Phương Ẩn Niên từ nhỏ đã có máu sạch sẽ.
Thấy Đàm Tuấn Văn loay hoay dọn cả buổi trời mà đống đồ vẫn như cái chợ, cậu quyết định tự ra tay còn hơn.
Quả nhiên, vừa vào cuộc, mấy cái vali bự chảng mà Đàm Tuấn Văn tha đến bị Phương Ẩn Niên thu dọn gọn ghẽ trong tích tắc.Đàm Tuấn Văn hai tay chắp lại, vẻ mặt thành kính như gặp đại hiệp: "Đại lão, hay là tui theo cậu học việc luôn nha?"
Phương Ẩn Niên nói: "
Sau này có món gì tìm không ra, cứ hỏi tôi, tôi tìm giùm cậu."
Đàm Tuấn Văn lại chắp tay lần nữa, giọng đầy biết ơn:
"Cảm ơn cảm ơn, cậu dán nhãn hết rồi, chắc tui tự mò cũng tìm được, khi nào thật sự kiếm không ra tui lại nhờ cậu."
Lúc này Mạc Tuần đi tới, cười vỗ vai Phương Ẩn Niên:
"Vất vả rồi."
Ấn tượng ban đầu của Mạc Tuần về Phương Ẩn Niên là một người hiền hiền, điềm đạm, kiểu học sinh ngoan mà thầy cô nào cũng thích.
Nhưng giờ nhìn lại, cậu còn có một ưu điểm nổi bật hơn cả —— tâm lý cực kỳ ổn định, nội lực vững như bàn thạch.Mấy đứa con trai tầm 17-18 tuổi, phần lớn còn bốc đồng, cảm xúc dễ bùng phát.
Hơi chút là nổi nóng, cãi nhau, thậm chí động tay động chân cũng chẳng hiếm.
Nhưng Phương Ẩn Niên dù có gặp cảnh ngổn ngang cách mấy, cũng luôn giữ bình tĩnh, nhìn trúng ngay chỗ cần gỡ rối.Ngoài mặt thì dịu dàng, bên trong lại rất vững vàng.Lúc nãy Đường Triệt và Đàm Tuấn Văn cãi nhau căng như dây đàn, chính cậu là người đứng ra hòa giải.
Một ký túc xá mà tụ về đủ kiểu tính cách, chuyện có mâu thuẫn là điều không tránh khỏi.
Nhưng may mà có Phương Ẩn Niên đủ tỉnh táo đứng giữa làm cầu nối.Chỉ cần cậu giữ vững tâm lý, mấy người còn lại cũng sẽ không dễ gì phát rồ rồi gây ra chuyện không cứu vãn nổi.Nói thật, lúc nãy Tiểu Phi nói không sai chút nào —— không có Ẩn Niên, đêm nay cái nhà này toang thật rồi.Lúc Đường Triệt ôm đồ ngủ ra chuẩn bị đi tắm, thấy mấy người kia đang ngồi phòng khách, còn cả căn phòng thì sạch bóng sáng loáng, khác hẳn lúc nãy một trời một vực, hơi ngẩn người —— ai dọn vậy?
Nhìn quanh mấy người này chẳng ai giống kiểu chịu khó lau chùi dọn dẹp, chẳng lẽ là Phương Ẩn Niên?Quả nhiên, Phương Ẩn Niên thấy cậu ra thì lên tiếng ngay:
"Đường Triệt, mấy đồ dùng vệ sinh tôi xếp ở kệ trong nhà tắm rồi.
Cậu dùng tầng trên, Tuấn Văn dùng tầng dưới, như vậy đỡ lộn xộn mà lấy cũng tiện hơn."
Đường Triệt đáp: "Cảm ơn."
Ngẩng đầu, mắt chạm mắt với Đàm Tuấn Văn, cả hai lập tức quay đi chỗ khác, ngượng chín mặt —— mới cãi nhau một trận, giờ đụng mặt đúng là quê thấy bà.Mạc Tuần ngồi bên buông một câu đùa:
"Hai cậu làm hòa chưa đó?
Đừng nói là đến phòng tắm cũng phải chia lại lần nữa nha?"
Đường Triệt và Đàm Tuấn Văn đồng thanh trả lời:"Không sao cả." – "Không cần đổi."
Ba người còn lại: "......"
Hai ông tướng này hồi nãy còn suýt choảng nhau, mà giờ lại đồng thanh trả lời thế kia, ăn ý dữ.
Hiển nhiên cả hai cũng không muốn làm phiền đến đồng đội nữa.Đúng lúc đó, bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa leng keng."
Ai vậy ta?" – Phù Phi tò mò chạy ra, áp mắt vào mắt mèo ngó thử, rồi quay đầu hét lớn: "Các anh em, chủ nhiệm lớp tới kiểm tra phòng!"
Mạc Tuần nghi : "Cái gì chủ nhiệm lớp?"
Phù Phi vội sửa lại: "Là lão Từ!
Lão Từ tới đó!"
Ngoài cửa vang lên giọng Từ Bách Xuyên: "Tôi là quản lý của mấy người, ai nói tôi là chủ nhiệm lớp vậy?"
Phù Phi: "......"
Mạc Tuần lập tức bước ra mở cửa, cung kính hẳn hoi:
"Từ tổng, khuya rồi sao ngài lại tới đây?"
Từ Bách Xuyên xách theo một túi hoa quả, vừa đi vào vừa nói: "Mang cho mấy đứa chút đồ ăn, tiện thể xem thử mấy đứa chuyển nhà thế nào rồi."
Ông đảo mắt nhìn quanh phòng khách sạch bóng, lại ghé qua cửa các phòng ngủ dòm sơ một lượt, sau đó gật đầu hài lòng: "Không tệ không tệ, dọn rất gọn gàng!"
Cả đám mồ hôi túa ra như tắm.Vừa nãy Mạc Tuần còn mạnh miệng nói ở đây đâu phải trường học, chẳng ai rảnh mà đi kiểm tra ký túc xá.
Ai ngờ vừa dứt lời thì người đại diện tới thiệt.May là có Phương Ẩn Niên ra tay cứu giá, chứ không thì Từ tổng vừa bước vô mà thấy cái cảnh nhà tan hoang như bị thổ phỉ ghé nhà chắc chửi cả bọn sấp mặt.Từ Bách Xuyên hỏi han: "Mới dọn vô chỗ mới, mọi người thích nghi ổn không?"
Hai ông cố mới cãi nhau im re không dám hé răng.Mạc Tuần cười trừ: "Cũng ổn lắm, tụi em mới làm quen xong, tối còn tính tụ tập ăn uống nữa kìa."
Từ Bách Xuyên liếc nhìn từng người một, rồi đưa cho Mạc Tuần một xấp tài liệu, cười như không cười nói: "Hôm nay chuyển nhà, làm rất tốt.
Chủ nhiệm lớp xin phép về ngủ trước, mấy bạn học cũng nghỉ sớm nha.
Mai gặp."
Mạc Tuần cung kính tiễn ra cửa: "Từ tổng đi thong thả."
Vừa tiễn xong, Mạc Tuần quay sang lườm Phù Phi một cái đầy nghiêm túc: "Mắc gì mày gọi ổng là chủ nhiệm lớp vậy ?"
Phù Phi cười gượng, gãi đầu:
"He he... em lỡ miệng thôi, hồi cấp ba thầy chủ nhiệm của em hay kiểm tra ký túc ban đêm lắm.
Mà nói chứ, mấy anh không thấy lão Từ giống y chang chủ nhiệm lớp tụi mình sao?
Nửa đêm không ngủ còn phải bận tâm mấy đứa học sinh rách việc như mình."
Mọi người: "......"
Tội nghiệp lão Từ, làm quản lý mà như gánh nguyên cái đoàn hát.Mạc Tuần quay sang nói với Đường Triệt:
"Đường Triệt, cậu đi tắm trước đi.
Xong rồi ra phòng khách, tụi mình nói chuyện chút."
Một lát sau, Đường Triệt tắm xong đi ra.Phòng khách có bộ ghế sofa dạng tổ hợp 3+2+1, lúc này Mạc Tuần, Phù Phi và Đàm Tuấn Văn ngồi ở ghế ba chỗ, Phương Ẩn Niên ngồi ở ghế đôi.
Trên bàn bày sẵn ít đậu phộng, hạt dưa, trái cây – nhìn chẳng khác gì đang chuẩn bị mở hội "Tọa đàm đêm khuya ký túc xá".Đường Triệt vòng qua Phương Ẩn Niên, chọn ghế đơn ngồi đối diện.
Tính cậu ấy không thích ngồi quá gần ai.Mạc Tuần đặt xấp tài liệu lên bàn: "Đây là hồ sơ lão Từ đưa cho tôi, có thông tin về chiều cao, cân nặng, nhóm máu, cung hoàng đạo, sở trường, sở thích của từng người.
Sau này tụi mình debut sẽ được đưa vào profile chính thức.
Cả nhóm xem qua một lượt, hiểu nhau thêm chút."
Thì ra hôm nay Từ tổng tới không chỉ đem trái cây và "kiểm tra phòng", mà còn âm thầm giao cho Mạc Tuần một bộ tài liệu chi tiết về từng thành viên trong nhóm.Phương Ẩn Niên cầm lên, nghiêm túc xem.Trong nhóm năm người, Mạc Tuần là lớn tuổi nhất – 19 tuổi, Phương Ẩn Niên, Đàm Tuấn Văn và Đường Triệt đều 18, Phù Phi là nhỏ tuổi nhất, chưa đủ 18.Nhưng Tiểu Phi học sớm, 17 tuổi đã đậu đại học, giờ cũng đang là sinh viên năm nhất.Cơ mà trường của Tiểu Phi thì... không có tiếng tăm gì cho lắm.
Rõ ràng là không mê học hành rồi.Đàm Tuấn Văn thì học ở Học viện Mỹ thuật Hoa An, vẽ vời không chỉ là sở thích mà là chuyên nghiệp.Trường của Đường Triệt khiến Phương Ẩn Niên hơi bất ngờ —— vậy mà lại là trường trọng điểm duy nhất ở thành phố Giang Châu.Phù Phi cũng nhận ra điều đó, quay sang nhìn Đường Triệt với ánh mắt ngưỡng mộ: "Uầy, anh Triệt là học bá hàng thật nè!
Đại học Giang Châu điểm chuẩn cao lắm đúng không?"
Phương Ẩn Niên tiếp lời: "Ừ, anh nhớ năm ngoái thấp nhất cũng phải 550 điểm.
Đường Triệt, cậu thi được bao nhiêu?"
Đường Triệt đáp gọn lỏn: "650."
"......"
Cả bốn người còn lại im bặt, mặt đầy kính nể.Mạc Tuần nhìn về phía Đường Triệt, hỏi như phỏng vấn: "Học bá, sao cậu lại ký hợp đồng làm ca sĩ ở Thanh Diệu vậy?"
Đường Triệt giọng nhàn nhạt, như điểm danh: "Thích hát."
Phù Phi tò mò chen vô: "Ơ nhưng em nhớ trước kia anh là... hát chính của ban nhạc rock gì đó mà?"
Đường Triệt đáp tỉnh queo: "Giải tán lâu rồi."
Nhìn vẻ mặt "không muốn trả lời" của Đường Triệt, cả nhóm cũng ngầm hiểu là nên dừng lại ở đây thôi.Mạc Tuần học cùng khu với Phương Ẩn Niên, là sinh viên Học viện Điện ảnh, một trường tầm trung nổi tiếng vui nhộn, không thuộc hàng top nhưng đủ ổn.
Trước đây Mạc Tuần từng là thực tập sinh ở Hàn, giờ về còn đậu được đại học đã là cố gắng nhiều lắm rồi.Phương Ẩn Niên thì khác, đứng nhất khối văn hoá, đậu thẳng vào hệ thanh nhạc của Nhạc viện.
Cả năm người hiện đều đang học tại Giang Châu.Về chiều cao, theo hồ sơ thì: Mạc Tuần và Đàm Tuấn Văn cao 1m88, Đường Triệt 1m83, Phương Ẩn Niên 1m81, còn Phù Phi 1m79.Phù Phi đọc tới đó, mặt xị xuống: "Tính ra em là người duy nhất chưa tới 1m80 luôn?
Sửa số liệu tí được không?
Em không mang giày là 1m79, mang giày lên ít nhất cũng hơn 1m80 mà.
Mấy ngôi sao khác cũng khai gian chiều cao đầy đấy thôi?Mạc Tuần vỗ đầu cậu, cười an ủi: "Không sao, có một centimet thôi mà.
Em còn nhỏ, vẫn có thể cao thêm."
Đàm Tuấn Văn cũng góp lời: "Ba tháng tới ăn nhiều chút, biết đâu đến lúc debut lại nhảy lên được 1m80 thiệt."
Phù Phi nghe xong thì gãi đầu, thầm nghĩ ba tháng này phải tập duỗi người thật nhiều, biết đâu thật sự cao thêm được một chút.Mạc Tuần nghiêm túc đứng ra tuyên bố: "Từ hôm nay trở đi, tụi mình chính thức là một nhóm.
Mọi người ráng sống hoà thuận với nhau.
Có gì khó chịu thì nói thẳng, đừng ôm trong lòng."
"Chỉ cần chúng ta đồng lòng, khó khăn nào cũng có thể cùng nhau vượt qua.
Năm người chung sức, hơn một người đơn độc."
Nói tới đây, anh dừng lại một chút rồi nói như phát biểu nghị quyết: "Giới giải trí rối rắm lắm, hy vọng tụi mình sẽ là những người đồng đội đáng tin nhất của nhau."
Nghe rất "chính thống", nhưng đúng là lúc cần thiết thì đội trưởng cũng phải ra dáng đội trưởng chứ.Năm người bị công ty gộp lại thành nhóm trong một nốt nhạc, dọn vô ký túc xá cũng lung ta lung tung, ai nấy trong lòng đều lo lắng: Liệu có hòa hợp được không?
Có quen được với việc chia sẻ cuộc sống cùng đồng đội không?
Cái nhóm này sẽ đi được bao xa?
Tương lai chẳng ai biết trước.Nhưng như lời Mạc Tuần nói — chỉ cần cả nhóm đồng lòng, khó khăn gì rồi cũng vượt qua thôi.Phù Phi gật đầu đầu tiên: "Đúng đúng!
Anh em với nhau thì có gì cứ nói, thương lượng được hết!"
Đàm Tuấn Văn nằm ườn trên sofa, cười toe: "Tui hơi lười, thói quen sinh hoạt cũng không tốt lắm, mọi người thông cảm nhen."
Hắn nhìn về phía Đường Triệt "Có gì tui làm sai thì cứ mắng, mặt tui dày lắm, không giận đâu."
Đường Triệt chỉ nhướng mày, im re không đáp.Mạc Tuần nói tiếp: "Còn chuyện vệ sinh ký túc xá, do chưa có trợ lý sinh hoạt nên tụi mình phải tự lo.
Mấy chuyện này, để Ẩn Niên phụ trách điều phối nha."
Phương Ẩn Niên gật đầu: "Mỗi ngày dọn dẹp phòng mình cho gọn là được, mỗi tuần tụi mình làm một buổi tổng vệ sinh, tui sẽ lo phần đó.
Cơm hộp ăn xong đừng vứt lung tung, gom lại một chỗ trong bếp, ai trực nhật thì đem vứt ở thùng rác dưới lầu.
Tui sẽ làm bảng trực nhật, dán lên cho mọi người cùng xem."
Phù Phi trợn mắt: "Có cả bảng trực nhật luôn?
Nghiêm khắc vậy ?"
Phương Ẩn Niên nhìn sang, hỏi ngược: "Ở chung thì phải có quy củ chút chứ.
Mọi người đồng ý không?"
Cả nhóm không ai phản đối.
Năm người sống chung thì phải có nguyên tắc, mỗi ngày quét tước, dọn dẹp vệ sinh cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Chứ nếu không có quy tắc thì ký túc xá chẳng mấy mà thành ổ cướp.Mạc Tuần đứng dậy cười: "Giờ thử hô khẩu hiệu cái nhỉ, đặt tay lên nào."
Anh đưa tay lên bàn giữa, nhìn sang Phương Ẩn Niên.
Ẩn Niên cũng đặt tay lên.
Tiếp theo là Đàm Tuấn Văn, Đường Triệt, và cuối cùng là Phù Phi.Mạc Tuần hô: "FTM!"
Dù sao vẫn là lần đầu tiên đội trưởng hô tên nhóm, ả đám đáp lại không đồng đều:
— Cố lên!
— Tất thắng!Bốn người đồng loạt quay qua nhìn Phù Phi, người vừa gào "Tất thắng".Mạc Tuần bó tay: "Tiểu Phi, em tưởng tụi mình vô giải đấu xếp hạng à?
Tất thắng cái qq á?"
Phương Ẩn Niên cố nhịn cười, Đường Triệt lườm một cái, còn Đàm Tuấn Văn cười phá lên.Phù Phi gãi đầu cười ngượng: "Tại gần đây em cày game, leo rank tới phát điên, quen miệng rồi.
Cố lên!
Cố lên nha!
Hay mình làm lại?"
Mọi người: "..."
Tiểu Phi đúng là con nghiện game, rảnh là ôm điện thoại quẹt quẹt.Đàm Tuấn Văn hỏi đại: "Nãy giờ thấy ông chơi hoài, lên rank gì rồi?"
Phù Phi tỉnh rụi: "Kim cương 3."
Đàm Tuấn Văn không nể nang: "Quèn vậy.
Muốn anh mày kéo lên Vương giả không?"
Phù Phi nghi ngờ liếc qua: "Ông chém gió hả?"
Đàm Tuấn Văn híp mắt đưa điện thoại khoe: "Anh mày chuyên đi rừng, vài con tướng top server đấy."
Phù Phi: "Thật hay giả?"
Đàm Tuấn Văn mở tài khoản lên cho cậu xem thử.Phù Phi trố mắt, nhào tới ôm đùi hắn: "Trời đất Vip10!
Đại gia đốt bao nhiêu tiền mới mua được từng đó skin vậy?
Mau add đi, từ nay em theo đại ca cày rank luôn!"
Mạc Tuần bật cười: "Hồi chiều còn nói theo Ẩn Niên cơ mà?"
Phù Phi đổi giọng liền: "Ăn cơm thì theo anh Niên, chơi game theo anh Tuấn Văn, nhảy nhót thì theo đội trưởng, còn học hành thì theo anh Triệt.
Ôm nhiều đùi vậy, mỗi ngày em đều có cười tỉnh luôn đó ha ha!"
Phương Ẩn Niên: "..."
Tiểu Phi đúng là ngây ngô, chuyện gì cũng nghĩ đơn giản.
Nhưng cậu đáng yêu, tính cách hoạt bát, cũng nhờ vậy mà không khí trong ký túc xá dễ chịu hơn hẳn.Tán gẫu xong, ai về phòng nấy.Phương Ẩn Niên mở laptop tra cứu tư liệu.
Mạc Tuần đi ngang qua thấy cậu đang tìm MV Kpop của BNC họ nghe trên xe hôm qua, là bài mà mình đã nói nên xem để tìm hiểu vũ đạo nhóm nam.Quả nhiên về tới là bắt đầu nghiên cứu liền.Thấy cậu nhìn chăm chú, Mạc Tuần cười nhẹ, đi tới sau lưng nói: "Ẩn Niên, video đó kiếm trên mạng khó lắm, cậu đăng nhập tài khoản Bilibili của tôi đi, trong đó lưu trữ đầy đủ."
Phương Ẩn Niên quay lại: "Cậu cho tôi xài tài khoản của cậu luôn hả?"
Mạc Tuần gật đầu: "Ừ, không có gì riêng tư.
Xài thoải mái."
Anh cúi người đăng nhập, còn chọn "ghi nhớ mật khẩu" để lần sau có thể đăng nhập trực tiếp, không cần hỏi lại anh.Mạc Tuần mở bookmark, chỉ từng mục: "Đây đều là MV các nhóm nổi tiếng, đây là live tổng hợp, còn đây là mấy clip bình luận.
Rảnh thì coi từ từ.
Dưới nữa là mấy series tui đang xem dở, có hứng thì coi, không thì bỏ qua cũng được."
Giọng anh trầm ấm, vang bên tai.
Phương Ẩn Niên nhìn đống video được lưu sẵn thì khoái chí: "Cảm ơn nha, như này tiện hơn tra từng cái nhiều."
Cậu bắt đầu nghiêm túc xem video — mấy vũ đạo nhóm nhảy đều tăm tắp.
Nghĩ bụng: Mai mốt phải rủ Mạc Tuần tập riêng, chứ không thì không theo kịp mấy người kia mất.Sáng hôm sau, Đàm Tuấn Văn lò dò vào nhà ăn với đôi mắt thâm như gấu trúc, ngáp muốn rớt hàm.Bữa sáng đã bày sẵn: cháo hạt kê, sữa đậu nành, sữa bò, bánh mì nướng, trứng chiên.Phù Phi vừa nhai trứng vừa khen: "Ngon quá trời!
Mua ở đâu vậy?"
Mạc Tuần đáp tỉnh queo: "Ẩn Niên làm đó."
Ba người cùng lúc ngẩng đầu nhìn về phía Phương Ẩn Niên.Cậu nói: "Tui với Mạc Tuần dậy sớm đi mua nguyên liệu, rồi nấu sơ một chút.
Mọi người ăn đỡ nhé."
Đàm Tuấn Văn xúc động: "Đây là lần đầu trong nửa năm nay tui ăn sáng đó."
Phù Phi ngạc nhiên: "Bình thường anh không ăn sáng à?"
Đàm Tuấn Văn ngậm nửa miếng trứng rán, vừa nhai vừa nói: "Anh không dậy sớm nổi đâu.
Rời giường là cực hình á.
Nhưng công nhận ngon thiệt, nấu ăn đỉnh đó!"
Đường Triệt mặt không biểu cảm, im lặng cuốn bánh, còn tự thêm tí thịt cay Phương Ẩn Niên làm.Sáng nay hai người kia dậy từ 7h, Phương Ẩn Niên nói muốn nấu bữa sáng nên Mạc Tuần lật đật đi theo mua đồ.
Dù chưa từng vô bếp, thấy người ta bận bịu cũng không nỡ để một mình.Dẫu sao cũng không thể để Ẩn Niên làm hết mọi việc.Hai người lần đầu xuống bếp phối hợp, vậy mà lại khá ăn ý, may mà bữa sáng làm cũng không quá phức tạp.Sáng sớm trong bếp vừa có khói bếp vừa có mùi đồ ăn mới nấu, khiến cho cái ký túc xá này thoáng cái có chút... mùi vị gia đình.Cảm giác này là lạ mà cũng dễ chịu thật.Mạc Tuần đang nghĩ ngợi lan man thì điện thoại bất ngờ đổ chuông, hắn nhấc máy:
"Alo, Từ tổng...
Vâng, bọn em đang ăn sáng.
Ăn xong sẽ ra ngay gara tầng hầm khu phụ 2 chờ ngài."
Bốn người còn lại đồng loạt quay sang nhìn đội trưởng, ánh mắt đầy dấu chấm hỏi.Mạc Tuần cúp máy xong mới nói: "Kế hoạch thay đổi rồi.
Hôm nay không đến công ty họp nữa.
Lão Từ nói đã hẹn nhiếp ảnh gia chụp ảnh chung cho tụi mình, lát nữa ra thẳng gara, sẽ có xe bảo mẫu tới đón."
Đàm Tuấn Văn không hiểu: "Hôm qua mới lập nhóm, hôm nay đã chụp ảnh tuyên truyền?
Tiến độ rượt ngay sau mông ?"
Mạc Tuần cũng không rõ ràng lắm chuyện gì đang xảy ra, đành nói: "Chưa chắc là chụp ảnh tuyên truyền đâu, cứ nghe theo người đại diện sắp xếp đi."_______- Mình giải thích một chút cách xưng hô của các thành viên trong nhóm nha.
Thứ tự tuổi như sau: Mạc Tuần (19) > Phương Ẩn Niên = Đường Triệt = Đàm Tuấn Văn (18) > Phù Phi (17)Phương Ẩn Niên: do tính cách bạn nhỏ dịu dàng, hiền hòa, nhưng lại rất giữ khoảng cách nên mình sẽ để bạn nhỏ xưng anh - em với Phù Phi và xưng tôi - cậu với các thành viên còn lại.Mạc Tuần: do tính của ĐT và PAN khá hướng nội, khó thân thiết nên MT sẽ xưng là tôi - cậu, với ĐTV và PP thì là anh - em hoặc là anh - mày (tùy vào trường hợp đùa giỡn).Đường Triệt: xưng tôi - cậu với tất cả các thành viên.Đàm Tuấn Văn: xưng tui, gọi lớn hơn là anh, nhỏ hơn là em, bằng tuổi là ông.Phù Phi: xưng em, gọi anh.-
Sau này, khi các thành viên ra mắt, mình sẽ đổi xưng hô như sau

hương Ẩn Niên, Đường Triệt, Đàm Tuấn Văn: xưng tui hoặc tôi, gọi bạn bằng tuổi là ông, gọi MT là anh và PP là em.Mạc Tuần: xưng anh gọi em.Phù Phi: xưng em gọi anh.- Jan -12.04.2025