Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu

[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 10: Nam thần mới Lý Huân


Vu Tương nhìn thấy Bạch Thái bỏ đi liền chạy theo ôm chặt từ phía sau.

Cô không biết bản thân đã làm sai chuyện gì để cô ấy đối xử với cô như vậy.

Rõ ràng người ngay trước mắt nhưng lại xa tận chân trời."

Chúng ta cho nhau sự bình tĩnh đi.

Bao giờ cô không còn xem tôi là Bách Thái trong quá khứ thì chúng ta gặp nhau."

Có thể lựa chọn này của cô sẽ rất ích kỷ đối với nguyên chủ.

Nhưng cô là kẻ ích kỷ, cô không chấp nhận được người mình thích nhìn mình mà nhớ đến người khác.

Đặc biệt là người từng chung chăn gối với mình thì càng không được.

Cô và nguyên chủ là hai cá thể khác nhau.Huống hồ gì chính nguyên chủ còn không nhớ về cô ấy.

Tình cảm của cô ấy để dành cho một người như vậy không phải lãng phí hay sao.Hot search: "Đế Mộng" chính thức phát sóng vào tối nay.

Hội chị em sắp có thêm "nam thần" mới Lý Huân.[Haha, Bạch Thái cô ta lại tự dát vàng lên mặt à.

Với khuôn mặt của cô ta mà có thể diễn Lý Huân đầy soái khí hay sao.][Bạch kỷ nữ lần này lại mua hot search nữa à.

Mãi anti Bạch kỷ nữ.][Tiếc cho Đế Mộng, nguyên tác hay như vậy mà lại đưa cho Bạch Thái diễn, với diễn xuất của cô ta không cần xem cũng biết IP* này lại một lần nữa thành lạn phiến.]*IP: Dự án phim chuyển thể[Fan nguyên tác như tôi thật sự không chấp nhận được việc Đế Mộng bị hủy hoại như vậy.

Chính thức anti Bạch Thái.][Nói thật, Bạch kỷ nữ diễn xuất đã không có, còn không có một chút khí chất nào của Lý Huân mà còn dám mua hot search quảng bá như vậy.

Cô ta muốn nổi tiếng đến phát điên hay sao.

Huống hồ tôi nghe nói vai diễn này là cô ta cướp của Nhậm Tuyết Hà, trực tiếp đá Nhậm Tuyết Hà xuống vai nữ hai.][Lầu trên nói thật sao.

Cũng thật ghê tởm đi.

Với diễn xuất của cô ta chắc chắn không đạo diễn nào muốn nhận.

Xem ra đã có người đứng sau rồi.]Bạch Thái nhìn hot search rồi lại đọc bình luận chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

Cô nói mà, thế giới này mạng xã hội chính là thứ đáng sợ nhất.

Muốn hắc ai cũng chỉ dùng tiền một chút bọn họ liền đen như than.

Dẫn dắt dư luận cũng hay thật.Cô lại nhìn Nhậm Tuyết Hà bằng ánh mắt đánh giá, còn cô ta ngược lại nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng hả hê.

Bạch Thái nhếch môi trực tiếp cầm ly trà sữa lên uống.

Cái cô Nhậm Tuyết Hà này IQ cũng thật thấp, thấp như nhan sắc của cô ta vậy.

Cô ta nghĩ nếu không có cô, cô ta sẽ diễn được vai Lý Huân này sao.

Với diễn xuất không hơn không kém nguyên chủ, đến chiều cao cũng không bằng, khuôn mặt thùy mị đầy nữ tính đó thì mơ đi.

Không nhận về một đóng gạch đá đã là may."

Tiểu Hướng."

Cô đột nhiên nở nụ cười đầy quỷ dị gọi trợ lí bên cạnh."

Dạ."

Tiểu Hướng đang ngồi bấm điện thoại nghe gọi liền đứng dậy vô cùng nghiêm túc vào vị trí sẵn sàng."

Em nói với đạo diễn một tuần nay chị sẽ mời mọi người trong đoàn ăn bánh ngọt và uống trà sữa.

Mừng công chiếu.

Em cũng đi đặt luôn giùm chị."

Cô vừa nói vừa nhìn Nhậm Tuyết Hà cười cười."

Dạ."

Tiểu Hướng không hiểu nghệ sĩ nhà mình sắp giở trò quái gở gì nhưng có mệnh lệnh vẫn vui vẻ chạy đi làm.Ăn mừng công chiếu cũng tốt.

Lại có thêm một chút thiện cảm với mọi người trong đoàn.

Như vậy bọn họ cũng dễ sống hơn.Nhưng thật sự cô chẳng có lòng tốt nào cả.

Cô nhìn Nhậm Tuyết Hà chỉ có thể nhìn mọi người ăn bằng ánh mắt thèm thuồng thì có chút vui sướng.Những nghệ sĩ nữ như bọn họ đều phải giữ dáng.

Nhậm Tuyết Hà cũng vậy, mỗi ngày cô ta đều chỉ có thể ăn rau rồi nhìn người khác ăn đồ ngon.

Bằng chứng là khi nãy cô ta nhìn cô uống trà sữa thiếu điều muốn chạy lại cướp.Cô ta không biết tâm trạng mấy nay của cô rất kém hay sao mà còn chọc.

Cô ta làm cô không vui thì cô sẽ ngày ngày cho cô ta thèm chết.

Dù sao thân thể nguyên chủ cũng là cái thùng rỗng ăn cũng mập.Tiểu Hướng bây giờ mới hiểu sếp nhà mình.

Sao cô cảm thấy sếp mà mình càng lúc càng xấu bụng vậy.

Đây chẳng phải vừa có thể báo thù vừa có thể lấy lòng người trong đoàn phim hay sao.

Một mũi tên trúng hai đích quá xuất sắc.Nhậm Tuyết Hà nhìn thấy cảnh mọi người ăn uống lại còn nhìn phần mình của mình chỉ biết dậm chân tức giận bỏ đi.

Ánh mắt cô ta nhìn Bạch Thái như muốn ăn tươi nuốt sống.

Cô ta cũng không ngờ Bạch Thái lại dùng cách bỉ ổi như vậy để trả đũa lại mình.Đạo diễn Uông cũng không thèm chấp nhất với mấy màn đấu đá của bọn họ.

Với lại ở trên mạng có bôi đen thế nào thì tối nay sẽ rõ.

Bài hot search ông cho lên cũng không thể để trưng bày.

Thực lực hiện tại của nữ chính ông có thể tự tin rằng phim sẽ nổi, chỉ có đều không hiểu bên trên nghĩ gì lại nửa đường muốn nâng phiên vị nữ hai, cắt bớt cảnh diễn của nữ chính.

Nhưng đó cũng không phải chuyện ông có thể quản, vòng giải trí này vốn là vậy mà.

Nhìn lâu cũng đã hết cảm giác.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 11: Lại thất tình


"Sao?

Lại thất tình?"

Lâm Chi nhìn người ngồi ủ rủ một góc trên sofa, cả căn biệt thư trở nên tối tăm đến đèn cũng không mở thì thở dài.Bình thường Vu Tương tỉnh táo bao nhiêu thì khi nhắc đến Bạch Thái lại mất lí trí bấy nhiêu."

Cô ấy bảo tôi quên cô ấy của quá khứ đi, đừng cố thay đổi quá khứ mà hãy sống cho hiện tại."

Vu Tương ngồi trên sofa, hai tay ôm lấy đầu gối nhỏ giọng nói."

Có câu cô gái tôi yêu năm 17 tuổi không thể cùng tôi đi đến hết con đường."

Lâm Chi dừng lại một chút rồi nói tiếp."

Huống hồ cô ấy đâu nói không yêu cô, chỉ là muốn cô chấp nhận con người hiện tại của cô ấy thôi.

Con gái lớn sẽ thay đổi, cô không phải cũng thay đổi rồi à."

"Cô ấy không nhớ những chuyện trước kia, một chuyện cũng không nhớ."

Vu Tương nhìn Lâm Chi với ánh mắt đầy ủy khuất.Lâm Chi xoa xoa mi tâm.

Nghệ sĩ nhà cô chuyện gì cũng được, sao tới tình cảm lại ngốc như vậy.

Mười năm có ít ỏi gì đâu.

Đến cả cô cũng không nhớ mình mười năm trước làm gì nữa là.

Con người là sống nhìn về phía trước chứ ai lại cứ nhìn về phía sau như vậy."

Vậy thì bắt đầu lại đi.

Nhìn về tương lai rồi tạo nên một tương lai tốt đẹp."

"Chính chị cũng nghĩ như vậy sao?"

"Ai nha, phim của cô ấy sắp chiếu rồi đó, cô cứ ở đó mà lôi thôi đi."

Lâm Chi lắc lắc đầu.

Cô thật muốn lắc cho Vu Tương tỉnh ra.

Lúc trước không xứng thì tự ti, bây giờ xứng rồi thì lại lôi thôi với những việc ở quá khứ.

Thích một người mà cứ tiến lùi, tiến lùi như vậy không thấy mệt hay sao.Vu Tương nghe xong liền đứng dậy đi lấy máy tính bảng mở kênh Đào* truy cập vào "Đế Mộng" để xem.*Đào: Iqiyi
Quần: Youko
=> Kênh mạngLâm Chi chỉ biết nhìn bất lực.

Cô và Vu Tương tuy là quản lí và nghệ sĩ nhưng chẳng khác nào bạn bè.

Từ hồi Bạch Thái xuất đạo đến đóng máy bộ phim đầu tiên Vu Tương đã xem và không bỏ qua bộ phim nào của cô ấy.

Cho dù, có bận đến mức nào cũng sẽ chừa lịch trình ra để xem.

Thậm chí diễn xuất Bạch Thái có tệ đến thế nào thì Vu Tương vẫn ngồi xem một cách đầy thưởng thức.Phải yêu đến nhường nào mới có thể như vậy chứ.Tối nay là ngày công chiếu đầu tiên của "Đế Mộng" đạo diễn đặc biệt cho mọi người nghỉ ngơi một tối.

Tuy chỉ chiếu kênh mạng một tuần ba tập nhưng với thời buổi cạnh tranh thì đã vô cùng tốt.

Một tập vốn dĩ khoảng sáu mươi phút, sau khi qua xét duyệt của phía trên còn khoảng bốn mươi lăm phút nhưng cũng vừa đủ thời lượng và nội dung muốn truyền tải rồi.Bạch Thái ngồi trên sofa ở căn hộ của mình trong tay còn ôm bịch snack khoai tây, mắt nhìn chăm chú vào ti vi.

Đây là bộ phim đầu tay của cô ở thế giới này.

Quả thật rất mong đợi.Cô cũng phải công nhận thế giới này hiện đại nhưng cô vẫn có chút không quen.

Đặc biệt là mỗi lần nhìn chăm chú vào ti vi cho dù có chương trình hay đến mức nào cô cũng sẽ buồn ngủ.Tiểu Hướng và chị Nguyên quản lí ngồi bên cạnh xem thấy Bạch Thái xem đến ngủ gà ngủ gật thì bất lực.

Trước kia diễn dở đến không dám xem, bây giờ diễn xuất đột nhiên xuất thần giống như bị nhập như vậy.

Thật không biết cô có phải giấu bọn họ đi học diễn xuất rồi hay không.

Nhưng học diễn xuất cũng không thể có tiến bộ nhanh như vậy.

Bọn họ vẫn tin Bạch Thái bị Katharine Houghton Hepburn* nhập hơn.*Katharine Houghton Hepburn: thường được biết tới với cái tên Katharine Hepburn là nữ diễn viên huyền thoại của điện ảnh Mỹ.

Hepburn đang giữ kỷ lục về số lần được trao giải Oscar cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất với 4 lần giành giải trong tổng số 12 lần được đề cử.Có một sự thật rất kì lạ ở mạng xã hội.

Phim càng bị hắc đen càng có nhiều người tò mò vào xem mà "Đế Mộng" do Bạch Thái đóng chính cũng vậy.

Bọn họ vừa mới sáng đã chửi Bạch Thái không ra gì nhưng đến tối vẫn vào xem để có cái chửi tiếp.

Ai ngờ,...Từ tập một đến tập ba sau khi xem xong bọn họ đều phải thốt lên: "WTF, cong rồi."[Làm sao bây giờ, tôi bị vả mặt rồi.

Huhu thập tam đẹp trai quá.][Không ngờ lần này Bạch Thái diễn xuất tiến bộ như vậy...

Cô ấy đã diễn thập tam hoàng tử Lý Huân rất tốt.][Tôi cứ có cảm giác không phải diễn mà cô ấy đã trực tiếp mang Lý Huân từ tiểu thuyết ra ngoài vậy.

Từ ánh mắt lúc ban đầu sợ sệt cho đến lúc bước lên đại điện đăng cơ đầy uy nghiêm.

Lý Huân lại là người co được giãn được nên ánh mắt, khuôn mặt phải nói thay đổi liên tục.][Tôi chỉ muốn nói tôi từ anti biến thành fan rồi.

Lần này cong thật rồi.

Chờ tuần sau quá.][Bạch kỷ nữ chỉ giỏi mua thủy quân, với diễn xuất của cô ta mà các người cũng cong được sao.

Đừng quên cô ta là cướp vai mới được diễn vai này đấy.][Đúng vậy, kẻ cướp vai diễn của người khác thật đáng khinh.][Haha, lũ ngu ngốc không biết bây giờ ai mới là thủy quân của ai.

Các người xem phim đi rồi quay lại phán xét.

Nếu Lý Huân đưa cho Nhậm Tuyết Hà đóng chẳng khác nào tên bóng ẻo lả cả.][Các người là động vật nhai lại à.

Lần này tôi thấy nhà sản xuất chọn diễn viên rất tốt.]Bạch Thái cũng không ngờ được sau ba tập phim sẽ có người bênh vực mình như vậy.

Bọn họ thật sự đã lật mặt nhanh như lật sách mà.

Nhưng cảm giác có người bênh vực thật tốt.

Cô sẽ không thấy cô đơn ở thế giới này nữa.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 12: Demo mới của Tương gia


Cô cũng không biết Vu Tương đã nghĩ tới đâu.

Cũng không biết cô ấy làm gì.

Cả hai người như hai đoạn thẳng song song với hai cuộc sống khác nhau."

Thái ca, em nghe demo mới của Tương gia chưa""Hử?"

Bạch Thái đang lướt điện thoại nghe chị trang điểm vừa trang điểm cho cô vừa cười cười hỏi, cô liền đáp với bộ mặt đầy nghi vấn.

Hình như cô lại gặp phải một fan nào đó của Vu Tương rồi.

Xem đi, xem đi, vừa nhắc đến thần tượng hai mắt đã sáng như sao."

Đế Mộng" cũng đã lên sóng cả tháng rồi.

Cô cũng không biết khi nào tất cả mọi người đều gọi là Thái ca nữa.

Còn nhóm fan của cô cũng có cái tên rất khiến cô đau đầu.

Tại sao có nhiều cái tên hay như vậy lại không gọi lại nhất quyết gọi là Bắp Cải.

Cô hỏi thì bọn họ rất tự hào trả lời do tên cô đồng âm với bắp cải.

Thật sự, khiến cô đau đầu mà.*Bạch Thái: 白蔡: Bái cài
Bắp cải: 大白菜: dàbáicài"Tương gia mới ra demo mới chắc sắp comeback rồi.

Thật chờ đợi concert năm nay của cô ấy."

Bạch Thái: "..."

Nói với cô mấy chuyện này làm gì chứ.

Cũng đừng dùng mấy từ chuyên như vậy được không.

Cô thật sự không hiểu bọn họ đang nói cái gì.Cô nghe chị trang điểm luyên thuyên một hồi đến nổi đầu óc quay mòng mòng.

Nếu chị trang điểm mà biết cô đã thượng thần tượng của cô ấy xem coi cô ấy có trang điểm cho cô thành quỷ dạ xoa không.

Dù sao hôm nay cũng là ngày cô mặt y phục nữ chính thức cho Lý Huân về thân phận nữ nhi.

Cô không muốn bị trang điểm thành quỷ dạ xoa đâu.

Nên tốt nhất im miệng lại.Nhưng nghe nói mãi cô cũng có chút tò mò.

Không biết cái demo gì đó mà chị trang điểm khen tận mây xanh có hay đến vậy không.

Dù gì trong mắt người tình hóa Tây Thi.Cô đợi một lúc chị trang điểm cũng rời đi.Bạch Thái nhanh chóng lấy tai nghe ra đặt lên tai rồi mở ứng dụng nhạc Kugou tìm kiếm tên Vu Tương.

Giờ cô cũng hiểu tại sao fandom của cô ấy tên Hành Tây rồi.

Quả thật có chút phát âm giống đi.

Fan thật biết cách đặt tên làm người người ta dễ nhận dạng mà.Hôm kia cô vừa xem tên cách nhóm fan rõ ràng tên của người ta hay như vậy.

Sao tới lượt cô lại đậm mùi nông nghiệp như vậy.Ở phủ Định Công hầu, cô là thứ nữ tên do mẫu thân cô là di nương không học thức đặt liền không nói đi.

Xuyên qua rồi vẫn là cái tên này.

Ba mẹ nguyên chủ, ông bà chủ tịch tập đoàn đá quý Bạch thị có thể lấy tên đá quý đặt cho nguyên chủ mà.

Sao cứ nhất quyết phải là Bạch Thái cơ chứ.

Bạch Vàng, Bạch Ngọc gì đó xem có sang hơn không chứ.[Một nổi tương tư, mỹ nhân không còn gảy đàn
...

Chỉ vì muốn thấy chàng lạc vào mộng của ta lần nữa
Không phải không muốn buông xuống
...

Lòng rối bời, tựa như cát lún nơi sa mạc.] [Song: Hồng nhan thương - Thôi Tử Cách]Bạch Thái cũng phải công nhận Vu Tương thật sự rất tài giỏi trong lĩnh vực âm nhạc này.

Cô ấy có nhiều fan như vậy cũng không phải để trang trí hay chỉ dùng khuôn mặt mà có được mà hoàn toàn vì tài năng.

Danh hiệu thiên hậu* quả thật không phải chỉ gọi cho vui.*Thiên hậu: Nữ nghệ sĩ có danh vọng cao trong giới âm nhạc."

Chị đang nghe gì vậy?"

Tiểu Hướng vừa đi mua đồ ăn về thấy sếp mình ngồi nhắm mắt suy tư liền hỏi.Nhưng hình như sếp cô bật loa to quá không nghe thấy cô hỏi rồi.

Cô cũng không hiểu vì sao mà từ lúc xảy ra tai nạn giao thông xong sếp cô lại giống như biến thành người khác vậy.

Đặc biệt là khoản mù công nghệ.Bạch Thái đang nhắm thưởng thức bị chạm vào liền giựt mình bật người dậy nhìn Tiểu Hướng.

Thật sự làm cô sợ chết khiếp mà."

Phát hiện rồi nha, chị đang nghe demo mới của Tương gia."

Tiểu Hướng cười cười trêu chọc Bạch Thái.

Giữa hai người tuy cách nhau đến bốn tuổi nhưng bình thường lại giống như bạn bè hơn.

Làm việc với Bạch Thái cũng vô cùng dễ chịu không có áp lực nhưng ở những chỗ nghệ sĩ khác.

Tháng trước cô còn bắt gặp trợ lí của Nhậm Tuyết Hà đầu u một cục to, hôm kia thì lại thấy cục nhỏ giống như bị bạo hành.

Thật là đáng sợ mà."

Em cũng biết."

Bạch Thái nghi ngờ hỏi.Tiểu Hướng gật gật đầu.Bạch Thái: "..."

Cô có cảm giác sao ai cũng biết có mình cô biết cuối cùng vậy."

Àh, đạo diễn bảo lát nữa sẽ có phân đoạn Lý Huân trong thân phận nữ nhi đánh đàn hạc cầm, mặc dù sẽ được lồng âm thanh vào nhưng chị vẫn phải ra luyện tập động tác gảy đàn hạc cầm một chút."

"Ân."

Bạch Thái đứng dậy khoác tay áo bước đi giống như tiểu thư của danh môn nào đó thời cổ đại.

Tà áo màu lam với những họa tiết hoa văn nhỏ bay nhè nhẹ như tiên nữ ở chốn bồng lai.Lúc còn nhỏ, phụ thân vì muốn gả cô cho con trai Thượng Thư để bành chướng thêm thế lực của ông mà bắt cô học tất cả những thứ danh môn khuê nữ đều học.

Cô cũng vì muốn lấy lòng ông ấy mà liều mình học tất cả mọi thứ.

Không ngờ có ngày lại dùng đến.Hạc Cầm sao.

Đã lâu cô không đụng đến nó rồi.

Thật có chút mong đợi.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 13: Đàn hạc cầm


Bạch Thái chắc cũng không ngờ đạo diễn Uông lại chơi cô như vậy.

Không phải nói chỉ quay bình thường thôi hay sao.

Sao lại có kí giả và fan đến chứ.Thật đau đầu mà."

Chịu khó chút."

Đạo diễn Uông cười cười nhìn cô với ánh mắt đầy sự cổ vũ.Ông biết rõ trước kia Bạch Thái có kĩ năng diễn xuất đỉnh cấp phá hoại như thế nào.

Chỉ cần nghe đến tên cô là các đạo diễn đã bỏ chạy nhưng bây giờ khác rồi.

Phải nói vai Lý Huân chính là nguồn sáng của cả phim.

Đáng tiếc chỉ có đất diễn càng ngày càng ít khiến ông vô cùng bực bội.Hiện tại ở trên mạng cũng rầm rộ vụ bị cắt đất diễn này.

Từ tập mười đất diễn quả thật cắt đến nổi Lý Huân xuất hiện như vai phụ nhưng không thể nào ngăn nổi Lý Huân phát sáng.

Ông cũng không biết bên đầu tư của Bạch Thái nghĩ gì đưa người vào rồi bỏ không quan tâm.

Bọn họ quan tâm một chút ông có đỡ sầu hơn không."

Tất cả vào vị trí, chuẩn bị."

Bạch Thái đang ghép thoại cùng nam chính đóng vai thừa tướng nghe vậy liền đi vào vị trí.Không khí đoàn hôm nay cũng không như mọi hôm vui vẻ, thoải mái mà có gì đó rất nghiêm túc.

Ừ thì nghiêm túc một cách giả trân.Bình thường nam chính đóng vai thừa tướng cùng nam phụ cũng tưng tửng lắm.

Cô với bọn hắn ở trong đoàn phim tương tác khá vui vẻ nhưng hôm nay bọn hắn mang cái hình tượng tổng tài cao lãnh ra cho mọi người cùng xem.

Nhậm Tuyết Hà cũng vậy, bình thường sẽ liếc xéo cô thiếu điều muốn lao tới cắn cô chết tươi nhưng hôm nay lại hiền dịu, đoan trang một cách lạ thường.Bạch Thái lắc lắc đầu cảm thản.

Vẫn là cô sống đúng với chính mình dễ chịu hơn.

Những hình tượng kia bỏ qua đi.

Cô không có hướng thú làm diễn viên đóng phim mà còn đóng cả ngoài đời như bọn họ."

Huhu, đạo diễn thật ác độc.

Chúng ta đến để gặp nam thần mà, sau lại gặp nữ thần vầy nè."

"Không biết hôm nay Bạch Thái sẽ bị NG bao nhiêu lần.

Hôm trước họp báo đạo diễn Uông đã khen cô ấy đến tận trời."

"Nếu thật sự phải NG n lần mới được một cảnh như giang cư mận đồn thổi thì chúng ta có cái hay để viết rồi."

"Các người im đi, để bà chụp nữ thần thêm vài bức ảnh, các người không thấy rất đẹp à."

Bạch Thái nghe bọn họ bàn tán cũng cười cười đưa tay chào.

Cô nghe đạo diễn hô liền nhanh chóng nhập vai.Cảnh 67 này, thừa tướng đã có tình cảm với Lý Huân muốn nàng sống đúng với bản thân của mình mới sắp xếp cho nàng thân phận muội muội song sinh thất lạc của hoàng đế.

Còn hoàng đế đã bị thừa tướng thay thế bằng một người khác có dung nhan giống nàng đến bảy phần.

Dù sao các quan thần khi đối diện với long nhan cũng chỉ cúi đầu làm sao quan sát được hoàng đế thật hay giả chứ.

Lúc này nàng trong thân phận nữ nhi được thừa tướng sắp xếp vào cung dự yến tiệc, rồi theo sắp xếp của thừa tướng tấu lên một khúc hạc cầm cùng hoàng đế giả nhận huynh muội.Lý Huân y phục xanh lam ưu nhã, cao quý lại xinh đẹp như hoa ngồi ở giữa đại điện bên cạnh là chiếc hạc cầm hình cánh cung.

Nàng vô cùng điềm tĩnh gảy lên từng dây đàn, xung quanh những vũ cơ liên tục múa theo điệu nhạc.Cô đã được bên chỉ đạo dạy qua cách đàn nhưng bọn họ cũng chỉ là người hiện đại, làm sao có thể chỉ ra đúng như người đã từng diện thánh nhan như cô.

Suy nghĩ một chút cô cũng quyết định tự tấu lên khúc nhạc mà bản thân cho là hợp hoàn cảnh này nhất.

Cô học hạc cầm lâu như vậy cũng không phải chỉ để cho đẹp đi."

Đạo diễn, khúc nhạc này thật hay.

Tôi có cảm giác nó còn hay hơn cả khúc nhạc chúng ta chuẩn bị."

Phó đạo diễn ngồi bên cạnh vô cùng tán thưởng nói."

Cái này do Tiểu Sánh dạy à?"

Đạo diễn Uông lại nhìn sang cô gái dạy đàn lúc nãy cho Bạch Thái.Cô gái đó hiểu ánh mắt của đạo diễn Uông liền lắc đầu."

Không có.

Tôi làm sao thời gian ngắn như vậy có thể dạy ra được như thế.

Tôi lúc nãy rõ ràng là múa rìu qua mắt thợ."

Với kinh nghiệm của cô.

Từng động tác của Bạch Thái không phải đã đàn hạc cầm trên mười năm tuyệt đối sẽ không làm được như vậy."

Nói với mọi người nhất định phải giữ khúc nhạc này lại."

Đạo diễn Uông nghe xong liền quay sang phân phó với phó đạo diễn.Thật sự, đoàn của ông nhặt được bảo bối rồi.

Nhưng chết tiệt, biết vậy ông đã không cho kí giả vào.

Như vậy lên phim cảnh này sẽ đạt một trăm phần trăm hiệu quả rồi.

Bây giờ bọn kí giả đó đến rồi, bài chắc chắn đã lên rồi thì bọn họ còn thế nào nữa.

Tiếc chết ông rồi."

Cô ấy học hạc cầm từ bao giờ?"

Vu Tương đứng bên ngoài, toàn thân mặc đồ đen cùng mang khẩu trang, lẩm bẩm hỏi.

Nhưng đáp lại cô chỉ có tiếng không khí.Cô nhớ rất rõ Bạch Thái không có hứng thú với những nhạc cụ cổ điển này.

Cô ấy rất yêu nhạc cụ hiện đại và sống cuộc sống sính ngoại.Lâm Chi nói đúng.

Cô ấy đã không còn là cô gái mà cô hiểu nữa rồi.

Cô cũng sẽ không tìm được cô gái năm đó nữa rồi.

Hóa ra, trước giờ chỉ có cô là mãi sống trong quá khứ.

Vẫn mãi chấp niệm thay đổi thứ quá khứ vô vọng đó.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 14: Hẹn ở câu lạc bộ


"Cắt, tốt lắm."

Tiếng đạo diễn lên đầy phấn khởi.Bạch Thái quỳ trên đất nhanh chóng đứng dậy thoát vai.Tiểu Hướng lật đật chạy lại đỡ cô rồi âm thầm nói vào tai cô."

Chị, Tương gia đang ở trong phòng nghỉ cùng chị Nguyên."

"Hử?"

Bạch Thái giống như chưa kịp nghe rõ liền quay sang hỏi ngược lại một lần nữa cho chắc chắn.Tiểu Hướng thấy kí giả đi tới cũng không tiện thì thầm to nhỏ mà cười cười chỉ chỉ đầy ám muội vào phòng nghỉ riêng dành cho nữ chính của cô."

Lúc nào?"

Cô hiểu ý liền hỏi lại.

Đến cũng không nói với cô một tiếng, mà cũng quá biết chọn ngày rồi đi.

Canh ngay lúc kí giả và fan ở đây."

Mới lúc nãy.

Không phải em phát hiện được kéo vào phòng thì bây giờ loạn rồi."

Tiểu Hướng cười cười.

Cô chỉ cần nghĩ đến việc Tương gia bị kí giả phát hiện ở đây không biết sẽ loạn như thế nào.

Nghệ sĩ nhà cô hiện tại đang muốn thoát khỏi cái bóng bạn thân đỉnh lưu nên không thể để cho kí giả phát hiện được."

Chị Nguyên bảo chị giao lưu với fan một chút rồi hẳn vào."

"Ồ."

Bạch Thái gật gật đầu.

Chị Nguyên là quản lí của cô vừa đến đã vào phòng nghỉ của cô cũng không có gì lạ.

Dù sao hôm nay bọn họ cũng hẹn để bàn tiếp lịch trình cho tháng tiếp theo.

"Đế Mộng" đến cuối tháng cũng đóng máy rồi.

Chỉ có Vu Tương cả tháng không thấy mặt mũi lại canh ngay lúc này tìm đến.

Thật khiến cô đau đầu."

Bạch Thái, cho hỏi cô nghĩ gì khi bị cắt cảnh quay?"

"Do đâu diễn xuất của cô có thể tiến bộ vượt bậc như vậy?"

"Để diễn vai Lý Huân này cô đã bỏ ra không ít tâm huyết đúng không?"

"Nghe bảo trước kia vai Lý Huân định Nhậm Tuyết Hà đóng chính nhưng giữa đường bị cô cướp đúng không?"

"Cho hỏi bằng cách nào cô có thể cướp được vai diễn này từ tay Nhậm Tuyết Hà?"

Bạch Thái nhìn kí giả liên tục đưa máy ảnh chụp mà đặt câu hỏi liền cau mày.

Cô lại nhìn Nhậm Tuyết Hà cũng đang được phỏng vấn bên kia rồi nhẹ nhàng so sánh.

Câu hỏi bên Nhậm Tuyết Hà vô cùng nhẹ nhàng chứ không hề nổi đầy gai nhọn như bên cô.Cô có ngu ngốc đến mấy cũng biết bọn kí giả này đã bị mua chuộc.

Mọi câu hỏi đặt ra đều xoáy quanh việc cô cướp vai diễn chỉ thiếu việc họ hỏi thẳng rằng cô đã ngủ với ai để cướp được vai diễn mà thôi."

Không.

Bí mật.

Đúng là bỏ ra rất nhiều tâm huyết.

Việc tôi diễn Lý Huân có hợp hay không, không phải mọi người đều có câu trả lời hay sao.

Đạo diễn Uông nhìn người rất tốt."

Bạch Thái cười cười nhanh chóng trả lời hết câu hỏi của bọn họ.

Việc gì nên nói đều nói, không nên nói cô tuyệt đối sẽ không cho bọn họ moi ra được nửa chữ.Kí giả: "..."

Trước kia bọn họ cũng phỏng vấn qua Bạch Thái nhưng đâu khó khăn như vậy.

Bây giờ thật sự một điểm yếu cũng moi không ra mà.Bạch Thái trả lời câu hỏi xong liền đi chào hỏi, kí tên cho gia đình fan Bắp Cải của cô một chút.

Dù gì bọn họ cũng đã đến đây bỏ thời gian, công sức ra đợi cô.

Cô phải đối với họ thật tốt mới được.Sau đó, cô mới ngỡ ngàng vì bọn họ gọi cô là nam thần nhưng lại tặng cho cô một thùng bắp cải.

Cái này gọi là yêu thương hay sao.

Cô phải ăn đến bao giờ mới hết.Bạch Thái nhờ Tiểu Hướng mua trà sữa chiêu đãi mọi người rồi ôm thùng bắp cải đi vào phòng nghỉ.

Cô thật sự bị sốc đó."

Cô ấy đâu rồi?"

Cô nhìn quanh phòng không thấy Vu Tương đâu liền hỏi.

Thật chứ, đừng có tạo thêm cho cô phiền phức."

Đi rồi.

Cô ấy hẹn em chín giờ ở câu lạc bộ hôm bữa hai người đến.

Không gặp không về."

Chị Nguyên nhanh chóng đáp rồi đứng dậy giúp cô ôm thùng bắp cải."

Sao mặt em đỏ vậy?"

Cô ấy đặt thùng bắp cải vào góc rồi nhìn cô cười hỏi."

Bọn họ đều gọi em là..."

Cô vừa nói vừa nháy lại giọng của fan một cách bất lực."

Chồng ơi, lão công ơi, nam thần ơi."

Lần đầu tiên cô bị gọi như vậy thật sự có chút ngại.

Với một cô nương xuất thân cổ đại như cô thì việc này chẳng hợp chút lễ nghi nào.

Tuy cô biết nữ nhân nơi này rất phóng khoáng nhưng cô thật sự không quen."

Thế là em đỏ mặt chạy vào đây đó hả."

Chị Nguyên nghe xong liền cười ra tiếng.

Nghệ sĩ nhà cô sao lại đáng yêu như thế chứ."

Em phải mặt dày một chút mới có thể kiếm cơm."

"Xì."

Cô bĩu môi khinh thường rồi cầm lấy kịch bản đọc chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.

Thật sự ngại chết cô rồi.Cô không hiểu bản thân cô nợ nần gì Vu Tương hay sao đó, mà cô ấy lại có thể gọi cô đến câu lạc bộ với mục đích hốt xác cô ấy về.

Cô vừa hết cảnh quay của hôm nay liền chạy đến đúng chín giờ tối đã thấy cô ấy say đến bất tỉnh.

Cảnh này mà bị cẩu tử chụp được thì hình tượng con nhà người ta sẽ sụp đổ đến mức nào hả."

Cô ấy uống bao lâu rồi?"

Bạch Thái cau mày vừa đỡ Vu Tương dậy vừa quay sang hỏi phục vụ.

Nhìn trên bàn cũng chỉ một chai Brandy đã lưng gần phân nửa và một ly rocks mà thôi.

Đừng nói với cô chỉ có nhiêu đó mà say đến mức này đi."

Khoảng nửa tiếng trước."

Bạch Thái: "..."

Với tửu lượng này mà cũng có thể gọi rượu để uống hay sao.

Chứng tỏ chưa hết nửa chai đã bất tỉnh không biết trời trăng mây đất gì rồi.

Với lại cô ấy cũng phải biết cô ấy có bao nhiêu cặp mắt theo dõi chứ.

Sao có thể không chút đề phòng gì như vầy.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 15: Tương gia say rượu


Bạch Thái đầy bất lực chỉ đành trả tiền rồi kè Vu Tương đi.Cô đứng bên đường thở dài đầy bất lực.

Biết vậy lúc đến cô đã kéo Tiểu Hướng theo hay khi nãy gọi xe đến đây cô đã không để tài xế đi.

Giờ thì hay rồi, nơi quỷ quái như vầy làm sao bắt được xe đây.

Còn về xe của Vu Tương thì khó quá bỏ đi.

Với một người xuyên từ quá khứ đến như cô làm sao biết lái.

Cô cũng không phải thần thánh mà có thể trong thời gian ngắn học được nhiều thứ như thế."

Bạch...Thái...Bạch...Thái..."

Bạch Thái đang ở trạng thái bất lực nghe gọi liền cúi xuống nhìn cái người mình kè bên cạnh không chịu yên phận kia."

Hai cô gái đi không?"

Bác tài xế taxi chạy lại hạ kính xuống cười cười đầy thân thiện hỏi."

Đi chứ."

Bạch Thái như bắt được vàng vội vàng trả lời.

Giờ khắc này gặp được taxi quả thật không còn gì bằng.

Cô nhanh chóng mở cửa xe rồi nhét Vu Tương vào trong."

Không đi, không đi xe đâu."

Vu Tương bị nhét vào liền khó chịu.

Cô nhanh chóng nhảy ra ngoài, cả người loạng choạng, miệng dẩu lên, tay chỉ chỉ chiếc taxi như một đứa trẻ."

Không đi xe...Tương đi mua diêm...

Đúng vậy, Tương đi mua diêm."

Bạch Thái: "..."

Cô nhìn Vu Tương bằng ánh mắt bất lực.

Cô ấy không sợ cô bỏ cô ấy ở đây hay sao.

Cô quay lại nhìn bác tài xế bằng ánh mắt đầy áy náy."

Xin lỗi bác, bạn cháu không đi nữa rồi."

"Không sao, không sao."

Bác tái xế cười cười rồi nhanh chóng lái xe đi.Cô nhìn chiếc xe chạy đi đầy sự tiếc nuối.

Rồi lại nhìn Vu Tương đang lắc lư kia."

Lên, tôi cõng cô."

Cô nắm lấy tay Vu Tương đặt lên vai mình rồi quay lưng lại định cõng cô ấy.Không ngờ Vu Tương lại không chịu lên mà ôm lấy cô lắc lắc."

Không lên, Tương đi mua diêm...mua diêm cho Tương."

Bạch Thái mặt đầy vạch đen.

Cô mà lần sau để cô ấy uống giọt rượu nào thì tên của cô sẽ triệt để viết ngược lại."

Được, lên tôi cõng đi mua."

"Thật không?"

"Thật."

Cô nói rồi liền quay lưng lại cõng Vu Tương trên lên lưng.Thật là, chẳng khác nào đứa trẻ con.

Nhưng lại có chút đáng yêu.Câu lạc bộ nằm ở khu ăn chơi của Giang Thành tất nhiên cả một đoạn đường dài như vậy chỉ có bar và bar.

Cô hoàn toàn không tìm thấy một tiệm nào bán diêm cho Vu Tương cả.

Nhưng tại sao nhất định phải là diêm cơ chứ.Bạch Thái cõng Vu Tương đi hết đoạn đường cũng không tìm được một tiệm tạp hóa nào thì vô cùng tuyệt vọng.Cô nhìn xung quanh một lúc cũng thấy khoảng bốn tên nhóc vị thành niên đứng hút thuốc bên đường, trong đó có một tên còn đang cầm hộp diêm thì vô cùng mừng rỡ.Cô nhanh chóng cõng Vu Tương đi lại đó, rồi khẽ gọi."

Này, anh bạn trẻ."

"Có chuyện gì?"

Cậu nhóc đang cầm hộp diêm mất kiên nhẫn hỏi.

Buổi tối mà cả hai người đều bịt kính nhưng vậy định hù chết bọn họ sao.

Tưởng mình là minh tinh nào chắc.

Ở nơi này có minh tinh nào thèm đến chứ."

Cậu bán lại cho tôi hộp diêm đó được không?"

Cô qua lớp khẩu trang cười cười.Nếu ở thế giới cô thì bọn họ chắc đã có tam thê tứ thiếp rồi, đáng tiếc ở thế giới này vẫn chỉ là bọn nhóc miệng còn hôi sữa không lo ở nhà học bài mà ra đường đua đòi thói xấu."

Không thể...trừ khi..."

Tên đứng bên cạnh nhanh chóng xen vào.

Mắt nhìn hai người với ánh mắt đầy bất chính.

Bọn họ làm quái gì phải sợ cơ chứ.

Gái ở nơi này có cô nào tốt hay sao.

Trêu ghẹo một chút cũng chẳng mất mát gì."

Đúng vậy...

Nào, mở khẩu trang ra để chúng tôi nhìn một chút."

Tên nhóc quan sát hai cô gái từ trên xuống dưới rồi nở nụ cười.Thật sự thân hình rất tốt nha.

Cho dù cô gái đang say kia hay cô gái đang cõng này đều có thân hình khiến người ta phát cuồng.

Phải nói là ở trong cái khu ăn chơi loạn lạc này chưa có cô nào có thân hình đẹp qua hai cô này.

Nếu nhìn được mặt nữa sẽ tốt đến nhường nào."

Tôi sợ các cậu nhìn không nổi."

Bạch Thái cười cười nói."

Mua diêm..."

Vu Tương cọ cọ trên lưng Bạch Thái bắt đầu mất kiên nhẫn."

Được được.

Bán cho tôi đi, tôi cần gấp."

Cô vỗ vỗ an ủi người trên lưng mình rồi quay sang nói với người cầm hộp diêm.Tên cầm hộp diêm bỏ hộp diêm vào túi quần rồi nhìn ba tên bạn của mình bằng ánh mắt trao đổi.

Sau khi đã âm thầm thống nhất xong tên nhóc đó liền nở nụ cười quỷ dị đưa tay giựt lấy khẩu trang của Bạch Thái.Bạch Thái nhanh chóng phản ứng nhấc chân đạp vào bụng tên nhóc không biết điều đó một cái khiến hắn ngã lăn ra đất.Ba tên nhóc bên cạnh thấy bạn bị đánh cũng lập tức chửi thề một tiếng rồi lao lên.Thật chết tiệt mà, lũ nhóc hỗn xược này.Cô nhếch môi cười vô cùng quỷ dị rồi nhẹ nhàng đưa chân đạp ngã từng tên một.

Từng cước một đều đánh vào trúng điểm phần đau nhất trên cơ thể của bọn nhóc mà không hề lấy đi mạng của họ, cũng không hề ảnh hưởng đến Vu Tương nằm trên lưng."

Mau chóng bán cho tôi rồi về nhà học bài đi."

Tốt nhất là học bài gì có liên quan đến tôn trọng người lớn tuổi ấy.

Cô đã bị Vu Tương chọc điên còn tới bọn nhóc không biết điều này.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 16: Cô bé bán diêm


Sau một màn một đánh bốn thì cuối cùng bốn cũng nằm dài trên đất mà một lại chẳng hề hấn gì.Bạch Thái thấy bọn họ nhưng vậy biết không thương lượng được chỉ có thể tự cúi xuống mò vào túi quần tên nhóc kia để lấy hộp diêm, còn rất lịch sự nhét vào cho bọn nhóc ít tiền."

Tiền thuốc và tiền hộp diêm."

Cô nói rồi liền cõng Vu Tương rời đi bỏ lại phía sau tiếng rên rỉ của bốn tên nhóc rượu mời không uống đi uống rượu phạt kia.Đi một lúc cô cũng tìm được một chỗ yên tĩnh có đèn đường cổ điển và chiếc ghế gỗ dài nan đúc.Bạch Thái thở dài rồi bỏ kẻ không yên phận trên lưng mình xuống ghế."

Diêm của cô."

"Cảm ơn."

Vu Tương nhìn Bạch Thái rồi cười hì hì đầy sự ngốc nghếch.

Cô cầm hộp diêm rồi lấy que diêm ra quẹt nhưng do say cô nhìn một hộp thành rất nhiều hộp diêm nên cô làm cách làm cũng không quẹt được.Bạch Thái đỡ trán.

Cô quả nhiên mất nợ cô ấy mà.

Kiếp này xuyên đến để trả nợ.Cô nhanh chóng ngồi chồm hổm xuống rồi giúp Vu Tương quẹt diêm."

Thái, em biết sự tích cô bé bán diêm không?"

Vu Tương cầm que diêm trên tay cười ngô nghê hỏi."

Không."

Cô làm sao biết mấy chuyện của người hiện đại chứ.

Xem ra cô vẫn phải đọc nhiều sách về thế giới này."

Ngày xửa ngày xưa, có cô bé bán diêm giữa mùa đông lạnh giá.

Cô bé chào hàng mãi không có ai mua.

Trời lại lạnh, cô bé ngồi xuống bên đường quẹt lấy que diêm sưởi ấm cho mình..."

Vu Tương bắt đầu kể.

Rồi như nghĩ đến điều gì đó liền hỏi."

Em biết kết cục thế nào không?"

"Cô ấy đã bán được hết diêm và về nhà.

Đúng không?"

Bạch Thái cũng rất kiên nhẫn ngồi nghe.

Quả thật, cô rất tò mò mấy câu chuyện ở thế giới này.

Có người miễn phí kể, dại gì không nghe chứ."

Sai rồi.

Cô bé bán diêm đã quẹt diêm đến chết cháy... lửa cháy vô cùng lớn...lớn lắm."

Vu Tương cười phá lên vì câu trả lời sai của Bạch Thái.Bạch Thái: "Vậy sao."

Cô cứ cảm thấy có gì đó cứ sai sai nhỉ.

Mùa đông sao lại chết cháy được.Cô lại nhìn que diêm cuối cùng trong tay đã tắt liền thở dài, nhanh chóng đứng dậy đưa lưng về phía Vu Tương."

Lên, tôi cõng cô về nhà ngủ."

Vu Tương nghe vậy liền lắc lắc đầu như đứa trẻ ham chơi không chịu về nhà."

Không đi, không muốn ngủ."

"..."

Cô vẫn nên để cô ấy ở đây rồi tự mình đi về thì hơn.

Tính tình sau khi say sao lại tệ như vậy chứ."

Trừ khi em ôm tôi ngủ, tôi mới về.

Không tôi không về đâu."

Cô nhìn Vu Tương bằng ánh mắt chỉ có bất lực hơn chứ không kém.

Cô ấy đến bây giờ vẫn xem mình là trẻ con hay sao mà còn đòi ôm ngủ.

Nhưng phải dụ người về cô cũng hết cách."

Được.

Về tôi ôm cô ngủ."

Hai người đo co, dụ dỗ nhau một lúc thì Vu Tương cũng chịu leo lên lưng cho Bạch Thái cõng về.Bạch Thái cô đời này cũng chưa từng chiều chuộng ai vô điều nhiều như thế.Cô đứng bên đường quan sát một lúc lại không tìm được xe liền ngước lên trời đầy bất lực.

Đúng là thiên mệnh mà.Cô nhìn xung quanh không tìm được taxi nhưng tìm được chiếc xe khá quen thuộc đã đi theo cô từ lúc cô rời khỏi nhà đến bây giờ.

Bạch Thái quyết định đến đó đi xe nhờ.Tay săn ảnh thấy cô đến gõ cửa xe mình liền hết hồn.

Hắn đã đi theo một cách chuyên nghiệp như vậy rồi không ngờ vẫn bị phát hiện.

Trường hợp này nghệ sĩ đến một sẽ trực tiếp mua lại ảnh, hai là ép hắn xóa đi.

Hắn đã có dự phòng cũng không sợ nên nhanh chóng hạ cửa xe xuống."

Dù gì anh cũng theo tôi về nhà, cho tôi đi nhờ được không?"

Bạch Thái kéo khẩu trang xuống cười cười nói nhưng tay đã rất tự nhiên mở cửa ghế phía sau nhét Vu Tương vào.Tay săn ảnh: "..."

Không bắt xe được liền coi hắn là tài xế taxi sao.

Hắn vẫn có đạo đức nghề nghiệp đó.Lần đầu tiên trong đời tác nghiệp của hắn thấy cảnh người bị theo dõi yêu cầu kẻ theo dõi đưa mình về nhà đó.

Đạo đức nghệ sĩ của cô đi đâu rồi hả Bạch Thái.

Không đào được tin hot mà còn bị coi là tài xế taxi nữa.Nhưng người đã ngồi vào trong xe thì hắn phải làm sao bây giờ.

Làm cẩu tử thật khổ mà.

Gặp nghệ sĩ có mạch não không theo lẽ thường càng khổ.Tay săn ảnh khóc không ra nước mắt.

Hắn vừa chạy xe vừa quan sát người say đến bất tỉnh đang dựa vào vai Bạch Thái với ánh mắt đầy tò mò.

Không biết người này là ai, sao có thể che kính như vậy.

Không biết có ở trong giới không.

Dù sao nghệ sĩ cũng lắm thói hư tật xấu.

Làm có tiền một chút liền có sói con* cũng không có gì lạ.

Bình thường phục vụ đại gia bị bao nuôi thì khi phất lên sẽ nuôi sói con để hưởng chút thành tựu người bao nuôi.

Bạch Thái mấy tháng nay đang trong thời kì đại bạo, tuổi lại còn trẻ nuôi sói con cũng không có gì lạ.Nếu như không bị bắt tại trận còn góp một phần giúp Bạch Thái đưa tiểu sói con của cô ấy về nhà thì hắn đã có thể viết cả trăm bài rồi.Tiếc đứt ruột gan mà.

Hắn phải tranh thủ về viết mới được.*Sói con: hiểu đại loại là người được bao nuôi không có danh phận.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 17: Ngủ sofa


Cô thật sự đã mất nợ Vu Tương mà.

Tin cô đi, không phải nợ bình thường đâu.Bạch Thái sau khi đi nhờ xe của cẩu tử về được đến nhà xong lại tới màn lôi người lên căn hộ cô ở.

Bây giờ cô thật sự đã biết thế nào là sự bất tiện khi ở chung cư cao tầng rồi.

Nếu bình thường vừa dừng xe đã tới nhà, còn cái này cô phải cõng Vu Tương thêm một đoạn đi thang máy nữa.Nhìn xem có khác gì Tôn Ngộ Không cõng Ngũ Hành Sơn đi dạo không chứ.Cô khó khăn, gian nan lắm mới cõng được Vu Tương về nhà.

Cô nhìn cô ấy lần thứ hai nằm trên giường mình rồi ngồi xuống giúp cô ấy cởi giày.Đúng là mất nợ mà.Cô mới cởi giày rồi lại lấy khăn giúp cô ấy lau người.

Bạch Thái cô sống lâu như vậy cũng chưa từng phải hầu hạ ai từng chi tiết nhỏ nhặt như vậy.Nhìn con người say đến bất tỉnh thì thở dài.

Uống có chút xíu đó có cần phải bất tỉnh luôn như vậy không.

Huống hồ nếu cô nhớ không nhằm thì đó là rượu trái cây đấy.

Uống rượu trái cây mà có thể say đến như vầy cô cũng chịu thua.Cô lau người cho cô ấy xong cũng lấy bộ quần áo của bản thân ra rồi đi tắm.

Cả người toàn mồ hôi khiến cô khó chịu.Vu Tương nằm ngủ một lúc liền bật người dậy.

Cô nhìn xung quanh căn phòng xa lạ liền nhíu mày.

Dạ dày vì rượu và bị Bách Thái xốc lên xuống mà trở nên khó chịu, cô xoay người trực tiếp ọe ra sàn.Bạch Thái: "..."

Bạch Thái sau khi tắm xong đi ra thấy cảnh đó thì đầu đầy vạch đen.

Cô quả nhiên nên bỏ Vu Tương ở lại cái câu lạc bộ đó.

Sức chịu đựng của con người có giới hạn mà.Cô nhìn thấy Vu Tương sau khi ọe chán liền nằm trở lại giường rồi ngủ thì thở dài đắp lại chăn cho cô ấy.Sau đó, cầm chiếc gối còn lại và mở tủ lấy chiếc chăn mỏng nhanh chóng ra phòng khách làm bạn với sofa.

Cô thật sự không thể ngủ trong phòng được nữa.Rất may sofa mà nguyên chủ sắm có thể kéo dài ra một đoạn biến thành cái giường nhỏ được.

Tuy nằm không êm như giường nhưng vẫn có thể tạm chấp nhận được trong tình huống này.Cô nằm lim dim chưa được bao lâu ở sofa thì có cảm giác như có ai đó đang ôm mình.

Cô cau mày khó chịu những vẫn mở mắt ra xem.

Chỉ thấy có người nào đó chăn ấm nệm êm, cô đã nhường cả giường cho còn không chịu mà chạy ra cùng cô ngủ sofa.

Thật sự dính người mà.Bạch Thái thấy vậy chỉ đành nhường cho Vu Tương nửa bên chăn còn lại.Nhưng vì không quen cô cảm giác có người ôm cứng ngắt như vậy nên cả một tối cô chỉ ngủ được một chút, còn thời gian còn lại chỉ lim dim rồi giựt mình tỉnh dậy.

Bạch Thái nhìn đồng hồ treo tường thấy đã sáng cũng không muốn ngủ nữa.

Cô lại nhìn người ôm mình ngủ ngon lành cả đêm thì thở dài.

Cô nhẹ nhàng bỏ cánh tay của Vu Tương ra khỏi người mình, tiếp đó là chân của cô ấy đang gách lên người cô rồi mới chòm người đi xuống đất.

Thật sự, cô ấy xem cô như gối ôm mà.Vu Tương không biết bản thân đã ngủ bao lâu nhưng cô đã bị đánh thức bởi mùi thơm nồng nặc của thức ăn.

Chiếc bụng đói của cô liên tục kêu gào đến mức cô không thể nào ngủ được nữa.

Cô dụi dụi mắt rồi ngồi dậy xoa xoa thái dương đau nhức.Thật chết tiệt, cô chỉ uống có một chút làm sao say đến như vậy chứ.

Cô chỉ muốn uống một chút để dễ nói chuyện thôi mà.

Dù gì rượu vào lời ra, ai mà ngờ chỉ có một chút lại say đến nổi không nhớ tối qua đã làm gì.

Mà rốt cuộc tối qua cô đã làm gì nhỉ.

Sao cô lại ở nhà của cô ấy vậy.Vu Tương sao một hồi bới tung đầu óc của mình cũng không nhớ ra bản thân tối qua đã làm gì.

Nhưng bụng cô đã bị mùi thơm thức ăn mê hoặc đến nổi kêu gào không ngừng.

Cô lồm cồm ngồi dậy đi theo mùi thơm vào bếp."

Dậy thì đi rửa mặt rồi đến ăn."

Bạch Thái đang trụng sợi mì nghe tiếng bước chân vào bếp cũng không quay lại.

Lúc nãy khi tỉnh dậy cô liền quyết định đi nấu đồ ăn sáng nhưng trong tủ lạnh đồ ăn thật ít đến đáng thương.

Cô chỉ đành có gì làm nấy.

Rất may là vẫn còn một ít sợi mì, thịt, rau và mấy quả trứng cùng bánh bao nhỏ của hôm qua đủ để nấu cho hai người.

Cô chỉ đành nấu mì và luộc trứng, hấp lại bánh cho hai người.

Với lại bọn họ đều là nghệ sĩ phải giữ vóc dáng nên cũng không ăn nhiều mấy.

Phải có đạo đức nghề nghiệp."

Nhà vệ sinh ở bên trái, quẹo phải."

Vu Tương thấy vậy liền thở dài rồi theo hướng dẫn của Bạch Thái đi làm vệ sinh cá nhân.

Mười năm, cô thật sự không thể xem cô ấy là Bạch Thái của mười năm trước nữa rồi.

Bạch Thái mười năm trước sẽ không vào bếp, sẽ không nấu ăn như vậy.

Cô vẫn nên học cách chấp nhận thì hơn.Vu Tương ngồi nhìn bàn ăn trước liền cau mày.

Cô biết rõ đây chỉ là món đơn giản nhưng với trình độ nấu nướng của Bạch Thái không phải học một hai năm mà làm được.

Với một đứa sinh trong gia cảnh khó khăn từ nhỏ đã phải tự nấu ăn như cô cũng không làm được đến trình độ như vậy.

Từ mùi thơm đến màu của mì và nước dùng phải nói kể cả đầu bếp có thâm niên ở nhà hàng năm sao cũng không sánh bằng.Bạch Thái cười cười đưa cho Vu Tương quả trứng luộc.

Ăn lòng trắng trứng luộc trước khi ăn bữa chính cũng là một cách tốt để duy trì vóc dáng.

Ngoài ra, còn giúp mau no và giảm cơn thèm ăn.Phải nói Vu Tương rất may mắn mới được cô nấu cho ăn.

Trù nghệ của cô học được từ một vị đầu bếp có thâm niên ở trong cung và còn học lỏm ở những tửu lâu bậc nhất kinh đô.

Tất nhiên sẽ khác so với hiện đại rất nhiều lần.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 18: Nhớ dọn dẹp


Bạch Thái nhìn Vu Tương ăn ngon lành liền nở nụ cười tươi vô cùng hài lòng.

Có ai không thích nhìn người ta ăn đồ mình nấu chứ.

Tuy cô rất tự tin nhưng cũng giống như mọi người thôi.Vu Tương nhìn khuôn mặt đắc ý của Bạch Thái cũng chỉ cười cười lắc đầu.Thấy bị nhìn cô có chút lúng túng liền lấy điện thoại ra xem để che đi sự lúng túng ấy.

Không ngờ chỉ mới một đêm mà trên mạng đã nổi sóng to gió lớn.

Đại fan Hành Tây và fan mầm non mới nhú Bắp Cải trong một đêm đã đại chiến ba trăm hiệp.

Chính thức xem nhau như kẻ thù chiến đến người sống ta chết.

Mà sự việc chỉ có ba cái hot search liên tục trên.Hot search 1: Hình tượng con nhà người ta của Vu Tương sụp đổ.

Cô bé bán diêm phiên bản hiện đại.Hot search 2: Bạch Thái cùng sói con đi nhờ xe của paparazzi.

Paparazzi Trác Siêu, tôi khổ quá mà.[Haha, lần đầu thấy Tương gia say...

Đáng yêu quá.][Giữa đêm tối cô đơn tình chàng ý thiếp như vậy thật...

Chết tiệt, chỉ tiệt chỉ là hai cô gái tại sao tôi lại thấy ngọt như vậy.][Bạch kỷ nữ chưa gì đã nuôi sói con rồi sao.

Chết tiệt, cô ta thật quá đáng ghét rồi.][Cảm thấy ghen tị muốn quánh lộn với paparazzi luôn.

Paparazzi này có khi đu idol còn thành công hơn fan ấy nhỉ. ][Sao tôi cảm thấy 1 và 2 dường như rất giống nhau nhỉ?

Từ quần áo đến tướng mạo thật sự rất giống Bạch Thái và Vu Tương, chỉ khác góc chụp thôi.]Từ bình luận trên những người qua đường chỉ bấm vào mỗi một hot search một hoặc hai lập tức bấm vào cái còn lại.

Sau đó, giang cư mận lại lại đưa lên hot search thứ ba.

Bên phía paparazzi nhanh chóng đăng thêm mấy bức ảnh chụp được để tranh thủ sức nóng.Hot search 3: Bạch Thái, Vu Tương thật là tri kỉ.[Ôi mẹ ơi.

Hôm trước bảo Tương gia đến phim trường Đế Mộng thăm Bạch Thái tôi còn không tin.

Không ngờ tình cảm của họ tốt như vậy.][Có thể cõng người ta mấy tiếng đồng hồ chỉ để mua diêm thì tình cảm còn không tốt hay sao.][Nói vậy là một người theo đuôi Vu Tương, một người theo đuôi Bạch Thái nên mới có hai cái hot search trên hay sao.

Cười chết mất.][Một người dám đòi, một người dám chiều...Tôi thật sự lại thấy rất ngọt, muốn ship cp.][Xin nhắc lại, nếu là fan của Tương gia tuyệt đối không được ship cp với bất cứ ai.

Chúng ta quên bài học của trước kia rồi sao.][Chắc nhà này thèm ship cp với nhà mấy người.

Tuyệt đối tẩy chay lũ fan cp.][Không thèm ship cp mà ai lại ké fame để nổi vậy hả.

Làm kỷ nữ mà muốn lập bàn thờ trinh tiết.

Bạch kỷ nữ không thấy nhục mặt hay sao.][Lầu trên gọi ai là kỷ nữ.

Idol nhà mấy người mới là kỷ nữ.]Bạch Thái sau khi đọc xong liền đen mặt.

Có một đêm mà sóng gió kéo tới dữ dội vậy sao.

Fan của cô hiện tại còn chiến với đại fan của Vu Tương luôn.

Trong khi cô và Vu Tương hiện tại đang ngồi cùng bàn ăn sáng.

Có phải như vậy rất tội lỗi hay không."

Tối qua cậu không ngủ?"

Vu Tương buông đũa xuống nhìn Bạch Thái đang bấm điện thoại với đôi mắt gấu trúc liền hỏi.

Trong lòng quả thật có chút áy náy với việc này.

Tửu lượng cô kém cô biết nhưng không uống cô sợ lời gì cần nói sẽ không nói ra được.

Nhưng không ngờ lại hỏng chuyện.

Không nói ra được còn gây thêm phiền phức cho cô ấy."

Không có gì."

Bạch Thái cười cười rồi đứng dậy."

Ăn rồi thì nhớ dọn dẹp.

Tôi đến phim trường đây."

Vu Tương nhìn bóng lưng của Bạch Thái rời đi liền đứng bật dậy ôm lấy Bạch Thái từ phía sau.Bạch Thái vừa cầm áo khoác ra cửa đã bị ôm lại liền cau mày.

Cô thật sự bị trễ giờ rồi.

Nếu như còn không đi cô sẽ bị lên án mất."

Chúng ta kết hôn đi."

Vu Tương dựa vào lưng Bạch Thái khẽ nói.

Hôm qua cô cũng định nói nhưng do say quá làm hỏng chuyện.

Nên dù hôm nay có thế nào cô cũng muốn nói ra những lời này.

Cô thật sự đã suy nghĩ rất kĩ và thật sự muốn cùng Bạch Thái của hiện tại đi hết con đường này.Bạch Thái: "..."

Sáng sớm có phải cô vì thiếu ngủ mà xin ra ảo giác hay không.

Tự dưng sáng có cô gái bảo muốn cùng mình kết hôn xem có sốc đến tận ốc luôn không."

Tôi thật sự đã suy nghĩ rất kĩ, tôi sẽ không xem em là Bạch Thái của quá khứ, chỉ xem em là người phụ nữ hiện tại mà tôi yêu nhất.

Chúng ta kết hôn đi, được không?"

Bạch Thái nhanh chóng xoay người lại nhìn Vu Tương.

Có lẽ cô quá đa đoan hoặc có voi đòi tiên đi, đã sống nhờ thân thể của nguyên chủ còn không biết điều.

Nhưng cô không chấp nhận được kiểu tình yêu này và cô biết rõ người Vu Tương yêu không phải cô."

Vu Tương, cô nhìn cho rõ xem...

Tôi là ai?"

Vu Tương bị Bạch Thái nhìn chằm chằm liền cau mày, nhưng vẫn đáp lời."

Bạch Thái."

Cô nghe câu trả lời xong liền nhếch môi cười.

Câu trả lời này cô đã sớm đoán được nhưng hai chữ Bạch Thái này là được nói về nguyên chủ chứ không phải cô."

Cô có tin không?

Bạch Thái mà cô yêu, năm tháng trước đã chết rồi.

Tôi không phải cô ấy.

Tôi cũng không biết vì sao khi mở mắt ra tôi đã ở trong thân thể này."

Cô nở nụ cười xong liền bỏ đi.

Trước khi đi còn không quên nhắc nhở."

Tối hôm qua, cô ói trong phòng tôi...nhớ dọn."
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 19: Chân tướng


Bạch Thái vừa xuống lầu đã nhanh chóng chui tọt vào xe bảo mẫu làm một giấc ngắn.

Cô chỉ hận đường đến phim trường tại sao không dài thêm một chút nữa.Tiểu Hướng nhìn sếp bằng ánh mắt tò mò.

Chắc hôm qua phải kịch liệt lắm.

Nếu không sếp mình đâu có mệt mỏi như vậy.

Không biết Tương gia có dũng mãnh như trong tưởng tượng không.Cô mà hiểu được suy nghĩ của trợ lý mình chắc sẽ trực tiếp hộc máu."

Tiểu Hướng, chị hỏi cái này?"

Cô như suy nghĩ cái gì đó liền quay sang hỏi tiểu trợ lý nhỏ nhắn bên cạnh."

Dạ?"

Tiểu Hướng thấy sếp đột nhiên nghiêm túc cũng hoang moang theo."

Nếu một người cứ nhìn em rồi nghĩ đến người khác thì em sẽ thế nào?"

Cô suy nghĩ một chút liền hỏi.

Ừ thì không phải là một người mà là tất cả mọi người.

Cô chỉ ăn nhờ ở đậu thân xác nguyên chủ thôi."

Người đó không phải rất ích kỷ sao?

Nếu là em, em sẽ tránh xa người đó."

Tiểu Hướng suy nghĩ một chút liền nói.Bạch Thái lại ngã người ra sau rồi nhắm mắt lại.

Vu Tương không phải ích kỷ vì sở dĩ người vay mượn thể xác là cô.

Trường hợp này cô thật sự không nói được cho ai cả.

Không chừng nói ra rồi còn bị đem đi kiểm tra thần kinh.

Thật đau đầu mà.Sau sự việc chinh chiến liên tục liên hot search thì hôm nay mọi người lại thấy một màn kẻ chạy người dí.

Bạch Thái với đôi mắt gấu trúc vừa đến phim trường không bao lâu thì Vu Tương đã chân trước chân sau chạy tới."

Này, cậu có xem hot search tối qua chưa?"

"Vu Tương ấy à.

Chết tiệt.

Tôi nói mà hai người bọn họ có gian tình."

"Gian tình cái gì.

Bọn họ là bạn thân cả thập niên đấy.

Với lại đều là nữ mà."

"Cô vẫn tin hai từ bạn thân à.

Có tin ở trường cấp ba cũ của bọn họ nói rằng hai người có tình cảm.

Sau đó không hiểu sao Bạch Thái lại đi du học nên mới yêu cầu chia tay.

Vu Tương lúc đó đứng dầm mưa trước kí túc xá cả đêm đấy."

"Có thật không?

Đây là nối lại tình xưa sao?"

"Không thật thì tại sao Vu Tương cấm fan mình ship cp với bất cứ ai, còn không cho bất kì ai cọ nhiệt mà Bạch Thái thì được hả?"

"Tôi chỉ thấy tại sao gái đẹp đã ít mà còn yêu nhau chứ."

Vu Tương vừa đi vào phòng nghĩ của diễn viên nữ chính ở bên ngoài đã bắt đầu ồn ào.

Kịch bản từng cái từng cái được viết ra như thác đổ, thể loại cẩu huyết nào cũng có.

Và tất nhiên hai nhân vật chính chẳng hay biết gì.Bạch Thái tằng hắng mấy tiếng.

Cảnh tượng này cũng thật giống cảnh tượng ngày đầu cô ấy đến tìm cô đòi chịu trách nhiệm đi.

Nhìn thế nào cũng thấy quen.Chỉ khác hiện tại thứ cần nói cô cũng đã nói.

Không có gì giấu diếm nữa."

Cô thật sự không phải cô ấy?"

Vu Tương không biết bắt đầu từ đâu.

Hai người nhìn nhau một lúc cô cảm thấy không được liền lên tiếng phá tan bầu không khí quỷ dị.Cô đã suy nghĩ rất nhiều.

Quả thật cô có nhìn người trước mắt với thân thể Bạch Thái nhưng rất khác và cô cũng không hình dung được.

Ngay từ khi gặp nhau đã rất khác rồi.

Cô cứ cho rằng con người theo thời gian sẽ thay đổi nhưng Bạch Thái ở trước mắt cô này hoàn toàn trái ngược với Bạch Thái mà cô biết."

Đúng vậy."

Bạch Thái thẳng thắng thừa nhận."

Cô ấy đâu?"

Vu Tương khoanh tay trước ngực, chân bắt chéo, mắt nhìn đâm đâm quan sát biểu cảm thản nhiên của người đối diện."

Chắc chắn ngỏm củ tỏi rồi vào vụ tai nạn gần nửa năm trước."

Bạch Thái gật gật đầu nói.

Cô ra vẻ suy nghĩ một chút liền nói tiếp."

Chắc thiên thời địa lợi gì đó.

Lúc tôi mở mắt ra đã ở trong thân thể này rồi."

Ngoài như vậy ra thì cô cũng không biết phải giải thích như nào.

Lúc đó cô cũng hoảng lắm đây.

Thử nghĩ xem vừa mở mắt ra xung quanh toàn những người kì lạ xem có đáng sợ không chứ.Vu Tương xoa xoa thái dương.

Việc này cô thật sự không tiêu hóa nổi.

Cô cũng biết gần nửa năm trước Bạch Thái xảy ra tai nạn giao thông, cũng từ đó tính tình thay đổi.

Không những tính tình thay đổi mà khả năng diễn xuất cũng trở nên xuất thần nhập quỷ có thể so sánh với tượng đài diễn xuất Thu Thiền.

Xong cô lại nhìn Bạch Thái ở đối diện.Tay bất giác đặt lên tim mình.

Cô cũng không hiểu tại sao khi nghe tin này tim cô lại không đau như trong tưởng tượng.

Thậm chí nó còn không có xíu cảm giác nào.

Có phải chăng vì thân thể cô ấy vẫn còn hiện diện ở trước mặt cô hay không.

Nhưng rõ ràng không phải.Mấy năm qua cô đã gặp rất nhiều cô gái có ngũ quan tương tự cô ấy nhưng cô không hề có cảm giác gì cả.

Thậm chí còn thấy nó rất bình thường.

Cô cứ nghĩ vì người cô yêu là Bạch Thái và cô chỉ yêu bên trong con người cô ấy nên mới như thế.

Nhưng không ngờ chính cô cũng đã thay đổi rồi.Vu Tương bật người đứng dậy tiến đến chỗ Bạch Thái đầy bá đạo cúi xuống hôn lấy môi Bạch Thái.

Cô muốn xác nhận lại cuối cùng bản thân cô đang muốn gì.Bạch Thái bị cưỡng hôn liền đẩy Vu Tương ra.

Cô lấy khăn giấy lau đi vết son bị lem rồi trừng Vu Tương.Chết tiệt, đang nói chuyện nghiêm túc mà hôn cô là có ý gì.
 
Back
Top Bottom