tệ, đúng là rất xứng với con trai tôi, cũng không biết tính cách như thế nào?"

"Tính cách của cô ấy cũng rất tốt, làm người thẳng thắn, phóng khoáng, cho dù tức giận cũng không giận qua đêm, cũng không yếu ớt như các con một khác, là một người rất dễ thân cận."

Nói đến đây, Giang Phong móc điện thoại di động ra, sau đó thuần thục điều ảnh chụp của Triệu Lệ Phi ra, đưa cho Lại Ích Dân rồi nói: "Đây chính là ảnh chụp của cô ấy."

Lại Ích Dân tiếp nhận điện thoại di động, quan sát tỉ mỉ cô gái trong màn hình.

Mẹ Lại cũng tiến lại gần để xem.

Đây là một tấm ảnh chụp nghiêng của Triệu Lệ Phi. Nàng mặc một cái áo thun màu trắng phối với quần soóc ngắn, cặp đùi đẹp lộ ra trong không khí. Dùng một câu nói thịnh hành trên internet để biểu đạt, đó chính là cổ trở xuống tất cả đều là chân.

Đôi chân dài này đúng là quá hút mắt, Lại Ích Dân chỉ liếc mắt thôi đã động lòng rồi!

Tư tưởng của mẹ Lại cũng khá thoáng, sẽ không bởi vì con gái người ta mặc quần áo lộ bả vai hay là lộ chút chân đã cảm thấy người ta là hồ ly tinh. Cô gái này muốn n.g.ự.c có ngực, muốn m.ô.n.g có mông, chân lại thẳng như vậy, sau này sinh con chắc chắn con cũng sẽ không kém.

Sau khi nhìn hơn một phút đồng hồ, Lại Ích Dân mới lưu luyến không rời mà đưa di động trả cho Giang Phong, thật tâm thật ý khen ngợi: "Giang ông mai, cô gái này đúng thật là gu của tôi."

Giang Phong cười nói: "Quản lý Lại, vậy ngày mai tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt nói chuyện được không?"

Lại Ích Dân gật đầu nói: "Không thành vấn đề."

Mẹ Lại thấy con trai thật sự động lòng, liền tươi cười thảo luận chuyện gặp mặt nhà gái vào ngày mai với Giang Phong. Ví dụ như thời gian gặp mặt cụ thể là lúc nào, gặp mặt ở đâu, sau khi gặp mặt thì cần phải chú ý cái gì, mấy chuyện này đều cần thông báo trước để chuân bị.

Nói chuyện mười mấy phút, chuyện nên nói cũng đều nói được kha khá rồi, Giang Phong mới cáo từ rời đi.

Đưa mắt nhìn Giang Phong rời đi, mẹ Lại hưng phấn nói: "Con trai, chuyện chung thân đại sự của con cuối cùng cũng nhìn thấy hy vọng rồi. Mẹ phải nói lại chuyện này với cha con mới được, để hắn cũng vui vẻ một chút."

Trong lòng Lại Ích Dân cũng có chút kích động, nhưng mà lý trí vẫn nhắc nhở: "Mẹ, hiện tại chỉ là lời nói một bên của người làm mối, tình huống cụ thể còn phải chờ ngày mai gặp mặt mới biết được."

Mẹ Lại nghe vậy cũng tỉnh táo lại một chút, nhưng nàng cân nhắc đến các mặt của câu chuyện, cộng với lực tương tác của Giang Phong đủ mạnh, trong lòng nàng vẫn ôm hy vọng rất lớn.



Cùng lúc đó.

Quan Hải Ba đang tản bộ cùng Lý Mai.

Từ khi Giang Phong cùng Triệu Lệ Phi kiếm cớ rời đi, để không gian lại cho hai người bọn họ, hai người liền mở lòng tâm sự không ít chuyện riêng tư.

Nửa đoạn trước, chủ yếu là trò chuyện về gia đình của hai bên.

Nửa đoạn sau, chủ yếu trò chuyện về người chồng trước chỉ biết nghe lời mẹ của Lý Mai.

Có đôi lời rất có đạo lý, cộng hưởng tình cảm thật sự có thể kéo gần quan hệ nam nữ, Quan Hải Ba và Lý Mai chính là minh chứng thiết thực cho câu nói này.

Sau khi đi ra khỏi nhà hàng, mặc dù đây là lần đầu hai người gặp mặt, nhưng về mặt tình cảm đã thân cận hơn so với rất nhiều người ở chung với nhau một thời gian dài.

Nếu như lúc này Giang Phong mà xem điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại của bọn họ thì sẽ sẽ phát hiện điểm số đã cao hơn lúc trước rất nhiều.

Tản bộ đến hơn tám giờ tối, Quan Hải Ba mới đưa Lý Mai trở về.

Tại trước khi chia tay, Quan Hải Ba vừa cười vừa nói: "Ngày mai cùng ăn cơm trưa không?"

Lý Mai gật đầu cười nói: "Ừm, ngày mai mang anh đi nếm thử món ăn đặc sắc của thành phố E bọn em."

Quan Hải Ba hỏi: "Cái món gì đặc sắc?"

Lý Mai nói: "Các Lão Mao Yêm Kê, thử qua chưa?”

Quan Hải Ba nghe vậy thì cảm thấy mơ hồ, lúng túng ho khan hai tiếng, nói: "Anh là người tương đối dốt nát, anh còn chưa từng nghe nói về món ăn này chớ nói đến là ăn!"

Lý Mai cười nói: "Anh chưa nghe nói qua cũng là chuyện bình thường, dù sao đây là đặc sắc mỹ thực của thành phố E, ngoài người Chiết Giang, rất nhiều người đều không biết."

Quan Hải Ba nói: "Vậy được rồi, ngày mai anh sẽ nếm thử món các lão mao yêm kê này, nhìn xem hương vị thế nào."

Lý Mai nói: "Hương vị có lẽ khá ngon đấy."

"Vậy em đi lên đi, ngày mai gặp!"

"Ừm, ngày mai gặp!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1034: Từ Cổ Trở Xuống Đều Là Chân (3)



Tại ký túc xá dành cho công nhân viên nào đó tại tỉnh Hồ Nam, Tô Tĩnh vừa tan ca trở về đã nằm xuống ngủ, nàng thật sự quá mệt mỏi!

Tô Tĩnh năm nay 24 tuổi, làm việc tại một trung tâm mát xa, nói dễ nghe một chút là nhân viên mát xa, nói khó nghe chút chính là người rửa chân. Bởi vì cô trẻ tuổi, tướng mạo cũng không tệ, cộng với kỹ thuật vượt qua thử thách, thái độ phục vụ tốt, cho nên khách hàng quen của nàng là nhiều nhất, là nhân viên mát mát xa có kỹ thuật số một.

Là nhân viên mát xa có kỹ thuật số một, mặc dù thu nhập của Tô Tĩnh hơn nhân viên văn phòng bình thường, nhưng thân là một người rửa chân, nỗi chua xót trong lòng nàng thật sự là một lời khó nói hết.

Nàng mỗi ngày đều phải làm việc trong một căn phòng chung âm u ít nhất 12 giờ, liên hệ với các loại khách hàng khác nhau, trên đầu còn bị "Chụp" cái mũ ti tiện, thường xuyên bị người ta kỳ thị, cường độ công tác lớn, áp lực tâm lý cũng không nhỏ.

Hơn nữa, nghề mát xa là cái nghề dễ bị hiểu nhầm nhất bên trong thành thị. Khách hàng tới rửa chân chỉ có một số ít là tuân theo quy củ, phần lớn khách hàng đều sẽ động tay động chân đối với mấy người rửa chân như các nàng. Tô Tĩnh có không ít lần bị khách hàng chiếm tiện nghi.

Chuyện này dĩ nhiên không phải nàng nguyện ý, nhưng bầu không khí của cái nghề này chính là như vậy, nếu như ngươi vì chuyện này mà ầm ĩ với khách hàng thì ngươi tuyệt đối không thể làm việc dài trong cái nghề này.

Trước khi nàng nhận việc, ông chủ đã thông báo trước với nàng: "Làm cái nghề này mà muốn không bị khách hàng chấm m*t là chuyện không thể nào, nhưng phải giữ vững một tiêu chuẩn, vượt qua cái tiêu chuẩn kia thì không được. Mặt khác, lúc phục vụ, ngàn vạn lần không thể tranh cãi với khách hàng, trừ khi là khách hàng khiêu chiến ranh giới cuối cùng của chúng ta. Nhưng mà chúng ta có điểm mấu chốt sao? Không có điểm mấu chốt chính là ranh giới cuối cùng."

Ngoại trừ việc bị khách hàng chấm m*t ra, điều làm cho người mát xa chân khó mà chịu được nhất chính là gặp phải khách hàng có bệnh phù chân. Tô Tĩnh đã gặp phải khách hàng như này, đúng thật là cay con mắt!

Toàn bộ quá trình rửa chân có bao nhiêu gian nan chỉ có chính mình biết rõ.

Có một số người rửa chân không nổi dụ hoặc, cuối cùng lựa chọn tự mình đọa lạc.

Tô Tĩnh không muốn đọa lạc, nàng có quy hoạch đối với cuộc sống của mình. Nàng lựa chọn làm người rửa chân chỉ là biện pháp tạm thời, chờ sau khi tích lũy được đủ tiền vốn, nàng sẽ từ chức làm việc khác.

Dù sao, nếu như cứ mãi làm nghề rửa chân thì muốn gả cho người khác sẽ là chuyện không dễ dàng.

Trước khi tiến vào trong mộng đẹp, Tô Tĩnh nghĩ số tiền tiết kiệm của bản thân ở trong thẻ ngân hàng, không khỏi lộ ra một nụ cười. Dựa theo thu nhập bây giờ, cuối năm nàng sẽ có thể lựa chọn từ chức.

Đến lúc đó, nàng sẽ có thể bắt đầu một cuộc sống mới cho bản thân.

Nàng thật sự rất chờ mong đến lúc đó.



Giữa trưa, tại phòng bao nào đó tại thành phố E, Chiết Giang, dưới sự sắp xếp của Giang Phong, hai nhà Triệu:Lại gặp mặt ở đây.

Cha mẹ hai nhà đều là người kinh doanh, đương nhiên là không thể tùy tiện đóng cửa được. Cho nên lần xem mắt này, hai nhà Triệu Lại đều do mẹ tới xem mắt cùng con.

Lúc Giang Phong giới thiệu về hai gia đình thì hai bên đều đang yên lặng đánh giá đối phương.

Hôm nay Triệu Lệ Phi vẫn là áo thun phối với quần soóc ngắn. Đôi chân vừa dài vừa đẹp kia chính là thứ khiến nàng tự tin nhất, đương nhiên là phải khoe ra ngoài rồi.

Mà hiệu quả thì không cần nhiều lời, từ lúc Lại Ích Dân nhìn thấy nàng, thỉnh thoảng lại liếc trộm đôi chân dài kia của nàng, hiệu quả hút mắt càng là không cần phải nói.

Tương tự, Lại Ích Dân cũng là một người không tệ, so về tướng mạo thì còn kém người làm mối là Giang Phong một chút, nhưng so sánh với những người khác thì hắn tuyệt đối là một soái ca.

Cộng với quan hệ công việc, cả người hắn lộ ra vẻ thành thục ổn trọng, trên mặt mang nụ cười khiến cho hắn vô cùng thân thiện, khiến Triệu Lệ Phi thấy cũng là âm thầm gật đầu.

Hai nhà môn đăng hộ đối, các mặt đều phù hợp, cuộc trò chuyện này thật sự đều là kinh hỉ. Cho dù là Triệu mẫu hay là Lại mẫu thì đều hứng thú nói chuyện tăng nhiều.

Lại Ích Dân và Triệu Lệ Phi thì càng không cần phải nói, trò chuyện cực kỳ ăn ý.

Tục ngữ nói "Rượu gặp tri kỷ ngàn chén ít, lời không hợp ý không hơn nửa câu", câu này quả thật không sai. Có một số người nói chuyện với nhau, trò chuyện một chút sẽ không có hứng thú nói chuyện tiếp nữa, bởi vì lúc nói chuyện đều cảm giác như đây không phải là chủ đề mà đối phương hứng thú, đương nhiên cũng không có bao nhiêu hứng thú để nói chuyện tiếp.

Nhưng có một số người, càng trò chuyện với nhau lại càng muốn nói tiếp, bởi vì nội dung cuộc trò chuyện là chủ đề mà hai bên cảm thấy hứng thú, cộng với quan điểm của hai bên đều nhất trí, hứng thú nói chuyện đương nhiên là sẽ tăng lên nhiều.

Bữa cơm này ăn mãi cho đến hơn hai giờ chiều mới kết thúc.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1035: Không Có Điểm Mấu Chốt Chính Là Ranh Giới Cuối Cùng (2)



Trước khi đi, Giang Phong cười nói với Lại Ích Dân và Triệu Lệ Phi: "Hai vị, những chuyện tiếp theo thì hai người có thể tự mình sắp mình sắp xếp, có vấn đề gì thì lại gọi điện thoại cho tôi."

Lại Ích Dân và Triệu Lệ Phi ăn ý liếc nhau một cái, sau đó cùng nói lời cảm ơn với Giang Phong.

Lại mẫu và Triệu mẫu cùng lần lượt nói lời cảm ơn với Giang Phong. Mặc dù chuyện hôn sự còn chưa được chắc chắn, nhưng nhìn cho đến bây giờ, hai bên đều vô cùng hài lòng, đương nhiên là phải cảm ơn người hỗ trợ đáp cầu dắt mối rồi.



Ba giờ rưỡi chiều.

Giang Phong gặp mặt Quan Hải Ba, hỏi thẳng vào vấn đề chính: "Quan tiên sinh, anh và Lý nữ sĩ càng sớm kết hôn thì đối với các người sẽ càng tốt, không biết trong lòng anh bây giờ đã có đáp án hay chưa?"

Quan Hải Ba không chút do dự, nói: "Giang đại sư, tôi đã nghĩ rõ, tôi muốn cưới Lý Mai. Điều cố kỵ duy nhất trước mắt chính là sợ hai đứa em gái của tôi không có cách nào tiếp nhận."

Giang Phong khẽ cười nói: "Quan tiên sinh, chỉ cần anh đồng ý thì sẽ không có vấn đề gì, tôi sẽ phụ trách khai thông tư tưởng của hai người em gái anh."

"Giang đại sư, anh hỗ trợ đáp cầu dắt mối thì thôi đi, còn làm phiền anh xử lý vấn đề như vậy, thật sự là ngại quá."

"Quan tiên sinh không cần khách sáo, đây đều là chuyện mà tôi phải làm."

Hai người khách sáo vài câu, Quan Hải Ba liền gọi điện thoại cho em gái lớn dưới sự đề nghị của Giang Phong.

"Anh trai!" Điện thoại vừa được nhận, giọng nói của em gái lớn Quan gia đã truyền tới.

Quan Hải Ba nói: "Em gái, em bây giờ có tiện nói chuyện không?"

Em gái lớn Quan gia nghi ngờ nói: "Thuận tiện, anh có chuyện gì không?"

Quan Hải Ba nói: "Là như vậy, Giang đại sư của phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc giới thiệu cho anh một đối tượng, anh rất là hài lòng, cho nên gọi điện thoại nói với các em một tiếng. Nếu như các em không có ý kiến gì thì các em sắp có chị dâu rồi!"

Em gái lớn Quan gia nghe vậy thì hưng phấn nói: "Anh, đây là chuyện tốt, không biết chị dâu tương lai của em người nơi nào? Bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì?"

Quan Hải Ba giới thiệu nói: "Cô ấy quê ở tỉnh Giang Tô, trước mắt đang sống ở thành phố E, Chiết Giang, năm nay 25 tuổi, cao 1m62, tốt nghiệp chính quy, vóc người cũng rất xinh đẹp."

"Wow, điều kiện của chị dâu tương lại đúng là rất tốt!"

Em gái lớn Quan gia nghe vậy thì không khỏi cảm thấy vui vẻ, nhưng lập tức lại có chút lo lắng hỏi: "Anh, không biết gia cảnh của cô ấy thế nào? Có thể ghét bỏ nhà chúng ta hay không?"

Quan Hải Ba nói: "Thân thế của cô ấy cũng không khác anh em chúng ta là bao, cũng không người thân gì, không có anh chị em gì cả."

Em gái lớn Quan gia nghe vậy thì độ hảo cảm tăng nhiều, nói: "Không sao, không có người thân thì không có người thân, đợi cô ấy đến nhà chúng ta, chúng ta chính là người thân của cô ấy."

Quan Hải Ba nói: "Em gái à, điều kiện các mặt của chị dâu em đều rất tốt, có thể nói là dư sức xứng với anh trai của em. Nhưng mà anh có một chuyện muốn nói rõ với em, cô ấy vừa mới ly dị và đang mang thai."

Em gái lớn vốn đang vui mừng nghe xong thì nụ cười trên mặt lập tức đọng lại, khó có thể tin nổi: "Anh vừa nói cái gì? Cô ấy là một… người phụ nữ vừa ly dị lại đang mang thai?"

Quan Hải Ba trầm mặc một chút, nói: "Đúng thế."

Giọng điệu của em gái lớn Quan gia đột nhiên thay đổi, kích động nói: "Anh, anh đúng là hồ đồ rồi, anh bây giờ có nhà có xe, làm công cũng có thể kiếm không ít tiền, muốn tìm vợ cũng là chuyện rất dễ dàng. Tại sao lại nhìn trúng một người phụ nữ vừa ly dị lại đang còn mang thai chứ? Đây không phải là muốn làm người đổ vỏ hay sao?"

Quan Hải Ba nói: "Em gái à, em không nên kích động, anh cảm thấy điều quan trọng nhất trong hôn nhân nhất là tìm được người thích hợp, chỉ khi ở cùng người thích với hợp bản thì mới có thể có cuộc sống hạnh phúc."

Em gái lớn Quan gia không thể nào hiểu được, nói: "Anh trai, anh cưới một người phụ nữ ly dị lại mang thai, không sợ bị người ta chê cười sao?"

Cố Diệp Phi

Quan Hải Ba giải thích nói: "Chỉ cần bản thân chúng ta không nói thì ai biết cô ấy là phụ nữ vừa ly dị lại đang mang thai đâu?"

Em gái lớn nói: "Anh trai, ý của anh là không tổ chức hôn lễ, sau đó xem đứa bé trong bụng cô ấy như con ruột của mình mà nuôi nấng sao?"

Quan Hải Ba nói: "Chính là ý này, dù sao chúng ta không nói với bên ngoài thì người ngoài cũng không có khả năng biết được."

Em gái lớn Quan gia vẫn còn có chút khó mà tiếp nhận, cau mày nói: "Anh trai, đó dù sao cũng là con trai người ta, không phải của Quan gia chúng ta."

Quan Hải Ba lại giải thích một phen, nhưng vẫn không thuyết phục được em gái lớn, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Xem ra anh không thuyết phục được em, vẫn là để Giang đại sư tới nói chuyện với em đi!"

Nói xong, hắn liền đưa điện thoại di động cho Giang Phong.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1036: Không Có Điểm Mấu Chốt Chính Là Ranh Giới Cuối Cùng (3)



Giang Phong tiếp nhận điện thoại di động, đi thẳng vào vấn đề: "Quan nữ sĩ, tôi hiểu rõ suy nghĩ của cô, cảm thấy anh trai mình có nhà có xe, có thể cưới một cô gái trong sạch, sao cứ phải cưới một phụ nữ ly dị lại mang thai. Tôi cũng không nói đạo lý gì với cô cả. Tôi chỉ hỏi cô một vấn đề. Nếu như anh cô không cưới người phụ nữ vừa ly dị lại đang mang thai này mà cưới một cô gái khác, cô có thể bảo đảm rằng cuộc sống của anh trai cô sẽ trôi qua hạnh phúc không?"

Em gái lớn Quan gia bật thốt lên: "Ai có thể bảo đảm được loại chuyện này chứ?"

Giang Phong cười nói: "Tôi có thể!"

Em gái lớn Quan gia bĩu môi nói: "Giang đại sư, loại chuyện này không thể nói khoác lác được đâu, cho dù là vợ chồng xứng đôi đến mấy cũng có thể ly hôn được, huống hồ anh trai tôi và cô ấy chưa chắc đã xứng đôi!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Quan nữ sĩ, không tin thì cô có thể lên mạng tra thông tin về tôi một chút, chờ sau khi cô xem xong, có lẽ sẽ rõ ràng tôi chưa hề nói khoác lác chút nào."

Em gái lớn Quan gia nghe vậy có chút không hiểu: "Lên mạng tra tư liệu của anh?"

Giang Phong nói: "Tôi là Giang Phong, là ông chủ của phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc. Đám fan đặt cho tôi danh hiệu là Giang đại sư, cô xem xét một chút là biết thôi. Chờ sau khi xem xong tư liệu về tôi, cô lại gọi điện thoại tới, chúng ta trò chuyện chút về chung thân đại sự của anh trai cô."

Hắn cũng không muốn động một chút là lại nhắc đến danh tiếng của mình ở trên mạng, nhưng không thể không nói loại phương thức này chính là phương thức có hiệu quả nhanh nhất.

Sau khi cúp điện thoại, hắn cùng Quan Hải Ba nói chuyện trời nam biển bắc mười mấy phút, em lớn Quan gia mới gọi điện thoại tới. Quan Hải Ba lên chào hỏi vài câu liền đưa điện thoại cho Giang Phong.

Giang Phong mỉm cười hỏi: "Quan nữ sĩ, hiện tại cô đã tin tưởng, tôi thật sự có tư cách đảm bảo cho cuộc sống hạnh phúc của anh trai cô hay chưa?"

Em gái lớn Quan gia sợ hãi than, nói: "Giang đại sư, anh thật sự chính là đại sư mai mối nổi tiếng cả nước kia sao?"

Giang Phong cười nói: "Không thể giả được."

Em gái lớn Quan gia nói: "Giang đại sư, tôi đã xem tư liệu của anh. Nhiều minh tinh tai to mặt lớn, con em nhà giàu và con ông cháu cha đều tin tưởng anh như thế, đều mời anh mai mối cho bọn họ, dân chúng nhỏ ở tầng dưới xã hội như chúng tôi đây không có lý do gì mà không tin tưởng cả."

Giang Phong nghe vậy cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, sự tích mai mối của hắn chính là biến chữ vàng của hắn. Hắn bình tĩnh hỏi: "Cho nên, cô có đồng ý với hôn sự của anh trai mình không?"

Em gái lớn Quan gia nói: "Tôi lựa chọn giữ nguyên ý kiến, dù sao nếu phải tiếp nhận loại chuyện này thì cũng cần một quá trình, hi vọng Giang đại sư có thể hiểu cho."

"Tôi đương nhiên là có thể hiểu được, đây là chuyện bình thường, chỉ cần Quan nữ sĩ không phản đối là được, sau này các người ở chung với nhau sẽ dần dần cảm nhận được người chị dâu tương lai này của mình tốt bao nhiêu!"

"Ừm, tôi sẽ rửa mắt mà đợi!"

"À, còn có em gái nhỏ nhà các người nữa, làm phiền Quan nữ sĩ có thể nói rõ với cô ấy."

“Được, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại nói với nàng."

"Ừm, vậy trước tiên cứ như này, có vấn đề gì thì gọi điện thoại cho tôi, anh cô có số của tôi."

"Được rồi."

Chờ sau khi cúp điện thoại, Giang Phong mới nhìn về phía Quan Hải Ba cười nói: "Đã làm xong, nếu như anh và Lý nữ sĩ đã thương lượng xong thì sớm đi đăng ký kết hôn đi!"

Quan Hải Ba cảm kích nói: "Ừ, cảm ơn Giang đại sư, tôi sẽ thương lượng với cô ấy, tranh thủ hoàn thành mục tiêu đăng ký kết hôn trong mười ngày."

"Không cần khách sáo, vậy tôi liền chuẩn bị rút lui đây, có tình huống lại gọi điện thoại cho tôi."

"Được rồi."

...

Tỉnh thành tỉnh Giang Tô.

Tiền Tam Bảo và Cố Vân đi ra từ c*̣c dân chính.

Sau nhiều âm mưu của Tiền Tam Bảo, Cố Vân không nhịn được mà đưa ra quyết định ly hôn.

Ly hôn vốn là mục đích của Tiền Tam Bảo, hắn từ thích dần chuyển thành chán ghét đối với người phụ nữ đã chỉnh dung để lừa gạt mình.

Bây giờ, hai người đã nộp đơn ly hôn, chờ qua một tháng hòa hoãn thì sẽ có thể thuận lợi ly hôn.

Sau khi đi ra từ bên trong c*̣c dân chính, Cố Vân liền lãnh đạm nói: "Tôi sẽ không trở về nữa, một tháng sau chúng ta sẽ tụ hợp ở chỗ này."

Cố Diệp Phi

Tiền Tam Bảo cũng lãnh đạm trả lời: "Được, đến lúc đó lại liên lạc qua điện thoại."

Cố Vân nghe vậy thì không nói thêm lời nào nữa, trực tiếp lái xe rời đi.

Tiền Tam Bảo đưa mắt nhìn nàng rời đi, trong lòng không có chút áy náy nào về việc mình âm mưu với nàng. Dù sao là nàng lừa gạt hắn trước, hắn và cha mẹ hắn đã bỏ ra hơn 1 triệu tệ ở trên người nàng để cưới được nàng.

Nếu như ly hôn còn bảo hắn chia một nửa gia sản thì hắn sẽ nghẹn mà c.h.ế.t mất.

Mọi chuyện hiện tại đều rất tốt, khoảng thời gian này hắn hợp tác với cha mẹ cùng nhau diễn kịch, cuối cùng cũng qua mắt được người phụ nữ lừa đảo này khiến cho nàng tin tưởng nhà bọn hắn thật sự đã phá sản.

Bên ngoài còn dư lại một căn phòng một chiếc xe, tiền mặt cũng không nhiều, chỉ có mười mấy ngàn tệ. Con trai ở cùng hắn, cũng không biết là người phụ nữ kia còn có lương tâm hay là đã tìm được đường lui, mà hào phóng để lại nhà ở cho hắn, nàng lựa chọn chiếc xe kia.

Về chút tiền mặt kia thì cũng không cần nói ra.

Hiện tại thành công đưa ra yêu cầu ly hôn, chỉ cần sống qua một tháng hòa hoãn này, hắn sẽ có thể khôi phục tự do lần nữa.

Đoạn thời gian trước, hắn nghe nói đến danh tiếng của Giang đại sư từ chỗ bạn bè, chờ sau khi hắn khôi phục tự do sẽ có thể mang theo quà tặng tiến về phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc ở tỉnh Quế mời môi, nhờ Giang đại sư tìm kiếm một đối tượng giúp hắn.

Chắc hẳn lấy thực lực mai mối của Giang đại sư, nhất định có thể giúp hắn tìm kiếm được một đối tượng thích hợp với mình.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1037: Ngài Còn Nhớ Hạ Vũ Hà Bên Hồ Đại Minh Năm Đó Không?



Thành phố C, tỉnh Hồ Nam.

Sau khi Chu Hải Phong và Mao Văn Tĩnh tìm kiếm ngày đêm, cuối cùng cũng tìm được một cửa hàng có mặt tiền khiến cho hai người đều cảm thấy hài lòng.

Đây là một cửa hàng vỉa hè tại khu ổ chuột trong thành phố. Đối diện khu này chính là cổng phía Tây của khu dân cư nào đó. Đây là khu dân cư được khai thác vào mười năm trước, tỷ lệ người ở trước mắt đã cao đến 98%, lượng khách mà các hộ gia đình mang tới là vô cùng lớn.

Mặt tiền của khu dân cư này có đủ các loại cửa hàng, có cửa hàng kinh doanh bữa sáng, cơm trưa, bữa tối và bữa ăn khuya, cũng có tiệm trái cây, tiệm bánh gatô, cửa hàng trà sữa, tiệm tạp hóa, siêu thị cuộc sống….

Cửa hàng tiện lợi 24 giờ nằm ở cửa Đông khu dân cư.

Chu Hải Phong và Mao Văn Tĩnh nhìn trúng cửa hàng nằm ngay mặt đường này, một mặt là tiền thuê hơn này rẻ hơn tiền thuê cửa hàng trong khu dân cư. Một khác là khu này còn có một cái chợ bán thức ăn, lưu lượng khách rõ ràng cao hơn bên cửa Đông nhiều.

Hai người nhất trí nhìn trúng cửa hàng này, không cần nói thêm gì nữa, trực tiếp thuê lại, sau đó mời người đến trang trí sửa chữa rồi liên lạc nguồn cung cấp gì đó.

Bởi vì không thiếu tài chính, cộng với hai anh em là lần đầu lập nghiệp cho nên mang theo sự nhiệt tình cực lớn. Chỉ trong hơn nửa tháng ngắn ngủi, hai người đã mở một cửa hàng tiện lợi 24 giờ.

Bây giờ mới chỉ là bắt đầu, hai người đều không nỡ bỏ tiền thuê nhân viên, mà là thay phiên nhau trông tiệm.

Cân nhắc đến hình tượng quá dọa người của Chu Hải Phong, vì để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng lại thân thể như cũ, Mao Văn Tĩnh xung phong nhận trực ca đêm.

Thức đêm luôn là việc có hại cho thân thể, cũng may Mao Văn Tĩnh cũng không ngốc. Hắn làm một cái ghế nằm ở trong cửa hàng, còn chuẩn bị một cái chăn đắp, như này thì đêm khuya sẽ có thể nằm trên ghế để nghỉ ngơi.

Dù sao nếu có người vào cửa hàng tiện lợi thì sẽ có thông báo nhắc nhở, có khách hàng đến sẽ nói hoan nghênh ghé thăm, âm lượng còn không nhỏ, đủ để đánh thức hắn, không đến mức khách hàng tới cũng không biết.

Tám giờ sáng, Chu Hải Phong tới nhận ca, còn mang theo bữa sáng cho Mao Văn Tình.

Mao Văn Tĩnh vừa ăn sáng vừa nói: "Anh Phong, cửa hàng tiện lợi chúng ta hiện tại đã đi vào quỹ đạo chính. Anh từ giờ trở đi có thể điều trị thân thể thật tốt, chờ sau khi anh điều dưỡng tốt thân thể, chúng ta lại bớt chút thời gian đến phòng môi giới hôn nhân hạnh phúc ở tỉnh Quế mời môi, nhờ vị Giang đại sư danh tiếng lừng lẫy kia tìm kiếm đối tượng thích hợp cho chúng ta."

Mao Văn Tĩnh đã nói về sự tích mai mối của Giang đại sư với hắn, Chu Hải Phong đương nhiên biết rõ đại sư mai mối nổi tiếng cả nước này có bao nhiêu lợi hại.

Nhưng mà, nghe thấy bạn từ nhỏ nhắc tới chuyện mời môi, Chu Hải Phong không khỏi cười khổ nói: "Văn Tĩnh, thân thể của tôi bị hao tổn quá nghiêm trọng, không điều trị một năm nửa năm đoán chừng sẽ không có hiệu quả gì. Hơn nữa, tôi bây giờ thật sự không có chút hứng thú nào đối với phụ nữ. Nếu như chú muốn tìm đối tượng thì tự mình đi mời vị Giang đại sư kia đi, không tính tôi vào làm gì."

Mao Văn Tĩnh nuốt bánh bao trong miệng xuống, an ủi: "Anh Phong, anh bây giờ chắc là đang bị di chứng của việc xem phim, chờ vượt qua khoảng thời gian này chắc là sẽ tốt thôi, cũng không thể cô độc cả đời được, đúng chứ?"

Chu Hải Phong thở dài: "Hi vọng là thế đi, dù sao tôi bây giờ thật sự không có chút hứng thú nào đối với phụ nữ cả. Tôi hiện tại thật sự rất hối hận vì đã đi làm loại công việc kia, mặc dù kiếm được tiền lại biến bản thân thành cái dạng quỷ này, thật sự là thiệt thòi lớn rồi!"

Mao Văn Tĩnh nhấp một hớp sữa đậu nành, nói: "Anh Phong, chuyện này cũng không thể trách anh được. Ai mẹ nó có thể nghĩ đến loại công việc khiến cho vô số lão tài xế đoạt bể đầu sẽ là cái dạng này chứ?"

Cố Diệp Phi

Chu Hải Phong hồi tưởng lại cảm giác kích động vào hưng phấn khi thành công nhận lời mời hoàng giám sư, bùi ngùi mãi thôi, nói: "Tôi hiện tại xem như đã hiểu rõ hàm nghĩa thật sự của câu nói "Thiên hạ không có bữa cơm trưa nào là miễn phí".

Thật ra ngẫm lại cũng không có gì sai cả, những công ty lớn kia lại không phải là đang làm từ thiện, đưa ra đại ngộ phong phú như thế, liền chứng minh chức vị này không phải dễ đảm nhiệm như vậy. Chỉ là lúc đó chúng ta đều bị phục lợi mặt ngoài của chức vị này mê hoặc, không thấy rõ nguy cơ ẩn nấp phía sau chức vị này. Công tác lâu dài không chỉ có thân thể bị hao tổn, phương diện tinh thần cũng sẽ bị ảnh hưởng. Hiện tại tôi nhìn thấy cơ thể phụ nữ đã buồn nôn rồi, phương diện tinh thần đã bị thương không nhẹ."

"Anh Phong, người có gia cảnh không tốt giống như chúng ta, cho dù biết rõ cái nghề nghiệp này nguy hại đối với thân thể, chỉ sợ cũng không từ chối được đãi ngộ và phúc lợi phong phú kia, chỉ có thể nói đây đều là nghèo khó gây ra họa."

Nói đến đây, Mao Văn Tĩnh nói sang chuyện khác: "Được rồi, chuyện đều đã xảy ra, dù hối hận cũng không giải quyết được vấn đề, việc cấp bách là tìm một bác sĩ đáng tin, chậm rãi khôi phục lại thân thể!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1038: Ngài Còn Nhớ Hạ Vũ Hà Bên Hồ Đại Minh Năm Đó Không? (2)



Chu Hải Phong gật đầu nói: "Ừm, tôi cũng là nghĩ như vậy, cũng không biết chỗ nào có trung y đáng tin nữa. Dùng Trung y điều trị thân thể đều cần thời gian rất lâu mới thấy hiệu quả. Nếu như không tin tưởng thì rất khó kiên trì nổi, dù sao mấy thứ thuốc kia cũng không dễ uống."

Mao Văn Tĩnh nói: "Em sẽ tìm người hỗ trợ hỏi thăm một chút, lão trung y có danh tiếng thường thì đều sẽ tương đối đáng tin."

Chu Hải Phong nói: "Được rồi, chú mau đi về nghỉ đi, buổi chiều tới nhớ mang cho tôi ít tai heo và thịt heo kho của tiệm XX."

"Biết rồi, em trở về trước đây!"

"Ừm!"



« Hoàn Châu cách cách » là bộ phim truyền hình vô cùng nổi tiếng vào hai mươi mấy năm trước, bộ phim truyền hình này đã sáng tạo rất nhiều meme lưu hành, chắc hẳn rất nhiều cư dân mạng đều không xa lạ gì với câu "Hoàng thượng, ngài còn nhớ rõ Hạ Vũ Hà bên hồ Đại Minh mười tám năm trước".

Câu nói này rất nhanh đã bị đám cư dân mạng sử dụng trong các meme:

"Tác giả, ngài còn nhớ rõ Hạ Vũ Hà bên hồ Đại Minh năm đó không?"

Cố Diệp Phi

"Ừm, nhớ, kỹ thuật không tệ, giá cả hợp lý, độc giả đều nói tốt."

Rất nhiều người không biết rằng, tại cục cảnh sát nào đó bên tỉnh Hồ Nam có một nữ cảnh sát hình sự tên là Hạ Vũ Hà.

Bởi vì cái tên này, Hạ Vũ Hà từ nhỏ đến lớn đã bị trêu chọc rất nhiều. Nàng cũng không có biện pháp nào khác, ai bảo mẹ nàng lại là fan chân chính của « Hoàn Châu cách cách » đây!

Mà nàng được sinh ra vào lúc « Hoàn Châu cách cách » trở nên nổi tiếng khắp cả nước. Sau đó, người mẹ có mạch não kỳ lạ của nàng đã đặt cái tên Hạ Vũ Hà này cho nàng.

Mặc dù cái tên này mang đến cho Hạ Vũ Hà rất nhiều phiền toái, nhưng cũng mang đến cho nàng không ít chỗ tốt. Ví dụ như cái tên này của nàng rất mang tính chủ đề, lúc nói chuyện với người xa lạ, có thể nói được rất nhiều chủ đề từ cái tên này.

Hôm nay, sau khi Hạ Vũ Hà xử lý xong vụ án trên tay thì xin phép lãnh đạo nghỉ, chuẩn bị trở về thăm cha mẹ một phen. Nàng khoảng thời gian này luôn bận rộn công việc, đã hai ba tháng không về nhà thăm cha mẹ. Mẹ của nàng cũng đã bắt đầu phàn nàn về chuyện này.

Vừa ngồi lên chiếc xe mới mua, điện thoại di động của Hạ Vũ Hà đã vang lên. Nàng cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua, liền kết nối điện thoại, nói: "A lô, xin chào!"

"Xin chào, xin hỏi là cảnh sát Hạ đúng không?" Một giọng nam dễ nghe truyền đến từ trong điện thoại.

"Là tôi, xin hỏi anh là ai vậy?" Hạ Vũ Hà hỏi.

"Chào cảnh sát Hạ, tôi là Giang Phong, là người làm mối đến từ văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, nghe nói cảnh sát Hạ còn chưa có bạn trai, chỗ của tôi có một đối tượng ưu tú muốn giới thiệu cho cô. Không biết cảnh sát Hạ có cảm thấy hứng thú hay không? Có tiện gặp mặt nói chuyện với tôi một chút hay không?"

Hạ Vũ Hà làm cảnh sát hình sự mấy năm, vẫn luôn phấn đấu trên tuyến đầu của trinh sát hình sự, mỗi ngày đều đấu trí đấu dũng với tội phạm, gặp được bất kỳ một chuyện nào không phù hợp lẽ thường thì cô đều khó tránh khỏi việc nghĩ nhiều.

Bây giờ đột nhiên có người gọi điện thoại tới tự xưng là người mai mối muốn giới thiệu đối tượng cho mình, Hạ Vũ Hà đã cảm thấy hành động này rất khả nghi. Vì để biết rõ trong hồ lô của "Người làm mối " này bán thuốc gì, nàng liền bất động thanh sắc nói: "Tiện, tôi hiện tại đúng lúc có thời gian, không biết Giang ông mai muốn gặp mặt ở chỗ nào?"

Giang Phong khẽ cười nói: "Cảnh sát Hạ, tôi bây giờ đang ở tiệm vé số XX bên cạnh cục cảnh sát các người, không biết cảnh sát Hạ đang ở đâu?"

Hạ Vũ Hà không nói nhảm nhiều, nói thẳng: "Vậy anh đợi tôi một chút, tôi sẽ đến ngay."



Không đến một phút, Hạ Vũ Hà đã lái xe tới cửa hàng vé số.

Nàng liếc mắt đã nhìn thấy Giang Phong đang đứng trước cửa hàng vé số.

Không có cách nào khác, cho dù là nam hay nữ, chỉ cần có giá trị nhan sắc cao đều sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, lấy nhan sắc của Giang Phong, đứng ở nơi đó muốn người khác không chú ý đến hắn là chuyện rất khó.

Hạ Vũ Hà hạ cửa sổ xe xuống, Giang Phong liền đi tới chào hỏi: "Cảnh sát Hạ."

Giang Phong mới mở miệng, Hạ Vũ Hà liền hiểu ra. Anh chàng đẹp trai này chính là Giang ông mai vừa mới gọi điện thoại nói muốn giới thiệu đối tượng cho nàng. “Anh chính là Giang ông mai?"

"Đúng thế."

Giờ phút này, Hạ Vũ Hà biết rõ nàng chắc là hoài nghi sai rồi. Soái ca trước mắt này bất kể là nhìn từ phương diện nào cũng không giống phần tử phạm tội.

Như vậy, đối phương thật sự là đến để làm mai mối cho nàng sao?

Trong lòng Hạ Vũ Hà nghĩ như vậy, ngoài miệng phản ứng cũng không chậm, trực tiếp hô: "Giang ông mai, anh lên xe đi, tôi dẫn anh đến một chỗ thuận tiện nói chuyện."

Giang Phong gật đầu nói: "Được rồi, vậy đành làm phiền cảnh sát Hạ rồi!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1039: Ngài Còn Nhớ Hạ Vũ Hà Bên Hồ Đại Minh Năm Đó Không? (3)



Mười mấy phút sau, hai người đã tới một bờ sông thoáng mát.

Nhìn dòng nước chầm chậm lưu động phía xa, Hạ Vũ Hà hỏi: "Giang ông mai, anh nghe ai nói là tôi không có bạn trai, sau đó tới giới thiệu đối tượng cho tôi vậy?"

Cố Diệp Phi

Giang Phong cười nói: "Ai nói với tôi không quan trọng, quan trọng là... cảnh sát Hạ đúng là đang độc thân, mà chỗ của tôi trùng hợp có một đối tượng thích hợp với cô."

Hạ Vũ Hà có chút tò mò mà hỏi: "Giang ông mai, nghe giọng điệu của anh, đối tượng mà anh muố giới thiệu cho tôi hình như có điều kiện rất tốt?"

Giang Phong gật đầu nói: "Điều kiện của hắn quả thật không tệ, tôi giới thiệu cho cô một chút, thế nào?"

"Được, vậy anh giới thiệu một chút đi!"

Mặc dù Hạ Vũ Hà cũng không có ý định xem mắt, nhưng đã lựa chọn gặp mặt người mai mối này rồi, đương nhiên sẽ không thể không thèm nghe người ta nói chuyện mà bỏ về. Làm như thế đúng là không có giáo dưỡng chút nào.

Giang Phong hỏi: "Cảnh sát Hạ, cô công tác ở tỉnh thành mấy năm, chắc phải biết tập đoàn XX đúng không?"

Hạ Vũ Hà nói: "Tập đoàn XX chính là xí nghiệp bản địa nổi tiếng, tôi đương nhiên là có biết đến."

Giang Phong cười nói: "Đối tượng mà tôi muốn giới thiệu cho cảnh sát Hạ chính là Kha tổng của tập đoàn XX. Hắn là con một của chủ tịch Kha tập đoàn XX, tôi sẽ không nhiều lời về thông tin cụ thể, cảnh sát Hạ chắc là cũng sẽ tra được. Bất kể là điều kiện cá nhân hay là điều kiện gia đình của Kha tổng đều vô cùng xuất chúng. Mà năng lực cá nhân của cảnh sát Hạ cũng rất xuất chúng, gia thế cũng không kém Kha tổng là bao. Hơn nữa, tính cách của hai người tương đối phù hợp, có thể nói là một đôi trời sinh."

Hạ Vũ Hà nghe vậy thì giật nảy cả mình. Sau khi nàng nàng tốt nghiệp đại học liền đến Tinh Thành làm cảnh sát hình sự, làm việc ở tuyến đầu của đội trinh sát nhiều năm. Cho tới bây giờ, nàng chưa từng nhắc tới bối cảnh gia đình của mình ở trước mặt người khác lần nào. Ngay cả đồng nghiệp trong cục cũng không biết nàng chính là một bạch phú mỹ.

Kết quả, Giang ông mai này dường như hiểu rõ gia thế của nàng như lòng bàn tay. Chuyện này sao có thể khiến nàng không kinh ngạc cho được?

"Giang ông mai, tôi thật sự rất tò mò, toàn bộ Tinh Thành đều không có mấy người biết rõ về gia thế của tôi, anh biết được từ chỗ nào vậy?" Hạ Vũ Hà nhịn không được mà hỏi.

Giang Phong cười nói: "Cảnh sát Hạ, vốn dĩ tôi không muốn nói đến mấy thứ liên quan tới Huyền học ở trước mặt một cảnh sát nhân dân như cô. Nhưng mà nếu như tôi không nói rõ lại sợ cô nghĩ nhiều, vậy tôi sẽ dứt khoát thành khẩn bẩm báo vậy! Trên mạng tôi có một danh hiệu là Giang đại sư, cô có thể lên mạng xem một chút về tư liệu của tôi, chờ sau khi xem xong cô liền hiểu tại sao tôi lại biết rõ gia thế của cô."

Nghe tới ba chữ "Giang đại sư", Hạ Vũ Hà không khỏi mở to hai mắt, kinh ngạc nói: "Thì ra anh chính là Giang đại sư có mấy chục triệu fan ở trên mạng?"

Giang Phong cười híp mắt nói: "Cảnh sát Hạ từng nghe nói về tôi rồi sao?"

Hạ Vũ Hà nhẹ gật đầu, cảm khái nói: "Lúc đầu năm tôi có nghe đồng nghiệp nhắc tới anh, nhưng mà lúc đó trên tay tôi đang có một vụ án mạng quan trọng, tâm tư đều đặt hết vào việc điều tra phá án. Cộng với việc tôi cũng không muốn kết hôn sớm như vậy, sẽ không đi tìm anh để nhờ giới thiệu đối tượng. Không nghĩ tới mới qua nửa năm, Giang đại sư lại tự mình tìm tới cửa!"

Giang Phong cười nói: "Đây chính là duyên phận, duyên phận đến rồi cô muốn tránh cũng không được."

Hạ Vũ Hà cười cười, nói: "Được, vì danh tiếng mai mối của Giang đại sư, tôi sẽ thận trọng đối đãi với mối hôn sự này. Tôi sẽ điều tra một chút về Kha tổng mà anh giới thiệu cho tôi, nếu như phù hợp với tiêu chuẩn chọn chồng của tôi sẽ lại mời Giang đại sư sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt."

Tuy nói cái tên Giang đại sư chính là sự bảo đảm về độ tin cậy, nhưng theo thói quen nghề nghiệp, Hạ Vũ Hà vẫn tin tưởng tin tức mà bản thân điều tra ra được hơn.

Giang Phong cười ha hả, nói: "Không thành vấn đề, vậy tôi sẽ chờ điện thoại của cảnh sát Hạ."

Nói xong chuyện chính, Hạ Vũ Hà móc điện thoại di động ra nhìn đồng hồ, nói: "Giang đại sư, lát nữa tôi phải về Hồ Bắc một chuyến, anh muốn đi đâu để tôi đưa đi!"

Giang Phong khoát tay nói: "Cảnh sát Hạ, cô nhanh đi về đi. Tôi ở lại đây ngắm phong cảnh một chút, cô không cần phải để ý đến tôi."

"Giang đại sư không cần phải khách sáo với tôi, đưa anh về cũng không tốn bao nhiêu thời gian của tôi."

"Cảnh sát Hạ, tôi thật sự không phải là đang khách sáo, mặc dù tôi đã tới tỉnh Hồ Nam mấy lần, nhưng vẫn là lần thứ nhất thưởng thức phong cảnh Tương Giang. Hơn nữa, dù tôi có muốn đi đâu đó, gọi taxi công nghệ là được mà."

"Được rồi, nếu đã như vậy thì tôi đi trước đây."

"Ừm, tạm biệt cảnh sát Hạ!"

"Tạm biệt!"

Đưa mắt nhìn Hạ Vũ Hà lái xe rời đi, Giang Phong nghĩ một lúc, liền móc điện thoại di động ra, gọi một cú điện thoại cho vị Đồng Lệ Toa nữ sĩ kia.

Điện thoại vừa được kết nối, Đồng Lệ Toa đã nhiệt tình chào hỏi: "Giang đại sư."

Giang Phong nhớ tới tràng cảnh lần đầu gọi điện thoại tới cho Đồng Lệ Toa, trong lòng thật sự là cảm khái không thôi.
 
Back
Top Bottom