Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 160: Chương 160



Chỉ là giải thích cho Phương Quế Chi và Lý Tú Cầm hiểu mà thôi: “Con làm như vậy là đều có nguyên do cả, cái người tên Ngưu Thự Quang gì đó, nhân phẩm của anh ta không ổn.”

Những lời này vừa thốt ra, người nhà họ Khương lập tức trở nên khẩn trương hơn.

Phương Quế Chi chau mày lại: “Sao cơ? Cậu ta ăn h.i.ế.p con hay là làm gì rồi à? Con mau nói cho mẹ nghe, mẹ sẽ làm chủ cho con.”

Trong lòng Lưu Ái Đệ bỗng nghẹn ngào, xoắn tay áo lên, làm ra bộ dạng cứ như là sắp đi đánh lộn vậy.

“Ăn h.i.ế.p thì không có ăn h**p, chẳng qua là con nghe thấy nhân viên phục vụ nữ của quán cơm đó bảo rằng, dạng người như anh ta rất là lăng nhăng, thường có con gái đến tìm anh ta… ngoài việc này ra thì hình như anh ta còn tham ô tiền của công, lãnh đạo của bọn họ đã mạnh tay khiển trách anh ta rồi, còn khai trừ anh ta nữa.”

Cố Diệp Phi

Khương Tuệ Tuệ nói: “Loại người như vậy, con có thể ưng được sao?”

Nhà họ Khương khi mà nghe xong những lời này, mọi người đưa mắt nhìn nhau, có ra sao đi chăng nữa thì bọn họ cũng không ngờ rằng, Ngưu Thúy Phân giới thiệu cho Khương Tuệ Tuệ, không ngờ là loại người như thế, đây chẳng phải là cố tình hãm hại Khương Tuệ Tuệ sao?

Hai anh em Khương Vệ Quân và Khương Vệ Quốc đều trầm mặc xuống, khuôn mặt tỏ vẻ không vui. Em gái là đứa em mà bọn họ cưng tới lên trời, trong lòng bọn họ đều thầm mong em gái sẽ gả cho một gia đình tốt, vốn dĩ thì điều kiện của gia đình họ Ngưu cũng không tệ, bọn họ cũng vui lây, ai mà ngờ rằng, đây lại là một cái hố lửa cơ chứ!

Điều mà đáng hận nhất chính là, không ngờ Ngưu Thúy Phân lại dám đẩy em gái nhà mình vào hố lửa!

Lưu Ái Đệ là người mất kiên nhẫn nhất, liền lập tức chửi vài câu: “Mẹ kiếp cái bà thím Ngưu Thúy Phân, còn tưởng thím ấy tốt bụng, giới thiệu cho cô nhỏ nhà mình một đối tượng tốt như vậy, thì ra là đến giới thiệu loại rác rưởi này sao! Không gả không gả nữa, loại người này cho dù có đánh c.h.ế.t cũng không gả đâu!”

Cô ta thà rằng để cô nhỏ ở nhà thêm một hai năm nữa, cũng không muốn cô nhỏ gả cho loại súc sinh như này, đây đâu phải là trò đùa đâu cơ chứ.

Phương Quế Chi nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ cúi đầu ủ rũ, hình như là đang rất đau lòng, bà ấy cũng cảm thấy đau lòng theo.

Trong lòng bà ấy đều tự trách mình, chưa tìm hiểu kỹ mà lại để cho con gái đi gặp mặt người ta rồi. Còn tưởng rằng Ngưu Thúy Phân và bọn họ ở cùng một đại đội, dù thế nào đi chăng nữa thì cũng sẽ không lừa gạt gia đình họ, không ngờ rằng lại làm ra chuyện như này.

Bà ấy kéo tay của Khương Tuệ Tuệ lại, nghiến răng cắn lợi mà nói: “Con gái à, con đừng có không vui, sau này, mẹ sẽ không bắt con phải đi gặp mặt người ta như vậy nữa đâu. Lần này là do mẹ không tốt, đều là do mẹ chưa có tìm hiểu kỹ mà đã đồng ý chuyện này.”

Lúc trước thì có Lâm Hồng Binh, sau này thì lại có Ngưu Thự Quang, Phương Quế Chi đúng thật là sợ đứa con gái sẽ đau lòng lắm rồi.

Ai mà ngờ rằng Khương Tuệ Tuệ cúi đầu ủ rũ như vậy, chẳng qua chỉ là đang sợ mọi người phát hiện thấy bản thân mình đang cười mà thôi. Khóe miệng của cô nhếch lên tạo thành một nụ cười, cố gắng hết sức mà nuốt tiếng cười vào trong, không để mọi người phát giác.

Cô biết rõ rằng, chuyến đi lần này quả thật là rất đáng đấy, chí ít là trải qua chuyện này, nội trong một năm nay, Phương Quế Chi nhất định sẽ không dễ dàng để cô đi gặp mặt nữa đâu.

Còn về chuyện của sau này thì cứ để sau này nói tiếp đi.

Lưu Ái Đệ nghe mẹ chồng mình nói những lời như vậy, trong lòng lại bỗng chốc nghẹn ngào, những lời nói này tức có ý là, là định để cho cô nhỏ nhà mình ở lại nhà trong bao lâu nữa đây?
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 161: Chương 161



Nói cho cùng thì cũng là trách cái bà Ngưu Thúy Phân xấu bụng kia, nếu không phải là bà ấy giới thiệu cho cô nhỏ một người như vậy, nói không chừng là cô nhỏ đã ưng ý rồi, thương lượng ngày thành hôn luôn rồi!

Cô ấy càng nghĩ thì càng thấy tức giận, lại bắt đầu chửi Ngưu Thúy Phân nữa rồi.

Đang chửi thì chính chủ đã đi tới cửa.

Ngưu Thúy Phân cũng là mặt mày tối sầm mà bước đến, chuyện của ngày hôm nay thực sự là khiến bà ấy rất tức giận rồi. Bà ấy đã tốt bụng giới thiệu bạn trai cho Khương Tuệ Tuệ, kết quả là Khương Tuệ Tuệ còn cho người đánh cháu trai của bà ấy nữa chứ?

Bây giờ bà ấy chỉ cần mới nghĩ đến thôi, bà ấy đi mua đồ từ Cung Tiêu Xã xong rồi quay trở về, nhìn thấy khuôn mặt của Ngưu Thự Quang bị đánh đến nỗi bầm dập hết, khóe miệng cũng bị đánh đến nỗi rách cả da, phần vai cũng không biết sao nữa rồi, nhìn thấy dáng vẻ của anh ta như vậy chắc là bị thương không nhẹ rồi.

Bà ấy sợ hết cả hồn, vốn là đang đi gặp mặt mà, sao lại bị thương như vậy chứ?

Bà ấy hỏi rằng chuyện này rốt cuộc là thế nào, Khương Tuệ Tuệ đâu?

Ngưu Thự Quang vừa nghe đến ba chữ “Khương Tuệ Tuệ” thì đã thấy tức giận rồi, nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt hung dữ mà xổ hết mọi chuyện của cô ra, hoàn toàn không nể mặt gì đến người “Cô” này cả.

Thật ra thì Ngưu Thúy Phân và Ngưu Thự Quang cũng không phải là loại họ hàng thân thiết gì cho lắm, nếu mà nói cho đúng hơn thì, ông nội của Ngưu Thúy Phân và ông cố của Ngưu Thự Quang là anh em họ với nhau. Cũng đã cách hết mấy đời rồi, quan hệ của hai bên gia đình thì cũng chỉ có vậy thôi.

Thêm về việc sau này nhà họ Ngưu được thăng quan tiến chức cũng là dựa vào việc tạo phản mà thôi, đâu thèm ngó ngàng gì đến người đàn ông của Ngưu Thúy Phân, là một đại đội trưởng đâu cơ chứ. Cho nên là mấy năm nay, cũng đều là Ngưu Thúy Phân cố gắng đi lấy lòng cha mẹ Ngưu Thự Quang mà thôi, Ngưu Thự Quang không có vẻ gì là tôn kính đối với người “Cô” này như bà ấy, đây cũng là chuyện đương nhiên thôi.

Giới thiệu bạn gái đẹp cho anh ta, anh ta vui mừng, cũng không ngại gọi bà ấy một tiếng “Cô”, để biểu hiện sự thân cận với nhau, nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã bị phá tan hết rồi, anh ta còn bị đánh nữa chứ, làm sao mà nể mặt của Ngưu Thúy Phân được nữa đây?

Ngưu Thúy Phân bị rầy la, cũng đã hiểu được hết mọi sự tình, hết sức là tức giận, liền ngồi xe bò quay trở về, nhưng không chỉ có vậy, bây giờ lại bắt đầu đến tìm Khương Tuệ Tuệ nữa rồi.

Cố Diệp Phi

Vừa bước vào cửa, sắc mặt của bà ấy trông hết sức khó coi, nhà họ Khương cũng không ai hoan nghênh gì bà ấy cả.

Lưu Ái Đệ trợn tròn mắt lên: “Thím còn đến nhà chúng tôi làm gì nữa? Thím nhanh chân rời khỏi đây đi, nhà chúng tôi không hoan nghênh thím đâu!”

Nếu như không phải là nể mặt Ngưu Thúy Phân là vợ của đại đội trưởng, thì Lưu Ái Đệ đã chửi rủa từ sớm rồi.

Ngưu Thúy Phân cố tình đến tìm nhà họ Khương, vào đúng ngay lúc mà cả gia đình họ đều đang có mặt ở nhà, cũng bởi vì để lúc mà bà ấy đến, tất cả mọi người nhà họ Khương đều phải nói lời xin lỗi với bà ấy, rồi sau đó tất cả mọi người đều quay sang chỉ trích Khương Tuệ Tuệ, chửi cô không biết tốt xấu gì cả.

Nhưng mà có ai mà ngờ rằng, bà ấy vừa mới vào cổng thì Lưu Ái Đệ đã muốn đuổi bà ấy đi, còn nói là không chào đón bà ấy nữa chứ?

Bà ấy lại càng tức giận hơn: “Lưu Ái Đệ, lời này của cô là có ý gì cơ chứ? Không hoan nghênh tôi? Sao rồi? Tất cả mọi người đều cho rằng tôi giới thiệu sai đối tượng cho Khương Tuệ Tuệ à? Nhà họ Khương các người đúng thật là ngốc thật đó, chẳng trách tại sao mà nhà họ Lâm lại đòi hủy hôn!”

Dáng vẻ tức giận rồi nói vài câu, quay người hừm một tiếng rồi rời đi.
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 162: Chương 162



Cứ tưởng rằng tất cả người nhà họ Khương đều sẽ nói lời xin lỗi với bà ấy, cả nhà cũng không chỉ trích Khương Tuệ Tuệ, ngược lại thì, Khương Tuệ Tuệ cứ như là chưa từng xảy ra chuyện gì mà ngồi ở kế bên coi kịch hay, cái miệng vẫn còn đang ăn quả mâm xôi, ngược lại là bà ấy mới là người bị người khác chỉ trích à?

Bây giờ còn không chịu đi, đợi đến khi nào mới chịu đi chứ?

Nhưng mà bà ấy đi thì cứ đi đi, hà cớ gì mà lại nhắc đến chuyện nhà họ Lâm chứ. Nhà họ Khương là đối thủ của nhà họ Lâm, đặc biệt là Lưu Ái Đệ, nếu ngày nào mà không vui thì sẽ lôi ra chửi cho một trận, nghe đến chữ “Lâm” này thì mặt mày liền tối sầm lại rồi.

Ngay lúc này, Ngưu Thúy Phân vừa nghe nói đến nhà họ Lâm thì cô ta đã bắt đầu trở nên tức giận rồi.

Cũng mặc kệ việc Ngưu Thúy Phân là vợ của đại đội trưởng, mở miệng ra chửi: “Con mẹ nhà ngươi! Ngưu Thúy Phân, thím đang có ý gì vậy chứ? Nhà họ Lâm hủy hôn cũng là bởi vì tên Lâm Hồng Binh đó không có mắt nhìn người! Cô nhỏ nhà này làm sao mà lại không bằng Khương Thúy Thúy đó cơ chứ? Tôi nói cho thím nghe, Khương Thúy Thúy đó càng không có tư cách xách dép cho cô nhỏ nhà này nữa chứ đừng nói! Thím đã làm chuyện gì thì tự trong lòng thím phải hiểu rõ. Còn muốn cả gia đình chúng tôi hoan nghênh thím à, thím nghĩ thím xứng đáng sao?”

Ngưu Thúy Phân cảm thấy bản thân bà ấy sắp bị tức đến nổ tung.

"Lưu Ái Đệ, cô hãy nói rõ ràng ra, tôi đã làm gì! Lúc đó mẹ chồng cô đích thân tìm đến hỏi tôi có thể giới thiệu người cho cháu họ tôi không, tôi nhìn em chồng cô thấy con bé lớn lên có vài phần xinh đẹp nên mới đồng ý chuyện này thôi, còn không thì cô cho rằng với điều kiện gia đình nhà cô, không lẽ lại xứng đôi với cháu họ tôi hay sao? Mấy người thật là giỏi tưởng tượng, làm việc ác mà lại đi cáo trạng trước, đánh cháu họ tôi thì thôi, bây giờ còn đi mắng tôi, thật đúng là quá giỏi, mấy người giỏi thật đấy!”

Bà ấy lại nhìn Phương Quế Chi: "Phương Quế Chi, trước đây tôi nghĩ chị là một người có đạo lý, nhưng tôi không ngờ chị lại là một người như vậy, chị mau nói cho tôi biết, là chị đến tìm tôi trước có đúng không?!"

"Đúng vậy, là tôi đến hỏi thăm chuyện này với cô trước." Phương Quế Chi nói.

"Nhưng khi tôi hỏi cô người này như thế nào, cô đã nói với tôi ra sao hả? Cô nói rằng cậu ta là một người tử tế, cậu ta chưa từng có đối tượng trước đây. Nhưng sự thật là như thế nào? Người làm việc ở đó nói với Tuệ Tuệ rằng ngày trước, có một người phụ nữ đã tìm đến cậu ta, không chỉ là một người, cậu ta mới làm việc trong quán cơm quốc doanh được vài tháng đã có vài người đồng chí nữ đến tìm cậu ta. Loại người như vậy mà nói là người tử tế, nếu Tuệ Tuệ nhà tôi gả qua đó là đi hưởng phúc hay sao? Tôi thấy như vậy thì không khác gì rơi vào hố lửa."

Phương Quế Chi không nóng tính dễ giận như Lưu Ái Đệ. Mặc dù trong lòng bà ấy rất tức giận, nhưng bà ấy vẫn nói ra mọi chuyện một cách rõ ràng để giải quyết vấn đề.

Sau khi nghe thấy lời này, Ngưu Thúy Phân có chút bối rối.

Không phải bà ấy cố ý giấu diếm Phương Quế Chi chuyện này mà là chị dâu họ không nói cho bà ấy biết chuyện này.

Cố Diệp Phi

Khi bà ấy hỏi về hoàn cảnh của Ngưu Thự Quang, chị dâu họ của bà ấy nói rằng anh ta có ánh mắt nhìn người cao và chỉ thích những cô gái ưa nhìn, trước đây anh ta đã hẹn hò với một vài cô gái nhưng lại cho rằng bọn họ không đủ xinh đẹp nên không đồng ý kết hôn.

Đã nói rành rọt rõ ràng, anh ta chưa hẹn hò với ai bao giờ, chỉ từng đi xem mắt mà thôi, như vậy mà cũng coi như có sinh hoạt đời tư hỗn loạn sao?
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 163: Chương 163



Bà ấy không biết nên tin ai, bà ấy nghĩ, có lẽ những người đồng chí nữ đến tìm Ngưu Thự Quang là những người đã từng xem mắt với anh ta? Điều kiện của Ngưu Thự Quang rất tốt, anh ta không có tình cảm với người khác nhưng không có nghĩa là người khác không có tình cảm với anh ta, cho nên mới tìm đến nhiều lần.

Lý do này là đáng tin cậy và Ngưu Thúy Phân nghĩ rằng mọi chuyện chính là như vậy.

Nhưng trên thực tế, bà ấy đã suy nghĩ quá nhiều. Đúng là Ngưu Thụ Quang đã từng xem mắt mấy lần, nhưng những đồng chí nữ mà anh ta không thích sau khi hỏi thăm về anh ta từ nhiều nguồn khác nhau thì vô cùng sợ hãi, cảm thấy may mắn là không thành công, sao có thể đi tìm anh ta nữa?

Những người phụ nữ đến tìm anh ta thực sự là "đối tượng" của Ngưu Thự Quang, nhưng bọn họ là loại phụ nữ có thể là "đối tượng" của anh ta hôm nay và là "đối tượng" của người khác vào ngày mai.

Dù là những năm 1970 thì vẫn còn những thứ bẩn thỉu như vậy.

Sau khi mẹ của Ngưu Thự Quang biết được chuyện này, bà ta đã rất tức giận nên đã vội vàng sắp xếp vài buổi xem mắt cho Ngưu Thự Quang. Nhưng anh ta chỉ có một câu, đối phương quá xấu, anh ta không thích.

Thực sự không còn cách nào khác, bà ta chỉ có thể huy động cô dì giúp đỡ chuyện này. Sau đó, Ngưu Thúy Phân tìm đến nói chuyện, điều kiện đưa ra là chỉ cần cô gái xinh đẹp, có tác phong sạch sẽ và gia cảnh tốt thì điều kiện gần như là ổn.

Mãi sau này mới có việc Ngưu Thúy Phân xin Phương Quế Chi một bức ảnh, Ngưu Thự Quang vừa nhìn thấy bức ảnh đã đồng ý đi xem mắt, kết quả buổi gặp mặt bị phá hủy.

Cố Diệp Phi

Có lẽ nếu là người khác, chuyện này có thể thật sự lại thành công. Chỉ cần nhà họ Ngưu giữ bí mật chuyện của Ngưu Thự Quang, người trong nhà của cô gái nhà quê sẽ không thể phát hiện ra chuyện này được, nếu gặp được điều kiện tốt như vậy, nhất định sẽ vui vẻ gả đến đó.

Nhưng Khương Tuệ Tuệ không phải người khác, ánh mắt của cô còn cao hơn so với Ngưu Thự Quang, Ngưu Thự Quang như vậy, ngay cả khi Ngưu Thự Quang không làm những điều tồi tệ đó, cô cũng không thể thích anh ta.

...

Ngưu Thúy Phân cảm thấy rằng Khương Tuệ Tuệ chắc chắn đã mắc nhầm lẫn và nhầm những người xem mắt với Ngưu Thự Quang thành đối tượng của anh ta nên mới xảy ra chuyện hiểu lầm như hôm nay.

Nhưng bà ấy lười giải thích với bọn họ, vì vậy liền mặc kệ bọn họ gây rối và bà ấy sẽ đi tìm một đối tượng mới cho Ngưu Thự Quang.

Không phải Khương Tuệ Tuệ lớn lên xinh đẹp một chút hay sao? Thật sự nghĩ rằng bản thân là tiên nữ trên trời hay sao? Lại còn dám đánh người! Khi Ngưu Thự Quang kết hôn với người khác, bà ấy sẽ nói với gia đình nhà họ Khương một tin rằng 'tất cả những người đồng chí nữ đến tìm Ngưu Thự Quang đều là những người từng đi xem mắt với anh ta', bọn họ nhất định sẽ rất hối hận đúng không?

Nghĩ đến đây, Ngưu Thúy Phân bỗng bớt giận hơn, bà ấy đang chờ đợi tương lai nhà họ Khương sẽ khóc lóc hối hận với bà ấy.

"Nếu mấy người cảm thấy đây là hố lửa, vậy tôi cũng sẽ không thèm giải thích với mấy người nữa. Nếu mấy người không muốn, có rất nhiều người sẵn sàng gả vào đó hưởng phúc. Mấy người cứ chờ hối hận đi." Nói xong, Ngưu Thúy Phân quay người rời đi.

Lưu Ái Đệ còn ở sau lưng bà ấy nhổ một miếng nước miếng bọt ‘phụt’ theo hướng bà ấy rời đi.

Ngay lúc này, Khương Tuệ Tuệ cũng đã ăn hết cả ấm trà mâm xôi. Ngón tay thon dài lướt qua môi cô, dùng đầu ngón tay quệt đi nước hoa ở khóe miệng, đưa vào miệng cắn nhẹ, thật ngọt ngào.

Không phải cô không có cảm giác vinh dự tập thể, khi Lưu Ái Đệ và Phương Quế Chi đứng ra bảo vệ cô, cô lại chỉ biết ăn mà không đến giúp đỡ cho bọn họ
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 164: Chương 164



Nhưng có đồng chí Lưu Ái Đệ ở đây, cô thực sự không cần phải ra mặt, mã lực của đồng chí Lưu Ái Đệ đã được kích hoạt hoàn toàn, cô ta có thể mắng cho đến c.h.ế.t với lời nói như vậy, vì vậy bọn họ không cần sự giúp đỡ của cô.

Nghĩ lại cũng thật thú vị, cái người Lưu Ái Đệ này, đừng tưởng rằng nói ra một số chuyện có thể chọc giận người ta, nhưng thật ra là rất bênh vực người của mình.

Cô đứng dậy, mỉm cười và nói với Phương Quế Chi: "Mẹ, con đi tiễn thím Ngưu đây."

Phương Quế Chi kinh ngạc, Ngưu Thúy Phân và gia đình bọn họ đã nháo loạn thành như vậy, sao con gái lại còn đối xử khách khí với bà ấy, lại còn muốn đi tiễn bà ấy? Mặc dù bà ấy không hiểu. Nhưng dù sao bà ấy cũng không dò hỏi quá nhiều, cô nhất định đã có kế hoạch của riêng mình.

Ngược lại, Lưu Ái Đệ tỏ ra khó chịu: "Tại sao cô vẫn muốn tiễn bà ấy? Bà ấy đã giới thiệu cho cô một người như vậy kia mà, cô có ngốc hay không?"

Tất nhiên là Khương Tuệ Tuệ không ngu ngốc, nhưng cô có thể nghe được từ những lời của Ngưu Thúy Phân rằng Ngưu Thúy Phân có thể không biết những chuyện xấu xa đó của nhà họ Ngưu.

Hồi đó cô đọc sách cũng thấy cảnh vợ chồng đại đội trưởng, bọn họ đều có lòng ích kỷ nhưng họ không xấu, cái gì cũng nghĩ đến đại đội, bọn họ thực sự là những cán bộ tốt trong đại đội.

Bước ra khỏi cổng viện, lúc này trời đã chạng vạng tối nhưng vẫn có thể nhìn rõ mọi người.

Cố Diệp Phi

Ngưu Thúy Phân còn chưa đi xa, Khương Tuệ Tuệ gọi theo sau lưng bà ấy: "Thím Ngưu, đợi cháu một chút."

Ngưu Thúy Phân nghe thấy giọng nói tinh tế của Khương Tuệ Tuệ, quay lại và thấy Khương Tuệ Tuệ đang đi về phía bà ấy.

Cô rõ ràng là giống bọn họ, cô có hai chân, nhưng không biết vì sao, dáng đi của cô lại nhìn có vẻ đẹp hơn người khác, sau đó lại nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia như chạy ra khỏi tranh kia, làng trên xóm dưới, thực sự là không thể tìm thấy một người thứ hai.

Bà ấy đoán rằng Khương Tuệ Tuệ chắc chắn đã hối hận, vì vậy cô mới ra ngoài đuổi theo bà ấy.

Bà ấy hừ một tiếng: "Bây giờ hối hận rồi sao? Để tôi nói cho cô biết, đã quá muộn rồi!"

Khương Tuệ Tuệ vừa đi tới trước mặt bà ấy, nghe xong lời của Ngưu Thúy Phân, cô không nhịn được mà che miệng cười một tiếng, tiếng cười giòn tan như một chiếc chuông bạc kêu.

Cô lắc đầu: "Thím Ngưu, thím hiểu lầm rồi, cháu đuổi theo thím ra ngoài là vì sợ thím sẽ hối hận."

"Sợ tôi sẽ hối hận sao?" Hai mày Ngưu Thúy Phân nhăn lại, cảm thấy những lời Khương Tuệ Tuệ nói rất buồn cười: “Tại sao tôi phải hối hận?”

“Không lẽ thím không biết rằng cháu họ Ngưu Thự Quang của thím đã bị đuổi khỏi quán cơm quốc doanh vì tội biển thủ công quỹ hay sao? Anh ta không còn là kế toán của quán cơm quốc doanh nữa. Ngoài ra, khi anh ta nói chuyện với cháu, anh ta nói về việc gia đình anh ta giàu có như thế nào, và anh ta dường như không coi trọng tiền bạc chút nào." Khương Tuệ Tuệ nói.

"Anh ta cũng nói rằng đồng hồ của anh ta được mua với giá cao, ít nhất cũng phải mấy nghìn. Thím Ngưu, cháu không hiểu về đồng hồ, nhưng khái niệm mấy nghìn thì nên hiểu rất rõ ràng, thím chắc là cũng rất rõ, cháu không thể hiểu được, một ngày chúng ta làm ở trong đại đội mới kiếm được mấy xu, bọn họ làm sao mà có nhiều tiền như thế? Thực sự có thể kiếm tiền như vậy với tư cách là một quan chức sao? Quốc gia sẽ cho phép điều đó ư? Đây không phải là chủ nghĩa tư bản hay sao? Hay là tiền bọn họ dùng cũng giống như Ngưu Thự Quang, đều là tiền không sạch sẽ?"

Khương Tuệ Tuệ lại cười sau khi nói xong: “Đây chỉ là trí tưởng tượng ngông cuồng của cháu thôi, nhưng nếu cháu thực sự đoán đúng thì gả cho Ngưu Thự Quang không phải là đi hưởng phúc như thím nói.
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 165: Chương 165



Khi thím giới thiệu với người khác, thím phải cẩn thận một chút, và nên chú ý đến bản thân nhiều hơn kẻo bị liên lụy."

Lời này cũng đủ rõ ràng, cô tin rằng Ngưu Thúy Phân sẽ hiểu, nếu không sắc mặt bà ấy sẽ không đột nhiên tái nhợt như thế.

Cô cũng không sợ Ngưu Thúy Phân sẽ nghĩ rằng những gì cô nói có gì đó không ổn, mặc dù thân phận hiện tại của cô chỉ là một người ở nông thôn, nhưng thời đại này đã có quá nhiều bất ổn chính trị, một người ở độ tuổi của cô với những tư tưởng cách mạng trưởng thành sẽ không thể không hiểu những đạo lý này.

Ngưu Thúy Phân thực sự sợ hãi, vì vậy khi Khương Tuệ Tuệ rời đi, bà ấy cũng không nói ra được lời nào.

Cố Diệp Phi

Tuy nhiên, bà ấy đã cân nhắc cẩn thận những lời của Khương Tuệ Tuệ ở trong lòng. Những gì cô nói là sự thật hay cô chỉ đang cố hù dọa bản thân bà ấy để không giới thiệu đối tượng khác với Ngưu Thự Quang?

Bà ấy hi vọng là ý sau.

Trở về đến nhà, Lưu Ái Đệ đã đi đun nước tắm.

Hôm nay Nữu Nữu chơi nhiều nên mệt mỏi, đòi đi ngủ nên vợ chồng Lý Tú Cầm đóng cửa dỗ con ngủ.

Mặt khác, Phương Quế Chi đã đợi Khương Tuệ Tuệ suốt thời gian vừa rồi, khi bà ấy nhìn thấy cô bước vào, bà ấy nắm lấy tay cô và chỉ vào đôi giày da cừu màu mơ trên chân cô và hỏi: "Con gái, mẹ hỏi con, con có nói rằng đôi giày này không tốn tiền, chỉ tốn phiếu là có chuyện gì? Hay là Ngưu Thự Quang mua đôi giày này cho con phải không?"

Sau đó, bà ấy định đi lấy tiền: "Nếu vậy thì nói đi, mẹ xem đôi giày này giá bao nhiêu, mẹ đưa tiền cho Ngưu Thúy Phân và nhờ cô ấy trả lại, nhà chúng ta sẽ không lợi dụng gia đình họ."

Khương Tuệ Tuệ bĩu môi sau khi nghe thấy như vậy, bước tới và nắm lấy cánh tay của Phương Quế Chi, nói một cách nũng nịu: "Mẹ, con làm sao có thể tiêu tiền của họ Ngưu đó? Cái này là do con tự kiếm được. Chà ..."

Cô nghĩ một lúc: "Mẹ có còn nhớ kem làm trắng da mà con bôi cho mẹ ngày hôm đó không? Sau khi bôi nó có thể làm cho da trắng lên."

"Kem bảo vệ da sao? Mẹ nhớ." Phương Quế Chi gật gật đầu: "Nói về cái này, kem làm trắng da của con dùng rất tốt, mẹ mới dùng một lần mà cảm thấy làn da mình dường như trắng hơn. Đặc biệt là con, mặt của con bây giờ non nớt như trứng gà mới bóc, có người còn hỏi mẹ làm sao da con lại đẹp như vậy."

“Mẹ đã nói là do con bôi kem bảo vệ da, nhưng người ta nói cũng sử dụng kem bảo vệ da mà sao da họ lại không trắng được như vậy, còn bảo mẹ hỏi hộ xem con mua loại kem bảo vệ da nào, nhưng mẹ lại quên mất nên cũng không hỏi con.”

Khương Tuệ Tuệ mím môi, khóe miệng nở một nụ cười. Cô đưa tay v**t v* khuôn mặt của bản thân, quả nhiên đúng như lời Phương Quý Chi nói, sau khi dùng vài lần, làn da của cô trắng lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Nếu không phải loại kem làm trắng da này do hệ thống đưa cho, cô thật sự thắc mắc không biết trong đó có cho thêm thành phần k*ch th*ch hay không mà lại đạt được kết quả tức thì như vậy.

Sản phẩm dưỡng da có chứa thành phần k*ch th*ch thì không thể dùng được, một khi da mặt trở nên dễ k*ch th*ch, một khi ngừng sử dụng sản phẩm có thành phần k*ch th*ch thì da mặt sẽ mục nát.

Vì vậy, Khương Tuệ Tuệ đã dừng lại vài ngày để thử nghiệm và chỉ dám mạnh dạn sử dụng nó khi không có gì xảy ra. Tuy rằng da mặt cô so với trước thì tốt hơn rất nhiều, nhưng so với làn da của bản thân cô thì còn kém một chút.

"Mẹ, thật ra kem dưỡng trắng da này con không mua, là con tự làm." Khương Tuệ Tuệ nói.

Để không làm cho người khác nghi ngờ, cô đã đặc biệt đổi sang một lọ kem làm trắng da khác.

Phương Quế Chi thực sự bị ngạc nhiên, bà ấy mở to mắt ra nhìn: "Con tự làm nó sao?"
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 166: Chương 166



Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu: "Vâng, hôm nay con cũng đổi kem làm trắng da của con để lấy đôi giày này, không phải mua bằng tiền của Ngưu Thự Quang, con không thích anh ta, đến một ngụm nước của anh ta con cũng không uống thì sao con có thể dùng tiền của anh ta để mua đồ được ạ."

Cô nghĩ nếu hệ thống thật sự phát thưởng theo nhu cầu của cô, vậy thì cô có thể lấy đồ đi bán, dù sao sau khi bán xong, hệ thống cảm nhận được nhu cầu của cô, nó sẽ cung cấp cho cô một lần nữa.

Vậy thì bây giờ cô cũng có thể nói với Phương Quế Chi rằng cô đã tự mình làm ra nó, nếu sau này cô lấy ra bán nó, như vậy cũng sẽ không bị nghi ngờ.

“Con gái à, con làm sao mà lại lợi hại như vậy…” Phương Quế Chi một chút cũng không đoán được con gái đã làm ra những cái này: “Là mẹ hiểu lầm con, nhưng mẹ cũng quan tâm con, sợ con vô ý làm chuyện xấu như vậy. Xem ra con gái của mẹ thực sự đã rất hiểu chuyện, mẹ thực sự rất vui mừng."

Khương Tuệ Tuệ có chút ngượng ngùng xấu hổ khi được khen ngợi: "Thực ra cũng không có gì ..."

Sau khi biết rằng kem làm trắng da do tự bản thân Khương Tuệ Tuệ làm ra, lúc này Phương Quế Chi mới chịu sử dụng nó, trước đây khi Khương Tuệ Tuệ sử dụng nó cho bà ấy, bà ấy luôn nói không vần và bảo cô giữ nó cho riêng mình dùng.

Trên thực tế, việc Khương Tuệ Tuệ nói rằng cô có thể tự làm kem trắng da là hoàn toàn không phải nói nhảm. Bởi vì cô thực sự biết cách làm một số loại kem dưỡng da cơ bản mà cô học được trên mạng khi cảm thấy buồn chán, không chỉ làm được những loại này mà cô còn có thể làm được son môi.

Tuy nhiên, mặc dù những thứ cô làm là thuần túy và tự nhiên, nhưng hiệu quả không thể so sánh với hiệu quả do hệ thống đưa ra. Nhưng không sao, chỉ cần cô hứa là sẽ làm được, nếu thật sự có người hỏi, cô sẽ không tiết lộ bí mật của mình, như vậy cũng không sao, cùng lắm thì làm ở trước mặt cho người khác xem.

Kể từ khi Khương Tuệ Tuệ đưa cho người trong gia đình nhà họ Khương mỗi người một chiếc bàn chải đánh răng, cô cũng bảo bọn họ đánh răng vào mỗi buổi sáng và buổi tối. Nếu không thì sau khi ăn tối sẽ còn cặn bã trong kẽ răng, khiến răng ngày càng xấu đi, ngoài ra còn mất vệ sinh.

Cố Diệp Phi

Dù sao thì Khương Tuệ Tuệ cũng không sợ bọn họ sẽ hỏi cô làm sao cô ấy biết điều này, chỉ cần nói rằng cô đã nghe được từ người thanh niên trí thức đã bán bàn chải đánh răng, như vậy là được không phải hay sao?

Tuy nhiên, không ai nghi ngờ gì về điều này, đặc biệt là Khương Vệ Quân.

Suy cho cùng, thói quen khó thay đổi, đôi khi lãng quên cũng không sao. Nhưng Khương Vệ Quân thì khác, hắn ta đặc biệt viết một hàng chữ to lên tường - "Em gái nhỏ nói đánh răng mỗi lần vào sáng và tối.”

Mỗi lần về phòng, dù sau một ngày bận rộn mà quên mất, thì khi nhìn thấy dòng chữ này, hắn ta vẫn có thể nhớ đến.

Đặc biệt là một trong những ngày đầu hắn ta đi làm về, tắm rửa rồi vào phòng đi ngủ. Sau một ngày làm việc, hắn ta thực sự rất mệt mỏi, vừa đi ngủ đã chìm vào giấc ngủ, nhưng hắn ta lại nằm mơ thấy có người nhắc nhở hắn ta đi đánh răng.

Người hắn ta run lên, hắn ta sợ hãi bật dậy khỏi giường, mặc quần áo chạy ra bên ngoài.

Lưu Ái Đệ sợ đến mức không quan tâm đến bất cứ điều gì và chạy ra ngoài, nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì rồi. Cuối cùng, hóa ra là người đàn ông của cô ta chạy đi đánh răng.

Lưu Ái Đệ: “....”

Thật đáng nể phục!

Mà Lưu Ái Đệ bắt đầu bị đau răng vì cô ta vừa đánh răng bằng bàn chải đánh răng xong. Mặc dù ngày hôm sau không sao, nhưng có lẽ là từ buổi tối sau khi hái nấm trên núi, cô ta kinh ngạc phát hiện ra răng của bản thân không còn đau nữa, hơn nữa lại còn ăn uống rất ngon miệng.
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 167: Chương 167



Nhưng cô ta vẫn cho rằng bản thân bị đau răng là do đánh răng bằng bàn chải đánh răng, hôm sau không dùng nên mới hết đau.

Vì vậy nên cô ta luôn muốn thuyết phục Khương Vệ Quân đứng trên một mặt trận thống nhất với cô ta và không đánh răng.

Thế là họ có cuộc trò chuyện như sau: "Vệ Quân, em nói cho anh biết, một ngày anh đánh răng nhiều lần như vậy, răng của chúng ta chịu không nổi. Giống như chúng ta tắm rửa, anh nói thử xem, anh thích dùng nước rửa hay là thích người khác cầm bàn chải lớn cọ qua cọ lại ở trên người? Cứ chải thế này làm sao mà da chịu nổi.”

Khương Vệ Quân quay đầu liếc mắt nhìn vợ mình một cái, vừa đánh răng vừa đáp: "%¥#@……%.”

“À, anh muốn nói là em gái nói đánh răng là tốt đúng không? Thật ra em cảm thấy những gì em gái nói cũng không nhất định là đúng. Anh nói đi, không hiểu tại sao anh lại cưng chiều em gái mình như vậy, hôm nay mới biết là còn có chuyện này. Nhưng cũng không thể trách anh, lúc đó anh cũng chỉ mới lớn như vậy, làm sao hiểu được, lại nói bây giờ em gái không phải là lớn lên rất tốt rồi hay sao? Không phải cũng đều là có hai tay có hai chân rồi đấy sao?”

“Anh không cần phải như vậy, em chỉ là cảm thấy anh quá nghe lời em gái của anh, cứ tiếp tục như vậy, em nghĩ nếu em gái bảo anh đi ăn cứt thì anh cũng đi, Vệ Quân, nghe em khuyên đi, mấy người lớn chúng ta phải biết phản kháng, anh đừng đánh răng nữa, một ngày nào đó răng anh bị đau thì lại hối hận không kịp. Em là người từng trải qua, em hiểu cảm giác đau răng, em không muốn anh cũng đau giống như em.”

Cuối cùng Khương Vệ Quân cũng đánh răng xong và súc miệng lần nữa.

Hắn ta liếc mắt nhìn vợ mình như một đứa ngốc, rồi quay sang đặt bàn chải đánh răng vào chỗ cũ.

Lưu Ái Đệ vội vàng đi theo và tiếp tục tẩy não hắn ta: "Ai da, Vệ Quân, anh đi từ từ thôi. Đúng vậy, những gì em nói vừa rồi hơi khó nghe, nhưng lời nói cũng không phải là không có lý. Tất nhiên, em cũng hiểu rằng em gái sẽ không bảo anh ăn cứt, nhưng đây không phải là..." Lời còn chưa nói xong, Khương Vệ Quân đã bước vào phòng trước cô ta, 'rầm' một tiếng đóng cửa lại.

Lưu Ái Đệ bị nhốt ở ngoài cửa, đập đập cửa: "Khương Vệ Quân, anh đuổi em ra ngoài là có ý gì? Mau mở cửa ra cho em! Mở cửa ra, mẹ nghe thấy sẽ đi ra ngoài bây giờ!"

Khương vệ Quân hỏi: "Anh mở cửa cho em, nhưng em đừng nói nữa, tai của anh sắp mọc kén rồi."

Lưu Ái Đệ chỉ có thể thỏa hiệp: "Được, được, được, không nói thì không nói."

Cửa rất nhanh đã được mở ra, Lưu Ái Đệ đi vào phòng, khóa cửa lại. Thấy Khương Vệ Quân đã c** q**n áo và bước vào giường, cô ta hừ một tiếng, một người đàn ông hôi hám không chịu nghe lời cô ta.

Cô ta cũng cởi áo khoác và chạm vào giường.

Hiện tại vẫn còn sớm, cô ta không ngủ được, cô ta không nhịn được mà quay người sang một bên, chuyển chủ đề, nhỏ giọng nói: “Ôi, em gái còn chưa lấy chồng được, anh nói xem đến khi nào em gái mới có thể gả ra ngoài được đây? Mấy cô gái ở đại đội chúng ta mười tám tuổi thì đều đã đính hôn, nhiều người mười tám tuổi còn kết hôn. Em gái sẽ bước sang tuổi mười chín vào sinh nhật tháng chín năm nay, tính cả tuổi mụ thì cũng là hai mươi, nếu mà lại không gả đi thì cô ấy sẽ trở thành một cô gái lỡ thì.”

Việc không kết hôn của em chồng và không đánh răng đã trở thành trở ngại đối với Lưu Ái Đệ, cô ta luôn thích nói về điều đó khi ở bên cạnh Khương Vệ Quân.

Cố Diệp Phi

Vốn dĩ sau khi Lưu Ái Đệ trở mình, hai người mặt đối mặt với nhau, Khương Vệ Quân vốn định làm gì đó, không ngờ vợ lại bắt đầu nói chuyện này.

Hắn ta vô cùng tức giận: "Lúc trước khi em cưới anh thì cũng đã hai mươi mốt tuổi rồi."
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 168: Chương 168



Lưu Ái Đệ lẩm bẩm: "Đó chẳng phải là do cha mẹ không cho em kết hôn quá sớm hay sao? Một khi em kết hôn, sẽ có ít người đi làm hơn trong gia đình, dù sao bọn họ cũng coi em như c* li, anh nghĩ rằng em không muốn kết hôn sao... Nếu anh không cứu em khi em rơi xuống sông vào ngày hôm đó, còn chạm vào em... Bị người ta thấy được, mẹ em cảm thấy nếu không gả em ra ngoài thì sẽ bị lỗ, nói không chừng đến bây giờ em vẫn không gả được."

Cô ta nói nhưng trên mặt lại không có nhiều vui buồn, cô ta đã quen với việc sinh ra trong một gia đình như vậy, và cô ta không phải là người duy nhất trong làng bị như thế. Hơn nữa, tính cách cô ta vốn dĩ rất vô tư, nên cô ta thực sự sẽ không vì chuyện này mà buồn phiền.

Khương Vệ Quân vừa nghe thấy lời này, hắn ta nhanh chóng quay lại, đỏ mặt giải thích: "Anh không sờ vào em! Lúc ấy em rơi xuống nước và uống rất nhiều nước, nếu anh không ép nước ra khỏi bụng em, em còn có mạng mà sống hay sao?"

"Nhưng anh đúng là có s* s**ng, lúc đó anh như thế này..." Lưu Ái Đệ nắm tay Khương Vệ Quân đặt lên n.g.ự.c mình: "Anh sờ kiểu như thế này này, anh đừng có cố gắng phủ nhận. "

Khương Vệ Quân: "....."

Lưu Ái Đệ: "Trời ơi, anh đang làm gì vậy, tại sao anh lại sờ em..."

Khương Vệ Quân: "Đây mới là sờ, lúc đó không phải."

Trong phòng có một chút tiếng kêu, hai người họ lại bắt đầu tạo người.

Khương Tuệ Tuệ không biết liệu Ngưu Thúy Phân có nghe lọt tai những gì cô đã nói với Ngưu Thúy Phân hay không.

Nhưng khi cô đi làm vào ngày hôm sau, đại đội trưởng đến gặp cô và nói rằng bây giờ hạt giống đã gần gieo xong, Ngưu Thúy Phân có thể tự mình làm, vì vậy đã bảo cô quay lại chỗ của Tống Thời Thanh để cuốc ruộng.

Có lẽ là sợ cô tức giận, còn nói: "Tuệ Tuệ, cháu biết đấy, lúc này chúng ta trồng trọt vào tiết Mang chủng() cũng gần xong rồi, thật sự là không có gì để trồng trọt nữa, cháu đi cuốc đất, điểm công việc sẽ cao hơn. Chú sẽ sắp xếp một công việc dễ dàng cho cháu vào tiết Mang chủng năm tới được không?"

[
 
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ Tuệ
Chương 169: Chương 169



Bà ấy nói rằng ban đầu bà ấy định nhờ bà Tử làm xong rồi đưa cho cô, nhưng bây giờ nhìn lại, tay nghề của bà Tử thua xa Tạ Phương Hoa nhiều.

Đơn giản chỉ cần đưa vải cho Khương Tuệ Tuệ và để cô mang nó cho Tạ Phương Hoa để làm.

Vải không sáng bằng do hệ thống gửi đến, đương nhiên chất lượng cũng kém hơn rất nhiều, dù sao thì vải do hệ thống sản xuất cũng thoải mái như không mặc gì, kĩ thuật của thời đại này thúc ngựa cũng không đuổi kịp.

Nhưng mảnh vải này là do cha Khương mua khi đi giao hàng ở thành phố khác, chất lượng không tệ, sờ vào cũng khá thoải mái. So với màu vàng thì màu vàng cam hoàn toàn khác biệt, màu vàng chói lọi, chói chang như nắng như lửa, còn màu vàng cam thì dịu dàng hơn một chút.

Cô thỉnh thoảng sẽ mặc một bộ quần áo màu trang nhã như vậy, vẻ đẹp trên người cô dường như trở nên mềm mại hơn một chút.

Tay nghề của Tạ Phương Hoa rất tốt, cô ấy có thể hiểu được yêu cầu của Khương Tuệ Tuệ về mọi mặt, cô ấy làm theo những gì Khương Tuệ Tuệ nói, và thành phẩm khiến Khương Tuệ Tuệ rất hài lòng.

Đôi chân của Khương Tuệ Tuệ ban đầu đã dài, thẳng và mảnh mai, nhưng sau khi mặc quần ống rộng lưng cao vào, đôi chân của cô như thể dài gần 1 mét 8.

Màu vàng cam tuy không bắt mắt, nhưng cũng tùy người mặc, Khương Tuệ Tuệ mặc lên mà không bắt mắt cũng khó, nhất định là thu hút sự chú ý của nhiều người.

Khương Tuệ Tuệ không quan tâm đến ánh mắt những người khác, mà đi thẳng đến cánh đồng của Tống Thời Thanh, nhìn thấy Tống Thời Thanh xắn tay áo sơ mi, để lộ một nửa cánh tay cường tráng, tiếp tục dùng cuốc trồng đậu tương.

Có lẽ anh còn không biết rằng cô lại được phân đến làm việc với anh, anh còn chưa chú ý đến cô.

Khương Tuệ Tuệ nhẹ nhàng ho hai lần để thu hút sự chú ý của anh.

Cố Diệp Phi

Quả nhiên, sau khi Tống Thời Thanh nghe thấy giọng nói của cô, tay anh dừng lại, anh ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên anh nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ đang đứng trên bờ ruộng.

Ámh mắt hai người chạm nhau, trên mặt Khương Tuệ Tuệ lộ ra một nụ cười, có chút vui vẻ, cô gọi một tiếng: “Thanh niên trí thức Tống.”

Giống như chim vàng anh trong núi.

Khương Tuệ Tuệ có thể đến đây, dĩ nhiên là trong lòng Tống Thời Thanh rất vui, nhưng ở bên ngoài anh vẫn thể hiện ra rất bình tĩnh, anh chỉ hỏi: "Sao cô lại ở đây?"

“Là do tôi được phân việc đến đây, lúc trước tôi có thể đi phát hạt giống là bởi vì thím Ngưu nghĩ tôi có thể là cháu dâu của thím ấy, nhưng bây giờ tôi không thể, vì vậy tất nhiên là sẽ không để tôi làm nữa. Nhưng tôi nghĩ nơi này cũng khá tốt và tôi cũng đã quen làm việc cùng với anh.” Khương Tuệ Tuệ bĩu môi và lẩm bẩm nói.

Tống Thời Thanh mím môi không nói gì, nhưng anh sâu sắc nhận ra lý do tại sao Khương Tuệ Tuệ trước đây không đến làm việc với anh. Hóa ra không phải do cô trốn tránh anh mà là được giao nhiệm vụ khác.

"Nhìn xem, đôi giày da của tôi nhìn có đẹp hay không?" Khương Tuệ Tuệ vui vẻ đi một vòng.

Trên thực tế, xét cho cùng, hôm nay cô đi đôi giày da này đến đây, thứ nhất, cô cảm thấy một chiếc quần ống rộng đẹp như vậy mà đi cùng với một đôi giày nữ kiểu giải phóng thì đúng là một lời khó nói hết, thứ hai, không biết như thế nào, ngày hôm qua khi cô thay đôi giày này, cô muốn cho Tống Thời Thanh xem.

Vì thế nên hôm nay cô đã đeo nó.

Khi ra ngoài vào buổi sáng, Phương Quế Chi vẫn rất lo lắng và bảo cô thay giày nữ kiểu giải phóng, dưới sự đảm bảo nhiều lần của Khương Tuệ Tuệ rằng cô sẽ không bao giờ ngã và cô cũng đã nhảy nhót vài vòng trước mặt Phương Quế Chi mà không có chuyện gì thì lúc này bà ấy mới không nói thêm gì nữa.

Trên thực tế, gót của đôi giày này chỉ có bốn, năm centimet, thực sự chỉ có hơi cao một chút, điều này không là gì đối với Khương Tuệ Tuệ.
 
Back
Top Bottom