Lãng Mạn [ AP - BLH ] Đẻ thuê cho nhà họ Phan

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
79,833
0
0
399585735-256-k610169.jpg

[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Tác giả: gaumeo_1120
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Cre : dundun_itsme
Truyện chưa được sự cho phép của tác giả có thể xoá bất cứ lúc nào
Tại xem qua thấy hay nên t cover để đọc thuii
Fic nhiều H ai không thích có thể lướt qua nha Tags: builanhuong​
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 1


Tiếng giày da nện trên nền gạch nghe lộc cộc khiến Lan Hương sợ hãi đến mức kéo chiếc chăn lên phủ kín người mình, ngồi co ro nhìn ra cửa, mặt lo lắng vì không biết người sắp đến sẽ hình hài ra sao.

Nhưng trong trí tưởng tượng của Lan Hương , là một lão già tóc bạc phơi, mập ú, răng rụng gần hết, da nhăn nheo.

Tự nhiên nghĩ đến khiến Lan Hương bất giác rùng mình.Tiếng cửa cạch vang lên, Lan Hương sợ hãi kéo chăn lên phủ lấy mặt mình, chỉ nghe thấy tiếng lộc cộc của giày da va chạm với nền gạch, nàng biết người đó đã đến sát bên giường.

Không gian chợt im lặng, chỉ nghe mỗi tiếng thở gấp sợ hãi của Lan Hương , dường như nàng đang khóc.Nếu như không phải vì hoàn cảnh khó khăn, có chết nàng cũng không muốn làm chuyện kinh khủng này.

Nàng đối với chuyện chăn gối vẫn là chưa trải qua lần nào.

Nhưng mà, vì mẹ nàng đang nằm trong bệnh viện, nàng mới can đảm như thế.

Tiếng khóc ngày một nức nở, như con đê bị vỡ trận.

Đôi vai nàng run run lên khiến người bên cạnh có chút lo lắng.

Đôi tay thon dài tự động cởi lấy từng chiếc cúc trên áo mình, thả rơi xuống sàn nhà.

Tay nắm cạp quần kéo xuống, kéo theo chiếc quần lót nhỏ.Lan Hương giật mình khi cảm nhận được khoảng giường bên cạnh bị lún xuống.

Biết được người kia đã ở kế bên mình, nàng bấu lấy mền, cắn môi không để tiếng hét vang.Người kia vội ôm lấy nàng, kéo nàng ngã xuống giường.

Nàng giật mình ngã vào lòng người bên cạnh.

Nàng định mở chăn ra để nhìn mặt thì bị người kia kéo chăn lại, che lấy mắt nàng, kéo nàng sát về người mình, da thịt chạm lấy da thịt nóng hổi.

Nàng thấy ngực người bên cạnh phập phồng, to tròn, làn da bánh mật mịn màn săn chắc, chiếc bụng sáu múi không như nàng tưởng tượng.

Người kia đặt tay lên lưng nàng, vuốt ve lên xuống khiến nàng rùng mình.

Bàn tay mềm mịn chạm vào da thịt nàng.

Mùi hương quyến rũ toát ra từ người này có một mị lực rất lớn, khiến Lan Hương như bị đắm chìm, lòng tự nhiên lại dậy sóng, cảm giác muốn gần gũi với người này đến lạ.

Lan Hương rụt rè đặt tay mình vòng qua ôm lấy cơ thể người bên cạnh, tay vô tình chạm vào nơi thiếu nữ, Lan Hương hốt hoảng rụt tay lại.

Vùng lông rậm rạp ấy, tỏa ra hơi nóng nóng hổi, như có một sức hút khiến Lan Hương tò mò.

Rụt rè đưa tay mình xuống vùng lông rậm rạp, các ngón tay nhỏ nhắn chạm vào nơi thanh xuân, vuốt ve khiến người bên cạnh bất giác rên rỉ.

Lan Hương nghe giọng người bên cạnh càng thêm kích thích, muốn được sờ nhiều hơn, tò mò xem thử người bên cạnh mình có gì khác với mình.

Ngón tay như muốn đi xa hơn thì chợt bị bàn tay người bên cạnh giữ lại, kéo về đặt lên vùng bụng săn chắc.

Lan Hương ngại ngùng, rụt đầu mình vào trong lòng ngực, hít lấy hương thơm rồi thiếp đi.Nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ trong lòng mình, Ái Phương bất giác mỉm cười.

Vốn dĩ cô đến đây chỉ vì nghe theo mệnh lệnh của mẹ cô.

Mẹ cô muốn có cháu nối dõi nhưng mà đến giờ cô vẫn chưa chịu lập gia đình.

Mẹ Phan lo sợ sau này, nhà họ Phan chẳng có ai nối dõi nếu cứ trông chờ vào Ái Phương thế này.

Nên bà đành tự quyết định.

Nhưng đến người thứ 10 rồi mà vẫn chưa nghe tin tức gì cũng khiến bà sốt ruột.

Đứa con gái này, có phải muốn bà tức điên lên không?
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 2


Ánh sáng bên ngoài len lỏi vào căn phòng.

Lan Hương đưa tay lên che lấy mắt mình, dụi dụi đầu như tìm kiếm hơi ấm của người bên cạnh, nhưng lại thấy trống trơn.

Nàng ti hí mắt, tay sờ sờ sang bên cạnh, hốt hoảng nhìn xung quanh, chỉ thấy mẫu thư được để lại trên bàn."

Xem như tôi đã hoàn thành xong việc ngủ với cô.

Cứ đến gặp mẹ tôi và nhận tiền nhé."

Lan Hương thật sự không hiểu được con người này đang nghĩ gì.

Ngủ theo đúng nghĩa đen luôn ấy, nàng chợt giật giật môi, cảm thấy thật tò mò về con người này.Lan Hương hít một hơi đầy vào buồng phổi, tiếng giày cao gót nện trên nền nhà khiến người nghe cảm giác lạnh lẽo đến đáng sợ.

Lan Hương vội đứng bật dậy khi nghe tiếng cửa mở, cúi gập người không dám nhìn thẳng vào người đối diện mình."

Ngồi đi."

- giọng người phụ nữ trầm trầm.Nàng gật đầu, ngồi xuống ghế.

Người phụ nữ ngồi đối diện nàng, chân bắt chéo vào nhau.

Tay cầm lấy tách trà nhấp một ngụm để thông giọng rồi lên tiếng cắt ngang bầu không khí ngột ngạt này."

Thế nào?

Có tiến triển gì không?"

Lan Hương sợ sệt ngước nhìn người phụ nữ đối diện mình, bà ta phát ra một loại hào quang cực lớn, gương mặt sắc sảo ở tuổi 50, nếu nói bà ta chỉ mới bước sang 30 tuổi, dám cũng có người tin.

Khoác lên người bộ vest sang trọng, các đường chỉ may tinh tế nhìn vào có thể biết được đây là loại thiết kế riêng, và trên áo còn đính vài hạt ngọc trai sáng bóng.

Bà ta mĩm cười nhìn Lan Hương đang quan sát mình."

Cô đã nhìn xong chưa?"

"À vâng, cháu xin lỗi."

- Lan Hương thu lại ánh mắt tò mò, nuốt nước bọt đánh ực rồi cúi đầu."

Vào chủ đề chính đi, tôi thật sự không có thời gian."

"Dạ vâng."

- Lan Hương tự nhiên cảm thấy căn phòng toát ra hơi lạnh đến đáng sợ."

Thế nào?

Hôm qua hai người tiến triển đến đâu rồi?"

- bà nhìn chăm chú quan sát từng hành động của nàng.Lan Hương lúng túng, xoay xoay ngón tay cái vào nhau.

Thật sự nàng nên nói thế nào đây?

Không thể nói dối, càng không thể nói thật.

Nàng nhắm chặt hai mắt mình, suy nghĩ một hồi lâu rồi tự đưa ra quyết định."

Chúng tôi đã ngủ cùng nhau."

"Ngủ?

Chỉ ngủ thôi?"

"Ừm.. có đụng chạm một chút."

Bà chợt nhếch mày, có vẻ như tiến triển hơn một chút rồi.

So với những cô gái khác, đến chạm vào người, Ái Phương cũng thấy thật kinh tởm.

Nhiều khi bà nghĩ, có thể nào Ái Phương không thích đàn ông cả đàn bà không?

Nhưng so với cô gái này, đụng chạm vào thân thể, xem như có chút tiến bộ."

Kể chi tiết cho tôi nghe xem."

- bà nhấp một ngụm trà."

Người ấy..."

- nàng bối rối."

Thân hình săn chắc..."

- nàng nuốt nước bọt khi nhớ về hình ảnh tối qua."

Làn da bánh mật, có cả.. có cả..."

- nàng không biết mình có nên nói ra điều xấu hổ này không nữa."

Có cả?"

- bà sốt ruột."

Vùng lông rậm rạp."

- nàng đỏ ửng mặt, cúi gầm xuống đất.Bà bất giác cười to, thật sự không thể tin được.

Con gái bà, khoả thân nằm kế một cô gái lạ mặt mà trước giờ chưa từng trải qua.

Có phải tối qua say xỉn nên không nhận thức được không?"

Tối qua, nó có say không?"

Lan Hương lắc đầu, bà cau mày khó hiểu."

Vẫn tỉnh táo?"

Lan Hương gật đầu."

Vâng.

Còn toả ra mùi hương rất đặc biệt."

Bà nhếch môi cười, thật sự cô gái này có gì mà ảnh hưởng đến con gái bà như thế?

Chẳng phải nó ghét chuyện này lắm sao?

Tự nhiên hôm nay lại khiến bà bất ngờ."

Được rồi.

Cầm tiền đi."

"Nhưng mà.. cháu và người ấy chưa làm gì cả."

"Nhận tiền.. có chút không ổn."

- Lan Hương lên tiếng giải thích.Nàng không muốn nằm không mà hưởng đâu a.

Hai người vẫn là chưa làm gì nhau, nhận một số tiền lớn như thế, thật không phải phong cách của nàng, dù nàng đang khó khăn thật."

Vậy sao?

Ngày mai lại đến..."

"Nếu tiến triển tốt, tôi sẽ giúp mẹ cô phẫu thuật tim và đương nhiên, mẹ con cô sẽ không phải cực khổ thêm."

Lan Hương nghe như không tin vào tai mình.

Bà ta sẽ hỗ trợ nàng toàn bộ chi phí và đi lại.

Điều mà bấy lâu nay nàng chật vật nhưng không thể.

Nhưng cơ hội thế này, thật sự không dễ ăn.

Nếu như theo Lan Hương quan sát được, bà ta không dễ dàng gì đưa ra một điều kiện tốt như thế nếu như xác suất thành công thấp.

Bởi nên Lan Hương có chút lo lắng."

Tôi.. sẽ cố gắng."

"Tôi đợi tin tốt từ cô."

- bà ta hài lòng, nhấp một ngụm trà quan sát nàng, chợt mĩm cười.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 3


Ái Phương mệt mỏi cởi chiếc áo vest trên người cầm lên tay, bung hai cúc trên áo sơ mi trắng để lộ ra khe rãnh ở giữa ngực, trông quyến rũ nhưng cũng toả ra khí chất lạnh lùng.

Cô lê bước lên phòng mà mẹ cô đã sắp đặt sẵn, thật sự chẳng biết hôm nay sẽ là cô gái nào, ngày nào cũng bắt cô ngủ với người khác, mẹ cô chính là muốn ép cô điên lên đây mà.Ái Phương mở cánh cửa phòng, đèn phòng mở sáng trưng.

Ái Phương chẳng thèm ngó tới người đang nằm trùm kín mít trên giường, quăng chiếc áo vest lên ghế rồi lại ghế ngồi, ánh mắt đâm chiêu, quan sát người nằm trên giường.Lan Hương phủ chăn kín người, hồi hộp khi nghe tiếng mở cửa.

Nhưng đợi mãi mà không thấy người bên cạnh nằm kế bên mình, Lan Hương cảm thấy có chút lo lắng.

Không phải là đi tắm rồi chứ?

Nhưng nàng không nghe thấy tiếng nước chảy.

Trong phòng không có lấy một tiếng động, chỉ nghe mỗi tiếng nàng thở mạnh trong chăn, nàng vuốt vuốt lấy ngực mình để giữ bình tĩnh.

Nhưng trùm thế này khá lâu mà vẫn không thấy động tĩnh, Lan Hương cắn môi, từ từ kéo chiếc chăn xuống để quan sát xung quanh.

Đôi mắt bé xíu liếc nhìn, rồi dừng lại ở một góc phòng.

Người con gái với gương mặt lãnh đạm đang nhìn nàng, ánh mắt đâm chiêu quan sát từng cử chỉ của nàng.

Ngón tay thon dài đang đặt trên đôi môi mọng đỏ, Lan Hương sợ hãi kéo chăn che lấy mặt mình, thở mạnh khi thấy người đối diện.Thật sự, vẻ đẹp đó khiến người khác như bị hút hồn.

Hai chiếc cúc áo mở tung lộ ra một khoảng ngực trần đang phập phồng, Lan Hương nuốt nước bọt đánh ực.

Cảm thấy một cỗ rung động chạy dọc thân mình.Ái Phương không lên tiếng, ngồi im lặng ở một góc nhìn nàng, nàng cảm giác lạnh toát cả mồ hôi hột.

Có thể nào đừng nhìn nàng như thế được không?

Nàng lấp bấp, không nói thành câu."

Chúng ta.. nên..

đi ngủ thôi."

- nàng sợ hãi lên tiếng.Người đối diện bất giác nhếch môi cười.

Nụ cười đẹp đến điên đảo, Lan Hương cố gắng không để mình ngất đi.

Mình phải hoàn thành xong nhiệm vụ, đúng rồi, cố lên Hương , nàng thầm trấn an bản thân để không phải gục trước mặt người kia.

Chưa lâm trận mà đã ngất đi thì thật kì cục.

Nàng cố gắng rặn lấy nụ cười gượng, môi giật giật cố nhếch lên thành vòng cung, nói từng tiếng đứt quãng."

Có.. nên..

đi tắm trước.. không?"

Ái Phương chống tay đứng bật dậy tiến về phía giường, chống hai tay hai bên, ghé sát mặt mình gần mặt nàng chỉ cách một gang tay.

Nàng run run, ngước lên mặt đối mặt Ái Phương .

Nhìn từ khoảng cách như thế này, ngũ quan của người, cũng thật hoàn hảo.

Chiếc mũi cao thẳng tấp, mắt to tròn, lông mi dài cong vuốt, đôi môi dày đỏ mọng, hai núm đồng tiền .

Bất giác Lan Hương muốn chạm lên gương mặt thanh tú kia."

Cô nói nhiều quá."

- giọng Ái Phương trầm trầm.

Đến giọng nói nghe cũng đầy mị lực, người con gái này cần gì phải kiếm người đẻ thuê chứ?

Thật sự, nếu theo Lan Hương nghĩ, gái bu quanh cô không thiếu, Lan Hương bất giác cau mày.Hương thơm từ người Ái Phương toát ra phả vào mũi nàng khiến nàng say đắm.

Cảm giác muốn cùng người này ân ái đến kì lạ.

Lan Hương lắc đầu như muốn mình phải giữ lấy liêm sĩ.

Ái Phương bỏ đi lại chiếc ghế sofa dài, rồi nằm lên đó nhắm mắt.

Lan Hương ngồi trân trân nhìn cô khó hiểu."

Chẳng phải.. chúng ta phải.."

- nàng thấy miệng mình khô khốc."

Phải làm tình sao?"

- Ái Phương không nhìn lấy nàng, đáp cụt ngủn."

Nhưng mà.. tôi..

đã nhận nhiệm vụ của Phan phu nhân."

"Cô chỉ cần ngủ trên giường rồi sáng mai đi nhận tiền thôi."

Thật sự là không được a.

Nàng đến đây lần này là lần thứ 2 rồi.

Không thể không thu hoạch được gì, đúng không?

Lan Hương lúng túng, phải làm sao để con người này lên giường với mình chứ?"

Nhưng tôi muốn làm tình với cô."

Ái Phương xoay mặt nhìn Lan Hương .

Ngồi bật dậy, ánh mắt cô đỏ ngầu, cố kiềm lấy sự tức giận."

Tôi không làm tình."

"Vậy cô làm gì?"

"Bạo dâm."

Ái Phương không đầu không đuôi, thốt ra từ khiến Lan Hương không hiểu được.

Bạo dâm?

Nàng chưa từng nghe qua, một đứa con gái 20 tuổi đầu như nàng, chuyện giường chiếu còn chưa trải qua, bạo dâm là gì?

Ai mà biết được chứ."

Gì cũng được.

Miễn là cô phải ngủ với tôi."

Lan Hương mạnh miệng khiến Ái Phương nhếch môi cười, cô gái này, thật sự có biết mình đang nói gì không đấy?

Người nhỏ nhắn như cô, chịu đựng được sự bạo dâm sao?

Điều đó khiến Ái Phương có chút thích thú.Lan Hương không suy nghĩ nhiều.

Nàng đang cần tiền, phải, rất nhiều tiền.

Nhưng nàng lại không biết được, lời nói của nàng bây giờ sẽ khiến cuộc sống sau này của nàng khó khăn đến nhường nào."

Được rồi.

Chúng ta sẽ ngủ cùng nhau."

Ái Phương như một lời tuyên án.

Cô đứng bật dậy, cởi nốt những cúc áo còn lại.

Đi từ từ về phía Lan Hương đang lo lắng nhìn cô.

Cô gái này, khiến Ái Phương phải lên giường, thật không tầm thường.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 4


Ái Phương thả chiếc áo sơ mi xuống nền gạch, kéo chiếc quần tây của mình xuống quăng sang một bên, tháo tung chiếc bra đang ôm lấy ngực săn chắc của mình, trên người chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ ôm lấy vùng thiếu nữ.

Lan Hương chết đứng nhìn từng hành động của Ái Phương , tại sao người này lại vô tư như thế chứ?

Mặc nhiên cởi toàn bộ quần áo trên người trước mặt người lạ.

Lan Hương cảm thấy một cỗ sợ hãi, nuốt nước bọt.Ái Phương đi nhanh về phía giường, cánh tay săn chắc vòng qua ôm lấy nàng rồi nhấc bổng nàng lên.

Lan Hương hốt hoảng, la oai oái."

Chẳng phải cô muốn làm tình sao?"

"Nhưng mà..."

- theo như trong suy nghĩ của nàng thì người trên ra vào bên trong người dưới rồi xong, chứ không phải kiểu này.Cô bế Lan Hương đi về hướng toilet.

Lan Hương nhìn ngực săn chắc của Ái Phương mà không khỏi cảm thán, tại sao lại to tròn, hấp dẫn như thế chứ.

Nàng định đưa tay lên sờ vào ngực Ái Phương thì bị giọng nói cô cắt ngang."

Đừng chạm vào."

- Lan Hương sợ hãi rụt tay lại, cau mày khó chịu nhìn Ái Phương .Ái Phương đặt nàng đứng dựa vào vách tường, thân thể to lớn của mình phủ lên thân thể nhỏ bé của nàng.

Lan Hương chợt thấy không khí ngột ngạt, khoảng cách đứng của hai người gần đến mức nghe rõ nhịp tim đang đập loạn.

Lan Hương bị Ái Phương nâng cằm, hốt hoảng hé môi thì bị môi Ái Phương phủ lấy.Lần đầu tiên được chạm môi với người khác, Lan Hương có chút lúng túng, chới với định vịn vào người Ái Phương thì bị tay cô giữ lại, khoá chặt trên đỉnh đầu, thân thể Ái Phương ép chặt lấy thân thể nàng.

Cảm nhận lưng mình chạm lấy vách tường lạnh ngắt khiến Lan Hương rùng mình.Ái Phương một tay bóp lấy miệng nàng nâng cao lên, Lan Hương vì đau mà ú ớ trong vòm họng, tay còn lại tách một chân nàng gác lên chân mình rồi luồn lách vào vùng thiếu nữ của Lan Hương .

Nàng cảm thấy sợ hãi, vốn dĩ chưa tiếp xúc thân mật với ai nên thân thể Lan Hương khá nhạy cảm, nàng rùng mình vì những đụng chạm của Ái Phương .

Bất giác rơi nước mắt."

Tại sao lại khóc?"

- Ái Phương nhìn vô bằng ánh mắt khinh bỉ.Lan Hương lắc đầu, mím chặt môi."

Không phải muốn làm tình với tôi sao?

Tôi sẽ cho cô toại nguyện."

Dứt câu, Ái Phương bóp lấy miệng nàng đến đau, cắn lấy môi nàng đến sưng đỏ.

Lan Hương cảm thấy môi mình đau rát, bên dưới bị tay Ái Phương kích thích đến sưng đau.

Cảm nhận chuyện làm tình này thật kinh khủng."

Không làm nữa.. tôi không muốn làm nữa."

- Lan Hương khóc nấc, van xin cô."

Buông tôi ra.. xin cô."

-Lan Hương run run, mắt bắt đầu đỏ ửng."

Chẳng phải cô mạnh miệng lắm sao?"

"Đừng khiêu khích tôi."

Ái Phương điên cuồng cắn lên cổ nàng để lại những vết đỏ, vài dấu vết còn rỉ máu."

Tôi xin cô..."

Lan Hương cảm nhận hạ thân mình nóng rát, bên trong huyệt động cứ liên tục rỉ ra những bạch dịch.

Ái Phương đưa một đốt tay vào bên trong thăm dò, bên trong Lan Hương khít chặt co bóp mạnh lên đầu ngón tay cô."

Đau..

đừng mà.. dừng lại đi."

Cảm nhận vách tường thịt bị vật lạ xâm nhập, bên trong Lan Hương phát đau.

Ái Phương như bị dục vọng che mờ, ngón tay được dịch nhầy bôi trơn liền đâm thẳng vào bên trong, đi ngang qua tấm màn chắn xé toạt ra.

Lan Hương hét lên một tiếng, chân nàng khuỵ xuống chẳng chống đỡ được nữa.

Nàng cảm giác như hạ thân mình bị phá tung."

Aaaaaaaaaaaa..."

- Lan Hương khóc nấc.

Nàng không biết là làm loại chuyện này đau đớn như thế."

Dừng lại.. tôi không chịu được."

Ái Phương bỏ qua lời cầu xin của nàng, chẳng thèm quan tâm bên dưới nàng dòng dịch nhầy hoà cùng chút máu đỏ rơi xuống nền gạch lạnh lẽo.

Ái Phương điên cuồng cắn mút lên bầu ngực Lan Hương đến ửng hồng."

Aaahhh ~~"Tay Ái Phương bên trong bắt đầu chuyển động, Lan Hương cảm ngận hai bên vách tường thịt bị vật lạ ma sát đến đau, cảm giác ngứa đến bứt rứt."

Dừng lại.."

Ái Phương nhấc một chân còn lại của nàng lên, Lan Hương sợ ngã liền vòng tay ôm lấy cổ cô.

Ái Phương liền nhét thêm một ngón tay vào huyệt động."

To quá.. phát đau."

- Lan Hương hét lên, huyệt động như bị Ái Phương nông giản ra, đau rát."

Hôn tôi."

Ái Phương ngước mặt đón lấy nụ hôn của Lan Hương , bên dưới chầm chậm ra vào."

Sâu quá..

ưmmm ~~"Ngón tay Ái Phương đi sâu vào bên trong, mát sát liên tục vào vách tường thịt, ngón tay cái đặt lên hạt đậu nhỏ xoa xoa.

Cảm nhận bên dưới đã dần quen, cô thúc càng thêm mạnh bạo, tay ôm lấy mông nàng nhấc cao lên rồi ấn mạnh xuống phối hợp cùng ngón tay cô thúc mạng lên.

Lan Hương lắc đầu, mồ hôi lấm tấm rơi trên trán và lưng nàng."

Đau quá.. dừng lại đi."

Ái Phương cúi đầu, lưỡi cuốn lấy nhũ hoa của Lan Hương tạo cho nàng thêm kích thích, bên dưới liên tục thúc mạnh vào.

Ái Phương nhét thêm một ngón tay vào trong, Lan Hương liền thở hắt ra, nông huyệt động giãn ra hết cỡ."

Thế nào?

Thích chứ?"

- Ái Phương vừa nói từng chữ vừa thúc mạnh vào bên trong.Lan Hương lắc đầu, chẳng thể nói thành câu vì giờ thân thể nàng phát đau, buồng phổi như chẳng còn chút không khí nào.

Nàng cố hít lấy từng đợt không khí lạnh, cắn chặt môi.Ái Phương cảm nhận bên trong đang dần co bóp lấy tay cô, liền ép chặt nàng vào tường, một tay nhấc cao mông nàng, tay còn lại thúc mạnh từ bên dưới lên."

Ư ư.. aahhh ~~~" - Lan Hương giật run, chân co quắp lại kẹp lấy hông Ái Phương .Ái Phương nhấn ngón cái vào hạt đậu nhỏ để cho cô thêm kích thích.

Lan Hương hé môi, hít lấy không khí, ngực liên tục phập phồng vì thở mạnh.

Nàng không biết được loại cảm giác này là gì, nhưng khiến toàn thân nàng run rẩy, có một chút thoải mái.Ái Phương rút tay ra từ từ, thấy trên tay mình còn đọng lại một chút máu, cô cau mày lo lắng nhìn nàng đang mệt lã dựa vào tường."

Còn trinh?"
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 5


Ái Phương chống hai tay lên chân mình, bàn tay vuốt vuốt mặt, tiếng rít chửi thề qua kẽ răng khiến Lan Hương sợ hãi, co ro trên giường kéo chăn che kín thân thể đầy vết thương của nàng.

Lan Hương khóc nấc, ánh mắt hờn ghét nhìn Ái Phương .Theo như quy tắc ngầm mà Ái Phương đã tự đưa ra với bản thân.

Nếu như phá đi cái ngàn vàng của người con gái, nhất định phải sống cùng cô ta đến cuối đời.

Bởi nên, lý do mà Ái Phương sợ nhất là gái còn trinh.

Vốn dĩ cô chưa muốn lập gia đình, chuyện ăn chơi trai gái cô còn chưa chơi xong."

Tại sao không nói với tôi là cô còn trinh chứ?"

- Ái Phương gằn lên nói với Lan Hương đang thút thít ở trong chăn."

Chết tiệt.."

"Nhìn tôi."

- Ái Phương tức giận hét lên.Lan Hương giật mình, kéo chăn xuống ngước mắt nhìn cô.

Đôi mắt nàng ngấn lệ, đỏ hoe đối diện với gương mặt đang tức giận, mắt đầy gân đỏ của Ái Phương ."

Trả lời tôi.."

Lan Hương lắc đầu, nàng không biết, thật sự không biết."

Còn trinh tại sao lại làm những chuyện bán rẻ thân xác như thế."

- Ái Phương nói như hét."

Chỉ có gái điếm mới làm những chuyện như thế này thôi."

- Ái Phương ném cọc tiền về phía Lan Hương , đó cũng là lí do mà cô chẳng thương hoa tiếc ngọc, thô bạo mà hành hạ thân xác nàng.

Vì trong tâm trí của Ái Phương , nàng chỉ là gái điếm.Những lời của cô vang vọng thấm vào lòng ngực Lan Hương đau nhói, nàng nấc nghẹn lên, mang ánh nhìn uất hận đặt lên người Ái Phương .

Nàng nhếch môi cười khẩy, tự nhiên lại thấy bản thân bị người khác xúc phạm đến thậm tệ thật sự cay.

Nàng vội leo nhanh xuống giường, khoác lấy chiếc áo khoác rồi đi nhanh ra cửa mặc Ái Phương đứng chết trân nhìn nàng.

Tiếng cửa đóng sầm, Ái Phương tức giận đá từng cái thật mạnh vào chiếc ghế sofa bên cạnh.Lan Hương chưa từng nghĩ chuyện này lại kinh khủng như thế.

Nàng cần tiền, họ cần con.

Như một cuộc giao dịch, thế thôi.

Nhưng chẳng ngờ là chuyện lại đi xa hơn nàng nghĩ, nàng nuốt nước mắt vào lòng hận không thể xé nát mình ra vì sự ngu ngốc và ngây thơ này.Nàng khóc thút thít bên giường bệnh của mẹ, bà ấy ngày càng gầy hơn.

Bác sĩ bảo nếu như không phẫu thuật tim có thể bà ấy chỉ sống thêm được vài tháng, nếu được tiêm thuốc đầy đủ.

Nhưng với tình hình kinh tế của nàng hiện tại, tiền ăn còn không đủ nói gì đến tiền thuốc cho bà.

Nàng nắm lấy bàn tay gầy gộc của bà, nấc lên từng tiếng chua xót."

Mẹ đang làm gì thế hả?"

Ái Phương tức giận ném áo lên ghế, vừa bước chân qua cửa đã thấy bà ngồi nhâm nhi tách trà, không kiềm được lòng mà hét lên."

Ngồi xuống."

- Phan phu nhân giọng đều đều, đặt tách trà lại bàn.Ái Phương dù có tức giận cũng không dám cãi nửa lời, ngoan ngoãn ngồi đối diện bà, lòng bứt rứt vì sự bình thản của bà.

Cô liếm lấy môi, lòng như có kiến cắn."

Mẹ, mẹ có biết cô ta còn trinh không?"

- Ái Phương không thể chờ đợi, lên tiếng hỏi."

Mẹ biết."

- Phan phu nhân dựa lưng vào ghế, nhìn Ái Phương bình thản trả lời."

Mẹ biết?"

- Ái Phương bất ngờ hỏi lại.Phan phu nhân gật đầu."

Mẹ biết mà vẫn bảo cô ta ngủ với con?"

"Mẹ bảo mẹ thương con, mà mẹ làm như vậy với con.

Như vậy không phải là thương con."

- Ái Phương nói một hơi dài."

Cô ta cần tiền, mẹ cần cháu, đâu có gì là sai?"

- Phan phu nhân mĩm cười."

Nhưng mẹ thừa biết con không ngủ với gái trinh, chết tiệt.."

- Ái Phương rít tiếng chửi."

Vậy là con đã làm tình với cô ấy rồi à?"

"Mẹ còn tâm trạng để hỏi chuyện đó sao?"

"Xem ra con bé đó cũng có bản lĩnh."

- bà hài lòng, cầm tách trà lên nhấp một ngụm."

Điên rồi."

- Ái Phương toan bỏ đi."

Mẹ con bé đó cần tiền để phẫu thuật tim, mẹ cần có một đứa cháu.

Cả hai đều có nhu cầu, tại sao con phải tức giận?"

Ái Phương cau mày, bước chân khựng lại ở giữa cầu thang.

Từng lời bà nói văng vẳng bên tai cô, Ái Phương bấu chặt tay vào thành cầu thang.

Bỏ mặc lời nói của bà rồi đi nhanh lên lầu, đóng sầm cửa.Cứ mỗi buổi sáng đúng 10h, các cô gái đã ngủ với Ái Phương cứ đến công ty của bà để nhận tiền.

Nhưng hôm nay, đồng hồ đã điểm 11h vẫn chưa thấy Lan Hương xuất hiện, Phan phu nhân lo lắng nhìn đồng hồ nhích từng giây.

Vốn bà cũng muốn hỏi thăm nàng về chuyện tối qua, nhưng mà đã qua giờ hẹn 2 tiếng vẫn không thấy nàng."

Chủ tịch, cô ấy không bắt máy."

- thư kí nói với bà."

Chuẩn bị xe đến bệnh viện."

"Vâng."

- thư kí gật đầu rồi đi nhanh ra ngoài.Thư kí lịch sự gõ gõ vào cánh cửa phòng bệnh.

Lan Hương nhìn ra ngoài rồi nhanh chóng xoay mặt lại, tay vẫn tiếp tục công việc lau lau bàn tay mẹ nàng đang gắn đầy dây dợ.

Người thư kí sốt ruột tiếp tục gõ cửa, đến 5 phút sau cánh cửa phòng mới mở ra."

Phan phu nhân, bà đến đây có việc gì không ạ?"

- Lan Hương lạnh lùng nói như người xa lạ."

Lan Hương , có thể nói chuyện một chút không?"

- Phan phu nhân nhoẻn miệng cười.Lan Hương quay sang nhìn mẹ nàng, rồi nhìn bà."

Tôi chỉ có 10 phút thôi."

Pham phu nhân cười lớn, xoay người đi dọc theo hành lang về phía sân vườn."

Sao hôm nay cô không đến nhận tiền?

Chẳng phải mẹ cô đang cần tiền phẫu thuật sao?"

"Tôi và cô ấy chưa làm gì, nên không cần phải đến lấy."

"Lan Hương .."

"Tôi xin lỗi.

Đến giờ phải về phòng bệnh rồi, mẹ tôi cần phải tiêm thuốc.

Chào Pham phu nhân."

- Lan Hương cúi gập người chào bà rồi xoay lưng lạnh lùng đi khuất.Bà quăng tập hợp đồng lên bàn Ái Phương , khoanh tay đứng trước mặt cô."

Con đến thuyết phục con bé nhận tiền cho mẹ."

"Vô lý."

- Ái Phương không nhìn bà, đáp cụt lủn.

Cô đang bận tối tăm mặt mày, thời gian đâu mà đến gặp cô ta thuyết phục, cô không rảnh."

Được rồi.

Đừng trách mẹ."

Phan phu nhân quay gót bỏ đi, không nói thêm lời nào, không đợi cô giải thích.

Bà sợ nếu nàng không nhận tiền, sau này có em bé sợ nàng sẽ phá bỏ đứa bé nối dõi dòng họ Phan.

Nên bằng mọi cách, Ái Phương phải thuyết phục được Lan Hương , bằng không cô khó mà sống được.

Khó khăn lắm Ái Phương mới lên giường với một đứa con gái."

Chết tiệt."

- Ái Phương quăng tập hợp đồng xuống đất.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 6


Ái Phương ngồi phía sau xe cầm tập hợp đồng trên tay, đọc từng chữ in trong đó mà lòng cô bứt rứt khó tả.

Chiếc xe dừng lại ngay trước cổng bệnh viện, tài xế xoay ra sau nhìn cô, cô phân vân không biết có nên vào trong hay xoay xe về nhà.Cô thở dài, mở cửa xe.

Cô chọn phương án thứ nhất, vì nếu không thuyết phục được Lan Hương , có thể cô sẽ không sống được với Phan phu nhân.

Mặc dù cô khá ngang ngạnh, nhưng đối với gia đình và nhất là Phan phu nhân, cô không muốn bà phải buồn lòng.Quay lại năm cô 8 tuổi, gia đình Phan thuộc dạng khá giả nên cô được cưng chiều từ nhỏ.

Tính cách của Ái Phương từ nhỏ đã hiếu động, tìm tòi nhiều thứ nên cô rất thông minh.

Bố cô từ một người nhập cư, ông chủ của một công ty nội thất nhỏ đã một mình gầy dựng nên Phan Thị - một trong những tập đoàn đứng đầu cả nước như hiện nay.

Nhưng có vẻ, bản tính con người càng giàu sẽ sống càng hoan lạc.

Bố cô ít về nhà hơn, viện cớ ra ngoài đi gặp đối tác nhiều hơn.

Có người bảo bố cô ra ngoài cặp với những cô gái trẻ.

Mẹ cô lúc đó chỉ biết ôm lấy cô vào lòng mà khóc, cô tự hỏi có phải những cô gái trẻ đẹp là lý do mà mẹ cô buồn không?

Năm cô lên 20 tuổi, bố cô vì một tai nạn xe hơi mà qua đời, mẹ cô trong những ngày tháng ấy thật sự vất vả, bà gồng gánh tập đoàn ngày một tuột dốc.

Nhìn hình ảnh bà suy sụp, Ái Phương quyết định bỏ học ở trường để học bổ túc, đến tập đoàn để phụ giúp bà.

Trải qua sống gió cùng nhau 3 năm, mới có được Phan Thị trụ vững như hiện tại.Ái Phương nhét một tay vào túi quần âu, tay còn lại cầm tập hợp đồng, dáng người hiên ngang bước nhanh vào sảnh bệnh viện, dừng ngay ở quầy tiếp tân."

Cho tôi hỏi bệnh nhân Hương Lan ở phòng nào vậy ạ?"

- tài xế nở nụ cười hiền nhìn cô y tá đang ngồi ở tiếp tân."

Anh là gì của bệnh nhân?"

"À, tôi tôi..."

- tài xế xoay sang nhìn Ái Phương đang cau mày."

Cứ nói là người nhà đi."

- Ái Phương khó chịu xoay đi nơi khác."

À tôi là người nhà của bà ấy."

- tài xế cười ngượng ngùng."

Con gái bà Lan có dặn là nếu có người đến thăm, phiền liên lạc với cô ấy trước."

Ái Phương thấy phiền chết được, chỉ là đến thuyết phục cô ta nhận tiền thôi, sao lại dài dòng như thế chứ?

Với cả, cô ta bị thần kinh hay sao mà không chịu nhận số tiền lớn như vầy nhỉ?

Những cô gái khác, vừa nghe Ái Phương nói nằm ngủ rồi sáng đi nhận tiền, chẳng cần phải làm gì là mừng hết lớn.

Chỉ có riêng cô ta là đi ngược lại.

Cô gái này, có phải vừa trải đời không?

Từng dòng suy nghĩ chạy dài trong đầu Ái Phương .

Cô chợt nheo mắt nhìn về phía cửa, hình dáng nhỏ nhắn, gương mặt bánh bao xấu xí kia đang đi gần về phía cô, trên tay còn cầm theo túi thức ăn.Ái Phương sải bước chân tiến thẳng về phía Lan Hương , Lan Hương như người xa lạ bước ngang qua người Ái Phương , chợt bị bàn tay thô bạo giữ chặt.

Lan Hương giật mình, xoay người cau mày nhìn Ái Phương ."

Cô là ai?

Sao lại nắm tay tôi."

- Lan Hương vờ hỏi.Ái Phương nhếch môi cười, cô ta diễn không giỏi.

Ánh mắt không kiên định, con người cứ liếc ngang dọc, rõ ràng là sợ hãi nhưng vẫn rất mạnh miệng."

Buông ra."

- Lan Hương khó chịu gằn lên."

Tôi đến để đưa cô tiền.

Cô mau..."

"Tôi và cô quen nhau à?

Tiền gì?"

- Lan Hương cắt ngang lời Ái Phương ."

Thả tay ra nhanh lên, tôi la lên bây giờ."

Lan Hương giật tay ra khỏi tay Ái Phương , không nói thêm một lời, xoay gót bỏ đi một mạch, không ngoáy đầu nhìn lại.Ái Phương đưa tay lên quét lấy môi mình, cười như không cười.

Lần đầu tiên cô phải đối diện với hoàn cảnh trái ngang như thế, thật là khiến cô cười không nổi.Bác sĩ Vũ niềm nở mở cửa phòng bệnh, chào hỏi Lan Hương khi thấy cô đang lau người mẹ Bùi."

Hương, cô thật có số hưởng."

- Bác sĩ Vũ cười cười bơm thuốc vào ống tiêm."

Ý bác là sao?

Cháu không hiểu?"

- Lan Hương né sang một bên nhường chỗ cho bác sĩ Vũ."

Còn giả vờ, bác biết hết đó.

Cái cô xinh đẹp lúc nãy là người yêu cháu đúng không?

Hương, thật biết nhìn người.

Cô ta vừa đóng hết viện phí và chi phí phẫu thuật cho mẹ cháu rồi."

- bác sĩ Vũ cười ha hả, chỉ chỉ Lan Hương ."

Vừa xinh đẹp, vừa giàu có.

Lan Hương, cháu thật có phúc đó."

Lan Hương đến giờ mới tiếp nhận kịp những lời nói của bác sĩ Vũ, mặt cô đanh lại, tay bấu chặt vào nhau, mím lấy môi chạy nhanh ra cửa.Lan Hương như chốn không người, chạy xộc thẳng vào văn phòng làm việc của Ái Phương mặc cho thư kí ngăn cản."

Ý gì?

Cô muốn gì?"

- Lan Hương mắt ngấn nước hỏi Ái Phương ."

Cô ra ngoài đi."

- Ái Phương nói với thư kí, thừa biết cô sẽ đến nhưng không ngờ là đến nhanh như vậy."

Tôi không cần đến tiền của cô.

Hiểu chưa?"

"Tôi làm theo hợp đồng.

Lên giường rồi nhận tiền."

- Ái Phương cắm cúi kí kí vào những bản hợp đồng mà thư kí vừa đưa cho cô."

Tôi đã lên giường với cô lúc nào?

Cô bị điên à?"

- Lan Hương cười khẩy."

Vậy sao?

Ý cô muốn tôi nói thẳng ra là làm tình?"

- Ái Phương buông cây bút, ngước mắt lên nhìn Lan Hương ."

Nói tóm lại là tôi không cần và xem như chuyện tối hôm đó là chuyện tôi và coi không muốn."

"Ai bảo tôi không muốn?

Vì muốn nên tôi mới làm."

- Ái Phương đáp tỉnh queo.Lan Hương muốn phát điên.

Cô ta nói vậy là ý gì?

Vừa bảo nàng là gái điếm xong rồi giờ bảo muốn làm tình với nàng.

Cô ta bị đa nhân cách à?

Hay não bị rối loạn rồi?

Những lời muốn nói trong cuốn họng ứ nghẹn lại khiến Lan Hương tức bay màu."

Đồ điên."

Lan Hương tức giận lôi trong túi ra phiếu đã đóng tiền viện phí rồi xé toan, xé nhỏ ra từng miếng quăng về phía Ái Phương .

Từng tờ giấy nhỏ từ không trung rơi xuống sàn nhà.

Ái Phương cảm thấy buồn cười, môi chợt cong lên."

Tiền viện phí đã đóng, tôi sẽ trả lại cho cô.

Cho tôi thời gian, tôi sẽ trả đủ."

- Lan Hương giọng đều đều, cúi đầu rồi xoay gót đi.Giật thót mình vì cánh tay bị một lực kéo mạnh lại, cổ tay bị siết chặt đến đau.

Lan Hương tay mới giữ ở chốt cửa, định xoay lại đã bị thân hình to lớn ép chặt.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 7


Lan Hương trợn mắt rồi nhanh chóng cụp mắt lại khi mặt Ái Phương chỉ cách nàng khoảng chừng 5cm.

Nàng cảm nhận được hơi thở của Ái Phương phả bên tai mình, mùi hương cơ thể đặc trưng của cô nhanh chóng lấp đi không khí xung quanh nàng, len lỏi vào mũi nàng khiến hơi thở nàng gấp gáp, tim đập loạn trong lòng ngực, mặt bắt đầu ửng đỏ."

Tại sao cứ khiêu khích tôi thế?"

- giọng Ái Phương trầm đục vang vọng bên tai nàng, nàng rùng mình cảm giác giọng nói Ái Phương không giống như bình thường.Lan Hương lắc đầu, không dám chống cự.

Thân hình nhỏ bé của nàng nằm gọn trong thân thể Ái Phương , tay cô chống lên cánh cửa hai bên bao lấy nàng, mặt cúi xuống nhìn Lan Hương với ánh mắt đầy gân đỏ."

Nhìn tôi."

- Ái Phương ra lệnh.Lan Hương như robot bị Ái Phương lên dây cót, nghe lời cô răm rắp.

Lan Hương mím môi, ngước lên đối mặt với Ái Phương .

Ánh mắt nàng liên tục láo liên không dám nhìn thẳng vào mắt cô, cảm giác đôi mắt ấy như muốn nuốt chửng lấy nàng , đầy dục vọng."

Tôi không tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng em đã đến lần hai thế này.

Thì cùng chơi đùa một chút."

Ái Phương dứt câu liền nâng lấy mặt Lan Hương , đôi môi mọng đỏ liền áp lên môi nàng chiếm lấy tiện nghi.

Lan Hương không kịp phản ứng đã bị môi Ái Phương tách lấy, mút mạnh bạo.

Lan Hương chới với, liền bị thân thể to lớn của Ái Phương nhanh chóng ép sát vào cánh cửa nghe một tiếng rầm thật lớn.

Cảm giác người đối diện thô bạo cắn mút môi mình.

Lan Hương cau mày, tay bất giác nắm lấy vạt áo cô định đẩy ra thì đã bị tay cô giữ chặt, khoá lên đỉnh đầu."

Thả tôi ra.."

- tiếng Lan Hương lí nhí trong vòm họng.Ái Phương ra sức mút lên môi nàng, chiếc lưỡi ẩm ướt luồn vào khoang miệng nàng cuốn lấy lưỡi nàng mà trêu đùa, Lan Hương thấy lồng ngực mình như bị hút hết không khí, ngực liên tục phập phồng, vội đẩy Ái Phương ra cố gắng hít lấy hít để."

Cô...

ưmm ~~"Ái Phương cắn lên môi nàng giày xéo, hai tay nhanh chóng luồn vào trong áo nàng tìm đến nơi ấm áp.

Bàn tay thô bạo bóp ngực nàng mà xoa nắn đến phát đau, Lan Hương cau mày, cắn lên môi Ái Phương ."

Đau.."

- nàng đẩy Ái Phương ra.Ái Phương quét một chút máu dính bên khoé môi, nhìn Lan Hương sợ hãi, bất giác cong môi.

Nàng đang kích thích sự ham muốn của cô, chưa bao giờ có ai từ chối cô.

Cảm thấy trong lòng bứt rứt kinh khủng, muốn đè con người đối diện mình xuống giường mà làm tình đến chết."

Dừng lại.. cô bị điên à?

Thả tôi ra."

Lan Hương hốt hoảng nắm lấy áo mình, la oai oái khi bị Ái Phương nhấc bổng lên, nằm gọn trong vòng tay săn chắc của cô."

Thả tôi xuống.

Có tin tôi la lên không?"

"Em nghĩ xem ai dám xông vào đây?"

"HIẾP DÂ...

ưmmm ~~~"Câu chữ vừa đến miệng đã bị môi Ái Phương nuốt lấy, Lan Hương hận không thể cắn lưỡi chết tại đây cho rồi, liên tục bị tên này chiếm tiện nghi hết lần này đến lần khác.Ái Phương thô bạo thả nàng xuống giường trong căn phòng riêng.

Vì hay tăng ca nên văn phòng Ái Phương có một căn phòng giống với phòng ở nhà cô, cả nội thất, chỉ có điều là diện tích nhỏ hơn.

Ái Phương nhanh chóng cởi phăng chiếc áo vest của mình xuống nền gạch, Lan Hương cảm thấy có chuyện chẳng lành, vội bật dậy đã bị thân thể Ái Phương ép xuống giường.

Hai tay nắm lấy cổ tay nàng, chân kẹp chặt lấy chân nàng để nàng không thể cử động."

Cô đừng làm bậy.."

"Buông ra, nhanh lên..."

- Lan Hương mạnh miệng hét lên."

Tôi làm tình, không làm bậy."

Ái Phương cong môi, áp mặt mình vào hõm cổ nàng, mút lấy cổ nàng trắng ngần, đặt những vết ấn đỏ mới chồng lên những vết cũ vẫn còn mờ nhạt.

Tay cô nhanh chóng xé chiếc áo sơ mi của Lan Hương , lộ ra đôi gò bông đang được chiếc bra ôm lấy, nhấp nhô lên xuống.

Đôi tay Ái Phương mạnh bạo bắt lấy ngực nàng, kéo chiếc bra lên cao để lộ ra nhũ hoa đỏ hồng, ngón tay nắm lấy nó se se vào khiến Lan Hương rùng mình."

Ưmm ~~ .... dừng lại."

Ái Phương lướt môi mình xuống xương quai xanh, dừng lại đôi gò bông.

Tháo lấy nút bra phía trước, đôi gò bông liền nhảy tung lên khi không có chiếc bra gò bó.

Ái Phương hé môi, mút lên nhũ hoa đã bị tay cô se đến ửng đỏ.

Tiếng mút máp nghe thật dâm mỹ khiến Lan Hương đỏ mặt."

Đừng..

ưmmm ~~ ah.. dừng lại đi..."

"Xin cô..."

Lan Hương miệng van xin cô, nhưng bên dưới dòng bạch dịch nóng ẩm rỉ ra ướt cả vùng thanh xuân.

Nàng cảm nhận thân thể mình được kích thích đến cực điểm, chẳng còn sức mà chống đối.

Nàng buông thả mình theo từng nhịp điệu của Ái Phương ."

Ưmmmm ~~~"Nàng thấy thoải mái, cảm nhận đôi môi mềm mại đang mút lấy bầu ngực mình, chiếc lưỡi nóng bỏng đang cuốn lấy nhũ hoa của nàng khiến nó tê dại, cảm giác thật sự rất kích thích."

Ahhh..

đừng."

Lan Hương vội hét lên, mím chặt môi khi tay Ái Phương luồn vào quần nàng, đi qua chiếc quần lót nhỏ, bao phủ lấy cô bé của nàng."

Có phải rất kích thích không?"

- Ái Phương tay đã chạm vào hạt đậu nhỏ xoa xoa."

Không.. không thích.. ah ưmmm ~~"Ái Phương ấn vào hạt đậu nhỏ, Lan Hương liền rùng mình."

Phản ứng rất tốt."

- Ái Phương cười trêu chọc.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 8


"Biến thái."

Lan Hương hét lên, chân vùng vẫy muốn đạp cô nhưng nhanh chóng bị Ái Phương kẹp chặt.

Ngón tay ngay huyệt động thừa cơ hội chui tọt vào bên trong.

Lan Hương ưỡn người, rên rỉ khi ngón tay Ái Phương đi sâu vào bên trong nàng, khoáy đảo."

Ahhhh ~~ ..."

"Cô là đồ khốn..

ưmm ~~~"Lan Hương ngậm lấy tay để ngăn tiếng rên rỉ đáng xấu hổ.

Ái Phương thích thú nhìn người dưới thân mình quằn lên chống đối, bản tính ham muốn mãnh liệt trỗi dậy trong người cô.

Thật sự cô cũng không hiểu tại sao lại ham muốn con người này đến lạ, chỉ cần nhìn cô ta quằn quại chống đối, Ái Phương liền muốn đem cô ra mà thao đến chết."

Giữ hơi thở đều đi.

Tôi muốn nghe tiếng rên rỉ từ em."

- Ái Phương nhấp tay mình ra vào bên trong nàng.Lan Hương mở to mắt, hơi thở bắt đầu rối loạn.

Rên rỉ?

Cô ta bị điên à, ảo tưởng sao?

Nàng là không thèm hé môi rên rỉ !Cảm thấy lồng ngực mình tức đến mức sắp nổ tung, từng tiếng ậm ừ trong vòm họng bị Lan Hương kiềm ứ nghẹn lại.

Ái Phương nắm cạp quần của Lan Hương kéo mạnh xuống, chiếc quần lót nhỏ dâm đãng đang bao trọn lấy bàn tay cô.

Ái Phương kéo quần lót xuống gối, dùng chân kéo nó ra khỏi chân Lan Hương .

Nàng chợt thấy rùng mình vì hạ thân chẳng có gì che chắn, xấu hổ đến mức bật lên tiếng nức nở.

Ái Phương áp môi mình vào môi nàng, ngắn tiếng khóc."

Không phải chúng ta đã từng làm tình rồi sao?"

"Chỉ có điều, bây giờ mới thật sự nhìn thấy thân thể em.

Thật dâm đãng."

Ái Phương mút lên môi nàng, chiếc lưỡi luồn qua khoang miệng cuốn lấy lưỡi nàng.

Một tay tách lấy chân nàng, tay còn lại thúc mạnh vào bên trong.

Cô không tin, nàng có thể nén tiếng rên rỉ."

Ư ~~ .."

- Lan Hương vội ngậm chặt môi.Bên dưới nàng bị ngón tay Ái Phương xâm nhập đến ngứa ngáy, vách tường thịt bị ma sát cảm giác tê dại.

Ái Phương chợt dùng ngón cái ấn lên hạt đậu nhỏ xoa xoa, môi lưỡi lướt qua vành tai nàng cuốn lấy, Lan Hương nhột liền rụt cổ.

Quá nhiều khoái cảm mà Ái Phương mang đến, Lan Hương thở mạnh, ngực như sắp nổ tung.

Tay Ái Phương xoa nắn vào ngực nàng căng cứng.

Cả thân thể nàng bị kích thích quá nhiều.

Lan Hương bấu tay xuống drap giường, không thể kiềm được sự khoái cảm này, liền bật ra những tiếng rên rỉ."

Ưmmm ahhh ha ~~~""Dừng lại.. tôi không chịu được."

Lí trí của nàng bây giờ bị dục vọng che mờ, chân mất đi cảm giác, vô thức dang rộng ra hai bên phối hợp cùng Ái Phương đón thêm một ngón tay thúc vào bên trong.

Ái Phương trượt người, môi hôn lên từng tấc da thịt nàng, để lại những dấu ấn đỏ chồng lên những dấu cũ đã mờ nhạt.

Răng day day vào nhũ hoa đã ửng đỏ vì bị tay cô se cứng."

Chết tiệt..

ư ưmm..."

Lan Hương thầm chửi bản thân mình vì những sung sướng mà Ái Phương mang đến.

Môi Ái Phương dừng lên lớp lông tơ vừa mới mọc, mèo nhỏ của Lan Hương nhạy cảm liền giật lên.

Nàng thở hắt ra."

Ưmmmm ~~~ dừng lại ngay..."

"Cô là... ahhhh ~~~""Fuckkk!!!"

Chiếc lưỡi nóng bỏng của Ái Phương lướt một đường lên mèo nhỏ của nàng.

Môi mút lấy hai phiến thịt hồng, phối hợp cùng tay Ái Phương đang ra vào bên trong , nàng cảm thấy đầu óc mình xoay vòng, không thể giữ được bình tĩnh."

Ahhhh ha ~~~"Lan Hương vô thức nhấc cao mông đẩy mèo nhỏ về sát mặt Ái Phương .

Cảm giác muốn được chiếc lưỡi ấm nóng của Ái Phương yêu chiều lên mèo nhỏ của nàng.

Cô rút tay mình ra, đẩy chiếc lưỡi vào huyệt động nàng đang mở rộng, ngón tay cái ấn vào hạt đậu nhỏ xoa xoa, một tay ôm lấy mông nàng đẩy về phối hợp cùng lưỡi cô thúc vào."

Tôi không chịu được..

ưmmm ~~"Nàng thấy sướng đến phát điên.

Bên dưới kêu gào muốn được cô thô bạo ra vào.

Nàng bất giác liếm môi, cắn vào tay mình để ngăn đi khoái cảm."

Van xin tôi.

Dùng cái miệng xinh đẹp của em van xin tôi."

Ái Phương đánh lưỡi vào hạt đậu nhỏ, môi mút hết những bạch dịch rỉ ra từ mèo nhỏ của nàng ."

Cô là..

đồ khốn."

"Ưmmm ~~~ ..."

"Được rồi.

Tôi không tin là em còn mạnh miệng."

Ái Phương đứng bật dậy, đi về chiếc tủ màu đen tuyền đang bị khoá chặt, cô mở khoá, lôi trong tủ ra một vật giả to lớn đeo vào người.

Lan Hương vẫn còn mơ màng vì trận kích thích lúc nãy, được Ái Phương thả ra liền cố hít lấy hít để không khí."

Ư ~~"Cảm nhận bên dưới mình có vật to lớn tràn đầy, Lan Hương hốt hoảng chống tay, ngước cổ như muốn xem cô đang nhét thứ gì vào trong người mình.

Ái Phương cúi người nhấp nhè nhẹ mông, Lan Hương ngửa cổ lắc đầu vì vật giả liên tục cắm sâu vào bên trong."

Dừng lại..."

"Đau quá.. ahhh ha ~~~""Van xin tôi."

- Ái Phương lòng ham muốn bị kiềm nén liền cắn lên môi Lan Hương ."

Van xin?

Cô nằm mơ..

ưmmm ~~~"Ái Phương thúc mạnh mông, kéo hai chân nàng lên cao.

Một tay bóp lấy cổ nàng, một tay chống xuống giường, mông liên tục thúc mạnh vào huyệt động đang giản rộng.

Cổ Lan Hương bị tay cô bóp chặt không thở được liền lắc đầu, mặt đỏ ửng."

Thả.. ra..."

"Biến.. thái."

Từng tiếng chửi nghẹn trong vòm họng.

Ái Phương điên cuồng thúc mạnh vào.

Chợt lật người Lan Hương lại, kéo mông nàng lên cao, mặt Lan Hương úp xuống giường.

Cô là muốn đến từ phía sau nàng ."

Xem ra em cứng rắn hơn tôi nghĩ."

Ái Phương cắm thẳng vật giả vào trong nàng , Lan Hương phát đau liền bấu tay xuống giường.

Ái Phương kéo ra, rồi lại cắm vào, cứ như thế vài lần đến mức Lan Hương không chịu được mà khuỵ chân.

Cô ngã người lên người nàng, kéo tóc nàng về sau."

Cô đang làm tình với một đứa gái điếm.

Cảm thấy bản thân mình có dơ bẩn không?"

Lan Hương lên tiếng mỉa mai.

Ái Phương bị lời nói của nàng khiêu khích liền không chịu được, mắt như bị tầng lớp dục vọng che mờ trở nên đỏ ngầu, thô bạo kéo hai tay nàng về sau, thúc thật mạnh vật giả vào bên trong.

Hai vách tường thịt bên trong Lan Hương như bị vật giả phá tung, ngứa đến phát điên, co bóp liên tục."

Ưmmmm ~~~"Cảm nhận vật giả chạm sâu vào bên trong mình.

Lan Hương gần đạt đến cao trào, vô thức đẩy mông về sau phối hợp với cú thúc mạnh của Ái Phương ."

Muốn cao trào sao?"

- Ái Phương áp môi thì thào bên tai nàng."

Ưmmm ~~~ ..."

- Lan Hương thở mạnh."

Xin tôi.. tôi sẽ cho em cao trào."

"Ahhhh ~~" - Lan Hương lắc đầu, nàng thật sự khó chịu, bứt rứt đến khó tả."

Xin cô..."

"Tôi nghe không rõ."

- Ái Phương thúc mạnh vào."

Ahhhh ~ cho tôi.. xin cô aa ~~""Ưmmm ~~~"Ái Phương như được nàng bơm thêm sức lực, nắm chặt tay nàng, đẩy hông mạnh vào trong, chạm liên tục vào nơi sâu nhất."

Ư ư ah.."

- tiếng rên rỉ của Ái Phương phát ra nghe thật dâm mỹ."

Aaahhh ha ~~~ fuckkk..."

- Lan Hương giật run lên, bắn ra dòng xuân thuỷ ướt cả drap giường.Ái Phương nhấp thêm vài cái vào bên trong để đẩy cô thêm cao trào.

Lan Hương mệt lã người, ngã nhào xuống giường thiếp đi.

Ái Phương ôm chặt lấy nàng mềm nhũn, cởi chiếc áo còn vướng víu quăng xuống giường.

Da thịt chạm lấy da thịt nóng hổi, mồ hôi ướt đẫm cả người Lan Hương , Ái Phương bất giác hôn lên vai nàng rồi ôm sát nàng vào lòng.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 9


Lan Hương cựa mình, cảm thấy cơ thể mình đau nhức, lưng như muốn gãy ra.

Nhưng cảm giác như người mình có một lực siết chặt, Lan Hương ti hí mắt bao quát xung quanh căn phòng.

Hơi thở đều đều nóng hổi của Ái Phương phả bên cổ nàng, nàng chầm chậm xoay mặt nhìn về phía sau, khoảng cách mặt chạm mặt gần đến mức nàng có thể thấy được từng mạch máu đỏ trên mặt Ái Phương ửng hồng.

Bất giác tay quơ quàng trong không trung, chạm phải vật to lớn phía dưới của Ái Phương .

Nàng sợ hãi rụt tay, nhưng lại tò mò muốn sờ thử vào vật to lớn.

Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm lấy vật giả, trợn tròn mắt vì nó to lớn hơn nàng tưởng tượng.

Ước chừng khoảng 20-23cm, Lan Hương không khỏi bất ngờ khi nghĩ đến việc vật giả đâm sâu vào bên trong mình."

Vẫn muốn sao?"

- Ái Phương từ nãy giờ quan sát Lan Hương vuốt ve lên xuống vật giả, môi chợt cong lên.Lan Hương sợ hãi, vờ nhắm chặt mắt, tay buông vật giả ra.

Ái Phương nắm lấy tay nàng đưa đến vật giả, di chuyển tay như vuốt ve lên xuống."

Thế nào?

Tưởng tượng vật to lớn cắm vào bên trong mình có thích không?"

- Ái Phương thở mạnh, thì thào bên tai nàng.Lan Hương nhăn mặt, rụt tay lại thì bị Ái Phương giữ chặt."

Ngại sao?

Đừng nói với tôi đây là lần đầu em được sờ vào vật to lớn?"

- Ái Phương đẩy mông, ma sát vật giả vào tay nàng."

Cô thật là biến thái."

- Lan Hương hét lên."

Tôi chỉ biến thái với em."

Ái Phương nhấc một chân nàng qua chân mình, vòng tay sang xoa nắn lấy bé mèo nhỏ của Lan Hương , tay còn lại vòng qua bóp lấy cổ nàng ngửa ra sau, mặt nàng chạm sát vào mặt Ái Phương ."

Cầm lấy vật giả đưa vào trong em."

- Ái Phương ra lệnh."

Cô điên rồi..

ưmm ~"Ái Phương bóp lấy cổ nàng đến đau, hằn lên những lằn đỏ.

Lan Hương cau mày, thở dốc."

Em càng chống đối tôi càng muốn thao em."

- Ái Phương cắn lên môi nàng đang sưng đỏ.Lan Hương nhăn mặt, tay cầm vật giả di chuyển từ từ đến huyệt động, đầu vật to lớn chạm đến cửa huyệt động, Ái Phương liền đẩy hông khiến vật giả trượt sâu vào bên trong, Lan Hương bất ngờ không phản ứng kịp liền hét lên, tay cố gắng đẩy Ái Phương nhưng bị cô kiềm chặt."

Tôi sẽ đến với em từ phía sau."

Ái Phương bóp lấy cổ Lan Hương , thúc mạnh hông vào bên trong.

Nàng cảm nhận xương cốt mình như sắp gãy đến nơi, đau nhức không chịu được.

Bên trong vách tường thịt bị ma sát đến đau rát, huyệt động bị nông giản hết cỡ."

Dừng lại.."

"Đau quá.. ah haa ~~""Thật to.."

Lan Hương muốn nói cho cô biết là vật to lớn làm nàng phát đau, nhưng câu chữ chẳng thể ráp lại nguyên vẹn.

Ái Phương nhìn nàng quằn quại càng thêm kích thích, như thể muốn phá tung nàng ra.

Cô chợt kéo người nàng nằm lên người mình, nhấc cao mông nàng, Lan Hương chới với chống tay ra phía sau đặt lên ngực Ái Phương .

Cô nâng mông nàng, đẩy hông thô bạo từ dưới lên khiến di vật trượt sâu vào.

Lan Hương chân mỏi nhừ, tay chẳng thể chống được trọng lượng cơ thể."

Mỏi quá.."

"Không chịu được.."

"Ưm aaahhh ~~~ ...."

Tiếng va chạm của da thịt bạch bạch nghe thật dâm mỹ hoà cùng tiếng rên la khiến không gian nóng đến cực độ."

Chết mất.. sâu quá.."

"Ưmmm ~~~ ..."

"Tôi.. sắp.. ah chết tiệt...."

- Lan Hương lắc đầu, cảm nhận bên dưới mình không chịu được muốn cao trào."

Cái miệng xinh đẹp của em.."

"Rồi sẽ có lúc tôi cho nó hoạt động."

Ái Phương đẩy sâu vào bên trong, Lan Hương hét lên một tiếng rồi giật run lên, chân co quắp lại.

Dòng bạch dịch bị di vật chặn lại bên trong khiến bụng nàng căng tức, Lan Hương thở hổn hễn, lắc đầu ý không muốn làm nữa."

Rút cái chết tiệt ấy ra đi..."

Ái Phương liền nhấp vào, Lan Hương ưỡn người, lắc đầu.

Mồ hôi rơi ướt cả tóc nàng."

Cái miệng của em.. không thể nói từ nào tốt đẹp hơn sao?"

- Ái Phương ghé sát môi vào tai nàng."

Rút nó ra đi.. xin cô.."

"Tôi không chịu được."

Ái Phương hài lòng, tay bấu vào mông nàng rồi từ từ rút vật giả ra khỏi người nàng.

Bạch dịch liền chảy ra ồ ạt khi không có vật cản, rơi xuống drap giường."

Xem ra mèo nhỏ của em phản ứng rất tốt với vật to lớn nhỉ?"

- Ái Phương quét tay vào mèo nhỏ, bạch dịch dính lên tay cô, cô nhanh chóng đưa tay mình đặt lên môi Lan Hương ."

Mút nó."

- Ái Phương ra lệnh."

Đồ điên..

ưmm ~""Mùi vị của mình thế nào?

Rất tuyệt đúng không?"

- Ái Phương bóp lấy miệng nàng, đôi môi nàng vô thức trượt lên xuống mút lấy ngón tay Ái Phương ."

Thần.. kinh."

Lan Hương cắn lên tay Ái Phương , cô rên đau, liền bóp lấy môi Lan Hương , rút ngón tay ửng đỏ của mình ra rồi cắn lên môi nàng đến bật máu.

Lan Hương chợt cười khẩy khiến Ái Phương cau mày, khó hiểu nhìn nàng."

Cô bảo cô không thích làm tình với gái điếm.

Nhưng cô đang hứng thú với nó đấy.

Thế nào?

Có phải mùi vị rất khác những cô gái ngoan hiền ngoài kia không?"

Ái Phương cau mày, một cỗ khó chịu chạy dọc thân cô."

Cô cũng từng khoả thân mà nằm ôm ấp lấy gái điếm đấy thôi.

Tự cho bản thân mình là cao quý sao?"

- Lan Hương nói bằng giọng khinh bỉ.Ái Phương liếm môi, dường như đã hiểu ra từng ý trong lời nói của Lan Hương ."

Hoá ra là em chạy đến chỗ tôi tận 3 lần.

Tôi sẽ xem đây là một cái duyên."

Ái Phương lại dùng vật giả cắm vào bên trong nàng , điên cuồng mà ra vào đến mức Lan Hương không chịu được nằm gục dưới thân cô mà run rẩy.

Cô kéo sát người nàng vào lòng mình, xoa xoa lên cơ thể mỏi nhừ của nàng .

Nghe tiếng thở nhè nhẹ trong lòng mình, Ái Phương vuốt lấy lọn tóc dính trên má nàng.Vốn dĩ lần đầu tiên gặp mặt, Ái Phương thấy khó hiểu khi người trong chăn run rẩy, tiếng khóc nấc làm cô không kiềm được lòng.

Cảm giác giống như hình ảnh mẹ cô - Phan phu nhân đang co ro khóc nấc vì bố cô.

Ái Phương lúc ấy chỉ nghĩ muốn trao cho nàng hơi ấm.

Cô chẳng nghĩ nhiều, muốn đẩy hơi ấm từ da thịt mình xoa đi sự sợ hãi, lạnh lẽo của người trong chăn.

Vì những người trước Ái Phương gặp mặt, hoàn toàn chủ động câu dẫn khiến cô thấy kinh tởm.

Riêng Lan Hương lại khác, bướng bỉnh và kiên cường.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 10


Lan Hương như con mèo nhỏ tìm lấy hơi ấm, rút rút vào gối để tìm lấy mùi hương quyến rũ kia, chiếc mông cao tròn cứ lắc lư qua lại.

Ái Phương cong môi, đứng dựa vào cửa phòng nhìn người trên giường như con sâu trườn tới trườn lui trên giường."

Tìm tôi sao?" – Ái Phương cất tiếng hỏi"Ưmmm~~" – Lan Hương ngáy ngủ theo quán tính mà đáp lời giọng nói trầm đục của cô"Làʍ ŧìиɦ đến nghiện rồi sao?"

Ái Phương ngồi bên giường, trang phục chỉnh tề quần tây áo sơ mi, bên ngoài là chiếc vest màu ghi.

Tay đưa về phía môi Lan Hương vuốt ve, nàng chợt ti hí mắt, ánh đèn ngủ làm chói mắt nàng ,nheo mắt ngước nhìn Ái Phương , giật mình hất tay cô ra rồi nhanh tay kéo chăn cuốn lấy người mình"Tránh xa tôi ra" – Lan Hương ngồi dậy, nhích người ra xa cô, chợt thấy hạ thân mình nhói đau."

Aaa""Còn đau?" – Ái Phương nghe tiếng nàng rên đau, nhìn nàng ôm lấy bụng mình mà lo lắngLan Hương liếc xéo cô, tay xoa xoa lấy bụng dưới đau nhức của mình.

Hận muốn băm con người biếи ŧɦái trước mặt mình ra thành trăm mảnh.

Nhưng mà, bây giờ bụng nàng vừa đau, vừa đói khiến âm thanh trong bụng réo gọi thật xấu hổ.

Ái Phương nhoẻn miệng cười, nhìn cô cắn môi mặt ửng đỏ thật quyến rũ"Ăn chút gì đi.

Nếu em có ý định muốn đánh tôi thì phải có sức lực một chút""Tôi mà thèm đụng vào cô""Thật?" – Ái Phương mỉa mai hỏi lạiLan Hương liếc cô một cái rồi xoay mặt đi.

Ờ thì nàng cũng có ý định muốn chạm vào người Ái Phương nhưng mà cứ mỗi lần vừa chạm đến đã bị tay cô giữ chặt lại, làm nàng khó chịu muốn chết, chạm vào người cô khó đến vậy à?

Nhưng mà ý nghĩ đó chỉ giữ trong đầu thôi, liêm sĩ của nàng không cho phép nàng nói ra cái điều đáng hổ thẹn ấy đâu."

Đi ăn thôi.

Yếu đuối thế này, làm sao có thể chống đỡ được khi làʍ ŧìиɦ với tôi chứ?"

"Đồ điên.

Trong đầu cô chỉ nghĩ đến việc làʍ ŧìиɦ thôi à?

Không có gì khác nữa sao?" – Lan Hương cựa mình muốn xuống giường, thật sự ngồi gần với tên vô lại này khiến nàng phát điên"Còn có việc phải làm sao để thu phục được con mèo hung dữ này nữa" – Ái Phương nhếch môiLan Hương trợn tròn mắt.

Nhảy ngay xuống giường nhưng vừa bước xuống đã khuỵ xuống vì chân mỏi nhừ, chẳng đứng vững được, hạ thân lại dấy lên một cỗ đau nhức."

Cẩn thận"Ái Phương lo lắng định đỡ lấy nàng nhưng bị liếc cho một cái.

Định làm gì?

Tôi thành ra thế này là do cô đấy, còn làm ra vẻ lo lắng.

Lan Hương nhích từng bước chân, với tay lấy chiếc áo khoác ngủ khoác vào người vì giờ đôi mắt tên kia dán chặt vào người nàng như keo dán sắt."

Đồ tôi..."

"Tôi nhờ người mua đồ mới cho em rồi""Ờ ừm"Lan Hương đi nhanh về phía toilet, đồ mới đã được Ái Phương treo ngay ngắn bên trong.

Nhìn những bộ đồ mắc tiền thật khiến Lan Hương nhếch môi."

Đây là cách các đại gia đối xử với kiều nữ à?"

Lan Hương có chút khinh bỉ, nhưng mà nàng không phải kiều nữ.

Không phải kiểu ăn bánh rồi trả tiền nên bộ đồ mới này Lan Hương chắc chắn là sẽ trả tiền lại cho cô rồi.

Nhưng mà Ái Phương cũng có mắt thẩm mỹ ấy chứ, bộ đồ vừa vặn người nàng , đến cả bra và qυầи ɭóŧ nhỏ cũng đồng bộ màu ren đỏ, Lan Hương chợt thấy đỏ mặt.

Chắc là do cô ta bao nuôi nhiều cô gái trẻ nên việc chọn đồ chỉ cần nhìn qua thân hình cũng không gọi là khó khăn, nàng thầm nghĩ rồi đẩy cửa ra ngoài văn phòng Ái Phương ."

Bộ đồ vừa vặn nhỉ?" – Ái Phương buông dao nĩa xuống bàn, chống tay nhìn nàng đi ra.

"Ngồi đi.

Tôi vừa gọi đồ ăn rồi"Ái Phương hất đầu về ghế đối diện, món bò bít tết cô vừa nhờ thư kí mua về vẫn còn nóng hổi.

Lan Hương ái ngại đi lại gần, dù sao thì cô cũng đói lã rồi, cũng chẳng ăn gì từ trưa đến giờ.

Ái Phương đưa đĩa bò đã cắt sẵn về phía nàng, nàng nhìn chăm chăm Ái Phương không dám đụng đũa."

Bò là tôi mua ở Nhà hàng X, em nghĩ họ sẽ bỏ thuốc vào đó sao?"

"Tôi không nghĩ họ, tôi nghĩ cô""Bỏ thuốc em để được gì?" – Ái Phương nhếch môi cười"Vô lại như cô.

Làm sao tôi biết được?"

"Nếu em nghĩ tôi bỏ thuốc vào để làm gì em thì thật phí sức, tôi không rảnh" – Ái Phương như muốn nói với nàng biết là chỉ cần cô muốn, Lan Hương chắc chắn sẽ không thoát khỏi.Lan Hương nhếch môi cười khinh bỉ.

Tay cầm nĩa lên đâm thẳng xuống miếng bò trên dĩa, mắt vẫn đặt trên người Ái Phương .

Cảm giác như miếng thịt bò là cô,Lan Hương liền đem miếng bò bỏ vào miệng.

"Từ từ thôi.

Em cần phải...."

"Aaaaa"Lan Hương chợt cụp người, ôm lấy bụng mình đau nhói, mồ hôi bắt đầu tuôn rơi trên trán.

Nàng cắn môi, rên đau.

Lan Hương hốt hoảng buông dao nĩa, đứng bật dậy chạy về phía cô, lo lắng"Em sao thế?

Có phải là không khoẻ không?"

Lan Hương lắc đầu, mặt tái nhợt, môi đánh lập cập vào nhau, đau đến mức chẳng thể nói nỗi."

Tôi đưa em đi bệnh viện" – Ái Phương nhấc bổng người nàng , chạy thẳng ra khỏi cửa.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 11


Tóc Tiên cầm tập hồ sơ bệnh án đứng trước cửa phòng Lan Hương , liếc mắt nhìn Ái Phương đang lo lắng, đứng ngồi không yên, Tóc Tiên còn tưởng dưới ghế có dính gai nên cô bạn thân của mình mới như vậy.

Tóc Tiên như hiểu được tình hình, nhìn tập bệnh án thì cũng biết chuyện gì xảy ra.

Cô bước từ từ vào phòng, nhoẻn miệng cười quan sát Lan Hương đang liếc mắt nhìn Ái Phương .

Tóc Tiên còn tưởng đâu hai người là kẻ thù của nhau cơ.

Nhưng mà nhìn cô bạn thân của mình thấp thỏm như thế này thì chắc là không phải rồi."

Cô là Bùi Lan Hương ?"

Lan Hương gật đầu.

Ái Phương xoay sang nhìn Tóc Tiên , đứng bật dậy định giật lấy bệnh án thì bị Tóc Tiên giấu đi."

Ái Phương , lại đưa thêm một cô mới vào viện nữa à?"

Tóc Tiên mĩm cười nhìn Ái Phương rồi nhìn Lan Hương .

Ái Phương mặt đanh lại chẳng hiểu Tóc Tiên đang nói gì, ngay bên giường bệnh đã thấy Lan Hương nhếch môi cười khinh, nàng xoay mặt đi không thèm nhìn lấy cô một cái."

Vẫn như cũ, quan hệ quá sức nên dẫn đến kiệt sức, âm đạo bị tổn thương."

Tóc Tiên dõng dạc đọc từng chữ, Lan Hương nghe mà đỏ hết cả mặt, xấu hổ muốn chết đi.

Nàng liền đập đập tay xuống giường, tức giận muốn đánh người.

Tóc Tiên nhìn tình cảnh trước mặt mình thật buồn cười, mặt Ái Phương xám xịt, chưa thấy cô căng thẳng như thế bao giờ, chứng tỏ cô gái trên giường bệnh này cũng không phải dạng tầm thường.

Được rồi, vậy thì thử Ái Phương một chút, ý nghĩ vụt qua đầu Tóc Tiên , cô nhoẻn môi đánh đánh tập hồ sơ vào người Ái Phương đang chết trân."

Phương , sao thế?"

"Tiên, tôi không hiểu cậu đang nói gì?"

"Ây da, chuyện này không phải một hai lần.

Có gì mà cậu phải xấu hổ chứ?"

Lan Hương muốn đào cái hố rồi tự chôn mình xuống dưới cho rồi, chứ ngồi đây mà nghe chuyện xấu hổ này khiến nàng không bị thương chết mà tức hộc máu chết.

Ái Phương giật giật môi, cười như không cười."

Cậu sao thế, đừng nói lung tung.

Tớ đã đưa ai vào viện ngoài cô ấy đâu chứ?"

"Tiên, cậu đừng bịa chuyện..."

"Hai người im lặng đi.

Thật phiền phức."

Lan Hương chẳng muốn nghe.

Tóc Tiên gật gật đầu, đi lại gần nàng , cười tươi híp mắt, đúng là nụ cười toả nắng mang thương hiệu của Nguyễn Khoa Tóc Tiên thật khiến người khác phải động lòng.

Lan Hương ngại ngùng, cắn môi nhìn gương mặt đẹp rạng ngời của Tóc Tiên , nàng cố gắng cong môi đáp lại.

Ái Phương đứng từ phía xa nhìn Lan Hương đỏ mặt, mang gương mặt ngưỡng mộ nhìn Tóc Tiên mà không khỏi khó chịu, vô thức tiến đến giường Lan Hương ."

Lan Hương , để tôi kiểm tra nhé."

Lan Hương xấu hổ, gật gật đầu rồi cụp mắt không dám nhìn thẳng vào gương mặt kiều diễm của Tóc Tiên ."

Cậu định làm gì?"

Ái Phương tức nổ đom đóm mắt, nắm lấy tay Tóc Tiên khi thấy cô vịn lấy tay Lan Hương .

Tóc Tiên xoay mặt nhìn Ái Phương , nén lấy tiếng cười trong lòng mình.

Rõ ràng Ái Phương là có tình cảm với cô gái này."

Tớ kiểm tra giúp cô ấy.

Thế nào?

Sợ tớ chạm vỡ bảo bối của cậu à?"

- Tóc Tiên nhướng mày nhìn Ái Phương lúng túng."

Dạo này bác sĩ Nguyễn đùa giỡn quá mức rồi."

"Bạn học Ái Phương , cậu là đang cản trở công việc của tớ."

Lan Hương nhìn cả hai người nói chuyện tưởng đùa mà như không đùa.

Không gian chợt im bặt khiến nàng sợ toát mồ hôi, tưởng tượng đến cảnh hai người choảng nhau ngay tại đây.

Lan Hương giọng đều đều lên tiếng cắt ngang."

Bác sĩ Nguyễn , phiền chị rồi."

Tóc Tiên mỉm cười gian manh nhìn Ái Phương rồi xoay mặt về phía Lan Hương , nở nụ cười hiền."

Lan Hương , tình trạng sức khoẻ của em khá yếu, cần bồi bổ nhiều một chút.

Đừng làm việc quá sức, nhất là trong chuyện quan hệ, dễ ảnh hưởng đến việc sinh con sau này."

"Vâng, em hiểu rồi.

Sẽ không có chuyện đó xảy ra nữa đâu ạ."

- Lan Hương gật đầu, tiếp nhận lời của Tóc Tiên , nói như đinh đóng cột như muốn Ái Phương nghe được.Ái Phương cau mày nhìn chằm chằm Lan Hương , nàng cảm nhận được tia lạnh lẽo đang dán lên người mình, vờ như không chú ý đến cảm xúc của Ái Phương , Lan Hương gật đầu cảm ơn Tóc Tiên rối rít, miệng liên tục hứa sẽ không để xảy ra tình trạng này."

Được rồi.

Hương , nghỉ ngơi một chút sẽ được xuất viện."

Tóc Tiên gật đầu, xoay lưng ra ngoài không quên nhìn cô bạn thân mình tức đỏ người, đứng nhìn Lan Hương không chớp mắt.

Tóc Tiên nhếch môi, lắc đầu."

Tôi mệt."

Lan Hương trượt người xuống giường, kéo chăn lên che kín người.

Nói như muốn đuổi khéo Ái Phương ."

Vừa rồi ngồi nhìn bác sĩ Nguyễn thì không than mệt, người ta vừa bước đi đã mệt rồi."

- Ái Phương nói như trách móc."

Cô là có ý gì?"

"Tôi làm gì có ý gì.

Tôi mới là người phải hỏi em có ý gì với bác sĩ Nguyễn mà nhìn người ta đến đỏ mặt."

Em muốn đôi co, được rồi.

Tôi cùng em đôi co, không tin được là em nhìn người ta bằng ánh mắt ngưỡng mộ đó, còn nhìn tôi thì liếc ngang liếc dọc.

Nếu không phải là em đang bị thương, tôi liền muốn thao em.Suy nghĩ vụt qua đầu khiến Ái Phương bứt rứt.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 12


"Tôi nhìn ai là chuyện của tôi.

Cô quản được tôi à?"

Cô nghĩ cô là ai chứ?

Nghĩ mình là Phan Tổng của tập đoàn chết tiệt gì gì đó rồi muốn làm gì thì làm à.

Bực chết đi được."

"Từ ngày gặp cô, tôi toàn gặp xui xẻo."

"Sao quả tạ."

"Tôi sẽ kiện cô vì tội cố ý gây thương tích, còn có cả bạo dâm gì gì đó nữa.

Biến thái hết sức."

Lan Hương lí nhí trong miệng, tự nói chuyện một mình.

Giật mình trợn tròn mắt khi thấy Ái Phương ngồi xuống giường nàng, nàng nhích người qua một bên, Ái Phương lại nhích sát lại, nhích đến mức nàng tưởng mình sắp rớt xuống giường đến nơi."

Tôi là bệnh nhân đó, đây là bệnh viện.

Cô đừng có làm bậy."

- Lan Hương chỉ thẳng tay lên camera được gắn ở góc tường, Ái Phương xoay lại nhìn theo hướng tay nàng rồi xoay lại nhìn mặt nàng.

Mặt không chút biểu tình."

Trong mắt em, tôi chỉ là tên biến thái thôi à?"

- giọng Ái Phương trầm buồn."

Đúng rồi.

Với tôi cô chỉ là...

ưmmm."

Ái Phương áp môi mình hôn ngấu nghiến lên môi nàng, cô cau mày thô bạo mút lên đôi môi nàng sưng đỏ như muốn nuốt trôi đi những lời nàng sắp nói ra.

Ái Phương thấy trong lòng có một nỗi ghen tức, mạnh bạo nhả môi nàng ra rồi đứng bật dậy xoay người đi nhanh ra cửa mặc nàng chết trân bất động trên giường.Lan Hương sau một hồi lâu Ái Phương đi khỏi cũng rơi vào trầm tư, nằm co ro ôm lấy thân thể đói lã của mình, đã vậy người còn ê ẩm.

Cảm giác như cơ thể này chẳng phải của nàng nữa, mọi thứ đều rụng rời.

Lan Hương mệt mỏi thiếp đi."

Dậy rồi?"

Ái Phương ngồi bên kia bàn, đồ ăn cũng đã được cô dọn ra đầy cả mặt bàn.

Lan Hương kéo cái gối lên che lấy mặt mình, không muốn nhìn thấy cô, nàng lúc nãy còn tưởng Ái Phương bỏ đi mất rồi, làm nàng dấy lên một cỗ tủi thân."

Qua đây ăn đi.

Đồ ăn vẫn còn nóng."

- Ái Phương cau mày nhìn nhìn vai nàng run run.Chết tiệt, mấy giọt nước mặt chết tiệt này tự nhiên lại rơi xuống không ngừng.

Vừa nghe thấy giọng Ái Phương đã rưng rưng lên, làm nàng không kiềm lại được.

Nàng liên tục đưa tay lên má mình vuốt vuốt lấy giọt nước mắt đang rơi xuống drap giường.

Ái Phương ngồi một bên giường, tay chạm nhẹ vào người nàng, nàng chợt rùng mình, cơ thể nàng đối với sự đụng chạm của Ái Phương luôn nhạy cảm như thế."

Khóc sao?"

- Ái Phương lo lắng kéo cái gối trên mặt nàng xuống, lộ ra gương mặt đẫm lệ."

Ừ, đau nên khóc thôi."

- Lan Hương đáp cụt lủn."

Ráng ăn một chút, từ trưa giờ em chưa ăn gì."

"Không muốn ăn."

- Miệng thì bảo không muốn nhưng bụng nàng lại réo lên.Lan Hương hét lên một tiếng khi Ái Phương nhấc bổng nàng lên, Lan Hương sợ hãi đánh vào người cô.

Nhưng Ái Phương vẫn không biểu tình, cũng không hề tức giận, gương mặt ôn nhu ôm siết lấy nàng, đặt nàng ngồi xuống ghế."

Ngoan ngoãn, ăn một chút.

Lực đánh của em yếu đi rồi."

Ái Phương gắp một miếng thịt bỏ vào chén Lan Hương .

Nàng nhìn hành động ôn nhu này thật không quen, nhưng gương mặt cô bây giờ thật sự khiến tim nàng đập loạn, mắt chăm chăm nhìn hành động của Ái Phương , bất ngờ cô nhoẻn miệng cười tươi, nụ cười này là lần đầu tiên nàng thấy, thật sự con người trước mặt nàng rất khác với người thô bạo vài ngày trước.

Tự nhiên thấy rợn gai óc, cảm thấy như có chuyện chẳng lành."

Đừng nhìn nữa.

Sau này sẽ để em nhìn gương mặt xinh đẹp của tôi mỗi ngày, nên đừng lo.

Còn bây giờ thì ăn đi."

- Ái Phương lại nhoẻn miệng cười, Lan Hương cười khẩy một cái trước câu nói của cô."

Tự luyến."

- Lan Hương gắp một miếng thịt Ái Phương bỏ trong chén nàng cho vào miệng.Vị thức ăn ngon tan trong miệng khiến Lan Hương thích thú, liên tục gắp bỏ vào miệng nhai ngon lành."

Từ từ thôi."

Tóc Tiên đứng dựa một bên tường, nhìn Ái Phương và Lan Hương cãi nhau chí choé."

Bác sĩ Nguyễn bảo tôi có thể xuất viện."

"Nhưng sức khoẻ em còn yếu.

Hay là nghỉ ở đây rồi mai xuất viện cũng được."

Lan Hương nhìn đồng hồ, bây giờ đã gần 9 giờ tối rồi, tính ra nàng đi từ trưa đến giờ.

Mẹ nàng nằm một mình ở bệnh viện không ai chăm sóc, nàng không thể bỏ đi."

Mẹ tôi ở viện không ai chăm, tôi phải về."

"Có tài xế Trần chăm rồi.

Em không cần lo."

Lan Hương ứ họng, sao có thể.

Sao cô ta làm gì cũng không hỏi ý kiến nàng hết, cứ thích làm theo ý mình."

Tiên, nói một câu đi.

Em ấy vẫn chưa khoẻ hẳn đúng không?"

Tóc Tiên nheo mắt nhìn Ái Phương bằng ánh mắt nhìn thấu hồng trần, rõ là có ý đồ với con gái nhà người ta đây mà.

Nhưng mà, chị đây là không cho cưng thực hiện nó dễ dàng đâu.

Tóc Tiên cười khẩy, thấy Ái Phương đá đá mắt với mình."

Ừm, Lan Hương , em có thể xuất viện."

"Tiên..."

"Phương , cậu không phải là muốn giữ người ta ở lại đó chứ?"

Ái Phương cau mày, cái tên Tóc Tiên chết tiệt này rõ là muốn phá cô đây mà.

Tóc Tiên đi lại gần Lan Hương , nàng rụt rè, mặt lại ửng đỏ khi Tóc Tiên nắm lấy tay nàng kiểm tra thêm một lần nữa.

Ái Phương đứng phía xa nhìn cảnh này mà tức điên."

Đừng trách tớ độc ác, Minh Hằng của cậu..."

- Ái Phương sau khi bước ra khỏi phòng thì quay mặt lại nhìn Tóc Tiên , tay đưa đưa lên mắt như muốn nói cô sẽ để mắt đến Lê Ngọc Minh Hằng bảo bối của Tóc Tiên .

Tóc Tiên cười khúc khích nhìn hành động trẻ con của Ái Phương , tay vẫy vẫy chào tạm biệt hai người.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 13


Trời cũng sập tối, Lan Hương cũng không có tiền ở đây, hình như là bỏ quên túi xách ở công ty Phan Thị rồi.

Nàng đánh đánh vào đầu mình vì bất cẩn, Ái Phương đi gần lại phía nàng, nắm lấy cổ tay nàng kéo đi về bãi giữ xe."

Không cần.."

"Ngồi im đi, tôi đưa em về."

Lan Hương có chút sợ nhưng cũng ngồi im, mắt không dám liếc nhìn người bên cạnh mình, dán mắt vào cửa sổ xe nhìn hàng cây bên đường."

Em ghét tôi lắm sao?"

Lan Hương nghe câu hỏi của cô không biết phải đáp lời như thế nào, nàng không biết mình đối với Ái Phương là gì, từng cái đụng chạm của cô đều khiến nàng run rẩy, gương mặt cô chỉ gặp có vài ngày bây giờ lại in đậm trong lòng nàng, chỉ nghĩ đến việc Ái Phương bỏ đi lúc nãy tự nhiên thấy tủi thân.

Nàng là chưa có cảm giác như thế với nam nhân hay nữ nhân nào."

Ừm.

Rất ghét, vì cô mà tôi thành ra thế này."

Ái Phương tự nhiên thấy lòng mình chùn xuống.

Nhìn Lan Hương rồi xoay mặt đi nơi khác, mặt không biểu tình, tay bấu chặt lấy vô lăng."

Tôi phải kiện cô vì tội cố ý gây thương tích."

- Lan Hương lí nhí không để ý đến gương mặt của Ái Phương vì câu nói của nàng mà đanh lại."

Tôi xem phim thấy người ta ngủ với nhau nhẹ nhàng lãng mạn lắm cơ.."

- Lan Hương uỷ khuất, chống tay lên cửa sổ xe nhìn ra ngoài, thở dài.Ái Phương từ đầu đến cuối vẫn im lặng, đem những lời nói vô thức của nàng ghi vào lòng.

Cô chưa từng biết cách thể hiện tình cảm, cũng chưa biết làm thế nào để khiến người khác vui vẻ.

Những thứ mà Lan Hương muốn, cô vẫn là chưa từng trải qua.

Nên cách thể hiện sự yêu chiều của cô cũng không giống với người khác.Xe dừng trước cổng bệnh viện, Lan Hương lúng túng gật đầu cảm ơn cô rồi tháo dây đai.

Ái Phương nhoẻn miệng cười buồn, đưa ánh mắt luyến tiếc nhìn Lan Hương ."

Hương ..."

- Ái Phương giọng nhẹ nhàng gọi tên nàng."

Hở?"

- Lan Hương nghe tiếng gọi thì ngước lên, chạm lấy gương mặt cô đang nhìn mình mỉm cười."

Tôi là Phan Lê Ái Phương ."

Lan Hương gật đầu ậm ờ trong miệng rồi mở cửa xe.

Ái Phương mang ánh mắt luyến tiếc nhìn nàng khuất xa, đến lúc không còn thấy nữa mới bắt đầu rời đi.

Lan Hương cau mày, không hiểu được Ái Phương lúc nãy là có ý gì.Tôi chỉ muốn cái tên của mình được xuất hiện trong cuộc đời của em thôi.

Và chỉ mong là em nhớ đến.Ái Phương cầm lấy áo vest, ngồi xuống ghế đối diện Phan phu nhân.

Bà bình thản, đợi Ái Phương yên vị thì ngước mặt lên nhìn cô, giọng đều đều."

Hôm nay tại sao lại về nhà?"

"Mẹ, con không muốn ngủ cùng người khác nữa."

Phan phu nhân hơi nhíu mày, im lặng nhìn Ái Phương ."

Con đã chán việc tìm người đẻ thuê rồi."

"Vậy con có chắc là con sẽ sinh cho mẹ một đứa cháu?"

"Phan Gia chỉ còn mỗi con."

Phan phu nhân cũng không muốn ép buộc Ái Phương , bà hiểu cảm giác ép buộc khó chịu cỡ nào.

Nhưng vì Ái Phương là con duy nhất, bà biết cô không thích đụng chạm vào nữ nhi, nhưng bà chẳng biết phải làm gì khác.Ái Phương nhìn bà.

Bây giờ bà cũng đã ngoài 50, cô cũng gần bước sang tuổi 30.

Nếu bây giờ không mau chóng sinh cho bà đứa cháu, sợ là đến lúc về già bà chẳng thể ở bên con cháu được lâu.Mẹ Bùi được tiêm thuốc mỗi ngày nên sức khoẻ cũng dần khá hơn, bác sĩ bảo trong 1-2 tuần nữa mẹ nàng sẽ được phẫu thuật thay tim.

Thời gian này nàng thường xuyên túc trực bên giường bệnh, cũng không ra ngoài nhiều.

Suốt ngày chỉ ở trong phòng trò chuyện với mẹ , xuống căn tin hoặc lâu lâu thì về nhà lấy một ít đồ.Thấm thoát cũng một tuần trôi qua kể từ ngày cuối cùng nàng gặp Ái Phương .

Cô không một lời hồi âm từ sau hôm đó.

Có vẻ như cô ta đã chơi chán rồi, Lan Hương thầm nghĩ, nhếch lên một nụ cười khinh.

Đứng trong phòng tắm nhà nàng, cầm bông tắm chà nhẹ lên thân thể trắng mịn, Lan Hương bất giác rùng mình, nhắm mắt tưởng tượng như bàn tay cô đang vuốt ve lấy cơ thể mình, bông tắm lướt qua nhũ hoa ửng hồng khiến nàng rên rỉ, một cỗ khoái cảm khiến đầu óc nàng tê dại.

Bên dưới lại bắt đầu nóng rát, thèm khát bàn tay cô cưng nựng.

Lan Hương như vô thức đưa tay xuống mèo nhỏ của mình, ngón tay chạm lên hạt đậu nhỏ đang dần nở to, mèo nhỏ phả ra hơi nóng hổi."

Ưmmmm ~~~"Ngón tay Lan Hương đặt lên hạt đậu nhỏ xoa xoa, tiếng thở ngày một lớn khiến căn phòng trở nên nóng bức.

Nàng liếm lấy môi, nhớ đôi môi Ái Phương thô bạo mút lấy môi nàng, nhớ những tiếng rên rỉ đầy mị lực, nhớ cả mùi cơ thể quyến rũ.

Nàng thấy trong lòng mình bứt rứt, khó chịu đến phát điên."

Ái Phương ~~"Lan Hương cắn lấy môi, ánh mắt đê mê mơ màng rên rỉ gọi tên cô, ngón tay thô bạo ma sát vào hạt đậu nhỏ rồi chui tọt vào huyệt động đã rỉ đầy bạch dịch.

Ngón tay vô thức ra vào, tiếng nhớp nháp của bạch dịch hoà cùng tiếng nỉ non của nàng tạo nên âm thanh đầy dâm mỹ."

Ưmmmm ~~~ ...."

"Aaaahhaaa ~~~ ...."

Nàng run rẩy, toàn thân giật run lên.

Nàng chống một tay lên thành tường, thở hổn hển.

Mặt bắt đầu ửng đỏ khi nhớ lại hành động lúc nãy của bản thân, xấu hổ vì đã không kiềm được lòng mà rên rỉ gọi tên cô.

Lan Hương muốn đào cái hố rồi chui xuống lấp mình lại.

Nàng tự vỗ vào mặt mình để không phải nghĩ đến Ái Phương , nghĩ đến từng cái đụng chạm của cô.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 14


Bác sĩ thông báo mẹ nàng sẽ được phẫu thuật tim vào ngày mai sau những ngày theo dõi sức khoẻ.

Nàng nắm lấy tay bà lo lắng, cầu nguyện buổi phẫu thuật sẽ đại thành công.Dường như dồn mọi sự tập trung vào mẹ Bùi nên nàng cũng quên mất đi sự hiện diện của Ái Phương trong đời mình vài tuần trước.

Nàng liên hệ với Phan phu nhân xin bà cho nàng thời gian để hoàn trả đầy đủ số tiền, nhưng vẫn là không nhận được sự đồng ý.

Trên phương diện mà nói, làm đúng theo hợp đồng, nàng lên giường cùng Ái Phương thì nhận được tiền, và cũng không được quyền từ chối.

Trừ khi nàng muốn sự dây dưa.Đã hơn 4 tiếng đồng hồ trôi qua, lòng Lan Hương như có lửa đốt, nóng ran khó chịu khiến nàng đứng ngồi không yên, ngồi trực ở phòng phẫu thuật mà bỏ qua mấy bữa ăn.

Mấy ngày gần đây, nàng không có tâm trạng nên chỉ ăn vài miếng rồi chẳng muốn ăn nữa.

Nàng thấy tâm trạng mình tuột dốc không phanh.Lan Hương mệt mỏi ngã gục người dựa vào ghế.

Chỉ đến khi tiếng cửa phòng phẫu thuật mở ra, nàng mới giật mình choàng tỉnh dậy.

Thân hình nhỏ bé nay thêm gầy gò, xanh xao càng khiến người ta nhìn vào cảm thấy đau lòng.

Nàng chạy lại trước mặt bác sĩ trưởng, cố rặn lấy nụ cười."

Bác sĩ..."

"Phẫu thuật thành công rồi."

Bác sĩ gật gật đầu với nàng.

Nàng thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười rồi buông thả cơ thể yếu ớt của mình khuỵ xuống nền gạch lạnh toát.

Nàng nghe thấy tiếng bác sĩ trưởng vang vẳng gọi bên tai nàng, mắt mờ dần chẳng còn nhìn rõ người trước mặt mình, nàng rơi vào khoảng đen vô định.Nàng thấy người mình tê nhức, đầu đau như búa bổ.

Ti hí mắt nhìn lên trần nhà trắng xoá, quan sát xung quanh căn phòng rồi lại nhìn tay mình đầy dây dợ.

Lan Hương chống tay ngồi dậy, với ly nước trên bàn nốc một hơi.

Nghe bên ngoài có tiếng nói nhưng nàng không nghe được họ đang nói gì.

Cửa phòng bị đẩy vào kêu lên một tiếng, Lan Hương ngước nhìn người đang bước vào phòng mình, mặt liền thay đổi sắc thái.

Nàng cắn môi, ánh mắt nhìn chăm chăm chăm vào người đối diện, thấy lòng ngực mình chợt nhói lên."

Dậy rồi."

- Ái phương nhoẻn miệng cười đứng trước mặt nàng.Nàng gật đầu."

Sao cô lại đến đây?"

- Lan Hương sau một hồi lâu cũng lên tiếng hỏi."

Tôi nghe tin hôm nay bác gái phẫu thuật nên muốn đến thăm."

Nàng nhìn Ái Phương đặt một túi thức ăn còn nóng lên bàn kế bên rồi kéo ghế ngồi cách xa nàng.

Nàng bất giác nhíu mày, cảm giác xa lạ đến mức khiến nàng không quen.

Ái Phương mà từ những ngày đầu tiên nàng gặp, luôn luôn thô bạo, gắt gao mà ức hiếp nàng.

Còn người ngồi đối diện điềm tĩnh, xa lạ làm lòng nàng chợt nhói đau."

Sức khoẻ là quan trọng nhất.

Chăm lo cho bác gái thì cô cũng đừng quên chăm lo cho mình chứ?"

Giọng Ái Phương nhẹ nhàng, tay thanh tao tháo túi thức ăn rồi đặt những hộp thức ăn lên bàn.

Lan Hương quan sát cô, từng hành động của cô như là xuất hiện một người khác mà đối đãi với nàng, đến cả xưng hô cũng khác."

Cô tự xuống giường được không?

Hay để tôi đến đỡ cô nhé?"

Ái Phương hỏi ý kiến nàng, nàng im lặng rồi gật đầu.

Nàng muốn xem thử bản thân gần gũi Ái Phương có còn chút cảm giác nữa không.

Cô gật đầu, bước lại phía nàng, nắm một tay nàng vòng qua cổ mình, tay lịch sự chạm lấy hông nàng rồi đỡ nàng xuống giường.

Lan Hương lén nhìn gương mặt Ái Phương gần sát bên mình, nàng thấy tâm mình vẫn động nhưng hành động của cô thì khác, đối với nàng lúc này một mực giữ khoảng cách.Nàng nhoẻn môi cười nhạt, cúi gầm mặt không nhìn Ái Phương ngồi đối diện mình.

Tay cứ liên tục lùa cơm vào miệng mình để ngăn tiếng thút thít, nhưng giọt nước mắt cứ vô thức mà rơi xuống gương mặt hốc hác của nàng."

Hương ..."

- Ái Phương lo lắng, lòng từ lúc nhìn thấy nàng đã đau nhói nhưng vẫn giữ lấy khoảng cách vì sợ sẽ làm chấn động đến nàng.Lan Hương ngước mặt, vờ cười híp mắt."

Đừng lo lắng.

Mẹ cô đang được bác sĩ chăm sóc..."

Lan Hương gật gật đầu rồi lại cúi mặt, cơm lùa vào miệng đến đầy ấp mà chẳng thể nuốt nổi, nàng thấy miệng mình đắng ngắt.

Ái Phương thấy hành động kì lạ của nàng liền nắm chặt tay cô, nhíu mày.

Lan Hương chợt nhợn lên, buông chén cơm xuống bàn rồi chạy nhanh vào toilet nôn thốc nôn tháo, vốn dĩ trong người nàng mấy ngày qua chẳng ăn được bao nhiêu nay chỉ nôn ra những chất dịch nhầy, lòng ngực tức đến đau, nước mắt cứ thế mà tuôn ra.

Nàng nấc lên khiến Ái Phương bên cạnh nàng lo lắng."

Hương , đừng khóc."

Lan Hương nghe thấy tiếng cô liền hất lấy tay cô đang ôm lấy vai mình.

Người này, đến làm nàng rung động rồi giờ làm như chẳng hề quen biết nàng, như kiểu những chuyện xảy ra giữa hai người chôn vùi vào quên lãng.

Ái Phương xoay người nàng lại, gắt gao ôm chặt lấy nàng vào lòng mình. tay xoa xoa lên đầu nàng.

Nàng uỷ khuất, đánh liên tục vào người Ái Phương ."

Hương ..."

"Tôi ghét cô, Ái Phương .

Tôi ghét cô."

"Được rồi, đừng khóc..."

- Ái Phương cắn chặt môi, ôm siết lấy Lan Hương ."

Tại sao lại đến làm đảo lộn cuộc sống của tôi rồi làm như không hề có chuyện gì xảy ra chứ?

Cô là đồ tồi, tôi ghét cô."

- Lan Hương uỷ khuất lí nhí trong lòng cô.Ái Phương bị lời nói của Lan Hương làm thất kinh, nhưng rồi chợt mĩm cười đặt nụ hôn lên tóc nàng.

Cô gái này, vì sự lạnh lùng của cô mà rung động, cũng vì sự lạnh lùng của cô mà đau lòng.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 15


"Buông tôi ra đi, đồ xấu xa."

Lan Hương đẩy người cô ra khỏi mình, chống tay loạng choạng đứng dậy.

Ái Phương bị đẩy ngã vẫn còn ngơ ngác chẳng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Thật sự là người con gái trước mặt cô quá là khó hiểu đi."

Chẳng phải nói đến thăm mẹ tôi sao?"

- Lan Hương đã thay xong bộ quần áo thường ngày, đứng nhìn Ái Phương đang ngồi suy tư trên ghế."

Ừm."

- Ái Phương gật đầu."

Thăm xong rồi thì về đi."

Lan Hương rõ là không muốn thấy cô, nhưng không gặp thì lại nhớ phát điên lên.

Nhiều lúc nàng không hiểu được chính bản thân mình đang muốn gì."

Hương ..."

- Ái Phương ngước mặt gọi tên nàng.Lan Hương chuẩn bị xoay nắm cửa ra khỏi phòng chợt khựng lại, đứng im chờ đợi câu nói của Ái Phương ."

Mẹ tôi rất muốn có một đứa cháu..."

- Ái Phương ngập ngừng."

Thì sao?

Chẳng phải mỗi ngày cô đều lên giường với những cô gái khác sao?"

- Lan Hương nói bằng giọng mỉa mai.Ái Phương bỏ mặc lời nói của Lan Hương , cô không muốn chấp nhất hay đôi co."

Tôi muốn cùng em sinh một đứa bé..."

"Tại sao lại là tôi?

Chẳng phải cô không thích lên giường với gái điếm sao?"

- Lan Hương nhếch môi cười."

Tôi chỉ có hứng thú với em."

Lan Hương như đứng hình trước câu nói của cô , ý cô là gì?

Hứng tình với mỗi nàng thôi?"

Những người trước..."

"Tôi chỉ lên giường với mỗi em."

Lan Hương nuốt khan, cảm giác những lời nói của Ái Phương lúc này quá đỗi khó khăn để nuốt trôi.

Nàng không tin một người như cô là lần đầu tiên lên giường cùng cô gái khác.

Nàng lắc đầu như không tin, từng hành động, từng cái đụng chạm của Ái Phương lên da thịt nàng, nàng không tin một người chỉ mới lên giường sẽ thành thục như thế, so với nàng lần đầu tiên còn rất ngỡ ngàng."

Vậy là với đàn ông?"

- Lan Hương trố to mắt, cắn môi mình vì nghĩ đến việc Ái Phương lúc trường lên giường cùng đàn ông, nàng liếm môi nuốt nước bọt đánh ực."

Tôi không có hứng thú với phụ nữ, cũng không hứng thú với đàn ông.

Tôi chỉ hứng thú với em."

Ái Phương dùng ánh mắt khẩn thiết nhìn nàng, xoáy sâu vào người nàng khiến nàng muốn rụng rời.

Cô đứng bật dậy, sải chân nhanh về phía Lan Hương , nâng lấy cầm nàng rồi áp lên đó một nụ hôn sâu.

Lan Hương tay vẫn còn vịn nơi tay cầm vì sự bất ngờ của Ái Phương mà nhũn cả người, tay buông ra nắm vào vạt áo cô."

Được không, Hương ?"

Ái Phương mút mạnh lên môi nàng, thân hình to lớn phủ lên thân hình nhỏ bé.

Đôi môi cô nhẹ nhàng mơn trớn lên môi Lan Hương , dùng sự dịu dàng mà nâng niu nàng.

Lan Hương như bị sức hút của Ái Phương nhấn chìm đi lý trí, môi thuận theo môi cô đáp trả.

Chiếc lưỡi cô len lỏi vào khoang miệng nàng, khoáy đảo bên trong, cuốn lên chiếc lưỡi Lan Hương mà trêu đùa.

Nàng nhắm chặt mắt tận hưởng nụ hôn nóng bỏng của cô, hương thơm quyến rũ đặc trưng chỉ có trên người Ái Phương phả vào mũi, nàng nhớ mùi hương này, nhớ đôi môi này.

Nàng bất giác rên rỉ vì nụ hôn quá khích."

Ưmm ~""Tôi nhớ em."

Ái Phương dứt câu liền mút vào lưỡi nàng, từng tế bào thần kinh trên lưỡi bị cô kích thích khiến thân thể nàng run rẩy, thêm giọng nói trầm đục của cô vang vẳng bên tai làm nàng không thể ngăn được dục vọng.

Nàng muốn Ái Phương , muốn được cô ra vào bên trong nàng.Lan Hương nhả lấy môi Ái Phương ra vì nụ hôn sâu rút hết đi sinh khí, nàng hít lấy hít để không khí vào buồng phổi, mặt đỏ ửng lên không dám đối diện với cô đang nhìn nàng bằng ánh mắt đục ngầu.

Tay Ái Phương chống hai bên, đầu tựa vào đầu nàng, phả ra từng hơi thở ấm nóng."

Có thể không?"

- Ái Phương đang đợi sự đồng ý của nàng.Lan Hương không đáp lời, nàng không biết mình đang muốn gì, nhưng đứng trước Ái Phương đầy hứng tình như hiện tại nàng rõ ràng là không khống chế được bản thân mình, luôn ngã gục trước cô.

Lan Hương nuốt khan, đôi tay rụt rè di chuyển lên hàng cúc áo của cô, cởi ra từng cúc một.

Ái Phương cúi đầu nhìn hành động của nàng, cố gắng kiềm lấy con sói hoang đang gào thét trong lòng mình, cô không muốn làm nàng phải sợ hãi.

Ái Phương không thể chờ đợi, nâng mặt Lan Hương lên, áp môi mình lên môi nàng.

Cô nhấc bổng nàng lên, tay đỡ lấy mông nàng, môi cả hai dán chặt vào nhau, tay Lan Hương vẫn không ngừng cởi lấy hàng nút trên áo Ái Phương .

Ái Phương nhấn chốt cửa, hướng về toilet rồi đặt nàng lên buồng rửa mặt.

Lan Hương cởi lấy chiếc áo sơ mi trắng của cô khiến nó trôi tuột xuống sàn nhà.

Nàng nhìn thân thể cô đỏ ửng, người cô gồng lên như cố gắng kiềm nén.

Nàng có thể cảm nhận được, Ái Phương là không muốn làm kinh động đến nàng.

Lan Hương thấy lòng mình chợt nhói lên, vòng tay ôm lấy cổ cô, cắn lên môi cô."

Yêu em đi."

- Lan Hương lên tiếng khi thấy Ái Phương đang chờ đợi.Chỉ đợi sự đồng ý của nàng, môi cả hai tiếp tục dán chặt vào nhau, thô bạo mà mút máp.
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 16


Lan Hương nhắm mắt tận hưởng sự dịu dàng của Ái Phương trên da thịt mình, tay nàng vịn vào bồn rửa mặt, cô thấy nàng sắp ngã liền nắm lấy tay nàng đặt lên người mình, Lan Hương mở to mắt bất ngờ vì hành động của cô, tay rụt rè không dám chạm vào người nàng."

Có thể."

Ái Phương gật đầu với nàng , cảm nhận bàn tay mình lướt lên thân hình săn chắc của cô, da thịt mịn màn khiến Lan Hương thêm kích thích.

Cô nhấc chân nàng gác lên vai cô, ngã người nàng về sau, tay cô chống lên thành bồn, cúi người hôn lên mèo nhỏ của Lan Hương đang co bóp bên dưới."

Aaahhh ~"Lan Hương ưỡn người, tay luồn vào tóc Ái Phương , cảm nhận đôi môi cô đang lướt lên vùng thanh xuân của nàng, bạch dịch được kích thích liền rỉ ra bên dưới.

Cô ôm lấy mông nàng xoa nắn, lướt đường lưỡi dọc vào môi bé, tách ra đánh lưỡi vào hạt đậu nhỏ.

Lan Hương run rẩy, cảm giác mà bấy lâu nay nàng luôn nhung nhớ."

Ưmmmm ~~~"Tiếng thở gấp, ấm nóng của Ái Phương phảnvào mèo nhỏ nàng đang sưng đỏ.

Lan Hương bấu tay vào tóc cô khi cô mút mạnh vào cô bé, hút hết những bạch dịch rỉ ra từ huyệt động.

Nàng run rẩy, chiếc lưỡi cô cứ liên tục càn quét bên dưới."

Yêu em.."

"Ưmm ha ~~" - nàng phát điên, bên trong nàng kêu gào khó chịu."

Dừng lại..

Ái Phương .. em ra mất..."

"Ahhhaaa ~"Ái Phương nghe tiếng nàng rên rỉ bên tai mình, liền đánh mạnh vào hạt đậu nhỏ, nàng hét lên một tiếng, ôm chặt lấy cô, người run rẩy.

Cô đứng dậy ôm nàng, áp môi mình lên môi nàng, trao cho nàng những vị ngọt còn đọng lại.

Tay Ái Phương không yên vị vuốt ve lên thân thể đã trở nên mẫn cảm của nàng ."

Ưmm ~~ đừng..

Ái Phương ..."

Nàng không chịu đựng được sự vuốt ve của cô , cao trào lúc nãy vẫn chưa ngưng bây giờ lại muốn thêm một lần nữa.

Ái Phương bỏ mặc lời nói của nàng, hiện tại cô muốn ăn sạch nàng , cô nhớ mùi cơ thể nàng , nhịn một tháng đối với cô thật là kinh khủng."

Ưmmm ~~~"Hai ngón tay Ái Phương xâm nhập vào bên trong, Lan Hương ưỡn người đón lấy sự va chạm của cô.

Hai ngón tay cứ thúc mạnh vào bên trong, Ái Phương nhấc lấy người Lan Hương , nàng cong chân ôm lấy hông cô."

Thêm được không?"

- Ái Phương ngước lên nhìn nàng đang đê mê trong cơn ái tình, cô thấy Lan Hương gật đầu liền nhét thêm một ngón tay vào."

Ahhhh ~~""Chịu được không?"

Lan Hương gật đầu, thấy Ái Phương vẫn còn rụt rè lo sợ nàng bị đau, nàng liền đẩy hông để huyệt động nàng nuốt lấy ba ngón tay cô .

Ái Phương vẫn để yên cho nàng nuốt lấy ngón tay mình, mặt vẫn ngước nhìn gương mặt nàng ngửa ra tê dại, cô biết nàng đang bị khoái cảm che lấp.

Ái Phương càng thêm hứng tình, Lan Hương thật sự biết cách câu dẫn cô.

Ái Phương cúi người mút lên nhũ hoa đỏ ửng, răng day day vào khiến nhũ hoa cứng lên."

Ra vào bên trong em..

Phương ."

"Ưmm.. ~~~"Ái Phương thúc mạnh từ dưới lên, đón lấy huyệt động của nàng từ trên nhấp xuống.

Lan Hương hét lên, sâu đến mức nàng cảm nhận được ngón tay cô chạm vào tử cung nàng."

Sâu quá..

ưmm ~""Mạnh lên..."

Ái Phương nghe sự động viên của nàng , tay thêm sức lực liền thúc mạnh hơn.

Tiếng va chạm của da thịt vang vọng, hoà cùng tiếng nỉ non của Lan Hương khiến không gian nóng bức."

Ái Phương ~~""Bên dưới.. sắp không chịu được."

"Aaaahh ~~~"Ái Phương giữ mông nàng, nhấp mạnh vào huyệt động.

Lan Hương rúc mặt vào cổ cô, hít lấy mùi hương cơ thể cô, nàng vô thức liếm lên vùng cổ của Ái Phương , môi mút vào cổ cô để lại ấn ký.

Bên dưới liên tục co bóp, siết chặt vào tay cô , nàng chợt cắn vào vai cô rên rỉ, bên dưới bắn ra một dòng xuân thuỷ, Lan Hương nhũn người ôm siết lấy Ái Phương ."

Ư ư..."

Ái Phương vuốt ve lưng nàng đã lấm tấm mồ hôi.

Từ từ rút ngón tay bên dưới ra, bạch dịch theo tay cô liền rỉ ra rớt xuống cả sàn nhà.

Lan Hương tê dại, lưỡi cứ vô thức liếm vào vành tai cô."

Thoải mái không?"

Ái Phương nhoẻn môi cười, áp môi mình lên môi nàng , Lan Hương đáp trả nhiệt tình, mút lấy lưỡi cô , Ái Phương trở thành thế bị động mặc nàng dẫn dắt."

Vẫn chưa đủ à?"

- Ái Phương véo lên chiếc mũi nàng đang đỏ ửng.

Lan Hương ngại ngùng, thật sự muốn cùng cô thêm một hiệp nữa."

Sẽ bù cho em sau.

Bây giờ đi thăm mẹ nhé."

Ái Phương hôn lên mũi nàng, nhìn nàng uỷ khuất rồi gật đầu.

Bình thường thì thật bướng bỉnh, nhưng đến lúc làm tình cùng cô thì như chú mèo nhỏ luôn luôn nũng nịu."

Phan tổng, tiểu thư Bùi."

- tài xế Trần nghe tiếng mở cửa phòng liền đứng bật dậy chào cô và Lan Hương ."

Bác gái vẫn chưa tỉnh ạ?"

"Vâng."

"Được rồi, chú ra ngoài đi."

Ái Phương nhoẻn miệng cười, gật đầu cảm ơn tài xế Trần , kéo ghế ngồi kế nàng nãy giờ vẫn ngại ngùng không nói gì.

Cô nhìn Lan Hương chăm chú đang lau người mẹ Bùi."

Chắc mẹ tôi vẫn chưa nói với em bà đã mua một căn hộ cho em?"

Lan Hương ngước mặt nhìn Ái Phương không hiểu ý cô."

Chẳng phải trong hợp đồng có viết nếu tôi lên giường cùng em, mẹ em sẽ được phẫu thuật và cuộc sống của em sẽ không vất vả thêm à?"

"Ý cô là..."

"Là em không phải đi làm hay chật vật vì tiền nhà trọ."

Lan Hương cuối cùng cũng hiểu."

Em không cần những thứ đó.

Mẹ được phẫu thuật tim là tốt lắm rồi, Phan phu nhân không cần phải vất vả như thế."

- nàng lắc đầu."

Nhưng em vừa đồng ý chuyện cùng tôi sinh con.

Cuối cùng những thứ đó cũng là của em."

"Em đã trả lời đâu?"

Ái Phương tím mặt, môi giật giật lên cười như không cười nhìn Lan Hương .

Hoá ra, lúc nãy cô chỉ là công cụ thoả mãn cho nàng thôi à?
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 17


"Nhưng mà..."

- Ái Phương nhíu mày nhớ lại sự việc lúc nãy giữa cô và Lan Hương ."

Chẳng phải lúc nãy em cũng đã làm tình cùng tôi.

Nếu không đồng ý thì đó là gì chứ?"

- Ái Phương uỷ khuất nói một hơi."

Làm tình nhưng đâu có đồng nghĩa với việc em đồng ý cùng chị sinh con chứ?"

"Lúc trước thì do mẹ chị đề nghị, nhưng bây giờ chính miệng chị đề nghị thì khác nhau chứ?"

- Lan Hương nói một tràng làm Ái Phương xoay vòng vòng, mặt ngu ngơ nhìn nàng ."

Chuyện đẻ thuê cho chị, em không làm nữa."

"Nhưng lỡ như sau ngày hôm đó em..."

- Ái Phương chẳng còn lời nào để nói nữa.Đúng là theo như hợp đồng, đến ngủ cùng cô sẽ được một số tiền được định sẵn trong hợp đồng.

Ai cũng như ai, nhưng vì Lan Hương ngoại lệ được Ái Phương đụng chạm nên Phan phu nhân nâng cao lên lợi ích kèm theo điều kiện nàng phải cùng cô làm tình.

Nếu như may mắn có con thì chắc chắn, Lan Hương sẽ được nhiều thứ hơn.

Nhưng mà từ lúc cô tổn thương nàng thì nàng đã quyết định rồi."

Sẽ không có chuyện đó xảy ra.

Em đã uống thuốc ngay sau khi chuyện ngày hôm đó kết thúc."

"Em làm như thế là trái hợp đồng."

- Ái Phương nhíu mày."

Chị có thể kiện em, em sẽ đền tiền hợp đồng nếu chị muốn."

- Lan Hương mặt không biểu tình nói với Ái Phương , nàng biết cô sẽ không làm khó nàng."

Em thật ngang ngược."

- Ái Phương tức đỏ mặt.

Lần đầu tiên trong cuộc đời cô phải đuối lý trước một người, lại là người mà cô thích nữa.

Điên thật."

Vậy là xem như hợp đồng kết thúc rồi, tiền của Phan phu nhân em đã nhận."

- Lan Hương ngước mặt lên nhìn cô.Ái Phương mắt đỏ au, run run lên, cảm giác uất ức trong lòng ngực cô.

Không phải cô không biết lí do vì sao Lan Hương lại như thế, nhưng mà vẫn cảm thấy tức nghẹn.

Cô đứng bật dậy xoay lưng bước ra cửa, bỏ đi một mạch không thèm ngoáy đầu nhìn lại.

Lan Hương cắn môi, nhìn bóng cô khuất xa.

Nàng biết chuyện này sớm hay muộn gì cũng sẽ đến, không thể nào cứ giấu diếm được.

Nàng chống tay lên giường bệnh, áp mặt mình vào lòng bàn tay khóc nấc lên.Ái Phương cởi phăng chiếc áo vest, cầm trên tay, mặt lạnh lùng đầy sát khí.

Ngón tay thon dài cởi đi cà vạt đang đeo trên áo mình, tháo thêm hai chiếc cúc.

Khuôn ngực đầy đặn lấp ló bên trong cơ thể bánh mật săn chắc, nhìn vào thật quyến rũ.

Những người đi ngang qua cô không ai là không bị vẻ hấp dẫn của cô thu hút, nhưng lại không dám nhìn lâu vào đôi mắt đỏ ngầu của cô.

Trong mắt đầy tia lửa như muốn đốt cháy mọi thứ trước mặt mình."

Tóc Tiên , cậu đang ở đâu?"

Ái Phương chống một tay, ngồi trong chiếc Lamborghini Huracan EVO 2020 màu đỏ cam nổi bật lướt trên đường cao tốc tấp nập.

Mái tóc đen dài được cô búi cao lộ phần cổ trắng ngần, mặt chiếc áo sơ mi trắng, quần jeans xanh kèm theo đôi boot cao.

Trông đơn giản nhưng vẫn toả ra khí chất."

Tớ đang ở bệnh viện, sao thế?"

- Tóc Tiên thả người ngồi trên sofa vì cuộc họp dài lúc nãy khiến cô đau cả lưng."

Có rảnh không?

Đi uống với tớ."

Ái Phương tấp xe vào một quán bar trên đường B, quán bar dành cho giớ thượng lưu, bên trong khá nhiều những cậu ấm cô chiêu.

Nên quán bar này ít khi được cảnh sát dòm ngó đến, và đương nhiên bên trong không thiếu gái và thuốc phiện.

Ái Phương rất ít khi đến đây, chỉ khi nào tâm trạng không tốt mới đến thôi, vì cô không thích các cô gái cứ bu xung quanh mình.

Thật sự làm cô thấy khó chịu.Ái Phương từ lúc bước vào cửa đã được chú ý, dáng người cao ráo cùng gương mặt quá đỗi xinh đẹp nên nhanh chóng thu hút những cặp mặt bên trong.

Cô chọn một góc khuất, phục vụ nhanh chóng đem lên bàn vài chai rượu loại mạnh.

Cô cầm lấy ly rượu người phục vụ đưa cho mình rồi nốc một hơi cạn, vị rượu cay xè thấm vào bên trong vòm họng, liên tục nốc thêm vào ly, cảm thấy đầu óc mình dần tê dại đi, Ái Phương nhếch môi cười nhìn người đang đứng trước mặt mình."

Cậu đến trễ quá."

Tóc Tiên ngồi xuống bên cạnh Ái Phương , nhíu mày nhìn cô bạn thân của mình liên tục nốc những ly rượu.

Tóc Tiên vịn lấy tay cô ngăn lại."

Cậu sao thế?"

"Không có gì, chỉ muốn cùng cậu uống vài ly."

- Ái Phương giật tay lại, nốc cạn ly rượu trên tay.Ái Phương hà lên một tiếng, tay chống xuống mặt bàn rồi cười to.

Tóc Tiên biết là có chuyện xảy ra, vì Ái Phương hiếm khi uống như chết thế này."

Đừng uống nữa."

- Tóc Tiên giơ tay ngăn người phục vụ đang rót tiếp rượu vào ly Ái Phương .Ái Phương giật lấy chai rượu, đưa lên miệng nốc liên tục.

Hình ảnh nàng cứ hiện trong tâm trí cô, lời nói nàng vang vẳng bên tai.

Ái Phương nấc lên, mặt đỏ ửng, rượu từ hai bên mép miệng chảy dài ướt cả áo.

Tóc Tiên hất đầu ra hiệu cho người phục vụ dẹp hết mấy chai rượu trên bàn.

Tóc Tiên vòng tay Ái Phương sang cổ mình, tay còn lại đỡ lấy người cô rồi đưa ra xe."

Tôi đưa cậu về, chìa khoá xe đâu?"

"Tôi muốn nói chuyện với Lan Hương ."

- Ái Phương giọng ngà ngà say.Tóc Tiên liếc nhìn cô, bây giờ cũng có thể hiểu được chuyện Ái Phương thế này thể nào cũng có liên quan đến nàng.

Tóc Tiên nhấn máy gọi cho y tá trực ban bên bệnh viện mà mẹ Bùi đang điều trị lấy số điện thoại của Lan Hương .

Tóc Tiên nhấn số, tiếng chuông điện thoại bên kia vang lên nhưng không có hồi âm.

Cô ấy nhìn đồng hồ điểm 11 giờ đêm, liếm môi lo lắng nhìn Ái Phương đang say ngất trên xe."

Alo."

- giọng Lan Hương đang ngáy ngủ."

Lan Hương ."

T bị ép đăng 😭😭😭
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 18


Lan Hương còn ngái ngủ vì trận khóc lúc nãy khiến mắt nàng sưng đỏ, đau nhức, thiếp đi lúc nào không hay.

Nàng nhíu mày, giọng nói bên kia vừa quen thuốc vừa xa lạ, giống như giọng của người say."

Hương ."

- Ái Phương nhẹ nhàng gọi tên nàng."

Tôi say rồi."

- Ái Phương gác tay lên thành xe, áp điện thoại vào tai mình, ngã người vào ghế phó lái, cố hít một hơi thật sau vì giờ lòng cô đau nhói, ánh mắt đục ngầu chứa đầy tâm tư, giọng trầm buồn nói với nàng."

Tôi nhớ em."

- Ái Phương liếm lấy môi mình khô khốc, cố nhếch lên nụ cười.Lan Hương tay cầm điện thoại run run, bụm lấy miệng mình để ngăn đi tiếng thút thít.

Nàng cũng nhớ cô, nàng những tưởng sau cuộc cãi nhau lúc chiều cả hai sẽ không còn cơ hội để gặp nhau nữa.

Mặc dù, Ái Phương ban đầu đối với nàng chỉ là hứng thú chơi đùa, nhưng dần lại thích tình cách của nàng, nàng cũng vậy, từ bao giờ đã đem cô đặt vào lòng mình."

Tôi nhớ em, Hương ."

Lan Hương gật gật đầu, nước mắt cứ vô thức rơi xuống đôi má nàng, vòm họng nghẹn ứ lại khiến nàng không thể đáp lời.

Nàng biết, nàng nghe rõ rồi."

Em nghe rồi..."

- tiếng nàng lí nhí, như không muốn Ái Phương nghe ra được nàng đang khóc."

Tôi xin lỗi, liên tục làm tổn thương em."

Ái Phương cắn môi, xoa xoa lấy mắt mình để không cho những giọt nước mắt rơi xuống.

Cô hít sâu rồi thở ra một hơi dài."

Tôi có thể gặp em một chút không?

Chỉ một chút thôi."

"Phương đang ở đâu?"

Tóc Tiên dừng trước cổng bệnh viện, Lan Hương đã đứng đợi từ lúc cô cúp máy.

Vừa thấy nàng , Ái Phương đã nhanh chóng mở cửa xe, đi thật nhanh đến gần nàng, ôm lấy nàng vào lòng mình, siết chặt lấy nàng, tay vuốt vuốt lên tấm lưng nàng.

Lan Hương tựa đầu mình vào lòng cô , nàng nghe từng nhịp đập loạn bên trong lòng ngực."

Thật tốt..."

"Có thể được ôm em thế này, thật tốt.."

Ái Phương cúi đầu hôn lên tóc nàng, thở phào nhẹ nhõm.

Cảm nhận thân hình nhỏ bé nằm gọn trong vòng tay cô."

Hương , em có thể đưa Phương về không?

Bệnh viện vừa báo có thêm một ca bệnh mới, tôi phải về đó gấp."

- Tóc Tiên muốn nhường lại không gian cho hai người nên đành lấy lí do rời đi."

Nhưng em không thể lái xe."

- Lan Hương lúng túng trước đề nghị của Tóc Tiên ."

Tôi sẽ bắt taxi cho em."

- Tóc Tiên xoay người vẫy lấy chiếc taxi."

Ngày mai tôi sẽ đem xe đến nhà Phương , bây giờ em đưa cậu ấy về giúp tôi nhé."

- Tóc Tiên lịch sự mở cánh cửa xe giúp nàng , nàng gật đầu rồi đỡ lấy Ái Phương đang dựa vào người mình.Lan Hương xoay đầu nhìn gương mặt ngủ say của Ái Phương , đến lúc ngủ vẫn đẹp như thế, ngũ quan thật tinh xảo.

Nàng đưa ngón tay lướt lên hàng mi cong vút, chiếc mũi cao thẳng và đôi môi mọng đỏ, tự nghĩ có phải gương mặt này đã khiến nhiều nữ sinh nguyện đánh rơi liêm sỉ rồi không?Xe dừng trước cổng Phan Gia, Lan Hương một tay ôm lấy eo cô, một tay nhấn lấy chuông.

Bên trong nhanh chóng mở cửa, là dì quản gia trạc chừng 40 tuổi, mặt tươi cười với nàng rồi nhìn sang Ái Phương đang say khướt.

Nàng gật đầu, dìu cô vào nhà, dì quản gia đóng cửa rồi chạy lại phía nàng giúp một tay."

Dì giúp con nấu cho Ái Phương một chén canh giải rượu nha dì."

Dì quản gia gật đầu, đi nhanh vào nhà.

Lan Hương vỗ nhẹ vào mặt Ái Phương , cô giật mình, đứng khựng lại.

Cô chống cằm mình lên vai nàng, mặt đối mặt với nàng, bất giác nở nụ cười."

Đến nhà rồi."

Ái Phương nhìn chăm chăm khiến nàng đỏ mặt, hai gương mặt gần nhau đến mức Lan Hương có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Ái Phương đang phả vào mặt mình.

Ái Phương đứng thẳng người, bước đến gần nàng , ánh mắt cô nổi lên một tầng sương mù y hệt như lần đầu tiên cô điên cuồng trên người nàng.

Lan Hương chợt thấy sợ hãi, nuốt khan lùi về sau.

Một người tiến đến, một người lùi, đến mức chạm vào vách tường thì dừng lại.

Bùi Lan Hương hốt hoảng khi cô bất ngờ thô bạo ép sát thân mình vào người nàng.

Một tay cô chống lên vách tường, tay còn lại kéo cổ áo nàng , mặt nhanh chóng áp vào cổ nàng.

Lan Hương vùng vằng chống đối thì bị cô kẹp chặt.

Ái Phương cắn lên cổ nàng hằn một vết đỏ rồi lướt xuống xương quai xanh.

Nàng rên đau vì cô thô bạo cắn mút lên da thịt nàng."

Ái Phương , dừng lại..."

"Đau..."

Cô như bị dục vọng nhấn chìm, hơi thở gấp gáp phả vào da thịt nàng, mùi hương cơ thể nàng khiến cô không thể kiềm được.

Tay luồn vào áo nàng tìm đến khoảng tròn mà xoa nắn.

Lan Hương mím môi vì sự đụng chạm thô bạo của Ái Phương ."

Dừng lại đi...

Ái Phương .."

Ái Phương mạnh tay kéo vạt áo nàng lên cao lộ ra khoảng tròn đang được chiếc bra ôm lấy.

Lan Hương rùng mình, dường như càng nghe tiếng nàng rên rỉ cô càng thô bạo mà ham muốn nàng.

Lan Hương khóc nấc lên khi cô ôm lấy bầu ngực nàng, cắn nhéo lên nhũ hoa khiến nàng phát đau."

Không được..

Ái Phương ..."

Tay Ái Phương lần tìm xuống chiếc quần jeans của nàng, không gian chật hẹp khiến tay cô luồn vào quần lót nhỏ một cách khó khăn.

Lan Hương kẹp chặt lấy chân mình, không để cô tiến sâu hơn."

ÁI PHƯƠNG...

DỪNG LẠI ĐI, XIN CHỊ."

Lan Hương hét lên, ấm ức mà khóc to.

Ái Phương bừng tỉnh sau tiếng hét lớn của nàng , bất động gục mặt vào người nàng.

Tay phía dưới hạ thân nàng từ từ rút ra, nàng nghe được tiếng thở mạnh của cô."

Xin lỗi."
 
[ Ap - Blh ] Đẻ Thuê Cho Nhà Họ Phan
Chap 19


Ái Phương ngước mặt lên nhìn nàng mắt đẫm lệ, con ngươi đầy sợ hãi nhìn cô.

Ái Phương bất giác lùi về sau, cô thấy trong người mình khó chịu, mùi hương trên cơ thể Lan Hương như một loại kích thích dục vọng của cô.

Cô nuốt khan, xoay người, cởi lấy chiếc áo khoác trên người ném sang một bên rồi nhảy xuống hồ bơi bên cạnh, cô muốn nước lạnh sẽ rửa đi những cảm giác khó chịu trong lòng cô.

Lan Hương nhìn hành động của cô nhanh đến mức nàng phản ứng không kịp, chỉ biết hét lên một tiếng."

Ái Phương ..."

- nàng ngồi bên hồ, chẳng thấy cô đâu.

Nàng lo sợ Ái Phương sẽ nghĩ quẩn."

Ái Phương .. nghe em nói không?"

Bóng tối bên hồ khiến nàng không nhìn rõ được.

Nàng nuốt khan, bên dưới vẫn không lấy một tiếng động.

Nàng sợ cô sẽ bị ngấm nước lạnh mà chết mất, đã khuya thế này rồi."

Đừng làm em sợ..."

- nàng nấc lên, vẫy vẫy tay mình xuống nước tạo tiếng động để gây chú ý.Ái Phương vịn tay vào thành hồ, ngoi lên mặt nước.

Cô mặt đỏ ửng, tiếng thở gấp gáp, môi đã bắt đầu tái nhợt đi.

Nàng vịn lấy tay cô , khóc nức nở."

Lên đây đi...

đừng mà."

Lan Hương lắc đầu, nhìn cô cứ thụp người mình xuống nước rồi ngoi lên.

Nàng cắn lấy môi mình, nhắm chặt mắt nhảy xuống hồ, nàng bị chới với vì mực nước khá cao.

Lan Hương cố đẩy thân mình lại gần cô, vòng tay mình ôm lấy thân cô, nàng áp mặt mình vào lưng cô làm điểm tựa."

Dừng lại đi..

Phương ."

- Lan Hương lí nhí.Ái Phương từ lúc cảm nhận được vòng tay của nàng đang ôm lấy mình đã dừng đi hành động hành hạ bản thân, cô cúi mặt thở dốc, mặc cho nàng đang ôm lấy cô."

Phương tiếp tục sẽ chết mất."

Lan Hương nức nở nói không thành câu.

Ái Phương cố lấy bình tĩnh, xoay người ôm lấy nàng.

Lan Hương bị chới với, chân vô thức kẹp chặt vào hông cô.

Nàng cúi mặt đối mặt với cô đang ngước lên nhìn mình, mặt cả hai tái nhợt vì thấm nước lâu, cộng thêm gió đêm phà vào.

Lan Hương áp mặt mình xuống môi cô muốn trao cho cô hơi ấm, Ái Phương nhắm chặt mắt tận hưởng cái hôn của nàng.

Môi lưỡi dây dưa như quên mất đi cái lạnh thấu xương, chỉ đến khi chẳng còn chút hơi trong lòng ngực mới buông ra."

Lên được không?

Em lạnh."

- Lan Hương răng môi đánh lập cập vào nhau, Ái Phương cong môi cười, vòng tay siết lấy nàng rồi dúi đầu xoa xoa vào ngực nàng."

Đến đây, tôi giúp em lau tóc."

Ái Phương thấy Lan Hương bước ra thì gọi nàng lại ngồi gần mình.

Nàng gật đầu bẽn lẽn đi lại gần cô.

Cả hai im lặng một hồi lâu, chỉ nghe được tiếng máy sấy tóc phát ra trong phòng."

Em ở lại nhà chị thế này, có ổn không?"

"Sao lại hỏi vậy?"

"Sáng mai lỡ Phan phu nhân thấy em thì làm sao đây?"

- Lan Hương lo lắng."

Em đừng lo, mẹ tôi kể về em suốt ngày.

Có vẻ bà cũng rất ngạc nhiên về em."

"Phan phu nhân kể gì?"

"Em muốn tôi kể chi tiết không?"

- Ái Phương dừng máy sấy, mặt đối mặt nhìn Lan Hương .Lan Hương thấy hành động đột ngột của cô, cảm thấy không ổn.

Nàng nuốt nước bọt đánh ực, không dám nhìn vào gương mặt của cô đã bắt đầu nổi lên dục vọng.

Lan Hương cúi gầm mặt, lắc đầu trước câu hỏi của cô."

Nhưng tôi muốn kể em nghe mẹ tôi đã nói gì."

Ái Phương kéo cằm nàng về sát mặt cô, áp môi cô tham lam mút lấy đôi môi nàng đang hờ hững.

Mùi rượu cay nồng vẫn còn bên trong khoang miệng cô phả vào mũi nàng khiến nàng có chút say.

Ái Phương luồn chiếc lưỡi nóng vào bên trong tìm lấy lưỡi nàng mà dây dưa.

Tiếng hôn chùn chụt giòn giã bên tai, Lan Hương như bị cô chuốc say, thân thể dịch sát vào người cô, vòng tay ôm lấy cổ cô, cúi mặt áp nụ hôn xuống môi Ái Phương .

Cô hai tay ôm lấy eo nàng , một tay tìm đến nút thắt của áo ngủ rút dây thắt.

Tay cô lần lên bên trên kéo chiếc áo của y trôi tuột xuống giường, hiện giờ trên người Lan Hương còn mỗi chiếc quần lót nhỏ đang ôm lấy nơi thanh xuân đã thấm một chút dịch."

Ưmmm ~"Tiếng rên rỉ của Lan Hương phát ra bên tai cô, thân thể nàng lắc lư theo từng cái đụng chạm của cô.

Lan Hương đẩy người mình về phía trước, áp sát thân mình vào môi cô đang mút lên bầu ngực đã căng cứng của nàng ."

Aahhh ~~"Lan Hương liếm lấy môi khô khốc, hơi thở dần loạn nhịp.

Ái Phương một tay xoa cặp mông căng tròn, một tay bóp lấy bên ngực nàng .

Đôi môi lần tìm xuống vùng bụng phẳng lì đang nhấp nhô, cô lướt chiếc lưỡi mình xung quanh rốn, tạo cho nàng thêm kích thích."

Aaaa ~~...

Phương ."

Bên dưới đang kêu gào, Lan Hương có thể cảm nhận được vùng thanh xuân của nàng đã thấm đầy bạch dịch.

Ái Phương ngước mặt, đón lấy môi nàng , tay nắm lấy cạp quần lót rồi nhẹ nhàng kéo xuống.

Lan Hương nhấc chân để cô có thể dễ dàng kéo quần lót ra khỏi chân nàng.

Ái Phương vuốt ve lên cơ thể mẫn cảm của Lan Hương , đôi tay ấm nóng ma sát lên cơ thể nàng khiến nàng rùng mình.

Cô đẩy nhẹ nàng nằm xuống giường, tay chống hai bên vai nàng, mặt đối mặt nhìn nàng đang ửng đỏ.

Cũng có thể nói, bây giờ cả hai mới chính thức lên giường cùng nhau.
 
Back
Top Bottom