Cập nhật mới

Dịch Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 800: Chỉ có điều


Chỉ có điều, phần lớn quân Con Cháu đi ra đẩy thang mây đều bị mưa tên công kích, chỉ trong chốc lát đã có mười mấy chiến sĩ quân Con Cháu hi sinh.

Người Nữ Chân rất giỏi bắn tên, càng chưa kể giờ còn năm nghìn người bắn tên cùng một lúc.

Mười mấy chiến sĩ quân Con Cháu lập tức bị bắn thành con nhím.

Nhưng trước khi chết, bọn họ vẫn cố gắng đẩy thang mây ra khỏi tường thành.

Điều này làm cho những chiếc thang vừa móc được vào tường thành thành công cốc.

Nhìn thấy bên mình xuất hiện thương vong, lòng Bắc Quỳnh Phương trầm xuống, tổng số binh lực của hắn chỉ có một nghìn người, thương vong như này thật sự không thể chịu nổi.

Nhưng đối mặt với bọn địch công thành không cần mạng, hắn đành phải cắn răng chống đỡ.

Hơn nữa, bởi vì ky binh Nữ Chân bắn mưa tên áp chế, nên tạm thời bọn họ cũng không thể ném lựa đạn như mong muốn.

Nhưng không một chiến sĩ quân Con Cháu nào sợ chiến, chỉ cần quân địch móc thang vào thì bọn họ đều sẽ phải trả giá nặng nề, bị đẩy rơi xuống hết.

Dưới cơn phẫn nộ, các chiến sĩ quân Con Cháu nâng khiên lên, mượn sự che chắn của khiên rồi ném lựa đạn vào quân địch phía dưới.

Có một người thành công, các chiến sĩ quân Con Cháu còn lại cũng bắt chước theo.

Cách này đã gây ra thương tổn cực lớn cho Bình Nhạc quân ở dưới thành.

Tuy ky binh Nữ Chân bản tên giỏi, nhưng cũng không bắn xuyên tấm khiên được.

Cùng lắm cũng chỉ bắn bị thương quân Con Cháu thôi, nhưng ưu thế lớn nhất của quân Con Cháu hiện giờ đó là lựu đạn, vì thế chút bị thương này không ảnh hưởng gì đến họ.

Lúc này, Bình Nhạc quân lại bắc thêm mười mấy cái thang mây nữa, nhưng lần này quân Con Cháu đã có kinh nghiệm, bọn họ giơ khiên lên rồi điên cuồng đẩy thang ra khỏi tường thành.

Thang mây vừa móc vào, các chiến sĩ Bình Nhạc quân kia còn chưa trèo lên được đã bị đẩy rơi xuống rồi.

Cuộc chiến đã diễn ra được hai canh giờ, Bình Nhạc quân vẫn không thể leo lên được tường thành.

Nhưng bởi vì ky binh Nữ Chân bắn tên trấn áp, cộng với việc Bình Nhạc quân đã biết về sức công phá của lựu đạn mà quân Con Cháu dùng, nên bọn họ không leo đông nữa.

Lần này Bình Nhạc quân đã tổn thất ít hơn rồi, đội ngũ một vạn người công thành, tổn thất hơn ba nghìn người.

Bởi vì thật sự không thể nào công được lên tường thành, Ngân Thuật đành phải căm phãn thu quân. Sau khi để lại một đống thi thể dưới tường thành, Bình Nhạc quân rút lui.

Công thành như này cực kỳ hao tốn thể lực và tinh thần, Ngân Thuật cũng rất đau đầu, lúc đầu hắn ta nghĩ nửa ngày là công được thành trì này, thế mà giờ hắn ta đã tốn bao nhiêu công sức như thế mà vẫn chưa chiếm được, hắn ta thật sự không cam lòng.

Nếu cứ công thành tiếp thì cũng không có hiệu quả cho lắm và sẽ chỉ tổn thất lớn hơn thôi, hắn ta đành phải nghĩ chiến thuật khác.

Ngay trong đêm hôm ấy, hắn ta cử người đi vào rừng cây xung quanh chặt cây chế tạo máy ném đá.

Lần này bọn hắn và Bình Nhạc quân có mang theo khá nhiều hỏa lôi, ban đầu họ dự tính khi nào vào được thành thì sẽ dùng những hỏa lôi này đánh quân Con Cháu.

Nhưng ai ngờ bọn họ còn không lên nổi tường thành, bây giờ đành phải nghĩ cách ném được hỏa lôi lên tường thành, đồng thời để Bình Nhạc quân công thành.

Nếu làm vậy, việc công thành Phàn Dương sẽ không còn khó khăn nữa.

Khi Ngân Thuật cử người đi làm máy ném đá, thì ở trong thành Phàn Dương, Bắc Quỳnh Lãnh đang nhìn hơn bốn mươi thi thể của các chiến sĩ quân Con Cháu, trong mắt hắn tràn ngập bi thống.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 801: Các huynh đệ


"Các huynh đệ, hiện giờ chúng ta đang phải đối mặt với tình cảnh cực kỳ khó khăn, quân địch đông hơn chúng ta bốn năm mươi lần, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể để mất thành Phàn Dương, một khi thành Phàn Dương thất thủ, thì Ninh Châu phủ của chúng ta sẽ để cho bọn người Kim đoạt mất."

"Các đồng bào phía sau chúng ta, các đồng đội ở tiền phương đều sẽ bị người Kim làm hại, giờ đây, điều mà chúng ta có thể làm chính là tử thủ ở đây, cho dù tất cả chúng ta đều chết trận, cũng tuyệt đối không thể cho người Kim bước vào thành Phàn Dương một bước..."

Bắc Quỳnh Lãnh đứng trên tường thành, nhìn chúng quân Con Cháu ở trước mặt rồi nói.

Ánh mắt hắn hừng hực ý chí chiến đấu, cùng với hận ý và sát ý đối với người Nữ Chân.

"Đội trưởng, huynh nói đúng, cho dù chết trận, chúng ta cũng tuyệt đối không nhường một bước, vì sự an toàn của chiến hữu, vì đồng bào phía sau chúng ta, chúng ta chết trận cũng không lùi bước, chiến..."

"Chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng với người Kim...."

Quân Con Cháu hừng hực ý chí chiến đấu. Khí thế lập tức dâng lên cao cực kỳ.

Bắc Quỳnh Lãnh nhìn ý chí chiến đấu của chúng quân Con Cháu, ánh mắt hắn ngưng trọng nhưng cũng vui mừng.

Hắn quay đầu nhìn ra Bình Nhạc quân đang làm máy ném đá ở ngoài thành, đáy mắt ánh lên tia lo lắng.

Ngày mai sẽ là một trận chiến ác liệt, không biết khi nào viện binh mới tới được.

Đông Ly Ưng bảo hắn nhất định phải trụ được ba ngày. Đối diện với quân địch vừa đông vừa hăng, hắn cũng không biết mình có thủ được thành hay không.

Nhưng bất luận ra sao, hắn nhất định sẽ không để cho quân địch chiếm được thành trì.

Ở bên khác, đại quân của Hy Nhất và quân Con Cháu đang chặn đánh đã hình thành trạng thái giằng co, sau lần đầu tiên bị đánh lui, Hy Nhất lại tổ chức tiếp nhiều lần tấn công.

Cho dù ném hết toàn bộ số hỏa lôi mà bọn hắn mang đến vào trận địa của quân Con Cháu, nhưng lần nào đánh hắn ta cũng nhận ra rằng, đại quân của hắn ta hoàn toàn không thể †ạo ra thương tổn có tính thực chất lên quân Con Cháu.

Kết quả cuối cùng đó là bọn hăn để lại một đống thi thể, rồi bỏ chạy trong kinh hoàng.

Hy Nhất nhìn trận địa trước mặt, ánh mắt hừng hừng lửa giận, đại quân của hắn ta có hai mươi vạn người, thế mà cứ bị chặn đứng ngay ở đây, nhân số đã tổn thất đã lên đến hơn ba vạn.

Mặc dù quân hy sinh toàn là Bình Nhạc quân, quân Nữ Chân không một ai thương vong.

Nhưng nếu bên Bình Nhạc quân cứ đánh tiếp kiểu này, phỏng chừng sẽ bị hao hết sạch.

Đây là lần đầu tiên hắn ta có cảm giác bất lực, và cũng láng máng hiểu ra việc tại sao Tông Hán lại bị đánh cho toàn quân bị diệt.

Đứng trước hỏa lực mạnh mẽ của quân Con Cháu, bọn họ không hề có sức phản kích.

Bây giờ, hắn ta đứng trước hai lựa chọn, một là bất chấp đại giá đánh vào trận địa của quân Con Cháu.

Trải qua nhiều lần đánh.

Vũ khí có uy lực kinh người của quân Con Cháu chắc cũng sẽ tiêu hao gần hết thôi.

Chỉ có điều, với kết quả như vậy thì bên mình sẽ tổn thất nặng nề. Cho dù thăng, cũng là thắng thảm.

Hai là, hắn ta chọn đi đường vòng, rút lui khỏi chiến trường mà quân Con Cháu đang chặn.

Nhưng nếu làm vậy, thì sẽ tốn mất mấy ngày.

Vả lại, hắn ta không dám tưởng tượng, liệu quân Con Cháu có tra được thông tin, rồi lại chặn ở đường vòng mà bọn hắn đi hay không.

Hy Nhất cũng nghĩ đến việc phái ra mấy đội quân quy mô nhỏ tìm cơ hội chui qua từ khe hở của chiến trường này, nhưng mỗi lần hắn ta phái các tiểu đội đi thì vừa mới vào được trận địa chưa được bao lâu, liền bị quân Con Cháu ở đâu chui ra tiêu diệt sạch.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 802: Còn có lẻn vào được không


Hy Nhất tin rằng Ngân Thuật Khả sẽ dẫn theo đội quân của mình đánh úp quân Con Cháu, chắc chắn có thể vây quân Con Cháu cả đẳng trước lẫn đăng sau.

Trực tiếp tiêu diệt trận địa phía trước.

Nhưng bây giờ hẳn ta cần thời gian, những trinh sát leo tường lẻn vào thành không có cưỡi ngựa, bọn họ lẻn vào mà.

Còn có lẻn vào được không, Hy Nhất cũng không chắc chản, nhưng hẳn ta phái rất nhiều người lẻn vào, nên thể nào cũng sẽ có một hai người lẻn vào được.

Từ đây đến thành Phàn Dương, cho dù đi nhanh cả ngày lẫn đêm, ít nhất cũng phải mất một đến hai ngày.

Nếu không quen đường, có khi còn bị lạc.

Nhưng dù thế nào đi nữa, ít nhất là sau ba đến năm ngày Ngân Thuật Khả có thể đưa quân tới đây rồi.

Khi đó sẽ là ngày tận thế của quân Con Cháu, Hy Nhất không vội, hắn ta đợi được, ba đến năm ngày thôi mà.

Chỉ cần tiêu diệt quân Con Cháu trước mặt, thì quân Con Cháu ở cả Ninh Châu phủ sẽ không thể chống lại bọn hẳn được nữa.

Hản ta ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đồi văng vẻ, khóe miệng nhếch ra tia mỉa mai.

Quân Con Cháu ẩn nấp ở đó có lẽ không biết rằng tử vong sắp đến nhỉ.

Bên kia ngọn đồi, Đông Ly Ưng và Nam Minh Chinh đang nhìn quan sát quân địch ở phía trước, vẻ mặt hai người ngưng trọng.

"A Ưng, với số quân hiện giờ của chúng ta, thì chỉ đủ để ngăn địch thôi, không thể tiến hành phản kích quy mô lớn, nếu tiếp tục như vậy thì sẽ không có lợi cho chúng ta."

"Trước đó có mấy tên địch muốn lẻn vào, tuy đã bị chúng ta bắt, nhưng ta nghĩ chắc chắn quân địch đã lẻn được vào phía sau chúng ta rồi, nếu bọn chúng dẫn Ngân Thuật Khả ở thành Phàn Dương tới, e là chúng ta sẽ gặp nguy hiểm."

Đông Ly Ưng nghe Nam Minh Chinh nói xong, hẳn ta gật đầu.

"Hiện giờ chắc là Hy Nhất đang chờ thời cơ, hẳn ta muốn cùng Ngân Thuật Khả đánh chúng ta từ hai phía.

Chẳng qua, bên thành Phàn Dương, Tiểu Lãnh đã chặn đứng lượt tấn công đầu tiên của Ngân Thuật Khả, tạm thời giữ được thành Phàn Dương.

Chỉ không biết hắn có thủ vững được không. Chỉ cần sư đoàn Mười Tám có thể tới đây trước khi thành bị phá, thì Ngân Thuật Khả không không đủ để gây nguy hiểm nữa”

"Còn về Hy Nhất trước mặt, bây giờ ta đang đợi, đợi tiên sinh tới. Vũ khí của chúng ta chiếm ưu thế cực lớn, nhưng tính về nhân số, số binh của chúng ta không hề có ưu thế trước người Nữ Chân, đánh trực diện cũng không phải điểm mạnh của quân ta."

"Hy Nhất không chủ động tấn công, chúng ta cũng không làm gì được hắn, nhưng nếu tiên sinh tới thì chuyện sẽ khác."

Nói tới đây, Đông Ly Ưng đưa mắt nhìn về phía đại quân Nữ Chân, trong mắt hiện lên vẻ mong đợi.

Hắn ta đã nhận được tin tình báo mà Giang Siêu gửi tới, Giang Siêu cũng trả lời về sự sắp xếp chiến thuật của hắn ta. Hẳn ta ngăn chặn quân Nữ Chân, giữ chân chúng ở đây. Còn Giang Siêu sẽ dẫn quân đánh bất ngờ sau lưng quân Nữ Quân trong thời gian ngắn nhất.

Dưới sự tấn công từ hai bên, kết cục của quân Nữ Chân. Nghĩ thôi là biết rồi.

Ở bên kia, nơi giáp danh giữa bốn thế lực đám Phương Bách Phật và Ninh Châu phủ, Phương Bách Phật đã dẫn mười vạn người xuất hiện ở nơi giáp danh của hai phe.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.zz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 803: Các thủ lĩnh của ba thế lực


Điều mà Phương Bách Phật muốn là nhân lúc cháy nhà hôi của, tiện thể diệt luôn cường địch là Giang Siêu.

Chứ hẳn ta không có ý định chống lại người Nữ Chân.

Chỉ cần có thể gây áp lực cho bên Giang Siêu, khiến cho người Nữ Chân có cơ hội tiêu diệt Giang Siêu, tiện thể cướp bóc Ninh Châu phủ một phen, cuối cùng có thể cướp được các vũ khí tiên tiến và thành quả nghiên cứu của Giang Siêu.

Nhưng hẳn ta nghĩ đến sức chiến đấu và sự dũng cảm của quân Con Cháu, hẳn ta lại do dự rồi đây.

Ngộ nhỡ, quân Nữ Chân cũng không phải đối thủ của Giang Siêu.

Vậy hành động này của hẳn ta khác gì đâm đầu vào chỗ chết đâu.

Các thủ lĩnh của ba thế lực còn lại thấy Phương Bách Phật do dự, bọn họ cũng do dự.

Nhưng mà, một kẻ tên là Bao Đạo Nhân trong đám đó nói với Phương Bách Phật:

"Phương giáo chủ, nếu đã tới rồi thì không còn gì mà do dự nữa, chúng ta có mười vạn người, ta tin chắc rắng quân Con Cháu không đủ quân để ngăn chặn chúng ta đâu, ra tay đi...

Nghe Bao Đạo Nhân nói xong, vẻ do dự trong mắt Phương Bách Phật dần chuyển thành hung ác, đúng vậy, chính hắn ta đã bảo là phải chiến một phen, giờ còn do dự cái gì chứ.

Hét to một tiếng, Phương Bách Phật chỉ huy liên quân bốn bên là Vĩnh Nhạc quân xông vào địa giới Ninh Châu phủ, nhưng vừa đi vào Ninh Châu phủ, bọn hắn đã bị chặn lại ngay trước trận địa.

Một vạn người đi tiên phong, thế mà còn chưa nhìn thấy mặt quân địch đã tổn thất gần năm ngàn người.

Điều này khiến cho Phương Bách Phật nấy còn tràn đầy tự tin lập tức. kinh hoàng hoàng hốt.

Còn chưa đợi Phương Bách Phật phản ứng lại, đột nhiên, trinh sát tới báo, hình như hai bên trái phải bọn hän đều có binh lực hoạt động.

Hơn nữa, quân số còn không ít. Mỗi bên ít nhất cũng có từ hai đến ba vạn người.

Ngay vào lúc Phương Bách Phật đang do dự xem có nên rút quân hay không, quân đội ở hai bên sườn đã triển khai tấn công Phương Bách Phật.

Khi nhìn rõ quân đội hai bên kia, trong mắt Phương Bách Phật tràn ngập khó tin.

Không ngờ người tấn công bọn hắn lại là hai thế lực khác. cạnh bọn hẳn, hẳn ta có nghĩ thế nào cũng không ngờ, hai thế lực kia lại ra tay giúp Giang Siêu.

Khi hẳn ta đang hoảng hốt, đại quân hai bên đã lao vào nhau.

Cùng lúc đó, có không ít hỏa lôi như những quả cầu lửa gầm rú đánh vào đại quân của bọn hẳn, đại quân lập tức vang lên tiếng gào khóc thảm thiết. Tình hình càng trở nên hỗn loạn hơn.

Trước đó Phương Bách Phật đã bị hỏa pháo của quân Con Cháu dọa cho có ám ảnh tâm lý, bây giờ hẳn ta sợ đến nỗi quay người bỏ chạy luôn.

Ba vị thủ lĩnh khác cũng không còn suy nghĩ cướp bóc Ninh Châu phủ nữa.

Trận như này thì không thể nào đánh được nữa, chưa nói đến việc súng đạn của quân Con Cháu lợi hại, chỉ riêng những thế lực trợ giúp quân Con Cháu đây thôi cũng làm bọn hắn sợ chết khi ï

Cứ thế, đại quân của Phương Bách Phật đánh một trận đã tan, trực tiếp bị đánh cho kêu cha gọi mẹ, mọi người bỏ chạy tán loạn.

Đợi đến khi đám Phương Bách Phật thoát khỏi truy kích của đại quân phía sau, mười vạn người bọn hẳn dẫn tới, chỉ còn lại chưa đến một vạn người.

Đại quân người thì bỏ chạy, người thì phân tán, người thì tử trận, mới đánh chưa được bao lâu, liên quân của Phương Bách Phật đã thất bại thảm hại, bọn hẳn không còn ôm hùng tâm tấn công Ninh Châu phủ nữa.

Phương Bách Phật chán nản vô cùng, trong lòng cũng càng sợ Ninh Châu phủ hơn, hắn ta không còn bất kỳ suy nghĩ đối đầu nào nữa.

Chuyện tương tự xuất hiện ở mọi nơi trong Ninh Châu phủ, những thế lực đi tới với suy nghĩ muốn kiếm hời kia, cuối cùng bị quân Con Cháu và người của các thế lực khác đuổi cổ.

Thậm chí có người còn bị diệt toàn quân, điều này cũng khiến cho những thế lực đang ngồi quan sát cũng không dám xuất binh, sợ đến mức bỏ chạy luôn.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 804: Còn đại quân của Nguyên Vương


Còn bên kia, Giang Siêu dẫn theo một vạn quân Con Cháu cùng với mười vạn quân của liên quân Bạch Liên quân và dân tộc thiểu số, chạy tới phía sau quân Đông Lộ Nữ Chân.

Còn đại quân của Nguyên Vương phủ thì được Giang Siêu bố trí ở cánh trái quân Nữ Chân, Bạch Liên quân được bố trí ở trung lộ, đi cùng quân Con Cháu.

Năm mươi vạn quân Dân tộc thiểu số thì được sắp xếp ở phía bên phải, tổng cộng mười sáu vạn đại quân, tạo thành thế tam giác, tiến về phía quân Nữ Chân đang ở phía trước.

Dưới sự bao vây của cả ba cánh quân, lần này e là quân Nữ Chân không thể chạy về được nữa.

Trải qua trận chiến với quân Nữ Chân lần trước, bất kể là Bạch Liên quân, quân Dân tộc thiểu số, hay Nguyên Vương quân.

Bọn họ đều không còn sợ hãi trước quân Nữ Chân, bọn họ đã tìm được sự tự tin từ quân Nữ Chân bất khả chiến bại trong truyền thuyết.

Dù sao, liên quân mấy bên bọn họ còn từng đi theo Giang Siêu tiêu diệt quân Tây Lộ Nữ Chân cơ mà. Bên mình còn không tổn thất gì mấy.

Giang Siêu cưỡi ngựa đi đăng trước, đi cạnh hẳn là Lạc Ngưng Sương, A Thi Mã thì dẫn theo quân Dân tộc thiểu số của mình đi ở cánh quân bên phải.

Tống Chân cùng Tống Yên dẫn theo Nguyên Vương quân đi ở cánh quân bên phải.

Tiến hành như này là để cho quân Nữ Chân một đòn trở tay không kịp, mặt tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, phỏng chừng chưa đến một ngày là có thể chính thức bao vây hoàn toàn ba đường rồi.

Trọng điểm quan tâm của đám Hy Nhất hiện giờ là quân địch đang chặn ở đăng trước, bọn hắn không hề phát hiện ra mình đã bị người ta chặn đường lui, có lẽ hắn ta sẽ không bao giờ ngờ được rằng, Giang Siêu sẽ điều động liên quân gồm mười lăm vạn người từ ba bên.

Và hắn ta cũng càng không ngờ được rằng, Giang Siêu lại hành quân cấp tốc đi đến con đường rút lui của hắn ta.

Hắn ta cũng không biết, chỉ cân một ngày thôi, hắn ta sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

Lúc này Hy Nhất vẫn đang nhìn trận địa chặn đường ở đăng trước, ánh mắt hẳn ta hiện lên nét mong chờ, đã qua ba ngày rồi, chắc Ngân Thuật Khả sắp đến nơi rồi nhỉ.

Phỏng chừng chưa tới một ngày nữa là có thể chiếm được trận địa trước mặt.

Chỉ cần hẳn ta nhìn thấy bên kia nổ súng chiến đấu, hắn †a sẽ tấn công quân địch ở trận địa trước mặt ngay.

Nhưng hắn ta không hề biết răng, lúc này Ngân Thuật Khả đang toàn lực tấn công thành Phàn Dương, mặc dù người của hẳn ta lẻn vào trận địa đều biết, thành Phàn Dương năm ngay. ở một trăm dặm phía trước.

Nhưng bọn hắn vẫn bị lạc đường vì không quen địa hình, vất vả hai ngày mới tìm được đến chỗ Ngân Thuật Khả.

Ngân Thuật Khả vừa mới hoàn thành lượt công thành thứ hai, bọn hẳn tấn công theo kiểu nã đầy hỏa lôi, hỏa lôi bao. trùm, làm cho quân Con Cháu trên tường thành trầy trật không thôi, hơn nữa còn thương vong thảm trọng.

Đến nỗi có mấy lần Bình Nhạc quân đã leo được qua tường thành rồi, nhưng cuối cùng vẫn bị quân Con Cháu dũng mãnh không sợ chết đuổi xuống.



Lên google tìm kiếm từ khóa truyen.A_zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 805: Chỉ có điều


Chỉ có điều, trải qua mấy đợt chiến đấu kịch liệt, ba vạn Bình Nhạc quân đưa tới đây đã tử trận hai vạn hai. Giờ chỉ còn lại một vạn tám nghìn người.

Còn ky binh Nữ Chân của hắn ta thì không có bất kỳ thương vong nào.

Hắn ta nhìn số hỏa lôi chỉ còn lại gần một nửa, cuối cùng hắn ta nhẫn tâm, quyết định liều một phen nữa, bắn hết sạch số hỏa lôi này, nếu vẫn không công được thành Phàn Dương thì hắn ta sẽ từ bỏ.

Theo tiếng ra lệnh của hẳn ta, máy ném đá lập tức được điều khiển trút hỏa lôi vào thành Phàn Dương trước mặt.

Trong chớp mắt, ánh lửa lan tràn trên tường thành, tiếng nổ ầm ầm nổi lên khắp nơi, năng lượng bắn phá mạnh mẽ lập. tức khiến cho thành Phàn Dương trước mặt chìm ngập trong ánh lửa.

Tám nghìn Bình Nhạc quân cuối cùng dưới thành, lại lần nữa bị ky binh Nữ Chân bức phải xông đến tường thành trước mặt.

Trong mắt họ chỉ còn lại sự tuyệt vọng, nhưng nỗi tuyệt vọng này cũng giải phóng ra sức chiến đấu ngoài sức tưởng tượng của họ.

Suy cho cùng, không đánh hạ thành Phàn Dương, bọn họ chỉ có một con đường chết, công hạ thành thì còn một con đường sống.

Đây là sự điên cuồng cuối cùng của bọn họ, trong lòng họ trừ bi ai ra vẫn là bi ai, tất cả những thứ này đều không còn quan trọng nữa.

Bắt đầu từ khi Trịnh Thế Dân quyết định đầu hàng người Nữ Chân, số phận của bọn họ đã được định rồi.

Rất nhanh, tám nghìn người đã xông đến dưới thành Phàn Dương, nhìn quân Con Cháu phía trên bị pháo nã đến nỗi không ngẩng được đầu lên, bọn họ bắc thang mây rồi xông lên.

Quân Con Cháu đi ra khỏi chỗ nấp, bắt đầu bắn vào Bình Nhạc quân đang bắc thang trèo lên kia, nhưng vì bọn họ để lộ vị trí, có không ít quân Con Cháu bị hỏa lôi bắn hy sinh.

Nếu bọn họ không đi ra khỏi vị trí ẩn nấp, thì cho dù uy lực của hỏa lôi có lợi hại đi chăng nữa, cũng tuyệt đối không thể gây ra thương vong quá lớn.

Nhưng bọn họ cũng không thể cứ nấp mãi được, một khi để quân địch leo được lên thành, vậy thì cuộc chiến sẽ càng gian nan hơn, thậm chí có khi còn thất thủ thành Phàn Dương.

Mà lúc này, quân Con Cháu chỉ còn lại hơn sáu trăm người, có hơn hai trăm người hy sinh, khoảng hơn một trăm người đã mất hẳn sức chiến đấu.

Nhưng dù vậy, quân Con Cháu vẫn ra sức thủ vững, tuyệt đối không để Bình Nhạc quân đặt chân qua tường thành.

Lựu đạn cũng được ném ra thường xuyên. Nhưng sức nổ lẻ tẻ không ngăn được đám Bình Nhạc quân đã điên cuồng kia.

Chẳng mấy chốc, cái thang đầu tiên được bắt lên, Bình Nhạc quân phía dưới bắt đầu leo lên.

Ky binh quân Nữ Chân cũng triển khai mưa tên từ xa áp chế quân Con Cháu đang nỗ lực đẩy thang ra khỏi tường thành.

Theo cái thang đầu tiên bắc vào thành công, cái thứ hai... cái thứ ba... trong chốc lát, mười mấy cái thang đã bắc thành công, số thang được cài vào vẫn còn tăng.

Trên một cái thang mây trong số đó, đã có người leo vào. tường thành, chiến sĩ quân Con Cháu bất chấp mưa tên, trực tiếp xông ra đánh nhau với quân địch, hoặc dùng súng bắn ở khoảng cách gần.

Nhưng vì khoảng cách quá gần, quân địch cũng đã leo. vào tường thành, quân Con Cháu sợ ngộ sát người mình nên đành từ bỏ lợi thế súng trường, triển khai đánh bằng kiếm với quân địch.

Cách đó không xa, Bắc Quỳnh Lãnh đã chém chết mấy tên địch xông tới, sau đó lại xông tới chiến trường sắp không trụ được nữa đăng kia.

Sức chiến đấu của hắn ta rất mạnh, hầu như không một binh sĩ nào của Bình Nhạc quân là đối thủ của hắn ta.

Còn trong quân Con Cháu, các chiến sĩ có thực lực mạnh cũng rất nhiều, đánh một lượt, trong mắt bọn họ chỉ còn chiến ý, nét mặt dữ tợn làm họ trông như Tu La địa ngục.

Đám Bình Nhạc quân xông lên tuy điên cuồng, nhưng cũng hoảng sợ trước biểu hiện hung hãn của quân Con Cháu.

Kết quả chính là bị quân Con Cháu giết trên tường thành.

Còn phía quân Con Cháu, cũng có không ít người vì ít không đánh lại đông đã hy sinh trên tường thành, nhưng cho dù đến giây phút hy sinh cuối cùng, bọn họ cũng phải ôm lấy kẻ địch, mở chốt lựu đạn đang cầm.

Rồi ngã xuống thành cùng quân địch, đồng quy vu tận.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 806: Cuộc chiến ác liệt vẫn đang tiếp tục


Nhưng đúng vào lúc này, gần hai trăm chiến sĩ đội dự bị lao ra, bọn họ gia nhập cuộc chiến, lại đánh lui quân địch.

Những chiếc thang mây của quân địch cũng lần lượt bị đẩy ra khỏi tường thành, nhưng cái giá phải trả là quân Con Cháu lại thương vong một lượt nữa.

Hỏa pháo cũng chưa ngừng bản phá.

Quân địch lại bắc thang mây lên lần nữa, trận chiến ngày. càng khốc liệt, cuộc chiến áp lực trên tường thành vẫn tiếp tục.

Quân Con Cháu giết đỏ cả mắt rồi, dáng vẻ hung hãn không sợ chết kia của họ cuối cùng đã khiến binh sĩ của Bình Nhạc quân sợ hãi. Nhưng dù có sợ hãi, bọn họ vẫn liều mạng tấn công.

Cuộc chiến ác liệt vẫn đang tiếp tục, trận chiến trên tường thành căng thẳng tột độ.

Đúng lúc này, lại có một nhóm người xông lên tường thành, nhóm người này là bách tính trong thành, mặc dù là dân chúng, nhưng phần lớn đều là thanh niên trai tráng.

Quân Con Cháu vẫn thủ vững trên tường thành, nhưng những bách tính này lại tổ chức nhân lực một cách tự phát tới giúp giữ thành.

Bắc Quỳnh Lãnh lo trong số những người này có gian tế của địch, nên vẫn không dám dùng bọn họ.

Vả lại, hắn cũng không muốn để bách tính tới đây bị chết.

Nhưng trong lúc đang chiến đấu căng thẳng như này, không ai còn quan tâm đến những bách tính trong thành này nữa.

Dưới tình huống bách tính đã tự tổ chức xong người, lúc này bọn họ đã đi lên tường thành.

Khi Bắc Quỳnh Lãnh lo sẽ xảy ra biến cố, những bách tính này đã gia nhập cuộc chiến, tuy bọn họ chưa được huấn luyện bài bản bao giờ.

Nhưng dù sao thì các thanh niên trai tráng cũng có sức chiến đấu, cho dù sức chiến đấu có nhỏ đi chăng nữa, họ vẫn đóng một vai trò không thể bỏ qua vào lúc này.

Bởi vì có sự gia nhập của các bách tính, cuối cùng quân địch tấn công tường thành đã bị đầy lui hoàn toàn.

Mấy trăm bách tính gia nhập cũng có khá nhiều người tử trận và bị thương.

Nhưng không một ai trong số những bách tính này lùi bước, bọn họ là người của Ninh Châu phủ, dưới sự cai quản của Ninh Châu phủ, bây giờ bọn họ an cư lạc nghiệp.

Cuộc sống càng ngày càng tốt.

Bọn họ cũng biết điều gì sẽ chờ đợi họ nếu để người Nữ Chân cướp được thành.

Tình cảnh bi thảm của phương Bắc, dù chưa chứng kiến, nhưng cũng từng được nghe kể.

Thậm chí trong số những người này còn có không ít người từ phương Bắc chạy nạn tới, trải qua sự giày xéo của chiến hỏa Nữ Chân.

Bình Nhạc quân bị đánh lui, tổn thất khoảng hơn ba nghìn người, còn lại năm nghìn người nhìn đang nhìn các bách tính xuất hiện trên tường thành, bọn họ sợ đến nỗi không dám công thành nữa.

Thật sự không đánh hạ được, khi tất cả mọi người trong một thành trì đồng tâm hiệp lực, muốn chiếm lấy thành trì này, quả thực khó như lên trời.

Mà lúc này, ở chỗ máy ném đá, hỏa lôi đã dùng hết sạch.



Lên google tìm kiếm từ khóa truyen.A_zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 807: Nhưng mà


Hản ta nào biết, lúc hẳn ta chế tạo máy ném đá thì Bắc Quỳnh Lãnh đã biết hắn ta muốn làm gì rồi. Lúc bọn hắn chế tạo máy ném đá.

Bắc Quỳnh Lãnh liền lệnh cho quân Con Cháu xây dựng các lớp bảo vệ bằng gỗ đề phòng hỏa lôi công phá, nếu mà là hỏa pháo của quân Con Cháu thì tầng bảo vệ bằng gỗ này của bọn họ sẽ không có tác dụng mấy.

Nhưng hỏa lôi của quân địch dùng hỏa dược là Hắc hỏa dược, uy lực thật sự quá yếu.

Chỉ cần tấm ván gỗ đủ dày, thì có thể triệt tiêu sạch thương tổn từ các cú nổ, sao có thể gây ra tổn thương lớn cho. quân Con Cháu cơ chứ?

Nhưng mà, tầng bảo vệ cũng chưa được hoàn hảo, có lúc. vẫn làm quân Con Cháu bị thương.

Nhưng những tổn thương này không thể làm quân Con Cháu mất đi sức chiến đấu.

Đây cũng là lý do vì sao Ngân Thuật Khả đã dùng hết sạch số hỏa lôi mà bọn hắn mang đến mà vẫn không thể diêu diệt được quân Con Cháu.

Nhìn năm nghìn Bình Nhạc quân đang chạy về, ánh mắt Ngân Khả Thuật tràn ngập sát ý, hản ta hận không thể giết hết đám Binh Nhạc quân này ngay tại đây.

Nhưng hắn ta biết nếu hắn ta làm vậy, e là sẽ dẫn đến binh biến, không hề có lợi cho hẳn ta, nếu đã không đánh hạ được thành Phàn Dương, hẳn ta đành phải bỏ cuộc thôi.

Ngân Khả Thuật ra lệnh một tiếng, hẳn ta điều quân để quay về tập kích quân Con Cháu ở trận địa bên kia, nhưng đúng vào lúc hẳn ta di chuyển quân, đột nhiên, một loạt lửa ầm ầm lao về phía ky binh của hắn ta.

Trong phút chốc, lửa bùng lên khắp nơi, đội hình ky binh hỗn loạn, thoáng chốc nhiều ky binh đã tử trận.

Ngân Thuật Khả sửng sốt, nhất thời không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi hẳn ta tỉnh táo lại, từ xa truyền tới một loạt tiếng hô giết, cùng với tiếng nổ ầm ầm vang lên.

Không hiểu sao ky binh của hẳn ta đột nhiên ngã xuống cả đám, máu tươi bắn tung tóe.

Còn chưa đợi hắn ta hồi thần, cách đó không xa đã có một đội ky binh xông về phía hẳn ta.

Nhìn thấy đội ky binh mặc quân phục quân Con Cháu, Ngân Thuật Khả chỉ thấy khó tin và khó hiểu. Hản ta không ngờ, quân Con Cháu vẫn còn viện binh.

Đánh giá từ quy mô này, số lượng viện binh còn khá nhiều, ít nhất cũng phải gần một vạn quân. Hỏa quang đùng đoàng tiếp tục trút xuống mặt trận ky binh của hẳn ta.

Trên tường thành, nhìn thấy đội hình của Ngân Thuật Khả có biến hóa, và từ một phía khác đang có các chiến hữu xông tới, Bắc Quỳnh Lãnh cảm thấy như trút được gánh nặng.

Cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ, bảo vệ thành công thành Phàn Dương, việc tiếp theo là xem quân của Ngân Thuật Khả bị tiêu diệt như thế nào.

Mà Ngân Thuật Khả đã tỉnh táo lại, trong mắt hắn ta hiện lên một cỗ căm phẫn và không cam lòng, hẳn ta nhanh chóng tổ chức đội ngũ, chấn chỉnh lại ky binh của mình, sau đó phát động tấn công quân Con Cháu đang tiến tới.

Người của hắn ta cũng tập hợp gần ba nghìn ky binh xông qua, Ngân Thuật Khả và các ky binh Nữ Chân cho rằng, ky binh Nữ Chân bọn hẳn không có đối thủ.

Cho dù lúc này đang rơi vào tình thế bất lợi, nhưng chỉ cần đánh trực diện với quân địch, bọn họ sẽ làm chủ được tình thế.

Các ky binh phía sau lần lượt tỉnh táo lại, bọn họ lập tức gia nhập đội xung phong của Ngân Thuật Khả. Binh sĩ tới đây. để xin viện trợ nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hẳn hiện lên vẻ. tuyệt vọng.

Tiêu rồi, Hy Nhất trông chờ hẳn ta đưa quân về tập kích quân địch, e là thành công cốc rồi, cho dù bên Ngân Thuật Khả có thể giành chiến thẳng, thì e cũng là thäng thảm, đến lúc đó, lấy quân đâu mà tập kích quân Con Cháu chứ!

Ngay lúc hẳn ta đang nghĩ như vậy, những ky binh Nữ Chân đang xông về phía ky binh quân Con Cháu, dưới từng tiếng đoàng đoàng vang lên, hết người này đến người kia ngã xuống, càng xông lên trước thì càng ngã xuống nhiều.

Chỉ thấy ky binh quân Con Cháu tay cầm vũ khí dài dài, mỗi lần có ánh lửa bắn ra là lại có một ky binh Nữ Chân ngã xuống.

Còn chưa kịp xông đến trước đội hình quân Con Cháu, bọn hắn đã tổn thất nghiêm trọng rồi.

Chưa kể, còn có hỏa lôi đang ầm ầm trút xuống, nổ tung trong đội hình ky binh, chiến mã bị giật mình, đội hình vừa mới sắp xếp lại đã bị đánh tan.

Ngân Thuật Khả xông đăng trước, trong mắt tràn ngập. căm phần và không cam lòng, nhưng đồng thời cũng có hoảng sợ.

Vũ khí kỳ lạ của quân Con Cháu làm hẳn ta sợ rồi.

Nhưng cho dù hắn ta sợ, hẳn ta cũng không dừng bước.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 808: Ngân Thuật Khả đi đầu


Nhưng khi đối mặt với quân Con Cháu, huyền thoại vô địch không có đối thủ của bọn họ, lại sắp kết thúc.

Ngân Thuật Khả đi đầu, mặc dù hắn ta đã nằm rạp trên lưng ngựa, hết sức tránh để mình không bị vũ khí kỳ lạ kia bắn trúng.

Nhưng chiến mã của hẳn ta đã trúng đạn, khi con ngựa té ngã, hắn ta bay ra ngoài.

Vào khoảng khắc hắn ta bay trên không trung, mười mấy viên đạn tiếp đón hắn ta.

Ngân Khả Thuật chỉ cảm thấy cơ thể mình bị vật gì đó đập vào mấy chục cái, cơn đau khủng khiếp truyền khä thân thể, khiến hắn ta há mồm ọc máu.

Lúc này, hắn ta không còn tỉnh táo nữa.

Hắn ta muốn giữ cho mình tỉnh táo và muốn cố hết sức để mình tiếp đất một cách vững vàng, nhưng cơ thể đã mất hết sức lực, hắn ta nặng nề ngã trên mặt đất.

Chiến mã đi đằng sau cũng dẫm lên người hắn ta và lao về phía trước, ý thức của hẳn ta dừng ở khoảnh khắc chiến mã giẫm qua người hẳn.

Một thế hệ danh tướng Nữ Chân đã ngã xuống ở đây, hẳn ta không bao giờ ngờ được rằng, mình lại bị quân Con Cháu trọng điểm chăm sóc, bị bắn thành tổ ong vò vẽ.

Những ky binh Nữ Chân còn lại cũng đã va chạm với quân Con Cháu, nhưng khác với tưởng tượng của họ, vũ khí mà quân Con Cháu trước mặt cầm trên tay có đầu là mũi nhọn hình tam giác.

Vào khoảnh khắc bọn họ tiếp xúc, những mũi nhọn này đâm sâu vào cơ thể họ.

Lúc này, ky binh Nữ Chân mới biết, đứng trước quân Con Cháu, danh xưng vô địch không có đối thủ của bọn họ nực: cười cỡ nào.

Kỹ năng chiến đấu thuần thục như này, còn có ý chí chiến đấu kinh người kia nữa.

Bọn họ hoàn toàn không có gì để so sánh.

Quân Con Cháu khí thế hừng hực thu hoạch sinh mệnh của ky binh Nữ Chân.

Tình hình chiến đấu có xu hướng nghiêng về một phía, năm vạn người ở Bình Nhạc quân thì chọn bỏ chạy khỏi chiến trường ngay ở những phút đầu.

Bọn họ chạy tán loạn. Hướng mà bọn họ bỏ chạy không phải là trận địa quân Con Cháu, cũng không phải thành Phàn Dương.

Bất kể là hướng nào trong hai hướng này cũng là chỗ chết đối với Bình Nhạc quân, nên hướng mà bọn họ có thể sống sót được cũng chỉ còn hai bên hông thôi.

Nhưng khéo không cơ chứ, phương hướng mà bọn họ chạy chính là vị trí của pháo binh quân Con Cháu.

Sau vài lượt hỏa pháo với pháo cối trút xuống, năm nghìn người bị đánh cho chỉ còn lại chưa đến hai nghìn người.

Mà khi chạy đến trước mặt trận pháo binh, hai nghìn người này lại bị quân hộ vệ trong đội pháo binh bắn chết hơn một nghìn người.

Số Bình Nhạc quân còn lại cuối cùng đành phải chọn đầu hàng. Tất cả quỳ rạp trước đội pháo binh.

Còn trên chiến trường phía trước, vì cái chết của Ngần Khả Thuật, hai vạn ky binh Nữ Chân hoàn toàn rơi vào hỗn loạn, trực tiếp trở thành những con dê chờ bị làm thịt.

Còn tướng lĩnh lãnh đạo quân Con Cháu, thì đưa quân Con Cháu đi chém giết qua lại vài lượt, trực tiếp giết hết sạch quân Nữ Chân. Một người tù binh cũng không cần.

Nỗi hận của người Hoa Hạ đối với người Nữ Chân, khiến cho quân Con Cháu không thể tha thứ cho vô số hành vi tội ác mà những súc sinh này đã gây ra ở Trung Nguyên.

Chỉ có dùng cái chết của bọn họ, mới có thể chuộc lại tội lỗi đã giết hại bách tính Trung Nguyên của bọn họ.

Chỉ có đánh cho bọn họ đau, bọn họ sợ, thì bọn họ mới sợ Hoa Hạ ta, không dám xâm phạm nữa!

Từ đó, trận chiến bảo vệ thành Phàn Dương kết thúc với thăng lợi tiêu diệt năm vạn đại quân của Ngân Mộc Khả.

Về hơn một nghìn binh sĩ Bình Nhạc quân bị bắt làm tù binh kia, bọn họ bị tống giam.

Bởi vì quân Con Cháu không muốn đuổi tận giết tuyệt với đồng bào.



Lên google tìm kiếm từ khóa truyen.A_zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 809: Cùng lúc đó


Sau khi trận chiến ở thành Phàn Dương kết thúc, sư đoàn Mười Tám của quân Con Cháu nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút rồi bắt đầu đi hộp họp với Đông Ly Ưng đang chặn đánh ở đăng trước.

Cùng lúc đó, ba cánh đại quân mà Giang Siêu dẫn dắt, cũng đã tiến vào phạm vi cách Lục Lộ quân Nữ Chân mười dặm.

Bởi vì Hy Nhất không tin quân Con Cháu có thể chặn đường lui của hẳn ta, cho nên hẳn ta không hề phái trinh sát đi điều tra đằng sau, còn trinh sát mà Giang Siêu phái đi thì đã báo cáo chuyện này cho Giang Siêu.

Nghe tin quân Nữ Chân được chia làm sáu cánh quân, nhưng chỉ cách nhau chưa đến mười mấy dặm, Giang Siêu lại vẽ lại chiến lược một lần nữa.

Hảẳn dẫn theo Bạch Liên quân của Lạc Ngưng Sương, cùng với một vạn quân Con Cháu, đánh thẳng vào năm vạn đại quân mà Hy Nhất và Trịnh Thế Dân cầm đầu.

Năm vạn Nguyên Vương quân và năm vạn quân Dân tộc thiểu số, vẫn sẽ tiến về phía trước với đà tràn ra từ hai bên.

Giang Siêu dự định lấy mình ra làm mồi nhử, dẫn hết toàn bộ quân Nữ Chân đến quân Trung Lộ của Hy Nhất. Sau đó, cho mười vạn đại quân ở hai cánh bao vây tiêu diệt.

Phối hợp với bốn vạn quân Con Cháu của Đông Ly Ưng bên kia, bao vây hoàn toàn đại quân của Hy Nhất, nếu người Nữ Chân đã dám xâm phạm vào Hoa Hạ ta, vậy thì ta sẽ để chúng có đi mà không có về.

Sau khi bố trí xong, Giang Siêu dẫn sáu vạn quân tiến lên, hắn cưỡi ngựa nhìn phía trước, ánh mắt hơi ngưng trọng.

Bởi vì chiến đấu gấp rút, tạm thời hản không thể liên lạc với Đông Ly Ưng, Giang Siêu chỉ mong Đông Ly Ưng có thể nhạy bén, hiểu được ý đồ và sách lược của hẳn.

Nhưng cho dù Đông Ly Ưng không hiểu ý đồ và sách lược của hản, Giang Siêu cũng tin rằng trận này bọn họ tất thẳng, nhưng kết quả cuộc chiến có thể sẽ không được như mong đợi của hẳn.

Có tiêu diệt được toàn bộ quân Nữ Chân ở đây hay không, phải xem năng lực dẫn quân của Đông Ly Ưng rồi.

Giang Siêu †in răng Đông Ly Ưng sẽ không làm hắn thất vọng.

Nhưng Giang Siêu cũng đã chuẩn bị kỹ càng, sau trận chiến này, cũng là lúc chế tạo máy điện báo rồi.

Với trình độ công nghệ hiện giờ, muốn chế tạo máy điện báo, mặc dù hơi khó nhưng cũng không phải không thể.

Những cái này phải xem Tô Yên Nhiên và Tô Văn có thể phát hiện ra một số nhân tài có liên quan trong nhóm nhân tài hay không rồi.

Cùng lúc đó, Hy Nhất nhìn trận địa đồi núi phía trước, hắn ta hơi sốt ruột rồi, sảp bốn ngày rồi, thế mà hậu phương quân Con Cháu vẫn chưa có dấu hiệu chiến đấu, lẽ nào Ngân Thuật Khả không tuân theo mệnh lệnh của hẳn ta?

Hoặc là người của hẳn ta lẻn được vào nhưng không tìm được Ngân Thuật Khả, hoặc là, tất cả những người lẻn vào. đều đã bị quân Con Cháu tiêu diệt ư!

Nhưng hắn ta không tin cái kết quả này, hắn ta quyết định vẫn đợi.

Mà khi màn đêm buông xuống, xung quanh chìm trong bóng tối, màn đêm xung quanh khiến cho hẳn ta càng khó mà bình tĩnh được.

Khi hắn ta đang lo âu, Giang Siêu đã dẫn theo sáu vạn đại quân, lặng lẽ đi tới, hai cánh quân cũng đã hoàn thành vòng vây.

Màn đêm là nơi che chẳn tốt nhất, cho dù đã đi đến chỗ cách quân địch mấy trăm mét, chỉ cần cẩn thận thì sẽ không bị phát hiện.

Hy Nhất quá tự tin, phía sau không hề có trinh sát kiểm tra, nếu không, cũng không thể để cho Giang Siêu dẫn người tới ẩn nấp. Rồi càng không thể bị bao vây.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 810: Tên vô dụng


Màn đêm yên tĩnh kéo dài rất lâu, bình minh cũng mãi không chịu đến.

Hy Nhất đang đợi bình minh, Giang Siêu cũng đang đợi bình minh.

Khi mặt trời tỏa ra tia sáng màu trắng bạc, Hy Nhất đã rất buồn ngủ sau khi chờ cả đêm. Một loạt các tướng lĩnh và Hoàn Nhan Ngột Thuật ở bên cạnh ông ta thấy rất thất vọng, bọn họ cũng không đợi được Ngân Thuật Khả tấn công.

Hoàn Nhan Ngột Thuật tức giận nhìn về phía trận địa đồi núi phía trước mà giận dữ hét lên.

“Tên vô dụng Ngân Thuật Khả này, cuối cùng hắn ta đang làm gì vậy?”

Tiếng hét này của hẳn ta cũng làm cho các tướng lĩnh xung quanh tỏ ra rất tức giận.

Tất cả mọi người đều gửi gắm hy vọng trên người Ngân Thuật Khả, nhưng tên này lại cứ như mất tích, không có một chút tin tức nào.

Cái thành Phàn Dương bé tí này khó đánh đến vậy sao?

Dù cho không chiếm được thành Phàn Dương, ngươi rút quân về giải quyết quân địch trên trận địa trước mặt trước đã rồi lại tấn công thành Phàn Dương tiếp, khó đến thế sao?

Ngay khi những tướng lĩnh Nữ Chân đang phẫn nộ, đột nhiên, ở phía sau vang lên một loạt tiếng gào thét.

Tiếp theo, bốn phía doanh địa của bọn họ đều nổ mạnh.

Hy Nhất kinh ngạc nhìn về phía doanh địa bất ngờ nổ tung mà vô cùng chấn kinh và không tin nổi.

Ông ta còn cho rằng mình đã nhìn nhầm rồi.

Ông ta ngay lập tức nhìn về phía trận địa đồi núi phía trước, nhưng ông ta cũng không thấy được dù chỉ một ánh lửa bay ra từ phía đó.

Nói cách khác, súng ống đạn dược của quân Con Cháu vừa xuất hiện bất ngờ này hiện ra từ phía sau ông ta.

Thấy cảnh này, ông ta đột ngột đứng dậy từ chỗ ngồi của chủ soái ở phía trên trong doanh trướng, nhìn về sau lưng.

Đập vào mắt ông ta lại là một ánh lửa bay đến.

Tiếng nổ mạnh lần nữa vang lên, trận địa tạm thời vô cùng hỗn loạn.

Người Nữ Chân còn đang say giấc nồng, cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Khi tất ả mọi người đang hỗn loạn, Hy Nhất nhanh chóng chạy đến chỗ tháp canh cao nhất trong doanh địa.

Ông ta nhìn về khu vực cách ngàn mét phía sau lưng, chỉ thấy nơi đó là một mảnh ky binh đông nghìn nghịt. Không chỉ có vậy, ở sau lưng những ky binh kia là thuốc súng đốt cháy bầu trời đang bắn về phía bọn họ.

Ông ta không dám tin vào hai mắt của mình, lại càng không hiểu sao ông ta lại bị người ta chặn đường rút quân.

Nhưng ông ta kịp phản ứng, vẻ mặt âm tàn suy nghĩ, dù cho bị chặn đường lui thì có làm sao.

Ông ta không thể đánh bại được trận địa trước mắt, không lẽ còn không thắng được quân Con Cháu đang chặn đường lui của ông ta sao!

Ông ta vội vàng để tướng lĩnh dưới trướng tổ chức quân đội, chuẩn bị bắt đầu phản kích.

Đồng thời, ông ta cũng cho. người truyền tin với năm đại quân khác xung quanh, chuẩn bị bao vây quân địch trước mắt.

Sau khi vây quanh, ông ta không tin không bắt được quân địch trước mắt. Rất nhanh sau đó, quân đội bình thường dưới sự sắp xếp của tướng lĩnh đã chuẩn bị xong xuôi để tấn công.

Nhưng khi chọn số người, Hy Nhất lại bất ngờ phát hiện, dưới đợt pháo kích vừa rồi, sáu vạn đại quân của ông ta chết đã xấp xỉ một vạn người.

Lửa đạn dày đặc ấy lại trực tiếp giết hại một vạn ky binh khi đang ngủ.



Lên google tìm kiếm từ khóa truyen.A_zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 811: Bao vây


Trịnh Thế Dân bị tiếng pháo làm cho tỉnh giấc. Hẳn ta đã mặc xong quần áo và được Hy Nhất giao cho một vạn Bình Nhạc quân để đi phía sau ky binh và đột kích trận địa phía sau.

Dù rất phẫn nộ nhưng Trịnh Thế Dân biết, nếu lúc này hẳn †a dám chống đối thì chắc chắn sẽ bị Hy Nhất giết không chút lưu tình.

Bây giờ bên cạnh hắn ta chỉ có một vạn Bình Nhạc quân, sao có thể là đối thủ của Hy Nhất được.

Rơi vào đường cùng, Trịnh Thế Dân để một vạn Bình Nhạc quân dưới trướng đi về phía sau, còn chính hẳn ta thì vẫn ở lại đại doanh.

Việc nguy hiểm như tham gia chiến đấu, chắc. chản hẳn ta sẽ không nhảy vào.

Còn kết cục của một vạn Bình Nhạc quân này sẽ như thế nào, Trịnh Thế Dân chưa bao giờ nghĩ vì hắn ta cũng không thể nghĩ nổi.

Trước đó hắn ta dẫn đầu ba vạn Bình Nhạc quân, cuối cùng chỉ còn lại một vạn người thì hẳn ta đã biết mình chỉ là một tấm bia đỡ đạn trên tay Hy Nhất mà thôi.

Nhưng lại là một tấm mộc không thể không nghe lời, một khi có hành động gì, kết quả cuối cùng sẽ rất thê thảm.

Nếu ngoan... hẳn ta còn có thể sống lâu hơn một chút.

Cùng lúc ấy, trên trận địa trên đồi, Đông Ly Ưng đã chuyển chỗ chỉ huy đến đối diện Hy Nhất từ lâu.

Khi thấy tiếng pháo. xuất hiện sau lưng Hy Nhất, hắn ta ngạc nhiên dùng ống nhòm nhìn sang thì thấy được Giang Siêu đứng chỉ huy ở không xa đó.

Lúc này, hắn ta lại thấy năm hướng quân Nữ Chân khác đều đang tập trung lại về chỗ Giang Siêu, sau khi suy nghĩ, hắn ta cũng hiểu được chiến lược của Giang Siêu ngay.

Hản đang tự lấy mình làm mồi để gom quân Nữ Chân lại một chỗ. Ngay khi hắn ta không hiểu tại sao Giang Siêu lại làm vậy, từ trong ống nhòm hẳn ta thấy được từ hai bên quân Nữ Chân tập hơn có Viên Triệu quân và quân dân tộc thiểu số vây xung quanh.

Bao vây... Đây là ý nghĩ hiện ra trong đầu hắn ta. Từ trên cao nhìn xuống, hẳn ta có thể nhìn xa hơn. Hơn nữa, ống nhòm mà Giang Siêu chế tạo cũng tốt hơn ống nhòm kiểu cũ nhiều.

Ống nhòm của Hy Nhất kém ống nhòm của hắn ta quá nhiều, những thứ hẳn ta có thể nhìn thấy, Hy Nhất cũng không thấy được.

“Lập tức truyền lệnh, bắn tất cả pháo ở các trận địa, lập. tức bắt đầu tấn công quân Nữ Chân.

Đừng sợ lãng phí đạn được, tiên sinh đã trở về rồi, chúng ta... Có thể thoải mái giết địch rồi. Hôm nay, nhất định phải giữ người Nữ Chân lại chỗ này.

“Mặt khác, các trận địa bỏ trận địa đi, chuẩn bị triển khai bao vây quân Nữ Chân, không để bọn họ có bất kì cơ hội nào để chạy thoát. Hai cánh trái phải không cần để ý, đã có người bao vây rồi.

Chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt cánh chính của chúng ta là được rồi.

Dưới mệnh lệnh của hẳn ta, sáu đường đại quân dưới cờ hiệu cũng bắt đầu hành động.

Ở trận địa trên đồi núi, pháo không ngừng nã vào quân Nữ Chân, các chiến sĩ cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần tùy lúc xuất kích.

Năm đại quân vừa chuẩn bị qua hỗ trợ Hy Nhất bị pháo. bắn trúng mà tổn thất nặng nề, cũng cực kì bối rối, bọn họ. không quay đầu tấn công quân Con Cháu nữa mà liều mạng chạy về chỗ Hy Nhất tập trung.

Bọn họ vốn đã bị trận địa của quân Con Cháu làm cho sợ hãi, lúc này làm sao dám phản công lại nữa. Nếu bọn họ phản công thì kết quả chỉ có con đường chết, còn không bằng tập trung lại với Hy Nhất.

Ngay khi bọn họ chạy đến chỗ Hy Nhất, chuẩn bị vây kín Giang Siêu, các trận cũng bắt đầu vây lại.

Mười tám sư đoàn cũng đã chạy đến từ các con đường. Một vạn người của mười tám sư đoàn cũng tham gia chiến đấu, trừ quân bắn pháo ra, quân Con Cháu còn lại khoảng bốn mươi lăm ngàn người.

Lại thêm mười lăm vạn người bên phía Giang Siêu, gần hai trăm ngàn người đã tiến hành bao vây Hy Nhất.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyena.zz.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 812: Ông ta đang lo không


Hy Nhất thấy quân Con Cháu trên trận địa lại muốn tham gia vòng chiến đấu này thì thất vô cùng mừng rỡ.

Ông ta đang lo không có cách nào để diệt được quân Con Cháu ở trận địa phía trên thfi quân Con Cháu lại từ bỏ ưu thế trận địa, vội vã đi tiếp viện quân địch chặn đường lui của ông †a, đúng là muốn chết mà.

Ông ta cũng không chỉ huy người dưới trướng nữa mà quay ra chiến đấu với quân Con Cháu đi xuống từ trận địa.

Ông ta muốn dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết quân địch chặn đường lui, sau đó lại xử lý đến quân Con Cháu chạy khỏi trận địa.

Ông ta có tự tin tuyệt đối răng khi những quân Con Cháu trên trận địa này chạy tới chỗ bọn họ cũng là lúc ông ta giết chết quân Con Cháu.

Mà những quân Con Cháu trước mặt chỉ là con mồi để ông ta dẫn quân Con Cháu trên trận địa đến mà thôi.

Ông ta không khỏi đắc ý, quân Con Cháu chặn đường lui đúng là không có não, như vậy mà lại tiến hành tấn công bọn họ, tự đặt mình vào nguy hiểm, đúng là muốn chết rồi.

Ngay khi Hy Nhất để cho ky binh dưới trướng chạy đến chỗ quân đội đối diện, đột nhiên ông ta thấy từ sau đồi núi có từng vật thể hình cầu to lớn nhô ra.

Sự xuất hiện của vật thể quỷ dị ấy làm Hy Nhất rất kinh ngạc, cũng không rõ đây là gì.

Dù khinh khí cầu đã từng được sử dựng trong trận chiến ở Doanh Châu nhưng chuyện này vẫn chưa được lan ra cả thiên hạ, phần nhiều là truyền tai nhau về sức chiến đấu của quân Con Cháu.

Nhìn thấy những chiếc khinh khí cầu bay đến từ trên đồi núi, Hy Nhất trừ kinh ngạc còn thấy hơi bất an.

Tuy nhiên, sự bất an của ông ta đã nhanh chóng bị thay thế bởi sự kinh hãi đến từ trận địa phía trước.

Chỉ thấy từng đợt tiếng nổ vang lên, theo sau đó còn có âm thanh nổ to như tiếng sấm.

Ky binh đang chạy đến chỗ quân Con Cháu ở đối diện nhất thời ngã xuống một mảng dưới tiếng nổ này, còn có rất nhiều ánh lửa vào bên trong đội ky binh.

Ky binh tổn thương nặng nề, chiến mã dưới sự kinh hoảng càng làm cho chiến trận tấn công trở nên hỗn loạn hơn, trận hình tấn công cũng hoàn toàn lộn xộn chỉ sau một giây.

Ky binh và bộ binh của Trịnh Thế Dân nhất thời hòa vào. nhau, dưới sự hỗn loạn này, muốn gây thương tổn cho quân Con Cháu đối diện là không thể nào.

Hơn nữa, viên đại được bản ra từ trong quân Con Cháu cùng với sức nổ của nó cũng tạo ra sự hủy diệt chết người đối với ky binh và bộ binh.

Ky binh Nữ Chân và bộ binh của Triệu Thế Dân còn chưa đến gần trận địa của quân Con Cháu đã bị tổn thất nặng nề.

Tình huống này làm cho Hy Nhất vô cùng kinh ngạc, tưởng là mình nhìn nhầm rồi.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Aa_z. Vào google gõ: Truyen A_zz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 813: Trong chớp mắt


Nhưng khi ông ta đang suy nghĩ, trước khi năm đường đại quân tấn công, bất ngờ có một trận tiếng nổ vang lên.

Sau đó là sự oanh kích dày đặc của đại bác và pháo cối.

Trong chớp mắt, năm đường đại quân bị tấn công mãnh liệt, đại quân vừa chạy đến chưa hiểu chuyện gì đã bị cản ngay tại chỗ, không thể tiến thêm được nữa.

Không chỉ như vậy, quân Con Cháu từ trên núi đi xuống cũng bắt đầu tấn công quân đội ở trước mặt mình.

Vũ khí của bọn họ ép cho các đường đại quân không thể ngóc đầu lên nổi, chỉ có thể liên tục lùi lại. Cuối cùng, bọn họ bị đẩy về cùng một chỗ, tất cả những người muốn quay lại tấn công quân Con Cháu từ trên đồi đi xuống đều đã bị giết chết.

Sau khi liên tục lùi về sau, bọn họ mới nhận ra bọn họ đang gặp thế gọng kìm.

Ngay cả bên Hy Nhất cũng có đại quân chạy đến.

Hy Nhất vốn muốn giữ vững doanh trại của mình, nhưng đại quân trong tay ông ta đã phái ra ngoài gần hết rồi, số lượng binh sĩ trong doanh trại còn lại chưa đến hai ngàn người.

Quan trọng hơn là ở trên đầu bọn họ có mấy khối cầu khổng lồ bay ra. Hơn nữa, từ trên hình cầu có thể thấy được. ngọn lửa đang cháy.

Ở dưới những khối cầu này thì có một cái giỏ trục rất lớn.

Không đợi ông ta hiểu đó là cái gì, giỏ trúc đột nhiên ném ra cái gì đó.

Ngay khi những vật đó chạm đất thì nổ mạnh ngay.

Vụ nổ lớn làm Hy Nhất bay ra ngoài, may mà ông ta chỉ bị sóng xung kích đánh trúng, nếu không, ông ta đã bị nổ chết tại chỗ rồi.

Nhìn thấy vũ khí kinh khủng như vậy, Hy Nhất chỉ còn thấy sợ hãi.

Ông ta không kịp nghĩ nhiều, vội vàng chạy sang một bên.

Binh sĩ dưới trướng cũng vội vã che cho ông ta, chạy về hướng ky binh mà Hoàn Nhan Ngột Thuật dẫn đầu.

TÌnh hình bây giờ hỗn loạn như vậy, Hy Nhất muốn dẫn dắt mọi người từ trong sự hỗn loạn này mà chuyển bại thành thắng.

Nếu như cứ tiếp tục hỗn loạn như vậy, sợ là bọn họ chắc. chăn sẽ bị giết chết ở đây.

Bọn họ có mười tám vạn người, mà quân Con Cháu ở đối diện cộng lại, nhiều nhất cũng chỉ có mười vạn người mà thôi.

Hy Nhất suy nghĩ rất đơn giản, và ông ta cực kỳ tự tin về quân Nữ Chân của mình, ông ta chạy đến bên trong trận địa hỗn loạn và tìm được Hoàn Nhan Ngột Thuật.

Hai người cùng nhau dẫn ky binh chạy về một bên, nếu đã không có cách nào đột phá trận địa trước mắt, vậy trước hết cứ tập hợp tất cả ky binh của quân Nữ Chân lại với nhau đã.

Nhiệm vụ ông ta giao cho Trịnh Thế Dân chính là tập trung lại tất cả Bình Nhạc quân dưới tay mình, nghĩ hết biện pháp để đột phá trận địa trước mặt.

Ông ta muốn lợi dụng Bình Nhạc quân của Trịnh Thế Dân để ngăn cản quân Con Cháu trước mắt, còn ông ta sẽ tận dụng sự nhanh nhẹn của ky binh Nữ Chân để tiến hành tấn công quân Con Cháu.

Nhưng khi ông ta và Hoàn Nhan Ngột Thuật chạy đến bên cạnh, ông ta còn chưa kịp thu nạp tàn binh thì đã hoảng sợ phát hiện ra hướng bên này đột nhiên có thêm mấy vạn đại quân mặc quần áo của người dân tộc thiểu số.

Tình huống ấy làm ông ta kinh ngạc một lúc lâu, không hiểu có chuyện gì đang xảy ra nữa.

Ông ta không hiểu tại sao. lại có quân địch mặc quần áo của người dân tộc thiểu số xuất hiện.

Ông ta vẫn chưa điều tra kỹ càng lý do tại sao Tống Hán lại thua thảm nên cũng chưa biết chuyện A Thi Mã mang quân đến tiếp viện.

Đến bây giờ, ông ta vẫn cho rằng Giang Siêu và quân Con Cháu còn chưa trở về Ninh Châu phủ. Mà dù có trở về Ninh Châu phủ cũng phải đi đến từ phía Ninh Châu phủ chứ không thể đến từ phía sau ông ta được.

Ông ta đau biết Giang Siêu đã hành quân cấp tốc đến chặn đứt đường lui của ông ta.

Ông ta lại càng không nghĩ đến việc dù quân Con Cháu chỉ có một vạn người xuất kích, nhưng có năm vạn Bạch Liên quân và năm vạn đại quân do A. Thi Mã dẫn đầu đến trợ giúp. Số lượng binh sĩ của Giang Siêu không phải là một vạn mà lag mười một vạn.

Sau đó, Nguyên Vương cũng phái ra năm vạn đại quân, cộng tất cả lại là có mười sáu vạn đại quân.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 814: Năm vạn Bạch Liên quân


Hắn vội vàng dẫn ba vạn binh sĩ Bạch Liên quân chạy về hướng quân của Nguyên Vương để tiếp viện.

Vì lấy được chiến mã nên bây giờ cũng có thể gọi bọn họ. là ky binh.

Dù Hy Nhất đã dẫn một vạn ky binh đi đến chỗ Viên Triệu quân trước bọn họ nhưng bọn họ muốn đuổi kịp cũng không. khó.

Ởkhu vực trung tâm, ba vạn ky binh gần như không có tác dụng gì cả, chỉ cần một vạn quân Con Cháu cũng đủ để chặn đánh sáu đường đại quân tấn công trận địa rồi.

Năm vạn Bạch Liên quân gần như cũng chỉ là đội dự bị. Bọn họ vốn đang chuẩn bị chờ quân địch chạy đến trước trận, sau đó bọn họ sẽ cố gắng giết địch.

Ai mà ngờ đâu, quân địch sĩ số đông đảo nhưng mãi không thể phá được tuyến phòng ngự của quân Con Cháu, cứ xông đến bao nhiêu thì bị giết bấy nhiêu

Trận địa của quân Con Cháu ở trước mặt cứ như một cái động không đáy vẫn đang chiếm lấy mạng sống của liên quân giữa quân Nữ Chân và Trịnh Thế Dân.

Về phần cung tên của quân địch, dù cung tên của Nữ Chân quân có sức mạnh kinh người, tầm băn cũng khoảng hai trăm hai mươi mét, lực sát thương cũng lên đến một trăm năm mươi mét, người Nữ Chân người nào cũng giỏi bắn cung nhưng dưới ưu thế tuyệt đối về số lượng binh sĩ của quân Con Cháu, cung tên cũng bọn họ cũng không có chút tác dụng nào.

Khi ở thành Phàn Dương, vì số lượng binh sĩ ở thành Phàn Dương không đủ , không thể chú ý đến bọn họ nên ky binh của bọn họ mới có thể xen kế vào Bình Nhạc quân đi đến gần tường thành khoảng trăm mét, tạo ra thương vong rất lớn cho Bình Nhạc quân.

Ở chỗ này, dù ngươi là ky binh hay Bình Nhạc quân, chỉ cần dám tới gần thì đều có con đường chết.

Dù dựa vào tốc độ của ky binh thì bọn họ cũng chỉ kịp đến vị trí cách trận địa năm mươi mét, cơ bản là không có cơ hội để lấy cung ra.

Vì vậy, ky binh của bọn họ dù có mạnh về cung tên như thế nào thì ở đây cũng không có tác dụng.

Dù sao, nơi này không phải là thành Phàn Dương không đủ binh sĩ như trước kia để bọn họ lợi dụng sơ hở.

Vì tất cả lí do đó mà dù Giang Siêu đã dẫn đi toàn bộ năm vạn Bạch Liên quân cũng không ảnh hưởng gì đến cục diện chiến đấu.

Vốn Lạc Ngưng Sương muốn đi cùng Giang Siêu, nhưng nàng ta lại bị Giang Siêu giữ lại để làm chủ mọi chuyện ở nơi này.

Dù A Sinh và Đông Ly Sơn ở dưới tay hắn đều có thể một mình gánh vác một phương nhưng Giang Siêu vẫn hy vọng Lạc Ngưng Sương có thể trấn giữ.

Còn hẳn thì mang theo ba vạn ky binh Bạch Liên quân từ bên cạnh chạy đến chỗ của Viên Triệu quân, hắn chỉ hy vọng Viên Triệu quân có thể kiên trì một chút, đừng sụp đổ dễ dàng như vậy.

Như vậy, hẳn sẽ không cần lo răng đội hơn một vạn ky binh Nữ Chân chạy trốn.

Dù Bạch Liên quân mà hẳn dẫn đầu không phải là ky binh nhưng về sức chiến đấu , Bạch Liên quân được huấn luyện giống quân Con Cháu, khi xét về tổng thể thì sẽ không thua quân Con Cháu bao nhiêu, thậm chí có khả năng còn ngang bằng nữa.

Ngay cả quân dân tộc thiểu số mà A Thi Mã mang đến cũng được thực hiện huấn luyện theo cách của Giang Siêu, sức chiến đấu chắc chắn không tầm thường.

Kém nhất cũng chỉ có Viên Triệu quân mà thôi, đó là một trong những lí do vì sao Giang Siêu chọn sang hỗ trợ Viên Triệu quân.

Mấy hướng khác hắn không hề lo lắng, đã sắp xếp chặt chẽ, quân Nữ Chân không thể chạy trốn được. Biến số duy nhất chỉ có Viên Triệu quân mà thôi.

Hơn nữa, Giang Siêu cũng lo lắng cho Tống Yên đi theo quân, đối mặt với sức mạnh của ky binh, hắn sợ Tống Yên sẽ gặp chuyện. Dù Tống Yên không phải một cô gái mảnh mai yếu đuối, sức chiến đấu cũng không tầm thường, nhưng dù sao đi nữa nàng vẫn là phụ nữ, trời sinh đã yếu hơn đàn ông. Lại thêm việc đây là chiến tranh, nàng sinh ra đã thiệt thòi hơn rồi.

Khi Giang Siêu chạy đến chỗ Viên Triệu quân, bên này Hy Nhất dẫn theo ky binh Nữ Chân cũng càng ngày càng gần Viên Triệu quân.

Còn tất cả những ky binh và Bình Nhạc quân của Trịnh Thế Dân muốn bỏ chạy đều bị cản lại. Dù là đánh trực diện hay đánh lén, ky binh Nữ Chân và Bình Nhạc quân gần như đều bị đồ sát. Dù quân Nữ Chân được gọi là có sức chiến đấu không thể thắng nổi cũng trở nên yếu đuối đến đáng thương.

Lúc đánh nhau, dù là quân Con Cháu hay quân dân tộc thiểu số đều cực kỳ dũng mãnh chém giết quân Nữ Chân. Sát khí kinh người này làm những ky binh Nữ Chân ấy vô cùng sợ hãi.

Trên chiến trường, một khi sợ hãi thì kết cục chỉ có con đường chết. Vòng vây đang thu nhỏ lại, quân địch bị bao vây. cũng bị giết từng chút một.

Khinh khí cầu ở trên cao thỉnh thoảng lại ném bom về phía đám đông. Kết quả là không chỉ làm cho đội hình của quân địch hoàn toàn lộn xộn mà còn làm cho tình hình ngày càng hỗn loạn hơn, làm cho những quân địch ấy sợ vỡ mật, hầu hết mọi người đều kêu cha gọi mẹ xin đầu hàng.

Trịnh Thế Dân bị kẹp ở giữa mà vô cùng tuyệt vọng và hối hận. Sớm biết như vậy hẳn ta đã không nương nhờ Hy Nhất, hẳn ta còn vì vậy mà giết đi không ít tướng lĩnh dưới trướng đó.

Vốn cho rằng nếu đi theo Hy Nhất, hắn ta không những có thể giết được Giang Siêu, chiếm được Ninh Châu phủ mà cuối cùng còn có được một đời phú quý.

Nếu như có thể lấy được những thành quả nghiên cứu đó của Giang Siêu, vậy Bình Nhạc quân của hắn ta có lế còn có thể quật khởi, sau cùng còn có thể xưng bá thiên hạ nữa.

Hắn ta mơ rất đẹp, nhưng giấc mơ ấy đã sắp vỡ vụn rồi. Hản ta đã nghĩ hết cách để có thể chạy thoát khỏi vòng vây. Nhưng những vụ nổ xung quanh, cùng với sức chiến đấu kinh khủng của quân địch làm hẳn ta không biết phải đi đâu nữa. Hắn ta sợ hãi đi tìm, chỉ có thể co mình lại.

Hắn ta phải chờ sau khi kết thúc chiến đấu rồi lại tìm cơ hội chạy trốn sau. Bây giờ hắn ta không còn suy nghĩ gì khác. nữa, mạng sống mới là quan trọng nhất.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Aa_z. Vào google gõ: Truyen A_zz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 815: Chỉ có phá được vòng vây


Hy Nhất và Hoàn Nhan Ngột Thuật dẫn hơn một vạn năm ngàn ky binh dưới trướng chạy về phía Viên Triệu quân.

Ông ta biết bây giờ không thể cứu vấn được nữa, chỉ xem là có thể phá vây được hay không.

Chỉ có phá được vòng vây, bọn họ mới còn con đường sống.

Sau khi trải qua sức ép của vùng chiến trường trung tâm, dù là Bình Nhạc quân hay quân Nữ Chân đều đã tổn thất nặng nề, không còn chút sức lực nào nữa.

Chỉ có Viên Triệu quân là bọn họ có niềm tin có thể giải quyết được mà thôi.

Sức chiến đấu của ba bên khác làm bọn họ phải từ bỏ ý định phá vòng vây từ ba hướng còn lại.

Hy Nhất ngồi trên chiến mã, quay đầu nhìn về mấy chục cái khinh khí cầu đang bay lơ lửng trên trời, lại nhìn mấy quả bom thỉnh thoảng rơi xuống, rồi lại nhìn đến quân đội nhà mình bị nổ tung mà thấy vô cùng hoảng sợ.

Hắn không nghĩ đến quân Con Cháu lại có vũ khí chiến đấu sắc bén như vậy. Dù số lượng binh sĩ của quân Con Cháu ít hơn rất nhiều, nhưng muốn giết bọn họ, chỉ cần các loại vũ khí gánh vác, bọn họ dù nhiều người nữa cũng đến thế mà thôi.

Bây giờ ông ta chỉ muốn phá vây từ hướng trước mặt để chạy đi, đây chính là cơ hội sống sót duy nhất của ông ta.

Tốc độ của chiến mã rất nhanh, tất cả đội ky binh cũng có khí thế dũng mãnh, mắt đầy sát khí.

Chỉ cần sát ý ấy đã đủ làm cho tất cả các quân đội phải sợ hãi rồi.

Ở chỗ Nguyên Vương quân, Tống Chân và Tống Yên nhìn thấy quân địch đang chạy đến mà sợ hãi, người dưới trướng của bọn họ cũng rất khiếp sợ.

Ý chí chiến đấu trong nháy mắt cũng giảm đi một nửa.

Thấy cảnh này, Tống Chân và Tống Yên rất lo lắng, tướng lĩnh dưới trướng cũng trở nên bối rối.

Cứ theo tình hình này đi xuống, không đợi quân địch đến gần, đội hình của bọn họ ở bên này đã tự hỗn loạn trước người.

Cùng lúc đó, Tống Yên cũng nhìn thấy quân Con Cháu do Giang Siêu đang dẫn đầu đang vội vã chạy đến tiếp viện từ phía xa.

Dù Giang Siêu có vì nàng mà đến hay không, Tống 'Yên vẫn thấy trong lòng ấm áp.

“Binh cầm lá chắn, binh cầm giáo nghe lệnh, lập tức sắp xếp phòng ngự. Lựu đạn ở phía sau cũng chuẩn bị sẵn sàng, một khi quân địch bị chặn lại thì lập tức ném lựu đạn vào trong quân trận của bọn họ cho ta...”

Tống Yên hét to với quân của Nguyên Vương sắp hoảng loạn.

Nghe thấy giọng nàng, một đám quân Nguyên Vương cũng kịp thời phản ứng, vội vàng bắt đầu xây dựng trận hình.

Dù mắt bọn họ ánh lên sự sợ hãi, nhưng bọn họ cũng không phải tân binh mới vào bàn nữa.

Qua mấy lần chiến đấu với ky binh Nữ Chân, bọn họ cũng hiểu chỉ có lòng can đảm mới giúp bọn họ có cơ hội thắng. được người Nữ Chân.

Nếu ngay cả lòng can đảm để chiến đấu cũng không có thì chỉ có thể bị quân địch một bên chém giết mà thôi.

Nhìn thấy binh sĩ nhanh chóng làm ra trận hình phòng ngự, Tống Yên nhẹ gật đầu và thấy yên tâm hơn một chút.

Tống Chân ở một bên thì ngưỡng mộ nhìn quân đội ba phương khác.

Quân Con Cháu thì không cần phải nói đến, bọn họ có trận hình nghiêm chỉnh, sức chiến đấu cực mạnh, ky binh Nữ Chân muốn đột phá phòng ngự của bọn họ còn khó hơn lên trời nữa.

Hai hướng khác cũng tương tự như vậy, nếu so với ba phương này, quân Nguyên Vương của bọn họ thật sự quá yếu.

Hắn ta cười tự giễu mà thấy may mắn trong lòng.

Nếu như phụ vương của hẳn ta thật sự tin lời những gian thần đó mà ra tay với quân Con Cháu thì bây giờ có lẽ bọn họ cũng giống như Bình Nhạc quân của Trình Thế Dân vậy.

Sức chiến đấu của quân Con Cháu như này ai có thể chống lại được?

Là quân Nữ Chân không ai thẳng nổi sao?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.zz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 816: Các ngươi nói xem


“Các vị tướng sĩ, dù người Nữ Chân lợi hại nhưng bọn họ cũng bị đánh đến mức sắp bị diệt toàn quân rồi. Nhìn thấy tình hình chiến đấu ở chiến trường bên kia sao! Người Nữ Chân đã là chó nhà có tang, bây giờ bọn họ cảm thấy chúng ta là quả hồng mềm nhất nên muốn từ chỗ chúng ta mà phá vây ra ngoài!”

“Các ngươi nói xem, chúng ta có thể đồng ý không!” Tống Chân nghiêm giọng nói với những tướng sĩ trước mặt.

Một đám tướng sĩ Viên Triệu quân nghe vậy mà thấy nhục. nhã trong lòng.

Quân Nữ Chân xông đến như vậy, rõ ràng là coi thường bọn họ.

“Không được... Phải để những con chó nhà có tang của Đại Kim kia toàn bộ chết ở chỗ này, mọi người, giết...”

Có người đầu tiên lên tiếng, những Viên Triệu quân còn lại cũng nói theo ngay.

Chữ “Giết” cuối cùng vang vọng khắp cả chiến trường.

Ngay cả ky binh Nữ Chân đang tấn công ở đối diện cũng bị một chữ “giết” ấy làm cho hơi run sợ và giật mình trong nháy mắt.

Giang Siêu đi theo sau thấy cảnh này cũng nhiệt huyết sôi trào, tướng sĩ Bạch Liên quân ở phía sau cũng nóng máu.

Viên Triệu quân xuất hiện ý chí chiến đấu cao ngút trời, tốc độ chạy đến chỗ quân Nữ Chân của bọn họ cũng lên đến tối đa.

Tiếng hét giết làm ky binh Nữ Chân bên này thấy sợ hãi.

Hy Nhất nhìn thấy ba vạn binh đang từ bên khác đuổi tới mà mất đi sự bình tĩnh, chuyển sang bối rối.

Đáy mắt Hoàn Nhan Ngột Thuật cũng hiện lên sự tuyệt vọng.

Hai người bọn họ không nghĩ đến kết cục ngày hôm nay lại là như thế này.

Hai mươi lăm vạn đại quân tầng tầng lớp lớp đến tấn công Ninh Châu phủ, nhưng vừa đi vào Ninh Châu phủ chưa bao xa đã bị chặn lại, bây giờ lại còn bị bao vây.

Hơn nữa, cũng gần đến đoạn bị diệt toàn quân rồi.

Anh mắt Hy Nhất nhìn về đội hình của Viên Triệu quân ở phía trước ngày càng hung ác, có thể rời đi hay không thì phải xem có thể phá trận này hay không.

Ông ta phóng ngựa đi trước, trong nháy mắt đã đến bên cạnh chỗ tường lá chắn mà Viên Triệu quân dựng lên.

Ngay khi chiến mã chạy đến, ở đãng sau bức tường lá chẳn, đột nhiên có rất nhiều cây giáo dài đâm ra, chiến mã của ông ta ngay lập tức bị giáo dài đâm trúng.

Ngay khi chiến mã bị đâm xuyên, nó gào thét rồi mạnh mẽ bị đẩy về.

Hy Nhất thấy mình sắp bị chiến mã đè thì bay lên trời, chạy về phía binh sĩ cầm lá chắn.

Nhưng khi ông ta chạy đến phía trước thì giáo dài phía sau lá chắn lại lần nữa đâm ra định đâm Hy Nhất.

Hy Nhất kinh hoàng giật mình. Ông ta không nghĩ đến quân trận của Viên Triệu quân lại nghiêm chỉnh như vậy, ông †a đã xem thường Viên Triệu quân rồi. Mới chiến đấu lần đầu tiên mà binh cầm lá chẳn và binh cầm giáo đã phối hợp tốt như vậy, chặn lại đội hình của bọn họ, không để bọn họ mở ra lỗ hổng nào hết.

Dù có mở ra được lỗ hổng thì rất nhanh sau đó cũng có binh cầm lá chản và binh cầm giáo dự bị ở phía sau chặn lại.

Hơn một vạn năm ngàn ky binh tấn công của bọn họ lại mạnh mẽ bị chặn lại ở chỗ này, mà ông ta cũng sắp bị giáo. đâm chết rồi.

Ngay lúc ấy, một cái roi ngựa cuốn lấy ông ta kéo trở về.

Đó là Hoàn Nhan Ngột Thuật, hắn đã nhân cơ hội mà cứu Hy Nhất một mạng.

Nhưng khi ky binh tấn công ở đằng sau cũng va phải ky binh ở đẳng trước.

Trong chớp mắt, hơn ngàn tên ky binh ở phía trước cũng bị người một nhà đè chết.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.a_zz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 817: Giết Kim cẩu


Làm sao hẳn ta cũng không ngờ được Viên Triệu vốn dĩ là người dễ ức hiếp vậy mà lại cản được sự tấn công của bọn họ, tuy hai bên đều có thương vong.

Nhưng ky binh của hắn ta thương vong nhiều hơn, ít nhất có hơn một nghìn người trong lúc tấn công bị giết rồi, hơn nữa đa số còn là bị chiến mà của người phía bên mình dẫm chết.

Dù sao, một khi tấn công của đội ky binh bị chặn lại thì đối với những ky binh ở phía sau mà nói càng là chí mạng.

Mà những quân chắn và quân súng ở phía trước của Viên Triệu quân cũng chết gần nghìn người.

Bọn họ dùng tính mạng để ngăn ky binh của Nữ Châ ở đây.

Trên người bọn họ có máu nóng đang chảy, máu nóng trong tim cũng đang sôi sục.

"Kim cẩu... Các ngươi không chạy được đâu, Viên Triệu quân bọn ta không đông, cho dù có chết hơn ở đây thì cũng phải bắt các ngươi ở lại nơi này."

Trong Viên Triệu quân không biết người tướng sĩ nào đột nhiên hét lên với ky binh Nữ Chân ở đối diện, theo tiếng nói của hản ta, khí thể của một đám Viên Triệu quân cũng đột nhiên hừng hực.

"Giết.... Giết Kim cẩu"

Tiếng hét giết vang khắp cả chiến trường, gần như cả chiến trường đều rung động.

Lúc này Giang Siêu đã dẫn theo Bạch Liên ky binh ở dưới trướng xông đến.

Hảẳn mở miệng chợt quát lên: "Kẻ xâm lược Hoa Hạ của ta dù cho xa cũng buộc chết... Kim cẩu, Giang Siêu ta ở đầy thì hôm nay các người không trốn thoát được đâu..."

Theo tiếng thét lớn của Giang Siêu, cả chiến trường đột nhiên vang lên lại câu nói của hẳn.

"Kẻ xâm lược Hoa Hạ của ta dù cho xa cũng buộc chết..." Những chữ này mạnh mẽ giống như đâm vào tim vậy, trong chốc lát đã đánh vào tim của tất cả mọi người ở đó.

Trong một thời gian ngắn, ý chí của mọi người hừng hực.

Những chiến sĩ của Bình Nhạc quân cũng vô cùng xấu hổ, đột nhiên lệ rơi đầy mặt.

Bọn họ là đồng bọn với đám Nữ Chân này, bây giờ nghe thấy những lời nói làm sôi sục máu. khiến cho bọn họ hổ thẹn với tổ tiên.

Trong lòng của Trịnh Thế Dân đang tìm các đầu hàng ở trong đám người cũng kinh ngạc, một dòng máu nóng sôi lên nhưng rất nhanh dòng máu này đã bị hẳn ta đè xuống.

Bây giờ hẳn ta đang nghĩ xem có thể sau khi đầu hàng tìm chỗ trống nào đó chạy trốn.

Dù sao, hắn ta giả chết cũng không phải là cách.

Trên chiến trường ở nơi nào cũng có thể thấy người cùng với chiến ngựa chạy loạn, không xử lý đúng thì hẳn ta phải chết một cách không rõ ràng.

Ngay vào lúc hắn ta chuẩn bị tìm doanh trại của quân Con Cháu để đầu hàng thì đột nhiên Bình Nhạc quân ở bên cạnh nhận ra hắn ta, trong mắt người này toàn là nước mắt. Bọn họ bị những lời lay động lòng người của Giang Siêu nói cho thức tỉnh rồi.

Người này chỉ vào Trịnh Thế Dân nói với quân Con Cháu ở nơi không xa: "Người này chính là Trịnh Thế Dân, mau bắt lấy hắn ta... Hắn ta là ô nhục của Hoa Hạ ta, là kẻ phản bội của Hoa Hạ ta..."

Theo giọng nói của người này, quân Con Cháu nhanh chóng nhìn qua đột nhiên có người đến truy kích Trịnh Thế Dân.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 818: Nói đến đây


Đối mặt với Bình Nhạc quân từng dưới trướng của bản thân, Trịnh Thế Dân vừa tức vừa gấp, hẳn ta gào thét với Bình Nhạc quân ở ngay trước mắt: "Các ngươi to gan lắm, vậy mà dám cản bổn soái, mau cút ra cho bổn soái..."

Nhưng lời này của hẳn ta vừa nói ra thì trong chốc lát khiến cho một đám quân Bình Nhạc xông đến bổ nhào, trong chớp mắt, hẳn ta bị người khác nhốt lại, sau đó giao cho đám người quân Con Cháu.

Trên chiến trường, chỉ cần tướng lĩnh cấp cao của Bình Nhạc quân còn sống thì cuối cùng đều bị người của Bình Nhạc quân bắt lại.

Thậm chí trái lại đa số Bình Nhạc quân công kích đối với quân Nữ Chân, mà quân Nữ Chân còn lại trên chiến trường, chỉ là thành phần bị bắt thôi.

Hy Nhất ở bên đây nghe thấy câu dù xa cũng buộc giết, trong lòng nổi lên sự sợ hãi vô cùng, nhưng sự phẫn nộ và không cam lòng lại nhiều hơn.

Làm sao ông ta cũng không ngờ được bản thân sao lại thua nhanh đến vậy, thua thảm đến như vậy.

Hai triệu năm mươi nghìn đại quân của bản thân, cho dù ở trong đó có một trăm năm mươi nghìn quân phế vật của Trịnh Thế Dân.

Nhưng trên số người cũng không đến nỗi bị diệt vong nhanh đến như vậy.

Ông ta càng không ngờ được, cuộc chiến này lại kết thúc nhanh như vậy!

"Giang Siêu, vậy hôm nay bổn soái sẽ hội ngộ với ngươi, đích thân chém chết ngươi ở nơi này, bổn soái phải xem thử rốt cuộc hôm nay ai ở đây... Ngột Thuật, theo bổn soái cùng giết Giang Siêu... Chúng ta có thể sống để rời khỏi hay không chỉ xem có thể để Giang Siêu ở lại không!"

Mặt mày Hy Nhất lạnh lùng nói với Hoàng Nhan Ngột Thuật ở bên cạnh.

Sát ý trong lòng ông ta cũng đạt đến đỉnh điểm, trong mắt cũng lộ ra sự dứt khoát.

Ông ta biết bây giờ Giang Siêu gọi tên của bản thân ra, xem như làm cho tất cả quân Con Cháu có mặt ở đó phấn chấn, nhưng hản làm như vậy chẳng phải là để cho Hy Nhất mắc bẫy sao, không đến nỗi phải giải vây toàn sức.

Giang Siêu dùng một âm mưu, nếu như Hy Nhất toàn lực giải vây về phía quân Nguyên Triệu, hoặc có lẽ ông ta còn có cơ hội phá ra.

Hoặc là nếu như quay đầu đối phó với Giang Siêu, Giang Siêu cũng nói tên ra rồi nếu như ông ta không đi thì vê mặt mũi đã mất hết, ông ta cũng mất đi cơ hội tìm được đường sống.

Nếu như có thể giết được Giang Siêu hoặc là bắt giữ thì trong hiểm cảnh của bọn họ có thể còn có một chút cơ hội sống.

Hoàng Nhan Ngột Thuật nghe xong, trong mắt lập tức lộ ra chút nham hiểm gật đầu, ánh mắt của hẳn ta khát máu nhìn về phía ky binh của quân Bạch Liên. Hắn ta vỗ mông ngựa lập tức xông qua đó.

Đám ky binh Nữ Chân ở sau lưng cũng nhanh chóng theo Hoàng Nhan Ngột Thuật xông qua đó.

Hy Nhất cũng dẫn đầu ky binh ở dưới trướng nhanh chóng xông về phía trước, mục tiêu của hai người bọn họ là xông đến trước mặt Giang Siêu, thậm chí là mục tiêu của tất cả ky binh Nữ Chân đều là Giang Siêu.

Nhìn thấy tất cả ky binh Nữ Chân đều xông về phía Giang Siêu, phía Viên Triệu quân bên đây, trong mắt Tống Yên lộ ra sự lo lắng, nàng nhìn về phía anh trai của mình.

Tống Chân gật đầu, nhanh chóng nói: "Muội muội, không cần lo lắng, hắn tuyệt đối không có chuyện đâu..."

Nói đến đây, Tống Chân nhanh chóng phát ra mệnh lệnh với quân Viên Triệu ở dưới trướng mình, tất cả quân đội bắt đầu tấn công toàn quân.

Bọn họ tuyệt đối không thể để cho Giang Siêu bọn họ một mình đối mặt với quân Nữ Chân, đương nhiên hẳn ta còn để lại gần hai mươi nghìn người để tạo thành phòng tuyết, ngăn lại những người Nữ Chân còn lại chạy trốn.

Còn những hướng khác của chiến trường, quân Nữ Chân còn lại cũng gần như toàn bộ bị tiêu diệt sạch sẽ, ngoài một bộ phận còn lại dọn dẹp chiến trường thì đa số bộ đội cũng đuổi đến.

Quân đội mười nghìn người này của Hy Nhất, cuối cùng đối mặt sẽ là thế lực hợp vây của đại quân hơn mấy trắm nghìn người.

Hy Nhất cũng biết điều này, ông ta muốn phá vòng vây nhưng căn bản phá không được, mà bây giờ ông ta có thể làm chính là đặt hy vọng duy nhất ở trên người của Giang Siêu.



Lên google tìm kiếm từ khóa truyen.A_zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 819: Ky binh Nữ Chân


Hoàn Nhan Hy Nhất nhìn quân trận ở phía trước, ông ta thúc ngựa nhanh, Hoàn Nhan Đột Thuật ở bên cạnh cũng ánh mắt lạnh lùng nhìn Giang Siêu ở quân trận phía trước, sát ý trong mắt đạt đến đỉnh điểm.

Ky binh Nữ Chân ở phía sau vẻ mặt hung dữ, sát khí um trời, ky binh Nữ Chân lúc này biểu hiện ra chiến ý chưa bao giờ có.

Đối mặt với bước đường cùng, cuối cùng người Nữ Chân cũng biểu hiện ra sự dũng cảm của bọn họ khi khởi binh, đó là khí thế không thể nào địch lại được, dường như đã trở về rồi.

"Giết... Giết..."

Ky binh Nữ Chân hét lớn, nghênh đoán ky binh Bạch Liên quân xông đến, tiếng chém giết đinh óc nhức tai.

Ánh mắt của Hy Nhất và Hoàn Nhan Đột Thuật nhắm vào Giang Triều, hai người bọn họ chuẩn bị hợp lực giết chết Giang Siêu.

Ky binh Bạch Liên thấy ky binh Nữ Chân xông đến, trong mắt cũng dâng lên chiến ý ác liệt, nếu như là quân Viên Triệu thì dưới khí thế như vậy của ky binh Nữ Chân, đoán chừng đã sớm bị đoạt mất khí thế rồi.

Nhưng Bạch Liên quân đã được Giang Siêu thông qua phương pháp luyện binh hiện đại để huấn luyện thì từ sớm đã lột xác rồi.

"Giết... Giết...' Ky binh Bạch Liên hét lên xông lên.

Câu nói kẻ xâm lược Trung Hoa ta, dù xa cũng giết tất của Giang Siêu đã sớm khiến cho máu của họ sôi sục.

Ky binh Nữ Chân bị chém cũng có ky binh Bạch Liên bị chém, nhưng không ai nhát gan lùi lại. Khoảnh khắc hai bên tiếp chiến đã giết đến đỏ mắt.

Trong mắt mọi người chỉ có kẻ thù, chỉ có chiến đấu, chỉ có tiêu diệt kẻ thù ở trước mặt.

Ánh đao giao nhau, máu đỏ phun trào.

Hai bên hoà lẫn vào nhau giống như hai cái máy chỉ biết giết chóc vậy, ky binh Nữ Chân ngã xuống rồi lại bò dậy, lại ngã xuống.

Ky binh Bạch Liên cũng như vậy ngã xuống rồi lại đứng lên, lại ngã xuống thì lại đứng lên, mất đi tay chân, bọn họ lê cơ thể thương nặng dùng miệng cặn hoặc là dùng vũ khí bản thân có thể với tới.

Chiến ý và ý chí của Bạch Liên quân không kém hơn ky binh Nữ Chân, thậm chí về khí thế còn hung mãnh hơn cả người Nữ Chân một chút.

Hai bên đấu nhau gay cấn còn lúc này Giang Siêu với Hoàn Nhan Đột Thuật và Hoàn Nhan Hy Nhất cũng đụng độ nhau, trong chốc lát giữa hai bên là ánh đao giao nhau.

Hy Nhất và Đột Thuật nhấc súng bản về phía Giang Siêu, hai người đâm tay chân của Giang Siêu, bọn họ chỉ muốn để cho Giang Siêu mất đi sức chiến đấu.

Dù sao, chỉ có bắt được Giang Siêu thì bọn họ mới có cơ hội lật ngược, nếu không hôm nay bọn họ sẽ phải ở đây.

Khoảnh khäc hai người đâm về phía Giang Siêu, hản nhảy lên, trường đao đâm về phía súng trường của Hy Nhất đồng thời chân của hẳn đạp ở trên súng trường của Đột Thuật, thân hình cũng xông đến trước mặt Hy Nhất.

Tỉng... Một tiếng giòn giã vang lên, súng trường của Hy. Nhất trong chốc lát bị chém đi đầu súng, cán súng thì ở dưới đao của Giang Siêu, bị chém qua một phái, cả khuôn mặt của ông ta đều lộ ra trước mặt Giang Siêu.

Chiến đao của Giang Siêu đã chém qua rồi, mắt thấy sắp chém trúng Hy Nhất.

Thân hình của Hy Nhất từ chiến ngựa nhảy lên, chặn lại cán súng trường ở trên tay.

Ting, lại lần nữa giao chiến, súng trường của Hy Nhất bị chiến đao của Giang Siêu chém thành hai nữa.

Trường đao mắt thấy đã sắp chém trúng thân hình của ông ta, Hy Nhất nhân cơ hội mượn lực phản chấn lớn mạnh, thân hình bay ngược ra ngoài, ông ta vứt cây súng gấy trên tay đi, từ trên đất nhặt một súng trường bị rơi.

Ngẩng đầu nhìn về phía Giang Siêu đang ngồi trên ngựa, trong mắt lọ ra sự ngạc nhiên, Đột Thuật ở bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn về phía Giang Siêu.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.zz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom