Lãng Mạn [ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn em này

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
121,685
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
235222798-256-k225130.jpg

[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Tác giả: realllryan
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

" Ninh Hinh, ta ta chỉ mới 17 tuổi thôi đó.

Ngươi ngươi có muốn vào tù không"
" Đương nhiên là ta không muốn rồi, nếu lỡ ta vào tù thì ai thay ta thương em, chăm sóc em đây.

Với cả sau này có thế nào em cũng là của ta.

Đừng nói nhiều cứ ở dưới thân ta mà hưởng thụ, chẳng lẽ em có thể nỡ lòng nào tố giác ta vào tù ư"
Nói đoạn Ninh Hinh đã ở trước 2 hạt hoa anh đào đỏ mọng chỉ đợi... chỉ đợi
Chỉ đợi các bạn đọc tiếp thôi đó
Mong các bạn bình chọn cho mình để truyện được đến tay các bạn đọc giả hơn nữa, cảm ơn các bạn 🙇‍♂️ Tags: 18bachhophhhệlangmangngontinhngọtnunusungtinhvantổngtàiyuri​
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 1


Trong phòng ăn của Ninh gia.

" Ninh Hinh, đến khi nào con mới thôi cứng đầu chấp nhận lấy con trai nhà Lão Cố" - Ninh lão gia nhìn con gái lắc đầu ngao ngán" Em trai con đã lấy vợ hết cả rồi mà con hơn 25 tuổi đầu rồi mà vẫn chưa chịu kết hôn, con có biết khó khăn lắm bố mẹ mới mai mối được con trai nhà Lão Cố không" - Ninh phu nhân kế bên bồi vào thêm câu của chồng mình" Làm bố mẹ phật lòng rồi, con còn trẻ con chưa muốn kết hôn.

Với cả bố mẹ cũng đừng mai mối nữa chỉ tổ tốn công vô ích thôi" - Ninh Hinh an tĩnh cắt miếng thịt đưa vào miệng, chuyện này cô cũng nghe qua nhiều rồi.

Chẳng còn buồn chán mà đả động.

Mới 25 tuổi đầu mà bố mẹ cô cứ làm như cô 35 tuổi đến nơi rồi.

Ăn xong liền đứng dậy mà rời đi.

" Cũng trễ rồi, con lên công ty trước.

Xin phép bố mẹ" Ninh Hinh là con cả trong gia đình, sau cô còn có 2 em trai là Ninh Hạo và Ninh Can.

Cả 2 em trai đều đã cưới vợ cũng dưới sự mai mối của bố mẹ, có vẻ là rất nghe lời mẹ.

Cô từ trước đến nay dáng vóc tuy rất đẹp nhưng chưa bao giờ để lộ.

Lên công ty cũng chỉ mặc những bộ vest kèm áo sơ mi mà cô thấy thoải mái nhất và cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn.

Tuy cô là con gái duy nhất trong nhà nhưng từ lâu đã kế nghiệp công ty gia đình.

Lúc nền kinh tế suy thoái cha cô cũng đã lớn tuổi công ty có chút trì trệ nhưng nhờ cô công ty đã vực dậy một cách ngoạn mục và không ngừng phát triển, ngày một lớn mạnh.

Nên cha cô đã không ngần ngại mà giao quyền cho cô quản lý công ty.

Cô bước vào chiếc xe porsche, Cha cô từng đề nghị tài xế riêng cho cô, nhưng cô lắc đầu.

Cố ý mua xe chỉ 2 chỗ ngồi để sau này chỉ có cô và người thương của cô mới được phép bước lên xe.

Hiện tại thì vẫn chưa có ai được ngồi lên chiếc này, vì đơn giản là cô chẳng cho phép điều đó.

Nói là lái xe đến công ty nhưng hôm nay cô cần phải ghé sang trường cấp 3 Hoa Đăng, đây là trường ngày xưa cô theo học.

Hôm nay hiệu trưởng có lời mời cô đến phát biểu đầu Khai Giảng.

Đang lái xe thì Ninh Hinh phát hiện phía trước có một cô bé bận đồng phục đang đứng vẫy tay nhìn có vẻ đang rất vội.

Nếu như... nếu như bình thường cô sẽ bỏ mặt mà đi luôn.

Nhưng hôm nay không hiểu có chuyện gì mà khiến cô dừng lại.

Nhìn khuôn mặt trắng trẻo đỏ au lên vì trời nắng khiến cô bận lòng ư ?"

Chị ơi, có thể nào nhờ chị chở em đến trường cấp 3 Hoa Đăng được không, em có chút trễ.

Sáng nay ngủ quên mất, hôm nay là lễ Khai giảng.

Em xin chị đấy" - nhìn mặt cô gái vang nài như vậy Ninh Hinh có chút chạnh lòng, dù sao cũng sẵn tiện.

- Có thật vậy không hay đây chỉ là lý do của Ninh Hinh ?

- lời tác giả >.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 2


Hội trường Trường Cấp 3 Hoa ĐăngQuân Dao ngơ ngác nhìn các đồng học cười cười nói nói vui vẻ với nhau, có lẽ là mọi người đã thân nhau từ trước.

Chỉ có mình cô lủi thủi một mình.

Bố mẹ cô vì công việc mà liên tục chuyển chỗ ở, cô cũng chẳng phải ngoại lệ mà chuyển trường.

Chỉ tính cấp 3 thôi thì 3 năm cô học đến 3 trường.

Cho nên việc có bạn thân là điều không thể.

Chính vì thế mà cô dần rơi vào trạng thái không thể dễ dàng làm quen bạn mới.

Tuy là cô cũng cố gắng nhưng cuối cùng vẫn công cốc.

" ...

Chúc các em có một năm học tập đầy phấn khởi.

Sau đây thầy mời Ninh Hinh, là cựu học sinh xuất sắc của trường ta lên phát biểu.

Cũng là một tấm gương trong học tập cũng như là cuộc sống.

Thầy mời em" - Thầy hiệu trưởng vừa phát biểu xong liền mời Ninh Hinh lên tiếp lời thầy.

Ninh Hinh chỉnh trang trang phục bước lên khán đài.

Đang chăm chú phát biểu thì cô phát hiện được cô bé sáng nay đang chăm chú nhìn mình với đôi mắt mở to.

Đương nhiên là không ngờ được tới hoàn cảnh này rồi.

Dù sao Cô cũng chẳng để ý, khi Khai giảng vừa tan thì cô cũng nhanh chóng trở về công ty.

Chẳng phát hiện được phía sau Quân Dao đang cố gắng đuổi theo.

Quân dao an tĩnh ngồi trong lớp học, cố gắng tập trung vào việc học nhất có thể.

Hội bạn phía cuối lớp đang thao thao bất tuyệt về điều gì đó.

Giờ ra chơi đám bạn bỗng tiến lại gần Quân dao cố gắng bắt chuyện, và đương nhiên cô rất vui về điều đó.

" Này cậu từ đâu đến thế"

" Tối đi chơi với bọn này không"

" Vui lắm, thế im lặng là đồng ý nhé"

" Tối nay hẹn nhau ở Đường Vương Phủ Tỉnh nhé, bọn này chờ cậu đấy"

Thật ra thì Quân Dao chưa kịp nói câu nào đã bị kéo đi tới một cuộc hẹn, dù sao cũng là để quen bạn mới cho nên cô cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều thế là đến tối cô cũng tới chỗ hẹn.

" Quân Dao, đúng giờ thế.

Qua đây nè"

Không nói không rằng Tiểu Yên kéo tay cô đi tới ngã tư.

Ngay ngã tư đó là một quán Bar cho giới thượng lưu.

Đám con gái này gia cảnh giàu có được bố mẹ chống lưng nên dù chưa đủ tuổi vẫn có thể đường đường chính chính bước vào quán.

Vào đây toàn các anh chị nhị phú đại trong giới thượng lưu.

Quân Dao bị ép ngồi xuống đó là cuộc họp mặt hẹn hò đôi mà đám con gái đã đề ra.

Có một tên con trai đã nhìn trúng Quân Dao bèn tiến lại gần muốn làm quen.

Quân Dao giật mình lùi lại một chút.

Đó giờ cô chẳng bao giờ ghé đến những chỗ như vậy.

Cô còn nghĩ rằng dù cho đủ tuổi thì cô cũng chẳng bao giờ đến.

Hắn ta ngồi kế bên Quân Dao thao thao bất tuyệt về thân thế của hắn.

Đó giờ các em ở bên hắn đều bị tiền và thân thế của hắn làm cho mờ mắt.

Hắn liên tục ép Quân Dao uống từ ly này sang ly khác.

Quán bar này thiết kế đều có các phòng riêng nhưng không có cửa chỉ là một chiếc màn mỏng che xung quanh.

Phòng ngồi đối diện có một cô gái đã chứng kiến hết sự việc.

Tay vân vê li rượu Gin mắt chăm chú nhìn về hướng Quân Dao

" Quân Dao em say rồi, để anh đưa em về" hắn nhanh chóng nói với Quân Dao, rồi đưa mắt đá sang hội bạn.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 3


" Quân Dao em say rồi, để anh đưa em về"" Tôi Không có say, anh tránh ra đi" Quân Dao vừa nói vừa cố gắng kháng cự.

Không ngừng lấy 2 tay ra khỏi tay hắn.

" Ngoan nào, đêm nay anh sẽ đưa em lên thiên đường, ngoan ngoãn mà nghe lời anh đi."

Hắn thì thầm vào tai của côQuân Dao nghe đến đây cả kinh không ít càng kháng cự mạnh hơn, lại thầm nghĩ quái lạ mình chỉ kịp nhấp một gụm rượu thôi mà.

Chưa nói đến việc đô có yếu hay không, nhưng mà như vậy thì lại càng không đúng.

Vừa nghĩ cô càng dùng hết sức lực của mình mà dùng dằn với hắn.

Chỉ tại người cô thần khí đảo điên có chút nóng ran nên chẳng biết điều gì nếu không chỉ muốn cắn cho hắn một phát.

Tên xấu xa.Hắn nào muốn cho cô đi, cô càng vùng vẫy hắn càng dâng lên cảm giác khoái cảm.

Đám con gái dưới thân hắn thì nhiều vô số kể.

Kể ra thì hắn chỉ thích chinh phục thôi, loại hàng này dùng được một đêm thì bỏ.

Phí công.Hắn dùng tay tóm gọn 2 tay của cô, tay kia đã lần được vào dưới eo của cô.

Loại con gái này chỉ cần dạo đầu một chút là có thể ngoan ngoãn mà theo hắn, huống chi hắn lại còn cho thuốc vào rượu.

Đám con trai con gái chỉ thấy đó là trò tiêu khiển, còn lạ gì với Cương Hạo con trai tập đoàn Cương thị.

Hắn chỉ thích ăn mồi ngon, mới lạ và sạch.

Ai cự với hắn chỉ có đường chết.

Đôi môi của hắn đã áp gần sát vào môi của cô, cô có thể cảm nhận được hơi nóng của hắn phà đến.

Lúc này đôi mắt đã ngấn lệ chỉ còn một mảng màu đen.

Thôi xong rồi, cô thì vội nghĩ được một chút khuôn mặt cố gắng cuối gầm xuống tránh né nụ hôn của hắn.

Khuôn mặt đã dàn dụa nước mắt.

Tay của hắn đã nhanh chóng tiến đến sát ngực của cô... chỉ còn một chút nữa thôi..."

Tránh xa tôi ra, tên khốn " Cô gằng giọng hét lên" Chết tiệt" Hắn nghiến răng .

Định giơ tay muốn tát cô một phát thì có lực ở phía sau giữ lại."

Đứa nào" hắn gầm lên, ai dám cản bữa ăn của hắn có phải muốn chết không.

" Chẳng phải cô ấy nói là không muốn sao" Ninh Hinh cầm tay hắn đẩy sang một bên, tay còn lại đã nhanh chóng gỡ tay của cô ra khỏi tay hắn kéo cô về phía mình.

" Phụ nữ ở ngoài thiếu gì cớ sao lại đi chèn ép một cô gái thế.

Xin phép" - nói đoạn Ninh Hinh để lại bàn một xấp tiền, dẫn Quân Dao ra xe có lẽ do cự tuyệt quá lâu, nước mắt dàn dụa mà Quân Dao không thể bước tiếp.

Thấy vậy Ninh Hinh liền bế cô lên.

" A lại là một cô gái xinh đẹp nữa sao?

Lại muốn làm nữ hùng cứu mỹ nhân.

Thôi thì đêm nay anh cho phép hai em phục vụ anh, vui vẻ một chút anh lại thưởng to cho" - Cương Hạo vừa nói vừa phá lên cười quái dị.

" Tôi không có hứng thú với hạng người như anh.

Không nghe cô ấy gọi anh là tên khốn à "

" Cô ... cô " nói đoạn hắn như nổi cơn điên lên liền xông thẳng đến chỗ Ninh Hinh định tát cho cô một phát.

Hôm nay là ngày quái quỷ gì mà hết người này đến người khác làm hắn điên tiết.

Không dạy cho một bài học thì còn cái quái gì là Cương Hạo này nữa.

Chẳng nói chẳng rằng cô tiện chân dơ cước đá cho hắn một phát ngã sóng xoài ra đất.

Phải đợi mấy người cùng bàn đến đỡ dậy.

" Thấp kém " Ninh Hinh thốt ra rồi quay mặt không ngoảnh đầu lại vội vàng đưa cô gái trên tay ra xe.

Lên xe Quân Dao thấy người nóng bức khó chịu hết toàn thân cứ cảm thấy khát nước mãi.

" Nước ... khát nước " Quân Dao liên tục mấp máy môi

Ninh hinh thấy vậy liền mở chai nước cho cô, còn giúp cô lau mặt.

" Nhà cô ở đâu"

Quân Dao mệt mõi không còn biết gì nữa chỉ liên tục lắc đầu.

Ninh Hinh chỉ nhìn Quân Dao, rồi lái xe đến nhà riêng của cô.

Thôi thì cho cô gái bé nhỏ này qua đêm tạm vậy.

——————————————————————————

- Á à chương sau ai cũng biết là sao rồi đó
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 4


Wow - có ai mong chờ phần sau không nhỉ ?
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 5


Nhà Riêng Ninh HinhNinh Hinh bế Quân Dao đặt xuống giường.

Muốn rời đi để lấy khăn ấm đắp cho cô, có vẻ hơi sốt.

Liền bị tay Quân Dao nắm lại.

" Khát nước"" Để tôi lấy nước cho cô"Quân Dao lắc đầu, miệng thều thào.

Cố ngồi dậy, ngồi lên đùi của cô, tay choàng ôm cổ Ninh Hinh" Muốn Hôn"" Cô có biết mình đang nói gì không, cô có ý muốn tống tôi vào tù à?

Tôi không chỉ dừng lại ở việc hôn nhau đâu đấy.

Cô có biết hôm nay vì cô mà tôi đã từ chối một hợp đồng lớn không hả " - Nói đoạn khi Ninh Hinh bế Quân Dao lên xe đã để lại đối tác còn ngồi trong phòng riêng.

Cô biết đối tác muốn vui vẻ nên hắn mới đề nghị cô đến chỗ này nói là để bàn hợp đồng nhưng cô biết hắn muốn vui vẻ là chính, cô còn lạ gì nữa.Quân Dao mở đôi mắt mơ màng tiến sát lại gần cố gắng tìm đôi môi của Ninh Hinh.

Cố gắng mút lấy mút để.

Ninh Hinh chỉ cười một tay áp lên mặt Quân Dao tay còn lại ôm lấy eo cô.

Hôn môi trên rồi xuống môi dưới, cẩn thận dùng lưỡi tiến sâu vào trong khoang miệng của Quân Dao.

Cả hai như thế mà quấn lấy nhau.

Thật ra Quân Dao chưa có kinh nghiệm hôn ai bao giờ.

Ôi cô bé trong sáng của chúng ta.

Còn Ninh Hinh thì quá ư là dày dạn kinh nghiệm.

Cho nên đã tấn công cô gái bé nhỏ không một chút thương sót.

Đôi môi căng mọng thoảng thoảng hương anh đào làm cho Ninh Hinh xém chút là đắm chìm vào trong đó."

Em ngọt quá sức chịu đựng của tôi rồi đó em biết không?

Sáng mai khi em tỉnh dậy, em có mà quên đi thì tôi cũng sẽ bắt em nhớ lại.

Em hiểu chưa "Quân Dao giờ chẳng còn biết trời trăng là gì nữa rồi, chỉ còn gắng gượng gật lấy gật để.

Mùi hương thơm nhẹ nhẹ của người trước mặt làm cô chỉ muốn vồ lấy mà si mê.Ninh Hinh không muốn để mất một giây phút nào tấn công từ môi xuống tới cổ, nhẹ nhàng cắn mút xung quanh khiến cho Quân Dao rên nhẹ lên một tiếng.

Ninh hinh thả nhẹ một dấu hôn lên cổ rồi hôn xuống xương quai xanh của nàng.

Quân Dao có xương quai xanh rất đẹp, mảnh khảnh dịu dàng, nhìn mà chỉ muốn cắn lên đó.

Cô đưa tay cởi áo của Quân Dao, rồi dìu nàng nằm xuống.

Tiện tay cởi phăng luôn chiếc váy của Quân Dao.

Giờ trên người của nàng chỉ còn cộc một bộ áo lót mỏng manh trắng tinh.

Đúng kiểu cô bé chưa trải sự đời.

Ninh Hinh nhìn cơ thể của Quân Dao mà không kìm lòng tiến lại bên tai của nàng hôn nhẹ rồi thì thầm" Em thật biết cách câu dẫn ta đấy"Quân Dao bị sự kích thích không ngờ tới vội vàng rụt người lại lắc đầu.

Ninh hinh lại tiếp tục hôn môi rồi đi xuống cổ xuống xương quai xanh rồi dừng lại trước cặp đào mộng trước mặt.

Hôn nhẹ cách lớp áo một chút mà Quân Dao đã khó chịu ưỡn người có lẽ với cô bé ngây thơ này thì kích thích kiểu gì thì cô cũng cho là mạnh.

Ninh Hinh luồn tay vào phía sau cởi khoá cài, cặp đào ấy hiện trân trân trước mặt của cô.

Không kìm lòng được mà lấy tay ôm trọn quả đào trước mặt, không to không nhỏ chỉ là rất vừa với tay của cô.

" Ah..."

Quân Dao đỏ mặt lấp lửng rên nhẹ một tiếng, như vừa có luồn điện xẹt ngang qua cô rất ư là thoải mái.

Ninh Hinh dùng hai ngón tay kẹp đầu nhũ mà vân vê.

Phía bên kia quả đào cũng không được yên.

Cô cuối xuống ăn trọn quả đào đỏ mọng.

Chiếc lưỡi không thể ngừng hoạt động đảo nhẹ xung quanh đầu quả đào ấy vân vân nhè nhẹ.

Quân Dao ưỡn người bất giác lấy tay luồn vào tóc của Ninh Hinh, tay còn lại bắt đầu mò loạn xạ khắp người cô, dừng ngay trước ngực của Ninh Hinh miệng thều thào" Cởi đồ"Ninh Hinh nghe thấy thế liền hiểu ý chỉ cười nhẹ rồi tự cởi y phục của bản thân" Tiểu yêu" Đã lâu lắm rồi mới có người cho cô một cảm giác hứng thú đến vậy, rất lâu rồi....!—————————————————————————-Lần đầu viết H văn phong có vẻ hơi dài dòng, bản thân mình khá thích phần dạo đầu.

Còn các bạn thì như thế nào ?

Mong các bạn không chê mình
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 6


Ninh Hinh vẫn còn đắm chìm vào hai quả đào mọng của Quân Dao tay không ngừng vuốt ve thân thể của nàng.

Cô hạ miệng liếm quanh nhũ hoa rồi từ tù đi xuống hạ thân, xương sườn, rốn.

Ninh Hinh ngước lên, kéo nhẹ đuôi tóc của Quân Dao cướp lấy đồ cột của nàng mà buộc tóc của mình lên.

Cô liếm nhẹ quanh rốn làm cho Quân Dao dưới thân nhộn nhạo không ngừng cựa quậy.

Cô đưa người xuống phía dưới cố tách chân Quân Dao ra mà tiến vào.

Lúc này phía trong quần đã ướt đẫm, còn ướt ra tới cả khe quần trong.

Cô biết là nàng đã muốn lắm rồi nhưng cứ thích trêu hoa nghẹo nguyệt như vậy.

Cô lấy tay ấn vào giữa một cái liền làm cho nàng ưỡn mình." ah...

Đừng mà ...."

" Em còn muốn tự dối mình nữa à, em ướt hết rồi này" Quân Dao trong lòng ngập tràn xấu hổ chỉ biết im lặng cho người phía dưới muốn làm gì thì làm.

Ninh Hinh mỉm cười tà ác đưa lưỡi liếm dọc làm Quân Dao hoảng hốt" Ah...Đừng, người không thể làm vậy được"Ninh Hinh coi như chưa nghe thấy gì.

Vẫn chọc nghẹo nơi hoa huyệt chịu không nổi mới kéo lớp bảo vệ cuối cùng ra khỏi người Quân Dao.

Nhìn ngắm say mê.

Ẩm ướt, hồng hào đó chính là 2 từ mà cô muốn nói ngay lúc này.

Không kìm chế bản thân mà ngậm chặt lấy.

" Ah...

Ah" Quân Dao không ngừng ưỡn người mà rên rỉ.

Bộ dạng đầy mê hoặc, cặp mông căng tròn lấp ló dưới ánh đèn tấm lưng trần cong lên tạo một hình thể lay động lòng người.

Quân Dao cắn chặt môi không ngừng luồn tay tìm khuôn mặt của Ninh Hinh, cô rời hoa huyệt hôn nhẹ nơi tay của Quân Dao rồi tiếp tục tấn công mạnh mẽ.

Ninh Hinh ngậm chặt lấy hạt châu bé nhỏ của Quân Dao, không ngừng đảo qua đảo lại rồi đánh nhẹ hạt châu.

Chịu bao nhiêu sự kích thích làm hạt châu run lên không ngừng.

" Ah Ah đừng như thế mà"

" Em nói như thế là muốn nữa phải không ?

Phải nói thật là tạo hoá ban cho em nhiều thứ đấy "Nói đoạn Cô đưa lưỡi tiến xuống phía dưới, tiếp tục vân vê nơi nhạy cảm của nàng.

Tách nhẹ môi dưới mà đưa lưỡi tiến tận trong sâu của nàng.

Chịu đả kích quá lớn.

Quân Dao lấy hai tay ôm chặt đầu của Ninh Hinh.

Cô cứ liên tục ra vào bên trong, người phía trên cứ không ngừng rên rỉ" Ahhh..."

Ninh Hinh dừng lại, trước khi ngước mặt lên còn ngậm hạt châu thêm một lúc rồi mới quyến luyến rời đi.

Sát lại gần Quân Dao cô thì thầm vào tai" Có Sướng Không?

Có muốn thoải mái hơn không?"

Quân Dao đỏ mặt nép vào trong người của Ninh Hinh mà gật đầu."

Ngoan, Vậy em năn nỉ ta đi" tay Ninh Hinh vẫn không ngừng mân mê hạt châu phía dưới.

Đôi mắt vẫn nhìn Quân DaoQuân Dao với khuôn mặt ửng hồng e thẹn lắc đầu.

Khuôn mặt biểu hiện rõ sự thoải mái không ngừng hiện lên tầng hạnh phúc chỉ cười nhẹ."

Chị ghẹo ta"" Hửm, vậy sao vẫn chưa thấy em năn nỉ ta vậy nhỉ ?"

Ninh Hinh cuối xuống cắn nhẹ vào nhũ hoa.

Nàng ưỡn người ôm chầm lấy cô mà thều thào" Ahhh...

Đêm nay em là của chị.

Chị... chị lấp đầy em đi, được không?"

Ninh Hinh không kìm chế được mà hôn nàng thật sâu.

Cô vô thức bị ánh mắt say mê kia làm quyến rủ mình.

Tay kia không chút nghỉ ngơi lần vào huyệt cốc bí ẩn.

Biết nàng sẽ đau nên cô muốn vào một cách nhẹ nhàng nhất có thể.

" uhm...

Đau"Quân Dao nhăn mặt liền thốt lên, cả người nóng ran không thể kìm chế được cơn đau đó.

" Ngoan, một tí nữa sẽ hết đau" - Cô hôn lên trán nàng.

" Nó không thoải mái một tí nào cả, chị gạt em"Ninh Hinh liền động nhẹ ngón tay, cả người Quân Dao đã cong lên.

Nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cô ấn lên phía trên trúng ngay điểm G của Quân Dao khiến nàng rên lên."

Uhmm... ah...aah" " Tiểu bảo bối có muốn ta nhanh lên nữa không"" Nhanh... hức.... nhanh lên" Ngón tay ra vào nơi ẩm ướt liên tục, trong căn phòng chỉ còn tiếng rên tiếng thở gấp, và những câu nói đầy ám muội của Ninh Hinh.

" Có thoải mái không?

Có muốn ta nữa không?

Em xem, sao mà ôm ngón tay ta chặt thế" - nói xong cô cuối xuống ngậm lấy nhũ hoa đang cương lên vì khoái cảm của nàng.Tiếng rên của Quân Dao mỗi lúc càng gấp gáp.

" Ah... có cái gì đó... hức... ahh...khó chịu, chị em khó chịu lắm ahh ahhh" Quân Dao vừa dứt lời đã ra dưới tay của Ninh Hinh, môi tìm môi quấn quýt chẳng rời.

Vừa dứt cơn say tình cơn buồn ngủ kéo đến Quân Dao.

Nàng ngủ say trên cánh tay của cô.

Còn phần cô thì lấy khăn ấm vệ sinh cho Quân Dao rồi ôm cô chìm vào giấc ngủ.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 7


Sáng sớm tinh mơ, nhưng tia nắng ban mai lọt vào cửa sổ tiến thắng đến giường nằm của hai cô gái.

Quân Dao bị ánh nắng kèm theo những cơn đau làm tỉnh giấc, đôi mắt mơ màng từ từ hé lộ ra cô nhìn sơ căn phòng một lần.

Đầu vẫn ong ong không nhớ được đây là chỗ nào, lý do tại sao mình ở đây thì lại càng không.

Cô bắt đầu nhận định được có gì đó đang đè nặng lên ngực mình, cô cuối xuống nhìn thì một phen cả kinh không ít.

Người cô không một mảnh vải, còn tay ai... tay ai đang đè lên ngực mình.

Cô chợt nghĩ phen này thì đời cô không còn gì rồi có lẽ nào là tên khốn hôm qua chuốc rượu cô.

Cô lấy hết sức muốn xoay người lại nhìn mặt tên khốn đó, nhưng cơn đau buốt dưới thân chợt dâng lên, đôi mắt sắp hiện lên một tầng mây thì phía sau vang lên giọng nói.

" Làm em giật mình à ?

"" Là con gái sao .... ?

" Cô giật mình chuyển người lại nhìn chằm chằm người đang ôm cô" Chị... chị là ai.

Sao tôi lại ở đây.

Chưa kể hôm qua ...

" Vừa dứt lời trong đầu cô hiện lên vô vàng chuyện xấu hổ tối qua.

Chính miệng cô nói người ta muốn hôn, cũng chính miệng cô nói cởi đồ.

Càng không thể chấp nhận rằng cô đã năn nỉ người ta lấp đầy cô ...."

Chuyện gì đã xảy ra vậy ......

"" Em không nhớ gì sao?

Nhưng không sao, hôm qua tôi đã thế nếu hôm nay em tỉnh dậy không nhớ gì thì chính tôi sẽ làm cho em nhớ lại.

" Quân Dao còn chưa kịp hiểu sự tình đã bị người trước mặt ghì chặt áp đôi môi căng mọng lên môi cô.

Mới sáng sớm có cần phải vận động hăng say thế không?

Hai đôi môi quấn lấy nhau không rời, lợi dụng lúc Quân Dao hé răng để thở thì đã bị Ninh Hinh tấn công quấn lấy đầu lưỡi mật ngọt của cô, cả hai cứ thế mà vờn nhau.

Ninh Hinh cảm thấy người nóng ran hôn thôi cũng không đủ cô bế phốc Quân Dao lên tiến vào nhà tắm" Chị.. chị làm gì vậy " " Tắm cho em "" Khoan, tôi đâu phải con nít lớp ba mà cần chị tắm cho.

Tôi tự tắm ""Đã bảo em ngây thơ mà em đâu có tin.

Con nít lớp 3 thì cần mẹ tắm, còn em thì cần chị tắm" Ninh Hinh bế Quân Dao áp sát vào tường hai chân Quân Dao vòng hai bên eo của Ninh Hinh tay mở nước ấm trong bồn tắm, hơi nóng bốc lên thêm tư thế ám muội cùng với đôi bồng đảo của Ninh Hinh hiện lên trước mặt cô làm cô đỏ mặt người nóng ran lên.

Ninh Hinh hiểu chuyện chỉ cười mỉm rồi lấy tay kéo cằm của Quân Dao lại gần rồi ngấu nghiến đôi môi anh đào đó hận chỉ không thể đem cô mà ăn hết vào người.

Hai tay cô vẫn bận bịu dưới cặp mông căng tròn của Quân Dao.

Đôi gò bồng đảo chỉ là thứ phụ, thứ yêu thích của cô chính là cặp mông này, cô yêu hơn bất cứ thứ gì trên đời.

Ngón tay không yên phận vân vê hoa huyệt giữa hai chân nàng.

Càng vân vê khoái cảm càng tăng dần.

Trong phòng bây giờ chỉ còn lại tiếng nước chảy kèm theo những tiếng rên đầy ám muội."

Ah...

Ahhh ...

Đừng kích em như thế được không ..

Ah Ahh "
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 8


" Hinh ... ahh Hinh , em... em không chịu nỗi nữa "Không biết khi xưa Ninh Hinh yêu cầu thợ xây dựng bồn tắm có nghỉ đến việc này bao giờ chưa mà bây giờ nhìn lại rất hợp.

Phòng tắm của cô rất rộng, xây dựng một bồn tắm hình tròn to ở giữa, xung quanh là bậc thềm ngang cạnh bồn tắm.

Nói không ngoa nhìn sang trọng như một hồ bơi mini trong nhà.Cô đặt Quân Dao ngồi trên vành bồn tắm, cuối xuống hôn cô từ môi đến xương quai xanh đến cặp anh đào nhẹ nhàng đi xuống bụng.

Với sự dịu dàng này Quân Dao không phải nên đổ gục trước cô rồi sao.

Cô đẩy nhẹ hai chân của Quân Dao ra, lộ ra nơi mật ngọt suối đang tuôn trào.

Nhìn với ánh mắt đầy say mê khiến Quân Dao xấu hổ định lấy tay che lại."

Em đẹp lắm Dao Dao bé nhỏ của chị " Ninh Hinh đặt hai chân của cô lên đùi mình, nhẹ nhàng ghé mặt sát vào nơi tư mật đó mà liếm hết những dòng suối tinh tuý đó, vân nhẹ hạt châu khiến Quân Dao giật người mấy lần.

Cô không hiểu khoái cảm này là gì mà khiến cho cô thoải mái thế, những đau đớn hôm qua bây giờ đã không còn nữa.

Cô nhắm mắt tự tách nhẹ hai chân ra, khiến cho cuộc tấn công của Ninh Hinh dễ dàng hơn.

Ninh Hinh lấy tay tách hai cánh anh đào đang nở rộ ra, dùng lưỡi tiến vào nơi ấm nóng ấy.

Người phía trên rên không ngừng, hai tay đan vào tóc của Ninh Hinh ra vào theo tiến độ của cô.

" Ah ...

Ahhhhh Hinh ... nhanh nữa ...ahhh " Cô ngã đầu ra sau, rên lên thành tiếng, hai má đã ửng hồng đôi mắt đã có lệ.

Là hạnh phúc, là sung sướng.

Chỉ muốn giây phúc này kéo dài mãi mãi Ninh Hinh ra vào càng nhanh hơn, khoái cảm trào dâng.

Dao Dao trên thân giật người ba lần khép chặt chân ôm đầu Ninh Hinh giữa hai chân mình.

Còn Ninh Hinh phía dưới vô tư tận hưởng dòng mật ngọt đang tuôn trào.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 9


Sau cơn hoan ái vừa rồi Quân Dao chỉ biết ôm mặt xấu hổ ngồi nép trong lòng Ninh Hinh.

Về phần Ninh Hinh thì chỉ đang tận hưởng dòng nước nóng không ngừng vân vê bàn tay của Quân Dao" Cái gì của em tôi đều thây qua hêt rồi, em còn ngại gì nữa"" Nhưng mà em chỉ biết chị dúng một lần hôm em đi nhờ xe thôi.

Còn bây giờ ta phải đối mặt biết bao nhiêu là chuyện, chưa kể lần đầu tiên của em nữa"" Thế em không thích chuyện này à, thật nghi nghờ vào kĩ thuật của tôi đấy."

Ninh Hinh mỉm cười kéo cô vào lòng " Chắc gì chị chỉ có một mình em.

Không chừng em còn là tình một đêm với chị.

Sau này chị sẽ chối bỏ em thôi"" Này, không phải em nên gọi ta là Hinh sao ?"

Ninh Hinh phớt lờ câu hỏi của Quân Giao.

Không phải là nó không quan trọng.

Chỉ là đối với một Quân Giao chưa trải sự đời thì điều mà Ninh Hinh chuẩn bị giải thích thì cũng chỉ giống như lời ong bướm thôi.

" Hinh sao, chúng ta đâu có thân thiết đến vậy ?"

" Hay để tôi cho em thấy thiên đường một lần nữa?"

Ninh Hinh nóng mặt Quân Dao nghe xong liền bừng tỉnh, liên tục lắc đầu.

Sau cuộc hoan ái đêm qua đến bây giờ cô mới có cơ hội nhìn rõ khuôn mặt của Ninh Hinh.

Ấn tượng ban đầu có lẽ là ở đôi mắt sâu và thoang thoảng nét buồn.

Một nét buồn da diết nhưng đầy sống động.

Khuôn mặt khôi ngô nhưng ánh nhìn sắt bén, cũng đủ làm cho người đối diện hiểu đã trải qua biết bao nhiêu là sương gió.

Thật sự rất đẹp, khuôn mặt nhẹ nhàng nhưng đầy nam tính.

Quân Dao càng nhìn thì khuôn mặt của cô càng hiện lên một tầng ửng hồng.

Không biết có phải do nước quá nóng hay không.

Lúc này trong đầu cô lại hiện đến vẻ mặt của tên khốn nạn tối qua.

Trong đầu lại thầm nghĩ thà nằm dưới thân của Ninh Hinh còn hơn là phải vật lộn với tên khốn đó.

Cứ nghĩ đến là lại lạnh sống lưng.Lúc này Ninh Hinh đang quan sát Dao Dao, thấy cô bé này cứ ngồi ngây ngốc suy nghĩ những chuyện rối ren trong đầu, thấy vậy cô liền nói"Em không biết những lần em suy nghĩ như thế mặt em cứ như con ngốc đấy em biết không?

Sao hoàn hồn chưa, không chừng lại đang suy nghĩ chuyện hoan ái với tôi hay hơn với tên kia đấy chứ!!"

"Không...

Không phải " Bị Hinh nói trúng tim đen trong lòng cả kinh không ítNinh Hinh thấy khuôn mặt của cô ửng hồng trong lòng kiềm không được đưa tay luồn vào mái tóc kéo cô về phía mình.

Ban đầu chỉ định dừng lại ở một nụ hôn nhẹ không ngờ vừa áp vào khoang miệng lại dâng lên một cảm giác ngọt ngào.

Thấy vậy cô liền tiến sâu vào nhẹ nhàng lấp đầy khoang miệng của Quân Dao.

Cả hai người cứ như thế vờn nhau cả một buổi sáng.

Ở đâu đó có bóng dáng ông bà Tạ nóng lòng đợi tin con gái từ đêm hôm qua tới giờ.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 10


Tư Gia họ Tạ" Lão Gia, Phu nhân cô chủ đã về"Vừa nghe gia nhân bẩm báo, ông bà Tạ sốt ruột đứng lên tiến ra cửa.

Bà Tạ vội chạy lại phía con gái cưng nóng lòng nữa lo lắng nữa hờn giận" Con đi đâu từ hôm qua đến giờ ta gọi không bắt máy, vừa tới đây không ai thân thích ta không biết phải làm sao.

Đứa con gái ngốc này"" Cha mẹ con xin lỗi" Lúc này phía sau lưng Quân Dao xuất hiện bóng dáng cao lớn đầy khí phách."

Ông bà Tạ rất vui được gặp hai người.

Ta là Ninh Hinh, Cố Ninh Hinh"" Xin hỏi, cô là ..."

Tạ Phu nhân nghi hoặc lên tiếng hỏi" Là bạn của con, chúng ta vào trong nói chuyện được không ?"

Chưa đợi Ninh Hinh mở lời cô vội cắt ngang câu chuyện, tay thì vòng qua ôm tay của Tạ Phu nhân hướng vào trong nhà như sợ Ninh Hinh sẽ nói ra chuyện gì đó đầy ám muội.

Vừa ngồi vào bàn Quân Dao đã vội trấn an hai người.

" Cha mẹ con xin lỗi, là con không tốt đã để hai người lo lắng.

Hôm qua con đã ở nhà Ninh Hinh"" Không có chuyện gì xảy ra đâu ạ, hôm qua cô ấy hơi mệt.

Sốt cao nên ngủ li bì."

Ninh Hinh nói đỡ cho Quân Dao, cô ngồi bên cứ ngây ngốc gật đầu liên tục với mẹ.

Không biết còn lý do nào được hơn không mà thấy mẹ cô vẫn còn nghi ngờ.

Ông Tạ vẫn ở bên suy nghĩ một điều gì đó .

Bà Tạ biết bây giờ có hỏi cũng không được gì con gái bà trở về an toàn là được rồi.

Dù sao cô ấy vẫn là con gái ở với con gái bà chắc cũng sẽ không phát sinh chuyện gì nguy hiểm.

Nếu có chuyện gì xảy ra với Quân Dao chắc bà không sống nổi mất.

" Cảm ơn con đã chăm sóc con gái ta, bây giờ ở lại dùng bữa cơm thay cho lời cảm ơn của ta có được không?"

" Con rất vui với lời đề nghị này, nhưng hiện tại con đang có một số công việc cần giải quyết.

Nếu có dịp chắc chắn con sẽ quay lại dùng bữa cơm với gia đình.

Giờ con xin phép" Ninh Hinh còn một cuộc họp ở công ty vào sáng nay, nhưng vì còn bận rộn chèo thuyền với Quân Dao mà hoãn lại cuộc họp.

Vội đứng lên chào Ông bà Tạ, không quên mỉm cười với Quân Dao rồi quay người tiến ra cửa.Ninh Hinh vừa rời đi, Quân Dao liền nói " Cha mẹ con lên phòng nha, hôm nay con hơi mệt""Thôi con lên nghỉ đi lát ta hầm canh cho con"" Dạ, cảm ơn mẹ"" Bà này, cô gái hồi nãy rất quen.

Không biết là đã thấy ở đâu đó" đợi con gái lên phòng, Tạ Đình quay sang nói vs bà Tạ."

Gia đình ta mới chuyển về đây ít hôm, cũng chưa quen biết rộng rãi.

Ông có nhớ nhầm không ?"

"Tôi cũng không rõ nữa chỉ là nhìn rất quen""Thôi tôi đi hầm ít canh cho con gái đã.

Ông cứ ngồi đó nhớ đi" Lúc này trên phòng của Quân Dao.

Vừa lên phòng cô vội khoá cửa rồi vào nhà vệ sinh cởi bỏ y phục.

Nhìn vào gương toàn thân đều là dấu vết cửa cuộc hoan ái mà Ninh Hinh để lại.

Những nơi nhạy cảm đều có như là để nhắc cô nhớ lại không cho phép cô quên đi.

Cũng cảm ơn trời phật không hiểu là vô tình hay cố ý khi mặc y phục vào những vết đỏ ấy đều được che đi.

Chỉ duy nhất một vết ngay cổ tay đỏ ửng...
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 11


" Không phải tôi đã nói qua dự án này không phù hợp sao?"

" Xin lỗi Giám Đốc, tôi không liên lạc được..."

" Vậy là anh tự ý quyết định ?"

Khuôn mặt lạnh lùng của Ninh Hinh hiện lên một tầng tức giận.

" Tổn thất của công ty là bao nhiêu, bao nhiêu người trực tiếp tham gia dự án này.

Tổng hợp rồi đưa lên phòng cho tôi.

Ngay lập tức" Cô quay sang nói với trợ lý của mình."

Tan họp" khí tức lạnh lùng bao trùm căn phòng.

Không ai dám hé răng nữa lời.

Không một ai dám thở mạnh, mồ hôi lấm tấm trên mặt.

Đợi Ninh Hinh ra khỏi phòng hợp.

Phó giám đốc mới lên tiếng" Lâm Minh Đạt đã nói với anh bao nhiêu lần rồi?

Đừng bao giờ tự ý quyết định, huống hồ dự án này chính Giám đốc đã quyết là không phù hợp.

Anh cố chấp tới bao giờ anh có coi công ty này ra gì không.

Cái anh đang làm là coi thường Giám Đốc coi thường chúng tôi.

Bây giờ tổn thất công ty nặng nề thế này hậu quả anh có gánh được hết không ?"

" Tôi ... tôi.

Tôi thật sự nghĩ rằng kế hoạch lần này rất ổn.

Tôi tưởng rằng"" Tưởng ?

Đừng bao giờ phớt lờ ý kiến của Giám Đốc.

Cô ấy đã ngăn cản anh, cái dự án này lỗ hổng lớn đến như vậy mà anh không nhận ra à?

Thôi anh làm việc đi đợi quyết định của giám đốc."

Minh Hạo đưa tay xoa thái dương, lắc nhẹ tay ra hiệu cho mọi người tan họp.

Lần này tổn thất công ty quá nặng nề, chính anh cũng là người có lỗi trong lần này vì quá chủ quan để Lâm Minh Đạt tự ý dùng quyền hạn của mình triển khai kế hoạch.

Giá cổ phiếu đột ngột giảm mạnh không biết lần này phải làm như thế nào để bù đắp.

Anh đứng lên tiến về phòng Ninh Hinh

—————

" Thưa Giám đốc, phó Giám đốc có việc cần gặp ạ"" Cho Vào"Cô thư ký cúi đầu đẩy cửa, gật đầu với Minh Hạo ra hiệu, nhẹ nhàng khép cửa."

Lần này cậu tính làm như thế nào vậy" Minh hạo ngồi xuống ghế mở lời với Ninh Hinh" Tạm thời thu mua lại cổ phiếu được bán ra"" Giá cổ phiếu đang giảm như thế mà cậu còn muốn mua lại hay sao""Rồi nó sẽ tăng lên lại thôi" Ninh Hinh nói với giọng điệu chắc nịt.

Làm cho Minh Hạo muốn từ chối cũng không được.

"Được rồi, tin ở cậu.

Còn về phía Lâm Minh Đạt thì sao ?"

" Chuyển anh ta xuống một vị trí khác đi.

Một lần hai lần sau này cũng sẽ như vậy thôi.

Cậu tự lo liệu đi Minh Hạo"" Rõ thưa Giám đốc."

Minh Hạo vừa cười vừa nói giọng chế giễu Ninh Hinh"Hay cậu muốn tôi đưa cậu xuống một vị trí khác luôn" Minh Hạo nghe xong liền tìm cách chuồn lẹ khỏi phòng.

Ninh Hinh và Minh Hạo là bạn từ thuở bé, nói không chừng có rất nhiều người sẽ hiểu lầm cặp đôi thanh mai trúc mã này lớn lên sẽ cặp với nhau.

Nhưng Minh Hạo hiểu rõ hơn bao giờ hết.

Ninh Hinh vốn dĩ chưa bao giờ thích anh, còn anh thì lúc nào cũng dành cho cô một vị trí đặt biệt...
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 12


Chuyện này không khó để giải quyết, trên mạng đang bùng nổ thông tin một sao hạng B đã ngủ với đạo diễn để có được vai diễn.

Báo chí đang vào cuộc điều tra lấy thêm thông tin đã có vô số sao hạng A trước đây đã từng bị đạo diễn C này lừa với cách thức như vậy.

Có lẽ chuyện của công ty cũng sẽ lắng trong nay mai thôi.

Ninh Hinh đưa tay nhấc điện thoại gọi thư Ký."

A Lý, hôm qua tôi đã thống nhất tài trợ từ thiện cho chương trình "Nhất Nhất bệnh tim Bẩm Sinh" .

Cô hãy liên lạc với bên báo chí công bố trong hôm nay, nhớ đừng phát sinh những chuyện không đáng có.

Cũng chỉ nên làm mức vừa phải đừng rầm rang quá."

" Dạ, Cố Tổng cứ an tâm giao phó"Ninh Hinh gật đầu ra hiệu cho thư ký rời phòng.

Miệng thở phào đưa tay cởi nút áo sơ mi.

Đang ngồi nhâm nhi tách cà phê thì cửa mở.

Có một bóng dáng của một cô gái thân hình nóng bỏng bước vào trong."

Hinh Hinh, sao bữa giờ không gọi cho em.

Em nhớ người muốn chết""Xin lỗi Cố Tổng tôi không kịp ngăn cản" - A lý hoảng hốt "Không sao, cô lui trước đi" A lý vừa đóng cửa lại.

Cô gái kia vội tới khoá cửa.

Vội vội vàng vàng đứng trước mặt Ninh Hinh cởi bỏ y phục.

Đôi gò bồng đảo tuyệt đẹp nóng lòng vươn ra khỏi bộ y phục.

Thân dưới đã ướt đẫm, kẹp giữa hai chân cô gái là một vật thể lạ kì.

Lúc này cô gái đã chịu không nổi hai chân run rẫy khép lại, một tay đưa lên ngực một tay đặt dưới thân.

Cảnh tượng này đúng là sống động lòng người mà.

" Cô ăn gan hùm hay sao mà dám đến công ty ta làm ra những chuyện này" mặt Ninh Hinh không một chút chuyển sắc"Ứm...

ừm người ta nhớ mà" nói đoạn cô gái kia đong đưa toàn bộ cơ thể, ngụ ý rằng thân thể của cô rất nhớ Ninh Hinh.

Cô tiến lại gần ngồi gọn trên đùi của Ninh Hinh.

Hai chân cô tách ra dâm mật cứ thế mà tuôn ra như suối.

" Hinh à ... hhmm ... a ...

Lấp đầy em đi, được không.

Quả trứng run bé nhỏ này không đủ với em.

Không đủ một chút nào cả " Ngồi trước mặt Ninh Hinh lúc này chính là ngôi sao đang lên, đại mĩ nhân Lộ Phi Phi.

Trong một lần gặp mặt tại tiệc rượu tư gia, Lộ Phi Phi đã phải lòng Ninh Hinh.

Nổi danh là đại sát gái trong giới kinh doanh.

Ninh Hinh của chúng ta không thể nào bỏ qua được miếng mồi thơm béo bở này.

Lộ Phi Phi khí chất rạng ngời bây giờ chẳng khác nào một em bé hư đang đòi kẹo ngọt đang muốn bị phạt.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 13


Đôi Môi của Lộ Phi Phi run rẩy tìm môi của Ninh Hinh, cô muốn được lấp đầy tất cả mọi thứ.

Đôi môi mật ngọt của Ninh Hinh là thứ cô luôn khao khát có được.

Nhưng Ninh Hinh chưa bao giờ cho cô cả, lần nào cũng né tránh cô.

Lần này cũng vậy Ninh Hinh đưa tay bóp mạnh vào đôi đào của Lộ Phi Phi, làm cô dâng lên một cảm giác khoái cảm.

Tay Hinh không ngừng vân vê đầu nhũ.

Hết nhào rồi nặn rồi dùng hai tay se se hai viên ngọc châu."uhmm ... ah ... ah, nữa đi Hinh Hinh, em muốn lưỡi của Hinh, muốn lắm.

Thoải mái lắm" " Thật là hư đốn đấy Phi Phi " Nói đoạn cô đưa miệng ngậm vào hạt châu đang ngẩn cao câu dẫn cô.

Đưa răng cắn nhẹ dấy lên một tầng kích thích làm Lộ Phi Phi ngã người đẩy cặp nhũ đào về phía Ninh Hinh.

Thân dưới viên trứng run thì không ngừng run rẩy kích thích cô.

Cô đã mang nó từ lúc ở nhà đến công ty Ninh Hinh, thật là kích thích phải không."

Tại ai mà khiến em như vậy?

" Phi Phi nũng nịu " Từ hôm đó em chỉ muốn Hinh Hinh thôi, lấp đầy em đi " Tay của Phi Phi cầm tay của Ninh Hinh đưa lần xuống dưới.

Hinh không muốn vào liền tay vân vê hạt châu ngọc của Phi Phi.

Dưới thân rộn ràng không ngừng kích thích Phi Phi, Người cô sướng ran giật mạnh một cái " Ahhhh....

ừummmm , em sướng quá " vừa dứt lời tay Hinh Hinh trượt vào trong động ẩm ướt chạm tới trứng run.

Cô còn cố tình đẩy trứng run lên cao chạm vào đáy động .

Tay trượt về phía điểm G không ngừng kích thích Phi Phi" Ahhh em sướng quá ...

Ahhh nữa đi Hinh, em ... ahh muốn nữa, ahh đúng rồi ... là chỗ đó.

Ahh Ahh Hinh hức...

Hinh hmmmm ahhhmmm " Trong phòng bây giờ chỉ còn lại không khí ám muội cùng với tiếng ra vào đều tay, Phi Phi ngã người ra sau đón trọn cơn khoái cảm đang dâng trào.

Cơn kích thích này có vẻ chịu không nỗi nữa rồi, nó đã âm ỉ từ lúc ở nhà của cô.

Tay Ninh Hinh không ngừng ra vào liên tục chạm vào điểm G của Phi Phi.

Lúc này Ninh Hinh cảm nhận được một làn khí nóng len lỏi vào ngón tay của cô.

Ninh Hinh trượt tay ra ngoài kéo theo trứng rung, nước dâm mật của Phi Phi cứ thế tràn ra ngoài ướt cả quần của Ninh Hinh.

Phi Phi thần khí đảo điên không còn biết gì, cả người lân lân không ngừng co giật.

Mấy ngày này không ai có thể lấp đầy cô được cả dù cô có làm cách nào đi chăng nữa.

Bây giờ thì thoải mái rồi.Sau cuộc hoan ái vừa rồi toàn thân Ninh Hinh trở nên trống rỗng, không có gì mang lại cho cô một chút khoái cảm nào cả.

Trong đầu cô chỉ nhớ tới Quân Dao, nhớ cuộc hoan ái của cô với nàng, nhớ thân thể của cô.

Tất cả chìm dần trong màu tối đen, Ninh Hinh lau tay quay sang nói với Phi Phi " Chúng ta đừng liên lạc nữa , cũng đừng đến công ty của tôi nữa " " Tại sao ?

" Phi Phi chợt bừng tỉnh, khuôn mặt biến sắc" Tôi chán em rồi, em về đi " " Hinh Hinh em sai ở đâu à, nói em nghe đi e sẽ sửa đổi mà.

Đừng bỏ rơi em được không?

" " Ngay từ đầu tôi đã nói rõ, giữa em và tôi không có bất kì một mối quan hệ yêu đương nào, không có bất kì điều gì ràng buộc cả.

Cả tôi và em đều đồng ý .

Em biết tôi không thích nói nhiều mà, về đi.

" khuôn mặt sắc lạnh của Ninh Hinh làm cô trở nên biến sắc.

Nhưng cô sẽ không bỏ cuộc đâu.

Sẽ có lần sau nữa" Em sẽ liên lạc với Hinh sau"---------------------------------------------------------------------------------------" hhmm ?

Nói Xem Hinh Hinh có phải là cô bé ngoan không đây -.- " - Lời tác giảTổng tài lạnh Lùng, chúa tế lật mặt , có mới nới cũ
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 14


Phi Phi ậm ừ thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng tiến ra phía cửa, mới hôm trước cô còn ân ái mặn nồng với Hinh Hinh mà nay Hinh Hinh lại đối xử với cô không khác nào một món đồ bị vứt đi cả.

Khuôn mặt dâng lên một nỗi thất vọng, đã vậy hôm nay còn làm cô như vậy có phải là đang thấy tội nghiệp cô không ?

Trong đầu hiện ra một tràng những câu hỏi nhưng mà lại không dám mở lời với Ninh Hinh, chỉ biết im lặng rồi rời khỏi phòng.

Cửa vừa đóng Ninh Hinh thở dài một cái.

Ngay cả bản thân cũng không hiểu tại sao mình lại hành xử như vậy.

Rõ ràng trước đây cô là một người rất phóng túng, bản thân cô cũng từng hiểu có lẽ sau biến cố đó cô dần trở nên phóng túng như vậy.

Bây giờ lại khác rồi sao ?Cô đưa tay cởi nút áo sơ mi tiến lại cửa nhỏ trong phòng, đưa tay lấy một bộ vest khác rồi bước vào phòng tắm.

Nếu có ai nhìn vào căn phòng này có lẽ sẽ đều nghĩ rằng có lẽ cô là một người cuồng công việc, có thể ăn uống ngủ nghỉ đều sẽ ở lại công ty, nhưng không chủ đích như thế nào chắc cũng chỉ có một mình Ninh Hinh hiểu rõ nhất.-----------------------------Tại tư gia nhà họ Tạ" Hôm nay nhìn con gái ta có phần đẹp hơn mọi hôm đó nha.

" Bà Tạ ngầm quan sát con gái rồi lên tiếng" Có sao mẹ ... sao ta không thấy như thế nhỉ ?

" Mặt cô đỏ ửng liền vội cuối xuống.

Cô là người rõ hơn ai hết từ hôm đó cơ thể cô dần thay đổi, nói đúng hơn là có phần phát triển.

Ba vòng đều trở nên nữ tính hơn đầy đặn hơn.

Chẳng lẽ chỉ có một đêm mà cô đã thành thiếu nữ rồi?"

Đúng rồi ta cũng thấy như mẹ con đấy " Tạ Đình một tay đẩy bát canh về phía con gái, đầu cũng gật gù ra hiệu đồng ý với vợ mình " Chắc dạo này do con chăm tập thể dục hơn trước đó " Quân Dao vội vàng đỡ lấy bát canh, nhấp một hơi hết cả bát canh đó.

" Bố mẹ con lên phòng trước nhé " Vừa đóng cửa phòng cô thở phào nhẹ nhõm, tiện tay khoá luôn cửa phòng tiến tới bàn vi tính của mình.

Mở máy lên là phim " nữ x nữ " mà cô đang xem dỡ . ( -,- ối ôi em bé Quân Dao )" Cái này ... cái này chỉ là tại vì mình tò mò thôi, không sao hết .. không sao hết " cô tự trấn an bản thân lại tay đưa về phía chuột nhấp xem tiếp.Trong cảnh phim đó là hai cô gái mình trần như nhộng đang quấn lấy nhau.

Có một cô gái đang vân vê đầu nhũ tay đang lần xuống động huyệt ướt át, vờn phía trước lại tiến sâu vào.

Người trên không khỏi ngứa ngáy lại rên lên thành tiếng.

" Uhmm.....

Ahhhh...... ummmm " Nghe tiếng rên này Quân Dao không khỏi đỏ mặt lại tiếp tục tự hỏi có phải hôm bữa cô cũng rên như thế này sao, Có phải rất dâm đãng như thế này không?

Liệu Ninh Hinh có nghĩ gì về cô không.

Hai người trong video không ngừng rên rỉ ngoài này Quân Dao cũng không hơn không kém, tay không kìm chế được tự động vén áo lên.

Áo Lót ngoài đang giữ hai cặp đào mộng cũng bị cô tuột xuống.

Nhìn hai đôi đào bị lực áo lót kéo xuống tác động mà không ngừng nhảy lên hạ xuống.

Mắt cô hiện lên một tầng dục vọng.

Dấu hôn kế bên viên châu cũng đang mờ dần.

Cô chột nghĩ có phải Ninh Hinh đã cố ý, có phải Ninh Hinh biết cô thế nào cũng như vậy nên mới để lại dấu ngay chỗ đó cho cô nhớ đến không.

Cô bây giờ bị dục vọng xâm chiếm, có phải là rất xấu xa không ?

Nghĩ mãi không thông, cô cũng đưa tay gãy nhẹ viên châu.

Trong người truyền đến cảm giác tê rần khiến cô không khỏi giật mình ...

" Ah " cô giật mình thu người lại, kích thích vừa rồi thật lạ cô đưa hai tay lên vê hai viên châu , miệng không ngừng rên rỉ, tay trườn đi khắp cơ thể lướt qua từng dấu hôn của Ninh Hinh.

Xung Quanh đôi gò bồng đảo truyền xuống hai eo rồi xuống tới rốn " Hinh thật xấu xa có phải Hinh biết em sẽ như vậy phải không? có phải Hinh lựa những điểm này của em rồi để lại giấu hôn đúng không, thật xấu xa ...

" Cô không thế nào ngừng nói về Ninh Hinh, có phải là nhớ cô ấy đến phát điên rồi không ?

Trong tai nghe vẫn truyền đến tiếng rên rỉ của hai người làm cô trở nên kích thích hơn.

Không thể khống chế đưa tay lần xuống dưới huyệt đạo đã ẩm ướt từ khi nào ....--------------------------------------------------------------------------------Cô bé Hinh Hinh nhà ta tập hư em bé Quân Dao rồi >.< .

Chứ Tác Giả không biết gì đâu
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 15


Quân Dao chịu không nỗi sự đả kích này, hai chân cô như muốn nhũn ra.

Cô liền thả nhẹ mình xuống giường, khuôn mặt hiện lên một tầng ửng hồng.

Đôi mắt đã mờ đục vì bị che đi bởi tầng dục vọng .

Vài lọn tóc còn vấng vương trên mặt Quân Dao, che đi những nét kiều diễm, những khoái cảm hiện lên trên mặt cô .

Đôi gò bồng đảo đang lấp ló e thẹn dưới lớp áo 2 dây mỏng manh đấy.

Một bên vẫn đang chịu sự dày vò từ bàn tay của Quân Dao, khoái cảm đến dồn dập nhưng cô vẫn cảm thấy chưa đủ.

Cảm giác thiếu một chút gì đó đang dân lên trong lòng của Quân Dao.

Tay còn lại đang lân lê trườn dần qua eo đến rốn rồi dừng lại ngay trước nơi tư mật của cô.

Quân Dao chạm nhẹ vào hạt châu, đột nhiên cơ thể cô như có một luồn điện khiến cô co hai chân lại ghì sát vào tay.

Hơi thở nóng khiến cô cảm thấy nghẹn lại.

Trong đầu cô lúc này chỉ hiện lên những hình ảnh bản thân mình đắm chìm trong cơn dục vọng với Ninh Hinh, cô thở nhẹ môi mấp máy " Hinh Hinh ....

Ahh ...

Em muốn ...

Hinh" Lời nói này cứ như tiếp thêm sức mạnh cho cô vậy, bản thân cứ như bị ai điều khiển.

Tay kia cô rời khỏi trái đào tơ lần xuống tìm hai cánh hoa đang nở rộ.

Tay kia vẫn không ngừng day nhẹ hạt châu một cách đều đặn.

Mật ngọt không ngừng tuôn ra từ hai cánh hoa ấy.

Cô nhẹ nhàng ấn nhẹ vào trong, cảm giác như muốn nuốt trọn cả ngón tay cô.

Quân Dao giật người nhướn nhẹ lòng ngực, nhũ hoa căng cứng dựng thẳng lên.

" Lúc này ... ahh ... ah có Hinh ở đây thì tốt biết mấy, em chỉ có hai tay thôi.

Muốn Hinh cắn em .. ahh ahhh huhu " Bản thân cô đang chìm trong khoái cảm, nhưng lại cứ muốn trách Ninh Hinh xấu xa biến cô thành cái dạng gì đây, chỉ có một đêm mà khiến cô xấu hổ đến thế .

Hai chân cô mở rộng, các ngón chân bấu chặt vào nệm ngón tay không ngừng ra vào mang theo những tiếng đầy ám muội.

Bản thân cứ đang đắm chìm vào hoạt cảnh Ninh Hinh đang ngậm nhũ hoa của cô , ôm cô vào lòng bàn tay kia không ngừng ra vào chạm mạnh vào hai cánh hoa.

Cơn khoái cảm này có phải làm cô phát điên rồi không.

Còn tưởng tượng rằng Ninh Hinh khen cô đẹp, ghẹo rằng cô thật dâm đãng.

" Tất cả là tại Hinh Hinh đó ... ah ... ahh ... hức hức Hinh Hinh nhanh lên, nhanh lên nữa ....

Ah em chịu hết nỗi rồi " Cô thở gấp gáp không ngừng mấp máy môi gọi tên Ninh Hinh.

Khoái cảm đang dồn đến , cô ưỡn mông hõm lưng nâng cặp đào tơ đang căng tròn vương lên.

Cô cứng người cảm giác những cơn khoái cảm đang cố thoát ra khỏi cơ thể cô, những giọt mồ hôi bắt đầu tuôn.

Đôi mắt ngấn lệ cắn chặt môi để những tiếng rên không phát ra.

Phía dưới của cô dòng mật ngọt đang tuông trào mất kiểm soát .

" Hinh Hinh ... em đến rồi ....

Ahh " Cả cơ thể cong lên vì khoái cảm, cơ thể Quân Dao giật liền mấy cái đôi chân co lại ghì chặt vào cánh tay.

Cơ thể cô không chịu nỗi nữa dòng nước trào ra đưa cô đạt đỉnh khoái cảm.

Cả cơ thể mềm nhũn , hơi thở dồn dập, những giọt mồ hôi trên mặt cô cũng chảy xuống.

Lúc này cô giật mình kéo chăn đắp qua khỏi đầu .

" Trời ơi Quân Dao mày vừa làm cái gì vậy " ———————————————————————Ninh Hinh xấu xa biến Quân Dao của nhà Ta thành cái gì rồi nè 🙂)) .

Tác giả cũng không biết đâu nhaXin lỗi các bạn đọc giả, để các bạn đợi quá lâu.

Mình sẽ trở lại để cố gắng hoàn thành " Ăn Em nè " để không phụ lòng mọi người .

Cảm ơn các bạn, nếu còn theo dõi truyện vui lòng cmt rằng các bạn vẫn muốn đọc truyện này để mình lấy động lực viết tiếp cho các bạn thân yêu nha ^^ .
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 16


Quân Dao ngẩn ngơ nhìn mình trong gương, nhớ lại những hình ảnh tối hôm qua làm cô một trận xấu hổ.

Thực sự không biết rằng bản thân mình bị ma lực nào điều khiển mà có thể làm ra một loạt chuyện đáng xấu hổ như vậy.

Cô vội vàng khuya tay múa chân xoá hết những kí ức trong đầu.

Tấp vội vàng dòng nước mát lên mặt, sửa xoạn chuẩn bị đến trường .

" Dao Dao , vào ăn sáng nào con" Ông Tạ quay sang nói chuyện với con gái

" Hôm qua ngủ ngon không con" Bà Tạ nhẹ nhàng hỏi han Quân Dao " Dạ ... ngon lắm mẹ " Những lời này thốt ra thật sự trong đáy lòng của cô.

Không hiểu sao đêm qua cô ngủ ngon thật.

" Ăn sáng rồi đến trường đi con" Bà Tạ nhìn Quân Dao mỉm cười, cả nhà cười nói vui vẻ " Bố mẹ con đi" Quân Dao gật đầu cuối chào ông bà Tạ.

Vừa bước ra khỏi cổng Quân Dao thấy bóng dáng chiếc xe porsche quen thuộc đậu trước cổng nhà.

Nghi hoặc cô bước lại gần thì cửa xe ghế lái mở ra.

Không ai khác chính là Ninh Hinh " Chào em, đêm qua ngủ ngon không" Ninh Hinh Mỉm cười nhìn Quân Dao " Ninh Hinh ... chị làm gì ở đây vậy ?"

Quân Dao được một phen cả kinh không ít.

" Đương nhiên là đón tiểu công chúa đi học rồi" " Em... em đi xe bus được mà" Ninh Hinh bước về phía cửa phụ, mở cửa đẩy nhẹ vai Quân Dao vào trong xe trong sự ngỡ ngàng của cô.

Tay kia còn không quên che trên thành cửa tránh va đập cho Quân Dao.

Thiệt là một tổng tài galang lạnh lùng.

" Chị không cần phải như thế đâu em đi xe bus được mà" Quân Dao nhìn về hướng Ninh Hinh nói giọng như đang nài nỉ cô.

" Làm sao em cản chị được" Vừa nói cô vừa nhướn người về phía Quân Dao.

Làm Quân Dao giật mình lùi người sát ghế ngồi.

" Chị ... chị làm gì vậy" Quân Dao hốt hoảng hỏi Ninh Hinh " Đương nhiên là cài dây an toàn cho em rồi.

Em đang nghĩ gì vậy" Ninh Hinh cười đầy ám muội " Em, em không có" Quân Dao cuối gầm mặt xuống.

Những hình ảnh tối qua lại bất giác hiện về.

Hai má của cô đỏ au lên.

Bộ dạng Quân Dao lúc này làm Ninh Hinh nở nụ cười.

" Dao Dao em thật đáng yêu" Nghe những lời này trong lòng Quân Dao lại xốn xang không ít.

Tim lại hẫng đi một nhịp rồi bắt đầu đập nhanh hơn.

Ninh Hinh lúc này cười thầm trong lòng, tay đẩy vô lăng chở Quân Dao đến trường.

" Chiều nay mấy giờ em tan lớp, chị muốn đi ăn cùng em" Ninh Hinh mở lời phá tan bầu không khí im lặng " Khoảng 5h, nhưng em chưa nói Bố Mẹ" " Không sao chị sẽ nói giúp em, Sao rồi về nhà có nhìn lại những vết đó không ?"

" Là chị cố ý phải không" Quân Dao quay ngoắt sang nhìn Ninh Hinh " Cũng không phải đâu, tại em dễ thương quá thôi.

Chị không kìm được.

Cũng giống như bây giờ" Xe đỗ cách xa trường học khoảng Ba căn, Ninh Hinh cho xe dừng sát đường.

Lấy tay tháo dây an toàn của cô rồi nhướn người tay kia luồn qua cổ Quân Dao kéo sát lại người mình.

Hai bờ môi căng mọng chạm vào nhau.

Quân Dao theo phản xạ lấy tay muốn đẩy Ninh Hinh ra nhưng đã quá muộn.

Đôi môi của Ninh Hinh cứ quấn lấy Quân Dao, cảm thấy chưa đủ muốn tiến sâu hơn.

Cô thả môi Quân Dao chỉ chờ cho Quân Dao mở miệng hít lên một hơi Ninh Hinh liền tấn công dồn dập.

Đưa lưỡi vào sâu trong khuôn miệng của Quân Dao hận không thể ăn cô ngay lúc này.

Lưỡi của Quân Dao đang đón nhận những đợt tấn công của Ninh Hinh.

Cô đang rất vui , cơn khoái cảm cũng đang dần kéo đến.

Ninh Hinh hôn lên má cô kéo dần qua tai xuống cổ dừng lại ở chiếc xương quai xanh đẹp đẽ của cô.

Đang tận hưởng những khoái cảm đó cô lại nhớ ra rằng mình còn phải đi học " Ahh Hinh, em còn phải đi học mà" Ninh Hinh để lại dấu hôn trên vai của cô, còn không quên lướt lên môi hôn nhẹ một cái.

Khuôn miệng mĩm cười như đạt được ước vọng.

" Được, hôm nay tha cho em" Nói đoạn tay chỉnh lại trang phục cho Quân Dao " Thôi em đi đây, cảm ơn chị hôm nay đã chở em đến trường" - Cô cảm thấy bản thân không thể ở lại một dây phút nào nữa, vội chào Ninh Hinh rồi mở cửa xuống xe, dùng hết sức bình sinh mà chạy vào trường.

Ninh Hinh ngồi trên xe nhìn theo bóng dáng Quân Dao mà bất giác cười.

Quả là cô bé đáng yêu.

Đợi Quân Dao khuất bóng cô mới lái xe đến công ty.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 17


Quân Dao đứng trước cửa lớp, hít một hơi thật sâu.

Lấy hết dũng cảm bước vào.

Cô làm vậy bởi vì vẫn còn ám ảnh với đám con gái ngồi cuối lớp.

Kéo cô vào trong bar tí thì xảy ra chuyện.

Đám con gái đang ngồi tụ tập dưới góc lớp thấy Quân Dao vào liền ra hiệu với nhau nhìn về phía Quân Dao.

Viễn Chi là chị đại trong hội đó, nhà cô ta nhiều tiền lúc nào đưa đón cũng có vệ sĩ đi xung quanh.

Cho nê rất kênh kiệu, cô ta cũng chính là người đưa ý kiến là dẫn bạn mới vào Bar, tức là Quân Dao ngây thơ của chúng ta.

Quân Dao vừa ngồi vào bàn , Viễn Chi liền bước tới.

" Sao rồi, hôm qua vui vẻ không" Viễn Chi cười khểnh chế giễu Quân Dao " Cô còn nói như vậy được, xém chút nữa là tôi đã" " Đã như thế nào ?

Tôi mang đến cho cô Trải nghiệm rồi còn gì?

Phải chăng tôi nói rất vui sao" " Không hiểu được cô đang nghỉ gì trong đầu, ấu trĩ thật" Quân Dao vừa cất lời, Viễn Chi đã nóng máu xông đến túm cổ áo của Quân Dao, kéo ngược cô lên " Mày vừa nói gì" - Viễn Chi gào lên Lớp học xung quanh hoàn toàn im bặt, mọi người đã quá quen với cảnh tượng này.

Nhưng không một ai dám lên tiếng.

Cuối lớp, bóng dáng một người con gái đang tiến về phía họ.

Vẻ mặt hơi ung dung bình thản.

Viễn Chi giơ cao tay muốn tát Quân Dao một phát, phía sau liền có lực cản lại.

" Đủ rồi, bỏ tay xuống đi" - A Cửu vừa nói vừa nhìn về phía Viễn Chi.

Vẫn không quên nhìn Quân Dao một cái.

Lúc này vẻ mặt Quân Dao rất kiên cường, không có một tí gì sợ sệt và quốc phục Viễn Chi.

" A Cữu " Viễn Chi gọi tên A Cữu với giọng điệu mềm mại, rất khác lúc nãy.

Bàn tay cũng dần buông xuôi rời khỏi cổ áo của Quân Dao, mắt vẫn không quên liếc Quân Dao một cái tính bỏ về bàn nhưng bị lời nói của Quân Dao chặn lại.

" Phải chăng cô nên xin lỗi tôi một tiếng ?"

Quân Dao thật can trường, giọng đanh thép đầy nội lực " Tôi mà thèm xin lỗi cô á, chuyện hôm nay chưa xong đâu!"

Viễn Chi có đôi phần hạ giọng nhưng lời nói vẫn chất chứa sự đay nghiến " Cảm ơn, nhưng tôi vẫn chưa biết tên cậu" Quân Dao quay người đối mặt với A Cửu, bỏ lơ Viễn Chi cảm thấy cô gái này không xứng đáng để cô bận tâm tới.

Viễn Chi hậm hực nhưng vì A Cửu đứng đó cô không dám làm gì cả đành quay về bàn, thù này cô ta nhất định sẽ trả.

" A Cửu" - Giọng A Cửu lạnh lùng trả lời như có lệ với Quân Dao rồi xoay người bỏ về bàn.

Trong lòng Quân Dao cảm thấy thật sự nghi hoặc, cô gái này làm sao thế nhỉ ?

Nhưng rồi cũng lắc đầu cho qua chuyện, chăm chú vào giờ học.

Chỉ là bất giác cứ cảm thấy có ai đó đang nhìn cô trong tất cả các buổi học... ——————————Quân Dao nhà mình không phải liễu yếu đào tơ, không phải một cô gái dễ bắt nạt đâu nha ^^
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 18


Phía trước cổng trường Hoa Đăng Ninh Hinh không ngừng gõ từng ngón tay vào vô lăng.

Chả trách mới 4h30 mà cô đã có mặt trước cổng trường.

Điệu bộ hồi hộp này thật không giống Ninh Hinh thường ngày.

Bên ghế phụ cô cũng đã chuẩn bị bó hoa tulip màu hồng nhạt, vẻ đẹp yêu kiều trong sáng của tulip thật giống với Quân Dao của cô.

Nhìn bó hoa tulip cô bất giác mỉm cười, mái tóc đen xoả dài cùng chiếc mũi thanh mảnh kết hợp với đôi mắt phượng hoàng màu hổ phách của cô làm khuôn mặt cô mang đến khí chất cao lãnh, xinh đẹp nhưng khó để tiếp cận.

Ninh Hinh thở dài một hơi, chẳng hiểu lý do gì mà cô lại đến sớm như thế.

Để rồi ngây ngốc ngồi đây trong sự hồi hộp khó mà diễn tả.

Ninh Hinh khí chất ngời ngời đối diện với tất cả đâu rồi, Ninh Hinh mãnh liệt ánh mắt sắt bén khi trên giường đâu rồi.

Bây giờ trước mặt lại biến thành một bé cún con muốn cụp tai lại trông có vẻ đang thương cũng phần đáng yêu như thế này.

Liệu bộ dạng này có ai đã từng nhìn thấy qua chưa.

Trong lòng lại chưa thể hiểu đây có phải là tình yêu hay chỉ là sự rung cảm muốn chiếm đoạt trong nhất thời của cô.

Cô thật sự muốn xác định điều này.

Ngẫm nghĩ một thời gian cô đưa tay nhìn đồng hồ đã gần 5h, cô thở một hơi lấy lại sự cân bằng.

Cô không muốn Quân Dao nhìn thấy dáng vẻ này của cô.

Trong lớp giáo viên vừa thông báo hết tiết, Quân Dao nhanh chóng dọn dẹp bàn học.

Chỉnh trang đồng phục lại một tí.

Nhớ đến dáng vẻ của Ninh Hinh, tim Quân Dao lại hẫng đi một nhịp.

Tâm trạng phấn khởi hơn thường ngày.

Chuông vừa reo cô nhanh chóng ra khỏi lớp tiến vội về phía cổng trường tìm bóng dáng chiếc xe quen thuộc.

Ninh Hinh vẫn đỗ xe ở chỗ cũ.

Từ xa đã thấy Quân Dao đang tiến lại gần xe mình, cô chuyển bó hoa tulip ra ghế sau, rời xe mở cửa cho Quân Dao.

" Hôm nay có nhớ chị không ?

Học hành có được không ?"

" Không , Không chả nhớ chị chút nào cả" Quân Dao nói dối không chớp mắt.

Cả ngày hôm nay vì một buổi hẹn đi ăn thôi mà cô đã suy nghĩ không ngừng về nó.

Khiến cho buổi học chẳng có gì lọt vào đầu cô cả.

Ninh Hinh thấy dáng vẻ này của Quân Dao liền cười lớn một cái, tay vươn ra sau để lấy bó hoa tulip.

" Tặng em" " Bó hoa đẹp quá, cảm ơn chị" " Chị không thích công chúa cảm ơn chị như vậy đâu" vừa nói Ninh Hinh đã ghé đầu gần lại Quân Dao.

Tay không quên chỉ chỉ vào má ra hiệu cho Quân Dao cảm ơn cô bằng một nụ hôn.

Tay Quân Dao ôm chặt bó hoa lấy hết dũng khí hôn nhẹ vào má của Ninh Hinh.

" Có phải sau này chị tặng em cái khác, rồi muốn em lại hôn vào chỗ khác không" Quân Dao nghi hoặc " Em bớt thông minh lại đi Công chúa" vừa nói Ninh Hinh lấy tay bẹo nhẹ má Quân Dao, cô bé này tại sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ.

Ninh Hinh mĩm cười lái xe đến nhà hàng mà cô đã đặt sẵn.

Phía trường học vẫn có một bóng dáng đang dõi theo Quân Dao.... ——————————————Hôm qua Au mới đi nhổ răng khôn về.

Đau lắm nhưng mà vẫn viết truyện cho các bạn thân yêu đọc đây >.< .

1 chap au viết ngắn bởi vì công việc của au bị gián đoạn liên tục.

Nếu viết dài sợ các bạn phải đợi lâu mới đọc được 1 chap.

Thông cảm cho au nhé.
 
[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn Em Này
Chương 19


" Chào Ninh Tiểu Thư, phòng của cô dặn đã được chuẩn bị.

Mời đi lối này" Phục Vụ nhà hàng mở lời chào với Ninh Hinh, hướng dẫn cô vào phòng.

Trước mặt Quân Dao là căn phòng riêng tư được trang trí nhẹ nhàng, ấm cúng rất hợp sở thích của Quân Dao.

Cô bước vào phòng nhìn trước nhìn sau tỏ vẻ rất thích.

Ninh Hinh nhẹ nhàng kéo tay Quân Dao ngồi vào bàn.

Đây là một nhà hàng Nhật, phòng riêng là loại phòng sàn, ghế sát sàn tạo không gian thoải mái ấm cúng nhẹ nhàng.

Ninh Hinh mở menu đẩy về phía trước mặt Quân Dao " Em chọn món đi" .

Quân Dao nhìn vào Menu biểu lộ rõ khuôn mặt hoảng hốt, quá đắt .

Cô lật đi lật lại mấy trang liền chỉ vào món rẻ nhất.

Ninh Hinh hiểu chuyện gọi phục vụ những món ngon nhất lên.

" Hôm nay chị mời, em cứ ăn thoải mái" Quân Dao xấu hổ ngật đầu, đồ ăn được dọn lên Quân Dao nhìn một lượt liền nói " Mời chị, Hinh Hinh.

Em không khách khí nữa" Nói đoạn cô bắt đầu tập trung vào ăn uống, ăn từ món này đến món khác điệu bộ rất hăng say.

Mà quên chú ý bỏ qua luôn Ninh Hinh đang ngồi nhìn mình.

Một hồi lâu mới nhìn sang Ninh Hinh, động tác chậm lại gác đũa xuống xấu hổ nói.

" Chị ăn đi.

Món này ngon nè" cô lấy đũa gắp vào chén của Ninh Hinh.

Ninh Hinh mĩm cười đưa thức ăn lên miệng, cảm thán thốt ra một câu " Đúng là ngon thật, nhưng không ngon bằng em" Như một làn sóng điện chạy dọc thân thể của Quân Dao.

Cô thẳng lưng đối diện Ninh Hinh " Chị chỉ được cái ghẹo em, em sao bằng mấy cô người mẫu được .

Mấy cô đó, chị chỉ cần thích là mấy cô sẽ tự động dâng hiến cho Hinh Hinh Thôi" " Thật không, vậy chị muốn kiểm chứng lại đã" Nghe vậy mặt Quân Dao lộ rõ nét buồn rầu.

Hinh Hinh thật háo sắc, còn cô là tưởng bở.

Cô chẳng quan trọng gì với Ninh Hinh cả.

Thế mà mấy ngày qua cứ lầm tưởng mãi thôi.

Đang chìm trong suy nghĩ Quân Dao không biết rằng Ninh Hinh đã ngồi sát bên cô từ lúc nào.

Chưa kịp mở lời Ninh Hinh đã hôn lên môi cô.

Đôi môi mềm mại ẩm ướt của Ninh Hinh cùng với kỹ năng điêu luyện làm thân thể của Quân Dao như mềm nhũn ra.

" Không ... chị" Quân Dao chưa kịp phản khán, Ninh Hinh đã tấn công vào khoan miệng của cô.

Chiếc lưỡi của Ninh Hinh không yên vị truy tìm mọi góc gách dừng lại ngay chiếc lưỡi mật ngọt của Quân Dao mà quấn quýt.

Vờn tới vờn lui lâu lâu lại cắn nhẹ vào môi của Quân Dao rồi mút mạnh.

Trong phòng yên tĩnh tạo nên âm thanh đầy ám muội.

Tay của Ninh Hinh đã ôm sau eo của Quân Dao.

Không yên vị mà luồn vào trong áo.

Bàn tay ấm nóng của cô làm thân thể Quân Dao nóng lên, giật mình cô áp bầu ngực vào trong lòng Ninh Hinh.

Cảm nhận sự kích thích Ninh Hinh trong lòng vương vấn nhưng vẫn phải rời đôi môi anh đào của Quân Dao.

Sợi tơ còn kéo dài dính lấy đôi môi của hai người.

Chưa đợi Quân Dao nghỉ ngơi Ninh Hinh đã đưa đôi môi cắn nhẹ vào vai của Quân Dao, cởi 2 nút áo bờ vai của Quân Dao đã lộ trước mặt của Ninh Hinh.

Bầu ngực lấp lo, e ngại nhưng lại gào thét muốn nhảy ra ngoài, thật sự cơ thể của Quân Dao bắt đầu khó chịu và ngứa ngáy.

" Ahh ..

Hinh Hinh ... chẳng phải chị nói muốn kiểm chứng mấy cô người mẫu sao ....

Ahh" cô vừa dứt lời thì cảm nhận luồn điện chạy qua người mình, thì ra trong lúc cô không để ý.

Bàn tay hư hỏng của Ninh Hinh đã luồn tới cặp anh đào của cô.

Ngón tay không ngừng day nhẹ nhũ hoa.

Lâu lâu lại ấn nhũ hoa xâu vào.

Làm cho Quân Dao không chịu được sự đã kích này mà rên thành tiếng.

" Ahh, không được, chị không được làm thế ... ahh" " Chị nói là kiểm chứng, nhưng người chị muốn kiểm chứng là em đó Tiểu công chúa.

Xem em có thật sự ngon không" - Ninh Hinh cười nham hiểm, hai khuôn mặt ửng hồng đối diện nhau.

Đối diện với sự kiều diễm của Quân Dao, Ninh Hinh lại nhịn không được mà hôn lên môi cô.

Hận không thể ăn tươi Quân Dao .... ————————————————Thật sự Au không muốn viết H nhiều sợ bí ý tưởng.

Nhưng mà cặp này đáng yêu quá nên cứ phải tràn ngập trong H+ huhu.

Cứu Au với
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom