Cập nhật mới

Dịch Full Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 560: Chương 560


“Được rồi, chúng ta ra ngoài đi.


Mẹ Đường vỗ tay cô ya, hai người rời khỏi nhà vệ sinh!
Hai người lại đến phòng ăn, Tần Tiền Dư đã ngồi xuống.

Trên người anh mặc âu phục được đặt may riêng, lộ ra dáng người hoàn hảo.

Anh không cười nói nhưng cũng không ảnh hưởng đến nhan sắc của mình, anh ngồi đó giống như vua ngồi trên cao nhìn xuống.

Đường Noãn Noãn lén lút nhìn thoáng qua, có chút dời được ánh mắt.

Cuối cùng cố gắng chuyển tầm mắt, trong lòng nai con chạy loạn.

Trên thế giới này, sao còn có người đàn ông hoàn mỹ như vậy.

Chỉ cần nhìn bề ngoài đã cảm thấy xuất sắc hơn Quan Vân Châu.

“Noãn Noãn, ngồi xuống đi.


Quan Vân Châu nhìn Đường Noãn Noãn, thấy cô ta xấu hổ cúi đầu, cho rằng cô ta ngại ngùng, đi tới, nắm tay Đường Noãn Noãn, ngồi xuống bên trái Tần Tiền Dư.

“Anh họ, đây là bạn gái em, tên là Đường Noãn Noãn.


Quan Vân Châu vui vẻ giới thiệu với Tần Tiền Dư.

Tần Tiền Dư vốn không quan tâm, nhưng khi anh nghe thấy tên Đường Noãn Noãn, vẻ mặt có chút thay đổi.

“Đường Noãn Noãn?”
Giọng nói trầm thấp lại mang theo gợi cảm.

“Đúng vậy, tôi tên là Đường Noãn Noãn.



Đường Noãn Noãn biểu tình có chút xấu hổ.

Cho đến bây giờ cô ta này thuộc loại người dễ hấp dẫn hoa đào.

Cô ta cũng biết dáng dấp của mình không phải quá xinh đẹp.

Nhưng lại hấp dẫn sự chú ý của đàn ông.

Thình thịch.

Nhịp tim của Đường Noãn Noãn bỗng nhiên trở nên tăng tốc.

Không phải chứ.

Anh thích mình.

Hai anh em chuẩn bị tranh giành mình sao.

Đường Noãn Noãn nhíu mày, cúi đầu.

Mình đúng là hồng nhan họa thủy.

Nhưng thật sự quá khó lựa chọn.

Quan Vân Châu rất yêu mình, mình cũng có ấn tượng tốt với anh ta.

Anh là mẫu người mình thích, muốn giành lấy.

Cô ta mím môi, vô cùng lo lắng, thậm chí còn mang theo sự chờ mong.

Tần Tiền Dư cũng không biết mình chỉ gọi tên cô ta mà thôi, trong đầu Đường Noãn Noãn đã suy diễn ra vở kịch tình cảm máu chó.

Anh quay đầu nhìn Đường Tuế ngồi bên cạnh mình.


Khó trách hôm nay cô có chút không vui.

Trước kia khi nào ăn cơm cô cũng cười hì hì.

Vẻ mặt Tần Tiền Dư trầm xuống, đưa tay nắm tay nhỏ của Đường Tuế.

“Cô.


Tần Tiền Dư gọi một tiếng.

“Làm sao vậy?”
Cô Tần cũng nhận ra không thích hợp, cũng chớp mắt nhìn về phía Tần Tiền Dư.

“Cháu thấy em họ có thể tìm được người mình thích thì rất vui vẻ, nhà của cháu cũng mãi mãi mở rộng cửa chào đón em họ và người yêu của em ấy.


Tần Tiền Dư bỗng nhiên nói, cũng làm cho Quan Vân Châu cảm động.

“Anh họ.


Quan Vân Châu cảm động nhìn Tần Tiền Dư.

Nhưng sau đó Tần Tiền Dư nói lại làm cho Quan Vân Châu khiếp sợ.

“Nhưng người nhà họ Đường thì không thể.


“Cháu không muốn Tuế Tuế không vui.


Lúc Tần Tiền Dư nói lời này, tầm mắt cũng vẫn luôn nhìn cô Tần
Cô Tần vốn có chút khó hiểu, nhưng khi nhìn thấy rõ khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế tức giận, lúc này mới nhớ ra.

Ồ, khó trách bà lại cảm thấy tên Đường Noãn Noãn này quen thuộc.

Trước kia bà đã điều tra qua.

Em gái của Đường Tuế tên là Đường Noãn Noãn.

Cha mẹ nhà họ Đường là người vô lương tâm, cũng là cha mẹ của Đường Noãn Noãn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 561: Chương 561


“Mấy người đi ra ngoài, chúng tôi không chào đón mấy người.


Giọng của cô Tần cũng trở nên lạnh nhạt.

Đường Noãn Noãn ngây ra, có chút không hiểu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì
Cô ta mím môi, rưng rưng muốn khóc.

Quan Vân Châu nhìn người phụ nữ mình yêu, người thân của mình lại đuổi người nhà của cô ta ra ngoài, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu.

“Mẹ, anh họ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.


Quan Vân Châu sốt ruột hỏi, hai người bọn họ lại không để ý tới anh ta.

Quan Vân Châu nhất thời cũng có chút thất bại.

Khóe miệng của cô Tần mang theo nụ cười châm học, liếc mắt nhìn cả nhà bọn họ.

Ha ha, lúc này bà bỗng nhiên nhớ tới khi bọn họ đến đây thì không hề có ấn tượng gì với Tuế Tuế.

Đúng là cha mẹ tàn nhẫn, không bằng heo chó.

Bởi vì không quan tâm đến Tuế Tuế nhiều năm qua, mới có thể không nhận ra Tuế Tuế sao?
“Hả?” Cha mẹ Đường bỗng nhiên bị gọi tên, hai người cũng không hiểu gì.

Tính cách của kẻ có tiền đúng là quá kỳ lạ.


Thay đổi như gió, vừa rồi còn thân thiện, bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.

Xì.

Mẹ Đường gượng cười ha ha.

Cô Tần thấy mình đã nhắc nhở như vậy, cha mẹ vô lương tâm này vẫn không nhận ra Đường Tuế.

Ha ha.

Bà không khỏi cười lạnh hai tiếng.

“Tôi phải giới thiệu cho mấy người một chút, đây là Đường Tuế, không khéo lắm, mười ngày trước con bé vẫn là con gái của hai người đấy.


Cô Tần nói xong thì khoanh tay trước ngực, ung dung lạnh nhạt nhìn bọn họ.

“Đường Tuế.


Mẹ Đường và cha Đường kinh ngạc kêu ra tiếng.

Bọn họ đã rất nhiều năm không nhìn thấy Đường Tuế, chỉ nhớ mang máng, Đường Tuế là một cô gái mềm mại đáng yêu.

Đáng tiếc mắc bệnh tự kỷ, đó là bệnh tâm thần của trẻ em.

Vốn không có tác dụng gì.

Nhưng… Vì sao hiện tại cô lại bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ này.


Còn trở thành vợ chưa cưới của Tần Tiền Dư.

Chuyện này quá khiếp sợ, đây là may mắn cỡ nào chứ.

Bọn họ vốn vứt bỏ Đường Tuế, bỗng nhiên lại sống tốt như vậy, còn tài giỏi hơn Noãn Noãn được bọn họ cố gắng bồi dưỡng.

Điều này làm cho người ta ngạc nhiên.

“Tuế Tuế? Con là Tuế Tuế của cha mẹ sao?”
Mẹ Đường phản ứng lại trước, mặc dù trước kia bọn họ không quan tâm Đường Tuế thì sao.

Dù sao cô vẫn là con gái của bọn họ, có xảy ra chuyện gì cũng không thay đổi được.

Huống chi từ nhỏ đứa nhỏ này đã thiếu tình thương.

Hiện tại nếu bọn họ có thể cho cô sự yêu thương cũng đã rất xa xỉ, sao cô có thể không muốn chứ.

Mẹ Đường nghĩ đến đây thì cong môi cười, thậm chí tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Không ngờ đứa con rơi này lại có ích như thế, không hổ chui ra từ bụng bà ta.

Nhưng rất không tệ.

Đường Tuế lạnh lùng, cô không ngờ người phụ nữ trước mắt này lại buồn nôn như thế.

“Bà Đường, tôi nhớ rõ chúng ta đã cắt đứt quan hệ.


Cô không thể hiểu được sao bà ta có thể nói ra lời như vậy.

Mẹ Đường vừa nghe xong, tuy rằng có chút xấu hổ, lại vẫn cười cười: “Con xem con đi, làm gì có mẹ con nào là kẻ thù chứ, chúng ta là mẹ con ruột mà.


Đường Tuế chỉ cười không nói.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 562: Chương 562


“Tôi nghĩ trợ lý của tôi đã gửi tài liệu cho bà rồi, ở trong trạng thái đã đọc, có lẽ bà biết chuyện của Tuế Tuế.


Tần Tiền Dư lạnh lùng, đưa tay nắm tay nhỏ của Đường Tuế, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ trên mu bàn tay mịn màng của cô.

Vẻ mặt nghiêm túc nhìn mẹ Đường và cha Đường.

“Cha mẹ phải không quan tâm đến con của mình thế nào mới có thể không quen biết đứa bé đang đứng ở trước mặt mình.


Cô Tần cười lạnh một tiếng.

“Vân Châu ra nước ngoài bốn năm, có trở về hai ba lần, tôi cũng sẽ không quên dáng dấp của thằng bé.


“Tuế Tuế là đứa bé tốt như vậy, mấy người ném qua một bên không quan tâm mười mấy năm, hiện tại cũng không biết xấu hổ làm trò nói những việc này ở trước mặt chúng tôi.


Cô Tần tức giận nói, Tần Tiền Dư ra hiệu ánh mắt cho người lên lầu lấy tài liệu xuống.

“Chúng tôi… Haiz…”
Mẹ Đường thở dài một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu.

“Chuyện gì vậy?”
Quan Vân Châu có chút không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nhìn tình huống trước mặt hình như chị dâu họ và nhà họ Đường có quan hệ.

Hơn nữa quan hệ còn không tốt lắm?

Anh ta khó hiểu nhìn Đường Noãn Noãn, sắc mặt Đường Noãn Noãn đỏ bừng, biểu cảm có chút khó coi.

Đúng vậy, trong lòng Đường Noãn Noãn vô cùng không thoải mái.

Đường Tuế vừa chướng mắt vừa không bằng cô ta, vì sao có thể gả cho Tần Tiền Dư.

Đường Tuế tính cái thá gì, cũng chỉ đi học mấy năm.

Cô biết chữ sao?
Nhục nhã, đúng vậy.

Đường Noãn Noãn cảm thấy mình bị sỉ nhục.

Cô ta cúi đầu, Quan Vân Châu lại nghĩ cô ta yếu đuối đáng thương, lập tức vô cùng đau lòng.

Bầu không khí lại giương cung bạt kiếm.

“Hiện tại chúng tôi muốn làm rõ mọi chuyện, chỉ muốn đòi lại công bằng cho Tuế Tuế.


“Hai người chưa từng xem Tuế Tuế là con gái, hiện tại không cần tỏ vẻ cha mẹ tốt ở trước mặt Tuế Tuế, chúng tôi cảm thấy buồn nôn.


Tần Tiền Dư làm người đem trên bàn chén bàn đều thu đi xuống.

Đồ bên trong túi tài liệu rớt ra ngoài.

Là những ảnh chụp Đường Tuế bị ngược đãi.


Quan Vân Châu nhìn qua, lông mày không khỏi nhíu lại.

Rốt cuộc chuyện này là sao.

“Chúng tôi bận rộn làm việc, hơn nữa Noãn Noãn cần được chăm sóc, không thể phân thân ra được.


Mẹ Đường vội vàng rơi nước mắt, cảm thấy không thể hiểu được trong lòng cũng khó chịu.

“Đúng vậy.


Cha Đường cũng liên tục gật đầu.

“Mấy người nói không có thời gian nên vứt bỏ đứa bé còn nhỏ như vậy qua bên kia cho người ta ngược đãi, tự sinh tự diệt, hai người có còn là con người không?”
Vành mắt của cô Tần có chút đỏ lên.

Nhất là nhìn mẹ Đường, phân biệt đối xử hai đứa nhỏ rõ ràng như thế, càng giận sôi máu.

“Không nói đến chuyện khác, mấy người biết chuyện của đứ bé nhưng vẫn không quan tâm, không những không trách móc bảo mẫu, ngược lại còn tặng cho một căn nhà.


Đúng là không thể tưởng tượng.

Không phải là con người.

Mẹ Đường nhíu mày, bà ta không ngờ con nhóc Đường Tuế bỗng nhiên gặp được người tốt trong lòng chỉ cảm thấy bất lực.

Bà ta đã làm những chuyện đó, hiện tại lại bị vạch trần ở trước mặt mọi người, vẫn có chút xấu hổ.

Bà ta nhất thời cũng không thể cãi lại.

Cô Tần hạ lệnh đuổi khách, cha mẹ như vậy thì sao còn có thể dạy dỗ ra đứa con tốt.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 563: Chương 563


Đường Noãn Noãn này biết rõ chị của mình sống cực khổ như vậy, cũng chưa bao giờ đi tới thăm hỏi.

Xem như là chuyện đương nhiên, hoàn toàn không có tình nhân.

Cô gái này có vẻ lạnh lùng thờ ơ.

Cô Tần cảm thấy phải suy nghĩ kỹ lời nói của Quan Vân Châu.

“Bà Quan.


Mẹ Đường có chút nôn nóng, bà ta không ngờ chuyện này lại phát triển như thế.

“Vân Chân tiễn bọn họ ra ngoài.


Cô Tần không thay đổi sắc mặt.

“Đúng vậy.


Quan Vân Châu chưa từng nhìn thấy mẹ mình tức giận như vậy, anh ta bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

“Noãn Noãn, đi thôi.


Lúc này trong lòng Đường Noãn Noãn đầy cảm xúc phức tạp, nhất thời không biết phải làm thế nào.

“Được.


Cô ta cúi đầu, khóc lóc chạy ra ngoài, mái tóc dài đen nhánh đong đưa sau lưng.

Anh ta nhìn Đường Noãn Noãn như vậy.


Quan Vân Châu đau lòng, lập tức đuổi theo.

Quan Vân Châu chạy đến trước cửa, cầm tay Đường Noãn Noãn.

Đường Noãn Noãn khóc thút thít, cả người còn đang run rẩy không thôi.

“Noãn Noãn.

” Quan Vân Châu gọi một tiếng.

“Anh đứng lại, đừng nhìn em.


Đường Noãn Noãn khóc không thành tiếng, trong giọng nói còn có chút run rẩy.

“Em rất mất mặt, em không biết cha mẹ mình như vậy, Vân Châu, chúng ta chia tay đi, em cảm giác mẹ anh không thích em, em… Cũng không còn mặt mũi nào gặp anh, Vân Châu.


Trong lòng Quan Vân Châu vốn có chút khó chịu.

Nhưng lúc này Đường Noãn Noãn vẫn luôn khóc lóc, trong lòng cũng cảm thấy cho dù trách cứ ai cũng không đến lượt Noãn Noãn.

Dù sao cô ta còn nhỏ, cũng không thể làm được gì.

“Em ngốc vậy, sao lại nói chia tay, em là bảo bối của anh, là người phụ nữ mà anh muốn cưới.


“Cha mẹ em làm sai, cũng không liên quan đến em.


“Nhưng… Mẹ anh không thích em, sau này em còn phải ở chung với chị gái.


Đường Noãn Noãn cụp mắt xuống, che đi âm mưu trong mắt.


Tên ngốc Quan Vân Châu này đúng là ngây thơ.

Vậy mà cũng có thể tin tưởng cô ta vô tội.

“Không sao, Noãn Noãn, anh sẽ giải thích cho mẹ, em không cần lo lắng.

” Quan Vân Châu đau lòng nhìn Noãn Noãn: “Huống chi, anh thấy chị dâu họ cũng phải là khó sống chung, thời gian trôi qua sẽ tha thứ cho em thôi.


“Ừm.


Đường Noãn Noãn nhàn nhạt lên tiếng, xoay người lại ôm lấy eo Quan Vân Châu.

Hai người hòa thuận lại như lúc đầu.

Đến khi cha Đường và mẹ Đường đi ra ngoài, hai người mới tách ra.

Cha Đường và mẹ Đường đưa Đường Noãn Noãn trở về.

Quan Vân Châu trầm mặt nhìn xe bọn họ rời đi, lúc này mới thở dài, bước chân nặng nề đi vào nhà.

Anh ta vốn tưởng rằng bầu không khí trong nhà chắc chắn sẽ ngột ngạt.

Nhưng không ngờ anh ta đi vào, bên trong đầy tiếng nói cười, giống như chuyện cãi nhau vừa rồi không tồn tại.

Cho dù mẹ anh ta hay là anh họ cũng mỉm cười gắp đồ ăn cho Đường Tuế.

Dường như cảnh tượng lúc trước là giả vậy.

“Vân Châu quay lại rồi à, mau ngồi xuống ăn cơm, hôm nay phòng bếp nấu nhiều món con thích đó.


Cô Tần cười tủm tỉm gọi Quan Vân Châu ngồi xuống.

“Vâng.


Quan Vân Châu như lọt vào trong sương mù ngồi xuống cầm đũa.

Anh ta cảm thấy hình ảnh trước mắt giống như ảo ảnh.

Quan Vân Châu chờ ăn cơm xong mới mới kéo mẹ mình qua một bên.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 564: Chương 564


“Mẹ, con không biết gia đình Noãn Noãn làm chuyện đó, nhưng con và Noãn Noãn thật lòng yêu nhau.


Vẻ mặt Quan Vân Châu chân thành.

Mặc dù trong lòng cô Tần không thích, nhưng bà là người mẹ tiến bộ.

Nhất là cũng không nỡ để con mình chịu khổ.

“Mẹ muốn nói rõ với con, sau đó con cũng nói rõ ràng với người ta, mẹ đồng ý cho con yêu đương, nhưng… Nhà họ Đường muốn kéo quan hệ với nhà họ Tần thì không thể.


“Vâng.


Quan Vân Châu lập tức đồng ý.

Anh ta không ngờ mẹ sẽ đồng ý.

Điều kiện này này cũng không quá đáng, Noãn Noãn và mình vốn thật lòng yêu nhau, cũng không phải bởi vì lợi ích, cho nên anh ta không cần nói với Noãn Noãn, cứ đồng ý là được.

Cô Tần nhìn con trai ngốc nghếch của mình, tên nhóc này luôn thuận buồn xuôi gió, chưa từng trải qua đau khổ.

“Mẹ cảm thấy con nên nói rõ chuyện này với Đường Noãn Noãn một chút.



“Không có việc gì, mẹ, Noãn Noãn không coi trọng thứ này.


“Được rồi.


Cô Tần thấy vậy, cũng không nói thêm gì.


Thời gian trôi qua rất nhanh.

Một tháng trôi qua, đến ngày Đường Tuế và Tần Tiền Dư.

Cô Tần tổ chức lễ đính hôn long trọng cho bọn họ, bởi vì hai người muốn du lịch đám cưới, sau đó đến những nơi đẹp thì sẽ chụp một bộ ảnh.

Vậy thì sẽ không cử hành hôn lễ.

Cho nên cô Tần cảm thấy đính hôn phải làm long trọng một chút, cũng phải long trọng hơn hôn lễ của người khác
Đính hôn tổ chức ở khách sạn năm sao thành phố A.

Hôm nay là tiệc đính hôn, nhà họ Tần không mở cửa khách sạn, mỗi người đến tham gia đều có thể ở lại khách sạn nghỉ ngơi, cho dù uống say cũng không sao, lên lầu ngủ là được, vừa nhanh vừa tiện.

Có cô Tần lên kế hoạch nên tiệc đính hôn được tiến hành rất hoàn mỹ.

Nhưng cho đến cuối cùng…
Hòn ngọc quý trên tay cậu hai nhà họ Tần, Tần Linh nở nụ cười nhạt, ý cười không chạm đáy mắt.


Bàn tay trắng nõn cầm một ly champagne, nhẹ nhàng lắc lắc: “Hôm nay là ngày lành của anh chị, hay là chúng ta chơi vui vẻ một chút.


“Chị dâu cả có thể gả cho anh cả, chắc chắn rất tài giỏi.


Tần Linh nhìn Đường Tuế, cười như không cười.

Đường Tuế không phải là đồ ngốc, người này không có ý tốt, cô liếc mắt một cái đã thấy rõ ràng.

Cô còn chưa nói chuyện, Đường Noãn Noãn đã chạy tới giang hai tay ra bảo vệ Đường Tuế.

“Cô muốn làm cái gì, có gì nhắm vào tôi đây.


Đường Noãn Noãn đã sớm nhìn thấy rõ Tần Linh muốn Đường Tuế lộ ra nhược điểm.

Đường Tuế còn chưa đi học hết, làm gì có tài nghệ khác.

Cô ta đứng ra, chẳng những có thể biểu diễn tài nghệ, được mọi người khen ngợi.

Cũng có thể lấy được ấn tượng tốt của bác gái Quan, bác gái Quan sẽ biết mình giúp đỡ Đường Tuế.

Đương nhiên Đường Tuế núp ở phía sau, không làm được gì, cũng sẽ trở thành trò cười.

Cô ta suy nghĩ một chút, cho dù thế nào thì mình cũng thắng người kia.

“Cô là cái thá gì, ai muốn xem cô biểu diễn.


Tần Linh liếc mắt một cái cũng nhìn ra Đường Noãn Noãn muốn khoe khoang, đưa tay đẩy cô ta.

Đúng là rừng lớn nên chim gì cũng có.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 565: Chương 565


Còn không biết xấu hổ, muốn thể hiện mình.

“Cô nói cái gì!”
Sắc mặt Đường Noãn Noãn đỏ bừng, xấu hổ và giận dữ trừng mắt nhìn Tần Linh.

“Tần Linh, em đừng quá phận.


Quan Vân Châu đưa tay đỡ Đường Noãn Noãn, không vui cau mày.

Tần Linh lại nhướng mày: “Anh họ, ánh mắt tìm bạn gái của anh có vẻ không tốt lắm.


“Tần Linh.


Quan Vân Châu nổi giận.

Tần Linh vẫy tay, không muốn ở đây lãng phí thời gian.

“Nói cho cùng chúng ta không nói gì cả, không cần cô ta thể hiện.


Anh ta cảm thấy Noãn Noãn không hề muốn khoe khoang, chỉ muốn giúp đỡ mà thôi.

“Cho nên cô chỉ muốn tôi mất mặt mà thôi.


Đường Tuế giống như người không xương, lười biếng dựa vào người Tần Tiền Dư.

Tần Linh thật sự có suy nghĩ này, cô ta không ngờ Đường Tuế lại nói thẳng ra như vậy.

Tần Tiền Dư là người thông minh nhất nhà họ Tần, anh trai tài giỏi nhất, từ nhỏ bọn họ đã tưởng tượng sau này rốt cuộc người như thế nào mới có thể ở bên cạnh anh trai tài giỏi như vậy.

Cô ta điều tra lý lịch của Đường Tuế.


Nhưng lại điều tra được gì.

Một chị dâu cả ngu ngốc còn chưa đi học được mấy ngày còn muốn làm chị dâu bọn họ, đúng suy nghĩ viển vông.

Bọn họ không muốn.

“Đúng thì sao.


Tần Linh không nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Tần Tiền Dư, vẫn nói ra.

“Tôi đúng là không biết làm gì.


Đối với chuyện mình không biết gì, Đường Tuế cũng thẳng thắn nói ra, dù sao đây là sự thật.

Tần Linh nghe xong, khuôn mặt tràn đầy khinh thường.

ĐÚng là như vậy.

Xung quanh có không ít người đứng đó, ai cũng giàu có quyền quý.

Lúc này nghe Đường Tuế thẳng thắn nói như vậy, vẻ mặt cũng xấu hổ.

Cảm giác ngày mai cổ phiếu của nhà họ Tần sẽ giảm mạnh, không ngờ lại cưới một người phụ nữ đẹp ngu ngốc.

“Khi còn nhỏ tôi mắc bệnh tự kỷ, không thể nào học tập, sau đó cha mẹ tôi cũng không quan tâm tôi, tôi cũng bỏ lỡ cơ hội học tập, nhưng hiện tại không sao nữa, hơn nữa còn rất thông minh, chỉ cần học một lần là nhớ, hơn nữa đã gặp qua thì không quên được.


Đường Tuế mềm mại nói, khóe miệng cũng nở nụ cười.

Tần Linh nghe cô nói như vậy, không nhịn được trợn mắt nói.

“Sao cô lại không biết xấu hổ nói như thế, sao không nói mình là thiên tài đi.



“Cũng không phải không thể nói như vậy.


Đường Tuế nhàn nhạt nói, ngửa đầu nhìn Tần Tiền Dư một cái.

Tần Tiền Dư cúi đầu, khóe miệng cũng cong lên.

Tóm lại chỉ cần Tuế Tuế vui vẻ, làm gì cũng được.

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
“Được rồi, nếu cô đã nói như vậy, tôi sẽ thử một chút, tôi muốn xem sau này cô còn dám khoác lác hay không.


Tần Linh tức giận, nhìn anh cả có vẻ muốn nói gì đó, vì thế to gan khiêu khích.

“Có thể, dù sao cũng phải có phần thường chứ.


Đường Tuế hỏi.

“Cô muốn phần thưởng gì.


Tần Linh có chút không hiểu.

“Hay là như vậy đi, mỗi người có thể khiêu chiến với tôi, nhưng phải đưa cho tôi một triệu, nếu tôi khiêu chiến thành công, phải đưa cho tôi hai triệu, không thành công cũng tôi không trả lại một triệu.


Đường Tuế cười khanh khách nói, khuôn mặt nhỏ trắng nõn vẫn dựa vào cánh tay rắn chắc của Tần Tiền Dư.

“Cô đúng là đòi hỏi nhiều.


“Không dám thì thôi, đừng lãng phí thời gian của tôi.


Đường Tuế nhàn nhạt liếc cô ta một cái, không muốn quan tâm đến cô ta.

“Dám, ai không dám.

” Tần Linh không thích người khác khiêu khích mình.

Cô ta lấy ra điện thoại ra.

“Cô đưa số tài khoản đây, tôi sẽ chuyển khoản.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 566: 566: Nhìn Thật Mỹ Vị 49


Đường Tuế nhìn thoáng qua trợ lý bên cạnh, trợ lý lập tức cầm mã QR xuất hiện.

“Cô hai quét mã đi.


“Tôi sẽ đàn dương cầm.


Cô ta cất điện thoại vào túi xách, nhìn thoáng qua, rồi đi về phía đàn dương cầm.

Cô ta đặt túi xách qua một bên, hai tay đặt lên bàn phím trắng đen bắt đầu đàn.

Từ lúc Tần Linh bốn tuổi đã học đàn dương cầm, đến bây giờ đã hai mươi năm, tuy rằng nói chưa đạt đến đỉnh cao, nhưng cũng làm cho người ta phải thưởng thức.

Tần Linh suy nghĩ, cuối cùng đàn bài Petrushka.

Đây là một bản nhạc khá khó, người luyện đàn rất nhiều năm bắt đầu học bản nhạc này, cho dù nghe nhiều lần cũng phải luyện tập rất nhiều.

Đến khi cô ta đàn, vẫn không nhớ được một nốt nhạc nào.

Ngay cả Tần Linh là người thông minh, lúc ấy học bản nhạc này cũng học rất lâu.

Cô ta cố tình dùng bản nhạc này dạy dỗ Đường Tuế.

Lát nữa cô ta muốn xem Đường Tuế sẽ mất mặt thế nào.

Tần Linh bắt đầu đàn, người xung quanh nhanh chóng nghe ra giai điệu, trợn mắt há miệng, Tần Linh đúng là tàn nhẫn độc ác.


Cô ta lại chọn bài khó như thế.

Haiz, Đường Tuế đáng thương.

Chắc chắn không họ được.

Có không ít người nhìn về phía Đường Tuế, dường như muốn nhìn ra manh mối trên mặt cô.

Nhưng từ đầu đến cuối Đường Tuế không thay đổi sắc mặt, dáng vẻ không sao cả.

Tần Linh đàn khoảng mười phút, tiếng đàn đột nhiên dừng lại.

“Bản nhạc này rất khó, tôi chỉ đàn một đoạn ngắn, tôi sợ cô không nhớ được.


Đường Tuế cười cười, buông cánh tay của Tần Tiền Dư ra, đi về phía đàn dương cầm.

“Được, vậy cảm ơn cô đã quan tâm.


Đường Tuế đứng ở trước mặt Tần Linh, Tần Linh cũng không dài dòng, tránh ra đứng bên cạnh, nhường vị trí cho Đường Tuế.

Đường Tuế ngồi xuống, ngón tay trắng nõn cũng nhẹ nhàng đặt trên phím đàn.

Cô vẫn chưa đàn, mọi người trợn mắt há miệng, cảm thấy Đường Tuế không thể hoàn thành nhiệm vụ, cô tuyệt đối không thể đàn được.

Lúc tất cả mọi người dùng ánh mắt thương xót nhìn về phía Đường Tuế, Đường Tuế di chuyển ngón tay, tiếng đàn dễ nghe được phát ra.


Mọi người ngây ra, lộ vẻ kinh cảm.

Nếu lúc trước nghe Tần Linh đàn, cùng lắm chỉ có kiến thức cơ bản vững chắc, cũng dễ nghe, nhưng không có linh hồn.

So với các nghệ sĩ biểu diễn đàn dương cầm thì kém cỏi rất nhiều.

Nhưng mà!
Đường Tuế đàn lại cho người ta cảm giác sẽ không giống như vậy, bạn được hòa vào bản nhạc, có người lạc vào trong thế giới kỳ lạ.

Đánh sâu vào trong lòng, hoàn toàn phục tùng.

Đường Tuế đàn hơn mười phút, cũng vô cùng nhanh chóng.

Một lát sau cũng kết thúc.

Cô dừng tay, ánh mắt nhìn thoáng qua Tần Linh.

“Cô cảm thấy như thế nào.


Tần Linh vẫn chưa thoát khỏi sự khiếp sợ, cô ta há miệng, vẻ mặt cũng kỳ lạ.

Vậy mà cũng có thể làm được.

“Cô rất lợi hại, đúng là thiên tài.


Tần Linh kinh ngạc một lúc lâu, lúc này mới tìm được giọng nói của mình.

“Tôi sẽ chuyển tiền.


Tần Linh cũng không hề chần chừ, mở điện thoại ra chuyển đi hai triệu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 567: Chương 567


Lúc này ánh mắt cô ấy nhìn Đường Tuế một lần nữa đã xảy ra một ít biến đổi.

Khúc đó khó như vậy, cô ấy học cả tháng mới mới nhớ bản nhạc tương đối.

Cô chỉ cần mười phút ngắn ngủi, thế mà có thể đàn tấu nhịp nhàng, hơn nữa! Còn khiến người ta có cảm giác lạc vào trong cảnh.

Nghe giống như ở phòng hòa nhạc cao cấp.

Thật sự quá giỏi.

Chỉ chớp mắt, ánh mắt Tần Linh nhìn Đường Tuế giống như mê muội.

"Còn ai muốn thi đấu với tôi không?"
Đường Tuế nhìn trái nhìn phải, cuối cùng mãi mới có một cô gái khí chất tao nhã bước ra.

"Chào cô, tôi tên là Thung Dung, tôi muốn khiêu chiến điệu múa cổ điển phi thiên với cô.

"
Thung Dung tiến về phía trước, quẹt trước một trăm vạn, đưa điện thoại cho mẹ.

Cô ấy đỏ mắt, thật ra là có hơi kích động.

Thung Dung hồi hộp cắn môi dưới, "Có thể chứ?"
Trong hai mắt Thung Dung thậm chí còn mang theo sự mong chờ mãnh liệt.

"Cô đã quét mã trả tiền, đương nhiên là có thể.

"
Đường Tuế gật gật đầu.


Thung Dung cũng nhéo ngón tay, đứng trên khoảng đất trống.

Chờ âm nhạc vang lên, cô ấy bắt đầu nhảy.

Vũ đạo của Phi Thiên thật ra được lưu truyền từ thời Đường đến nay, nhưng theo thời gian, rất nhiều bước nhảy đã bị thiếu hụt, chính bởi vậy, dù có nhiều vũ công cố gắng hết sức tìm điển cố, một lần nữa biên soạn điệu Phi Thiên, cố gắng khiến cho vũ đạo trở nên trôi chảy.

Nhưng có vẻ đều không có khả năng lắm.

Thung Dung cũng cảm thấy nếu Đường Tuế có thể đàn ra một khúc dương cầm hiếm có thể kia, vũ đạo này đương nhiên cũng có thể.

Nói không chừng, cô còn cảm thấy đoạn nào trì trệ không phù hợp, còn thay đổi một chút.

Đây là điệu múa cổ điển, tiết tấu linh hoạt.

Tưởng tượng như vậy, Thung Dung nhảy theo nhạc càng thêm linh hoạt động lòng người.

Cho đến khi kết thúc, Thung Dung thở hổn hển.

Cô ấy lại nhìn Đường Tuế, lúc này cô đã thay quần áo xong, đứng bên kia chờ.

"Có thể.

"
Đường Tuế khẽ gật đầu, đi tới trước mặt Thung Dung.

"Đúng vậy.

"

Thung Dung kích động nắm tay mình, đôi mắt to đen láy nhìn chằm chằm Đường Tuế không chớp mắt.

m nhạc vang lên, Đường Tuế cũng bắt đầu múa, nhẹ nhàng như chim, uyển chuyển như rồng.

Thung Dung kích động dùng tay bịt kín miệng.

Đường Tuế thật sự có thể làm được.

Lúc cô ấy múa có cảm giác chậm chạp, nhưng không có cách nào thay thế bằng một vũ đạo tốt hơn.

Nhưng Đường Tuế có thể.

Thung Dung kích động, nước mắt trực tiếp đảo quanh trong hốc mắt.

Cô, thật sự quá đỉnh.

Chờ đến khi điệu múa kết thúc, Thung Dung cũng chưa có cách nào thoát khỏi sự ngạc nhiên Đường Tuế mang lại.

Mãi cho đến khi! Cô ấy tự nhận ra rằng mình chưa ghi lại.

Tiếc nuối, hối hận đến nỗi mặt trở nên trắng nhợt.

"Đứa bé ngốc.

" Mẹ Thung Dung đưa điện thoại qua, "Mẹ quay hình lại cho con rồi.

"
Đứa bé ngày chính là một người si mê nhảy múa.

"Cảm ơn cô Đường, vũ đạo này thật sự quá tuyệt vời, quá đã mắt, một ngàn vạn này là tất cả tiền thưởng và phí diễn từ việc nhảy múa, đều gửi cô, cảm ơn.

"
Thung Dung nói xong, lại cúi người thật sâu với Đường Tuế.

Đường Tuế hơi ngại, gương mặt nhỏ hơi phiếm đỏ ửng, cơ thể cũng muốn né sang bên cạnh.

"Cô sao thế, cô Đường?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 568: Chương 568


Tần Tiện Dư đã nhận ra Đường Tuế đang ngại, cũng cố ý trêu.

"Đồ xấu xa.

"
Đường Tuế đỏ bửng mặt, thừa lúc không có ai chú ý, cô lén lút véo eo Tần Tiện Dư một chút.

Tần Tiện Dư không né tránh, thấp giọng cười bên tai cô.

"Bây giờ hẳn là không ai muốn thi nữa nhỉ?"
Tần Tiện Dư nghiêm túc, nhìn một vòng.

Thật ra, anh đã sớm biết có rất nhiều người khinh thường Đường Tuế, cảm thấy thân phận cô không đủ, bằng cấp cô không đủ, không thể trở thành vợ anh.

Anh vốn không để ý, nhưng trong lòng anh cũng biết, đặc biệt là trong lúc ở cạnh Đường Tuế.

Biết Đường Tuế là một cô gái thông minh, đọc nhanh như gió, đã thấy là không quên.

Là một thiên tài thấy cái gì cũng tiếp thu, vừa học là biết.

Em gái Đường đã nói ra, bọn họ cũng không có lý do lảng tránh, vừa lúc nhân cơ hội này khiến mọi người biết Đường Tuế giỏi thế nào.

"Không có không có.

"
"Bà Tần giỏi như thế, ai có thể so sánh được.

"
"Không dám không dám.

"
"Noãn Noãn, chị em giỏi quá, đúng là thiên tài.


"
Đường Noãn Noãn đáp lại bằng giọng nhỏ như muỗi, trong lòng cô ta quả thật âm u khó chịu, ghen ghét sắp nổi điên.

Thiên tài chó má gì chứ, họ thì biết cái gì.

Đường Tuế trước kia chính là một đứa tâm thần, một người vô dụng nhất.

"Noãn Noãn, em sao thế, sao anh cảm thấy em không vui lắm.

"
Quan Vân Châu đã nhận ra sự khác thường của Đường Noãn Noãn, duỗi tay cầm lấy tay của Đường Noãn Noãn.

"Em thật sự không sao, chỉ cảm thấy chỗ này hơi ngột ngạt, không thoải mái lắm.

"
Đường Noãn Noãn lắc đầu, cười dối trá.

"Vậy anh với em ra ngoài dạo một lát đi.

"
Đường Noãn Noãn gật đầu, Quan Vân Châu nắm tay cô ta, vừa chuẩn bị đưa cô ta ra ngoài.

Lập tức nghe thấy một trận tiếng thét chói tai trong sảnh chính, bỗng dưng đằng trước trở nên ầm ĩ.

Hai người đồng thời dừng chân, nhìn theo âm thanh, chỉ thấy cách đó không xa, có một người đàn ông cầm dao găm xông tới, vẻ mặt điên cuồng, thấy người là chém, sắp lao tới chỗ dì Tần.

"Dừng tay.

"
Quan Vân Châu hô to một tiếng, nhanh chóng xông lên, còn chưa đi được hai bước đã bị Đường Noãn Noãn giữ lại.


"Anh đừng đi, quá nguy hiểm, tên kia là kẻ điên.

"
"Em buông ra, đó là mẹ anh.

"
Quan Vân Châu nhíu mày, trừng mắt nhìn Đường Noãn Noãn.

"Bảo vệ sẽ đến đây ngay lập tức, anh không biết gì, đi tới cũng làm bia ngắm cho người ta thôi, không an toàn, phải cẩn thận.

"
Trong lòng Đường Noãn Noãn sợ hãi, cô ta tuyệt đối không để Quan Vân Châu chịu khổ.

Anh tuyệt đối không thể bị thương chút nào.

"Em buông ra.

"
Nhưng cô ta không có lý gì kéo anh lại, không để anh đi cứu mẹ mình.

Nếu mẹ có nguy hiểm ngay trước mặt anh, dù có mất đi tính mạng, anh cũng không để mẹ có chuyện.

Quan Vân Châu hất mạnh Đường Noãn Noãn ra, cơ thể Đường Noãn Noãn mảnh khảnh, bị ném mạnh sang một bên, nện trên mặt đất.

"Đau quá.

"
Đường Noãn Noãn nước mắt lưng tròng nhìn Quan Vân Châu, nhưng Quan Vân Châu không liếc cô ta một cái, lập tức vọt về phía trước.

Nhưng lúc anh lãng phí thời gian như vậy, kẻ cầm dao kia đã sớm lao tới trước mặt dì Tần.

"Mẹ.

"
Quan Vân Châu gào rống.

Ngay lúc ấy, Đường Tuế bỗng nhiên nhảy ra, một chân đá vào ngực người đàn ông.

"Phụt.

"
Miệng người đàn ông phun máy, nằm sấp dưới đất không nhúc nhích!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 569: Chương 569


Đường Tuế còn chuẩn bị đá phát nữa, lại bị Tần Tiện Dư ôm lấy eo.

"Anh làm gì thế?"
Đường Tuế giận đến mức mặt đỏ bừng, người này suýt nữa đã làm hại dì.

Tức chết cô, cô muốn đánh chết tên khốn này.

"Em mà còn đạp thêm cái nữa, anh cảm thấy tên này sẽ mất mạng.

"
Tần Tiện Dư không dám buông tay.

"Người này chết chưa hết tội, nhưng Tuế Tuế! Không cần ô uế chân vì loại người này.

Giọng Tần Tiện Dư tương đối dịu dàng, anh cúi đầu, đặt một nụ hôn lên trán cô.

"Được rồi.

"
Đường Tuế bình tĩnh lại.

Cả cơ thể cũng dựa vào lồng ngực Tần Tiện Dư không động đậy.

"Dì, dì không sao chứ?"
Lúc này, Đường Tuế mau chóng thoát khỏi vòng ôm của Tần Tiện Dư, lao tới trước mặt dì.

"Đứa trẻ ngoan, là cháu đã cứu mạng dì, dì không sao, không sao cả.

"
Dì Tần duỗi tay ôm Đường Tuế vào lòng, trong lúc nguy hiểm vừa nãy, tất cả mọi người đang chạy trốn, vậy mà Tuế Tuế lại lao đến trước mặt bà.


Lúc ấy, bà liếc mắt một cái liền thấy được con trai mình, thế mà nó còn đang lôi lôi kéo kéo với người phụ nữ khác.

"Mẹ, mẹ không sao chứ?"
Quan Vân Châu thở phào nhẹ nhõm một hơi, chỉ là ngửi trong không khí vẫn còn mùi máu tươi nồng đậm, anh ta nghĩ lại mà sợ.

May là có chị dâu họ ra tay kịp thời, nếu không anh ta đã không còn mẹ.

"Hừ.

"
Dì Tần hừ lạnh không tiếng, không nhìn Quan Vân Châu.

Vừa nãy nguy hiểm như vậy, anh ta cũng muốn chạy tới, bộ dáng này vẫn khiến trong lòng dì Tần hơi xúc động.

Nhưng cứ nghĩ đến anh ta lôi lôi kéo kéo với phụ nữ, dì liền cảm thấy không thoải mái.

"Mẹ, con xin lỗi.

"
Quan Vân Châu đứng tại chỗ, trong lòng hụt hẫng.

"Chúng ta về đi.

"
Dì Tần không liếc Quan Vân Châu một cái, đặt ánh mắt trên mặt Đường Tuế.

"Vâng.

"
Đường Tuế gật gật đầu, kéo tay dì Tần, đi ra ngoài.

Tần Tiện Dư cho một ánh mắt tự cầu phúc, cũng đi theo sau.


Quan Vân Châu vừa chuẩn bị nhấc chân đi theo.

"Vân Châu.

"
Giọng nói ấm ức của Tần Tiện Dư vang lên từ phía sau.

Quan Vân Châu nhíu mày đứng yên, quay người lại lạnh lùng nhìn Đường Noãn Noãn.

Trong lòng cô ta lộp bộp, theo bản năng duỗi tay, muốn túm lấy ống tay áo của Quan Vân Châu.

Lại bị Quan Vân Châu né tránh.

"Vân Châu, anh sao thế?"
Đường Noãn Noãn thấp thỏm ngẩng đầu, đôi mắt to đen láy nhìn Quan Vân Châu.

"Đường Noãn Noãn, anh cảm thấy tam quan chúng ta không phù hợp, không hợp ở bên nhau, vẫn là chia tay đi.

"
Trong lòng Quan Vân Châu rất khổ sở, nhưng chuyện vừa rồi giống như có người dùng dao nhỏ, cứa trái tim anh hết lần này đến lần khác.

Anh khó nhịn đau lòng.

Nhưng lại không thể không đối mặt.

Đường Noãn Noãn trừng lớn hai mắt, nước mắt chảy xuống, cơ thể cũng không kìm được run rẩy.

"Quan Vân Châu, anh khôn cần em sao?"
Quan Vân Châu nhíu này, "Cái gì gọi là anh không cần em.

"
"Trong thời điểm như thế, mẹ anh gặp nguy hiểm, chị dâu họ anh quên mình tiến lên cứu giúp, anh không cứu người anh không trách em, nhưng em còn giữ chặt anh.

"
"Em như vậy khiến anh cảm thấy rất sợ hãi, anh bỗng dưng cảm thấy, hình như anh chưa quen biết con người thật của em, Đường Noãn Noãn, người máu lạnh vô tình vừa nãy mới mà con người chân thật của em phải không?"
Quan Vân Châu hỏi lại.

"Vân Châu, không phải, chỉ là vừa rồi em sợ quá nên em mới thế.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 570: Chương 570


Đường Noãn Noãn lắc đầu, nước mắt bay tứ tung.
Một lòng hy vọng, Quan Vân Châu có thể tin tưởng cô ta.
"Chúng ta không có khả năng, Đường Noãn Noãn."
Quan Vân Châu lạnh lùng liếc cô ta một cái, xoay người, rời đi không ngoảnh lại.
"Vân Châu, Vân châu."
"Em thật sự không thể không có anh, Vân Châu."
Đường Noãn Noãn đuổi theo, chạy mãi tới bên ngoài, nhìn Quan Vân Châu lên xe, nhanh chóng bên mất trước mặt cô ta.
"Vân Châu...Hu hu, Quan Vân Châu, không có em anh sẽ hối hận."
Đường Noãn Noãn nước mắt lưng tròng ngồi bệt trên đất, khóc thất thanh.
Cô ta đâu có làm sai điều gì, chỉ lo lắng cho sự an toàn của Quan Vân Châu mà thôi, dù sao mẹ Tần đã một đống tuổi, dù có gặp nguy hiểm thì sao, cũng không thể để người trẻ tuổi tìm chết thay bà ta chứ.
"Hu hu, em không làm sai, em không làm sai."
Đường Noãn Noãn lau sạch nước mắt trên mặt, nghiêm túc đứng lên, cơ thể lảo đảo đi về phía trong nhà.
Cô ta không gọi xe, cũng không gọi xe trong nhà tới đón.
Cứ như vậy đi bộ hai tiếng đồng hồ mới về đến nhà.
Mở cửa, trong lòng cô ta tràn ngập uất ức, vừa chuẩn bị mở miệng kể lể, sau đó ngã vào lồng ngực mẹ Đường.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.


Đội Trưởng! Xin Dừng Tay!
2.

Nhị Triều Hoàng Hậu - Dương Vân Nga
3.

Đợi Mùa Phượng Nở
4.

Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
=====================================
Lại nghe thấy tiếng hai người cha Đường mẹ Đường đối thoại.
"Chao ôi, tôi xem video người khác gửi, con nha đầu Đường Tuế chết tiệt kia lại thông minh như vậy, ông nói xem có phải chúng ta lựa chọn sai rồi không?"
"Nếu không thì bây giờ chúng ta đã có thể trở thành khách của nhà họ Tần rồi."
"Tức chết mất, tiêu tiền phí thời gian bồi dưỡng mà cả dùng được tí nào!"
"Bây giờ bà nói mấy cái này có ích gì?"
"Đây chẳng phải là lựa chọn của bà sao? Vả lại tôi nghe nói đứa con gái bảo bối của bà đã bị Quan Vân Châu đá, bà muốn vào nhà giàu cũng không có cơ hội."

Cha Đường nghe mẹ Đường nhắc mãi, không khỏi cười lạnh một tiếng.
Không đề cập tới chuyện này còn được, nhắc tới chuyện này, cả người mẹ Đường đều trở nên cáu kỉnh.
"Sao tôi biết được Đường Noãn Noãn này lại vô dụng như vậy, dù sao tôi cũng sẽ không bỏ qua cho nó, lúc trước...Lão Lâm không phải nói nó trông giống người vợ đã chết của ông ta sao? Hay là đưa đi?"
Mẹ Đường tức nghiến răng nghiến lợi, phí thời gian, tốn tiền bạc, bồi dưỡng ra một đứa vô dụng.
Sớm biết thế, còn không bằng đề phòng con ngốc Đường Tuế kia.
"Lão Lâm kia đã hơn 70 tuổi, bà chắc chắn muốn đưa Noãn Noãn đi?"
Cha Đường hơi không đành lòng, dù sao cũng đã nuôi Đường Noãn Noãn bên người từ nhỏ, hoặc nhiều hoặc ít vẫn có tình cảm.
"Hơn 70 tuổi chẳng phải càng tốt à, chết sớm chút, còn có thể lấy được tài sản, nếu may mắn, còn có thể tiếp tục gả cho kẻ giàu có khác, thoải mái kiếm tiền."
"Ừ, bà nói phải."
Cha Đường nghe lời này của mẹ Đường, khen không dứt miệng, nhờ có một bà vợ thông minh mà ông ta tránh biết bao nhiêu đường vòng.
Đường Noãn Noãn đứng ở cửa, nghe xong những lời này, cô ta không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối.
Trái tim lạnh lẽo, cơ thể cũng không khống chế được run rẩy.
Người mẹ cô ta vẫn luôn cảm thấy yêu cô ta, thế mà lại làm ra những việc này.
Chạy trốn, cô ta muốn nhanh chóng chạy trốn.
Đường Noãn Noãn vội vàng, xoay người hấp tấp muốn chạy trốn, lại không cẩn thận va phải cửa.
Cửa phát ra tiếng vang chói tai.
"Ai?"
Hai người cha Đường mẹ Đường nhanh chóng chạy ra ngoài, Đường Noãn Noãn hoảng sợ té lăn quay trên đất.
Cô ta thấy cha mẹ Đường đuổi tới, sợ tới mức nhanh chóng muốn bò ra ngoài.
"Cứu mạng, cứu mạng!"
Đường Noãn Noãn rất sợ hãi, cô ta không muốn phải gả cho một lão già hơn 70 tuổi kia.
Ngẫm lại đã thấy đáng sợ.
"Con nha đầu chết tiệt kia, mày gọi tinh tinh cái gì.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 571: Chương 571


Đường Noãn Noãn trực tiếp bị đánh.

"Mẹ, con cầu xin mẹ, con không muốn gả cho lão già, mẹ cho con một chút thời gian, chắc chắn con sẽ tìm cho mẹ một kẻ giàu có, thật đó mẹ ơi! Con cầu xin mẹ.

"
Mặt Đường Noãn Noãn khóc tang, trực tiếp quỳ gối trên mặt đất.

Mẹ Đường nhìn xung quanh, nhìn bốn phá một chút, phát hiện động tĩnh nhà họ lớn như vậy, cũng không có người ra ngó nhìn.

May là biệt thự này lớn, hơn nữa điểm này.

"Kéo nó vào cho tôi.

"
Mẹ Đường lạnh giọng quát lớn một tiếng, ngẩng đầu ưỡn ngực bước vào nhà.

Cha Đường không ngừng kéo Đường Noãn Noãn, cùng đi vào nhà.

Sao khi vào nhà, Đường Noãn Noãn đã bị ném ra, quỳ gối trên mặt đất.

Cha mẹ Đường với gương mặt âm u ngồi cạnh nhau.

"Cha mẹ, hai người tin con đi, nếu con có thể tìm được Quan Vân Châu, chắc chắn có thể tìm được thanh niên tài tuấn khác.

"
Đường Noãn Noãn khóc lóc, cầu xin.

Mẹ Đường cười mỉa một tiếng, "Cô cảm thấy tôi nhìn trúng Quan Vân Châu? Thanh niên tài tuấn chó má gì, tính cái gì? Trong nhà không địa vị, trên tay không có tiền! Nếu không phải thấy Quan Vân Châu có quan hệ tốt với nhà họ Tần, tôi sẽ chẳng đồng ý cho các cô yêu đương.


"
"Bây giờ cô không có bất cứ cơ hội nào, thà tìm người tôi vừa ý gả qua, để chúng tôi có được lợi ích thật sự.

"
Trái tim Đường Noãn Noãn lạnh như nước, cơ thể cô ta mềm nhũn, tê liệt ngã trên đất.

Cô ta biết mẹ Đường nghiêm túc, trong lời bà ta không hề có giả.

Bà ta đã quyết tâm, sẽ không có đường sống để quay đầu.

Cô ta phải gả cho lão già kia.

"Noãn Noãn à, mẹ đều muốn tốt cho con thôi, dù sao lão già kia lớn tuổi như thế, con gả qua đó, rất nhanh có thể lấy được tài sản, kiểu gì cũng là một chuyện tốt.

"
Mẹ Đường mỉm cười bước tới trước mặt Đường Noãn Noãn, duỗi tay vỗ vỗ trên mặt cô ta.

"Ôi, bây giờ con chưa hiểu, sau này con lớn tuổi hơn chút, con sẽ biết nỗi khổ tâm của mẹ.

"
Đường Noãn Noãn cúi đầu, mặt tràn đầy nhục nhã, trong ánh mắt cũng đầy sự không cam lòng mãnh liệt.

Bây giờ không xem cô ta như con người, tất cả cứ chờ đó cho cô ta.

Chờ!
Biệt thự nhà họ Tần.


Dì Tần ngồi trên sô pha uống xong canh an thần, Quan Vân Châu nhanh chóng đưa đồ ăn lên.

"Mẹ, thuốc kia hơi đắng, mẹ ăn chút mứt hoa quả đi này.

"
Dì Tần biết anh đã chia tay với Đường Noãn Noãn, thật ra trong lòng đã tha thứ cho anh, thằng nhóc ngốc nghếch nhà bà.

Về sau sẽ gặp được một cô gái tốt.

"Dì, dì ăn đi.

"
"Được.

"
Lúc dì Tần đối mặt với Đường Tuế, thật sự không có cách nào từ chối.

Bà dịu dàng liếc Đường Tuế một cái, mở miệng, ăn hết mứt hoa quả này.

Quan Vân Châu cảm kích nhìn thoáng qua Đường Tuế.

Ngay lúc này, Tần Tiện Dư đi từ trên lầu xuống.

"Chồng.

"
Đường Tuế nhanh chóng phi qua, lao thẳng vào vòng tay Tần Tiện Dư.

Từ sau khi đính hôn, Đường Tuế cũng đã sửa miệng, đều ngọt ngào gọi chồng.

Tần Tiện Dư bây giờ còn chưa quen hẳn, mỗi lần Đường Tuế gọi lên, trong lòng anh đều kích động không giải thích được.

Cảm thấy lòng nhộn nhạo.

Anh cố gắng hết sức kìm nén sự khác thường của bản thân, chỉ là trong ánh mắt vẫn không giấu nổi thần thái phấn chấn.

"Tiện Dư, hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 572: Chương 572


Dì Tần uống một ngụm trà, chậm rãi dò hỏi.

Nếu bởi vì chuyện gì trong công ty, xảy ra chuyện này, quay đầu lại chắc chắn phiền phức.

Ngày mai các tờ báo lớn đều tung tin nói hươu nói vượn loạn cả lên.

Tần Tiện Dư ôm Đường Tuế, ngồi xuống ghế sô pha.

"Thế mà chỉ là chuyện này.

"
Vẻ mặt dì Tần bất lực, vậy bọn họ gặp phải tai bay vạ gió.

"Cháu vừa để bộ phận quan hệ công chúng đi giải quyết rồi, dì đừng lo lắng.

"
Tần Tiện Dư thấy trong ánh mắt dì ấy có mây đen bao phủ, không khỏi khuyên giải an ủi.

"Được rồi, nếu cháu đã chuẩn bị chắc chắn xong thì không sao rồi.

"
Dì Tần hơi mỉm cười.

Nói xong, dì Tần còn đau lòng nhìn Đường Tuế.

"Được, chúng cháu lên ngủ trước đây.

"
Tần Tiện Dư đúng là hơi muốn ôm vợ dán dán.

Trò khôi hài đêm nay đã làm hỏng điều bất ngờ mà anh đã sắp xếp cho Đường Tuế ở khách sạn, thật là đáng tiếc.


"Lát nữa dì cũng phải nghỉ ngơi sớm chút nhé.

"
Đường Tuế đứng lên theo Tần Tiện Dư, còn không quên dì Tần.

"Ừ, dì biết rồi.

"
Trong lòng dì Tần cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, con bé Đường Tuế này, quả là bà không thương nó vô ích.

Đường Tuế lên lầu với Tần Tiện Dư, "Em đi tắm trước.

"
Đường Tuế đứng, không kìm được ngáp một cái.

"Ừ.

"
Tần Tiện Dư khẽ gật đầu, chờ sau khi Đường Tuế đi vào phòng tắm, liền nhanh chóng vào phòng bên cạnh tắm.

Anh biết Đường Tuế tắm chậm, quả nhiên, sau khi anh đẩy cửa vào, Đường Tuế vẫn chưa tắm xong, hoàn toàn còn thời gian để anh tiến hành sửa sang lại khăn trải giường.

Anh xốc chăn lên, bắt đầu mân mê.

Sau khi bận rộn một lúc lâu, cuối cùng cũng thu dọn hòm hòm.

Cửa phòng vệ sinh được mở ra.

Trên người Đường Tuế mặc một chiếc váy ngủ tơ lụa màu hồng nhạt, cái này là dì Tần mua cho cô, làn da trắng nõn như Đường Tuế, măc cái này càng thêm trong suốt mờ ảo.

"Vợ, em đẹp quá.

"

Ánh mắt Tần Tiện Dư bỗng dưng di chuyển xuống dưới, anh chậm rãi bước về phía Đường Tuế.

Rất nhanh đến trước mặt cô, lúc này mới vươn tay ôm chặt Đường Tuế trong lồng ngực.

Cô gái nhỏ mềm mại không xương, ôm thoải mái cực kỳ.

Quả thật không nỡ buông ra.

"Chồng, anh làm gì thế?"
Đường Tuế bị anh ôm chặt trong lòng, giãy dụa thế nào cũng không ra được.

"Vợ đáng yêu, còn thơm.

"
Tần Tiện Dư nới lỏng cánh tay, còn ghé sát cổ cô, hít một hơi thật sâu.

Thơm thơm, ngọt ngào.

"Hơi ngứa.

" Đường Tuế trốn một chút, duỗi tay đẩy anh.

"Tuế Tuế.

" Tần Tiện Dư kéo tay nhỏ mềm mại của cô, đi đến trước giường, "Chúng ta ngủ đi.

"
"Được thôi.

" Gương mặt Đường Tuế ửng đỏ, dường như không dám nhìn Tần Tiện Dư.

Chỉ là giây tiếp theo, Tần Tiện Dư lại buông lỏng tay cô ra.

"Sao thế?"
Trong khoảng thời gian ngắn, cô hơi không hiểu được, chớp chớp hai mắt mênh mông sương mù, khó hiểu nhìn Tần Tiện Dư.

"Em xốc chăn lên mà xem.

"
Môi Tần Tiện Dư hơi cong lên một nụ cười nhạt, trong con ngươi đen nhánh cũng phiếm chút ánh sáng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 573: Chương 573


"Được."
Đường Tuế vén chăn lên, dùng sức khá lớn.
Trái tim bằng cánh hoa hồng mà Tần Tiện Dư cực nhọc xếp đã không còn.
Theo cái vén chăn, cánh hoa hồng màu đỏ tươi mang theo hương vị ngọt ngào bay tán loạn.
Khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế cũng bị cánh hoa đập vào.
"Đây là cái gì?” Đường Tuế nhắm mắt lại, vừa nhìn về phía Tần Tiện Dư: “Cánh hoa đó.”
“À.”
Trái tim đã không còn, Tần Tiện Dư chỉ có thể coi như thôi, đối với đại lực sĩ Đường Tuế, xem ra loại bất ngờ trái tim bằng cánh hoa này đúng là không dùng được.
“Tuế Tuế.”
Tần Tiện Dư đưa tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, cúi đầu, hôn khẽ lên gò má cô.
“Em cũng rất thích anh.”
Giọng nói mềm mại của Đường Tuế vừa vang lên đã bị Tần Tiện Dư đẩy lên giường.
Đường Tuế mở to đôi mắt đen láy nhìn Tần Tiện Dư, lại thấy Tần Tiện Dư duỗi tay che mắt cô lại.
Sau đó, Đường Tuế cảm nhận được đôi môi mỏng của Tần Tiện Dư đặt lên môi mình.
Cô nghe được Tần Tiện Dư nói với cô bằng chất giọng nhỏ xíu xìu xiu: “Tuế Tuế, cuối cùng cũng có thể...”
Lời anh còn chưa dứt, tất cả đã vỡ vụn thành nụ hôn.
Cháy tan trong biển lửa nhiệt tình.

(Hoàn vị diện)
Thời điểm Đường Tuế mở mắt ra lần nữa, cô phát hiện mình đang ở trong một nơi đầy sương mù, nơi mà vươn tay ra cũng không thấy 5 ngón.
"Luân Hồi Kính."
Gọi nửa ngày cũng không có ai đáp lại.
Đường Tuế hốt hoảng, cô có chút sợ hãi.
"Có ai không?"
Cô lại gọi một tiếng, nơi này rất trống trải, rất âm u.
Một tiếng này cũng không nhận được hồi âm.
Xung quanh Đường Tuế đều mịt mờ, cô khịt mũi, muốn đi về phía trước.
Đến lúc này, Đường Tuế mới hậu tri hậu giác phát hiện, cô căn bản không thể nhúc nhích được.
Giống như là cô đã trở về hình dạng tiểu nhân sâm, đang cắm rễ trong bùn đất, không mảy may nhúc nhích được.
“Hu hu hu...!gạt người, nói gì mà sau khi trải qua ba ngàn thế giới sẽ có thể hóa thành hình người, hu hu hu...!Thần Quân gạt người...!Tên lừa gạt...!Hu hu..."
Huyền Ly Thần Quân cảm niệm một chút rồi dịch chuyển tức thời đến Vân Khê Linh Cảnh.
Liếc mắt liền thấy được một củ cải vô cùng lớn đang khóc hu hu, thỉnh thoảng còn suy nghĩ linh tinh.
Hả?
Cẩn thận nghe một chút, hình như là đang chửi mình!
Huyền Ly Thần Quân chậm chạp bước đến trước mặt cô, ống tay áo rộng lớn khẽ phất lên, rất nhanh đã xua tan sương mù bốn phía.

“Hu hu hu...” Đường Tuế còn đang khóc như mưa bất chợt dừng lại ngay tại chỗ.
Cô trợn mắt há mồm nhìn biến hóa xảy ra trước mặt, mây mù tan đi, ánh vàng rực rỡ chiếu xuống.
"Thần, Thần Quân!"
Đường Tuế có chút lắp ba lắp bắp, nín khóc mỉm cười.
“Hình như nàng đang mắng ta?”
Huyền Ly Thần Quân nghiêng mặt nhìn cô, Đường Tuế mím môi, dưới ánh mắt của Huyền Ly Thần Quân, Đường Tuế khẩn trương nuốt nước miếng một cái.
“Ta...!không phải, không có.”
Nói xong bắt đầu nhìn trái ngó phải.
Đường Tuế trừng mắt, ngốc hề hề nhìn Huyền Ly Thần Quân.
Một hồi lâu, Đường Tuế mới nhắm mắt lại: “Thần Quân, sao hiện tại ta lại biến thành nguyên hình rồi, làm sao bây giờ đây?”
Đôi mắt to ngấn nước của Đường Tuế nhìn chằm chằm Huyền Ly Thần Quân.
“Nàng nhắm mắt lại."
Ánh mắt Huyền Ly Thần Quân nhìn cô có chút khác thường.
“À.”
Đường Tuế ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Bỗng dưng cô cảm nhận được Huyền Ly nhẹ nhàng đặt tay lên trán cô, chỉ thấy một quầng ánh sáng thanh khiết từ trên trán chảy vào thân thể cô.

- -- Quảng Cáo ---
Trước
Sau
right @ 2022 thiensach.com.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 574: Chương 574


Soạt soạt soạt, một loạt ánh sáng vụn vỡ lơ lửng, trông đầu hiện ra rất nhiều ký ức.

Đều là ký ức của 3000 thế giới cô đi qua kia, rất nhiều tình cảnh làm khuôn mặt trắng nõn của cô ửng hồng.

Hu, Thần Quân giúp cô, vậy có phải là hắn cũng có thể nhìn thấy những thứ này không.

Đường Tuế vùng vẫy một hồi, lại không thể tránh thoát, chỉ có thể thuận theo chờ đợi.

Chỉ là! càng đến cuối càng giật người.

Đường Tuế cảm thấy, người cô giúp thanh trừ giá trị hắc hóa trong 3000 thế giới kia vậy mà đều là Huyền Ly Thần Quân.

Mãi đến khi Huyền Ly Thần Quân dời tay, hàng mi dài của Đường Tuế khẽ run, rất lâu mới mở đôi mắt trong veo ra.

"Thần Quân.

"
"Thế nào, nàng sợ ta?"
Huyền Ly Thần Quân dùng tay nâng cằm cô lên, ánh mắt đối mặt với cô.

"Không có.

"
“Nàng có lời gì không.

"
Huyền Ly xoay người, chậm rãi đi về phía nhà gỗ.

"Chờ ta.

"
Đường Tuế sốt ruột, bắt đầu nhảy nhảy nhót nhót đi theo.

Chờ đến khi nhảy tới trước cửa nhà, trùng hợp thấy được một hồ nước, cô đến gần soi.


Lập túc khóc hu hu.

Huyền Ly dừng bước lại, vốn còn đang chờ để nghe xem cô muốn nói lời gì, thế nhưng một giây sau lại thấy cả thân củ cải trắng của cô nhìn hồ nước khóc lớn lên.

"Đường Tuế!"
Huyền Ly có chút bất đắc dĩ, chợt nhớ lại lần này cô trở lại hắn quên bày ra ảo cảnh.

Để cô thấy được nguyên hình của mình.

“Hu hu hu! ”
“Hu hu hu! ”
Tiếng khóc của Đường Tuế vang lên mãi bên tai không dứt, còn không có xu hướng dừng.

“Ách! ”
Khóc mãi Đường Tuế không nhịn được nấc lên.

Mắt cô đỏ rực, nước mắt lưng tròng nhìn Huyền Ly.

Tủi thân méo miệng: “Thì ra ta thật sự là một cây củ cải lớn.


Nói xong còn co rút môi.

“Hu hu hu.


Toàn thân cây củ cải đều chôn trong nước tủi thân khóc lên.

Huyền Ly Thần Quân muốn nói lại thôi.

Còn không quay lại gian phòng, sắp phải hóa hình rồi.

“Hu hu hu! thì ra ta chỉ là một cây củ cải lớn.

"
“Tuy là củ cải, nhưng nàng cũng là củ cải độc nhất vô nhị, từ nhỏ nàng đã sinh trưởng trong thiên tài địa bảo, linh khí hấp thu cũng đặc biệt, nàng không khác gì một bồn chứa vô hình, chỉ cần cắm rễ xuống cũng có thể hấp thu năng lượng của người khác.


Huyền Ly nhìn bộ dáng vùi đầu khóc lóc có chút đáng yêu này của cô, hơi không nhịn cười được.

"Thật, có thật không?" vành mắt Đường Tuế hồng hồng, mặt đầy mong đợi nhìn Huyền Ly.

“Thật.


Huyền Ly khẽ gật đầu.

“Qua 3000 thế giới, máu của nàng ghê gớm đến chừng nào, nàng quên rồi sao?”
Hắn hỏi.

Đường Tuế gật đầu lia lịa.

Đúng vậy, máu của cô siêu cấp lợi hại, dù không phải là nhân sâm thì cô cũng là một củ cải siêu cấp lợi hại.

Nghĩ đến đây, mắt Đường Tuế long lanh lên, như cất chứa cả dải trời sao trong đó.

“Đúng vậy, ta là củ cải to độc nhất vô nhị.


Đường Tuế ngọt ngào cười.


Huyền Ly thấy cô thoải mái như thế, khóe miệng cũng giương lên.

Đang định gọi cô vào nhà thì Đường Tuế đã bắt đầu hóa hình trong nước.

Cô từ một củ cải trắng trẻo non nớt biến thành một thiếu nữ trắng trẻo non nớt.

Đường Tuế cúi đầu, vui vẻ nhìn mình hóa hình, nhìn cái bóng trong nước, giống người trong 3000 thế giới như đúc.

Hì hì, thật là đẹp mắt.

Đường Tuế vui vẻ đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé của mình.

"Thần Quân, chàng xem ta giống như trước kia.

"
Khi nói chuyện, Đường Tuế ngẩng đầu lên nhìn về phía Huyền Ly.

Huyền Ly hơi dời mắt đi, trong tay cầm theo một cái áo choàng: “Nàng đi lên trước đi, đi vào phòng mặc đồ vào.


Lúc này Đường Tuế mới hậu tri hậu giác phát hiện, cô vậy mà không mặc đồ.

Chẳng qua, dường như đứng trước mặt Thần Quân cũng không có chuyện gì.

Dù sao bọn họ đã làm vợ chồng vô số lần trong 3000 thế giới rồi.

"Soạt! ", Đường Tuế lên khỏi mặt nước.

Đam Mỹ Trọng Sinh
Cô cầm lấy áo choàng trong tay Huyền Ly, bọc lấy cơ thể mình.

"Thần Quân.

" Đường Tuế hơi nhích lại gần, mùi thơm ngọt như mật cũng không chút kiêng dè bao phủ toàn thân Thần Quân.

“Chúng ta cũng thân mật như vậy rồi, sao chàng còn ngại ngùng thế.


Giọng nói trong veo, lời nói cũng ngây thơ vô tội.

Nhưng Huyền Ly Thần Quân lại vì những lời này của cô mà giật mình ngẩn ra tại chỗ.

Nàng bỗng nhiên tới gần làm cho trái tim Huyền Ly lên xuống thất thường, hắn bỗng dưng kéo mạnh tay, giữ vòng eo tinh tế không xương của Đường Tuế lại.


"Thần Quân?"
Đường Tuế ngẩng đầu lên, con ngươi trong veo chạm vào đôi mắt thâm trầm của hắn.

Đường Tuế cảm thấy trong ánh mắt anh hình như có gì đó hút cô vào trong.

“Chàng làm gì thế?”
Đường Tuế bị hắn ôm không được dễ chịu lắm.

Huyền Ly cười nhạt.

"Chúng ta đã quen thuộc như vậy rồi, không phải sao?"
“Ơ, quen thuộc ta nói không phải ý này mà?”
Đường Tuế giãy giụa hồi lâu cũng không thể thoát ra khỏi.

“Vậy đó là ý gì.

"
Tay Huyền Ly giữ lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, rồi đột nhiên kéo cô vào người mình, thân thể nóng bỏng của hai người dán vào nhau.

"Chính là ý này.

"
Huyền Ly trực tiếp hôn lên môi cô.

Hắn căn bản không đợi Đường Tuế trả lời mà dùng sự bá đạo của mình quyết định.

“Hu hu! ”
Củ cải đáng thương, rất nhanh sẽ bị ăn vào bụng.

Thiên giới mênh mông, còn họ còn rất nhiều thời gian để tìm hiểu, câu nói kia rốt cuộc có ý gì.

! Hết trọn bộ.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom