Lãng Mạn 100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
79,724
0
0
288180632-256-k586106.jpg

100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Tác giả: hyznmeow
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Xuyên rồi?!

Sở Kiều thật sự đã xuyên sách rồi.

Hơn nữa còn là bộ truyện sắc "Kỷ Nhược Đan Tình" .

Bộ này nữ chính có một dàn hậu cung à nha!

Nhưng khoan....!!

Thế mà Sở Kiểu lại xuyên thành nữ phụ, là vật cản đường của nữ chính.

Hơn nữa kết cục của Sở Kiều này vô cùng bi thảm!

Phải làm sao đây?

Cô nhất định phải sống sót!

Không thể để mọi thứ xảy ra y như trong truyện được!​
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 1: Mở đầu


Nửa thân dưới truyền đến cơn đau tê dại khiến Sở Kiều giật mình tình dậy.

Cô nuốt khan, cảm thấy cổ họng bỏng rát, tay theo thói quen mò mẫm tìm chiếc đồng hồ báo thức đặt trên bàn.

Mấy giờ rồi...chắc vẫn chưa muộn học đâu ha?Sở Kiều dụi dụi mắt, cả người cô cảm giác lành lạnh.

Sở Kiều vùi đầu vào trong chăn quyết định ngủ nướng thêm vài phút nữa Bên tai bỗng có một giọng nói ngọt xớt :" Sở Tiểu Thư, đêm qua thật vui vẻ a""..."

Học nhiều quá liền sinh ra ảo giác chăng?.

Sở Kiều chép miệng tiện thể xoay người ra sau.Mùi nước hoa ở đâu xộc thẳng vào mũi, nồng nặc đến khó thở.

Sở Kiều chau mày, từ từ mở mắt.Một nam nhân khỏa thân đang nằm cạnh cô, hơn nữa còn đang chống cằm, biểu hiện xem ra rất thích thú.

1 giây, 2 giây, 3 giây....Sở Kiều nhìn chằm chằm anh ta, dụi mắt, dụi mắt rồi lại dụi mắt...Phát hiện cả cơ thể mình cũng trần như nhộng, Sở Kiều không giữ được bình tĩnh mà hét toáng lên.***Không thể nào?

Xuyên thật rồi, cô đã thật sự xuyên sách.

Sở Kiều không có chút nào sợ hãi, cô vui vẻ ngắm mình trong chiếc gương cỡ lớn trong phòng tắm.Làn da mịn màng như sữa bò, thân hình chuẩn 3 vòng bốc lửa.

Khuôn mặt tinh xảo, quả là một đại mỹ nhân!Quyển sách cuối cùng mà Sở Kiều đọc là cuốn "Kỷ Nhược Đan Tình" chắc hẳn bây giờ cô xuyên vào nó.

E hèm về cốt truyện thì có vẻ cẩu huyết một chút!

Nữ chính có một vẻ ngoài ngây thơ thuần khiết lại còn xinh đẹp hơn người, tính cách thì có phần bướng bỉnh điều đó đã khiến nam chính cảm thấy thú vị.

Và nhờ vào vẻ xinh đẹp đó, nữ chính đã thành lập ra một dàn hậu cung tuyệt sắc!Tưởng tượng cảnh được một dàn anh trai theo đuổi điều đó đã khiến Sở Kiều chảy nước miếng. ...không phải bình tĩnh đã, ta có thể từ từ cưa từng người một ha.

Bây giờ có lẽ mới là mở đầu câu truyện.Nhưng có gì đó sai sai nha...mở đầu phải là đoạn nữ chính đến trường học mới đúng chứ."

Tiểu thư, người làm gì trong đó mà lâu vậy?"

Âm thanh yểu điệu kia khiến Sở Kiều rợn tóc gáy.

Nhớ không nhầm thì trong dàn hậu cung của nữ chính làm gì có một tên ẻo lả như này?Sở Kiều ngắm khuôn mặt trong gương khômg biết chán, tấm tắc khen ngợi.

Một lúc lâu sau mới thỏa mãn đi ra ngoài.Tên kia đang dựa vào cửa, giọng nói thì ẻo lả nhưng cơ bụng thì rắn chắc, múi đâu ra múi đó.

Hắn cơ thể nửa trần, dưới thân chỉ quấn qua loa một chiếc khăn tắm màu trắng.

Nhan sắc cũng không tầm thường a, chỉ là mùi nước hoa kia Sở Kiều ngửi thấy liền buồn nôn."

À...

ờm" Sở Kiều gãi đầu gãi tai, lúng túng nhìn hắn.

Cốt truyện hình như có chút thay đổi ha?

Nữ chính trong đây rõ ràng là một Bạch Liên Hoa trong sáng thuần khiết.

Sao đầu truyện có thể mất lần đầu với cái tên trai không ra trai gái không ra gái này chứ?Sở Kiều đang đau đầu suy nghĩ, tên kia không biết từ lúc nào đã ép sát cô vào tường.

Hắn nheo nheo mắt nhìn cô, nghi hoặc nói :" Sở Tiểu Thư?

Đem qua tôi làm người không thoải mái sao?

Mới sáng sớm đã mặt mày nhăn nhó rồi..."

Đêm qua?

Sở Kiều ho khan, cô chợt cảm thấy có gì đó không đúng :" Sở...Sở tiểu thư?"

Không phải là Phương Hân Nghiêm sao?Hắn vẫn đang giữ nguyên tư thế ép cô vào tường, hắn gật gù nói :" Ờm..Sở Tiểu Thư, người sao vậy?"

SỞ TIỂU THƯ?!

Sở Kiều hoảng hồn, cô nuốt nước bọt, ngước lên nhìn hắn :" Anh đọc cả họ tên tôi ra xem?"

Hắn ta giật mình, xua xua tay cười :" Tiểu thư, không được"Sở Kiều tức giận, đẩy hắn ta ra.

Bỗng cảm thấy chột dạ, cô cắn cắn móng tay, giọng vô cùng nhỏ :" Chẳng lẽ là Vương Sở Kiều?

Không thể nào, chắc chắn không..."

Trong bộ truyện này, nữ phụ tên là Vương Sở Kiều.

Tên có chút giống cô, chỉ khác là cô họ Mã.

Nhưng người đàn ông đang đứng trước mặt cô đây cứ liên tục "Sở Tiểu Thư, Sở Tiểu Thư".

Trong đây ngoài Vương Sở Kiều ra còn có ai nữa...Sở Kiều ôm đầu, không dám tin vào sự thật.

Xuyên sách lại xuyên vào cơ thể nữ phụ, hơn nữa nữ phụ này có một cái kết vô cùng bi thảm!Vương Sở Kiều này lên giường với hàng tá đàn ông, mọi việc bẩn thỉu chưa có việc nào chưa làm.

Về sau khi gặp nam chính cảm thấy "tảng băng" này thật thú vị liền bám riết không rời.

Chỉ là nam chính một cái liếc mắt cũng không dành cho Vương Sở Kiều.

Trái tim hắn ta sớm bị nữ chính chiếm trọn.Kết thúc, Vương Sở Kiều công ty bị phá sản.

Clip nóng đồng loạt bị nam chính tung hết lên mạng, cô ta không uất ức liền chạy đến nhà nữ chính quấy phá.

Câu thoại cuối của Vương Sở Kiều như sau :" Cô có cái gì tốt mà sao ai cũng bảo vệ cô?

Còn tôi thì sao?

Tôi xinh đẹp, tôi có tiền, nhưng tại sao..."

Lời chưa nói hết liền bị ăn ngay một viên đạn vào giữa trán, máu bắn tung tóe.

Nữ chính hoảng sợ đến bật khóc, hai chân mềm nhũn ngồi sụp xuống đất.

Thì ra dàn hậu cung của nữ chính sau khi nghe tin Vương Sở Kiều đến nhà cô, tất cả lần lượt kéo đến nhà nữ chính.

Ai ai cũng tranh phần bảo vệ nữ chính.

Nam chính vốn là một người tàn nhẫn, ai đụng đến đồ của hắn đều có kết cục không đẹp, vậy nên hắn không chần chừ gì mà rút súng bắn chết tươi Vương Sở Kiều...Sở Kiều nhớ lại từng chi tiết, cả người run bần bật, mặt tái mét.

Thảm quá!

Quá thảm...lúc trước đọc cô còn cảm thấy hả dạ khi nữ phụ chết nhưng bây giờ cô cảm thấy vô cùng đồng cảm a.

Cuối cùng cũng chỉ vì yêu một người mà thôi..."

Á" Sở Kiều hét toáng lên, lùi ra sau.

Hắn chỉ chọc chọc vào vai cô, cũng không ngờ cô có phản ứng mạnh như vậy.

Hắn nghi hoặc nhìn cô, có vẻ như nhận thấy điều gì đó là lạ.

Sở Kiều cả người run bần bật, cô có lấy lại bình tĩnh, nói :" Tôi...tôi muốn về nhà""...à vâng"

------------

Vote ủng hộ mình nha
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 2: Hệ Thống


《Ký chủ, chúc mừng ngài xuyên sách thành công a》 Sở Kiều ù ù các cạc, một giọng nói máy móc vang lên bên tai.

Cô cả kinh, nghĩ có lẽ đây chính là nguyên nhân của mọi việc."

Ngươi... là ngươi cho ta vào vai nữ phụ này sao?"

Sở Kiều tức giận gào to."... sắp đến nhà rồi, tiểu thư có ổn không?"

Tên kia nhìn Sở Kiều qua gương chiếu hậu, nở nụ cười ôn hòa.《Ký chủ, xin người bình tĩnh lại.

Hệ thống sẽ từ từ giải thích cho người》 "Được thôi" Sở Kiều nhỏ giọng, khoách tay, nói :" Mau giải thích ngay cho bổn cô nương!"《Hệ Thống này được tạo lập ra từ rất lâu, nhằm phục vụ những người có ước mơ muốn "xuyên sách", giống như mọi trò chơi.

Người phải hoàn thành nhiệm vụ 》Sở Kiều xoa xoa cằm, suy nghĩ một hồi rồi nhỏ giọng hỏi :" Nhiệm vụ?

Vậy có phần thường đúng không?"《Đương nhiên a, phần thưởng là người có thể ở trong thế giới này mãi mãi》Oaaa!

Kiều Sở hai mắt lấp lánh thầm cảm thán.

Ở thế giới kia cô vốn không có cha mẹ, thân sống ở cô nhi viện ngày ngày phải đi làm hết chỗ này đến chỗ nọ để trả học phí.

Còn Sở Kiều ở đây lại là một tiểu thư được ngậm thìa vàng từ nhỏ, như vậy không phải quá hời sao?E hèm..."

Nhiệm vụ à gì?" 《Thưa ký chủ, nhiệm vụ của ngài là thu thập tinh dịch của 6 vị nam chủ》Phụt...Cả người cô lao về phía trước, đầu đập mạnh vào ghế lái phụ.Hắn ta vừa vượt đèn đỏ, tùy tiện phanh gấp không ngờ cô tiểu thư đằng sau lại vì thế mà cả người bổ nhào về phía trước.

Hắn vừa nhìn đường, vừa bối rối liên tục xin lỗi."

Tên điên này, ngươi bị dở à?"

Sở Kiều tức giận, hận không thể đập nát cái 'hệ thống' kia thành trăm mảnh.

Thu thập tinh dịch?

Coi cô là kỹ nữ hay gì?!"

Thật sự xin lỗi tiểu thư, lần sau sẽ không tái phạm, xin người tha lỗi"Sở Kiều nhìn hắn, gãi gãi đầu không hiểu hắn đang xin lỗi chuyện gì.《Ký chủ, mong người bình tĩnh.

Được xuyên sách là ước mơ của bao nhiêu người.

Ký chủ là người may mắn được chọn, ít ra người cũng phải chịu khổ...》"Mẹ nó, chịu khổ, ngươi bị long não hả?

Tôi muốn ra khỏi đây!

Tôi không muốn là người được chọn kia!"

Sở Kiều vô cùng tức giận, quẫy đạp liên hồi.Thu thập tinh dịch của 6 tên đàn ông?

Ngoại trừ làm tình và khẩu giao thì còn cách nào?

Tuy cô mê trai đẹp nhưng như vậy có phần quá quắt, không chừng chỉ mới được 3 tên, chắc cô đã nát mất!《Ký...Ký chủ yên tâm không nát được đâu》"..."

Hệ thống đọc được suy nghĩ a?《E Hèm...khi hấp thụ tinh dịch của một trong 6 nam chính, chỗ đó của người sẽ được làm khít lại a!

Dù có bị thao cả ngày lẫn đêm, người vẫn như xử nữ!

Đó chính là điểm lợi của người!》"...lợi cái con bà nó" Sở Kiều sầu não, ôm đầu khóc không thành tiếng.***Chiếc BMW màu xám bạc dừng lại trước cổng, camera được gắn ngoài cổng "bíp" một tiếng, cửa được cảm ứng từ từ mở ra.

Xe từ từ tiến vào trong sân biệt thự rộng lớn.Sở Kiều há hốc mồm nhìn căn biệt thự trước mặt.Má ơi, y hệt biệt thự hoàng gia mà cô đã bắt gặp trên TV.

Khi xem TV cô chỉ ước một lần được đặt chân vào đây, bây giờ nó đang ở ngay trước mặt... thậm chí còn là nhà của cô.Xe tiến chầm chậm vào trong.

Trong biệt thự, đâu đâu cũng là cây xanh được cắt tỉa thành nhiều hình dáng khác nhau.

Còn có cả một đài phun nước to hùng vĩ.

Dưới hồ nhân tạo đầy đủ những con cá bảy sắc cầu vồng bơi tung tăng.Sở Kiều bụm mồm, đây là nhà cô...là nhà cô!Xe BMW dừng lại, trước mắt là một căn biệt thự sáng lấp lánh.

Cửa xe mở ra, một người mặc trang phục quản gia khom lưng, đưa tay cho cô :" Mời Tiểu Thư vào nhà"Sở Kiều nuốt nước bọt, tim trong lồng ngực đập thình thịch.

Đến Quản Gia cũng đẹp trai vậy, uii mái tóc bạch kim và đôi đồng tử nâu nhạt kia... bản tính háo sắc của Vương Sở Kiều này hết nói nổi a.Từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Sở Kiều bàng hoàng khi biết mọi người hầu trong căn biệt thự này điều là nam nhân!

Từ tiểu thịt tươi đến vạm vỡ, tất cả đều có hết.Sở Kiều nở nụ cười cứng nhắc, theo quản gia bước vào trong nhà.Nói mới nhớ, vị quản gia này cũng là một trong 6 vị nam chính.

Anh ta tên Dương Minh.

Dung mạo vốn đẹp trai nhưng hoàn cảnh khó khăn, cha mẹ bị ốm nặng nằm liệt giường suốt mấy tháng trời.

Lúc anh lâm vào ngõ cụt thì được Sở Tiểu Thư bao nuôi, chỉ cần hàng đêm thỏa mãn dục vọng cho cô ta thì bố mẹ anh mới được yên ổn.

Dương Minh này luôn ngoan ngoãn làm theo nhưng bên trong thì vô cùng căm hận vị Tiểu Thư này.

Hmm...anh ta còn cảm thấy ghê tởm nữa.Cảm giác bây giờ của coi chỉ có hai chữ "nhục nhã".

Bây giờ cô còn không dám nhìn thẳng mặt Dương Minh, kí ức của thân thể này cứ ồ ạt ùa về, có cả cảnh cô ta cưỡng ép Dương Minh...aaaa không, không cô không muốn nhìn nữa..."

Tiểu thư?"

Sở Kiều bàng hoàng mở mắt ra, phát hiện mặt Dương Minh đang kề sát mặt cô."

Á á á" Sở Kiều lùi ra sau, vội vàng nới rộng khoảng cách của hai người :" Khụ...à ờm, đừng đứng sát tôi như vậy"Dương Minh có chút hoảng, ngửi ngửi mùi trên cơ thể hắn.

Hôm nay vẫn là mùi nước hoa cô chủ thích mà?Dương Minh lát sau lại thở phào, đây không phải chuyện tốt sao?

Hắn tiến lên trước Sở Kiều, nhẹ nhàng mở cửa cho cô.

Cửa mở ra, hầu nam xếp hàng ngay ngắn hai bên, ai cũng mặc áo sơ mi quần âu, khom người đồng thanh nói :" Chào Tiểu Thư, mừng người về"Cảnh tượng trước mắt khiến Sở Kiều suýt phun máu mũi.

Aaaaa toàn là trai đẹp, má ơi chết mất.

Hai chân cô run run, bước vào trong.

Vương Sở Kiều, cô đúng là có mắt nhìn người, sao mà toàn trai đẹp như này, đếm sơ sơ cũng phải có đến 30 người.

Tim trong lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài.

Sở Kiều vuốt vuốt ngực, cố trấn an con tim nhỏ bé đang đập loạn.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 3: Kích thích (H nhẹ)


"Um...a.

Cậu chủ người... chậm... chậm... tôi... aa....tôi ra..."

Mặt Sở Kiều lập tức tái xám, nụ cười trên môi trở nên cứng đơ như khúc gỗ.Chào đón Sở Kiều về nhà chính là cảnh thằng em trai mất nết đang thao gái trên ghế sofa.Sở Kiều cười cười, chỉ muốn lao ra đập tất cả các bình hoa vào mất tên tiểu tử mất nết kia.

Mẹ kiếp, cô nhớ rồi, tên này cũng chính là một trong 6 vị nam chính.

Hắn tên Trương Nhất Nam, là học sinh năm nhất trường Đại Học danh tiếng.

Từng hình ảnh trong đầu ùa về, ngày nào hắn cũng thay một cô gái, còn là một fuckboy chính hiệu.

Về sau gặp nữ chính hắn mới cảm thấy rung động, nguyện làm lại cuộc đời, bên cạnh nữ chính."..."

Chẳng lẽ cô phải ngủ với hắn sao?!

Không...không thể nào!"

Chị hai, về nhà rồi sao?

Tối qua cảm thấy như nào?"

Hắn quỳ trên ghế sofa, hông vẫn đang nhấp mạnh.

Thân trần truồng, để lộ tám múi săn chắc, giọt mồ hôi chảy từ mặt xuống cằm, vô cùng gợi cảmSở Kiều thờ ơ nhìn hắn, loại tra nam này, cô không nuốt nổi.

Nhưng miễn cưỡng ngủ với hắn một đêm rồi tuyệt giao luôn cũng được.

Sở Kiều liếc nhìn chỗ giao hợp của hai bọn họ, cổ họng ơn ớn.

Cái chỗ bẩn thỉu kia không biết đã đâm bao nhiêu người rồi, còn lâu cô mới cho vào, khẩu giao thì cũng không được, rất là tởm a.

Cảm giác như đang liếm dâm dịch của mấy ả kia vậy."

Alo... chỉ cần lấy tinh dịch thôi, phải không?"《Đúng vậy thưa ký chủ》Sở Kiều cười rạng rỡ, vậy thì không nhất thiết phải làm tình a!

Chỉ cần lấy tinh dịch là xong.

Thật tốt!Nhất Nam và vị quản gia bị nụ cười của Sở Kiều làm cho đơ mất vài giây, nụ cười vô tư kia sao lại...Nữ nhân dưới thân hắn vặn vẹo người: "Aa cậu chủ sao người lại cứng rồi" Nhất Nam bây giờ mới để ý nữ nhân dưới thân mình, hắn nhấp một cái thật mạnh, tinh dịch trào ta.Sở Kiều đi lướt qua Nhất Nam, quay sang cười với Quản Gia :" Có gì ăn không?

Tôi đói bụng quá""..."

Tiểu Thư có phải bị úng đầu không?

Cô ta chưa bao giờ nói chuyện lịch sự như vậy."

À tôi rất thích ăn bò bít tết" Sở Kiều reo lên, cố nhớ lại những món ăn mình thấy trên TV :" Ở đây có tôm hùm không?

Tôi muốn ăn, tôi muốn ăn"Bộ dạng bây giờ của cô y hệt đứa trẻ con được ăn mà thích thú, nhảy cẫng lên mà reo hò.

Y hệt một chú cún...Dương Minh che miệng ho khan, đáp :"Vâng thưa tiểu thư, tôi đi làm ngay"Sở Kiều ngồi vào bàn ăn, chợt thấy có gì đó, vội kéo vạt áo Dương Minh lại, nói :" A...anh ốm sao?

Thôi khỏi cần, tôi tự vào bếp cũng được""..."

Dương Minh choáng váng, cái gì đây?

Đây là vị tiểu thư hàng ngày sao?

Không...có lẽ đây là mưu kế của cô ta, chắc chắn là vậy!Đồ ăn quả thật rất ngon!

Sở Kiều cắt miếng bít tết vui vẻ bỏ vào miệng.

Nhất Nam khoác tay, đứng ở cửa nheo nheo mắt nhìn nữ nhân đang ngồi ăn trong phòng bếp kia

Khóe môi nhếch lên nụ cười khinh bỉ, giả vờ ngây thơ để được ngủ cùng Nhất Nam đây sao?

Buồn cười! ***Ăn một bụng no nê cũng đã đến 6 giờ chiều, Sở Kiều vội chạy lên phòng đi tắm.

Sở Kiều bấm thang máy, ấn tầng mười.

"Ting" cửa thang máy mở ra, cô vui vẻ mở cửa chạy vào trong phòng.

Phòng ngủ của thân thể này... phải nói là "quá đẹp" !!

Còn có cả một phòng để giày dép quần áo riêng.

Aaa làm người giàu thật tốt!Giường còn rất êm nữa...

Sở Kiều buông người nằm xuống, cô dần dần chìm vào giấc ngủ....Ở giữa hai chân đột nhiên lạnh toát, có thứ gì đó...đang ngọ nguậy trong tiểu huyệt của cô.

Đầu Sở Kiều nóng ran, cô co quắp.

Nó cứ di chuyển như một con giun vậy...Sở Kiều bừng tỉnh, cô hoảng hốt nhìn Quản Gia đang vùi đầu vào giữa hai chân mình, mái tóc màu bạch kim liên tục ma sát với bụng cô, váy được vén cao lên bụng.

Mũi anh ta cọ cọ vào Tiểu Đậu Đậu khiến cô không kìm được mà rên rỉ thành tiếng."

Quản gia...anh...anh làm gì vậy...um..."

Lưỡi anh ta di chuyển thành hình chữ Z, uốn lượn xung quanh khiến cho đầu óc cô mơ màng lâng lâng.

Dương Minh không ngờ nữ nhân dâm đãng này hôm nay lại khít như vậy, nhìn qua còn tưởng xử nữ ai biết được cô ta đã lên giường mới bao nhiêu người.Mới bước vào phòng, hắn thấy cô đang nằm ngủ, váy không phòng hờ gì và tốc lên cao để lộ quần lót ren màu đen trong suốt.

Yết hầu của hắn di chuyển, tiểu huyệt cô không một chút lông mao, phấn nộn, hai cánh hoa màu hồng nhạt trông rất đẹp mắt.

Dương Minh ghé mũi ngửi ngửi, phát hiện có mùi rất thơm khiến phía dưới của hắn trướng lên.Hắn đưa lưỡi ra, liếm nhẹ.

Tiểu huyệt hồng hào khẽ giật giật tiết ra một chút dâm dịch trong suốt.

Dương Minh cho lưỡi vào trong, thụt ra thụt vào, bên trong cô rất ấm, mềm mại, ướt át.

Dâm dịch Sở Kiều liên tục trào ra, hắn đưa lưỡi ra liếm sạch, càng liếm không hiểu sao hắn càng thấy hứng, côn thịt phía dưới đã trướng đến phát đau.Sở Kiều cắn môi, hai chân cô kẹp chặt đầu hắn, rên rỉ liên hồi.

Không phải Dương Minh vô cùng ghét Vương Sở Kiều sao?

Hôm nay lại tự động đến hiến thân?Hắn nhìn tiểu Đậu Đậu tròn vo kia, khẽ nhếch môi, mút mạnh."

Aa...a.."

Sở Kiều đạt đến cao trào, ngón chân cô co lại, nước văng tung tóe lên mặt hắn.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 4: Quản Gia(H)


Kiều thở dốc, sau một hồi im lặng, trong phòng chỉ nghe thấy tiếng thở của hai người họ.

Sở Kiều cảm giác có thứ gì đó nóng nóng ma sát trước tiểu huyệt, cô vội ngồi bật dậy.

Côn thịt sừng sững trước mặt, nổi đầy gân xanh bao bọc khắp côn thịt.

Sở Kiều nuốt nước bọt, cắn cắn môi.

Như này có phải nhanh quá không?Dương Minh vuốt vuốt côn thịt, giọng như đang cầu xin :" Tiểu thư...tôi muốn cho vào...a"Mặt hắn đã phiếm hồng, mọi thứ trước mắt như phủ một lớp sương mờ mờ ảo ảo.

Hiện tại hắn chỉ muốn đè cô tiểu thư ương ngạnh này xuống, hung hăng thao.!"...sao hắn lại như bị uống phải xuân dược thế này?"

Sở Kiều nhìn bộ dạng thèm khát tình dục của hắn, chân khẽ co quắp.《À Ký Chủ, trong dâm dịch và nước bọt của người có một liều thuốc kích dục loại cao a!》?!《Cái này là hệ thống thêm vào để cho nữ phụ đỡ thiệt thòi a》Sở Kiều đang bận rủa tên Hệ thống chết tiệt kia.

Cả người chợt bị Dương Minh đè ra, hai tay khóa lên trên đầu.Hắn thẳng tay xé mạnh bộ váy trên người cô.

Bộ ngực đầy đặn được phô ra trước mặt hắn, núm vú màu hồng nhạt đong đưa trước mắt khiến hắn không còn tâm trí nào mà tỉnh táo nữa.Dương Minh ngậm lấy đầu vú cô, hung hăng cắn mạnh.

Có vị ngọt ngọt, lại còn mát lạnh, thật ngon!Dưới ngực truyền đến cảm giác tên tê, Sở Kiều ư ư a a ôm lấy đầu hắn, ngửa cổ rên rỉ."

Đừng cắn mạnh...a...đau...tôi đau...ah.."

Côn thịt dưới thân hắn lại còn cọ cọ vào tiểu huyệt của cô, dâm thủy trào ta liên tục, cô sợ chỉ một chút nữa cả cây gậy kia sẽ chui lọt vào trong.

Phía dưới của cô bây giờ vô cùng khó chịu, ngứa ngứa lại còn nóng ran chỉ muốn đem một vật nào đó nhét vào trong."

Ư...a..." hơi thở nhẹ nhàng của Sở Kiều phả vào bên tai hắn, như một liều thuốc kích thích.

Hắn xoay người cô lại, thành tư thế doggy cầm côn thịt nhét thẳng vào trong.Tiểu huyệt ớt dầm dề, côn thịt nhờ đó dễ dàng vào trong.

Nhưng mới vào được 1/3 hắn đột nhiên dừng lại.

Sở Kiều cắn môi, lắc lắc hông :" Sao...sao vậy?"

"Hm...chặt quá..."

Hắn căng cứng người, hít sâu.

Bao quy đầu hắn như được phủ một lớp dâm dịch âm ấm, bên trong như có hàng trăm cái miệng, gắt gao hút lấy hắn.

Sở Kiều cố gắng hít sâu phối hợp với hắn thả lỏng người.

"Bạch"Côn thịt đâm mạnh vào tử cung cô, thậm chí ở dưới bụng còn có thể lờ mờ thấy một vật hơi nhô lên.

Sở Kiều đau như bị xé rách làm đôi.

Hắn vừa to lại vừa dài, vô cùng trướng!"

A...ân....chậm... chậm lại..."

Dương Minh nhắm nghiền hai mắt thở dốc tận hưởng, chưa bao giờ hắn cảm thấy sướng như thế này.

Côn thịt hắn liên tục đâm lút cán, tiểu huyệt cô chảy ra một cỗ dâm thuỷ, cả căn phòng vâng lên âm thanh "bạch bạch bạch bạch" dâm mỹ.

Côn thịt nóng hổi của hắn di chuyển bên trong cô, mọi ngóc ngách như bị hắn đâm thủng.

Dâm thủy tiết ra ồ ạt.

Bây giờ tiểu huyệt cô vô cùng ngứa, không còn cảm giác đau nữa."

Um...um.. nhanh lên ....nhanh lên

..đúng rồi....aa.."

Dương Minh đẩy hông, tay bóp mạnh mông cô, nó dẻo dẻo như bánh mochi vậy, rất đã tay a!

Hắn đột nhiên xoay người cô lại, cho cô mặt đối mặt với hắn.

Mặt Sở Kiều ửng hồng, bầu ngực trắng như tuyết theo nhịp của hắn mà đong đưa.

Dương Minh lấy tay tóm gọn cằm cô, liếm một vòng quanh môi, tha hồ cắn mút.

Cảm nhận được côn thịt trong người đã trướng to, Sở Kiều nhắm chặt hai mắt rên ư ử, vậy là đã xong một người chỉ còn năm người kia thôi..."

A ha..."

Một tiếng cười đột nhiên vang lên.Sở Kiều giật thót, cô bừng tỉnh quay đầu nhìn ra phía phát ra tiếng cười.Dương Minh vội rút ra, "lép nhép" côn thịt được rút ra, dâm thủy cô cứ thế trào ra làm ướt một mảng ga giường.

Sở Kiều vội vớ lấy tấm chăn bên cạnh mình, che lên cơ thể đầy dấu hôn, cô sẵng giọng :" Em ...vào phòng chị sao không gõ cửa?!"

"Hửm?"

Hắn tựa đầu vào tường, nhìn cô chăm chú :" Có gõ nhưng chị không nghe thấy đó thôi"Dương Minh bên cạnh thuần thục mặc quần áo, côn thịt vẫn còn cứng ngắc được hắn bọc lại sau lớp quần lót, vô cùng khó chịu!Mẹ kiếp, tại hắn mà...chẳng lẽ công sức từ nãy đến giờ đổ bể?

Sở Kiều cắn môi, vô cùng uất ức :" Em vào đây có việc gì hửm?"

Trương Nam nhướng mày, cười nói: "Nhìn hai người giao hoan nồng nhiệt như vậy...tôi tự hỏi không biết Quản Gia đây đã thiếu phụ nữ bao nhiêu năm rồi mà đến chị 'nát' như vậy hắn còn hưởng thụ được"Nát?!

Tên oắt con này!

Hắn dám bảo mình nát?《Ký chủ hãy bình tĩnh, không nên gây ấn tượng xấu cho nam chính, về sau tiếp cận sẽ khó》Ha...Sở Kiều đứng dậy tiến đến trước mặt Trương Nam, trên người cô không một mảnh vải che thân.

Làn da trắng mịn còn có vài vết hôn lờ mờ.

"Nát?

Em muốn kiểm tra không?"

Thái dương hắn giật giật, mắt cứ thế di chuyển xuống dưới, dâm thủy của cô nhiều đến nỗi khi đứng lên chảy dọc từ bắp đùi xuống sàn nhà.

"Cút!"

Hắn đẩy cô ra xa, cười khinh bỉ :" Loại con gái như chị có dạng chân ra tôi cũng không nứng""..." tên oắt con chỉ được cái mồm mép!
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 5: Tiếp cận (Dực Hạo Thiên)


《Ký chủ, Ký chủ mau dậy, mau dậy》Sở Kiều cau mày, quát lớn :" Tôi muốn ngủ thêm...um..đừng nói nữa"《Ký chủ, người bây giờ là Thư Ký của Dực thị, người quên rồi sao?》Sở Kiều lim dim mắt có vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn :" Hơ...cái gì?"

"Tiểu Thư" Dương Quản gia mở cửa bước vào phòng, khom người lễ phép nói :"Đến giờ đi làm rồi""..."

Cái gì?

Tiểu thư như cô đây cũng phải đi làm sao?

Vốn định ngủ nướng thêm xíu nữa mà...

Sở Kiều nhắm nghiền hai mắt, giọng có vẻ lười nhác :"Nghỉ việc đi"Cô bây giờ là Vương Sở Kiều, ai dám làm trái ý cô chứ!Dương Quản gia trông có vẻ bối rối, hắn nói :" Vị trí thư ký này ông chủ đã cố sắp xếp cho tiểu thư, giờ tiểu thư đột ngột nghỉ việc như vậy với tính khí của Dực Tổng thì e là..."

Dực Tổng?

Sở Kiều ngồi bật dậy, mặt tái mét.Không phải là Dực Hạo Thiên đó chứ...

Tính anh ta vốn lạnh lùng tàn nhẫn, chỉ coi phụ nữ là thứ để phát tiết trên giường.

Cho đến cuối truyện anh ta còn là người bắn chết nữ phụ.

Làm thư ký cho anh ta sao?

Dù gì thì bây giờ đầu óc cô vẫn chỉ là một học sinh trung học bình thường, sao mà làm nổi đây.

Nhưng nếu nghỉ việc thì Vương gia không tránh khỏi liên quan.Aizzz...Đành liều một phen vậy!Choáng váng!

Là hai từ để nói về biểu cảm mặt cô bây giờ.Mẹ nó, cái tủ quần áo của cô Vương Sở Kiều này sao toàn đồ thiếu vải vậy?!

Cái thì xẻ ngực cái xẻ đùi.

Sở Kiều bới bới một hồi cũng không có kết quả, hừ, dù có chết cô cũng không mặc mấy bộ này!"

Dương Quản gia" Sở Kiều gọiRất nhanh, anh ta đã xuất hiện trước mặt.

Khi đối mặt với anh ta cô lại không kìm được mà đỏ mặt."

Khụ...anh cho tôi mượn áo sơ mi được không?

Cà vạt nữa và cả quần Âu" Dương Quản gia hoảng hốt, vội cúi đầu, nói :" Không, tiểu thư sao có thể mặc đồ của Quản Gia?"

Chứ chẳng lẽ tôi phải mặc mấy bộ đồ hở hang này sao?

Sở Kiều vỗ vỗ vai anh ta :" Mau lấy đến đây, tôi cho 5 phút""....vâng thưa tiểu thư"***Được rồi!

Tóc đã được búi cao, áo sơ mi đi cùng cà vạt cả chiếc quần Âu này nữa.

Ăn mặc kín đáo như này, có lẽ sẽ tốt hơn chăng?《Ký chủ, người làm vậy thì lấy tinh dịch bằng cách nào》 "...tôi tự có cách, hừ" Sở Kiều đây sẽ nghĩ ra một cách mà không cần phải ngủ với bọn họ!Cô theo Quản gia xuống dưới tầng ăn sáng, đương nhiên sẽ không tránh khỏi chạm mặt với tên oắt con hỗn láo kia.Nhất Nam đang uống cốc sữa, thấy cô đi xuống, sữa liền phụt hết ra ngoài.Hắn ôn bụng cười sặc sụa: "A hahahaha cái kiểu ăn mặc gì thế kia?"

Sở Kiều thở dài, đương nhiên cô sẽ làm lơ hắn, tên hỗn láo này tốt nhất không nên dây dưa.《 Ký chủ vậy còn tinh dịch thì sao?》"Tôi đã bảo sẽ nghĩ cách rồi mà!"

Sở Kiều ngồi vào bàn, bữa sáng vô cùng thịnh soạn nha.

Cô cắn miếng trứng, vô cùng thỏa mãn mà nhai nhai.

Đây là cuộc sống của người giàu, thật sung sướng quá đi.Nhất Nam nhìn người chị gái trước mặt, từ một người luôn ăn mặc hở hang sao hôm nay lại đổi sang ăn mặc kín mít như vậy?

Nhất định là phải có gì đó.

Nhưng khuôn mặt Sở Kiều hôm nay chỉ trang điểm nhẹ nhàng trông rất xinh đẹp, sao cô ta không nhận ra sớm hơn?

Lúc nào cũng trang điểm lòe loẹt trông phát ói.Hửm?

Cảm nhận được vật giữa háng từ từ nhô lên.

Nhất Nam ôm đầu, con mẹ nó, cái gì đây?

Cứng lên khi mới nhìn mặt chị ta?Sở Kiều cầm cốc sữa lên uống một ngụm, một giọt sữa chảy qua khóe miệng, cô lè lưỡi ra khẽ liếm.

Nhất Nam nuốt nước bọt, hắn cảm thấy cổ họng khô khốc một cách kỳ lạ.

Con mẹ nó, mình điên rồi!"

Tôi đi học đây""Ờ đi đi" Sở Kiều còn không thèm ngước lên nhìn, chỉ đáp qua loa.***Sở Kiều đứng trước công ty Dực thị, cô day day thái dương, nghĩ đủ mọi cách có thể gây ấn tượng tốt với Dực Hạo Thiên.Có lẽ hắn thích những cô gái ngây thơ như Bạch Liên Hoa chăng?

Hmm...vậy cứ bắt chước tính cách của nữ chính thì có lẽ hắn cũng tự rơi vào lưới!Nhưng theo cô thấy tính cách của nữ chính vô cùng ẻo lả...Sở Kiều đây theo chủ nghĩa "nữ cường" chỉ sợ không làm được."

Thư ký mới?"

"À vâng" Sở Kiều túm túm góc áo, cúi đầu len lén nhìn hắn.

Trong truyện nói hắn vô cùng đẹp trai, không ngờ bây giờ nhìn thấy mới được mở mang tầm mắt!

Không phải đẹp trai mà là vô cùng đẹp trai nha!

Đôi mắt dẹp dài, sống mũi cao, và cả đôi môi mỏng kia nữa...Ực...cô nuốt nước bọt."

Mau bắt tay vào công việc đi" Hắn trầm giọng nhắc nhở."

Vâng vâng" huhuhu bắt tay vào công việc là sao chứ?

Cô có biết làm gì đâu, người lớn kinh doanh cô xem trên TV còn cảm thấy buồn ngủ.

Giờ kêu cô làm, cô biết làm gì giờ?Sở Kiều len lén ra đứng cạnh anh ta, liếc nhìn đống văn kiện trên bàn.Thị trường chính khoán?

Maketing?

Cổ phiếu?

Mảnh đất?

Mấy thứ này là gì đây?

Sở Kiều ù ù cạc cạc nhìn đống giấy tờ chữ số lẫn lộn quả là đau đầu quá đi.Nghe nói Sở Tiểu Thư là người ăn mặc hở hang trang điểm lòe loẹt nhưng hôm nay bắt gặp thì lại vô cùng khác.Dực Hạo Thiên rời mắt khỏi đống văn kiện, liếc nhìn cô gái đang ngồi trên ghế sofa xem giấy tờ.

Ăn mặc kín đáo, tóc búi cao, trang điểm nhẹ.

Nhưng cách nói chuyện và hành động y hệt những đứa nhóc Trung học.

Hắn miễn cưỡng đứng lên, ra chỗ Sở Kiều :"Cô không biết làm việc?"
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 6: Văn phòng-1- (H)


Sở Kiều hoảng hồn, giật lùi ra sau.

Chỉ là cô đang chú tâm đọc dòng chữ này xem có nghĩa là gì thì hắn đột ngột ở sau lưng khiến cô giật mình.

Ấy mà trong mắt Hạo Thiên kia, cô lại là đang sợ hắn nha.Dực Hạo Thiên cười lạnh ngòi xuống cạnh cô :"Lại đây, khó hiểu chỗ nào?"

Tim cô đập thình thịch, cô từ từ nhích lại gần hắn.

Đúng rồi, phải tỏ ra ngây thơ thanh thuần cơ mà!

Sở Kiều xích lại gần hắn hơn, bày ra vẻ mặt ngây thơ, giọng nói trong trẻo :" Dạ""..."

Hừm...tưởng thế nào, hóa ra cũng chỉ giống những cô gái đã từng lăn lộn trên giường hắn mà thôi.Sở Kiều bàng hoàng, tay hắn không biết từ lúc nào luồn vào trong áo ngực cô xoa nắn.

Ngón tay lành lạnh khẽ bóp khiến đầu óc cô tê dại, cô rên rỉ.Tên tra nam thần kinh này, không biết đã ngủ với bao nhiêu người rồi.

Ngón tay mảnh khảnh của hắn mân mê đầu vú cô, bóp mạnh."

Ư.."

Sở Kiều cắn môi, cố nén tiếng rên rỉ, phía dưới của cô sớm đã ướt nhẹp, lại vô cùng ngứa.Dực Hạo Thiên đẩy cô nằm xuống, xé rách áo sơ mi, đằng sau áo sơ mi này lại là một thân hình nóng bỏng.Không tồi!Hắn nhìn nhũ hoa phấn nộn màu hồng nhạt kia, cúi đầu xuống mút mạnh.

Trong phòng bây giờ chỉ vang lên tiếng "chụt chụt" dâm mĩ.

Cho đến khi vú cô đầy vết cắn, hắn mới bỏ ra, thẳng tay xé mạnh quần lót của cô.

Sở Kiều mơ màng, tiểu huyệt vô cùng ngứa, chỉ muốn được vật gì đó đút vào.Dực Hạo Thiên nhìn tiểu huyệt phấn nộn trước mặt, hồng hào lại không có một chút lông, thậm chí còn tỏa ra một mùi hương mê người.Hắn ghé mũi ngửi ngửi.Hơi thở đàn ông phả vào tiểu huyệt, ngứa quá, cô cầm lấy đầu anh ấn vào tiểu huyệt."

Liếm...liếm giúp tôi" Sở Kiều rên rỉ.Dực Hạo Thiên chau mày, hắn lè lưỡi ra liếm sạch dâm thủy.

Vị vô cùng ngon, côn thịt hắn đã sớm cương cứng.

Mới chỉ liếm nhẹ, tiểu huyệt cô đã ồ ạt tiết ra chất lỏng, hắn cười khẽ đưa ngón tay cắm vào tiểu huyệt."

Chặt... khít như vậy, là lần đầu sao?"

Lớp thịt mềm bao quanh tay hắn, ẩm ướt, nóng hổi, côn thịt dưới thân trướng to hận không thể đè cô ra thao cả ngày lẫn đêm.《Ký chủ, mau dùng lời lẽ ngon ngọt thu phục nam chính!》Lời lẽ ngon ngọt?"

Boss mau cắm vào, tiểu huyệt...ngứa...muốn côn thịt của anh..."

Nói xong chính cô thấy mình thật ghê tởm...Dâm thủy cô như một liều thuốc kích thích khiến hắn trầm mê, hắn nhìn cô gái nhỏ trước mặt.

Bây giờ chỉ muốn thao cô, hung hăng thao lạn cô!"

Ư...a..."

Côn thịt từ từ trượt vào, tiểu huyệt bé nhỏ căng ra, mút chọn côn thịt.

Dực Hạo Thiên gầm nhẹ, vừa chặt vừa nóng, hông hắn từ từ di chuyển.

Một phát nút cán tử cung.Tiểu huyệt còn chưa kịp thích ứng với côn thịt thô to, Sở Kiều há mồm, hai mắt mở to.

Hắn đâm liên tục vào tử cung cô, mỗi lần nhấp là nút cán.

Sở Kiều thở dốc, vươn người lên, ôm lấy hắn, khẽ rên rỉ :" Boss,.. mạnh hơn nữa...aa...sâu.....sâu....nhanh quá....boss chậm chậm....chậm thôi"Hắn thúc mạnh, hơi thở nhẹ nhàng của cô như một liều thuốc kích thích, Sở Kiều ngậm lấy vành tai hắn tùy tiện cắn mút.

Dực Hạo Thiên ôm eo cô, làn da láng mịn trơn bóng không tì vết khiến đầu óc hắn mụ mị, ý nghĩ trong đầu hắn bây giờ chỉ có ba chữ "thao chết cô"

-----------

Ấn sao ủng hộ mình để có động lực nhaaaa
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 7: Văn phòng -2-(H)


Cặp chân trắng nõn của cô vòng lấy eo hắn.

Côn thịt nóng hổi ma sát trong tiểu huyệt vẫn không ngừng luân động.

Bầu ngực trắng nõn cứ liên tục đung đưa theo nhịp của hắn."

Ư... hết chịu nổi...tha tôi...a.."

Hắn cau mày, thúc mạnh, đôi môi mỏng chà sát lên vai cô để lại những dấu ấn mạnh mẽ.

Côn thịt to trướng vẫn không ngừng thọc vào rút ra, quy đầu cứng rắn của hắn liên tục đập mạnh vào vách tử cung khiến Sở Kiều điên đảo."

Chết tiệt...cô muốn kẹp chết tôi hửm?"

Vừa nói hắn vừa dồn dập đẩy hông, Sở Kiều mụ mị sớm đã không kìm được tiếng rên rỉ."

Aa...chỗ đó, sướng... a..."

Dực Hạo Thiên xoay người cô lại, Sở Kiều nằm trên sấp trên sofa, há miệng thở dốc.

"Ah..."

Hắn vươn tay ra bóp mạnh ngực cô, hông vẫn không dừng lại, tốc độ vô cùng nhanh y hệt máy đóng cọc.Hắn mân mê đầu vú cô, cảm giác như có một luồn điện tê tê truyền thẳng lên não, phía dưới đột ngột thít chặt.

"Mẹ nó..."

Dực Hạo Thiên hít sâu, mới có 30p không thể đầu hàng nhanh như thế được.Côn thịt hắn vẫn liên tục ra ra vào vào, cả căn phòng phát ra những âm thanh 'lép nhép' xen lẫn tiếng rên rỉ và thở dốc khiến người ta đỏ mặt tía tai.Sở Kiều không biết hắn làm bao lâu, chỉ biết hắn làm cô đủ mọi loại tư thế.

Cho đến khi cô ngất đi vẫn còn cảm nhận được côn thịt hắn đang thọc liên hồi trong tiểu huyệt.***Khi mở mắt ra, cô thấy mình đang nằm trên ghế sofa, tiểu huyệt bên dưới vẫn còn đau âm ỉ.

Trên người cô chỉ khoác tùy tiện một cái áo sơmi.

Dực Hạo Thiên đang ngồi gần đó, ánh mắt vẫn dán vào màn hình máy tính, cứ như cuộc giao hoan ban nãy chỉ là giấc mơ của cô thôi vậy.Hệ thống, hệ thống, thế nào rồi?《Ký chủ, lấy tinh dịch thất bại, nam chính không bắn vào trong người》"Hả?!"

Sở Kiều bàng hoàng hét lớn, mặc kệ ánh mắt kì quái của Hạo Thiên, cô vội chất vấn :"Tại sao?

Tại sao anh không bắn vào trong tôi?!"

Sở Kiều vô cùng tức giận, mất công lăn lộn với anh ta mấy tiếng đồng hồ, cho đến khi tiểu huyệt sưng đỏ ấy mà tất cả lại thành công cốc.Hạo Thiên nhìn cô, cười khẩy :"Cô nghĩ loại người như cô có tư cách để mang thai con của tôi?"

Sở Kiều khóc không ra nước mắt, cả người cô mệt rã rời mà lại chẳng thu được gì.

Cô ngồi gượng dậy, hùng hổ tiến đến trước mặt anh ta.

Sở Kiều tóm lấy cà vạt Hạo Thiên, cô quát lớn :" Tên khốn này, hôm nay tôi nghỉ việc!"

Hạo Thiên giật cà vạt ra khỏi tay cô, cười khẽ :" Tôi cũng không có hứng thú chơi lại đồ cũ"Mẹ kiếp, tên tra nam khốn nạn!

Sở Kiều nghiến răng ken két, vốn định xoay người bước ra khỏi cửa nhưng phát hiện áo sơ mi của cô đã bị hắn xé rách, hở một nửa bầu ngực trắng nõn.Rách thảm quá, Sở Kiều loay hoay một hồi tìm cách che chỗ rách lại nhưng vẫn không được.Cô thở dài, ngồi xuống ghế sofa, lại phát hiện ở đó đầy những thứ trắng trắng nhớt nhớt..."...Dương Quản Gia, anh mang một bộ quần áo đến đây cho tôi" Sở Kiều định cúp máy nhưng chợt nhớ ra gì đó, vội nói thêm :" Áo sơ mi quần Âu"Sở Kiều nhặt quần dưới đất lên, ngay cả quần cũng bị xé làm đôi.

Bây giờ cô chỉ mặc áo sơ mi, cặp đùi thon thả đầy những dấu hôn, bầu ngực trắng nõn lúc ẩn lúc hiện sau lớp áo.

Tóc cô hơi rối, xõa ngang vai.Dực Hạo Thiên lấy tay nới lỏng cà vạt, hắn bỗng cảm thấy khó thở kỳ lạ.

Anh mắt không kìm được mà ngước lên nhìn nữ nhân trước mặt, sống mũi cao, mắt to tròn trông có phần ương ngạnh....."

Dương Quản gia" Sở Kiều cười phá lên, bầu không khí ban nãy có phần ngột ngạt cũng may có Dương Minh đến cô cảm thấy an tâm phần nào.Dương Minh cầm theo một túi quần áo, bước vào phòng anh liếc mắt qua cũng biết chuyện gì vừa xảy ra :" Chào giám đốc Dực" Sở Kiều lao ra, ríu rít nói :" Dương Quản gia, tối nay ăn gì a?

Tôi muốn ăn cua!"

Dương Minh hơi khựng lại, hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, vội nói :" Theo ý tiểu thư"Dực Hạo Thiên ở kia thì đang nheo nheo mắt, cô gái ban nãy còn xù gai nhọn khi đang ở bên cạnh hắn ấy mà lại vui vẻ khi ở bên người khác.

Chẳng lẽ anh xấu hơn tên Quản Gia thấp hèn kia sao?Sở Kiều tưởng tượng đồ ăn tối nay, thoáng chốc đã thèm rỏ dãi.

Cô nhìn đồng hồ, mới có 4 giờ chiều...Quản Gia đưa túi đồ cho cô, ho khan:" Tiểu thư, người thay quần áo đi" Sở Kiều cầm lấy túi đồ, vội chạy vào WC.***Dương Minh từ lúc bước vào đây đã cảm thấy buồn nôn, thử tượng tượng cô gái hôm qua còn rên rỉ dưới thân hắn mà hôm nay lại ngủ với người khác khiến hắn vô cùng khó chịu.Hắn lạnh lùng nhìn nam nhân trước mặt, tay từ từ siết chặt.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 8: Đi học!! (H nhẹ)


Về đến nhà, cô nằm sõng soài trên sofa, cả người mệt rã rời.

Nhiệm vụ cứ liên tục thất bại, sắp đến ngày mà tất cả gặp nữ chính rồi.

Cô mà không kịp ra tay, cho đến lúc đó chắc chắn cho đến lúc đó sẽ còn chẳng có cơ hội nhìn mặt bọn họ ấy.Cho đến khi tất cả gặp nữ chính, họ sẽ chỉ yêu một mình cô ta.

Sở Kiều bất giác quay sang nhìn Dương Minh, chẳng lẽ anh ta cũng chỉ yêu nữ chính thôi sao?《Ký chủ, mong người lạc quan lên, tôi thấy mức độ hảo cảm của Dương Minh đã tăng lên rồi!》Mức độ hảo cảm?

Ngươi còn có cái đấy sao?《Hảo cảm của Dực Hạo Thiên đối với người là 5%》"..."《Hảo cảm của Dương Minh đối với người là 15%》Tăng lên cái đầu mi!Dương Minh đứng cạnh cô, khẽ hỏi: "Tiểu thư người có muốn ăn gì không?"

Bỗng nhiên nhớ đến chuyện hôm qua, Sở Kiều cắn môi, uất ức nhìn hắn :" Sao hôm qua anh lại không bắn vào trong tôi chứ?!"

Nếu anh ta bắn thì ít ra cô cũng giảm được một người rồi.Vành tai Dương Minh hơi đỏ, hắn quay mặt đi làm lơ cô.Hừm...trong sáu vị nam chính thì có ai dễ tiếp cận không nhỉ?Sở Kiều xoa xoa cằm, cố nhớ lại cốt truyện.Đúng rồi!

'Tiểu thịt tươi' chính là hắn, Tử Tuấn!

Một tên mù tịt về tình dục, học cùng trường với Nhất Nam.

Ôi sao không nghĩ ra sớm nhỉ?

Tử Tuấn chính là 'tiểu thịt tươi' điển hình nha.

Vẻ ngoài ngây ngô rất dễ lợi dụng!"

Dương Quản gia" Sở Kiều cười khúc khích :"Mau nhập học cho tôi vào trường Đại Học A""...vâng thưa tiểu thư" 23 tuổi cũng không phải muộn, ít ra thì mục đích đi học cũng chỉ để tiếp cận 'tiểu thịt tươi', tối về sẽ xử lý nốt Dương Quản Gia ôn nhu này!Kế hoạch hoàn hảo a!***Trong lúc ngồi chờ bữa tối, Sở Kiều vô cùng nhàn rỗi. 《Ký chủ, người đừng lười nhác như vậy, ít ra cũng phải nghĩ kế hoạch chứ》Sở Kiều ngáp ngủ, nằm dài trên ghế sofa :" Kế hoạch gì mới được?, hệ thống các người quả là độc ác, ít ra cũng phải cho nữ phụ ta một lợi ích nho nhỏ chứ"《...thật ra có thì cũng có, nhưng cái gì cũng phải có qua có lại nha.

Chỉ cần người thành công thu thập tinh dịch của 1 nam chính, nhan sắc sẽ được cộng thêm 50》"...cút"Căn nhà đang yên ắng chợt có tiếng nói to :"Chào chị gái thân yêu của em"Sở Kiều sởn gai ốc, ném về phía Nhất Nam một ánh mắt ghét bỏ."..."

Sở Kiều uể oải, liếc mắt nhìn hắn ta.

Hôm nay lại mang thêm một người về, không hiểu nữ chính làm như nào mà thu phục được hắn ta, kể ra cũng tài nha!....."

Ư...ư...a...a~ Nhất Nam cậu nhẹ nhàng....a.."

Sở Kiều chọc chọc miếng thịt trên bàn, ánh mắt cô nhìn hắn như có dao :" Em có thể để chị ăn ngon một bữa không?"

Mặt hắn đương nhiên vẫn bình tĩnh, chỉ là cô gái dưới gầm bàn vẫn cứ đưa đẩy hông, tự xoa nắn ngực mình rên rỉ thành tiếng.Nếu không phải để giữ hình tượng 'Bạch liên hoa' trước mặt Quản gia cô đã sớm đá văng cái con người ẻo lả kia ra ngoài."

Nhớ ngày trước ghê, chỉ cần chị nhìn thấy tôi chị đã hứng lên rồi"Phụt!Sữa trong mồm Sở Kiều bắn thẳng lên mặt Nhất Nam...Cô nhìn mặt hắn, ôm bụng cười sặc sụa :" Hahaha cậu nói gì cơ?

Hứng á?

Tôi...tôi nhìn cậu mà hứng nổi cơ á?"

Nhất Nam bóp chặt thìa ăn trong tay, cái thìa vô tội đã bị cong thành hình vòng cung.

Hắn đạp mạnh nữ nhân dưới gầm bàn, gắt gỏng nói :" Cút".Nữ nhân kia vô cùng ngại ngùng, vội mặc quần áo chạy ra khỏi nhà."..." chắc là cô hơi quá rồi 《Ký chủ...sao người cứ phải gây ấn tượng xấu cho nam chính vậy?》 Giọng của hệ thống cũng có vẻ sầu não.Sở Kiều nuốt nước bọt, nói nhỏ :"Tôi..tôi nói đúng mà" Hắn ngẩng mặt lên, ánh mắt lạnh như băng :" Đúng?"

Chứ chẳng lẽ sai?

Mà tên tiểu tử này tức lên trông thật đáng sợ, nhưng hắn tức cái gì cơ chứ?

Hắn không có hứng với cô, cô cũng không có hứng với hắn..."

À...chị xin lỗi" Sở Kiều chạy lại chỗ hắn, lấy khăn giấy lau lau mặt cho hắn.

Có lẽ đây là lý do hắn tức chăng?"

Chị thật sự xin lỗi " Sở Kiều lau từ mặt cho đến áo, xuống dưới thêm nữa, tay cô chợt khựng lại.Không phải chứ, ướt cả 'chỗ đó' sao?"

Sao không lau nữa?

Xin lỗi thì phải chân thành vào" Hắn nhếch môi cười thích thú.Động tác cô có hơi chần chừ cuối cùng vẫn là dứt khoát rụt tay về :" Em tự đi mà lau!"

"Hửm?"

Vốn định xoay người rời khỏi, nhưng tay đột nhiên bị kéo lại.

Sở Kiều á lên một tiếng, cô đang ngồi lên đùi Trương Nam cả người bị khóa chặt.

Cô quay mặt ra sau, đúng lúc lại chạm mắt với hắn, nhìn hắn với khoảng cách gần như vậy cô nhận ra hắn thật sự rất đẹp trai...Nhận thấy cô không còn phản kháng, khóe mắt Nhất Nam cong lên, nốt ruồi dưới khóe mắt càng tôn nên vẻ phong lưu hiếm có.Sở Kiều định thần lại, vội hét lớn :"Tên nhóc thối này, em làm gì vậy?!"

Dạo gần đây tính cách Sở Kiều thay đổi chóng mặt, rất dễ nổi giận còn nói rất nhiều, nhưng hắn lại thấy thích tính cách này của cô hơn.Ánh mắt hắn dừng ở cổ cô, nơi đó chằng chịt vết hôn.

Sở Kiều cảm giác phía sau lưng lạnh toát, cô vùng vẫy, nói lớn :" Tên nhóc này, chị mà mày cũng dám làm thế hả?!"

"Chị?"

Tay hắn luồn vào trong quần Âu, vuốt ve tiểu huyệt chỉ cách một lớp quần lót."

Ư..."

Cả người cô vô cùng nhạy cảm, lập tứcmềm nhũn, một chút sức lực cũng chẳng còn."

Còn nói là không hứng?"

Ngón tay hắn luồn vào trong quần lót cứ như có điện giật cả người cô tê dại.

Ngón tay hắn mân mê Tiểu Đậu đậu, Sở Kiều không kìm chế được cổ họng phát ra tiếng rên rỉ.Ngón tay hắn dừng trước miệng tiểu huyệt ớt nhè nhẹp, giọng hắn trầm thấp vang lên bên tai cô như một liều thuốc mê :" Hửm~ có muốn đút vào không?"

Cổ họng Sở Kiều khô khốc, bên trong tiểu huyệt bây giờ vô cùng ngứa như có hàng trăm con kiến bò trong đấy vậy.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 9: Thu thập thành công! (H)


Sở Kiều cắn môi, ấn tay hắn vào trong tiểu huyệt ướt nhẹp của mình."

A..."

Cô ngửa cổ, rên lên thỏa mãn."

Mẹ kiếp, sao khít vậy?"

Nhất Nam có hơi bất ngờ, bên trong tiểu huyệt cô vừa nhỏ vừa hẹp, hút chặt lấy ngón tay hắn.

"Tiểu quỷ" Hắn thì thầm bên tai cô, giọng trầm ấm khiến cả người cô run lên.Vật dưới thân hắn đã trướng đến phát đau, chỉ muốn lôi côn thịt ra thao lạn cô, nhưng hắn phải làm cho đến khi cô cầu xin hắn đã :"Chị quả là bảo bối a~ sao em không nhận ra sớm nhỉ" Hắn rút tay ra, kéo theo một sợi dâm dịch dài, Sở Kiều vô cùng luyến tiếc hừ hừ liên tục như một chú mèo nhỏ.Hắn đưa tay lên, liếm sạch dâm dịch.

"A...không" Sở Kiều định thần lại, vội kéo tay hắn.

Dâm dịch của cô giống như thuốc kích dục, hắn mà nuốt vào chắc chắn sẽ giống tên Hạo Thiên kia, thao cô đến ngất mất.Không kịp... rồi.Nhất Nam mút sạch đầu ngón tay, thậm chí còn lè lưỡi ra khiêu khích cô :" Hửm?

Sao?

Hứng hả?"

Khiêu khích còn chưa đủ, đầu hắn bỗng choáng váng, hơi thở dần trở nên dồn dập, gò má hơi hồng.

Nhất Nam ngược lên nhìn cô, ánh mắt như sói nhìn con mồi.Thôi xong..."

Em trai, chúng ta có thể bình tĩnh nói chuyện...a" Cả người cô bị nhấc bổng lên, Sở Kiều quẫy đạp như thế nào cũng không thể ngăn được hắn :"Nhất...Nhất Nam khoan đã..."

Con mẹ nó, biết thế cô sẽ không bảo Quản Gia đi mua bánh cho cô, giờ không ai cứu được cô rồi.《Ký chủ cố lên, người có thể thu thập được mà!

Tôi cổ vũ người!》Nhất Nam mở cửa phòng ngủ, ném mạnh cô xuống giường.

Sở Kiều hoảng hốt :"Nhất Nam em khoan đã.."

Hắn như không nghe thấy cô nói gì, hung hãn banh hai chân cô ra mút mạnh :"Thật ngon!..." uống xong một lượng dâm dịch lớn, hắn cảm thán :" Ngon nhất trong tất cả những loại rượu tôi uống"Mẹ kiếp, hệ thống, dâm thủy của tôi các người đã làm cái gì vậy?《 Dâm thủy của người có thể làm thành thuốc kích dục mạnh nhất thế giới nha!》Con mẹ, vừa vừa thôi chứ!Hắn vùi đầu vào giữa hai chân cô, cổ họng liên tục phát ra âm thanh "ừng ực" chỉ cần cô tiết ra thêm mội ít dâm dịch hắn sẽ uống sạch.

"Con...mẹ..nó ....a sướng...chết...."

Sở Kiều co quắp chân, hai tay túm lấy ga giường rên rỉ liên hồi.Lưỡi hắn còn thọc ra thụt vào trong tiểu huyệt, như muốn đòi hỏi thêm một lượng dâm dịch lớn.

Sống mũi cao của hắn cọ cọ vào tiểu Đậu Đậu, lưỡi liên tục di chuyển trong tiểu huyệt.

"Aa..."

Sở Kiều kẹp lấy đầu hắn, tay cô ấn mạnh mặt hắn vào tiểu huyệt, đây là lần đầu cô ra nhiều như vậy.

Dâm thủy ớt nhẹp mặt hắn, nhiều như vậy mà hắn vẫn uống hết không chừa giọt nào.Tên này....Nhất Nam cởi từng nút áo sơ mi, động tác có phần vội vàng, tiếp đó hắn cởi khóa quần, lôi ra một côn thịt lớn sừng sững trước mặt cô.

Côn thịt màu hồng nhạt, vừa to vừa dài khẽ giật giật. ....cơ thể của tên nhóc này quả là rất mê người, cơ bụng 8 múi, làn da màu đồng rắn chắc khỏe mạnh."

Ực..."

Sở Kiều nuốt nước bọt, tay không kìm được đưa lên chạm vào quy đầu hắn.

Quy đầu hắn đặc biệt to, có thể sánh ngang một quả trứng ngỗng...Cô chỉ mới vừa chạm vào, nó đã ngóc đầu lên cao hơn, thậm chí còn to hơn vài phần.

Cô ngước mặt lên, hắn đang nhắm nghiền hai mắt vô cùng hưởng thụ."..."

được rồi!

Hắn làm cô sướng vậy thì cô cũng nên làm hắn sướng chứ!

Đây là lần đầu Sở Kiều khẩu giao, nên có chút ngờ nghệch.

Cô hít một hơi thật sâu, vươn đầu lưỡi ra liếm nhẹ lên quy đầu hắn.

Côn thịt khẽ giật giật, trên đỉnh thậm chí còn tiết ra một ít chất lỏng. 《Ký chủ, là tinh dịch, mau ăn mau ăn》"..." tôi biết rồi!

Sở Kiều liếm sạch tinh dịch màu trắng kia, nở nụ cười mãn nguyện.Hắn mở mắt ra, cô gái nhỏ trước mắt đang liếm quy đầu của hắn thậm chí còn đang nở nụ cười vui vẻ, điều đó làm tim hắn bỗng đập nhanh hơn bình thường."

A..."

Nhất Nam đẩy cô xuống giường, banh chân coi ra, cầm lấy côn thịt cọ cọ trước miệng tiểu huyệt để làm ướt.Nhất Nam cười cười, nói :"Hửm?

Cầu xin tôi đi"Sở Kiều hừ một tiếng :"Còn lâu...ư" Quy đầu hắn rất to, lúc vào vô cùng đau, Sở Kiều hét lớn, móng tay liên tục cào lên lưng hắn.Nhất Nam ngậm chặt vành tai cô, cắn cắn :" Còn không mau cầu xin?"

Côn thịt nóng hổi đột ngột bị rút ra ngoài, tiểu huyệt vội hút chặt."

Mẹ nó, chị...thít chặt quá" Sở Kiều thấy hắn đang chuẩn bị rút ra, liền kiều suyễn rên lên một tiếng :"Ư...đừng...thao chết chị đi...Nhất Nam..."

Hắn vốn định rút ra để đeo bao, vậy mà cô dám nói những lời này?

Ánh mắt hắn như có lửa, hắn đè vai cô, cắm một phát lút cán."

Ư ...a ...đúng rồi....chỗ đó....ư....aaa" Sở Kiều ôm lấy tấm lưng trần của hắn, miệng rên liên tục.Hai mắt cô trợn tròn, dâm dịch chảy ra càng ngày càng nhiều."

Hửm?

Đây là điểm G của chị sao?"

Vừa nói hắn vừa thúc liên tục, Sở Kiều há mồm, cảm giác sướng đến phát điên.Chiếc áo sơ mi vừa mới thay lại bị hắn xé rách, Nhất Nam ngậm lấy đầu vú cô mút chùn chụt.

Bị kích thích ở hai chỗ, Sở Kiều như không còn giữ được lý trí nữa, cổ họng phun ra toàn những lời phóng đãng."

Thao chết chị đi, ....côn thịt....a...chị nghiện côn....thịt .....của em....a...

ư....nhanh....nhanh hơn...."
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 10: Tử Tuấn


"Tiểu dâm đãng" Nhất Nam hít sâu, tiểu huyệt của cô gắt gao hút lấy côn thịt hắn.

Mặc dù hắn đã ngủ qua với rất nhiều cô gái nhưng chưa bao giờ hắn cảm thấy hứng như này."...Chị...yêu ...."

Sở Kiều nói ngắt quãng, cơ hồ nghe không rõ.

Tim hắn đập nhanh như trống dồn, hắn ghé sát môi vào bên tai cô, nhẹ nhàng liếm mút, hông vẫn liên tục di chuyển, mỗi lần vào là lút cán :" Yêu?

Yêu gì?"

Sở Kiều há mồm thở dốc, hai má đỏ bừng :" Yêu...yêu...côn ....thịt.."

"Hừ đúng là tiểu dâm đãng" Hắn bóp mạnh ngực cô, nhéo nhéo đến khi nhũ hoa sưng đỏ."

Ư...đau" Trong phòng liên tục phát ra những tiếng hoan ái nồng nhiệt.Dương Minh cầm túi nilong đứng bên ngoài cửa, tay hắn khẽ siết chặt.Trong giấc mơ cô cũng cảm thấy bụng vô trướng, lờ mờ mở mắt ra vẫn thấy hắn đang luân động dưới thân thể mình, Sở Kiều không còn sức nữa, đành nhắm mắt cố chìm sâu vào giấc ngủ.****《Xin chúc mừng Ký chủ nhaaaa, thu thập tinh dịch thành công, nhan sắc +50, liều lượng thuốc kích dục +50》Liều lượng thuốc kích dục?《Là thuốc kích dục trong cơ thể ngài a》Mẹ kiếp, như thế chưa đủ à mà còn cộng thêm, ngươi thích ta bị thao cả ngày lẫn đêm hả?! 《...》Sở Kiều bị ánh sáng làm cho chói mắt, cô từ từ mở mắt, thân dưới vô cùng đau..."

Chị gái yêu quý chị dậy rồi hả?"

Nhất Nam hôn lên môi cô, xúc cảm nhè nhẹ khiến cô giật mình.Sao cô lại đang nằm gọn trong vòng tay hắn như thế này?Sở Kiều tỉnh ngủ hẳn, cô ngồi bật dậy, ánh mắt nhìn hắn có vẻ dò xét :" Gì đây?"

Hắn ôm lấy eo cô, gióng nói trở nên nhẹ nhàng :" Em biết từ nay chị sẽ vào học trường em rồi"Chỉ sau một hôm mà thay đổi hẳn thái độ....

Sở Kiều thở dài, cô cũng không ngờ người cô thành công thu thập đầu tiên lại là tên nhóc hỗn đản này.

Nhất Nam hôn vào eo cô, cười khẽ :" Từ bây giờ chị sẽ là của em, chỉ một mình em thôi..."

Sở Kiều sởn da gà.......Oaaa!

Thì ra đây là han sắc +50 sao?

Sở Kiều ngắm khuôn mặt trong gương, cô vốn đã xinh đẹp bây giờ càng trở nên hoàn mỹ.

Đôi môi hồng hào căng mọng, đôi mắt to tròn long lanh, và cả sống mũi cao nhỏ nhắn nữa...《Chúc mừng Ký chủ đã thành công hoàn thành nhiệm vụ.

Ngoài ra hệ thống còn có ưu đãi lớn dành cho người nha!》Ưu đãi lớn?

Sở Kiều vô cùng hào hức《Khi người đạt tới đỉnh điểm, dâm thủy sẽ chảy ra không ngừng!》Con mẹ nó, ưu đãi gì như cứt vậy?《Ký chủ!

Ưu đãi này có một không hai nha 》Sở Kiều hừ một tiếng, lấy từ giá treo xuống một bộ đồng phục.Trường Đại Học A là nơi mà nơi chính nhập học.

Cô ta sau khi vào học với nhan sắc xinh đẹp kia đã thu hút được Nhất Nam.

Tử Tuấn bây giờ là mục tiêu của cô.

Cậu ta gia cảnh vô cùng bần hèn, nhờ có học bổng mới vào được trường Đại Học A.

Ở lớp, cậu ta luôn bị bắt nạt bởi tính cách hướng nội."

Ok" Sở Kiều gật gù nhìn mình trong gương, hôm nay là buộc tóc đuôi ngựa, rất giống một nữ sinh ngây thơ?..Cô vươn vai, mau chóng ra khỏi WC.

Lúc xuống ăn sáng, Sở Kiều vẫn không thể thích ứng với sự thay đổi chóng mặt của Nhất Nam."

Chị yêu, chị ăn phần của em đi" Hắn gắp một miếng cá hồi vào trong bát cô.Nhưng sáng nay Nhất Nam không còn mang mấy cô nàng ẻo lả đến nữa, đúng là trong cái họa cũng có cái may!"

Bây giờ chị là tân sinh viên.

Vậy đến trường em sẽ là đàn anh của chị" Làm chuyện mập mờ với đàn em sao?

Nhất Nam cong môi cười, quả thật rất kích thích.Nhìn ánh mắt biến thái của hắn kìa, Sở Kiều chậc một tiếng, tiếp tục ăn.***Một chiếc xe Bugatti La Voiture Noire đỗ trước cổng trường đại A thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.

Ai ai cũng ngoảnh lại nhìn thì thầm to nhỏ.Sở Kiều thở dài, nói "Không phải đi BMW là được rồi sao"Nhất Nam cười khoái chí:" Đưa chị gái của em đi học đương nhiên phải khoa trương một tí rồi"Khoảnh khắc Sở Kiều bước ra từ chiếc xe, ai ai cũng ồ lên."

Là chị gái của Nhất Nam sao?"

"Đúng rồi, là chị ấy.

Aww xinh quá đi, tớ chỉ thấy chị trên tạp chí không ngờ ngoài đời cũng xinh như vậy""Ôiii tớ muốn làm em dâu của chị ấyy""Có mà mơ đi!"

Hahaha, Sở Kiều cười thầm trong lòng, cảm giác sung sướng này có ai hiểu không, cô đi từng bước kiêu hãnh đến lớp học mới.Tin tức Sở Kiều nữ minh tinh nổi tiếng đột nhiên đi học Đại Học khiến dư luận sôi sục một phen.

Trường Đại Học A thoáng chốc đã đông nghịt phóng viên.Sở Kiều ngồi trên lớp, chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ :" Aizz..đi học mà cũng phiền như vậy sao?"

"Bởi vì chị quá xinh đẹp" Bây giờ cô mới để ý tên tiểu tử thối đang ngồi bên cạnh mình, phiền phức ghê...."

Nhất Nam a~" Một chiếc túi sách lòe loẹt đặt lên trước mặt cô, lại một cô nàng ưỡn ẹo ra ngồi cạnh Nhất Nam.

Cô ta cọ cọ ngực vào cánh tay hắn giọng nũng nịu :" Ca ca a~ dạo này không gặp anh, anh quên em rồi sao?"

Con mẹ nó...Sở Kiều thấy mùi nước hoa vô cùng nồng nặc vội đứng dậy vào trong WC."

Sở Kiều" Bàn tay Nhất Nam níu cô lại, hắn nhìn cô cô gái bên cạnh, cười lạnh :" Người yêu tôi ghen rồi, xin lỗi"Mặt cô ta xám xịt, kia chẳng phải chị gái cậu ta sao?

Đúng là Nhất Nam chuyện gì cũng dám làm.

Nhưng cô ta lại càng cảm thấy thích thú nha!Lúc cô ta đi rồi Sở Kiều mới sẵng giọng nhắc nhở :" Người yêu?"

" Dù gì chúng ta cũng không cùng huyết thống, sớm muộn gì cũng vậy thôi..."

Nhất Nam chống cằm nhìn cô....

Sở Kiều hừ hừ hai tiếng, ánh mắt lại hướng ra phía cửa, hình như đang mong chờ ai đó.Kia rồi....

Là Tử Tuấn!Dáng người cao, áo sơ mi rộng quần bò, mái tóc màu nâu bồng bềnh, đằng sau cặp kính là đôi mắt to tròn, đúng là tiểu thịt tươi nha!

Trông rất ngây thơ thánh thiện.Sở Kiều mau chóng đứng dậy, chuyển chỗ ra ngồi cạnh Tử Tuấn mặc kệ cho Nhất Nam đang kêu gào thảm thiết.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 11: Phòng thí nghiệm (H)


Sau khi biết có người ngồi xuống cạnh mình Tử Tuấn có chút ngỡ ngàng.

Ngồi cạnh hắn là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, đôi môi hồng hào căng mọng.

Tử Tuấn thở một hơi dài, tiếp tục đọc cuốn sách trước mặt."

Chào cậu" Sở Kiều lên tiếng bắt chuyện, cô cười vô cùng tươi.Tử Tuấn cắn cắn môi, không đáp.Sở Kiều giữ nguyên nụ cười trên môi, nhẹ nhàng nói :"Từ nay tớ sẽ ngồi cạnh cậu, mong cậu giúp đỡ""Còn nhiều chỗ mà" Tử Tuấn lạnh lùng ngắn lời :" Cậu là tân sinh viên?

Không nhất thiết phải ngồi cùng tôi""..."

Tiểu thịt tươi này bề ngoài dễ thương sao bên trong cứng rắn vậy...

Sở Kiều nằm gục xuống bàn, thở dài thườn thượt.Trong giờ, cô đã cố bắt chuyện với cậu ta nhưng đều không thành...

Mấy câu của cậu ta đều là "ờ", "ừm", "tùy cậu".

Sở Kiều kiệt sức cuối cùng cũng im lặng.Có lẽ cô phải chuyển hướng đến mục tiêu tiếp theo thôi!

Sở Kiều lấy giấy bút, hý hoáy viết ra một cái tên "Quân Từ Mặc", hắn ta là cảnh sát mang tiếng cấm dục.

Hơn 20 năm chưa từng có một cô bạn gái....

Lại thêm một tảng băng khó nhằn nữa.

Ôi má ơi, Sở Kiều mếu máo, cô bất lực quá.《Ký chủ, người cố lên》Hừ, ngươi còn ở đó mà cổ vũ.Sở Kiều chợt nhớ ra gì đó, viết thêm một cái tên "Lý Hàn Phong", tên này là một bác sĩ có tiếng, và hắn còn là một goodboy chính hiệu...Mẹ kiếp, thà cho tất cả là tra nam còn hơn!"

Cậu không hiểu bài sao?"

Mặt Tử Tuấn kề sát, hơi thở đàn ông phả vào tai cô, Sở Kiều hai má nóng bừng, vội che quyển sách lại :" Um...không có"Ánh mắt hắn vô tình dừng nơi cổ trắng nõn của cô, xương quai xanh mảnh mai, bầu ngực to đầy đặn...

Tử Tuấn day day trán, tiếp tục làm bài.Chuông giải lao vừa vang lên, Nhất Nam đã chạy ra chỗ cô với tốc độ ánh sáng.

"Chị xuống canteen với em không?"

Nhất Nam ngồi xuống cạnh cô, tay hắn bắt đầu không yên phận mà mân mê đùi cô.Sở Kiều run lên, mặt tỏ vẻ khó chịu :" Không""Chị?"

Sở Kiều và Nhất Nam cùng quay sang nhìn chủ nhân của câu nói đó."

Cậu lớn tuổi hơn tôi sao?"

Tử Tuấn nhìn cô có chút thắc mắc."

À..."

Sở Kiều cười ngượng :" Tôi...tôi 23 tuổi.

Thật sự thì ...muốn đi học lại vì tôi nhớ cảm giác thanh xuân hồi xưa thôi"Một lý do vô cùng nhảm.

Nhưng chẳng lẽ lại nói rằng tôi đi học để theo đuổi cậu."

Đi theo em" Nhất Nam đứng dậy, kéo mạnh cổ tay cô.Cổ tay có chút đau, cô vùng vẫy vô ích đành quay sang vẫy tay chào tạm biệt Tử Tuấn.Nhất Nam lôi cô vào phòng thí nghiệm, khóa trái cửa."

Em...em làm gì vậy?"

Sở Kiều theo bản năng lùi ra sau.

Nhất Nam cười tươi, giơ ống nghiệm lên trước mặt cô, lắc lắc :" Hôm nay chúng ta cùng thí nghiệm"Tên này đầu óc có vấn đề ha?

Giờ sau học Toán mà...Cô có chút sợ, vội hỏi :"Em...khoan đã, thí nghiệm cái gì?"

Nhất Nam lấy ra hai cái ống nghiệm nhỏ, nhẹ nhàng mở nắp, ung dung nói :" Hôm nay nguyên liệu thí nghiệm chính sẽ là...dâm thủy của chị hai""Hả?!"

Sở Kiều hét lớn.Nhất Nam tháo cà vạt, tiến đến chỗ cô."

Hôm nay trước mặt tôi mà lại thân thiết với người khác, chị hai quả thật ngứa đòn nha"Sở Kiều giật lùi mãi, cuối cùng cũng vào đường cụt, lưng cô đập vào bàn học sau lưng.

Cô vội trấn an hắn :" Em...em nói gì vậy, nửa tiếng sau là vào giờ..."

Nhất Nam hung hăng bóp lấy cằm cô, Sở Kiều vừa há mồm hắn liền lấy cà vạt buộc ngang miệng cô."

Um....ơ..."

Hai tay cô đã bị hắn khóa chặt trên đỉnh đầu, miệng thì chỉ phát ra được âm thành ư ư a a.Nhất Nam hôn dọc xuống cổ cô, ngón tay mảnh khảnh tháo chiếc nơ trên cổ áo xuống :" Chị biết ban nãy tên kia nhìn chị bằng ánh mắt gì không?

Hắn nhìn chằm chằm vào cổ chị, em hận không thể móc mắt hắn ra..."

Bàn tay lành lạnh của hắn luồn vào trong áo lót cô, nhẹ nhàng xoa nắn, còn đùa nghịch với hai đầu vú của cô, nhéo mạnh."

Ư...a...ha..."

Sở Kiều chau mày, cả người đã không còn sức kháng cự.Nhất Nam cười khẽ, bế cô để lên trên bàn, bàn tay bắt đầu luồn xuống dưới quần lót ướt đẫm.Ngón tay hắn xoa nắn âm đế, từ từ vạch hai cánh hoa của cô ra, tiểu huyệt hồng hào cứ thế lộ ra trước mắt, miệng nhỏ của cô vẫn khít cơ hồ ngón tay hắn có thể chui không lọt.

Nhất Hàn ma sát ngóm tay với tiểu huyệt cô, chờ khi nó ướt đẫm mới bắt đầu cho vào, ngón tay hắn không ngừng thọc vào rút ra.

Hai chân cô quặp lấy eo hắn, cô ngửa cổ rên rỉ.

Mỗi lần ngón tay hắn rút ra, tiểu huyệt lập tức co rút, mút lấy ngón tay hắn.

Hơi thở hắn đã dần trở nên nặng nề, yết hầu liên tục lăn lộn, cuối cùng vẫn không kìm được mà vùi đầu xuống hai chân cô liếm mút.

Tiểu huyệt căng bóng kia dụ dỗ hắn!"

Um... khô...n..g.."

Sở Kiều quẫy quẫy hai chân trong vô vọng, hắn mà uống phải dâm thủy cô không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.Hắn đột nhiên tháo cà vạt trên miệng cô ra, Sở Kiều vội ổn định hơi thở, cô nhìn ánh mắt nhuốm đầy tình dục của hắn, banh hai chân ra mời gọi.

Nếu không mau chóng cắm vào chắc chắn hắn sẽ liếm tiểu huyệt cô."

Hừ...chị hai dâm đãng" Nhất Nam kéo khóa quần, móc côn thịt to sừng sững ra, cọ cọ trước miệng tiểu huyệt.Quy đầu nóng bỏng liên tục cọ cọ khiến Sở Kiều ngứa ngáy không thôi, cô vươn tay, ôm lấy vai hắn thì thầm :" Mau cắm vào...không chịu được..."

Rõ ràng hôm qua hắn vừa mới thao cô chết đi sống lại mà hôm nay tiểu huyệt vẫn khít như mới lần đầu, hắn một tay vẫn xoa nắn ngực cô, hông đã bắt đầu di chuyển."

Ư..."

Côn thịt từ từ được nhét vào, bụng cô vô cùng chướng.Vừa mới nhét vào được một nửa hắn đã đẩy mạnh hông, cả côn thịt thô dài cứ thế hoàng toàn cắm xuống."

A" Móng tay cô bấu chặt lấy áo hắn, đột ngột bị đâm mạnh vào tử cung, vô cùng chướng đau nhưng lại đạt đến khoái cảm cô chưa từng có."

Sâu...sâu quá, ....ah...a ư..."

Thật chặt!

Chặt như vậy là muốn thít chết người ta sao?

Hắn vừa cắm vào thiếu chút nữa đã bắn ra.

Nhất Hàn cắn răng, côn thịt vẫn chôn sâu trong tiểu huyệt bé nhỏ không có dấu hiệu gì là muốn di chuyển .Côn thịt bỗng nhiên từ từ rút ra, Sở Kiều mê man rên rỉ cảm thấy thân dưới trống rỗng vô cùng.Khi hắn đã rút ra gần hết khỏi tiểu huyệt cô "bạch" một tiếng, hắn động thân hung hăng đâm mạnh đầu nấm vào tử cung cô.Đầu óc cô trống rỗng, Sở Kiều há mồm hai mắt gần như trợn ngược lên.

"Ha...ân!

Sâu...quá...sâu..."
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 12: Nữ Chính Xuất Hiện


Từng đợt cao trào đi qua nhưng người đàn ông cầm thú này vẫn không có dấu hiệu muốn dừng lại.

Cả người Sở Kiều xụi lơ, cô thở dốc cơ hồ cả người không còn sức lực.Quy đầu của hắn vô cùng to, liên tục dập mạnh vào tử cung cô khiến cô vừa cảm thấy đau vừa cảm nhận được khoái cảm.

Cả căn phòng vang lên tiếng "bạch bạch bạch", cả người Sở Kiều run lên một trận, tiểu huyệt cô thít chặt, ngón chân co quắp quấn lên eo hắn.Một thứ chất lỏng màu trắng đục liên tục chảy ra từ tiểu huyệt.

Nhất Nam cảm nhận được khoái cảm chưa từng có, mông hắn thít lại, dồn dập thêm mấy chục cái rồi bắn thẳng vào trong cô.Dâm thủy của cô cứ ra không ngừng, thậm chí còn thành một vũng ở dưới chân.

Sở Kiều đỏ mặt, tay lần mò xuống muốn bịt chặt tiểu huyệt."

Hmm...đây là nguyên liệu chính của chúng ta" Nhất Nam giữ lấy tay cô, lấy trong túi ống thí nghiệm nhỏ, hứng trước tiểu huyệt cô, tay hắn nhẹ nhàng đùa nghịch âm đế để cô tiết ra nhiều hơn."

A...a..."

Sở Kiều run rẩy kịch liệt, dâm thủy trào ra đầy ống thí nghiệm.Nhất Nam đậy nắp ống nghiệm lại, cần thận nhét vào túi quần.

Sở Kiều vô cùng ngượng, ban nãy cứ như mình đái dầm vậy..."

Reng reng reng""Vào... lớp rồi" Sở Kiều hoảng hốt, vội vàng cái cúc áo, nhất định cô phải vào lớp sớm giữ hình tượng học sinh ngoan trước mặt Tử Tuấn.

Nhất Hàn liếc nhìn cô, thoạt nhìn ánh mắt có chút không vui.

Hắn nhặt chiếc nơ dưới đất lên, cẩn thận buộc cho cô :"Chị vội vàng như thế làm gì?"

Sở Kiều không nói không rằng, mở cửa phòng thí nghiệm, ngó trước ngó sau chắc chắn không có ai rồi mới rón rén về lớp.Hắn dựa người vào góc tường, cười lạnh :"Ha... tiểu yêu tinh này thật không biết nghe lời"Hắn nhìn dâm dịch Sở Kiều vương vãi dưới sàn nhà, tim bỗng đập nhanh, vật dưới thân lại ngóc đầu."

Mẹ kiếp, chị ấy định để mình dọn đống này sao?"

Thế cũng được, dù gì hắn cũng không muốn ai nhìn thấy dâm dịch của Sở Kiều.***Sở Kiều vội đảo mắt, không tìm thấy bóng dáng Tử Tuấn đâu.

Cậu ta có thể chạy đi đâu được cơ chứ?

Học sinh ngoan như cậu ta sao có thể vào lớp muộn...Sở Kiều bỗng cảm thấy chột dạ, tất cả các lớp đã vào học, một mình cô chạy khắp hành lang tìm kiếm Tử Tuấn.Không có...

Sở Kiều thở hổn hển, trán rịn mồ hôi, tóc mai đã bết dính vào mặt.

Chắc chắn cậu ta gặp chuyện rồi, cốt truyện nói cậu ta luôn bị các bạn trong lớp đánh đập.

Vậy... chỉ có một nơi!Sở Kiều quay gót, chạy về hướng nhà vệ sinh nam.Quả nhiên, trong đó có tiếng ồn vọng ra."

Thằng chó này, ban nãy mày liếc ai?"

"Mày nghĩ học giỏi là được lên mặt hả?"

"Hahaha, hôm nay được ngồi cạnh tiểu thư có thấy nứng lên tí nào không?"

"Có lẽ cô ấy mù, ngồi cạnh một thằng hách dịch như mày..."

Cả phòng vệ sinh ồn ào đột nhiên im lặng.Lần đầu Sở Kiều cảm thấy mình tức giận như vậy, cô không còn quan tâm gì đến hình tượng Bạch Liên Hoa nữa mà lao đến, bằng học võ đai đen của cô cuối cùng cũng có thể sử dụng.Sở Kiều đấm túi bụi bọn họ, nhưng thân vốn là nữ nhân vẫn không tránh khỏi trúng vài nhát."

Mẹ kiếp, Sở Kiều...cô..."

Tên cầm đầu lau vết máu trên mồm, cả mặt hắn tím bầm dập, nhưng cuối cùng vẫn không dám nói Sở Kiều một câu, đành quay đầu bỏ chạy.Sở Kiều ngồi phệt xuống sàn nhà WC, cả người cô mệt rã rời, còn suýt quên có người đang ngồi cạnh, trố mắt nhìn cô."

Sở...sở Kiều..."

Tử Tuấn hoảng loạn tiến lại gần Sở Kiều, ngón tay lành lạnh lướt nhẹ qua vết xước trên môi cô.Sở Kiều cười trông vô cùng thoải mái :" Tôi không sao, cậu lo cho mình trước đi"Trên mặt cậu ta bầm dập hơn cả cô, áo sơ mi trắng đầy vết giày dép, thậm chí còn bị rách.Sở Kiều nhìn cặp kính bị vỡ vụn dưới đất, trong lòng ngập tràn cảm giác chua xót :" Tôi đi mua kính mới cho cậu""..."

Hắn vô cùng bối rối, nhưng trước mặt lại mờ mờ ảo ảo, tay Tử Tuấn khua múa loạn xạ, ấy thế mà lại sờ trúng ngực cô.

Tử Tuấn đờ người còn bóp bóp thêm vài cái để xem vật đó là gì, lát sau mới thu tay lại mặt đỏ như trái gấc chín."

Đó là...a...tôi...xin...lỗi..., tôi..."

Tử Tuấn lắp bắp nói mãi không tròn câu.Sở Kiều bật cười vì sự ngây ngô của cậu ta, bây giờ dường như là cơ hội để cô "ăn" sạch cậu ta, nhưng... cứ để nuôi dưỡng thêm đã.Sở Kiều xoa xoa tay, cười mờ ám.Cô đan tay mình vào tay Tử Tuấn, kéo cậu ta ngồi dậy. :" Vào lớp rồi, đi theo tôi."

Bàn tay lạnh toát của cậu ta bỗng trở nên nóng ấm kì lạ, hai má cậu ta đỏ như không thể đỏ hơn :" Không...không..cần...nắm"Sở Kiều thở dài, tiểu thịt tươi này đúng là ngây thơ :" Không nắm tay sao cậu đi được?

Muốn đâm vào tường?"

"Vậy...vậy...phiền.....cậu...."

Cô cười tươi, nắm chặt lấy tay cậu ta đi về phía lớp học.Bước vào giảng đường, cả phòng quay lại nhìn cô, hai mắt mở to.

Nhất Hàn nhìn cô, hai tay siết chặt thành quyền.Mới bị hắn thao lạn xong lại dám đi tay trong tay với thằng khác, đúng là chỉ có chị mới dám làm vậy với tôi!"

Xin lỗi thầy, em vào lớp muộn" Sở Kiều cúi đầu, thành khẩn nói.Giảng Viên đương nhiên biết danh tính cô, vội xua tay bảo cô về chỗ ngồi.Sở Kiều thong thả đi về chỗ, tay vẫn nắm chặt Tử Tuấn."

Ầm" Một cô sinh viên lao vào, cả người ngã nhào xuống đất, quần áo xộc xệch."

Em...em xin lỗi thầy!"

Cô ta đứng gượng dậy, khuôn mặt trắng trẻo bầu bĩnh, mái tóc màu hạt dẻ được búi qua loa, dáng vẻ ngây thơ kia...chẳng lẽ?《Nữ chính xuất hiện rồi thưa Ký Chủ》Thầy giáo già đứng trên bục giảng, ánh mắt lộ rõ vẻ không vui, miễn cưỡng nói :"Đây là sinh viên mới của khoa chúng ta Phương Hân Nghiêm"Xuất hiện rồi...má ơi, còn có 3 nam chính cô chưa kịp tiếp cận, sao cô ta lại đến sớm như vậy?!Phương Hân Nghiêm gãi đầu gãi tai, khuôn mặt trẳng trẻo đỏ ửng lên, ngượng ngùng nói :" Mong các bạn giúp đỡ" "..."

Thôi xong...Nhất Nam theo cốt truyện thì sẽ thấy Phương Hân Nghiêm này thật thú vị, nhưng bây giờ anh mắt hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Sở Kiều kia, trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ là "Tối nay sẽ thao chị ta chết!"

Tay Sở Kiều đổ mồ hôi lạnh, không..cô sẽ không chết, chắc chắn vậy!

Tử Tuấn không có kính, trước mắt vô cùng mờ, nhưng anh cảm nhận rõ bàn tay ai đó đang run lẩy bẩy."

Cậu không sao chứ?"

Tử Tuấn nhẹ nhàng hỏi."

A...tớ không sao..."

Mà là quá sao ấy!Bây giờ cô phải nâng kế hoạch tiếp cận lên cao nhất!
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 13: Quân Từ Mặc


Phương Hân Nghiêm quả đúng là một nữ chính điển hình trong tiểu thuyết ngôn tình.

Nhan sắc tựa như tiên nữ không nhuốm một chút bụi trần.

Ngây thơ, thuần khiết....Sở Kiều mếu máo, quay sang nhìn Tử Tuấn, có lẽ cậu ta đã rung động ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi chăng?Mùi hương hoa mai vờn quanh chóp mũi, thoang thoảng mà mát lạnh.

Sở Kiều quay sang, bỗng thấy Phương Hân Nghiêm đặt balo xuống ngồi cạnh Tử Tuấn.

"Từ nay mong hai cậu giúp đỡ!"

Phương Hân Nghiêm cười rạng rỡ, tựa như hàng ngàn tia nắng ban mai xuyên thẳng vào trái tim người ta.Sở Kiều bỗng chốc cảm thấy tự ti, cắn cắn môi miễn cưỡng ừ một tiếng."

Hai cậu là một cặp sao?"

Phương Hân Nghiêm nhìn cô, thích thú bắt chuyện."

A...tớ..."

Tử Tuấn lắp bắp.Sở Kiều bỗng cảm thấy muốn trêu chọc Tử Tuấn, liền cầm lấy tay cậu ta, giơ lên trước mặt Phương Hân Nghiêm :"Cậu nhìn cũng đủ hiểu chứ?"

"A...không..."

Tử Tuấn trong lòng rối như tơ vò, vội rút tay ra.Phương Hân Nghiêm thấy thế càng thấy hứng thú :" Vậy hai người không phải người yêu sao?"

Cô ta thấy cậu bạn Tử Tuấn này rất đáng yêu nha.

Nếu cậu ta không phải là người yêu của Sở Kiều vậy thì cô ta sẽ dành trước!Sở Kiều chau mày, quay mặt đi chỗ khác.

Cả giờ học hôm đó, Sở Kiều không nói một câu nào.

Cô luôn là người gợi chuyện, bây giờ chợt yên lặng thì có chút lạ.Hết giờ, Sở Kiều thu dọn đồ đạc, đi về nhà.Tử Tuấn có hơi lưỡng lự, đưa tay ra kéo vạt áo cô nhưng Sở Kiều lại lạnh lùng hất tay ra :"Ra chơi với bạn học Phương Nghiêm đi, cậu ta có vẻ hứng thú với cậu và... cậu ta còn xinh hơn tôi" Dứt lời, cô đi ra khỏi giảng đường.***Tiểu thịt tươi kia làm cô giận thật rồi!

Sở Kiều xách balo, mục tiêu tiếp theo!

Quân Từ Mặc, tôi đến đâyyyy!!"

Chị yêu" Đang chuẩn bị chạy đi, tay chợt bị ai đó giữ lại.

Sở Kiều đang cao hứng lên không muốn so đo với tên nhóc thối này, bèn hất tay cậu ta ra :" Nhất Nam hôm nay chị bận nên về muộn"Nhất Nam nhìn có vẻ không cam tâm, hắn đặt tay cô lên cự vật nóng bỏng của mình, giọng ảo não :" Phía dưới này thèm tiểu huyệt cùa chị""...em có thể gọi mấy cô gái trước đó đến" Hắn nhìn cô, ánh mắt chợt trở nên lạnh lẽo :"Chị không để tâm sao?"

"Đương nhiên" Sở Kiều cười tươi, vỗ vỗ vai hắn :" Chúc em buổi tối vui vẻ nha"Nhất Nam nhìn bóng hình nhỏ bé đã đi khuất dạng, ánh mắt dần trở nên thâm trầm khó đoán...."

Hmm...sở cảnh sát ở đâu ta?"

Sở Kiều ngó quanh, bước chân chậm rãi đi trên vỉa hè.

Mặt cô đột nhiên xám xịt.Kia là Phương Hân Nghiêm!

Cô ta sao lại ngồi trong sở cảnh sát?

Không xong rồi, cô chậm chân rồi!!!Sở Kiều chạy vội qua đường, cả người còn suýt tông vào chiếc xe tải phía trước.

Cô đừng ngoài đồn cảnh sát.

Quả nhiên, Phương Hân Nghiêm đang nói chuyện cùng một viên cảnh sát, ngoại hình vô cùng đẹp trai, chắc chắn đó là Quân Từ Mặc.

Chờ cô ta đi khỏi, Sở Kiều mới len lén bước vào.

Các viên cảnh sát nhìn thấy mỹ nữ liền ồ lên."

Chắc là lại đến tìm đội trưởng Quân rồi chậc chậc""Đội trưởng Quân của chúng ta đẹp trai quá mà"Sở Kiều mặc kệ tiếng xì xào kia, tiến đến gần Quân Từ Mặc, nhỏ giọng nói :"...xin, xin chào" Hắn quay sang, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô chằm chằm. !!

Đẹp trai quá đi!!

Những đường nét cương nghị kia đúng là người xuất thân trong quân đội.

Bờ vai rộng, dáng người cao, Sở Kiều cao m70 mà đứng với anh ta chỉ cao đến vai.Quân Từ Mặc nhìn cô, mặt không chút biểu cảm :" Tôi có quen cô?"

"A...tôi.."

Sở Kiều có chút bối rối, hay là nói toẹt ra là tôi muốn ngủ với anh?

Không được như thế thẳng thắn quá, vậy thì mời anh ta đi ăn cơm?

Không được...Quân Từ Mặc nhìn cô gái đang loay hoay trước mặt mình, khẽ chau mày :"Tôi không có thời gian nói chuyện với cô"Sở Kiều hoảng hốt vội kéo tay anh ta lại, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại nắm lấy cổ tay hắn, Quân Từ Mặc hất tay cô ra, có chút khó chịu....đành vậy!"

Tôi...Vương Sở Kiều, nếu anh không vào khách sạn cùng tôi, tôi sẽ san phẳng cái trụ sở cảnh sát này!"

Thôi thì đã là nữ phụ thì cũng phải làm tròn trách nhiệm một chút chứ nhỉ...Quân Từ Mặc nhìn cô, khóe môi giật giật, giọng nói càng trở nên băng lạnh :"Cô nói gì cơ?"

Hắn lần đầu tiên gặp người phụ nữ không có chút liêm sỉ nào như cô, ở đây thậm chí còn có đồng nghiệp của hắn.Sở Kiều đã sớm ngượng chín mặt, cô lấy nốt dũng khí, hét to :" NẾU ANH KHÔNG VÀO KHÁCH SẠN CÙNG TÔI, TÔI SẼ..."

Quân Từ Mặc lấy tay bịt mồm cô lại, gằn giọng :"Cô điên rồi?"

"Tôi...tôi chỉ nói một lần..."

Sở Kiều cậy cậy ngón tay anh ta ra.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 14: Không bỏ cuộc!


Quân Từ Mặc kéo tay cô ra ngoài đồn cảnh sát, lực tay hắn vô cùng mạnh, cổ tay Sở Kiều như vỡ vụn.Quân Từ Mặc buông tay cô ra, quay sang nhìn cô, sẵng giọng nói :" Tôi vốn không quen cô, xông đến trụ sở tôi rồi đòi san phẳng? tôi không cho cô vào trại tâm thần là may rồi"Chứ anh có biết rằng nếu tôi không tiếp cận được anh thì tôi sẽ chết không?

Vốn định nói ra những lời đó nhưng cuối cùng lại nuốt vào trong.Sở Kiều cúi mặt, vân vê gấu áo.Quân Từ Mặc nhìn chiếc áo đồng phục trên người cô, nghiêm giọng, nói :"Vẫn còn là sinh viên?

Ai dạy cháu phép tắc là đến sở cảnh sát để trêu đùa như vậy chứ?!"

Dù vẻ ngoài xinh đẹp ngạo mạn bao nhiêu nhưng bên trong cô vẫn chỉ là một đứa nhóc Cao trung bình thường, Sở Kiều nhìn gạch lát đường dưới chân, hắn nói gì cô đều không cãi lại.Quân Từ Mặc nhận thấy cô nhóc đã có vẻ ngoan ngoãn, liền nói :"Được rồi, nếu cháu đã biết lỗi thì về nhà đi, đừng ở đây quậy phá nữa" "Vâng..."

Thất bại rồi...nữ phụ thì mãi mãi vẫn là nữ phụ, nếu bây giờ là nữ chính chắc chắn anh ta sẽ đối đãi tốt hơn nhiều...Quân Từ Mặc nhìn cô lủi thủi đi mất, không hiểu tại sao chính mình lại cảm tháy tội lỗi :" Cháu bỏ nhà ra đi?"

Sở Kiều nghe thấy hắn nói, liền quay đầu lại, hai mắt rưng rưng.Mẹ nó, sao tự nhiên lại khóc thế này?!

Sở Kiều không biết hắn đã nhìn thấy chưa, vội che mặt chạy nhanh.Vốn là người xuất thân trong quân đội, phản xạ vô cùng nhanh, hắn chộp lấy cổ tay Sở Kiều kéo lại :"Cháu mau đứng lại..."

Sở Kiều không nhịn được, hét toáng lên"Mẹ kiếp, anh bảo tôi đi còn gì?!"

Người qua đường đều ngoảnh đầu lại nhìn cô, Sở Kiều thẹn quá hóa giận, dùng sức hất tay hắn ra.

Tay hắn chắc như gọng kìm, Sở Kiều bất lực, dịu giọng hỏi :"Anh muốn cái gì?"

Quân Từ Mặc vẫn nắm chặt tay cô, nói :"Dạo gần đây có một vụ án, cháu không nên đi loanh quanh ở gần đây, về nhà đi!"

"Liên quan gì đến anh không?"

Sở Kiều hừ lạnh, cô cảm nhận rõ cả người anh ta cứng đờ :"Chứ anh muốn cho tôi ngủ nhà anh?"

Quân Từ Mặc đáp ngay :"Không""...vậy bỏ tay tôi ra được chưa?"

Quân Từ Mặc có chút do dự nhưng cuối cùng vẫn bỏ ra, cổ tay Sở Kiều đỏ ửng, hắn khựng lại, mí mắt hơi giật giật, lúc nhìn lên đã thấy cô gái nhỏ đi khuất dạng...."

Đội trưởng, anh nghĩ sao về dự định của nhóm tôi lần này?"

"Hả...ờm, không tồi" Quân Từ Mặc có chút lơ đãng, trong đầu hắn tràn ngập hình ảnh cô gái nhỏ kia, khômg biết cô đã về đến nhà chưa.

Ban nãy đúng là anh có chút nặng lời, nhưng không ngờ cô là sinh viên Đại Học rồi mà vẫn khóc nhè...Quân Từ Mặc thở dài, day day trán.

"Bác ơi...cho cháu que xiên kia!"

Trong lúc đi bộ về biệt thự, Sở Kiều vô tình nhìn thấy một quán ăn đêm.

Bây giờ đã là 8h tối, bụng cô có chút đói liền chạy vào gọi một bàn đầy thức ăn.Nồi lẩu bốc khỏi nghi ngút, Sở Kiều vui vẻ nhúng thịt bò, chậm rãi bỏ vào miệng.Tuyệt vời!

Đánh chén một bụng no nê cũng hơn 9 giờ tối, Sở Kiều xoa xoa bụng, đi trên vỉa hè, đang định gọi cho Nhất Nam.Một bàn tay đặt lên vai Sở Kiều khiến cô giật mình, hồn suýt lìa khỏi xác ngay tại chỗ."

Á á á mẹ ơi, cái gì đây?!!"

Sở Kiều nhảy cẫng lên, không biết là ai vỗ vai cô nhưng cô cứ thế lao đầu chạy về phía trước.Ban nãy Quân Từ Mặc nói ở khu này có một vụ án vẫn chưa bắt được hung thủ...

Sở Kiều đột ngột nhớ lại, cô chạy trối chết, miệng hét ing ỏi."

Khoan..."

Tên kia dáng người vô cùng cao to, lại đang đội mũ trùm kín đầu, bịt khẩu trang đen.

Không còn nghi ngờ gì nữa...chính là tên hung thủ đấy rồi.Sở Kiều lại ngu ngốc chạy vào ngõ cụt, cô ngã xuống đất, khóc lớn :"Huhuhu tha tôi, tôi chưa nhìn thấy mặt anh đâu, ...làm ơn, tôi còn trẻ,...tôi không muốn chết...."

Tên kia hơi khựng lại :" Cháu..."

Cháu?!

Sở Kiều đứng bật dậy, giật phăng chiếc khẩu trang kia ra."

Mẹ kiếp, Quân Từ Mặc, anh đùa tôi hả?"

Ban nãy cô sợ chết mất, cứ tưởng mình sẽ bỏ mạng, tim trong lồng ngực vẫn còn đang đập loạn lên.Hắn vốn chỉ lo lắng cho cô, liền đi dạo một vòng xem cô còn ở gần đây không, ai ngờ bắt gặp cô gái nhỏ đang đi trên vỉa hè. ...Quân Từ Mặc khoác tay, thở dài nhắc nhở một lần nữa :"Ở đây không an toàn, cháu nên về nhà!"

Sở Kiều không ngờ lại gặp hắn, vô cùng hào hứng, vội bày ra dáng vẻ tủi thân, nói nhỏ :"Tôi không có nhà..."

"....cháu nghĩ tôi tin?"

Ặc.Ban nãy nhớ không nhầm thì khi hắn nhìn thấy cô khóc liền hoảng loạn, Sở Kiều cười thầm trong lòng, nói nhỏ :"Thật sự thì...tôi cãi nhau với ba mẹ, tôi... tôi...huhuhu"Đột nhiên lại khóc rồi, hắn đúng là vô cùng bối rối, vội lấy trong túi ra một nắm tiền nhét vào tay cô :"Đây, tôi chỉ có từng đó, cháu ở tạm khách sạn một hôm đi, mai hãy về nói chuyện lại với ba mẹ""Chú đi cùng tôi" Sở Kiều nắm lấy tay hắn, kéo kéo.Đi cùng?

Là đưa đến khách sạn?

Quân Từ Mặc gật gù ừ một tiếng.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 15: Khách Sạn (H)


Lễ tân nhìn thấy hai người vào thuê phòng, ánh mắt nhìn Sở Kiều thoáng tia ngưỡng mộ, cô ta hào hứng nói :"Chúng tôi có dịch vụ phòng dành cho các cặp tình nhân..."

Quân Từ Mặc lạnh lùng ngắt lời :"Chúng tôi không có quan hệ gì hết" Tảng băng này tương đối khó nhằn đây...Nhân viên lễ tân im thin thít, rụt rè đưa chìa khóa phòng cho Sở Kiều, cô ta nhìn thẳng mặt Sở Kiều chợt la toáng lên :"Vương Sở Kiều?!

Chị là Vương Sở Kiều sao?!"

Quân Từ Mặc quay sang nhìn cô gái nhỏ, trong lòng thầm thắc mắc, cô gái nhỏ này là minh tinh sao?Sở Kiều nở nụ cười cứng ngắc, giơ dấu im lặng :"Suỵt" Cô kéo tay Quân Từ Mặc lên phòng..."

Được rồi, tôi về đây" Quân Từ Mặc đứng ngoài cửa, vẫy vẫy tay.Mẹ kiếp, không biết con gái ngỏ ý mời con trai đến khách sạn là có ý gì à?!

Tên đầu gỗ này!Sở Kiều vội chạy theo, giọng nũng nịu :" Cảnh sát Quân khoan đi đã" Sở Kiều nói nhỏ :"Tôi...sợ ma, có thể chờ tôi tắm xong rồi về không?"

"Không" "Tôi tắm xong rồi chú về!"

"Không"Aaaaa cô tức điên mất!!!Sở Kiều nhìn hắn, giọng nói vô cùng kiên định :"Chỉ một lúc thôi, tôi hứa không làm gì chú!"

Hắn vẫn đáp như một cái máy :"Không"!!!!Khoan đã...Mặt Quân Từ Mặc có chút đỏ, miệng thì luôn lẩm nhẩm :" Không

..không...không" "..."

Cái mẹ gì vậy?Quân Từ Mặc nhận thấy cơ thể mình không ổn, ra sức lắc lắc đầu lấy lại tỉnh táo.

Sở Kiều có chút lo lắng, đặt tay lên trán hắn đo thử nhiệt độ, cô vội rụt tay lại, ack nóng quá..."

Ban nãy chú có ăn gì không?"

"Tôi..."

Quân Từ Mặc bóp trán, dựa vào tường, giọng khàn khàn :" Tôi...thấy có hộp socola tình nhân được bày ở quầy lễ tân...nên...ăn thử..."

Socola tình nhân?!

Con mẹ nó, cô biết đó là gì rồi.

Khoan đã, đây chẳng phải cơ hội tốt sao?!

Sở Kiều cười :" Không có gì đâu, chú chỉ bị sốt nhẹ thôi.

Tôi dìu anh vào phòng nghỉ ngơi nhé!"

Đầu óc hắn mơ màng, vô thức gật đầu.Sở Kiều cười ngoác mồm, dìu hắn vào trong phòng.Mẹ kiếp, nặng đè chết cô mất.Sở Kiều vứt hắn xuống giường, còn mình ngồi trên ghế nghỉ ngơi.Thuốc kích dục kia không biết hắn đã ăn bao nhiêu mà từ nãy tới giờ vẫn chưa làm gì quá trớn với cô.

Quân Từ Mặc cắn răng, ban nãy cô gái nhỏ dìu hắn, từ góc độ của hắn còn có thể nhìn thấy khe ngực và cổ trắng ngần của cô, mẹ kiếp điên rồi, sao hắn lại nảy sinh dục vọng với cô bé này chứ.Sở Kiều muốn xem hắn chịu được bao lâu, cô đứng dậy lấy trong tủ quần áo bộ đồ ngủ, đúng lúc đấy Quân Từ Mặc đã lên tiếng, nói :"Mau ra..khỏi đây đi" Sở Kiều nhẹ nhàng đặt lên môi hắn một nụ hôn, cô còn lè lưỡi ra liếm vòng quanh khiêu khích.

Cả người Quân Từ Mặc cứng đờ.Sở Kiều cười ha hả đi vào phòng tắm.Tiếng nước róc rách từ trong nhà tắm vọng ra, hắn sợ mình không giữ được bình tĩnh nữa nên mới nhắc nhở cô gái nhỏ, nhưng rõ ràng đó không phải là 'cô gái nhỏ' mà là tiểu yêu tinh!Quân Từ Mặc loạng choạng đứng dậy, hắn phải mau chóng rời khỏi đây, nếu không..."

Chú!"

Sở Kiều từ trong phòng tắm bước ra, thấy hắn đang mò mẫm ngăn bàn tìm chìa khóa phòng.

Cô vội vàng chạy lại, đẩy ngã hắn xuống giường.

Vì tác dụng của thuốc nên người hắn yếu ớt kỳ lạ.Sở Kiều cười hắc hắc, nhét chìa khóa vào trong quần lót, ngồi dạng chân hình chữ M, cô nhướng mày, nói :" Chú muốn lấy chìa khóa phải không?

Mau đến đây"Quân Từ Mặc thở gấp, cô mặc quần lót ren nhìn xuyên thấu, có thể thấy rõ chiếc chìa khóa đang chặn ngay trước tiểu huyệt cô.Tay hắn siết chặt, những khớp tay trắng bệch lộ rõ, hắn gằn giọng :"Mau đưa đây, tôi không muốn làm chuyện gì quá đáng với cháu!"

Thật sự thì cô chỉ cần tinh dịch hắn thôi!

Sở Kiều cuối cùng cũng vứt liêm sỉ mình xuống đất, dạng chân ra rộng hơn :" Chú mau đến lấy, tôi có bảo không đưa đâu"Quân Từ Mặc cắn răng, lại gần Sở Kiều, bàn tay đưa lên vẫn có chút do dự."

Ở đây!"

Sở Kiều cầm lấy tay hắn, nhét vào trong quần lót.Xúc cảm mềm mại, tiểu huyệt trắng nõn hồng hào không có một chút lông tơ.

Quân Từ Mặc giật mình, vật dưới thân đã trướng to.

Hắn vội vàng cầm lấy chìa khóa, nhưng mỗi lần di chuyển, mu bàn tay hắn lại cọ xát vào tiểu huyệt cô."

Ân...ưm..."

Sở Kiều rên nhẹ, bàn tay thô ráp của hắn cọ cọ vào tiểu huyệt cô, tiểu huyệt vô cùng mẫn cảm sớm đã tiết ra một thứ dịch màu trắng.Quân Từ Mặc nhắm chặt mắt, cố giữ vững lý trí, cầm lấy chìa khóa lôi ra.Tay hắn đã cầm được chìa khóa, nhưng... không muốn lôi ra.Sở Kiều ngửa cổ rên rỉ thành từng tiếng dâm đãng, tiểu huyệt đóng mở, lỗ phía dưới vô cùng nhỏ hẹp cơ hồ một ngón tay của hắn chen còn không lọt nói gì đến côn thịt thô to này..."

Từ Mặc" Sở Kiều nhìn hắn, gò má cô hơi hồng, giọng nói vô cùng quyến rũ :" Quân Từ Mặc..."..."

Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em" Hắn hung hăng đè cô xuống giường, giật phăng chiếc áo ngủ vướng víu, bầu ngực trắng nõn đung đưa trước mặt hắn.

Quân Từ Mặc ngậm lấy một bên nhũ hoa ra sức mút, cổ họng hắn khô rát đây chính là nước giải khát duy nhất của hắn!"

Ưm...nhẹ thôi..."

Sở Kiều ôm lấy đầu hắn, hai chân cô quặp lấy eo hắn, tiểu huyệt cố tình cọ xát vào cự vật nóng bỏng cách một lớp quần kia.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 16: Bị bắt gặp


Quân Từ Mặc xoa nắn ngực cô, vùi đầu cắn mút nhũ hoa, cả phòng chỉ nghe thấy âm thanh chụt chụt kiều mị.Tay hắn mò xuống dưới, xoa xoa tiểu huyệt chỉ cách một lớp vải.

Quân Từ Mặc vân vê âm đế cô, Sở Kiều run rẩy phía dưới đã chảy ra một cỗ dâm thủy.Bàn tay hắn cho vào trong quần lót, ngón tay thô ráp do nhiều năm huấn luyện quân đội nhẹ nhàng ma xát tiểu huyệt cô.

Cả người Sở Kiều co rút.

Cô muốn biết một người cấm dục hơn gần 30 năm sẽ có một côn thịt như nào, vội vàng cởi thắt lưng hắn ra.Trên người hắn vẫn mặc cảnh phục màu xanh da trời nhạt, Sở Kiều không tin được mình đã thu phục được vị cảnh sát cấm dục này, trong lòng liền cảm thấy vui vẻ còn có vài phần tự đắc.Nụ cười cô tắt ngấm khi nhìn thấy côn thịt thô to trước mặt.Côn thịt bởi vì sưng to quá độ, gân xanh từng chút một nổi lên, quy đầu màu hồng nhạt tiết ra dịch màu trắng.

Nó vô cùng to, chắc cũng phải gần 30cm chứ không phải dạng vừa."

Hửm?

Sợ hả?"

Hắn cầm lấy côn thịt, vuốt lên vuốt xuống, ánh mắt tràn ngập ý đồ muốn thao cô.Sở Kiều vô cùng sợ là đằng khác.

Nhất Nam chỉ ước chừng 17, 18cm.

Hạo Thiên thì chỉ 20 mấy là cùng, còn tên này...

Môi cô run run, giọng lí nhí :" Sợ...sợ cái gì..."

Ánh mắt Quân Từ Mặc dán chặt vào tiểu huyệt hồng hào của cô, hắn chỉ sợ côn thịt này sẽ vào không lọt, cô gái nhỏ này sẽ khóc mất.

Hắn cố kìm nén dục vọng bừng bừng, cúi người xuống, vạch hai cánh hoa kia ra từ từ cho tay vào.

Trước tiên phải nới rộng ra một chút đã, đến ngón tay hắn cho vào cũng bị cô hút cho không thể rút ra được, yết hầu hắn lăn lộn, cổ họng là tiếng nuốt nước bọt ừng ực."

Anh cho vào?"

Hắn ngẩng lên nhìn cô, khuôn mặt ửng đỏ."

Vâng...vâng, anh cho vào đi" Sở Kiều hít sâu, nhắm chặt hai mắt...."

Con mẹ nó, phòng 403 là phòng nào.

Mẹ kiếp, mấy người mà không cho tôi vào có tin khách sạn này sẽ xụp đổ không?!"

"Thiếu gia...đây là sự riêng tư của khách hàng...bọn tôi..."

Cửa phòng đột nhiên bật mở, Sở Kiều đang trong tư thế chân chữ M, Quân Từ Mặc thì đang cầm côn thịt, quy đầu đã đặt ngay trước cửa tiểu huyệt.Nhất Nam nhìn thấy cảnh này máu dồn hết lên não, nhân viên khách sạn đỏ mặt vội chạy đi mất.Sở Kiều trợn tròn hai mắt, hận không thể ra bẻ gãy cổ Nhất Nam :"Mẹ kiếp, tên tiểu tử thối này!"

"Chị!"

Nhất Nam giật lấy khăn tắm treo trước cửa, quấn vòng quanh người Sở Kiều nhấc bổng lên.Sở Kiều cau mày không hiểu hắn đang làm gì, thoáng chốc đã nằm gọn trong vòng tay Nhất Nam.Nhất Nam ngay từ lúc bước vào đã biết 'hàng' của tên kia to hơn hắn nhiều, trong lòng hắn nổi lên niềm ghen ghét đố kỵ khó tả.

Ban nãy đúng là hắn có gọi gái đến nhưng mấy cô nàng ưỡn ẹo kia làm hắn không cương nổi, thậm chỉ còn cảm thấy buồn nôn.

Tình cờ thế nào hắn mở điện thoại lên check vị trí của Sở Kiều lại thấy chị ta đang ở trong khách sạn?!

Quân Từ Mặc đã tỉnh táo đôi chút, hắn bình tĩnh mặc quần vào, ánh mắt liếc nhìn Nhất Nam đang ôm khư khư cô gái nhỏ, ánh mắt lộ rõ tia không vui :"Anh làm gì vậy?

Đây là xâm phạm quyền riêng tư""Xâm phạm cái rắm" Nhất Nam càng ôm chặt Sở Kiều, giọng oang oang :"Sở Kiều của tôi, ai cho anh nhét cái thứ bẩn thỉu đó vào người Sở Kiều?"

Quân Từ Mặc cười gằn :" Thứ bẩn thỉu?"

Sở Kiều bịt mồm Nhất Nam lại tránh để hắn hét lên.

"Sở Kiều?

Là tên của em?"

Quân Từ Mặc quay sang nhìn cô, nhẹ giọng hỏi.Sở Kiều thoáng run lên, đáp :" Vâng"Quân Từ Mặc ôm đầu, giọng có phần mệt mỏi :" Tôi xin lỗi, ban nãy tôi không cố ý, nếu em đồng ý tôi sẽ chịu trách nhiệm""Chịu trách nhiệm con mẹ anh ấy" Nhất Nam hét lớn, khách phòng bên đã ùn ùn kéo đến, lần đầu họ thấy trường hợp hai người con trai tuấn tú tranh nhau một người con gái.

Nhưng sau khi ngó nhìn nhan sắc Sở Kiều ai cũng tấm tắc khen, nếu là họ thì họ cũng tranh giành nha!"

Tôi đã đụng vào cơ thể em ấy, theo lý thì phải chịu trách nhiệm" "Sở Kiều là chị của tôi!"

"Có liên quan gì không?

Gọi tôi hai tiếng anh rể đi""Mẹ kiếp, chó chết"Đầu Sở Kiều ong ong, hai người cứ cãi qua cãi lại.

Cuối cùng giám đốc khách sạn cũng đến, 2h sáng bị đánh thức trông ông ta có chút phờ phạc.Ba người mặc quần áo chỉn chu đi ra ngoài khách sạn.

Bây giờ Sở Kiều đang vô cùng tức giận!!!!

Tảng băng kia cô sắp chuẩn bị mài mòn mà tên nhóc hỗn đản này lại đến phá hỏng, cô chỉ hận không thể lao đến xé xác hắn ta thành trăm mảnh. 《Ký chủ, nữ chính đã xuất hiện và ý định của cô ta là tiếp cận Tử Tuấn nha!》....

Từ xa lờ mờ nghe thấy tiếng cãi lộn của hai người đàn ông.

Một người giọng oang oang một người giọng vẫn trầm thấp bình tĩnh."

Ai cho anh đụng vào Sở Kiều, đồ bẩn thỉu, anh nhìn lại anh đi..."

"Tôi bảo tôi sẽ chịu trách nhiệm với chị cậu..."

"Ai cần anh chịu trách nhiệm?

Chị ấy là của tôi, tôi chỉ yêu cầu anh từ nay cấm chạm vào chị ấy!"

"Cậu nhóc bao nhiêu tuổi?"

"Aa...mẹ kiếp nhà anh!!!

--------- Cảm ơn những bạn đã đọc đến đây nha ;-; Tú yêu các bạn lắmmmm
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 17: Sự Trừng Phạt Của Em Trai (H)


"Tiểu thư, người về rồi" Dương Minh cố kìm nén tâm trạng vui vẻ, anh cứ nghĩ hôm nay cô không về nhà nên tâm trạng vô cùng lo lắng.Sở Kiều sau khi hộ tống Quân Từ Mặc đi, cô mau chóng về nhà đi ngủ, tâm trạng của cô bây giờ không được tốt cho lắm."

Chị có nghe tôi nói không?"

Thanh âm Nhất Nam đột nhiên trầm xuống, khác hẳn với thường ngày.Sở Kiều đi lên phòng, không thèm ngoảnh đầu lại.Nhất Nam siết chặt tay, đẩy mạnh Sở Kiều, cô ngã xuống đất, mông đau ê ẩm."

Tôi nói rồi..."

Nhất Nam nâng cằm Sở Kiều lên, ánh mắt lạnh như băng :"Tôi đã bảo chị đừng đi rồi cơ mà"Tên nhóc này...sao vậy?

Sở Kiều lùi ra sau, có chút sợ.《Ký chủ, ký chủ, mức độ hảo cảm của Nhất Nam đột nhiên tăng lên đến mức cao nhất》"..."

"Cậu chủ làm gì vậy?"

Dương Minh giữ lấy tay hắn, ánh mắt nhìn Sở Kiều thoáng tia lo lắng."

Quản gia từ khi nào có quyền ngang hàng với chủ nhân?"

Nhất Nam lườm hắn, giọng nói thờ ơ.Nhận ra không khí dần trở nên bất thường, Sở Kiều vội lên tiếng :"Chị... muốn đi ngủ" Cũng gần 3 giờ sáng rồi, cô quả thật rất buồn ngủ.Nhất Nam kéo mạnh tay cô vào trong thang máy, ấn tầng 10, tiện thể ném cho Dương Minh một giọng nói lạnh lùng :" Cấm đi theo" Dương Minh cắn răng, đành trơ mắt nhìn cô chủ bị kéo đi.Dương Minh đi về phòng, hắn ngồi xuống giường, cự vật thô to đột nhiên trồi lên sau lớp quần Âu.

Hắn thở dốc, tay kéo quá quần côn thịt "phốc" một tiếng chui ra ngoài.

Đã bao lâu rồi hắn không làm tình với cô chủ?Hắn cầm côn thịt, lấy chìa khóa, cẩn thận mở ngăn tủ ở trước giường ra.

Bên trong có những sợi giây thừng, xích sắt, vòng cổ cho cún, còn có những tấm ảnh của Sở Kiều được chụp lén.Hắn cầm sợi giây thừng lên, tưởng tượng nếu quấn vào cổ Sở Kiều không biết sẽ như thế nào.Hắn là tên nghiện SM, nhiều lần làm tình với tiểu thư hắn chỉ muốn trói cô lại hung hăng thao lạn.Tay hắn liên tục di chuyển lên xuống, trên quy đầu đã rỉ ra một chất màu trắng.Hắn muốn xích cổ tiểu thư lại!

Hung hăng thao!Tinh dịch màu trắng bắn thẳng lên giường, Dương Minh cười nhẹ, hôn lên bức ảnh rồi cất vào trong ngăn kéo, khóa tủ lại.....Quy đầu cực lớn dập mạnh vào tử cung, liên tục liên tục như máy đóng cọc, tinh hoàn rắn chắc liên tục va chạm vào âm vật, phát ra âm thanh bạch bạch bạch vừa nặng vừa to.Nhất Nam thọc vào rút ra mỗi lúc một nhanh, dường như không có giây nào định cho cô nghỉ.

Mị thịt bên trong cô như có hàng trăm cái miệng nhỏ gắt gao mút lấy hắn, cơ hồ lúc rút ra càng khó khăn.

Nhất Nam hít thở sâu, nắm mạnh tóc cô, mông không ngừng dập mạnh xuống đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể."

Ha...ân....aaaa...nhanh quá...nhanh quá.....chị....ân" Sở Kiều túm chặt lấy ga giường, rên rỉ không ngừng.

Tiểu huyệt vô cùng đau nhức khi mới đút vào nhưng ngay sau đó lại cảm nhận được một thứ khoái cảm chưa từng có.Dập thêm mấy trăm cái cuối cùng hắn cũng bắn thẳng vào trong tử cung cô, nùng tinh đục nóng hổi chảy dọc xuống bắp đùi Sở Kiều.

Cô thở hổn hển, hai chân vô cùng đau nhức :" Chị...xin..."

"Xin?"

Hắn lật mạnh người cô lại, mặt đối mặt với hắn, côn thịt vừa bắn ra không hề mềm nhũn mà lại dựng thẳng lên.Dám vào vào khách sạn với người đàn ông khác, nếu lúc đó hắn không đến kịp thì tiểu huyệt này chẳng phải sẽ ăn côn thịt của người đàn ông khác sao?!

Nhất Nam banh chân cô ra, động tác vô cùng mạnh mẽ, nhắm ngay trước tiểu huyệt vừa cao trào của cô, hung hăng cắm vào."

A" Vừa cao trào xong cơ thể cô vô cùng mẫn cảm, cửa tử cung bị đâm cho mở ra, đau đớn dồn với khoái cảm làm cho đầu óc Sở Kiều quay cuồng.Tiểu huyệt của chị ta đúng là cực phẩm!

Hắn cúi đầu nhìn nơi giao hợp của hai người, tiểu huyệt bé nhỏ bị kéo căng ra một chút nếp gấp cũng không có, côn thịt thô to như cánh tay trẻ liên tục thọc ra rút vào, lúc rút ra còn có một chút dâm dịch bóng loáng."

Tên kia to hơn tôi có phải rất sướng đúng không?

Hửm?

Có đúng không?.."

Mỗi lần hỏi hắn lại thúc vào sâu hơn.

Sở Kiều hét chói tai, mồ hôi rịn đầy trên trán."

Hư...sâu....sâu....hỏng mất....huhuhu.....dừng....dừng...."

Sở Kiều sướng đến nỗi ngón chân co quắp, còn suýt bất tỉnh, nhưng mới chỉ nhắm mắt được vài giây phát hiện phía dưới côn thịt vẫn không ngừng đâm chọc, tiểu huyệt co rút đến sưng đỏ.Không biết cô đã lên đỉnh lần thứ bao nhiêu, chỉ biết khi trời đã tờ mờ sáng hắn mới rút côn thịt ra.

Tiểu huyệt đáng thương dù bị thao cả đêm nhưng vừa mới chỉ rút ra đã khép chặt lại như cũ.

Nhất Nam vuốt ve tiểu huyệt Sở Kiều nhỏ giọng, nói:" Nếu lần sau chị còn tái phạm, tôi sẽ thao chị cho đến khi chị chết!"
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 18: Ghen?


Ngày hôm sau, Sở Kiều lên giảng đường với con mắt gấu trúc.

Hai chân cô mềm nhũn cơ hồ đứng còn không vững, tất cả là do khốn chết tiệt kia!!Sở Kiều đặt balo lên bàn, ngồi xuống ghế thở phào nhẹ nhõm.

Nhất Nam thì từ sáng lúc cô mở mắt đã không thấy hắn đâu, bây giờ trên giảng đường cũng không thấy bóng dáng hắn.

Sở Kiều chống cằm, tay theo thói quen quay bút.

Lý Hàn Phong chính là mục tiêu tiếp theo của cô, theo cô nghĩ tên này chính là loại khó nhất, hắn chính là một goodboy điển hình chỉ quan hệ với người nào mình thực sự yêu.

Vậy cô phải làm cho hắn yêu mình sao?!

Không, đã là nữ phụ thì điều đó chắc chắn nam chính không thể nảy sinh tình cảm.Sở Kiều nằm xuống bàn, ngáp ngắn ngáp dài.

Thật vô cùng mệt mỏi.《Ký chủ, dạo này người trông có vẻ thiếu sức sống quá》Hừ, ngươi còn ở đó mà nói!Ánh mắt cô nhìn ra chỗ cửa.

Ngay lúc đó, cô vô tình chạm mắt với Tử Tuấn.

Cậu ta bước vào giảng đường, vẫn mặc áo sơ mi quần bò như thường lệ, mắt kính đã thay mới, đi bên cạnh cậu ta còn có Phương Hân Nghiêm.Sở Kiều hừ lạnh một tiếng, quay đầu ra chỗ khác.Tử Tuấn nhìn thấy cô, vô cùng bối rối định tiến lại gần nhưng hắn thấy Sở Kiều nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng, lồng ngực hắn khẽ nhói.Phương Hân Nghiêm kéo kéo tay áo Tử Tuấn, chỉ vào hàng ghế đối diện với Sở Kiều :"Chúng ta ngồi ở đằng kia nhé?"

"Ơ...tớ..."

Tử Tuấn không kịp từ chối đã bị cô ta lôi đi.Tiểu thịt tươi nhìn thấy ai cũng dụ dỗ được!

Sở Kiều nheo nheo mắt nhìn hai bọn họ.

Đúng là sức hút của nữ chính, mới xuất hiện đã thu phục được tiểu thịt tươi, quả là không công bằng."

Aaaaa ai kia nhìn đẹp trai quá trời ơi""Ngoài Nhất Nam ra lần đầu tớ thấy người đẹp trai như này aaaa""Anh ấy học khoa nào vậy??"

"Tớ có nên lại gần anh ấy không?!"

Ồn ào quá đi.Sở Kiều ụp quyển sách lên đầu, cố chìm sâu vào giấc ngủ.Cảm giác chỗ trống bên cạnh đã có chủ, cô hơi hé mắt nhìn, kết quả hai mắt suýt lòi ra ngoài."

Quản...quản gia?"

Cái mẹ gì đây?!

Anh ta sao lại ở đây?

Và cái bộ đồng phục kia là gì?

Anh ta học ở trường Đại Học A sao?

Cốt truyện đâu có nói.Dương Minh khác hẳn với thường ngày, áo sơ mi kẻ caro, quần bò ôm sát chân, bên vai đeo túi đựng đầy sách vở, anh ta lại còn đeo kính tròn nữa chứ.Hắn mỉm cười, nhướng mày nói :" Nghe nói tiểu thư học khoa này nên tôi đến xem thử"Sở Kiều hả một tiếng, vội xua tay, nói :"Không...tôi muốn hỏi tại sao anh lại học ở trường Đại Học A?"

Hắn liếc nhìn cô, ánh mắt vô cùng ôn nhu nhưng lại khiến cô rét run :" Tôi học ở đây không được sao?"

Sở Kiều im lặng, thầm quan sát dáng vẻ Dương Minh.

Nếu anh ta không khoác lên mình bộ đồ quản gia cứng ngắc đó thì trông đẹp trai hơn nhiều.Một bạn nữ đi qua, kinh ngạc thốt lên :"Học trưởng, anh học khoa này ư?"

Học trưởng?

Sở Kiều nhìn Dương Minh dấu hỏi chấm bay đầy đầu, ngài làm quản gia chẳng lẽ anh ta còn lén lút đi học?...Ở phía đối diện Sở Kiều, đang có một ánh mắt chăm chăm nhìn cô, một góc vở đã bị hắn vò cho nhàu nát.Phương Hân Nghiêm thầm cảm thán :"Học trưởng của trường chúng ta là bạn trai Sở Kiều sao?

Oaa" Ngòi bút chì đã bị hắn ấn mạnh đến gãy, Tử Tuấn nhìn Sở Kiều lẩm nhẩm :" Không.."

Cả giờ học Sở Kiều ngủ gật, Dương Minh bên cạnh vẫn chăm chú nghe giảng thậm chí còn có vài lần đánh thức cô dậy.

Thành tích học Cao Trung của Sở Kiều cũng không tồi, bây giờ cô đang học năm nhất, mấy bài này nhắm mắt cô cũng làm được.Dương Minh nhìn cô, thở dài nói :"Tiểu thư, ít nhất người cũng phải nghe giảng đi chứ" "Đừng gọi tôi là tiểu thư nữa" Sở Kiều chọc bút chì vào lưng Dương Minh, nói :" Gọi Sở Kiều""...Sở Kiều" Vừa mới thốt ra được hai câu, hắn bụm mồm, vành tai đỏ bừng.Giọng nói giảng viên vang lên oang oang :"Tử Tuấn đến bài cơ bản này em không làm được là sao?"

Sở Kiều cùng Dương Minh ngẩng đầu lên nhìn, cả lớp đổ dồn ánh mắt vào Tử Tuấn trên bục giảng.

Cậu ta cầm viên phấn trên tay, bình tĩnh nói :"Em không biết làm"Sở Kiều có chút ngỡ ngàng, tiểu thịt tươi sao lại không làm được bài tập cơ bản này cơ chứ?

Không biết vô tình hay cố tình, ánh mắt cô và cậu ta lại đụng nhau một lần nữa.Lần này cậu ta nhìn Sở Kiều rất lâu, ánh mắt không còn là một tiểu thịt tươi hay ngại ngùng nữa."

Cô quen cậu ta hửm?"

Dương Minh chau mày, nói.Sở Kiều lảng tránh ánh mắt Tử Tuấn, ừm một tiếng.Chuông giải lao vang lên, Sở Kiều vội đứng dậy vươn vai chuẩn bị tinh thần xuống canteen.Một hộp sữa dâu không biết từ đâu ra, đặt lên bàn cô.

Sở Kiều ngẩng đầu lên, Tử Tuấn đứng cạnh cô, tay xỏ vào túi áo, ánh mắt thờ ơ :"Tôi muốn nói chuyện với cậu" Sở Kiều không thèm quan tâm đến cậu ta, quay sang nói chuyện với Dương Minh :"Xuống canteen cùng tôi đi" Tử Tuấn cười, nói :"...học trưởng, khoa anh nghe nói đang mở một câu lạc bộ, cần học trưởng đến để sắp xếp" Dương Minh liếc nhìn cậu ta, rồi lại quay sang nhìn Sở Kiều, thở dài nói :"Tôi sẽ sắp xếp nhanh nhất có thể, chờ tôi" "..."

Dương Minh đi rồi, Sở Kiều nhận ra không khí có chút gượng gạo...Tuấn vẫn đứng cạnh cô, cậu ta nói rất nhỏ:"Bạn trai cậu hửm?"

Bỗng dưng cô nổi hứng chọc tức tiểu thịt tươi, Sở Kiều giọng điệu dửng dưng , nói :"Có liên quan gì đến cậu..."

Tử Tuấn đột ngột ngắt lời cô: "Không phải hôm qua cậu bảo tôi là bạn trai cậu sao?"

"Chính cậu phủ nhận còn nói gì nữa?!"

Giọng điệu Sở Kiều đã trở nên gay gắt kì lạ.Tử Tuấn im lặng, cuối cùng vẫn quyết định rời về chỗ ngồi.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 19: Sự cố trong phòng dụng cụ.


Tiếng nước chảy róc rách vang lên, Dương Minh vặn vòi nước, hắn vuốt lại tóc nhìn chăm chú hình ảnh bản thân được phản chiếu trong gương.Hắn vẫn đẹp trai như thường ngày...nhưng có vẻ cô chủ hôm nay không nhìn hắn nhiều lắm, haizzz..."

Ack" Một cô gái tóc búi cao màu nâu hạt dẻ, không biết từ đâu ra ngã sõng soài ngay trước mặt hắn.Dương Minh nhíu mày, khẽ nhắc nhở :"Đây là nhà vệ sinh nam"Cô ta ngẩng mặt lên, khuôn mặt bầu bĩnh trắng trẻo mếu máo :" Tôi...tôi bị bắt nạt"Dương Minh phải mau chóng quay lại chỗ tiểu thư, cũng không có thời gian ở đây mà lo chuyện bao đồng.

Hắn phủi phủi tay, bước vòng qua cô ta đi ra ngoài.Phương Hân Nghiêm khi mới bước vào đã thấy cậu bạn này vô cùng đẹp trai, lại còn là một Học trưởng ôn nhu nữa, cơ hội hiếm có không thể vụt mất!Thấy Dương Minh định rời đi, cô ta không cam vội đứng dậy, nắm lấy tay hắn kéo lại :"Cậu...khoan đi đã..."

Dương Minh hất mạnh tay cô ta ra, khuôn mặt trở nên cau có."

Con nhỏ kia đâu?"

"Có lẽ nó chạy vào vệ sinh nam?"

"Tưởng chạy vào đó là thoát à?

Hahaha"Phương Hân Nghiêm có chút hoảng, vội kéo tay Dương Minh vào phòng vệ sinh cuối cùng.Hai người trong một phòng vệ sinh tương đối chật hẹp, chân của Phương Hân Nghiêm thậm chí còn phải để giữa hai chân của Dương Minh."

Cô bị điên hả?!"

Phương Hân Nghiêm lấy tay bịt mồm cậu ta lại, nhỏ giọng nói :" Anh ra kia nhỡ anh sẽ nói chỗ tôi trốn thì sao..."

"Cô ta đâu?"

"Chắc trong này"Tiếng chân rầm rầm bước vào từng cửa phòng vệ sinh bị bọn họ mở ra, cho đến cuối phòng phát hiện cửa bị khóa bọn họ đồng loạt cười rộ lên.Một cô gái lớn giọng đe dọa :"Mau mở cửa ra" Dương Minh mà không về kịp không biết tiểu thư sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

Với lại cô gái này từ nãy tới giờ chân cứ cọ vào vật giữa háng hắn khiến hắn khó chịu vô cùng, cảm giác buồn nôn.Dương Minh đành phải lên tiếng:"Có chuyện gì không?"

Mấy cô gái ngoài kia im lặng lúc lâu, lát sau đồng loạt xin lỗi rối rít rồi chạy ra ngoài.Anh ấy phải lòng mình rồi sao?

Phương Hân Nghiêm trong lòng vô cùng vui sướng, chân bắt đầu không yên phận mà cọ cọ khắp nơi, tay sờ mó khắp eo hắn.Đằng lau lớp áo sơ mi này cô ta cảm nhận rõ cơ múi săn chắc, vừa mới tưởng tượng ra cảnh mình cưỡi trên thân thể vị học trưởng này, thân dưới Phương Hân Nghiêm đã nóng ran.Dương Minh vẻ mắt rõ chán ghét, hắn đẩy cô ta ra, lại đi rửa tay một lần nữa.Phương Hân Nghiêm có chút sứng sờ, cười gượng nói :"À...tôi cảm ơn"Dương Minh chẳng nói chẳng rằng đi thẳng ra ngoài, phải mau chóng về với tiểu thư!***Chờ Dương Minh quả thật rất lâu, Sở Kiều thở dài đành phải đi xuống canteen một mình."

Sở Kiều" Tiêu thịt tươi nắm lấy cổ tay cô, mặt hơi hồng.

Sở Kiều lại cảm thấy bất ngờ, tiểu thịt tươi là người bạo dạn như vậy sao?Tử Tuấn đối diện với cô lại có chút ngại ngùng :"Tôi...tôi đi...cùng cậu"《Ký chủ mau đồng ý đi mà...》"Được thôi" Sở Kiều cũng không muốn giận dỗi tiểu thịt tươi nữa, bây giờ phải ưu tiên nhiệm vụ vì nữ chính đã xuất hiện rồi.Hai mắt Tử Tuấn lóe sáng, cậu ta cười đến phát run, vội kéo tay Sở Kiều đi.Suốt dọc đường đi, cậu ta cứ cười suốt, Sở Kiều thì bụng sôi ùng ục không hiểu cậu ta cười vì chuyện gì.Lúc đi dưới sân trường, có hai cậu con trai da rám nắng đi lướt qua Tử Tuấn, bọn họ vỗ vai cậu ta, nói rất nhỏ nhưng cũng đủ để cô nghe thấy :"Thằng tự kỷ đi mơ tưởng tới công chúa"Mặt Tử Tuấn sa sầm, bàn tay đang nằm lấy tay cô dần buông lỏng.

"Tiểu thịt tươi dễ bắt nạt đến vậy thì về sau sao tôi dám cho cậu rời khỏi tôi đây?"

Sở Kiều liếc lạnh hai người kia với ánh mắt cảnh cáo rồi ghé sát vào tai Tử Tuấn nói nhỏ :"...tôi sẽ buộc chặt cậu bên mình nha?"

"Cậu...cậu..."

Mặt Tử Tuấn đỏ bừng, giọng cũng lạc đi mất :" Tôi...không...phải tiểu thịt tươi" Tiểu thịt tươi này thật dễ chọc...Tử Tuấn chợt nhớ ra gì đó, hoảng hốt nói :"A... tớ phải đến phòng dụng cụ"Phòng dụng cụ?

Sở Kiều bụng dù bụng đang kêu gào nhưng vẫn đi theo cậu ta, nhiệm vụ phải được ưu tiên!"

Tử Tuấn, cậu chơi bóng rổ sao?!"

Một phát hiện vô cùng vĩ đại...Tử Tuấn cầm lấy một quả bóng rổ dưới chân, hai tay đưa lên cao, hai chân khẽ nhún quả bóng rổ nhẹ nhàng lọt vào lưới."

Oaa" Sở Kiều vỗ tay, vô cùng ngạc nhiên :" Cậu giỏi thật đấy!"

Tử Tuấn sau khi dọn một sân bóng rổ cũng đã gần hết giờ giải lao, cậu mang bóng rổ vào phòng dụng cụ, Sở Kiều cũng lẽo đẽo theo sau.Phòng dụng cụ có chút tối, Sở Kiều nhìn ngắm xung quanh, toàn là bóng rổ bóng chuyền và mấy đồ đạc lung tung."

Xong rồi" Tử Tuấn thở phào, đứng dậy vươn vai.Sở Kiều thì xoa xoa bụng, tưởng tượng đến một bàn đầy thức ăn dưới canteen.Ngay lúc đó, có tiếng bước chân từ từ tiến vào phòng dụng cụ, nếu chỉ có tiếng bước chân bình thường thì cô và Tử Tuấn cũng không phải trốn như này, mà nó còn kèm theo tiếng rên!"

Ưm...ân nhẹ thôi, đồ ngốc!"

"Tiểu bảo bối của anh, tiểu huyệt dâm đãng chảy thật nhiều nước mút chặt lấy anh...thật sướng"Một cặp nam nữ tiến vào phòng dụng cụ, họ khóa cửa rồi bắt đầu "làm việc".Sở Kiều cùng Tử Tuấn vô cùng chột dạ, kéo nhau vào trong một góc tối đằng sau tủ đựng bóng rổ.

Chỗ đứng có chút chật chội, hơi thở nóng hổi của hai người hòa quyện vào nhau, mặt Sở Kiều có chút nóng, vội quay mặt đi chỗ khác.Quay mặt sang thì lại bắt gặp cặp đôi kia, côn thịt của chàng trai kia chỉ bé bằng một nửa của Nhất Nam, tiểu huyệt của cô gái kia còn hơi thâm...

Sở Kiều chăm chú nhìn chỗ giao hoan của hai người họ, thầm nhận xét.Tử Tuấn thấy cô nhìn chăm chú như vậy mặt liền đỏ bừng, cặp ngực mềm mại của cô còn đang áp sát lên người hắn."

Ưm... thao chết em....ư...a......thật ngon...aa...côn thịt....ânn..."

Co gái kia ưỡn ẹo, liên tục phun ra những lời thô tục cùng âm thanh "phốc phốc phốc" vang khắp căn phòng.Sở Kiều cắn môi, cô cảm nhận rõ hơi thở của tiểu thịt tươi đứng cạnh mình dần trở nên nặng nề.
 
Back
Top Bottom