Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
410,498
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
286792630-256-k950961.jpg

[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
Tác giả: hani9794
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tên gốc: Trọng sinh ngu nhạc quyển tiểu bá vương

Tác giả: Thâu Tửu.

Convertor: DuFengYu.

Biên tập: Tiểu Phong, Hiraeth, Hàn
Beta: Hàn, Lam
Số chương: 135 Chính văn + 2 Phiên ngoại.

Tình trạng raw: Hoàn
Tình trạng edit: Chưa hoàn
Time: 11/07/2021 ~ ?

Lịch đăng chương: Thứ 5 hàng tuần, mỗi tuần 3-4 chương tùy tâm trạng chủ nhà

Thể loại: Đam mỹ, Trọng sinh, Giới giải trí, hệ thống, chậm nhiệt, vả mặt.

Với sự giúp đỡ của: Wikidich, Baidu, Google, Hanzi,...

Lưu ý: Truyện có một số chương có pass, các chương có pass các bạn vui lòng tìm đọc tại Wordpress: https://tieuphong73.wordpress.com/2021/07/10/edit-tieu-ba-vuong-gioi-giai-tri-trong-sinh-thau-tuu/
WARNING CỰC MẠNH: Truyện không hay, editor không đề cử.

Bạn nào đâm đầu vào xong chê ráng chịu nhá T.T Tags: dammygiớigiảitríhiendaitrongsinh​
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
Văn án


Nếu có một ngày bạn và tình địch của bạn cùng rơi xuống nước, thì bạn cảm thấy người bạn thích sẽ cứu ai trước?Nếu là trước khi trọng sinh, Diệp Niệm Ninh nhất định sẽ không chút do dự trả lời: "Vô nghĩa, nhất định là cứu bố Ninh của ngươi rồi!"

Nhưng nếu là sau khi trọng sinh hỏi Diệp Niệm Ninh vấn đề này, cậu vẫn sẽ tràn đầy tự tin như cũ đáp: "Bố Ninh của ngươi sẽ tự bơi!"

Siêu sao nổi tiếng trong giới âm nhạc Diệp Niệm Ninh, muốn dáng người có dáng người, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn gia thế có gia thế, muốn tài hoa có tài hoa, người thích cậu có thể xếp dài từ nước Z đến nước A.Nhưng không nghĩ đến một lần sảy chân để hận nghìn đời, cậu lại vì một tên tra nam mà chết lúc tuổi còn trẻ.

Sống lại một đời, cậu mang theo hệ thống vả mặt ngược tra, vốn định chuyên tâm làm sự nghiệp, nhiệm vụ rất tốt nhưng sao đối tượng nhiệm vụ này lại bắt đầu đối với cậu không còn đứng đắn nữa vậy?Đối tượng nhiệm vụ: Là tự em thả thính tôi trước, em còn tới hỏi tôi vì sao?

Em bị ngốc à?Diệp Niệm Ninh: Xin lỗi, đã quấy rầy...#Gỡ mìn:- Chủ thụ, rất chậm nhiệt!Không sợ trời không sợ đất tiểu bá vương thụ VS có thể làm tiểu bá vương ngoan ngoãn biến thành thỏ con phúc hắc công.

Vẫn hành văn tiểu bạch, không thích mời nhấn X.- Tác giả non tay, truyện không hay, editor tự đánh giá 5/10.

Mong độc giả suy nghĩ kỹ x 3,14 x 10 mũ 10 lần trước khi bấm vào đọc.

Tags: Thuần ái, trọng sinh, ngọt sủng, HE, vả mặt, hệ thống.CẤM REPOST, CHUYỂN VER.
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
[TBV] - Chương 1: Đánh lưu manh


Biên tập : Tiểu Phong
Biển khơi một mảnh xanh thẳm, trên mặt biển có những cánh buồm trắng nhỏ cùng với những đóa mây trắng soi bóng trên bầu trời, ánh vàng rực rỡ của bãi cát nhỏ hẹp bao quanh biển cả, nhưng lại mênh mông vô tận.Cảnh tượng tuyệt đẹp như vậy, bất kỳ ai cũng sẽ không nghĩ tới chỉ mới một phút trước, đã có một nam thanh niên chết đuối.Đến ngay cả bản thân nam thanh niên ấy cũng không ngờ tới, sau cùng người cậu thích vẫn chọn trà xanh kia, cũng không ngờ tới mình sẽ chết khi chỉ mới sống được có 21 năm.Nếu có thể sống lại lần nữa, cậu nhất định phải đánh đôi cẩu nam nữ kia cho tới khi mẹ thân yêu của bọn chúng không còn nhận ra chúng.*"Ui, chết tiệt..."

Diệp Niệm Ninh ôm đầu mở mắt ra, lời thô tục mới vừa mắng ra khỏi miệng cậu liền nhận ra có điều không bình thường, sao lại thế này?

Cậu lại còn có thể nói chuyện?

Chẳng lẽ cậu chưa chết?

Không đúng, cảm giác nghẹt thở ở trong nước rõ ràng rất chân thực!"

Tiểu Diệp, làm sao vậy?

Không thoải mái sao?"

Một khuôn mặt bóng nhờn của người đàn ông trung niên tiến đến trước mặt Diệp Niệm Ninh, Diệp Niệm Ninh bị người đột nhiên xuất hiện này dọa cho hoảng sợ, vội vàng lui về sau hai bước."

Lưu Cường?"

Diệp Niệm Ninh liếc mắt nhìn người trước mặt này liền nhận ra, Lưu Cường, đã có vợ và con gái, ở trong cái vòng này là một đạo diễn tuyến hai, chuyện lén lút ăn vụng ông ta đã làm ra nhiều không đếm xuể, chỉ là sao bây giờ lại gặp được ông ta?Lưu Cường cũng không để ý tại sao trước đó Diệp Niệm Ninh còn bình thường gọi ông ta là đạo diễn Lưu, bây giờ lại gọi thẳng họ tên ông.

Ông ta cười haha đặt tay lên eo Diệp Niệm Ninh, "Tiểu Diệp, cậu uống say rồi sao?

Tôi đỡ cậu đi nghỉ ngơi ha!"

Diệp Niệm Ninh liếc nhìn cái móng heo đang đặt trên eo của mình, lại nhìn khuôn mặt khiến người ta buồn nôn kia của Lưu Cường, không khỏi lại lui về sau thêm hai bước.Cậu nhớ rõ sinh thời bản thân bởi vì coi trọng nam nhân vật chính của một kịch bản, cho nên cậu đã nhờ người đại diện rẻ tiền kia liên hệ với đạo diễn của bộ kịch bản này, nhưng lại không ngờ cuối cùng người tới cuộc hẹn không phải là đạo diễn mà là phó đạo diễn Lưu Cường.Càng đáng giận hơn chính là, ngày đó cậu vẫn luôn cho rằng tên Lưu Cường này chính là đạo diễn, liền bày ra vẻ mặt ôn hoà bồi Lưu Cường uống rượu, sau cùng thiếu chút nữa đã bị Lưu Cường bắt lên giường.Mà chính lúc này tên cẩu nam nhân Lâm Mục kia xuất hiện cứu cậu, nghiệt duyên của hai người bọn họ cũng chính thức bắt đầu từ đây.Hửm, không đúng!Lâm Mục?

Lưu Cường?

Kịch bản?Đây không phải là chuyện của ba năm trước sao?Linh quang trong đầu Diệp Niệm Ninh chợt lóe lên, cậu vội vàng móc di động ra xem thời gian, ngày 21 tháng 5 năm XX."

Ôi cái ĐM!"

Diệp Niệm Ninh lẩm bẩm một câu, sau đó duỗi tay nhéo mặt mình, đau quá.Đây không phải mơ!Cũng không phải hồi quang phản chiếu!Đây mẹ nó là sự thật!Ha ha ha ha ha mẹ nó!Trời không diệt ta!Bố Ninh của các người đã trở về!"

Tiểu Diệp, làm sao vậy?"

Lưu Cường quơ quơ tay trước mặt Diệp Niệm Ninh, có hơi quái lạ trước sự thay đổi của Diệp Niệm Ninh.Diệp Niệm Ninh lắc lắc đầu, nghĩ thông suốt mọi chuyện tâm tình cậu vô cùng tốt, nhưng cậu cũng không ngại đánh cái lão lưu manh này để làm cho tâm tình của mình trở nên càng tốt hơn chút!"

Không có việc gì vậy chúng ta nói..."

Câu nói kế tiếp Lưu Cường còn chưa thốt ra, Diệp Niệm Ninh liền đá một cú khiến ông ta té xuống đất, động tĩnh do cú đá này gây nên khiến cho cả quán bar đều yên tĩnh lại, có không ít người ngửa cổ nhìn qua bên này."

Hả, đó có phải là Diệp Niệm Ninh không!"

Có người ngạc nhiên hô lên."

Hình như là vậy, đm, tôi lại vậy mà phát hiện tôi và Diệp Niệm Ninh ở cùng một quán bar!"

"Diệp Niệm Ninh đánh người!

Đánh người kìa!"

"Mau quay video!

Mở livestream đi các chị em!"

Mọi người vừa bị nhắc nhở như vậy liền vội vàng sôi nổi móc điện thoại ra quay video, bắt đầu mở livestream.Diệp Niệm Ninh liếc thấy người xung quanh đều lấy điện thoại ra, đột nhiên nhớ tới hình ảnh cậu đánh người soái như vậy cũng nên chia sẻ với fans mới đúng.

Vì thế cậu móc điện thoại ra bấm vào Weibo mở livestream, sau đó đưa điện thoại di động cho một bartender bên cạnh, nhờ anh ta cầm giúp mình.Bartender ngớ người đáp ứng, giơ điện thoại đưa cameras nhắm ngay Diệp Niệm Ninh và Lưu Cường.

Nhóm người qua đường và fans đang dạo trên mạng thấy Weibo của Diệp Niệm Ninh mở một kênh livestream, mọi người liền sôi nổi nhảy vào, số người vù vù tăng lên tới 10W+.Lưu Cường bị đạp một cú nửa ngày mới bò dậy từ trên mặt đất, đi tới trước mặt Diệp Niệm Ninh liền quát lên: "Diệp Niệm Ninh cậu mẹ nó có ý gì?

Vốn chính là người đại diện của cậu hẹn tôi trước, nếu cậu muốn quay phim của tôi thì nên biết rõ hậu quả!"

Diệp Niệm Ninh khoanh tay nhìn Lưu Cường, khóe miệng giương lên một nụ cười châm chọc, "Hậu quả?

Tôi còn tưởng rằng chỉ cần uống rượu với ông thôi, ai ngờ đâu lão háo sắc ông lại đánh chủ ý lên người tôi!

Với lại ông xác định người đại diện sát bút kia liên hệ với ông à?

Chứ không phải ông nghe nói tôi muốn đóng phim nên tới liên hệ với anh ta?"

Bị nói trúng chân tướng Lưu Cường chột dạ không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Niệm Ninh, nhưng vẫn ngạnh cổ cãi lại: "Vậy thì làm sao?

Hôm nay nếu cậu không bồi tốt cho ông đây thì về sau cũng đừng hy vọng được đóng phim!"

Diệp Niệm Ninh buồn cười gật gật đầu, thật không biết Lưu Cường lấy đâu ra tự tin nói chuyện với cậu như vậy.

Với lại ông ta uống say thật à?

Không biết bây giờ đang ở đâu sao?

Cái gì cũng đều có thể nói ra."

Tôi không đóng phim, thì sau này tôi chỉ làm âm nhạc là được, mắc gì cứ khăng khăng phải quay phim?"

Lưu Cường quả thực là có hơi say, nghe thấy câu này của Diệp Niệm Ninh còn chỉ tay vào cậu mắng mỏ: "Chỉ bằng vào mấy bài hát nát bét cậu viết mà muốn kiếm tiền cái gì?

Cậu không đóng phim, cậu ở trong cái vòng giải trí hỗn tạp này không trụ nổi đâu!

Sau này cậu không có tiền không phải vẫn phải chạy đến cầu xin tôi cho cậu đóng phim sao!"

Nghe thấy câu này nụ cười trên mặt Diệp Niệm Ninh lại càng rộ hơn, hơn nữa còn để lộ ra một hàm răng trắng tinh, cậu động động cổ tay, thẳng tay vung cho Lưu Cường một cái tát, "Một tát này là tôi đánh cho bản thân mình, mẹ nó ai cho phép ông xúc phạm bài hát của tôi?"

"Bốp" một tiếng, Diệp Niệm Ninh lại vung cho Lưu Cường một cái tát, "Một tát này là đánh thay mọi người trong giới, tôi nói sao bầu không khí trong giới lại càng ngày càng kém như vậy, thì ra là do có người như ông tồn tại!"

"Một tát này là đánh thay người nhà của ông, hừ, đã có vợ có con gái rồi, ông thật không sợ những thứ dơ bẩn mình làm sẽ từ dưới đáy dội ngược lại sao?"

Nói xong Diệp Niệm Ninh lại thẳng tay vung thêm một tát.Lưu Cường bị ba cái tát này đánh đến ngu người, ông ta đứng tại chỗ nhìn Diệp Niệm Ninh nhận điện thoại lại từ chỗ bartender, lại nhìn Diệp Niệm Ninh thanh toán cho bartender 500 tệ, không đợi Diệp Niệm Ninh ra khỏi quán bar ông ta đã trực tiếp ngã xuống mặt đất.Diệp Niệm Ninh nghe thấy tiếng vang nên quay đầu lại nhìn thoáng qua, nói với người xung quanh: "Ông ta uống say chắc thiếp đi rồi, làm phiền mọi người kéo ông ta tới WC được không, nếu không cứ nằm ở đây thì vướng đường đi quá."

Người xung quanh nghe thấy câu này liền vội vàng kéo Lưu Cường tới WC, Diệp Niệm Ninh thản nhiên ngẩng đầu lên vừa thấy, quả nhiên đối mắt với một đôi mắt tràn đầy ý cười, nhíu nhíu mày, cười cái gì?

Là đang cười nhạo cậu sao?Nghĩ đến có khả năng bị người ta cười nhạo, não Diệp Niệm Ninh co rút một cái liền thè lưỡi với người trên lầu, còn vươn tay giơ ngón giữa lên, tự cho là đã khinh bỉ được người ta quay lại tắt livestream rồi tung tăng nhảy nhót đi thẳng ra quán bar."

Cậu ta là ai?"

Thời Yến An nghĩ đến vừa rồi đứa nhóc kia giơ ngón giữa lên với mình liền cảm thấy có chút buồn cười còn có chút bất đắc dĩ.Thời Ngọc Duy bên cạnh thấy hết mọi chuyện bật cười một tiếng, chỉ vào nơi Diệp Niệm Ninh rời đi nói: "Cậu ta là Diệp Niệm Ninh, là ca sĩ tuyến một, các bài hát mà cậu ta viết gần như nổi tiếng hàng đầu ở thủ đô.

À đúng rồi, cậu ta còn là em trai của anh Thanh Lâm đấy!"

"Em trai Thanh Lâm?

Sao anh lại không biết?"

Thời Yến An và Diệp Thanh Lâm là bạn cùng phòng thời đại học hơn nữa còn là anh em tốt, quen biết đã lâu như vậy nhưng anh thật không ngờ người anh em này còn có em trai."

Niệm Niệm là bảo bối của anh Thanh Lâm, cũng là do có lần đi ngang qua thấy anh Thanh Lâm đón Niệm Niệm tan học nên em mới biết được."

Thời Ngọc Duy dừng một chút lại nói, "Anh, anh tuyệt đối đừng tức giận với Niệm Niệm, có lẽ vừa rồi Niệm Niệm chỉ đùa với anh thôi!"

Thời Yến An lắc đầu, sao anh có thể tức giận với một đứa trẻ được, "Nghe giọng điệu của em, em với cậu ta rất thân?"

"Đúng vậy, anh còn nhớ mấy năm trước em bị cướp không?

Lúc ấy em đã nói với anh có một cậu nam sinh đi ngang qua đã giúp em, cậu nam sinh kia chính là Niệm Niệm!"

"Không nhớ nữa, số lần em bị cướp nhiều quá."

Thời Yến An xoay người đi vào ghế lô, Thời Ngọc Duy nghe thấy câu này cũng không cảm thấy xấu hổ, "Có thời gian em sẽ giới thiệu Niệm Niệm cho anh quen biết, chỉ có điều cậu ấy còn ầm ĩ hơn em, anh hãy chuẩn bị sẵn sàng đi!"

"Còn ầm ĩ hơn em?

Vậy thôi hay là quên đi."

"Đừng nói vậy chứ!

Hầu hết thời gian Niệm Niệm vẫn rất đáng yêu!"

Editor: Bộ đầu tiên nhà mình làm còn nhiều thiếu sót mong mọi người thông cảm, trong quá trình đọc thấy lỗi cứ báo với mình ạ (mình hơi ẩu xíu).

Sau cùng chúc các bạn cày vui vẻ
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
[TBV] - Chương 2: Hệ thống 88


Diệp Niệm Ninh ngâm nga một bài hát lái xe về nhà họ Diệp trong trí nhớ, kiếp trước cậu vì theo đuổi Lâm Mục lại không tiếc chấm dứt quan hệ với người nhà mình, sợ là đầu cậu bị chập dây thần kinh nào rồi, sao có thể làm ra được loại chuyện như vậy?"

Gâu gâu gâu!"

Diệp Niệm Ninh tiến vào cửa nhà, chó cưng Kẹo Sữa của cậu liền hưng phấn xoay quanh cậu vài vòng, cậu bế Kẹo Sữa lên một phen, có chút vui vẻ đồng thời lại có chút bi thương.Kẹo Sữa là một con Labrador, ở bên cậu mấy năm, kiếp trước lại vì ăn phải thịt viên có độc trong tiểu khu mà chết, những thịt viên tẩm độc đó đều do những kẻ sợ chó vô lý trong tiểu khu thả xuống, cũng không biết có bao nhiêu chó trong tiểu khu bởi vì cách làm này mà ra đi.Cậu thở dài, đời này cậu nhất định sẽ bảo vệ Kẹo Sữa thật tốt!"

Niệm Niệm, con đứng ngốc ở cửa làm gì vậy?"

Thím hai Dương Thục Dĩnh lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Niệm Ninh.Diệp Niệm Ninh ngẩng đầu nhìn chú hai thím hai và anh trai của cậu đang ngồi trên sô pha, không hiểu sao có hơi muốn khóc, nhưng sau cùng vẫn nở nụ cười thật tươi ôm Kẹo Sữa đi tới trước mặt ba người bọn họ, "Con xem xem Kẹo Sữa có béo lên hay không, đã lâu rồi con không quay về."

"Con cũng tự biết bản thân đã lâu không trở về!

Rõ ràng là ở cùng một thành phố nhưng vẫn cứ không chịu về, bận đến mức ngay cả thời gian cũng không có?"

Chú hai Diệp Hoài cầm quyển sách làm bộ làm tịch ngồi xem, nhưng mắt vẫn luôn cứ trộm ngó nhìn Diệp Niệm Ninh.Diệp Niệm Ninh thả Kẹo Sữa vào lòng anh trai Diệp Thanh Lâm, sau đó ngồi bên cạnh Diệp Hoài, ôm cánh tay Diệp Hoài lắc lắc, mềm giọng nói: "Chú hai~ người ta không phải đã trở về thăm các ngài rồi sao ~"Diệp Hoài đẩy đầu Diệp Niệm Ninh ra xa một chút, xụ mặt nhìn Diệp Niệm Ninh, "Một đứa con trai lớn rồi mà còn õng à õng ẹo ra thể thống gì!"

Diệp Niệm Ninh bĩu môi, mặt ủy khuất nhìn Diệp Hoài, tựa như giây tiếp theo sẽ khóc lên cho ông xem.Diệp Thanh Lâm ngồi bên cạnh nhìn không nổi nữa, véo véo mặt Diệp Niệm Ninh, "Vừa rồi không phải còn đánh người ta ở quán bar hử?

Sao khi về nhà đã từ một tiểu bá vương nhỏ biến thành nhóc bám người rồi?"

Diệp Niệm Ninh chụp được tay Diệp Thanh Lâm đang véo mặt mình, sau đó xoa xoa mặt, hợp tình hợp lý nói: "Hừ, tên Lưu Cường kia là người ngoài, hoặc nói là người ngoài muốn giở trò lưu manh với em, em đánh ông ta thì sao nào?

Nhưng mọi người là người thân của em, em làm nũng thì lại làm sao?

Anh không thích em làm nũng ư?"

Diệp Thanh Lâm búng nhẹ lên trán Diệp Niệm Ninh một cái, "Anh nào dám có ý gì!

Em chính là tiểu bá vương, anh sợ ngày nào đó em cũng muốn đánh anh luôn!"

Diệp Niệm Ninh còn muốn phản bác, Dương Thục Dĩnh đã lên tiếng trước, "Hai anh em các con đủ rồi, hai đứa tắm rửa rồi đi ngủ đi, đã 11 giờ rồi!"

"Vậy con liền đi ngủ trước nhé, chú hai thím hai cả anh trai nữa, mọi người cũng đi ngủ sớm một chút ha!

Ngủ ngon!"

Diệp Niệm Ninh bế Kẹo Sữa lên rồi bước lên lầu, ba người trên sô pha mặt đầy cưng chiều nhìn bóng lưng cậu rời đi."

Thanh Lâm, người đại diện kia của Niệm Niệm làm sao vậy?

Loại người như vậy mà cũng dám đưa Niệm Niệm của chúng ta đi gặp?"

Dương Thục Dĩnh lột một quả quý đưa cho Diệp Hoài và Diệp Thanh Lâm mỗi người một nửa, sau đó cầm điện thoại lướt lên Weibo để xem mọi chuyện đang đi theo hướng nào."

Ngày mai con sẽ tới công ty đổi đoàn đội cho Niệm Niệm."

Đối với chuyện xảy ra lần này Diệp Thanh Lâm cũng rất khiếp sợ và phẫn nộ, nếu Diệp Niệm Ninh thật bị lão lưu manh kia kéo lên giường, anh nhất định sẽ hối hận chết mất."

Trước tiên con hãy hỏi Niệm Niệm có ý gì không, đoàn đội này cũng đã theo nó mấy năm rồi, vẫn còn chút cảm tình, con không nói một tiếng đã đổi hết người cho nó, đến lúc đó nó không thích lại chạy tới nháo lên với con."

Diệp Hoài buông sách ra vừa ăn quýt vừa nghiêng người đến gần xem Weibo cùng Dương Thục Dĩnh."

Được, vậy chú dì hai người cũng đi ngủ sớm một chút đi, con về phòng trước."

Diệp Thanh Lâm nhìn chú thím anh chụm đầu lại một chỗ, trong lòng không hiểu sao có cảm giác đang ăn cẩu lương."

Ừm, ngủ đi!"

Diệp Hoài cũng không ngẩng đầu lên phất phất tay.Sau khi Diệp Niệm Ninh trở về phòng liền thả Kẹo Sữa lên giường còn mình thì chạy tới phòng tắm tắm rửa, cậu nằm trên thành bồn lướt Weibo, quả nhiên, cả ba top hot search trên Weibo đều có liên quan đến cậu."

Hot!

Tiểu bá vương trên livestream đánh vị đạo diễn nào đó trong giới!"

"Suýt chút nữa Diệp Niệm Ninh đã bị bắt quy tắc ngầm!"

"Diệp Niệm Ninh thật mạnh!"

Cậu tùy ý nhấp vào một bài đăng rồi xem, không khuếch đại sự thật, khá tốt.

Nhìn nhìn bình luận, hầu hết cũng đều là khen cậu, cũng khá tốt.

Quay lại trang chủ rồi nhìn số fans của mình, từ 3000 vạn vọt lên 3500 vạn, ồ, quá tuyệt!Cậu duỗi chân ra khỏi bồn tắm, tùy hứng chụp hai tấm ảnh, sau đó chỉnh sửa rồi đăng lên Weibo.Bố Ninh Online dỗi V: Cảm ơn các bạn đã xem livestream, cũng cảm ơn quà tặng của các bạn, bố Ninh không thiếu tiền, mọi người giữ tiền mua đường* cho mình đi, đừng tặng quà cho tôi nữa.
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
[TBV] - Chương 3: Ăn vạ


Diệp Niệm Ninh ra khỏi công ty, trên cổ còn đeo tai nghe, mang kính râm đeo khẩu trang đội mũ ngư dân*, miệng thì hát bài hát chủ đề của phim hoạt hình, chậm rãi bước đi.*(Mũ ngư dân)


Cậu vừa đến công ty Diệp Thanh Lâm nhờ anh ấy thay đổi đoàn đội, những thành viên trong đội trước đây đều bị người đại diện của cậu dạy thành những kẻ bại hoại hết rồi, khi có chuyện xảy ra bọn họ luôn đứng về phía người đại diện, chả quan tâm đến cậu chút nào, làm như chính người đại diện kia mới là người trả lương cho bọn họ vậy."

Tích...

đối tượng mang năng lượng xuất hiện...

Ký chủ xin chú ý!!!"

Giọng điệu 88 mới nổi lên một lần trong vài ngày này hiếm thấy khi có cảm xúc hơi hưng phấn.Diệp Niệm Ninh đứng lại, nhìn xung quanh rồi mới hỏi: "Người đó ở đâu?"

"Ở bãi đậu xe dưới tầng hầm.

Bây giờ sẽ phát nhiệm vụ đầu tiên cho ký chủ, vui lòng trong vòng 3 tiếng thêm WeChat với đối tượng mang năng lượng, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được mức năng lượng là 10."

Nhìn dấu hiệu chỉ thuộc về đối tượng mang năng lượng hiện trên màn hình thực tế ảo, 88 phấn kích đến không nói nên lời, cuối cùng cũng đã tìm được đối tượng mang năng lượng."

Trùng hợp đến vậy sao?

Anh vốn cũng muốn đến bãi đậu xe, có vẻ như ông trời cũng muốn cho bọn anh có một cuộc gặp gỡ tốt đẹp!"

Diệp Niệm Ninh ngẩng đầu nhìn trời, cười đến nổi lộ ra hàm răng trắng muốt."

Vậy thì ký chủ mau đi đi, kẻo đến lúc xuống chậm sẽ bỏ lỡ!"

88 thúc giục.Diệp Niệm Ninh gật đầu, đi nhanh đến bãi đậu xe dưới tầng hầm rồi ngồi lên xe của mình, mắt nhìn xung quanh hỏi: "Là chỗ nào?"

88 nhìn dấu hiệu, cuối cùng cũng khóa được mục tiêu, "Chính là chiếc Lamborghini màu xám bạc trước mắt."

"Lamborghini?

Chiếc xe này còn đắt hơn xe của anh!"

Diệp Niệm Ninh nhìn con xe trước mắt khóe môi giật giật."

Ký chủ, cậu định lấy WeChat của đối tượng mang năng lượng bằng cách nào?"

88 tò mò hỏi."

Đương nhiên là phải ăn vạ rồi!"

"Sao cơ?"

"Anh sẽ va vào xe của anh ta rồi bảo là anh ta làm trầy xe anh, nhất định anh ta sẽ phản bác lại là do anh tự va vào, như vậy cả hai liền sẽ xảy ra tranh cãi, tranh cãi một hồi có thể sẽ dẫn đến đánh nhau, đánh nhau thì tất nhiên phải báo cảnh sát, sau khi đến đồn cảnh sát chắc chắn sẽ phải trả tiền thuốc men.

Đến lúc đó chỉ cần anh nói anh không có tiền mặt trước cứ thêm WeChat của anh ta rồi về sẽ chuyển tiền lại sau.

Như vậy không phải ổn thoả rồi ư?"

Diệp Niệm Ninh vừa nói vừa suy diễn những tình tiết mà mình vừa nói, 88 nghi ngờ hỏi: "Tại sao không đến hỏi trực tiếp?"

"Anh ta là đàn ông anh cũng là đàn ông, hỏi như thế nào?"

Diệp Niệm Ninh liếc mắt hỏi."

Nhưng theo tôi nhớ hôn nhân đồng giới của các cậu là hợp pháp mà!

Với lại ở kiếp trước không phải cậu cũng đã trực tiếp xin WeChat của Lâm Mục sao?"

"Đây là hai chuyện khác nhau đấy người anh em!

Kiếp trước anh hỏi WeChat của Lâm Mục là vì muốn theo đuổi hắn, nhưng lần này xin WeChat là vì nhiệm vụ, sao có thể giống nhau được?

Đối mặt với những vấn đề khác nhau thì chúng ta không thể sử dụng các loại phương pháp khác nhau sao?

Hiểu lý lẽ này không, người anh em?"

88 nhàn nhạt mà ồ một tiếng, sau đó nói: "Ký chủ, lý lẽ là lý lẽ, nhưng nếu cậu còn không mau ăn vạ, người này sẽ lái xe đi mất."

"Người anh em, về sau cậu đừng nói bằng biến âm nữa, người máy như cậu mà dùng biến âm loli để nói chuyện thật sự là rất gây khó xử cho cả cậu và anh."

Diệp Niệm Ninh nói xong liền bất động nhìn nhìn chằm chằm vào chiếc xe kia, thấy nó sắp lùi về sau, cậu lập tức nhắm chuẩn thời cơ khởi động xe thật cẩn thận tiến lên va vào nó.Vừa va vào một cái, tiếng xe ma sát nhau vang lên chói tai, Diệp Niệm Ninh vội vàng ổn định dừng xe lại, khi xuống xe trong lòng còn đang suy nghĩ: Tuyệt đối đừng làm xe của người ta bị trầy xước!"

Này, anh làm xe tôi bị trầy rồi, đền tiền cho tôi!"

Diệp Niệm Ninh đi đến trước cửa ghế lái nhẹ nhàng đá một cái, la lớn.Thời Yến An nhíu mày, mở cửa ra bước xuống xe.Lúc nhìn thấy là Diệp Niệm Ninh anh còn có hơi kinh ngạc, nhưng thấy bộ dáng vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu* của Diệp Niệm Ninh, anh lại càng cảm thấy buồn cười hơn.Chú thíchDiệp Niệm Ninh thấy Thời Yến An căn bản không để lời cậu nói vào tai, không chỉ không nghe lọt vào, mà còn cười nhạo cậu!Cậu nổi giận, đi đến trước xe mình chỉ vào một vết trầy thật dài trên cửa xe nói với Thời Yến Án: "Đền tiền!

Tuy rằng xe này của tôi không quý bằng xe anh, nhưng nó cũng là hàng hiệu, ngay cả một vết trầy như này ít nhất cũng phải trên 1 vạn!"

Thời Yến An đi đến bên cạnh Diệp Niệm Ninh, nhìn vết trầy kia rồi gật đầu nói: "Được.

WeChat hay Alipay?"

Diệp Niệm Ninh ngoáy ngoáy tai của mình, vẻ mặt không thể tin được nhìn Thời Yến An, "Anh cái người này sao lại không đi theo kịch bản vậy chứ?"

"Kịch bản gì?"

Thời Yến An nhạy bén nhận thấy lỗ hổng trong lời nói của Diệp Niệm Ninh, cười tủm tỉm hỏi."

Hừ, không có gì."

Diệp Niệm Ninh ngạo kiều quay đầu đi, sau đó lấy điện thoại từ trong xe ra, click mở mã QR WeChat của mình rồi đưa cho Thời Yến An."

Có thể không cần phải thêm bạn, cứ trực tiếp nhận thanh toán là được."

Thời Yến An nhắc nhở nói.Diệp Niệm Ninh hợp tình hợp lý nói: "Cần phải thêm bạn!

Nếu không đủ tiền thì làm sao?"

"Ừ, vậy được rồi."

Sau khi hai người đã thêm bạn Thời Yến An liền chuyển cho Diệp Niệm Ninh 2 vạn tệ*, còn dùng giọng điệu dỗ dành con nít nói với Diệp Niệm Ninh: "Nếu còn không đủ nhớ tìm tôi lấy."*2 vạn tệ = 71.010.226 ( bảy mươi mốt triệu không trăm mười nghìn hai trăm hai mươi sáu đồng) – theo tỷ giá gần đây.Diệp Niệm Ninh nhíu mày, ngẩng đầu lên liếc nhìn Thời Yến An, trong đầu đột nhiên lóe lên một ý tưởng, vẻ mặt cậu cười xấu xa nhìn Thời Yến An nói: "Tôi đổi ý rồi, tôi không cần anh bồi thường tiền nữa."

"Hửm?

Vậy cậu muốn gì?"

"Tôi cũng quẹt lên xe của anh một đường thì không phải là huề nhau sao!

Anh cảm thấy thế nào?"

Diệp Niệm Ninh chớp chớp mắt, trong lòng lại nghĩ: Chắc bây giờ anh ta tức giận rồi nhỉ?

Hừ, lại dám xem tôi là thằng nhóc!Thời Yến An vốn dĩ có chút tức giận, nhưng lúc nhìn thấy Diệp Niệm Ninh chớp mắt bán manh với mình thì chút tức giận trong lòng ấy đã tiêu tan trong nháy mắt, anh hơi nhếch khóe miệng lên, "Quẹt đi."

Diệp Niệm Ninh ngoáy ngoáy lỗ tai, cậu nghiêm túc hoài nghi lỗ tai mình không ổn nghe lầm rồi chăng, "Cái gì?"

"Quẹt đi, có điều như đã nói chỉ có thể quẹt một đường."

Thời Yến An tốt tính nói.Trong lòng Diệp Niệm Ninh thầm giơ ngón tay cái với Thời Yến An, người anh em này thật sự rất giỏi chịu đựng, đến vậy rồi mà cũng không nổi nóng hay tức giận gì luôn?"

Vậy tôi quẹt đó!"

Bội phục thì bội phục, nhưng đây rõ là cơ hội có thể quẹt xe mà không cần phải đền tiền đó, hơn nữa còn là quẹt lên xe Lamborghini, nói sao cậu cũng sẽ không bỏ qua đâu!Diệp Niệm Ninh lấy con dao nhỏ ra từ trong xe, sau đó dạo quanh Lamborghini một vòng, cuối cùng quyết định sẽ quẹt trên nắp xe trước, cậu hứng thú bừng bừng nhìn Thời Yến An, chờ Thời Yến An gật đầu với cậu rồi mới dám xuống tay.Lại có một âm thanh chói tai vang lên, Diệp Niệm Ninh khẽ sờ sờ chữ "Ninh lưu" được cắt rất nhỏ trên nắp xe trước."

Đã nói chỉ một đường mà."

Thời Yến An nhìn hai chữ kia bất đắc dĩ nói."

Anh quẹt cho xe tôi một đường dài như vậy, tôi khắc cho anh vài chữ thì làm sao?

Chữ này nhỏ như vậy không chỉ chiếm diện tích rất bé, lại còn không dễ thấy, tôi đã rất suy xét cho anh rồi đó."

Diệp Niệm Ninh đứng bên cạnh vừa xoa eo vừa nói với Thời Yến An."

Vậy hai chữ này có ý gì?"

"Ninh chính là tên tôi, lưu đương nhiên chính là đại biểu cho chữ mà tôi để lại, đơn giản như vậy mà cũng nhìn không hiểu!"

Diệp Niệm Ninh cầm điện thoại trả tiền lại cho Thời Yến An, sau đó vẫy vẫy tay với Thời Yến An rồi lái xe vụt đi mất.Thời Yến An nhìn lịch sử giao dịch hiện trên điện thoại, lại nhìn hai chữ trên nắp xe trước, cảm thấy mình thực sự có chút không thể hiểu được.Rốt cuộc tại sao anh lại muốn cùng đứa nhỏ kia làm chuyện ấu trĩ như vậy?

Chẳng lẽ vì đứa nhỏ đó là em trai Thanh Lâm?
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
[TBV] - Chương 4: Gặp lại oan gia


Xung quanh các tòa cao ốc mọc lên san sát nhau, ngoài đường đông đúc xe cộ qua lại.Diệp Niệm Ninh đứng trên ban công tầng ba mươi của một tòa nhà cao tầng, một tay đút túi quần, tay kia chỉ về phía xa, sau đó thở dài thườn thượt."

Ký chủ, cậu đứng ở đây làm gì?"

88 thấy Diệp Niệm Ninh đứng ở đây đã nửa tiếng, nhịn không được hỏi."

Tôi đứng trên cao tầng nhìn xuống, ngắm thế gian người đi lại ngược xuôi.

Hồng trần vội vã lâu không thấy, năm tháng thoáng chốc đã qua*."

Diệp Niệm Ninh nói xong rồi lại thở dài.*Câu này được viết ra phù hợp với người sống tách biệt, không coi mình là người trong thế giới."

Câu này có ý gì?"

"Có nghĩa là..."

Diệp Niệm Ninh nói được một nửa bỗng nhiên dừng lại, câu này là trong lúc vô tình cậu nhìn thấy từ một blogger tâm hồn nào đó, cảm thấy nghe hay nên cậu bèn ghi lại.

Ngày thường cũng chỉ lấy ra làm bộ văn vẻ, nào biết câu này rốt cuộc có nghĩa là gì.Cậu nghĩ nghĩ, không thể để mất mặt trước một hệ thống được, vì vậy ra vẻ cao thâm nói: "Haiz, máy móc như cậu không thể hiểu được đâu."

Nghe thấy hết mọi suy nghĩ của Diệp Niệm Ninh 88 im lặng một hồi, cuối cùng vẫn quyết định không vạch trần cậu, vì vậy nó cứng nhắc thay đổi chủ đề, "Ký chủ, chân cậu có tê không?"

Diệp Niệm Ninh lắc lắc chân, nói: "Hình như có một chút."

"Vậy sao cậu còn đứng đây?"

"Giác ngộ nhân sinh."

Hừ, cậu mới không thừa nhận là cậu đứng đây để đợi đồ ăn ngoài đâu."

Cậu đợi đồ ăn thì không thể đến phòng làm việc chờ sao?"

88 bất lực nói.Diệp Niệm Ninh nghi hoặc hỏi: "Làm sao cậu biết anh đang đợi đồ ăn?"

"Kể từ khi bị trói định lại với nhau, tôi có thể nghe thấy tiếng lòng của cậu, vậy nên cậu nghĩ gì tôi đều biết."

88 giải thích."...Fuck, cậu còn có công năng này?"

"Đương nhiên, nếu nhiệm vụ quá khó, tôi còn có thể trợ giúp cậu một chút."

"Ví dụ như?"

"Cho cậu vài lời động viên."

"Haha, anh cảm ơn cậu!"

"Không có gì."

Tiếng cười máy móc của 88 vang lên, khiến cho toàn thân Diệp Niệm Ninh đều cảm thấy không thoải mái, liền vội vàng hỏi: "Vậy anh đây cũng có thể nghe được suy nghĩ trong lòng cậu hay không?"

"Không thể."

"Cậu có thể nghe thấy suy nghĩ của anh, tại sao anh lại không thể?

Thật không công bằng!"

"Kí chủ, tôi không có nội tâm."

88 ném cho Diệp Niệm Ninh một cái emoji mặt cười."

Cậu còn có thể phát biểu tượng cảm xúc?

Được đó nha... người anh em!"

Nháy mắt Diệp Niệm Ninh đã bị gói biểu tượng cảm xúc này thu hút, mặt đầy vẻ mới lạ."

Bởi vì emoji có thể dùng để biểu đạt cảm xúc rất tốt, cho nên Chủ thần đã cài thêm phần mềm này vào."

"Chủ thần của các cậu còn rất chu đáo nha."

"Đúng vậy."

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại rất không đúng lúc mà vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người, Diệp Niệm Ninh lấy di dộng ra xem, là đồ ăn được giao tới.Cậu nhếch miệng cười: "Cuối cùng người anh mong chờ cũng đến."

"Mong chờ cái gì..., ký chủ?"

88 nghi hoặc hỏi."

Một lát cậu sẽ biết."

Diệp Niệm Ninh nhanh chóng trả lời rồi nhận điện thoại, cậu đặt di động bên tai, cố ý hạ giọng nói, "Alo, xin chào."

"Xin chào, đồ ăn của cậu đến rồi, cậu có tiện xuống lấy không?"

Giọng nói quen thuộc truyền đến, Diệp Niệm Ninh làm bộ ho khan hai tiếng, sau đó thấp giọng nói: "Xin lỗi, tôi không tiện lắm, có thể phiền anh đưa lên giúp không?"

"Được, cho hỏi cậu ở tầng mấy?"

"Tầng 30.

Đúng rồi, thang máy ở đây bị hỏng, anh chịu khó đi thang bộ được chứ?"

Diệp Niệm Ninh phải cắn chặt môi dưới mới không để bản thân cười thành tiếng."

Ừm, được."

Cúp điện thoại, Diệp Niệm Ninh liền trực tiếp cười lớn, nghĩ đến vừa rồi cậu bắt "quỷ đáng ghét" kiếp trước leo 30 tầng lầu để đưa đồ ăn là cậu liền vui đến không chịu được.Khoảng hai mươi phút sau, một người đàn ông mặc đồng phục giao hàng, đội mũ bảo hiểm thở dốc bước đến chỗ Diệp Niệm Ninh, "Xin chào, cậu có phải là bố Ninh không?"

Diệp Niệm Ninh nhịn cười gật đầu, "Đúng vậy, tôi là bố Ninh!"

"Đây là đồ cậu gọi, của cậu đây."

Người đó đưa thức ăn cho cậu, Diệp Niệm Ninh thấy hắn xoay người rời đi, vội kêu tên hắn: "Này, Thẩm Ý Phong!"

Thẩm Ý Phong dừng bước, quay đầu nhìn Diệp Niệm Ninh, cố nén giận hỏi: "Có chuyện gì?"

"Ở lại ăn cơm với tôi, tôi trả tiền cho."

"Không được, tôi còn phải làm việc."

Thẩm Ý Phong cự tuyệt."

Năm trăm!"

Thẩm Ý Phong không để ý đến cậu."

Một ngàn!"

Thẩm Ý Phong vẫn không để ý đến cậu."

Hai ngàn!"

Thẩm Ý Phong lại lần nữa không để ý đến cậu."

Ba ngàn!"

Thẩm Ý Phong dừng lại, quay người mỉm cười nói với Diệp Niệm Ninh: "Thành giao, Wechat hay Alipay?"

Diệp Niệm Ninh trong lòng trợn tròn mắt, lấy điện thoại ra chuyển tiền cho Thẩm Ý Phong, chuyển xong liền nhét túi thức ăn vào ngực cậu ta, "Ăn đi."

Thẩm Ý Phong cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống đất, sau đó mở hộp đồ ăn ra ăn, Diệp Niệm Ninh ghét bỏ nhìn cậu ta ăn ngấu nghiến, kỳ quái hỏi: "Cậu không phải có bệnh sạch sẽ sao?"

"Không có!"

Thẩm Ý Phong lắc đầu mơ hồ không nói rõ."

À?

Thật sao?

Tôi nhớ..." kiếp trước bệnh sạch sẽ của cậu đặc biệt nghiêm trọng mà.Nửa câu sau Diệp Niệm Ninh không nói ra, ngẩng đầu đánh giá Thẩm Ý Phong, cả người đều lấm lem mồ hôi, một chút cũng không giống cái người mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng ở kiếp trước."

Làm sao?"

Thẩm Ý Phong thuận miệng hỏi một câu."

Không có gì.

Mà này, cậu biết tôi là ai không?"

Diệp Niệm Ninh mặt đầy chờ mong nhìn Thẩm Ý Phong.Thẩm Ý Phong nuốt thức ăn, nghiêng đầu nhìn kỹ Diệp Niệm Ninh, "Biết, cậu là cái người tên Diệp Niệm Ninh kia đúng chứ?

Bài《Tứ Dư》của cậu nghe rất êm tai."

Diệp Niệm Ninh kiêu ngạo đáp: "Tôi viết đương nhiên phải hay!"

"Không khiêm tốn một chút nào."

Thẩm Ý Phong liếc mắt, sau đó tiếp tục ăn đồ ăn của mình.Diệp Niệm Ninh nhún vai, "Khiêm tốn làm gì, tôi vốn dĩ rất ưu tú."

Thẩm Ý Phong gật gật đầu, sự suất sắc của Diệm Niệm Ninh cậu quả thật không thể nào phản bác."

Tôi nhớ trước đây hình như cậu từng đóng một bộ phim?"

Diệp Niệm Ninh liếc nhìn cậu ta, vờ như thuận miệng đề cập đến chuyện này.Thẩm Ý Phong trầm mặc một lát mới khẽ ừ, Diệp Niệm Ninh nhất thời cũng không biết nên nói gì.Kiếp trước cậu và Thẩm Ý Phong tuy là oan gia mỗi lần gặp mặt đều đối địch, nhưng thật ra bọn họ cũng là bạn thân, chỉ cần cậu xảy ra chuyện, người đầu tiên xuất hiện bên cạnh cậu nếu không phải người nhà thì nhất định sẽ là Thẩm Ý Phong.Khi còn bé Thẩm Ý Phong từng diễn trong một bộ phim, về sau bộ phim kia bạo hồng trở thành tác phẩm kinh điển, tất cả mọi người đều gọi Thẩm Ý Phong là "Thần đồng đóng phim", rõ ràng là tiền đồ vô lượng vậy mà sau bộ phim kia cậu ta lại biết mất khỏi ngành giải trí, trong giới hiện tại cũng chỉ có Diệp Niệm Ninh biết cậu ta đi đâu.Sau bộ phim đó cũng là thời điểm cha mẹ Thẩm Ý Phong ly hôn, cậu ta theo mẹ ra nước ngoài sinh sống, nên buộc phải rời khỏi showbiz.Năm mười lăm tuổi mẹ qua đời, cậu ta trở về Trung Quốc tìm cha, nhưng cha cậu ta sớm đã có gia đình mới, cậu ta không muốn quấy rầy nên đành phải tự lực cánh sinh.Lúc đầu dựa vào mấy vạn đồng tiền mẹ cậu ta để lại mới miễn cưỡng học xong cao trung, sau đó lại thi vào đại học cậu ta liền liều mạng làm công kiếm tiền, mà hiện tại Thẩm Ý Phong hẳn là chỉ mới 22 tuổi, nói chính xác là cậu ta vừa mới tốt nghiệp không bao lâu.Dựa theo tuyến thời gian của kiếp trước, một năm sau cậu ta sẽ được một vị đạo diễn nhìn trúng, từ đó đi trên con đường trở thành ảnh đế.Nhưng Diệp Niệm Ninh không muốn "oan gia" của mình phải chịu khổ thêm nữa, vì vậy cậu nhìn Thẩm Ý Phong cười hỏi: "Cậu còn muốn đóng phim không?"

Thẩm Ý Phong gật gật đầu, tuy rằng đã rất nhiều năm không đóng thêm bộ phim nào, nhưng ký ức đóng phim khi còn nhỏ lại giống như dấu ấn khắc sâu vào lòng cậu, cậu thật sự rất yêu thích diễn xuất.

"Vậy cậu ký hợp đồng với phòng làm việc của tôi đi, tôi nâng cậu."
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
[TBV] - Chương 5: Trở lại Showbiz


Thẩm Ý Phong và Diệp Niệm Ninh nhìn nhau, rồi sau đó bật cười, "Cậu nâng tôi?

Đừng nha, anti-fan của cậu nhiều như vậy, nếu tôi vừa quay lại đã bị toàn cư dân mạng chửi thì làm sao bây giờ?"

Tôi fuck?

Tôi mẹ nó đây là đang giúp cậu!

Giúp cậu mà còn chê tôi?Tuy rằng trong lòng Diệp Niệm Ninh đang phỉ nhổ một trận, nhưng mặt vẫn mang nụ cười mỉm nói với Thẩm Ý Phong: "...

Tôi cũng có thể cho cậu ký hợp đồng với công ty anh trai tôi."

"Công ty anh cậu?"

Thẩm Ý Phong nhíu mày nghĩ nghĩ, rồi sau đó vỗ đầu một cái nói: "Thiếu chút nữa đã quên, anh cậu là tổng giám đốc giải trí Niệm Niên, còn cậu là cậu chủ nhỏ của giải trí Niệm Niên."

"Ừ hừ."

Diệp Niệm Ninh nhướng mày, vẻ mặt ngạo kiều nhìn Thẩm Ý Phong.Thẩm Ý Phong thấy biểu cảm này của Diệp Niệm Ninh thì trong lòng vô cùng muốn xoa bóp mặt cậu, trên thực tế cậu ta cũng đã làm như vậy, sau khi véo đến nghiện rồi nói: "Xúc cảm không tồi."

"Thẩm Ý Phong!!!"

Diệp Niệm Ninh ghét nhất là người khác véo mặt cậu ngoại trừ người thân của cậu ra, mặc kệ là bạn bè chơi thân đến đâu, chỉ cần véo mặt cậu thì nhất định phải tuyệt giao năm phút!Diệp Niệm Ninh xoay người rời đi, Thẩm Ý Phong vội vàng cầm túi rác đi theo phía sau cậu, "Này, đừng tức giận mà, véo mặt cậu một cái thì lại làm sao?"

"Không thể được, tôi chính là không thích không thích không thích!"

Diệp Niệm Ninh hét lên với cậu ta."

Được được được, vậy thì tôi hứa sẽ không bao giờ véo mặt cậu nữa."

Thẩm Ý Phong giơ ba ngón tay vẻ mặt chân thành hứa với Diệp Niệm Ninh.Diệp Niệm Ninh đi đến trước cửa thang máy nhấn nhấn nút, vẻ mặt không vui, "Hừ!"

"Không phải cậu nói thang máy hỏng rồi sao?"

Thẩm Ý Phong nháy mắt nổ tung, tức giận đùng đùng nhìn Diệp Niệm Ninh.Diệp Niệm Ninh chột dạ không dám nhìn cậu ta, đành phải nhỏ giọng nói: "Cái này mới sửa..."

Thẩm Ý Phong ném cho cậu một ánh mắt sau đó bước vào thang máy, "Haha."

"Ơ kìa, tôi lừa cậu một lần cậu chọc tức tôi một lần, hai ta huề nhau được không?"

Diệp Niệm Ninh tiến đến trước mặt Thẩm Ý Phong chớp chớp mắt, mặt đầy mong chờ nhìn cậu ta.Xét thấy Diệp Niệm Ninh đang bán manh với mình Thẩm Ý Phong miễn cưỡng nói: "Được rồi."

Diệp Niệm Ninh cười hì hì, "Vậy bây giờ tôi đưa cậu đến công ty ký hợp đồng trước nhé."

"Từ từ!"

Thẩm Ý Phong nhíu nhíu mày, Diệp Niệm Ninh nghi hoặc nhìn cậu ta.Thẩm Ý Phong khoanh tay nhìn Diệp Niệm Ninh, hỏi: "Tôi có nói tôi sẽ đi đến đó với cậu sao?"

"Không đi với tôi vậy cậu còn muốn đi đâu?

Tiếp tục đi giao cơm hộp à?"

Diệp Niệm Ninh hỏi ngược lại."

Cậu quản tôi?"

"Tôi quản được cậu sao?

Dù sao cậu đi theo tôi hay không cũng tùy cậu, tự bản thân cậu xem quyết định thế nào!"

Diệp Niệm Ninh nhún vai vẻ mặt không sao cả nói với Thẩm Ý Phong.Thẩm Ý Phong nhìn bộ dạng này của Diệp Niệm Ninh liền cảm thấy lòng nghẹn muốn chết, cậu dứt khoát nghiêng đầu đi không muốn thấy nữa, "Tôi đi!

Tôi đi liền!

Cậu phải tới quản tôi!"

Vẻ mặt Diệp Niệm Ninh sững sờ nhìn Thẩm Ý Phong, vừa rồi cậu nói sai câu nào sao?

Hình như không nói sai mà!

Vậy cậu ta tức giận cái khỉ gì?Hai người trầm mặc đi ra thang máy, Diệp Niệm Ninh nhìn nhìn Thẩm Ý Phong, hỏi: "Xe cậu đâu?"

"Làm gì?

Lấy xe tôi đi à?"

Đúng vậy!

Hôm nay tôi không lái xe ra ngoài."

"Xe của tôi là xe máy điện, cậu ngồi xe tôi tôi sợ cậu cảm thấy quá mất mặt, nếu không hay là bắt taxi đi thôi."

Thẩm Ý Phong cúi đầu nói."

Tưởng cái gì chứ?

Bố Ninh là dạng người như vậy sao?"

Diệp Niệm Ninh trợn trắng mắt, lại nói: "Chiếc xe nào vậy?

Đưa chìa khóa cho tôi!"

Thẩm Ý Phong cười cười, móc chìa khóa ra đưa cho cậu, sau đó dẫn cậu đi đến trước con xe máy điện*.Diệp Niệm Ninh hạ mắt đánh giá chiếc xe này, sau đó nói: "Sao cậu lại mua hồng phấn?

Không đẹp chút nào!"*Đại loại là như ảnh

"Mua trên mạng, người bán kia gửi nhầm đó, tôi lười trả tới trả lui liền để dùng luôn."

Thẩm Ý Phong giải thích đôi câu rồi đưa mũ bảo hiểm cho cậu, Diệp Niệm Ninh nhận lấy mũ bảo hiểm sau khi nhìn thoáng qua liền ghét bỏ đội lên, "Mũ bảo hiểm cũng màu hồng nốt, sợ là cậu vẫn còn trái tim thiếu nam đấy chứ!"

"Người bán hàng đưa, nguyên set."

Diệp Niệm Ninh nhăn mũi lại, chân dài sải một bước ngồi lên xe, Thẩm Ý Phong ngoan ngoãn ngồi sau lưng cậu."

Ôm chặt tôi, tốc độ của tôi là 180 miles!"

Diệp Niệm Ninh nói với Thẩm Ý Phong, chờ Thẩm Ý Phong đáp lại ổn rồi cậu mới khởi động xe.Nghênh đón gió thổi tới, đoạn đường vừa mới bị cơn mưa xối qua rất trơn trượt.

Diệp Niệm Ninh vừa nhìn đèn xanh đèn đỏ và người đi đường vừa khống chế tốc độ xe, lộ trình đến giải trí Niệm Niên không dài lắm, không tới mười phút hai người bọn họ cũng đã tới cửa.Xuống xe, Diệp Niệm Ninh đều ném chìa khóa và nón bảo hiểm lại cho Thẩm Ý Phong, sau đó dẫn theo cậu ta đi vào công ty.Dọc theo đường đi có không ít người chú ý tới bọn họ, phần lớn là chú ý tới Thẩm Ý Phong đi bên cạnh Diệp Niệm Ninh, thế nhưng vì Diệp Niệm Ninh sắp đi tới nên muốn tám chuyện cũng không dám nói, chỉ chờ bọn họ đi rồi một đám người liền lập tức vây ở một chỗ thảo luận."

Này này này, mấy người biết chàng trai đi bên cạnh Niệm bảo không?"

"Không biết, trước giờ tôi chưa từng thấy qua."

"Lần trước Niệm bảo dẫn nam sinh tới công ty vẫn còn là chuyện của mấy năm trước chính là thời điểm cậu ấy còn đi học!

Chẳng lẽ Niệm bảo và người kia đã rời xa nhau, người này là tân hoan của cậu ấy?"

"Nghĩ đi đâu vậy?

Lần trước Niệm bảo dẫn đến chính là người nhà họ Thời, là anh em thuần khiết của Niệm bảo!"

"Sao cậu biết là người nhà họ Thời?"

"Toàn công ty đều biết, chỉ có cậu không biết."

"Ai nha, đừng đổi chủ đề nữa, hiện tại chúng ta đang thảo luận về chàng trai kia."

"Đúng đúng đúng!

Đừng lạc đề nữa!"

"Tôi cảm thấy có lẽ chàng trai này chính là chồng của Niệm bảo, nhìn thế nào cũng thấy xứng đôi!"

"Vì sao phải là công?

Cũng có khả năng là tiểu thụ chịu khổ đó!"

"Niệm bảo làm công?

Xin lỗi, tôi không bổ não ra nổi!"

"Niệm bảo thoạt nhìn chính là một tổng thụ* rồi nhé!"

Chú thíchDiệp Niệm Ninh dẫn theo Thẩm Ý Phong đi thẳng đến phòng tổng giám đốc, đẩy cửa ra, Diệp Thanh Lâm không có ở đây.

Diệp Niệm Ninh bảo Thẩm Ý Phong tới sô pha ngồi một lát, sau đó cầm lấy điện thoại trên bàn làm việc gọi cho thư ký của Diệp Thanh Lâm."

Anh Bình, anh đang ở đâu?"

Một giọng nói trầm thấp truyền đến, "Là cậu chủ nhỏ sao?"

"Ừm ừm ừm!"

"Cậu chủ, tôi đang ăn cơm ở nhà, sao vậy?"

"Không có chuyện gì, vậy chờ anh cơm nước xong xuôi rồi gửi cho em một phần hợp đồng ký kết tới đây nhé."

"Hợp đồng?

ABCS muốn ký loại nào?"

"Ký B đi!"

"Được, vậy cậu chủ cậu chờ tôi trước một chút, tôi lập tức tới ngay!"

"Ừm.

Mà, anh em đi đâu rồi?"

"Hẳn là tổng giám đốc đang mở cuộc họp, chừng mười lăm phút nữa sẽ kết thúc."

"Được."

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Niệm Ninh nhìn về phía Thẩm Ý Phong nói: "Tôi chọn ký B cho cậu, khởi điểm của người mới ký hợp đồng này trong công ty chúng ta xem như rất cao, nếu cậu nỗ lực, sau này ký lên S là có thể đi ra ngoài mở phòng làm việc."

Thẩm Ý Phong gật đầu, cậu đối với việc ký ABCS của giải trí Niệm Niên đã sớm có nghe qua, một người mới không có bất kỳ cơ sở nào đã ký được B không phải đi cửa sau thì tuyệt đối là có thực lực, mà bây giờ cậu chính là dựa vào việc đi cửa sau mà ký được B, trước kia cậu vô cùng chán ghét loại người đi cửa sau, bây giờ cậu ngược lại cảm thấy loại chuyện đi cửa sau này thật sự rất không tồi.
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
[TBV] - Chương 6: Ký hợp đồng


"Cốc cốc cốc!"

Tiếng gõ cửa vang lên, Diệp Niệm Ninh lên tiếng: "Vào đi!"

"Cậu chủ, hợp đồng B này cậu muốn làm gì?"

Tiêu Bình cúi đầu vừa lật xem hợp đồng vừa nói với Diệp Niệm Ninh.Diệp Niệm Ninh chỉ chỉ Thẩm Ý Phong, nói: "Anh đưa cho cậu ta xem đi!"

Tiêu Bình ngẩng đầu, lúc này mới chú ý tới Thẩm Ý Phong ngồi cùng Diệp Niệm Ninh, cô trên dưới đánh giá Thẩm Ý Phong một phen, rồi sau đó mỉm cười đưa hợp đồng trong tay cho cậu ta."

Xin chào, cậu xem một chút đi, cảm thấy không có vấn đề gì thì cứ ký tên."

Diệp Niệm Ninh nói xong liền nhìn nhìn Tiêu Bình, chỉ thấy Tiêu Bình mặc một thân váy đỏ liền áo, làm tôn lên dáng người cực tốt, chân dài lộ ra ngoài, còn mang một đôi giày cao gót màu đen đế hồng, thường thường vén một chút tóc rồi nở một nụ cười thật tươi không biết đã bắt đi bao nhiêu trái tim các chàng trai.Nhưng đời không có người hoàn hảo, Tiêu Bình trời sinh đã có giọng nói khàn khàn, trông còn men hơn cả đàn ông, khi cô mở miệng sẽ khiến cho người ta có loại cảm giác cô đang nam giả nữ, người trong công ty cũng bởi vì chuyện này mà đều thích gọi cô là anh Bình.Sau khi nhìn thoáng qua, Diệp Niệm Ninh cười trêu ghẹo với Tiêu Bình nói: "Anh Bình anh ăn mặc đẹp như vậy là tính thông đồng với anh trai em sao?"

Tiêu Bình trợn trắng mắt, "Loại người có tính tự chủ lại cấm dục như tổng giám đốc, cho dù tôi cởi sạch trơn nằm trên giường nhất định anh ta cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng gì với tôi đâu, nói không chừng còn sẽ tiến hành đánh giá khách quan dáng người của tôi."

"Cũng có thể lắm."

Diệp Niệm Ninh nghĩ đến kiếp trước mãi cho đến khi cậu chết anh cậu cũng chưa từng nói tới đoạn tình cảm nào, liền cảm thấy vô cùng đáng tiếc, vì thế cậu lại tự cho bản thân thêm mục tiêu thứ ba trong đời người: Tìm cho mình một người chị dâu!"

Ký chủ, vậy mục tiêu thứ nhất và thứ hai là gì thế?"

88 đột nhiên lên tiếng dọa Diệp Niệm Ninh nhảy dựng, Diệp Niệm Ninh vỗ vỗ ngực rồi sau đó nói: "Mục tiêu thứ nhất là hoàn thành nhiệm vụ đưa cậu về thế giới của cậu, mục tiêu thứ hai là nhận được giải nam ca sĩ xuất sắc nhất tại STARS."

"STARS, trong thế giới các cậu thì đây chính là giải thưởng công chính công khai công bằng nhất, trong đó nam ca sĩ xuất sắc nhất và nữ ca sĩ xuất sắc nhất là giải thưởng cao nhất trong giới âm nhạc, chỉ cần nhận được nó chẳng khác nào âm nhạc của cậu được cả thế giới công nhận."

"...

Người anh em, cậu tra Baidu thì Baidu, đừng đọc ra hết có được không?"

"Tại sao không thể đọc?"

"Bởi vì làm như vậy sẽ có vẻ không hợp với cậu."

"Nhưng tôi vốn dĩ không phải thuộc thế giới này!"

"Nhập gia tùy tục nhập gia tùy tục, đạo lý đơn giản như vậy cậu không hiểu sao?

Bây giờ cậu nên nhanh đi tìm hiểu văn hóa thế giới của bọn anh một lần rồi lại đến tìm anh tán gẫu, bằng không anh và cậu cũng không có gì để nói."

"Ồ.

Được."

88 rầu rĩ không vui offline.

Truyện được copy tại tieuphong73.wordpress.comDiệp Niệm Ninh phục hồi tinh thần lại nhìn về phía Thẩm Ý Phong, hỏi: "Có vấn đề gì không?

Không có vấn đề thì ký đi."

Thẩm Ý Phong gật gật đầu, sau đó trực tiếp ký tên mình xuống ở mục yêu cầu chữ ký, sau khi ký xong giao hợp đồng lại cho Tiêu Bình."

Cậu chủ, chuyện đóng dấu này cần phải đợi tổng giám đốc đến..."

Lời Tiêu Binh còn chưa nói xong, Diệp Thanh Lâm liền đẩy cửa mà vào, tức thì ba đôi mắt đồng loạt nhìn về phía Diệp Thanh Lâm.Diệp Thanh Lâm gật đầu với Thẩm Ý Phong xem như chào hỏi, tiếp theo anh bước tới trước mặt Diệp Niệm Ninh, cau mày nói với cậu: "Sao em không mặc áo khoác?

Bên ngoài trời đang mưa gió, em thì lại lộ tay lộ chân không sợ lạnh sao!"

Diệp Niệm Ninh bĩu môi nhìn Diệp Thanh Lâm, làm nũng nói: "Em không muốn mặc mà~"Soạt một cái, một chiếc áo khoác đáp xuống mặt cậu, cậu nắm lấy áo khoác nhìn nhìn Diệp Thanh Lâm đang lườm cậu, bị thuyết phục."

Mặc vào."

Diệp Thanh Lâm nói với Diệp Niệm Ninh bằng giọng điệu ra lệnh.Hảo hán phải tránh cái thiệt trước mắt, không phải chỉ mặc cái áo thôi sao, chuyện nhỏ bao nhiêu!

Đại trượng phu co được giãn được!Diệp Niệm Ninh nhanh chóng mặc vào cái áo khoác anh trai cậu vừa cởi, sau đó cười hì hì nhìn anh cậu bảo: "Anh, giới thiệu với anh một chút, đây là bạn thân em, tên là Thẩm Ý Phong."

"Thẩm Ý Phong?"

Diệp Thanh Lâm nhướng mày nhìn Thẩm Ý Phong, thấy cậu ta gật đầu sau đó tiếp tục nói: "Cậu là người đã quay 《Một mặt gương 》kia sao?"

Thẩm Ý Phong kinh hỉ đứng lên nhìn Diệp Thanh Lâm, "Ngài biết tôi?"

"Có chút ấn tượng."

Diệp Thanh Lâm quay đầu nhìn Tiêu Bình vẫn luôn phụng sự làm phông nền, lấy hợp đồng trong tay cô nói: "Cô đi ra ngoài trước đi.

Trời lạnh mặc nhiều vào."

"Cảm ơn ông chủ quan tâm!"

Tiêu Bình bị sự quan tâm đột ngột của Diệp Thanh Lâm dọa sợ, lập tức khom lưng cảm ơn.Diệp Thanh Lâm liếc cô một cái, "Đừng nghĩ nhiều, tôi cảm thấy nếu cô bị cảm rồi sinh bệnh sẽ rất ảnh hưởng đến tiến độ công việc."

Tiêu Bình:...

Tổng giám đốc ngài yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không nghĩ gì nhiều đâu!

Ngài không cần cố ý nhắc nhở tôi!Đợi Tiêu Bình đi rồi Diệp Thanh Lâm mới ngồi vào ghế làm việc, ánh mắt sắc bén nhìn Thẩm Ý Phong: " Trong《 Một mặt gương》kỹ thuật diễn của cậu đúng thật là rất không tồi, nhưng tôi không dám bảo đảm lúc ấy có phải là kỹ thuật diễn tốt nhất của cậu hay không.Diệp Thanh Lâm tôi ngoại trừ vụ làm ăn lỗ vốn trên người Diệp Niệm Ninh ra, với những người khác chưa bao giờ làm loại chuyện tổn hại mình."

Không biết sao bị nhắc đến Diệp Niệm Ninh bất mãn hỏi Diệp Thanh Lâm: "Khi nào thì anh làm ăn lỗ vốn ở trên người em?"

"Từ nhỏ đến lớn."

Diệp Thanh Lâm nhàn nhạt liếc cậu, rồi sau đó tiếp tục nói với Thẩm Ý Phong: "Cậu ký B thì đại biểu hiện tại công ty chúng tôi sẽ cho cậu sự xuất hiện và độ hot của nghệ sĩ tuyến hai, tôi có thể cho cậu ký B nhưng cậu phải đơn phương viết cho tôi một tờ giấy cam đoan."

Thẩm Ý Phong nghi hoặc nhìn Diệp Thanh Lâm, hỏi: "Cam đoan cái gì?"

"Cam đoan trong vòng nửa tháng cậu sẽ thích ứng với màn ảnh, trong nửa năm tăng kỹ thuật diễn xuất lên, công ty tôi không thiếu những bình hoa xinh đẹp, cho nên nếu nửa năm sau kỹ thuật diễn của cậu không vượt qua biểu hiện trong《 Một mặt gương 》trước đó của cậu, tôi sẽ lập tức đưa cậu hợp đồng hạng C."

"Được, tôi sẽ viết."

Thẩm Ý Phong dứt khoát đồng ý, nhận lấy giấy bút Diệp Thanh Lâm đưa cho cậu rồi bắt đầu viết.Mà Diệp Thanh Lâm thì vừa lấy con dấu đóng hợp đồng vừa hỏi Diệp Niệm Ninh: "Em viết bài hát xong chưa?"

"Em đang nỗ lực viết!"

Diệp Niệm Ninh mím môi nói, mấy ngày nay cậu vội này vội kia thật đúng là không nhớ rõ chuyện sáng tác bài hát này."

Tống Tử Khiêm đã nói với anh đã một tháng rồi em chưa giao bài hát."

Diệp Niệm Ninh sờ sờ mũi, Tống Tử Khiêm là người đại diện mới của cậu, 22 tuổi, cũng chỉ lớn hơn cậu một tuổi nhưng phong cách làm việc lại khác hoàn toàn với cậu.Tống Tử Khiêm hiện tại tuy rằng là một người không tên không tuổi, nhưng sau này sẽ trở thành "Nâng ai người đó nổi" nổi danh trong vòng, kiếp trước Diệp Niệm Ninh không đổi đoàn đội cho nên cũng không có cơ hội tiếp xúc với Tống Tử Khiêm, nhưng nghe nói trong vòng ngắn ngủn 5 năm Tống Tử Khiêm đã thay năm người nghệ sĩ, cũng tức là một năm nâng nổi một người, nâng đến nổi tiếng rồi sẽ vứt nghệ sĩ đó đưa cho người khác dẫn dắt còn mình thì lại đi dẫn người mới.Rất nhiều người đều nói không hiểu tại sao Tống Tử Khiêm phải làm như vậy, Diệp Niệm Ninh cũng không hiểu, cậu vừa không hiểu Tống Tử Khiêm cũng không hiểu tại sao anh cậu lại muốn giao cậu cho Tống Tử Khiêm."

Anh, em không muốn Tống Tử Khiêm."

Diệp Niệm Ninh làm bộ dáng vẻ vô cùng đáng thương nói với Diệp Thanh Lâm.Kỳ thật cũng không phải cậu không muốn, chủ yếu là do Tống Tử Khiêm người này quá cá tính, nhưng cậu không muốn bị Tống Tử Khiêm dẫn dắt một năm rồi sau đó lại bị vứt bỏ, như vậy rất mất mặt."

Tống Tử Khiêm là người mới cũng rất có tiềm lực, cậu ta dẫn em thì có thể sẽ giúp sự nghiệp của em tiến cao một bước, hơn nữa phong cách làm việc của cậu ta nghiêm túc lại có trách nhiệm, sẽ không làm ra loại chuyện khốn nạn như Đỗ Nhược."

Diệp Niệm Ninh bĩu bĩu môi không phản bác, Đỗ Nhược chính là người đại diện trước kia của cậu, chuyện này nếu đem Đỗ Nhược và Tống Tử Khiêm ra so với nhau mà nói, thì quả thật Tống Tử Khiêm tốt hơn không biết bao nhiêu lần."

Tôi viết xong rồi, ngài xem một chút."

Thẩm Ý Phong đưa giấy cam đoan cho Diệp Thanh Lâm, sau đó khẩn trương nhìn anh.Diệp Thanh Lâm gật đầu ấn trên đó một dấu, sau đó nói với Thẩm Ý Phong: "Giấy cam đoan tôi giữ lại, cậu cầm hợp đồng đi đến phòng nghỉ lầu 3 tìm Dương Thạc Minh, về sau anh ta sẽ là người dẫn dắt cậu."

"Được!

Cảm ơn ngài!"

Thẩm Ý Phong cúi đầu cảm ơn Diệp Thanh Lâm, Diệp Thanh Lâm nhìn cậu ta một cái rồi nói: "

Sau này đừng gọi tôi là ngài nữa, tôi chỉ lớn hơn cậu 2 3 tuổi mà thôi."
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
[TBV] - Chương 7: Hiểu lầm


Thẩm Ý Phong đi tìm Dương Thạc Minh trao đổi, Diệp Niệm Ninh cũng muốn đi xem phòng làm việc, sau khi nói vài câu với Diệp Thanh Lâm liền lái xe rời khỏi giải trí Niệm Niên."

Mời ký chủ nội trong nửa tiếng đi tới trước 'All Right', và đưa đối tượng mang năng lượng tới nơi an toàn, hoàn thành nhiệm vụ nhận được mức năng lượng là 15."

88 đột nhiên online lên phát nhiệm vụ cho Diệp Niệm Ninh, sau khi nghe xong nhiệm vụ này Diệp Niệm Ninh nhỏ giọng nói thầm một câu: "Nơi an toàn?

'All Right' có gì không an toàn sao?"

Tuy rằng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng Diệp Niệm Ninh vẫn bảo tài xế lập tức quay đầu đi đến 'All Right'.'All Right' là quán bar nổi tiếng nhất thủ đô, tục xưng là nơi tụ tập của các công tử nhà giàu, vào bên trong tùy tiện kéo ra một người đều cũng có chút bối cảnh, cho nên không khí ở quán bar này khá tốt người chơi xưa nay chưa từng có chuyện gây rối vì tức giận, suy cho cùng tất cả đều sợ trong lúc vô tình đắc tội người mà bản thân không đắc tội nổi.Diệp Niệm Ninh tuy rằng chưa từng đi qua quán bar này, nhưng đã sớm có nghe qua về nó rồi, hơn nữa cậu và chủ quán bar này là bạn tốt, có khi sẽ nghe người bạn tốt này nhắc tới chuyện của quán bar, nhưng trước tới nay lại không nghe thấy cái quán bar này là nơi nguy hiểm nào.Tới cửa 'All Right' , sau khi đã thanh toán tiền Diệp Niệm Ninh liền vội vàng xuống xe.Trong quán bar, một đám người đang nhảy múa trong ánh đèn lập loè cùng tiếng nhạc đinh tai nhức óc, tiếng cười đùa vang lên hết đợt này đến đợt khác, mùi rượu, mùi thuốc lá, mùi nước hoa tất cả đều hòa trộn vào nhau.Diệp Niệm Ninh mới vừa đi vào liền cảm thấy có rất nhiều người đang đánh giá cậu, cậu nhíu nhíu mày, cố nén lại cảm giác khó chịu trong lòng tiếp tục tìm kiếm Thời Yến An."

Người đó đang ở đâu?"

Diệp Niệm Ninh dừng bước đứng tại chỗ nhìn xung quanh, một mảnh mênh mông tất cả đều là người với người, căn bản là nhìn không thấy Thời Yến An ở đâu."

Ký chủ, anh ta đang ngồi ở trước quầy bar, cậu đi nhanh lên, bằng không anh ta sẽ bị người khác dẫn đi đó!"

Giọng điệu 88 có chút nôn nóng, Diệp Niệm Ninh nghe thấy lời này cũng nôn nóng theo, vội vàng chạy tới trước quầy bar, vừa lúc đụng phải Thời Yến An và người muốn đưa Thời Yến Án đi."

Chờ đã, các người mau buông anh ấy xuống cho tôi!"

Hai tay Diệp Niệm Ninh vươn ra ngăn hai người kia lại, người kia kỳ quái ngẩng đầu, khi nhìn thấy là Diệp Niệm Ninh trong mắt không giấu được vẻ kinh ngạc, "Niệm bảo!"

"Nguyệt Mạn!"

Lâm Nguyệt Mạn chính là bà chủ của quán bar này, và cũng là bạn tốt kiêm đàn chị của Diệp Niệm Ninh, thời điểm cả hai còn học cao trung đã từng cùng nhau thành lập ban nhạc, lúc ấy Lâm Nguyệt Mạn còn là tay chơi guitar của ban nhạc, sau đó vì nguyên nhân thi đại học này nọ nên ban nhạc đành phải bất đắc dĩ giải tán.Tuy rằng Diệp Niệm Ninh và những người khác trong ban đã không còn liên lạc, nhưng vẫn còn chơi khá thân với Lâm Nguyệt Mạn, hai người còn thường xuyên bung xõa, đi ca hát cùng nhau.Kiếp trước cậu vì Lâm Mục mà cắt đứt với người nhà, hơn nữa khi lọt vào tầm ngắm của các minh tinh và bị các nền tảng khác chèn ép, chỉ có hai người Lâm Nguyệt Mạn và Thẩm Ý Phong là còn nguyện ý lên tiếng vì cậu."

Tới tới tới, đã lâu không gặp như vậy, đàn em nhỏ mau cho chị gái một cái ôm nào!"

Lâm Nguyệt Mạn buông tay đỡ Thời Yến An ra, ngược lại đi tới ôm Diệp Niệm Ninh một cái.Rầm một tiếng, cả người Thời Yến Án vì uống say mà đứng không vững nên đã tiếp xúc thân mật với nền đất, Diệp Niệm Ninh và Lâm Nguyệt Mạn nhìn nhau, sau đó xấu hổ cười cười, tiếp đó cùng nhau nâng Thời Yến An ngồi lên ghế sofa bên cạnh."

Niệm bảo, sao em lại tới nơi này của chị?

Chị còn tưởng rằng một bảo bối ngoan như em tuyệt đối sẽ không bước nửa ngón chân vào quán bar ấy chứ."

"Em ngoan sao?"

Diệp Niệm Ninh chỉ vào mình vẻ mặt không thể tưởng được."

Ngoan chứ, trong mắt chị đây em là ngoan nhất!"

Lâm Nguyệt Mạn cười sờ sờ đầu Diệp Niệm Ninh, sau đó đưa cho cậu một ly nước trái cây.Diệp Niệm Ninh lễ phép mỉm cười, trong lòng thì lại buồn bực, cậu ngày ngày đi đánh nhau mắng chửi người ta, vài ngày trước lại mới tới quán bar chơi, sao lại có người còn cho rằng cậu rất ngoan nhỉ?"

Nói đi, em tới chỗ này của chị rốt cuộc là làm gì?"

Lâm Nguyệt Mạn theo thói quen tính cầm lấy điếu thuốc trên bàn, sau đó lại nghĩ tới Diệp Niệm Ninh không thích nên lại bỏ xuống, đứng dậy lấy mâm trái cây đặt trước mặt Diệp Niệm Ninh.Trong lúc nhất thời Diệp Niệm Ninh cũng không biết nên giải thích việc này thế nào, ấp a ấp úng nửa ngày cũng không biết bịa ra lý do gì.Lâm Nguyệt Mạn nhìn cậu rồi lại nhìn Thời Yến An, linh quang chợt lóe, nở nụ cười thần bí với Diệp Niệm Ninh, hỏi: "Niệm bảo, có phải em tới đây vì anh ta không?"

Mặc dù Diệp Niệm Ninh cảm thấy có lẽ Lâm Nguyệt Mạn đã tự não bổ chuyện gì rồi, nhưng quả thật cậu đến đây vì Thời Yến An, vì thế liền trực tiếp thừa nhận, "Đúng vậy."

"Không ngờ tới nha, Niệm bảo của chúng ta lại cũng muốn sa đầu vào thứ tình yêu vạn ác kia."

Lâm Nguyệt Mạn uống một ngụm rượu cảm thán nói.Diệp Niệm Ninh biết Lâm Nguyệt Mạn đã hoàn toàn hiểu lầm chuyện này, vội vàng giải thích: "Nguyệt Mạn, chị hiểu lầm rồi, em và anh ta không phải là quan hệ kia..."

Lâm Nguyệt Mạn buồn cười nhìn cậu, "Được rồi được rồi, chị biết em thẹn thùng.

Anh ta uống say thành như vậy, em mau dẫn anh ta đi đi."

"Ồ Được, đúng rồi, anh ta đã trả tiền chưa?

Chưa thì em chuyển cho chị."

Diệp Niệm Ninh móc di động ra dự định chuyển khoản cho Lâm Nguyệt Mạn, Lâm Nguyệt Mạn vội vàng ngăn cậu lại: "Đừng, hai ta nói chi chuyện tiền bạc, lần sau em mời chị ăn một bữa là xong mà!"

Diệp Niệm Ninh cười cười gật đầu nói được, sau khi nói tạm biệt Lâm Nguyệt Mạn thì đỡ Thời Yến An ra quán bar, còn Lâm Nguyệt Mạn thì lại yên lặng chụp bóng lưng của hai người, rồi gửi cho Diệp Thanh Lâm.< Diệp Thanh Lâm >: Diệp Niệm Ninh đến chỗ kia của cô?!< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Đúng vậy, sao nào?

Em ấy cũng là người trưởng thành rồi không thể tới quán bar chơi sao? 【 Lạnh nhạt.jpg】Diệp Thanh Lâm thấy tin này liền thẳng tay gửi cho Lâm Nguyệt Mạn 1000 CNY*.
*1000 CNY = 3.557.000 VND
< Diệp Thanh Lâm >: Nói cho tốt.
< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Là bạn trai của Niệm bảo uống say, em ấy tới đây đón về ấy mà, anh yên tâm, một ngụm rượu tôi cũng chưa cho em ấy uống. 【 Ngoan ngoãn.jpg】< Diệp Thanh Lâm >: Em ấy yêu đương?

Còn là nam?
< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Yêu đương thì làm sao?

Nam thì làm sao?

Anh kỳ thị đồng tính? 【 Trợn trắng mắt.jpg】
< Diệp Thanh Lâm >: Tôi không có ý này, mẹ nó, tôi muốn hỏi cô người đàn ông kia là ai!
< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Nhìn người này từ ảnh chụp mà anh không nhận ra ai sao?

Mệt cho hai người còn là anh em!

Chắc không phải là tình anh em plastic đấy chứ? 【My sky duck.jpg】Diệp Thanh Lâm nhìn kỹ ảnh chụp, lại kết hợp với thông tin trong lời nói của Lâm Nguyệt Mạn, cuối cùng khóa chặt mục tiêu trên người một người, anh lập tức hỏi Lâm Nguyệt Mạn: Đây là Yến An?
< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Chúc mừng đã trả lời chính xác! 【 Vỗ tay.jpg】Năm phút sau, có một bài post với nội dung là "Em trai tôi cùng người anh em của tôi ở bên nhau, tôi nên làm cái gì bây giờ?"

Bị đẩy lên thẳng top phổ biến, mà bình luận bên dưới hầu như đều là thuần một màu "Xin hãy chúc phúc cho họ", "Xin đừng chia rẽ bọn họ", "Cầu xin chủ nhà đăng bài về chuyện tình của bọn họ, tôi muốn ngậm đường".Không hề hay biết bản thân đã bị bán đứng Diệp Niệm Ninh đang gian nan đỡ Thời Yến An đứng ở ven đường chờ xe, chỉ chốc lát sau, một chiếc xe taxi ngừng ở trước mặt họ, Diệp Niệm Ninh vội vàng ôm Thời Yến An vào xe."

Cậu nhóc đi đâu?"

Chú tài xế hỏi.Diệp Niệm Ninh vừa định nói đến nhà Thời Yến An thì lại phát hiện cậu không biết nhà Thời Yến An ở đâu, đành phải nói với chú tài xế: "Đến khách sạn gần đây đi."

Sau khi chú tài xế nghe xong liền quái dị nhìn thoáng qua Diệp Niệm Ninh, xem như đã hiểu ánh mắt của chú tài xế Diệp Niệm Ninh thở dài thật sâu trong lòng, rồi nói với 88: "Anh vì nhiệm vụ mà phải trả giá quá nhiều."
 
[Đam Mỹ - Edit] Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh - Thâu Tửu
[TBV] - Chương 8: Niệm cục cưng là ai


"Ký chủ, sao cậu không đưa anh ta về nhà mình?"

88 nghi hoặc hỏi."

Người anh em, cậu có thể động não một chút không?

Lỡ anh ta tỉnh dậy thắc mắc tại sao bản thân lại ở nhà của anh, anh phải thích thế nào đây?"

"Cũng đúng."

88 ngừng một chút rồi nói: "Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận được mức năng lượng là 20.

""20?

Không phải là 15 sao?"

"Là 20, để tôi giải thích cho cậu, bởi vì ký chủ có tiếp xúc thân mật với đối tượng mang năng lượng nên mức năng lượng nhận được mới tăng thêm 5 điểm."

"Tiếp xúc thân mật?

Anh cùng anh ta có tiếp xúc thân mật khi nào?"

"Không biết, tôi không có thông tin cụ thể.

Ai nha ký chủ, cậu không cần để ý nhiều chi tiết như vậy, dù sao có năng lượng là được rồi!

" 88 không muốn suy nghĩ nhiều như vậy, bất kể là tiếp xúc thân mật hay là phá hư cốt truyện, chỉ cần Diệp Niệm Ninh hoàn thành nhiệm vụ là được.Diệp Niệm Ninh cân nhắc trong lòng bốn chữ "Tiếp xúc thân mật" này một chút, sau đó nghiêng đầu nhìn Thời Yến An đang ngủ say, nội tâm liền nảy sinh một ý nghĩ.Cậu đặt Thời Yến An ngồi xuống, sau đó vươn tay chạm vào tay anh, rồi chạm lên mặt, đầu, bụng của Thời Yến An.

Chú tài xế ngồi phía trước ngẫu nhiên liếc nhìn kính chiếu hậu liền thấy tay Diệp Niệm Ninh đang vươn về phía chân Thời Yến An, giả vờ ho khan hai tiếng, thấy Diệp Niệm Ninh không tiếp tục mới thu hồi tầm mắt.Aizz, cậu thanh niên kia cũng quá không để ý nơi chốn rồi.Diệp Niệm Ninh nghe tiếng ho khan của tài xế thì lập tức thu hồi bàn tay, mặc dù cậu không tính làm gì Thời Yến An, nhưng vị trí cậu vừa chạm vào có chút xấu hổ, bị người khác nhìn thấy cậu cũng cảm thấy lúng túng."

Ký chủ, cậu làm gì vậy?"

88 có chút không hiểu hành vi trái sờ phải động vừa nãy của ký chủ nhà mình với đối tượng mang năng lượng."

Anh đang thử kiểm tra điểm tiếp xúc thân mật!

Thế nào?

Giá trị năng lượng có tăng không?"

Diệp Niệm Ninh đầy mong chờ hỏi."

Không có nha!

Ký chủ, vừa rồi hình như cậu có ôm anh ta, nếu không cậu ôm thêm lần nữa thử xem?"

" ...Không."

Muốn cậu ôm một người đàn ông ngay trên xe taxi, cho dù người khác không thấy kì quái thì chính cậu cũng cảm thấy khó xử.Sau khi xuống xe, Diệp Niệm Ninh gian nan đỡ Thời Yến An đi vào khách sạn, khi đã thu xếp phòng ở xong, cậu nhờ người phục vụ đưa Thời Yến An về phòng, còn bản thân lập tức bắt xe về nhà.Tắm rửa sạch sẽ xong sau đó đắp chăn bông đàng hoàng cho Kẹo Sữa, cậu liền trở về phòng bắt đầu lên mạng lướt web, theo thói quen click mở hotsearch xem thử, đâu có ngờ đến top 1 hotsearch vậy mà lại là cậu.Tại sao phải nói lại?

Là bởi vì cậu thường xuyên vì vài việc nhỏ nhặt mà lên xuống hotsearch, tuy người khác nhìn nhiều đã thành quen, nhưng chính cậu lại cảm thấy không quen!!!"

Hot!

Ca sĩ thần tượng Diệp Niệm Ninh có cử chỉ thân mật với mỹ nữ ở quán Bar, nghi ngờ bị phanh phui chuyện tình cảm!"

Chỉ cần nhìn tiêu đề này Diệp Niệm Ninh đã hận không thể đánh chết đám paparazzi đó, cái gì mà phanh phui chuyện tình cảm?

Đó rõ ràng là đàn chị của cậu? ! !

Hơn nữa rành rành là ảnh của ba người, vì cái gì mà Thời Yến An anh ta lại không bị nêu tên! ! !

Diệp Niêm Ninh thở dài, quay lại trang chủ nhấn vào Weibo, biên soạn ổn thỏa một bài đăng rồi lập tức up lên Weibo làm sáng tỏ sự việc.Bố Ninh online dỗi V: Đừng viết loạn, đừng bịa đặt, đừng tung tin nhảm, đừng ăn thịt cô ấy.

Đó không phải bạn gái tôi, đó là đàn chị của tôi, là bạn bè bình thường, chỉ đơn thuần là ôm một cái để ôn lại chuyện cũ mà cũng bị các người tung tin thành chuyện tình cảm bị phanh phui, tôi mẹ nó phục rồi.Weibo vừa đăng lên, lượt bình luận, like và share lập tức đột phá 10.000, Diệp Niệm Ninh không quan tâm sự tình trên Weibo nữa, trực tiếp tắt đèn đi ngủ."

Niệm Niệm đã bác bỏ tin đồn rồi, fans hâm mộ làm ơn đừng truy tìm Weibo của tiểu tỷ tỷ kia nữa"" A...

A...

A...

A...

A...

A...!

Tôi suýt khóc khi nhìn thấy cái tiêu đề phanh phui chuyện tình cảm, cũng may là không phải sự thật, Niệm Niệm của chúng ta tốt như vậy, ai cũng không xứng với cậu ấy!

""Ôi cái tốc độ làm sáng tỏ này tôi thích tôi thích!

""Bố Ninh tiếp tục dỗi, niên cao vĩnh tương tùy!

"Chú thích*Gốc là: "宁爹继续怼,年糕永相随".

Niên cao = Fans Niệm Niệm = Bánh Mật, nghĩa là " Bố Ninh cứ tiếp tục dỗi, các Bánh mật mãi bên bố ".

Câu này bạn nào đu idol chắc là biết nhỉ, nhưng mình vẫn để cho mấy bạn không đu như mình =)).*Sáng hôm sau, Thời Yến An ôm đầu tỉnh dậy từ trên giường khách sạn, anh nhớ rõ hôm qua có uống rượu cùng Lâm Nguyệt Mạn, về phần làm sao đến được đây thì anh hoàn toàn không nhớ gì cả.Mở điện thoại lên, gửi cho Lâm Nguyệt Mạn một tin nhắn: Ngày hôm qua là cô đưa tôi đến khách sạn à?Có lẽ đương lúc tình cờ Lâm Nguyệt Mạn cũng đang sử dụng điện thoại, vì vậy rất nhanh đã trả lời lại.< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Hôm qua cậu đến khách sạn?

Không phải đến nhà Niệm cục cưng hả? [Cười gian.jpg]< Yến An >: Niệm cục cưng?

Niệm cục cưng là ai? [ Dấu chấm hỏi.jpg ]< Ánh trăng cũng lãng mạn >: [Anh da đen chấm hỏi.jpg] Niệm cục cưng chính là Diệp Niệm Ninh!

Cậu không biết Niệm cục cưng là ai?

Vậy tại sao Niệm cục cưng lại đưa cậu về?< Yến An >: Diệp Niệm Ninh thì tôi biết, nhưng tôi với cậu ta không thân lắm.

Cô nói ngày hôm qua là cậu ta đưa tôi đến khách sạn?< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Có lẽ là vậy, dù sao nó cũng đem cậu đi từ chỗ tôi. [Nhún vai.jpg]"Diệp Niệm Ninh?

Sao lại là cậu ta?"

Thời Yến An nói thầm, nghi ngờ rồi lại nghi ngờ, nhưng cảm ơn thì vẫn phải cảm ơn, anh nhớ mấy ngày trước mình có thêm Wechat của Diệp Niệm Ninh, vì vậy liền gửi một tin nhắn cho cậu: Cảm ơn cậu đã đưa tôi về.Bên kia Diệp Niệm Ninh đang trên đường đến phòng làm việc, vì vậy không thấy được tin nhắn, phải nhờ 88 nhắc nhở cậu mới biết được."

Vui lòng nội trong vòng ba ngày ký chủ phải dùng bữa tối cùng với đối tượng mang năng lượng, hoàn thành nhiệm vụ nhận được mức năng lượng là 15.

""Ăn tối cùng nhau?"

Diệp Niệm Ninh lấy điện thoại ra, nhìn tin nhắn Thời Yến An gửi tới, linh quang lóe lên, trả lời anh: Chỉ một câu cảm ơn như vậy?

Tôi phải phí rất nhiều sức lực mới đưa được anh đến khách sạn đó.< Yến An >: Cậu muốn gì? [Nâng mặt.ipg]

< Bánh Mật >: Mời tôi ăn bữa cơm. [Uống nước.jpg]

< Yến An >: Được, khi nào thì cậu rảnh?< Bánh Mật >: Tám giờ tối nay, Phù Sinh Tịch. [Thổi bong bóng.ipg]

< Yến An >: Được, không gặp không về. [Bye.jpg]Diệp Niệm Ninh tắt điện thoại, cất vào trong túi quần, vẻ mặt đắc ý nói với 88: "Đã giải quyết xong, lợi hại không?"

"Trâu bò!"

Nhận được lời khen như ý nguyện, Diệp Niệm Ninh tung tăng nhảy nhót vào phòng thu, kết quả sau khi nghe thấy lời của Tống Tử Khiêm, tâm trạng tốt lập tức tan thành mây khói."

Diệp Niệm Ninh, khi nào thì cậu giao bài hát đây?"

Tống Tử Khiêm vừa lật tài liệu vừa hỏi Diệp Niệm Ninh.Diệp Niệm Ninh nở một nụ cười tiêu chuẩn, sau đó nói: "Hai ngày nữa tôi giao."

"Sắp tới có đại điển âm nhạc ở thủ đô, nếu cậu còn không giao bài hát thì chỉ có thể dựa vào《Tứ Dư》và《Thời Niên Thiếu》để cọ thảm đỏ và máy quay."

"Đại điển âm nhạc ở thủ đô không phải còn hai tháng nữa mới tổ chức sao?

Gấp cái gì?"

"Đăng ca khúc thì không gấp, nhưng cậu còn phải nhờ fans hâm mộ giúp cậu đánh bảng xếp hạng nữa!"

"Ồ, đã biết."

Diệp Niệm Ninh bĩu môi, sau đó đi đến phòng thu âm với vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc."

Tinh tinh!"

Âm thanh nhắc nhở của điện thoại vang lên, Tổng Tử Khiêm lấy điện thoại ra xem, là tin nhắn của Diệp Thanh Lâm.(Thanh Lâm): Có đó không?

Niệm Niệm hôm nay đến phòng thu âm à?Khóe miệng Tống Tử Khiêm bất giác giơ lên vài phần, sau đó trả lời: Đây, đang sáng tác bài hát trong phòng thu.(Thanh Lâm): Vậy là tốt rồi, cậu kêu nó làm nhanh lên, tranh thủ làm xong trong một tuần.< Tống Tử Khiêm >: Ừ, tự cậu ta hiểu rõ.(Thanh Lâm): Tôi chỉ sợ nó không hiểu, nó ham chơi lắm, mấy ngày nay tôi phải ra nước ngoài công tác, phiền cậu trông chừng nó giúp tôi. < Tống Tử Khiêm >: Không phiền.

Anh đi bao lâu?(Thanh Lâm): Ba ngày.

Có chuyện gì không?: Không có gì, chúc anh thuận buồm xuôi gió.【 Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm qua quên nói, dấu '' này đại diện cho tên nickname, dấu ' ( ) ' này chính là tên gợi nhớ*, các bảo bối nhớ phân biệt rõ nha!Cập nhật hôm nay hoàn tất?】Editor: Tên gợi nhớ như bên zalo của mình đó các bạn.
 
Back
Top Bottom