Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 240: Chương 240



Tiêu phu nhân không muốn cảm thấy mất mát, nhưng vẫn nói: “Tuy rằng ta rất thích lão Lục, nhưng nếu là con thích thì Hoài Vương cũng được, hắn ta cũng không tồi, ngày sau chỉ cần không phải Thuận Vương đăng cơ, hắn ta vẫn có thể thản nhiên sống tốt…”

Yến Thu Xu vểnh môi, lắc đầu: “Hoài Vương nhìn trúng con, nhưng không phải là thích, mà là lợi dụng con, mọi người cũng không giấu giếm việc con nói cho mọi người nhiều công thức đồ ăn như vậy, hắn ta có thể là đang muốn lợi dụng con ở điểm đó.”

Tuy rằng nàng rất buồn bực, là một Vương gia, cứ có tiền là sẽ có vô số người tới, vì sao cứ phải nhìn chằm chằm nàng như vậy, nhưng điều duy nhất mà hắn ta có thể lợi dụng ở nàng cũng chỉ có mỗi điều này mà thôi.

Xét lên trên kia, có ai là sẽ quan tâm xem thử nàng có nguyện ý hay không cơ chứ, đặc biệt ở cái thời đại trọng nam khinh nữ này.

Có lẽ trong mắt bọn họ, mặc kệ nàng không muốn cỡ nào, chỉ cần thật sự gả được cho Hoài Vương, chắc chắn là sẽ một lòng một dạ khen hắn ta tốt đến cùng mà thôi.

Sau đó nàng có thể vì Hoài Vương mà hao phí tâm tư, nếu được còn tiện tiết lộ cho Tiêu gia một chút bí mật.

Sắc mặt Tiêu phu nhân trở nên nghiêm túc, trong lòng đang suy xét lời nàng nói.

Không phải là bà ấy không tin đứa nhỏ này, mà động cơ của Hoài Vương rất mâu thuẫn, Xương Vương trước đây là trữ quân, có thể rời triều đình 5 năm, cũng không thừa nhiều thế lực, nếu Hoài Vương thật sự muốn tranh quyền đoạt lợi, lúc trước hắn ta hà cớ gì phải rời kinh thành chứ?

Không phải là hắn đang âm thầm giao thiệp với những quan viên ở những nơi kia chứ?

Chắc không đến mức đó đâu, lâu như vậy rồi mà cũng không nghe thấy một chút tin đồn nào.

Nhưng vì sao hiện tại đột nhiên lại kiên quyết muốn cưới A Xu?

Yến Thu Xu nhìn bộ dạng của Tiêu phu nhân liền đoán được bà ấy đang nghĩ gì, một đứa trẻ xuất sắc trong cả nhân cách và sự nghiệp, ai mà tin được hắn ta lại còn có một mặt côn đồ như thế?

Tiêu phu nhân đang cảm thấy vướng mắc vì không biết chuyện này là như thế nào.

Nhưng Yến Thu Xu lại không dám chần chờ, nàng thấy được lòng dạ hiểm độc của Tứ hoàng tử, cũng sợ chậm một bước thì bên trên sẽ thật sự ban chỉ, nàng có muốn khóc cũng không biết khóc với ai, vậy là giờ không thể năn nỉ Tiêu gia giúp nàng kháng chỉ được rồi.

Cho nên chỉ có thể chặn đứng từ đầu để không cho thánh chỉ ban xuống.

Yến Thu Xu: “Người có thể giúp con tìm một người nam nhân dễ kiểm soát một chút rồi đính hôn với con được không ạ?”

Tiêu phu nhân: “!!!”

Đính hôn ư?

Đây là đang tính tìm một nam nhân dễ kiểm soát để sau này có thể dễ hủy hôn hơn sao?

Tiêu phu nhân kinh ngạc không thôi: “Con điên rồi! Con gái đính hôn là chuyện hệ trọng mà sao có thể tùy ý như vậy? Đã thế lại còn muốn hủy bỏ hôn ước bất cứ lúc nào sao?”

Yến Thu Xu biết cách này của nàng đặt trong hoàn cảnh ở thời đại này thực sự rất khó chấp nhận, thân là nữ nhi, hành động này chẳng khác gì là đang muốn đem danh dự của nàng ra làm trò đùa.

Con gái của Tiêu gia, dù phụ thân và các huynh đều là người của quân triều đình, từng lập rất nhiều công lao cho đất nước, vẫn từng có người bị từ hôn, thời điểm đó trong kinh thành có biết bao lời đồn đoán, nếu không nhờ Tiêu Hoài Ngọc sau này được gả đến nơi tốt, khả năng bọn họ sẽ còn thê thảm hơn.

Chứ nói chi đến nàng bây giờ.

Nhưng nếu không làm như vậy, nàng thật sự không yên tâm.

Nàng không thể nói với Tiêu phu nhân rằng trước kia mình đã thấy được cốt truyện, biết được Hoài Vương này về sau cũng sẽ tranh đấu vì tiền vì quyền.

Thậm chí rất có thể hắn ta mới là nhân vật lớn đứng sau tất cả mọi chuyện.

Là người cầm đầu âm mưu hại chết Tiêu Hoài Đình!
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 241: Chương 241



Nếu không phải vì nàng đã đọc qua cốt truyện nên biết rõ mọi chuyện, ai có thể nghĩ Hoài Vương đây lại lấy thân làm mồi, lợi dụng sự mặc cảm của Tiêu Hoài Nhã để dụ nàng ấy cắn câu, từ đó đạt được sự ủng hộ của Tiêu gia.

Suy cho cùng bọn họ đón Tiêu Hoài Nhã về nhà, sau này cũng không biết sẽ có chuyện gì xảy ra.

Nếu không nhờ kịch bản kia, nàng cũng không thể ngờ được, một người như Hoài Vương vì để đạt được sự xem trọng của nàng lại còn có thể dùng tới những thủ đoạn bỉ ổi này.

Sau này hắn ta đối xử với nàng, thủ đoạn chỉ có tàn nhẫn hơn, hôm nay có ý định ban chỉ cũng là đã tốt lắm rồi.

Nếu lỡ như hắn trực tiếp cưỡng ép nàng ngay trong phòng riêng lúc đó, nàng hẳn là sẽ chết ngay tại chỗ luôn mất.

Dẫu sao ở thời đại này, đàn ông vẫn rất coi trọng trinh tiết, con gái chưa cưới đã không còn trong trắng, kết cục sẽ trở nên vô cùng thảm hại, nhất định sẽ không được gả cho ai khác ngoài tên khốn đã cưỡng ép mình kia.

Nàng không dám đánh cược, chỉ có thể trực tiếp làm tan biến ảo tưởng của hắn ta, để cho hắn biết Đức An Hương Quân vang vọng tiếng tăm này đã có chủ thì mới chắc chắn được mọi chuyện.

Vì vậy nàng chỉ có thể kiên trì van xin: “Xin bá mẫu giúp con, người xem có thư sinh nào có hoàn cảnh gia đình không tốt không? Nếu không có người thích hợp, thì tìm đại một gã sai vặt cũng được, con có thể chia cho bọn họ một nửa tài sản, chỉ cần sau khi đính hôn xong, có thể cùng con giả bộ làm hôn phu và hôn thê từ một đến hai năm, với lại cho dù có ai tới quấy rối đi chăng nữa thì nhất định không được hủy hôn.”

“Tốt nhất là ngày mai có thể thông báo ra ngoài, để cho tất cả mọi người biết con đính hôn, ngày kết hôn thì sang năm tính sau.”

Vẻ mặt bà ấy đầy khó hiểu, vô cùng lo lắng lôi kéo tay nàng, nhẹ nhàng nói: “Đứa trẻ này, có phải con có chuyện khó xử không thể nói cho bá mẫu nghe hay không, đừng lấy chuyện hệ trọng cả đời ra đùa giỡn như thế.”

Yến Thu Xu: “Con không nói giỡn, Hoài Vương thật sự không phải là Vương gia thông minh nhân nghĩa như trong mắt người đâu ạ, hắn ta là một người không có lương tâm! Hơn nữa đối với con lại còn không có ý tốt, chẳng qua con chỉ là một nữ nhân, nếu hắn ta nạp con làm trắc phi, khả năng chỉ cần bệ hạ nói một câu thôi thì con sẽ không thể làm gì khác được, bây giờ con chỉ còn cách duy nhất là đính hôn, thế thì chuyện này mới không xảy ra.”

Tiếng tăm của Hoài Vương tốt như vậy, làm sao mà dễ dàng đánh đổ được y?

Một khi có chuyện, hắn ta chắc chắn sẽ đánh úp nàng, cho nên chỉ cần nàng đính hôn, chiêu thức của hắn ta sẽ không còn sử dụng được nữa.

Sắc mặt Tiêu phu nhân trầm ngâm, cũng ý thức được nàng không phải là đang nói giỡn.

Có thể khiến nàng không màng danh tiết, một hai phải lập tức đính hôn, tạo ra trở ngại cho chuyện gả đi sau này, chứng tỏ đây là một chuyện hết sức nghiêm trọng, hôm nay bị Hoài Vương mời qua đó, đứa nhỏ này chắc chắn là đã bị khi dễ.

Cho dù bà ấy có không muốn tin đi chăng nữa, lúc này cũng không dám chắc chắn rằng hắn ta không có ý định tranh đoạt ngôi vị.

Yến Thu Xu lại một lần nữa khẩn cầu tha thiết: “Trực giác của con mách bảo như vậy! Cầu xin bá mẫu hãy giúp đỡ con, con không thể chèn ép được hắn ta, chỉ có thể nhờ người cản bước đối phương giúp con.”

Nàng sợ thân phận của nàng không đủ lớn, nếu thật sự phải đính hôn, đối phương chắc chắn sẽ dùng nhiều thủ đoạn hơn nữa, ở thời đại xuất giá tòng phu này, nàng không thể giải quyết được, Tiêu phu nhân là hậu phương tốt nhất và duy nhất của nàng.

Hơn nữa nàng cũng không quan tâm đến danh tiếng, nếu thật sự để ý đến nó thì nàng đã không theo Tiêu Hoài Đình về Tiêu gia, đã vậy còn ở lại lâu như thế, người khác nói nàng là đầu bếp của Tiêu phủ, nàng cũng không buồn giải thích, nói nàng là vợ lẽ của y, nàng cũng mặc kệ.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 242: Chương 242



Nói thật thì danh tiếng của nàng từ xưa đến nay đã sớm không tốt rồi, không cha không mẹ, cũng không có huynh đệ tỷ muội, dù có như vậy thì cũng sẽ không liên lụy ai.

Vả lại nàng cũng tin rằng nếu sau này có ai đó thực sự thích nàng, người đó hẳn sẽ không để tâm đến khoảng quá khứ khó khăn này của nàng.

Tiêu phu nhân suy nghĩ hồi lâu rồi gật đầu: “Được, vậy thì cứ giao cho ta, con muốn vào khi nào?”

“Càng nhanh càng tốt, tốt nhất là ngày mai ạ!” Yến Thu Xu nhấn mạnh.

Bà ấy vỗ đầu nàng: “Không nhanh như vậy được, có điều con cứ yên tâm, ta sẽ mau chóng chuẩn bị cho con.”

“Cảm ơn bá mẫu! Làm phiền bá mẫu nhọc lòng giúp con, cũng không cần phải tìm hiểu kĩ, chỉ cần biết nghe lời là tốt rồi ạ.” Cuối cùng nàng lộ ra một nụ cười tươi, ôm cánh tay của bà ấy vào lòng, trong lòng tràn đầy cảm kích.

Nàng đã có thể yên tâm ngủ ngon được rồi.

Xã hội này vốn dĩ là thời đại của vương quyền, rất nhiều chuyện thân bất do kỷ(), cũng giống như chuyện lần đó của Đông Đông vậy, nếu như Tam hoàng tử xin thánh chỉ của hoàng đế sớm hơn một bước, cho dù hoàng đế cảm thấy không vui nhưng vẫn sẽ đồng ý, mà Tiêu gia cũng không thể nào ngăn cản được.

[
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 243: Chương 243



Tiêu phu nhân thấp giọng: “Nhắc mới nhớ, có phải lão Lục sắp trở về rồi không?”

“Nghe nói cũng gần rồi, ngày mười lăm này y sẽ về.” Hoàng ma ma nói.

Vậy cũng nhanh.

Hôm nay đã là ngày mười, cũng chỉ còn năm ngày nữa.

Bà ấy đang ngâm mình trong thùng nước đột nhiên đứng lên, lau khô người: “Lấy giấy bút ra cho ta đi.”

Ma ma kinh ngạc, khăn tay thiếu chút nữa là rớt xuống, nhưng gặp chuyện này nhiều lần rồi, bà cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, cầm giấy bút tới đưa cho Tiêu phu nhân, tận mắt nhìn thấy Tiêu phu nhân viết ra tất cả mọi chuyện xảy ra ban nãy, sau đó nhét vào bì thư, giao cho bà ấy: “Thỉnh người ra roi thúc ngựa đưa đến tận tay lão Lục, phải lấy được thư hồi âm, nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất để giao nó đi, có hiểu chưa?”

“Nô tỳ rõ rồi ạ!” Hoàng ma ma cất cao giọng nói.

Bà ấy cũng không dám chần chừ, trực tiếp gọi người khác tới hầu hạ Tiêu phu nhân, bà ấy cầm phong thư đi sắp xếp người mang đi.

Ngày tiếp theo.

Bởi vì trong lòng đang rất lo lắng nên Yến Thu Xu không thể nào ngủ ngon giấc được.

Nàng cũng không ngủ được nhiều, trời mới tờ mờ sáng mà nàng đã thức giấc, không làm sao mà nhắm mắt ngủ tiếp được nữa, nàng vẫn còn đang suy nghĩ đến chuyện này.

Cũng không biết Tiêu phu nhân có chọn được người nào không.

Nàng có chút bận tâm, thật sự là nàng không có chỗ dựa nào ở thời đại này, càng không có quyền lực, nếu không phải còn giữ được cái danh xưng Hương Quân thì chắc đã sớm toi đời rồi, nhưng thứ này ở trong mắt nhiều người, kỳ thật đều không đáng là gì.

Trước kia nàng cứ không hiểu đám thân thích của hoàng tộc này chạy tới Tiêu gia xem náo nhiệt để làm gì?

Ai mà ngờ là để tới xem nàng, Ngũ hoàng tử đoán chừng là thay thế Chu Chiêu Cần tới đây, còn Tứ hoàng tử Hoài Vương và Chu Trạch Cảnh là đến để quan sát nàng, thuận tiện bày trò thông đồng một phen.

Nếu không phải vì nàng hiểu rõ mọi chuyện thì với cái thân chưa khi nào tiếp xúc với nam nhân này, xem cử chi hết sức anh tuấn lại thông minh nho nhã của bọn họ, chắc chắn sẽ rất dễ bị mắc lừa.

Chỉ hy vọng hắn ta sẽ không để tâm tới nàng đến vậy, tiết tấu sự việc cũng sẽ không đi quá nhanh.

Bởi vì trong lòng không yên, Yến Thu Xu ăn cơm cũng không thấy vị gì, đỏ mắt mong chờ Tiêu phu nhân bên kia truyền tin, còn nghĩ nếu tối nay không có tin tức, sáng mai nàng sẽ tự mình ra ngoài tìm người phù hợp.

Chỉ có thể khẩn cầu ông trời, để nàng có thể gặp được nam nhân tốt một chút, biết nghe lời nàng nhiều chút.

Có điều trong lòng đang rất thấp thỏm, thời gian mới có một ngày, nàng lại thấy như dài đằng đẵng mấy thu, cảm giác đã được một lúc lâu, nàng lại ngó nhìn lên trời tính toán giờ giấc, mới qua có nửa ngày, nàng đã chạy đến chỗ bà ấy để hỏi tin tức, nhưng không ngờ là lại bị đuổi trở về, nàng càng thêm sốt ruột hơn nữa.

Ngày hôm qua lúc bà ấy trao đổi chuyện gì đó với Thủy Mỗi, nàng lại bị cho lui ra.

Nên nàng không biết hai người này đang nói chuyện gì, cả ngày hôm nay, nàng cứ đứng không yên mà ngồi cũng không yên, thấy vậy, Thủy Mỗi hỏi nàng: “Cô nương, hay là chúng ta đi dạo phố ẩm thực đi! Nghe nói bên kia mới cho ra nhiều món ngon lắm, ngày hôm qua chúng ta quay về nhanh quá, hôm nay đi dạo chút không phải là tốt rồi sao.”

Yến Thu Xu đáp: “Có món mới sao?”

Thủy Mỗi trực tiếp lôi kéo nàng: “Cô nương đi rồi sẽ biết ngay thôi ạ. Nô tỳ và người đều ở trong phủ không đi ra ngoài, đi rồi không phải sẽ biết rõ sao.”

Nàng ấy kéo tay Yến Thu Xu, khiến nàng đứng lên đi dễ như trở bàn tay.

Nàng than thở, cứ ở nhà nôn nóng chờ đợi cũng không phải cách, chi bằng cứ tìm việc gì đó giết thời gian, vì thế nên nàng cũng không kháng cự, đứng dậy đi theo Thủy Mỗi ra ngoài.

Xe ngựa vẫn luôn được chuẩn bị sẵn, nếu chủ tử cần phải dùng, thì xa phu sẽ lập tức tới ngay.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 244: Chương 244



Nàng ngồi trên xe, xe ngựa chạy cứ lảo đảo, ánh mắt nàng trở nên ngây ngốc, động tĩnh ngoài kia ngày một lớn, lúc này nàng mới hoàn hồn, xe vừa vặn dừng lại.

Nàng nhảy xuống xe, nhìn thấy phố ẩm thực kẻ đến người đi.

Lúc này cũng gần đến giờ ăn trưa, thời điểm đang rất đông khách.

Nàng cứ đi được một bước thì lại ngửi được mùi của mấy loại thức ăn ngon, không ngừng có người cầm đồ ăn đi qua, vừa đi vừa ăn đã sớm thành một hình ảnh quen thuộc ở khu phố ẩm thực này.

Cho dù là nhà có tiền thì cũng dễ dàng hòa nhập vào trong dòng người khi chạy tới nơi đây.

Cũng bởi vì nơi này có rất nhiều thức ăn ngon nên làm cho người ta không khống chế được cái miệng!

Yến Thu Xu hơi lấy lại tinh thần, một đường đi tới, không biết ăn cái gì, bỗng nhiên một tiểu cô nương đi ngang qua nàng, trên tay còn cầm thứ gì đó rồi li.ếm liên tục.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng đó, cả người không nhúc nhích, kinh ngạc mà nhìn chằm chằm: “Kem ly đây sao???”

Cô nương kia dường như nghe thấy lời này của nàng, mắt nhìn xuống ly kem trong tay, cười nói: “Đúng vậy, là kem ly, cửa hàng phía trước có bán, hiện tại có vị dâu tây, vị vải, ăn rất ngon! Ta thích nhất vị dâu tây.”

Nàng vội vàng: “Đa tạ cô nương đã cho ta biết.”

“Đừng khách sáo.” Cô gái xua xua tay, nhìn người xa lạ trước mặt, nàng nở một nụ cười tươi, sau đó lại cắn một miếng kem, hẳn là quá lạnh nên hơi run, chậm rãi một lúc sau mới nhấm nháp kem trong miệng, cái này quả thực là thơm mùi sữa.

Trừ lạnh ra thì còn có vị ngọt, cùng với một ít mùi sữa thoang thoảng, còn có dâu tây chua chua ngọt ngọt hòa quyện vào nhau.

Kem ly này đúng là ăn ngon thật!

Nàng đứng yên ở đó, miệng cười không ngớt, liên tục cảm thán tại sao nơi này lại có nhiều người tài giỏi xuất hiện đến thế, có điều, nàng chỉ cần đi vài đường nét bút là đã có thể ghi ra công thức làm kem rồi.

Nàng bước nhanh đến cửa hàng theo chỉ dẫn của cô nương kia, thấy cửa hàng mới này nhìn bắt mắt hơn những cửa hàng khác nhiều, trên có đó viết dòng chữ - Tiệm kem ly.

Đã có một hàng dài đứng đợi ở cửa, nhân viên bên cạnh cửa hàng đó đang quảng cáo đồ ăn vặt của tiệm.

Kinh doanh kiểu này thật sự rất tốt!

Người đến đông thế này cơ mà!

Yến Thu Xu nhìn thôi đã thấy sợ, tùy ý đếm thử một chút, đám đông đang xếp hàng này ít nhất cũng phải hơn hai mươi người!

Có điều, hiện tại đang là tháng 5, sắp đến thời điểm nóng bức nhất trong năm, kem ly sẽ là lựa chọn hàng đầu của rất nhiều người, quan trọng là ăn ngon nữa.

Nàng mới ngẩn người một chút, hàng người đang xếp đã tăng thêm mấy người.

Mọi người đều bàn luận: “Kem này được làm như thế nào nhỉ? Ngon thật đấy!”

“Đúng đó, phía dưới còn có một lớp bánh trứng cuộn, cái đó ăn cũng rất ngon, đừng nói là kem ly, mùa hè này được uống chút nước mát thì cũng coi như là thích lắm rồi! Giá này có hơi mắc một chút, nếu không phải là tụi nhỏ đòi, thì ta thật sự không nỡ mua.”

“Đừng nói là trẻ nhỏ, người lớn như ta còn không chịu được, hôm qua vợ ta mua về cho khuê nữ, ta nếm thử một miếng, ôi cha, quá là ngon ấy chứ, không cẩn thận ăn thêm một miếng nữa, kết quả ta với khuê nữ ồn ào cả đêm, buổi tối nằm trong chăn còn khóc thút thít đòi mua kem ly.”

“Người làm ra kem ly đúng là quá lợi hại mà!”

Yến Thu Xu nghe bọn họ thảo luận, nàng hết sức đồng ý.

Nàng đã có gợi ý, giờ chỉ cần thu lợi là được rồi.

Mà người thời này chưa từng thấy qua hàng thật giá thật, chỉ nhìn công thức đã làm ra được kem, thật đúng là rất giỏi!

Nàng nhìn người đang cầm kem ly đi qua bên cạnh nàng, phát ra một tiếng cảm thán: “Đây là ai mà lại lợi hại như vậy? Ngươi tới hỏi cách làm một chút đi, làm ra được món này rồi, chắc chắn việc kinh doanh sẽ trở nên tốt hơn nhiều.”
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 245: Chương 245



Thủy Mỗi lại cười: “Đúng vậy, vậy thì để nô tỳ đi hỏi một chút.”

Yến Thu Xu gật đầu: “Được, ngươi đi đi, ta đi xếp hàng.”

Thủy Mỗi có tấm thẻ bài, Yến Thu Xu cũng có, chính là lệch bài của Tiêu gia, cái này sẽ có đặc quyền nhất định, ví dụ như bây giờ nàng lấy tấm thẻ ra, nàng có thể đi thẳng vào tiệm kem ly mà không cần phải xếp hàng đợi, mọi người ở đó sẽ phải bày ra cặp mắt ngưỡng mộ mà nhìn nàng.

Nhưng Yến Thu Xu vẫn tới cuối hàng để đợi, chờ kem ly được đưa tới tay nàng.

Còn chưa đến lượt của Yến Thu Xu, Thủy Mỗi đã đi ra, đi cùng còn có hai người nhìn rất quen mắt, gồm một cô gái trạc ba mươi tuổi, người còn lại là một thiếu niên.

Hai người đều dùng ánh mắt cảm kích nhìn nàng, nói lời chào với nàng: “Xin chào Yến cô nương.”

Yến Thu Xu: “????”

Bọn họ có quen biết nhau sao?

Thủy Mỗi giải thích: “Cô nương còn nhớ lúc trước đến thôn trang của Vân Nương không? Đây là con trai của bà ấy, chính là y đã làm ra món kem này! Hắn rất lợi hại, lần trước cô nương làm món gà hầm nấm, hắn cũng học làm theo, lúc trước vốn dĩ chỉ ở phía sau bếp, sau khi được Đại thiếu gia sắp xếp cho đi học lớp bồi dưỡng đầu bếp, hắn thấy hứng thú với bánh ngọt, vì thế liền đổi chỗ ở, sau đó lại suy nghĩ ra món kem ly rồi mở tiệm, bỗng chốc đã thành ông chủ.”

“Là các ngươi sao, thật là tốt quá!” - Lúc này nàng mới bừng tỉnh, lúc ấy nàng để lại phần hương liệu còn sót lại cho bà ấy, không ngờ bọn họ còn có thể tự mình làm ra đồ ăn.

Hiện tại còn làm được cả kem ly.

Vân Nương cười cười: “Đúng vậy, lúc trước cũng nhờ cô nương tốt bụng để lại hương liệu, đứa trẻ Phong Hoành này cũng không chịu thua kém, nhìn qua một lần đã ghi nhớ, về sau làm lại cũng không khác nhau lắm, lúc ấy Đại thiếu gia nói muốn tuyển đầu bếp, hắn liền đi ghi tên ứng tuyển, không ngờ là lại được chọn, thế nên mới có cơ hội như ngày hôm nay.”

Nàng giơ ngón tay cái về phía chàng thiếu niên mà khen ngợi: “Xem qua một lần là đã có thể làm được, ngươi thật có thiên phú nha, khó trách lần trước lên thôn trang, ta lại không nhìn thấy các ngươi.”

Bị gọi tên khiến hắn cảm thấy có chút xấu hổ, cách hơn nửa năm, thiếu niên này đã cao lên một ít, làn da cũng trắng hơn trước rất nhiều, nấu ăn cả ngày lẫn đêm nên bây giờ người cũng gầy hơn trước, trông vô cùng thanh tú.

Hắn giương mắt nhìn nàng, thăm dò: “Yến cô nương nếu không vội thì vào trong phòng ngồi một lát đi. Đại khái ta thấy mùi vị của kem ly chỉ theo công thức thì quá đơn giản, nếu cô nương có thể chỉ giúp ta thay đổi thì ta sẽ cực kỳ biết ơn.”

Vân Nương nghe vậy thì khẩn trương lôi kéo con trai, ý nói hắn đã quá bổn phận của mình rồi.

Nàng chỉ tới chơi, sao lại có thể vì muốn thỉnh giáo mà làm phiền nàng chứ.

Phong Hoành thấy vậy, ủ rũ lui về phía sau một bước, đành từ bỏ ý định này.

Nhưng nàng còn thấy rất vui và cam tâm tình nguyện, trực tiếp gật đầu: “Được thôi.”

Bà ấy có hơi sửng sốt một chút, rất vui mừng: “Xin mời cô nương! Cái này, hẳn là cô nương còn chưa ăn cơm, để ta bảo đứa nhỏ này đi mua một ít đồ ăn, cô nương nghĩ xem thích ăn món gì?”

Yến Thu Xu cười: “Trước tiên không cần phải vậy đâu, ta đi xem qua một chút, ăn kem ly còn ngon hơn mà, để ta xem đá có bị tan nhanh quá không.”

Bà ấy thấy vậy thì cũng không nhiều lời nữa, trực tiếp dẫn nàng đi vào bên trong, còn đem cho nàng và Thủy Mỗi cùng hai thị vệ chen hàng mỗi người cầm một ly kem.

Mùi vị của kem ly này không tệ xíu nào, trừ việc có đủ vị không giống nhau, còn có thêm đường đỏ, đường trắng, mật ong, mỗi loại lại đem đến một cảm nhận khác biệt vô cùng, nàng đoán hương vị đắt nhất hẳn là mật ong.

Mật ong tự nhiên vừa tăng thêm vị ngọt của kem lại không khiến người ăn cảm thấy quá ngọt mà bị ngấy, mùi sữa làm tăng thêm hương vị, cũng không bị đông đá hay thành đá vụn, hương thơm giống như bánh gato vậy.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 246: Chương 246



“Cái này được làm rất tốt.” Yến Thu Xu nếm thử một miếng, rất ngon, thậm chí còn có chút hoài niệm, công nghệ kỹ thuật càng phát triển, rất nhiều thứ có thể dùng hóa chất để thay thế, nguyên liệu tự nhiên cũng được làm tối giản.

Mà cái phòng nhỏ này bên trong chứa đầy các loại công cụ sản xuất, nàng kỳ thật xem cũng không hiểu, nàng chưa bao giờ tham gia quy trình sản xuất của nhà máy kem bao giờ, cũng chỉ nói theo khía cạnh góc nhìn là một khách hàng, bởi vậy suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng chỉ đưa ra được kết luận như vậy.

May mắn là nàng tự biết mình biết ta nên nàng không có mở tiệm cạnh tranh.

Được nghe những lời này, hắn cười thỏa mãn: “Vậy là tốt rồi! Nếu không thì sau này mỗi ngày để ta đem mấy cây kem đến phủ cho người nhé?”

“Không cần không cần, cái này quá lạnh, ăn nhiều cũng không tốt, khi nào ta muốn ăn thì sẽ tự đến mua.” Nàng cười nói: “Ngươi nói vị quá đơn giản cũng là một vấn đề, ta lại không nghĩ vậy, hương vị như bây giờ đã rất ngon rồi, nhưng giá cả quá cao, nếu được thì nên cố gắng hạ giá xuống một chút, đưa ra thêm nhiều loại hương vị hơn nữa…”

Giá cả món tráng miệng này nếu có thể rẻ hơn, nhất định sẽ càng có nhiều người ăn hơn.

Nhưng muốn làm ra kem ly thì yêu cầu phải dùng một số lượng đá lạnh rất lớn, giá bán khẳng định không thể thấp được, lúc nãy xếp hàng nàng có quan sát một chút, nhìn thấy hàng người xếp hàng mang quần áo tương đối đắt tiền, thỉnh thoảng có một vài người ăn mặc không sang trọng, xem kiểu dáng quần áo cũng đoán chắc là nha hoàn hay gã sai vặt của các chủ tử nào đó.

Gia cảnh bình thường một chút thì khẳng định là không mua nổi.

Tuy rằng Yến Thu Xu còn không biết kem ly này có giá bao nhiêu tiền, nhưng với hương vị này thì giá chắc chắn là rất đắt!

Phong Hoành gật gật đầu: “Ta nhớ rõ rồi.” Hắn lại nói tiếp: “Bây giờ cũng sắp tới giờ cơm tối rồi, nếu cô nương không vội trở về, không bằng ta mời Yến cô nương và Thủy Mỗi cô nương cùng hai vị đại ca ăn cơm tối, cách tiệm kem hai căn nhà có tiệm mới khai trương, nghe nói có bán món lẩu cay rất ngon.”

Nàng vội lắc đầu: “Không cần không cần, ta tự đi là được rồi.”

Nàng cười cười, lễ phép cự tuyệt, lần trước nàng nhất thời không từ chối được lời mời nên đã cùng ăn cơm với Tiết Gia Hà, kết quả mẫu thân người ta phái người đến cầu thân, làm nàng bay mất cả hồn lẫn vía.

Hiện tại nàng cũng không dám ăn cơm chung cùng với người khác phái nữa.

Hắn có chút tiếc nuối, nhưng vẫn tôn trọng ý kiến của nàng, sau đó đưa nàng đi ra ngoài.

Khi đi tới cửa, nàng nhìn chàng thiếu niên đứng cao hơn nàng nửa cái đầu, bỗng nhiên đầu óc nàng vừa khéo hỏi một câu: “Ngươi có đính hôn với ai chưa?”

Khuôn mặt và cổ hắn trực tiếp đỏ lên, vội vàng lắc đầu, dè dặt nhìn nàng mà trả lời: “Không có, mẫu thân ta còn chưa nói đến chuyện này, ta cũng bận rộn làm việc.”

Yến Thu Xu cũng đỏ mặt, xấu hổ cười cười rồi chạy thật nhanh ra ngoài.

Đi ra ngoài rồi mới cảm thấy sức nóng trên mặt giảm bớt, vừa quay đầu lại nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Thủy Mỗi, nàng ho nhẹ một tiếng.

Thủy Mỗi nhíu mày: “Cô nương, không phải người vừa ý người vừa rồi đấy chứ? Nhưng mà hắn kém hơn Lục thiếu gia nhiều, nghe nói Lục thiếu gia sắp trở về rồi…”

Ấn đường của nàng nhảy dựng lên.

Chàng sắp trở về sao….?

Nhắc mới nhớ, dường như đã rất lâu rồi không có ai nhắc đến Tiêu Hoài Đình trước mặt nàng, có vẻ như nàng đã quên mất, chỉ là giữa bọn họ cũng không có ý định tình chàng ý thiếp, hiện tại nàng chỉ cần một tấm bia đỡ đạn mà thôi.

Nàng mím môi cười cười: “Không có, chỉ là có chút việc, cần một nam nhân chưa lập gia đình giúp đỡ.”

Thủy Mỗi đơn thuần, vừa nghe đã vội tin, vỗ ngực một cái: “Vậy thì tốt rồi, đúng rồi, sau khi Lục thiếu gia trở về, chúng ta làm món gì ngon đón tiếp y được không ạ?”
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 247: Chương 247



Yến Thu Xu dở khóc dở cười: “Còn có thể có món gì ngon để tiếp đãi y nữa? Các món ngon ta đều đã làm hết rồi!”

Hai người vừa thảo luận vừa cười nói, nghĩ xem nên làm gì để đãi công thần đại thắng trở về, thuận tiện tìm một tiệm cơm để ăn, ăn xong rồi lại ngồi xe ngựa chậm rãi trở về.

Tới Tiêu phủ, lòng Yến Thu Xu lại một lần nữa dậy sóng.

Cũng không biết Tiêu phu nhân có chọn được người hay chưa?

Trong lòng chỉ mải suy nghĩ đến chuyện đó, cho đến khi nàng xuống xe ngựa không cẩn thận bị trẹo chân, đau đến mức mồ hôi lạnh đều toát ra hết rồi: “Đau quá!”

Thủy Mỗi cũng hoảng sợ, vội vàng đỡ nàng dậy, cũng may chân kia không bị gì, nàng nhảy bằng một chân, Thủy Mỗi đỡ nàng, hai người cứ như thế vào trong sân.

Hỏi qua Hứa ma ma, Tiêu phu nhân không có phái người nói gì với bà ấy cả.

Hẳn là còn không có tin tức.

Tâm trạng nàng trầm xuống, thở dài một tiếng, ngày mai đi hỏi Phong Hoành một chút, nếu có thể, nàng sẽ sử dụng nhiều công thức các món ngon đến để đổi, hơn nữa tuổi của hắn cũng không lớn lắm, đoán chừng tầm mười lăm tuổi mà thôi.

Tuổi này mà đính hôn thì hai năm sau cũng không sợ ảnh hưởng gì, với cả nàng là người của Tiêu gia, có Tiêu gia chống lưng, hắn sẽ không dám làm gì với nàng.

Yến Thu Xu đã định sẵn nên bản thân thấy yên tâm hơn hẳn.

Buổi tối Thủy Mỗi tới thoa thuốc rượu cho nàng ngay chỗ mắt cá chân, rượu thuốc thoa lên hơi nóng, nàng cũng không thấy đau mấy, hơn nữa tối hôm qua không ngủ đủ, lòng đã có kết luận nên hôm nay nàng đi ngủ rất sớm.

Yến Thu Xu ngủ rất sớm, nhưng có người lại không ngủ được.

Người đưa tin sớm đã giao phong thư tới nơi, trên sườn đồi lúc này có một thanh niên da mặt thô ráp đang bần thần, vẻ mặt có chút kỳ lạ.

Trên người mặc một bộ giáp sắt nặng nề, cả người đầy bụi bặm, ngay chỗ nút thắt của nón giáp sắt, lộ ra một góc phong thư.

Thỉnh thoảng, chàng dùng ngón tay thô ráp chạm vào một góc phong thư, dường như đã xác định rõ điều gì, vẻ mặt lại càng trở nên kỳ lạ hơn.

Một loạt tiếng bước chân vội vàng đi tới, vỗ một cái lên vai chàng, một tia hằn đỏ xuất hiện trong mắt chàng, giọng nói tò mò của cô gái vang lên: “Thứ này có cái gì đáng xem sao? Mà thứ này cũng không dùng để ăn hay làm gì khác được, sao đệ lại cứ ôm nó cả ngày vậy?”

Tiêu Hoài Đình hoàn hồn, nhìn chằm chằm vào cô gái đối diện, mặt trở nên tối sầm, vội vàng đưa tay đoạt bức phong thư kia lại, tức giận nói: “Ai cho tỷ tháo xuống!”

Tiêu Hoài Vũ không muốn ồn ào với chàng, trực tiếp để cho chàng cướp lấy, thấy chàng coi như nó bảo bối, chột dạ nói: “Tỷ chính là tò mò đó, ai mà hiểu nổi tại sao đệ cứ ôm khư khư đồ chơi không ăn được này vậy chứ!”

Tiêu Hoài Đình cắn răng, trực tiếp nhấc chân đá tới.

Nàng ấy nhanh chóng giơ tay đỡ đòn, làm gì được chàng khi còn có đòn chiêu sau, chịu đòn từ lòng bàn tay kia, nàng ấy bị lăn xuống từ trên sườn núi, nàng ấy tức giận hừ lạnh một tiếng: “Tỷ sẽ đi nói với A Xu rằng đệ đánh nữ nhân!”

Sắc mặt chàng hơi biến sắc, liền lập tức đuổi theo sau.

Nàng ấy cười ha hả giễu cợt chàng, sau đó chạy nhanh như bay.

Tỷ đệ đánh nhau như vậy chắc chắn không phải là chuyện xảy ra chỉ một hai lần, quan hệ của bọn họ rất tốt, nhưng có lúc hành quân quá tẻ nhạt, nàng ấy lại thích trêu chọc đệ đệ già dặn này, đụng cái đã dễ dàng khiến chàng nổi giận.

Có điều hiện tại so với trước kia càng hay giận dỗi hơn.

Nàng lắc đầu ghét bỏ, nhìn tên lính mới bưng thêm một đống ớt về, trên mặt càng lộ vẻ ghét bỏ hơn, không thể ăn thì mang về làm gì? Còn mang về nhiều như vậy nữa chứ!

Nàng đụng vào một cái răng nanh trắng bóc đang được treo bên hông thắt lưng, tỏ vẻ cười đắc ý.
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 248: Chương 248



Răng của kẻ địch được nàng coi như là một lễ vật và chiến lợi phẩm, đây mới là thứ đáng chơi nhất!

Dùng nó đi tế bái phu quân của nàng, tên tiểu tử kia sợ là phải cười ra tiếng, còn phải ra ngoài khoe khoang với mọi người vợ của hắn lợi hại cỡ nào…

Tiêu Hoài Đình nhìn người kia co cổ chạy, cũng lười đuổi theo, một lần nữa quay trở lại chỗ ngồi, nhìn trái ớt người kia vừa đem tới. Ớt có màu đỏ tươi, đỉnh đầu màu xanh nõn, đầu kia thì khá nhọn, thân hình rất nhẵn bóng, trông như một cái lưỡi liềm.

Độ dài vừa đẹp, chẳng qua nó đã bị Tiêu Hoài Vũ gặm một cái, lộ ra những hạt màu trắng bên trong.

Nghe nói đây là hạt ớt, có nó thì ớt cay mới có thể sinh trưởng.

Trừ loại nhọn nhọn này ra, còn có dạng tròn, bề ngoài nhìn rất đẹp mắt, nhưng mà ăn vào thì đầu lưỡi sẽ bắt đầu tê và đau, chàng cũng lén ăn thử một lần, đau đến nửa ngày không nói nên lời.

Xác thật là rất kỳ quái, nàng muốn dùng thứ này làm gì cơ chứ?

Nhưng thật ra còn có một thứ khác tốt hơn, lại rất có ích, là Hoài Vương đưa đến, có hiệu quả như nhau, thậm chí còn tốt hơn một chút.

Tiêu Hoài Đình áng chừng, biết ớt cay trong tay đã không thể cứu sống nổi nữa, dứt khoát tìm một lá cây để lấy hết tất cả hạt bên trong ra, sau đó bọc lại rồi nhét vào trong ngực.

Chắc là sẽ không hư đâu nhỉ?

Lúc nhét vào trong ngực, tay chàng đụng phải phong thư, sắc mặt chàng lại càng trở nên kỳ lạ, thuận tay sờ lên cổ, hoàn toàn trống rỗng, trước kia ở chỗ cổ này của chàng có đeo một miếng ngọc bội.

Sáng sớm hôm sau.

Yến Thu Xu ngủ dậy, đêm hôm qua nàng ngủ rất ngon, khi ăn điểm tâm sáng cũng thấy ngon hơn rất nhiều.

Sáng hôm nay nàng làm món sủi cảo chiên và bánh canh.

Vỏ sủi cảo nàng làm không giống với vỏ sủi cảo bình thường, có vẻ như to hơn sủi cảo thông thường, to khoảng chừng bằng lòng bàn tay, lớp vỏ bên ngoài mềm chứ không hề cứng, bên trong đầy ắp nhân, vỏ bên ngoài cũng rất dày.

Nhìn trông khá mập mạp, hai đầu thì nhọn, ở giữa thì mũm mĩm, cắn vào một cái, nhân bánh mọng nước u na ú nần.

Bánh còn rất mềm nữa.

Vốn dĩ vỏ sủi cảo có vị mặn riêng, nhưng mùi vị này lại rất nhạt, nhân bánh bên trong thường sẽ là phần dậy mùi hơn, nhân bên trong gồm có một ít hẹ với trứng gà cộng thêm một chút thịt cùng nấm mèo trộn đều vào với nhau.

Bởi vì một cái sủi cảo rất bự nên nhân bên trong hiển nhiên không thể quá ít được.

Tâm trạng của nàng rất tốt, ăn cái gì cũng đều cắn một miếng thật to, sủi cảo cũng vậy, một miếng đã để lộ ra phần nhân bên trong, cắn thêm một miếng nữa, rau hẹ, nấm mèo, trứng gà cùng với thịt heo đều hòa quyện vào trong miệng, phía trên rắc thêm một ít tiêu, trừ mùi vị của các nguyên liệu và vị mặn của vỏ bánh ra, thì còn có một cảm giác tê dại ở phía đầu lưỡi.

Miệng nàng nhét đầy một đống đồ ăn, phải vất vả mới nuốt xuống được, nàng cảm thấy món này có hơi khô, ăn xong hai cái, nàng lại dùng muỗng múc một miếng bánh canh.

“Rột…” Bánh canh nóng hổi trôi xuống bụng.

Bánh canh được làm bằng cách cho bột nhỏ giọt thông qua các lỗ nhỏ của muôi canh, chỉ cần một hớp là đã húp được hết sạch, nàng xử lý nốt một ít sủi cảo còn sót lại, cũng không thèm nhai mà trực tiếp nuốt một cái ực luôn.

Ăn xong cả người nàng toát đầy mồ hôi hột, nhưng hương vị tuyệt hảo này thực sự khó mà dừng lại được, mỗi khi ăn no thì đều khiến người ta cảm thấy thật thỏa mãn mà.

Chủ yếu là ngày hôm qua quá dài rồi.

Kể từ sau khi ăn trưa, nàng đã để bụng rỗng khoảng 5 tiếng mà vẫn không ăn gì thêm, cộng thêm 8 đến 9 tiếng ngủ buổi tối, thành ra thức ăn của một ngày hôm đó đều đã sớm bị tiêu hóa mất rồi.

Chờ đến khi ăn gần hết, nàng húp một miếng bánh canh cuối cùng, nuốt miếng sủi cảo còn sót lại trong miệng xuống bụng, quay sang nhìn về phía Thủy Mỗi: “Chúng ta đi ra ngoài một chuyến đi!”
 
Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu
Chương 249: Chương 249



Nàng phải đi cưới tên thiếu niên kia về, mời Tiêu phu nhân chứng kiến giúp nàng, chắc hẳn bà ấy sẽ không từ chối nàng, cũng không biết thiếu niên kia có đồng ý hay không, hơn nữa nếu nàng tự mình chạy đi nói chuyện này thì có chút xấu hổ.

Thủy Mỗi ngay lập tức chặn lời nàng: “Tiêu phu nhân nói đợi cô nương ăn điểm tâm xong thì đi đến chỗ Tiêu phu nhân một chuyến, bà ấy nói là đã giải quyết xong chuyện này rồi.”

Yến Thu Xu: “???”

Xong hết rồi sao?

Nàng vội vàng lau miệng, không chần chừ mà nhanh chóng đi qua đó luôn, nhưng nàng lại quên chân nàng đang bị thương, vì thế khi đứng lên vội thì có hơi loạng choạng một chút, khiến vết thương ở mắt cá chân lại nặng hơn!

Thủy Mỗi chạy nhanh tới đỡ nàng.

Đến sân của Tiêu phu nhân, nàng có vẻ như là hơi chần chừ, sợ rằng các chủ tử khác ở đây sẽ cảm thấy xấu hổ, mặc dù chuyện này vốn phải được thông báo rộng rãi, nhưng nói trước mặt nàng thì cũng không ổn lắm.

Nhưng đến khi nàng bước vào, nàng lại phát hiện trong sân không có ai khác.

Hoàng ma ma đã đợi từ lâu, nở nụ cười niềm nở: “Cô nương mau lại đây đi, phu nhân đang chờ.”

Chú ý tới dáng vẻ khập khiễng của nàng, bà ấy có chút ngạc nhiên: “Cô nương đây là thế nào?”

“Không sao không sao, tối hôm qua ta bất cẩn nên chỉ té nhẹ một chút thôi.” Nàng cười cười, đi theo bà ấy vào trong phủ.

Thủy Mỗi và Hoàng ma ma không có đi vào trong.

Tiêu phu nhân đang uống trà, thấy nàng tới, trước tiên là hỏi về mắt cá chân của nàng, biết được không có gì nghiêm trọng thì ngoắc ngoắc tay: “Qua đây ngồi đi.”

Yến Thu Xu ngoan ngoãn ngồi xuống, một giây tiếp theo không kịp chờ đợi được nữa, liền mở miệng hỏi: “Bá mẫu, đã xong rồi sao ạ? Người được chọn là ai vậy ạ? Con có thể kiểm soát hắn trong tay không?”

“Yên tâm, y rất là nghe lời.” Tiêu phu nhân nở một nụ cười hiền hòa với nàng, lấy từ trong tay áo ra một miếng ngọc bội, nhẹ nhàng nói: “Đây là đồ vật tùy thân của hắn, người bình thường nhìn thấy cũng nhận ra được, con đeo trên người rồi thì mọi người sẽ tự hiểu.”

Trong lòng nàng khẽ run lên, nhưng những nghi ngờ ấy đã bị nàng đè nén xuống, nàng tự nhủ chắc là do nàng nghĩ quá nhiều thôi.

Sao Tiêu phu nhân lại có thể tùy ý làm ra chuyện này chứ?

Dẫu sao thì cũng liên quan đến hạnh phúc của con trai bà ấy đó.

Nàng chần chừ đưa hai tay ra, còn chưa đưa tới, bà ấy đã vô cùng sảng khoái mà trực tiếp nhét miếng ngọc bội vào tay nàng: “Cầm cho chắc vào!”

Vật vào tay nàng rồi mới cảm thấy không đúng. Vật này sao lại ấm đến thế?!!!

Không thể nào có thể chườm cho ấm chỉ trong thời gian ngắn vậy chứ?

*

Nàng mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vật trong tay, nàng cầm ngọc bội lên cao rồi nhìn thử, mặt ngọc bội có màu xanh nhạt rất lóa mắt.

Khi lật mặt lại, nàng mới chú ý phía trước ngọc bội không có khắc hoa văn, mà chỉ có một chữ!

Nhưng chữ này đã bị mờ mất rồi, nhất thời nàng cũng không nhìn ra đó là chữ gì. Chỉ cảm thấy trông rất quen mắt.

Dĩ nhiên bất kể là như thế nào, người đàn ông có đồ vật này, tuyệt đối không phải là dạng thư sinh phóng khoáng!

Trái tim nàng lúc này đập rất nhanh, gò má cũng hơi nóng lên, nhưng lại không dám tin tưởng, nhẹ giọng hỏi: “Bá mẫu, chủ nhân miếng ngọc bội này là ai?”

Tiêu phu nhân ổn định nói: “Không nhìn thấy sao? Phía trên là chữ Tiêu của nhà ta đó, đem cất đi, con gấp như vậy làm lúc ta đi hỏi lão Lục cũng rất sốt ruột, tối hôm qua cũng không ngủ ngon được.”

Vào giờ khắc này, nàng có thể cảm giác được rõ rệt gò má mình nóng hổi như muốn nổ tung, nóng đến mức không biết phải làm sao, tay chân cũng luống cuống.

Thật sự là Tiêu Hoài Đình!

Tiêu phu nhân thật sự hiến dâng con trai bà ấy cho nàng sao?

“Bá mẫu, cái này… Con…” Nàng bối rối không nói nên lời.

Mặc dù nàng cũng từng có một chút hy vọng xa vời về y, nhưng nàng cũng đủ lý trí, nàng cảm thấy quan hệ tình cảm giữa nàng và chàng không tới mức đó, nên nàng vẫn luôn nghĩ về việc tùy tiện tìm người đàn ông nào cũng được.
 
Back
Top Bottom