Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 400: Em Họ Này Có Thể Chung Sống, Có Khó Khăn Hắn Cũng Chịu Giúp Đỡ. (3)



Lăng Lỵ cắn một miếng thịt bò viên, tinh tế nhấm nuốt, sau khi nuốt xong mới đáp: "Chị Bùi, chị cũng biết, người giống chúng ta muốn tìm đối tượng, sợ nhất là đàn ông yêu tiền của chúng ta, mà không phải là con người của chúng ta. Nếu là dùng tiền để có được tình yêu, vậy đối với chúng ta mà nói căn bản không có bất kỳ ý nghĩa gì."

Bùi Dĩnh nghe vậy gật đầu liên tục, có lúc có quá nhiều tiền c*̃ng rất phiền não, khiến các cô khó gặp được tình yêu chân chính của mình.

Lăng Lỵ nhấp một hớp nước ô mai, tiếp tục nói: "Đối tượng mà Giang đại sư giới thiệu cho em, hắn tuy rằng không ôm chí lớn, không có tham vọng, cũng không có tài năng làm ăn gì, nhưng hắn có một điều rất hiếm có, đó chính là hắn không cần tiền của em, là người thực sự muốn hẹn hò với em."

Bùi Dĩnh đem miếng thịt dê trong miệng nuốt vào, hỏi: "Lỵ Lỵ, em là làm sao biết được đối phương không phải là vì tiền của em?"

Lăng Lỵ cười nói: "Chị Bùi, ở phương diện này, phụ nữ chúng ta đều có trực giác nhạy bén, cũng giống như khi một người đàn ông nhìn trộm bộ phận nào đó trên cơ thể chị, dù cho chị không nhìn hắn, cũng có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn như thế nào. Huống chi, ba mẹ em c*̃ng đã gặp hắn, nếu như hắn không có bản chất như thế, chắc hẳn chính là vua diễn xuất, muốn giấu diếm ánh mắt của ba mẹ em, cũng không phải một chuyện dễ dàng."

"Có đạo lý!"

Bùi Dĩnh gật đầu, lập tức cảm khái nói: "Đây chẳng phải là nói, em thật sự đã tìm được tình yêu của mình rồi sao?"

Lăng Lỵ lắc đầu cười nói: "Nói tìm được tình yêu vẫn còn quá sớm, chỉ có thể nói là có cơ hội, ít nhất cũng có một mục tiêu thích hợp, không giống trước kia ngay cả mục tiêu cũng không có."

Bùi Dĩnh khen: "Xem ra em đi nước cờ này thật sự là đi đúng rồi!"

Lăng Lỵ nói: "Về phương diện là người mai mối, Giang đại sư xác thực không phải người bình thường có thể so sánh, khó trách lúc trước em gọi điện thoại cho Uông Văn Kiệt, hắn ở trước mặt em tôn sùng Giang đại sư như vậy."

Bùi Dĩnh nghe vậy như có điều suy nghĩ.

Lăng lỵ ăn hết miếng bò viên cô vừa cắn, sau đó cười hì hì nói: "Chị Bùi, đợi phía bên em quan sát xong, nếu như phát hiện hắn thật sự thích hợp với em, em liền giới thiệu Giang đại sư cho chị. Để hắn tìm cho chị một người đàn ông thích hợp, em tin với năng lực của Giang đại sư nhất định là có thể làm được."

"Được, chị đợi tin tốt từ em."

Bùi Dĩnh lần này không từ chối nữa, cô không tin năng lực tính toán nhân duyên của Giang đại sư, nhưng cô tin năng lực làm mai mối của vị Giang đại sư này, hai việc này cũng không xung đột.

Người trước là hư vô mờ ảo đồ vật, mà người sau đó là rõ ràng, những người khác tạm thời không nói, chỉ dựa vào hắn có thể thay Uông Văn Kiệt cùng với Lăng Lỵ tìm được đối tượng hài lòng như vậy, phần năng lực này cũng đã cực kỳ xuất chúng.

"Ha ha, này là được rồi nha, chị em chúng ta từ trước đến nay đều độc thân, muốn thoát độc thân thì phải cùng nhau chứ, không thể bỏ rơi nhau được."

"Được, hi vọng thật sự có một ngày như thế, chúng ta lấy nước ô mai thay rượu, cùng uống một chén."

"Ừm, cụng ly!"

"Cụng ly!"

...

Thành phố Trung Hải.

Một quán lẩu nào đó.

Ba người Giang Phong ăn miệng đầy dầu mỡ, món lẩu này thực sự là món khoái khẩu của người Trung Quốc, thực sự là ăn biết đã.

Tề Hải Yến sớm đã no rồi, phụ nữ có thai đều có một đặc điểm giống nhau, đó chính là lúc ăn cơm, no bụng nhanh hơn, đói bụng cũng nhanh, cô lúc này an vị ở bên cạnh, cười tủm tỉm nhìn hai anh em uống rượu tán gẫu.

Nếu như đơn thuần ăn cơm, dù cho ăn chậm đến đâu, ăn được hơn một canh giờ cũng rất ít thấy.

Nhưng nếu như uống rượu vậy thì thời gian nhưng là khó nói, có người uống từ sáng sớm tới tối muộn, thậm chí từ hôm nay uống đến ngày mai, vậy cũng là chuyện thường xảy ra.

Giang Phong cùng với anh họ uống rượu cũng không khuếch đại như vậy, chỉ là uống đến khoảng bảy giờ rưỡi đêm, liền tan cuộc.

Lúc tính tiền, hai anh em tranh nhau trả, nhưng mà cuối cùng Giang Phong vẫn không tranh được với anh họ.

Quan trọng nhất là Giang Phong cũng cần phải giữ thể diện cho anh họ, anh họ làm việc ở đây, mà hắn ngàn dặm xa xôi lại đây, nếu như đi ra ngoài ăn một bữa cơm, còn phải để cho em họ mình trả tiền, sợ là anh họ sẽ bị mất mặt.

Với lại một bữa ăn lẩu cũng chỉ có mấy trăm tệ, đối với thu nhập của anh họ mà nói áp lực cũng không lớn, Giang Phong cũng không giành nữa.

Ra khỏi quán lẩu, Giang Phong nói: "Anh họ chị dâu, vậy hai người bắt taxi về đi, phòng em ở gần đây, ngày mai em lại lái xe đến chỗ anh."

Trước đó lúc ra ngoài ăn cơm, biết phải uống rượu, liền không có lái xe đến.

Lưu Tuấn Hùng nói: "Tiểu Phong, em đến chỗ anh họ, em còn ra ngoài mướn phòng làm gì, ở chỗ của anh đi, anh đi mua ít thức ăn với bia mang về, buổi tối anh với chú tiếp tục uống."

Tề Hải Yến cũng nhiệt tình nói: "Tiểu Phong, nhà anh chị vẫn còn một phòng, đợi lát nữa chị trải giường chiếu cho em, em đến nhà bọn chị đi, đừng lãng phí số tiền kia đi mướn phòng làm gì. Với lại khó khi hai anh em có dịp tụ tập với nhau, ở cùng nhau nhiều nói chuyện cũng tốt."

Lưu Tuấn Hùng gật đầu liên tục nói: "Đúng đấy, nghe chị dâu em đi, đêm nay đến chỗ của anh ở lại."

Nhìn thấy anh họ chị dâu nhiệt tình như vậy, Giang Phong thực sự từ chối không được, cũng chỉ có thể gật đầu nói: "Được, vậy thì quấy rầy anh họ với chị dâu rồi!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 401: Thay Chị Gái Làm Mai.



Đêm đó.

Trong nhà thuê, Giang Phong cùng với anh họ uống rượu tán gẫu mãi cho đến rạng sáng, mới chia nhau rửa ráy về phòng ngủ.

Giấc ngủ của Tề Hải Yến rất cạn, mặc dù Lưu Tuấn Hùng lúc bước vào phòng rất nhẹ nhàng, nhưng vẫn là đánh thức cô dậy.

"Ông xã, mấy giờ rồi?" Tề Hải Yến mở mắt ra, lười biếng hỏi.

Cố Diệp Phi

"Mười hai giờ, em ngủ đi!" Lưu Tuấn Hùng nằm trên giường, đưa tay ôm cô, nhẹ giọng nói.

Tề Hải Yến trong lòng có việc, chỗ nào còn ngủ được, cô rúc vào trong lòng n.g.ự.c hắn, đem chuyện hôm nay Giang Phong chủ động nói muốn cho bọn họ mượn tiền mua nhà nói ra, cuối cùng mới tán dương: "Ông xã, thời đại này vay tiền có bao nhiêu khó anh cũng biết, em họ này của anh đối xử với anh thật sự là không có chỗ nào chê được."

Lưu Tuấn Hùng nghe xong rất cảm động, lại cảm thấy nở mày nở mặt, cười mắng: "Tiểu tử này, không uổng anh khi còn bé dẫn hắn lên núi bắt chim xuống sông bắt cá, hiện tại có tiền c*̃ng không quên người anh họ này."

Tề Hải Yến thở phào nhẹ nhõm nói: "Có tiểu Phong nói câu này, chúng ta có thể mua được nhà trước khi con vào tiểu học, không sợ đứa nhỏ ở chỗ này không đi học được."

Lưu Tuấn Hùng nghe vậy nói: "Bà xã, lời hứa của tiểu Phong là dùng để lật tẩy, có thể bảo đảm cho chúng ta mua được nhà trước khi con vào học tiểu học. Nhưng trước đó, chúng ta vẫn phải tự mình nỗ lực kiếm tiền, có thể dựa vào chính bản thân mình mua được nhà mới là lợi hại."

Tề Hải Yến dịu dàng gật đầu nói: "Ừm, đợi đứa nhỏ ra đời, cai sữa rồi, liền để mẹ giúp chúng ta trông nom, hai chúng ta cùng nhau làm việc kiếm tiền, tranh thủ trong vòng năm năm tích góp đủ một bộ tiền đặt cọc (mua trả góp)."

Lưu Tuấn Hùng nhẹ nhàng vuốt bụng của cô, hạ quyết tâm nói: "Bà xã, ngày mai em gọi điện cho anh vợ với em vợ. Hỏi bọn họ một chút có muốn đến Trung Hải tìm việc không, ăn ở liền ở nhà chúng ta, ở nơi này tùy tiện tìm một công việc, chịu khó một chút một tháng cũng kiếm được ngót nghét một vạn là không khó. Nỗ lực làm lên hai ba năm, hẳn là là có thể tích góp được tiền cưới vợ."

Tề Hải Yến nghe thấy toàn thân run lên, sau đó xoay người ôm lấy hắn, trong lòng thật sự cảm động!

Đừng xem mấy câu ngắn ngủi của hắn như vậy, chồng cô cũng đã hy sinh rất nhiều.

Dù sao nếu như cô làm thật như vậy, vợ chồng bọn họ liền không hưởng thụ được thế giới hai người, trong nhà có nhiều người sống hơn, vậy chi tiêu cũng sẽ tăng lên, ở phương diện sinh hoạt cũng sẽ có rất nhiều thứ không tiện.

Nói chung, nếu như anh chị em của cô thật sự tới, nhất định sẽ khiến chất lượng cuộc sống của chồng cô giảm đi nhiều.

...

Ngày hôm sau.

Lúc Giang Phong thức dậy, anh họ đã đi làm.

"Tiểu Phong, em tỉnh rồi à, đây là khăn mặt với bàn chải đánh răng chị chuẩn bị cho em, em đi rửa mặt trước đi rồi ra ăn sáng. Chị nấu cháo hoa, ăn với dưa cải chua của cô em, ăn chắc ngon lắm." Tề Hải Yến đưa cho Giang Phong một chiếc khăn tắm với bàn chải đánh răng mới tinh, mỉm cười nói.

"Cảm ơn chị dâu, tối hôm qua uống nhiều rượu, sáng sớm ăn cháo trắng với dưa cải chua là thích hợp, làm phiền đến chị dâu rồi!"

"Đều là người một nhà, khách khí cái gì."

Giang Phong gật đầu cười, sau khi rửa mặt xong xuôi, chị dâu đã bới cho hắn chén trắng cháo rồi.

"Chị dâu, chị cũng cùng ăn đi!"

"Tiểu Phong em ăn đi, chị ăn với anh họ em rồi!"

"Được, vậy em không khách khí nữa!"

Một hơi ăn hai tô cháo trắng lớn, ăn với dưa cải chua của cô ướp, cái bụng thật sự thoải mái.

Sau khi ăn xong, Giang Phong liền cáo từ nói: "Chị dâu, vậy em đi trước đây, mùng 1 tháng 5 gặp lại!"

Tề Hải Yến khách khí giữ lại nói: "Tiểu Phong, khó có dịp em tới Trung Hải một lần, thật sự không ở thêm mấy ngày nữa sao?"

Giang Phong lắc đầu nói: "Không được, em dự định đi thêm một vài nơi để xem có thể tìm được một đối tượng thích hợp cho chị gái em không. Nếu lần sau tới Trung Hải có đủ thời gian, em sẽ ở lại chơi cho đã."

"Được, em đã có chuyện muốn làm, vậy chị cũng không cản em nữa, chúc em đi đường thuận lợi."

"Cảm ơn chị dâu, mùng 1 tháng 5 gặp lại!"

"Ừm, mùng 1 tháng 5 gặp lại!"

...

Thứ tư, ngày 19 tháng 4 năm 2023.

Sáu giờ chiều, tại một nhà hàng đặc biệt ở thành phố Kim Quý, tỉnh Giang Tô, bốn thành viên của gia đình họ Khúc đã có một buổi họp mặt hiếm hoi để ăn cơm.

"Anh, chúc mừng anh đã thành công bước đầu tiên trường chinh, anh sắp trở thành một luật sư có tiếng ngay trong tầm tay rồi!" Khúc Văn Thiến bưng lên ly rượu đỏ cùng với anh trai cụng ly, cười chúc mừng nói.

Khúc Văn Hoa cười nói: "Vậy thì mượn lời chúc tốt lành của em."

Khúc mẫu c*̃ng tán dương: "Con trai, làm rất tốt, đây là lần đầu tiên con dẫn đầu, có thể thắng được vụ kiện lớn như vậy, cũng coi như là làm nở mày nở mặt cho cha con. Phía sau có chú Kim của con, con cũng không sợ không có chất lượng tốt án nguyên rồi."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 402: Thay Chị Gái Làm Mai. (2)



Khúc phụ hiếm khi mỉm cười, c*̃ng cụng ly rượu với Khúc Văn Hoa, chỉ điểm nói: "Con trai, mặc dù con đã thắng vụ kiện lớn này, để cho chú Kim nhìn thấy được năng lực chuyên môn của con. Nhưng có một câu nói, thắng không kiêu, bại không nản, sau này còn có vô số trận đánh ác liệt hơn đang đợi con đánh, tuyệt đối không thể qua loa."

Khúc Văn Hoa gật đầu nói: "Cha, cha yên tâm, con biết mình bao nhiêu cân lượng, con có đủ kinh nghiệm trong các vụ án như tai nạn giao thông, cho vay tư nhân, tranh chấp hôn nhân. Nhưng mà ở làm xí nghiệp ra thị trường, xí nghiệp gây dựng lại cũng mua, nghiệp vụ ngoại giao phần lớn luật sư đều muốn tiến vào lĩnh vực này, con còn là người mới, có rất nhiều thứ cần học hỏi, con sẽ không lơ là."

Khúc phụ ừ một tiếng, nói: "Con tâm lý nắm chắc là được, xuất phát điểm của con so với các luật sư bình thường khác mạnh hơn, vào nghề liền có thầy dẫn dắt theo, có thể trở thành một luật sư nổi tiếng hay không, còn phụ thuộc vào năng lực của con."

"Anh trai con ưu tú như vậy, nhất định có thể trở thành một đại luật sư nổi tiếng."

"Con trai cố gắng lên, mẹ c*̃ng tin tưởng con có thể làm được."

"Ừm, con nhất định sẽ nỗ lực."

...

Ngay lúc Khúc gia bốn người đang ăn mừng, Giang Phong c*̃ng đã đến thành phố lịch sử và văn hóa quốc gia có lịch sử hơn 3000 năm này, đây cũng là một trong những cái nôi quan trọng của nền văn minh Giang Nam.

Trước khi ăn cơm với thuê phòng, Giang Phong như thường lệ đi tìm đối tượng cho chị gái.

Ngay lập tức, một luồng sóng vô hình quét qua, trong nháy mắt bao phủ mấy chục triệu người, từng ảnh chân dung với tốc độ cực nhanh lấp lánh mà qua, cuối cùng đã tập trung vào trong đó một ảnh chân dung:

Họ tên: Khúc Văn Hoa

Tuổi tác: 25 tuổi

Chiều cao: 178 cm

Cân nặng: 68kg

Gia cảnh: gia cảnh tốt, ông nội là công nhân công ty nhà nước, bà nội điều hành một nhà máy chế biến thực phẩm nhỏ, ông ngoại là lãnh đạo cấp trung của một công ty truyền thông, bà ngoại hợp tác với người ngoài mở một trung tâm dạy khiêu vũ, Cha là chủ tịch ngân hàng Vũ Trụ thành phố Kim Quỹ, mẹ là phó hiệu trưởng của một trường cấp hai.

Sở thích tính cách: Hiếu thuận, có chủ kiến, có lòng cầu tiến, là người chính trực, bình tĩnh trước mọi tình huống, thích tranh luận, thích ẩm thực, thích âm nhạc, thích vận động, thích du lịch,....

Trải nghiệm tình cảm: Không có.

Giá trị phù hợp trong hôn nhân hiện tại: 83 (tình cảm vợ chồng 84+ môn đăng hộ đối 85+ quan hệ gia đình 80)

Giá trị kết hôn cực cao: 97 (tình cảm vợ chồng 98+ môn đăng hộ đối 96+ quan hệ gia đình 97)

Sau khi nhìn thấy đối tượng xứng đôi với chị gái, trong nháy mắt Giang Phong bỗng nhiên cảm thấy phấn chấn lên.

Nỗ lực đã được đền đáp, cuối cùng đã tìm được đối tượng thích hợp với chị gái rồi, giá trị kết hôn cuối cùng cao tới 97 điểm, giá trị xứng đôi cũng cao hơn một điểm so với anh cả với chị dâu, chỉ kém hơn một điểm so với Giang Phong cùng Hoàng Linh Vi mà thôi.

Với số điểm cao như vậy, e rằng phóng tầm mắt toàn thế giới cũng khó khăn tìm được người cao hơn.

Mặc dù đã khóa được mục tiêu, nhưng Giang Phong lại có chút không chắc chắn được làm như thế nào để tác hợp cho chị gái với anh rể tương lai.

Như anh cả với chị dâu, hắn là đem thông tin liên lạc chi tiết của chị dâu đưa cho anh cả, để anh cả tự mình đi chậm rãi trêu chọc.

Nhưng cái biện pháp này dùng ở trên người chị gái, hiển nhiên có phần không quá thỏa đáng, dù sao đại ca là nam, mà chị gái là nữ, cho dù là thích hợp, cũng không thể để chị gái chủ động theo đuổi được.

Hay là cứ coi người anh rể tương lai này như một khách hàng bình thường, trực tiếp đến gặp anh để giới thiệu đối tượng?

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có biện pháp này là thích hợp nhất, nhưng mà trước khi hành động vẫn là gọi điện thoại trước cho chị gái, xem thử chị ấy có ý kiến gì không.

Thế là, Giang Phong liền ăn qua loa chút gì đó, sau đó tìm một khách sạn hạng sang gần đó thuê một phòng, tắm rửa sạch sẽ sau đó mới nằm trên giường gọi WeChat video với chị gái.

Đợi hơn nửa phút, video mới kết nối được, sau đó liền nhìn thấy mái tóc của chị, mái tóc nửa vẫn còn ướt, hiển nhiên là vừa nãy gội đầu đang sấy tóc.

"Chị đang sấy tóc à, vậy chờ chị sấy tóc xong rồi nói chuyện tiếp."

Giang Tuyết cầm một cái lược một bên chải tóc một bên cười nói: "Không có chuyện gì, trước đây lúc còn ở quê, cũng thường xuyên gội đầu để tóc khô tự nhiên, sấy hay không cũng không quan trọng, em có chuyện gì muốn nói thì nói đi."

Giang Phong cười híp mắt nói: "Chị này, thời gian dài như vậy, em rốt cuộc cũng tìm được đối tượng thích hợp cho chị rồi."

Giang Tuyết nghe vậy trong mắt đột nhiên sáng ngời, em trai mình làm mai mối đến cùng lợi hại bao nhiêu, e rằng không ai có thể hiểu rõ hơn cô, tùy tiện thay khách hàng xem xét đối tượng, liền để nhóm khách hàng thoả mãn không ngớt.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 403: Thay Chị Gái Làm Mai. (3)



Mà cô với tư cách là chị gái của hắn, hắn thay cô xem xét đối tượng tốt bao nhiêu, hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được.

Cho nên, Giang Tuyết có phần không kịp chờ đợi nói: "Tiểu Phong, mau nói chị nghe tình huống của người kia đi."

Giang Phong gật đầu cười nói: "Anh ấy tên là khúc Văn Hoa, cùng tuổi với chị, như chị so với anh ấy cũng là lớn hơn bảy ngày đấy! Chiều cao 1m78, cân nặng khoảng chứng 78kg, dáng vẻ theo em thấy là một người đẹp trai như em."

Nghe đến đó Giang Tuyết không nhịn được buột miệng cười, "Em đây là đang khen anh ấy hay là tự khen mình đấy?"

Giang Phong cười ha ha nói: "Đây không phải là cho chị một tài liệu tham khảo thật sao!"

Giang Tuyết lườm hắn một cái, "Được, trong lòng chị tự biết rõ, em nói tiếp đi!"

Giang Phong nói tiếp: "Anh ấy là người hiếu thuận, làm việc có chủ kiến, có lòng cầu tiến, có tinh thần trọng nghĩa, bình tĩnh trước mọi chuyện, thích ẩm thực, thích âm nhạc, thích vận động, thích du lịch,.... Tốt nghiệp một trường đại học chính pháp, hiện tại là một luật sư."

Tay Giang Tuyết chải tóc hơi dừng lại một chút, có phần kinh ngạc nói: "Hắn là luật sư?"

Cố Diệp Phi

Giang Phong gật đầu cười nói: "Đúng, nghe nói là một nghề rất có tiếng."

Giang Tuyết góc độ thanh kỳ nói: "Tiểu Phong, luật sư đều là người biết ăn nói, nếu như sau khi kết hôn cãi nhau, có thể tranh luận được với hắn hay không đều là một vấn đề!"

Giang Phong bị chọc cho ha ha nói: "Chị yên tâm đi, anh ấy tuyệt đối sẽ không cãi nhau lại với chị."

Giang Tuyết kinh ngạc nói: "Lực chiến đấu của chị em mạnh như vậy à?"

Giang Phong không nhịn được mỉm cười nói: "Người ta ở tòa án biện luận là giảng chứng cứ giảng pháp luật giảng logic, mà cãi nhau với chị chị là cảm xúc chứ không phải là logic, ngang ngược không biết lý lẽ không phải là vũ khí của phụ nữ các chị hay dùng sao? "

Giang Tuyết hừ nói: "Lời này của em nói tới chị không thích nghe ha ha. Chị thì lúc nào ngang ngược không biết lý lẽ chứ?"

Giang Phong cười nói: "Đối với chúng em không có, nhưng đối với anh rể tương lai thì rất là khó nói nha."

Giang Tuyết: "..."

"Chúng ta trở lại chuyện chính, anh rể tương lai của em..."

Giang Tuyết không nhịn được ngắt lời nói: "Em muốn bị đánh à, dùng từ cẩn thận một chút."

Giang Phong cười nói: "Được, gia cảnh của Khúc Văn Hoa không tệ, cha là chủ tịch ngân hàng Vũ Trụ thành phố, mẹ là phó hiệu trưởng một trường học cấp hai, ông bà nội ông bà ngoại đều có công việc hoặc sự nghiệp riêng. Hắn còn có một em gái, hiện nay cũng đang làm việc ở ngân hàng."

Nếu như là năm ngoái có người giới thiệu cho Giang Tuyết đối tượng như vậy, trong lòng cô khẳng định có áp lực rất lớn, dù sao gia đình có điều kiện như vậy, đã coi như là rất ưu tú rồi, người không có gia cảnh tốt dù sao cũng hơi tự ti.

Nhưng mà, Giang Tuyết bây giờ là chị bằng em quý, em trai của mình đã có giá trị mấy ngàn vạn, với lại còn có mạng lưới quan hệ hùng hậu mà người ngoài không thể tưởng tượng được, đây là chỗ dựa vững chắc nhất của cô.

Mà cô dưới sự chăm sóc của em trai, cô sở hữu 20% cổ phần của văn phòng môi giới hôn nhân, đến bây giờ không dám nói nhiều, nhưng cô vẫn có tài sản ròng 1,2 triệu.

Bởi vậy, đối mặt với Khúc Văn Hoa này, trong lòng Giang Tuyết cũng không có suy nghĩ tiêu cực nào.

Giang Phong giới thiệu tới đây, liền tổng kết nói: "Chị à, tình hình chung của Khúc Văn Hoa này đại khái là như vậy, em sẽ trực tiếp cung cấp thông tin liên lạc của anh ấy cho chị, để chị tự mình theo đuổi người ta, hoặc là để cho em trai chị tự thân xuất mã, thay chị làm mai mối?"

Giang Tuyết không cần suy nghĩ liền nói: "Tiểu Phong, để cho một cô gái như chị theo đuổi hắn cũng thật quá đáng, hay là em tự thân xuất mã đi!"

Giang Phong gật đầu nói: "Em cũng là nghĩ như vậy, em sẽ nghĩ biện pháp để anh ta đến mời em làm mai mối, như vậy chủ động với bị động sẽ đảo ngược!"

Giang Tuyết đối với năng lực của em trai mình tin tưởng 100%, "Ừm, vậy em tự xem mà làm!"

Giang Phong nói: "Được, vậy chị tiếp tục sấy tóc đi, em phải tính toán tốt cho hành động ngày mai mới được."

"Được, vậy cúp đây!"

"Bye bye!"

"Bye bye!"

...

Nhà thuê ở Quảng Tây, sau khi cúp video, trong lòng Giang Tuyết khá là phức tạp.

Trong khoảng thời gian này, cô vẫn luôn giúp khách hàng tìm bạn đời, nhìn thấy các đôi nam nữ nên vợ nên chồng dưới sự mai mối của cô, Giang Tuyết cũng đã từng ảo tưởng qua nửa kia của mình.

Bây giờ, em trai thật sự thay cô tìm đối tượng thích hợp, cô là vừa vui mừng lại buồn phiền.

Vui mừng là nửa kia cô mong đợi rất lâu rốt cuộc cũng đã xuất hiện rồi, buồn phiền nhưng là phụ nữ cuối cùng là phải gả ra ngoài, vừa nghĩ tới phải rời khỏi cha mẹ và anh em vẫn luôn yêu thương mình, cô liền không nhịn được muốn khóc.

Có lẽ, người phụ nữ nào cũng có tâm trạng thất thường giống như vậy khi lấy chồng!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 404: Bày Quầy Hàng Tính Nhân Duyên.



Ngày hôm sau.

Giang Phong ăn sáng xong, liền đi mua giấy bút mực, còn có một cái bàn nhỏ cùng hai băng ghế nhỏ.

Sau đó trên giấy viết xuống ba chữ lớn: Tính nhân duyên.

Sau đó viết hai hàng chữ nhỏ ở hai bên của ba chữ lớn:

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.

Nhân duyên tốt hạnh phúc một đời, nhân duyên xấu thống khổ một đời.

Khi mọi thứ đã sắp xếp xong, Giang Phong liền lái xe tới một tiểu khu ở dưới một cái cây lớn ở lối vào, bắt đầu bày sạp đoán mệnh.

Giang Phong tối hôm qua cũng đã hạ quyết tâm, vì thuận lợi để nhà trai bên kia mời hắn làm mai mối, hắn dự định bắt đầu từ bà nội của Khúc Văn Hoa, bởi vì người trong nhà Khúc gia, chỉ có vị bà nội khúc này tương đối tin mệnh.

Giang Phong lại đây bày sạp coi bói ở tiểu khu này, chính là tiểu khu của ông bà nội khúc gia.

Có lẽ nhìn Giang Phong quá trẻ. Mặc dù người ra vào tiểu khu liên tục đi ngang qua gian hàng của hắn, nhưng lại không có một người nào nguyện ý dừng lại hỏi một câu.

Ngược lại là có không ít cô gái nhỏ lúc đi ngang qua liền nhìn Giang Phong nhiều hơn một chút.

Đối với cái này, Giang Phong c*̃ng không để ý lắm, dù sao những người này c*̃ng không phải mục tiêu của hắn, mục tiêu của hắn là bà nội Khúc, chỉ cần bà nội Khúc đi ngang qua đây, là hắn có thể nắm lấy cơ hội.

Đáng tiếc, đợi một hai giờ, cũng không thấy bóng người bà nội Khúc.

Mắt thấy đã hơn mười một giờ, Giang Phong liền có ý nghĩ đóng hàng, nghĩ buổi chiều lại quay lại bày hàng sau.

Ngay lúc Giang Phong chuẩn bị thu dọn quầy, bà chủ đối diện siêu thị nhỏ đi ra, cười hỏi: "Chàng trai trẻ, cậu còn trẻ như vậy làm sao lại bắt đầu bày sạp đoán mệnh?"

Bà chủ nhìn ước chừng khoảng ba mươi tuổi, mặc váy hoa, tướng mạo tuy rằng không thể nói là đẹp đẽ, nhưng vóc người cũng không tệ.

Giang Phong mỉm cười nói: "Bà chủ, bày sạp đoán mệnh này cùng với tuổi tác hình như cũng không có quan hệ gì!"

Bà chủ khẽ cười nói: "Vốn dĩ đoán mệnh cùng với tuổi là không có quan hệ gì, nhưng ở trong ấn tượng của mọi người, người coi bói đều là những người trung niên và cao tuổi, cũng giống như bác sĩ càng lớn tuổi càng có tiếng."

Giang Phong tự tin nói: "Thế giới này, chung quy là nói chuyện bằng thực lực, bà chủ có muốn thử một chút hay không? Miễn phí giúp cô tính."

Có thể nói chuyện phiếm với trai đẹp, còn không cần phải trả tiền, không quan tâm có tính chuẩn hay không, bà chủ cũng cảm thấy hứng thú, liền gật đầu cười nói: "Được. Vậy anh đẹp trai giúp tôi xem thử đi."

Giang Phong đem băng ghế nhỏ bên người đưa tới nói: "Bà chủ mời ngồi."

Bà chủ nói tiếng cám ơn, sau đó nhận lấy băng ghế nhỏ, nhấc làn váy lên, ngồi ở trước mặt Giang Phong.

Giang Phong nhìn bà chỉ nói: "Tôi am hiểu nhất chính là tính nhân duyên, bà chủ, cô nói cho tôi biết tên cùng với ngày tháng năm sinh, tôi coi cho cô."

Bà chủ gật đầu nói: "Tên tôi là XXX, sinh ra ở X năm X tháng X ngày."

Giang Phong bề ngoài bấm ngón tay tính toán, nhưng lại âm thầm bắt đầu kiểm tra thông tin đối chiếu của bà chủ.

Đại khái khoảng ba phút, Giang Phong mới mở miệng nói: "Bà chủ, cô đã kết hôn rồi, đăng ký kết hôn ngày là X năm X tháng X ngày, ngày bày rượu là cùng năm X tháng X ngày, không biết tôi nói có đúng không?"

Bà chủ hơi có chút kinh ngạc nói: "đúng vậy, cậu nói tiếp đi."

Giang Phong gật đầu, tiếp tục nói: "Cô từ trước đến nay có ba mối tình, mối tình đầu của cô hẳn là họ Trần, là bạn trai của cô lúc còn học đại học, các cô ở bên nhau ba năm, cuối cùng bởi vì hắn lăng nhăng mà chia tay... ! Đoạn tình cảm thứ hai, là bạn trai ở chỗ làm, hắn hẳn là họ Lý, các cô ở bên nhau hơn nửa năm, cuối cùng bởi vì tính cách không hợp mà chia tay. Đoạn tình cảm thứ ba này, chính là chồng của cô bây giờ, các cô hẳn là gặp nhau qua một buổi hẹn."

Bà chủ nghe xong trợn mắt ngoác mồm, điều này cũng quá thần kỳ đi?

Đừng xem Giang Phong chỉ là đơn giản nói mấy câu, lại để lộ ra không ít tin tức, những tin tức này ngược lại có rất ít người biết, nhưng hợp lại cùng nhau, vậy thế giới này cũng chỉ có một mình cô biết.

Cố Diệp Phi

Bây giờ, lại bị Giang Phong dễ dàng chỉ điểm ra được, cô không khỏi ngạc nhiên!

"Anh chàng đẹp trai, cái này của cậu cũng thật lợi hại, làm sao tính ra được?"

Giang Phong tự tin cười nói: "Đây chính là năng lực kiếm cơm của tôi, không có chút tài năng nào dám ra đây bày sạp. Cô có muốn biết tình trạng hôn nhân của cô không?"

Bà chủ vốn là không tin coi bói, sở dĩ để Giang Phong giúp cô tính, chỉ là bởi vì nhàn rỗi không có việc gì làm, dù sao lại không phải trả tiền, coi như là nói chuyện với trai đẹp một ngày mà thôi.

Nhưng nhìn thấy được bản lĩnh của Giang Phong, tâm thái của bà chủ cũng thay đổi, từ trò chuyện với trai đẹp để g.i.ế.c thời gian biến thành chân tâm muốn tính nhân duyên rồi.

Nghe Giang Phong hỏi dò, bà chủ lúc này gật đầu liên tục nói: "Muốn, anh chàng đẹp trai mau nói cho tôi biết đi."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 405: Bày Quầy Hàng Tính Nhân Duyên. (2)



Giang Phong chỉ vào siêu thị nhỏ của cô, cười nói: "Bà chủ, có khách mua đồ rồi, cô đi quét mã thu tiền trước đi, đợi khách của cô đi rồi tôi lại nói cho cô biết."

Bà chủ thấy thế đứng lên, vừa đi về phía siêu thị nhỏ của cô vừa nói: "Vậy soái ca đợi tôi một chút, xong ngay thôi."

Không tới 3 phút, bà chủ liền cầm một chai nước uống đi ra, đưa cho Giang Phong nói: "Anh chàng đẹp trai, cậu nói tiếp đi."

Giang Phong c*̃ng không khách khí, nhận lấy đồ uống, mở ra uống một hớp, nhìn thấy bà chủ một lần nữa ngồi xuống, mới tiếp tục nói: "Bà chủ hôn nhân của cô xem như là may mắn, phương diện tướng mạo của chồng cô tuy rằng kém một chút, nhưng gia cảnh của hắn không tệ, chủ yếu là tốt với cô, kết hôn ba năm chưa từng có mắng qua cô một câu. Có lúc cô tức giận, mắng hắn hắn thì hắn c*̃ng không tức giận, quay đầu lại còn có thể mua quà đến dỗ cô vui vẻ. Quan hệ của cô với mẹ chồng không được tốt lắm, miễn cưỡng duy trì mặt ngoài hoà thuận, may là các cô không có ở cùng một chỗ. Cho nên cũng coi như là mắt không thấy tâm không phiền."

"Tiểu suất ca cậu thật sự thật lợi hại, tất cả cậu đều nói đúng hết!" Bà chủ lúc này đối với Giang Phong đã là kính như Thần Minh, đây coi được thực sự là quá chuẩn rồi.

Giang Phong lại uống hai hớp nước nói: "Bà chủ, chuyện hôn nhân của cô, tôi cho cô cái đề nghị."

Cố Diệp Phi

Bà chủ nghiêm túc nói: "Cậu nói đi, tôi nghe."

"Hôn nhân tốt là yêu cầu hai bên vợ chồng cùng nhau xây dựng, chồng cô tốt với cô, cô cũng phải đối xử tốt với hắn, không thể có loại suy nghĩ cô lớn lên xinh đẹp như vậy gả cho hắn, hắn phải vì cô làm bất cứ chuyện gì cũng đều là điều nên làm."

Giang Phong nhìn bà chủ, giọng điệu nghiêm túc nói: "Khi cô hòa thuận với mẹ chồng, hãy xem nhẹ mọi việc, không nên tính toán nhiều với người già, biểu hiện của cô chồng cô đều sẽ nhìn ở trong mắt, trong lòng hắn tự có một cái cân, nếu như mẹ hắn đối xử với cô không tốt, hắn nhất định sẽ đối tốt với cô gấp đôi. Cuối cùng là vợ chồng sống cùng với nhau. Nếu cô không cam tâm thì tháng ngày sau này sống sẽ rất khó khăn, mà một khi cô mở lòng ra, cô sẽ phát hiện ra tháng ngày có thể trải qua rất hạnh phúc c*̃ng rất vui vẻ."

Nếu như là bình thường có người nói với cô những đạo lý này, bà chủ nhất định là một chữ cũng không nghe, nhưng lời nói này là của “Thần Toán”, sức thuyết phục đương nhiên là không giống.

Lúc này, bà chủ nghe xong như có điều suy nghĩ, so sánh lời nói của “Thần Toán Đại Sư”, bản thân cô cũng hiểu ra.

“Cảm ơn cậu đã chỉ điểm.”

Bà chủ nói tiếng cảm ơn, lập tức có chút hiếu kỳ hỏi: “Cậu trai trẻ, trình độ coi nhân duyên của cậu so với các đại sư mở quán còn mạnh hơn nhiều, tại sao lại tới chỗ này bày quầy hàng?”

Giang Phong mỉm cười, nói: “Bà chủ, tôi bày quầy hàng không phải vì kiếm tiền, mà là vì tu hành, tôi cũng chỉ bày một ngày miễn phí tính nhân duyên, người có thể gặp được đều là có duyên.”

Bà chủ cảm thấy chàng trai trẻ trước mắt này có vẻ cao thâm khó đoán, cũng vì mình trở thành người có duyên mà rất vui vẻ.

Suy nghĩ một chút, bà chủ lại hỏi: “Tiểu soái ca, tôi muốn cậu giúp em trai em gái tôi tính nhân duyên được không?”

Giang Phong cười nói: “Đương nhiên là được, cho tôi tên cùng với ngày tháng năm sinh của bọn họ.”

Bà chủ nghe vậy rất vui vẻ, vội vàng cung cấp thông tin của em trai em gái mình, sau đó bắt đầu lắng nghe Giang Phong bình luận về hôn nhân của em trai em gái.

Nghe xong cho em trai em gái, lại để cho Giang Phong giúp xem thử cho cô em chồng với em rể.

Giang Phong cũng không từ chối, quả thực ai đến cũng không cự tuyệt.

Cho đến khi chồng bà chủ đến đưa cơm, Giang Phong mới dừng lại nói: “Bà chủ, sáng hôm nay tạm thời coi tới đây thôi, tôi đi ăn cơm trước đã, trở về rồi lại tính tiếp.”

Bà chủ vội vàng nói: “Đại sư, cậu vất vả rồi, tôi mời cậu ăn cơm.”

Giang Phong khoát tay nói: “Không cần đâu, tôi đi trước, lát nữa gặp lại.”

Thấy Giang Phong đi xa, ông chủ nãy giờ không được chú ý mới hỏi: “Bà xã, cậu ta coi bói à?”

Bà chủ mở hộp cơm chồng mang tới, một bên gật đầu nói: “Ông xã, anh đừng nhìn đại sư trẻ tuổi, hắn tính nhân duyên thật sự rất lợi hại, em để hắn giúp em tính một cái, có thể nói là câu nào cũng nói đến điểm mấu chốt.”

Ông chủ không quá tin lắm nói: “Lợi hại như vậy sao?”

Bà chủ thấy chồng không tin, cũng không gấp ăn cơm nữa, đem chuyện tính nhân duyên vừa nãy nói lại một lần cho hắn nghe, đương nhiên chuyện nên giấu vẫn là giấu đi, ví dụ như đoạn tình cảm đầu tiên và đoạn tình cảm thứ hai cô cũng lướt qua không đề cập đến.

Chuyện của mình nói xong, liền nói tiếp của cô em chồng với em rể, phương diện này thì cô không có giấu diếm, trực tiếp đem những gì Giang Phong nói với cô thuật lại hết, thẳng đến khi chồng cô sửng sốt khi nghe xong.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 406: Bày Quầy Hàng Tính Nhân Duyên. (3)



Chờ bà chủ nói xong, ông chủ cũng đã tin.

Sự thật đã bày ở trước mắt, hắn không muốn tin cũng phải tin.

“Không nghĩ tới vị đại sư trẻ tuổi kia, vậy mà lại có bản lĩnh lợi hại như vậy.”

Ông chủ cảm khán một, sau đó hỏi: “Vị đại sư này, thu bao nhiêu tiền?”

Bà chủ vừa ăn cơm vừa nói: “Tiền cái gì chứ, đại sư người ta là vì tu hành, mà không phải vì kiếm tiền, coi nhân duyên đều là miễn phí. Với lại đại sư nói chỉ ở đây một ngày, nói với mấy nhà trên kia một tiếng, xem thử nhà nào hứng thú thì đi coi nhân duyên.”

“Ừm, vậy em thông báo một tiếng đi, đây coi như cũng là một ân tình nhỏ.”

Bà chủ khẽ gật đầu, sau đó cầm điện thoại di động lên mở Wechat ra, tiến vào group gửi tin nhắn: “Các vị hàng xóm, có một vị đại sư coi bói ở trước siêu thị của tôi, tính nhân duyên miễn phí, tôi vừa mới tự mình thử, tính rất là chuẩn xác. Các vị hàng xóm tự mình đi hoặc nhờ người khác, tranh thủ thời gian đến siêu thị của tôi.”

Sau khi bà chủ gửi tin nhắn xong, rất nhanh bên trong group sôi nổi bàn luận.

Dù sao có bà chủ tự thân trải nghiệm, lại thêm hai chữ miễn phí, đương nhiên khiến hàng xóm khác đều hứng thú.

Cố Diệp Phi



Tầng 11 phòng 1101, ông bà nội Khúc đang dùng cơm trưa.

“Bà nó à, không phải lúc trước bà nói mới tuyển được một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp làm quản lý, muốn giới thiệu cho cháu trai lớn sao? Tại sao một chút động tĩnh cũng không có thế?” Ông nội Khúc đem đồ ăn trong miệng nuốt xuống, hỏi.

Bà nội Khúc thờ dài nói: “Chuyện của thằng lớn, ông cho rằng tôi không để ý tới à, tôi vài ngày trước đã nói bóng nói gió hỏi qua cô bé đó, đáng tiếc người ta lúc học đại học là đã có bạn trai rồi.”

Ông nội Khúc cau mày nói: “Vậy thì để ba mẹ nó quan hệ rộng đi, cũng đã 25 tuổi rồi, nên kết hôn đi.”

Bà nội Khúc gật đầu nói: “Phải thúc giục bọn nó, thừa dịp thân thể chúng ta còn tốt, mau để cháu lớn kết hôn sinh con, chúng ta cũng có thể thấy thêm một đời cháu nữa.”

Ông nội Khúc nói: “Chúng ta phải chăm sức khỏe thật tốt, mục tiêu của chúng ta không phải thấy một đời, mà là hai đời.”

Bà nội Khúc mỉm cười nói: “Nếu như bây giờ mọi người đều kết hôn sớm giống như thời đại của chúng ta, đừng nói đến 5 đời, 6 đời cũng có thể được. Nhưng người ở thời đại này, thường phải 20,30 cũng chưa kết hôn, có thể thấy được bốn đời cũng đã tốt rồi.”

Ông nội Khúc nói: “Chúng ta vẫn còn có cơ hội, hiện tại bất quá tôi với bà cũng có 70 tuổi, nếu như cháu trai lớn một hai năm kết hôn, chờ con nó trưởng thành, chúng ta liền 80,90 tuổi nói không chừng thật đúng là có thể nhìn thêm được một đời nữa.”

Bà nội Khúc bật cười nói: “Vậy cũng là chuyện của hai, ba năm sau, việc cấp bách bây giờ là hôn sự của cháu trai lớn.”

“Bà liền gọi điện thoại cho cha mẹ nó, thúc giục bọn họ, để bọn họ cũng phải để tâm một chút.”

“Được rồi, ông tranh thủ thời gian ăn cơm đi!”



Hai mươi phút sau.

Bà nội Khúc lấy điện thoại di động ra, ẩn mở Wechat chuẩn bị gọi điện cho con trai, chợt phát hiện trong group tiểu khu có nhắn đến bà, liền hiếu kỳ mở ra xem…

Ba phút sau.

Bà nội Khúc la lớn: “Ông nó ơi, ở cửa tiểu khu có một đại sư coi nhân duyên, tôi chuẩn bị ra ngoài đi coi nhân duyên cho thằng cháu lớn, ông có muốn đi cùng không?”

Trong phòng truyền đến giọng nói của ông nội Khúc. “Tính nhân duyên cái gì, toàn là lừa đảo.”

Bà nội Khúc nói: “Đây cũng không phải lừa người, hàng xóm trong tiểu khu đều đang nghị luận, nói vị đại sư kia tính nhân duyên rất chuẩn, ông không đi cũng được, tôi đi một mình.”

Ông nội Khúc nói: “Cẩn thận coi chừng bị lừa, bây giờ thủ đoạn lừa gạt đều tầng tầng lớp lớp, chuyên môn ra tay với người già, quả thực là khó lòng phòng bị, bà để tâm chút đi!”

Bà nội Khúc vừa thay giày vừa nói: “Ông nghĩ tôi là bà già cả đời chưa từng đi xa trải nghiệm à? Tôi lớn nhỏ gì cũng là bà chủ của một nhà xưởng, kinh nghiệm xã hội so với ông còn tốt hơn nhiều, người có thể lừa được tôi còn chưa ra đời đâu.”

Ông nội Khúc nói: “Bà cứ đắc chí đi!”

“Được rồi, không dông dài với ông nữa, tôi đi đây.”

Bà nội Khúc nói xong, đóng cửa một cái, sau đó liền đi nhấn nút thang máy.

Lúc đang chờ thang máy, bà nội Khúc xem lại tin nhắn bàn luận của hàng xóm ở trong group tiểu khu, phát hiện đa số đều là tán dương vị đại sư kia, càng ngày càng nhiều hàng xóm đến nói chuyện, nói đã tới xếp hàng đợi rồi.

Điều này càng khiến bà nội Khúc có chút gấp gáp hơn.

Bà đương nhiên không biết, vị “Đại sư đoán mệnh” này ở cửa tiểu khu làm ra động tĩnh lớn như vậy, chính là đang đợi bà tới.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 407: Tôi Nhất Kiến Chung Tình Với Cô Ấy, Tôi Muốn Cưới Cô Ấy Về Làm Vợ



1 giờ chiều.

Tại sạp xem bói dưới một cây đại khu ở cổng tiểu khu nào đó có một hàng dài người đang xếp hàng, hàng người có ít nhất 30,40 người, số lượng bác gái chiếm hơn phân nửa.

Bà nội Khúc tới khá trễ, trước bà có khoảng ba mươi mấy người.

Lúc này, tất cả mọi người đều đang châu đầu ghé tai thảo luận về sự lợi hại, xem chuẩn của vị 'đại sư tính toán như thần'.

Khi xem cho cô chủ, bởi vì chỉ có một người là cô, cho nên cô muốn xem cho bao nhiêu người cũng được, nhưng mà sau đó hắn đã đưa ra quy định, một vị khách chỉ có thể xem cho một người.

Thế là, cứ 4 phút Giang Phong sẽ xem xong cho một vị khách, nhưng tới phiên của bà nội Khúc cũng đã gần 3 giờ rưỡi chiều rồi.

Giang Phong thấy mục tiêu cuối cùng cũng xuất hiện, gương mặt nở một nụ cười, hỏi:

"Chào bà, bà muốn xem nhân duyên cho ai?"

Bà nội Khúc ngồi xuống cái ghế ở trước mặt Giang Phong, nói cho hắn biết tên họ và ngày sinh của cháu trai của của mình:

"Đại sư, đó là cháu trai cả của tôi, cậu xem nhân duyên giúp nó đi."

Giang Phong gật đầu, cười, nói:

"Được, bà Khúc chờ một lát, cháu xem giúp bà."

Bà Khúc mong chờ chờ đợi.

Mặc dù đã sớm rõ tư liệu của Khúc Văn Hoa như lòng bàn tay, nhưng mà Giang Phong vẫn bấm ngón tay tính vài phút, rồi mới nói với bà nội Khúc:

"Bà Khúc, người cháu trai cả này của bà rất ưu tú, nếu như cháu đoán không sai, thì công việc của anh ấy chắc hẳn liên quan tới pháp luật, nhưng mà cháu không thấy quan khí trên người anh ấy, cho nên xác suất rất lớn anh ấy là luật sư."

Bà nội Khúc nghe xong liền kích động nói:

"Đại sư xem chuẩn thật đó, cháu trai của tôi đúng là một luật sư."

Giang Phong cười, tiếp tục nói:

"Bà Khúc, chuyện tình cảm của cháu trai cả của bà tới giờ vẫn trống rỗng, cho nên không có gì để nói, chỉ có thể nói về nhân duyên sau này của anh ấy."

Bà Khúc liên tục gật đầu, nói:

"Đại sư nói đi, tôi nghe đây!"

Giang Phong cười híp mắt, nói:

"Bà Khúc, cháu trai cả của bà là người có hiếu, có chủ kiến, có lòng cầu tiến, là một người chính nghĩa, gặp chuyện cũng rất bình tĩnh, dáng vẻ đẹp trai, quan trọng nhất là không lăng nhăng.

Một khi gặp được nửa kia của mình, thì chắc chắn là một đôi trời đất tạo thành, vợ chồng yêu thương nhau, hạnh phúc mỹ mãn."

Bà Khúc nghe xong thì mặt mày hớn hở, vội vàng hỏi:

"Đại sư, không biết khi nào cháu trai cả của tôi mới có thể gặp được nửa kia của mình? Nửa kia của nó đang ở đâu?"

Giang Phong mỉm cười, nói:

"Sau khi tính toán, thì nửa kia của cháu trai cả của bà đang ở phương nam, cháu còn thấy được cảnh tượng tuyết rơi trên sông, cho nên một nửa khác của anh ấy tám phần là họ Giang, tên chắc hẳn có một chữ Tuyết.

Còn khi nào bọn họ có thể gặp nhau, nói tới đây cũng thật trùng hợp, cháu cũng biết một cô gái xinh đẹp tên là Giang Tuyết. Bà Khúc chờ một lát, cháu lại xem thử xem cô gái mà cháu biết có thật sự là nửa còn lại của cháu trai cả của bà hay không."

Bà nội Khúc nghe xong thì cực kỳ kích động, liên tục gật đầu, nói:

"Được, được, đại sư xem đi."

Giang Phong lại giả bộ tính toán một chút, sau đó cười ha ha, nói:

"Bà Khúc, chúc mừng bà, sau khi tính toán, cô gái xinh đẹp kia thật sự là một nửa còn lại nửa cháu trai cả của bà, đúng thật là có duyên!"

Bà nội Khúc nghe xong thì vừa mừng, vừa lo, chờ không kịp mà nói:

Cố Diệp Phi

"Đại sư, có thể nhờ cậu giới thiệu một chút được không, Khúc gia chúng tôi thật sự vô cùng cảm kích!"

Giang Phong cười, gật đầu, nói:

"Có thể xúc tiến cho một mối nhân duyên trời định, cháu cầu mà không được, bà Khúc đi làm việc của mình trước đi, cháu có lẽ phải xem tới 6 giờ mới xong, lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện về hôn nhân đại sự của cháu trai cả của bà."

Bà nội Khúc vui mừng nói:

"Được, vậy tôi đi mua đồ về nấu cơm, một lát nữa cậu nhất định phải qua nhà tôi ăn cơm đó."

Giang Phong cũng không khách khí, cười, trả lời:

"Được, làm phiền bà rồi!"

"Đại sư đừng khách khí, một lát nữa tôi sẽ tới mời cậu."

Bà nội Khúc nói xong liền vui vẻ đi mua thức ăn.

Những người khác thấy thế thì không khỏi ao ước, mọi người đều có thể thấy được bản lĩnh xem nhân duyên của đại sư, có thể được đại sư tự mình giới thiệu là có phúc tới mức nào chứ?

Sau đó, Giang Phong lại tiếp tục giả bộ tính toán, nghiêm túc xem nhân duyên cho những người đang xếp hàng.

...

Một bên khác.

Trên đường đi mua thức ăn, bà nội Khúc không nhịn được mà gọi điện thoại cho con trai của mình.

Vừa nối máy, bà Khúc lập tức hưng phấn nói:

"Con trai, chuyện hôn nhân đại sư của cháu trai cả của mẹ nở mày nở mặt rồi!"

Khúc Hành Trường không hiểu chuyện gì, hỏi:

"Mẹ, tại sao lại thế?"

Bà nội Khúc giải thích:

"Là như này, hôm nay có một vị đại sư tính toán như thần tới tiểu khu chúng ta, cậu ấy..."

Khúc Hành Trường nghe tới đó, vội vàng ngắt lời, nói:

"Mẹ, bây giờ đã là thời đại nào rồi, sao mẹ còn tin chuyện này nữa vậy?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 408: Tôi Nhất Kiến Chung Tình Với Cô Ấy, Tôi Muốn Cưới Cô Ấy Về Làm Vợ (2)



Bà Khúc nói khẽ:

"Con biết cái gì, vị đại sư này không phải là mấy tên bịp bợm kia, cậu ấy rất lợi hại, xem nhân duyên miễn phí cho cả tiểu khu chúng ta, xem ai cũng chuẩn, hiện tại việc này đã truyền khắp tiểu khu rồi, còn có mấy chục người vẫn đang xếp hàng kia kìa!

Trước đó, mẹ cũng xếp hàng hơn 2 tiếng đồng hồ mới có thể xem nhân duyên cho cháu trai cả của mẹ, con không biết vị đại sư kia thần kỳ như thế nào..."

Bà Khúc kể lại kỹ càng việc xem nhân duyên cho cháu trai cả với con trai, cuối cùng nói:

"Mẹ đã mời đại sư tối nay tới nhà chúng ta ăn cơm rồi, sau khi tan làm, bốn đứa các con đi qua đây gặp vị đại sư kia."

Khúc Hành Trường nghe xong thì rất kinh ngạc, theo lời của mẹ, thì vị đại sư này thật sự khó lường!

"Được, tan làm con sẽ dẫn mọi người qua."

"Ừ, cứ vậy đi, mẹ đi mua đồ ăn đây, cúp máy!"

...

5 giờ rưỡi chiều.

Bốn người Khúc gia lái xe tới nhà của ông bà nội.

Từ xa đã có thể thấy được một đám người đang tụ tập, ngoại trừ những người đang xếp hàng, thì còn có không ít người vây xem.

"Xem ra bà nội nói rất đúng, vị đại sư tính toán như thần này thật sự không đơn giản, xem từ giữa trưa tới giờ mà vẫn còn có nhiều người chờ đợi như thế."

Khúc Văn Hoa nhìn đám người kia, nói.

Khúc Văn Thiến hưng phấn nói:

"Cha, cha dừng xe ở đây đi. Chúng ta đi qua đó xem, tận mắt chứng kiến sự lợi hại của vị đại sư kia."

Khúc phụ dừng xe, cười, nói:

"Được, mọi người đi qua trước đi."

Thế là, anh em Khúc gia và mẹ cùng nhau xuống xe, đi tới chỗ đám người kia.

Sau khi bọn họ đi tới, thấy Giang Phong đang xem hôn nhân cho một người phụ nữ trung niên cỡ 34 - 35 tuổi.

"Cô Trương, cô kết hôn năm 24 tuổi, có một người con trai và một người con gái. Vợ chồng hai người quen biết nhau từ thời học sinh, hai người có thể nói là tâm hữu linh tê. Tiếc là duyên phận của hai người quá cạn, sau 30 tuổi, chồng cô không thể chịu được dụ hoặc ở bên ngoài, đứng núi này trông núi nọ, cuối cùng dẫn tới kết cục ly hôn."

Cô Trương nghe thấy thế thì liên tục gật đầu, nói:

"Đại sư, cậu nói chuẩn thật đó, tôi muốn biết nhân duyên tương lai của tôi như thế nào?"

Giang Phong nhìn cô, nói:

"Theo tính toán của tôi, hiện tại chắc hẳn cô Trương đã bắt đầu một mối tình mới, nhà trai lớn hơn cô vài tuổi, đã ly dị, có một người con, gia cảnh cũng được, có nhà, có xe, công việc không tệ, là quản lý của một công ty tầm trung."

Cô Trương kích động, gật đầu, nói:

"Đúng hết, nói đúng hết!"

Giang Phong cười nhẹ, tiếp tục nói:

"Cô Trương, mối tình mới này của cô cũng tạm được, cô và người đó rất xứng đôi, nếu như hai người kết hôn, tình cảm vợ chồng sẽ rất tốt.

Điều duy nhất không hoàn mỹ chính là quan hệ giữa gia đình hai bên có thể sẽ không được thuận lợi, cô nên chuẩn bị tâm lý trước cho việc này."

Cô Trương hỏi:

"Đại sư, vậy tôi phải làm gì bây giờ?"

Giang Phong suy nghĩ một chút, nói:

"Tôi chỉ có thể mượn một câu bên trong để trả lời cô: Hắn cường mặc hắn cường, Thanh Phong qua gò núi; hắn hoành mặc hắn hoành, Minh Nguyệt chiếu Đại Giang."

Cô Trương nghe xong dường như suy nghĩ gì đó, đứng lên nói cảm ơn:

"Cảm ơn đại sư đã chỉ điểm.”

Giang Phong khẽ mỉm cười, nói:

"Không cần phải khách khí, người tiếp theo."

Khúc mẫu và anh em Khúc Văn Hoa quan sát một màn này, thầm khiếp sợ trong lòng, lúc trước mặc dù đã được nghe bà nội nói, nhưng dù sao cũng không tận mắt chứng kiến, cho nên bọn họ vẫn ôm thái độ hoài nghi đối với vị đại sư tính toán như thần này.

Cho tới tận hiện tại, bọn họ mới biết bà nội không hề nói quá một chút nào, năng lực tính toán nhân duyên của vị đại sư trẻ tuổi này đúng thực là cực kỳ lợi hại.

Khúc phụ sau khi đậu xe xong cũng đi tới, một nhà bốn người đứng chung với quần chúng ăn dưa xung quanh, yên lặng quan sát sự thần kỳ của đại sư.

Vài phút một người, người nào cũng chuẩn, lúc nói cũng cực kỳ thẳng thắn, hầu như đều nghe xong là hiểu, không hề nói mấy lời như được sao chép nhau của mấy tên lừa gạt.

Quan sát một lúc, Khúc gia cũng như những người khác, xem Giang Phong như thần. Người nào tới thì xem cho người đó, bọn họ chưa từng thấy ai có năng lực xem nhân duyên mạnh như thế.

Thời gian rất nhanh đã tới 5 giờ 55 phút, bà nội Khúc đã làm đồ ăn xong, đi tới trước sạp của Giang Phong.

Giang Phong nhìn đồng hồ, cười, nói:

"Cũng trễ rồi, xem thêm một người nữa sẽ dừng lại, xin lỗi những người đứng phía sau."

"Đại sư, xem thêm vài người nữa đi mà!"

"Đúng đó đại sư, chúng tôi xếp hàng lâu như thế, đều sắp tới lượt rồi, cậu xem cho vài người nữa đi mà!"

Cố Diệp Phi

"Đại sư, ngày mai cậu còn tới đây xem nữa không?"

"..."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 409: Tôi Nhất Kiến Chung Tình Với Cô Ấy, Tôi Muốn Cưới Cô Ấy Về Làm Vợ (3)



Giang Phong cười, nói:

"Thành thật xin lỗi mọi người, không thể sửa đổi thời gian được, ngày mai tôi sẽ không tới, nếu như có duyên chúng ta sẽ gặp lại trên giang hồ!"

"Đại sư, cậu có thể để lại cho chúng tôi phương thức liên lạc không?"

"Ai, tôi nhận được tin khá trễ, mặc dù đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về, nhưng mà vẫn không kịp."

"Tôi nhận được tin rất sớm, nhưng mà lúc đó đang đi làm, sau khi tan ca về liền vội vàng đi xếp hàng, nhưng cũng muộn rồi!"

"..."

6 giờ đúng, Giang Phong xem xong cho người cuối cùng.

Sau khi Giang Phong tuyên bố kết thúc, đồng thời đưa cái ghế và bàn cho bà chủ siêu thị, bà nôi Khúc mới cười, nói:

"Đại sư, đồ ăn đã được chuẩn bị xong rồi, để tôi giới thiệu một chút, đây là con trai và con dâu tôi, còn người này là cháu trai cả Khúc Văn Hoa, đây là cháu gái đích tôn của tôi - Khúc Văn Thiến.

Giang Phong chào hỏi từng người một.

Mắt Khúc Văn Thiến tỏa sáng, nói:

"Đại sư, anh là người mà trong tiểu thuyết hay viết rằng, lúc còn bé tốt tính cho người mù hay người ăn xin một cái bánh bao, sau đó phát hiện người đó là một bậc thầy trong việc xem bói, cuối cùng được người đó nhận làm đồ đệ, bây giờ thành tài, đi ra ngoài luyện tập đúng không?"

Giang Phong nghe xong thì cười ha ha, nói:

"Anh đúng thực là từng có kỳ ngộ, nhưng mà không giống với những lời em nói."

Khúc phụ và Khúc mẫu nhìn nhau, đều bị lời của con gái làm cho dở khóc dở cười.

Khúc Văn Hoa nhịn không được mà hỏi:

"Đại sư, nghe bà nội nói rằng, anh xem nhân duyên cho tôi, một nửa còn lại của tôi là người phương nam, tên là Giang Tuyết?"

Anh vừa nói xong, những người khác của Khúc gia lập tức dựng thẳng lỗ tai lên.

Giang Phong gật đầu, cười, nói:

"Đúng vậy, em giúp hai người tính một chút, nếu như hai người thật sự trở thành vợ chồng, thì đúng thực là một đôi do trời đất tạo thành, cặp đôi trăm năm khó tìm."

Nếu lời này do một vị đại sư khác nói ra, thì dù là Khúc Văn Hoa, hay là những người khác trong Khúc gia đều sẽ khinh thường, nhưng mà lời do vị đại sư trước mặt này nói ra thì lại khác.

Dù sao thì bọn họ cũng đã tận mắt chứng kiến sự lợi hại trong phương diện xem nhân duyên của vị đại sư này rồi, chuyện đó thần kỳ tới mức khoa học vô pháp lý giải.

Đại sư đã nói như thế thì chuyện đó chắc chắn là thật sự.

Mọi người vừa nói chuyện vừa đi vào thang máy.

Giang Phong lấy điện thoại ra, trong lúc chờ thang máy đi lên, hắn cho Khúc Văn Hoa xem hình của chị mình, nói:

Cố Diệp Phi

"Anh Khúc, đây là cô gái mà em nói là có duyên trời định với anh, anh xem thử xem có vừa mắt hay không."

Khúc Văn hoa có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh đã dùng ánh mắt mong đợi mà nhìn điện thoại, nhìn bức hình trên điện thoại.

Ánh mắt của những người khác cũng sáng lên, vội vàng lại gần quan sát.

"Đến nhà rồi, muốn xem thì vào nhà rồi xem!"

Bà nội Khúc vừa mở cửa, vừa nói.

Lúc này, Khúc Văn Hoa lại giống như bị trúng thuật định thân, anh cầm điện thoại, ngơ ngác đứng yên trước cửa.

Điểm xứng đôi tối đa lên tới 97 hoàn toàn không phải chuyện đùa, trong mắt Khúc Văn Hoa, cô gái này thật sự quá xinh đẹp!

Khúc Văn Hoa không biết phải hình dung sự xinh đẹp này như thế nào, giống như kỵ sĩ Rồng lần đầu tiên gặp được Tiểu Long Nữ vậy, chỉ cảm nhận được một chuyện là cô ấy chỗ nào cũng đẹp.

Đẹp đến mức kinh tâm động phách.

Khác với Khúc Văn Hoa, Khúc Văn Thiến và Khúc mẫu tuy cũng thấy được hình của Giang Tuyết, nhưng mà bọn họ chỉ thấy cô gái này không tệ, nhưng mà tượng mạo này cùng lắm chỉ có thể nói là trên chuẩn bình thường mà thôi.

Có thể nói là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.

Nói tóm lại, dáng vẻ của Giang Tuyết giống y như đúc gu thẩm mỹ của Khúc Văn Hoa.

"Cháu trai cả, đến nhà rồi, mau vào đi, nhìn gì mà mê mẩn như thế!"

Khúc Văn Hoa nghe thấy tiếng la của bà nội mới phục hồi lại tinh thần, hắn không hề lúng túng, nói thẳng:

"Bà nội, cô gái này xinh đẹp quá, khó trách đại sư lại nói cháu và cô ấy là một đôi do trời đất tạo thành, cháu vừa thấy cô ấy đã yêu, cháu muốn cưới cô ấy về làm vợ."

Tất cả người Khúc gia không khỏi ngây ngốc một chút, vừa nhìn thấy hình đã yêu rồi?

Bà nội Khúc bị gợi lên sự tò mò, vội vàng nói:

"Cháu trai cả, mau cho bà xem hình của cô gái ấy!"

Khúc Văn Hoa đưa điện thoại cho bà nội, sau đó ông nội Khúc và Khúc phụ cũng tò mò đi lại xem, muốn xem thử xem là cô gái đó trông như thế nào mà có thể làm cho một người suốt 25 năm chưa từng yêu ai lại vừa nhìn hình đã muốn cưới về làm vợ.

...

Nhà của bà nội Khúc.

Giang Phong được người nhà Khúc gia nhiệt tình mời lên bàn ăn cơm.

Sau khi qua năm lượt đồ ăn, Khúc Vân Hoa tâm vẫn loạn như mèo cào cuối cùng không nhịn được hỏi: “Đại sư, cậu có thể nói cho tôi một chút về tình huống của người tên Giang Tuyết kia được không?”
 
Back
Top Bottom