Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu

Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 390: Hai tỷ đệ chết thảm.



Đi vào Linh Thiền Nguyệt cung.

Cửa lớn khóa chặt, người ở bên trong đã không còn.

Bách Linh các nàng hẳn là đã nhận được tin tức, đang chạy tới đại sảnh.

Lạc Thanh Chu lập tức chạy trở về chỗ ở của mình.

Tiểu Điệp đang ở trong tiểu viện lo lắng chờ hắn, thấy hắn trở về, vội vàng nói:

- Công tử, Bách Linh tỷ tỷ vừa rồi tới tìm người, nói trong phủ có đại sự xảy ra, để người nhanh đến đại sảnh.

Lạc Thanh Chu gài lên cửa sân, lôi kéo nàng vào nhà, lại cài lên chốt cửa bên trong, trầm giọng nói:

- Tiểu Điệp, ngươi đợi trong phòng, chỗ nào đều không cần đi. Ta trở về phòng có một số việc, đại khái nửa canh giờ, nếu có người đến, ngươi nghĩ biện pháp ngăn chặn, dù sao đừng cho ai vào nhà, biết không?

Tiểu Điệp không dám hỏi nhiều, vội vàng gật đầu nói:

- Công tử yên tâm, nô tỳ nhất định ngăn chặn nàng.

Lạc Thanh Chu không có nói thêm nữa, lập tức vào phòng, khóa cửa phòng, lên giường.

Lập tức, nhắm mắt ngưng thần, thần hồn xuất khiếu.

Lúc này, có lẽ còn có thể nhìn thấy hồn phách người một nhà Tam thúc. Nghĩ đến chỗ này, trong lòng hắn lập tức nặng nề một hồi.

Đêm nay hắn ngồi bên trên bàn kia, theo Tần nhị tiểu thư giới thiệu, thiếu nữ tên Tần Thải, còn có một nam hài bảy tám tuổi, tựa hồ cũng là con của Tần Tam gia.

Không biết thảm án đêm nay, bọn hắn...

Lạc Thanh Chu không dám nghĩ nhiều, thần hồn xuyên qua phòng ốc, nổi lên giữa không trung.

Đầu tiên là từ trên cao nhìn xuống toàn bộ Tần phủ tìm tòi một vòng, thấy không có bất cứ dị thường nào, nhanh chóng đi theo sau lưng mấy tên người hầu Tần phủ trên đường phố bay về hướng trong phủ Tần Tam gia.

Còn chưa tiếp cận liền ngửi được mùi máu tươi cực kỳ nồng đậm trong không khí.

- Bạch!

Lạc Thanh Chu tăng tốc.

Không cần người dẫn đường, hắn biết phủ đệ Tần gia Tam gia ở chỗ nào.

Nhìn xa xa.

Trên tòa phủ đệ kia, rõ ràng lơ lửng một đoàn sương mù đỏ tươi.

Ánh trăng lạnh lẽo xuyên thấu qua huyết vụ, len lỏi chiếu xuống.

Cả tòa phủ đệ giống như đều bị bao phủ trong vầng sáng đỏ như máu, nhìn âm trầm đáng sợ.

Lạc Thanh Chu nhanh chóng bay đến gần.

Cửa phủ đệ, một đội binh lính Mạc Thành đang tuần tra.

Tần Văn Chính và những người khác Tần gia đều dẫn người vội vàng chạy đến, mặt mày trắng bệch nhìn thi thể trong phủ.

Lạc Thanh Chu bay tới giữa không trung phủ đệ, cúi đầu nhìn xuống.

Trên mặt đất tiền viện, mấy cỗ thi thể nằm ngổn ngang lộn xộn.

Phần lớn đều là người hầu và hộ vệ.

Ở giữa hành lang, cây cột đứt gãy, lan can vỡ vụn, rõ ràng có vết tích đánh nhau.

Mấy tên hộ vệ chết ở chỗ này.

Trong sân phía sau, thi thể càng nhiều, phần lớn đều là nha hoàn ma ma.

Trong hoa viên gần cửa sau, Lạc Thanh Chu thấy thi thể vị Tam thẩm và nữ nhi nàng, và rất nhiều thi thể hạ nhân.

Trong bụi hoa cách đó không xa, thiếu nữ tên Tần Thải đêm nay ngồi cùng bàn với hắn nằm rạp trên mặt đất, dưới thân ôm đệ đệ nhỏ tuổi, trên lưng đầy máu, đầu cơ hồ bị chém thành hai nửa.

Hai tỷ đệ chết thảm.

Trong đầu Lạc Thanh Chu không khỏi hiện cảnh trên tiệc tối đêm nay, thiếu nữ này vẻ mặt tràn đầy sùng bái nhắc đến tài tử viết « Thủy Điệu Ca Đầu », ở học viện các nàng được hoan nghênh như thế nào, còn nhiệt tình nói muốn Tần nhị tiểu thư giới thiệu vị tài tử kia.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 391: Bị người hoài nghi sẽ không tốt.



Tiểu nam hài kia còn giòn giã kêu hắn một tiếng

- Đường tỷ phu.

Lạc Thanh Chu bay giữa không trung, yên lặng nhìn cảnh thê thảm trước mắt này, trong lồng ngực có lửa giận đang thiêu đốt.

Rốt cuộc là kẻ nào tàn nhẫn như thế, cả nhà đều giết, ngay cả tiểu hài cũng không buông tha?

Một cỗ khí tức nóng rực đột nhiên từ mặt đất truyền đến.

Hắn định nhãn nhìn lại, một đội võ giả mang theo như ngọn lửa tràn đầy khí huyết, từ cửa lớn đi vào trong phủ.

Có võ giả lấy ra một viên hạt châu trong suốt, chiếu sáng bốn phía, thậm chí còn chiếu lên giữa không trung.

Lạc Thanh Chu không dám lưu lại, vội vàng lên cao, nhẹ nhàng rời khỏi chỗ này.

Bị pháp khí phát hiện, bị ngộ nhận thành hung thủ, vậy thì phiền toái.

Quan phủ võ giả bộ khoái xuất động, không biết có thể tra ra hung thủ hay không.

Trưởng công chúa bây giờ ở trong Mạc Thành, nơi này lại đột nhiên xảy ra hung án toàn gia như vậy, mà Tần gia bây giờ còn có tước vị, chỉ sợ không chỉ có quan phủ, phủ thành chủ và rất nhiều người đêm nay đều khó ngủ.

Đêm nay không thích hợp du đãng.

Chỉ sợ qua không bao lâu, nơi này sẽ xuất hiện rất nhiều cao thủ võ giả.

Tần phủ hiện tại đoán chừng lòng người bàng hoàng, hắn phải nhanh chóng trở về.

Một đường đi nhanh.

Trên đường phố vốn dĩ yên tĩnh không người, lúc này xuất hiện rất nhiều người.

Có vài người là bàng chi khác Tần gia nhận được tin tức dẫn theo một đám người vội vàng chạy đến.

Có một ít là người quan phủ.

Còn có người gia tộc khác của Mạc Thành.

Tần gia xảy ra chuyện như vậy, ai dám không đến?

Cho dù là gia tộc bình thường có mâu thuẫn với Tần gia, lúc này cũng vội vàng ngựa không dừng vó chạy đến.

Bị người hoài nghi sẽ không tốt.

Đám người tụ tập trên đường đi tới, huyết khí như biển lửa thiêu đốt.

Một cỗ khí tức nóng rực, đập vào trên không.

May mắn bây giờ Lạc Thanh Chu đã là cảnh giới nhật du, nếu vẫn là cảnh giới dạ du, sợ rằng sẽ bị những khí tức nóng rực này ảnh hưởng.

Nhưng lúc này thần hồn rất dễ dàng bị phát hiện.

Hắn không dám dừng lại, lập tức bay trở về Tần phủ, từ nóc nhà xuyên vào phòng, hồn phách trở về cơ thể.

Chờ hắn mở cửa phòng thì thấy Tiểu Điệp đang trong tiểu viện ngăn đón Mai nhi, giải thích với Mai nhi:

- Mai nhi tỷ tỷ, công tử thân thể không thoải mái, để cho hắn ngủ thêm một chút đi.

Mai nhi vẻ mặt tràn đầy lo lắng nói:

- Không phải ta không cho cô gia ngủ, là phu nhân thúc giục để cô gia đi qua. Tất cả mọi người đều tụ tập ở đại sảnh, tình huống bây giờ rất nguy hiểm, không thể để cô gia một mình trong phòng.

Hai người đang giằng co, Lạc Thanh Chu từ trong nhà đi ra, nói:

- Đi thôi, đi đại sảnh.

Tiểu Điệp thấy hắn ra, rốt cục thở dài một hơi.

Mai nhi sắc mặt khó coi mà nói:

- Cô gia, đi nhanh đi, phu nhân rất gấp. Người nếu còn không đi, phu nhân sẽ dẫn Nhị công tử tự mình đến tìm người.

Lạc Thanh Chu theo sau lưng nàng, trong lòng nói thầm, xem ra vị nhạc mẫu đại nhân kia vẫn rất quan tâm hắn.

Nếu trong phủ khác, một người ở rể mà thôi, lỡ bị hung thủ g**t ch*t trong phòng, cũng sẽ không có người nhớ tới.

Ba người rất mau tới đại sảnh.

Phía ngoài sân, đứng mấy võ giả và tất cả hạ nhân Tần phủ.

Lạc Thanh Chu nhìn mấy võ giả kia một chút, hơi ngẩn ra, tiếp tục đi đến phía trước.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 392: Bách Linh cô nương vừa rồi đi tìm ta sao?



Tống Như Nguyệt đang cau mày, vẻ mặt ngưng trọng đứng ở cửa, thấy hắn tới, mới âm thầm thở dài một hơi, trợn mắt lên, đang muốn quát lớn, lại nhịn xuống, trầm giọng nói:

- Nhà Tam thúc ngươi xảy ra chuyện lớn, hiện tại trong phủ không an toàn, các ngươi đều vào đại sảnh đợi, đêm nay cũng không cần trở về.

Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu, đi lên bậc thang.

Tần Xuyên mặc y phục luyện công màu đen, vẻ mặt âm trầm đứng trong hành lang, thấy hắn đi lên, mặt chữ điền hơi thả lỏng nói:

- Thanh Chu, bên ngoài nguy hiểm, đi vào trong đợi. Có nhị ca đây, không có chuyện gì.

Lạc Thanh Chu đi vào đại sảnh.

Tần đại tiểu thư ngồi chỗ khuất, vẫn đang an tĩnh xem sách.

Bách Linh và Hạ Thiền đứng ở sau lưng nàng.

Tần nhị tiểu thư ngồi bên cạnh, trên người khoác áo lông chồn thật dày, chân mày hơi nhíu lại, hình như đang suy nghĩ.

Thu nhi và Châu nhi đứng hầu bên cạnh.

Nha hoàn ma ma Tần phủ đứng đầy trên hành lang ngoài đại sảnh, trong viện đứng đầy người hầu hộ vệ Tần gia vân vân.

Bầu không khí ngưng trọng đè nén.

Tất cả mọi người vẻ mặt thấp thỏm sợ hãi, đều không nói gì.

Lạc Thanh Chu đi đến chỗ hai vị thiên kim Tần gia, trong đầu nghĩ đến cảnh thê thảm vừa rồi trong phủ Tam thúc.

Nếu như cảnh đó xảy ra ở đây, thi thể nằm dưới đất kia sẽ biến thành những người trước mắt, hắn có thể tiếp thu được sao?

Toàn thân hắn không khỏi khẽ run.

Không, hắn tuyệt không cho phép chuyện như vậy xảy ra!

- Tỷ phu, ngồi...

Tần nhị tiểu thư nhìn thấy hắn tới, vội vàng chỉ chỉ cái ghế bên cạnh, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, vội vàng chỉ chỉ cái ghế bên cạnh Tần đại tiểu thư, gương mặt ửng đỏ:

- Ngồi chỗ tỷ tỷ.

Lạc Thanh Chu ngừng bên cạnh, cũng không ngồi, hỏi:

- Nhị tiểu thư sức khỏe vẫn tốt chứ?

Tần nhị tiểu thư nhẹ gật đầu:

- Tốt hơn nhiều rồi, tạ ơn tỷ phu quan tâm.

Đối với chuyện trong phòng trước đó, hai người đều không dám nhắc tới, coi như bây giờ mới gặp mặt.

Lạc Thanh Chu không tiếp tục nói chuyện với nàng, đi qua chắp tay thỉnh an Tần đại tiểu thư, lại nhìn về phía Bách Linh bên cạnh, đang muốn tới gần nói chuyện với nàng, Bách Linh đột nhiên lui ra sau một bước, nháy mắt với hắn.

Lạc Thanh Chu nhìn thiếu nữ lạnh lẽo bên cạnh một chút, kịp phản ứng, chỉ đành phải nói:

- Bách Linh cô nương vừa rồi đi tìm ta sao?

Bách Linh lắc đầu phủ nhận:

- Không có!

Lạc Thanh Chu không nói thêm nữa, đi qua một bên, quét mắt nhìn trong phòng một hồi, nha hoàn, ma ma đều lo sợ bất an, sau đó, vừa nhìn về phía những hộ vệ chỗ tiểu viện ngoài phòng.

Trong đại sảnh, không có ai nói chuyện gì.

Chạng vạng tối, tại toà đại sảnh này, một nhà năm người Tam gia Tần gia, đều ở chỗ này ăn cơm, trên mặt toàn là tươi cười.

Nhưng bây giờ, vừa rạng sáng, cả nhà bọn họ đã chết thảm.

Thế sự vô thường, ai có thể nghĩ tới đâu?

Tần nhị tiểu thư nhíu mày, thấp giọng thì thào:

- Không biết Thải tỷ tỷ thế nào.

Lạc Thanh Chu nhìn ra ngoài, không dám nhìn nàng, càng không dám trả lời.

Thiếu nữ kia đã chết, mà còn đang ôm đệ đệ mình, tử trạng cực thảm, đầu cơ hồ bị hung thủ bổ ra.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 393: Vi Mặc tin tưởng các ngươi.



Hung thủ vô cùng tàn nhẫn, cực kì thống hận bọn họ, ra tay dị thường tàn nhẫn.

Lúc này, một gã hộ vệ đột nhiên bước chân vội vàng từ cửa chính bước nhanh vào, đi tới tiểu viện cung kính bẩm báo nói:

- Phu nhân, thuộc hạ vừa rồi đi xem, Tam gia bọn họ...

Tống Như Nguyệt đứng dưới mái hiên, mí mắt nhảy lên, sắc mặt trắng bệch, trầm giọng nói:

- Nói thẳng đi. Nhà họ Tần ta từ trên xuống dưới, không có người mềm yếu, chuyện gì đều phải tiếp nhận hết.

Hộ vệ kia cúi đầu nói:

- Thuộc hạ đã xác định, Tam gia bị giết, Tam phu nhân cùng con cái, họ hàng, nha hoàn hạ nhân trong phủ, hết thảy hơn năm mươi người, đều chết thảm trong phủ, chỉ có hai hạ nhân may mắn thoát khỏi, bị quan phủ mang đi. Nghe Lão Gia nói, bọn họ hẳn là bị người hạ độc trước, sau đó mới không cách nào phản kháng, chạy trốn. Lão Gia còn bàn giao cho thuộc hạ, để thuộc hạ trở về căn dặn phu nhân, từ giờ trở đi, trên dưới toàn phủ, tạm thời không thể ăn uống bất kỳ thứ gì trong phủ, đề phòng trúng độc.

Vừa nghe lời này, trong viện, trong hành lang, trong phòng, mọi người đều cực kì kinh hãi, sắc mặt trắng bệch.

Toàn bộ phủ đệ hơn năm mươi người, toàn bộ bị tàn sát!

Hung thủ thật tàn nhẫn!

Thu nhi và Châu nhi nâng đỡ Tần nhị tiểu thư đứng dậy đi ra ngoài, đứng ở cửa nói:

- Kim hộ vệ, ngươi nhìn thấy thi thể của bọn họ sao?

Hộ vệ cung kính nói:

- Thuộc hạ thấy được.

Tần nhị tiểu thư không nói gì thêm.

Giọng Tống Như Nguyệt có chút run rẩy:

- Ngươi đi đi, canh giữ bên cạnh Lão Gia, nơi này có Xuyên nhi mấy người là đủ rồi.

Kim hộ vệ lên tiếng, quay người bước nhanh rời khỏi.

Trong ngoài đại sảnh, lặng ngắt như tờ.

- Ầm!

Trên hành lang, Tần Xuyên đột nhiên một quyền đập trên cây cột trước mặt, cắn răng nói:

- Mẫu thân yên tâm, hài nhi nhất định giúp phụ thân tìm ra hung thủ! Nhất định phải chém hung thủ kia thành muôn mảnh, nghiền xương thành tro, báo thù rửa hận cho Tam thúc tam thẩm bọn họ!

Tống Như Nguyệt yên lặng nửa ngày, đột nhiên thở dài một hơi:

- Mẫu thân rốt cuộc hiểu phụ thân ngươi vì sao kiên quyết muốn từ bỏ tước vị, rời khỏi nơi này. Con người thật ra chỉ cần có thể sống sót, cái gì danh cái gì lợi, có gì quan trọng đâu? Tần gia chúng ta đã bám trụ ở Mạc Thành nhiều năm như vậy, đắc tội không ít người, lại bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, dù sống chết chống đỡ, chỉ sợ đến lúc đó muốn lui cũng không lui được.

Tần Xuyên nhìn nàng nói:

- Mẫu thân, muốn thông báo đại ca không?

Tống Như Nguyệt lắc đầu:

- Đại ca ngươi đang đọc sách ở học viện, cũng không cần quấy rầy hắn. Chờ chúng ta xử lý xong sản nghiệp nơi này, an trí cho những người khác xong, chờ phụ thân ngươi từ bỏ tước vị, chúng ta sẽ đi kinh đô, đến lúc đó thông báo hắn đón.

Tần Xuyên yên lặng một chút, nói:

- Phụ thân muốn từ bỏ tước vị, chỉ sợ không đơn giản như vậy. Trong triều có vài người, sợ Tần gia chúng ta vùng dậy, sẽ liên lụy bọn hắn, khẳng định sẽ cản trở. Nhưng nếu như không từ bỏ tước vị, dựa theo quy định, chúng ta không thể dọn nhà xa nơi này được, phụ thân càng không thể tùy tiện rời khỏi. Mẫu thân, nếu không, người dẫn theo Khiêm Gia Vi Mặc, còn có Thanh Chu, đi kinh đô trước. Ta và phụ thân tạm thời ở lại đây.

Tống Như Nguyệt còn chưa đáp lời, ở cửa truyền đến tiếng Tần nhị tiểu thư nhu nhược:

- Nhị ca, nếu như muốn đi, thì cùng đi. Nếu không đi, vậy lưu lại hết đi. Tần gia chúng ta trải qua nhiều năm sóng gió như vậy, sao lần này lại bị chuyện như vậy hù dọa? Nhị ca, tin tưởng Vi Mặc, chuyện lần này, chúng ta khẳng định có thể giải quyết. Ngươi, phụ thân, Nhị thúc bọn hắn, còn có...

Nàng dừng một chút, ngữ khí khẳng định nói:

- Có các ngươi ở đây, người Tần gia nhất định sẽ vượt qua cửa ải khó khăn này, nhất định chẳng mấy chốc c*̃ng sẽ tìm được hung thủ, Vi Mặc tin tưởng các ngươi.

Hai mắt Tần Xuyên hồng hồng mà nhìn nàng, lập tức nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt tràn đầy kiên quyết nói:

- Vi Mặc, có câu này của ngươi, dù là nhị ca không ngủ mấy ngày, không ăn cơm, c*̃ng nhất định phải tìm ra hung thủ, lấy lại công đạo cho Tam thúc bọn họ! Trừ bỏ uy h**p cho Tần gia!

Tần Vi Mặc gật đầu nói:

- Ừm, nhị ca, Vi Mặc tin tưởng ngươi nhất định có thể làm được. Ngươi đi chỗ phụ thân đi, có lẽ có thể tìm được dấu vết hung thủ lưu lại.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 394: Đúng, còn có một thư sinh phế vật!



Tần Xuyên vội vàng trầm giọng nói:

- Không được, ta phải ở đây bảo hộ các ngươi!

Tần Vi Mặc nói khẽ:

- Nhị ca, nơi này không cần ngươi, có người sẽ bảo hộ chúng ta, ngươi nhanh đi giúp phụ thân đi.

Tần Xuyên sửng sốt một chút, nhìn về phía mấy tên hộ vệ trong viện, và bọn người hầu cầm dao phay, liêm đao, các loại vũ khí, do dự một chút, lại liếc mắt nhìn ánh mắt nàng sáng ngời, gật đầu nói:

- Được!

Mặc dù hắn chướng mắt mấy tên hộ vệ kia, nhưng hắn rất tin tưởng vị muội muội này của mình.

Nàng nói không sao, vậy thì không sao.

Chuyện quan trọng nhất bây giờ, chính là nhanh chóng tra ra hung thủ, như vậy mới có thể triệt để hóa giải nguy cơ cho Tần phủ.

Hắn ở phía sau viện tu luyện lâu như vậy, lãng phí nhiều tài nguyên trong nhà như vậy, hiện tại là lúc hắn nên thể hiện thực lực và tác dụng của mình!

- Mẫu thân, Khiêm Gia, Vi Mặc, Thanh Chu, các ngươi cẩn thận, đợi ở đây, ta đi một chút sẽ về!

Nói xong, hắn bước nhanh rời khỏi.

Tống Như Nguyệt trong lòng lo lắng cho hắn, vốn muốn cho một gã hộ vệ đi theo, lại sợ người ở đây không đủ, đành phải cau mày, nhìn về phía khuê nữ nhà mình, có chút trách cứ:

- Vi Mặc, nhị ca ngươi ngoại trừ biết luyện võ, đầu óc căn bản cũng không dễ dùng, ngươi để hắn đuổi theo tra hung thủ làm gì?

Tần Vi Mặc nhìn hạ nhân và hộ vệ trong đình viện một chút, nói khẽ:

- Mẫu thân, phụ thân bây giờ trong lòng đang khó chịu lo âu, để nhị ca đi bồi người đi. Có nhị ca ở bên cạnh, người sẽ khá hơn một chút.

Tống Như Nguyệt yên lặng.

Tần Vi Mặc đột nhiên lại nói:

- Mẫu thân, hộ vệ Tần phủ chúng ta hiện tại cũng chỉ có ba người sao?

Tống Như Nguyệt nhẹ gật đầu:

- Còn có mấy người bị phụ thân ngươi mang đi.

Tần Vi Mặc nhìn ba hộ vệ kia một chút, hỏi:

- Mẫu thân biết tu vi của bọn họ sao?

Tống Như Nguyệt nói:

- Đều là võ sinh, chúng ta không mời nổi võ giả cao cấp hơn. Tu vi cao nhất chính là Kim hộ vệ, mẫu thân nhớ hắn là võ sinh Luyện Cốt cảnh.

Tần Vi Mặc không nói thêm gì nữa, quay đầu nhìn trong phòng một chút.

Thiếu niên lúc đầu đứng ở trong góc nhỏ trong phòng chẳng biết lúc nào, đã đứng tới chỗ cửa rồi.

-Phụt!

Đúng lúc này, đèn đuốc nến sáng trong đại sảnh toàn bộ lại đột nhiên tắt!

Toàn bộ đại sảnh, nháy mắt lâm vào bóng tối!

- A ——

Trong đại sảnh lập tức vang lên một tiếng nha hoàn thét chói tai.

Đám người vốn bị tin tức và bầu không khí đêm nay hù kinh hồn táng đảm, lại càng thêm lo sợ bất an.

Lúc này thấy đèn đuốc trong phòng lại đột nhiên bị dập tắt một cách quỷ dị, tự nhiên là hoảng sợ, nhịn không được hét ầm lên.

- Bạch! Bạch! Bạch!

Bóng tối đen nhánh bao phủ toàn bộ đại sảnh, hai thân ảnh đi tới gần ngọn đèn, đột nhiên móc vũ khí sắc bén trong ngực ra, lóe ra ánh sáng.

Chuẩn bị thừa dịp bóng tối và hỗn loạn, huyết tẩy toàn bộ tiểu thư nha hoàn trong đại sảnh!

Trong phòng không có bất kỳ hộ vệ nào, đều là một vài người già yếu tàn tật!

Đại tiểu thư Tần gia câm điếc đần độn ngồi chỗ vắng vẻ, nhị tiểu thư Tần gia ốm yếu phế nhân đứng chỗ cửa!

Còn lại đều là một vài nha hoàn nhỏ con và ma ma lớn tuổi!

Đúng, còn có một thư sinh phế vật!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back