Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 240: Con Phải Đồng Ý Với Mẹ, Không Được Về Nhà Với Cậu Ta, Cũng Không Được Đi Khách Sạn Với Cậu Ta. (2)



Sau khi con gái về phòng, Hoàng phụ mới nhìn Hoàng mẫu rồi khẽ tiếng nói: “Bà vào nói chuyện với con gái đi. Chúng ta không cấm cản con bé yêu đương nhưng nhất định phải chú ý bảo vệ bản thân. Trước khi cậu bạn trai kia được chúng ta chấp nhận thì không cho phép có mối quan hệ khác với người ta, bà hiểu không?”

Hoàng mẫu gật đầu tỏ ý đã hiểu. Đây cũng là chuyện bà muốn nói.

Thế là Hoàng mẫu đến trước phòng con gái gõ cửa, đợi con gái đồng ý bà mới tiến vào rồi đóng cửa lại.

Hoàng Linh Vi đặt điện thoại trên giường, cô ấy hỏi: “Mẹ, có chuyện gì sao?”

Cố Diệp Phi

Hoàng mẫu ngồi lên giường, tằng hắng giọng rồi nói: “Vi Vi à, ba mẹ không cấm con yêu đương. Dù sao nửa năm sau con cũng tốt nghiệp rồi bước vào đời. Nhưng có một chuyện quan trọng mà mẹ phải nói rõ với con, hi vọng con chú ý.”

Hoàng Linh Vi thắc mắc: “Chuyện gì ạ?”

Hoàng mẫu nói thẳng: “Trước khi ba mẹ chấp nhận cậu bạn trai kia thì con không được phát sinh bất kì quan hệ nào với cậu ta, con hiểu không?”

Hoàng Linh Vi đỏ mặt nói: “Mẹ, sao mẹ lại nói với con chuyện này.”

Hoàng mẫu nói: “Mẹ đang nhắc nhở con, thứ quý giá nhất của phụ nữ chúng ta chính là lần đầu tiên, không được tuỳ tiện đâu. Phải là người có thể giao phó cả đời thì mới được làm mấy chuyện đó, nếu không sẽ bị thiệt đấy.”

Hoàng Linh Vi đỏ cả tai: “Mẹ, con biết rồi.”

Hoàng mẫu vẫn chưa yên tâm: “Vi Vi, mẹ là người từng trải, nam nữ yêu nhau rất khó khống chế h*m m**n về phương diện đó, không cẩn thận liền vượt quá giới hạn.

Nên con phải đồng ý với mẹ, không được về nhà với cậu ta, cũng không được đi khách sạn với cậu ta.

Nếu con thực sự muốn thì dẫn cậu ta về gặp ba mẹ. Nếu cậu ta vượt ải được thì ba mẹ không can thiệp chuyện của các con nữa, hiểu chưa?”

Hoàng Linh Vi không chịu được nữa, cô vừa đẩy mẹ mình ra khỏi phòng vừa đáp: “Con hiểu rồi mà, mẹ ra ngoài đi.”

Trước khi con gái đóng cửa phòng, Hoàng mẫu lại dặn dò: “Nhất định phải nhớ lời mẹ đấy.”

Sau khi đóng cửa, Hoàng Linh Vi sờ khuôn mặt đang nóng bừng của mình, trong lòng chợt nghĩ đến Giang Phong. Hắn ta không thành thật chút nào, nếu có cơ hội chắc có lẽ sẽ “ăn sạch” cô ấy thật.

Xem ra phải chú ý chút, không được cho hắn cơ hội.

Thứ quá dễ có được thường không được trân trọng. Một sinh viên đại học thuộc trường đại học trọng điểm như cô đương nhiên hiểu rõ chuyện này.



Sáu giờ tối.

Tại một ngôi làng ở một thị trấn thuộc vùng quan ngoại (*).

(*)Quan ngoại: vùng đất phía đông Sơn Hải Quan hoặc vùng đất phía tây Gia Cốc Quan, Trung Quốc.

Trên trục đường chính của thôn, bày hơn ba trăm chiếc bàn tròn phủ khăn đỏ.

Lúc này khách khứa đã ngồi kín ba hơn ba trăm cái bàn. Năm người nhà Giang Phong, ba người nhà chú nhỏ cùng bà nội cùng ngồi ở một trong những số bàn đó.

Dượng là người bản địa, thôn của họ hễ có ai tổ chức tiệc đều không cần đi nhà hàng, cứ trực tiếp bày tiệc dọc theo đường chính của thôn. Sau đó mời cả thôn rồi người thân, bạn bè đến ăn uống.

Lần này anh họ kết hôn, khách khứa khá ít, chỉ hơn ba trăm bàn thôi.

Theo như anh họ nói, thôn của anh từng có người đãi hơn ngàn bàn, khung cảnh rất đông đúc, náo nhiệt.

Chuyện kết hôn ở các nơi trên đất nước này cơ bản đều tương tự nhau.

Xem lễ kết hôn của anh họ, trong lòng Giang Phong chợt nghĩ đến một người. Chính là Liễu Diễm – người suýt nữa thành chị dâu họ của hắn. Không biết chị ấy có ở cùng với người mà hắn giới thiệu không nữa?

Sau khi tham gia đám cưới của anh họ xong, mấy ngày tiếp theo Giang Phong lại cùng người nhà dạo chơi khắp nơi.

Ban đầu, hắn định kéo bạn gái Hoàng Linh Vi cùng đi dạo chơi, đáng tiếc bạn gái còn chưa muốn gặp ba mẹ hắn sớm như vậy, cũng chỉ có thể đành thôi!

Mấy ngày này, bà nội vui vẻ giống như một đứa trẻ, đối với phụ nữ nông thôn ở độ tuổi của bà, có thể đến thành thị lớn như Thâm thị du lịch một lần, trở lại gặp được đám bạn già cùng tuổi trong thôn, cũng có thể khoác lác rất lâu.

Đừng nói là bà nội, ngay cả mẹ Giang cũng có cảm giác như bà Lưu vào đại quan viên. Lúc bà còn trẻ không ra ngoài làm công, chờ sau khi kết hôn sinh con thì chẳng đi được đâu nữa.

Sau khi đi dạo chơi suốt mấy ngày, xem hết các khu phong cảnh tương đối nổi tiếng ở Thâm thị, mẹ Giang lại muốn về nhà.

Chủ yếu là trong nhà còn nuôi không ít gà vịt đấy!

Cho dù trước khi tới Thâm thị, mẹ Giang đã nhờ hàng xóm nuôi giúp mấy ngày, nhưng trong lòng bà lúc nào cũng thấy không yên tâm. Đây cũng là tâm lý của rất nhiều người phụ nữ nông thôn, bọn họ đi đâu cũng nhớ tới gà vịt và đám rau xanh không đáng mấy đồng trong vườn rau nhà mình.

Trong mấy ngày này, Giang Phong chỉ bớt chút thời gian đi ăn một bữa cơm với Hoàng Linh Vi, còn chẳng có thời gian giao lưu tình cảm với cô.

Thấy ngày mai sẽ phải về nhà, Giang Phong lại gửi tin nhắn qua WeChat cho Hoàng Linh Vi: "Vi Vi, ngày mai anh phải về rồi, tối em đi xem phim với anh được không?"

Hoàng Linh Vi: "Hả, sao các anh phải về nhanh vậy?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 241: Thật Sự Quá Khó Sáng Tạo



Giang Phong: "Nhà anh đã tới chơi mấy ngày, chú và thím út của anh còn phải đi làm. Mẹ anh còn nhớ thương mấy chục con gà con vịt trong nhà, cho nên phải về rồi!"

Hoàng Linh Vi: "Vậy à, vậy được rồi, anh tới đón em đi!"

Giang Phong: "Ừ, lát gặp!"

Hoàng Linh Vi: "Lát gặp!"

Cố Diệp Phi

Cửa hàng trà rượu t.h.u.ố.c lá Tùy Duyên.

Sau khi Hoàng Linh Vi hẹn với bạn trai xong, cô cũng không trông cửa hàng nữa. Dù sao nhà các cô mở cửa hàng này chính là tùy duyên, cũng để kỳ nghỉ cô trở về có thể trông cửa hàng mà thôi.

Đóng cửa, về nhà!

Sau khi về đến nhà, Hoàng mẫu hơi kinh ngạc hỏi: "Vi Vi, sao con về sớm vậy?"

Hoàng Linh Vi vừa cởi áo khoác vừa nói: "Đợi lát nữa con có hẹn, nên về đi tắm và thay quần áo!"

Hoàng mẫu nghe được thì nheo mắt. Trong lòng bà vẫn thấy hơi kỳ lạ, con gái vừa trở thành bạn gái của người ta. Đây chắc hẳn là thời gian hai người dính lấy nhau nhất. Sao con gái bà vẫn suốt ngày trông cửa hàng như trước?

Không phải nên ra ngoài hẹn hò mỗi ngày sao?

Bà cảm thấy kỳ lạ suốt mấy ngày, bây giờ con gái cuối cùng cũng muốn ra ngoài hẹn hò, hơn nữa còn hẹn vào buổi tối, làm Hoàng mẫu theo bản năng thấy hơi căng thẳng, giống như con gái ra ngoài buổi tối, sẽ bị người ta ăn sạch vậy.

Nhưng trực tiếp ngăn cản con gái ra ngoài hẹn hò thì chắc chắn không được, dù sao con gái không còn là học sinh cấp hai hay cấp ba nữa, mà là sinh viên sắp tốt nghiệp, cũng sớm đã là người trưởng thành.

Điều bà có thể làm, cũng chỉ là ân cần dạy bảo con gái nhất định phải giữ lấy thứ quý giá nhất của người phụ nữ, không thể để cho người đàn ông bà còn chưa từng gặp qua sàm sỡ.

Sau khi đã hạ quyết tâm, Hoàng mẫu vẫn quan tâm tới động tĩnh của con gái, chờ con gái tắm rửa và trang điểm thay quần áo thật xinh đẹp xong, bà mới lên tiếng nói: "Vi Vi à, con nên nhớ kỹ lời mẹ nói với con ngày đó, sau này cố gắng đừng đi chơi quá khuya, phải về nhà sớm biết chưa?"

Hoàng Linh Vi bất đắc dĩ nói: "Mẹ, con biết rồi!"

Hoàng mẫu nhìn cô: "Con cũng đừng chê mẹ phiền, nếu con là con trai, cho dù tối nay con không về, mẹ cũng lười nói con nửa câu, nhưng con là cô gái lại khác."

Hoàng Linh Vi còn có thể nói gì nữa, chỉ có thể gật đầu!

...

Bảy giờ bốn mươi chín phút tối, Giang Phong đón được Hoàng Linh Vi.

Hoàng Linh Vi vừa lên chiếc xe, mùi thơm thoang thoảng của con gái sau khi tắm xông vào mũi, làm cho Giang Phong cảm thấy tinh thần phấn chấn.

Khi lái xe tới một rạp chiếu phim nào đó, Giang Phong mỉm cười hỏi: "Em có thích xem phim không?"

Hoàng Linh Vi lắc đầu nói: "Mấy năm gần đây em rất ít quan tâm tới phim ảnh, cảm giác phim ảnh bây giờ có hiệu quả đặc biệt hơn trước gấp trăm lần,

Nhưng xem không có cảm giác kinh điển giống như những bộ phim trước đây!"

Giang Phong tán thành nói: "Anh cũng có đồng quan điểm về chuyện này. Không chỉ đơn thuần là phim ảnh, còn có các bài hát cũng thế. Bây giờ anh cũng thường nghe những bài hát kinh điển của thập niên tám mươi chín mươi và đầu thế kỷ này, cảm giác bài hát bây giờ không thú vị lắm."

Hoàng Linh Vi nói: "Anh nói xem, có phải người bây giờ không có tài năng bằng người trước đây không?"

Giang Phong nói: "Cũng không thể nói như vậy, lại nói về âm nhạc, sở dĩ âm nhạc bây giờ xuống dốc, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là làm âm nhạc không còn kiếm được nhiều tiền như trước đây, thậm chí rất nhiều người làm âm nhạc người bây giờ còn lỗ vốn nặng.

Em nghĩ xem, trước đây chỉ cần để tâm làm ra một bài hát kinh điển, lại có thể khiến cho ca sĩ kiếm được đầy bát đầy chậu, cả đời không lo ăn uống. Bởi vậy bọn họ đương nhiên vắt óc suy nghĩ, muốn sáng tác ra một bài kinh điển.

Mà bây giờ, em tốn thời gian vài năm làm một bài kinh điển, lợi ích thu được có lẽ còn kém hơn mấy bài dễ nhớ như "Chúng ta cùng học tiếng mèo kêu", "Giống như một cây rong biển", đổi lại là em, em còn muốn bỏ ra nhiều tâm tư đi sáng tác như vậy sao?"

Hoàng Linh Vi gật đầu nói: "Anh nói có lý, lại giống chúng ta thường lên mạng vậy, nếu lợi ích của tác phẩm sao chép còn kiếm được nhiều tiền hơn các tác phẩm chính gốc, vậy còn có tác giả nào muốn tốn đầu óc đi sáng tạo a? Mọi người đều sao chép. Có vài con đường đã có sẵn, cầm tới dùng không thơm sao?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Đúng là đạo lý này, làm sáng tạo thật sự quá khó, tất cả chỉ có thể dựa vào bản thân tìm tòi đi về phía trước, mà sao chép lại đơn giản, đã có con đường đúng đắn, chỉ cần thay hình đổi dạng là có thể dễ dàng giải quyết xong, có thể nói sức lực hai bên bỏ ra khác biệt một trời một vực."

Hoàng Linh Vi nói: "Cho nên lúc em đi học, gặp phải những đề tài có tính sáng tạo, cho dù em thật ra không thích đề tài này, em vẫn sẽ đặt ủng hộ. Mà nếu gặp phải đề tài có tính sáng tạo mà mình thích, vậy không cần nhiều lời, chắc chắn sẽ tặng không ít khen thưởng."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 242: Thật Sự Quá Khó Sáng Tạo (2)



Giang Phong khen: "Cách làm này của em cũng rất tốt, nếu mỗi độc giả đều có giác ngộ như em, nhất định có thể làm sức tưởng tượng của những tác giả kia được mở rộng ra, tác phẩm sẽ xuất sắc hơn nhiều, do đó mọi người sẽ không còn chán sách nữa!"

Hai người nói từ phim điện đến âm nhạc, lại nói đến văn học mạng, tiếp theo lại kéo sang các ngành khác, quan điểm nhất trí nên hai người trò chuyện rất hợp nhau, bất giác đã đi tới rạp chiếu phim.

Sau khi đỗ xe xong, hai người lại quan sát tin tức về các bộ phim được công khai trên màn hình.

Phim hot nhất trong đó là Avatar 2 được trình chiếu cuối năm ngoái. Hơn mười năm trước, bộ phim này từng được phim b.o.m tấn rất nổi tiếng trên toàn thế giới. Tập tiếp theo của nó vừa được công chiếu, chẳng cần suy nghĩ, nó sẽ lại trở thành một bộ phim b.o.m tấn mới.

Chẳng qua, Giang Phong không quá hứng thú với phim b.o.m tấn này, hắn để ý tới phim kinh dị hơn. Đi cùng bạn gái còn chưa được nắm tay, xem phim kinh dị mới là sự chọn lựa tốt nhất.

Đương nhiên, trước đó vẫn phải trưng cầu ý kiến của đối phương.

"Vi Vi, em có thích xem phim nào không?" Giang Phong mỉm cười hỏi.

Cố Diệp Phi

Hoàng Linh Vi cẩn thận xem qua tên các bộ phim một lượt, sau đó lắc đầu nói: "Em không thấy đặc biệt thích phim nào cả. Anh muốn xem phim nào thì mua vé phim đó, em thế nào cũng được!"

Chỉ chờ câu này của em thôi. Giang Phong gật đầu nói được, lại lấy điện thoại di động ra thao tác.

Sau khi mua vé, Giang Phong đi qua máy bán vé tự động và in vé ra, thấy còn hơn nửa tiếng nữa mới tới giờ chiếu phim, hắn và Hoàng Linh Vi đi mua cốc trà sữa vừa uống vừa chờ.

Dù sao trước mắt hai người đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, cho dù thường xuyên nói chuyện, cũng có đề tài nói không hết.

Chủ yếu là nam nữ trong giai đoạn này, bất kể đối phương nói gì cũng cảm thấy thú vị, cũng nghe say sưa. Không giống những cặp vợ chồng già tình cảm không tốt, bất kể nói gì, đối phương cũng không có hứng thú, nghe lại cảm thấy phiền.

Một cốc trà sữa chậm rãi uống hết, cũng đến giờ vào phòng chiếu.

Mãi đến lúc này, Hoàng Linh Vi mới biết Giang Phong lựa chọn một bộ phim kinh dị, chẳng qua cô tự nhận mình có lá gan không nhỏ, cũng sẽ không sợ, đi theo Giang Phong cùng bước vào rạp chiếu phim.

Tìm được chỗ ngồi ngồi xong, Giang Phong nhìn xung quanh, phát hiện người xem thưa thớt, tỉ lệ ghế ngồi còn chưa tới đủ 30%, hơn nữa đa phần là nam nữ có đôi có cặp ngồi bên nhau.

Cũng đúng, dù sao thời buổi này FA chạy tới rạp xem phim chỉ là số ít.

Bộ phim bắt đầu, Giang Phong lại nắm tay Hoàng Linh Vi, bắt đầu xem bộ phim kinh dị có đánh giá dường như cũng không tệ này.

Sắc thái chủ yếu của bộ phim kinh dị này cũng tương đối u ám, theo kịch bản được chậm rãi triển khai, một bầu không khí khủng hoảng cũng chậm rãi hình thành. Lúc bộ phim chiếu được bảy phút bốn mươi tám giây, mặt một nữ quỷ trông đáng sợ đột ngột xuất hiện ở trong màn ảnh.

Tiếng hét của một nam sinh đúng lúc vang lên, lập tức làm các khán giả nữ trong phòng chiếu sợ đến mức bắt đầu hét lên chói tai theo.

Đừng nói là khán giả nữ, ngay cả Giang Phong cũng phải giật mình trước cảnh tượng bất ngờ xảy ra này.

Mà Hoàng Linh Vi trước khi vào phong chiếu tự nhận mình có lá gan không nhỏ, nhìn thấy cảnh tượng này cũng không kìm chế được mà hét lên thành tiếng, lập tức nhào vào trong lòng Giang Phong, ôm chặt hắn không thả.

Tố chất tâm lý của Giang Phong ở trên phương diện này vẫn thật sự không tệ, bây giờ mỹ nhân trong lòng, hắn lập tức quên mất cảm giác không thoải mái do bộ phim kinh dị mang đến, cũng giơ tay ôm lấy cô.

Trong cả phòng chiếu phim, mười đôi tình nhân thì ít nhất có chín đôi ôm nhau.

Đây chính là nguyên nhân những đôi nam nữ có quan hệ mập mờ chưa làm rõ thích xem phim kinh dị. Có tấm màn che phim kinh dị này, bọn họ có thể thoải mái ôm đối phương, đây là một biện pháp khiến quan hệ nam nữ đột phá nhanh nhất.

"Vi Vi, em có ổn không?" Giang Phong khẽ hỏi ở bên tai cô.

Hoàng Linh Vi từ trong lòng hắn ngẩng đầu lên, sóng mắt long lanh nhìn hắn: "Anh thật xấu, có phải anh chọn phim kinh dị, trong lòng có tâm tư không thể cho ai biết không hả?"

Giang Phong cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt vô tội nói: "Vi Vi, em nói vậy là đổ oan cho anh rồi. Anh làm gì có tâm tư không thể cho ai biết chứ? Anh chỉ cảm thấy nhìn phim khác không thú vị lắm, không bằng chọn một bộ phim kinh dị k1ch thích một chút."

Hoàng Linh Vi mềm giọng nói: "Con người anh không thành thật, em mới không tin anh đâu!"

Giang Phong chớp chớp mắt: "Đồng chí Vi Vi, mình phải nói đạo lý chứ. Em xem anh ôm em lâu như vậy, tay cũng không di chuyển tới vị trí khác, đúng là người nổi tiếng đàng hoàng!"

"Lưu manh!"

Nhìn ánh mắt Hoàng Linh Vi có phần mơ màng, Giang Phong làm sao còn nhịn được nữa, trực tiếp cúi đầu hôn!

" n hừ..."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 243: "Hòa Giải Hôn Nhân"



Từ rạp chiếu phim đi ra, đã hơn mười giờ đêm.

Hoàng Linh Vi không ngừng cấu cánh tay Giang Phong, trong miệng lẩm bẩm các loại từ 'Lsp', 'Người xấu', 'Lưu manh', lại xem một bộ phim, nửa người trên của cô đã hoàn toàn thất thủ.

Nếu không phải không đúng chỗ, có lẽ không chỉ là nửa người trên thất thủ.

Thảo nào mẹ nói nam nữ đang yêu đương, khả năng kiềm chế trên phương diện kia rất kém, nhất thời không cẩn thận sẽ vượt qua giới hạn. Trước đây, cô không mấy đồng ý với câu này, cảm thấy con người ở trong tình trạng tỉnh táo, làm sao có thể không khống chế được bản thân mà vượt quá giới hạn được chứ?

Dù sao, không muốn thì bảo đối phương dừng lại, muốn thì tiếp tục thôi.

Xem ra vẫn phải coi trọng kinh nghiệm mẹ đưa ra, không thể đi cùng 'Lsp' này tới khách sạn, bằng không chỉ dựa vào khả năng chống cự yếu ớt của cô ở phương diện này, khẳng định không chịu được sự tấn công của hắn, quan hệ cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Giang Phong thấy bạn gái làm nũng với hắn, trong lòng thật sự mãn nguyện, cười hì hì nói: "Vợ, chúng ta đi ăn khuya xong hẵng về, em có muốn ăn món gì không?"

"Ghét, ai là vợ của anh chứ?"

Hoàng Linh Vi lườm yêu hắn, nói: "Buổi tối ăn ít đồ dễ tiêu hóa thì tốt hơn!"

"Vậy ăn ít cháo hải sản nhé?" Giang Phong trưng cầu ý kiến của cô.

Hoàng Linh Vi “Ừ” một tiếng: "Cũng được!"

...

Nửa giờ sau, Giang Phong và Hoàng Linh Vi đi tới một cửa hàng cháo hải sản có đẳng cấp không tệ.

Hai người gọi một bát cháo hải sản và mấy phần điểm tâm, lại nói chuyện phiếm trong lúc chờ đợi.

"Bao giờ công ty của anh khai trương vậy?" Hoàng Linh Vi hỏi.

"Chờ qua tết nguyên tiêu sẽ khai trương." Giang Phong đáp.

Hoàng Linh Vi mỉm cười nói: "Đúng lúc khi đó em cũng phải trở lại trường!"

Giang Phong nói: "Đến lúc đó, anh đưa em tới trường nhé?"

Hoàng Linh Vi lắc đầu nói: "Không cần. Anh đi qua đi lại quá tốn thời gian. Em ngồi tàu cao tốc sáu tiếng là qua. Hơn nữa, ba mẹ em cũng tiễn em lên xe đấy."

Giang Phong khẽ gật đầu, cũng không nhắc lại chuyện này nữa, ngược lại hỏi: "Vợ, ngày mai nhà anh sẽ quay về, em thật sự không định gặp ba chồng mẹ chồng tương lai của em một lát à?"

"Em không muốn!" Hoàng Linh Vi vội vàng từ chối, sau đó làm nũng nói: "Chồng, anh thư thư cho em một thời gian đã, chờ lần sau em chuẩn bị tâm lý xong, sẽ đi gặp bọn họ được không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Được rồi, vậy lần sau lại nói!"

Hai người tùy ý tán gẫu. Không bao lâu sau, nhân viên phục vụ lại đưa cháo hải sản và vài loại điểm tâm lên.

Chờ sau khi ăn xong, đã là mười một giờ rưỡi đêm!

Hắn đưa Hoàng Linh Vi về đến nhà, đã là chuyện 0 giờ.

Trước khi Hoàng Linh Vi xuống xe, Giang Phong lại cùng cô ôm hôn hơn mười phút ở trong xe, cũng bóp nặn hai con thỏ trắng nhỏ đáng yêu kia một lúc, hai người mới lưu luyến rời nhau.

Nhìn Hoàng Linh Vi tiến vào khu chung cư, cũng nhận được tin nhắn cô báo đã về tới nhà, Giang Phong mới lái xe rời đi.

...

Ngày hôm sau.

Đám người Giang Phong ăn bữa sáng do cô nấu xong, lên đường về nhà trong ánh mắt nhìn theo của bốn người nhà cô.

Một đường thuận lợi trở lại huyện Bách Lương, sau đó bọn họ mới chia binh hai đường, cả nhà chú út và bà nội quay về thị trấn, còn nhà Giang Phong lại tiếp tục về thôn Long Sơn.

Cho dù đã xây nhà ở quê, nhưng bà nội vẫn đến ở với chú út ở trên thị trấn, đây là chú út cân nhắc đến bà nội lớn tuổi, ở thị trấn dưỡng lão tốt hơn ở nông thôn.

Không nói gì khác, trình độ chữa bệnh của thị trấn lại tốt hơn ở nông thôn rất nhiều.

Rất nhiều lúc đột nhiên phát bệnh cần phải tranh cướp với thời gian, nếu xảy ra ở nông thôn, chờ đưa người đến bệnh viện huyện, nói khoa trương một chút, chỉ sợ t.h.i t.h.ể cũng đã lạnh!

Nhưng đang ở thị trấn, vậy chỉ bảy tám phút là có thể chạy tới bệnh viện, có lẽ có thể cứu được tính mạng về.

Sau khi về đến nhà, ba anh em Giang Phong ở nhà khoảng ba bốn ngày, lại xuất phát đi tới tỉnh thành.

Trong ba bốn ngày này, Giang Phong nhận được hai phần quà tạ môi.

Cố Diệp Phi

Một phần đến từ Giang Văn Tây, anh ta và Lâm Nguyệt - cô gái mắc bệnh ngoài da kia đã đăng ký kết hôn, trước mắt tình cảm hai vợ chồng rất tốt, đi chỗ nào cũng không rời nhau.

Giang Phong theo lệ cũ chỉ lấy quà tặng, phong bì tạ môi chỉ lấy một trăm, còn lại hắn đều trả về, làm hai vợ chồng Giang Văn Tây vô cùng cảm kích.

Còn có một phần đến từ con trai của bác Trương, anh ta và cô gái bán cá Trác Y Nhiên cũng đã thành đôi. Trước mắt, anh ta bỏ ý định tới tỉnh thành mở cửa hàng bán sashimi, mà chạy đến chợ ở thị trấn Nam Thành huyện Bắc Lương bán đồ ăn, cùng vợ dùng chung một quầy hàng, bày bán sashimi của anh ta.

Có người nói, cửa hàng còn rất được hoan nghênh, hai vợ chồng giúp đỡ lẫn nhau, cuộc sống rất tốt đẹp.

Mà vào ngày bọn họ đăng ký kết hôn, Giang Phong sử dụng năng lực phá tường cho cuộc hôn nhân của Trương phụ, khiến điểm xứng đôi hôn nhân vốn chỉ có hơn năm mươi điểm tăng lên tới sáu mươi chín điểm.

Bởi vậy, mấy ngày nay, Trương phụ có thể cảm giác được rõ ràng sự thay đổi của vợ mình, bà không còn động một tí lại chửi mắng ông ta ầm lên như trước, làm cuộc sống của ông ta lập tức trở nên hạnh phúc.

Trương phụ đương nhiên quy công lao của tất cả những biến hóa này cho cô con dâu được Giang đại sư xem xét thay bọn họ, làm hai vợ chồng bọn họ cảm kích Giang đại sư, đồng thời cũng đối xử rất tốt với cô con dâu này.

Tình cảm đều từ hai phía, bọn họ thật lòng tốt với con dâu, vậy cô con dâu đương nhiên cũng tốt gấp bội đối với bọn họ, tiến vào vòng tuần hoàn tốt!

Để cảm ơn Giang đại sư, Trương phụ thật sự lấy ra cả vốn liếng mua quan tài, chuẩn bị một phong bì cảm ơn mai mối đặc biệt dày cho Giang Phong, còn có một đống quà tạ môi.

Giang Phong nhận quà cũng thoải mái nhẹ nhõm.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 244: "Hòa Giải Hôn Nhân" (2)



Dù sao hắn không chỉ giúp Trương phụ xem xét một người con dâu đặc biệt thích hợp với nhà họ Trương bọn họ, còn sử dụng thêm năng lực phá tường quý giá cho hai vợ chồng bọn họ, nhận của ông ấy mấy chục nghìn đồng phong bì tạ môi là chuyện đương nhiên.

...

Mười tám tháng giêng.

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc cuối cùng cũng bắt đầu kinh doanh trở lại.

Ngày này, Giang Phong đăng một bài dài trên Weibo:

"Thông báo rộng rãi với các fan, từ hôm nay văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc chính thức kinh doanh trở lại, mời các fan chuyển lời cho nhau.

Tục ngữ nói 'phụ nữ cưới nhầm người hỏng một đời, đàn ông cưới nhầm vợ hỏng ba đời', rõ ràng mọi người đều hiểu đạo lý lớn như vậy, nhưng vì cái gì vẫn có vô số người cưới nhầm hoặc cưới sai người chứ?

Nguyên nhân này có rất nhiều phương diện, bây giờ tôi đơn giản chia nó ra làm bốn điểm:

Một, tuổi tác cao, lại chấp nhận!

Rất nhiều nam nữ sở dĩ cưới nhầm người, yếu tố thứ nhất chính là tuổi tác cao, sợ tiếp tục kén chọn nữa sẽ phải sống cô độc cả đời, lại bắt đầu không ngừng giảm tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của mình xuống.

Kết quả tất nhiên không cần nhiều lời, mười người có chín người thương tích đầy mình.

Hai, trẻ tuổi không có kinh nghiệm, ba mẹ không biết cách trấn ải!

Rất nhiều cuộc hôn nhân xảy ra vấn đề đều là do trẻ tuổi không hiểu chuyện, không biết gì lại bước vào hôn nhân, mà người làm cha mẹ lại không biết cách trấn ải cho con, cuối cùng không mấy người có thể sống hạnh phúc.

Ba, nhìn không thấu được sự ngụy trang của đối phương.

Cố Diệp Phi

Rất nhiều nam nữ trước khi cưới biểu hiện rất tốt, nhưng sau khi cưới lại hoàn toàn khác.

Trước khi cưới, người đàn ông có thể chiều bạn đến tận xương tủy, có thể bất chấp mưa to gió lớn đưa đón bạn đi bất kỳ chỗ nào, có thể nửa đêm giá rét ra ngoài mua đồ cho bạn ăn.

Nhưng sau khi cưới, ngay cả một chai nước tương đổ cũng lười đỡ.

Trước khi cưới, người phụ nữ có thể thề son sắt, sau khi cưới chắc chắn sẽ hiếu thảo với cha mẹ chồng, làm một người vợ hiền mẹ tốt.

Nhưng sau khi cưới, thật sự là một lời khó nói hết!

Bốn, bởi vì xúc động nhất thời mà kết hôn.

Tình yêu là mù quáng, rất nhiều người 'vừa gặp đã yêu', tự cho rằng mình gặp được tình yêu đích thực, sau đó lại vội vội vàng vàng kết hôn, chờ sự kích động trong lòng biến mất, bắt đầu đối mặt với hiện thực, mới bỗng nhiên phát hiện ra đây không phải là cuộc hôn nhân mà mình mong muốn.

Thật ra nói tới nói lui, trong hôn nhân quan trọng nhất vẫn phải hiểu rõ người thế nào thích hợp mình, chỉ tiếc là trên đời này 99% người đều không có bản lĩnh có thể tìm được người thích hợp với mình nhất.

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc chúng tôi lại có năng lực giúp đỡ cho khách hàng tìm được đối tượng kết hôn thích hợp nhất với mình.

Văn phòng môi giới hôn nhân vốn khai trương từ năm trước tới nay, đã thành công tác hợp cho không ít cặp vợ chồng, trước mắt vẫn duy trì tỷ lệ một trăm phần trăm khen tặng, khách hàng muốn tìm đối tượng kết hôn đều có thể hành động!

Mặt khác, thông báo cho mọi người một tin tốt, từ bây giờ văn phòng môi giới hôn nhân mới tăng thêm dự án "hòa giải hôn nhân".

Bởi vì các loại nguyên nhân dẫn đến cuộc hôn nhân của khách hàng có chiều hướng tan vỡ, nếu vẫn muốn tiếp tục, không muốn kết thúc bằng ly hôn, làm ơn nhất định phải liên hệ với tôi, tôi sẽ cố gắng hết khả năng giải trừ khó khăn thay cho các người.

Bởi vì liên quan tới thời gian, trước mắt mỗi ngày tôi chỉ tiếp ba đôi vợ chồng cần phải hòa giải hôn nhân, cho nên chỉ có thể áp dụng cách thức hẹn trước.

Cách thức hẹn trước, mời quan tâm bài "hòa giải hôn nhân", tác giả văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Bài này sẽ đăng đúng hạn vào chín giờ sáng mỗi ngày, mọi người cập nhật và mở ra trang mới nhất, sẽ đọc được một bảng danh sách (không hiển thị ngoài một trăm), khách hàng có thể cướp được ba vị trí đầu lại add QQ của nhân viên hoạt động, sau đó chụp màn hình, có thể dựa theo thời gian đã hẹn để tới tìm tôi tiến hành hòa giải hôn nhân!

Cuối cùng tuyên bố, tôi chịu trách nhiệm hòa giải cuộc hôn nhân, không chỉ đơn thuần là hòa giải tình cảm của vợ chồng, còn bao gồm vấn đề khó xử từ xưa tới nay là quan hệ mẹ chồng con dâu, chỉ cần các người tin tưởng tôi, tôi tất nhiên sẽ không khiến cho các người thất vọng.

Vâng, tôi đã nói xong, mọi người mau chóng hành động đi!"

Giang Phong vừa đăng một bài Weibo dài, Tiêu Mẫn đã lập tức gửi bình luận: "Giang đại sư làm chuyện tốt như vậy, những người bạn đã tuyệt vọng về hôn nhân mau hành động đi. Thực lực của Giang đại sư ở trên phương diện hôn nhân này tất nhiên sẽ không khiến cho các bạn phải thất vọng đâu!"

Uông Văn Kiệt cũng tiến hành gửi bình luận tham gia náo nhiệt nói: "Giang đại sư lợi hại, khiến cho tôi cũng muốn xảy ra chút vấn đề trong hôn nhân, sau đó đi tìm ngài nhờ hòa giải!"

Ở trên mạng, hai vợ chồng này có mức độ quan tâm không thấp, Tiêu Mẫn thì không cần phải nói, cô ta vốn là minh tinh nổi tiếng trên tuyến hai, lượng fan trên Weibo đã hơn mười triệu.

Cho dù Uông Văn Kiệt không phải là minh tinh, nhưng anh ta cưới một cô vợ làm minh tinh, cộng thêm anh ta có thân phận là con nhà giàu siêu cấp, cũng thu hút số lượng lớn fan, trong đó chủ yếu là fan nữ.

Hai người này vừa gửi bình luận, tất nhiên đã gây ra chấn động không nhỏ trên internet.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 245: Tốc Độ Tay Của Cô Nổi Tiếng Nhanh



"@ Uông Văn Kiệt, không ngờ giám đốc Uông cũng có lúc nghịch ngợm như vậy!"

"@ Uông Văn Kiệt, giám đốc Uông, anh nghịch ngợm như vậy, không sợ quá muộn, vợ không cho lên giường sao?"

"@ Tiêu Mẫn, truyền xuống, hôn nhân của Mẫn Tiên Tử xảy ra vấn đề cần phải hòa giải!"

"@ Tiêu Mẫn, truyền xuống, chồng của Mẫn Tiên Tử ngoại tình, sắp ly hôn!"

"Thật không ngờ Giang đại sư không chỉ giỏi làm mai mối, còn biết hòa giải hôn nhân."

Cố Diệp Phi

"Chuyện này thật ra không có gì lạ, bản thân người giỏi mai mối đã hiểu rõ về hôn nhân hơn người bình thường rồi."

"Đây thật sự là chuyện công đức vô lượng, đáng tiếc mỗi ngày chỉ tiếp ba khách, chỉ tiêu hơi ít!"

"Hôn nhân của tôi xảy ra vấn đề, cần cao nhân như Giang đại sư hòa giải gấp, tôi đã đăng ký xong tài khoản trên trang web ban đầu, hy vọng ngày mai mọi người đừng tranh cướp với tôi, cảm ơn!"

"Hôn nhân của tôi cũng sắp phải ly hôn, cuộc sống mỗi ngày đều vô cùng giày vò, cũng cần cao nhân như Giang đại sư giúp đỡ hòa giải gấp. Hu hu hu, nể tình tôi là phụ nữ, các người đừng tranh cướp với tôi có được không?"

"Về tốc độ tay này, tôi không phục ai hết! Ngày mai chúng ta so tài xem hư thực!"

"..."

Trên Weibo, văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc mới tăng thêm dự án "hòa giải hôn nhân", khiến mọi người đứng ngoài xem và không ít người có cuộc hôn nhân vỡ tan đều quan tâm.

...

Thành phố ở tỉnh Tương.

Một khu dân cư nào đó.

Diêu Thải Hà mắt sưng đỏ ngồi trên sô pha.

Vào một giờ trước, chồng cô là La Thiên Thành lại gọi điện thoại về, nói thật sự không chịu nổi cô nữa, bảo cô chuẩn bị sẵn các tài liệu chứng minh thư, sổ hộ khẩu và giấy đăng ký kết hôn, buổi chiều sẽ đi tới Cục dân chính làm thủ tục ly hôn.

Vào giây phút chồng nói muốn ly hôn với cô, Diêu Thải Hà thật sự sắp suy sụp, cô không muốn ly hôn!

Cô yêu anh như vậy, vì sao anh lại muốn ly hôn với cô chứ?

Không phải chỉ lén lắp thiết bị theo dõi ở trên xe của anh thôi sao? Cũng tại cô sợ anh làm chuyện có lỗi với cô ở bên ngoài, bất đắc dĩ mới phải dùng một số biện pháp khác thường, cô cũng đã xin lỗi anh rồi, vì sao anh không chịu tha thứ cho cô chứ?

Diêu Thải Hà nhớ lúc cô và chồng là La Thiên Thành mới cưới, hai người thật sự vô cùng ân ái, chồng chăm sóc cô rất cẩn thận, gần như cô muốn gì được nấy, người bên cạnh rõ ràng đều ao ước muốn chết.

Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, làm cuộc hôn nhân của bọn họ đi tới tình trạng như hôm nay?

Diêu Thải Hà thật sự không hiểu, cô biết mình hoàn toàn không thay đổi, vẫn yêu chồng của cô như vậy, chẳng lẽ chồng của cô thay đổi, không còn yêu cô nữa sao?

Nghĩ đến đây, Diêu Thải Hà lại không nhịn được muốn rơi nước mắt.

Cô rút khăn giấy lau nước mắt, nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra được tại sao cuộc hôn nhân của cô lại rơi vào tình trạng ly hôn. Diêu Thải Hà dứt khoát lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị lên mạng xin trợ giúp.

Mười phút sau.

Diêu Thải Hà xem kỹ bài phát biểu dài trên Weibo của Giang Phong một lần, sau đó lật xem bình luận của đám dân mạng, phát hiện không ít người đều rất nể phục Giang đại sư này. Ngay cả minh tinh Tiêu Mẫn cũng tự mình ra mặt quảng cáo cho hắn.

Chờ sau khi tìm hiểu về Giang đại sư này xong, Diêu Thải Hà đột nhiên có lòng tin vào hắn, cảm thấy hắn chắc hẳn có thể giúp đỡ cô cứu vãn cuộc hôn nhân, giúp cô kéo lại trái tim của chồng.

Chỉ là mỗi ngày Giang đại sư này chỉ tiếp ba đôi vợ chồng cần phải hòa giải hôn nhân, hơn nữa có thể hẹn trước được không, còn phải kết hợp với tốc độ tay.

Cũng may, tốc độ tay của cô nổi tiếng nhanh, chồng có thể làm chứng cho cô về điều này, tin tưởng cô có thể lấy được số hạng đầu.

Vì vậy, Diêu Thải Hà căn cứ theo nhắc nhở của Giang đại sư, tìm kiếm bài đăng "hòa giải hôn nhân" trên mạng, để có tư cách tranh cướp số, cô ta còn cố ý đăng ký tài khoản trên trang này.

Chờ cô làm xong tất cả những điều này, chồng cô lại gọi điện thoại qua.

Điện thoại vừa được kết nối, La Thiên Thành chồng cô đã dứt khoát hỏi: "Cô đã chuẩn bị xong hết giấy tờ chưa?"

Diêu Thải Hà vội vàng xin lỗi: "Chồng à, em thật sự biết sai rồi. Lúc đó, em bị ma quỷ dẫn lối, anh lại tha lỗi cho em đi. Em bảo đảm sẽ bỏ thói xấu này, sau này sẽ không theo dõi anh nữa!"

La Thiên Thành nói: "Cô không phải nói với tôi những điều này nữa. Cô nói, tôi cũng không muốn nghe. Lần nào cô cũng nói sẽ sửa, nhưng kết quả thì sao? Vẫn là như vậy, còn càng lúc càng quá đáng, tôi thật sự không chịu nổi cô nữa rồi!"

Diêu Thải Hà vội nói: "Chồng, lần này khác, lần này em tìm được một đại sư hòa giải hôn nhân đặc biệt lợi hại, anh lại cho em một cơ hội cuối cùng đi, em cam đoan với anh, lần này em nhất định sẽ hoàn toàn bỏ thói quen theo dõi anh."

La Thiên Thành nói với giọng điệu lãnh đạm: "Diêu Thải Hà, cô cần gì tìm đại sư hòa giải hôn nhân chứ? Vấn đề hôn nhân của chúng ta ở đâu, trong lòng cô còn không biết sao?

Cô đã hoàn toàn mất lòng tin vào tôi!

Tôi thật sự mệt rồi, không muốn phải đúng giờ báo vị trí với cô nữa, không muốn trong lúc đi xã giao, về nhà còn phải tiếp nhận sự tra hỏi hết lần này tới lần khác của cô nữa. Nếu ngay cả tin tưởng cơ bản nhất giữa hai vợ chồng cũng không có, vậy chúng ta miễn cưỡng sống chung cũng chỉ có thể khiến cô và cô phải chịu tội thôi, còn không bằng ly hôn, mỗi người đều sống tốt."

Diêu Thải Hà nói kèm theo tiếng khóc nức nở: "Chồng, anh nể tình chúng ta từng ân ái, anh lại cho em một cơ hội, anh đi cùng em tới tiếp nhận vị đại sư kia hòa giải hôn nhân đi. Nếu đến lúc đó em vẫn không thay đổi, anh hãy ly hôn với em, được không?"

La Thiên Thành im lặng một lúc, mới lên tiếng: "Được, vậy tôi lại cho cô một cơ hội cuối cùng, cùng cô tiếp nhận hòa giải. Đến lúc đó, nếu cô vẫn như vậy thì không có gì để thương lượng nữa!"

Diêu Thải Hà mừng đến rơi nước mắt: "Cảm ơn chồng, lần này em sẽ không để cho anh phải thất vọng nữa!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 246: Tốc Độ Tay Của Cô Nổi Tiếng Nhanh (2)



Thành phố tỉnh Quế.

Khu dân cư nào đó, Chương mẫu đang nhặt rau chuẩn bị nấu cơm.

Đột nhiên, điện thoại đặt ở trên bàn hiện ra video WeChat, là một người bạn cùng khu chung cư gửi đến. Chương mẫu vội vàng cầm điện thoại di động lên, điểm vào nghe máy, mỉm cười và nói với bác gái trong màn hình: "Chị Vương."

Chị Vương nói: "Em gái Chương, văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc mà em hỏi chị lúc trước, hôm nay bọn họ chính thức đi làm lại rồi. Nếu em muốn tìm bạn trăm năm thay cho con trai, có thể đi bây giờ!"

Chương mẫu nghe được, ánh mắt lập tức sáng lên: "Được, cảm ơn chị Vương, em sẽ qua xem ngay đây!"

Chị Vương mỉm cười nói: "Không cần khách sáo, Giang đại sư của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc này rất lợi hại, chị tin em sẽ không phải thất vọng đâu. Vậy em mau đi đi, chị không quấy rầy em nữa, tạm biệt!"

Chương mẫu nói: "Vâng, tạm biệt chị Vương!"

Chờ tắt máy, Chương mẫu không nhặt rau nữa, đi rửa tay, lại cầm lấy điện thoại trên bàn và thay giầy đi ra ngoài. Tính tình bà vẫn luôn hấp tấp, nếu đã quyết định muốn nhờ người mai mối cho con trai, vậy sẽ không do dự.

Sau khi ra khỏi cửa, Chương mẫu gọi điện thoại cho chồng, nói buổi trưa không nấu cơm, bảo ông tự mình giải quyết.

...

Cho dù hôm nay mới là ngày văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc chính thức đi làm lại, nhưng từ hai ngày trước, Giang Phi, Giang Tuyết và Đường An Quân đã về trước. Bốn người Liễu Y Y không ngừng đi thăm hỏi khách hàng.

Dù sao năm trước đã ký hơn một nghìn hợp đồng, nhiều khách như vậy có thể làm cho bọn họ bận rất lâu!

Trong văn phòng, sau khi Giang Phong đăng bài phát biểu dài trên Weibo, lại mở máy tính ra gõ chữ. Hắn muốn viết một số bài liên quan tới phương diện hôn nhân, ví dụ như môn đăng hộ đối, ví dụ như quan hệ mẹ chồng con dâu, ví dụ như tình cảm vợ chồng không thể tiếp tục vân vân.

Mỗi chương duy trì ở khoảng một nghìn chữ. Đây là dùng để cập nhật bảng xếp hạng của khách mỗi ngày.

Dù sao trong hệ thống xứng đôi có rất nhiều tài liệu, sắp xếp một chút là được rồi, ngược lại cũng không tốn bao nhiêu công sức.

Khoảng mười rưỡi, người khách đầu tiên sau tết tới cửa. Người tới chính là một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, xem tình hình chắc là tới tìm bạn trăm năm thay cho con trai hoặc con gái.

Có Lam Chí Huy tiếp đón, Giang Phong không cần phải quan tâm, chờ bà ta điền xong tài liệu, hắn lại xét duyệt là được.

Bởi vậy, Giang Phong không rời khỏi phòng làm việc, mà viết từng bài về "hòa giải hôn nhân". Sau đại khái hơn hai mươi phút, Lam Chí Huy mới cầm tài liệu bước vào cho hắn xét duyệt.

Giang Phong nhìn lướt qua, phát hiện tài liệu là thật.

Nhìn kỹ, Giang Phong không khỏi mỉm cười. Chương Bình trong tài liệu này không ngờ là đồng nghiệp của chị dâu tương lai Trương Dung Oánh của hắn, chẳng lẽ chị dâu tương lai giới thiệu anh ta tới tìm bạn trăm năm?

Nghĩ tới đây, Giang Phong cầm tài liệu đi ra khỏi văn phòng, nhìn về phía Chương mẫu mỉm cười nói: "Thím Chương, chào thím, tôi là Giang Phong, không biết thím làm sao biết được văn phòng môi giới hôn nhân chúng tôi vậy?"

"Hóa ra ngài chính là Giang đại sư mà bọn họ nói tới!"

Vẻ mặt Chương mẫu tươi cười nói: "Tôi nghe bạn tôi giới thiệu mới biết đến văn phòng môi giới hôn nhân của các ngài. Nghe các bà ấy nói ngài làm mai mối rất giỏi, cho nên tới đây tìm bạn trăm năm cho con trai tôi!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Hóa ra là vậy, đúng là hữu duyên, chị dâu tương lai của tôi và con trai thím còn là đồng nghiệp đấy!"

Bác Chương vui vẻ nói: "Ồ? Trùng hợp như vậy sao? Chị dâu tương lai của ngài là người nào vậy? Ngài nói ra xem tôi có biết không?"

Cố Diệp Phi

Giang Phong lại cười nói: "Trương Dung Oánh chính là chị dâu tương lai của tôi. Không biết thím Chương có biết không?"

Chương mẫu nghe vậy vỗ chân mỉm cười nói: "Biết chứ, đương nhiên là biết rồi. Hóa ra bác sĩ Trương xinh đẹp nhất trong khoa của con trai tôi chính là chị dâu tương lai của ngài!"

Giang Phong gật đầu nói: "Đúng vậy, thím Chương cứ yên tâm, nếu là người quen, tôi khẳng định sẽ xem xét một con dâu khiến thím thỏa mãn, thím cứ chờ tin tức tốt của tôi đi!"

Chương mẫu mặt mày hớn hở nói: "Vậy đương nhiên là tốt rồi. Tôi nộp phí ký hợp đồng trước, chuyện Tiểu Bình nhà tôi lại giao cho ngài đấy!"

Giang Phong xua tay mỉm cười nói: "Thím Chương, đã nói là người quen, còn nộp phí ký hợp đồng cái gì chứ? Tôi làm cho thím chuyện này, chờ sau khi thành công, thím xem cho một phong bì mừng là được rồi!"

Chương mẫu nghe vậy lại càng thêm hài lòng, liên tục khen ngợi: "Cậu đúng là tốt thật. Anh trai cậu chắc hẳn cũng không tệ, bác sĩ Trương đúng là có ánh mắt tốt đấy!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Thím Chương quá khen rồi. Thím ngồi xuống đã, tôi rót cho thím chén nước!"

Chương mẫu lắc đầu nói: "Không cần rắc rối như vậy, tôi chuẩn bị về đây!"

Giang Phong khách sáo nói: "Sao thím phải vội về vậy, không ngồi một lát đã?"

Bác Chương mỉm cười nói: "Chuyện của tôi xong rồi, tôi không quấy rầy các cậu làm việc nữa, chuyện Tiểu Bình nhà tôi lại nhờ cậu đấy!"

Giang Phong gật đầu nói: "Thím Chương yên tâm, tôi bảo đàm sẽ làm tốt chuyện này cho thím."

Sau đó, hai người lại khách sáo vài câu, Chương mẫu mới hài lòng rời đi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 247: Đuôi Lông Mày Rời Rạc Thì Tình Khó Tụ



【 Danh tính 】 : Dương Tĩnh Vân

【 Tuổi tác 】 : 30 tuổi

【 Chiều cao 】 : 159cm

【 Cân nặng 】 : 46kg

【 Bối cảnh gia đình 】 :...

【 Sở thích cá nhân 】 :...

Cố Diệp Phi

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 ...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 68 (tình cảm vợ chồng 53 + môn đăng hộ đối 76 + quan hệ gia đình 75)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 84 (tình cảm vợ chồng 84 + môn đăng hộ đối 83 + quan hệ gia đình 85)

Sau khi Chương mẫu rời khỏi văn phòng môi giới hôn nhân, Giang Phong rảnh rỗi lại tìm kiếm người xứng đôi thay cho Chương Bình con trai của bà ta, kết quả lại dễ dàng tìm được đối tượng thích hợp với anh ta.

Thật ra đây cũng là chuyện bình thường, theo phạm vi tìm kiếm không ngừng mở rộng, bây giờ Giang Phong chỉ cần một ý nghĩ, phạm vi tìm kiếm lại có thể bao phủ cả thành phố tỉnh Quế, với nhân khẩu mấy triệu người này, đương nhiên có thể dễ dàng tìm được đối tượng xứng đôi thích hợp.

Sau khi tìm kiếm được đối tượng thích hợp, Giang Phong không lập tức đến nhà thăm hỏi, mà trực tiếp lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho chị dâu tương lai.

Điện thoại vừa được kết nối, Giang Phong đã nói thẳng vào vấn đề: "Chị dâu, có phải chị có một người đồng nghiệp tên là Chương Bình không?"

Giọng nói hơi kinh ngạc của Trương Dung Oánh truyền tới, "Đúng vậy, Tiểu Phong cậu quen với anh ta à?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Em không quen anh ta. Chỉ là mẹ anh ta mới đến văn phòng môi giới hôn nhân của bọn em tìm bạn trăm năm cho anh ta. Em biết anh ta là đồng nghiệp của chị dâu, cho nên lại gọi điện thoại nói với chị một tiếng."

Trương Dung Oánh mỉm cười nói: "Thì ra là thế. Chẳng phải trước đây chị có nói sẽ giới thiệu hai đồng nghiệp nam chưa có gia đình tới văn phòng của cậu sao? Kết quả vừa bận rộn lại quên mất chuyện này. Không ngờ mẹ của Chương Bình đã chủ động tìm tới văn phòng môi giới hôn nhân của các cậu, vậy đúng là duyên phận có trốn cũng trốn không thoát được!"

Giang Phong mỉm cười, sau đó hỏi: "Chị dâu, Chương Bình kia là người thế nào?"

Trương Dung Oánh nói: "Bình thường chị không tiếp xúc nhiều với anh ta, chẳng qua trong lúc làm việc, anh ta vẫn biểu hiện tạm được, công việc dơ bẩn, mệt mỏi, anh ta đều tranh làm. Hơn nữa cũng tương đối tôn trọng sản phụ, bình thường kiểm tra cho sản phụ đều sẽ nói rõ ràng trước. Cho nên anh ta làm việc ở phòng bọn chị nhiều năm như vậy, vẫn có đánh giá không tệ lắm."

Giang Phong nói: "Được, trong lòng em đã biết, chị dâu cứ làm việc!"

Trương Dung Oánh nói: "Ừ!"

Sau khi cúp máy, Giang Phong thấy không có khách nào tới cửa, lại nói với Lam Chí Huy: "Anh Huy, tôi ra ngoài thăm hỏi khách, có thông tin của khách hàng cần phải xét duyệt thì anh cứ chụp ảnh gửi qua WeChat cho tôi."

Lam Chí Huy gật đầu đáp: "Được, ông chủ!"

Sau khi căn dặn rõ ràng, Giang Phong cũng không dừng lại nữa, lái xe lao thẳng đến chỗ của khách.

...

Dương Tĩnh Vân sinh ra ở một nơi nông thôn hẻo lánh tại huyện Linh Xuyên tỉnh Quế. Cô là chị cả trong nhà, phía dưới còn có hai em gái và một em trai, bởi vì điều kiện gia đình không tốt lắm, trong nhà cũng nhiều con, ba mẹ các cô đều áp dụng cách thức nuôi thả đối với bốn người chị em các cô.

Nói một cách đơn giản, chính là chịu trách nhiệm cho bốn người chị em các cô ăn no, cái khác cơ bản mặc kệ.

Ngay cả việc đi học, cũng chỉ chịu trách nhiệm nộp học phí, sẽ không giống “học kèm” con giống như phụ huynh thời nay. Chuyện đó là chuyện không thể xảy ra đối với ba mẹ của cô.

Thậm chí, đối với phần lớn dân quê, đó đều là chuyện không thể nào có được.

Lúc Dương Tĩnh Vân học tiểu học, phụ huynh có thể để cô làm bài tập đàng hoàng đã là gia trưởng có trách nhiệm rồi.

Phụ huynh mặc kệ, giáo viên muốn quản cũng không quản được, có lẽ đứa trẻ còn nhỏ tuổi chỉ biết học tập cho giỏi, mỗi ngày hướng lên, có thể nói là trăm người không có nổi một người.

Dương Tĩnh Vân đương nhiên là đứa trẻ không thích học tập lắm, cô miễn cưỡng học hết chín năm giáo dục bắt buộc, sau đó bỏ học về nhà giúp đỡ làm việc.

Chờ tới lúc lớn tuổi hơn, tìm việc bưng bê ở tỉnh thành.

Mười mấy năm qua, Dương Tĩnh Vân từng làm qua rất nhiều công việc, từng làm nhân viên phục vụ ở nhà hàng, làm trong xưởng, từng phát truyền đơn, bán trái cây, bán quần áo trong cửa hàng, bày bán quần áo trên vỉa hè vân vân.

Nhưng không công việc nào có thể kiên trì được hơn một năm, cho đến khi cô làm một xe đẩy bán hạt dẻ, bởi vì thu được số tiền không tệ, cho nên mới ổn định lại.

Bây giờ, cô bán hạt dẻ đã nhiều năm, cũng được xem là có chút danh tiếng trong khu vực gần đây, có không ít khách quen.

Công việc này ổn định, nhưng con đường tình cảm của cô lại đặc biệt nhấp nhô.

Lúc cô làm nhân viên bán quần áo, đã quen với người bạn trai đầu tiên.

Ban đầu, người đàn ông kia biểu hiện còn rất tốt, nhưng khi hai người phát sinh quan hệ, ở chung với nhau, người đàn ông kia lại thay đổi, mỗi ngày chỉ biết vùi đầu trong phòng trọ chơi game, căn bản không ra ngoài tìm việc làm.

Một người đàn ông lại cần bạn gái như cô tới nuôi.

Kết quả tất nhiên không cần nhiều lời, Dương Tĩnh Vân kiên trì không được ba tháng, thật sự không nhịn được phải chia tay với anh ta.

Dương Tĩnh Vân làm quen với người bạn trai thứ hai khi bán trái cây.

Người bạn trai thứ hai hơn người bạn trai đầu về mặt kinh tế rất nhiều, đáng tiếc lại có tâm tư gian giảo, trong lúc hẹn hò với Dương Tĩnh Vân, đồng thời cũng đang hẹn hò với người phụ nữ khác.

Bị Dương Tĩnh Vân phát hiện, đương nhiên lại chia tay!

Dương Tĩnh Vân làm quen với người bạn trai thứ ba khi bày bán quần áo ở vỉa hè.

Người đàn ông này cái gì cũng tốt, chỉ là trong lúc làm vận động quá bi3n thái!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 248: Đuôi Lông Mày Rời Rạc Thì Tình Khó Tụ (2)



Có lẽ tại học những “giáo viên” đảo quốc quá nhiều, mỗi lần đều chơi đùa tới mức Dương Tĩnh Vân hoàn toàn mất hứng thú, thậm chí phao câu cũng thường bị anh ta đánh cho sưng đỏ, sau khi cảnh cáo vài lần vô hiệu, cô ta không thể không chia tay.

Sau khi trải qua ba mối tình thất bại, Dương Tĩnh Vân cũng mệt mỏi, bắt đầu sợ làm quen với bạn trai, còn có cảm giác mỗi lần nhìn người đều nhìn nhầm, thật sự không muốn bị tổn thương nữa!

Vì vậy, mấy năm gần đây, Dương Tĩnh Vân chỉ cân nhắc kinh doanh hạt dẻ của mình, không bỏ thời gian đi nói chuyện yêu đương gì nữa.

Chẳng qua, theo số tuổi tăng lên, Dương Tĩnh Vân giống như phần lớn các cô gái ế chồng, không thể tránh khỏi bị ba mẹ giục cưới.

Dương Tĩnh Vân ở trước mặt cha mẹ đương nhiên biểu thị mình sẽ mau chóng tìm kiếm, nhưng trên thực tế cô ta chẳng những không hành động, ngược lại còn đuổi những người theo đuổi còn sót lại chạy mất. Không phải Dương Tĩnh Vân muốn sống cô độc suốt quãng đời còn lại, mà lần này cô ta cần cảnh giác cao độ, không tìm được người thích hợp với mình, cô ta cương quyết không kết hôn.

Dù sao ba người bạn trai trước chỉ là bạn trai thôi, không thích hợp chia tay là được rồi!

Nhưng nếu kết hôn sinh con rồi, lại phát hiện hai người không thích hợp, vậy sẽ có phiền phức lớn.

Về phần phải làm thế nào mới có thể tìm được người thích hợp với cô, vậy cũng chỉ có thể dựa vào duyên phận.

Tục ngữ nói 'Có duyên ngàn dặm cũng gặp được', chỉ cần hai người có duyên phận, cho dù cách trăm sông nghìn núi, cũng sẽ có cơ hội để cho hai người gặp nhau.

Trong lúc Dương Tĩnh Vân đang nghĩ xem chồng tương lai của cô ta sẽ gặp mặt cô ta với hình thức nào, đột nhiên có một giọng nói vang lên ở phía trước xe đẩy: "Bà chủ, cân cho tôi nửa cân hạt dẻ!"

Dương Tĩnh Vân lấy lại tinh thần, theo thói quen đáp: "Được, xin chờ một lát!"

Trong khi nói chuyện, Dương Tĩnh Vân cũng nhìn thấy người khách, đây là một người thanh niên đẹp trai trông chỉ có hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, mặc một cái áo lông vũ tương đối nhẹ mỏng, phối hợp với một cái quần rộng rãi chính là phong cách thoải mái.

Dương Tĩnh Vân bán hạt dẻ đã nhiều năm, tốc độ của người bình thường thật sự không thể so sánh được, trong lúc kín đáo quan sát khách, không tới mười giây cô ta đã cân hạt dẻ cho khách xong!

Khi Dương Tĩnh Vân cân hạt dẻ, người thanh niên đẹp trai cũng quét mã số thanh toán!

Nhận lấy hạt dẻ, người thanh niên đẹp trai nói cám ơn, sau đó hỏi: "Bà chủ, chỗ chị có ghế không?"

"Có!" Dương Tĩnh Vân vừa nói vừa cần một cái ghế băng bên cạnh đưa tới cho hắn.

"Cảm ơn bà chủ!"

Cố Diệp Phi

Sau khi người thanh niên đẹp trai ngồi xong, vừa bóc hạt dẻ vừa nói với Dương Tĩnh Vân: "Bà chủ, tôi nhìn gương mặt chị, hình như tình cảm không thuận lợi nhỉ?"

Dương Tĩnh Vân lơ đễnh mỉm cười nói: "Cậu còn trẻ tuổi mà biết xem tướng à?"

Người thanh niên đẹp trai ném hạt dẻ đã bóc vỏ vào trong miệng, vừa nhai vừa nói: "Bà chủ, chị đừng trông mặt mà bắt hình dong, cho dù tôi trẻ tuổi nhưng ở trên phương diện tướng học vẫn có thành tựu không nhỏ, đặc biệt là ở trên phương diện nhân duyên này, tôi vẫn chưa từng phục ai đâu!"

Cho dù trong lòng Dương Tĩnh Vân không tin, nhưng khách hàng lúc nào cũng là nhất, trên mặt cô ta lộ vẻ kinh ngạc nói: "Hóa ra cậu lợi hại như vậy à? Vậy cậu xem giúp nhân duyên của tôi thế nào?"

Người thanh niên đẹp trai lại lấy ra một hạt dẻ bóc vỏ, nghe vậy thì nhìn Dương Tĩnh Vân nói: "Lông mày của người phụ nữ chính là cung tình duyên, tôi quan sát đuôi lông mày của chị có một đoạn rời rạc lại rối loạn, có câu nói đuôi lông mày rời rạc thì tình khó tụ. Cho nên, tôi kết luận con đường tình cảm của chị trước đây khẳng định không được thuận lợi, không biết tôi nói có đúng không?"

Dương Tĩnh Vân nhìn người thanh niên đẹp trai nói chuyện đĩnh đạc thì phối hợp: "Cậu thật sự nói đúng rồi, con đường tình cảm của tôi quả thật không quá thuận lợi, không biết cậu còn nhìn ra được điều gì nữa?"

Người thanh niên đẹp trai ung dung bình tĩnh nói: "Từ đuôi lông mày rời rạc của chị có thể thấy được, chị chắc hẳn từng trải qua ba mối tình, nhưng ba mối tình này chưa từng vượt quá ba tháng."

Nghe đến đó, Dương Tĩnh Vân cuối cùng kinh ngạc.

Trước đó, đối phương nói con đường tình cảm của cô không được thuận lợi, cũng chỉ là cách nói tương đối mơ hồ, nói không khoa trương, dùng những lời này tùy tiện lừa một người nữ nhân, ít nhất có một nửa là nói trúng rồi.

Dù sao trong xã hội bây giờ, phụ nữ có tình cảm không thuận lợi quá nhiều!

Nhưng bây giờ, đối phương nói ra chính xác cô ta từng trải qua ba mối tình, mỗi mối tình còn chưa từng vượt quá ba tháng, Dương Tĩnh Vân cũng có chút nửa tin nửa ngờ về người này, không còn hoàn toàn không tin như trước.

Bởi vì cô ta có bạn trai là chuyện mấy năm trước, ngay cả ba mẹ của cô ta cũng không biết cô ta từng có ba người bạn trai, mà cô ta một mình tới tỉnh thành làm thêm, ở bên tỉnh thành cũng không có bạn bè thân thiết gì.

Cho nên, Dương Tĩnh Vân thật sự không nghĩ ra, ngoại trừ bản thân cô ta, còn có ai biết cô ta từng có ba người bạn trai?

Quan trọng nhất là đối phương còn nói chính xác mỗi mối tình không vượt quá ba tháng, điều này cũng thật sự thần kỳ!

Lẽ nào, người thanh niên này đúng là một thầy tướng số?

Hắn thật sự từ cung tình duyên gì đó của cô ta nhìn thấu được kinh nghiệm yêu đương của cô ta sao?

Nghĩ tới đây, Dương Tĩnh Vân thu lại thái độ không để ý trước đó, vẻ mặt có phần kính trọng hỏi: "Xin hỏi đại sư xưng hô thế nào?"

Người thanh niên đẹp trai khẽ mỉm cười nói: "Tôi họ Giang, tên chỉ có một chữ Phong, fan trên mạng đều gọi tôi là Giang đại sư. Tôi còn có một thân phận khác, đó chính là ông chủ của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 249: Chọn Một Trong Hai



Trước quầy hạt dẻ.

Dương Tĩnh Vân nghe Giang Phong tự giới thiệu xong, không khỏi trợn tròn mắt. Người trẻ tuổi trước mắt này không chỉ là một đại sư tướng học, còn là ông chủ một văn phòng môi giới hôn nhân, thật sự ngoài dự đoán của cô ta!

"Vậy tôi nên gọi cậu là ông chủ Giang hay Giang đại sư mới tốt chứ?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Cái này thì tùy, chị muốn gọi thế nào cũng được!"

Dương Tĩnh Vân nói: "Vậy tôi vẫn theo số đông gọi cậu là Giang đại sư đi!"

"Cũng được."

Giang Phong khẽ gật đầu, sau đó lại lấy ra một hạt dẻ vừa bóc vừa hỏi: "Bà chủ tên gì vậy?"

Dương Tĩnh Vân nói: "Tôi họ Dương!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Bà chủ Dương, tôi thấy chỗ đuôi lông mày rời rạc của chị đã qua, cuối đuôi lông mày lộ ra dấu hiệu tụ về một chỗ, điều này đại biểu duyên phận của chị sắp tới!"

Dương Tĩnh Vân nghe vậy thì ngạc nhiên, không ngừng hỏi: "Giang đại sư, thật vậy à?"

Giang Phong tự tin nói: "Bà chủ Dương yên tâm, cho dù trông tôi trẻ tuổi, nhưng tôi từng thay người xem qua không ít nhân duyên, đến nay còn chưa từng xảy ra sai lầm. Bây giờ là thời điểm lực cung tình duyên của chị tập trung mạnh nhất, không có gì bất ngờ xảy ra, chị sẽ kết hôn trong năm nay."

Dương Tĩnh Vân nghe vậy thì vô cùng kích động. Tuy cô ta đã trải qua ba mối tình đều thất bại, nhưng dù sao cũng là người từng ăn thịt, mấy năm qua sống một mình, vào lúc đêm khuya vắng người vẫn khó tránh khỏi cảm giác tịch mịch, nếu nói không muốn tìm đàn ông kết hôn là giả.

Chỉ là ba mối tình thất bại trước đó làm cô ta có ám ảnh trong lòng, lúc này mới chậm chạp không hành động mà thôi.

Cố Diệp Phi

Bây giờ, vị Giang đại sư này có thực lực tướng học không tầm thường đoán chắc cô ta sẽ cưới trong năm nay, điều này không thể nghi ngờ là cho cô ăn một viên thuốc an thần, chờ khi tình cảm tới sẽ không từ chối như mấy năm trước nữa, mà có can đảm tiếp nhận!

"Giang đại sư, cậu chờ một lát, tôi đi mua cốc trà sữa!"

Dương Tĩnh Vân nói xong, lại chạy thẳng đến cửa hàng trà sữa đối diện.

Đại khái hơn một phút sau, Dương Tĩnh Vân đã mua hai cốc trà sữa về, đưa một cốc trong đó cho Giang Phong, hơi xấu hổ cười nói: "Giang đại sư, chỗ tôi không có trà, chỉ có thể mua cốc trà sữa tới chiêu đãi cậu, hy vọng cậu bỏ qua cho."

"Cảm ơn, bà chủ Dương đúng là quá khách sáo rồi!"

Giang Phong mỉm cười nói tiếng cám ơn, sau đó nhận lấy cốc trà sữa nói: "Bà chủ Dương, tôi thấy chị là người không tệ, chỗ tôi có một đối tượng rất thích hợp với chị, nếu không tôi giới thiệu anh ta cho chị nhé?"

Lúc này, Dương Tĩnh Vân mới nhớ ra đối phương còn là một ông chủ văn phòng môi giới hôn nhân. Nghĩ đến trình độ tướng học của đối phương, chị ta chợt nảy ra một ý nghĩ, hỏi: "Giang đại sư, chẳng phải cậu nói cậu am hiểu xem nhân duyên sao? Vậy không biết đối tượng cậu giới thiệu cho tôi có duyên phận vợ chồng với tôi không?"

"Bà chủ Dương hỏi đúng điểm quan trọng rồi!"

Giang Phong vừa cắm ống hút vào cốc trà sữa vừa giải thích: "Thật sự không dám giấu, tôi từ trong tướng mặt, thấy bà chủ Dương có duyên phận vợ chồng rất sâu với người khách này của tôi, cho nên mới đặc biệt ngồi xuống nói chuyện với chị."

Trong lòng Dương Tĩnh Vân hiểu rõ, thảo nào hắn mua hạt dẻ còn hỏi cô ta ghế và ngồi xuống ăn, bình thường khách tới xe bán hạt dẻ của cô ta mua hạt dẻ xong đều mang đi luôn, cho tới bây giờ không có ai ở lại chậm rãi ăn cả.

"Thì ra là thế. Vậy Giang đại sư giới thiệu sơ qua tình hình của đối phương đi!"

Giang Phong hút một hơi trà sữa, nói: "Năm nay anh ta 33 tuổi, cao 1 mét 71, là một bác sĩ khoa sản!"

Nghe được mấy từ bác sĩ khoa sản này, vẻ mặt Dương Tĩnh Vân thoáng thay đổi, vội vàng lắc đầu nói: "Giang đại sư, tôi không tiếp nhận được nghề nghiệp này!"

Giang Phong nói: "Bà chủ Dương, chị cũng không thể kỳ thị nghề nghiệp. Bác sĩ khoa sản đúng là bận thật, nhưng đãi ngộ thật sự không tệ đâu!"

Dương Tĩnh Vân nhíu mày nói: "Giang đại sư, tôi không phải kỳ thị bác sĩ khoa sản, mà không có cách nào tiếp nhận được chồng mình là bác sĩ khoa sản. Nghĩ lại anh ta kiểm tra còn đỡ đẻ cho những người phụ nữ có thai mỗi ngày, tiếp xúc với nơi riêng tư của phụ nữ mỗi ngày là tôi không chịu nổi rồi!"

Giang Phong lấy ra một hạt dẻ vừa bóc vừa nói: "Bà chủ Dương, tôi hiểu suy nghĩ của chị. Nhưng ở trong mắt của bác sĩ, thật ra không phân biệt giới tính. Hơn nữa, bác sĩ khoa sản mà tôi giới thiệu cho chị được có đánh giá rất tốt trong khoa, thật sự là bác sĩ rất ưu tú."

Dương Tĩnh Vân cũng cắm ống hút, hút một hớp trà sữa, sau đó mới trả lời: "Giang đại sư, điều cậu nói thật ra tôi đều hiểu. Tôi cũng tin tưởng ở trong mắt bác sĩ không phân biệt giới tính, cũng tin tưởng anh ta là một người đàn ông không có tâm tư xấu khi kiểm tra nơi riêng tư cho phụ nữ có thai. Nhưng trong lòng tôi có cảm giác không thoải mái, cho nên vẫn thôi đi!"

Thái độ của đối phương cũng nằm trong dự đoán của Giang Phong. Dù sao tình cảm vợ chồng của cô ta và Chương Bình hiện tại chỉ có 53 điểm, kém xa mức tiêu chuẩn nên có, rất rõ ràng là bị nghề nghiệp bác sĩ khoa sản của Chương Bình ảnh hưởng!

Chẳng qua Giang Phong không nản lòng, tiếp tục khuyên nhủ: "Bà chủ Dương, tôi hỏi chị một vấn đề, nếu có hai người đàn ông có bối cảnh gia đình và điều kiện của bản thân đều tương đương nhau, một người là bác sĩ nam khoa sản chưa từng có bạn gái, một người từng có mấy người bạn gái, bảo chị chọn một trong hai người đó, chị sẽ chọn người nào?"

Lời này vừa ra, làm Dương Tĩnh Vân không khỏi ngẩn người, cô ta tự nhiên có cảm giác không trả lời được.
 
Back
Top Bottom