Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình

Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 330: Chương 330



Tân Án nghe thấy có người gọi tên mình, liền nhìn xuống lầu.

“Chị Lương?"

Lương Việt đang cùng đạo diễn Nhậm Phi của 《Đào Hoa Nguyên Ký》, cùng với vài nhân viên công tác quen mặt của Tân Án đứng ở dưới lầu kinh ngạc nhìn cô. Chẳng phải nói nơi này vẫn chưa hoàn công chính thức, không có ai đến sao?

“Sao cô lại ở đây?." Nhậm Phi cũng đã lâu không gặp Tân Án, suýt chút nữa còn tưởng mình nhìn nhầm người.

“Tôi, cùng bạn bè tùy tiện đến chơi thôi." Tân Án cười gượng, định cho qua chuyện.

Lương Việt đột nhiên nhớ ra điều gì: “Từ từ, tôi nhớ trong hồ sơ dự án có ghi chủ nhân hòn đảo này tên là Tân tiểu thư, tuy không có tên đầy đủ, nhưng mà, chẳng lẽ chính là em sao, Tân Án tiểu thư?."

Nhậm Phi trợn tròn mắt: “Hòn đảo này là của cô?"

“Không, không phải mà." Tân Án vẫn cố gắng chối.

Uông Dương đang bưng đồ ăn chuẩn bị mang lên, nhìn thấy đoàn người Nhậm Phi đang nói chuyện với Tân Án trên lầu, nhiệt tình nói: “Tân tiểu thư, mọi người quen nhau à, vừa hay quá. Đây là anh Nhậm, người mà chúng ta muốn trao đổi về dự án chiều nay."

Rồi quay sang nói với đoàn người Nhậm Phi: “Đây là Tân tiểu thư, chủ nhân của hòn đảo này."

“Ha ha ha, ha ha ha, hoan nghênh mọi người đã đến!" Tân Án dứt khoát không giấu nữa, vẫy tay chào mọi người với tư cách chủ nhân.

Uông Dương lại nhiệt tình hỏi: “Có muốn tôi sắp xếp cho mọi người cùng nhau tụ tập một chút không?."

Đến khi ngồi vào bàn ăn, mọi người đều im lặng không nói gì. Đoàn đội của Nhậm Phi thì quá mức kinh ngạc, nhất thời không biết mở lời thế nào. Tân Án thì đang chờ mọi người lên tiếng.

Cuối cùng, Lâm Du không đợi được nữa, hỏi: “Hay là mọi người nói qua về chương trình của mình đi?"

Lương Việt lúc này mới hoàn hồn, người trước mắt vẫn là nhà đầu tư của họ: “Nếu là Tân Án, vậy có thể nói đơn giản. Chính là chúng tôi chuẩn bị quay mùa thứ hai của 《Đào Hoa Nguyên Ký》, nghĩ rằng vẫn dùng hòn đảo này là phù hợp nhất."

Tân Án có chút bất ngờ: “Nhưng mà, chỗ này của em đâu còn hoang sơ nữa?"

“Khụ khụ, chúng tôi đã hỏi qua rồi, ngoài khu du lịch ra chẳng phải vẫn còn khu vực chưa khai thác sao?" Nhậm Phi nói: “Hơn nữa lần này chúng tôi không định chỉ làm về sinh tồn hoang dã, có lẽ sẽ thêm cả tuyến câu chuyện."

Tuy rằng họ đã cân nhắc việc tiếp tục quay sinh tồn hoang dã ở một hòn đảo khác giống như mùa đầu, nhưng sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, họ lo ngại rằng màn thể hiện quá xuất sắc của Tân Án ở mùa một sẽ khiến mùa hai dễ bị so sánh và đánh giá thấp hơn.

Thực ra, đoạn zombie cuối cùng của mùa một đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi, nên họ dự định kết hợp giữa tuyến câu chuyện và sinh tồn hoang dã, tiếp nối câu chuyện của mùa đầu.

Lương Việt giải thích: “Bởi vì tập cuối cùng của mùa một có đoạn zombie được khán giả rất yêu thích, tuyến câu chuyện này vẫn có thể tiếp tục phát triển, nên chúng tôi vẫn hy vọng có thể quay ở địa điểm cũ."

“Chưa mở hết mấy khu vực, còn cần đánh giá tình hình an toàn, nhưng mà khu vực hầm mà chúng ta đã đi qua trước đây thì không thành vấn đề." Tân Án quay đầu hỏi Uông Dương: “Bên anh chắc cũng đã đánh giá các khía cạnh rồi đúng không, không có vấn đề gì chứ?."

Uông Dương lập tức lấy ra một xấp tài liệu: “Đội ngũ của chúng tôi đã tiến hành đánh giá toàn diện, cho rằng việc quay phim ở đây sẽ có tác dụng quảng bá cho việc khai trương khu nghỉ dưỡng sắp tới của chúng tôi."

Lương Việt và Nhậm Phi đây là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ này của Tân Án, đều không tự chủ được mà nhìn thêm vài lần.

“Nếu mọi người thấy không có vấn đề gì thì tôi cũng không có vấn đề gì." "Bà chủ hờ" Tân Án vẫn luôn tin tưởng anh trai mình.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 331: Chương 331



Nghe Tân Án đồng ý, Nhậm Phi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi lại nghĩ đến điều gì đó, cẩn thận hỏi: “Vậy thì, chúng tôi cũng định mời các thành viên của mùa một tiếp tục tham gia quay, bên cô thì...."

Nghe ra ý muốn mời cô tiếp tục tham gia mùa hai, nhưng Tân Án vẫn phải xin ý kiến Giang Tâm: “Mọi người cứ liên hệ với chị Giang đi, tôi cũng rất thích chương trình này."

Biết ý của Tân Án là nếu không có lịch trình xung đột thì cô sẽ tiếp tục tham gia quay, Nhậm Phi và Lương Việt lại càng thêm chắc chắn.

“Đây thật sự là đảo của cô à? Cái này, cái này phải bao nhiêu tiền vậy?" Nhậm Phi không nhịn được hỏi.

“À, đây là quà sinh nhật người nhà tặng cho tôi, tôi cũng không rõ lắm." Tân Án thành thật nói.

Mấy người trước mắt lập tức ngây người, trong khoảnh khắc cảm thấy Tân Án tỏa ra ánh hào quang của tiền bạc.

Sao còn có tin đồn cô là thiên kim giả nữa chứ! Đây quả thực là quá giàu có rồi!

Nhà ai sinh nhật lại tặng đảo?

Không ngờ ban đầu chỉ định đến bàn chuyện quay phim, lại bất ngờ phát hiện ra một tin tức lớn như vậy, còn giải quyết được ngay vấn đề địa điểm và khách mời. Chuyến đi này quả thực thu hoạch lớn.

Nhậm Phi và Uông Dương cùng nhau bàn bạc về hợp đồng cụ thể, Lương Việt và Tân Án vốn đã quen thân nên ở lại nói chuyện riêng.

“Chị Lương, hòn đảo này nhớ giúp em giữ bí mật nhé." Tân Án nói.

“Em là một đại đại đại phú bà, làm gì mà phải khiêm tốn vậy?." Lương Việt khó hiểu hỏi, nếu là cô ấy giàu có như vậy thì hận không thể cả thế giới đều biết.

“Chị không thấy nếu sau này chị có được tài nguyên gì cũng bị nói là do nhà có tiền thì rất phiền sao?." Tân Án bất đắc dĩ nói.

Lương Việt lập tức hiểu ra: “Cũng đúng, một khi bị lộ ra chắc chắn sẽ bị người ta bàn tán."

“Cho nên á, đương nhiên phải đợi đến khi mình đủ mạnh, không ai nghi ngờ nữa thì mới gây kinh ngạc cho tất cả mọi người được." Lâm Du nói.

“Mùa hai khi nào bắt đầu quay?" Tân Án hỏi.

Lương Việt nghĩ nghĩ: “Hôm nay tiến độ nhanh như vậy, nếu trong ngày có thể thống nhất được hết thì chỉ còn vấn đề mời khách nữa thôi. Nếu không có vấn đề gì thì chắc khoảng hai tháng nữa."

“Vậy khách mời vẫn là mấy người chúng ta sao?"

“Bọn chị hy vọng có thể giữ lại đội hình ban đầu ở mức cao nhất. À, đương nhiên, Trần Tiệp, Từ Mặc Thiến thì chắc sẽ không mời." Lương Việt nói: “Nếu dựa theo tuyến câu chuyện của tập cuối thì chính là năm người các em, còn có Trương Uyển Uyển, Trần Ngọc Lâm và Lăng Hi."

Lâm Du cũng xem chương trình, nghe đến tên Trương Uyển Uyển thì nhíu mày: “Trương Uyển Uyển? Cô ta còn dám đến sao?"

“Cô ta dám đến thì tôi cũng phục." Tân Án hoàn toàn không để bụng, chút tâm tư nhỏ nhặt của Trương Uyển Uyển, cô còn chưa tính toán kỹ càng đâu.

“Đúng đó, tớ thích nhất xem cậu ngược mấy con trà xanh đó." Lâm Du ghé sát tai Tân Án nói nhỏ.

Lương Việt thở dài: “Haizz, cũng không biết có mời được Nghiêm Đế thường trú không nữa, nghe nói dạo này anh ấy bận lắm."

Chuyện này Tân Án biết, Nghiêm Húc gần đây về Nghiêm thị giải quyết công việc. Tuy rằng anh là diễn viên, nhưng diễn viên cũng chỉ là một trong những vỏ bọc của anh thôi, dù sao người này vẫn là người thừa kế tương lai của Nghiêm thị.

“À đúng rồi, chị hỏi nhỏ một chút, đội ngũ của các em có ngại quay chương trình cùng Nghiêm Húc không?" Lương Việt ở trong giới cũng đã lâu, đương nhiên biết loại minh tinh nam nữ có nhiều tin đồn tình cảm thường rất ít khi hợp tác lại, đều phải tránh hiềm nghi.

Tân Án còn ngẩn người: “Chắc là không sao đâu."

“Vậy được, chị vẫn cứ đi mời thử xem, đội hình cũ mà nói chắc chắn sẽ hot trước khi phát sóng." Lương Việt lập tức lại tràn đầy nhiệt tình.

Vì Tân Án còn có lịch trình nên hai người rời đi vào buổi tối. Đáng tiếc là Tân Án không thể đến cái miếu đổ nát kia xem một chút.

Thôi vậy, sau này có thời gian rảnh thì tự mình đến xem sau, Tân Án nghĩ.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 332: Chương 332



Sau khi trở về, Tân Án lập tức gia nhập đoàn làm phim.

Khi những hình ảnh hậu trường của Tân Án bị rò rỉ, cả fanclub đều chấn động.

[Án Án thật sự chăm chỉ quá, chẳng phải cô ấy mới đóng máy gần đây thôi sao?]

[Chị Án chăm chỉ một chút nào cũng không giống tiểu thư nhà giàu...]

[Fan của Tân Án thật hạnh phúc, Tân Án đóng nhiều phim quá đi!]

Lần này, Tân Án nhận một bộ điện ảnh. Bộ phim 《Đông Dạ》 hợp tác với Nghiêm Húc trước đó vẫn chưa được phát sóng vì kiểm duyệt chậm trễ. Còn bộ điện ảnh lần này lại có khá nhiều cảnh hành động. Sau khi quay 《Chưởng Gia Thứ Nữ》 một cách yên ả, Tân Án cũng cảm thấy hơi nhớ nghề.

Nhưng điều khác biệt lần này là, Tân Án đóng vai nữ chính, một kẻ điên có nhân cách chống đối xã hội. Tân Án ngay lập tức bị cuốn hút khi nhìn thấy hình tượng nhân vật này.

Trong phim, Tân Án đóng vai nữ chính Tiểu Vưu, từ nhỏ đã là trẻ mồ côi. Vì bị bắt nạt ở trại trẻ mồ côi, cô trở thành một thiếu nữ m.á.u lạnh vô tình. Sau khi chứng kiến sự đen tối của trại trẻ mồ côi, cô quyết tâm trả thù, g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả những người có liên quan.

Nhưng trên con đường báo thù, cô gặp được nam chính, một kẻ g.i.ế.c người hàng loạt đang chạy trốn. Nam chính bỏ trốn vì quản gia đã sát hại người cha bạo hành của anh.

Nói một cách đơn giản, đây là câu chuyện về sự gặp gỡ của hai kẻ điên.

Đương nhiên, trong kết cục, Tiểu Vưu bị đánh bại, còn nam chính sau khi vạch trần sự đen tối của trại trẻ mồ côi cũng tự sát để chịu tội.

Kịch bản này theo Tân Án là một câu chuyện rất có chiều sâu, đồng thời cũng là một bộ phim rất nguy hiểm. Sự nguy hiểm nằm ở chỗ nó có khả năng rất khó vượt qua kiểm duyệt, vì hướng phát triển không mấy tươi sáng.

Trước khi quyết định nhận bộ phim này, Giang Tâm còn khuyên Tân Án suy nghĩ kỹ. Cô cảm thấy kịch bản này quá táo bạo, lỡ như không thể thông qua kiểm duyệt thì có khả năng sẽ lãng phí hai tháng thời gian.

Lúc đó Tân Án đã trả lời như thế này: “Lãng phí hai tháng để đánh cược một phen, còn hơn là từ chối rồi sau này hối hận."

Giang Tâm thấy Tân Án kiên quyết như vậy thì chỉ có thể đồng ý. Dù sao từ khi ký hợp đồng với Tân Án đến giờ, cô gái này đã mang đến cho cô quá nhiều bất ngờ.

“Lại gặp nhau rồi." Từ An Cát cười nhìn Tân Án bước vào phòng tập luyện: “Haizz, sau này có người đến huấn luyện diễn viên, biểu hiện không ai bằng em cả, làm tôi còn hơi nhớ em đấy."

Tân Án cười nói: “Em há lại là người mà những người khác tùy tiện vượt qua được?"

“Có phải em nổi tiếng rồi nên kiêu ngạo không đấy?" Từ An Cát nói đùa: “Bất quá lần này cảnh hành động không ít đâu nhé, em có mà nếm mùi khổ."

Tân Án xoa xoa vai: “Yên tâm đi, dạo này em đóng phim cũng chẳng có cảnh đánh đ.ấ.m gì, vừa hay để giãn gân cốt."

Đã lâu không huấn luyện, hôm đó Tân Án tập luyện vô cùng hăng say, càng tập càng sung sức.

Các cảnh hành động của nhân vật Tiểu Vưu khác hẳn với những vai diễn trước đây của cô. Động tác của Tiểu Vưu nhanh nhẹn, linh hoạt và mang theo một sự điên cuồng nhất định. Vì vậy, trong khoảng thời gian này, Tân Án đều vùi đầu vào luyện tập và nghiên cứu kịch bản.

Trong khoảng thời gian huấn luyện và quay phim ở thành phố W, Tân Án trực tiếp ở tại bất động sản của Tân Thị ở đây.

Hôm nay, khi Tân Án huấn luyện xong thì đã rạng sáng. Sau khi tạm biệt Từ An Cát, Tân Án tự mình về nhà, còn đăng một dòng trạng thái lên mạng xã hội, cảm thán "ánh trăng rạng sáng thật đẹp".

Chưa đầy hai phút sau, Nghiêm Húc đã nhắn tin cho cô.

[Nghiêm Húc: Vừa tập luyện xong à?]

Trong khoảng thời gian này, hai người thực ra có liên lạc với nhau không thường xuyên, đều chỉ nói vài câu vu vơ, không khí lại thoải mái hơn nhiều so với Tân Án tưởng tượng.

Cô phát hiện, chỉ cần không gặp mặt thì sẽ không có cảm giác gượng gạo. Chẳng lẽ cô chính là kiểu người "trên mạng xã giao thì hòa đồng, ngoài đời thì sợ hãi" sao?
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 333: Chương 333



[Tân Án trả lời: Đúng vậy, vừa tập về nhà.]

[Nghiêm Húc: Tối muộn tự về nhà cẩn thận nhé.]

[Tân Án: Biết rồi, anh đang làm gì đấy?]

[Nghiêm Húc: Xử lý văn kiện công ty.]

[Tân Án: Haizz, anh giống anh trai em quá, tổng tài bá đạo khó làm thật đấy.]

[Nghiêm Húc:?]

Không xong! Đang nhắn tin tán gẫu mà sao cô lại lỡ lời nói ra suy nghĩ trong lòng như vậy?

[Tân Án: Không có gì, ha ha ha, ý em là quản lý một công ty quả nhiên không dễ dàng gì.]

[Nghiêm Húc: Ừ.]

[Nghiêm Húc: Em thích tổng tài bá đạo à?]

[Tân Án: Không không không, em lỡ lời thôi. À đúng rồi, khi nào anh quay phim? Anh có biết 《Đào Hoa Nguyên Ký》 muốn quay mùa hai không, họ có mời anh không, anh có đi không?]

Dùng chiến thuật mưa câu hỏi để đánh lạc hướng, chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ?

[Nghiêm Húc: Em có đi không?]

[Tân Án: Chị Giang đã sắp xếp lịch trình cho em rồi, em không có vấn đề gì.]

[Nghiêm Húc: Vậy anh cũng đi.]

Nhìn thấy bốn chữ này, Tân Án không hiểu sao đột nhiên cảm thấy mặt hơi nóng lên, tim đập nhanh hơn. Anh ấy có ý gì đây? Là nói vì cô đi nên anh ấy mới đi sao?

Tân Án lắc đầu, nghĩ vớ vẩn gì vậy, có lẽ chỉ là thuận miệng nói tiếp thôi.

Hai người cứ thế trò chuyện vu vơ cho đến khi Tân Án nói mình đã về đến nhà.

[Nghiêm Húc: Vậy đi ngủ sớm đi nhé.]

Tân Án nhìn tin nhắn này, lại bắt đầu không thể kiểm soát mà nghĩ: Chẳng lẽ anh ấy lo lắng cô về nhà một mình không an toàn nên mới tranh thủ lúc bận rộn nhắn tin với cô sao?

Phòng họp Nghiêm thị.

Sau khi nhìn thấy tin nhắn Tân Án nói mình đã về đến nhà, Nghiêm Húc đặt điện thoại xuống, nhìn những nhân viên trước mặt: “Được rồi, tiếp tục báo cáo đi."

Rất nhanh sau đó, Tân Án gia nhập đoàn làm phim và bắt đầu quay phim bận rộn.

Hôm nay đến phim trường, cô phát hiện không khí có chút trầm lắng. Hình như có một chàng trai đang cãi nhau với đạo diễn. Tân Án liền tiến lên kéo một nhân viên công tác quen thuộc để hỏi thăm.

“Cái cậu nam kia kìa, nói là con trai của nhà đầu tư bộ phim này. Lúc đầu còn ngoan ngoãn, hôm nay đột nhiên cầm kịch bản đến nói muốn sửa, muốn thêm đất diễn cho vai nam chính vào người mình."

Nhân viên công tác thở dài: “Cô cũng biết tính khí của đạo diễn Lưu rồi đấy, sao mà đồng ý được."

Đạo diễn Lưu Nghị là một đạo diễn nổi tiếng trong giới với tính khí nóng nảy. Nhưng điều ông ghét nhất là sự thiếu chuyên nghiệp và những nghệ sĩ cậy thế lực của nhà đầu tư để làm mưa làm gió. Số diễn viên bị ông mắng đuổi đi không đếm xuể. Lần này chẳng phải là đ.â.m đầu vào họng s.ú.n.g của ông sao?

Thực ra, ban đầu thái độ của Lưu Nghị đối với Tân Án cũng khá lạnh nhạt. Có lẽ ông cũng nghe nói gia thế của Tân Án rất tốt, có vẻ cho rằng cô không chịu được khổ.

Nhưng sau một thời gian quay phim, biểu hiện của Tân Án mọi người đều thấy rõ. Thái độ của Lưu Nghị cũng tốt hơn hẳn.

Tân Án hỏi: “Là nhà đầu tư nào mà đạo diễn Lưu cũng không nói lại được?"

“Ôi dào, cô cũng biết tính khí nóng nảy của đạo diễn Lưu rồi đấy. Nếu là người khác thì còn đỡ, chủ yếu đây là con trai của Lê Kiến Thành, nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim lần này. Bên kia nói, nếu không đồng ý thì sẽ rút vốn ngay lập tức."

Nhân viên công tác bất đắc dĩ nói: “Đổi thành đạo diễn khác thì chắc là cứ đồng ý trước, cùng lắm thì sau này cắt bỏ sau. Nhưng đạo diễn Lưu thì không nể nang gì hết, trực tiếp từ chối người ta. Thế này thì chẳng phải đang ầm ĩ lên sao?."

Tân Án nghĩ nghĩ rồi đi qua: “Đạo diễn Lưu, chúng ta bắt đầu quay được chưa ạ?"

Lê Kiến Thành bất mãn nhìn người vừa cắt ngang lời mình: “Tránh xa ra một chút, không phải chuyện của cô."

Lưu Nghị cũng không muốn để Tân Án bị cuốn vào chuyện này, cau mày nói với Tân Án: “Cô cứ từ từ đi, tôi có việc."

Biết đây là chuyện nội bộ của họ, cô là diễn viên cũng không nên xen vào. Tân Án định đi đến chỗ gần đó chờ, Lưu Nghị thật sự không muốn cô ở lại nên đã ra hiệu cho cô đi. Kết quả cô vừa quay người thì đã bị gọi lại.

“Cô từ từ đã.".
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 334: Chương 334



Người này lại dám gọi cô lại? Tân Án kinh ngạc quay đầu, muốn xem người này rốt cuộc muốn làm gì.

“Cô nói xem, tôi yêu cầu sửa kịch bản một chút có quá đáng không? Tôi đã không bắt họ đưa vai nam chính cho tôi rồi còn gì." Lê Kiến Thành chống tay lên hông nói.

Tân Án nhướng mày, đây là đang uy h.i.ế.p cô phải đứng về phía hắn sao?

“Không sao cả, bởi vì nếu nam chính là anh thì tôi chắc sẽ không tham gia diễn." Tân Án cười nói.

Cô vừa dứt lời, thậm chí có thể nghe thấy tiếng cười nhỏ xung quanh.

Lê Kiến Thành cảm thấy mặt mình không còn chỗ nào để giấu. Vốn dĩ thấy cô diễn viên này xinh đẹp, muốn cho một cơ hội, kết quả người này lại không biết điều như vậy: “Cô sẽ phải chịu trách nhiệm về lời nói của mình."

“Ồ? Chịu trách nhiệm thế nào? Anh muốn phong sát tôi sao?" Tân Án thú vị hỏi.

“Cô tưởng tôi không làm được sao!" Lê Kiến Thành bị vẻ mặt như cười như không của Tân Án chọc giận.

Lưu Nghị thấy Tân Án có vẻ không sợ hãi gì, vẫn tiến lên: “Cậu nói chuyện với tôi, cậu quản cô ấy làm gì?"

Lê Kiến Thành thấy dáng vẻ của hai người thì cười lạnh một tiếng: “Hóa ra các người chỉ là một lũ kéo dài thời gian ở đây. Rút vốn, lập tức rút vốn! Tôi xem bộ phim này của các người quay thế nào được!"

Nói xong liền đi gọi điện thoại.

Tân Án khẽ hỏi Lưu Nghị: “Anh ta đầu tư bao nhiêu?."

Lưu Nghị nói một con số.

“Chỉ có thế thôi sao?"

Cô còn tưởng là bao nhiêu chứ, liền quay đầu nói với Lê Kiến Thành: “Anh cứ rút vốn đi."

Lê Kiến Thành như nghe được chuyện gì nực cười lắm: “Cô nói rút vốn thì rút vốn à? Không bằng hỏi đạo diễn Lưu có đồng ý hay không đã."

Bộ phim đã bắt đầu quay, rút vốn đồng nghĩa với việc chuỗi tài chính bị đứt đoạn, tất cả quá trình quay phim đều phải dừng lại, trừ khi có thể lập tức tìm được nhà đầu tư mới. Nhưng chuyện này đâu có dễ dàng như vậy.

“Tân Án, để tôi nói chuyện với cậu ta." Lưu Nghị cho rằng Tân Án không biết những vấn đề phía sau việc rút vốn, liền ngăn cản.

“Đạo diễn Lưu, cơ hội kiếm tiền thế này, hay là để lại cho tôi thì sao?" Tân Án hỏi.

“Cô, cô muốn đầu tư?" Lưu Nghị ngạc nhiên nhìn Tân Án: “Đây không phải là chuyện nhất thời hứng khởi đâu."

Lê Kiến Thành thấy hai người nói chuyện không để ý đến mình, lại chen vào: “Cô tưởng đầu tư là trò trẻ con chắc? Công ty chúng tôi cũng phải đánh giá rất lâu mới quyết định đầu tư. Công ty của cô, có cho cô tiền đầu tư không?"

Tân Án như nghe thấy điều gì kỳ lạ: “Vì sao lại phải là công ty đầu tư? Tôi có tiền của riêng mình thì không thể tự mình đầu tư sao?."

Từ trước đến nay cô không quan tâm đến những chuyện này, còn tưởng rằng chỉ có dùng danh nghĩa công ty mới có thể đầu tư. Cô còn đang nghĩ có nên tìm ba mình không, dù sao bộ phim này cô vẫn rất tin tưởng.

“Cô tự đầu tư?" Lê Kiến Thành buồn cười nhìn cô, đây là dự án hàng trăm triệu, vẫn là công ty khảo sát rất lâu mới quyết định đầu tư, một mình cô lấy đâu ra mấy trăm triệu?

“Không được sao?." Tân Án chân thành hỏi.

Lưu Nghị biết gia thế của Tân Án không đơn giản, nhưng cũng không ngờ cô lại suy xét chưa đến đâu đã muốn đầu tư: “Khụ khụ, chúng ta vào phòng họp nói chuyện. Hôm nay buổi sáng nghỉ ngơi trước đi, không quay phim nữa."

Nói rồi cùng Tân Án đi vào phòng họp. Lê Kiến Thành thấy hai người đều không để ý đến mình, muốn đi xem náo nhiệt nên cũng giậm chân đi theo.

Lưu Nghị đưa phương án đầu tư cho Tân Án xem. Tân Án lập tức gửi cho luật sư của mình để đánh giá. Tuy rằng cô không cần suy nghĩ đã nói muốn đầu tư, nhưng phương án vẫn phải cẩn thận xem xét.

Lê Kiến Thành khoanh chân ngồi một bên: “Đạo diễn Lưu, ông có phải là lão hồ đồ rồi không? Cho dù cô ta có nổi tiếng thật, mới ra mắt mấy năm, làm sao có thể lấy ra hàng trăm triệu tài chính?."
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 335: Chương 335



Lưu Nghị: Tôi cảm thấy cô ấy có thể.

Bên này, luật sư rất nhanh đã phản hồi cho Tân Án, phương án không có vấn đề gì.

“Đạo diễn Lưu, chúng ta có thể ký hợp đồng rồi." Tân Án nói.

“Hả?" Lưu Nghị còn chưa kịp phản ứng lại, nhanh vậy đã thông qua rồi sao?

Cô lại nghĩ đến điều gì đó, nói với Lê Kiến Thành: “Hợp đồng rút vốn của các anh mang đến đây chưa? Mau đưa cho đạo diễn Lưu ký để tôi còn đầu tư nữa chứ."

Lê Kiến Thành lập tức nghẹn họng. Hắn đã nói rút vốn trước mặt mọi người, bây giờ lại không thể đổi ý. Đúng lúc này, người của Lê Kiến Thành mang hợp đồng rút vốn đến.

“Ký đi." Lưu Nghị nói.

“Ông thật sự tin tưởng cô diễn viên này như vậy sao? Tôi ký vào đây là không thể đổi ý đâu đấy. Đến lúc đó cô ta không lấy ra được tiền thì...." Lê Kiến Thành ám chỉ nói, trong lòng nghĩ, chỉ cần ông cầu xin tôi, tôi sẽ không rút vốn.

“Anh rút vốn mà còn nhiều lời vô nghĩa thế, nhanh lên đi." Tân Án mất kiên nhẫn, buổi chiều còn phải quay phim, làm gì có thời gian ở đây dây dưa với hắn.

“Cô!" Lê Kiến Thành tức đến nghẹn thở, cảm giác ký cũng không xong, không ký cũng không xong.

Cảm giác như là vừa ném đi một dự án tốt.

Đương nhiên, Lê Kiến Thành sẽ không cho phép mình đổi ý mất mặt, sau một hồi giằng co vẫn phải nghiến răng ký.

“Được rồi, đạo diễn Lưu, tôi sẽ bảo luật sư của tôi đến bàn bạc và ký hợp đồng với ông. Những chuyện này tôi không hiểu." Thấy Lê Kiến Thành ký xong, Tân Án đứng lên: “Sáng sớm bị mấy người rảnh rỗi làm phiền, tôi về nghỉ ngơi một lát, buổi chiều quay phim vẫn bình thường chứ?"

“Chắc, bình thường." Lưu Nghị vẫn chưa hoàn hồn.

Sáng sớm thôi mà đã trải qua từ giây rút vốn đến giây ký hợp đồng rồi sao?

Sau khi Lê Kiến Thành rời đi, Lưu Nghị vẫn lo lắng Tân Án chỉ là nhất thời xúc động: “Cái đó, Tân Án, tôi cảm thấy cô vẫn nên suy nghĩ lại một chút."

Tân Án cười nói: “Tôi có niềm tin vào bộ phim của chúng ta. Hơn nữa, tôi là diễn viên chính, nếu thật sự lỗ vốn thì chẳng phải cũng nói lên là tôi diễn không tốt nên phải chịu trách nhiệm sao?."

“Yên tâm đi, tôi thật sự có niềm tin vào bộ phim của chúng ta. Ông sẽ không tiếc để tôi tự mình kiếm một khoản lớn đâu." Tân Án nói đùa: “Hơn nữa, sau này tôi còn muốn xin nghỉ để quay chương trình thực tế nữa, đây chẳng phải là điều kiện để mời tôi sao?"

Thấy Tân Án đang nói đùa, lại cũng đã quyết tâm, Lưu Nghị đành phải gật đầu đồng ý.

Sau khi trở về, mọi việc đều giao cho luật sư, dù sao cô cũng có tiền của riêng mình, không cần tìm đến ba mẹ.

Những cảnh quay tiếp theo diễn ra rất thuận lợi. Lưu Nghị có lẽ đã sớm không ưa Lê Kiến Thành, sau khi Lê Kiến Thành rút vốn và Tân Án đầu tư, tâm trạng ông thoải mái hơn hẳn.

Bất quá, thái độ của ông đối với Tân Án vẫn như cũ, không hề vì Tân Án từ diễn viên trở thành nhà đầu tư mà thay đổi cách nhìn. Điều này rất hợp ý Tân Án.

Cô không muốn trở thành một nhà đầu tư lớn nào cả, nhưng dùng cái danh nghĩa này để trút giận một chút cũng rất sảng khoái.

Hôm nay, Tân Án nhận được tin tức, nói rằng ngoài cô ra, Hà Thư, Lâm Thi Quý, Tưởng Bạch Thanh, Trần Ngọc Lâm, Lăng Hi, Trương Uyển Uyển bao gồm cả Nghiêm Húc đều đã xác nhận tham gia mùa hai.

Ngày công bố chính thức mùa hai, tất cả fan đều vô cùng phấn khích.

[A a a a, quả nhiên là đội hình ban đầu!]

[Tim tôi ơi!!!]

[Sao Trương Uyển Uyển còn mặt mũi đến nữa vậy?]

[Hóng quá đi, mau chiếu, mau chiếu!!!]

Sau khi công bố, thời gian đến khi quay chính thức cũng không còn xa. Bốn người bạn thân rộn ràng không thôi, đều đang thảo luận muốn mang theo thứ gì. Nghe nói không phải sinh tồn hoang dã nữa, mọi người còn có chút tiếc nuối, dù sao trước kia sinh tồn hoang dã còn được ăn đồ ngon do Tân Án làm.

Một tháng sau, tiến độ quay phim không tính là gấp gáp. Tân Án xin Lưu Nghị nghỉ ba ngày, cùng Tưởng Bạch Thanh vừa hay ở cùng thành phố nên hẹn nhau cùng đi lên đảo, chính thức bắt đầu quay mùa hai.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 336: Chương 336



Trước khi lên thuyền, vừa hay gặp Hà Thư và Lâm Thi Quý đang hẹn nhau từ một thành phố khác cùng đến.

Lúc trò chuyện, Lâm Thi Quý đột nhiên nhớ ra: “Đúng rồi, hòn đảo này bây giờ được xây dựng lại, còn có tên mới, mọi người biết không?."

Tân Án giả bộ như mới nghe lần đầu: “Thật hả?."

“Đúng đúng, tớ tìm kiếm rồi, bây giờ gọi là Đảo Phùng Xuân." Lâm Thi Quý nói: “Tên nghe cũng hay."

Tân Án đắc ý nghĩ: Kia đương nhiên rồi, đây chính là tên mình đặt!

Tưởng Bạch Thanh nói: “Đảo Phùng Xuân, ha ha ha ha, trùng hợp quá, giống tên tác giả một quyển tiểu thuyết tớ đang theo dõi gần đây."

Lâm Thi Quý vỗ tay một cái: “Có phải là Khô Mộc Đại Đại không?"

Hai người như gặp được người thân, Tưởng Bạch Thanh hưng phấn nói: “Đúng đúng, tớ vẫn luôn theo dõi truyện mới ra đấy, sắp kết thúc rồi!"

"Khô Mộc Đại Đại" Tân Án bình tĩnh ngồi một bên, trong lòng đã vui không tả xiết.

Bạn thân theo dõi tiểu thuyết của mình là một trải nghiệm như thế nào nhỉ?

“Đúng vậy, nữ chính trong tiểu thuyết và chị Án vẫn cùng một họ!" Lâm Thi Quý phát hiện ra điều gì đó: “Tân Án, Tân Tiệp, hai cái tên giống nhau thật."

“Đúng đó, nếu có thể chuyển thể thì tốt rồi, vừa hay chị Án đi diễn!" Tưởng Bạch Thanh vui vẻ hài lòng nói: “Nói bừa thôi ha ha ha, bất quá chị Án thật sự rất hợp đóng vai nữ tướng quân đó!"

“Tớ cũng thấy vậy." Hà Thư cũng gật đầu.

Cứ như vậy trong lúc trò chuyện, mọi người dần dần đến Đảo Phùng Xuân.

“Ủa, chị Lương đâu?" Nhìn thấy một PD lạ mặt tiến lên trao đổi công việc với họ, Tân Án kỳ lạ hỏi.

“À, cô ấy không phụ trách cái này nữa." PD mặt lạ kia nhìn Tân Án với vẻ không hài lòng, nói với giọng khinh thường.

Tân Án lại hỏi: “Vậy đạo diễn Nhậm đâu?"

“Lần này chúng tôi là đội ngũ mới, có lẽ ban đầu sẽ hơi khó thích ứng, nhưng tiếp xúc nhiều rồi sẽ quen thôi." PD nói.

Điều này khiến Tân Án thực sự thấy kỳ lạ. Vị PD này có lẽ cho rằng Tân Án không biết nội tình, nhưng dựa vào việc Nhậm Phi và Lương Việt tự mình đến bàn bạc địa điểm quay và cách họ trao đổi với cô trước đây, rõ ràng ban đầu chương trình này là của họ. Chỉ là không hiểu sao đột nhiên bị thay đổi.

Nhân lúc chưa bắt đầu phát sóng trực tiếp, Tân Án gửi tin nhắn hỏi Lương Việt.

[Lương Việt: Ừ, cả đội của bọn chị đều bị thay thế rồi. Bây giờ là đội ngũ trước đây của đài, từng phụ trách nhiều chương trình lớn, cũng không tệ đâu.]

Nghe giọng điệu của Lương Việt như thể chỉ là một sự thay đổi bình thường trong đội ngũ sản xuất, nhưng Tân Án vẫn cảm thấy không phải chuyện đơn giản như vậy.

[Lương Việt: Em cứ quay phim cho tốt đi, kế hoạch của họ chắc cũng không kém đâu.]

Lúc này, Trương Uyển Uyển và Trần Ngọc Lâm cùng nhau đi tới. Tân Án liền cất điện thoại, chờ chương trình bắt đầu.

Nghiêm Húc được tổ chương trình sắp xếp đến sau cùng. Sau khi Nghiêm Húc rời thuyền, buổi phát sóng trực tiếp cũng chuẩn bị bắt đầu.

[Tôi đến rồi đây a a a a a!]

[Đến xem couple tim tôi ơi!]

[Hôm nay chị Án xinh quá trời luôn!]

PD thấy mọi người đã tập trung đầy đủ, đứng ở phía trước nói: “Hôm nay chúng ta sẽ có các môn thể thao vận động. Sau khi chia đội, chúng ta sẽ tham gia nhiều trò chơi khác nhau. Đội chiến thắng cuối cùng sẽ nhận được một bữa tiệc lớn thịnh soạn."

Nghe xong, tất cả mọi người đều khẽ nhíu mày.

Đây đâu còn là 《Đào Hoa Nguyên Ký》 nữa? Chẳng phải đây là một chương trình khác mà họ đang ấp ủ sao?

[《Đào Hoa Nguyên Ký》 cho tôi xem cái này á?]

[Có vấn đề gì không vậy, mấy trò chơi rẻ tiền này ai mà thèm xem chứ?]

[Có phải đổi tổ chương trình rồi không vậy? PD không phải là Lương Việt mà!]

Tuy rằng trong lòng mọi người đều không mấy hài lòng, dù sao tất cả đều mang theo kỳ vọng về cốt truyện tiếp nối từ mùa một, nhưng lại không thể nói gì, đành ngoan ngoãn chia đội.

Cuối cùng, Tân Án cùng Trương Uyển Uyển, Trần Ngọc Lâm, Tưởng Bạch Thanh một đội, bốn người còn lại một đội.
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 337: Chương 337



Nhìn thấy đồng đội của mình, Tân Án bất đắc dĩ thở dài, hôm nay thật là mọi chuyện không suôn sẻ.

Cái gọi là trò chơi vận động, chính là bóng chuyền bãi biển, kéo co và các trò chơi đồng đội khác. Cả một ngày trời vừa mệt vừa đói. Quả nhiên, đội của Tân Án thua. Dù sao bốn người đều là nữ sinh, đối mặt với đội bên kia có ba nam sinh, chỉ dựa vào một mình Tân Án rất khó để dẫn dắt đội giành chiến thắng.

[Cuối cùng cũng chịu đựng xong một ngày, chán quá đi!]

[Đây không phải là 《Đào Hoa Nguyên Ký》 mà tôi muốn xem...]

[Tổ chương trình có thể suy nghĩ lại không? Nhìn xem số lượng người xem trực tiếp bây giờ rớt thảm hại thế nào rồi kìa!]

[Mùa hai mời được đội hình ban đầu, không biết tận dụng cho tốt sao? Ai muốn xem mấy trò chơi vớ vẩn này chứ, đâu phải đến đây để team building đâu!]

Thời điểm mùa một, đến giữa và cuối kỳ, số lượng người xem trực tiếp chương trình gần như đều duy trì ở mức hàng chục triệu. Cho dù là phát sóng trực tiếp cả ngày cũng có thể duy trì ở khoảng tám chín triệu. Nhưng mùa hai này vừa phát sóng, từ sáng đến chiều đã rớt xuống còn 5 triệu, so với mùa một quả thực là một sự tụt dốc không phanh.

Không chỉ khán giả, các khách mời cũng rất bất đắc dĩ. Lúc nghỉ ngơi, mọi người lặng lẽ tụ tập lại với nhau.

“Mấy trò chơi này, chơi ở đâu mà chẳng được, hà tất phải đến hòn đảo này làm gì?" Tưởng Bạch Thanh than thở.

“Không chỉ không thú vị, mà còn chẳng được ăn cơm nữa." Trương Uyển Uyển hối hận nói.

“Nghe nói đạo diễn Nhậm và cả tổ của anh ấy đều bị thay đổi rồi, chắc là đài truyền hình của họ có vấn đề gì đó." Tân Án kể cho mọi người nghe những gì mình biết: “Trước đó, chị Lương đã nói với tôi là họ đang chuẩn bị mùa hai, không biết sao lại bị thay đổi."

Tân Án không nói là cô đã gặp họ trên đảo.

“Chuyện này cũng quá đáng rồi đi." Lâm Thi Quý nói: “Có cách nào để chị Lương và mọi người quay lại không?."

Hà Thư lắc đầu: “Đây là chuyện của đài truyền hình họ, chúng ta không can thiệp được đâu."

Ai, mọi người cùng nhau thở dài.

Đến tối, mọi người vừa mệt vừa đói chờ tổ chương trình bắt đầu ghi hình.

“Phần thưởng cho đội nhất là suất hải sản cao cấp này, còn đội cuối cùng thì mỗi người một gói mì tôm." PD nói: “Để trừng phạt, đội nhất không được cho đội cuối ăn bất cứ thứ gì đâu nhé."

Nghe được lời này, Trương Uyển Uyển âm thầm khinh bỉ, đây là cái yêu cầu vớ vẩn gì vậy.

“PD, ngoài việc không được cho đội cuối đồ ăn của đội nhất, những thứ khác thì được đúng không?" Tân Án hỏi.

PD cho rằng Tân Án tự mang theo đồ ăn: “Đồ tự mang cũng không được, còn lại tùy cô."\

“Được." Tân Án thành thật gật đầu.

[Cảm giác chị Án lại muốn làm chuyện gì đó.]

[Chị Án sẽ không chịu nổi chỉ ăn một gói mì tôm đâu.]

[Xem PD nói không được chia đồ ăn xong, biểu cảm của Nghiêm Đế kìa, ha ha ha ha.]

Không sai, Tân Án sao có thể chỉ chịu đựng ăn một gói mì tôm? Quan trọng nhất là, cô rất bất mãn với tổ chương trình mới này!

Họ không chỉ một lần tỏ thái độ khó chịu khi nghe cô hỏi về các trò chơi, mà khi mọi người muốn tự do phát huy làm những trò chơi thú vị thì họ cũng luôn ra mặt ngăn cản.

Hơn nữa, hai đồng đội Trương Uyển Uyển và Trần Ngọc Lâm quá yếu đuối, không phối hợp trong trò chơi, dẫn đến việc đội của cô thua cả ngày.

Điều này khiến cô nghẹn một bụng khí.

Cái tính cách nổi loạn của Tân Án thể hiện vào lúc này.

“Mọi người chờ tôi, tôi đi tìm đồ ăn cho mọi người." Tân Án nháy mắt với Tưởng Bạch Thanh.

Đêm nay chỉ cung cấp nguyên liệu nấu ăn, yêu cầu khách mời tự nấu. Đội nhất có thịt nướng và đồ nguội hải sản chỉ cần hâm nóng là xong, cũng rất tiện lợi.

“Tân Án đâu rồi, chạy đi đâu vậy?" Trương Uyển Uyển nửa ngày không nổi giận được, bực bội không thôi, lại nhìn thấy Tân Án không có ở đó, cho rằng cô đi lười biếng, càng nhíu chặt mày.

PD cũng hỏi: “Tân Án đi đâu rồi?"

Camera: “Cô ấy nói đi thay quần áo, tôi không đi theo."
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 338: Chương 338



“Cô ấy ở bờ biển!” Một nhân viên công tác chỉ vào bóng dáng trên bờ biển nói.

PD tuy rằng cũng chưa xem hết mùa một, nhưng cũng biết Tân Án có chút bản lĩnh từ tìm hiểu trước đó, đoán được cô muốn xuống biển tìm đồ ăn, có chút bất mãn: “Sao cô ấy không nói một tiếng đã đi rồi, gọi cô ấy trở về đi."

Nhân viên công tác liền chạy về phía bờ biển, vừa chạy vừa gọi Tân Án.

Tân Án hoàn toàn coi như không nghe thấy, đeo kính lặn xuống biển, bỏ lại phía sau nhiếp ảnh gia và nhân viên công tác đang vội vã chạy theo.

[Ha ha ha ha, vẫn là phải dựa vào chị Án để có nội dung hay.]

[Cái PD này thái độ gì vậy?]

[Chị Án làm việc, số người xem online lập tức tăng lên.]

Nghiêm Húc vốn đang giúp nhóm lửa ở một bên, đã sớm nhìn thấy Tân Án rón rén chạy về phía bờ biển, bất đắc dĩ lắc đầu.

Quả thật, Tân Án ở trên hoang đảo vốn dĩ thật sự không cần người giúp đỡ.

Thấy Tân Án đã xuống nước, PD cũng không còn cách nào, đành bực bội chờ trên bờ.

Hai mươi phút sau, Tân Án cuối cùng từ đáy biển mang theo một túi đồ vật lên bờ.

Vừa thấy Tân Án, PD liền tiến tới: “Tân Án, sao cô lại tự ý xuống biển, cô biết rất nguy hiểm không? Chúng tôi không xin được quyền xuống biển từ nhà tài trợ, cô sẽ gây rắc rối cho chúng tôi đấy."

Tân Án trong lòng nghĩ tôi ở đảo của mình muốn đi đâu thì đi, ngoài mặt lại ngượng ngùng cười cười: “Thực xin lỗi, chị nói không được dùng đồ ăn tổng hợp của đội nhất và không được ăn đồ ăn tự mang, tôi cho rằng là ngầm đồng ý có thể tự mình tìm đồ ăn trên đảo.”

Nhưng ngoài mặt lại không hề có ý hối hận.

PD vừa tức vừa lo: “Chúng ta không có phân đoạn tự tìm đồ ăn, không xin phép không được tùy tiện xuống nước, nếu bên đảo khiếu nại chúng ta thì sao bây giờ?”

“Yên tâm đi, sẽ không đâu.” Tân Án lười tranh cãi với cô ta, bây giờ cô đã đói không chịu được, chỉ muốn nhanh chóng đi nấu mì gói hải sản thơm lừng.

[Cái PD này nói chuyện kiểu gì vậy?]

[Ách, cái tổ sản xuất mới này thật sự rất tệ.]

[Nhưng PD nói cũng có lý mà, nếu bên đảo khiếu nại thì Tân Án có chịu trách nhiệm không?]

[Tân Án cũng quá tùy hứng.]

Trong khoảng thời gian ngắn, cư dân mạng đánh giá trái chiều, gây ra tranh cãi sôi nổi.

Ở trong phòng làm việc theo dõi trực tiếp, bà Văn Hâm Du không ngoài dự đoán thấy được những bình luận ác ý bay ra, nhíu mày, gọi điện thoại cho Tân Phinh: “Con trai à, con có số liên lạc của người phụ trách trên đảo không?”

Trở lại đảo Phùng Xuân.

Tân Án mang theo một túi tôm, cua, sò đã trở lại.

“Án tỷ! Em yêu chị c.h.ế.t mất!” Tưởng Bạch Thanh vui vẻ nói, nhận lấy hải sản cùng Trần Ngọc Lâm đi xử lý.

“Tân Án, chúng ta đều sợ hãi, lần sau đi xuống biển vẫn là nói một tiếng trước đi, đừng chỉ nghĩ đến thể hiện.” Trương Uyển Uyển vừa thấy Tân Án liền mỉa mai nói.

“Cô ở đây lâu như vậy rồi mà vẫn chưa nổi lửa được à?” Tân Án giả bộ kinh ngạc nói: “Lần sau đừng lấy cành cây ướt mà bỏ vào."

Trương Uyển Uyển tức khắc nghẹn lời.

Lúc này, từ xa truyền đến một trận ồn ào, Tân Án đang nấu mì gói, ngẩng đầu lên thì thấy phía xa Uông Dương dẫn theo hai nhân viên công tác tới.

PD thấy vậy trong lòng thầm mắng một câu, sao lần đầu tiên nhận chương trình thực tế này đã gặp phải chuyện như vậy.

Đều tại cái con Tân Án này!

[Má ơi, có phải nhân viên công tác của bên đảo không vậy?]

[Tân Án lần này thật sự gặp rắc rối rồi.]

[Fan Án đừng tẩy trắng, đều chọc tới người ta bên đảo rồi, lát nữa có khi bị đuổi hết ra ngoài ấy chứ.]

[Tân Án thật sự hại c.h.ế.t người.]
 
Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình
Chương 339: Chương 339



“Ông Uông, chào ngài." PD vội vàng đón tiếp, nghĩ bụng tranh thủ lúc người ta chưa nói gì thì nhanh chóng nhận lỗi trước, tránh bị mất mặt trước ống kính trực tiếp: “Xin lỗi, việc nghệ sĩ tự tiện xuống nước là lỗi của chúng tôi, chúng tôi hiện tại vẫn đang phát sóng trực tiếp, đợi lát nữa chúng tôi sẽ thương lượng bồi thường với ngài được không?”

Uông Dương cảm thấy kỳ lạ, cô ta còn chưa nói gì mà đã có người ra nhận lỗi.

Thấy Uông Dương không nói lời nào, PD cho rằng cô ta tức giận, vội vàng nói với Tân Án: “Tân Án, còn không mau ra đây xin lỗi ông Uông đi!”

Tân Án nhướng mày, khi nhìn thấy Uông Dương xuất hiện, cô đã đoán được nếu không phải Uông Dương tự mình xem trực tiếp chạy tới giải thích, thì chính là ba mẹ cô xem trực tiếp phái Uông Dương đến chống lưng cho cô.

“Đang quay trực tiếp đấy, đừng có giở cái tính tiểu thư nhà giàu của cô ra." PD Hứa Húc vì trước đây chụp rất nhiều chương trình thực tế nổi tiếng, được trong giới tung hô lên tận mây xanh, chẳng coi ai ra gì, thấy Tân Án không động đậy thì vô cùng bất mãn.

“Đến đây." Tân Án chậm rì rì bước ra.

[Tân Án đây là thái độ gì vậy?]

[Ách, fan quay lưng rồi, Tân Án kiêu căng quá.]

[Không ai thấy cái PD này thái độ cũng rất tệ sao? Cứ như Tân Án nợ cô ta 800 vạn ấy.]

[Tân Án sẽ không gan lớn đến mức dám đối đầu với kim chủ đâu.]

Uông Dương cũng là cáo già, nhìn thấy thái độ của Hứa Húc, lập tức hiểu ra ý định của tổng giám đốc khi bảo cô ta nhanh chóng đến đây để chống lưng cho đại tiểu thư. Nhưng tổng giám đốc cũng nói, không được tiết lộ chuyện Tân tiểu thư là chủ hòn đảo.

Haizz, thật là khó xử cho cô ta.

“Mau lại đây xin lỗi!” Hứa Húc định kéo Tân Án qua, nhưng bị Tân Án khéo léo tránh được.

“Ồ, tôi phải xin lỗi sao?” Tân Án nhìn Uông Dương hỏi.

Uông Dương nào dám để Tân Án xin lỗi cô ta chứ, vội xua tay: “Không cần, không cần."

“Ông Uông, thật sự xin lỗi, là chúng tôi không quản lý tốt nghệ sĩ, gây thêm phiền phức cho ngài." Hứa Húc nói.

“Cô Hứa, tôi đến đây chỉ muốn nói rõ, Tân tiểu thư ở trên đảo này không chịu sự hạn chế của hiệp ước chúng ta, có thể tự do đi lại." Uông Dương giải thích.

"Hả?"

Trừ Nghiêm Húc đã đoán ra, tất cả mọi người đều ngây người tại chỗ.

Hứa Húc còn tưởng mình nghe lầm: “Cái, có ý gì?”

Uông Dương thở dài, người này sao mà không hiểu tiếng người vậy: “Chính là, Tân tiểu thư ở trên đảo này muốn làm gì cũng được, không chịu sự hạn chế của hiệp ước chúng ta."

Hứa Húc nghe hiểu, ý là cho dù hiệp ước quy định họ chỉ được quay ở một số khu vực nhất định, nhưng Tân Án muốn đi đâu thì đi đó.

“Vì sao?” Hứa Húc hỏi.

“Đây không phải là chuyện anh cần biết. Tôi đến đây chỉ vì những lời lẽ của anh trong buổi phát sóng trực tiếp đã gây ảnh hưởng không tốt đến Tân tiểu thư. Để tránh ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng tôi với Tân tiểu thư, tôi đặc biệt đến để giải thích." Uông Dương nói.

[Má ơi, Tân Án rốt cuộc là ai vậy?]

[Tân Án có phải quen biết chủ đảo không?]

[Vừa nãy còn mắng Tân Án, mau ra đây xin lỗi tôi đi!]

[Tôi biết ngay Tân Án là một nhân vật phi thường, luôn có thể vả mặt người khác.]

[Cuối cùng tôi cũng tin chị Án là thiên kim nhà giàu rồi.]

“Tốt, tốt." Hứa Húc cũng không dám nói gì thêm.

Hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn, Uông Dương lặng lẽ ra hiệu cho Tân Án, rồi lui lại.

“Còn vấn đề gì khác không, PD?” Tân Án hỏi.

“Không còn." Bị vả mặt trước ống kính trực tiếp, Hứa Húc đầy bụng oán khí.

Quen biết chủ đảo thì sao, chẳng qua là ké fame thôi, ghê gớm lắm à?

Hứa Húc nhớ lại lúc trao đổi, Nhậm Phi đã nhắc nhở cô ta đừng chọc Tân Án, nếu không cả chương trình thực tế sẽ tan tành mây khói, trong lòng khinh thường nghĩ lại.

Chẳng qua chỉ là một nữ minh tinh thôi, tham gia chương trình thực tế còn không phải nghe theo sự sắp xếp của tổ chương trình sao?

Có gì đặc biệt hơn người!
 
Back
Top Bottom