Lãng Mạn [ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn em này

[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 40


Vừa trải qua cơn kích tình, cả người Quân Dao vẫn nóng ran tiếng thở gấp vẫn chưa giảm sút, Ninh Hinh đặt cô lên giường bản thân liền đi mở nước nóng trong bồn tắm.

Quân Dao nhìn theo bóng lưng của cô thân trên đã không còn một mảnh vải nào che thân, phía dưới vẫn còn mang chiếc quần dài.

Không hiểu sao chỉ nhìn như thế thôi mà cô đã cảm thấy Ninh Hinh thật sự rất quyến rũ.

Bờ vai rộng, trên người gần như không có một tí mỡ thừa nào, các cơ vẫn rắc chắc dù không lộ rõ.

Khi sờ vào vuốt ve nó cô thật sự rất thích và cũng thích cảm giác an toàn mà Ninh Hinh mang lại.

Mái tóc dài đen láy, đôi mắt màu hổ phách cùng khuôn mặt mị hoặc khi nhìn cô cảm giác rất thu hút.

Quả thật trong một tuần vừa rồi cô chìm vào cảm giác nhớ mong mà bản thân không thể lý giải được, cũng hụt hẫn cũng thất vọng khi Ninh Hinh không gọi điện cho mình.

Nhưng khi cô nhìn lại, thấy khuôn mặt mệt mõi của Ninh Hinh cô lại bất giác xua tan những nghi ngờ của bản thân.

Có phải là cô dễ dãi quá không vậy?

Đang đắm chìm trong suy nghĩ, Ninh Hinh đã đi lại ngồi kế bên cô, đưa tay vuốt những lọn tóc không yên phận mà che đi khuôn mặt kiều diễm của cô " Em nghĩ gì vậy ?"

" Nghĩ xem qua đó Hinh có theo cô nào không?"

Ninh Hinh bật cười " Chị thì chỉ có cô nào theo thôi" Quân Dao dùng môi biểu tình, không đồng ý với lời Ninh Hinh vừa thốt ra.

" Ánh mắt si tình như thế quả thật thì chỉ có người ta theo thôi" " Thế đấy, lần đầu tiên chị nghe có người nói ánh mắt chị si tình đấy.

Trước đây ai cũng bảo chị mặt lạnh tanh chẳng có một chút biểu cảm nào cả" Quả thật, ánh mắt si tình này chỉ có mình Quân Dao thấy, Ninh Hinh còn không biết rằng ánh mắt mình có thể si tình đến thế.

Trong nhà tắm truyền ra tiếng nước tràn có lẻ nước cũng đã đầy bồn.

Cô bế Quân Dao trên tay " Em tự đi được mà" Quân Dao không ngừng cựa quậy " Hay em muốn thêm một lần nữa" "..."

Quân Dao im lặng phó mặt, người này quả thật ngang tàng.

Làn nước nóng phả vào cả hai, cảm giác thoải mái xâm chiếm cả cơ thể.

Có phải mỗi khi trải qua một trận hoan ái xong mà được ngâm mình trong làn nước ấm có phải rất thoải mái không, mùi tinh dầu thoang thoảng làm đầu Quân Dao du dương.

Cơn đắng chát xen lẫn ngọt ngào trong khoang miệng làm cô trở về với thực tại.

Là Ninh Hinh một tay cầm ly rượu vang một tay nâng cằm Quân Dao truyền cho cô một chất rượu ngọt.

Đi tới cổ họng là cảm giác đắng chát, cô nhắm vừa tận hưởng nụ hôn của Ninh Hinh vừa đưa chất lỏng màu đỏ đậm xuống cổ họng.

Vài giọt còn vương trên khoé môi mà chảy xuống.

Ninh Hinh tinh quái dùng lưỡi liếm sạch, miệng không ngại ngùng mà thốt lên " Uhmm rất ngọt" " Hinh xấu xa, sao cứ bày hư em thế!"

Quân Dao xấu hộ vỗ thụp thụp vào ngực Ninh Hinh Ninh Hinh đưa tay giữ chặt cánh tay Quân Dao, tay còn lại siết chắc vòng eo cô dí sát vào người mình.

Nơi tư mật ấm nóng của cả hai chạm vào nhau.

Cô đưa lưỡi liếm lấy vành môi của Quân Dao chốc chốc lại dùng răng day nhẹ.

Quân Dao hé cánh môi như muốn nói gì đó rốt cuộc bị Ninh Hinh ngang tàng mà tấn công vào khoang miệng tìm chiếc lưỡi mật ngọt của Quân Dao.

Mùi rượu vang vẫn còn quanh quẩn trong miệng cả hai, Ninh Hinh thả nhẹ nhấp vội một gụm rượu ép Quân Dao phải đón nhận.

Đôi môi anh đào bị Ninh Hinh hành hạ mà đỏ ửng, như muốn sưng tấy.

Rõ ràng từ lúc về nhà đến giờ cô vẫn chưa nghĩ ngơi được một phút giây nào cả.

Ninh Hinh lướt chiếc lưỡi ấm nóng xuống cổ hôn lên khắp người Quân Dao, dừng lại ở chiếc vai mà để lại dấu hôn đỏ ửng.

Quân Dao dùng tay ôm sát người Ninh Hinh, tay còn lại che miệng giọng thều thào " Hinh Hinh, không phải chị lại định thêm lần nữa đấy chứ, đã lần thứ ba rồi" " Rõ ràng em chưa trả chị đủ 7 ngày" Khuôn ngực trần trụi của cả hai đang áp sát vào nhau, nhận được sự kích thích từ Ninh Hinh kèm theo men rượu Quân Dao bắt đầu cảm thấy thần khí cô một lần nữa lại đảo điên.

Ánh mắt dừng lại ở bờ vai rộng của Ninh Hinh, cô cuối xuống mút mạnh rồi cắn lên để lại dấu hôn.

Bàn tay không yên phận bắt đầu luật động sờ soạng tấm lưng trần của Ninh Hinh.

Cô im lặng vừa tận hưởng vừa ngắm nhìn xem cô bé Quân Dao muốn làm gì mình.

Quân Dao hôn lên xương quai xanh, hai tay trườn tới đặt trước hai quả anh đào của Ninh Hinh.

Cô chững lại một nhịp để ngắm nhìn nó, cặp anh đào này rất vừa tay cô, không to không nhỏ chỉ là ... vừa vặn.

Cả hai hạt anh đào cũng chỉ bé xinh, không to không dày như của cô.

Rõ ràng là nhìn rất đáng yêu.

Đôi môi không thể kìm chế được nữa, cô cuối xuống ngậm chặt hạt anh đào, tay kia vẫn không ngừng mân mê bên còn lại.

Cảm giác rất mới lạ, rất kích thích.

Ninh Hinh chống tay nghiêng đầu mĩm cười quan sát Quân Dao, tay còn lại mò vào hạt anh đào vân vê, kích thích cô cảm giác như đang cỗ vũ những điều mà cô đang làm.

Quân Dao dùng những kĩ thuật vụng về của bản thân, nhưng cũng đủ làm Ninh Hinh kích thích.

Khuôn mặt hiện lên sự thích thú, những biểu hiện này cô đang suy nghĩ có nên thưởng thêm cho Quân Dao hay không?

Quân Dao nhớ lại những lúc mà Ninh Hinh làm cho mình, cô cũng đưa lưỡi lên trên hạ xuống kích thích vào hạt đào lâu lâu lại dùng răng mà day nhẹ.

Lúc nhìn lên khuôn mặt Ninh Hinh đã ửng hồng, cô lại nở một nụ cười mị hoặc cảm giác đạt được thành tựu.

Nhưng chưa kịp vội mừng lâu, cô đã bị Ninh Hinh nhấc bổng lên dán chiếc lưng trần vào thành bồn hai chân vô thức mà siếc chặt vòng eo của Ninh Hinh " Dao Dao em nói xem những biểu hiện xấu xa này của em, chị nên thưởng hay nên phạt em đây?"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 41


" Quân Dao em nói em nên thưởng hay phạt em đây" ngón tay của cô đã đặt vào hoa huyệt đang mở mà nhẹ nhàng ma sát.

" Uhm~ chẳng phải thưởng hay phạt chị đều như thế sao" Quân Dao lắc đầu chống cự Ngón tay Ninh Hinh dễ dàng trượt vào hoa huyệt ấm nóng, cơn kích tình lại một lần nữa được mời đến.

Không khí trong nhà tắm đã nóng nay còn trở nên nóng hơn, trong phòng chỉ còn lại những tiếng thở gấp xen lẫn những tiếng lép nhép đầy dâm mị.

Đêm nay không biết là một đêm dài hay có lẽ cả hai sẽ được một giấc ngủ thật ngon._________________________ Tiếng chuông báo thức vang lên giữa không gian yên tỉnh, mặt trời vẫn chưa ló dạng khiến không khí xung quanh vẫn còn lành lạnh.

Ninh Hinh siết chặt vòng tay kéo người đang ngủ say trong lòng sát lại gần mình, tay kia lần mò điện thoại hé mắt tắt chuông báo thức rồi vứt sang một bên.

Lười nhát mà vùi đầu vào làn tóc thơm của Quân Dao.

Buổi sáng đến nhanh quá cô thật sự muốn ngủ thêm một chút nữa, đêm qua rõ ràng cô ngủ thật ngon thật êm giấc.

Quân Dao nằm kế bên có lẽ cũng mệt nhừ sau trận hoan ái đêm qua tiếng báo thức cũng không thể làm cô thức giấc.

"Tiểu công chúa, em cần phải dậy để đi học rồi" Rõ ràng cô có thể nuôi Quân Dao như lời cô đã hứa, nhưng không thể vì sự ích kỷ của bản thân mà phá hoại tiền đồ của cô.

Cô luồn tay vào trong chiếc áo rộng mà vuốt ve tấm lưng trần của Quân Dao, Quân Dao vẫn dáng vẻ lười nhác không muốn dậy, đưa hai tay ôm siết chặt vòng eo của Ninh Hinh vùi đầu trong ngực cô mà thiếp đi " Chị cho em ba giây, nếu em không dậy chị sẽ cho em tập thể dục buổi sáng.

Một ...."

" Hinh quả thật rõ ràng là chẳng thương hoa tiếc ngọc gì cả" Quân Dao giật mình vội vàng nói với giọng ngái ngủ "

Sau này chị sẽ chú ý, bây giờ thì dậy nào.

Em còn phải về nhà thay đồng phục" Ninh Hinh nói rồi hôn lên trán cô, vỗ lưng cô vài cái xem như là cỗ vũ.

Quân Dao gật đầu đưa hai tay vươn người hai chân cô vẫn còn đau nhức vì có vẻ tối qua đã hơi quá sức.

Cô thở dài dùng ánh mắt trách mắng Ninh Hinh.

Ninh Hinh giả lơ rồi chuồn thật lẹ vào nhà vệ sinh. ______________________ Ninh Hinh đợi Quân Dao thay đồng phục rồi tiễn cô đến trường.

Bóng dáng cô vừa khuất Ninh Hình liền đánh xe quay trở về nhà của ông bà Tạ.

Tại Tư Gia nhà Họ Tạ Bố mẹ Quân Dao đang ngồi nhâm nhi tách trà, bàn chuyện kinh doanh thì gia nhân tiến vào " Ông Tạ bà Tạ có cô Ninh Hinh muốn gặp ạ" Ông Tạ gật đầu với gia nhân rồi quay sang nhìn bà Tạ biểu lộ vẻ chưa hiểu chuyện gì lắm thì Ninh Hinh đã bước vào.

" Xin Chào Ông Tạ, Bà Tạ" " Ninh Hinh, Mời cô ngồi" Ông Tạ đứng dậy đưa tay hướng về chiếc ghế trước mặt " Mời cô" Bà Tạ mỉm cười đưa tách trà nóng đến Ninh Hinh " Không biết hôm nay cô đến đây có chuyện gì quan trọng sao?"

Ông Tạ đưa tay tháo mắt kính xếp gọn xuống bàn " Việc đầu tiên là cảm ơn ông bà Tạ đã tin tưởng khi để Quân Dao đi với con, việc thứ hai con có việc cần nói chuyện với hai người" Ninh Hinh đặt tách trà xuống bàn, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm túc mà hướng về ông bà Tạ " Trước hết, con xin tự giới thiệu trước con là Cố Ninh Hinh.

Tổng giám đốc của tập đoàn Cố Khiến Minh" " Thảo nào !"

Ông Tạ bỗng nhiên thốt lên như nhớ ra được điều gì đó, sau đó lại ra hiệu cho Ninh Hinh tiếp tục " Sau thời gian tiếp xúc và tìm hiểu thì con thấy ở Quân Dao rất có tiềm năng rất lớn để phát triển ở công ty, là một viên ngọc lớn mà từ trước đến nay con mới gặp được.

Vì thế hôm qua Quân Dao đã ở nhà con để nhận được sự đào tạo trong thời gian cô ấy còn đi học" Ông Bà Tạ gật đầu đợi Ninh Hinh nói tiếp " Do cô ấy vẫn còn đi học, thời gian hầu như ở trường do đó chỉ có thể đào tạo thêm vào buổi tối.

Năm nay là năm cuối cấp của Quân Dao, con nghĩ bản thân mình có thể hỗ trợ cô ấy vào dịp tốt nghiệp cuối năm này.

Vì thế hôm nay con mạn phép xin phép ông bà Tạ cho phép Quân Dao dọn sang nhà con để tiện cho việc học và đào tạo.

Cô ấy đương nhiên có thể về nhà bất cứ khi nào khi cô ấy muốn và ông bà Tạ muốn.

" Ông bà Tạ liên tục gật đầu, cảm thấy đây cứ như là một cơ hội rộng mở đối với Quân Dao.

Vốn dĩ cũng là người trong giới kinh doanh ông Tạ biết người con gái ngồi trước mặt ông vốn dĩ không tầm thường.

Năm đó nền kinh tế suy thoái, các công ty bắt đầu trì trệ có cả những công ty còn đứng trên bờ vực phá sản.

Vậy mà Cô Cố Ninh Hinh này đây, tuy là thân con gái nhưng quả thực đầu óc kinh doanh, chiến lược không tầm thường.

Đã vực dậy công ty thành công lại còn đưa tập đoàn phát triển lớn mạnh.

Như vậy mắt nhìn người quả thực không phải tầm thường.

"Được giám đốc của Tập đoàn Cố Khiến Minh nhìn chúng con gái ta quả thực người làm cha làm mẹ như ta rất lấy làm tự hào.

Nhưng vì đây là chuyện liên quan đến con gái ta, ta cần có câu trả lời từ Quân Dao.

Nên phiền cô Cố chờ thêm một thời gian" Ông Tạ vui vẻ tiếp lời " Vậy nếu trưa nay con mời ông bà Tạ và cả Quân Dao dùng một bữa cơm thì như thế nào ạ, con rất vui nếu như ông bà đồng ý" ánh mắt Ninh Hinh toát lên thần thái nghiêm nghị, khiến người đối diện phải tin vào lời cô nói.

Bà Tạ nắm lấy tay ông Tạ mà gật đầu " Được!"

Ông Tạ nở nụ cười nhìn Ninh Hinh mà gật đầu.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 42


Quân Dao hai tay đặt lên đùi im lặng ngồi quan sát Ninh Hinh ngồi bên cạnh cô, lại đảo mắt sang phía đối diện nhìn bố mẹ.

Thật sự vẫn chưa hiểu hoàn cảnh trước mắt là gì, đưa ánh mắt nhìn Ninh Hinh điệu bộ cầu cứu.

Ninh Hinh nhìn cô mỉm cười trấn an nhẹ nhàng quay sang gọi món với phục vụ bàn.

Đợi phục vụ ra khỏi phòng Ninh Hinh nhẹ nhàng mở lời " Chị đã thưa chuyện với bố mẹ em về việc đào tạo cho em sau này trở thành cánh tay đắc lực cho chị trong công ty,cũng như hỗ trợ em trong việc học và kì thi tốt nghiệp cuối cấp" Quân Dao hoảng hốt đưa mắt nhìn bố mẹ, bố mẹ đang mỉm cười với cô trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà đào tạo gì cơ , công ty nào, cánh tay đắc lực cho Ninh Hinh?

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy ?

" Rất may mắn khi Cố Ninh Hinh giám đốc tập đoàn Cố Khiến Minh nhìn chúng con, Quân Dao, dù con vẫn đang là học sinh cuối cấp."

Ông Tạ mĩm cười nói với con gái rồi quay sang đặt vấn đề với Ninh Hinh " Nhưng chúng tôi vẫn không rõ là Cố Tổng đấy nhìn chúng con gái tôi ở điểm nào mà ví như một viên ngọc quý.

Đối với chúng tôi mà nói thì Quân Dao vốn dĩ rất lễ phép, ngoan ngoãn, chăm chỉ chưa bao giờ làm chúng tôi phiền lòng.

Nhưng dù vậy chúng tôi thật sự chưa có cơ hội nhìn dáng vẻ Quân Dao trong công việc."

" Thưa Bác, sự chăm chỉ của cô ấy quả là lợi thế, cô ấy cố gắng hoàn thành mọi công việc mà con thử giao cho cô ấy.

Và thật sự mà nói Quân Dao rất hợp với kinh doanh, khi con thử đặt vấn đề thì quả thật Tầm nhìn của cô ấy không thể ngờ được đâu bác ạ.

Đối với con Quân Dao quả thực là viên ngọc quý, con cần cô ấy thưa hai bác" Quân Dao nhìn ánh mắt của bố mẹ mình, bốn chữ ' đã bị thuyết phục' hiện rõ trên mặt hai người.

Cô quay sang nhìn người bên cạnh, cái đồ nói dối không chớp mắt này.

Cái gì mà viên ngọc quý, Ninh Hinh có giao công việc gì cho cô chứ.

Bình thường hai người gặp nhau toàn là ... nghĩ đến đây Quân Giao giật mình cuối gầm mặt xuống cảm nhận được hai má mình đang nóng dần lên.

Đào tạo ... quả thực có đào tạo nha, người ta đào tạo trên bàn trên lớp, cô thì được đào tạo trên giường....

Nước đi này quả thực không thể nào lường trước được, cô vội nhìn bố mẹ rồi gật đầu.

Quả thực là muốn bức chết cô mà, Quân Dao khóc thầm trong lòng.

Ít nhất phải nói với cô một tiếng chứ, tới đây lại giật mình.

Trời ơi Ninh Hinh đã đề cập đến rồi, cô còn mẩy mẩy phủi nhận nó còn cho rằng cô đang nói đùa, nghĩ ràng bố mẹ cô rất khó là Ninh Hinh đang nói với cô rằng Cố Ninh Hinh ta đây nói được làm được.

Nói không chừng bước tiếp theo là đề cập tới vấn đề là ở lại nhà Ninh Hinh luôn chứ.

Trong lòng Quân Dao cả kinh không ít, nội tâm phức tạp đang kêu gào như muốn nuốt chửng cô.

Giọng nói của Ông Tạ làm Quân Dao bừng tỉnh " Con không phiền nếu như chúng ta gọi con là Ninh Hinh chứ?"

" Dạ Vâng, con rất vui lòng thưa hai bác" Ninh Hinh Thầm nghĩ chắc cũng sẽ thành ba má vợ sớm thôi, cô cần suy nghĩ lại cách xưng hô sao cho hợp lý.

" Ninh Hinh có đề cập với ta chuyện cô ấy muốn con sang nhà cô ấy sống để tiện cho việc học, và cả việc đào tạo.

Vì con đi học cả ngày nên đào tạo thì chỉ có thể học vào buổi tối mà thôi" Ông Tạ Quay sang nhìn Quân Dao Trời ơi còn cả việc đào tạo vào buổi tối, bức người quá đáng mà.

Quân Dao quay sang nhìn Ninh Hinh với ánh mắt trách mắng.

Còn Ninh Hinh nhìn cô với ánh mắt nũng nịu cô đây nào có nói dối quả thật là đào tạo còn gì, ra hiệu cho cô nhanh nhanh đồng ý đi.

Ninh Hinh đã làm hết rồi còn phần này lại là của cô đấy.

" Con..."

Quân Dao chưa kịp trả lời thì phía ngoài vang tiếng gõ cửa, phục vụ nhẹ nhàng đưa đồ ăn lên bàn và giới thiệu sơ qua một vài món ăn Nhật.

Ninh Hinh gật đầu cảm ơn phục vụ, hướng tay về bàn mời Bố mẹ Quân Dao " Lần đầu mời hai bác đến nhà hàng Nhật không biết hai bác có thích không?

Sau này mình còn rất nhiều cơ hội để dùng bữa cơm gia đình cũng như là những món ăn khác.

Mời hai bác.

" " Thât sự như vậy là quá được rồi, hai bác không cần gì nhiều đâu Ninh Hinh.

Chỉ là hai bác chỉ có một đứa con là Quân Dao, cũng mong con có thể chiếu cố giúp đỡ em.

Chỉ là bác mong việc đào tạo cũng đừng quá sức, bác sợ trên trường con bé cũng học đủ nhiều" " Dạ hai bác cứ yên tâm, con sẽ chú ý đến điều đó.

Quân Dao vậy em đồng ý sống với chị không" " Dạ em đồng ý" Quân Dao giọng nói nhẹ nhàng ẩn ý cười nhìn Ninh HinhNghe đến đây cứ như đang nghe một lời cầu hôn vậy.

Quân Dao liền quay sang nhìn bố mẹ " Nhưng mà như vậy bố mẹ có buồn không?"

" Khi nào em muốn hoặc hai bác nhớ em, chị chở em về" Ninh Hinh nói ra lời hứa chắc nịtCả căn phòng bốn người dùng bữa, vừa cười vừa nói không khí ấm cúng tràn gập khắp phòng.

Sự ấm áp lan toả len lỏi trong tâm hồn lạnh lẽo của Ninh Hinh thắp sáng góc tối trong cô.

Đây có phải là điều mà cô thầm mong mỏi ?
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 43


Quán Bar The Iron Xung quanh Ninh Hinh vẫn là khung cảnh quen thuộc, quen thuộc đến mức mà cô không thèm đoái hoài nhìn đến một lần.

Trên tay vẫn vân vê ly rượu Gin quen thuộc, tấm lưng rộng tựa vào ghế sofa một tay gác lên trên một tay cầm ly rượu chốc chốc lại đưa lên miệng nhấp một ngụm.

Hôm nay Ninh Hinh thoát khỏi bộ Vest như thường ngày, mà khoát lên mình bộ leather jacket đen.

Phong thái mạnh mẽ nhưng đưa tình đầy quyến rũ.

Ly rượu chưa rời khỏi miệng, cơn đắng chát từ ly Gin chưa kịp đọng xuống cổ họng thì bên tai đã nghe một giọng điệu mời gọi " Đêm nay em là của chị được không ?"

" Xin Lỗi, tôi không có hứng thú" Ninh Hinh nhắm mắt từ từ thưởng thực ngụm rượu còn sót lại trong miệng mình.

" Oh, Ariah tôi rất vui vì hôm nay cô đã đến, nhưng quả thật người đó không nên dây vào đâu, cô ấy đáng sợ lắm" từ xa Mạn Mạn đang ôm ấp cô đào bé bỏng của mình mà tiếng lại gần " Mạn Mạn, lâu rồi không gặp chị" Ariah đứng dậy rồi ôm chầm lấy Mạn Mạn " Đợi chị một xíu nhé cưng, lát nữa chị sẽ chơi với em" Mạn Mạn vừa nói vừa đưa tay xoa mông Ariah rồi nháy mắt với cô, điệu bộ đầy đưa tình " Hinh Hinh, gọi mãi mới chịu đến đấy" Mạn Mạn kéo cô đào ngồi xuống bên cạnh mình, tay không yên phận cứ đặt lên mông mà xoa bóp.

Tay kia vẫn cầm ly rượu mà cụng ly với Ninh Hinh " Sao rồi chuyện cô bé hôm bữa sao rồi, có câu trả lời chưa?"

" Vẫn ổn..." câu trả lời đầy ngắn gọn từ phía Ninh Hinh " Trời ơi, cái dáng vẻ lạnh lùng này ai mà chịu cho nỗi.

Cậu đừng có mà hành con gái nhà người ta quá đấy" " Hành cậu thì tôi rất sẵn lòng đấy Mạn Mạn" Ninh Hinh đưa tay lắc lắc ly rượu ra hiệu với A Thiết, cô cần một ly nữa " mồ, chả đáng yêu gì hết.

Lần đầu tiên tôi thấy cậu như vậy đấy Hinh Hinh.

Đã quên Ả Lâm Nhã rồi à" Mạn Mạn vừa nói dứt câu đã quay sang ép bé đào mà tặng một nụ hôn, Mạn Mạn mỗi lần xuất hiện cứ như đang trong trạng thái cuồng dâm vậy.

Hay là do đã quá quen thuộc như vậy nên cảm thấy đây là điều rất bình thường, đến cả Ninh Hinh còn chẳng thèm đã động " Lâm Nhã... hừm lâu lắm rồi cái tên này mới xuất hiện...

Chẳng đáng nhắc tới" Cái tên này đang khuấy động một góc khuất xâu thẳm trong lòng Ninh Hinh, ly rượu vừa ra cô lại nhanh chóng nhấp một ngụm, cơn đắng chát giúp cô thoát khỏi những suy nghĩ vừa rồi.

" Nếu đúng như vậy thì chúc mừng cậu, Hinh Hinh cậu nghĩ xem có nên mở tiệc ăn mừng vì cậu đã quên được ả ta không.

Cũng một thời sóng gió đấy nhỉ" " Tập trung vào tiểu đào của cậu đi, đừng ăn nói linh tinh" Ninh Hinh đưa ngón tay chỉ về hướng bé đào đang bị Mạn Mạn khơi dậy cơn dục vọng từ lâu " Vậy khi nào cậu mới đưa người mới tới đây, nhanh đi tôi hồi hộp quá.

Nghĩ tới thôi là đã phấn khích rồi" " Một dịp cuối tuần nào đó" Ninh Hinh nói dứt lời liền đứng lên " Hinh Hinh về à, nhanh vậy" " Vào đây để thưởng thức rượu thôi, rượu ngon đấy, cảm ơn" Mạn Mạn không hiểu rốt cuộc cô có phải là bạn thân của Ninh Hinh hay không, mà lúc nào Ninh Hinh cũng lạnh tanh với cô.

À mà khoan, thật ra Ninh Hinh lạnh lùng với tất cả mọi người.

Trong thâm tâm Mạn Mạn đang gào khóc, cô không có chút đặc biệt nào sao...? __________________ Quân Dao nằm dài trên bàn học, hôm nay đã là ngày thứ tư từ bữa cơm gia đình đó.

Dạo này cô đang bận sửa soạn, dọn dẹp để chuẩn bị chuyển sang nhà Ninh Hinh.

Ninh Hinh cũng đang có công việc ở công ty nên hai người cũng ít liên lạc.

Sáng mai Ninh Hinh sẽ qua đón cô dọn về ở chung, nghĩ đến đây thôi mà Quân Dao đã phấn khích.

Nhưng mà nghĩ lại nếu như , nếu như qua đó mà đêm nào cũng đào tạo thì sao nhỉ, có bức chết cô không ....!

Sau hôm đó cô đã về tìm hiểu tập đoàn Cố Khiến Minh, gương mặt Ninh Hinh chiễm chệ sáng bừng trên trang wed của Công ty.

Cô còn có mặt trong top 10 gương mặt danh giá trong giới kinh doanh.

Quân Dao càng tìm hiểu khuôn mặt cô trở nên trắng bệt.

Bấy lâu nay, cùng nhau trải qua biết bao nhiêu trận hoan ái mà mình thì không hiểu rõ gì về người ta hết, thật đáng giận.

Nghĩ như vậy cho nên những ngày vừa rồi vì sợ Ninh Hinh bận Quân Dao cũng không dám gọi điện làm phiền.

Đang say sưa suy nghĩ cô không biết có người đang gọi mình, là A cửu " Quân Dao, Mình muốn xin lỗi cậu đàng hoàng về chuyện hôm bữa" " Không sao, không sao thật mà" Quân Dao xua xua hai bàn tay " Quân Dao, nhiều ngày đắn đo suy nghĩ, mình muốn làm bạn cậu.

Lúc đầu thấy cậu khá giống người yêu cũ của mình, mình hơi giật mình rồi ngộ nhận.

Nhưng mà không phải là cậu không đáng yêu Quân Dao, chỉ là ... chỉ là" " Chỉ là như thế nào" Quân Dao nét mặt hoài nghi hỏi A Cửu " Khí Tức của người đó thật sự quá đáng sợ, thật sự là muốn bức người khác.

Có cảm giác chỉ cần ai lại gần cậu là chị ấy muốn đè chết người đó" A cửu nhắc lại đột nhiên rùng mình Quân Dao lập tức hiểu ra chuyện, cười cười trấn an A Cửu " Không đâu, chỉ là chị ấy hiểu lầm thôi.

Chứ bình thường chị ấy đáng yêu lắm" " Người yêu cậu à" " Không ...

Không phải" Thật ra chính Quân Dao cũng chưa có câu trả lời, người yêu?

Hay xã giao ?

Hay là bạn tình, rõ ràng là cô chưa có câu trả lời cho chuyện này " Nhưng mà chị đó thật đẹp, rất đẹp, mình đã giật mình khi nhìn vào mắt của chị đó.

Sự lạnh lùng lúc đầu nhìn thì đáng sợ đấy.

Nhưng càng nhìn càng dễ bị mê hoặc.

Cậu cẩn thận đấy Quân Dao.

Những người có phong thái đưa tình như vậy hay dễ dàng dính vào nhiều cuộc tình lắm đấy" " ..."

Quân Dao một bên im lặng lắng nghe, một bên im lặng đắm chìm vào suy nghĩ
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 44


" Đã đủ hết chưa con?" bà Tạ nhìn Quân Dao đầy lo lắng " Không sao đâu mẹ, con còn ở đây mà.

Cần gì thì con sẽ chạy về, bố mẹ đừng lo" Quân Dao đảo mắt nhìn hành lí một lượt.

Chỉ là quần áo và sách vở " Nhớ về thăm bố mẹ thường xuyên, cần gì thì gọi cho bố mẹ liền biết chưa" Ông Tạ vừa dứt lời Ninh Hinh đã đến đón cô, đặt hết hành lý trên xe cô tạm biệt ba mẹ rồi lên xe cùng Ninh Hinh về nhà.

Vừa về đến nhà là Ninh Hinh đã giúp cô cất sách vào kệ, những ngày này Ninh Hinh đã âm thầm bố trí lại phòng làm việc của mình.

Để bàn học của cô gần bàn làm việc của mình, kệ sách cũng đã dọn lại chừa cho cô vài ngăn.

Tủ quần áo cũng gọn gàng chừa chỗ cho cô xếp quần áo của mình vào.

Cả căn nhà bỗng trở nên ấm cúng lạ thường.

Đối với Quân Dao cô nhìn cũng đã quen mắt, thấy Ninh Hinh bài trí cho mình trong lòng cũng vui lây.

Mọi thứ đã xong xuôi cô đứng dậy đang tính tiến ra phòng khách thì bóng dáng phía sau lưng đã ép cô vào tường.

Say mê phấn khích tìm lấy môi cô mà luật động, sự bất ngờ làm Quân Dao hơi cảnh giác sau đó cũng dần thả lỏng đôi môi.

Ninh Hinh cạy mở hàm răng tiến vào.

Môi kề môi lưỡi cuốn lưỡi mọi thứ ngọt ngào đang dần tan chảy.

Ninh Hinh không nỡ nhưng vẫn phải rời đôi môi cô " Em có mệt không, chuyện dọn dẹp ấy" Quân Dao đưa hai tay siết lấy vòng eo của Ninh Hinh mà lắc đầu " Dao Dao, chị dẫn em đi mua ít đồ" Chưa đợi Quân Dao gật đầu Ninh Hinh đã nắm lấy tay cô kéo đi.

Chuẩn bị một ít đồ dùng trong nhà, đưa cô đi mua một ít trái cây và thực phẩm.

Mấy thứ này thường không có trong nhà của Ninh Hinh.

Cô hay dùng bữa bên ngoài hoặc ăn ở công ty hay sẽ về nhà Bố mẹ.

Chuyện ăn uống ở nhà đối với cô thật xa xỉ.

Nhưng hôm nay đã có Quân Dao cô muốn đối xử với cô ấy thật tốt.

Hai người cười cười nói nói dạo quanh siêu thị, từ quầy gia dụng đến quầy thực phẩm chẳng mấy chốc xe hàng đã đầy.

Quả thực hai người đi đến đâu cũng có những ánh mắt dõi theo, một phần vì quá tình, một phần cảm giác rất đẹp đôi, một phần nữa vì cả hai đều rất đẹp.

Đêm đó họ cùng đi dạo thật lâu dưới ánh trăng, nhưng rốt cuộc vẫn chưa ai thổ lộ lòng mình với nhau.

Cả hai đều muốn đợi vào dịp đặc biệt. _______________________ " Cậu nói gì ?

Lâm Minh Đạt đem hết dự án Premium-Gold đưa hết cho Cương Thị, lại còn mặt dày đổi tên là Golf-Gold.

Còn hạ thấp vốn đầu tư.

Thật không thể tin được con người của Lâm Minh Đạt lại tráo trở đến vậy" Minh Hạo day day thái dương " Không sao, dù sao cũng đã lường trước được việc này.

Dự án đổi ngay phút chót chúng ta mới giữ chắc được lần này nếu không hậu quả sẽ khôn lường.

Còn về phía Lâm Minh Đạt, hắn ta sẽ còn nhiều thủ đoạn nữa.

Cậu hãy cẩn thận mà quan sát hắn, nhớ là đừng lơ là."

Ninh Hinh an tĩnh xếp gọn xấp tài liệu vừa ký xong đặt qua một bên.

Cô còn có một cuộc họp quan trọng vào lúc 2h.

Dự án này tạm thời đã xong, hiện tại cô đang bàn giao cho Minh Hạo chạy dự án nhưng cô vẫn là người theo dõi và giám sát.

Cương Thị và Lâm Minh Đạt vẫn là một đối thủ để cô phải chú ý vào họ.

Con người của Lâm Minh Đạt rất gian xảo.

Không phải trước đây cô không biết, mà chỉ là cô muốn cho hắn một cơ hội làm lại.

Dù sao kể cả nước đi này cô cũng đã lường trước, tạm thời gác nó sang một bên.

" Ninh Hinh tôi mời cậu đi ăn, như là chúc mừng dự án lần này được thành công."

" Được!"__________________________ Ninh Hinh an tĩnh dùng chén soup nấm, dạo này cơ thể cô không được khoẻ.

Bụng cô kêu gào mỗi ngày, chắc đang muốn kháng án.

Cô đã bỏ mặc cơ thể này quá lâu.

Trong thời gian này cô cần cẩn thận nhiều hơn.

Minh Hạo quan sát khuôn mặt Ninh Hinh, vẫn là nét an tĩnh nhưng hằn lên sự mệt mõi.

Trong lòng dấy lên một trận thương xót, giữ không được mà đành mở lời

" Ninh Hinh, nhìn cậu mệt mỏi quá"

" Không sao, mình vẫn ổn"

" Ninh Hinh, cậu cần một người có thể chăm sóc cậu, mình ..."

Minh Hạo ngay lúc này thực muốn biểu lộ lòng mình, cô gái trước mặt quả thực ngoan cường.

Sự cố gắng trong cô độc một mình đến đáng thương.

Thật sự Minh Hạo rất muốn chăm sóc Ninh Hinh cả đời

" Minh Hạo" Ninh Hinh đặt chén soup vừa hết sang một bên, ngữ điệu nhẹ nhàng, bình tĩnh

" Mình biết cậu đang nghĩ gì, rất cảm ơn.

Nhưng mình mong cậu sẽ không nói ra.

Cậu cần một người có thể chăm sóc, Minh Hạo.

Cậu là một người tốt vì thế hãy quên chuyện này đi, giữ tình bạn như thế này được không?"

Ninh Hinh bình tĩnh đến độ làm Minh Hạo phải giật mình, cảm giác như cô gái này có thể đọc thấu tâm can của anh.

" ....

Được" Minh Hạo cố gắng giữ giọng bình tĩnh muốn giấu tâm can mình hết vào trong.

Không khí lại trở về một màn yên tĩnh.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 45


Một tuần ở nhà Ninh Hinh trôi qua khá bình lặng khác xa với những gì mà Quân Dao tưởng tưởng.

Cô nghĩ rằng bản thân sẽ bị Ninh Hinh đặt cô dưới thân mà không ngừng áp bức.

Trái lại Ninh Hinh lại rất nghiêm túc trong việc giúp đỡ cô trong quá trình học.

Có những đoạn công thức phức tạp mà chính bản thân Quân Dao đang theo học cũng không tài nào nhớ được, vậy mà Ninh Hinh lại giảng cho cô rất thuần phục.

Hôm nay đã là cuối tuần, tranh thủ những ngày không học Ninh Hinh muốn hướng dẫn cho cô một ít kiến thức về kinh Doanh.

Ninh Hinh một thân áo thun quần dài đang ngồi kế bên Quân Dao hướng dẫn cho cô điệu bộ rất nghiêm túc.

Quân Dao thì đưa mắt lén nhìn Ninh Hinh, lúc này cô chẳng khác gì một bức tượng tạc.

Đường sống mũi hài hoà, đôi mắt sâu thẳm hàng lông mi dài như khắc hoạ thêm.

Đôi môi màu anh đào đang mấp máy khẽ mở.

Cùng với điệu bộ nghiêm nghị, Quân Dao cảm thấy không hề hối tiếc khi được nhìn Ninh Hinh với dáng vẻ nghiêm túc làm việc như thế này.

Rõ ràng không phải cái gì của Ninh Hinh cũng hoàn hảo, chỉ là khi kết hợp lại với nhau, khuôn mặt vô cùng hài hoà và thanh tú.

Quả đúng như lời A Cửu nói khí tức bức người cùng với vẻ đẹp trí tuệ này thật dễ khiến cho người ta say đắm.

Đang say mê ngắm nhìn Ninh Hinh, lúc này cô mới phát hiện ánh mắt cả hai đang chạm nhau.

Chưa kịp hoàng hồn, cô cảm thấy khuôn mặt Ninh Hinh từ từ cứ tiến lại gần mình.

Đợi khi cô kịp cảm nhận hơi nóng rực phả nhẹ trên đầu mũi của mình thì cô đã bị xâm chiếm.

Ninh Hinh dùng lưỡi vờn nhẹ đôi môi anh đào của Quân Dao, những cái mút mát, cái day nhẹ đều làm tăng hưng cảm của Quân Dao.

Cô đưa chiếc lưỡi nóng ấm của mình mà lấn sâu vào, xâm chiếm Quân Dao tìm chiếc lưỡi nhỏ xinh mật ngọt mà cuốn lấy.

Cảm giác như cô đang dùng những khao khát bấy lâu mà dồn trả cho Quân Dao.

Quân Dao đặt hai cánh tay lên vai Ninh Hinh mà ôm trọn mái tóc cô, siết chặt vòng tay mình.

Ninh Hinh ôm chặt vòng eo của cô mà nhấc cô ngồi lên đùi mình " Ah" Quân Dao giật mình la lên một tiếng " Sao em dám dùng ánh mắt câu dẫn đó mà nhìn chị ?

Hả tiểu công chúa" "Em không có mà" " Em có biết nỗ lực một tuần qua chị kiềm chế vì em mà tiêu tan không?"

Ninh Hinh vừa nói vừa đưa hai bàn tay mình luồn vào áo chạm vào tấm lưng trần của cô, bàn tay mịn màng hơi lành lạnh chạm vào thân thể nhạy cảm của Quân Dao, làm cô tự động nhướn người.

" Chị kiềm chế điều gì vậy Hinh Hinh ?"

Nói đến đây Ninh Hinh đã đưa tay cởi phăng chiếc áo thun của Quân Dao đặt sang một bên.

Cặp đào hồng nhuận không được gì che chắn liền hiện ra trước mắt.

Quả thực một tuần qua Ninh Hinh đã không đả động gì đến cô, buổi tối chỉ hôn nhẹ lên môi cô, chúc cô ngủ ngon sau đó siết chặt cô trong vòng tay mình mà thiếp đi.

Trong ánh mắt Ninh Hinh bây giờ chỉ toàn là dục vọng.

Cô hung hăng chiếm lấy quả anh đào trước mặt mình, nhũ hoa hồng hào của Quân Dao đang căng dần trong miệng cô.

Chiếc lưỡi ấm nóng lại đảo quanh đuổi bắt với nhũ hoa thật lâu.

Làm cho phía bên còn lại cũng căng cứng dựng lên đầy ngạo nghễ.

Bàn tay không yên phận bắt đầu luật động, các ngón tay không ngừng thi nhau gảy nhẹ lên trên đầu nhũ hoa.

Làm cho từ khí sắc hồng hào chuyển sang đỏ ửng.

" Uhmm " cơn kích thích làm Quân Dao ưỡn người ngã đầu ra phía sau đón nhận.

Ninh Hinh rời cặp anh đào hôn dần lên trên.

Hơi thở ấm nóng phả dần dần đều khắp cơ thể cô, cảm giác ướt át xen lẫn cảm giác đau nhói khi Ninh Hinh mút mạnh đều khiến cô cảm thấy hưng phấn.

Tiếng ướt át truyền dần đến tai cô, cảm giác ấm nóng, trơn trượt phủ lên tai cô.

Sự kích thích ngày một dâng cao, Ninh Hinh dừng lại ngay tai giọng nói truyền cảm, gợi tình ma mị " Nếu đêm nào cũng hôn sâu em, chị nghĩ mình không chịu được mất.

Em có hiểu không Dao Dao bé nhỏ của chị" Quân Dao nghe Ninh Hinh nói cảm giác cứ như bị Ninh Hinh đang điều khiển mình, giọng nói ma mị này, cô yêu nó.

" Chị cần có trách nhiệm với em, chị đã hứa với hai bác là sẽ chăm sóc em.

Cả ngày em học trên trường tối về đều học đến đêm muộn.

Sáng mặt trời chưa lên là em đã dậy.

Chị không muốn bức em, em có biết là chị đã kiềm chế như thế nào không?

Vậy mà giờ đây em lại dùng ánh mắt đó mà nhìn chị?

" Giọng Ninh Hinh chậm lại trầm thấp nhưng không bình ổn vì dục vọng đang kiểm soát cô.

Ninh Hinh bất ngờ vì Quân Dao đưa đôi bàn tay nâng mặt mình lên, trao cho cô một nụ hôn dịu dàng.

Rồi ghé sát tai dùng giọng nói đang bị dục vọng xâm chiếm mà nói với Ninh Hinh " Chị không cần phải kiềm chế, em muốn chị, Em muốn Hinh Hinh" nói xong cô hôn lên vành tai đang ửng đỏ của Ninh Hinh Hai mắt Ninh Hinh sáng bừng lên, nâng cô đứng dậy.

Không quên với tay tắt đèn vội vàng di chuyển về phòng ngủ " Dao Dao, em cần có trách nhiệm với lời em nói"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 46


" Uhm" Quân Dao cắn chặt môi muốn ngăn nhưng tiếng rên rỉ trực trào ra bên ngoài.

Khuôn mặt kiều diễm lấm tấm những giọt mồ hôi, hai má ửng hồng ngập tràn trong sắc xuân.

Đôi môi đỏ mọng bị cắn chặt đến phát đau, cô nghiên đầu mà ngắm nhìn Ninh Hinh.

Những hình ảnh đong đưa cấm dục như vậy đều khiến con người ta phát điên.

Quân Dao thân thể trần trụi, hai chân đang tách rộng quỳ nhẹ lên giường hai tay tựa vào người Ninh Hinh.

Tư thế này làm nơi tư mật của cô lộ rõ, hạt anh đào dưới thân vươn lên khỏi nơi tư mật đang run lên bần bật vì khoái cảm.

Hoa huyệt Quân Dao có vẻ đang quen dần với kích thước hai ngón tay của Ninh Hinh.

Tiếng lép nhép phá tan bầu không khí tĩnh mịch.

Mật ngọt đang tuôn ra từng cơn chảy dọc xuống chân cô, chốc chốc lại có những giọt chảy từ bàn tay của Ninh Hinh mà rơi xuống.

" Uhm Hinh Hinh ....

Nhanh Ahh Nhanh quá ....

Chậm lại~ Uhmm tư thế này sâu quá..

Uhm~" Quân Dao buôn lỏng đôi môi, cô không thể kìm chế được nữa, mỗi lần như thế cô đều sướng phát điên.

Sướng đến mức không thể chống cự được.

Tư thế hôm này làm Ninh Hinh vào sâu quá muốn đâm lủng cả tử cung cô.

Mỗi lần cô buột miệng rên rỉ là Ninh Hinh lại cố ý mà chạm vào còn cạ lên cạ xuống.

Ngón tay mềm mại uyển chuyển cứ ra ra vào vào tiếng lép nhép ngày một đều đặn.

Ninh hinh nắm lấy bàn tay của Quân Dao đưa lên miệng mình.

Cô dùng lưỡi liếm từng đầu ngón tay một, cảm giác ướt át, nhột nhạo đầy mẫn từ những đầu ngón tay truyền đến thần kinh cô.

Ánh mắt bị mờ bởi dục vọng lại được thấy mĩ cảnh ái dục trước mắt mà điên loạn.

Điệu bộ liếm láp bàn tay cô cứ như là đang mút những cây kẹo ngọt, trong khi đó Ninh Hinh còn cố tình quyết rũ cô.

" Hinh Hinh, chị thật là dâm đãng" " Vậy em có thích không?"

Mỗi khi đặt câu hỏi Ninh Hinh sẽ cố ý đâm mạnh tay hơn, đưa ngón cái lên mơn trớn hạt châu phía trước.

Mỗi lần như thế chân Quân Dao lại rụng rời muốn trụ không vững, khuôn miệng bé xinh lại ngâm nga thành tiếng " Ahh~ ... uhm thích... rất thích uhmm~ Hinh Hinh chỗ đó ... ah" " Nói đi, nói rằng em không phải là cô bé ngoan đi" Cô lại một lần nữa cố ý đâm mạnh hơn, mật ngọt không ngừng tràn ra ướt đẫm cả tay cô " uhm~ uhm em... em hư lắm áh hứh vì thế nên Hinh hãy phạt em đi... trừng phạt em" " Tiểu công chúa dâm đãng" Ninh Hinh co nhẹ ngón tay chạm lên điểm G mẫn cảm rồi day day.

Cô cảm thấy lực trên vai ngày một càng nặng, là Quân Dao đã trụ không vững.

Hai chân đang dần bũn rũn run lên từng bậc, hai đầu nhũ hoa không ngừng cương lên và dựng đứng.

Mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên lưng Quân Dao, tiếng thở gấp gáp cùng với tiếng rên ngày một vang vọng.

" Hinh ơi hứh .... ahh nhanh lên ... là chỗ đó... uhmm~ đúng rồi nhanh lên ah ah ah ah" Mỗi lần cô thúc tay vào Quân Dao đều ngâm nga đón nhận, cơn kích tình đang đến Quân Dao ôm chặt lấy Ninh Hinh mà ra trên thân cô, thân thể cô đang run lên liên hồi, hai bắp đùi vì trụ quá lâu mà co lại nhả ra theo tiếng độ run của cơ thể.

Ninh Hinh nhẹ nhàng rút tay ra đưa toàn bộ mật dịch lên miệng mình mà liếm, khoảnh khắc đó Quân Dao như ngã quỵ, Ninh Hinh cô ấy quá cấm dục quá quyến rũ...

Quân Dao đã đè Ninh Hinh xuống giường ngồi đè lên người cô nơi tư mật ướt át đang chạm vào người của Ninh Hinh, Cô cuối xuống hôn ngấu nghiến lên môi của Ninh Hinh.

Day dưa đủ lâu cô thả người ngồi dậy, Ninh Hinh ôm chiếc eo của Quân Dao rồi đẩy lên đẩy xuống nhẹ nhàng mơn trớn nơi tư mật của Quân Dao những phần da thịt nhô lên đang bị cạ đến phát trướng.

Ninh Hinh mĩm cười nhìn Quân Dao " Hôm nay em muốn Lật đổ chính quyền à" " Phải, hôm nay em nhất định sẽ lật đổ chị" " Uh hửm, thế cơ đấy, em xem cơ thể em vẫn còn đang muốn như thế này cơ mà" Dâm mật không có dấu hiệu khô đi khi ma sát mà lại trở nên ngày một nhiều, Quân Dao nghiêm mặt nhìn Ninh Hinh, cô hạ quyết tâm đêm nay cô sẽ thử lật thuyền!!

" Em sẽ làm cho chị mê mệt em" " Wow!

Chị có nghe nhầm không" cô vừa nói vừa đưa một tay kê đầu theo hướng mời gọi, cô muốn thưởng thức màn trình diễn của Quân Dao vì thế cũng đã thuận theo ý cô.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 47


Ninh Hinh đưa tay vuốt mái tóc dài của Quân Dao, mùi thơm thoảng thoảng sộc vào mũi cô.

Quân dao một thân trần trụi đang ngồi lên người Ninh Hinh, hai tay Quân Dao đang ghì lên eo cô cảnh xuân mê người trước mắt làm Ninh Hinh không khỏi dậy sóng.

Quân Dao cuối xuống hôn lên môi cô, đưa chiếc lưỡi bé xinh mà liếm láp quanh miệng, Ninh Hinh ranh mãnh mở miệng đưa lưỡi cuốn lấy lưỡi Quân Dao.

Gần như không thể thở nữa Quân Dao mới tách ra hôn lần qua tai cô, có lẽ nhờ Quân Dao cô mới biết bản thân mình nhạy cảm đến vậy.

Tiếng nhớp nháp truyền đến, dấy lên một trận khoái cảm mãnh liệt.

Trước đây, Ninh Hinh lên giường cùng rất nhiều cô gái, tuyệt nhiên không bao giờ hôn môi, cự tuyệt tất cả mọi người.

Đến ngay cả quần áo của cô, cô đều không buồn cởi, chưa ai được phép chạm vào người cô, cũng chưa ai được chiêm ngưỡng cơ thể của cô.

Liệu có nên nói Quân Dao là người may mắn không?

Đã thế hôm nay còn bạo gan muốn lật thuyền cô, cô muốn thử xem Quân Dao đã học đến đâu rồi.

Quân Dao mãnh liệt nhưng dịu dàng, chiếc lưỡi bé xinh đang luật động khắp người Ninh Hinh , lâu lâu lại cắn mút để lại dấu hôn hoan ai khắp người cô " Là em đang trả lại cho chị, đúng không?"

" Em sẽ trả đủ cho chị" Khuôn mặt ửng hồng mà cười ranh mãnh với Ninh Hinh, lần đầu trải nghiệm cảm giác này, sự thích thú xen lẫn hồi hộp đều hiện lên trên gương mặt của Quân Dao.

Ninh Hinh có thể cảm nhận được sự run nhẹ của chiếc lưỡi thông qua làn da của mình.

Chẳng mấy chốc Quân Dao đã dừng lại trước cặp anh đào của Ninh Hinh.

Cô đưa tay nắm lấy , bóp từ nhẹ đến mạnh lâu lâu lại dùng tay xe xe trên đỉnh chóp.

Những khoái cảm đầu tiên mà Ninh Hinh đạt được, dù gì bản thân cũng là tổng tài nức tiếng lạnh lùng không thể vì dưới thân một ai đó mà ngâm nga rên rỉ, nhưng lúc này đầu óc cô lại muốn nổ tung ra, liền quay mặt đi tránh ánh mắt của Quân Dao.

Quân Dao say mê cắn mút mà không biết người dưới thân đang rất nổ lực mà kìm nén, cô lại dùng răng day nhẹ nhũ hoa đang cương cứng.

Đầu nhũ Ninh Hinh be bé, nhỏ như hạt đậu.

Nhưng cảm giác trong miệng của Quân Dao rất thích.

Quân Dao thích nó đến nỗi miệng không ngừng hoạt động nhưng mắt vẫn dán vào nhũ hoa bên cạnh mà say mê nhìn ngắm.

Bàn tay không quên đùa giỡn với nó chẳng mấy chốc từ hồng nhuận chuyển sang đỏ ửng.

Lúc này cô mới chú ý tới Ninh Hinh, mặt nghiêng sang một bên, còn lấy mu bàn tay mà che miệng.

Quân Dao nhướng người lên tách tay cô, hướng mặt Ninh Hinh đối diện mặt mình.

Khuôn mặt chìm trong ái dục của Ninh Hinh đang kích thích Quân Dao, ánh mắt mờ đục vì dục vọng, cả khuôn mặt ửng hồng.

Môi dưới bị cắn đến phát đau sưng đỏ.

Rõ ràng là cô đang che dấu dục vọng của bản thân.

Quân Dao trong lòng cảm thấy rất sảng khoái, cô muốn tiếp tục hành hạ Ninh Hinh.

Cô ghé sát tai giọng điệu thầm thì " Hinh Hinh, rõ ràng là chị muốn em lắm~" nói xong cô lại đưa lưỡi mà liếm lên vành tai đầy nhạy cảm Đầu óc Ninh Hinh như muốn nổ tung vô thức siết chặt vòng eo của Quân Dao mà ngâm nga thành tiếng " uhm~" Ninh Hinh giật mình cắn chặt môi.

Quân Dao đưa tay vuốt trên môi của Ninh Hinh cuối xuống hôn cô, đưa giọng nói đầy câu dẫn mà truyền đến tai Ninh Hinh " Đôi môi này là của em, chỉ em được cắn nó chị hiểu không?

Người được làm chị đau là em, người làm chị sướng cũng là em."

" Em đang đánh dấu chủ quyền đấy à" Ninh Hinh vừa nói vừa nâng chân cọ vào nơi tư mật của Quân Dao mà ma sát.

Hiện tại cô thật sự muốn đè cô gái này xuống ra sức mà phạt, lại biến cô thành cái dạng gì rồi đây.

Câu nói vừa rồi của Quân Dao chứa đầy mệnh lệnh, trong lòng Ninh Hinh cảm thấy thật hưng phấn.

Quân Dao cười trong dục vọng, thật sự để mà lật thuyền được Ninh Hinh là rất khó, Ninh Hinh lúc nào cũng giữ bản thân tỉnh táo mà kiểm soát cô.

Nhưng sau khi nhìn thấy được những biểu hiện tuyệt vời của Ninh Hinh cô lại thêm chắc chắn rằng mình muốn Hinh, muốn thấy thêm những biểu hiện tuyệt vời ấy.

Quân Dao với tay đè chân Ninh Hinh xuống, cô trườn dần xuống chiếc eo, hôn dọc lên đường cơ bụng của cô.

Cô hôn đến đâu tay trườn theo đến đó, sự nhột nhạo ướt át làm Ninh Hinh ngứa ngáy khắp cơ thể.

Quân Dao dừng lại trước hang động đang mời gọi của Ninh Hinh.

Cô chưa từng được nhìn rõ ràng vào nó.

Cô nín thở đưa tay nâng hai chân Ninh Hinh co lên cuối xuống dùng ngón tay mình tách hoa huyệt ướt át.

Hạt châu hồng nhuận đang giãn ra co vào, cảm giác như Ninh Hinh đã bị Quân Dao khiêu khích đến phát điên lên.

Quân Dao từ từ đưa lưỡi tiến lại gần mút lấy hạt châu, tất cả đều là lần đầu tiên của cô.

Dâm mật tràn vào trong khoang miệng, mùi vị nhàn nhạt xen lẫn mùi thơm thoang thoảng từ cơ thể của Ninh Hinh.

Quả thật tư vị này rất dễ gây nghiện.

Quân Dao vận dụng trí nhớ lẫn cảm giác mỗi lần mà Ninh Hinh luật động dưới thân cô, dùng kinh nghiệm non nớt của của mình mà kích thích Ninh Hinh.

Người phía trên bị kích tình, hai tay nắm chặt drap giường cong mông mà hưởng thụ.

Lần đầu tiên bị kích thích đến độ không thể kiểm soát bản thân mình, cô không ngừng thất vọng.

" Uhm~ D..ao Dao..."

Ninh Hinh vơ tay lấy gối kê nửa lưng mình và đầu nâng lên cao, cô muốn nhìn thấy Dao Dao.

Tay cô luồn vào tóc Quân Dao mà tựa lên.

Quân Dao dùng lưỡi đảo đều hạt châu, mút mạnh rồi dùng răng mà day day.

Bàn tay chạm lên hai cánh hoa phía dưới mà ma sát cảm nhận được sự trơn trượt cô đẩy ngón tay mình trượt sâu vào trong.

Cơn khoái cảm đột ngột ập đến Ninh Hinh ngã đầu ra sau mà thở dốc.

Cái này sướng hơn nhiều so với những lần cô tự hạ nhiệt bản thân.

Ngón tay vẫn trong hoa huyệt của cô mà luật động, Quân Dao tiến lên ôm chầm lấy Ninh Hinh.

Ninh Hinh để đầu Quân Dao tựa lên vai mình, môi áp sát môi cô mà hôn lên , ngón tay đã trườn dần xuống hoa huyệt của Quân Dao, mật ngọt giúp cô dễ dàng tiến vào trong.

Hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau " Uhm~ Hinh Hinh chị làm gì vậy" " C..ùng lên với chị" Ngón tay cả hai ra vào càng lúc càng nhanh, trong phòng tràn ngập tiếng lép nhép dâm mị.

Tiếng thở gấp xen lẫn những tiếng rên rỉ vì sướng.

Trải nghiệm lần đầu của cả hai đều không tệ, cảm giác muốn trải qua nhiều lần hơn thế nữa.

Tiếng thở gấp của cả hai bắt đầu nặng nề hơn, cơ thể cong lên đón nhận nhiều hơn.

Giọng điệu ngâm nga mà rên rỉ " Ah~ .. uhm~ Hinh Hinh em muốn ra rồi.

Muốn chị ra cùng với em" " Tiểu công chúa dâm đãng có phải em thích như thế này không" " uhmm~ thích, nhưng thích với Hinh thôiiii~" " cái miệng hư thích nịnh nọt này" Ninh Hinh đưa tay thúc mạnh hơn nhanh hơn, Quân Dao cũng vô thức làm theo, con khoái cảm đang đạt đỉnh điểm trực muốn trào ra ngoài.

Cơ thể cả hai bắt đầu run lên, ngâm nga lên một tiếng rồi phóng thích cơn khoái cảm ra ngoài cùng một lúc.

Ninh Hinh vẫn động tác cũ rút tay đưa lên miệng mình, Quân Dao cũng đưa tay lên miệng mà thưởng thức mật ngọt.

Cả hai đều ôm chầm lấy nhau mà bật cười, Hinh Hinh ôm cô vào lòng đưa tay vuốt tóc cô " Dao Dao, làm bạn gái của chị nhé.

Chị muốn em là của riêng chị, được không?"

" Dạ, Hinh Hinh hứa với em chị cũng là của riêng em" " Chắc chắn rồi!

Chị hứa" Cả hai ôm chầm lấy nhau trong hạnh phúc, Quân Dao vùi đầu vào người Ninh Hinh mà cười khúc khích.

Có lẻ cả hai đều đợi quá lâu rồi
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 48


Quân Dao uể oãi từ từ hé mở mắt, có lẽ hôm qua ngủ hơi trễ nên trong người cô vẫn còn chút mệt mõi.

Bây giờ cô đã thấm lời nói của Ninh Hinh, nếu như Ninh Hinh không có khả năng kìm chế chắc cô sẽ nghĩ học mỗi ngày mất.

Cánh tay rắn chắc của Ninh Hinh siết chặt eo cô, tiếng thở đều đều vẫn phả từ phía sau lưng.

Quân Dao đưa tay tìm chiếc điện thoại màn hình sáng lên cô đưa mắt nhìn, dừng lại khoảng hai giây cô lấy tay dụi dụi mắt sợ mình còn chưa tỉnh ngủ " Đã 2h trưa rồi !!"

Quân Dao hoảng hốt, lần đâu tiên cô có thể ngủ lâu đến vậy.

Quân Dao đưa tay lay lay cánh tay của Ninh Hinh " Hinh Hinh, bây giờ đã 2h trưa rồi" " uhm vẫn còn sớm mà, em ngủ thêm đi" vẫn là giọng nói ngái ngủ, Ninh Hinh xoay vai cô hướng về phía mình, ôm chặt cô trong lòng ghì cằm lên đầu cô mà nói tiếp " Nằm một xíu nữa, chị sẽ dẫn em đi ăn, được không?

Mua cho em một vài bộ đồ, tối nay cùng đến chỗ này với chị" " Đi đâu vậy Hinh ?

" " Quán Bar, một quán bar toàn gái đẹp" vừa dứt lời, cảm nhận đau nhói ở phía sau lưng, Ninh Hinh chỉ kịp la lên một tiếng rồi lấy tay xoa xoa.

" Gái đẹp, gái xinh.

Là chỗ Hinh hay tìm gái để lên giường đúng không?"

Quân Dao tay vẫn ghì lên lưng Ninh Hinh mà véo, ngắt.

" Có bé đào thơm ngon nằm trên tay như thế này sao chị lại đi tìm gái được" vừa nói Ninh Hinh vỗ mạnh mấy cái vào mông Quân Dao " Bạn Chị, Mạn Mạn cô ấy là chủ quán bar đó.

Muốn gặp em" Quân Dao bĩu môi, Ninh Hinh chỉ tìm lí do thôi ____________________________ Đến tối Hinh Hinh đang ngồi trên ghế an tĩnh đọc sách.

Trên người cô khoát một bộ jacket đen, áo trong màu trắng dáng người đạo mạo nhưng cảm giác rất thoải mái phóng khoáng.

Tiếng Quân Dao trong phòng vọng ra " Chị thật sự muốn em mang bộ này sao?"

Vừa nói Quân Dao vừa bước ra tới cửa phòng, ánh mắt Ninh Hinh say đắm đổ dồn về phía cô Mái tóc xoả dài qua vai, lọn tóc xoăn nhẹ.

Trên người đang mặc một chiếc đầm hai dây bằng lụa ôm sát cơ thể tôn lên đường cong mê người của cô.

Chiếc áo hai dây khoét sâu đến khe ngực, lộ ra đường cong giữa cặp anh đào.

Đôi vai mảnh khảnh trắng ngần, chiếc đầm hở lưng đến eo, váy ngắn trên đầu gối tà váy xẻ nhẹ nhàng.

Toàn bộ đều tôn lên dáng vẻ cấm dục của Quân Dao, lòng Ninh Hinh lại dậy sóng.

" Chị không sợ em mặc những bộ đồ như vầy à.

Bình thường em thấy người yêu người ta khắc khe lắm, hay ghen nữa.

Hay là chị không ghen khi người khác nhìn em" Đang luyên thuyên thì Ninh Hinh từ đâu đã bước tới đặt hai tay lên eo cô, chiếc eo trần cảm nhận toàn bộ hơi ấm từ đôi bàn tay, Ninh Hinh hôn trụ lên môi cô nụ hôn say đắm đưa tình mà day dưa.

" Em cứ mặc những gì mình thích, chị sẽ biết cách bảo vệ em" Quân Dao nghe đến đây khí nóng bừng lên trên mặt.

Trong lòng dâng lên một trận ấp ám, trước đây cô không ngừng thắc mắc.

Một người anh tú, thành công , ấm áp và tinh tế như Ninh Hinh lại chưa có người yêu nhỉ.

Đang mãi mê suy nghĩ thì bàn tay bị dùng lực kéo đi.

" Dao Dao, mình đi thôi"_________________________ Ninh Hinh ôm eo Quân Dao lách qua dòng người đông đúc trong quán bar The Iron.

Từ cửa ra vào hai người đã bị mọi ánh mắt đổ dồn về, có người lại ghé sát tai người kia nói vọng trong tiếng nhạc sập xình " Lần đầu tiên thấy Ninh Hinh dẫn một cô gái đến đây" " Họ đẹp đôi quá, người yêu của nhau à" " Trời ơi bé đi cùng Ninh Hinh đẹp quá!!"

Mấy câu cảm thán ngày một nhiều, cuối cùng cũng qua được dòng người mà ngồi vào ghế sofa.

Phục vụ bàn đi lại gọi món cho cả hai " Một Gin tonic và một ly Bailey, cảm ơn" Ninh Hinh gật đầu ra hiệu với phục vụ " Ohh~ Hinh Hinh, sao cậu đến mà không báo!"

Mạn Mạn vừa được thưởng thức một màn chào sân khó có lần thứ hai trong đời từ người bạn Ninh Hinh của mình " Wow cô bé này đáng yêu quá, em có phải là cô bé học sinh mà Ninh Hinh nhắc tới không?"

Mạn Mạn đôi mắt sáng rực lên, cô có thói quen thấy qua người phụ nữ nào cũng đều muốn trêu hoa ghẹo nguyệt.

" Quân Dao, tên của cô ấy" Ninh Hinh giọng điệu lạnh lùng mà cắt ngang lời cô đưa tay lấy hai ly rượu mà phục vụ vừa bưng ra, một ly cho mình một ly đưa Quân Dao " Xì, tên lạnh lùng này.

Chẳng bao giờ nói được câu tử tế cả" Mạn Mạn bĩu môi rồi quay sang tỏ ý cười với Quân Dao " Quân Dao, em đừng vì sự lạnh lùng của Ninh Hinh mà chạy mất đấy" " Không có, chị ấy rất dịu dàng với em" Quân Dao tay cầm ly rượu đầu thì lắc lắc một mực chối đẩy lời Mạn Mạn nói - D...dịu dàng ?? .

Mạn Mạn mấp máy môi rồi bình tĩnh quan sát trước mặt mình.

Ninh Hinh một tay cầm ly rượu, một tay ôm chặt eo Quân Dao kéo sát về mình.

Dùng ánh mắt dịu dàng mà nhìn cô, lâu lâu ghé sát tai Quân Dao nói điều gì khiến cả hai đều cười tươi.

Mạn Mạn nhắm mắt cười mãn nguyện, chắc có lẽ vết thương lòng của Ninh Hinh cuối cùng đã có người có thể chữa lành.

Mạn Mạn thở dài đưa tay ra hiệu cho Nic đến bên mình, cô kéo tay Nic ngồi xuống cạnh mình ngấu nghiến mà hôn lên.

Chứng kiến cảnh tình giữa Ninh Hinh và Quân Dao không khỏi làm người ta xao động.

Quân Dao ở bên nhìn Mạn Mạn trước mặt cả kinh không ít, thấy mới chú ý cô nhìn xung quanh quán Bar.

Có lẽ ở đây điều đó vô cùng bình thường.

Từ xa trong góc tối có hai cô gái đang bỏ quên hết thế giới mà ôm hôn nhau tay không ngừng đặt lên cơ thể mà vuốt ve.

Trong lòng Quân Dao thầm nghĩ, tại sao có thể hôn nhau ở nơi công cộng như thế này nhỉ, vì có men rượu chăng?

" Em sao vậy ?"

" a... em đang thắc mắc hôn nhau ở nơi đông người thì sẽ như thế nào ?"

Quân Dao giật mình não chưa kịp suy nghĩ miệng đã vội tuôn ra thành lời Ninh Hinh không đợi chờ mà giúp cô trả lời câu hỏi ngay - lập - tức.

Nụ hôn ướt át xen lẫn mùi rượu đắng chát đang thiêu đốt khoang miệng cô.

Kèm theo mùi sữa ngòn ngọt từ ly rượu Bailey mang lại tất cả hoà quyện thành dư vị mê người.

Nụ hôn này sâu hơn, lâu hơn kèm với rượu cùng với tiếng nhạc đang đập trong mê loạn, cộng với sự hồi hộp từ bầu không khí đông đúc tất cả đều dễ kích thích Quân Dao, đầu óc cô trống rỗng, mụ mị " a ... thì ra hôn ở nơi đông người là cảm giác như thế này! ... thích thật"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 49


A Cữu cầm ly rượu trên tay nốc cạn, chết tiệt cái đắng rát đang thiêu đốt cổ họng cô.

Đầu cô lân lân phiêu theo tiếng nhạc sập xình, đưa tay nâng điếu thuốc lên miệng rít một hơi thật sâu.

Làn khói toả ra kéo theo tiếng thở dài nặng nề.

Đây là lần thứ ba cô ghé lại quán Bar The Iron xung quanh toàn những cô gái xinh đẹp đang mê loạn mà lắc lư theo tiếng nhạc, mà đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng.

Cô gần như đã không còn nhớ về người cũ nhưng sao lòng cô lại trống vắng như thế này.

Đang ngồi mân mê điếu thuốc thì cô nghe thấy tiếng ồn ào phía sau lưng mình.

Quay lưng nhìn lại cô bỗng nhíu mày, bóng dáng quen thuộc đập vào mắt cô, là Quân Dao " Chết tiệt cô ấy ...

đẹp quá" Nhưng rồi nhìn người con gái đi bên cạnh cô gần như hiểu rằng mình không xứng đáng là đối thủ của chị ấy, cô lắc đầu cười trừ.

Sau khi quan sát một hồi, cô quyết định cầm ly rượu tiến lại.

" Quân Dao" " A ...

A Cữu" Quân Dao bất ngờ " Không nghĩ là cậu cũng tới đây đấy, mình ngồi được không" " Chị chủ quán Mạn Mạn là bạn của Hinh Hinh" Quân Dao vừa nói vừa gật đầu đồng ý.

Ninh Hinh khuôn mặt lập tức trở nên lạnh lùng, tay siết chặt vòng eo Quân Dao cố ý đánh dấu chủ quyền.

A Cữu ngồi vào kế bên Mạn Mạn, cô gật đầu ra vẻ chào hỏi với Mạn Mạn.

Mạn Mạn một bên quan sát cô, mái tóc cắt ngắn cao, tư trang sạch sẽ, khuôn mặt thoáng chút lạnh lùng tàn nhẫn, thoang thoảng mùi thuốc lá nhàn nhạt.

Cô trở nên hứng thú, càng có hảo cảm với những ai lạnh lùng với mình.

Không ngần ngại cô chầm chậm sát lại gần A Cữu, vòng tay xoa nắng bờ mông của A Cữu rót mật vào tai cô " Em tên là A Cữu sao?

Chị có thấy em mấy lần, không ngờ em là bạn của Quân Dao.

Chị là Mạn Mạn rất vui được biết em~" " Xin Lỗi, tôi không phải là hạng con gái dễ dãi.

Cũng không phải loại vừa gặp đã yêu.

Xin cô hãy tự trọng" Mạn Mạn cười khúc khích, quả thật rất lạnh lùng giống ai kia.

Bàn tay luyến tiếc mà rời khỏi bờ mông của A Cửu, lấy trong túi mình ra một tấm thẻ phía trên có tên cô và số điện thoại " Lúc bé cưng Cửu Cửu buồn, có thể gọi cho chị

bất - cứ - lúc - nào" cái gì quan trong cần nên nhấn mạnh, nói xong cô đưa chiếc lưỡi nóng ấm của mình tinh quái mà liếm lên vành tai của A Cữu A Cữu một bên nhận lấy tấm thiệp đút vào túi, một tay chống cằm nhìn Mạn Mạn " Chị quả là một con sói cuồng dâm đấy Mạn Mạn" cô ghé đến sát tai Mạn Mạn tiếp tục nói " hay chỉ là một con cừu đội lốt sói.

Cái này phải thử mới biết được" chất giọng lạnh lùng trầm đục vang lên, nói xong A Cửu bật cười, nụ cười đầy mê hoặc.

Tim Mạn Mạn chững lại một nhịp, khoé miệng tự động giật lên mấy cái cô trấn tỉnh nở nụ cười đưa tay vuốt từ cổ A Cữu dừng lại trước ngực cô " Chị đây sẵn sàng để được thử, quan trọng cưng có dám hay không thôi, bé cừu non Cữu Cữu" " Tôi sẽ suy nghĩ sau về vấn đề đó" A Cữu ngồi thẳng người đưa tay nốc ly rượu, ánh mắt vô thức hướng về Quân Dao đang ngồi trong lòng ai đó mà không ngừng cười, một nụ cười đầy hạnh phúc______________________2 tuần sau " uhm~~ Nicccc nhanh lên, mạnh lên nữa" giọng Mạn Mạn ngâm nga rên rỉ, cô đang nằm dưới thân.

Nicc một tay đang thúc mạnh vào hoa huyệt Mạn Mạn, trong miệng đang day day nhũ hoa của cô.

Mạn Mạn cong người đón nhận cơn khoái cảm " a....nhanh ... lênn~" Mạn Mạn muốn nhiều hơn cả thế, có phải do cô lên giường quá nhiều rồi nên ít còn cảm giác không.

Lúc nào cũng cảm thấy chưa đủ.

Đang trong cơn hoan ái thì điện thoại Mạn Mạn vang lên, cô đưa tay đón lấy... là số lạ.

Suy nghĩ một hồi cô nhấc máy, giọng nói đục ngầu tràn trong dục vọng " uhm~ Mạn Mạn nghe" " Là tôi, A Cữu" " a~ bé cừu non Cữu Cữu, có phải đang buồn chán không a~ " " Không cần, tối nay 9h gặp cô tại quán Bar" Nói xong A Cữu cúp máy, Mạn Mạn cắn răng vẫn đang chịu đựng cơn kích tình dưới thân.

Chết tiệt, cô ấy vẫn lạnh lùng như vậy.

Nhưng nhớ lại giọng nói lạnh lùng đó cùng sự mong chờ vào tối nay cô trở nên rất hưng phấn, cơn kích thích trở nên mãnh liệt hơn.

Cô lấy tay ghì đầu Nic dán chặt vào ngực mình cong mông mà hưởng thụ ngâm nga rên rỉ " a~ mạnh lên...

Nicc.. n..hanh lên uhm~ đúng rồi như thế a~ ah~ chị lên uhm~ Nic chị lên rồi" Thân thể cô rả rời, Nic muốn thêm một lần nữa nhưng cô lắc đầu tỏ vẻ không muốn, nhanh chân thu gọn đồ đạc lại bước vào phòng tắm để Nic ngồi ngẫn ngơ.

Đây chỉ là mới lần đầu, bình thường chưa bao giờ Mạn Mạn cảm thấy thoả mãn với chỉ một màn dạo đầu như thế cả..._________________________ " Cữu Cữu, em bé đến sớm thế.

Nóng lòng muốn gặp chị thế à" A Cữu vẫn an tĩnh uống ly rượu, chất giọng nhàn nhạt cất lên " Tôi muốn uống rượu, rất ngon cô muốn uống thử không?".

Vừa đưa ánh mắt nhìn Mạn Mạn A Cửu liền thu ánh mắt lại.

Chết tiệt hôm nay cô ta quyến rũ hơn thường ngày.

Chiếc áo đầm hai dây màu kem khoét sâu đến ngực, lộ ra khe ngực căng tròn láng mịn đang phập phồng lên xuống theo nhịp thở.

Chiếc đầm ôm sát eo cùng với dây rút hai bên, nó chỉ dài vừa qua mông tôn lên đôi chân dài thẳng của cô ta.

A Cữu uống một gụm rượu nhanh tay đón lấy cằm Mạn Mạn mà hôn lên.

Chất rượu Brandy nặng đắng chát lành lạnh tuông vào trong cổ họng, từ lạnh chuyển sang ấm nóng Mạn Mạn muốn nhân cơ hội tìm chiếc lưỡi của A Cữu mà quấn lấy thì cô đột ngột rời đi, để lại sự nuối tiếc tràn ngập trong tâm trí Mạn Mạn " Ngon Không ?"

A Cữu nỡ nụ cười nham hiểm " bé cừu với chị cùng gu đấy, Brandy à nặng đô lắm đấy" A Cữu bật cười " Bé Cừu?

Không phải là chị sao?"

" Hửm, Cưng có Muốn - Thử - Không?"

Phải rồi, cái gì quan trọng thì cần phải nhấn mạnh.

Nói rồi Mạn Mạn kéo tay A Cữu theo mình, đi sâu vào phía trong quán Bar đến cuối đường có một cái phòng.

Nơi đây hoàn toàn cách biệt với quầy bar, đến độ chẳng có tiếng nhạc nào lọt vào._________________Đệch, ... có ai mong chờ màng chào sân của Cữu Cữu và Mạn Mạn không nhỉ ?
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 50


A Cữu bị Mạn Mạn đẩy ngồi lên giường, khuôn mặt lạnh lùng tông giọng trầm thấp cô ra lệnh " Cởi !"

" Bé Cừu vào việc chính nhanh thật đấy, còn không thèm màn dạo đầu" Mạn Mạn bật cười đưa hai tay kéo sợi dây 2 bên, với tay kéo hai dây trên vai xuống.

Chiếc áo đầm thoát khỏi cơ thể rơi xuống.

Bầu ngực căn tròn không gì che đậy hiện ra trước mắt A Cữu.

Nhìn thấy cảnh xuân trước mặt khuôn miệng A Cữu không khỏi khô khốc.

Mạn Mạn tự tin tiến lại, hai chân tách rộng ngồi lên người A Cữu, đưa tông giọng muốn chế ngự rót vào tai cô " Bé Cừu non tội nghiệp sắp bị thịt rồi ..."

A Cữu nhanh tay dùng lực đè Mạn Mạn xuống giường tách rộng hai chân mà ngồi lên người cô, lực mạnh đến mức Cô không thể kháng cự lại.

A Cữu tóm gọn hai tay Mạn Mạn nâng qua khỏi đầu, cơ thể của cô vì thế mà ưỡn lưng lên khỏi giường hai bầu ngực căng tròn bị lực tác động mà nhô lên hạ xuống A Cữu mò lấy còng tay bằng da bên trong đệm thêm một lớp lông mềm nằm ngỗn ngang trong đống đồ chơi ái dục bên giường mà khoá hai tay Mạn Mạn lên đầu giường.

" Còn chưa biết là ai thịt ai, ai mới là Bé - Cừu - Non - Tội - Nghiệp" Trong lòng Mạn Mạn có chút run rẩy xen lẫn sự hưng phấn mới mẻ, cô liền bật cười để chế ngự cảm xúc " Để xem bé cừu non làm được gì cho chị nào, nhớ là đừng làm chị thất vọng đấy nhé~ " Vừa mới dứt lời, A Cữu đã che mắt cô bằng một sợi dây vải màu đen.

Khung cảnh tối sầm ngay trước mắt Mạn Mạn có chút sợ hãi nhưng hưng cảm tột độ che mờ mắt cô, đang cố gắng cảm nhận xung quanh đột nhiên cô thấy có gì đó mềm mại trên má mình.

A Cữu lấy một thanh dài đen mềm dẻo, trên đầu có một chút lông mềm, độ dài cỡ một ngón tay di chuyển từ má Mạn Mạn, qua chiếc tai nhạy cảm.

Âm thanh truyền đến tai cô sự nhột nhạo này làm cô kích thích lạ thường.

A Cữu kéo dần xuống cổ qua lại hai vai.

Mạn Mạn cố gắng chế trụ thân mình, cô không muốn bản thân mình dưới tay người này mà ngâm nga hưởng thụ.

Nhưng mà tư thế này cùng chiếc bịt mắt cô không thể làm gì được cũng không thể nhìn thấy gì, vừa đáng sợ vừa hồi hộp vừa chờ mong nhưng cũng đầy kích thích.

Cô cắn chặt môi mình lại, đột ngột cơn khoái cảm từ đầu ngực truyền đến A Cữu lấy cây ấn mạnh vào nhũ hoa của cô, chốc chốc lại lắc cây liên tục mà cạ lên cạ xuống đầu nhũ của cô.

A Cữu không dừng lại mà tiếp tục di chuyển qua một bên làm tương tự, hai đầu nhũ phiếm hồng căng cứng dựng lên trước mặt A Cữu.

A Cữu không nhịn được mà ghé sát vào tai Mạn Mạn mà nói " Cô nói xem, tại sao một bé cừu dâm đãng như cô lại có hai đầu ngực phiếm hồng được như thế" " Tôi không phải là bé cừu!"

Mạn Mạn đến ngất với chiếc miệng hư hỏng của A Cữu " a phải rồi một bé sói đội lốt cừu, đến lúc phải rên rỉ rồi!

" " Ah" A Cữu rùng roi da đánh nhẹ lên hai đầu nhũ, Mạn Mạn giật mình la lên, cơn đau qua đi để lại một cơn khoái cảm lạ kì, hai đầu nhũ cô bắt đầu run lên, mật dịch bên dưới đang dần chảy ra A Cữu cuối xuống dùng lưỡi liếm vào hai chỗ vừa mới bị đánh đang ửng đỏ, dù gì không thể nào nói cô không thương hoa tiết ngọc được.

Cơn nhớp nháp ấm áp truyền đến, vì không thể thấy bất kì điều gì nên cơ thể Mạn Mạn trở nên mẫn cảm một cách kì lạ.

Mọi khoái cảm đều được nâng lên, cô đều cảm thấy sướng hơn rất nhiều so với những lần làm tình trước đây, cơ thể cô không ngừng ưỡn người đón nhận dù tâm trí cô rõ ràng không muốn điều đó.

Một thoáng chốc dừng lại, Mạn Mạn cảm thấy A Cữu đang rời giường làm gì đó, một lát sau cô tiến lại từ từ đổ chất lỏng màu nâu nhạt lên bụng Mạn Mạn.

Sự lạnh lẽo từ đá làm cô nhướng người hóp sâu bụng mà cảm nhận, đầu cô ngước ra sau mà thở dốc " a~ uhmm~" " Giữ lấy!

Hmmm ....

Uống rượu cách này trông có vẻ ngon hơn hẳn" Nói rồi A Cữu cuối xuống mút mạnh lên đầu nhũ của cô, cô muốn cựa quậy nhưng vì rượu còn trên bụng cô cắn răn chịu đựng cơn kích thích.

A Cữu vờn hai quả anh đào của Mạn Mạn đến sưng đỏ mới chịu buông ra lần xuống chiếc eo gợi tình mà hôn lên.

Cô từ từ uống cạn rượu trên bụng Mạn Mạn, bắt đầu liếm láp từng chút một không bỏ sót chỗ nào, đặc biệt là lỗ rốn, Mạn Mạn liên tục bị kích thích muốn vứt đi chút lí trí còn lại mà ngâm nga lên, nhưng cô chợt dừng lại.

A Cữu với tay lục tìm trong đống đồ chơi, giọng điệu tà ác vang lên " Bé cừu non mà không có đuôi thì còn gì là bé cừu nữa" cô đưa tay nhìn vật trước mặt, đầu là một chỏm đuôi màu trắng, phía dưới là vật cứng bằng inox tròn đều nhỏ dần về phía đỉnh chóp.

Cô đưa lên miệng Mạn Mạn bắt ép cô phải liếm nó.

Chiếc lưỡi bé xinh liếm xung quanh nó A Cữu trên thân nhìn theo miệng cô trong lòng không khỏi hứng thú.

Cô đưa tay lên miệng mình thấm nước bọt rồi trườn vào cửa sau của Mạn Mạn, Mạn Mạn bất ngờ cong người lên.

A Cữu tiếp tục dùng vật đó mà nhét vào cửa sau, Mạn Mạn ngâm ra rên rỉ " ưhh ah~ chết tiệt con cừu non dâm đãng" Mạn Mạn rũa trong miệng " Mạn Mạn, nói đi tôi là gì của cô" " Đồ thần kinh dâm ...

đãng uhmmm~~" A Cữu dùng thanh dài đen ban đầu ấn mạnh vào hạt châu cương cứng của cô, chà lên chà xuống rồi đè lên hạt châu mà day " uhm~~~" Mạn Mạn sướng một trận kịch liệt hai chân tự động nâng lên tách ra " Quả là một con cừu non dâm đãng, mới có thế thôi mà chịu không nỗi rồi à" A Cữu cuối xuống ngậm vào hạt châu dùng kĩ thuật của mình mà mê mệt Mạn Mạn.

Người phía trên không ngừng rên rỉ, rên nhiều đến mức cảm thấy cổ họng thật khô khan, chút lí trí sót lại dần tan biến " uhmmm~~~ ah chị m..uốn nữa.

Cữu ...

Cữu chị muốn nữa a~" A Cữu trượt hai ngón tay vào hoa huyệt một cách dễ dàng, Mạn Mạn cong mông lên làm cho chiếc đuôi dưới lỗ hậu đâm sâu vào thêm chút nữa làm khoái cảm cô tăng thêm càng nhiều " uhmm ~ Cữu Cữu a~ nhanh lên" " Gọi : Chủ nhân, là chủ nhân của con cừu dâm đãng này.

Phải không, Mạn Mạn?"

Chút lí trí của Mạn Mạn như bị chó tha đi mất, ngẫm lại trước đây bảo Hinh Hinh gu thật mặn hiện tại không khác gì tự vả vào mặt mình.

Cô gật đầu ngâm nga rên rỉ " a~ Chủ nhân~ a~ bé c..ừu dâm đãng muốn nữa~ muốn chủ nhân thêm nữa" Mạn Mạn yêu cảm giác làm tình này, cô thích nó thích luôn người chủ nhân này, cảm giác thật tươi mới lấp đầy cảm giác trống trải của cô.

" Giỏi, Chủ Nhân sẽ thưởng cho em" A Cữu nở nụ cười như đạt được ước nguyện " a~ muốn hô..n uhmm nhanh quá... ah.. t..hích quá" Mạn Mạn vứt hết lí trí mà hưởng thụ A Cữu vừa cuối xuống hôn lên môi cô, như con cừu bị bỏ đói lâu ngày Mạn Mạn như muốn nuốt chửng nụ hôn của A cữu.

Môi kề môi lưỡi cuốn lưỡi cô ra sức mút lấy như mút cây kẹo ngọt, vừa hôn vừa ngâm nga gợi tình " Chủ Nhân a~ em là bé cừu hư hỏng uhm uhm phạt em, phạt em nhanh lên" A Cữu dùng roi da đánh lên hai đầu nhũ đang cương cứng run rẫy, rồi liếm láp mà mút lên.

Hai ngón tay không ngừng ra vào hoa huyệt chốc chốc ngón tay bên trong cô còn cạ vào chiếc đuôi xinh xắn.

Mạn Mạn run lên đầy khoái cảm, chết tiệt cảm giác này thích quá.

Cô không ngừng muốn nó.

Ngón tay không ngừng ra vào cảm giác dục vọng đạt đỉnh điểm đang đến, chiếc miệng dâm đãng không ngừng rên rỉ " a~ chủ nhân.. uhm bé cừu ahh đang ra ah~ bé cừu muốn tiết sữa rồi~ nhanh lên chủ nhân nhanh lên ... ah ah ~ uhmmm" Cả người Mạn Mạn co giật run lên đón nhận cơn khoái cảm đầy mê hoặc này.

Mạn Mạn mệt nhoài tay chân bũn rũn.

Người trên thân chưa kịp để cô nghĩ ngơi đã lật người cô lại bắt cô nằm trong tư thế quỳ.

Nơi tư mật cùng cặp mông tròn trịa hiện ra trước mặt.

Không ngần ngại A Cữu đưa hai ngón tay tiếng vào thêm một lần nữa, cơn khoái cảm kia chưa hạ nhiệt thì khoái cảm khác lại đột ngột ập đến làm cô ngăn không được rên lên thành tiếng " Uhmm~ Cữu Cữu" " Em quên mất ta là ai rồi sao, bé cừu non.

Ai là chủ nhân của em?"

A Cữu hôn lên môi cô " a~ là Cữu Cữu uhm~ c..hủ nhân lại muốn phạt em nữa sao?"

Cả căn phòng tràn ngập trong ái dục, những tiếng thở gấp, tiếng ngâm nga rên rỉ, liếng lép nhép ám muội, tiếng roi vút lên bao trùm cả căn phòng..

.

.______________________________

Tác giả : " Uhm hừm màn chào sân này có hơi dữ dằn quá không ta"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 51


Phòng ăn tư gia nhà họ Tạ " Ninh Hinh, thật ngại quá chúng ta không biết con thích ăn món gì.

Cho nên ở đây tuỳ tiện chuẩn bị một vài món ăn, mong là con thích chúng" " Vâng ạ, con cảm ơn hai bác.

Như vậy là quá nhiều rồi ạ" Ninh Hinh cười nói với ông bà Tạ " Đây là lần đầu tiên sau một tháng hai đứa mới về, con bé này có thật sự nhớ chúng ta không chứ.

Chắc lại quên mất hai ông bà già này rồi" Bà Tạ thở dài than thẩm " Mẹeeeee, có đâu con vẫn nhớ hai người mà.

Tại vì ... tại vì dạo này trên trường con có một vài kì thi quan trọng" Cô không biết mình bắt đầu nói dối bố mẹ từ khi nào, khuôn mặt uẩn khúc nhìn Ninh Hinh.

Từ khi quen biết con người này chăng ?

" Quân Dao, em ấy quả thật rất giỏi.

Tiếp thu rất nhanh" Ninh Hinh bình tĩnh thêm vào " Vậy thì may quá, cảm ơn con đã luôn chiếu cố Quân Dao, Ninh Hinh" Bà Tạ mĩm cười

Lâu lắm rồi cả nhà cô mới có dịp tụ họp như vậy, hôm nay còn có thêm một người quan trọng đang ngồi kế bên cô, trong lòng Quân Dao không khỏi một chút xáo động.

Hình ảnh hạnh phúc này cô muốn lưu giữ mãi.

Ninh Hinh quả thật là một người quan trọng với cô, ở trong vòng tay chị ấy cô luôn có một cảm giác được nâng niu bảo vệ thật an toàn.

Lúc này, Ninh Hinh múc cho Quân Dao một chén soup hầm còn bảo rằng cô nên bồi bổ thêm, rằng cô đã vất vả rồi nên cần bồi bổ để cơ thể cô được tốt.

Cả nhà được một tràn cười ấm áp còn riêng cô hiểu thâm ý sâu xa của Ninh Hinh...

Hinh Hinh quả thật là đáng ghét.

Quân Dao lúc này lập tức muốn rút lại những gì trong đầu mình vừa nghĩ tốt về cô.

_____________________ Quân Dao dẫn Ninh Hinh lên phòng mình nghỉ trưa, lục mãi trong tủ đồ mới dúi vào tay Ninh Hinh bộ đồ mà cô nghĩ là hợp nhất để Ninh Hinh đi tắm trước còn mình thì tắm sau...

Một lúc sau Quân Dao mới tắm ra, hướng mắt về phía giường đã thấy Ninh Hinh ngủ say, trên tay vẫn còn cầm quyển sách.

Cô chậm rãi tiếng lại quan sát khuôn mặt Ninh Hinh, tiếng thở đều chậm rãi.

Khuôn mặt đã nhẹ nhàng hơn trước phần lông mày không còn bị cau lại.

Chắc có lẻ Ninh Hinh đã đỡ mệt mõi hơn trước đây, trong lòng cô dấy lên một trận hạnh phúc mãn nguyện.

Cô nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi Ninh Hinh hai cánh môi vừa chạm thì có một lực phía sau ghì cô lại.

Ninh Hinh đưa chiếc lưỡi nóng ấm của mình vào cạy mở hàm răng của cô mà cuốn lấy chiếc lưỡi, đến khi cảm nhận được Quân Dao bị tước hết không khí mới dừng lại.

" Dao Dao, em muốn cưỡng hôn chị à" - ( trời ơi anh bảy nhà mình ơi anh biến chị nhà thành dạng gì rồi mà giờ nỡ lòng nào anh nói chị nhà cưỡng hôn anh ) " Em muốn đè chị xuống luôn cưỡng hôn thôi thì chưa đủ" " Tiểu công chúa dâm đãng" Ninh Hinh ghé sát tai Quân Dao " Em có bao giờ nghĩ về chị mà tự sướng chưa ?"

" K...hông có" " Giọng em đang run lên kìa, Dao Dao.

Em nói dối thật sự rất tệ.

Sau đêm hoan ái đầu tiên, em đã nhìn những vết hôn chị để lại là lần đầu tiên em nghĩ về chị mà tự sướng phải không?"

" Là c..hị cố ý" Quân Dao vô thức hét lớn " Xem nào, tiểu công chúa không muốn bố mẹ mình biết là mình rất dâm đãng đúng không" Quân Dao giật mình lắc đầu liên tục, mới nhớ ra mình đang ở nhà " Ngoan, nếu thế chị muốn xem.

Hôm bữa chỉ nhìn qua điện thoại vẫn chưa đủ.

Chị muốn xem trực tiếp~" " Hinh Hinh là đồ dâm đãng" Hinh Hinh ngó lơ những lời Quân Dao nói mĩm cười tiếng lại ngồi vào chiếc ghế đối diện giường.

Một tay chống lên thành ghế đỡ mặt mình ngắm nhìn Quân Dao đang run lên không biết làm cách nào.

Quân Dao vừa tắm ra cơ thể còn thoang thoảng mùi sữa tắm nhàn nhạt, làn da trắng sữa phiếm hồng.

Cô đang bận bộ đồ ngủ hai dây màu trắng Ninh Hinh còn có thể nhìn được cặp anh đào xuyên qua lớp áo, chiếc áo ngắn chốc chốc lại lộ ra vùng eo đầy mê hoặc.

Chỉ nhiêu đó thôi mà ánh mắt của Ninh Hinh đã dâng lên một tầng dục vọng.

Bản năng kìm chế của cô phút chốc tệ đến lạ kì, hàng phòng ngự luôn bị rời rạc dễ dàng đổ vỡ khi đứng trước mặt Quân Dao.

Thật đáng thất vọng về bản thân đấy Cố Tổng, dù trước đây cô luôn tự hào về bản năng chế ngự cơn dục vọng mình.

Quân Dao lẳng lặng xếp cao chồng ngối ngồi dựa lưng đối diện Ninh Hinh, cô biết rằng cô không có khả năng từ chối cũng không thể nào kháng án được.

Từ lúc quen biết nhau đến giờ tất cả mọi chuyện Ninh Hinh luôn nhường nhịn và nghe theo cô.

Duy chỉ việc này là không, Ninh Hinh mỗi khi lên giường như biến thành một người khác vậy Quân Dao tự vấn có khi Ninh Hinh, cô ấy hoá sói cũng nên.

Quân Dao nhận thấy ánh mắt nóng bỏng đang nhìn mình, cô từ từ đưa mắt nhìn trực diện Ninh Hinh.

Đôi mắt như đang muốn thiêu đốt cô, ánh nhìn cháy bỏng khao khát và gợi tình, hai đầu nhũ cô đột ngột cương cứng nhô cao chạm vào lớp áo, nó nhô cao đến mức chiếc áo trở nên căng hơn.

Biểu đạt như muốn thoát ra ngoài...
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 52


Ninh Hinh rõ ràng là đang rất cố gắng chế ngự, thấy được cảnh xuân trước mắt đầu cô như muốn nổ tung.

Tệ thật ....

Quân Dao luôn có một ma lực mê người đối với Ninh Hinh.

Quân Dao cảm nhận được sự căng cứng nơi ngực mình, cô cuối xuống liếc nhìn.

Quả thật bản thân không thể ngờ được chỉ vì ánh nhìn của Ninh Hinh mà đã khiến cô kích thích đến thế.

Khuôn mặt hiện lên một tầng xấu hổ, cô lấy tay che ngực mình " Sao phải xấu hổ, Dao Dao em đẹp lắm.

Tiếp tục đi!"

Quân Dao lúc này như ma xui quỷ khiến cô tựa lưng vào gối đưa tay xoa nắn quả anh đào của mình thông qua lớp áo.

Quân Dao có một thói quen luôn đưa tay qua đầu của mình để giữ vào thành giường hay nệm hoặc bất cứ thứ gì mà cô nắm được.

Ngay cả lúc này cũng vậy, vì thế cơ thể cô lúc nào cũng lộ được đường cong mê người.

Ninh Hinh rất thích điểm này của cô.

Nhìn cô kích tình trong bộ quần áo này thật sự còn quyến rũ hơn những lúc cô không mặc gì, thật kì lạ....

" uhm" Quân Dao ấn nhẹ vào đầu nhũ đang cương cứng của mình, cảm giác lạ quá, nó lạ hơn so với lần đầu cô tự sướng.

Nó còn sướng hơn cả lúc Ninh Hinh nhìn cô qua điện thoại.

Bây giờ cả người ngồi rành rành trước mặt cô không khỏi làm cho cô có cảm giác lạ kì.

Khoái cảm , kích thích , sự hưng phấn tất cả đều rất lạ.

Tay Quân Dao từ từ lần vào bên trong áo, bóp nhẹ vào quả anh đào vài cái nhịn không được mà thử bóp mạnh lên, lấy hai ngón tay mà day lên hạt đào tròn trịa phiếm hồng.

Cô nghiên đầu áp mặt vào tay mà rên rỉ.

" Dao Dao, vén áo lên!"

Lại một mệnh lệnh khác được đặt ra, cô ngại ngùng chỉ vén một bên áo, bên kia vẫn còn ẩn mình trong lớp áo.

Một bên quả đào bị lãng quên bắt đầu nhộn nhạo, nó tê dần lên đầu nhũ.

Cô cần đánh thức nó, nghĩ là làm cô đưa tay day lên hạt đậu.

Cô giật mình rướn người, hạt anh đào kế bên run lên bần bật, nó sướng quá sướng một cách lạ kì, phía bên dưới mật dịch đang tuôn chảy ướt đáy quần cô.

Lớp quần mỏng manh đó cũng không thể nào che đậy được hết cảnh xuân của cô.

" Rõ ràng là em đang câu dẫn chị" " Uhm~ k..hông có mà" Phía dưới không ngừng ngứa ngáy nhộn nhạo, mật dịch ướt đẫm làm hoa huyệt và đáy quần cô dính lại cô chịu không được mà đưa tay lần xuống, hai chân hưởng ứng tách rộng sang hai bên, ngón tay run rẫy chạm lên hạt châu phía ngoài quần.

Cô sướng run người lý trí bắt đầu tan biến, cô muốn, muốn nhiều hơn.

Khao Khát Ninh Hinh nhiều hơn.

Tay cô bắt đầu ma sát nhẹ nhàng, cơn khoái cảm đang ào ạt tìm đến.

" Dao Dao ấn vào nó" " uhmm~ thế này... lạ quá" cô ấn mạnh vào hai chật giật nãy khép lại.

Cô muốn... muốn nhiều hơn nữa.

Lập tức kéo quần cảnh xuân lồ lộ ào ạt toàn bộ đập vào mắt Ninh Hinh.

Ninh Hinh giật mình nắm chặt tay vào thành ghế nhưng cố tỏ ra mình vẫn ổn.

Quân Dao thấy được vẻ mặt đang chịu đựng của Ninh Hinh, cô nhịn không được mà bật cười.

Phải rồi bình thường Ninh Hinh hay nói rằng cô câu dẫn Hinh Hinh.

Bây giờ cô thật sự cho Ninh Hinh toại nguyện.

Khao khát muốn nhìn thêm được nhiều những biểu hiện của Ninh Hinh, Quân Dao quên mất những chuyện đáng xấu hổ của bản thân.

Cô lấy tay vén áo mình lên, đưa áo lên miệng mình cắn chặt.

Tay trườn xuống hoa huyệt cô còn cố ý lấy tay ép ngực nâng lên, hai chân cô mở rộng lấy tay vân vê hạt châu như muốn kích thích Ninh Hinh.

Cảnh xuân sống động lòng người trước mắt khiến miệng Ninh Hinh không khỏi khô khốc, cả người Quân Dao bị cơn kích tình làm cho ửng đỏ, mọi thứ thật tuyệt vời.

Quân dao mân mê hạt châu của bản thân, giọng nói mị hoặc chứa đầy dục vọng " Hinh Hinh, lại đây.

Uhm ~ Em sẽ cho Hinh thấy nhiều...hơn... nữa ~ a~" tuyệt vời, cơn mê loạn đang kích thích tâm trí cô Ninh Hinh quan sát một lúc cô nhấc ghế đi lại ngồi sát giường rất gần với Quân Dao, Quân Dao nhướn người đặt hai chân lên người Ninh Hinh hướng Ninh Hinh nhìn vào hoa huyệt của mình.

Quân Dao lấy ngón tay tách hoa huyệt mình ra " uhm ~ Hinh Hinh nó có...

đẹp không ?"

Ninh Hinh giật mình lấy tay che miệng, chết tiệt cô yêu cảm giác này.

Quân Dao làm sao em có thể quyến rũ đến chết người như vậy?

" Đẹp, rất hồng..

đẹp đến nỗi chị muốn ăn nó ngay lập tức" Quân dao bật cười sau khi thấy những biểu hiện của Ninh Hinh, nhưng cô vẫn chưa muốn buông tha Ninh Hinh.

Cô muốn trừng phạt Ninh Hinh dám biến cô thành dạng gì rồi " hửm?

Hinh Hinh muốn sa0 ... uhm~ nhưng mà không được đâu, Chị chỉ được nhìn thôi.

Nếu chị tiến lại bây giờ em sẽ giận đó, biết không... uhm~" Nói đoạn cô trườn cả hai ngón tay vào hoa huyệt nóng ấm của mình, cảm giác sướng dâng lên tận não cô cong người hưởng thụ, hai đầu nhũ cương cứng run rẫy.

Thật sự rất thích.

Quân Dao bắt đầu luật động, chậm rãi khiêu khích Ninh Hinh, rồi lại mất kiểm soát mà tăng tốc độ mật dịch cứ rỉ xuống rỉ xuống mỗi lần ngón tay cô rút ra mật dịch theo đó mà tuôn ra, mỗi lần đâm vào cô đều ngâm nga thành tiếng " ah~ Hinh H..inh uhm ~ chị thích không?

Thích nhìn em như vậy không ?

Uhm nó... sướng lắm, Hinh nhìn em như thế.... thích lắm a~ a~ mật dịch này Hinh có muốn không ?"

Ninh Hinh lúc này muốn chết trân tại chỗ cô không thể nói gì nữa im lặng một bên quan sát hưởng thụ Quân Dao, quả thực là ngoài sức tưởng tượng của Ninh Hinh.

Trong đầu cô lúc này " chết tiêt, chết tiệt, chết tiệt......" cô muốn xông vào mà cấu xé Quân Dao, nhưng vì muốn thưởng thức thêm cô đành cắn răng chờ đợi.

Là cô bày trò cuối cùng chính mình không thể chịu nỗi, thật đáng sĩ vả.

" uhm~ ha ha Hinh Hinh chị ...

đáng yêu quá, đừng nhìn em như thế em sướng chết mất... uhm~ đừng nhìn em như thế mà ~ uhm ah ah Hinh Hinh em ra~~~~~ a~" Quân Dao rã rời khép hai chân đang giật nãy, viên châu của cô vẫn đang co giật, hai đầu nhũ hoa vẫn chưa hết hạ nhiệt cô ngã nhoài lên gối mà thở dốc.

Hinh hinh bước tới đè tay lên gối hung hăng mà hôn lên môi cô như một con sói đang đói khát, Quân Dao như được lấp đầy mỗi khi thiếu nụ hôn của Ninh Hinh cô đều cảm thấy trống trãi, cô đưa tay ôm cổ Ninh Hinh tì sát vào người mình.

Đến khi cả hai thấm mệt mới buông ra, cô nhìn khuôn mặt Ninh Hinh đỏ ửng tràn ngập dục vọng cô mĩm cười tinh ranh luồn tay vào áo Ninh Hinh mà day hạt anh đào.

" Hinh Hinh chị đáng yêu quá, như là đang muốn hoá sói vậy.

Chị muốn em đến vậy sao?"

" Chị sẽ hoá sói và ăn em, cho bằng sạch" Nói rồi Ninh Hinh đột ngột ngồi xuống đưa miệng ngậm vào hoa huyệt ướt át.

Cơn lên đỉnh đầu tiên cứ như tăng thêm mùi vị cho dâm mật.

Nó thơm đến lạ kì cô ra sức mút mát cắn nhẹ lên hạt châu " uhmm~ Hinh Hinh em còn chưa hồi lại mà ... ah~" " Bé Ngoan, Hinh sẽ thưởng cho em" hoa huyệt đang mở to mời gọi Ninh Hinh đưa hai ngón tay trườn vào chạm vào cửa động mà không ngừng cạ " Bé ngoan, chỗ này có phải ban nãy em từng đụng vào hay không?"

" uhm~~~ nhưng mà Hinh làm thích hơn nhiều a~" " Cái miệng nhỏ nịnh nọt này" cô đưa tay thúc mạnh tiếng lép nhép cũng tăng dần Quân Dao ngẫm nghĩ lại việc đi tắm hồi nãy có sai quá không ??!
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 53


Dạo này trên công ty có một vài việc bận, Ninh Hinh đang điên đầu trong đống tài liệu thì điện thoại vang lên.

" Hinh Hinh, cậu nghe tin gì chưa, ả Lâm Nhã đã về nước vài ngày trước" đầu dây bên kia Mạn Mạn không nén được sự tức giận.

Ninh Hinh im lặng ...

" Nếu cô ta không biết xấu hổ mà tìm cậu, phải báo liền cho mình đấy Ninh Hinh" " Được rồi, cảm ơn cậu!"

Ninh Hinh nghe xong, thở dài bình tĩnh đáp rồi tắt điện thoại.

Thì lập tức một số lạ gọi tới " Không trùng hợp vậy chứ?"

- cô nói thầm rồi nhấc máy " Hinh Hinh~ Lâu rồi không gặp.

Không phiền cậu chứ~" " Rất phiền" Ninh Hinh một phát muốn tắt ngang điện thoại " ôi, khoan đã nếu cậu không gặp tôi tôi sẽ lập tức tìm gặp bạn gái cậu đấy, Hinh Hinh bé nhỏ.

Đang ngồi quán cafe M ngay công ty nè~" giọng điệu nhão nhẹt đưa tình cứ vang lên trong điện thoại Ninh Hinh nắm chặt bàn tay, cô ta đánh hơi nhanh thật.

Cô cúp máy đưa tay lấy áo khoát rời khỏi công ty " Nhanh thật đấy~" " Cô đến đây có chuyện gì" " Ây da, lâu ngày gặp lại người bạn cũ mà không thèm quan tâm một chút nào sao?"

" Tôi không phải là bạn cô, đừng nhiều lời.

Cô nên biết giới hạn của mình.

Đừng lại gần cô ấy, Ninh Hinh tôi nói là làm!"

Ninh Hinh nói xong liền lập tức rời đi " Ây da ánh mặt lạnh lùng đó như thiêu đốt mình.

Đã thấy Ninh Hinh rất nhiều trên hình nhưng ở ngoài lại lạnh lùng hơn, cô độc đa tình hơn~uhm~" Lâm Nhã vừa nói vừa đưa lưỡi liếm môi mình tỏ vẻ thèm muốn.

Cô nhìn theo bóng lưng phong trần đang rời đi của Ninh Hinh _______________________ " A Cữu ngày mai gặp lại" Quân Dao vẫy tay chào A Cữu, vừa đi được mấy bước đã bị một người trước mặt chặn lại " Xin Lỗi, cô là" " Chào cô, tôi là Lâm Nhã" Lâm Nhã đứng trước mặt Quân Dao, dáng người cao bằng cô.

Cô ta đang bận một chiếc đầm cổ khoét sâu, váy ngắn sát, bộ dạng tỏ ra rất quyến rũ.

" Có chuyện gì không, hình như tôi không biết cô?"

" Ô nhưng tôi quen biết Hinh Hinh, tôi là mối tình đầu của cô ấy uhm~ sâu - đậm - lắm~.

Nếu cô không phiền chúng ta đi cafe được chứ, nhiều chuyện hay để nói lắm" Quân Dao thấy bóng dáng người trước mặt khuôn mặt cô tối sầm lại, cô ấy đẹp quá.

Mang dáng dấp của nét đẹp trưởng thành quyến rũ, so với cô ấy cơ thể của cô cũng không thể bì lại.

Trong đầu cô lúc này hiện lên hàng ngàn câu hỏi, chân thì vô thức bước theo sau Lâm Nhã đến quán cafe.

Quân Dao ngồi quan sát Lâm Nhã, mái tóc màu đỏ rượu dài xoăn nhẹ, đôi môi đỏ lúc nào cũng cong lên.

Ánh mắt đa tình, cơ thể phóng khoáng đẩy đà.

Dưới con mắt Quân Dao cô hoàn toàn không có cửa với Lâm Nhã.

Lấy gì mà tự tin Ninh Hinh yêu cô chứ.

Bây giờ Lâm Nhã quay về tìm cô là ý gì, chẳng lẽ cô ấy muốn quay lại với Ninh Hinh....

Nếu vậy, thì mình phải làm sao.

Trong đầu cô không có một chút nào tự tin rằng Ninh Hinh yêu cô cả, nếu như đó chỉ là việc ham muốn nhất thời của Ninh Hinh thì sao?

Cô hoàn toàn rơi vào trầm mặc, thì ra bấy lâu cô luôn thiếu tự tin như vậy.

" Ninh Hinh, cô ấy yêu chị.

Ngày xưa cô ấy không thể sống thiếu chị được.

Cho nên lúc chị sang nước ngoài cô ấy mới lên giường với đủ tất cả phụ nữ.

TRONG ĐÓ CÓ EM" Chết tiệt, cô ấy đang nói gì vậy.

Quân Dao không thể nào ngừng tin vào điều đó, nó còn khẳng định thêm rằng Ninh Hinh chưa từng yêu cô.

Lời nói của Lâm Nhã như đóng từng đợt đinh vào trái tim Quân Dao, từng chút một.

Nhưng cô vẫn cố gắng gạt nó đi và giữ bản thân mình bình tĩnh " Làm sao để tin được lời chị nói đây, dù gì đó cũng chỉ là những lời phát ra từ miệng người cũ.

Thật sự không đáng tin" Khoé miệng Lâm Nhã giựt mạnh liên tục, cô bé này không phải dạng vừa so với mác học sinh trung học " Gu Ninh Hinh mặn thật đấy, từ diễn viên người mẫu bây giờ còn có cả học sinh nữa à.

Chị khuyên em nên tránh ra xa đi.

Xa thật xa trước khi Ninh Hinh làm tổn thương em mà quay về với chị" Cô ta mĩm cười đắc thắc, Ninh Hinh yêu cô cả thế giới này ai cũng biết.

" Chị cũng mặn thật đấy, thích chơi trò nối lại tình xưa à.

Chị không yêu Ninh Hinh, chị chỉ thích chiếm hữu thôi."

Lời Quân Dao nói như nhát dao chí mạng đâm vào người cô ta, phải, Ninh Hinh phải là thú cưng của cô, trung thành với cô đó mới là lẽ mà Ninh Hinh phải sống.

Sau bao nhiêu năm không quen một ai bây giờ lại đi quen con bé Học sinh cuối cấp này à.

Miệng cô ta gầm lên " Đừng trách chị đây không nói trước" cô ta vừa dứt lời con gió lạnh phía sau lập tức ập tới, giọng điệu lạnh lùng đanh thép vang lên " Cô cũng đừng trách là tôi đã không cảnh báo!"

Từ lúc nào mà Ninh Hinh đã đứng phía sau cô, ánh mắt sắc lạnh vô cảm.

Cả người hiện lên một không khí hắc ám lạ thường cảm giác như vừa mới bán linh hồn mình cho quỷ dữ ..._____________Mé, đáng sợ quá chương sau ai đoán được quá khứ Của Ninh Hinh không ta ?
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 54


" Hinh ....

Hinh" - Lâm Nhã khuôn mặt tái nhợt gọi tên Ninh Hinh.

Không phải là cô không biết khi mình tìm Quân Dao cô sẽ gánh chịu hậu quả gì.

Nhưng khuôn mặt này của Ninh Hinh quả thật rất đáng sợ, cảm giác như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Khuôn miệng không khỏi khô khốc, cả người cô run lên " Đừng có gọi tên tôi bằng cái miệng bẩn thiểu của cô!"

Quân Dao thấy thần khí Ninh Hinh không tốt liền vội chạy lại ôm chầm lấy cánh tay cô ra hiệu rằng mình không sao, với ánh mắt này chắc chắn Ninh Hinh sẽ làm lớn chuyện.

" Hinh Hinh em không sao, mình về thôi" Ninh Hinh nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Quân Dao.

Trong lòng vội trách mắng bản thân mình không tốt, đáng lẽ cô không nên làm Quân Dao lo lắng.

Cô đưa tay vuốt những lọn tóc mái của cô.

Khuôn mặt trở nên hiền hoà dùng giọng điệu ôn nhu mà nói với cô " Chị xin lỗi, làm em lo lắng rồi" Quân Dao lắc đầu biểu lộ rằng cô vẫn ổn " Mình về nhà thôi" " Được !"

Hai người quay lưng đi bỏ mặc Lâm Nhã.

Cô ta giật mình vô thức đưa tay lên miệng mà cắn.

Ninh Hinh vừa rồi là sao.

Phải, cô ta đang lo lắng, sợ hãi rất không ổn.

Ninh Hinh trước đây yêu cô là thật nhưng chưa từng lộ rõ vẻ ôn nhu như thế.

Sau bao năm gặp lại khí tức Ninh Hinh còn đáng sợ hơn cả trước khuôn mặt đã không còn non trẻ, dáng vóc khoang thai rõ ràng đã gặp phải rất nhiều chuyện khiến bản thân trưởng thành hơn rất nhiều.

Thật khác ngày xưa, cô khao khát Ninh Hinh có được Ninh Hinh lúc bấy giờ.

Lâm Nhã hai tay siết chặt lấy cơ thể đang run lên bần bật. ___________________________ Hai người trở về nhà, vì những suy nghĩ ban nãy Quân Dao không có cách nào đối diện với Ninh Hinh.

Cô luôn tìm cách lãng tránh ngó lơ dù cho Ninh Hinh có làm gì đi chăng nữa.

Ninh Hinh lúc đầu là cảm giác tội lỗi, sau dần bị Quân Dao ngó lơ tâm trạng cô có phần không vui, rất không vui.

Cô bước tới nắm chặt hai cổ tay Quân Dao bắt ép cô phải đối diện mình.

Hai mắt vừa chạm nhau Ninh Hinh đã giật mình.

Khuôn mặt Quân Dao đang đỏ dần lên, hai mắt đỏ hoe ngấn lệ.

Cô đang cố gắng ngăn bản thân mình không khóc nhưng đành bất lực chỉ còn cố gắng tránh né Ninh Hinh.

" Chị xin lỗi, rất xin lỗi em" Ninh Hinh ôm chặt Quân Dao đang chịu uỷ khuất vào lòng mình " Là chị không tốt để em chịu nhiều uỷ khuất như vậy.

Chị nghĩ rằng nếu đã không để tâm đến Lâm Nhã nữa thì chẳng cần phải đề phòng cô ta.

Nhưng chị đã quá chủ quan" Ninh Hinh bối rối giải thích " Chị không biết cô ta đã nói gì với em.

Nhưng chị sẽ kể hết không giấu em bất cứ thứ gì.

Thế nên là hãy nín khóc nhé, được không!

Nhìn em như vậy chị rất đau lòng" Quân Dao ôm chặt Ninh Hinh nước mắt không cần kìm nén nữa, Ninh Hinh bế cô lại sofa ôm chặt cô trong lòng mình.

Mãi đến một lúc Quân Dao mới định hình lại hỏi Ninh Hinh " Chị sẽ kể hết, đúng không" Ninh Hinh gật đầu, để Quân Dao nằm trên sofa kê đầu lên chân mình.

Một tay cô đặt lên eo Quân Dao, một tay cô vuốt tóc.

Giọng điệu trầm ấm xen chút đau lòng chua xót mà kể lại quá khứ của mình. _____________________ Thư viện trường đại học Khai Minh " Nè Nè Hinh Hinh cậu đang đọc gì vậy" Lâm Nhã ngồi kế bên ôm chặt tay của Ninh Hinh dán chặt vào giữa hai khe ngực mình.

Ninh Hinh nhìn khuôn ngực đẫy đà nhấp nhô cạ vào tay mình khuôn miệng không khỏi khô khốc, nhưng vẫn cố gắng hiện ra vẻ mặt như không có gì " Quả lắc của Foucault's" Ninh Hinh cất giọng " ây, quả là Ninh Hinh, cuốn sách này toàn là vấn đề Triết học khó hiểu chết đi được, chán quá không chơi với cậu nữa" Lâm Nhã nhăn mặt thả tay cô liền quay sang đọc truyện tranh.

Ninh Hinh khuôn miệng liền mĩm cười nhìn Lâm Nhã.

Hai cô gái gần cuối năm đầu tiên ở trường đại học.

Là bạn thân của nhau luôn như hình với bóng, cả trường tất cả mọi người đều biết.

Khi đi cùng với nhau toát lên vẻ đẹp kì lạ đẹp như một bức tranh.

Ninh Hinh với dáng người cao, mái tóc đen dài ánh mắt vẫn chất chứa sự lạnh lùng nhưng non trẻ, so với Ninh Hinh hiện tại thì là một sự chênh lệch to lớn.

Lâm Nhã cơ thể phát triển gần như toàn diện.

Khuôn mặt thanh tú, làn da trắng hồng đường cong trên cơ thể gần như hoàn hảo hơn so với người thường dù chỉ ở độ tuổi đôi mươi.

Trong trường không biết cô đã cự tuyệt hết bao nhiêu người đàn ông.

Phải, Ninh Hinh yêu cô là thật.

Yêu cô từ lúc đặt chân vào cửa trường đại học.

Thấy cô đứa giữa sân trường đưa tay vén tóc rối của mình, tim Ninh Hinh bỗng hẫng đi một nhịp.

Bối rối, tìm cách làm quen cô nhưng không dám thổ lộ lòng mình bởi vì lúc đó Ninh Hinh vẫn còn trẻ, vẫn chưa biết phải xoay xở như thế nào.

Thế là cô đơn phương yêu thầm Lâm Nhã quan tâm chăm sóc cho Lâm Nhã dù cho Cô ta chẳng mẩy may đáp lại.

Tình cảm đơn phương càng lớn, thì lòng Ninh Hinh càng đau đớn.

Cô khao khát Lâm Nhã muốn cô ấy là của mình, nhưng nỗi sợ của cô chưa bao giờ vơi bớt Lâm Nhã thích con trai, một đứa con gái như cô có thể làm gì chứ.

Nếu như... nếu như cô thổ lộ lòng mình, có phải tình bạn này sẽ biến mất luôn không?

Mọi thứ chất chứa trong lòng cô mỗi ngày một lớn nhưng không có nơi nào để trút ra, dần dần Ninh Hinh mất phương hướng.

Cho đến một ngày Lâm Nhã có bạn trai, Ninh Hinh như chết lặng.

Cô vẫn cố gắng đến trường, tối quay về quán Bar của Mạn Mạn mà uống rượu.

Cô chỉ còn cách trút bầu tâm sự của mình vào những ly rượu nghĩ rằng bản thân mình nên như thế, gắng gượng chịu đựng một chút mọi thứ sẽ qua đi.

Đến một ngày, tin đồn Ninh Hinh yêu con gái lan rộng khắp trường họ truyền tai nhau với tốc độ chóng mặt.

Để rồi khi tin đồn đến tai Lâm Nhã cô ta biết không ai khác Ninh Hinh yêu cô.

Mọi ánh mắt, sự chỉ trỏ, những lời bàn tán đổ dồn về phía Cô và Lâm Nhã.

Ninh Hinh sợ Lâm Nhã sẽ không chịu được sự đã kích đó nên đã tìm gặp cô để nói chuyện.

Nhưng mọi chuyện khác xa những gì Ninh Hinh tưởng tượng, Lâm Nhã vẫn vui vẻ cười nói với cô, trên tay còn cầm ly cafe đưa cho Ninh Hinh.

Cô thở phào nhẹ nhõm uống ly cafe mà Lâm Nhã đưa cho cô.

Lúc này Lâm Nhã mới tiếng lại áp sát phả hơi nóng vào tai Ninh Hinh " Hinh Hinh, cậu... thích mình đúng không?"

" u..hm, cậu nghe rồi à..?"

Ninh Hinh bất giác đỏ mặt " Phải...nghe rất nhiều" " Nhưng ..."

Ninh Hinh muốn nói gì đó, cổ họng liền bị chặn lại.

Đầu óc cô quay cuồng chao đảo, ánh mắt mờ dần.

Đến lúc này cô mới nhận ra mình bị đánh thuốc quả là muộn màng.

" Lâm Nhã ... tại sao..?"

Ninh Hinh mệt mõi ngã nhoài xuống ghế " Tôi nghe nhiều đến mức thấy điều đó thật kinh tởm" câu nói cuối cùng vang lên trong đầu Ninh Hinh...... trái tim cô đã bị bóp nghẹn thêm một lần nữa.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 55


" Tôi nghe nhiều đến mức thấy điều đó thật kinh tởm...."

" Tôi nghe nhiều đến mức thấy điều đó thật kinh tởm...."

" Tôi nghe nhiều đến mức thấy điều đó thật kinh tởm...."

" Kinh tởm ....

Kinh tởm ... kinh tởm"

Câu nói đau lòng vang lên trong đầu Ninh Hinh, nó lặp lại nhiều đến mức tai cô muốn bài trừ nhưng không thể, trái tim cô đau nhói nó bóp chặt khiến cô không thể thở được.

Xung quanh vẫn một màu tối đen, cô đau đớn nhớ lại cuộc hội thoại trước đây mình đã từng nghe trong một bộ phim.

" ....

Người tóc dài môi đỏ gọi là phụ nữ.

Người tóc ngắn gọi là đàn ông.

Ở trái đất, hai giới tính này yêu lẫn nhau.

- yêu?

Yêu là gì vậy?

- yêu là khi chúng ta ở trong một mối quan hệ với ai đó.

Rồi chúng ta muốn chia sẻ cảm xúc của mình với họ.

Dù cho khoảnh khắc đó là hạnh phúc, vui vẻ hay buồn đi chăng nữa.

Mình vẫn muốn chăm sóc và ở bên cạnh người đó.

- ....

Tình yêu của con người nghe giống như một điều gì đó thật đẹp.

- Nói chung là nó phức tạp lắm, mày không hiểu nổi đâu!

Khi mà ta yêu nhau nhưng mà phải xa nhau.

Điều đó rất là đau đớn mày có biết không?

Thôi bỏ đi nói mày cũng không hiểu.

Còn hành tinh của mày thì sao?

Tình yêu giống như cái gì?

- Hành Tinh của tôi không có sự phân chia đó.

Chúng tôi có thể yêu bất kì ai, có thể hôn bất cứ người nào.....

Con người thật phức tạp, thứ đẹp đẽ như tình yêu tại sao lại phải bị giới hạn bởi giới tính ?"

Cô bật cười, đúng rồi thứ đẹp đẽ như tình yêu tại sao lại phải bị giới hạn bởi giới tính chứ.

Vậy mà cô không có phúc phần đó, yêu phải một người không yêu mình đã là đau đớn.

Cô còn bị người ấy khinh miệt giới tính của mình.

Tự chua sót cho bản thân, đầu cô bắt đầu ong lên nhiều hơn, ánh mắt mờ ảo bị đánh thức, những tia sáng len lõi xâm nhập vào bên trong màn đêm tăm tối.

Cô cố gắng mở mắt...

Lúc này ngay tai cô vang đến một giọng nói quen thuộc là Lâm Nhã nhưng có phần kì dị và biến chất, mắt cô bắt đầu nhìn rõ hơn " Uhm~ nhanh lên nhanh lên nữa đi làm em sướng hơn nữa ~" Là Lâm Nhã cô ta trần truồng không một mảnh vải, đang quỳ chống hai tay trên giường, khuôn mặt biến dạng vì ái dục.

Chiếc miệng dâm đãng đó không ngừng ngâm nga rên rĩ.

Năn nỉ bạn trai mình đâm mạnh hơn phá hỏng bên trong cô.

Đây đã là lần lên đỉnh thứ ba, cô ta và bạn trai không có dấu hiệu dừng lại.

" Lâm ...

Nhã..."

" uhm~ ỏ bé Hinh Hinh tỉnh rồi à, uhm~ sướng quá nhanh lên nữa đi bé cưng~" Khuôn mặt Ninh Hinh tối sầm lại, đầu óc cô trỗng rỗng vẫn chưa định hình được chuyện gì đang diễn ra, hai tay cô nắm chặt bấu vào da thịt những chiếc móng tay không dài nhưng cô nắm chặt đến mức đã rỉ máu.

Cô hoàn toàn không nhận ra, cơn đau thể xác này sao bằng những đau đơn tinh thần mà cô đang chịu đựng.

Lâm Nhã, phải rồi người cô yêu... cô ta đang làm cái quái gì vậy.

Ninh Hinh đang chìm trong suy nghĩ thì bị giọng nói của Lâm Nhã vực dậy " uhm~ bé cưng tư thế này sướng quá, nữa, nhanh nữa" Lâm Nhã cô ta vừa đổi tư thế, đang ngồi lên người bạn trai mà không ngừng nhấp nhô, cả cơ thể phô diễn trước mặt Ninh Hinh.

Cô ta đang cảm thấy sướng hơn bao giờ hết khi biết Ninh Hinh đang nhìn mình.

" ỏ Hinh Hinh, như thế này sướng lắm.

Như vậy mới là thiên đường.

Còn nếu con gái với nhau thì KINH TỞM lắm, uhm~ sướng ~ quá ~..."

" Kinh tởm ....

Kinh tởm....Kinh tởm ....

Kinh tởm....Kinh tởm ....

Kinh tởm....Kinh tởm ....

Kinh tởm...."

Những từ này liên tục lặp lại trong đầu cô, Ninh Hinh đưa tay đang chảy máu che mắt mình.

Hai vai cô run lên, cô bật cười, nụ cười rất lớn nó kéo dài...mang theo những day dứt, đau đớn, bi ai... tất cả cô đều gói gọn vào nụ cười đó.

Ninh Hinh đột ngột đứng lên thả tay xuống đưa mắt nhìn Lâm Nhã.

Lâm Nhã giật mình...

Ninh Hinh khác quá, ánh mắt đang thiêu đốt cô.

Nó ...

đáng sợ, mọi khi chỉ là sự lạnh lùng bây giờ còn mang theo cả sự cô độc, lãnh đạm.

Khác quá .. nó khác hẵn lúc trước, cô như người mất hồn thì bỗng " RẦM !!"

Ninh Hinh đưa tay bắt lấy cái ly trên bàn ném mạnh vụt qua mặt Lâm Nhã, giọng điệu đanh thép đầy rẫy nội lực vang lên " Thì ra trên đời này có người còn KINH TỞM hơn cả tôi!" nói xong Ninh Hinh vội mở cửa bước ra ngoài Lâm Nhã thất thần, còn bạn trai cô ta đang chìm trong dục vọng chẳng mấy may quan tâm gì hết đột nhiên cất tiếng.

" Lâm Nhã em sao thế đột ngột siết chặt hơn bình thường" Phải, cô ta đang rất sướng ánh mắt thiêu đốt Ninh Hinh nhìn cô ta làm Lâm Nhã rùng mình.

Cơn khoái cảm ập đến, trong người cô ta thấy rất lạ.

Nó sướng hơn tất cả những lần làm tình trước đây.

Bạn trai cô ra sức thúc mạnh hơn ...

Lâm Nhã lên đỉnh chất dịch màu trắng tràn ra, cô ta trống rỗng thả người lên nệm " Lâm Nhã, em xuất rồi à?"

" ...

"

.

.

.

_____Ninh Hinh mệt mõi bước đi, cả cơ thể cô phải tựa vào tường mới có thể đi nổi.

Vừa thấy nhà vệ sinh cô đã nhanh chóng bước vào.

Cô nôn thốc nôn tháo cô nôn hết tất cả những gì có trong bụng.

Như muốn moi móc hết tim gan cô mà nôn ra... cho bằng sạchNhững ngày sau đó không ai còn thấy Ninh Hinh xuất hiện ở trường.

Lâm Nhã cô độc, thất thần như người mất hồn.

Có người đồn rằng Ninh Hinh vì Lâm Nhã mà biến mất, có người thì nói rằng tập đoàn Cố Khiến Minh đang sụp đỗ Ninh Hinh đang gầy dựng lại.

Về phần Lâm Nhã cô ta không có cách nào liên lạc với Ninh Hinh.

Ninh Hinh đã biến mất trong cuộc đời của cô ta... một cách đầy nhanh chóng.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 56


" Thật ... kinh khủng" Quân Dao thất thần mấp máy môi, cô vẫn không hiểu Lẫm Nhã cô ta nghĩ gì mà có thể làm ra một chuyện kinh khủng như thế.

Quân Dao đưa tay áp vào má Ninh Hinh " Hinh Hinh... chị phải chịu đựng chúng một mình, thật tệ" " Không sao.

Từ hôm đó chị chẳng còn chú tâm vào cô ta nữa.

Nhưng mà chẳng phải bây giờ có em rồi sao?"

Ninh Hinh lấy tay mình đặt lên tay Quân Dao, ghì chặt hơi ấm từ bàn tay cô vào má mình " ...

Lâm Nhã, cô ta nói chị vì không chịu được sự đã kích khi Lâm Nhã ra nước ngoài.

Nên đã lên giường với đủ loại phụ nữ, trong đó có em.

Ninh Hinh..."

Quân Dao nói trong ngập ngừng, dù biết nói ra chuyện này có vẻ không hay, nhưng cô vẫn muốn một câu trả lời từ Ninh Hinh Ninh Hinh nghe đến đây liền bế Quân Dao ngồi lên đùi mình ánh mắt đối diện mà nhìn nhau.

Ninh Hinh an tĩnh đáp " Hôm đó, bố chị ông ấy đổ bệnh, công ty trước đó đã gần như đỗ vỡ vì kinh tế bị suy thoái.

Mất ông ấy công ty như con rắn không đầu, mọi thứ rối tung cả lên.

Công ty đứng trên đà phá sản...

Tập đoàn Cố Khiến Minh là tâm huyết cả đời của ông ấy, chị không thể đứng nhìn nó biến mất như vậy được.

Từ lúc đó chị đã từ bỏ việc học, toàn tâm toàn lực giúp ông ấy gầy dựng lại công ty."

Ninh Hinh nhìn thật sâu vào mắt cô " Chị xin lỗi, lúc đó chị còn non trẻ nghĩ rằng bản thân mình đang rất áp lực liền lập tức xả những mệt mõi đó vào người khác, bằng việc lên giường với họ .

Nhưng rồi bản thân chị toàn sự trống rỗng, không phải vì Lâm Nhã khiến chị như vậy.

Thật sự đến chính bản thân mình chị cũng không hiểu, nhưng rồi đến khi chị gặp em...

Dao Dao.

Chị nghĩ chị đã có câu trả lời" " Quân Dao...

Chị yêu em, rất yêu em" Ninh Hình nhìn cô trực diện, không một chút tránh né.

Nghe được những lời mình mong chờ, khoé mắt Quân Dao lại dâng lên một tầng lệ.

Cô đưa hai tay đặt lên má Ninh Hinh " Hinh Hinh chị không cần phải xin lỗi em về chuyện đó, là Quá khứ em không bận tâm.

Hiện tại, em nhờ chị chăm sóc.

Cả đời này em sẽ mãi ở bên chị.

Hinh Hinh... em yêu chị" Quân Dao nói xong cô áp môi mình lên môi Ninh Hinh, hôm nay Ninh Hinh hôn cô bằng tất cả sự ôn nhu, dịu dàng của mình.

Ninh Hinh cô ấy đủ sức để vượt qua bức tường thành mang tên Lâm Nhã, cú sốc của những năm tháng non trẻ.

Chỉ là sau đó trái tim cô trở nên trống trãi không lý do.

Là Quân Dao đã mang những ấm áp len lõi từng chút một vào trái tim khô cằn ấy.

" Hinh Hinh, em muốn nói chuyện với Lâm Nhã.

Nhưng chị hứa sẽ không làm gì cô ấy nhé" " Nếu cô ta dám động vào em chị sẽ..."

Hinh Hinh bĩu môi cô thật sự muốn giết cô ta, chưa kịp nói hết câu đã bị Quân Dao đưa tay lên miệng cô chặn lại " Miệng Hinh Hinh lúc nào cũng hư hỏng cả.

Chị giúp em hẹn cô ấy vào ngày mai được không ?"

" Được !"

Ninh Hinh nói tay từ lúc nào đã cởi những nút áo đồng phục trên người Quân Dao, nhanh chóng hôn lên cổ lần xuống vai cô " Nhưng mà không phải mỗi khi nhờ vả thường thì sẽ phải báo đáp sao?"

Làn hơi nóng phả vào vai Quân Dao làm cô không ngừng nhột nhạo.

Ninh Hinh dùng chân không ngừng ma sát vào nơi tư mật của cô thông qua chiếc quần nhỏ mềm mại.

" Uhm~ em mới đi học về, còn chưa kịp tắm" " Không cần!

Mùi cơ thể của em vốn dĩ rất thơm mà..."

" Hinh Hinh biến thái quá, nhưng em muốn tắmmm, chúng ta còn chưa ăn tối nữa" " Ăn em là đủ no rồi, ngoan lát nữa chị mua đồ ăn cho em, hảo hảo bồi bổ em" Đôi môi Ninh Ninh trượt dần xuống ngực, không ngừng hôn lên giữa hai khe ngực.

Bàn tay đã luồng vào xoa nắn cặp mông tròn trịa mịn màng của cô " uhm~ nhưng mà em đói a~ đừng có bóp mông em như thế chứ" " không thể dừng lại được!

Dao Dao có mùi như em bé ấy" Ninh Hinh đưa chiếc mũi dán chặt lên cổ cô mà hít hà điệu bộ rất khoái.

" Đúng rồi, em sẽ kiện chị vào tù, em còn chưa đủ tuổi mà" mắt Quân Dao sáng rực lên " Dao Dao, chị sẽ thương em, chắm sóc em, mua đồ ăn ngon cho em.

Không lý nào em có thể tống chị vào tù như thế cả, em nỡ sao ?"

Ninh Hinh dùng cặp mắt long lanh mà nhìn cô " haha, vì Hinh Hinh đáng yêu nên em tạm tha cho đấy nhé, nhưng phải ngoan phải nghe lời em chứ" " Rõ ràng mọi chuyện đều nghe em" Ninh Hinh uỷ khuất.

" Có bao giờ Hinh Hinh lên giường mà nghe em đâu, những lúc đó Hinh như hoá thú vậy.

Có phải mấy lúc chị lên giường cùng mấy cô gái khác đều như vậy không?"

" Không hôn môi!

Không được chạm vào chị!

Không được cởi đồ chị!

Đó là những nguyên tắc đấy" " Thật không ?"

Mắt Quân Dao sáng rực lên, Ninh Hinh nói như thế chẳng phải khẳng định cô là người đầu tiên của Ninh Hinh sao?

" Thật" Ninh Hinh đã nhanh chóng kéo áo ngực Quân Dao xuống, cặp anh đào bị tác động không ngừng nâng lên hạ xuống, chưa kịp đứng im đã bị Ninh Hinh ngậm vào.

Không ngừng dùng lưỡi đánh lên hạt anh đào " uhm~ không..

đáng tin a~ đừng đùa với ngực em như vậy uhm~" " vậy chị sẽ khiến em lên dưới tay chị cho đến khi nào em nói tin thì thôi" Vừa dứt lời điện thoại Ninh Hinh vang lên là Mạn Mạn, cô im lặng nghe điện thoại một chút.

Rồi quay sang nói với Quân Dao " Mạn Mạn muốn gặp chúng ta".

Ninh Hinh nhìn cặp anh đào của Quân Dao liền uỷ khuất " Tạm tha cho em, tối chị tính sổ sau.

Giờ thì chúng ta đi tắm" Ninh Hinh bế xốc Quân Dao lên đi thẳng vào nhà tắm căn nhà hiện tại chỉ toàn ngập tràn tiếng cười.

Có phải là rất ấm cúng không !
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 57


" Cái gì, Lâm Nhã cô ta đã đến tìm cậu, còn tìm cả Dao Dao á....

Chết tiệt ả ta mặt dày thật" Mạn Mạn không ngừng cảm thán Ninh Hinh gật đầu, mắt vẫn đang quan sát Quân Dao mân mê ly rượu Gin của mình.

Ban nãy cô ấy muốn thử một chút rượu Gin của Ninh Hinh, thế là Hinh bèn đưa cho Quân Dao.

Cô đưa lên miệng chậm rãi thử một ngụm, cơn đắng chát xâm chiếm cổ họng cô, bất ngờ làm cô sặc " Khụ... khụ ....

Nặng quá" Quân Dao ho lên mấy cái Ninh Hinh cười đưa nước cho cô uống, đã cảnh báo trước rồi nhưng vẫn muốn thử cơ thật là...

Mạn Mạn ngồi bên nhìn cảnh tình tứ của hai người liền muốn bùng nổ cơn thịnh nộ.

" Hừ, chẳng thèm để ý đến tôi, Mạn Mạn nóng bỏng này" " Nói mới để ý, Mạn Mạn nay chẳng thấy cậu gọi đào....

Hừm đổi gu hồi nào đấy" " k...hông, không có" Mạn Mạn giật mình, thật ra cô đang nhớ Cữu Cữu đến phát điên, nhớ cái cách mà Cữu Cữu tra tấn mình.

Nhưng cả Tháng nay A Cữu gần như mất tích không thấy tăm hơi đâu.

" Hừm, cái giọng điệu này là chắc rồi.

Sao đang say nắng ai hả.

Nói đi biết đâu Ninh Hinh này giúp được" "..."

Mạn Mạn im lặng một hồi, thật ra từ lúc với A Cữu đến giờ cô vẫn tìm cách với người khác.

Nhưng chẳng ai hợp cả.

Có người thì nhát quá có người thì chẳng tới đâu.

Cô nhìn Quân Dao một hồi lâu liền nói " Dao Dao, em giúp chị liên lạc với A Cữu được không?"

" A Cữu !!" cả hai đều giật mình nói tên A Cữu " Mạn Mạn trước đây cậu nói tôi Gu mặn xem ra cậu cũng không khác gì" Hinh Hinh như muốn cười vào mặt Mạn Mạn, nhưng rồi cũng gật đầu nhờ Dao Dao giúp Cô.

" Đành nhờ cả vào em, Dao Dao" Ninh Hinh cười xoa đầu cô

____________________ Từ lúc trên đường về nhà cơ thể Quân Dao đã nóng ran, không biết như thế nào mà Dao Dao đã uống hết ly rượu Gin đó.

Ninh Hinh dừng vội tại một tiệm cafe để mua nước cho cô.

Một lúc sau cô ra vừa bước lên xe đã nghe giọng Quân Dao ngà ngà say

" Ninh Hinh, chị đi lâu quá.

Lại câu dẫn cô nào đúng không?"

" Tiểu công chúa, em say rồi"

" Khoan, em chưa say, khuôn mặt này.... cơ thể nóng bỏng của Ninh Hinh.

ức... có thể làm người ta mê mệt đó ức..."

Quân Dao bỗng dưng nấc cục mấy cái, tay chậm rãi di chuyển từ mặt xuống cổ kéo thẳng xuống dừng trước giữa ngực của Ninh Hinh

" Thế... tiểu công chúa có mê không?"

Quân Dao im lặng đưa tay đặt trên môi Ninh Hinh

" Em ...

ức ..... thích nó.

Em mê lúc Hinh hôn em ...

ức... cả hôn cô bé của em nữa, thích lắm"

"....

Đáng... yêu quá" Ninh Hinh nhìn Quân Dao trong lòng không ngừng cảm thán.

Đưa chai nước lên miệng mình rồi đặt một nụ hôn lên môi cô.

Chất nước nóng ấm tràn vào khuôn miệng cô, cảm giác này thích thật.

Nước vừa trôi hết xuống cổ họng cô đã cảm nhận được sức nóng đang cuốn lấy lưỡi mình.

Chiếc lưỡi linh hoạt của Ninh Hinh khuấy động khoang miệng cô

" Uhm~ Hinh em muốn thở"

Tiếng lí nhí kẹt ngay cổ họng nhưng đủ để Ninh Hinh nghe thấy, cô từ từ tách ra.

Ninh Hinh vừa rời khỏi môi cô, Quân Dao liền thở liên tục mấy cái dùng hai tay ghì lên cổ áo Ninh Hinh kéo cô sát lại gần mình rồi hôn lên.

Cô muốn thở nhưng rõ ràng cô không muốn dừng lại.

"Em ấy quả thật là một người cuồng hôn" Ninh Hinh đáp lại nụ hôn của Quân Dao, day dưa một hồi cô ghé sát tai Quân Dao hôn lên, liếm láp nó

" Chúng ta về nhà"

" uhm~"

_______________________________

Trong phòng ngủ

" Cục cưng..."

Quân Dao ghé sát tai cô thì thầm

Trên mặt Ninh Hinh bất thình lình hiện lên một tầng đỏ ửng.

Cái này... có phải quá đáng lắm không vậy.

Hơi sến một chút... nhưng rõ là cô thích nó.

" Chị sao thế ?"

Quân Dao kéo tay Ninh Hinh đang che miệng, nhìn được phản ứng của người trước mặt Quân Dao liền nở nụ cười ma mị

" Chị thích em gọi như thế hả... cục cưng" Quân Dao ngậm lấy đôi tai đang đỏ ửng của cô, liếm láp lên vành tai đang nóng dần lên

"Trời ơi rõ ràng là nó sến mà... nhưng mà sao nghe thích thế nhỉ!!

" trong lòng Ninh Hinh hàng loạt những ngôn từ như muốn bùng nổ, cô không kiểm soát được chúng.

" Hinh thích đến mức tai chị đỏ ửng rồi.

Tai chị nhạy cảm quá đấy, chị thích không em sẽ gọi nữa"

" ...

Thích..." cô đáp cụt ngủn, ngắn gọn súc tích.

Thật ra lúc này Ninh Hinh chẳng thể nói thêm điều gì khác nữa

" Cục cưng, hôn em" lời Quân Dao vừa dứt Ninh Hinh đã ghì sát cơ thể cô vào mình mà hôn lên, tiếng thở gấp hoà lẫn vào nhau.

Trong khoang miệng còn vương vấn một chút vị đắng nồng của rượu.

" Dao Dao, chị muốn ăn bánh" phải rồi, ban nãy cô có ghé vào một tiệm cafe, mua chai nước suối liếc nhìn tủ bánh.

Có chiếc bánh kem nhỏ màu trắng nghĩ một lúc lâu cô liền lấy nó

" uhm?

Lúc này hả" Quân Dao nghi hoặc

" Đúng rồi, nhưng mà có chút đặc biệt.

Muốn nếm thử nó trên người em.

Không biết có ngon hơn không ... nhỉ?"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 58



 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 59


" ...

Nhột... uhm~" Quân Dao đang ngồi lên đùi Ninh Hinh không ngừng cọ quậy" ...Xong rồi ..." tông giọng trầm ấm mang theo sự đục ngầu vì dục vọng vang lên, trên thân Quân Dao chỉ còn sót lại chiếc váy, thân trên hạt anh đào phiếm hồng nhô lên trên đôi gò bồng đảo đã bị phủ lại bởi lớp kem trắng ngần, lúc này Ninh Hinh chỉ muốn mau mau mà ăn nó, nhưng lại kiềm chế bản thân vì cô muốn ngắm nhìn cơ thể kiều diễm này thêm một chút."

Như thế này ....

Kì quá" chất kem lạnh làm tê dại hai hạt anh đào, tạo cho Quân Dao một cảm giác kì lạ, khó mà diễn tả.

Chưa hết, ánh mắt hoang dại của Ninh Hinh đang quét khắp cơ thể của cô.

Chưa hề có sự tác động nào mà hai hạt anh đào đã cương cứng nhô lên.

" Không, em đẹp lắm...

Dao Dao" Ninh Hinh không thể kìm chế nữa cô nhanh chóng đưa miệng xuống cắn mút.

Động tác nhanh nhẹn dứt khoát, vị ngọt tràn ngập trong khoang miệng xen lẫn mùi thơm từ da thịt.

Chiếc lưỡi ấm nóng không ngừng đưa lên hạ xuống đảo đều hạt châu.

Cô tham lam cắn mút chốc chốc lại kéo lên thả ra.

Quả anh đào bị tác động không ngừng nhô lên hạ xuống." uhm~ nếu như chị cứ cắn nó như thế em không chịu nỗi mất..."

Quân Dao ngâm nga rên rỉ, cảm giác rất khác với những lần trước.

Do rượu sao?

Đầu óc cô quay cuồng một phần vì rượu một phần vì dục vọng đang nhấn chìm cô.

Cơ thể tự động nâng ngực lên như đang mời gọi Ninh Hinh ăn thêm chiếc bánh còn lại.

Ninh Hinh không để Quân Dao đợi lâu, cô liền tấn công sang quả đào căng mịn bên cạnh.

Nhưng lần này cô chậm rãi từ từ khác hẳng với sự mạnh bạo ban nãy.

Làm Quân Dao lại có một cảm nhận tươi mới hơn khao khát hơn.

" a~ nó có ... ngon không" Quân Dao cũng muốn nếm thử" Rất ngon, thơm nữa" Ninh Hinh hôn lên cổ cô, hít lấy mùi em bé toát ra từ cơ thể kiều diễm này" Em...muốn thử" Ninh Hinh lấy ngón tay quẹt lên lớp kem đưa vào miệng Quân Dao, cô đón lấy mút liếm ngon lành như đang thưởng thức que kem mát lạnh.

Chiếc lưỡi trơn nhớt nháp liếm từng ngón tay kẻ tay lên bàn tay.

Ninh Hinh ngồi xem thưởng thức chỉ cảm thán trong lòng." ....

Dâm quá..do rượu sao?

Hôm nay em ấy bạo quá" Ninh Hinh trong lòng cảm giác hài lòng không thể tả xiếc."

Ngon lắm cũng thơm nữa, em muốn thêm~" Quân Dao nũng nịu.Ninh Hinh quẹt thêm lớp kem đưa lên miệng mình ra hiệu muốn Quân Dao hôn mình.

Quân Dao quỳ chân thẳng lên ôm chầm lấy cổ cô mà hôn lên.

Đưa chiếc lưỡi liếm quanh miệng chiếm lấy sự ngọt ngào.

Nhịn không được lại cắn lên môi Ninh Hinh" Hinh~ là của em, em muốn...Hinh Hinh" Quân Dao thì thầm phả làn hơi nóng vào tai cô.Ninh Hinh như bắt được tín hiệu liền rà tay nhấn vào hạt châu đang vươn mình muốn rời khỏi lớp vải vướng víu này.

Cơn kích thích làm Quân Dao khuỵ gối xuống ôm chầm lấy cô mà ngâm nga.

" Em đã ướt như thế này rồi à, tiểu công chúa dâm đãng của chị" Ninh Hinh bắt đầu ma sát lên hạt đậu nho nhỏ của cô" uhm tại cục cưng đó... ah~" Nghe đến từ cục cưng là Ninh Hinh lại nhấn mạnh vào, Quân Dao một trận thoải mái liền cong người lên.

" Hah~ rõ ràng uhm~ chị thích em gọi là cục cưng~ ah.. chậm... chậm lại"" không được!

Hôm nay chị sẽ bức chết em" Ninh Hinh dứt lời liền thả Quân Dao nằm xuống giường, bàn tay nhanh chóng kéo phăn chiếc quần nhỏ quẳng sang một bên.

Cô cuối xuống cắn nhẹ vào hạt châu, Quân Dao cong người đón nhận" hah~ hah~ đừng đột ngột như thế chứ em thật sự sẽ sướng chết mất...ah~" khuôn mặt tràn ngập dục vọng của Quân Dao đang kích thích sự nhẫn nại của Ninh Hinh.

Cô lại nhanh chóng gia tăng sức lực.

Chiếc lưỡi không ngừng đánh lên đảo đều trên hạt châu, mật ngọt tuông ra không ngừng nghỉ" Uhm~ đừng...

đừng mà"" Rõ là cơ thể em đang muốn lắm, Dao Dao xin chị ...

đừng...dừng lại"" huh?

Uhm~ nhanh quá Hinh Hinh nhanh... ah~" Ninh Hinh đột ngột dừng lại làm Quân Dao có chút nhột nhạo ngứa ngáy không ngừng ngọ quậy cầu xin" uhm~ cục cưng ❤️ ~ đừng... dừng lại mà.......ah~~ chậm... chậm lại nếu cứ thoải mái như vậy em ra mất" Ninh Hinh biểu hiện sung sức hơn, không ngờ bản thân lại có thể sến đến vậy, thấy cái miệng bé xinh mấy máy từ cục cưng là động lực của cô lại dạt dào.

" hah~ chậm lại em ra mất uhm~~ ah~ em thật sự ra mất .... hah ah~" Quân Dao cong người, cả cơ thể không ngừng run lên, hạt châu co giật liên tục trên lưỡi Ninh Hinh, chiếc lưỡi không dừng lại làm cơn lên đỉnh của Quân Dao cứ sướng mãi sướng mãi không dứt được.

Đến lúc cô chịu không nỗi mới rời ra.

Tiếng thở mạnh chưa kịp thông, Ninh hinh đã đỡ cô lại trước gương.Cơ thể vừa trải qua cuộc kích tình toàn thân hồng hào, trắng mịn.

Bên dưới mật ngọt nhớp nháp kích thích cả hai.

Ninh Hinh để cô ngồi lên người mình đối diện gương lớn.

Quân Dao có thể nhìn thấy toàn bộ cơ thể mình .... nó ... dâm quá.

Cơ thể cô có thể dâm đến thế này sao.

Đang suy nghĩ vu vơ Ninh Hinh tách chân cô đưa tay vào hoa huyệt đang hé mở."

Tiểu công chúa, em mất tập trung.

Nhìn chị" Ninh Hinh hôn lên môi cô, một tay đang xoa nắn cặp đào một chút lại day day nhũ hoa cương cứng của cô.

Không nhịn được mà kéo ngược lên.

Quân Dao lại rên rỉ hưởng ứng theo.

Tay kia cô trườn vào hoa huyệt một cách dễ dàng ấn vào điểm G của Quân Dao" uhmm~ em chết mất...ah~"Ninh Hinh lại đưa ngón thứ hai vào, Quân Dao giật mình cong lên.

Nó lấp đầy hoa huyệt trống trãi của cô, cô thật sự thích điều này.

" Dao Dao, em nhìn khuôn mặt dâm của em này... hứa với chị chỉ mình chị được thấy nó " Hinh Hinh ra sức mà dày vò đôi gò bồng đảo, tay phía dưới không ngừng ra vào hoa huyệt đẫm dâm mật, tiếng lép nhép lại vang vọng khắp phòng" hah~ Hinh ơi~ ... em thích quá, thích được Hinh làm như thế ... nhanh lênn~ nữa"Ninh Hinh không ngừng hài lòng, cô rất thích một Quân Dao bạo dạn như vậy, chắc phải khuyến khích cô ấy uống rượu thêm.

Tay cô lại nhanh hơn, người trên thân không ngừng ngâm nga, khắp phòng chỉ toàn tiếng thở gấp những âm thanh dâm mị, những lời nói xấu hổ được phát ra... liên tục
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom