Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 70: Anh Nhất Định Có Thể Trở Thành Bà Mối Vĩ Đại Nhất Lịch Sử



Trở về từ nhà Giang Văn Đông, Giang Phong tắm rửa, sau đó lại uống hai bát chè khoai lang mà mẹ nấu, cuối cùng nằm thư giãn trên giường tán gẫu qua wechat cùng Hoàng Linh Vi.

Từ khi biết được điểm xứng đôi hôn nhân của Hoàng Linh Vi với hắn ở thành phố Thâm Quyến, mỗi ngày, Giang Phong dù có bận bịu thế nào thì cũng sẽ bớt chút thời gian nói chuyện phiếm với cô, giờ đã qua được mấy ngày, hai người nói chuyện đã rất quen thuộc.

Sau khi Giang Phong kể lại trải nghiệm hôm nay cho Hoàng Linh Vi, Hoàng Linh Vi liền tò mò hỏi: “Giang Phong, mấy ngày này thật ra tôi rất tò mò một chuyện, đó chính là anh tuổi còn quá trẻ, lại tốt nghiệp ở đại học danh tiếng, tại sao lại muốn về quê làm bà mối vậy?”

Giang Phong cười trả lời: “Lúc trước sở dĩ lựa chọn về nhà làm bà mối, đại khái là có ba nguyên nhân chủ yếu.”

Hoàng Linh Vi phối hợp hỏi: “Là ba cái gì vậy? Nói cho em một chút đi!”

Giang Phong nói: “Nguyên nhân đầu tiên, ánh mắt xem người của anh thật ra rất lợi hại, người này là hạng người gì, có tính cách gì, kết hôn cùng ai thì có thể hạnh phúc, anh cơ bản đều có thể nhìn ra tới tám chín phần mười.”

Hoàng Linh Vi kinh ngạc nói: “Không phải chứ? Lợi hại như vậy sao?”

Giang Phong cười nói: “Em không tin đúng không? Không tin thì cứ gửi ảnh chụp của em cho anh, anh cam đoan có thể nói ra rành mạch rõ ràng tính cách của em, cho em xem rốt cuộc anh có đang khoác loác hay không.”

Hoàng Linh Vi khẽ nói: “Em thấy anh là đang gạt ảnh chụp của em cho nên mới nói như vậy thì có, em mới không bị lừa đâu!”

Giang Phong cười ha hả nói: “Anh không có, em đừng có đổ oan cho anh như vậy!”

Hoàng Linh Vi nói: “Dù sao thì cũng không có ảnh, anh mau nói nguyên nhân thứ hai là gì đi!”

Cố Diệp Phi

Giang Phong lơ đễnh cười cười, hắn cũng không trông cậy vào việc nhanh như vậy đã đòi được ảnh chụp của đối phương, lại nói chỗ hắn còn có tư liệu chi tiết về Hoàng Linh Vi, bao gồm cả hình ảnh chân thật nhất cũng có, hắn nói như vậy chỉ là muốn dùng chút thủ đoạn nhỏ để theo đuổi đối phương mà thôi.

Thế là, Giang Phong lướt qua vấn đề ảnh chụp, tiếp tục nói: “Nguyên nhân thứ hai là anh biết rõ làm bà mối thật ra rất kiếm được tiền, hiện tại tỉ lệ nam nữ ở nước ta mất cân đối nghiêm trọng, đàn ông muốn cưới vợ càng ngày càng khó, dẫn tới giá cả làm mai mối cũng tăng lên.

Ví dụ như ở thị trấn quê anh này, tiền bà mối cơ bản đều từ một vạn trở lên, một tháng chỉ cần tác hợp một đôi vợ chồng là đã có thu nhập tốt hơn nhiều so với dân đi làm bình thường rồi, hơn nữa cũng nhàn nhã hơn nhiều.”

Hoàng Linh Vi nói: “Nghe anh nói như vậy thì quả thật làm bà mối rất tốt, vậy nguyên nhân thứ ba là gì?”

Giang Phong trả lời: “Nguyên nhân thứ ba là vì anh thích cảm giác làm bà mối, nghĩ lại, vốn là hai người xa lạ lại nhờ anh tác hợp mà kết thành vợ chồng, sau đó, hai người đó lại sống một cuộc sống hạnh phúc phu xướng phụ tùy, loại cảm giác này thật sự rất thư thái, giống như làm được chuyện đại thiện vậy.”

Hoàng Linh Vi khen ngợi: “Không sai, không sai, rất hướng thiện, chàng trai trẻ rất có tiền đồ.”

Giang Phong nói: “Anh là nói thật lòng với em, hôn nhân thật sự có ảnh hưởng rất lớn đối với đời người, nhân duyên tốt có thể khiến một người cả đời trôi qua cực kỳ hạnh phúc, cho dù c.h.ế.t cũng không hối tiếc, giống như Quách Tĩnh và Hoàng Dung. Nhân duyên không tốt có thể phá hỏng cả một đời người, giống như Công Tôn Chỉ và Cầu Thiên Xích.”

Hoàng Linh Vi nói: “Anh nói đúng, hôn nhân quả thật có ảnh hưởng rất lớn tới đời người, cho nên ngày xưa mới có câu nói ‘Nam sợ làm sai việc, nữ sợ gả sai chồng’. Bây giờ xã hội đề cao nam nữ bình đẳng, không chỉ sợ nữ gả sai chồng, nam cũng sợ cưới sai vợ, nếu như thật sự có thể giúp mọi người tìm được người bạn đời thích hợp, vậy thật đúng là công đức vô lượng.”

Giang Phong nói: “Nghĩ lại, tỉ lệ ly hôn ở nước ta ngày càng cao cũng là bởi vì không thể tìm được đúng người. Nếu như ly hôn khi chưa có con thì ảnh hưởng cũng không quá lớn. Nhưng nếu như có con rồi mới ly hôn, vậy sẽ ảnh hưởng tới cả cuộc đời của đứa con đó, rất nhiều đứa con cuối cùng đi sai đường, chuyện này tuyệt đối không thoát được quan hệ với việc cha mẹ ly hôn.”

Hoàng Linh Vi đáp: “Đúng là như thế, hồi em học sơ trung có một bạn học học rất giỏi, xếp hạng trên lớp lúc nào cũng đứng hàng đầu, sau này vì cha mẹ ly hôn mà bị ảnh hưởng, tinh thần sa sút, không chỉ có thành tích học tập rớt xuống ngàn trượng, mà thậm chí còn bỏ học, ngay cả sơ trung còn chưa tốt nghiệp, kết cục như vậy thật sự khiến cho người ta thổn thức không thôi.”

Giang Phong nói: “Cho nên bây giờ mỗi lần tác hợp được một đôi, trong lòng anh đều có một cỗ cảm giác thành tựu.”

Hoàng Linh Vi cười nói: “Lần đầu tiên cảm thấy, hóa ra bà mối c.h.ế.t cũng muốn tiền cũng có thể làm việc thiện ^- ^"

Giang Phong nói: “Bà mối này khác với những bà mối kia, cái khác là những bà mối kia ngay từ lúc được mời làm mai mối đã trước tiên quy định sẵn tiền công rồi, mục đích của bọn họ chỉ có một, dù phải lừa gạt người ta thì cũng phải tác hợp thành công để cầm được tiền bà mối.

Còn như anh, chân chính thay song phương cân nhắc, cố gắng tìm được đối tượng xứng đôi nhất, tiền bà mối cũng không bao giờ nhắc tới, luôn để tự khách cân nhắc xem hồng bao bao nhiêu thì được. Mục đích làm mai mối không giống nhau, hiệu quả đương nhiên cũng khác.”

Hoàng Linh Vi bội phục nói: “Anh thật lợi hại, nhìn lễ tạ môi đăng trong vòng bạn bè của anh cũng có thể thấy được những vị khách kia rất hài lòng với công tác làm mai mối của anh. Cứ tiếp tục kiên trì như vậy, anh nhất định có thể trở thành bà mối vĩ đại nhất trong lịch sử.”

Giang Phong cười đáp: “Đa tạ khích lệ, anh sẽ nỗ lực.”

Hai người anh một câu em một câu trò chuyện, tới tận mười một giờ đêm, khi Hoàng Linh Vi muốn đi nghỉ ngơi rồi mới kết thúc.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 71: Ba Lần Xem Mắt



Giữa trưa ngày hôm sau.

Tiệm cơm Phú Hoa.

Dưới sự sắp xếp của Giang Phong, hai nhà Giang Văn Đông và Trâu Tiểu Ngân gặp mặt.

Phía Giang Văn Đông bên này chỉ có một người cô đến với hắn, mà phía bên Trâu Tiểu Ngân cũng không có nhiều người, bao gồm cả Trâu Tiểu Ngân cũng chỉ có vẻn vẹn ba người, một là Trâu mẫu, một là dì nhỏ của Trâu Tiểu Ngân.

Lần xem mắt này, Giang Phong có thể nói là đã bỏ rất nhiều công sức, toàn bộ quá trình phụ trách dẫn dắt chủ đề, ngay cả miếng cơm cũng không ăn ngon được.

Bởi vì trước khi Giang Phong sắp xếp hai bên gặp mặt đã cực kỳ thành khẩn, tốt xấu gì đều đã sớm nói ra, cho nên lần gặp mặt này cả hai bên đều đã chuẩn bị đầy đủ tư tưởng, cũng không xuất hiện tình huống có ai tỏ ra ghét bỏ gì.

Ăn xong một bữa cơm, hai bên trò chuyện cũng đã đủ.

Cuối cùng, tới phân đoạn trao hồng bao tan cuộc.

Việc phát hồng bao này bình thường đều là do trưởng bối nhà trai làm, cha mẹ có ở đó thì cha mẹ phát, cha mẹ không có ở đó thì những trưởng bối khác đi cùng phát.

Lần này đi cùng Giang Văn Đông chỉ có một người cô, cho nên cô không hề chểnh mảng nhận lấy nhiệm vụ này, phát cho ba người nhà Trâu Tiểu Ngân, mỗi người một hồng bao.

Đương nhiên, hồng bao này là do Giang Văn Đông chuẩn bị từ sớm rồi giao cho cô, cũng không cần cô phải tự bỏ tiền.

Phát hồng bao xong, Giang Văn Đông phụ trách tính tiền, hai bên lại khách sáo vài câu, cuối cùng rời đi.

Giang Văn Đông và cô hắn đương nhiên là ngồi xe Giang Phong trở về, sau khi lên xe, Giang Phong liền hỏi: “Anh Đông, anh cũng đã nhìn người rồi, cảm thấy thế nào?”

Giang Văn Đông nói: “Cảm giác không tệ lắm, so với trong tưởng tượng của tôi thì thân thiết hơn, hoàn cảnh của tôi như vậy, cũng không có tư cách đi chọn người, chỉ cần cô ấy không chê tôi là được.”

Người cô cũng nói: “Thoạt nhìn là người rất hiền lành, hơn nữa còn là đại khuê nữ hoàng hoa, quả thật rất xứng đôi với Tiểu Đông, nếu như đối phương cũng đồng ý, thì hai đứa tranh thủ thời gian kết hôn sinh con đi, tuổi hai đứa dù sao cũng không còn nhỏ, thật sự không chờ lâu hơn được nữa rồi!”

Giang Phong gật gật đầu, nói: “Nếu phía anh Đông đã không có vấn đề, vậy em tin rằng đối phương cũng sẽ không có vấn đề gì, chờ lát nữa em về nhà sẽ gọi điện giúp anh hỏi một chút!”

Cùng lúc đó.

Ở tiệm cơm Thạch Loan, trấn Thanh Sơn.

Chu Thập Lục lúc này đang trong một buổi ra mắt.

Cố Diệp Phi

Đối tượng của hắn có dáng người đẹp, khuôn mặt cũng không tệ, khiến cho Chu Thập Lục nhìn cũng không nhịn được mà ch** n**c miếng, nếu như có thể cưới người này về làm vợ, hắn đương nhiên là hoàn toàn nguyện ý rồi.

Thế là, lúc dùng cơm, Chu Thập Lục nghĩ trăm phương ngàn kế để thể hiện mình.

Hơn nữa, thái độ của đối phương cũng không phải là tránh người ngàn dặm, khiến cho Chu Thập Lục mừng thầm trong lòng, càng tích cực thể hiện, khiến người thân hai bên liếc mắt là có thể nhìn ra được tâm tư của hắn.

Sau khi ăn gần xong bữa cơm, buổi xem mắt này mới coi như gần kết thúc, cũng đã tới lúc phát hồng bao.

Thấy con trai hài lòng như thế, Chu phụ đương nhiên không thể kéo chân sau của con trai, bởi vậy, hồng bao phát cho nhà gái lớn đến mức trương phình lên, hiển nhiên là giá trị bên trong không hề nhỏ.

Mà bà mối và người thân nhà gái cũng có hồng bao của riêng mình.

Sau khi nhà gái rời đi rồi, bà mối liền cười híp mắt nói: “Thập Lục, vừa rồi xem cậu thể hiện lúc ăn cơm, hẳn là rất hài lòng với nhà gái đi?”

Chu Thập Lục cũng không che giấu trước mặt bà mối, thẳng thắn nói: “Đúng vậy, cháu cực kỳ hài lòng với cô ấy, dì Ngô, dì thử gọi điện thoại hỏi bên kia một chút xem thái độ của họ thế nào?”

Dì Ngô cười nói: “Ai lại gọi điện thoại sớm như vậy, để cho người ta chút thời gian cân nhắc đã, cậu trước đừng nóng vội, đợi tối nay tôi sẽ gọi điện thoại cho bên kia giúp cậu hỏi thái độ đối phương một chút.”

Chu Thập Lục gật đầu nói: “Vậy được rồi, dì Ngô, nếu được thì nhớ nói tốt giúp cháu vài câu.”

Dì Ngô đáp: “Cái này là đương nhiên rồi, tôi rất hy vọng hai cô cậu có thể thành đôi thành cặp!”

Chu phụ vẫn luôn im lặng, lúc này đột nhiên lên tiếng: “Dì Ngô, vậy bọn tôi trở về chờ tin tức của dì!”

Dì Ngô gật đầu nói: “Ừm, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức!”

...

Ban đêm.

Chu Thập Lục nhận điện thoại của dì Ngô, bà nói cho hắn một tin tức xấu, nhà gái không hài lòng với hắn lắm, nếu như nhà bọn họ có thể bỏ ra được lễ hỏi hai mươi tám vạn, vậy còn có thể nói chuyện tiếp.

Mẹ nó!

Chu Thập Lục suýt chút nữa đã mắng ra tiếng tại chỗ, muốn từ chối thì cứ nói rõ, sao phải nhắc tới chuyện lễ hỏi làm gì?

Sau đó, dì Ngô lại biểu thị, đối phương chướng mắt hắn là thiệt thòi cho cô ta, sẽ chờ thêm hai ngày để hắn chuẩn bị kỹ càng.

Chu Thập Lục thật sự không biết nên dùng thái độ gì để đối mặt với bà mối họ Ngô này, buổi xem mắt ngày hôm nay đã là buổi thứ ba, hai lần trước cũng là do bà Ngô sắp xếp.

Ba lần ra mắt này, cộng thêm tiền mời môi, tiền hồng bao, Chu phụ tiêu tốn tất cả hơn bảy ngàn tệ, có thể nói là tổn thất nặng nề rồi.

Nhưng cái này có thể trách bà mối họ Ngô kia sao?

Ba lần xem mắt, đối tượng dì Ngô sắp xếp cho hắn đều cực kỳ ưu tú, đều là kiểu Chu Thập Lục thích, mỗi một người hắn đều muốn cưới về làm vợ.

Nhưng đối phương chướng mắt hắn, hắn còn có cách nào?
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 72: Trên Đời Này Thật Sự Có Bà Mối Trâu Bò Như Vậy Sao?



Mặc dù biết việc này không trách được lên trên đầu bà mối, nhưng dù sao thì cũng tổn thất hơn bảy ngàn mà tay người ta còn chưa được sờ, bất kể là Chu phụ Chu mẫu hay bản thân Chu Thập Lục đều cảm thấy buồn bực trong lòng.

Vừa đúng lúc này, người anh họ Chu Lượng lái xe gắn máy đi qua nhà bọn họ, nhớ tới quãng thời gian trước anh Lượng vừa mới ly hôn, chưa tới mấy ngày sau đã cưới được một cô vợ còn tốt hơn về, tốc độ kia quả thật khiến người khác chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối.

Thế là, Chu Thập Lục muốn tìm anh Lượng thỉnh kinh, trực tiếp gọi lớn: “Anh Lượng, anh dừng lại một chút!”

Chu Lượng nghe vậy thì dừng xe lại, nhìn người em họ của mình này, hỏi: “Thập Lục, có chuyện gì không?”

Chu Thập Lục không trả lời mà hỏi lại một câu khác: “Anh Lượng, bây giờ anh có rảnh không, em có chút chuyện muốn thỉnh giáo anh chút!”

Chu Lượng đáp: “Anh mới xong việc trở về, có chuyện gì em cứ nói đi!”

Chu Thập Lục nói: “Là như vầy, mấy ngày vừa rồi em có đi xem mắt mấy lần, tính đến hôm nay đã được tất cả ba lần rồi, trước trước sau sau cha em bỏ ra hơn bảy ngàn tệ, kết quả không có lấy một người để ý tới em.

Mẹ nó, ai cũng tới gặp mặt ăn bữa cơm, sau đó cầm hồng bao, về đảo mắt liền bảo chướng mắt em. Thật sự là quá khinh người!

Nãy thấy anh Lượng, em đột nhiên nhớ tới chuyện quãng thời gian trước anh mới ly hôn, kết quả đảo mắt đã cưới một người chị dâu mới về rồi, nghe nói hai người cũng là quen biết qua việc xem mắt, cho nên em muốn lĩnh giáo anh kinh nghiệm ở phương diện đi xem mắt này.”

Chu Lượng nghe vậy thì vẻ mặt tiếc hận, thở dài: “Ai, Thập Lục, nếu như muốn đi xem mắt thì sao không nói với anh sớm một tiếng, như thế đã không cần phải phung phí số tiền kia rồi!”

Chu Thập Lục tò mò hỏi: “Vì sao lại nói như vậy, chẳng lẽ anh Lượng thật sự có bí quyết xem mắt gì sao?”

Chu Lượng đáp: “Anh ra mắt cũng không có bí quyết gì, chỉ là tìm được đúng bà mối mà thôi!”

Chu Thập Lục kinh ngạc hỏi: “Cái gì mà tìm đúng bà mối, trước kia không phải là anh tìm dì Ngô để làm mai sao?”

Chu Lượng lắc đầu: “Không phải, bà mối của anh sao dì Ngô có thể sánh được, kia là đại sư có bản lĩnh thật sự, có thể từ tướng mạo của người ta suy tính ra hiện trạng hôn nhân của họ.”

Cố Diệp Phi

Nói rồi, Chu Lượng liền kể lại chuyện quen biết Giang đại sư ở trên xe như thế nào, cùng với quá trình tới mời Giang đại sư làm bà mối cho người em họ trước mặt này, khiến cho Chu Thập Lục nghe tới trợn mắt há mồm.

Nửa ngày sau, Chu Thập Lục mới thán phục nói: “Anh Lượng, trên đời này thật sự có bà mối trâu bò như vậy sao?”

Chu Lượng nói: “Chính là trâu bò như vậy, chỗ anh có phương thức liên lạc của Giang đại sư, nếu như cậu tin anh, thì tranh thủ thời gian liên hệ với Giang đại sư đi, không cần phải tham gia vào mấy buổi xem mắt không thiết thực kia, uổng phí cả tiền tài.”

Chu Thập Lục nghe vậy thì gật đầu lia lịa, nói: “Được, em nghe anh Lượng, không biết khi nào thì anh Lượng rảnh, em muốn mời anh cùng em tới thăm hỏi Giang đại sư, mời đại sư tới làm mai mối cho em.”

Chu Lượng nghĩ nghĩ, nói: “Công việc anh nhận trước đó đã làm xong hết trong hôm nay, ngày mai hẳn là có thể bớt chút thời gian cùng em tới gặp Giang đại sư.”

Chu Thập Lục nói: “Vậy cảm ơn anh Lượng, trước để em nói chuyện với cha mẹ đã, để hai người họ từ chối khéo dì Ngô, không tiếp tục sắp xếp cho em đi xem mắt nữa.”

“Được, vậy anh đi về trước, khi nào thương lượng xong với cha mẹ thì gọi điện lại cho anh.”

“Vâng!”

...

Thôn Long Sơn.

Ở nhà Giang Phong, một nhà bốn người đang ăn cơm tối.

Giang phụ bây giờ đã dưỡng thành thói quen mỗi bữa cơm tối đều uống một chén rượu đế, ông vừa uống rượu vừa nói: “Tiểu Phong, hôm nay cùng Văn Đông đi xem mắt thế nào rồi?”

Giang Phong uống một ngụm canh bí sa trùng, nói: “Rất thuận lợi, hai bên đều biểu thị hài lòng, con đang chuẩn bị cho bọn họ đi xem gia môn, thuận lợi thì trước cuối tháng có thể đăng ký kết hôn được.”

Giang mẫu mặt mũi tràn đầy tự hào, nói: “Tiểu Phong thật sự quá lợi hại, chờ sau khi nhà gái tới xem gia môn xong, đoán chừng cả thôn sẽ oanh động, đến lúc đó, sợ rằng cả thôn sẽ kéo tới cửa mời Tiểu Phong nhà ta làm mai mối cho bọn họ mất!”

Giang phụ nghe vậy cũng cao hứng nói: “Đúng vậy, gia đình Giang Văn Đông như vậy mà Tiểu Phong còn có thể tác hợp thành công, vậy thực lực mai mối cũng không cần bàn cãi nhiều nữa, đám người ế vợ trong thôn kia chỉ cần vẫn muốn cưới vợ, sẽ tự biết nên làm như thế nào!”

Giang Phi vẻ mặt bội phục nhìn em trai nhỏ nhà mình, nói: “Xem ra qua hai ngày nữa, Tiểu Phong sẽ trở thành bà mối tiếng tăm lẫy lừng ở trong thôn rồi!”

“Đa số người trong thôn đều là anh em cùng dòng họ của chúng ta, chỉ cần bọn họ thực sự tìm tới cửa mời em làm mai mối, vậy em nhất định sẽ không để cho bọn họ thất vọng.”

Nói tới đây, Giang Phong nhìn về phía Giang Phi, hỏi: “Anh trai, anh và nữ bác sĩ kia nói chuyện thế nào rồi? Có tiến triển gì chưa?”

Giang Phi cười hắc hắc, nói: “Tiến triển thì chắc chắn là có, anh đang chuẩn bị bớt chút thời gian lên tỉnh thành gặp cô ấy chút đây.”

Giang Phong nghe vậy thì nhẹ gật đầu, anh trai bên này đã có tiến triển, vậy chuyện xây nhà kia không thể kéo dài nữa, liền nhìn về phía cha mình, nói: “Cha, anh trai bây giờ đã nói chuyện yêu đương rồi, chuyện xây phòng mới trong nhà cũng nên đưa vào danh sách quan trọng, đợi lát đã cha gọi điện thoại cho chú nhỏ, bảo chú ấy bớt chút thời gian trở về thương lượng chuyện sửa sang nhà cửa một chút.”

Giang phụ cũng biết chuyện xây nhà này đã vô cùng cấp bách, thấy con trai nhỏ đã trở thành trụ cột trong nhà lên tiếng, liền mừng khấp khởi, nói: “Được, vậy lát nữa cha sẽ lập tức gọi điện thoại cho chú nhỏ con.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 73: Hiểu Được Đều Hiểu



Thôn Long Sơn.

Giang Phong đang lắng nghe Chu Thập Lục nói về hoàn cảnh của hắn.

“Giang đại sư, năm nay tôi 27 tuổi, trình độ học vấn tốt nghiệp cấp 3, là thợ cả hàn hồ quang điện, làm tay vịn lan can bằng inox, hiện tại bên dưới tôi còn có hai người thợ học việc nữa.”

Sau khi Chu Thập Lục nghe anh Lượng kể chuyện xong, biết rõ vị Giang đại sư trước mắt này là người có năng lực thế nào, cho nên thành thành thật thật kể toàn bộ tình huống hoàn cảnh và yêu cầu của mình ra.

“Nhà tôi có ba anh chị em, tôi là anh cả trong nhà, cha mẹ có vườn trái cây nuôi hơn 1000 con gà, gia đình ở nông thôn mặc dù so lên thì chẳng bằng ai, nhưng so xuống thì cũng ít ai bằng.

Yêu cầu của tôi đối với một nửa khác cũng không cao, chỉ cần là người phụ nữ dáng người tướng mạo không tệ, là người chịu khó thiện lượng, có thể chân thật cùng tôi sinh sống là được.”

Giang Phong ừ một tiếng, nói: “Tình huống và yêu cầu của anh Thập Lục tôi đều đã nghe rõ, ngày mai tôi phải sắp xếp cho một vị khách khác đi xem gia môn, cho nên đại khái khoảng ngày kia tôi sẽ sắp xếp cho anh xem mắt, trước khi xem mắt sẽ thông báo tình huống cụ thể của nhà gái cho anh rõ ràng.”

Chu Thập Lục gật đầu nói: “Được, vậy làm phiền Giang đại sư rồi!”

“Không cần khách khí, đây là bổn phận của tôi!”

Nói rồi, Giang Phong nhìn sang Chu Lượng bên cạnh, hỏi: “Anh Lượng, anh và chị dâu ở chung thế nào rồi?”

Vừa nghe tới cái này, Chu Lượng liền không nhịn được vui vẻ.

Vợ không mang thai được đối với phần lớn đàn ông mà nói đều là chuyện khó tiếp nhận, dù sao thì chỉ cần là đàn ông bình thường, đều sẽ có suy nghĩ muốn nối dõi tông đường, không có nhiều người đàn ông nguyện ý tuyệt hậu.

Nhưng đối với loại đàn ông đã có con trai như Chu Lượng này, vợ không thể mang thai thật sự là thiên đại phúc lợi, cụ thể cũng không tiện nói rõ, dù sao những người hiểu được thì đều sẽ hiểu.

Từ lúc cưới đến nay, cuộc sống vợ chồng của hắn rất hài hòa, hạnh phúc cả về thể chất và tinh thần khiến Chu Lượng nhìn như trẻ ra ít nhất mấy tuổi.

“Cám ơn chú đã quan tâm, bọn tôi sống chung rất tốt, có thể cưới được cô ấy thật sự là may mắn lớn nhất của tôi, tất cả đều là công lao của Giang đại sư, nếu như không có chú hỗ trợ đáp cầu dắt mối, thì đã không có vợ chồng chúng tôi ngày hôm nay, cái này tôi thật sự không biết nên cảm tạ chú thế nào mới tốt!”

Cố Diệp Phi

Giang Phong mỉm cười nói: “Không cần khách khí, đây là vì hai người có duyên vợ chồng, chỉ cần hai người có thể sống tốt với nhau đã là lời cảm ơn lớn nhất đối với tôi rồi!”

Chu Lượng cảm động trong lòng, vội vàng đáp: “Giang đại sư yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ sống thật tốt!”

Chu Thập Lục thấy cảnh này, lòng tin đối với thực lực làm mai mối của Giang đại sư lại tăng lên một điểm.

Sau đó, hai bên lại nói chuyện phiếm thêm mấy phút, Chu Lượng và Chu Thập Lục mới cùng nhau tạm biệt rời đi.

Từ sau khi con trai lên làm bà mối, chuyện Giang mẫu thích làm nhất chính là kiểm kê lễ mời môi và lễ tạ môi mà khách mang tới, bởi vậy, thấy Chu Lượng và Chu Thập Lục đã đi về rồi, Giang mẫu liền không nhịn được đem ‘thu hoạch’ lần này của con trai nhỏ ra kiểm kê.

Một túi trái cây lớn, một bao t.h.u.ố.c lá Đại Long, một hộp bánh trung thu 5 cân (2.5kg), cùng với một hồng bao sáu trăm đồng, tổng giá trị cũng không ít hơn một ngàn bốn trăm tệ, đây chính là lễ mời môi của Chu Thập Lục.

Giang mẫu một bên kiểm kê, một bên không nhịn được tự hào nói: “Tiểu Phong, từ khi con làm nghề mai mối này, hạn mức lễ mời môi cao nhất thật sự là càng ngày càng tăng!”

Giang Phong cười nói: “Có lẽ là nhờ công đề cử của anh Lượng, đây chính là ưu thế lấy già mang trẻ.”

...

Tỉnh thành.

Một tiểu khu nào đó.

Ngô phụ đang làm thịt tôm, trong khi Ngô mẫu đang rửa sò điệp.

Hôm nay là ngày con gái mang bạn trai về ra mắt cha mẹ, Ngô phụ Ngô mẫu đã trông mong ngày này nhiều năm, trong lòng vợ chồng già đều cực kỳ vui vẻ nhưng không nói ra được.

“Cha nó à, tôi phải nói trước với ông một câu, lát nữa con gái mang bạn trai về, ông tuyệt đối không được ‘cha vợ nhìn con rể, càng nhìn càng tức giận’ đấy, nếu như ông dọa người ta chạy mất, xem tôi hỏi tội ông thế nào.” Ngô mẫu không quá yên tâm dặn dò.

Ngô phụ liếc mắt nhìn bà, nói: “Bà tự quản tốt chính mình đi, đừng tưởng có câu ‘mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng vui vẻ’ thì bà có thể gối cao không lo!”

Ngô mẫu liếc mắt nhìn ông, nói: “Cái này trong lòng tôi tự có tính toán rồi!”

Ngô phụ lập tức nói lại: “Con gái bao nhiêu tuổi rồi, chẳng lẽ tôi còn không biết à?”

Ngô mẫu nổi giận, ném con sò biển trong tay xuống: “Sao, ông đây là muốn đánh nhau với tôi đúng không?”

Động tác Ngô phụ hơi ngừng lại, nhỏ giọng thì thầm: “Rốt cuộc là ai muốn đánh nhau chứ?”

Ngô mẫu hơi híp mắt nói: “Ông nói thầm cái gì? Tôi nghe không rõ, nói lại đi xem nào?”

Ngô phụ cứng rắn chuyển sang chuyện khác: “Chẳng nói gì cả, chúng ta mau làm nhanh lên đi, cứ chần chừ thêm nữa thì người cũng tới rồi!”

Ngô mẫu hừ một tiếng, cũng lười so đo với ông, lại quay lại tiếp tục rửa sò.

Ngô mẫu là loại người tính khí đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh điển hình, chưa tới hai phút, đã không nhịn được quay sang hàn huyên với Ngô phụ.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 74: Bảng Độc Thân Thôn Long Sơn



Cuối cùng cũng sắp ra mắt ra đình nhà gái, trong lòng Hồ Văn Hoa bây giờ đã hoảng thành một đám.

Mặc dù hắn viết trong tiểu thuyết không ít mấy loại tình tiết gặp mặt gia đình này, nhưng dù sao cũng chỉ là lý luận suông, bây giờ thật sự ra chiến trường, cảm giác đương nhiên không giống.

Mặc dù trong lòng hốt hoảng, nhưng Hồ Văn Hoa hiểu rõ cửa ải này sớm muộn gì cũng phải qua, tránh cũng không tránh được.

Để tăng thêm lòng dũng cảm cho mình, Hồ Văn Hoa chỉ có thể dồn tâm tư vào chuyện quà cáp.

Thế là, Hồ Văn Hoa mua một đống quà lớn, thuốc lá, trà, rượu, hải sản khô, hoa quả, bánh trung thu, thuốc bổ, mấy gói quà lớn, tất cả bỏ ra 13000 tệ.

Đây là kết quả sau khi bạn gái Ngô Vũ Đình đã cực lực ngăn cản, cộng thêm Hồ Văn Hoa không có xe riêng, nếu thật sự tiếp tục mua thì cả hắn và bạn gái cũng không cầm nổi.

Cố Diệp Phi

Cho nên chỉ đành dừng lại.

Trong lúc bắt xe tới nhà bạn gái, Hồ Văn Hoa trong lòng thấp thỏm bất an nhỏ giọng hỏi bạn gái mình: “Đình Đình, tính cách cha mẹ em như thế nào? Anh vô thanh vô thức lấy mất viên ngọc quý trong tay bọn họ, bọn họ liệu có ghét bỏ anh không?”

Ngô Vũ Đình thấp giọng cười, đáp: “Nếu như mười năm trước xảy ra việc này, đoán chừng cha em sẽ không cho anh sắc mặt gì tốt đâu, nhưng bây giờ anh cứ yên tâm đi, bọn họ chẳng những sẽ không cho anh sắc mặt gì xấu, mà còn coi anh thành khách quý mà chiêu đãi đó.”

Đầu óc Hồ Văn Hoa không chạy được, hỏi lại: “Vì sao lại như vậy?”

Ngô Vũ Đình nhẹ nhàng véo hắn một cái, mắng: “Anh ngốc à, em cũng đã trở thành gái ế rồi, bọn họ chỉ ước gì em tranh thủ thời gian tìm được người để gả đi, sao có thể cho anh sắc mặt gì xấu được?”

Hồ Văn Hoa nghe vậy thì bừng tỉnh đại ngộ, lúc này, hắn hắc hắc ngây ngô cười.

Nắm chắc trong lòng như vậy, hắn cũng không cần hoảng nữa!

Hơn hai mươi phút sau, Hồ Văn Hoa gặp được cha mẹ vợ tương lai của mình.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của bạn gái, lần này hắn tới cửa quả thật được cha mẹ vợ tương lai nhiệt tình chiêu đãi, toàn bộ quá trình đừng nói là cho hắn sắc mặt khó nhìn gì, ngay cả hỏi tình huống gia đình hắn cũng thận trọng, sợ hù hắn chạy mất.

Cơm tối là một bàn ăn lớn toàn hải sản do Ngô phụ Ngô mẫu cực khổ chuẩn bị hết nửa ngày.

Quế tỉnh (Quảng Tây) là một tỉnh ở vùng duyên hải, phần lớn mọi người đều ăn hải sản, mà trù nghệ của Ngô mẫu hiển nhiên cũng không tệ lắm, bữa hải sản lớn này Hồ Văn Hoa ăn đến no nê, đủ loại lời nịnh nọt há mồm là bay ra, khiến cho Ngô mẫu nghe đến cười suốt buổi.

Ăn cơm tối xong, Hồ Văn Hoa cùng Ngô phụ uống gần phân nửa chung trà rồi mới hài lòng tạm biệt rời đi.

Bây giờ cửa ải cha mẹ vợ này đã qua, như vậy việc hôn sự tiếp theo của Ngô Vũ Đình và hắn có thể đưa vào danh sách quan trọng rồi.

Chủ nhật ngày 21 tháng 8 năm 2022.

Hôm nay là một ngày quan trọng đáng nhớ của mấy mươi người độc thân thôn Long Sơn, bởi vì có phụ nữ đến “xem gia môn” của Giang Văn Đông – người luôn giữ vững vị trí số một trong bảng độc thân thôn Long Sơn trong gần mười năm.

Tin tức vừa truyền ra, cả thôn liền nháo nhào cả lên.

Tuy nói phụ nữ đến “xem gia môn” không đồng nghĩa mối hôn sự này sẽ thành công, nhưng người từng xem mắt đều biết, thông thường có thể đến “xem gia môn” thì mối hôn sự đó sẽ có tỉ lệ thành công đạt ít nhất bảy tám mươi phần trăm.

Dù sao trong ba bước xem mắt, bước làm quen đầu tiên bạn có thể âm thầm thực hiện, không quá khó để giấu chuyện với tất cả người trong thôn, có thể nói là thần không biết quỷ không hay.

Nhưng nếu đến bước thứ hai “xem gia môn” trong ba bước xem mắt thì lại có ý nghĩa khác. Đây là việc quan trọng cần có sự tham gia của người thân hai bên gia đình. Nếu không muốn kết hôn với đối phương thì không ai lại làm chuyện này cả.

Bởi vì mọi người đều biết rõ ý nghĩa của việc “xem gia môn” nên người trong thôn đều cảm thấy khó tin.

Dù sao trong thôn có đến mấy mươi người độc thân, mấy người khác trong bảng độc thân đều không cưới được vợ, vậy làm sao người giữ vững vị trí số một trong bảng độc thân suốt gần chục năm như Giang Văn Đông lại có thể lấy vợ chứ?

Thế là người trong thôn nghe thấy tin đồn đều tụ tập lại gần nhà Giang Văn Đông.

Sau đó mọi người rất ngạc nhiên khi biết người làm mai cho Giang Văn Đông hoá ra lại là Giang Phong.

Nói đến Giang Phong – một sinh viện đại học nổi tiếng khi về quê làm mai mối, ở trong thôn cũng khá có tiếng, đặc biệt là trong chưa đầy một tháng đã tác hợp thành công hai mối hôn sự, kiếm được mấy chục ngàn tệ, mua được cả xe. Hàng loạt các sự việc xảy ra thật sự khiến người trong thôn ngạc nhiên không ngớt.

Không dừng lại ở đó.

Trong mắt những người trong thôn, Giang Phong vẫn chỉ là tên nhóc đến bạn gái cũng không có. Việc hắn có thể tác hợp thành công hai mối hôn sự, kiếm được mấy chục ngàn tệ chỉ là may mắn, không chứng tỏ được hắn có năng lực làm người mai mối.

Đây là lý do tại sao đến nay ngoài Giang Văn Đông ra, không có ai trong thôn mời Giang Phong làm mai cả.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 75: Bảng Những Người Độc Thân Thôn Long Sơn



Đến nay, sau khi mọi người biết người làm mai cho Giang Văn Đông - người luôn giữ vững vị trí số một trong bảng độc thân thôn Long Sơn, ai nấy cũng hoàn toàn thay đổi suy nghĩ về Giang Phong.

Cảm giác giống như vị thiếu hiệp mới hành tẩu giang hồ, cho dù có lời đồn nói võ công vị thiếu hiệp cao cường, nhưng khi biết tuổi của hắn thì mọi người đều không tin.

Cho dù vị thiếu hiệp này có chiến tích g.i.ế.c c.h.ế.t một hai cao thủ trong giang hồ, người khác cũng sẽ cho rằng hắn ta hạ độc hoặc may mắn g.i.ế.c được.

Mãi đến một ngày, khi vị thiếu hiệp này nhẹ nhàng g.i.ế.c c.h.ế.t vị phương trượng Thiếu Lâm trước mặt mọi người, mấy người luôn làm lơ trước chiến tích của vị thiếu hiệp mới chợt tỉnh ngộ ra, từ đó tin tưởng tuyệt đối thực lực của vị thiếu hiệp.

Trong lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi chuyện của Giang Văn Đông và Giang Phong thì Giang Phong lại đang đóng vai người thân bên nhà trai để giúp đỡ tiếp đón người thân bên nhà gái.

Việc xem gia môn có thể xem như nhà gái đang xem xét bên nhà trai nên đương nhiên Giang Văn Đông rất xem trọng chuyện này, không chỉ em trai Giang Văn Tây quay về nhà sớm mà chú nhỏ dì nhỏ, cô dượng, cậu mợ của anh ta cũng đến nhà giúp đỡ.

Bởi vì trước lúc sắp xếp cho Giang Văn Đông và Trâu Tiểu Ngân xem mắt, Giang Phong đã thành thật nói rõ tình hình đối phương cho cả hai nhà. Vì vậy cho dù là buổi xem mắt hôm đó hay buổi xem gia môn hôm nay thật ra cũng chỉ đi theo trình tự mà thôi.

Khi biết những gì họ thấy đều giống như lời ông mai Giang Phong nói, hai bên đều rất hài lòng.

Thế là Giang Phong cũng thuận nước đẩy thuyền, bước hai trong ba bước xem mắt chưa làm xong thì hắn đã thay mặt đứng ra quyết định tiền sính lễ với ngày đăng ký kết hôn.

Tiền sính lễ bên nhà gái đưa ra không nhiều, chỉ có hai mươi tám ngàn tệ.

Còn chuyện chọn ngày lên huyện đăng ký kết hôn, chọn ngày không bằng gặp ngày, mọi người quyết định chọn ngày mai đi đăng ký.

Tốc độ nhanh chóng này lần nữa phá vỡ kỷ lục mai mối của Giang Phong.

Cố Diệp Phi

Tối đó, cả thôn Long Sơn đều bàn tán chuyện Giang Văn Đông sắp kết hôn. Mọi người ai nấy cũng đều phục sát đất tài làm mai của ông mai trẻ tuổi Giang Phong. Đặc biệt là đối với mấy nhà có con trai nằm trong bảng độc thân thôn Long Sơn, đây chắc chắn là tin tức lớn đáng để quan tâm.

Cách nhà Giang Phong chưa đến năm trăm mét có một nhà họ Vi, gia đình họ chuyển đến thôn Long Sơn vào những năm năm mươi sáu mươi của thế kỷ trước. Hiện nay người đứng đầu Vi gia tên Vi Thiên Đức, là một thầu công trình.

Lúc này, Vi Thiên Đức cùng vợ là Tôn Phương đang suy nghĩ việc mới Giang Phong đến nhà làm mai cho con trai lớn của họ.

Vi Thiên Đức có ba người con trai, trong đó con trai thứ hai và con trai út sớm đã lập gia đình, chỉ có mỗi con trai lớn Vi Minh Kiệt dù đã ba mươi tám tuổi nhưng vẫn còn độc thân, được bình chọn là thành viên nặng ký trong bảng độc thân thôn Long Sơn.

Theo lý mà nói, điều kiện Vi gia nhà họ không tệ, trong thôn cũng thuộc xếp top đầu, con trai lớn Vi Minh Kiệt cũng khá đẹp trai. Cho dù xét từ góc độ nào thì con trai lớn của ông ấy cũng không nên bị liệt vào bảng độc thân thôn Long Sơn.

Điều kiện tốt đến đâu nhưng gặp phải người không muốn cưới vợ thì cũng vô ích.

Đúng vậy, không phải Vi Minh Kiệt không cưới được vợ mà là anh ta không muốn cưới vợ.

Mười năm lại đây, hai vợ chồng Vi Thiên Đức không biết đã lao tâm khổ trí biết bao nhiêu vì đứa con trai lớn này. Mời người mai mối mấy lần nhưng anh ta vẫn cứ cứng đầu quyết làm người độc thân.

Thấy hết năm này đến năm khác trôi qua, con trai lớn đã ba mươi tám tuổi rồi nhưng vẫn không muốn cưới vợ, hai vợ chồng Vi Thiên Đức lo đến bạc cả đầu.

Hai vợ chồng họ biết chắc chắn có lý do gì đó mới khiến con trai lớn nhiều năm vẫn luôn từ chối cưới vợ. Tiếc là dù có hỏi thế nào thì anh ta cũng không nói để ba mẹ không lo lắng cho anh ta. Cả đời này anh ta quyết không cưới vợ.

Nhưng phận làm ba mẹ, ai muốn nhìn con mình độc thân đến già, không có con nối dõi chứ?

“Thiên Đức, mời Tiểu Phong đương nhiên không thành vấn đề. Năng lực của cậu ta đã được chứng minh rồi, quan trọng là làm sao thuyết phục A Kiệt đi xem mắt đây?” Tôn Phương nói với vẻ mặt đầy ưu sầu.

Vi Thiên Đức thở dài nói: “Thằng nhóc này cứng đầu thật, nhưng cũng không thể kéo dài chuyện này nữa, cho dù nó có muốn đi xem mắt hay không thì lần này cũng phải nói rõ lý do cho tôi, nếu không tôi c.h.ế.t cũng không nhắm mắt.”

Tôn Phương gật đầu đồng ý: “Ông nói đúng, chuyện này không thể kéo dài nữa, tranh thủ lúc xương khớp tôi còn khoẻ, kêu thằng bé nhanh chóng cưới vợ sinh con để tôi còn giúp nó chăm con chứ.”

Vi Thiên Đức nói: “Chuyện không thể chậm trễ, đợi tối nay nó về thì bàn bạc chuyện này với nó.”

Tôn Phương do dự nói: “E rằng tối nay không được, không phải lần nào thằng bé ra ngoài cũng uống đến nửa đêm mới về sao?”

Vi Thiên Đức nói: “Cho dù có khuya thì cũng đợi nó về nói chuyện, nếu không ngày mai tôi không rảnh đợi nó dậy đâu.”

Tôn Phương gật đầu, nếu đã thế thì cứ đợi vậy.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 76: Thanh Danh Sơ Hiển



Trời vừa rạng sáng, Vi Minh Kiệt mới người đầy mùi rượu về đến nhà.

Về nhà vào khoảng thời gian này đối với Vi Minh Kiệt mà nói đã trở thành chuyện bình thường, hắn năm nay đã 38 tuổi, từ sau khi xảy ra chuyện kia, đời này cũng không còn gì đáng giá để hắn theo đuổi nữa.

Sau khi về đến nhà, Vi Minh Kiệt kinh ngạc phát hiện đèn trong nhà vẫn sáng, cha mẹ đáng ra nên ngủ từ sớm vậy mà giờ vẫn chưa ngủ, vẫn ngồi trong phòng khách xem tivi.

“Cha, mẹ, sao lại xem TV mê mẩn vậy, đã trễ thế này rồi mọi người vẫn chưa đi ngủ sao?” Vi Minh Kiệt hỏi.

Vi Thiên Đức tức giận nói: “Mày xem lại mày cả ngày đều mơ mơ màng màng như người say rượu như vậy, tao với mẹ mày chính là ở đây chờ mày về đấy.”

Vi Minh Kiệt đi vào phòng khách, ngồi xuống, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi: “Hơn nửa đêm rồi còn chưa ngủ là vì chờ con sao? Chờ con làm gì? Có chuyện gì thì sao không gọi điện thoại cho con?”

Tôn Phương ngửi thấy mùi rượu trên người con trai, ghét bỏ nói: “Con xem con uống bao nhiêu rượu rồi vậy, để mẹ đi pha cho con cốc nước mật ong giải rượu!”

Vi Minh Kiệt lắc đầu nói: “Không cần đâu mẹ, con uống rượu thì cũng tự biết mình, sẽ không uống say, cha mẹ nói vì sao lại ở đây chờ con trước đi!”

Vi Thiên Đức hỏi: “Chuyện hôm nay có người tới nhà Giang Văn Đông ‘xem gia môn’, con biết không?”

Vi Minh Kiệt nghe tới đây thì đã hơi hiểu ra nguyên do cha mẹ hơn nửa đêm không ngủ mà ngồi chờ hắn, trong lòng có chút bất đắc dĩ, gật đầu đáp: “Con biết!”

Vi Thiên Đức lại hỏi: “Giang Văn Đông kia ngày mai sẽ đi huyện thành đăng ký kết hôn, con thấy thế nào?”

Cố Diệp Phi

Vi Minh Kiệt thở dài nói: “Cha, mẹ, không phải con đã nói với hai người rồi sao, đời này con không cưới vợ, sao cứ phải nhắc tới việc này chứ?”

Tôn Phương cau mày nói: “A Kiệt, Giang Văn Đông người ta mặc dù cũng độc thân nhiều năm như vậy, nhưng người ta không phải là không muốn cưới vợ, mà là vì hoàn cảnh gia đình cho nên mới mãi không lấy được vợ. Còn điều kiện của nhà chúng ta thì lại không kém, nếu như con muốn cưới vợ thì cũng rất dễ dàng, nhưng con lại cứ không muốn cưới, đây rốt cuộc là vì sao?”

Vi Thiên Đức nghiêm túc nói: “A Kiệt, con cũng sắp bốn mươi tuổi rồi, cha và mẹ con cũng đều đã già rồi, nếu như không cưới một người vợ về, chờ tới khi cha và mẹ con không còn ở đây nữa, vậy một mình con định sống thế nào?”

Vi Minh Kiệt trầm mặc một lát, mới lắc đầu nói: “Cha, mẹ, hai người thật sự không cần quan tâm thay con, chuyện kết hôn này, trong lòng con tự biết.”

Vi Thiên Đức lại khẽ nói: “Lúc nào cũng nói trong lòng tự biết, nếu như trong lòng con thật sự nắm chắc, vậy cha và mẹ từng này tuổi rồi còn nhọc lòng chuyện hôn nhân đại sự của con làm gì? Con chẳng lẽ muốn giống mấy người trên TV kia đi khám phá hồng trần, hay là muốn xuất gia làm hòa thượng sao?"

Tôn Phương cũng nói giúp: “A Kiệt, lần này con không thể như mấy lần trước chỉ làm trò ứng phó với chúng ta, hoặc là tham gia xem mắt, hoặc là đưa ra một lý do đủ để thuyết phục mẹ và cha con.”

Vi Minh Kiệt vốn định giống như trước đó, nói vài lời lừa gạt cho qua chuyện, nhưng thấy vẻ mặt mong đợi kia của cha mẹ, nghĩ tới hai người nửa đêm còn chưa ngủ, ngồi đợi hắn về để thương lượng chuyện này, trong lòng không khỏi mềm xuống, liền thần xui quỷ khiến đáp: “Được thôi, vậy thì đi xem mắt, có điều nếu người ta chướng mắt con, vậy thì cũng không phải chuyện của con!”

Sau khi nói xong, Vi Minh Kiệt liền lập tức hối hận.

Dù sao thì hắn cũng tự hiểu rõ trong lòng, đời này hắn không có tư cách để cưới vợ.

Chỉ là lời đã ra miệng, muốn thu lại cũng không thu lại được!

Vi phụ Vi mẫu nghe vậy thì mắt sáng lên, cảm thấy đêm nay thật đúng là không uổng công chờ đợi, cuối cùng cũng nhận được một câu trả lời chắc chắn từ đứa con trai bướng bỉnh này rồi.

“Vậy thì thật quá tốt rồi, A Kiệt, con đã đồng ý với cha mẹ rồi, không thể đổi ý được, mẹ với cha con sáng sớm ngày mai sẽ đi mời Tiểu Phong tới làm bà mối cho con, để cậu ấy giúp con tìm một nàng dâu vừa lòng đẹp ý!” Tôn Phương hưng phấn không thôi nói.

Vi Thiên Đức cũng kích động luôn miệng nói tốt, nghe được câu nói này từ con trai, quả thật là còn khiến cho ông vui vẻ hơn cả khi kiếm được một triệu.

Việc đã đến nước này, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước mà thôi.

...

Giang phụ Giang mẫu và chính Giang Phong đều từng dự đoán sau khi giúp Giang Văn Đông giải quyết được chuyện hôn nhân đại sự, nhất định sẽ tạo ra ảnh hưởng không nhỏ tới thôn dân ở thôn Long Sơn, khiến bọn họ tin tưởng vào thực lực làm mai mối của Giang Phong, từ đó kéo nhau tới nhà mời môi.

Nhưng ba người tuyệt đối không ngờ rằng, sức ảnh hưởng từ việc giải quyết hôn nhân đại sự của Giang Văn Đông lại lớn đến như vậy, ngay sáng ngày thứ hai sau buổi ‘xem gia môn’, người thôn Long Sơn tới nhà Giang Phong mời môi đã đông vô kể.

Trong đó, nhà đến sớm nhất chính là vợ chồng Vi Thiên Đức, chưa tới chín giờ đã mang theo một bao t.h.u.ố.c lá Đại Long, một hộp trà cao cấp, một hộp bánh trung thu, hai túi trái cây lớn và một hồng bao giá trị tám trăm đồng đến nhà mời môi.

Đều là người cùng thôn, có cái gì của nhau mà không biết nữa chứ, cho nên vợ chồng Vi Thiên Đức cũng không cần nói thêm gì nhiều, chỉ xin nhờ Giang Phong giúp con trai bọn họ tìm một đối tượng thật tốt, sau đó liền trở về.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 77: Phạm Vi Tìm Kiếm Đã Đạt Tới Bốn Mươi Dặm



Tiếp theo, những thôn dân khác giống như đã có hẹn với nhau, hết người này tới người khác nối đuôi nhau mang theo quà tặng và hồng bao đến nhà mời môi.

Ròng rã hết một buổi sáng, Giang Phong tiếp tất cả sáu vị khách, nhận được một đống lớn quà tặng, ngay cả hồng bao cũng thu được trọn vẹn hơn ba ngàn, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Mà sáu vị khách này, Giang Phong đều nắm chắc trong lòng, con của bọn họ đều là người thuộc hội độc thân ở thôn Long Sơn.

Những năm gần đây, ngoại trừ Vi Minh Kiệt ra, những thành viên khách trong danh sách độc thân này thật ra đều đã tham gia xem mắt không ít hơn một lần, nhưng đều không thể tác hợp thành công, đây cũng không có cách nào.

Dù sao thì có thể trở thành một thành viên trong danh sách độc thân, ngoại trừ trường hợp đặc biệt là Vi Minh Kiệt ra, những người khác hoặc là hoàn cảnh gia đình không tốt, hoặc là bản thân lớn lên không được tốt, hoặc là tầm mắt cao (nói trắng ra chính là không có B đếm), hoặc là vẫn chưa gặp được người có thể khiến mình động tâm.

Nếu như không phải có những vấn đề như vậy, thì làm gì có ai ở nông thôn mà nguyện ý sau ba mươi tuổi rồi vẫn còn độc thân chứ?

Vừa tiếp đãi xong sáu vị khách, Giang Phong ngay cả cơm trưa còn chưa kịp ăn, Giang Văn Đông đã dẫn vợ mới cưới Trâu Tiểu Ngân đến, cầm theo túi lớn túi nhỏ quà tặng tới nhà tạ môi rồi!

Đúng vậy, mặc dù hôm qua mới xem gia môn, nhưng sáng sớm hôm nay hai người đã đi huyện thành đăng ký kết hôn xong xuôi rồi!

Sau khi hoàn tất thủ tục, hai vợ chồng trong lòng cảm kích, nghỉ cũng không nghỉ, trực tiếp mua một đống lớn quà cáp ở huyện thành, nhà còn chưa kịp về đã chạy tới đây tạ môi!

Cố Diệp Phi

Cân nhắc tới hoàn cảnh anh Đông thực sự không dễ dàng, Giang Phong nhận đống quà cáp này, nhưng hồng bao tạ môi 8 ngàn tệ kia, Giang Phong chỉ nhận lấy 800 tệ, còn lại trả cho Giang Văn Đông.

Cũng để lại một câu: “Hai người cùng nhau chung sống thật tốt đối với em đã là lời cảm ơn tốt nhất rồi!”

Câu nói này khiến hai vợ chồng Giang Văn Đông và Trâu Tiểu Ngân cảm động tới mức nước mắt lã chã rơi xuống.

Nhất là Giang Văn Đông, hắn thật sự coi Giang Phong thành ân nhân mà đối đãi luôn.

Từ khi hắn tới nhà mời môi, cho đến khi xem mắt, nhìn gia môn, mỗi lần hắn đưa hồng bao, Giang Phong đều chỉ nhận 100 tệ, phần còn lại đều trả về cho hắn.

Bây giờ lễ tạ môi cũng như vậy, chỉ lấy của hắn vẻn vẹn có 800 tệ.

Trước trước sau sau, tổng giá trị quà tặng và hồng bao của bà mối còn chưa tới 3 ngàn tệ, cái này so với tiền bà mối động một tí là trên vạn tệ như bây giờ quả thật là thấp tới mức khiến người ta giận sôi.

Phải biết rằng Giang Phong cũng không phải loại tâm huyết dâng trào thì giúp bạn bè dắt mối tơ duyên, mà là dùng nghề bà mối này để mưu sinh, nhất là quà tặng và hồng bao đều là do Giang Văn Đông tự nguyện đưa, nhưng Giang Phong lại vẫn trả lại phần lớn tiền cho hắn, hành động tràn đầy tình người này thật sự đã sưởi ấm trái tim của đôi vợ chồng mới cưới.

Sau khi nhận được lễ tạ môi của Giang Văn Đông và Trâu Tiểu Ngân, phạm vi tìm kiếm của Giang Phong lại tăng thêm mười dặm, bây giờ, phạm vi tìm kiếm đã đạt tới bốn mươi dặm.

Phạm vi tìm kiếm này có thể nói là cực kỳ rộng lớn, có thể bao phủ khắp ba cái trấn Thanh Hà.

Mà phạm vi tìm kiếm càng rộng, hiệu suất đương nhiên là càng cao, hai cái này tỉ lệ thuận với nhau.

Bởi vậy, Giang Phong chân không bước ra khỏi nhà đã tìm được một đối tượng có giá trị xứng đôi hôn nhân 65/82 cho một vị khách, bốn vị khách khác cũng chỉ cần lái xe ra ngoài lắc lư một hồi là đã tìm được đối tượng có giá trị xứng đôi hiện tại không thấp hơn 65, giá trị xứng đôi tối đa không thấp hơn 80.

Nhưng mà, khi tìm kiếm đối tượng cho Vi Minh Kiệt, là gia đình có điều kiện tốt nhất trong số 6 gia đình tới mời hắn làm bà mối, thì thấy xuất hiện hai ba đối tượng trong tình trạng vô cùng kỳ quái.

Đó chính là điểm xứng đôi tối đa đều từ 80 điểm trở lên, song điểm xứng đôi hiện tại lại thấp tới mức khiến người ta líu lưỡi, không có một ai vượt quá 30 điểm.

Đây quả thật là mẹ nó không hợp thói thường mà!

Nếu như chỉ có một đối tượng xuất hiện loại tình huống này, Giang Phong còn nghĩ rằng đó chỉ là ngoài ý muốn, nhưng có liên tiếp tận ba đối tượng xứng đôi đều xảy ra tình huống như vậy, rõ ràng là không bình thường.

Thế là, Giang Phong trong sự tò mò liền đi xem tài liệu chi tiết về Vi Minh Kiệt một lần.

Sau khi xem xong toàn bộ tư liệu của Vi Minh Kiệt, Giang Phong mới bừng tỉnh đại ngộ, hiểu rõ vấn đề ở chỗ nào, cũng rốt cuộc biết được vì sao điều kiện gia đình Vi Minh Kiệt không hề kém, nhưng hắn lại vẫn ‘vinh quang’ trở thành một trong những nhân vật chủ chốt trong danh sách độc thân ở thôn Long Sơn.

Hóa ra, Vi Minh Kiệt có một nỗi niềm khó nói, cụ thể chi tiết không nhắc tới, chỉ cần biết tiểu lão đệ của Vi Minh Kiệt mười mấy năm qua vẫn luôn không nghe lời là được.

Khó trách Vi Minh Kiệt làm cẩu độc thân nhiều năm như vậy, thậm chí tới bây giờ cũng chưa từng đi xem mắt lần nào, sợ rằng tình huống của bản thân ngay cả cha mẹ hắn cũng giấu diếm, lần này tham gia xem mắt, đoán chừng cũng là bị cha mẹ ép buộc, sợ là hắn cũng chỉ định đi ngang qua sân khấu một cái mà thôi.

Sau khi hoàn toàn nắm rõ tư liệu về Vi Minh Kiệt, trong một khoảng thời gian ngắn, Giang Phong đã phân tích ra rất nhiều vấn đề.

Cách giải quyết tốt nhất đương nhiên là Giang Phong đi nói chuyện thẳng thắn với Vi Minh Kiệt một chút, nếu như có thể thuyết phục hắn đi bệnh viện trị liệu, chờ khôi phục rồi lại đi xem mắt sau, lấy điều kiện gia đình của hắn, cộng thêm sự giới thiệu chuẩn xác của Giang Phong, xác suất thành công cao bao nhiêu không cần phải nói nhiều.

Hơn nữa, cũng không cần lo lắng trị không hết, dù sao thì ba đối tượng hắn vừa tìm được kia cũng có điểm xứng đôi tối đa lên tới trên 80 điểm, nếu như tiểu lão đệ của Vi Minh Kiệt thật sự không trị hết được, vậy giá trị xứng đôi tối đa chắc chắn cũng không thể cao như vậy.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 78: Nỗi Niềm Khó Nói



Nhưng mà, cẩn thận nghĩ lại, Giang Phong cuối cùng vẫn hủy bỏ phương án này.

Vi Minh Kiệt bị mắc vào trong tình huống này, ngay cả cha mẹ hắn cũng giấu diếm, điều này đã chứng minh rằng hắn không muốn bất kỳ một ai biết, loại việc này liên quan tới tôn nghiêm đại sự của đàn ông, Giang Phong cũng không tự cho rằng sức ảnh hưởng của bản thân mình lớn đến như vậy, có thể khiến cho Vi Minh Kiệt đem nỗi niềm khó nói che giấu mười mấy năm qua ra nói cho hắn biết.

Mà nếu như chính Vi Minh Kiệt không hé miệng, đề tài này sẽ không cách nào khai thác được.

Cho nên, cách tốt nhất chính là tiếp tục tìm, nếu mấy hương trấn xung quanh không tìm được người thích hợp, vậy liền tiếp tục mở rộng phạm vi tìm kiếm, bất kể như thế nào cũng phải tìm được người có giá trị xứng đôi hiện tại ít nhất từ 70 điểm trở lên.

Chỉ cần giá trị xứng đôi trước mắt từ 70 trở lên, vậy liền chứng minh đối phương có thể tiếp nhận nỗi niềm khó nói của Vi Minh Kiệt, như vậy, Giang Phong sẽ có đủ sức mạnh đi thuyết phục Vi Minh Kiệt thật tâm thật ý xem mắt, chứ không phải chỉ tới lướt qua sân khấu một cái rồi về.

Nghĩ tới đây, Giang Phong lại lái xe đi thẳng tới huyện thành, cứ cách một đoạn lại dừng lại tìm kiếm giúp Vi Minh Kiệt một lần, kết quả dừng lại tìm mấy lần cũng không tìm ra được đối tượng thích hợp.

Sau khi tới huyện thành, Giang Phong tìm một chỗ đỗ xe, lại lần nữa giúp Vi Minh Kiệt tìm kiếm, một làn sóng vô hình quét ngang, từng bức ảnh chân dung nhanh chóng lướt qua, cuối cùng dừng lại ở một bức ảnh chân dung.

【 Danh tính 】 : Vệ Vũ San

【 Tuổi tác 】 : 32 tuổi

【 Chiều cao 】 : 160cm

【 Cân nặng 】 : 48kg

【 Bối cảnh gia đình 】 :...

【 Sở thích cá nhân 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 :...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân 】 : 72/86

Nhìn thấy đối tượng xứng đôi này, Giang Phong không khỏi mỉm cười, thời gian không phụ người hữu tâm, cuối cùng hắn cũng tìm được.

Giang Phong lập tức ấn mở tư liệu của đối phương, cẩn thận xem lại.

Hết nửa ngày, xem xong tư liệu của đối phương rồi, Giang Phong biết rõ hiện tại hẳn là đang trong giờ làm việc của đối phương, không phù hợp trò chuyện, liền lái xe thẳng tới nhà chú nhỏ.

Hai ngày trước, Giang phụ có gọi điện thoại cho chú nhỏ, bảo chú bớt chút thời gian tranh thủ về thương lượng chuyện xây phòng mới, có điều vừa lúc đụng phải mấy ngày chú nhỏ đi công tác, cho nên vẫn chưa có thời gian để trở về.

Bây giờ Giang Phong đúng lúc ở huyện thành, vậy dĩ nhiên muốn tới nhà chú nhỏ thăm bà nội một chút.

...

Quế tỉnh (Quảng Tây).

Trên một con đường ở tiểu khu nào đó tại làng Tây.

Triệu Tĩnh hôm nay không cần đi làm, cho nên cô ngủ một giấc tới hai giờ chiều mới rời giường.

Sau khi rửa mặt, nhìn gian phòng ngủ và phòng khách bừa bộn, nhưng Triệu Tĩnh lại không muốn thu dọn chút nào, thậm chí ngay cả đầu tóc cũng không muốn chải, nếu như để cho người quen thấy cảnh này, sợ rằng sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vì tất cả những bạn bè người thân của cô đều biết, Triệu Tĩnh thật ra là một cô gái cực kỳ chú trọng hình tượng bên ngoài của bản thân, cho dù là một mình ở trong nhà, cô cũng sẽ không tùy tiện mặc bất cứ bộ đồ nào cũng được.

Kể cả chỉ là đồ ngủ, cô cũng sẽ lựa chọn kiểu dáng mà bản thân thích, đồng thời, lúc ở nhà cũng sẽ ăn mặc cẩn thận chăm chút, luôn luôn duy trì hình tượng sạch sẽ gọn gàng của bản thân.

Nếu như cùng bạn bè đi ra ngoài tụ họp hoặc có một buổi hẹn nào đó, cô chắc chắn sẽ trang điểm, bởi vì trong mắt của cô, cái này không là một cách khiến bản thân trở nên xinh đẹp hơn, đồng thời cũng là một sự tôn trọng với đối phương.

Nhưng từ sau khi chia tay với tên tra nam kia, cả người Triệu Tĩnh liền trở nên chán chường, nói rằng từ lúc đó, hình tượng của cô đại biến thì có chút khoa trương, nhưng cô đúng là không còn chú trọng hình tượng bên ngoài như trước nữa là một sự thật không thể chối cãi.

Dù sao cũng đã nói chuyện yêu đương với tra nam kia ba năm, tận tới khoảng thời gian trước mới phát hiện tên tra nam kia là một đại sư quản lý thời gian, mà cô vẻn vẹn chỉ là một trong một đàn cá vàng người ta nuôi mà thôi.

Phát hiện này khiến Triệu Tĩnh bị đả kích rất lớn.

Nghĩ lại, ba năm này cô là thật lòng thích hắn, ngay cả suy nghĩ đồng quy vu tận với đối phương cũng có.

Bây giờ, chuyện đã qua gần một tháng, Triệu Tĩnh cũng dần dần bước ra khỏi đoạn tình cảm kia, có điều đả kích này khiến cho tinh thần cô bị hao tổn không nhẹ, sinh ra di chứng là không gắng sức làm việc nổi.

Ví dụ như hiện tại, rõ ràng là nên dọn dẹp phòng ở thật tốt, trưng diện bản thân thật tốt, nhưng cả người cô lại chẳng có chút tinh thần lòng dạ nào để làm những điều đó.

Triệu Tĩnh biết rõ trạng thái như này là không ổn, cô cũng luôn cố gắng điều chỉnh, nhưng hiệu quả lại không lớn.

Có lẽ, phải mở ra một đoạn tình cảm mới, mới có thể nhóm lửa lại tinh thần héo mòn đã bị tổn thương kia, khiến nó một lần nữa tỏa ra sức sống, như thế mới có thể hoàn toàn thay đổi trạng thái chán chường hiện tại.

Nghĩ tới đây, trong đầu Triệu Tĩnh bỗng nhiên hiện lên một hình ảnh.

Cố Diệp Phi

Chính là lúc trước, lúc cô đang ăn mì ở một cửa tiệm, nhớ tới tên đàn ông cặn bã đã lừa mình trọn vẹn ba năm kia, nhất thời thương tâm rơi lệ, liền đứng dậy bước nhanh rời đi.

Kết quả, vị tiểu soái ca ngồi ở đối diện cô vậy mà lại đuổi theo, hỏi cô có phải gặp khó khăn gì hay không, sau khi cô nói không phải, hắn còn nói mình làm nghề bà mối, nhìn ra cô là khốn khổ vì tình, còn để lại cho cô một tấm danh thiếp, nói cần trợ giúp thì cứ liên hệ với hắn.

Danh thiếp cô giữ lại, chỉ là chưa từng nghĩ tới việc gọi điện.

Nhưng hôm nay, Triệu Tĩnh lại thần xui quỷ khiến từ trong túi lấy ra tấm danh thiếp này, sau đó nhập số điện thoại ghi bên trên vào máy.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 79: Tôi Làm Mai Mối Không Thu Phí



Huyện lỵ huyện Bách Lương.

Tại phòng đơn vị phúc lợi nào đó.

Trong lúc Giang Phong đang nói chuyện với bà nội mình, một số điện thoại lạ từ tỉnh khác gọi tới.

Cố Diệp Phi

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong đã dùng từ tiêu chuẩn chào hỏi: “Alo, xin chào!”

Ngay lập tức, từ trong điện thoại truyền tới một giọng nói quen thuộc: “Xin chào, tôi là Triệu Tĩnh, trước lúc ở quán mì cậu có đưa cho tôi một danh thiếp, cậu còn nhớ không?”

Nghe thấy thế, Giang Phong lập tức nhớ ra vị tiểu tỷ tỷ này là ai.

Khi đó hắn là tới tỉnh thành mua xe, lúc ngồi trong quán mì ăn thì gặp một tiểu tỷ tỷ là viên chức văn phòng, dáng người tướng mạo cũng không tệ, hắn giờ vẫn còn nhớ vị tiểu tỷ tỷ kia lúc đang ăn ăn lại bỗng nhiên ch** n**c mắt, sau đó bát mì còn chưa ăn xong đã đứng bật dậy đi ra ngoài.

Vừa đúng lúc hắn ăn xong phần của mình, liền chạy đuổi theo, hỏi cô có phải đang gặp khó khăn gì hay không, cuối cùng đưa cho cô một tấm danh thiếp.

Nghĩ tới đây, Giang Phong lập tức đáp lại: “Hóa ra là tiểu tỷ tỷ Triệu Tĩnh, tiểu tỷ tỷ dung mạo xinh đẹp như chị đây, tôi đương nhiên là nhớ rồi, xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho chị không?”

Triệu Tĩnh nói: “Tôi muốn mau chóng kết thúc cuộc sống độc thân, xin hỏi Giang tiên sinh có thể giúp tôi không?”

Giang Phong cười cười, nói: “Đương nhiên là không có vấn đề gì, ở phương diện này tôi thế nhưng rất chuyên nghiệp, có điều tôi cũng muốn nói rõ với chị trước, tôi không giới thiệu bạn trai bạn gái cho người khác, một khi ra tay thì chính là hướng tới hôn nhân, xin hỏi tiểu tỷ tỷ đã chuẩn bị tốt tinh thần kết hôn hay chưa?”

Triệu Tĩnh hơi do dự một chút, sau đó mới lên tiếng: “Giang tiên sinh, không nói gạt cậu, thật ra cha mẹ tôi đã sớm giục tôi kết hôn từ hai, ba năm trước rồi, lúc đó thì tôi đã chuẩn bị tâm lý kết hôn rồi. Đáng tiếc, bạn trai trước của tôi là một tên cặn bã, căn bản không có suy nghĩ kết hôn với tôi, nếu không thì con tôi bây giờ sợ cũng đã biết chạy rồi!

Đương nhiên, cũng may mà không gả cho tên tra nam đó, nếu không bây giờ tôi hối hận cũng không kịp.”

Giang Phong nghe vậy thì hiểu rõ, an ủi: “Chị đã chuẩn bị tâm lý kết hôn là tốt rồi, chuyện quá khứ đều đã qua, làm người thì vẫn nên nhìn về phía trước, chị cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp chị tìm kiếm một người đàn ông thật tốt. Chỉ có điều, tôi ở quê hiện tại vẫn còn đang có sáu vị khách chờ tôi sắp xếp, khả năng phải chừng mười ngày sau mới tới lượt chị, cái này không có vấn đề gì chứ?”

Triệu Tĩnh nói: “Đương nhiên là không có vấn đề gì, không biết Giang tiên sinh thu lệ phí như thế nào?”

Giang Phong cười nói: “Tôi làm mai mối không thu phí, sau khi chuyện thành công, mọi người xem xét phát cái hồng bao là được!”

Triệu Tĩnh kinh ngạc, trên đời này lại có bà mối đáng tin cậy như thế sao?

Giang Phong không muốn dừng ở đề tài tiền bạc lâu, liền trực tiếp nói sang chuyện khác: “Chị trước tiên thêm wechat của tôi vào, sau đó gửi tư liệu và yêu cầu của mình tới cho tôi, tôi sẽ tranh thủ thời gian mấy ngày này tìm kiếm giúp chị.”

Triệu Tĩnh đáp: “OK.”

Tiếp đó, hai người tùy tiện hàn huyên vài câu, sau đó thì cúp điện thoại.

...

Thành phố Thâm Quyến.

Tùy Duyên rượu, thuốc, lá trà.

Hoàng Linh Vi ngồi trước quầy thu ngân, nhàm chán quan sát những người đi đường thỉnh thoảng lướt qua ở bên ngoài, hôm nay buôn bán không tốt lắm, cả một ngày mà chỉ thu được có vài trăm đồng tiền, khiến cô không sao vui vẻ nổi.

Tiệm này vốn là cha cô nhàm chán nên mở để g.i.ế.c thời gian.

Tận đến một kì nghỉ hè nào đó, cô hứng thú bừng bừng đi giúp đỡ trông coi cửa hàng một lần, sau khi thu được hơn ba ngàn tiền bán hàng, cha cô liền giao luôn nhiệm vụ trông tiệm cho cô, hoàn mỹ kỳ danh nói là vì bồi dưỡng cô.

Loại công việc nhàm chán như trông cửa hàng này, thi thoảng làm một chút ngược lại không có vấn đề gì, coi như là trải nghiệm cuộc sống, nhưng nếu mỗi ngày đều mở cửa kinh doanh, vậy thì có chút tra tấn người khác, Hoàng Linh Vi cũng không có hứng thú đi làm nữa.

Nhưng mà, ông chủ lớn Hoàng cũng đã nghĩ tới điểm này, trực tiếp nói với con gái mình: “Vi Vi à, dù sao bây giờ con cũng đang nhàn rỗi, còn không bằng tới trông cửa hàng rèn luyện bản thân một chút, tiền buôn bán thu được mỗi ngày sẽ cho con làm tiền tiêu vặt, con xem thế nào? Đây chính là tiền tự tay con kiếm được, so với tiền ba cho con không phải càng có ý nghĩa hơn sao?”

Lời này ngược lại đã hoàn toàn thuyết phục được Hoàng Linh Vi.

Thế là, Hoàng Linh Vi liền tràn đầy hứng thú tiếp nhận nhiệm vụ gian khổ này.

Lúc vừa mới bắt đầu được mấy ngày, vì có hứng thú chèo chống, cho nên Hoàng Linh Vi thật sự là động lực mười phần, ngày nào cũng từ sớm đã chạy đi mở cửa trông tiệm rồi.

Nhưng sau khi kiên trì được mấy ngày, hứng thú dần dần biến mất, công việc trông tiệm này bắt đầu trở nên buồn tẻ vô vị.
 
Back
Top Bottom