Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Chiếm Hữu Tù Binh

[BOT] Mê Truyện Dịch
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 59


Ngụy Linh bất lực nhìn về phía cậu .

Trái tim cậu như lửa đốt , quả thực cậu vẫn sợ hắn nhưng lại muốn gặp Lý Tống Khiêm , cậu nhớ hắn .

- Ngụy Thương , đừng ép bản thân , anh sẽ không để em rơi vào nguy hiểm nữa , không cầu hòa .Cậu ngẩng đầu , đáy lòng trùng xuống , nửa muốn đi nửa muốn ở lại .

Nhưng cuối cùng sau tất cả , mọi sai lầm từ quá khứ đều là do cậu tạo nên .

Ngụy Thương ấp úng gãi đầu : - có thể để em đi được không ?

Ngụy Linh ngạc nhiên , Thái Tước đã nhanh hơn anh một bước , lười biếng trả lời : - Cậu không đi là nuối tiếc cả đời đấy .

Sau đó liền bị một cái đập thật mạnh của Ngụy Linh rơi trên người anh ta .

Ngụy Thương nhìn anh trai , trấn an anh , sau đó đưa ra quyết định chắc chắn : - Em vẫn muốn gặp lại anh ấy ... nên là .. xin anh cho em một cơ hội .

Lần này đi không chỉ vì hòa bình , mà còn là hạnh phúc của em nữa . ....Sáng hôm sau , quân đội CAPRICORN đã đến hoàng cung , mà người đi đầu không ai khác là Bạo quân Lý Triều Dương trong truyền thuyết khiến người ta nghĩ đến thôi cũng sợ hãi .

Ngụy Linh nhìn hắn đứng trước mặt mình , đôi mắt kiêu ngạo không kiêng sợ nhìn hẳn vào mắt anh .

Anh thừa hiểu hắn đến đây đòi người .

Quả thực khá nhiều người ở đây đều phải khâm phục hắn , vì giữa một không khí chẳng mấy hòa bình này , hắn ngang nhiên đem người đến .

Lý Triều Dương cúi người hành lễ , cười nhạt : - Bệ hạ , chúng tôi đến đây hộ tống nhị Vương gia sang CAPRICORN một chuyến với mục đích đàm phán về sự hòa bình giữa hai hành tinh .

Ngụy Linh khinh thường cau có : - Em ấy là nhị Hoàng tử LEO chứ không phải Vương gia gì đó .

Lý Triều Dương bật cười , sự trào phúng hiện rõ trong mắt hắn : - Ngài ấy hẳn là đã trưởng thành vào ngày hôm qua rồi .

Ngài không nhớ ?

Vị hoàng đế ngây người , anh chợt quên mất cậu em trai mình coi như bảo bối , thực ra đã sớm trưởng thành khi không ở trong vòng tay anh .

Ở hành tinh LEO , dù anh trai cậu có trở thành Hoàng đế , nhưng nếu Ngụy Thương còn bé , cậu vẫn là nhị Hoàng tử được chính tay anh trai mình nuôi nấng và bảo vệ , nhưng khi trưởng thành , cậu chính là nhị Vương gia , điều đó đồng nghĩa với việc , cậu phải rời khỏi anh rồi ...Thấy Ngụy Linh thất thần , Thái Tước bên cạnh kéo áo nhắc nhở anh .

Anh hắng giọng , kìm nén sự không vui trong lòng : - Truyền Nhị Vương gia lên .

Ngụy Thương nhanh chóng được đưa đến .

Khi cậu xuất hiện ngoài bậc thềm , Lý Triều Dương đã nheo mắt nhìn cậu , hắn khá hứng thú với cái người được phụ hoàng đặc biệt quan tâm này .

Hắn cúi đầu chào cậu .

Một lát ngẩng lên , ánh nhìn của hắn như con dao ghim vào lòng cậu .

Quả nhiên giống ....

- Ngài ... thật sự rất đẹp - Hắn thốt lên , nụ cười nhếch mép như đúc ra từ một khuôn với Lý Tống Khiêm .

- Chúng ta phải đi ngay bây giờ sao ?

Ngụy Thương tránh ánh mắt hắn , không tự nhiên cúi đầu .

Lý Triều Dương không phủ nhận , cúi đầu chào Ngụy Linh , sau đó xoay người ra ngoài .

Cả quá trình hộ tống Ngụy Thương về nhà , cậu cũng chẳng phải gặp Lý Triều Dương , hàng giờ , mọi lúc mọi nơi đều có người hoặc người máy thay phiên nhau trông chừng cậu .

Khắp nơi đều bố trí nghiêm ngặt đến nỗi một con ruồi cũng không thể lọt vào .

Ngụy Thương chợt thấy buồn cười , có lẽ người ta xem cậu như một tội phạm nguy hiểm luôn rồi .

Cậu nhắm mắt , suy nghĩ về viễn cảnh gặp lại Lý Tống Khiêm , hắn sẽ nổi điên , đem cậu tống giam vào một nhà giam nào đó , hoặc hận cậu đến nỗi một phát súng giết chết cậu .

Suy nghĩ về cái chết khiến cậu rùng mình .

Đột nhiên cửa khoang mở , Lý Triều Dương đi vào .

Hắn im lặng đứng trước cửa quan sát cậu .

- Đồng tử xanh biếc ... có lẽ đó là thứ duy nhất cậu thừa hưởng được từ tiểu thư Đa Khiết ...

- Ngụy Thương bình tĩnh nói , từ khi hắn vào , cậu cảm thấy khá lạnh , liền co chân lên , ngồi bó gối trên giường .

- À - Lý Triều Dương xoa xoa lên mi mắt mình , cười hài lòng - Lần đầu tiên có người nói tôi giống mẹ đấy ...Cậu nhún vai .

Hắn lại gần , chọn đại một chiếc ghế trong phòng ngồi xuống .

Hắn đưa tay rút ra một tấm ảnh chỉ vào : - Biết ai không ?

Ngụy Thương cúi xuống nhìn : - Lý Tống Anh ?

- Cậu biết ông ta à ?

- Lý Triều Dương ngạc nhiên - Tôi tình cờ phát hiện trong tập ảnh của mẹ tôi .

Nhưng chẳng có một tẹo kí ức gì về người đàn ông này .

- Cậu nên gọi ông ta là chú mới phải .

Ngụy Thương biết rõ đây là con trai của Lý Tống Khiêm với tiểu thư Đa Khiết .

Cậu đau xót , tâm trùng xuống .

Nếu như ngày đó không bị ép về , cậu nhất định sẽ sống hạnh phúc cùng hắn , dù có gặp trở ngại gì .

- Tôi thấy ông ta quen thuộc đến mức ngay từ đầu nhìn thấy tấm ảnh này .

Chỉ tiếc ...

- Sao ?

- Nghe người đối diện lên tiếng , Ngụy Thương như bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ rối bời , cậu nhìn Lý Triều Dương , sau đó nhìn tránh xuống đất .

- Ông ta chết trong vụ thảm sát của Đại Hoàng tử năm xưa .

- cái gì ?

- Ngụy Thương sững người .

Quãng thời gian cậu rời khỏi đó , quả thực đã thay đổi rất nhiều .

Ban đầu cậu nghĩ Lý Tống Khiêm chỉ đơn giản là hận cậu , nhưng bây giờ có lẽ , mọi thứ đều trở nên phức tạp .

- Lý Tống Anh vì bảo vệ cha (Lý Tống Khiêm) nên đã chết .

Lý Triều Dương thờ ơ đáp .

Hắn ta bật cười nhéo mũi cậu : - Làm gì mà thất thần vậy ?

Hắn đặt một tấm ảnh thứ hai lên mặt bàn :
- Cha nói , cuộc chiến lần này , có thể cầu hòa với LEO , nhưng người này , phải đem về cho bằng được .

Đó là tấm ảnh của cậu , chẳng biết được chụp vào bao giờ , lúc đó cậu cười thật hạnh phúc .

- Lý Tống Khiêm ?

- Phải , là Ngài ấy đã ra lệnh .

- Nếu không đem về được thì sao ?

- Thì san bằng cả hành tinh LEO .

Sống phải thấy người , chết phải thấy xác
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 60 : Hết


Không khí ở CAPRICORN cho dù trong lành mát mẻ đến mấy nhưng Ngụy Thương đều cảm thấy ngột ngạt .

Lý Triều Dương không quan tâm đến cậu , hắn xỏ hai tay túi quần ngạo nghễ bước về phía trước .

Có người đến đón hắn .

- Ồ , ngài không cho ta nghỉ ngơi , còn lệnh cho ta phải hộ tống ngươi đến hoàng cung sớm nhất có thể .

Hắn quay lại , sau khi nói chuyện với người kia , nhìn cậu bằng một ánh mắt cợt nhả : - Có lẽ là mong muốn gặp được mỹ nhân ....Ngụy Thương cúi đầu , trái tim trong lồng ngực đập mạnh như muốn bay ra ngoài .

Sắp rồi , sắp rồi , còn vài phút nữa cậu sẽ gặp được Lý Tống Khiêm , lúc đó cậu sẽ quỳ xuống xin lỗi hắn , xin hắn tha thứ cho mọi sai lầm mắc phải .

Thế nhưng cậu đã lầm .

Vào đến Hoàng cung , được đưa đến bàn đàm phán của Lý Tống Khiêm , cậu đã chết lặng .

Người ngồi kia , mái tóc ấy , đôi mắt , khuôn mặt sau bao năm không thay đổi .

Nhưng hắn chẳng còn là một thanh niên bồng bột , hi sinh trọn vẹn cho tình yêu nữa rồi .

Thấy cậu , hắn đứng dậy , ánh mắt chăm chú nhìn cậu .Gương mặt mà ngày hôm qua hắn tưởng như quên được , ngày một trở nên xa lạ trong tâm trí hắn vì bị những kí ức đau thương khác lấp vùi , thì nay lại một lần nữa mon men ăn mòn trái tim hắn .

Khi tưởng là quên mà hóa ra lại không phải .

Hắn chợt tự cười , cho là mình quá coi thường tình cảm của bản thân rồi .

Ngụy Thương nhận cái nhìn chằm chằm của đối phương liền hơi sợ .

Cậu cúi mặt xuống tránh ánh mắt như lửa nóng kia .

Tất cả mọi thứ định nói ban đầu , bỗng chốc bay tiệt .

- Tôi sẽ tha cho LEO , với một điều kiện ...Giọng hắn lành lạnh , hắn lấy tay đem tập thỏa thuận đặt ra giữa bàn : - Nhị Vương gia không được rời khỏi hành tinh CAPRICORN cả đời này .

- Em đồng ý .

Ngụy Thương thở dài , cậu chẳng quan tâm đến tờ thỏa thuận , lập tức kí xác nhận .

Sự nhanh chóng đưa ra quyết định của cậu khiến Lý Tống Khiêm hơi ngỡ ngàng , và cũng khiến hắn hài lòng .

- Sao không đọc hết hợp đồng ?

Cậu cúi xuống nhìn , ánh mắt thoáng nhìn đến mục cuối cùng : "tùy ý Hoàng đế CAPRICORN xử lý " Lý Tống Khiêm thấy biểu tình trước sau như một của cậu , hơi giận , liền đưa tay cầm lấy cổ áo cậu kéo ra khỏi phòng đàm phán .

Đến trước cửa phòng ngủ chính , hắn ra lệnh đuổi tất cả tùy tùng : - Trong hai ngày , nếu ta không gọi , không một kẻ nào được phép làm phiền .

Ngụy Thương rùng mình tái mặt , sau khi người kia kéo cậu vào , liền lấy còng khóa chặt tay cậu vào thành giường .

Hắn cúi xuống cười nhạt : - Sao ? còn nghĩ đến chạy trốn bằng cách nào à ?

- Anh nghe em giải thích đã ...- Em lại định lừa tôi đấy à ?

Hắn gầm lên , làn tóc mái trước đó được vuốt ngược ra sau liền rớt xuống trán , chẳng còn sự uy nghiêm của một bậc đế vương , bây giờ nhìn hắn như một con mãnh thú bị thương nặng vậy .

Lý Tống Khiêm đưa tay vuốt ve khuôn mặt cậu , hắn thả những nụ hôn dồn dập .

Sau đó lẩm bẩm : - Thương ... anh nhớ em , anh nhớ em đến phát điên .

32 năm qua , anh không thể ngừng tìm kiếm em trong sự sợ hãi tột đỉnh .

Ngụy Thương không dám lên tiếng , chỉ hôn trả lại hắn , cậu say mê hít lấy mùi hương của người đàn ông trước mặt , cánh tay tự do còn lại ôm lấy cổ hắn vuốt ve .

Đêm hôm đó , đêm của những kẻ si tình , mặc kệ Lý Tống Khiêm mãnh liệt như thế nào , hay hắn cố ý làm đau cậu , Ngụy Thương đều hết sức dịu dàng , như là muốn xoa dịu vết thương hằn sâu trong trái tim hắn .

Khi mọi chuyện đã xong , hắn lặng lẽ ngắm cậu .

Đến bây giờ Lý Tống Khiêm không thể tin nổi người hắn yêu nhất đời đang ở cạnh bên hắn .Có lẽ hắn đã mất quá nhiều rồi .

Cả chục năm qua , khi nỗi đau mất mẹ là sự ám ảnh trong cuộc đời hắn , thì Ngụy Thương là ánh sáng duy nhất cũng biến mất , nỗi đau này đến nỗi đau khác dồn dập khi Đại hoàng tử mưu phản giết chết cha hắn , Lý Tống Anh vì bao che cho hắn cũng chết thảm ....Càng nghĩ , ánh mắt hắn càng tối lại , hắn đưa tay bóp chặt lấy cổ tay cậu , nghiến răng nói : - Ngụy Thương , kể cả làm lại từ đầu , nhưng em nhất định không còn cơ hội biến mất lần nữa .

Quá đủ rồi .

Ngụy Thương trong mơ không tránh khỏi đau đớn , nhíu mày .

Từ ngày hôm đó trở đi , cậu bị giam ngay tại phòng ngủ của mình , khi không có Lý Tống Khiêm , hắn sẽ dùng chiếc xích khóa chân cậu lại .

Khi đảm bảo không một thế lực nào có thể đem cậu rời đi , hắn mới yên tâm ra khỏi phòng .Nhưng hôm nay , bất ngờ người đến lại là Đa Khiết .

Vị tiểu thư vẫn giữ nét đẹp dịu dàng nhân hậu như ngày cậu mới gặp .

Ngụy Thương cúi đầu xuống nói : - Đừng lo lắng khi thấy hắn làm vậy với tôi .... giữa chúng tôi chẳng còn tình yêu nữa rồi .

Đa Khiết nhẹ nhàng ngồi xuống : - Không phải tôi đến đôi co với cậu .

Người đàn ông duy nhất trên đời này tôi yêu là Lý Tống Khiêm .... nhưng Ngài chẳng thuộc về tôi .

Ngụy Thương ngẩng đầu .

Đa Khiết cười nhạt : - Đôi khi tôi cảm nhận tình yêu của mình thật rẻ mạt ... nhưng chẳng còn cách nào khác nữa .

Cậu nghĩ tôi sẽ tức giận nếu Ngài ấy đến thăm cậu mỗi ngày , dùng sự giận dữ để chứng minh tình yêu của mình sao ?

- ....- Tôi cảm thấy mình đố kị là phần nhiều .

Nhưng tôi quá yêu ngài ấy .

Vậy nên lần này sẽ là lần thứ hai tôi dành lại tình yêu cho ngài ấy ....

- Ý cô là ??

- Ngụy Thương lơ mơ chưa hiểu ra sự tình .

Trong tiềm thức đột nhiên nhớ tới một chuyện , trước đây khi cậu trốn thoát , người gọi điện báo tin cho Lý Tống Khiêm , không ai khác chính là Đa Khiết .

- Lý Triều Dương là con trai của tôi với Lý Tống Anh , ngày Lý Tống Anh mất , anh ta đã giao phó hết mọi thứ cho Lý Tống Khiêm , khi Ngài ấy đăng cơ , đã nhận Lý Triều Dương là con trai , chỉ có vậy , thằng bé đến bây giờ vẫn bị giấu vì cái chết của cha nó .

Không hiểu sao khi nghe được tin Lý Triều Dương là con trai của Lý Tống Anh , tâm trạng cậu như được thả lỏng .

Ngụy Thương hơi bất ngờ , nhìn Đa Khiết : - Vậy bây giờ phải làm gì , anh ấy không tin tôi nữa ....Đa Khiết cười nhẹ : - Tôi tin cậu không phải cố tình rời xa Ngài ấy . =======
Nửa đêm , Lý Tống Khiêm trở về , ban ngày công việc khiến hắn đau đầu , nhưng khi bước chân vào căn phòng kia , hắn liền thật thoải mái .

Ngụy Thương thấy hắn , liền bật dậy , đưa tay cởi áo khoác cho hắn .

Lý Tống Khiêm hài lòng , mặc cho cậu làm gì cũng được , sau đó hắn chầm chậm thả nụ hôn lên trán cậu .

- Tống Khiêm ....- Hửm - Anh để em sinh một đứa con cho anh được không ?

Ánh mắt Lý Tống Khiêm chợt sững lại , Ngụy Thương cảm nhận có một ánh sáng lóe lên nơi mắt hắn .

- Được sao ?

- Em đã bỏ lỡ cả con và anh , nên tuyệt đối không bỏ lỡ thêm lần nào nữa ....- Tôi có thể tin sao ?

- Lý Tống Khiêm thở dài .

Ngụy Thương mở tủ ngăn kéo .

Mỗi lần cả hai quan hệ , Lý Tống Khiêm đều đeo bao .

Có lẽ hắn không muốn lặp lại quá khứ nữa .

Thế nhưng hôm nay , Ngụy Thương chủ động giấu hết sạch .

Hắn nhìn cậu thật lâu , sau đó chợt cười : - Được .

-----------
Hai năm sau , Dưới sân , đứa bé trai chập chững đuổi theo Lý Triều Dương , bi ba bi bô gào tên hắn .

Mà Lý Triều Dương cười khổ nói với nó : - Oắt con , anh nói là không đi chơi được mà , em còn theo nữa lát về anh mách ba nhỏ của em đấy .

- Lý Triều Dương - Bên trên một người kêu to tên hắn .

Hắn ngẩng đầu liền thấy vị Hoàng đế cao cao tại thượng đứng đó mỉm cười , trong tay ôm lấy Ngụy Thương : - Ngươi chăm em mỗi giờ , ta liền thưởng cho ngươi một chiếc thiết giáp .

- Thật không ?

- Lý Triều Dương mắt sáng lên rực rỡ , cun cút chạy theo đứa nhỏ , miệng liên tục gọi tên nó : - này bé con , cho anh chơi với .

Bên trên , Ngụy Thương bật cười , dụi dụi đầu vào lòng Lý Tống Khiêm : - Anh biết ra giá quá .

- Giống em cả .

- Ngày trước không hiểu sao anh biết em là Nhị Hoàng tử của LEO , liền sai Lý Triều Dương sang đón cho bằng được .

Lý Tống Khiêm mỉm cười , chợt nhớ đến người có đôi mắt hạnh nhân , khẽ nói : - Là thần tiên đoán cho anh đấy .

- Ngày đó anh mua chuộc Lý Triều Dương bằng cách nào đấy ???Hắn cúi xuống hôn lên trán cậu , sủng nịnh : - Nếu hắn đem em về được , anh sẽ nói cho hắn một bí mật về Lý Tống Anh .

- Thật là ....

- Ngụy Thương mỉm cười , hôn chụt một cái vào môi hắn .

Cảm giác hạnh phúc lan tràn ....----End-----Ủa còn gì mình quên viết k nhở , cứ thấy thiếu thiếu 😂Follow mình để đọc thêm nhiều truyện khác nha 🥰
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back