- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
[Bhtt] Phát Bao Lì Xì Trong Trò Chơi Sinh Tồn - L Tứ Y Tịch Y
Chương 39. Thôn Làng Chết Chóc (1)
Chương 39. Thôn Làng Chết Chóc (1)
Cô gắng gượng tinh thần, tiếp tục bắt đầu rút kỹ năng... cầu nguyện, hy vọng rút được một kỹ năng tấn công kiểu trời giáng đống tiền xuống![Có muốn tiêu hao 200 điểm để nhận một kỹ năng ngẫu nhiên không?]Kỹ năng tấn công, mau ra đây![Đinh!
Chúc mừng nhận kỹ năng: Đây là tiền mua mạng của bà đây!]【Đây là tiền mua mạng của bà đây】: Sử dụng kỹ năng này có thể tiêu tốn điểm/ Hồn Tệ để tránh một lần truy sát. (Kỹ năng giới hạn, mỗi trò chơi chỉ dùng được một lần.)[Chú thích: Điểm dùng để hối lộ người chơi, Hồn Tệ dùng để hối lộ quỷ.
Xin người chơi chú ý số dư, tiêu xài hợp lý~]À... cái này, Mộ An Thất nhất thời cạn lời.
Kỹ năng này lợi hại không?
Lợi hại chứ.
Đây rõ ràng là kỹ năng giới hạn truyền thuyết cơ mà!Nhưng mà... nó cần tốn tiền.Kỹ năng mới nhận được này khiến Mộ An Thất ở trong Công viên Tái Sinh cũng không thấy yên lòng.
Cô bước vào tiệm đồ ăn, hiếm khi có tâm trạng muốn ăn một phần bánh nướng lạnh sang chảnh trọn gói.
Thế nhưng sau khi gọi một phần bánh nướng lạnh và một ly sữa đậu ngọt ướp lạnh, Mộ An Thất nhìn vào số dư điểm của mình mà không kìm được thở dài.Người chơi: Mộ An ThấtHưởng dương: 20Giới tính: NữDị năng: Bà đây lắm tiềnĐiểm: 905Mã số giao dịch: 64805368Hồn Tệ: 2998Số Hồn Tệ này còn phải đưa cho Quý tướng quân một ngàn, vậy là chỉ còn hai ngàn.
Còn chỗ hơn chín trăm điểm này... nhìn kiểu gì cũng không đủ xài.
Rõ ràng cô đã là VIP rồi, mỗi lần qua ải còn được điểm gấp đôi, tại sao vẫn không có cảm giác làm phú bà thế nhỉ?
Ngay cả muốn mua một món vũ khí xịn hơn cô cũng do dự mãi không quyết được....
Ờm thì, có lẽ giờ cô cũng hiểu được tại sao lúc ở ải thử nghiệm, những người chơi kia khi nhìn thấy đạo cụ của cô lại nghĩ cô là cao thủ dấu nghề rồi.Tạm thời, chưa đến lớp huấn luyện, Mộ An Thất nghĩ, ở trong phòng tự tập luyện cũng như nhau thôi, chỉ là hơi buồn chán.
Có lẽ cô còn có thể đến quầy thuê sách mua ít sách về giết thời gian.Tích góp một đợt điểm, lần chơi tới cố gắng lấy hạng A.
Như vậy thì... cô gần như đã có thể mua một khẩu súng lục di động rồi, đến lúc đó trang bị thêm đạn linh dị, rồi tìm một khóa huấn luyện bắn súng 1-1 với giáo viên, cô sẽ trở thành xạ thủ thần sầu!
Khi đó, quỷ chặn thì giết quỷ, yêu cản thì diệt yêu, bá chủ Vòng Xoáy Gương Đen chỉ còn là chuyện sớm muộn!Tốc độ trôi thời gian ở Vòng Xoáy Gương Đen không giống với Lục địa Gương Vỡ, Mộ An Thất nghỉ ngơi một ngày trong Không gian Tái Sinh, phát hiện bạn bè vẫn đang ở trong trò chơi...
Này, họ chẳng lẽ lại trong một trò chơi bảy ngày nữa?
Hoặc là một dạng trò chơi sinh tồn?
Nói mới nhớ, nếu không có Vòng Xoáy Gương Đen mời cô, thì khi vào trò chơi cô sẽ tiến vào ải quỷ quái của Lục địa Gương Vỡ đúng không?Quỷ quái ở Lục địa Gương Vỡ... sẽ bị người chơi giết chết, tiêu diệt sao?
Lần tới vào ải, hỏi bé Hạ Phùng Hoa thử vậy.Nghĩ đến Hạ Phùng Hoa, Mộ An Thất lại nhớ tới nụ cười ngọt ngào của cô bé loli đó khi vặn đầu quái vật xuống.À, trẻ con chắc là thích ăn kẹo nhỉ?
Mộ An Thất nghĩ, có lẽ cô có thể mua một ít túi quà hộp sẵn, đem tất cả kẹo (trừ số siro cay nóng) do kỹ năng cây kẹo sản xuất phân loại, đóng gói gọn gàng.
Như vậy thì lần tới có thể tặng cho Hạ Phùng Hoa như một món quà!
Cô bé loli đó đã dẫn cô qua ải lần này, nghe ý Quý tướng quân lần trước, Hạ Phùng Hoa còn phải dẫn cô thêm vài lần nữa, giới thiệu cho cô biết đủ loại tình huống ở Vòng Xoáy Gương Đen.
Vì vậy, Mộ An Thất cảm thấy mình cần chuẩn bị quà cho Hạ Phùng Hoa.Trong Công viên, đạo cụ và vũ khí không có gì thích hợp để tặng cho quỷ cả.
Còn hàng hóa ở các quầy sạp của người chơi...
Mộ An Thất cũng xem qua rồi, nhưng chẳng thấy gì thích hợp để tặng quỷ.Kẹo thì khỏi nói, và nếu vài ngày tới cô nhìn thấy búp bê mới ở sạp hàng, thì mua luôn về nhé!Nếu thật sự không có...Mộ An Thất nghĩ, có lẽ cô có thể tặng Hạ Phùng Hoa một bộ váy búp bê?
Kích cỡ trẻ con chắc cũng không khác nhau nhiều lắm đâu nhỉ?Nghĩ vậy, Mộ An Thất ung dung trải qua ba ngày kỳ nghỉ.
Mỗi khi luyện thể lực mệt mỏi, cô chỉ đơn giản lau mồ hôi, rồi nằm nghỉ một lúc trên 【Ghế nằm thoải mái đặc biệt】, nằm chừng hai mươi phút là toàn bộ mệt mỏi tan biến.
Điểm trừ duy nhất là Mộ An Thất rất khó đứng dậy khỏi ghế, vì nó thật sự quá thoải mái.Đến ngày thứ năm của kỳ nghỉ, Mộ An Thất nhận được tin từ Lục địa Gương Vỡ.[Đinh!
Bạn có một tin nhắn đến từ Lục địa Gương Vỡ, xin hãy kiểm tra~][Quý Hoài Sơ: Chuẩn bị trò chơi, tiếp tục Vòng Xoáy Gương Đen.]Thấy tin nhắn của Quý tướng quân, Mộ An Thất lập tức thu dọn ba lô.
Trong thời gian này, khoản chi tiêu chính của cô là ba bữa mỗi ngày, còn hộp quà và túi tổng cộng tốn 4 điểm, váy búp bê thì sau khi giảm giá cũng chỉ mất 12 điểm.Nghỉ ngơi năm ngày, Mộ An Thất vẫn còn 841 điểm, nhìn con số sắp chạm mốc một ngàn này, trong lòng cô tràn đầy cảm giác an toàn.Hú~ Hy vọng lần này Vòng Xoáy Gương Đen đừng có tụt mood quá.
Mộ An Thất âm thầm ước: Mong là ải Vòng Xoáy Gương Đen được tạo thành từ ác niệm thuần túy!Được rồi, tới đây đi![Đang rút hạng mục trò chơi...][Đinh!
Phát hiện dấu hiệu đặc biệt!
Đang kiểm tra lời mời...][Đinh!
Đã phát hiện lời mời đặc biệt!
Đang tiến vào Vòng Xoáy Gương Đen...][Tít!
Kích hoạt phụ bản: Thôn Làng Chết Chóc!][Đang tiến vào... xin chờ...][Tít!
Bị động • Con cưng của trời kích hoạt!][Chúc mừng người chơi nhận được 999 + 500 Hồn Tệ.]Thôn Làng Chết Chóc?
Đây là loại Vòng Xoáy Gương Đen gì vậy?
Chẳng lẽ thật sự là ác niệm thuần túy tạo thành?
Cô chỉ tùy tiện ước một câu thôi mà, sao vận may lại bùng nổ thế này?
Mộ An Thất hơi bất đắc dĩ, dù sao thì cô vẫn chưa có□□ mà...Mộ An Thất bò dậy từ vùng đất hoang, nơi này trông đặc biệt tiêu điều.
Cô ngẩng mắt nhìn xa, có thể thấy được bóng dáng ngôi làng ở đằng xa, nhưng dường như không có bóng người.Còn Hạ Phùng Hoa đâu?
Có vẻ vị trí vào Vòng Xoáy Gương Đen từ Lục địa Gương Vỡ khác với vị trí được dịch chuyển từ Không gian Tái Sinh.
Mộ An Thất chuẩn bị sẵn mấy câu chúc phúc trong đầu phòng bất trắc.
Sau đó, cô cẩn thận lấy hộp quà từ trong ba lô ra, mở túi quà đã gấp gọn, rồi cho hộp quà vào.
Trong túi còn có bộ váy búp bê và đôi giày da nhỏ, nhưng vì hộp quà quá to nên Mộ An Thất phải dùng túi nhựa bọc lại.
Cô nghĩ, bé Hạ Phùng Hoa chắc sẽ không để ý mấy chi tiết nhỏ này đâu.
Quan trọng là tấm lòng thôi mà.Tiếp đó, cô lấy một túi quà khác, mở ra, bỏ bộ váy và đôi giày vào trong.
Xách theo hai món quà này, Mộ An Thất hào hứng tiến về phía ngôi làng.Không phải Mộ An Thất mất cảnh giác, mà là với năng lực hiện tại của cô, gặp chuyện gì cũng có thể phản ứng kịp.
Dù sao bây giờ phát bao lì xì cũng đã có thể điều khiển bằng ý niệm, chúc phúc thì càng nói được ngay lập tức.
Hơn nữa, đây cũng đâu phải ải đơn của riêng cô, bé Hạ Phùng Hoa thật sự rất đáng tin!
Tuy trông nhỏ nhắn đáng yêu, nhưng lại là một "cái đùi to" bất ngờ!Cảm xúc ấy vẫn kéo dài cho đến khi Mộ An Thất hớn hở chạy đến đầu làng, và nhìn thấy một bóng người cao gầy, khoác áo khoác mỏng, ăn mặc kiểu nghỉ ngơi nhàn nhã, Quý tướng quân.Đây là... chuyện gì vậy?!Mộ An Thất chấn động đến cực điểm, nhưng Quý tướng quân rõ ràng cũng đã nhìn thấy cô, ánh mắt yên tĩnh dừng lại trên người cô.
Cảm giác này là sao biết không?
Giống như bạn hẹn đi công tác với một cô bé loli đồng nghiệp, kết quả ra tới sân bay thì phát hiện người đi công tác cùng mình lại biến thành... sếp của mình?!Mộ An Thất căng thẳng đi tới, bộ váy búp bê rõ ràng không thể đưa ra nữa.
Cô nở một nụ cười: "Quý tướng quân, chào ngài.
Cái... cái này là quà."
Mộ An Thất đưa hộp kẹo đã gói sẵn tới.Quý tướng quân vẫn giữ dáng vẻ bình thường, khi chờ đợi thì sắc mặt không biểu cảm, trong mắt người ngoài chính là khuôn mặt lạnh lùng "người lạ chớ lại gần".
Nhưng khi Mộ An Thất bắt chuyện, Quý Hoài Sơ liền không giữ dáng vẻ đó nữa.Nàng đưa tay nhận túi quà, liếc sang túi còn lại trong tay Mộ An Thất, cũng đoán được chắc toàn là quà chuẩn bị cho Hạ Phùng Hoa....
Nhưng, điều đó thì có gì quan trọng?Bây giờ, tất cả đều là của nàng."
Cái này là một bộ váy búp bê.
Tôi nghĩ... có lẽ Hạ Phùng Hoa sẽ thích.
Ngài... ngài có thể giúp..."
"Lúc kết thúc, cô có thể đích thân đưa."
Quý Hoài Sơ khẽ nói."
À, được ạ!"
Mộ An Thất đáp một tiếng, có chút ngượng ngùng xách túi, vừa lấy bộ váy búp bê và giày từ túi quà ra cất lại vào ba lô, vừa gấp gọn túi quà, vừa báo cáo với Quý tướng quân chút tin tức mình nắm được:"Lần này Vòng Xoáy Gương Đen tên là 'Thôn Làng Chết Chóc'.
Tôi thấy cái tên này khá nguy hiểm, có thể là ải do ác niệm thuần túy tạo thành."
Quý Hoài Sơ lặng lẽ lắng nghe, nàng lấy hộp quà từ túi ra.
Bên trong hộp được chia làm ba ngăn, đựng ba loại kẹo khác nhau.Nhìn kỹ, đôi tay của Quý Hoài Sơ thực ra hơi tái nhợt.
Nhưng nghĩ đến việc tướng quân là quỷ thì điều này lại hoàn toàn hợp lý.
Nàng cao ráo, ngón tay thon dài, khi khớp ngón tay hơi cong lại để nhón một viên kẹo chuông, vẻ đẹp ấy càng rõ rệt.Trong trang phục thường ngày, Quý Hoài Sơ quả thật là một mỹ nhân mười phần mười.Trên gương mặt tái nhợt thiếu sắc máu ấy, hàng mi dài và dày khẽ rung động, đôi môi mỏng cũng mang theo nét yếu ớt.
Nàng tựa như một lớp băng mỏng đóng vào buổi sáng nắng mùa đông, có vẻ lạnh lẽo, nhưng chạm vào lại tan vỡ ngay.Đôi môi mỏng khẽ hé, đưa viên kẹo chuông vào miệng.
Mỹ nhân ăn kẹo cũng tao nhã đến vậy, chỉ là...
Mộ An Thất vừa thấy khung cảnh đẹp đẽ, hài hòa, lại vừa thấy có chút... buồn cười vì thân phận của Quý tướng quân.Tiếng răng cắn kẹo cứng vang lên, Mộ An Thất ngây người nhìn sang, liền thấy Quý Hoài Sơ mặt không cảm xúc, trực tiếp nhai nát viên kẹo cứng rồi nuốt xuống."
Hạ Phùng Hoa không thích ăn kẹo."
Quý Hoài Sơ lại nhón thêm một viên kẹo cứng bỏ vào miệng.
"Đi thôi, ải ác niệm thì rất đơn giản."
"À, được ạ!"
Mộ An Thất chớp chớp mắt, Quý tướng quân chắc chắn biết mấy món quà này đều chuẩn bị cho Hạ Phùng Hoa rồi?
Nhưng cô ấy vẫn nhận, còn ăn kẹo nữa...
Hạ Phùng Hoa không thích ăn kẹo sao?
Rõ ràng là trẻ con mà.
Có lẽ cô cần phải quan sát kỹ sở thích của họ hơn mới được.Đang nghĩ vậy thì tiếng nhai kẹo bỗng ngừng lại.
Mộ An Thất nhìn sang, thấy Quý tướng quân lại nhón một viên kẹo...À... có phải là...
Quý tướng quân thích ăn kẹo cứng không?"
Đúng rồi, vì cần rèn luyện cho cô, nên tôi sẽ không ra tay."
Quý Hoài Sơ bất chợt nói.
"Tập thử cách tiêu diệt ác niệm đi."
"...?!"
Mộ An Thất sững sờ và chấn động.
Đúng lúc này, một luồng gió âm thổi qua, khiến cây hoè già ở đầu làng vốn chẳng còn bao nhiêu lá, rụng sạch trơ trọi.Trong tiếng gió âm u rền rĩ, ngôi làng tàn tạ như bị màn sương xám bao phủ, khắp nơi đều toát ra vẻ quỷ dị và âm trầm.
Tác giả có lời muốn nói:Tướng quân Quý: Lần đầu dẫn người chơi, cũng không biết nên dạy kiểu gì, chắc phải đi hỏi kinh nghiệm mấy quỷ vương khác.Mộ An Thất: Nụ cười yếu ớt của cây rụng tiền.jpg