Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Yêu Lại Từ Đầu

Dịch Yêu Lại Từ Đầu
Chương 258: Thất Vọng Trong Tình Yêu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Kỳ thực, dù có tông vào xe phía trước cũng không phải là một vụ tai nạn giao thông gì lớn.

Khoảng cách lúc đầu so với xe phía trước là không bao xa, cho dù có tăng tốc và đâṁ vào, thì nhiều nhất cũng chỉ là một vụ va chạm từ vào đuổi xe không nghiêm trọng mấy.

Trì Uyên không sợ hãi, khi xe lao đến anh đã biết kết quả trước rồi.

Đợi cho chiếc xe va vào, rồi lắc lư hai cái mới dừng lại, anh mới thở ra một hơi dài.

Khi anh ra ngoài vào buổi sáng, anh quả thực đã nghĩ đến việc này.

Hôm nay, tâm trạng anh không được tốt, đã dự liệu sẽ xảy ra vấn đề.


Quả nhiên, nghĩ cái gì liền đến cái đó.

Tùy Mị ôm chặt Trì Uyên, sắc mặt tái nhợt.

Trì Uyên tựa lưng vào ghế, giọng nói vẫn bình thản, "Không có gì nghiêm trọng."
Một lúc sau Tùy Mị ngẩng đầu, đầu tiên là nhìn Trì Uyên, sau đó hỏi: "Anh có sao không, có bị thương gì không?"
Trì Uyên tháo dây an toàn, Tùy Mị thả tay anh ta ra.

Người điều khiển phương tiện phía trước đã xuống xe.

Trì Uyên cũng xuống xe, loại chuyện này, không cần nói thêm, nhất định phải do anh hoàn toàn chịu trách nhiệm.


Vẻ mặt tài xế kia không tốt lắm nhìn Trì Uyên, ai ngờ nhìn xe của Trì Uyên, giá bỏ xa chiếc xe anh ta mấy con phố.

Anh ta vốn tưởng rằng Trì Uyên muốn mắng mình, nhưng là không có mắng, anh ta nói: "Chiếc xe này sửa lại chắc tốn không ít tiền."
Nếu chỉ là vấn đề về tiền, Trì Uyên cũng không quan tâm lắm, "Tôi gọi công ty bảo hiểm đến."
[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu
.

 
Chương 259: Một Mũi Tên Trúng Hai Đích


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Cố Tư đứng lên, ván mạt chược này không thể tiếp tục.

Nhưng cô ấy đưa tay ra, "Đến đây, tính hết số tiền đã thua mạt chược đi, tính toán rõ ràng trên bàn luôn đi."
Chương Tự Chi hừ một tiếng, "Em lúc này, còn không có quên tiền."
Cố Tư nhìn chằm chằm, "Đưa tiền, không nói những lời vô ích."
Cô chỉ cần Ninh Tôn và Chương Tự Chi, người phục vụ thì bỏ qua, anh ta đến đây tham gia trò chơi.

Sau khi bỏ tiền vào túi, Cố Tư đứng dậy nói: "Trong nhà có việc, tôi phải về nhà trước.

Khi nào có thời gian thì chơi tiếp."
Cô dường như không quan tâm đến vấn đề trên mạng.

Chương Tự Chi cũng an tâm một chút, nghĩ đến chuyện này cứ để phương tiện truyền thông làm trò một chút, nhưng cũng không gây ảnh hưởng lớn.

Cố Tư bắt taxi về nhà trước, Trì Uyên chưa trở về.

Cô đi một vòng quanh nhà, cảm giác phòng khách không có gì thay đổi, cũng không biết Trì Uyên đã về chưa.

Cố Tư lên lầu, trở về phòng.

Lấy điện thoại ra, trong nháy mắt cô có thể tìm được tin tức của Trì Uyên.


Về phía tin tức địa phương, top mười tin tức đầu tiên, là có đến tám tin liên quan đến anh.

Cuộc sống của mọi người gần đây thật nhàm chán, và khi gặp điều gì đó thì họ sẽ mổ xẻ ra hết.

Cố Tư dù sao cũng không có việc gì làm nên cô đã đọc hết tin tức, bao gồm cả bình luận.

Tin tức là Trì Uyên không thành thật về việc ngoại tình của mình, dù sao thì có một lần cũng có lần thứ hai.

Trong phần bình luận nói rằng Trì Uyên và Tùy Mị có thể là tình yêu thật sự, cũng có người nói rằng lúc trước Trì Uyên không thành thật, sự việc Vạn Phong lần trước, có thể những gì người khác nói đều là sự thật.

Nhìn thế nào cũng thấy, đều là bình luận không tốt về trì Uyên.

Cố Tư nhìn chằm chằm bình luận hồi lâu, cố gắng giả làm người qua đường đi lên phản bác vài câu, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

Vì vậy, cô quên nó đi, cô đặt điện thoại của mình sang một bên và nằm trên giường.

Hôm qua ngủ không ngon, lúc này cô vẫn còn đang ngủ gà ngủ gật, có vẻ như cô đã hoàn toàn buông tha cho mối quan hệ giữa mình và Trì Uyên.

Cố Tư nằm vậy, một lúc sau mới thực sự mê man ngủ.

Cô ngủ một giấc đến tối, cuối cùng tỉnh dậy vì đói.

Cô bật dậy nhanh chóng, nên có chút chóng mặt.

Cố Tư xuống lầu, vào bếp hấp bánh bao, nhanh chóng.

Bánh bao vừa hấp xong, Trì Uyên quay trở về.

Cố Tư đang đứng trong bếp, nhìn ra bên ngoài anh đã đổi một chiếc xe khác.

Quả nhiên, chính là một người đàn ông giàu có.

Nhắc đến lại nhớ, cô sắp phải đối mặt với kỳ thi lái xe rồi.

Khi lấy được bằng lái xe cô cũng sẽ có chiếc xe riêng.

Cố Tư nhìn thấy Trì Uyên xuống xe, đi về phía phòng khách.

Cố Tư nhanh chóng nhắm mắt lại, chỉ nhìn chằm chằm bánh bao trong nồi.

Trì Uyên vừa đi vào nhìn thấy Cố Tư, anh liền nhìn chằm chằm Cố Tư một hồi.

Cô đang có tâm trạng rất tốt còn đang hát.

Trì Uyên nghe Tử Thư nói, Cố Tư gọi điện hỏi chuyện trên mạng.


Vì vậy, cô thực sự không để tâm đến những điều này.

Cô không quan tâm anh đi cùng ai hay anh xuất hiện ở đâu.

Trì Uyên cười khẩy rồi đi thẳng lên lầu.

Cố Tư lấy bánh bao ra khỏi nồi, tự mình đem đến nhà ăn.

Đang nóng lòng muốn ăn vài miếng, liền có một chiếc xe khác chạy tới.

Cố Tư nhanh chóng ra ngoài xem.

Lần này Trì Chúc và Trì phu nhân đến đây.

Biểu cảm của cả hai người đều không tốt lắm.

Cố Tư đứng ở nơi đó, đợi Trì Tấn đi vào, cô chào hỏi, "Ba."
Trì Chúc gật đầu, nhìn vẻ mặt Cố Tư có chút không thoải mái, chắc là vì chuyện này mà cô có chút không thoải mái.

Cố Tư không chào Trì phu nhân, xoay người đi vào nhà ăn.

Trì phu nhân hiện tại không thể để ý nhiều như vậy được.

Trì Chúc và Trì phu nhân hai người đi thẳng lên lầu.

Trì Uyên đứng ở cửa phòng, "Sao hai người lại ở đây."
Trì phu nhân lên tiếng trước, "Con nói xem vì sao chúng ta ở đây.

Hiện tại đã xảy ra chuyện lớn như vậy, ta đương nhiên tới bàn bạc với con giải quyết chuyện này."
Trì Uyên xoay người đi vào phòng, "Con đã nói là con sẽ tự tìm hiểu."
Trì phu nhân đi theo vào, "Ta đã nói rồi, sự việc Vạn Phong không có việc gì nữa, để cho con tìm cơ hội thông báo ra ngoài, con không nghe ta nói, nhìn đi, hiện tại liền xảy ra như thế này."

Bà ngồi ở đầu giường.

Giọng Trì Chúc rất bình tĩnh, "Bây giờ con muốn làm gì, ba vừa từ công ty trở về.

Tuy rằng chú hai, chú ba và chú bốn con chưa nói gì, nhưng có thể thấy chuyện này có gì đó không ổn.

Nói cho cùng dù sao việc này cũng có ảnh hưởng đến công ty, mong chúng ta nhanh chóng giải quyết ổn thỏa chuyện này.

"
Trì phu nhân mím miệng nhìn Trì Uyên, thấy Trì Uyên nhất thời không lên tiếng, trong lòng ngứa ngáy.

Bà cho rằng đây là một cơ hội tốt để tuyên bố giải tán hôn sự của anh với Cố Tư, đồng thời thông báo chuyện với Tùy Mị.

Thật là tốt, một mũi tên trúng hai đích.

Trì phu nhân quay đầu nhìn về phía tủ đầu giường, ngăn kéo dưới tủ bị mở ra, nhìn thoáng qua cũng có thể nhìn thấy bên trong.

Trì phu nhân chậm rãi mở ngăn kéo, bên trong là giấy ly hôn và giấy thỏa thuận ly hôn.

Bà đảo mắt, và bà gần như biết mình phải làm gì.

Trì Uyên có chút cáu kỉnh, đi tới bên cửa sổ châm điếu thuốc, "Chuyện này con sẽ giải quyết, nhưng bây giờ tin tức trên mạng không rõ ràng, đành phải chờ."
Trì Chúc cũng đi qua, "Hiện tại ba cũng cho người đi kiểm tra xem phía sau có người xô đẩy không, lần này có phải là do người nào đó lên kế hoạch hay không..."
Trì phu nhân nhìn hai người, sau đó đưa tay lấy giấy ly hôn và giấy thỏa thuận ly hôn..

 
Chương 260: Tốt Hơn Hết Bà Đừng Cầu Xin Tôi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Trì phu nhân động tác khá nhanh, nhanh chóng cất đồ vào trong túi.

Bà đứng dậy, giả vờ nhìn xung quanh rồi đi tới cửa phòng tắm, "Phòng tắm ở đây à?"
Nói xong, bà ấy đi vào.

Trì Uyên và Trì Chúc cũng không để ý.

Trì Uyên đưa cho Trì Chúc điếu thuốc, hai người cùng nhau phân tích vấn đề trên mạng bên cửa sổ.

Bởi vì tin tức được đưa ra đột ngột, không rõ phương tiện truyền thông nào đưa ra trước.

Vì vậy, cũng không phải là dễ dàng để tìm thấy nó.

Bọn họ đang nói chuyện đến đây, Trì phu nhân ở đằng kia đi ra, lắc lư quanh phòng, bà lại đi tới bên giường, cất lại cả tờ giấy ly hôn và tờ giấy thỏa thuận ly hôn vào chỗ cũ.

Sau đó đẩy ngăn kéo lên.

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu


[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Trì Chúc nhíu mày, "Bà nói bậy gì đó? Tiểu Tư bám lấy nhà chúng ta lúc nào, chuyện trước đây, rõ ràng là chúng ta cần cô ấy giúp."
Trì Uyên không muốn nghe điều này cho lắm, "Được rồi, không sao đâu, muốn về nhà thì về đi, trời tối rồi, đường không an toàn nên về sớm.

"
Trì Chúc bất lực thở dài, "Được rồi, chúng ta trở về đi." 
Trì Chúc và Trì phu nhân đi xuống lầu, nhưng không thấy Cố Tư, hẳn là cô đã trở về phòng rồi.

Trì Uyên tiễn hai người ra cửa, rồi quay vào nhà.

Khi lên lầu, đi ngang qua phòng Cố Tư, anh dừng một chút mới quay đầu nhìn.

Nhưng sau khi dừng lại hai giây, anh quay trở lại phòng của mình.

Trì Chúc và Trì phu nhân trở về nhà cũ.

Bà cụ đang ngồi dưới lầu, vẻ mặt có chút không vui.

Thực ra thì ai cũng biết là do đâu, mọi chuyện bây giờ hơi ầm ĩ lên và rõ ràng là có liên quan đến rất nhiều người.

Tin tức về Trì Uyên khiến người ta choáng ngợp.

Trì Chúc đi vào, nhìn bà cụ, "Mẹ, sao mẹ lại ngồi ở đây."
Lão phu nhân liếc Trì Chúc, "Vừa rồi Tùy Gia gọi điện thoại hỏi chúng ta dự định giải quyết chuyện này như thế nào.

Bọn họ muốn lên tiếng."
Tùy Mị cũng tham gia vào vấn đề này, và nhận xét về Tùy Mị trên mạng cũng không tốt lắm.

Dù thế nào đi nữa, những người yêu hay không yêu, đứng trước hôn nhân, đều phải đứng sang một bên.

Dù hai người có yêu nhau đến đâu thì trước tiên họ phải giải quyết được vấn đề hôn nhân của người đàn ông rồi mới có thể ở bên nhau.

Cứ bí mật hẹn hò như thế này, chưa nói đến đàn ông là người như thế nào, chỉ nói về người phụ nữ này thì chắc chắn không phải chuyện tốt.»
Ở đằng kia Tùy Gia cũng có chút không vui, cảm thấy danh tiếng của Tùy Mị bị tổn hại.

Thật sự không dễ để nói ai đang làm tổn thương ai.


Lão phu nhân đợi Trì Chúc trở lại, muốn cùng Trì Chúc bàn bạc thống nhất giải thích với Tùy gia.

Trì phu nhân nghe vậy thì trợn mắt một cái, chào hỏi rồi lên lầu.

Trì Chúc và lão phu nhân mặc kệ bà.

Bà quay lại phòng, khóa cửa rồi lấy điện thoại ra.

Trong điện thoại có ghi thông tin giấy chứng nhận ly hôn của Trì Uyên và Cố Tư do bà ấy chụp, cũng như nội dung chính của bản thỏa thuận ly hôn.

Bà nhìn nó mà có chút phấn khích, luôn cảm thấy mình làm được việc lớn.

Bà không thích Cố Tư, mấy đêm nay không ngủ được, bà đang nghĩ cách để Trì Uyên công khai chuyện ly hôn với Cố Tư.

Chỉ khi Trì Uyên được công bố trước công chúng chuyện li hôn, bà mới nghĩ cách cho Tùy Mị và Trì Uyên ở bên nhau.

Nếu không, bà cụ luôn nói nặng nhẹ với và ta về chuyện này
Bà ấy đã chịu đủ những ngày này.

Đặc biệt, Cố Tư lại trở thành ánh đèn sân khấu trong bữa tiệc sinh nhật của chú hai.

Bà càng khó chịu hơn, bà chỉ muốn đá Cố Tư ra khỏi Trì gia.


Trì phu nhân nhìn chằm chằm ảnh chụp trong điện thoại hồi lâu, sau đó mới gọi điện thoại cho Tùy Mị.

Tùy Mị trả lời điện thoại, nhưng giọng nói giọng mũi đặc quánh.

Trì phu nhân sửng sốt, "Mị Mị, con khóc sao?"
Tùy Mị khịt mũi, "Không sao đâu, cô cô, sao vậy."
Trì phu nhân thở dài, thật là đau lòng.

Bà ấy nói: "Mị Mị, đừng buồn.

Ta có thứ muốn cho con xem.

Ta hứa khi nhìn thấy nó con sẽ rất vui.

Lần này, không có vấn đề gì cả.

Đừng lo lắng, chuyện này sẽ được giải quyết ngay lập tức.

".

 
Chương 261: Họ Đã Ly Hôn Từ Lâu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Tùy Mị hoài nghi, "Làm sao vậy?"
Trì phu nhân mỉm cười, "Chờ đã, ta sẽ gửi ngay cho con, ta cam đoan con xem xong sẽ rất vui."
Không cần cúp điện thoại, bà trực tiếp mở Wechat gửi toàn bộ ảnh chụp được cho Tùy Mị.

Tùy Mị đã nhìn thấy nó, nhưng sau đó không có động tĩnh gì.

Trì phu nhân rất vui mừng, tự nhủ: "Mị Mị, nhìn xem, A Uyên và Cố Tư thực sự đã ly hôn, hai người đều đã nhận được giấy chứng nhận ly hôn, vậy dù con thật sự có quan hệ với A Uyên thì sao, đó cũng là điều bình thường.

"
Tùy Mị vẫn không có lên tiếng.

Trì phu nhân cũng biết Tùy Mị nhất định rất chấn động.

Dù sao, lúc trước bà nói dối cô ấy, nói rằng Trì Uyên và Cố Tư vẫn là vợ chồng.

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Chương Tự Chi thở dài, "Anh trước gửi cho em, tốt hơn em nên đọc trước khi nói chuyện."

Chương Tự Chi cúp điện thoại, mấy giây sau liền có thông tin.

Nó là một tấm ảnh.

Cố Tư bấm vào đó, liếc nhìn hai lần rồi sững người.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu, và sau đó mỉm cười.

Cố Tư gọi điện thoại lại cho Chương Tự Chi, anh liền nhấc máy, Chương Tự Chi hiển nhiên không tin nội dung bức tranh.

Anh ta còn nói: "Chuyện này là giả, sao có thể em và Trì Uyên đã ly hôn? Nhìn ngày tháng trên tấm ảnh mà xem, đã xảy ra cách đây bao lâu rồi, anh đã nói với chị ba rồi.

Bây giờ tin tức này đã được giữ lại.

"Đừng lo lắng, chúng ta không thể để cho loại tin tức giả này tràn ra ngoài."
Cố Tư hỏi thẳng: "Tôi muốn biết bức ảnh này từ đâu ra và ai đã đưa nó cho giới truyền thông."
Chương Tự Chi hoàn toàn không nghĩ tới câu hỏi này, a, trong chốc lát, "Vậy em chờ, anh đi hỏi, anh đã quên hỏi chuyện này."
Cúp điện thoại, Cố Tư xuống giường.

Đẩy cửa bước qua phòng Trì Uyên.

Kết quả là, cửa phòng của Trì Uyên vừa mở, anh lại không có ở trong phòng.


Cố Tư đi xuống lầu, Trì Uyên đang đứng ở trong sân.

Cố Tư đứng ở cửa phòng khách, nhìn theo bóng lưng của Trì Uyên.

Giấy chứng nhận ly hôn trong bức ảnh này là của Trì Uyên.

Vậy nên mấy tấm ảnh chắc là của Trì Uyên. 
Trì Uyên tên khốn nạn này, như Chương Tự Chi đã nói, thật sự không phải là người.

Trước đây cũng đã nói chuyện ly hôn của hai người khi được công bố, lý do sẽ theo ý cô.

Bây giờ, có phải người này lại vào lúc mấu chốt, bí mật tung tin ra ngoài, là muốn tìm một lý do có lợi cho mình sao?
Đơn giản là anh quá quỷ quyệt.

Cô thực sự chưa bao giờ nghĩ rằng Trì Uyên sẽ là người như vậy.

Cho dù anh ấy đã từng như thế nào, cô ấy đều tin tưởng vào tính cách của anh ấy.

Trì Uyên một lúc sau mới quay đầu lại, nhìn thấy Cố Tư.

Anh ta không có biểu cảm gì, "Chuyện gì đó?"
Cố Tư ừm, "Đến đây, tôi sẽ cho anh xem một thứ thú vị, và tôi đảm bảo anh sẽ cười thành tiếng."
Trì Uyên nhíu mày, nhưng anh vẫn đi về phía Cố Tư.

Cố Tư cầm điện thoại di động đưa cho Trì Uyên, "Anh không giải thích với tôi sao, làm chuyện này sao không nói trước cho tôi biết? Có phải anh phải đợi tin tức bay trên bầu trời không, trước khi tôi biết anh đã đâm tôi một dao? "
Trì Uyên cầm nó lên xem thử, lúc đầu không nhìn ra là cái gì, nhưng sau khi nhìn chằm chằm hai giây, sắc mặt của anh ta lập tức thay đổi..

 
Chương 262: Cô Ấy Không Phải Là Bên Thứ Ba


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Ông tức giận đến mức không kiềm chế được bản thân nên đã tát bà.

Trì Chúc và Trì phu nhân đã kết hôn gần 30 năm, không đánh bà cũng không nói nặng một câu.

Trì phu nhân được nâng lên có chút giống công chúa trước giờ, nhưng bây giờ bị tát, nhất định là không chịu nổi nữa.

Bà ấy đi từ trên lầu xuống lầu dưới, nói những điều như thể bà ấy không còn muốn sống hoặc sắp chết.

Lão phu nhân thật sự không muốn quan tâm bà, trong khoảng thời gian này, bà cụ thật sự rất tức giận bà Trì.

Trì Chúc bây giờ cũng tức giận, còn chưa có xuống lầu.

Trì phu nhân một mình nhảy lăn lộn xuống lầu.

Cảm giác như vô tận.

Bà cụ mệt quá nên gọi cho Trì Uyên, kêu Trì Uyên qua xem xem.


Bà thực sự không muốn quản đến.

Khi Trì Uyên nghe thấy điều này, anh cảm thấy bất lực.

Anh biết Trì phu nhân có thể gây bao nhiêu ầm ĩ.

Lúc trước bà còn sợ ông cụ, dưới tình huống bình thường, bà và Trì Chúc ồn ào, không dám ồn ào quá.

Dù sao ông cụ cũng là quân nhân xuất ngũ, giống như là anh hùng, bà đương nhiên có chút sợ hãi.

Bây giờ ông cụ đi rồi, bà có chút không ai quản được.

Nên ngày càng trở nên thờ ơ.

Buổi tối, trên đường không có nhiều xe, Trì Uyên chạy nhanh trở về nhà cũ.

Vừa bước tới cửa chính, liền nghe thấy Trì phu nhân đang khóc lóc kể lể trong phòng khách.

Những gì bà ấy nói là bà làm vì gia đình này, và không ai hiểu bà ấy nói gì.

Trì Uyên chậm rãi bước vào, đứng ngây người ở cửa.

Trì phu nhân lúc này đang ngồi trên sô pha, đồ trên bàn cà phê đã bị ném khắp nơi.


Người giúp việc không dám vào dọn dẹp, bởi vì Trì phu nhân không cho.

Trì Uyên nhìn Trì phu nhân, sắc mặt tê dại.

Nhưng đối với chuyện này, Trì Chúc thật ra cũng có lý do, nhiều năm như vậy, ông đã quá bao dung.

Trì Chúc có lẽ cho rằng Trì phu nhân dù sao cũng chỉ là một mớ hỗn độn nhỏ, sẽ không gây ra sự cố gì lớn, cho nên chỉ là lộn xộn cũng không có vấn đề gì.

Đều là người thông minh, biết thăm dò ranh giới cuối cùng.

Trì Chúc không ngừng nhượng bộ, Trì phu nhân tự nhiên cảm thấy cho dù bà có làm gì, Trì Chúc nhất định sẽ không trách bà.

Trì phu nhân ô ô a a rên rỉ một hồi lâu, vừa quay lại thì thấy Trì Uyên.

Bà sửng sốt, sau đó nhếch miệng, hai mắt đỏ bừng, "A Uyên, con về rồi."
Trì Uyên nhìn thoáng qua, nửa khuôn mặt bên trái của Trì phu nhân, có một dấu tay rõ ràng.

Muốn nói tâm không đau lòng, khẳng định vẫn là đau lòng.

Nhưng Trì Uyên cũng tức giận.

Bà đã bí mật chụp ảnh và gửi cho giới truyền thông, nhưng bà không nghĩ đến sự việc này sẽ ảnh hưởng đến anh như thế nào.

Trì Uyên nhấc chân đi qua, "Ảnh do mẹ chụp à?."
Trì phu nhân mím miệng gật đầu, "Mẹ muốn giúp con thông báo, sau đó ảnh con cùng Mị Mị bị chụp, sẽ không phải là chuyện lớn nữa, cũng không có phiền phức gì/"
Ý nghĩ này thực sự đơn giản.

Trì Uyên thở dài ngồi ở trên sô pha, "Mẹ gửi bức ảnh này cho người nào, mẹ nói thật đi."
Trì phu nhân chớp chớp mắt, thật lâu mới lên tiếng, "Mẹ đưa Mị Mị, hôm nay con bị chụp lén, Mị Mị ở bên kia cũng mệt, nên mẹ an ủi cô ấy, cho cô ấy xem tấm hình này, mẹ chỉ muốn nói cho cô ấy rằng bất kể khi nào, cô ấy không phải là người thứ ba..

 
Chương 263: Chúng Ta Tái Hôn Đi





Trì Uyên nghe bà Trì nói như vậy, trực tiếp cười thành tiếng.

Đến bây giờ bà vẫn không cảm thấy hành động của bản thân là sai, bà bây giờ vẫn như cũ cảm thấy mình không có vấn đề gì.

Trì Uyên cuối cùng biết được, tại sao bà Trì ở dưới lầu khóc lóc náo loạn lâu như vậy, những người đều không xuống dỗ dành.

Thật sự là rất tức giận.

Trì Uyên đứng dậy: “Con lên lầu xem ba con.”
Bà Trì đột nhiên liền lo lắng, đưa tay kéo cổ tay Trì Uyên: “A Uyên, con cũng giận mẹ sao, mẹ như vậy là vì tốt cho con, con không thích Cố Tư, hai người cũng không ở bên nhau, mẹ giúp con mà, chuyện này công bố ra ngoài, con liền có thể hoàn toàn cắt đứt với Cố Tư, con xem, mẹ là vì muốn tốt cho con.”
Trì Uyên híp mắt, nhìn bà Trì, một lúc sau mới hỏi: “Vì tốt cho con?”
Anh còn cười: “Vậy nếu con nói con thích Cố Tư, mẹ sẽ vì tốt cho con, tiếp nhận cô ấy sao.”
Bà Trì ngay lập tức bất động, hồi lâu sau mới nói: “Không thể nào, tại sao con có thể thích cô gái nhà quê mùa đó, cô ta không xứng với con, Tùy Mị và con mới là nên ở bên nhau….”
“Mẹ xem.”Trì Uyên trực tiếp cắt ngang lời bà Trì: “Mẹ luôn miệng nói là tốt cho con, nhưng hoàn toàn không quan tâm con muốn gì, mẹ chọn Tùy Mị, là vì là cảm thấy con sẽ thích, hay là bởi vì bản thân mẹ thích.”
Bà Trì trừng mắt, ngay lập tức không nói gì.

Trì Uyên nhìn bà, quay người đi lên lầu.

Trì Chúc vẫn ở trong thư phòng, bà cụ đã nghỉ ngơi.

Trì Uyên đi thẳng đến thư phòng.

Cửa thư phòng đóng, Trì Uyên gõ hai cái, bên trong một âm thanh cũng không có.


Trì Uyên không còn cách nào, chỉ có thể mở miệng: “Ba, là con.”
Trì Chúc trong này mới đi đến mở cửa.

Mặt ông mệt mỏi: “Là con à.”
Đoán chừng ông còn tưởng là bà Trì.

Trì Uyên đi vào, đóng cửa lại: “Truyền thông bên kia, con đã cho người liên hệ, nhưng chuyện này bây giờ nhà họ Tùy cũng đã biết, con không chắc chắn liệu bọn họ bên kia vì bảo toàn thanh danh của Tùy Mị, đem chuyện này vạch trần ra hay không.”
Trì Chúc nhíu nhíu lông mày, đi qua ngồi xuống: “Đúng vậy, ta cũng là đang suy nghĩ chuyện này, người mẹ hồ đồ kia của con, thật sự ta một câu cũng không muốn nói với bà ta.”
Trì Uyên đi qua, ngồi xuống ghế đối diện Trì Chúc: “Vậy tiếp theo, chúng ta bên này làm như thế nào?”
Trì Chúc thở dài: “Ta tìm thời gian, liên hệ thử với nhà họ Tùy, xem thử ý nhà họ Tùy bên kia muốn thế nào.”
Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.

Cố Tư bên kia, sớm đã nằm xuống ngủ, kết quả không biết tố chất tâm lý tốt hay là như thế nào, ngủ một giấc đến sáng.

Bản thân cô cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, lúc tỉnh dậy có chút lờ mờ.

Quả nhiên tâm tư càng ngày càng lớn.

Cô thu dọn một chút rồi đi xuống lầu, trong sân không có xe Trì Uyên, xem ra tối qua không về.

Cố Tư đem sủi cảo còn thừa tối qua rán một chút, sau đó vừa xem tin tức trên mạng vừa ăn.

Trên mạng vẫn chưa tung ra chuyện cô cùng Trì Uyên ly hôn, nghĩ lại là cô ba Chương bên kia tạm thời chèn ép rồi.

Cố Tư cảm thấy, mặc kệ như thế nào, dường như bản thân cũng phải nên nói cảm ơn với nhà họ Chương.


Bên kia cũng là tốn nhiều tâm tư, giúp đỡ việc lớn rồi.

Cố Tư ăn xong, gọi điện thoại cho Chương Tự Chi.

Ngay khi vừa gọi điện, xe Trì Uyên đã lái đến cổng sân.

Cố Tư nhìn chằm chằm chiếc xe, Chương Tự Chi đã nhận điện thoại.

Cố Tư cười: “Lão Chương, anh chưa dậy à.”
Chương Tự Chi vẫn còn trong chăn, nhưng không xấu hổ nói: “Tôi từ sớm đã dậy rồi, giờ đã mấy giờ rồi.”
Cố Tư cười, tên gia hỏa này nói chuyện vẫn còn khàn khàn ngái ngủ.

Cố Tư nhìn thấy Trì Uyên xuống xe, cô liền cầm điện thoại đi lên lầu.

Vừa đi vừa nói chuyện với Chương Tự Chi: “Việc ngày hôm qua, tôi muốn cảm ơn các anh,nếu không phải bên anh giúp ngăn lại, không biết tin tức trên mạng hôm nay đã được đồn thổi lên đến đâu rồi.”
Nhắc đến điều này, Chương Tự Chi liền thở dài: “Tiểu Tư, tôi nói thật với cô, bây giờ chúng tôi có thể ngăn được một đợt, nhưng nếu bức ảnh này truyền đến quá nhiều bên truyền thông, chúng tôi cũng ngăn không nổi, vẫn luôn có người sẵn sàng khuất động nhiệt tình, sẵn sàng lôi kéo sự chú ý, tốt nhất các người đem chứng nhận kết hôn ra chứng minh đi, bằng không nói dối mãi cũng trở thành sự thật.”
Cố Tư giống như cười thành tiếng, chứng nhận kết hôn?
Chứng nhận kết hôn sớm đã bị thu đi rồi, bây giờ cô có thể cầm ra là chứng nhận ly hôn.

Cố Tư vẫn là “a” một tiếng: “Lão Chương, có việc này, tôi sẽ tìm thời gian nói với anh, chỉ là bây giờ bên tôi hơi loạn, đợi bên này tôi đều ổn định, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Cô muốn nói chuyện cô và Trì Uyên đã ly hôn rồi.

Chuyện này Ninh Tôn đã biết, dựa vào tình huống bây giờ, người bên ngoài có thể cũng sẽ biết rất nhanh.


Vì vậy cô cảm thấy không cần thiết giấu Chương Tự Chi nữa.

Chương Tự Chi bên kia trầm mặc một lát, rồi mới nói một câu được.

Cố Tư trong chốc lát cảm nhận được Chương Tự Chi dường như đã đoán ra được điều gì.

Cúp điện thoại, Cố Tư quay về phòng mình, vừa mới làm cơm xong toàn thân đều mồ hôi.

Cô muốn đi tắm.

Kết quả vừa mới lấy đồ ngủ từ trong tủ ra, Trì Uyên liền đẩy cửa phòng cô vào.

Anh nhìn Cố Tư, giọng điệu rất trầm thấp: “Chúng ta nói chuyện đi.”
Cố Tư cầm quần áo, nhìn chằm chằm Trì Uyên một lúc, sau đó gật đầu: “Được.”
Cô đặt đồ xuống, quay người bước ra ngoài: “Đi xuống lầu nói.”
Hai người đi xuống lầu, ngồi ở phòng khách, mặt đối mặt.

Cố Tư nói trước: “Hôm qua ở nhà tổ một đêm, đã bàn bạc được gì rồi sao.”
Trì Uyên dựa vào ghế: “Chúng ta kết hôn lại đi.”
“Cái gì?” Cố Tư gần như bật dậy “Anh điên rồi sao.”
Trì Uyên nhắm mắt lại: “Cô không đồng ý?”
“Tôi tất nhiên không đồng ý.” Cố Tư nói tiếp: “Anh có phải điên rồi không, anh không dễ dàng mới thoát khỏi tôi, anh còn muốn cùng tôi kết hôn lại? Trì Uyên, anh nói thật với tôi đi, có phải là ly hôn anh cho tôi quá nhiều thứ, anh không thể chịu đựng được nữa phải không?”
Trì Uyên nhìn Cố Tư, sau một lúc lâu thở dài: “Thật sự tôi cũng biết, dường như kết hôn lại không phải là một lựa chọn tốt, chỉ là, tôi không, tôi chỉ là không nghĩ nhiều….”
Anh do dự hồi lâu, những lời phía sau cũng không nói ra được.

Anh chỉ là trước mắt không muốn công bố chuyện đã ly hôn ra bên ngoài.

Không đúng thời điểm, nhưng có vẻ mọi chuyện đã gấp rút đến mức này, việc ly hôn, dường như không giữ được nữa.


Cố Tư mím môi, qua một lúc lại nói: “Sao vậy, có phải bức ảnh chứng nhận ly hôn bị truyền đến nhà họ Tùy rồi sao?”
Trì Uyên ngây người, hơi ngạc nhiên khi Cố Tư biết việc này.

Thật sự điều này không quá khó đoán, Cố Tư trước tiên cười một cái.

“Nếu chuyện này chỉ bị truyền thông lan truyền, tôi cảm thấy các anh cũng không cần quá lo lắng, dùng tiền loại bỏ chuyện này là được, các anh có lẽ sẽ làm, trừ khi bức ảnh này nằm trong tay một người không thể giải quyết bằng tiền.”Cố Tư nhẹ nhàng nói.

Huống hồ dựa vào hiểu biết của cô về bà Trì, sau khi bà Trì chụp được, làm sao có thể không gởi qua cho Tùy Mị, làm cho Tùy Mị vui vẻ.

Trì Uyên nghĩ nghĩ: “Cô có nghĩ đến phải nên làm thế nào không?”
Cố Tư gật đầu: “Tôi nói thật với anh, thật sự tối qua tôi đã nghĩ đến cách này.”
Thật sự cô không muốn Tùy Mị biết chuyện cô cùng Trì Uyên ly hôn, nhưng Tùy Mị đã biết rồi.

Cũng không còn cách nào khác.

Chuyện kết hôn lại thế này, thật sự cũng không thể nói là giải quyết được vấn đề, chỉ là có phải một biện pháp tốt hay không, hơn nữa Cố Tư cũng không đồng ý.

Trì Uyên nhìn Cố Tư: “Cô cảm thấy nên làm như thế nào thì tốt hơn.”
Cố Tư cũng đưa mắt nhìn Trì Uyên, vô cùng bình thản: “Anh đem ngày trên chứng nhận ly hôn photoshop ngày đi, tự mình công bố ra ngoài.”
Đem ngày photoshop thành thời gian gần đây, như vậy việc Vạn Phong bên kia không quan hệ gì.

Khoảng thời gian trước cô cùng Trì Uyên khoe tình cảm, giúp Trì Uyên giải thích những lời kia, cũng không cần vạch trần.

Cố Tư tin rằng, thật sự Tùy Mị cũng không để ý việc Trì Uyên đem ngày đổi đi.

Trì Uyên hơi híp mắt nhìn Cố Tư, nhìn Cố Tư từ đầu đến chân: “Nếu như tôi làm như thế, cô có biết giống như đang bảo vệ Tùy Mị”.

 
Chương 264: Ly Hôn Lâu Rồi





Cố Tư làm sao lại không biết được.

Trước những tình huống như thế này, Trì Uyên trực tiếp đứng ra lên tiếng phủ nhận mối quan hệ trên mức bạn bè kia với Tùy Mị là được rồi.

Nhà họ Tùy bên kia chắc cũng không muốn ảnh hưởng đến thanh danh của con gái họ.

Hai nhà cùng nhau phối hợp một chút, phát tin đính chính chung, nói rằng bọn họ cùng nhau xuất hiện ở đó chỉ vì công việc.

Sau đó chính cô ấy đứng ra nói hai ba câu cái gì tin tưởng lời nói của Trì Uyên, làm dịu dư luận là ổn.

Cách làm bình thường hẳn là như vậy.

Nhưng tình huống bây giờ có chút đặc thù, bên ngoài có người mang ý đồ xấu, nói rằng thân phận của Trì Uyên và Tùy Mị, ngoài trừ cùng nhau hợp tác, còn có một ý nghĩa khác.

Cho dù bọn họ có đứng ra giải thích gì cũng chưa hẳn sẽ khiến mọi người hoàn toàn tin tưởng.

Quan trọng nhất, hiện tại bà Trì đã đem giấy ly hôn cho Tùy Mị xem.

Cố Tư đoán, Trì Uyên trở về sẽ nhắc đến việc tái hôn, chắc anh nói chuyện cùng với nhà họ Tùy cũng không tốt đẹp gì.

Nếu như nhà họ Tùy có thể phối hợp tốt, Trì Uyên sẽ không đi đến bước này.

Cố Tư cười, “Không sao đâu, dù sao em cũng không để ý đến những chuyện này lắm”.

Trì Uyên thở ra một hơi, có thể nhìn ra được, anh đang rất khó xử.

Cố Tư cười tủm tỉm, còn tâm tình hỏi, “Thực ra tôi rất muốn biết, anh đã nói những gì với nhà bên kia”.

Trì Uyên co chân, ngón tay đặt ở trên đùi, nhẹ nhàng tháo khuy, “Nhà họ Tùy lo lắng cho thanh danh của Tùy Mị, cái này chúng ta đều có thể hiểu được”.

Cố Tư gật gật đầu, “Anh nói vậy tôi gần như hiểu ra rồi”.


Nhà họ Tùy chắc cũng biết, cùng nhau phối hợp với Trì Uyên giải quyết chuyện lần này cũng không thể khôi phục hình tượng của Tùy Mị trở về như cũ.

Rất nhiều người buôn dưa lê tám chuyện cũng không thèm để ý đến chân tướng là gì, bọn họ chỉ muốn tin vào những thứ mà bản thân họ cho rằng là đúng, chỉ ngồi ngoài xem sự việc như một vở kịch đầy kịch tính.

Cố Tư không muốn nói nhiều, rất nhiều chuyện có nói ra cũng không có tác dụng.

Cố Tư đứng lên, “Trì Uyên, vừa hay em cũng muốn công bố ra bên ngoài, việc ly hôn của chúng ta trước đây không liên quan đến việc gì khác, mà là em thực sự cảm thấy, chúng ta không thể tiếp tục giả vờ như vậy nữa, sớm đối mặt, có thể sẽ sớm giải quyết vấn đề”.

Trì Uyên ngồi bên kia không nói gì cả.

Cố Tư nhìn anh chằm chằm một hồi, liền xoay người đi lên lầu.

Về đến phòng, Cố Tư khóa trái cửa, nằm trên giường.

Cô sờ lấy lồng ngực mình, tự hỏi xem có khó chịu chút nào không, nhưng hình như không có.

Khá tốt, đầy hứa hẹn.

Khi bên ngoài chìm vào màn đêm, Trì Uyên lại đi ra ngoài.

Cố Tư nghe thấy tiếng khởi động xe, nhưng không để ý nữa, chỉ đứng dậy đi đến thư phòng.

Cô vào xem môn thi sắp đến, rất nhiều việc đang đợi cô làm.

Cố Tư ở trong thư phòng đến nửa đêm, Trì Uyên cũng không trở về, cô cầm điện thoại di động lên nhìn đồng hồ, sau đó gọi cho Chương Tự Chi.

Thiếu gia nhà họ Chương đang ở trong biệt thự, còn có thể nghe thấy âm thanh của phụ nữ.

Cố Tư cười, “Anh có tiện nói chuyện không?”
Chương Tự Chi đối với Cố Tư thì không có gì là bất tiện cả.

Anh ừm một tiếng, ‘Cô nói đi, tôi không có việc gì cả”.


Cố Tư chầm chậm ngửa đầu ra sau, khẽ nói, “Những tấm ảnh chụp được lúc trước, thật ra… là thật, tôi và Trì Uyên đã sớm ly hôn rồi, chỉ là bên trong vẫn còn chút chuyện, sau đó lại có thỏa thuận với anh ấy, nên thành như bây giờ”.

Một chút kinh ngạc cũng không có, anh chỉ ừm, “Tôi cũng đã nghĩ là như vậy”.

Cố Tư lập tức cười, “Anh quả nhiên đã đoán ra được”.

Ngược lại, Chương Tự Chi nói sang một vấn đề khác, “Bây giờ cô định làm gì tiếp theo?”
Dự định sao, Cố Tư cảm thấy đợi Trì Uyên thương lượng xong, làm sao công bố với bên ngoài chuyện này là được.

Chuyện này, thật là không còn cách nào giải quyết tốt hơn.

Bất kể làm thế nào, phản ứng của dư luận gần như là như thế.

Cố Tư nghĩ nghĩ liền nói, “Trì Uyên hẳn phải biết xử lý như thế nào, đối với tôi mà nói, sự việc lần này cũng không ảnh hưởng lớn đến tôi lắm”.

Chủ yếu là Trì Uyên và Tùy Mị.

Mặc kệ ầm ĩ thành rắc rối gì, Cố Tư chỉ là một người bị phụ bạc hoặc là bị ức hiếp.

Chính cô còn cười, vậy càng tốt, người qua đường hùa vào một phen.

Bên kia Chương Tự Chi bên còn có việc, không có nói quá nhiều.

Cúp điện thoại, Cố Tư cũng về phòng nghỉ ngơi.

Trì Uyên lại một đêm không có trở về.

Rốt cuộc ngày hôm sau tỉnh lại, tin tức khắp nơi đều muốn bùng nổ.

Hôm qua vì muốn có một đêm ngon giấc, Cố Tư đã tắt điện thoại đi, kết quả sau khi mở máy lên, âm báo điện thoại cứ reo lên không ngừng, trên màn hình hiện lên rất nhiều tin nhắn chưa đọc và cuộc gọi nhỡ.


Cố Tư bị dọa sợ, liên tục cau mày, nắm chặt điện thoại cứ ting ting không ngừng.

Hầu hết là những người cô quen nhắn tin đến, gọi điện đến.

Cái con người nhàm chán như Chương Tự Chi, thế mà gọi mười mấy cuộc điện thoại tới.

Cố Tư có chút không có khống chế nổi, tự dưng hiện ra khung cảnh Chương Tự Chi mỗi một lần gọi điện thoại đến.

Từng đường gân xanh nổi lên
Đợi đến khi điện thoại yên lặng, Cố Tư đi xem những tin nhắn chưa đọc trước.

Chương Tự Chi nhắn nhiều nhất.

Còn có Ninh Tôn.

Đại khái chính là, những tin tức trên mạng giờ rất hỗn loạn, bảo Cố Tư không cần để ý, cái này cũng không có ảnh hưởng gì đến cô, quần chúng vẫn luôn đứng về phía cô.

Cố Tư vừa đọc liền biết, hẳn là trên mạng lại đang ồn ào.

Xem hết tất cả tin nhắn được gửi đến, cô liền tìm đọc những nội dung ở trên mạng.

Còn không phải bùng nổ tin tức, người nhà họ Trì rốt cục cũng như cô nói, mang tin tức mình và Trì Uyên ly hôn truyền ra ngoài.

Ảnh chụp giấy ly hôn cũng đăng lên, ngày tháng đã qua chỉnh sửa.

Chấn động như này, có thể hiểu được.

Cố Tư nhìn số lượt bình luận ở bên dưới bài viết liền không muốn xem luôn.

Nhiều như vậy, không biết nhìn tới khi nào mới hết.

Nhưng mà ẩn ý bài viết cũng khách quan lắm, không nhằm vào cái gì cả.

Nói là không phải bởi vì tình cảm bất hòa, mà là rất nhiều chuyện nhỏ trong cuộc sống cả hai người đều không có tiếng nói chung, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ làm khó bản thân, cũng như gây khó xử cho đối phương, cho nên nhân lúc quan hệ còn tốt đã quyết định buông tay.

Thật ra lời giải thích này có thể khiến mọi người chấp nhận được, gia thế của Trì Uyên và Cố Tư chênh lệch rất nhiều.

Chắc chắn hai người không dễ gì đi tiếp được với nhau.


Không hiểu vì sao Cố Tư lại nhớ lại đến một chuyện, cô từng theo Trì Uyên ra ngoài ăn cơm.

Cả một buổi ăn, từ lúc đi vào đến lúc rời đi, toàn bộ quá trình cô đều rất mất tự nhiên, cô còn không dám uống cốc nước chanh lớn, vì sợ rằng nó dùng để rửa tay.

Thật ra bữa cơm đó cô sớm quên là đã ăn những gì, cũng có thể là bởi vì lo sợ quá nên ăn vào chẳng có vị gì cả, nhưng mà cảm giác lo lắng và bất an đó cho tới bây giờ vẫn còn quanh quẩn ở trong lòng cô.

Ngược lại, Trì Uyên ăn rất bình thản, anh đã sớm quen với một Cố Tư như vậy.

Vào lúc ấy cô liền biết, cô và Trì Uyên luôn tồn tại một ranh giới căn bản không có cách nào vượt qua được.

Số phận sinh ra đã định như vậy.

Hai người, giống như đang sống ở hai thế giới khác nhau. 
Cô chưa từng trải đời, trước mặt Trì Uyên luôn lộ vẻ thấp kém hơn.

Ở bữa cơm gói ghém nhiều đồ ăn lúc chia tay đó, mặc dù đã làm cho Trì Uyên cảm thấy khó chịu, nhưng thực ra cô không nỡ lãng phí nhiều đồ như vậy.

Đây là quy tắc riêng của cô.

Không thể thay đổi được.

Mà Trì Uyên cũng không để ý đến tiền bạc, rất nhiều thứ có thể dùng tiền để cân nhắc anh cũng không để ý đến, đó là thói quen riêng của anh ta rồi.

Cố Tư ghĩ đến đây lại có chút phiền muộn.

Cô xuống giường đánh răng rửa mặt, tin tức hôm nay như ong vỡ tổ, cũng không nên ra ngoài.

Dọn dẹp xong định đi xuống lầu nấu ăn, kết quả Cố Tư phát hiện, Trì Uyên dưới lầu đang ngồi trên ghế sô pha.

Không biết ngồi ở đây bao lâu rồi.

Cố Tư dừng bước, hôm nay là thứ hai, đáng lẽ phải đi làm rồi.

Nhưng hiện tại đã quá giờ vào làm.

Trì Uyên mất mấy giây mới ngẩng đầu lên, không có biểu hiện gì..

 
Chương 265: Bây Giờ Mẹ Đã Vui Chưa


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Hai người nhìn nhau một lúc, Cố Tư lên tiếng trước, "Sao anh lại ngồi ở chỗ này."
Trì Uyên ừm một tiếng, "Quay lại thu dọn đồ đạc."
Đúng vậy, Cố Tư suýt chút nữa đã quên chuyện này, bây giờ tin tức ly hôn của hai người đã được công bố, không thích hợp ở chung nữa.

Cố Tư gật đầu, "Được."
Cô đi xuống nhà bếp và từ từ nấu bữa sáng.

Trì Uyên ngồi trên sô pha một lúc mới lên lầu.

Thực ra anh không có nhiều thứ, và không mất nhiều thời gian để dọn dẹp.

Anh xách va li xuống lầu, đứng ở phòng khách nhìn Cố Tư trong bếp.

Cố Tư không biết có chuyện gì, nhưng trong lòng cảm thấy có chút khó chịu.


Vốn dĩ chuyện này mọi người đều vui vẻ, sau khi dọn đồ thì vui vẻ chào hỏi, cảnh xấu hổ này cũng trôi qua.

Nhưng anh phải nghiêm túc như vậy, Cố Tư trong lòng cũng theo nhịp một chút.

Cô xoay người đứng bên cửa bếp, "Anh ăn gì chưa?"
Trì Uyên nói chưa có ăn, Cố Tư thở dài một hơi, "Vậy thì ăn cơm xong rồi đi, tôi sẽ làm ngay."
Trì Uyên đặt vali vào cửa, "Được."
Câu trả lời rất đơn giản.

Cố Tư trở lại phòng bếp làm việc, Trì Uyên đi vào nhà ăn đợi.

Cố Tư lẩm bẩm, lúc ly hôn mình cũng không có như vậy, hiện tại là tình huống gì?
Chờ nấu cơm nước xong, Cố Tư mang lên nhà ăn.

Vẻ mặt của Trì Uyên có chút khó chịu nên Cố Tư ngừng nói.

Bữa sáng, cô làm món Trung Quốc, cháo và sủi cảo, ngoài ra còn trộn thêm hai món nhỏ.

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Ninh Tôn thật ra tìm Cố Tư vì những chuyện trên mạng, chủ yếu là vì sợ Cố Tư sẽ bị ảnh hưởng bởi những lời bình luận đó.

Cố Tư nằm trên giường, "Kỳ thực em không sao, em nghĩ trong chuyện này, mọi người sẽ thiên vị em hơn."

Điều này cũng đúng, Ninh Tôn gật đầu, "Em bây giờ ở đâu? Ở nhà à? Trì Uyên đâu?"
Cố Tư lật người nói, "Trì Uyên đi rồi, đã thu dọn mọi thứ mang đi, em đang ở nhà, hai ngày nay em nghĩ không nên ra ngoài, tuy rằng không ai biết em, nhưng trước đó em đã lên phương tiện truyền thông.

Em đã lộ mặt trước truyền thông rồi, cho nên đợi hai ngày ổn định rồi tính.”.

Ninh Tôn  suy nghĩ một chút nói: "Đúng vậy, chúng ta hãy chờ cơn nóng qua đi, nếu như em đi ra ngoài mà bị nhận ra, thực sự là khá phiền phức."
Cố Tư lẩm bẩm vài câu, cũng không có gì để nói.

Cố Tư nhìn chằm chằm cửa sổ, trong lòng đột nhiên cảm thấy mình nhàn rỗi không biết phải làm sao.

Trì Uyên thu dọn hành lý trở về nhà cũ.

Trì phu nhân đang ngồi trên sô pha trong phòng khách với đôi mắt sưng vù, vẻ mặt thất thần.

Hôm qua Trì Chúc sang phòng khách ngủ, sáng nay rõ ràng ôn đã nhìn thấy bà, thế nhưng ông chỉ liếc mắt một cái, cũng không có phản ứng gì với bà.

Trì phu nhân từ trước đến nay đều được Trì Chúc nâng trên tay, như bây giờ, bà không cách nào tiếp nhận nổi.


Bà cụ thậm chí còn không muốn nhìn bà một cái, cúi gằm mặt ăn sáng ở tầng dưới, nói với người giúp việc về sau đêm đồ ăn vào trong phòng cho bà ấy, điều này chứng tỏ rằng bà cụ không hề muốn nhìn thấy mặt Trì phu nhân.

Trì phu nhân cả buổi sáng đều ngồi trên sô pha, cũng không có ai nói chuyện với bà.

Bà khó chịu muốn chết đi được, nhưng bà vẫn không hiểu mình đã làm gì sai.

Tất cả những gì bà làm đều là vì gia đình này, rốt cuộc bà làm như thế nào, mà mọi người coi như bà như là tội đồ trong gia đình.

Khi Trì Uyên đi vào, Trì phu nhân phát hiện ngay lập tức, vội vàng đứng lên, cười nói: "Ôi, A Uyên, con dọn hết đồ về rồi, rất tốt, rất tốt, về sau liền không còn quan hệ gì với Cố Niệm kia nữa, thiệt tình, rốt cuộc cũng thoát ra được."
Trì Uyên nghiêm mặt nhìn Trì phu nhân, Trì phu nhân muốn tới cất hành lý giúp anh, anh chỉ né không cho bà đụng vào.

Trì phu nhân nhất thời nhìn về phía Trì Uyên, "A Uyên?"
Trì Uyên nhìn chằm chằm Trì phu nhân, "Mẹ bây giờ vui vẻ rồi? Đã hài lòng chưa?".

 
Chương 266





Bà Trì một lúc vẫn không hiểu được ý của Trì Uyên, “ A Uyên, con vậy là như thế nào?”
Trì Uyên cười lạnh một cái, “ Bước tiếp theo mẹ định làm gì, có phải là ép con nói rằng con thích Tùy Mị, lập tức kết hôn với cô ấy?”
Bà Trì cau màu, “ Con nói thế là có ý gì, con cảm thấy ta không nên quản việc của con hay sao?”
Trì Uyên mở miệng, “ Đúng vậy, việc của con, mẹ sớm đã không nên quản rồi.”
Bà Trì thở dài một hơi, cười, “ Vậy nên con vẫn trách ta, giống ba con, với bà nội con, cảm thấy việc này biến thành như bây giờ đều là lỗi của ta, ta không nên quản con nữa, ta nên để con và loại người như Cố Tư tiếp tục hồ đồ như vậy với nhau, để cho loại người như cô ta kéo con xuống…”
“ Loại người nào?” Trì Uyên trực tiếp ngắt lời bà Trì, “ Mẹ nói Cố Tư là loại người nào trước đi?”
Bà Trì nhìn chằm chằm, “ Loại người nào? Loại này còn cần ta nói ư? Con xem xem cô ta xuất thân như thế nào, xem xem hoàn cảnh gia đình cô ta, năm đó nếu không phải ông nội ép con cưới cô ta, loại người đó, là phù hợp tìm người nông dân ở nông thôn, sống một cuộc đời yên phận.”
Trì Uyên cười, nhìn vào bà Trì, “ Nếu không phải ông ngoại bà ngoại tạo điều kiện cho mẹ, thì mẹ nghĩ mẹ hơn Cố Tư ở điểm nào?”
Bà Trì sững sờ một lúc, thật không tin được nhìn Trì Uyên.

Trì Uyên thực ra cũng biết lời mình nói có bao nhiêu phần không đúng.

Nhưng trong lòng anh không thấy thoải mái, loại không thoải mái này, cần tìm gấp một thứ để trút bỏ.

Trì Uyên tiếp tục nói, “ Mẹ cảm thấy mình có ưu điểm hơn, mẹ cảm thấy mình ở trên người khác, có điều mẹ xuất thân đã ở trong một gia đình tốt, nếu mẹ không sinh ra vào vị trí tốt như vậy, mẹ có thể có mọi thứ như bây giờ không?”
Bà Trì trừng mắt nhìn Trì Uyên, một câu cũng không nói lên lời.

Trì Uyên thở dài một hơi, “ Mẹ tự mình nghĩ đi, đời người đi đến bây giờ, ngoại trừ kết hôn với ba con ra, mẹ đã làm được gì đáng để người khác khen ngợi, mẹ quay lại nhìn xem, cô hai cô ba và cô tư nhận xét như thế nào về mẹ, mẹ trong mắt mấy người giúp việc lại là loại người như thế nào, sau đó mẹ hãy nhận xét về người khác.”
Nói xong Trì Uyên xách va ly lên, trực tiếp đi lên lầu.

Anh đi về phía phòng ngủ của mình, khi đến cửa phòng bên cạnh, Trì Uyên dừng lại.

Căn phòng này, trước kia Cố Tư đã ở, cũng không ở mấy ngày, mà đã cãi nhau với bà Trì rồi.


Trì Uyên đẩy cửa, nhìn vào bên trong.

Bên trong phòng đã thay đổi, hầu hết mọi thứ đã được thay đổi.

Khăn trải giường và mền, còn có thảm lông trên sàn và bàn trang điểm bên cạnh đều không có.

Những thứ này có lẽ đều là bà Trì cho người dọn dẹp rồi.

Trì Uyên nhìn xong càng thấy thật tê.

Anh đóng cửa lại, trở về phòng của mình.

Va li hành lý để bên cạnh, anh ngồi lên mép giường.

Mấy thứ trên mạng đã không muốn xem nữa rồi.

Dù sao anh cũng bị mắng một cách thảm hại.

Trì Uyên đợi một lúc, điện thoại của Trì Chúc gọi tới, công ty nhà họ Trì bên đó phát ngôn thanh minh, giải thích mối quan hệ giữa anh và Tùy Mị.

Tự nhiên khoảng cách giữa hai người, quan hệ đối tác thuần túy, tấm ảnh trên tin tức, có điều là lúc đó tai nạn xe, Tùy Mị bị dọa đến sợ, đó chỉ là một phản xạ có điều kiện, không có sự vướng mắc nào khác giữa hai người.


Thông tin thanh minh này tung ra, thực ra có rất nhiều người vẫn cứ không tin.

Mấy người đó tự nhủ rằng, chính là cảm thấy giữa Tùy Mị và Trì Uyên chắc chắn là mối quan hệ không biết xấu hổ.

Trì Chúc gọi đến lần này, kì thực là muốn Trì Uyên liên lạc với Cố Tư một chút.

Hỏi xem bên Cố Tư, có thể giúp làm rõ hơn không.

Cô cũng là đương sự, nếu cố có thể đứng ra giúp Trì Uyên giải thích, nghĩ đến có lẽ là có chút tác dụng.

Trì Uyên cầm điện thoại, “ Con sẽ hỏi sau, bây giờ con mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một lát.”
Trì Chúc biết Trì Uyên đêm qua gần như không ngủ, thời dài, “ Được, con nghỉ ngơi đi, việc này, sớm muộn cũng sẽ qua đi, yên tâm, kí ức của đại chúng cũng có giới hạn thôi.”
Trì Uyên không nói gì, cũng tắt điện thoại đi, sau đó trở mình nằm lên giường.

Anh bây giờ có chút đau đầu, cái gì cũng không muốn cân nhắc nữa.

Bên kia Cố Tư không có việc gì làm, dọn dẹp nhà cửa hết một lượt, thực ra cũng không có gì bẩn cho lắm, bình thường chỗ dùng đến cũng không nhiều.

Cô thực sự sợ sự nhàn rỗi này.

Bận rộn như vậy cả buổi chiều, lúc gần đến chiều tối, Cố Tư cuối cùng cũng dừng lại.


Thời gian cả ngày, có thể coi như đã trôi qua.

Cô lên lầu thu dọn một số thứ, mới thay quần áo xong thì đứng ở cửa sổ nhìn thấy Chương Tự Chi và Ninh Tôn dưới lầu.

Hai người này trong tay xách túi, bên trong đựng rất nhiều đồ.

Cố Tư vén rèm cửa, rướn phần thân trên ra, “ Hai người sao lại ở đây.”
Chương Tự Chi và Ninh Tôn đang định bước vào trong sân, nghe được ngước lên trên.

Tiểu cô nương nửa người rướn ra ngoài cửa sổ, mái tóc dài bị gió thổi bay, mặt mỉm cười, thật xinh xắn.

Ninh Tôn thở dài một hơi, xem ra Cố Tư một chút cũng không bị mấy tin trên mạng làm ảnh hưởng.

Chương Tự Chi nhấc túi đồ lên ám chỉ, “ Đến tìm cô ăn cơm, cô ở nhà một mình, cô đơn biết bao, chúng tôi đến cùng cô vui vẻ một chút ấy mà.”
Cố Tư lần này không ghét bỏ Chương Tự Chi nữa, vui vẻ xuống lầu mở cửa.

Chương Tự Chi và Ninh Tôn mua rất nhiều đồ, xem ra có lẽ là muốn ăn lẩu.

Lúc trước Chương Tự Chi đã đến đây một lần, bây giờ đối với phòng bếp của Cố Tư một chút cũng không thấy không tương thích, xách đồ đi vào trong.

Anh ta lấy từng túi từng túi thức ra ăn xếp ngay ngắn, “ Nhìn đi, chúng tôi mua rất nhiều, lát nữa chúng ta cùng ăn một bữa.”
Cố Tư đến giúp rửa sạch xương ninh và đun nhỏ lửa để làm nước lẩu.

Ninh Tôn cũng đến giúp.

Chương Tự Chi vừa nhặt rau vừa nói, “ Tôi đã gọi cho Trì Uyên rồi, lúc chiều, anh ta không bắt máy, tôi đoán bây giờ anh ta đang bị công kích nặng nề, mấy người có xem các bình luận trên mạng không, rõ ràng là bị người ta điều tiết rồi, lời nói ra đều là giống nhau.”
Cố Tư chưa xem, bận cả một ngày, sau đó đến tin tức cũng không xem nữa.


Cô chỉ trả lời một câu, “ Đúng thế, trước nay đều có người điều khiển.”
Chương Tự Chi đến bồn nước rửa rau, tiếp tục nói, “ Tôi bảo chị ba tôi chú ý một chút, nhưng mà cái này, thực cũng không dễ dàng nắm bắt, bên truyền thông còn dễ khống chế một chút, cả ngàn cư dân mạng, ngay cả khi biết là con số đó là thủy quân, cũng không có cách nào cả.

Cố Tư một chút đều không để tâm, “ Nhà họ Trì và nhà họ Tùy mấy người đó đều không phải là ăn cơm khô, bọn họ có lẽ biết phải làm gì, lão Chương, tôi xấu hổ khi làm phiền nhà anh, nếu nó không được tiện cho lắm, anh cứ để bình thường đi.”.

“ Không có gì không tiện cả, mấy việc này thực ra cũng không có gì quá lớn, cô đừng để tâm.” Chương Tự Chi cười ha ha.

Ninh tôn ở một bên ngẫm nghĩ,, “ Trì Uyên không nói gì với cô sao?”
Cố Tư ngạc nhiên, nhìn Ninh Tôn, “ Anh ta có thể nói gì với tôi nữa, hai người chúng tôi sớm đã không còn liên quan gì đến nhau, anh ta vốn dĩ không cần giải thích với tôi điều gì cả, chúng tôi thực sự sớm đã nghĩ làm như thế nào để công bố ra bên ngoài, xem xem, ông trời đã đặt cơ hội ngay trước mặt rồi.”
Ninh Tôn cười, “ Cô quả thật nhìn thoáng.”
*Nhìn thoáng: Đừng lấy những điều không vừa ý làm tâm: thấy được thì thấy, không được thì mở, đối với việc này thì phải xem kỹ hơn, đừng nóng giận thái quá.

Những việc này, không thể không nhìn thoáng, đều như vậy rồi, không có cách nào khác.

Ba người trong bếp bận bịu.

Cố Tư nấu nước lẩu, Chương Tự Chi và Ninh Tôn rửa rau, sự phân công lao động này khá rõ ràng.

Trì Uyên đến, nhìn thấy cảnh tượng vui vẻ.

Ba người trong bếp cười hi hi ha ha, không khí vô cùng vui vẻ.

Ba người này, nhìn giống như một gia đình.



 
Chương 267





Trì Uyên đứng ở cửa, mãi lâu sau cũng không đi vào.

Trường hợp này, cảm giác nếu anh đi vào chính là người phá hỏng bầu không khí kia.

Cố Tư sau đó muốn đi đến phòng ăn dọn dẹp, vừa ra khỏi bếp liền nhìn thấy Trì Uyên.

Anh đứng ở cửa phòng khách, cũng không biết đã đứng ở đó bao lâu rồi.

Cố Tư ngạc nhiên, “ Anh sao lại tới đây vậy.”
Con người này không phải là buổi sáng vừa mới thu dọn đồ đạc rời khỏi đây sao.

Trì Uyên nhấc chân bước vào, không đến xem hai người còn lại ở trong phòng bếp, “ Còn có đồ quên ở đây, qua lấy một chút.”
Cố Tư gật gật đầu, “ Vậy anh đi lên lầu xem thử xem.”
Nói xong cô đi đến phòng ăn, chờ đi ra khỏi phòng ăn, Trì Uyên cũng từ trên lầu đi xuống.

Trong tay anh cầm giấy chứng nhận ly hôn và thuận tình ly hôn.

Chương Tự Chi và Ninh Tôn đều chuẩn bị thức ăn xong cả rồi, bày lên bàn ăn.

Chương Tự Chi nhìn thấy Trì Uyên, trực tiếp chào hỏi, “ Đến đây, đến đây, A Uyên, vừa hay đúng lúc, cùng ăn đi, hôm nay thức ăn rất nhiều.”
Cố Tư nhìn Chương Tự Chi một cái, trong đầu anh chàng này không biết là chứa cái gì nữa.

Tình hình bây giờ là như thế nào rồi, anh ta sao lại xem như là không có chuyện gì xảy ra vậy.

Trì Uyên nhìn Ninh Tôn một cái, sau đó cười, “ Không được rồi, tôi bận việc, mấy người thong thả ăn đi, chơi vui vẻ.”
Ba từ sau cùng nói ra ngữ khí có chút nặng, Cố Tư nhìn Trì Uyên một cái, không nói gì.


Trì Uyên lấy đồ cầm đi, xe dừng ở cổng sân, anh lên xe đi mất, có điều lái được một quãng lại dừng lại.

Trì Uyên ngồi trên xe, châm một điếu thuốc, sau đó nhìn vào trong gương nhìn về vị trí nhà Cố Tư.

Thật sự là được giải thoát rồi, nhìn Cố Tư có vẻ như còn vui vẻ hơn trước đây.

Trì Uyên hút hết điếu thuốc, bên nhà Cố Tư cũng không nhìn ra được động tĩnh gì, anh nhắm mắt lại, rồi lái xe phóng đi.

Bây giờ cũng không có nơi nào để đi, anh trực tiếp quay về nhà tổ.

Trì Chúc chưa về, không biết là có đi tiếp khách không, nhưng thấy xe dừng ở bãi xe đằng kia, người của ba nhà khác đều về rồi.

Trì Cảnh đang ở trong bãi đỗ xe, dựa người vào xe của mình.

Trong tay anh ta kẹp một điếu thuốc, đã cháy hết chỉ còn lại tàn thuốc.

Xe của Trì Uyên tiến vào trong bãi rồi dừng lại, Trì Cảnh vất điếu thuốc đi, anh ôm lấy vai, nhìn về hướng Trì Uyên.

Lúc Trì Uyên xuống xe, nhìn Trì Cảnh một cái, “ Sao vậy, có chuyện nói với tôi sao?”
Trì Cảnh cười, “ Vốn là không có, nhưng bây giờ gặp anh rồi, liền có chuyện muốn nói.”
Trì Cảnh mặt nhàn nhạt, “ Vốn dĩ anh và Cố Tư sớm đã ly hôn rồi.”
Trì Uyên không nói gì, nhìn Trì Cảnh.

Trì Cảnh tiếp tục nói, “ Tôi đã nhìn thấy ảnh gốc của giấy chứng nhận ly hôn rồi, anh đã sửa ngày tháng đi.”
Trì Uyên cau mày, “ Anh nhìn thấy ở đâu vậy.”
Trì Cảnh cười, “ Hôm nay nhà họ Tùy đã đến, anh thấy là tôi nhìn thấy ở chỗ nào được.”

Trì Uyên bĩu môi, “ Đến lúc nào.”
Trì Cảnh nghĩ ngợi, “ Vừa nãy, có điều không lâu đã đi rồi, chú lớn không ở nhà, bà nội không ra khỏi cửa, người nhà họ Tùy ở lầu dưới nói chuyện với cô lớn vài câu, lúc đi ra tình cờ va phải tôi.”
Trì Uyên quay người rời đi, hướng về tòa nhà bên đó.

Trì Cảnh vẫn đứng chỗ cũ, một mực nhìn vào bóng lưng của Trì Uyên.

Trì Uyên bước vào, bây giờ đã nhìn thấy bà Trì.

Trong phòng khách không có người.

Anh nghĩ ngợi rồi đi lên lầu.

Kết quả mới đi đến đầu cầu thang lầu hai, cửa phòng bà Trì bên đó đã mở ra, bà ấy tự mình xách hành lí đi ra.

Nhìn điệu bộ này, chắc là về nhà ngoại rồi.

Trì Uyên chỉ nhìn một cái, quay người đi về hướng phòng của mình.

Lúc này, anh không còn tâm trí nào an ủi bất cứ ai.

Vốn đã quá đủ phiền phức rồi, kết quả bà Trì bên này còn chưa hết lo lắng.

Bà Trì đã nhìn thấy Trì Uyên rồi, ngạc nhiên, đến cả Trì Uyên cũng không thèm để ý đến bà mà đã đi rồi, khóe mắt bà đỏ lên.

Có điều bà Trì bao nhiêu năm đã quen rồi, là sẽ không chủ động cúi đầu.


Bà kéo va ly hành lí xuống lầu, để quản gia sắp xếp xe, nói là sẽ về nhà ngoại.

Quản gia cũng có chút bất lực, nhìn bà Trì, “ Bây giờ đúng lúc ông cả đang rất bận, chuyện ở công ty đã nhiều, bà cụ ở đây tâm trạng không tốt, bà cả, hay là, chúng ta đừng đi nữa.”
Quản gia có lẽ là rất ngại khi nói vậy, lúc này, bà đừng làm ầm ĩ lên nữa.

Kết quả bà Trì gân cổ lên, “ Anh sắp xếp xe đi, tôi ở cái nhà này dù sao cũng không được hoan nghênh, bọn họ có lẽ đều mong tôi rời đi, người nhà họ Trì, có lẽ không cần con dâu nữa, có công việc đều tốt hơn bất cứ việc gì, không cần thuyết phục, tôi đã thu dọn tất cả rồi.”
Quản gia nhìn bà Trì, thật sự không thuyết phục được nữa, trực tiếp sắp xếp xe, đưa bà Trì về nhà ngoại.

Bà Trì ở bên này rời đi, quản gia bên đó nhanh chóng gọi điện cho Trì Chúc, nói việc này ra.

Trì Chúc bây giờ mới không muốn nghe đến việc của bà, chỉ ừ một tiếng, “ Bà ấy đi rồi, vậy tối tôi về.”
Điều này nói ra khiến quản gia không còn lời nào nữa
Cúp điện thoại, bên Trì Chúc liền gọi điện cho Trì Uyên, chủ yếu cũng là hỏi bà Trì có đúng là đã đi thật hay không.

Trì Uyên nằm trên giường, điện thoại bật loa ngoài đặt sang một bên “ Có lẽ là rời đi rồi, con nghe nói nhà họ Tùy vừa đến đây, không biết đã nói chuyện gì với mẹ, nhà họ Tùy vừa đi, mẹ liền thu dọn đồ đạc rời đi, có lẽ là nói điều gì đó mang tính chiến lược.”
Trì Chúc hừ một tiếng, “ nhà họ Tùy không nhìn thấy rõ tình hình, có điều việc này, có thể cũng liên quan đến mẹ con, mẹ con đã quá vội vàng rồi.”
Bà Trì thích Tùy Mị quá nhiều, xáo trộn mọi thứ quá rõ ràng.

Thái độ của bà như vậy, rất có thể khiến cho nhà họ Tùy có những thông tin sai lệch.

Trì Chúc bên đó thu dọn đồ đạc, “ Vậy bây giờ ba về nhà đây.”
Trì Uyên thấy có chút buồn cười, “ Ba đang làm gì vậy, chiến tranh lạnh với mẹ con à.”
Trì Chúc thở dài một hơi, “ Cũng không phải là chiến tranh lạnh, A Uyên, nhiều năm như vậy, thực sự ta cũng mệt mỏi rồi.”
Trì Uyên ngạc nhiên, càng không có lời gì để nói nữa.

So với nhà Trì Uyên bên này thì nhà Cố Tư bên đó còn vui vẻ hơn nhiều.

Chương Tự Chi người này là một người rất giỏi trong việc tạo bầu không khí, bất kỳ chủ đề nào cũng có thể nói được.

Cô nói cô ba nhà họ Chương là làm về đầu tư, ngành giải trí cũng có đầu tư, sau đó liền biết rất nhiều chuyện ngoài lề của giới giải trí.


Chương Tự Chi còn lấy ra hai ví dụ nói ra cho Cố Tư nghe.

Chỉ là Cố Tư thật sự không quá quan tâm đến giới giải trí, chỉ có thể cười một cách mù quáng, thực ra đều không biết người Chương Tự Chi nói đến là ai nữa.

Chương Tự Chi mua bia tới, ba người mỗi người uống một bình.

Bữa lẩu này uống cùng với bia, ngày tháng đơn giản chỉ là không cần quá thoải mái.

Lúc giữa chừng, Cố Tư cầm lấy điện thoại, chụp ảnh, phát vào vòng bạn bè.

Chương Tự Chi ở bên cạnh cười, “ Anh xem xem, Cố Tiểu Tư bây giờ không cần tôi nói nữa rồi, tự mình biết chủ động phát rồi.”
Ninh Tôn ngẫm nghĩ, cũng lấy điện thoại ra, Chương Tự Chi tự nhiên cũng vậy.

Vòng bạn bè của Cố Tư phát đi cũng không được bao lâu, liền nhận được phản hồi.

Là Tử Thư
Anh ta bình luận: “ Cô quả nhiên vẫn còn ăn được lẩu.”
Cố Tư nhìn cảm thấy buồn cười, trực tiếp trả lời ba chữ: Nếu không thì.”
Tử Thư trực tiếp gửi tin nhắn wechat đến, gửi đoạn ghi âm, Cố Tư cũng không tránh Chương Tự Chi và Ninh Tôn, bật đoạn ghi âm lên nghe.

Giọng nói của Tử Thư nghe ra có chút không công bằng cho Trì Uyên, anh ta nói Trì Uyên cả ngày hôm nay đã không ăn cơm, lo lắng, tức giận về những việc trên mạng.

Cuối cùng còn nói cô quả nhiên một chút cũng không coi việc này, còn tự mình ăn uống vui vẻ.

Ngữ khí của Tử Thư, hình như Cố Tư bây giờ có lẽ là nên hói đầu vì sự việc trên mạng mới là bình thường.

Cố Tư đều cười, trực tiếp gửi mấy câu đi, “ Việc trên mạng, là tôi tạo ra sao, tôi tại sao không được ăn uống vui vẻ, cậu chủ nhà anh tự mình dẫn Tùy Mị ra ngoài không chú ý bị bắt gặp, dựa vào cái gì mà bắt tôi phải chịu, giấy chứng nhận ly hôn cũng là anh ta bên đó phát ra, tôi nói anh nghe, đừng bắt tôi sống đạo đức giả, tôi với cậu chủ nhà anh, rất sớm rất sớm đã không có quan hệ gì rồi.”
Lời ghi âm này vừa phát ra, tin nhắn thứ hai của Từ Thư lập tức gửi tới, anh ta gửi một bức ảnh, ảnh của Trì Uyên.

.

 
Chương 268





Cố Tư sững sờ, phóng to bức ảnh được gửi đến.

Là tấm ảnh chụp Trì Uyên đang uống rượu.

Nhìn kiểu nào cũng không giống là đang ở bên ngoài, từ khung cảnh xung quanh có thể thấy, rất giống với ngôi nhà tổ của nhà họ Trì.

Tấm hình này rõ ràng là chụp lén, chỉ có một bên mặt của Trì Uyên.

Tuy nhiên, vẫn có thể nhìn ra được, người đàn ông đang ngồi đó có chút mệt mỏi, tinh thần dường như rất suy sụp.

Cố Tư không rõ, Tử Thư gửi cô xem tấm ảnh này để làm gì? Bây giờ anh ta có ủ dột, buồn bã đi chăng nữa cũng có thể là do những tin tức trên mạng gần đây gây nên, liên quan gì đến cô?
Chẳng lẽ đầu óc của Tử Thư không được minh mẫn, muốn nói rằng bởi vì ly hôn với cô nên anh ta mới thành ra bộ dạng này?
Không phải chứ, đã ly hôn lâu như thế rồi, trước đó cũng không thấy Trì Uyên suy sụp bao giờ.

Cố Tư không muốn nói chuyện với Tử Thư nữa, thật ảnh hưởng tâm trạng mà.

Cô quay người ra ngoài, ném chiếc điện thoại lên ghế sô pha, nhắm mắt làm ngơ.

Quay lại ngồi xuống ăn tiếp.

Chương Tự Chi cười, “Sao thế, tâm trạng cậu ta không tốt sao? Nghe loáng thoáng là có liên quan đến cô hả?”
Cố Tư cười nhạo một chút, “Dẹp đi, ly hôn với anh ta từ 800 năm trước rồi, suy nghĩ kỹ thì mấy chuyện xảy ra bây giờ còn không phải do Tùy Mị sao, có chuyện gì cũng đừng đổ lên đầu tôi chứ, tôi không gánh nổi mấy cái nồi này đâu”.

Chương Tự Chi nghĩ ngợi, đồng ý mà gật đầu, “Đúng vậy đó, thật sự bởi vì Tùy Mị mà chị em bây giờ rất cao hứng, mang chuyện ly hôn của hai người ra áp bức cô ta, mắng cô ta vài câu, đáng đời”.

Cố Tư ăn miếng cơm, khoát khoát tay, “Thôi đừng nói nữa, nói chi nhức đầu thêm, để chúng ta ăn uống thoải mái đi”.

Ninh Tôn ở một bên nói, “Ba cái tin đó qua một thời gian liền lắng xuống ấy mà, bây giờ từng giây từng phút người ta đều cập nhật những tin mới hơn, hot hơn, cũng không ai nhớ mãi mấy chuyện như này, không sao đâu”.


Cố Tư gật đầu, “Cũng đúng”.

Chương Tự Chi nói thêm mấy câu, mọi người đều nâng ly cụng một cái, sau đó bắt đầu nói về những thứ khác.

Chương Tự Chi nói, gần đây có chương trình tuyển gì đó, hình như là về ca hát, chị ba nhà họ Chương có bỏ vốn đầu tư, hôm qua ở nhà còn nói, chương trình này chắc chắn sẽ rất hot.

Cố Tư cười ha ha, giương mắt nhìn Ninh Tôn.

Nhất thời phấn khích, cô nói một câu, “Có thể để Ninh Tôn đi thử xem, Ninh Tôn hát rất hay”.

Chương Tự Chi cũng uống không ít, lập tức kích động, “Đúng đúng đúng, A Tôn đi thử đi, tôi bảo chị ba cho cậu đi cửa sau, đề bạt cậu một chút”.

Ninh Tôn cười, “Thôi đi, không cần đâu, công việc hiện tại ở công ty đủ khiến tôi hoa mắt chóng mặt rồi”.

Ngược lại, Cố Tư cảm thấy ý tưởng này không tồi, “Thật là, anh nên đi thử xem, dù sao anh cũng có thích công việc hiện tại đâu, biết đâu ở lĩnh vực ca hát này anh lại gặt được không ít thành tựu thì sao, vậy thì không cần làm những công việc này nữa, mấy người ở nhà họ Ninh cũng đừng làm như ai cũng như ai, chúng ta cũng có con đường riêng của mình”.

Ông tướng Chương Tự Chi này không hiểu vì sao lại kích động, lập tức đứng lên, “Ngày mai tôi sẽ báo chị ba một tiếng, đợi đến khi chương trình sắp xếp xong xuôi sẽ ghi danh cho cậu”.

Ninh Tôn nhếch miệng, nhìn sang Chương Tự Chi, “Trời ơi ngồi xuống ăn cơm đi đã hẵng tính tiếp, đừng kích động như vậy, ngồi yên một chỗ xem nào”.

Cố Tư nhìn Ninh Tôn, “Thực ra tôi cũng cảm thấy như vậy là quá tốt rồi, anh không cần để ý cái gì khác, không có chỗ nào không đúng cả, những chuyện ở nhà họ Ninh đều không liên quan đến anh, nếu như thật sự có người mang thân phận của anh ra nói, kéo cả người nhà họ Ninh xuống bùn, tôi xem xem đến lúc đó bọn họ có cho anh danh phận không”.

Cái gì mà con riêng chứ, đến lúc đó ông lão Ninh Bang kia nhất định sẽ tìm lí do thoái thác.

Cố Tư nhìn Ninh Tôn, “Đừng sợ, không được thì để ông Chương đến, mua thuỷ quân, không tin ở thời đại này có thủy quân còn không giải quyết nổi mấy việc này”.

Chương Tự Chi ở bên cạnh phá lên cười, “Nói đúng lắm, nói đúng lắm”.


Bữa cơm này thật là sảng khoái, những tin tức trên mạng cũng không ảnh hưởng lớn lắm đến cuộc sống sinh hoạt bình thường của Cố Tư.

Trì Uyên bên kia thì hoàn toàn ngược lại.

Tử Thư bị anh gọi hẳn vào trong nhà, hai người ở trong phòng ăn, mỗi người một bình rượu đỏ.

Tử Thư không muốn uống, nhưng nhìn bộ dạng này của Trì Uyên, thật không có cách nào từ chối.

Từ trước đến nay, Trì Uyên chưa bao giờ để lộ tâm trạng u uất như thế này.

Tử Thư cùng uống hai ly liền uống hết nổi rồi.

Chỉ đành ở bên cạnh nhấp môi nhẹ, sau đó nhìn Trì Uyên.

Trì Uyên không nói lời nào, chỉ điên cuồng uống rượu.

Tử Thư thở dài, Trì Uyên gọi anh đến, chẳng lẽ chỉ muốn nhìn anh ta uống rượu sao?
Tử Thư rủ mi nhìn xuống chiếc điện thoại ở bên cạnh, Cố Tư rốt cuộc không thèm trả lời anh.

Người phụ nữ đó thực sự vô tình.

Thoải mái ăn lẩu, còn ăn vui vẻ như vậy.

Người bình thường thì sẽ rất khó chịu.

Làm sao cô ấy lại không có chút phản ứng gì.


Bên ngoài trời đã sẩm tối, bên này bà cụ Trì chậm rãi bước xuống lầu.

Trông thấy bộ dạng của Trì Uyên, trong lòng bà cũng có chút xót xa.

Được người làm dìu đến ngồi ở vị trí của mình, nhìn sang Trì Uyên, “A Uyên, những tin tức trên mạng con đừng để ý nhiều, sẽ sớm giải quyết ổn thỏa thôi”.

Trì Uyên vẫn tiếp tục uống, rất dễ kích động, hai mắt đỏ ngầu.

Bà cụ thở dài, “Lúc trước giấu nhẹm chuyện này đi vì sợ sẽ ầm ĩ khó coi, rốt cuộc bây giờ thành ra như vậy rồi, phải chi công bố ra ngoài từ sớm có lẽ đã tốt hơn rồi”.

Chuyện của Vạn Phong, cũng không phải không có biện pháp khác giải quyết.

Chỉ là không ai có thể đưa ra câu trả lời, không ai biết, cuối cùng lại phát triển thành bộ dạng như bây giờ.

Nghĩ đến việc này, bà cụ Trì không vui, chỉ vì cái tính không chịu thua kém của Phương Tố, đúng là đồ không có não.

Không có cô ta thì đâu có phát sinh nhiều chuyện như vậy.

Bà cụ biết Phương Tố đã về nhà ngoại, về luôn càng tốt, bà hiện tại không muốn nhìn thấy cô ta nữa.

Lớn như vậy rồi mà không biết suy nghĩ đúng sai, còn ảo tưởng bản thân là công chúa chắc.

Nhiều năm như vậy mà không đỡ đần gì đến công việc của Trì Chúc, suốt ngày ở nhà chỉ bày ra dáng vẻ của bà cả, ghét bỏ cái này ghét bỏ cái kia, thực ra chính cô ta còn chẳng là cái thá gì.

Trì Uyên uống hết ly rượu cuối cùng, sau đó trực tiếp úp ly rượu xuống mặt bàn.

Anh tựa lưng vào ghế, ngửa đầu, thở ra một ngụm khí nồng nặc mùi rượu.

Bà cụ thở dài, “A Uyên, con không nỡ rời xa Tiểu Tư có phải không?”
Vốn dĩ Trì Uyên đang mở mắt, nghe thấy lời của bà cụ, anh chậm rãi nhắm mắt lại, “Không có, sao có thể chứ”.

Bà cụ không tin, tính tình của Trì Uyên, trước kia cũng đâu phải là chưa gặp qua chuyện này.


Nhưng đến bây giờ cũng chưa nhìn thấy bộ dạng này bao giờ.

Trì Uyên mất một hồi mới hỏi, “Bà nội, lần trước sao bà lại mang tặng cho Cố Tư miếng ngọc bích mà ông đã tặng cho bà vậy?”
Bà cụ sững sờ, sau đó liền cười, “Ông ấy rất thích Cố Tư, tặng miếng ngọc bích cho con bé chắc ông sẽ rất hài lòng, cũng chỉ là một chiếc vòng, không cần quan trọng đến như thế”.

Bà cụ giải thích nhẹ như mây gió, dường như căn bản không xem chuyện này coi là chuyện đáng kể.

Trì Uyên chậm rãi quay đầu nhìn bà, “Con cảm thấy, bà nội đã đối xử với Cố Tư, tốt hơn rất nhiều”.

Bà cụ cười cười, “Con bé đó cũng không dễ dàng gì, mấy đứa không ở trong nhà thì làm sao biết được, mẹ con lúc trước đúng là không ra gì”.

Nhắc đến bà Trì, Trì Uyên lại không muốn nghe nữa.

Tử Thư đối diện cũng thở dài, “Thực ra tôi cảm thấy, tính cách Cố Tư rất tốt, chỉ là bị áp bức không ít”.

Bà cụ đồng ý, “Đúng vậy, con xem cô ấy bây giờ rất tốt, tinh thần phấn chấn hơn rất nhiều”.

Cố Tư hiện tại và Cố Tư lúc trước, hoàn toàn không giống nhau.

Cả người thay đổi rất nhiều.

Bà cụ không quá yêu thích loại con gái răm rắp nghe lời như Tùy Mị, cái nhà này đã quá an tĩnh.

Bà đã lớn tuổi rồi, nhìn lại cả một đời cũng cảm thấy bản thân đã quá gò bó theo khuôn phép.

Hiện tại, bà lại rất thích những người trẻ tuổi năng nổ hoạt bát một chút.

Bà cụ nói xong, ánh mắt lần nữa rơi vào Trì Uyên, “Bà cảm thấy trong khoảng thời gian này con cùng Cố Tư ở chung khá nhiều, ánh mắt con nhìn cô bé ấy cũng không giống như lúc trước nữa”.

Trì Uyên sững sờ, nhìn bà cụ, “Ánh mắt sao?”

 
Chương 269: Thứ Không Có Gia Giáo





Bà cụ gật gật đầu, nở nụ cười, “Ánh mắt con nhìn con bé so với trước đây thực sự không giống nhau, bà nội lớn tuổi rồi nên không nhận ra ngay, chỉ là cảm giác thái độ của con đối với con bé thực sự đã thay đổi rất nhiều”.

Trì Uyên tự mình nghĩ ngợi, nghĩ không ra gì cả.

Anh cảm thấy thái độ của mình đối với Cố Tư vẫn như cũ, không hề thay đổi.

Tử Thư ở bên cạnh ra vẻ suy nghĩ, “Lúc đi công tác, sếp đã kiên nhẫn với cô ấy hơn trước đấy”.

Trì Uyên nở nụ cười, chậm rãi đứng lên, “Chỉ là mọi người cảm giác như vậy thôi, tôi như thế nào, bản thân tôi là người hiểu rõ nhất, không hề thay đổi, Cố Tư vẫn là Cố Tư, tôi vẫn là tôi”.

Anh trực tiếp nói với Tử Thư, “Cậu uống rượu nhiều rồi, nếu không chê thì hãy ở lại ngủ một đêm, còn không thì tôi bảo tài xế đưa cậu về, tôi mệt rồi, cậu cứ tự nhiên”.

Tử Thư chắc chắn sẽ không muốn ở lại nơi này, anh chỉ quen giường của anh, lạ nước lạ cái ngủ không ngon giấc.

Trì Uyên cũng không để ý nhiều như vậy, bỏ đi lên lầu.

Đứng tại đầu bậc thang, anh đưa mắt nhìn Trì Chúc.

Trì Chúc mới trở về không lâu, không nói một câu đã vội vã trở về phòng, không biết có phải do những việc gần đây trong công ty giải quyết không được thuận lợi hay không.

Trì Uyên nhìn qua, quay người đi về phòng của mình.

Uống rượu vào thì sẽ ngủ ngon giấc, anh trực tiếp nằm vật ra giường.

Vừa nằm xuống, điện thoại trong túi lại vang lên.

Trì Uyên mất một lúc lâu mới từ từ móc điện thoại ra, chăm chú nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, sau đó nghe máy, “Nói”.

Tùy Mị vừa nghe giọng của Trì Uyên liền biết anh đã uống rượu.

Tùy Mị đợi một chút mới mở miệng, “Trì Uyên”.

Trì Uyên không phản ứng.

Tùy Mị lại nói, “Em mới biết được, nhà anh đã liên hệ với nhà của em, trước đó em không hề hay biết gì cả, mọi người nói chuyện tốt chứ?”

Vẫn không có hồi âm.

Tùy Mị thở dài, “Em cũng không biết mọi chuyện sẽ thành ra như vậy, hôm đó em đã quá sợ hãi, cho nên mới…”
“Không có việc gì khác sao?” Trì Uyên mở miệng.

Tùy Mị sửng sốt.

Trì Uyên nói tiếp, “Không có việc gì thì cúp máy đây”.

Nói xong, anh trực tiếp cúp điện thoại.

Trì Uyên ném điện thoại sang một bên, không dây dưa thêm nữa, mệt nhọc ngủ thiếp đi.

Ấy vậy mà đêm nay Trì Uyên ngon giấc đến lạ, cũng không nằm mơ, ngủ một giấc đến sáng.

Đồng hồ sinh học của anh kêu lên, Trì Uyên ngồi trên giường bất động một lúc lâu mới phản ứng lại, anh đã không còn ở bên nhà Cố Tư nữa rồi.

Chậm rãi thu dọn mùng mền, Trì Uyên mới đi xuống lầu.

Bà nội đã ở dưới lầu.

Trì Uyên xuống dưới, “Bà nội dậy sớm thật đấy”.

Bà cụ quay đầu nhìn Trì Uyên, anh lại mang dáng dấp của cậu chủ nhà họ Trì khí chất ngời ngời giống như trước kia vậy.

Bà cụ ừm một tiếng, “Ta tỉnh dậy sớm, ngủ không được nữa”.

Trì Uyên xuống lầu nhìn khắp nhà, “Ba con đâu rồi, ông ấy đi rồi sao?”
Bà cụ gật đầu, “Đi rồi, ông ấy đã dậy từ sớm, không ăn sáng liền vội vã rời hỏi nhà, chắc là công việc ở công ty rất bận rộn”.

Trì Uyên không nói thêm nữa, đi đến phòng ăn.

Mặc dù nhà tổ không nhiều người, nhưng mà lại làm rất nhiều món ăn sáng, kiểu Trung kiểu Tây đều có.

Trì Uyên ngồi xuống, cầm đĩa lên, hướng đến món bánh mì và thịt hun khói vói trứng gà.


Kết quả nhìn mấy lần, anh lại buông đũa xuống.

Bên cạnh có bát cháo, còn có bánh bao, anh lại lần nữa chậm rãi bắt đầu ăn.

Bà cụ Trì đã ăn rồi, không vào ăn cùng anh nữa.

Trì Uyên ăn một cái bánh bao, một bát cháo, còn ăn thêm một chút rau trộn.

Sau khi ăn xong, anh tựa lưng vào ghế, chậm chạp thở ra một hơi dài.

Lần đầu tiên cảm thấy, ăn sáng lại no đến như vậy.

Trì Uyên nghỉ ngơi một chút mới đi ra ngoài.

Bà cụ đứng trước lầu chính, trông thấy anh rời đi liền cười, “Đừng lo lắng, mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi”.

Trì Uyên gật đầu, thực ra anh cũng không cảm thấy lo lắng gì cả.

Chỉ là trong lòng không thoải mái mà thôi.

Từ bên này ra ngoài, tại bãi đỗ xe, đúng lúc lại chạm mặt người nhà của chú hai.

Trì Cảnh và chú hai cùng trông thấy Trì Uyên, cũng có chút kinh ngạc.

Vì bộ trà ấm tử sa của Cố Tư, cảm tình của chú Hai đối với Cố Tư tốt hơn rất nhiều.

Chú hai chỉ biết thở dài, “Ta thật tiếc, chuyện của con và Cố Tư”.

Trì Uyên không nói gì, chỉ nhìn Trì Cảnh.

Bộ dạng dở khóc dở cười đó, thật khác xa so với thái độ của chú Hai.

Chú hai lái xe rời đi trước, Trì Cảnh đứng bên cạnh chiếc xe của mình, nhìn Trì Uyên, “Hôm nay người của nhà họ Tùy sẽ tới, Tùy Mị hẳn là sẽ tới tìm anh, chắc lại là muốn trao đổi với anh một chút, hai người định giải thích với bên ngoài như thế nào?”.


Trì Uyên nhíu mày, làm sao giải thích với bên ngoài ư?
Cứ giải thích bình thường thôi, hai người bọn họ chỉ gặp mặt thương lượng hàng mẫu, đây chính là sự thật.

Trì Uyên trực tiếp ngồi vào trong xe, Trì Cảnh có hơi lớn giọng, “Anh đã giải thích với Cố Tư chưa?”
Trì Uyên sững sờ, vài giây sau mới phản ứng lại, hình như anh vẫn chưa giải thích với Cố Tư lý do vì sao bản thân lại cùng Tùy Mị xuất hiện ở chỗ đó.

Thế nhưng trước mắt đột nhiên mờ mịt, về việc này, anh cũng không có tư cách gì để giải thích cả.

Sau đó, Trì Uyên lái xe rời đi, Trì Cảnh đứng tại chỗ nhìn một hồi, cũng lên xe đi ra ngoài.

Mặc khác, Cố Tư ở nhà ngủ một giấc đến giữa trưa, sau khi tỉnh lại liền vội vàng chạy xuống lầu.

Hôm qua cô cũng uống say, là Ninh Tôn dìu cô lên lầu.

Cái này Cố Tư nhớ rất rõ, cô còn nhớ rõ mình ngồi ở bên giường khoa tay múa chân nói rất nhiều với Ninh Tôn.

Nhưng cụ thể nói cái gì, Cố Tư không nhớ rõ.

Đến khi đi xuống lầu, dưới lầu rất yên tĩnh, hai người kia không có ở đây nữa.

Cố Tư đi đến phòng ăn, trong này được dọn dẹp rất gọn gàng.

Chắc là Ninh Tôn ra tay rồi.

Cố Tư bây giờ không đói, đi một vòng dưới nhà rồi đi ra sân.

.

||||| Truyện đề cử: Kết Cục Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái Chết |||||
Hôm nay thời tiết rất tốt, Cố Tư ngẩng đầu đón một chút hơi ấm từ mặt trời, sau đó vào trong phòng.

Cô vừa mở ti vi, điện thoại lại vang lên.

Chuỗi số này, Cố Tư không có lưu tên, nhưng cũng biết là ai đang gọi đến.

Cô cố ý không nghe máy, nhưng sau khi cúp máy, lập tức đối phương lại gọi đến lần thứ hai.

Cố Tư cười, lần này chậm rãi bắt máy.

Là bà Trì, giọng nói có chút gấp gáp, “Cố Tư, cô cố ý có phải không?”
Cố Tư không nói lời nào, trực tiếp cúp điện thoại.


Lên giọng với cô, cũng không tự xem bản thân bà là ai.

Bà Trì lập tức gọi đến cuộc thứ ba.

Cố Tư khoanh chân xem chương trình trên ti vi, không đoái hoài đến bà ta nữa.

Cố Tư còn tưởng tượng ra được dáng vẻ tức đến hộc máu bây giờ của bà ta.

Gọi thêm mấy cuộc nữa, bà Trì đoán chừng cũng biết ý tứ của Cố Tư nên không gọi đến nữa.

Cố Tư ngắm điện thoại một lúc, cầm lên, thêm số bà Trì vào danh sách đen.

Bà ta lúc nào cũng làm xằng làm bậy, lúc trước không thèm so đo với bà ta, cũng vì mặt mũi của Trì Uyên.

Bây giờ còn muốn ra vẻ ta đây với cô, còn lâu mới được.

Cố Tư ngồi thêm một lúc liền đi nấu mì sợi.

Cô có rất nhiều nguyên liệu ở đây, mì cũng tự làm.

Vừa mới làm xong, trước cổng có tiếng xe dừng lại.

Cố Tư bưng bát mì đi đến sô pha, còn định vừa xem tivi vừa ăn.

Vậy mà xảy ra chuyện ngờ, người vừa từ trên xe bước xuống, vội vàng chạy vào nhà cô.

Cố Tư chăm chú nhìn, liền thong thả ngồi xuống, xem tivi, khoan khoái gắp từng đũa mì còn nóng hổi.

Cửa phòng khách để mở, bà Trì vừa vào sân đã nhìn thấy Cố Tư.

Cố Tư vẫn với dáng vẻ an nhà đó, mặc quần áo ở nhà, xem tivi, thỉnh thoảng ngâm lên vài ba câu hát.

Bà Trì nghiến răng, trực tiếp xông đến, “Cố Tư”.

Cố Tư cũng không đáp lời bà ta, làm như không nghe thấy lời của bà Trì.

Bà Trì đi mấy bước liền đến bên cạnh sô pha, “Đúng là không có gia giáo, người lớn gọi cô thế mà cô lại không đáp”.

Cố Tư chăm chú xem tivi, “Thứ không có gia giáo, là ngươi chưa được sự cho phép của chủ nhà đã tự ý vào nhà người ta rồi”..

 
Chương 270: Hôm Nay Tôi Sẽ Giết Bà





Bà Trì bây giờ không nhịn được nữa.

Vốn dĩ bà đang ở nhà, đợi Trì Chúc đến đón, nhưng đợi cả đêm cũng không thấy.

Sáng nay bà gọi đến nhà tổ của nhà họ Trì nói tối hôm qua Trì Chúc có về nhà ngủ.

Việc này làm bà Trì tức giận.

Việc này có ý gì, bà Trì rời đi, Trì Chúc vẫn vui vẻ, cuối cùng cũng trở về nhà đi ngủ.

Bà Trì còn chưa ăn sáng, nhưng bà cũng biết bây giờ bà không thể quay lại nhà tổ, cho dù gọi điện cho Trì Chúc nói chuyện cũng không được.

Mọi người vẫn không chú ý đến bà và cảm thấy rằng bà đang gây rắc rối một cách vô lý.

Bà nghĩ về nó rồi nghĩ đến mấy việc tồi tệ.

Nếu Trì Chúc không bao giờ đến đón bà, bà nhất định sẽ không thể chủ động quay lại nhà tổ, vậy là Trì Chúc không cần bà nữa.

Nghĩ đến đây, bà Trì không kiềm được lòng.

Bà nhanh chóng cân nhắc tình hình hiện tại.

Bà cảm thấy rằng hiện tại phía nhà họ Trì đang gặp khó khăn về chuyện trên mạng.

Nếu vấn đề này được giải quyết, tâm trạng của Trì Chúc sẽ thoải mái hơn và sẽ không tính đến những gì bà đã làm trước đây, đến đón bà rồi sẽ về.

Khi sự việc đã được giải quyết, không ai quan tâm nhiều thì sóng gió cũng qua.

Nhưng mọi việc nên giải quyết thế nào.


Bà cho rằng Cố Tư sẽ có thể giải quyết nhanh gọn.

Bây giờ Mọi người trên mạng nói rằng cảm thấy thương tâm cho Cố Tư, sau đó Cố Tư đã lên tiếng và nói rằng cô ấy chia tay vì mối quan hệ tan vỡ với Trì Uyên vì nhiều quan điểm bất đồng.

Cô đứng ra nói thay Trì Uyên, chắc chắn sẽ có tác dụng.

Bà Trì im lặng một hồi lâu, mới đè nén sự bực bội với Cố Tư mà gằn từng câu.

Bà thấp giọng nói: “Chuyện trên mạng đang gây ra rất nhiều rắc rối.

Cô nhanh mà đưa ra lời giải thích để làm rõ cho Trì Uyên và Tùy Mị mau lên,xong rồi chuyên này sẽ qua đi”.

Cố Tư vẫn luôn xem TV ánh mắt không rời.

Bà Trì nhíu mày, “Tôi đang nói chuyện với cô, cô có nghe thấy không?”.

Cố Tư nhếch môi, thong thả thưởng thức từng sợi mì, xem như trả lời bà.

Bà Trì thật sự tức giận đến sắc mặt đỏ bừng “Đúng thật là, cô xem bộ dạng của cô đi, thật không ra gì, nếu không phải dựa vào tình cảm của hai ông cụ, loại người như cô thứ nông dân cũng không kết hôn cùng được.”
Cố Tư cười, lần này mới chịu mở miệng, “Đúng vậy thì sao, nói thế nào bây giờ, tôi không ra gì thì sao, tôi cũng ngủ với con trai bà rồi đấy, tôi mới là người bị phản bội để cuộc hôn nhân này kết thúc, rồi bây giờ làm muốn làm sao.”
Cái câu “đã ngủ cùng” với câu nói đó suýt nữa khiến bà Trì tức điên lên.

“Cô, Cô thật là cái gì cũng dám nói, thật không biết xấu hổ.”
Nhưng Cố Tư hoàn toàn không cảm thấy gì, nói xong liền bật cười.

Bà Trì nghiến răng, “Cố Tư tôi không có thời gian nói nhảm với cô ở đây, cô mau nhanh chóng giải thích sự việc đi, sau này chúng ta sẽ không còn quan hệ gì nữa”.

Cố Tư ăn một ngụm mỳ: “Giải thích cái gì, nói rằng tôi giả vờ không ly hôn với anh ta để giúp Trì Uyên sống sót qua cơn khủng hoảng với Vạn Phong.

Sau đó Trì Uyên và Tùy Mị bị bắt gặp ở cùng nhau và phải tuyên bố ly hôn?”

Bà Trì thực sự là không biết phải nói gì:”Cố Tư, tôi và cô đang giả ngu sao?”
Cố Tư ăn mấy miếng mỳ, sau đó bưng bát đứng lên nhìn bà Trì: “Ừ, tôi đang giả ngu, nhưng bà có vẻ ngốc vậy.

Sao bà lại có ý đến tìm tôi? Lần trước bà ở đây và nói rằng bà sẽ không cầu xin tôi.

Sao vậy chưa gì bà như tự tát vào mặt mình rồi.”
Cố Tư cười nhạo, xoay người đi về phía phòng bếp, “Còn nhờ tôi giúp đỡ thì cũng phải tỏ thái độ cầu xin.

Bà đang làm gì vậy? Tôi không cắn ngược lại Trì Uyên đã là tốt rồi, đừng có lộn xộn với tôi, hoặc tôi không quan tâm hoặc là tôi không giữ miệng của mình nữa đâu”.

Bà Trì nhắm mắt lại, tay nắm chặt bên hông.

Bà chợt nhớ tới cảnh lần trước buộc phải xin lỗi Cố Tư.

Thời điểm đó bà cũng đứng ở đây.

Nó thực sự là một lần bị sĩ nhục rất lớn.

Cố Tư rửa bát đi ra, còn thấy trì phù nhân vẫn đứng đó.

Vừa rồi cô không để ý, còn tưởng rằng bà đã đi rồi.

Cố Tư đi đến bàn, lấy khăn giấy lau tay,” Nếu không có chuyện gì, tôi lên lầu nghỉ ngơi đây”.

Bà Trì trên mặt không có biểu cảm gì, chỉ nhìn Cố Tư, không nói lời nào hay làm bất cứ động tác nào.

Cố Tư nhíu mày, nhìn bà vài lần rồi xoay người đi về phía cầu thang.


Chỉ là ngay khi Cố Tư xoay người, bà Trì đột nhiên lao đến.

Bà một tay túm lấy tóc Cố Tư, hung hăng nắm lấy, lui vể phía sau:”Cô phách lối gì với tôi…….

Cô là thứ gì.”
Cố Tư sửng sốt, da đầu đau nhói, thân thể nhanh chóng cuối người về phía sau.

Dù được nuôi dưỡng trong gia đình giàu có gần có một năm, nhưng dù sao cô cũng sinh ra trong một gia đình nông dân, tuy gầy nhưng thể chất vẫn đầy đủ.

Cố Tư xoay người nửa vòng, đối mặt với bà Trì.

Vì bị túm tóc nên cô phải cuối đầu xuống.

Cố Tư dùng một tay bẻ gãy bà Trì tay đang nắm tóc, ấn tay còn lại về phía cánh tay đang tê liệt của bà Trì.

Cánh tay của cô cũng đụng phải tường, cô cảm thấy như bị đau, Cố Tư lại dùng sức ấn mạnh hơn.

Bà Trì hét lên một tiếng, sau đó buông tay.

Cố Tư đứng thẳng dậy, sửa lại mái tóc và mỉm cười, “Có vẻ như bà thực sự không nhớ lâu về những chuyện gì đã xảy ra lần trước”.

Cô nói xong liền đi về phía bà Trì, bà Trì đỡ lấy cánh tay tê dại của mình, nhìn Cố Tư, sau đó lấy một cái đồ trang trí nhỏ đặt trên bàn đập vào Cố Tư một cái.

Vừa đánh Cố Tư, bà ta nói” Cái thứ được mẹ sinh ra mà không được dạy dỗ”.

Cố Tư dễ dàng thoát ra, liền tiến lên một bước,dứt khoát mà tát một cái “ Mẹ bà sinh ra bà và nuôi nấng bà nhưng lại không nuôi nấng tốt”.

Sau một cái tát lại thêm một cú đá nữa.

Phía sau bà Trì là chiếc ghế treo, Cố Tư nhảy qua đá một cú, bà Trì văng ngược về phía sau va vào chiếc ghế, sau một cú đá, bà ngã chổng dưới đất.

Cố Tư với vẻ mặt lạnh lùng vui vẻ bước tới, nhớ tới cảnh mình làm việc với bà Trì trước đây.

Lúc đó cô rất hối hận, sao không đạp lên mấy cái nữa, xem nào, bây giờ cơ hội là đây.


Bà Trì chống đỡ phần trên nhìn Cố Tư “Tại sao, cô lại ra tay với tôi.Tôi cảnh cáo cô, tôi sẽ gọi cảnh sát ngay khi tôi rời khỏi đây và tôi sẽ kiện cô.

Tôi sẽ lấy lại những gì cô đã lấy từ Trì Uyên”
Cố Tư trực tiếp cười “ Được rồi, tôi sẽ cho bà một cơ hội, nếu bà không gọi cảnh sát, bà là con tôi đấy.”
Nói xong Cố Tư lại đá văng, bà Trì liền không nghĩ tới Cố Tư lại có dũng khí như vậy, lại dám đá mình.

Bà ấy hét lên, lùi lại và rút lui.

Cố Tư ngừng nói, sau đó lại đá.

Bà Trì bật khóc.

Bà ở đâu mà bị đối xử như vậy, không chỉ khiến bà bị tổn thương về thể xác mà còn chịu cú sốc lớn về tinh thần.

Bà Trì nghiến răng, đưa tay nhặt lấy điện thoại bị đá văng ra ngoài:” Cô chờ, tôi sẽ gọi, tôi sẽ gọi cho A Uyên, tôi muốn Trì Uyên nhìn xem bộ dạng xấu xa của cô như thế nào”.

Cố Tư mỉm cười “ Vậy thì bà nhanh lên đi, động tác của bà chậm quá, một lát nữa tôi có thể trực tiếp giết chết bà”.

Bà Trì run rẩy gọi cho Trì Uyên.

Trì Uyên vẫn đang ở công ty bất ngờ khi nhận điện thoại của bà Trì.

Vốn tưởng rằng bà Trì gọi điện phàn nàn về Trì Chúc, nhưng vừa nhận được cuộc gọi, liền nghe thấy tiếng bà Trì khóc rống lên “A Uyên, mau tới đây, ta sắp bị Cố Tư này đánh chết mất”.

Trì Uyên sững sờ: “Mẹ đang ở đâu”.

Bà Trì kêu lên “Ta đang ở trong nhà mà con để cho Cố Tư.

Mau lên còn không nhanh đến đây là không gặp được mẹ đâu”.

Trì Uyên nhanh chóng đứng lên “ Cố Tư thế nào?”.

Vừa nói xong lời này đã nghe thấy tiếng hằn học của Cố Tư, “ Mau bảo con trai của bà đến đi, tôi nói cho bà biết, con dao trong nhà bếp của tôi rất sắc bén, giết một người chỉ là trong nháy mắt”..

 
Chương 271: Bà Báo Cảnh Sát





Trì Uyên không hỏi gì thêm, gần như đoán được chuyện gì đang xảy ra.

Anh cầm áo khoác bước ra ngoài, vừa ra khỏi cửa văn phòng đã nhìn thấy Trì Chúc.

Trì Chúc nhìn thấy dáng vẻ này của Trì Uyên thì hơi ngạc nhiên:” Con định ra ngoài à?”.

Một lúc nữa thì nhà họ Tùy đến, Trì Uyên nhất định phải ở đây, bàn bạc xem hai công ty nên giải thích với bên ngoài thế nào.

Trì Uyên có chút bất lực:”Mẹ con đến chỗ Cố Tư rồi, hình như lại đánh nhau.”
Trì Chúc cau mày một lúc, rồi nói:”Bà điên!”
Trì Uyên biết là nói bà Trì, anh nói:” Con đi qua xem một chút.”
Trì Chúc xoay người đi theo Trì Uyên ra ngoài:”Ba cũng đi”.

Sự hung hăng, ngang bướng kia của bà Trì, một mình Trì Uyên, chưa chắc khống chế được.

Trì Uyên không nói gì, hai người xuống lầu, lên xe Trì Uyên, nhanh chóng đi về phía nhà Cố Tư.

Trên đường đi phải dừng hai đèn đỏ, chờ xong, cuộc ẩu đả đã kết thúc lâu rồi.

Trì Chúc và Trì Uyên vừa xuống xe liền chạy vào nhà, cửa phòng khách mở toang, vừa bước vào đã thấy bà Trì đang ngồi dưới đất, đầu tóc rối bù.

Cố Tư ngồi trên ghế sofa, mở TV, bắt chéo chân xem TV.

Lúc đầu bà Trì khá im lặng, nhưng vừa nhìn thấy Trì Chúc và Trì Uyên bước vào, bà ta liền khóc nấc lên.

Giọng nói khàn khàn kiệt sức vẫn cố to tiếng:”Sao giờ các người mới đến, tôi sắp bị con chó cái này đánh chết rồi”.

Cố Tư chậm rãi quay đầu nhìn chằm chằm bà Trì, không lên tiếng nói lời cay độc, nhưng vẻ mặt cũng không khá hơn là bao.

Trước đó, Cố Tư nhìn bà Trì như vậy, bà ta bị dọa sợ đến rụt cổ lại.


Bây giờ, cảm thấy có chỗ dựa rồi, bà ta ngửa cổ nhìn lại Cố Tư.

Trì Chúc biết rõ dáng vẻ vợ mình thế nào, ông thở dài, quy đầu nhìn Cố Tư.

Cô Tư trông hơi chật vật, rõ ràng tóc cô ấy đã bị kéo mạnh, có vài lọn tóc rơi xuống.

Giọng Trì Chúc vẫn ôn hòa:”Tiểu Tư, có chuyện gì vậy?”
Cố Tư thậm chí không nhìn Trì Uyên, giọng nói của cô rất lạnh lùng:”Hỏi bà ta đi, hỏi bà ta xem có chuyện gì?”
Bà Trì vừa khóc vừa nắm lấy quần áo của Trì Chúc, cảnh tượng này, quả thực khiến Trì Chúc rất đau đầu.

Bộ dạng này rất giống với lúc xung đột với ông ngày đó.

Trì Uyên nhìn bà Trì:”Mẹ, mẹ làm gì ở đây?”
Bà Trì dừng khóc, suy nghĩ một hồi, bà lại khóc toáng lên.

Trì Chúc nhắm mắt lại, đanh giọng nói:”Khóc gì mà khóc! Khóc có lợi ích gì”?
Giọng nói không lớn lắm, nhưng nghe ra có chút tức giận.

Bà Trì biết chuyện xảy ra trước đó, Trì Chúc vẫn chưa nguôi giận, chớp mắt vài cái, bà ta từ từ ngừng khóc.

Trì Uyên hỏi lại:”Sao mẹ lại đến đây?”
Bà Trì nghẹn ngào nói:”Mẹ không nghĩ những thứ trên mạng lại ảnh hưởng lớn đến con như vậy.

Mẹ đến nhờ cô ấy thanh minh giúp con, giải thích thay con về chuyện này.

Như vậy, chuyện này sẽ sớm kết thúc”
Cố tư quay người lại, không nói lời nào.

Trì Uyên nhìn bà Trì một lúc, mặc dù Cố Tư có hơi vô lý, nhưng cô là một người thông minh, cô ấy sẽ không làm điều gì không phải.

Vì vậy, Trì Uyên hỏi lại:”Là ai ra tay trước?”
Bà Trì ngừng nói.

Bà ta như thế này, câu trả lời đã quá rõ ràng rồi.

Trì Chúc hất tay bà Trì đang nắm lấy quần áo mình ra:”Bà thấy ở nhà còn chưa đủ lộn xộn sao? Hả?”
Câu này nói lớn tiếng hơn trước rất nhiều.

Cố Tư cười nhạt:”Bây giờ các người nên suy nghĩ chút đi, bà Trì đã gọi cảnh sát, họ sẽ sớm đến đây.

Bên truyền thông sẽ có dịp thêm mắm dặm muối vào, sự việc sẽ càng ầm ĩ.”.

Đọc thêm nhiều truyện ở ~ TrumTruy en.

O RG ~
Trì Chúc và Trì Uyên nhìn bà Trì chằm chằm:”Bà báo cảnh sát à?”
Bà Trì mở miệng:”Đã báo rồi”.

Thật ra, ngay sao khi báo cảnh sát, bà đã cảm thấy hối hận.

Vào lúc đó, bà vừa bị Cố Tư đánh, bà ta tức giận nên không nghĩ được gì nhiều.

Lúc ngồi đợi cảnh sát, suy nghĩ một lúc, bà ta mới nhận ra có điều gì đó không ổn.


Nhưng trước mặt Cố Tư, bà ấy thật sự không muốn mất mặt nên đã không gọi điện, nói cảnh sát đừng đến nữa.

Trì Chúc nghiến răng:”Bà đúng là không có não mà!”
Cố Tư xem TV, cười chế nhạo, bà Trì không có não, bao nhiêu năm nay bà ta đã quen sống trong an nhàn sung sướng.

Trì Chúc đối xử với bà ta quá tốt.

Vị trí con dâu trưởng của nhà họ Trì khiến cho các chị em dâu khác cũng không dám đối đầu trực diện với bà ấy.

Bà cụ lại không phải là người thích gây chuyện, nếu không có gì quá đáng, bà cũng không chấp nhất.

Không có ai chỉnh đốn bà ấy, bản thân bà ấy cũng không phải tính toán gì.

Bộ não đối với bà ta không có ích lợi gì, nên đương nhiên không cần giữ lại.

Bọn họ phải chịu trách nhiệm về chuyện này, ai bảo họ khiến cho bà ấy quen thói được nuông chiều, giờ thì phải gánh lấy hậu quả.

Trì Uyên thở dài nhìn Cố Tư:”Sao em không ngăn cản?”
Cố Tư buồn cười:”Tôi có thể ngăn cản mẹ anh sao? Tính cách của mẹ anh thế nào, anh không biết à? Nếu tôi ngăn cản, đoán chừng bà ta không chỉ gọi cảnh sát mà còn có thể gây rối hàng xóm nữa đấy.”
Điều này cũng đúng, Trì Uyên nắm chặt tay thành nắm đấm, vỗ nhẹ vào trán mình.

Bà Trì lúc này có chút sợ hãi, nhìn Trì Chúc, thấp giọng nói:”A Chúc, chuyện này có phải nghiêm trọng lắm không?”
Trì Chúc tức giận, cười gằng:”Bà nói thử xem!”
Bà Trì mím môi, không nói nên lời
Cố Tư lúc này mới nói:” Các người đi nhanh đi, cảnh sát sắp tới rồi, nhất định sẽ làm ầm ĩ lên, Bây giờ các người đi, khi họ đến, tôi sẽ nói tôi không biết gì cả.

Nếu họ gọi điện thoại, giải thích qua điện thoại được thì giải thích, bằng không thì cứ quay về nhà tổ rồi giải thích sau.

Dù sao vẫn tốt hơn bị phát hiện ở đây”
Trì Chúc đứng lên, vội nói:”Đúng rồi, đi nhanh thôi”.

Lúc này, mặc kệ đó có phải là ý kiến của Cố Tư hay không, bà Trì cũng phụ họa theo:”Phải, phải, bây giờ chúng ta nên đi ngay, một lát nữa cảnh sát đến, không thấy ai ở đây, chuyện này coi như xong”.

Trì Uyên nhìn Cố Tư, nói:”Em có sao không? Có bị thương ở đâu không?”
Bà Trì có chút không hài lòng, bà ta bị đối phương nghiền ép, so với Cố Tư, bà ta chật vật còn nghiêm trọng hơn.

Nhưng Trì Uyên và Trì Chúc từ đầu đến cuối vẫn chưa từng hỏi thăm bà ấy một câu nào.


Bà Trì nhìn Trì Uyên:”A Uyên, hai người li hôn rồi, nên chú ý chút đi”.

Trì Chúc cau mày, không thích dáng vẻ lúc này của bà Trì:”Bà im đi, đã gây ra bao nhiêu chuyện như vậy, còn mặt mũi nào nói người khác.”
Bà Trì lập tức mím môi, không dám nói thêm lời nào.

Mặt Cố Tư không có cảm xúc gì, không trả lời câu hỏi của Trì Uyên, chỉ nói:”Đi thôi, chậm trễ sẽ đụng mặt cảnh sát đấy.”
Bà Trì vội vàng kéo Trì Chúc đi ra ngoài:”Đi thôi, đi nhanh lên”.

Trì Uyên vẫn đứng yên đó vài giây, nhìn Cố Tư
Cố Tư mỉa mai:”Thế nào? Tôi đánh mẹ anh, không vui sao? Không vui cũng phải kìm nén cho tôi”.

Trì Uyên thở dài, vén tóc Cố Tư:”Lần sau, nếu mẹ tôi tới, em đóng cửa lại, đừng cho bà ấy vào”.

Cố Tư lùi lại một bước, giữ khoảng cách với Trì Uyên, vẻ mặt không dễ chịu chút nào.

Trì Uyên chậm rãi thu tay về:”Tôi về trước đây”
Cố Tư có chút không vui:”Đi nhanh đi”
Có vẻ như cô đang lo lắng.

Trì Uyên quay người đi ra ngoài, Trì Chúc và bà Trì đã ngồi trên xe.

Lúc sau, Trì Uyên nhìn Cố Tư qua cửa kính xe hơi, Cố Tư đã quay người sang một bên, đưa tay vuốt lại tóc của mình.

Bà Trì vỗ vỗ lưng Trì Uyên:”Đi nhanh thôi, cảnh sát sẽ tới ngay đó”.

Trì Uyên thu ánh mắt, khởi động xe.

Xe vừa nổ máy thì xe cảnh sát từ đằng kia đang chạy tới..

 
Chương 272: Có Những Điều Bất Ngờ Trong Cuộc Sống


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Bà Trì nhìn thấy viên cảnh sát, vội co người lại, trốn vào hàng sau.

Trì Chúc quay đầu lại, thật sự không muốn nhìn bà.

Trì Uyên lái xe đi, đi ngang qua xe cảnh sát, anh cũng không quay đầu lại
Qua kinh chiếu hậu có thể nhìn thấy, xe cảnh sát chậm rãi dừng lại trước cửa nhà Cố Tư.

Hai viên cảnh sát bước vào khoảng sân.

Trì Uyên thở ra một hơi dài, trong lòng càng thêm cáu kỉnh.

bà Trì vỗ vỗ ngực, "Cũng may, thật may mắn."
Trì Uyên lái xe một hồi nói: "Mẹ, con đưa mẹ đi đâu?"
Câu này có thể coi là câu hỏi của bà Trì.

Giờ bà nên đi đâu?
[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu


[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Sáng sớm nay, nữ nhân viên họ Thôi của Vạn Phong lại ra mặt và cho biết những gì cô ấy nói trước đây đều là sự thật, mối quan hệ giữa Trì Uyên và Cố Tư rạn nứt là do sự cố của cô ấy.

Lúc trước không ai tin lời của người phụ nữ, nhưng hiện tại Trì Uyên đang trên đỉnh sóng phong ấn, có người dao động, lời nói của người phụ nữ này được nhiều người dùng để chứng minh Trì Uyên bị thay lòng đổi dạ.

Mặc dù ngoài mặt nhân viên công ty không dám nói gì, nhưng cuộc thảo luận riêng chưa bao giờ ngừng.

Hôm nay Tùy Mị lại tình cờ có mặt ở đây, ánh mắt của đám nhân viên đó nhìn Tùy Mị là không đúng.

Nếu phải lựa chọn giữa Tùy Mị và Cố Tư, phần lớn mọi người vẫn đứng ở Cố Tư.

Một là Cố Tư trông tương đối dễ tính và luôn nở nụ cười, trong khi Tùy Mị lại thích ôm đồm quá mức, luôn ra thể kiểm soát để cuộc sống đừng xáo trộn.

Còn có một cái khác, rốt cuộc là Tùy Mị có chút không hợp lý trong trò hề này.

Nhiều người cho rằng cô là người thứ ba.

Người thứ ba đương nhiên không được công chúng chấp nhận.

Trì Cảnh đọc tài liệu trong phòng làm việc, sau đó đứng dậy đi vào tủ đựng thức ăn.


Khi đến cửa tủ đựng thức ăn, anh ta dừng lại.

Có một người và ba nhân viên nữ trong phòng đựng thức ăn, dựa vào cửa sổ, uống nước và trò chuyện.

Giọng nói tuy bị đè nén, nhưng Trì Chúc vẫn có thể nghe thấy ở ngoài cửa.

Một trong số đó nói: "Tôi vẫn cho rằng Cố tiểu thư là tốt nhất."
Người kia gật đầu, "Đúng vậy, tôi còn tưởng rằng Cố tiểu thư nhìn thấy Vương Phù, tươi cười, có thể thu hút của cải."
Người thứ ba cười nhìn người thứ hai, "Vương tỷ, cô nhìn lâu lắm, nếu muốn nói Cố tiểu thư tuy gầy nhỏ nhắn, nhưng kiểu người này thật sự rất có tiềm lực, tôi chắc chắn sẽ có con trai trong tương lai.

"
Nói xong ba người cùng cười.

Sau khi cười xong, người thứ ba mới thở phào nhẹ nhõm, "Nói đến đây, Cố tiểu thư quả nhiên là người tốt, tuy rằng không gặp qua mấy lần, nhưng về mặt dung mạo thì so với Tùy tiểu thư kia có hơn rất nhiều."
Trì Cảnh cầm lấy cốc, sau khi suy nghĩ xong liền xoay người trở lại phòng làm việc.

Cố Tư và Trì Uyên đã ly hôn, trong đời thực sự có những điều bất ngờ.

Trì Cảnh dựa vào lưng ghế, một lúc sau liền nhìn thấy một nhóm người lần lượt đi qua cửa phòng làm việc của mình.

Trì Chúc và Trì Uyên, và những người đến từ Tùy Gia.

Tùy Mị đi bên cạnh Trì Uyên, quay đầu nói với Trì Uyên.

Cửa phòng làm việc của Trì Cảnh đang mở, Trì Uyên bước tới cửa, theo phản xạ nhìn vào trong phòng.

Trì Cảnh cười cười, đối Trì Uyên nói một tiếng..

 
Chương 273: Người Đàn Ông Này Có Rẻ Tiền Không


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Trì Uyên lúc đầu nhíu mày, nhưng sau đó anh hiểu những gì Trì Cảnh nói.

Vẻ mặt anh bỗng trở nên u ám.

Trì Cảnh cười nhàn nhạt nhìn Trì Uyên.

Tùy Mị nhìn Trì Uyên đã dừng lại, có chút kinh ngạc, "A Uyên, có chuyện gì vậy?"
Trì Uyên thu hồi ánh mắt, "Không sao."
Cả hai tiếp tục di chuyển về phía thang máy.

Khi anh bước đến thang máy, thang máy dành cho nhân viên ngay bên cạnh dừng lại, vài nhân viên lần lượt bước ra.

Lúc đầu, mấy nhân viên chào hỏi Trì Chúc và Trì Uyên, nhưng khi nhìn thấy Tùy Mị, họ không kìm lòng được, cả người đều lộ ra vẻ mỉa mai.

Tùy Mị đương nhiên nhìn thấy, nhưng cô chỉ có thể giả vờ như không nhìn thấy.

Những bình luận trên mạng đáng để lo lắng hơn ánh mắt của những người này.

Thế nhưng là không có cách nào khác, cô chỉ có thể chống đỡ mà thôi.

Trì Uyên theo Trì Chúc đưa người của nhà họ Tùy tới cửa.

Trước khi Tùy Mị lên xe, cô nhìn về phía Trì Uyên.


Trì Uyên không nhìn cô, chỉ nhìn bên kia đường.

Bên kia đường có đèn flash chiếu sáng, kỳ thật khi Trì Uyên ra khỏi sảnh công ty, đã nhìn thấy paparazzi đang đứng ở cửa hàng đối diện.

Anh cảm thấy không có gì phải che giấu, dù sao cũng không có gì đáng xấu hổ nên bọn họ chụp liền cho chụp.

Lòng hiếu kỳ của những người đó thật ra rất nặng, nếu không có tin tức của anh và Tùy Mị, ước chừng những người này sẽ bắt đầu tìm đến Cố Tư.

Anh không muốn những người này quấy rầy Cố Tư.

Cố Tư chưa từng trải qua chuyện như vậy, tính tình có chút cáu kỉnh, lại dễ bực mình nên dễ xung đột với những người này.

Trì Uyên yên lặng thở dài, thu tầm mắt lại.

Tùy Mị mím môi, những lời muốn nói cũng không nói ra.

Chờ xe của nhà họ Tùy lái đi, Trì Chúc và Trì Uyên mới bước vào công ty.

Trì Chúc nói trước, "Cố Tư bên kia, con qua đó xem hai người có thể bàn bạc được không.

Vốn chuyện đang tốt, nhưng mà mẹ con đi ngang qua, chuyện này lại náo thành như thế này."
[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu


[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

theo cũng sẽ mơ hồ.

Còn có chuyện kế tiếp, anh vẫn là không tin, dù sao Ninh gia lão nhân này tính tình tốt thế nào, nhiều chuyện như vậy lần lượt sắp tới, há có thể không tức giận sao.

"
Cố Tư cười cười, "Lòng anh khá đen tối."
Lời vừa nói xong, điện thoại réo lên một lời nhắc nhở.

Cố Tư lấy xuống xem qua, khu vực nhắc nhở hiện ra thông tin Wechat.

Cô ấy trực tiếp mở Wechat và cười.

Trì Uyên, thật ra anh chàng này đã gửi lời mời kết bạn cho cô.

Người đàn ông này có rẻ tiền không?
Anh ấy là người đã xóa bạn của cô lúc trước và bây giờ anh cũng là người đưa ra yêu cầu kết bạn lại.

Cố Tư chỉ coi như không thấy, quay lại tiếp tục nói với Chương Tự Chi chuyện kinh khủng của Ninh gia.

Cuối cùng, không nói một lời, điện thoại liền có tiếng chuông cuộc gọi chen vào.

Đó là cuộc gọi của Trì Uyên.

Cố Tư sửng sốt, nhìn điện thoại hồi lâu mới nói với Chương Tự Chi bên kia là cô có chuyện.

Chương Tự Chi cũng gọi rất lâu, Cố Tư mặc kệ anh ta, cúp cuộc gọi.

Cô trả lời điện thoại của Trì Uyên, nhưng giọng nói không còn nôn nóng như trước, "Có chuyện gì?".

 
Chương 274: Chúng Ta Không Phải Là Kẻ Thù Của Nhau


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Trì Uyên ừm, "Tôi đã thêm em làm bạn trong Wechat, em vẫn chưa nhận lời."
Cố Tư muốn cười một tiếng, "Tại sao phải nhận lời, lúc trước anh đã xóa tôi, bây giờ lại muốn thêm tôi vào, anh nghĩ như thế nào."
Trì Uyên thở dài nhìn về phía trước, có vẻ bất lực, "Lúc trước anh cũng không cân nhắc kỹ, còn tưởng rằng sau này hai chúng ta sẽ không có liên lạc gì nữa, nhưng..."
Cố Tư ngắt lời anh, "Từ nay về sau hai chúng ta thật sự sẽ không có bất kỳ liên hệ nào, cho nên không cần thêm lại."
Trì Uyên phát hiện mồm mép Cố Tư thật sự rất lợi hại, dường như cô biết rất rõ ràng nên dùng thái độ gì để khiến người đối diện khó chịu.

Như thể không đau không ngứa mà nói ra, có chút làm cho người ta tức giận.

Chẳng trách Trì phu nhân đã động tay động chân với cô.

Trì Uyên im lặng, Cố Tư trầm mặc không nói.

Trước kia, tính nhẫn nại của Trì Uyên tương đối tốt, nhưng bây giờ thật sự là không có tác dụng.

Trì Uyên lúc này có chút khó chịu.


Anh lên tiếng trước, "Cố Tư, chúng ta không phải là kẻ thù của nhau."
Vẻ mặt của Cố Tư Trì Uyên không nhìn thấy, cô cố để âm thanh của mình làm ra vẻ vô tội, "Tôi cũng không coi anh là kẻ thù."
Cô cười, "Tôi rất biết ơn anh vì tất cả những điều anh đã làm cho tôi, nhưng Trì Uyên, chúng ta thật sự không nên ở bên nhau nữa, anh không coi tôi là kẻ thù, tôi chỉ muốn đối xử với anh như một người xa lạ.

"
Trì Uyên đột nhiên không nói nên lời.

Suy nghĩ này của Cố Tư thực ra là suy nghĩ lúc trước của Trì Uyên.

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Anh đặt điện thoại xuống bàn và bấm loa ngoài.

Chị ba ở đầu dây bên kia có vẻ hơi bận, có thể nghe thấy người khác đang nói chuyện ở đầu dây bên kia.

Chương Tự Chi nói với chị ba bằng một giọng điệu đặc biệt tốt.

Anh tươi cười, "Chị ba, chị hiện tại có thời gian không,em có chuyện muốn hỏi thăm một chút."
Chi ba đối với Chương Tự Chi có chút không kiên nhẫn "Chờ ta làm việc xong."
Nói xong chị cúp máy.

Chương Tự Chi có chút xấu hổ, ngẩng đầu nhìn Ninh Tôn cùng Cố Tư, cười hihi hai lần, "Chị ba của tôi, ngày thường rất bận.


Không dễ dàng nhận điện thoại của tôi."
Cố Tư và Ninh Tôn nhìn nhau, cúi đầu ăn cơm.

Chương Tự Chi ngại ngùng cất điện thoại đi.

Sau đó trong bữa ăn không một ai nói chuyện, đợi cơm nước xong, Chương Tự Chi nhanh chóng thu dọn bàn ăn, Cố Tư đi tới ngồi trên sô pha.

Cô bật TV lên, sau đó nở nụ cười, "Tôi nói cho các anh nghe một chuyện, hôm nay tôi cùng Phương Tố đánh nhau."
Chương Tự Chi đang ở phòng bếp đặt bát đũa vào máy rửa chén, nghe thấy liền vội vàng chạy ra ngoài, "Em cùng ai đánh nhau, thắng hay thua, người kia Phương Tố? Phương Tố là ai?"
Cố Tư quay đầu nhìn Chương Tự Chi, "Là mẹ của Trì Uyên."
Không nói tới Chương Tự Chi, bây giờ ngay cả Ninh Tôn cũng đều sửng sốt.

Cả hai người họ bước đến ghế sô pha bên kia.

“Sau đó thì sao, em có bị thương không?” Ninh Tôn ngẩng đầu nhìn Cố Tư từ trên xuống dưới.

Cố Tư xua tay, "Tôi chỉ rụng vài sợi tóc, không có chuyện gì nữa, Phương Tố bị tôi tát, đá mấy cái."
Chương Tự Chi hừ một tiếng, "Em làm khá tốt."
Anh ta bước đến, ngồi xuống bên ghế sô pha, nói một cách vụng trộm, "Tôi có nghe nói vài điều về mẹ của A Uyên, người phụ nữ đó, thật sự không dễ trêu vào."

Cố Tư nhướng mày, "ANh nghe thấy chuyện gì."
Chương Tự Chi sau khi nghĩ lại nói: "Nghe nói, cha của A Uyên cũng giống như A Uyên, ban đầu có đính hôn với người khác, nhưng sau này người nhà của người phụ nữ kia hối hận và có người khác tốt hơn.

Cha của A Uyên liền cùng mẹ A Uyên xem mắt, sau đó quyết định cưới.

"
Chương Tự Chi tự tát vào miệng, lại nói, "Sau đó lúc A Uyên khoảng mười mấy aaysooir, cái người phụ nữ được cha anh ấy đính hôn lúc đầu, bởi vì cái gì thì tôi không hỏi kỹ, nhưng sau nhiều năm như vậy, không biết vì sao lại phát hiện ra cha của A Uyên tốt, liền quay lại tìm cha A Uyên, biết rõ ông ấy đã có gia đình, cũng có chút theo đuổi."
Ninh Tôn cũng đi tới, ngồi ở bên người Cố Tư, hai người khoảng cách rất gần.

Cố Tư mang một vẻ mặt hóng chuyện, tất cả đều phản chiếu trong mắt Ninh Tôn.

Ninh Tôn có phần bất giác nghiêng về phía Cố Tư, cũng làm ra tư thế nghe nghe chuyện.

Hai người rất thân thiết, Cố Tư quay lưng về phía Ninh Tôn, nhìn từ một góc độ nào đó, cô như nép vào vòng tay của Ninh Tôn..

 
Chương 275: Cô Ấy Không Bao Giờ Khóc


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Cố Tư không để ý đến nhiều như vậy, chỉ chú ý tới những lời tiếp theo của Chương Tự Chi.

Chương Tự Chi không để ý tới Ninh Tôn như thế nào, tiếp tục nói: "Ca của A Uyên không biết có phải là không phát hiện ý đồ của người phụ nữ kia, hay là tình cũ vẫn còn, dù sao ông ấy cũng đã qua lại với người phụ nữ đó vài lần, chuyện này không bao lâu thì mẹ của A Uyên phát hiện, sau đó mẹ của A Uyên đã tìm đến gia đình của người phụ nữ đó, ai  ui a, vừa mắng chửi vừa ném đồ vật."
Chương Tự Chi sau khi nói xong lắc đầu, "Nghe nói lúc đó những lời khó nghe bà đều nắng, còn đem cả cha mẹ của người phụ nữ kia mắng cho một trận."
[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Tùy Mị còn khóc tại trong phòng họp, làm ra dáng vẻ rất ủy khuất..

Nhưng khi Trì Uyên nhìn thấy cô khóc, anh đột nhiên buồn bực vô cùng, cảm giác như nhìn thấy bà Trì đang khóc vậy.


Tuy biểu cảm của hai người khác nhau nhưng gần như giống nhau, đều dùng nước mắt làm vũ khí.

Nhưng nước mắt thực sự là thứ anh rất ghét.

Trì Uyên không kiềm chế được nghĩ đến Cố Tư, cô không thích khóc, lúc trước bị bà Trì ức hiếp như vậy, nhưng cô chưa từng rơi một giọt nước mắt nào.

Trì Uyên ngồi ở đây rất lâu, đến khi bà cụ gọi lại, anh mới vội vàng đi xuống.

Bà cụ và Trì Chúc đều đang đợi trong nhà ăn, thấy Trì Uyên đến, bà cụ cười trước, "Đi rửa tay đi, sau đó ăn cơm."
Trì Uyên thực ra không có khẩu vị gì, nhưng anh vẫn làm theo.

Khi anh ngồi vào vị trí, bà cụ thở dài, "Ba cháu ở công ty đã nói với bà, bà nghĩ, bây giờ chuyện này nếu thật sự không thể giải thích rõ ràng thì cứ lạnh lùng giải quyết đi.

Giữ khoảng cách với Tùy Mị, công chúng có mắt và sẽ thấy sự thật.

"
Trì Uyên ngẩng đầu nhìn Trì Chúc, "Ba, ba chẳng lẽ không cảm thấy thái độ của nhà họ Tùy hôm nay, từng câu nói mà bọn họ đưa ra, đều không chân thành."
Trong toàn bộ quá trình thương lượng với nhà họ Tùy ngày hôm nay, Trì Uyên mấy lần gần như không kiềm chế được muốn làm một trận với nhà họ Tùy ngay tại chỗ.

Anh luôn cảm thấy ông Tùy này dường như lôi kéo dư luận về mình và Tùy Mị.


Trì Uyên có chút phát cáu vì kiểu chọc ngoáy nhưng cũng không thể che giấu chút tính toán của mình như thế này.

Trì Chúc gật đầu, "Ba tự nhiên cũng có thể nhìn thấy, nhưng thật ra hôm nay ba đã nghĩ đến chuyện này, bây giờ cái gì cũng không quan tâm,  trực tiếp thông báo mọi chuyện ra ngoài, kẻo nhà họ Tùy ở bên kia làm bộ làm tịch, còn A Uyên, ba muốn nghĩ thay cho con."
Trì Chúc nhìn về phía bà cụ, có chút khó nói, "Ở công ty bên kia, nếu như con có quá nhiều việc, con khó ngồi vững, sau này sẽ bị nhắm tới, có biết không? bây giờ ba đã chịu đựng nhẫn nhịn vì ba nghĩ về điều này, để con có thể đứng vững trong công ty.

"
Bà cụ sau một lúc lâu mới thở dài nói: "Chuyện này cứ vậy đi, không cần phải kiêng dè ta, ta cũng hy vọng khi thế hệ của con rút lui, A Uyên có thể dẫn dắt, suy nghĩ của chúng ta đều giống nhau, A Cảnh quả nhiên là không tệ, nhưng tính tình quá ôn hòa, dễ bị ảnh hưởng, sau này vẫn có thể ở bên trợ giúp A Uyên."
Trì Chúc nhìn Trì Uyên, "Ba tự nhiên có thể nhìn ra được, hôm nay con rất không vui, nhưng bây giờ về phía nhà họ Tùy, chúng ta thật sự không muốn ép buộc, bây giờ dư luận bên ngoài đối với chúng ta không tốt.

Nếu nhà họ Tùy tiến đến, chúng ta sẽ rất bị động." "
Vừa nói xong, bà cụ lại nổi giận, "Bà xã của con thật là, lúc trước ta đã nói rồi, đừng luôn nuông chiều như vậy, con không nghe, con xem, bây giờ gây ra chuyện lớn gì, A Chúc,, để mẹ nói cho con biết, đây là nguyên nhân khiến con đau khổ, và chính con là người đã khiến A Uyên bị liên lụy."
Trì Uyên tựa lưng vào ghế, "Không sao, ăn cơm đi.

Mấy chuyện này nhắc tới thật mêt mỏi."
Anh cầm dao nĩa lên, trước mặt anh là bít tết và salad.


Anh đã từng ăn kiểu kết hợp này trước đây, và anh thường ăn rất ít vào bữa tối, thường là bít tết và salad là đủ.

Nhưng hôm nay cầm dao nĩa nửa ngày, cũng k xuống tay
Bà cụ không quen ăn những thứ này, để cho phòng bếp làm món cháo bồi bổ sức khỏe.

Trì Chúc cũng là ăn salad bít tết, đôi khi họ có sở thích giống nhau, và cả hai đều ngại phiền phức.

Loại thức ăn này định lượng rất đơn giản, có thể bổ sung dinh dưỡng.

Trì Uyên nhìn hồi lâu rồi đặt dao nĩa xuống..

 
Chương 276: Cậu Thích Cố Tư Phải Không


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Bà cụ trầm mặc một lát, nhìn Trì Uyên, "Sao vậy, A Uyên, con không muốn ăn sao? Bây giờ cho dù con không có cảm giác ngon miệng, con cũng phải ăn một chút."
Trì Uyên cười, "Không phải, con muốn lên tắm rửa một chút, ngày hôm nay thật sự có chút mệt mỏi, sau đó để phòng bếp ở bên kia, giúp con nấu một ít mì rồi mang lên."
Bà cụ nhìn Trì Uyên một hồi lâu, cuối cùng vẫn gật đầu, "Được rồi, con lên đi, để bà bảo nhà bếp làm."
Trì Uyên đứng dậy gật đầu với Trì Chúc, xoay người rời khỏi nhà ăn.

Bà cụ đợi Trì Uyên đi rồi mới thở dài nói: “Ta nói cho con biết, Phương Tố nếu như gọi điện thoại cho con đến đón, mặc kệ cô ta đừng quản, chuyện này, càng nghĩ càng tức giận."
Trì Chúc gật đầu, "Con biết.

Thật ra hôm nay con gặp Phương Tố, bà ấy cũng không nói quay về."
[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

nhưng cậu không thiên vị mình, cậu nhìn xem cậu toàn đối tốt với cô ấy, làm mình phải ghen tị."

Cố Tư vân vê quân bài trong tay, không coi trọng lời nói của Chương Tự Chi.

"Ai đối xử tốt với tôi thì thích tôi rồi? Logic gì vậy, tôi nghĩ anh đối xử tốt với tôi, anh cũng thích tôi sao?"
Chương Tự Chi ngả người về phía sau, "Đừng nói nhảm, có phải muốn nói chuyện nhảm với tôi không? Tôi không có chen vào tình cảm của em và Trì Uyên nha, đừng có lộn xộn với tôi, tôi không muốn làm một Tùy Mị thứ hai đâu."
Cố Tư khịt mũi, "Đánh bài đi, nhanh lên, tôi đối ba anh có muốn không, có muốn không, có muốn không, lấy ra."
Chương Tự Chi gào thét, "Đối ba tôi còn không muốn bị em náo đâu, em đứng im đó, anh đối năm chờ em đấy."
(Đoạn này dịch chơi bài cứ đối đối mình cũng không hiểu lắm, có sai mấy bạn bỏ qua)
Cố Tư đã ngồi bên kia im lặng.

Ninh Tôn không khỏi bật cười.

Chương Tự Chi cũng vui vẻ cười, "Thật hạnh phúc, được ở bên cạnh mọi người, tôi thật sự rất vui."
Cố Tư tự nhủ: "Tôi cũng vậy, đã lâu không được vui như vậy."
Cô đã lâu, quả thật là rất lâu.

Nó đã được nhiều năm.

Ninh Tôn cũng ở bên cạnh nói: "Tôi cũng vậy, tôi đã lâu không cũng không có vui vẻ như vậy."
Ba người nhìn nhau, trong lòng đều có chút xúc động.

Nhưng mà Ninh Tôn cùng Cố Tư còn có thể hiểu được, bởi thân phận của bọn họ có phần gập ghềnh, chông chênh, nhưng Chương Tự Chi này đã lâu không vui vẻ, đây là thuần túy đạo đức giả.

Ba người chơi đến chín giờ tối, Chương Tự Chi cùng Ninh Tôn rời đi.

Cố Tư đứng ở cửa tiễn bọn họ, "Mấy ngày nay tôi không ra ngoài, hai người nếu có thời gian đến tìm tôi."

Chương Tự Chi có rất nhiều thời gian, vừa nghe xong liền gật đầu, "Đừng lo lắng, ngày mai anh sẽ qua đây."
Chờ bọn họ đi rồi, Cố Tư vào nhà khóa cửa, cửa sổ đều được kiểm tra.

Không có người đàn ông nào trong gia đình này nữa, để sống một mình, cô phải rất cẩn thận.

Cố Tư trở về phòng, đi tắm, vừa đi ra thì phát hiện có cuộc điện thoại.

Vừa cúp máy không bao lâu.

Là Trì Uyên.

Cố Tư thấy buồn cười, nhìn chằm chằm điện thoại hồi lâu.

Cô không hiểu lắm về suy nghĩ hiện tại của Trì Uyên, nhưng cô cảm thấy mình cũng có thể phân tích được.

Nếu không có quá nhiều chuyện không hay xảy ra, Trì Uyên tìm thời gian bình thường thông báo ly hôn của hai người, có lẽ hai người sẽ chia tay với nhau.


Nhưng lúc này hàng loạt chuyện đã xảy ra buộc Trì Uyên phải thông báo sự việc của hai người.

Trì Uyên loại đàn ông kiêu ngạo này tự nhiên sẽ cảm thấy có chút bị động, trong lòng tự nhiên cũng sẽ cảm thấy không đành lòng.

Tự nhiên là có chút không bỏ xuống được cô.

Vì vậy, bây giờ  lằng nhằng là chuyện bình thường.

Cố Tư đặt điện thoại xuống đi bôi sản phẩm dưỡng da, vừa định nằm xuống ngủ thì Trì Uyên lại gọi đến.

Cố Tư suy nghĩ một chút, sau đó cầm lên.

Cô chưa kịp hỏi thì Trì Uyên đã lên tiếng: "Xin lỗi, tôi gọi nhầm.".

 
Chương 277: Đó Là Tất Cả Những Gì Cô Ấy Thực Sự Muốn Nói


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Lời biện hộ vụng về và kỹ năng diễn xuất này thực sự khiến Cố Tư suýt nữa bật cười.

Cô có chút bất lực, "Đã là gọi nhầm vậy tôi tắt máy đây."
Trì Uyên vội vàng nói lại "Chờ một chút."
"Có chuyện gì sao?"
Trì Uyên mím môi một hồi lâu mới lên tiếng, "Em rồi đang làm gì vậy?"
Cố Tư không biết Trì Uyên muốn nói gì, "Tôi đi tắm, có chuyện gì."
Trì Uyên dừng lại hai giây rồi mới nói: "Không sao, tôi cúp máy đây."
Sau đó anh ta mới cúp máy.

Cố Tư siết chặt điện thoại, nháy mắt thật lâu, đây là ý gì, đây là tình huống gì?
Trì Uyên cái con heo này, ý gì vậy?
Cố Tư đặt điện thoại xuống sau vài giây, tắt đèn, nằm xuống.

Kết quả cô tôi thực sự không thể ngủ được, bởi vì cô đã ngủ quá nhiều trong ngày.

Cô lăn lộn xoay người, càng lúc càng hăng.

Cuối cùng, không còn cách nào, cô lấy điện thoại ra và xem tin tức Bát Quái.

Kết quả là cô thấy lời tuyên bố của nhà họ Tùy.

Chỉ là tuyên bố này được đưa ra, và có cảm giác như đang tránh nặng tìm nhẹ, và không có nội dung thực chất.


Cô xem lại những bình luận bên dưới, hầu như đều mắng Tùy Mị.

Cũng có một số bình luận nhịp nhàng tiết tấu, cho rằng Tùy Mị và Trì Uyên là tình yêu đích thực, nhưng họ đã bị mọi người chia rẽ bằng nhiều cách khác nhau.

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

[Diendantruyen.Com] Yêu Lại Từ Đầu

Cô ấy nói cô ấy không hạnh phúc ở Trì gia, cô ấy nói cô ấy không thể hòa nhập với cuộc sống của nhà họ Trì.

Cô ấy nói rằng cô ấy chưa bao giờ nhìn thấy thế giới, và cô ấy luôn có chút xấu hổ khi ra ngoài với Trì Uyên.

Cô ấy nói rằng đi đến những nơi cao cấp chân tay sẽ luống cuống.

Đây chính là những điều cô ấy dằn xuống đáy lòng, những gì cô ấy nói là những gì cô ấy muốn nói.

Bên dưới tuyên bố này, nhiều bình luận xót xa cho cô.

Một cô gái quê không biết gặp may mắn gì, được gả vào một gia đình có hoàn cảnh gia đình khá giả.

Kết quả phát hiện mình không thể bước vào thế giới kia, nhìn trước ngó sau nên cô rất thận trọng.

Câu nói của Cố Tư rất có căn cứ và không hề che giấu xuất thân của mình.

Cô bình tĩnh đối mặt với những thiếu sót về gia cảnh, trình độ học vấn và kiến ​​thức của mình.

Sự thẳng thắn như vậy thực sự thu hoạch được một làn sóng hâm mộ của người qua đường.

Sau khi đọc tuyên bố này, Trì Uyên biết rằng dư luận có thể không hoàn toàn xoay chuyển được, nhưng nó thực sự đã giúp ích cho anh rất nhiều.

Trì Uyên đặt điện thoại xuống, đi tắm rửa rồi xuống lầu.

Trì Chúc đã xuống lầu rồi.

Khi Trì Uyên đang đi trên cầu thang, anh nghe thấy tiếng bà cụ thở dài, "Tiểu Niệm, đứa bé ấy là một đứa trẻ tốt bụng.

Nhìn xem, Phương Tố làm như vậy, con bé cũng không so đo.

Ba con trước kia nói cô ấy là một người tốt.


Nó thực sự rất tốt.

"
Dường như bà đã biết về tuyên bố của Cố Tư.

Trì Uyên đi xuống, "Bà nội."
Bà cụ thấy Trì Uyên đã đi xuống, vội vàng đứng lên, "A Uyên, con có biết chuyện đã xảy ra trên mạng không?"
Trì Uyên gật đầu, "Tử Thư hồi sáng gọi điện thoại cho con biết."
Bà cụ nói: "Ta tính, hôm nay ta qua bên Tiểu Tư xem một chút, chuyện này chúng ta còn phải cảm tạ con bé."
Trì Uyên không phản đối, "Con muốn cảm ơn cô ấy, bất kể chuyện này giúp được gì cho con hay không, con cũng nên cảm ơn cô ấy."
Bà cụ cười cười, nắm lấy tay Trì Uyên, nhẹ nhàng xoa hai lần, "Cháu..."
Bà nghĩ, Trì Uyên sẽ đau khổ về mặt tình cảm.

Bây giờ có vẻ như là vậy.

Trì Uyên không biết bà cụ có ý gì, chỉ cười, "Bà có muốn cháu đưa bà qua không ạ?"
“Không cần, ta tự mình đi.” Bà cụ xua tay.

Trì Uyên đi qua cùng, có lẽ sẽ có chút lời, bà không tiện nói chuyện với Cố Tư.

Trì Uyên cũng gật đầu, "Được, để tài xế đưa bà đến đó."
Trì Chúc cũng đứng lên, "Đi ăn cơm trước."
Cố Tư buổi sáng tỉnh dậy, vừa mở máy đã thấy trong điện thoại đầy tin nhắn chưa đọc và cuộc gọi nhỡ.

Chà, nó trông gần giống như lần trước.

Thật ra không cần xem thông tin, Cố Tư gần như biết nó là chuyện gì.


Cô không quan tâm, cô đi tắm rửa trước, đợi đi ra, điện thoại đã im bặt.

Cố Tư nhìn thông tin, Ninh Tôn, Chương Tự Chi và Mạnh Sướng, Tử Thư.

Hầu như đều là liên quan đến sự tình trên mạng kia
Cô không có trả lời, đi xuống cầu thang với điện thoại di động của mình trên tay.

Sau bữa sáng đơn giản, Cố Tư nằm trên thảm tập yoga, nhìn chằm chằm vào đèn chùm trên trần nhà.

Khi cô ấy còn ở quê, cô ấy có vô số công việc mỗi ngày.

Lúc đó, cô nghĩ, nếu một ngày mình không cần phải làm gì, chỉ cần nằm xuống thật nhẹ nhàng thì thật tuyệt.

Giờ thì điều ước này đã thành hiện thực, nhưng cô thấy việc nằm im như vậy thực sự khá nhàm chán.

Nhưng cô còn chưa nằm xuống được một lúc, thì có một chiếc xe dừng ở cửa, Cố Tư vực tinh thần ngồi dậy.

Cô không khỏi nghĩ, lần trước chính là bà trì chịu tổn thất ở đây, lần này lại tìm tới làm gì.

Nhìn người từ trên xe đi xuống, Cố Tư chậm rãi nhíu mày.

Bà cụ được người đỡ, Cố Tư suy nghĩ một chút, xoay người chạy lên lầu..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top