Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình

Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 360: Chương 360



“Không sao, cử động một chút thôi.” Nghiêm Húc vốn định làm bộ, nhưng anh sợ Tân Án khó chịu, cũng không muốn cô thật sự lo lắng.

[Khóe miệng tôi không thể nào hạ xuống được.]

[Sao toàn là màu hồng phấn thế này.]

[Fan Nghiêm Húc 6 năm của tôi có chút lung lay rồi.....]

[Tôi đảm bảo, Nghiêm Húc đối với Tân Án chắc chắn không giống với người khác!]

“Vậy chúng ta đi tìm dược liệu thôi.” Tân Án nói.

Hai người liền đi theo chỉ dẫn, đi một đoạn khá lâu, cuối cùng cũng tìm được dược liệu.

Nghiêm Húc nhìn đồng hồ: “Hay là chúng ta ăn cơm trước đi, về đến căn cứ cũng mất mấy tiếng nữa đấy.”

Vừa nói xong, cô cũng cảm thấy bụng đói meo, liền tìm một chỗ đất trống gần đó ngồi xuống, chuẩn bị nhóm lửa nấu cơm.

Dọc đường đi Tân Án đã nhặt được không ít nguyên liệu nấu ăn, tuy chỉ là chút trái cây và rau dại, thêm vào đó Tân Án còn mang theo cá khô và gạo để nấu cháo, đủ cho một bữa ăn.

“Trông có vẻ các cô ăn uống không tệ nhỉ.” Nghiêm Húc nói.

“Đương nhiên rồi.” Nhắc đến chuyện này Tân Án liền cảm thấy rất tự hào: “Anh biết chỗ chúng em tốt thế nào không, chúng em còn có một cái hầm ở phía trước, trong đó còn có giường nữa đấy.”

“Vậy thì cảm ơn Tân lão sư đã chọn anh để bắt cóc.” Nghiêm Húc cười nói.

Nói đến đây, Tân Án có chút chột dạ cười cười, lập tức bị Nghiêm Húc nhanh chóng nhận ra: “Từ từ, em không phải cố ý chọn anh làm con tin đấy chứ?”

“Đâu có đâu có, muốn đối phó với các anh, đương nhiên phải chọn người khống chế lợi hại nhất rồi.” Tân Án cười gượng nói.

“Lúc đó em nấp sau tảng đá, vốn không phân biệt được là ai đến, rõ ràng là em định bắt bừa một người, nếu không sao em biết vừa lúc là anh đi đến đó?” Nghiêm Húc nhìn thẳng vào mắt cô.

“Điều này chứng tỏ chúng ta tâm linh tương thông đó! Ban đầu em cũng hy vọng là anh mà.”

Nghe được cụm từ mấu chốt "tâm linh tương thông", Nghiêm Húc hài lòng.

“Ừ, chúng ta tâm linh tương thông.” Nghiêm Húc cười nói.

Người này sao lúc thế này, lúc thế khác vậy, Tân Án cạn lời.

[Trời ơi, Nghiêm Húc cũng quá hiểu chuyện.]

[Nghe được tâm linh tương thông, mắt anh ấy ngập tràn ý cười kìa.]

[Án tỷ đúng là đồ ngốc thẳng thắn, rõ ràng như vậy mà còn không nhìn ra sao?]

[Tôi c.h.ế.t vì ngọt ngào mất thôi.]

Ăn cơm trưa xong, hai người tiếp tục đi, Lương Việt đi theo phía sau tính thời gian.

Không đúng, ban đầu là tính câu giờ, nhưng bây giờ quay lại hầm nhiều nhất là bốn giờ, vậy phía sau chẳng phải là không còn gì để quay sao?

Lương Việt vội vàng gọi điện thoại cho Nhậm Phi để bàn bạc.

Nhậm Phi đau đầu nói: “Tôi cảm thấy Tân Án sẽ không ngoan ngoãn ở yên đâu, cứ để vậy đi.”

Đi được một lúc, Nghiêm Húc mở radar của mình ra: “Chắc là ở gần đây thôi.”

“Phạm vi này lớn quá, chỉ có thể từ từ tìm thôi.” Tân Án thở dài.

Lương Việt lập tức cảnh giác: “Các người tìm cái gì?”

“Tìm dược tề chứ sao.” Tân Án trả lời một cách đương nhiên.

Rối loạn, thật là rối loạn!

Vốn dĩ họ định để đối phương tìm được dược tề, sau đó đến căn cứ đối phó zombie, tạo ra một cảnh đối đầu xuất sắc, sao Tân Án lại tự mình tìm được dược tề rồi?

Như vậy thì Tân Án chỉ cần về phun dược tề là xong nhiệm vụ, chẳng còn gì khó khăn nữa.

[Trong khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi của PD, tôi đã cảm nhận được sự bất lực của cô ấy.]

[Tân Án và Nghiêm Húc đúng là một siêu bug lớn.]

[Tổ chương trình sao vậy hả hả hả?]

[Thật ra, tôi không xem họ quyết đấu, xem họ tự chơi cũng rất vui.]

Cuối cùng, dưới ánh mắt tuyệt vọng của Lương Việt, Tân Án tìm thấy dược tề trong một hốc cây.

“Chị Lương, chúng ta về phun là hoàn thành nhiệm vụ rồi sao?” Tân Án hỏi.

“Các người tự do phát huy đi.” Lương Việt bất lực xua tay, tỏ vẻ muốn bỏ cuộc.

“Vậy Nghiêm lão sư, anh cùng chúng em trở về nhé!” Tân Án đã nóng lòng muốn đám đàn em của mình chiêu đãi Nghiêm Húc rồi.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 361: Chương 361



Bốn rưỡi chiều, hai người về đến căn cứ, sau khi bò xuống cầu thang, Tân Án kêu lên một tiếng: “Tôi về rồi đây!”

Sau đó liền thấy từ các phòng, sau bàn, sau rèm cửa, xuất hiện một đám đàn em zombie.

Cho dù Tân Án đã báo trước, nói cô có mấy đàn em ở trong căn cứ, Nghiêm Húc thấy cảnh này vẫn không khỏi kinh ngạc.

“Tôi mang thuốc giải cứu các cậu về rồi đây!” Tân Án giơ cao lọ dược tề, đám đàn em zombie lập tức phát ra tiếng gầm gừ, như đang ăn mừng.

Quá quỷ dị.

Nghiêm Húc ôm trán, cảm giác mình giống như bị bắt cóc đến một cái sơn trại nào đó.

Anh bước ra từ bóng tối, đám đàn em thấy người liền định xông lên, bị Tân Án ngăn lại: “Các cậu không được làm tổn thương anh ấy đâu nhé, anh ấy là khách quý tôi mời về đấy.”

Đám zombie vẫn còn ngơ ngác, họ nhớ rõ trước khi quay phim tổ chương trình đã nói với họ là thấy người thì phải tấn công, nhưng Tân Án lại là lão đại, vậy phải làm sao bây giờ?

Đám đàn em rối rắm không thôi, nhưng trong mắt Nghiêm Húc lại biến thành cảnh tượng đám zombie ngoan ngoãn dừng bước.

“Em còn rất lợi hại?” Nghiêm Húc nói.

Tân Án xua tay: “Không dám nhận không dám nhận, em là lão đại của bọn họ mà, nhưng đừng quên em cũng là một zombie nhé.”

“Vậy em rống hai tiếng nghe thử xem?” Nghiêm Húc nhân tiện trêu chọc nói.

“Mơ đi!” Tân Án trừng mắt nhìn anh.

Đám đàn em đang rối rắm đã bỏ lỡ thời cơ tấn công Nghiêm Húc, đành phải ngơ ngác đứng im.

“Vậy bây giờ thanh lọc bọn họ đi, em cũng cần thanh lọc.” Nghiêm Húc nói.

“Từ từ.” Tân Án chợt nảy ra một ý: “Chị Lương, chẳng phải các chị lo lắng thời lượng không đủ sao, vậy chúng ta đi trêu chọc bên phía đối diện thế nào?”

Lương Việt: “Em lại muốn làm gì?”

“Sao chị Lương lại có thể nói em như vậy, em là đang nghĩ cho tổ chương trình mà, vậy em thanh lọc bọn họ ngay bây giờ, sau đó phía sau sẽ không còn cốt truyện nữa.”

“Từ từ.” Lương Việt đã bị thuyết phục: “Được.”

Nghiêm Húc nhìn ra ý định của Tân Án: “Em muốn đi dọa bọn họ?”

“Đúng vậy, khó khăn lắm mới đến đây một chuyến, không cho họ thấy zombie chẳng phải là rất đáng tiếc sao?” Tân Án cười xấu xa nói.

Lương Việt nghĩ, đây cũng là một ý kiến hay, hiệu quả chương trình sẽ tăng lên, mà cũng không kết thúc sớm như vậy.

Bên kia, bốn người vẫn đang cố gắng đi theo định vị của Tân Án, thậm chí không phát hiện ra Tân Án đã ra ngoài rồi quay về, định vị vẫn không động, chỉ nghĩ là mình nhìn nhầm.

“Mấy cậu nói xem, lát nữa chúng ta đến đó thì sao bây giờ, Án tỷ có khi nào dẫn theo zombie vây công chúng ta không?” Tưởng Bạch Thanh lo lắng nói.

“Chắc không đến mức đó đâu.” Hà Thư cũng không chắc chắn nói: “Nhưng mà theo tính cách của Án tỷ, không giống như sẽ an phận đợi đâu.”

[Tiểu Thư quả nhiên vẫn là hiểu biết Án tỷ ha ha ha ha.]

[Cô ấy đang trên đường đến chỗ các cậu đấy.]

[Thư Bảo, mommy cũng không giúp được con.]

Trời đã tối, gió thổi làm lay động cành cây, xung quanh một mảnh tĩnh lặng.

“Sao tôi lại có loại dự cảm chẳng lành thế này?” Lăng Hi rùng mình một tiếng.

“Có ai cảm thấy bầu không khí bây giờ rất giống phim kinh dị trước khi ma quỷ xuất hiện không?” Lâm Thi Quý có chút rụt rè nói.

“Thật sự có hơi đáng sợ đấy.” Tưởng Bạch Thanh hít hít mũi.

“Chúng ta còn đi nữa không?” Hà Thư hỏi.

“Nếu không đi, chúng ta sẽ không hoàn thành nhiệm vụ được.” Lăng Hi nói: “Vẫn là tranh thủ lúc chưa muộn, cứ tiếp tục đi thôi, tôi nhìn không đến nửa tiếng nữa là có thể đến chỗ Án tỷ rồi.”

Lúc này, xung quanh đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân, bốn người lập tức dừng lại, cảnh giác nhìn xung quanh.

Các zombie từng bước một bò ra, hóa ra đã tạo thành một vòng vây, bao vây bốn người ở giữa.

“Ô ô ô ô ô chúng ta làm sao bây giờ đây?” Lâm Thi Quý bất lực nói.

“Chúng ta có thể.” Hà Thư tự động viên mình.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 362: Chương 362



Như nhận được mệnh lệnh, các zombie gầm rú lao về phía bốn người.

Các zombie: Bị Án tỷ nuôi ở nhà cả ngày, cuối cùng cũng có cơ hội thể hiện rồi!

Trốn ở cách đó không xa nhìn trộm Tân Án và Nghiêm Húc: “Oa, quá chấn động, cảnh tượng này…”

Tân Án nhìn Nghiêm Húc: “Có phải anh nên cảm thấy may mắn vì em đã bắt anh về không?”

“Cảm ơn Tân lão sư đã không giết.” Nghiêm Húc cười nói.

Nhìn bốn người đã bị bao vây không còn khả năng phản kháng, Tân Án nhảy ra: “Tốt, các người đã bị bắt rồi, ngoan ngoãn chịu trói đi!”

“Án tỷ! Em đầu hàng, em đầu hàng!” Tưởng Bạch Thanh vội vàng nói.

Bốn người cuối cùng cũng có cơ hội th* d*c.

“Án tỷ, chị thật đúng là không nương tay chút nào.” Hà Thư mặt mày ủ rũ nói.

“Là tổ chương trình nói thời lượng phát sóng trực tiếp không đủ, cái này không phải là không còn cách nào khác sao, chúng ta làm luôn nhiệm vụ của các cậu cùng nhau.” Tân Án nhún vai, vẻ mặt vô tội.

Nhậm Phi, Lương Việt: Trời ơi, một cái nồi to từ trên trời rơi xuống.

“Cái gì, anh chị tìm được dược tề rồi á?” Lâm Thi Quý kinh ngạc nói: “Anh chị cũng nhanh quá vậy!”

Tân Án đắc ý nói: “Cũng không nhìn xem chị là ai.”

Tưởng Bạch Thanh theo bản năng đáp lời: “Đúng vậy, các người chính là Tâm Nhãn.”

Nói xong lại hoảng loạn che miệng lại.

Ở trước mặt chính chủ nhắc đến couple là một loại trải nghiệm gì đây? Cô ấy sẽ không bị xé xác chứ?

[A ha ha ha ha Tưởng Bạch Thanh cậu có phải là trà trộn trong siêu thoại không đấy?]

[Dám ở hiện trường nhắc đến Tâm Nhãn ha ha ha ha.]

[Nghiêm Húc khóe miệng nhếch lên kìa! Anh ấy đắc ý!]

[Nghiêm Húc, thu hồi cái biểu cảm rẻ tiền đó của anh lại đi!]

“Ha ha ha ha, các cậu "tâm nhãn" (con mắt thứ ba, mắt của tâm) nhiều thật, thật quá đáng!” Tưởng Bạch Thanh vội vàng chữa cháy.

“Vậy cậu muốn cùng chúng tôi về căn cứ không?” Tân Án chống nạnh hỏi.

“Về về về!” Tưởng Bạch Thanh lập tức nhảy dựng lên.

Tân Án không quên việc quan trọng, trước tiên phun dược tề thanh lọc cho mình và đám đàn em, sau đó mới dẫn bốn người về căn cứ.

Đám đàn em đã khôi phục bình thường vẫn ngoan ngoãn làm đàn em, chủ động đi bắt cá, nhặt củi, một bộ dáng được huấn luyện bài bản, khiến bốn người vừa đến trợn mắt há hốc mồm.

“Án tỷ, chị đây là trong một ngày huấn luyện ra cả một đội quân sao?” Lăng Hi kinh ngạc hỏi.

Tân Án vừa đốt lửa vừa nói: “Đây chính là đám đàn em zombie của chị, đều rất nghe lời, tốt bụng phải không?”

“Em đã rất tò mò không biết bình thường chị ở đây sống thế nào đấy.” Hà Thư nói: “Cảm giác thật thoải mái, có giường ngủ, còn có đàn em sai bảo.”

“Cũng tàm tạm thôi.” Tuy lời nói khiêm tốn, nhưng vẻ mặt đắc ý đã bán đứng Tân Án.

[So với các cậu tốt hơn nhiều ha ha ha ha.]

[So với các cậu ăn ngon ở tốt hơn.]

[Thư Bảo nhìn thấy chắc chắn sẽ tức chết.]

Trong giai đoạn chuẩn bị chương trình, Nhậm Phi và Lương Việt không ngờ rằng, một tập vốn là mạo hiểm đối đầu lại biến thành như bây giờ.

Đám đàn em zombie và các khách quý từng là đối thủ giờ lại ngồi thành một vòng tròn vui vẻ nướng lửa ăn cơm, không biết còn tưởng đây là một chương trình team building.

Nhưng xem hiệu quả thì có vẻ cũng không tệ?

Lượng phát sóng trực tiếp lại một lần nữa phá kỷ lục, vượt mốc 30 triệu, trong khi đó lượng phát sóng trực tiếp cùng thời điểm của 《Đào Hoa Nguyên Ký》 mùa thứ hai đã rớt xuống còn 1 triệu, và vẫn có xu hướng tiếp tục giảm.

Buổi ghi hình kết thúc tại đây, sáng sớm hôm sau sau khi tiễn các khách quý đi, Nhậm Phi và Lương Việt lại bắt đầu một cuộc họp khẩn cấp, tính toán làm lại những chuẩn bị đã bị xáo trộn trước đó.

Dù sao nếu cứ theo kế hoạch ban đầu thì không thể đoán trước được Tân Án sẽ làm gì trong chương trình, nói không chừng lại phá hỏng toàn bộ những gì họ đã chuẩn bị.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 363: Chương 363



Sau khi rời khỏi đảo Phùng Xuân, Tân Án liền tiếp tục hoàn thành toàn bộ những cảnh quay quảng cáo đã tích lũy trước đó vì đóng phim điện ảnh, mỗi ngày đều bận đến không thở nổi.

“Đông Dạ sắp chiếu rồi!” Giang Tâm vui vẻ nói trong điện thoại.

Đông Dạ là bộ phim điện ảnh đầu tiên Tân Án đóng vai khách mời, nhân vật cũng không tệ, nếu phòng vé tốt thì có thể tạo một nền tảng rất tốt cho con đường điện ảnh sau này.

“Em có cần đi tuyên truyền không?” Tân Án hỏi.

“Chúng ta đang bàn về lịch trình quảng bá, nhưng vai diễn của em trong đó cũng chỉ có vài phút, chị không định bắt em tốn quá nhiều sức lực cho việc này, nhiều nhất đi một hai sự kiện thôi.” Giang Tâm nói.

“Tốt, em nghe theo sắp xếp của chị.” Tân Án đáp.

“Đúng rồi, em và Nghiêm Húc, không có chuyện gì chứ?” Giang Tâm hỏi: “Sau này hai người còn phải cùng nhau tham gia các sự kiện quảng bá, còn phải trả lời phỏng vấn nữa đấy.”

“Show thực tế của chúng ta vẫn đang phát sóng trực tiếp mà, có liên quan gì đâu.” Tân Án không mấy bận tâm nói: “Hơn nữa, cũng không có chuyện gì cả.”

Giang Tâm yên tâm đi liên hệ công việc quảng bá, còn Tân Án thì tiếp tục nằm xem kịch bản.

Bây giờ những kịch bản tìm đến cô đã không còn ít ỏi như trước nữa, bây giờ hầu như đều là Giang Tâm sàng lọc một lượt rồi mới đưa đến tay cô.

Việc cô cần làm bây giờ là xem nhân vật nào có tính thử thách, hoặc là nhân vật nào cô chưa từng thử qua.

Khi nhìn thấy một bộ phim vườn trường, Tân Án bỗng dưng dừng lại.

Đây là một bộ phim vườn trường chuyển thể từ tiểu thuyết, khác với những bộ phim vườn trường thông thường, bộ phim này tập trung vào việc học tập thực sự, chứ không phải yêu đương.

Tân Án rất hứng thú tiếp tục xem, và cứ thế xem đến tận rạng sáng.

Cô quyết định, nhận vai này!

Nghe Tân Án lựa chọn xong, Giang Tâm còn có chút kinh ngạc: “Ở đây còn có kịch bản trinh thám khá hay đấy, em chắc chắn muốn nhận cái này sao?”

“Em thấy rất thú vị, nhân lúc còn trẻ đương nhiên phải đóng một chút phim vườn trường chứ, không thì sau này già rồi sẽ không đóng được nữa.” Tân Án cười nói.

Những kịch bản có thể đến tay Tân Án đều là những kịch bản Giang Tâm tương đối hài lòng, nghe cô nói vậy, Giang Tâm cũng đọc lại toàn bộ kịch bản một lần nữa, sau đó liên hệ với đoàn làm phim.

Tân Án tham gia sự kiện quảng bá vào tháng sau, nhưng 《Đông Dạ》 đã bắt đầu giai đoạn hâm nóng, ban đầu vai khách mời của Tân Án không được công khai, đến khi nhìn thấy poster có Tân Án, fan couple “Tâm Nhãn” thực sự bùng nổ.

[Mắt tôi mù rồi sao, thật là Tân Án?]

[A a a a hợp tác rồi!!!!]

[Cảnh đối diện này đáng yêu quá đi, hình như là thời đại học?]

[Sao tôi có cảm giác sắp bị ngược vậy, hai tấm poster của Án tỷ khác nhau quá lớn đi.]

[Án tỷ lần này có thể không c.h.ế.t không?]

Hai tấm poster được tung ra, một tấm là ảnh chụp chung thời đại học của hai người, một tấm là ảnh đối diện sau này, cả mạng đều đang bàn tán về mối quan hệ của hai nhân vật này.

Còn Tân Án thì đang thoải mái nằm ở nhà.

Sau ba ngày liên tục quay chụp đủ thứ, cô có ba ngày nghỉ ngơi trước khi quay 《Trốn Thoát》 mùa thứ hai, Tân Án quyết tâm phải ngủ đủ giấc.

Nhưng mà ông trời dường như không muốn cô được nghỉ ngơi, mới qua một ngày, cô đã nhận được điện thoại của Lương Hiệt.

“Tân Án, bên này có một buổi tiệc tối của đài muốn hợp tác với cô, người phụ trách vừa hay là sư huynh của tôi, bên đó liên lạc không được với cô nên đã tìm đến tôi.”

“Nhưng mà, tôi không muốn lên sân khấu.” Tân Án khó xử nói.

“Không sao đâu, tôi biết cô không muốn lộ diện, ý tưởng của bên kia là muốn cùng cô thảo luận về việc biên khúc.” Lương Hiệt nói.

“Vậy thì không thành vấn đề.”
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 364: Chương 364



Sau khi cúp điện thoại, cô mới nhớ ra mình còn có một tài khoản phụ đã lâu không dùng, chuyển sang tài khoản phụ, thông báo kết bạn mới đã gần đầy.

Còn có người liên hệ cô về tiểu thuyết nữa?

Tân Án tiện tay thêm vài người, quả nhiên đều là hỏi về vấn đề bán bản quyền, biên tập của cô cũng hỏi cô rất nhiều lần rồi, nhưng cô đều không đồng ý.

《Truyện Tân Tiệp》 đã vững vàng ở vị trí số một trên trang web rất lâu rồi, hơn nữa số liệu vẫn đang tăng lên chóng mặt, tác giả Khô Mộc Đại Đại chỉ viết một cuốn sách cũng nổi tiếng, có không ít người rất tò mò không biết tác giả bí ẩn này rốt cuộc là ai.

Rất nhiều độc giả đều suy đoán đây có phải là một đại thần nào đó mở tài khoản phụ hay không, hơn nữa còn không ngừng thúc giục cô viết truyện mới, nhưng mục đích ban đầu Tân Án viết truyện chỉ là để người tên Tân Tiệp không bị thế giới lãng quên, chứ cô không có ý định trở thành nhà văn.

Rất nhiều công ty sản xuất đưa ra mức phí bản quyền rất cao, nhưng sau khi xem xét hết một lượt, vẫn không có công ty nào cô vừa ý, cô vẫn muốn tìm một công ty đáng tin cậy, nếu không có thì cô tự mình làm.

Dù sao tôi cũng không thiếu tiền.

“Bảo bối.” Văn Hâm Du gõ cửa, thăm dò bước vào: “Mẹ có chuyện này.”

“Sao vậy mẹ?” Tân Án hỏi.

“Là thế này, một người lớn tuổi mà gia đình mình rất thân thiết ngày mai sinh nhật, Tân Phinh không rảnh, con đi cùng ba mẹ nhé.” Văn Hâm Du nói.

Nguyên chủ vốn dĩ rất ít khi tham gia những loại yến tiệc như vậy, trong mắt cô, những buổi tiệc đó chẳng khác nào Hồng Môn Yến, một đám phụ nữ quen biết hoặc không quen biết đến nói vài câu khách sáo, còn mang theo đầy bụng tâm tư, phiền phức vô cùng, cho nên những gia tộc mời nhà họ Tân tham dự yến tiệc, Tân Án đều không mấy khi tham gia.

Thấy Tân Án không nói gì, Văn Hâm Du còn tưởng rằng Tân Án vẫn còn mâu thuẫn như trước kia, thần bí hề hề nói: “Con biết là nhà ai không?”

“Nhà ai ạ?”

“Nhà họ Nghiêm.” nói xong còn nháy mắt với cô.

.......

Cô tin chắc rằng sẽ không có nhà họ Nghiêm nào khác.

“Chẳng lẽ hai đứa thật sự có gì đó? Đến mức này còn ngại ngùng sao?” Văn Hâm Du cố ý dùng kế khích tướng.

Tân Án bất đắc dĩ nói: “Kế khích tướng vô dụng, con đi là được.”

Nghe Tân Án đồng ý, Văn Hâm Du lập tức mắt sáng lên, nhảy cẫng lên: “Thật tốt quá, mẹ đi chọn váy đẹp cho con ngay đây! Chúng ta nhất định phải khiến cả trường quay kinh diễm!”

“Mẹ! Người ta là tiệc, chúng ta cứ ăn mặc giản dị thôi mẹ.” Tân Án vội vàng ngăn cản, nếu không Văn Hâm Du không biết chừng sẽ chuẩn bị cho cô bộ quần áo gì nữa.

“Biết rồi biết rồi, mommy hiểu mà.” Văn Hâm Du nháy mắt với cô, lập tức gọi điện thoại hẹn người đi xem quần áo.

Thật ra Tân Án đồng ý là vì dù sao cô cũng đã gặp ông nội của Nghiêm Húc một lần, không đi có vẻ không hay lắm.

Biết Lâm Du và Trần Cảnh Hiển cũng sẽ đi, Tân Án coi như thở phào nhẹ nhõm, ít nhất không cần phải đấu trí với một đám chị em bạn dì giả tạo.

Buổi tối, Tân Án nhận được tin nhắn WeChat của Nghiêm Húc.

[Nghiêm Húc: Em đến chứ?]

[Tân Án: Đến ạ, em đi cùng ba mẹ.]

[Nghiêm Húc: Ừ, anh đợi em.]

Tưởng tượng đến ngày mai lại được gặp anh, không hiểu sao cô có chút phấn khích.

Ngày hôm sau, Văn Hâm Du đã hưng phấn mang theo chuyên gia trang điểm gõ cửa phòng Tân Án.

May mà Tân Án đã nhắc nhở bà không cần quá phô trương, nếu không Văn Hâm Du thật sự định chuẩn bị một bộ lễ phục lộng lẫy cho cô, hôm nay bà chuẩn bị cho cô một chiếc váy dài màu xanh đậm hở vai, chất liệu lụa bóng, vừa vặn tôn lên đường cong quyến rũ của cô, lại không thiếu vẻ trang nhã, chín chắn.

Tân Án mặc váy ra, Văn Hâm Du kéo cô xoay một vòng, vô cùng hài lòng: “Ôi chao, con gái mẹ càng ngày càng xinh đẹp!”

Chuyên gia trang điểm giúp cô uốn nhẹ tóc, đeo thêm trang sức, ba người liền xuất phát đến nhà họ Nghiêm.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 365: Chương 365



Trên đường đến nhà họ Nghiêm, Tân Án hỏi: “Hình như đây là lần đầu tiên con đến nhà họ Nghiêm đúng không?”

Văn Hâm Du quay đầu lại: “Không phải đâu con, con từng đến khi còn bé rồi, có lẽ con quên thôi.”

Nguyên chủ không có ký ức này, chắc là đã quên thật.

Tân Án tò mò hỏi: “Lúc đó có chuyện gì xảy ra sao?”

“Không có gì đặc biệt đâu con, lúc đó là sinh nhật Nghiêm Hành, sau này vợ chồng họ ra nước ngoài nên không gặp lại nữa.” Văn Hâm Du nói.

Nghiêm Hành là ba của Nghiêm Húc, điều này cô biết, nhưng nghe nói cả hai vợ chồng đều ra nước ngoài, Tân Án lập tức vẽ ra trong đầu một câu chuyện bi thảm về việc Nghiêm Húc không được người nhà yêu thương.

“Chú Nghiêm, quan hệ của chú với Nghiêm Húc không tốt sao ạ?” Tân Án hỏi.

Tân Lịch cười nói: “Sao lại không tốt được, họ chỉ là vì công việc kinh doanh ở nước ngoài nên định cư lâu dài bên đó thôi, quan hệ của mọi người trong nhà họ chắc là đều tốt cả.”

“Ba còn biết chuyện nhà họ nữa cơ đấy.” Tân Án lẩm bẩm nói.

Tân Lịch đương nhiên sẽ không nói cho Tân Án biết rằng họ và vợ chồng Nghiêm Hành còn đang thảo luận về mối quan hệ thực sự giữa Tân Án và Nghiêm Húc, chỉ có thể giả vờ ngớ ngẩn để lừa gạt: “Ba và Nghiêm Hành là bạn cũ, biết những chuyện này không phải rất bình thường sao?”

Nói xong lại chuyển chủ đề: “Con với cái cậu nhà họ Nghiêm kia, không phải đang yêu đương đấy chứ?”

“Khụ khụ, không thể nào!” Tân Án nói.

“Vậy thì tốt, con mới ra mắt chưa lâu, vẫn chưa nên vội vàng yêu đương.” Tân Lịch ra vẻ nghiêm túc nói.

Văn Hâm Du bất mãn: “Sao vậy, Nghiêm Húc không đẹp trai sao, nhìn người cũng không tệ mà?”

Tân Lịch bất lực nhìn Văn Hâm Du, sao cái người này lại quay ngoắt 180 độ thế kia, đã nói là bảo Tân Án từ từ yêu đương cơ mà.

Văn Hâm Du ra vẻ: Đã trà trộn trong siêu thoại couple “Tâm Nhãn”.

Nghiêm Túc tổ chức tiệc ở trang viên nhà mình, sau khi xuống xe, Tân Án đi theo hai người vào trong, đại sảnh đã có rất nhiều người, nhìn thấy Tân Án đều không khỏi nhìn chăm chú vài giây.

“Bác Nghiêm.” Tân Lịch gặp Nghiêm Túc đang nói chuyện phiếm với bạn bè ở bên trong, cười chào đón.

Nghiêm Túc quay đầu thấy là người nhà họ Tân, lập tức cười tươi như hoa: “Tân Lịch, lâu rồi không gặp!”

Rồi lại thấy Tân Án, nụ cười càng rạng rỡ hơn: “Tiểu Án! Lâu rồi không gặp!”

Tân Lịch và Văn Hâm Du đều nghi hoặc nhìn cô, sao con gái họ vừa lên đã có vẻ rất quen thuộc với ông Nghiêm thế kia?

Nghiêm Túc giải thích: “Tôi bây giờ là fan của Tiểu Án, cái này gọi là gì nhỉ, à đúng rồi, fan ông nội ha ha ha ha ha ha ha.”

“Ông Nghiêm quá khen rồi ạ.” Tân Án khiêm tốn nói.

“Tiểu Án hôm nay thật là xinh đẹp, vừa bước vào đây thôi đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt rồi đấy.” Nghiêm Túc vui vẻ nói.

Trong bữa tiệc có rất nhiều tiểu thư con nhà giàu, đa số đều là nhắm đến Nghiêm Húc, nghe được lời này trong lòng đều có chút khó chịu, âm thầm liếc xéo Tân Án không ít lần.

“Đâu có gì đâu ạ.” Tân Lịch không giấu được vẻ tự hào, con gái ông đương nhiên là đẹp nhất.

Nghiêm Túc đảo mắt, nhỏ giọng nói: “Thảo nào thằng nhóc nhà tôi hồn bay phách lạc hết cả rồi.”

“Khụ khụ khụ.” Tân Án giật mình, ông nội Nghiêm Húc trực tiếp vậy sao!

Lúc này, một ly nước ấm được đưa tới từ phía sau: “Ông nội, ông lại đang nói gì đấy?”

Nghiêm Húc nhìn Tân Án hơi đỏ mặt, bất đắc dĩ nói.

“Không có gì không có gì, ông nội không được tâm sự với cô bé sao?” Nghiêm Túc hừ lạnh một tiếng.

“Thưa chú, thưa dì.” Nghiêm Húc hơi cúi người chào hỏi.

“Ôi chao, chào cháu, chào cháu.” Văn Hâm Du thấy Nghiêm Húc đến, lập tức cười tươi rói.

Ôi, quả nhiên là lớn lên đẹp trai, đứng cạnh con gái bà, hai người quả thực là trai tài gái sắc, trời sinh một cặp mà!
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 366: Chương 366



Lại còn lễ phép nữa, Văn Hâm Du càng nghĩ càng vui vẻ, nhìn Nghiêm Húc càng ngày càng vừa lòng.

Tân Lịch nhìn bà vợ mắt sắp phát ra tia lửa điện bên cạnh, cạn lời lặng lẽ vỗ nhẹ Văn Hâm Du: “Đừng cười nữa, bình tĩnh một chút.”

Nhìn ba mẹ kỳ lạ, Tân Án bất đắc dĩ đỡ trán.

May mắn Nghiêm Húc như không nhận ra điều gì, ôn tồn nói: “Thưa chú, thưa dì, thưa Tân tiểu thư, mọi người có muốn ngồi nghỉ một lát, ăn chút gì không ạ?”

“Được được được.” Tân Án ước gì nhanh chóng rời khỏi cái chỗ này, cả nhà họ đứng ở giữa nhận hết mọi sự chú ý, cố tình ông Nghiêm vừa nhìn đã thấy thái độ của họ không bình thường, cô cảm thấy lưng mình như bị vô số tia laser b.ắ.n phá.

Tân Lịch đi nói chuyện phiếm với những đối tác kinh doanh quen thuộc, Văn Hâm Du cũng đi giao tiếp với các quý bà khác, bỏ lại một Tân Án sợ giao tiếp xã hội lặng lẽ ăn bánh ngọt ở góc.

“Uống chút nước ép trái cây đi.” Nghiêm Húc bưng một ly nước ép trái cây ngồi xuống bên cạnh cô.

Mọi người xung quanh đều cầm ly rượu, chỉ có cô uống nước ép trái cây trông thật lạc lõng.

“Em không uống nước ép trái cây, em uống rượu.” Tân Án bướng bỉnh nói.

“Được, vậy uống rượu.” Nghiêm Húc không ép buộc, lại đi lấy cho cô một ly cocktail màu sắc rất đẹp: “Cái này rất dễ uống, độ cồn cũng thấp.”

“Ừm.” Tân Án ngoan ngoãn nhận lấy ly rượu nhấp một ngụm, quả thật không tệ.

Vừa ngẩng mắt lên, cô đã thấy Văn Hâm Du mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm về phía này, thấy cô nhìn lại, bà lại giả vờ như không có gì, tiếp tục nói chuyện với người bên cạnh.

Mẹ cô đúng là…

“Đúng rồi, ba mẹ anh không về chúc thọ ông nội sao?” Tân Án thuận miệng hỏi.

Nghiêm Húc nhướng mày: “Muốn gặp ba mẹ anh?”

“Không…”

“Bọn họ ở nước ngoài chưa về.” Nghiêm Húc giải thích trước khi Tân Án kịp nói hết câu.

“À…” Tân Án đáp một tiếng, cúi đầu tiếp tục uống rượu.

Lúc này, một đôi giày cao gót xuất hiện trong tầm mắt Tân Án, cuối cùng dừng lại bên cạnh cô, trước mặt Nghiêm Húc.

Tân Án ngẩng đầu.

À, người quen cũ.

“Lâu rồi không gặp, Nghiêm ca.” Lục Tình nhìn Nghiêm Húc, nở nụ cười ngọt ngào.

Nghiêm Húc không có phản ứng gì đặc biệt, nhưng vẫn lịch sự: “Lâu rồi không gặp.”

Một khi đã mở lời, Lục Tình liền có lý do để ở lại, trong lòng cô ta mừng thầm, nhân tiện ngồi xuống bên cạnh Nghiêm Húc.

Tân Án thấy hai người muốn ôn chuyện, chán nản lấy điện thoại ra hỏi Lâm Du đã đến đâu, vừa mới bắt đầu gõ chữ, liền cảm thấy Nghiêm Húc xích lại gần cô, bản thân cô đã ngồi ở mép ngoài cùng, cứ như vậy chân hai người trực tiếp chạm vào nhau.

Cô dùng chân chạm vào chân Nghiêm Húc, muốn anh dịch ra một chút, kết quả chạm mấy lần Nghiêm Húc cũng không phản ứng, bực bội ngẩng đầu lên định mở miệng bảo anh dịch ra chút nữa, thì phát hiện Lục Tình đang trừng mắt nhìn cô.

Không hiểu sao, nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Lục Tình, ý định mở miệng của Tân Án liền tan biến, cô giả vờ như không thấy, tiếp tục cúi đầu gõ chữ.

Lục Tình ở bên cạnh tức đến c.h.ế.t đi được, Tân Án này quá vô liêm sỉ, trước mặt bao nhiêu người lại dám chạm chân Nghiêm Húc, cố tình Nghiêm Húc vốn lạnh nhạt lại tỏ vẻ như không nhận ra, trên mặt còn mang theo ý cười.

Cô ta đến bữa tiệc này là vì Nghiêm Húc, dù thế nào cũng phải nhẫn nhịn!

“Nghiêm ca, chú dì có khỏe không ạ, lần trước em liên lạc với họ thì họ nói vẫn chưa về.” Lục Tình quen thuộc nói.

Tân Án lập tức dựng tai lên, xem ra Lục Tình rất quen thuộc với ba mẹ Nghiêm Húc.

“Chuyện của ba mẹ tôi, cần cô nói cho tôi biết sao?” Nghiêm Húc không chút khách khí nói.

“Ách, không có, anh hiểu lầm rồi.” Lục Tình vội vàng giải thích: “Từ nhỏ em đã được chú dì chăm sóc, trước kia cũng thường xuyên đến nhà anh, trong lòng em họ đều là những người rất tốt, nên họ lâu như vậy chưa về, em có chút nhớ thôi.”

“Cô không phải không có tiền đi máy bay, nhớ họ thì tự mình bay đi thăm không được sao?”

Tay Lục Tình nắm chặt lấy váy, không nói gì.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 367: Chương 367



Tân Án lại một lần nữa cảm nhận sâu sắc sự độc miệng của Nghiêm Húc, muốn nói rằng khuôn mặt này của anh ta cảm giác rất hợp với hình tượng người đàn ông cấm dục ít nói.

Ai ngờ Nghiêm Húc lại là kiểu người một khi bị chọc giận thì tuyệt đối không dễ dàng cho người khác sắc mặt tốt, Lục Tình vậy mà vẫn có thể kiên trì ngồi bên cạnh anh ta, thật sự quá bội phục.

Bất quá nếu Lục Tình không có da mặt đủ dày, cũng không thể kiên trì dây dưa với anh ta mấy năm trời, phỏng chừng đều đã quen với việc bị ngược đãi, Tân Án ở một bên tâm trí đã bay đến tận ngoài vũ trụ, không hề chú ý đến việc Nghiêm Húc đã nhìn chằm chằm vào cô nãy giờ.

“Nghĩ gì đấy?” Nghiêm Húc khẽ gõ vào đầu cô.

“Nghĩ, miệng anh độc như vậy, rốt cuộc vì sao lại hấp dẫn cô ta đến thế?” Tân Án nhỏ giọng nói.

“Em muốn biết?” Nghiêm Húc hỏi.

“Ha ha, không muốn, không muốn.” Tân Án vội vàng xua tay.

Nhìn thấy bóng dáng Lâm Du ở cửa, đang định bỏ chạy thì đã bị Nghiêm Húc một tay kéo lại: “Anh vì ai mà như vậy?”

“Không biết không biết.” Tân Án tiếp tục giả ngơ, vẫy tay ra hiệu cho Lâm Du lại cứu cô.

“Bảo bối à, hôm nay cậu đẹp quá đi!” Lâm Du nhanh chân đi về phía cô, nhìn thấy Nghiêm Húc ngồi sát bên cạnh, còn tưởng rằng mình đã bỏ lỡ chuyện gì hay ho: “Hai người vừa cãi nhau à?”

“Không có gì, chỉ nói chuyện phiếm thôi.” Tân Án nói.

Lâm Du nửa tin nửa ngờ gật đầu: “Có muốn ra ngoài đi dạo một chút không?”

Vừa hay, Tân Án cũng muốn rời khỏi cái nơi tu la tràng này, ánh mắt Lục Tình như muốn b.ắ.n thủng cô, tuy cô không sợ chuyện, nhưng cũng không muốn dây dưa với mấy chuyện tình cảm vớ vẩn.

Nghiêm Húc bất đắc dĩ nhìn Tân Án bị Lâm Du kéo đi, Trần Cảnh Hiển thì ngồi xuống chỗ Tân Án vừa ngồi, thông cảm vỗ vai anh: “Huynh đệ, xem ra con đường của cậu còn dài lắm đấy.”

Bị kéo ra ngoài, Tân Án và Lâm Du đang đi dạo trong khu vườn nhỏ bên ngoài trang viên, Lâm Du đã sớm không nhịn được tò mò: “Mau nói, hai người tiến triển đến đâu rồi?”

“Cái gì với cái gì chứ?” Tân Án nói.

“Cậu đến cả tớ cũng không nói sao! Trong giới đều lan truyền tin cậu và Nghiêm Húc chắc chắn sẽ đến với nhau, không đúng, là muốn kết hôn!” Lâm Du nói.

“Chưa có gì đâu vào đâu cả.” Tân Án quay đầu đi.

Ánh mắt Lâm Du sáng lên: “Vậy cậu chắc chắn là có ý với anh ấy rồi! Không ngờ nha, trong đám bạn bè của chúng ta lại sắp có thêm một cặp nữa.”

“Đừng nói bậy, đừng nói bậy!” Tân Án tức muốn hộc m.á.u vỗ vỗ Lâm Du.

“Hắc hắc, cậu xấu hổ rồi, cậu vậy mà xấu hổ!” Lâm Du cảm thấy Tân Án như vậy rất đáng yêu, luôn muốn trêu chọc cô.

Hai người liền đùa giỡn trong khu vườn nhỏ.

“Tân Án.” phía sau truyền đến một giọng nói giận dữ, Tân Án nghe tiếng quay đầu lại, là Lục Tình đứng ở cửa.

“Có chuyện gì sao?” Tân Án lạnh mặt, cô ghét nhất cái kiểu phụ nữ không đuổi kịp đàn ông mình thích lại đi tìm người phụ nữ khác gây phiền toái.

“Cô đừng đắc ý!” Lục Tình cũng không biết nói gì, cô ta chỉ là bị Nghiêm Húc châm chọc mỉa mai đến phát điên, muốn ra ngoài hít thở không khí, không ngờ lại nghe thấy tiếng hai người đùa giỡn trong vườn, nhất thời không nhịn được.

“Cô nghĩ nhiều rồi đấy.” Lâm Du cạn lời nói.

“Nếu cô thích Nghiêm Húc thì cứ theo đuổi đi, chạy đến nói với tôi có ích gì?” Tân Án cau mày, không muốn phản ứng cô ta.

“Tôi theo đuổi anh ấy 5 năm rồi, chỉ là cô vừa xuất hiện anh ấy liền thay đổi, dựa vào cái gì?” Lục Tình nghiến răng nghiến lợi nói.

Tân Án thật sự nghiêm túc suy nghĩ một chút: “Có lẽ là thích tôi đáng yêu, xinh đẹp, soái khí lại toàn năng chăng?”

Lục Tình: "....."

Lâm Du không nhịn được nói: “Dù là bạn bè của cậu, tớ cũng không nhịn được muốn mắng một câu cậu thật là mặt dày.”

“Thì đây là cô ta tự hỏi mà, tớ có cách nào?” Tân Án vô tội nhún vai.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 368: Chương 368



“Cô quá đáng lắm!” Mắt Lục Tình đỏ hoe, trông như thể bị Tân Án bắt nạt.

Lúc này, lại có người từ cửa đi ra: “Tân Án, cô làm gì bắt nạt người ta vậy?”

Quay đầu nhìn lại, khuôn mặt này có chút quen, tên thì lại không nhớ ra: “Cô là?”

Thấy Tân Án nhìn mình với vẻ khó hiểu, Vương Thi Ý tức c.h.ế.t đi được, đây quả thực là một sự sỉ nhục lớn!

“Cô ấy là Vương Thi Ý.” Lâm Du nhắc nhở: “Cậu gặp cô ấy ở câu lạc bộ của lão Trần rồi.”

Vừa nói vậy, Tân Án liền nhớ ra, chẳng phải là cái người mà lúc cô vừa xuyên không đến đây không lâu, ở câu lạc bộ gặp phải đối thủ một mất một còn sao, bất quá Tân Án không mấy để ý đến cô ta, bây giờ thì thật sự không nhớ ra.

“À à, là cô à.” Tân Án gật đầu, tuân thủ nguyên tắc "cô không động tôi không động".

“Cô làm như vậy trong tiệc mừng thọ của ông Nghiêm, có phải là quá đáng lắm không?” Vương Thi Ý ôm Lục Tình bất bình nói.

“Hai người, là bạn thân?” Tân Án hỏi.

Mặt cả hai người đều cứng đờ, các cô tổng cộng mới gặp nhau chưa đến ba lần, bạn bè còn chưa tính, nói gì đến bạn thân? Chỉ là đều muốn mượn đối phương để gây khó dễ cho Tân Án thôi.

“Cô quản sao?” Vương Thi Ý nói.

“Vậy cô quen ông Nghiêm lắm à?” Tân Án lại hỏi.

Vương Thi Ý lần đầu tiên theo ba đến nhà họ Nghiêm: "....."

.

“Thi Ý, thôi đi, tớ không sao.” Lục Tình mắt đỏ hoe giữ chặt Vương Thi Ý.

Tân Án vừa nhìn, đây chẳng phải là kỹ xảo quen dùng của đám tiểu thiếp trong hậu cung của cha cô ở kiếp trước sao, không ngờ đến thời hiện đại rồi, vẫn còn có người dùng chiêu này.

“Đừng nói như thể tôi bắt nạt cô, cô tha thứ cho tôi vậy.” Tân Án cạn lời nói: “Tôi nói gì chứ, bởi vì tôi nói mình đáng yêu, xinh đẹp, soái khí lại toàn năng, cô liền khóc? Không đến mức vậy chứ.”

Lâm Du bên cạnh không nhịn được phì cười, Tân Án này vừa mở miệng ra đã giống hệt Nghiêm Húc, thật muốn chọc tức người ta, một cái miệng có thể khiến người khác tức chết.

“Cô cũng quá kiêu ngạo!” Vương Thi Ý bị sự mặt dày của cô ta làm cho kinh ngạc: “Đây là tác phong của tiểu thư nhà họ Tân sao?”

Tân Án vô tội nói: “Đây đều là fan của tôi trên mạng khen tôi, có ý kiến gì không?”

“Nghiêm Húc sẽ không thích cô như vậy đâu, anh ấy chỉ là chưa nhận ra bộ mặt thật của cô thôi.” Vương Thi Ý tức giận nói: “Tình Tình, cậu đừng nóng giận, chắc chắn là do cô ta giả vờ đủ tốt trước mặt Nghiêm Húc, Nghiêm Húc nhất thời bị mê hoặc thôi.”

Cô nghĩ đến những chuyện mình đã làm trước mặt Nghiêm Húc, đầu tóc rối bù, mặt mộc, leo cây, đốn củi, muốn bao nhiêu mất hình tượng thì có bấy nhiêu, nói như vậy cô thật sự quá đề cao mình: “Ai nha, chỉ là những hành vi mất hình tượng của tôi trước mặt anh ấy đều đã làm rồi, người ta vẫn cứ thích tôi, có cách nào đâu.”

Lục Tình và Vương Thi Ý bị nghẹn họng không nói được lời nào.

“Cô cũng quá trơ trẽn!” Lục Tình cau mày nói: “Cô tưởng cô hút fan giỏi lắm ở show thực tế sao, không biết rằng cô đã trở thành trò cười trong giới chúng tôi rồi! Tiểu thư nhà ai lại đi leo cây, buồn cười quá!”

“Nghiêm Húc sẽ không thích cô như vậy đâu!” Lục Tình nhấn mạnh.

Lúc này, phía sau Tân Án và Lâm Du truyền đến một tràng tiếng cười, hai người quay đầu lại liền thấy Nghiêm Húc và Trần Cảnh Hiển từ cửa sau đi ra.

“Lục tiểu thư, cô hiểu rõ tôi lắm sao?” Nghiêm Húc lạnh mặt hỏi.

“Em…” Bị bắt tại trận, Lục Tình có chút không biết làm sao, sợ Nghiêm Húc thấy được mặt xấu của mình, cẩn thận hỏi: “Nhưng, nhưng mà, Tân Án như vậy, anh sẽ không thích đâu, đúng không?”

“Vậy tôi xin nhấn mạnh một lần nữa.” Nghiêm Húc mang theo ý cười nói: “Tôi thích cô ấy đáng yêu, xinh đẹp, soái khí lại toàn năng, đã rõ chưa?”
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 369: Chương 369



Tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ.

Tân Án nghe anh nói xong cảm thấy tim đập nhanh muốn nhảy ra ngoài, hoàn toàn không dám quay đầu lại nhìn anh, Lục Tình và Vương Thi Ý thì lại nhìn Nghiêm Húc với vẻ khó tin.

Trần Cảnh Hiển vỗ tay cười lớn: “Quá thú vị, hóa ra con gái cãi nhau thật sự buồn cười như vậy!”

Lâm Du hung hăng vỗ vào vai anh ta: “Đừng có ngắt lời!”

Cô đang xem náo nhiệt rất vui vẻ.

Lục Tình nhất thời không nói nên lời: “Nghiêm ca, anh…”

“Còn có việc gì không?” Nghiêm Húc mất kiên nhẫn nói.

Cô ta tự giễu cười cười: “Anh đối với cô ta, và đối với em thái độ khác nhau quá nhiều đi, anh chán ghét tôi đến vậy sao?”

“5 năm trước cô còn chưa nhận ra sao?”

Anh chỉ làm rõ tin đồn, không trực tiếp phong sát cô ta, đã xem như giữ thể diện cho Lục Tình rồi.

Dù là người mặt dày đến đâu, cũng không thể ở lại đây được nữa, Lục Tình giậm chân xoay người rời khỏi trang viên, Vương Thi Ý thấy vậy cũng đi theo ra ngoài, bỏ lại cái nơi này.

Tân Án cảm thấy mặt mình đỏ bừng, cảm nhận được ánh mắt nóng rực ở sau lưng, cô không quay đầu lại: “Du Du, chúng ta về thôi, ba mẹ tớ chắc đang lo lắng vì không thấy tớ.”

Nói xong không quay đầu lại, cô thẳng tắp kéo Lâm Du đi về.

Nhìn bóng dáng hai người rời đi, Trần Cảnh Hiển hỏi: “Không đuổi theo sao?”

“Để cô ấy tự mình bình tĩnh suy nghĩ một chút đã.” Nghiêm Húc nhìn sâu vào bóng lưng Tân Án rời đi.

“Cậu thật đúng là trầm ổn quá đi!” Trần Cảnh Hiển thật sự bội phục đến cực điểm: “Cậu không sợ cô ấy chạy mất sao?”

Đã đi đến bước này, từng bước một dẫn dụ cô ấy đến đây, Nghiêm Húc tự nhiên là đã có tính toán trong lòng: “Cô ấy sẽ không.”

“Chậc chậc chậc, còn chưa ở bên nhau đã ở đây tình tứ, ở bên nhau rồi thì còn thế nào nữa?” Trần Cảnh Hiển trừng mắt nhìn anh, không quên châm chọc một chút: “Lần đầu yêu đương, cậu có biết nói chuyện không đấy, có cần anh em dạy cho cậu không?”

Nghiêm Húc khinh thường liếc nhìn anh ta: “Chỉ cậu thôi sao?”

“Cậu cứ tán đổ người ta đi rồi nói sau.” Trần Cảnh Hiển không cam tâm yếu thế nói: “Đều tại cậu, cô ấy cướp mất bạn gái của tôi rồi.”

Trở lại bữa tiệc, hai người lại trốn vào một góc lầm bầm.

“A a a a a a!” Lâm Du nhỏ giọng hét lên: “Vừa nãy Nghiêm Húc tỏ tình với cậu đấy, cậu biết không?”

“Sao cậu còn kích động hơn cả tớ vậy?” Tân Án bất đắc dĩ nói.

Lâm Du xoay người Tân Án lại, nhìn thẳng vào mắt cô: “Làm ơn đi, vừa nãy Nghiêm Húc siêu đẹp trai được không, sao cậu lại bình tĩnh như vậy hả!”

Cô nào có bình tĩnh, cô đã cảm thấy tim mình đập như muốn nhảy ra ngoài rồi.

“Cũng tàm tạm thôi.” Tân Án mạnh miệng nói.

“Cậu cứ mạnh miệng đi, xem cậu có trốn thoát khỏi ma trảo của anh ấy không.” Lâm Du đắc ý không thôi: “Không ngờ cuối cùng cậu lại bị Nghiêm Húc cướp đi rồi, thật là không ngờ, như vậy tính ra, tớ và lão Trần vẫn là nửa mối mai?”

“Để sau đi, để sau đi, tiệc sắp bắt đầu rồi.” Tân Án nhìn thấy bánh kem xuất hiện ở phía trước, Nghiêm Húc cũng đã giống như người không có chuyện gì trở về bên cạnh Nghiêm Túc.

Tiếp theo là cắt bánh kem và chúc thọ, xung quanh Nghiêm Túc đều là những người làm ăn đến chúc mừng, thật giả lẫn lộn, Tân Án và Lâm Du không đi chen vào.

“Tiểu Án!”

Quay đầu nhìn lại, lại là bà Lưu đã lâu không gặp.

“Bà Lưu, bà thế nào rồi ạ?” Tân Án vui vẻ bước tới đón: “Trông bà còn khỏe hơn trước đấy ạ.”

“Đương nhiên rồi, chỗ bọn bà ấy, nhờ có bộ phim của các cháu mà thành điểm du lịch rồi, mỗi ngày sữa đậu nành bán hết veo.” Bà Lưu vui mừng ra mặt: “Đúng rồi, bà nghe Canh Lệ nói, cháu giúp đỡ phòng làm việc của họ.”

Bà lại thở dài: “Thật là ngại quá đi, cứ luôn làm phiền cháu giúp chúng ta.”

“Đâu có gì đâu ạ, bây giờ phòng làm việc của chị Canh Lệ phát triển tốt, cháu cũng có tiền kiếm mà.” Tân Án cười nói.
 
Back
Top Bottom