Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1350-1351



1350: Thiên Hỏa?

Vị công chúa kia hỏi Diệp Phàm: “Bản công chúa hỏi lại ngươi...”

“Không cần hỏi, ta không thích bám váy phụ nữ, hơn nữa ta chướng mắt loại đàn bà lang thang như ngươi."

Diệp Phàm lạnh lùng quát.

“Tốt, rất tốt, ngươi là người đầu tiên từ chối bản công chúa, bản công chúa muốn ngươi sống không bằng chết.”

Ánh mắt của vị công chúa này lạnh như rắn độc, nhìn về phía các cao thủ trong hư không, lạnh nhạt nói: “Bản công chúa là trưởng công chúa của vương triều Thiên Dường. Ta ra lệnh cho các ngươi bắt lấy kẻ này, ai bắt được hắn sẽ được vương triều Thiên Dương thưởng toI”

Vương triều Thiên Dương là một trong hai vương triều mạnh nhất Nhất Trọng Thiên của Cửu Trọng Thiên. Ở vương triều Thiên Dương, vô số tông môn gia tộc cổ xưa san sát nhau, nhưng bọn họ đều nghe theo lệnh của vương triều Thiên Dương, Quân Thiên Dương đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, từng tiêu diệt ba thế giới cao cấp.

Vì vậy khi các cao thủ nghe thấy vương triều Thiên Dương thì đều biến sắc.

Chẳng qua bọn họ không ngờ người phụ nữ tự xưng là công chúa này lại là trưởng công chúa của vườn triều Thiên Dương, thảo nào có thể sử dụng bốn linh thú cấp 3 để kéo xe.

“Các ngươi điếc hả? Không nghe thấy bản công chúa nói gì à?”

Trưởng công chúa vương triều Thiên Dương lại quát to.

“Rõ, chúng ta nghe theo lệnh của công chúa!”

Đám cao thủ của các thế giới cao cấp đều hiện thân, ôm quyền hành lễt

Sau đó bọn họ nhìn về phía Diệp Phàm, ánh mắt lóe lên sát ý, thậm chí có vài phần hưng phấn.

Chỉ cần bắt được người này thì có thể leo lên được vương triều Thiên Dương, đối với các thế lực cao thủ thì đây là một cơ hội không thể bỏ lỡ.

Ẩm!

Từ Diễm ra tay, một trảo bùng nổ lao về phía Diệp Phàm.

Đám cao thủ trong hư không cũng lần lượt tấn công Diệp Phàm, đồng thời áp lực mà hắn phải chịu cũng lên đến cực hạn.

Nhưng hắn không hề sợ hãi, Tuyết Vô Cơ thấy Diệp Phàm gặp nguy, cô ta muốn ra tay hỗ trợ nhưng lại bị lão giả kia bám sát.

Không biết vị lão giả này dùng bí pháp gì khiến lực lượng tăng mạnh trong thời gian ngắn. Cho dù Tuyết Vô Cơ muốn giải quyết dứt điểm thì cũng không nhanh vậy được.

Phần Diễm!

Diệp Phàm hoàn toàn giải phóng Phần Diễm, đồng thời thi triển Phần Quyết, phát huy uy lực của Phần Diễm đến cực hạn.

Ầm ầm ầm! Phần Diễm bộc phát như núi lửa tuôn trào, lao về phía đám người kia. ụ

“Đây... Đây là Thiên Hỏa

Đám cao thủ đều bị dọa sợ, Phần Diễm của Diệp Phàm mạnh hơn Địa Hỏa vô số lần nên bị cho rằng đó là Thiên Hỏa.

Những người kia nhìn thấy Thiên Hỏa thì đều luống cuống. Không phải ai cũng có thể cản được sức mạnh của Thiên Hỏa.

Ngay cả Từ Diễm cũng biến sắc, hắn ta dùng toàn lực ngăn cản đòn tấn công của Phần Diễm!

Ầm ầm ầm!

Phần Diễm lan tràn, đốt cháy mọi nơi, toàn bộ không trung của Viêm Tông bị đốt thành hư vô. Đa số đám cao thủ tấn công hắn đều bị Phần Diễm đốt cháy hoặc biến thành hư vô, số người còn lại cũng hao hết một nửa sức mạnh mới may. mắn thoát chết. Nhưng không ít người trong bọn họ bị Phần Diễm thiêu hủy cánh tay hoặc hai chân, có cả người bị đốt trụi nửa người, vô cùng thê thảm.

Phụt!

Từ Diễm lùi ra sau, hộc máu, sắc mặt trắng bệch.

Tình huống của hắn ta ổn nhất, kịp thoát thân nhưng cũng bị thương không nhẹ.

“Không ngờ ngươi lại có được Thiên Hỏa. Thảo náo Địa Hỏa của Phượng Nhi lại bị ngươi cắn nuốt.”

Từ Hiểu nhìn chằm chằm Diệp Phàm, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong mắt tràn ngập sự ghen ghét.

“Thiên Hỏa?” “Không ngờ ngươi có thể khống chế được Thiên Hỏa? Thú vị!” Trưởng công chúa vương triều Thiên Dương lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm thu lại Phần Diễm, th* d*c, lạnh lùng nói: “Còn ai không sợ chết không?”

“Khải Trận!”

Đột nhiên vô số đạo ấn quyết xuất hiện từ tay Từ Diễm, hắn ta bộc phát tất cả sức mạnh của bản thân.

Trong phạm vi Viêm Tông, vô số tiếng gầm rú vang lên, chín hỏa long vút lên cao.

1351: Đây chính là đại trận

Chín hỏa long từ dưới lòng đất của Viêm Tông phóng lên cao, phát ra uy thế kinh khủng, hình thành một đại trận bao phủ Diệp Phàm ở trong đó!

Đây chính là đại trận hộ tông của Viên Tông, do tổ tiên năm xưa tự tay bố trí.

Mặc dù đã trải qua nhiều năm, uy lực của đại trận đã suy giảm rất nhiều, nhưng vẫn đủ để quét sạch bất kỳ cường giả Niết Bàn Cảnh nào, thậm chí có thể chống lại một số cường giả trong cao hơn Niết Bàn Cảnh là Sinh Tử Cảnh!

Lúc này, Diệp Phàm đang ở trong đại trận này, cảm nhận được sức ép cực kỳ mạnh mẽ, chín hỏa long giận dữ gào thét, giương nanh múa vuốt tấn công về phía hẳn, muốn nuốt chửng hắn.

Đòn công kích được hình thành do từ chín hỏa long này kết hợp lại đã vượt qua giới hạn của Niết Bàn Cảnh!

Nhưng Diệp Phàm không sợ hãi chút nào, có Phần Quyết trong tay, hắn không sợ lửa, thậm chí hắn còn mong muốn có nhiều năng lượng thuộc tính hỏa xuất hiện hơn nữa!

Rầm!!!

Diệp Phàm lập tức vận chuyển Phần Quyết, tạo ra sức cắn nuốt khủng khiếp trong cơ thể hắn, mà chín hỏa long cũng vừa lúc đánh trúng cơ thể hắn.

Ngay lập tức, toàn thân Diệp Phàm có cảm giác như bị thiêu đốt mãnh liệt, nhưng cơ thể hắn không bị thiêu hủy, mà ngược lại thân thể như được tôi luyện thêm một lần nữa. Mà sức mạnh thực sự của chín hỏa long đã bị Phần Quyết điên cuồng luyện hóa và nuốt chửng hết, sau đó dung hợp với Phần Diễm!

Giờ khắc, Diệp Phàm bị bao phủ bởi chín hỏa long, toàn thân hắn rơi vào trạng thái ngộ đạo!

“Chết rồi sao?”

Lúc này, bên ngoài trận pháp, ánh mắt mọi người sáng lên.

“Lão già này, đi chết đi!”

Lúc này, Tuyết Vô Cơ quát lên với vẻ mặt lạnh như băng, hai tay cô ta vung lên, một ấn ký huyền bí xuất hiện trên trán cô ta, một luồng khí băng giá khiến người ta nghẹt thở bộc phát hoàn toàn từ trong cơ thể cô ta, bao phủ toàn bộ thế giới.

Rắc rắc rắc!I!

Chỉ trong chốc lát, phương thế giới cao cấp này bắt đầu đóng băng khắp nơi, ngay cả không gian cũng bị đóng băng thành một lớp hàn băng dày đặc, lập tức biến thành một thế giới băng tuyết!

Mà toàn bộ khí băng giá chủ yếu đều cuốn về phía lão giả kia, người này thúc giục toàn bộ sức lực để chống cự, nhưng cuối cùng vẫn không thể ngăn cản, cả thân thể bị đóng băng một lần nữa, biến thành tượng băng.

Choangl!!

Lão giả này biến thành tượng băng và lại bị phá vỡ lần nữa, mà lần này lão ta không may mắn như thế, cơ thể cũng bị phá hủy theo tượng băng, biến thành mảnh vụn, chết không toàn thây!

Ngay sau đó, Tuyết Vô Cơ định tấn công đại trận kia, nhưng cô ta chưa kịp ra tay, đại trận này đã nổ tung, vô số năng lượng tỏa ra làm cho toàn bộ đệ tử Viêm

Tông bị hất văng ra ngoài, tử thương hơn phân nửa!

Lúc này, bóng dáng của Diệp Phàm xuất hiện trước mặt mọi người, mà chín hỏa long kia đã hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể anh!

Diệp Phàm mở mắt, hai con ngươi đang hừng hực hỏa diễm, toàn thân tỏa ra một khí tức rực lửa khiến người ta cảm thấy ngột ngạt!

“Hỏa ý ngũ trọng? Không thể nào!”

Từ Diễm thấy Diệp Phàm không những không chết mà còn lĩnh ngộ được hỏa ý ngũ trọng, sắc mặt ông ta cực kỳ khó coi.

“Cảm ơn!”

"Dám đụng vào người đàn ông của ta, muốn chết à!"

Đột nhiên, giọng nói lạnh lùng vô tình của Tuyết Vô Cơ vang lên, khí băng giá cuồn cuộn rơi xuống, hóa thành một bàn tay hàn băng, trấn áp về phía Từ Diễm. Ông ta vội vàng phản kháng, nhưng ngay lập tức bị tiêu diệt thành hư vô!

"Cha!"

"Ông nội!"
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1352-1353



1352: Ý tưởng này nghe có vẻ rất điên rồ

Từ Hiểu và Từ Phượng nhìn thấy Từ Diễm bị giết, sắc mặt hai cha con bọn họ hết sức khó coi.

Trong khi đó, Diệp Phàm cũng lao ra, nhắm đến hai cha con này.

“Phượng nhi, mau chạy đi!”

Từ Hiểu kêu lớn về phía con trai mình, còn gã ta thì lao về phía Diệp Phàm, toàn bộ lực lượng trong kinh mạch trong cơ thể gã ta nghịch chuyển, miễn cưỡng kích hoạt ra một cỗ lực lượng để ngăn cản Diệp Phàm!

RầmI!!

Diệp Phàm vận hành Phần Diễm rồi đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh bản thể của Từ Hiểu thành bột mịn, sau đó tiếp tục lao về phía Từ Phượng.

“Này thanh niên, có chừng mực thôi!”

Ngay lúc một chưởng của Diệp Phàm sắp sửa đánh trúng người Từ Phượng, một giọng nói đầy trầm ổn vang lên. Một người đàn ông trung niên với vẻ mặt lạnh lùng, để râu quai nón, trên người mặc một bộ trường sam màu đỏ đứng chắn trước mặt Diệp Phàm, ông ta nhẹ nhàng vung tay đã đẩy hản lùi lại!

“Sư tôn, người đến rồi!”

Từ Phượng thấy người đàn ông trung niên này thì kêu lên với vẻ mặt kích động, hắn ta vội vàng chỉ vào Diệp Phàm: “Sư tôn, g**t ch*t tên này đi, con muốn chém hắn thành trăm mảnh!”

Tuy nhiên, người đàn ông trung niên không nghe theo lời Từ Phượng, mà chỉ liếc nhìn Tuyết Vô Cơ, rõ ràng là có chút e ngại.

Tuyết Vô Cơ lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, phát ra hàn khí đáng sợ, sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào!

“Đi

Người đàn ông trung niên nói một chữ dứt khoát rồi kéo Từ Phượng chuẩn bị rời đi. Diệp Phàm đang định ngăn cản nhưng người đàn ông này đã lên tiếng: “Này thanh niên, tuy là thực lực của cô ta rất mạnh, nhưng nếu thực sự đánh nhau, e là cô ta cũng không thể bảo vệ được cậu đâu!”

“Ông thử động vào một sợi lông của hắn xeml”

Tuyết Vô Cơ bước ra một bước, khí hàn băng vô tận ập đến, lạnh lùng quát lên với người đàn ông trung niên.

“Các người đi chết đi!” “Giết bọn họ!”

Lúc này, vị Trưởng công chúa của vương triều Thiên Dương cũng quát lên với vẻ mặt âm lãnh, bốn con linh thú cấp ba đang kéo xe cũng lập tức thoát khỏi xe, bộc phát ra hỏa diễm cuồn cuộn, lao về phía Diệp Phàm và Tuyết Vô Cơ.

“Muốn chết à!”

Sắc mặt Tuyết Vô Cơ lạnh lùng, cô ta đánh ra một chưởng, một chưởng ấn hàn băng oanh sát tới, trực tiếp đánh vào người bốn con linh thú cấp ba này, làm thân thể bọn chúng nổ tung, mà thân hình của cô ta lại bước ra một bước, lao về phía vị Trưởng công chúa kia.

Vút!

Trưởng công chúa biến sắc, giận dữ hét lên: “Các người đợi đấy cho bổn công chúa, bổn công chúa sẽ khiến đôi cẩu nam nữ các người sống không bằng chết!”

Ngay giây tiếp theo, trong tay vị Trưởng công chúa này xuất hiện một miếng ngọc bội, nàng ta thẳng tay bóp nát, ngọc bội phát ra ánh sáng lấp lánh và bao phủ nàng ta, ngay lập tức bóng dáng của nàng ta đã biến mất tại chỗ, còn nhanh hơn cả thuấn di, làm cho Tuyết Vô Cơ bắt hụt!

“Truyền tống không gian?” Ánh mắt Tuyết Vô Cơ khẽ nheo lại, lóe lên tinh mang.

Trong khi đó, sư tôn của Từ Phượng đã tận dụng thời điểm bốn linh thú tấn công mà bắt lấy Từ Phượng lao ra không trung, biến mất ngay lập tức. Diệp Phàm cũng không ra tay, hẳn biết rõ, với thực lực hiện tại của mình, nếu không có Tuyết Vô Cơ ra tay thì hoàn toàn không thể giữ lại Từ Phượng!

“Có cần tôi đuổi theo không?”

Tuyết Vô Cơ không bắt được Trưởng công chúa, mà lại thấy hai người Từ Phượng bỏ chạy nên mới hỏi Diệp Phàm.

“Bỏ đi, chạy thoát rồi thì thôi, dù sao mục tiêu của tôi cũng là diệt toàn bộ Viêm Tông!”

Diệp Phàm nói với vẻ mặt lạnh như băng.

Tiếp theo, hắn đại khai sát giới, điên cuồng tàn sát Viêm Tông, mà Tuyết Vô Cơ cũng ra tay theo. Còn đám người Đông Phương Hạo Thiên, Đại Hổ, Nhị Hổ, Thiên Chiếu cũng tham gia đánh tới, bọn họ g**t ch*t toàn bộ hơn một vạn đệ tử ngoại môn của Viêm Tông, mỗi người đều nhuốm máu toàn thân, tràn đầy sát khí.

Cuối cùng, toàn bộ người của Viêm Tông đều bị tiêu diệt!

Toàn bộ Viêm Tông bị hủy diệt dưới tay Diệp Phàm, mà trong khi những cường giả trong hư không nhìn cảnh tượng này thì âm thầm nuốt nước miếng, nhìn Diệp Phàm với ánh mắt đầy kiêng dè.

Sau khi tiêu diệt Viêm Tông, Diệp Phàm dẫn theo mọi người tiến vào nội bộ Viêm Tông, bắt đầu thu thập tài nguyên tu luyện khắp nơi của Viêm Tông!

Là một đại tông môn có truyền thừa mười vạn năm ở thế giới cao cấp, Viêm 'Tông có nền tảng vẫn rất phong phú, có đầy đủ các loại nào là thiên tài địa bảo, đan dược, vũ khí, công pháp, thậm chí còn có rất nhiều linh thạch và linh tinh.

Linh tinh là tồn tại cao cấp hơn linh thạch, trong đó ẩn chứa linh khí tinh khiết hơn, một viên linh tinh hạ phẩm có thể tương đương với một vạn viên linh thạch thượng phẩm.

Trong thế giới cao cấp, những đệ tử thiên tài của các đại tông môn mỗi ngày đều tu luyện bằng linh tinh, vì vậy bọn họ mới có thể có thực lực mạnh mẽ ngay khi tuổi còn trẻ như thế

Mà Viêm Tông đã phát triển đến bây giờ, số lượng linh tinh cộng lại lên đến hàng chục vạn viên, cộng với linh thạch, số lượng không đếm xuể. Tất cả những thứ này đều rơi vào tay Diệp Phàm, hơn nữa hẳn còn phát hiện được một vài dược liệu cần thiết để luyện chế đan Đại Hoàn trong kho dược liệu của Viêm Tông.

Có vẻ như, việc Diệp Phàm tiêu diệt Viêm Tông là hoàn toàn đúng đắn, dù sao. hắn cũng đã tìm thấy một vài dược liệu cần thiết để luyện chế đan Đại Hoàn!

Điều này khiến Diệp Phàm bắt đầu cảm thấy hứng thú với các tông môn khác, nếu hắn tiêu diệt hết bọn họ, liệu có thể thu thập đầy đủ dược liệu cần thiết để luyện chế đan Đại Hoàn không?

Ý tưởng này nghe có vẻ rất điên rồ, nhưng vì Sở Sở, Diệp Phàm tuyệt đối dám làm như vậy!

Vì Sở Sở, hắn không ngại làm kẻ thù của cả thế gian! “Đây là cái gì?” Sau đó, Diệp Phàm phát hiện một chiếc hộp trong kho bí mật của Viêm Tông, xung quanh được bao phủ bởi một lớp năng lượng hỏa diễm khiến người ta không dám lại gần.

1353: Dĩ nhiên

Diệp Phàm vung ra một chưởng, Phần Quyết dâng trào, trực tiếp nuốt chửng năng lượng hỏa diễm xung quanh chiếc hộp kia, khiến chiếc hộp rơi vào tay hắn.

Khi Diệp Phàm mở ra xem, bên trong là một bản cổ tịch! Nộ Hỏa Liên!

Diệp Phàm nhìn vào ba chữ lớn được viết trên sách cổ, ánh mắt hắn chợt mở lớn, đây chẳng phải chính là chiêu mà Từ Phượng đã thi triển trước đây sao?

Không thể không nói, chiêu này thật sự có uy lực cực kỳ khủng khiếp, đặc biệt là khi thi triển kết hợp với hỏa diễm cường đại, uy lực càng trở nên kinh người hơn, nếu không nhờ có Phần Quyết của Diệp Phàm bug thêm, muốn ngăn cản chiêu Nộ Hỏa Liên của Từ Phượng thật sự không dễ dàng!

“Ta có Phần Diễm, nếu như tu luyện chiêu Nộ Hỏa Liên này, chẳng phải...”

Ánh mắt Diệp Phàm sáng lên, ngay lập tức nảy sinh hứng thú đối với chiêu Nộ Hỏa Liên này.

Lúc này, Diệp Phàm bắt đầu tu luyện Nộ Hỏa Liên.

Tuy nhiên, sau khi Diệp Phàm tu luyện Nộ Hỏa Liên, hắn mới nhận ra sự lợi hại của tuyệt chiêu này, chiêu mà Từ Phượng đã thi triển trước đó chỉ là Nộ Hỏa Liên cơ bản nhất.

Khi tu luyện đến Nộ Hoả Liên đại viên mãn, Nộ Hỏa Liên có thể đồng thời ngưng tụ ta chín đóa Hỏa Liên, uy lực vô cùng mạnh mẽ, chắc chắn còn khủng khiếp gấp vô số lần so với một đóa Hỏa Liên của Từ Phượng!

Tuy nhiên, việc tu luyện Nộ Hỏa Liên lại rất phức tạp và khó khăn, hơn nữa chỉ cần một chút sơ suất cũng có thể làm tổn thương chính mình. Vì vậy đã rất nhiều năm qua, không ai ở Viêm Tông có thể tu luyện thành công, Từ Phượng cũng chỉ nhờ vào Địa Hỏa mới miễn cưỡng nhập môn.

Dĩ nhiên, điều này đối với thiên phú dị bẩm như Diệp Phàm thì chẳng đáng là gì, chỉ sau một giờ tu luyện, hắn cũng đã nhập môn.

Vù vù!

Diệp Phàm liên tục vung tay, Phần Diễm trong cơ thể tuôn trào, nhanh chóng tụ lại thành một đóa Hỏa Liên trong lòng bàn tay hắn.

Lúc đóa Hỏa Liên này vừa xuất hiện, không gian xung quanh lập tức biến thành hư vô, như thể không thể chịu nổi sức mạnh đóa Hỏa Liên này!

Mới chỉ vừa hình thành đóa Hỏa Liên mà đã có uy lực mạnh mẽ như vậy, nếu một ngày nào đó thực sự bộc phát ra, vậy uy lực đó quả thực không thể nào tưởng tượng nổi!

Diệp Phàm cảm thấy, nếu hắn đánh ra đạo Hỏa Liên này, đừng nói là cường giả Niết Bàn Cảnh, ngay cả cường giả mạnh hơn Niết Bàn Cảnh là Sinh Tử Cảnh cũng chưa chắc đã chịu nổi, cái này thật sự còn khủng khiếp hơn cả bom hạt nhân!

Ngay sau đó, Diệp Phàm làm đạo Hỏa Liên này tản đi và đứng dậy rời khỏi nơi này.

Còn đám người Đông Phương Hạo Thiên đã thu gom toàn bộ tài nguyên của Viêm Tông, ngay cả một thứ cặn bã cũng không hề để lại, nhưng may mà trong

Viêm Tông có khá nhiều túi trữ nhiều tài nguyên như vậy.

Túi trữ vật là một loại trang bị thu gom đồ vật khá phổ biến trong thế giới cao cấp, cấp thấp hơn nhiều so với nhãn không gian, mà chiếc nhẫn Thiên Đế trong tay Diệp Phàm đang sở hữu cũng là một chiếc nhẫn không gian, nếu hắn có thể khiến chiếc nhẫn này nhận chủ thì có thể bỏ tất cả đồ vật vào trong đó, sẽ tiện lợi hơn nhiều so với túi trữ vật. Đáng tiếc là hắn không phải là người thừa kế huyết mạch của Diệp tộc nên không thể khống chế chiếc nhẫn Thiên Đế này!

Tiếp theo, đám người Diệp Phàm rời khỏi đây, sau khi bọn họ rời đi, chuyện xảy ra ở Viêm Tông nhanh chóng truyền bá khắp các thế giới cao cấp, gây chấn động vô cùng!

Viêm Tông thế mà lại bị chắc chắn không ai dám tin!

ột thanh niên tiêu diệt? Chuyện này mà truyền ra thì

Hơn nữa, thanh niên này còn sở hữu một đạo Thiên Hỏa, càng khiến mọi người kinh ngạc hơn!

Nhưng điều quan trọng nhất là, người này còn đắc tội với Trưởng Công chúa của vương triều Thiên Dương, chuyện này chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

Chẳng mấy chốc, vương triều Thiên Dương đã phát lệnh truy nã Diệp Phàm và Tuyết Vô Cơ, đồng thời yêu cầu tất cả các thế lực trong toàn bộ thế giới cao cấp bắt đầu tìm kiếm hai người này, bất kỳ ai tìm thấy hai người đều sẽ được vương. triều Thiên Dương trọng thưởng.

Chỉ trong thời gian ngắn, không chỉ các thế lực trong thế giới cao cấp hành động mà cả những đại tông môn và gia tộc trong Đệ Nhất Trọng Thiên cũng bắt đầu nhao nhao phái người đến thế giới cao cấp để tìm kiếm tung tích của Diệp Phàm và Tuyết Vô Cơ, nhân cơ hội này để lấy lòng vương triều Thiên Dương.

Dĩ nhiên, lý do bọn họ làm như vậy không chỉ vì muốn lấy lòng vương triều Thiên Dương mà còn vì một mục đích chính nữa, đó chính là muốn có được Thiên Hỏa trên người Diệp Phàm!

Thiên Hỏa là thứ khan hiếm khó tìm hơn cả Địa Hỏa, bất kỳ ai sở hữu Thiên Hỏa đều có thể đứng ở thế bất bại trên chiến trường!

Mỗi lần Thiên Hỏa xuất hiện đều sẽ thu hút vô số cường giả tranh đoạt, như hôm nay Thiên Hỏa lại xuất hiện, làm sao mà những người tu luyện này không động lòng cho được!

Chỉ cần bắt được Diệp Phàm, không chỉ có thể có được Thiên Hỏa mà còn có thể lấy lòng vương triều Thiên Dương, chuyện một công đôi việc như vậy thì tất nhiên có người nào mà không bị k*ch th*ch chứ!

Chỉ trong thời gian ngắn, các thế lực trong thế giới cao cấp và toàn bộ các thế lực trong Đệ Nhất Trọng Thiên đều hành động, không biết đã huy động bao nhiêu người đến để truy bắt Diệp Phàm và Tuyết Vô Cơ.

Ngoài ra, vương triều Thiên Dương còn phái mười vạn đại Quân Thiên Dương đến thế giới cao cấp để tìm kiếm Diệp Phàm và Tuyết Vô Cơ, có thể thấy quyết tâm của bọn họ trong việc bắt được hai người này mạnh mẽ đến mức nào.

Lúc này, Thiên Chiếu đi tới trước mặt Diệp Phàm, thông báo cho hắn biết tình hình bên ngoài.

“Lại bị truy nã rồi? Xem ra tôi thật sự có số mệnh bị truy nã!”

Diệp Phàm xoa xoa mũi, cảm thán nói, ánh mắt nhìn về phía Tuyết Vô Cơ đang ở một bên, nói: “Bây giờ cô cũng bị các thế giới truy nã, thấy thế nào?”

“Tôi sẽ đi tiêu diệt vương triều Thiên Dương ngay bây giờ!” Tuyết Vô Cơ lạnh lùng quát lên. “Đừng nóng vội, hiện tại thực lực của cô tuy là rất mạnh nhưng vương triều
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1354: Cùng lúc đó



Thiên Dương tuyệt hông dễ đối phó, nếu không bọn họ cũng sẽ không trở thành một trong các cấp bậc bá chủ ở Đệ Nhất trọng Thiên này!”

Diệp Phàm nhắc nhở.

Bây giờ Diệp Phàm đã có một hiểu biết nhất định về thế giới cao cấp, mặc dù thế giới cao cấp này không nhiều như thế giới trung cấp nhưng cũng có hơn trăm thế giới.

Tuy nhiên, trên thế giới cao cấp còn có những tồn tại kinh khủng hơn, đó chính là Cửu Trọng Thiên!

Một trọng là một thế giới, Cửu Trọng Thiên đại diện cho chín thế giới, càng lên cao càng kh*ng b*, mà thế giới Đệ Cửu Trọng Thiên đã là đỉnh cao của vị diện này, trong đó gần như chỉ có những lão quái vật đang chinh phục cảnh giới Tiên Nhân, mỗi người không biết đã sống bao nhiêu năm rồi!

Còn vương triều Thiên Dương cho dù là một trong hai vương triều mạnh nhất ở Đệ Nhất Trọng Thiên, cùng với một vương triều khác gần như chia đôi thế giới ở Đệ Cửu Trọng Thiên, có thể thấy sự đáng sợ của vương triều này!

Mặc dù Diệp Phàm biết Tuyết Vô Cơ đã nhận được sức mạnh của tổ tiên Băng Tuyết Thần Quốc, toàn bộ thể chất, mệnh cách, vận mệnh đều đã thay đổi, nhưng muốn chống lại vương triều Thiên Dương thì e rằng cũng không dễ dàng gì!

“Lẽ nào cứ để bị truy nã như thế này mãi sao?”

“Tôi đường đường là Nữ hoàng của Băng Tuyết Thần Quốc lại bị người ta phát ệnh truy nã, nếu chuyện này truyền ra ngoài chẳng phải quá mất mặt sao?”

Tuyết Vô Cơ lạnh lùng nói. “Không sao, người bên ngoài cũng đâu biết cô là ai!” Diệp Phàm mỉm cười nói.

“Điều đó không được, bổng hoàng không thể để Băng Tuyết Thần Quốc mất mặt!”

Tuyết Vô Cơ hừ lạnh, nói: “Nếu là vào thời kỳ đỉnh cao của Thần Quốc Băng Tuyết, một vương triều nhỏ bé như vậy thậm chí còn không có tư cách quỳ xuống

l**m!”

Nghe thấy vậy, Diệp Phàm liếc nhìn Tuyết Vô Cơ, hắn thầm nghĩ xem ra Băng Tuyết Thần Quốc này cũng không đơn giản!

“Chủ nhân, tôi còn thăm dò được một tin tức!”

Thiên Chiếu lên tiếng.

“Tin tức gì?”

Diệp Phàm hỏi.

“Bảy ngày nữa, Dược Thần Gốc sẽ tổ chức đại hội Dược Thần, người thăng cuộc không những được trở thành quan môn đệ tử của Cốc chủ Dược Thần Gốc, mà còn có thể nhận được một cây Tuyết Liên Hoa!”

Thiên Chiếu trả lời.

Diệp Phàm nghe thấy Tuyết Liên Hoa thì ánh mắt hăn lập tức nheo lại, Tuyết Liên Hoa chính là một trong những dược liệu chính để luyện chế đan Đại Hoàn!

“Dược Thần Cốc có lai lịch thế nào?” Diệp Phàm trầm giọng nói.

“Theo tôi được biết, Dược Thần Cốc là một thế lực truyền thừa cực kỳ cổ xưa trong thế giới cao cấp, bên trong cốc có rất nhiều dược liệu hiếm có, bọn họ đời đời chuyên về y dược và luyện dược, có danh tiếng rất lớn trong thế giới cao cấp, những cường giả bị thương nặng thường đến Dược Thần Cốc để tìm kiếm dược liệu chữa trị, thậm chí hầu hết các đan dược của các đại tông môn thế lực đều xuất phát từ Dược Thần Cốc!”

Thiên Chiếu giải thích chỉ tiết.

“Bảy ngày nữa sẽ đến Dược Thần Cốc!”

Diệp Phàm trực tiếp nói.

“Chủ nhân, bây giờ các thế lực trong các thế giới cao cấp đều đang điên cuồng tìm kiếm ngài, một khi ngài xuất hiện công khai, e là sẽ ngay lập tức bị vô số cường giả tìm đến!”

Thiên Chiếu nhắc nhở Diệp Phàm.

“Không sao, ta nhất định phải có được Tuyết Liên Hoal”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Anh đúng là đủ si tình với cô nhóc Đường Sở Sở kia nhỉ!”

Tuyết Vô Cơ liếc nhìn Diệp Phàm, trong ánh mắt hiện lên một chút ghen ty, nói: “Anh yên tâm, chỉ cần bổn hoàng còn sống thì sẽ không để anh gặp nguy hiểm!”

“Cảm ơn!” Diệp Phàm cảm ơn.

Cùng lúc đó, ở một nơi khác, nơi đây tràn ngập sự sát phạt vô tận, huyết khí tràn ngập cả bầu trời, ngay cả mặt trời cũng đỏ như máu, giống như một nơi Tu La luyện ngục!

“Yên tâm đi, thằng nhóc đó không chỉ là đồ đệ của ngươi, mà còn là đồ đệ của tai"

“Dám động vào đồ đệ của Tiêu Thiên Sách ta, ta sẽ khiến người đó biết vì sao Hoa nhỉ lại đỏ như vậy!”

Người đàn ông trung niên hừ lạnh, ông chính là Lục sư phụ của Diệp Phàm - Tiêu Thiên Sách.

Ngay sau đó, Tiêu Thiên Sách rời khỏi ngọn núi này, đồng thời phát ra một tiếng quát lạnh như băng: “Quân Thiên Sách, toàn quân tập hợp!”
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1355: Ông ta vừa dứt lời



Huyền Thiên Giới là một thế giới cao cấp, chỉ kém Cửu Trọng Thiên, mà Dược Thần Cốc chính là thế lực đỉnh cao ở Huyền Thiên Giới!

Hôm nay, bên trong và bên ngoài Dược Thần Cốc đều chật kín người, tập hợp. một đám thanh niên kiệt xuất, tất cả bọn họ đều đến vì Đại hội Dược Thần do. Dược Thần Cốc tổ chức.

Đại hội Dược Thần lần này, nếu ai giành được hạng nhất thì có thể trở thành đệ tử cuối cùng của Cốc chủ Dược Thần Cốc, đây là một cơ hội tốt đương nhiên không thể bỏ lỡ đối với những thiên tài giỏi về y thuật và luyện chế đan dược!

Tại hiện trường còn hội tụ không ít thế lực từ Huyền Thiên Giới và các thế giới khác đến để quan sát cuộc tranh tài Dược Thần!

Chẳng mấy chốc, Cốc chủ của Dược Thần Gốc là Dược Xuân Thu đã dẫn theo một nhóm trưởng lão và đệ tử của Dược Thần Cốc xuất hiện trước mọi người.

"Cảm ơn các vị đã đến Dược Thần Cốc ngày hôm nay. Ta nghĩ mọi người đều biết rõ hôm nay là ngày gì!"

"Hôm nay, Dược Thần Cốc chúng ta sẽ tổ chức Đại hội Dược Thần. Sau ba vòng thi đấu, người giành được hạng nhất sẽ trở thành đệ tử cuối cùng của bổn Cốc chủ, đồng thời còn được tặng một cây dược liệu tuyệt thế là Tuyết Liên Hoa quý hiếm!"

Dược Xuân Thu nhìn mọi người có mặt ở đây và nói rõ từng lời.

"Được rồi, không nói nhiều nữa, bây giờ mời tất cả các tuyển thủ chuẩn bị tham gia thi đấu lên đây nhận bảng số báo danh và làm thủ tục đăng ký. Các tuyển thủ phải dưới một trăm tuổi, ai trên một trăm tuổi xin mời tự rút lui!"

Dược Xuân Thu tiếp tục nói.

Ông ta vừa dứt lời, không ít y sư và luyện chế đan dược sư trên một trăm tuổi tại hiện trường đều luyến tiếc lui xuống.

Chẳng mấy chốc, có đến hàng trăm người đã nhận được bảng số báo danh. Lúc này, một đệ tử của Dược Thần Cốc lên tiếng: "Còn ai muốn tham gia nữa không? Nếu không có ai thì...

"Còn ta!"

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Đám người Diệp Phàm xuất hiện ở đó, hắn bước thẳng tới trước mặt đệ tử của Dược Thần Cốc và nói: "Ta cũng muốn tham gia!"

"Ngươi... ngươi không phải là..."

Vị đệ tử của Dược Thần Cốc nhìn Diệp Phàm, đầu tiên là sững sờ, sau đó đồng tử co rụt lại, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, rõ ràng là đã nhận ra Diệp Phàm.

Hiện giờ bức họa phát lệnh truy nã Diệp Phàm đã lan rộng khắp các thế giới cao cấp, ngay cả trong Dược Thần Cốc cũng có không ít người biết đến bức họa phát lệnh truy nã hắn, làm sao người ta có thể không nhận ra cho được.

"Chính là hắn, hắn không phải là tên tội phạm đã bị vương triều Thiên Dương truy nã sao?"

"Đúng vậy, chính là hắ tiêu diệt cả Viêm Tông rồi!

, nghe nói hắn sở hữu Thiên Hỏa truyền thuyết, còn

"Tên này hiện đang bị phát lệnh truy nã khắp nơi mà còn dám quang minh chính đại tới tham gia Đại hội Dược Thần, hắn không muốn sống nữa sao?”

Lúc này, các cường giả đến đây để xem cuộc thi đấu đều nhìn Diệp Phàm đầy kinh ngạc, mọi người đều cảm thấy Diệp Phàm dám quang minh chính đại xuất hiện ở đây có phải là điên rồi không!

Những người của Dược Thần Cốc nhìn thấy Diệp Phàm cũng bàn luận sôi nổi, ngay cả đệ tử của Dược Thần Cốc đang phát bảng số báo danh cũng quay sang nhìn về phía Dược Xuân Thu, rõ ràng là đang chờ đợi sự chỉ thị từ ông ta xem phải xử lý như thế nào.

"Sao? Ta không được tham gia cuộc thi đấu này à?" Diệp Phàm nói với vẻ mặt bình tĩnh. "Chỉ cần đáp ứng được điều kiện thì ai cũng có thể tham gial"

Lúc này, ánh mắt của các cường giả từ những thế lực khác liên tục đảo qua đảo lại, bọn họ lần lượt thì thầm trao đổi gì đó với người bên cạnh rồi lập tức có một số người rời khỏi Dược Thần Cốc.

"Đại hội Dược Thần lần này có tổng cộng ba vòng thi đấu. Bây giờ bắt đầu vòng thi thứ nhất: phân biệt dược liệu. Ta sẽ đưa cho các ngươi một đống dược liệu để thử nghiệm, việc các ngươi cần làm là dựa theo yêu cầu để phân biệt ra những dược liệu bọn ta cần."

Ngay sau đó, một vị trưởng lão của Dược Thần Gốc chủ trì cuộc thi lên tiếng.

Diệp Phàm và những người khác bắt đầu phần thi đầu tiên. Đối với Diệp Phàm, vòng thi đấu đầu tiên này vô cùng đơn giản.
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1356: Ngay sau đó



Chẳng mấy chốc, hội trường đã có gần trăm người đã vượt qua vòng thi đầu tiên.

Vị trưởng lão kia lại nói: "Bây giờ bắt đầu vòng thi thứ hai, vòng thì thứ hai này sẽ kiểm tra năng lực của các ngươi. Trên hiện trường, chúng ta sẽ đưa đến một nhóm bệnh nhân với các triệu chứng khác nhau cho các ngươi, nhiệm vụ của các ngươi là chữa khỏi cho họi"

Ngay sau đó, một nhóm bệnh nhân xuất hiện trước mặt Diệp Phàm và các tuyển thủ khá, những người này có người bị đảo ngược kinh mạch, có người sinh cơ cạn kiệt, có người bị thương nặng - nói chung là đủ loại vấn đề nghiêm trọng.

Các tuyển thủ nhìn thấy cảnh này thì đều nhíu mày, suy nghĩ cách chữa trị.

Lúc này, Diệp Phàm đi tới trước mặt một bệnh nhân đang có sinh cơ cạn kiệt, hắn trực tiếp rút những cây châm bạc ra, lần lượt đâm vào người bệnh nhân và sử dụng Cửu U Hoàn Hồn Châm!

Tình trạng của bệnh nhân này nhẹ hơn tình trạng của Sở Sở rất nhiều, cho nên Diệp Phàm chỉ cần thi triển Cửu U Hoàn Hồn Châm là có thể chữa lành cho người đó.

"Đây là.."

Lúc này, Dược Xuân Thu đang quan sát Diệp Phàm thi triển Cửu U Hoàn Hồn Châm, ánh mắt ông ta sáng lên, biểu cảm thay đổi liên tục, các trưởng lão khác của Dược Thần Cốc cũng bị kỹ thuật châm cứu của Diệp Phàm thu hút.

Rất nhanh, sau khi Diệp Phàm liên tục thi triển xong mũi châm thứ chín của Cửu U Hoàn Hồn Châm, người bệnh nhân có sinh cơ trong cơ thể bị cạn kiệt này đã lập tức hồi phục, cả người hoàn toàn trở lại bình thường!

"Đúng là thuật châm cứu cường đại!"

"Đây là thuật châm cứu gì vậy? Sao có thể khiến một người có sinh cơ cạn kiệt khôi phục lại bình thường được?"

Trong phút chốc, các trưởng lão của Dược Thần Cốc bắt đầu xì xào bàn tán, bọn họ là những người nắm giữ đây đủ các phương pháp đan dược, y thuật và châm cứu trong toàn thiên hạ, nhưng chưa bao giờ thấy thuật châm cứu nào thần kỷ như vậy!

"Thú vị thật!" Dược Xuân Thu khẽ vuốt chòm râu, nhìn Diệp Phàm đầy khen ngợi.

Mà các tuyển thủ khác thấy Diệp Phàm dễ dàng chữa khỏi cho một bệnh nhân thì đều kinh ngạc không thôi, bọn họ cũng nhao nhao bắt đầu thi triển các phương pháp cứu chữa, nhưng cuối cùng, chỉ có năm người bao gồm cả Diệp Phàm là thành công chữa khỏi cho bệnh nhân, những người còn lại đều bó tay.

"Tốt, bây giờ bắt đầu vòng thi thứ ba, chính là luyện chế đan dược!"

"Chúng ta sẽ chuẩn bị cho các ngươi những dược liệu cần thiết và lò luyện đan, nhiệm vụ của các ngươi là luyện chế ra viên đan dược tốt nhất mà các ngươi có thể làm ra được."

Lúc này, một trưởng lão của Dược Thần Cốc nói với Diệp Phàm và bốn người còn lại.

Ngay sau đó, một đống dược liệu và lò luyện đan được mang đến trước mặt đám người Diệp Phàm. Bốn người kia nhanh chóng chọn lấy những dược liệu cần thiết, sau đó chọn lò luyện đan và bắt đầu chuyên tâm luyện chế.

Nhưng Diệp Phàm lại không vội luyện chế, mà lặng lẽ quan sát cách luyện chế đan dược của bốn người kia.

"Tại sao ngươi không bắt đầu luyện chế đan dược?”

Ngay lập tức, Vị trưởng lão của Dược Thần Cốc chủ trì cuộc thi nhìn Diệp Phàm tò mò hỏi.

"Chưa từng." Diệp Phàm lắc đầu.

Nhất thời, cả các trưởng lão lẫn những người có mặt ở đây đều ngỡ ngàng, bọn họ không ngờ người này thậm chí chưa từng luyện chế đan dược mà vẫn dám tới tham gia Đại hội Dược Thần, đúng là nực cười!

"Xem ra hắn sẽ không giành được hạng nhất rồi!"

Một trưởng lão của Dược Thần Cốc nói nhỏ với các trưởng lão khác. Nghe vậy, các trưởng lão khác đều gật đầu, vừa rồi bọn họ xem Diệp Phàm thi triển thuật châm cứu nên còn tưởng rất có thể lần này hắn sẽ đoạt hạng nhất, nhưng không ngờ thế mà hẳn lại chưa từng luyện chế đan dược, vậy thì chắc chắn ở vòng thi đấu này hắn sẽ không thắng được bốn người còn lại!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1357: Bây giờ ngươi thấy ai thắng đây?



Mà lúc bốn tuyển thủ kia nghe thấy Diệp Phàm nói chưa từng luyện chế đan dược bao giờ thì ai nấy đều vui mừng, bọn họ đều cảm thấy cơ hội của mình tới rồi, bèn hết sức tập trung luyện chế đan dược!

Nửa giờ sau, trong số bốn người này, có một người thất bại và làm nổ lò luyện đan, nhưng ba người còn lại đều luyện ra được một viên đan dược, hai người luyện ra viên đan dược tam phẩm, còn một người luyện ra viên đan dược tứ phẩm!

"Ta thắng rồi!"

Tuyển thủ luyện ra viên đan dược tứ phẩm hớn hở giơ viên đan dược tứ phẩm của mình lên.

"Ta vẫn chưa luyện xong, ngươi chưa thắng đâu!"

Lúc này, Diệp Phàm lên tiếng.

"Hừ! Ranh con nhà ngươi chưa từng luyện đan, chẳng lẽ lần đầu tiên luyện đan mà ngươi có thể luyện ra một viên đan dược có phẩm cấp cao hơn đan dược tứ phẩm của ta sao?"

Tuyển thủ kia tỏ vẻ khinh thường nhìn Diệp Phàm.

"Chuyện đó còn chưa chắc!"

Diệp Phàm mỉm cười, hắn bắt đầu chọn dược liệu và lò luyện đan, sau đó đặt những dược liệu khác nhau này vào lò luyện đan, kích hoạt Phần Diễm bắt đầu luyện chết

Nhưng hắn vẫn chưa thi triển ra Phần Diễm hoàn chỉnh, dù sao Phần Diễm cũng chính là hỏa diễm Địa Hỏa siêu việt, nếu kích hoạt ra toàn bộ thì e là cái lò

luyện đan này sẽ bị thiêu hủy mất

Tiếp theo, Diệp Phàm thi triển Cửu Chuyển Đan Quyết và dựa theo phương pháp trên đó để tiến hành luyện chế đan dược.

"Hừ"

Tuyển thủ luyện được đan tứ phẩm kia hừ lạnh, không tin Diệp Phàm có thể luyện chế ra đan dược gì cao cấp.

Nhưng chỉ sau mười phút, tất cả mọi người đều sững sờ. "Cửu Chuyển Đan Quyết, chuyển thứ hai: Ngưng Đan!"

Lúc này, Diệp Phàm vừa đánh ra từng đạo ấn pháp huyền ảo vào trong lò luyện đan, đồng thời mở miệng hô lên.

BÙM!

Ngay sau đó, một tiếng nổ phát ra từ lò luyện đan, một ánh hào quang bản ra, lan tỏa hương thơm đan dược nồng nàn.

Giữa không trung, một viên đan dược đang lơ lửng, phía trên còn có hai đường vân màu vàng, tỏa ra khí tức nặng lượng tràn trề.

"Đây là... đây là đan dược ngũ phẩm!"

"Hắn thế mà lại có thể luyện chế ra đan dược ngũ phẩm sao?" "Sao có thể như vậy?”

"Có thật đây là lần đầu tiên hắn luyện chế đan dược không?"

Lúc này, tất cả các trưởng lão, hộ pháp và đệ tử của Dược Thần Cốc đều kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.

Tuyển thủ luyện ra đan dược tứ phẩm kia càng đứng ngây người.

Những cường giả của các thế lực khác có mặt ở Dược Thần Cốc cũng nhìn Diệp Phàm với vẻ kinh ngạc không thôi, không ngờ người này lại có thiên phú luyện đan sư bẩm sinh.

Diệp Phàm vung tay lên, cầm lấy viên đan dược ngũ phẩm kia, mỉm cười nói: "Trông cũng không tệ!”

Chính hắn cũng không ngờ lần đầu luyện chế đan dược lại có thể thi triển được đến chuyển thứ hai của Cửu Chuyển Đan Quyết.

"Bây giờ ngươi thấy ai thắng đây?” Diệp Phàm mỉm cười nhìn tuyển thủ đã luyện chế ra đan dược tứ phẩm kia.

"Ngươi... ngươi dối trá! Đây hoàn toàn không phải là lần đầu tiên ngươi luyện chế đan dược!"

Dược Xuân Thu nhìn Diệp Phàm cảm thán, nhưng ngay khi ông ta vừa dứt lời, một giọng nói lạnh lùng khác từ không trung vang lên: "Cho dù hắn là thiên tài thì cũng phải chết!"

'Vút vút vút!!!

Trong nháy mắt, từng bóng dáng toát ra khí tức kinh khủng xuất hiện trong Dược Thần Cốc, số lượng lên tới hàng ngàn người.

Những người này ít nhất đều đạt đến Âm Dương Cảnh, trong đó có một đống cường giả Niết Bàn Cảnh, thậm chí còn có cả cường giả Sinh Tử Cảnh đáng sợ: hơn Niết Bàn Cảnh!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1358: Đúng vậy!



Lúc này, ánh mắt của mọi người trong Dược Thần Gốc đều quét về phía hàng nghìn người này, từng người một thay đổi sác mặt!

Hàng nghìn cường giả từ m Dương Cảnh trở lên cùng xuất hiện, khí tức tản ra đủ để nghiền nát vùng thiên địa này!

Mà đám người này đều là người đứng đầu của các tông môn đỉnh cao của Huyền Thiên Giới, còn có những cường giả đứng đầu và các trưởng lão hộ pháp. của các tông môn đến từ những thế giới cao cấp khác, thậm chí những cường giả Sinh Tử Cảnh cũng là các lão tổ cấp bậc đại lão của các thế lực đại tông môn.

Cao hơn Niết Bàn Cảnh chính là Sinh Tử Cảnh, bước vào Sinh Tử Cảnh phải trải qua chín lần sinh tử, mà trong các thế giới cao cấp, chỉ những lão tổ của các tông môn đỉnh cao mới có thể đạt đến cấp bậc Sinh Tử Cảnh này.

Bây giờ, tất cả bọn họ đều đến đây chính là để bắt Diệp Phàm, đoạt lấy Thiên Hỏa trong cơ thể hắn và nhân cơ hội này bám vào vương triều Thiên Dương.

“Hôm nay Dược Thần Cốc ta thật là náo nhiệt, thế mà lại thu hút được tất cả các đại lão các người đến đây!”

“Không biết hôm nay các vị đến Dược Thần Cốc ta có việc gì không?” Dược Xuân Thu nhìn những người này, lạnh nhạt nói.

“Dược Cốc chủ, bọn ta đến vì chuyện gì mà ông còn không rõ sao? Chẳng lẽ ông muốn bao che cho tên nhóc này?”

Một vị chủ tông môn của Huyền Thiên Giới chỉ vào Diệp Phàm, lạnh lùng nói. “Các người đều muốn bắt hắn?”

Dược Xuân Thu hỏi.

“Đúng vậy!”

Đám cường giả trực tiếp trả lời.

“Nhưng hắn đã giành được hạng nhất trong cuộc thi Dược Thần, hiện tại đã được xem như đệ tử của tông môn ta rồi, các người muốn động đến hăn chính là

muốn đối đầu với Dược Thần Cốc ta, các người chắc chắn muốn làm vậy sao?”

Dược Xuân Thu tiếp tục nói.

Với lời này của Cốc chủ Dược Thần Cốc, mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc, bọn họ không ngờ đối phương lại nói như vậy, chẳng lẽ Dược Thần Cốc còn muốn bảo vệ tên này sao?

“Dược Gốc chủ, ông muốn bảo vệ hắn sao? Tốt nhất ông nên suy nghĩ rõ hậu quả của việc này, hắn là người mà vương triều Thiên Dương muốn bắt, nếu ông muốn bảo vệ hắn chính là đối đầu với vương triều Thiên Dương, ông chắc chắn Dược Thần Cốc của ông có thể chống lại cơn giận của vương triều Thiên Dương không?”

Lại có một vị cường giả tông môn nhìn Dược Xuân Thu nói.

“Cốc chủ, không thể xúc động!”

Lúc này những trưởng lão của Dược Thần Cốc cũng nhìn Dược Xuân Thu rồi lần lượt khuyên ngăn, tuy tài năng luyện đan của Diệp Phàm rất xuất chúng, nhưng vì hắn mà đắc tội với vương triều Thiên Dương thì chắc chắn không phải là

một việc sáng suốt!

Mặc dù Dược Thần Cốc có uy vọng nhất định trong thế giới cao cấp, nhưng lại chẳng đáng là gì trong mắt những thế lực ở Cửu Trọng Thiên kia!

Với thực lực của Dược Thần Gốc cũng không thể chống lại được vương triều Thiên Dương!

“Cốc chủ, cảm ơn ý tốt của ngài!”

“Nhưng ta không muốn liên lụy đến Dược Thần Cốc, hôm nay ta tới tham gia cuộc thi Dược Thần là chỉ muốn có được cây Tuyết Liên Hoa kial”

Diệp Phàm nhìn Dược Xuân Thu, chắp tay nói. “Ngươi đã thắng cuộc thi Dược Thần, chính là người của Dược Thần Cốc, nếu ta để ngươi đối mặt với bọn họ một mình thì Dược Thần Cốc của ta còn gì uy

nghiêm nữa?”

“Ngươi yên tâm, hôm nay chỉ cần có ta ở đây thì sẽ không ai có thể động vào ngươi!”

Dược Xuân Thu nói thẳng.

“Dược Xuân Thu, ông nghĩ Dược Thần Cốc của ông có thể bảo vệ được hắn sao? Hôm nay tên nhóc này chắc chắn phải chết!”

Ngay lập tức, một cường giả Niết Bàn Cảnh ngũ trọng mặt đầy sát khí hét lên. “Ngươi chết trước đi!” Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng và tàn nhẫn vang lên.

Đứng trong đám người, Tuyết Vô Cơ trực tiếp ra tay, một chưởng đập xuống, khí lạnh ngập trời trực tiếp đóng băng vị cường giả Niết Bàn Cảnh ngũ trọng này.

Bụp bụp bụp!!

Giây tiếp theo, thân thể của cường giả Niết Bàn Cảnh ngũ trọng này trực tiếp nổ tung, hóa thành một đống băng vụn.

Cảnh tượng này làm cho sắc mặt của hàng nghìn cường giả kia thay đổi, từng người một đều nhìn chằm chằm Tuyết Vô Cơ với ánh mắt kiêng dè.

“Hôm nay ai dám động đến người đàn ông của bổn hoàng ta thì kẻ đó phải chết!”

Tuyết Vô Cơ bước ra một bước, đứng trước hàng nghìn cường giả ở đây, trên người cô ta phát ra khí lạnh vô tận, trực tiếp làm nhiệt độ của Dược Thần Cốc

giảm mạnh, tất cả mọi người đều không khỏi run rẩy!

Lúc này, nhiều lão tổ có thực lực Sinh Tử Cảnh đều bước ra, từng người phát ra một luồng uy áp sinh tử đáng sợ, trấn áp Tuyết Vô Cơ.

Bộp bộp bộp!!!

Dưới sự trấn áp của những cường giả Sinh Tử Cảnh này, Tuyết Vô Cơ nhíu mày, thân thể liên tục lùi lại.

“Hôm nay sẽ không ai bảo vệ được hai người các ngươi đâu!” Một vị lão tổ Sinh Tử Cảnh lạnh lùng nói, giọng nói rất hùng hổ! “Dám gây chuyện ở Dược Thần Gốc của ta, ai cho các người lá gan đó?”
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1359: Sư thúc!



Đột nhiên, một giọng nói già nua từ Dược Thần Cốc vang lên, một ấn chưởng khổng lồ phá không mà đến, trấn áp đám lão tổ Sinh Tử Cảnh này.

Âm ầm ầmI!

Ngay lập tức, hư không phát ra những tiếng nổ như sấm, không gian xung quanh hoàn toàn nổ tung, thân thể của đám cường giả cấp bậc lão tổ kia đều lùi lại, theo đó lần lượt kêu lên đau đớn.

Một người đàn ông trung niên tóc bạch kim bước ra từ Dược Thần Cốc, vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt b*n r* ánh sáng sắc lạnh.

“Sư thúc!”

Dược Xuân Thu nhìn người đàn ông tóc bạc này thì vội vàng gọi, các đệ tử khác của Dược Thần Cốc có mặt ở đây đều tỏ vẻ cung kính nhìn người đàn ông tóc bạc này.

“Ông là Bạch Lãng, ông vẫn còn sống sao?”

Lúc này, đám lão tổ Sinh Tử Cảnh nhìn người đàn ông tóc bạc, sắc mặt thay đổi, vô cùng kinh ngạc.

Nghe đồn, năm vạn năm trước, Dược Thần Cốc xuất hiện một yêu nghiệt vô cùng đáng sợ, người này là sư đệ của Cốc chủ Dược Thần Cốc đời trước, tên là Bạch Lãng. Vốn dĩ thiên phú cũng bình thường, không có gì nổi bật, nhưng lão ta vô tình nuốt phải một viên đan dược thần bí, kết quả sức mạnh của lão ta đã tăng tiến đột ngột, đạt đến một mức độ kinh người.

Nghe nói lúc đó không ai trong Dược Thần Cốc có thể đánh bại lão, sau này có vài tông môn muốn chiếm lấy đan dược của Dược Thần Cốc, kết quả đều bị Bạch Lãng tiêu diệt hoàn toàn.

Tuy nhiên, sau khi Cốc chủ đời trước của Dược Thần Cốc qua đời, Bạch Lãng cũng hoàn toàn biến mất, rất nhiều người đều nói lão đã chết, cũng có người nói lão đã lên Cửu Trọng Thiên, nhưng không ai gặp lại lão, không ngờ hôm nay lão lại

xuất hiện!

“Đám lão già các ngươi dám gây chuyện ở Dược Thần Cốc của ta, gan cũng không nhỏ đâu!”

Ánh mắt Bạch Lãng vô tình quét về phía đám người này, lạnh lùng hừ nói.

“Bạch Lãng, mặc dù ngươi mạnh nhưng bọn ta có nhiều người hợp lực, ngươi cũng khó mà chống đỡ nổi!”

Một vị lão tổ Sinh Tử Cảnh nhìn Bạch Lãng và quát lên. “Chỉ dựa vào đám lão già các ngươi sao, tới bao nhiêu, ta giết bấy nhiêu!” Vẻ mặt Bạch Lãng lạnh lùng, lão quát lên.

“Thật sao? Vậy hôm nay bổn tướng quân cũng muốn xem thử ngươi có thể giết bao nhiêu người!”

Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng tàn nhãn, đầy khí thế sát phạt vang lên như sấm sét, truyền vào tai từng người có mặt đều làm bọn họ ù tail

Giây tiếp theo, trên bầu trời của Dược Thần Cốc xuất hiện vô số bóng người, đông nghịt, trực tiếp làm bầu trời của Dược Thần ốc tối đen lại.

Những người này đều mặc chiến giáp màu đỏ, tay cầm trường thương, vẻ mặt từng người đều lạnh lùng, tỏa ra sát khí máu tanh, liếc mắt nhìn qua thì có tới mười vạn người!

“Là đại Quân Thiên Dương!”

Mọi người có mặt thấy cảnh tượng này thì đều chấn động.

Mười vạn người này chính là đại Quân Thiên Dương được vương triều Thiên Dương phái đi tìm kiếm Diệp Phàm và Tuyết Vô Cơ!

Mười vạn đại Quân Thiên Dương này, thực lực thấp nhất cũng đạt đến Lĩnh Vực Cảnh và Nguyên Thần Cảnh, trong đó cũng có gần một vạn người là cường giả m Dương Cảnh và Niết Bàn Cảnh, cường giả Sinh Tử Cảnh có tới hàng trăm người.

Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên mặc chiến giáp màu đỏ, tóc đỏ, tay cầm trường thương đỏ, đang toát ra sát khí vô tận, thực lực trên người trấn áp chư thiên, áp đảo đến mức các lão tổ Sinh Tử Cảnh cũng không thể thở nổi!

Với sự xuất hiện của mười vạn đại Quân Thiên Dương này, không khí của Dược Thần Cốc hoàn toàn ngưng lại, tất cả mọi người đều cảm nhận được một

cỗ áp lực mạnh mẽ, ép bọn họ đến mức nghẹt thở!

Lúc này, Dược Xuân Thu và mọi người của Dược Thần Cốc đều nhíu mày, ánh mắt Bạch Lãng thì lóe lên.

“Dược Thần Gốc các ngươi thật to gan, dám bao che người bị vương triều Thiên Dương truy nã, các ngươi muốn lật trời sao?”

Người đàn ông trung niên mặc giáp đỏ, tay cầm trường thương đỏ đầy sát khí hét lên, giọng nói vang như sấm, đỉnh tai nhức óc.

“Tuy là vương triều Thiên Dương các người lợi hại, nhưng nơi này cũng không phải nơi các ngươi có thể tùy tiện hoành hành!”

Bạch Lãng lạnh lùng nói.

Đột nhiên, Diệp Phàm bước ra, đứng trước mặt người đàn ông mặc chiến giáp. và nói.

“Ranh con, dám động đến Trưởng công chúa của vương triều Thiên Dương, ngươi cũng phải chết!”

Người đàn ông mặc chiến giáp nhìn Diệp Phàm, đầy sát khí nói. “Dám giết đồ đệ của Tiêu Thiên Sách ta, ngươi tính là cái thá gì?”

Đột nhiên, một giọng nói uy nghiêm, mạnh mẽ và đầy khinh thường vang lên, chấn động tứ phương!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1360: Lục sư phụ!



Âm ầm ầm !!!

Lúc này, trên bầu trời của Dược Thần Cốc vang lên tiếng sấm rền rĩ, tiếp đó là huyết quang bao trùm cả vùng trời đất này!

Ngay lập tức, tất cả mọi người trong Dược Thần Cốc đều cảm nhận được một cơn nghẹt thở chết chóc mạnh mẽ, từng người run rẩy không ngừng.

Mười vạn đại Quân Thiên Dương cũng thay đổi sắc mặt.

Sau đó, từ trong huyết quang ngút trời, một bóng dáng bước ra, chính là Lục sư phụ của Diệp Phàm - Tiêu Thiên Sách!

Lúc này, Tiêu Thiên Sách cầm trong tay một thanh trường đao màu đỏ ngòm, trên người mặc chiến giáp đỏ sẫm, còn tỏa ra sát khí thiết huyết, tựa như một vị chiến thần vô địch!

“Lục sư phụ!"

Diệp Phàm nhìn thấy Lục sư phụ của mình xuất hiện, trong mắt lộ ra một chút ngạc nhiên, tiếp đó lại càng kinh ngạc hơn khi thấy cảnh tượng trước mắt.

Chỉ thấy trong huyết quang sau lưng Tiêu Thiên Sách, từng bóng dáng bước ra, tất cả đều mặc chiến giáp màu đỏ ngòm, sắc mặt bọn họ lạnh lùng, toàn thân tỏa ra sát khí nồng nặc, tựa như vừa mới bước ra từ núi thây biển máu vậy!

Những người mặc chiến giáp màu đỏ ngòm này, số lượng không hề ít hơn mười vạn đại Quân Thiên Dương, cũng có mười vạn người!

Nhưng khí thế mà mười vạn người này tỏa ra hoàn toàn nghiền nát đại Quân Thiên Dương! Tuy là sức chiến đấu của đại quân Thiên Dương cực kỳ kinh khủng, đủ để trấn áp các thế lực trong thế giới cao cấp, nhưng so với mười vạn người sau lưng Tiêu Thiên Sách thì vẫn còn kém xa.

Mười vạn người này, từng người đều như những sát thần, ác ma từ địa ngục trở về, đáng sợ đến cực điểm!

Hơn nữa, trong mắt bọn họ đầy quyết tâm chiến đấu, còn chưa ra tay đã mang đến cho người ta cảm giác áp đảo mạnh mẽ, như thể không cần bọn họ ra tay, đối thủ cũng phải đầu hàng!

Lúc này, trong Dược Thần Cốc, những cường giả đến từ các thế giới cao cấp khác và mười vạn đại Quan Thien Dương đều bày ra sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Ngươi là ai?"

Lúc này, người đàn ông mặc chiến giáp màu đỏ dẫn đầu đại Quân Thiên Dương nhìn Tiêu Thiên Sách, quát lên hỏi.

“Ngươi muốn giết đồ đệ ta, còn hỏi ta là ai?"

Tiêu Thiên Sách bước lên một bước, đứng trước mặt người đàn ông đó, trả lời với vẻ mặt đầy sát khí.

Người đàn ông quét mắt qua Diệp Phàm rồi lại nhìn Tiêu Thiên Sách: "Hắn là đồ đệ của ngươi?"

"Hừ, hắn là đồ đệ của ngươi thì sao? Hắn đã đắc tội với Trưởng công chúa của vương triều Thiên Dương thì chắc chắn phải chết!"

Người đàn ông mặc chiến giáp màu đỏ, tay cầm trường thương, ve rmặt đầy quyền uy đáp lại.

Phụt !!!

Thanh đao trong tay Tiêu Thiên Sách chém ra ngoài, một nhát chém xuyên qua bầu trời cao, lưỡi đao khủng khiếp chém tới chỗ người đàn ông đó. Người đàn ông biến sắc, vội vàng vung trường thương trong tay lên để ngăn cản, toàn bộ sức mạnh khủng khiếp bùng phát.

Kết quả lại không thể đỡ được lưỡi đao này, lực lượng và trường thương của người đàn ông này trực tiếp bị chém đôi, cả cơ thể cũng bị chém thành hai nửa, máu bắn tung tóe, tứ chi văng khắp nơi!

Một nhát chém, một kẻ đứng đầu mười vạn đại Quân Thiên Dương, là cường giả Sinh Tử Cảnh thất trọng thế mà thân thể lại bị chém thành hai nửa rồi!

Lúc này, tất cả mọi người đều hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ!

Mười vạn đại Quân Thiên Dương đồng loạt hô lớn: "Tướng quân !!! "

Lúc này, một đám cường giả khác cũng xuất hiện ở đây, bọn họ là những cường giả đến từ các thế lực đại tông môn môn của Đệ Nhất Trọng Thiên, đến để bắt Diệp Phàm, nhưng không ngờ lại chứng kiến cảnh tượng này.

"Ngươi dám giết Tả Tướng quân của vương triều Thiên Dương?"

Lúc này, một vị Tông chủ của một tông môn ở Đệ Nhất Trọng Thiên nhìn Tiêu Thiên Sách, không thể tin hỏi.

"Giết thì giết rồi!"

"Ngươi có ý kiến?"

Tiêu Thiên Sách lạnh lùng quát lên với đối phương.

"Dám giết Tướng quân của vương triều Thiên Dương, ngươi thật không muốn sống nữa rồi!"

Một vị cường giả khác của Đệ Nhất Trọng Thiên hừ lạnh nói.

"Xem ra các ngươi và bọn họ là một phe!"

"Nếu vậy, các ngươi đều chết hết đi!"

"Quân Thiên Sách nghe lệnh, giết hết, không chừa một ai!"

Tiêu Thiên Sách nhìn mười vạn đại Quân Thiên Dương và nhóm cường giả của các đại tông môn đến từ Đệ Nhất Trọng Thiên rồi lạnh lùng quát lên.

Đại Quân Thiên Dương mất đi người dẫn đầu nên không còn ai chỉ huy nữa, trực tiếp bị đánh thành năm bè bảy mảng, không hề còn sự đoàn kết!

Diệp Phàm vung Tu La Kiếm ra, cũng lao vào tàn sát đại Quân Thiên Dương, sau đó Tuyết Vô Cơ, Đông Phương Hạo Thiên, Đại Hổ, Nhị Hổ cũng đều ra tay.

Hiện tại, thực lực của đám người Đông Phương Hạo Thiên đều đã tăng lên đáng kể, cộng thêm bọn họ cầm trong tay thần kiếm cổ đại Long Quốc nên sức chiến đấu cũng rất đáng sợ!

Đặc biệt là Đông Phương Hạo Thiên, dù đã bị chém đứt cánh tay trái, nhưng thực lực không hề suy yếu mà ngược lại còn mạnh hơn, trong tay anh ta cầm Xích Tiêu Kiếm, sát ý vô song, huyết mạch ma đạo trong cơ thể dần thức tỉnh giúp anh ta tăng thêm khí thế uy h**p đáng sợ!
 
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 1361: Tên này thật ác độc!



Với sự tham gia chiến đấu của đám người Diệp Phàm, áp lực lên đại Quân Thiên Dương càng lớn, hoàn toàn không thể chống đỡ, chỉ trong chốc lát đã chết thảm hon phân nửa, ngay cả những cưong giả Sinh Tử Cảnh cũng bị Tiêu Thiên Sách chém giết như chém củi.

Cuối cùng, những chiến sĩ còn lại của đại Quân Thiên Dương nhao nhao lui lại, chuẩn bị bỏ chạy, nhưng quân Thiên Sách hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội này, đã bao vây hoàn toàn bọn họ, không để cho bọn họ có bất kỳ cơ hội bỏ trốn nào!

Mười phut sau, muời vạn đại quân của vưong triều Thiên Dương đều bị chôn vùi tại đây, không một ai chạy thoát, các cường giả những thế lực lớn đến từ Đệ Nhất Trọng Thiên cũng đều chết thảm dưới đao của Tiêu Thiên Sách!

Trên không trung của Dược Thần Cốc ngập tràn mùi máu tanh, xác chết cũng phơi đầy mặt đất, còn rất nhiều chiến sĩ Thiên Dương đến bộ hài cốt cũng không còn!

Lúc này, mấy nghìn cường giả đến từ các thế giới cao cấp đều ngây ra như phỗng, sắc mặt tái nhợt cứng ngắc!

“Lục sư phụ!"

Lúc này, Diệp Phàm bước tới trước mặt Tiêu Thiên Sách kêu lên.

"Tiểu Phàm, con không sao chứ?"

Tiêu Thiên Sách nhìn Diệp Phàm, lo lắng hỏi.

"Con không sao, nhưng sao Lục sư phụ lại đến đây? Còn quân Thiên Sách này là sao?”

Diệp Phàm nhìn Tiêu Thiên Sách, tò mò hỏi.

"Ta nhận được tin tức của con, nghe noi vương triều Thiên Dương ra lệnh truy nã con nên mới chạy đến đây. Còn quân Thiên Sách này là do ta lập ra khi tiến vào thế giới dị tộc, cố ý xây dựng một nhánh quân Thiên Sách hoàn toàn mớ, cũng không tệ lắm phải không!"

Tiêu Thiên Sách cười nói.

“Ùm, rất mạnh!"

Diệp Phàm nhìn quân Thiên Sách gật đầu, rồi đột nhiên nói: "Đúng rồi, Lục sư phụ, Tứ sư phụ thế nào rồi?"

"Tên đó vẫn đang bế quan, hắn dặn ta phải bảo vệ con cho tốt!"

Tiêu Thiên Sách ung dung trả lời, sau đó quét mắt nhìn đám người bên ngoài, lạnh lùng hỏi: “Các ngươi cũng muốn giết đồ đệ ta?"

"Không dám, không dám!"

"Tất cả chỉ là hiểu lầm!"

“Chúng ta không hề có ý làm hại đệ tử của đại nhân!"

Ngay lập tức, mấy nghìn người này vội vã lên tiếng, nhìn Tiêu Thiên Sách với ánh mắt đầy kính sợ.

Lúc này, bọn họ đều không ngờ đẳng sau Diệp Phàm lại có một sư phụ mạnh mẽ như vậy, chẳng trách hắn lại dám cả gan làm loạn, dám đối đấu với cả vương triều Thiên Dương, hoa ra là có chỗ dựa vững chắc!

"Có cần giết hết không?"

Tiêu Thiên Sách quét mắt nhìn Diệp Phàm dò hỏi, mà câu hỏi này của ông đã khiến mấy nghìn cường giả này sợ hãi, ai nấy đều run lẩy bẩy nhìn Diệp Phàm, rất sợ chỉ cần đối phương nói ra một chữ "giết" thì bọn họ sẽ chết hết.

"Các ngươi muốn sống không?"

Diệp Phàm quét mắt nhìn mấy ngàn người này, lạnh lùng hỏi.

“Công tử, nếu ngài tha mạng cho bọn ta, đại ơn đại đức của ngài, bọn ta sẽ cảm kích vô cùng!"

Lúc này, một vị Tông chủ vội vàng nói.

"Cảm kích vô cùng thì khỏi cần, các ngươi muốn sống cũng rất đơn giản, lấy tiền đổi mạng!"

Diệp Phàm nhếch miệng nói.

Nghe thấy Diệp Phàm nói câu này, mấy ngàn cường giả ngay lập tức hiểu ra, đối phương đang muốn thừa nước đục thả câu đây mà!

Nhưng trong tình thế này, bọn họ không thể không chấp nhận!

“Công tử, đây là mười vạn linh tinh cực phẩm, còn có ba viên linh đan ngũ phẩm và một gốc cây linh dược lục phẩm, tất cả đều dâng lên công tử, xin công tử tha mạng!"

Ngay sau đó, một người lấy ra một đống đồ đưa cho Diệp Phàm, chỉ để đổi lấy mạng sống cho mình!

“Ừm, được, ngươi có thể đi!"

Diệp Phàm không khách sáo nhận lấy đồ, người đó liền rời đi ngay.

Tuy là mất nhiều tài nguyên như thế, nhưng có thể sống sót là đáng giá.

Sau đó, mọi người lần lượt đưa ra các bảo vật như linh thạch, linh tinh, dược liệu, đan dược ... người nào không có gì quý thì đưa cả công pháp tu luyện của mình ra.

"Tên này thật ác độc!"

Lúc này, một vị Trưởng lão của Dược Thần Cốc cảm thán.

“Những người này đều muốn lấy mạng hắn, bây giờ hắn đòi ít đồ cũng không sao!"

"Bởi vì thực lực của các ngươi mạnh nên mạng các ngươi cũng đắt hơn, làm sao? Không muốn à?"

Diệp Phàm cười khẩy nói.

“Không muốn thì chết!"

Tiêu Thiên Sách vung đao trong tay, chỉ vào đối phương lạnh lùng nói.
 
Back
Top Bottom