Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Xuyên Qua Gả Cho Anh Nông Dân

Xuyên Qua Gả Cho Anh Nông Dân
Chương 20


“Ai, mấy ngày ở y quán Đức Tài không phải nói muốn thu mua hoa cúc sao?” Người nọ cầm lên một ít nói.

Đôi mắt Trần Nghị và Lý Mai đồng thời sáng lên, Trần Nghị vội vàng hỏi “Thật sự?”

Người nọ gật gật đầu, “Thật sự, lừa ngươi làm gì!”

“Cảm ơn huynh đệ.” Trần Nghị vui tươi hớn hở cùng người nọ nói một tiếng cảm tạ.

Tuy rằng trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng sau khi ăn xong hai vẫn theo hướng người nọ chỉ đi đến y quán Đức Tài.

Cửa y quán dòng người ra vào tấp nập đúng là nơi xem bệnh bốc thuốc.

Trần Nghị cùng Lý Mai đi vào, lấy thẻ thứ tự chờ đợi, sau hơn nửa canh giờ hai người mới đến lượt.

Người làm trong y quá liếc nhìn bọn họ, mở miệng hỏi, “Bốc thuốc hay xem bệnh?”

“Chúng ta không bốc thuốc cũng không xem bệnh, chúng ta  tới bán hoa cúc.” Trần Nghị mở miệng nói.

Người làm nghe được nửa câu đầu vốn dĩ muốn đuổi người, bất quá sau khi nghe được nửa sau thái độ biến chuyển, “Bán hoa cúc? Để ta nhìn xem ngươi có bao nhiêu.”

“Tốt.” Trần Nghị lên tiếng, buông sọt đem hoa cúc mở ra.

Người làm  một phen nhìn nhìn, đôi mắt lóe lóe, tuy rằng không phải  hoa cúc thượng hạng nhưng loại này cũng tốt lắm rồi. Nhưng nhìn lại hai người kia, nhìn biểu hiện của hai người chắc không biết thu bao nhiêu tiền một cân.

Người làm lộ ra vài phần không quá vừa lòng, “Hoa cúc này của ngươi không tốt, ta chỉ có thể ra gia năm văn tiền.”

Có thể người mua hoa cúc thì hắn đã mừng lắm rồi, huống chi còn là năm tiền, Trần Nghị làm một ngày công cũng chưa có được nửa văn tiền.

Chờ người này đem cúc hoa cân lên, rồi đưa tiền cho Trần Nghị.

Trần Nghị lập tức đem tiền cho Lý Mai, rốt cuộc đây cũng là công sức của nàng. Túi tiền nặng trĩu, từ cửa y quán Lý Mai lôi kéo Trần Nghị đi ra. Mới mở ra nhìn nhìn trong tay đếm tiền đồng, cô vừa rồi tính khoảng hơn mười văn tiền.

Không phải là người làm này tính sai chứ, “Là năm tiền một cân không sai?”

Trần Nghị vớt vớt đầu, “Không biết, hắn chỉ nói năm tiền, làm sao vậy, hắn đưa thiếu?”

Lý Mai lắc lắc đầu, “Không có, chỉ là ta nghĩ bán giá cao hơn.”

Người ở đây đều khôn khéo, sao có thể tính sai, hơn nữa số lượng lớn như vậy, xem ra hẳn là năm văn tiền hơn chứ.

Đem tiền đồng bỏ cẩn thận vào trong túi quần áo. Hai người liền đi ra ngoài thành, vừa vặn đuổi kịp chuyến xe bò của thôn.

Đường thời nay còn nhiều ổ gà ổ vịt, đi lại xóc nãy, Lý Mai ngồi đến xương cốt đều ra rời.

Về đến nhà, cô liền ngồi ở trên ghế, tay chống lên bàn nghĩ ngơi. Trần Nghị đem sọt để xuống. Lại đem quần áo mới mua bỏ vào trong ngăn tủ, nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của nàng, “Đi trên giường nằm, ta đi làm cơm chiều.”

Một thân khỏe mạnh, Lý Mai thật không nghĩ cứ như vậy lại nằm ở trên giường, “Không cần, chàng nấu dùm ta chút nước nóng, ta muốn tắm, thân mình đầy mồ hôi thật không thoải mái.”

“ừ, được.” Trần Nghị lên tiếng, liền đi nhà bếp, đầu tiên là nấu cháo, sau đó mới nấu nước nóng.

Bởi vì trước kia hắn có một mình, đàn ông tắm rửa hai ba gáo nước là xong không cần chú ý nhiều, bất quá hiện tại ở nhà có Lý Mai, Trần Nghị vài ngày trước đã làm cho Lý Mai một bồn tắm gỗ lớn có thể tắm rửa.

Sau khi ăn xong  cơm chiều, Trần Nghị nói với Lý Mại nói: “Ta đã múc nước vào bồn tắm, nàng đi tắm rửa đi đừng để nước nguội.”

Lý Mai đang tắm thì cửa bị người nào đó đẩy ra, tuy rằng chuyện thân mật nhất nên làm đều đã làm, bất quá  dưới ánh nến nhìn thấy thân mình trần truồng cũng khiến Lý Mai e lệ không thôi.

Cô vội vàng quay lưng lại, “Sao chàng lại vào đây?”

Sau khi thu thập phòng bếp xong rồi, đơn giản múc hai gáo nước lạnh tắm rửa bản thân. Hắn cũng không có việc gì làm. Trần Nghị quyết định ghé vào xem nàng, hơn nữa không phải hai người cũng sớm thân mật rồi. Cho nên Trần Nghị liền tùy tiện đẩy cửa đi vào.

Hắn vốn dĩ cũng không tính toán làm gì, nhưng khi nhìn thấy lưng trắng nõn như ngọc bội của Lý Mai, ẩn ẩn trong làn nước là rãnh mông. Yết hầu hắn lên xuống hai cái, ánh mắt trở nên  cực nóng.

“Ta giúp nàng kỳ lưng nhé bảo bối.” Trần Nghị đóng cửa, đi tới sau lưng Lý Mai, cầm lấy khăn bên cạnh lau lưng cho nàng.

“A!?” Lý Mai hoảng sợ kêu lên một tiếng, vừa định nói cự tuyệt, Trần Nghị đã đem khăn ướt hướng  về phía lưng cọ xát. Lòng bàn tay ấm đụng tới da thịt cô, làm Lý Mai cảm thấy tê tê dại dại, nhớ tới ngón tay người đàn ông này quậy phá khuấy đảo cắm vào bên trong tiểu huyệt của cô đào mật ái.

“A…… Đừng…” Tay Trần Nghị tay di chuyển theo dọc xương sống xuống phía dưới, lập tức đụng đến bờ mông mềm mại, Lý Mai rốt cuộc nhịn không được kêu lên.

Đũng quần Trần Nghị đã nổi lên một bọc lớn,  trán đổ mồ hôi, trong ánh mắt tràn ngập dục vọng.

“Đừng cái gì?” Trần Nghị hỏi.

“…” Lý Mai nói không nên lời.

Một tay khác của hắn  đã gấp không chờ nổi sờ lên bầu vú Lý Mai, từ cầm khăn chùi rửa biến thành vuốt ve.

Hai nơi mẫn cảm đều bị  người đàn ông nắm trong tay sờ loạn, thân mình Lý Mai đã mềm nhũn, dựa vào trong ngực Trần Nghị, vừa vặn như ý muốn của hắn.

Da thịt nàng trắng nõn, nhìn ngon miệng cực kỳ, Trần Nghị cúi đầu hôn lên từng tấc da thịt của nàng, rơi xuống những nụ hồng mai.

“A… Trần Nghị…… Đừng… Chàng còn chưa có tắm rửa…” Lý Mai nói đứt quãng, ý thức đã bắt đầu mơ hồ.

Trần Nghị động tình hôn hôn lên vành tai hồng nhuận của Lý Mai, “Ta đã tắm rồi.”

Bàn tay thô ráp ngăm đen chụp lên toàn bộ bầu ngực  Lý Mai, hắn thích ý xoa nắn, dùng tay xoa bóp đầu v* kích thích nhũ hoa Lý Mai cứng lên”A… Đừng đùa… Núm vú… A… A… Núm vú…… Sẽ bị chàng làm hỏng mất…”

“Yêu tinh!” Trần Nghị rốt cuộc nhịn không nổi, dùng tư thế như cho trẻ em đi tiểu ôm Lý Mai từ thùng nước ra, đưa côn th*t thô dài của hắn tiến vào tiểu huyệt nàng.

Bởi vì không có màn dạo đầu để nàng thích ứng hắn đã trực tiếp cắm vào, tầng tầng mị thịt bao bọc côn th*t hắn, Trần Nghị sảng khoái đến da đầu tê dại. Hắn phải kiềm chế rất lớn mới không bắn tinh.  

“A…… A… A… Không…” Đột nhiên bị côn th*t cắm vào, toàn bộ tiểu huyệt đều bắt phải mở lớn để đón nhận dị vật to lớn, ẩn ẩn có chút đau nhưng lại đem đến nhiều khoái cảm tê tê dại dại, cảm giác thỏa mãn.

Bên trong tiểu huyệt mị thịt chủ động mở ra hầu hạ côn th*t Trần Nghị.

“Thật ngoan.” Trần Nghị vỗ vỗ mông Lý Mai “Thả lỏng nào, muốn bấm gãy côn th*t của ta sao? Về sau ai sẽ làm nàng thoải mái?”

Lời nói sắc tình dâm đãng khiến thân mình Lý Mai căng thẳng, tiểu huyệt càng tiết nhiều dâm dịch ươn ướt.

Trần Nghị ỷ vào lực cánh tay của chính mình, vừa ôm Lý Mai lên vừa làm nàng, hai khối thịt va chạm vào nhau, phát ra âm thanh bạch bạch bạch.

Dùng dương v*t lấp kín tiểu huyệt, không cho tinh dịch chảy ra.

“A… A… A… Sẽ ngã xuống…” d*m thủy điên cuồng tiết ra, làm Lý Mai sợ hãi. Nhưng phản ứng thân mình lại thành thật, tiểu huyệt càng ngày càng ướt át, gắt gao cắn chặt côn th*t Trần Nghị không cho nó rút ra.

“Sẽ không. Thích sao? Thích ta làm nàng?” toàn thân Trần Nghị cơ bắp nổi lên, thở hổn hển, vòng eo chuyển động mãnh liệt, điên cuồng thọc ra rút vào làm cho tiểu huyệt Lý Mai ướt mềm.

Tư thế này làm côn th*t Trần Nghị tiến vào ngày càng sâu, trực tiếp làm đến tử cung nàng, ở bên trong cuồng bạo cọ xát, thân mình Lý Mai không ngừng run rẩy.

“A a a a!!!! Không!!!! Đừng mà…Hư…” đôi môi Lý Mai hồng nhuận hơi hơi mở ra, cô phe phẩy đầu muốn cự tuyệt những khoái cảm kịch liệt.

Trần Nghị liền đổi tư thế ôm nàng đến bên giường, để nàng quay lưng về phía hắn. Hắn ở sau lưng nàng hung hăng điên cuồng đỉnh lên. côn th*t thô dài mỗi  lần ra vào đều làm thân mình Lý Mai bị đẩy về phía trước. Bầu ngực bị Trần Nghị khai phá ngày càng lớn hơn so với trước kia, đầu quả hồng hào điểm xuyến lên bầu ngực to trắng nõn mềm mịn. Bởi vì tư thế  quan hệ từ sau lưng khiến hai quả đào lớn rũ xuống, theo động tác của Trần Nghị là tung lên rũ xuống.

Thân mình người đàn ông cao lớn cường tráng đang ở phía sau một nữ nhân xinh đẹp chuyển động lên xuống, tiểu huyệt xinh đẹp bởi sự đụng chạm điên cuồng mà tuôn trào ái dịch, Trần Nghị ở phía sau lưng nàng tiếng thở dốc thô nặng. Không ngừng qua lại đẩy kích thích dục vọng. Thân mình kề sát Lý Mai, mồ hôi tuôn chảy, mãnh thú phía dưới dường như muốn thâm nhập vào sâu trong cơ thể nàng.

Thân mình to lớn của Trần Nghị kề sát Lý Mai, thân mình chuyển động không dừng khiến cô cũng không có sức lực để nói.

Chỉ nghe thấy tiếng côn th*t cắm huyệt đạo phụt phụt, âm thanh vang lên không ngừng, mông trắng nõn bị Trần Nghị đánh vào liên tục khiến hai bờ mông cong hồng lên như hai quả đào, nhìn ngon miệng mê người, Trần Nghị cầm lòng không đậu bắt tay đặt lên mông Lý Mai vuốt ve qua lại.

“A… Dừng lại… A…… A…” Lý Mai muốn thoát khỏi cảm giác hít thở không thông này. Nhưng tay Trần Nghị đang ghì chặt eo. mông cô căn bản không thể nào thoát chỉ có thể bị động thừa nhận.

Không biết làm bao lâu, Trần Nghị đè sau lưng Lý Mai, hung hăng đĩnh mạnh vào bên trong tiểu huyệt, thân mình hai người dính sát vào nhau  run rẩy hồi lâu, tinh hoàn Trần Nghị chứa đầy tinh dịch, bắn toàn bộ vào sâu bên trong tử cung kiều nộn của Lý Mai.

Phát tiết xong thú tính Trần Nghị tinh tế liếm hôn mỗi một tấc da thịt Lý Mai, ở trên mặt rơi xuống một cái rồi lại một cái hôn.

Lý Mai ôm đầu Trần Nghị đang tập trung hút ngực cô, mới đạt cao trào  thân mình còn mẫn cảm, đầu v* bị Trần Nghị hút đến đau. Lý Mai giống như sắp đạt cao trào lần hai, tử cung phun ra một cỗ d*m thủy. Mật ái tuôn ra cùng với tinh dịch Trần Nghị vừa mới bắn vào chảy ra, dính ướt khăn trải giường phía dưới.

Cảm nhận được côn th*t đàn ông có dấu hiệu thức tỉnh, Lý Mai đẩy đẩy Trần Nghị, “Ta mệt mỏi.”

“A, nàng ngủ đi.” Trần Nghị hôn hôn môi Lý Mai.

Lý Mai thật sự mệt mỏi, vốn dĩ hôm nay ngồi xe bò đã khiến thân thể mệt mỏi, Trần Nghị  lại một nháo một trận, mí mắt cô hiện tại đều không nâng lên nổi. Trần Nghị muốn để Lý Mai mang thai con hắn. Nhìn tiểu huyệt Lý Mai đang chảy ra tinh dịch của hắn. Hắn vươn ra ngón tay ngăn dòng chảy lại, sau đó nắm côn th*t của mình cắm vào, để tinh dịch bên trong không được chảy ra.
 
Chương 21


Bởi vì thu mua hoa cúc được không ít tiền, Lý Mai liền đi ra đồng ruộng hái một ít  nữa rồi để  Trần Nghị mang lên chợ bán, bất quá thực đáng tiếc lần này hiệu thuốc không thu mua nữa.

Trần Nghị cảm thấy sọt sau lưng trở nên nặng trĩu đây là đồ mà nương tử hắn vất vả đi hái nếu nàng biết không ai thu mua  sẽ rất khổ sở.

Trần Nghị cõng sọt đứng ở cửa hiệu thuốc chăm chú nhìn rồi xoay người trở về.

Hắn cũng không có trực tiếp trở về, mà đi tìm việc nửa ngày công, vuốt túi tiền có mấy đồng tiền xu, khuôn mặt căng chặt của Trần Nghị  cuối cùng cũng xuất hiện nụ cười. Hắn mua hai cái bánh bao thịt, chính mình không nỡ ăn nên bỏ vào sọt.

Chờ hắn về đến nhà, sắc trời đã tối, Lý Mai thấy hắn mãi không trở về, trong lòng có chút lo lắng, nhìn hắn an toàn trở lại trong lòng lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Cô duỗi tay tiếp nhận cái sọt trên người Trần Nghị, “Như thế nào muộn như này mới trở về?”

“Đi làm nửa  ngày. Nàng ăn cơm chiều chưa?” Trần Nghị thấy Lý Mai không hỏi về hoa cúc, trong lòng cũng nhẹ nhõm một hơi.

Hắn sợ nàng khổ sở.

Lý Mai tiếp nhận sọt hoa cúc cũng thấy được vấn đề, nghĩ chắc không bán được.

Thật đúng vì một lần bán cho hiệu thuốc hoa cúcnhiều như vậy chắc hẳn trong một thời gian ngắn cũng không dùng hết.

“Chưa có ăn chờ chàng trở về cùng nhau ăn.” Lý Mai nhìn trán Trần Nghị đầy mồ hôi, cô kiễng chân lên giúp hắn lau.

Trần Nghị không có tránh, rũ mí mắt nhìn Lý Mai chuyên chú lau mồ hôi cho hắn, đời trước hắn tích đức, mới cưới được một người vợ xinh đẹp dịu dàng như vậy.

Không thể không nói, nương tử thật đẹp mắt, lông mi dài, mũi nhỏ xinh đôi môi đỏ Trần Nghị nhìn không thể không nuốt nuốt nước miếng.

Cảm thấy trên mặt ngày càng nóng, bất quá bởi vì vốn dĩ đi đường cũng khiến mặt hắn nóng cho nên Lý Mai cũng không có phát hiện sự khác thường.

“Ta mang theo thức ăn trở về.” Trần Nghị bắt lấy tay Lý Mai, nắm chặt trong lòng bàn tay, cảm thấy hết sức kiên định cùng thỏa mãn.

Nghe vậy, mắt Lý Mai sáng rực lên, “Mang đồ ăn ngon về?”

Bởi vì trong nhà nghèo, một ngày ba bữa đều là khoai lang cùng cháo, tuy rằng cổ đại rất nhiều mỹ thực, nhưng điều kiện không tốt Lý Mai vẫn luôn chưa được ăn, chợt nghe Trần Nghị mang đồ ăn về, cô rất vui.

Nếu dùng tư duy hiện đại để đánh giá đàn ông thì Trần Nghị hẳn là thẳng nam, hắn đối xử với cô cực kỳ tốt.

Bởi vì trong lòng hắn có cô. Hiểu được như vậy ánh mắt Lý Mai nhìn Trần Nghị trở nên nhu tình như nước, tình ý miên man.
 
Chương 22


“Bánh bao nhân thịt.” Trần Nghị giật giật khóe miệng nói.

“Bánh bao?” Lý Mai trong mắt hiện kinh ngạc, còn nhân thịt. Cô tới nơi này lâu như vậy còn chưa được ăn một chút thức ăn mặn. Ngay cả một chút nước thịt còn không có huống chi là thịt.

Nghĩ đến mùi thơm của thịt, Lý Mai cảm thấy nước bọt trào lên. Thấy trên mặt Lý Mai tràn đầy nét chờ mong, Trần Nghị  nói “Ở trong sọt, chờ khi nấu cơm chiều rồi đem hâm nóng, giờ chắc đã lạnh.”

Lý Mai đem hoa cúc đào ra, quả nhiên thấy được phía dưới có bánh bao.

Bánh bao cổ đại không chỉ lớn hơn bánh bao ở hiện đại mà nhân thịt bên trong cũng đầy đủ.

Lý Mai tò mò đem nó ra, cô tuy rằng ở trên phố hay thấy nhưng thật ra cô cũng không hay ăn, trong lòng kỳ thật vẫn nhớ kỹ mùi hương của bánh bao.

“Thơm quá.” Lý Mai ngửi ngửi, kinh ngạc cảm thán, cũng không biết có phải hay không do đói bụng hay do tâm lý mong đợi.

Hai người vừa nói vừa vào phòng.

Trần Nghị tiến vào nhà bếp thấy trên sàn bày ra nhiều đồ vật, không nghĩ cũng biết lại ra ngoài tìm cái gì đó. Chỉ cái này hắn biết có độc, không thể ăn.

Vừa suy nghĩ vậy nên Trần Nghị trực tiếp  nói ra, “Cái này có độc, đụng tay vào sẽ ngứa nàng không thể ăn.”

“Ai nói với chàng?” Lý Mai hỏi.

“Mọi người đều nói như vậy.” Trần Nghị trả lời.

“Chính là, ở quê hương của ta, cái này có thể ăn, mùi vị cũng rất ngon. “

Lý Mai nói làm Trần Nghị có chút do dự, hắn rất tin tưởng Lý Mai, nhưng nếu cây này có đôc, đến lúc đó  chết người thì làm sao bây giờ?

Nhìn bộ dáng Trần Nghị muốn nói lại thôi, Lý Mai liền biết trong lòng hắn lo lắng, “Chàng yên tâm đi, ta đã ăn rồi, thật không có độc.”

Dưới ánh mắt kiên định của Lý Mai, Trần Nghị cuối cùng cũng không có nói gì nữa, hắn yên lặng bắt đầu thu thập khoai sọ Lý Mai đào trở về. Nhìn hành động của người đàn ông, Lý Mai không thể không cảm khái có thể ông trời đã bù đắp cho cô một người đàn ông tốt, cho cô một người yêu thương cô.

Trên mặt cô mang theo vài phần vui mừng.

Trần Nghị kỳ thật không sợ ngứa, nhưng loại này củ lông rậm rạp khiến hai tay đều bị ngứa,  cả người không tốt, sắc mặt hắn càng thêm không tốt lắm. Nhưng khi nhìn Lý Mai vui vẻ nấu khoai sọ, hắn lại cảm thấy ngứa cũng đáng giá.

Tuy rằng nghe Lý Mai nói có thể ăn, nhưng Trần Nghị vẫn có chút lo lắng, hắn không biết nàng quê quán ở nơi nào, cũng có khả năng thứ nàng ăn có hình dạng giống cái này, cho nên lúc Lý Mai  nấu xong, Trần Nghị liền đưa đũa ăn.

Lý Mai ngẩn người, hắn không phải nói sợ có độc sao?

“Không sợ có độc?” Lý Mai hỏi ra tới.

“Nương tử nói không có độc, khẳng định không có độc.” Trần Nghị thành thật cười cười, kỳ thật hắn sợ thật sự có độc, hắn trúng độc không có việc gì, nàng nếu trúng độc liền không thể nào tốt được, dù sao vận mệnh của hắn cũng không đáng giá.

Lý Mai bị ánh mắthắn làm cho không được tự nhiên, cúi đầu tránh đi, trên mặt có chút hồng, trong miệng lẩm bẩm một câu “Đồ ngốc.”

Trần Nghị ăn miếng đầu tiên là để thử độc, căn bản không chú ý hương vị, hơn nữa đối với hắn mà nói lấp đầy bụng là được đâu cần chú ý đến hương vị.
 
Chương 23


Trần Nghị nhìn bộ dáng thẹn thùng của Lý Mai, trong lòng nghĩ nương tử nói mình ngốc thì mình ngốc..

Hắn đến bây giờ  không có cảm giác cơ thể khó chịu, hẳn là không có độc đi, “Ăn đi, bánh bao thơm.”

Trần Nghị nói liền gắp một cái bánh bao vào trong bát Lý Mai.

Lý Mai ngẩng đầu nhìn hắn, bởi vì có hai cái bánh bao, cho nên Lý Mai rất tự nhiên liền nói, “Chàng cũng ăn.”

“Ta không thích ăn bánh bao.” Trần Nghị lắc lắc đầu nói.

Lý Mai hồ nghi nhìn Trần Nghị liếc mắt một cái, xem hắn đang nói thật hay nói giả.

Trần Nghị đã cúi đầu ăn, Lý Mai thu hồi tầm mắt.

Cô nho nhỏ cắn một ngụm, mùi hương thịt ở đầu lưỡi, cô nhịn không được lại cắn một ngụm, liền dừng không được.

Một cái bánh bao nhanh chóng được cô ăn xong rồi, môi lưỡi vẫn còn dư vị mùi hương của thịt. Ánh mắt của cô gián lên bánh bao còn lại, nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.

Trần Nghị tự nhiên chú ý tới ánh mắt của nàng, hắn đem bánh bao còn lại đặt trong bát, “Ăn đi, nếu không sẽ nguội.”

Lý Mai thật sự rất muốn ăn, một cái bánh bao căn bản  không đủ cô đỡ thèm, bất quá khi mình muốn ăn, thì Trần Nghị không được ăn. Lý Mai trong lòng nghĩ chính mình đã ăn qua, cái này nên đưa cho Trần Nghị. Đây là đồ ăn hắn dùng tiền làm công kiếm được, hắn  nên ăn, hơn nữa cô đã ăn một cái rồi.

Lý Mai đem bánh bao bỏ vào trong chén hắn, “Bánh bao có nhiều dầu mỡ, ta không thích ăn nữa chàng ăn đi.”

Trần Nghị không quên vừa rồi ánh mắt Lý Mai nhìn chằm chằm bánh bao, cũng biết nàng muốn đưa cho hắn ăn, đơn giản Trần Nghị đem cái này bánh bao chia làm hai, một nửa bỏ vào bát Lý Mai.

Lý Mai nhìn thoáng qua Trần Nghị, lại nhìn thoáng qua nửa cái bánh bao trong bát, cũng không từ chối, cái miệng nhỏ ăn bánh bao, hết sức quý trọng.

Cô cảm thấy nửa cái bánh baonày so với cái bánh bao ban nãy  ăn còn ngon hơn.

Ăn qua cơm chiều, hai người rửa mặt xong liền nằm ở trên giường, bởi vì mệt mỏi một ngày, Trần Nghị ôm Lý Mai liền đã ngủ.

Một giấc ngủ tỉnh lại trời đã sáng, hôm nay Trần Nghị không có ra cửa, làm cơm sáng xong nghĩ sẽ đánh thức Lý Mai dậy. Hắn liền dọn dẹp sân vườn, đem cỏ dại trong sân làm sạch.

Trước kia Lý Mai không có trải qua cuộc sống như này. Hiện tại tới nơi này cũng được hơn một tháng, ít nhiều cũng học được cái gì đó,  bất quá Trần Nghị cũng không bắt cô phải làm những công việc này.

Trần Nghị làm cỏ, Lý Mai liền phụ trách đem chúng vứt đi.

Một ngày làm việc, sân viện trong ngoài đều sạch sẽ.

Mùa đông sắp tới, hai tháng sau, rốt cuộc cũng có tuyết đầu mùa, sáng sớm trong sân đã đầy tuyết, Lý Mai hai mắt tỏa sáng, cô kiếp trước ở phía nam, rất ít khi nhìn thấy tuyết rơi chứ đừng nói một trận mưa tuyết trắng cả sân.

Cô thấy mới lạ liền chạy ra sân, dấu chân dẫm lên tuyết trắng.  Lý Mai hưng phấn như đang âu yếm một món đồ chơi, cô nhịn không được dùng tay đựng tuyết, sau đó lại đem tuyết ném  ra ngoài.

Trần Nghị mới từ nhà bếp đi ra liền nhìn thấy Lý Mai đang chơi tuyết. Mặt nàng bị  lạnh đến đỏ bừng, hắn qua đi đem nàng ôm lên, đi vào trong phòng.

“Ai? Làm gì nha? Trần Nghị chàng đặt ta xuống, đây là buổi sáng!” Lý Mai đánh nhẹ Trần Nghị.

Nhưng nàng không có nhiều sức lực, Trần Nghị không có cảm giác đau, ngược lại bị nàng nói vậy lại có chút muốn thân mật với nàng. Rõ ràng bản thân buổi sáng đã nghĩ muốn, chẳng lẽ là bởi vì mấy ngày nay không có chạm vào nàng?

Trần Nghị chưa từng làm chuyện đó vào ban ngày, ngẫm lại ban ngày tuyên dâm, có thể nhìn rõ nương tử dưới thân hắn, côn th*t của hắn đã có phản ứng.
 
Chương 24


“Nương tử, đừng nhúc nhích!” Trần Nghị  hắng giọng.

Lý Mai vừa nghe thấy âm thanh này của hắn liền ngoan ngoãn. Người đàn ông này dưới giường thành thành thật thật, nhưng vừa đến trên giường lại thay đổi hoàn toàn. Liên tục thay đổi phương pháp lăn lộn cô, mỗi lần đều làm cô bất tỉnh.

“Chàng đặt ta xuống dưới.” Lý Mai nói.

Lý Mai cuối cùng cũng được thả xuống, bất quá là bị Trần Nghị ném tới trên giường.

Trần Nghị đi lên đè lên người nàng, cởi giày hai người lấy chăn đắp lên.

Hắn cúi đầu bịt môi Lý Mai, bàn tay lạnh lẽo ôm lấy bầu ngực ngạo nghễ. Kích thích núm vú đứng thẳng, vì lạnh lẽo khiến cơ thể đều nổi da gà.

“A… Ô… Ô ô…” Lý Mai miệng bị lấp,  không nói nên lời.

Đặc biệt là kỹ xảo xoa nắn của người đàn ông, làm cô cảm thấy vú trướng trướng, thân mình cũng mềm, bên trong tiểu huyệt ngứa khó chịu.Càng muốn  Trần Nghị đem côn th*t đẩy vào, bất quá trong lòng tuy khát vọng, nhưng da mặt Lý Mai mỏng,  không chịu nói ra, chỉ có thể cọ xát hai chân, tiểu huyệt không ngừng  phun trào d*m thủy làm ướt cả quần lót.

“Nương tử, ngực nàng ngày càng lớn vuốt thật thoải mái.” Trần Nghị buông môi Lý Mai, nụ hôn nóng bỏng dời đến  cổ, ở trên làn da trắng nõn xuất hiện điểm hồng hồng.

“A… Trần Nghị… Đừng cắn…” toàn thân Lý Mai không nhịn được, cả người giống như đang chìm trong bể nước.

Trần Nghị nghiêm túc hôn lên một tấc da thịt, không buông tha bất kỳ nơi nào, cuối cùng khoang miệng ấm áp ngậm lấy đầu v* Lý Mai, “Nương tử, vú lớn như vậy, bên trong có sữa không? Ta giúp nàng hút hút xem.”

“Không… A… A…” Trần Nghị đột nhiên  hút mạnh làm thân mình Lý Mai căng lên quá kích thích!

Sao lại có thể nói ra lời dâm mĩ  như vậy?!

“Yêu tinh, rõ ràng nàng rất thích ta hút đầu v* của nàng?Nàng nhìn d*m thủy trong miệng nhỏ phía dưới của nàng không ngừng tuôn trào, nhiều đến mức làm ướt quần lót, có phải hay không muốn côn th*t lớn của ta?” Trần Nghị thở hổn hển,vết chai trên bàn tay thô ráp xoa xoa môi âm hộ sưng đỏ nhưng lại không đi vào. Trêu chọc như vậy, nữ nhân đều sẽ chịu không nổi, huống chi là thân mình mẫn cảm của Lý Mai, tiểu huyệt cô chảy ra càng nhiều nước, “A… Hừ… Muốn…”

“Hả? Muốn cái gì?” Trần Nghị thâm nhập một ngón tay, đi vào tiểu huyệt sờ vách mị thịt.

Cọ xát mang đến khoái cảm làm Lý Mai không tự chủ kẹp chặt hai chân, nhưng như vậy không đủ, cô muốn côn th*t của hắn cắm vào, mới có thể an ủi cảm giác hư không, lúc này cô đã quên mất bây giờ là buổi sáng, chỉ biết cô muốn được lấp đầy.

“A… A… A… Muốn…côn th*t lớn…” Lý Mai rốt cuộc chịu không nổi trêu chọc, cô cảm thấy thẹn khi nói ra, tiểu huyệt gắt gao cắn chặt ngón tay Trần Nghị.

“Yêu tinh, lão tử muốn làm nàng không xuống giường được, dùng tinh dịch lấp đầy hoa huy*t!”

Trần Nghị một tay cố định eo Lý Mai, đem một cái tay khác từ giữa hai chân Lý Mai rút ra.

Miệng nhỏ nước chảy dầm dề, bị làm nhiều như vậy mà thiếu nữ bên dưới vẫn phấn nộn hồng hào, nhìn rất ngon miệng, muốn đem nàng phá nát, để tiểu huyệt xinh đẹp chứa đầy tinh dịch trắng ngà.
 
Chương 25


Trần Nghị không hề nhẫn nại, cởi bỏ dây quần, móc côn th*t đang sưng to đến đau  trực tiếp chống đỡ trước cửa động, khẽ nhếch miệng đẩy thật mạnh đỉnh đầu đi vào. Nguyên cây gậy hoàn toàn đi vào, tinh hoàn chứa đầy tinh dịch bang bang đánh lên môi âm hộ Lý Mai.

Cảm giác trống rỗng được lấp đầy, Lý Mai kêu lên: “A… A… A… Thật lớn… âm đ*o sẽ nứt vỡ…”.

“Cái gì thật lớn? Cái gì đem âm đ*o của nàng nứt vỡ?” Trần Nghị hô lên, cũng không vội làm cô, cảm thụ tầng tầng mị thịt bên trong ôm ấp người anh em của hắn.

“Côn thit… A…”

Lý Mai vừa mới nói xong, Trần Nghị rút nguyên cây ra, sau đó lại hung hăng đi vào, quy đầu trực tiếp đỉnh sâu đến cửa tử cung Lý Mai.

“Yêu tinh, làm chết nàng, làm đến khi nào nàng không xuống giường được.” Trần Nghị nói lung tung, dưới thân dùng sức côn th*t điên cuồng đâm loạn vào tiểu huyệt  Lý Mai.

Lý Mai bị Trần Nghị làm đến thân mình kích thích, bầu ngực trắng nõn cũng lắc lư theo, ánh mắt Trần Nghị nóng lên, há mồm liền ngậm lấy một cái, từng ngụm từng ngụm hút nhai.

“A… A… A… Quá nhanh.. A… A… A đừng đẩy…” Lý Mai ngửa đầu vô lực rên rỉ, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống nhìn kiều mị quyến rũ. Gân xanh trên côn th*t đi vào nguyên cây cũng đã nổi, sau đó lại rút ra, mang theo màu đỏ tươi của mị thịt, nơi hai người giao hợp tất cả đều tràn đầy d*m thủy vì ma sát nhiều mà như bọt biển.

Tiểu huyệt Lý Mai càng làm thì càng chặt, càng làm càng ướt, quả thực chính là yêu vật mà, Trần Nghị hận không thể mỗi ngày đều ôm Lý Mai làm.

Thời điểm nấu cơm làm nàng, thời điểm làm việc cũng ăn nàng, đem con cháu của hắn đều bắn vào bên trong tiểu huyệt, sau đó dùng côn th*t chặn cửa động không cho tinh dịch chảy ra, làm nàng toàn thân trên dưới, toàn bộ đều là hương vị của hắn.

“Yêu tinh, làm chết nàng, cửa động thật tiêu hồn! Đều bắn cho nàng!” Trần Nghị ôm Lý Mai nhanh chóng thọc vào rút ra mấy trăm cái, sau đó quy đầu đỉnh khai mở cửa tử cung đâm vào chỗ sâu nhất, mông run rẩy, mắt đau xót, bắn hết cho Lý Mai.

Lý Mai mệt đến sức lực nói chuyện đều không có, cô đẩy đẩy Trần Nghị.  Mới vừa làm  còn không có cảm giác gì nhưng sau khi cao trào thì ý thức cũng trở lại, ngẫm lại vừa rồi chính mình nói ra những lời đó, tiểu huyệt cô thẹn lại liền co rút. Trần Nghị đã bắn nhưng côn th*t cũng không rút ra.côn th*t ngang ngạnh ở trong cơ thể cô. Ánh mắt hắn nhìn Lý Mai hết sức nóng bỏng, nhìn dáng vẻ của hắn như còn muốn đến một lần nữa.

Lý Mai cũng cảm nhận côn th*t Trần Nghị rục rịch biến hóa, cô nhẹ nhàng đánh Trần Nghị, “Chàng rút ra đi.”

Trần Nghị nuốt nuốt nước miếng, chậm rãi nâng mông, nhìn côn th*t của mình rời khỏi huyệt động nho nhỏ, mị thịt bên trong dường như lưu luyến quấn lấy côn th*t Trần Nghị.

Chờ Trần Nghị đem côn th*t rút ra hoàn toàn, mới vừa bắn một lượng tinh dịch vào bên trong tiểu huyệt. Khi côn th*t rút ra thì tinh dịch cùng d*m thủy của cô trào ra, hỗn hợp nước này nhìn cực kỳ kiều diễm.

Trần Nghị không nhịn được dùng ngón tay vói vào tiểu huyệt, mới vừa cao trào mị thịt phá lệ khát vọng, cơ hồ lập tức hút lấy ngón tay Trần Nghị.

Lý Mai bị ngón tay Trần Nghị moi rãnh nước đến mức cơ thể khao khát, kêu gào muốn côn th*t lớn lấp đầy, cô khó nhịn hừ hai tiếng.

“Nương tử, còn muốn? Chỉ cần nàng nói muốn, ta liền cho nàng, được không?” Trần Nghị nói.
 
Chương 26


Chờ hai người xong việc, buổi sáng cũng trôi qua, mùa đông cũng có cái tốt của mùa đông, kỳ thật việc nhà nông cũng không cần làm. Chỉ là xong việc Lý Mai xấu hổ tránh ở trong ổ chăn không chịu ra, cô đi theo Trần Nghị hồ nháo cảm thấy thẹn thùng may mà  chưa ai thấy.

Trần Nghị cũng cảm thấy lần này làm có chút tàn nhẫn, hắn đem đồ ăn vào tận giường, “Ăn cơm trước, đừng để đói bụng.”

Lý Mai đầu cũng không chịu ló ra, “Ta không đói bụng.”

“Sao có thể không đói bụng? Ngoan, mau ra cơm ăn.” Trần Nghị la lên.

“Đem cơm để đó, chàng đi ra ngoài, ta sẽ ăn.” Kỳ thật  Lý Mai cũng đói bụng, bất quá là da mặt mỏng, còn không biết nên đối mặt với Trần Nghị.

Trần Nghị cũng biết Lý Mai da mặt mỏng, hôm nay ban ngày lại lôi kéo nàng làm việc kia, khẳng định xấu hổ đến không dám nhìn hắn.

“Ừ, ta ra ngoài, nàng nhớ đem cơm ăn, chờ tý ta lên thu dọn.” Trần Nghị nói một tiếng, liền rời khỏi phòng.

Buổi sáng sinh ra thú tính, tinh thần hắn phấn chấn, cầm rìu liền ở trong sân chẻ củi.

Nghe được động tĩnh bên ngoài, Lý Mai từ trong ổ chăn  ló đầu ra, nhưng lại nhận được một hơi khí lạnh, làm đầu óc cô thanh tỉnh không ít.

Trần Nghị đi ra ngoài làm việc vặt, thức ăn trong nhà chậm rãi được cải thiện không ít, ít nhất hiện tại trong chén còn có rau cải gì đó.

Lý Mai cũng đói bụng, bát cơm đã nhanh thấy đáy. Cô mang bát đi vào nhà bếp. Trần Nghị vỗ vỗ tay, cũng đi vào, “Nàng mệt mỏi, ta sẽ rửa, nàng ngồi chơi đi.”

Nói xong Trần Nghị  đoạt lấy cái chén của Lý Mai.

Lý Mai nhìn bếp lò đang nóng, cũng không tranh giành rửa chén với hắn, hôm nay buổi sáng bị hắn lăn lộn đến mức eo giờ vẫn còn đau. Để cho hắn rửa, cô liền ở bên cạnh sưởi ấm!

Tới nơi này lâu như vậy, tay Lý Mai vẫn non mịn, chỉ là có chút khô nứt. Tuy rằng Trần Nghị chưa bao giờ bảo cô  làm việc nặng, nhưng ngày mùa đông, lại không có gì để dưỡng tay khô nứt cũng là chuyện bình thường.

Trong nồi đang nấu nước ấm, nên Trần Nghị cũng dùng nước ấm rửa tay nên không lạnh.

Bất quá để tay trong chậu nước quá lâu cũng có chút  lạnh, hắn ngồi xổm xuống, vây quanh bên bếp lò vươn tay sưởi ấm.

Lý Mai nhìn tay cô, lại nghĩ tới mới vừa rồi tay Trần Nghị xoa ngực cô. Thân mình cô có chút mềm nhũn, lại có chút động tình.

Cũng may lực chú ý Trần Nghị ở trong bếp lò nên không chú ý tới cô biểu hiện khác thường của cô.

“Đúng rồi, chờ mùa vụ củ cải năm nay ăn tết liền dựa nó.” Lý Mai đột nhiên nhớ tới  bữa trước hắn gieo hạt củ cải trắng, tính  toán mùa vụ cũng sắp tới.

Cô tính toán ăn tết liền đem cải trắng đi bán.. Cũng là của hiếm lạ hẳn là vẫn có thể bán mấy văn tiền, rốt cuộc nơi này cũng không có củ cải trắng.

Lý Mai trong lòng tính toán, bất quá nhiều tri thức của cô ở hiện đại đều không dùng được ở chỗ này thật quá đáng tiếc.

Nếu là cô học đại học nông nghiệp thì tốt biết mấy, đáng tiếc không phải.

“Ừ, chờ ta dọn sạch sân vườn rồi liền đi ra khu đất kiểm tra.” Trần Nghị gật gật đầu, đem việc này ghi tạc trong lòng.

Lý Mai lại nhìn nhìn Trần Nghị, đột nhiên nhìn đến vết nứt trên tay hắn”Chàng đưa tay cho ta xem?”

Trần Nghị nghe lời đưa tay sang cho nàng, “Làm sao vậy?”

Ngón tay Trần Nghị đầy vết chai dày cùng với vết nứt trên tay, so với bàn tay mềm mại trắng nõn cực kỳ đối lập.  Lý Mai nhìn tay Trần Nghị nhiều vết chai, vết nứt, đột nhiên đau lòng cho người đàn ông này.
 
Chương 27


“Ai, không có gì.” Thấy Lý Mai vuốt ve vết chai trên tay hắn. Trần Nghị thu tay về.

” Nứt vậy mà không có việc gì, có đau không?” Lý Mai có chút nghẹn ngào.

“Không đau, không đau, nàng đừng lo lắng, nhiều năm như vậy cũng không sao.”Trần Nghị không quá để ý.

Hắn chưa nói dứt lời, Lý Mai càng thêm đau lòng.

Cô duỗi tay cầm tay hắn, “Hôm nay đừng làm việc, ở nhà với ta.”

“Được.” Trần Nghị lưu loát đáp ứng.

Nương tử muốn hắn ở nhà với nàng, hắn tự nhiên đồng ý.

“Rất lạnh nàng có muốn về phòng ngủ cho ấm?” Trần Nghị nhìn trận tuyết bên ngoài, hỏi.

“Được.” Buổi sáng bị lăn lộn, thân mình Lý Mai có chút bủn rủn, Trần Nghị vừa nói cô liền muốn đến trên giường nằm.

Lý Mai cởi  quần áo bò lên giường, giường có chút lạnh lẽo, Lý Mai rụt rụt, nhìn về phía Trần Nghị đang ngồi ở mép giường, “Chàng có muốn lên giường không?”

“Được.” Trần Nghị lên tiếng, cởi quần áo cùng giày nhảy lên giường.

Thân mình Trần Nghị rất ấm áp, Lý Mai chủ động chui vào trong lòng, hưởng thụ cơ thể nóng bỏng của hắn.

Trái ngược với hắn cơ thể nàng lạnh ngắt, hắn ôm người vào, quan tâm hỏi: “Sao thân thể nàng lạnh vậy?”

Lý Mai thở một hơi, tay chân dính sát trên người Trần Nghị, nghiêng đầu nhìn hắn cười cười, nói: “Có chàng ở đây,  không lạnh nữa.”

Lời này làm Trần Nghị thỏa mãn đem Lý Mai ôm chặt hơn.

“Đúng rồi, còn bao lâu nữa là ăn tết?”

Trước kia lịch ở hiện tại khác lịch ở đây, đối với  cách nhìn lịch ở nơi này, cô thật không hiểu, bất quá  nhìn thấy tuyết rơi, cô nghĩ chắc gần đến tết rồi.Trần Nghị  không nghĩ nhiều, “Còn hơn hai tháng.”

“Như vậy chắc cũng sắp đến.” Cô tới nơi này cũng hơn nửa năm, thời gian  trôi qua thật nhanh.

Còn hai tháng sẽ  tết, trong nhà giờ không có tiền, cũng may Trần gia cũng không có anh em họ hàng, nếu không sẽ phải chi tiền nhiều.

Lý Mai cảm thấy mình rất may mắn, xuyên đến cổ đại, được tặng miễn phí một đàn ông tốt, trong nhà tuy nghèo, nhưng không có mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, cuộc sống như này trước nay cô chưa từng nghĩ đến.

“Đúng vậy,sẽ đến rất nhanh.” Trần Nghị nói.

Có ấm no thì trong đầu nảy sinh chuyện thân mật, tuy rằng buổi sáng đã lăn lội Lý Mai hai lần, nhưng khi vuốt ve thân thể mềm  mại của Lý Mai. Bầu ngực lớn của Lý Mai ép sát vào hắn vì động tác ôm nhau của hai người.  Tiểu Trần Nghị có dấu hiệu cương lên, tay hắn lại không thành thật, Lý Mai cảm nhận được côn th*t hắn đang đĩnh đĩnh ở hai chân.

“Chàng sao lại……” Lý Mai bị hắn đỉnh đỉnh đến trên khuôn cũng đỏ một mảnh, liếc mắt nhìn Trần Nghị một cái, nước mắt đảo quanh mắt.

“Nương tử, nàng giúp giúp ta.” Trần Nghị đau lòng Lý Mai, buổi sáng hắn đã làm tiểu huyệt nàng sưng lên.

“Giúp?” Lý Mai  ngây thơ.

“Dùng tay.”

Trần Nghị nói vậy  Lý Mai liền hiểu. Cô nhắm mắt lại, tuy rằng ngượng ngùng nhưng vẫn là ngoan ngoãn đưa tay đến đồ vật giữa hai chân hắn. Dây quần đã cởi bỏ, côn th*t  cực nóng nảy lên một cái, Lý Mai mang theo vài phần tò mò sờ soạng.

“A, cầm nó.” yết hầu Trần Nghị gian nan tràn ra một tiếng gầm nhẹ, sau đó hướng dẫn.
 
Chương 28


Nắm lấy tiểu Trần Nghị, Lý Mai có chút giật mình nghĩ sao lớn như vậy. Tiểu huyệt cô nhỏ như thế sao có thể chứa được nó?

Tuy rằng có chút ngượng ngùng, Lý Mai vẫn nỗ lực giúp giảm ham muốn của Trần Nghị.

Ngực Trần Nghị kịch liệt phập phồng, trán có một lớp mồ hôi mỏng, “A, loát, cứ như vậy,nhanh một chút.”

Lý Mai di chuyển tay lên xuống đến có chút đau, “Sao còn không bắn?”

“Ngoan, sẽ cho nàng.” Trần Nghị bị câu nói nghi vấn nho nhỏ của Lý Mai làm cho kích thích, run run hai cái, bắn toàn bộ vào tay Lý Mai.

Ma xui quỷ khiến, Lý Mai liếm một ngụm, tinh dịch màu trắng ngà dính vào khóe miệng cô. Hắn nhìn hình ảnh này dường như bị mê hoặc.

côn th*t Trần Nghị vừa mới bắn xuống đã ngang ngạnh dựng đứng lên, “Ăn ngon sao?”

Lý Mai lắc lắc đầu, “Không có mùi hương vị.”

“Sao chàng lại cứng rồi???” Lý Mai vốn dĩ tính lấy khăn lau đi tinh dịch đang dính trong tay, cúi đầu liền thấy tiểu Trần Nghĩ đã ngẩng đầu chào hỏi cô, kinh ngạc hỏi.

“Nàng, giúp ta.” Trần Nghị nói.

“Tay ta đau.”

“Dùng miệng.” Trần Nghị nhìn khóe miệng Lý Mai vừa nếm tinh dịch, ánh mắt thâm trầm.

Lý Mai vốn muốn nói không nhưng ánh mắt Trần Nghị chờ mong nên cô vẫn muốn thỏa hiệp.

Đôi tay cô nắm chặt cây gậy, sau đó chậm rãi cúi đầu, cảm giác một luồng khí nóng. Đỉnh quy đầu vẫn còn ít tinh dịch màu trắng ngà, cô nuốt nuốt nước bọt, tim đập nhanh, tiểu huyệt lại có chút ngứa, cô cảm giác mình lại ướt.

Lý Mai đầu tiên là dùng đầu lưỡi liếm liếm quy đầu.

Đầu lưỡi mềm mại ướt át di chuyển trên đầu côn th*t Trần Nghị. côn th*t Trần Nghị liền nhịn không được run lên, thiếu chút nữa lại bắn ra. Hắn vuốt ve đầu Lý Mai giống như đang cổ vũ: “Đúng vậy, nàng cứ dùng đầu lưỡi liếm.”

Lý Mai lại liếm xuống lần nữa, không thầy dạy cũng hiểu đem quy đầu vào trong miệng, bởi vì quy đầu quá lớn, làm toàn bộ miệng bị lấp đầy. Đầu lưỡi không thể động đậy, cô nôn khan hai tiếng đem quy đầu phun ra.

Nghe được Lý Mai không thoải mái còn nôn khan, Trần Nghị sốt ruột hỏi: “Làm sao vậy? Không thoải mái sao?”

Lý Mai mặt mày tràn đầy xuân sắc, “Ta không có việc gì.”

Sau đó cúi đầu há mồm đem quy đầu nuốt vào, lần này cô cũng không ho khan nữa, cô học cách liếm kẹo que, dùng đầu lưỡi liếm láp quy đầu.

Từng đợt khoái cảm làm Trần Nghị nhịn không được đĩnh đĩnh eo, đem côn th*t đâm vào trong miệng Lý Mai.

“Ô…… Ô…… Ô……” Đột nhiên bị hành động này của hắn, Lý Mai chưa kịp thích ứng, nước mắt chảy ra.

Nhưng mà Trần Nghị  đang cực kỳ hưng phấn, nhìn miệng hồng nhuận của Lý Mai bị côn th*t của hắn làm phồng lên, khoang miệng bên trong ấm áp ướt át, tuy rằng không tuyệt với như tiểu huyệt  nhưng đâm vào rút ra cũng có cảm giác như đang làm nàng”Nương tư, miệng nhỏ của nàng thật lợi hại,ta sung sướng!” Trần Nghị ôm lấy đầu Lý Mai, đĩnh động phần eo luật động trong miệng nàng..

Tiếng nước phụt phụt lại vang lên, qua thật lâu mới ngừng lại được.

Lần này, Trần Nghị  bắn hết tinh dịch vào trong miệng  Lý Mai, còn khiến Lý Mai nuốt xuống tất cả.

Sau khi xong việc, Trần Nghị ôm Lý Mai vào trong ngực, vuốt ve ôn nhu “Nương tử, vất vả nàng rồi.”

Lý Mai thật sự mệt mỏi, cô cũng không muốn nói chuyện, “Ta ngủ một lát.”

“Ừ, ngủ đi.” Trần Nghị kéo chăn lên cho nàng.
 
Chương 29


Chờ thêm một thời gian, củ cải trắng cũng đã lớn. Hai người Lý Mai cùng Trần Nghị dành một ngày để thu hoạch.Cô muốn muối củ cải trắng nên đến chợ mua tỏi, tương ớt thử làm.

Lý Mai cũng không biết các bước cụ thể, nhưng trong đầu đại khái cũng đã nhìn thấy cách muối. Dùng muối cùng ớt cay phủ lên rồi để trong bình đậy lại. Cô  cũng không muối hết củ cải, vì cô sợ làm không thành công lại lãng phí lương thực.

Cũng may, đợi nửa tháng đi qua, Lý Mai mở bình muối củ cải. Nhìn củ cải đỏ rực liền muốn ăn thử, Lý Mai đã nếm thử. Ánh mắt cô sáng lên, chính là mùi vị này.

“Chàng cũng nếm thử.” Lý Mai gắp một miếng đến bên miệng Trần Nghị chờ đợi, “Thế nào?”

Trần Nghị nhai trong miệng, “Ăn ngon nhưng hơi cay.”

Trần Nghị không thích ăn ớt cay, nhưng nghĩ củ cải muối chua thì nên cay cay”Cay là được rồi.”

“Chàng nói cái này, dùng để ăn với cơm có được không?” Lý Mai làm một lần đã thành công khiến cả người đều hưng phấn.

Trần Nghị nghĩ nghĩ, sau đó gật gật đầu, “Ăn với cơm? Có thể.”

“Vậy giữa trưa dùng cái này ăn với cơm.” Lý Mai lưu loát  lấy ít củ cải muối ra đĩa. “Cái này, giống dưa muối.” Trần Nghị suy nghĩ một chút, yên lặng  mở miệng.

Lý Mai ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn Trần Nghị nói: “Ta đang làm đồ muối chua.”

Nhìn biểu tình nghiêm túc của Lý Mai, Trần Nghị liền biết mình nói sai, cho nên hắn tự hiểu không mở miệng nói chuyện.

Giữa trưa  nấu cơm, Lý Mai làm đồ chua, hai người đem một đĩa đồ chua ăn sạch sẽ.

Ăn uống no đủ rồi thì nên đi làm việc, Lý Mai lôi kéo Trần Nghị đi đến bãi đất trồng lại đem phần củ cải chưa thu hoạch mang về.

Một buổi trưa liền rửa sạch, tiến hành muối củ cải trắng. Làm xong mọi chuyện thì trời cũng đã tối.

Ngồi cả một buổi trưa, eo Lý Mai đau, mông cũng đau, cơm chiều tất cả đều giao cho Trần Nghị.

Chờ Lý Mai làm xong hết củ cải muối cũng đã đầu xuân, mọi người đều vội vàng bắt đầu mùa vụ lúa mới.

Trần Nghị ngày mai sẽ đi lên trấn, mặc dù Lý Mai cũng muốn trồng thêm loại lương thực khác nhưng lại chưa biết thời tiết này loại cây trồng nào sẽ phát triển.

Trần Nghị không mở miệng, xem như đồng ý. Hắn sẽ đi, nương tử hắn hình như so với trước đây đã thay đổi, nương tử hiền dịu thông minh đúng là hắn đã tích phúc ba đời.

Thời điểm nay cũng chưa có loại lương thực nào khác. Lên trấn rồi làm việc vặt để có tiền mua ít gạo, giờ đây hắn muốn dùng sức lực và thời gian của mình để kiếm nhiều tiền.  

Tuy rằng đồ chua chưa bán, nhưng Lý Mai cảm thấy khẳng định có thể bán được giá, dù sao  nhìn cái này cũng mới lạ. Đến lúc đi lên chợ trên trấn hỏi thăm các khách điếm hẳn có thể chào hàng để bán ra ngoài.

Bất quá cũng chỉ có mấy bình củ cải muối, phải tìm kiếm loại thực phẩm mới, nhưng nên là củ quả gì đây?

Lý Mai tạm thời ngừng suy nghĩ, chờ thêm mấy ngày đi trên đường nhìn có thể bán cái gì.
 
Chương 30


Sáng sớm, Lý Mai cùng Trần Nghị cõng đồ chua  ngồi xe lên chợ. Buổi sáng hai người phải đi sớm nên chưa kịp ăn sáng, trên đường liền mua hai cái bánh bao lót dạ.

Lý Mai gặm bánh bao,  nhìn trái phải, “Lão chủ, ở đây không bán bánh quẩy?”

Lão chủ quán bánh bao nhìn thoáng qua Lý Mai, “Đó là thứ gì?”

Lý Mai lắc lắc đầu, “Ta nhớ lầm, xin lỗi.”

Trong lòng mừng thầm, chờ quan sát thêm mấy tiệm, nếu nơi này thật sự không có bánh quẩy, vậy có thể bán rồi.

Bất quá hôm nay công việc là đi bán củ cải muối chua. Cô áp chế kích động, Lý Mai lôi kéo Trần Nghị đi một nhà khách điếm.

Tiểu nhị thấy hai người, cười đón, “Hai vị khách quan xin mời vào bên trong ngồi, muốn dùng gì? Khách điếm chúng tôi cái gì cũng có, đậu hủ Ma Bà, cá hầm ớt.”

“Tiểu nhị, chưởng quầy các người có ở đây không?” Lý Mai cười cười, hỏi.

Nguyên lai không phải tới ăn cơm, nụ cười trên mặt tiểu nhị nháy mắt  biến mất, hắn đánh giá trên dưới Trần Nghị cùng Lý Mai, liếc mắt một cái, “Các ngươi tìm chưởng quầy làm gì?”

“Có chút việc.” Lý Mai vẫn cười.

“Có chuyện gì nói với ta trước đi.”Nhìn bộ dạng hai người này thì có thể có chuyện gì?

“Nguyên liệu nấu ăn trong tiệm là do ngươi tuyển chọn hay chưởng quầy?” Lý Mai ý cười không giảm.

“Này…” Tiểu nhị do dự nguyên liệu nấu ăn trong tiệm từ trước đến nay đều do người phòng bếp phụ trách, hắn tự nhiên sẽ không nói, “Các ngươi chờ một chút.”

Tiểu nhị chạy lên lầu, “Chưởng quầy, trong tiệm có hai người, nói muốn bán một chút món ăn thôn quê.”

“Ngươi đem bọn họ đến phòng bếp, để Lương sư phó nhìn xem.”Người bị gọi là chưởng quầy cũng không ngẩng đầu, đang nghiêm túc viết gì đó.

“Được rồi.” Tiểu nhị lên tiếng, liền chạy xuống lầu, nhìn Trần Nghị cùng Lý Mai một lần nữa tươi cười, “Hai người đi theo ta.”

Hai người liền đi theo.

“Lương sư phó.” Tiểu nhị gân cổ lên gọi.

“Tới tới, có chuyện gì?” Trong phòng bếp có người lên tiếng, sau đó thân thể một người đàn ông đi ra.

“Chưởng quầy kêu đem người tới để người nhìn.” Tiểu nhị nhìn Trần Nghị liếc mắt một cái, ý tứ muốn hắn đem đồ để xuống.

Lý Mai vỗ vỗ Trần Nghị, “Đem sọt để xuống đi.”

Lý Mai lấy đồ chua ra, cô cái gì cũng không nói.

“Đây là cái gì nha?” Lương sư phó nhìn thoáng qua nhíu mày, “Có thể ăn?”

“Có thể ăn, ngài có thể nếm thử.” Lý Mai cười nói.

Lương sư phó trong mắt  mang theo hoài nghi, thứ này nhìn giống củ cải trắng?

Tuy rằng hoài nghi, Lương sư phó vẫn nếm một ngụm.

Hắn nhấm nuốt hai cái, đôi mắt sáng lên,  khẳng định, “Ăn ngon.”

“Ngài xem, có thể mua bao nhiêu tiền?” Lý Mai đối với phản ứng của Lương sư phó đã dự liệu trước, cho nên cô mới thăm dò mở miệng hỏi.

Kinh hỉ qua đi, Lương sư phó sờ sờ cằm bóng loáng của mình, vẻ mặt hòa ái dễ gần, “Ngưoi cái này dùng ớt cay để muối củ cải trắng, chỉ có thể năm văn tiền.”

“Năm văn tiền?” Lý Mai lắc lắc đầu, “Không bán.”

“Ngươi biết cái này không khó làm?” Lương sư phó thuận miệng nói một câu.

Lý Mai bỗng nhiên bừng tỉnh  đúng vậy,cái này chế biến đơn giản, ai cũng có thể làm, khả năng lần đầu tiên cô có thể bán tiền, lần thứ hai liền không bán được tiền.

Còn với bánh quẩy hôm nay, nếu cô bắt đầu làm, khả năng ngày hôm sau cũng sẽ có nhiều gia đình làm được, cô chưa bao giờ hoài nghi năng lực học tập của con người.
 
Chương 31


Cuối cùng Lý Mai vẫn  tạm chấp nhận năm văn tiền cho một bình củ cải muối.

Trần Nghị đem toàn bộ số tiền đưa cho Lý Mai, nhìn sắc mặt, nhịn không được hỏi: “Không vui?”

“Không có, bán được ta rất vui.” Lý Mai miễn cưỡng nở nụ cười.

“Không vui thì đừng cười.” Trần Nghị dắt tay nàng, hơi hơi nắm chặt.

Lý Mai trong lòng ấm áp, trên mặt hòa hoãn chút, cô hỏi:

“Giữa trưa ăn gì?”

“Nàng muốn gì?” Trần Nghị hỏi.

“Muốn ăn thịt.” Lý Mai sờ sờ túi tiền, tuy rằng hiện tại  sinh hoạt của hai người đỡ hơn trước, tay nghề Trần Nghị không tốt,cô không biết nấu cơm, hơn nữa không quen dùng dụng cụ ăn uống ở đây cho nên làm đồ ăn cũng không bằng Trần Nghị.

Trần Nghị thật sự rất chiều Lý Mai, “Muốn ăn liền ăn.”

Hai người tới tửu lâu,gọi một phần thức ăn chay, một phần đồ ăn mặn.

Không thể không nói, tửu lâu này nấu  hương vị tốt hơn tay nghề hai người. Hai người ăn sạch sẽ.

Từ tửu lâu đi ra, Lý Mai  cảm thấy dạ dày quay cuồng, nhịn không được đỡ tường nôn khan.

Trần Nghị thấy nàng khó chịu, trong lòng hắn cũng trở nên lo sơn, hắn nhẹ nhàng vỗ vai Lý Mai, khẩn trương hỏi, “Nên đi y quán?”

Lý Mai nôn khan hai tiếng, vẫy vẫy tay nói, “Không có việc gì.”

Trần Nghị vẫn  có chút không yên tâm, “Vẫn nên đi.”

Lý Mai vừa định mở miệng ngăn cản, nhưng cơn buồn nôn lại ập đến lần nữa.

Trần Nghị ôm Lý Mai đi y quán, “Đại phu,xem bệnh dùm nương tử của ta?”

“Không vội không vội.” Một lão đại phu đầu bạc nhìn thoáng qua khí sắc của Lý Mai, lại nhìn nhìn vẻ mặt sốt ruột Trần Nghị, sờ sờ râu chậm rãi nói.

“Đại phu, là sao?” Trần Nghị hỏi.

Lão đại phu cười, “Chuyện tốt, ngươi phải làm cha rồi.”

“Thật sự? Ta sắp làm cha?” Trần Nghị ngốc lăng.

Lý Mai nghe vậy sửng sờ, tay sờ lên bụng, ánh mắt của cô thêm phần ôn nhu mềm mại. Cô có con, trong bụng có một sinh mệnh đang lớn lên. Cảm giác kỳ lạ lan tỏa.

“Lão phu có thể bốc giúp ta mấy thang thuốc dưỡng thai.” Lão đại phu vung bút viết xuống phương thuốc dưỡng thai, sau đó đưa cho Trần Nghị, “Đi lấy dược.”

Trần Nghị cẩn thận cầm lấy phương thuốc, sau đó đỡ Lý Mai lên, “Ta sắp cha.”

“Ừ.” trên mặt Lý Mai cũng rất vui vẻ.

“Ta cõng nàng. Nàng đừng để cơ thể mệt.” Trần Nghị ngồi xổm xuống để Lý Mai bò lên.

“Không có việc gì, đi đường cũng không mệt.” người xung quanh đang nhìn hai người, Lý Mai cảm thấy vài phần ngượng ngùng, cô vỗ vỗ Trần Nghị.

“Mau lên.” Trần Nghị duy trì tư thế ngồi xổm.

Cuối cùng Lý Mai vẫn là ngoan ngoãn ghé vào tấm lưng dày rộng của Trần Nghị. Tay ôm chặt cổ Trần Nghị.

Đi được một đoạn, thấy Trần Nghị đã đổ mồ hôi, Lý Mai hỏi, “Có mệt hay không? Nếu không đặt ta xuống?”

Trần Nghị lắc lắc đầu, “Không mệt. Nàng ngoan ngoãn nằm trên lưng ta.”Thân thể hắn rắn chắc to lớn, sao có thể mệt mỏi?

Chỉ cần nghĩ việc hắn đang cõng nương tử và con hắn, tất cả sự mệt mỏi đều biến thành niềm hạnh phúc.
 
Chương 32


Hoài thai mười tháng, vào một buổi sáng sớm Lý Mai sinh một cặp long phượng.

Trước kia vẫn luôn nghe nói sinh con rất đau, nhưng Lý Mai cảm thấy cũng không đau nhiều, chỉ là có chút mệt mỏi mà thôi.

Đứa bé vừa sinh ra, cô liền ngủ thiếp đi. Ở ngoài cửa,Trần Nghị nghe được bà đỡ nói là một đôi long phượng, hắn cao hứng đến không khép được miệng, đẩy cửa đi vào, “Nương tử của ta ổn không?”

“Mẹ con bình an.” Bà đỡ đã lâu không có gặp một ca sinh con nào thuận lợi như này, lại là một đôi long phượng, bà cũng rất vui mừng.

Trần Nghị nhìn qua Lý Mai đang ngủ, ánh nhìn ôn nhu.

Sau đó hắn mới đem ánh mắt đặt trên người hai đứa nhỏ, khuôn mặt  hắn nở nụ cười mang theo sự yêu thương.Lần đầu tiên hắn làm cha, Trần Nghị còn không biết phải ôm con như thế nào, chỉ biết nhìn hai nhóc cười nói, “Ta là cha của các con.”

Hai đứa nhỏ đều rất ngoan ngõan, không giống những đứa bé mới sinh ra sẽ khóc nháo,  khó có được yên tĩnh như thế. Chỉ là hình dáng hai nhóc nhăn dúm như con khỉ, nhưng Trần Nghị lại cảm thấy chúng cực kỳ đáng yêu, đây là con mà nương tử sinh cho hắn.

Đưa bao lì xì rồi tiễn bà đỡ ra về, Trần Nghị mới đi phòng bếp nấu một chén cháo trứng.

Trần Nghị nhìn Lý Mai vẫn còn ngủ, không nỡ đánh thức nàng, lại sợ nàng đói bụng lúc này thập phần rối rắm.

Hắn ngồi ở đầu giường, một bên chăm sóc hai con, một bên quan sát động tĩnh của Lý Mai.

Hơn nửa nén hương qua đi, Lý Mai mới tỉnh.  Quan sát  không thấy được con mình, Lý Mai liền hỏi: “Con đâu?”

Nhìn thấy Lý Mai tỉnh lại, ánh mắt Trần Nghị sáng lên, “Con ở đây. Nàng đừng nhúc nhích, ta sẽ ôm chúng lại cho nàng.”

“À.” Cơ thể Lý Mai còn yếu, nói chuyện cũng không có sức.

“Sao nhăn dúm vậy, thật xấu.” Nhìn hai đứa nhỏ, Lý Mai sâu kín nói một câu.

Trần Nghị nghe nàng nói lời này liền cười, “Đứa trẻ mới sinh ra đều như vậy.”

“Kỳ thật cũng rất đáng yêu.” Nhìn hai đứa nhỏ, Lý Mai cũng rất hạnh phúc, đây là cô sinh ra, cảm giác rất vi diệu. Bản thân cô cũng không phát hiện từng ánh mắt, cử chỉ của mình đều toát lên sự yêu thương của người mẹ.

“À.” Trần Nghị thấp giọng lên tiếng, lại hỏi, “Có đói bụng không?”

“Có chút.” Lý Mai gật gật đầu.

“Nàng chờ chút.” Trần Nghị dứt lời liền chạy đi ra ngoài, từ phòng bếp đem bát cháo mới nấu vào cho.

Thấy Lý Mai muốn chống người ngồi dậy, hắn vội vàng cầm chén, đi đỡ nàng ngồi dậy, lại sợ nàng bị lạnh. Hắn kéo chăn đắp lên cho nàng.

Cháo còn đang nóng, Trần Nghị một muỗng một muỗng thổi  nguội mới đút cho Lý Mai.

Hai đứa nhỏ từ khi sinh ra cũng chưa ăn gì. Hai đứa lần lượt òa khóc chắc hẳn đã đói bụng.

Trần Nghị không hiểu chuyện gì”Sao lại khóc?”

“Có thể là đói bụng, chàng ôm con tới chỗ ta đi.” So với Trần nghị cái gì cũng không biết, Lý Mai có vẻ có kinh nghiệm hơn.

Trần Nghị ôm một đứa đến trong ngực nàng, Lý Mai xốc áo lên,lộ núm vú đưa đến bên miệng nhóc con.

Nhìn nhóc con ra sức hút sữa không còn khóc nữa, trong lòng Trần Nghị  nhẹ nhàng thở ra, chỉ là có đến hai đứa nhỏ, một đứa đang ăn, đứa còn lại chưa được ăn đang khóc lóc không ngừng. Trần Nghị ôm con vào trong ngực nhẹ nhàng vỗ vỗ, “Ngoan, không khóc, chờ mẫu thân con cho đại ca ăn no, rồi đến lượt con.”
 
Chương 33


Hai đứa nhỏ được ăn liền chép chép miệng chìm vào giấc ngủ. Lý Mai kéo áo xuống, trên mặt đầy mỏi mệt, quay đầu nhìn Trần Nghị. Cô ôn nhu cười cười, “Ta ngủ đây.”

“ừ, ngủ đi.” Trần Nghị đỡ Lý Mai nằm xuống, kéo chăn lên cho nàng, sau đó lại đi đến nhìn hai tên nhóc kia. Lúc này mới đi ra ngoài, đem cửa đóng lại mang cuốc ra khu đất trồng trọt.

Buổi tối trở về, mẹ con ba người còn đang ngủ ngon lành, Trần Nghị đem sân vườn thu thập sạch sẽ rồi đi nấu cơm. Lúc này mới đánh thức Lý Mai, “Dậy ăn cơm tối.”

Lý Mai mơ mơ màng màng tỉnh lại, “Trời đã tối rồi?”

“Ừ, đã buổi tối, có đói bụng không? Ta nấu thịt.” Trần Nghị nói.

“Có chút đói bụng.” Lý Mai thành thật gật gật đầu.

Trần Nghị bưng chén, tính toán đút cho Lý Mai nhưng lại bị Lý Mai ngăn cản, “Ta tự ăn.”

Trần Nghị có chút lo lắng nhìn nàng, “Nàng tự ăn được không?”

“Có thể, chàng không cần lo lắng đưa cho ta đi.” Lý Mai nói.

Trần Nghị đưa chén qua, không quên dặn dò “Đang còn nóng, nàng ăn từ từ.”

Bởi vì phải có sữa cho hai nhóc con bú cho nên lượng cơm Lý Mai ăn tương đối nhiều.  Một chén cơm cô ăn rất nhanh, Trần Nghị đón chén xới chén thứ hai cho cô.

Chờ Lý Mai ăn xong chén thứ hai, Trần Nghị liền đưa tay lấy, “No chưa? Muốn ăn thêm chén nữa không?.”

Lý Mai: “No rồi, chàng mau ăn đi.”

Hai nhóc con tự nhiên khóc lớn, Trần Nghị vội đặt chén xuống chạy qua xem, Lý Mai cũng lo lắng dịch thân mình nhìn, “Có phải lại đói bụng? Buổi trưa chưa có ăn.”

Trần Nghị ôm một nhóc con lên, cảm thấy dưới tay ướt át, hắn lập tức hiểu ra vấn đề.

Hắn đặt con xuống, từ rổ bên cạnh lấy tả ra không quên hướng Lý Mai giải thích, “Con tiểu rồi.”

“À.” Cô nằm trên giường cả ngày cũng chưa nhìn qua hai nhóc, lần đầu làm mẹ, cô vẫn chưa làm tốt.

Lý Mai nhìn Trần Nghị chân tay vụng về thay tả cho con, cô hạnh phúc nở nụ cười.

Trần Nghị quay đầu nhìn thấy nụ cười dịu dàng của Lý Mai, trên mặt mất tự nhiên, “Nàng cười cái gì?”

“Chàng đáng yêu.” Lý Mai chớp chớp mắt, nhìn Trần Nghị nói.

Mặt Trần Nghị có chút nóng, “Nào có ai dùng hai từ đáng yêu cho đàn ông? Nàng phải nói ta rất dũng mãnh.”

Không biết sao khi nghe Trần Nghị nói đến hai từ này, cô liền nhớ tới bộ dạng Trần Nghị lúc hai người thân mật. Tai nóng lên tránh đi ánh mắt của Trần Nghị.

Lúc biết tin có con, hắn sợ làm con bị thương nên hơn mười tháng không có chạm vào cô. Cô muốn hắn nhưng thời gian ở cữ còn phải hơn một tháng.

Không đúng, sao cô lại có ý nghĩ này nhỉ, Lý Mai trong lòng có chút chột dạ, “Con chắc hẳn cũng đói bụng rồi, chàng ôm lại đây để ta cho con ăn.”

Trần Nghị ôm hai đứa nhỏ đặt ở trên giường, sau đó  cầm tả dơ đi ra bên ngoài. Hai đứa nhỏ rất an tĩnh ngoan ngoãn, ăn no rồi ngủ cũng chưa tắm rửa nhưng lại rất thơm ngọt.

Lòng Lý Mai mềm nhũn, con cô đáng yêu quá nhưng chưa nhìn ra là giống ai?

Còn tên hai tên nhóc này, lúc trước hai người nghĩ chỉ có một đứa nhưng không ngờ lại có đến hai. Cho nên chỉ nghĩ được một cái tên, giờ phải đặt thêm một tên nữa.

Nơi này không có từ điển, bằng không cô sẽ tra một chút để đặt hai tên tương tự nhau.

Bất quá việc đặt tên này cũng phải thương lượng một chút với Trần Nghị.
 
Chương 34


Một tháng sau, Lý Mai rốt cuộc cũng hết thời gian ở cữ, hai đứa nhỏ lúc mới sinh dúm dó nhăn nheo nhưng càng lớn thì càng nảy nở. Tên hai đứa nhóc là do Lý Mai đặt, nữ gọi là Ni Nhi, nam gọi là Trần Húc.

Một tháng nay ăn uống  đều ở trên giường, cả người Lý Mai sắp mốc meo. Cả tháng không tắm rửa thật sự rất khó chịu. Ngày đầu tiên được xuống giường, Lý Mai bảo Trần Nghị nấu nước ấm, cô muốn tắm rửa sạch sẽ.

Trần Nghị đem nước ấm đổ vào thùng gỗ để tắm, “Mau tắm đi, đừng để nước lạnh.”

“Ừ.” Lý Mai lên tiếng, tự nhiên cởi quần áo. Cô quay đầu mới phát hiện Trần Nghị vẫn còn đứng ở trong phòng. Phản ứng đầu tiên của cô chính là che cảnh quan trước ngực. Tuy rằng hai người đã sinh hai đứa nhỏ, nhưng này là ban ngày ban mặt, bị hắn nhìn như vậy cô vẫn rất thẹn thùng.

Mặt Lý Mai nóng lên, hỏi, “Sao chàng còn ở đây?”

Trần Nghị nhìn Lý Mai một cái, “Ta kỳ lưng cho nàng.”

Thì ra là cô hiểu sai? Lý Mai có điểm ngượng ngùng, ngẫm lại cũng đúng, cô không kỳ lưng được.

“Ừ.”

Lý Mai  vẫn có chút thẹn thùng, cô đưa lưng về phía Trần Nghị cởi quần áo bước vào trong thùng nước.

Ánh mắt Trần Nghị nhìn chằm chằm bóng lưng Lý Mai. Gần một năm, hắn không chạm vào nàng, nhìn thấy thân thể mềm mại đầy đặn của Lý Mai, bụng dưới của hắn nóng lên, đũng quần nổi lên bao lớn. May mắn Lý Mai quay lưng về phía hắn.

Trần Nghị khó nhịn nuốt nuốt nước bọt, đến gần thùng tắm duỗi tay vào trong nước, sờ lên lưng Lý Mai.

Thân mình Lý Mai run lên, sau đó dần dần thả lỏng.

Trần Nghị quy củ thành thật chà lưng cho Lý Mai sau đó giúp Lý Mai mặc quần áo.

Chỉ là thời điểm mang yếm cho Lý Mai, ngực lớn yếm không che khuất được hết. Trần Nghị nhìn đến miệng khô lưỡi khô, hận không thể đưa miệng thưởng thức.

Nhưng Trần Nghị vẫn nhẫn nhịn, chờ quay lại bên giường, rồi hắn lại chậm rãi hút. Bản thân không cần gấp gáp. Lý Mai hiển nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Trần Nghị. Bất quá khi ánh mắt Trần Nghị lưu luyến trên ngực mình, cô cảm thấy ngượng ngùng đặc biệt là tiểu huyệt có chút ngứa. Cô muốn côn th*t của hắn.

Suy nghĩ không trong sáng này cô chỉ dám tự mình để trong đầu, Lý Mai da mặt mỏng. Cô không dám nói thẳng mong muốn của mình với Trần Nghị. Tắm rửa một lúc mà thân mình cô đã nóng lên, mặt hồng hồng chưa có tan mất.

Đặc biệt là lúc Trần Nghị hỏi sao mặt đỏ vậy, Lý Mai cũng chỉ có thể nói chắc do nóng.

Lý Mai mặc xong quần áo liền bị ôm trở về trên giường, Trần Nghị đem nước bẩn đổ đi.

Trần Nghị mới ra cửa, Lý Mai liền cảm giác ngực trướng trướng, nhưng hai đứa nhỏ hiện tại đang ngủ ngon lành hiển nhiên còn chưa đói bụng.

Ngực trướng đau rất không thoải mái. Cô duỗi tay xoa xoa qua lớp áo yếm, cô cũng không dám dùng lực lớn, bởi vì cô sợ đau.

Trần Nghị rất nhanh đã quay trở lại, Lý Mai nghe được tiếng bước chân của hắn.

Chỉ là cô sắc mặt hồng nhuận, trong mắt mang theo hơi nước, hàm răng khẽ cắn môi, hình như rất khó nhịn.

Trần Nghị ngồi ở bên cạnh cô, hỏi, “Có phải ngực lại trướng đau?”

Lý Mai mặt đỏ hồng, cô lên tiếng, “Ừ.”

Trần Nghị ôm Lý Mai vào lòng”Ta giúp nàng xoa xoa.”

Lý Mai đỏ mặt không nói lời nào, cũng không ngăn cản bàn tay Trần Nghị tiến vào ngực cô.
 
Chương 35


Lý Mai bị Trần Nghị xoa đến mặt đỏ bừng, thân mình mềm mại dựa vào ngực hắn, cô thở hổn hển lắp bắp, “A.. Nhẹ một chút…”

“Ta sẽ nhẹ nhàng.” Trần Nghị khắc chế dục vọng, ánh mắt hắn nóng vô cùng. Nhũ thịt trắng nõn tràn qua các khe hỡ ngón tay màu đồng của hắn, trên đầu v* sưng đỏ đã tràn sữa. Hình ảnh kiều diễm sắc tình.

“Mạnh hơn.”Lực tay nhẹ nhàng khiến cô khó chịu, cô chủ động ưỡn ngực hướng vào trong tay Trần Nghị.

Mùi hương sữa tràn ngập, Trần Nghị hít sâu hai cái, yết hầu trên dưới hoạt động. Hắn muốn nếm thử mùi vị của bầu ngực xinh đẹp này.

Trần Nghị tăng lực bàn tay trên ngực Lý Mai, núm vú bị xoa nắn sưng lên, đột nhiên trào ra rất nhiều sữa, làm cho sữa chảy đầy tay Trần Nghị.

Ánh mắt Lý Mai ngượng ngùng, Trần Nghị liếm liếm bàn tay, “Thực ngọt.”

Lý Mai ngượng ngùng dời ánh mắt, tim đập nhanh, người này càng ngày càng không đứng đắn?

Nhưng không thể phủ nhận nhìn hình ảnh hắn nghiêm túc liếm sữa dính trên bàn tay, tiểu huyệt cô đã ướt.

Ánh mắt Trần Nghị nóng bỏng, hắn cẩn thận liếm sạch sẽ. Sau đó chuyển dời ánh mắt lên bầu ngực đang lộ ra bên ngoài của Lý Mai.Hắn  vùi đầu ngậm lấy đầu v*, giống như hai nhóc con đang hút sữa.Nhưng cảm giác bị hắn hút khác hoàn toàn với hai nhóc, hô hấp Lý Mai càng thêm rối loạn, thân mình hoàn toàn mềm nhũn trong lòng  Trần Nghị, “A……… A..”

Trần Nghị hút xong một bên, lại ngậm một bên còn lại. Chờ đem hai bầu ngực bị hắn thay phiên hút đến sưng lên, lúc này mới buông ra. Lâu như vậy không được làm nàng, côn th*t đã  sớm cứng rắn cương lên rất đau. Hắn kéo tay Lý Mai hướng đến côn th*t đang kêu gào. Tay mềm mới chạm nhẹ vào, nó đã nảy lên bang bang. Tiểu huyệt Lý Mai một trận co rút. Vì mới sinh con chưa đầy hai tháng, bên dưới cũng chưa hoàn toàn hồi phục và cũng đã lâu cũng không có làm chuyện thân mật với hắn. Trần Nghị cũng biết cho nên hắn cũng không có ý định đi vào động nhỏ phía dưới, chỉ là muốn Lý Mai dùng tay giúp hắn giải quyết một chút. Bởi vì dục vọng ngày càng mãnh, hắn thở hổn hển “Dùng tay giúp ta.”

“Ừ.” Lý Mai khẽ gật đầu.

Sau đó quỳ ngồi, ánh mắt hướng tới đũng quần Trần Nghị, tay cởi bỏ dây quần hắn. Nhìn côn th*t thô dài tím đen của hắn, trong lòng vừa yêu thích vừa sợ hãi.

Tay nhỏ run rẩy nắm lấy, Lý Mai thậm chí có thể cảm nhận được côn th*t trong tay đang cương cứng nhảy lên.

Lý Mai tuy rằng vẫn không biết cách loát sao cho hắn thoải mái nhưng cũng biết nên làm như thế nào, trên tay cô trượt lên trượt xuống.

Bàn tay trắng nõn cùng với côn th*t to lớn xấu xí tím đen tạo nên hình ảnh tương phản. côn th*t Trần Nghị ngày càng lớn, ngực hắn kịch liệt phập phồng, mồ hôi chảy đầy trán”A, nhanh một chút.” Đôi mắt Trần Nghị đỏ ngầu nhưng vẫn sợ Lý Mai bị thương. Hắn ẩn nhẫn dục vọng.

Tay nhỏ di chuyển càng nhanh, cảm nhận được côn th*t hắn ngày càng lớn, Lý Mai cảm giác  hình như tay cô bị tróc da. Rất nhanh cô đã mất hết sức lực.Thời điểm cô nghĩ Trần Nghị muốn bắn, lại bị Trần Nghị đè ở dưới thân, vừa rồi côn th*t đang ở trong tay giờ đã chen vào  giữa hai bầu ngực.

Lý Mai sợ hãi, cô không phản kháng, hơn nữa thuận theo bởi vì cô biết hắn rất khó chịu. Hơn nữa chỉ cần hắn muốn, cô đều sẽ cho hắn.
 
Chương 36


Trần Nghị ở trên ngực Lý Mai di chuyển cuồng dã cũng bắn ra. Mệt đến mức không muốn giơ tay động đậy thân thể. Trần Nghị bình ổn hô hấp rối loạn của mình, mới giúp Lý Mai lau đi phần tinh dịch trên ngực.

Khuôn mặt Lý Mai ửng đỏ, vẫn chưa khôi phục lại dáng vẻ, Trần Nghị nhịn không được trên điểm hồng mai hút sâu. Sau đó mới xuống giường dọn dẹp.

Bởi vì Lý Mai lúc biết mình có con đã cố gắng kiếm chút tiền nên hiện giờ trong nhà cũng có chút tiền để duy trì cuộc sống. Khoai lang đỏ, củ cải trắng cũng sắp đến thời điểm thu hoạch.

Mấy ngày nay hắn thường ra khu đất trồng trọt kiểm tra tiện thể xới  một phần đất để chuẩn bị trồng lại chút lương thực khác.

Trần Nghị nói với  Lý Mai một tiếng, liền vác cuốc đi ra đồng.

Nhìn mặt trời đã xuống núi rồi, Trần Nghị mới lau mồ hôi ướt đẫm trên trán vác cuốc trở về nhà. Hắn đặt cuốc ngoài sân rồi mới bước vào nhà.

Lý Mai còn đang cho hai nhóc uống sữa, nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu nhìn về phía Trần Nghị, ôn nhu cười cười, “Đã về?”

Gương mặt cương nghị Trần Nghị trở nên ôn nhu, hắn đi qua ngồi cạnh Lý Mai, ôm tên nhóc đang trong ngực nàng vào trong lòng, “Hôm nay hai đứa nhỏ có quậy nàng không?”

Lý Mai lắc lắc đầu, “Không có, chúng rất ngoan.”

Trần Nghị gật gật đầu, “Vậy là tốt rồi.”

Hai người ngồi nói chuyện một lúc, Trần Nghị liền đứng dậy, “Ta đi nấu cơm tối, nàng muốn ăn gì?”

“Trứng gà đi.” Lý Mai đột nhiên muốn ăn trứng gà.

“Được.” Trần Nghị đặt nhẹ tên nhóc đang ôm trong lòng xuống giường rồi xoay người đi vào phòng bếp. Rất nhanh đã nấu xong cơm, Trần Nghị  chiên trứng gà để vào bên trên chén cơm.

Trứng gà chiên rất tốt, nhìn là muốn ăn, Lý Mai nhận chén Trần Nghị đưa sang. Chú ý đến chén của Trần Nghị, bên trong chén không có gì ngoài cơm.

Lý Mai đem trứng chia làm hai phần, gắp một nửa đưa vào chén Trần Nghị, “Chàng cũng ăn đi, không cần phải thương ta như vậy.”

Trần Nghị trong miệng đang nhai cơm, nhìn trứng trong chén, cảm thấy bản thân thật may mắn đã cưới được nương tử tốt. Trong lòng cực kỳ vui vẻ nhưng trứng gà này cực kỳ khó có, hắn là người đàn ông khỏe mạnh không cần ăn những thứ bổ này. Nhưng nàng mới sinh con, còn phải cho con uống sữa, nàng nên ăn nhiều một chút. Không thể không nói, Trần Nghị rất đau lòng cho nương tử nhà mình.

Trần Nghị đem cơm trong miệng nuốt xuống, gắp trứng gà chiên vào lại bát Lý Mai, “Ta không thích ăn trứng, nàng ăn đi.”

“Không thích ăn trứng?” Lý Mai không tin.

“Nàng phải ăn để  bổ sung chất cho thân thể, nàng cần phải có nhiều sữa.” Trần Nghị nói.

Lý Mai theo bản năng nghĩ tới ngày Trần Nghị hút sữa cho mình, mặt lập tức liền đỏ, ánh mắt cũng không dám nhìn về phía Trần Nghị, chỉ là thầm mắng một câu đồ lưu manh.

Cũng không có gắp trả trứng chiên cho Trần Nghị.

Ăn xong cơm tối, Trần Nghị  dọn dẹp chén bát. Sau đó lại múc nước để Lý Mai tắm rửa. Hắn cũng nhanh tắm rửa thân thể, sau đó đem quần áo và tả của hai nhóc giặt sạch sẽ.

Làm xong mọi chuyện, trời đã khuya. Thời điểm Trần Nghị vào nhà Lý Mai đã dỗ hai nhóc ngủ.

Trần Nghị tự giác nhẹ giọng, “Đều ngủ rồi?”

“Ừ.” Lý Mai nhẹ nhàng trả lời.

Trần Nghị nhẹ nhàng cởi quần áo bước lên giường. Lý Mai dịch thân mình vào bên trong để hắn lên giường. Trần Nghị đem Lý Mai ôm vào trong ngực, “Ngủ đi.”
 
Chương 37


“Ừ.” Lý Mai lên tiếng. Cô cũng rất mệt mỏi, nhắm mắt lại liền ngủ thiếp. Đã hơn một tháng không cùng cô thân mật, Trần Nghị rốt cục vẫn nhịn không được.

Ban ngày không nghĩ tới chuyện này nhưng buổi tối khi hai người nằm trên giường, Trần Nghị ôm Lý Mai, tay bắt đầu không thành thật. Lý Mai  nhẹ nhàng “ưm” một tiếng, cũng không có ngăn cản hành động của Trần Nghị.

“Nhỏ giọng chút, con đang ngủ.” Lý Mai vẫn còn ý thức nên nhắc nhở Trần Nghị một câu.

Trần Nghị vùi đầu ở trước ngực Lý Mai hút sữa, “Ta biết rồi.”

Nói xong lại tiếp tục hút sữa. Hắn hút sữa không giống như hai nhóc của cô, Lý Mai vừa đau vừa sung sướng. Khoái cảm dâng lên làm đại não cô không rảnh để nghĩ đến chuyện khác.

Trần Nghị tay tách hai chân Lý Mai, kéo quần cô xuống. Sờ thấy tiểu huyệt của Lý Mai đã ướt đẫm, hắn cũng không vội vã cắm vào, mà dùng hai ngón tay lôi kéo, xoa nắn môi âm hộ, thỉnh thoảng ngón tay tiến vào miệng động như muốn đào ra mật ái. Tiểu huyệt  chảy ra d*m thủy càng ngày càng nhiều, làm ướt bàn tay Trần Nghị.  Hắn từ trong ngực Lý Mai ngẩng đầu lên, khóe miệng còn lưu lại vệt sữa màu trắng, hắn đi đến vành tay Lý Mai liếm mút, “Có phải hay không rất muốn côn th*t của ta?”

Tiểu huyệt Lý Mai cực kỳ khó chiu, Trần Nghị không đi vào, cô có chút sốt ruột, nghe Trần Nghị hỏi, cô hơi hơi hé miệng, “Ừ… Nhớ…”

“Nhớ cái gì?” Trần Nghị đột nhiên cắm hai ngón tay vào động nhỏ phía dưới.

Đột nhiên bị lấp đầy, Lý Mai thoải mái rên rỉ, “A… A… Thật thoải mái…”

“Bên dưới thoải mái, nói ra, ta liền cho nàng được không?” ngón tay Trần Nghị thọc vào rút ra, đem tiểu huyệt làm cho rung rẩy, bởi vì ngón tay di chuyển nhanh khiến miệng huyệt càng tuôn trào mật ái.

“A… A… A… Muốn côn th*t lớn…”

“Yêu tinh!” Trần Nghị thầm mắng một câu,  rút ngón tay, đem hai chân Lý Mai vặn mở lớn, côn th*t to lớn đứng thẳng đàng hoàng đâm thẳng vào miệng huyệt. Hắn thở ra một hơi thỏa mãn, nguyên cây gậy th*t hoàn toàn đi vào, tinh hoàn đập vào miệng huyệt bạch bạch.

“A… Quá sâu…” côn th*t Trần Nghị cực lớn và dài, đâm hết vào tiểu huyệt Lý Mai bị trướng, vừa đau vừa thỏa mãn.

Trần Nghị chưa động, Lý Mai đã nhịn không được, cô chủ động vặn eo như đang vuốt ve côn th*t đang ở bên trong tiểu huyệt.  Trần Nghị vốn dĩ đã khó chịu từ lâu, hắn nhớ nơi này đến điên rồi. Hình ảnh Lý Mai uốn éo thân mình dụ hoặc hắn, là một người đàn ông sao có thể nhịn được, “Nàng muốn côn th*t đâm vào như vậy hả!”

Đôi tay Trần Nghị bóp bóp eo Lý Mai, trong miệng đang ngậm hạt hồng mai sưng đỏ cứng rắn, côn th*t dưới háng theo luật động lần lượt thâm nhập vào sâu trong động tiêu hồn này. Ra vào tàn nhẫn, nếu không phải tay hắn đang đỡ eo Lý Mai, có thể bị hắn làm cho bay ra ngoài.

côn th*t đâm vào rút ra theo luật độngmãnh liệt làm d*m thủy cùng với tinh dịch trên côn th*t hắn bắn ra tung tóe như bọt biển trắng ngà. Bởi vì lo sợ hai đứa nhỏ, Lý Mai cắn môi nhẫn nại, không để bản thân kêu lớn. Nhưng điều đó lại làm cho dục vọng Trần Nghị càng mãnh liệt, “Kêu đi, ta thích nghe.”

“Không.. Không… Quá nhanh…Chàng chậm một chút…” Lý Mai bị hành động của Trần Nghị làm cho thở hổn hển.

“Ta đang làm nàng thoải mái, nàng nhìn xem huyệt nhỏ hút hồn của nàng đang làm gì côn th*t, nó đang hút vào, cực kỳ chặt, nó đang rất thỏa mãn đó.” Trần Nghị thở hổn hển, trên người mồ hôi tuôn chảy như mưa, đột nhiên hắn thay đổi tốc độ đâm càng sâu, càng mạnh, càng nhanh vào huyệt nhỏ.

Chương sau
 
Chương 38


Khoái cảm mãnh liệt làm khóe mắt Lý Mai tràn nước mắt, “A… A…… A… Không…”

Đột nhiên Lý Mai nhịn không được co rút tiểu huyệt muốn đi tiểu, kẹp chặt khiến Trần Nghị tê dại, “Thả lỏng nào!”

“Ô…Chàng đi ra… A a… Ta muốn đi tiểu……” Lý Mai duỗi tay đẩy đẩy Trần Nghị, tiểu huyệt gắt gao ôm chặt côn th*t.

“Ta ôm nàng đi.” Trần Nghị duỗi tay ôm Lý Mai vào trong ngực, côn th*t vẫn cắm sâu trong tiểu huyệt Lý Mai.

Lý Mai xấu hổ đến mức toàn thân phiếm hồng, đầu ngón chân cuộn tròn, một đôi đại bạch thỏ trước ngực bởi vì không ai an ủi vuốt ve đã chảy ra một dòng sữa trắng.

“A… Không… A… …Chàng để ta xuống… Ta tự đi…” Trần Nghị nâng một bước chân thì côn th*t ở trong tiểu huyệt lại cắm sâu, quy đầu vượt qua mị thịt đang co bóp để tiến vào trong. Lý Mai bị mỗi lần đỉnh đỉnh của hắn khiến cho giọng nói đứt quãng.

“Không có việc gì, ta ôm nàng đi.” Thái độ Trần Nghị rất kiên quyết.

Chỗ hai người giao hợp, d*m thủy cứ thế mà chảy xuống, rơi thành một đường.

Lý Mai chịu đựng sự va chạm mãnh liệt của hắn rốt cuộc cũng tới nhà vệ sinh. Trần Nghị ôm Lý Mai thay đổi phương hướng, quay mông cô hướng đến nơi đi tiểu, ánh mắt hắn như lửa nóng “Đi tiểu đi.”

“Không…”Cảm giác thẹn thùng, Lý Mai rất mắc tiểu không nín được nhưng nhìn hành động của hắn không hiểu sao không thể đi tiểu được.

“Hư quá…… Hư quá…… Hư quá…..” Trần Nghị ôm cô với tư thế y như cho trẻ em đi tiểu, thúc giục cô.

“Không…” Lý Mai đột nhiên chưa kịp chuẩn bị thì nước tiểu đã chảy ra, cả người đỏ bừng như tôm luộc, nhất thời không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Trần Nghị lau cho Lý Mai, lại đem côn th*t nhét trở lại huyệt nhỏ. Vì mới tiểu xong nên huyệt nhỏ vừa mềm mại vừa ấm áp, Trần Nghị sảng khoái thở ra một hơi dài.

Một hồi lâu Lý Mai mới phục hồi lại tinh thần, cô muốn khóc.

Trần Nghị nhìn Lý Mai khóc, lập tức liền luống cuống, tỉnh táo rút côn th*t ra, vội vàng hỏi, “Làm sao vậy?”

“Chàng bắt nạt ta.” Lý Mai khóc lóc, sao hắn lại làm như vậy? Quá xấu hổ.

“Là ta sai, nàng đừng khóc, ta đau lòng.” Trần Nghị nhẹ nhàng hôn lên mặt Lý Mai.

“Hừ……” Lý Mai nghe Trần Nghị nói lời này thật không biết nói gì “Chàng ngốc.”

“Nàng không tức giận?” Trần Nghị cẩn thận hỏi.

“Không tức giận.” Lý Mai vùi đầu vào ngực Trần Nghị, cúi đầu nhìn thấy côn th*t còn đang cứng rắng đỉnh đỉnh dưới mông, mặt nhịn không được đỏ lên, chịu đựng ngượng ngùng, “Chàng cắm vào đi.”

Ngoài ý muốn nhận được câu này, Trần Nghị vốn dĩ cho rằng hôm nay đến đây là xong rồi, lại không ngờ Lý Mai lại chủ động mời gọi hắn.

Hắn nhìn Lý Mai với ánh mắt ôn nhu, “Nương tử.”

Thâm tình gọi một tiếng, Trần Nghị làm đem côn th*t nhét vào huyệt nhỏ. Bởi vì sợ Lý Mai lạnh, cho nên Trần Nghị liền ôm Lý Mai trở lại phòng.  Trần Nghị ôm mông Lý Mai, chuyển động eo, thuận theo vách thịt đang mở ra phía dưới. Đâm sâu vào bên trong, Lý Mai bị cái đâm này của hắn làm cho vui sướng, hai mắt mơ màng. Cuối cùng Trần Nghị cũng dừng đợt tấn công, cơ thể đè nặng lên người Lý Mai bắn ra tinh hoa của hắn.
 
Chương 39


Thời gian trôi qua rất nhanh. Lý Mai đứng ở trong cửa nhìn sắc trời đã tối, hoảng hốt nhớ đến từ lúc cô rời khỏi thế giới hiện đại để đến nơi này cũng đã được mười mấy năm. Tính tuổi của hai đời cô cũng đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng ở chỗ này cô chỉ mới 32 tuổi.

Khác với hiện đại, một người 32 hai tuổi có thể sẽ có hình dáng trưởng thành chính chắn. Nhưng với thời đại này, cô nhìn giống người 50 tuổi hơn. Theo lý mà nói,cô ở đây cũng không làm gì, ăn rồi chơi, nhưng chính là không nghĩ tới lại già nhanh như vậy, nhìn hình dáng Trần Nghị hắn không thay đổi gì nhiều.  

Bởi vì nhìn bản thân già nhanh, Trần Nghị phải mời đại phu xem bệnh, nhưng đại phu lại nói thân thể cô rất khỏe mạnh.

Mấy năm trước, bọn họ ở trấn trên mua một tòa nhà, Trần Nghị cũng mở một số tiệm buôn bán nhỏ. “Phu nhân, ngoài trời trở gió, vào nhà đi.” Nha hoàn phủ lên vai cô áo choàng lông, nhỏ giọng nhắc nhở một câu.

Lý Mai thu hồi suy nghĩ, cô cũng cảm thấy có chút lạnh, gật gật đầu, “Ừ.”

Vào phòng, Lý Mai nhìn trái nhìn phải nhưng khôngnhìn thấy hai đứa nhỏ liền nhíu nhíu mày.

Nha hoàn đã  đi theo Lý Mai gần hai năm, mọi hành động của Lý Mai nàng ta cũng lĩnh hội được,  mở miệng nói: “Thiếu gia ở thư phòng đọc sách, tiểu thư đang luyện đàn.”

Lý Mai gật gật đầu, “Đi gọi bọn họ đến nơi này gặp ta. “

Lý Mai không biết vì điều gì nhưng trong lòng cực kỳ bất an, cô hiện tại chỉ muốn nhìn hai đứa nhỏ, càng muốn nhìn thấy Trần Nghị.

Nơi này không phải là hiện đại, muốn gặp Trần Nghị có thể gọi điện thoại báo hắn về nhà.

“Lại đây.” Lý Mai nhìn  hai đứa nhỏ vẫy vẫy tay.

Trần Ni Nhi đi đến ôm cánh tay Lý Mai, “Nương gọi con cùng ca ca tới, có chuyện muốn nói?”

Trần Húc gọi một tiếng, “Nương.”

Lý Mai thấy Trần Húc đứng xa cô, duỗi tay vẫy vẫy, “Húc Nhi, con tới gần chút.”

Trần Húc tiến về phía Lý Mai hai bước, ở nơi Lý Mai chỉ cần duỗi tay là có thể cầm tay hắn.

Lý Mai ôn nhu, tay nắm lấy tay hai đứa nhỏ, nói, “Về sau, nếu nương không còn nữa, huynh muội hai con phải hiếu kính với cha.”

“Nương, nương đây là nói cái gì? Sao có thể không ở đâu? Mẫu thân con hào phóng hiền dịu nhất định có thể sống lâu trăm tuổi.” Trần Ni Nhi nghe thấy giọng nói của nương thì không vui, chu miệng nói.

“Nương yên tâm.” Khác với Trần Ni Nhi, Trần Húc lại nghiêm túc trả lời. Lý Mai nói chuyện một hơi dài, lại lôi kéo hai đứa nhỏ lải nhải nói rất lâu mới để hai đứa nhỏ về phòng.

Buổi tối này, cô không buồn ngủ, cô vẫn luôn ngồi ở nhà chính, ánh mắt cô vẫn luôn nhìn về cổng lớn, cô đang đợi Trần Nghị về nhà.

Nhưng Lý Mai không thể chờ đến lúc Trần Nghị về. Bởi vì, người hầu bên cạnh hắn trở về báo Trần Nghị buổi tối hôm nay không trở về.

Lý Mai cho người hầu lui ra, cũng đứng dậy trở về phòng. Cô rửa mặt xong, một mình nằm trong ổ chăn, rõ ràng rất ấm nhưng cô lại cảm thấy cực kỳ lạnh. Có lẽ là bởi vì hôm nay Trần Nghị không ở bên.

Tim Lý Mai đập nhanh, nước mắt không biết đã chảy xuống từ lúc nào, cô nhất thời ngây ngẩn cả người.

Cô nói cho chính mình không được nghĩ lung tung.Cố gắng nhắm mắt đi ngủ tự an ủi ngày mai sẽ ổn thôi.

Trần Nghị vốn dĩ đã nằm xuống, nhưng trong lòng lại có cảm giác lo sợ bất an. Hắn xoay người, cưỡi ngựa suốt đêm chạy về nhà. Thời điểm về đến nhà, trời còn chưa sáng, trong sân còn có ánh sáng mờ nhạt từ mấy lồng đèn. Nhìn cửa nhà quen thuộc, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Hắn không có gọi hạ nhân mà tự mình đẩy cửa phòng. Nhìn Lý Mai bình yên ngủ trong lòng cảm thấy hạnh phúc.

Hắn cởi giày cùng quần áo, nhẹ nhàng lên giường, ôm Lý Mai vào trong lòng.

Đem người ôm vào trong ngực, Trần Nghị cũng không thấy gì không ổn. Chờ hừng đông hắn tỉnh lại, Lý Mai cũng không tỉnh. Hắn đi xuống giường, phân phó nha hoàn đừng đánh thức Lý Mai. Sau đó, hắn liền cưỡi ngựa ra cửa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top