Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu

Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 380: “Tỷ phu đương nhiên sẽ không.”



Tống Như Nguyệt vẫn ngồi ở trước bàn không nhúc nhích.

Lạc Thanh Chu đành phải đi theo ra ngoài, cung kính đứng ở sau lưng hắn.

Tần nhị tiểu thư c*̃ng được Thu nhi đỡ lấy đi theo ra ngoài, đứng cách đó không xa nhìn bọn hắn.

Tống Như Nguyệt lập tức đứng dậy, lén lén lút lút theo tới cửa ra vào, dán tai vào cửa vểnh lên nghe lén.

Tần Văn Chính trầm mặc một hồi, quay người mở miệng nói:

- Thanh Chu, chuyện đêm nay, ngươi hẳn cũng nghe rõ. Tước vị Tần gia và vị trí gia chủ, ta đều muốn từ bỏ. Đến lúc đó, Tần phủ chúng ta có khả năng sẽ là gia đình người bình thường. Một chút sản nghiệp trong phủ chúng ta cũng sẽ giao cho mấy người Nhị thúc ngươi quản lý. Cho nên, ta muốn hỏi một chút, về sau ngươi nếu khoa cử cao trung, có ghét bỏ Tần gia chúng ta?

Tống Như Nguyệt trốn ở cửa nghe lén lập tức rướn cổ, đưa đầu lộ ra ngoài, ngừng thở, vểnh tai nghe lén.

Tần nhị tiểu thư đứng dưới mái hiên mang theo ánh mắt nhu hòa nhìn qua ánh trăng bạc trong sáng trong bầu trời đêm, trong lòng nói thầm: “Tỷ phu đương nhiên sẽ không.”

Lạc Thanh Chu lập tức cung kính đáp:

- Nhạc phụ đại nhân nói gì thế này, Thanh Chu có hết thảy như hôm nay đều là Tần phủ cho. Cho dù Thanh Chu về sau có thể khoa cử cao trung, cũng là công lao của Tần phủ, không có Tần phủ, Thanh Chu ăn ở ra sao, thậm chí còn sống cũng là vấn đề, nào còn có cơ hội an tâm đọc sách đi thi. Huống chi, Thanh Chu bây giờ đã là một phần tử của Tần phủ, cho dù về sau Tần phủ biến thành bộ dáng gì, Thanh Chu đều là người Tần gia, tuyệt sẽ không cải biến, thế nào sẽ ghét bỏ.

Vừa nghe lời này, Tống Như Nguyệt trốn ở sau cửa ra vào nghe lén nói thầm trong lòng: “Hừ, tính tiểu tử thúi này còn có chút lương tâm, về sau không ném giày thối của hắn.”

Tần Văn Chính vui mừng nhẹ gật đầu:

- Thanh Chu, ta tin tưởng nhân phẩm của ngươi, tuyệt đối không có vấn đề. Nếu không ta hôm qua c*̃ng sẽ không chuẩn bị đem Tần gia sản nghiệp, cùng toàn bộ Tần phủ giao cho ngươi xử lý.

Dừng một chút, hắn đột nhiên thở dài một hơi, nói:

- Thanh Chu, ta biết, ngươi đến ở rể Tần phủ ta, thật ra trải qua có chút ủy khuất. Khiêm Gia nha đầu kia, ai, lúc trước rời đi khỏi phủ mấy năm, sau này trở về, tính tình liền thay đổi, ngay cả ta và nhạc mẫu ngươi đều không cách nào câu thông giao lưu với nàng. Cho nên ta biết, ngươi ở chỗ nàng nơi đó khẳng định chịu không ít ủy khuất. Lúc trước để nàng thành thân, thật ra cũng là suy nghĩ cho nàng, ai biết…, haz, vẫn không có hiệu quả gì. Thanh Chu, ngươi hôm nay nói với ta lời nói thật lòng, ngươi đối với Khiêm Gia... Có tình cảm không?

Dưới mái hiên cách đó không xa, Tần nhị tiểu thư đưa mắt nhìn lại.

Bên cạnh một bên khác lan can, Bách Linh đứng ở nơi đó, ánh mắt c*̃ng nhìn lại.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, chắp tay nói:

- Nhạc phu đại nhân, thật ra ta đến Tần gia ở rể, cũng không nhận qua ủy khuất gì. Ở chỗ này so với lúc ta sống ở Thành Quốc phủ thật tốt hơn rất nhiều. Còn đại tiểu thư nơi đó, nàng đối với ta rất tốt, chưa hề nhục mạ trách cứ qua ta, càng không có để cho ta nhận qua ủy khuất gì. Tính tình nàng thanh lãnh, không thích nói chuyện giao lưu với người, cái này thật ra có thể lý giải. Ta cảm thấy... Đại tiểu thư rất tốt.

Bên trên hành lang lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.

Tần Văn Chính khẽ gật đầu, nhẹ nói:

- Khiêm Gia nha đầu kia hoàn toàn còn có thể. Mặc kệ đối với người nào, đều là bộ dáng lãnh đạm, nhưng chưa hề khó xử qua người khác. Bất quá ngươi là phu quân, nàng đích xác không nên đối xử với ngươi như vậy. Mà ta nghe nói, nàng mỗi tháng chỉ cho phép ngươi cùng phòng một lần, thật sao?

Lạc Thanh Chu có chút nghiêng đầu nhìn qua Bách Linh bên kia một chút.

Bách Linh thấy ánh mắt hắn nhìn đến, lập tức quay mặt nhìn về phía nơi khác.

Lạc Thanh Chu cúi đầu cung kính nói:

- Nhạc phụ đại nhân, thân thể đại tiểu thư có thể có chút không tốt lắm, một tháng cùng phòng một lần, theo Thanh Chu thấy, thật ra không có vấn đề gì. Thanh Chu hiện tại một lòng đọc sách, đối với chuyện khác, thật ra cũng không quá để ý.

Tần Văn Chính ôn hòa cười một tiếng, nói:

- Thanh Chu, chúng ta là người một nhà, không cần thiết nói lời xã giao. Giữa phu thê, lãnh lãnh đạm đạm, chưa từng giao lưu, c*̃ng không ở cùng một chỗ, kia còn tính là vợ chồng gì? Thanh Chu, ngươi có thể nói thực cho ta biết, ngươi đối với Khiêm Gia đến cùng có tình cảm hay không? Ngươi yên tâm, cho dù không có tình cảm, ngươi vẫn là người Tần gia ta.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, cúi đầu đáp:

- Nhạc phụ đại nhân, Thanh Chu rất kính trọng đại tiểu thư hơn cả tình phu thê. Còn về tình cảm, hẳn là có.

Vừa nghe lời này, Tần Văn Chính đưa mắt nhìn Tống Như Nguyệt ở cửa ra vào một chút, lại nhìn thiếu nữ yếu đuối dưới mái hiên cách đó không xa một chút, đột nhiên cười nói:

- Thanh Chu, loại chuyện tình cảm này, không phải ngươi nói có là có. Thế này, ta hỏi ngươi, ngươi có nghĩ tới muốn ở cùng Khiêm Gia một chỗ hay không, hoặc là có nghĩ tới, muốn cùng Khiêm Gia sinh tiểu hài hay không?

Ánh mắt Bách Linh, lần nữa nhìn lại.

Lạc Thanh Chu cúi đầu trầm ngâm một chút, cung kính nói:

- Đại tiểu thư tính tình thanh lãnh, nếu như ở cùng một chỗ...
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 381: Thanh Chu trước hết cáo từ.



- Thanh Chu, trước không cần quản Khiêm Gia. Bây giờ ta đang hỏi ngươi, đáy lòng ngươi đến cùng có muốn ở cùng nàng một chỗ hay không, có muốn ở cùng với nàng phu thê ân ái hạnh phúc, bạch đầu giai lão, sinh tiểu hài hay không? Cứ nói lời thật trong lòng ngươi, không có sao.

Tần Văn Chính ngắt lời hắn, thái độ hòa ái khích lệ.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, đáp:

- Muốn.

Nếu như ở cùng một chỗ với Tần đại tiểu thư, trở thành vợ chồng chân chính, như vậy Bách Linh tự nhiên cũng chạy không thoát.

Đương nhiên, có khả năng còn có Hạ Thiền.

Tần đại tiểu thư xinh đẹp như vậy, lại có hai thiếu nữ đáng yêu xinh đẹp như thế, hắn có cái gì không nguyện ý?

Chỉ cần là nam nhân, không có người sẽ không muốn.

Bên trong hành lang lần nữa lâm vào ngắn ngủi trầm mặc.

Tần Văn Chính nhíu mày một cái, trầm ngâm một hồi, nói thẳng:

- Thanh Chu, thật ra ta hôm nay hỏi ngươi những lời này chỉ là muốn biết, ngươi có thể cảm thấy sinh hoạt vợ chồng dạng này quá ủy khuất, quá không hạnh phúc hay không. Nếu như ngươi cảm thấy Khiêm Gia không quá thích hợp ngươi, thật ra...

- Nhạc phụ đại nhân.

Lạc Thanh Chu lập tức chắp tay nói:

- Thanh Chu cũng không có cảm thấy đại tiểu thư không thích hợp với mình, ngược lại, Thanh Chu cảm thấy, có thể cùng đại tiểu thư trở thành vợ chồng, là phúc khí lớn nhất đời này của Thanh Chu. Còn nhạc phụ đại nhân lo lắng Thanh Chu chịu ủy khuất và không hạnh phúc, hoàn toàn không cần thiết. Thanh Chu thật rất hài lòng đối với sinh hoạt hiện tại, Thanh Chu cũng cảm thấy cuộc sống bây giờ rất hạnh phúc. Cho nên, nhạc phụ đại nhân hoàn toàn không cần lo lắng cái gì.

Tần Văn Chính: - ...

Hắn và thê tử ở sau cửa nhìn nhau một lúc, bờ môi giật giật, vốn đang muốn nói chuyện, thiếu nữ dưới mái hiên đột nhiên nhẹ giọng mở miệng:

-Phụ thân, trời đã không còn sớm, trước hết để tỷ phu trở về đi. Nếu như còn có chuyện khác, có thể ngày mai lại nói. Hạ Thiền các nàng còn chưa có ăn cơm đây, tỷ phu mang theo đồ ăn cho bọn họ.

Tần Văn Chính nhíu mày nhìn nàng một cái, dừng một lát, đành phải gật đầu nói:

- Thanh Chu, vậy ngươi đi về trước đi. Có việc, ta lại để cho người đi tìm ngươi. Ở trong phòng học cho giỏi, tranh thủ sang năm thi Hương cao trung, nói như vậy, Tần gia chúng ta cũng không cần tước vị, có ngươi là đủ.

Lạc Thanh Chu nghe vậy, đột nhiên trên vai gánh nặng hơn rất nhiều, cúi đầu cung kính nói:

- Nhạc phụ đại nhân, Thanh Chu trước hết cáo từ.

Khi hắn đi tới bậc thang cửa, lại vội vàng nhìn về phía mỹ phụ sau cửa ra vào, cúi đầu nói:

- Nhạc mẫu đại nhân, Thanh Chu đi trước.

Tống Như Nguyệt lạnh mặt, thân thể uốn éo, đang muốn hừ lạnh một tiếng không để ý tới hắn, không biết đột nhiên lại nhớ ra cái gì, vội vàng lại kéo thân thể uốn éo trở về, trên mặt gạt ra vẻ tươi cười nói:

- Ừm, trở về nghỉ ngơi cho tốt. Thanh Chu, Khiêm Gia không ở cùng một chỗ với ngươi, nha hoàn ngươi bên đó đủ không? Nếu không đủ, sáng mai ta bảo Mật Nhi và Mai nhi các nàng đi qua cho ngươi sai sử, đều có thể làm nha hoàn động phòng cho ngươi.

Lạc Thanh Chu nghe vậy, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn nàng một chút, ngay khi ánh mắt chạm nhau, lại nghe thấy trong lòng vị nhạc mẫu đại nhân này đang nói: 【 Ghê tởm, ta sao lại nhận sợ nữa! Ta không nên! Ta không thể nhận sợ! Ta là mẹ vợ hắn, coi như hắn quỷ kế đa đoan, coi như hắn về sau cao trung Trạng Nguyên, lại làm gì được ta? Chẳng lẽ còn thực có can đảm vụng trộm đem ta bán đi hay sao? Coi như cho tiểu tử hắn một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám! Ta không sợ hắn! 】 .

Lạc Thanh Chu: - ...

- Đa tạ nhạc mẫu đại nhân, ta nơi đó có Tiểu Điệp là đủ rồi, không cần nha hoàn khác.

Tống Như Nguyệt lập tức cười rạng rỡ nói:

- À, thật vậy sao? Đủ thì tốt, về sau nếu ngươi muốn, bất cứ lúc nào có thể đến tìm ta. Trong nhà còn nhiều nha hoàn, ngươi bình thường đọc sách mệt mỏi, muốn nhiều thêm mấy nha hoàn phục thị xoa bóp cũng tốt, tuyệt đối không nên không muốn. Người trong nhà, không nói lời hai nhà, về sau có gì cần, đều có thể tìm đến nhạc mẫu, tuyệt đối đừng khách khí với nhạc mẫu.

Lạc Thanh Chu: - ...

Hắn vội vàng lại nói một tiếng tạ, không còn dám lưu lại, khom người lui xuống bậc thang, quay người rời đi.

Bách Linh vội vàng đi ra hành lang, đi theo phía sau của hắn, nhảy cà tưng đi đường, đi lại nhẹ nhàng, váy múa, trên mặt lộ ra hai cái lúm đồng tiền ngọt ngào.

Bên trên hành lang, yên tĩnh thật lâu.

Sau một lúc lâu, Tần nhị tiểu thư nói khẽ:

- Phụ thân, mẫu thân, Vi Mặc c*̃ng đi về trước.

Tống Như Nguyệt lập tức từ trong nhà đi ra, nắm chặt tay của nàng ôn nhu an ủi:

- Nha đầu ngốc, đừng thương tâm, không có chuyện gì, người khác không yêu ngươi, mẫu thân sẽ vĩnh viễn yêu thương ngươi.

Tần Vi Mặc ôn nhu cười một tiếng:

- Mẫu thân, Vi Mặc không có thương tâm, trong lòng Vi Mặc thật ra đã sớm biết.

Tần Văn Chính đột nhiên mở miệng nói:

- Các ngươi nói, tiểu tử kia rốt cuộc có ý gì? Khiêm Gia đối với hắn như vậy, hắn còn nói như vậy, chẳng lẽ hắn thật say mê Khiêm Gia? Thật có tình cảm đối với Khiêm Gia? Thế nhưng hắn lại rõ ràng cùng Vi Mặc ăn ý như vậy, hứng thú yêu thích cũng giống vậy, còn đối Vi Mặc... Như vậy.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 382: Ta không phải người ngu.



Tần Vi Mặc có chút cúi đầu, không nói gì.

Tống Như Nguyệt nhăn đầu lông mày, ánh mắt chớp động một lát, đột nhiên biến sắc:

- Ta đã biết.

Vừa nghe lời này ánh mắt, hai cha con đều cùng một chỗ nhìn về phía nàng.

Tống Như Nguyệt đột nhiên cười lạnh một tiếng, cắn răng nói:

- Ta hiểu được! Ta cuối cùng là hiểu được! Tốt, tiểu tử thúi kia quả nhiên là hèn hạ âm hiểm, xảo trá nhiều mưu, lòng tham không đáy, không làm người tử tế! Hắn cố ý nói hắn có tình cảm đối với Khiêm Gia, cố ý nói không bỏ xuống được Khiêm Gia, căn bản cũng không phải chính trực trung trinh, căn bản cũng không phải muốn bất kỳ một người nào trong đó, hắn nhưng thật ra muốn... Tỷ muội song thu.

- Hắn là muốn toàn bộ đều thu hai bảo bối thiên kim của Tần gia chúng ta vào trong phòng! Tiểu tặc vô sỉ!

Tần Văn Chính: - ...



Trong phủ, tuyết đọng tan rã.

Trên nóc nhà, tuyết tan tạo thành dòng nước trôi xuống ngưng kết thành từng cây trụ băng óng ánh sắc bén ở dưới mái hiên.

Thỉnh thoảng sẽ có tiếng đứt gãy thanh thúy vang lên.

Vừa ra hành lang.

Lạc Thanh Chu đã lôi kéo Bách Linh tránh khỏi một lần băng trụ đột nhiên tập kích.

Sau đó thuận thế cầm tay nhỏ mềm mại kiều nộn của nàng, không có ý định buông ra.

Bách Linh mới đầu còn vùng vẫy một hồi, mân mê cái miệng nhỏ nhắn nói:

- Cô gia, buông ra, người ta thấy được không tốt.

Lạc Thanh Chu không có để ý đến nàng, vẫn như cũ kéo nàng đi về phía trước.

Trong bầu trời đêm, ánh trăng trong sáng.

Ánh trăng như nước, vương vãi xuống như phủ thêm cho hai người một tầng y phục thật mỏng màu xanh nhạt.

Nhiệt độ không khí ban đêm vẫn rất thấp như cũ.

Hai bàn tay đan chặt vào nhau ngược lại chậm rãi ấm áp.

Đi trong chốc lát.

Bách Linh lại nhẹ nhàng vùng vẫy một hồi, nói khẽ:

- Cô gia, không muốn như vậy, người ta là người của tiểu thư, cũng không phải của cô gia. Tiểu thư cũng còn không có đáp ứng người ta làm nha đầu động phòng cho cô gia đâu.

Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn gương mặt nàng xinh đẹp như hoa nói:

- Tiểu thư nhà ngươi không phải của ta sao? Ngay cả nàng đều là của ta, ngươi tự nhiên cũng là ta, không phải sao?

Bách Linh lập tức quyệt miệng phản bác:

- Mới không phải, cô gia là ở rể, chỉ có thể nói cô gia là của tiểu thư, không thể nói tiểu thư là của cô gia.

Lông mày Lạc Thanh Chu nhíu lại, nói:

- Vậy thì tốt, vậy chờ một lúc ta sẽ đi tìm nhạc phụ đại nhân, nói ta cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy vẫn là Nhị tiểu thư tốt hơn.

Bầu không khí lập tức rơi vào trầm mặc.

Qua hồi lâu.

Bách Linh nói khẽ:

- Cô gia, thì ra vừa rồi người đều nghe hiểu.

Lạc Thanh Chu một mặt bình tĩnh:

- Ta không phải người ngu.

Bách Linh một mặt không hiểu nhìn hắn nói:

- Kia cô gia... Nhị tiểu thư đối xử cô gia tốt như vậy, ôn nhu như vậy, còn hứng thú hợp nhau với cô gia, cô gia vừa rồi làm sao... Từ chối đây?
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 383: Cô gia không nói lời nào chính là chấp nhận.



Lạc Thanh Chu nhìn phía trước, trầm mặc một lát, đột nhiên dừng bước đứng dưới một cây đại thụ, lập tức xoay người, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, cúi đầu hôn miệng nhỏ của nàng một chút, nhấc lên tay hai người đang nắm chung một chỗ, đặt ở trước mắt của nàng, nói:

- Hiểu không?

Bách Linh giật mình, ánh mắt nhìn tay hai người đang giữ lại cùng nhau, vẻ mặt hốt hoảng một chút, bờ môi giật giật, muốn nói lại thôi.

- Đương nhiên, còn có nguyên nhân khác.

Lạc Thanh Chu nắm tay nàng, tiếp tục chậm rãi đi thẳng về phía trước, ánh mắt nhìn bóng đêm trước mặt nói:

- Đại tiểu thư chỉ là tính cách thanh lãnh, đối với ta cũng không có không tốt. Ta và nàng bái đường, đã bái thiên địa, đã là phu thê. Dù chuyện này nàng chủ động nói, trong lòng ta cũng có chút không bỏ. Huống chi, ta cũng không phải hàng hóa, nào có nhường tới nhường lui. Nếu nàng trực tiếp bỏ ta, ta không có bất cứ ý kiến gì, nhưng nàng nếu muốn đem ta tặng cho người khác, vậy liền...

Nói đến đây, hắn ngừng một lúc, lại nói:

- Còn có, ta cảm thấy chuyện này ảnh hưởng đến danh dự Nhị tiểu thư quá lớn. Đương nhiên, nàng sẽ không để ý những cái kia, nhưng nếu nàng thành thê tử của ta, lại luôn bị người ở sau lưng chỉ trỏ, ta sẽ rất khó chịu. Mà... Nhị tiểu thư quá nhu nhược, bây giờ ta còn không cách nào bảo hộ nàng. Ta còn có một ít chuyện, không có làm xong, cần một chút thời gian.

Bách Linh trầm mặc một chút, nói:

- Cô gia, thật ra có biện pháp, có thể giải quyết những vấn đề mà người nói.

Lạc Thanh Chu nhìn về phía nàng hỏi:

- Biện pháp gì?

Bách Linh dừng bước lại, ánh mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào hắn nói:

- Chờ cô gia sang năm thi Hương cao trung liền mang theo công danh. Đến lúc đó, có thể không cần bị tiểu thư bỏ, trực tiếp... Tái giá một cái. Như vậy là có thể tránh khỏi chuyện xấu muội muội cướp đoạt tướng công tỷ tỷ phát sinh, cô gia cảm thấy thế nào?

Lạc Thanh Chu ngẩn ngơ, lập tức trách mắng:

- Nói bậy.

Nói xong, Lạc Thanh Chu tiếp tục lôi kéo Bách Linh đi thẳng về phía trước, trầm mặc xuống.

Bách Linh nín cười nhìn lén hắn một chút, nói:

- Trong lòng cô gia hiện tại có phải đang nghĩ, 【 Bách Linh nha đầu này thật sự khéo hiểu lòng người, quá đáng yêu, nàng làm sao biết ta nghĩ như vậy? Chẳng lẽ có thể nhìn thấu tâm tư của ta? Thật yêu nha đầu này! 】 hay không? Cô gia, đúng hay không, trong lòng ngươi có phải đang nghĩ như vậy hay không?

Lạc Thanh Chu: - ...

- Cô gia không nói lời nào chính là chấp nhận.

Bách Linh cười hì hì tới gần hắn, lần đầu tiên chủ động đem gò má dán lên cánh tay hắn, giòn tiếng nói:

- Cô gia, chỉ cần người cố gắng, về sau tất cả tiểu thư nha hoàn Tần gia đều là của cô gia. Bao gồm cả....

- Ngươi?

Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn về phía nàng.

Bách Linh cười nói:

- Đương nhiên bao gồm cả ta rồi, còn có... Thiền Thiền.

Lạc Thanh Chu giật mình, không có nói tiếp, tựa hồ rơi vào trầm tư.

Hai người tay trong tay dạo bước dưới đêm tối bên trong Tần phủ.

Mặc dù có nha hoàn hạ nhân nhìn thấy, cũng sẽ tránh đi xa xa.

Lúc gần đến Mai Hương uyển, Bách Linh dùng sức tránh ra khỏi, nói nhỏ:

- Cô gia, về sau đừng lại khi dễ ta ngay trước mặt Thiền Thiền.

Lạc Thanh Chu nói:

- Vì cái gì?

Bách Linh nói:

- Thiền Thiền một người rất cô độc, ta phải bồi tiếp nàng cùng một chỗ cô độc. Cô gia nếu quá mức thân cận với ta, nàng sẽ cảm thấy ta từ bỏ nàng, trong lòng sẽ rất khó chịu.

Lạc Thanh Chu nghĩ đến một màn mình nhìn thấy mấy đêm trong vườn hoa, trầm mặc một chút, nhẹ gật đầu, đáp ứng:

- Được.
 
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 384: Mới không phải đâu.



Tiến vào Mai Hương uyển.

Thân ảnh băng lãnh vẫn như cũ âm thầm đứng dưới mái hiên, không biết đang ngẩn người, hay là đang suy nghĩ gì.

Nhìn thấy bọn hắn, hai tròng mắt của nàng mới có tập trung.

Bách Linh thấp giọng nói:

- Cô gia, ta đi vào gọi tiểu thư. Người đưa đồ cho Thiền Thiền ăn, nàng khẳng định đói chết.

Nói xong liền chạy vào trong nhà.

Lạc Thanh Chu đi đến dưới mái hiên, đem đùi gà cùng điểm tâm trong tay đưa tới trước mặt thiếu nữ, nói:

- Hạ Thiền, mang cho ngươi, có lẽ còn nóng.

Ánh mắt Hạ Thiền lạnh như băng nhìn hắn một cái, sau đó nhìn về phía nơi khác, không có để ý.

Lạc Thanh Chu không nói lời gì, trực tiếp bắt lấy bàn tay nhỏ của nàng, nhét túi đồ ăn vào trong tay của nàng, ra lệnh:

- Ăn.

Hạ Thiền híp híp con ngươi, ánh mắt lần nữa lạnh như băng nhìn về phía hắn. Cảm giác thấy lạnh cả người đánh tới Lạc Thanh Chu.

Nhưng hắn không sợ hãi chút nào, đối mặt cùng ánh mắt nàng nói:

- Có bản lĩnh ngươi liền rút kiếm, giết cô gia tốt bụng đã từng nhảy cầu cứu ngươi, trong thời tiết gió táp mưa sa thiểm điện sét đánh xuống dưới cầu bồi tiếp ngươi, ban đêm rét lạnh giúp ngươi trồng hoa bên trong vườn hoa, khi ngươi sinh bệnh phát sốt thì trông ngươi cả một đêm.

Hạ Thiền: - ...

Lạc Thanh Chu uy h**p nói:

- Ngươi nếu không ăn, lần sau rơi vào trong nước, sét đánh, ta đều không cứu ngươi. Lần sau ngươi lại đi vườn hoa trồng hoa, ngươi bệnh trở lại, ta sẽ không bồi ngươi. Ngươi đi tìm Bách Linh đi, nhìn nàng có ôn nhu cùng quan tâm ngươi như cô gia ta hay không.

Hạ Thiền xoay người qua một bên, miệng hừ một tiếng, nhưng trong tay đã nắm chặt túi đồ ăn hắn vừa mới đưa cho.

- Nhân lúc còn nóng ăn đi, ta đi trước.

Lạc Thanh Chu giao phó xong, quay người rời đi, nói vào trong phòng:

- Bách Linh, nói với đại tiểu thư một tiếng, ta đi về trước.

Cửa sổ thư phòng đột nhiên bị đẩy ra.

Bách Linh đứng bên cửa hô:

- Cô gia, người không bồi chúng ta?

Lạc Thanh Chu đi tới cửa, quay đầu nói:

- Ta còn muốn trở về đọc sách, ngươi và Hạ Thiền bồi đại tiểu thư trở về đi.

Nói xong, trực tiếp bước nhanh rời đi.

Bách Linh nhìn bóng lưng hắn biến mất ở cửa ra vào, ngơ ngác một chút, đóng cửa sổ lại, xoay người nói:

- Tiểu thư, cô gia vừa rồi chính là nói như vậy. Hắn nói hắn không nỡ bỏ người, không muốn bị người bỏ, dù người không để ý tới hắn, hắn cũng muốn cùng người làm phu thê cả một đời.

Tần Khiêm Gia ngồi trước bàn, an tĩnh nhìn thi từ trên giấy tuyên, trầm mặc một lát, mới lên tiếng nói:

- Hắn không thích Vi Mặc sao?

Bách Linh lo nghĩ, nói:

- Cô gia không nói, bất quá nhìn tình huống, cô gia giống như chỉ thích... Thiền Thiền.

Ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh lạnh lùng:

- Rõ ràng, là ngươi.

Dưới ánh đèn, gương mặt Bách Linh đỏ lên, thấp giọng bĩu môi nói:

- Mới không phải đâu.

Lạc Thanh Chu trở lại tiểu viện.

Ở trong phòng lật nhìn một hồi thư tịch liên quan tới yêu thú trong Hắc Mộc lâm, Tiểu Điệp thì khoan thai trở về, giải thích nói:

- Công tử, nô tỳ vừa đi chỗ tiểu Đào tỷ tỷ trở về.

Nói rồi, nàng lấy ra một kiện vật liệu từ phía sau lưng, cười nói:

- Công tử người nhìn xem, đây là thứ tiểu Đào tỷ tỷ hôm nay nhìn thấy trong Hoàng Kim các ở bên ngoài.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back