Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 380: Cô Gái Này Có Thể Là Sinh Ra Đã Ngậm Thìa Vàng. (3)



Thái dương Lôi Hải hiện lên ba vạch đen: “Mẹ, sao con có thể phô trương danh phận quân nhân của mình trước mặt người ta được, con làm người nông cạn như vậy sao?”

Lôi mẫu lại nói: “Mẹ chỉ là nhắc nhở con một câu như vậy thôi, dù sao con cũng nghe cha con đi đấy, ngày mai biểu hiện tốt một chút, biết chưa?”

Lôi Hải bất đắc dĩ nói: “Được, nghe hai người, cam đoan sẽ cưới được con dâu về cho hai người!”

Lôi Minh cười mắng: “Thằng nhóc này, vậy mà còn giả bộ không muốn, nếu không thân già này chạy nhanh giúp mày, mày cho rằng tự mày có thể tìm được đối tượng ưu tú như thế sao?”

Lôi Hải vội vàng cầm ly rượu cụng ly với ông già nhà mình, cười nói: “Cha, đây không phải là vì con sợ người ta chướng mắt con sao, dù sao tình huống của con thế nào cha cũng biết rõ, con rất bận rộn, kể cả có kết hôn rồi thì có thể mười ngày nửa tháng cũng chẳng thấy mặt nhau lần nào, người ta là thiên kim đại tiểu thư, có đối tượng dạng nào mà không tìm được chứ, hà tất phải khiến mình chịu khổ như vậy?”

Lôi Minh cũng biết đây là một vấn đề lớn, trầm ngâm nói: “Đợi tới ngày mai gặp mặt, xem trước xem thái độ của đối phương như nào đã, sau đó sẽ nói sau, nếu như thật sự cần thiết, vậy anh ra tuyến một chút đi...”

Lôi Hải vội vàng phản đối: “Cha, cái này không được, con còn muốn kiến công lập nghiệp trong bộ đội đấy, mà con cũng không muốn mấy người tuổi còn rõ trẻ mà đã phải tới nhà dưỡng lão tuyến một.”

Lôi Minh thở dài: “Biết là con sẽ nói như vậy mà, vậy ngày mai hết sức tranh thủ đấy, nếu như quả thật vì cái này mà không thành, vậy tức là các con hữu duyên vô phận, chỉ có thể từ bỏ, đi tìm một người khác thôi.”

Lôi mẫu nghe vậy thì há to miệng như muốn nói gì, có điều cuối cùng vẫn lựa chọn ngậm miệng không nói, bởi vì bà biết rõ tính tình hai cha con nhà này, bảo bọn họ từ bỏ sự nghiệp quân nhân đã phấn đấu cả đời, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng, đây là tín ngưỡng cả đời của bọn họ, không có bất cứ thứ gì có thể khiến hai người d.a.o động trong chuyện này.

Lôi Hải thấy phản ứng của cha mẹ, trong lòng vừa vui vẻ vừa xấu hổ day dứt.

Xem ra, ngày mai thật sự phải nói chuyện thật tốt với vị bạch phú mỹ kia rồi, có thể thì phải cố gắng cầm chắc cô, không thể cứ để cha mẹ tuổi đã cao mà cứ phải quan tâm tới hôn sự của hắn như vậy được.

...

Ngày hôm sau.

Tỉnh thành Quế tỉnh, ba người Hứa gia và ba người Lam gia lại gặp mặt, người hai nhà cùng ăn một bữa trà sớm xong, ba người Hứa gia mới hài lòng dẹp đường hồi phủ.

Lần gặp mặt này, mặc dù Hứa Tinh Thần và Lam Doanh Doanh vẫn chưa xác định mối quan hệ gì, nhưng thái độ người nhà hai bên đã cực kỳ rõ ràng rồi, hơn nữa, hai người bọn họ cũng có hảo cảm với nhau, chuyện xác định mối quan hệ cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Giang Phong ngồi làm hai tiếng ở văn phòng môi giới hôn nhân, mãi tới lúc mười một giờ mới lái xe đi tới sân bay, đón ba người Lôi gia đường xa tới.

Cùng lúc đó, Lê gia cũng đang chuẩn bị đủ thứ.

Địa điểm xem mắt lần này không chọn ở quán cơm bên ngoài mà là chọn tiến hành ở biệt thự Lê gia.

Để tiếp đãi khách quý đường xa tới, Lê gia đã chuẩn bị vô số nguyên liệu nấu ăn cao cấp, để đầu bếp nhà mình đích thân nấu, làm ra một bàn lớn sắc hương đầy đủ.

Trên lầu, một căn phòng diện tích cực lớn được trang trí vô cùng xa xỉ và xinh đẹp, Lê Thiên Nhu đang thử quần áo, quần áo của cô đều được đặt may, có phong cách khác nhau, cô chọn gần nửa ngày mới chọn được một bộ xinh đẹp thời thượng, chỉ là hơi bảo thủ một chút, là một bộ áo liền váy màu đen.

Chọn quần áo xong lại phải trang điểm, còn cả kiểu tóc, trang sức, trong phối đồ, chỉ một chi tiết nhỏ thôi cũng vô cùng quan trọng, cho nên cực kỳ tốn thời gian, đây cũng là nguyên nhân tại sao con gái thường bắt đầu chuẩn bị mấy tiếng trước thời gian hẹn.

...

Cố Diệp Phi

Sân bay.

Giang Phong vừa theo hướng dẫn lái xe về phía biệt thự Lê gia, Lôi Hải ngồi ở ghế phụ, còn Lôi phụ và Lôi mẫu thì ngồi ở hàng ghế sau.

“Giang đại sư, tôi nghe lãnh đạo nói cậu là người Quế tỉnh, vậy cậu là người ở tỉnh thành sao?” Lôi Minh hỏi.

Giang Phong lắc đầu cười: “Cháu không phải người ở tỉnh thành, cháu là người huyện Bách Lương, thành phố Ngọc Lâm.”

Lôi Hải ngồi ở ghế phụ tiếp lời: “Huyện Bách Lương này tôi đã từng nghe nói qua, thấy bảo dân ở đây rất dũng mãnh đấy!”

Giang Phong hơi ngạc nhiên: “anh Hải, anh vậy mà đã từng nghe nói tới huyện Bách Lương chúng tôi rồi sao?”

Lôi Hải gật đầu đáp: “Tôi có một người chiến hữu cũng là người huyện Bách Lương, cũng từng nghe cậu ta kể về chuyện ở huyện Bách Lương.”

Giang Phong giật mình nói: “Thì ra là thế, dân huyện chúng tôi quả thật là hung hãn, ở trong hai tỉnh Việt, Quế có thể nói là tiếng xấu vang xa, nhất là vào thập niên 80,90 thế kỉ trước tới đầu thế kỉ này, công xưởng ở Quảng Đông bên kia chỉ cần nghe đến người huyện Bách Lương cũng không nhịn được mà lắc đầu, trừ khi là công nhân nam, nếu không cũng không dám tùy tiện nhận vào xưởng.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 381: Cáo Già



Chiếc Volvo XC90 đang lái về phía biệt thự Lê gia.

Lôi Hải cười, nói tiếp: “Việc này con cũng đã nghe mấy chiến hữu nói rồi, lang binh Quế tỉnh mọi người là nổi tiếng thiên hạ, mà huyện Bách Lương mọi người có thể nổi danh như vậy trong hai tỉnh Việt, Quế, vậy cũng đã thấy được thật vô cùng khó lường.”

Giang Phong cười nói: “Cũng không có cách nào, rừng thiêng nước độc ra điêu dân!”

Lôi Minh cảm khái: “Trong thời thái bình thịnh thế này, cái gọi là điêu dân đương nhiên cũng không được chào đón, nhưng nếu là thời loạn thế, điêu dân đều là chiến binh số một đấy!”

Giang Phong tiếp lời: “Tục ngữ nói chân trần không sợ mang giày, kiểu điêu dân này thường đều là cam lòng một thân róc thịt, khí phách dám kéo hoàng đế xuống ngựa, lúc chiến đấu thì hung hãn không sợ chết, như vậy khả năng chiến đấu đương nhiên là mạnh.”

“Đạo lý này…”

Một đường nói chuyện phiếm, trò chuyện về dân, về đánh trận, về lịch sử…

Bất tri bất giác đã đi tới biệt thự Lê gia.

Cố Diệp Phi

Ba người Lê gia cùng đi ra đón tiếp khách, Giang Phong thân là người mai mối liền nhanh chóng thay hai bên giới thiệu lẫn nhau.

Sau khi trò chuyện làm quen vài câu, mấy người liền theo sự dẫn dắt của Lê gia đi vào biệt thự.

Mười phút sau.

Mọi người ngồi vào bàn, bắt đầu ăn cơm.

Lê gia để chiêu đãi khách thật tốt có thể nói là đã phí không ít tâm tư, bay trên trời, chạy dưới đất, bơi dưới nước, đủ loại nguyên liệu nấu ăn, cái gì cần thì đều có, còn hương vị thì đều là cực phẩm, ngon đến mức người nhà họ Lôi và Giang Phong đều khen không dứt miệng.

Sau khi đã làm quen với nhau, Lê Thiên Nhu liền nhìn Lôi Hải hỏi: “Thanh danh của lính đặc chủng sớm đã nổi khắp thế giới, có điều chúng ta cũng chỉ biết về lính đặc chủng qua phim điện ảnh mà thôi, không biết lính đặc chủng ngoài đời có gì khác so với trong phim ảnh hay không?”

Lê Thiên Nhu vừa nói lời này ra, Lê phụ và Lê mẫu, cả Giang Phong đều tò mò nhìn về phía Lôi Hải.

Lôi Hải nghe xong thì mỉm cười trả lời: “Lính đặc chủng ngoài đời thật có khác biệt rất lớn so với lính đặc chủng trong phim ảnh, những cái khác tạm thời chưa nói, chỉ vẻn vẹn trong thời gian này thôi, lính đặc chủng trong phim ảnh theo chúng tôi thì có hơi rảnh rỗi đấy,”

Lê Thiên Nhu hỏi tiếp: “Vậy các anh thì thế nào?”

Lôi Hải để đũa xuống, mây trôi nước chảy giải thích thời gian làm việc và nghỉ ngơi cùng hạng mục huấn luyện mỗi ngày của bọn hắn, sau khi nghe xong, cho dù là những người hoàn toàn ở ngoài ngành như Giang Phong cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Bọn họ đều rèn luyện thân thể hàng ngày, ba người Lê gia cũng không cần nói, người có tiền mà, đương nhiên muốn sống khỏe mạnh một chút, việc rèn luyện mỗi ngày đương nhiên là việc không thể thiếu được. Vĩ nhân từng nói, thân thể là tiền vốn làm cách mạng, bởi vậy, đoạn thời gian trước Giang Phong cũng đã bắt đầu đi tới phòng gym rèn luyện thân thể.

Nhưng mà, rèn luyện của bọn họ so với huấn luyện của Lôi Hải quả thật là châu chấu đá xe.

Nói không hề khoa trương, tùy tiện rút ra một hạng mục rèn luyện thân thể của Lôi Hải bảo mấy người Giang Phong hoàn thành, sợ rằng có thể khiến bọn họ mệt đến chết, thậm chí là mệt c.h.ế.t cũng không hoàn thành nổi.

Nhưng đây chỉ là những hạng mục huấn luyện cơ bản của Lôi Hải mà thôi, bởi vậy, có thể thấy được huấn luyện của lính đặc chủng tàn khốc tới cỡ nào.

Có câu nói này rất hay, ông trời đền bù cho người cần cù, bạn nỗ lực bao nhiêu sẽ thu hoạch được bấy nhiêu, khó trách mỗi một lính đặc chủng đều có thể coi là chiến thần toàn năng.

Kể xong về thời gian làm việc, nghỉ ngơi và các hạng mục huấn luyện hàng ngày, Lôi Hải liền thành thật nói: “Chúng tôi mỗi năm cũng sẽ có kỳ nghỉ chừng một tháng, ngoại trừ lúc này ra, thời gian còn lại đều bề bộn nhiều việc.”

Ý trong lời đã rất rõ ràng, cho dù là kết hôn, hắn cũng sẽ không có bao nhiêu thời gian dành cho vợ, đây cũng là lời phòng hờ trước hạn, nếu như đối phương có thể tiếp nhận thì đương nhiên là chuyện tốt, còn nếu như không thể tiếp nhận thì cũng chỉ có thể cho thấy rằng hai người họ không có duyên vợ chồng.

Lôi phụ Lôi mẫu nghe vậy ít nhiều cũng có chút lo lắng trong lòng, dù sao thì vợ chồng nếu tách rời lâu, mười ngày nửa tháng không được gặp mặt lấy một lần, cuộc sống vợ chồng như vậy, rất nhiều người phụ nữ không chấp nhận nổi.

Huống chi, Lê gia người ta có điều kiện tốt như vậy, hoàn toàn không cần phải tự tìm khổ.

Lê phụ Lê mẫu liếc nhau một cái, bọn họ đã chuẩn bị tâm lý từ trước rồi, dù sao tất cả đều xem ý con gái, chỉ cần cô thích là được.

Giang Phong thay người nhà Lê gia hỏi: “anh Hải, tình huống của anh là tạm thời như vậy, hay là sẽ cứ như vậy mãi?”

Lôi Hải đáp: “Hai ba năm tiếp theo sẽ vẫn như vậy, còn về sau sẽ như thế nào, bây giờ vẫn chưa quy hoạch được xa đến vậy, dù sao thì đời này anh cũng chắc chắn sẽ cắm rễ ở quân đội.”

Lê Thiên Nhu cười nói: “Tôi cảm thấy như vậy rất tốt, bảo vệ quốc gia, người đàn ông như vậy đặc biệt soái khí.”

Thái độ này của cô khiến người nhà họ Lôi đều cảm thấy vui mừng.

Có đoạn nhạc dạo như này, sự phát triển tiếp theo đã là chuyện nước chảy thành sông.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 382: Cáo Già (2)



Hàng thị.

Lăng Lỵ đang ăn cơm trưa cùng cha mình.

Tục ngữ nói nhân sinh thất thập cổ lai hy, từ sau khi cha cô bảy mươi tuổi, Lăng Lỵ cho dù có bận rộn, chỉ cần có cơ hội, sẽ lập tức chạy về cùng ăn cơm với cha.

Thói quen này đã duy trì được gần mười năm.

Bây giờ, cha cô đã là ông lão gần tám mươi tuổi rồi.

Lúc ăn cơm, nhìn mái tóc bạc phơ của cha mình, mấy câu nói của bạn thân Bùi Dĩnh hôm qua lại hiện lên trong đầu.

Thật sự nên tìm người kết hôn rồi.

Không vì gì khác, chỉ vì không muốn cha có tiếc nuối gì.

Dù sao thì cha cũng đã sắp thành ông lão tám mươi tuổi rồi, tuy rằng tình trạng cơ thể hiện tại của cha cô cũng tạm được, nhưng đến tuổi này, chung quy cũng đã già rồi.

Vì muốn cho cha vui vẻ, lúc đang dùng cơm, Lăng Lỵ liền nói suy nghĩ của mình cho cha biết: “Cha, con chuẩn bị mời một người mai mối tới giúp tìm đối tượng, nếu như thích hợp thì sẽ tìm hiểu nhau một đoạn thời gian trước, cha cảm thấy có được không?”

Lăng phụ nghe vậy thì kinh hỉ hỏi lại: “Lỵ Lỵ, con nói thật sao?”

Lăng Lỵ gật đầu đáp: “Là thật.”

Lăng phụ cười tới hai con mắt đều nheo lại, đứa con gái này của ông cái gì cũng tốt, nhưng lại không thích trang điểm, đối với chuyện tình cảm cũng luôn ôm thái độ hoài nghi, năm nay cũng đã bốn mươi tuổi rồi mà đường tình cảm vẫn trống trơn, khiến ông cũng sắp rầu c.h.ế.t rồi.

Ông thật ra cũng biết rõ vấn đề ở chỗ nào, nói trắng ra là con gái ông giá trị nhan sắc không cao, mà trong nhà lại quá có tiền, nhưng thằng đàn ông tiếp cận con gái kia tám chín phần mười đều là vì tiền của nhà bọn họ.

Bởi vậy, con gái vẫn luôn khịt mũi khinh thường những loại đàn ông như thế.

Nhưng để có thể chọn ra người đàn ông có khả năng cùng chung hoạn nạn với cô trong một biển đàn ông như vậy, cái này khác nào mò kim đáy biển chứ!

Cộng thêm thái độ trước đó của con gái cũng không tích cực, tỷ lệ tìm được tình yêu gần như bằng không.

Cũng may, con gái giờ cuối cùng cũng đã tỉnh ngộ, biết đi tìm người mai mối, cái này chứng minh con gái thực sự có ý định kết hôn, đây quả thật là tin tức tốt nhất trong mấy năm gần đây.

Lăng phụ lúc này giờ hai tay lên tán thành: “Lỵ Lỵ, con nghĩ như vậy là rất tốt, không quản kết quả thế nào, ít nhất chúng ta cũng phải dũng cảm bước ra bước đầu tiên đã, chuyện tìm người mai mối cứ giao cho cha, cha cam đoan sẽ tìm được cho con một người mai mối thật đáng tin cậy.”

Lăng Lỵ cười nói: “Cha, con đã có ứng cử viên cho chức vụ này rồi!”

Lăng phụ kinh ngạc: “Lỵ Lỵ, nhanh như vậy con đã tìm được người mai mối rồi?”

Lăng Lỵ không trả lời mà hỏi lại một câu: “Cha, cha có biết tập đoàn Uông thị ở Quảng Đông không?”

Lăng phụ lắc đầu: “Tập đoàn chúng ta và tập đoàn Uông thị chẳng có công việc gì liên quan đến nhau, người cầm lái là cha đây ngược lại cũng từng có duyên gặp mặt mấy người kia, nhưng chúng ta không ở trong một vòng, cho nên cũng chỉ là quen biết mà thôi.”

Lăng Lỵ nói: “Người thừa kế tập đoàn Uông thị, Uông Văn Kiệt, năm ngoái đã đăng ký kết hôn với một nữ minh tinh trong ngành giải trí, chính bọn họ đã công khai cuộc hôn nhân đó là do người mai mối tác hợp, việc này lúc đó đã leo lên đứng đầu bảng hot search trên Microblog.”

Lăng phụ hơi động lòng: “Lỵ Lỵ, người mai mối con muốn mời chẳng lẽ chính là người mai mối đã tác hợp cho Uông Văn Kiệt kia?”

Lăng Lỵ cười gật đầu: “Đúng vậy, trên mạng truyền nhau cậu ta cũng không giống như những người mai mối khác, là một đại sư am hiểu huyền học, nhất là về việc suy tính nhân duyên, việc này cũng không biết là thật hay giả, dù sao thì nếu như cậu ta thật sự có thể làm người mai mối cho Uông Văn Kiệt thì chắc chắn là thật sự có tài.”

Lăng phụ vừa nghe vừa âm thầm gật đầu, tài phú của Uông gia hoàn toàn không hề kém hơn Lăng gia bọn họ, người mai mối kia đã có tư cách làm mai mối cho gia đình như vậy, đồng thời còn làm thành công, cái này đã đủ để chứng minh bản lĩnh của người ta rồi.

Để người mai mối như vậy giúp con gái tìm kiếm đối tượng hẳn là rất đáng tin cậy.

Lại nói, kể cả đối phương có hữu danh vô thực thì cũng không có gì to tát, dù sao thì người mai mối cũng chỉ có tác dụng đáp cầu dắt mối, người cuối cùng đưa ra quyết định vẫn là con gái nhà mình.

Nghĩ tới đây, Lăng phụ liền nói: “Lỵ Lỵ, vậy con đưa phương thức liên lạc với người mai mối đây cho cha, người làm cha ra mặt đi mời mai tương đối phù hợp hơn.”

Lăng Lỵ cười nói: “Con chỉ biết Microblog của cậu ấy, những phương thức liên lạc không thì không rõ lắm, có điều cái này ngược lại không khó, chỉ cần cho Uông Văn Kiệt gọi điện thoại chút là được.”

“Vậy ăn cơm trước đi, ăn xong lại gọi điện.”

Cố Diệp Phi

“Ăn ngon nhé, tạm biệt!”

Sau bữa sáng, Lăng Lỵ trở về văn phòng, lúc này mới lấy điện thoại từ trong túi xách ra, tìm số của Uông Văn Kiệt trong danh bạ, số này cô đã lưu nhiều năm, nhưng chưa từng gọi bao giờ.

Dù sao cô và Uông Văn Kiệt mặc dù đều là phú nhị đại siêu cấp nổi tiếng cả nước nhưng vì hai người không ở chung trong một vòng tròn, bình thường căn bản cũng không có gì để gặp nhau, nhưng mấy năm trước, hai bên cùng tụ hội, ngồi thành một vòng tròn lớn, lúc này mới biết mọi người tên là gì, đồng thời khách khí lưu số của đối phương mà thôi.

Lăng Lỵ chắc chắn không hề ngờ đến rằng, lần đầu tiên gọi điện thoại cho Uông Văn Kiệt vậy mà lại là vì một người mai mối.

Điện thoại vừa, giọng nói của Uông Văn Kiệt đã vang lên: “Lăng Công chúa?” Trong giọng nói tràn đầy kinh ngạc, hiển nhiên là không nghĩ tới Lăng Lỵ sẽ gọi điện cho hắn.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 383: Cáo Già (3)



Lăng Lỵ mỉm cười nói: “Uống thiếu, là tôi đây, đã lâu không gặp!”

Tiếp đó, hai người lại khách sáo vài câu, Uông Văn Kiệt mới hỏi: “Lăng công chúa đây từ trước tới nay đều vô sự không lên điện tam bảo, lần này gọi điện cho tôi không biết là có chuyện gì đây?”

Lăng Lỵ cười nói: “Uông thiếu, tôi lần này gọi điện tới là muốn hỏi anh chút chuyện, nếu như dính đến chuyện riêng tư của anh thì mong anh cũng đừng trách móc nhé!”

Uông Văn Kiệt cười lớn: “Lăng công chúa khách khí rồi, có chuyện gì cô cứ hỏi, tôi biết gì sẽ nói nấy.”

Lăng Lỵ tiếp tục: “Uông thiếu, tôi thấy trên Microblog của anh nói hôn nhân của hai người là do có người mai mối tác hợp thành, tôi liền nghĩ muốn hỏi một chút, cuộc sống bây giờ của hai người có hạnh phúc không? Vị Giang đại sư giúp hai người làm mai mối kia rốt cuộc có đáng tin hay không?”

Nghe đến đó, Uông Văn Kiệt lập tức hiểu rõ mục đích cô gọi điện thoại tới, liền nhiệt tình đáp: “Lăng công chúa, cái này cô hỏi đúng người rồi, không gạt cô chút nào, bây giờ cuộc sống của tôi vô cùng hạnh phúc, có thể nói là gặp được người phù hợp.

Còn về Giang đại sư, tôi có thể bảo đảm với cô, trong việc làm mai mối này, toàn thế giới so ra không ai vượt qua cậu ấy cả, miễn là hôn nhân do Giang đại sư tác hợp, trên cơ bản có thể nói là bằng với hai chữ hạnh phúc!”

Lăng Lỵ nghe vậy thì kinh ngạc không thôi, cô không nghĩ tới Uông Văn Kiệt vậy mà lại đánh giá cao người mai mối kia tới như vậy, cô tính tình có chút thẳng thắn nên không nhịn được thốt lên: “Uông thiếu, cậu nói như vậy cũng có chút hơi khoa trương rồi đi?”

Uông Văn Kiệt cười nói: “Tôi nói không hề có chút khoa trương nào đâu, Lăng công chúa không biết rõ mà thôi, Giang đại sư không chỉ giúp tôi đáp cầu dắt môi, mà giúp không ít bạn bè của tôi giải quyết vấn đề hôn nhân.

Những người bạn này của tôi bây giờ không một ai là không hạnh phúc, cái này có thể nói là ví dụ sống sờ sờ, Lăng công chúa nếu như muốn tìm tới Giang đại sư làm mai mối thì chắc chắn là không thể sai được.”

Lăng Lỵ nghe đến rung động trong lòng, phải biết rõ rằng địa vị của Uông Văn Kiệt không hề thấp hơn so với cô.

Tục ngữ nói ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, có thể trở thành bạn hắn, vậy thân phận địa vị chắc chắn là không đơn giản, mà nghe ý trong giọng nói của hắn, những bạn bè của hắn tới tìm Giang đại sư làm mai mối kia, có vẻ như tất cả đều cực kỳ vừa lòng thì phải?

Nếu như đây là thật, vậy cô chắc chắn phải đánh giá lại năng lực làm mai mối của vị Giang đại sư kia.

Lăng Lỵ giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, trịnh trọng nói: “Uông thiếu, tôi tin tưởng đề cử của anh, phiền anh gửi phương thức liên lạc của vị Giang đại sư kia cho tôi, xin cảm ơn!”

Uông Văn Kiệt cười nói: “Được, tôi sẽ gửi qua wechat cho cô ngay đây, có Giang đại sư ra tay, tôi tin Lăng công chúa sẽ rất nhanh tìm được chân mệnh thiên tử của mình!”

Lăng Lỵ cười nói: “Vậy đành mượn lời chúc này của anh!”

Tiếp đó, hai người lại khách sáo vài câu, sau đó mới cúp điện thoại.

Lăng Lỵ suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gọi điện cho bạn thân Bùi Dĩnh, hôm qua cô đã nhắc tới chuyện tìm người mai mối, bây giờ đã tìm được người mai mối có tiếng như vậy, đương nhiên cô phải nói một tiếng với bạn thân của mình rồi.

Điện thoại vừa kết nối, Lăng Lỵ đã vào thẳng chủ đề, nói: “chị Bùi, chuyện người mai mối em đã tìm xong rồi, lát nữa em sẽ bảo cha liên hệ với người ta, chị có muốn mời cùng một chỗ luôn hay không?”

Bùi Dĩnh kinh ngạc: “Nhanh như vậy sao, em không đùa đấy chứ?”

Lăng Lỵ nhổ nước bọt: “Hóa ra chị lại cho rằng em đang ở đây nói giỡn cho vui sao?”

Bùi Dĩnh cười: “Chị biết em có tâm tư kia, nhưng không nghĩ tới em lại hành động nhanh như vậy!”

“Không có cách nào, thời gian không chờ một ai cả!”

Lăng Lỵ cảm khái một câu, sau đó lại hưng phấn nói: “Hơn nữa, người mai mối em vừa tìm được này thật sự không hề đơn giản chút nào, thằng nhóc Uông Văn Kiệt kia còn thổi phồng người ta lên tận trời, khiến cho em chờ mong vô cùng.”

Bùi Dĩnh kinh ngạc: “Tình huống gì đây?”

Lăng Lỵ kể lại chuyện Uông Văn Kiệt vừa nói với mình cho người chị em này một lần, cuối cùng mới tổng kết lại một câu: “chị Bùi, thân phận của Uông Văn Kiệt thế nào chị cũng biết rõ, cậu ta sẽ không đến mức ăn nói lung tung với em đâu.

Cố Diệp Phi

Cho nên, năng lực làm mai mối của vị Giang đại sư kia có lẽ thật sự không tầm thường.”

Bùi Dĩnh cau mày nói: “Lỵ Lỵ à, em biết chị chưa từng tin vào mấy cái gì mà xem chòm sao bói mệnh lý các thứ, đây cũng chỉ là mấy thứ để dỗ trẻ nhỏ mà thôi, đối với chị mà nói, vận mệnh là cái người ta nắm giữ trong tay mình.”

Lăng Lỵ vội vàng nói: “chị Bùi, em đương nhiên biết chị Bùi không tin mấy cái này, nhưng chúng ta đừng đề cập tới mấy thứ huyền học vội, năng lực làm mai mối của vị Giang đại sư kia cũng không thể làm giả được đi?”

Bùi Dĩnh gật đầu: “Em nói cũng có đạo lý, nếu như cậu ta không có chút tài năng làm mai mối thì hẳn cũng sẽ không đến mức được Uông Văn Kiệt tôn sùng như vậy.”

Lăng Lỵ hỏi lại: “Vậy chị Bùi có muốn cùng mời người ta với em không?”

Bùi Dĩnh đáp: “Vậy Lỵ Lỵ cứ làm trước đi, nếu như vị Giang đại sư kia thật sự giúp em tìm được chân mệnh thiên tử, đến lúc đó lại tới lượt chị cũng không muộn.”

“Chị thật đúng là cái đồ cáo già mà, thật không hổ là cao thủ tài chính.”

“Hừ, em mới là cái đồ cáo già ấy!”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 384: Chỉ Cần Thật Tâm Đối Tốt Với Con Gái Tôi Là Được



Năm giờ chiều.

Phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Ba anh chị em Giang Phong và ba nhân viên đều ở đây, không có một ai vắng mặt.

Nhất là ba nhân viên, trong ánh mắt tràn đầy sự chờ mong.

Bởi vì hôm nay lại đến ngày phát lương rồi, một người làm thuê, ngày vui vẻ nhất dĩ nhiên chính là ngày phát tiền lương đó.

Giang Phong đầu tiên đưa một phong bì đựng tiền cho Lam Chí Huy, đồng thời vừa cười vừa nói: “Anh Huy, vất vả rồi, mau cầm tiền lương này về đi, mời chị dâu ăn một bữa tối với ánh nến lãng mạn gì đó, làm nóng tình cảm vợ chồng một chút.”

Lam Chí Huy cười ha ha, nói: “Đa tạ ông chủ đã nhắc nhở, vậy tôi đi trước đây, chào mọi người, mai gặp lại!”

Nói xong liền hào hứng cầm tiền rời đi.

Giang Phong đưa hai phong bì trương phình đã được ghi tên còn lại cho Đường An Quân và Liễu Y Y, cười nói: “Đây là tiền lương của hai người, đều vượt qua hai vạn tệ, tiếp tục cố gắng, tranh thủ tháng sau đột phá cột mốc ba vạn.”

Đường An Quân nhận lấy phong bì, nét mặt vui như hoa nói: “Phát tài, phát tài rồi, cảm ơn ông chủ Giang!”

Liễu Y Y cũng kích động nhận lấy phong thư, thu nhập một tháng hơn hai vạn, đây đối với người làm thuê mà nói hiển nhiên là tăng lên hẳn một bậc lớn, cô cũng nói theo: “Cảm ơn ông chủ Giang!”

Lời này của cả hai người đều là lời chân tâm thật ý.

Đừng chỉ nhìn các cô cả ngày bôn ba, dầm mưa dãi nắng bên ngoài, thoạt nhìn dường như rất cực khổ nhưng công việc chỉ đơn giản là đi gặp một vài khách hàng, sau đó uống trà nói chút chuyện phiếm mà thôi, một chút áp lực công việc cũng không có.

Công việc nhẹ nhàng, đãi ngộ lại cao như thế, có thể nói là cướp bể đầu cũng không thể có được công việc nào tốt như vậy, đây đều là kết quả nhờ bạn học cũ chiếu cố, hai người đương nhiên là biết rõ trong lòng.

“Không cần khách khí, đây là thứ hai người nên được.”

Nói đến đây, Giang Phong nhìn về phía Giang Tuyết, nói: “Chị, tối nay không làm cơm nữa, chúng ta đi ăn lẩu đi, chị thấy thế nào?”

Giang Tuyết gật đầu cười: “Được, chúng ta cũng đã hơn tuần chưa ăn lần nào rồi, nhắc tới thật đúng là có chút nhớ hương vị lẩu cay kia.”

Giang Phong nhìn về phía Giang Phi, nói: “Anh, anh gọi điện hỏi chị dâu một chút xem có rảnh không, chúng ta cùng đi ăn cơm?”

Giang Phi lắc đầu: “Hôm nay cô ấy khá nhiều việc, phải rất muộn mới tan tầm.”

Giang Phong nhẹ gật đầu: “Vậy chúng ta lên đường thôi!”

Ngay lúc hắn đang chuẩn bị mở xe ngồi vào thì điện thoại bỗng kêu lên, lấy điện thoại ra xem, phát hiện gọi tới là một số điện thoại lạ hoắc, thấy là cuộc gọi từ Hàng thị, hắn liền hiểu ra.

Dù sao thì trước đó Uông tổng cũng đã gọi trước cho hắn.

Giang Phong thấy thế liền dừng lại, không lái xe nữa, vừa nhận điện thoại vừa ngồi lên chiếc Maserati kia của chị gái.

Điện thoại kết nối, khiến Giang Phong có chút ngoài ý muốn là người gọi tới không phải vị Lăng công chúa kia, mà là giọng nói của một người đàn ông đã lớn tuổi, chỉ nghe người đó hỏi: “Xin chào, cho hỏi đây có phải số của Giang đại sư không?”

Giang Phong trong lòng hơi động, ẩn ẩn đoán được thân phận của ông lão này, đáp lại một câu: “Xin chào, cháu tên là Giang Phong, Giang đại sư là danh xưng bạn bè người thân yêu quý đặt cho mà thôi, xin hỏi đây là?”

Ông già mỉm cười, nói: “Ta là Lăng Vĩnh Xương thuộc tập đoàn nước khoáng xxx, không biết Giang đại sư đã nghe nói qua bao giờ chưa?”

Quả nhiên là vậy, Giang Phong cười nói: “Hóa ra là bác Lăng, cháu đã nghe qua đại danh của bác rồi, buổi trưa Uông tổng còn gọi điện cho cháu nhắc tới Lăng công chúa nhà bác, lần này bác gọi đến cho cháu có phải là vì hôn sự của Lăng công chúa hay không?”

Giang Tuyết đang lái xe nghe giọng điệu của em trai nhà mình liền biết lại có khách hàng lớn tìm tới cửa.

Ông Lăng nói: “Không sai, nếu Tiểu Uông tổng đã đề cập việc này với cậu rồi, vậy tôi cũng không vòng vo với Giang đại sư nữa, con gái của tôi năm nay đã 40 tuổi rồi, chuyện hôn nhân đại sự của nó đã khiến người làm cha như tôi buồn rầu vài chục năm, thậm chí mấy năm trước tôi còn công khai trưng thu con rể giúp nó trong một cuộc phỏng vấn nào đó.

Đáng tiếc, không có hiệu quả gì.

Lần này tìm tới Giang đại sư chính là hi vọng cậu có thể giúp con gái tôi tìm một đối tượng thích hợp, không biết là có được hay không?”

Cố Diệp Phi

Giang Phong cười nói: “Đương nhiên là được rồi, đây là nghề của cháu, không biết bác Lăng còn có yêu cầu gì đối với đối tượng cho Lăng công chúa hay không?”

Ông Lăng nói: “Chỉ cần thật tâm đối tốt với con gái tôi là được, những cái khác không có yêu cầu gì.”

Giang Phong đáp: “Được, cháu đã hiểu, cháu chắc chắn sẽ hết sức giúp Lăng công chúa tìm được một đối tượng thích hợp.”

Ông Lăng nói: “Vậy tôi xin cảm ơn Giang đại sư trước.”

Giang Phong đáp: “Bác Lăng khách khí rồi, đây là việc cháu phải làm.

“Vậy tôi không quấy rầy Giang đại sư nữa, đợi lát nữa tôi sẽ bảo con gái tôi thêm wechat của cậu, có gì cần biết cậu cứ trực tiếp hỏi nó.”

“Vâng, hẹn gặp lại bác Lăng!”

“Hẹn gặp lại!”

Chờ Giang Phong cúp điện thoại rồi, Giang Tuyết đang lái xe tò mò hỏi: “Tiểu Phong, đây là có khách lớn tới cửa sao? Nghe giọng điệu của em thì danh tiếng của đối phương hẳn là rất lớn đi, là ai vậy?”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 385: Chỉ Cần Thật Tâm Đối Tốt Với Con Gái Tôi Là Được (2)



Giang Phong gật đầu cười: “Danh tiếng quả thực không nhỏ, người vừa gọi điện thoại tới chính là Lăng Vĩnh Xương của tập đoàn nước khoáng xxx, là phú hào siêu cấp tài sản hơn trăm triệu, ông ấy gọi tới mời mai cho con gái mình.”

Giang Tuyết nghe vậy thì giật nảy cả mình, sau đó vui mừng nói: “Vậy thì thật đúng là khách hàng lớn rồi, hình như ông ấy chỉ có một người con gái, đã 40 tuổi vẫn chưa kết hôn, khó trách lại gấp đến mức muốn mời em tới mai mối.”

Giang Phong nói: “Con gái ông ấy tướng mạo bình thường, lại là một phú nhị đại siêu cấp không thua gì Uông tổng, người như này muốn tìm đối tượng thật ra rất khó, bởi vì cô ấy không có cách nào phân biệt đàn ông tiếp cận mình rốt cuộc là vì chính mình hay là vì tiền của mình.”

Giang Tuyết gật đầu: “Cũng đúng, đổi lại, người nào đứng ở vị trí đó cũng sẽ thấy mơ hồ cả thôi.”

Trong lúc đang nói chuyện cùng chị gái, vị Lăng công chúa kia đã thêm wechat của Giang Phong.

Sau khi Giang Phong chấp nhận lời mời kết bạn, cô liền chào hỏi: “Xin chào Giang đại sư, tôi là Lăng Lỵ, đây là số di động của tôi, 1xxxxxxxxxx, có gì cần biết cậu cứ gọi điện thoại cho tôi, xin cảm ơn!”

Giang Phong trả lời: “Vâng, Lăng công chúa, tôi sẽ hết sức giúp chị tìm được một người chồng như ý.”

Lăng Lỵ: “Ừm, vậy xin nhờ vào Giang đại sư!”

Giang Phong: “Không cần khách khí, sau này có tin tức gì tôi sẽ liên hệ lại với chị sau.”

Lăng Lỵ: “Được.”

...

Thứ ba, ngày 11 tháng 4 năm 2023.

Giang Phong lại lái xe về phía Hàng thị, chuyến đi Hàng thị lần này có 3 mục đích:

Một, giúp Lăng công chúa tìm đối tượng, đây cũng là mục đích chủ yếu của chuyến đi này.

Hai, giúp chị gái tìm đối tượng, bây giờ anh trai kết hôn rồi, mà bản thân Giang Phong cũng đã có bạn gái, thậm chí còn đã tính tới việc đợi con gái nhà người ta tốt nghiệp đại học xong sẽ cầu hôn rồi.

Chỉ còn lại chị gái là vẫn độc thân, cho nên, chuyện giúp chị gái tìm đối tượng cũng cần phải đưa vào danh sách quan trọng, không thể trì hoãn thêm được.

Ba, thăm bạn gái, dù trước đó không lâu mới dính cùng bạn gái cả một tuần lễ, nhưng tục ngữ đã nói, ăn tủy biết vị, sau khi đã được hưởng thụ chuyện thổi sáo đàn hát, thật sự là một ngày không gặp như qua ba năm vậy.

Vừa lúc hắn cũng cần đến Hàng thị, vậy đương nhiên phải mau mau đến thăm bạn gái rồi.

Bây giờ, phạm vi tìm kiếm của Giang Phong đã có thể bao phủ hơn nửa tỉnh, không cần giống như trước kia mỗi khi đi qua một thành phố nào đó đều phải tìm một trạm dừng chân để tìm kiếm, như vậy tự nhiên có thể tiết kiệm được không ít thời gian.

Lúc Giang Phong xuất phát đã tìm kiếm ở Quế tỉnh một lần, nhưng không tìm thấy mục tiêu có độ xứng đôi thích hợp.

Lúc tạt qua một thành phố nào đó ở Tương tỉnh Giang Phong cũng đã giúp Lăng công chúa và chị gái tìm kiếm lần nữa, lần này ngược lại tìm được một đối tượng có giá trị xứng đôi cực cao với Lăng công chúa, đạt tới 86 điểm.

Giá trị xứng đôi này chắc chắn là không thấp, chỉ cần tác hợp thành thì chính là một đôi vợ chồng điển hình ngàn dặm có một.

Có điều, Giang Phong cũng không vội vã quyết định, bởi vì đối tượng xứng đôi này có chút “lệch khoa”, hai mục môn đăng hộ đối và quan hệ gia đình đều tương đối cao, nhưng mục tình cảm vợ chồng thì lại hơi thấp.

Thế là, lúc sắp đi qua Tương tỉnh, Giang Phong lại giúp chị gái và Lăng công chúa tìm kiếm đối tượng một lần nữa, kết quả vẫn không tìm được đối tượng nào thực sự phù hợp.

Qua Tương tỉnh là tới Hồ Bắc, đêm đó, Giang Phong ở lại Hồ Bắc một đêm.

Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Giang Phong lại tiếp tục xuất phát.

Mãi cho đến hơn sáu giờ chiều, Giang Phong mới chạy tới Hàng thị, đi tới khách sạn trước kia thuê phòng xong đã là hơn bảy giờ tối, lúc này bạn gái chắc chắn là đã ăn xong cơm tối, cho nên hắn không lập tức gọi điện cho bạn gái mà trước tiên tìm một chỗ để ăn vặt ở xung quanh, sau đó lại tìm đối tượng xứng đôi cho chị gái và Lăng công chúa một lần.

Kết quả vẫn không thể tìm được đối tượng thích hợp với chị gái, đương nhiên đây cũng một phần vì Giang Phong yêu cầu cao, những người thấp hơn 95 điểm đều sẽ không cân nhắc, như vậy dĩ nhiên là không dễ tìm rồi.

Điểm số này là Giang Phong đã quyết định gần đây, dù sao thì hôn nhân của bản thân hắn cũng có giá trị xứng đôi cao tới 98 điểm, hôn nhân của anh trai cũng có giá trị xứng đôi cao tới 96 điểm, chỗ chị gái, chưa nói giá trị xứng đôi có cao hơn hai người hay không, nhưng cũng không thể thấp hơn được, ít nhất là 95 điểm trở lên mới đạt yêu cầu.

Còn trong lúc đang tìm kiếm đối tượng cho Lăng công chúa, một làn sóng vô hình bao trùm mấy chục triệu người, từng bức ảnh chân dung thần tốc lóe lên, cuối cùng dừng lại ở một tấm ảnh:

【 Danh tính 】 : Trình Quốc An

【 Tuổi tác 】 : 33 tuổi

Cố Diệp Phi

【 Chiều cao 】 : 181cm

【 Cân nặng 】 : 73kg

【 Bối cảnh gia đình 】 :...

【 Sở thích cá nhân 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 :...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 61 (tình cảm vợ chồng 62 + môn đăng hộ đối 60 + quan hệ gia đình 61)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 82 (tình cảm vợ chồng 96 + môn đăng hộ đối 68 + quan hệ gia đình 82)

Thấy thông tin của đối tượng xứng đôi với Lăng công chúa này, Giang Phong có chút cảm thấy dở khóc dở cười, đối tượng trước đó hắn tìm được thì lại có chút “lệch khoa”, chủ yếu là vì giá trị ở mục môn đăng hộ đối và quan hệ gia đình tương đối cao, mà mục tình cảm vợ chồng lại có chút thấp, chỉ hơn 70 điểm.

Mà đối tượng hắn vừa tìm được này cũng “lệch khoa” như vậy, khiến cho Giang Phong cũng bất ngờ.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 386: Chỉ Cần Thật Tâm Đối Tốt Với Con Gái Tôi Là Được (3)



Thấy thông tin của đối tượng xứng đôi với Lăng công chúa này, Giang Phong có chút cảm thấy dở khóc dở cười, đối tượng trước đó hắn tìm được thì lại có chút “lệch khoa”, chủ yếu là vì giá trị ở mục môn đăng hộ đối và quan hệ gia đình tương đối cao, mà mục tình cảm vợ chồng lại có chút thấp, chỉ hơn 70 điểm.

Mà đối tượng hắn vừa tìm được này cũng “lệch khoa” như vậy, khiến cho Giang Phong cũng bất ngờ.

Tìm đối tượng cho Lăng công chúa, thứ coi trọng nhất hẳn không phải là bối cảnh gia đình, mà là thật sự đối tốt với cô, không phải chỉ để tâm tới tiền mà chạy đến, cho nên đối tượng có điểm tình cảm vợ chồng tối đa cao tới 95 điểm này mới là đối tượng thích hợp nhất với cô.

Sau khi tìm được mục tiêu, Giang Phong liền gọi điện thoại cho bạn gái.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong liền cười tủm tỉm nói: “Vợ à, anh đang ở cửa chờ em đây, mau ra đây đi.”

“Chồng, chừng nào thì anh đến?”

Giọng nói Hoàng Linh Vi tràn ngập kinh hỉ, sau đó lại cáu mắng: “Ai, anh thật sự là quá đáng ghét, mỗi lần tới đều đột ngột tập kích như vậy, chẳng để cho người ta chút thời gian chuẩn bị nào.”

Giang Phong cười nói: “Đây không phải là muốn cho em niềm vui bất ngờ sao?”

Hoàng Linh Vi nũng nịu, nhẹ nhàng nói: “Chờ đó, em thay quần áo xong sẽ đi ra ngay.”

Sau khi cúp điện thoại, Giang Phong liền lái xe chạy thẳng tới cửa tây trường học của cô, không tới mấy phút đã tới nơi, nghĩ tới thân thể vừa thơm vừa mềm của bạn gái, hắn cũng không nhịn được mà kích động.

Đại khái chờ khoảng mười phút đồng hồ, đã thấy Hoàng Linh Vi vội vội vàng vàng chạy từ trong trường ra.

Cô biết sở thích của bạn trai, cho nên đặc biệt mặt một chiếc váy ngắn liền áo màu lam nhạt, phô bày đôi chân dài hoàn mỹ của mình ra, dáng vẻ mềm mại thướt tha kia thật sự là mê c.h.ế.t người không đền mạng.

Chờ cô lên xe rồi, Giang Phong liền lập tức tiến tới...

Cố Diệp Phi

Mấy phút sau.

Hoàng Linh Vi cố nén kh*** c*m, nói: “Chồng, đi nhanh đi, đợi thêm lát nữa sẽ có người nhìn thấy mất!”

Giang Phong ừ một tiếng, lập tức lái xe chạy thẳng tới khách sạn.

Trên đường, Hoàng Linh Vi hỏi: “Chồng, sao anh lại đột nhiên chạy tới Hàng thị vậy?”

Giang Phong cười hắc hắc: “Nhớ em, cho nên chạy đến gặp thôi!”

Hoàng Linh Vi lườm hắn một cái, gắt giọng: “Chỉ được cái dẻo miệng thôi, mau nói anh tới đây để làm gì đi!”

Giang Phong cười cười, cũng không hề che giấu mà nói thẳng: “Thật ra lần này anh đến Hàng thị chủ yếu là để tìm đối tượng giúp vị Lăng công chúa của tập đoàn nước khoáng xxx.”

Hoàng Linh Vi kinh ngạc: “Vị Lăng công chúa kia cũng tới chỗ chồng làm mai mối sao?”

Giang Phong ừ một tiếng, nói: “Cha cô ấy hai ngày trước đã gọi điện thoại cho anh, nhờ anh giúp con gái ông ấy tìm đối tượng.”

Hoàng Linh Vi mặt đầy sự sùng bái, nói: “Chồng, anh thật sự quá là lợi hại, thanh danh của anh vừa truyền ra ngoài, người có thân phận như Lăng công chúa cũng tìm anh làm mai mối, có được khách hàng thân phận địa vị như vậy, về sau cũng không cần phải lo thiếu khách cao cấp nữa rồi!”

Giang Phong tự tin cười nói: “Khách cao cấp chỗ anh chưa từng thiếu.”

Hoàng Linh Vi gật đầu: “Cũng đúng, địa vị thân phận của Uông tổng cũng không hề kém so với vị Lăng công chúa này, có người ta giới thiệu cho anh, anh sao có thể thiếu khách cao cấp được!”

Giang Phong lựa chọn một khách sạn tương đối gần trường học của Hoàng Linh Vi, chỉ mấy phút đường xe, hai người tùy ý nói chuyện phiếm vài câu đã về tới khách sạn rồi.

Sau khi vào phòng, hai người đã lập tức đè lên nhau, k*ch t*nh nháy mắt bộc phát.

Cua đồng hoành hành.

Một đêm không ngủ.

...

Ngày hôm sau.

Lúc hai người tỉnh lại đã là mười rưỡi sáng.

Hoàng Linh Vi đương nhiên không đến trường, dù sao cô cũng đã sắp tốt nghiệp rồi, lại không có áp lực tìm việc, chuyện học tự nhiên cũng nhẹ nhàng hơn nhiều, có đi học hay không cũng không quan trọng.

Giang Phong cũng không vội đi làm việc, công việc nào có thơm bằng bạn gái chứ?

Hai người nằm trên giường, lại ôm ôm ấp ấp một giờ nữa, sau đó mới thu dọn đi ăn cơm.

Sau khi cơm nước xong, hai người cũng không ai rời đi, lại về khách sạn nằm.

Chủ yếu là những cảnh đẹp ở Hàng thị hai người cơ bản đều đã đi rồi, cho nên cũng không có tâm tư ra ngoài dạo chơi.

Đương nhiên, chủ yếu nhất là, người trẻ tuổi ăn tủy biết vị, năng lực hồi phục lại mạnh, mặc dù không chọc thủng tầng giấy mỏng kia, nhưng Giang Phong cũng xem như người có kinh nghiệm, cũng học hỏi rất nhiều, chơi thật sự vừa thoải mái lại vừa k*ch th*ch.

Hai người dính lấy nhau một ngày hai đêm, đói bụng thì cùng đi ăn, ăn no lại về khách sạn nằm.

Mãi tới buổi sáng ngày thứ ba, sau khi ăn xong, Giang Phong mới đưa bạn gái về trường, mà hắn cũng cần đi làm chính sự.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 387: Ông Mai Giang, Cậu Không Đùa Với Tôi Đó Chứ?



Xưởng gia công đồ gia dụng Quốc An.

Tuy xưởng này có kích thước không lớn, nhưng bên trong lại vô cùng đầy đủ.

Ông chủ của xưởng họ Trình, vợ chồng ông Trình đã kinh doanh cái xưởng này hơn mấy chục năm rồi, mặc dù xưởng gia công đồ gia dụng của bọn họ không sánh bằng với những nhãn hiệu nổi tiếng, nhưng mà chất lượng thì lại ngang ngửa.

Cho nên việc buôn bán khá tốt.

Làm việc mấy chục năm, hai vợ chồng đã để dành được mấy chục triệu, cũng coi như là có chút danh tiếng trong giới bán đồ gia dụng.

Ông chủ Trình có một người con trai, tên của xưởng này cũng chính là tên của con trai ông.

Nói tới con trai, vợ chồng ông Trình không biết nên khen hay là trách mới phải.

Sau khi con trai tốt nghiệp đại học, ý định ban đầu của vợ chồng hai người đương nhiên là muốn con trai về nhà giúp đỡ xưởng của gia đình, sau khi con trai làm quen rồi, thì có thể kế nghiệp cha, tiếp quản xưởng đồ gia dụng này.

Nhưng mà điều làm cho vợ chồng ông Trình cảm thấy bất đắc dĩ chính là con trai hoàn toàn không có hứng thú với cái xưởng của gia đình mình, sau khi tốt nghiệp, anh suốt ngày đi sớm về trễ, trầm mê với việc câu cá.

Từ nhỏ con trai họ đã thích câu cá, điều này cả hai vợ chồng đều biết, với lại con trai họ còn rất có thiên phú ở phương diện câu cá, chỉ cần con trai cầm cần câu đi ra ngoài, tuyệt đối sẽ không quay về tay không.

Sau khi con trai lên cấp 2, điều này càng rõ ràng hơn, nói nhà bọn họ có cá được bắt ở ngoài tự nhiên nhiều tới mức ăn không hết cũng chẳng hề khoa trương.

Vốn dĩ vợ chồng ông Trình nghĩ rằng, con trai bọn họ trầm mê với việc câu cá như thế, chắc chắn sẽ không chịu làm việc đàng hoàng, dù sao thì câu cá có lợi hại tới đâu, cũng chỉ có thể không thiếu ăn mà thôi, chẳng lẽ có thể nhờ câu cá để phát tài được à?

Nhưng mà, hành động sau đó của con trai làm cho hai người cảm thấy bản thân hoàn toàn không theo kịp thời đại.

Bọn họ không biết rằng việc câu cá này còn được tổ chức thi đấu, mấy năm gần đây, với tài câu cá cao siêu của mình, con trai của bọn họ đã quét sạch các cuộc thi câu cá lớn trong nước, bắt được vô số giải á quân, thậm chí còn nhận được giải quán quân của cuộc thi câu cá dành cho bậc thầy cả nước.

Chỉ dựa vào việc câu cá, một năm con trai bọn họ có thể kiếm được hơn mấy trăm ngàn tệ, mặc dù tốc độ kiếm tiền không thể sánh được với xưởng của gia đình nhà bọn họ, nhưng cũng đã đủ làm cho vợ chồng ông Trình cảm thấy rất tự hào vì con trai của mình.

Tuy nhiên, cũng có vấn đề làm cho hai người đau đầu, suốt ngày con trai chỉ nghĩ tới việc phải câu cá như thế nào, trời vừa sáng đã cầm cần câu đi ra ngoài, bình thường đều phải tới khuya mới quay về, người mà anh tiếp xúc đều là những người yêu thích việc câu cá, suốt mấy năm ngay cả một người bạn gái cũng không có.

Con trai không gấp, nhưng cha mẹ gấp.

Nhưng mà, hôn nhân bây giờ không phải hoàn toàn do cha mẹ làm chủ như thời xưa nữa, cho nên cha mẹ có gấp cũng vô dụng, quan trọng là con trai có bằng lòng nghe hay không.

...

Ăn sáng xong, Giang Phong đưa bạn gái về lại trường.

Lúc hắn lái xe tới xưởng gia công đồ gia dụng Quốc An đã 10 giờ sáng rồi.

Giang Phong lái xe tới, chào người gác cổng xong, sau đó tiến vào bên trong xưởng, gặp mặt ông chủ.

"Xin chào ông chủ Trình, cháu tên là Giang Phong, là một người làm mai mối, mạo muội tới đây đã làm phiền hai người rồi!"

Sau khi nhìn thấy ông chủ, Giang Phong lập tức tự giới thiệu bản thân.

"Thì ra là ông mai Giang đến thăm, cậu vừa tới xưởng của tôi liền sáng rực lên, mau vào uống chén trà đi."

Ông chủ Trình đang đau đầu vì chuyện hôn sự của con trai, nghe thấy có người mai mối tới liền vô cùng nhiệt tình.

Sau khi nói cảm ơn, Giang Phong đi theo ông chủ Trình vào phòng làm việc của ông.

Khi đi ngang qua khu vực làm việc của công nhân, Giang Phong tán thưởng:

"Ông chủ Trình, xưởng nhà chú làm ăn tốt thật đó!"

Ông chủ Trình cười, nói:

"Nhìn lên thì không bằng, nhưng nhìn xuống thì lại dư dả, dù sao thì nơi này cũng đã được xây dựng mấy chục năm rồi, đồ gia dụng của gia đình chúng tôi có chất lượng tốt, cho nên không thiếu khách hàng."

Sau khi vào phòng làm việc.

Ông chủ Trình bảo Giang Phong ngồi xuống, sau đó rót cho hắn một tách trà nóng.

Phong cách mai mối trước giờ của Giang Phong là thẳng thắn, hắn không thích đánh Thái Cực, lần này cũng không ngoại lệ. Trong lúc ông chủ Trình pha trà, hắn nói:

"Ông chủ Trình, nghe nói Trình Quốc An con trai chú vẫn chưa có bạn gái, không biết chuyện này có phải là thật hay không?"

Ông chủ Trình gật đầu, thở dài, nói:

"Là thật, chú và mẹ nó đều rất gấp, nhưng mà nó lại không gấp một chút nào, suốt ngày đi nghiên cứu cách để câu cá, hoàn toàn không nghĩ tới việc bản thân đã bao nhiêu tuổi rồi."

Giang Phong mỉm cười, nói:

"Nhưng mà cháu nghe nói rằng anh Trình là một tay câu cá có tiếng trong nước, mỗi năm có thể kiếm được hơn mấy trăm ngàn tệ! Mặc dù cháu không nghiên cứu lĩnh vực câu cá, nhưng mà dù là bất kỳ ngành nghề nào, có thể đứng trên đỉnh của nghề đó, ngoại trừ thiên phú, thì còn cần cả sự yêu thích và cố gắng.

Cho nên, mỗi ngày anh Trình đi nghiên cứu cách để câu cá là đang làm chính sự.

Còn về hôn sự, việc này phải xem duyên phận, duyên chưa tới, có gấp cũng vô dụng, làm không tốt rất dễ vì gấp mà xảy ra sai lầm, sẽ ảnh hưởng tới cả đời."

"Ông mai Giang nói đúng, cho nên dù trong lòng của chú và mẹ nó rất gấp, cũng chỉ thúc giục nó qua lời nói mà thôi."

Ông chủ Trình vừa nói chuyện, vừa đẩy tách trà tới trước mặt Giang Phong, sau đó đưa tay ra hiệu mời.

Giang Phong một lần nữa nói cảm ơn, nâng tách trà lên, thổi mấy hơi, uống một hớp nhỏ, nói:

"Ông chủ Trình, mục đích tới đây lần này của cháu chắc chú cũng biết rồi, cháu muốn làm mai mối cho anh Trình."

Ông chủ Trình cười, nói:

"Đây là chuyện tốt, chú và mẹ nó đều ước gì nó rút ra thời gian để kết hôn sinh con!"

Giang Phong đặt tách trà xuống:

"Ông chủ Trình, không gạt chú, bên cháu có một vị khách cực kỳ ưu tú, nếu như anh Trình thật sự có ý định muốn cưới vợ, cháu có thể tác hợp cho bọn họ.

Cố Diệp Phi

Còn về việc hai người có thể thành đôi hay không, phải xem anh Trình có thể đả động người ta hay không."

Ông chủ Trình nghe xong liền cảm thấy rất hứng thú, vội vàng hỏi:

"Ông mai Giang, người khách đó như thế nào vậy, có thể nói cho chú biết trước một chút được không?"

Giang Phong không trả lời, mà hỏi lại:

"Ông chủ Trình, chú có biết tập đoàn nước khoáng XXX?"

Ông chủ Trình nghe thấy thế thì chẳng hiểu ra sao, không phải đang nói tới chuyện ra mắt à, tại sao chủ đề đột nhiên bị thay đổi rồi?

Nhưng mà, ông vẫn trả lời:

"Đương nhiên là biết, ai mà không biết nước khoáng XXX chứ, ông mai Giang hỏi việc này để làm gì?"

Giang Phong cười, nói:

"Bởi vì vị khách hàng mà cháu nói chính là con gái một của tổng giám đốc tập đoàn nước khoáng XXX, cũng chính là công chúa Lăng nổi tiếng kia."

Ông chủ Trình nghe xong thì sắc mặt có chút thay đổi, trầm giọng nói:

"Ông mai Giang, cháu không đùa với chú đó chứ?"

Lời này quá bất hợp lý, nếu như không phải ông thấy Giang Phong lái chiếc xe mấy trăm ngàn tệ tới, thì e là ông đã đứng dậy đuổi người rồi.

Đường đường là người thừa kế duy nhất của tập đoàn nước khoáng XXX, tại sao công chúa Lăng còn cần phải ra mắt?

Có bịa thì cũng bịa cho thật một chút có được không?
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 388: Ông Mai Giang, Cậu Không Đùa Với Tôi Đó Chứ? (2)



Giang Phong biết đối phương sẽ nghi ngờ, chuyện này là chuyện bình thường, dù sao thì người ta cũng không biết hắn là ai, đổi thành người khác cũng chẳng ai dám tin chuyện này là thật.

May mà Giang Phong không phải là hạng người vô danh, hắn cười, nói:

"Ông chủ Trình, xem ra cháu cần phải giới thiệu lại bản thân một lần nữa, cháu tên là Giang Phong, là người tỉnh Quảng Tây, là ông chủ của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Bạn bè trên giang hồ nâng đỡ, gọi cháu là Giang đại sư.

Ông chủ Trình có thể lên mạng tìm kiếm tư liệu của cháu, sau khi chú tìm xong, chúng ta sẽ nói chuyện tiếp."

"Ông mai Giang, cháu đừng hiểu lầm, chú không nghi ngờ thân phận của cháu, chủ yếu là do việc người thừa kế duy nhất của tập đoàn nước khoáng XXX muốn ra mắt làm chú quá khiếp sợ mà thôi."

Cố Diệp Phi

Ông chủ Trình vừa nói, vừa rót trả cho Giang Phong.

"Cháu hiểu ý của chú, công chúa Lăng thật sự có quá nhiều tiền, người như cô ấy như sống trong một thế giới khác với chúng ta, đột nhiên nghe thấy tin cô ấy muốn ra mắt, ai cũng sẽ giật mình."

Nói tới đây, Giang Phong đổi giọng:

"Nhưng mà, lời nói vừa rồi của cháu là thật, đây là lần đầu tiên mà chúng ta gặp mặt, ít nhất thì trước đó cháu cũng đã tìm hiểu sự tích của ông chủ Trình rồi, nhưng mà ông chủ Trình lại hoàn toàn không biết gì về cháu cả, việc này sẽ gây bất lợi cho cuộc nói chuyện về sau của chúng ta.

Cho nên, ông chủ Trình vẫn nên lên mạng xác nhận thân phận của cháu trước rồi chúng ta lại nói chuyện sau."

Ông chủ Trình là một thương nhân đã lăn lộn nhiều năm, cho nên sẽ không mù quáng tin tưởng đối phương, ông thuận nước đẩy thuyền, nói:

"Nếu đã vậy thì xin thất lễ."

Giang Phong gật đầu, nói:

"Xin ông chủ Trình cứ tự nhiên!"

Nói xong, hắn nâng tách trà lên chậm rãi uống.

Ông chủ Trình cũng không khách sáo nữa, lấy điện thoại ra tìm kiếm thông tin của Giang Phong.

Kết quả càng xem càng khiếp sợ.

Mấy phút sau.

Ông chủ Trình đặt điện thoại xuống, thái độ nhiệt tình hơn cả trước đó:

"Giang đại sư, vừa rồi chú thật sự là có mắt mà không thấy Thái Sơn, thành thật xin lỗi cháu.

Cháu ngồi tạm ở đây một lát, chú đi gọi điện thoại."

"Ông chủ Trình đừng khách sáo, cứ tự nhiên!"

Ông chủ Trình gật đầu, sau đó gọi điện thoại cho vợ mình.

Vừa nối máy, ông chủ Trình liền nói:

"Bà xã, hôm nay có khách quý tới, giữa trưa bà hãy làm một bàn đồ ăn thật ngon, sau đó về nhà lấy bình rượu Mao Đài 94 mà tôi cất giữ ra."

Vợ chồng sống cạnh nhau ba mươi mấy năm, vợ ông vừa nghe thấy ông nói thế liền biết phải làm như thế nào, trả lời:

"Được, ông cứ uống trà cùng với khách quý đi, tôi đi chuẩn bị ngay bây giờ."

Bởi vì khi gọi điện thoại, ông chủ Trình không cố tình tránh Giang Phong, cho nên hắn nghe được lời của ông, Giang Phong vội vàng khoát tay, nói:

"Ông chủ Trình, không cần phải hoành tráng như thế, cháu nói xong chính sự với chú sẽ đi ngay."

Sau khi cúp máy, ông chủ Trình một bên tìm số của con trai, một bên nhiệt tình nói:

"Khách quý như Giang đại sư tới cửa, chú nhất định phải chiêu đãi thật tốt, cháu uống trà trước đi, chú gọi điện kêu tên nhóc kia về."

Giang Phong thấy ông nhiệt tình như vậy liền biết bữa trưa hôm nay không thể từ chối được.

Ông chủ Trình gọi điện cho con trai, vừa nối máy, ông lập tức nói:

"Con trai, trong nhà có việc cần phải thương lượng với con, con mau về nhà đi."

Trình Quốc An đang câu cá, nghe thấy thế liền hỏi:

"Có chuyện lớn gì vậy cha?"

Ông chủ Trình không giải thích, chỉ thúc giục:

"Con đừng có hỏi nữa, lập tức dọn đồ đi qua xưởng nhà mình."

Trình Quốc An thấy cha mình gấp gáp như thế liền nói:

"Đã rõ, con đi qua đó ngay."

Sau khi cúp máy, ông chủ Trình vừa rót trà cho Giang Phong, vừa nói:

"Giang đại sư, chú kêu thằng nhóc kia về rồi, cháu nói cho chú biết trước một chút về tình hình của công chúa Lăng đi, gia đình cô ấy như thế nào, tại sao lại có suy nghĩ muốn ra mắt?

Với lại, mặc dù điều kiện kinh tế của nhà chú tốt hơn người bình thường một chút, nhưng nếu so sánh với Lăng gia thì đúng là một trời một đất, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Tại sao Giang đại sư lại muốn cho công chúa Lăng và con trai chú ra mắt nhau?"

Giang Phong nâng tách trà lên uống một ngụm, cười, nói:

"Ông chủ Trình biết công chúa Lăng, hẳn cũng biết lý do cô ấy độc thân tới bây giờ là do gia đình cô ấy có quá nhiều tiền, không rõ những người đàn ông tiếp cận cô ấy là thích cô ấy hay thích tiền của cô ấy.

Thực ra, trong lòng cô ấy đã có đáp án cho câu hỏi này rồi.

Nói cách khác, ngoài cách nhảy ra khỏi cái vòng xã giao đó, thì cô ấy thật sự không thể nào tìm được một người đàn ông thật sự thích mình, đây là nguyên nhân tại sao cô ấy độc thân tới bây giờ.

Còn vì sao cô ấy lại mời cháu tới làm mai mối, thì một phần là do tuổi của cô ấy đã không còn nhỏ, chuyện cưới gả đã trở thành chuyện lửa sém lông mày rồi. Một phần khác là do năng lực làm mai của cháu không tồi, trước đó đã làm mai cho một phú nhị đại giàu không kém gì cô ấy, độ tin cậy rất cao.

Còn về việc môn đăng hộ đối, ông chủ Trình không cần phải lo lắng, công chúa Lăng không để tâm tới gia thế của đối tượng của mình, cô ấy chỉ muốn tìm một người thật tâm thích mình, chỉ cần anh Trình có thể làm được chuyện này, vậy thì mối hôn sự này có thể xem như thành công một nửa rồi."

Ông chủ Trình nghe xong cũng gật đầu:

"Ánh mắt của Giang đại sư thật sự rất lợi hại, cảm xúc đối với tiền của thằng con trai chú đúng là rất nhạt nhòa, chỉ cần có thể thỏa mãn những điều kiện sống cơ bản của nó là được, tinh lực của nó đều được đặt vào chuyện câu cá.

Cho nên, không biết nó và công chúa Lăng ra mắt có thành công hay không, nhưng mà chú có thể cam đoan rằng con trai chú chắc chắn không quan tâm tới tiền của cô ấy."

Giang Phong cười, nói:

Cũng chính vì điểm đó của anh Trình mà cháu mới mạo muội tìm tới cửa."

Ông chủ Trình nịnh hắn:

"Có thể được Giang đại sư để ý đúng thực là phúc khí của con trai chú."

Giang Phong khoát tay, cười, nói:

"Không dám nhận, chú không cần phải khách sáo, chúng ta nói về gia đình của chú đi, cả tình huống căn bản của anh Trình nữa."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 389: Có Ai Không Muốn Tìm Một Người Có Thể Cùng n Ái Hết Quãng Đời Còn Lại Chứ?



Mười hai giờ trưa.

Nhà máy sản xuất đồ gia dụng Quốc An nghỉ trưa đúng giờ, hơn một trăm công nhân đang ngồi ở trên hai chiếc bàn dài ăn cơm.

Cái bàn dài này là do chính các công nhân chế tạo, độ dài khoảng tám, chín mét, chiều rộng khoảng một, hai mét, hai chiếc bàn dài này một trăm người ngồi có thể nói là dư xài.

Tiệm cơm còn đặt một cái rạp nhỏ, cái rạp nhỏ này là cái ông chủ hay dùng để tiếp đãi khách địa phương, bình thường lúc không có khách, ông chủ và bà chủ đều sẽ ăn cơm chung cùng các công nhân.

Một khi có khách đến, cái rạp nhỏ kia liền có thể phát huy được tác dụng.

Lúc này, trong cái rạp nhỏ, ba người Trình gia đang nhiệt tình chiêu đãi ông mối Giang Phong.

Cố Diệp Phi

Vốn thái độ của ông chủ Trình đã đủ nhiệt tình, mà sau khi bà chủ biết Giang Phong là tới để làm mai mối cho con trai mình thì thái độ lại còn nhiệt tình hơn so với ông chủ Trình.

Nhất là khi biết người Giang Phong giới thiệu cho con trai của bà chính là Lăng công chúa, người thừa kế duy nhất của tập đoàn nước khoáng xxx, bà chủ lại càng hận không thể đưa Giang Phong lên thành tổ tông mà cúng bái.

Qua ba lượt rượu, năm lượt đồ ăn.

Giang Phong nhìn về phía Trình Quốc An, mỉm cười nói: “anh Trình, hoàn cảnh của nhà gái hẳn là không cần tôi phải giới thiệu nhiều, chính anh cũng đã rõ ràng, tính cách của cô ấy tương đối độc lập, cũng tương đối mạnh mẽ, nói như vậy là muốn anh chuẩn bị tâm lý trước.”

Giờ phút này, đầu óc Trình Quốc An có chút loạn.

Hắn chỉ là một phú nhị đại nho nhỏ thích câu cá mà thôi, đối với hôn nhân không có yêu cầu quá lớn, chỉ muốn tìm một người phụ nữ bình thường có cùng sở thích để trải qua một đời, chưa từng có suy nghĩ cưới một cô gái giàu có về làm vợ.

Nhưng bây giờ lại có một người mai mối tìm tới cửa, bảo hắn đi xem mắt với một người phụ nữ nhà giàu có tài sản hơn trăm tỷ?

Hắn và người phụ nữ nhà giàu kia hoàn toàn là người của hai thế giới, sinh hoạt cùng một chỗ có thể hạnh phúc được sao?

Liệu có xuất hiện loại tình tiết cẩu huyết như trong phim ảnh không?

Ví dụ như đối phương khinh thường bạn bè của hắn, khinh thường cha mẹ của hắn, cả bạn bè của cô cũng ghét bỏ hắn đủ kiểu, nếu như xuất hiện loại tình huống như vậy, vậy cuộc hôn nhân này chẳng phải là tự tìm khổ sao?

Nghĩ tới đây, Trình Quốc An liền có suy nghĩ nửa đường bỏ cuộc, hắn đã vô cùng hài lòng với cuộc sống hiện tại, áo cơm không lo, có thể làm chuyện mình thích, không bị người khác quản thúc, tự do tự tại, không phải càng sảng khoái hơn à!

Hắn cần phải tìm một người vợ cường thế, sau đó quản trước quản sau đủ kiểu sao?

Lấy một người phụ nữ bình thường cùng chung sở thích về, cùng nhau làm chuyện mình yêu thích, cái này không thơm sao?

Thế là, Trình Quốc An liền từ chối: “Giang đại sư, đầu tiên cảm ơn cậu đã xem trọng tôi, chỉ là người như tôi luôn không ôm chí lớn, đã quen với cuộc sống tiểu phú tức an, sợ ràng không quá xứng đôi với vị Lăng công chúa kia đâu!”

Hai vợ chồng Trình liếc nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ bất đắc dĩ trong mắt đối phương.

Đây chính là cô gái nhà giàu tài sản hơn trăm tỷ đấy, đổi lại là thằng đàn ông khác, sợ rằng không có mấy người có thể nói ra được lời từ chối. Nhưng con trai của bọn họ lại không chút do dự nhã nhặn từ chối, điều này khiến người làm cha làm mẹ như hai người cũng không biết nên tự hào vì con trai hay mắng nó ngốc nữa.

Giang Phong cũng đã xem kỹ tư liệu của Trình Quốc An, cho nên nhận được lời từ chối nhã nhặn như vậy, hắn cũng không hề cảm thấy bất ngờ, cũng chính kiểu tính cách không khom lưng vì tiền này mới có thể có được sự hứng thú của vị Lăng công chúa kia.

Bởi vậy, Giang Phong cười đáp: “anh Trình, tôi hiểu rõ lo lắng trong lòng anh, chuyện về vị Trưởng Công chúa Tam Hàn kia, không biết anh Trình đã nghe qua chưa?”

Trình Quốc An nói: “Có xem qua.”

Giang Phong cười nhẹ, tiếp tục: “anh Trình sợ là đi vào đường cũ của người thị vệ kia đúng không?”

Trình Quốc An gật đầu đáp: “Giang đại sư nói không sai, tôi quả thực có lo lắng về cái này, thật ra tính cách của người thị vệ kia lúc ban đầu cũng không có bết bát như vậy, về sau biến thành như thế hoàn toàn là bị bức ép quá đáng mà ra.

Tiền, thứ này sống không có được c.h.ế.t không mang theo, có thể đáp ứng nhu cầu cuộc sống là được rồi, không cần phải theo đuổi cuộc sống giàu có mà làm khổ chính mình.”

“Tâm thế này của anh Trình rất tốt, có điều cũng mong anh hãy yên tâm, nếu như chuyện của anh và Lăng công chúa thành công, thì sẽ tuyệt đối không xuất hiện tình huống như người thị vệ Tam Hàn kia.”

Giang Phong cười, giải thích: “Lúc trước, vị Trưởng công chúa Tam Hàn kết hôn cùng thị vệ, cha của cô ấy đã kịch liệt phản đối, chỉ là Trưởng công chúa dùng cách tuyệt thực để phản đối, cuối cùng ép cha mình không thể không nhượng bộ.

Kiểu hôn nhân không có sự chúc phúc của cha mẹ này nhất định sẽ khó mà lâu dài, nhất là trong loại gia đình siêu cấp phú hào như vậy.
 
Back
Top Bottom