Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1330: Cỏ long tiên



"Cỏ long tiên, Diệp Phàm này muốn!"

Khi giọng nói lạnh lùng này lan truyền khắp buổi đấu giá, Diệp Phàm bước vào, một tay nâng Đường Sở Sở đang cõng trên lưng và tay kia cầm thanh Tu La Kiếm.

Xoet xoẹt xoet!

Đột nhiên tất cả mọi người có mặt đều nhìn về phía Diệp Phàm, rất nhiều người trong số họ đều kêu lên: "Là cậu taI"

“Cậu ta không phải là người mà Viêm Tông truy nã sao?” "Sao cậu ta dám công khai xuất hiện ở đây?"

Lúc này, đại đa số người có mặt tại buổi đấu giá đều nhận ra Diệp Phàm, trong mắt mỗi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Những người của Viêm Tông có mặt ở đây nhìn Diệp Phàm, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm với hơi thở lạnh lùng.

Từ Dương, cửu trưởng lão của nội môn Viêm Tông, nhìn Diệp Phàm với vẻ ngạc nhiên hiện rõ trong mắt và nói: "Cậu thực sự ở đây?"

Diệp Phàm cõng Sở Sở đi tới, lại nói: "Cỏ long tiên, tôi muốn!" "Nhóc con, chẳng lẽ cậu không biết tình cảnh hiện tại của mình sao? Còn muốn cỏ long tiên, có lẽ ngay cả mạng của mình cậu cũng không thể giữ nổi

đâu!" Một vị trưởng lão ngoại môn của Viêm Tông chỉ vào Diệp Phàm và hét lớn.

Xoetl

Diệp Phàm dùng ánh mắt lạnh lùng khát máu nhìn mọi người ở đây, lạnh lùng nói: "Ai cản đường tôi, chết!"

Mọi người đều bị sốc khi nhìn thấy tư thái kiêu ngạo của Diệp Phàm, họ chưa bao giờ thấy một người táo bạo và liều lĩnh như vậy, đã trở thành kẻ bị Viêm Tông truy nã mà vẫn dám xuất hiện trước mặt Viêm Tông một cách công khai và kiêu ngạo như vậy, thực sự không coi Viêm Tông ra gì!

"Tuổi còn trẻ, bản lĩnh không nhỏ, tính tình cũng không nhỏ, tuy nhiên, những kẻ chống lại Viêm Tông của ta sẽ chỉ nhận một kết cục duy nhất, đó là chết không chỗ chôn!"

"Cậu cũng không ngoại lệ!"

Từ Dương nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.

"Lãnh Phong!"

Ngay sau đó, Từ Dương trực tiếp hét lên, khi ông ta vừa dứt lời, một người đàn ông mặc bộ đồ màu đỏ từ phía sau bước ra, hai tay cầm đao, sắc mặt lạnh lùng, toàn thân tản ra hơi thở áp bức mãnh liệt!

"Lãnh Phong, người đứng thứ 195 trong bảng yêu nghiệt, là một trong ba thiên tài của nội môn Viêm Tông, nghe nói người này có đao pháp siêu phàm và đã lĩnh ngộ được đao ý tầng thứ bal"

Mọi người có mặt đều ngạc nhiên nhìn người đàn ông này!

Trong thế giới tu hành, khi có một mức độ hiểu biết nhất định về đao đạo thì sẽ hiểu được đao ý, mà đao ý thì được chia từ tầng một đến tầng chín, cấp bậc lĩnh ngộ đao càng cao, sức mạnh thể hiện ra càng mạnh mẽ.

Tất nhiên, ngoài đao ý, còn có kiếm ý, thương ý, ngũ hành chỉ ý, lôi ý, băng ý,

v.v. tất cả đều được tạo ra khi hiểu biết về một sức mạnh nào đó ở một mức độ nhất định, tất cả đều được chia thành các cấp độ từ một đến chín!

Tuy nhiên, muốn lĩnh ngộ được ý đó cũng không phải là điều dễ dàng như vậy, trong hàng ngàn thiên tài, chỉ có một số ít người có thể lĩnh ngộ được ý nào đó chứ đừng nói đến việc đã đạt được đao ý tầng thứ ba.

Lãnh Phong là một trong ba thiên tài của nội môn, còn trẻ tuổi đã lĩnh ngộ được đao ý tầng thứ ba, điều này cho thấy tài năng của hắn ta mạnh mẽ đến mức nào!

"Giết cậu taI"

Từ Dương chỉ vào Diệp Phàm và nói với Lãnh Phong, hắn ta dùng một ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm, đi từng bước một về phía đối phương, thanh đao trong tay bắt đầu phát ra tiếng leng keng, như thể muốn lao ra khỏi vỏ, trên người hắn ta bắt đầu phóng thích ra một luồng đao ý đáng sợ, hơn nữa đao ý này vẫn đang dâng trào và ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn!

Trong nháy mắt, toàn bộ hiện trường của buổi đấu giá đều bị bao phủ trong đao ý đáng sợ này, tiếng đao rung đinh tai nhức óc mơ hồ vang lên bên tai mọi người, khiến người ta có cảm giác như một đội quân đông đảo và đao khí tung hoành!

Xoetl

Ngay khi Lãnh Phong cách Diệp Phàm một mét, thanh đao trong tay hắn ta liền ra khỏi vỏ, hóa thành một luồng đao quang kinh người, chém về phía Diệp Phàm.

Khi một đao này hạ xuống, ánh sáng tỏa ra rực rỡ, giống như cầu vồng xuyên qua mặt trời, xuyên qua bầu trời!

Đao ý tầng thứ ba được Lãnh Phong ngưng tụ hồi lâu trực tiếp bùng nổ, khiến uy lực của một đao này không ngừng tăng lên, đạt đến trình độ không thể ngăn cản!

Ngay cả cường giả Âm Dương Cảnh cũng khó có thể chống đỡ được một đao này, về phần những người dưới cảnh giới Âm Dương thì khó có ai có thể sống sót được.

Tất cả mọi người tại buổi đấu giá đều bị sốc khi nhìn thấy một đao này của Lãnh Phong, đặc biệt là một số thiên tài có mặt trong bảng yêu nghiệt đều nhìn Lãnh Phong với vẻ mặt ngơ ngác, cuối cùng trong lòng họ cũng nhận ra khoảng cách giữa mình và đối phương lớn đến mức nào!

Nhưng khi Diệp Phàm đối mặt với một đao ẩn chứa đao ý tầng thứ ba này, vẻ mặt của hắn vẫn không thay đổi, thậm chí còn không thèm chớp mắt lấy một cái, thanh Tu La Kiếm trong tay hắn trực tiếp chém ra.

Một kiếm này chém ra mà không có bất kỳ chiêu kiếm, và càng không có. chút kiếm ý nào cả, đó chỉ là một chiêu kiếm bình thường nhất, bình thường đến

nỗi mọi người có mặt đều nghĩ rằng hắn đã từ bỏ việc kháng cự.

Nhưng sau khi chiêu kiếm này va chạm với một đao của Lãnh Phong thì liền bộc phát ra huyết quang ngút trời và sát ý vô tận.

Phụt!

Trong phút chốc, đao ý tầng thứ ba của Lãnh Phong đã bị dập tắt hoàn toàn bởi sát ý ẩn chứa trong chiêu kiếm này, bao gồm cả sức mạnh của một đao này. cũng bị trấn áp.

Lãnh Phong bị thổi bay ra ngoài ngay tại chỗ, trực tiếp bị nện dưới chân Từ Dương, điên cuồng hộc máu, thanh đao vốn là linh khí cao cấp trên tay hắn ta trực tiếp bị đánh gãy!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1331: Rốt cuộc thì



Lúc này, toàn trường im lặng, lặng ngắt như tờ!

Mọi người đều trợn to mắt nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt không thể tin được.

Đứng trong top hai trăm trong bảng yêu nghiệt, còn là một trong ba thiên tài của nội môn Viêm Tông, lại còn lĩnh ngộ được đao ý tầng thứ ba, nhưng một thiên tài yêu nghiệt như vậy lại bị người ta dùng một chiêu kiếm áp chế, hơn nữa trông đối phương càng trẻ hơn, điều này thật sự khiến người ta không thể tin được!

"Rốt cuộc thì người này có địa vị thế nào? Tại sao chưa từng nghe nói đến hắn trong bảng yêu nghiệt?"

Vào lúc này, các thế lực có mặt ở đây đều nhìn Diệp Phàm bàn luận sôi nổi, đều đang sut đoán thân phận của hắn.

Còn người của Viêm Tông thì đều vô cùng ngạc nhiên. "Lãnh Phong thế nào?”

Lúc này Từ Dương cau mày nhìn Lãnh Phong và hỏi, hắn ta không ngừng hộc máu, thoạt nhìn thì bị thương rất nặng.

"Đưa cậu ta đi xuống chữa trị đi!" Từ Dương trực tiếp hô to, lập tức có đệ tử của Viêm Tông tiến tới đỡ Lãnh Phong rời khỏi đây.

"Lão già này đã đánh giá thấp cậu, không nghĩ tới thực lực của cậu lại mạnh như vậy, khó trách cậu có thể g**t ch*t Viêm Đình!"

Từ Dương liếc nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.

Diệp Phàm không để ý đến Từ Dương, mà cõng Đường Sở Sở trên lưng đi từng bước một về phía quầy đấu giá, ánh mắt dán chặt vào cỏ long tiên kia.

"Bắt lấy!"

'Từ Dương nhìn Diệp Phàm và hét lên lạnh lùng, tất cả cường giả Viêm Tông có mặt tại đó lập tức ra tay, từng người bùng nổ ngọn lửa chân nguyên đáng sợ, và tấn công về phía Diệp Phàm.

"Chết!"

Trên mặt Diệp Phàm không có biểu cảm gì cả, trực tiếp vung kiếm chém ra, ngay lúc đó huyết quang tràn ngập, che khuất bầu trời, trực tiếp nuốt chửng tất cả cường giả của Viêm Tông.

Trong phút chốc, những người thuộc Viêm Tông vừa ra tay không có người nào thoát khỏi, tất cả đều biến thành một đống tứ chi đứt gãy!

Cảnh tượng này khiến tất cả những người có mặt đều bị sốc, bọn họ đều thầm nuốt nước miếng.

Sắc mặt của Từ Dương cực kỳ khó coi, trong mắt lóe lên sự âm trầm lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm, ông ta đang định ra tay thì một giọng nói già nua vang lên: “Nhãi ranh, cậu dám hành động ngạo mạn với các trưởng lão Viêm Tông, đúng là đang tìm đường chết!"

Xoetl

Khi giọng nói này vang lên, một ông lão tóc bạc xuất hiện ở đây, lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhìn đối phương, lập tức nhớ tới bộ mặt người mà người của nhà họ Mạc ở Long Cấm trước đó biến thành, trong giống hệt người này.

"Nhãi ranh, chúng ta lại gặp mặt, trước đó ở chiến trường cổ xưa kia, sư phụ của cậu đã giết gia chủ của nhà họ Mạc ta, còn sỉ nhục lão già này, hôm nay tôi muốn cậu chết không có chỗ chôn!"

Sắc mặt của ông lão này lạnh lùng hét lên, trên người tản ra sức mạnh âm dương kh*ng b*!

Và ông ta chính là lão tổ của nhà họ Mạc, một trong chín gia tộc lớn ở Thương Lan Giới.

"Ông là lão tổ của nhà họ Mạc à?"

Từ Dương nhìn người này nói, đối phương vội vàng cúi đầu đáp: "Vâng, trưởng lão!"

"Nếu hôm nay ông bắt được cậu ta, nhà họ Mạc của các người có thể trở thành một gia tộc phụ thuộc của Viêm Tông chúng ta ở thế giới trung cấp này!”

Từ Dương lập tức nhìn về phía lão tổ của nhà họ Mạc và nói, trong mắt lão tổ này hiện lên một tia vui mừng, vội vàng nói: "Vâng!"

Trong mắt những thế lực khác có mặt đều lộ vẻ ghen tị, về phần những gia chủ của các gia tộc lớn khác ở Thương Lan Giới thì đều sôi nổi lên tiếng: "Chúng tôi sẵn sàng bắt kẻ phản bội này cho Viêm Tông!"

Chẳng bao lâu, tất cả lão tổ của các gia tộc lớn trong Thương Lan Giới đều nhận được tin tức và xuất hiện ở đây, tất cả đều sẵn sàng ra tay với Diệp Phàm để trèo lên cái cây lớn như Viêm Tông, điều này sẽ củng cố hơn cho sự phát triển trong tương lai của các gia tộc lớn như bọn họ!

Các thế lực khác chỉ có thể đứng nhìn những gia tộc lớn này nhân cơ hội xum xoe, trong thế lực của họ hoặc là không có cường giả Âm Dương Cảnh, hoặc đơn giản là họ không kịp đến Thương Lan Giới.

"Kẻ cản đường tôi, chết!"

Diệp Phàm vẫn trưng ra vẻ mặt vô cảm và hét lên.

Bùm!

Lão tổ của nhà họ Mạc không lãng phí thời gian, thi triển ra một một chiêu bí thuật, năng lượng âm dương quanh quẩn trên người ông ta, biến thành một chưởng ấn và bay về phía Diệp Phàm, các lão tổ của các gia tộc lớn khác cũng không không cam lòng bị bỏ xa phía sau và lần lượt ra tay, thi triển tuyệt kỹ của

mỗi người và tấn công về phía Diệp Phàm!

Trong lúc nhất thời, rất nhiều cường giả Âm Dương Cảnh đồng thời ra tay, sức mạnh mà bọn họ bộc phát ra vô cùng kinh người!

Để bảo vệ Sở Sở,

ệp Phàm trực tiếp kích hoạt mười tám La Hán Kim Thân.

Đột nhiên ánh sáng vàng lấp lánh tỏa ra, mười tám La Hán Kim Thân vây quanh Diệp Phàm, tản ra sức mạnh đáng sợ của Kim Thân, mạnh mẽ ngăn chặn mọi đòn tấn công của các lão tổ các gia tộc lớn, mà La Hán Kim Thân này thậm chí còn không động đậy chút nào!

Xoet xoẹt xoẹtl

Lúc này, sắc mặt của các lão tổ của các gia tộc lớn đều thay đổi, trong mắt bọn họ đều lộ ra sự kinh ngạc nhìn về phía La Hán Kim Thân này.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1332: Trái đất!



"Đây là Kim Thân của Phật môn đúng không?”

"Vậy mà cậu ta lại là một người tu Phật?"

Các cường giả ở đây nhìn Diệp Phàm và liên tục bị kinh ngạc, lão tổ của nhà họ Mạc nổi giận gầm lên: "Tên khốn kiếp, dám giả làm người của Phật môn, đi chết đi!"

Rầm rầm rầm!

Vị lão tổ này không chút do dự kích hoạt cấm thuật, toàn bộ năng lượng âm dương trong cơ thể ông ta bộc phát ra ngoài, năng lượng âm dương trong trời

đất cũng nhanh chóng hội tụ lại, hóa thành một chưởng ấn tối cao, trấn áp về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm ra lệnh, mười tám La Hán Kim Thân đều đồng thời ra tay, mỗi người một chưởng đánh về phía lão tổ của nhà họ Mạc.

Bùm! Bùm! Bùm!

Đột nhiên, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, năng lượng ngút trời quét qua toàn bộ buổi đấu giá, những người xung quanh đồng loạt ra tay để chống lại tàn dư của nguồn năng lượng này.

Những chưởng ấn của mười tám La Hán Kim Thân này trực tiếp thổi bay chưởng ấn do lão tổ của nhà họ Mạc kích hoạt thành hư vô, bao gồm cả chính ông ta cũng đã bị chưởng ấn của mười tám La Hán trấn áp thành bột!

Một cường giả Âm Dương Cảnh lại chết như vậy?

Điều này khiến bầu không khí ở hiện trường trở nên trì trệ, lão tổ của các gia tộc lớn khác đều sợ hãi đến mức lùi về phía sau, Từ Dương cau mày và nhìn chăm chằm vào Diệp Phàm.

"Cậu cũng che giấu kỹ lắm, nhưng hôm nay cậu nhất định phải chết!"

"Nếu như cậu không chết, uy nghiêm của Viêm Tông đã truyền thừa mười vạn năm của chúng ta sẽ đi về đâu?”

Lúc này Từ Dương nhìn về phía Diệp Phàm, hét lớn với vẻ mặt uy nghiêm, trên người hắn ta bộc phát ra một luồng áp lực kinh khủng, năng lượng âm dương vô tận quét ra, hóa thành một cái lồng giam vô hình, bao trùm lấy Diệp Phàm.

Bùm!

'Từ Dương tiến lên một bước, giống như ngàn vạn ngọn núi đè xuống, khiến cho không gian xung quanh bị vặn vẹo, vỡ nát, mặc dù sự áp bức này không nhằm vào người khác, nhưng cũng khiến những người khác có mặt tại buổi đấu giá không thể thở nổi, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
2. Cùng Em Vươn Tới Những Vì Sao
3. Bức Màn Hôn Nhân
4. Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!
=====================================

Nhưng trong đó, Diệp Phàm đang chịu áp lực tuyệt đối vẫn bình tĩnh, không hề bị ảnh hưởng!

Lập tức, sắc mặt Từ Dương trầm xuống, ông ta đánh một chưởng về phía Diệp Phàm.

Một chưởng này tập hợp năng lượng âm dương vô tận, đồng thời tập hợp tất cả ngọn lửa trong trời đất tới đây, tạo thành một chưởng hủy diệt bầu trời.

Từ Dương không hề nương tay với đòn này và trực tiếp giải phóng sức mạnh Âm Dương Cảnh cấp bảy của mình.

Trong cảnh giới âm dương, mỗi lần thăng lên một cấp đều có sự khác biệt rất lớn.

Âm Dương Cảnh mà Diệp Phàm từng đối phó trước đây đều chỉ là Âm Dương Kính tầng thứ nhất và thứ hai, so với Âm Dương Cảnh cấp bảy, hoàn toàn cách xa nhau như trời với đất.

Bùm ——

Đối mặt với một chưởng của Từ Dương, Diệp Phàm thu kiếm và trực tiếp đấm ra một quyền, sức mạnh của thân thể ngay lập tức bộc phát ra không chút

thương xót, kết quả là một tiếng động lớn kinh thiên động địa vang lên tại chỗ.

Một chưởng của Từ Dương ngay lập tức bị đánh tan bởi cú đấm của Diệp Phàm, mà cú đấm này không thể ngăn cản được, bay về phía ông ta.

Lập tức, sắc mặt Từ Dương thay đổi lớn, ông ta nhanh chóng huy động sức mạnh toàn thân để hình thành phòng ngự chống lại cú đấm này.

Kết quả là cú đấm của Diệp Phàm ở thế không thể ngăn cản, trực tiếp phá hủy tất cả phòng ngự của Từ Dương, đánh trúng điểm yếu của ông ta.

"Uống!"

Vào thời khắc mấu chốt, Từ Dương cưỡng ép thì triển một cấm thuật, một đóa sen lửa yếu ớt ngưng tụ trước mặt ông ta, mơ hồ tản ra hơi thở hủy diệt.

Bùn!

Cú đấm của Diệp Phàm khiến đóa hoa sen lửa này nổ tung tại chỗ, trực tiếp đánh vào người Từ Dương, toàn thân ông ta trong nháy mắt nổ tung, biến thành một đống tứ chỉ đứt gấy, cảnh tượng vô cùng đẫm máu!

Mọi người có mặt đều chết lặng, hoàn toàn kinh ngạc đến choáng váng!

Trưởng lão nội môn của Viêm Tông cứ vậy mà bị giết? Hơn nữa còn do bị một cú đấm đánh trúng?

Trong một thời gian ngắn, họ rất khó để họ chấp nhận sự thật này.

Diệp Phàm trực tiếp đi tới quầy đấu giá, một tay cầm lấy cỏ long tiên kia, người bán đấu giá căn bản không dám nói một lời nào.

Sau khi lấy được cỏ long tiên, trong lòng Diệp Phàm đột nhiên hồi hộp, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.

"Trái đất!"

Lập tức, Diệp Phàm nheo mắt lại, hắn đoán được bên phía trái đất có thể đã xảy ra chuyện, hắn cõng Sở Sở trên lưng, trực tiếp bước nhanh đi ra ngoài.

Cứ như vậy, sau khi giết các trưởng lão nội môn của Viêm Tông, Diệp Phàm công khai rời đi, nhưng không một ai dám ngăn cản, ngay cả những thiên tài trước đó muốn tranh giành cỏ long tiên cũng không dám nói một lời.

“Đại nhân, tại sao ngài không để tôi ngăn cậu ta lấy cỏ long tiên?”

Lúc này, trong một căn phòng phía trên nhà đấu giá, một ông lão mặc đồ. trắng đang đứng ở đây, quan sát những chuyện đang xảy ra ở tầng dưới, một người đứng cạnh ông ta tỏ ra khó hiểu hỏi.

"Tên này không phải người bình thường, có lẽ cậu ta sẽ có ích với chúng ta!”

Ông lão mặc áo trắng nhẹ nhàng nói, trong mắt sáng ngời.

Lúc này, trái đất đang phải đối mặt với một thảm họa lớn.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1333: Ngông cuồng



Một đám người đứng trên lãnh thổ vùng trời của Long Quốc, tết cả đều là người của Viêm Tông, thực lực thấp nhất trong số họ cũng đạt tới Lĩnh Vực Cảnh.

Dẫn đầu là một ông già có vẻ mặt lạnh như băng, xung quanh tản ra uy áp vô hình, người này chính là Thất trưởng lão nội môn của Viêm Tông Phùng Liệt.

Bên cạnh Phùng Liệt còn có một chàng trai trẻ, hắn chính là Sở Quân Lâm!

Cảnh tượng của Long Quốc lúc này là xác chết la liệt, vô số chiến sĩ Long Quốc, người dân chết thảm, đám người Đông Phương Hạo Thiên, Tần Chính, Huyết Phu đều quỳ trên mặt đất, bọn họ bị thương không nhẹ, cả Quốc chủ Long Quốc và Long Soái cũng bị trấn áp, trong đó bao gồm cả người của Đường tộc, tất cả đều quỳ như nhau, người thì hộc máu, người thì biến thành xác chết.

“Lòng nhẫn nại của lão phu có hạn, ta nói cần cuối, tên kia đang ở đâu?”

Phùng Liệt cầm ảnh chụp của Diệp Phàm, lạnh giọng nhìn đám người đang quỳ trên mặt đất.

Trước đó Sở Quân Lâm đã tìm tới người của Viêm Tông, nói cho bọn họ biết có thể tới đây tìm Diệp Phàm, vậy nên Phùng Lâm đã dẫn người theo hắn tới Trái Đất, sau đó ép hỏi người Long Quốc tung tích của Diệp Phàm!

Lúc này, không một ai trả lời, bọn họ không hề biết hiện tại Diệp Phàm đang ở đâu, đương nhiên cho dù biết thì cũng không thể nói!

Diệp Phàm chính là tín ngưỡng của toàn bộ người dân Long Quốc, bọn họ không bao giờ bán đứng tín ngưỡng của mình!

Đại Hổ giận dữ hét lên: “Các người là một lũ khốn kiếp, muốn đối phó với chủ nhân? Nằm mơ đi!”

Vút!

Vẻ mặt Phùng Liệt lạnh đi, một cỗ uy áp kh*ng b* trấn áp thắng lên người Đại Hổ.

Rắc rắc rắc!

Ngay sau đó, xương cốt trên cơ thế Đại Hổ như gãy ra từng đoạn, da thịt không ngừng nứt toác, máu tươi phun ra ngoài, cảnh tượng vô cùng thê thảm!

“Đại ca!"

Nhị Hổ ở bên thấy Đại Hổ như vậy thì đau đớn hô lên, hẳn vọt thẳng tới muốn cùng gánh vác uy áp này!

Rắc rắc rắc!!!

Cũng giống như Đại Hổ, xương cốt của Nhị Hổ cũng nứt vỡ, máu tươi phun ra.

Lúc này, vẻ mặt của hai anh em Đại Hổ - Nhị Hổ trở nên vặn vẹo, vô cũng đau đớn, nhưng bọn họ lại cản chặt răng không kêu lên dù chỉ một chữ.

“Cũng khí phách đấy, đáng tiếc kiến hôi thì vẫn chỉ là kiến hôi!"

Phùng Liệt lạnh lùng nhìn hai anh em.

Uy áp trên người ông ta càng tăng thêm, rất nhanh thôi cơ thể hai người họ sẽ biến thành một đống thịt vụn.

A!!!!

A!!!!

Ngay khi cơ thể Đại Hổ - Nhị Hổ sắp nổ tung, hai người phát ra tiếng găm giận dữ, cơ thế như có sức mạnh gì đó bị kích phát, hai lưỡng ánh sáng bộc phát ra từ bên trong.

Ầm!!!

Ầm!!!

Tiếng nổ vang lên giống như tiếng sóng gầm, đĩnh tai nhức óc.

Một cỗ sức mạnh kh*ng b* được kích phát từ trên người của hai anh em, phá hủy toàn bộ uy áp của Phùng Liệt khiến cơ thể ông ta bị đẩy lùi vài bước!

“Lực lượng quá mạnh, đây là lực lượng gì?”

Phùng Liệt híp mắt quan sát hai anh em, tất cả mọi người có mặt đều mang biểu cảm ngạc nhiên nhìn Đại Hổ và Nhị Hổ.

“Không thể giữ lại hai tên này!”

Ngay lập tức, ánh mắt Phùng Liệt lóe lên tia sát ý, ông ta đánh hơi được một tia nguy hiểm từ trên người của hai con kiến hôi này, Phùng Liệt định g**t ch*t bọn họ, chặt đứt mọi nguy cơ!

“Giết bọn họ!"

Phùng Liệt lạnh lùng ra lệnh, hai trưởng lão ngoại môn của Viêm Tông đứng sau lưng ông ta xông thẳng tới Đại Hổ và Nhị Hổ.

Lúc này, hai mắt Đại Hổ - Nhị Hổ nhắm chặt, không biết đang làm gì, cá hai đều không phán kháng trước cái chết đang ập tới.

Ầm!

Đúng lúc này, một cỗ khí tức kh*ng b* từ trong Long Quốc bộc phát ra, người con gái lao nhanh tới, đánh ra một chưởng lấy mạng hai trưởng lão ngoại môn của Viêm Tông.

Người này chính là Thiên Chiếu vừa mới xuất quan!

Từ sau khi linh khí Trái Đất khôi phục, Thiên Chiếu cũng bế quan để lấy lại thực lực, mãi tới tận hôm nay mới ra ngoài!

Thiên Chiếu đứng đó với vẻ mặt lạnh nhạt, trên người tân ra cỗ hơi thở cường đại!

“Nguyên Thần Cảnh?”

“Không ngờ ở một thế giới cấp thấp thế này lại ẩn giấu cường giả như cô, thú vị!"

Phùng Liệt nhìn Thiên Chiếu nói: “Nhưng nếu muốn khiêu khích tới Viêm Tông, cô còn non lắm!”

Ầm!!!

Phùng Liệt vung tay, một quả cầu lửa kh*ng b* đánh về phía Thiên Chiếu, cô kết ấn ngăn cản, hai người đánh nhau truyền ra tiếng nổ vang dội.

Phụt!!

Dưới đòn đánh của đối phương, Thiên Chiếu lùi về sau, miệng hộc ra máu. Mặc dù thực lực đã khôi phục tới Nguyên Thần Cảnh, nhưng khi đối mặt với vị Thất trưởng lão này thì vẫn còn kém xa.

“Đáng tiếc là không đủ thời gian, nếu không ông nhất định phải chết!"

'Thiên Chiếu lau máu trên khóe miệng rồi nhìn Phùng Liệt bằng ánh mắt lạnh lẽo, rõ ràng khi ở thời kỳ thượng cổ, thực lực của Thiên Chiếu không chỉ dừng ở Nguyên Thăn Cảnh, chỉ là không đủ thời gian, hiện tại ả vẫn chưa khôi phục được trạng thái đỉnh cao!

“Hừ, ngông cuồng!”

Phùng Liệt khinh thường, ông ta trực tiếp ra tay đánh một chưởng hòng trấn áp Thiên Chiếu.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1334: Chúng mày chết hết đi!



Ầm rắc rắc!!!!

Đòn đánh của Phùng Liệt giáng xuống, không gian như sụp đổ, ngọn lửa ngút trời hình thành một bàn tay khổng lồ, giống như núi lửa muốn áp chế Thiên Chiếu hoàn toàn.

Thiên Chiếu nửa quỳ trên mặt đất, khóe miệng rỉ máu, vẻ mặt lạnh lẽo, ánh mắt không hề có cảm xúc.

Rắc tắc rắc!!!

Đột nhiên vang lên tiếng xương cọ xát vào nhau.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn qua, bọn họ phát hiện trên cơ thế Đại Hổ và Nhị Hổ phát ra ánh sáng rực rỡ, xương bị gãy bắt đầu nối lại, toàn thân vang lên từng tiếng răng rắc giống như một người máy!

Ầm ầm ầm!!!

Ngay sau đó, cơ thể hai người vang lên tiếng nổ, có một cỗ năng lượng ngút trời bộc phát tản ra uy thế vô cùng khủng bốt

Vút! Vút!

Đại Hổ - Nhị Hổ mở mắt, tựa như có thần quang b*n r*, hai người bọn họ trực tiếp ra tay, mỗi người một quyền phá hủy đòn đánh của Phùng Liệt.

Sau đó, cả hai xông về phía ông ta, vung nằm đấm điên cưỡng, mỗi cú đấm họ tung ra đều mang theo sức mạnh khủng khiếp, uy lực như vũ bão!. Tìm đọc 𝑡hêm 𝑡ại ﹙ TRÙ MTR𝑈𝐘ỆN.VN ﹚

Ngay lúc này, Đại Hổ và Nhị Hổ như được gia tăng. thần lực, khí thế không thể chống đỡ!

Bịch bịch bịch!!!!

Sau một hồi tấn công điên cuồng, Phùng Liệt bị ép lui về sau, ông ta ngạc nhiên nhìn hai anh em Đại Hổ - Nhị Hổ: "Lực lượng quá mạnh, sao có thể?”

Ông ta không thể tin nổi đột nhiên hai con kiến hôi này lại có thể bộc phát ra sức mạnh cường đại như vậy!

Cảnh tượng tiếp theo là cuộc chiến đấu ác liệt giữa ba người, Phùng Liệt thi triển toàn bộ thực lực của Âm Dương Cảnh cửu trọng.

Trận đấu của cả ba có thể nói là vô cùng quyết liệt, thổi bay một nửa không gian của Trái Đất, mỗi một đòn đánh ra như muốn rút cạn không khí và linh khí. Bất kỳ cú đấm nào cũng mang sức mạnh hủy diệt thế giới!

Tất cả người trên Trái Đất đều có cảm giác nghẹt thở, nội tâm không ngừng run rẩy.

Ầm!!!

Rất nhanh, một tia sấm sét vang lên, cơ thể của Phùng Liệt và Đại Hổ - Nhị Hộ đều lùi về phía sau, hai bên không ngừng th* d*c, hơi thở cũng rối loạn

“Lão phu không ngờ, một thế giới cấp thấp còn con lại giấu nhiều người tài như vậy, nhưng đổi địch với Viêm Tông ta, các người đều phải chết!"

Phùng Liệt lạnh lùng nhìn hai anh em Đại Hổ - Nhị Hổ.

Hỏa Vực!

Lúc này, Phùng Liệt quát lớn, hai tay giang rộng, năng lượng lửa hội tụ hóa thành ngọn lửa vô tận, bao trùm hơn nửa Trái Đất hình thành một lĩnh vực lửa!

Lĩnh vực lửa này vô cùng khổng lồ, nuốt trọn hơn nửa lãnh thổ trên Trái Đất, nó giống như một biển lửa muốn hủy diệt đi thế giới này!

Cơ thế Phùng Liệt bùng lên một quả cầu lửa khổng lồ, phóng ra ngọn lửa đáng sợ!

Vị Thất trưởng lão nội môn này đã lĩnh hội được ngọn lửa, hơn nữa còn đạt tới tứ trọng, hỏa ý tứ trọng bộc phát như chất dẫn cháy, khiến ngọn lửa càng thêm tăng vọt, thậm chí ngay cả lửa trong lĩnh vực cũng trở nên mãnh liệt, tản ra khí tức hủy diệt thiên địa!

Lúc này, tất cả mọi người đều trở nên ngây dại, vẻ mặt ai nấy đều không ngừng thay đổi, bọn họ cảm giác như bất cứ lúc nào cũng có thể táng thân nơi biển lửa.

Bọn họ muốn bỏ chạy nhưng bị Hỏa Vực trấn áp, không thể nào cử động được.

Không chỉ là bọn họ, ngay cả Ðại Hổ và Nhị Hổ cũng cảm nhận được uy áp của Hỏa Vực, cả hai nhíu mày rồi găm lên, huy động toàn bộ sức mạnh cố gắng tránh thoát uy áp của Hỏa Vực, sau đó mỗi người dùng hết sức đánh một chưởng về phía Phùng Liệt!

“Hỏa Chỉ Liên!"

Lúc này, Phùng Liệt chắp hai tay lạnh giọng quát.

Lửa nhanh chóng dung hợp vào lòng bàn tay, ngay sau đó tất cả sức mạnh của lửa trong lĩnh vực cũng điên cuồng tụ hợp lại.

Rất nhanh, những ngọn lửa đã ngưng tụ thành một bông hoa sen bằng lửa, khí tức tản ra như muốn hủy diệt đất trời!

Lúc này, tất cả người trên Trái Đất đều cảm nhận được hơi thở tử vong mãnh liệt, giống như chỉ cần một giây sau, bọn họ sẽ bước chân vào Địa Ngục!

“Không xong!”

“Nếu bông hoa sen lửa kia bạo nổ thì thế giới này sẽ bị hủy diệt”

Thiên Chiếu híp mắt nói.

Nghe vậy, vẻ mặt đám người Đông Phương Hạo Thiên, Tân Chính, Đường Chính Nhân đều thay đổi, nhưng bọn họ cũng không làm gì được, trấn áp của Hỏa Vực khiến họ không thể cử động, chứ đừng nói tới việc đi ngăn cản!

“Chúng mày chết hết đi!”

Phùng Liệt quát một tiếng, sức mạnh của lửa trên người ông ta và năng lượng trong Hỏa Vực dung hợp lại hóa thành Hỏa Liên đỏ rực rồi đánh ra.

Hỏa Liên xoáy tròn tản ra khí tức hủy diệt, trong lòng Đại Hổ - Nhị Hổ cũng kinh sợ, bọn họ cảm nhận. được cái chết cận kề.

Rõ ràng, một khi Hỏa Liên này phát nổ, sức phá hủy của nó đủ để hủy diệt Trái Đất!

“Hahaha, lũ kiến hôi thấp hèn, tất cả cùng nhau đi chết đi!"

Phùng Liệt cười lớn, ông ta muốn hủy diệt thế giới này, còn về chết bao nhiêu người thì ông ta không quan tâm, một lũ giun dế của thế giới cấp thấp mà thôi, chết thì chết, cần gì phải để ý nhiều!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1335: Cần gì phải để ý nhiều



Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng toàn bộ. Trái Đất này sẽ bị hủy diệt, bóng người cõng một cô gái với mái tóc bạc trắng ở trên lưng đang đạp không bay tới, chỉ trong nháy mắt đã chắn trước Hỏa Liên.

Lúc này, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn chằm chằm vào bóng người đó, bọn họ không hỏi hô lên: "Kia không phải thần thủ hộ sao?”

“Chủ nhân!”

“Thiếu quân chủ!”

Đám người Đông Phương Hạo Thiên nhìn thấy người vừa xuất hiện thì gọi lớn.

Người này chính là Diệp Phàm vừa trở về từ Thương Lan Giới, trên lưng hắn là Đường Sở Sở!

“Là mày!"

Phùng Liệt nhận ra Diệp Phàm, ông ta híp mắt: “Ranh con cuối cùng cũng chịu xuất hiện, vừa kịp lúc, cùng hủy diệt với thế giới cấp thấp này đi!"

Ầm!!!

Ngay sau đó, đóa Hỏa Liên đáng sợ kia đánh thắng lên người Diệp Phàm, về mặt đám người Thiên Chiếu, Đông Phương Hạo Thiên đều thay đổi.

Nhưng giây sau, bọn họ đều ngạc nhiên bởi vì khi đóa Hỏa Liên kia tiếp xúc với cơ thể Diệp Phàm lại không hề phát nổ, hủy diệt tất cả, ngược lại bông sen đó lại dung nhập vào bên trorên gương mặt Phùng Liệt lập tức thay trở nên không thể tin được.

Con mắt trừng lớn nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, không thể tin được vào cảnh tượng này, Hỏa Liên của ông ta chính là bí thuật tối cao của Viêm Tông, thi triển ra cũng đủ để hủy diệt đi mọi thứ, sao có thể biến mất lặng yên không một tiếng động như vậy được?

“Ngươi cần nuốt hết Hỏa Liên?”

“Không thể nào!"

Phùng Liệt hô lớn về phía Diệp Phàm.

Không sai, quả thật Diệp Phàm đã cần nuốt Hỏa Liên, sở dĩ hẳn có thế nuốt chứng bông sen lửa này là dựa vào phần quyết mà hắn tu luyện!

Lúc trước hắn lấy được Phần Quyết từ trên bộ hài cốt nguyên vẹn của một cường giả ở trong Long Cấm, vậy nên Diệp Phàm đã tu luyện từ lâu, đặc điểm của môn công pháp này là có thể cần nuốt mọi ngọn lửa trên thế gian này!

Chỉ cần là lửa thì đều có thể cần nuốt!

Hơn nữa lửa mà Phần Quyết cắn nuốt còn có thể dung hợp lại, khiến cấp độ của ngọn lửa không ngừng tăng lên.

Đây chính là uy lực của Phần Quyết!. Đọc thêⅿ các chươ𝔫g ⅿới tại { T𝗿Uⅿt 𝗿uyệ𝔫﹒𝗩N }

Mặc dù Hỏa Liên kh*ng b* nhưng vẫn được hình thành bởi lửa, đương nhiên sẽ không thoát khỏi sự cắn nuốt của Phần Quyết.

Hỏa Liên bị chiếm đoạt sẽ nhanh chóng bị dung hợp với lửa trong cơ thể Diệp Phàm.

Chỉ trong chốc lát, uy lực của lửa tăng vọt!

Vút!

Ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía Phùng Liệt, hắn lạnh giọng nói: "Chỉ một Hỏa Liên cỏn con cũng muốn hủy diệt Trái Đất, ông đúng là mơ tưởng hão huyền!"

Ầm!!!

Dứt lời, hắn thí triển Chỉ Xích Thiên Nhai, giây sau đã xuất hiện trước mặt Phùng Liệt rồi đánh một chưởng về phía ông ta. Có lẽ Phùng Liệt cảm nhận được nguy hiểm nên nhanh chóng lấy lại tinh thần, ông ta vung tay ngăn cản đòn đánh của Diệp Phàm, nhưng lại bị hất bay ra xa.

Phụt phụt!!

Cơ thể Phùng Liệt lùi mạnh về sau, miệng phun ra máu, bị thương nặng.

“Hay lắm!!!”

Lúc này, dân chúng và tu hành giả ở Trái Đất đều vỗ tay, phấn khởi hô to.

Nhất là những người dân phổ thông kia, sau khi nhìn thấy Diệp Phàm lần nữa cứu vớt bọn họ và Trái Đất, ánh mắt của mọi người đều tràn đầy vẻ tôn sùng và kính trọng!

Trước kia khi Diệp Phàm chiến đấu với ngoại tộc để cứu lấy Trái Đất, hẳn đã trở thành thần thủ hộ trong lòng bọn họ.

Lần này hẳn lại chứng minh cái danh xưng này, ngay cả những tu hành giả trên Trái Đất cũng phải lộ ra vẻ kính nể khi sau khi nhìn thấy Diệp Phàm vẫn bình yên vô sự trước Hỏa Liên

“Hắn lại trở nên mạnh như vậy?”

Thiên Chiếu lẩm bẩm nhìn Diệp Phàm, ánh mắt không ngừng lóe lên.

“Mày..."
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1336: Thiếu quân chủ



Phùng Liệt hộc máu, hai mắt trợn to nhìn Diệp Phàm, lúc này gương mặt của ông ta vô cùng khó coi.

“Chết!”

Diệp Phàm không nhiều lời, hẳn đánh một chưởng về phía Phùng Liệt.

“Khốn kiếp!!!"

Phùng Liệt hô lớn, ông ta trực tiếp thi triển cấm thuật, cưỡng chế kích phát sức mạnh trong cơ thể, Hỏa Ý tứ trọng bùng nổ, lần nữa tung ra sát chiêu, mục tiêu là để lấy mạng Diệp Phàm!

Nhưng ông ta đã đánh giá quá thấp thực lực hiện tại của đối phương, cũng quá tự tin vào bản thân mình.

Khi đòn đánh phá vỡ hư không của Diệp Phàm rơi trên người Phùng Liệt, ông ta mới ý thức được thực lực của tên này đáng sợ tới mức nào!

Ầm ầm ầm!!!

Đòn tấn công như bẻ nát mọi thứ của Diệp Phàm đã phá hủy lực lượng của Phùng Liệt, cuối cùng khi tiếp xúc với cơ thể, Thất trưởng lão của Viêm Tông đã nổ tung, thân xác bị Diệp Phàm đánh thành bột phấn, chết tới ngay cả mảnh vụn cũng không còn, ngay cả nguyên thần cũng chạy không thoát, hồn bay phách lạc!

Lúc này, mọi người có mặt đều chấn động, ánh mắt của những tu hành giả kia cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, nhìn thấy đòn đánh của Diệp Phàm, bọn họ có cảm giác da đầu như tê dại

Khi mọi người còn đang đắm chìm trong cảnh tượng vừa rồi, một bóng dáng đột nhiên xuất hiện, móng vuốt của một hung thú mang hơi thở tàn bạo. bay thẳng về phía Diệp Phàm.

Đồn tấn công này hết sức bất ngờ, nhanh như tia chớp, không hề cho Diệp Phàm cơ hội phản kháng!

Ầm!!!

Lúc này, móng vuốt kia đã đánh lên người Diệp Phàm, truyền ra tiếng nổ vang trời, nhưng lại không hề thương tổn được hẳn, bởi vì móng vuốt kia đã bị Nhân Đạo Hộ Giáp cản lại, cộng thêm cơ thể của Diệp Phàm có máu của Tổ Vu, sau khi điên cuồng rèn luyện sức mạnh của ma thần và máu của những cường giả ở chiến trường cổ xưa, thân xác hắn đã đạt tới cảnh giới cao nhất, mặc dù móng vuốt kia đáng sợ nhưng không thể làm hẳn bị thương được!

Vút!

Vẻ mặt của đối phương thay đổi, đôi mắt híp lại, biểu cảm trở nên vô cùng khó coi, hẳn ta chính là Sở Quân Lâm!

Lúc trước, Sở Quân Lâm bị Diệp Phàm chặt đứt cánh tay phải, nhưng hiện tại cánh tay phải kia lại xuất hiện, nhưng không phải tay người mà là tay của một con hung thú!

“Hóa ra là mày!"

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Sở Quân Lâm, ánh mắt của đối phương lại tràn đầy vẻ căm hận, hẳn ta giận dữ hô lên rồi vung tay hung thú đánh về phía Diệp. Phàm

Ầm!!!

Diệp Phàm cũng đánh ra một chưởng, trực tiếp đối đầu với móng vuốt hung thú của Sở Quân Lâm, hai đòn va chạm truyền ra tiếng nổ vang dội, kết quả cánh tay hung thú của Sở Quân Lâm nổ tung thành sương máu, cơ thể cũng bị hất bay ra ngoài.

Phụt phụt!!

Sở Quân Lâm lùi mạnh, miệng phun ra một ngụm máu, hẳn nhìn chắm chấm Diệp Phàm với vẻ không can tâm.

“Trước kia, Sở tộc tha cho anh một mạng, xem vẫn không biết hối cải, người của Viêm Tông là anh dẫn tới đây đúng không!”

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Sở Quân Lâm.

“Mày đáng chết, Sở Thiên Ca đáng chết, Sở Phù Đồ cũng đáng chết, các người đều đáng chết!”

“Các người chặt đứt cánh tay phải của tôi, g**t ch*t cha tôi, sớm muộn gì cũng có ngày tôi giết sạch các người!"

Gương mặt Sở Quân Lâm đầy vẻ dữ tợn.

“Anh không có cái cơ hội đó đâu!”

'Vẻ mặt Diệp Phàm lạnh đi, hẳn đánh một chưởng về phía Sở Quân Lâm.

Năng lượng tản ra từ cú đấm trực tiếp bao phủ Sở Quân Lâm, khiến hẳn ta không có năng lực phản kháng.

“Sư tôn, cứu con!"

Lúc này, Sở Quân Lâm nhìn thấy Diệp Phàm đánh tới thì hô lớn.

Ầm!!!

Ngay lúc này, trong cơ thể Sở Quân Lâm bộc phát ra cỗ lực lượng cưỡng bạo, mang theo sự bá đạo ngang tàn đánh về phía Diệp Phàm.

Bịch bịch bịch!!!

Cơ thể Diệp Phàm lui mạnh về sau, hẳn híp mắt nhìn Sở Quân Lâm.

Lúc này, trên người Sở Quân Lâm mang theo hơi thở không cuồng, hẳn như hoàn toàn biến thành người khác, trong mắt tràn ngập ánh sáng lạnh lẽo khiến người ta thót tim, hắn nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm nói: "Ranh con, khó khăn lắm bản tôn mới tìm được một đệ tử, cậu muốn giết nó, vậy thì phải hỏi xem bản tôn có đồng ý hay không, ta thấy tư chất của cậu còn mạnh hơn tên đệ tử này của ta, đồng ý làm đồ đệ của bản tôn, bản tôn có thể cân nhắc ta cho cậu một mạng!"

Lúc này, giọng nói của Sở Quân Lâm đã trở nên khác lạ, rõ ràng bên trong cơ thể hẳn còn có một linh hồn khác, vậy nên hơi thở mới đột nhiên thay đổi lớn như vậy

“Hừ, một tàn hồn ngay cả thân xác cũng không có, ông cũng xứng làm sư phụ tôi?”

Diệp Phàm khinh thường nói.

“Muốn chết!"

Lời nói của Diệp Phàm đã chọc tức linh hồn bên trong cơ thế Sở Quân Lâm, ánh mắt đối phương b*n r* sát ý, cơn tức giận càng trở nên đáng sợ, đủ để nhấn chìm một thế giới

“Nếu như cậu đã không muốn làm đệ tử của bản tôn, vậy thì đi chết đi!”

Giọng nói của linh hồn bên trong cơ thể Sở Quân Lâm lạnh như băng, ông tay điều khiển cánh tay trái của hắn ta đánh về phía Diệp Phàm.

Vút!

Đột nhiên, một ông già xuất hiện trước mặt Diệp Phàm lắng lặng nhìn Sở Quân Lâm, người này chính là tộc trưởng của Sở tộc - Sở Trường Sinh!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1337: Ngươi cứ chờ đó cho ta



"Ông nội!"

Nhìn thấy Sở Trường Sinh xuất hiện, Diệp Phàm bất giác kêu lên.

Sở Quân Lâm nhìn chăm chăm vào Sở Trường Sinh, sắc mặt liên tục thay đổi, trong mắt tràn đầy oán hận.

“Thằng nhóc này có oán khí sâu nặng với ngươi như vậy, xem ra ngươi cũng là kẻ thù của đồ đệ bản tọa!"

Linh hồn đang điều khiển Sở Quân Lâm nhìn Sở Trường Sinh lạnh lùng nói.

"Tuy hắn ta đã bị trục xuất khỏi Sở tộc, nhưng rong người vẫn chảy dòng máu của Sở tộc ta, sao có thể để người ngoài tùy ý khống chế?"

Sở Trường Sinh uy nghiêm hét lên, tay vung lên, năm ngón tay hóa thành vuốt chụp thắng về phía Sở Quân Lâm.

Lập tức một lực hút vô hình sinh ra, kéo thân thể Sở Quân Lâm bay thẳng về phía Sở Trường Sinh.

Linh hồn điều khiển Sở Quân Lâm kinh hãi kêu lên: "Sao có thể? Thực lực của ngươi lại đạt đến mức độ này rồi?"

Ầm!!!

Trên người Sở Quân Lâm bộc phát ra khí tức cuồng bạo hung hãn, liều mạng chống cự lại lực hút của Sở Trường Sinh. Hai lưỡng lực lượng giảng co, khiến không gian trước mặt bọn họ méo mó.

"Lực lượng mạnh thật!"

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Phàm không khỏi chấn động, ánh mắt nhìn về phía Sở Trường Sinh đầy kinh ngạc. Lần đầu tiên gặp mặt, thực lực của vị tộc trưởng Sở tộc này tuy mạnh, nhưng cũng không đến mức độ này. Nay gặp lại, thực lực của đối phương lại thâm sâu khó lường đến vậy!

"Cút ra ngoài cho ta!"

Giây tiếp theo, Sở Trường Sinh bước ra một bước, đến trước mặt Sở Quân Lâm, một chưởng đánh vào người anh ta. Ngay lập tức, một luồng sáng từ trong cơ thể anh ta bay ra, chính là linh hồn đang điều khiển Sở Quân Lâm!

Mất đi linh hồn kia, Sở Quân Lâm lập tức tỉnh táo lại, nhìn chăm chăm Sở Trường Sinh, sắc mặt lập tức thay đối, trong mắt tràn đầy thù hận!

Sở Trường Sinh tùy ý vung tay, cơ thể Sở Quân Lâm đập mạnh xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi, mất đi năng lực chiến đấu.

Ánh mắt Sở Trường Sinh quét về phía linh hồn kia, lạnh lùng nói: "Ngươi muốn tự mình giải thoát, hay muốn ta động thủ?"

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Lúc này, linh hồn kia hóa thành một cái bóng mờ, nhìn Sở Trường Sinh với vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Sở Trường Sinh không nói nhảm, đánh thẳng một chưởng về phía đối phương, linh hồn kia lập tức bộc phát ra lực lượng đáng sợ để chống lại một chưởng này của Sở Trường Sinh.

Nhưng sau một tiếng nổ lớn, bóng mờ do linh hồn kia biến thành trở nên vô cùng hư ảo, mờ nhạt, như có thể bị gió thổi bay bất cứ lúc nào, rõ ràng là đã bị thương nặng.

"Ngươi cứ chờ đó cho ta!"

Linh hồn kia giận dữ gầm lên với Sở Trường Sinh, sau đó muốn bỏ chạy. Nhưng lúc này, Diệp Phàm thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, lao ra chặn trước mặt đối phương.

"Cút!" Linh hồn kia gầm lên với Diệp Phàm, người sau lạnh lùng nói: "Ngươi còn muốn chạy trốn?”

Hồn Quyết!

Diệp Phàm lập tức vận chuyển Hồn Quyết, linh hồn của hắn tạo ra lực lượng thôn phệ khủng khiếp, nuốt chửng tàn hồn của đối phương

"Ngươi..."

Linh hồn kia chỉ còn lại một sợi tàn hồn cuối cùng, nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt không thể tin nổi, hẳn †a muốn phản kháng, nhưng với chút linh hồn ít ỏi còn sót lại, căn bản không thể chống đỡ nổi Hồn Quyết của Diệp Phàm.

Trong nháy mắt, linh hồn tàn của đối phương bị Diệp Phàm nuốt chửng, nhanh chóng bị Hồn Quyết luyện hóa, dung nhập vào trong linh hồn của Diệp Phàm.

Sau khi nuốt chứng linh hồn kia, Diệp Phàm cũng có được ký ức của hẳn ta, biết được lai lịch của đối phương, thậm chí còn có được tất cả các loại công pháp linh kỹ mà hắn ta tu luyện.

"Tên này lại có lai lịch lớn đến vậy à?"

Diệp Phàm mở mắt, trong mắt lóe lên tinh quang.

Thông qua việc luyện hóa linh hồn này, Diệp Phàm biết được đối phương vốn là cường giả đỉnh cao của Hư Thiên Giới, thực lực đã đạt đến một cảnh giới mà Diệp Phàm không thể tưởng tượng, hơn nữa còn sáng lập ra một tông môn siêu cấp, nhưng sau đó, khi xông pha một cấm địa thời thượng cố, đối phương bị thương nặng, cuối cùng chỉ còn lại một sợi linh hồn chạy thoát. Sau đó, lại bị kẻ thù cũ truy sát, chỉ có thể chạy trốn đến thế giới cấp thấp, cuối cùng vô tình gặp được Sở Quân Lâm, ký sinh vào trong cơ thể anh ta.

Thật là bí ai cho một vị cường giả như vậy, không chết trong cấm địa thượng cổ, cũng không chết trong tay những cường giả siêu cấp kia, cuối cùng lại chết trong tay Diệp Phàm!

Sau khi luyện hóa linh hồn kia, lực lượng linh hồn của Diệp Phàm tăng mạnh, Hồn Quyết cũng từ cảnh giới đệ nhất đỉnh phong đột phá đến đại viên mãn, chỉ còn một bước nữa là có thể bước vào cảnh giới thứ hai.

Theo như giới thiệu của Hồn Quyết, một khi bước vào cảnh giới thứ hai, linh hồn của Diệp Phàm sẽ tiến hành lột xác, còn có thể lột xác thành Nguyên Thần hay không thì hắn cũng không rõ.

Lúc này, Diệp Phàm đi đến bên cạnh Sở Trường Sinh, cung kí "Ông nội, cám ơn ông đã kịp thời ra tay!"
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1338: Tự mình luyện chế



"Cậu là cháu rể của tôi, làm sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn khi cậu gặp chuyện được. Nếu không, đợi Cửu Ca trở vẽ, chẳng phải là tôi sẽ bị nó mắng chết sao?"

Sở Trường Sinh vuốt râu, nhìn Diệp Phàm cười nói.

"Không biết bây giờ Cửu Ca đang ở đâu?"

Diệp Phàm tò mò hỏi, từ sau khi rời khỏi Sở tộc, hắn vẫn chưa gặp lại Sở Cửu Oa, cũng không biết cô đang ở nơi nào.

"Cửu Ca đi theo cha nó ra ngoài lịch luyện rồi, tôi cũng không rõ bây giờ bọn họ đang ở đã

Sở Trường Sinh bình thản nói.

“Thì ra là vậy" Diệp Phàm gật đầu. Lúc này, Sở Trường Sinh nhìn Đường Sở Sở trên lưng Diệp Phàm, không nhịn được nói: "Thế mà cô ta lại thiêu đốt huyết mạch, tinh huyết và sinh mệnh lực? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Sở Sở!!!"

Lúc này, Đường Chính Nhân đột nhiên kêu lên, bất chấp vết thương trên người, chạy đến trước mặt Diệp Phàm, nhìn Đường Sở Sở tóc bạc trắng, khuôn mặt đầy nếp nhãn, trong lòng đau xót khôn nguôi.

Tuy bây giờ, Đường Sở Sở đã gìa nua, hoàn toàn khác hắn so với trước kia, nhưng với tư cách là một người cha, Đường Chính Nhân vẫn ngay lập tức nhận ra cô, vội vàng hỏi Diệp Phàm: "Tiểu Phàm, Sở Sở làm sao vậy?"

"Chú, xin lỗi, là cháu không bảo vệ tốt cho Sở Sới" Diệp Phàm đặt Đường Sở Sở xuống, áy náy nói.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Là ai đã làm Sở Sở bị thương thành ra như vậy?"

Đường Chính Nhân tức giận hét lên.

Diệp Phàm đem những chuyện đã xảy ra kế lại một cách đơn giản. Nghe xong, Sở Trường Sinh nhìn Đường Sở Sở, không khỏi cảm khái nói: "Con bé này thật sự rất yêu cậu, vì cậu mà không tiếc nhập ma, thậm chí hy sinh cả bản thân, đây không phải là điều mà ai cũng có thể làm được."

"Là cháu nợ Sở Sở!"

Diệp Phàm áy náy, tự trách.

"Sở Sở!" Đường Chính Nhân ôm chặt lấy Đường Sở Sở, nước mắt lưng tròng.

“Chú yên tâm, cháu đã tìm được hai loại dược liệu để luyện chế đan Đại Hoàn, chỉ cần tìm đủ các loại dược liệu còn lại, luyện chế thành công đan Đại Hoàn, Sở Sở nhất định có thể khôi phục như cũ!”

Diệp Phàm nhìn Đường Chính Nhân, kiên định nói.

"Đan Đại Hoàn? Thật sự có thể cứu được Sở Sở sao?" Đường Chính Nhân nhìn Diệp Phàm, người sau gật đầu: "Đan Đại Hoàn là đan dược cửu phẩm, tuyệt đối có thể chữa trị cho Sở Sở!"

"Đan dược cửu phẩm không phải là thứ dễ luyện chế như vậy. Hiện nay, luyện đan sư trong giới tu luyện rất khan hiếm, có thể luyện chế ra đan dược cửu phẩm lại càng hiếm hoi, cậu muốn tìm bọn họ luyện đan e là không dễ đâu."

Sở Trường Sinh nhìn Diệp Phàm, nói

“Cháu tự mình luyện chế!”

Diệp Phàm không chút do dự nói.

"Tự mình luyện chế?”

"Cậu là luyện đan sư?"

'Sở Trường Sinh kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.

"Vâng!" Diệp Phàm gật đầu. Tuy hắn chưa chính thức luyện đan bao giờ, nhưng hắn có Cửu Chuyển Đan Quyết, trước đây Tam sư phụ cũng đã dạy hắn rất nhiều kiến thức về luyện đan, coi như hắn cũng có thể xem là một luyện đan sư.

Ầm!!!

Lúc này, trên hư không Địa Cầu truyền đến tiếng nổ vang, ba bóng người xé toạc không gian bước ra, đứng trên bầu trời Địa Cầu, tỏa ra uy áp khủng khiếp!

Ba bóng người này, một người đàn ông ăn mặc. hoa lệ, ánh mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo, hai người còn lại là lão giả tóc bạc trắng, mặc áo choàng dài, ánh mắt sắc bén, khí thế bức người.

Ba người vừa xuất hiện, khí tức tỏa ra khiến cho tất cả mọi người trên Địa Cầu đều cảm thấy ngạt thở.

"Năng lượng thiên địa của thế giới này sao lại kém cỏi như vậy?”

"Không ngờ bọn chúng lại trốn đến một nơi hẻo lánh như vậy, khó trách tìm kiếm nhiều năm như vậy mà vẫn không thấy!"

Người đàn ông kia liếc mắt nhìn thế giới này, khinh thường nói.

"Các người là ai?

Diệp Phàm trực tiếp đi đến trước mặt ba người, lạnh lùng hỏi.

Người đàn ông kia liếc mắt nhìn Diệp Phàm, mở to mắt, nói: "Ngươi là người của Diệp tộc?"

Nghe vậy, Diệp Phàm lạnh lùng nói: "Các người là đồng bọn với tên muốn diệt Diệp tộc ta lần trước?"

"Xem ra em trai ta thật sự đã chết ở đây. Nhưng ta rất tò mò, với thực lực rác rưởi bây giờ của các ngươi, làm sao có thể giết được Hàn thiếu!”

Người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói Hắn ta chính là anh trai của tên muốn diệt Diệp tộc lần trước.

“Chờ các người chết đi, sẽ biết!”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói

"Nếu vậy, bảo tộc trưởng của các người ra đây. chịu chết đi!"

Người đàn ông kia bá đạo quát.

"Ta chính là Tộc trưởng Diệp tộc!"

Diệp Phàm trả lời thẳng.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1339: Thiên Tượng



Vừa nói xong, người đàn ông kia và hai lão giả sau lưng đều kinh hãi, ngay cả Sở Trường Sinh đứng bên cạnh cũng lộ vẻ kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.

"Ngươi chính là Tộc trưởng hiện tại của Diệp tộc?"

Người đàn ông kia kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, sau đó cười lớn: "Hahaha, xem ra dòng chính của Diệp tộc hiện tại thật sự không còn ai, lại tìm một tên nhóc con như ngươi làm tộc trưởng!”

"Bớt nói nhảm, muốn đánh thì đánh!”

Diệp Phàm lạnh lùng quát, tuy ba người này có thực lực rất mạnh, nhưng bây giờ hẳn là tộc trưởng của Diệp tộc, đương nhiên không thể để Diệp tộc mất mặt, cho dù đánh không lại, khí thế cũng không thể thua kém.

Lúc này, một thanh niên mặc áo choàng dài khác xuất hiện, đi đến trước mặt người đàn ông kia, cung kính kêu lên: "Hàn thiếu!"

"Diệp Ngạo, ngươi chạy đến đây làm gì?"

Người đàn ông kia lạnh lùng nhìn thanh niên này, Diệp Ngạo cung kính nói: "Hàn thiếu, ta được cha ta phái đến để tiêu diệt những kẻ dư nghiệt dòng chính của Diệp tộc!"

"Nếu vậy, để cho ngươi tự tay giải quyết bọn chúng đi!"

Người đàn ông kia lạnh lùng nói.

Diệp Phàm nhìn chằm chằm thanh niên này, lạnh lùng hỏi: "Anh cũng là người của Diệp tộc?"

"Đúng vậy, không ngờ chứ gì, anh ta cũng là người của Diệp tộc các ngươi. Năm đó, tuy Diệp tộc các ngươi bị diệt gần hết, nhưng vẫn có không ít đệ tử đầu hàng, như vậy mới đổi lấy được một con đường sống."

"Gòn các ngươi, những kẻ dòng chính của Diệp tộc, xương cốt cũng cứng lầm, thà chết chứ không chịu khuất phục. Nếu vậy, hôm nay để cho người của Diệp tộc tự tay giải quyết các người đi!"

Người đàn ông kia cười lạnh, ánh mắt quét về phía Diệp Ngạo: "Diệp Ngạo, nghe nói thẳng nhóc này là tộc trưởng hiện tại của Diệp tộc, người tự tay hãn lên đường đi!

"Chỉ bằng cậu cũng xứng làm tộc trưởng của Diệp tộc sao?"

Diệp Ngạo nhìn Diệp Phàm khinh thường nói.

"Tôi không xứng, chẳng lẽ tên phản bội như anh lại xứng?"

"Kẻ phản bị Diệp tộc, chết!"

Diệp Phàm đẳng đẳng sát khí hét lên.

"Một con sâu kiến hèn mọn của thế giới cấp thấp, cũng xứng nói chuyện với tôi như vậy sao?"

Diệp Ngạo nhìn Diệp Phàm bằng ánh mắt khinh thường, vung tay đánh ra một chưởng, trấn áp Diệp Phàm.

Rầm rầm rầm!!!

Một chưởng đánh ra, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt đảo lộn, không gian sụp đổ.

Diệp Phàm cảm nhận được một lưỡng tử khí bức người.

Thực lực của tên phản bội Diệp tộc này thật sự rất khủng khiếp, tuy không bẵng tên đã ra tay trước đó, nhưng bây giờ cũng đủ để nghiền nát Diệp Phàm!

Lúc này, Sở Trường Sinh bước lên một bước, vung tay đỡ lấy một chưởng của Diệp Ngạo, đánh bật anh ta trở về!

Sắc mặt Diệp Ngạo thay đổi, Hàn thiếu kia nhíu mày, nhìn về phía Sở Trường Sinh: "Không ngờ thế giới rác rưởi này lại ẩn giấu một cường giả như ngươi. Chẳng lẽ trước đó em trai ta chết trong tay ngươi?”

"Các người tự ý xâm nhập vị diện thấp hơn, chẳng lẽ muốn vi phạm quy tắc vị diện, không sợ bị Thiên Đạo trừng phạt sao?"

Sở Trường Sinh lạnh lùng nói.

"Hừ, ngươi biết được cũng kha khá đấy. Nhưng thế giới này ngay cả pháp tắc cũng không đây đủ, ngươi cho rằng còn có Thiên Đạo sao?"

Người đàn ông kia cười lạnh, sau đó nói với hai lão giả bên cạnh: “Bắt ông ta lại cho ta!"

Hai lão giả lập tức lao vẽ phía Sở Trường Sinh, ba người bộc phát ra khí tức đáng sợ, giằng co với nhau. Diệp Ngạo nhìn chằm chằm Diệp Phàm, lại đánh ra một chưởng,

Thiên Tượng!!!

Diệp Phàm quát lớn, vận chuyển Long Tượng Bàn Nhược Công, Thiên Tượng hiện ra, tựa như cột chống trời, che khuất cả bầu trời, trấn áp Diệp Ngạo.

Âm ầm!!!

Chưởng ấn của Diệp Ngạo va chạm với Thiên Tượng, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.

Giây tiếp theo, Thiên Tượng tan biến, nhưng thân thể Diệp Ngạo cũng bị đánh lui lại!

Ánh mắt Diệp Ngạo nhìn Diệp Phàm tràn đầy kinh ngạc: 'Không ngờ cậu cũng có chút bản lĩnh. Tiếc là ở thế giới cấp thấp này, tôi không thể phát huy hết toàn lực, nếu không thứ đồ chơi này căn bản không thể cản nổi tôi!"

Nói xong, Diệp Ngạo lại lao về phía Diệp Phàm.

Diệp Phàm vung Tu La Kiếm, tất cả lực lượng công pháp mà hắn tu luyện đều bộc phát, tấn công Diệp Ngạo.

Ầm ầm ầm!!!

Hai người bắt đầu một trận chiến kịch liệt.

Rất nhanh, Thập Bát La Hán Kim Thân, ma khí ngút trời đều được Diệp Phàm thi triển ra

“Tên này lại đồng thời tu luyện cả Phật môn và Ma đạo?”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Hàn thiếu nhíu mày, kinh ngạc thốt lên.

Tử Vi Đế Quyết!

Tiếp theo, Diệp Phàm vận chuyển Tử Vi Đế Quyết, trên bầu trời, sao Tử Vi xuất hiện, Đế khí vô thượng giáng lâm, trấn áp Diệp Ngạo.

Ầm!

Theo một tiếng nổ vang lên, thân thể Diệp Ngạo bị đánh lùi vẽ sau, sắc mặt trắng bệch, nhìn Diệp Phàm với ánh mắt không thể tin nối: "Ngươi lại mang mệnh cách Đế tỉnh?"

Lúc này, sắc mặt Hàn thiếu kia cũng trở nên nghiêm túc, nhìn chăm chằm Diệp Phàm: "Mang mệnh cách Đế tỉnh, khó trách lão tổ lại tiên đoán dòng chính của Diệp tộc có khả năng quật khởi. Mất đi đế mạch, lại xuất hiện mệnh cách Đế tinh, xem ra ta đã xem thường Diệp tộc các ngươi rồi!"

"Nói nhảm nhiều quá!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Mệnh cách Đế Tinh, hôm nay để bản thiếu tự tay tiễn ngươi lên đường. g**t ch*t một vị hạt giống Đại Đế tương lai, truyền ra ngoài, Hàn Phong ta cũng có thể vang danh thiên hạ."

Hàn thiếu cười lạnh, trên người bộc phát ra một luồng uy áp kh*ng b* bao phủ lấy Diệp Phàm. Hắn ta vung tay, hóa thành một vuốt sắc bén đánh về phía Diệp Phàm!

Một vuốt đánh ra, không gian trước mặt Diệp Phàm lần lượt sụp đổ, không thể chịu đựng nối.

Diệp Phàm cảm nhận được một cảm giác ngạt thở vô cùng mãnh liệt.

“Thiếu chủ nhà ta mà ngươi cũng dám giết?”

Đột nhiên, một tiếng nói lạnh lẽo như đến từ U Minh vang vọng khắp bầu trời Địa Cầu, khiến cho không gian của cả Đỉa Cầu đều bị đóng băng!
 
Back
Top Bottom