Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Bạch Tử Tái Sinh

Bạch Tử Tái Sinh
Chương 180: Chương 180



Trương Nhất Trừng nghe thấy lời nói của Lương Văn Thư , chân bước lập tức dừng lại.

Đôi mắt chứa một tia sát khí, nhìn chằm chằm vào Lương Văn Thư .

Và những lời của Lương Văn Thư vừa rồi chỉ có Trương Nhất Trừng nghe thấy, nên khi thấy Trương Nhất Trừng dừng lại, các nhân viên bên cạnh đều rất khó hiểu và nói: " Nhất Trừng, mau xuống đi, đội thứ hai chuẩn bị lên sân khấu rồi."

Các thành viên khác đều nhìn Trương Nhất Trừng , vỗ vỗ lên vai cô, cứ tưởng rằng Trương Nhất Trừng vẫn còn luyến tiếc.

"Đi thôi, chúng ta còn có cơ hội ở vòng phục sinh mà."

Tuy nhiên, Bạch Tử lại chú ý thấy ánh mắt của Trương Nhất Trừng cứ đắm chìm vào Lương Văn Thư .

Dựa vào những gì Bạch Tử biết về Lương Văn Thư , chắc chắn là Lương Văn Thư đã chế nhạo Trương Nhất Trừng , nên cô mới tức giận nhìn chằm chằm như vậy.

Lương Văn Thư làm ra vẻ mặt "tôi không biết gì", giống như một bông sen trắng.

Trương Nhất Trừng cố nhẫn nhịn, không thể làm ầm ĩ ở đây, vì hiện tại đang phát sóng trực tiếp!

Vì vậy, cô chỉ có thể cùng đội mình xuống sân khấu và đi về phòng nghỉ.

Trên đường về phòng nghỉ,

Các đồng đội hỏi: " Nhất Trừng, sao thế, có chuyện gì vậy?"

Trương Nhất Trừng nói thật: "Cái người đó vừa mới mắng chúng ta là đồ vô dụng."

Cô còn nhớ buổi chiều Lương Văn Thư muốn đổi phòng nghỉ và nói thẳng rằng đội của họ sẽ bị loại.

Và giờ thì lời nói của Lương Văn Thư đã thành sự thật.

Trương Nhất Trừng thật sự tức giận!

Nhưng không làm gì được, họ đã thua rồi.

Cô cảm thấy rất bực bội!

Cùng lúc đó, Bạch Tử nghe được lời của Trương Nhất Trừng .

Bạch Tử không nghi ngờ gì lời nói của Trương Nhất Trừng , vì cô biết Lương Văn Thư là người như vậy.

Nhưng điều làm Bạch Tử ngạc nhiên là khi nghe lời của Trương Nhất Trừng , các thành viên trong đội cũng không có ai nghi ngờ.

Có thể nói là Bạch Chú rất thích hóng hớt.

Bạch Chú tiến lại gần, bước vào đám con gái và hỏi: "Vừa rồi Lương Văn Thư mắng các cậu à?"

Trương Nhất Trừng im lặng một lúc rồi trả lời: "Ừ, khi đi qua cô ấy, cô ấy mắng tôi là đồ vô dụng."

Vương Mạnh , một thành viên khác, nói: "Không chỉ vậy đâu, buổi chiều cô ấy dẫn theo nhân viên đến, muốn đổi phòng nghỉ với chúng tôi, đưa hai trăm vạn cho chúng tôi, thật buồn cười, cái người này thật ghê tởm, làm ra vẻ thanh cao, giống như hoa sen trắng vậy!"

Thì ra là buổi chiều Lương Văn Thư đã đến phòng nghỉ của họ, vậy thì mới đúng.

Không ngờ họ lại tin rằng Lương Văn Thư đã mắng người.

Bạch Tử khẽ nhắm mắt, Lương Văn Thư và Trầm Thanh Thanh có sự khác biệt lớn, Lương Văn Thư tự cao vì có gia thế mạnh mẽ từ gia tộc Lương và cái bóng của Tống Hàn Yên, nhưng Trầm Thanh Thanh lại là người xấu xa thật sự, luôn giả vờ tốt bụng nhưng sau lưng có thể đ.â.m bạn một nhát.

Một người xấu một cách công khai, một người xấu trong bóng tối, đúng là cặp đôi trời sinh.

Bạch Tử đi lên phía trước: "Không sao, vòng phục sinh cuối cùng chỉ chọn ra bốn đội, các cậu có cơ hội đánh bại cô ấy khi qua vòng phục sinh."

Trương Nhất Trừng gật đầu: "Tôi cũng nghĩ vậy, chúng ta phải vượt qua vòng phục sinh thành công, rồi đánh bại cô ấy trên sân khấu một cách hợp lý! Xem cô ta còn kiêu ngạo được không."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Mọi người đều rất quyết tâm, vì lời nói của Lương Văn Thư đã thổi bùng sự nỗ lực của họ.

Bạch Tử thầm nghĩ, Lương Văn Thư ở kiếp trước là vô địch giải đấu đại học, theo lý thì cô ta sẽ thắng cho đến chung kết.

Nhưng giờ đây cô ta đã gây thù với Trương Nhất Trừng , không chừng... cô ta sẽ thua dưới tay Trương Nhất Trừng .

Vậy thì kết quả sẽ thay đổi.

Sau khi trận đấu "Long Rồng Xuyên Tường" kết thúc và chiến thắng,

Trên diễn đàn của trường T có rất nhiều người đăng bài chúc mừng.

Tuy nhiên, một trận thắng chưa phải là hoàn toàn thắng, vẫn phải chờ đợi sự sắp xếp của các trận đấu tiếp theo.

Nhưng buổi phát sóng trực tiếp này đã giúp Bạch Tử trở nên nổi bật một chút trên mạng, rất nhiều người bị cuốn hút bởi vẻ ngoài xinh đẹp của Bạch Tử , và họ đã chụp rất nhiều ảnh trong buổi phát trực tiếp và đăng lên Weibo.

Bạch Tử không cố gắng tạo dựng hình tượng "nữ game thủ" cho bản thân, nhưng trên Weibo đã có không ít người bắt đầu quảng bá cô là nữ game thủ xuất sắc nhất trong giải đấu đại học lần này.

Và khi ID game của Bạch Tử bị lôi ra, nó đã thu hút rất nhiều người tò mò theo dõi thành tích thi đấu của cô và thêm cô vào danh sách bạn bè trong game.

Sau khi đội của Bạch Tử giành chiến thắng, cả Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư cũng thắng trận.

Bạch Tử sau trận đấu trở nên nổi tiếng một chút, còn Trầm Thanh Thanh thì hy vọng mình sẽ có được sự nổi tiếng như Bạch Tử, nhưng không ngờ rằng, không chỉ là trên Weibo mà ngay cả trên diễn đàn trường cũng rất ít người bàn tán về cô.

Khoảng cách tâm lý lớn này khiến Trầm Thanh Thanh nhớ lại cảm giác bị Bạch Tử áp đảo trong kiếp trước.

Vì thế, cô lại liên lạc với hacker Six, muốn hacker tung ra scandal của Bạch Tử để làm cô mất hết danh tiếng.

Khi Bạch Tử nhìn thấy tin nhắn của Trầm Thanh Thanh trong căng tin , cô đã trả lời: "Bây giờ chưa phải là lúc cô ấy có phong độ tốt nhất, chẳng lẽ cô không sợ sẽ gặp cô ấy trong trận chung kết sao?"

Trầm Thanh Thanh : "Ý là sao?"

Bạch Tử trả lời: "Cô không nghĩ về việc nếu các cô gặp cô ấy trong trận chung kết thì liệu có thể đánh bại được cô ấy không? Kỹ năng của cô ấy cao hơn cô nhiều."

Trầm Thanh Thanh : ...

Đúng vậy.

Lời nhắc nhở của hacker thật sự rất quan trọng!

Trầm Thanh Thanh vì quá tức giận mà quên mất rằng nếu scandal bị phơi bày ngay lúc này, nếu Bạch Tử vẫn tiến vào trận chung kết, cô sẽ không thể làm gì được cô nữa.

Mặc dù Trầm Thanh Thanh không muốn thừa nhận rằng Bạch Tử chơi game giỏi, nhưng cô buộc phải công nhận rằng Bạch Tử thật sự rất giỏi.

Hôm nay cô cũng đã chứng kiến Bạch Tử thi đấu trực tiếp, về mặt kỹ thuật, Bạch Tử quả thật là một "đại quốc" trong lĩnh vực này!

Hơn nữa, đội của Bạch Tử hôm nay đã đánh bại "Đào Hoa Đoá Đóa Đóa" – một đội được đánh giá rất cao.

Thực ra, "Đào Hoa Đoá Đóa Đóa" gặp bất kỳ đội nào cũng có tỉ lệ thắng hơn 96%, nhưng thật không may lại gặp phải đội "Mãnh Long Quá Giang".

Scandal chỉ có một cơ hội duy nhất để hạ bệ Bạch Tử.

Nếu bỏ qua cơ hội lần này, Trầm Thanh Thanh sẽ không có cơ hội thứ hai.

Nếu Bạch Tử tiến vào chung kết, việc tung scandal sẽ khiến cô bị cộng đồng mạng chỉ trích thậm tệ! Sự nổi tiếng của Bạch Tử có thể ngay lập tức biến cô thành "người bị ghét" toàn mạng!

Nếu Bạch Tử không vào được chung kết, việc tung scandal cũng sẽ làm gia tăng độ hot của giải đấu, nếu Trầm Thanh Thanh có thể giành chiến thắng, cô sẽ lợi dụng được cơn gió đông của Bạch Tử để lên ngôi vô địch!

Dù thế nào, kế hoạch này thật hoàn hảo!

Vì vậy, Trầm Thanh Thanh lại một lần nữa dẹp bỏ ý định đó, "Được rồi, cô nói đúng, tôi nghĩ scandal vẫn nên để sau, cứ xem thử xem cái con xúi quẩy đó có vào được chung kết không đã!"

Bạch Tử tắt điện thoại, tiếp tục ăn cơm.

Lúc này, Từ Hiểu Đồng hỏi: "Bạch Tử , cậu đang trò chuyện với ai vậy?"

Bạch Tử đáp: "Trầm Thanh Thanh ."

Từ Hiểu Đồng ngạc nhiên: "Cái gì? Cậu đang trò chuyện với Trầm Thanh Thanh ? Cậu ta không phải là đối thủ của cậu sao!"

Bạch Tử cười mỉm, "Hiểu Đồng , cậu muốn kiếm một khoản lớn không?"

Ai mà không thích cơ hội kiếm tiền chứ, Từ Hiểu Đồng lập tức gật đầu, "Được rồi, tất nhiên rồi, làm thế nào?"

Bạch Tử vẫy tay, Từ Hiểu Đồng lại gần tai cô—
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 181: Chương 181



Bạch Tử kể cho Từ Hiểu Đồng nghe về chuyện của Mao Tiểu Ly.

Từ Hiểu Đồng nghe xong về hoàn cảnh của Mao Tiểu Ly, cô rất tức giận.

Bởi vì khi còn học trung học, cô cũng đã từng bị bắt nạt học đường như thế, nhưng Từ Hiểu Đồng rất dũng cảm, đã đáp trả ngay lập tức, và sau đó thầy cô gọi phụ huynh, có ba mẹ đứng sau bảo vệ nên những cô gái bắt nạt đó không dám làm gì nữa.

Nhưng không ngờ, Mao Tiểu Ly bị Trầm Thanh Thanh đánh thành điếc thần kinh giờ lại còn không có tiền chữa trị.

Quá tội nghiệp!

"Bạch Tử , cậu làm sao biết được chuyện này vậy?"

"Thật ra mình cũng vô tình mới biết được thôi."

"Vậy cậu muốn mình làm gì?"

Ý tưởng của Bạch Tử rất đơn giản. Dù sau này có phơi bày thông tin bẩn của Trầm Thanh Thanh làm cô ta mất hết danh dự, nhưng tình trạng hiện tại của Mao Tiểu Ly vẫn không thay đổi. Thà rằng bây giờ lợi dụng chuyện này để tống tiền Trầm Thanh Thanh một khoản, lợi dụng nỗi sợ hãi của cô ta vì lo bị lộ, khiến cô ta đưa ra một khoản tiền cho Mao Tiểu Ly chữa trị đôi tai.

Bạch Tử đã bàn bạc với Từ Hiểu Đồng , Từ Hiểu Đồng cũng đã đồng ý làm theo.

...

Với sự giúp đỡ của Bạch Tử, hôm sau, khi Trầm Thanh Thanh đang học, điện thoại của cô bất ngờ nhận được một bức ảnh qua Bluetooth. Mở ra, đó là một bức ảnh lớp của trường 8, Trầm Thanh Thanh bị gạch một dấu "X" đỏ lớn trên ảnh, trông rất kỳ lạ.

Sau đó tiếp tục có một tin nhắn gửi đến: "Phạm Thanh Thanh , lâu quá không gặp, cô dạo này thế nào?"

“...”

Khi đọc tin nhắn này, lông tơ trên lưng Trầm Thanh Thanh dựng đứng cả lên. Cô lập tức lo lắng, quay quanh nhìn tìm xem ai là người đã gửi bức ảnh này.

Nhưng thật đáng tiếc, mọi người xung quanh vẫn đang học rất nghiêm túc, không ai có vẻ gì là bất thường.

Trầm Thanh Thanh lo lắng đến mức khiến Lương Văn Thư ngồi bên cạnh phải quay lại, nhìn cô ta với ánh mắt khó chịu, nói: "Cậu sao vậy?"

Trầm Thanh Thanh vội vàng úp màn hình điện thoại xuống, cười gượng nói: "Không có gì."

Trường 8 ở thành phố A, nhưng cô đã đến thành phố Q rồi. Hai thành phố này cách rất xa nhau, mà ở trường T không ai quen biết cô, làm sao còn ai biết cô từng họ Phạm? Chắc chắn là ai đó đang cố gắng trêu chọc cô!

Trầm Thanh Thanh cố gắng kiềm chế cảm xúc và tiếp tục nghe giảng.

Ngồi ở cuối lớp, Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng liếc nhau, khẽ cười.

Trong những ngày tiếp theo, Trầm Thanh Thanh tiếp tục nhận được những món đồ liên quan đến trường 8, dù cô đã tắt chức năng chia sẻ Bluetooth trên điện thoại, nhưng cô vẫn bị quấy rối bởi tin nhắn và email.

Nhìn thấy trận đấu vào cuối tuần sắp tới, Trầm Thanh Thanh không muốn để bất kỳ ai làm rối loạn cơ hội đoạt giải của cô. Vì vậy, vào buổi tối, cô đã liên lạc với hacker Six.

"Tôi cảm giác điện thoại của mình bị hack, gần đây tôi luôn nhận được tin nhắn quấy rối, cậu nhanh chóng kiểm tra xem ai là người đang chơi tôi!"

Bạch Tử đang ngồi trên thảm, dừng lại việc chải lông cho Nhục Nhục và trả lời: "Đó là mức giá khác."

Trầm Thanh Thanh im lặng vài giây.

Có lẽ cô không ngờ rằng dù trước đó đã trả cho hacker một khoản tiền lớn, mà giờ hacker lại còn đòi thêm tiền! Thật là tham lam!

Nhưng nhìn lại, không có ai khác có thể giúp cô, nên Trầm Thanh Thanh đành phải đồng ý.

"Bao nhiêu tiền?"

"Một Vạn."

"Điều tra đi, tôi muốn biết ngay tối nay là ai đang làm chơi với tôi, nếu tôi biết được người đó là ai, tôi sẽ khiến người đó không còn chỗ chôn thân!"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Tôi nói là bảng Anh."

Theo tỷ giá ngày hôm đó, một vạn tệ đổi ra bảng Anh là tám vạn, tức là muốn hacker Six kiểm tra thông tin, phải mất hơn tám vạn bảng anh!

Tương đương với khoảng mười vạn tệ!

Trầm Thanh Thanh ban đầu rất sốc, sau đó cảm thấy thật đau lòng. Mặc dù gia đình cô rất giàu, nhưng hiện tại cô vẫn là học sinh, mỗi tháng không có thu nhập mà chỉ sống nhờ vào tiền trợ cấp từ gia đình.

Cô có tiền, nhưng chi cho một thông tin lại đắt như vậy thì có vẻ hơi không đáng!

Trầm Thanh Thanh bắt đầu cảm thấy do dự.

Lúc này, một tin nhắn khác lại xuất hiện trên điện thoại:

"Cậu suy nghĩ kỹ đi, cậu cũng biết, tôi hoàn toàn xứng đáng với mức giá này."

"……"

Quả thực, cô rất đáng giá, cả chợ đen chỉ có mỗi Six là có thể vượt qua được những bài kiểm tra trước đó của cô ta.

Trầm Thanh Thanh thực ra muốn duy trì mối quan hệ lâu dài với Six, vì tương lai cô ta sẽ thiếu một trợ thủ có thể hoạt động linh hoạt trong cả hai lĩnh vực trắng và đen.

Sau một chút do dự, cô ta quyết định:

"Được rồi, cậu điều tra đi, tiền tôi sẽ chuyển cho cậu ngay."

Ngay sau khi Trầm Thanh Thanh chuyển tiền xong, Bạch Tử lập tức gửi thông tin mà cô đã chuẩn bị sẵn.

"Chuyện này có lẽ liên quan đến bạn học cũ của cậu ở trường trung học, Mao Tiểu Ly, cậu còn nhớ không?"

Trầm Thanh Thanh không ngờ rằng tin tức lại đến nhanh như vậy.

Mao Tiểu Ly ?

Cô tất nhiên là nhớ rồi, không phải là cái cô gái yếu ớt, nhìn như chưa phát triển hết ấy sao, cô từng là trưởng ban kỷ luật của trường 8 còn gì?

"Chuyện này liên quan gì đến Mao Tiểu Ly ?"

"Cô ấy hiện đang ở thành phố Q."

"Cái gì!?"

Trầm Thanh Thanh sửng sốt.

"Nhưng yên tâm, người gửi bức ảnh cho cậu không phải Mao Tiểu Ly , từ địa chỉ IP thì người này học cùng lớp với cậu, nhưng người này có vẻ như biết chuyện của Mao Tiểu Ly ."

Cái quái gì vậy!

Cô đã biết chắc chắn rằng người gửi bức ảnh cho cô là trong lớp mà!

"Là ai?"

Trầm Thanh Thanh không kiên nhẫn hỏi.

"Người này học cùng lớp với cậu, cậu thử nghĩ xem có ai trong lớp mình không ưa cậu đi, có thể họ muốn gây rối trước khi cậu tham gia cuộc thi."

Thù oán?

Trầm Thanh Thanh có mối quan hệ khá tốt với mọi người trong lớp, cô ta đối xử rất rộng rãi với bạn bè.

Nếu phải nói đến thù oán…

Có phải là cái Bạch Tử kia không?

Trầm Thanh Thanh nghĩ mãi, nhưng trong lòng lại cảm thấy có gì đó không đúng.

Cuối cùng cô quyết định hôm sau sẽ tới lớp và quan sát kỹ hơn.

Ngày hôm sau, Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng đã phối hợp với nhau.

Bạch Tử sẽ rời đi trước, rồi Từ Hiểu Đồng cố tình để lộ một sơ hở trước mặt Trầm Thanh Thanh.

Giúp Trầm Thanh Thanh phát hiện Từ Hiểu Đồng đang làm việc xấu.

"Hóa ra là cậu! Tôi đã biết là cậu đứng sau lưng tôi để gửi những bức ảnh này cho tôi, rốt cuộc cậu có mục đích gì?"

Khi Trầm Thanh Thanh phát hiện ra Từ Hiểu Đồng , cô ngẩn ra một chút, rồi thu điện thoại lại và nói: "Tôi biết hết những việc mà cậu đã làm rồi! Tôi sẽ lên diễn đàn vạch trần cậu!"

Trầm Thanh Thanh trong lòng giật mình, nhưng cô ta vẫn giả vờ bình tĩnh nói: "Cậu biết cái gì? Ha ha, rốt cuộc cậu muốn làm gì, đừng có giả vờ thần bí như vậy, cậu nghĩ có thể lừa tôi sao?"

Từ Hiểu Đồng : "Tôi không giả vờ thần bí gì cả, cậu là người gây ra bạo lực học đường ở trường 8, khiến một bạn học bị điếc thần kinh, điều này hoàn toàn khác với hình ảnh cậu hiền lành, vô hại ở trường đấy!"

Mắt Trầm Thanh Thanh mở to, đây chính là vết nhơ duy nhất trong quá khứ của cô.

Khi cô trở về Trầm gia , cô luôn cố gắng giữ hình ảnh một cô gái ngoan ngoãn, không bao giờ nhắc lại quá khứ, hơn nữa còn cố tình xây dựng hình ảnh là một cô gái đẹp, giàu có và tốt bụng. Cô đã nghĩ rằng, khi chuyển thành phố mới, không ai sẽ biết những việc cô làm lúc còn học trung học, nhưng không ngờ…

"Tôi biết rất nhiều chuyện nữa đấy! Cậu cứ chờ mà xem, cậu sẽ mất hết danh tiếng thôi!"
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 182: Chương 182



Trầm Thanh Thanh cực kỳ quan tâm đến việc này, cô không muốn danh tiếng hoàn hảo của mình bị hoen ố.

Vì vậy, khi nghe thấy lời của Từ Hiểu Đồng , Trầm Thanh Thanh lập tức hoảng hốt.

Nhưng ngay lập tức, cô lại phản ứng lại, cười lạnh nói: "Nếu cậu muốn vạch trần thì đã làm từ lâu rồi, sao còn phải chờ đến bây giờ?"

Từ Hiểu Đồng im lặng.

Trầm Thanh Thanh biết mình đã nói đúng, tâm trạng cô lập tức nhẹ nhõm đi.

Không khỏi thầm mừng trong lòng, may mà chuyện này không bị Bạch Tử biết được, nếu là Bạch Tử cái loại đê tiện đó biết, chắc chắn cô ta sẽ vạch trần ngay. Nhưng nhìn vẻ mặt Từ Hiểu Đồng này, có vẻ như cô có ý đồ riêng.

Trầm Thanh Thanh biết chuyện này vẫn còn có thể thương lượng.

"Nói đi, rốt cuộc cậu muốn gì? Và cậu làm sao mà biết được chuyện này?"

Từ Hiểu Đồng giả vờ do dự rồi mới lên tiếng: "Nếu cậu muốn tôi không vạch trần, thì được thôi, nhưng tin này cậu phải dùng tiền để mua lại!"

Trầm Thanh Thanh cụp mắt, "Ha ha."

Quả nhiên là loại người vì tiền mà làm mọi thứ.

Cô biết rằng trong thế giới này, không có chuyện gì không thể giải quyết bằng tiền.

"Cũng khó mà tin được cậu lại nghĩ ra cách này để uy h.i.ế.p tôi."

Từ Hiểu Đồng : "Thế nào? Cậu không còn nhiều thời gian nữa đâu, hôm nay là thứ Sáu, cuối tuần cuộc thi đại học sắp bắt đầu rồi. Nếu cậu không đồng ý, tôi còn rất nhiều bằng chứng trong tay, đủ để khiến cậu mất hết danh tiếng ở trường T!"

Trầm Thanh Thanh khoanh tay trước ngực, "Trước khi cậu đòi tiền, chẳng phải cậu nên cho tôi xem thử cậu đã nắm trong tay những 'bằng chứng' gì rồi sao?"

Từ Hiểu Đồng lấy ra một nửa số bằng chứng mà Bạch Tử đưa cho cô để cho Trầm Thanh Thanh xem.

Trầm Thanh Thanh nhìn qua rồi cảm thấy lạnh sống lưng, không ngờ Mao Tiểu Ly thật sự đã đến thành phố Q, và còn làm việc tại viện dưỡng lão gần trường T. May mà Từ Hiểu Đồng , cái kẻ ngu ngốc này, đã thông báo cho cô biết chuyện này, nếu không nếu Mao Tiểu Ly đến trường gây rối, cô thật sự không biết phải làm sao!

"Những thứ này đều là Mao Tiểu Ly đưa cho cậu à?"

"Đúng, chỉ cần cậu đưa tiền, tôi sẽ xóa hết tất cả những thứ này."

Ánh mắt Trầm Thanh Thanh bỗng lóe lên vẻ tàn nhẫn.

"Cái loại đê tiện này!"

"Cậu muốn bao nhiêu tiền?"

"Mười vạn."

"……"

Lại là mười vạn?

Trầm Thanh Thanh hơi sửng sốt, trước đó cô đã chi gần mười vạn cho Six để điều tra vụ này, không ngờ Từ Hiểu Đồng cũng đòi mười vạn.

Thật là trùng hợp.

Từ Hiểu Đồng : "Đưa cho tôi mười vạn, tôi sẽ xóa hết tất cả."

Trầm Thanh Thanh : "Tại sao tôi phải tin cậu?"

Từ Hiểu Đồng : "Những bằng chứng này tôi đều để trong điện thoại, nếu không cậu đưa tiền cho tôi, tôi sẽ đưa điện thoại cho cậu ngay."

"……"

Trầm Thanh Thanh đang cân nhắc thì chuông vào lớp vang lên.

Bạch Tử, đang trốn ở tầng trên, cũng đi xuống cầu thang.

Trầm Thanh Thanh nhìn thấy Bạch Tử, liền hạ giọng nói với Từ Hiểu Đồng : "Đừng để Bạch Tử biết chuyện này, sau giờ học tôi sẽ trả lời cậu."

Nói xong, Trầm Thanh Thanh quay người đi vào lớp.

Bạch Tử đến bên cạnh Từ Hiểu Đồng , Từ Hiểu Đồng khẽ giơ tay ra hiệu OK, cả hai cùng vào lớp học.

Sau giờ học.

Trầm Thanh Thanh suy nghĩ một chút rồi đồng ý yêu cầu của Từ Hiểu Đồng .

Cô đưa cho Từ Hiểu Đồng mười vạn, rồi Từ Hiểu Đồng chuyển hết dữ liệu quan trọng trong điện thoại của mình cho Trầm Thanh Thanh và đưa lại điện thoại.

Trầm Thanh Thanh tưởng rằng mình đã có được điện thoại của Từ Hiểu Đồng thì mọi chuyện sẽ ổn, nhưng cô không ngờ rằng đây thực ra là một cái bẫy mà Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng đã giăng ra cho cô!

Bạch Tử lấy được mười vạn, liền đem tất cả ra.

Từ Hiểu Đồng nhận được mười vạn, Bạch Tử yêu cầu cô lấy hai vạn, để dùng đóng học phí và chi phí sinh hoạt trong những năm học tại trường T, giúp gia đình giảm bớt gánh nặng.

Số tiền còn lại của hai người, tất cả đều được đưa cho Mao Tiểu Ly để chữa trị tai.

Bạch Tử còn bảo cô ấy phải rời khỏi thành phố Q ngay trong đêm.

Vì nếu Trầm Thanh Thanh đã nhận tiền, chắc chắn cô ta sẽ đến viện dưỡng lão để đối phó với Mao Tiểu Ly sau này.

Số tiền này đối với Mao Tiểu Ly mà nói là một số tiền khổng lồ. Khi cô thấy số tiền này, cả người cô đều ngỡ ngàng.

Nếu là tự mình cô kiếm được, có lẽ sẽ không biết phải đợi đến bao lâu mới có thể kiếm được số tiền này.

Thực ra, trị liệu cho bệnh điếc thần kinh không tốn quá nhiều tiền, nhưng Mao Tiểu Ly thuộc trong gia đình khó khăn, cô không có khả năng chi trả.

Với số tiền đó, không những cô có thể chữa trị cho đôi tai của mình mà còn có thể vào một trường đại học tốt!

"Các cậu..."

Cô xúc động đến mức rơi lệ, "Các cậu thật sự quá tốt với tôi, tôi không biết phải cảm ơn thế nào..."

Bạch Tử vỗ vỗ vai cô, "Số tiền này vốn dĩ là Trầm Thanh Thanh phải đưa cho cậu. Cậu yên tâm, sau này tôi vẫn sẽ trả thù cô ta, cộng cả phần của cậu vào."

Mao Tiểu Ly lau nước mắt, "Tại sao cậu cũng muốn trả thù Trầm Thanh Thanh, chẳng lẽ cậu cũng có thù với cậu ta sao?"

Bạch Tử cúi đầu, không nói nhiều, chỉ nói: "Rời khỏi thành phố Q đi, đi đến một thành phố khác để sinh sống, khi nào đủ mạnh rồi thì quay lại."

"……"

"Được rồi, tôi hiểu rồi, cảm ơn cậu."

Vào buổi tối, Mao Tiểu Ly lên chuyến bay đêm rời khỏi thành phố Q.

Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng cùng nhau ra sân bay tiễn Mao Tiểu Ly , nhìn chiếc máy bay cất cánh, rồi cả hai mới rời đi.

Trong bóng tối, cả hai đi ra khỏi sân bay cùng nhau.

"Cảm giác làm việc tốt thật tuyệt."

"Bạch Tử , cậu thật sự là người rất tốt."

Bạch Tử không muốn tự coi mình là người tốt, vì những việc cô làm, hoàn toàn chỉ là để đối phó với Trầm Thanh Thanh mà thôi.

"Con người có nhiều mặt, Hiểu Đồng , bây giờ cậu chỉ thấy mặt tốt của mình mà thôi."

Bạch Tử đoán không sai.

Ngày hôm sau, Trầm Thanh Thanh đã cho người đến viện dưỡng lão tìm Mao Tiểu Ly , nhưng bị giám đốc viện cho biết Mao Tiểu Ly đã nghỉ việc từ hôm qua và đã biến mất không dấu vết.

Trầm Thanh Thanh hụt hẫng, còn tưởng Mao Tiểu Ly sợ hãi nên đã rời đi.

Nhưng khi suy nghĩ lại, cô cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng cô không nghĩ thêm nhiều nữa.

Cuối tuần đến.

Sau khi vòng loại đầu tiên kết thúc, một nửa đội đã bị loại, vì vậy cuối tuần này sẽ có đợt xếp hạng lại.

Cuộc thi phục sinh cũng sẽ bắt đầu vào cuối tuần này.

Những đội vượt qua cuộc thi phục sinh sẽ có cơ hội tham gia lại vòng loại.

Khi Bạch Tử và mọi người đến nhà thi đấu để tham gia cuộc thi, họ bất ngờ bị vài fan hâm mộ đứng ở cổng bao vây.

"A! Là chị Bạch Tử!"

Là mấy học sinh cấp ba, họ vui mừng chạy đến, mang theo các sản phẩm phụ kiện của 《TY》 để nhờ Bạch Tử ký tên.

Bạch Tử cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

"Các em quá khen rồi, haha, chị đâu phải là ngôi sao."

Mấy học sinh nhìn cô với ánh mắt lấp lánh như sao, "Chị à, chúng em tin rằng chị sau này nhất định sẽ nổi tiếng!"

Được fan bao vây và phải ký tên thế này, đây là lần đầu tiên Bạch Tử trải nghiệm.

Ở kiếp trước, cô là một người vô danh trong ngành giải trí, chẳng bao giờ có vinh hạnh này.

Sau khi ký tên cho họ, hai chiếc taxi từ phía sau lái tới, Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư từ trong xe bước ra, tình cờ chứng kiến cảnh tượng này.

Trầm Thanh Thanh trong lòng vô cùng ghen tị.

Không ngờ Bạch Tử chỉ tham gia một cuộc thi thôi mà đã có fan hâm mộ rồi!?

Lương Văn Thư cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, khả năng thu hút fan của Bạch Tử thật sự rất mạnh, nếu cô thành công ra mắt , có lẽ sẽ trở thành đối thủ lớn trong tương lai!
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 183: Chương 183



Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư đi qua Bạch Tử mà không thay đổi nét mặt, tiến vào nhà thi đấu.

Khi đi ngang qua, Lương Văn Thư gọi lớn: " Anh cả!"

Lương Trạch Tích nghe thấy nhưng không trả lời.

Một vài học sinh cấp ba nghe thấy lời gọi của Lương Văn Thư, quay đầu nhìn thấy họ, đầu tiên là ngơ ngác, rồi sau đó mới phản ứng lại.

Họ vui mừng nói: "Các chị là đội trưởng của đội Nice và đội Phong Hỏa phải không?"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Trầm Thanh Thanh lập tức thay đổi sắc mặt, "Haha, đúng rồi, chào các em."

Lương Văn Thư cũng nhếch miệng cười với bọn họ, nhưng chỉ là một nụ cười giả tạo.

Ban đầu, Trầm Thanh Thanh còn muốn tranh thủ có được chút cảm tình từ mấy fan nhỏ này, nhưng không ngờ ngay sau đó, những fan này lại nói—

"Chúng em đã xem trận đấu của hai chị rồi, mặc dù chơi cũng không tệ, nhưng so với chị Bạch Tử thì vẫn kém một chút."

"Đúng vậy, dù sao chị Bạch Tử là đội mạnh, hai chị đã chơi như thế này cũng rất tốt rồi."

"Hai chị phải cố gắng hơn nữa nhé, mặc dù vẫn còn chút khoảng cách với chức vô địch, nhưng đừng nản lòng."

"……"

Trầm Thanh Thanh : "???"

Lương Văn Thư: "???"

Mấy đứa nhỏ này, chúng đang nói cái quái gì vậy!

Thật là xui xẻo!

Trầm Thanh Thanh lập tức mất hết hứng thú tiếp tục trò chuyện với họ, ngay cả nụ cười cũng không muốn giữ lại nữa, liền quay người bỏ đi.

Lương Văn Thư cũng quay lại đi theo cô.

Không biết mấy học sinh cấp ba này là thật sự ngây thơ vô tội, hay là cố tình nói những lời này để chọc tức họ.

Nhìn thấy Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư rời đi, Bạch Tử và mọi người không nhịn được mà bật cười.

Mấy học sinh cấp ba thấy họ cười thì ngơ ngác hỏi: "Chị ơi, các chị cười gì vậy?"

Bạch Tử đáp: "Không có gì, vậy chúng ta vào trong thi đấu thôi."

"Vâng! Chúng tôi sẽ cổ vũ các chị từ dưới sân đấy!"



Sau khi Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư vào trong, hai người tức giận đến cực độ.

Họ trút hết cơn giận vào đồ trang điểm, cây cọ trang điểm suýt nữa bị họ làm hỏng.

Quả nhiên, mỗi lần gặp Bạch Tử đều không có chuyện tốt.

Thật là xui xẻo!

Chờ đấy, nhất định phải làm cho con đ**m này không thể tốt hơn!

Cuộc thi vẫn diễn ra đúng vào lúc 6 giờ chiều. Đội của Bạch Tử lần này là đội thứ ba lên sân khấu, MC trên sân khấu đang mở màn.

Bạch Tử và mọi người ngồi trong phòng nghỉ, vừa xem livestream trên điện thoại.

MC giới thiệu đội đầu tiên lên sân khấu.

"Nhìn kìa, là đội của Tần Văn Phong !"

Đội của Tần Văn Phong có tên là "Wind", sau trận đấu đầu tiên, đội của họ cũng thu hút được sự chú ý và là đội đứng trong top 10.

Bạch Chú: "Nếu họ thắng trận này, khả năng gặp chúng ta trong trận tiếp theo sẽ tăng lên."

Tề Hàn dựa người vào sofa, một tay cầm điện thoại, "Ừm."

Bạch Tử: "Gặp họ cũng tốt, thử xem họ có bao nhiêu thực lực."

Bạch Chú lật lại bảng thi đấu phía sau, thấy trong đó có trận "Wind" đối đầu với "Nice", bất ngờ nói: "Tần Văn Phong lần này sẽ đối đầu với đội của Trầm Thanh Thanh đấy."

Chu Hòe : "Thật sao? Để tôi xem thử."

Bạch Chú đưa điện thoại cho anh ta, "Cậu xem đi."

Ngay lúc này, MC trên sân khấu thông báo đội tiếp theo: "Tiếp theo, xin mời đội Nice!!"

"……"

"Không ngờ lại là Trầm Thanh Thanh , không biết trận đấu này ai sẽ thắng nhỉ?"

Bạch Tử dựa vào sofa, yên lặng xem livestream.

Số lượng người xem trong livestream lần này đã gấp đôi so với lần phát sóng đầu tiên.

Trong dòng bình luận, có rất nhiều fan của các đội khác nhau, trong đó đội "Mãnh Long Quá Giang" thỉnh thoảng lại có người xuất hiện, đội xuất hiện nhiều thứ hai là đội "Nice" của Trầm Thanh Thanh và đội "Phong Hỏa" của Lương Văn Thư.

Trầm Thanh Thanh thấy Bạch Tử được yêu thích nhiều, liền lén mua hot search và thuê đội quân mạng.

Vì thế, những dòng bình luận này có sự thật giả trộn lẫn.

Lương Văn Thư cũng vậy, cô ấy cũng đã làm một vài việc ngầm.

Sau khi Trầm Thanh Thanh dẫn đội lên sân khấu, số lượng đội quân mạng trong bình luận lại càng nhiều hơn.

Hai bên đều ngồi trước màn hình máy tính, trận đấu sắp bắt đầu.

Bạch Chú: "Mọi người nghĩ đội nào sẽ thắng?"

Bạch Tử: "Trầm Thanh Thanh ."

Bạch Chú: "Hả? Tại sao?"

Bạch Tử cười nhẹ, "Đoán thôi."

Cô hạ mí mắt, suy nghĩ lại về kiếp trước.

Ở kiếp trước, Tần Văn Phong và Trầm Thanh Thanh được đồn đại là có quan hệ rất tốt, thậm chí có một số người còn gọi Trầm Thanh Thanh là "đại diện chính thức của Tập đoàn Tần", bất cứ khi nào cô muốn, đều có thể được chọn ngay.

Cũng có người nói, Tần Văn Phong là kẻ tình nguyện làm "chó l.i.ế.m chân" cho Trầm Thanh Thanh .

Mối quan hệ của họ đã quá thân thiết, thế nên thời học sinh của họ cũng tất nhiên có nhiều cơ hội gặp gỡ.

Lần trước khi tham gia giải đấu, Bạch Tử đoán rằng Trầm Thanh Thanh chính là người đã quen biết Tần Văn Phong từ đó.

Và cô không hề đoán sai!

Vì ngay từ khi giải đấu kết thúc và trở về, Trầm Thanh Thanh đã lén lút điều tra về bối cảnh của Tần Văn Phong . Cô biết Tần Văn Phong là người thừa kế duy nhất của Tập đoàn Tần và đã bắt đầu nghĩ cách tiếp cận anh để tạo ấn tượng sâu sắc.

Vì vậy trận đấu này chính là cơ hội tốt nhất để Trầm Thanh Thanh tạo ấn tượng với Tần Văn Phong .

Khi chuẩn bị ra sân, Trầm Thanh Thanh đã nói với các đồng đội rằng, phải để cô ta giành lấy tất cả các mạng của Tần Văn Phong , chỉ có cô mới được phép hạ gục anh .

Tần Văn Phong là một người rất kiêu ngạo, nếu cứ bị Trầm Thanh Thanh liên tục lấy mạng thì chắc chắn anh sẽ phải ấn tượng với cô.

Các đồng đội mà Trầm Thanh Thanh đã thuê cũng không phải là những người vô dụng.

Họ đã nghiên cứu chiến thuật của đội "Wind" từ trước, biết rằng Tần Văn Phong là người mạnh nhất trong đội đó.

Chỉ cần dồn sức tấn công Tần Văn Phong từ đầu, thì đội "Wind" sẽ không thể kéo dài được đến giai đoạn cuối.

Chiến thuật này quả thật đã mang lại hiệu quả nhanh chóng.

Trên sân, Tần Văn Phong bị nhắm làm mục tiêu, liên tục phải tham gia vào những cuộc giao tranh, mỗi lần anh ta bị hạ gục thì đều là do Trầm Thanh Thanh thực hiện.

Bạch Tử nhìn vào màn hình, thấy vẻ mặt của Tần Văn Phong .

Ánh mắt anh đã bắt đầu có chút tức giận.

Bạch Tử thì thầm: "Cảm giác bị g.i.ế.c liên tục mà không có giá trị thật sự không dễ chịu chút nào."

Tề Hàn nghe thấy câu này, ngẩng đầu lên, liếc nhìn cô một cái.

Không cần nói gì nhiều.

Chỉ riêng việc Trầm Thanh Thanh nghĩ ra được cách này để thu hút sự chú ý của Tần Văn Phong , Bạch Tử phải thừa nhận là cô ta rất khéo léo.

Vì sự chú ý này sẽ không mang lại thiện cảm từ Tần Văn Phong .

Chỉ còn chờ xem Trầm Thanh Thanh sẽ làm thế nào để thay đổi hình ảnh của mình trong mắt anh thôi.

Điều này có lẽ không hề đơn giản.

……

Trận đấu đầu tiên kết thúc sau 32 phút.

Đội "Wind" của Tần Văn Phong bị đội "Nice" của Trầm Thanh Thanh đánh bại.

Họ bị loại và phải tham gia vào vòng phục sinh.

Còn đội "Nice" thì tất cả các thành viên đều vào thẳng vòng chung kết.

Khi xuống sân, Trầm Thanh Thanh nhìn Tần Văn Phong cười một cái, nhưng Tần Văn Phong không nói gì, im lặng bước xuống sân. Tuy nhiên, từ những bước chân dài của anh , có thể thấy rõ tâm trạng anh không hề vui vẻ.

Trầm Thanh Thanh không quan tâm đến việc Tần Văn Phong đang tức giận, vì cô biết, thời gian còn dài.

Không sao cả, vị công Tử của Tập đoàn Tần này, cô chắc chắn sẽ chinh phục được!
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 184: Chương 184



Trận đấu thứ hai là cuộc đối đầu giữa Lương Văn Thư và đội từ trường quốc tế. Lương Văn Thư quyết định tự mình chơi ở vị trí đi rừng, cô muốn chứng minh mình không thua kém gì Bạch Tử .

Tuy nhiên, không ngờ, sau một khởi đầu thuận lợi, trong một trận giao tranh ở hang rồng, Lương Văn Thư đã mắc sai lầm trong thao tác và bị mất rồng! Điều này khiến trận đấu, vốn đang rất thuận lợi, bị kéo dài vào cuối game, và trận đấu kéo dài hơn 40 phút mới kết thúc. Cuối cùng, "Phong Hỏa " giành chiến thắng và vào được chung kết.

Dù vậy, Lương Văn Thư đứng trên sân khấu, mồ hôi lấm tấm trên trán. Nếu thua, cô không thể rời sân khấu. Nhưng trong phòng phát sóng, các bình luận viên trên màn hình cũng xuất hiện:

"Có vẻ không phải ai cũng có thể kiểm soát trận đấu hoàn hảo, đội trưởng nữ của Phong Hỏa lần này chơi đi rừng không ổn như lần trước, may mà lần trước cô ấy chơi ở vị trí đường trên, và cũng có khả năng xoay chuyển tình thế."

"Nếu là tôi, sẽ chọn chơi ở vị trí đường giữa, lúc trước cô ấy chơi rất tốt mà. Lần này, thao tác ở hang rồng đúng là khiến tôi phải cười."

"Không phải là tôi xem thường các cô gái chơi đi rừng, nhưng mà đi rừng của đội 'Mãng Long Quá Giang' vẫn rất ấn tượng."

"Hy vọng đội Phong Hỏa sẽ đổi người đi rừng trong chung kết, không thì chắc chắn sẽ thua."



Cả Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư đều giành chiến thắng. Đội tiếp theo là "Mãng Long Quá Giang". Bạch Tử và nhóm của cô lên sân, sau một vài lời giới thiệu ngắn gọn, trận đấu chính thức bắt đầu.

Vị trí lần này vẫn giống như lần trước, Bạch Tử chơi ở vị trí đi rừng. Ngay từ đầu, Bạch Tử đã kiểm soát rất tốt nhịp độ trận đấu. Đối thủ yếu hơn Bạch Tử tưởng tượng, trận đấu kết thúc chỉ sau 29 phút.

Các bình luận lại xuất hiện:

"Các bạn thấy chưa, những người trước đó nói phụ nữ không thể chơi đi rừng, giờ thì thấy Bạch Tử giỏi rồi chứ?"

"Đây rõ ràng là một đối chiếu rõ rệt."

"Không có kim cương thì đừng làm công việc đụng đến đồ sứ, tôi không nói ai đâu."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Ha ha ha, tôi chỉ cười thôi, không nói gì."

Trong phòng nghỉ, Lương Văn Thư tức giận đến mức ném mạnh điện thoại lên bàn khi nhìn thấy các bình luận này. Nếu không phải vì pha xử lý ở hang rồng, cô cũng sẽ không bị cả cộng đồng chỉ trích như vậy! Quả thật là rất tức giận!

Quả nhiên, thiếu đi thực chiến… Cái tên Bạch Tử này sao lại có thể kiểm soát trận đấu tốt như vậy?

Vòng loại của 5 nhóm đã kết thúc hoàn hảo. Giờ chỉ còn lại vòng tái sinh để quyết định đội cuối cùng vào chung kết. Trận đấu trực tiếp này sẽ kéo dài đến tối.

Trở lại phòng nghỉ, Bạch Tử đợi ở cửa để chúc nhóm Trương Nhất Trừng may mắn. Sau khi họ ra khỏi phòng, Bạch Tử mỉm cười và nói: "Chúc các cậu may mắn nhé!"

Trương Nhất Trừng trả lời: "Nhận được rồi."

Sau lần thua trước, Trương Nhất Trừng cùng đội đã luyện tập các chiến thuật mới, quyết tâm vượt qua vòng tái sinh và giành chiến thắng trong chung kết, đánh bại Lương Văn Thư !

Bạch Chú đã gọi món ăn ngoài, mì trộn cua hoàng đế, rất nhiều gà rán và đồ uống. Đây sẽ là bữa tối của họ. Trong khi ăn mì trộn, họ cùng xem trực tiếp các trận đấu, thư giãn như những vị thần.

Vòng tái sinh sẽ có kiểu đấu "chiến đấu luân phiên", cho đến khi một đội cuối cùng giành chiến thắng, vì vậy độ hấp dẫn của nó sẽ cao hơn vòng loại. Thêm vào đó, vì là buổi tối, số lượng người xem trực tiếp đã vượt qua 300.000 người.

Đội "Đào Hoa Đoá Đóa " không có gì phải bàn cãi về sức mạnh của họ.

Từ khi vòng loại bắt đầu, "Đào Hoa Đoá Đóa " luôn là một trong ba đội mạnh nhất trong nhóm các đội hot. Mặc dù họ đã thua đội "Mãng Long Quá Giang" và có nhiều tranh cãi trên mạng, nhưng không thể phủ nhận rằng Bạch Tử chính là người chiến thắng.

Trương Nhất Trừng được công nhận là cô gái thứ hai sau Bạch Tử có khả năng chơi đi rừng xuất sắc. Thêm vào đó, "Đào Hoa Đoá Đóa " là đội hoàn toàn nữ, vì vậy rất nhiều người trong phòng chat đã ủng hộ và cổ vũ cho họ.

Bạch Tử trong lòng cũng hy vọng họ có thể chiến thắng, bởi mục tiêu của Trương Nhất Trừng là đánh bại Lương Văn Thư . Nghĩ lại, nếu Trương Nhất Trừng đánh bại Lương Văn Thư , đối thủ còn lại của Bạch Tử chỉ còn lại Trầm Thanh Thanh . Kỹ năng của Trầm Thanh Thanh kém xa so với Lương Văn Thư . Cô ta có thể vào đến chung kết chỉ vì bốn đồng đội của cô ta rất giỏi, cộng thêm một chút may mắn nữa.

Bạch Tử sẽ kết thúc may mắn của cô ta.

Ban đầu Tần Văn Phong cũng dự định tham gia vòng tái sinh, nhưng có lẽ vì những pha xử lý khó chịu của Trầm Thanh Thanh trước đó, nên đội của họ đã quyết định bỏ cuộc.

Hai tiếng sau, vào lúc 9 giờ tối.

"Đào Hoa Đoá Đóa " thành công giành chiến thắng liên tiếp và tiến vào vòng tái sinh. Các bình luận trong phòng chat tràn ngập những dải ruy băng chúc mừng.

Bạch Tử mỉm cười hài lòng, thu dọn điện thoại và cùng nhóm của mình rời khỏi sân vận động, chuẩn bị chờ đợi trận chung kết vào cuối tuần tới!

Giang Quỳnh Chi và Bạch Xuyên Hùng , hai người chưa bao giờ xem live stream, nhưng hôm nay lại ngồi ở nhà xem. Họ nhìn thấy cô con gái cưng của mình trên sân khấu điều khiển những thao tác chơi mà họ không hiểu, nhưng khi biết Bạch Tử thắng, cả Giang Quỳnh Chi và Bạch Xuyên Hùng đều cười vang khắp phòng khách.

Tuy nhiên, Giang Quỳnh Chi lại thấy trong phòng chat có người đang chửi bới con gái mình.

"Chồng ơi, có người đang chửi con gái của chúng ta!"

Bạch Xuyên Hùng nhìn một cái và nói: "Để anh xem cách báo cáo."

Hai người bắt đầu nghiên cứu cách báo cáo trên điện thoại, nghiên cứu cả nửa ngày. Sau khi báo cáo, họ nhận được phản hồi từ nền tảng rằng việc lăng mạ không được chấp nhận!

Giang Quỳnh Chi và Bạch Xuyên Hùng tức giận vô cùng, hai người đã raastlown tuổi rồi mà vẫn học theo mấy người trong phòng chat, lại còn bắt đầu compat.

Quả thực là vừa ngây thơ lại dễ thương .

Lúc này, Bạch Vân Thâm từ bên ngoài quay về và thấy Bạch Xuyên Hùng cùng Giang Quỳnh Chi ngồi trên sofa, chăm chú vào điện thoại và gõ chữ.

Bởi vì báo cáo không thành công, họ quyết định gõ lại để đáp trả.

Cả hai không hề biết anh đã về lúc nào.

"Ba mẹ, hai người đang làm gì vậy?" Bạch Vân Thâm hỏi.

Giang Quỳnh Chi đáp: "Đang bận, có người đang chửi em gái con đấy, con cũng mau lấy điện thoại ra cùng nhau chửi lại đi."

Bạch Vân Thâm ngạc nhiên: "…Hả?"

Bạch Xuyên Hùng nói: "Hả cái gì mà hả? Con không biết hôm nay em gái con thi đấu sao? Làm anh trai mà chẳng quan tâm em chút nào!"

Bạch Vân Thâm dần dần nhận ra và nói: "À, con biết rồi, Bạch Tử có nói với con, sao vậy, ai chửi em ấy?"

Anh đi đến gần và thấy ba mẹ mình đang xem trực tiếp trận đấu, phòng chat chạy rất nhanh, họ cứ tìm được vài bình luận chửi Bạch Tử .

Bạch Vân Thâm thở dài: "Ba mẹ sao phải để ý đến một vài kẻ gây rối trong phòng chat làm gì, báo cáo chẳng phải sẽ xong sao?"

Giang Quỳnh Chi đáp: "Không được, báo cáo rồi mà nền tảng bảo là không có gì."
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 185: Chương 185



Bạch Vân Thâm ngừng một chút rồi nói ra một cách đơn giản và trực tiếp: "À, vậy mua lại công ty này đi, thế thì có thể thoải mái cấm lời rồi."

Giang Quỳnh Chi vỗ mạnh vào đùi: "Đúng rồi! Lúc nãy chúng ta đã bị tức giận đến mù quáng, không nghĩ ra được cách này! Chồng à."

Bạch Xuyên Hùng lập tức gọi điện cho thư ký của mình, yêu cầu kiểm tra về công ty Bạch Hùng TV. Việc mua lại có thể sẽ không nhanh chóng, nhưng có thể đầu tư cổ phần. Trở thành cổ đông của công ty này thì dễ dàng hơn rất nhiều.

Khi Bạch Tử trở về, mọi chuyện đã xong xuôi. Tập đoàn Bạch đã đầu tư cổ phần vào Bạch Hùng TV và trở thành cổ đông lớn nhất. Những kẻ xỉ vả trong phòng chat, mỗi tài khoản sẽ bị khóa ngay lập tức!

"Ba mẹ, con về rồi, anh trai cũng ở đây ạ, con đã thắng trong cuộc thi!"

Giang Quỳnh Chi đặt điện thoại xuống và chạy đến ôm Bạch Tử , mặt tươi cười vui vẻ khen ngợi: "Bạch Tử về rồi à, tối nay ba mẹ đều xem live stream, không hổ là con gái của ba mẹ, tuyệt vời quá!"

"Đúng rồi, Bạch Tử , ba cũng xem cuộc thi rồi! con gái ba Quá ngầu!"

Ban đầu Bạch Tử nghĩ rằng đây chỉ là những thao tác bình thường, nhưng khi được gia đình vây quanh khen ngợi, cô cũng cảm thấy hơi ngượng ngùng.

"Chỉ mới vào chung kết thôi, chưa thắng đâu, đừng khen con nữa."

Giang Quỳnh Chi nói: "Con chắc chắn sẽ thắng mà, ai có thể giỏi hơn con gái của mẹ chứ."

Bạch Tử mỉm cười: "Cảm ơn mẹ."

Giang Quỳnh Chi ôm vai Bạch Tử : "À, đúng rồi, những lời chửi bới đó con đừng để tâm, đừng để bị ảnh hưởng, con là tuyệt vời nhất."

Bị chửi bới?

Bạch Tử đã trải qua rất nhiều chuyện trong kiếp trước, làm sao cô lại bị những kẻ trên mạng ảnh hưởng được. Cô hoàn toàn không để ý. Nhưng không ngờ, gia đình cô lại rất quan tâm chuyện này.

Bạch Tử khẽ cong môi cười: "Mẹ, con sẽ không để những người đó ảnh hưởng đâu, mẹ đừng lo."

Bạch Xuyên Hùng nói: "Vậy là tốt rồi, dù có bị ảnh hưởng cũng không sao, ba đã đầu tư vào Bạch Hùng TV rồi, sau này những người nói bậy sẽ bị khóa tài khoản hết!"

Bạch Tử khá bất ngờ: "Hả!? Đầu tư rồi ạ?"

Bạch Vân Thâm nói: "Đúng vậy, khi anh về thì ba mẹ đang ngồi trên sofa cãi nhau với bọn chửi bới, sau đó ba mẹ quyết định đầu tư luôn để khóa tài khoản của họ, một lần cho xong."

"…………"

Trời ạ, quả thật là hành động quá mạnh tay rồi...

Bạch Tử do dự một chút rồi nói: "Nhưng mà đầu tư tùy tiện như vậy, liệu có quá thiếu suy nghĩ không? Nếu bị lỗ thì sao?"

Giang Quỳnh Chi vỗ vai Bạch Tử , an ủi: "Con yêu, chuyện này con đừng lo, nhà mình có tiền mà. Hơn nữa Bạch Hùng TV đang phát triển khá tốt, con phải tin ba, chuyện chuyên môn thì cứ để ba lo."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Sau khi tập đoàn Bạch đầu tư vào Bạch Hùng TV , công ty này sẽ chỉ phát triển, không thể nào kém đi.

Nghe vậy, Bạch Tử gật đầu, mỉm cười: "Được rồi."

Mọi người đều cười. Sau đó, Bạch Xuyên Hùng nhớ ra một chuyện, hỏi: "À, Bạch Tử , quán cà phê của con, có muốn mở chuỗi không?"

"Mở chuỗi?"

Đây là điều mà Bạch Tử chưa từng nghĩ đến.

Ban đầu, việc mua lại quán cà phê chỉ là để giúp đỡ gia đình dì Phương, nhưng sau đó quán cà phê làm ăn ngày càng phát đạt, không những có thể hoàn vốn mà còn có lãi.

Mặc dù số tiền lãi đó với một tập đoàn lớn như Bạch thị thì chẳng là bao, nhưng đối với Bạch Tử , nó đủ để cô trở thành một cô gái giàu có mà không cần phải phụ thuộc vào gia đình.

Bạch Xuyên Hùng bây giờ hỏi cô có muốn trở thành một bà chủ thật sự không.

Bạch Vân Thâm nói: "Bạch Tử , việc kinh doanh nhỏ có thể thử làm một chút, dù sao cũng không mất nhiều thời gian."

Bạch Xuyên Hùng nói: "Đúng rồi, ba sẽ giúp con."

Bạch Tử suy nghĩ một lúc rồi quyết định gật đầu.

"Được ạ, cảm ơn ba!"

Bạch Xuyên Hùng cười vui vẻ: "Cảm ơn ba làm gì, chỉ cần con gái của ba vui vẻ là được rồi."

Quyết định lúc này, Bạch Tử không thể ngờ được rằng sau này Cà Phê Nhật Lạc sẽ trở thành ông lớn trong ngành cà phê.

Trên trang web chính thức của TY, danh sách các đội vào chung kết đã được công bố.

Bốn đội đã được hiển thị trên banner nổi bật nhất của trang chủ.

Trong tuần tiếp theo khi trở lại trường học, Bạch Tử vẫn tiếp tục lịch học, ăn uống, và luyện tập như mọi khi.

Còn Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư lại cực kỳ thích thú với việc được người khác săn đón trong trường.

Giải đấu các trường đại học ở thành phố Q có rất nhiều trường tham gia, nhưng trường T lại chiếm đến ba suất, thật là vinh dự biết bao!

Vào thứ Ba, trong hội nghị lớn, Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư còn được mời lên sân khấu phát biểu.

Giữa những tràng pháo tay vang dội dưới khán đài, có mấy tiếng nói thắc mắc.

"Sao Bạch Tử không lên phát biểu? Cô ấy mới là người giỏi nhất mà."

"Nghe nói phải chuẩn bị cho giải đấu, không có thời gian tham gia mấy buổi lễ phát biểu này."

"Hóa ra là vậy, cũng dễ hiểu …"

"Bạch Tử không chỉ là chiến binh toàn diện trong game, mà học kỳ trước cô ấy còn đứng đầu chuyên ngành của khoa biểu diễn, phát triển toàn diện về đức, trí, thể, mỹ, đúng là học bá."

"Quá tuyệt vời."



Sân tennis .

Sau khi kết thúc buổi luyện tập, Bạch Tử lau mồ hôi trên trán bằng chiếc khăn.

Từ Hiểu Đồng ngồi bên cạnh lấy một chai nước và ném về phía Bạch Tử : "Bạch Tử , uống đi."

"Cảm ơn."

"Thôi, cảm ơn gì."

Từ Hiểu Đồng tiến lại gần: "Ở đại sảnh lớn bên kia đang phát biểu, chắc lại đến lượt Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư kiêu ngạo rồi."

Bạch Tử uống một ngụm nước, ngồi trên ghế, xắn quần lên cho mát, hai đôi chân thon dài, làn da trắng mịn đến mức có thể thấy rõ cả mạch m.á.u ở mắt cá chân.

"Để họ tự kiêu đi, lúc nào cũng vậy thôi."

Từ Hiểu Đồng nói: "Nếu không phải là Học Trưởng Tạ trước đó mời cậu cậu từ chối, thì sao có thể đến lượt họ."

Bạch Tử đáp: "Cũng không thể nói như vậy, nếu mời mình thì họ cũng đâu có chịu thôi."

Nếu chỉ có Bạch Tử lên sân khấu, thì Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư sao có thể chịu được mà không làm gì đó, chắc chắn sẽ lại gây ra chuyện gì đó.

Để họ đi cũng tốt, Bạch Tử vốn dĩ cũng không muốn lên sân khấu.

Từ Hiểu Đồng suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Đúng vậy, họ sao có thể chịu nổi sự xuất sắc của cậu chứ. Mà nhân tiện, trước khi giải đấu bắt đầu, hãy luyện tập cho tốt, đến lúc đó thì giành huy chương vàng đi."

"Ừ."

Bạch Tử cởi áo khoác, để lộ chiếc vòng tay ngọc bích ở cổ tay.

Từ Hiểu Đồng lập tức nhìn thấy chiếc vòng, không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp của nó.

"Bạch Tử , chiếc vòng tay này đẹp quá."

Bạch Tử nhìn qua tay mình, mỉm cười: "Ừ, mẹ mình mua cho đó, họ đi Pháp du lịch về và mang về cho mình ."

Từ Hiểu Đồng : "Thật sự là đẹp quá! mình có thể xem thử không?"

Bạch Tử tháo vòng ra đưa cho cô, Từ Hiểu Đồng cẩn thận nhận lấy.

Chiếc ngọc bích này quá đẹp đến mức ngay cả một người như cô cũng nhận ra nó giá trị không nhỏ, vì vậy cô cũng rất cẩn thận, sợ làm hỏng mất.

Ngọc bích có nền thủy tinh, gần như không thể nhìn thấy khuyết điểm hay cấu trúc, trên đó điểm xuyết ba màu sắc khác nhau, đẹp đến nỗi cứ như là giả vậy!

"Thật đẹp, chắc chắn là ngọc bích phải không?"

"Ừ, sao cậu biết?"

Từ Hiểu Đồng trả lại chiếc vòng cho Bạch Tử , vì rất quen thuộc với Bạch Tử , cô lập tức nói: "Còn phải hỏi à, cậu không thể nào đeo thứ gì bằng thủy tinh được đâu haha."

"Nếu mình có được món bảo vật như vậy, chắc chắn sẽ không nỡ đeo ra ngoài đâu!"

Bạch Tử: "Cái này chỉ là đồ trang sức thôi, dù là thủy tinh hay ngọc phỉ thúy, đều chỉ là để trang trí mà thôi."

Từ Tiểu Đồng : "Cũng đúng, mai mình sẽ đi cửa hàng đồ cao cấp mua một chiếc vòng tay, mua loại thủy tinh đi, nghe nói thủy tinh hồng có thể thu hút vận đào hoa!"

Hai người vừa nói vừa cười, nghỉ ngơi một lúc rồi cùng rời khỏi sân tennis.

Cả hai cùng nhau cầm áo khoác rời khỏi sân tennis.

Trước đó Bạch Tử vẫn luôn đeo vòng tay, nhưng áo khoác dài đã che đi, không ai phát hiện ra.

Giờ khi Bạch Tử tháo áo khoác ra, với độ sáng chói của ngọc phỉ thúy, dễ dàng nhận ra ngay.

Mấy ngày nay, thời tiết ở thành phố Q có chút ấm lên, Bạch Tử bắt đầu cởi áo khoác, nhiều người trong câu lạc bộ tennis đã nhìn thấy chiếc vòng tay trên cổ tay Bạch Tử.

Không có mấy người như Từ Tiểu Đồng hiểu rõ về Bạch Tử, biết rằng chiếc vòng tay này là ngọc phỉ thúy, không phải thủy tinh.

Một vài chàng trai nhìn thấy chiếc vòng tay đẹp của Bạch Tử, tưởng rằng cô ấy đã mua ở cửa hàng đồ cao cấp gần đó, liền đi mua vòng tay về tặng cho bạn gái mình.

Một cách ngẫu nhiên, mấy ngày liền, cửa hàng đồ cao cấp quanh đó bắt đầu nổi bật với những chiếc vòng tay thủy tinh đầy màu sắc.
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 186: Chương 186



Chiếc vòng tay đột nhiên trở thành xu hướng trong trường học, và điều này khiến Trầm Thanh Thanh phát hiện ra.

Lớp học cũng bắt đầu bàn tán về những chiếc vòng tay thủy tinh.

Vào ngày thứ Sáu, Trầm Thanh Thanh đeo chiếc vòng tay ngọc phỉ thúy của mình đến lớp, độ sáng của ngọc phỉ thúy có thể gọi là lấp lánh, hoàn toàn khác biệt với những viên thủy tinh bình thường.

Vì vậy, khi Trầm Thanh Thanh đeo chiếc vòng tay này vào lớp, cô cố tình kéo tay lên cho những người xung quanh thấy.

Các bạn ngồi phía sau nhìn thấy, lập tức bắt đầu thì thầm—

"Mọi người xem chiếc vòng tay trên tayTrầm Thanh Thanh kìa, đẹp quá, sáng bóng quá, không biết cô ấy mua ở đâu vậy?"

"Quả thật, chiếc vòng tay này đẹp hơn nhiều so với chiếc mình mua, còn có màu sắc đẹp nữa, thật là đẹp quá."

"Hay là chúng ta hỏi cậu ấy xem mua ở đâu?"

"Cậu ấy có thể nói cho chúng ta không?"

"Trầm Thanh Thanh bình thường dễ nói chuyện, chắc là hỏi một chút sẽ trả lời thôi."

"Được rồi."

Kết thúc giờ học.

Mấy cô gái lập tức vây quanh chỗ ngồi của Trầm Thanh Thanh.

" Thanh Thanh, vòng tay của cậu đẹp quá, mình có thể hỏi cậu mua ở đâu không?"

Lương Văn Thư đang đứng bên cạnh, đang dùng cushion để dặm lại lớp trang điểm, nghe thấy câu này, liền liếc nhìn chiếc vòng tay của Trầm Thanh Thanh, không nhịn được mà cười nhếch mép. Cô ta đã sớm đoán rằng Trầm Thanh Thanh sẽ mang chiếc vòng tay này ra khoe khoang, xem đi, chẳng phải là cô ấy đã đeo rồi sao, có gì mà đáng tự hào.

Mục đích củaTrầm Thanh Thanh đã đạt được, cô giả vờ ngạc nhiên: "Á? Cậu nói cái vòng tay này à?"

"Đúng vậy."

"Bây giờ vòng tay rất hot mà, chiếc của cậu đẹp nhất, mua ở đâu vậy? Chúng tớ cũng muốn mua một chiếc giống vậy."

Trầm Thanh Thanh che miệng cười: "Chiếc này mình mua ở Pháp đấy."

Ngồi bên cạnh, Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên lập tức tỏ vẻ tự mãn, nói: "Ôi, chiếc vòng tay này Thanh Thanh mua trong kỳ nghỉ hè khi đi du lịch Pháp đấy, các cậu đừng có mong tìm được, không mua được đâu!"

"Đúng vậy, bây giờ vòng tay mới bắt đầu nổi, thực ra Thanh Thanh đã mua từ lâu rồi."

Bọn họ cứ mãi nịnh nọt: "Xem ra Thanh Thanh đúng là người đi đầu xu hướng đấy!"

Trầm Thanh Thanh nghe xong thì vô cùng vui vẻ, ngượng ngùng nói: "Ôi, không có gì to tát đâu, vòng tay kiểu này vốn đã rất cổ điển rồi, nhưng chiếc này đúng là mình mua ở Pháp, các cậu muốn mua thì có thể sẽ không tìm được đâu."

Mấy cô gái nhìn nhau, trong lòng nghĩ thầm.

Chỉ là một chiếc vòng tay thủy tinh thôi mà, dù có mua ở Pháp đi nữa thì sao, Trầm Thanh Thanh cũng quá coi thường người khác rồi.

Trong số những cô gái hỏi thăm, có một người gia đình khá giả, nghe xong lời Trầm Thanh Thanh , sắc mặt liền không vui.

"Thanh Thanh, cậu nói là mua ở đâu cũng được à, không phải có thể tìm người mua hộ sao, trả thêm chút tiền là được rồi."

Nghe vậy,Trầm Thanh Thanh bật cười một tiếng, cố tình giữ vẻ thần bí rồi nói: "Mình nói các cậu không mua được, thật sự là không mua được, dù có tìm người mua hộ cũng không được đâu."

"……"

"Có phải là phiên bản giới hạn không?"

Trầm Thanh Thanh đưa tay ra trước mặt các bạn, khẽ lắc lắc rồi nói: "Thật ra đâu phải phiên bản giới hạn, chỉ là chiếc này, trên thế giới chỉ có một chiếc duy nhất thôi."

"Chỉ là thủy tinh thôi mà, thủy tinh sao có thể chỉ có một chiếc được."

Trầm Thanh Thanh cười ha hả, nhìn người vừa nói câu đó với ánh mắt khinh thường: "Cái này không phải thủy tinh! Đây là ngọc bích, nhìn là biết các cậu chưa từng thấy ngọc bích rồi!"

"Ha ha ha ha ha ha..."

Ngay lập tức, Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên cùng phá lên cười ầm ĩ.

Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng đang thu dọn sách vở và máy tính phía sau bị tiếng cười chói tai thu hút.

"Bạch Tử, họ cười gì vậy? Kỳ quái quá, cứ như là thần kinh vậy, cứ làm rầm rộ lên."

Bạch Tử vừa lúc nhìn thấy chiếc vòng tay trên tay Trầm Thanh Thanh, "Cậu ta đang khoe chiếc vòng tay đó, không liên quan đến chúng ta đâu, đi thôi, đến lúc luyện tập rồi, hôm nay là trận cuối cùng, ngày mai là trận chung kết."

Từ Hiểu Đồng cười tủm tỉm: "Hehe, mình đã giành được vé vào sân rồi, ngày mai sẽ đến cổ vũ cậu tại trận chung kết!"

Bạch Tử nghe xong rất ngạc nhiên. Vé vào trận chung kết chắc chắn rất khó mua, việc Từ Hiểu Đồng đã bỏ công đi săn vé cho thấy cô rất nghiêm túc.

...

Sau khi Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng rời khỏi lớp,Trầm Thanh Thanh và mấy người còn lại vẫn tiếp tục khoe khoang trong lớp.

"Giờ mới biết? Đây là ngọc bích à? Không phải thủy tinh..."

Trầm Thanh Thanh đáp: "Đương nhiên rồi, thứ như thủy tinh ấy, làm sao có thể lọt vào mắt mình chứ. Đây là ngọc bích thật đấy! Ngọc bích còn có vân xanh nữa, các bạn xem thử thủy tinh có làm được như thế này không? Để mình nói cho các bạn biết, đồ nhân tạo mãi mãi không thể đạt đến mức độ này đâu, ngay cả thủy tinh cũng có tạp chất!"

Lương Văn Thư đang chỉnh trang lại lớp trang điểm, nhìn không nổi cái vẻ khoe khoang của Trầm Thanh Thanh nữa nên đứng dậy rời khỏi lớp.

Trầm Thanh Thanh thấy Lương Văn Thư bỏ đi cũng không mấy quan tâm.

Chúc Tiểu Xuân nói: "Đúng vậy, chiếc vòng tay này là quà của ba mẹ cậu ấy tặng cho Thanh Thanh đấy."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Hoàng Thái Liên : "Thanh Thanh , chiếc vòng tay này mua bao nhiêu vậy? Chắc rất đắt phải không?"

Trầm Thanh Thanh khẽ cười: "Cũng không đắt lắm đâu, chỉ có vài trăm vạn, gần một triệu thôi."

"Wow!!!!"

Hai người kia đều tỏ ra ngạc nhiên, thốt lên thành tiếng.

Những cô gái khác đến hỏi giá cả giờ đều cảm thấy ngượng ngùng, không khí trong lớp trở nên khá căng thẳng.

Trầm Thanh Thanh tiếp tục vung tay lắc lư chiếc vòng tay trước mặt họ, nói: "Nhìn này, không phải là mình không muốn nói với các cậu, nhưng mình nói rồi đấy, ngọc bích là thứ không thể tái sinh, không phải cái loại thủy tinh nhân tạo có thể so sánh được, càng không thể so với thủy tinh hay các loại đá quý khác."

Cô ta tiếp tục khoe khoang: "Thực ra trước đó ba mẹ mình định mua một chiếc vòng tay màu tím cho mình, nhưng mình không thích nên không nhận."

"…………"

Thật là khoác lác.

Mấy cô gái không thể chịu đựng nổi nữa, chuẩn bị rời đi.

Chúc Tiểu Xuân nói: "Thanh Thanh , dạo này vòng tay rất thịnh hành, nhưng chiếc vòng tay của cậu là chiếc đẹp nhất! Cả trường chắc không ai có thể so được với chiếc của cậu!"

Hoàng Thái Liên : "Đúng rồi, chiếc này là ngọc bích, làm sao có thể so với thủy tinh được!"

Những cô gái đang chuẩn bị rời đi không nhịn được nữa, quay lại nói: "Cũng đâu có thể nói quá như vậy chứ!"

"Thật ra, việc vòng tay bất ngờ trở thành xu hướng có lẽ bắt đầu từ câu lạc bộ tennis . Bạch Tử đeo một chiếc vòng tay rất đẹp, bạn trai mình mới đi mua cho mình một chiếc, ai nhìn thấy chiếc vòng tay của cậu ấy cũng khen đẹp, mình nghĩ chiếc của Bạch Tử mới là đẹp nhất đấy!"

"Đúng rồi, tiếc là Bạch Tử thường mặc áo khoác trong lớp, không thể thấy được chiếc vòng tay ấy. Hôm trước mình đến câu lạc bộ tennis , khi Bạch Tử luyện tập, mình thấy chiếc vòng tay của cậu ấy có ba màu sắc khác nhau, độ bóng cũng tương đương như của cậu đấy, có vẻ còn trong suốt hơn nữa."

Ba loại màu chuyển động?

Làm sao có thể, trước đây trong buổi đấu giá ở Pháp không hề có vòng tay ngọc có ba loại màu chuyển động!

Trầm Thanh Thanh quả quyết: “Giả rồi! Làm gì có loại ngọc ba màu chuyển động, ba loại màu chuyển động chắc chắn là thủy tinh!”
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 187: Chương 187



Trầm Thanh Thanh nói một cách chắc chắn: “Lần trước mình tham gia buổi đấu giá ở Pháp, đó chính là nhà đấu giá trang sức tốt nhất thế giới, mình tham gia từ đầu đến cuối, không hề thấy có loại ngọc ba màu chuyển động, những gì các cậu nói chắc chắn là thủy tinh.”

Một cô gái nói: “Cậu chưa thấy, thì có thể là không có sao?”

“Đúng vậy, loại ngọc ba màu chuyển động, nổi tiếng nhất là Phúc Lộc Thọ, còn được gọi là Tam Thải, phỉ túy Tam Tinh.”

“Tam Thải rất khó tìm, huống chi trước đó nhìn thấy vòng tay trên cổ tay của Bạch Tử có độ trong suốt có lẽ là thủy tinh, càng khó tìm, chắc chắn rất đắt.”

Thông thường, ngọc ba màu chuyển động có chất liệu rất tốt, thường được chế tác thành đồ chạm khắc.

Vòng tay của Bạch Tử có thể có giá trị, chắc chắn không phải loại rẻ.

Trầm Thanh Thanh nghiến chặt răng, “Mình không tin.”

Mấy cô gái chu môi, “Bất cứ ngọc nào có dính đến từ ‘thủy tinh’ đều không rẻ, nếu vòng tay của Bạch Tử thật sự là ngọc, thì đó quả là điều không thể tin được! Một loại màu chuyển động cũng đã lên tới nghìn vạn, ba loại màu chuyển động lại còn có thủy tinh, trời ạ…”

Họ nhìn Trầm Thanh Thanh bằng ánh mắt khinh miệt.

Mặc dù họ không mua được, nhưng không thể chịu nổi việc Trầm Thanh Thanh vừa rồi đã lừa gạt họ, nên nhân cơ hội này để chế giễu cô một chút.

Mấy cô gái quay lưng thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi lớp học.

Trầm Thanh Thanh tức giận ngồi lại chỗ.

Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên nhìn thấy biểu cảm của Trầm Thanh Thanh , vội vã an ủi cô: “Thanh Thanh, đừng nghĩ nhiều quá, làm sao mà Bạch Tử có thể mua được ngọc đắt như vậy chứ, huống chi vòng tay của cậu là mua từ một buổi đấu giá, ngay cả nếu có ngọc ba màu chuyển động như họ nói, cũng không thể là từ kênh thông thường mà mua được.”

Chúc Tiểu Xuân gật đầu, “Mình nghe nói, chủ các buổi đấu giá thường để lại những món đồ thật sự đặc biệt cho bản thân, họ tự tiêu thụ hết, hoàn toàn không thể lọt ra thị trường, vì thế vòng tay của Bạch Tử chắc chắn là thủy tinh!”

Những lời an ủi của họ chẳng có tác dụng gì.

Nếu đúng như Chúc Tiểu Xuân nói, món đồ tốt đều bị chủ buổi đấu giá giữ lại, vậy chẳng phải chứng tỏ chiếc vòng tay trong tay Trầm Thanh Thanh không phải là món đồ tốt sao?

Tại sân tennis.

Bạch Tử vừa chơi tennis vừa hắt hơi hai lần liên tiếp.

Học tỷ Lý Tình Nhi đi qua, nhìn thấy Bạch Tử hắt hơi, liền hỏi: “Bạch Tử , sao vậy? Dạo này trời lạnh, cảm cúm à?”

Bạch Tử xoa xoa mũi, “Có lẽ không phải.”

Chắc là có người đang nói xấu sau lưng cô.

Lúc này, cổng sân tennis có Chu Hòe và Tề Hàn từ ngoài bước vào.

“Bạch Tử !”

Bạch Tử quay đầu lại.

“Đi thôi, ra quán net.”

“Được.”

Bạch Chú và Lương Trạch Tích đang đợi họ ở cổng Đông, Bạch Chú đứng bên cạnh hút thuốc, còn Lương Trạch Tích đang xem điện thoại.

Đột nhiên, Bạch Chú cảm thấy có người đang tiến đến gần, anh quay đầu nhìn, vậy mà lại là Quý Noãn Thu .

Quý Noãn Thu hai tay nhét trong túi áo, đứng trước mặt anh.

Bạch Chú: “Có chuyện gì?”

Quý Noãn Thu cúi mắt, giọng lạnh lùng: “Tuần sau là sinh nhật tôi, anh nói với Chu Hòe một tiếng.”

Bạch Chú: “Ý gì? Cô không tự nói được à?”

Quý Noãn Thu quay người đi, “anh nói với anh ấy, có đến hay không thì tùy.”

Bạch Chú: "…………"

Lương Trạch Tích liếc mắt thấy Quý Noãn Thu rời đi, quay sang hỏi Bạch Chú: "Sao vậy?"

Bạch Chú phẩy phẩy điếu thuốc, "Ai biết, cô ta bảo tuần sau là sinh nhật, bảo tôi nói với Chu Hòe, đi hay không tùy cậu ấy."

Có vẻ như, Quý Noãn Thu vẫn chưa quên Chu Hòe.

Chắc hẳn trước đó, khi Chu Hòe đã làm rõ những tin đồn trên diễn đàn về Bạch Tử, Quý Noãn Thu hiểu rằng cô đã hiểu lầm Chu Hòe, giờ muốn hàn gắn lại quan hệ với anh.

Chẳng bao lâu sau, Chu Hòe, Tề Hàn, và Bạch Tử cùng nhau đến cổng Đông.

Khi lên xe, Bạch Chú nói về chuyện Quý Noãn Thu đã đến.

Anh trêu ghẹo hỏi: "Chu Hòe, tuần sau là ngày đặc biệt gì vậy, cậu có nhớ không?"

Chu Hòe ngẩn ra, "Gì cơ? cậu đi đẻ à?"

Bạch Chú: "Điên à! Cứ nghĩ kỹ đi."

Chu Hòe suy nghĩ một lát, nhưng chẳng nhớ ra, "Nói nhanh đi, tôi lười nghe cậu vờn chuột lắm."

Bạch Chú cười nham hiểm, "Là sinh nhật của người yêu cũ cậu đó."

Chu Hòe: "Người yêu cũ của tôi nhiều lắm, tôi biết là sinh nhật ai sao?"

Bạch Chú: "Là sinh nhật của Quý Noãn Thu ."

Chu Hòe: "Liên quan gì tới tôi?"

Bạch Chú: "Cô ta vừa mới đến nhờ tôi chuyển lời cho cậu biết, còn nói cậu đi hay không thì tùy."

Chu Hòe im lặng một lúc, "…… Chúng tôi chia tay lâu như vậy rồi, tôi đi sinh nhật cô ta làm gì? Mua quà tặng cô ta thì phí."

Bạch Tử ở phía sau thắt dây an toàn, lắng nghe cuộc nói chuyện mà không tham gia.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Một lát sau, họ đến quán net, vào chơi game đến gần 8-9 giờ tối mới về, sau đó đưa Bạch Tử về trước rồi mỗi người về nhà riêng.

Ngày hôm sau, trận chung kết bắt đầu.

Ngày hôm qua, ở lớp học, khi Trầm Thanh Thanh bị chế giễu vì vòng tay của cô không đẹp bằng Bạch Tử, cô ta đã tự lên mạng tìm hiểu.

Không ngờ thật sự có loại ngọc ba màu chuyển động mà họ nói.

Nhưng Trầm Thanh Thanh vẫn không tin vòng tay của Bạch Tử là ngọc ba màu, chắc chắn là giả!

Trước trận chung kết, Trầm Thanh Thanh đã chuẩn bị sẵn hai phương án, một là để đối phó với Bạch Tử, một là để đối phó Lương Văn Thư .

Vì thế cô ta rất tự tin vào khả năng chiến thắng của mình.

Sau khi buổi trực tiếp bắt đầu, bốn đội trưởng lên sân khấu để bốc thăm.

Khi Trầm Thanh Thanh bốc thăm, cô ta giả vờ lịch sự với Bạch Tử: "Chị ơi, chị bốc trước đi."

Bạch Tử không khách khí, tiến lên bốc thăm.

Trên màn hình trực tiếp—

"Chị? Sao nghe có chút giống kiểu trà xanh vậy?"

"Trầm Thanh Thanh và Bạch Tử là gì của nhau vậy? Sao lại gọi là chị?"

"Chẳng lẽ không thể có mối quan hệ tốt ngoài đời sao? Gọi một tiếng chị cũng vi phạm pháp luật à?"

Bạch Tử rút được thăm số 1.

Trương Nhất Trừng là số 3, Lương Văn Thư là số 4.

Vậy là Trầm Thanh Thanh là người bốc thăm cuối cùng, chắc chắn là số 2.

Điều này có nghĩa là trận đấu sẽ là: Số 1 đấu với Số 2, Số 3 đấu với Số 4.

MC: "Vậy là danh sách đối đầu đã được xác định, Mãnh Long Quá Giang đấu với Nice, Đào Hoa Đóa Đóa đấu với Phong Hỏa! Tiếp theo, chúng ta sẽ cho các đội một chút thời gian chuẩn bị."

Khi xuống sân khấu, Bạch Tử liếc nhìn Trầm Thanh Thanh với ánh mắt đầy ẩn ý.

Trầm Thanh Thanh trong lòng cười thầm.

"Cô nghĩ cô có thắng không?"

"Chị ơi, dù sao người thua chắc chắn không phải là em."

"Vậy thì chờ xem."

Phía bên kia, Trương Nhất Trừng và Lương Văn Thư cũng đang xuống sân khấu.

Trương Nhất Trừng nhìn Lương Văn Thư với ánh mắt đầy thù địch.

Lương Văn Thư nhẹ nhàng nói: "Một kẻ vô dụng dù có leo ra khỏi đống rác đi chăng nữa, cũng vẫn là vô dụng. Cô đừng nghĩ rằng nếu con cá khô lật mình thì không còn là cá khô nữa."

Trương Nhất Trừng ánh mắt lạnh lùng, khóe môi nhếch lên, nói: "Bản thân là cá khô thì chẳng đáng sợ, đáng sợ là loại cá khô mà lại nghĩ mình là rồng quý."

Cô dừng lại một chút, từng chữ một, nói chậm rãi: "Lương Văn Thư , cô nghĩ mình xứng đáng không?"

"Cô!"

Trương Nhất Trừng quay người, lập tức rời khỏi sân khấu.

Trên màn hình trực tiếp—

"Chuyện gì vậy, biểu cảm của Lương Văn Thư và Trương Nhất Trừng có vẻ như đang cãi nhau."
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 188: Chương 188



Sau khi bốn người xuống sân khấu.

Âm nhạc trên sân khấu vang lên, chỉ có hai mươi phút chuẩn bị.

Trầm Thanh Thanh xuống sân khấu, quay lại phòng nghỉ liền lập tức nhắn tin cho Six.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Cô yêu cầu hacker nhanh chóng phơi bày tin đồn đen về Bạch Tử, và mua trending trên mạng xã hội, đưa câu chuyện nhanh chóng lên sóng trong buổi trực tiếp.

Bạch Tử nhận được tin nhắn của Trầm Thanh Thanh , tất nhiên không từ chối.

"Được rồi, cô cứ đợi tin tốt nhé."

Sau đó, Bạch Tử trong phòng nghỉ, lấy máy tính xách tay ra và bắt đầu thao tác, đưa tất cả tin tức trước đó ra ánh sáng, sau đó phối hợp với Từ Hiểu Đồng đang có mặt tại sự kiện, bảo cô cầm đoạn ghi âm của Mao Tiểu Ly trước đó đến khiếu nại với ban tổ chức.

Nhiệt độ trên Weibo nhanh chóng tăng vọt, Bạch Tử không hề ngần ngại.

Trước đó, cô đã nhận tiền từ Trầm Thanh Thanh qua thị trường chợ đen, tất cả đều dùng để đổ vào việc tạo hiệu ứng trên mạng, ngay lập tức chiếm lĩnh bảng hot search trên Weibo, đứng ở vị trí số một!

Phía bên kia, trợ lý của đạo diễn trực tiếp nhìn thấy trending trên Weibo, sau đó lại nhận được đoạn ghi âm ẩn danh của Từ Hiểu Đồng , cảm thấy sốc đến mức không biết phải làm sao.

Nếu không có bằng chứng, ban tổ chức có thể giả vờ không biết gì.

Nhưng bây giờ, bằng chứng đã rõ ràng trước mắt, ban tổ chức không thể làm ngơ.

Trầm Thanh Thanh vẫn đang vui vẻ trang điểm trong phòng nghỉ, chờ đợi khoảnh khắc lên sân khấu tỏa sáng, chờ đón scandal của Bạch Tử và những chiếc máy quay, nhưng không ngờ bên ngoài đã xảy ra biến cố!

Trợ lý vội vã cầm điện thoại, tách khỏi đám phóng viên ở dưới sân khấu, vội vàng chạy đi tìm đạo diễn.

"Đạo diễn, có chuyện không hay rồi, xảy ra sự cố trực tiếp rồi!"

Đạo diễn đang cắt cảnh, "Sao thế, làm quá rồi đó."

Anh liếc qua số người xem trong buổi trực tiếp, thấy số lượng tăng vọt, có vẻ như rất ổn, chỉ nghĩ đó là chuyện tốt.

Trợ lý: "Xong rồi, một đội trưởng trong trận chung kết bị phơi bày tin đồn xấu, giờ đang chiếm top trending trên Weibo, người vào trực tiếp toàn là những người dẫn dắt câu chuyện!"

Đạo diễn ngẩn ra, "Cái gì!?"

Anh nhìn chăm chú vào màn hình phụ bên cạnh, chỉ thấy toàn là những bình luận tiêu cực, kèm theo các từ khóa về bạo lực học đường, thậm chí là "điếc tai".

Trận đấu đã vào đến chung kết rồi! Tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề vào thời điểm quan trọng này!

"Rốt cuộc là sao?"

"Nhanh, nhanh chóng chặn các từ khóa cấm, phải kiểm soát tình hình trực tiếp lại! Nếu không sẽ không cứu vãn được nữa!"

Nhân viên bên cạnh vội vàng thêm các từ khóa cấm vào.

Trong phòng trực tiếp, lượng người gửi bình luận giảm ngay một nửa, nhưng chính vì cách xử lý này mà độ hot trên Weibo lại càng tăng cao hơn.

Đạo diễn nhìn thấy độ hot giảm xuống một chút, lúc này mới bắt đầu hỏi về tình hình.

"Rốt cuộc là sao?"

Trợ lý đưa điện thoại cho anh, trên điện thoại là một đoạn ghi âm của Mao Tiểu Ly trước đó.

Đạo diễn nhíu mày, nghe xong đoạn ghi âm, lại lướt qua Weibo, nhìn tình hình hiện tại.

"Chuyện này không ổn rồi, Trầm Thanh Thanh đúng là luôn làm tôi gặp rắc rối! Sao trước đây không xảy ra chuyện, đến lúc này lại xảy ra."

Trợ lý: "Đạo diễn, giờ chúng ta phải làm sao?"

Đạo diễn: "Còn bao lâu nữa là đến chung kết?"

Trợ lý: "Còn chưa đến mười lăm phút nữa."

Đạo diễn lập tức đứng dậy khỏi ghế: "Đi! Tìm cô ta ngay!"

" Nếu chuyện này chưa giải quyết xong, tôi còn chưa kịp quay lại, thì mọi người cứ để nhóm hai thi đấu trước, lên thay thế!"

"Vâng, đạo diễn."

Đạo diễn dẫn theo một nhóm người vội vã đi về phía phòng nghỉ của Trầm Thanh Thanh .

Lúc này, trong phòng nghỉ, mấy người bọn họ vẫn chưa lên mạng, không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Cốc cốc cốc —"

Âm thanh gõ cửa gấp gáp vang lên, Trầm Thanh Thanh ra hiệu cho một thành viên trong đội mở cửa.

Khi cửa phòng mở ra, Đạo diễn và Trợ lý nhanh chóng xông vào, thấy Trầm Thanh Thanh vẫn đang ung dung trang điểm, Đạo diễn không thể tin nổi nói: "Trầm Thanh Thanh , đội của cô gặp chuyện lớn rồi, cô không biết sao? Còn có thời gian mà ngồi trang điểm à?"

Trầm Thanh Thanh tay cầm hộp phấn, khựng lại một chút, "Có chuyện gì?"

Trợ lý: "Cô nhanh chóng lấy điện thoại ra xem Weibo đi! Bây giờ có người đang phơi bày chuyện bạo lực học đường của cô, độ hot rất cao, rất nhiều cư dân mạng đã vào phòng trực tiếp của chúng ta và bắt đầu dẫn dắt câu chuyện rồi!"

"!!!!"

Trầm Thanh Thanh ngẩn người, làm sao có thể như vậy!

Chuyện này không phải cô đã dùng tiền để giải quyết rồi sao?

Chẳng lẽ là... Từ Hiểu Đồng con xấu đó lại giở trò sau lưng?

Trầm Thanh Thanh vội vàng lấy điện thoại ra, mở Weibo, chỉ thấy vụ bạo lực học đường của mình đã lên top trending, đứng ở vị trí số một.

Cô mở ngay hot search, thấy một tài khoản đăng rất nhiều bằng chứng lên đó.

Với độ hot này, rõ ràng là có người đã bỏ tiền mua lưu lượng.

Những bằng chứng này, cô càng nhìn càng thấy bất ổn, không giống như những gì Từ Hiểu Đồng đã đưa cho cô.

Chắc chắn là cô vẫn còn có chiêu dự phòng… Con xấu xa này!

Trầm Thanh Thanh hạ mắt, trong ánh mắt lóe lên sự tàn nhẫn.

"Đạo diễn, tôi thật sự không biết chuyện này là thế nào, giờ phải làm sao đây..."

Trầm Thanh Thanh đỏ mắt, hoảng sợ nói với Đạo diễn.

Đạo diễn thấy cô như vậy, trong lòng cũng hơi vô vọng, "Trầm Thanh Thanh , cô rốt cuộc đã đắc tội với ai, người này rõ ràng cố tình chọn đúng thời điểm quan trọng trong trận chung kết để làm hại cô, chắc chắn là có thù oán với cô rồi!"

"Và còn có người chuẩn bị đoạn ghi âm của cô bé bị bạo lực học đường cho ban tổ chức! Cô ta còn nói nếu ban tổ chức không lên tiếng, sẽ công khai đoạn ghi âm đó lên mạng."

Trợ lý lên tiếng: "Bây giờ, áp lực trong phòng trực tiếp rất lớn, tốc độ dẫn dắt câu chuyện đang tăng vọt, chúng ta đã tạm thời chặn các từ khóa cấm, nhưng cư dân mạng chắc chắn sẽ phản ứng lại một cách mạnh mẽ. Cần phải nghĩ cách giải quyết vấn đề này ngay lập tức, kéo dài thế này sẽ không ổn đâu!"

Trầm Thanh Thanh : "... Vậy giờ phải làm sao?"

Sao lại thế này?

Lẽ nào bây giờ không phải là lúc phơi bày tin đồn đen của Bạch Tử sao?

Sao lại biến thành việc phơi bày chuyện của cô rồi?

Có phải hacker có vấn đề không!?

Trầm Thanh Thanh lập tức lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Six, nhưng vừa gửi đi, điện thoại báo hiệu dấu chấm than đỏ.

Cô ta đã bị block rồi!!!

Trầm Thanh Thanh tức đến mức muốn phát điên, lúc này dù có ngốc đến đâu, cô ta cũng phải nhận ra rằng mình đã bị người khác lợi dụng.

Cô ta tự làm hại bản thân rồi.

Đạo diễn: "Bây giờ tôi thấy, cô nên lên mạng xin lỗi đi. Chuyện này không thể xử lý im lặng được đâu, cô cũng không thể lên sân khấu thi đấu nữa. Nếu cô lên sân khấu lúc này, sợ là tối nay cả chương trình của chúng ta sẽ bị cư dân mạng phá hỏng mất."

Sức mạnh của đám đông rất khủng khiếp. Hơn nữa, chuyện của Trầm Thanh Thanh bây giờ đang đi theo chiều hướng rất tồi tệ.

Cô ta đã đánh một học sinh gia đình đơn thân đến mức bị điếc thần kinh. Học sinh này đã rất khổ, gia đình nghèo, lại còn là gia đình đơn thân, nghe nói mẹ cô ấy làm công nhân thu gom rác, phải nuôi cô ấy đi học.

Điếc thần kinh.

Chỉ cần nghĩ đến việc nếu con mình bị bắt nạt như vậy ở trường, Đạo diễn thật sự chỉ muốn ngay lập tức xé xác Trầm Thanh Thanh ra thôi!
 
Bạch Tử Tái Sinh
Chương 189: Chương 189



"Xin lỗi?"

Trầm Thanh Thanh trợn tròn mắt: "Tôi tại sao phải xin lỗi? Tôi nhất định sẽ không xin lỗi!"

Đạo diễn nhíu mày, không ngờ Trầm Thanh Thanh đến thời điểm hiện tại mà vẫn không biết hối cải.

"Không xin lỗi thì sao có thể dập tắt được sự chú ý này?"

Trầm Thanh Thanh khinh thường quay mắt rời đi.

Đạo diễn: "Được rồi, dù cô muốn giải quyết chuyện này như thế nào, nhưng đội của cô sẽ không thể lên sân khấu được nữa!"

Trầm Thanh Thanh : "Cái gì? Tại sao? Tôi sắp vào chung kết rồi, sao ông nói không cho tôi lên sân khấu?"

Đạo diễn trừng mắt: "Vậy thì sao? Giờ cô gây ra chuyện động trời như thế này, nếu tôi để cô lên sân khấu, tối nay chương trình của chúng ta còn có thể phát sóng sao?"

"Không thể để một con sâu làm hỏng cả nồi canh!"

"Ông............"

Đạo diễn không muốn lãng phí thời gian nói thêm với Trầm Thanh Thanh , quay người dẫn theo mọi người rời khỏi phòng nghỉ.

Các thành viên trong đội ngồi cạnh thấy hơi tiếc nuối, dù sao họ cũng là fan trung thành của trò chơi TY, nhưng giờ vì Trầm Thanh Thanh , họ đã không thể tham gia vào chung kết.

Tuy nhiên, họ cũng không thiệt, dù sao họ cũng được Trầm Thanh Thanh thuê bằng tiền, ngay cả khi không thể thi đấu, đối với họ chỉ là chút tiếc nuối nhỏ, chứ không thiệt.

Đây không phải là lỗi của họ, mà là vấn đề cá nhân của Trầm Thanh Thanh , vì thế số tiền đáng được nhận không thể thiếu một xu.

Nhưng lần này Trầm Thanh Thanh lần này thật sự mất rất lớn.

Cô đã mất không ít tiền khi thuê Six ở chợ đen, rồi lại chi tiền thuê người trong câu lạc bộ làm đội viên, còn mua chuộc đội viên từ Lương Văn Thư… cộng với việc xử lý sự việc trước đó của Từ Hiểu Đồng , tổng cộng cô đã tiêu hết mấy chục vạn rồi!

Tiền thì mất, hạng mục thi đấu cũng mất.

Trầm Thanh Thanh càng nghĩ càng tức giận.

Cô giận đến mức vung tay quét hết một lượt đồ trang điểm trên bàn xuống sàn...

Sau khi Đạo diễn rời khỏi phòng nghỉ, ông nói với trợ lý: "Lập tức lên trang chủ công bố một thông báo, nói là chúng ta hủy kết quả của đội Nice , cũng sẽ cấm họ tham gia tất cả các cuộc thi sau này."

Trợ lý lo lắng nói: "Nếu vậy, toàn bộ hệ thống thi đấu sẽ bị rối loạn, chỉ còn lại ba đội, vậy làm sao thi đấu được?"

Đạo diễn cũng cảm thấy rất buồn bã!

Đây là một chương trình truyền hình trực tiếp, trước đây họ đã công bố quy tắc thi đấu rồi, nếu giờ thay đổi thì không chỉ ảnh hưởng đến những vấn đề nhỏ này đâu, mà còn làm hỏng cả nhịp điệu của chương trình trực tiếp theo, các nhà tài trợ, quảng cáo, v.v., đều bị phá vỡ!

Sau một hồi suy nghĩ, Đạo diễn nói: "Vậy thì để ba đội thi đấu, chiến đấu theo kiểu luân phiên, số thứ tự từ trước sẽ vẫn giữ nguyên, hai đội thi đấu xong, đội thắng sẽ đấu với đội còn lại."

Cái này gần như là thi đấu theo kiểu “chiến đấu luân phiên”.

Trước tiên là quyết định đội thắng thứ nhất, rồi hai đội còn lại sẽ tiếp tục thi đấu, đội thắng sẽ là đội đứng thứ hai.

Trợ lý: "Bây giờ chỉ có cách này thôi."

Đạo diễn: "Nhanh chóng đi thông báo cho ba đội còn lại, bảo họ chuẩn bị đi, giờ không có nhiều thời gian như trước nữa đâu, bảo họ làm những gì cần làm, tranh thủ chuẩn bị sẵn sàng để thi đấu!"

"……Được rồi."

Trợ lý vội vã chạy về, đến phòng nghỉ của ba nhóm còn lại để thông báo cho mọi người.

Phía bên Bạch Tử, sau khi gửi xong tài liệu, cô tiếp tục theo dõi các bình luận và xu hướng trên mạng.

Trầm Thanh Thanh lần này đã gặp phải một cú ngã đau.

Thật sự rất tò mò, không biết cô ta sẽ làm cách nào để thoát khỏi vụ bê bối bạo lực học đường lần này.

Sự việc lần này đã trở nên rất lớn, nếu không xử lý tốt, Trầm Thanh Thanh có thể sẽ phá hủy một nửa sự nghiệp của mình.

Trợ lý gõ cửa rồi bước vào, vội vã nói với họ: "Mọi người chuẩn bị xong chưa? Sắp phải ra sân rồi."

Bạch Tử thu điện thoại lại: "Ừ, biết rồi."

Trợ lý thông báo xong cho nhóm này, lại vội vã chạy sang nhóm khác, làm việc liên tục cho đến khi tất cả các nhóm đều nhận được thông báo.

Nhóm của Trương Nhất Trừng vốn là nhóm thứ hai, không ngờ lại phải thi đấu sớm như vậy, họ vẫn chưa kịp nắm bắt tình hình.

"Đã hủy tư cách thi đấu của đội Nice ? Tại sao lại đột ngột như vậy?"

Mọi người nhìn nhau, "Nếu đội Nice không thi đấu, thì số thứ tự sẽ được chuyển tiếp, vậy có phải chúng ta lại phải gặp đội 'Mãnh Long Quá Giang' không?"

Đây là lần thứ hai "Đào Hoa Đoá Đóa " gặp phải "Mãnh Long Quá Giang".

Trương Nhất Trừng và các thành viên khác đều im lặng.

Dù sao thì lần thi đấu trước, khi họ đối đầu với đội của Bạch Tử, họ đã chứng kiến sức mạnh của những người đó.

May mắn là Trương Nhất Trừng là đội trưởng, rất nhanh cô đã lấy lại bình tĩnh, "Được rồi, tình huống đã thế này rồi, giờ không còn cách nào khác, chúng ta là đội số ba, nhất định phải thi đấu với họ, thắng thua thì cứ bình tĩnh mà đón nhận."

……

Chỉ sau vài phút, trang web chính thức của "TY" đã đăng một thông báo khẩn cấp.

Thông báo hủy tư cách tham gia của đội "Nice ".

Trầm Thanh Thanh đang ngồi trong phòng nghỉ, một tay cầm điện thoại nhìn vào thông báo trên đó, cùng với những lời khen ngợi và chỉ trích của cư dân mạng. Tay còn lại thì vô thức cắn móng tay, đó là biểu hiện của sự lo lắng trong lòng cô.

Chết tiệt, c.h.ế.t tiệt, c.h.ế.t tiệt!!

Ngoài những lời khen ngợi "TY" đã hành động rất thông minh, còn có một số cư dân mạng cảm thấy tiếc cho các thành viên khác trong đội "Nice ", những người đã bị Trầm Thanh Thanh làm liên lụy.

Dù sao thì, sau vài trận đấu, cư dân mạng cũng đã chứng kiến sức mạnh của đội này, tiếc là họ không thể thấy đội thi đấu ở chung kết.

Vì bây giờ tư cách thi đấu đã bị hủy, nên bốn thành viên còn lại cũng không còn lý do để ở lại.

"Trầm tiểu thư, chúng tôi ra ngoài trước, nếu có chuyện gì tiếp theo, cô liên hệ với ông chủ của chúng tôi nhé."

Nói xong, bốn người lần lượt rời khỏi phòng nghỉ.

Giờ thì mọi thứ đã xong, chỉ còn lại Trầm Thanh Thanh một mình trong phòng nghỉ.

Cô im lặng ngồi nghĩ trong đầu về các cách giải quyết.

Chẳng bao lâu sau, Lương Văn Thư và các đồng đội đi qua phòng nghỉ của cô. Lương Văn Thư kiêu ngạo ngẩng cằm, ánh mắt khinh miệt nhìn về phía Trầm Thanh Thanh đang ngồi trong phòng nghỉ.

Vừa rồi, Lương Văn Thư cũng đã nhận được thông tin về vụ bạo lực học đường của Trầm Thanh Thanh và việc cô bị hủy tư cách tham gia thi đấu.

Lương Văn Thư trong lòng cười lạnh, đồng thời cũng đoán được là có người đang âm thầm chơi xấu cô ta.

"Các bạn đi trước đi, mình sẽ đến sau."

"Vâng."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Một vài đồng đội đi trước đến hiện trường trực tiếp.

Lương Văn Thư khẽ dùng mũi chân đẩy cửa phòng nghỉ đang mở một chút, rồi khoanh tay bước vào.

Cô ta lạnh nhạt nói, ánh mắt khinh thường: "Thanh Thanh, có vẻ như lần này cậu gặp phải rắc rối lớn rồi."

Nghe thấy vậy, Trầm Thanh Thanh quay đầu lại, ánh mắt đối diện với Lương Văn Thư , tức giận nói: "Chắc chắn là có người đang âm mưu chống lại mình, nhất định là Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng , hai con tiện nhân đó!"

Vừa rồi, cô đã suy nghĩ kỹ lại, Từ Hiểu Đồng đã cố tình đưa tài liệu để dụ cô, chắc chắn là Bạch Tử đã sai khiến!

Lúc đó cô thấy tài liệu của Từ Hiểu Đồng quá bất ngờ, sợ việc này bị lộ ra ngoài nên đầu óc bị xáo trộn.

Nhưng mà chuyện về hacker thì…

Trầm Thanh Thanh lại không thể hiểu nổi.

Liệu có phải hacker cũng đã bị Bạch Tử mua chuộc không?

Con tiện nhân này lấy đâu ra năng lực lớn như vậy!

Lương Văn Thư cười nhạt, nói: “Cái cô gái tên Ly đó, cậu đã xử lý xong chưa?”

Trầm Thanh Thanh lạnh lùng đáp: “Mình đã tìm cô ta rồi, con tiện nhân đó đã rời khỏi thành phố Q, không tìm thấy. Nhưng nếu cô ta còn dám quay lại, mình nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta!”

Lương Văn Thư tựa lưng vào thành ghế sofa, một tay khoanh trước ngực, “Nể tình chúng ta là bạn bè, mình sẽ giúp cậu một tay.”

Trầm Thanh Thanh hơi thay đổi sắc mặt.

“Giúp thế nào?”
 
Back
Top Bottom