Lãng Mạn [ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn em này

[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 60


Bên trong tiệm cafeNinh Hinh an tĩnh uống từng ngụm cafe, khuôn mặt điềm tĩnh quan sát Quân Dao ngồi kế bên .

Ánh mắt không buồn liếc nhìn Lâm Nhã ngồi đối diện mình.Trái tim Lâm Nhã như vỡ từng mãnh, hiện tại chẳng biết cô ta thật sự đang muốn gì sau hàng loạt những điều cô ta đã làm với Ninh Hinh.Quân Dao hít một hơi thật sâu chậm rãi mở lời" Lâm Nhã, tôi hoàn toàn không bận tâm đến quá khứ của cô và Ninh Hinh.

Cho nên hôm nay hẹn cô đến đây để nói rõ một vài chuyện" Ninh Hinh vẫn im lặng, cô không muốn xen ngang cuộc trò chuyện của hai người chỉ là muốn an tĩnh ngồi bên Quân DaoLâm Nhã cố gượng cười, muốn khơi dậy nội tâm Ninh Hinh đã từng yêu mình, không thể quên mình cũng đã từng dùng ánh mắt đó để nhìn mình.

Bây giờ thì sao, đến cả ngay cái nhìn trực diện Ninh Hinh cũng chẳng thèm đá động.

" Tôi nghĩ cô nên buông bỏ quá khứ đi, để Ninh Hinh thoát khỏi tâm trí cô đi Lâm Nhã" Quân Dao tiếp tục" Quân Dao, cô thì hiểu gì chứ.

Ninh Hinh từ sáu năm trước đã yêu tôi.

Cô chỉ là người đến sau thôi.

Cô không sợ sao Quân Dao, Hinh Hinh chán cô sẽ tìm đến tôi thôi" Lâm Nhã cố nén tức giận, cô đang không biết bản thân mình đang nói điên nói cuồng gì cả.

Ninh Hinh một bên vẫn an tĩnh không thay đổi sắc mặt" Điều gì làm chị tự tin đến vậy Lâm Nhã?

Còn điều khiến tôi tự tin là vì Hinh Hinh chị ấy yêu tôi và tôi cũng yêu chị ấy.

Hiện tại tôi thấy thương cho chị đấy , Lâm Nhã" " Cô, con điên này" Lâm Nhã tức giận điệu bộ muốn gào lên nhưng lại bị giọng nói Ninh Hinh chặn lại" Cô nên cư xử cho đúng mực đấy Lâm Nhã.

Tôi đã hứa với Quân Dao là không làm gì cô, nhưng nếu cô đi quá giới hạn.

Tôi không dám chắc vào lời hứa của mình đâu" Đến bây giờ Ninh Hinh mới chịu nhìn Lâm Nhã một cái, ánh mắt sắc lẹm như muốn giết người khiến Lâm Nhã dựng tóc gáyNgày xưa chính cô đã rời bỏ Ninh Hinh, hiện tại lại làm ra điệu bộ thèm muốn khao khát Ninh Hinh thế này.

Không phải trong sáu năm qua cô không muốn quay về tìm Ninh Hinh.

Mà là trong sáu năm vừa rồi cô ta luôn theo dõi nhất cử nhất động của Ninh Hinh.

Lên giường với phụ nữ, chìm vào men rượu cô ta chắc chắn rằng Ninh Hinh vẫn còn yêu mình cho nên trong sáu năm qua Ninh Hinh chưa từng quen một cô gái nào cả.

Điệu bộ đắc thắng trong quá khứ, hiện tại khi ngồi trước mặt Quân Dao cô phát hiện mình đã lầm ư?

Là lo sợ Ninh Hinh có người mới sao.

Yêu?

Hay là không yêu hay chỉ là muốn sở hữu Ninh Hinh như một con thú cưng của cô, tham lam muốn Ninh Hinh là của riêng cô sao?"

Hinh Hinh, mình yêu cậu mà.

Thật xin lỗi vì năm xưa đã gây ra chuyện như vậy.

Nhưng mà mình đã lầm rồi.

Thật sự muốn quay về khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc mà chỉ có hai ta thôi, Ninh Hinh.

Hãy tha thứ cho mình" Lâm Nha khuôn mặt phiếm hồng, ánh mắt đẫm lệ nhìn Ninh Hinh" Yêu ?

Cô chỉ là hạng phụ nữ tham lam thôi Lâm Nhã.

Đừng có tự tát mặt mình như thế, từ ghê tởm nên đặt lên miệng cô thì có vẻ hợp lí hơn là từ yêu đấy.

Đừng có tự biến mình thành trò cười nữa"" Không phải là cậu rất đau khổ khi xa tôi sao, lên giường với đủ loại phụ nữ, rượu bia tất cả là do tôi còn gì" Lâm Nhã gào lên" Hình như cô có chút hiểu lầm thì phải, từ cái ngày đó cô đã không còn tồn tại nữa rồi ...

Lâm Nhã" Lâm Nhã thất thần hoá ra tất cả là do cô tự suy diễn sao, không được Ninh Hinh phải là của cô.

Cô nhướn người nắm chặt lấy cánh tay của Ninh Hinh đang muốn rời đi" Hinh Hinh, mình xin cậu"Ninh Hinh dùng lực mạnh hất bàn tay Lâm Nhã trên người cô, ánh mắt nhìn cô của sáu năm về trước lại trỗi dậy, giọng nói lạnh lẽo lại vang lên "Ngày xưa tôi tưởng cô là bông hoa, nhưng thật ra cô chỉ là một bãi phân được đặt bên cạnh bông hoa thôi, vì thế làm tôi lầm tưởng.

Cô không đáng để tôi để tâm, còn giờ thì biến đi!"

Ninh Hinh nói xong liền cùng Quân Dao rời khỏi quán cafe để lại một mình Lâm Nhã ngồi chết trân tại chỗ.

Đây chính là kết quả mà cô xứng đáng nhận được phải không Lâm Nhã ?"

Hinh Hinh chị ấy...

đáng sợ quá, đến bây giờ mình mới thấy được dáng vẻ này !"

Quân Dao cảm thán trong lòngTrước đây khi Lâm Nhã trở về nước hằng ngày đều ngồi quán cafe gần công ty Ninh Hinh, sau này chẳng ai thấy bóng dáng của cô ta nữa.

Có lẽ là đã ra nước ngoài, có vẻ như đã thấu hiểu được một vài chuyện.

Cô chỉ là đang trả giá cho những việc làm trong quá khứ của mình.

Tình cảm mà dù cho không có cảm tình với họ thì cũng đừng nên đay nghiến hoặc không tôn trọng tình yêu của họ.

Vốn dĩ thứ thiêng liêng như tình yêu không hề có lỗi, đúng không ?
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 61


" chết tiệt ..."

Mạn Mạn rũa thầm trong miệng đưa tay lên nốc cạn ly rượu.

Đêm xuống cô hoàn toàn đắm chìm trong men rượu và sự truỵ lạc.

Giơ tay ra hiệu cho A Thiết đưa cho cô một chai rượu Brandy.

Thiết nghĩ một chai này đủ cho cô uống say, quên được đêm này và chìm vào giấc ngủ.

Cô đưa tay đón lấy chai rượu, tiện tay đổ vào ly vừa kê lên miệng mình thì đã bị một lực chặn lại đón lấy.

Bàn tay cố ý chạm vào tay cô, môi thì cố ý áp lên dấu son trên ly Mạn Mạn để lại, Mạn Mạn chưa kịp định hình cô gái ấy đã uống cạn ly rượu của cô" hừm, brandy ?

Tuyệt vời để bắt đầu một đêm đấy" chất giọng trầm vang lên " Cữu..Cữu..."

Mạn Mạn ấp úng " Bao lâu chưa lên giường, em đã quên cách gọi rồi à.

Bé cừu non" A Cữu áp sát tai cô thì thầm, rồi hôn lên.

Đưa lưỡi liếm láp vành taiMạn Mạn lại say sưa đón nhận, nhưng muốn giữ lại chút thể diện nên đành gồng lên."

Chỉ một đêm thì chưa đủ đâu"" wow!

Một bé cừu non tham lam...

Được, hôm nay chủ nhân của em mang vài món đồ.

Muốn biến em thành - một - con - mèo - con..."

A Cữu vừa nói vừa lắc lắc túi đồ trước mặt ra hiệu cho Mạn Mạn thấy " Hôm nay bắt - em - cầu - xin" A Cữu lại ghé sát tai Mạn Mạn, nói xong liền kéo tay cô đi về phía phòng cũ.

Không quên nhắc Mạn Mạn cầm theo chai Brandy, nó đương nhiên là chất xúc tác cho cuộc vui này.

"Cảm giác mong chờ này là gì nhỉ?"

Mạn mạn trong lúc vô thức bị kéo đi không ngừng chờ mong điều thú vị sẽ tới với mình____________________________" Thay nó... ngay tại đây" A Cữu đưa cho Mạn Mạn một bộ đồ... thật ra cũng không hoàn chỉnh được như bộ đồ, dây vài đường quấn trước ngực vòng quanh bao lấy viền ngoài của cặp anh đào, phía trong hoàn toàn trống rỗng chỉ có một miếng vải nhỏ che hờ hững hai hạt anh đào.

Bên dưới lại có hai đường chéo qua eo đi xuống dưới tạo thành chiếc quần nhỏ, và dĩ nhiên nó không che được gì nhiều, cả hoa huyệt đều lộ thiên.

" Ngay tại đây ?...."

Mạn Mạn nhìn bộ đồ thật sự là biến thái quá đi, như thế này khác nào không mặc gì chứ.

Nhưng mà thay trước mặt Cữu Cữu có phải là hơi ...."

Cái gì của em cũng thấy qua rồi, còn ngại?"

A Cữu ngồi vắt chân trên miệng còn nhâm nhi chút rượu Brandy, mái tóc ngắn trên vai một chút, đen tuyền không thể nào che đi được vẻ ngoài nam tính của cô, ánh mắt nhìn Mạn Mạn một khắc cũng không rời.

Mạn Mạn biết mình không thể chống cự, đành cắn răn đứng trước mặt A Cữu cởi bỏ y phục của mình.

Cô quay lưng vén tóc ra hiệu với A Cữu giúp mình kéo khoá chiếc đầm.

Đưa tay gỡ khoá chiếc áo trong, thả xuống, cặp anh đào tròn trịa tràn ngập trong mắt A Cữu.. hai hat anh đào từ từ lại cứng lên.

Cô cuối xuống cởi luôn lớp vải cuối cùng trên người.

Thân thể kiều diễm hiện ra trước mặt A Cữu, đang kiềm chế bản thân để không vồ lấy cô.

Mạn Mạn đón lấy bộ đồ trên tay A Cữu, cô chậm rãi bận vào.

Hai hạt a đào cương cứng hiện lên qua lớp phủ mỏng manh.

A Cữu đứng lên siết chặt cô trong vòng tay mình " Ngoan, chủ nhân sẽ thưởng cho em" Nói xong cô liền hôn lên môi Mạn Mạn, đưa chiếc lưỡi cạy mở hàm răng tìm lưỡi của cô mà cuốn lấy.

Mạn Mạn như một con cừu non khát tình nhanh chóng mà đón lấy chiếc lưỡi không an phận của A Cữu.

Bàn tay không A Cữu bóp mạnh lên cặp mông tròn trìa của Mạn Mạn rồi siết, sau đó vung tay đánh mạnh một cái." uhm~" - " rõ ràng là nó đau nhưng mà mình thích quá ...

" Mạn Mạn chỉ kịp la lên nhưng đang bị chặn bởi nụ hôn của A Cữu, khiến nó trôi ngược xuống cổ họng.

" Hay là em muốn được đánh ở đây, như mọi khi?"

A Cữu đưa hai tay lên day hạt đào thông qua lớp áo mỏng Mạn Mạn lại vô thức ngâm nga.

Cô đã nghĩ ngơi cả tuần nay, việc tìm người hợp với cô chán đến mức cô không còn muốn tiếp tục nữa.

Vì thế cơ thể cô lại kích thích hơn bao giờ hết " uhm~ ah~" A Cữu dùng tay véo hai hạt anh đào lên trên làm Mạn Mạn chỉ kịp la lên một tiếng, cái cảm giác bị hành hạ thế này sao mà sướng quá, bản thân cô nghĩ rằng cô thật biến thái " Mèo con là phải cần có đuôi, liếm nó" A Cưu đưa vào miệng Mạn Mạn chiếc đuôi bằng thiếc giống hôm bữa, chỉ là đợt này thay thế nó bằng đuôi mèo.

Mạn Mạn lại đưa lưỡi liếm mút nó một chút."

Cuối xuống, chống hai tay vào giường!"

Mạn Mạn vừa chống tay A Cữu nhẹ nhàng day vào lỗ nhỏ của Mạn Mạn rồi ấn vật lạnh đó vào.

Mạn Mạn lại cắn răng đón nhận nó.Rõ ràng biết như thế là biến thái nhưng bản thân cô không thể nào ngừng thích nó, cô yêu cảm giác này.

Thật trống trải nếu không có nó.

Nhưng rõ ràng nó tuyệt vời hơn khi làm cùng A Cữu.

Và mẹ kiếp những lời ra lệnh của A cữu như đang thao túng cô, và nó rất thành công.

" Con mèo ngoan, phải kêu tiếng mèo chứ nhỉ"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 62


" Một con mèo thì phải biết kêu tiếng mèo chứ nhỉ?"

" K...hông.."

Mạn Mạn mấp máy môi, cô không thể nào như thế được" ah~~~" A Cữu tóm lấy chiếc đuôi cọ vào bên trong cô làm Mạn Mạn cong lưng ngâm nga rên rĩ."

Chiếc đuôi đúng là điểm yếu của mèo con đấy, đến bao giờ thì em mới gọi đây!"

Mỗi lần nói A Cữu lại khuấy động bên trong cô, đôi chân bũn rũn hai tay bấu chặt vào drap giường không ngừng cắn chặt môi mình lại.

A Cữu đưa tay kéo chiếc roi da ra khỏi túi, đưa lên cao vút mạnh vào mông của Mạn Mạn, mỗi lần roi vút lên đều chạm vào chiếc đuôi yếu điểm gây cho Mạn Mạn những cơn kích thích khó tả, rõ ràng nó đau nhưng không thể phủ nhận nó vẫn rất sướng.

Phía trên hai hạt anh đào cương cứng bị lực đánh tát động không ngừng ma sát vào thành giường." uh~ ..... ah~" mỗi roi vút xuống Mạn Mạn lại rên lên, dù răng vẫn cắn chặt môi dưới.

Đánh đến đỏ ửng hai bên mông A Cữu mới dừng lại.

Cô cuối xuống lấy tay kéo cằm Mạn Mạn nhìn mình.

Khoé mắt cô đỏ ửng, môi dưới cũng bị cắn đến sưng tấy.

A Cữu đưa tay tách môi Mạn Mạn ghì lên tai cô mà thầm thì" Thích không, Nói xem chủ nhân nên phạt hay nên thưởng cho em?"

" T...hích, thích lắm... em muốn cả hai... chủ nhân cho em" Mạn Mạn lúc này không còn biết gì nữa, hoa huyệt bên dưới đã ướt đẫm.

Hai hạt anh đào không ngừng cương cứng, cô thích cái khoái cảm dạt dào này."

Vì bé Mèo không ngoan, nên đã bị phạt rồi.

Bây giờ phải ngoan thì mới thưởng" " ....

Meow~..."

Mạn Mạn im lặng mồi hồi mới cất giọng khó nhọc lên tiếng biến thành một cô mèo nụng nịu và dâm đãng.

" Hah Hah Thế này không thưởng thì cũng không được nhỉ" A Cữu lôi ra trứng run màu hồng cô bật lên đột ngột áp sát vào hạt châu bên dưới làm Mạn Mạn giật bắn người khuỵ chân ngã xuống" uhm~...

đừng ...

đột ngột như vậy..hah~"" Em là thú cưng của tôi, làm gì là do tôi quyết định!"

" uhm~ chủ nhân có đúng là học sinh không vậy"" Hiện tại là chủ nhân của em" A Cữu ngồi xuống lấy ngón tay trườn qua eo Mạn Mạn ấn vào hạt châu đang run rẫy của cô mà ma sát, tay đón lấy đôi môi xưng đỏ của cô mà hôn lên.

Chốc chốc lại cắn lên môi Mạn Mạn mà day nó." uhm~ c..hủ nhân~"" Nói"" ah~ phạt.. em..... nữa đi~" Mạn Mạn cong người rên rỉ run theo trứng run trên hạt châu của cô" hah một con mèo hư hỏng" A Cữu nói đoạn, đẩy mạnh trứng run vào trong hoa huyệt trơn nháp và đầy mẫn cảm của Mạn Mạn, cô ngẩng đầu đón nhận cơn kích thích tuyệt vời này" ahh~ .... uhm~...th..ích~"A Cữu nhìn Mạn Mạn dưới thân mình không khỏi bật cười, cô dần trở nên khoái thú cưng bé nhỏ này muốn hành hạ cô ấy thêm nhiều nữa.

Đưa tay lên miệng liếm chút dâm mật vướng trên ngón tay cô.

" Bò lên giường, nhớ là bò đấy mèo con" Mạn Mạn khó nhọc chống tay lên, răng vẫn cắn chặt môi dưới cãn tiếng ngâm nga của mình, bờ mông cong lên chậm rãi bò ra giữa giường.

Chỉ cần bò khoảng hai ba khoảng là tới nhưng sao cô thấy xa quá.

Cả bờ mông tròn trịa và hoa huyệt không ngừng run theo trứng run bên trong cô.

Hai chân mềm nhũn trụ không nỗi.

Mãi mới ra được giữa giường cô khuỵ tay xuống nhưng mông vẫn nhô cao, cơn kích thích ngày một tăng dần lúc này cô lại buông thả bản thân rên rỉ trong hoan ái" ah~....

Hah~ chủ nhân... hức"A Cữu nhìn cảnh xuân trước mắt không khỏi hài lòng khuôn miệng lại tự động đưa lên.

Cô cầm theo roi da tiếng sát người Mạn Mạn đột ngột lật cô nằm ngửa rồi ghì eo cô kéo mạnh về phía mình.

Hai chân Mạn Mạn vô thức kẹp vòng eo của A Cữu."

Nên phạt bé mèo dâm đãng này như thế nào đây"Nói rồi cô cuối xuống hôn lên chiếc miệng bé xinh không ngừng rên rỉ.

Lưỡi Mạn Mạn không thể đợi được nữa mà đón lấy hơi ấm từ A Cữu.

Dù khó thở nhưng cô vẫn không muốn rời nó, một khắc nào cả.

A Cữu hôn xuống cổ, qua vai mút mạnh rồi cắn lên để lại dấu răng mình trên đó.

Hôn xuống khe ngực của Mạn Mạn.

Cơ thể Mạn Mạn trong cơn kích tình nên mẫm cảm hơn bao giờ hết.

Lưỡi A Cữu đến đâu cô liền tê dại đến đó.

Tay A Cữu ôm trọn anh đào của Mạn Mạn không ngừng xoa nắn, bóp mạnh còn ngắt lên hạt anh đào của Mạn Mạn" áh~ đ..ừng như thế mà"" Nói, em là của ai hả Mạn Mạn"" c..ủa ah~ của chủ nhân... uhm~ thoải mái quá.

Đừng trêu ngực em như thế ah~ chủ nhân uhm~..."

A Cữu lấy roi da đánh vút lên hai hạt anh đào đang cương cứng của Mạn Mạn.

Cô thất thần cong lưng đón nhận" ah~ chết tiệt sao mà nó sướng được như thế chứ, mình quả là hỏng rồi.

Mạn Mạn ơi mày hỏng rồi" Cơn đau buốt kèm sự sướng rân rân làm điên đảo Mạn Mạn khiến cô không ngừng nghỉ tới nó" Ah~........... chủ...nhân đừng dừng lại mà" A Cữu nghe đến đây hai tay liền đón lấy ấn mạnh vào nhũ hoa đỏ ửng của cô.

Miệng tham lam nuốt trọn một bên anh đào.

Dùng răng cắn mạnh lên đầu nhũ rồi day day, chiếc lưỡi linh hoạt liếm quanh đầu nhũ lại đánh nhanh làm Mạn Mạn sướng điên dại.

A Cữu lại cắn mạnh lên ngực Mạn Mạn để lại dấu răng ửng đỏ.

Cô hôn dần xuống chiếc eo đang căng mình để cản sự kích thích.

Cô dừng lại vuốt ve nó làm Mạn Mạn không ngừng nhột nhạo, chiếc miệng bé xinh lại rên rỉ không dứt.

A Cữu tách chân, nhìn vào hoa huyệt phiếm hồng đang run rẫy không ngừng.

Cô nhịn không được cuối xuống hôn lên hạt châu rồi liếm mút nó.

Bên dưới Mạn Mạn được lấp đầy hoàn toàn không bị trống trãi một chút nào cả.

Cô sướng đến điên lên" Chủ... nhân ah~ em thoải mái quá... nếu cứ như vậy em ra mất... uhm~ chủ nhân à~" Miệng A Cữu lại nhanh hơn, ngón tay đưa vào đẩy trứng run tận sâu làm Mạn Mạn giật nãy rên rỉ" ah~...hức em thích làm tình với chủ nhân... ah~ hah~ muốn được ... chủ nhân hành hạ... uhm~ thoải mái quá....

Em ra mất... uhm~ hah~ hah~ đừng như thế mà....

Nhanh quá.. sâu quá em chết mất... ah~ ah~ chủ nhân nó đến rồi... em ra~ ah~ ah~"Cơ thể Mạn Mạn đạt khoái cảm cực độ cô không ngừng run lên, dâm mật cứ thể chảy ra không ngớt.

Dù vậy tay và miệng A Cữu vẫn không dừng lại.

Vẫn không ngừng kích thích cô...
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 63


" uhm~ khoan đã.. chủ nhân ... em chết mất"" hừm, được chết dưới tay tôi em nên mãn nguyện đi" A Cữu giọng trầm đục vì dục vọng.

Rõ ràng cô có một cảm giác nhất định với Mạn Mạn.

Trước mặt Mạn Mạn là thân hình nhỏ nhưng rắn chắn, ngay cả sờ hay siết cô đều cảm thấy sự cứng rắn của các cơ bắp.

Cơ thể A Cữu quá là kinh khủng so với một học sinh cuối cấp.

Hai bàn tay A Cữu nổi những đường gân mê người, Mạn Mạn rât thích chúng.

Cảm giác A Cữu có thể ôm chặt cô vào trong lòng mình.Trên người A Cữu chỉ còn chiếc áo thun ba lỗ màu trắng, Mạn Mạn tinh ranh luồng tay xoa bóp vòng eo của A Cữu" Chắc quá, chủ nhân chắc tập thể dục nhiều nhỉ"" Con Mèo nhỏ hôm nay tò mò về nhiều thứ, nhỉ?"

Không biết từ lúc nào dưới thân A Cữu đã đeo vào một vật cương cứng, khi cái vật đấy cạ vào Mạn Mạn mới giật mình nhìn lại" thế này... to quá"" To?

Đương nhiên là to hơn hai ngón tay của tôi rồi.

Nhưng hiện tại chỉ size S đấy, còn có cả S+, M , M+.

Toàn bộ là đang đợi em đấy con mèo nhỏ" " Thật sự em sẽ chết mất, chủ nhân a~"" Tôi nói rồi em nên mãn nguyện đi khi được chết dưới tay tôi" Nói rồi cô đẩy Mạn Mạn ngã xuống giường từ từ đẩy nhẹ nhàng lấp đầy bên trong cô.

Vật to lớn còn cạ vào chiếc đuôi bé xinh bên trong.

Cảm giác mới lạ lại xâm chiếm cơ thể cô làm cô không ngừng ngâm nga" ah.. uhm~ Thật sự... chết mất~" " Em nên làm quen với nó...từ này về sau" nói đoạn cô nhẹ nhàng nhấp hông.

Vật màu nâu tiếng sâu vào chạm vào đầu tử cung làm Mạn Mạn sướng một trận kịch liệt, nhấp được mấy cái liền cảm thấy hông Mạn Mạn tự nhấp theo một cách mãnh liệt" Hưm, em làm quen nhanh hơn tôi tưởng đấy"" ah ~ K..hông ... có mà~"Cái thứ quái quỷ gì đang lấp đầy bên trong cô, từ trước đến nay chưa từng thử qua cảm giác này.

Nó chạm vào sâu bên trong những nơi mà trước đây chưa từng chạm.

Kể cả ngón tay của A Cữu hay vật cứng rắn này đều có mỗi cảm giác sướng khác nhau.

Trong phòng bây giờ chị toàn tiếng rên rỉ của bản thân, tiếng lép nhép dâm mị rõ ràng rất xấu hổ nhưng cũng rất hưng phấn.Từ khi bị hành hạ bởi A Cữu Mạn Mạn không thể tơ tưởng đến người khác.

Một người thích lên giường như cô, gặp ai cũng được.

Đến một ngày cũng có thể trở thành cái dạng này sao.

Thật không thể tưởng tượng được.A Cữu tóm lấy eo cô, dùng bàn tay săn chắc của mình mà không ngừng đẩy cô ra vào.

Sức lực A Cửu rất mạnh, Mạn Mạn cũng dần đẩy người theo nhịp của A Cữu" Con mèo nhỏ có vẻ rất thích nhỉ?"

" Ah~ c..hủ nhân tất cả là tại chủ nhân... uhm~ chậm lại mà"" Là em tự lắc hông theo đấy chứ"" uhm~....

K...ah~..." rõ ràng là cô chỉ có thể rên rỉ ngoài ra không thể nói được từ một cách hoàn chỉnh" Ahh~~~" A Cữu kéo Mạn Mạn ngồi dậy ngồi trên người mình, vật cứng rắn ấy được nước rơi vào tận sâu bên trong cô" ah~ khoang đã... tư thế này... em hỏng mất"" tự thân con mèo con di chuyển đi"Mạn Mạn cắn chặt môi, nhìn A Cữu một lát.

A Cữu không hề động đậy làm toàn thân Mạn Mạn nóng ran ngứa ngáy cảm giác cứ thiếu một cái gì đó.

A Cữu đưa tay ấn hai đầu nhũ hoa đang cương cứng ửng đỏ, trông thật mê người làm sao.

A Cữu tiến tới cắn chặt vào đầu nhũ làm Mạn Mạn đã kích kịch liệt.

Như thế thật quá đáng, cô thông thể chịu nỗi nữa đành chống chân tự nhấp... một cách mãnh liệt.

Mỗi lần nhấp vật cương cứng tự ý chạm vào đầu tử cung nhạy cảm của cô.

" uhm~... ahhh~ ... hức nó lạ lắm"" Nhìn con mèo con mê người như thế này, trách bản thân không thể bắn vào lấp đầy em.

Khiến em sinh con cho tôi.

Mạn Mạn"" uh~ ... em có hức có thể sinh con cho chủ nhân mà~... như thế này sướng chết em mất" " uhm~ tư thế này ah~ ...

đừng ngắt ngực em như vậy... uhm~....

Chủ nhân... em... muốn đi vệ sinh rồi..."

" Đừng dừng lại!"

" ah~ nhưng mà nó...uhm~"A Cữu liền xoay hông Mạn Mạn chống tay chân xuống giường phía sau không ngừng ra vào mạnh hơn nhanh hơn, còn đưa tay kích vào hạt châu cương cứng của cô." ah~ chủ nhân khoan đã....

Bé mèo thật sự đái ở đây mất....

Ah~... dừng ... lại đã.

Ah~ ah~ chủ nhân...như thế xấu hổ lắm....ah~ hức hức~....

Hah nhưng mà nó sướng quá... chủ nhân ơi nó kì lắm... ah~ nhanh lên...áh~ ah~ uhmmmmm~~~" Mạn Mạn cong người bắn ra chất nước màu đục không ít không nhiều cũng đủ ướt một mảng giường.

Cô nằm gục trên giường thở gấp.

Như thế này thật sự rất thoải mái."

Em thật sự lên đỉnh rồi này" A Cữu nói rồi hôn lên vai cô" ỏ~ đừng... nói mấy lời xấu hổ vậy chứ"" còn gì xấu hổ nữa, hay em muốn bị phạt nữa, hửm?"

A Cữu lật người Mạn Mạn đối diện mình" khoan khoan, chủ nhân ơi đừng bức chết em mà" Mạn Mạn đưa tay kéo áo cô lại gần hôn lên, nụ hôn tham lam muốn chiếm hữu cô làm của riêng mình.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 64


A Cữu an tĩnh đưa điếu thuốc lên miệng rít một hơi thật chậm.

Ánh mắt đang hướng về cửa sổ chậm rãi nhìn về người đang ngủ say trên giường.

Làn khói tĩnh mịch bao trùm khắp căn phòng.

Bao lâu rồi không có cảm giác như vậy nhỉ, kể ra cô rất thoả mãm mỗi khi lên giường với Mạn Mạn.

A Cữu không phải loại con gái có thể lên giường với bất kì ai, ít nhiều phải có chút tình cảm nào đó cũng chẳng cần phải là tình yêu, chỉ là chút cảm tình.

Rõ ràng cô cũng không bài trừ Mạn Mạn... nhưng tuyệt nhiên không hiểu tình cảnh hiện tại của mình là gì.

Cô nghi hoặc cảm giác của mình và đương nhiên cô không tin vào tình yêu của Mạn Mạn.

A Cữu trầm ngâm thở dài rồi rít thêm một hơi thuốc.Mùi thuốc lá thoang thoảng đánh thức Mạn Mạn, cô mệt nhoài mở hé mắt nhìn A Cữu.

Phong thái vẫn rất điềm tĩnh, cô luôn nghi hoặc về độ tuổi của A Cữu.

Nhìn cô chẳng có một chút nào toát lên vẻ học sinh cả, mà là một hình thái đứng đắng, phong trần lãnh đạm giống như đã trãi qua nhiều biến cố cuộc đời vậy, cô vô thức gọi tên" Cữu Cữu"" Tỉnh rồi à..."

" uhm... mấy giờ rồi"" Gần 10 giờ, em dậy rồi.

Tôi phải về"" Cữu Cữu, không ở lại thêm với em được sao?"

" Bạn tình thì không nên vương vấn, chẳng phải em muốn vậy sao" A Cữu lắc đầu cười trừ" Nhưng mà..."

Mạn Mạn cứng họng, cô không thể nói thêm hay giải thích thêm điều gì.

Trước giờ cuộc sống của cô luôn xoay quanh những thứ như thế, rượu và các cô gái.

Lên giường mỗi tối đều là những thú vui của cô, và cô chưa bao giờ thích những người luôn bám theo mình.

Điều đó thật phiền phức."

Khi rãnh tôi sẽ liên lạc" A Cữu vớ lấy áo khoát trên ghế chậm rãi mặc vào

"Cữu Cữu, chị biết điều này thật nực cười.

Nhưng mà chị muốn nghiêm túc với em."

Giọng Mạn Mạn chắc nịch, ánh mắt da diết nhìn A Cữu.

" ...

Mạn Mạn, một người lấy chuyện lên giường làm thú vui như em mà cũng muốn nghiêm túc sao?"

Tuyệt nhiên A Cữu vẫn không tin vào điều đó, cô nghi vấn tình cảm của bản thân và cả tình cảm của Mạn Mạn.

Mọi thứ không phải đến quá nhanh rồi sao nhưng ánh mắt Mạn Mạn vừa rồi làm cô có chút dao động.

"..."

Mạn Mạn bất giác im lặng, thế này còn hơn cả cảm giác đau lòng, nhỉ.

Cô không biết phải đối mặt với tình huống này như thế nào, chỉ biết cuối đầu."

Cữu Cữu...còn gặp lại chứ ?"

Mạn Mạn khó nhọc mở lời" Mối quan hệ này đều từ em quyết định, nếu như em muốn thì sẽ gặp lại" nói rồi A Cữu rời khỏi phòng để lại một Mạn Mạn trầm mặt.

Ngây ngốc ngồi trên giường. ___________________________" A Thiết, dạo này cậu có thấy chị Mạn Mạn làm sao không?"

Phỉ Như một phục vụ của quán Bar thúc tay A Thiết nói"... dạo này không thấy chị ấy đi với ai cả... cả đêm cứ ngồi uống rượu.

Chắc đống Brandy mới nhập này đều bị chị ấy nốc sạch mất..."

A Thiết lắc đầu, mắt nhìn Mạn Mạn rồi nhanh chóng tia xuống thùng Brandy mới nhập" Lẽ nào chị ấy từ bỏ thú vui rồi.

Như thế sẽ buồn lắm...

ôi cô chủ bé bỏng của chúng ta" khuôn mặt Phỉ Như đăm chiêu lộ nét buồn rầu" Phỉ Như, lo làm đi" A Thiết phủi tay ra hiệu cho Phỉ Như, còn mình thì bước tới đứng đối diện Mạn Mạn" Mạn Mạn, em không phải tò mò.

Nhưng dạo này có chuyện gì khiến chị bận tâm à.

Nhìn chị hết sức sống vậy tụi em cũng buồn theo... chị cần tâm sự không?"

" A..Thiết à" giọng Mạn Mạn ngà ngà say, nhưng vẫn cố gắng quơ quơ tay lên không trung như ra hiệu bản thân mình đang ổn.

Bản thân cô không biết nên nói gì, cũng không biết nên nói chuyện này với ai.

Từ xưa đến nay cô tự tin nhất về mình là khoảng chịu đựng.

Phải rồi chịu đựng một chút rồi cũng sẽ qua.

Chỉ là không biết phải làm sao, mong muốn của bản thân với A Cữu là gì.

Là mong A Cữu là bạn Tình của riêng mình hay mong một danh phận với A Cữu.

Tình yêu quả là thứ đáng sợ..."

A Thiết, chị rất vui nếu như em nhờ bếp chuẩn bị cho chị một ít đồ nhắm... và một ly nước suối" Mạn Mạn mĩm cười" Được.. cần gì cứ bảo em" A Thiết lấy cho cô một ly nước suối rồi rời đi.Mạn Mạn lục trong ví tìm bao thuốc, hôm bữa cô đã chú ý đến hiệu thuốc mà A Cữu dùng.

Cô nghĩ dù gì hút cùng một loại thuốc sẽ giúp cô đỡ đi cảm giác nhớ A Cữu một chút.

Rõ ràng những lời A Cữu nói không làm cô giận vì cô biết bản thân mình chính xác như những lời A Cữu nói.

Nhưng tại sao cô vẫn buồn đến thế nhỉ, mấy ngày trời cũng quên mất chuyện lên giường với các cô gái.

Đến giờ cô cũng chẳng còn hứng thú với chuyện đó nữa.

Một mình cô một góc với điếu thuốc, ly rượu, miệng ngâm nga theo nhạc nhưng đầu óc hoàn toàn trống rỗng và một trái tim đang đau đớn...
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 65


Tư Gia nhà họ Cố" Ninh Hinh, con bé sống chung với con là gì vậy?"

Ông Cố Khiến Minh lạnh lùng hỏi con gáiTay Ninh Hinh hơi khựng lại một nhịp, sau đó điều chỉnh lại tốc độ.

An tĩnh cắt miếng thịt đưa vào miệng" Chẳng phải bố cho người điều tra hết rồi sao, cần gì phải hỏi con câu đó"" Ninh Hinh" Bà Cố ngồi bên cạnh gọi tên nhắc nhở con gái" Sau bao nhiêu nổ lực mai mối từ bố và mẹ con đều không đồng ý.

Vậy mà bây giờ lại đi yêu một người con gái ư" ông Cố gằng giọng, không khí trong phòng ăn đột ngột lắng xuống" Hai đứa em trai con đã yên bề gia thất, còn con vẫn vẫn chưa thấy đâu cả.

Ăn chơi đủ rồi yên ổn về cưới chồng dưới sự mai mối của mẹ con đi" Ông Cố nói xong uống một ngụm nước cho hạ hoả" Bố Mẹ, con rất yêu thương và tôn trọng hai người.

Thì con mong hai người cũng sẽ tôn trọng con.

Con cũng đã lớn rồi.

Yêu ai hay sống một cuộc sống như thế nào bản thân con sẽ tự quyết định được.

Mong hai người sẽ tôn trọng và dõi theo con" Ninh Hinh với giọng nói cứng rắng, đầy đanh thép và nội lực.

Không một chút sợ hãi nào cả" Không được, đừng biến nhà ta thành trò cười" " Ngay cả bố mẹ đến với nhau bằng tình yêu thì lấy cớ gì ép con phải gả cho một người con không yêu?

Đây là thời đại nào rồi mà bố mẹ còn ép con phải cưới chồng rồi sinh con.

Con chẳng cần ai phải bợ đỡ con hết.

Con là Cố Ninh Hinh chỉ cần con nói thì chắc chắn con sẽ làm được" Ninh Hinh dừng động tác cất dao nĩa sang một bên.

" Con..."

" Con cần cô ấy, người con cần là Tạ Quân Dao.

Con sẽ bảo vệ cô ấy, dù cho bố mẹ có cấm cảng hay làm bất cứ điều gì đều sẽ không thể nào tác động được con đâu.

Và nhớ con sẽ không tha thứ cho bất cứ ai động vào cô ấy."

Ninh Hinh đứng dậy, làm động tác cuối đầu"Thứ con cần bảo vệ là công ty, là bảo vệ Tập Đoàn Cố Khiến Minh.

Ninh Hinh à."

Ông Tạ buồn rầu" Nếu ngay đến cả người con yêu còn không bảo vệ được thì lấy gì mà bảo vệ được tập đoàn Cố Khiến Minh.

Con mong hai người cân nhắc, và rất vui lòng nếu Bố mẹ ủng hộ con.

Con xin phép đi trước" Nói đoạn Ninh Hinh liền rời điÔng Cố Khiến Minh thở dài, bà Cố liền nắm tay vỗ vỗ vài cái trấn an ông" Anh, đừng cố quá.

Ninh Hinh nhà ta từ bé đến nay đều mạnh mẽ như vậy.

Chả trách mà con bé yêu con gái.

Con bé lần này có vẻ quả quyết, không thể nào lung lay Ninh Hinh được.

Thôi dù sao chỉ cần nó hạnh phúc là được rồi, anh à."

" Anh biết, trước đây con bé đều qua lại với những người phụ nữ khác.

Chỉ là lần này có chút đặc biệt.

Điều này cũng không thể giấu lâu được nữa, đến một lúc nào đó tất cả mọi người đều sẽ biết.

Chỉ là... mong hai đứa cố gắng vượt qua mà thôi" Ông Cố trầm mặt " Thôi, ăn tối rồi còn uống thuốc nữa" Bà Cố thúc dục _____________________________Ninh Hinh ngồi trên xe trầm mặc một hồi, cô biết bố mẹ đã ngầm chấp nhận chuyện này.

Kể cả những người phụ nữ trước đây cô biết Bố cô đã cho người theo dõi nhưng cô đều lờ đi.

Giọng điệu hôm nay của bố cô cũng không hẳn bực mình .

Chắc chỉ ngầm muốn khẳng định lại một lần nữa.

Cô thở phào nhẹ nhõm đưa tay tháo cúc áo trên cổ lái xe về nhà riêng.Ninh Hinh từ bé đã lộ rõ tính khí mạnh mẽ, cô chưa bao giờ té ngã mà ngồi khóc cả.

Trái lại tự đi tìm người rửa vết thương cho cô.

Mẹ cô mua cho cô con búp bê cũng bị cô vứt đi không thương tiếc.

Ánh mắt lúc nào cũng dán vào kiếm và súng trong cửa hàng đồ chơi dù bố mẹ một mực phản đối.

Nhưng dĩ nhiên là cô vẫn cương quyết mua được nó.

Lớn lên cô bộc lộ rõ khả năng lãnh đạo và tính cách bình tĩnh lãnh đạm của mình.

Vì thế khi Ông Cố Khiến Minh đổ bệnh không ngần ngại mà giao công ty cho cô.

Thật ra bố mẹ cô luôn thấy có lỗi khi đã bắt cô làm việc khi còn quá trẻ.

Mặc dù bản thân Ninh Hinh không bận tâm là mấy và lúc nào cô cũng thấy buồn cười vì suy nghĩ đó của bố mẹ.

" Reng...reng" tiếng điện thoại đánh thức Ninh Hinh đang chìm vào suy nghĩ.

" Cố Tổng, bên phía Cương Thị đang hành động.

Cương Hạo đang cho người tìm hiểu về quá khứ của Cố Tổng.

Tôi sẽ theo dõi thêm"" Được, Báo cho tôi nếu có tin gì thêm"" Vâng, Thưa Cố Tổng....

Hình như hắn ta đã biết ngài quen con gái"" ...

Tôi biết rồi" " Vâng, chào ngài"...

Ninh Hinh gác máy, gõ tay vào vô lăng.

Điều gì đến rồi cũng sẽ đến thôi.

Cô mở điện thoại gọi điện cho thư ký" Sáng mốt mở cho tôi một cuộc họp báo, mời những nhà báo nổi tiếng đến....

Đúng rồi, được" Ninh Hinh tắt điện thoại, lúc này thật sự muốn ôm Quân Dao vào lòng.

Đường về nhà hôm nay sao xa quá nhỉ...?
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 66


Phòng Tổng Giám ĐốcThư ký hớt hải chạy vào" Cố Tổng, tôi nghĩ ngài cần xem qua việc này" Nói rồi Thư Ký đưa tay cầm điều khiển bật tivi.

Trên màn hình lớn tràn lan những hình ảnh Ninh Hinh cùng các sao hạng A khác vào khách sạn 5 sao Arum, trong đó có cả Lộ Phi Phi" Trong vài ngày qua chúng tôi nhận được rất nhiều thông tin và hình ảnh gửi đến nặc danh với nội dung Cố Ninh Hinh hiện là Tổng giám đốc tập đoàn Cố Khiến Minh lên giường với rất nhiều người trong giới nghệ sĩ.

Điều đặc biệt họ đều là phụ nữ, thông tin này hiện tại đang được ngôi sao Lộ Phi Phi xác nhận....

Chúng tôi hiện đã liên lạc được với cô Lộ, sau đây mời quý vị xem qua...."

" Tổng giám đốc Cố Ninh Hinh là một người tài ba, tôi đã bị cô ấy dụ dỗ" Trong đoạn video Lộ Phi Phi ngồi khóc nức nở tiếp theo đó không thể nói được gì cả " Hiện tại theo thông tin chúng tôi nắm được, Cô Cố Ninh Hinh đang qua lại với một học sinh cấp ba tại trường Hoa Đăng họ Tạ....

Chúng tôi sẽ cập nhật thêm thông tin đến quý vị.

Đây quả là một tin tức sốt dẻo..."

.

.

.

" Cố Tổng, tình hình hiện tại đang rất tệ" Thư ký xanh mặt Việc này đến nhanh hơn Ninh Hinh tưởng, cô nghĩ sẽ tự công bố việc của bản thân trước toàn thể phóng viên.

Trước khi tin tức này được khui ra, như vậy cô có thể một phần lắng lại được.

Nhưng Cương Hạo đã đi trước cô một bước" Điều người đến trường Hoa đăng bảo vệ Quân Dao cho tôi, đảm bảo cô ấy được an toàn về tận nhà.

Thêm người bảo vệ nhà cô ấy không cho đám phóng viên tiếp cận."

Ninh Hinh cố gắng bình tĩnh" Vâng, Cố tổng.

Hiện tại phòng tele đang bị gọi điện loạn hết cả lên, cổ phiếu đang sụt giảm nghiêm trọng"" Cô cho người mua lại hết....

Chuyển họp báo ngày mai thành chiều nay cho tôi"" Vâng Cố tổng"Ninh Hinh gật đầu ra hiệu cho thư ký lui ra, cô cần gọi điện cho Quân Dao.

Cô cầm điện thoại nhắn liền một tin nhắn" Khi nào em rảnh lập tức gọi điện cho chị."

Cô đi đến bên cạnh cửa sổ, đám phóng viên đã vây kín cổng ra vào.

Xưa kia cô nghĩ nếu như chuyện này công khai cũng chẳng sao.

Sao bây giờ đột nhiên cô trở nên sợ hãi như thế.

Vốn dĩ từ trước đến nay chưa có bất cứ thứ gì làm cô kinh sợ đến thế.

Nếu như những thứ này tổn thương đến người cô yêu thì sao, phải rồi cô sợ họ làm tổn thương đến Quân Dao của cô.

Nếu có bất cứ thứ gì xảy ra cô sẽ không tha thứ cho hắn.."

Mẹ kiếp, Cương Hạo..."

Đôi mắt Ninh Hinh sáng rực, hàng gân đỏ nổi lên ngày một rõ.

Ngay lúc này thật sự muốn xé xác hắn ra quăng xuống hầm cá mập.____________Cả ngày hôm đó tập đoàn Cố Khiến Minh nháo nhào vì tin tức hiếm có.

Từ xưa đến nay Ninh Hinh phủ sóng toàn mặt báo với những tin tức tốt đẹp.

Nâng tầm cho cô cũng như tập đoàn, lúc nào cô cũng là đối tượng được mổ xẻ trên mặt báo.

Thân là con gái nhưng lại quản lý cả tập đoàn đặc biệt là khi còn quá trẻ, nói không nghoa có thể là CEO trẻ nhất ở thời điểm hiện tại trong giới kinh doanh.

" Cổ Phiếu đã mua lại hết chưa?"

Ninh Hinh vừa đi đến phòng họp báo vừa hỏi thư ký" Vâng, đã cho người mua lại hết" Ninh Hinh trầm tư rơi vào suy nghĩ, bước đi phóng khoáng xuyên qua dãy phòng nhân viên.

Mọi người đều chững lại một nhịp ngắm nhìn cô, xung quanh bắt đầu có tiếng xì xào" Trời ơi, không ngờ Cố Tổng của chúng ta là một người phụ nữ kiêng cường như vậy"" Thật sự rất soái nha, nếu biết trước không biết mình có cơ hội nào không ha""... tiếc thật ..."

" Thôi tập trung làm việc đi, công ty đã đang loạn hết cả lên.

Các cô còn tụ tập nữa" phó phòng bước tới giải tán hội bàn tròn, mọi người đều rời đi trong tiếc nuối—————

Phòng hội nghịNinh Hinh bước lên bục, đèn flash bắt đầu nháy liên tục.

Cô không chớp mắt hướng ánh nhìn trực diện vào camera điệu bộ không một chút tránh né."

Cố Tổng, hôm nay mở cuộc họp báo là nói về chuyện sáng nay đúng không?"

" Cố Tổng, tất cả có phải là sự thật không ?"

" Cố Tổng, cô gái đó đích thị mang họ Tạ đúng không ?"

" Cố Tổng, Cố chủ tịch và phu nhân có biết gì về chuyện này không?"

" Cố Tổng, Cô Tạ có phải cũng là lên giường giống những người phụ nữ khác không ?"

" Cố Tổng, Cô Tạ có phải là nạn nhân như Lộ Phi Phi không ?"

Hai câu hỏi cuối cùng làm Ninh Hinh như tỉnh thức, ánh mắt cô lại sáng lên nhìn thẳng vào hai phóng viên vừa hỏi ánh mắt sắt lạnh làm họ không khỏi rùng mình.

Cô Lãnh đạm đưa tay ra hiệu cho họ dừng lại, cô kéo micro sát lại.. chầm chậm mở lời" Xin chào, tôi là Cố Ninh Hinh.

Tổng giám đốc tập đoàn Cố Khiến Minh.

Cũng là người được đề cập trong tin đồn sáng nay.

Như các vị đã biết tôi dự định mở một cuộc họp báo vào sáng ngày mai để công bố.

Nhưng mọi việc lại xảy ra không như dự đoán nên hiện tại chúng ta đều có mặt ở đây..

Rất cảm ơn mọi người đã dành thời gian cho tôi.Hôm nay tôi đứng ở đây, không phải để biện minh Tin đồn của mình.

Tôi không có gì để nói về quá khứ của bản thân, chỉ mong các bạn hiểu rằng mọi người đến với tôi trên hình thức tự nguyện, và tôi không ép buộc một ai.

Một lần nữa xin khẳng định lại việc tôi yêu con gái là sự thật.

Tôi và cô ấy hiện đang trong một mối quan hệ.

Và tôi nghĩ việc này không xứng đáng để bị lên án ở đây.

Chúng tôi hết mình vì công việc và vì tình yêu, lý tưởng của chúng tôi.

Một thứ đẹp đẽ như tình yêu thì không nên bị giới hạn bởi giới tính.

Chúng tôi yêu và tôn trọng lẫn nhau, mọi thứ đang dần trở nên tốt đẹp.

Tôi nhất định sẽ bảo vệ Công ty, cũng như bảo vệ Cô ấy và lý tưởng của mình.

Mong mọi người hãy tin tưởng và ủng hộ dõi theo chúng tôi.

Tôi muốn nói rằng, chỉ cần là tình yêu mọi người đều bình đẳng.

Hãy dũng cảm đón nhận" .

.

.

Cả phòng họp chìm trong im lặng mọi người bị choáng ngợp bởi lời phát biểu của Ninh Hinh, một ánh đèn flash nháy lên phá tan không gian yên tỉnh.

Tiếp theo đó những ánh đèn flash lại nháy liên tục.

Phía bên trong phòng nhân viên mọi người cũng nín thở theo dõi buổi họp báo trực tiếp.

Khi nghe giám đốc mình nói xong mọi người đều hò reo vui mừng dù thật sự kết quả còn chưa đi tới đâu... rõ ràng trong công ty mọi người đều ủng hộ Ninh Hinh.

Khi một người quản lý giỏi họ sẽ tạo ra một môi trường làm việc đủ tốt.

Để nhân viên có thể cống hiến và tự nguyện đi theo lý tưởng của công ty, thật sự Ninh Hinh rất thành công trong việc này.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 67


Trước cổng trường Hoa Đăng " Theo như thông tin có được, hình như là cô ấy"" Có Người của Cố Tổng"" Đúng là cô ấy rồi, nhanh lên"Đám phóng viên như bắt được vàng.

Vội vàng vồ vập nháy đèn flash liên tục vào Quân Dao, hàng ngàn câu hỏi được đặt ra làm đầu óc Quân Dao như ong lên.

Vệ sĩ quây quanh làm rào chắn cản đám phóng viên đang ập tới, che chắn dẫn cô ra xe.

" Cô Tạ, đúng là cô rồi"" Cô Tạ, cô có lời nào để nói không?"

" Cô Tạ, cô có bị Cố Ninh Hinh dụ dỗ không?"

" Cô Tạ, hãy nói vài lời "" Cô Tạ, cô có niềm tin vào Cố Tổng không?

Cô có nghĩ Cố Tổng sẽ từ cô để bảo vệ công ty không?"

" Cô Tạ..."

" Cô Tạ....."

Ánh đèn Flash nháy liên tục, giọng nói của phóng viên không ngừng tra tấn cô.

Đi được gần tới xe cô liền dừng lại nhìn thẳng vào từng camera cô mở lời" Chỉ cần là Ninh Hinh mọi thứ sẽ ổn.

Tôi tin chị ấy, vì thế mong mọi người hãy tin chị ấy.

Cảm ơn"Nói xong cô nhanh chóng lên xe về nhà, những ánh đèn flash vẫn nháy đến khi xe khuất bóng mới dừng lại."

Thông tin này quá hot"" Bùng nổ truyền thông mất!!!"

Đám phóng viên rì rào truyền tai nhau" Nhanh lên, đuổi theo"_________________________Ông Tạ xanh mặt tay cầm điều khiển ti vi không ngừng run lên.

Trong tivi không ngừng truyền tới tin tức của Cố Ninh Hinh và con gái ông.

Bà Tạ ngồi bên liên tục trấn an ông.

Có phải ông đã lầm không khi giao con gái duy nhất của ông cho Cố Ninh Hinh.

Gọi điện gần chục cuộc Quân Dao không bắt máy làm ông càng lo hơn.

Hiện tại đám phóng viên cũng đã vây quanh nhà ông không thể nào rời khỏi đây để tìm con gái.

Vệ sĩ của Ninh Hinh cũng đã tới trước cửa để bảo vệ.

" Ông à, bình tĩnh đi.

Sẽ không sao đâu mà"" Không thể liên lạc cho Quân Dao được" ông Tạ lắc đầu" Ninh Hinh, cô bé rất tốt.

Trực giác của tôi không thể lầm được.

Ít nhất con bé lúc nào cũng bảo vệ Quân Dao nhà ta"" Nhưng mà, Ninh Hinh là con gái.

Con gái chúng ta phải làm sao đây" " Không phải con bé đang hạnh phúc sao?

Mấy lần con bé cùng Ninh Hinh về đây lúc nào cũng nở nụ cười.

Có phần còn vui vẻ hơn trước đây.

Lúc đó tôi còn thấy làm lạ, nhưng rồi bây giờ thì đã hiểu rồi"" Nhưng mà tôi vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện con bé nó yêu con gái như thế cả.

Tương lại sau này của nó thì như thế nào, không thể đánh cược chuyện này được" tay ông Tạ nắm chặt điều khiển hơn, hiện tại ông đang cảm thấy thất vọng hơn bao giờ hết.

Ông cần có một lời giải thích từ cả hai" Đối với tôi mà nói, miễn sao con gái mình nó hạnh phúc là được.

Những việc như thế mình không thể cưỡng cầu được.

Ngay cả ông ngày xưa nằng nặc đòi cưới tôi dù hai nhà cũng không môn đăng hộ đối.

Sao bây giờ ông cứ nỡ ép con gái mình như thế"" Tôi..

Tôi.."

Ông Tạ bỗng nhiên cứng họng" Tôi không biết, chưa kể Ninh Hinh còn công khai khẳng định chuyện này.

Con bé là một người có trách nhiệm, vừa thông minh và bản lĩnh hơn hẳn nhiều người đàn ông khác.

Ông xem con bé nó có thua thiệt ai không, chẳng lẻ ông nhìn mà không biết sao.

Nó còn đứng trước bao nhiêu người khẳng định sẽ bảo vệ được công ty và bảo vệ được Quân Dao ông không thấy hả!"

" ...."

ông Tạ lại im lặng" Ông xem, chỉ trong một thời gian ngắn đó mà coi con bé đã làm gì kìa.

Mở một cuộc họp báo, còn đưa vệ sĩ bảo vệ Quân Dao bảo vệ nhà mình.

Trông con bé bản lĩnh thế kia mà.

Tôi không biết, tôi nhất định bảo vệ con gái.

Ông làm sao thì làm"" Bà... bà" " Cuối Tuần này tôi gọi Ninh Hinh và con gái về, ông lựa lời mà nói chuyện với hai đứa.

Đừng làm chúng nó buồn thêm, không là tôi giận ông đấy.

Hai đứa đủ việc phải lo rồi" Nói rồi bà Tạ rời đi gọi điện cho Ninh Hinh để ông Tạ ngồi lại một mình______________

Ninh Hinh đang trong phòng họp, thấy điện thoại hiển thị số Mẹ Quân Dao gọi đến liền cho dừng cuộc họp đột ngột" ...

Dạ con nghe"" Ninh Hinh à... bác là Mẹ của Quân Dao"" Dạ vâng, con biết...."

" Bác biết là con đang mệt mõi nhiều việc cần giải quyết, nhưng mà cuối tuần này sắp xếp chở Quân Dao về thăm hai bác.

Hai Bác có việc cần nói với hai đứa"" Dạ vâng, bác gái... con xin lỗi đã giấu hai người"" Ninh Hinh... không sao đâu con, chuyện ngoài ý muốn mà.

Về rồi từ từ nói nhé" Nói xong bà Tạ cúp máy.

Ninh Hinh đứng nhìn màn hình điện thoại tắt dần thở phào nhẹ nhõm.

Cô không mong muốn bản thân mình cả kinh đến bố mẹ Quân Dao.

Cô nghĩ rằng trước sau bản thân cũng sẽ nói về việc này nhưng không phải bằng cách này.

Cứ nhắc đến đây là máu nóng Ninh Hinh dội lên, tên Cương Hạo chết tiệt lần này xem cô có xé xác hắn không.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 68


Gần 11h đêm Ninh Hinh nhẹ nhàng mở cửa phòng, cô an tĩnh đứng quan sát Quân Dao đang ngủ say cầm lòng không được tiến lại hôn lên trán cô.

Quân Dao nữa tỉnh nữa mê, cả tối đợi Ninh Hinh về.

Vì lo lắng nên giấc ngủ không đủ sâu, vừa nghe động tĩnh là cô đã trở mình " ...Ninh Hinh ?"

Quân Dao mệt mõi cất giọng" Chị làm em thức à ?"

" Không sao...em đợi Hinh về, nhưng chắc em lại ngủ quên mất" Ninh Hinh nghe đến đây ôm siết Quân Dao trong vòng tay mình vỗ nhẹ lưng cô " Xin lỗi, để em chịu uỷ khuất rồi" Quân Dao lắc đầu biểu hiện bản thân không sao cả " Ninh Hinh, em yêu chị... nhiều lắm" Quân Dao nhẹ nhàng đặt tay lên má Ninh Hinh" Chị cũng yêu em, cảm ơn em đã đến bên chị" Ninh Hinh nắm lấy tay Quân Dao đặt một nụ hôn lên môi cô.

Dường như mọi mệt mõi trong ngày hôm nay đều tan biến.

Như thế thật tốt, cảm giác như chỉ cần có Quân Dao kế bên bất cứ chuyện gì cô cũng có thể làm được.

" Đợi chị một tí, chị tắm đã" Ninh Hinh xoa đầu cô rồi nhanh chóng tắm rửa.

Quân Dao nằm gác tay hướng ánh mắt nhìn về phòng tắm đang sáng đèn.

Mọi thứ dường như đang dần trở nên quen thuộc, cô luôn cảm thấy ấm áp và an toàn trong vòng tay của Ninh Hinh.

Từng phút giây được ở bên Ninh Hinh cô không muốn quên đi một khắc nào cả, mọi thứ thật bình yên.

Cô nhắm mắt lắng nghe tiếng nước chảy vọng ra từ phòng tắm rồi thiếp đi lúc nào không hay.

Hình như cảm giác được Ninh Hinh đã về giấc ngủ của cô ngon hơn hẳng nhưng được một lúc lại cảm thấy nhột nhạo dưới thân, cô bất giác chầm chậm mở mắt.

Mắt vừa hé cô đã thấy Ninh Hinh nằm sát cạnh mình, tay chống vào đầu ánh mắt đưa tình mà nhìn cô.

Bên dưới bàn tay từ lúc nào đã lẻn vào trong áo mà gảy lên hạt anh đào của cô.

" Uhm Hinh~ chị không ngủ à"" Ngủ chứ... nhưng mà sau khi ăn em đã, như thế chị mới ngủ ngon được"" Cả ngày nay chị không mệt sao..?

Giờ này còn chưa chịu ngủ đi" Quân Dao đỏ mặt, không biết đã bao lần cùng với Ninh Hinh nhưng Quân Dao đều cảm thấy lần nào cũng như lần đầu cả."

Mệt, chị mệt chứ.

Nhưng mà ăn em chị sẽ hết mệt" Nói đoạn Ninh Hinh dùng tay kéo dây áo của Quân Dao rơi xuống khỏi hai vai, đưa mắt quan sát cặp anh đào đang từ từ ửng hồng cương cứng."

Em nói xem tại sao lại luôn mê người đến như vậy, thật sự không thể cưỡng lại được" Ninh Hinh ngắm nhìn đôi gò bồng đảo một hồi lâu rồi chậm rãi mở lời" Hinh không thể cưỡng lại được, nhưng nó là của em.

Em không cho !"

Nói rồi cô lật đật lấy hai tay che cặp anh đào lại thoát khỏi ánh nhìn của Ninh HinhNinh Hinh cuối xuống hôn lên tay Quân Dao địu bộ rất dịu dàng" Quân Dao, em là của chị.

Tất cả thuộc về chị, thế nên cơ thể của em cũng vậy, em... không có sự lựa chọn!"

Nói rối cô tách hai tay Quân Dao khỏi ngực rồi hôn lên ngậm lấy hạt anh đào đang cương cứng cắn nhẹ lên nó."

Uhm~ như thế này mà chị còn làm được sao.

Hinh ah~"" Mọi chuyện chị đã giải quyết xong rồi.

Thế nên là em chỉ cần hưởng thụ thôi" Tay bên kia bắt lấy quả anh đào hồng nhuận còn lại.

Bóp nhẹ, rồi lại mạnh chốc chốc lại day day hạt anh đào đến đỏ ửng.

" Hah..uhm~ Hinh Hinh ~ nhẹ thôi..~"" Tại sao những gì trên cơ thể em đều vừa tay chị thế nhỉ?"

Ninh Hinh vừa nói, bàn tay vẫn không an phận xoa nắn cặp anh đào ửng đỏ.

Chốc chốc lại day nhẹ lên hạt anh đào cương cứng.

Ngón cái với ngón trỏ thi nhau gảy lên đầu nhũ nhạy cảm điệu bộ Ninh Hinh rất hài lòng nhìn Quân Dao đang cắt chặt môi cố gắng không phát ra tiếng động nhưng có vẻ đang rất hưởng thụ."

Nó thật sự nhỏ hơn nhiều người khác ..."

Quân Dao uỷ khuất nhìn cặp anh đào nhỏ của mình bị Ninh Hinh dày vò đến sưng đỏ" Nhưng chị thích nó, không quan trọng lớn nhỏ chỉ cần của em chị đều thích" tay Ninh Hinh cầm hạt anh đào day mạnh kéo lên trên Quân Dao bất ngờ la lên thanh tiếng" uhm~ Hinh xấu xa.

Cứ kéo thế này thì hư mất" Quân Dao lấy tay thổ bụp bụp vào vai Ninh Hinh Ninh Hinh cười gian tà lấy tay vén những lọn tóc mai trên mặt Quân Dao rồi hôn lên môi cô.

Thật ra Quân Dao yêu cảm giác này, cảm giác Ninh Hinh vừa hôn cô vừa nghịch cơ thể cô, điệu bộ rất trân trọng.

Tay Ninh Hinh rời ngực Quân Dao vuốt ve bụng cô, cảm giác nhột nhạo làm Quân Dao thở gấp đưa răng cắn chặt môi Ninh Hinh.

Ninh Hinh không hề nao núng dùng lưỡi tách răng Quân Dao tiếng sâu vào tìm lưỡi mật ngọt của Cô mà cuốn lấy.

Tay Ninh Hinh vuốt ve khắp cơ thể kiều diễm của Quân Dao đưa tay xuống nâng một chân Quân Dao gác lên người mình.

Bàn tay Ninh Hinh bắt đầu luật động dưới thân cô bộ đồ ngủ mỏng manh không thể che đậy được cơ thể mềm mại của Quân Dao.

Ninh Hinh vuốt ve đôi chân thon dài của cô lần dần lên hoa huyệt.

Cảm nhận được cơ thể Quân Dao đang run lên, Ninh Hinh đột ngột ấn vào hạt châu thông qua lớp quần ngủ.

Cả người Quân Dao như bị điện giật cô co rúm lại tách môi Ninh Hinh mà ngâm nga" Hinh Hinh à~, đừng chọc em như thế"" Em xinh đẹp như thế này, thật sự chỉ muốn ăn em thôi~ Dao Dao" Ninh Hinh ngồi dậy ngồi lên người Quân Dao đưa tay đang chéo bụng làm động tác cởi áo, cơ thể Ninh Hinh hiện ra trước mắt Quân Dao.

Khuôn ngực nhỏ nhắn cơ bụng săn chắt.

Quân Dao nhịn không được lập tức nuốt nước miếng chậm rãi dùng tay sờ vào vòng eo của Ninh Hinh vuốt ve bụng một hồi lại đi dần lên nắn vào khuôn ngực nhỏ của Ninh Hinh.

Tay không ngừng mân mê nó khuôn mặt lộ rõ sự thèm khát muốn có Ninh Hinh.

" Chị có thể nhìn được khuôn mặt em muốn chị đến thế nào" Ninh Hinh nhìn Quân Dao cười nhẹ nhàngQuân Dao xấu hổ kéo tay Ninh Hinh ngã xuống người mình ngấu nghiến hôn lên môi cô.________________________Mọi người ăn tết đến đâu rồi.

Chúc tất cả mọi người 2023 thật bình an.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 69


Quân Dao có thể cảm nhận làn hơi nóng của Ninh Hinh phả vào cổ mình, từ từ chậm rãi cảm giác ấm nóng xâm chiếm làn da mẫn cảm của cô.

Đến bây giờ cô mới hiểu tại sao người ta cứ thích làm những chuyện này, không ngừng bàn tán về nó...

Phải rồi cô cũng yêu nó và yêu cả Ninh Hinh.

Những ngón tay thon dài của Ninh Hinh không ngừng lướt trên da thịt cô, đến chỗ nào chỗ đó liền run lên.

Đôi môi mềm mại không ngừng tấn công cơ thể kiều diễm của cô.

Hạt anh đào trong tay Ninh Hinh dần cương cứng, ánh hồng kiều diễm đang mê hoặc Ninh Hinh.

Cô từ từ quan sát cặp anh đào của Quân Dao đang đong đưa theo nhịp tay mình.

Nhịn không được lại cuối xuống cắn mút, trông thật ngon lành.".. uhm.."

Quân Dao đột ngột phát ra tiếng động, hai tay đang ôm lấy Ninh Hinh bỗng siết chặt hơn.

Cô muốn cảm giác ấm nóng cả hai bên ngực, có phải quá tham lam không ?

" Hinh Hinh, ... bên này ... lạnh lắm" cô nắm chặt bàn tay của Ninh Hinh đang vui đùa phía bên ngực kia" ừm hửm... tiểu công chúa, hôm nay em bạo gan quá.

Có phải chị chiều hư em rồi không?

" Ninh Hinh mĩm cười rời quả anh đào đang sưng đỏ liền dồn dập tấn công quả anh đào hồng nhuận bên kia, cô liền cắn vào nhũ hoa biểu hiện đang phạt Quân Dao.

Vậy mà Quân Dao nhiệt liệt đón nhận cảm giác như đang thưởng cho mình, trong lòng phấn khích muốn được thêm nữa."

Chị ... phá hỏng em thì có... uhm~ từ.. từ thôi" " Biết bao nhiêu lần rồi mà cơ thể em còn mẫn cảm đến vậy ... hửm Dao Dao ?"

Tay Ninh Hinh từ lúc nào đã đặt lên hạt châu bên dưới mà ma sát, thứ nước ướt át ấm nóng len lỏi lên ngón tay cô."

Tiểu công chúa.. nói xem em ướt từ khi nào rồi ?"

" uhm~... khoan đã ... chậm lại ..

Hinh à"" Có phải em luôn mong chờ điều này..

đúng không?"

" uhm~ hức chậm lại mà.. ah" Quân Dao như bị trúng tim đen luôn cố gắng né tránh câu hỏi của Ninh Hinh.

Cơ thể không ngừng luật động, cô thề rằng cơ thể cô nó tự chuyển động ..."

Em có cảm nhận được không ?

Em bé này đang sưng lên ... chắc là cảm giác bức bối lắm... thật muốn cắn nó quá" " hah~ Hinh à, em chết mất chậm lại đã uhm~" " chị chỉ muốn nghe em cầu xin chị nhanh lên thôi, thứ này chị không muốn nghe" Ninh Hinh cuối xuống hôn lên hạt châu, nuốt trọn vào trong miệng mình chiếc lưỡi không ngừng vân vê nâng niu nó.

Cảm giác như báu vật ngàn năm không thể bỏ lỡ" ah~ ah~... uhm~ như thế này.."

Quân Dao cong người đón nhận làm cho nơi tư mật dễ dàng lộ ra hơn, Ninh Hinh nhanh chóng bắt lấy thời cơ mút mạnh chốc chốc lại day day nó" uhm~ thế này.. thích quá .. em muốn nữa" Quân Dao nhanh chóng mất kiểm soát mà đung đưa theo Ninh Hinh" hah~ nhanh ... nhanh quá.. nhưng mà thích quá hah~ hah~... t..hích" Quân Dao đưa tay siết chặt đỉnh đầu của Ninh Hinh " uhm~ Hinh à em.. em không chịu nỗi nữa ah uhm" " nhanh nữa đi Hinh.. hah~" Hai chân cô bấu chặt xuống giường, các ngón chân thi nhau co lại rồi giãn ra " Hinh ~ ah Hinh~ uhm hức hức..

Hinh ơi em ra mất ........... uhm Hinh ơi em ra... ah~ em ra ~~~❤️"Quân Dao thất thần ngữa cổ ra sau, cơ thể không ngừng run rẩy.

Các ngón chân đang giãn ra không ngừng run lên.

Ninh Hinh ngồi dậy lấy ngón cái quét ngang miệng mình cảm giac như vừa mới thưởng thức được món ngon vậy.

Tinh ranh đỡ Quân Dao đang bũn rũn ngồi dậy bắt lấy đôi môi của cô mà hôn lên cái tư vị thơm ngon mật ngọt này cô muốn độc quyền mà chiếm hữu nó.

" Mới đó em đã thoải mái rồi sao ... hưm hưm... chưa xong đâu !"

Nói rồi Ninh Hinh đỡ Quân Dao ngồi lên người mình phô bày cơ thể cô trước gương, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi liền giật mình quay đi, như thế thật dâm mị.

Ninh Hinh đưa tay nắm lấy cằm cô nhẹ nhàng xoay mặt cô về phía gương chậm rãi mở lời.

" Em nhìn xem, quan sát cơ thể mình .. em thấy có gì thay đổi không ?"

Quân Dao lắc đầu lia lịa, Ninh Hinh mĩm cười hôn lên cỗ cô, Quân Dao liền nhắm mắt đón nhận.

Hôn lần xuống vai cô, trong gương cảnh tượng rất tình.

" Lúc mới gặp em còn giống học sinh .. bây giờ... em xem thật sự giống thiếu nữ rồi này" Ninh Hinh nhẹ nhàng chỉ vào từng nơi trên cơ thể cô không quên dùng tay bóp mạnh lên ngực cô .

Thứ mê người này không thể bỏ qua.

Ngón tay trượt dần xuống động trơn nháp dừng lại mà mân mê."

Ở đây... lúc đầu siết chặt một ngón tay chị.

Nhưng mà bây giờ nó luôn khao khát tận 2 ngón tay..

đúng không?"

Nói rồi Ninh Hinh đột ngột trượt tay vào động, ban nãy Quân Dao đã ra một lần cô tự tin rằng Quân Dao sẽ không đau nếu cô đột ngột tiến vào" Uhm~..

Hinh Hinh từ từ thôi"" Đừng giấu chị, tư thế này em thích nhất đúng không ?" vừa nói tay cô luật động nhanh hơn " ah~ ... uhm" Quân Dao gật nhẹ đầu, bàn tay siết chặt cánh tay Ninh Hinh, tiếng lép nhép dâm mị không ngừng vang lên " Em có muốn nhanh hơn không?"

Ninh Hinh cắn nhẹ vành tai Quân Dao, tay vẫn luật động trên ngực cô, liên tục gảy vào nhũ hoa đỏ ửng.

Cặp anh đào của Quân Dao dựng lên ngạo nghễ đẹp đến mê người.

" em.. có ah~ ah~ Nhanh lên... xin chị.. uhm" Quân Dao cắn chặt môi ...

" Uhm~ em thích như vậy.. rất thích tư thế này ah~ xin Hinh đừng.. dừng lại ah~" Dâm mật trượt theo ngón tay Ninh Hinh rơi xuống.

Tay còn lại Ninh Hinh trượt xuống đặt lên hạt châu mà ma sát, cơn kích thích lại nhân lên cơ thể Quân Dao lại bủn rũn" ah ~ như thế em không chịu nỗi mất... uhm~ hinh à nó sướng quá... nhưng mà em lại muốn đi vệ sinh...

đi vệ sinh um~ cảm giác như lần trước vậy... ah nhanh quá ...

á ... uhm~ chết em mất Hinh à"" Hức ...

Hinh ơi nhìn em có hư hỏng không ?

Em chết mất ... ah ~"" Không Dao Dao em đẹp lắm, chị thích tất cả.

Của Dao Dao chị đều thích ... yêu em"" uhm ~ em cũng yêu chị .. ah~ á... em nhịn hết nỗi rồi ah~ ahhhhhh~" Tay Ninh Hinh không ngừng ra vào cảm nhận một lực đang tiếng tới.

Dòng nước ấm nóng tràn ra bắn mạnh lên chiếc gương đối diện.

Quân Dao mệt nhoài ngã người lên Ninh Hinh tiếng thở gấp không có dấu hiệu dừng lại.

" Em hư hỏng quá rồi, tất cả là tại chị đó" Quân Dao trách yêu Ninh Hinh" ...

Chị yêu em... vì thế hãy bắn thêm một lần như vậy nữa nhé... nhìn thật sự... thật sự thích"" Ahhhhhhhh chị dâm quá đi, em mệt rồi , không không em đầu hàng... ahhh Hinh à làm ơn ....

Á ... uhm~ trời..

ơi ah~ ...Hinh ơi Khoan đã mà... uhm~ em hỏng mất Hinh ơi ~~~~~"
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 70


... tách ..... tách ... tách .

Âm thanh đều đặn chậm rãi vang lên, A Cữu mơ hồ tỉnh dậy.

Bên phải đột ngột truyền đến cảm giác đau điếng làm cô mờ mắt, mắt phải gần như không thể mở lên.

Chưa kịp định hình chuyện gì đang diễn ra thì cô cảm nhận được vị tanh trong miệng mình.

Thứ nước ấm nóng đặc sệt đỏ hỏn làm ướt một bên mặt cô, che đi cả con mắt bên phải, máu đang chảy xuống miệng cô.

Cảm giác như trí nhớ mất tạm thời cô chẳng biết chuyện gì vừa xảy ra, mọi thứ xung quanh đều mờ ảo

.

.

.

" Bố Mẹ, con muốn đi công viên, chúng ta cùng cắm trại nhé..." tông giọng A Cữu lúc cô 14 tuổi vang lên trong xe" Ngày mai mình đi Disneyland đi... con muốn đi hết"" Được được hôm nay cho con đi cho bằng hết" Mẹ A Cữu cười nói xoa đầu cô, ba cô thì ngồi kế bên mĩm cười Cả nhà đang cười nói trong xe thì RẦMMMMM!!!

Chiếc xe tải vượt đèn đỏ chạy với tốc độ cao cố ý rọi đèn chiếu xa làm mờ tầm nhìn đâm mạnh vào mạn sườn xe ô tô gia đình cô.

Tài xế bất ngờ thắng gấp tiếng xe va chạm cùng với tiếng rít bánh ầm trời vang lên trong màn đêm tĩnh mịt.

Chiếc ô tô lộn nhào mấy vòng rồi nằm yên bất động.

Làn khói bắt đầu bốc lên, mùi xăng xen lẫn mùi dầu nhớt động cơ tràn trong khoan mũi.

Chúng hoà lẫn vào dòng máu tràn hết ra ngoài.

Có thể nghe được tiếng lách tách từ đám cháy đang len lỏi phía đầu động cơ.Gây án xong chiếc xe tải nhanh chóng quay đầu bỏ chạy, tài xế gia đình cô chết ngay tại chỗ vì cú đâm mạnh đó.

Bố cô ngồi trực diện hướng chiếc xe tải lao tới cơ thể không còn động đậy....

Cú đâm mạnh làm mẹ cô gãy vai, vì trong lúc hoảng loạn mẹ cô đã nhanh chóng ôm chầm lấy cô nên A Cữu chỉ bị chấn thương phần đầu.

Bàn tay vì chống ghì lực mà cũng bị gãy.

Với ký ức của đứa trẻ mười bốn tuổi thì điều này quả thực kinh khủng ngoài sức tưởng tượng của cô.

Mẹ cô lờ mờ tỉnh dậy, điều đầu tiên là gọi tên cô" A cữu, Cữu Cữu... con không sao chứ"" ..Mẹ... mẹ chảy máu nhiều quá.

Bố... bố không cử động nữa..."

A Cữu khuôn mặt nhoè nước mắt muốn khóc nấc lên nhưng không thể Mẹ cô chỉ cười nhưng đuôi mắt đã ướt lệ, cố gắng giữ bình tĩnh.

Cô thấy cửa kính đã bị vỡ liền cắn răn chịu đau mà cố gắng đẩy con gái mình ra ngoài " A Cữu, mau nhanh lên không còn thời gian nữa" " Không, con không đi đâu mà không có Bố mẹ" " A Cữu con ra trước bố mẹ sẽ ra sau...

được không ?"

Mùi dầu nồng nặc đang bốc lên, đốm lửa cũng đã lan dần đến cô lo sợ không còn bao nhiêu thời gian nữaA Cữu cắn răn bò qua người mẹ cô len người qua cửa kính vỡ nát bò ra ngoài trong lúc di chuyển mấy miếng kính vỡ còn làm xước tay cô.

Lúc này có vài người đã chạy đến kéo A Cữu nhanh chóng rời khỏi chiếc xe.

Có thể họ đã biết được rằng đã không còn thời gian cứu những người trong xe nữa."

Khoan... khoan đã" giọng A Cữu bất lực ngắt quãng từng đoạn vang lên" Bố...

Mẹ ....

Khoan đã... làm ơn.

Đừng đừng mà làm ơn còn bố mẹ của tôi nữa" " BỐ....

MẸ !!!

" A Cữu gào lên, gào đến khàn cả cổ họng.

Cơ thể không ngừng dãy lên trong lòng của người lạ " Khoan Đã... thả tôi ra, thả tôi ra làm ơn đi" BÙMMMMMMM!!!Ngọn lửa bùng lên chiếu sáng cả một khu vực tăm tối, chiếc xe ô tô bốc cháy thiêu đốt tất cả mọi thứ.

A Cữu như chết lặng cô ngồi bệt xuống khuôn mặt thất thần không dám tin vào hiện thực " Bố mẹ... người hứa sẽ cùng nhau ra mà... không thể nào.

Tất cả là do mình... nếu như không đưa mình đi chơi bố mẹ sẽ không chết ....

Tất cả là do mình" A Cữu không ngừng chất vấn bản thân chỉ ngồi lầm bầm những câu lập đi lập lại.

.

."

Bố...

Mẹ !!"

A Cữu ngồi bật dậy hét lên.

Lại là giấc mơ đó.

Nó luôn tái diễn lặp đi lặp lại làm cô mệt mõi.

Cô đưa tay vớ lấy chiếc ly đầu giường dùng hết sức mạnh chọi vào bức tường trước mặt.

Tiếng động cả kinh cả ngôi nhà.

Tất cả mọi người đều dừng hoạt động " Tiểu Thư" - Nhị Nhị giật mình vội mở cửa phòng xông vào thấy A Cữu thất thần ngồi trên giường " Người lại mơ thấy Lão Gia và Cố phu nhân sao ?"

"..."

A Cữu trầm ngâm một hồi mới cất giọng" Ngươi ra ngoài đi, ta ổn.

Ta muốn đây là lần cuối ta nghe thấy hai từ Tiểu Thư đấy Nhị Nhị" Nhị Nhị hiểu ý gật đầu lui ra đóng cửa, A Cữu với tay châm điếu thuốc.

Cuộc đời luôn đối xử tàn bạo với cô, luôn cướp đi những gì cô yêu thương và quý trọng nhất.

Là Bố Mẹ ... là Nhậm Hoàng ... có phải chỉ cần một khi cô xác định mối quan hệ với Mạn Mạn.

Có phải khi đó Mạn Mạn sẽ ....

Thật sự cô không dám tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra.

Thế giới cô đang sống nó quá nguy hiểm với Mạn Mạn."....

Nhớ cô ấy quá..."
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 71


A Cửu an tĩnh nhâm nhi tách cà phê nóng, Nhị Nhị tiến lại cuối sát người " Thiên Tổng, Ngài Bạch Phong đã đến"A Cửu gật đầu ra hiệu Nhị Nhị liền mời Bạch Phong vào.

Bạch Phong một thân đồ âu mái tóc vuốt lên phong thái điềm tĩnh chững chạc dù độ tuổi đã hơn 40.

Trên bàn tay hiện rõ những vết sẹo chai sần.

Bạch Phong là bạn thân của bố cô, Thiên Hàn Nhân.

Kể từ sau khi vụ ám sát bố cô diễn ra Bạch Phong đã giúp gia đình cô rất nhiều để lập lại trật tự bang Thiên Tứ .

Hiện tại Bạch Phong đang đứng đầu bang Thiên Tứ nhưng thật ra người toàn quyền kiểm soát bang là A Cửu.

Vì cô không muốn lộ danh tính thật nên tất cả mọi chuyện đều để Bạch Phong ra mặt.

Ngoại trừ những người anh em nằm trong ban quản lý bang còn lại không ai biết chuyện này.

Bạch Phong cũng là người dạy võ và huấn luyện cho A Cửu.

Sau vụ tai nạn tâm lí cô đã sang chấn ít nhiều, một thời gian tự nhốt mình trong phòng không ăn không uống cơ thể gần như kiệt sức là Bạch Phong giúp cô sốc lại tinh thần, hướng dẫn cho cô.

Và một liều thuốc giúp cô chữa lành nữa mang tên Nhậm Hoàng...

" Cửu Cửu, lâu quá rồi không gặp con"" Chú Phong" A Cửu nở nụ cười.

Một giây sau nụ cười chợp tắt trên môi cả hai."

Cửu Cửu chú đã tìm được hắn rồi, con chuột đó ...không ngờ hắn trốn giỏi vậy" Phong Bạch Nghiến răng kìm lại nắm đấm của mình" Chú Phong con sẽ xử lý hắn..."

" Được !"———————————————————————Trong phòng kho tối đen chỉ có một ánh sáng duy nhất le lói chiếu thẳng lên người đàn ông đang bị cột chặt trên ghế.

Khuôn mặt bị đánh gần như biến dạng, khoé miệng còn vương chút máu khô.

Có vẻ như bị đánh đến mức ngất đi.

Gáo nước lạnh trực tiếp được xối lên không thương tiếc, gã đàn ông từ từ tỉnh dậy, cơn đau làm hắn ta choáng váng.

Vừa mở mắt ra phía trước mặt ập đến ánh mắt thiêu đốt như muốn nuốt chửng hắn, hắn giật mình." ...

Thiên ... tổng ..." hắn như bừng tỉnh khuôn miệng không ngừng mấp máy" Thiên tổng là hiểu lầm thôi, hãy tha cho tôi.

Thật sự tôi chỉ muốn công ty và bang Thiên Tứ tốt lên thôi.

Không hề có ý đồ gì khác, Thiên Tổng hãy nghe tôi giải thích" " Chú Phong, bao năm qua chúng ta trên thương trường chú đều hiểu tính cháu mà.

Làm ơn hãy nói với Thiên tổng một tiếng được không.

Chú Phong, làm ơn"" Bang và Công ty anh không cần phải lo.

Cái tôi cần là anh làm tốt phần việc của anh đi.

Tôi đã tin tưởng anh vậy mà xem anh làm gì ?

Có biết quy tắc của Thiên Tứ không ?"

A Cửu mắt nổ gân đỏ gằn giọng hỏi hắn " tôi ... tôi ... tôi biết lỗi rồi hãy tha cho tôi đi.

Sẽ không có lần sau nữa, Thiên Tổng"A Cửu bật cười " Có vẻ như anh không nắm được quy tắc của Thiên Tứ rồi, đúng là loại người tôi ghét nhất."

A Cửu nói rồi nắm lấy cổ áo của hắn nghiến răng nói ra từng chữ" Tuyệt đối không làm ăn phi pháp, cơ hội chỉ một lần tuyệt nhiên không có lần hai.

Anh hiểu không ?

Anh còn lấy mác công ty trực tiếp giao dịch và điều người của tôi gián tiếp giao dịch cho anh.

Gan anh lớn nhỉ" A Cửu thả tay đẩy hắn ra sau" Loại này không nên đánh bẩn tay, lấy hết tất cả giấy tờ giao lên công an kèm theo hắn, Chú Phong" A Cửu quay sang nói với Bạch PhongGã đàn ông thấy không thể thương lượng được nữa bèn gầm lên " Mẹ Kiếp, Thiên tổng cái con khỉ.

Con đàn bà kia mày thì biết quái gì về kinh doanh chứ.

Bang Thiên Tứ cái con khỉ mang tiếng bang xã hội đen từng một thời lẫy lừng, giờ lại bỏ ngang để theo kinh doanh.

Làm ăn phi pháp mới là xã hội đen chân chính mày hiểu không con đàn bà kia.

Tao có ngán gì..."

Bốp !!

Chưa kịp nói hết câu khuôn mặt hắn biến dạng lần nữa vì ăn một cú đấm trời gián từ Bạch Phong " Bẩn thiểu, bao năm qua xem như Bạch Phong tao đã nuôi lầm mày, có ai bao giờ lại muốn đi nuôi một con chó cắn chủ chứ" Bạch Phong mắt nổ đom đóm hận không thể một phát giết luôn hắn ta, quay sang ra hiệu cho đàn em liệu mà lo liệu hắn cho tốt.

A Cửu và Bạch Phong vừa quay đi" Con Khốn... chết điiiiii" từ lúc nào mà hắn đã vùng ra khỏi chiếc ghế dùng sức lực xô ngã đàn em của Bạch Phong.

Trên tay cầm chắc con dao xông thẳng đến hướng A Cửu.

" Lão Bạch, Thiên Tổng cẩn thận !!"

A Cửu xoay người lại nhanh chóng lấy tay phải nắm chặt tay hắn.

Cuối người thấp xuống cho hắn ăn trọn cú đấm móc vào bụng.

Tay phải nắm chặt bẻ ngược tay hắn ra sau.

Cơn đau buốt làm hắn chỉ kịp la lên và buông con dao khỏi tay.

Chưa kịp dứt lời hắn lại hưởng thêm một cú đấm thẳng trực diện từ A Cửu.

Cơ thể hắn đau đớn như trời gián liền trụ không vững mà ngã lăn ra đất ôm mặt vùng vẫy " Mẹ kiếp, bẩn hết cả tay" A Cữu lắc lắc tay vài cái liền quay sang nói với đàn em Bạch Phong " Cho hắn bóc lịch càng lâu càng tốt, đừng để tôi thấy mặt hắn một lần nào nữa"" Rõ Thiên Tổng" " Lâu lắm rồi ta mới được thưởng thức cú đấm từ cháu đấy.

Thiên tài như cháu mà chuyển hướng sang kinh doanh liệu có uổng quá không vậy" Bạch Phong cười to, thật ra Bạch Phong luôn hãnh diện vì có A Cửu là học trò của mình.

Cô quả là thiên tài trong mọi mặt" Cháu đang đợi ngày tái đấu với chú đây, Chú Phong" A Cửu đưa tay móc bao thuốc hướng mở mời Phong Bạch

Đây là 2 hình mẫu A Cữu và Mạn Mạn mà mình muốn khai thác và hướng đến 🙂.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 72


A Cửu thả nhẹ làn khói trong ánh đèn mờ ảo của quán bar.

Rốt cuộc cũng không thế khống chế bản thân mà tìm đến đây.

Cô ngồi đây cũng đã nữa tiếng hơn nhưng không hề thấy bóng dáng người mà cô tìm kiếm.

Cô đưa tay nhìn đồng hồ, cũng đã trễ thế này mãi mà chưa thấy xuất hiện.

Ngẫm nghĩ một hồi lâu, cô đưa ly rượu nốc cạn tiến lại quầy bar hỏi A Thiết " Mạn Mạn hôm nay không đến sao ?"

" A Mạn Mạn, cô ấy..."

.

.

.Ding Dong chuông cửa vang lên Mạn Mạn mệt mõi cuộn mình trong chăn, điệu bộ lười nhác có vẻ như không muốn mở cửa.

Cũng chẳng cần quan tâm người đến nhà mình là ai.

Im lặng một hồi lâu cô lại nghe tiếng gõ cửa "... hmmm" Mạn Mạn ngồi dậy thở dài một tiếng, khuôn mặt vì sốt mà ửng đỏ lên chậm rãi tiến lại gần cửa tông giọng khàn khàn mở lời" Ai vậy.."

" Tôi...

đây" Mạn Mạn nghe được giọng nói quen thuộc, cả cơ thể như được bơm thuốc tăng lực trong thoáng chốc tưởng chừng như mình đã khoẻ lại.

Cô nhanh chóng mở toang cửa, Thấy A Cửu đang đứng trước hiên nhà.

Cô lại giật mình đóng sầm cửa lại, đến giờ mới chợt nhận ra bản thân đang như thế nào.

Tóc thì rối như tơ vò quần áo cộc mỗi bộ đồ ngủ mỏng manh.

Trông cô lúc này chắc khác nào mớ hổn độn."

Tôi đều thấy qua cả rồi, em không cần phải ngại vậy đâu" A Cửu gần như phì cười trước phản ứng của Mạn Mạn" Đ..ợi...

đợi một lát" Mạn Mạn khó nhọc rặng từ câu từ khiến người ngoài cửa được một phen cười trong lòng nhưng ngẫm lại vội chỉnh trang bản thân cần nên đứng đắn một chút.Một lúc sau Mạn Mạn mở cửa quần áo chỉ khoác thêm một lớp áo khoác, đầu tóc cũng trở nên gọn gàng.

Đôi môi tô nhẹ một lớp son nhưng cũng không thể nào dấu được vẻ mệt mõi của cô.

Mạn Mạn đưa ánh nhìn lên người con gái đang trầm ngâm rít điếu thuốc.

" Học sinh trung học bị cấm hút thuốc đấy"" Vậy sao?

Nhưng tôi chưa nghe ai nói cấm chủ nhân hút thuốc cả" A Cửu dập điếu thuốc quăng gọn vào thùng rác.

Ngang nhiên bước thẳng vào nhà Mạn Mạn dù cô chưa mời."

Cửu Cửu"" hmm?"

" Hôm nay đến đây làm gì?"

" Mua thuốc cho em" A Cửu bình thản đáp lại, tiếng thẳng vào nhà bếp, cởi áo khoác ngoài bắt đầu hâm cháo cho cô Mùi cháo nóng sộc vào mũi Mạn Mạn.

Người cô lúc này vẫn còn lâng lâng vì sốt và lâng lâng vì con người đứng trước mặt này.

Cô đưa tay ôm mặt thở ra một hơi bỗng bàn tay lành lạnh đặt lên trán mình mở mắt ra đã thấy Cửu cửu đứng trước mặt kèm tô cháo nóng" Hmm có vẻ em vẫn còn sốt, ăn cháo đi tôi chuẩn bị thuốc cho em" A Cửu chỉ hâm cháo vừa đủ ấm, tay đẩy tô cháo trước mặt Mạn Mạn.

Bản thân thì đi tìm ly nước cho cô.

Nhìn tô cháo trước mặt trong lòng Mạn Mạn lại dâng lên một cảm giác ấm áp.

" chết tiệt, cứ thế này cứ bảo em đừng vương vấn.

Là Cửu cửu cố ý đúng không" khuôn miệng Mạn Mạn muốn phát ra một tràn chửi rũa" Phải rồi, tôi sẽ làm em không thể dứt ra được.

Kiểu phải cầu xin tôi ấy" A Cửu cười trừ rồi lắc đầu " ..."

Mạn Mạn thở dài, một mạch ăn hết tô cháo" Sáng giờ em chưa ăn gì à.

Sao như con hổ đói thế"Mạn Mạn trừng mắt nhìn A Cửu rồi im lặng gật đầu.

A Cửu thở dài ra hiệu Mạn Mạn chìa tay ra, cô đặt thuốc lên tay Mạn Mạn.

" Xong rồi em về phòng nằm đi, đợi tôi một lát" Mạn Mạn răm rắp nghe lời A Cửu, không ngờ đến ngày mình lại bị lái máy bay đến thế.

Hừ, bản thân cũng đâu có già lắm.

Cô thầm nghĩ, cô mệt mõi thả người lên giường.

Cơn sốt không ngừng hành hạ cô, cả người cô giờ cảm giác như cọng bún thiêu.

Lâu lắm rồi cô mới ốm lại một trận kịch liệt như vậy.

Nằm suy nghĩ một hồi lâu cô nghe tiếng động ở phía cửa, A Cửu tay bưng một thau nước ấm tiến về phía cô.

Đặt thau xuống A Cửu ra hiệu cho Mạn Mạn muốn cô cởi áo khoát ngoài.

Khuôn mặt Mạn Mạn lúc này có vẻ không ưng í lắm, liền bị A Cửu chế giễu" Yên tâm, tôi không thịt một con mèo bệnh đâu"Mạn Mạn khịt khịt hỉnh chóp mũi, đôi môi dè bĩu A Cửu nhưng vẫn ngồi dậy đưa tay cởi áo khoác ngoài.

A Cửu vắt nhẹ chiếc khăn ấm đặt lên trán Mạn Mạn.

Chiếc khăn còn lại cô bắt đầu lau nhẹ cơ thể Mạn Mạn.

Lần đầu tiên có người chăm sóc cô tận tình như thế làm cô cảm thấy không quen cơ thể dâng lên một trận nhột nhạo.

Nhưng vẫn cố gắng nằm im để A Cửu làm.

A Cửu cẩn thận lau hai tay cho cô, rồi chuyển xuống chân.

Còn giúp cô thoa dầu nóng đi đi lại lại lục cho cô đôi vớ mang vào cho ấm.

Cơ thể Mạn Mạn dần toả nhiệt, thân thể mát mẻ dễ chịu làm Mạn Mạn thiếp đi lúc nào không hay.

Những ánh sáng le lói ít ỏi cố gắng chiếu xuyên qua lớp rèm cửa đánh thức Mạn Mạn.

Có vẻ cô đã đỡ hơn phần nào nhưng trong người vẫn còn chút uể oải.

Cô chậm rãi mở mắt nhớ lại A Cửu đêm qua bản thân lại thầm nghĩ chắc A Cửu xong việc đã rời đi vào ban đêm.

Cô buồn chán trở mình xoay người lại thì đụng vào khuôn mặt đang ngủ say của A Cửu.

Cô hoảng loạn, nhưng vội trấn tỉnh.

Hmm đến hôm nay cô mới nhìn thấy được lông mi dài của A Cửu.

Nó làm ánh mắt của A Cửu lúc nào cũng chứa nét buồn phiền.

Cả người A Cửu có mùi thơm nhẹ nhàng, hết hẳn mùi thuốc lá.

" Tên ngốc này, nữa đêm còn tắm..."

Mạn Mạn thều thào sợ A Cửu thức giấc Ánh mặt cô va phải khuôn ngực đang phập phồng theo nhịp thở của A Cửu.

Nó nhỏ nhưng thật sự cô luôn muốn chạm vào nó... hay là lúc này đánh liều nổi máu dâm một lần ...

Nghĩ đến đây cô nuốt ực một cái cắn chặt môi dưới, bàn tay bắt đầu nhẹ nhàng luật động.. chầm chậm luồn vào chiếc áo thun trắng của A Cửu ... dần dần tiến lên......và......Rầm!!
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 73


Ánh mặt cô va phải khuôn ngực đang phập phồng theo nhịp thở của A Cửu.

Nó nhỏ nhưng thật sự cô luôn muốn chạm vào nó... hay là lúc này đánh liều nổi máu dâm một lần ...

Nghĩ đến đây cô nuốt ực một cái cắn chặt môi dưới, bàn tay bắt đầu nhẹ nhàng luật động.. chầm chậm luồn vào chiếc áo thun trắng của A Cửu ... dần dần tiến lên......và......Rầm!!Thoáng chốc cả thân người A Cửu ngồi đè lên người Mạn Mạn, tay kia đã kịp nắm lấy bàn tay không yên phận của cô mà ghì chặt xuống giường bàn tay còn lại nhanh chóng kề lên cổ Mạn Mạn toang siết chặt.

Giọt mồ hôi lăn từ trán A Cửu rớt xuống khuôn mặt có phần sợ hãi và chưa hiểu chuyện của Mạn Mạn.

" ...

Là em à.. xin lỗi" A Cửu trấn tĩnh rời khỏi người Mạn Mạn thả người xuống giường, lúc này thật sự muốn ngủ tiếp đi." ...không sao ... là do em mà.

Cửu cửu gặp ác mộng à?"

Mạn Mạn xoa xoa cổ tay có phần đau nhức của cô."

Không phải.. em tính làm gì tôi dấy, có phải nếu tôi không tỉnh dậy là em sẽ hãm hiếp tôi đúng không Mạn Mạn" A Cửu nằm sấp đưa mắt nhìn Mạn Mạn đầy nghi hoặc" Hãm hiếp, xì từ đấy mà Cửu Cửu cũng nói được cơ đấy.

Cô đây mà thèm...

Ah" Mạn Mạn chưa nói hết câu đã bị A Cửu kéo sát lại người mình nhanh chóng luồn tay vào trong lớp áo mỏng manh mà xoa nắn quả anh đào tròn trịa" Cửu cửu..!

Làm gì đấyyyyy" Mạn Mạn giật mình, đã lâu lắm rồi cô chưa lên giường, cơ thể lâu ngày trở nên mẫn cảm lạ thường " Để chủ nhân đo nhiệt độ cho em, hmm có vẻ hết sốt rồi nhỉ....

Nào nào ngoan nào sáng rồi dậy thôi!"

A Cửu vừa nói vừa gẩy ngón tay vào hạt anh dào làm nó bổng trở nên cương cứng" Ah... trờiiii, đừng có phát ra mấy từ đáng xấu hổ như vậy nữa" Mạn Mạn lúc này thật muốn đánh A Cửu một trậnA Cửu luồn bàn tay còn lại vuốt dọc chiếc cổ trắng ngần của Mạn Mạn tham lam đưa mũi vào hít một hơi thật sâu.

" Hmm có vẻ con mèo bé bỏng sẵn sàng bị thịt rồi"Những động tác vuốt ve nhẹ nhàng, bàn tay mền mại cùng với những ngón tay thon dài không ngừng luật động trên cơ thể đầy mẫn cảm của Mạn Mạn làm cô cứ liên tục đánh vần những chữ không rõ ràng.

" Em hãy cảm ơn vì em bị bệnh đi, hôm nay tôi sẽ không hành hạ em.

Sẽ thật lòng thưởng cho em" A Cửu áp sát cả cơ thể Mạn Mạn xuống giường, tay phải không ngừng xoa nắn đôi gò căng tròn mềm mại.

Tay kia thì đưa lên mặt Mạn Mạn ghì sát môi cô mà vuốt ve.

Mạn Mạn liên tục cắn răng mà ghì lại tiếng thở dốc của mìnhA Cửu đang không ngừng vuốt chiếc eo của cô... thật sự nhột nhạo.

" Nào mèo con, đến giờ phải kêu rồi !"

A Cửu nói rồi cuối xuống hôn lên môi cô.

Một nụ hôn mà Mạn Mạn đã chờ mong bao ngày, hôm nay lại không giống mọi ngày.

Nó dịu dàng nhẹ nhàng giống như đang nâng niu một món báu vật.

Hết cắn rồi lại day A Cửu không thể dừng lại ham muốn của bản thân.

Cô ở lại trên đôi môi mật ngọt của Mạn Mạn rất lâu, rất lâu.A Cửu dừng lại, cô đưa hai tay kéo chiếc áo dây xuống hẳn bụng dưới của Mạn Mạn.

Cặp anh đào dựng đứng ngạo nghễ từ lâu làm A Cửu không khỏi rời mắt.

Ánh mắt như một con sói đang rình mò bữa sáng của mình, phải làm sao để đánh chén thật gọn gẽ.

Mạn Mạn cả cơ thể như lửa đốt ánh mắt say mê của A Cửu không ngừng thiêu đốt cô, gợi dậy sự ham muốn mãnh liệt mà bấy lâu nay cô luôn khao khát.

Mạn Mạn luồn hai chân của mình vào mạn sườn A Cửu, đan lại siết chặt ghì cô ngã vào người mình.

Một tay luồn vào lớp áo của cô vuốt ve tấm lưng trần một tay đan vào tóc của a Cửu ghì chặt tai của cô tiếng sát lại môi mình bắt đầu thì thầm những lời tựa như không thể khống chế bản thân." ...

Chủ Nhân...Nhất định phải thưởng cho bé mèo con đấy... thưởng thật nhiều.......

Meow~~~♡♡~"Cả người A Cửu run lên trong vòng tay của Mạn Mạn, có thế thấy được khuôn mặt hài lòng của A Cửu ngay lúc này.

Cô cuối xuống cắn vào đôi môi căn mọng của Mạn Mạn liên tục thì thầm " Bé mèo con hôm nay có vẻ mong chờ đấy nhỉ"" hmmm ~ " rõ ràng là Mạn Mạn đang cố ghì lại trước sự tấn công đột ngột của A Cửu.

Ngón tay A Cửu không biết từ lúc nào đã tìm được ấn vào hạt châu đầy mẫn cảm của cô.

Sự hài lòng đầy kích thích này, cô thật sự muốn nhiều hơn nữa."

Chủ nhân ... ah~ nhột uhm~..."

A Cửu để lại dấu hôn của mình trên khắp cơ thể Mạn Mạn, hết hôn rồi cắn cô đưa lưỡi mình rà khắp người Mạn Mạn.

Ưng í chỗ nào cô sẽ cắn lên chỗ đó, trước hai khoả ngực đầy dấu hôn của A Cửu.

Cô muốn thưởng thức bữa sáng này đầy chậm rãi mặc cho người dưới thân mình đang dần nhột nhạo mất kiểm soát.

" Bảng chữ cái có bao nhiêu chữ mà em chỉ mãi đánh vần chữ A thôi vậy?"

A Cửu hỏi một câu bâng quơ nhưng miệng và tay vẫn không ngừng hoạt động.

Khuôn ngực phiếm hồng này, cơ thể này phải là của cô.

Đầu nhũ Mạn Mạn bị A Cữu dày vò không thương tiếc đã chuyển sang đỏ ửng từ lâu.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 74


" Chủ nhân ... ah~ nhột uhm~..."

A Cửu để lại dấu hôn của mình trên khắp cơ thể Mạn Mạn, hết hôn rồi cắn cô đưa lưỡi mình rà khắp người Mạn Mạn.

Ưng í chỗ nào cô sẽ cắn lên chỗ đó, trước hai khoả ngực đầy dấu hôn của A Cửu.

Cô muốn thưởng thức bữa sáng này đầy chậm rãi mặc cho người dưới thân mình đang dần nhột nhạo mất kiểm soát.

" Bảng chữ cái có bao nhiêu chữ mà em chỉ mãi đánh vần chữ A thôi vậy?"

A Cửu hỏi một câu bâng quơ nhưng miệng và tay vẫn không ngừng hoạt động.

Khuôn ngực phiếm hồng này, cơ thể này phải là của cô.

Đầu nhũ Mạn Mạn bị A Cữu dày vò không thương tiếc đã chuyển sang đỏ ửng từ lâu.Trong đầu Mạn Mạn lúc này cô thật sự muốn nó trỗng rỗng, cô không muốn nghĩ gì ngay lúc này cả nhưng mà mọi thứ trong đầu cô cứ như một trận chiến hỗn loạn" Mình không thể khống chế nữa... hmmh.

Trước đây tại sao mình lại thấy mọi thứ đều tầm thường như thế nhưng bây giờ lại ... ah...

Lưỡi của Cửu cửu... thật sự sướng đến chết mất.

Mình còn có thể cảm nhận được đầu nhũ đang run rẫy, phía bên dưới nhột nhạo đến khó chịu...ahhh~"" Tay Cửu Cửu mềm quá, mình muốn thêm muốn nhiều hơn nữa..."

A Cửu đưa tay lật người Mạn Mạn nằm sấp, bờ mông tròn trịa ửng hồng cong lên đổ dồn về ánh mắt Cửu Cửu.

Mạn Mạn chống khuỷ tay cong lưng, bờ mông cứ thế lại có dịp cong lên thêm nữa.

Khuôn mặt Mạn Mạn đón chờ bàn tay Cửu Cửu dán lên mông mình.

Nhưng rồi cô cảm nhận được sự ấm nóng ướt át.

Sau đó một cơn đau kéo đến kèm theo một xúc cảm mãnh liệt.

A Cửu cuối xuống cắn mạnh vào trái đào mọng nước, cô có thể cảm nhận được cơn run rẩy bất ngờ của Mạn Mạn.

Vài giây sau đó A Cửu mút mạnh lên để lại dấu ửng đỏ trên bờ mông ửng hồng của Mạn Mạn.

Nhịn không được lại đưa lưỡi liếm nhẹ, mùi thơm da thịt sộc vào mũi làm A Cửu hoàn toàn mất đi lí trí.

Chốc lát cặp mông tròn trịa mịn màng toàn dấu hôn ửng đỏ của A Cửu để lại.

Cứ thế A Cửu hôn dần lên trên đi đến đâu đều tham lam để lại dấu hôn trên đó.

Cứ nghe người dưới thân thở hắt ra gấp gáp là cô lại cắn một cái.

Điệu bộ rất thích thú mặc cho người dưới thân không ngừng khổ sở.

Mạn Mạn có thể cảm nhận làn hơi nóng trên cổ mình đầu cô chỉ có thể cuối xuống vùi mặt vào gối.

" Con Mèo nhỏ, em đang ngăn tiếng rên của mình đấy.

Ngoan, tôi muốn đắm chìm vào nó" A Cửu vừa nói vừa nâng mặt Mạn Mạn lên, khuôn mặt phím hồng tràn ngập dục vọng.

Đôi mắt mơ màn đục ngầu vì nhưng cơn kích thích liên tục.

A Cửu vẻ mặt đầy hài lòng và hưng phấn liền hôn lên môi con mèo nhỏ của mình.

Mạn Mạn nhanh chóng đón lấy mút mát cuồng nhiệt, tự động hiến dâng chiếc lưỡi ấm nóng cho chủ nhân.

Khuôn miệng dần không khống chế nữa bắt đầu phát ra nhưng âm thanh mê hoặc Cửu Cửu ."

Phải rồi, ngoan" Mạn Mạn thoáng thấy A Cửu mĩm cười liền bị người thân trên xoay cả cơ thể mình lại nhanh chóng cuối xuống tách rộng hai chân cô ngậm vào hạt châu và mút mạnh.

Mạn Mạn cả người cả kinh chưa kịp định hình thì cả người cô cong lên theo phản xạ.

Hai bàn tay chỉ kịp nắm vào tóc của A Cửu ghì chặt vào đó.

Hành động của Mạn Mạn chỉ làm A Cửu có thêm cơ hội ngậm chặt hơn sâu hơn.

Phía trong khoang miệng chiếc lưỡi không ngừng lên xuống.

A Cửu không ngừng đảo quanh làm người phía trên hết cong lưng run rẩy rồi lại không ngừng thở dốc rên rỉ.

" ...

Cửu cửu .. ah~ ❤️ ..

đừng nhanh như vậy ... em thích lắm... uhm khoan đã mà ... ah nếu nhanh hơn nữa em sẽ ra mất Cửu Cửu~ chậm... chậm một chút" Cửu Cửu gần như không quan tâm là mấy, cô cứ biến mọi thứ theo ý muốn của cô.

Có lúc lại tấn công mạnh mẽ, có lúc lại đột ngột chậm rãi mê người.

Con mèo nhỏ thật sự thích dù nhanh hay chậm.

Chiếc lưỡi đang cuốn chặt lấy hạt châu đang cương cứng của Mạn mạn không ngừng vân vê.

Lâu lâu lạ thả ra dùng tay vuốt ve không ngừng tác động, Cửu Cửu muốn Con mèo nhỏ của mình không được nghỉ ngơi dây phút nào cả.

Cô muốn quan sát thật kĩ cơ thể đang chìm trong dục vọng của Mạn Mạn.

Lưỡi cô mỗi lúc một nhanh, người trên thân không ngừng cựa quậy vì sắp tới giới hạn.

A Cửu không hề dừng lại cô tấn công dồn dập, Mạn Mạn cong người rên nhẹ cơ thể không ngừng run rẩy.

A Cửu không để Mạn Mạn nghỉ ngơi cô liền đưa hai ngón tay mình trượt vào hang động của Mạn Mạn.

Người phía trên không ngừng la... vài dây sau lại rên rỉ.

A cửu ấn nhẹ vào hạt châu vẫn còn run rẩy làm cả người cô run lên bần bật không thể khống chế.

A Cửu chầm chậm ra vào để Mạn Mạn có thể chầm chậm qua cơn kích thích vừa rồi" Cửu... cửu... em muốn hôn.. muốn..."

A Cửu ngồi dậy nằm kế bên Mạn Mạn tay vẫn không ngừa ra vào bên trong Mạn Mạn.

Cô luồn tay qua cổ nâng đầu Mạn Mạn hôn lên môi cô.

Mạn Mạn ra sức ôm lấy người trước mặt mà ghì xuống cả cơ thể vẫn còn run rẫy vì bị A Cửu không ngừng ấn vào hạt châu còn lưu dư chấn sau lần kích tình ban nãy.

" Đừng như thế, em chịu không nổi mất....

Uhmmmm~ Cửu cửu à~" Nhưng rồi Mạn Mạn dần hoà vào nhịp điệu của A Cửu, cả cơ thể cô bắt đầu đung đưa theo.

" ... hmm là chỗ này !"

A Cửu nói dứt câu liền ấn mạnh ngón tay lên phía bên trên ngay điểm G của Mạn Mạn.

Con Mèo nhỏ bất giác siết chặt tay hơn, đôi môi căn mọng ghé sát tai A Cửu mà thở dốc " Em chết mất .."

" Sướng đến chết ư.

Nghe có vẻ không tệ" A Cửu lại thả ra rồi lại ấn lên lần nữa, ngón cái ở ngoài vẫn chạm vào ma sát hạt châu.

Cô chẳng cần phải rút ra rồi đưa vào, chỉ cần huýt nhẹ tay một cái là đã có thể chạm vào cả hai điểm kích thích của Mạn Mạn.

Con Mèo nhỏ không ngừng hưởng ứng theo cả cơ thể đong đưa làm hai quả anh đào vì thế cũng đong đưa theo.

A Cửu lại ngậm chặt cắn lên đầu nhũ tất cả những xúc cảm mãnh liệt đều khiến Mạn Mạn chết đi sống lại vì sướng, cô chưa bao giờ trải qua loại cảm giác này .

Lần ra đầu tiên cứ như tạo tiền đề cho lần thứ hai vậy.

Tay cô bấu chặt vào lưng của Cửu cửu không ngừng vuốt ve

" Cửu cửu ... ah em muốn nhiều hơn nữa, cho em"

Động tác của Cửu Cửu mỗi lúc một nhanh, căn phòng nhỏ tràn ngập mùi cơ thể của cả hai.

Tiếng rên rỉ hoà vào tiếng thở dốc kèm theo những câu nói đầy đen tối.

Tiếng lép nhép không ngừng phát ra, Chủ nhân không ngừng hành hạ con mèo nhỏ.

Run lên rồi lại run lên.

Những cái lắc đầu rồi gật đầu... cơ thể mèo nhỏ không ngừng run lên ... không chỉ một lần.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 75


Tôi có thể cảm nhận được đôi môi mềm mại của Cửu Cửu dưới thân.

Trơn bóng, mềm mại, ẩm ướt và ấm nóng A Cửu đã hôn khắp cơ thể của tôi như cách mà Cửu Cửu từng làm.Tôi đang cố gắng hạ thấp tông giọng của mình, không muốn Cửu cửu nhìn thấu được tâm can của tôi.

Một khao khát chiếm hữu, vậy mà trong một phút chốc tôi đã không ngừng rên rỉ trong sự sung sướng của bản thân.

Ah, đôi môi ấy.

Tôi không thể nào lừa dối bản thân được nữa tôi yêu nó.

Dù là ở trên tôi hay phía dưới tất cả đều tuyệt vời.

Cách Cửu cửu âu yếm vuốt ve tôi, tôi đang tự đắm chìm trong nhục dục của bản thân.

Cửu cửu cắn tôi, hai bờ mông hơi đau, tê dại một chút nhưng rồi Cửu cửu lại liếm nó.

Hmm... thật sự rất thích.Ah... tôi đang đến trong khoái cảm, hạt châu không ngừng run lên trong miệng Cửu cửu.

Tôi lúc này không thể khống chế bản thân, bụng dưới tôi bắt đầu run lên, hai chân mỏi nhừ tê dại vô thức bấu chặt vào người Cửu Cửu.

Cửu cửu tinh quái, tôi còn chưa kịp nghỉ ngơi thì Cửu cửu đã đưa trọn hai ngón tay vào bên trong mình.

Hhm tôi thật sự đã la lên... một chút rồi lại không ngừng rên rỉ.

Cửu cửu còn chạm vào hạt châu của tôi, cả cơ thể không thể ngừng run vì cơn khoái cảm ban đầu còn chưa qua đi.

Cảm giác thiên đường này là gì vậy nhỉ ?Đường cơ bụng của Cửu Cửu đẹp thật, Cửu cửu thì không ngừng ra vào bên trong tôi còn tôi thì đang ra sức vuốt ve và bấu chặt vào bụng Cửu cửu, thật sự rất muốn hôn... ah... còn có thể cảm nhận được mùi cơ thể của Cửu Cửu.

Tôi nhìn xuống, thấy cơ thể phóng khoáng dâm đãng của mình tự nhiên thấy xấu hổ.

Thấy cơ thể tự động nâng hông lên còn tuyệt nhiên đong đưa theo nhịp của Cửu Cửu.

Ah... chết tiệt.

.

.Hôm nay Cửu Cửu nguy hiểm quá, Cửu cửu thử rất nhiều tư thế... ah tư thế nào tôi cũng thích.

Có quá tham lam không?

Cửu cửu bắt tôi quỳ lên giường ngón tay bên dưới lại không ngừng ra vào.

Cửu cửu đang vùi đầu vào ngực tôi, tôi cuối xuống thì thầm vào tai Cửu cửu rằng tôi lại sắp ra rồi... không biết đã lần thứ mấy trong ngày.

Tôi thật sự mới vừa khỏi bệnh thôi đấy.

...

Damn it !
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 76


Tư Gia nhà họ Tạ Ông bà Tạ ngồi đối diện phía Ninh Hinh và Quân Dao.

Quân Dao ngồi sát Ninh Hinh nhất có thể, còn nắm chặt tay Ninh Hinh khẳng định chủ quyền và bằng mọi giá muốn bảo vệ Ninh Hinh trước mặt bố mẹ.Ông Tạ ánh mắt không thể rời khỏi bàn tay đang siết chặt của con gái ánh mắt như lửa đốt.

Đứa con gái độc nhất của ông, dẫu biết sau này cũng có ngày này nhưng hiện tại ông còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, Quân Dao của ông còn quá nhỏ.

Ninh Hinh vỗ nhẹ vài cái vào bàn tay Quân Dao điệu bộ trấn an, trong mắt Ninh Hinh lúc này không có một sự sợ hãi nào có thể len lỏi trong mắt cô.

Cô biết rõ bản thân đang làm gì ngay lúc này và Quân Dao là người cô muốn bảo vệ bằng mọi giá.

Nhưng cô cũng biết không nên làm gì quá phận chuyện gì cũng cần có thời gian, cô không muốn ông bà Tạ sẽ làm khó dễ Quân Dao.

Cô chậm rãi mở lời" Thưa hai bác, thật ra cháu cũng không muốn để hai bác biết chuyện trong một tình huống như thế này.

Cháu nghĩ một ngày nào đó cùng Quân Dao sẽ thưa chuyện với hai bác, rất xin lỗi hai bác vì đã để chuyện không hay xảy đến với em ấy.

Cháu nghĩ rằng thật tuyệt vời khi quen biết em ấy và rất biết ơn vì em ấy đã luôn đồng hành cùng cháu mỗi ngày.

Cháu yêu em ấy rất nhiều, hôm nay muốn xin phép hai bác đồng ý chuyện này."

Ninh Hinh nói xong liền cuối người trước ông bà Tạ.

Bà Tạ liền đỡ Ninh Hinh, bà nghĩ chuyện này không nhất thiết phải như vậy.

Từ đầu bà đã thấy Ninh Hinh là một người rất hiểu chuyện, luôn đối xử ôn nhu với con gái bà.

Sau chuyện này bà càng tin tưởng Ninh Hinh, nhưng ông Tạ vẫn còn đầy nghi hoặc" Có phải hai đứa lừa ta để về sống chung đúng không?

Ta cũng thắc mắc rằng tại sao Cố Tổng lại nhìn trúng con gái ta chứ không phải ai khác"" Thưa bác, Cháu luôn theo sát em ấy trong việc học và cũng đào tạo em ấy đúng như những gì cháu nói.

Trong chuyện này cháu chắc chắn không lừa dối hai bác""Hinh Hinh,Chị ấy nói đúng đó bố, thành tích trên trường con là minh chứng mà bố" Quân Dao khuôn mặt uỷ khuất nhìn ông Tạ, đáp lại ông Tạ chỉ nhìn con gái một chút rồi quay sang nói tiếp với Ninh Hinh."

Đối với chúng ta mà nói, Quân Dao không khác gì báu vật cả.

Chúng ta chỉ có mỗi con bé.

Không phải ta không tin con, ta biết con có bản lĩnh.

Những việc con làm ta đều biết, nhưng xung quanh con quá nhiều thứ làm xao nhãng con Ninh Hinh à.

Quá nhiều thứ khiến con phải lo lắng và quá nhiều thứ xuất hiện có thể nhấn chìm con vào một ngày nào đó.

Làm sao ta có thể chắc chắn rằng sau này những thứ này sẽ không bao giờ tái diễn?"

" Thưa Bác, hiện tại cháu đã kiểm soát được mọi chuyện và đang khắc phục.

Từ lúc quen biết Quân Dao cháu đã chú ý hơn rất nhiều và lược hết những thói quen không cần thiết trước đây để đảm bảo Quân Dao được thoải mái nhất.

Cháu hứa với hai bác là sẽ đảm bảo an toàn cho Quân Dao" Ông Tạ trong lòng rối bời lời muốn nói còn chưa nói ra hết đã bị bà Tạ ngăn lại.

" Quân Dao nhà bác nhờ cả vào cháu, Ninh Hinh.

Giúp hai bác chăm sóc con bé" Bà Tạ nhìn Ninh Hinh mĩm cười, có lẻ bà tin vào mắt nhìn người của bà hơn ai hết, đời người ngắn ngủi chỉ mong con gái được hạnh phúc."

Thôi nào tôi chuẩn bị xong cả rồi, mình vào dùng bữa thôi" bà Tạ nháy mắt với Quân Dao và Ninh HinhNét cười hiện lên trên khuôn mặt Quân Dao, cô chạy lại ôm chầm lấy bố mình nói cảm ơn ông.

Sau đó liền chạy theo mẹ hôn lên má bà không ngừng rối rít cảm ơn.

Cuộc đời cô chưa bao giờ vui đến thế.

Ninh Hinh ở lại cùng ông Tạ, cả căn phòng bỗng trở nên im lặng.

Ông Tạ thở dài một tiếng liền nói" Quân Dao nhờ vào con, ta sẽ quan sát hai đứa.

Ta không hứa là hoàn toàn dao Quân Dao cho con.

Con đừng lo khi ta nói vậy tại vì ta nghĩ con là con gái, dù Quân Dao cưới một người nào khác ta cũng sẽ như vậy.

Nếu con gái ta buồn nhất định ta sẽ không im lặng, dù là ai đi chăng nữa"Ninh Hinh kiên định gật đầu đồng ý với ông Tạ" Cháu cảm ơn bác" " Thôi, vào dùng bữa đi con để hai mẹ con lại đợi" Tối đó cả nhà lại dùng bữa cơm ấm cúng, tiếng cười không ngừng vang vọng trong nhà.

Tối đó Ninh Hinh và Quân Dao ngủ lại nhà bố mẹ vì cả hai đều hứa sáng ngày mai sẽ cùng ông bà Tạ ra ngoài.

Vài ngày sau mọi việc đang dần ổn định, tất cả đã dần bình ổn hơn trước.

Chuyện của Ninh Hinh và Quân Dao như đánh một đòn tâm lí vào cuộc sống của những người thuộc LGBT.

Họ liên tục đứng lên đấu tranh và công khai ủng hộ lẫn nhau.

Một làn sóng chưa từng có trước đây, Ninh Hinh và Quân Dao còn được một nhóm Fan hâm mộ ủng hộ, họ còn lập cả trang wed để chia sẽ cho nhau những thông tin họ có được.

Ông bà Cố cũng im lặng âm thầm ủng hộ Ninh Hinh.

Cô biết họ không nói gì về việc này cũng không bài trừ nó, và cũng đã ngưng mai mối cô sau khi biết Ninh Hinh và Quân Dao sống cùng nhau.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 77


Những tia nắng bắt đầu nhạt dần theo thời gian, chỉ còn chút ánh sáng len lỏi vào căn phòng.

A Cửu chầm chậm mở mắt do cơn tê dại từ cánh tay truyền tới.

Mùi hương của Mạn Mạn sộc vào khoan mũi, cô mới định hình được rằng mình đang ở đâu.

Nhìn Mạn Mạn đang cuộn tròn trong người mình, lòng cô dâng lên một xúc cảm lạ kì.

Cô đang cảm thấy sợ sao ...?

Nếu như một lần nữa, người đang nằm trong lòng cô ... nhưng cùng với dòng máu đỏ thẫm.

Khung cảnh đẫm máu lại hiện lên lần nữa, Cửu Cửu nắm chặt bàn tay đang run rẩy của mình.

Trong mắt của cô lúc này hai bàn tay đang vương đầy máu.

Nhìn khuôn mặt an tĩnh của Mạn Mạn, Cữu Cữu đan tay siết chặt cô vào lòng mặt vùi đầu vào tóc của cô miệng thầm thì, Mạn Mạn tôi phải làm sao với em đây ? .

.

.

Suy tư một hồi lâu, Cửu Cửu nhẹ nhàng ngồi dậy.

Nhìn Mạn Mạn sau cơn sốt có vẻ đang còn mệt, cô không muốn đánh thức Mạn Mạn dậy.

Cửu Cửu nhanh chóng tắm rửa, cô muốn nấu món gì đó ngon một chút.

Nhưng rồi Cửu Cửu như đứng chết lặng trước cửa tủ lạnh .... nó trống trơn.

Cô đưa tay ôm mặt trầm ngâm nhìn các tủ xung quanh.

Ngoài rượu ra, chẳng có một thứ gì có ích cả.

Cả căn bếp cứ như một phòng trưng bày giúp cho ngôi nhà trở nên hoàn thiện hơn.

Cửu Cửu thở dài một hơi, liền vào phòng đánh thức Mạn Mạn dậy.

Mạn Mạn nghe tiếng Cửu Cửu nhưng lại lười nhác không buồn mở mắt.

Cô đưa tay luồn qua cổ kéo Cửu Cửu ôm chăt vào người mình cùng giọng ngái ngủ " Em còn muốn ngủ nữa... không dậy" " Hmm hình như em quên gì thì phải" Cửu Cửu nói rồi, liền luồn bàn tay lạnh của mình đặt lên đôi gò bồng đảo ấm nóng của Mạn Mạn bóp nhẹ một cái rồi day nhẹ vào hạt anh đào.

Cả cơ thể Mạn Mạn như có một luồn điện chỉ kịp la lên một cái, đôi mắt mở toang nhanh đến mức làm cô xay sẩm mặt mày."

Ahh" " Em lúc này không một mảnh vải che thân.

Sao có muốn thử luôn phần dưới không ?

Tôi đây rất sẵn lòng" " Khoan khoan em dậy, em dậy" " Ngoan, đi tắm đi.

Tôi dẫn em đi siêu thị.

Lấp đầy căn bếp trống cho em.

Nó bảo với tôi là nó buồn lắm.

Em chẳng thèm đá động gì tới nó cả" Cửu Cửu biểu môi " Xì, điêu ngoa" " Nào, nhanh lên" Cửu Cửu lại luồn tay bóp vào mông Mạn Mạn Mạn Mạn cứ thế giật phắn người vội chạy vào nhà tắm thoát thân.

Cửu Cửu cười, cô giúp Mạn Mạn dọn dẹp lại căn phòng một chút, mở cửa ban công cho thoáng nhanh chóng châm một điếu thuốc.

Cửu Cửu không biết mình đã hút thuốc từ bao giờ, đến giờ phút này chẳng còn ai có thể ngăn cấm cô làm bất kì điều gì.

Cửu Cửu nở nụ cười chua chát.

Mạn Mạn bước ra ngoài nhìn dáng vẻ trầm ngâm của A Cửu cô bất giác lại thấy buồn lòng.

Nhưng rồi ngẫm lại hiện tại cô đang rất hạnh phúc, như thế này cũng được.

Không cần danh không cần phận, chỉ là một căn phòng nhỏ có hai người.

Như thế là đủ" Trầm ngâm gì vậy ?"

" Xem tối nay nên cho em trải nghiệm tư thế nào!"

" .... nghiêm túc ?"

Mạn Mạn mắt trợn tròn" Thật, rất nghiêm túc" Cửu Cửu bật cười dập điếu thuốc.

Nhìn dáng vẻ hiện tại của Mạn Mạn, A Cửu dừng lại vài giây rồi nhanh chóng tiến tới" Uhm.."

Mạn Mạn bất ngờ đón nhận nụ hôn của A Cửu, từ trước đến nay Cửu Cửu chưa bao giờ hôn cô ngoài những lần lên giường, lần này... lần này là như thế nào?

Nụ hôn của Cửu Cửu bắt đầu xâm lấn toàn tâm trí cô, khiến cô không thể nghĩ ngợi điều gì.

Bỗng chậm lại một nhịp, rồi nhanh chóng đảo vào khuôn miệng Mạn Mạn tìm chiếc lưỡi cuốn lấy.

Vờn nhau một hồi đến khi không thể thở được mới tách nhau ra" Nhìn em thế này đẹp hơn những lúc trang điểm đấy" " Xì, đúng là dẻo miệng"Mạn mạn vẫn còn chìm trong cơn say vì nụ hôn của Cửu cửu, mùi thuốc lá nhàn nhạt xen lẫn mùi cơ thể.

Đầu lưỡi đậm mùi thuốc lá trộn lẫn vị ngòn ngọt khiến cô lân lân rồi bừng tỉnh bất giác đưa tay vờn vờn đôi môi của mình.

Không để ý người trước mặt đang nhìn mình mỉm cười.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 78


Rõ ràng đang đi siêu thị nhưng Mạn Mạn dường như không có một chút hứng thú nào cả.

Ánh mắt của cô dán chặt vào bóng người đang nghiêm túc chọn đồ.

Thật ra A Cửu so với những trai xinh gái đẹp khác có lẽ sẽ không tới.

Nhưng không thể phủ nhận rằng ngũ quan A Cửu hài hoà.

Ánh mắt phản phất buồn nhưng kiên định, lông mi khá dài nhưng không cong.

Mỗi lần đối mắt với A Cửu, Mạn Mạn lúc nào cũng có cảm giác rằng cô đang bị A Cửu nuốt trọn.

Cô chậm rãi đưa mắt xuống chiếc mũi ... cao một chút xíu.

Dừng lại ở đôi môi...mỗi lần Cửu Cửu hút thuốc đều rất ngầu.

Bất giác cô nhìn xuống bàn tay Cửu Cửu.

Ngón tay thon dài, có thể thấy cả gân xanh nổi lên trên mu bàn tay.

Cổ họng Mạn Mạn nóng rang, tất cả những thứ này đều từng ở trên cơ thể cô, làm cô khao khát đến phát điên.

" Em simp lỏ tôi à"....

" Simp lỏ ...?

" Mạn Mạn mấp máy trong miệng " Dạo này từ đó đang hot lắm, đại loại như là si mê chúa ấy" A Cửu bình thản đặt túi rau vào xe đẩy" Xuỳ, có mà Cửu Cửu tự luyến ấy" Mạn Mạn quay mặt đi nơi khác " Nhìn em là tôi biết không có khả năng nấu ăn rồi, khả năng đi chợ thì lại càng không?"

" Vậy a Cửu nấu cho em đi"" Tôi chưa đủ 18 tuổi, em như vậy có phải đang bóc lột sức lao động của trẻ vị thành niên không?"

" Ơ....

Chưa đủ 18 tuổi đã đòi lên giường, đừng có đi kiện ngược rằng em quấy rối tình dục Cửu Cửu đấy!"

" hmm... cảm ơn em đã gợi í" " Nàyyyy !

Đừng có mà ngang ngược với em như thế chứ"A Cửu bật cười, cô gần như ôm bụng mà cười.

Thấy thế Mạn Mạn cũng nguôi ngoai đi một tí, khuôn mặt cũng bớt đỏ hẳn.

" hừ, chưa đủ 18 tuổi mà lên giường chiến như một con báo đen vậy..." cô lẩm bẩm trong miệng" Không, em sai rồi.

Tôi là mèo hoang thì mới ăn được con mèo dâm đãng kêu meo meo suốt ngày đòi ăn như em!"

A Cửu ghé sát tai Mạn Mạn, nói xong lại nhanh chóng luồn tay bóp mạnh vào mông cô một cái.

May rằng xung quanh không có ai.

Chưa kịp để Mạn Mạn la lên, a Cửu lấy tay che miệng rồi nói tiếp" Ngoan đi bé mèo đói, về tôi lại cho ăn..."

Khuôn mặt Mạn Mạn lập tức đỏ bừng lên.

Hai mươi lăm tuổi đầu lại di để cho một bé gái chưa đủ 18 tuổi suốt ngày rót những lời này vào tai cô, có phải là bị chơi ngãi không, hay bùa yêu???

Cô nghĩ rằng mình cần thầy để giải gấp !!!"

À, đi lấy giúp tôi chai nước tương nhé.

Nãy tôi quên mất"Mạn Mạn xấu hổ lập tức chạy đi, A Cửu liền dơ bàn tay về phía sau ra hiệu gọi tới.

Lập tức có hai người mang đồ âu đen chạy lại cuối đầu.

" Tôi đã nói là không cần đi theo, hai anh làm việc cho tôi hay cho chú Phong?"

" Thiên tổng, xin thứ lỗi.

Kể cả Thiên Tổng hay ngài Bạch Phong chúng tôi đều không dám trái lệnh" " Được tôi hiểu, hai anh về đi.

Nói với chú Phong là tôi ra lệnh như vậy.

Từ nay về sau không cần cho người theo tôi.

Báo với Nhị Nhị tối nay tôi không về!"

Cô không muốn làm khó dễ ai cả" Thiên tổng... nhưng mà" " Trái lệnh tôi ?"

" Thiên Tổng, không dám.

Vậy chúng tôi xin phép" Hai người cuối đầu chào A Cửu nhanh chóng rời đi.

Cửu cửu cũng nhanh chóng đẩy xe lên đứng đợi Mạn Mạn không muốn rời đi chỗ khác.

Một hồi lâu cô ấy cũng quay lại" Em đúng là đồ ngốc, để em đi siêu thị có nước là lạc mất không thấy lối ra" " Bởi vậy, có bao giờ em đi siêu thị đâu" Mạn Mạn hồn nhiên trả lờiA Cửu lắc đầu đến phát ngán, nói là vậy nhưng A Cửu vẫn dẫn Mạn Mạn đi lòng vòng trong siêu thị.

Thấy gì cần thiết đều bỏ vào, Mạn Mạn âm thầm đi phía sau thấy cái nào không ổn lại bỏ ra...A Cửu thật sự muốn rinh hết cái siêu thị về cho cô, trong nhà cô đúng thật là chẳng có một thứ gì...
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 79


" ...

Không mà...

Cửu cửu chậm...chậm lại đã... uhm.... có phải Cửu cửu mua chuộc em chỉ bằng dĩa mì ý không...ahmm chậm lại đã mà.."

Giọng khàn đục của Mạn Mạn vang lên trong căn phòng im lặng, nhưng trước mặt A Cửu chỉ là cặp mông căng tròn trắng hồng của Mạn Mạn không ngừng chuyển động.

Hai tay A Cửu siết chặt vòng eo Mạn Mạn ra sức mà đưa đẩy."

Từ tối hôm qua đến giờ tôi đã lao lực vì em không biết bao nhiêu lần, có phải em nên cật lực để mà đền đáp tôi không ?"

" Đền đáp... uhm... như thế này mà là đền đáp hả"" Phải rồi, với tôi chỉ cần nhìn thấy cơ thể em, nghe giọng em điên lên vì tôi.

Như thế đã là đền đáp rồi." tốc độ A Cửu lại nhanh lên, cô cuối xuống một tay vân vê hạt anh đào hồng, một tay luồn xuống nắn nhẹ nhàng vào hạt đậu.

Cơ thể Mạn Mạn run lên cảm giác có thể lên bất cứ lúc nào.

Trong miệng bắt đầu đánh vần liên hoàn " Mạn Mạn, em có muốn sinh con cho tôi không, hửm ?"

" Em muốn... ahm... muốn sinh con cho Cửu Cửu... ah.. hai đứa sinh đôi một trai một gái được không ?"

" Hahahaa Mạn Mạn Ngoan..muốn thưởng cho em quá"" ahh Cửu Cửu nhanh nữa đi...uhm...nó đến rồi...đến rồi ahhh Cửu Cửu" Mạn Mạn gục xuống, cơ thể không ngừng run lên trong vòng tay của A Cửu.

Cô nằm thở dốc một hồi lâu đưa ánh mắt quan sát phía đầu giường.

Mạn Mạn dùng hết sức bình sinh của cô tóm lấy hai dây trói hai tay của A Cửu lên đầu giường trong sự ngỡ ngàng của A Cửu."

Đêm nay em sẽ cho A Cửu biết thế nào mới gọi là đền đáp" Mạn Mạn ngồi lên người A Cửu cười ranh mãnh.Khuôn mặt A Cửu ngơ ngác đến đần thộn ra, thôi rồi đêm nay con mèo hoang bị thịt rồi.

A Cửu vô thức vùng vẫy hai chân nhưng không thể."

Ngoan nào, em hứa sẽ nhẹ nhàng với con mèo hoang mà"" Mạn Mạn, thả tôi ra" " Em không" Mạn Mạn cuối xuống luồng tay vào áo sơ mi day nhẹ lên hạt đào của A Cửu...

A Cửu giật bắn người liền quay mặt qua trái.

Mạn Mạn nhìn sơ một lượt phản ứng ánh mắt cô hiện lên đầy vẻ khao khát.

Từ lúc này cô mới nhận ra, A Cửu mang một cơ thể rất nhạy cảm.

Cô liền dùng hai tay quay mặt A Cửu về phía mình.

Cả khuôn mặt A Cửu đã đỏ ửng như tôm lột, Mạn Mạn muốn cười nhưng kiềm chế.

Nếu quá đà, có thể A Cửu sẽ gồng lên và xử đẹp cô ngay tại đây."

Em hứa sẽ nhẹ nhàng mà" Mạn Mạn cuối xuống hôn lên môi A Cửu, rõ ràng cô đang ở thể thượng phong nhưng lại có cảm giác nụ hôn của A Cửu đang nuốt trọn mình.

Lưỡi A Cửu liên tục tìm môi cô, nó luôn ấm nóng và ngọt ngào.

Cô không muốn rời đi nhưng mà cô muốn chiêm ngưỡng cơ thể Cửu Cửu liền tách ra.

Cô hôn dần xuống cổ tham lam để lại dấu hôn, lúc này thật sự không thể thấy mặt A Cửu đâu cả.

Cô hôn bên này rồi lại bên kia, có thể cảm nhận người dưới thân không thể thở được nữa.

Cô ngồi dậy chậm rãi cởi nút áo sơ mi, cô cởi đến cuối liền dùng hai tay quăng mạnh hai vạt áo làm cơ thể A Cửu ngập tràn trong mắt cô.

Khuôn ngực gần như không có mỡ thừa, chỉ có hai hạt anh đào nhô lên ngạo nghễ và chút da thịt xung quanh, đường cơ bụng săn chắc.. cơ thể gì mà đẹp đến vậy.

Mạn Mạn không nghĩ nhiều đưa hai tay nhéo lên hạt anh đào rồi kéo ngược lên.

A Cửu giật bắn người chỉ kịp la lên một tiếng" Em biết A Cửu thích bạo dâm mà"" Mấy giây trước em còn hứa với tôi em sẽ nhẹ nhàng"" Chỉ một lần thôi, những lần sau em vẫn sẽ nhẹ nhàng mà, ngoan nha đầu ti nhạy cảm" Mạn Mạn nói rồi không ngừng vỗ nhẹ lênMạn Mạn hôn lên, trên ngực A Cửu truyền tới cảm giác ướt át ấm nóng.

Trong đầu cô cứ như đang nổ chuông liên tục.

Bị kích thích không ngừng, hết bên này rồi sang bên kia.

Lưỡi Mạn mạn quá điêu luyện, cô cứ đánh trái đánh phải hết lên rồi xuống.

Làm cho A Cửu cứ cắn chặt môi dưới không dám hé răng.

Hai hạt anh đào đỏ ửng nhưng Mạn Mạn không có dấu hiệu buông tha.

Cô lại tham lam dùng răng cắn nhẹ lên.

Trong đầu A Cửu như muốn nổ tung cả cơ thể cứ giật bắn từ lần này đến lần khác, lần đầu trong đời cô bị kích thích đến vậy.

Đó giờ cứ đi chơi gái có bao giờ bị gái chơi lại như vậy đâu... ___________________________________________- Thật ra cũng không có oan ức lắm đâu A Cửu à - Lời tác giả
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
40,905
Bài viết
1,159,377
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom