Lãng Mạn [ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn em này

[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 80


Trong làn sương mờ ảo nơi khoé mắt, A Cửu có thể thấy được Mạn Mạn đang nở một nụ cười ranh mãnh.

Những súc cảm mãnh liệt đang dần xâm chiếm cơ thể cô.

Tay Mạn Mạn vẫn đắm chìm vào hai bên ngực của A Cửu điệu bộ không hề muốn rời đi.

Lần đầu tiên Mạn Mạn có muốn ham muốn khám phá cơ thể của một ai đó nhiều như thế này, tay cô không ngừng run lên, cô có thể cảm nhận được trái tim mình đang đập nhanh hơn.

Những lần làm tình trước đây cơ thể nào cô từng nếm trải qua, nhưng chỉ là ham muốn tình dục mà cô nghĩ là cơ bản nhất.

Còn bây giờ cảm giác lại hoàn toàn khác.Mạn Mạn thấy hai hạt anh đào dần cương cứng và đỏ ửng trong tay mình, trong lòng không ngừng dâng lên một cảm giác thoả mãn.

Cô cuối xuống đưa đầu lưỡi ấm nóng của mình đặt lên hạt anh đào cương cứng.

Cô liếm nhẹ một phát rồi đột ngột mút mạnh, cơ thể nhạy cảm của A Cửu tuông ra một tràng phản ứng."

Con mèo hoang của em, em cũng muốn nghe con mèo hoang này kêu meo meo đòi ăn đấy" " Không " A Cửu khuôn mặt đỏ gấc, trừng ánh mắt kiên định nhìn Mạn Mạn" Ahh trời ơi, đừng nhìn em như thế.

Em thích lắm" Mạn Mạn thấy loạt phản ứng của A Cửu, hiện tại tâm trạng cô đang rất phấn khởi liền cuối xuống hôn lên môi Cửu Cửu.

Rồi hôn lên cổ để lại dấu hôn đánh dấu của mình lên" Của em" Mạn Mạn tay chỉ vào cổ A Cửu, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm túc.

Không cần nghe A Cửu trả lời cô lại tiếp tục phần việc của mình.

Cô hôn nhẹ nhàng lên khắp cơ thể A Cửu, dừng lại thật lâu trước hai quả đào.

Cô dùng tất cả những kĩ năng của mình để mê hoặc Cửu Cửu.

Cô vừa cắn mút quả anh đào vừa ngước nhìn Cửu Cửu.

Khuôn mặt A Cửu tràn đầy dục vọng vẫn kiên định nhìn cô khuôn miệng vẫn chưa hé răng nữa lời.Mạn Mạn mĩm cười vẫn chưa bỏ cuộc, cô hôn dần xuống rốn hai tay vuốt ve bên mạn sườn.

A Cửu vừa nhột nhạo lại vừa cảm giác đôi phần rạo rực nóng ran.

Mạn Mạn hôn dần qua eo không ngừng cắn rồi mút.

Ánh mắt Mạn Mạn đổ dồn vào phần nách trắng của A Cửu, cô rê lưỡi liếm gần lên phía trên nách.

Làm A Cửu nhột nhạo Ah thành tiếng.Hai mắt Mạn Mạn sáng trưng, tông giọng A Cửu lúc này vừa trầm vừa tràng đầy dục vọng.

Thế là cô không thể buông tha, lưỡi cô không ngừng đảo quanh chốc chốc lại nghe A Cửu vì nhột nhạo khó chịu lại ah lên."

Con mèo hoang này ngon quá, đó giờ sao em không biết nhỉ ? hừmm con mèo hoang này có vẻ đang khó chịu, để em làm con mèo hoang thoải mái nha"" Mạn Mạn..."

" Hửm "" ... hôn tôi " A Cửu ngập ngừng trong chốc látMạn Mạn nghe thế trong lòng không ngừng dâng lên cảm giác tự hào, không để A Cửu đợi lâu cô liền tiếng đến đưa lưỡi vào trong tìm chiếc lưỡi Cửu Cửu.

Hai người cứ vờn nhau qua lại không muốn dứt ra, cô tinh ranh liếm quanh môi A Cửu.

Mấy giây trước còn muốn làm A Cửu thoải mái, mấy giây sau lại muốn hành Cửu Cửu.Mạn Mạn lấy chai gel bôi trơn thoa lên toy mà A Cửu vẫn còn đeo, Cô dùng tư thế quyến rủ nhất mà đưa toy nhẹ nhàng vào trong em bé.

Mạn Mạn ngồi hẳn lên người A Cửu, khuôn mặt ngập tràn dục vọng bắt đầu nói ra những lời nói êm tai.

A Cửu nhìn hành động trước mắt cảm thấy bản thân muốn điên lên thật sự."

Ahh.. thoải mái quá.

Em muốn hành hạ con mèo hoang này một chút..uhm"Mạn Mạn vừa làm quen với toy thì cô bắt đầu nhấp, nhẹ nhàng chậm rãi mê hoặc Cửu Cửu.

Cô vừa nhấp cơ thể, vừa vương tay vén tóc cột cao lên.

A Cửu nhìn một màn quyến rũ này cơ thể bổng trở nên rạo rực hơn, ánh mắt không khác gì một con thú đói đang săn mồi.

Mạn Mạn mĩm cười cô đưa tay tự vuốt ve dọc cơ thể mình."

Có phải Cửu Cửu rất muốn chạm vào đây không ?

ở đây và ở đây nữa ... ahhh không ngờ như thế này thật kích thích" Mạn Mạn lấy hai tay kéo nhẹ đầu nhũ của mình, gẩy đến cương cứng, chốc chốc lại xoa nắn nó..

" ahh Cửu Cửu có thích như thế này không ?

"" Mạn mạn... tôi mà thoát khỏi đây.. tôi thề sẽ phá nát em...đến mức ngày mai em không thể xuống giường được nữa"" hah..ahhh..haha dễ thương quá, em không sợ đâu... uhm như thế này thật thích mà..."

Cơ thể Mạn Mạn lại nhanh hơn một nhịp, thứ đơn giản như thế này sao lại kích thích cô đến thế.

Khuôn miệng bé xinh lại mấp máy đánh vần.

Cô trụ hai tay lên người A Cửu cố ý ép hai ngực mình lại làm A Cửu lại tiếp tục nóng rang.

Nhấp được vài nhịp cô nhẹ nhàng xoay người, đưa cặp mông trắng hồng phô ra trước mặt Cửu Cửu, hông lại ra sức mà nhấp nhô, chịu không được lại phát ra tiếng ngâm nga kiều diễm.A Cửu toàn thân nóng rang cổ họng khô khốc, hai tay nắm chặt hận không thể đem con mèo này mà nuốt trôi, nuốt gọn.

Ở đâu ra cái kiểu hành hạ cô như thế này nhưng rõ ràng bản thân lại rất thích, khuôn miệng từ từ cứ nhếch lên, ánh mắt dán chặt vào cặp mông tròn trịa đang tự mình nhấp nhô trước mặt.

" hah..hah Cửu Cửu " Mạn Mạn nói liền quay lại phía trước, mỗi lần xoay vòng như thế em bé cô lại cứ đảo điên lên, sức lực không vững liền ngã xuống ôm chặt A Cửu, hôn lên vành tai ửng đỏ của A Cửu rồi thở vào" ahh..mèo hoang...có thích không...em lại sắp ra rồi"" Thích..rất thích..bé mèo hôm nay bạo gan đấy" " Thích thì thưởng cho bé mèo này đi" Mạn Mạn lại hôn lên môi A Cửu, A Cửu không ngần ngại để Mạn Mạn tiếng vào, nụ hôn cứ kéo dài, cơ thể Mạn mạn bắt đầu run lên.

Cô thở gấp kèm theo cơ thể chuyển động nhanh hơn, tất cả những âm thanh dâm mị đều bị A Cửu nuốt trọn vào.

Mạn Mạn lã người thả mình trên người A Cửu mà thở gấp.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 81


Mạn Mạn nhìn thẳng vào đôi mắt nổi cả gân đỏ của A Cửu, biết rằng mình vừa chọc giận một con mèo hoang.

Cô nuốt nước bọt trong vô thức, tâm trạng vừa sợ hãi vừa háo hức.

Cô rủ rỉ vào tai A Cửu rồi hôn cô" Em sẽ hạ hoả cho con mèo hoang này"Mạn Mạn hôm nay ra không biết bao nhiêu lần, nhưng có vẻ cô vẫn còn chưa thấm mệt.

Đôi mắt vẫn sáng chưng hừng hực khí thế.

Hai bàn tay vẫn nghịch hạt anh đào của A Cửu, có vẻ cô thật sự rất thích nó.

Cô vuốt dọc hai bên eo A Cửu làm người dưới thân nhột nhạo nhưng không thể phản kháng.

Cô nhẹ nhàng tháo toy khỏi người A Cửu, mật ngọt nơi tư mật cứ thể mà bị cuốn theo.

Cô đưa tay bắt lấy hạt châu rồi ma sát.

A Cửu ngoài gồng mình chịu đựng thì không thể làm gì khác."

Mèo hoang ngoan, đừng ra vẻ cam chịu như vậy chứ.

Em muốn thấy nhiều mặt khác của A Cửu.

Đầu tiên vẫn nên là dáng vẻ trên giường đã"A Cửu lần đầu bị người khác kích thích như thế bản thân có chút không quen, nhưng rõ ràng không thể phủ nhận Mạn Mạn tràn đầy kỹ năng.

Cô hết lần này đến lần khác muốn rên thành tiếng nhưng cổ họng vẫn chặn lại.

Cô không muốn để người khác nhìn thấy bộ dạng bản thân bị dày vò đến phát điên."

Không nghe lời !

" Mạn Mạn lật người A Cửu đánh vào mông của cô thật mạnh một cái" Ah " A Cửu bất giác la lên" Phải rồi, là như vậy nhưng mà Cửu Cửu cần dâm mị lên, như thế này"Mạn Mạn nói rồi cuối xuống ngậm chặt vào hạt châu và mút mạnh.

Cơn cảm giác mạnh truyền đến A Cửu ngã đầu ra sau đón nhận.

Cơn kích thích thật chân thật.

Mạn Mạn dùng lưỡi mơn trớn lên xuống chốc chốc lại dùng răng cắn nhẹ lên hạt châu.

Rồi đảo lưỡi thật mạnh, rồi cô đột ngột tăng tốc độ làm người trên không kịp phản ứng liền phát ra những âm thanh dâm mị.

Mạn Mạn nghe đến đây liền đứng ngồi không yên.

Cô cuối xuống thêm một chút mút mạnh vào hai mép làm A Cửu lại trải nghiệm thêm một cảm giác mới.

Cơ thể không ngừng vùng vẫy" Mạn Mạn ... tháo vòng tay cho tôi.

Tôi muốn nhìn rõ em"Mạn Mạn ngước nhìn cô, miệng rời khỏi hạt châu mật ngọt.

Tay liền thế vào mơn trớn, rõ ràng không muốn A Cửu được nghỉ ngơi.

" Cầu xin em đi""....."

A Cửu cắn chặt môi một lúc " Ngoan nào con mèo hoang" tay cô lại tác động mạnh hơn" ...

Mạn Mạn...xin em"Mạn Mạn không thể cưỡng lại sự đáng yêu này liền dừng động tác rướn lên hôn A Cửu một lúc lại tháo vòng tay ra.

Vừa dứt A Cửu nỡ một nụ cười nham hiểm " Con mèo nhà này hôm nay bạo gan đấy, Tự nhiên tôi lại phát hiện ra nhìn từ góc độ đó em rất quyến rũ.

Nào tiếp tục phục vụ chủ nhân đi.

Hôm nay tôi bắt em phục vụ...đến chết" Hai từ cuối A Cửu nghiến răng nói chậm rãi.

Mạn Mạn biết mình vừa sai lầm điều gì rồi, A Cửu luồn tay sau gáy Mạn Mạn đẩy đầu cô xuống.

Động tác không mạnh bạo nhưng có phần nghiêm nghị không thể kháng cự.

Mạn Mạn cuối xuống ngậm lấy hạt châu A Cửu, Cô không bài trừ mà ngược lại còn rất thích trò chơi chủ nhân này với A Cửu.

Vốn là bản thân đang chiếm thế thượng phong nhưng giờ lại bị A Cửu quật lại rồi.

Khuôn Mặt A Cửu lại xuất hiện tầng đỏ ửng, dùng giọng nói trầm đục của mình ra lệnh cho Mạn Mạn" hmmm, tôi thích nhìn em từ góc độ này... quỳ hai chân lên" A Cửu lấy tay xoa xoa má của Mạn Mạn Mạn Mạn vừa quỳ hai chân lên, phô diễn cặp mông tròn trịa của mình trước mặt A Cửu" Tôi muốn xem em tự thưởng cho mình như ban nãy... và chủ nhân muốn ra cùng lúc với em" Giọng nói A Cửu trầm đục xen lẫn những tiếng lép nhép vang lên trong phòng.

Mạn Mạn luồn tay ma sát hạt châu của mình, có vẻ tự mình thưởng thức nên cô biết chỗ nào của bản thân nhạy cảm, phút chốc cảm giác sung sướng lại ập đến, cô rên lên nhưng lại bị hạt châu của A Cửu chặn lại.

Mạn Mạn đột ngột mút nhanh hơn, tay cô cũng ma sát nhanh hơn" Em đúng là con mèo dâm đãng của tôi... ah Mạn Mạn ... hah...Em làm chủ nhân rất thoải mái""ah...em..hắp ...ah ra.."

Mạn Mạn lắp bắp, câu nói cũng không thể nào nói tròn vành rõ chữ Động tác của Mạn Mạn ngày càng nhanh hơn, tay A Cửu vô thức ghì chặt đầu Mạn Mạn vào mình.

Cả căn phòng chỉ tràn ngập âm thanh ngân nga cùng tiếng lép nhép dâm mị.

Cả hai cơ thể cứ động và co giật liên hồi.

A Cửu lên nhưng Mạn Mạn không dừng lại làm cho cơ thể cô giật không ngừng nghỉ miệng không ngừng van xin Mạn Mạn dừng lại đến khô cả cổ." ahmm..

Mạn Mạn xin em...ah...

đừng vậy nữa mà...Tôi sướng chết mất...ahh Mạn mạn xin em đấy..."
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 82


Trước cổng trường Hoa Đăng" Quân Dao, dạo này mọi thứ ổn định chưa " - A Cửu khuôn mặt rạng rỡ, cô cảm thấy rằng Quân Dao hiện tại đang rất tốt sau những chuyện vừa rồi" Cũng đâu vào đấy rồi....

A Cửu này, hôm nay thấy cậu rạng rỡ quá.

Phải chăng gặp chuyện tốt nào phải không .... ngay cả cổ cũng có vết tích gì rồi kìa" Quân Dao cười rất tuơi.

Bản thân cô lúc đầu tiếp xúc với A Cửu.

Mặt A Cửu lúc nào cũng có một sự u sầu khó tả."

Quân Dao ...

Lại một người xuất hiện, làm tớ muốn bảo vệ cô ấy...

Nhưng mà" A Cửu vô thức sờ vào dấu hôn trên cổ" Nhưng... ?"

" Tớ không biết liệu rằng mình ở bên cô ấy, cô ấy có an toàn không.

Hay là rời xa, tránh ra khỏi thế giới của cô ấy thì đó mới thật sự là an toàn nhất" " Cô ấy có yêu cậu không, A Cửu?

Là Mạn Mạn phải không ?

" A Cữu khẽ gật đầu " Tớ không biết rằng điều nguy hiểm mà cậu nói ở đây là gì.

Nhưng nếu cả hai đều thương nhau thì chuyện đến với nhau không phải là chuyện đương nhiên sao?

Tình yêu của chúng ta vốn dĩ rất khó khăn và đôi lúc tàn nhẫn, gặp được nhau đã khó rồi ... là thương nhau nhưng lại từ bỏ nhau vì những chuyện khác.

Không phải là rất đau khổ sao ?

A Cửu, tớ không biết cậu như thế nào nhưng tớ nghĩ Mạn Mạn, cô ấy sẽ rất đau khổ đấy.

Từ bỏ một việc gì đó rất dễ dàng, nhưng dáng vẻ khi mình cố gắng, kiên trì đến cùng thật sự là rất ngầu đấy A Cửu.

Nếu thật sự thương cô ấy, hãy ở lại nâng niu và bảo vệ cô ấy khỏi những nguy hiểm mà cậu sợ."

Quân Dao nói xong liền lập tức mĩm cười A Cửu im lặng một lúc lâu " Cuối cùng tớ cũng đã có câu trả lời rồi...

Trước đây vì một vài biến cố, cứ nghĩ bản thân đã trưởng thành.

Hoá ra lại không phải, rốt cuộc vẫn là sợ đánh mất nhưng vẫn không có can đảm đối đầu trực diện.

Quân Dao, cậu giống cô ấy rất nhiều.

"" Ah, trước đây cậu nói tớ giống người yêu cũ của cậu đúng không ?

"" Thuận miệng nên nói vậy cho nhanh, nhưng thật ra cô ấy không phải là người yêu cũ.

" Nói đến đây vết sẹo bên hông của A Cửu trở nên đau nhói.

Nó chỉ đau khi thời tiết chuyển mùa, mùa đông lạnh buốt ập tới.

Và đau khi A Cửu nhớ về cô ấy.

Loại cảm giác để người khác vì mình chịu đau đớn, bi ai là cảm giác gì vậy nhỉ... là dằn vặt sao ?

Có Phải vết sẹo này luôn ở đây nhắc nhở cô về ngày hôm đó chăng." ...

Không phải người yêu cũ.

Vậy thì tại sao cậu lại không liên lạc ?

"" Cô ấy... mất rồi " A Cửu nói trong mất mát"..Xin lỗi, A Cửu " " Tại sao cậu lại xin lỗi, là tớ nhắc trước mà.

Đừng bận tâm về việc đó" Cả hai tản bộ dọc lối đi từ cổng trường nhưng lại không để ý phía sau có một chiếc xe đen chạy vận tốc rất nhanh ập tới mở cửa xe, hai tên áo đen cao to vạm vỡ liền nhanh chóng lao ra.

Bịt chặt hai chiếc khăn tẩm thuốc mê vào Quân Dao và A Cửu.

Mọi thứ diễn ra rất chóng vánh làm cả hai không kịp trở tay.

A Cửu dù bị hít phải thuốc mê nhưng trong lúc còn tỉnh táo cô đã tung một cú đấm thẳng vào mặt tên phía sau.

Vừa quay sang muốn đấm vào tên sau Quân Dao nhưng thuốc mê đã kịp ngấm và làm A Cửu choáng váng nên chệch hướng cú đấm."

Chết tiệt, có phải con gái không vậy" Tên bị đấm ôm mặt gào lên " Nhanh mau lên xe" Tên còn lại nhanh chóng đưa Quân Dao lên xe, chiếc xe liền phóng đi.

" Thiên tổng bị bắt cóc, Khẩn cấp, Thiên tổng bị bắt cóc, Biển số 51H 88765, bây giờ tôi sẽ đuổi theo !!".

Vệ sĩ đứng từ xa chưa kịp phản ứng thì xe đen đã phóng đi, anh nhanh chóng tắt bộ đàm phóng xe đuổi theo.

" Mẹ kiếp, có xe đuổi theo.

Mau cắt đuôi nó đi.

Sao hắn ta nói đã điều tra kĩ, không có vệ sĩ theo bảo vệ mà bây giờ lại có xe đuổi theo.

Mẹ kiếp.. bọn chó này làm ăn sống nhăn.

Nhanh lên, tăng hết tốc độ đi.

Đường giờ cao điểm đang đông, mày tìm đường nhỏ mà cắt đuôi đi"Tên tài xế xe đen kỹ thuật không tệ, hắn lách từ xe này đến xe khác.

Tăng ga lách, vượt cắt đầu làm những xe khác hoang mang thắng gấp.

Lợi dụng lúc đông xe liền cua đường nhỏ nhanh chóng cắt đuôi.

" Đúng là nuôi mày không tốn cơm mà, mẹ kiếp tao sẽ vặt đầu tụi nó"" Chết Tiệt" Vệ sĩ đập tay vào vô lăng nhanh chóng lấy bộ đàm " Khẩn cấp, xe tôi mất dấu.

Tôi vẫn tiếp tục truy tìm.

Biển số 51H 88765, nhắc lại 51H 88765"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 83


" Thiên tổng bị bắt cóc, Khẩn cấp, Thiên tổng bị bắt cóc, Biển số 51H 88765, bây giờ tôi sẽ đuổi theo !!".

Vệ sĩ đứng từ xa chưa kịp phản ứng thì xe đen đã phóng đi, anh nhanh chóng tắt bộ đàm phóng xe đuổi theo.

" Mẹ kiếp, có xe đuổi theo.

Mau cắt đuôi nó đi.

Sao hắn ta nói đã điều tra kĩ, không có vệ sĩ theo bảo vệ mà bây giờ lại có xe đuổi theo.

Mẹ kiếp.. bọn chó này làm ăn sống nhăn.

Nhanh lên, tăng hết tốc độ đi.

Đường giờ cao điểm đang đông, mày tìm đường nhỏ mà cắt đuôi đi"Tên tài xế xe đen kỹ thuật không tệ, hắn lách từ xe này đến xe khác.

Tăng ga lách, vượt cắt đầu làm những xe khác hoang mang thắng gấp.

Lợi dụng lúc đông xe liền cua đường nhỏ nhanh chóng cắt đuôi.

" Đúng là nuôi mày không tốn cơm mà, mẹ kiếp tao sẽ vặt đầu tụi nó"" Chết Tiệt" Vệ sĩ đập tay vào vô lăng nhanh chóng lấy bộ đàm " Khẩn cấp, xe tôi mất dấu.

Tôi vẫn tiếp tục truy tìm.

Biển số 51H 88765, nhắc lại 51H 88765" Vệ sĩ vừa dứt câu liền cắt ngang bộ đàm, nhanh chóng lách xe cố gắng chen ra khỏi làn đường.

Tiếng xe bóp kèn inh ỏi nhưng mặc nhiên anh ta không hề quan tâm.Chiếc xe đen cắt ngang được xe của vệ sỹ, đám côn đồ liên tục hú hét trong xe.

Bọn chúng liên tục nhìn vào cơ thể của Quân Dao và A Cửu, điệu bộ thèm muốn và khao khát.

Tên áo đen ngồi cạnh kìm không được liền nâng tay muốn sờ vào đùi Quân Dao một cái thì bị giọng nói phía trước ghế phụ làm giật bắn người liền nhanh chóng thu tay lại."

Có muốn tao cắt tay mày không ?

Mày có biết chúng ta đang làm ăn với ai không ?

" Hắn ta vừa nói vừa quay khuôn mặt đầy sẹo cùng với ánh mắt lạnh tanh của mình nhìn thẳng vào tên áo đen" Anh Mạnh, em xin lỗi" Tên áo đen co ro trong sợ hãi.Chiếc xe đen chạy mãi đến một nhà kho bỏ hoang, mấy tên lính liền nhanh chóng mở cửa.

Chiếc xe đen trực tiếp chạy thẳng vào trong.

Đám thuộc hạ nhanh chóng để Quân Dao và A Cửu ngồi vào ghế.

" Gọi cho hắn đi !

" Tên Mạnh bước xuống xe tiện tay châm điếu thuốc.___A Cửu mệt mỏi mở mắt, cổ tay đau nhói.

Nhưng cô phát hiện rằng bọn chúng chỉ cột tay cô.

Có vẻ không phòng vệ nên chân tay cô đều được để trống và không cột vào ghế.

" Mẹ kiếp bọn này khinh thường phụ nữ đến thế à" Cô lầm bầm trong miệng.

" A Hạo, con bé đi cùng đã tỉnh rồi" " Thuốc mê tốt phết nhỉ, mẹ kiếp làm tao chờ lâu khiếp" Tên Cương Hạo kéo ghế ngồi đối diện A Cửu.

" Em này có vẻ cũng xinh đấy, sao em có muốn cùng anh vui vẻ không.

Anh sẽ tha cho em một con đường sống" Cương Hạo giọng nói đầy đùa cợt lấy tay nâng cằm A Cửu" A Hạo, nếu anh vui vẻ xong có phiền không khi nhường cho bọn em đợt sau" Đám thuộc hạ chen ngang không ngừng đùa cợt A Cửu nghe xong máu nóng trong người lại dồn lên.

Ánh mắt như muốn bốc hoả toang mở miệng chữi bọn khốn khiếp này thì Quân Dao ngồi bên lại động đậy."

A Cửu.."

" Quân Dao, cuối cùng em cũng đã tỉnh rồi."

Cương Hạo nhanh chóng lấy tay nâng cằm Quân Dao " Em vẫn xinh như xưa nhỉ, mẹ kiếp ngày xưa nếu em chịu phục vụ anh thì đâu đến nỗi như bây giờ" " Ahsss, Con Ninh Hinh khốn khiếp.

Nó nghĩ nó là ai mà lại cướp hết mọi thứ của tao như thế.

Để cho anh vui vẻ với em một đêm rồi con đó nhai lại cũng được mà, Quân Dao nhỉ?"

Tên Cương Hạo không ngừng đùa cợt, khuôn mặt gian tà của hắn không ngừng biểu hiện lên sự vui vẻ tột độ.

Quân Dao vẫn còn mệt nhừ vì tác dụng của thuốc mê không thể nói lại hắn câu nào chỉ lầm bầm trong miệng " Đừng nói về chị ấy như thế "" Mẹ kiếp, mày có câm mồm đi không" A Cửu ngồi bên nghe những lời không thuận tai của hắn liền gầm lên.

Nhổ nước bọt vào thẳng mặt hắn.

Tên Cương Hạo bốc hoả gầm rú man rợ hắn thẳng tay tát A Cửu một cái thật mạnh " Đưa tao con dao, tao muốn rạch mặt con nhỏ này.

Nhanh lênnnn !!!!!"

Cương Hạo vừa đón lấy con dao, A Cửu liền nhanh chóng nâng gối phi thẳng vào mặt hắn.

Động tác nhanh nhẹn dứt khoát làm hắn chưa kịp phản xạ thì ánh mắt đã dán chặt lên trần nhà, máu mũi từ từ chảy ra.

Bọn thuộc hạ đứng kế bên cũng bị làm cho hoảng sợ, theo phản xạ tự động lùi ra một chút.

A Cửu quay người nhanh chóng nhặt lấy con dao không do dự liền cắt phăn dây thừng mặc cho con dao cứa vào cổ tay chảy máu cô cũng không quan tâm.

Theo quan sát của cô bọn chúng có khoảng 10 người, một tên mặt sẹo đang dựa vào xe hút thuốc.

Chứng kiến cảnh vừa nãy tâm hắn không một chút dao động.

Tình hình có vẻ khó ăn khi bị hội đồng, nhưng bản tính A Cửu thì không thể nào ngồi im chịu chết như vậy được."

Cô em xinh đẹp, đừng kháng cự làm gì.

Thân thể như cô em sao đấu lại bọn anh" Bọn thuộc hạ lấy lại được bình tĩnh, liền trưng ra giọng nói giễu cợt."

Bọn mày có vẻ khinh thường phụ nữ nhỉ?

Để tao dạy cho một bài học tôn trọng phụ nữ " Nói xong A Cửu liền thủ thế.Một tên tỏ vẻ khinh thường liền lao lên.

A Cửu vung cú đá trực tiếp vào hạ bộ của hắn.

Hắn chỉ kịp la thất thanh lấy tay ôm chặt hạ bộ.

A Cửu liền tặng cho hắn một cú đấm thẳng vào mặt.Chứng kiến đồng bọn của mình đau đớn, cả đám liền ôm bụng cười.

Có lẻ việc bị phụ nữ đá vào hạ bộ là nỗi ô nhục của cánh đàn ông.

Một tên khác lại xông lên.

A Cửu liền tung cước, theo phản xạ hắn liền giật mình lấy hai tay che hạ bộ.

A Cửu liền xoay người cho hắn ăn một cú móc ngang vào mặt.

Tiếp theo liền giơ cao chân cho hắn ăn một cú trời giáng từ trên xuống làm hắn nằm tại chỗ.

Đám thuộc hạ giờ mới bắt đầu xanh mặt vội vàng thủ thế."

Nào, bọn khốn " A Cửu liền hét lớn.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 84


Chứng kiến đồng bọn của mình đau đớn, cả đám liền ôm bụng cười.

Có lẻ việc bị phụ nữ đá vào hạ bộ là nỗi ô nhục của cánh đàn ông.

Một tên khác lại xông lên.

A Cửu liền tung cước, theo phản xạ hắn liền giật mình lấy hai tay che hạ bộ.

A Cửu liền xoay người cho hắn ăn một cú móc ngang vào mặt.

Tiếp theo liền giơ cao chân cho hắn ăn một cú trời giáng từ trên xuống làm hắn nằm tại chỗ.

Đám thuộc hạ giờ mới bắt đầu xanh mặt vội vàng thủ thế."

Nào, bọn khốn " A Cửu liền hét lớn.Bọn thuộc hạ thi nhau nhặt gậy gỗ, điệu bộ khinh thường ban nãy liền biến mất.

Nhưng bọn chúng không tin rằng đám thanh niên cường tráng lại dễ dàng thua một đứa con gái như vậy.

Thế là bọn chúng liền đồng loạt xông lên.

Từng người một lao đến vung gậy vào người A Cửu.

Cô hết né rồi trả đòn chớp mắt.

Nhưng A Cửu dần cạn kiệt sức lực, cứ đấm tên này ngã xuống lại một tên khác gượng người đứng dậy, chúng thi nhau lao vào A Cửu.

Mồ hồi ướt đẫm trên khuôn mặt, vài giọt còn rơi xuống mắt cản tầm nhìn của cô.

" A Cửu, phía sauuuuu " Quân Dao đột nhiên hét lớnA Cửu giật mình xoay lại liền bị ăn trọn một cú đấm vào mặt, mùi tanh của máu trộn lẫn với mùi mồ hôi tràn ngập trong khoang miệng A Cửu.

Cô nhanh chóng nhổ đi bãi máu liền vội cầm lấy gậy gỗ dùng hết sức đập vào đầu tên vừa đấm cô.

" Mẹ kiếp, con đàn bà này" Một tên hết lớn điên cuồng lao tới tóm lấy cổ A Cửu đẩy mạnh cô va vào cạnh xe.

Cơn đau buốt làm A Cửu đứng không vững liền bị tên mặt sẹo tiến tới muốn lôi xộc cô đi.

A Cửu liền cắn răng dùng hết sức còn lại mà kẹp vào tay hắn tung cước toang đá thẳng vào mặt hắn thì liền bị hắn chặn lại.

Dùng hai tay một lần nữa ném cô vào thân xe.

Cả cơ thể A Cửu đau đớn cô lấy hai tay ôm chặt bụng."

Xem ra cô cũng trâu bò gớm nhỉ, nhìn xem đám thuộc hạ của tôi bị cô biến ra thành dạng gì rồi ?"

Trên đất vài tên đang nằm la liệt, có người thì đứng không vững tay chân khắp người toàn máu.

" Bọn mày cũng quá khinh địch rồi, còn thua cả đứa con gái " Tên mặt sẹo liền quay sang nói với đám thuộc hạ, bọn chúng thấy ánh mắt đầy sát khí liền không dám động đậy."

Bọn hèn !

" A Cửu nhổ phụt máu còn sót lại liền rít lên.Hắn móc trong túi quần ra con dao, liền nắm tóc cô kéo dí sát đầu cô vào xe đưa con dao kề lên mặt A Cửu" Tao muốn để lại một tác phẩm trên mặt mày, một vết sẹo giống như tao vậy "" Mẹ kiếp, để đó cho tao !!

" Tên Cương Hạo điên tiết hét lớn, không biết hắn đã tỉnh dậy từ lúc nào.

Liền nhanh chóng đi tới cướp lấy con dao trên tay mặt sẹo kề vào mặt cô."

Mày hoàn toàn không có trong kế hoạch của tao, còn dám biến tao thành dạng này, con điên này tao sẽ rạch cả mặt mày" Tên Cương Hạo vừa dứt lời toang đưa dao lên không trung liền bị một vật mạnh đập vào làm hắn ngã ra rơi cả con dao."

Để yên cho A Cửu đi thằng khốn !

" Quân Dao chạy nhanh đến đập một lực thật mạnh cả người cô lao vào tên Cương Hạo.

Cô không thể khống chế cơ thể liền bị ngã lăn ra đất, khắp người bị trầy trật."

Mẹ kiếp, từ đầu dính vào mày tao đã thấy không hên rồi.

Hôm nay tao hoá kiếp cho hai đứa mày luôn một thể.

Còn con Ninh Hinh tao sẽ tính sau" Tên Cương Hạo hai mắt đỏ rực, dùng sức nắm lấy cổ áo của Quân Dao kéo lên.

Hắn dơ tay tát mạnh vào mặt cô một cái chát, khuôn mặt trắng in hằn đủ năm dấu ngón tay của hắn."

Là do tụi mày chọc tao điên trước thì đừng có trách !

"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 85


" Mẹ kiếp, từ đầu dính vào mày tao đã thấy không hên rồi.

Hôm nay tao hoá kiếp cho hai đứa mày luôn một thể.

Còn con Ninh Hinh tao sẽ tính sau" Tên Cương Hạo hai mắt đỏ rực, dùng sức nắm lấy cổ áo của Quân Dao kéo lên.

Hắn dơ tay tát mạnh vào mặt cô một cái chát, khuôn mặt trắng in hằn đủ năm dấu ngón tay của hắn."

Là do tụi mày chọc tao điên trước thì đừng có trách !

" " Thằng đàn bà như mày đừng hòng đụng được vào người Ninh Hinh" Ánh mắt điên cuồng như muốn phát sáng của Quân Dao dán chặt vào Cương Hạo.

Cỡ người như hắn mà muốn đụng vào người của cô, xì thật không có cửa."

Cái bọn bệnh hoạn này, mày còn muốn huênh hoang không ?

" Hắn vừa dứt lời liền vung tay tát thật mạnh vào má bên kia của Quân Dao, hai bên má liền hiện hên những dấu hằn đỏ ửng."

Mày còn chưa bỏ tay khỏi người tao ?

" Quân Dao hét lên, liền lấy hết sức ngửa cổ ra sau vung thật mạnh về phía trước.

Cô tự đập đầu của mình vào đầu của tên Cương Hạo.

Làm hắn ta buông tay ôm đầu hét lớn.

Quân Dao ngã xuống đất đầu óc choáng váng không khỏi quay vòng vòng.

Lần này cô thật sự bạo gan.

Bình thường trông có vẻ yếu đuối nhưng khoảnh khắc này không ngừng khiến người chứng kiến phải suy nghĩ lại" AAAAAAhhh , shit , sao bọn này làm tao bực mình thể nhỉ.

Hôm nay tao phải huỷ hoại mày thì tao mới thật sự hả dạ" Tên Cương Hạo điên cuồng hét lớn, mò mẫm tìm con dao nhanh chóng tóm lấy cổ Quân Dao bóp thật mạnh đè mạnh cô xuống nền cát.

Quân Dao khó thở, hai tay bị trói không thể kháng cự.

Trước mắt lúc này chỉ thấy con dao sáng chói le lói trong ánh đèn chiếu thẳng vào mắt cô.

Trong lúc này đầu cô nhanh chóng hiện lên những viễn cảnh hạnh phúc đã trải qua cùng với Ninh Hinh, cô liền nở một nụ cười chua sót."

Ninh Hinh... em xin lỗi chị " lời nói khó khăn mấp máy trong khoang miệng, hình ảnh cuối cùng cô thấy chỉ là con dao đang nhanh chóng hướng xuống muốn đâm thẳng vào mắt cô...RẦMMMM !!!

Tiếng động lớn làm tên Cương Hạo giật mình quay về phía cửa, ánh sáng đèn pha chiếu thẳng mặt làm hắn loá mắt.

Vô thức thả tay đang bóp cổ Quân Dao đưa lên che mặt mình.

Chưa kịp định hình thì có một bóng người nhanh chóng bước tới tung một cú đá thật mạnh vào người hắn, thân trụ không vững hắn ngã sống soài ra nền đất.

Tên Cương Hạo chưa kịp trở tay liền bị bóng người đó nắm lấy cổ áo, tung thật nhanh những cú đấm vào mặt.

Đấm nhanh và mạnh đến nỗi tên Cương Hạo hộc máu mũi và miệng, thấy tên khốn mặt đầy máu người này một chút cũng không muốn dừng lại."

N..inh Hinh.."

Quân Dao khó nhọc gọi " Đừng đánh nữa...... thấy chị ở đây... thật tốt " Ninh Hinh ánh mắt rực lửa như muốn giết tên khốn trước mặt mình.

Khuôn mặt cô lúc này đầy đủ trạng thái từ giận dữ, lo lắng, và hoảng sợ.

Nhìn bóng dáng Quân Dao lòng cô dâng lên một cảm giác đau đớn không thể tả.

Có phải chỉ cần, chỉ cần cô đến chậm một chút nữa thôi là mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa rồi không ?

Cô buông tay khỏi người hắn liền bước đến tháo dây cho Quân Dao, ôm chặt cô vào lòng."

Quân Dao, chị xin lỗi.

Chị đến muộn rồi" Tên mặt xẹo thấy cảnh liền xông vào người Ninh Hình liền bị đội Vệ sĩ cùng với người Bang Thiên Tứ chặn lại lao tới khống chế.

Minh Hạo nhanh chóng bước tới.

" Anh không nên kháng cự nữa, tập đoàn Cương thị phá sản rồi.

Và đương nhiên các anh sẽ không được trả một xu nào, còn có cơ hội ngồi tù mọt gong nữa.

" " Minh Hạo, nhờ cậu xử lý chỗ này.

Mình cần đưa Quân Dao và A Cửu đến bệnh viện.

Nhờ cậu"" An tâm đi Ninh Hinh, mình sẽ xử lý hết" Ninh Hinh nói đoạn hướng ánh mắt về A Cửu, Mạn Mạn không thể dấu được cảm xúc liền khóc bù lu bù loa lên.

Hết nhìn trái rồi nhìn phải rồi ôm A Cửu vào lòng.

Mạn Mạn nhìn chỗ nào cũng chỉ thấy toàn máu.

" Tôi vẫn ổn" A Cửu khó nhọc đưa tay lau nước mắt trên mặt Mạn Mạn " Vẫn còn nói ổn, khắp người toàn là máu" Mạn Mạn khuôn mặt không dấu nổi sự sợ hãi A Cữu kéo tay Mạn Mạn ôm cô vào lòng" Chỉ mấy phút trước, tôi còn nghỉ mình sẽ không còn cơ hội nào gặp lại em nữa.

Thật buồn cười, những lúc an yên có em bên cạnh.

Tôi lại nghĩ rằng bản thân tôi sẽ đẩy em vào chốn nguy hiểm.

Thật ích kỷ khi giữ em bên cạnh tôi.

Vậy mà, trong nhưng giây phút cận kề cái chết tôi vẫn là ích kỷ, nhưng mà là ích kỷ chỉ muốn giữ em cho riêng mình.

Thật tồi tệ chỉ vì tôi sợ hãi mà tôi đã không biết rằng vốn dĩ bản thân mình chỉ đang chốn chạy chứ không phải là cao thượng vì lo cho sự an nguy của em.

Mạn Mạn này, tôi thật sự thích em.

Em có đồng ý làm bạn gái của tôi không?

"Mạn Mạn bất ngờ đẩy A Cửu ra, nhìn vào đôi mắt không giấu được cảm xúc của A Cửu.

Cô lấy hai tay ghì chặt mặt A Cửu rồi hôn lên thay cho câu trả lời.- chưa end ạ -
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 86


Trong màn đêm tĩnh mịch tối đen, A Cửu khuôn mặt hoảng sợ đang dốc hết sức chạy khỏi con quái vật to lớn và hôi hám sộc mùi xăng dầu.

Khuôn mặt cô đầy vệt mồ hôi và máu, A Cửu thấy mình trong hình hài năm cô mười bốn tuổi.

Cô vừa chạy vừa ngẫm nghĩ, con quái vật to lớn như vậy tại sao lại có thể chạy nhanh đến thế.

Cô chạy đến cuối đường liền tờ mờ nhận ra bóng của bố mẹ mình đang khẩn thiết chạy lại phía cô."

Bố Mẹ " - A Cửu hét lớn Bố mẹ A Cửu nhanh chóng chạy đến lấy thân mình che chắn cho cô, A Cửu chưa kịp mở lời Bố mẹ cô đã bị con quái vật đầy mùi xăng dầu đó tóm gọn trong lòng bàn tay nhấc bổng lên.

Khuôn miệng nó há to trực chờ để đẩy được thức ăn vào bụng, thứ chất nhầy nhớp nháp liên tục rớt ra khỏi miệng nó.

A Cửu có thể thấy Bố mẹ mình rơi từ không trung vào ngay miệng nó" KHÔNG !!

" A Cửu hét lớn, nước mắt trực trào.

Cô cứ như thế gào thét trong vô vọng .

" Cửu Cửu.

Em có ổn không ?"

A Cửu nghe được giọng nói bổng giật mình tỉnh giấc.

Trên khuôn mặt thấm đẫm mồ hôi và nước mắt.

Cô mệt nhoài ngồi dậy" ...

Nhậm Hoàng"Nhậm Hoàng ôm lấy A Cửu vỗ về tấm lưng cho cô.

A Cửu nước mắt trực chờ vô thức khóc không thành tiếng.

Hai năm sau cái chết của Bố Mẹ, bản thân cô chưa bao giờ là ổn cả.

A Cửu cứ như một cái xác không hồn, ban ngày đi học ban đêm vùi mình trên võ đài cùng chú Phong.

Cô cảm tưởng rằng nếu bản thân mình trở nên bận rộn cô sẽ quên những chuyện đó đi.

Bản thân cô chính là những lỗi lầm, việc cô tồn tại trên thế giới này không nên xảy đến.

Nhậm Hoàng theo cô từ lúc cô còn bé, sau cái chết của bố mẹ sự hiện diện của Nhậm Hoàng đối với cô rõ ràng hơn bao giờ hết.

Đôi lúc sẽ xuất hiện những cảm xúc mãnh liệt nhưng mơ hồ làm cô không thể nào lí giải được.

Cô còn quá nhỏ để hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Nhậm Hoàng luôn làm tim cô hẫng đi một nhịp.

" Chị lấy một chút nước cho em" - Nhậm Hoàng tính đứng dậy liền bị A Cửu nắm lại " Chị đừng đi... em muốn ôm thêm một chút.

Đừng đi đâu cả " A Cửu sợ hãi, chỉ cần cô buông lỏng bàn tay nay có phải Nhậm Hoàng sẽ bỏ cô mà đi giống như ba mẹ cô không ?

Nhậm Hoàng thoáng chút ánh cười trên khuôn mặt."

Chị không đi đâu cả."

A Cửu nhìn thoáng nét cười trên khuôn mặt Nhậm Hoàng, kiềm lòng không được.

Bạo gan kéo tay cô lại áp môi mình lên môi cô.

Cảm giác ấm nóng lan tỏa hết cả cơ thể A Cửu.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 87


" Nhậm Hoàng, cho em nước"A Cửu khuôn mặt đầy mồ hôi muốn gục ngã trên võ đài.

Những trận đấu với chú Phong luôn căng thẳng làm các cơ của cô như muốn vỡ ra.

Giây thần kinh phản xạ như muốn bung ra hết.

Chỉ có những lúc như thế này cô mới quên hết được mọi thứ.

Những ngày tháng vui vẻ bên Nhậm Hoàng làm A Cửu vơi dần những nỗi đau thống khổ bên trong.

Chỉ có những lúc trên trường Nhậm Hoàng mới rời xa cô, Nhậm Hoàng với A Cửu như hình với bóng chỉ cần A Cửu ở đâu Nhậm Hoàng đều có mặt.

" Nhậm Hoàng, khăn giấy"" Nhậm Hoàng, em muốn ăn tối"" Nhậm Hoàng, em muốn ra ngoài"" Nhậm Hoàng, đi dạo với em"" Nhậm Hoàng, em muốn tắm"" Nhậm Hoàng, hôm nay có khách quan trọng"" Nhậm Hoàng, tại sao em lại tồn tại trên thế giới này nhỉ ?"

" Nhậm Hoàng, chị có nghĩ ba mẹ có nhớ em không?"

" Nhậm Hoàng, chị nghĩ em có sống được không ?"

" Nhậm Hoàng, nếu chị rời xa em, em có ổn không ?"

" Nhậm Hoàng, ...."

Những cuộc đối thoại hằng ngày dần trở nên quen thuộc với cả hai.

Đối với A Cửu, Nhậm Hoàng là vô giá.

Nhậm Hoàng trở thành người quan trọng với A Cửu.

Và càng quan trọng cô lại càng sợ hãi.

" Nhậm Hoàng, em muốn đi dạo biển" A Cửu nắm tay Nhậm Hoàng dạo dọc trên bờ cát trắng, nhìn biển êm dịu nhấp nhô dạt vào bờ.

Vì muốn không gian riêng tư nên A Cửu đã để cho Vệ sĩ đứng ở trên quan sát.

Khí trời nhẹ dịu, cô đột nhiên kéo mạnh tay Nhậm Hoàng ngã vào người mình, tham lam áp môi mình lên môi cô.

Bờ môi đỏ ửng mềm mại làm tim A Cửu hẫng đi một nhịp.

Cuồng nhiệt siết chặt eo cô trong vòng tay mình.

Chiếc lưỡi không an phận luồn lách vào bên trong đòi hỏi mật ngọt.

Khao khát nuốt chửng lý trí của A Cửu.

Đến khi cảm thấy mất dần không khí cô mới tách ra.

Nhậm Hoàng hoá thẹn đập nhẹ lên vai A Cửu điệu bộ trách cứ.

A Cửu nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô liền bật cười thành tiếng.

Tiếp tục nắm tay Nhậm Hoàng dạo trên biển.

Cả hai cười đùa vô tư tiếp tục dạo biển không đề phòng có một đám người phía trước.

Chỉ cần đợi chút sơ hở đám người đó liền xông lên rút dao dí vào cả hai.

A Cửu giật mình trở về thế phòng vệ liền đẩy Nhậm Hoàng ra phía sau mình.

Đám cười lộ khuôn mặt cười cợt nham hiểm.

" Ai cử bọn mày tới !"

A Cửu tức giận hét lớn" Sắp xuống suối vàng rồi, thì chuyện này còn quan trọng không?

Nhưng mà thôi để tao niệm tình.

Cả ngày hôm nay và cả cái ngày cả nhà mày chết do tai nạn cũng là một tay sắp đặt của A Lý đại ca.

Bố mày đã nhầm khi mà đụng vào đại ca của tao" hắn nói trong điệu bộ cười khẩy " A Lý ? ...

Hôm nay tao sẽ xé xác bọn mày, và cả đại ca của mày" A Cửu nắm chặt cú đấm trong tay, khuôn mặt hằn đầy vẻ sát khí không thể giấu được.

Cô lao lên tóm gọn tên đầu tiên quật ngã, không do dự cướp lấy con dao đâm thẳng vào tay hắn.

Cô biết nếu như ngay lúc này vướng vào vòng lao lí, cô không có cách nào bảo vệ được Nhậm Hoàng và cả bang Thiên Tứ.

Cô buộc phải thật sự bình tĩnh.Đội bảo vệ nghe thấy động tĩnh liền lập tức lao như bay xuống, đám người cứ tiếp tục lao đến A Cửu.

Đội bảo vệ ngay lập tức cùng với A Cửu khống chế."

A Lý của bọn mày có phải đã khinh địch quá không?"

A Cửu nghiến răng tra hỏi tên đầu sỏ" Cửu Cửu...!!!"

A Cửu giật mình quay lại phía sau, chỉ thấy bóng lưng Nhậm Hoàng lướt vội qua mắt mình.

ĐOÀNG !!

Tiếng súng vang lên làm đầu óc A Cửu điếng đi một nhịp.

Máu của Nhậm Hoàng bắn thẳng lên khuôn mặt tái nhợt của A Cửu, cự ly súng quá gần viên đạn xuyên qua người Nhậm Hoàng bắn thẳng vào phần hông của A Cửu.

Giây phút đó cả người A Cửu dường như chết trân tại chỗ, cả cái ngày ba mẹ cô mất và cả ngày hôm nay.

Có phải mọi quyết định của cô đều sai lầm không?

A Cửu một thân đầy máu ôm chặt Nhậm Hoàng trong tay, Nhậm Hoàng toàn thân yếu ớt, đôi bàn tay run rẩy cố gắng áp lên khuôn mặt tái nhợt mất bình tĩnh của A Cửu " Cửu Cửu, chị... mong em có thể sống vui vẻ và hạnh phúc.

Đừng nghĩ đến hận thù... cũng đừng sống trong sự dằn vặt cả đời.

Chị.. yêu em."

" Không...

Không Nhậm Hoàng, đừng làm em sợ.

Nhậm Hoàng là em sợ rồi, chị mở mắt ra nhìn em được không ?"

A Cửu thất thần ôm cơ thể đang dần lạnh của Nhậm Hoàng ghì chặt vào lòng, cả biển lúc đó chỉ còn lại tiếng sóng vỗ dữ dội và tiếng gào khóc đến xé lòng của A Cửu.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 88


A Cửu khuôn mặt không biểu đạt một chút cảm xúc, ánh mắt lạnh nhạt đến không thể nào tả được.

Tay cô vẫn còn vân vê ly rượu mạnh.

Cô im lặng nhìn viên đá trong ly rượu đang tan, trong khi chờ bác sĩ gắp viên đạn ra khỏi người mình.

Cô đang dần mất đi cảm giác, máu từ phần hông vẫn đang chảy, bác sĩ yêu cầu chích thuốc tê nhưng A Cửu từ chối.

Cô cảm thấy ổn, nếu như nổi đau này có thể một phần thay thế sự trống rỗng bên trong cô thì cô vẫn sẵn sàng.

Bác sĩ nhanh chóng gắp viên đạn rồi khâu ba mũi nhưng sắc mặt A Cửu vẫn không chút lay động, điều này dần trở nên vô dụng với A Cửu.

Tâm hồn mục nát với những thống khổ bên trong đang ăn mòn lấy cô, cô nốc cạn ly rượu trên tay nhanh chóng rời khỏi phòng.

A Cửu im lặng đứng trước phần mộ của Nhậm Hoàng, cô đặt Nhậm Hoàng kế bên phần mộ của ba mẹ.

Vậy là tất cả những người quan trọng của cô đều rời bỏ cô.

A Cửu chậm rãi châm điếu thuốc, giọt mưa đầu tiên rơi xuống vương trên tay cô.

Trời đột ngột chuyển mưa, hộ vệ nhanh chóng cầm ô tiến về phía A Cửu.

A Cửu liền đưa tay ra hiệu.

Cơn mưa nhanh chóng trở nên nặng hạt như muốn gột rửa hết tất cả sự nặng nề trong lòng cô, những giọt nước từ trên mái tóc lăn dài xuống khuôn mặt mệt mõi của A Cửu, rốt cuộc vẫn là không biết là nước mưa hay là nước mắt.

Có lẽ chúng đã hòa làm một để không một ai nhận ra rằng bản thân cô bây giờ đang muốn đổ gục hơn bao giờ hết."

Nếu như em hứa với chị, thì tên A Lý, em phải làm sao với hắn đây?

Bây giờ em dường như muốn moi hết ruột gan của hắn ra để trả cái nợ, cái nợ của hắn đối với em quá nặng nề.

Nhưng còn lời hứa với chị ?

Rốt cuộc, em phải làm sao mới phải ?

Sao chị không trả lời em, em chưa bao giờ cho phép chị im lặng, vậy tại sao chị lại không trả lời em ? ...

" A Cửu đứng chết trân tại chổ, cứ lẩm bẩm một mình đến khi cơn mưa dần tạnh mà cô không hề nhận ra.

Những câu hỏi cứ kéo dài lặp đi lặp lại, nhưng không một ai trả lời.

A Cửu lại muốn châm một điếu thuốc khác nhưng nhận ra đến cả bao thuốc cũng đã ướt đẫm từ lâu."

Hừ, đến cả nó cũng chống đối em ..

" A Cửu đăm chiêu nhìn bao thuốc trên tay, cô im lặng đặt bao thuốc cạnh mộ Nhậm Hoàng " Em phải đi rồi "

A Cửu quay lưng dường như không nỡ, nhưng rồi lại dứt khoát rời đi cô tiến thẳng lên xe lấy bao thuốc mới liền châm một điếu " Sao rồi ?"

" Thiên Tổng, A Lý hiện đang trốn trong một nhà kho, đang chuẩn bị đi đường tàu để lẩn trốn.

Người của ta hiện tại đang ở đó, chỉ cần đợi Thiên Tổng ra lệnh"" Tới thẳng nơi thằng khốn đó đi" A Cửu ánh mặt lạnh tanh thả nhẹ làn khói " Thiên tổng ... ngài cần thay đồ " " Không cần "

Rầm, cánh cổng nhà kho mở toang, đám thân cận của A Lý hốt hoảng rút dao thủ thế.

Ánh mắt A Cửu nhìn xuyên qua đám thuộc hạ dừng lại ở khuôn mặt tái nhợt của A Lý.

Khí thế dường như muốn áp bức hắn, A Lý giật mình tìm chỗ trốn sau đám thuộc hạ vội hét lớn" Tụi bây còn chờ gì nữa, xông lên cho tao, giết hết không chừa đứa nào " A Cửu toàn thân tức giận bước tới phía trước không một chút chần chừ, đám thân cận của A Lý lao lên muốn cấu xé cô liền bị đội vệ sĩ chạy lên trước chặn lại gạt hết qua hai bên.

A Cửu tiến tới nắm lấy cổ áo của A Lý kéo sộc lên " ... mày ... mày ...

đáng lý là mày phải chết chung với ba mẹ mày trong chiếc xe đó ...

đáng lý là tao nên khử mày luôn ngay sau đó.. không để mày lớn lên như thế này được ...

" " Mày hơi khinh thường tao đấy thằng khốn, mày phải cảm ơn Nhậm Hoàng mới phải, không thôi hôm nay tao sẽ moi ruột mày.

Cắt luôn lưỡi của mày để cái miệng chó này không sủa được câu nào nữa .

" A Cửu điên lên dùng hết sự phát điên của bản thân dồn vào cú đấm, cô đấm thẳng vào mặt hắn làm hắn không trụ được té nhào vào đống thùng phi phía sau.

" Chỉ ăn một cú đấm thì làm sao mà tao hả dạ " A Cửu dường như mất kiểm soát đẩy thùng phi đang đè lên người hắn bước tới đấm liên tục vào mặt, máu từ mũi và miệng hắn không ngừng chảy ra, khuôn mặt gần trở nên biến dạng, thấy vậy chú Phong liền đi tới đỡ A Cửu ra khỏi người hắn" Đủ rồi, con đấm như vậy sẽ làm hắn chết đấy " " Hắn chết như vậy cũng còn nhẹ nhàng lắm " A Cửu hét lớn, bàn tay A Cửu trầy trật đầy máu.

" Bây giờ, dù con có làm như thế nào cũng không thể hả dạ, cho hắn đi tù mọt gông, trong đó để hắn sống trong suy nghĩ và hối hận cả đời "A Cửu dường như bừng tỉnh, cô nhớ lại lời Nhậm Hoàng liền thở ra một hơi."

Con mệt rồi, còn lại nhờ chú Phong giải quyết "

Những ngày sau đó A Cửu nhốt mình trong phòng, điên điên dại dại mà phát tiết.

Cô cấm tất cả mọi người ra vào phòng, những mảnh thủy tinh của chai rượu chi chít trong phòng sau những lần phát tiết của A Cửu.

Cô mệt mõi thiếp đi trong mớ hổn độn của bản thân, cô gần như không ăn được gì cả, ăn đến đâu cô nôn bằng sạch, cô chỉ sống nhờ men rượu cho qua ngày.

Mọi người phải âm thầm đợi cho A Cửu ngủ say mới nhờ bác sĩ truyền nước và rửa các vết thương cho cô...

Bản thân cô dần trở nên mệt mõi và kiệt quệ, nhưng sau lưng cô còn có cả công ty và bang Thiên Tứ, A Cửu hiểu rằng mình không thể mãi sống trong quá khứ, cô không thể quên, chỉ đành lờ đi mà sống tiếp.

Lâu lâu những đau đớn lại dội lên, cô chỉ im lặng và ôm chúng trong lòng không một biểu hiện, không một sự phát tiết nào phát sinh sau một tuần cô tự nhốt mình trong phòng.

Phải chăng những biến cố, tất cả đã ép A Cửu phải trưởng thành quá sớm.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 89


Tiếng xe cấp cứu rú inh ỏi trên đường đi, theo sau là một dàn xe đen.

Mạn Mạn nắm chặt tay A Cửu, lúc này trên người cô ghim đủ mọi loại máy móc.

Tiếng thở chậm rãi, không khí im lặng bị phá tan bởi những tiếng máy móc y tế.

Cảm xúc của Mạn Mạn lúc này bị đẩy lên cực độ.

Không có gì đảm bảo rằng A Cửu bình yên vô sự sau trận ẩu đả vừa rồi mà yên bình quay về bên cô.Phía sau xe cấp cứu là xe của Ninh Hinh và đoàn xe bang Thiên Tứ.

Ninh Hinh sốt ruột kiểm tra cơ thể của Quân Dao ánh mắt không ngừng lo lắng.

Cô đã làm gì thế này, trước đây còn hứa với bố mẹ Quân Dao rằng sẽ bảo vệ cô bằng mọi giá, vậy mà giờ xem chính cô là nguyên nhân gây ra chuyện này.

Quân Dao hiểu được sự nhạy cảm của Ninh Hinh liền nhẹ nhàng trấn an."

Em không sao cả, thật tốt vì thấy chị ngay lúc đó.

" Ninh Hinh không kiềm được lòng liền áp môi cô lên môi Quân Dao, một nụ hôn day dứt.

Cô liền ôm Quân Dao vào lòng vỗ về."

Chị mới là người phải cảm ơn em"...A Cửu được chuyển thẳng vào phòng cấp cứu, cô bị mất máu khá nhiều, cánh tay bị gãy.

Nhưng may mắn đến kịp lúc nên không nguy hiểm đến tính mạng.

Quân Dao được đưa đi kiểm tra tổng quát .

Cả hai đều hôn mê, Mạn Mạn ở lại chăm sóc còn Ninh Hinh đi đến đồn cảnh sát để giải quyết sự việc.Bên trong đồn cảnh sát lúc này đang nháo nhào" Mày biết tao là ai không?

Chỉ cần một cuộc điện thoại là mày đi đời."

Tên Cương Hạo mặt đầy máu hét lớn vào mặt viên cảnh sát " Tao biết mày là ai " Ninh Hinh hét lớn cùng khuôn mặt giận dữ bước nhanh lại phía Cương Hạo.

Chỉ cần lúc này trong tay cô có con dao cô sẽ đâm chết hắn.

Tập hồ sơ trong tay bị cô nắm chặt nhàu hết một góc."

Mày chỉ là một thằng khốn, hết dùng trò tiểu nhân.

Bây giờ lại bắt cóc người của tao.

Mày không thích sống nữa tao cho mày toại nguyện.

Bấy lâu nay tao im lặng với mày chỉ để thu thập đủ thông tin mà tao cần, người không nói chó lại tưởng được nước mà cắn bậy ?

" Ninh Hinh đập mạnh sấp hồ sơ xuống bàn" Đây là danh sách trốn thuế, và làm ăn phi pháp của công ty Cương thị.

Mày đừng nghĩ sẽ có ba mày chống lưng.

Giờ còn ngồi đây nói chuyện được mày nên cảm ơn Chúa mới phải.

Thân bại danh liệt, mục rữa trong tù đi."

" Con khốn, tao nên xé xác mày đi mới phải, thứ bệnh hoạn này" Cương Hạo gào lên trong tức giận.

Ninh Hinh nắm chặt tay bóp vào miệng hắn, lực mạnh đến nỗi nước mắt hắn tự chạy ra.

" Ở đây tao mà có cây kéo tao sẽ cắt luôn cái lưỡi bẩn thiểu của mày.

Đừng lầm tưởng, mày chẳng là cái thá gì cả.

Khôn hồn thì biết thân biết phận.

Không thì cả mày và ông già mày không ra khỏi được tù đâu."

Ninh Hinh thở nhẹ một hơi, lấy lại bình tĩnh.

Buông tay khỏi cái miệng bẩn thiểu của hắn.

Rút trong túi miếng khăn liền vội lau đi những vết máu bám trên tay, điệu bộ chán nản mà nhìn hắn.

Cô liền quay sang viên cảnh sát" Đây là toàn bộ nội dung mà tôi đã tìm được, việc còn lại nhờ anh.

Tôi xin phép đi trước"Ninh Hinh cuối chào, rồi quay ngoắt đi không thèm nhìn tên Cương Hạo.

Cô đã quá nhẹ nhàng với hắn rồi. ..............Bên trong phòng hồi sức, Mạn Mạn đang lo lắng chăm sóc cho A Cửu.

Nhìn những vết thương, vết bầm trên người A Cửu lòng cô không khỏi dậy sóng.

Cô không ngừng lau những giọt mồ hôi đang túa ra trên trán của A Cửu.

Cô cũng không biết rốt cuộc trong quá khứ A Cửu đã trãi qua những gì, lòng cô lại tự trách mình, có phải đã quá vô tâm đến A Cửu mà chỉ nghĩ đến những cảm nhận của bản thân.

Ánh sáng cửa sổ len lỏi chiếu lên khuôn mặt mệt mỏi của A Cửu, đẩy bóng đen ra khỏi tầm mắt của cô.

A Cửu mệt mỏi mở nhẹ đôi mắt, mọi thứ trong phút chốc vẫn còn nhoè và mờ ảo.

Cô còn chưa định hình lại mình đang ở đâu thì cảm giác sức nặng ở bên tay.

A Cửu khó nhọc nhẹ nhàng cuối đầu xuống thì thấy Mạn Mạn nằm thiếp đi bên cạnh tay mình, bàn tay cô vẫn nắm chặt tay A Cửu.

A Cửu muốn nhấc tay lên, sờ vào khuôn mặt Mạn Mạn.

Nhưng cánh tay yếu ớt mất dần sức lực lại không thể.

A Cửu đành im lặng ngắm nhìn cô.

Khuôn mặt của Mạn Mạn đã trông nhợt nhạt, mệt mỏi đi rất nhiều so với những lần cô gặp cô ấy trước đây.

Có lẽ những ngày vừa qua Mạn Mạn đã chăm sóc cô không một khắc nào rời khỏi phòng.

Rốt cuộc, cô đã làm gì thế này.

Trong lòng lại hiện lên vô vàn những câu hỏi để chất vấn bản thân mình.

Mạn Mạn đột nhiên giật mình tỉnh giấc, trong mơ màng cô thấy ánh mắt A Cửu đang nhìn mình.

Cô hoảng hốt bật dậy" Cửu Cửu, em tỉnh lại rồi sao ?" cô nói gần như muốn khócA Cửu khó nhọc nhìn cô mỉm cười, mặt vẫn đang đeo mặt nạ oxy nên chỉ gật nhẹ đầu để trả lời câu hỏi.

Mạn Mạn vui mừng ôm chầm lấy cô" Cảm ơn em, rốt cuộc em cũng tỉnh lại rồi"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 90


Sau một tuần ở lại bệnh viện để theo dõi sức khỏe, hôm nay A Cửu được xuất viện khi cơ thể cô đã ổn định nhưng cánh tay vẫn cần dụng cụ hỗ trợ để cố định khung xương.

Cô ngồi thẫn thờ trên sofa nhìn bàn tay không thể làm gì, một mặt lại đắm chìm vào cơ thể Mạn Mạn rồi vô thức thốt ra " Xem ra sắp tới lại chẳng làm ăn được gì cả!"

A Cửu bĩu môi" Em như thế này rồi mà vẫn thốt ra được câu đó hả" Mạn Mạn lập tức quay người lấy tay nhéo vào tai A Cửu "Xuỳ, em như thế nào mà chẳng được.

Không được cách này em cũng làm cho bằng được cách khác.

Làm thế nào thì làm đến khi chị phải xin em mới thôi"" Sao em cứ chọc cho chị phải nóng lên thế hả" A Cửu bật cười, kéo Mạn Mạn vào trong lòng, giọng gian tà lại cất lên" Rõ ràng, món nào nóng thì ăn mới ngon"Vừa dứt lời A Cửu áp môi mình lên môi Mạn Mạn.

Đôi môi vừa chỉ năm giây trước đang bĩu môi vì tức giận, năm giây sau đã hoà làm một.

Cơn nóng đang bùng lên chậm rãi nhưng mãnh liệt.

Mạn Mạn chồm người ngồi lên chân A Cửu hai tay ôm lấy cổ cô rồi áp sát cả người mình vào A Cửu.

A Cửu không một động tác thừa liền luồn tay vẽ dọc sống lưng Mạn Mạn.

Cơn nhột tạo thành cơn khoái cảm làm Mạn Mạn vô thức rùng người.

Cô lại chậm rãi luồn tay xuống cặp mông căng tròn không ngừng vuốt ve.

"Có vẻ một tay cũng không cản được em.

Con thú trong người chị lại bị em đánh thức rồi" khuôn mặt Mạn Mạn lấp ló đỏ ửng "Đáng lý, chỉ cần nhìn thấy em là chị phải thức rồi"A Cửu luồn tay lên phía trước lại vân vê cặp đào mọng lấp ló trong lớp áo.

Cảm nhận được rõ hai hạt anh đào đang cứng lên dưới sự tác động của mình.

Cô dùng ngón tay gảy nhẹ một cái, như công tắc khiến Mạn Mạn ưỡn ngực đưa sát cặp đào vào ánh nhìn của A Cửu.

A Cửu chỉ nhẹ nhàng cười một cái rồi gật đầu ra hiệu Mạn Mạn tự cởi đi lớp áo của mình.

" Mạn Mạn, em dần có vẻ ngoan hơn rồi đấy" Mạn Mạn lại cắn vào môi A Cửu " Cách em xưng hô sao thay đổi liên tục vậy, chị là trò đùa của em à?"

Ánh mắt A Cửu lại sắc lên, dùng tay ấn mạnh vào quả đào làm Mạn Mạn thu người lại" Tôi là chủ nhân của em, khi chủ nhân gọi em chỉ được dạ, không được hỏi!

Tôi đã cho phép em hỏi chưa nhỉ Mạn Mạn?"

Mạn Mạn mặt đỏ bừng vội lắc đầu, A Cửu mỉm cười đắc ý cắn nhẹ lên xương quai xanh của cô.

Hôn dần xuống quả đào căng mọng không chút e dè nào.

A Cửu hôn nhẹ rồi mút mạnh làm Mạn Mạn không cầm lòng được lại thốt ra tiếng rên nhẹ.

A Cửu lại cắn lên để lại vết trên ngực " Con mèo hôm nay có chủ nhân rồi, bạo dạn gớm nhỉ.

Tôi cho phép em như vậy chưa ?"

Mạn Mạn lấy tay che miệng mình, sự kích thích tột độ này chỉ có A Cửu mang lại cho cô.

Ánh mắt cô dán chặt vào khuôn mặt A Cửu, đôi mắt cô sáng bừng đầy lửa và sắc khí.

Lập tức lao tới ấn chặt cơ thể A Cửu xuống sofa.

Đôi mắt đảo quanh đưa tay vớ lấy cái áo tìm cách cột chặt tay a Cửu vào cạnh sofa.

Giọng đầy dục vọng thốt lên" Hôm nay con mèo này có cơ hội trả thù chủ nhân rồi.

Thật ra chẳng có việc nhận nuôi nào ở đây cả, chị mới là người chọn nhà, em chỉ là người được chị chọn thôi.

Chủ nhân à" A Cửu nhìn khuôn mặt đầy dục vọng của Mạn Mạn liền bật cười khanh khách, biết là mình không thể trốn thoát trong lòng lại dâng lên cảm giác chờ đợi, liền khiêu khích con mèo nhỏ trước mặt " Nào, đừng làm chủ nhân thất vọng đấy.

Để xem con mèo nhỏ hôm nay xù lông như thế nào!"

Vừa dứt lời Mạn Mạn đã đưa tay cởi từng nút áo sơ mi.

Cơ thể rắn chắc của A Cửu phơi bày trước mặt Mạn Mạn.

Có thể thấy rõ được cổ họng Mạn Mạn nuốt ực một cái, khuôn mặt đầy thèm thuồng dán chặt vào cơ thể.

Ánh mắt như lửa đốt của A Cửu làm Mạn Mạn khựng lại, cô lấy đồ bịt đi đôi mắt của A Cửu.

A Cửu lại bật cười " Con mèo nhỏ của anh không thấy tự tin à"Mạn Mạn cắn chặt miệng, đưa tay gảy hạt đậu đỏ ửng của A Cửu miệng cô kề sát tai"Chủ nhân chỉ việc rên thôi, con mèo nhỏ này được việc hơn chủ nhân nghĩ."

Nói đoạn cô đưa lưỡi liếm quanh vành tai của A Cửu, sự nhột nhạo lan khắp cơ thể cứ tăng dần tăng dần.

Làm A Cửu cắn chặt môi để giữ mình im lặng. —————————Để tỏ lòng tri ân, ad đã quay lại và mở màng cho mng bằng chương H+
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Giải cứu tác giả


Tình hình là đây là bộ đầu tiên mình viết và mình muốn hoàn thành bộ này.

Rất rất muốn, nhưng mình gần như mất hết động lực để viết tiếp câu chuyện.

Mình rất cảm ơn mọi người vì đã theo dõi và yêu thích "Ăn em này" .

Cũng cảm ơn mọi người đã chờ đợi nó dù gần như sợ mình drop luôn bộ truyện.

Mình rất muốn nhờ mọi người tiếp thêm động lực cho mình.

Hãy cmt một câu gì đó để mình biết là câc bạn vẫn ở đây, vẫn đợi chuyện của mìnhhhh Cảm ơn các bạn rất nhiều 🙇‍♂️🙇‍♂️🙇‍♂️
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 91


Căn phòng trộn lẫn tiếng thở mạnh cùng với tiếng phát ra từ màn hình tivi.

Không khí khô lạnh bỗng chốc nóng bừng nhanh hơn bao giờ hết.

Mạn Mạn một bên hôn lên môi A Cửu, một bên thì rờ loạn xạ tìm kiếm điều khiển tivi.

Cô không do dự bấm nút tắt màn hình, giờ đây ngoài thanh âm của A Cửu còn lại cô không muốn nghe thêm bất kì điều gì.

Bây giờ căn phòng chỉ còn lại những âm thanh ám muội.

Mạn Mạn chậm rãi hôn khắp cơ thể A Cửu.

Bàn tay nhẹ nhàng nâng niu như báu vật, từ từ chạm nhẹ vào cơ thể cô.

Những cái chạm và những lần đôi môi ấm nóng đặt lên người A Cửu làm cô cảm thấy nhộn nhạo, cơ thể không ngừng nóng dần lên.

Đôi môi đang mím chặt như thể chỉ cần cô thả lỏng thì sẽ vô thức thốt ra điều gì đó không phải vậy.

Mạn Mạn hôn qua từng vết sẹo, từng đường cơ của A Cửu.

Kiềm không được lại dừng lại trước cơ thể của A Cửu say mê ngắm nhìn một chút rồi mới tiếp tục.

Hai hạt anh đào đỏ ửng cương cứng, như thách thức giới hạn chịu đựng của Mạn Mạn.

Cô nhíu mày cuối xuống cắn một bên, A Cửu bị bịt mắt không hay biết gì nên bất ngờ cơ thể đột ngột cử động vì kích thích nhưng cô lại kìm lại.

Mạn Mạn một bên chú ý, tay kia không muốn hạt đào còn lại nghỉ ngơi liền xoa nắn.

Luân phiên hoán đổi chẳng mấy chốc trên ngực toàn vết yêu của Mạn Mạn.

Cơn kích thích làm A Cửu co bóp mạnh bụng, lộ ra đường cơ mê hoặc Mạn Mạn.

Cô lại ngồi lên bụng 2 tay không nhừng sờ loạn.

Không chịu sự kích thích của A Cửu nhưng rõ ràng cô đang rất muốn, hạt châu ẩm ướt không ngừng chà xát lên bụng A Cửu.

" Con mèo nhỏ muốn chủ nhân như thế sao?

Xem ai đã ướt rồi kìa... ahh"Chưa dứt lời, A Cửu đã giật mình cong người.

Mạn Mạn đưa tay sờ vào hạt châu gảy mạnh như trừng phạt lời nói của A Cửu.

Động tác ma sát rất thuần phục, miệng cười nham hiểm " Là ai ướt trước đây hả, chủ nhân?"

Hạt châu a Cửu nhỏ nhắn mềm mại, sờ vào chỉ khiến người ta muốn cắn.Mạn Mạn cầm lòng không được nhanh chóng ngồi ra cuối sofa vuốt nhẹ hôn lên đùi A Cửu.

Cô nhẹ nhàng tách chân cuối mặt xuống, đôi mắt lấp lánh dán chặt vào hạt châu đang ửng đỏ.

Trong lòng như muốn gào thét hãy cắn nó đi nhưng Mạn Mạn lại khựng lại một nhịp dường như đang cố chịu đựng, cô không muốn A Cửu dễ dàng như thế.

Lại thầm nghĩ muốn trừng phạt A Cửu nhiều hơn vì thời gian qua đã đối xử với cô như thế.

Cô lại liếc mắt vào phần đùi trong A Cửu nhẹ nhàng liếm láp như một con mèo đang vờn chủ nhân.

Mùi da thịt thơm thoang thoảng kèm mùi sữa tắm khiến đầu óc Mạn Mạn lâng lâng vì kích thích.

Cô đã trải qua đủ loại ân ái đủ loại người nhưng ở A Cửu có một mùi hương mà cô không thể nào chối từ được.

Cô cắn mút như thể đang ăn một món ăn vặt yêu thích.

Chậm rãi từng chút một cô đi lần tới gần phần mình thích nhất, nhưng lại khoang cắn vội cô đột ngột cắn vào bên ngoài.

Cơn nhột nhạo kèm cơn kích thích làm A Cửu liên tục giật mình mà co người lại.

Khuôn miệng vẫn cắt chặt để ngăn những tiếng rên mà cô không cho phép thốt ra ngoài.

Mạn mạn mỉm cười như đạt được mục đích, nhưng vẫn chưa đủ cô muốn nhiều hơn thế nữa.

Cô hôn dần lên bụng khoáy động lỗ rún của A Cửu.

A Cửu cứ co người theo dần nhịp hôn của cô" Chủ nhân có vẻ chịu đựng kém nhỉ?

Hay con mèo nhỏ này vẫn chưa làm hài lòng chủ nhân?"

Câu nói mang đầy tính thách thức của Mạn Mạn làm đôi môi A Cửu dần động đậy, trước khi phát ra tiếng thì nhẹ nhàng thở ra một dòng thở gấp, cố cứu vãn tình hình" Chủ nhân có phần mong đợi quá đà rồi, em chỉ đến thế thôi sao" Câu nói cứu vãn tình hình này có vẻ vừa châm thêm dầu vào lửa, Mạn Mạn tiến tới đưa hai tay ngắt lấy hai hạt anh đài đỏ ửng, sự cương cứng nó làm Mạn Mạn khoái chí, đưa tay không ngừng kích thích.

A Cửu gần như vật lộn với tình thế này, thân dưới không ngừng co lại nhưng đột ngột có một cơn ẩm ướt trên mu mình.

Cô cảm nhận được sự ma sát trên đó, một con mèo nhỏ hứng tình đang muốn trèo lên cao.

Chưa kịp mở lời đôi môi sưng tấy vì bị cắn chặt đã nhận được một cơn ướt át ấm nóng.

Chiếc lưỡi của Mạn Mạn đang muốn hút chặt lấy đôi môi A Cửu.

Chưa kịp thở thì một thứ ấm nóng khác lại áp lên mặt cô, Mạn Mạn cuối xuống luồn 2 tay vào tóc A Cửu đẩy đầu cô lên áp sát vào hạt châu của mình" Ahhh....

Con mèo nhỏ thưởng cho chủ nhân một ít hmmm chỉ là một ít thôi đấy..."

A Cửu không chần chừ một dây phút nào, đưa lưỡi quấn chặt hạt châu Mạn Mạn.

Thân dưới Mạn Mạn nhấp nhô theo từng nhịp chạm của A Cửu.

Cơn kích thích áp đảo lên thần trí Mạn Mạn.

Cô đưa tay không ngừng xoa nắn cặp anh đào của mình.

Nhưng rồi lại định hình rồi lùi lại khỏi mặt A Cửu.

Khuôn mặt A Cửu đỏ bừng, mãn nguyện chiếc lưỡi còn liếm môi tỏ vẻ rất thích thú và thèm thuồng.

" Chủ nhân thích đến thế à?"

" hmmm em làm tôi cảm thấy hài lòng một chút rồi đấy"Cùng với cơn kích thích chưa kịp dứt Mạn Mạn đã cuối xuống mút chặt hạt đậu tròn của A Cửu.

A Cửu gần như đã chuẩn bị tới tình huống này nhưng vẫn giật mình thốt nhẹ lên tiếng rên đầy ám muội.

—————Bật mí là hôm nay có 2 chương nhé 😀
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 92


A Cửu khuôn mặt đỏ bừng, khuôn miệng khô khốc vì liên tục thở gấp.

Cô chắc chắn rằng bản thân không thể đùa được với kỹ thuật của Mạn Mạn.

Hạt châu của cô không ngừng bị cắn, bị mút bị đùa giỡn như một món đồ chơi.

Con mèo nhỏ càng ăn càng thấy hăng say.

Chiếc lưỡi không một giây nào thấy dừng lại, chậm rãi có, nhẹ nhàng có, đột ngột nhanh cũng có.

Mỗi lần Mạn Mạn cắn nhẹ vào đó A Cửu lại cong người lên.

Tiếng thở gấp của A Cửu ngày một rõ hơn.

Chiếc lưỡi nhẹ nhàng đưa lên đưa xuống rất nhịp nhàng.

Cơ thể A Cửu cứ chậm rãi co giật nhẹ, đến khi A Cửu phát lên thành tiếng kèm theo những cơn giật ngày một rõ Mạn Mạn liền đẩy nhanh, cơn khoái cảm ập đến cả người A Cửu cứng đờ vì sướng nhưng dường như Mạn Mạn chưa muốn dừng lại.

Cô cứ tiếp tục liếm láp nhẹ nhàng mơn trớn cho A Cửu quen dần với cơn khoái cảm.

Cảm giác vừa lên tới đỉnh cơn kích thích vẫn chưa dừng lại làm cơ thể A Cửu cứ giật theo nhịp liên hồi"... con Mèo nhỏ vẫn còn thèm à... mmm.. ahh" Mạn Mạn cảm thấy cơ thể A Cửu đã thích ứng được liền nhẹ nhàng đưa ngón tay vào trong hang động ẩm ướt.

Ngón tay liền đưa lên cao đẩy về hướng hạt châu làm A Cửu không kịp định hình, cơ thể cong lên để phản ứng lại vô tình làm tay Mạn Mạn đẩy chặt hơn vào điểm G.

Cơn kích thích này làm cô vẫn chưa quen được, tiếng rên lại vô thức thoát ra.

Khuôn mặt Mạn Mạn đầy sự hứng thú và hài lòng liền tiếp tục kích thích.

Cơn đỉnh điểm chưa qua đi thì cơn khác lại tới, nó phá vỡ mọi giới hạn của A Cửu.

Lần này còn sướng hơn cả lần trước .

Cơn kích thích cả trong lẫn ngoài làm A Cửu không ngừng rên, tâm trí lúc này xem như đã vứt hết.

Cô vươn tay bung chiếc áo đang trói cổ tay mình, luồn hai tay vào tóc Mạn Mạn mà vuốt ve, tiếng thở ngày một nhanh hơn gần như không điểm dừng, ngón tay bên trong đẩy một cái thì Mạn Mạn lại mút một lần.

Làm đầu óc A Cửu dần mụ mị.

Cơ thể co cứng lại đón cơn khoái cảm thứ hai ập đến, hai tay ghì chặt lấy đầu Mạn Mạn, khuôn miệng thốt ra toàn tiếng rên không kiểm soát được.

Cơ thể dần buông lỏng vì hết sức lực.

A Cửu cố gắng lấy tay gỡ bịt mắt của mình, ngước nhìn Mạn Mạn.

Mạn Mạn ngẩn đầu liếm môi mình, khuôn mặt hứng tình đầy hưng phấn và hài lòng.

Cô cười một cách nham hiểm.

Dường như mới vừa chinh phục được thứ gì đó mà cô đang cảm thấy rất tự hào.

A Cửu thấy khuôn mặt Mạn Mạn liền ngồi dậy ôm lấy cô thả xuống sofa.

Mạn Mạn lại cười, đưa bàn chân mềm mại lên xoa nhẹ hạt anh đào vẫn còn đang ửng đỏ của A Cửu, tay kia liền đặt lên ngực mình xoa nắn đầu anh đào rồi bóp mạnh vào.

Khuôn mặt đỏ bừng cắn chặt một bên môi, điệu bộ khiêu gợi này như thách thức A Cửu"Chẳng phải chủ nhân nên trừng phạt em sao, con mèo nhỏ này sẵn sàng rồi đây... nào lại đây trừng phạt em nào.

Em muốn chủ nhân, ở dưới này cũng muốn"Mạn Mạn đưa tay kia vạch lấy hạt châu như sợ A Cửu ngắm nhìn không rõ, khuôn mặt đầy vẻ khiêu gợi.

Thấy bộ dạng này khuôn miệng A Cửu lại khô khốc.

Cô đứng dậy nhìn cơ thể Mạn Mạn "Con Mèo nhỏ nay hư quá nhỉ, có phải vì cơn hứng tình mà làm em phát điên rồi không" A Cửu quay lưng đi lấy vài món bảo bối để trừng phạt con mèo nhỏ của mình.

Mạn Mạn lại bật cười thành tiếng, cơn tò mò không biết A Cửu sẽ trừng phạt mình như thế nào lại khiến Mạn Mạn cảm thấy kích thích hơnA Cửu quay lại với đầy đủ những món đồ chơi trên tay mình, cô bế Mạn Mạn ngồi dậy cột hai tay vào thành sofa làm Mạn Mạn không thể cử động.

Cặp anh đào cũng vì lực kéo mà căng ra, cương lên trông rất rõ ràng.

A Cửu lại để hai chân Mạn Mạn lên sofa rồi cố định với dụng cụ làm Mạn Mạn không thể nhúc nhích, không thể khép chân, cũng không thể căng hơn, cả cơ thể Mạn Mạn được trưng ra một cách kiều diễm và không thể kích thích hơn.

A Cửu lại lấy một chiếc ghế ngồi đối diện Mạn Mạn.

Ngắm nhìn tư thế một chút rồi gật đầu hài lòng.

Trong lòng Mạn Mạn lại dâng lên cảm giác hồi hộp đến khó tả làm cô cứ liên tục mỉm cười "Con mèo nhỏ xem bộ đã sẵn sàng lắm rồi nhỉ, hạt châu cương cứng như thế này thì chắc không cần phải đợi nữa" " Ahhh đừng như thế mà, em thích lắm"A Cửu mỉm cười, vớ lấy hai chiếc kẹp, kẹp vào hạt anh đào đang cương cứng của Mạn Mạn.

Cơn đau đột ngột chuyển dần thành cơn kích thích Mạn Mạn cứ thế mà thốt ra tiếng rên.

A Cửu lại lấy một món đồ chơi hình dạng kì lạ, đưa tới trước miệng Mạn Mạn" Mút nó"A Cửu ra lệnh đầy dứt khoát, Mạn Mạn đưa lưỡi bắt đầu liếm mút một cách đầy khiêu gợi trước mặt A Cửu.

A Cửu có vẻ hài lòng liên tục mỉm cười, cô liền đưa món đồ chơi vào trong Mạn Mạn, phần đầu nhỏ lại áp lên hạt châu.

Kích thích cả trong lẫn ngoài như cách mà Mạn Mạn làm với cô.

Cơ thể Mạn Mạn liền cong lên đón lấy."

Dù em có cầu xin tôi cũng không dừng lại đâu!"

Nói đoạn liền hôn lên tai cô, giúp cô vén tóc qua tai.

Bản thân mình thì ngồi xuống ghế ngắm nhìn tuyệt tác mà mình vừa mới tạo nên.

Cô ngắm một chút, liền đưa tay lấy điều khiển rồi bấm nút.

Đồ chơi bắt đầu run lên theo nhịp nhỏ nhất, cơ thể Mạn Mạn run lên áp toàn bộ cơ thể vào ghế.

A Cửu một bên chống cằm, ngắm nhìn rất say mê.

Toàn bộ những vị trí kích thích của Mạn Mạn đều bị xâm chiếm.

Cả cơ thể cô cứ như lơ lửng trên mây không ngừng đón nhận những cơn kích thích đang ồ ạt kéo đến " hmmm...ahhhh chủ nhân hức, như thế này như thế này con mèo nhỏ thích lắm ahhh trừng phạt em nữa đi màaaaa ahhahhh" A Cửu lại đưa tay bấm nút trên điều khiển, tốc độ lại tăng lên.

Mạn Mạn như bị hớp hồn đầu ngã ra sofa, lưng lại cong lên đẩy anh đào nhô cao lên, hai chiếc kẹp nhường như không quên nhiệm vụ của mình liền kích thích thêm Mạn Mạn.

A Cửu ngắm nhìn không rời mắt tác phẩm của mình.

Làn nước ấm không ngừng chảy ra từ từ thấm ướt sofa.

A Cửu đứng dậy đi ra phía sau sofa cuối xuống nâng đầu Mạn Mạn.

"Con mèo nhỏ, nhìn vào tivi xem điệu bộ hứng tình của mình nào.

Nhìn xem tác phẩm tôi tạo ra tuyệt đẹp đến mức nào" A Cửu vừa nói vừa chỉ tay vào màn hình tivi, cơ thể Mạn Mạn xuất hiện mờ ảo trong lớp đen phản chiếu của màn hình.

Đôi mắt mờ sương vì dục vọng nhưng Mạn Mạn có thể thấy được mờ mờ, thấy được cơ thể mình đang đón nhận những cơn kích thích và sướng tới mức nào " hức hmmm....

Chủ nhân... ahh như thế này thật sự, thật sự sướng quá.

Trừng phạt ahhhh em thêm nữa đi mmmmm ahh"A Cửu lại tăng thêm một nhịp, đầu óc Mạn Mạn mất dần sự tỉnh táo cơ thể căng cứng đón nhật toàn bộ những thứ mà A Cửu mang lại.

A Cửu buông chiếc điều khiển xuống lấy tay xoay mặt Mạn Mạn rồi hôn lên.

Tay kia thì trượt dài trên cơ thể Mạn Mạn mà vuốt ve kích thích.

Mạn Mạn sướng đến điên người, cắn mút đôi môi của A Cửu không muốn dừng lại.

Tốc độ nhanh làm Mạn Mạn đạt đến cơn khoái cảm, cả cơ thể kiều diễm không ngừng co giật đón cơn khoái cảm cứ ồ ạt kéo tới.

Cô không ngừng phát ra tiếng kèm theo tiếng thở gấp gáp.

Cơ thể gần như buông xuôi.

A Cửu nhanh chóng tiến lại rút món đồ chơi ra khỏi cơ thể cô, tháo bỏ toàn bộ những chiếc còng trên tay và chân nhưng vẫn giữ lại chiếc kẹp trên ngực.

Nhanh chóng đặt Mạn Mạn nằm sấp cặp mông căng tròn lại đẩy lên cao.

A Cửu lại đánh vào một bên mông " Phạt tội hư cho con mèo hứng tình không biết điểm dừng"Cái đánh như gián tiếp tác động lên hạt châu vẫn chưa dứt cơn kích thích.

Mạn Mạn lại rên lên đón nhận.

A Cửu không để cho Mạn Mạn nghỉ ngơi cô đưa tay lấy chiếc charm đuôi mèo mà mình đã chuẩn bị sẵn, xoa nhẹ phần đầu vào phần ẩm ướt để bôi trơn.

Cái lạnh từ đó làm Mạn Mạn giật mình cong người.

A Cửu nhẹ nhàng đưa vào phần ngoài.

Cơ thể Mạn Mạn co người nhận lấy, chiếc đuôi cứ đánh vào phần lưng cô gây nhột nhạo kích thích.

A Cửu liền đưa ngón tay tiến vào trong.

Cặp mông Mạn Mạn cứ thể đẩy lên cao hơn, đầu ngực lại áp sát vào sofa cũng với chiếc kẹp làm Mạn Mạn lại vào cơn kích thích.

A Cửu đẩy ngón tay theo nhịp, chạm vào điểm kích thích nhất của Mạn Mạn.

Cơ thể cộng với lần kích thích trước đó không ngừng co giật.

Cơn khoái cảm mà cô không thể diển tả thành lời được, ngoài rên rỉ ra cô không còn làm được gì khác cả.

Cả cơ thể cứ đung đưa theo nhịp của A Cửu" mmmm chủ nhân ahhh...em sướng chết mất, hhhhh chủ nhân mmm Cửu Cửu đừng... dừng lạiiii " A Cửu lại đánh lên mông Mạn Mạn"Ai cho phép em gọi tên tôi, không được làm bất kì điều gì mà tôi không cho phép"" hhh hức dạahhhhh" Mạn Mạn sướng đến muốn ngất đi, cơ thể co giật mạnh liền đột ngột rút ra khỏi tay A Cửu ngã rã rời ra sofa nhưng lại bị A Cửu kéo lại đẩy mông lên cao, ngón tay lại tiến vào trong.

Cả căn phòng ngập tràn tiếng thở và những tiếng ám muội khi A Cửu chạm vào, Mạn Mạn bị đẩy đến giới hạn" mmmmm chủ nhân...ahhh ahhh.... nhanh hơn nữa đi màaaaaa... con mèo nhỏ muốn nhanh hơn nữa hhhhh" Mạn Mạn cong người lên đón nhận cơn khoái cảm đang ập đến, một làn nước ấm bắn ra đầy tay A Cửu rớt xuống sofa, Mạn Mạn rã rời nằm sấp xuống tiếng thở gấp gáp không thể nói thành lời.

A Cửu mỉm cười hôn lên lưng cô"Hôm nay con mèo nhỏ của tôi vất vả rồi..."
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Đôi lời bật cười thành tiếng 🙂)


- 15/7/2025 thật sự hôm nay mới ngồi đọc lại những chương đầu tiên có chút buồn cười về văn phong của mình.

Mình gần như đã bật cười thành tiếng khi thấy văn chương của mình vào những năm 2020-2021.

Mong các độc giả hay thông cảm cho sự ngô nghê của mình.

Nếu mình đặt vào tâm thế của độc giả, mình cũng không muốn ở lại để đọc thêm.

Nhưng không hiểu sao mình vẫn có một lượng độc giả theo dõi nên mình cảm thấy rất biết ơn.

Đứa con tinh thần của mình được mọi người đón nhận mình cũng cảm thấy tự hào, có chút nở mũi.

Câu văn của mình chưa được nắn nót do chưa có kinh nghiệm và đây cũng là bộ đầu tiên, nhưng mà mình cảm ơn tất cả những lời đóng góp.

Khen có chê có tất cả đều là động lực cho mình.

Thật sự xin lỗi vì đã để cho các bạn chờ đợi rất lâu rất lâu và rất lâu.

Tự nhiên mình thấy mình ác ghê T.TMình thật sự đã cười rất nhiều khi đọc các chương đầu, mình như đang viết truyện hài vậy =))).

Câu từ thì ngô nghê cốt chuyện thì hài không thể tả.

Ôi, mình tự lạy mình luôn cũng được.Mình cũng không muốn chỉnh sửa nhiều về những trang đầu tiên cốt cũng để lưu lại kỉ niệm.

Cảm ơn các bạn đã và đang đồng hành với mình
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 93


Màn đêm dần buông, không gian yên tỉnh kèm theo tiếng thở đều của người nằm bên cạnh.

Ninh Hinh nhẹ nhàng siết chặt vòng tay của mình ôm trọn lấy người trong lòng.

Khuôn mặt Quân Dao buông lỏng an yên say giấc bên cạnh người thương, có vẻ cô đang mơ một giấc mơ thật đẹp, thật tuyệt với một cái kết mà cô mong cầu.

Ninh Hinh an tĩnh sợ bản thân mình sẽ đánh thức Dao Dao, cô nhẹ nhàng ngắm nhìn khuôn mặt của vợ mình.

Trong lòng không ngừng chìm vào trong những dòng suy nghĩ, những băn khoăn.

Trước giờ cô luôn từ chối tất cả những lời yêu thương từ những cô gái khác, chỉ đơn giản là cô không còn tin vào tình yêu nữa.

Đối với cô tình yêu thật ngột ngạt và dối trá.

Chỉ là cô chưa từng được yêu thương một cách đúng đắn và phải trưởng thành khi còn quá trẻ.

Minh chứng là cô vẫn lao vào những cuộc hoan ái chỉ để lấp đầy sự trống rỗng bên trong mình, vậy là cô vẫn sợ cô đơn sao?

Hoan ái một cách không đứng đắn chỉ vì cô nghĩ bản thân cả hai đều tự nguyện thì chẳng có gì là sai.

Và cô luôn nói trước rằng, đừng mong cầu vào bản thân cô một tình yêu quái gở nào khác.

Nhưng rồi cô gặp Quân Dao, bản thân khi nghĩ lại thì ra cô đã sai từ ngay ban đầu.

Nhưng lại không hối hận, cô có thể chịu trách nhiệm được với tất cả những gì mình làm.

Không chốn chạy, không chối bỏ, những điều đó có thể giúp cô trở thành con người như bây giờ.Cô yêu Quân Dao đến phát điên, cô chợt nhận ra chính Quân Dao đã làm cô nhận ra giá trị của bản thân mình như thế nào.

Khi gặp Dao Dao cô không muốn làm tổn thương cô ấy một chút nào, tất cả chỉ còn lại là sự trân trọng và sợ đánh mất cô.

Thì ra bản thân cô không sợ yêu mà cô sợ trao nó cho sai người, không biết trân trọng.

Tình yêu làm gì có lỗi, có đúng và sai, chỉ là người ta muốn nhân danh tình yêu để làm tổn thương đối phương, nghe thật chối tai nhưng bên ngoài đầy rẫy những chuyện như thế.

Làn hơi nóng truyền vào lưng Quân Dao làm cô tỉnh giấc, nhận ra thấy đôi mắt Ninh Hinh đang nhìn mình say đắm.

Cô lười biếng ậm ừ, áp tay lên mặt Ninh Hinh giọng yêu chiều hỏi" Chị đang nghĩ gì thế, chưa ngủ được à"Ninh Hinh điệu bộ không muốn trả lời một chút nào cả, đưa bàn tay vuốt ve tấm lưng trần của Quân Dao.

Hơi ấm kèm theo sự mềm mại làm Quân Dao chỉ muốn thiếp đi nhưng lại gặng hỏi" Chị ngốc, lại suy nghĩ gì rồi"" Dao Dao, chị yêu em" dứt lời Ninh Hinh hôn lên đôi môi mọng của Quân Dao, sự dễ chịu cứ làm Quân Dao đắm chìm trong đó mãi không muốn dứt.

Nụ hôn đầy dịu dàng kèm theo cả sự nuông chiều của Ninh Hinh dành cho Quân Dao.

Qua sự cuồng nhiệt Ninh Hinh lại buông đôi môi ấy ra, liền bị một lực kéo lại.

Quân Dao lấy tay áp lên má Ninh Hinh kéo lại, đưa môi mình áp lên môi cô.

Điệu bộ như không muốn dừng lại" Em cũng yêu chị"

Ninh Hinh gần như nũng nịu ôm cô vào lòng " Em đừng có đánh thức con quỷ bên trong chị, phía sau lưng chị hàng ngàn con quỷ đi theo đó, nó đợi rước em xuống địa ngục cùng chị" Quân Dao nghe thế liền tiện tay vỗ mông Ninh Hinh một cái " Chị đừng nói thế, chưa biết ai đợi ai dưới địa ngục đâu" Giọng Quân Dao gian tà cất lên.

Ninh Hinh phì cười giọng điệu có vẻ đồng ý " ừ nhỉ, nhưng hôm nay chị sẽ bỏ qua cho em.

Ngày mai còn một ngày dài.

Đừng mong chị sẽ buông tha."

Cô lại cuối xuống cắn lên xương quai xanh của Dao Dao, còn Quân Dao chỉ có một thân chịu đựng.

Lấy tay vỗ bụp bụp vào người Ninh Hinh" Đồ dâm đãng... xì" .... cô im lặng một lúc rồi lấy tay đan vào người Ninh Hinh kéo sát về mình " Em không biết chị suy nghĩ gì cả, nhưng Hinh có em và em cũng tin rằng mình có chị.

Tình yêu của em sẽ là nguồn động lực với Hinh Hinh.

Em không biết mình có giúp được nhiều cho chị không, nhưng em luôn sẵn sàng ngay cả khi Hinh có cần em hay không.

Em biết trái tim này mang nhiều vết xước, nhưng em sẽ có mọi cách để vá chúng lại.

Không vá được thì em sẽ lấp đầy chúng.

"Ninh Hinh nghe được liền một thân xúc động, đôi ngươi mở to.

Vòng tay lại càng siết chặt " Dao Dao, có em trong đời quả thật là một điều may mắn với chị"Cảm giác trân trọng, nâng niu lại càng dâng cao hơn.

Cô nhẹ nhàng vuốt tấm lưng trần của Quân Dao đưa cô vào giấc ngủ say.

Bản thân mình cũng dần chìm vào trong cơn mộng mị.

Căn phòng tối đen nhưng bao trùm cảm giác ấm áp khó diễn tả, chỉ còn lại tiếng thở đều.

Cả hai người một thân hạnh phúc còn vương vấn nụ cười trên khóe miệng.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom