Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu

[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 20: Công khai đi


Vu Tương bị đẩy ra thì lui về sau mấy bước, có chút loạng choạng muốn ngã.

Giày cao gót làm cô khó lấy lại thăng bằng ngay tức thì được.Bạch Thái đang lau vết son thấy vậy nhanh chóng đưa tay kéo Vu Tướng lại.Nhưng theo quán tính hai người lại lần nữa ngã ra ghế.

Tư thế môi chạm môi lần này còn ám muội hơn cả lần trước.Bạch Thái: "..."

Cô không cố ý.Vu Tương: "..."

Cô cũng không cố ý.Hậu quả, hai chiếc mũi cao cao vì quán tính va vào nhau khiến chúng đỏ như trái cà chua.Hai người nhanh chóng tách nhau ra rồi ôm lấy mũi mình.Bách Thái trong lòng chửi thề một tiếng.

Mũi cao cũng là một cái tội.

Đau chết cô rồi.Hai người đang ngồi trên sofa mạnh ai nấy xoa mũi người đó thì Tiểu Hướng hớt ha hớt hải chạy vào."

Chị Thái, không hay rồi."

Bạch Thái liếc nhìn Tiểu Hướng.

Trời sập hay sao mà không hay.

Không hay có bằng mũi của cô không.

Ở thời đại này có thể chỉnh sửa mũi, phẩu thuật thẩm mỹ đủ kiểu không biết mũi nguyên chủ có nâng hay gì không.

Cũng không biết va chạm như vậy rồi có trực tiếp hư luôn không.

Hư rồi cô lấy gì thở đây."

Chị xem tin mới nhất đi."

Tiểu Hướng nhanh chóng lấy điện thoại ra đưa cho Bạch Thái với vẻ mặt vô cùng hoang mang, lo lắng.

Thời buổi công nghệ thông tin 4.0 thật sự quá đáng sợ.

Tin tức muốn lên là lên như diều gặp gió có cản cũng cản không nổi.Bạch Thái xem một đoạn phim ngắn liền cau mày nhìn Vu Tương.

Vu Tương không hiểu gì cũng nhìn cô.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ một hồi cũng không ai hiểu ai nghĩ gì.Cô đành hết cách cầm lấy điện thoại chưa cho Vu Tương xem.

Trong lòng không khỏi kêu gào.

Cmn, hai người bọn họ vậy mà bị chụp lại cảnh hôn nhau ở phòng nghỉ này.

Thậm chí là mới đây.Không phải phòng nghệ sĩ rất bảo mật sao.

Bọn cẩu tử săn ảnh cũng quá đáng ghét rồi.

Lại mò tận vào đây săn tin.[Haha, vậy là sập phòng* sao?]*Sập phòng: Idol bị công khai chuyện tình cảm dẫn tới thoát fan.[Tối qua fan Vu Tương và fan Bạch Thái còn công khai vạch mặt nhau.

Bây giờ thì có kịch vui xem rồi.][Mọi người nói cho tôi biết đây không phải sự thật đi.

Thái ca vậy mà nằm dưới.

Tương gia hôn cũng quá bá đạo rồi.

Chưa bao giờ ship cp thành công đến thế.][Đại fan Hành Tây đợi Vu Tương lên tiếng.

Bằng nửa khuôn mặt mập mờ ấy mà có thể đổ cho Tương gia nhà chúng tôi.

Bạch kỷ nữ bớt cọ nhiệt lại đi.][Ước gì cp Hoa Sen Xinh Đẹp của tôi cũng cập bến như vầy thì tốt rồi.][Uổn công tôi có chút cảm tình với cô ta.

Không ngờ Bạch cọ mãi là Bạch cọ.

Cô tốt nhất nên tránh xa Tương gia của chúng tôi ra.][Lũ Hành Tây bị ngu sao.

Xem đi cuối cùng là ai cọ ai.

Vu Tương đã hai năm nay không hoạt động giải trí rồi, không chừng bây giờ muốn tạo nhiệt để quay lại.]Vu Tương đọc xong liền đen mặt.

Bây giờ còn có thể nói cô đi cọ nhiệt người ta rồi đấy.

Thế giới này cũng quá đáng sợ rồi.Cô lại nhìn Bạch Thái bằng ánh mắt có chút áy náy.

Cô cũng không ngờ công tác bảo mật của đoàn phim này lại kém như vậy.

Nhưng hôn cũng đã hôn rồi."

Tôi đi nghe điện thoại chút."

Bạch Thái cầm điện thoại quay người đi.Vu Tương chưa kịp nói gì thì điện thoại của Bạch Thái vang lên, tiếp đến là điện thoại cô do Lâm Chi quản lí của cô gọi.Hai người bắt đầu quay lưng tìm hai góc nghe điện thoại.Bạch Thái vừa bấm nghe đã nghe được tiếng cằn nhằn của chị Nguyên."

Tiểu thư của tôi ơi.

Sự nghiệp của em mới khởi sắc đấy, em có nổi thú tình thì kiềm ném lại mang về nhà được không?"

Bạch Thái:"..."

Cô nổi thú tính hồi nào chứ.

Rõ ràng người nổi thú tính là Vu Tương.Cô nghe chị Nguyên cằn nhằn một lát liền hỏi."

Bây giờ giải quyết thế nào?"

"Còn giải quyết sao nữa.

Đã bị chụp như vậy rồi còn giải thích thế nào.

Công khai đi.

Xem chừng công lại hay."

Chị Nguyên bên đầu dây bên kia suy nghĩ một chút liền trả lời.Bạch Thái cau mày rồi nhìn Vu Tương đã nghe điện thoại xong đang ngồi khoanh tay thì cau mày.

Công khai hiện tại cô ấy có đồng ý không.

Huống hồ sự thật về cô, cô cũng nói cho cô ấy biết rồi.

Lỡ cô ấy không muốn thì làm thế nào.

Nhưng suy nghĩ mặt lợi hại một chút cô cũng tắt máy đi lại nói chuyện rõ ràng với Vu Tương.Ai ngờ cô chưa kịp nói gì thì Vu Tương đã mở lời trước."

Công khai đi."

Bạch Thái nghe xong đúng ý mình liền gật đầu.

Thật sự quá đúng ý cô rồi."

Ân"Thế là hai người nhanh chóng mở trang của mình lên đăng tin.[Bạch Thái V: Như mọi người thấy, chúng tôi là một đôi.

Mong được chúc phúc.] Kèm Ảnh*cô chụp trộm của Vu Tương đang ngồi đối diện.

Tag Vu Tương V.Giang cư mận chưa kịp phản ứng thì cùng lúc đó trang Meta hơn tám mươi triệu người theo dõi đã đăng một tin gồm một câu ngắn gọn.[Vu Tương V: Chúng tôi không quen nhau.]Giang cư mận: "..."

Hai người đang đùa với chúng tôi sao.Vu Tương đăng xong liền mở mục thông báo để xem, xong liền ngước lên nhìn Bạch Thái với khuôn mặt đầy ba chấm.

Không phải cô ấy bảo không được công khai hay sao.

Trước kia trong điều khoản quen nhau cô ấy bảo sẽ không công khai mà.Bạch Thái xem được tin Vu Tương mới đăng đầu đầy vạch đen, phía trên còn có con quạ bay qua.

Không phải bảo công khai sao.

Công khai là kiểu này à.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 21: Thượng trên xe (H)


Giang cư mận nhìn tin mà hai chính chủ mới đăng trên đầu đầy dấu chấm hỏi.

Thật sự hoang mang tột độ.[Cái này là chưa kịp thống nhất hay sao?][Cười chết mấy.

Tương gia phủi kiểu này thì chết rồi.][Tương gia rõ ràng nói không có gì.

Rõ ràng Bạch cọ muốn cọ đến phát điên rồi.][Bạch kỷ nữ thả Tương gia của bà ra mau.

Mãi anti Bạch kỷ nữ.][Hai người nên động phòng luôn đi.]Vu Tương tắt điện thoại nhìn Bạch Thái rồi xoa xoa thái dương."

Không phải em nói không công khai tình cảm sao?"

Bạch Thái nghe xong liền hiện lên dấu hỏi đầy đầu.

Một lúc sau cô mới nhớ đến điều kiện bản thân đưa ra.

Cô lại tự lấy đá đập chân mình rồi.Nhưng cô cũng không ngờ cô ấy lại nhớ đến cái điều kiện đó.

Còn cô đã quăng nó ra sau đầu từ tám đời dương rồi.Tiểu Hướng ngồi nhìn hai sếp có hai màn giải quyết đi vào lòng đất thì nhanh chóng thói lui ra ngoài.

Quyết định đi tìm đạo diễn xin cho sếp nghĩ một buổi để giải quyết chuyện gia đình.

Gia đình sếp sắp loạn rồi, tâm trí đâu còn để ý đến việc quay phim chứ.Đạo diễn Uông cũng có chút áy náy với việc bảo mật của đoàn lại bị cẩu tử phá nên rất vui vẻ đồng ý.

Cho hai bạn trẻ đi giải quyết vấn đề.

Dù gì cũng nhờ việc này mà đoàn làm phim có thêm chút nhiệt."

Đạo diễn, tôi đi giải quyết công việc một chút."

Mặc dù Tiểu Hướng đã ra nói với đạo diễn nhưng theo phép lịch sự cô vẫn phải ra nói thêm một lần nữa."

Được.

Đi đi."

Đạo diễn Uông gật gật đầu, phất phất tay với cô."

Cảm ơn."

Bạch Thái cười cười rồi kéo kẻ gây họa đi ra ngoài.

Mà không hề để ý trên người mình vẫn là bộ Mãn bào cổ đại nam nhân, tóc kết đôi sam.Vu Tương biết sai rồi cũng chỉ yên lặng để Bạch Thái kéo đi.

Hai người ra đến gara, đến trước cửa xe thì cô thấy cô ấy đột nhiên chui tọt vào ghế lái phụ phía trên, rồi hạ cửa xe xuống bảo."

Lên xe."

Vu Tương: "..."

Không phải trường hợp này cô ấy nên tống cô vào ghế lái phụ rồi đầy bá đạo lái xe đi hay sao.

Nhưng quái nào cô lại nghĩ đến mấy cảnh giở hơi trong phim vậy chứ.Thật ra, Bạch Thái cũng muốn làm vậy.

Nhưng ngặt nổi cô vừa xuyên đến chưa biết lái xe.

Cô cũng đã quan sát tài xế lái mấy lần.

Thao tác tương đối dễ dàng nhưng vì đảm bảo an toàn cô vẫn không nên tự lái thì hơn.

Cô vẫn còn muốn sống thêm vài năm, không muốn chết sớm như vậy.Vu Tương tuy lòng rối bời vẫn ngồi vào ghế lái đợi Bạch Thái ra lệnh đi đâu.

Nhưng cô đợi mãi vẫn không thấy cô ấy nói gì."

Chúng ta đi đâu?"

Cô nghe câu hỏi của Vu Tương xong liền nhìn xung quanh xe một lượt.

Chiếc Range Rover này của Vu Tương thật sự không làm cô thất vọng.Bạch Thái nhếch môi cười nhanh chóng chồm người qua hôn lấy Vu Tương.

Này thì không quen cô.

Thật sự phải phạt.Cô đã nói rõ ràng rồi.

Bây giờ đã không sợ bị hiểu nhầm nữa.

Trước mặt cô ấy, cô chỉ là Bạch Thái xuyên không đến mà thôi.

Không còn gánh nặng thân phận, ngược lại đối với cô là sự nhẹ nhõm.Vu Tương không ngờ Bạch Thái lại mạnh như vậy.

Cô ấy chỉ dùng một tay có thể nhấc cô qua ghế phụ.

Bạch Thái tách hai chân cô ra, để cô ngồi trên người cô ấy, cảm nhận được lưỡi cô ấy đang chơi đùa trong khoang miệng mình.

Cô cũng không phản kháng mà trực tiếp đáp trả.

Tay cô nhanh chóng hạ ghế xe xuống cho tư thế của hai người dễ chịu hơn.Bạch Thái cảm thấy được động tác của được động tác của Vu Tương liền ngã ra sau.

Cô chỉ định hôn một chút ai ngờ có người lại mời gọi cô như vậy chứ.

Hai người chìm đắm trong nụ hôn một lúc liền dứt ra.Cô nhếch môi cười nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người đối diện đang ngồi trên bụng mình."

Cô biết như vậy là có ý gì không?"

Bạch Thái vừa hỏi vừa không yên phận tháo từng cúc áo sơ mi của Vu Tương ra.

Nhìn nơi đầy đặn dần dần xuất hiện trước mắt nụ cười của cô càng lúc càng đặm.Vu Tương nhìn người vừa hỏi vừa không chịu yên phận thì cau mày nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp ấy.

Cô tất nhiên hiểu rõ bản thân mình làm gì chứ.

Bạch Thái cho dù là ai, là gì, trước giờ chỉ cần là Bạch Thái cô điều muốn."

Rất sẵn lòng."

Cô khẽ nói bên tai Bạch Thái.Vu Tương nở nụ cười thâm hiểm nhẹ nhàng cởi bỏ lớp Mãn bào bên ngoài vướng víu kia của Bạch Thái.Cô nhìn động tác của Vu Tương liền nở nụ cười càng đậm.

Cô nhanh chóng sốc cô ấy lên rồi hôn lên nơi có hòn ngọc đỏ xinh xắn ấy.

Tay nhẹ nhàng mò xuống kéo khóa chiếc chân váy cản trở kia.

Bạch Thái cảm nhận nơi đầy đà kia cọ sát trên người mình khiến toàn thân cô nóng rực.

Vì ở trên xe chật chội không thể xoay người cô chỉ có thể ở bên dưới đưa tay thăm dò nơi huyệt đạo tư mật của người nằm trên mình."

Tôi muốn đi vào."

Giọng cô vì động tình mà trở nên khàn đi đầy ma mị bên tai Vu Tương.Vu Tương cảm nhận được ngón tay Bạch Thái đang chơi đùa ở bên ngoài đũng quần lót mình thì cau mày.

Cô vậy mà sắp bị người ta thượng hay sao.

Cô có chút không cam lòng.

Nhanh chóng đưa tay gạt tay Bạch Thái ra khỏi nơi tư mật của mình.

Trong chuyện này, cô nhất định phải là người chủ động.Bạch Thái nhìn ngón tay ướt đẫm mật dịch của Vu Tương liền cười cười rồi đưa lên cho cô ấy xem."

Như vầy mà còn không muốn cho tôi đi vào."
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 22: Xe trấn (H)


Vu Tương mặt đỏ như trái cà chua.

Cô không ngờ người này bình thường đứng đắn như vậy lúc động tình lại có thể không biết xấu hổ đến thế."

Thật đáng yêu."

Bạch Thái cười phá lên rồi xé đi lớp phòng ngự cuối cùng của người phía trên.Vu Tương thầm chửi trong lòng, cố gắng giành thế chủ động đáng tiếc nơi tư mật của cô đã bị kẻ xấu xa thâm nhập một cách tàn bạo.Cô luồn một ngón tay mình đi thẳng vào nơi sâu bên trong Vu Tương, cảm thụ hơi ấm của cô ấy bao quanh ngón tay mình.

Cảm nhận cô ấy khẽ run lên, hai chân kẹt chặt lại bên hông cô."

Đừng kẹp chặt như vậy.

Thả lỏng ra một chút.

Ngoan."

Cô nhìn Vu Tương trợn mắt liền hôn lên môi cô ấy.

Bên dưới liên tục chơi đùa ra vào khiến xuân dịch của cô ấy chảy ra ướt đẫm một mãng trên Mãn bào của cô.

Cô nâng cô ấy lên nhẹ nhàng gặm lấy hồng ngọc rực rỡ ở nơi đầy đà ấy.Đầu óc Vu Tương trống rỗng, tất cả chỉ còn lại hình ảnh người bên dưới và khoái cảm đang ăn mòn tâm trí cô.

Tay trong vô thức luồn vào sau gáy Bạch Thái, rên lên những tiếng kiều mị đầy gợi tình."

Em có muốn nếm thử hương vị của mình không?"

Bạch Thái mỉm cười rút ngón tay ướt đẫm ra đưa lên trước mặt Vu Tương.Vu Tương đang trong cơn khoái lạc bị rút ra bất ngờ trở nên trống rỗng.

Cô căn bản không có thời gian suy nghĩ động thái của Bạch Thái.

Đầu óc trở nên mụ mị mà nghe theo những gì Bạch Thái nói."

Em thật đẹp."

Bạch Thái nhìn Vu Tương ngậm lấy ngón tay mình liền cười phá lên.

Ánh mắt không tự chủ chứa đầy sự yêu chiều trong đó.Cô nhanh chóng rút tay lại hôn lên đôi môi mọng nước ấy.

Hai ngón tay lại một lần nữa đâm vào nơi huyệt đạo sâu thẳm của Vu Tương."

Thái...nhẹ thôi."

Vu Tương mơ màng cảm nhận được đầu ngón tay của Bạch Thái xâm nhập liền rùng mình.

Rõ ràng lúc nãy chỉ một ngón đã làm cô đau đến không chịu nổi nhưng bây giờ đã lên hai ngón.

Cô cảm nhận được nơi đó không ngừng co rút rồi tiết ra dịch mật thì nhăn mặt vừa khó chịu, vừa xấu hổ.Cảm nhận hai ngón tay của Bạch Thái đã đi vào nơi sâu nhất cô liền muốn co người lại.

Tay bấu chặt lấy cổ Bạch Thái."

Nhẹ thôi, thật đau..."

Bạch Thái tựa như muốn nói gì đó nhưng bên ngoài hình như có tiếng gõ cửa.

Cô cau mày ra hiệu cho Vu Tương yên lặng.

Cho dù bên trong xe cách âm rất tốt nhưng đề phòng một chút vẫn hơn.

Cô không muốn hình tượng của cô ấy bị hủy hoại chỉ vì cô.Vu Tương cũng nghe được tiếng gõ cửa.

Cô bắt đầu có chút căng thẳng.

Người ở bên ngoài chỉ cách hai người có một cánh cửa xe duy nhất.

Nhưng hai người lại không hề tách nhau ra mà vẫn giữ nguyên tư thế.

Đợi người bên ngoài rời đi.Người bên ngoài gõ cửa một lúc, hình như nói gì đó nhưng không thấy ai hồi đáp cũng rời đi.Vu Tương và Bạch Thái ở trong xe nhanh chóng thở ra nhẹ nhõm.

Chơi xe trấn quả nhiên không phải cách tốt nhưng lại không kém phần kích thích.Bạch Thái cười cười ngậm lấy hòn ngọc đỏ, ngón tay nhanh chóng đâm sâu vào hoa tâm của Vu Tương.Vu Tương cảm nhận từng đợt cao trào ào đến chẳng khác nào sóng vỗ liền ôm chặt cổ người phía dưới.

Tuy cô ở trên nhưng mọi quyền chủ động đã bị Bạch Thái chiếm hết.

Đến khi bản thân không chịu nổi nữa, cả người vô lực mất đi ý thức thiếp đi trên ngực Bạch Thái.Cô nhìn người trên ngực mình cũng không nỡ đánh thức mà lấy quần áo cẩn thận mặc lại cho Vu Tương.

Còn cẩn thận cởi chiếc Mãn bào khoác thêm cho cô ấy.

Rồi ôm Vu Tương xuống ghế dài phụ phía sau.Nhìn mọi thứ tạm ổn mới gọi cho Tiểu Hướng đến lái xe đưa hai người về.Tiểu Hướng vừa nhận điện thoại đã chạy tới nhưng hiện trường đã dọn dẹp sạch sẽ, đến cả màn phân cách phía sau cũng được kéo lên.

Cô thở dài tiếc nuối.

Cô mà đến sớm sẽ được thấy cảnh hay ho rồi.

Tiếc quá đi mất."

Về nhà thôi.

Chiều nay em xin cho nghỉ, chị có việc cần làm.

Tối nay chị sẽ quay bù."

Bạch Thái để Vu Tương dựa trên vai mình.

Một tay ôm một tay bấm điện thoại tra cái gì đó.

Nếu nhìn kĩ sẽ thấy cô đang xem kết hôn cần những gì.

Quả thật, ở thế giới này cô không biết mấy vụ này.

Hỏi người khác thì chẳng khác nào lấy đá đập chân mình.

Cô chỉ đành tự đi tra thôi."

Dạ."

"Sẵn em tìm giúp chị bộ Mãn bào giống hôm nay."

Cô nhìn bộ Mãn bào đã ướt một mãng dịch mật thì thở dài.

Chỉ đành tìm bộ khác thay vào thôi chứ biết làm sao bây giờ.

Ai bảo cô ấy quá mê hoặc, cô ở trước cô ấy thật sự không kháng cự nổi.Nằm trên giường, Vu Tương khẽ đưa đôi mắt mệt mỏi nhìn xung quanh, đã hơn chín giờ đêm.

Cô cố gắng cử động, động đến đâu liền đau đến đó nhưng cô thật sự rất đói.

Cô có không muốn dậy cũng phải chống người ngồi dậy.

Cảm nhận được từng cơn đau cô mím chặt môi, cố gắng đặt hai chân vô lực xuống đất.Nhớ đến việc lúc sáng chưa giải quyết xong cô nhanh chóng nhìn xung quanh tìm điện thoại.

Căn phòng này tưởng chừng xa lạ nhưng cũng không xa lạ mấy.

Cô đã ngủ ở đây lần thứ ba rồi.

Cô quan sát một lúc liền cầm lấy điện thoại trên kệ đầu giường.Vu Tương chồm người sang lấy điện thoại không ngờ lại làm vật đó rơi xuống.

Cô nhanh chóng khom người xuống nhặt.Đập thẳng vào mắt cô chính là hai quyển sổ nho nhỏ vào đỏ có dòng chữ "Chứng Nhận Kết Hôn".Cô vờ vực mở ra thì thấy cả hai quyển đều có tên cô, hình cô cực kì nổi bật trong đó.Vu Tương: "..."

Cô đi lãnh chứng khi nào vậy.

Hình này nữa, chữ kí này nữa.

Ai nói cho cô biết đi.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 23: Công khai kết hôn


Cô nhìn tên người bên trong bất giác nở nụ cười.

Cho dù đây chỉ là giấc mơ cô tình nguyện sẽ không bao giờ tỉnh lại.

Cuối cùng, tên hai người cũng đã đặt ở cạnh nhau.Vu Tương mở điện thoại chụp lấy hai quyển sổ rồi trực tiếp đăng lên trang cá nhân.[Vu Tương V: Ngược xuôi ngang dọc.

Cuối cùng, chúng ta cũng thuộc về nhau.] Kèm Ảnh*.

Tag Bạch Thái V.Cô đăng xong liền lết cái thân tàn ma dại đi kiếm đồ ăn.

Lúc này cô cảm thấy thật may mắn khi không ở căn biệt thự của mình.

Nếu không chắc lết xuống thôi cô đã chết đói.Vu Tương nhìn thấy phần đồ ăn đã chuẩn bị sẵn trên bàn, tay cầm lấy tờ giấy ghi chú màu vàng lên đọc.[Nhớ hâm nóng.

Tôi đến phim trường quay bù.

Đừng đợi.]Cô đọc xong liền nở nụ cười.

Đến bây giờ cô mà không tin những gì cô ấy nói nữa mới là ngốc.

Thời bây giờ rất ít ai sử dụng loại chữ này, chủ yếu vì nó quá nhiều nét, viết rất phiền phức.

Nhưng cô ấy viết rất thuần thục, nét chữ của cô ấy thật sự rất đẹp vừa thanh tú, phóng khoáng lại quy củ giống như được in ra từ khuôn khổ.Vu Tương cầm lấy hoành thánh và sủi cảo trên bàn từng cái mang đi hâm lại.

Cô quả thật không thích ăn đồ nguội lạnh, cho dù đang đói cũng không muốn ăn.

Trong thời gian chờ đợi cô chỉ đành lôi đĩa bánh oản đậu hoàng ra ăn tạm.

Loại bánh truyền thống này cũng thật lâu rồi cô mới nhìn thấy.

Nhưng cách cô ấy làm cũng thật đặc biệt, bánh có màu vàng nổi bật, ăn lại không quá ngọt giống như bên ngoài bán.

Xem ra, cô ấy đã cân đo đủ lượng đường bên trong.Thật sự, ngoài những lúc giở giở ra thì Bạch Thái hiện tại cũng được xem là rất chu đáo.Nhưng cô ấy không mệt sao.

Rõ ràng tối qua không ngủ, sáng nay đã đến phim trường cùng cô làm chuyện không thể miêu tả xong liền chạy đi làm mọi việc, rồi về nấu ăn, tiếp đến lại chạy về phim trường.

Cô ấy xem bản thân mình đồng da sắt hay sao.Vu Tương cầm lấy điện thoại định gọi cho Bạch Thái nhưng trang Meta hiện lên thông báo bình luận.

Cô nhíu mày bấm vào bình luận của Bạch Thái.[Vu Tương V: Ngược xuôi ngang dọc.

Cuối cùng, chúng ta cũng thuộc về nhau.] Kèm Ảnh*.

Tag Bạch Thái V.[Bạch Thái V: @Vu Tương V...

Chúng ta không quen nhau.][Haha.

Tương gia sắp phải ở sofa rồi.][Chết rồi, bội thực rồi.

Tương gia phải đối tốt với Thái ca đấy.][Đi hóng drama ai ngờ bị thồn thức ăn cho chó.

Thức ăn này tôi từ chối nhận.][Thái ca à, chị vậy mà nằm dưới hay sao.][Ai bảo với tôi đây không phải sự thật đi.

Tương gia không thể nào có gì với Bạch cọ được.][Đêm nay có ai lên sân thượng hóng gió không.

Hôm nay, tôi thất tình.

Còn thất tình đến hai lần.]Vu Tương đọc xong liền đen mặt.

Cô mới khen cô ấy chu đáo.

Bây giờ lại quay lại chứng giở giở gì nữa rồi.

Giận rồi sao.

Cô lúc đó không cố ý mà.

Huống hồ gì phạt cũng phạt rồi không phải sao.Còn cái giấy chứng nhận kết hôn đó nữa.

Cô biết Bạch Thái vì chiều cô nên mới ghi bên mình ở vị trí vợ, còn cô ở vị trí chồng.

Nhưng rõ ràng với độ dũng mãnh, thú tính hôm nay của cô ấy, cô thật sự cảm thấy tương lai mình có chút ba chấm.Bạch Thái ở đoàn làm phim vừa quay xong một cảnh đã bị mọi người ồ lên đòi phát kẹo hỉ.

Cô cũng không ngờ cô ấy lại đăng nó lên.

Khỏi phải nói luôn, với công lực hơn tám mươi triệu fan của Vu Tương chỉ cần ít giây ngắn ngủi tin đó liền lên hot search đỏ thẩm với đầy đủ tiêu đề.Nữ thần quốc dân, lão công quốc dân, quốc bảo âm sắc,...

Hôm nay đã nằm trong gia phả nhà cô.

Cảm giác cũng tốt đấy.

Nhưng có thể dẹp cái hot search:[Yêu cầu đoàn làm phim "Đế Mộng" thả người về động phòng.]Đi được không?["Đế Mộng" năm nay tôi sẽ bầu cho một phiếu đoàn làm phim cố gắng nhất năm.

Đến cả đêm động phòng cũng không cho nghỉ.][Một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng.

Yêu cầu "Đế Mộng" thả người.

Tôi hứa năm nay sẽ bầu cho "Đế Mộng" hạng mục đoàn làm phim cố gắng nhất năm mà.][Tôi thật tò mò không biết vợ chồng họ được bao nhiêu phút.][Chỉ là hai kẻ đồng tính luyến ái ghê tởm.

Anti cả đôi.][Cho xin đi, thời đại nào rồi còn tư tưởng cổ hữu như vậy...Thấy ghê tởm thì đừng có bấm vào.

Cút.][Đêm động phòng còn ở đoàn làm phim chỉ có hai trường hợp.

Một là thiếu tiền, muốn tranh thủ kiếm mà trường hợp này không thể xảy ra, Tương gia vui thì khoe đồng hồ xịn buồn thì khoe siêu xe làm gì có chuyện thiếu tiền.

Chỉ có trường hợp hai, Tương gia yếu sinh lí không thỏa mãn được Thái ca nên Thái ca đến phim trường làm việc xua tan sự trống rỗng.][Mặc dù tôi không thích Bạch Thái nhưng đêm tân hôn đoàn làm phim nên thả người đi chứ.][Thả người đi.] +3344587Mặt Bạch Thái đầy vạch đen.Thời đại này phóng khoáng đến nổi chuyện động phòng gia đình người ta cũng muốn quản hay sao.

Còn muốn xem bọn họ được bao nhiêu lâu.

Mấy người có còn liêm sỉ không.Đạo diễn sau khi thấy hot search đòi người cũng chỉ đòi cô phát kẹo hỉ rồi nhanh chóng đuổi người.

Ông cũng không thể để đoàn làm phim mang tiếng bốc lột diễn viên được.

Huống hồ, nếu ông biết đã không đồng ý việc quay bù rồi.

Xem đi, bây giờ chính chủ đăng tin vừa công khai vừa đòi người kia kìa.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 24: Đợi em (H)


Vu Tương tất nhiên cũng đọc được cái tin hot search đòi động phòng lộ liễu kia của giang cư mận.

Cô nhớ đến cảnh không thể miêu tả lúc sáng mặt liền đỏ bừng.

Chết tiệt, cô thế mà lại chiều cho Bạch Thái thượng.

Thế thì danh dự Tương gia của cô phải để đâu đây.Cạch...Tiếng mở cửa vang lên, Vu Tương đang ngồi trên sofa phòng khách liền hết hồn.

Cô nhanh chóng nhìn ra cửa.Thân ảnh màu đen của Bạch Thái dần dần xuất hiện trước mắt cô.Bạch Thái nhìn khuôn mặt ngơ ngác của Vu Tương thì nở nụ cười, tay nhẹ nhàng cởi áo khoác treo lên cây móc quần áo."

Trễ rồi, sao không ngủ?"

Cô thấy hai người cứ nhìn nhau cũng không phải là cách liền mở miệng hỏi.Bạch Thái cũng không tiến lại phía Vu Tương mà mở máy sưởi nhỏ sưởi thân thể mình cho ấm lại.

Đêm khuya, trời lại lạnh nếu cô mang thân thể sương gió này lại gần cô ấy rất dễ làm cô ấy cảm lạnh.

Vì vậy, Bạch Thái chỉ có thể đợi thân thể ấm lại rồi mới đi vào phòng khách."

Đợi em."

Vu Tương thấy Bạch Thái cứ đứng bên ngoài lên đứng lên đi lại.Nhưng chưa đến gần đã bị Bạch Thái ngăn lại."

Đừng, lại sofa đi."

Cô đưa tay xua xua với Vu Tương.Lúc này Vu Tương mới nhìn thấy chiếc máy sưởi nhỏ trong tay Bạch Thái.

Cô vuốt vuốt mũi quay đi.

Thật sự có chút cảm động.

Cô không ngờ bình thường Bạch Thái hay giở giở nhưng bây giờ lại chu đáo như vậy."

Làm việc cả ngày như vậy không mệt sao?

Ăn gì chưa?"

Bạch Thái nghe những lời quan tâm của người đối diện liền nở nụ cười, chân bước tới nhanh chính ôm lấy Vu Tương vào trong ngực.

Vì chiều cao chênh lệch mà Vu Tương chỉ đứng cao hơn vai cô một chút, đặc biệt là lúc này cô ấy còn không mang giày cao gót.Dù sao Bạch Thái cô cũng mang tiếng chân tinh.

Nên Vu Tương có mang giày cao gót cũng chỉ đứng ngang ngang cô đi dép bệt."

Không mệt.

Đã ăn rồi."

Cô làm sao mệt được chứ.

Huống hồ gì đêm nay cô còn phải cho bọn họ xem Bạch Thái cô có bao nhiêu công lực.

Tránh để bọn họ nghĩ rằng phu thê cô không được."

Tôi có nấu chút trà gừng nóng, uống một chút."

Vu Tương cười cười nắm tay Bạch Thái đi lại sofa rồi nhanh chóng lấy bình giữ nhiệt rót trà gừng ra ly.

Thời tiết về đêm ở Giang Thành khá lạnh nên cô mới nấu để trong bình giữ nhiệt, đợi cô ấy về liền có thể uống."

Cảm ơn."

Bạch Thái cầm lấy ly trà uống thổi nhẹ rồi bắt đầu uống.Cảm giác được người mình yêu quan tâm, đôi khi chỉ hành động nhỏ như vậy cũng khiến người ta lân lân đến tận mây xanh.Cô lại nhìn Vu Tương chỉ mặc mỗi chiếc áo ngủ tơ lụa mỏng màu đỏ, nơi đầy đà như ẩn như hiện.

Không biết sao cô càng uống càng thấy miệng đắng lưỡi khô.

Cô cầm lấy điện thoại bấm gì đó chưa được một phút liền bỏ xuống.Bạch Thái đặt ly trà gừng đã uống hơn phân nửa xuống bàn rồi ôm lấy Vu Tương bế lên theo kiểu công chúa.Vu Tương bị tấn công bất ngờ liền a lên ôm lấy cổ Bạch Thái."

Làm gì vậy?"

Vu Tương nghi ngoặc hỏi.

Uống không uống bế cô lên làm gì."

Động phòng.

Một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng."

Bạch Thái cười cười nói.

Rồi đặt Vu Tương lên chiếc sofa dài.Vu Tương: "..."

Cô có ngốc cũng sẽ biết Bạch Thái muốn làm gì.

Cho xin đi, đã hành cô cả sáng mà bây giờ vẫn còn ham muốn hay sao.

Còn viện cớ động phòng.

Vậy lúc sáng là động gì hả.

Cả sáng động đến bây giờ chân cô còn mềm nhũn đấy.Bạch Thái cúi xuống nhìn nơi đầy đà của Vu Tương thì miệng càng lúc càng khô đắng.

Cô nhanh chóng xé chiếc váy ngủ của người nằm dưới, rồi ngậm lấy hòn ngọc đỏ ửng đã nhô cao kia."

Thái, đừng...không muốn...mệt lắm."

Vu Tương cảm thấy đầu nhủ hoa bị ngậm lấy thì nhanh chóng đẩy Bạch Thái ra.

Cô thật sự rất mệt.

Nếu còn làm chắc chắn ngày mai khó lòng rời giường."

Không sao.

Em nghỉ ngơi đi, tôi làm là được."

Cô cười cười hôn lên chiếc cổ thiên nga xinh đẹp rồi liếm nhẹ."

A...nhột...đừng."

Vu Tương cười phá lên.

Thật sự nhột chết cô mà.

Vầy mà bảo để cô nghỉ ngơi sau.

Cái đồ lừa gạt hư hỏng Bạch Thái.Bạch Thái cười cười nhìn biểu hiện của Vu Tương thì vô cùng hài lòng.

Cô hôn lấy đôi môi xinh đẹp của cô ấy, rồi nhanh chóng cởi hết quần áo vướng víu của bản thân ra.Vu Tương lúc này có kêu gào cũng không được.

Cô nhìn người nằm trên mình chỉ còn lại chiếc áo lót liền đưa tay cởi nó đi.

Thân thể hai người đã không còn gì cản trở liền phô bài trọn vẹn trước mặt nhau.

Không những mang đến hơi ấm mà còn khơi lên dục vọng nóng rực như lửa của đối phương.Bạch Thái cảm nhận được người bên dưới đang đáp trả lại mình thì càng mạnh bạo hơn.

Nụ hôn của hai người dần dần ướt át và mong lung thì đưa tay mò xuống xé rách chiếc quần nhỏ ren đen đầy gợi cảm mà cản trở kia của Vu Tương.

Hai ngón tay không đợi được đâm sâu vào hoa huyệt ẩm ướt kia.Vu Tương cảm nhận nơi tư mật bị thâm nhập liền cắn vào môi Bạch Thái, tay đang vòng qua cổ người phía trên cũng siết chặt lại.

Eo không tự chủ nâng lên như muốn giảm bớt sự đau đớn.

Dù đã làm bao lần như cô vẫn thấy rất đau.Nhưng hành động đó lại chẳng khác nào đang kêu gọi.Ngón tay của Bạch Thái vừa thon vừa dài mỗi lần đi vào đều đâm thẳng nào nơi hoa huyệt chứa đầy mật dịch.

Khiến nó cũng ngừng tuôn ra bên ngoài, chảy xuống hai bắp chân cô rồi nhỏ giọt lên sofa.Vu Tương cảm thấy bản thân tối nay muốn nghỉ ngơi cũng thật khó.Theo ngón tay không ngừng tăng tốc dưới hạ thân, Vu Tương từ phản kháng bắt đầu rên lên đầy mị hoặc.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 25: Đoạn ghi âm


Ánh mặt trời ban mai lên cao, Giang Thành lại quay về một buổi sáng vội vã như mọi ngày.Bạch Thái vẫn như mọi hôm theo đúng giờ sinh học liền dậy.

Cô nhìn người nằm trong ngực mình thì vô cùng hài lòng.

Tối qua, thật sự có một đêm động phòng khó quên.Cô nhẹ nhàng vuốt tóc Vu Tương rồi hôn lên đó.

Đời này đã định, cho dù cô ấy là ai thì cũng sẽ là người phụ nữ của cô.Cô ấy có ngũ quan tinh xảo, hàng mi dài cong vuốt, đôi môi trái tim mọng nước gợi cảm...

Một dung nhan vừa mới xuất đạo đã làm chấn động cả giới giải trí trong và ngoài nước.Nhìn Vu Tương ngủ thật say cô cũng không nở đánh thức mà nhẹ nhàng rút cánh tay cô ấy đang gối đầu ra.

Rồi mới nhẹ nhàng rời giường.Làm nghệ sĩ cũng khổ lắm.

Hết ăn kiêng lại phải tìm cách giữ vóc dáng thon thả.

Mà tiêu chuẩn để giữ vóc dáng còn phải giữ dung nhan mãi tươi trẻ, thậm chỉ là lão hóa ngược rất khắc khe.

Cô làm hết một lượt nhìn đồng hồ đã hơn bảy giờ.Bạch Thái nhanh chóng thay đồ rồi vào bếp chuẩn bị buổi sáng.Từ hồi xuyên đến đây cô mới biết chuối, yến mạch và socola có thể kết hợp với nhau, lại là bữa sáng lành mạnh.

Thật sự, thế giới này còn nhiều thứ mà cô cần học hỏi.Cô nhanh chóng ăn xong phần của mình rồi tranh thủ dọn dẹp nhà cửa.

Nơi này, cô đa phần toàn về ngủ, bây giờ mới có dịp chăm sóc, dọn dẹp nó.Bạch Thái quét dọn một chút nhìn đồng hồ đã hơn mười một giờ trưa.

Cô quyết định đi nấu đồ ăn rồi gọi Vu Tương dậy.

Mặt trời đã lên đỉnh đầu rồi.

Không thể cứ ngủ mà không ăn như vậy.Đáng tiếc, cô lại không ngờ Tương gia cao cao tại thượng của tám mươi triệu fan lại có thói quen ngủ như vậy.

Tướng ngủ cũng không xấu, nói chung thì trong mắt người tính hóa Tây Thi.

Nhưng có một chuyện, cô lây thế nào cũng không tỉnh.

Cô lây bên này thì cô ấy lại quay sang bên kia và ngược lại.Bạch Thái gãy gãy đầu.

Không đói hay sao chứ.Cô quyết định dựng cô ấy lên.

Đáng tiếc vừa ngồi dậy đã nằm xuống tiếp tục ngủ.

Cô hết cách chỉ đành bậc nhạc, mở thêm đèn nhưng không có phản ứng gì cả.Bạch Thái: "..."

Cô nhìn Vu lão bà của mình rồi quyết định ngồi xuống bên cạnh xem cô ấy muốn ngủ đến bao giờ.

Cô lại nhìn đến những vết xanh xanh tím tím trên người cô ấy.

Hình như, tối qua có hơi lố rồi.

Cực khổ cho cô ấy rồi.Vu Tương thật sự cảm nhận được có người sốc mình dậy nhưng cô quả thật làm cách nào cũng không mở mắt được.

Cả người mệt mỏi vô lực, hai mắt nặng trĩu chỉ muốn nhắm chặt.Cô không biết bản thân mình ngủ bao lâu nhưng khi mở mắt ra đã thấy Bạch Thái ngồi bên cạnh nghịch tóc cô.Vu Tương: "..."

"Chào buổi sáng."

Bạch Thái thấy Vu Tương mở mắt ra liền cười nói.

Thật ra cũng không phải còn sáng lắm, cũng hai giờ chiều rồi.Vu Tương nghiến răng.

Cô nhìn khuôn mặt đầy thỏa mãn của Bạch Thái không hiểu chỉ cảm thấy muốn đánh người.

Nhưng cô không còn sức để đánh nữa rồi.Tối qua, cô đã bị thượng đến ngất đi luôn mà kẻ này còn cầm thú đến nổi không bỏ qua cho cô.

Mặc dù, cô chỉ giả ngất để đình chiến nhưng ai ngờ nó lại vô hiệu."

Sao vậy?"

Bạch Thái nhìn Vu Tương trừng mình liền cười cười xoa đầu cô ấy.

Ai nha, cô biết mình sai chứ.

Nhưng không phải lúc đó rất sướng hay sao.

Với lại, cô ấy thật sự rất mê người.

Vừa nghĩ tới cơ thể cô ấy, cô đã khó lòng mà kiềm chế ham muốn."

Xem hậu quả đi."

Vu Tương trừng Bạch Thái.

Xem đi, cả nửa người dưới của cô đã không còn chút sức lực nào nữa rồi.

Còn cả người trên nữa, chỗ nào cũng đau như bị xe cán qua."

Không giận.

Ngoan."

Cô cười cười rồi cúi xuống hôn lên trán cô ấy.

Trong giọng nói chứa đầy yêu chiều khó lòng giấu được.

Nhớ đến cái gì đó.

Cô liền hỏi."

Em có kén ăn gì không?"

"Không."

Vu Tương khẽ đáp.

Cô làm gì có việc kén ăn chứ.

Nếu kén ăn chắc trước đã không sống được.

Tuổi thơ cơ cực đôi khi lại rèn cho người ta bản lĩnh.

Dạy cho bản thân biết quý trọng lương thực.Bạch Thái gật gật đầu rồi đi vào chuẩn bị nước rửa mặt cho lão bà, nhân tiện hâm nóng lại nồi cháo bồ câu đầy dinh dưỡng đã được nấu nhừ trong bếp.Vu Tương nhìn cách Bạch Thái chăm sóc mình liền chớp chớp mắt.

Cô cứ nghĩ cô ấy sẽ như trước kia bảo cô tự lo đi.

Đây rõ ràng là phong cách phục vụ cấp vip đi.

Xem ra, cuốn sổ màu đỏ đó cũng có giá trị lắm.Trong lúc chờ đợi, cô vớ tay lấy chiếc điện thoại màu trắng trên bàn của Bạch Thái.

Không biết cô ấy đang xem cái gì lại không mở âm thanh, đã rời đi rồi cũng không tắt màn hình.Vu Tương tò mò bấm nút mở âm thanh lên."

Thái, mau lên... tôi muốn..."

"Ưmmm....Thái đừng...sâu quá...ưm...chậm thôi."

"Nhẹ thôi...ưm...buông ra đi...tôi sắp hỏng rồi."

Vu Tương vừa nghe xong đột nhiên đen mặt, trên đầu bất giác có con quạ bay qua.À, không phải chỉ một con mà rất nhiều con.

Cô còn nghe thấy tụi nó đang kêu quạ quạ trên đầu cô.Cô mà không tỉnh lại sớm có phải cô ấy định đăng đoạn ghi âm hơn ba tiếng chứa đầy cảnh không thể miêu tả chẳng khác nào phim AV này lên trên mạng đúng không.Chỉ vì mấy câu hỏi phu thê bọn họ có làm được không mà cô ấy hồi tối dám ghi âm lại chuyện không thể miêu tả của hai người.

Con người này, không biết xấu hổ hay sao.Còn nữa, chuyện xấu hổ thế này mà đăng lên thì phu thê bọn họ giấu mặt đi đâu.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 26: Bạch phu nhân tìm đến


"Nào, ngồi dậy tôi đút cô ăn."

Bạch Thái bưng tô cháo đi vào.

Ngũ quan đầy nụ cười vui vẻ mà không biết bão sắp ập đến."

Cái này là gì?"

Vu Tương mặt đen như đáy nồi đưa điện thoại lên cho kẻ gây chuyện kia xem."

Kỷ niệm."

Bạch Thái đỡ Vu Tương dậy, vô cùng bình tĩnh đáp.Vu Tương: "..."

Kỷ niệm cái đầu cô ấy.

Cái này có thể lưu trong máy được hay sao.

Lỡ bị phát hiện hay lỡ đăng một cái thì bọn họ xem như không thể mang cái mặt ra đường được nữa.Cô không cần biết cảm nhận của cô ấy.

Nhanh chóng bấm xóa ra khỏi điện thoại."

Lần sau, không được như vậy."

Cô nói rồi liền trả điện thoại cho Bạch Thái.Bạch Thái cầm lấy điện thoại rất thoải mái cười cười.

Ừ thì, không lưu cũng không sao.

Cô ấy vui là được.

Cô ấy vui cô mới có quả ngọt.Cô nhanh chóng đỡ Vu Tương dậy.

Nhìn cô ấy bám vào cô để ngồi dậy đầy khó khăn, cô có chút áy náy.

Biết vậy lúc đó cô đã không làm mạnh tay rồi."

Xin lỗi."

Cô giúp Vu Tương vén tóc qua một bên, nhìn cô ấy bằng ánh mắt đầy áy náy."

Không sao."

Đánh người chạy đi chứ ai đánh người chạy lại.

Nhìn cô ấy áy náy cô cũng không đành lòng."

Nào, tôi đút cô ăn."

Bạch Thái khuấy khuấy cháo nhẹ nhàng đưa lên miệng thổi rồi đút cho Vu Tương.Từng động tác vô cùng cẩn thận lại ần cần đến nổi làm tim Vu Tương đập rộn ràng.Vu Tương cố kiềm nén con tim loạn nhịp của bản thân xuống.

Cô cũng có phải thiếu nữ mới biết yêu lần đầu đâu mà nó đập ghê thế chứ.Cô cảm nhận được vị thịt, yến mạch, đậu đỏ lan tỏa trong miệng rồi nhanh chóng hòa tan thì chép miệng.

Bạch Thái không đi làm đầu bếp thật đáng tiếc.

Nếu sau này hai người hết thời cô chắc chắn sẽ đi mở nhà hàng cho cô ấy nấu.Đút lão bà ăn xong Bạch Thái nhanh chóng lấy quần áo giúp cô ấy thay đồ rồi bế cô ấy ra phòng khách.Hai người ngồi ở hai đầu sofa bắt đầu ai làm việc nấy.Bạch Thái tranh thủ được nghỉ ngơi một ngày liền muốn đọc sách tìm hiểu thế giới này một chút.

Còn Vu Tương thì ngồi ôm đàn guitar, trên bàn còn để mấy tờ giấy như đang phổ nhạc.Cảm giác bình yên đến nổi không ai muốn làm phiền sợ ảnh hưởng đến bầu không khí này.Cô nhìn cô ấy hết thử đàn rồi lại viết gì đó vào giấy rất chăm chú cũng không nở làm phiền.

Nghệ sĩ sáng tác đôi khi rất cần sự tập trung và yên tĩnh.

Cô chỉ đành cầm lấy chiếc bút chì rồi tờ giấy kẹp vào quyển sách rồi tô tô vẽ vẽ.

Bút của nơi này cũng tốt hơn bút lông mà trước kia cô dùng, không cần phải cứ vẽ ít nét lại phải mài mực.Cô nhìn Vu lão bà tóc xõa từng lọn như sóng biển che đi một bên mặt, tay ôm guitar thì giúp cô ấy họa một bức người đẹp bên guitar.Bỗng bên ngoài có tiếng chuông cửa vang lên phá tan không khí đầm ấm, yên bình này.Bạch Thái cau mày có chút không tình nguyện đi ra mở cửa.Cánh cửa vừa mở ra khuôn mặt của cô liền thay đổi từ khó chịu sang khó chịu hơn.

Có lẽ đây chính là người mà cô không muốn gặp nhất.

Mẹ của nguyên chủ Bạch phu nhân."

Đến cả gặp tôi cũng không muốn chào?"

Bạch phu nhân nghiêm mặt, đầy uy nghiêm lại thiếu nhẫn nại nói."

Mẹ."

Bạch Thái mím môi một lúc cũng mở miệng gọi rồi tránh người qua một bên cho bà ấy đi vào.Không phải cô không muốn gọi.

Nhưng chính nguyên chủ cũng có mấy thân thiết với người mẹ này thì cô làm sao có thể có.Bạch phu nhân trước kia là siêu mẫu quốc tế nên gen chiều cao của nguyên chủ đều thừa hưởng từ bà ấy.

Lúc còn trẻ lấy Bạch lão gia nhưng mãi không có con.

Hai người mới quyết định đi nhận con nuôi và người đó hiện tại là Bạch Mộng chị cô.

Nhận nuôi Bạch Mộng không bao lâu thì Bạch phu nhân có thai sinh ra nguyên chủ nên Bạch phu nhân xem Bạch Mộng không khác gì cứu tinh.Mọi người cứ nghĩ nguyên chủ ra đời, Bạch Mộng sẽ bị lãng quên trong gia đình đúng không.

Nhưng không phải, người bị lãng quên là nguyên chủ.

Từ nhỏ nguyên chủ luôn bị Bạch phu nhân so sánh với nguyên chủ đến nổi bản thân không biết ai mới thật sự là con ruột Bạch gia.

Tình cảm chị em lúc nhỏ rất tốt nhưng khi lớn lên dần dần bắt đầu rạn nứt và đến bây giờ thật sự chỉ có quan tâm nhau ngoài mặt mà thôi.Vu Tương đang dọn dẹp đóng giấy bản thân bày ra, cô thấy một người phụ nữ trung niên rất giống Bạch Thái đi vào liền gật đầu chào một tiếng."

Mẹ."

Đây là lần đầu tiên cô gặp bà ấy nhưng phong thái siêu mẫu của bà ấy vẫn còn được ca tụng rất nhiều.

Xuất thân từ giải trí Ngu Tinh một đường lấn sân sang giới siêu mẫu quốc tế.

Là người từng nằm ở vị trí Nhất tỷ Ngu Tinh, công ty quản lí chính của cô.

Phong thái quả thật rất ít nghệ sĩ trong nước có thể bắt chước được.Bà ấy mặc bộ sườn xám bên ngoài khoác thêm áo khoác, tay cầm chiếc túi nhỏ vô cùng yêu kiều, xinh đẹp.

Nếu không biết tuổi thật sẽ làm cho người ta lần tưởng bà ấy bằng tuổi cô."

Tôi không dám nhận."

Bạch phu nhân liếc Vu Tương một cái liền ưu nhã ngồi xuống sofa.Bạch Thái đỡ trán.

Không dám nhận thì đến đây làm gì chứ.

Đến gây sự thì mạn phép cô không hoan nghênh.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 27: Nguyên chủ thật khổ


Bạch Thái nhìn Bạch phu nhân dùng ánh mắt đánh giá đầy khinh bỉ ghê tởm nhìn hai người thì có chút khó chịu.

Cô trước giờ ghét nhất bị nhìn như vầy.

Huống hồ, nguyên chủ dù sao cũng là con bà.

Cho dù có đồng tính luyến ái cũng không nên nhìn con mình như vậy."

Tôi không ngờ sao bao nhiêu năm hai người vẫn ở bên nhau."

Bạch phu nhân cao ngạo nói.

Trong mắt bà đồng tính luyến ái chính là bệnh, bệnh cần phải trị.

Năm đó, lúc mới phát hiện bà đã mang nó đi ra nước ngoài trị bệnh.

Vậy mà sau bao nhiêu năm trở về vẫn lại tiếp tục dây dư với con bé nhà nghèo khốn kiếp này.

Biết vậy khi đó bà đã không cho nó về nước.

Chuyện này mà đồn ra ngoài, trong giới thượng lưu sẽ cười nhạo bà không biết dạy con biết bao nhiêu.

Vẫn là Bạch Mộng của bà tốt vừa ngoan ngoãn lại hiểu chuyện."

Chứng tỏ định mệnh an bài, dây tơ hồng đã kết chặt."

Bạch Thái nắm lấy tay Vu Tương cười cười nói."

Một đứa con gái khố rách áo ôm nguyện lấy một đứa con gái khác giàu có.

Cũng thật làm tôi mở mang tầm mắt."

Bạch phu nhân cười khẩy, trong giọng nói đầy sự mỉa mai."

Cô muốn bao nhiêu ra giá đi?

Rồi tránh xa nó ra.

Đừng ở đây làm tôi bẩn mắt."

Trong mắt bà, Vu Tương cũng chỉ là đứa con gái đỉa đeo chân hạc giống như năm xưa.

Cho dù đã thành công trong giới giải trí thì cũng là một con hát không hơn không kém.Vu Tương mím môi.

Nếu bà không phải mẹ Bạch Thái cô đã có thể trực tiếp thưa kiện bà tội phỉ báng rồi.

Cô nhìn Bạch Thái nắm lấy tay mình cười cười giống như ngầm cho phép liền hít vào một hơi sâu, cười đáp."

Bạch phu nhân, bà nghĩ Bạch Thái có thể dùng tiền trao đổi hay sao?

Hay bà ra giá của cô ấy đi, tôi trả gấp cho bà đôi."

Bạch Thái trong mắt cô là vô giá.

Không có cái giá nào có thể định ra giá của cô ấy trong lòng cô."

Huống hồ, bây giờ tôi đã không còn là Vu Tương trước kia nữa.

Tiền của bà, tôi không dám nhận."

"Tiện nhân..."

Bạch phu nhân đứng giận bất ngờ đưa tay lên định tát Vu Tương.Nhưng lòng bàn tay vừa giáng xuống thì Bạch Thái cũng đứng lên.

Cái tát đó trực tiếp giáng vào mặt cô."

Nếu mẹ đến đây để làm khó chúng con, thì mời người về cho."

Bạch Thái thở dài nói.

Không phải cô không ngăn được nhưng bà ấy mà mẹ nguyên chủ, cô cần phải tôn trọng.

Cái tát này giáng xuống xem như đã chặt đứt tất cả lòng nhẫn nại của cô."

Cô hay lắm, đến tôi cũng đuổi.

Cô làm như vậy có nghĩ đến việc Bạch gia sẽ để cái mặt này ở đâu không."

Bạch phu nhân tức giận đến đỏ cả mắt.

Đứa con gái trước kia hiền ngoan nghe lời bà đi đâu rồi.

Tuy cô không thể so sánh với Bạch Mộng nhưng cũng biết nghe lời.

Còn bây giờ lại vì kẻ khác mà cãi nhau với bà."

Bà xem như không có tôi là được."

Bây giờ cô đã hiểu nguyên chủ phải đau khổ thế.

Khi có người mẹ như vầy làm sau không khổ sở, vốn dĩ đồng tính bị mọi người xem thường đã rất khổ rồi.

Đến cả mẹ ruột cũng y như bọn họ thì làm sao chịu nổi.Còn nữa, bà ấy tự cho mình cao quý nhưng cuối cùng cao quý hơn ai chứ.

Bà ấy xuất thân hào môn Kinh Thành, tiểu thư duy nhất của tập đoàn Bạch thị đến cả lấy chồng cũng bắt chồng theo họ mình thì liền xem bản thân như nữ hoàng sao.Cô hứa với nguyên chủ sẽ chăm sóc phụ mẫu cô ấy nhưng không có nghĩa sẽ chiều theo tất cả.

Nguyên chủ trước kia chọn hiếu bỏ tình nhưng cô không phải nguyên chủ.

Cô chỉ làm việc mình nên làm, theo đuổi cái mình muốn thôi."

Đủ lông đủ cánh rồi.

Để tôi xem không có Bạch gia phía sau cô làm được những gì."

Bạch phu nhân tức xanh mặt, phất tay áo bỏ đi.Vu Tương thấy Bạch phu nhân đi rồi liền kéo Bạch Thái sang đối diện mình.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp, kiêu sa in mấy hàng đỏ đỏ liền đau lòng muốn chết."

Không sao."

Bạch Thái cười cười.

Thật ra lực của Bạch phu nhân không lớn lắm.

Chỉ có làn da của cô vừa trắng vừa mỏng nên bị tác động vật lí một chút đã đỏ thôi."

Xin lỗi."

Cô nào có ngờ một quý phu nhân lại chanh chua như vậy.

Bên ngoài cao ngạo, kiều quý bao nhiêu mà nói không lại liền đánh người đâu."

Không sao.

Em hôn vào đây vào cái là được."

Cô cười cười chỉ vào bên má của mình."

Không đứng đắn."

Vu Tương liền trừng cô nhưng vẫn chiều theo hôn lên đó.Bạch Thái cũng không ngờ Bạch phu nhân lại vô tình như thế nói chờ đó liền lập tức hạ lệnh phong sát cô.Cô nhìn tin giải trí Tinh Hà đăng mém chút trào máu họng.

Tin không nói rõ ràng nhưng chẳng khác nào chỉ thẳng vào cô.Đại ý chính là có một nữ nghệ sĩ nọ kí hợp đồng với công ty.

Trong thời gian làm việc đã vi phạm hợp đồng, công ty liên tiếp đầu tư tài nguyên tốt, trở thành trung tâm bồi dưỡng cho thế hệ 90 nhưng lại lợi dụng sơ hở hệ thống quản lí của công ty, cát xê lại không chia, một mình ăn hết.

Còn vi phạm nhiều điều khoản hợp đồng như tự ý yêu đương, công khai kết hôn khi chưa có sự cho phép.Bạch Thái: "..."

Cũng thẳng tay thật.

Nhưng mấy cái phim đóng liên tục đó không phải cũng bọn họ dâng hai tay lên hay sao.

Còn cát xê của nguyên chủ có sao.

Vì dự án phim nào đóng cũng lỗ thê thảm, nguyên chủ áy náy nên không lấy một đồng cát xê nào cả.

Lúc đó công ty cũng đồng ý.

Bây giờ thì quay lại bảo không chia.

Có để mà chia à.Còn việc cô kết hôn không báo công ty đã tự ý công khai thì thật sự có.

Mỗi nghệ sĩ của công ty khi kí hợp đồng đều có điều khoản không được yêu đương, kết hôn.

Cái đó thì cô không thể chối rồi.Nếu cứ như vầy, việc cô rời khỏi Tinh Hà cũng là sớm muộn.

Đã rạch mặt nhau như vậy sau này làm việc cũng không vui vẻ.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 28: Lệnh phong sát


Có lẽ Bạch phu nhân còn muốn phong sát luôn cả Vu Tương.

Đáng tiếc Vu Tương là ai chứ.

Thiên hậu giới âm nhạc có hơn tám mươi triệu fan và con số ấy đang tăng theo từng ngày.

Huống hồ sau lưng Vu Tương còn có Ngu Tinh Thời Đại và Nặc Tâm Studio cùng nhiều thứ khác.

Đâu phải nói phong sát là phong sát.Nói gì đến việc trường giang sóng sau dồn sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát.

Trước kia bà ấy là Nhất tỷ Ngu Tinh nhưng đã giải nghệ hơn hai mươi năm, bây giờ Ngu Tinh Vu Tương mới là Nhất tỷ, là người có tiếng nói trong giới này.Nên hầu như toàn lực công kích chỉ nhắm vào cô.

Mọi tài nguyên bị rút về, đến cả chị Nguyên và Tiểu Hướng cũng bị đưa đi.

Chỉ có "Đế Mộng" vừa quay vừa chiếu gần hết không thể thay diễn viên chính được nên cô vẫn phải quay cho hết.

Mặc dù, cảnh quay đa phần sẽ bị cắt đến thảm.[Mọi người nói xem có phải vì tự ý kết hôn mà Bạch cọ làm phật lòng kim chủ nên bị phong sát không.][Cài này thật sự có chút tội.

Cô ấy bị công ty phong sát quá nhanh rồi.

Quá trình tuy công khai nhưng vẫn rất mập mờ.

Nghĩ xem, mấy bộ trước đều lỗ đến thê thảm thì làm gì có nhiêu cát xê.

Bộ duy nhất có chuyển biến tốt chỉ có Đế Mộng nhưng nghe bảo không lấy cát xê.

Vậy làm sao có tiền chia cho công ty.][Tôi nghĩ cái cấm yêu đương, kết hôn trong hợp đồng nghệ sĩ nên bỏ đi.

Bọn họ cũng là con người, cũng có cảm xúc đâu có quản được tim mình.][Thời bây giờ chỉ cần idol tốt là được...

Tra gì cũng được đừng tra nam.

Trà gì cũng được đừng trà xanh.][Đu idol phải có lí trí.

Mọi người nói thử xem nếu Bạch Thái thật sự vi phạm hợp đồng tại sao không ghi thẳng tên ra mà cứ mập mờ như vậy.

Con Low Tinh Hà sống lỗi đến mức nào đâu phải mọi người không biết.][Việc này thật sự đến quá nhanh rồi.

Lần này tôi quyết định đứng về phía Bạch Thái.]Bạch Thái cũng không biết nói gì hơn ngoài việc trấn an fan hâm mộ.Còn một chuyện thê thảm hơn chính là căn hộ cô đang sống bị thu lại, thẻ ngân hàng cũng bị khóa nốt.

Cô có không tình nguyện rời đi cũng bị đuổi đi.Bạch Thái như vậy chỉ có thể ngậm ngùi dọn đến căn biệt thự của Vu Tương."

Bây giờ em định làm gì?"

Vu Tương vừa đọc tin tức vừa hỏi ý Bạch Thái."

Quay xong Đế Mộng cái đã.

Binh lai tướng đáng, thủy lai thổ yểm*."

Bạch Thái ôm lấy Vu Tương cười cười nói.

Cô không sợ, cô ấy sợ gì chứ.*Binh lai tướng đáng, thủy lai thổ yểm – 兵来将挡,水来土掩 – bīng lái jiàng dǎng,shuǐ lái tǔ yǎn (quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn –> bất kể đối phương sử dụng thủ đoạn nào, đểu linh hoạt có biện pháp tương ứng để đối phó).Vu Tương gật gật đầu.

Thật sự chỉ có thể như vậy thôi.

Không hiểu sao cô lại bất giác tin tưởng Bạch Thái sẽ mau chóng vượt qua chuyện này.Phu thê bọn họ rồi sẽ cùng nhau tiến đến bạch đầu tương phủ nên phải tin tưởng nhau.

Nắm tay nhau vĩnh kết đồng tâm.Bạch Thái không có Tiểu Hướng với chị Nguyên đa phần đều phải tự mình làm tất cả.

Cô nhìn khuôn mặt ngạo nghễ cười trên nổi đau người khác của Nhậm Tuyết Hà liền cười lại.

Có sao chứ.

Cô là vàng thật không sợ lửa.Nhậm Tuyết Hà thấy hành động của mình như đánh vào cục bông mềm thì tức đến đưa chân lên trời."

Đế Mộng" tuy có nhiều biến cố nhưng lại vô cùng thành công.

Thu hút một lượng fan phim vô cùng lớn, liên tục dẫn đầu về lượt view.

Diễn viên từ chính đến phụ đều nhờ phim mà nổi lên.Một tháng sau khi công chiếu tập cuối của "Đế Mộng", đạo diễn Uông thấy vậy liền xin bên đầu tư cho tổ chức thêm một đêm hội để diễn viên và fan có thể tiếp xúc gần hơn với nhau xem như phúc lợi.Đêm hội lại không may trùng với đêm tổ chức Tour Concert hai năm một lần của Vu Tương.

Bạch Thái lại là nữ chính nên tất nhiên không thể lựa chọn bỏ đêm hội mà đến Tour Concert được.

Nhưng Tour Concert của Vu Tương tổ chức hẳn ba nơi lần lượt là Hải Thành, Kinh Thành và cuối cùng là Giang Thành.Trước ngày đưa Vu Tương đi sân bay cô thật sự chỉ muốn ôm cô ấy không rời.Bình thường Vu Tương toàn ở nhà đợi cô.

Bây giờ thì hay rồi cô phải ở nhà đợi cô ấy.Buổi tối, đêm hội Đế Mộng diễn ra.

Cô không có nhân viên trang điểm, cũng không có trợ lí nên chỉ trang điểm nhẹ nhàng rồi mặc chiếc váy đơn giản đến dự.Fan Bắp Cải nhìn thấy cô xuống từ xe taxi rồi đi vào thì reo hò lên như muốn cho cô thêm sức mạnh.

Dù thế nào bọn họ cũng sẽ cho thần tượng của mình thêm sức mạnh vững bước.

Vì Bạch Thái đã có Bắp Cải bọn họ.Bạch Thái mỉm cười đưa tay lên chào mới họ một tiếng rồi đi vào.Đêm hội mọi người sẽ cùng nhau múa hát lại những ca khúc nhạc phim, cùng ôn lại kỷ niệm quay phim và cùng chơi trò chơi.

Vì tiết mục múa hát mà cô và tất cả mọi người phải chuẩn bị rất lâu.Đáng tiếc, lại chẳng có đất dùng vì lệnh phong sát nên không có nghệ sĩ nào dám tiếp cận cô cả.

Cả tối chỉ đứng trên sân khấu như người vô hình nhìn mọi người ca hát, vui đùa.Thật ra, cô cũng chẳng cảm thấy có gì.

Cô biết rõ bọn họ cũng đang diễn mà thôi.

Sâu bên trong ngay từ sớm đã có toan tính riêng mình.

Nên cô hoàn toàn xem mình là khán giả trong đêm hội này.

Dù sao kết quả cô cũng sớm đoán được.Chỉ có fan Bắp Cải ở bên dưới sân khấu liên tục hét lên gọi tên cô.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 29: Đi tìm lão bà


Cô nhìn fan bên dưới suốt cả đêm hội đến khi cô rời khỏi đều hét to.[Bạch Thái, chúng em đưa chị về nhà.]Thì vô cùng cảm động.

Lúc trước ở phủ Định Công hầu đích thứ khác biệt, cô bị dạy dỗ nghiêm ngặt luôn nhận về cho bản thân những quả đắng.

Không ngờ bây giờ xuyên qua lại được yêu thương như vậy.Bạch Thái ngồi trên taxi nhẹ nhàng lau đi khóe mắt cay cay.

Rồi sẽ có một ngày cô chứng minh cho bọn họ thấy, người bọn họ chọn làm thần tượng tài giỏi như thế nào.Hot search: Đêm hội Đế Mộng hay đêm hội cạch mặt.[WTF, bà chỉ coi trực tuyến mà ức chế.

Không biết fan ở đó sẽ đau lòng đến mức nào.][Lý Huân còn sống cả ngoài đời lẫn trong phim nhưng Vũ Minh Chự chỉ sống trong phim thôi.][Cái này cho ta thấy hiện thực phũ phàng mà.

Chu Minh Chự tâm tâm niệm niệm vì người mình yêu chỉ sống trong phim thôi.]["Đế Mộng" trả tiền vé cho bà.

Con mẹ nó, bà đến xem một đêm hội vui tươi chứ không phải ngược như vầy.][Lần này quá đáng thật rồi.

Tôi leo tường đây.][Từ fan phim thành fan only một mình Thái ca.]Trong khi mọi người đang xôn xao thì ai đó đã lên tàu điện đi tìm lão bà của mình.

Đã nửa tháng bọn họ không gặp nhau, cô thật sự nhớ cô ấy.Việc trên mạng cô chỉ có thể an ủi fan mình, còn lại cô hiện tại thân cô thế cô không có đoàn đội chuyên nghiệp bên cạnh nên đành án binh bất động.

Tránh để bị vạch lá tìm sâu.Bạch Thái ngồi trên tàu điện mắt nhìn ra bên ngoài, hồn thả theo mây trời.

Không phải cô không muốn đi máy bay cho nhanh nhưng cô sợ độ cao.

Xuyên qua thân thể nào cũng vậy, chỉ cần phải bay bay là hai chân mềm nhũn.Vẫn là tàu điện là phương tiện tối ưu nhất.Nếu chiếu theo lịch trình thì cô sẽ đến ngay lúc Tour Concert tổ chức ở Kinh Thành quê nhà của nguyên chủ.Đi tàu điện tuy sẽ giải quyết chứng sợ độ cao của cô nhưng thay vào đó thì rất mất thời gian.Bên trong cánh gà mọi người đều bận bịu chuẩn bị cho đêm diễn.

Người chạy đi lấy cái này, người lại kiểm tra cái kia vô cùng bận rộn.Vu Tương mặc độ vest đen, áo sơ mi đỏ bên trong, tóc buộc hời còn mang thêm chiếc kính gọng trắng nhìn vô cùng có dáng vẻ của lão công.

Cô cầm đàn keytar nửa guitar, nửa piano kiểm tra lại lần nữa trước khi lên biểu diễn.

Hầu như việc này đã sớm thành thói quen của cô.

Cô muốn buổi biểu diễn của bản thân phải ở trạng thái hoàn hảo nhất."

Tương gia, Vương Bác Kha tay chơi dương cầm bị đau ruột thừa, được nhân viên đưa đến bệnh viện rồi."

Vu Tương nghe trợ lí Cao chạy vào nói liền cau mày.

Cô đặt cây đàn xuống rồi đứng dậy."

Tôi đi xem cậu ta."

"Không được Tương gia.

Khán giả bên ngoài đến đủ rồi.

Buổi biểu diễn còn ba mươi phút nữa bắt đầu."

Trợ lí Cao thấy sếp muốn đi liền kéo sếp lại.

Bây giờ Tương gia mà ra bên ngoài không biết sẽ loạn biết bao nhiêu.

Bọn họ vẫn phải lo cho buổi biểu diễn này suôn sẻ cái đã.Vu Tương ngồi xuống ghế xoa xoa mi tâm.

Tay chơi dương cầm bình thường không có cũng không sao nhưng thứ cô muốn lại là thứ hoàn hảo nhất.

Buổi biểu diễn của cô hiện tại không thể thiếu vị trí dương cầm đã được tập luyện đó."

Tương gia, xem ai đến nè."

Lâm Chi không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì nở nụ cười vui vẻ dẫn một người đi vào.

Bọn họ tình cờ gặp nhau ở ngoài nên cùng nhau đi vào luôn.Cô chắc chắn Tương gia gặp được người này sẽ vui lắm.

Lão bà đường xá xa xôi đến đây làm sao không vui được.Vu Tương ngồi trên ghế xoa xoa mi tâm đầy phiền muộn làm gì có thời gian để ý đến Lâm Chi chứ.Bạch Thái quan sát biểu cảm bất thường của Vu Tương thì nhẹ nhàng bước tới ôm lấy cô ấy từ phía sau, nhẹ nhàng hôn lên tóc lão bà."

Có chuyện gì phiền muộn sao?"

Vu Tương nghe giọng nói quen thuộc thì hết hồn.

Cô quay qua nhìn Bạch Thái với ánh mắt đầy ngạc nhiên.

Cô ấy vậy mà lại đến đây."

Xảy ra chút chuyện, hiện tại tay chơi dương cầm không thể chơi được nữa."

Cô khẽ nói.

Chỉ còn hai mươi lăm phút, cô thật sự không biết tìm người đâu để thay vào.Bạch Thái cau mày.

Cô biết Vu Tương trong công việc đòi tính hoàn hảo cao như thế nào.

Cô ấy yêu quí và tôn trọng âm nhạc của bản thân như sinh mệnh."

Cây đàn tranh kia có ai dùng không?"

Bạch Thái nhìn một chút rồi chỉ vào cây đàn tranh trong góc phòng dường như không ai quan tâm đến nó."

Không có."

Trợ lí Cao lắc lắc đầu.

Buổi buổi diễn của bọn họ là nhạc hiện đại làm gì có ai dùng đàn tranh chứ.

Huống hồ thời đại nào rồi, có phải đóng cổ trang đâu mà dùng đàn tranh."

Đêm nay em định diễn bài hát nào?"

Cô nhìn Vu Tương cười hỏi.

Tuy dương cầm và đàn tranh khác nhau nhưng cô muốn thử một chút."

Đêm cuối, Tham song, Thác đăng niệm,..."

Vu Tương nhanh chóng liệt kê ra.

Trong đó có ba bài cần đến tiếng của dương cầm rồi.Bạch Thái gật gật đầu.

Cô tiếng đến bên cạnh chiếc đàn tranh, tay nhẹ nhàng đặt xuống dây đàn thử âm.Tiếng thử âm đàn tranh thu hút ánh mắt của mọi người.

Bây giờ bọn họ đang rối muốn chết.

Cô ấy còn có thời gian nghịch dây đàn hay sao.
 
Back
Top Bottom