Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bạch Tử Tái Sinh

Bạch Tử Tái Sinh
Chương 370: Chương 370



Tập Đoàn Tần Thị sắp hợp tác với Siêu Nhiên .

Đây là điều mà Bạch Tử chưa từng nghĩ đến, vì ở kiếp trước cô còn chưa đủ tư cách để tiếp cận những chuyện lớn như vậy.

Đối mặt với điều chưa biết, chỉ có thể từng bước tiến lên thôi.

Sau khi Lục Lộc ký hợp đồng với Siêu Nhiên .

Công ty đã chuẩn bị tổ chức một buổi gặp mặt fan cho cô, một cách gián tiếp thông báo rằng Lục Lộc là nghệ sĩ mới ký hợp đồng với Siêu Nhiên .

Buổi gặp mặt fan đang được chuẩn bị rất kỹ càng, không vội vã.

Bạch Tử mỗi ngày đều đi giữa hai địa điểm là phòng thu âm để thu âm cho Nguyệt Thành Xuân, cho đến khi hoàn thành.

Một ngày nọ, cô lại đến phòng thu âm như thường lệ.

Cô rất tập trung vào kịch bản, đeo tai nghe, mãi không để ý đến chiếc điện thoại đặt trên bàn cách đó không xa, vừa có cuộc gọi nhỡ.

Không ai nghe máy, cuộc gọi tự động bị ngắt.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Người kia rất lịch sự, không gọi lại nữa.

Cho đến khi Bạch Tử thu âm xong, cô cảm thấy mệt mỏi và duỗi người một cái, rồi tháo tai nghe ra.

Phiền Hoa rót cho cô một cốc trà hoa cúc.

Bạch Tử uống một ngụm rồi tìm điện thoại, hỏi:

“ Này, Phiền Hoa à, điện thoại của tôi đâu rồi?”

Phiền Hoa : “Ở trên bàn kia.”

Bạch Tử: “Đưa qua cho tôi với, làm phiền rồi.”

Phiền Hoa bước vài bước, đưa điện thoại cho Bạch Tử.

Khi mở khóa màn hình, Bạch Tử thấy một cuộc gọi nhỡ.

"Tề Hàn."

Bạch Tử có chút bất ngờ.

Bởi vì Tề Hàn hiếm khi gọi điện cho cô, hai người gần như chỉ nhắn tin qua WeChat.

Cô kẹp điện thoại giữa vai, tay cầm bút tiếp tục đánh dấu lời thoại trên kịch bản.

Điện thoại reo lên mấy tiếng rồi mới được kết nối, Bạch Tử lên tiếng trước:

"A lô, anh gọi em có việc gì ạ?"

Tề Hàn: " Bạch Tử, em còn đang làm việc à?"

Bạch Tử: " Vâng, em đang thu âm, đang nghỉ giữa giờ, sao vậy?"

Tề Hàn: "Vậy thì tốt, anh đang ở dưới tòa nhà của em, em xuống đi, chúng ta gặp nhau ăn cơm, buổi chiều anh phải đi làm trước hai giờ."

Bạch Tử ngừng lại, nhìn màn hình điện thoại, thấy giờ đã trôi qua một lúc, cô ngồi thẳng người, hỏi:

"Anh nói anh ở đâu?"

"Ở dưới tòa nhà của em."

"Anh làm sao biết em ở đây?"

Bạch Tử ngạc nhiên, cũng có chút vui mừng, không ngờ Tề Hàn lại đột ngột tới.

Tề Hàn: "Cũng không khó tìm, em xuống đi, anh đã đặt nhà hàng rồi."

Bạch Tử: "Được."

Cô vội vàng cúp máy, tháo tai nghe, cầm lấy chiếc áo khoác treo trên ghế và mặc vào.

" Phiền Hoa, cô nói với các mọi người ở ngoài, tôi đi ăn chút rồi sẽ quay lại."

Phiền Hoa ngạc nhiên: "Hả? Đã đặt xong đồ ăn rồi mà?"

"Vậy phần của tôi cô ăn giúp tôi luôn nhé."

"Tốt quá, cần để Hứa Phong đưa đi không? Tôi sẽ gọi cho anh ấy."

"Không cần đâu, có người ở dưới tòa nhà đợi tôi, tôi đi xuống là được."

"Được."

Sau khi thông báo xong, Bạch Tử rời khỏi phòng thu âm.

Cô đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai, đi thang máy xuống dưới tòa nhà, đến sảnh lễ tân nhưng không thấy ai.

Bạch Tử đứng đó và gọi cho Tề Hàn.

Khi cuộc gọi vừa kết nối, giọng Tề Hàn vang lên:

"Anh thấy em rồi, đừng di chuyển."

Bạch Tử cầm điện thoại, nghiêng người nhìn.

Cô thấy Tề Hàn bước tới từ con đường nhỏ bên cạnh cửa chính, anh mặc một chiếc áo khoác mỏng màu xám nhạt rất thoải mái, từ xa đã có thể cảm nhận được dáng vẻ thẳng tắp và khí chất của anh, trên tay còn cầm một thứ gì đó.

Bạch Tử cúp máy.

Khi anh đến gần, Bạch Tử nhìn vào tay anh và hỏi: "Cái gì vậy?"

Tề Hàn: "Trà trái cây, trà chanh dây, mua cho em đấy."

Tề Hàn đưa túi giữ nhiệt cho cô, Bạch Tử mắt sáng lên, nhưng vừa định nói gì thì anh lại nói tiếp:

"Anh biết, ngôi sao nổi tiếng rồi thì phải kiêng đường, không có đường đâu, có thể hơi đắng một chút."

"Hay thật, anh biết cả cái này, không tồi, thật sự không tồi."

Chỉ tiếc là Bạch Tử đeo khẩu trang, không tiện uống.

Có thể bên ngoài có paparazzi, vì vậy cô cúi thấp đầu một chút, tay nắm lấy tay Tề Hàn, cả hai lặng lẽ rời đi.

Tề Hàn đã đặt bàn ở một quán vịt quay gần đó.

Quán không có phòng riêng, nhưng không gian khá yên tĩnh, giữa các bàn có vách ngăn, nên khá riêng tư.

Hai người chọn một góc khuất không quá nổi bật, xung quanh đều có vách ngăn.

Trước mặt là chiếc bàn vuông nhỏ, có thể ngồi bốn người, nhưng Tề Hàn chọn ngồi bên trái của Bạch Tử.

Khi cô lấy đồ, cảm giác hơi chật chội.

"Sao anh lại ngồi cạnh em, ngồi đối diện cũng được mà."

Tề Hàn: " Muốn gần em hơn."

Bạch Tử mỉm cười, gắp một ít hành tươi bỏ vào bánh tráng, vừa cuốn vừa nói:

"Dạo này em bận tới mức choáng váng, hơn tám mươi tập thu âm làm em choáng váng luôn, nhưng em xem lịch rồi, giờ mới là tháng sáu, sao anh lại về rồi?"

Tề Hàn: " Anh về sớm không vui à?"

Bạch Tử: "Vậy sao anh lại đến tìm em, không phải nói là phải đi báo cáo trước à?"

Tề Hàn: "Không vội, có thời gian ăn cơm với em mà."

Bạch Tử liếc anh một cái, đoán rằng Tề Hàn đến Thành phố Q , việc đầu tiên là tìm cô, thậm chí còn chưa về nhà thăm, trong lòng cô cảm thấy rất vui.

Bởi vì cô được anh đặt ở vị trí đầu tiên trong lòng.

Sau khi ăn xong món vịt quay, không khí nhẹ nhàng nhưng ấm áp.

Còn một chút thời gian, tài xế lái xe đưa họ tới một hồ nước gần đó để đi dạo.

Dưới ánh sáng mờ nhạt của buổi chiều, thời gian như chậm lại.

Bạch Tử hỏi: "Tề Hàn, anh hình như không hút thuốc."

Tề Hàn: "Có hút, thỉnh thoảng thôi."

Bạch Tử cúi đầu im lặng, không nói gì.

Tề Hàn: "Em không thích anh hút thuốc à?"

Bạch Tử: "Không phải, hút thuốc nếu là cách giảm stress thì thỉnh thoảng hút cũng chẳng sao."

Tề Hàn: "Vậy sao em không nói gì?"

Bạch Tử cười: " Em đang hồi tưởng, hình như trước đây chưa thấy anh hút."

Tề Hàn: "Ừm, sau này cũng sẽ không hút nữa, không muốn để em hít phải khói thuốc."

Khi sắp quay lại,Tề Hàn nắm tay Bạch Tử, đột nhiên nghiêng người ôm cô vào lòng.

Bạch Tử đặt tay lên lưng anh, rồi cảm nhận một nụ hôn ấm áp rơi nhẹ lên má cô.

Lông mi của Bạch Tử khẽ run lên, cô che tai anh, chủ động tựa vào anh.

Thình thịch, thình thịch, thình thịch.

Đó là âm thanh nhịp đập của trái tim đang tăng tốc.

Sau khi quay lại từ hồ,Bạch Tử trong tâm trạng vui vẻ tiếp tục công việc thu âm.

Tề Hàn đi báo cáo công tác.

Những ngày sau đó, Bạch Tử bận rộn với việc hoàn thành phần thu âm, còn Tề Hàn thì đi làm tại chi nhánh.

Công ty Siêu Nhiên đã chuẩn bị một buổi gặp mặt fan lớn cho Lục Lộc, và nó nhanh chóng lọt vào top tìm kiếm.

Dưới bài đăng, là vô vàn lời chúc mừng từ cư dân mạng, hy vọng sau tất cả những chuyện đã qua, sự nghiệp của cô sẽ phát triển thuận lợi.

Lục Lộc hưởng lợi từ việc được dựa vào một công ty lớn.

Nếu là trước đây, cô chỉ có thể may mắn lọt vào hot search, nhưng giờ thì khác, công ty có đủ tiền để mua hot search.Một hot search có giá không hề rẻ.

Siêu Nhiên hỗ trợ nghệ sĩ mới, đã tạo cho Lục Lộc một cơ hội quảng cáo tốt, còn có những buổi chụp hình cho tạp chí của mùa tiếp theo.Có lẽ vì thế mà Lục Lộc trở nên tự tin hơn.

Cô ta và hai cô em họ của mình, những trợ lý hành động theo kiểu "làm chó săn", khiến câu "Chó giả danh chủ" trở nên quá rõ ràng.

Một ngày nọ,Phiền Hoa đi vào phòng nghỉ để lấy nước, tình cờ gặp phải hai nhân viên đang chuyển bình nước vào phòng nghỉ.

" Mọi người đang làm gì vậy?"

Phiền Hoa cầm cốc nước, nhìn họ với vẻ ngạc nhiên.

"Không cần quan tâm, các cô cứ làm việc tiếp đi."

Khi nghe thấy tiếng, Phiền Hoa mới chú ý, bên cạnh có một người phụ nữ thấp bé với mái tóc ngắn đang ngồi.

Cô chính là một trong những trợ lý của Lục Lộc, Lưu Tiểu Hà .

Cô ta là em họ của Lục Lộc, còn có một người chị tên là Lưu Tiểu Quyên .
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 371: Chương 371



Lưu Tiểu Hà đứng dậy từ ghế, ánh mắt có chút khinh miệt nhìn Phiền Hoa đang cầm cốc nước.

Lưu Tiểu Hà trừng mắt nhìn, cất giọng khinh bỉ:

"Cô nói cái gì? Ai phải ra ngoài? Cô mới là người phải đi đó! Cô có biết đây là phòng nghỉ của ai không? Sắp tới là của Lục Lộc đấy, cô là ai mà dám yêu cầu chúng tôi ra ngoài?"

Phiền Hoa làm trong ngành này lâu rồi, chưa bao giờ gặp phải loại trợ lý không biết phép tắc như vậy. Cô không chịu thua, lập tức phản kích lại.

Hai người bắt đầu đấu khẩu kịch liệt trong phòng nghỉ.

Đúng lúc này, Bạch Tử vẫn chưa xuất hiện, Phiền Hoa đợi mãi không thấy cô, rốt cuộc cũng không thể kiềm chế được nữa.

" Phiền Hoa, làm gì thế?"

Lời mắng chửi ngừng lại ngay lập tức.

Phiền Hoa quay lại, lúc đầu mắt cô vẫn mở to ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó đã trở nên hiền lành, ngoan ngoãn hơn.

"Bạch Tử, tôi ra ngoài lấy nước, nhưng lại thấy họ đang chuyển bình nước ra ngoài. Người này là trợ lý của Lục Lộc, cô ấy nói phòng nghỉ này sắp thuộc về Lục Lộc."

Lưu Tiểu Hà thấy Bạch Tử, đầu tiên là sững người một chút, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, ánh mắt khinh bỉ lại lóe lên.

"Đúng vậy, Mấy người không nghe thấy sao? Phòng nghỉ này sẽ là của Lục Lộc, còn về bình nước thì đương nhiên phải chuyển thôi."

Bạch Tử quét mắt nhìn Lưu Tiểu Hà và những người đang chuyển bình nước, rồi hỏi lại:

"Cô là trợ lý của Lục Lộc?"

Lưu Tiểu Hà đáp đầy tự tin:

"Đúng vậy."

Bạch Tử nhớ lại lời của Dương Trạm trước đó nói về Lục Lộc, cô có một người quản lý miệng rộng, tính cách khá mạnh mẽ. Nhưng không ngờ rằng ngay cả trợ lý của Lục Lộc cũng "hổ báo" như vậy, đúng kiểu người không có chút phép tắc nào, đúng là một "dân đen" điển hình.

Bạch Tử nhìn về phía Phiền Hoa , lên tiếng:

"Phiền Hoa, trước đây Dương Anh có nói chúng ta sẽ chuyển phòng nghỉ lên tầng trên, phòng này có vẻ sẽ dành cho Lục Lộc."

Phiền Hoa giật mình:

"À, vậy sao?"

Lưu Tiểu Hà lại càng tỏ ra kiêu ngạo hơn:

"Đúng vậy, nghe rõ chưa? Bạch Tử, trợ lý của cô thật là không có giáo dục gì cả."

Bạch Tử chuyển ánh mắt lạnh lùng sang Lưu Tiểu Hà .

"Tuy nhiên, bây giờ phòng này vẫn đang do tôi sử dụng. Nếu tôi không muốn chuyển đi, thì không ai có thể động vào đồ đạc của tôi. Cô đưa người đến đây tự ý vào phòng tôi, là ý của cô hay của Lục Lộc?"

Lưu Tiểu Hà bị làm cho cứng người, trong phút chốc không biết phản ứng sao.

"Cô không muốn chuyển... cô... cô..."

Cô ta chưa nói xong.

Lúc này, hai bóng người lại bước vào sau lưng Bạch Tử.

Người đến chính là Lục Lộc và một trợ lý khác của cô, Lưu Tiểu Quyên.

“Tiểu Hà.”

Lưu Tiểu Hà thấy Lục Lộc và Lưu Tiểu Quyên đến liền bước lên một bước nói: “ Lục Lộc, bọn họ không cho tôi chuyển đi.”

Bạch Tử quay lại, ánh mắt u ám nhìn Lục Lộc.

Lục Lộc cảm nhận được không khí trong phòng, ngay lập tức đoán ra một phần, mỉm cười với Bạch Tử nói: “Chị Bạch Tử, thật xin lỗi, liệu trợ lý của tôi có nói sai điều gì không?”

Bạch Tử nhếch môi, “Cô ấy cũng không nói gì, chỉ nói phòng nghỉ của tôi sắp sửa trở thành phòng nghỉ của cô, sao tôi lại không biết chuyện này nhỉ?”

Lục Lộc vô tội chớp mắt, ngay lập tức yếu ớt đẩy trách nhiệm cho người quản lý, “Hả? Không phải sao, tôi nghe quản lý của tôi nói phòng nghỉ này sắp trống, lúc đó tôi sẽ dùng, ôi tôi hiểu rồi, chắc chắn là có sự hiểu lầm gì đó.”

“Chị Bạch Tử, thật xin lỗi, tôi là người mới, không hiểu gì cả, chị đừng trách tôi nhé.”

Nói về địa vị và giá trị thương mại, Lục Lộc thật sự phải gọi Bạch Tử một tiếng “chị”.

Nhưng nói về tuổi tác, Lục Lộc và Từ Hiểu Đồng cùng tham gia bộ phim "Vọng Đông Nhật", có thể Bạch Tử và cô cùng tuổi hoặc cũng không chênh lệch nhiều lắm.

Việc gọi một tiếng “chị” nghe có vẻ là khen ngợi, nhưng cũng có chút mỉa mai, chế giễu.

Bạch Tử không thay đổi biểu cảm, giọng nói bình thản nói: “Cho dù tôi muốn chuyển phòng nghỉ, hiện giờ tôi vẫn chưa chuyển, trợ lý của cô đã dẫn người đến phòng nghỉ của tôi để dọn đồ, Lục Lộc, cô thấy thế có hợp lý không? Hay là tôi còn chưa đi, cô đã vội vàng muốn làm chủ rồi?”

Lục Lộc vội vã xua xua tay: “Không không không, tôi hoàn toàn không có ý đó.”

Cô ta có chút sốt ruột, khuôn mặt trắng trẻo đỏ lên, trông thật đáng thương.

Rõ ràng là người sai, nhưng tình huống hiện tại, người không biết chuyện còn tưởng Bạch Tử đang ức h.i.ế.p cô ta.

“Chị Bạch Tử, nhất định là có hiểu lầm rồi, Tiểu Hà, nhanh xin lỗi chị Bạch Tử đi.”

Lưu Tiểu Hà có chút không muốn nhưng vẫn miễn cưỡng nói: “Xin lỗi.”

Dù có phải giả vờ hay không, thái độ của Lục Lộc quả thật khá tốt, huống chi Lưu Tiểu Hà cũng đã xin lỗi, Bạch Tử không phải là người không biết nhường nhịn, nên đã để họ đi.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Sau khi Lục Lộc và nhóm người của cô rời đi,Phiền Hoa tức giận nói: “Nói tôi không có giáo dưỡng, cô ta mới là người thiếu giáo dưỡng ấy! Nếu không có sự chỉ đạo của nghệ sĩ, trợ lý cũng dám chạy đến phòng nghỉ của người khác để dọn đồ, Lục Lộc này giả vờ không biết gì, thật là giả dối đến mức không chịu nổi!”

Bạch Tử vỗ vỗ vai cô : “Đi lấy nước đi, Hứa Phong vẫn đang đợi chúng ta dưới lầu.”

Qua lần suy luận với Dương Trạm trước đó,Lục Lộc có thể ký hợp đồng với Giải Trí Siêu Nhiên thì không phải là một cô gái vô tội, vô hại.

Bạch Tử không thể coi nhẹ cô ta.

Chuyện hôm nay, có lẽ chỉ là một lần Lục Lộc thử thách cô, muốn xem liệu Bạch Tử có phải là một “chị cả” dễ bị bắt nạt hay không.

Chỉ là không ngờ, cô muốn chuyển lên phòng nghỉ ở lầu trên, phòng nghỉ của cô lại thành phòng của Lục Lộc.

Không biết là công ty sắp xếp hay Lục Lộc chủ động tranh giành.

Dù sao, tham vọng của Lục Lộc đúng là không nhỏ.

Mặt khác,Lục Lộc dẫn theo những người đó trở lại phòng nghỉ tạm thời chật hẹp bên cạnh.

Khi cửa vừa đóng lại, biểu cảm của cô ta thay đổi một cách tinh tế, khuôn mặt thuần khiết của cô có vẻ như tăng thêm vài phần sắc lạnh khó nhận ra.

Lưu Tiểu Hà lập tức lên tiếng: “Tiểu Lộc, không biết đâu, vừa rồi ......…”

Chưa nói xong, Lục Lộc đã ngắt lời cô ta bằng một câu mắng: “Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, sau này phải gọi tôi là Chị Lục! Cái gì mà Tiểu Lộc, cô coi đây là chỗ nào?”
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 372: Chương 372



Lưu Tiểu Hà bị Lục Lộc trách móc.

Lưu Tiểu Quyên đứng bên cạnh lập tức bảo vệ em gái mình, nói: “Lục Lộc, sao em có thể như vậy? Chúng ta mấy người đều lớn lên cùng nhau mà ,giờ em trở thành ngôi sao rồi, giỏi rồi thì còn muốn phân biệt cấp bậc với chúng tôi à? Em vì sao có thể nổi tiếng, có lẽ em đã quên rồi đấy!”

Cô ta dường như biết một số chuyện về Lục Lộc.

Vì vậy, khi Lục Lộc nghe Lưu Tiểu Quyên nói vậy, cơn giận trong mắt cô giảm đi vài phần.

“Tiểu Quyên, Tiểu Hà, đây là công ty ,Hai Người làm ơn hiểu rõ một chút được không?”

Lưu Tiểu Quyên đáp lại: “Gọi là Tiểu Lộc có gì sai đâu, tôi thấy chẳng có gì xấu cả.”

Lục Lộc nghiến răng, “Được thôi, nếu tôi không làm tốt, thì thôi, chúng ta cùng c.h.ế.t chung, nếu hai người không nghe tôi, thì cứ tự nhiên đi.”

“Lưu Tiểu Hà , cái túi hiệu mà cô muốn, tôi thấy sau này cô cũng không mua nổi đâu!”

Lưu Tiểu Hà nghe vậy, kéo káo tay Lưu Tiểu Quyên rồi quay lại nói với Lục Lộc: “Tiểu Lộc, tôi gọi như vậy quen rồi, tôi sửa, tôi sửa được chưa? Thế này đi, sau này tôi sẽ gọi là chị Lục trước mặt người ngoài, chị à, chị cũng gọi Chị Lục đi, chúng ta đâu cần phải làm khó nhau vì chuyện tiền bạc này.”

Lưu Tiểu Quyên hừ một tiếng, không từ chối cũng không đồng ý.

Bầu không khí trong phòng dần dần trở nên dễ chịu hơn.

Lục Lộc nói: “Cả hai người vừa đi dời máy nước hai người đi xử lý giúp tôi một chút, để chuyện tôi và Bạch Tử cãi nhau trong phòng nghỉ hôm nay truyền ra ngoài, làm cho cô ấy có một cái tiếng xấu là bắt nạt người mới, coi như là quà gặp mặt tôi tặng cô ấy.”

Lưu Tiểu Hà gật đầu: “Tôi hiểu rồi.

Lục Lộc ghét Bạch Tử.

Mặc dù Bạch Tử không có làm gì tổn thương cô.

Nhưng Lục Lộc từ lâu đã ghi hận trong lòng, ngay cả khi Bạch Tử không biết.

Lý do rất đơn giản, đó là khi bộ phim Vọng Đông Nhật đang hot, rõ ràng ánh hào quang thuộc về cô nữ chính, nhưng Lục Lộc không ngờ lại có một Bạch Tử chen vào, tạo cơ hội cho Từ Hiểu Đồng .

Kết quả là nữ ba Từ Hiểu Đồng đã vượt qua cô.

Ngay từ lúc đó, Lục Lộc đã ghi nhớ mối hận này.

Cô cho rằng, nếu không có Bạch Tử chen ngang, thì cô đã không gặp phải thất bại sau Vọng Đông Nhật, tất cả là do Bạch Tử.

Khi ký hợp đồng với Giải Trí Siêu Nhiên , Lục Lộc có mục tiêu rất rõ ràng, những ai cản đường cô đều phải bị loại bỏ.

Không chỉ Bạch Tử, mà cả Sở Ngọc Đường cũng là kẻ thù của cô!

Gì mà gọi là chị cả, chị hai cơ chứ, tất cả phải nhường đường cho cô hết.

Muốn leo lên cao được, nhất định phải tàn nhẫn, Lục Lộc hiểu rõ điều này.

Cô vừa khó khăn mới vượt qua được Sư Triết, nắm bắt cơ hội hiếm có này, nhất định sẽ không bỏ qua lần gió đông này.

Sau khi không khí trở nên dịu đi, Lưu Tiểu Quyên mở lời: “Tôi nghe chị Hùng nói, Sở Ngọc Đường ngày trước có thể nổi lên, thật ra là nhờ ôm chân một ông lớn, nghe đồn là phó đài trưởng.”

Lưu Tiểu Hà : “Trong giới này, rất nhiều nghệ sĩ đều có ‘đại gia’, không chỉ nữ mà nam cũng có, Sở Ngọc Đường có thể dựa vào phó đài trưởng, tính ra cô ta cũng giỏi đấy.”

Lục Lộc hiểu rõ ý của họ.

Chẳng qua là tìm một người bảo vệ, tìm một chỗ dựa mà thôi.

Thật ra, ban đầu Lục Lộc cũng có ý định tìm một người như vậy, cô đã tiếp xúc với một vài người, nhưng tìm được một đại gia tốt đâu có dễ dàng như vậy.

Một người có thể tin tưởng, lâu dài như vậy, thật sự khó tìm.

Giờ đây, không thiếu những người không đáng tin cậy.

Phiền Hoa và Bạch Tử rời công ty, lên xe đi thu âm.

Nhìn đồng hồ, đã sắp hết tháng, kịch bản gần như đã thu âm xong.

Đầu tháng tới sẽ có một sự kiện thảm đỏ, Bạch Tử phải bắt đầu chăm sóc da sớm để chuẩn bị.

Sau khi lên xe, Dương Trạm gọi điện cho Bạch Tử, hỏi về chuyện phòng nghỉ.

Chắc lại là Phiền Hoa đi mách lẻo rồi.

Đừng thấy Phiền Hoa đôi khi ngốc nghếch, nhưng mỗi khi bị ức h.i.ế.p là nhất định phải đi mách, hồi trước khi còn ở bên Bạch Tử, cô đã bị trợ lý của Sở Ngọc Đường bắt nạt, lập tức chạy đi nói với Dương Trạm để nhờ anh giúp đỡ.

Cũng thật dễ thương.

Ít nhất khi bị bắt nạt, cô biết chạy về nhà, mách cho người lớn.

“Chào anh Dương, Ừm, vậy phòng nghỉ quả thật cho Lục Lộc sao? Được rồi, tôi biết rồi.”

Dương Trạm trong điện thoại giải thích cho Bạch Tử.

Họ sẽ chuyển lên phòng nghỉ lớn ở lầu trên, còn phòng nghỉ dưới lầu sẽ giao cho Lục Lộc.

Chuyện này có lẽ đội ngũ của Lục Lộc đã biết từ trước, nhưng hôm nay bọn họ lại dám công khai đến phòng nghỉ dọn đồ, điều này Dương Trạm không ngờ tới.

Dương Trạm trong điện thoại nói: “Căn phòng nghỉ dưới lầu không có tầm nhìn tốt, cho thì cho thôi, cũng không có gì quan trọng.”

“À, đúng rồi, cô đẹp lắm, ông chủ trẻ của chúng ta sắp về rồi, tôi vừa nhận được tin, chuyến bay thứ Sáu tuần sau, đúng lúc là vào lễ hội phim ảnh của Hổ Vệ đầu tháng sau, tôi sẽ giới thiệu cô vớ anh ấy, nghe nó anh ấy là một mỹ nam đấy.”

Cậu em út.

Chu Hòe .

Mỹ nam.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Bạch Tử cười nói: “Tôi biết rồi, là Chu Hòe đúng không?”

Từ khi tốt nghiệp, Chu Hòe đã sang Anh một mình, đã mấy năm rồi, cuối cùng anh cũng chịu quay về.

Quay về cũng tốt.

Bạch Tử đang mong anh về để bảo vệ cô.

Dương Trạm : “Ôi, nhìn tôi kìa, quên mất, cô và anh ấy cùng trường mà, lại còn quan hệ tốt, chắc chắn là quen rồi, vậy thì càng tốt, sau này anh ấy sẽ là người đứng đầu công ty, muốn có tài nguyên dễ như trở bàn tay.”

Bạch Tử: “Đúng vậy, đã nhiều năm không gặp, thật sự rất nhớ anh ấy.”

Chu Hòe thực ra không muốn quay về, nghe nói gia đình Chu đã phái người sang Anh không biết bao nhiêu lần.

Có thể nói là ba lần đến tận nơi thuyết phục, cuối cùng mới đưa được thiếu gia Chu về.

Ba của Chu Hòe dù sao cũng chỉ có một cậu con trai, hơn nữa tuổi tác cũng không còn trẻ nữa.

Thêm hai năm nữa, ông cụ sẽ nghỉ hưu, nếu để Chu Hòe quay lại tiếp quản công ty lúc đó sẽ hơi muộn, chi bằng để anh về sớm một chút để làm quen.

Vì thế, lần này gia đình đã dùng biện pháp mạnh đưa Chu Hòe từ Anh về.

Chờ mọi chuyện bên Anh ổn thỏa, anh sẽ chính thức quay về tiếp nhận công ty.

Chuyện thiếu gia Chu quay về đã truyền ra trong cấp cao của Giải Trí Siêu Nhiên , Dương Trạm biết được chuyện này liền lập tức thông báo cho Bạch Tử.

Chưa đầy một tiếng đồng hồ,

Cả nhóm cũng bắt đầu xôn xao.

Bạch Chú và Lương Trạch Tích cũng đã biết chuyện Chu Hòe sẽ quay về, trong nhóm liền @ anh.

Nhóm chat đã lâu không có tin nhắn, bây giờ đã chìm sâu trong danh sách trò chuyện rồi.

Đột nhiên lại xuất hiện, khiến Bạch Tử khá ngạc nhiên.

Bạch Chú: “@Z Ôi za, cuối cùng thiếu gia cũng chịu quay về rồi à, nghe nói là phải mời ba lần mới chịu về, sao thế, mấy cô gái nước ngoài làm cậu lưu luyến không muốn về sao?”

Lương Trạch Tích : “Ai vậy ai vậy? Thiếu gia nhà nào vậy, Bạch Chú cậu đang nói ai thế? Tôi chỉ nhớ có một tên phản bội tình anh em thôi.”

Vài phút sau, avatar của Chu Hòe xuất hiện trên màn hình.

Anh gửi một đoạn thoại, giọng nói lười biếng, qua mấy năm không gặp, giọng anh vẫn không thay đổi, chỉ là nghe có vẻ trầm hơn một chút, giống như mới ngủ dậy.

“Cả hai thằng ngốc, ầm ĩ cái gì, đến lúc đó nhớ qua đón ông đây, chuyến bay thứ Sáu.”

Bạch Chú: “Mẹ nó, dám có thái độ như vậy, Trạch Tích, đến lúc đó đánh cho thằng này một trận!”

Lương Trạch Tích : “Ôi, nghe giọng này chắc là ở Anh đã bị gái vắt kiệt rồi, hừ, lại hạnh phúc rồi, Chu Hòe!”

Chu Hòe : "?"

Bạch Tử nhìn thấy tin nhắn trong nhóm chat của họ, đang uống nước thì suýt chút nữa phun hết ra ngoài.
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 373: Chương 373



Chưa kịp trả lời tin nhắn trong nhóm,Tề Hàn đã xuất hiện trước.

Tề Hàn: "Trùng hợp thật, Chu Hòe, tôi cũng vừa được điều chuyển về đây, khi nào gặp mặt ăn cơm nhé."

Bạch Chú: "Anh Hàn lên tiếng rồi, @ Bạch Tử, em cũng đến nhé?"

Bạch Tử tựa vào bàn, trả lời: "Được, cơ hội gặp ông chủ nhà em, sao em có thể bỏ qua được? Chu Hòe , sau này còn phải nhờ cậy anh che chở em trong công ty đấy nhá, hì hì."

Không biết Chu Hòe có thấy tin này không, nhưng anh chưa trả lời.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Bạch Chú trêu chọc: "Chúng ta tình cảm như vậy, không giúp cũng phải giúp mà."

Một lúc sau, Chu Hòe lại gửi một đoạn tin nhắn thoại —

"Đùa thôi đúng không, Bạch Tử, em là đại minh tinh rồi còn cần tôi giúp đỡ nữa? em là cây hái tiền của công ty đấy, tôi còn phải nịnh nọt em mới đúng, nếu có gì cần cứ gọi, chúng ta có quan hệ gì mà phải khách sáo cơ chứ. Bạch Chú này, cái trại nuôi thú của cậu tôi thấy ảnh rồi, nhìn khá ổn, sau này dẫn tôi đi xem thử nhé. Lúc đó tâm trạng tốt tôi sẽ thưởng cho cậu, cậu không phải mở rộng quy mô được rồi sao."

Bạch Chú càu nhàu rồi cũng gửi một đoạn thoại: "Chu Hòe , mấy năm không gặp cậu đúng là càng ngày càng kiêu căng rồi, nhanh lên mà về, tôi sẽ đi thẳng đến sân bay để dựng bảng đón cậu."

Lương Trạch Tích : "Các cậu cứ nói chuyện đi nhé, tôi phải đi làm rồi."

Ba ngày sau.

Bạch Tử đã chuyển phòng nghỉ, chuyển lên tầng trên, nơi có một bức tường kính toàn cảnh. Tầm nhìn cực kỳ tuyệt vời.

Phòng nghỉ mới của cô chắc chắn là phòng nghỉ tốt nhất trong công ty dành cho các nghệ sĩ.

Điều này cũng rất hợp lý, Bạch Tử hiện giờ đã là "chị đại" của công ty, một phòng nghỉ như vậy mới xứng đáng với vị trí của cô.

Tuy nhiên, trong công ty lại bắt đầu lan truyền tin đồn rằng Bạch Tử đang bắt nạt các nghệ sĩ mới.

Có lẽ là vì vụ tranh chấp với Lục Lộc khi chuyển bình nước trong phòng nghỉ trước đó, chuyện này đã bị rò rỉ ra ngoài.

Lục Lộc mới ký hợp đồng với công ty và vẫn là một nghệ sĩ vô danh, Bạch Tử tranh cãi với cô, điều này khiến Bạch Tử có vẻ như không khoan dung cho lắm, đang "bắt nạt" người mới.

Cứ tưởng những lời đồn này sẽ khiến Bạch Tử cảm thấy khó chịu, nhưng không ngờ Bạch Tử hoàn toàn không hề tức giận, thậm chí cô cũng không có ý định ngăn cản những tin đồn này.

Cứ để cho tin đồn bay bổng một lúc.

Cô có vẻ không quan tâm đến việc danh tiếng trong công ty của mình bị ảnh hưởng.

Lục Lộc cảm thấy mình đã sai khi đi bước này, hoặc là Bạch Tử thật sự là một kẻ ngu ngốc không biết cách "rửa sạch" danh tiếng của mình?

Dù sao đi nữa, việc danh tiếng của Bạch Tử bị ảnh hưởng là một tin tốt đối với Lục Lộc.

Chẳng mấy chốc, thời gian đã trôi đến cuối tháng, vào ngày thứ Sáu đẹp trời.

Thiếu gia của Giải Trí Siêu Nhiên , Chu Hòe , quay trở lại.

Bạch Tử vừa mới hoàn thành phần lồng tiếng của bộ phim "Nguyệt Thành Xuân".

Vào ngày kết thúc công việc, Đào Băng Hà đến phòng thu để giám sát công việc lồng tiếng, Bạch Tử cũng tranh thủ gửi tặng ông món quà cờ tướng đã chuẩn bị trước đó.

Vì lý do lịch sự, mặc dù Bạch Tử biết Đào Băng Hà sống ở đâu, nhưng cô không tự tiện đến thăm ông, cô không muốn làm phiền ông.

Hơn nữa, một mối quan hệ như vậy, Bạch Tử cảm thấy cô chưa đủ thân thiết để có thể đến thăm mà không báo trước.

Giữa cô và Đào Băng Hà, chỉ là một mối quan hệ giữa ngựa tốt và người phát hiện tài năng, không có gì sâu sắc hơn.

"Ngài Đào, món quà này xin nhận cho."

Đào Băng Hà tháo tai nghe ra, nhận lấy hộp quà Bạch Tử đưa, mở ra nhìn rồi mỉm cười nói: "Sao mọi người đều thích tặng tôi cờ tướng vậy?"

Bạch Tử cười mỉm: "Biết ngài thích chơi cờ tướng, nên tôi cũng tặng quà hợp sở thích của ngài, mà có phải ai khác cũng tặng rồi không?"

Đào Băng Hà sờ vào bộ cờ tướng, cảm giác rất mịn màng và rất dễ chịu.

Chất liệu có vẻ giống như ngọc, như là được điêu khắc từ ngọc, chắc hẳn là một món đồ rất hiếm có.

Ông đáp: "Cũng có thằng nhóc Bắc Mạc trước đây tặng tôi một bộ, Bạch Tử, cô thật có lòng rồi, tôi rất thích."

Bạch Tử: "Ngài thích là tốt rồi, nếu sau này có cơ hội, chúng ta lại cùng chơi cờ nhé."

Đào Băng Hà: "Được, sắp xếp thời gian đi, không vội."

Đào Băng Hà có một phòng trưng bày đồ cổ tại nhà, gần như toàn bộ là bộ sưu tập cờ tướng, với đủ mọi chất liệu.

Ông có một sở thích là sưu tầm cờ tướng cổ, đặc biệt là những bộ cờ mà các vua chúa thời xưa đã sử dụng. Những bộ cờ này không chỉ có dấu vết lịch sử mà còn có giá trị sưu tầm rất cao.

Tất nhiên, những bộ cờ như vậy, theo dòng thời gian, rất khó để tìm được một bộ hoàn chỉnh.

Thông thường, các nhà đấu giá chỉ bán từng quân cờ, cũng phải xem tình trạng của từng quân.

Nếu may mắn tìm được một bộ cờ hoàn chỉnh, Đào Băng Hà sẽ vui đến mức không ngủ được, thậm chí ăn cơm cũng có thể ăn nhiều thêm một bát.

Bạch Chú và Lương Trạch Tích đến sân bay để đón Chu Hòe .

Tuy nhiên, hai người lại mất công uổng phí, vì Chu Hòe đã đổi chuyến bay.

Bạch Chú và Lương Trạch Tích tức giận, trong nhóm chat họ bắt đầu mắng mỏ —

"Con mẹ nó Chu Hòe , cậu đổi chuyến bay không thông báo cho bọn tôi, để tụi này chạy một vòng trong gió lạnh nửa tiếng đồng hồ, cậu đợi đó, món nợ này tôi ghi sổ rồi."

Không lâu sau, Chu Hòe gửi một bức ảnh.

Trong ảnh là một căn phòng được trang trí rất đẹp, góc chụp là từ ghế sofa, đôi chân dài của anh đặt trên bàn trà.

Anh mặc quần thể thao đen, trông rất lười biếng và phóng khoáng.

Chu Hòe : "Không phải tôi đổi chuyến bay, mà là ông già tôi đổi cho tôi, tôi cũng chỉ biết vào phút cuối mà thôi. Mẹ tôi muốn tôi về sớm ăn trưa với bà, anh em hiểu chho tôi đi, ha ha?"

Lương Trạch Tích : "Vậy sao cậu không báo cho bọn tôi?"

Chu Hòe : "Ê, Trạch Tích , chỉ đùa với các cậu thôi mà, tối nay gặp mặt ăn cơm, ở Vạn Thịnh đấy, đến đi, tôi mời, tới đó tự phạt ba ly, đền bù cho các cậu vậy. @ Bạch Tử @ Tề Hàn"

Bạch Chú: "Ba ly? Chỉ ba ly mà muốn xí xóa với anh em à? Ít nhất cũng phải ba chai, cậu tự cân nhắc nhé, không thì tôi mang cây gậy đánh chó đến đấy, chuẩn bị đi, vào bằng đứng hiên ngang mà ra là phải bò đấy."

Bạch Tử rời khỏi tòa nhà lồng tiếng, trên xe, cô lấy điện thoại ra thấy hàng loạt tin nhắn trong nhóm.

Phía trước là những lời mắng mỏ của Bạch Chú và Lương Trạch Tích .

Cuối cùng cô mới thấy địa điểm ăn uống.

Cô trả lời: "Được rồi, em đã nhận được thông tin."

Khoảng mười phút sau,Tề Hàn cũng có lẽ đã thấy tin nhắn trong nhóm.

Anh không trả lời trong nhóm, mà tìm Bạch Tử trước —

"Bạch Tử à, tối nay anh đến đón em nhé?"

Bạch Tử định đồng ý, nhưng nghĩ lại, cô trả lời: "Không cần đâu, em tự đi cũng được, trong công ty đông người, bị nhìn thấy không tiện lắm."

Đối phương đang nhập tin, vài giây sau trả lời: "Được, vậy tối gặp."

Bạch Tử gửi một biểu tượng trái tim.

Buổi tối khi màn đêm buông xuống.

Hứa Phong là người đưa Bạch Tử đến Vạn Thịnh trước. Bạch Tử lên lầu một cách khiêm tốn và bảo anh không cần chờ mà có thể về trước.

Vạn Thịnh là một khách sạn cao cấp tại thành phố Q, rất kín đáo.

Dù có paparazzi theo dõi, họ chỉ có thể chụp được cổng khách sạn, không thể vào cùng Bạch Tử.

Bạch Tử vào qua cửa sau, có người đón cô sau đó dẫn lên thang máy vào phòng riêng ở tầng ba.

Khi cô bước vào phòng, Bạch Chú và Chu Hòe đã bắt đầu "gây chuyện". Bạch Chú và Lương Trạch Tích đang ép Chu Hòe uống bia. Cô vào rất đúng lúc, cả ba người đều ngừng lại một chút, rồi nhìn cô.

" Bạch Tử à, tới rồi hả, ngồi đi."

Bạch Tử tháo khẩu trang và mũ ra. Trước khi quay phim, cô đã cắt tóc ngắn, mái tóc mềm mại được gài sau tai, khuôn mặt tinh tế chẳng khác gì mấy năm trước.

" Ủa, các anh đang làm gì vậy?"

Ánh mắt quét qua phòng riêng một lượt, Tề Hàn không có mặt, có vẻ như anh vẫn chưa đến.

Bạch Chú: "Đang cho uống rượu đấy."

Lương Trạch Tích : "Chu Hòe tự phạt ba chai."

Chu Hòe vặn mình, thoát khỏi tay của Bạch Chú, "Anh Hàn còn chưa đến, các cậu vội vàng gì chứ!"
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 374: Chương 374



Bạch Tử kéo ghế ngồi, đặt mũ lên bàn một cách tùy ý.

Cô cười mỉm, nhìn bọn họ.

"Chu Hòe , cuối cùng anh cũng về rồi, ở bên Anh vui không?"

Chu Hòe chỉnh lại cổ áo, anh mặc một chiếc áo gile đen, bên trong là sơ mi kẻ caro màu xám, cổ áo vừa bị Bạch Chú và Lương Trạch Tích kéo đứt lúc nãy. Khuôn mặt trắng trẻo của anh không khác gì vài năm trước, đôi môi mỏng nhẹ nhàng mím lại, đôi mắt sắc bén, khí chất có vẻ trầm ổn hơn một chút.

Tất nhiên, đây là khi anh không nói gì.

Khi ở trước mặt anh em, sự trầm ổn của anh cũng chỉ có thể duy trì được một giây.

"Khá là ổn, tiện thể đi học thạc sĩ luôn."

Bạch Chú ném một hạt đậu phộng vào miệng, "Ha ha, chắc là không thiếu mấy cô gái đeo bám chứ nhỉ?"

Mấy năm qua, Chu Hòe ở nước ngoài sống khá vui vẻ, mỗi năm anh tiêu không ít tiền, thời gian mới sang Anh, căn nhà anh mua ở London đã tiêu hết tám con số.

Anh cũng đổi bạn gái vẫn nhanh như ngày nào.

Lúc ở Anh, anh đã đ.â.m hỏng ba chiếc siêu xe, cuộc sống thảnh thơi khỏi phải nói.

Quả thật, tiền không phải của mình kiếm được, mới thoải mái làm gì thì làm!

Lương Trạch Tích cảm thán, "So với cuộc sống của cậu, tôi sống như cái gì vậy, sớm biết vậy tôi cũng đi chơi hai năm rồi."

Bạch Chú: "Thôi đi, làm gì thế, tôi mới là người tự lực cánh sinh tự đầu cơ mà?"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Lương Trạch Tích : "Đó là do cậu tự chọn thôi."

Bạch Chú: "Ê! Câu này tôi không thích nghe đâu nha..."

Chưa dứt lời, cửa phòng lại mở ra lần nữa.

Tề Hàn từ ngoài đi vào, mặc một bộ áo khoác ngoài màu nâu nhạt, kính mắt không viền trên sống mũi cao, quần thể thao đen ôm lấy đôi chân dài, dáng người thẳng tắp, cao ráo.

Có lẽ là anh không kịp thay đồ sau khi tan làm, nên trực tiếp đến luôn.

"Anh Hàn." Chu Hòe nhìn về phía Tề Hàn, đứng dậy bước lại gần, giang tay, "Nhớ c.h.ế.t mất thôi."

Hai người ôm nhau một cái, Tề Hàn vỗ vỗ vai anh, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhẹ.

"Cuối cùng cũng chịu về rồi."

"Không về sao được, ở đây mới là căn cứ của tôi mà."

Hai người vừa nói vừa đi về phía bàn tròn.

Tề Hàn kéo ghế ngồi cạnh Bạch Tử, bốn người cuối cùng cũng tụ họp đầy đủ.

Bạch Tử chống tay lên cằm, nghe bọn họ nói chuyện.

Bốn người lâu lắm rồi mới tụ lại với nhau, tự nhiên có rất nhiều chuyện để nói, chủ yếu là kể về những thay đổi trong vài năm sau khi ra trường.

Ngoài Chu Hòe ra, ba người còn lại đều đã có sự nghiệp và mục tiêu riêng.

Lương Trạch Tích hiện tại đã là một trong những cấp cao của Tập đoàn Lương Thị, không ngoài dự đoán, sau năm nay, anh sẽ trở thành giám đốc điều hành của tập đoàn.

Lương Thế Bách sau khi trở về từ nước ngoài cũng gia nhập công ty.

Mặc dù Lương Hồng Phi đã cho phép anh ta vào công ty, nhưng chỉ có thể làm nhân viên bình thường ở bộ phận thị trường.

Nếu muốn như Lương Trạch Tích , từ một nhân viên cấp thấp vươn lên, thì anh ta phải tự phấn đấu.

Nếu một ngày nào đó, anh ta có thể vượt qua Lương Trạch Tích , thì Lương Hồng Phi sẽ không can thiệp.

Nếu không thể, thì chỉ có thể nói là cơ hội đã trao cho mà anh ta không làm được gì.

Bạch Chú hiện tại đang làm công tác từ thiện cho động vật, đã vượt qua được giai đoạn khó khăn nhất, ứng dụng yêu thú app của anh gần đây đã chính thức ra mắt.

Ngày đầu tiên đã có hơn một triệu lượt tải về, và hiện nay số người hoạt động hàng ngày cũng rất ấn tượng.

Số tiền đầu tư ban đầu giờ đang dần được thu hồi.

Anh đã thành công trong việc khởi nghiệp.

Không nhờ gia đình giúp đỡ, anh đã tự mình mở rộng sự nghiệp mới, gia đình cũng công nhận năng lực của anh.

Bước tiếp theo, Bạch Chú dự định sẽ tự phát triển thức ăn cho thú cưng và bắt đầu bán ra. Gia đình anh đúng lúc đang điều hành các chuỗi siêu thị lớn, có thể giúp đỡ anh một tay.

Còn Tề Hàn, anh vẫn kiên định bước đi về phía mục tiêu của mình, hiện tại đang là phó giám đốc chi nhánh. Mới chỉ ở độ tuổi còn rất trẻ mà đã đạt được vị trí này, tương lai rất đáng kỳ vọng.

Chỉ còn lại Chu Hòe là chưa có động tĩnh gì.

So với bước tiến của các anh em, anh có phần chậm chạp hơn, nhưng cũng không thể nói là muộn.

Bởi vì anh đã định sẵn phải nối nghiệp gia đình, giống như Lương Trạch Tích .

Nhưng Chu Hòe lại khá hơn nhiều so với Lương Trạch Tích .

Anh không có em trai con riêng tranh giành tài sản, Chu lão gia chỉ có mỗi mình anh là con trai.

Vị trí trong tương lai chắc chắn sẽ giao lại cho anh.

Được yêu chiều thì không lo gì.

Ngay từ lúc bước vào công ty Giải Trí Siêu Nhiên , Chu Hòe đã là người đứng đầu.

Mặt khác, Giải Trí Siêu Nhiên chỉ là một chi nhánh thuộc tập đoàn Chu thị thôi.

Tập đoàn Chu thị còn có nhiều ngành nghề giải trí khác, khối tài sản khổng lồ đủ để anh vung tiền ăn chơi thoải mái ở Anh.

Nhưng một khi anh tiếp nhận gia sản, anh sẽ không còn là cậu ấm chỉ biết ăn chơi nữa.

Chào tạm biệt hoàn toàn với tuổi trẻ bốc đồng, biến thành một người đàn ông trưởng thành.

Nhân viên đẩy xe thức ăn vào, năm người cùng nâng ly, Bạch Tử không khỏi cảm thán, thời gian trôi nhanh như chớp mắt vậy.

Lần cuối cùng họ tụ họp ăn lẩu, khiến Bạch Tử nhớ lại khi mới quen nhau, cùng nhau uống nước lẩu…

Tính thời gian, thật không ngờ thấm thoát đã gần mười năm trôi qua rồi.

Vẫn nhớ năm đó, lúc họ tốt nghiệp, bữa ăn cuối cùng, họ nâng ly chúc mừng—

"Tiến bước vươn lên!"

"Con đường tươi sáng!"

"Thăng quan phát tài!"

Lần này, cảnh tượng giống hệt năm đó, chỉ có điều trên khuôn mặt mỗi người đều đã không còn nét ngây ngô ngày ấy.

Năm chiếc ly nhẹ nhàng chạm vào nhau.

"Vạn sự như ý!"

"Thành công rực rỡ!"

"Ngày càng thịnh vượng!"

Bạch Tử mỉm cười: "Tình bạn trường tồn!"

Tề Hàn nhìn Bạch Tử, sau đó nhìn về phía bọn họ, môi mỏng nhẹ nhàng mở ra, " Cầu gì được nấy."

Buổi tối, khi ăn xong, chỉ có Bạch Tử là không uống rượu.

Bốn người còn lại uống hơi nhiều, Tề Hàn là ít nhất, nhưng cũng uống khá say.

Bạch Tử trở thành người duy nhất tỉnh táo, cô gọi điện cho tài xế đưa từng người về nhà, rồi đeo khẩu trang đội mũ lên, dìu Tề Hàn rời đi.

Lúc này đã gần mười một giờ đêm.

Ngoài phố khá vắng người, ánh đèn đường màu cam rọi sáng hai bên đường.

Tài xế đang đợi dưới lầu, thấy Bạch Tử dìu Tề Hàn xuống, vội vàng bước lên hỗ trợ.

Tài xế đưa họ về Khúc Gia Viên .

Không biết Tề Hàn có say hay không, nhưng anh vẫn rất im lặng, ngồi dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Tử không buông.

Cửa sổ xe mở một khe nhỏ, gió nhẹ lùa vào trong.

Bạch Tử quay đầu nhìn Tề Hàn, nhẹ nhàng tháo kính mắt của anh, trên sống mũi cao của anh còn in lại hai vết đỏ nhẹ.

Tề Hàn khẽ mở mắt, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn Bạch Tử, yết hầu khẽ chuyển động, ánh mắt có chút mê mẩn, say sưa. Anh buông tay đang nắm chặt, đưa tay nhẹ nhàng vuốt lên mặt Bạch Tử.

Không gian trong chiếc xe nhỏ hẹp, ánh sáng mờ ảo, lúc này ánh mắt Tề Hàn nhìn Bạch Tử đầy sâu sắc và chân thành.

Bạch Tử nhìn anh : "Làm gì vậy?"

Tề Hàn yêu thương v**t v* khuôn mặt cô, mỉm cười, không nói gì mà đôi môi nhẹ nhàng áp lên.

Anh hôn nhẹ lên má cô, rồi từ từ hôn dọc theo khóe môi.

Tài xế giữ mắt nhìn thẳng, vẫn tiếp tục lái xe.

Giây phút này, gió đêm nhẹ nhàng, tình yêu trào dâng.

Nụ hôn dịu dàng hòa quyện với hương rượu nồng nhạt.

Hai ngày sau.

Lễ hội điện ảnh Fox Network.

Chu Hòe , với tư cách là người đứng đầu Giải Trí Siêu Nhiên , chính thức xuất hiện trước công chúng.

Sau khi các nghệ sĩ đi qua thảm đỏ, Chu Hòe cùng với giám đốc sự kiện xuất hiện tại buổi lễ. Anh chỉ xuất hiện vội vàng, giới truyền thông đã kịp chụp được một bức ảnh mờ nhạt của anh ở trong khu vực sự kiện, chỉ thấy được một phần khuôn mặt góc nghiêng.
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 375: Chương 375



Chu Hòe bị chụp ảnh tại sự kiện.

Anh không thích hình ảnh của mình bị rải khắp mọi nơi.

Hơn nữa, Chu Hòe có danh tiếng khá lớn trong giới du học Anh, anh không muốn mình trở thành chủ đề bàn tán của cư dân mạng.

Vì vậy, anh đã ra lệnh rằng tất cả các phương tiện truyền thông có ảnh của anh đều không được phép phát tán những bức ảnh đó.

Tuy nhiên, vẫn có một bức ảnh mờ nhạt, với góc nghiêng của anh, được lan truyền lên mạng.

Bức ảnh này đã gây nên một chút xôn xao trong giới.

"Chủ tịch mới của Giải Trí Siêu Nhiên thật sự đẹp trai thế này ư,không còn gì để nói!"

"Đây chẳng phải là cậu thiếu gia kế thừa gia tộc trong tiểu thuyết sao? Tiểu thuyết trở thành hiện thực rồi, trời ạ, không lạ gì sao nghệ sĩ của Giải Trí Siêu Nhiên lại chất lượng đến vậy, hóa ra là chủ tịch đẹp trai như thế này."

"Chào anh, có lời khuyên là anh nên ra mắt ở vị trí C."

Sau khi Chu Hòe tiếp nhận công ty, hợp tác với Bác Việt đã chính thức bắt đầu.

Sau ba ngày thảo luận giữa các lãnh đạo, cuối cùng họ đã xác nhận dự án phim Bách Thế Hưng.

Giải Trí Siêu Nhiên hợp tác cùng Bác Việt để đầu tư vào bộ phim đầu tay, rót vào dự án mười tỷ tệ để hỗ trợ Bách Thế Hưng , đạo diễn là Vương Sùng, một đạo diễn nổi bật trong giới hiện nay.

Vương Sùng, vài năm trước, sau khi phim Vọng Đông Nhật của anh ra mắt, đã nổi bật với phong cách quay phim độc đáo.

Trong Vọng Đông Nhật, những cảnh quay phong cảnh và cách bố trí hình ảnh của anh đã giành giải thưởng "Quay phim xuất sắc nhất" tại Liên hoan phim Venice.

Chỉ với bộ phim đầu tiên đã đạt được giải thưởng này, Vương Sùng trở thành ngôi sao trẻ nổi bật và rất được săn đón.

Nhiều diễn viên mong muốn có thể hợp tác với anh trong tương lai.

Nhưng một điều bất ngờ, từ sau Vọng Đông Nhật, Vương Sùng đã im ắng suốt ba năm, không vội vàng chuẩn bị cho bộ phim thứ hai của mình.

Anh đã sang nước ngoài học hỏi thêm về mỹ thuật, theo tin đồn, khi đi nhận giải tại Venice, anh đã gặp được nhiều mối quan hệ, từ đó chọn đi nước ngoài để mở rộng và phát triển thêm.

Trước đây, Giải Trí Siêu Nhiên cũng từng cân nhắc ký hợp đồng với Lục Lộc, và đã tính đến việc cô từng là nữ chính trong Vọng Đông Nhật.

Cô là nữ chính giành giải Quay phim xuất sắc nhất tại Venice, cũng có giá trị nhất định.

Vào thời điểm Vương Sùng nổi bật nhất, anh đã rút lui, và giờ đây anh bất ngờ thông báo sẽ thực hiện bộ phim Bách Thế Hưng .

Khi tin tức này lan truyền, tất cả các diễn viên đều háo hức chờ đợi nhận kịch bản và thông tin về buổi thử vai.

Trước đây, Vương Sùng đã làm phim chỉ dựa vào tài năng bẩm sinh của mình, vì nghệ thuật là một ngành nghề cần đến tài năng, khi anh nhận giải thưởng, giờ anh trở về sau thời gian học hỏi, chắc chắn sẽ có sự tiến bộ vượt bậc.

Hơn nữa, bộ phim "Bách Thế Hưng" này lại có một khoản đầu tư rất lớn.

Trong ngành, mọi người đều đánh giá kịch bản này rất hấp dẫn.

Khi bộ phim ra mắt, rất có thể sẽ trở thành một kiệt tác của thời đại mới.

Và tất cả đều có dự cảm mạnh mẽ rằng, nếu bộ phim này thành công, rất có thể sẽ được vươn ra quốc tế.

Nếu Vương Sùng có thể đưa bộ phim này tranh giải Oscar, thì đó sẽ là một thành công vang dội.

Dương Trạm đã nhận được một phần ba kịch bản của "Bách Thế Hưng".

Anh lập tức đến phòng nghỉ để cho Bạch Tử xem.

"Bách Thế Hưng" là một bộ phim đa nhân vật.

Mặc dù có vai nam chính và nữ chính, nhưng mỗi nhân vật đều có phần quan trọng tương đương nhau.

Câu chuyện chủ yếu kể về một cặp vợ chồng ăn trộm buôn lậu rượu đang bị truy nã, họ dừng chân tại một khách sạn nhỏ ở ga tàu.

Vì thời tiết có tuyết dữ dội, cặp vợ chồng buộc phải ở lại khách sạn trong năm ngày.

Trong suốt năm ngày đó, họ đã có những cuộc gặp gỡ đầy hài hước và cảm động với gia đình chủ khách sạn, gồm bốn người. Những câu chuyện này bao gồm sự nghi ngờ, bản chất con người, và những tình huống khó đoán.

Đây là một bộ phim đa nhân vật, dù là vai chính hay phụ, mỗi nhân vật đều có một tính cách riêng biệt, rất rõ ràng và sâu sắc.

Phim đa nhân vật đòi hỏi kịch bản, phương pháp chỉ đạo, và diễn xuất của các diễn viên phải có chất lượng rất cao.

Thậm chí thời gian dự kiến để quay phim lên tới hai năm.

Kịch bản do ba biên kịch vàng trong ngành cùng nhau sáng tác.

Mặc dù bộ phim đã xác định sẽ được sản xuất, nhưng kịch bản đến nay vẫn chưa hoàn thiện.

Nói cách khác, có đến 70% khả năng là kịch bản sẽ tiếp tục được chỉnh sửa trong quá trình quay.

Thậm chí thời gian quay hai năm có thể kéo dài hơn.

Đối với các diễn viên, đây có thể là một thử thách thú vị, vì khả năng cao đây sẽ là cơ hội duy nhất trong sự nghiệp của họ để chạm tới đỉnh cao giải thưởng.

Tuy nhiên, đối với một nghệ sĩ nổi tiếng, điều này rõ ràng là một canh bạc lớn, bởi họ sẽ phải dành ra hai đến ba năm mà không có bất kỳ sự xuất hiện công khai nào.

Đó là một thời gian thực sự rất dài.

Hơn nữa, trong suốt quá trình quay, các diễn viên còn phải ký cam kết bảo mật, không được xuất hiện trước công chúng trong suốt thời gian quay.

Ngay cả khi là một ngôi sao nổi tiếng, cũng không thể chịu đựng được việc không được xuất hiện trong hai đến ba năm.

Đạo diễn bộ phim này là Vương Sùng , dù công ty đã cho anh quyền tự do hoàn toàn trong việc chọn diễn viên, nhưng công ty vẫn có quyền đề xuất quan trọng.

Hiện tại, lựa chọn hàng đầu chắc chắn là Bạch Tử, vì cô là nữ diễn viên số một của công ty, nếu muốn nâng đỡ ai thì sẽ là cô.

Tất nhiên, Sở Ngọc Đường và Lục Lộc cũng cần được xem xét và đề xuất các vai diễn phù hợp.

Còn việc ai sẽ được chọn, đó là quyền quyết định của Vương Sùng .

Hiện tại, Dương Trạm cầm trong tay một phần ba kịch bản đến hỏi Bạch Tử để nghe ý kiến của cô.

"Người đẹp , có ý tưởng gì về bộ phim này không?"

Bạch Tử nhìn vào kịch bản trên bàn, một tay chống cằm, ngón tay trỏ nhẹ nhàng gõ vào vị trí gò má, vẻ mặt như đang suy nghĩ, "Hai năm à..."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Dương Trạm thở dài, "Quả thật thời gian quá dài, đối với chúng ta mà nói, đây là một thiệt thòi."

Hiện tại, Bạch Tử rất được yêu thích.

Rời mắt khỏi công chúng lâu như vậy, hai năm thay đổi quá nhiều.

Không ai có thể chắc chắn bộ phim Bách Thế Hưng liệu có giành được giải thưởng hay không.

Nếu thời gian bị lãng phí, mà phim ra rạp lại không gây được tiếng vang, thì quả thật sẽ là một thiệt thòi lớn!

Bạch Tử cúi mắt, hồi tưởng lại...

Bộ phim Bách Thế Hưng này, liệu có thành công hay không, cô không có ấn tượng rõ ràng lắm.

Cô vừa tính toán trong lòng, thời gian quay phim Bách Thế Hưng chính là thời gian cô trước kia lên núi học nghệ.

Cô có một kỳ "nghỉ ngơi" chính xác trong mấy năm, và thời gian quay phim Bách Thế Hưng trùng hợp với thời gian đó.

Tuy nhiên, điều duy nhất mà Bạch Tử có thể chắc chắn là, Trầm Thanh Thanh tuyệt đối không tham gia bộ phim này. Những gì cô ta cần làm tiếp theo là phải tập trung vào việc "công phá" Tạ Bắc Mạc .

Tạ Bắc Mạc là người chồng lý tưởng mà Trầm Thanh Thanh đã định sẵn cho bản thân.

Với tư cách là một diễn viên, Bách Thế Hưng là một kịch bản quá tốt, Bạch Tử không muốn bỏ lỡ.

Nhưng mấy năm "nghỉ ngơi" ấy lại là một yếu tố nguy hiểm.

Ở kiếp trước, khi cô trở về từ núi, đã gần ba mươi.

Mặc dù đã học được một số kỹ năng, nhưng thật tiếc, tình hình hiện tại vẫn không thay đổi được bao nhiêu.

Thực tế đâu có dễ dàng thay đổi như vậy?

Thế giới thật khắc nghiệt, tầng lớp đã cố định, người bình thường không có bối cảnh muốn thay đổi vận mệnh thật sự khó như lên trời.

Những gì cô học được trên núi chỉ giúp sự nghiệp diễn của cô thuận lợi hơn, đồng thời cũng tiếp xúc với nghề diễn viên đóng thế.

Sống thật mệt mỏi, muốn c.h.ế.t nhưng lại sợ, cô đã từng rơi vào vòng xoáy tuyệt vọng.

Cô nhớ rất rõ đêm Giáng Sinh năm đó, Trầm Thanh Thanh và Tạ Bắc Mạc đã công khai mối quan hệ, khiến cả mạng xã hội đều sôi sục.

Có lẽ kiếp trước, Bách Thế Hưng quả thật đã giành được giải thưởng, và thậm chí đã thành công tại Oscar.

Nhưng vào thời điểm đó, Bạch Tử đã kiệt sức, không có tâm trạng để chú ý đến những chuyện này.

Vậy thì...

Cô chỉ có thể thử một lần thôi.

"Anh Dương, khi nào thì Bách Thế Hưng bắt đầu quay?"
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 376: Chương 376



Nghe Bạch Tử hỏi khi nào quay phim, Dương Trạm biết, cô chắc chắn đã bắt đầu quan tâm đến Bách Thế Hưng.

"Đang xây dựng bối cảnh, chắc chưa thể quay ngay được, đoán chừng phải mất 3-4 tháng nữa mới chính thức bắt đầu quay."

Bối cảnh khách sạn trong Bách Thế Hưng không có địa điểm phù hợp trong thực tế.

Vì vậy, Vương Sùng đề xuất xây một tòa nhà mới.

Bộ phim này đầu tư rất nhiều, nhưng 70% kịch bản diễn ra trong khách sạn, mọi chi tiết đều cần được thể hiện trong đó.

Do đó, Vương Sùng cùng đội ngũ biên kịch và đạo diễn đã tự tay lựa chọn địa điểm, và đã bắt đầu thi công, theo tính toán thì phải mất khoảng ba đến bốn tháng.

Trong thời gian xây dựng, việc tìm kiếm diễn viên cũng đủ thời gian.

Sau khi nhận được câu trả lời, Bạch Tử lại hỏi: "Anh Dương, anh có biết chương trình Khách Sạn không?"

Dương Trạm : "Khách Sạn, có nghe qua, sao vậy?"

Khách Sạn là một chương trình tạp kỹ cổ trang mà đài xanh ra mắt trong năm nay, nhưng vẫn giữ nguyên bản chất giải trí.

Chương trình mời những nghệ sĩ hài hước làm MC cố định.

Sau đó mời một số nghệ sĩ làm khách mời, mỗi tập sẽ viết kịch bản cho họ, để họ hóa thân thành những nhân vật giang hồ hoặc những vị trưởng môn, mời khách đến khách sạn.

Các MC cố định trong chương trình mỗi tập đều có nhiệm vụ khác nhau, còn các khách mời sẽ phải tham gia 24 tiếng đồng hồ trong chương trình, với máy quay ghi lại mọi thứ, sau đó biên tập lại thành những đoạn hài hước và các tình huống gây cười mà khán giả yêu thích.

Đây chính là nội dung của chương trình tạp kỹ.

Thực ra, khi mới ra mắt, Khách Sạn đã đạt được lượng lớn người xem khá ổn.

Bởi vì chủ đề cổ trang khá mới mẻ.

Nhưng giữa chừng có vẻ do một số hợp đồng thù lao không hợp lý, các MC cố định bắt đầu đòi rời đi, còn tiết lộ một số bí mật ngành nghề, khiến tỷ suất người xem của Khách Sạn liên tục giảm xuống.

Hiện tại, chương trình đã không còn nổi bật nữa.

Bạch Tử đã ra mắt khá lâu, từng đóng phim truyền hình, đóng phim điện ảnh, nhưng chưa từng tham gia một chương trình tạp kỹ nào.

Không phải là không có lời mời tham gia tạp kỹ, mà là vì Bạch Tử không muốn. Còn Dương Trạm cũng không có nhiều hứng thú với tạp kỹ, vì vậy họ không nhận lời mời nào.

Bạch Tử cho rằng, nghề diễn viên cần phải có một chút bí ẩn.

Mặc dù tạp kỹ cũng có kịch bản, nhưng những nội dung hài hước và những cảnh quay liên tục trong chương trình chỉ khiến diễn viên mất đi lớp màng mỏng trước mắt khán giả.

Dương Trạm thì cho rằng, chỉ có những nghệ sĩ có mức độ nổi tiếng thấp mới cần tham gia các chương trình gây cười, giả vờ ngốc nghếch để thu hút sự chú ý.

Bạch Tử lại vừa có thực lực, vừa có lượng người hâm mộ, hoàn toàn không cần phải đi "làm trò" cho các chương trình. Làm vậy chỉ tổ làm hao mòn đi linh khí của cô.

Vì thế, suốt bao năm qua, Bạch Tử chưa từng tham gia bất kỳ chương trình tạp kỹ nào, mà ngược lại, luôn giữ được một lượng công việc ổn định với những tác phẩm chất lượng.

Trước đây, Bạch Tử chưa bao giờ hỏi Dương Trạm về chuyện tạp kỹ.

Không ngờ lần này cô lại hỏi.

"Chuyện gì vậy? Đừng nói là cô muốn tham gia tạp kỹ nhé?"

Bạch Tử lắc đầu, thử hỏi: "Anh Dương, anh có thể đi điều tra xem, liệu đội ngũ của Tạ Bắc Mạc có đang liên hệ với Khách Sạn không?"

Dương Trạm trừng mắt: "Hả?"

Sau khi Dương Trạm điều tra, anh không ngờ lại nghe được một số tin đồn trong ngành, nói rằng đạo diễn của Khách Sạn đang dốc sức mời đội ngũ của Tạ Bắc Mạc tham gia chương trình, nhân vật mà anh sẽ đảm nhận là "Minh Chủ Võ Lâm", một vai trò chưa từng xuất hiện trong chương trình tạp kỹ này.

Thứ nhất, Tạ Bắc Mạc nổi tiếng cao, đặc biệt là trong các vai cổ trang!

Anh được công nhận là "Nam thần cổ trang"!

Thứ hai, Tạ Bắc Mạc rất thần bí! Anh là một người chưa từng tham gia bất kỳ chương trình tạp kỹ nào, có khí chất, có đẳng cấp, có lượng người hâm mộ!

Nếu mời được Tạ Bắc Mạc tham gia, thì tỷ suất người xem chắc chắn sẽ tăng vọt.

Vậy là, Khách Sạn có thể sẽ được "hồi sinh".

Hơn nữa, theo thông tin từ Dương Trạm , đạo diễn Khách Sạn đã chuẩn bị một mức thù lao khủng để thuyết phục Tạ Bắc Mạc .

Thậm chí, họ còn chuẩn bị một kịch bản riêng, kiểu như một kịch bản phá án.

Khách mời bình thường sẽ chỉ tham gia 24 tiếng đồng hồ , nhưng Tạ Bắc Mạc sẽ phải quay đến 35 tiếng đồng hồ .

Dương Trạm mang những thông tin này về kể cho Bạch Tử nghe.

"Tôi nghĩ đạo diễn này chắc điên rồi, Tạ Bắc Mạc sao có thể đồng ý quay 35 tiếng đồng hồ cơ chứ ? Ngay cả việc ngủ cũng phải quay trong chương trình, nghĩ thế nào cũng thấy không thể."

"Thực ra có thể."

"Hả? người đẹp à, cô nghĩ có thể?"

Bạch Tử gật đầu: "Tạ Bắc Mạc chắc chắn sẽ đồng ý."

Dương Trạm lại trừng mắt: "Hả?"

Nếu Bạch Tử nhớ không lầm, Tạ Bắc Mạc chắc chắn sẽ đồng ý tham gia Khách Sạn.

Lý do rất đơn giản, vì họ đã trả một số tiền quá lớn.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Trong ký ức của Bạch Tử, kiếp trước có tin đồn trên mạng rằng ban đầu đạo diễn của Khách Sạn chỉ đưa ra mức thù lao là 10 triệu, nhưng trong quá trình đàm phán với đội ngũ của Tạ Bắc Mạc , số tiền này đã tăng lên tới 37 triệu!

Chỉ cần quay 35 tiếng đồng hồ , mà có thể kiếm được 37 triệu.

Tiền này, ùa đến như thác nước.

Ai lại nỡ từ chối số tiền lớn như vậy?

Dù Tạ Bắc Mạc không muốn tham gia, đội ngũ của anh cũng sẽ làm "người nói giùm" cho đạo diễn Khách Sạn, liên tục thuyết phục anh.

Cuối cùng, Tạ Bắc Mạc đã bị thuyết phục.

Anh chỉ muốn có không gian yên tĩnh, nhưng vì bị họ làm phiền quá nhiều, cuối cùng đành phải đồng ý.

Mức thù lao 10 triệu cho mỗi lần xuất hiện có lẽ đã là mức cao nhất trong ngành.

Và 37 triệu sau đó thì càng là mức mà rất nhiều nghệ sĩ không dám nghĩ đến.

Vì thế, Bạch Tử mới có thể chắc chắn rằng Tạ Bắc Mạc sẽ tham gia chương trình này.

Dương Trạm thực sự không hiểu :"Tạ Bắc Mạc đi tham gia thì cứ đi tham gia thôi, cô sao lại quan tâm đến chương trình này? cô cũng muốn tham gia sao?"

Bạch Tử đáp: "Không, tôi không tham gia, nhưng tôi muốn giới thiệu người khác tham gia."

Người mà cô muốn giới thiệu chính là Diệp Chi Họa .

Thông thường, Khách Sạn có hai suất khách mời đặc biệt.

Một là Tạ Bắc Mạc , còn người kia chính là Diệp Chi Họa .

Chẳng phải hoàn hảo sao?

Dương Trạm nhíu mày: " người đẹp à, cô định làm gì vậy?"

Bạch Tử đáp: "Không có gì, chỉ là tôi muốn tạo cơ hội cho Diệp Chi Họa mà thôi."

Giờ là lúc cần phải "dọn lưới" cho giai đoạn tiếp theo.

Trầm Thanh Thanh vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sau chấn thương ở eo, hiện giờ cô vẫn đang trong quá trình dưỡng thương. Cô không thể tham gia các chương trình tạp kỹ cũng như không thể hoạt động nhiều. Nghe nói, đầu tháng này cô đã xuất viện và trở về nhà ở thành phố A để tiếp tục dưỡng bệnh.

Nếu tính thời gian, Bạch Tử nhận vai trong Bách Thế Hưng, thì khi bộ phim bắt đầu quay, Trầm Thanh Thanh có thể sẽ quay lại và "tái xuất giang hồ".

Và khi Bách Thế Hưng chính thức quay, Bạch Tử sẽ phải đối mặt với hai năm "khoảng trống".

Đó giống hệt như thời gian cô lên núi học nghệ ở kiếp trước, thậm chí thời gian còn vô cùng trùng khớp.

Ở kiếp trước, trong thời gian cô lên núi học nghệ, mối quan hệ giữa Trầm Thanh Thanh và Tạ Bắc Mạc đã dần trở nên mặn nồng.

Khi Bách Thế Hưng bắt đầu quay, Bạch Tử sẽ tập trung vào vai diễn, không thể chú ý đến những chuyện khác.

Vì vậy, cô chỉ có thể tạo cơ hội cho Diệp Chi Họa trước khi phim bắt đầu quay.

Diệp Chi Họa chính là yếu tố có thể làm thay đổi tình thế giữa Tạ Bắc Mạc và Trầm Thanh Thanh !

Nếu hai người thật sự phù hợp, thì họ sẽ không cần phải cố gắng quá sức, chỉ cần có cơ hội gặp gỡ và trò chuyện thoải mái là đủ.

Bây giờ, Bạch Tử muốn tạo cơ hội đó cho Diệp Chi Họa , còn liệu cô có nắm bắt được hay không thì phải xem duyên phận.
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 377: Chương 377



Bạch Tử thông qua WeChat nói với Diệp Chi Họa , mời cô tham gia chương trình Khách Sạn.

Ban đầu, Diệp Chi Họa không hiểu, nhưng sau đó nghĩ lại, cô liền hiểu ra.

"Cảm ơn cô, Bạch Tử ."

Bạch Tử trả lời: "OK, chúc cô may mắn nhé."

Thông tin về việc Tạ Bắc Mạc tham gia Khách Sạn vẫn chưa được xác nhận chính thức.

Người biết thông tin chính xác ngoài Bạch Tử thì chỉ có Trầm Thanh Thanh .

Kiếp trước, Trầm Thanh Thanh đã nắm bắt cơ hội này, khiến mối quan hệ giữa cô và Tạ Bắc Mạc ngày càng thắm thiết. Cô còn lợi dụng mối quan hệ trong cùng công ty để dễ dàng chiếm được trái tim của anh.

Ở kiếp này, Trầm Thanh Thanh đang dưỡng thương tại thành phố A, ngay cả khi có ý định quay lại thì thể chất của cô cũng không cho phép.

Bạch Tử đưa thông tin này cho Diệp Chi Họa , hy vọng cô có thể tranh thủ cơ hội này để theo đuổi mối tình đơn phương của mình.

Còn thành công hay không, thì phải xem vào số phận của họ.

Bạch Tử đã làm hết sức mình rồi.

Trong kiếp trước, không biết Trầm Thanh Thanh đã dùng chiêu thức gì để có thể bên cạnh Tạ Bắc Mạc ?

Diệp Chi Họa có thể tạo được cơ hội này trong chương trình tạp kỹ và khiến Tạ Bắc Mạc chú ý không?

Thực ra, Bạch Tử trong lòng cũng không chắc lắm.

Cô không có cái nhìn từ trên cao như Thần Tiên, không biết từng bước đi của Trầm Thanh Thanh là gì.

Cô chỉ có thể dựa vào những ký ức của mình về những bước ngoặt quan trọng trong kế hoạch của Trầm Thanh Thanh để bố trí trước.

Có lẽ, Trầm Thanh Thanh đã dùng một số thủ đoạn không mấy đẹp đẽ để có thể ở bên Tạ Bắc Mạc .

Nhưng Bạch Tử không định để Diệp Chi Họa làm như vậy.

Giống như Diệp Chi Họa đã nói, dùng thủ đoạn và mưu kế để giành lấy tình cảm, liệu đó có phải là tình yêu thật sự không?

Diệp Chi Họa không phải là kiểu người như vậy, Bạch Tử cũng vậy.

Vì thế, trong cuộc chơi này, chỉ có duyên phận mới là yếu tố quyết định.

Hai ngày sau,Ban tổ chức Nguyệt Thành Xuân thông báo rằng bộ phim sẽ chính thức lên sóng vào giữa tháng này.

Trước khi phim lên sóng, cả đoàn diễn viên sẽ cùng tham gia tuyên truyền, cả online và offline. Thậm chí sẽ có một lễ hội phim quốc gia, họ sẽ đi thảm đỏ cùng nhau để tăng cường độ phủ sóng cho bộ phim.

Tuyên truyền trước khi phát sóng là một bước đi bình thường của mọi bộ phim.

Dương Trạm đã liên lạc với đội ngũ trang điểm và tạo kiểu mới, sau khi bàn bạc với đội ngũ sản xuất Nguyệt Thành Xuân, tất cả diễn viên đều sẽ mặc trang phục cùng một phong cách, tất cả đều diện lễ phục đen.

Trầm Thanh Thanh đóng vai nữ thứ, nhưng vì chấn thương ở eo, cô không thể tham gia thảm đỏ Weibo Night lần này.

Vì vậy, vị trí trung tâm trên thảm đỏ lần này chỉ có thể là Tạ Bắc Mạc và Bạch Tử. Vị trí bên phải Tạ Bắc Mạc , vốn là của nữ thứ, đã được thay thế bởi nữ ba - Mạnh Tích Khả, người đóng vai Mặc Kinh Xuân.

Cơ hội này lại rơi vào tay Mạnh Tích Khả, khiến cô một lần nữa nhận được may mắn.

Mạnh Tích Khả suýt nữa đã nghĩ rằng, Trầm Thanh Thanh có phải là quý nhân mà ông trời ban tặng cho cô không.

Cô luôn được giao vai diễn, thậm chí cả vị trí thảm đỏ cũng nhường cho cô, làm sao có nghệ sĩ nào may mắn được như vậy?

Trong lễ hội phim quốc gia, ngoài Trầm Thanh Thanh không tham gia, tất cả các diễn viên còn lại của Nguyệt Thành Xuân đều có mặt. Họ bước lên thảm đỏ, trở thành một cảnh đẹp thu hút mọi ánh nhìn.

Khi Bạch Tử tham gia lồng tiếng cho Nguyệt Thành Xuân, cô đã gặp Tạ Bắc Mạc không ít lần trong phòng thu âm, có những tập mà hai người có cảnh đối đầu, họ đều làm việc cùng trong cùng một phòng thu.

Tuy nhiên, trong phòng thu không chỉ có họ, còn có nhiều chuyên gia và nhân viên khác phía sau lớp kính. Ngoài những lúc họ tương tác về lời thoại, Bạch Tử và Tạ Bắc Mạc cũng không có quá nhiều tiếp xúc cá nhân.

Về buổi ăn trưa, Tạ Bắc Mạc rất rộng rãi mời cả đoàn ăn, khiến Bạch Tử cảm thấy hơi ngượng, nên cô cũng mời lại.

Tạ Bắc Mạc là người có tính cách khá nhẹ nhàng và lịch sự, đối với ai anh cũng đều tốt, phẩm hạnh không có gì để chê.

Sau đó, khi Bạch Tử và Tạ Bắc Mạc không có các tập phim chung nữa, họ đã được phân công vào các phòng thu khác nhau.

Lần này, cả đoàn cùng đi thảm đỏ, tạo được sự xuất hiện và độ phủ sóng đáng kể.

Tối hôm đó, trên Weibo, có rất nhiều bài đăng hô hào Nguyệt Thành Xuân nhanh chóng được phát sóng, thu hút vô số sự chú ý từ phía người hâm mộ.

Ngày hôm sau, Nguyệt Thành Xuân chính thức bắt đầu chiến dịch tuyên truyền.

Đầu tiên, họ tổ chức một buổi họp báo tuyên truyền offline, mời các diễn viên lên trả lời câu hỏi.

Sau đó, còn có một buổi livestream online để giao lưu và trò chuyện với người hâm mộ.

Tại buổi họp báo cho bộ phim mới, Bạch Tử và Tạ Bắc Mạc ngồi cùng nhau.

Trong phim Nguyệt Thành Xuân, Bạch Tử đóng vai một nhân vật cổ trang với mái tóc dài, nhưng vì năm nay cô tham gia phim điện ảnh, nên cô đã cắt tóc ngắn. Tóc ngắn khiến Bạch Tử trông tươi mới hơn nhiều. Cô mặc bộ đồ thể thao trắng, ngồi cạnh Tạ Bắc Mạc trên ghế sofa, ôm một chiếc gối ôm có hình sản phẩm từ Nguyệt Thành Xuân.

Tạ Bắc Mạc mặc một chiếc áo khoác thể thao màu xám nhạt, tay cầm micro, ngón tay dài và khớp xương rõ rệt.

Cả hai đều cầm micro có tên Nguyệt Thành Xuân in trên đó.

Phía sau họ là các poster liên quan đến buổi tuyên truyền của bộ phim.

MC theo kịch bản đặt câu hỏi, và các phóng viên có mặt cũng lần lượt hỏi về quá trình quay phim.

“Nguyệt Thành Xuân là bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Đào Băng Hà. Không biết hai bạn khi hợp tác có cảm nhận gì? Mạng xã hội lan truyền rằng Ngài Đào yêu cầu rất nghiêm ngặt, các bạn nghĩ sao về điều này?”

Bạch Tử: “Yêu cầu nghiêm khắc từ biên kịch là điều tốt cho các diễn viên, vì chỉ có tiêu chuẩn khắt khe mới có thể tạo ra một tác phẩm tốt. Đây là lần hợp tác thứ hai của tôi với ngài Đào, tôi cảm thấy rất vui và học hỏi được rất nhiều trong quá trình quay. Hy vọng tương lai sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn nữa.”

Tạ Bắc Mạc cầm micro cười nói: “Cảm giác quay phim của tôi trong bộ phim này giống như Bạch Tử, nhưng có một chút khác biệt. Thực ra, sự nghiêm khắc của ngài Đào trong công việc lại trái ngược hoàn toàn với sự lơ đãng của ngài ấy trong đời sống thường ngày. Tôi và ngài ấy thường xuyên chơi cờ cùng nhau, nói thật thì đây là lần đầu tiên tôi hợp tác chính thức với ngài Đào .Tôi còn nhớ lần đầu tiên ở trường quay, khi cùng ngài thảo luận kịch bản, biểu cảm nghiêm nghị của ngài ấy đã khiến tôi phải ngạc nhiên một chút.”

“Ha ha, hy vọng ngài Đào sẽ không để ý. Thật ra, tôi đã quen với vẻ ngoài của ngài ấy trong cuộc sống thường ngày, còn khi làm việc, tôi lại có cảm giác như là một người quen đang làm bộ nghiêm túc vậy.”

“Cuối cùng, hôm đó lúc tôi tìm ngài ấy ăn trưa, ngài ấy lại quay lại với dáng vẻ cũ, lúc đó tôi mới hiểu, hóa ra ngài ấy có thể linh hoạt chuyển đổi giữa trạng thái làm việc và sinh hoạt.”

MC và các phóng viên có mặt đều cười vui vẻ sau khi nghe Tạ Bắc Mạc chia sẻ.

Cuộc sống cá nhân của Đào Băng Hà rất hiếm khi được công khai trước truyền thông.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Ông là một nhà văn, một biên kịch, cần không gian sáng tạo, vì thế các phóng viên cũng rất tinh tế, hiếm khi đem tên tuổi của Đào Băng Hà ra làm trò câu kéo sự chú ý.

Nhưng với Tạ Bắc Mạc , có thể công khai nói đùa về Đào Băng Hà trong những dịp như thế này, có lẽ là lần đầu tiên.

Điều này cũng cho thấy, mối quan hệ giữa Tạ Bắc Mạc và Đào Băng Hà ngoài đời chắc chắn rất thân thiết.

Bạch Tử cũng nhìn Tạ Bắc Mạc một cách thú vị, khi nghe anh nói về những câu chuyện hài hước của người mình kính trọng, cảm giác thật thú vị.

Sau hai tiếng đồng hồ, buổi tuyên truyền cho bộ phim mới kết thúc.

Bạch Tử và Tạ Bắc Mạc cùng nhau trở lại hậu trường, mỗi người vào phòng nghỉ tạm thời để tẩy trang và thay đồ.

Đột nhiên, Tạ Bắc Mạc dừng lại, quay sang nói với Bạch Tử: “À, Bạch Tử.”

Bạch Tử quay đầu lại, “Hả?”

Tạ Bắc Mạc với đôi mắt sâu thẳm như mực, nở nụ cười nhẹ: “Lần trước, ngài Đào có nói với tôi, nếu gặp được cô, thì bảo cô nếu cuối tháng này có thời gian, thì có thể đến nhà ngài ấy ăn cơm.”
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 378: Chương 378



Trước đây, Bạch Tử đã tặng Đào Băng Hà một bộ cờ tướng.

Cô đã hẹn ông khi có thời gian rảnh sẽ chơi cờ.

Lúc đó, Đào Băng Hà đã trả lời rằng nếu có thời gian thì sẽ hẹn một dịp.

Giờ có vẻ như Đào Băng Hà có thời gian, nên mới nhờ Tạ Bắc Mạc thông báo cho Bạch Tử.

Bạch Tử gật đầu, cười đáp: “Được, cuối tháng… chắc chắn tôi sẽ có thời gian.”

Cô nói xong, liền đẩy cửa chuẩn bị vào trong.

Đột nhiên, cô nghĩ đến một chuyện, quay lại thì tưởng Tạ Bắc Mạc đã vào phòng nghỉ, vì cửa phòng anh đã được trợ lý mở sẵn.

Nhưng không ngờ khi cô quay lại, thấy Tạ Bắc Mạc vẫn đứng đó, chưa vào trong.

Anh đứng cạnh cửa, đôi mắt sâu lắng nhìn cô, nụ cười trên mặt đầy mê hoặc.

Bạch Tử hơi dừng lại, hỏi: “ Sư huynh, trước đây anh cũng tặng Ngài Đào một bộ cờ tướng đúng không?”

Tạ Bắc Mạc : “Đúng.”

Bạch Tử: “Ồ, tôi cũng tặng Ngài Đào một bộ cờ tướng cách đây không lâu. Ông ấy vô tình nhắc đến, lúc đó tôi còn nghĩ không biết ai lại cùng ý tưởng với tôi. Sư huynh, bộ cờ anh tặng làm bằng chất liệu gì vậy?”

Tạ Bắc Mạc : “Tôi nhờ bạn từ nước ngoài đặt làm bằng ngà voi.”

Ngà voi...

Quả thực rất quý giá.

Bạch Tử gật đầu, mỉm cười nói: “Vậy bộ cờ tôi tặng không bằng của anh đâu, ha ha, tôi đi đây.”

Câu nói vừa dứt, Bạch Tử trực tiếp bước vào phòng nghỉ.

Phiền Hoa gật đầu với Tạ Bắc Mạc , rồi đi theo Bạch Tử vào phòng, khép cửa lại.

Vừa vào phòng, chuyên viên trang điểm đã đợi sẵn để tẩy trang cho Bạch Tử.

Phiền Hoa đứng bên cạnh, nghi hoặc nói: “Có vẻ như Tạ Bắc Mạc cố tình đợi chúng ta vào phòng rồi mới vào nhỉ?”

Bạch Tử chớp chớp mắt, cũng hơi băn khoăn tại sao vừa rồi Tạ Bắc Mạc không vào ngay, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều.

Dù sao thì việc anh vào hay không là chuyện của anh.

Cả ngày hôm nay, Bạch Tử lại một lần nữa cảm nhận được rằng Tạ Bắc Mạc quả thật là một người rất tốt.

Trong kiếp trước, khi anh ở bên cạnh Tần Thanh Thanh , quả thực là hoa tươi cắm trên phân bò.

Tạ Bắc Mạc là hoa tươi.

Trầm Thanh Thanh là phân bò.

Tại công ty Giải Trí Siêu Nhiên.

Sở Ngọc Đường vừa kết thúc một buổi chụp ảnh cho tạp chí, cùng đội ngũ trở về công ty.

Cô quay lại là để xem kịch bản Bách Thế Hưng, nghe nói rằng Vương Nhất Cầm đã lấy được một phần ba kịch bản rồi.

Kể từ khi Bạch Tử chuyển lên phòng nghỉ trên tầng, hai phòng nghỉ lớn còn lại ở tầng dưới đều dành cho Sở Ngọc Đường và Lục Lộc .

Cứ nghĩ mình lại cùng Lục Lộc ở chung một tầng, Sở Ngọc Đường trong lòng không khỏi cảm thấy khó chịu.

Cô và trợ lý bước ra khỏi thang máy.

Trợ lý: “Trước đó chị Cầm có nói là chúng ta đến phòng họp lớn, không cần phải đi đâu nữa.”

Sở Ngọc Đường mặt không cảm xúc: “Vậy thì đi thẳng luôn, tiết kiệm thời gian.”

Hai người bước đến phòng họp lớn, mở cửa đi vào, tưởng chỉ có mỗi Vương Nhất Cầm ở trong, ai ngờ bên trong lại có rất nhiều người!

Phó tổng công ty, Đường Thuấn, cùng đội ngũ của Lục Lộc cũng có mặt.

Sở Ngọc Đường là người đến cuối cùng.

Vương Nhất Cầm thấy cô đến, liền nói: “ Ngọc Đường đến rồi, lại đây ngồi đi.”

Sở Ngọc Đường do dự một chút, bỏ kính râm xuống rồi đi về phía Vương Nhất Cầm , “Nhiều người quá nhỉ.”

Đường Thuấn ngồi ở đầu bàn, nở nụ cười như một con cáo tinh quái, “ Cô bận rộn quá nhỉ, giờ mọi người đã đầy đủ, chúng ta có thể bắt đầu rồi.”

Sở Ngọc Đường không trả lời, chỉ ngồi xuống cạnh Vương Nhất Cầm .

Lục Lộc ngồi đối diện Sở Ngọc Đường , hai người nhìn nhau, Lục Lộc mỉm cười một cái kiểu vô hại.

Sở Ngọc Đường trong lòng thầm nghĩ: Giả vờ làm bạch liên hoa à?

Sau đó, Đường Thuấn lấy ra kịch bản, in ra vài bản nữa, đưa cho mọi người, nói: “Trước tiên mọi người xem thử đi, xem xong rồi chúng ta sẽ nói tiếp.”

Kể từ khi nghe nói công ty sẽ hợp tác với Bác Việc thực hiện một dự án lớn, Sở Ngọc Đường rất mong chờ.

Vương Nhất Cầm có chút thay đổi trong vị trí ở công ty, nhưng nguồn tin của cô vẫn không thể sánh với Dương Trạm .

Cô chỉ nghe nói đến dự án lớn này, toàn bộ công ty Giải Trí Siêu Nhiên đã đầu tư đến một tỷ, đây là một bộ phim, ngoài ra thì không biết thêm gì nữa.

Đây là lần đầu tiên họ được nhìn thấy kịch bản.

Mọi người mở kịch bản ra xem.

Sau khi nhìn qua danh sách đạo diễn, biên kịch và một phần phác thảo cốt truyện,

Sở Ngọc Đường lên tiếng đầu tiên: “Hai năm?”

“Bộ phim này phải quay tận hai năm sao? Quá lâu rồi…”

Đường Thuấn vắt chéo chân, thong thả nói: “Chỉ có thứ tốt mới cần thời gian mài giũa, vàng còn phải luyện, kim cương cũng cần cắt gọt, hai năm không tính là dài.”

Sở Ngọc Đường : “……”

Ngồi đối diện, một người trong đội ngũ của Lục Lộc lên tiếng: “Bộ phim này phải quay tận hai năm, vậy hiện tại công ty đang chọn nữ chính sao?”

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô ta.

Người đại diện của Lục Lộc tên là Hùng Vọng, mọi người gọi cô là chị Hùng.

Lúc trước, Dương Trạm đã mô tả Hùng Vọng có một cái miệng rộng, trông như thể có thể ăn thịt người, chẳng hề phóng đại.

Hùng Vọng có cái miệng rất lớn, cô ta còn thích tô son màu đỏ tươi, làm cho đôi môi trông càng to hơn.

Bên cạnh Lục Lộc có Hùng Vọng làm người đại diện, cộng thêm hai cô trợ lý kiêu căng, khí chất hống hách, khiến cho Lục Lộc càng thêm giống như một bông hoa trắng vô hại.

Câu hỏi của Hùng Vọng là điều mà mọi người trong phòng đều rất quan tâm.

Đường Thuấn, với sự điềm tĩnh của một người lão luyện, trả lời: "Kịch bản này là sự hợp tác giữa công ty chúng ta và Bác Việc, nên công ty có quyền giới thiệu diễn viên, nhưng nữ chính có phải là của công ty chúng ta hay không, tôi không dám chắc. Làm sao tôi có thể đảm bảo được chứ? Quyết định cuối cùng vẫn phải dựa vào ý kiến của đạo diễn và bên Bác Việc."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Chỉ khi cả ba bên đều đồng ý, thì vai nữ chính mới coi như đã xong."

Vương Nhất Cầm lên tiếng: "Vậy có nghĩa là, Tổng giám đốc Đường, ngài triệu tập chúng tôi đến đây là để chọn giữa Ngọc Đường và Lục Lộc ?"

Đường Thuấn chớp chớp mắt, rồi đưa ra một câu trả lời có thể khiến người khác hiểu lầm.

"Các cô là trụ cột của công ty, đương nhiên vai diễn này sẽ phải được ưu tiên cho các cô. Cá nhân tôi cũng rất muốn nhìn các cô thử vai, đó là lý do tôi mời các cô đến đây."

Khi nghe xong lời này, sắc mặt của Sở Ngọc Đường và Lục Lộc quả thật có vẻ vui mừng hẳn lên.

Tuy nhiên, Đường Thuấn lại nói tiếp: "Nhưng tôi nói không tính, phải để công ty quyết định. Thực ra công ty rất tôn trọng ý kiến của đạo diễn Vương Sùng , nếu đạo diễn Vương chọn ai làm nữ chính, cả hai công ty chắc chắn sẽ tôn trọng sự lựa chọn của anh ấy."

"Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, các cô xem kịch bản đi, tôi đi trước đây."

Đường Thuấn nói xong liền đứng dậy, phủi phủi m.ô.n.g rồi rời khỏi phòng.

Vương Nhất Cầm liếc nhìn Sở Ngọc Đường , rồi bảo trợ lý thu kịch bản lại.

Hùng Vọng cũng bảo Lưu Tiểu Quyên thu kịch bản, rồi họ sẽ về phòng nghỉ xem sau.

"Ngọc Đường , chúng ta đi thôi. Lần này chọn nữ chính, theo cấp bậc của chúng ta, ngoài Bạch Tử ra, chẳng ai là đối thủ cạnh tranh với chúng ta cả."

Câu này ám chỉ rằng Lục Lộc căn bản không có tư cách ngồi vào bàn ăn cùng.

Quả nhiên, khi nghe xong, Hùng Vọng lập tức đập bàn, "Vương Nhất Cầm , cô đừng quên, Lục Lộc là nữ chính trong bộ phim đầu tay của Vương Sùng đó !"

"Việc chọn diễn viên phải theo con mắt của đạo diễn, cao thấp gì cũng vô dụng, quan trọng là đạo diễn có chọn cô ấy hay không thôi!"
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 379: Chương 379



Đến giờ, Vương Sùng mới chỉ quay một bộ phim duy nhất.

Con mắt của anh khi chọn diễn viên, hiện tại vẫn chưa có ai đoán được chính xác.

Nhưng Lục Lộc là nữ chính trong bộ phim đầu tay của Vương Sùng , rõ ràng có điều gì đó đặc biệt ở Lục Lộc mà Vương Sùng đã nhìn ra.

Có phải là hình ảnh trong sáng, giống như bông hoa nhỏ trắng tinh của cô?

Không ai có thể đoán được.

Tuy nhiên, Hùng Vọng nói như vậy cũng thật sự có phần đúng.

"Thật là nực cười."

Lúc này, Sở Ngọc Đường lạnh lùng cười, ánh mắt quét qua người Lục Lộc từ trên xuống dưới, không chút che giấu sự chế nhạo—

"‘Vọng Đông Nhật’ đã đoạt giải Quay phim xuất sắc nhất tại Liên Hoan Phim Venice, tất cả vinh quang đều thuộc về đạo diễn, là nữ chính trong phim mà chẳng được thêm chút lợi thế nào, còn mặt dày mang ra nói chuyện? Nếu là tôi, đã phải thu lại đuôi mà sống rồi."

"‘Bách Thế Hưng’ dù nữ chính không phải tôi, thì liệu có thể rơi vào tay Lục Lộc sao?"

"Công ty chỉ ném cho cô một quả ô liu, cô tưởng mình sẽ được nâng lên thành phượng hoàng sao? Đúng là chuyện nực cười."

"Lục Lộc , cô còn lâu mới đến lượt!"

Nói xong câu này, Sở Ngọc Đường quay người bước đi, không cho họ cơ hội phản bác.

Vương Nhất Cầm cũng cười nhạo một cái, rồi rời khỏi phòng họp.

"Sở Ngọc Đường có cái gì mà kiêu ngạo chứ!"

Sau khi họ đi, Lưu Tiểu Hà tức giận nói: "Cô ta chẳng qua chỉ là một tiểu tam dựa vào ba nuôi để leo lên cao thôi, còn dám giả vờ uy h.i.ế.p chúng ta. Nếu không có lão ba nuôi đó, cô ta chẳng là gì cả!"

Lưu Tiểu Quyên : "Đúng vậy, cái dáng vẻ của Sở Ngọc Đường thật là khiến người ta buồn nôn, cứ tưởng mình là ai cơ chứ, rồi sớm muộn gì cũng có ngày cô ta phải trả giá thôi!"

Hùng Vọng hạ mắt xuống, không nói gì.

Lục Lộc ký hợp đồng với Siêu Nhiên , mang theo cả đội ngũ của mình vào công ty.

Ban đầu, Vương Nhất Cầm rất nhanh chóng có thể lợi dụng mối quan hệ với Sở Ngọc Đường để trở thành một trợ lý vàng, nhưng bây giờ Lục Lộc lại dẫn theo Hùng Vọng đến công ty, trở thành một đối thủ mạnh mẽ cạnh tranh với cô.

Vương Nhất Cầm đương nhiên là không ưa gì Hùng Vọng.

Hơn nữa, công ty trước đây không có nghệ sĩ nào có thể đối đầu với Sở Ngọc Đường , đội ngũ của cô chỉ cần tập trung vào Bạch Tử là đủ, nhưng giờ Lục Lộc đến, lúc nào cũng có thể tạo ra những động thái khiến Sở Ngọc Đường bị vượt qua.

Vương Nhất Cầm rất lo lắng, còn Sở Ngọc Đường trong lòng cũng không dễ chịu.

Mối quan hệ lợi hại giữa các bên trong công ty giờ đây càng trở nên rõ ràng.

Hùng Vọng nói: "Được rồi, nói mấy lời này cũng vô ích, chúng ta vẫn phải nghĩ cách giành được vai diễn này thôi!"

Nói nhiều lời cay độc chẳng có ích gì.

Cái gì có thể nắm chắc trong tay mới là thực tế.

Lưu Tiểu Quyên nhìn Hùng Vọng hỏi: "Chị Hùng, theo chị, bây giờ chúng ta nên làm gì?"

Hùng Vọng im lặng một lúc, rồi nói: "Tiểu Lục, chắc cô vẫn còn số điện thoại của đạo diễn Vương Sùng đúng không? Gọi điện ngay cho anh ấy, lâu rồi không gặp, nên tìm cơ hội mời anh ấy ăn bữa cơm gì đó, đừng quên lúc trước anh ấy đã giúp đỡ cô."

Lục Lộc cũng đồng ý với ý kiến này.

"Tôi biết rồi."

Hùng Vọng quay sang nhìn Lưu Tiểu Quyên và Lưu Tiểu Hà, "Tiểu Quyên, Tiểu Hà, các cô đi điều tra xem Sở Ngọc Đường có ai là ba nuôi đứng sau cô ta, giữ thông tin này trong tay, lúc cần dùng sẽ có thể xoay chuyển tình thế."

Hiện tại trong công ty, Sở Ngọc Đường chính là đối thủ lớn nhất của họ.

Sở Ngọc Đường kiêu ngạo như vậy, chắc chắn trong tương lai gần sẽ xảy ra những mâu thuẫn còn gay gắt hơn.

Đến lúc đó, sao có thể cứ để Sở Ngọc Đường đè đầu cưỡi cổ mình mãi được?

Chắc chắn phải nắm được những thông tin quan trọng, những bí mật có thể quyết định sống c.h.ế.t của cô ta.

Trong giới này, ai mà chẳng có vài bí mật không thể để lộ ra ngoài, sống chung hòa bình là chuyện không thể, phải đánh nhau đến m.á.u chảy đầu rơi mới xong!

Sau khi Siêu Nhiên thông báo hợp tác với Tập đoàn Bác Việc, công ty quyết định tổ chức một buổi tiệc kết nối vào cuối tuần để công bố sự hợp tác này, đồng thời mời nhân viên của cả hai công ty cùng nhiều chuyên gia trong ngành tham gia.

Vương Sùng cũng sẽ tham dự buổi tiệc kết nối này.

Dự án "Bách Thế Hưng" chính thức khởi động, chắc chắn sẽ có nhiều diễn viên đến kính rượu Vương Sùng trong ngày hôm đó.

Dương Trạm đã thông báo với Bạch Tử về buổi tiệc kết nối vào cuối tuần.

Bạch Tử lại có chút do dự.

Bởi vì sáng nay, cô vừa nhận được tin nhắn từ Tề Hàn nói rằng vào cuối tuần là sinh nhật mẹ anh, mời cô cùng đi ăn tối, Bạch Xuyên Hùng và Giang Quỳnh Chi cũng sẽ tham gia.

Chắc chắn đó là lúc công khai mối quan hệ tình cảm giữa hai người.

Bạch Tử đã đồng ý với Tề Hàn sẽ đi ăn tối vào cuối tuần.

Nếu tham gia buổi tiệc kết nối của công ty, chẳng phải sẽ lỡ mất hẹn sao?

Dương Trạm thấy Bạch Tử do dự, ngay lập tức nhận ra cô còn có cuộc hẹn khác.

"Sao vậy?"

"Tôi sẽ đi dự cuộc hẹn khác vào cuối tuần, không thể tham gia buổi tiệc kết nối được."

"Với ai vậy?"

Dương Trạm trước đây chưa bao giờ quan tâm đến chuyện riêng tư của Bạch Tử, vì anh nghĩ cô khá tự giác, sẽ không giống như Trần Lễ Lâm .

Nhưng giờ đây, một bên là cơ hội tham gia buổi tiệc kết nối của công ty, có thể tiếp xúc với Vương Sùng , còn một bên là cuộc hẹn riêng tư.

Bạch Tử chọn cuộc hẹn kia.

Dương Trạm không thể không hỏi thêm.

Bạch Tử không giấu giếm Dương Trạm , cô thẳng thắn nói: "Tôi sẽ đi dự sinh nhật mẹ bạn trai tôi."

Câu trả lời này hoàn toàn nằm trong dự đoán của Dương Trạm .

Dù sao, Phiền Hoa luôn ở bên cạnh Bạch Tử, khi Bạch Tử rời khỏi phòng thu âm vào buổi trưa một mình, Dương Trạm chỉ cần đoán một chút cũng có thể suy ra cô đi gặp ai đó. Hơn nữa, có thể là bạn bè hoặc một người khác giới.

Dương Trạm hỏi: "Là ai?"

Bạch Tử: "Một người đàn ông tôi đã quen nhiều năm, tên là Tề Hàn."

Dương Trạm : "Là người ngoài giới sao?"

Bạch Tử: " Đúng vậy."

Dương Trạm thở dài, "Bạch Tử, tôi tin vào sự phán đoán của cô, nhưng tôi cũng hy vọng cô đừng đi vào vết xe đổ của Trần Lễ Lâm . Cô nghĩ Tề Hàn thực sự đáng tin sao?"

Bạch Tử mỉm cười nhẹ nhàng :"Tôi nghĩ anh ấy rất đáng tin."

Thực ra, lý do Bạch Tử đồng ý đi dự sinh nhật mẹ của Tề Hàn vào cuối tuần cũng có nhiều yếu tố cần cân nhắc.

Cô không phải là không nghĩ đến bản thân mình.

Bạch Tử bắt đầu sự nghiệp từ năm 21 tuổi, giờ cô đã 26.

Năm đó, cô đã hứa với Tề Hàn sẽ ở bên anh khi anh quay lại thành phố Q.

Giờ là lúc cô phải thực hiện lời hứa đó.

Bạch Tử muốn tận hưởng những năm tháng đẹp nhất của mình, việc đi dự sinh nhật của mẹ Tề Hàn vào cuối tuần cũng là cách để chính thức thực hiện cam kết năm xưa. Cô phải đi, vì đó là lời hứa cô đã đưa ra.

Nếu như cô tham gia vào dự án "Bách Thế Hưng" và thành công, thời gian quay phim có thể kéo dài từ hai đến ba năm.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đến lúc đó cô lại gần ba mươi rồi.

Ở kiếp trước, Bạch Tử vừa không có sự nghiệp, lại càng không có tình yêu.

Ở kiếp này, cô muốn cùng lúc xây dựng sự nghiệp và tình yêu.

Ai mà biết được.

Có thể đến ba mươi tuổi, cô sẽ đạt được đỉnh cao mới trong sự nghiệp, cùng trải qua cuộc đời với người đàn ông tốt nhất.

Hoặc là đến ba mươi, giống như Trần Lễ Lâm , mọi thứ đều mất hết, bị đẩy vào một vũng lầy?

Cô không biết trước tương lai.

Nhưng hiện tại, quyết định cô đưa ra chính là lựa chọn mà cô cảm thấy là tốt nhất.

Nói đi cũng phải nói lại,

Cô quen Tề Hàn bao nhiêu năm nay rồi, dù có thể Bạch Tử không nhận ra, nhưng Bạch Tử còn không biết sao?

Gia đình Tề Hàn từ nhiều đời đều làm quan, còn Bạch gia thì làm kinh doanh.

Chỉ riêng về gia thế, hai nhà cũng coi như môn đăng hộ đối .

Vì thế Bạch Tử cảm thấy Tề Hàn rất đáng tin.
 
Back
Top Bottom