Cập nhật mới

Dịch Full Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 540: Chương 540


Anh nghiêng đầu, cũng nhìn Đường Tuế.

"Không có gì, chỉ là cảm thấy đồ ăn rất ngon, anh cũng ăn đi.

"
Nói xong, Đường Tuế nở một nụ cười yếu ớt, gắp một miếng thịt vào bát của Tần Tiễn Dư.

"Ừm.

" Tần Tiễn Dư cắn một miếng, thịt chua chua ngọt ngọt, so sánh hương vị, dường như Đường Tuế thích mấy loại thức ăn chua chua ngọt ngọt thế này.

"Bác cũng ăn đi ạ.

"
Đường Tuế cũng gắp cho bác Tần một miếng.

"Ôi.

"
Bác Tần cười tủm tỉm gật đầu, chỉ cảm thấy đồ ăn mà Đường Tuế gắp cho mình càng thơm ngon hơn.

Ăn cơm xong, bác Tần bèn đi về trước, Tiểu Liễu cũng ra ngoài.

Bên trong phòng bệnh, chỉ còn lại Đường Tuế và Tần Tiễn Dư.

"Tôi làm việc, em muốn làm gì thì làm nhé.

"
Tần Tiễn Dư định làm việc ngay trên bàn ăn trước mặt.


Đường Tuế vừa định gật đầu chợt nghe thấy âm thanh của Luân Hồi Kính vang lên trong đầu.

Luân Hồi Kính: Có nhiệm vụ, bảo Tần Tiễn Dư cùng xem một bộ phim với cô, cố lên nhé, nhiệm vụ đếm ngược mười phút, nếu không hoàn thành sẽ bị điện giật đó.

Cô đi tới trước mặt Tần Tiễn Dư, bàn tay nhỏ bé trắng noãn, gập laptop của anh lại.

Tần Tiễn Dư:?
"Em làm gì thế?"
Tần Tiễn Dư cau mày, không vui nhìn Đường Tuế.

Đường Tuế bị ánh mắt của anh uy hiếp, trong lòng có chút hoảng sợ, nhưng nghĩ đến việc không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị điện giật, điều này chắc chắn không được phép xảy ra.

Dù trong lòng đang cực kì sợ hãi, Đường Tuế cũng cố gắng kiềm chế, răng nanh tuyết trắng cắn chặt lấy môi dưới, trong mắt cũng mang theo một tia quật cường.

"Anh, anh đến bệnh viện để dưỡng thương mà, sao anh lại còn làm việc cơ chứ, làm vậy không tốt cho cơ thể anh.

"
"Công việc làm mãi không hết, kiếm tiền bao nhiêu cũng không đủ, hơn nữa, anh kinh doanh lời nhiều tiền như thế, cuối cùng mất mạng thì làm sao mà tiêu được.

"
Đường Tuế trợn tròn mắt nhìn Tần Tiễn Dư.

Tần Tiễn Dư thấy cặp con ngươi của cô cực kì trong suốt, giống hệt đôi mắt nai.

"Ừm, em nói đúng.

" Anh dừng tay, hai tay khoanh hai trước ngực: "Vậy muốn làm gì?"
"Chúng ta! chúng ta có thể xem phim nha, chỗ này dù sao cũng có một cái máy chiếu mà, cả một bức tường, chúng ta có thể xem thoải mái.

"

Đường Tuế vươn ngón tay trắng nõn, chỉ chỉ vách tường bên cạnh.

"Có thể.

"
Tần Tiễn Dư khẽ gật đầu.

Xem phim.

Lần trước xem phim hình như là lúc anh còn học cấp hai, hình như là do trường học tổ chức.

Sau lần đó, ngoại trừ đến trường, thì anh sẽ đến công ty giúp đỡ, không có thời gian xem phim hay chơi mấy trò giải trí gì đó.

"Đỡ tôi qua đó.

"
Tần Tiễn Dư bị gãy một chân, bây giờ vẫn đang bó thạch cao, không thể động đậy được.

"Được.

"
Đường Tuế gật đầu, vội vàng vươn tay đỡ Tần Tiễn Dư.

Ách.

Chỉ cần một cái tay hơi nhấc lên, nửa người của anh dường như bị cô khống chế trong tay, không có chút gắng sức nào.

Điều đó khiến Tần Tiễn Dư cực kì giật mình.

Hóa ra sức lực lại lớn đến mức này.

Cơ bản là Tần Tiễn Dư bị Đường Tuế nhấc tới sô pha, sau khi ngồi xuống, Đường Tuế cũng kéo rèm lại, bên trong phòng bệnh nhanh chóng trở nên tối đen.

"Em tìm bừa một bộ phim để xem.

"
Sau khi Đường Tuế mở máy chiếu lên thì tìm bừa một bộ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 541: Chương 541


Thật ra, vốn cô định hỏi Tần Tiễn Dư muốn xem phim gì, dù sao thì anh cũng xem cùng cô, nhưng nghĩ nghĩ một lát cuối cùng vẫn không hỏi nữa.

Nhỡ đâu bộ phim mà Tần Tiễn Dư muốn xem cực kì khủng bố, thì cô phải làm sao bây giờ?
"Ừm, được.

"
Tần Tiễn Dư không quan tâm mấy chuyện này lắm, dù sao xem phim cũng rất bình thường.

Vốn Đường Tuế cảm thấy bộ phim này rất khó xem, nhưng mà vừa xem được một lát thì rất nhập tâm, nữ chính khóc cô cũng khóc, nam chính khóc cô cũng khóc, nhân vật phụ khóc cô cũng khóc.

Tóm lại, là khóc suốt cả bộ phim.

"Em không sao chứ?"
Tần Tiễn Dư thấy cô xem phim mà khóc cho tới tận lúc bộ phim kết thúc thì cảm thấy có chút không thể hiểu được.

"Không có chuyện gì.

"
Đường Tuế sụt sịt cái mũi, nhận lấy khăn tay mà Tần Tiễn Dư đưa, lau nước mắt.

"Thật là đẹp.

Kĩ thuật diễn của bọn họ tốt quá, đây đúng là một bộ phim hay.

"
Nói xong, lại hu hu khóc lớn.

Tần Tiễn Dư:?
Quả thật là đầu đầy dấu hỏi chấm.

"Vậy thì tốt rồi.

"

Tần Tiễn Dư nói.

"Nội dung kịch bản và kĩ thuật diễn đều tốt lắm, đều có sức cuốn hút, nếu không sao em lại khóc cơ chứ.

"
Đường Tuế nói xong, lại sụt sịt thêm vài cái.

"Đúng đúng.

"
Tần Tiễn Dư khẽ gật đầu, cô nói cái gì thì chính là cái đó.

Có điều, cái mũi cô hồng hồng, ánh mắt to tròn ngập nước, nhìn trông cực kì đáng yêu.

Nghĩ thế, Tần Tiễn Dư lại nhìn Đường Tuế nhiều thêm vài lần.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Tần Tiễn Dư giảm 6, tổng giá trị hắc hóa còn lại là 44.

Đường Tuế vốn đang khóc lóc khó chịu, nghe được lời thông báo này thì nhất thời hiểu ra, nhiệm vụ này coi như đáng giá.

Hu hu hu.

về sau không nên xem loại phim điện ảnh khổ tình này nữa.

Khó tiếp thu quá rồi.

Đợi một lúc lâu.

Cuối cùng cũng xem xong phim.

Tần Tiễn Dư bật đèn, vừa quay đầu nhìn về phía Đường Tuế, cả người anh đã sợ đến ngây người.

Đôi mắt của cô vì khóc mà sưng đỏ như quả hạch đào.


Vừa nhìn đã cảm thấy cực kì thể thảm.

Xem một bộ phim điện ảnh mà có thể khóc thành cái dạng này, đúng là không có ai.

"Không có việc gì chứ.

"
Tần Tiễn Dư cầm ly nước trái cây trên bàn, đưa qua.

Đường Tuế nhận lấy ly nước trái cây trong tay hắn, uống ừng ực một hơi cạn đáy, khuôn mặt nhỏ nhắn nhẵn nhụi còn có thêm một tầng ửng hồng.

"Uống ngon quá.

"
Đường Tuế liếm liếm môi, đôi mắt to ngập nước nhìn đĩa hoa quả để bên cạnh.

"Em đi ăn quả nho.

"
Tần Tiễn Dư nhìn cô chạy tới chạy vui, rất nhanh đã bận rộn thành một đoàn.

"Quả nho này ngọt lắm.

"
Đường Tuế ăn một quả, nhất thời cảm thấy được mỹ vị.

Tần Tiễn Dư không thích ăn ngọt, có điều ngại Đường Tuế đã đưa đến tận miệng rồi, nên chỉ có thể ăn vào.

Hương vị ngọt ngào khuếch tán trong khoang miệng, hình như cũng không chán ghét đến nỗi ấy.

"Có phải ngon lắm không?"
Nói xong, Đường Tuế lại đưa cho anh thêm một quả nữa.

Tần Tiễn Dư hé miệng, tiếp tục ăn.

Hai người không nói gì, cứ yên lặng không phát ra tiếng động nào ăn hết cả đĩa nho.

Đường Tuế ăn no rồi, hơn nữa lúc nãy vẫn khóc mãi không thôi, chưa được bao lâu đã cảm thấy cực kì buồn ngủ.

Cô đứng lên, đi tới trước bàn, ôm lấy tất cả văn kiện và máy tính của Tần Tiễn Dư.

Còn vô cùng tri kỉ pha cho Tần Tiễn Dư một ly cà phê, đặt lên bàn.

"Hử?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 542: Chương 542


Lúc trước cô bảo anh đang bị bệnh, phải cẩn thận điều dưỡng cơ thể, bây giờ lại bảo anh đi làm việc.

"Không phải em muốn tôi cẩn thận điều dưỡng thân thể ư?"
"Em thấy cơ thể anh bây giờ rất tốt, vừa mới thư giãn xong, xem xong một bộ phim rồi, em cảm thấy anh nên kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi.

"
Tần Tiễn Dư ngồi ngay ngắn nhìn Đường Tuế nghiêm túc nói bừa.

"Vậy bây giờ tôi nên đi làm đúng không?"
Anh hỏi.

"Đúng.

"
Đường Tuế gật đầu giống như trống bỏi vậy.

Cô thấy Tần Tiễn Dư đang cúi đầu chuẩn bị đi làm việc, thì cũng ngáp một cái, lên giường đi ngủ.

Tần Tiễn Dư vừa mới mở văn kiện ra đã thấy trên giường truyền đến tiếng động, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Đường Tuế không biết đã nằm lên giường anh từ khi nào.

Thật đúng là một chút cũng không cho rằng mình là người ngoài.

Tần Tiễn Dư khoanh hai tay lại, ánh mắt híp híp nhìn Đường Tuế nằm trên giường, ánh mắt cũng càng thêm âm trầm.

Một chỗ nào đó trong lòng thật sự đã bị hòa tan.

Đợi một lát sau, vẻ mặt của Tần Tiễn Dư lại thay đổi.


Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Tần Tiễn Dư giảm 4, tổng giá trị hắc hóa còn lại là 40.

Đường Tuế đang ngủ say, chợt nghe thấy thông báo này, cặp mày đẹp nhịn không được mà nhíu chặt lại.

"Ồn chết đi được.

"
Trong miệng lẩm bẩm than thở.

Tần Tiễn Dư cười khẽ, động tác trên tay cũng nhẹ nhàng hơn, cố gắng không gây ồn đến Đường Tuế.

Đợi đến tối, lúc bác Tần đến đây, Đường Tuế vẫn ở trên giường ngủ say chưa tỉnh, mà Tần Tiễn Dư lại ngồi trên sô pha làm việc chăm chỉ.

Bác Tần đẩy cửa vào thì nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng có cảm giác kích động.

Năm tháng tĩnh hảo, chắc cũng chỉ như thế này thôi.

Bác Tần cười cười ngồi xuống.

Có điều rõ ràng là Tần Tiễn Dư nằm viện, nhưng mà Tuế Tuế lại ngủ trên giường, mà tên cuồng công việc Tần Tiễn Dư này lại đang cố gắng làm việc, coi như là một người yêu thương vợ.

Đoán chừng là bác Tần mang đồ ăn đến, hơn nữa có Tần Tiễn Dư ở đây nên cả phòng đều có mùi thơm ngào ngạt.

Đường Tuế hít hít cái mũi, đứng dậy rời giường, xoa xoa đôi mắt buồn ngủ.

Nhìn thấy bác Tần ngồi cách đó không xa bèn đi ra khỏi giường, bay nhanh giống như bướm, chẳng mấy chốc người đã đứng trước mặt bác Tần.

"Có ngủ ngon không?"
Bác Tần nhìn thấy dáng vẻ của Đường Tuế, nhịn không được mà nở nụ cười ha hả.


"Vẫn khá tốt ạ.

"
Đường Tuế gãi đầu, cười khanh khách nhìn bác Tần.

"Bác mang rất nhiều đồ ăn đến, hai đứa các con nhanh ăn cơm tối đi.

"
"Con đi rửa tay một chút rồi qua ngay ạ.

"
Sau khi rửa tay xong, Đường Tuế lại tới trước ghế sô pha, vươn tay về phía Tần Tiễn Dư.

Tần Tiễn Dư bỗng nhiên thấy một bàn tay trắng noãn nhỏ bé vươn tới trước mặt mình, khóe miệng hơi cong lên, đưa bàn tay xương khớp rõ ràng của mình lên nắm lấy bàn tay của cô.

Đường Tuế cực kì thoải mái đỡ anh dậy, hai người cùng đi tới cái bàn trước mặt.

"Ăn cơm thôi.

"
Nhưng mà, Tần Tiễn Dư có chút không được tự nhiên.

"Bác, bác ăn cơm đi, nhìn con làm gì.

"
Tần Tiễn Dư sắp không nhịn được nữa.

"Dáng vẻ con đẹp chứ sao.

"
Bác Tần cười cười, nhìn anh một cái thật sâu, dường như còn có thâm ý khác.

Tần Tiễn Dư:!
Chờ thêm một thời gian nữa em họ anh về rồi, đến lúc đó chắc hẳn bác sẽ không có nhiều thời gian chú ý đến anh đâu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 543: Chương 543


Vì thế, Tần Tiễn Dư quan tâm hỏi: "Em họ khi nào về thế ạ?"
"Tuần sau."
Bác Tần mỉm cười đáp, vẻ mặt của bà thản nhiên, chuyên tâm gắp rau cho Đường Tuế, dường như đối với chuyện con trai sắp trở về cũng không quá để ý.
Tuần sau à.
Tần Tiễn Dư yên lặng nhớ kĩ.
Đúng lúc, tuần sau là lúc anh xuất viện.
Nhiều lắm thì chỉ hai ngày nay anh sẽ bị bác gây chút đau khổ mà thôi.
Nghĩ vậy thì cảm thấy dường như cũng không quá khó qua như thế.
Bác Tần ngước mắt lên, tuy nói sắc mặt Tần Tiễn Dư không có chút thay đổi nào.
Dù sao cũng là đứa trẻ nhìn từ nhỏ đến lớn, tất nhiên bác Tần vừa liếc mắt một cái đã nhận ra ý tưởng của Tần Tiễn Dư.
Hừ, tên nhóc thối này còn muốn thoát khỏi bà, không có cửa đâu.
Bữa cơm này, ngoài mặt có vẻ bình thản, nhưng mà bên trong là sóng gió mà không ai biết được.
"Giám đốc."
Lát sau, trợ lý đi đến, trên tay anh ta còn cầm một đống hồ sơ dày cộp.
"Đây đều là tài liệu, có một số trên mạng, tôi đều tổng hợp lại đây rồi."
Tần Tiễn Dư khẽ gật đầu.
Nhận văn kiện trong tay trợ lý xong, rồi đưa đến trước mặt Đường Tuế.
"Em xem một chút rồi xử lý đi."

Đường Tuế có chút mơ màng, trong khoảng thời gian ngắn không biết cái trước mắt này là cái gì.
Cô vươn bàn tay nhỏ bé mở ra.
Trên cơ bản đều là ảnh chụp nguyên chủ bị ngược đãi.
Xem ra, những tấm ảnh chụp này đều được chụp từ ô tô đậu bên ngoài đường, hoặc là từ camera bên đường.
Bởi vì chỗ ngủ của nguyên chủ là ở ban công, hơn nữa bảo mẫu không để ý đến cô chút nào, ban công lại không có bức rèm, cho nên các loại hành vi ngược đãi của bảo mẫu đối với nguyên chủ đều bị bại lộ.
Có tấm nguyên chủ quỳ gối trên mặt đất ăn cơm, có ảnh mùa đông bên ngoài tuyết rơi trắng xóa, nguyên chủ mặc quần áo đơn bạc, ngủ ở ban công đến lạnh run.
Nhưng mà hiện tại, nhìn thấy những tấm ảnh chụp này, Đường Tuế siết chặt ngón tay.
Vẫn cảm thấy ngày đó xuống tay có hơi nhẹ.
"Mấy cái đó là cái gì thế?"
Bác Tần nhìn thấy ảnh chụp trên bàn, mỗi một tấm đều tràn đầy khuất nhục khó coi.
Bà đau lòng nhìn Đường Tuế, trong lòng cực kì không đành lòng.
"Không có việc gì đâu, bác, bác đừng lo lắng."
Đường Tuế cười cười, tay cô vỗ vỗ trên mu bàn tay của bác Tần.
"Chuyện gì?"
Bác Tần thấy đứa bé này chuyện gì cũng không chịu nói, tầm mắt bèn nhìn về phía Tần Tiễn Dư đứng một bên.
Tần Tiễn Dư nhìn thoáng qua trợ lý, ý bảo anh ta có thể nói.
Trợ lý khẽ gật đầu, lúc này mới kể tất cả mọi chuyện một lần nữa.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1.

Đội Trưởng! Xin Dừng Tay!
2.

Nhị Triều Hoàng Hậu - Dương Vân Nga
3.

Đợi Mùa Phượng Nở
4.

Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
=====================================
Lúc nói chuyện, ngữ điệu của anh ta cũng khó nén được sự tức giận.
Dù sao chuyện này, thật sự rất đáng giận.
Trong quá trình anh ta điều tra, cũng không biết sẽ có một cha mẹ không quan tâm con cái như thế, cũng chưa từng thấy một bảo mẫu có thể to gan lớn mật đến vậy.
"Trước đây cô Đường có bệnh, sau khi em gái cô ấy sinh ra, cha mẹ cô ấy bèn đưa cô ấy tới căn nhà ở ngoại ô, cũng không phái người theo cùng mà chỉ tìm một bảo mẫu.

Làm cha mẹ không quan tâm thì cũng thôi, bảo mẫu cũng không phải người, dẫn theo con gái con trai vào ở cùng, rõ ràng nhà khá lớn, thế mà lại để cô Đường ngủ ở ban công.

Động một cái là đánh cô Đường, tóm lại...!Cô Đường đã phải nhận hết khuất nhục vào trách mắng."
"Cặp cha mẹ này thật sự rất không xứng chức."
Trong lòng bác Tần tràn đầy tức giận, cầm lấy báo cáo điều tra trong tay trợ lý, đọc một lượt từ trên xuống dưới, cuối cùng cũng thấy được tên của cặp vợ chồng Đường Hữu Đức và Giang Lưu Sương, và con gái nhỏ Đường Noãn Noãn của họ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 544: Chương 544


Ối, cái tên Đường Noãn Noãn này dường như có chút quen, dường như đã nghe thấy ở đâu rồi.

Trong lúc nhất thời bác Tần cũng không nhớ ra được, ngón tay ném những báo cáo đó sang một bên, đau lòng ôm lấy Đường Tuế, ngón tay được bảo dưỡng cực kì tốt nhẹ nhàng xoa xoa đầu cô.

"Tuế Tuế nhà chúng ta đúng là chịu khổ rồi.

" Nói xong, lại nhìn thẳng vào Tần Tiễn Dư: "Tiễn Dư à, những người nhà họ Đường này, về sau con nhớ nhìn cho kĩ, đừng để họ dính chút quan hệ với nhà chúng ta.

"
Tần Tiễn Dư khẽ gật đầu, thật ra không cần bác nói, anh cũng định làm vậy.

"Tuế Tuế, con định làm sao bây giờ?"
Bác Tần chỉ văn kiện trên bàn, hỏi Đường Tuế, dù sao đây cũng là chuyện của Đường Tuế, tất cả đều lấy Đường Tuế làm chủ.

"Kiện bọn họ, để bọn họ nhận hình phạt mà họ nên nhận.

"
"Đi làm đi.

"
Tần Tiễn Dư thu lại mấy tập tài liệu đó, đưa cho trợ lý.

"Vâng.

"
Trợ lý không trì hoàn chút nào, xoay người đi được vài bước lại dừng lại, có vẻ muốn nói lại thôi.

"Còn muốn nói gì à?"

Tần Tiễn Dư nhìn ra sự chần chờ của anh ta.

Trợ lý nhìn Đường Tuế, có mấy lời không biết có nên nói hay không.

"Có cái gì thì anh nói thẳng đi, tôi không sao cả.

"
Đường Tuế mím môi cười, vẻ mặt cũng cực kì thản nhiên.

"Hôm qua tôi lúc tôi đi tra xong, cũng đã gửi một tập tin cho nhà họ Đường, đồng thời cũng hỏi bọn họ định giải quyết chuyện này thế nào.

Nhưng đến giờ đã được một ngày rồi mà nhà họ Đường vẫn chưa có câu trả lời thuyết phục, tôi thấy bà bảo mẫu kia sống trong nhà đó, cuộc sống như cá gặp nước, rõ ràng là nhà họ Đường vốn không để chuyện này vào mắt.

"
Lúc trợ lý nói mấy lời này, còn có chút tức giận.

"Tuế Tuế.

"
Nghe thấy lời này, trong lòng bác Tần càng thêm không vui, vươn tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Đường Tuế, trong mắt tràn đầy đong lòng.

"Không có việc gì đâu bác.

"
Đường Tuế lắc đầu: "Con đã đoạt tuyệt quan hệ với bọn họ rồi, về sau con đi cầu của con, họ đi đường của họ.

"
Bác Tần thấy Đường Tuế như vậy, dường như là dáng vẻ bất cần, bà đoán không biết trong lòng cô gái nhỏ đang nghĩ cái gì đây.


Ôi, đứa con nào mà chả mong chờ tình thương của mẹ chứ.

Đáng thương quá đi, đứa bé không biết đã phải chịu bao nhiêu tổn thương mới có thể ra nông nỗi như này chứ.

"Ôi.

"
Bác Tần cúi đầu thở dài một tiếng, phất tay cho trợ lý ra ngoài làm việc.

"Tuế Tuế à, về sau con cứ ở nhà bác đi, bác chính là bác của con, nếu con nguyện ý, cũng có thể coi bác là mẹ con, dù sao bác cũng nuôi Tiễn Dư từ bé.

"
Bác Tần nhìn bộ dáng đáng yêu của Đường Tuế, trong lòng không biết đã lo lắng đến cỡ nào rồi.

Cặp cha mẹ đáng chém ngàn đao kia, trong lòng cũng không biết nghĩ như thế nào nữa, một đứa con tốt thế này cũng có thể bỏ qua, thật sự rất ghê tởm.

"Được.

"
Đường Tuế gật đầu, trong lòng cũng cực kì vui mừng.

"Con thích bác.

"
Nói xong, cơ thể mềm mại lập tức ôm lấy bác Tần.

Bác Tần nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn trong lòng, khỏi phải nói có bao nhiêu tiếc nuối.

"Bọn họ không thích con, vậy bọn bác thích con, đúng không, Tiễn Dư.

"
Trong lúc bác Tần nói chuyện còn không quên kéo Tần Tiễn Dư vào.

Tần Tiễn Dư sửng sốt một chút, nhưng mà hai người bác Tần và Đường Tuế đều đang nhìn chằm chằm anh.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 545: Chương 545


Anh nhìn thấy cánh mũi phiếm hồng của Đường Tuế, cùng với một đôi mắt to tròn ngập nước, lúc này mới gật đầu.

Thật ngốc.

"Đúng vậy.

"
Tần Tiễn Dư gật đầu một cách cứng nhắc, vành tai cũng vô thức phiếm hồng.

Ngón tay thon dài để bên người hơi siết lại.

Còn cực kì mất tự nhiên mím môi.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Tần Tiễn Dư, khóe miệng Đường Tuế khẽ cong lên.

"Cảm ơn anh, Tần Tiễn Dư.

"
Nụ cười của cô thật sự rất ngọt ngào, cặp mắt màu đồng giống như mật đường hòa tan.

Tần Tiễn Dư bị nụ cười của cô bắn trúng.

Sâu trong nội tâm mềm mại thành một mảnh.

Anh mất tự nhiên cười cười, rồi lại rũ mắt, cái sự lạnh lùng bao quanh toàn thân biến mất sạch sẽ, thay vào đó là cảm giác ôn nhu.

Bác Tần thấy vậy, nhịn không được mà trêu ghẹo.

"Ôi chao, Tuế Tuế, chỉ cảm ơn Tiễn Dư thôi sao? Nơi này đâu có chuyện gì của bác?"
Bác Tần cười cười nhìn cả hai.


Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tuế đỏ lên, lúc này mới vươn tay ôm lấy bác Tần, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn cọ cọ trên người bà.

"Cũng thích bác mà.

"
Bác Tần cười ha ha, bà chính là thích bộ dáng đáng yêu này của Tuế Tuế.

- ----
Đã gần đến ngày Tần Tiễn Dư xuất viện.

Sáng sớm bác Tần đã đến rồi, đi cùng với bác còn có bác trai Tần.

Trùng trùng điệp điệp đến đón Tần Tiễn Dư xuất viện.

Viện trưởng cũng cực kì kinh ngạc khi thấy tốc độ khôi phục của Tần Tiễn Dư, cũng không phải gãy xương là bệnh nặng gì, nhưng mà trạng thái khôi phục của Tần Tiễn Dư thật sự rất mạnh mẽ.

Có cảm giác chỉ cần nằm viện một thời gian đã khôi phục một cách thần kì.

Tốc độ khôi phục này, quả thật khiến người khác sợ hãi, hít thở không thông.

Tần Tiễn Dư về nhà rồi, những người còn lại đều lục tục rời đi.

Chỉ có bác Tần không đi.

Tần Tiễn Dư ngẩng đầu lên: "Bác, lúc này em họ có lẽ cũng đã về rồi, bác không định về à?"
Bác Tần ngồi trên sô pha, nói chuyện cùng Đường Tuế, lúc nghe được lời nói này của Tần Tiễn Dư nhịn không được mà nở nụ cười.

"Đồ đạc của bác cũng đã chuyển đến đây rồi, bác không tính về, đợi sau khi em họ con về nước, cũng sẽ đến thẳng đây sống, Tiễn Dư, chằng lẽ con không đồng ý?"
Bác Tần buông chén cà phê xuống, nhìn thẳng Tần Tiễn Dư.


"Không dám.

"
Tần Tiễn Dư thoáng dừng một chút.

"Con chỉ là sợ bác không quen.

"
Bác Tần cười lắc đầu: "Sao bác lại không quen chứ, dù sao trước kia cũng vì chăm sóc các con nên cũng dẫn theo em họ con đến sống ở đây, sao có thể không quen.

"
Tần Tiễn Dư gật đầu.

"Vậy con đến thư phòng làm việc trước.

"
Tần Tiễn Dư đứng dậy.

"Được.

"
Bác Tần còn không thèm ngẩng đầu lên, vẫn tiếp tục nói chuyện với Đường Tuế, Đường Tuế cũng vậy, đầu cũng chưa thèm ngước lên.

Sắc mặt Tần Tiễn Dư có chút âm trầm, nhíu mày đi lên lầu.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Tần Tiễn Dư tăng 1, tổng giá trị hắc hóa là 41.

Đường Tuế ngồi ở sô pha bỗng nhiên cứng đờ người.

Đang êm đẹp, sao giá trị hắc hóa lại tăng?
Tuy rằng chỉ tăng 1 điểm, nhưng như vậy cũng đủ khiến người khác đau đầu.

Đường Tuế mím môi, trong lòng có chút không xác định được.

Luân Hồi Kính: Có nhiệm vụ, bảo Tần Tiễn Dư mua đồ cho cô.

Đường Tuế:?
Thần kinh à.

Giá trị hắc hóa của Tần Tiễn Dư vừa mới tăng lên, lại bắt cô đi bảo Tần Tiễn Dư mua đồ cho cô?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 546: Chương 546


Luân Hồi Kính: Không hoàn thành nhiệm vụ sẽ được khen thưởng điện giật đó nha.

Đường Tuế:??? Khi nào, điện giật cũng là khen thương thế??
Hừ.

Đường Tuế vừa quay đầu liền nhìn thấy hoa tường vi đỏ cực kỳ xum xuê bên ngoài cửa sổ sát đất, dưới ánh nắng gió nhẹ, đung đưa lay động.

Thấp thoáng dưới ánh sáng chói, hoa tường vi đỏ tươi cũng có vẻ tràn đầy sức sống.

Đường Tuế mím môi, khóe miệng hơi con lê.

Đúng là đẹp thật.

"Dì ơi, cháu có thể cắt mấy đóa hoa tường vi này không?"
Đường Tuế hỏi.

Dì Tần nhìn theo ánh mắt cô, "Có thể.

"
"Con đi cắt mấy đóa.

"
Đường Tuế cười hì hì, đứng lên, tìm người hầu cầm kéo và lẵng hoa, phấn khích đi ra ngoài.

Dì Tân chống tay, nghiêng đầu nhìn Đường Tuế giống như con bướm nhỏ chạy trong bụi hoa.

Bà còn nhớ rõ, đám hoa tường vi này là anh hai trồng cho chị dâu.

Dì Tần hơi mỉm cười, nhìn dáng vẻ này của Đường Tuế, chắc là muốn ngắt hoa tường vi này cho Tiện Dư.

Đường Tuế hái được hai đóa hoa, cẩn thận cắt tỉa, tìm được một cái bình hoa nhỏ, cắm hoa vào, nhìn trái nhìn phải, cảm thấy đã đủ hoàn mỹ không tì vết.


Cười khanh khách bưng bình hoa, lên lầu tìm Tần Tiện Dư.

"Cốc cốc! "
Vừa mới gõ cửa.

"Tần Tiện Dư, là tôi.

"
Không đợi Tần Tiện Dư bên trong trả lời, Đường Tuế đã gấp không chờ nổi mở miệng.

"Vào đi!"
Vốn dĩ chân mày còn quanh quẩn tia không vui, nghe thấy giọng nói Đường Tuế dễ nghe đầy sức sống như thế, tia không vui trong lòng Tần Tiện Dư lập tức tan thành mây khói.

"Tôi tới rồi.

"
Đường Tuế đẩy cửa tiến vào, mặt lộ vẻ dịu dàng, đôi tay trắng nõn nâng bình hoa, cẩn thận đi tới trước mặt Tần Tiện Dư, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp, người còn đẹp hơn hoa.

Đường Tuế cầm bình hoa trong tay, nhẹ nhàng đặt lên bàn Tần Tiện Dư.

Làm không khí nặng nề trong phòng trở nên linh động.

Trong không khí cũng tràn ngập mùi hương thoang thoảng.

Tần Tiện Dư biết đó không phải mùi hoa mà là hơi thở mang hương thơm trên người thiếu nữ.

Mùi thơm ngào ngạt mê người.

"Thơm quá.

"
Đường Tuế hít sâu một hơi.


Cô có cảm giác, hoa tường vi nhà họ khác với hoa ở những nơi khác cô từng thấy.

Nó ngọt ngào hơn và quyến rũ hơn.

"Hoa tường vi này là cha tôi đặc biệt trồng để tặng mẹ tôi, tên cũng lấy theo tên mẹ tôi.

" Tần Tiện Dư hơi mỉm cười.

Trong đầu cũng hiện ra cảnh lúc nhỏ.

Dưới tia nắng ban mai, cha mẹ ngồi trên chiếc ghế dài trong biển hoa tường vi.

.

Đam Mỹ Hiện Đại
Chỉ là sau khi cha qua đời, mẹ cũng tự sát theo.

Nghĩ đến đây, vẻ mặt Tần Tiện Dư cũng trầm mặc, trong mắt có vẻ âm u mơ hồ.

"Anh sao thế?"
Tay nhỏ mềm mại của Đường Tuế bao phủ lên mu bàn tay Tần Tiện Dư.

Mềm mại chạm phải cứng rắn.

Hai tròng mắt Tần Tiện Dư dần rõ ràng.

"Không sao, mọi chuyện đều đã qua.

"
Cho tới nay, có lẽ anh sẽ trách mẹ vì sao lại bỏ rơi mình, muốn rời đi với cha.

Để lại một mình anh sống trên thế giới này.

Bây giờ!
Tầm mắt Tần Tiện Dư dừng trên người Đường Tuế thật sâu.

Có vẻ như anh đã hiểu rõ phần nào.

Giống như bản thân anh thích Đường Tuế, trong lòng đương nhiên hy vọng Đường Tuế và mình ở bên nhau.

Nếu!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 547: Chương 547


Đường Tuế chớp chớp mắt, tên này nghe rất hay.

"Tên mẹ anh nghe hay quá!"
Đường Tuế cười rạng rỡ, hàng mi mảnh dài hơi rung động.

"Đúng vậy.

"
Tần Tiện Dư khẽ gật đầu.

"Tôi đưa hoa cho anh, anh có vui không?"
Đường Tuế ngẩng đầu hỏi.

"Vui chứ!"
Tần Tiện Dư cảm thấy, có thể nhận được lời, hoặc nhiều hoặc ít cũng là một chuyện đáng vui mừng.

"Vậy anh xem cổ tôi này, sáng không?"
Nói đoạn, Đường Tuế ngửa cổ, lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh như thiên nga.

"Hả??"
Tần Tiện Dư tỏ vẻ không hiểu.

"Vậy anh nhìn tay tôi đi, trống không đúng chưa?"
Đường Tuế nói, sau đó giơ đôi tay trắng nõn đến trước mặt Tần Tiện Dư, nhìn thẳng vào Tần Tiện Dư.

"Cô muốn quà?"
Tần Tiện Dư cuối cùng cũng bất giác nhận ra điều gì đó.

"Đúng rồi.

"
Đường Tuế gật mạnh đầu.

"Anh không đưa tôi thứ gì à?"
"Có qua có lại, phải không?"
Đường Tuế cười hì hì nhìn Tần Tiện Dư.


Khóe miệng Tần Tiện Dư hơi cong lên.

"Được, chúng ta đi trung tâm thương mại.

" Tần Tiện Dư chợt đứng dậy, đi về phía trước bài bước, quay đầu lại, nhìn Đường Tuế còn đứng bất động tại chỗ, "Sao cô không đi?"
"Thật ra anh tùy tiện tìm thứ gì đó trong nhà cho tôi là được, không cần phiền phức vậy đâu.

"
Đường Tuế không muốn ra ngoài, chẳng phải chỉ đưa một món quà nho nhỏ thôi sao?
Lấy ngay tại chỗ là được.

"Chỗ này tôi không có gì có thể cho cô.

"
"Hơn nữa, tôi muốn ra ngoài một lát.

"
Tần Tiện Dư nói xong chân dài sải bước, đi ra ngoài.

Lúc sắp đi đến cửa, anh vẫn không nghe thấy đằng sau có động tĩnh gì, hơi tạm dừng một chút.

"Có đi không? Nếu không đi thì không cần đi nữa.

"
"Đi đi đi, sao có thể không đi chứ??"
Khóe miệng Tần Tiện Dư hơi cong lên, vẻ mặt cũng trở nên bay bổng.

Đường Tuế về phòng mình, tùy tiện tìm một cái váy mặc vào, lúc xuống lầu, Tần Tiện Dư đã đứng chờ dưới lầu.

"Chúng ta đi thôi!"
Cô đứng bên cạnh Tần Tiện Dư, mềm giọng nói một câu.

"Ừ.

"
Tần Tiện Dư vừa chuẩn bị nhấc chân đi, quay đầu lại thấy Đường Tuế vẫn còn đứng tại chỗ không nhúc nhích.


"Dì, dì có đi không?"
Đảo mắt đã thấy Đường Tuế giống như bươm bướng nhằm đến dì Tần ngồi trên ghế sô pha.

"Dì không đi, hai đứa đi dạo đi!"
Tuy dì Tần rất thích.

nhưng dì cũng biết lúc này không nên đi làm bóng đèn.

"Lát nữa dì muốn nghỉ ngơi.

"
Đường Tuế gật gật đầu, "Vâng ạ, cháu đi với Tần Tiện Dư đây.

"
"Được.

"
Dì Tần mỉm cười, vẫy vẫy tay, nhìn theo bọn họ rời đi.

Lần này ra ngoài là Tần Tiện Dư lái xe, Đường Tuế ngồi ở ghế phụ.

"Cái này hình như có vẻ hơi chật.

"
Lúc Đường Tuế thắt dây an toàn, sức lực trên tay ít nhiều nới lỏng.

Đặc biệt là khom lưng, mãi không thắt được dây an toàn.

"Để tôi.

"
Tần Tiện Dư nghiêng người qua, duỗi tay cầm lấy dây an toàn, cạch một tiếng thắt cho cô.

Bởi vì hai người quá gần nhau, hơi thở ngọt ngào của Đường Tuế đều phải lên má Tần Tiện Dư.

"Tần Tiện Dư.

"
"Cảm ơn.

"
Giọng Đường Tuế mềm mại ngọt ngào.

"Ừ.

"
Bởi vì quá gần, điều này khiến cho giọng nói của Tần Tiện Dư hơi thô ráo không được tự nhiên.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 548: Chương 548


Không có gì, đi thôi.

"
Tần Tiện Dư cũng tự thắt dây an toàn, lái xe thẳng đến trung tâm thương mại.

Khi đến nơi, hai người đi lên từ bãi đỗ xe ngầm, đi thẳng lên tầng 6.

Tầng này bán trang sức đá quý.

"Cô nhìn xem, cô thích cửa hàng nào, chúng ta trực tiếp vào mua.

"
Tần Tiện Dư đứng tại chỗ, chờ Đường Tuế quyết định.

"Tôi cái nào cũng được.

"
Đường Tuế nhìn cửa hàng tương đối gần thang máy, tiện tay chỉ là đã chọn xong.

Tần Tiện Dư vừa chuẩn bị đuổi theo, điện thoại bỗng dưng vang lên.

"Tuế Tuế, tôi nhận điện thoại, cô vào trước đi.

"
Tần Tiện Dư đứng im tại chỗ không nhúc nhích.

"Được thôi! Tôi vào chọn trước.

"
Đường Tuế gật gật đầu, lập tức đi vào.

Vừa mới vào cửa hàng, lập tức có nhân viên bán hàng trang điểm tinh xảo bước tới.


Mỉm cười tiếp đón Đường Tuế.

"Thưa cô, cô có kiểu dáng nào muốn mua không?"
"Không có.

" Đường Tuế lắc đầu, "Cô tùy tiện giới thiệu một cái đi!"
"Chỗ chúng tôi mới nhập một số trang sức hồng ngọc, rất phù hợp với những cô gái ngọt ngào như cô.

"
"Không biết cô có hứng thú không ạ?"
"Cũng được!"
Đường Tuế gật gật đầu, đi theo nhân viên bán hàng.

Tới trước quầy, nhân viên vào trong và lấy ra một loạt hồng ngọc.

Tầm mắt Đường Tuế dừng trên một chiếc nhẫn kim cương màu hồng nhạt.

Cái này rất đẹp.

"Cái này.

"
Tay nhỏ trắng nõn chỉ nhẫn kim cương hồng nhạt.

"Được, cô thử một lần, đây là mẫu vừa về, chưa có ai mang thử, cô là người đầu tiên.

"
"Nếu chiếc nhẫn vừa hoàn toàn có thể mang đi.

"
Không lớn không nhỏ, vừa vặn.


"Rất đẹp.

"
Nhân viên bán hàng không kìm được khen ngợi, tuy bọn họ làm nghề này bình thường đều gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.

Chỉ là lúc này đây! Cô ấy chắc chắn không có.

Đôi tay nhỏ của Đường Tuế trắng nõn không tì vết, xương đều đều, ngay cả móng tay cũng hồng hào, chiếc nhẫn kim cương hồng được đeo trên tay cô càng thêm sáng chói.

Rất nhiều người dựa vào trang sức hoặc quần áo mới trở nên xinh đẹp hơn.

Cái này gọi là dệt hoa trên gấm.

Nhưng Đường Tuế lại không như thế.

Chỉ đơn thuần đeo những thứ này, cô vốn đẹp.

"Cô chờ một chút, người trả tiền đang ở ngoài gọi điện thoại, tôi muốn chiếc nhẫn này.

Đường Tuế hơi mỉm cười, tháo chiếc nhẫn trên ty xuống đặt trên khay vải nhung đen.

"Tiệm các cô làm sao thế, bạn trai tôi là khách hàng VIP ở đây, chỉ biết lấy ra mấy thứ này, tống cổ chúng tôi à?"
Trong cửa hàng đang yên tĩnh, bỗng dưng truyền đến một trận âm thanh ồn ào.

Đường Tuế nghe giọng nói này, thậm chí còn thấy hơi quen tai.

Cô vừa quay đầu lại, lập tức thấy Lưu Nguyệt mặc cả người giả hàng hiệu, ôm một người đàn ông to béo.

"Đường Tuế?"
Lưu Nguyệt trừng mắt, thấy rõ Đường Tuế liền lao tới trước mặt cô ngay lập tức.

"Con khốn, mày làm hại anh với mẹ tao đều vào, tao không để yên cho mày.

"
Lưu Nguyệt giống như có gì đó, lao tới trước mặt Đường Tuế, nhân viên bán hàng xung quanh đều bị dọa.

Đường Tuế đứng im tại chỗ không nhúc nhích, không hề trốn tránh chút nào, chỉ dùng đôi mắt trầm tĩnh nhìn Lưu Nguyệt.

Lưu Nguyệt vốn muốn cho Đường Tuế một cái tát, nhưng chạm phải ánh mắt cô, cô ta lập tức co rúm lại.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 549: Chương 549


Nghĩ đến cảm giác ngày đó bị ra sức đánh, cô ta lập tức không dám xuống tay.

Đường Tuế này bây giờ đã điên rồi, hơn nữa sức lực cực kỳ lớn, cô ta chẳng phải đối thủ của cô.

"Cắt.

" Đường Tuế cười nhạo một tiếng, ánh mắt nhìn Lưu Nguyệt tràn ngập chế giễu, cái gì gọi là ra mặt cho cha mẹ, Lưu Nguyệt đã quen vờ vịt, ngày thường tất cả mọi việc trong nhà đều để hai mẹ con họ làm, cô ta chỉ ở sau hướng phúc.

Cho nên lúc này tai ương ngục tù không có phần của cô ta.

Lưu Nguyệt bị vẻ chế giễu trong mắt cô làm đau đớn, lập tức giận không thể chịu được.

"Đây là nhẫn kim cương gì, cho tôi xem?"
Không thể mặt đối mắt, có thể mua đồ cô thích.

Đường Tuế cũng không được nhà họ Đường thích, dù chuyện của mẹ đã bị bại lô, nhưng nhà họ Đường cũng không có bất cứ động tĩnh gì, ngược lại mấy chung cư kia còn được sang tên mẹ cô ta mấy ngày trước.

Điều này có nghĩa là trên người Đường Tuế không có tiền, một kẻ nghèo hèn mà còn dám đến trung tâm thương mại mua kim cương, đúng là cười chết.

Cô ra dù thế nào đi nữa cũng đã tìm được một người đàn ông giàu có kết hôn với mình.

"Viên kim cương hồng này đã được cô gái này lấy rồi ạ.

"
Nhân viên bán hàng vội vàng nói.

"Cái này bao nhiêu tiền?"
Lưu Nguyệt nhướng mày, cô ta không tin Đường Tuế có tiền mua thứ này, thật là khôi hài.


Không phải cô ta khinh thường cô.

"Cái này phải 21W.

"
"Thưa cô, nếu cô muốn mua, sợ là phải đợi mấy tháng.

"
Lưu Nguyệt cười châm biếm vài tiếng.

Không phải muốn mua à, sao còn chưa trả tiền, chẳng phải là rất nghèo sao.

"Ai cần cô lo?"
Đường Tuế cười phản ứng với cô ta.

"Nói không chừng cô ta không có tiền mua đâu, hôm nay bạn trai tôi đưa tôi tới mua nhẫn kim cương.

" Khi nói chuyện, Lưu Nguyệt ôm bạn trai mình, hồi lâu không chờ được bạn trai trả lời, dừng lại, "Anh làm gì đấy??"
Lưu Nguyệt quay đầu nhìn lại, lập tức thấy người đàn ông của mình trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm Đường Tuế, trong lòng tức chết, duỗi tay nhéo một cái.

Người đàn ông im lặng, dù sao trước công chúng cũng không nói gì thêm, chỉ ánh mắt nhìn Lưu Nguyệt càng sắc bén hơn.

"Anh yêu, anh mua cái này cho em đi.

"
Lưu Nguyệt duỗi tay chỉ trong quầy, ánh mắt tràn ngập chờ mong.


"Tay của em vừa đen vừa thô, dù em có mua cũng không mang được!"
"Anh!!"
Lưu Nguyệt tức chết, không dám cầm sát khí của người đàn ông.

Chỉ trừng mắt với Đường Tuế, "Đồ hồ ly linh, mày dám quyến rũ chồng tao ngay trước mặt tao.

"
Đường Tuế:???
"Chồng cô, tôi chướng mắt nhé.

"
Đường Tuế ghét bỏ bĩu môi, còn lùi về phía sau hai bước.

"Anh ta còn chả xứng xách dép cho bạn trai tôi.

"
Lưu Nguyệt nghe cô nói dõng dạc như thế, cô ta liên tục cười mỉa.

"Phải không?"
Thế mà còn coi thường chồng cô ta, cô ta thật muốn xem bạn trai Đường Tuế trông như thế nào.

Một đứa ngốc, trước kia không biết gì, không thể hiểu được vượt lên, bỗng nhiên có chồng???
Này, nói ra ai cũng không tin.

"Tao chờ bạn trai mày đến đây.

"
Lưu Nguyệt khoanh tay trước ngực, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Đường Tuế.

"Tuế Tuế.

"
Nhưng vào lúc này, một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên.

Đường Tuế nhìn theo tiếng nói, liếc mắt một cái liền thấy Tần Tiện Dư đang từ từ bước tới, cô lập tức uyển chuyển như bướm, nhanh chóng phi vào lòng Tần Tiện Dư, đầu nhỏ cũng dán chặt trước ngực Tần Tiện Dư.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 550: Chương 550


"Anh yêu, anh gọi điện thoại lâu quá.

"
Động tác Đường Tuế như vậy khiến Tần Tiện Dư cực kỳ giật mình.

Chỉ có điều trong lòng anh cũng khá thích, anh rất thích Đường Tuế tới gần như vậy, có một chút vui mừng.

Tần Tiện Dư mím môi.

Lúc vừa mới tiến vào, anh đều đã nghe được bọn họ đang nói gì.

"Đồ em muốn mua, chọn xong chưa??"
Đường Tuế gật gật đầu, nắm lấy tay anh, đi thẳng về hướng quầy.

Lúc đi qua người Lưu Nguyệt, không thèm nhìn Lưu Nguyệt một cái.

Lưu Nguyệt giật mình nhìn Tần Tiện Dư.

Quả thật là đồng tử chấn động.

Trời ơi, đứa thiểu năng trí tuệ Đường Tuế này, sao lại có vận cứt chó* thế!
*May mắn
Trước kia ở nhà nó đều bị bắt nạt, bỗng nhiên lại có một người đàn ông chất lượng cao như thế này chờ.

Lưu Nguyệt càng nghĩ càng tức, trong đôi mắt nhỏ cũng tràn ngập sự đố kị.

Người đàn ông tốt như vậy, Đường Tuế sao xứng được.

Chỉ thấy, Tần Tiện Dư tới trước quầy.

"Nhẫn kim cương này là thứ cô ấy thích.

"

Nhân viên bán hàng cũng là một người sáng suốt, vừa thấy Tần Tiện Dư là biết anh là người giàu có.

Cũng không nói nhiều, trực tiếp đẩy đồ đến trước mặt Tần Tiện Dư.

"Em chọn đẹp không?"
Đường Tuế cười hỏi.

"Tạm được.

"
Tần Tiện Dư khẽ gật đầu.

"Lấy bộ này.

"
Nói xong, lấy ra một chiếc thẻ đen từ trong ví mình, nhẹ nhàng đặt lên quầy.

Nhân viên bán hàng thấy thế không khỏi trừng lớn hai mắt.

Cái gì!
Lấy cả bộ luôn.

Vậy phải hơn trăm vạn ấy chứ!
Nhưng nháy mắt tiếp theo, thấy tấm thẻ đen Tần Tiện Dư đặt trên bàn, trong lòng cũng hiểu rõ.

Đây là một người giàu có chính hiệu.

"Vâng thưa anh, xin hai người vui lòng chờ một lát.

"
Nhân viên bán hàng cầm thẻ, một mặt chỉ vào trang sức kim cương trên quầy.

"Thưa anh và cô, vui lòng đến khu VIP chờ một lát.


"
"Ừ.

" Tần Tiện Dư nhã nhặn gật đầu, kéo tay Đường Tuế, mắt nhìn thẳng bước tới ghế sô pha trong khu chờ.

Đường Tuế dựa vào Tần Tiện Dư như chim nhỏ nép vào người, đôi mắt trong veo như chứa nước, hai người tới phòng VIP chuyên dụng.

Người đàn ông thổ hào chỉ cảm thấy thể diện khó cứu vãn, vung tay, mặt trầm như nước bước ra ngoài.

Trước giờ anh ta chưa từng mất mặt như thế bao giờ.

Thể diện cả đời này đều ném hết trong hôm nay rồi.

Khó trách mẹ nói, lấy vợ phải xem, nếu cưới không tốt sẽ xui xẻo,
Mẹ anh ta vẫn luôn không ưa Lưu Nguyệt, bây giờ xem ra cô ta đúng là như vậy thật.

"Chồng ơi, anh đi đâu thế, nhẫn còn chưa mua mà.

"
Lưu Nguyệt bị Đường Tuế kích thích, tuy không dám so đo với Đường Tuế, nhưng! Trước mắt, cô ta vẫn cần mua nhẫn, kết hôn mà.

"Không mua.

"
Người đàn ông đi tới trước của, bỗng nhiên quay đầu, chán ghét liếc nhìn Lưu Nguyệt một cái.

"Vì, vì sao chứ?"
Lưu Nguyệt há hốc mồm.

"Chúng ta phải kết hôn cơ mà! Sao anh lại như vậy??"
"A.

" Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, "Cô biết cô vừa đắc tội ai không? Chưa từng nghe qua Tần Tiện Dư sao?"
"Tần Tiện Dư? Ai thế?"
Lưu Nguyệt nào biết mấy thứ này, thở hổn hà hổn hển một lúc lâu mà không nói lên lời.

"Nhẫn tôi không mua, cũng sẽ không kết hôn với cô, cô đừng mơ nữa.

"
Người đàn ông lạnh lùng nhìn Lưu Nguyệt, sống với loại người này, không biết sau này còn xui xẻo thế nào nữa.

Lưu Nguyệt nghe thấy thế, trợn tròn mắt, sao đang yên đang lành lại muốn vứt bỏ cô ta.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 551: Chương 551


Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Tần Tiện Dư giảm 11, giá trị hắc hóa còn lại 30.

"Anh sao thế??"
Đường Tuế thấy mặc dù mặt anh không biểu cảm, nhưng trong mắt lại lộ vẻ bi thương.

Cô vươn tay, nhẹ nhàng chạm lên chân mày nhíu chặt của Tần Tiện Dư.

"Đừng nhíu mày.

"
Giọng Đường Tuế mềm mại, xen lẫn chút ngọt thanh.

"Hoa này tên là gì?"
"Ngọc Nhuận.

"
Môi mỏng của Tần Tiện Dư nhếch lên một nụ cười, ngón tay thon dài nhẹ dàng vuốt ve trên cánh hoa.

"Ngọc Nhuận.

"
Lập tức vươn tay túm chặt người đàn ông, "Anh làm gì thế! Em đâu có làm gì, anh đã không cần em.

"
Lòng Lưu Nguyệt nóng như lửa đốt, nhưng không hề chảy nước mắt.

"A.

"
Người đàn ông cười lạnh một tiếng, hất tay cô ta ra, quay đầu rời đi.

"Anh yêu.


"
Lưu Nguyệt nhanh chóng đuổi theo.

Trong cửa hàng, phòng VIP.

Đường Tuế nhìn nhẫn, nghe thông báo của Luân Hồi Kính trong đầu, đã nhận được âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ thành công.

"Anh mang lên giúp em.

"
Đường Tuế vương tay mình ra, nghiêng đầu, nhìn Tần Tiện Dư cười ngọt ngào.

"Được.

"
Tần Tiện Dư duỗi tay bắt được tay nhỏ của cô, đeo nhẫn lên ngón tay cô, chiếc nhẫn kim cương màu hồng hình trái tim càng tôn lên ngón tay trắng nõn tinh tế của cô.

Thật là đẹp.

Ngón tay Tần Tiện Dư khẽ động đậy, không kìm được sờ soạng một hồi.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Tần Tiện Dư giảm 5, giá trị hắc hóa còn lại 25.

Luân Hồi Kính: Nhiệm vụ, hôn Tần Tiện Dư một cái.

Đường Tuế vừa mới giật mình sững sờ khi Tần Tiện Dư nắm lấy tay mình, bỗng dưng bị nhiệm vụ không biết xấu hổ này của Luân Hồi Kính làm cho ngây ra tại chỗ.

Cái gì??
"Em sao thế??"
Tần Tiện Dư thấy Đường Tuế giật mình ngây người tại chỗ không nhúc nhích, anh vẫn không nỡ buông tay ra.

Tay Đường Tuế non mềm trắng nõn, bị bao phủ trong tay anh xoa xoa.


Tay cô mềm mại không xương, nhéo rất thoải mái.

Mềm nhũn hệt như cục bột.

"Không có gì, anh đang làm gì?"
Tầm mắt Đường Tuế dừng trên ngón tay Tần Tiện Dư.

"Không làm gì Đường Tuế"
Bỗng nhiên bị bắt được, vẻ mặt Tần Tiện Dư vẫn hết sức bình tĩnh.

Nhẹ nhàng nhướng mày, buông lỏng tay ra, nhìn Đường Tuế.

GIống như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.

Hả??
Nhưng mà, loại chuyện nhỏ này mau chóng bị Đường Tuế ném ra sau đầu.

Trong lòng cô hơi lo lắng, nụ hôn không thể hiểu được này có thật sự bình thường không??
"Tần Tiện Dư.

" Đường Tuế chợt bắt lấy một bên cánh tay của Tần Tiện Dư, đôi mắt đen láy, nhìn chằm chằm Tần Tiện Dư không chớp mắt.

Tần Tiện Dư khó hiểu, không biết Đường Tuế như vậy là muốn làm gì.

"Vốn em chỉ muốn một cái nhẫn, em rất thích nó.

" Nói đến đây, trên gương mặt trắng nõn của Đường Tuế lập tức nổi lên một tầng đỏ ửng, cô cắn môi, hôn Tần Tiện Dư một cái.

"Những thứ khác đều đã gói xong ạ.

"
Nói đoạn, cô ấy cung kính đặt thẻ của Tần Tiện Dư lên bàn.

"Thưa anh, anh lấy lại thẻ.

"
Tần Tiện Dư khẽ gật đầu, lấy đồ về, bàn tay to cầm tay Đường Tuế, hai người rời đi.

Thang máy lần lượt đi xuống, lúc tới tầng bốn, có người vào, mùi hương bên ngoài cũng bay vào.

Đường Tuế đột nhiên hít một hơi, mùi hương này đúng là quá hấp dẫn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 552: Chương 552


“Đi thôi.


Tần Tiền Dư liếc mắt một cái đã nhìn ra được Đường Tuế thích đồ ăn trong đây.

Anh nắm lấy tay nhỏ của cô đi vào.

“Ở đây có nhiều nhà hàng như vậy, em muốn ăn nhà hàng nào.


Tần Tiền Dư đứng yên, muốn Đường Tuế lựa chọn.

Đường Tuế nhìn xung quanh, cuối cùng chỉ vào một cửa hàng đồ Nhật.

Ngày hôm qua lúc cô xem quảng cáo, có chút thèm cá hồi, rất muốn ăn món này.

“Em muốn ăn ở đây.


“Được.


Tần Tiền Dư hơi gật đầu, kéo tay cô đi vào.

Hai người đi vào một phòng bao, cầm ipad chọn món ăn.

Tần Tiền Dư thấy cô chỉ chọn rau củ, không khỏi nhíu mày, đưa tay chọn thêm mấy món.

“Sao em lại đồ lạnh như thế.



Đường Tuế bất đắc dĩ đưa tay nâng khuôn mặt nhỏ mềm mại, ngón tay cũng có chút bất đắc dĩ gõ vào khuôn mặt.

“Thời tiết nóng như vậy còn không cho ăn đồ lạnh, anh chọn mấy món nóng hầm hập, sao ăn được chứ!”
Đường Tuế bĩu môi, phát hiện khẩu vị của mình và Tần Tiền Dư không giống nhau, nếu không phải bởi vì mình chỉ có ở bên cạnh anh mới có thể ăn trái ngọt, cô mới không muốn cùng ăn cơm với Tần Tiền Dư.

Cô lẩm bẩm.

Tần Tiền Dư thấy cô tức giận, giống như hamster nhỏ, chỉ cảm thấy có chút buồn cười.

Dù cho cô không muốn, nhưng vẫn chờ mong đồ ngon.

Đợi một lúc lâu, mới thấy nhân viên phục vụ bưng đồ ăn lên.

Đường Tuế nhìn những món đồ nguội vừa chọn, khuôn mặt nhỏ cũng lộ vẻ vui sướng.

Cô vui vẻ cầm đũa lên, bắt đầu ăn.

Cá hồi rất tươi, nhà hàng này vận chuyển cá hồi qua đường hàng không từ nước ngoài, nhưng thịt cá vẫn mang theo vị ngọt và mùi sữa.

Vào miệng đã tan ra, vô cùng thoải mái.

Đường Tuế vừa ăn vừa gắp cho Tần Tiền Dư.

Tần Tiền Dư thấy cô ăn hào hứng, còn nhớ đến mình, không nhịn được mím môi cười cười.

Đường Tuế đúng là quá đáng yêu.

Luân Hồi Kính vô cùng vui vẻ trong lòng, thật sự thoải mái, chờ vị diện này kết thúc thì có thể trở về Tiên giới.

Ôi trời ơi, mình cũng có thể trở về.


Đường Tuế nghe thấy giá trị hắc hóa còn lại là hai mươi lăm, trong lòng lập tức cảm thấy đắc ý.

Sau khi hai người ăn hết các món trên bàn, nhân viên phục vụ đưa tới hai phần cá thu nướng.

Thơm ngào ngạt, còn bốc hơi nóng.

“Món này không tệ.


Tần Tiền Dư gắp thịt cá đặt vào đĩa Đường Tuế.

“Không muốn ăn.


Đường Tuế nhíu mày, hôm nay thời tiết rất nóng, cô cũng chỉ ăn đồ mát mẻ, không muốn ăn đồ nóng.

Cô chỉ nhìn thôi đã cảm thấy rất khó ăn, nóng bức.

“Sao em không muốn ăn, có thể ăn được.


Tần Tiền Dư dịu dàng nói: “Tuế Tuế, em nếm thử xem.


Anh vừa nói vừa dùng đũa gắp thịt cá đưa đến môi Đường Tuế.

Cô cũng không làm gì nữa, chỉ há miệng, ăn miếng cá trước mặt.

Thịt cá hơi lạnh, nhưng không có mùi tanh, ngược lại có mùi chanh thơm ngát.

Nhất là thịt cá rất tươi.

“Ăn ngon lắm!”
Đường Tuế khen không dứt miệng.

“Em còn muốn ăn.


Sau đó cô không chớp mắt nhìn chằm chằm Tần Tiền Dư nhìn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 553: Chương 553


“Anh đút cho em đi.


Đường Tuế lại nghiêng đầu, nụ cười ngây thơ trong sáng.

Tần Tiền Dư lại cầm đũa gắp thịt cá tươi đưa đến miệng Đường Tuế.

“Ăn ngon quá!”
“Em vốn không thích ăn cá, bởi vì em cảm thấy xương cá rất phiền phức, nhưng hiện tại lại không giống nhau.


Tần Tiền Dư cúi đầu lựa xương cho cô, nghe vậy, không khỏi cười khẽ một tiếng.

“Sao lại không giống nhau?”
“Bởi vì anh đút cho em ăn, chắc chắn không giống nhau rồi!”
Đường Tuế nói xong, lại tiếp tục há miệng to, đôi mắt đen nhánh không chớp mắt nhìn Tần Tiền Dư.

“A --”
Tần Tiền Dư nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, trên mặt tươi cười vẫn chưa biến mất.

Anh lại đút cá cho cô.

“Có phải ăn rất ngon đúng không.


“Đúng thế!”
Đường Tuế ăn hết cả hai phần cá thu.

Một lát sau nhân viên phục vụ lại bưng lên cua phô mai.

Mùi hương mê người tỏa ra, cho dù nóng hổi cũng làm cho Đường Tuế mê say.


Cô hít sâu một hơi.

Không chờ Tần Tiền Dư nói thêm gì, mình cũng tự động cầm một mai cua đặt vào đĩa của mình, cầm muỗng sứ trắng múc lấy một miếng, đưa vào trong miệng.

“Á --”
Cô vừa bỏ vào miệng thì bị bỏng.

“Nóng quá.


Đường Tuế lập tức nhổ ra, miệng nhỏ đỏ bừng, còn có chút trầy da.

“Uống nước đá trước đã.


Tần Tiền Dư thấy cô luôn há miệng, dáng vẻ vô cùng đáng thương.

Đường Tuế uống một chút nước lạnh, cảm giác nóng bỏng dịu đi.

Bởi vì đau đớn, vành mắt hơi đỏ lên, rưng rưng nước mắt.

“Đau quá.


Giọng nói non nớt, vô cùng tủi thân, làm cho người ta đau lòng.

“Anh đưa em đi ra ngoài trước! Chúng ta đi mua thuốc bôi vào.


Tần Tiền Dư nhíu mày, vừa chuẩn bị đứng dậy, lại thấy Đường Tuế vẫn ngồi trên ghế, cánh tay nhỏ trắng nõn còn ôm tay vịn ghế dựa.

Đường Tuế vừa nói vừa chu miệng nhỏ, cố gắng không chạm vào, vậy thì sẽ không đau.


Tần Tiền Dư cảm thấy có chút đau đầu.

“Lần này không ăn nữa, sau này chúng ta có thể ăn tiếp.


“Em ngoan ngoãn đi, chúng ta đi được không??”
Tần Tiền Dư nói xong thì đưa tay về phía Đường Tuế.

“Không thể.


Đường Tuế đột nhiên lắc đầu, hai tay ôm chặt tay vịn, không muốn buông tay.

“Em không muốn, em muốn ăn xong món kia.


Bởi vì Đường Tuế chu miệng, lúc nói chuyện thì miệng líu ríu nên nói không rõ.

Tần Tiền Dư không có cách nào khác, chỉ có thể rung chuông nói nhân viên phục vụ mang món đó lên trước.

Món ăn nhanh chóng được đưa ra.

Bên trong ly trong suốt, tàu hủ trắng như núi tuyết, phía trên có một quả dâu tay, vô cùng mê người.

“Wow!”
Đường Tuế hít sâu một hơi, hương vị này quá tươi mát, quá mê người.

Cô dùng muỗng múc một miếng vào miệng, bởi vì muỗng này múc hơi nhiều, không cẩn thận đụng vào môi.

“Á --”
Cô hít hà một tiếng, vành mắt cũng hơi phiếm hồng.

Ưm, vẫn có chút đau.

Nhưng vậy thì sao chứ??
Vẫn ăn ngon lắm.

Đường Tuế ăn thêm mấy miếng, biểu cảm vừa đau đớn vừa vui sướng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 554: Chương 554


Tần Tiền Dư ngồi bên cạnh nhìn cô, nhìn vậy cũng đủ rồi.

Đúng là mèo con tham ăn.

“Mèo con tham ăn, em cũng ăn nhiều rồi, anh đưa em đi kiểm tra môi.


“Không được, món ăn rất ngon, em muốn ăn hết
Đường Tuế nhíu mày, cúi đầu, tiếp tục ăn, không muốn lãng phí.

Tần Tiền Dư nhìn biểu cảm của cô, cũng không nói thêm gì, chỉ có thể nhìn co oăn.

Rốt cuộc Đường Tuế cũng ăn xong, đặt muỗng xuống, trong đôi mắt to chứa đầy nước mắt.

Cô tủi thân nhìn Tần Tiền Dư: “Miệng của em đau quá!”
Tần Tiền Dư vừa tức giận vừa buồn cười, đứng dậy đi tới trước mặt Đường Tuế, cầm tay nhỏ của cô.

“Chúng ta đi thôi, anh đưa em đi gặp bác sĩ.


“Ừm.


Đường Tuế gật đầu, tay nhỏ nắm một ngón tay của Tần Tiền Dư, nước mắt lưng tròng đi theo anh ra ngoài.

Truyện Việt Nam
Tần Tiền Dư quay đầu lại nhìn cô, thấy cô khụt khịt, đôi mắt sưng đỏ, vô cùng đáng thương, anh rất đau lòng, dịu dàng an ủi: “Đừng khóc, gần đây có một bệnh viện tư nhân.


Đường Tuế không muốn hai cánh môi chạm vào nhau nên luôn phải há miệng.


Vừa rồi cô ăn ngon cho nên mới chịu đựng, hiện tại đã không có đồ ăn ngon, thật sự không khống chế được nước mắt của mình.

“Còn rất đau sao?”
Hai người đứng trong thang máy, Tần Tiền Dư đau lòng sờ đầu cô.

“Đau lắm.


Giọng nói Đường Tuế không rõ ràng lắm, trên môi cũng sưng to lên.

“Vậy em cố nhịn một chút.


Tần Tiền Dư có chút đau lòng.

Đường Tuế ngửa đầu, chu miệng, phía trên còn có một bong bóng, nhìn có chút buồn cười.

Nhưng trong ánh mắt của Tần Tiền Dư lại tràn đầy không nỡ.

Tần Tiền Dư cúi đầu, hai tay nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng thổi mấy lần.

“Đỡ hơn một chút.


Khuôn mặt của Đường Tuế đỏ lên.

Ting --
Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra.


Người bên ngoài đang chuẩn bị đi vào, bỗng nhiên thấy được khung cảnh trước mắt, mọi người ngây ra.

Vật đổi sao dời, đôi tình nhân này đang làm gì trong thang máy???
Chậc chậc chậc.

Tần Tiền Dư không thay đổi sắc mặt nắm tay nhỏ của Đường Tuế đi qua đám người ra ngoài.

Đến khi hai người ngồi vào xe, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Đường Tuế mới dịu đi một chút, cô đưa tay quạt khuôn mặt mình, quay đầu đi nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút xấu hổ.

Tần Tiền Dư đến gần.

Cả người Đường Tuế bỗng nhiên cứng đờ.

Nhất là Tần Tiền Dư đột nhiên tới tới gần, hơi thở nóng bỏng của anh thổi lên người cô.

Anh mãi không động đậy, cứ bất động như thế, không khí cũng ngày càng mập mờ.

Đường Tuế cứng đờ người, chậm rãi quay đầu nhìn Tần Tiền Dư một cái.

“Anh, anh muốn làm cái gì.


Trong giọng nói của cô có chút mong chờ, còn mang theo sự run rẩy.

“Cạch…” một tiếng Đường Tuế nghe thấy dây an toàn bên mình được cài vào.

Á, khó trách cô cảm thấy tay của Tần Tiền Dư vẫn luôn sờ tới sờ lui trên eo mình, ban đầu còn tưởng rằng mình muốn làm gì đó.

Cô còn cảm thấy Tần Tiền Dư quá thích mình, muốn sờ mình, hôn mình hay không.

Không ngờ anh chỉ muốn thắt dây an toàn cho mình, Đường Tuế lập tức đỏ bừng cả mặt.

Vô cùng ngại ngùng.

Thật là quá xấu hổ.

Hình như mình có vẻ tưởng bở quá rồi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 555: Chương 555


“Ồ…”
Đường Tuế ấp úng, cố gắng lùi người lại phía sau, cũng không muốn đối mặt với Tần Tiền Dư.

Giống như đà điểu đáng yêu, muốn chôn đầu mình hoàn toàn vào đống cát.

Ngón tay thon dài của Tần Tiền Dư bỗng nhiên nhẹ nhàng nâng cằm trắng nõn của Đường Tuế.

Khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế được nâng lên, gương mặt tươi cười lộ ra dưới tầm mắt của Tần Tiền Dư.

Tần Tiền Dư nhìn Đường Tuế từ trên cao xuống, đôi mắt đen nhánh của cô vẫn cụp xuống, không dám đối diện với mình, cố gắng né tránh gì đó.

Đôi môi đầy đặn giống như cánh hoa hồng tươi, khẽ run nhè nhẹ, dường như chờ người ta ngắt đi.

Trong lòng Tần Tiền Dư khẽ động, chậm rãi cúi đầu, môi mỏng hôn lên môi mềm mại của cô.

Ngón tay của Đường Tuế run một chút, hai tay đột nhiên nắm lấy quần áo của Tần Tiền Dư.

Vừa lo lắng lại mong chờ hôn anh.

Trong xe vốn không có chút gợn sóng nào bỗng nhiên nóng bỏng lên.

Đường Tuế cảm thấy mình được Tần Tiền Dư đưa vào trong vòng xoáy kỳ lạ, lập tức bay lên lại rơi xuống, cả người mơ mơ màng màng.

Một lúc sau Tần Tiền Dư mới kết thúc nụ hôn này, anh nhẹ nhàng ôm Đường Tuế vào lòng.

Cuối cùng nhìn khuôn mặt đỏ ứng của Đường Tuế, sau đó hôn xuống mặt cô một cái.


“Hả?”
Đường Tuế có chút im lặng, có phải quá nhanh hay không, phải biết rằng giá trị hắc hóa của anh vẫn chưa bằng không.

Không hiểu được vì sao lại cầu hôn.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Tần Tiền Dư trừ đi hai mươi lăm, giá trị hắc hóa bằng không, chúc mừng cô, nhân sâm nhỏ.

Thật là tốt quá.

Cuối cùng nhân vật này đã hoàn thành, chờ vị diện này kết thúc, bọn họ có thể trở về Tiên giới.

Nghĩ đến thôi cũng thấy tốt đẹp.

Ôi, mình lại có thể trở thành gương nhỏ không buồn không lo trước mặt thượng thần, hì hì.

Đường Tuế nghe vậy, trong lòng cũng vui vẻ.

Nhưng vẻ mặt của cô lại có chút chần chừ.

Tần Tiền Dư lại đưa tay nâng cằm cô lên.

“Đường Tuế, em không muốn sao?”
Đường Tuế cười lắc đầu.

“Sao em lại không muốn chứ.



Cô nói xong thì hôn lên mặt Tần Tiền Dư một cái.

Lúc này trong lòng Tần Tiền Dư mới thở phào, cánh tay dài ôm chặt Đường Tuế vào trong lòng, cúi đầu hôn lên má Đường Tuế.

“Được rồi, chúng ta đi về trước, nói chuyện kết hôn với cô một tiếng.


Tay nhỏ Đường Tuế nhẹ nhàng đẩy một chút.

“Được.


Trong lòng Tần Tiền Dư vui vẻ, đương nhiên nghe theo lời Đường Tuế.

Anh gật đầu, buông lỏng Đường Tuế, thắt dây an toàn cho mình, lái xe rời khỏi bãi đậu xe.

Sau khi về đến nhà.

Tần Tiền Dư nói chuyện kết hôn với cô Tần.

“Cái gì?? Kết hôn??”
Cô Tần theo bản năng sờ tai, cho rằng mình nghe không rõ, không khỏi nghiêng người về phía trước nghiêm túc nhìn Đường Tuế.

“Tuế Tuế, cháu nói cho cô biết cháu muốn gả cho Tần Tiền Dư sao? Chứ không phải bị ép buộc.


Trời ơi, ở trong mắt cô Tần, Đường Tuế là cô gái nhỏ mềm mại đáng yêu.

Bây giờ lại phải lập gia đình.

Đường Tuế còn chưa nói chuyện, Tần Tiền Dư đen mặt lại: “Cô, cô có ý gì, nói giống như cháu ép buộc cô ấy vậy.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 556: Chương 556


“Ha ha.

” Đường Tuế nhìn Tần Tiền Dư như vậy, không nhịn được cười ha ha.

Sau đó cô cầm tay cô Tần: “Không có đâu, cháu muốn kết hôn với Tần Tiền Dư, nhưng bọn cháu không hiểu nhiều về chuyện kết hôn, rất nhiều việc phải làm phiền cô giúp đỡ.


Cô Tần vừa nghe xong, hốc mắt có chút ướt át.

Dù sao bà nuôi Tần Tiền Dư từ nhỏ đến lớn, hiện tại anh nói muốn kết hôn.

Ít nhất trong lòng cô Tần vô cùng thoải mái.

“Được, tất cả cứ giao cho cô, Tuế Tuế xinh đẹp chờ lấy chồng đi.


Cô Tần nói xong, còn đưa tay vỗ vai Tuế Tuế.

“Dạ.

” Đường Tuế cười khanh khách gật đầu, còn dựa đầu nhỏ lên vai cô Tần.

Khóe miệng của cô Tần cong lên, đưa tay sờ đầu Đường Tuế, tầm mắt không khỏi ngắm chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay Đường Tuế.

“Chiếc nhẫn này rất xứng với Tuế Tuế.


“Hì hì, đây là Tần Tiền Dư tặng cho cháu, cháu cũng rất thích.



Đường Tuế vừa nói vừa cầm hộp bên cạnh, lấy ra lắc tay kim cương.

“Da của cô cũng rất trắng nõn, vậy cô đeo lắc tay này nhé.

” Đường Tuế vừa nói vừa cầm lắc tay thử trên cổ tay của bà.

“Được, cô cũng rất thích, vậy là cô và Tuế Tuế dùng đồ mẹ con rồi.


Cô Tần thoải mái giơ cổ tay mảnh mai ra trước mặt Đường Tuế, để cô đeo lắc tay lên cho mình.

“Tuế Tuế thích hôn lễ thế nào, cháu nói cho cô biết, cô sẽ sắp xếp cho cháu.


“Cháu sao cũng được, ánh mắt của cô tốt như vậy, cháu nghe theo cô.


Cô Tần cúi đầu, nhìn ánh mắt sùng bái của Đường Tuế, trong lòng mềm nhũn.

Trời ơi, đúng là một bảo bối nhỏ.

Làm cho người ta yêu chút.

Tần Tiền Dư nhìn hai người bọn họ ở chung, trong lòng có chút ghen tỵ.

Nhưng anh nghĩ đến công việc của mình bận rộn như vậy, cũng không thể nào quan tâm toàn diện được.

Tuế Tuế là người đáng yêu như thế, nếu có cô thường xuyên chăm sóc, cũng khá tốt.

Tần Tiền Dư yên tâm, cười khanh khách nhìn hai người.


Đúng lúc này, điện thoại của cô Tần bỗng nhiên liền vang lên, bà cầm lên nghe, là con trai cưng của mình.

“Quan Vân Châu, có chuyện gì.


Cô Tần nói chuyện với con trai ruột, giọng nói có chút dịu dàng, trở nên gấp gáp.

“Mẹ, con đang ở sân bay, lát nữa con muốn đưa bạn gái trở về.


Quan Vân Châu nói chuyện, sau đó cúi đầu nhìn cô gái đứng bên cạnh mình.

Đường Noãn Noãn cũng ngửa đầu, dịu dàng nhìn Quan Vân Châu một cái.

Đúng vậy, hai người bọn họ yêu nhau.

Mới một tuần.

Sau đó điên cuồng xác định nhau, muốn gặp người lớn rồi kết hôn.

Cha mẹ cô ta vô cùng hài lòng với Quan Vân Châu, đúng vậy, anh ta là người ưu tú.

Nhưng…
Không biết cha mẹ anh ta có thích mình hay không.

Đường Noãn Noãn nghĩ đến đây thì trong lòng cũng thấp thỏm không yên.

Quan Vân Châu nhìn vẻ mặt của Noãn Noãn thì biết trong lòng cô gái nhỏ dịu dàng này bắt đầu sợ hãi.

Ngón tay thon dài nhẹ nhàng nhéo tay nhỏ của cô ta.

Hai người nhìn nhau cười.

“Được, mẹ đang ở nhà cũ họ Tần, anh họ của con cũng ở đây, lát nữa con cứ đưa người đến đây đi.


Khóe miệng của cô Tần cong lên, tâm trạng không nhịn được vui vẻ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 557: Chương 557


Đúng là chuyện tốt thành đôi.

Bên này Tần Tiền Dư vừa mới nói muốn kết hôn, bên kia Quan Vân Châu cũng muốn đưa bạn gái về nhà.

Nếu có thể thì hai cặp cùng kết hôn.

Cô Tần cúp điện thoại, vui vẻ ra mặt.

Bà vui vẻ nắm tay nhỏ của Đường Tuế: “Lát nữa em họ của các cháu sẽ đưa bạn gái về nhà ăn cơm tối, có lẽ hai đứa quen nhau lúc đi du học.


“Lát nữa cô sẽ nói phòng bếp nấu đồ ăn ngon, Tuế Tuế, cháu muốn ăn cái gì.


Mặc dù cô Tần mừng rỡ như điên nhưng vẫn hỏi ý kiến của Đường Tuế.

“À, cháu ăn gì cũng được.


Đường Tuế không kén ăn, huống chi đầu bếp trong nhà nấu món nào cũng ngon.

“Được.


Cô Tần vừa chuẩn bị đứng lên, lại nhận được điện thoại của Quan Vân Châu.

“Làm sao vậy, có kiêng món gì sao?”
Cô Tần vô cùng quan tâm hỏi, cô gái nhỏ nhà người ta lần đầu tiên đến nhà, phải chuẩn bị kỹ mọi mặt.

“Không phải.

” Quan Vân Châu nghe mẹ nói, trong lòng vẫn rất vui sướng, mẹ làm như vậy chứng tỏ yêu thích Noãn Noãn.


“Còn cha mẹ của Noãn Noãn cũng xuống máy bay, bọn họ cũng muốn tới, cùng chào hỏi mẹ.


Trong lòng Quan Vân Châu vui vẻ, được cha mẹ hai bên chúc phúc làm cho người ta vui sướng.

“À, được.


Vẻ mặt của cô Tần cứng lại, sau khi cúp điện thoại, biểu cảm không còn vui vẻ như trước.

Bà vốn muốn đến phòng bếp sắp xếp.

Lúc này cũng dừng lại, ngồi xuống.

“Cô, làm sao vậy?”
Đường Tuế hỏi, tay nhỏ trắng nõn cũng nắm lấy tay cô Tần.

Tần Tiền Dư cũng có chút lo lắng nhìn cô Tần.

“Cô cảm giác đối tượng này của Vân Châu không phải là nguyên phối.


Làm gì có cô gái nào lần đầu tiên đến nhà bạn trai lại mang theo cha mẹ.

Giống như đến mức nói chuyện cưới gả.

Cô Tần nhíu mày: “Vân Châu vừa gọi điện thoại nói cha mẹ của bạn gái cũng muốn đến đây chào hỏi.


Đường Tuế chớp mắt, không hiểu gì.

Tần Tiền Dư lại biết.

Có lẽ đối phương biết thân phận của Quan Vân Châu, bọn họ muốn đến nhà họ Tần, lập tức thấy sang bắt quàng làm họ.


Ánh mắt của Tần Tiền Dư có chút sắc bén.

“Haiz.

” Cô Tần thở dài một tiếng: “Con cháu tự có phúc của mình, có lẽ không có ham muốn công danh lợi lộc như cô đã nghĩ.


Cô Tần đứng lên, kéo tay Đường Tuế đi đến phòng bếp.

“Tuế Tuế, lát nữa cháu muốn ăn gì.


“À, cháu đều muốn ăn.


Tần Tiền Dư nhìn bọn họ hai người đi xa thân ảnh, cũng đứng dậy đi lên lầu.

Buổi tối.

Đèn đuốc nhà họ Tần sáng trưng, trên bàn ăn bày đầy món ngon.

Mặc dù trong lòng cô Tần có chút không thoải mái, nhưng không hề sơ suất mà chuẩn bị chu đáo.

Có lẽ không giống như mình đã nghĩ.

Chờ người ta đến thì mới biết được kết quả.

Cô Tần kéo Đường Tuế xem chương trình giải trí trên tivi trong phòng khách, hai người vừa xem vừa trò chuyện.

Đường Tuế thấy cô Tần có chút mất tập trung, vừa định nói gì đó thì nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài truyền đến.

Có người hầu chạy vào: “Bà chủ, cậu chủ họ đã đến rồi.


Cô Tần hơi gật đầu, dáng vẻ tao nhã đứng lên, nắm tay Đường Tuế đi tới trước cửa.

“Đi lên gọi cậu chủ xuống ăn cơm.


“Vâng.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 558: Chương 558


Cô Tần kéo tay Đường Tuế, hai người đứng yên.

Đường Tuế cũng mở to đôi mắt, vẻ mặt tò mò nhìn ra ngoài.

Một chàng trai trẻ tuổi cao lớn đi vào.

Đường Tuế nhìn thoáng qua, dáng người không khác lắm Tần Tiền Dư, cũng có chút giống anh.

Nhưng chàng trai này càng có hơi thở của người trí thức, không giống như khí thế mạnh mẽ của Tần Tiền Dư, làm cho người ta không dám đến gần.

Đương nhiên, hiện tại Tần Tiền Dư cũng không còn dáng vẻ lúc trước, anh rất dễ sống chung.

Đường Tuế nhớ tới nụ hôn nồng nhiệt trong xe hôm nay, khuôn mặt nhất thời đỏ bừng.

Cô chớp mắt, tiếp tục nhìn ra cửa
Đi theo phía sau Quan Vân Châu là một cô gái xinh đẹp dịu dàng, trên người ăn mặc váy màu trắng, khí chất không tệ.

Dáng dấp kém Quan Vân Châu mấy phần, cũng may có khí chất nâng lên.

Hai người đứng chung một chỗ, cũng xứng đôi.

“Mẹ.


Quan Vân Châu vừa đi vào thì gọi cô Tần một tiếng, sau đó không chờ nổi giới thiệu bạn gái của mình.

“Đây là Noãn Noãn, lúc trước gọi video, mẹ cũng nhìn thấy qua.


Da mặt Quan Vân Châu khá mỏng, bàn tay nắm tay Đường Noãn Noãn còn có mồ hôi.


“Cháu chào bác gái.


Đường Noãn Noãn đối mặt với cô Tần xinh đẹp tuyệt trần cũng có chút khẩn trương.

Đây là bà chủ nhà giàu hàng đầu, mang theo khí chất nên có.

Cha Đường và mẹ Đường cũng đi vào.

“Xin chào bà Quan, chúng tôi là cha mẹ của Noãn Noãn.


“Xin chào.


Mặc dù trong lòng cô Tần có chút ác cảm, nhưng trước khi tìm được manh mối khác thì vẫn đối xử lễ phép.

Đường Tuế vốn đang cười hì hì, nhưng nhìn thấy cha Đường và mẹ Đường đứng ở trước mặt, trong lòng có chút không vui.

Cô không quen biết Đường Noãn Noãn, trong trí nhớ của nguyên chủ, cô ta là một cô gái xinh đẹp và chói lọi.

Dù sao nhiều năm không gặp như vậy, không quen biết cũng bình thường.

Nhưng cha Đường và mẹ Đường lại không như thế.

Dù sao bọn họ ăn ngon mặc đẹp, nhiều năm trôi qua bọn họ vẫn giữ phong cách giống như mấy năm trước.

“Đây là?”
Mẹ Đường nở nụ cười khéo léo nhìn Đường Tuế.


Đường Noãn Noãn tò mò nhìn qua, ánh mắt dừng ở trên người Đường Tuế.

Không biết vì sao cô ta đối mặt với Đường Tuế, trong lòng có cảm giác kỳ lạ.

Dáng dấp của cô gái này quá đẹp mắt.

Cô đứng ở chỗ này làm cho người ta luôn nhìn về phía cô.

Không lẽ cô gái trước mặt là đối tượng mà mẹ Quan Vân Châu sắp xếp cho anh ta chứ.

Hôm nay muốn ra oai phủ đầu cô ta.

Đường Noãn Noãn lo lắng, cắn môi dưới, ngừng hô hấp chờ cô Tần trả lời.

Cô Tần nghe bọn họ nhắc đến Tuế Tuế, vẻ mặt cũng có chút dịu dàng.

“Đây là Tuế Tuế, vợ chưa cưới của Tiễn Dư nhà chúng tôi.


“Vợ chưa cưới của anh họ, anh họ muốn kết hôn sao?”
Quan Vân Châu vô cùng vui vẻ hỏi.

Cô Tần hơi gật đầu.

“Chào chị dâu.


Quan Vân Châu chào hỏi Đường Tuế.

“Chào cậu.


“Chào, chào chị dâu.


Thì ra là vợ chưa cưới của Tần Tiền Dư, không phải sắp xếp cho Vân Châu, sự thù địch trong lòng với Đường Tuế cũng dần dần biến mất.

Trong giọng nói lại vô tình lộ vẻ lấy lòng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 559: Chương 559


Nếu có thể tạo quan hệ tốt với vợ chưa cưới của Tần Tiền Dư, đối với nhà họ Đường bọn họ cũng là chuyện tốt.

Đường Tuế mím môi.

Cô và nhà họ Đường đã cắt đứt quan hệ, cũng không muốn liên quan đến người nhà họ Đường.

“Hả?” Đường Noãn Noãn bỗng nhiên bị nhắm vào như vậy, vành mắt đỏ lên, cô ta cúi đầu, không nói nữa.

Quan Vân Châu nhìn bạn gái mình, chỉ nhiệt tình gọi một tiếng mà thôi.

Nhưng bị chị dâu khinh thường như thế, trong lòng cũng không vui.

Anh ta vừa định mở miệng thì bị mẹ mình trừng mắt nhìn một cái.

“Im lặng cho mẹ.


Dường như cô Tần đoán được Quan Vân Châu sẽ nói chuyện nên nói một câu.

Quan Vân Châu nhìn khí thế mạnh mẽ của mẹ mình thì im lặng không nói.

Sau đó anh ta nhìn thấy mẹ mình giống như người khác, nhẹ nhàng vỗ vai Tuế Tuế.

“Có phải Tuế Tuế nhà chúng ta không thích người khác gọi như vậy không.


“Vậy cô không cho bọn họ gọi nữa.


Cô Tần ôm Đường Tuế vào lòng an ủi một chút.

Khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế vốn lạnh băng cũng tan ra.


“Đi thôi, vào nhà ăn cơm.


Cô Tần gật đầu với mấy người mẹ Đường.

“Chúng tôi muốn dùng nhà vệ sinh một chút.


Mẹ Đường đứng tại chỗ, cười với cô Tần.

“Được.


Cô Tần gật đầu.

Sau đó mẹ Đường kéo tay Đường Noãn Noãn, hai người đi theo hầu gái vào nhà vệ sinh.

Sau khi vào nhà vệ sinh, hai người đóng cửa lại, mở túi xách ra, một hộp phấn ra dặm lại.

Cầm cây son bôi lên môi đỏ.

“Con cảm giác Tuế Tuế gì đó có vẻ không thích con.


Đường Noãn Noãn tức giận.

“Không phải đâu, con nghĩ nhiều rồi, mấy người có tiền thì mắt cao hơn đầu, huống chi đó là người phụ nữ của Tần Tiền Dư, địa vị chắc chắn rất cao.


Mẹ Đường cầm hộp phấn, cẩn thận dặm cho Đường Noãn Noãn một lần.

Đường Noãn Noãn gật đầu, nhỏ giọng nói thầm: “Nhưng con thật sự ghét tên Tuế Tuế, vừa nghe thấy tên này thì nghĩ đến đồ ăn cháo đá bát trong nhà mình.



“Hừ.

” Đường Noãn Noãn lẩm bẩm một tiếng, không nhịn được trợn trắng mắt.

Mẹ Đường nghe thấy cái tên này, cũng có chút không được tự nhiên.

Nhất là bà ta nghĩ tới một thời gian trước nhận được một bưu phẩm, trong đó có mấy bức ảnh, đứa bé kia bị đánh bầm dập.

Cũng không biết không dám đối mặt hay là nguyên nhân khác, bà ta không nhịn được đóng bưu phẩm đó lại.

“Được rồi, đừng nhắc đến cô ta nữa.


“Con phải biết rằng mục đích của ngày hôm nay là phải làm cho bà Quan thích con.


Mẹ Đường ném đi hết những suy nghĩ bình thường trong đầu đi, lại giúp đỡ Đường Noãn Noãn chỉnh sửa kiểu tóc.

“Con biết rồi.


Đường Noãn Noãn nghĩ đến chuyện này, vẻ mặt đỏ lên.

Cô ta và Quan Vân Châu đã bàn bạc xong, hai người chuẩn bị một chút.

Mẹ Đường nhìn vẻ mặt của Đường Noãn Noãn thì cũng được an ủi.

Lúc trước bọn họ vứt bỏ Đường Tuế vô dụng, lại sinh một đứa con rồi huấn luyện, bọn họ đã làm rất đúng.

“Noãn Noãn, con rất tuyệt, mẹ và cha con cũng vui vẻ thay con.


Mẹ Đường cười khanh khách, kéo tay Đường Noãn Noãn.

Ít nhất trong chuyện này, bà ta không hối hận.

Chỉ cần Đường Noãn Noãn gả cho Quan Vân Châu, tiếp tục kinh doanh, sau này nhà họ Đường bọn họ có thể đứng trong giới nhà giàu hàng đầu.

Bà ta nghĩ đến thì cảm thấy đắc ý.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom