Lãng Mạn 100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện

100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 20: Âm mưu của Quản Gia.


"Làm chuyện đó sướng lắm hả?"

Sở Kiều không ngờ tiểu thịt tươi lại hỏi câu như vậy, cô ho khan, mặt đỏ bừng :"Ờm... không biết" Aaa, tim cô sao đập nhanh thế này, mẹ ơiii!!

Bình tĩnh, phải bình tĩnh lại..Tử Tuấn có chút tò mò, anh đã học qua về bộ phận sinh dục nam và nữ.

Họ nói khi "làm tình" mục đích chỉ là để tăng thêm giống nòi.

Nhưng khi nhìn tận mắt như thế này, anh thầm thắc mắc, chuyện đó sướng vậy sao?"

Cậu có muốn thử không?"

Tim Tử Tuấn như muốn nhảy ra ngoài, tay anh run run, vật dưới thân từ từ ngẩng đầu.

Theo anh học thì đó là khi mình cảm thấy 'phấn khích'.

Ánh mắt cô dừng nơi cộm cộm phía dưới quần Tử Tuấn, cô lấy hết dũng khí, chạm vào nó."

Ah..."

Tử Tuấn lấy tay che mồm, hai má anh nóng bừng nhiệt độ như có thể đun sôi một ấm nước.Sở Kiều đờ người, cái đó... không phải quá to so với một 'tiểu thịt tươi' sao?!Dưới quần cậu ta cộm thành một khối to, không biết khi cởi quần ra nó còn to đến mức nào nữa.

Sở Kiều nuốt nước bọt, tay bắt đầu lần mò kéo khóa quần của cậu ta.Hơi thở Tử Tuấn trở nên dồn dập, lồng ngực anh phập phồng, hai mắt nhắm nghiền như đang hưởng thụ.Sở Kiều tay có hơi run, kéo khóa quần Tử Tuấn xuống, cự vật nóng bỏng kia như được giải thoát, một côn thịt to dài được bắn thẳng ra.

Côn thịt màu hồng nhạt, gân xanh bao bọc, quy đầu cũng là một màu hồng.

Chỉ là quy đầu của cậu ta hơi nhọn, hếch lên phía trước, khi đâm vào... không biết cảm giác như nào."

Mẹ nó..."

Sở Kiều há hốc mồm, hai mắt như muốn lòi ra ngoài.

To...quá to!!!

Cả chiều ngang lẫn chiều dọc đều quá to!

Có thể sánh ngang với tên Quân Từ Mặc lần trước, nhưng chiều ngang của tiểu thịt tươi này còn to hơn cả anh ta, thử tưởng tượng cảnh cô nhét thứ này vào tiểu huyệt nhỏ bé của mình, nhất định sẽ khóc mất.Ngón tay lành lạnh của Sở Kiều quyệt nhẹ lên côn thịt của anh, trên quy đầu giật giật rỉ nước.

Tử Tuấn vô cùng ngượng hận không có cái lỗ để chui xuống.Sở Kiều cầm lấy côn thịt cậu ta, ước chừng đo với miệng mình, chắc chỉ ngậm được đỉnh đầu thôi..."

Reng reng reng " Chuông vào giờ vang lên, cả hai giật thót.

Cặp đôi kia cũng vội vã mặc quần áo mau chóng rời khỏi phòng dụng cụ rồi chạy lên giảng đường.Sở Kiều có chút tiếc nuôi, nói :"Đi thôi" Có lẽ đến bây giờ Tử Tuấn mới là người khổ nhất, vật dưới thân vẫn ương ngạnh ngóc cao đầu mà không làm gì được.....Vào giảng đường, chào đón cô là ánh mắt lạnh như băng của Dương Minh đang nhìn cô chằm chằm.Cũng may vừa mới ngồi vào chỗ thì giảng viên mới vào.

Dương Minh chống cằm nhìn cô, ban nãy bước vào mặt cô có chút đỏ, mặt của 'tên bốn mắt' kia lại càng đỏ hơn, nhất định là có gì đó mờ ám!Nói mới nhớ, Nhất Nam vừa sang Mỹ do ba cậu ta ốm nặng, công ty không có ai tiếp quản, có lẽ Tiểu thư còn chưa biết chuyện đó.Hửm....

Hai mắt Dương Minh như lóe sáng, hắn cười thầm, vậy là tối nay chỉ có hắn và tiểu thư?

Khóe môi hắn từ từ nhếch lên thành một đường vòng cung đẹp mê người, hắn cười khẽ.***Sau khi tan học, Tử Tuấn thu dọn sách vở bằng tốc độ ánh sáng rồi phi ra ngoài cửa lớp.

Cảm giác như cậu ta đang cố trốn tránh cô vậy.Sở Kiều có chút không vui.

Nhưng sau khi nghe tin Nhất Nam sang Mỹ tầm một tháng tâm trạng cô liền khá lên rất nhiều.

Nhưng cô đâu biết, sói đi rồi còn có một con hổ đang ở nhà chờ cô.Còn cô chỉ là một con hổ giấy luôn giơ móng vuốt đe dọa người khác mà thôi.

Dương Minh mỉm cười, mắt hắn híp lại thầm tưởng tượng cảnh tối nay.Tối nay hắn nhất định sẽ bộc lộ bản chất thật của hắn!"

Dương Minh" Từ đằng xa, bóng dáng nhỏ nhắn kia đang vãy vẫy tay gọi hắn, Dương Minh dập tắt điếu thuốc, nhấn ga đi chầm chậm về phía cô.Sở Kiều mở cửa xe, nằm dài ở ghế sau, giọng có phần mệt mỏi :" Dương Minh, tối nay ăn gì vậy?"

Dương Minh gõ gõ tay lên vô lặng, nghiêng đầu cười :" Theo ý tiểu thư"Sở Kiều hả một tiếng, cô nhìn Dương Minh qua gương chiếu hậu một hồi lâu rồi nói :"Hôm nay tâm trạng anh có vẻ tốt ha?"

Hắn nhướng mày, khóe mắt cong lên như cười :" Rất tốt là đằng khác"《Aiz, Ký chủ đến tôi còn nhận ra, người đúng là một con hổ giấy thực thụ》Ngươi nói ai là hổ giấy?!

Bổn cô nương đây chính là hổ thật!《...》Về đến nhà, một bàn ăn thịnh soạn bốc hơi nghi ngút được dọn lên.

Tâm tình Sở Kiều tốt lên hẳn, cô đánh chén một bụng no nê rồi ngồi xem chương trình TV.Lúc cô chuyển kênh, lại thấy một cái tên quen thuộc hiện lên trên màn hình "Lý Hàn Phong" chính là hắn!Hắn mặc áo blouse trắng, bên trong mặc áo vest trông rất lịch thiệp, từ tốn trả lời phỏng vấn.

Nhắc mới nhớ đây là chương trình chỉ mời những bác sĩ có tài năng trên cả nước.

Hai mắt Sở Kiều sáng lấp lánh, hắn giỏi như vậy sao?
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 21: Bộ Mặt Thật Của Quản Gia Ôn Nhu(H)


Xem TV một lúc lâu Sở Kiều ngủ lúc nào không hay.

Hôm nay cũng như thường lệ, cô uống một cốc sữa trước khi đi ngủ.

Nhưng khi uống xong lại cảm thấy cơ thể rạo rực, nóng như lửa đốt.

Cô nghĩ do cả ngày hao tâm tổn sức quá nhiều rồi, nên liền ngủ thiếp đi.Lúc mơ màng tỉnh lại, thể cô vô cùng nóng, như có hằng trăm con kiến bò xung quanh.

Tiểu huyệt tê dại từng đợt co rút chảy ra một cỗ dâm thủy.

Sở Kiều hé mắt, mí mắt cô nặng trịch, vật trước mắt như phủ một lớp sương mờ, cổ họng cô khát khô."

Dương...Minh, nước..."

Sở Kiều gắng gượng, cố phát ra âm thanh nhưng từ lúc nào nó lại thành tiếng rên rỉ.Mất vài phút để cố tính tảo lại đầu óc, cô phát hiện cả cơ thể đang bị trói thành hình chữ Đại(大).

Người cô không một mảnh vải, mọi ngóc ngách trên cơ thể đều bị phô ra.Sở Kiều vô cùng hoảng sợ, quẫy đạp liên hồi nhưng phát hiện tay và chân bị trói bằng xích sắt càng cử động càng thít chặt.

Chuyện gì đang xảy ra thế này, Sở Kiều chực khóc, khuôn ngực cô phập phồng, giọng the thé :"Dương Minh...anh đâu rồi..."

Cửa phòng bật mở, Dương Minh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần Âu, đeo chiếc mặt nạ che một nửa khuôn mặt chỉ để lộ sống mũi cao và đôi môi mỏng.

Sở Kiều như vớ được cọng rơm, nhìn hắn bằng ảnh mắt khẩn cầu :"Anh...cởi trói...tôi...đau..."

"Đau?"

Hắn tiến lại gần Sở Kiều, ngón tay lành lạnh lướt nhẹ qua môi cô :" Vậy em có biết những lúc em làm tình với Nhất Hàn tôi đau như nào không?"

Anh ta nói gì vậy?

Sở Kiều đang trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, cô chỉ cảm thấy tiểu huyệt vô cùng ngứa, một cái chạm nhẹ của Dương Minh đã khiến cô run lên ngay lập tức dâm thủy phun trào."

Mới chạm vào đã ra rồi?"

Hắn cười khẽ, đặt lên môi cô một nụ hôn sâu.

Sở Kiều quyết không mở miệng, mặc kệ hắn liếm láp môi cô.

Hắn một tay xoa nắn ngực Sở Kiều, tùy ý xoa bóp thành đủ hình dạng, một bên lưỡi cố cạy hàm răng của cô ra luồn lưỡi vào trong.

Tay hắn véo mạnh đầu vú cô, Sở Kiều không kìm được rên rỉ :"Ân..."

Nhân cơ hội đó lưỡi hắn luồn vào trong, nhấm nháp mọi ngóc ngách trong miệng cô điên cuồng liếm mút.

Hắn liên tục mút đầu lưỡi cô, quyện vào lưỡi hắn.

Sở Kiều muốn rên rỉ cũng không được chỉ có thể túm chặt ga giường, cả người ưỡn lên cao như muốn đòi hỏi nhiều hơn.Tay hắn luồn xuống đùi cô, nhẹ nhàng vuốt ve tiểu huyệt như đang khiêu khích.

Tiểu huyệt đã tiết ra dâm thủy ướt đẫm một mảnh ga giường, Dương Minh cười thích thú, di chuyển xuống dưới ngắm nhìn tiểu huyệt phấn nộn của cô.Không biết Sở Kiều đã ngủ qua với bao nhiêu người nhưng cửa tiểu huyệt cô quả thật rất nhỏ, còn không bằng ngón út hắn.

Miệng tiểu huyệt màu hồng nhạt dính đầy dâm thùy bóng loáng.

Không hiểu sao từ lúc hôn cô, hắn bắt đầu cảm thấy cơ thể mình biến đổi, ham muốn nhiều hơn."

Ưm..."

Dương Minh lấy hai ngón tay cái, tách tiểu huyệt ra, đầu lưỡi linh hoạt tiến vào trong.

Lưỡi hắn vừa mềm vừa nóng di chuyển trong tiểu huyệt, Sở Kiều run rẩy, cả người như bị điện giật.

Dâm thuỷ ồ ạt tiết ra làm mặt hắn bị dính ướt một mảng.

Dương Minh thấy tiểu huyệt cô tiết ra càng ngày càng nhiều, hắn bỗng cảm thấy phí phạm liền hút mạnh một ngụm, đem hết dâm dịch uống sạch.

Sở Kiều hét lớn, chân tay co quắp.

Hắn lau dâm dịch dính trên miệng mình, ánh mắt đã nhuốm đầy tình dục, giọng khàn khàn :" Ngon thật đấy..."

Dương Minh chộp lấy cặp ngực sữa của cô, cúi đầu xuống mút mạnh, tiếng chùn chụt vang lên khắp căn phòng.

Hắn ăn đầu vú cô một cách ngon lành, còn cắn cắn nhẹ, cho đến khi nhũ hoa cô đầy vết răng cùng nước bọt hắn mới nhả ra.

Khi nhìn thấy hắn liếm tiểu huyệt mình, Sở Kiều đã sớm mất đi lý trí, cổ họng bắt đầu phun ra những từ ngữ phóng đãng :"Ân...sướng quá....ưm...ngứa....tiểu huyệt...ngứa.....muốn cắm....muốn thao aa.."

Côn thịt dưới thân hắn cũng trướng muốn nổ tung, nhưng những điều hắn muốn làm không chỉ có thế này."

Aa...."

Một chiếc roi da đánh mạnh vào mông cô, hằn lên vết đỏ như hình con rắn.

Sở Kiều hét lớn, khóe mắt bắt đầu ươn ướt."

Cún ngoan" Dương Minh xoa đầu cô, trên tay hắn cầm một chiếc vòng đeo cho chó, nhẹ nhàng đeo vào cổ cô, giọng vô cùng ôn nhu :" Cún ngoan sẽ được thưởng côn thịt, nhé?"

Hắn dường như không quan tâm câu trả lời của cô, cầm lấy dây vòng cổ, kéo mạnh.

Dưới thân vẫn bị roi da quật liên hồi, cô đau đến cả người tê dại, muốn hét lên nhưng lúc bật ra lại toàn tiếng rên rỉ dâm đãng."

Em biết tôi đã tưởng tượng cảnh này bao ngày rồi không hửm?"

Hắn mút mạnh môi cô, ngón tay liên tục thọc vào rút ra trong tiểu huyệt.Tiểu huyệt cô tiết ra rất nhiều nước đến ướt cả háng, tay hắn liên tục ấn vào những điểm mẫn cảm, "nhóp nhép nhóp nhép" tốc độ ấn càng ngày càng nhanh, nước mắt cô trào ra, hông ưỡn lên.Cô muốn côn thịt, cô không chịu được nữa rồi."

Dương Minh...thao chết em đi....côn thịt....em muốn...."

Đúng là thuốc kích dục hảo hạng có khác, hắn cười nhẹ, quật mạnh một roi lên eo cô :"Cún con nói lại"Sở Kiều khóc huhu, nếu bây giờ hắn tháo xích chắc chắn cô sẽ ngồi tự xử mất, quả thực không chịu được nữa rồi."

Tiểu huyệt ngứa...muốn được chủ nhân lấp đầy....chủ nhân... làm ơn cho vào...hức hức..."
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 22: Bộ Mặt Thật Của Quản Gia Ôn Nhu(H) -2-


Hắn cúi người ngậm lấy vành tai cô, giọng khàn khàn :"Cún con thèm côn thịt đến vậy hửm?"

Sở Kiều khóc không thành tiếng, vặn vẹo người, gật đầu lia lịa.Dương Minh quỳ gối trước hai chân cô, tay hắn vạch hai cánh hoa ướt át ra nhẹ nhàng cọ xát đỉnh côn thịt, Sở Kiều cảm nhận rõ quy đầu nóng bỏng đang cọ xát trước cửa huyệt, tiểu huyệt đáng thương đang liên tục mút chặt lấy đầu côn thịt chỉ mong được cho vào."

Ân....aa....ah .... chỗ đó, ...mau vào đi....hức..."

Thân gậy mới đi vào được một nửa, Sở Kiều cảm giác như cơ thể bị xé rách, đau đớn lẫn khoái cảm khiến cô rên rỉ không ra tiếng.

Kích thước của hắn hình như khác so với lần đầu, lần này vô cùng to.Gương mặt anh tuấn sau lớp mặt nạ ửng đỏ, cổ họng hắn cũng phát ra tiếng rên rỉ trầm ấm"Aa....nhét vào... chỗ...

đó....mau....."

Sở Kiều hét lớn, khuôn mặt xinh đẹp ướt đẫm mồ hôi, hai gò má ửng hồng trông rất gợi cảm."

Mẹ kiếp, chặt quá ..."

Côn thịt thô to màu tím mới cắm vào tiểu huyệt được một nửa, coi chừng lúc rút ra cũng khó, Dương Minh hít sâu, giọng vô cùng lạnh lùng vang lên :"Thít chặt như vậy là muốn kẹp chết tôi hửm?"

Sở Kiều vô cùng đau, trên trán đã kết một tầng mồ hôi mỏng.

Cô không ngờ một học trưởng hiền lành ôn nhu như vậy thực chất lại là một tên cuồng SM.

"Hửm?"

Hắn nhìn thấy ánh mắt tức giận của cô, hung hăng nâng eo cô lên, côn thịt thô to phụt một cái cắm toàn bộ vào trong."

A..."

Sở Kiều há mồm, thét chói tai.Dương Minh một tay xoa nắn ngực cô, véo mạnh đầu vú, dưới thân đột nhiên tăng tốc thọc vào rút ra."

Ân...a....hức...hức...."

Sở Kiều chưa bao giờ nghĩ lại tồn tại một người có sức lớn như vậy, côn thịt liên tục thọc ra cắm vào một giây nghỉ ngơi cũng không có.

Xích sắt không biết từ lúc nào đã được cởi ra, cả người Sở Kiều xụi lơ, cô nằm sõng soài xuống giường.

Dương Minh nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô lại càng cảm thấy vô cùng hứng thú, lật người cô lại, trực tiếp hung hăng cắm vào."

A!"

Côn thịt vừa mới rút ra cô vô cùng mãn cảm vậy mà hắn liền một phát đâm thẳng vào cửa tử cung.

Sở Kiều hét chói tai, thân dưới truyền đến cảm giác tê dại, từ đau đớn không biết chuyển thành khoái cảm từ bao giờ, tiểu huyệt thít chặt, bao bọc lấy côn thịt dường như một kẽ hở cũng không có.Dương Minh nắm lấy tóc cô, dưới háng liên tục thọc ra cắm vào điên cuồng như một cái máy đóng cọc.

Trong phòng chỉ nghe tiếng rên rỉ của nữ nhân cùng tiếng bạch bạch bạch do cơ thể va chạm vào nhau."

Huhu....chậm....chậm....hỏng mất....huhu..."

Sở Kiều há mồm thở dốc, dưới háng tiết ra nhiều dâm thủy đến nỗi côn thịt đâm vào phát ra âm thanh nhóp nhép dâm mỹ.

Hắn bỗng nhiên đặt tay lên âm vật cô, véo mạnh.

Cả người Sở Kiều giật bắn, cảm xúc tê dại khiến đầu óc cô như điện giật phía dưới co rút lại, bao bọc lấy côn thịt.Dương Minh nhận thấy khoái cảm, liên tục xoa nắn âm vật đang sưng to của cô, Sở Kiều cứ thế thít chặt lại, nước mắt dàn dụa hai bên má."... chậm...c.hậm...tôi... sắp....ư...a" Côn thịt đột nhiên trướng to, liên tục thúc sâu vào trong bụng cô, dưới bụng phẳng lì còn có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng côn thịt nổi lên.Hắn đột nhiên tăng tốc, Sở Kiều cảm giác như mình sắp bị đâm hỏng rồi, tay hắn vẫn liên tục nhéo đầu vú cô, một tay vẫn nắm tóc cô đưa đẩy côn thịt điên cuồng như muốn đâm nát tiểu huyệt cô."

Hừm..."

Dương Minh cúi người, hơi thở nóng hổi của nam nhân phả vào tai cô, hắn rên nhẹ tiếng rên vô cùng gợi cảm, phía dưới lại sít sao mút chặt lấy côn thịt, Dương Minh đã thiếu chút nữa bắn tinh."

Huhuuhu...tha...làm...ơn....tôi.."

Tiếng rên rỉ kiều suyễn của cô lại y hệt một liều thuốc kích thích.

Tinh hoàn hắn liên tục động vào âm vật cô, tiếng phốc phốc khiến người ta đỏ mặt tía tai.Hắn dập mạnh thêm mấy trăm cái, cuối cùng cũng bắn mạnh vào trong tử cung cô.

Nùng tinh đặc theo âm đạo chảy dọc xuống bặp đùi tạo ra khung cảnh đê mê.

Âm thanh máy móc của hệ thống vamg lên 《Chúc mừng Ký chủ, thu thập thành công》Dương vật hắn từ từ rút ra, nùng tinh đặc cùng dâm thủy cứ thể chảy ra ngoài.

Sở Kiều nằm sấp, cả người không còn một chút sức lực, hai mắt nhằm chặt chỉ muốn ngủ.Dương Minh đột ngột lật người Sở Kiều lại cho cô mặt đối mặt với hắn.

Khuôn mặt tuấn tú của hắn đã hơi đỏ, mặt nạ đã được cởi ra từ lúc nào, đôi mắt hơi híp lại, đôi môi mỏng hồng hào."

A!"

Vừa cao trào xong, hắn đột nhiên cắm thẳng côn thịt to lớn vào sâu trong tiểu huyệt, Sở Kiều cả ngưòi rụng rời.

Cô suýt hôn mê bất tỉnh nhưng cơn đau rát ở mông lại kéo cô về hiện thực.Hắn vừa thao cô vừa đánh mạnh vào mông cô, Sở Kiều khóc thét, cô vừa đạt cao trào liền vô cùng mãn cảm hắn cứ đâm như vậy cô sẽ chết mất.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 23: Buông tay


"Em biết tôi đã nhịn bao lâu rồi không?"

Thanh âm hắn trầm xuống có vẻ không vui, hai tay hắn khóa chặt eo Sở Kiều hung hăng đâm chọc.

Sở Kiều bị hắn đâm cho đến chết đi sống lại, hơn 2 tiếng trôi qua thân dưới của hắn vẫn cứng, ngóc cao đầu.

Lần này cô thật sự nhắm chặt hai mắt bất tỉnh ngay dưới thân hắn.... thân dưới liên tục bị côn thịt ra vào đến đau, Sở Kiều trong cơn mê man liền lập tức tỉnh lại, cổ họng hét nhiều đến nỗi giọng đã lạc đi.Đau... thân dưới vô cùng đau, hai cánh hoa bị cọ xát đến xưng đỏ nhưng hắn vẫn không chịu dừng lại.

Dù đã thao cô cả đêm nhưng tiểu huyệt bé nhỏ vẫn gắt gao hút chặt lấy gậy thịt của hắn, tiểu huyệt căng ra không một chút nếp gấp.

Dương Minh lật người cô lại, nhìn âm đế của Sở Kiều to bằng hạt đậu bị kích thích đến sung huyết, tay lại đưa lên xoa nắn.Sở Kiều khóc lớn, lồng ngực cô phập phồng :"Tha...huhuhu....tha tôi......ân...ư....aaa..."

Cô ưỡn người, liền lập tức cao trào, không biết lần này là cao trào lần thứ bao nhiêu rồi.

Hắn rút côn thịt ra, tiểu huyệt vừa bị thao lộng không hề bị nới lỏng, thậm chí còn khép chặt lại y như lúc đầu.

Hắn nheo nheo mắt, cơ thể cô đúng là vưu vật."

Hức...hức..."

Sở Kiều cả người mềm nhũn, chỉ biết nằm trên giường, nước mắt rơi lã chã.

Tiểu huyệt cô co rút, hé mở một dòng tinh trắng đục chảy ra, khuôn mặt cô lấm tấm mồ hôi, miệng nhỏ liên tục mở ra òa khóc.Dương Minh lau những giọt nước mắt trên mặt cô, giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai :" Nốt một lần nữa thôi, nhé?"

Sở Kiều trợn tròn hai mắt, chân dơ lên đạp mạnh vào người hắn nhưng nhanh chóng đã bị hắn giữ lại.

Dương Minh cầm lấy côn thịt đang cứng nhắc của mình cọ xát vào tiểu huyệt Sở Kiều, yết hầu khẽ lăn lộn, khuôn mặt phiếm hồng và đôi mắt hẹp dài trông gợi cảm vô cùng."

Làm ơn....huhu...."

Sở Kiều khóc nấc lên, hắn như không nghe thấy lời cầu xin của cô, hạ thể một lần nữa hung hăng cắm thẳng vào tiểu huyệt ướt át.***Sáng hôm sau, xương cốt cô rã rời.

Nếu không phải dưới tiểu huyệt vẫn còn đau và người cô đầy vết roi thì cô cứ nghĩ tối hôm qua là một cơn ác mộng."

Tiểu thư" Sở Kiều phát hiện Dương Minh đang đứng cạnh giường, cô suýt lộn nhào xuống đất.

Anh ta lại cư xử như một người khác, vẫn là dáng vẻ hiền lành kia, cô hoài nghi có lẽ nào tối hôm qua là một người khác?Nhưng sự hoài nghi của cô mau chóng được giải đáp.

Trên cổ Sở Kiều vẫn còn vòng cổ cho cún, hắn lại gần cô, hàng mi khẽ run run :" Sở Kiều... anh rất mong chờ buổi tối hôm nay" Tối hôm nay?!

Hai chân Sở Kiều mềm nhũn, cô cười cứng ngắc :"Hả?

Tối nay?"

Đừng nói là tối nay anh ta sẽ làm tiếp?!!"

Tôi...tôi phải đi học..."

Sở Kiều đẩy hắn ta chạy ra khỏi phòng bằng tốc độ nhanh nhất....Trên giảng đường, Dương Minh vẫn là một học trưởng hiền lành ấm áp trong mắt tất cả mọi người.Sở Kiều ngồi cạnh anh ta, cả người toát mồ hôi lạnh.Trên cổ Sở Kiều nếu nhìn gần sẽ lờ mờ thấy đằng sau cổ áo là vòng cổ cho cún, cô đã dùng sức kéo nó ra nhưng căn bản là cô không có khóa...Trong lúc bầu không khí u ám, một giọng nữ lanh lảnh vang lên :"Chào học trưởng"Sở Kiều ngẩng đầu, bắt gặp Phương Hân Nghiêm, cô ta mỉm cười, ngồi xuống cạnh Dương Minh."

Học trưởng, em hâm mộ anh từ lâu rồi" Phương Hân Nghiêm cười tươi như hoa, hào hứng nói :" Anh và bạn học Sở Kiều đây là...?"

Dương Minh im lặng không đáp.

Phương Hân Nghiêm thấy hắn làm lơ mình liền thẹn quá hóa giận vùng vằng bỏ đi."

Sao nãy giờ trông em run vậy?"

Bàn tay ấm áo của hắn đặt lên tay cô, Sở Kiều run lẩy bẩy, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.

Bị hành hạ cả đêm qua, hai chân Sở Kiều như muốn rụng rời khỏi cơ thể luôn rồi.Cô lấy dũng khí, quay sang nhìn hắn :"Anh... sao lại làm vậy với em?

Anh không thích em cơ mà?"

Trong cốt truyện thì Dương Minh không hề thích cô, thậm chí còn cảm thấy ghê tởm."

Em hỏi thế là sao?"

Hắn nhướng mày, vuốt nhẹ mu bàn tay cô :" Tôi không thích em hồi nào?"

"..."

"Kiều Kiều" Một bàn tay lạnh toát chộp lấy cổ tay Sở Kiều kéo mạnh.

Tử Tuấn kéo tay Sở Kiều ngồi dậy, cầm cặp sách cô mang ra chỗ ngồi cạnh hắn :" Cậu ngồi cạnh tôi"Sở Kiều ngu ngơ hả một tiếng.

Dương minh sa sầm mặt, kéo tay Sở Kiều lại :" Kiều Kiều?

Gọi bằng tên thân mật như vậy, em quen cậu ta?"

Hai người đàn ông giằng co một hồi thu hút sự chú ý không ít người.

Phương Hân Nghiêm thì vô cùng ghen tỵ với cô bạn kia, đổi lại vị trí đó là của cô ta không biết sẽ như thế nào."

Đây là bạn em, anh nói gì vậy?"

"Bạn?

Bạn gọi tên thân mật như vậy?"

Dương Minh vẫn nắm khư khư tay Sở Kiều hình như không có ý định buông ra.Tử Tuấn mặt vẫn không chút biểu cảm, chỉ là cô cảm nhận rõ bàn tay hắn nắm lấy tay cô đã hơi run.Tiểu thịt tươi mày làm cho người ta có cảm giác muốn được bảo vệ quá đi."

Học trưởng" Phương Hân Nghiêm không biết từ lúc nào đã ra đứng cạnh Dương Minh, giọng điệu vô cùng hào hứng :"Em có thể ngồi cạnh anh không?"

Dương Minh nhìn cô, ánh mắt trở nên thâm trầm khó đoán, hắn nhìn cô một lúc lâu cuối cùng hắn cũng buông tay Sở Kiều trở về chỗ ngồi.

Phương Hân Nghiêm hai mắt sáng rực, mừng rỡ ngồi xuống cạnh Dương Minh.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 24: Hiểu Lầm.


Sở Kiều cũng không để ý gì nhiều, cô đã thành công lấy được tinh dịch của Dương Minh, nên có lẽ bây giờ anh ta nên về với nữ chính thì đúng hơn.Vốn xuyên vào sách này Sở Kiều cũng không có ý định cướp đi dàn hậu cung của nữ chính, nhiệm vụ của cô chỉ là lấy tinh dịch.

Mà dù có muốn cướp đi dàn hậu cung cũng không được, vì vốn bản thân cô chỉ là một nữ phụ.

Sở Kiều chọc chọc cục tẩy trước mặt, thở dài ngao ngán.

Chỉ là...

"Học trưởng, đến bài nâng cao anh cũng làm được hết sao?"

"Ờ"

"Anh thật giỏi!"

...chỉ là tại sao Dương Minh và Phương Hân Nghiêm lại ngồi ngay đằng sau cô vậy?!

Tử Tuấn nhận thấy sắc mặt cô có vẻ không tốt, liền nhỏ nhẹ hỏi han :"Kiều Kiều, cậu có sao không?"

Sở Kiều bỗng cảm thấy chột dạ, sau lưng như có ai nhìn chằm chằm, cô cười gượng :" Tớ không sao"

Tử Tuấn rụt rè đưa tay lên, chạm lên má cô, xúc cảm nhè nhẹ ấm nóng khiến hai má Sở Kiều thoáng chốc nóng ran :" Tớ..."

Rầm!!

Cả Tử Tuấn và Sở Kiều bị dọa đến suýt mất hồn.

Đang trong giờ học Dương Minh đột nhiên đứng dậy, tay đập mạnh xuống bàn gây nên âm thanh không hề nhỏ.

Đến giảng viên luôn ưu ái hắn cũng phải nghiêm giọng nhắc nhở :" Em có ý kiến gì ?"

Tay hắn siết chặt, ánh mắt nhìn Sở Kiều lạnh như thấu xương thấu tủy, giọng hắn lạnh nhạt :"Em không khỏe"

"Được rồi, em xuống phòng y tế đi"

Dương Minh kéo tay Phương Hân Nghiêm ra ngoài trước sự chứng kiến của cả giảng đường, ai cũng há hốc mồm, xì xào bàn tán.

"Em...

" Giảng viên lớn giọng quát mắng nhưng Dương Minh đã nhanh chóng đi ra ngoài.

Chưa gì đã tiến triển nhanh như vậy rồi, đúng là nữ chính có khác...

Sở Kiều ngầm ghen tỵ, sức hút của nữ chính đúng là vô cùng lớn.

Cô gạt bỏ suy nghĩ đó sang một bên, tiếp tục ngồi trêu chọc tiểu thịt tươi.

Sở Kiều quay sang nhìn cậu ta, hai mắt long lanh :"Tiểu thịt...

à Tử Tuấn, tối nay tôi ngủ ở nhà cậu được không?"

"Cái...cái...gì?"

Cậu ta ngồi lùi ra sau, nới rộng khoảng cách với cô.

Nếu tối nay về nhà không phải tự vào hang hổ sao?

Chi bằng đến nhà cậu ta, nhân tiện có thể thực hiện nhiệm vụ luôn!

"Tớ..."

Sở Kiều ngẫm nghĩ, cố nặn ra một lý do nào đó thuyết phục nhất.

Ọccc, Sở Kiều ôm bụng, ổ họng ơn ớn.

Thôi xong, sáng nay vì tránh mặt Dương Minh nên cô chưa kịp ăn sáng, sao giờ bụng tự nhiên đau thế này?.

Sở Kiều nằm gục xuống bàn, khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhó trông rất đáng thương.

"Sở...Sở Kiều?"

Tử Tuấn trông vô cùng hoảng loạn đưa tay lên sờ trán cô :" Cậu sao vậy?"

"Hai em đằng kia có chuyện gì vậy?"

Giảng viên mặt mày cau có trông có vẻ không vui.

"Bạn học Sở Kiều bị đau bụng"

Phản ứng nhanh với hai chữ "Sở Kiều" giảng viên nở nụ cười ôn hòa :" Mang em ấy xuống phòng y tế đi"

***

"Ân...quá sâu....hự....chậm....chậm.....huhu..."

Trong phòng y tế, tiếng rên rỉ của nữ nhân liên tục vang lên cùng tiếng nhóp nhép.

Hắn nhìn nữ nhân dưới thân mình, tay đặt trên eo cô ta siết chặt lại làm cô ta kêu lên vì đau đớn.

Thân dưới vẫn liên tục luân động thiếu chút nữa đâm thủng nữ nhân này rồi.

"Học... trưởng....hức...chậm.... chậm, tôi....ra..."

Phương Hân Nghiêm thở dốc, phải nói là vị học trưởng này bề ngoài ôn nhu nhưng bên trong lại là một con sói dồi dào sinh lực.

Hắn thao cô từ nãy tới giờ mà vẫn chưa bắn tinh lần nào.

Sau khi xuống phòng y tế, Phương Hân Nghiêm không cần chủ động Dương Minh đã đè cô ta ra hung hăng thao.

Cô ta nằm dưới thân Dương Minh, nở nụ cười mãn nguyện.

Thân dưới hai người liên tục va chạm, âm thanh xấu hổ vang lên khắp căn phòng.

Bàn tay Dương Minh chợt đặt lên cổ nhỏ nhắn của cô ta bóp mạnh.

"Học...trưởng...ư..."

Phương Hân Nghiêm trợn tròn hai mắt, lực ở tay hắn rất mạnh cô ta không thở nổi, chân dưới liên tục quẫy đạp trong vô vọng.

Hai mắt Dương Minh đục ngầu, hắn đột nhiên lại nhớ tới cảnh tượng ban nãy trên giảng đường, tay lại càng siết chặt thêm.

Phương Hân Nghiêm ú ớ không ra tiếng, sắc mặt đã dần chuyển sang màu tím.

Nữ nhân này đúng là kinh tởm!!

Hắn rút côn thịt không cứng nổi ra khỏi người cô ta, bàn tay thon dài đẹp đẽ kia vẫn đặt trên cổ Phương Hân Nghiêm siết chặt, lực càng ngày càng mạnh.

Trước mắt hắn ta bây giờ chỉ có lửa giận, trút hết lên nữ nhân trước mắt...

"Dương Minh!!"

Một cái tát mạnh giáng xuống mặt hắn, khuôn mặt anh tuấn bị đỏ ửng một bên, khóe miệng hắn rỉ máu.

"Sở...Sở Kiều?"

Hắn nhìn thấy cô, tay đặt trên cổ Phương Hân Nghiêm dần buông lỏng.

Phương Hân Nghiêm ôm cổ ho sù sụ, nhìn thấy Sở Kiều còn có cả Tử Tuấn đứng sau, khuôn mặt đỏ bừng, hoảng hốt đến biến dạng, vội mặc quần áo chạy nhanh ra ngoài không dám ngoảnh lại.

"Tôi..."

Tay Dương Minh run run đưa lên sờ má cô.

"Đủ rồi.."

Sở Kiều trừng mắt nhìn Dương Minh, hất mạnh tay hắn ra.

Nếu cô không đến kịp thì không phải anh ta định giết người sao?

Cô cũng không có gì thắc mặc vì sao mới lần đầu gặp hai người đã tiến triển nhanh như vậy, đương nhiên là vì Phương Hân Nghiêm là nữ chính, nhưng anh ta sao lại định ra tay suýt giết Phương Hân Nghiêm?!

"Đầu óc anh có bình thường không đấy?"

Sở Kiều chau mày nhìn hắn, nếu cô không đến kịp không phải hắn sẽ vào tù sao?

Dù chỉ hắn chỉ là một Quản Gia nho nhỏ nhưng cô biết hoàn cảnh gia đình hắn và những gì hắn đã trải qua, ít nhất Sở Kiều cũng có thiện cảm với hắn.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 25: Lý Hàn Phong


Lúc Tử Tuấn dìu Sở Kiều xuống phòng y tế, đứng ngoài cửa đã nghe thấy những âm thanh đáng hổ thẹn như vậy, thật làm ô uế tai của Tiểu Thịt tươi.

Sở Kiều thở dài, nói :"Dương Minh, tối nay tôi ngủ ở nhà bạn" "Nhà bạn?"

Hắn đứng bật dậy :" Tôi không đồng ý"Bụng đang đau đến nỗi mặt Sở Kiều méo mó, cô cố nhịn, vịn vào người Tử Tuấn đi ra ngoài."

Sở Kiều...cậu đang..."

Sở Kiều mỉm cười miễn cưỡng:"Tớ ổn...tớ khỏe rồi..."

Dứt lời, đầu óc cô trở nên mông lung, mọi vật xung quanh cứ xoay vòng vòng, cảnh vật đột nhiên trở nên tối sầm, bên tai cô chỉ nghe loáng thoáng tiếng hai nam nhân hét lớn :" Sở Kiều..."....Cả căn phòng tràn ngập mùi thuốc sát trùng, không biết cô đã ngủ bao lâu rồi, chỉ biết khi tỉnh dậy rất khó khăn, mí mắt cô nặng trĩu.Đập vào mắt cô là trần nhà màu trắng, trên người khoác bộ đồ kẻ sọc của bệnh nhân, dưới bụng nhói lên, đau đến nỗi trán cô rịn mồ hôi hột.Nhìn quanh thì đây có vẻ là phòng bệnh VIP, phòng rất rộng còn được trang trí rất sang trọng.

Sở Kiều gắng gượng ngồi dậy, cơn đau dưới bụng vẫn không dứt, cô cẩn thận vén áo lên nhìn xem dưới bụng rút cục có gì."

Bênh nhân tỉnh lại rồi thưa Viện trưởng" Một cô y tá bước vào, đắp chăn trùm kín bụng cô, nhẹ nhàng nhắc nhở :" Không được để bụng bị lạnh"Sở Kiều có chút sợ hãi, cổ họng cô khô khốc cố cất tiếng :"Tôi...tôi bị làm sao vậy?"

"Tiểu thư không sao hết, chỉ là bị viêm ruột thừa nhẹ, vừa trong phòng mổ ra"Một người toàn thân mặc áo blouse trắng bước vào, anh ta cầm hồ sơ bệnh án, lật giở một hồi rồi nói :"Tầm 1 tuần cô có thể xuất viện, trong thời gian đó hãy ăn uống những thứ nhiều chất dinh dưỡng"Sở Kiều bị ngây ngốc trước vẻ đẹp của anh ta, mái tóc màu xám bạc hơi rối cộng với đôi mắt đôi mắt thờ ơ kia ... thật sự rất hoàn mỹ!"

Tôi còn có nhiều việc phải làm ở bệnh viện, lần sau mong Sở tiểu thư tìm bác sĩ khác" Hắn đặt hồ sơ bệnh án lên bàn, ánh mắt nhìn cô thậm chí còn có chút chán ghét :"Còn nữa, mục đích cô tiếp cận tôi, tôi biết.

Loại người dơ bẩn như cô đừng mong bước một ngón chân vào Lý gia" Tên này là ai vậy?

Hắn nói cái gì mà tiếp cận?

Dơ bẩn?

Chưa làm gì đã bị người ta mắng nhiếc thậm chí còn coi là dơ bẩn, Sở Kiều vô cùng tức giận, nhưng não cô đột nhiên phản ứng với hai từ "Lý gia"...đây không phải là Lý Hàn Phong đó chứ?!Sở Kiều nhớ lại khuôn mặt đã xuất hiện khi cô xem TV lần trước, đúng là anh ta rồi!

Chẳng lẽ trước đó hai người đã có hiềm khích gì chăng?

Nhìn anh ta đang tránh cô như tránh tà thế kia thì sao mà tiếp cận được?

Sở Kiều vô cùng ủ dột chẳng còn tâm trạng mà cãi nhau nữa chỉ đơn giản ''ừ'' một tiếng.Lý Hàn Phong sau khi biết Sở Kiều bị viêm ruột thừa đương nhiên trong lòng rất vui, so với những gì cô ta làm, cô ta còn xứng đáng nhận nhiều hơn thế.

Nhưng hôm nay có vẻ tâm trạng cô ta không tốt.

Bình thường khi gặp anh, cô sẽ giở đủ mọi cách để dụ dỗ anh lên giường cô ta?Đây không phải chuyện tốt sao?

Lý Hàn Phong lấy cây kẹo mút trong túi áo, bóc vỏ rồi bỏ vào miệng.Anh ta ăn kẹo mút?

Sở Kiều đang ăn nho, quả nho suýt bị mắc kẹt ở cổ họng.

Đường đường là một Viện trưởng ở bệnh viện Quốc tế không ngờ cũng có sở thích này.Cửa phòng bệnh đột nhiên bật mở,"Sở Kiều..."

Phương Hân Nghiêm mở cửa phòng bệnh, mặt mày trông rất ủ rũ nhẹ nhàng bước vào, cô ta đứng bên giường bệnh Sở Kiều giọng nghẹn ngào :" Tớ...tớ...xin lỗi cậu huhuhu..."

Sở Kiều mới tỉnh dậy nên rất mệt, tâm tình có chút không tốt, cô cố nhẫn nhịn, hỏi :" Cậu xin lỗi tôi về chuyện gì?"

"Học trưởng...học trưởng... nói nếu tôi không xin lỗi... thì anh ấy sẽ tuyệt giao với tôi... hhhuhuu..."

Sở Kiều nhìn cô gái khóc bù lu bù loa trước mặt, cô day day trán, giọng có phần khó chịu :"Được rồi..."

"Cô đến bây giờ vẫn còn thói quen bắt nạt người khác?"

Hàn Phong đứng cạnh không kìm được lên tiếng ngắt lời cô.

Bắt nạt?

Sở Kiều vô cùng đau đầu cũng không muốn đôi co nhiều với anh ta.

Phương Hân Nghiêm lại tiếp tục sụt sùi :" Tử Tuấn...cậu ấy... cậu ấy nói ghét tôi...tôi...hức hức... tôi thật sự xin lỗi..."

Choang!

Chiếc cốc thủy tinh để trên bàn bị Sở Kiều hất đổ tạo nên âm thanh không hề nhỏ, trên sàn đầy thủy tinh vỡ vụn."

Lỡ tay" Sở Kiều nhìn Phương Hân Nghiêm bằng ánh mắt cảnh cáo, đương nhiên không phải là cô lỡ tay.Phương Hân Nghiêm run lẩy bẩy, vô thức giật lùi ra sau, cô ta hoảng sợ đến nỗi ngã xụp xuống đất, thủy tinh găm đầy lên tay."

Cô bé này, em không sao chứ?"

Hàn Phong lườm lạnh Sở Kiều rồi chạy ra đỡ Phương Hân Nghiêm ngồi dậy, động tác rất dịu dàng."

Bệnh viện của tôi không phải nơi để cô làm loạn, nếu cô thích có thể xuất viện sớm, tôi không cản" Dứt lời, anh ta nhấc bổng Phương Hân Nghiêm đi ra ngoài phòng bệnh.Đến cả Lý Hàn Phong cũng bị Phương Hân Nghiêm lấy mất rồi...

Sở Kiều thở dài.

-----

Đôi lúc đang viết mà còn quên mất là mình đang viết truyện H ;-;

Thôi thì cố ăn chay vài chương đi, 'chắc' chương sau sẽ có thịt :>
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 26: Chụp lén bị phát hiện.


Sao không thấy tiểu thịt tươi đến nhỉ?

Sở Kiều nằm dài trên giường bệnh, bây giờ cô nhàn rỗi vô cùng.

"Sở Kiềuu" Tử Tuấn lao vào, thấy cô hai mắt liền long lanh ánh nước, chạy lại ôm chặt lấy Sở Kiều.Sao tiểu thịt tươi này lại dễ thương đến vậy chứ...

Sở Kiều xoa đầu cậu ta, cười khoái chí.

Tử Tuấn sau khi nhìn thấy Sở Kiều đột nhiên bất tỉnh, anh rất hoảng hốt nhưng giảng viên không cho anh cúp tiết nên anh liền lén lút trốn học đến thăm cô."

Cậu trốn học?"

Sở Kiều ngỡ ngàng nhìn cậu nhóc đang ôm khư khư lấy người cô.

Trong cốt truyện, Tử Tuấn là người vô cùng chăm học, dù Phương Hân Nghiêm là nữ chính nhưng chưa chắc đã làm lung lay việc học của anh... vậy mà Tử Tuấn sẵn sàng trốn học vì cô?"

Aww tôi yêu cậu quá đi" Sở Kiều ôm chầm lấy Tử Tuấn.Tử Tuấn mặt bỗng chốc nóng bừng như bị sốt.

"Đây là chỗ để hai người ôm ấp nhau hửm?"

Lý Hàn Phong bước vào, hắn thấy cách đối xử của Sở Kiều đối với tên kia rất dịu dàng liền có chút không vui.

"Gì đây?

Tiểu thịt tươi mới mua về?"

Lý Hàn Phong nheo mắt đánh giá từ đầu đến chân Tử Tuấn, nhan sắc cũng không phải đẹp trai quá mức, mặt thì non búng ra sữa, cũng chẳng có gì đặc biệt.Sở Kiều có chút khó chịu, vội lên tiếng :" Mau đến đây kiểm tra rồi ra khỏi phòng cho tôi""Chứ cô nghĩ tôi muốn ở đây?"

Hàn Phong chậm rãi tiến lại gần Sở Kiều, vén áo cô lên.

Da cô vừa mịn vừa trắng, có một vết khâu ước chừng một gang tay trên bụng cô, Hàn Phong khẽ nhíu mày đưa tay lên sờ vết khâu.

Làn da nữ nhân này đúng là mịn màng, xúc cảm dù chỉ thoáng qua nhưng đã khiến cổ họng hắn khô khốc kì lạ.Có lẽ lâu rồi hắn chưa đụng vào nữ nhân chăng?

Sao lại nảy sinh dục vọng với một người như cô ta chứ?."

Anh kiểm tra xong chưa?"

Tay hắn vẫn đặt trên bụng cô nãy giờ, Tử Tuấn đứng bên cạnh cô đang mây đen đầy đầu.Hàn Phong rụt tay lại, giọng vẫn điềm tĩnh trái ngược với ngọn lửa đang bừng bừng trong lòng :"Vết khâu không có gì..."

Sở Kiều ngán ngẩm, xua xua tay :"Rồi, anh đi ra khỏi phòng đi"Cô ta đuổi anh?

Hàn Phong như bị tổn thương lòng tự trọng quay sang nhìn cô muốn xác nhận một lần nữa."

Anh nhìn gì?

Đi đi"Cô ta chắc chắn bị đập đầu vào đâu rồi!

Một người đẹp trai tài giỏi như anh, ngày trước cô còn dính như sam, bây giờ chẳng lẽ vì một tên nhóc mặt búng ra sữa mà từ bỏ anh?!

Hàn Phong cố nhẫn nhịn, bước ra khỏi phòng.Tử Tuấn ngồi xuống cạnh mép giường, lo lắng nhìn cô :" Tối nay tôi sẽ ngủ trên sofa, chừng nào cậu khỏi thì về cùng tôi" Sở Kiều suýt phụt máu mũi, trong sáu vị nam chính, tiểu thịt tươi này là người cô thích nhất nha!

"Được...

được thôi" ***Say khi ngủ một giấc dài tỉnh dậy thì trời đã sẩm tối, tiểu thịt tươi thì đang gục đầu bên giường cô ngủ ngon lành.

Sở Kiều vươn vai, lật chăn ngồi dậy, bụng có hơi đói nên cô quyết định ra ngoài mua một chút đồ ăn, cũng không tiện đánh thức tiểu thịt tươi dậy nên đành đi một mình.Thân thể vẫn hơi yếu nên cô phải dựa vào tường mới đi được, y tá và bác sĩ vẫn đi qua đi lại thấy cô liền chào hỏi một tiếng."

Tại sao tôi lại không được ra ngoài?!"

"Tiểu thư... cô vừa mổ xong phải nghỉ ngơi... nếu muốn ra ngoài phải xin phép Viện trưởng..."

Tên vệ sĩ cao to co rúm người lại, cúi gằm mặt xuống.Sở Kiều hừ một tiếng :" Sao tôi lại phải đi xin phép hắn?

Hắn từ lúc nào đã nắm quyền hơn tôi?"

"Tiểu...tiểu thư...

Lý gia có làm ăn với Vương gia... nếu người cứ..."

"Mẹ kiếp" Sở Kiều thầm chửi một câu, hậm hực bước vào thang máy ấn tầng cao nhất.

Ting!

Cửa thang máy mở ra, tầng cao nhất ở đây chính là phòng của Viện trưởng.

Sở Kiều đã chuẩn bị những từ ngôn từ hay nhất để nói chuyện với hắn, cô đưa tay lên gõ cửa, tay chưa chạm đến cánh cửa đã từ từ mở ra.

Hắn quên không đóng cửa?"

Ha...ha..."

Tiếng rên rỉ trầm thấp vang lên, Sở Kiều há hốc mồm cảnh tượng trước mắt cô là gì đây?!

Tận mắt nhìn thấy viện trưởng đang thẩm du phải là một người siêu may mắn!

Chỉ là cô ngỡ ngàng với độ dài kia, một viện trưởng cứng rắn lạnh lùng như vậy... mà hàng lại vô cùng to!"

Ha...ha" tay hắn bao bọc lấy côn thịt màu hồng nhạt, liên tục vuốt lên vuốt xuống, hai má hơi hồng, hai mắt nhắm nghiền lại.Sở Kiều không biết thành người nhìn trộm từ bao giờ, cổ họng cô bỗng chốc khô khan, cô nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm cơ hồ còn không hề chớp mắt.Đúng rồi!

Nhất định cô phải chụp lại, hắn ta ghét cô như vậy, đây có thể là vũ khí duy nhất dùng để đe dọa hắn, Sở Kiều móc trong túi quần điện thoại, cô đưa lên, camera cẩn thận hướng vào trong phòng.Tách!

Aaaaa con mẹ nó sao cô lại quên tắt đèn flash cơ chứ!!!!!

Sở Kiều sợ đến nỗi hồn phách suýt lìa khỏi cơ thể, điện thoại trên tay rơi bộp xuống đất, phát ra tiếng động đủ để cho ai đó nghe thấy.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 27: Cầu thao.


36 kế chạy là thượng sách!Sở Kiều dùng hết tốc lực chạy vào trong thang máy.

Và đương nhiên thể lực của một người đàn ông luôn hơn hẳn một người phụ nữ...Hàn Phong kéo tay cô lại, ném mạnh về phía ghế sofa, khóa cửa.

Hắn nhặt chiếc điện thoại dưới đất lên, mày hơi cau lại trông có vẻ rất tức giận.

Sở Kiều ngồi trên ghế sofa, co người lại, giọng lí nhí :"Tôi... xin lỗi " "Xin lỗi?"

Hắn túm lấy cổ tay cô, bóp mạnh :"Không phải ngay từ đầu cô đến đây là có ý định khác sao?

Được rồi...

đến đây " Hàn Phong đột nhiên cởi quần, đối diện với một côn thịt dài như quái vật thế kia đầu óc cô có chút mông lung, hai mắt mở to."

Ý...

ý định đến đây?"

Sở Kiều đỏ mắt, ngẩng đầu lên nhìn trần nhà.Hàn Phong nhìn cô, ánh mắt lạnh lẽo khiến cô lạnh sống lưng :"Tôi bảo cô đến đây" "Nhưng mà...

ý định của tôi là...

ưm" Lời chưa dứt, hắn túm lấy tóc Sở Kiều, bóp mạnh lấy cằm cô, ép mở mồm ra rồi nhét thẳng côn thịt thô dài vào trong, trượt thẳng xuống cổ họng."

Ân..."

Sở Kiều đau đến nỗi ứa ra nước mắt, nhưng tên cầm thú này lại trông có vẻ hưởng thụ, liên tục nắm tóc Sở Kiều côn thịt thọc ra thụt vào trong miệng cô.

Nước bọt chảy dọc xuống hai bên mép trông thảm thương vô cùng."

Ha... loại như cô làm công việc này mới hợp...

" Hàn Phong nhìn cô bằng nửa con mắt, giọng nói có chút khàn khàn.Tên chó chết này!

Tôi cắn chết anh!!"

Mẹ kiếp!

Cô làm gì vậy?!"

Hàn Phong rút côn thịt ra, đau đến nỗi mặt mày méo mó.Sở Kiều lau nước bọt dính trên miệng, cô ho khan, chạy vào nhà vệ sinh móc họng.Cô ta...?

Cố nôn ra ý là đang kinh tởm anh?

Hàn Phong bị tổn thương lòng tự trọng quá mức, hắn kéo tóc cô lại, gầm lên :"Loại con gái như cô còn ở đây ra vẻ cao thượng gì nữa?

Ngàn lần muốn được leo lên giường tôi còn chưa đủ mãn nguyện?"

Sở Kiều bị hắn nắm tóc đến nỗi tóc tai đã rối bù xù, cô tức đến tột độ, đẩy mạnh hắn ra :" Tôi lên đây là muốn xin phép anh ra ngoài mua đồ ăn!!!"

Hàn Phong hơi khựng lại, lát sau lại cười khẩy:" Cô nghĩ tôi tin?"

"Được rồi, anh xuống kia hỏi vệ sĩ của tôi, vì lý do gì mà họ không cho tôi ra ngoài mà phải xin phép anh?!"

Nhắc mới nhớ, hôm qua hắn vừa nói với những người ở ngoài là canh chừng Sở Kiều cho tốt, không cho cô ta bước ra ngoài nửa bước.Hàn Phong buông tóc cô ra, hắn xỏ tay vào túi lấy ra một chiếc kẹo mút.

Giọng hắn đã bình tĩnh trở lại :"Lý do chụp trộm tôi?"

Sở Kiều giật mình, cô im lặng không đáp.Hắn thấy cô im lặng liền ngước lên nhìn, ánh mắt vô tình dừng lại nơi cổ áo Sở Kiều.

Ban nãy khi dằng co đã bị tuột một cúc áo, hắn có thể thấy rõ bên trong cô đang đeo một chiếc vòng cổ cho cún.Hắn đứng dậy, tiến lại gần cô, vẻ giễu cợt một lần nữa lại hiện lên trong ánh mắt hắn :" Ha... thì ra cô là một M"Sở Kiều có chút hoảng loạn, vội kéo áo che chiếc vòng cổ chết tiệt kia lại, nhưng tay cô sớm đã bị Hàn Phong khóa chặt.Hắn để hai tay Sở Kiều lên trên đỉnh đầu, một tay giữ một tay lần mò cởi từng cúc áo.

Bộ ngực đầy đặn được phô ra trước mặt hắn, mục đích của cô đúng thật là tiếp cận hắn, nhưng bây giờ lại cảm thấy có chút sợ.Giọng hắn lạnh lẽo vang lên :"Chỗ đó của cô sớm đã nát rồi đúng không ?"

"Nát cái đầu anh!"

Sở Kiều hét lớn."

Vậy thì để tôi kiểm tra" Dứt lời hắn kéo quần cô xuống, bờ mông căng tròn lộ ra, quần lót ren màu đen mỏng manh có thể nhìn thấy cả bên trong :"Dâm đãng, mặc quần lót này tới đây, không phải ý muốn nói tôi thao cô sao?"

Hàn Phong cắn nhẹ vào đùi cô để lại một dấu hôn lờ mờ."

Ưm..."

Sở Kiều bụm mồm, cố kìm nén âm thanh đáng xấu hổ kia.Ngón tay thon dài của hắn đưa lên, vén quần lót cô sang một bên để lộ tiểu huyệt hồng hào khép chặt, hắn còn hoài nghi liệu ngón tay mình có chui lọt không?

Hơi thở nam tính của hắn phả vào giữa hai chân Sở Kiều, dù hắn đã bỏ tay cô ra nhưng cả người cô sớm đã xụi lơ.

Sở Kiều vô cùng nhạy cảm mới thế tiểu huyệt đã ướt, cô ngồi xụp xuống đất mặt đỏ bừng."

Cô có đi phẫu thuật gì không?"

Ngón tay hắn mượn dâm thủy mà chọc vào trong, cái lỗ nhỏ vừa ấm vừa mềm khiến thân dưới của hắn muốn nổ tung."

Im... mồm...ư..."

Bên dưới Sở Kiều đột ngột thít chặt, tay hắn vừa mới cho vào đã mau chóng tìm được điểm mẫn cảm của cô.Hắn rút tay ra kéo theo một sợi dây dâm dịch dài, nhẹ nhàng đưa lên ngắm nghía :" Cô không phải xử nữ?

Nhưng lại khít như vậy..."

"Hàn Phong..."

Sở Kiều lấy tay che mắt, tiểu huyệt bên dưới nhẹ nhàng đóng mở tiết ra một đống dâm dịch :"Thao tôi...

"Ực, hắn nhìn cô, yết hầu trên cổ lăn lộn, ngàn vạn lần hắn đã tự hứa với mình sẽ không ngủ cùng cô gái này nhưng tại sao bây giờ...
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 28: Thao huyệt ở bệnh viện (NP)


"Thao tôi... tôi muốn côn thịt của anh..."

"Đồ dâm đãng" Hắn cúi đầu, hung hăng gậm nhắm quanh cổ cô, trượt xuống xương quai xanh rồi đến bầu ngực trắng nõn.

Hắn chụp lấy hai vú của cô, ra sức xoa nắn, bàn tay bình thường hay cầm dao giải phẫu giờ có chút thô ráp, làn da mịn màng của Sở Kiều lại vô cùng mãn cảm, tiếng rên rỉ không kìm được mà bật ra.Cô cảm nhận rõ dưới bụng có vật gì đó chọc chọc.

Hàn Phong dùng sức cắn mạnh lên đầu vú cô, cả phòng chỉ có âm thanh chụt chụt, hắn hết mút rồi cắn đầu vú, cho đến khi đầu vú cô dính đầy nước bọt của hắn, Hàn Phong mới buông tha."

Ưm...ân .... dừng...

" Sở Kiều đẩy đẩy hắn ra, nhưng tay cô dường như đã trở nên vô lực, ngả vào người hắn."

Không phải ngày trước cô say mê tôi lắm sao?"

Hàn Phong nâng cằm Sở Kiều lên, không đợi cô trả lời môi hắn đã phủ lên môi cô.

Đầu lưỡi linh hoạt tách hàm răng cô ra luồn lách vào bên trong, gặm nhắm mọi dư vị của cô."...ha....

" Cuối cùng hắn cũng buông Sở Kiều ra, đôi môi căng mọng hồng hào của cô giờ đang dính đầy nước bọt của hắn, trông thật ướt át."...

Kiều Kiều" Tử Tuấn không biết đã đứng ngoài cửa từ lúc nào, má đỏ bừng đến tận mang tai, khóe mắt hơi đỏ."

Tử...Tử Tuấn..."

Sở Kiều vội kéo quần lên, chạy lại chỗ cậu ta :"Sao cậu lại tới đây?"

Tử Tuấn cúi mặt, giọng vô cùng bé :"Sở Kiều thích làm chuyện đó sao?"

Sở Kiều không ngờ lại bị tiểu thịt tươi bắt gặp, vội vàng phủ nhận :"A... không, sao cậu lại hỏi vậy?"

"Ban nãy cậu trông có vẻ rất thích""Không phải ...ưm" Tử Tuấn chợt kéo cổ áo Sở Kiều môi dán môi với cô, lưỡi cũng học tập luồn lách vào trong nuốt tất cả các dư vị trong miệng cô."

Cậu...

" Sở Kiều ngạc nhiên đến nỗi hai mắt suýt rớt ra ngoài, cô bị hôn đến hai chân mềm nhũn, ngã xụp xuống đất."

Aiz... cậu thật là..."

Tử Tuấn tháo kính, tay cậu ta đưa lên lau nước miếng còn dính trên khóe miệng cô, giọng trầm trầm :" Nếu cậu thích phải nói với tôi sớm chứ" Sở Kiều nhìn cậu con trai trước mặt, quyết định hỏi lại lần nữa:"Cậu ... cậu là...?"

Tử Tuấn ghé sát vào tai cô, nói nhỏ :"Sở Kiều... cậu xem cậu thật là ngây thơ, vậy mà luôn tỏ ra mình bá đạo mạnh mẽ ""Vụ lần trước tôi bị đánh hội đồng, nếu cậu không đến tôi đã xử gọn mấy tên nhãi chết tiệt đó rồi hahaha..."

Cốt truyện đâu có nhắc tới ?

Sở Kiều bàng hoàng, môi run run cơ hồ còn không thể nói lên lời."

Cậu có biết tại sao ở lớp tôi không có ai dám bắt chuyện với tôi không?"

"..."

Sao cô lại không nghĩ đến chứ?

Một người đẹp trai, tài giỏi như cậu ta mà lại bị bắt nạt, xa lánh nhất định phải có ủy khuất gì trong đó, tại sao cô lại không để ý chứ?!

Đôi mắt lạnh lùng, không một tia cảm xúc nào thật đen và sâu thẳm khiến người khác ko dám nhìn thẳng.Sở Kiều sợ hãi lùi về phía sau nhưng hắn giữ tay cô lại, kéo vào lòng mình.

Bàn tay hắn không yên phận mà bắt đầu di chuyển xuống nơi riêng mật của cô, lần mò vào trong quần lót, nhẹ nhàng vuốt ve tiểu huyệt ướt dầm dề kia."

Hai người...

" Hàn Phong đứng cạnh cả người đã nóng rực, đôi mắt phiếm hồng nhìn chằm chằm Sở Kiều.

"Khoan đã..."

Sở Kiều còn chưa thích ứng kịp với sự thay đổi đột ngột của Tử Tuấn, Hàn Phong đã tiến đến chặn môi cô.

Phía dưới ngón tay Tử Tuấn liên tục kích thích tiểu huyệt, liên tục thọc vào những nơi sâu nhất ấn những điểm mẫn cảm của cô.

Sở Kiều không thể phát ra tiếng rên, lưỡi đã bị Hàn Phong quấn lấy mút mạnh.

Tay hắn còn nhéo nhéo đầu vú cô, nhào nặn thành đủ hình dạng.

Sở Kiều cảm giác mình sắp bị bọn họ kích thích thành một vũng nước rồi, nơi khó chịu nhất bây giờ là tiểu huyệt, chỉ mong được một vật thô to nào đó lấp đầy."

Chị thật dâm đãng đó nha" Tử Tuấn vân vê âm đế sưng to bằng hạt đậu của cô, khuôn mặt đẹp như tạc kia từ từ cúi xuống giữa hai chân cô, đầu lưỡi ấm nóng mềm mại di chuyển vào trong tiểu huyệt điêu luyện như một con rắn nhỏ.Cả người cô như bị điện giật, khoái cảm lân truyền khắp cơ thể, chân cô co quắp thở dốc liên hồi.Một tay hắn liên tục kích thích âm đế, lưỡi thì luồn lách vào trong tiểu huyệt cô, bắt chước động tác giao hợp mà thọc vào rút ra.

"Huhu... khó chịu...

" Bên dưới đã ướt một mảng dưới sàn, Sở Kiều khóc không thành tiếng.

Hàn Phong mới từ bỏ đôi môi sưng mọng kia, hắn lên tiếng nhắc nhở giọng đã khẳn đặc :"Giường ở phía kia" "Để tôi bế chị ấy" Tử Tuấn bế bổng cô lên, tiến lại gần phía giường bệnh.Nằm trong lòng Tử Tuấn, tim cô đập loạn xạ, cậu ta ấy vậy mà sau khi bỏ kính ra lại trông rất trưởng thành hơn nhiều.

Tử Tuấn đặt cô xuống giường một cách nhẹ nhàng, môi lưỡi lại phủ xuống triền miên một hồi với cô.

"Cậu đừng có tham lam" Hàn Phong đẩy Tử Tuấn ra, lồng ngực hắn hơi phập phồng, ánh mắt hắn nhìn cô như hổ đói nhìn con mồi.Hai nam nhân trước mặt dường như không chịu được thêm một phút giây nào nữa, hai cự vật to dài đều được giải phóng để ngay trước mặt cô.

Vì chịu kích thích quá lâu gân xanh đã nổi đầy, trên đỉnh đầu còn tiết ra một ít dịch trắng đục."

Cô chọn đi""Chị chọn đi" Tử Tuấn và Hàn Phong nhìn cô, đồng thanh nói.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 29: Thao huyệt ở bệnh viện (NP)


Sở Kiều nuốt nước bọt, cả người cô nóng ran, tiểu huyệt vô cùng ngứa ngáy.

"Chết tiệt..."

Hàn Phong có vẻ không chịu đựng được nữa, hắn kéo tóc Sở Kiều, chọc côn thịt nóng hổi kia vào miệng cô sâu đến tận cuống họng."

Anh nhẹ tay với chị ấy thôi" Tử Tuấn cười cười, bàn tay mảnh khảnh bắt lấy eo cô, quy đầu cực nóng cọ cọ trước cửa tiểu huyệt, cả người Sở Kiều run lên, một dòng dâm thủy từ huyệt khẩu trào ra, thấm ướt quy đầu hắn."

Ưm..."

Sở Kiều còn chưa thích ứng kịp với độ lớn của Tử Tuấn, hắn đã tóm lấy eo cô hung hăng cắm sâu.

Khoái cảm còn chưa tới, Sở Kiều đã cảm nhận nỗi đau như bị xé rách làm đôi.

Côn thịt của Tử Tuấn vô cùng to, nhớ lại lần trước ở trong phòng dụng cụ, côn thịt to như vậy cô nghĩ đâm vào sẽ khóc mất, quả đúng là như vậyNước mắt cô trào ra, miệng đang ngậm côn thịt trướng to của Hàn Phong liên tục kêu ư ử.

Bên trong tiểu huyệt của nữ nhân này vô cùng sướng, thịt non mềm ẩm ướt bao bọc quanh côn thịt hắn khiến hắn chẳng còn quan tâm đến tiếng khóc kia của cô nữa.Nhưng côn thịt mới chỉ cắm vào được 2/3, các nếp gấp ở tiểu huyệt được kéo căng ra, tiểu huyệt của nữ nhân này ấy thế mà vô cùng nhỏ, lúc vào cũng khó.Tử Tuấn đã bị tình dục làm cho lu mờ, dương vật to bằng cánh tay trẻ con không hề thương tiếc gì mà nguyên căn đi vào, vừa đau vừa trướng.Phía trên Hàn Phong liên tục di chuyển hông, ánh mắt liếc nhìn côn thịt đang ra ra vào vào trong tiểu huyệt Sở Kiều, mày khẽ cau lại có chút ghen tỵ.

Cái miệng nhỏ này của Sở Kiều cũng không tồi, chỉ là hắn muốn cắm vào tiểu huyệt cô!

Thao chết nữ nhân dâm đãng này!Tử Tuấn bắt lấy vú cô, tay nhéo nhéo hai nhũ hoa đang đứng thẳng, dương vật bên dưới liên tục thọc vào rút ra, tinh hoàn hắn đập mạnh lên mông cô tạo nên âm thanh bạch bạch bạch vang khắp căn phòng.Trong miệng đang ngậm côn thịt của Hàn Phong, nó to đến nỗi tưởng chừng hai mép của cô sắp rách ra rồi, lại còn liên tục chọc vào cuống họng cô, nước mắt Sở Kiều ứa ra, miệng cô đau."

Hah... khóc cái gì?"

Hắn nhìn cô, đôi mắt khép hờ trông rất gợi cảm.Có lẽ vì tác dụng của nước bọt Sở Kiều nên khuôn mặt lúc nào cũng nghiêm túc giờ chỉ nhuốm màu tình dục.Phặc!

Côn thịt cuối cùng cũng ra khỏi miệng cô, một dòng tinh sệt, trắng đục bắn thẳng lên mặt Sở Kiều."

Aa...

ân... quá nhanh...chậm.... một chút....a..."

Ngay lập tức Sở Kiều hét lên, người phía sau liên tục dập mạnh cô với tốc độ kinh người.Đỉnh đầu côn thịt dập mạnh như máy đóng cọc vào tử cung cô, Sở Kiều đã vô số lần nghĩ đến cảnh mình sẽ làm Tử Tuấn nhưng không ngờ lại là như thế này."

A... chậm...huhu không...chịu được.....

" Tử Tuấn hốc mắt đã phiếm hồng, lời cầu xin của cô hắn bỏ bên tai cơ hồ còn khô g thể nghe thấy, bây giờ hắn chỉ đang giải tỏa dục vọng hơn 18 năm của mình.Sao côn thịt của một người mới chỉ 19 tuổi lại to như vậy chứ, Sở Kiều bị đâm sắp hỏng rồi, một giây nghỉ ngơi cũng không có.Dương vật Hàn Phong cũng không kém cạnh gì, tiếp tục đâm vào miệng cô.

Khuôn mặt Tử Tuấn đã lấm tấm mồ hôi, vì cô gái này mà hắn đã che dấu bản tính hoang dã của mình nhưng không ngờ đáp lại hắn lại là cảnh cô đang lõa thể, rên rỉ dưới tay của một tên đàn ông khác.

Hôm nay hắn không thao chết cô thì hắn không phải là Tử Tuấn!

Phụt!

Một thứ dòng tinh nóng hổi bắn thẳng vào tử cung Sở Kiều.

Tử Tuấn trán rịn mồ hôi, khẽ chau mày rút côn thịt ra, dâm thủy hòa trộn với tinh dịch chảy ra cứ thế thấm ướt ga giường. 《Chúc mừng Ký chủ thu thập thành công!!》Thành công rồi...

Sở Kiều bị đâm đến chết đi sống lại, trên môi nở nụ cười mãn nguyện."

A..."

Hắn vừa mới bắn tinh vào trong cô ấy mà côn thịt không hề mềm xuống còn ngóc cao đầu hơn đâm thẳng vào trong tử cung cô suýt chút nữa xé rách rồi.Huhu... dù gì cũng chỉ là một đứa nhóc 19 tuổi, côn thịt to cũng lạ rồi chẳng lẽ ngay cả đến thể lực của hắn cũng khác người.Cổ họng cô thì bị côn thịt Hàn Phong liên tục đâm chọc, hai tay hắn còn luồn xuống xoa nắn hai vú của cô.

Sở Kiều da đầu tê dại dâm thủy lập tức tiết ra nhiều hơn.

Âm thanh "phụt phụt" bao trùm khắp căn phòng, côn thịt to hồng liên tục rút ra rồi đâm sâu vào tiểu huyệt cô, đầu óc Sở Kiều choáng váng, suýt ngất xỉu.Lầm thứ hai Tử Tuấn bắn tinh dịch vào trong cô, lần này hắn rút côn thịt ra, ngay cả miệng cô cũng đã được buông tha.

Sở Kiều cả người xụi lơ nằm sấp xuống giường.

Dưới thân đột nhiên đau nhức "A!!"

Một côn thịt to trướng trực tiếp đâm thẳng vào trong tiểu huyệt mẫn cảm.

Hàn Phong lật người cô lại, cho cô mặt đối mặt với hắn."

Hhuhu... dừng...dừng .... không..."

Dù nói thế nhưng phía dưới lại mút chặt lấy côn thịt hắn, cổ họng hắn phát ra tiếng rên nhỏ, khoái cảm tê dại khiến hắn đắm chìm không thể dứt ra được."

Chị, đừng để em cô đơn chứ" Côn thịt nóng hổi của Tử Tuấn nhớp nháp cọ cọ bên má Sở Kiều.Cô cố lè lưỡi ra, liếm nhẹ lên đỉnh quy đầu.

"Hah ... chị thật giỏi" Hai mắt Tử Tuấn híp lại, xoa xoa nhẹ đầu cô, hắn cằm lấy cằm Sở Kiều, tách miệng cô ra nhét dương vật vào trong.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 30: Thao đến ngất (H)


Âm thanh "phụt phụt" vang lên khắp phòng, cùng tiếng nữ nhân rên rỉ, cảnh tượng dâm loạn vô cùng.Hai người bọn họ nãy giờ luân phiên nhau, cứ Hàn Phong rồi đến Tử Tuấn, Sở Kiều chỉ sợ mình sẽ bị thành cái xác khô mất.Tử Tuấn nâng cằm cô lên, bắt lấy đầu lưỡi cô, mút mạnh :"Chị, chưa gì đã kiệt sức rồi sao?"

Hàn Phong khóa eo Sở Kiều, quỳ gối trước hai chân cô côn thịt to trướng liên tục thúc vào từ đằng sau.

Cặp vú trắng nõn đung đưa liên hồi, bàn tay đang khóa chặt eo co vươn lên bắt lấy cặp vú kia mạnh mẽ xoa nắn."

Huhuuu... dừng lại.... không chịu... nổi... làm ơn...

" Sở Kiều chỉ biết rên rỉ trong mê man, đầu óc sớm đã không còn ý thức mặc cho hai người đàn ông luân động trên cơ thể mình."

Chị, mới chỉ có ba tiếng, yếu ớt như vậy lần sau sao có thể hầu hạ em?"

Tử Tuấn vén tóc mai cô sang một bên, lời nói dịu dàng nhưng lại khiến sống lưng Sở Kiều lạnh toát."

Tha... tha cho tôi.... huhu...A!"

Côn thịt đâm mạnh vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt, cô cảm nhận rõ tinh dịch nóng hổi đang tuôn trào trong cơ thể mình."

Anh lâu quá đấy" Tử Tuấn đẩy Hàn Phong ra, cây gậy thô dài lại cắm thẳng vào trong tiểu huyệt đầy nước của cô.Bên dưới tăng tốc độ thọc vào rút ra kịch liệt, âm đạo cô vừa nóng vừa ẩm ướt cơ hồ hắn chơi cả ngày cũng không chán."...chậm lại.... không chịu nổi...huhuh...."

Sở Kiều túm chặt lấy tay áo Hàn Phong nước mắt đầm đìa."...ting... ting..."

Trong không gian dâm loạn, tiếng điện thoại chợt vang lên, Sở Kiều không còn sức mà nghe máy nữa.

"Nghe máy" Hàn Phong trên người chỉ khoác áo blouse trắng, cơ bụng săn chắc lấm tấm mồ hôi, quái vật dưới thân vẫn thẳng đứng, chạm chạm vào má cô."

Alo...

Nhất Nam..."

Sở Kiều cố kìm nén tiếng rên.

Giọng Nhất Nam ở phía bên kia có vẻ hào hứng vô cùng, hắn không nghĩ cô sẽ bắt máy liền nói liên thoắng :" Chị yêu, dạo này không có em ở nhà chị có thấy trống vâng không?

Côn thịt của em nhớ tiểu huyệt của chị lắm..."

Nói đến đoạn đấy, mặt Tử Tuấn và Hàn Phong liền tối sầm, côn thịt từ từ rút ra rồi đâm mạnh vào trong.

"A...

ân..."

Sở Kiều bụm mồm, ngực thì bị Hàn Phong xoa nắn, dưới thì bị Tử Tuấn hung hăng đâm chọc, cô không thể kìm nén tiếng rên nữa mà bật ra.

"Chị..."

Bên kia thanh âm Nhất Nam trùng xuống, giọng nói chợt trở nên lạnh lẽo :" Chị đang làm gì?"

Không đợi Sở Kiều trả lời, Tử Tuấn giật lấy điện thoại cô, dí loa vào chỗ giao hợp của hai người tiếng "lép nhép" cùng tiếng "bạch bạch bạch" vang lên rõ mồn một.

"..aaa... chậm thôi... từ từ... a...

ân..."

Bên kia tay Nhất Nam đã siết chặt lấy điện thoại như muốn bóp vụn nó, côn thịt trong quần hắn đã từ từ ngóc đầu.

"... huh dừng lại.... sâu quá....tôi chêt...mất..."

Sở Kiều nằm trên người Hàn Phong, phía sau Tử Tuấn vẫn liên tục đâm mạnh côn thịt vao vách non mềm mại của cô.

"Con mẹ nhà nó" Nhất Nam giải phóng cự vật trong quần, hắn cắn răng, tay khẽ mân mê côn thịt, tiếng rên của Sở Kiều như một liều thuốc kích dục mạnh mẽ, chưa gì hắn đã bắn tinh đầy lên ga giường.

Tút...tútNhất Nam ném mạnh điện thoại xuống dưới đất, trên trán nổi đầy gân xanh, hắn gầm lên với thư kí đứng bên ngoài :"Mau đi sắp xếp một vé máy bay, ngày mai tôi về Trung Quốc"Thư ký đứng cách hắn một cách cửa cũng cảm nhận rõ lửa giận bừng bừng, vội vâng một tiếng rồi nhanh chóng chạy đi. ...."

Đến cả em trai cô cũng không tha hửm?"

Hàn Phong đang ăn đầu vú cô, giọng hắn trầm thấp vang lên."

Hỏng... hỏng mất....aaaa..."

Hai thân thể nam thân bao bọc quanh cô, một người nằm dưới liên tục kích thích hai đầu vú, một người điên cuồng ra vào trong cơ thể cô, nửa giây nghỉ ngơi cũng không có.Cái miệng nhỏ của cô từ nãy tới giờ vẫn mút chặt lấy hắn, tiểu huyệt căng ra không một nếp gấp.

Tử Tuấn không hề cảm thấy thương hoa tiếc ngọc, dùng hết tốc lực va chạm vào tử cung cô, ngón tay rảnh rỗi luồn xuống vân vê hột le đang sưng lên như hạt đậu.Cả người cô như bị điện giật, não liền bị tê dại, bị kích thích ở ba nơi khoái cảm dần xâm chiếm, chân cô co quắp lại, há miệng thở dốc.

Miệng vừa há ra đã bị Hàn Phong nằm dưới mút chặt, hắn mút mọi ngóc ngách trong miệng cô, đem mọi nước miếng của Sở Kiều nuốt vào trong, cổ họng vang lên riếng ừng ực.

"...máu?"

Hàn Phong như bừng tỉnh.

Hắn đẩy Tử Tuấn ra, lật người cô lên.Hai nam nhân trông có vẻ hoảng hốt, vì làm mạnh bạo quá mà vết khâu của Sở Kiều bị rách từ lúc nào cũng không biết.

"Tên điên này, không biết kiềm chế bản thân hả?"

Hàn Phong nhấc bổng Sở Kiều đang nửa mê nửa tỉnh lên, đặt lên bàn giải phẫu, hắn lấy tăm bông cẩn thận sát trùng cho cô.Dưới thân Tử Tuấn vẫn không chịu yên ổn, nhìn thấy tiểu huyệt phấn nộn kia, hơi thở lại trở nên dồn dập."

Cút vào nhà vệ sinh giải quyết" Hàn Phong quay sang nhìn Tử Tuấn, trừng mắt.Tử Tuấn lau mồ hôi, cố chịu đựng mà bước vào nhà vệ sinh, đóng chặt cửa.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 31: Mới Tỉnh Dậy Lại Bị Kích Thích(H)


Bên dưới tiểu huyệt đột nhiên ngứa ngáy đến kì lạ, bên trong như có một thứ gì đó giống một con rắn nhỏ mềm mềm ấm ấm luồn lách khắp mọi ngóc ngách.

"Ân..."

Sở Kiều co chân lên, lại phát hiện hai chân mình đang kẹp phải đầu một ai đó.

Tiếng mút tiểu huyệt xì xụp vang lên rõ ràng trong phòng bệnh yên lặng.Bàn tay thô ráp nhẹ nhàng vạch hai cánh hoa ẩm ướt ra, răng cắn nhẹ lên hột le.Sở Kiều bị kích thích đến tỉnh ngủ, hai mắt mở to nhìn người đang vùi đầu giữa hai chân cô.Trên miệng hắn đầy dâm dịch nhớp nháp, hắn ngẩng đầu lên nhìn cô, khóe môi cong lên, nở nụ cười ma mị.

"Sở Kiều, cậu tỉnh rồi?"

Tử Tuấn...?!

Từng ký ức tối hôm qua chợt ùa về, Sở Kiều nhận thấy quần của mình đã bị cởi ra ném xuống đất.

Cô co chân đạp mạnh vào người Tử Tuấn, chân vừa định giơ lên lại bị hắn giữ lại, động tác không hề kiêng dè mà hung hãn banh hai chân cô ra thành hình chữ M, tiểu huyệt trần trụi cứ thế phô bày ra trước mắt hắn."

Tiểu huyệt vô cùng đáng yêu, lúc ngủ cũng có thể dụ dỗ người khác như vậy" Tử Tuấn tiến đến gần cô, mặt cậu ta kề sát Sở Kiều trong gang tấc, hơi thở nam tính phả vào gáy Sở Kiều khiến cô khẽ run."

Dừng... tôi vừa mới ngủ dậy, mệt..."

Chưa dứt lời, bàn tay lành lạnh của cậu ta đã luồn vào trong áo lót của cô từ lúc nào.

Ngón tay cậu ta đùa nghịch hai đầu vú cô, xoa xoa rồi nhéo mạnh.

Bàn tay Tử Tuấn di chuyển xuống phía dưới, ngón tay bắt đầu cho vào trong tiểu huyệt ướt nhẹp phát ra âm thành nhóp nhép đáng xấu hổ."..a...dừng...hah..."

Sở Kiều tóm chặt lấy vai cậu ta.

Bên dưới tay Tử Tuấn đang dần tăng tốc thọc vào rút ra.

Sở Kiều ưỡn người, móng tay đâm mạnh vào vai Tử Tuấn, cả người cô vô cùng nhạy cảm lập tức tới cao trào.

Dưới bụng có dị vật nóng bỏng cạ cạ, ánh mắt Tử Tuấn nhìn cô như có lửa, từ trong ánh mắt hắn cô biết được chắc chắn tiếp theo hắn sẽ làm gì.

"Đây không phải chỗ để cho hai người giở trò đồi bại" Từ cửa bước vào, Hàn Phong khẽ chau mày, tiến đến gần gìm hai chân Sở Kiều lại không cho cô ý định trốn tránh.

"Đỡ sưng chưa?"

Hàn Phong nhìn hai cánh hoa sưng đỏ, ánh mắt hắn cứ nhìn càng lâu tiểu huyệt cô lại càng co rút tiết ra một cỗ dâm dịch.

"Đỡ sưng rồi..."

Sở Kiều vốn định khép hai chân lại nhưng tay hắn chắc như gọng kìm, đè hai chân Sở Kiều xuống dưới giường."

Sở Kiều mẫn cảm thật đó" Tử Tuấn vẫn đang mân mê đầu vú cô, thi thoảng lại nhéo mạnh một cái.

Sở Kiều ho khan, lên tiếng nhắc nhở :"Đừng có nhìn nữa"Hàn Phong đã nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt của Sở Kiều một lúc lâu, miệng tiểu huyệt vì ánh nhìn của hắn mà liên tục đóng mở, dâm dịch theo đó mà chảy ra không ngừng.

Hắn đột ngột cúi đầu xuống, thè lưỡi ra.

Sở Kiều tim đập nhanh hơn một nhịp, hai chân vẫn bị hắn gìm chặt không thể di chuyển, hai tay từ lúc nào đã bị Tử Tuấn khóa chặt ra đằng sau."

Sao dâm dịch cô lại có vị ngọt?"

Hàn Phong vừa liếm láp vừa hỏi.

Đầu óc Sở Kiều tê dại, cả người như bị điện giật, cảm giác này lại vô cùng sảng khoái.

Hàn Phong há mồm, mút mạnh tiểu huyệt phấn nộn trước mặt, lưỡi bắt chước động tác giao hợp mà ra vào trong tiểu huyệt.

"Hah....

ân....aa..." lồng ngực cô phập phồng, hai gò má đã nhuốm hồng trông vô cùng gợi cảm.Hắn liếm láp từng nếp gấp trong tiểu huyệt cô, lưỡi uốn lượn di chuyển lên xuống rồi thọc ra thụt vào.

Sở Kiều bị liếm đến sảng, hai tay túm lấy tóc hắn, ấn sâu vào trong.

"Cậu quên tôi rồi hửm?"

Tử Tuấn xoay mặt cô lại đối diện với hắn, lưỡi Tử Tuấn từ từ tiến vào trong khoang miệng cô mút lưỡi cô chùn chụt.

"Nước bọt của cậu cũng thật ngon" Hắn nhìn Sở Kiều, mắt híp lại trông có vẻ thích thú.

"A!!"

Tiếng đồ đạc rơi loảng xoảng kéo ba con người đang mê đắm trở về hiện thực, Sở Kiều hai mắt trợn tròn nhìn Phương Hân Nghiêm.

Hàn Phong cũng vội đứng dậy, lau đi dâm dịch dính trên miệng.

Duy nhất chỉ có Tử Tuấn vẫn thờ ơ như không, lưỡi vẫn tiếp tục nhấm nháp khoang miệng của Sở Kiều.

"Cậu... cậu..."

Phương Hân Nghiêm vốn định đến để thăm Sở Kiều, phát hiện phòng bệnh của cậu ta khóa trái cửa nên tìm đến lễ tân nói mình là người quen để lấy chìa khóa.

Không ngờ bước vào lại là cảnh Viện trưởng đang vùi đầu giữa hai chân cậu ta say sưa mút tiểu huyệt, còn Tử Tuấn vốn là con mọt sách lạnh lùng của trường giờ lại đang luồn tay vào trong áo cậu ta, lưỡi còn liên tục luồn lách vào trong miệng Sở Kiều phát ra âm thanh tấm tắc.

Phương Hân Nghiêm đỏ bừng mặt, ấm nước tự tay pha đã bị rơi vỡ thành nhiều mảnh, Hân Nghiêm xoay người chạy nhanh ra ngoài.

"Con mẹ nó, tôi đã bảo rồi" Sở Kiều giơ chân lên, đạp mạnh vào lưng Hàn Phong còn không quên quay lại trừng mắt với Tử Tuấn.

"Cô bé, em khoan đi đã" Hàn Phong gọi với theo, vội vã chạy đuổi theo Phương Hân Nghiêm.Sở Kiều khẽ cau mày.

Quả thực là nữ chính, sức hút vô cùng lớn!
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 32: Hai nam một nữ trong một nhà.


Ấn tượng đầu của Hàn Phong về Phương Hân Nghiêm chính là ''yếu ớt''.

Chỉ một câu quát mắng nhỏ cũng khiến cô rơi lệ, điều đó khiến hắn muốn bao bọc che chở cho cô bé này.Hàn Phong chạy theo Hân Phương Nghiêm, nhìn theo bóng dáng mảnh khảnh của cô, bước chân hắn dần nhanh hơn, hắn thở hổn hển, nói :'' Phương Hân Nghiêm...là tên của em?'' Phương Hân Nghiêm khựng lại, không bước tiếp nữa, nhưng lúc quay sang nhìn Hàn Phong đầu óc cô lại hồi tưởng đến cảnh tượng ban nãy :''Vâng...''''Em có thể đừng để cho ai khác biết chuyện này được không?''Phương Hân Nghiêm có chút giận, chẳng lẽ anh ta đuổi theo cô từ nãy đến giờ là để xin cô giữ bí mật chuyện này, ngoài ra không còn gì khác ư? :''Anh không thấy tính cách của Sở Kiều sao?''''Cậu ấy có thể lên giường với bất cứ người đàn ông nào cậu ấy muốn, trong tình yêu không thể có nhiều người đàn ông ham muốn một cô gái như vậy...'' Nói đến đây, Phương Hân Nghiêm bắt đầu lắp bắp :''... em không nghĩ... viện trưởng cũng là người như vậy...'' Hàn Phong bối rối, vội phủ nhận :'' Anh không hề có tình cảm với cô ta''Phương Hân Nghiêm bất chợt ngẩng mặt lên nhìn hắn, đôi mắt long lanh cơ hồ vụt qua tia sáng nhưng rồi lại trống rỗng như cũ:'' Vậy ban nãy chỉ đơn thuần là giải tỏa ham muốn?''''Anh...'' Hàn Phong cũng không biết lý do mình phải giải thích cho người này, nhưng anh không muốn cô gái ngây thơ này hiểu lầm anh, chỉ đơn giản là vậy.

Phương Hân Nghiêm nhìn thấy rõ tia do dự trong mắt anh, tim cô trùng xuống quay người bỏ đi.Ban nãy, dù chỉ là cảm xúc thoáng qua nhưng Phương Hân Nghiêm cảm thấy rất ghen tỵ với cô bạn kia, vì lý do gì Tử Tuấn lại lạnh nhạt với cô dù cô đã dùng mọi cách bắt chuyện với cậu ta?

Phương Hân Nghiêm chợt khựng lại, tại sao cô lại phải ghen tỵ chứ?

Hân Nghiêm cố rũ bỏ cảm xúc lằng nhằng trong đầu, bước ra khỏi bệnh viện.***Vì vết khâu ở bụng bị rách, nên Sở Kiều sẽ ở viện lâu hơn dự tính.

Tử Tuấn vẫn luôn ngồi túc trực bên cạnh giường cô, kể cả ngày lẫn đêm, lúc nào mở mắt ra sẽ thấy cậu ta đang ngồi trước mặt đọc sách.

Hàn Phong lần này lại không thấy đến phòng cô nữa, mà Sở Kiều cũng chẳng quan tâm lắm, không có hắn cũng yên ổn hơn hẳn.

Nằm mãi trên giường cũng chán, Sở Kiều thở dài ảo não, quay sang nhìn Tử Tuấn bên cạnh mình.

Cậu ta ngồi cạnh cô, trên tay đang cầm một quyển sách học Toán nâng cao, chăm chú lật giở.

Sống mũi cậu ta rất cao, môi lại còn hơi hồng, đằng say cặp kính tròn là đôi mắt thâm trầm nhìn qua đâu ai biết được con người này khi lên giường sẽ bộc phát thú tính như thế nào..."

Cậu nhìn đủ chưa?"

Tử Tuấn đặt cuốn sách xuống giường, khóe môi cong lên như đang cười."

Hơ... ai nhìn cậu, ảo tưởng" Sở Kiều xoay người, tim trong lồng ngực như muốn rớt ra ngoài luôn rồi.....Đúng 2 tuần sau, Sở Kiều xuất viện.

Lúc trở về nhà liền chạm mặt Dương Minh, bầu không khí liền có chút gượng gạo.

"Tiểu thư, mừng người về nhà" Dương Minh cúi đầu nhìn cô, ánh mắt hắn mới chỉ lướt qua đôi môi khép hờ căng mọng của Sở Kiều máu trong người hắn đã sôi sục.

Sở Kiều nhận thấy phản ứng ngay dưới chân hắn liền có chút hoảng.

"Tối nay tôi ngủ ở đây với cậu" Lời vừa dứt, ngay lập tức Dương Minh ngẩng mặt lên nhìn cậu thanh niên trước mặt, tiểu thư đã tìm được đồ chơi mới?

Hắn sẽ bị bỏ lại sao?

Chỉ vì hôm đó là tại đầu óc hắn thiếu suy nghĩ... không được, tiểu thư nhất định không được rời bỏ hắn!Sở Kiều thả mình xuống sofa, bình thản đáp :"Được"Bây giờ Dương Minh đang cúi đầu, hắn chỉ sợ ngẩng mặt lên Sở Kiều sẽ thấy tia hoảng hốt trên khuôn mặt hắn.

Dương Minh cắn chặt răng, nhưng lại không dám cãi lại nửa lời.

Sở Kiều thì nghĩ, ở nhà một mình với tên Quản gia biến thái nghiện SM này quả là có chút không ổn, chi bằng cho Tử Tuấn ở cùng thì sẽ không xảy ra chuyện gì, cô thật thông minh!

Hahahaha.Tử Tuấn nhìn cô, hắn vươn đầu lưỡi ra liếm đôi môi khô khan của mình, yết hầu khẽ lăn lộn.

"Tiểu thư... muốn ăn gì?"

Sở Kiều đang ngồi xem TV, à một tiếng liền quay sang nhìn Tử Tuấn, hỏi :"Cậu muốn ăn gì?"

Dương Minh chợt khựng lại, mí mắt giật giật, cảm giác khó chịu trong lồng ngực này là sao chứ?

Bức bối, vô cùng bức bối!"

Cậu ăn gì tôi ăn đấy" Tử Tuấn cười khẽ, trên mặt phảng phất vẻ ngây thơ của tiểu thịt tươi.Ack, nếu Sở Kiều không nhìn thấy bộ mặt của cậu ta khi lên giường thì đã suýt bị lừa rồi.

"Thực đơn như cũ đi" Sở Kiều đáp qua loa, còn không thèm liếc Dương Minh lấy một cái.

"Vâng..."

Dương Minh quay sang nhìn tên nhóc đang ngồi trên ghế sofa bên cạnh Sở Kiều, gân trên trán đã nổi đầy, Sở Kiều là của hắn, của hắn!

------Dạo này mấy bộ BL toy thích nó ra chương mới, đọc quên ngày tháng nên suýt quên mình đang viết truyện luôn ahihi:vvv
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 33: Đang ngủ liền bị đánh thức (H, NP)


Trong bữa ăn, Sở Kiều cùng Tử Tuấn nói chuyện rất nhiều, tâm trạng cô cũng tốt lên vài phần, mặt mày hớn hở ăn hết đồ ăn ở trên bàn.

Điện thoại trên bàn chợt kêu lên liên hồi, Sở Kiều liếc nhìn cái tên đang nhấp nháy trên màn hình liền không muốn bắt máy.

"Tên nhóc thối này, ầm ĩ thật đấy" Sở Kiều tức giận, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy dao động, hắn gọi từ nãy đến giờ cũng hơn 20 cuộc rồi.

"Cậu nghe máy đi" Tử Tuấn cười nhẹ nhàng, nhưng trong đầu hắn bây giờ chỉ muốn lao đến Mỹ đấm chết cái tên Trương Nam kia, vì cớ gì lại phá hỏng bữa ăn lãng mạng của hắn và Sở Kiều?!!"

Chịiiii!!!!"

Vừa mới nhấc máy, âm thanh bên kia suýt làm Sở Kiều thủng màng nhĩ.

"Tại sao?!

Vé máy bay về Trung Quốc đột nhiên hết?!

Là do tên nào?!!!"

Trương Nam gào thét, khảu khí phẫn nộ vô cùng.

Tên nào?

Tử Tuấn thong thả cắt miếng bò bít tết bỏ vào miệng, có lẽ Sở Kiều vẫn chưa biết về danh tính thật sự của hắn nha.

Mặc dù hắn đã đoạn tuyệt quan hệ với bố mẹ, nhưng quyền lực thì đương nhiên vẫn còn.

Và tên nào khiến Trương Nam không thể về Trung Quốc thì có lẽ biết rồi đấy.

"Em... em cứ bình tĩnh lại đã..."

"Mẹ kiếp, bình tĩnh?!

Lúc em về thì cái lỗ đấy của chị không biết đã tràn ngập bao nhiêu tinh dịch của thằng khác rồi...."

Tút tút...

Sở Kiều thẳng tay tắt máy, còn không quên tắt nguồn.

"Ăn tiếp thôi" "..."....Ăn no xong Sở Kiều cảm thấy cả người lười nhác, thậm chí còn không buồn đi tắm.

Đương nhiên dù lười cỡ nào nhưng vẫn phải lết đi rồi..."

Sở Kiều tại sao tôi không được ngủ cùng cậu?"

Sở Kiều vừa bước ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ quấn qua loa khăn tắm màu trắng, bắt gặp Tử Tuấn đang ôm gối ngồi trên giường cô, hai mắt long lanh trực khóc."

Tôi... ngủ một mình...rất sợ ma..."

Ôi mẹ ơi!!

Một đồn chí mạng, Sở Kiều chỉ thiếu phun máu mũi, ai có thể dễ thương hơn tiểu thịt tươi này chứ?!!

Aaaa...

à mà khoan, trong đầu cô chợt liên tưởng đến buổi tối 2 tuần trước...

"Không, không được!"

Sở Kiều dứt khoát từ chối, chúng ta không thể bị đánh lừa bởi vẻ bề ngoài được!

"Tại sao lại không được?"

Tử Tuấn mếu máo, hai mắt mở to nhìn Sở Kiều, bộ dạng y hệt con cún nhỏ bị bỏ rơi.

"...."

Tử Tuấn không dừng lại, còn tiếp tục công kích :"Tôi sợ ma...

Sở Kiều tôi hứa chỉ ngủ sẽ không làm gì cậu a~"Vẻ dễ thương này ai có thể cưỡng lại được chứ?!!

"Được" Sở Kiều thở dài, lấy trong tủ quần áo một bộ đồ ngủ, xong suy nghĩ lại cô liền lấy một bộ đồ khủng long kín mít trông rất đáng yêu... và còn khó khơi dậy dục vọng của ai kia.Tử Tuấn thấy cô mặc kín mít từ đầu tới chân, liền cảm thấy dục vọng bừng bừng trong người mình càng sôi sục, chỉ muốn lao đến xé rách bộ đồ kia.

"..."

Cậu ta nhìn cô với ánh mắt đói khát kia là sao?

Bây giờ đổi ý liệu có kịp không...Vừa mới mở nguồn điện thoại đã thấy một đống cuộc gọi nhỡ của Trương Nam, ngay lập tức máy liền rung lên hàng đống tin nhắn.

Cụ thể như sau:"Sở Kiều, em mà kịp về Trung Quốc nhất định sẽ thao cho chị không đứng nổi!!"

"Chị còn dám không nghe máy?!"

"Được rồi, chị cứ chờ đấy" Sở Kiều lại tắt nguồn, cất điện thoại vào trong ngăn tủ.

Cô quay sang nói với người bên cạnh :"Đi ngủ thôi" Nói xong liền vươn tay tắt đèn ngủ trên bàn.

Một khoảng không đen kịt trước mặt, trong đêm tối chợt nghe có tiếng khóc thút thít.

"Tử Tuấn?

Cậu sao vậy?"

Sở Kiều hoảng hốt, vội vã quay người lại, xoa đầu cậu ta :"Sao cậu lại khóc?"

"Tôi... sợ ma" Tử Tuấn ôm chặt lấy cô, mũi hắn cọ cọ vào nhũ hoa chỉ cách một lớp vải kia không biết là cố ý hay vô tình.

"Được rồi...

" Sở Kiều lại bị vẻ dễ thương này làm cho lu mờ con mắt, tay cũng ôm lấy cậu ta, nhẹ nhàng vỗ về.

Một lúc sau nhận thấy hơi thở của ai đó đã đều đều, cô thở phào một hơi, định buông cậu ra.

"A..."

Sở Kiều giật mình, dưới chăn, hai chân của cô bị ai đó giữ chặt dạng ra hai bên.

Sở Kiều không muốn đánh thức Tử Tuấn bèn nhẹ giọng hỏi :"Ai?"

Đầu lưỡi nhỏ nhắn vươn ra liếm một vòng môi âm hộ, lưỡi không ngừng khiêu khích mà thụt ra thụt vào trong tiểu huyệt mẫn cảm.

Sở Kiều che miệng, cổ họng truyền đến tiếng rên nho nhỏ.

Nước ồ ạt tiết ra phía dưới đã vang lên âm thanh nhóp nhép, hột le bị một ngón tay thô ráp xoa nắn, lưỡi thì liên tục mút liếm tiểu huyệt cơ hồ muốn hút cạn nước xuân của cô luôn rồi.

Đầu vú chợt bị ai đó cắn mạnh, Sở Kiều bừng tỉnh, quay sang nhìn Tử Tuấn.

Hắn cắn cắn đầu vú sau lớp áo khủng long kia làm nó dính đầy nước bọt, Sở Kiều có chút hoảng, vậy người dưới chân cô là...?"

Thương lượng rồi nhé, tôi đưa chìa khóa phòng cho anh, tôi sẽ được vào trước" Bộ dạng "tiểu thịt tươi" ban nãy biến đâu mất.

Hắn ngồi dậy, ngón tay mảnh khảnh cởi từng cúc áo sơ mi để lộ cơ múi săn chắc rồi lại quay sang nhìn cô, cười khẽ :"Đêm nay, cùng chơi thật vui nhé"
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 34: Đang ngủ liền bị đánh thức (H, NP)


Sở Kiều ngay lập tức sợ hãi, cô co chân đạp mạnh vào người Dương Minh còn mình thì co cẳng chạy mất.

"Ấy ấy... sao cậu lại chạy đi đâu thế" Tử Tuấn nhanh chóng bắt lấy eo cô, khóa chặt.

Sở Kiều run rẩy, khuôn mặt rõ ràng là đang sợ hãi, lúc trước cô đã bị Hàn Phong cùng Tử Tuấn hành cho muốn chết đi sống lại, cô thề là sẽ không sao giờ chơi ba người nữa rồi...

"Tôi muốn ngủ, làm ơn đó" Sở Kiều nhìn Tử Tuấn, giọng nói vô cùng khẩn cầu.

Tử Tuấn nhướng mày nhìn cô, lát sau liền cười khẽ :"Được thôi" Bên phía Dương Minh đã căng phồng thành một túp lều nhỏ, hắn định lên tiếng nhưng chợt thấy Tử Tuấn nháy mắt nhìn về phía hắn ngay lập tức hai người hiểu ý nhau.

Sở Kiều thì đang cười tươi, vui vẻ nằm xuống giường vùi đầu vào trong chăn.

"Ân..."

Ngón tay thô ráp luồn vào trong quần Sở Kiều bóp mạnh mông cô.

"Tử Tuấn?"

Cậu ta nằm sau lưng cô, tay tiếp tục xoa nắn bờ mông căng tròn.

Dương Minh nằm xuống trước mặt cô, ngậm chặt đôi môi hồng hào hung hăng cắn mút.

"Cậu cứ ngủ đi" Tử Tuấn liếm nhẹ vành tai cô, hơi thở nóng hổi phả vào trong tai, vô cùng gợi tình.

Mẹ ơi, như này làm sao ngủ được chứ?Hai nam nhân kẹp hai bên, bên dưới tay liên tục ra vào trong tiểu huyệt ướt dầm dề, bên trên môi liên tục bị dày vò, hai vú cũng bị Dương Minh đùa nghịch đến đau.

Lưỡi hắn mút từng ngóc ngách trong miệng cô, cùng lưỡi cô triền miên hòa quyện, quấn chặt lấy rồi mút mạnh một ngụm như thể hận không thể đem cô nuốt vào trong bụng.

"A..."

Quần áo đã bị hai nam nhân lột sạch, Sở Kiều cả người trần trụi, làn da trắng mịn đã hơi hồng, cặp đùi thon thả cùng đôi mắt nửa tỉnh nửa mê thật làm người ta chỉ muốn hung hăng làm.

"Tôi trước" Tử Tuấn lật người cô lại, để tư thế nằm sấp, đầu nấm nóng bỏng đang chào hỏi miệng tiểu huyệt Sở Kiều, nhẹ nhàng cọ xát.

Cả người cô như bị điện giật, phía dưới chỉ mong được lấp đầy liên tục tiết ra một đống dâm dịch làm ướt quy đầu Tử Tuấn hút chặt.

"Còn nói là muốn đi ngủ?"

Tử Tuấn tét mạnh vào mông Sở Kiều một tiếng to, Dương Minh bên cạnh trừng mắt nhìn hắn ra vẻ cảnh cáo.

Phía dưới mông bị đánh đến đau rát nhưng tiểu huyệt lại co rút chảy ra một cỗ dâm thủy.

Dương vật nóng hổi mượn dâm thủy ướt át mà trượt vào, dưới bụng lập tức căng trướng đến đau.

Được tiểu huyệt nhỏ bé bao bọc, bên trong mị thịt mềm mại như hàng trăm cái miệng gắt gao hút chặt lấy hắn, vừa chật hép lại còn ướt.

Cổ họng Tử Tuấn phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, thân dưới bắt đầu động.

Mặc dù đây đã là lần thứ hai hắn cho vào nhưng tiểu huyệt nhỏ hẹp vẫn có chút đau, Sở Kiều co quắp người, nghênh đón từng đợt va chạm mạnh mẽ của hắn.

Côn thịt không hề thương tiếc và liên tục dùng sức rút ra cắm vào."

A a a... chậm... chậm... lại...

"Côn thịt dập điên cuồng vào trong tiểu huyệt cô như muốn đâm thủng tử cung luôn rồi.

Nơi giao hợp của hai người nổi bọt trắng, âm thanh bạch bạch bạch phóng túng vang dội khắp phòng.

"Sở Kiều" Dương Minh nhìn cô, côn thịt dựng thẳng dí dí trước miệng cô, mã mắt đã tiết ra một chất lỏng trắng đục.

Sở Kiều gian nan liếm mút, đầu lưỡi quyệt nhẹ lên côn thịt.

Dương Minh vốn đã không còn kiên nhẫn, túm chặt lấy tóc cô, côn thịt va chạm xuống cổ họng khiến Sở Kiều ứa nước mắt nôn khan.

"Sở Kiều...

Sở Kiều..."

Hắn đưa đẩy hông, miệng liên tục lẩm nhẩm tên của cô, hai mắt khép hờ nhìn nữ nhân đang ngậm côn thịt dưới thân mình.

Tử Tuấn thấy Sở Kiều mất tập trung liền không vui, hai tay bắt lấy vú cô nhào nặn thành đủ hình dạng, côn thịt bên dưới vẫn điên cuồng ra vào trong tiểu huyệt nhỏ bé phát ra âm thanh ọp ẹp.

Sở Kiều hét ra không ra tiếng, miệng đã bị côn thịt to lớn của Dương Minh lấp đầy chỉ có thế rên vài tiếng vụn vỡ.

"Ô... a" Miệng cô đã mỏi nhừ, nước bọt không kịp nuốt mà chảy dọc xuống cằm, tinh hoàn liên tục đánh vào cằm cô.

Dâm dịch phụt phụt văng khắp nơi ướt đẫm đùi Tử Tuấn, nhận thấy tình địch đang ở trước mặt, hắn liền dùng hết tốc độ mà thọc vào rút ra.

Sở Kiều bị đâm chọc đến cả người xụi lơ, cả người phải nhờ vào Tử Tuấn ôm mới có thể quỳ vững.

Chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt bị hắn hung hăng chọc vào, Sở Kiều mụ mị kêu thảm thiết, nước mắt trào ra không ngừng.

"Sao lại thít chặt như vậy?

Hah...

đây là điểm G của chị?"

Nói xong, dương vật hắn hơi hếch lên, đâm thẳng vào vách tử cung, vừa sâu vừa to.

Sở Kiều trợn ngược hai mắt, bị kích thích đến không nói lên lời.

"Phốc phốc phốc" Vừa mới phát hiện điểm G của Sở Kiều, hắn nắm lấy eo mảnh khảnh của cô, tàn nhẫn đâm mạnh liên tục.

Dương Minh phía trên đã đến cực hạn, tinh dịch trắng đục bắn vào trong miệng Sở Kiều một giọt cũng không chảy ra ngoài trượt thằng xuống cổ họng.

"Dừng... chậm ... huhuu... chịu không nổi.... chậm lại.... hỏng mất...."
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 35: Thao huyệt đến sáng (H, NP)


Da đầu Tử Tuấn tê dại, côn thịt bị ép chặt trong tiểu huyệt trướng to tinh trùng nóng hổi phun thẳng vào trong tử cung Sở Kiều, dưới bụng cô phồng lên, Sở Kiều khóc không thành tiếng, nằm sụp xuống giường.

Côn thịt nửa mềm nửa cứng trượt ra từ tiểu huyệt cô, dâm thủy hòa lẫn cùng tinh dịch cứ thế trào ra ngoài ướt đẫm ga giường.

Sở Kiều cao trào còn chưa tỉnh táo lại hàng mi cô run run, mắt hé mở, côn thịt to hồng của Dương Minh nhắm ngay trước hai mảnh cánh hoa phấn nộn của Sở Kiều, nguyên cây đi vào.Tiểu huyệt vừa bị thao không hề bị lới lỏng, thậm chị còn hút chặt lấy côn thịt hắn y như ngày đầu, Dương Minh chìm đắm trong dục vọng, thân dưới bắt đầu động nhanh.

Sở Kiều túm chặt lấy ga giường, má dàn dụa nước mắt :"Nhẹ...nhẹ nhàng thôi.... huhuhu... trướng... vô cùng trướng..."

Tử Tuấn thì đang ngồi đối diện mặt cô, côn thịt vừa mới ra bên trong cô lại ngóc cao đầu cạ cạ vào má Sở Kiều.

"Mút" Tử Tuấn lấy hai ngón tay, cạy miệng Sở Kiều ra, dương vật có mùi tanh nồng vờn quanh chóp mũi, cứ thế đút vào chọc thẳng xuống cuống họng.

Dương Minh sau vài tuần không phát tiết giờ như một con dã thú điên cuồng mà ra vào bên trong cô như một cái máy đóng cọc không hề biết nghỉ ngơi.

Sở Kiều đau đớn kêu la, miệng lại bị côn thịt Tử Tuấn lấp đầy, trông thảm thương vô cùng.

Tinh hoàn đánh lên âm hộ cô vang lên tiếng bạch bạch vừa nặng vừa to, khắp căn phòng tràn ngập tiếng mút côn thịt cùng tiếng giao hoan dâm mỹ.

Hai vú bị xoa nắn đến đỏ ửng, hai cánh hoa bị cọ xát đến đau, Sở Kiều khóc nức nở miệng vẫn phải phục vụ Tử Tuấn trước mặt.

"Sở Kiều...

Sở Kiều..."

Dương Minh vẫn liên tục kêu tên cô, đầu nấm đâm thẳng vào tử cung, Sở Kiều ưỡn người, dâm thủy trào ra không ngừng một luồn nước ấm nóng dội ướt quy đầu hắn.

Dương Minh đạt đến khoái cảm chưa từng có, không quan tâm dù cô cao trào bao nhiêu lần, vẫn điên cuồng ra vào trong cơ thể Sở Kiều.Bên trong tiểu huyệt cô vừa ướt vừa nóng, Dương Minh sướng đến da đầu tê dại thọc vào rút ra càng ngày càng điên cuồng.

Tử Tuấn có chút bất mãn, cái miệng nhỏ này của Sở Kiều cũng không tồi chỉ là hắn muốn nhiều hơn nữa...Dưới bụng chợt phồng lên một cộm, tinh dịch đặc sệt bắn thẳng vào tử cung cô.

Người kia vừa ra ngay lập tức lại đổi chỗ cho nhau, côn thịt to dài của Tử Tuấn một lần nữa cắm sâu vào trong nhuyễn huyệt mẫn cảm thọc sâu vô cùng.

Miệng nhỏ của Sở Kiều một lần nữa lại bị lấp đầy, cô gào khóc nhưng hai nam nhân này hầu như không quan tâm sớm đã bị dục vọng thâu tóm.***Cả đêm qua không biết Sở Kiều cao trào bao nhiêu lần, tiểu huyệt của cô giờ tràn ngập tinh dịch trắng đục thấm ướt ga giường.

Trong lúc ngủ, trước mắt cô vẫn là cảnh Tử Tuấn đang điên cuồng ra vào miệng vẫn bị Dương Minh lấp đầy đến đau.

Hai nam nhân này không hề mua thuốc tránh thai hay dùng bao cao su, Sở Kiều giờ mới nghĩ đến, liền cảm thấy hoảng sợ.《Ký chủ đừng lo, tinh dịch sẽ được đem đi xử lý, khi nào người muốn có thai cứ nói với hệ thống》Ngươi thì ra lúc nào vẫn ở đó hả?《...tôi là người ít nói, Ký chủ quên là phải》Lúc tỉnh dậy, phát hiện mình đang nằm giữa hai nam nhân, hạ thể vẫn còn đau nhức cơ hồ đứng lên cũng khó.

Đối diện với khuôn mặt đang ngủ của Tử Tuấn, Sở Kiều có chút ngỡ ngàng.

Lông mi dài rũ xuống, sống mũi cao, đôi môi mỏng khép hờ thở đều đều.

Trông rất giống một tiểu thịt tươi ngoan hiền, hạ thân chợt truyền đến cơn đau tê dại kéo Sở Kiều về hiện thực...Dương Minh không biết tỉnh từ lúc nào, hắn cư nhiên ép cô xuống giường hôn nhẹ lên môi Sở Kiều :"Chào buổi sáng"12 giờ trưa rồi, hắn ta chào buổi sáng cái mẹ gì?"

Cậu tỉnh rồi sao?"

Lúc xuống giường Tử Tuấn lại khôi phục về dáng vẻ một tiểu thịt tươi hiền lành...

Cả ba người cơ thể đều trần trụi, Sở Kiều ho khan, vành tai lập tức đỏ :"Mau... mặc đồ vào" Cô vừa mới di chuyển, hai cánh hoa sưng tấy chợt đau nhói, Sở Kiều cắn răng cố gượng dậy."

Cậu ngồi im đấy" Tử Tuấn lấy trong túi áo một tuýp thuốc mỡ cứ như hắn đã chuẩn bị sẵn từ trước rồi vậy.

"Đưa tôi" Dương Minh chắn trước mặt Tử Tuấn, giọng có chút lạnh.

"Sao tôi phải đưa anh?"

"Tôi có kinh nghiệm hơn cậu""Nhưng đây là tôi mua"Mẹ kiếp, cô đang đau chết đi được còn đứng đấy mà dành nhau tuýp thuốc mỡ."

Đưa đây tôi tự bôi!!"

Dứt lời Sở Kiều đá bay hai nam nhân ra khỏi phòng.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 36: Nghi phạm.


Sau khi nghỉ học mấy tuần, quay lại trường đúng lúc kiểm tra, lực học của Sở Kiều sa sút đi trông thấy.

Điều này đối với một học sinh giỏi như cô mà nói là điều đáng để lo ngại.

Nhưng vẫn có một bạn học nào đó ở cùng cô 24/24 nhưng khi thi vẫn đạt điểm tuyệt đối...Nhắc mới nhớ, hôm nay đến lớp cô không thấy Phương Hân Nghiêm đâu, bình thường cậu ta hay lởn vởn quanh Dương Minh cơ mà?

Tử Tuấn ngồi cạnh vẫn đang chăm chú đọc cuốn sách Toán nâng cao, Dương Minh thì đang chuyên tâm chữa đề thi, Sở Kiều ngồi giữa thở dài ngao ngán.

"Các bạn học" Một đội cảnh sát đột ngột đẩy cừa giảng đường bước vào, tất cả liền ồn ào một trận."

Tất cả đứng lên để balo của mình lên bàn" Sở Kiều nhìn trong đội cảnh sát đó chợt có một hình bóng cao to quen thuộc liền bất giác rùng mình.

Quân Từ Mặc cũng cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm liền quay sang, bắt gặp cô gái nhỏ hôm trước.Sở Kiều cùng tất cả bạn học đứng xếp hàng ngay ngắn nhìn cảnh sát lần lượt lục từng chiếc balo.

Cô không kìm được lại quay sang nhìn Quân Từ Mặc, hắn nhìn thấy cô rồi mà bộ mặt vẫn lạnh tanh như cũ thậm chí còn không thèm chào hỏi."

Đội trưởng, không có" Quân Từ Mặc cau mày, phẩy tay :"Được rồi, đi tìm tiếp"Lúc hắn đi ra ngoài cửa bước chân dần chậm lại, đoạn hắn quay sang nhìn cô thì thấy cô đang cười tươi vẫy vẫy tay với hắn.

Hai nam nhân ngồi cạnh đã mây đen đầy đầu rồi..."

Nghe nói cảnh sát đến để lục soát, có vụ án đằng sau trường, nạn nhân còn là sinh viên khoa mình đó""Thật luôn?

Là ai?"

Sở Kiều ghé ghé tai để nghe cho rõ."

Họ Phương gì đó, hình như là Phương Hân..."

Sở Kiều thảng thốt, vội ngồi bật dậy.

Hai nữ sinh ngồi sau cũng giật mình theo liền im bặt.Nữ chính gặp nguy hiểm mất rồi, Sở Kiều vội vã chạy ra ngoài cửa.

Tử Tuấn cùng Dương Minh thì đang giữ nhau lại, một tay Tử Tuấn túm lấy cổ áo Dương Minh, Dương Minh lại túm lấy tay Tử Tuấn."

Cậu đi theo cô ấy làm gì?"

"Tôi không đi được anh cũng đừng hòng đi""Được thôi, để xem"Phía sau trường đang đông nghịt người, cảnh sát chắn rào cản cũng không ngăn được bọn họ, liên tục xua tay đuổi.

Máu?

Sở Kiều vô cùng sợ hãi, nữ chính mà gặp chuyện thì cô biết làm sao?

Sau khi cô thu thập tinh dịch thành công, nữ chính sẽ về với dàn hậu cung của mình mà.Đám đông thấy Sở Kiều đến xem liền lập tức rẽ thanh hai hàng nhường lối cho cô.

"Có chuyện gì xảy ra?"

Sở Kiều vu vơ hỏi.

Một sinh viên đứng cạnh ngoan ngoãn trả lời :"Hai sinh viên khác khoa xảy ra xung đột, người kia đã rút dao đâm vào sườn một nữ sinh ạ" Đâm vào sườn?

Sắc mặt Sở Kiều trắng bệch, cô vén rào cản lên, tiến vào trong.

Cánh sát thấy Sở Kiều vào cũng không dám ngăn, mặc cho cô đi thăm dò khắp nơi.

"Nạn nhân sao rồi?"

Sở Kiều nhìn vết máu loang lổ, hỏi cảnh sát bên cạnh.

"Được đưa vào viện, tình hình có chút nguy kịch.

Cháu này... có quen bạn học đó sao?"

Sở Kiều nhận thấy rõ giọng nói của viên cảnh sát này có chút nghi ngờ, liền không vui, chỉ ừ một tiếng rồi quay đầu đi mất.

Cũng may là nữ chính còn sống, Sở Kiều thở phào nhẹ nhõm đi về giảng đường.

"Cháu bé này" Một viên cánh sát lớn giọng gọi, một thứ sắt lành lạnh bằng sắt vòng qua cổ tay Sở Kiều rồi cạch một tiếng khóa chặt, đám đông sinh viên lập tức nháo nhào một hồi, móc điện thoại ra chụp ảnh.

"Cái gì?"

Sở Kiều nhìn nhìn chiếc còng tay sáng loáng đang đeo trên cổ tay mình, phản ứng liền có chút chậm chạp.

Viên cánh sát kéo cô đi, nghiêm giọng nói :"Con dao đã tìm được trong balo của cháu, theo tôi về phòng tạm giam" Và người vừa còng tay Sở Kiều không ai khác lại chính là Quân Từ Mặc."

Dao?

Tôi mang theo dao hồi nào?

Ban nãy rõ ràng mấy người không tìm được gì cơ mà" "Có một nữ sinh đã giao nộp và khai hết mọi việc cô ấy nhìn thấy.

Cháu đừng cố cãi nữa, dù biết đây là bồng bột của tuổi trẻ nhưng rút dao đâm bạn đến nỗi này thì có hơi quá đáng rồi" Tử Tuấn cùng Dương Minh thường ngày hay theo cô giờ lại không thấy đâu, Sở Kiều cắn răng đành phải đi theo hắn.

"Được rồi, cậu bỏ tay ra đi""Cậu bỏ cổ áo tôi ra trước""Cậu bỏ tay ra trước, tôi hứa sẽ không chạy""Ai tin được cậu?"

"Mẹ kiếp"
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 37: Thẩm vấn.


"Cháu mau khai ra, tôi là đội trưởng của cục cảnh sát, tôi sẽ nói đỡ hộ cháu, sẽ chỉ bị phạt tiền..."

Sở Kiều ngồi trong phòng thẩm vấn, hai tay bị còng lại, cô tức giận nói lớn :"Chú này, đã bảo không phải là tôi rồi mà" "Nặng thì chỉ có vào trại giáo dưỡng, cháu..."

"Dù chú có nói gì đi nữa thì tôi vẫn không phải là thủ phạm" Cô nhóc này quả thật vô cùng cứng đầu, Quân Từ Mặc nhíu mi, day day trán :"Nếu cháu không nói tối nay không thể về nhà, cháu biết vì cháu mà bạn học Phương Hân Nghiêm đang nằm viện thì thiếu máu gấp không?"

Sắc mặt của Sở Kiều chợt tái xám, tay cô hơi run, cô sợ nữ chính sẽ xảy ra điều gì đó không may.Quân Từ Mặc sau khi nhìn thấy sắc mặt của Sở Kiều lại càng chắc chắn rằng cô nhóc này là thủ phạm.

"Cháu ở đây, đến lúc nào khai ra thì về" Quân Từ Mặc ngồi dậy bước ra khỏi phòng, còn không quên khóa cửa.

Aizzz... chắc cô tức điên mất.***Ngoài cửa bỗng có một trận ồn ào, Sở Kiều nằm trên bàn ngủ thiếp đi từ lúc nào lại vì tiếng ồn này mà tỉnh dậy."

Quả thực không phải là Sở Kiều làm""Có camera giám sát, vào chiều hôm qua cô ấy có đi qua sau khu trường học"Lát sau, Tử Tuấn cùng Dương Minh bước vào, viên cảnh sát liền đi theo bọn họ để giám sát.

Tử Tuấn lo lắng nhìn cô, giọng ảo não :"Sở Kiều, như này là sao chứ?"

"Tôi sẽ chờ Phương Hân Nghiêm tỉnh" Sở Kiều nói tiếp :"Lúc đó mọi chuyện sẽ rõ"Viên cánh sát đứng cạnh liền lôi hai người họ ra ngoài.

Sở Kiều ngồi trong phòng thẩm vấn mà suy nghĩ, ai lại đưa dao cho phía cảnh sát và còn nói đấy là dao của cô?

Chẳng lẽ dạo gần đây Sở Kiều có đắc tội với ai chăng?

Ngồi đến tối bụng cô bắt đầu sôi ùng ục nhưng vẫn cương quyết là chờ Phương Hân Nghiêm tỉnh dậy, cô không muốn nói gì thêm.

Cục cảnh sát không biết làm gì hơn, có vài người khuyên Quân Từ Mặc bỏ vụ này đi, Vương Gia vốn không phải cho họ đụng vào.Nhưng hắn đương nhiên sẽ không bỏ vụ này, cô gái nhỏ này làm ra chuyện trái đạo đức như vậy, nhất định phải bị trừng phạt nghiêm khắc, không thể vì địa vị mà bỏ qua cho cô được.

Sở Kiều ngồi nãy giờ ê hết cả mông, cảm giác mông bây giờ lìa khỏi cơ thể rồi ấy chứ.

Ngoài kia mùi mì tôm sộc vào mũi, Sở Kiều nuốt nước bọt, nhưng tính cô vốn bướng bỉnh nhất định sẽ không thèm ăn đồ của cục cảnh sát này!Quân Từ Mặc mở cửa bước vào, trên tay cầm một cốc mì tôm đặt lên bàn vẫn còn đang bốc khói nghi ngút :"Cháu ăn đi"Dưới bụng Sở Kiều đang kêu gào một trận nhưng mặt cô vẫn lạnh tanh :"Không đói, cảm ơn" Quân Từ Mặc vội hỏi :" Thế cháu thích ăn gì?"

"Tôi thích ăn tôm hùm, bò bít tết" "..."

"Sở Kiều" Quân Từ Mặc nhìn cổ tay đỏ ửng của cô, trong lòng có cảm giác sót xa nhưng ngoài mặt vẫn như không có cảm xúc :" Cháu nói ra, sẽ được về nhà, bằng không cả tối nay cháu sẽ phải ngồi đây"Nhận thấy cô gái nhỏ đang sợ hãi, Quân Từ Mặc có chút thương cảm nhưng giọng vẫn rắn đanh :"Cháu mau nói, tôi sẽ dùng thân phận đội trưởng để..."

"Chú im đi" Sở Kiều gắt gỏng đáp, cô ghét nhất là bị người khác hiểu lầm, tâm trạng cô bây giờ đang không được tốt vậy mà ông chú này cứ lảm nhảm bắt cô nói ra một việc mà cô không hề làm.Trong phòng thẩm vấn chợt im lặng như tờ..."

Vậy thì cháu hãy ngồi đây cả đêm đi" Quân Từ Mặc không chờ cô đáp, quay người bước thẳng ra ngoài.

"..."

Ngồi trong phòng thẩm vấn mấy tiếng liền lưng cô có chút mỏi, cả người ê ẩm chỉ muốn nằm xuống.

Cốc mì tôm đặt trước mặt đã nguội ngắt, bụng Sở Kiều liên tục réo lên nhưng cô sẽ quyết định ngồi đây tới sáng!

Đến khi Phương Hân Nghiêm tỉnh lại, cô sẽ bắt Quân Từ Mặc xin lỗi mình.Đang suy nghĩ vu vơ, một hộp cơm không biết ở đâu đặt xuống trước mặt Sở Kiều, mùi cơm rang thơm phức khiến cô ngẩng mặt lên.

"Đây là cơm rang đắt nhất ở khu này, cháu không ăn mì tôm thì ăn tạm đi"Trong lòng cô liền có chút cảm động, nhưng vẫn vờ như không quan tâm :" Tôi không đói""Cháu ngồi đây từ sáng đến tối rồi""Cảm ơn, nhưng mà tôi không đói"Quân Từ Mặc ban nãy gần như lấy hết tiền lương cả tháng để mua một hộp cơm hảo hạng cho cô, đến cả hắn cũng chưa được ăn bao giờ vậy mà cô không có chút cảm động nào sao?

Hắn có chút tức giận, gằn giọng nói :"Cháu mau ăn, cơm sẽ nguội"Sở Kiều nằm úp mặt xuống bàn, không đáp.

"Tôi hỏi cháu có ăn không" "....''
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 38: Nhã Ưu


Cằm Sở Kiều chợt bị ai đó giữ lấy, động tác vô cùng mạnh khiến cô có chút đau.

Quân Từ Mặc ép cô mở miệng ra, đút một thìa cơm đầy ắp vào.

Sở Kiều trừng mắt định nhổ ra nhưng cơm quả thật rất ngon, nghĩ đi nghĩ lại một hồi, cô ngoan ngoãn nhai nhai rồi nuốt.

Vừa nuốt xuống, một thìa cơm khác đã để ngay trước mặt Sở Kiều.

Các viên cảnh sát đứng ngoài nhìn qua tấm kính, hai mắt suýt rơi ra ngoài luôn rồi.

Đội trưởng Quân mặt lạnh của bọn họ giờ lại đang đút cho một cô gái ăn cơm, hơn nữa hình như là còn đang bắt ép!!

Quân Từ Mặc bỗng nhiên nổi hứng trêu chọc cô :" Thì ra là cháu thích tôi đút cho cháu ăn?"

Sở Kiều mồm ngậm đầy cơm không thể nói lên lời, chỉ lườm hắn một cái.

Sau khi ăn hết một hộp cơm, cô cảm thấy vô cùng đói.

Đã hơn 2 giờ sáng, Quân Từ Mặc vẫn đang ngồi trước mặt cô lật giở từng hồ sơ vụ án.

Sở Kiều cả người mỏi nhừ, chỉ sợ nếu mở miệng ra câu đầu tiên cô nói sẽ là sẽ cầu xin hắn thả mình đi mất."

Cháu mệt thì ngủ đi" Sở Kiều rất mệt, chỉ ờ một tiếng rồi gục đầu xuống bàn ngủ.

Quân Từ Mặc không kìm được, rời mắt khỏi hồ sơ, ngước lên nhìn cô gái nhỏ trước mặt.

Hai tay Sở Kiều vẫn bị còng chặt duỗi về phía trước, đôi mắt nhắm nghiền, lồng ngực phập phồng nhẹ nhàng.

Đôi môi hồng nhuận hé mở, hàng lông mi dài rũ xuống.Hắn ngồi dậy, cởi áo khoác đồng phục cảnh sát trên người mình ra cẩn thận đắp lên người cô.

Lát sau lại suy nghĩ, cởi còng tay cho cô rồi thận trọng bế ngang Sở Kiều lên đặt cô lên ghế sofa.Sở Kiều trong lúc ngủ cảm thấy vô cùng thoải mái, xoay người, trong giấc mơ môi cô từ từ nhếch lên như đang cười.

Quân Từ Mặc thấy cô cười bất giác cũng cười theo, trong lòng cảm thấy vui vẻ kỳ lạ.''Đội trưởng''Nhã Ưu trong bộ cảnh phục xanh lá bước vào, cô nhìn Sở Kiều đang ngủ trên sofa, liền nói :'' Tháo còng tay cho nghi phạm?''Quân Từ Mặc khôi phục lại vẻ lãnh đạm thường ngày, ngồi xuống ghế gần đó, không đáp.

Từ trước đến giờ hắn vẫn coi Nhã Ưu như không khí vậy, điều đó khiến trong lòng Nhã Ưu cảm giác bực tức.

Cô cười ngồi xuống cạnh Quân Từ Mặc, nói :'' Vụ án lần trước, đội trưởng Quân đảm nhiệm thế nào rồi?''''Vẫn ổn'' Chỉ hai chữ không hơn không kém.

Nhã Ưu là nữ cảnh sát duy nhất trong trụ sở, cô ấy mới vào liền gặt hái được nhiều thành quả.

Quân Từ Mặc không phải không để ý đến cô gái này, chỉ là cô ta cứ khăng khăng muốn làm việc dưới trướng của hắn, hắn cũng không ngu đến nỗi không biết ý định của cô gái này.

Nhã Ưu ngồi cạnh không kìm được tò mò mà liếc nhìn cô gái đang ngủ trên ghế sofa, nhan sắc đúng là xinh đẹp nhưng Nhã Ưu quả thật cũng không kém cạnh gì.

Ở trong trụ các đàn anh nhiều người cũng ngỏ ý với cô nhưng cô đều từ chối, người mà cô để ý chính là đội trưởng Quân Từ Mặc này.

''Cô ra khỏi đây được chưa?'' Quân Từ Mặc bị cô nhìn chằm chằm một hồi lâu, liền lên tiếng.Nhã Ưu hai má đỏ lựng, đành vâng một tiếng rồi chạy ra ngoài.

Sáng hôm sau, Sở Kiều tỉnh dậy lại phát hiện mình đang nằm trên ghế sofa, trên người còn đang được đắp một chiếc áo cảnh phục dày mà ấm áp.

Cô ngoảnh đi ngoảnh lại vẫn thấy Quân Từ Mặc đang ngồi trong phòng, dán mắt vào màn hình máy hình, cả căn phòng vang lên tiếng đánh máy đều đều.Sở Kiều ngồi dậy, nhìn đồng hồ đã 1 giờ chiều, cũng không thể nói cô ngủ nhiều là do tối hôm qua ngủ quá muộn.''Cháu dậy rồi?'' Quân Từ Mặc quay sang nhìn cô, đứng dậy, đưa cốc mì tôm ra trước mặt Sở Kiều, nói :'' Hôm nay cháu ăn tạm mì đi''Sở Kiều cũng không muốn ngoan cố nữa, nhưng sáng sớm cô còn chưa đánh răng...''Đội trưởng" Nhã Ưu đứng ngoài cửa thấy Quân Từ Mặc quan tâm Sở Kiều như vậy trong lòng liền có chút không vui.

Quân Từ Mặc quay sang đáp lấy lệ rồi tiếp tục công việc đút cho cô ăn :"Cháu há mồm ra"Bị cô gái kia nhìn chằm chằm, Sở Kiều có chút ngượng, vội xua tay :"Tôi...

" Lời chưa dứt một thìa mì tôm đầy nước sốt nhét vào mồm cô.Nhã Ưu chau mày, cắn răng nhìn cảnh tượng trước mặt.

"Cô vào đây làm gì?"

Quân Từ Mặc vừa đút từng thìa mì tôm cho Sở Kiều, vừa nói.

Nhã Ưu hừ lạnh, liếc nhìn Sở Kiều giậm chân bỏ đi.

"Hình như cô ấy thích anh" Sở Kiều nhìn thái độ của Nhã Ưu âm thầm phán xét."

Ờ" Quân Từ Mặc hờ hững đáp.

"..."

Mì tôm lâu rồi không ăn, quả thực rất ngon nha.
 
100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 39: Gặp Lại


"Mấy người nghĩ sao lại vu oan cho chị ấy?"

"Thiếu gia... là đội trưởng...muốn giam tiểu thư lại" "Mẹ kiếp, muốn cái trụ sở này bị san phẳng lắm hả?"

Nhất Nam khó khăn lắm mới sắp xếp được một vé máy bay về Trung Quốc, hắn lật đật bò về nhà lại phát hiện Sở Kiều yêu quý của hắn đang bị tạm giam ở đồn cảnh sát.

Hắn đã nhịn hơn hai tháng nay rồi, về nhất định phải ăn sạch chị ta từ đầu tới chân!"

Chị!"

Nhất Nam mở cửa chạy ào về phía cô, thân ảnh cao lớn cúi xuống ôm chặt lấy Sở Kiều :"Em nhớ chị lắm"Quân Từ Mặc ngồi cạnh gật gù, công nhận tình chị em của hai người này tương đối mặn nồng đây.

Mới chỉ một cái ôm, làn da mịn màng của cô lướt qua trên người hắn mà đã khiến quái vật ở dưới dần cộm thành cái lều nhỏ.

"Bỏ chị ra" Hắn ôm chặt Sở Kiều từ nãy đến giờ cũng được 5 phút rồi, tên này cũng kì lạ, những hành động như vậy hắn phải làm với nữ chính mới đúng chứ?Nhất Nam nhìn đôi môi hồng hào kia chỉ muốn cắn một ngụm, quay sang lại thấy Quân Từ Mặc, hắn liền hét lớn :"Là cái tên ở trong khách sạn lần trước?!"

Quân Từ Mặc cũng chỉ mới nhận ra :"Là cậu?"

"Cái tên khốn chết tiệt này, sao không thể tha cho chị tôi hả?!"

Viên cảnh sát ở ngoài thò đầu vào thông báo :"Nghi phạm Sở Kiều có người muốn gặp" Dứt lười, Tử Tuấn cùng Dương Minh bước vào, trên tay còn xách rất nhiều đồ ăn.Tử Tuấn bước vào, nhận ra có gì đó không đúng, quét mắt nhìn thấy Nhất Nam, rõ ràng vé máy bay về Trung đã bị hắn mua hết rồi.

Tử Tuấn lại gần Sở Kiều ôm chầm lấy cô :"Ở đây cậu có quen không?''Sở Kiều còn chưa quen với hành động thân mật này của cậu ta, phản ứng có chút chậm :''Có''"Tử Tuấn?"

Nhất Nam nghi hoặc hỏi.Tử Tuấn vẫn ôm khư khư Sở Kiều, giả bộ ngạc nhiên :"Nhất Nam?"

"Cậu?"

Nhất Nam nhìn hắn ôm Sở Kiều, máu dồn hết lên não :"Cậu làm cái gì thế?"

Dương Minh ngồi xuống cạnh Sở Kiều nắm lấy tay cô, cười nhẹ :"Tôi nhớ cô lắm" "Cả anh nữa?"

Nhất Nam nhìn hai nam nhân trước mặt, lúc hắn đi mà Sở Kiều đã quyến rũ thêm tận hai người nữa?

Quân Từ Mặc kéo tay Sở Kiều, lôi về mình :"Mấy người làm gì vậy?"

"Mấy người muốn im lặng hay bị đuổi ra khỏi đây?''***Sở Kiều cuối cùng cũng thoát khỏi diện nghi phạm, Quân Từ Mặc đương nhiên là đội trưởng nhưng Nhất Nam chức quyền cũng không kém thậm chí còn vừa được thừa hưởng một công ty bên Mỹ, nên vụ này bèn phải dẹp sang một bên.

Một cô gái đi cùng 4 chàng trai tuấn hút không ít sự chú ý của người trên phố.

Sở Kiều nói là muốn đến thăm Phương Hân Nghiêm nhưng không hiểu tại sao mấy người này lại kéo đàn kéo lũ đi theo.

Quân Từ Mặc thì đã thay bộ cảnh phục ra, nói là muốn đến lấy lời khai của Phương Hân Nghiêm.

--Một chiếc xe Lamborgini đỗ trên phố, Dực Hạo Thiên đeo một chiếc kính râm, bên tay hắn có một nữ nhân đang nửa trần lộ hai bộ ngực đầy đặn, hai người họ đều toát mồ hôi, nhìn vào có thể biết vừa làm chuyện gì xong.

Đã mấy tháng trôi qua, hắn vẫn nhớ rõ cô gái đã đến ứng tuyển làm thư ký hôm đó, hắn vốn là một tay chơi, ngủ qua rất nhiều người, nhưng dư vị của cô gái hôm đó lại khiến hắn không thể nào quên được.

Nhưng quan niệm sống của hắn chính là không bảo giờ ngủ với cùng một người đến lần thứ hai.

Cửa kính ô tô từ từ hạ xuống, hắn rút ra một điếu thuốc lá, thảnh thơi hít hà, cuộc sống tình dục thỏa mãn lẫn nhau không hề có tình yêu, đúng là vô cùng tự do.

Nhưng những cô gái hắn ngủ qua đều chủ động đến tìm hắn lần hai, vậy mà cô gái lần đó cũng lạ, đến cả xin số điện thoại cũng không.

Đang mải mê suy nghĩ, mặt hắn chợt đanh lại, nhìn cô gái đang đi trên phố.

Tóc uốn xoăn gợn sóng dài ngang lưng, mặt trang điểm nhẹ thướt tha đi trên phố, theo sau còn có 4 tên đàn ông cao ráo tuấn tú y hệt người mẫu tạp chí.

Điếu thuốc trên tay Dực Hạo Thiên bị bóp biến dạng, khuôn mặt kia chỉ nhìn lướt qua một cái hắn liền nhận ra, chẳng lẽ cô ta là một tay chơi?

Ngủ cùng hắn xong liền đi tìm người khác?

Hắn chỉ đơn giản làm vui cô ta một lần?

Bàn tay hắn cuộn lại thành hình nắm đấm, hung dữ đẩy cô gái đang dựa trên người mình ra."

Dực tổng... anh sao vậy?"

Cô gái kia chỉnh lại quần áo, ngả đầu dựa vào người hắn nũng nịu.Dực Hạo Thiên ném một cộp tiền vào đùi cô ta, mở cửa xe ô tô bước nhanh ra ngoài.

Được mọi người nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ như này khiến Sở Kiều cảm thấy thích thú vô cùng, cô vui vẻ nện giày cao gót xuống đất, kiêu ngạo mà đi.

"Ack" Cổ tay chợt bị ai đó giữ chặt, lực tay mạnh đến nỗi như muốn bẻ gãy tay cô làm đôi.

Quân Từ Mặc phản xạ nhanh, bắt lấy tay Dực Hạo Thiên vặn ra sau lưng.

Sở Kiều bị dọa cho mất hồn, cô nhìn người đàn ông trước mặt, khẽ chau mày.

Người trên phố bắt đầu túm tụm lại một đống, lôi điện thoại ra chụp ảnh liên hồi.

Dực Hạo Thiên nhìn cô gái trước mặt, không hiểu lý do vì sao hắn giận, vì cô ta mà hắn ngày nào cũng mơ phải mộng xuân, làm tình với người khác cũng không cứng nổi.

Thậm chí còn tự thẩm khi nghĩ đến cô ta.

Vậy mà cô ta lại thảnh thơi đi cùng với 4 tên đàn ông khác?Sở Kiều hỏi :"Anh này?

Anh là ai vậy?"

Dực Hạo Thiên như bị sét đánh ngang tai, hơi thở dần trở nên nặng nề, gân xanh trên trán giật giật.

Đúng như hắn nghĩ, hắn chỉ là tình một đêm của cô ta không hơn không kém, Dực Hạo Thiên sao có thể chịu đựng sỉ nhục lớn như vậy chứ?!
 
Back
Top Bottom