Cập nhật mới

Dịch Xuyên Qua Hệ Thống Đỏ Đen, Cùng Con Bạn Thân Chơi Đùa Thế Giới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Xuyên Qua Hệ Thống Đỏ Đen, Cùng Con Bạn Thân Chơi Đùa Thế Giới

Xuyên Qua Hệ Thống Đỏ Đen, Cùng Con Bạn Thân Chơi Đùa Thế Giới
Tác giả: Mai Lục Hạ
Tình trạng: Đang cập nhật




Hai đứa bạn thân vô tình được hệ thống chọn phải, từ đó cùng nhau xuyên tới các thế giới do hệ thống đặt ra.

Chính vì hai người tính cách khác nhau, nên tới các thế giới cũng tạo ra những tình huống quái lạ khiến thế giới trong truyện trở nên hỗn loạn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Mạt Thế (1)


Nó- Lan Đông Ly, 1 đứa con gái có hơi bạo lực nhưng nó là tiểu thư của 1 gia đình giàu có, là thư ký riêng của cô.

Cô- Tề Lục Tâm, 1 đứa con gái rất đẹp nhưng da lại hơi đen, cô khá lạnh lùng nhưng vẫn có chút thân thiện, chủ tịch tập đoàn MK.

Hôm nay nó bất ngờ được tặng 1 bộ game kì lạ, trông là 1 đĩa game bình thường, chỉ là tên của bộ game là" Hệ thống đỏ đen". Lan Đông Ly híp mắt kì quái nhìn tên game, định đem nó cất đi vì nó đang hoàn thành nốt tập truyện sắp quá hạn nộp, nếu nộp muộn nó lại bị biên tập của nó ca cho khúc ca dài miên man mà lại dai như đỉa đói, nó sợ.

Đang chuẩn bị cất thì nó lại nghe thấy tiếng chuông cửa, nó liền ném đĩa game vào ghế sopha. Sau đó liền ra mở cửa vì nó biết người tới là ai.

*Cạch* cửa mở ra, cô thản nhiên mà bước vào, cả người bịt kín mít, tay cầm 1 cái túi màu trắng lớn, nó cười:

- Hôm nay mày hóa trang ninja à? Bịt kín dữ vại?

- Hôm nay kem chống nắng hết nên mới bịt thành như vậy tao cũng đâu muốn đâu-cô nói

- Mua chưa?

- Quên rùi

- Tao mua cho m 2 tuýp rùi khỏi cần mua nữa đi.

Nó chỉ cái túi đặt trên bàn

- Chùi ui iu mày wa, để tí tao làm bánh cho mày ăn

- Hì hì, giờ vẫn còn sớm, tao với mày chơi vài ván game đi

- Ok

Nó và cô lấy đĩa game mới ra chơi. Đợi tải hết thì có 1 dòng chữ hiện lên [Bắt Đầu Xuyên...]. Vừa đủ đọc được dòng chữ thì màn hình phát sáng, che toàn bộ tầm nhìn của nó và cô.

[《MẬT》 Hệ Thống: Chủ nhân, có lỗi xảy ra rồi, có hai ký chủ.]

[《MẬT》???: Thế cũng được, như vậy có vẻ thú vị.]

[ Hệ Thống: Chào mừng 2 kí chủ đến với Hệ Thống đỏ đen, tui là hệ thống số 4218(^.^)]

Nó và cô đồng thời mở mắt nhìn màn hình trong suốt màu xanh ở trước mắt với dòng chữ màu trắng ghi câu vừa nãy họ vừa nghe được. Nó và cô đồng thời im lặng. Một lúc lâu, Hệ Thống bắt đầu mất kiên nhẫn:

[ Hệ Thống: Kí chủ, sao hai người không nói gì hết vậy?]

- Không biết nói gì- nó và cô đồng thanh.

Ủa, không phải những kí chủ khác đều sẽ hỏi nó rất nhiều thứ sao? Hai kí chủ này sao lạ wa dậy? Hệ Thống cũng không biết phải nói gì.

[ Hệ Thống: Bắt đầu quét...]

Màn hình xuất hiện thêm cho hai đứa chúng nó 1 bảng dữ liệu:

Tên: Lan Đông Ly

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Thư Ký

Kĩ Năng: 0

Kinh nghiệm: 0%

Chỉ số vận may: 0

Tên: Tề Lục Tâm

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Chủ Tịch

Kĩ năng: 0

Kinh nghiệm: 0%

Chỉ số vận may: 0

Nó hỏi:

- Cách chơi mấy thứ này như thế nào?

[ Hệ Thống: 2 kí chủ sẽ xuyên qua các thế giới khác nhau, thực hiện nguyện vọng của các nữ phụ cho đến khi chỉ số kinh nghiệm =100% thì kí chủ sẽ được rời khỏi đây. Trong thời gian đó, thời gian ở thế giới thực sẽ giữ nguyên.]

- Đã hiểu -nó và cô tiếp tục đồng thanh

Kí chủ, 2 người cứ như vậy thì sao tiếp tục nói đây không giống quy trình chút nào, mỗ hệ thống nào đó said.

[Hệ Thống: Bắt đầu xuyên..., bắt đầu tải cốt truyện và kí ức...]

Nó tỉnh lại 1 lần nữa từ bóng đêm, nó đang ở trong 1 căn phòng nhỏ của được mở hé để nó nhìn thấy những cái bóng đen lung lay ở đằng xa đang cố tiến lại căn phòng. Nó ngồi dậy, hiện tại nó là nữ phụ trong 1 bộ truyện mạt thế giả tưởng, zombie đầy rẫy khắp nơi nữ 9 là 1 Thánh nữ có dàn harem hùng mạnh, bước trên con đường thuận lợi làm bá chủ thế giới.

Nó là nhân vật hy sinh đầu tiên, trước đó là 1 tiểu thư kiêu căng, hay bắt nạt nữ 9, em họ của nữ 9 nhưng được gia đình yêu chiều hơn. Cha mẹ của nguyên chủ bị nam 9 đầu tiên tiễn đi rùi, nguyên chủ bùng phát dị năng, quay lại trả thù nữ 9 thì bị nam 9 thứ hai phế bỏ và đem làm người hạ hỏa chung của đám đàn ông trong căn cứ. Sau đó bị đột quỵ mà chết.

Nguyện vọng của nguyên chủ là quay trở lại giết những kẻ đã làm hại mình và sống an nhàn đến hết đời.

- Hệ Thống, hiện tại bạn tôi đang ở đâu?

[Hệ Thống: 1 căn nhà nào đó trong thành phố C]

Vừa dứt thì có 1 tiếng nói quen thuộc vang lên trong đầu nó:

[Tâm: có thể giao tiếp qua hệ thống được à?]

- Oa, sịn ghê về phải làm 1 cái hệ thống như vậy mới được!- nó háo hức- Giờ m đang ở đâu? Tao nhớ mày wa!

[Tâm: Thành phố C, tao với mày vừa gặp nhau cách đây có mấy phút thôi mà?]

- ừ nhỉ nhưng mà t vẫn nhớ

[Tâm: Cạn lời =.=]

- hì hì.

Nó cười một cái rồi nhìn quanh thân thể tìm vũ khí. Nó đang mặc 1 bộ đồng phục khắp người đều mang trang sức hàng hiệu trừ bỏ những thứ đó thì chẳng có gì cả, vũ khí phòng thân cũng không có. Nó bất lực, không biết từ đâu lấy ra 1 cái súng lục. Nó mở cửa, những con zombie không kịp phản ứng ra điều gì thì trên trán đã xuất hiện một cái lỗ. Nhìn thấy bọn chúng nằm xuống bất động, nó háo hức chạy lại ngắm nghía.

Hệ Thống lau mắt mà nhìn, chuyện quái gì đang diễn ra vậy? Kí chủ này lấy súng ở đâu ra sao nó lại không biết? Kí chủ vậy mà còn khống sợ, cứ chạy lại chỗ xác con zombie ngắm, rốt cuộc chúng nó có gì đẹp?

[Hệ Thống: Kí chủ, người lấy súng ở đâu ra vậy?] - không chịu được sự tò mò mà hỏi nó

- Ngươi đoán xem?

[Hệ Thống:...]- được rồi ta đoán.

- Mày ơi! Chúng ta hẹn nhau ở căn cứ thành phố B nha

[Tâm: Oki]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Mạt Thế (2)


Ở bên phía của cô, cô là nhân vật qua đường, trước mạt thế là 1 người bình thường, mạt thế cùng đồng nghiệp lập đội đánh zombie. Cô đang ở trong nhà với đám đồng đội ở thành phố C. Nguyện vọng của nguyên chủ rất đơn giản là sống an nhàn đến hết đời

- Lục Tâm, cô còn mấy viên đạn?- 1 người trong đội hỏi

Cầm cây súng trong tay lên thành thạo xem xét, cô trả lời:

- 4

- Chết tiệt, hiện giờ số viên đạn còn lại là 7 viên ngoài kia ít nhất 20 con zombie, trời ơi!- 1 người khác trong đội than.

Họ và cô im lặng 1 lúc lâu chợt nghe thấy tiếng quen thuộc vang trong đầu cô:

[Ly: Hệ Thống, hiện tại bạn tôi đang ở đâu?]

[Hệ Thống: 1 căn nhà nào đó trong thành phố C]

- có thể giao tiếp qua hệ thống được à?- cô ngạc nhiên

[Ly: Oa, sịn ghê về phải làm 1 cái hệ thống như vậy mới được! Giờ m đang ở đâu? Tao nhớ mày wa!]

- Thành phố C, tao với mày vừa gặp nhau cách đây có mấy phút thôi mà?

[Ly: ừ nhỉ nhưng mà t vẫn nhớ]

- Cạn lời =.=

[hì hì]

Cô đứng lên, nhìn ra ngoài cửa sổ, rất nhiều zombie đang ở phía dưới, chen chúc ở cánh cửa lầu dưới. Cô ném súng cho 1 tên trong nhóm, dù sao súng này cũng không phải là của cô, là của nguyên chủ xin từ 1 người trong nhóm mà có. Cô đi lên sân thượng của tòa nhà, những người ở phía sau đi theo cô, tò mò xem cô định làm gì. Cô nhìn tòa nhà bên cạnh, là 1 tiệm 24h khoảng cách hai tòa nhà là 4m cô lập tức thành thạo nhảy qua không hề vướng bận mà đáp lên mái nhà. Xuống tiệm thấy zombie liền cầm dao đã được dắt bên hông giết sạch. Sau đó vứt ba lô ở 1 góc trong tiệm, lấy xe bên đường mà lái đi. Chiếc xe ô tô vừa khởi động thì những con zombie đằng sau liền hướng tới chiếc xe mà lao tới chỉ có vài con rì rì đứng lại ở đó.

Tới 1 nơi khá xa, cô liền quay đầu xe tông vào những con đuổi theo, rồi xuống xe giết những con còn vương lại. Cô vào 1 cửa hàng thời trang, chọn 1 bộ quần áo sạch sẽ, thoải mái nhất mặc, lấy 1 ba lô to khá đẹp mắt đeo lên. Rồi cô qua cửa hàng thực phẩm giết 1 vài con zombie trong đó và lấy chút thực phẩm còn ăn được.

[Hệ Thống: Kí chủ, người lấy súng ở đâu ra vậy?]

Tiếng hệ thống vang lên, theo sau đó là 1 giọng thiếu đánh

[Ly: Ngươi đoán xem?]

[Hệ Thống:...]

[Ly: Mày ơi! Chúng ta hẹn nhau ở căn cứ thành phố B nha]

- Oki- dù sao bây giờ cô cũng chẳng biết làm gì, theo nó cũng tốt, cũng không cảm thấy chán.

Ở bên nó...

Mùi khó ngửi của zombie xộc vào khoang mũi của nó khiến nó nhăn mày mà tránh ra xa.

Nếu như chúng zombie không có mùi khó ngửi vậy thì tốt rồi, có thể đem đi chơi.- nó nghĩ

Rồi nó bỏ xác zombie ở trong đó và rời khỏi nhà. Đây đã từng là 1 thành phố S xa hoa lộng lẫy nhất nhưng giờ đều là nhưng căn nhà có máu có zombie có nhà bị phá bị cướp có nhà còn nguyên.

Nó nhìn chúng zombie ngửi thấy mùi người sống liền lao đến chỗ nó. Vì nó vừa được ngửi mùi của xác zombie mà giờ nhìn thấy bọn chúng mà ghê, lập tức dùng khinh công nhảy lên mái nhà.

[Hệ Thống: Ký chủ, người có khinh công mà sao nó không tra được vậy?] - ký chủ nhà mình thật có nhiều thứ bí mật ghê.

- Ngươi bị hỏng rồi - nó vuốt cằm làm ra vẻ nghiêm túc

[Hệ Thống:...] - ký chủ làm cái vẻ mặt nghiêm túc vậy tí nữa tui cũng tưởng thật luôn rồi nè

Chúng zombie xô đẩy, chen chúc vây quanh nhà, nói đúng hơn là vây quanh nó. Nó dùng khinh công nhảy qua các tòa nhà, đến tòa nhà cao nhất ở gần đó mà ngồi xổm xuống 1 cách mất hình tượng.

Nếu theo nguyên tác thì nữ 9 sau khi bỏ mặc nguyên chủ xong thì cùng người còn lại trong đội đi tới 1 siêu thị gặp nam 9 thứ 2 trong hậu cung và 1 nữ phụ. Hiện tại nó đang chán, tới đó coi chút kịch hay.

Nó từ trên cao tòa nhà thấy 1 nhóm người đặc biệt là có 1 người mang khuôn mặt quen thuộc đậm chất tiên nữ nha. Đó là nữ 9 trong trí nhớ của nguyên chủ chứ sao?

Nó hứng khởi nhảy lên mái của tòa siêu thị rồi từ cửa sổ phía dưới vẫn mở mà leo vào. Tòa siêu thị có 3 tầng nó ở tầng 3 mà kịch hay lại ở tầng 1 nên buộc nó phải đi xuống.

Đứng trên tầng 2 nhìn nhóm của nữ 9 đã đụng độ với nhóm nữ phụ. Mỗi người bên nhóm nữ phụ cầm 1 cái bánh riêng nhóm của nữ 9 là người có người không có vẻ như là nhóm nữ 9 qua xin đồ ăn thì bị nữ phụ ngáng đường không cho sau đó liền bắt nạt nữ 9 và nam 2 ra cứu.

Nó mang 1 hộp bỏng ngô không biết từ đâu ra vừa xem vừa ăn

[Hệ Thống: Tâm ký chủ người lấy đâu ra thanh kiếm đó vậy? Còn Ly ký chủ bỏng ngô là người lấy từ đâu tới? Hai người có không gian sao? Sao ta lại không quét ra được?]

Nghe thấy hệ thống hoang mang nó liền cười trông rất gợi đòn:

- Chẳng phải ta đã nói ngươi bị hỏng rồi hay sao?

[Hệ Thống: Phải chăng là vậy?] - hệ thống tui bị hỏng rồi sao?

- Ly nhi! Là em sao?

Nó đang say sưa xem kịch thì nữ 9 liền quay sang gọi nó. Nó chớp chớp mắt, vừa mới xem có 1 chút thôi mà sao chưa gì mình đã bị lôi vào rồi vậy?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Mạt Thế (3)


Nó trả lời:

- nga~ tỷ tỷ, tỷ gọi em?

- Vậy là em thật hay sao?

Nó chăm chú nhìn cô gái từ trên xuống dưới 1 lượt. Tóc màu nâu, dài ngang lưng xoăn đuôi theo kiểu gợn sóng. Khuôn mặt được khắc họa như một thánh nữ giọng nói thanh thúy, nhẹ nhàng.

Nó cảm thán:

- Tỷ tỷ, tỷ thật là đẹp nha

- Chị xin lỗi em vì chị không tìm ra em sớm hơn, có lẽ mấy ngày nay em sống khổ rồi, từ sau em có thể làm gì em thích đi đâu tùy ý em miễn là em không bỏ nhà mà đi với người đàn ông khác. Bố mẹ dù sao cũng đã mất chỉ có hai chị em mình để sống nương tựa nhau. Em theo chị trở về nha?- cô gái mỉm cười.

Nó vuốt cằm, ủa, nguyên chủ bỏ nhà theo trai thiệt hã sao không thấy trong trí nhớ của nguyên chủ đâu ta? Bịa đặt cũng hay lắm, nói không vấp 1 từ nào luôn, làm thiệt như nguyên chủ có làm í.

Mọi người xì xào bàn tán rồi chỉ chỏ nó. Nó chẳng thèm quan tâm, tiếp tục nói:

- Mọi người có sức để nói như vậy bộ không còn thấy đói nữa hả?

Lập tức những tiếng xì xào liền im bặt. Nữ chính hướng về nó, nhẹ ngàng nói:

- Tiểu Ly, xuống đây với chị đi

- Cũng được nha- nó tùy hứng mà đồng ý.

Đứng bên cạnh nữ chính, nó thản nhiên:

- Em xuống rùi đó, chị định nói j sao?

- Nghe tin em vừa bị zombie cắn mà không sao, có phải là em đã kích phát dị năng hay không?- nữ chính kéo nó đến một góc, nắm tay nó nhẹ giọng hỏi

- Nga, cũng nhờ tỷ bỏ em trong căn phòng không khóa cửa đó, nên có lẽ em đã có dị năng- nó thành thật trả lời

[Hệ Thống: ký chủ thành thật ghê, tui không ngờ đó]

- Ta luôn luôn thành thật

[Hệ Thống: thế ký chủ cho tui biết ký chủ có không gian phải không?]

- Ngươi đoán xem

- Tiểu Ly, em dị năng của em là gì vậy?- nữ chính với giọng nói ngọt ngọt hỏi nó.

- Chị đoán xem?- nó trả lời [Hệ Thống:... ]- Có lẽ là do nó lầm rùi, có lẽ ký chủ này(Ly) còn lâu mới nói, ừm có lẽ trừ ký chủ kia ra(Tâm).

[Tâm: Hệ Thống, nếu ta chết bây giờ thì có thể hồi sinh không?]

[Hệ Thống: Nhiệm vụ của kí chủ sẽ thất bại, trừ điểm trừ 10% vận may, hệ thống sẽ tự động chuyển ký chủ tới thế giới khác hệt như 1 trò chơi thôi]- nó vô tư mà nói như vậy, nó sẽ không thể biết được là vì chính câu nói này mà nó phải hận không thể tát chết mình vào lúc đó.

Nghe vậy, khóe miệng nó cong lên. Rồi từ từ hạ xuống, trở về trạng thái phù hợp.

Nó nói:

- chị nha, đồng đội đang sắp chết đói rùi kìa

- chị đi 1 lát rồi về- nói xong cô ta đi về lại chỗ cũ tiếp tục phân phát đồ ăn.

No vuốt cằm, nó còn chứ có thử dị năng của nguyên chủ nữa, kiếp trước là hệ thủy kiếp này liệu có thay đổi j không nhỉ?

Nó đi vào 1 góc phòng, ngửa tay ra và tưởng tượng mình đang tụ lực giống như mấy bộ phim hoạt hình. Tưởng không có thì 1 làn gió thoảng qua mặt. Nó đang ở chỗ kín không có khả năng gió sẽ lọt vào vậy có nghĩa là nó kích phát dị năng hệ gió?

- hệ thống, dị năng của ta hệ gió vào thời mạt thế thế này thì để quạt cho nó mát hả?

[Hệ thống: tui không biết đâu, mà tinh hạch hệ gió kiếm hơi khó đấy vì nó vừa yếu vừa hiếm hoi]

Nó vác lên 1 thanh kiếm dài màu đen, được gắn 1 viên ngọc giống như con mắt màu hổ phách như phát sáng như không.

[Hệ Thống: kí chủ, người đi đâu vậy? Thanh kiếm đó người tìm ở đâu đó, nhiều vũ khí nóng như vậy người đang là bán sao? Không đúng, nghề nghiệp của kí chủ là thứ ký mà?]

- Ngươi nghĩ như thế nào thì chính là như thế mà cũng không phải là như thế.

[Hệ thống: ủa thế rốt cuộc là có như thế hay không?]

- Tiểu Ly! Em đi đâu vậy?, ở ngoài nguy hiểm lắm em ở lại đây với mọi người đi- nữ chính nắm chặt lấy tay nó, nó liền rụt tay lại.

- Chị là ai? Tôi không biết, chị đi ra điii.

- Chị là Tuyết Hạ, chị họ của em, có chuyện gì vậy em bị mất trí nhớ sao?

Nó nhướng mày một cái, nó nhớ cái quyển truyện này hình như xuất bản năm 2009 nè. Nó cũng không nói gì nữa liền ra khỏi siêu thị. Tìm đại một chỗ nào đó vung kiếm giống như chém bừa mà cắt vào cổ mấy con zombie rất chuẩn xác. Dọn xong 1 nửa cái khu nhỏ nó liền thở hồng hộc, mất hình tượng ngồi xổm xuống, than lên 1 tiếng:

- Má, sao cái cơ thể này yếu thế?

Nó lấy xuống cả lũ trang sức trên người ném sang một bên, cả người đầy mồ hôi tìm vào 1 cửa hàng thời trang còn nguyên. Chém cái cửa xếp được khóa chặt bên ngoài, qua cửa kính nó thấy có hai con zombie di chuyển nhanh gấp đôi gấp ba con zombie mà nó chém qua.

Nó vui mừng, không lẽ là zombie tiến hóa trong truyền thuyết? Nó lao vào chém hai đường thì hai cái đầu hai cái cơ thể thối rữa liền đổ rạp xuống nó lập tức chán nản.

- Yếu dữ vậy? chơi không vui.

Sau đó nó liền bổ đầu hai co zombie ra được hai hòn ngọc màu ghi còn vương máu màu đen. Xem xét, nó thấy không có gì đặc biệt nó hỏi hệ thống:

- cái này là tinh hạch của cái dị năng gì?

[Hệ thống: kí chủ thực may nha, hai cái tinh hạch hệ gió cấp 3, nhưng cấp bậc của kí chủ mới kích phát không dùng được đâu]

- Nếu dùng thì sao?

[Hệ thống: kết quả sẽ không tốt]

- Để ta thử!- nó phớt lờ nhắc nhở của hệ thống liền lập tức thử, nó vận chuyển dị năng của mình vào, tức thì 1 trận đau đớn lan tràn khắp toàn thân khiến nó ngã xuống đất, quằn quại lăn lộn. 1 giờ sau cơn đau như đưa nó thăm qua quỷ môn quan liền dịu đi, 1 luồng năng lượng mát mẻ chạy quanh cơ thể nó. Nó cảm nhận mình có lẽ bây giờ là dị năng cấp 4.

[Tâm: Mày sao rồi?]

- Đau quá, bé Tâm ơi, mày đến đây chữa lành vết thương cho tao đi.- Nghe thấy tiếng lo lắng, vội vã của Tâm liền mở giọng đáng đánh ra trêu đùa.

[Tâm: ha ha có sức để nói đùa được chắc chắn mày không sao rồi, cho mày chừa]

- có sao mà- nó chột dạ

[Tâm: Thế nhá]

- Ơ, nè!- nó bĩu môi
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Mạt Thế (4)


Nó đứng dậy, cầm bộ đồ mà nó cho là ngầu nhất đem đi, nó tìm 1 căn nhà nào đó ngay cạnh mà tắm 1 vì nguyên chủ 10 ngày rồi chưa được tắm mà với một tiểu thư sống từ nhỏ trong nhung lụa như nguyên chủ hẳn là rất khó chịu đi. Mà nó cũng thế.

Thay xong nó liền đi thử dị năng ngay. Nó nghịch 1 hồi liền có thể kết luận được vài thứ: nó có thể dùng dị năng để bay tự do, có thể nén cho gió cắt được mọi thứ, di chuyển đồ vật.

Nó nở một nụ cười tươi tắn:

- Mày đang ở đâu vậy? Chi tiết 1 chút nha

[Tâm: Ở... Không biết]

- Được rồi mày cứ đứng im đó t đi tìm

Nó lập tức dùng dị năng bay đến thành phố mà cô đang ở, đứng từ trên cao, nó liếc mắt qua lại liền thấy được một ánh sáng màu đỏ hắt lên bởi mặt trời chiếu vào. Nó liền phấn khởi lao xuống.

Cô cảm nhận được vật thể lạ lao tới, liền theo phản xạ vung kiếm chém đến liền có 1 luồng sáng màu đỏ lao tới 1 cách hung mãnh. “Vật thể lạ đó” kịp thời tránh thoát, ai oán đáp xuống bên cạnh cô:

- May là tránh được á, cứ thế mai mày đi ăn giỗ tao luôn được rồi á- “Vật thể lạ”Đông Ly nói

- Cô là ai?- Lục Tâm lạnh nhạt nói, đôi mắt nhìn nó nghi ngờ.

- Không phải chứ? Ngay cả bạn thân mình cũng không nhớ luôn sao? - Nó nhướng mày không thể tin được mà nói, hay là mình nhận nhầm người? Thanh kiếm đó là của Lục Tâm không sai được.

- ... Đông Ly?- Lục Tâm nghĩ nghĩ rồi nói ra tên của nó

Nó gật đầu:

- Bingo! Chỗ này chán không mày?

- Tạm- Lục Tâm vuốt cằm

- Tao thấy chỗ này chán quá vẫn là mô tuýp cũ. Nữ chính là thánh mẫu, có dàn nam 9 nam phụ yêu rồi sống thế giới mạt thế bước lên đỉnh cao. Tao thấy nhạt wa- nó chu lên cái miệng buồn chán nói

- ...(tg: bé Tâm cũng không biết nên nói gì lun)

Rồi nó suy nghĩ vài giây rồi hí hửng nói thầm cho cô nghe. Mỗ hệ thống nào đó tò mò ghé lại gần liền bị cô trừng mắt khiến hệ thống không dám lại gần nghe lén. Ký chủ luôn luôn giấu hệ thống, nó phải làm gì đây?- mỗ hệ thống nào đó nói.

Vài phút sau, hệ thống thấy hai kí chủ quay ra nhìn nhau cười rất nham hiểm, nó tự nhiên có một dự cảm không tốt.

Nó vác từ một của hàng ra hai cái máy tính, ngồi bấm bấm cái gì đó rồi đem cho Lục Tâm xem hai đứa nó liền cười mỉm. Mà mỗ hệ thống nào đó cảm thấy nụ cười này cực kì không ổn, hệ thống cảm thấy mình bị hoa mắt, dự định xong nhiệm vụ thế giới này liền đi hỏi chủ nhân xem bệnh cho nó.

Mỗ hệ thống nhận được tin có vật thể lạ xâm nhập hệ thống 4218, hệ thống nghĩ có lẽ chỉ là virut thôi không đáng quan tâm.

Mà hai con “virut không đáng quan tâm” đó đang vui vẻ tìm những nữ chính, nam chính của họ xem kịch. Từ đâu xuất hiện rất nhiều nữ nhân tài năng đủ các thể loại khác nhau được mệnh danh là nữ 9 khiến các nam 9 rối não. Với mô tuýp bình thường, nam 9 và nữ 9 sẽ thích rồi yêu nhau nhưng giờ nhiều nữ 9 như vậy các nam 9 đều hoang mang rốt cuộc mình thích ai? Còn các mỗ dân quần chúng đều cạn lời với độ nghịch thiên của các nam nữ 9 mà không biết làm gì được.

[Hệ Thống: Ký chủ, là do người làm phải không?]- cả thế giới đều loạn hết 1 lượt luôn rùi!

- Có làm gì đâu?- Nó cười hì hì, trông mặt rất gian trá.

[Hệ Thống: chắc chắn là do ký chủ làm]- hệ thống khẳng định

- Chứng minh coi?

[Hệ Thống:...] - biết nên nói gì bây giờ?

Thấy hệ thống không nói gì nữa nó liền từa đầu vào cô, gật gù ngủ. Còn cô thì đang ngắm trai hăng say. Đột nhiên nó mở mắt, hình như nó quên mất không trả thù nữ 9 thì phải nha.

Nó ngồi dậy, cô liền hỏi:

- Sao thế?

- Tao đi 1 tí về thui

Nó xin được vào tiểu đội nữ 9- Tuyết Hạ. Vì có nhiều nữ 9 với đủ các loại thân phận nữ phụ mà hồi sinh trả thù nữ 9 Tuyết Hạ này nên giờ chỉ có thể nương tựa vào 1 nhân vật hy sinh- đó là bạn học của nguyên chủ nó- Lạc Yên.

Hôm nay tiểu đội của nữ 9 sẽ đi tìm vật tư theo đúng quy trình vốn có. Nó ngồi trong xe, Tuyết Hạ ngồi bên cạnh chăm chút cho nó, nó liền tránh đi. Được một thời gian theo dõi nhàm chán thì nghe tin cô gia nhập tiểu ngũ. Nó ngạc nhiên hỏi:

- Mày gia nhập vào đây là chi vậy?

- Tuyết Hạ mời

- Sao?

- Tao thấy Tuyết Hạ cũng đáng thương

- Mày thấy ai đáng thương liền hy sinh vì người đó luôn. Bộ tao chưa đủ để m thương hả?

- Chưa

Nó nghe vậy lại bắt đầu diễn sâu, tay ôm ngực đáng thương nhìn cô:

- Tim tao đau quá mày ơi, khụ khụ

- Sao đau?

- Vì mày không thương tao

- Trời ạ- cô day day trán bất lực với con bạn của mình.

Nó cười hì hì rồi trở về trạng thái phù hợp. Tiểu đội vào trong 1 cái siêu thị lớn, thu thập vật tư. Nó giả bộ đi đằng sau bọn họ cầm dao cùn chém tang thi cấp thấp.

Một lúc, tang thi vây kín siêu thị, từng lớp từng lớp dày đặc. Lạc Yên sợ hãi:

- Tang.... tang thi triều, không phải chứ?

- Mọi người đừng sợ, không sao đâu, mình còn có Lục Tâm hỗ trợ cơ mà- Tuyết Hạ lên tiếng trấn an mọi người trong tiểu đội.

* rầm, rầm* * xoảng* cửa siêu thị không trụ được mà vỡ ra, tang thi tràn vào, ào ạt xông vào chỗ người sống. Mọi người hoảng hốt, xô đẩy nhau lên tầng, còn nó, cô, Lạc Yên và Tuyết Hạ ở sau cùng với vài người khác.

Tang thi nhanh chóng kéo xuống từng người vào trong đám, chỉ nghe tiếng thét tiếng chân của con người, tiếng nhai, tiếng gào của tang thi. 1 tang thi nhào tới, gần bắt được Tuyết Hạ, cô ta sợ hãi đẩy Lục Tâm xuống. Nó nhìn thấy cô ngã, hình ảnh đi qua trước mắt nó như một thước phim quay chậm, nó sợ hãi, không kịp suy nghĩ mà lập tức ôm cô vào lòng. Nó liền bị tang thi nhào tới cắn, cào.

- Tao đã bảo rồi mà, đừng có thương ai quá làm cái gì- nó nhẹ giọng thì thầm với cô.

Nó chẳng giả bộ nữa lập tức triệu hồi thanh kiếm chém qua 1 đường, ánh màu đen quét tới, tang thi đều bị tàn lụi, toàn bộ tang thi mới bước vào cửa chỉ bị cắt thành hai mảnh. Tang thi lập tức lùi lại như có ai điều khiển chúng. Tay nó rũ xuống, thanh kiếm liền rơi ra. Cô hốt hoảng đỡ lấy nó, từ trong túi lấy ra 1 lọ nước đổ vào miệng của nó, vì cô đang quay lưng với bọn họ, che khuất đi hành động này nên họ không hề phát hiện. Đôi mắt lạnh lùng của cô quét qua đám người đã đứng im, dừng lại ở trên người Tuyết Hạ. Tuyết Hạ liền hoang mang, hốt hoảng:

- tôi... Tiểu Ly! Em không sao chứ? Lục Tâm, sao cô nỡ đẩy em tôi ra chắn cho tang thi? Cũng may là nó có thành kiếm này không thì... huhu- Tuyết Hạ liền chạy tới khóc than.

Cô liền nhăn mày, Lạc Yên lập tức thốt lên:

- Giết cô ta đi, cô ta là dị năng giả rồi giờ đã bị tang thi cắn, chắc chắn sẽ biến thành tang thi!

- Không được, đó là em gái tôi- Tuyết Hạ nức nở nói

- Chị Hạ, đó mới có thể giải thoát được cho em gái chị, chị hiểu mà?

- Chị... chị, Tiểu Ly, chị xin lỗi- Tuyết Hạ lập tức cầm lên con dao

- Chị muốn em chết sớm thế sao? Chị họ?- nó cong môi cười.

- Em... em... chị...- Tuyết Hạ ngắp ngứ
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Mạt Thế (5)


Nó vươn tới, ôm cổ cô, nói nhỏ:

- Mày thấy bộ mặt thật của cô ta chưa?

- Tao xin lỗi

- Được rùi tao biết mày vẫn còn tốt bụng. Thôi kệ đi, bây giờ mày cứ làm theo tao, lát mày dù thế nào cũng đừng phản kháng quá mạnh, cùng tao diễn 1 màn kịch.

Cô gật nhẹ đầu, cô là 1 đứa con gái ngoài lạnh trong nóng nó hiểu, cần phải rèn lại, quá nóng vượt xa mức quy định rồi.

- Chị, chị không sao chứ?- Nó giả bộ lo lắng hỏi, trong lòng tự tấm tắc khen mình có năng khiếu diễn xuất.

Tuyết Hạ lắc đầu, bắt đầu kể tội:

- Tiểu Ly, em không sao chứ, là do chị không tốt, không thể bảo vệ em khỏi cô ta, lúc đầu chị cứ tưởng cô ta mạnh vậy sẽ tốt, không ngờ...

- Không sao, em hiểu mà- nó mỉm cười- chỉ có chị là tốt nhất, em không sao rồi, chúng ta đi thôi. Tay em giờ không tiện, chị cầm lấy thanh kiếm.

Nó đưa thanh kiếm cho Tuyết Hạ, hệ thống ngạc nhiên:

[Hệ Thống: ký chủ, người cho cô ta kiếm rồi, bây giờ phải làm sao?]

- Đừng lo, không cắn ngược lại ta đâu.

Tuyết Hạ mừng rỡ cầm lấy, trong ánh mắt ghen tị của mọi người hướng đến tang thi chém 1 nhát, không thể là tan biến được, không thể xa như nó dùng, Tuyết Hạ có chút tiếc. Nhẹ nhàng nói với nó:

- Tiểu Ly đi đằng sau đi, tránh bị thương.

- Vâng- nó đồng ý.

Ở đằng sau, trong lúc mọi người không chú ý liền kéo cô đi. Tức giận nó ngồi xuống ghế, cô ngồi cạnh:

- Mày đừng tức giận quá, bình tĩnh, mày xem- cô giơ cái bàn tay đỏ ửng của mình lên.

- Hứ, đáng đời- nó dỗi- cứ tin cô ta đi, giận

- Thôi mà- Cô ngồi xổm xuống bên cạnh nó làm vẻ mặt đáng yêu lấy lòng.

- Được rồi, 4 cốc trà sữa- nó ra điều kiện

- 3 cốc

- 4 cốc-nó không chịu

- 2 cốc

- 4 cốc cơ- nó chu mỏ mà mặc cả

- 1 cốc

- được rồi, 1 cốc thì 1 cốc- nếu nó còn mặc cả thêm câu nữa nó khỏi uống luôn

- Tao nghĩ bây giờ hợp lí để xem kịch đó- cô đưa cho nó trà sữa trân châu đường đen ca cao không biết từ đâu ra

- chúng ta đi.

- Chỉ được xem thôi rõ chưa?

- Tại sao?- nó ngơ ngác

- Mày nghe cái j không phải, bây giờ chắc chắn mày sẽ xông tới đánh người- cô giải thích, nó nghe xong vẫn không hiểu cái gì.

Mọi việc vẫn như bình thường, đi nửa đường bọn họ phát hiện ko thấy cô và nó đâu, bọn họ không mấy quan tâm chỉ tưởng niệm 1 chút rồi tiếp tục đi. Vì sự thần kì của thanh kiếm, Tuyết Hạ bị mọi người ghen ghét và hâm mộ, tìm được cho mình 1 nam 9. Sau đó thì cô nhảy vào làm rối loạn cả căn cứ, đặc biệt là Tuyết Hạ và nam 9. Sau đó nghe tin cô bị oan mà nó hiểu được câu nói đó của cô, hiện giờ nó rất muốn đánh người. Người của nó sao họ dám động tay động chân?

Sau khi nghe tin nó có chút hơi nóng giận, sốt ruột chờ cô theo đúng lời cô dặn.

- Mày làm cái gì thế?

[Tâm: Phá couple ]

- Giờ mày bị bắt rồi đấy

[Tâm: òm]

- Mày chờ đó, tao đến!

[ Tâm: đó, bình tĩnh chút đi]

Nó giận, không nghe nữa, liền gia nhập vào căn cứ, lấy sức mạnh của mình đem 1 tiểu đội không danh tiếng lên đứng trong top bảng. Một hôm, nó gặp Tuyết Hạ:

- Chào chị gái thân yêu- nó mỉm cười

- Em vẫn còn sống sao? Thật tốt quá!- Tuyết Hạ hơi cứng ngắc ôm lấy nó

- Em không sao rồi, chị đừng lo, chị nè em muốn lấy lại thanh kiếm, được không chị?

- Chị... em chờ chút... nha

Từ khoảng không cô ta lấy ra thanh kiếm, trả lại cho nó, khuôn mặt có chút luyến tiếc.

Nó cười, dứt khoát cầm lấy thanh kiếm.

Vừa đúng lúc đó, 2 người xuất hiện 1 người trong tiểu đội của nó người còn lại nó không biết.

- Đội trưởng, a... Lan Tuyết Tiểu thư

- Đội phó Hạ, lần này tiểu đội chúng ta sẽ đi cùng tiểu đội này tới thành phố chết thu thập vật tư. Không biết nghĩ gì mà cho đội ta đi cùng họ- người mà nó không quen liếc mắt khinh bỉ nhìn nó

- Tần Hữu, nó là em gái tôi, đội trưởng tiểu đội 24

- Hừ- Tần Hữu vẫn giữ nét khinh bỉ.

Nó liếc mắt qua rồi nói người với người bên cạnh mình- cũng là người mà nó quen hồi nãy.

- Chúng ta đi

- Vâng

Đội của nó có 4 người nó và ba người khác 2 phụ nữ 1 đàn ông. Còn đội của Tuyết Hạ có 10 người ngoài Lạc Yên, Tần Hữu, một nam 9 tên Dạ Mặc và Tuyết Hạ ra còn lại đều là đàn ông và nó không biết cũng không muốn biết.

Trên đường đi khá là khó khăn vì họ phải đối mặt với từng đàn tang thi tụ họp. Nó cầm kiếm dọn tang thi 1 cách nhẹ nhàng, 3 người cùng đội với nó thì mỗi người đều giết tang thi để luyện tập. Thấy Tuyết Hạ không làm gì, đang ngại ngùng ngồi yên một chỗ mà nó lại cầm thanh kiếm mà Tuyết Hạ hay cầm, nam 9 lại suy diễn lung tung rồi nắm tay Tuyết Hạ tiến tới chỗ nó.

- cô Ly, cô là em gái của Tuyết Hạ sao?

Nó ngưng lại động tác, cắm thanh kiếm xuống đất, quay sang hỏi lại:

- Có chuyện gì hot?

- Cô sao lại tự tiện cầm kiếm của Tuyết Hạ để giết tang thi?

- Kiếm vào thời này không chém tang thi thì để gọt hoa quả à? Với lại thanh kiếm này đâu phải của chị ta?

- Thanh kiếm này chính là của cô ấy.

- Kiếm này của chị sao? chị Hạ?- nó nhướng mày, quay sang hỏi Tuyết Hạ

Tuyết Hạ do dự, nhìn vào mắt nó mấy lần

Nó biết là nó đẹp rùi, không cần phải ngắm kĩ vậy đâu nha- Nó nghĩ trong đầu

Cô ta lắc đầu, nhìn vào thanh kiếm của nó lưu luyến. Nam 9 Dạ Mặc lại tiếp tục suy diễn, rồi tức giận nắm lấy bả vai cô ta an ủi:

- Em không cần phải sợ, có anh ở đây cô ta sẽ chẳng dám làm gì đâu, em cứ nói

- Thanh kiếm này... đúng là của em

- Bớ người ta, cướp! Hệ thống, cô ta sắp cướp kiếm của ta kìa!- nó gào thét với hệ thống mà mặt lại tỏ ra một vẻ chán nản

[ Hệ Thống: Giả bộ cũng nên giống một chút được không kí chủ?]

- Vậy chị chứng minh đi?- nó lười biếng trả lời- Nghe nói thanh kiếm này rất thần kì đúng không? Chị chứng minh một chút em coi đi?

- Kiếm của cô ấy, cô ấy không cần phải chứng minh cho cô biết, tôi mà có em gái như thế này tôi thà nuôi chó còn hơn! Cái loại người chỉ biết lấy đồ của người ta đem lại vinh quang cho mình, cái thứ tiện nhân!- nói rồi nam 9 liền dựt kiếm của nó

Nó liền đem kiếm lùi lại, nó bình thản nghe những lời chỉ chỏ của mọi người về phía mình, nhìn những ánh mắt soi mói của họ. Nó vung kiếm chém về phía Dạ Mặc, anh ta may mắn tránh được nó thầm chậc lưỡi đúng là con cưng của tác giả, ta cũng muốn có bàn tay vàng, không 1 ngón tay thôi cũng được.

Dạ Mặc sau khi né được đòn đó lập tức rùng mình thật mạnh, hắn cảm thấy sợ hãi khi ấy nó thấu tới tận linh hồn của hắn. Hắn không chịu thua lấy hai thanh kiếm ra một thanh màu đỏ một thanh màu vàng. Nó nhận ra thanh kiếm màu đỏ là của cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Mạt thế (end)


Cảm thấy ánh mắt của nó, hắn ta liền nhếch miệng:

- Thanh kiếm này đúng là tốt thật, nhưng không bằng Long Kiếm của ta, hiện tại cô ta vào ngục cũng là lỗi của cô ta thôi, loại đàn bà như cô ta làm trò vui cho ta và tiểu Hạ đã là tốt lắm rồi. Bây giờ....-hắn đang kiêu ngạo kể thành quả của mình.

Chưa kịp nói xong thì một đạo quang màu đen loé lên lao nhanh tới chỗ hắn. Nó vung kiếm chém tới lần này thì lại có một rào cản nào đó làm chậm lại, như có như không chặn lại sức lực của thanh kiếm làm hắn ta lại lập tức tránh được. Nó bực mình.

Hắn ta cầm hai thanh kiếm đấu với nó, Long Kiếm của hắn mạnh hơn hẳn so với thanh kiếm của nó. Mày nó nhăn lại, lui về sau và từ không trung xuất hiện một đôi kiếm một cái màu trắng một cái màu đen và hoa văn kì lạ. Giờ nó chỉ muốn tốc chiếc tốc thắng. Nó vung kiếm chém không có quy luật gì, trong lúc hắn ta sơ suất liền cắt đứt cổ tay đang cầm thanh kiếm của cô rồi hai thanh kiếm liền bay tới tự động đấu với hắn. Nó liền nhặt kiếm của cô lên, dùng dị năng bay thẳng tới nơi giam giữ cô. Chém cánh cửa ra làm đôi nó liền thấy hình bóng của cô. Cô ngạc nhiên:

- Ly?

- Hứ, gặp nguy mà chẳng nói với tao lần sau mà thế tao giận mày đấy. Nó để thanh kiếm đặt bên cạnh cô, thấy cô không cử động đầu nghoảnh đi. Nó nhíu mày:

- là ai làm?

- Dạ Mặc

Nó bế cô lên, thu lại hai thanh kiếm.

Theo vị trí của song kiếm mà bay tới, nam 9 bị đánh cho tàn phế, thanh kiếm của hắn bị chém ra làm đôi. Nó ngạc nhiên, sao lại yếu thế? Nam 9 trong lúc nguy hiểm sẽ bùng phát sức mạnh chứ?

Nó ra lệnh cho hai thanh kiếm giữ người rồi đem cô tới một căn biệt thự hoành tráng, đó là nơi mà cô và nó cướp được. Đặt cô xuống giường rồi rót vào miệng cô một lọ nước. Xong nó liền đi mời bác sĩ giỏi nhất tới à đúng hơn là bắt cóc tới. Mọi người ở đó trừ người trong đội của nó ra có Tuyết Hạ là chạy thoát, còn lại đều bị giết để diệt khẩu. Dạ Mặc bị nó đem cho gay và chết trong đó, Tuyết Hạ thì bị một kẻ lừa gạt và cô ta đem thân mình cho hắn xong hắn quay lại video cho mọi người xem, sau đó Tuyết Hạ chẳng biết làm thế nào nữa đành phải bán mình kiếm cơm, tiếp đến liền bị những nữ 9 khác hại chết. Những nam 9 nam phụ còn lại một số theo nữ 9 còn lại độc thân hoặc tới với nhau rồi.

Cô được chữa khỏi cùng nó đi xem kịch, sống an nhàn hết phần đời còn lại

[ Đang truyền tống...] tiếng máy móc vang lên.

Nó và cô liền xuất hiện tại không gian hệ thống. Nó vươn vai, lười biếng nói:

- Nghĩ đi nghĩ lại chúng ta vẫn chưa nhận được ầu tân thủ nào nhỉ?

- Umk- cô vuốt cằm

[ Hệ Thống: hai người đã như vậy rồi còn muốn quà tân thủ nữa?]

- Đương nhiên, ta yếu như vậy hệ thống ngươi không cho quà tân thủ sao?

[ Hệ Thống: không có quà tân thủ đâu kí chủ]

Nó híp mắt:

- Không biết, Bọn ta suýt chết rồi đó bồi thường tổn thương cho ta đi

[Hệ Thống: đã hoàn thành nhiệm vụ, mời hai kí chủ rút thưởng] hệ thống lơ đi

Nó chu môi một cái rồi nhìn vào cái thẻ màu trắng, nó kì quặc nhấn một cái liền nổ ra

[Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được 1 mặt nạ dịch dung, 1 kỹ năng giảm 30% may mắn của nam nữ 9]- một cái kỹ năng hiếm có như thế, ký chủ này đỏ vậy?

Cô bắt chước nó nhấn vào

[ Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được 1 lọ độc đặc chế 1 kỹ năng ảo ảnh]

Tên: Lan Đông Ly

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Thư Ký

Kĩ Năng: 1 (giảm 30% may mắn của nam nữ 9)

Kinh nghiệm: 10%

Chỉ số vận may: 50

Tên: Tề Lục Tâm

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Chủ Tịch

Kĩ Năng: 1 ( ảo ảnh)

Kinh Nghiệm: 10%

Chỉ số vận may: 30

Nó hài lòng thoả mãn nhìn dữ liệu

Cô nhắm mắt dưỡng thần

[Hệ Thống: Bắt đầu xuyên..., bắt đầu tải cốt truyện và kí ức...]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Tiểu thư giàu có (1)


[ Đang truyền tống...] tiếng máy móc vang lên.

Nó và cô liền xuất hiện tại không gian hệ thống. Nó vươn vai, lười biếng nói:

- Nghĩ đi nghĩ lại chúng ta vẫn chưa nhận được ầu tân thủ nào nhỉ?

- Umk- cô vuốt cằm

[ Hệ Thống: hai người đã như vậy rồi còn muốn quà tân thủ nữa?]

- Đương nhiên, ta yếu như vậy hệ thống ngươi không cho quà tân thủ sao?

[ Hệ Thống: không có quà tân thủ đâu kí chủ]

Nó híp mắt:

- Không biết, Bọn ta suýt chết rồi đó bồi thường tổn thương cho ta đi

[Hệ Thống: đã hoàn thành nhiệm vụ, mời hai kí chủ rút thưởng] hệ thống lơ đi

Nó chu môi một cái rồi nhìn vào cái thẻ màu trắng, nó kì quặc nhấn một cái liền nổ ra

[Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được 1 mặt nạ dịch dung, 1 kỹ năng giảm 30% may mắn của nam nữ 9]- một cái kỹ năng hiếm có như thế, ký chủ này đỏ vậy?

Cô bắt chước nó nhấn vào

[ Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được 1 lọ độc đặc chế 1 kỹ năng ảo ảnh]

Tên: Lan Đông Ly

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Thư Ký

Kĩ Năng: 1 (giảm 30% may mắn của nam nữ 9)

Kinh nghiệm: 10%

Chỉ số vận may: 50

Tên: Tề Lục Tâm

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Chủ Tịch

Kĩ Năng: 1 ( ảo ảnh)

Kinh Nghiệm: 10%

Chỉ số vận may: 30

Nó hài lòng thoả mãn nhìn dữ liệu

Cô nhắm mắt dưỡng thần

[Hệ Thống: Bắt đầu xuyên..., bắt đầu tải cốt truyện và kí ức...]

Tiếp đến cô và nó xuyên không tới 1 cuốn tiểu thuyết vườn trường, nữ 9 - tên là Lan Tố Hy, con nhà nghèo được học trường cùng con nhà giàu, sau đó bị bắt nạt, nam 9- tên là Hàn Vương Tâm, kiêu ngạo, thông minh, nhà giàu nứt vách lúc nào cũng bảo vệ nữ 9. Tình cảm tiến triển rồi kết thúc câu chuyện.

Nó là Đại tiểu thư Hàn gia- Hàn Đông Ly, vị hôn thê của nam 9 nhưng sau khi kết hôn xong liền chiếm đoạt toàn bộ tài sản, đem nguyên chủ và cả nhà nguyên chủ bị xuống dốc, nợ 50 tỷ phải trốn thui trốn lủi, ăn cắp đồ ăn để chống đói, bố mẹ nguyên chủ bị bệnh mà chết, nguyên chủ và em gái chết vì đói khát. Nguyện vọng của nguyên chủ là trả thù nam 9.

Còn cô thì là nhân vật phản diện, Nhị tiểu thư Hàn gia hay bắt nạt nữ 9 và bị nam 9 lật ngược tình thế và chết đói. Nguyện vọng là trả thù nữ 9

Tiếp nhận xong nó liền mở mắt, phát hiện ra mình đang trong lớp học, đang mơ hồ thì có thứ màu trắng bay vèo đến trước mặt nó, nó theo phản xạ dịch đầu 1 chút liền tránh được. Nó lập tức tỉnh lại, nhìn quanh thấy mọi người im lặng nhìn mình.

Mình đã làm gì không đúng sao? Mình đẹp đến vậy sao ai cũng nhìn vậy nó ngại bây giờ...

- Em ra ngoài đứng cho tôi!- tiếng ông thầy đầu hói tức giận chỉ tay ra ngoài cửa

Nó nhìn ông một cái rồi xách cặp lên, ngáp 1 cái rồi ra khỏi lớp. Ông thầy đứng đơ ở đó 1 lúc rồi tiếp tục dạy học.

Nó tìm 1 nơi bóng mát, để cặp bên cạnh rồi nằm ngủ trên bãi cỏ.

- Mày ơi, mày đóng vai gì vậy?

[Tâm: Nhị tiểu thư của Hàn gia]

- Thế mày phải gọi tao bằng chị rồi, tạo là đại tiểu thư đấy, kinh không?

[Tâm: Bình thường]

- Mày đang ở đâu đấy mày? Có hay về tao này?...- nó ngân lên 1 giai điệu

[Tâm: Trong lớp]

- nhớ mày quá đi

[Tâm: rồi sẽ được gặp]

- Ưm

- Bạn gì đó ơi?

Nó mở mắt, nhìn hình dáng trước mắt, một bộ dáng đáng yêu đập vào mắt nó không ngại nhìn thêm vài lần, nó thích mấy bé đáng yêu như vậy lắm nha.

- Có chuyện gì vậy?

- à... cho hỏi, lớp 10A ở đâu vậy?

- Nhìn thấy dãy nhà trước mắt không?- Nó chỉ toà nhà gần đó

Cô gái đó nhìn theo và gật đầu

- tầng hai, bên phải cuối dãy.

- Cảm ơn, tớ tên Lan Tố Hy rất vui được gặp cậu- Lan Tố Hy cười rạng rỡ

- Nga, Hàn Đông Ly, tôi cũng rất vui khi được gặp cô- nó nói

Không ngờ ngay ngày đầu liền gặp nữ 9 nha, nếu cứ dễ thương như bây giờ thì kết cục sẽ tốt- nó nghĩ

- hì hì, cậu cũng học trường này hả, học lớp nào thế?

- cùng trường, 11A- nó ngắn gọn nói

- a, thế phải gọi bằng chị rùi

- Chính là như thế

- Hàn tỷ tỷ, em phải vào lớp rồi, tạm biệt chị nha- Lan Tố Hy vui vẻ chào nó rồi đi.

Nó vẫy tay chào lại. Nghĩ nghĩ cái gì rồi trốn ra khỏi ngôi trường, lúc leo tường thấy nặng nề, nó liền nhìn bụng mình, ừm, một bụng đầy mỡ nó cảm tưởng như nếu vắt ra thì 3 đời cùng không cần mua mỡ về. Mà sự thật là chỉ có 1 ngấn mỡ dày chút thôi.

Nó từ đâu ra lấy một cái ghế, trèo lên, vượt qua tường chắn và ra ngoài. Trở về biệt thự to lớn của mình, à đúng hơn là của nguyên chủ. Về nhà thì không có ai ở nhà cả, nó liền về phòng mình lấy máy tính ra làm cái gì đó rất chăm chú. Hệ thống cảnh giác:

[Hệ Thống: ký chủ, người lại muốn đưa các nam và nữ 9 không có trong nguyên tác về đây sao?]

- Í tưởng không tồi nhỉ- nó vuốt cằm

[Hệ Thống:...] nó xin rút lại lời nói có được không?

- Rút lại cũng khó đó

[Hệ Thống: người đọc được suy nghĩ của tui???]

- Ta đoán thôi, đúng hả?

[Hệ Thống:... không]

- Từ sau cứ cho í tưởng như vậy nha rất tốt đó

Mỗ hệ thống không biết nên nói gì nữa.

Sau đó, cô về, cả hai người chúng nó đều ở nguyên trong phòng không biết làm gì mà suốt 1 tuần không đi học cũng không ra khỏi nhà. Cả nhà đều lo lắng.

4 tuần sau nó và cô tới trường sau khi nhận quà hối lộ từ hệ thống. Còn hệ thống nào đó rơi nước mắt vì ký chủ, nó muốn đổi ký chủ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Tiểu thư giàu có(2)


Nó và cô vừa bước chân vào trường thì tiếng bàn tán xì xào, những ngón tay chỉ chỏ về phía nó. Nó chớp chớp mắt, xong cũng mặc kệ, cô thì vẫn chăm chú vào cuốn tiểu thuyết. Hệ thống thấy 2 kí chủ nhà mình vô tư như vậy lại thấy ngạc nhiên, vì nó cứ tưởng Ly kí chủ sẽ hùng hổ xử lý bọn họ.

Sau đó, một chiếc siêu xe đậu trước cổng trường, trong xe tất nhiên là nam 9- Hàn Vương Tâm và nữ 9- Lan Tố Hy. Hàn Vương Tâm khoác vai Lan Tố Hy kiêu ngạo bước vào sân trường, anh ta đi qua nó liền liếc mắt chán ghét nhìn nó còn Lan Tố Hy thì rụt rè đôi mắt nhìn qua nó 1 cái rồi rụt lại.

Nó nhướng mày: mới nghỉ học có 4 tuần mà mọi người đã nhớ nó rồi sao? Còn nam 9 với nữ 9 sao nhìn nó như thế? Họ cũng nhớ nó lắm sao? Nó biết là nó đẹp mà cứ như vậy nó ngại đó

Cứ như vậy được 1 lúc thì Lan Tố Hy không kìm được nữa mà hướng tới nó nói:

- Hàn tỷ tỷ, em biết chị là người tốt, chị muốn em không ở cạnh anh ấy em xin chấp nhận, chị huỷ hoại thanh danh của em cũng được nhưng chị đừng huỷ hoại thanh danh của anh ấy. Hức... hức- được một đoạn, Lan Tố Hy liền khóc

Thấy cô ta khóc Vương Tâm liền ôm lấy Lan Tố Hy, lườm nó một cái rồi ôm Tố Hy đi vào lớp.

Nó vuốt cằm nghĩ nghĩ: hình như có gì đó không đúng?. Nó liền rút điện thoại ra, lướt lướt một hồi nhìn thấy vụ việc xảy ra nó gật đầu hiểu ra: nữ 9 xuýt bị cưỡng hiếp, nhưng mà ko đứa bị cưỡng hiếp là một đứa có khuôn mặt của nó. Một vị hôn phu chưa kịp cưới mà đem tiếng xấu như vậy thì không hề tốt.

Khuôn mặt nó vẫn bình lặng như cũ. Cô đã rời mắt khỏi cuốn truyện từ lâu, chứng kiến hàng loạt cảnh diễn ra cô liền nhìn vào nó, lấy tay nhẹ nắm lấy tay nó. Nó ngẩng mặt lên nhìn cô rồi nở nụ cười tươi:

- Không sao, thôi vô lớp nè!

Nó kéo cô vào lớp nhưng được vài tiết do chán quá nên cả hai liền trốn học. Nó và cô tìm được 1 nhân viên của một công ty nào đó và lôi về làm việc trong công ty mà nó và cô xây dựng, cô vẫn là chủ tịch và nó vẫn là thư ký không có gì thay đổi như trong thế giới thực của họ.

- Chủ tịch Tề,...- Lôi Bạc, người mà họ đem về

- Đưa cho thư ký

Nó cầm lấy xấp tài liệu lựa lựa chọn chọn một hồi rồi lẹ tay kí vài nét rồi đưa lại cho Lôi Bạc. Cậu ta không biết nói gì, cách làm việc của hai người cứ kỳ lạ thư ký thì thay chủ tịch ký tài liệu, kiểm tra nhân viên. Còn chủ tịch thì ngồi đọc tiểu thuyết, những lúc cần đi thuyết trình hay uống rượu hợp tác là do cậu làm. Lúc đầu cậu cũng không muốn làm việc cho hai cô gái này vì họ quá nhỏ tuổi, vả lại những cuộc tẩy não của họ kì lạ mà nghe rất thật xong vì số tiền đặt ra nhiều hơn cả chủ tịch cũ của họ kiếm được mỗi tháng nên cậu liền gật đầu đồng ý.

Nó ôm cô ngủ một chút, tỉnh lại đã tới trưa mà cô vẫn ngồi đọc truyện, nó liền nói với giọng còn ngái ngủ

- Bé Tâm ơi, đi ăn đi

- Ăn ở đâu?- cô gấp truyện rồi đặt xuống bàn.

Nó rời cô ra xong liền kéo tay cô đi trong tâm trạng hứng phấn. Nó với cô đi ăn trưa xong thì nó nổi hứng muốn đi mua sắm liền đi tới chiều tối xong họ liền ăn tối tại quán ăn nổi tiếng. Nó vỗ bụng tròn ngồi một góc cười thoả mãn, cô cầm điện thoại lướt mạng. Nó cứ như nghĩ cái gì liền bật dậy, hỏi cô:

- đi karaoke không?!

Cô không trả lời, nó liền ngó lên xem cô đang xem cái gì liền thấy một vài video nội dung khá giống nhau: nữ 1 có bạn trai và nữ 2 là bạn thân của người bạn trai khi bạn trai đi thì nữ 2 liền trở mặt, lúc bạn trai về thì tự đổ nước lên người mình xong đổ tội cho nữ 1 xong nữ 1 bị bạn trai chán ghét, nữ 1 liền lấy một cốc nước hất lại nữ 2 xong bỏ đi.

Nó nhìn cô không quan tâm đến mình liền phồng má, cô cảm nhận được, quay xang nhìn nó với vẻ mặt ngạc nhiên:

- Có chuyện gì vậy?

- đi hát đi, tao chán quá

- ừm, đi!

Vừa nghe câu này nó vui vẻ trả tiền ăn rồi vác cô đi hát.

Gọi đồ xong nó liền ngồi một bên, lôi điện thoại ra vừa xem vừa bình luận khiến cô bật cười. Chợt nó thấy một bài viết nói về nó, trong đó là một màn vu oán giá hoạ cho nó và tôn vinh sự thánh thiện của nữ 9. Nó có chút nhăn mày rồi trực tiếp lướt qua, tiếp tục vui đùa với cô. Đột nhiên nước từ đâu ào tới, nó giật mình né đi nhưng vẫn ướt nửa bên vai của nó.

- Tôi... tôi không phải

Nó ngước lên, hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt nữ 9

- gặp nhau rồi nhỉ?

- Hàn tỷ tỷ? Sao tỷ lại ở đây?

Vương Tâm từ đâu nhảy ra, ôm lấy nữ 9 rồi cầm ly nước bên cạnh đổ lên người nó:

- cô đừng tưởng tôi không biết cô định dở trò gì, muốn lạt mềm buộc chặt? Loại như cô? Kinh tởm.

Nói rồi, hai người quay lưng đi, rồi ném cho nó một chai trà xanh. Nó hơi tối mặt, cô vội nắm chặt tay nó, nó liền dỡ ra, cầm điện thoại ném tới chỗ bọn họ, lập tức trúng cổ của nữ 9. Nó lao tới đập nam 9 một trận bầm dập mặt mũi xong nó mới đứng lên. Mọi người xung quanh khiếp sợ một nhười báo công an, một người báo cấp cứu. Nó bị cảnh sát bắt về sau một vài phút tra hỏi liền thả nó ra. Nó đem mặt lạnh tanh về nhà, cô cũng chỉ biết im lặng, mỗ hệ thống nào đó vừa sót vừa hả dạ cho nữ 9. Nó biết ngay với tính khí của nó thì còn lâu nó mới chịu đựng.

Ngay ngày hôm sau, tin đồn về vụ việc ngày hôm qua lập tức đem lên mạng, lên trang của nhà trường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Tiểu thư giàu có(3)


Sau đó, ngay lập tức liền có bằng chứng nói rõ về vụ cưỡng hiếp có mặt nó là do cắt ghép, vụ vu oan, vụ tối hôm đó cũng đã có bằng chứng do một tay nữ 9 dàn dựng. Lan Tố Hy lập tức bị nhà trường đình chỉ học.

Công ty bố mẹ cô ta làm việc bị phá huỷ xong lại vẫn có thể sống tốt như bình thường. Nó cũng chẳng thèm quan tâm.

Một buổi sáng sớm nào đó, nó đang ngủ một cách ngon lành thì điện thoại của cô vang lên tiếng chuông. Nghe máy thì là Lôi Bạc gọi tới nói rằng 1 công ty nào đó đang chặn các mỗi làm ăn lớn và chuẩn bị thu mua công ty của họ. Cô chậm chạp ngồi dậy, làm vscn xong liền qua phòng nó thấy nó vẫn ngủ say. Cô nhún vai, lái xe đến công ty rồi theo chỉ dẫn liền tới cuộc họp, cuộc họp vừa lúc đã xong, Lôi Bạc mặt mày xám xịt bước ra, lắc đầu. Cô nhìn tới người tiếp theo là Lan Tố Hy cô ta khoác tay nam 9 vui vẻ bước ra trông cô ta không còn vẻ thánh thiện nữa, cứ như là một người khác vậy. Cô mặt lạnh đứng đó, Lan Tố Vy nhìn thấy cô liền nói gì đó rất nhỏ với nam 9 rồi nam 9 liền liếc cô một cái rồi đi.

Lan Tố Hy hướng tới cô nở nụ cười:

- Đã lâu không gặp, chủ tịch Tề.

Cô gật đầu, Lan Tố Hy tiếp tục:

- Chúng ta nói chuyện riêng được không?

Cô gật đầu, liếv mắt sang Lôi Bạc, cậu ta hiểu ý liền lui ra, thấy cậu ta đi xa rồi, Lan Tố Hy liền tiếp tục nói:

- Cô biết rồi phải không? Giờ công ty cô cũng chuẩn bị phá sản, sau quãng đường dài đằng đẵng tôi chắc chắn sẽ hạ được các ngươi! Chị em hai người đã hại tôi rất nhiều rồi giờ các người sẽ phải trả giá!- Lan Tố Hy nhìn cô với ánh mắt thù hận cứ như cô ta đã trải qua rất nhiều thứ đau khổ.

- Cô nói sai rồi, cô mới là kẻ khởi đầu, cô vu oan chà đạp lên người khác xong giờ bị người ta trả lại liền lập tức căm ghét? Chà đạp cũng nên chọn đúng người, ngay cả một đứa trẻ sơ sinh cô cũng phải cảnh giác. Cô chọn sai người liền nói như cô mới là kẻ bị hại? Một kẻ sống lại cũng chỉ là một đứa thiểu năng thì tốt nhất nên biết điều.- cô lạnh nhạt nói

Tố Hy nghe tới câu cuối mặt liền trắng bệch, sợ hãi, lo lắng, kinh ngạc:

- Cô biết?

- Nếu như cô hối hận thì giờ cũng muộn rồi.

Nói xong, cô liền quay đi, cùng Lôi Bạc trở về công ty kéo tất cả nhân viên sang một công ty khác. Công ty cũ vừa được thu mua thành công thì phát hiện ra hàng hoá trước đây bị hỏng nợ nần chồng chất, còn phát hiện những thực phẩm sản xuất ra từ những thứ rác thải kinh tởm, hiện giờ công ty vừa mua xong liền sợ hãi với khoản nợ cao chót vót chủ tịch là nam 9 phải đi vay mượn mới miễn cưỡng trả nợ. Còn nữ 9 có lẽ đang rất sốc vì chuyện này, uy tín vừa xây dựng trong lòng nam 9 liền về số âm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Tiểu thư giàu có (4)


Tất cả nhân viên trong công ty chuyển sang 1 công ty khác do nó trong lúc rảnh rỗi lập ra. Tiền lương tăng gấp 2, giữ nguyên vị trí chức vụ, Lôi Bạc ngạc nhiên với hai bà chủ cực kì có tiền này, họ lấy đâu ra lắ tiền vậy?

Một tháng im hơi lặng tiếng của nam nữ 9, nó nhàm chán, cô vẫn một mặt đọc tiểu thuyết và xem phim trông cực kì bận rộn. Nằm ườn trên chiếc ghế sô pha, nó mở tivi thì nghe được tin:

- Một người đã trúng toàn bộ giải độc đắc chính là cô gái có tên là Lan Tố Hy, chúc mừng bạn!

Nó tròn mắt nhìn cô gái quen thuộc trong tivi, cô ta có thể nhớ được tất cả mã số sao? đỉnh quá vậy? nó cũng muốn thử.

- Sắp tới rồi- cô đột nhiên nói

- Sắp tới? Sắp tới cái gì?- Nó nhướng mày tò mò hỏi

- 20 ngày nữa- cô tiếp tục nói

Nó liền mở lịch soát ngày và nhận ra sắp tới sinh nhật của cô nha. Nó quay đầu cười tà, trên mặt cô vẫn là 1 vẻ lạnh lùng, nó chán nản thu lại nụ cười, nằm úp xuống giường.

- Lan tiểu thư, bạn gặp may mắn như vậy có bí quyết gì không?

- Từ trước tới giờ tôi cũng thường gặp may mắn như vậy, có lẽ nó đã là sở trường của tôi rồi.

Lời nói vừa dứt nó liền nhổm dậy chạy lại chỗ của cô nói thầm. Tình cảnh quen thuộc này khiến cho hệ thống nào đó xin chuẩn bị thêm một hai cái nén nhang.

[《MẬT》Hệ Thống: Chủ nhân,hai ký chủ có vẻ sắp kết thúc thế giới này luôn rồi]

[《MẬT》???: Nhanh nhỉ? Nếu mà hai người này cứ nhanh như vậy thì có vẻ hết mất thú vui rồi... ngươi đưa hai người đó cái này]

[《MẬT》Hệ Thống:... người cũng đổi tính luôn rồi]

Nó nói xong thì cả hai vẫn như cũ cười nham hiểm. Nó xong việc liền nằm xuống cầm điện thoại lướt mạng còn cô thì ngừng đọc tiểu thuyết và gọi rất nhiều cuộc gọi thoang thoáng về sổ số.

- Hai đứa bây suốt ngày ru rú ở trong nhà thế hả, ra ngoài chơi ngay lập tức lúc nào cũng ôm cái điện thoại tin hai cái điện thoại này ở thùng rác không hả?

Mẹ của nguyên chủ tức giận nói. Nó nhìn ngoài trời nắng to, cảm giác như sắp cháy cả nước, nó thật không muốn ra khỏi nhà một chút nào:

- Mẹ đặt 10 tỷ xuống đây rồi còn đi

Mẹ của nguyên chủ lập tức không nói được gì nữa đành ra khỏi phòng. Tưởng đâu bà ấy bỏ cuộc nhưng bà ấy quay lại với hai cái va li thu dọn quần áo của nó và cô vào trong rồi kéo nó và cô ra khỏi nhà. Nó và cô đứng bất dộng trước cửa nhà với hai cái va li.

- Ra đi không 1 xu dính túi- nó giật giật khoé miệng

- Ai bảo mày nghịch ngu chọc vào mẹ cơ.

Nó bĩu môi

Một tháng trôi qua, mẹ của nguyên chủ không thấy con về liền cảm thấy áy náy lập tức cho người tìm nơi ở của hai đứa. Với tưởng tượng là một nơi rách nát, các con của bà phải chịu khổ, quần áo rách rưới mặt mày đen nhẻm khi thấy bà tới liền ôm trầm lấy bà, nghĩ vậy mà bà chua xót không thôi. Vừa biết được vị trí liền tới nhưng không giống trong tưởng tượng của bà, bà đang đứng trước 1 căn biệt thự cao cấp, xung quanh là đủ các loại cửa hàng mà cách trang trí của tất cả các cửa hàng và tất cả các nhân viên của cửa hàng đều có chung 1 bộ 1 thương hiệu 1 kiểu cách cứ như là cả khu phố này là của một ai đó. Nhầm tưởng mình nhầm địa chỉ và định ra về thì thấy nó và cô ở trong BMW đang chuẩn bị vào biệt thự. Bà đứng đơ ở đó, dụi mắt vài cái liền nhận ra mình không bị hoang tưởng bà liền chạy tới gọi con của mình. Thấy có ai gọi mình, nó liền ngước mặt lên nhìn, thấy mẹ nguyên chủ liền vui vẻ chào lại, mang mẹ vào biệt thự cùng luôn. Vào tới nhà mẹ nguyên chủ liền hỏi:

- Đây là nhà ai vậy? Các con thuê sao?

- Nhà này bọn con mua- nó thẳng thắn trả lời

Bà nhìn nó với vẻ mặt mình không tin, nó liền lấy đủ các loại giấy chứng nhận cho mẹ xem. Bà tròn cả con mắt khi nghe rằng cả khu phố này đều là của nó và cô. Bà đứng đơ tại chỗ với ánh mắt điều này không phải là sự thật, con gái bà cướp ngân hàng hay sao mà có tiền?

[Hệ Thống: ký chủ... bà ấy sốc quá không nói được gì kìa]

- Biết làm sao được?- nó bất mãn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Tiểu thư giàu có (5)


Nhìn vẻ mặt giận dỗi của bà nó liền chạy lại, kéo bà đi mua sắm. Suốt hai tiếng rưỡi đi cùng bà, toàn bộ khu phố cũng được bà quét qua vài lần và gần hết cả cửa hàng. Quả thật khi con gái được đi mua sắm liền khoẻ thiệt có thể so sáng với máy luôn. Nó nhìn bà vui vẻ chạy loanh quanh, trên tay túi to túi nhỏ khác nhau chất đầy, nó xoa xoa bụng rỗng của mình. Mặc dù chưa tới giờ cơm nhưng nó rất thích ăn vặt nha. Vài gói bim bim đưa tới trước mặt nó, nó cảm động nhìn cô, mặt cô vẫn lạnh lùng:

- Dạ dày không tốt, ăn ít thôi

Nó chu miệng, tay bắt đầu xé một gói bim bim:

- Biết rùi mà

- Ơ? Đây không phải là Hàn Đông Ly tiểu thư và tiểu thư Hàn Lục Tâm hay sao?

Nó ngước lên nhìn thấy người nói là Lan Tố Hy, nó chẳng quan tâm và tiếp tục ăn. Cô lạnh nhạt gật đầu coi như chào hỏi, Vương Hàn Tâm đi bên cạnh cười khinh bỉ:

- Bị phá sản mà vẫn có thể tới được đây chắc chắn là có đàn ông bao nuôi rồi, ha thứ lăng loàn chỉ có thế

- Đừng nói họ vậy mà anh? Tội nghiệp họ lắm

Nhìn vẻ mặt giận dỗi của bà nó liền chạy lại, kéo bà đi mua sắm. Suốt hai tiếng rưỡi đi cùng bà, toàn bộ khu phố cũng được bà quét qua vài lần và gần hết cả cửa hàng. Quả thật khi con gái được đi mua sắm liền khoẻ thiệt có thể so sáng với máy luôn. Nó nhìn bà vui vẻ chạy loanh quanh, trên tay túi to túi nhỏ khác nhau chất đầy, nó xoa xoa bụng rỗng của mình. Mặc dù chưa tới giờ cơm nhưng nó rất thích ăn vặt nha. Vài gói bim bim đưa tới trước mặt nó, nó cảm động nhìn cô, mặt cô vẫn lạnh lùng:

- Dạ dày không tốt, ăn ít thôi

Nó chu miệng, tay bắt đầu xé một gói bim bim:

- Biết rùi mà

- Ơ? Đây không phải là Hàn Đông Ly tiểu thư và tiểu thư Hàn Lục Tâm hay sao?

Nó ngước lên nhìn thấy người nói là Lan Tố Hy, nó chẳng quan tâm và tiếp tục ăn. Cô lạnh nhạt gật đầu coi như chào hỏi, Vương Hàn Tâm đi bên cạnh cười khinh bỉ:

- Bị phá sản mà vẫn có thể tới được đây chắc chắn là có đàn ông bao nuôi rồi, ha thứ lăng loàn chỉ có thế

- Đừng nói họ vậy mà anh? Tội nghiệp họ lắm
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Tiểu thư giàu có (6)


- Cơm có thể ăn bừa nhưng lời không thể nói bừa, Vương thiếu gia nói sai cũng sẽ có hậu quả- cô tuỳ tiện nói, tay cầm máy điện thoại, bắt đầu công cuộc:”ngắm trai đẹp”.

Lan Tố Hy và Vương Hàn Tâm nhăn mày đứng một bên, bắt đầu chuyển mục tiêu sang nó:

- Hàn Ly tiểu thư, trước đây là do tôi không đúng, tôi xin lỗi. Để bù đắp tôi muốn tặng cô những thứ này.

Rồi cô ta quay sang gọi điện thoại, chỉ vài phút sau một đám người vội vã đem tới 3 cái rương lớn mở ra là toàn bộ trang sức bằng vàng nguyên chất trên những bộ trang sức tinh xảo là những thứ ngọc quý và kim cương thật. Thấy chói mắt nó miễn cưỡng nhìn xuống, làm vẻ mặt thèm muốn và tham lam. Vẻ mặt đúng trong dự liệu của cô ta liền tươi cười:

- Chúng ta có thể làm hoà không?

- có có- nó vẫn giữ vẻ mặt tham lam như cũ nhưng vẫn thế nào mang nét “tôi không quan tâm” vì đây chính là đồ của cửa hàng của nó.

- Ly, tối nay là buổi họp lớp, cậu biết chứ?

- Biết

- Đây là tấm lòng của mình, hy vọng tối nay cậu sẽ mặc nó.

Lan Tố Hy đưa cho nó và cô hai cái túi lớn được trang trí 1 cách đẹp mắt, sang trọng. Nó cười rồi cầm lấy, nó kiêu ngạo chống hông:

- Ta còn định bảo Hoàng tổng đặt cho ta bộ váy được thiết kế riêng nhưng thôi vì thương hại ngươi, ta nhận

- Hoàng tổng?- cô ta hỏi, đổi mắt híp lại

- Đúng vậy, Hoàng tổng, sao, sợ ta rồi hả?

Lan Tố Hy cười nhẹ nhàng:

- Trễ rồi, chúng tôi đi đây, tối gặp lại.

Nói rồi Lan Tố Hy khoác tay nam 9 đi. Họ vừa đi khuất, cô hỏi:

- Sao mày nói là Hoàng tổng?

- Rột... rột- nó nhai bim bim đôi mắt tròn tròn kể lại- à, tao ghét hắn lâu rồi, cho mấy bạn nam nữ 9 đó diệt hộ cho đỡ bẩn tay.

- Hắn làm gì?

- 10 năm trước, hắn nợ 50 triệu của nguyên chủ mà lại bắt nạt nguyên chủ giờ đương nhiên phải trả cả gốc lẫn lãi

- Mày thù dai dữ

- Bình thường mà

Nó dở túi ra xem, đó là một bộ váy rất đẹp màu trắng, rồi có ren, hoạ tiết bằng đường chỉ bạc, hoa hồng màu xám trắng được đính rất nghệ thuật. Còn của cô thì là một bộ váy màu đỏ, đường cắt táo bạo và hở hang.

Nó nhìn chiếc váy rồi nhìn mình, với cơ thể mập mạp này thì nó mặc kiểu chi? Dường như bộ váy này chỉ hợp với một mình nữ 9 mà thôi. Cô cầm chiếc váy màu đỏ lên coi, rồi cô ném trở lại với vẻ mặt ghét bỏ. Cô khoác tay nó kéo đi, vì cơ thể thấp hơn cô mà nó đi cứ như con nít được mẹ dắt đi vậy. Nó phồng má nhớ về chiều cao của mình trước khi xuyên.

Hết nguyên ngày, cả gia đình nó ngập trong những túi quần áo mới được xép thành một ngọn núi nhỏ trước căn biệt thự. Nó chớp chớp mắt cầm một túi đồ của mình, đó là túi đồ duy nhất mà nó mua, cùng cô và mẹ nguyên chủ vào nhà.

Tối đến, 7 giờ 30 nó và cô đã xuất hiện tại nơi hẹn, nó nhìn khung cảnh xa hoa trước mắt mà giật giật khoé mắt:

- Mỗi buổi họp lớp thôi mà cần gì phải hoành tráng như đi vũ hội thế không?

- Ừm- cô lướt điện thoại
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Tiểu thư giàu có (end)


- Làm những thứ tao bảo chưa?

Cô tròn mắt quay sang nhìn nó:

- Quên rồi

Nó câm nín nhìn cô bạn thân nhà mình:

- Tí về làm sau cũng được, tao phải ra đây một chút, tí mày cứ vô trước đi nha

- Ừm

Nghe được câu trả lời, nó hí hửng chạy đi tìm tới 1 người, người này không ai khác chính là nam phụ trong nguyên tác, Lưu Thành. Anh ta là một người khá lạnh lùng nhưng chung thuỷ và là một nam minh tinh suất xắc.

- Hế nhô- nó vẫy tay bề phía Lưu Thành

Lưu Thành quay lại nhìn nó nhăn mày:

- Có chuyện gì?

- Tôi biết anh yêu Tố Hy

- Cô có í gì?- Lưu Thành nhìn nó với ánh mắt rất đáng sợ nhưng nó không quan tâm mấy

- Anh không thể có được cô ấy, rất đau lòng đúng không?

- Đừng nói vòng vo

- Đến lúc đau lòng nhất, anh hãy ăn thứ này

Nó đưa ra một hộp chocolate có hãng sản xuất kì quặc, không hiểu sao anh ta lại đưa tay nhận lấy.( tg: là do ta chứ sao?) Nó ngạc nhiên một chút rồi hài lòng chạy đi.

Tối đó cũng không có gì đặc biệt cả, vừa về là nó và cô đã lăn lên giường ngủ say. Sáng hôm sau, nó nghe tin công ty do Hoàng tổng quản lý đắc tội với nam 9 và bị đuổi ra khỏi công ty. Nó cười với vẻ mặt: tôi biết ngay mà. Trên truyền hình đã xuất hiện những tin về Lan Tố Hy, một kẻ may mắn liên tiếp trúng toàn bộ giải thưởng. Không chỉ vậy mà trên mạng xa hội cũng đưa rất nhiều tin về cô ta. Vài ngày sau thì có tin Lưu Thành và cô ta có quan hệ bất chính. Anh bị đá ra khỏi showbiz vì dám dây dưa với người yêu của Hàn Vương Tâm - nam 9 nguyên tác. Lưu Thành đau khổ với tình yêu bị tan vỡ và sự nghiệp, danh vọng, tiền bạc đều không còn. Lúc này anh ta nhớ tới lời nó nói hôm đó, dở hộp ra, bên trong vẫn là chocolate bình thường khôgn có gì đặc biệt cả. Anh nghĩ: đu sao thì chẳng còn gì để mất, ăn cũng chẳng sao. Ăn xong rồi mà anh chẳng thấy có gì cả, anh cũng có chút thất vọng và hụt hẫng. Mệt mỏi nằm ngủ trên chiếc giường cũ kĩ, xa lạ, anh mơ thấy anh được gặp một cô bé dễ thương, cùng anh trò chuyện, tâm sự. Rồi cùng nhau dạo chơi trên những thứ kì lạ mà chỉ có trong giấc mơ. Ngày tiếp theo, anh cũng ăn chocolate trước khi ngủ, dần dần nó đã trở thành thói quen. Từ giấc mơ đó, anh đã phấn chấn trở lại, làm một nhạc sĩ nổi danh trên mạng, đó là mơ ước của anh từ rất lâu.

Ít lâu sau, cô ta vẫn ở trêncao của giới thượng lưu, đột nhiên bị bắt vì tiêu tiền giả và bị tịch thu toàn bộ tài sản. Cuộc sống lay lắt của cô ta và nam 9 khiến họ sốc nặng mới hôm qua còn là đại gia đứng đầu giới thượng lưu mà giờ sống như một kẻ nghèo nàn. Lưu Thành biết chuyện cũng không quan tâm tới vì anh đã thích một cô bé trong mơ, nghe thật hoang đường nhưng thực sự anh rất yêu cô bé đó. Rồi chocolate anh đã ăn hết, mua chocolate ở khắp nơi khác nhau nhưng vẫn không gặp được cô bé ấy, anh ta đành phải tìm tới nó. Nó cười nhẹ rồi đưa anh tới nước Pháp, cho anh gặp cô bé đó ngoài đời thật rồi hai người họ tới với nhau nhưu bao chuyện cổ tích. Còn về cô ta, vì sống khó khăn mà nam 9 ngoại tình, cô ta bị đuổi khỏi nhà của chính mình. Bước trên con đường, nó và cô ta gặp nhau, cô ta căm hận gào lên với cô và nó:

- Tại sao, hai lần rồi mà sao hai người vẫn không tha cho tôi, tôi đã làm gì hai người?

Cô nhét vào miệng cô ta một viên đan, cô ta im lặng một hồi rồi cười khổ:

- hoá ra, hai người cũng là trọng sinh? Hoá ra, tôi cũng hạnh phúc ở chiều không gian nào đó. Tôi xin lỗi cô, Hàn Lục Tâm.

Cô ta xin lỗi rồi ở trong con hẻm nhỏ, tự tử. Nam 9 cũng đâu có yên, bị người tình của mình giết chết khi không còn hứng thú.

[Đang truyền tống...]
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Tư vị máu (1)


Mở mắt ra, cô và nó đứng trong không gian của hệ thống, trước mặt nó và cô xuất hiện hai khung hình, nó và cô đồng thời bấm vào

[Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được một khẩu M24, kỹ năng tiên đoán]

[Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được 3 chiếc pháo hiệu ứng, kỹ năng tăng 40% may mắn]

Tên: Lan Đông Ly

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Thư Ký

Kĩ Năng: 2 (giảm 30% may mắn của nam nữ 9, tiên đoán)

Kinh nghiệm: 20%

Chỉ số vận may: 65

Tên: Tề Lục Tâm

Tuổi: 25

Nghề nghiệp: Chủ Tịch

Kĩ Năng: 1 ( ảo ảnh, may mắn tăng 40%)

Kinh Nghiệm: 20%

Chỉ số vận may: 70

- được rồi thế giới tiếp theo đi- nó chán nản nói

[Hệ Thống: kí chủ,... ly kí chủ, vì hành động bạo lực quá mức của người nên..] trước mặt nó có thêm một bảng hiện thị một lệnh bài có chữ " Cấm "[...người đã bị cấm dùng những thứ trong không gian]

- what? đùa nhau à?

Tưởng rằng nó sẽ sốc rồi bốc đồng không chịu nhưng, nó lại cười gian:

- Có vẻ thú vị à nha, thế giới tiếp theo!

[Đang tải cốt truyện và kí ức...]

Thế giới tiếp theo, là cuốc tiểu thuyết về thế giới giữa vampire và thợ săn vampire có chi tiết vườn trường. Nữ chính là con của 1gia đình có truyền thống làm thợ săn vampire cả gia đình nữ 9 nếu không là thiên tài cũng phải giỏi giang, duy nhất nữ 9 là phế vật bị ruồng bỏ, thực chất là người thợ săn huyền hoại. Sau đó, nữ 9 trốn khỏi nhà của mình vì chịu nhiều sự uất ức và gặp được anh nam 9 là đại ma vương, trải qua nhiều khó khăn họ yêu nhau, hạnh phúc đến chọn đời. Kì này nữ 9 tên Nhuệ Băng, nam 9 tên Âm Huyết.

Nó vào vai phản diện 1, một vampire thuần chủng giới quý tộc của quỷ hút máu, tài năng xinh đẹp nhưng quá ngu muội. Mặc dù vậy, nhưng nguyên chủ này rất yêu nam 9, tình yêu đơn phương. Nguyên chủ vốn dĩ không hề ác nhưng do sự vu oan vô cớ mà nữ 9 tạo ra cho nguyên chủ nên nguyên chủ mới bộc lộ bản chất ác của mình. Nhưng làm sao đấu lại được nữ9, nguyên chủ đã bị nam 9 giết. Mong ước là trả thù nam nữ 9. Tên nguyên chủ là Mặc Đông Ly

Còn cô vào vai phản diện 2, là con cưng của gia tộc, là thiên tài của thế giới thợ săn, là người chị hai bắt nạt nữ 9, cuối cùng vì tham lam của mình mà bị giết. Mong ước là bình yên làm thiên tài, ngầm giết chết nữ9. Tên nguyên chủ là Nhuệ Lục Tâm

Nó tiếp nhận cốt truyên và kí ức của nguyên chủ xong liền hào hứng mở mắt, là khung cảnh lớp học. Nó vuốt cằm nhìn vẻ trang nghiêm của lớp, nó chán rồi. Chợt nhớ rằng, trong cốt truyện, giờ nữ 9 sẽ gặp nam 9 ở căn phòng cấm, nó liền lập tức chạy tới nơi đó xem phim. Cả lớp tròn mắt ngạc nhiên ở phía sau.

Vừa tới thì nó nghe thấy tiếng “a”, nó vui vẻ đẩy ra một khe của vừa đủ mà nhòm vào, nga, nữ chính đang bị nam 9 hút máu nha, thật tiếc là bị cấm dùng không gian mà không thể có bỏng ngô để đúng vị khi xem phim- nó thầm nghĩ.

[Hệ Thống: Ly kí chủ, liêm sỉ chút được không?] xem trộm vậy không được đâu

- Không

Mùi máu ngòn ngọt đi vào khoang mũi của nó, nó thầm cảm thán, đúng là kiếp sau của thợ săn huyền thoại máu cũng phải ngọt mê người như vậy. Đột nhiên nó cảm thấy có một bàn tay vỗ lên vai nó, nó quay lại thì thấy giáo viên của lớp nó đang nhìn chằm chằm vào nó:

- em về lớp ngay cho tôi!

- không đó, lêu lêu

Nó lè lưỡi rồi chạy đi
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Tư vị máu (2)


Ông thầy giáo nhăn mày rồi về lớp, nó thấy ông ta đi rồi thì tiếp tục ngó vào khe hở, vẫn chưa xong. Nó nhíu mày, sao lâu thế, cứ mãi thế này thì nhạt lắm. Trong đầu nó nảy ra một í tưởng nào đó mà cười gian, nó liếc mắt nhìn xung quanh liền thấy một nữ học sinh, đó là nữ phụ rất nghiêm khắc với nội quy của bhaf trường. Nó ngay lập tức túm cổ cô ta lại, đặt tầm mắt của cô ta vào khe cửa, cô ta lập tức nhíu mày, nó thả tay ra, mỉm cười nhìn cô ta đứng lên trừng mắt nhìn mình:

- Tôi sẽ báo cáo chuyện này với giáo viên, cậu cũng nên về lớp đi.

Nói rồi cô ta quay đi. Nhìn cảnh vẫn nguyên xi ở trong phòng, nó lại thấy rất nhạt muốn cho tí mặn mà nhưng không được dùng không gian nên nó vẫn phải nhìn cái cảnh này. Nó nhàm chán hỏi han người bạn phương xa của mình

- Bé Tâm ơi, mày đâu rồi? Mày là ai?

[Tâm: trên lớp, Nhuệ Lục Tâm]

- Lát tao tới thăm mày, tắm rửa sạch sẽ rồi lên thớt chờ tao- nó trêu

[Tâm: ở đó đi, chơi bời gì, tí tao đi lượn]

- lượn đâu thế, cho đi với

[Tâm: mua xăng, cho mày uống]

- Ặc, thôi t no rồi

[Tâm: uk]

Chợt nghe từ xa có tiếng bước chân rầm rập, nó biết là nó rất nhiều người đây. Nó ngó vào bên trong thì vẫn cái cảnh tượng đó, trời ạ, say sưa đến nỗi không nghe cái gì luôn. Chuyện gì đến cũng sẽ đến, các thầy cô giáo mở phanh cửa ra thấy đúng cảnh tượng đó, nó thấy nam 9 dừng lại động tác, bế nữ 9 đã ngất lịm trong vòng tay. Những người kia kiêng kị tiến tới khuyên giải nam 9. Nó thầm cảm thán: nam 9 có khác sai như thế nào cũng không có ai dám nói thẳng. Chợt thấy ánh mắt đáng sợ nhìn thẳng vào mình, nó rùng mình nhìn lại thấy ánh mắt của nam 9 đỏ chót như máu, nó liền làm vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội chuồn đi. Trong đầu nó vang lên: chạy ngay đi,trước khi,mọi chuyện dần tồi tệ hơn.

Trên phố xá đông người qua lại tấp nập một thiếu nữ bị bạch tạng đang tung tăng đi trên vỉa hè, xung quanh không phải con người hay thợ săn, mà là những quỷ hút máu. Đang dạo trên con đường thì nó nghe thấy:

- Không thể tin được cái kẻ dơ bẩn như mày lại có thể tồn tại

- Khuôn mặt xinh đẹp này nên có chút hữu dụng nhỉ

- Đúng thật đại ca, xinh đẹp hơn cả phụ nữ

Những âm thanh dâm tà đối thoại với nhau, nó cũng không quan tâm lắm đâu nhưng nó nhớ đường ngắn nhất tới nhà của nhân vật Nhuệ Lục Tâm trùng hợp lại là đường đó mà đồng thời nó hiện tại rất lười để tìm đường vòng. Nó đi vào, lập tức một gã mặt xấu xí dâm dâm chạy lại chặn đường nó:

- Lại một tiểu thịt tươi nữa, hôm nay nhà có số hưởng rồi

Gã dâm tà nói, bàn tay to lớn có mùi dơ lên định chạm vào nó, nó ghê tởm né xang một bên. Tiếp là vài gã nữa đi tới lao tới để vồ lấy nó, nó tránh đi rất hoàn hảo nhưng bị vấp một cục đac mà bị một kẻ tóm được, bàn tay hắn ướt nhẹp mà nhiều lông. Nó ghê, hắn liền sát lại gần nó:

- Tiểu thịt tươi, các anh sẽ cho em hưởng khoái lạc đêm nay.

- Ờ sẽ rất khoái lạc đây- mắt nó giờ đã đỏ chót, móng tay dài ra vung lên vài đường tay gã ta liền bị đứt đôi. Gã thất thanh la lên, những kẻ khác xông tới nó liền để cho toàn bộ nằm đất. Nhìn kẻ cuối cùng ngã xuống, nó lạnh nhạt tiến tới gần chỗ cậu bé xinh đẹp đang nhìn nó. Nó ngồi xổm xuống rồi trong phút chốc liền nhận ra boss cuối của bộ truyện là đây, một yandere nha. Vẻ ngoài xinh đẹp hơn cả mĩ nữ, một vampire có hai dòng máu của vampire và con người rất thấp kém chính vì vẻ đẹp của mình mà chịu nhiều uất ức. Đúng câu “hồng nhan bạc phận” mẹ là một con điếm xinh đẹp, bố là 1 vampire thường thấp kém không ngờ lại sinh ra đứa con hai dòng máu, mẹ cậu bán cậu cho một người đàn ông đương nhiên là vì vẻ đẹp của cậu nên mới mua và coi cậu như công cụ thoả mãn dục vọng của bản thân. Cậu giết người đàn ống đó rồi bỏ trốn, và không ngờ cậu kích phát sức mạnh, làm một vampire hùng mạnh khiến cho nam 9 còn kiêng kị. Dù vậy lại yêu say đắm nữ 9 và không cho phép ai đụng vào nữ 9, cuối cùng làm sao đấu được nam 9- con cưng của tác giả? Cậu bị chính nữ 9 giết, người mà cậu luôn yêu.

Nó vuốt cằm:

- Bé Tâm ơi, ở đây có trai đẹp nè

[Tâm: đâu?]

- Để t mang tới

- Cậu nhóc, tên gì?

- họ gọi tôi là đồ rác rưởi-cậu trả lời

- Tên gì xấu dữ vậy, thôi được rồi, đi theo ta

Cậu im lặng nhìn nó, nó móc từ trong túi ra một viên kẹo, chắc là của nguyên chủ, nó đưa cậu:

- đi theo chị

Thấy cậu nhận thì nó đứng lên, bế cậu rồi tới nhà của Lục Tâm. Nó có cảm giác mình như là bắt cóc trẻ con vậy nhỉ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Tư vị máu (3)


Nó ôm cậu nhảy qua tường rào thép, xung quanh nồng nặc mùi thơm của máu người, nó thì không sao nhưng cậu thì không mắt cậu hoá thành màu đỏ máu móng tay dài ra, răng nanh nhọn hoắt xuất hiện. Cậu quẫy đạp như muốn nhào lên. Nó nhăn mày giữ lại cậu, nó nhìn thấy trong những số người đó có vài người mang một thứ dây chuyền kì lạ đang phát sáng, nó nhận ra đó là dây chuyền nhận biết vampire. Bọn họ nhìn chằm chằm vào cậu, nó không bị nhìn vì nó có vòng tay ẩn mùi. Bọn họ lao tới, tay xuất hiện thêm vũ khí, nó ôm cậu chạy, nó nhảy lên mái nhà, nhảy vào ban công nhà tập thể rồi nhảy sang mái nhà, bọn họ vẫn theo đằng sau nó.

Nó lao vào 1 cái phòng, mở cửa sổ ra, rầm một cái bọn họ bước vào phòng nhưng không thấy bóng dáng của nó đâu cả, thấy cửa sổ mở thì họ leo ra ngoài và mất hút. Ôm cậu trên trần nhà, mặt nó tái đi, miệng cười mỉm. Tay trái của nó buộc cùng với tay của cậu bằng dây vòng, còn tay phải của nó bị cậu ngoạm lấy không tha, máu nó chảy ra và rớt xuống sàn nhà, đôi mắt cậu trở về lại thành màu đen, móng tay cũng thu lại như cũ, nhả cái miệng đầy máu ra cậu sợ sệt nhìn chằm chằm vào nó.

Nó ôm cậu dậy, mặc cho máu tuôn xuống khuỷ tay nó đem cậu hoàn hảo vào trong phòng của Lục Tâm không ai biết. Nó đặt cậu sang một bên nhưng không cởi vòng ra, nó dùng í niệm làm máu ngưng chảy, cậu tròn mắt nhìn tay nó.

- Sao vậy? Sợ hả?- nó cười

- Đây là nhà của chị?- cậu lắc đầu rồi hỏi nó

- Đoán xem

Cậu nghe vậy liền làm vẻ mặt “ Cái gì vậy?” Nhưng thế nào cũng không mất đi nét yêu mị của cậu. *Cạch* của phòng mở ra, cả người cậu căng cứng, khuôn mặt mang vẻ đề phòng. Cô bước vào nhìn cậu một cái rồi quay sang nó:

- Đông Ly? Trai đẹp mà mày bảo là đây á hả?

Nó gật đầu, vẻ mặt như vừa tìm được chiến tích lớn, nhưng cô lại phũ phàng:

- Đem về đi, tao không nhận đâu, boss cuối đấy, mày cho tao làm chi?

Nó ỉu xìu:

- Thôi vậy, để tao đem trả

Cảm nhận được ánh mắt, nó nhìn xuống cậu, cậu giờ đây là một vẻ mặt kinh hãi, tay nắm chặt tay nó, giọng ngẹn ngào, vội vã:

- Chị, chị, chị đừng bỏ em, em có thể làm bất cứ việc gì, xin chị đừng bỏ em, đừng bỏ em

Nó nghĩ nghĩ một chút rồi vui vẻ trả lời:

- được thôi

Cô lạnh nhạt nhìn nó:

- Mày lại tuỳ hứng nữa rồi

- he he- nó cười lên lộ ra cái răng khểnh khiến cậu nhìn nó chăm chăm

- Mặc Hoa, tên mới của em- nó quay sang nói với cậu- sao nào dễ thương không?

- boss cuối mà mày đặt là Hoa?-cô ngạc nhiên

- dễ thương lắm ạ-Mắt cậu long lanh nhìn nó

- Đó thấy chưa, nó thích mà

[Hệ Thống: Ly kí chủ, người nuôi boss này không sợ nguy hiểm sao, khả năng cao người sẽ chết đó] boss cuối lại còn có máu yandere đó, người đừng tuỳ hứng như vậy được không?

- lo gì, thử nuôi 1 lần xem sao, chết cũng đâu phải 1 lần ngươi bảo nhiệm vụ của ta sẽ thất bại, điểm trừ 10% vận may, hệ thống sẽ tự động chuyển ta tới thế giới khác hệt như 1 trò chơi mà.

[Hệ Thống: hình như mình có nói thế thật]-kí chủ này nhớ dai thế?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Tư vị máu (4)


Hệ thống nào đó đang hối hận, nó dở mặt đang đánh ra trêu đùa cô:

- Em yêu ới ơi~

Cô giật giật khoé mắt, nó vẫn nhây:

- Em iu ơi~

- Phắn lẹ hộ tao, tao còn ngủ

Mặt nó sị ra, kể tội:

- ngủ để khuya dậy xem phim chứ gì

- Biết thế còn hỏi làm chi?

Nó phồng má, giận dỗi ôm lấy cậu và rời khỏi nhà Lục Tâm, nhảy qua rào lớn, trở về ký túc xá trường nó. Cả thân đầy bùn đất bước vào phòng, nó nhìn quanh, có hai người nữa nhưng họ chẳng thèm để í đến nó, nó hài lòng ném cậu vào trong phòng tắm bản thân mình thì đi tìm quần áo cho cậu. Nó ném cho cậu một cái áo sơ mi mặc tạm, nó tắm qua rồi mua quần áo cho cậu.

Nó trở về thấy cậu nằm co ro trong tắm chăn của nó, nó lại gần, lật cậu lên thấy mặt cậu có thêm nhiều vết thương, hai kẻ cùng phòng khinh bỉ nói:

- loại hạ đẳng vậy mà cậu còn đem về đây được, bẩn mắt

- Thấy bẩn hả?-nó hỏi

- Đương nhiên, loại như nó không bẩn mới lạ

- ừ ha, bẩn thật, tiểu Hoa, chúng ta đi,vừa tắm xong lại bị bẩn rồi- nó xoa nhẹ vào vết thương của cậu

Người vừa nói liền đỏ mặt, khó chịu không nói được nửa lời. Nó định mặc cho cậu bộ quần áo vừa cỡ thì cậu lặc đầu, ôm chặt lấy thân thể của mình:

- Mai em sẽ mặc

- Ùm

Nó ôm cậu về căn biệt thự của mình, căn biệt thự to lớn có người hầu, quản gia, đầu bếp, kẻ làm vườn nhưng lại thiếu người thân ruột thịt. Cha mẹ nguyên chủ mất sớm do phải lên tiền tuyến, tài sản to lớn đều thuộc về con gái cưng duy nhất của họ: nguyên chủ.

Vừa về tới cổng, các người trong nhà đều ra đón chào nó một cách nồng nhiệt, cậu nhìn những người xung quanh nó đối xử với cậu rất tốt cậu mới thắc mắc:

- mọi người ở đây không kì thị em sao?

- Văn minh là phải khác chứ- nó đơn giản trả lời

Đêm nay là trăng sẽ tròn, là lúc cơn khát máu của vampire tăng lên. Dưới ánh sáng của mặt trăng cậu co người, cả người đều vã mồ hôi, răng nanh mọc dài, mắt cậu lúc đỏ lúc đen. Nó nằm cạnh cậu khá hơn một chút, trong người có chút khó chịu nhưng vẻ ngoài lại không bị biến đổi. Ông quản gia tới, mang cho nó và cậu hai ly máu nóng, nó uống xong liền lôi cậu dậy, cậu uống rồi nhưng vẫn là tình trạng đó không khá hơn.

Nó bất lực, nó chưa bao giờ chăm sóc trẻ con đâu nha. Rồi cậu đột nhiên nhào tới cắn mạnh vào cổ nó, nó giật mình, khó hiểu “ vampire uống máu vampire được hay sao?”

Những tiếng ừng ực vang lên, nó cảm giác mình sắp cạn máu đến nơi rồi thì cậu mới nhả ra, khoé miệng là máu chảy dài, đôi mắt màu đỏ ngập nước. Khung cảnh trước mắt có hơi mờ ảo, nó chỉ kịp nghe cậu nói nức nở của cậu “ em xin lỗi” sau đó mọi thứ đều tối sầm. Nó bất tỉnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Tư vị máu (5)


Nó tỉnh lại, thấy cậu lo lắng ngồi ngay ngắn bên cạnh nó, nó nhướng mày ngồi dậy:

- Vẫn chưa thay quần áo?

- ...-cậu cúi gằm mặt im lặng

- Thưa tiểu thư, cậu bé không muốn thay-Ông quản gia đứng cạnh nói

- Sao chưa thay?-nó ngạc nhiên

- Tại vì... đó là áo của chị-cậu bé nhỏ giọng nói

- Sao cơ?-nó tròn mắt ngạc nhiên

Nó ngồi dậy, xuống giường, lấy trong tủ một bộ quần áo ừm nói đúng hơn là váy, nó mặc cho cậu một bộ váy màu hồng đáng yêu với những phụ kiện màu hồng. Nó vuốt cằm rồi tự khen:

- Mình có khác, chọn đồ chỉ có chuẩn

Cậu ngượng ngùng, khiến nó nổi hứng trêu chọc:

- Tiểu Hoa, ngươi làm con gái đẹp vậy sau này lấy vợ làm sao?

- Em không muốn lấy vợ đâu, em muốn bên chị cơ- Cậu ngây thơ trả lời

- rồi sau này ý nghĩ sẽ khác-nó vô tư nói

Sau này, ý nghĩ của cậu cũng sẽ khác bây giờ giống hệt nó nói nhưng sẽ đen tối hơn nhiều, không đơn giản chỉ là ở bên.

[Tâm: Ly! mày sao rồi? sao tao thấy hệ thống cảnh báo?có phải do thằng nhóc đó?]

- ...-nó im lặng, mỗi lần bị cô nói trúng nó đều theo thói quen là im lặng

[Tâm: Biết ngay là sẽ có chuyện mà]

- Hì hì-nó gượng cười

- Tiểu thư, đến giờ đi học rồi-tiếng nhắc nhở của ông quản gia vang lên

Nó gật đầu rồi vào phòng vệ sinh, đứng trước gương, nó thấy trên cổ mình có hai cái lỗ sâu hoắm, nó vuố cằm nghĩ ngợi. Làm vệ sinh cá nhân xong lập tức ra ngoài, hệ thống có cảm giác chuyện gì đó không hay sắp xảy ra. Nó lao nhanh xuống dưới nhà nói vội 1 câu với quản gia:

- Ông xin phép cho cháu nghỉ hôm nay nha!

Tay nó vừa nắm lên nắm đấm cửa, một đôi bàn tay nhỏ nhắn giữ nó lại:

- Chị, chị đừng đi!

Nó nhìn xuống chân mình liền thấy cậu ôm chân nó với đôi mắt ngập nước, nó nhìn cậu 1 cái rồi chiều lòng cậu, bế cậu lên, cùng tới nhà Lục Tâm.

- Bé Tâm ới~

Tâm quay lại nhìn nó, nhướng mày. Nó sát tới, nói thầm với cô 1 lúc, sau đó lại như cũ, hai người họ đều người nham hiểm. Mỗ hệ thống lần này liền khẳng định thêm vài nén nhanh cho những kẻ xấu số.

Cô dùng máy tính làm cái gì đó rất chăm chú, nó thì dùng mấy lọ thuốc hóa học làm cái gì đó trông rất mờ ám, thi thoảng miệng còn mỉm cười. Cậu thì cả ngày cứ kè kè bên cạnh nó.

Chưa đầy một tuần sau cả thế giới đảo lộn, từ một cuốn tiểu huyết nói về tình yêu nhẹ nhàng giữa con người và vampire thì giờ đây nó đã trở thành những thứ trinh thám hành động, vampire đột ngột giảm số lượng, trà trộn vào thế giới loài người, gây ra những vụ án khó hiểu đặc biệt là 1 vụ án những thi thể không máu, bị biến dạng được biết là do axit sunfuric gây ra. Nữ 9 thì bị 1 nữ cường xuyên vào, nam 9 thì tự nhiên xuất hiện càng nhiều và đặc biệt đa số đều đến với nhau. Hai tác nhân làm ra sự hỗn loạn đang nằm ăn bỏng ngô xem kịch một cách nhàn nhã.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Tư vị máu (6)


Tháng 10 năm 2019...

Nó đang nhàm chán ngồi trong sở cảnh sát, không phải là vì lại bị đem lên đồn hỏi tội đâu nó vào đây có lẽ là vì mục đích nào đó hoặc có thể là ngẫu hứng. Nhuệ Băng- nữ 9 nguyên tác là một thám tử nổi tiếng có danh vọng, ngược lại với Nhuệ Băng, nó là đứa lười nhất ở đây không danh vọng không quyền thế, vì nó là nữ phụ nguyên tác nên nó ở trong đội điêù tra của Nhuệ Băng.

Một buổi đêm, nó vẫn đi theo con đường quen thuộc mà về thì bắt gặp tiếng nuốt máu, nó ngó và trong ngõ tối nơi phát ra tiếng đó, ngạc nhiên khi thấy Âm Huyết- nam 9 nguyên tác đang hút máu người nha. Hệ thống giờ đây chắc chắn kí chủ Ly sẽ không để yên việc này, quả đúng như vậy, nó quay lại khoảnh khắc đáng nhớ này với một nụ cười mỉm trông cực kì nham hiểm.

Ngày hôm sau, cũng cái ngõ đó, nhưng lần này lại khác, nó ngó vào liền thấy một cô tiểu thư nổi tiếng giàu có trên mạng- Nguyên Kì, tay Nguyên Kì cầm 1 hộp socola đắt tiền, một người đàn ông trung niên đứng cạnh, tay đưa lên miệng 1 viên socola, sau đó đưa tay lên miệng, vài giây sau liền ngã xuống, quằn quại và bất động. Thấy Nguyên Kì cứ nhìn chằm chằm vào xác ông, nó liền hiểu vẫn đề.

- Giết cha sao? Cũng khá đó- nó nhếch miệng, tiến tới

Cô ta hoảng sợ quay về phía nó:

- Cô đã nhìn thấy hết?

- Cô đoán xem- nó cười

Nó lại gần ông ta, sát lại miệng ông liền ngửi thấy mùi socola hòa chung với mùi hạnh nhân, nó đột nhiên xoay người, nắm chặt thanh gậy, cô ta muốn dùng cây gậy để thủ tiêu nó nhưng không ngờ bị nó bắt được. Mắt nó híp lại:

- Không tệ nha, Kali syanua? Cái xác nằm ở đây, cô không sợ sẽ bị kẻ khác nhìn thấy?

- cô... muốn gì?

- Đơn giản lắm, chỉ cần cô lát nữa nói với giới truyền thông là cô nhìn thấy 1 tên sát nhân đã giết chết cha cô bằng cách nào đó, cô chỉ thấy trên cổ cha cô có những lỗ nhỏ, sâu. Trên tay tên sát nhân là một lọ nước, rồi cô sợ hãi chạy trốn. Tốt nhất cô đừng có lừa tôi, tôi có thể đem bằng chứng này ra, đến lúc đó, cô chẳng còn con đường sống nào đâu- nó cười nham hiểm

- Tôi biết rồi- nói rồi, cô ta đi ngay

Nó không tin tưởng mà đi theo, khi đã chắc chắn, nó đi trước cảnh sát, về lại hiện trường, làm giả bằng chứng cho giống một vụ án ko đáp án.

Ngày hôm sau, thông tin được đăng trên truyền thông về những điều nó yêu cầu Nguyên Kì nói, chiều đó, một bức thư đe dọa được gửi tới, nhóm điều tra của nó tham gia vào vụ án, Hắn viết:

"7 ngày sau

Sự kết thúc khi viên ruby toả sáng giữa bầu trời đen, loài vật đáng sợ nhất sẽ bắt đầu lộ diện bản chất thực. Đừng cầu nguyện làm gì, vô ích thôi, chúa sẽ ko thể bảo vệ đc các ngươi đâu. Vật hiến tế mà các ngươi chọn đã thực sự đúng? Sự vội vàng sẽ giết chết các ngươi"

Nó đang lướt wed ăn kẹo thì có tiếng gõ cửa:

- Mặc Đông Ly, em trai cô tìm cô kìa

- Tôi ra liền

Ngày nào đi làm, Mặc Hoa cũng tới chỗ nó mặc kệ có ai dặn dò can ngăn. Nó mở cửa liền nhìn thấy hình ảnh quen thuộc của cậu, cậu tươi tắn ôm lấy chân nó. Nhuệ Băng tiến về phía nó và nói:

- Cô sang phòng họp đi, chúng ta cần họp

- Ừm

Phòng họp có 7 người, nó, cậu, Nam 9, nữ 9, Nguyện kì, bạn thân của Nguyên Kì- Hạ Liên, một người khác trong đội là Huyên Ân. Cả nhóm đều suy đoán bức thư hung thủ để lại muốn nói điều gì, tất cả đều nghĩ:

"Sự kết thúc khi ruby tỏa sáng trên bầu trời đen là hiện tượng mặt trăng máu, loài vật đáng sợ chính là ma cà rồng, hai câu sau í muốn nói rằng có một nghi thức hóa giải". Nó nghe mà cực kì ngạc nhiên, rồi mỉm cười ngoắc tay với cậu, trên tay cầm quyển sách "Khi mặt trăng đổ máu" bước lại phía nó:

- Chị gọi em?

- Giờ trề rồi, em nên về đi

- Em đang đọc cái gì vậy?- Nhuệ Băng hỏi

Cậu không nói, đưa cuốn sách cho Nhuệ Băng, cuốn sách nói về 1 nghi thức hiên tế và đốt đi vật hiến tế thì sẽ hóa giải đêm trăng máu, nhưng các nghuên liệu cần thiết bị xé mất. Mọi người hết hy vọng.

Ngày hôm sau, hung thủ lại gửi tới 1 bức thư khác:

“Hy vọng của các ngươi nằm dưới tấm gương khổng lồ của bóng đen, đừng vội vàng, mọi việc ko đơn giản như các ngươi tưởng. Quyết định sai lầm, tơ nhện sẽ giữ lấy các ngươi”

(tg: mọi người giải nốt phần còn lại của bức thư thứ 2 này đi rồi mình sẽ đăng tiếp chương sau, m.n có cùng đáp án bức thư thứ 1 giống đội Nhuệ Băng không? Câu hỏi sẽ có 2 hướng, đáp án 1: Nguyên Kì và vài nhiều người sẽ sống, đáp án 2: Nguyên Kì và nhiều người sẽ chết, câu này sẽ rất dễ nếu chú ý 1 chút thôi, ừm... mình cũng ko biết m.n có trả lời ko nữa, nhưng mình vẫn mong có người trả lời đúng hay sai vẫn có 1 kết quả bất ngờ)
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom