Cập nhật mới

Dịch Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 740: Sau khi đình chiến


Tông Hán nhìn đám pháo hôi Đại Triệu đã chết phía trước, ánh mắt nặng trĩu như nước, trong mắt tràn đầy tức giận và không cam lòng.

Ánh mắt hắn ta lóe lên, nháy mắt cắn răng nói:

"Để ky binh trang bị lá chăn, mặt khác, bộ binh cũng đi theo tấn công, để ky binh yểm hộ bộ binh xung trận..."

Sau khi đình chiến, Tông Hán nhất thời không nghĩ ra được kế sách để đối phó với địch, nhưng bị mắc kẹt phải chờ đợi ở chỗ giống như lúc này, đối với Tông Hán mà nói, chính là một sự sỉ nhục.

Nghĩ mà xem hắn ta đường đường là tướng lĩnh của tộc Nữ Chân, từ khi nào phải chịu khuất nhục như vậy, còn chưa kịp chạm mặt địch đã phải gánh thương vong nặng nề.

Dù phải chết thêm bao nhiêu mạng nữa, hắn ta vẫn muốn chồng chất lên thành núi, nhất định phải bắt được người ở trên cùng, sau đó, chém thành từng mảnh.

Nghe được mệnh lệnh của Tông Hán, nhi tử bên cạnh hắn †a Hoàn Nhan Tà Bảo vội vàng lên tiếng: "Phụ thân, xin hãy để con dẫn quân đẹp loạn kẻ địch ở Hiệp Khâu... Yên tâm, con nhất định sẽ làm phụ thân thất vọng.”

Hoàn Nhan Tà Bảo vừa mới nói xong, con trai lớn của Tông Hán, Hoàn Nhan Thiết Dã Mã bên kia cũng nói: "Phụ thân, để con đi là được rồi, để nhị đệ ở đây cùng người giám sát trận chiến!"

Hoàn Nhan Thiết Dã Mã võ vai đệ đệ, trong mắt lộ ra sự kiên định, trong trận chiến này, bọn họ gặp phải vấn đề nan giải xưa nay chưa từng có.

Nếu như, ngay cả Hiệp Khâu cũng không tiêu diệt được thì sao có thể tiêu diệt được Viên Triệu quân cơ chứ.

Nhưng đối thủ rất lợi hại, khiến cho hắn ta biết rằng lần này mình đi e là có đi không có về.

Nhưng hắn ta không muốn cha và đệ đệ mình phải mạo hiểm.

Hắn ta tình nguyện tự mình xông trận.

Nghe thấy hai nhi tử của Tông Hán muốn đánh nhau, một đám tướng lĩnh Nữ Chân phía sau Tông Hán cũng nhanh chóng đi theo thỉnh chiến.

Trong mắt mọi người tràn ngập ý chí chiến đấu, ánh mắt nhìn về phía đồi núi bên kia tràn đầy oán hận.

Tông Hán nhìn về phía hai nhi tử của mình, rồi lại nhìn đám tướng lĩnh xung quanh. Hắn ta mở miệng nói với con trai lớn: "Thiết Dã Mã, con đã có hai đứa con trai, trận chiến này, con đi đi... Nhớ kỹ, cho dù thế nào đi nữa cũng nhất định phải chiếm được Hiệp Khâu, bổn soái muốn nhìn xem, người trong Hiệp Khâu kia rốt cuộc là ai..."

Nói đến đây, đáy mắt của hắn ta rõ ràng lộ ra một chút bất đắc dĩ và buồn bã.

Nhưng rất nhanh, vẻ mặt này đã được thay thế bằng sự kiên định trong mắt.

Hắn ta là thủ lĩnh của đại quân, nếu như chỉ một lòng nghĩ đến lợi ích của mình, biết rõ việc tấn công Khâu là con đường phải chết, lại còn muốn phái những người khác đi.

Vậy làm sao hắn ta thuyết phục được bọn họ chứ?

Chỉ sợ, những tướng lĩnh này thoạt nhìn đều như đang tranh chiến, nhưng trong lòng ai sẽ phục hăn ta.

Vậy nên, cho dù biết rõ phía trước là đường chết, hắn ta vẫn quyết định phái nhi tử của mình đi!

Chỉ có như vậy, hắn ta mới có thể khiến cho các tướng lĩnh thủ hạ bằng lòng phục tùng mình, hắn ta mới có thể chiếm được Hiệp Khâu trước mắt.

Thiết Dã Mã nghe vậy, vội vàng nhận lệnh, hắn ta quay đầu nhìn về phía đệ đệ của mình nói: Nhị đệ, nếu như, ca ca đi... Nhớ giúp ta chăm sóc tẩu tử và chất nhi của đệ!

"Ca... Hoàn Nhan Tà Bảo nghe vậy, vội vàng lên tiếng muốn nói chuyện, nhưng lại bị Hoàn Nhan Thiết ngăn cản.

Hắn ta quay đầu nhìn về phía phụ thân của mình Tông Hán nói: "Phụ thân, con nhất định sẽ không để cho người thất vọng, người hãy chờ đến lúc xông lên Hiệp Khâu, tự mình lấy đầu của Giang Siêu kia đi!"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_azz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 741: Trong cuộc chiến diệt Khiết Đan


Bản thân Tông Hán có năng lực dẫn quân rất mạnh, chiến lực cũng bất phàm, hai nhi tử của hắn ta cũng cực kỳ xuất sắc.

Trong hai huynh đệ bọn họ thì Thiết Dã Mã thậm chí còn xuất sắc hơn.

Trong cuộc chiến diệt Khiết Đan cũng đã lập không biết bao nhiêu công lớn rồi, ở trước mặt hắn ta, quân Khiết Đan căn bản không chịu nổi một kích.

Bọn họ tin tưởng với sự dũng mãnh của Thiết Dã Mã, nhất định có thể dẫn dắt họ đoạt được Hiệp Khâu trước mắt.

Rất nhanh Thiết Dã Mã đã dẫn quân vào vị trí, hàng đầu xung phong gồm năm ngàn ky binh, đi theo sau đó là năm ngàn bộ binh.

Mười ngàn người trong đội ngũ xung phong, phát động công kích với Hiệp Khâu trước mặt, chẳng qua, bởi vì nhân số đông đảo nên phần lớn người đều bị chặn ở cửa hẻm núi.

Thiết Dã Mã chỉ huy ky binh dưới tay, trong nháy mắt liền phát động công kích đối với Hiệp Khâu phía trước, hắn ta dẫn đầu, nép cơ thể xuống dưới ngựa.

Nhưng hắn ta không có tấm khiên, những vệ binh thân cận bên cạnh cũng không có khiên, nhưng tất cả những ky binh phía sau đều dựng khiên lên trước người.

Bọn họ phát hiện, khi chiến mã xung phong, kẻ địch trên đồi núi gần như rất ít khi bắn chết chiến mã.

Ngược lại tất cả các ky binh đều bị băn chết.

Bọn họ muốn dựa vào tốc độ của chiến mã, theo tấm khiên trên tay để ngăn cản xạ kích trên kia.

Tuy tấm khiên trên tay được làm từ gỗ nhưng bọn họ cảm thấy nó có thể chống đỡ được những xạ kích kia.

Dù sao mũi tên ở dưới tấm khiên, rất khó có thể bắn xuyên qua tấm khiên được, trừ khi lực căng dây cung đạt tới mức cực mạnh thì mới có khả năng bắn thủng tấm khiên.

Nhưng cung tiễn có sức lực lớn như vậy thì được mấy người chứ?

Cứ cho là có thể bắn thủng thì lực sát thương cũng sẽ bị hạn chế.

Bởi vậy, ky binh có được tấm chắn, lòng tin cũng tăng lên mười phần, sức mạnh tấn công cũng tăng mười phần.

Trong đường hầm dưới núi, Nhạc Bằng Cử nhìn thấy cảnh này, trong mắt lập tức lộ ra thần sắc lo lắng, tấn công như vậy, cũng không biết người của Súng Trường doanh có thể đánh lui nổi không nữa.

Hắn ta dời ánh mắt nhìn về Giang Siêu nói: “Tiên sinh, để mạt tướng dẫn người đi ra ngoài ngăn cản, nếu như để cho bọn họ xông lên, hậu quả thật không dám tưởng tượng nổi!”

Hắn ta vẫn không tin tưởng Súng Trường, vậy nên muốn dựa vào giao chiến để đánh đuổi kẻ địch.

Chỉ là, Giang Siêu mỉm cười nhìn hắn ta một cái, lắc đầu nói: “Yên tâm, cứ chờ xem trước đã... Nơi này cũng không phải là bình nguyên. Kể cả ky binh có ưu thế rất lớn nhưng nếu muốn xông lên, vẫn khó...”

Giang Siêu nhìn về phía chiến sĩ Súng Trường doanh trong đường hầm, trên tay hắn có ba ngàn Súng Trường doanh, xếp thành trận hình dày đặc toàn bộ đồi núi vẫn còn dư thừa.

Cho dù kẻ địch giơ tấm chắn muốn xông lên đồi núi cũng không có khả năng.

Trên tay bọn chúng là tấm chắn gỗ, súng trường trước mặt thì là cái thá gì chứ?

Nghe lời Giang Siêu nói, tuy Nhạc Bằng Cử vẫn rất lo lắng nhưng hắn ta cũng chỉ có thể đứng nhìn, dù sao người chỉ huy của trận chiến dịch này cũng là Giang Siêu.

Trong lúc hắn ta đang lo lăng, ky binh ở trên cùng đã vọt tới gần trăm mét, có chừng ba bốn trăm người xông tới.

Tất cả mấy chục người cầm đầu đó đều nằm trên lưng ngựa, rất khó để người ta nhắm chuẩn.

Lúc này, những quan quân trong Súng Trường doanh lập tức mở miệng hô: “Đánh... Không đánh đến người thì đánh ngựa... Đánh vào chân hoặc là đầu con ngựa. Có tấm khiên, dự đoán vị trí từng người, đánh thật hăng cho ông...”

Theo tiếng thét phẫn nộ của những quan quân đó, tiếng súng lập tức vang lên, trong chớp mắt, mấy chục con ngựa xông lên phía trước, gần như đã toàn bộ đều đổ gục xuống dưới.

Thiết Dã Mã nhìn thấy chiến mã ngã quy, cơ thể nhảy từ trên ngựa xuống, lúc thì hắn ta tránh khỏi bị mấy thớt ngựa ngã quy ở phía sau đè xuống, lúc lại trốn ra phía sau thi thể ngựa.



Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenazz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 742: Trong chớp mắt


Trong chớp mắt, Tông Hán đứng sau xem chiến phải đổ mồ hôi vì nhi tử của mình, những người khác cũng sợ khiếp vía nhìn cảnh đang xảy ra kia, trong mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng được.

Sao tấm chắn của bọn họ lại chẳng khác gì tờ giấy khi đối mặt với binh khí quái dị kia được?

Bọn họ còn tưởng là mình nhìn nhầm rồi nữa!

Làm sao những người này biết được lực xuyên thấu của súng trường mạnh đến nhường nào?

Trong vòng trăm mét, một súng trường xịn có thể xuyên qua tấm thép dày những mười mi li mét, thậm chí là cả một bức tường mười tấc.

Bây giờ chẳng qua là tấm gỗ mới dày có mấy xen-ti-mét, đấu với súng trường mà bảo nó là tấm giấy thì đã coi như là nể mặt cho chúng nó nhiều lắm rồi.

Nếu không phải là do bây giờ Giang Siêu chế tạo súng còn chưa được xem là loại tốt nhất thì vó ngựa trong vòng một trăm mét đã có thể bị một phát đạn băn bay mất.

Nếu người mà bị đánh trúng đầu thì sọ não đều nổ tung.

Người đứng xếp thành vòng tròn trên đồi núi bắn xuống, bắn vào năm sáu trăm người ở phía trước, tất cả đều bị bắn ngã xuống đất.

Những con ngựa chiến còn sót lại cũng dừng hết lại vì bị giật mình và những thi thể đã ngã xuống kia cản trở.

Vừa dừng lại còn chưa xong, tức thì làm cho những con ngựa chiến khác đang xông lên ở sau đâm vào, cứ đụng chạm như vậy, lại mất thêm trăm người.

Đợt xung phong đầu tiên này tổn thất có gần ngàn người.

Thiết Dã Mã cũng bị vây lại ở lưng chừng đồi núi, không chỉ có mình hắn ta, còn có cả rất nhiều những binh sĩ còn chưa tử vong, có khoảng gần ba bốn trăm người đang nằm giãy giụa trên mặt đất.

Những người này đều bị thương có nặng có nhẹ, đau đớn vô cùng tận khiến cho họ chịu không nổi nữa mà kêu rên lên.

Bị tình cảnh khủng khiếp này làm cho kinh hãi, tất cả đều đứng dậy, muốn chạy về phía chân núi.

Nhưng chỉ mới vừa đứng lên thì đã bị bịch bịch đánh gục ngay lập tức. Hình ảnh máu chảy đầu rơi khắp nơi này làm cho chiến trường lại phủ kín thêm một trận khói mù.

Giờ đây, mới chỉ là một đợt xung phong đầu tiên mà đã thê thảm không kể xiết như vậy, những ky binh ở phía sau đều có hơi bị dọa mất mật, nơm nớp lo sợ mà không dám tiếp tục xung phong nữa.

Nhìn thấy cảnh này, Thiết Dã Mã đang ở giữa lưng chừng núi tức đến mức run người, trong mắt tràn ngập không cam lòng và phẫn nộ, hắn ta giận dữ hét lên với tay sai ở phía dưới:

“Xông lên cho ông... Ai mà không phải chiến... Giết...”

Sau tiếng gầm của hắn ta, tất cả ky binh Nữ Chân tức thì lại phát động xung phong lần nữa.

Không cần biết là vì quân lệnh của Thiết Dã Mã hay là vì bản thân của chính họ cảm thấy thẹn với lòng, tất cả bọn họ lại nổi lên ý chí chiến đấu mãnh liệt lần nữa.

Nói cho cùng thì, nếu bọn họ vì bị dọa như thế mà không chịu nhúc nhích nữa thì bọn họ cũng không xứng để trở thành ky binh Nữ Chân mạnh đến mức vạn người cũng chẳng địch lại được.

Cho dù chết thì bọn họ cũng muốn có cái chết ý nghĩa!

Tông Hán ở dưới nhìn thấy cảnh này, mắt trầm như nước, hắn ta hiểu được rằng, nếu hắn ta muốn lên núi thì chỉ có nước chồng chất mạng người.



Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenazz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 743: Nhìn kẻ địch xung phong


Nếu không phải là do đám kẻ địch trước mắt này có vũ khí sắc bén kỳ lạ kia thì hiện tại E là cũng chẳng có khả năng có thể dí bọn họ xuống mà đánh như thế, thậm chí còn làm cho bọn họ ngay cả mặt mũi của kẻ địch thế nào cũng chẳng nhìn thấy đâu cả.

Những ky binh xông lên trước kia lại xông lên lưng chừng núi lần nữa, tuy là trận đội súng trường trên đồi núi rất nhiều, nhưng vẫn có rất nhiều cá lọt lưới, rất nhanh sau đó trong số đám ky binh kia có khoảng ba trăm người có thể đột phá vào trước trận địa bốn năm chục mét.

Lúc này, những ky binh Nữ Chân đó mới nhìn thấy đường hầm ở trên đồi.

Đang đợi ở trong chiến hào là những binh sĩ mặc quân phục kỳ lạ.

Đây là loại quân phục mà bọn họ chưa thấy bao giờ.

Những binh sĩ mặc quân phục kỳ lạ kia đang lạnh băng mà nhìn nhóm ky binh đang xông đến gần, lại bắn một vòng.

Không cần biết là ngựa chiến hay là người Nữ Chân ở trên ngựa đều lập tức chết tươi.

Một vòng công kích này rốt cuộc cũng bị đẩy lùi lại, mà Thiết Dã Mã và tay sai của hắn ta tránh ở sau khoảng hơn ba trăm thi thể của người và ngựa kia.

Thiết Dã Mã cũng bị thương, nhưng chỉ là bị thương nhẹ, có một viên đạn xẹt qua bên tai hắn ta, nếu viên đạn này mà bắn thẳng hơn một chút nữa thì đầu của hắn ta hẳn là đã nở hoa rồi.

Nhìn tay sai đang lấy những thi thể ra chất lên để làm chỗ chắn, Thiết Dã Mã vừa hận lại vừa giận, hắn ta phất tay với khoảng ba trăm người ở xung quanh nói: “Đừng thò đầu ra, bò đi cho ta, chỉ cần đến gần được trước trận địa của kẻ địch kia, chúng ta sẽ thắng...”

Đúng lúc đó, hắn ta lại quát tiếp với những ky binh ở phía dưới: “Xung phong, bộ binh mau đuổi theo...”

Chuẩn bị áp hết tất cả những hơn ba nghìn ky binh còn dư lại lên trên, hắn ta và cha của hắn ta đều có chung một suy nghĩ, đó là chất chồng mạng người lên.

Hắn ta không tin là dùng mạng người mà còn không xây lên được một con đường để lên núi.

Chỉ cần đi lên được đến bên trên thì tạm coi như là người của Nữ Chân hắn có thể quyết định.

Cứ thế mà nhóm binh sĩ của hắn ta và thủ hạ của hắn ta đi lên tiếp, những ky binh còn dư lại thì nhanh chóng đi về phía trước.

Không cần biết là có lên được hay không, bọn họ đều dũng cảm không sợ chết.

Trong đường hầm, Giang Siêu nhìn đám người Nữ Chân xung phong mà chau mày.

Người Nữ Chân dũng cảm không sợ chết, hắn ta coi như đã lĩnh giáo.

Không muốn sống mà cứ xông lên như bọn họ thế này thì cho dù là hắn có được nhưng vũ khí tiên tiến hơn nữa thì một trận chiến này cũng trở thành một cuộc chiến tranh gian khổ.

Nếu như kẻ địch mà sợ chết, dưới tình huống tử thương thảm trọng thì nhất định là sẽ sợ đến mức xoay người bỏ chạy, nếu mà đánh như vậy thì sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Nhìn kẻ địch xung phong, hắn quay đầu lại nhìn Nhạc Bằng Cử nói: “Bằng Cử, để cho pháo binh nã pháo, mặt khác, ngươi kêu gọi đội dự bị chuẩn bị, bất kỳ lúc nào cũng phải làm tốt chuẩn bị cho việc kết thúc, nhất định không được để cho kẻ địch xông lên...”

Nhạc Băng Cử đang đứng ở một bên kinh ngạc nhìn cảnh chiến đấu trước mắt nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra ý chí chiến đấu, hắn ta gật đầu, vội vàng đi truyền lệnh.

Giang Siêu cũng túm dây ngựa chiến trong tay, đi ra khỏi sở chỉ huy nơi này. Giờ đây, nhiệt huyết trên người hắn cũng đang trào dâng. Ý chí chiến đấu xưa nay chưa từng có dâng cao lên.

Hắn đã đoán được kẻ địch định làm gì, muốn dùng mạng người để chất lên trên cao hòng xông lên đường núi, ý tưởng này thì cũng không tệ lắm, nhưng hắn nhất định sẽ để cho đám người Nữ Chân biết được thế nào gọi là sự kiêu ngạo và tâm huyết của Hoa Hại

Hắn muốn để cho những kẻ xâm lược này biết được rằng, những kẻ muốn xâm phạm Hoa Hạ, chỉ có đi mà không có về, dù cho có xa đến đâu thì cũng phải giết bằng sạch...

Nhìn kẻ địch đang tập kích ở phía dưới, ánh mắt của hắn càng ngày càng lạnh, mà căn bản là nhóm ky binh kia muốn xông lên cũng chẳng được.

Sau khi bọn họ bắt đầu triển khai xung phong chưa được bao lâu thì tiếng pháo ung tai đánh về phía trận hình dày đặc kia. Uỳnh... uỳnh...

Từng đợt pháo nổ mạnh vang lên ở trong trận hình, những ky binh và bộ binh xung phong lên kia trong phút chốc đã bị nổ tới mức mà loạn hết cả đội hình, tử thương thảm trọng.



Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenazz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 744: Đáng tiếc đạn pháo không đủ


Đáng tiếc đạn pháo không đủ, hắn còn chưa đến mức có thể dùng cả tấn đạn pháo để nổ tung.

Bởi vậy, mỗi một phát đạn pháo bắn ra, hắn đều muốn tận dụng triệt để ở những nơi cần thiết nhất, giống như trận đột kích trước mắt này, đúng dịp là lúc pháo binh khai hỏa.

Công kích của pháo binh không chỉ có thể làm gián đoạn đội hình của kẻ địch mà còn có thể làm loạn tiết tấu tiến công của quân địch.

Quả nhiên, một loạt đạn pháo giáng xuống, đột kích vốn có trật tự lập tức bị áp chế, đội hình tiên phong cũng rối loạn.

Người Nữ Chân dù cho dũng cảm, gan dạ không sợ chết đến đâu, nhưng một khi gặp phải tình cảnh cái chết cận kề trước mắt, trong lòng vẫn sẽ cảm thấy sợ hãi.

Trận địa lộn xộn, rối ren khiến ky binh tổn thất nặng nề.

Ba ngàn ky binh còn lại gần như không lao ra được quá xa, so với đội ky binh lúc nãy có thể vọt tới nơi cách phía trước đường hầm còn bốn năm mươi mét, bọn họ chỉ mới tiến tới được nửa chặng đường đã hỗn loạn thành một mớ rồi.

Gần ba nghìn ky binh, hoặc là tự họ hỗn loạn đạp lên nhau, hoặc là bị đạn pháo và súng trường bắn chết.

Nhìn thấy trận hình bị phá rối, Thiết Dã Mã đang ẩn nấp gần đó, trong mắt hắn ta lúc này chỉ còn lại phẫn hận và không cam tâm.

Hắn ta liếc nhìn đường hầm trên đồi núi.

Tuy còn khoảng cách cả trăm mét nhưng hắn ta vẫn nhìn thấy quân Con Cháu trên núi.

Hận thù trong mắt khiến hắn ta nghiến răng, tiếp tục cố gắng bò về phía trước.

Hơn ba trăm thuộc hạ dưới quyền hắn †a cũng lần mò tiến về phía trước.

Trước mắt bọn họ đang chuẩn bị tiến vào đường hầm của kẻ thù với tốc độ nhanh nhất, chỉ cần xông lên được đỉnh núi là bọn họ có thể giành thăng lợi.

Hơn ba trăm người này được xem là những người dũng mãnh nhất trong tộc người Nữ Chân.

Bọn họ cũng là đội cận vệ của Thiết Dã Mã, mỗi người đều có thể một mình đấu lại cả trăm tên.

Cùng lúc đó mặc dù đội hình bên dưới bị rối loạn nhưng đội tiên phong vẫn tiếp tục tiến lên.

Gần một ngàn người lại xông lên, chẳng qua lần này tất cả đều là bộ binh.

Số ky binh còn lại không nhiều, chiến mã kinh sợ cũng không dám lên núi, dù dùng roi đánh đến mấy chúng cũng đứng bất động, nên là chỉ có thể dựa vào bộ binh tấn công.

Tông Hàn đứng ở xa xa nhìn thấy con trai chỉ còn cách quân địch khoảng bảy tám mươi mét, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, hắn ta nhìn tướng lĩnh bên cạnh nói:

"Phái thêm mười nghìn bộ binh cho ta, chuẩn bị tiếp viện.

Đừng để bọn họ có thời gian nghỉ ngơi, chúng ta nhất định phải chiếm được đỉnh núi đó."

Nghe Tông Hàn nói như vậy, thuộc hạ nhanh chóng ra lệnh phái thêm bộ binh, mười nghìn người xông lên lối vào hẻm núi, lần này hẻm núi chật kín như nêm.

Mà quân bộ binh tiên phong lúc lao tới một nửa đã bị đánh cho tan nát, nằm rạp như ngã mạ trong bán kính một trăm mét, bọn họ căn bản không thể ngóc đầu lên được chút nào.

Bọn họ chỉ có thể quỳ rạp trên mặt đất, bò lên núi từng chút một, đây là làm theo kinh cảm của Thiết Dã Mã.

Giống như này, nằm úp sấp, trườn từng chút từng chút, tuy rằng có thể vẫn sẽ bị súng trường tấn công.

Tuy nhiên, như này có thể giảm thiểu thương vong, cứ như vậy tiến lên đồi núi, trái lại có hy vọng hành chiến thắng.

Cứ như thế, những người phía sau cũng bắt chước chước theo chầm chậm từng bước tiếp cận đồi núi.

Chẳng mất bao lâu, bên cạnh Thiết Mã Dã có thêm gần một nghìn quân tộc Nữ Chân.

Bọn họ tiến tới chỗ cách đỉnh núi khoảng chừng năm mươi sáu mươi mét, nhìn đồi núi và chiến hào sắp xông lên gần ngay trước mắt, trên mặt bọn họ lộ rõ vẻ vui mừng phấn khởi như đang nhìn thấy viễn cảnh giành thắng lợi.

Nhưng ngay lúc này, quân lính tộc Nữ Chân không có chỗ ẩn nấp đột nhiên máu phun như hoa nở rộ, đầu lìa khỏi thân, bay tứ phía.

Cảnh tượng này khiến người Nữ Chân đang vui mừng trong lòng nhất thời run rẩy sợ hãi.

Trong mắt bọn họ tràn ngập hoảng sợ, bọn họ đã suy nghĩ quá đơn giản.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: TruyenAzz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 745: Lúc này


Để giành giật cơ hội cho những người phía sau, hầu hết mọi người đều lao lên phía trước.

Sau khi trở thành xác chết, thân xác của những người này trở thành hầm trú ẩn cho đồng bọn phía sau.

Lúc này, bọn họ lao nhanh thần tốc về phía trước, khoảng cách chỉ còn lại ba mươi bốn mét.

Thậm chí bọn họ còn có thể nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của quân Con Cháu phía đối diện.

Điều này khiến Thiết Dã Mã cảm thấy mừng rỡ trong lòng, nhanh lên...

Hắn ta biết rằng ngay lập tức là có thể tiến đến trận địa phía trước.

Chỉ là, những người phía sau muốn xông lên cũng không dễ dàng như vậy.

Gần một nghìn người có thể vọt tới khoảng cách ba bốn mươi mét này chính là phải tổn thất hơn sáu bảy nghìn người.

Quân lính phía sau còn đang tăng lên, nếu tình hình này cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu nữa bọn họ có thể xông lên đồi chiếm lấy địa bàn của địch.

Nhưng đúng lúc này, đột nhiên, từ bên trong đường hầm trên đồi núi, rất nhiều đồ đạc bị ném ra ngoài, ném vào nơi họ đang nằm úp sấp mai phục.

Đùng... Đùng... Từng đợt nổ vang lên, những quân lính đang nằm bò ở kia thân xác nổ tung không còn nguyên vẹn, tiếng kêu la thảm thiết không ngới...

Còn lại gần một nghìn người, lại tổn thất hết ba bốn trăm người.

Thiết Dã Mã rất là may mắn, hắn ta không bị thương chỗ nào, nhưng trong lòng hắn ta vẫn rất sợ hãi.

Nhìn trận địa phía trên, hắn ta nghiến răng nghiến lợi, nhấc xác đồng đội bên cạnh lên rồi phóng nhanh về phía trước.

Quả nhiên không uổng công hắn ta là con trai của Tông Hán, sức lực mạnh mẽ kinh hồn, thi thể của đồng đội nặng như vậy, thế nhưng hắn ta có thể nâng người lên trước, dùng đó như là khiên chắn ngăn cản đạn bắn trúng mà phóng lên phía trước.

Quân lính Nữ Chân còn lại sức lực mạnh mẽ kinh hồn không khác gì hắn ta.

Bọn họ cũng nhấc xác của đồng đội lên làm bia đỡ đạn và lao đến phía trước phía trước.

Vậy mà có gần một trăm binh sĩ như vậy, mặc dù khoảng cách ba mươi bốn mươi mét rất xa nhưng đám người Thiết Dã Mã đã dựa vào ý chí, nghị lực và sức lực của mình mà vọt tới trước đường hầm.

Tông Hán đứng ở xa nhìn thấy cảnh này, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, có cả trắm người xông lên như này, trận địa trên núi kia chắc chắn bọn họ có thể chiếm được.

Ông ta rất tin tưởng vào tướng sĩ của mình bởi vì họ là những chiến sĩ Nữ Chân bất khả chiến bại.

Nhưng ngay khi ông †a vừa nghĩ đến cảnh con trai mình cùng những binh lính đã lao tới trước trận địa, sẽ là lúc đại khai sát giới.

Đột nhiên, hàng trăm người xuất hiện từ trên cao.

Những người này mặc một bộ quân phục kỳ lạ, bọn họ bắt đầu tấn công với những binh lính Nữ Chân đang xông lên phía trước.

Trong trận chiến giữa hai bên, binh lính Nữ Chân hết lớp này đến lớp khác lần lượt ngã xuống, bọn họ bị những người này chém giết một cách gọn gàng dứt khoát.

Mặc dù bọn họ cũng ra sức phản kháng nhưng trước mặt những người này, sự phản kháng đó chẳng khác gì trò đùa trẻ con.

Ngay cả những người có thể kiên trì lâu dài nhất cũng chỉ có thể trụ được hơn chục hơi thở.

Đặc biệt, trong số đó có một người tay cầm súng trường, dường như là một tay súng cực kỳ dũng mãnh.

Tay súng nhấc xác người Nữ Chân và ném xuống chân núi. Thiết Dã Mã vốn dĩ vui mừng khôn xiết, lúc này đột nhiên bị những người đột nhiên xuất hiện này làm cho chấn động sững SỜ.

Trong mắt hắn ta toàn là cảm xúc ngạc nhiên và không thể tin được.

Nhưng hắn ta đã nhanh chóng phản ứng lại, ra sức vung kiếm chém vào quân Con Cháu trước mặt.

Lúc hai con đao chạm vào nhau, con đao của hắn ta bị chém hiện ra một vết nứt, mà hắn ta cũng rất mạnh, đã hất văng con đao của quân Con Cháu ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 746: Còn bên dưới


Ở bên kia, hơn trắm người xông lên cùng hắn, chỉ còn lại chưa đến mười người.

Cho dù mấy người còn lại này, cũng thấy rõ sắp bị giết chết rồi.

Thiết Dã Mã tròng lòng tức giận và không cam tâm, không dễ gì mới xông lên được, sao có thể cứ từ bỏ như vậy.

Còn bên dưới, những binh lính Nữ Chân nhìn thấy Thiết Dã Mã xông lên, lập tức đứng lên tấn công, bọn họ vừa đứng dậy đã bị đạn bắn chết tại chỗ.

Những nữ chân binh này, căn bản không tiến hành tổ chức tấn công hiệu quả được.

Bọn họ lại bị đánh đến không ngẩng đầu lên nổi, chỉ đành run rẩy ẩn nấp, lòng đầy sợ hãi.

Bên Thiết Dã Mã, ép mấy quân Con Cháu lùi về sau, hắn ta xông lên, muốn giải quyết mấy quân Con Cháu này.

Nhưng ngay khi trường đao hắn ta chém xuống, đột nhiên một người lao ra từ bên cạnh.

Nhìn thấy người lao đến, mặc trang phục khỏe mạnh, chứ không mặc quân phục kỳ lạ ánh mắt hắn có chút kinh ngạc, nhưng hắn ta nhanh chóng hiểu ra người này là ai.

Có thể không mặc quân phục, ở đây có lẽ chỉ có một người, chính là tướng lĩnh lần này, Giang Siêu.

Hắn ta không ngờ bản thân sẽ đối đầu trực diện với Giang Siêu như vậy.

“Giang Siêu, là ngươi đúng không, ha ha... Không ngờ Thiết Dã Mã này hôm nay lại có thể giết chết ngươi.

Chỉ cần giết ngươi, bọn họ cũng sẽ tự sụp đổ thôi!"

Quát lớn, Thiết Dã Mã vội vàng chém về phía Giang Siêu, sức đao còn mạnh hơn so với vừa nãy.

Hắn ta tin rằng, bản thân chắc chắn có thể dùng một đao chém chết tên này, hắn ta có đủ tự tin, dù sao, lưỡi đao hắn ta không biết đã chém giết bao nhiêu kẻ địch dám phản kháng rồi.

Có tướng lĩnh quân Khiết Đan, cũng có tướng lĩnh của Đại Triệu.

Giang Siêu trước mắt này chắc chắn cũng sẽ không ngoại lệ.

Chẳng qua là, Giang Siêu ở đối diện lại lạnh lùng nhìn hän †a, khoé nhếch miệng khinh thường.

Hắn đã nhìn ra người Nữ Chân trước mặt này khác với những người khác.

Áo giáp trên người sáng loáng, vừa nhìn đã biết là tướng lĩnh có địa vị không thấp trong Nữ Chân, cho dù hắn ta là ai thì ở chỗ của hắn cũng đều phải chết.

Chiến đao trên tay hắn đỡ lấy chiến đao của Thiết Dã Mã, hai bên va chạm, sức mạnh to lớn khiến hai thanh đao nổ vang, chiến đao của Thiết Dã Mã lập tức bị gấy ngang.

Còn chiến đao của đối phương cũng lập tức bổ về phía hắn ta, Thiết Dã Mã kinh sợ nhìn chiến đao đang chém đến, đến cả thời gian tránh né hắn ta cũng không có.

Tốc độ của đối phương rất nhanh, thực lực cũng rất mạnh. Mạnh đến mức chiến đao của hắn ta giống như đậu hủ vậy, đối phương không những chém đứt chiến đao hắn ta, mà còn chém về phía hắn ta với tốc độ cực nhanh.

Hắn ta chỉ có thể trừng mắt nhìn chiến đao chém qua cổ mình, đầu bay lên trời.

Thân thể hắn ta đứng tại chỗ, không hề động đậy, ngay khi đầu hắn ta bay lên, trước khi hắn ta chết thì thấy Giang Siêu bay lên, cầm lấy đầu hắn ta trong tay.

Đồng thời Giang Siêu nhìn xuống quân trận bên dưới, tức giận rống lên: “Tông Hán... Phạm vào Hoa Hạ ta, giết không tha... Hắn ta chính là tấm gương của ngươi, ngươi cứ đợi ta đến lấy đầu ngươi đi...



Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenazz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 747: Tiểu tử Giang Siêu


“A..” Nhưng ngay khi nỗi uất hận vừa trỗi dậy thì lại thấy Giang Siêu đã chém một đao vào đầu con trai hắn ta, con trai hắn ta chết rồi cũng không toàn thây.

“Tiểu tử Giang Siêu, Tống Hán ta thề rằng, nhất định phải băm thây ngươi thành trăm nghìn đoạn...

Tống Hán hét lớn, †ay cũng nổi gân xanh. Thân thể run rẩy, nước mắt tuôn trào.

Con trai hắn ta đánh trận chết rồi.

Còn bị chủ tướng bên địch là Giang Siêu giết chết.

Tuy hắn ta không biết Giang Siêu, nhưng hắn ta cũng đoán ra được.

Nhìn từ phía xa, người không mặc quân phục quân Con Cháu, không phải Giang Siêu thì có thể là ai chứ?

Còn có ai dám nói lời hùng hồn như vậy!

“Truyền lệnh của bổn soái, toàn quân tấn công, bổn soái nhất định phải giành được hẻm núi, nhất định phải băm thây Giang Siêu thành trắm đoạn.”

Dưới cơn tức giận, Tông Hán như mất đi lý trí, hắn ta rống gào, ra lệnh Nữ Chân quân dưới trướng mình dùng toàn lực lao về phía gò núi.

Chẳng qua là, hắn ta không tấn công, mà chỉ nhìn Giang Siêu ở trên núi với ánh mắt u ám, khóe mắt co giật, ánh mắt đầy sát ý.

Hắn ta như thể đã đánh mất lý trí, nhưng lúc này hắn ta lại tỉnh táo hơn bất kỳ ai, cái chết của con trai khiến hắn ta đau thương, nhưng hăn ta biết cái chết của con trai mình có lẽ sẽ càng kích động nỗi phẫn uất của các tướng sĩ trong tay mình.

Chuyển những căm hận này thành động lực, hắn ta tin rằng các binh sĩ dưới trướng sẽ càng dũng mãnh hơn, tuy rằng, bọn họ rất khó đoạt lấy hẻm núi, nhưng hắn ta tin rằng dùng mạng người đánh đổi thì có thể làm được.

Trước đó, có lẽ hắn ta vẫn có suy nghĩ không muốn leo lên núi dây dưa với Giang Siêu, mà chỉ cần đi qua hẻm núi, đối phó với quân Nguyên Triệu là được.

Cho dù Giang Siêu có thể sẽ chặn đường lui của hắn ta, nhưng chỉ cần hắn ta cử binh ngăn chặn phía sau, có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến chuyện hắn ta đọat được thành Tĩnh Dương của Nguyên Triệu.

Nhưng bây giờ, sau khi hắn ta nhìn thấy chiến lực và vũ khí của quân Con Cháu, lại thêm con trai bị giết chết, hắn ta từ bỏ ý định này.

Nếu đi qua hẻm núi, bọn họ chắc chắn sẽ bị Giang Siêu chặn đường lui, với vũ khí lợi hại trong tay Giang Siêu, nếu phối hợp với quân Nguyên Triệu tấn công hắn ta.

Lần này nói không chừng hắn ta thực sự sẽ bỏ mạng ở đây, trước mắt Giang Siêu nguy hiểm nhất, nhất định phải giải quyết.

Còn quân Nguyên Triệu còn lại, hắn ta không hề lo lắng chút nào.

Trong mắt hắn ta, quân Nguyên Triệu cũng chỉ như đám kiến mà thôi, tiện tay cũng có thể đè chết.

Nghe thấy lệnh của hắn ta, các tướng lĩnh Nữ Chân xung quanh, ánh mắt đầy căm phãn và uất hận, bọn họ vội vàng truyền lệnh cho quân Nữ Chân dưới trướng mình.

Các quân Nữ Chân còn lại, ngoài hai mươi nghìn người trong quân dự bị thì những người còn lại đã bắt đầu tiến lên sườn núi.

Trông có vẻ như bọn họ thực sự muốn hy sinh cả mạng mình.

Người Nữ Chân lao về phía trước kia, đang nằm sấp mai phục đều đứng lên, lào về phía sườn núi.

Cho dù bọn họ xung phong tiến lên, rõ ràng là đâm đầu vào cái chết, nhưng người phía trước ngã xuống, người phía sau vẫn lao lên.

Tiến công không sợ chết như vậy, cũng khiến bọn họ chạy vọt đến trước gần trăm mét rồi.

Hơn nữa, lần này lao đến, lại có chừng bốn năm nghìn người.

Thấy cảnh này, Nhạc Bằng Cử đứng trên đường hầm cùng mấy trăm quân Con Cháu, bất giác cũng có chút căng thẳng.

Nhưng ánh mắt lại ngập tràn chiến ý.

Lúc này, lại có gân một nghìn quân dự bị đến trước đường hầm.

Bọn họ đã chuẩn bị đánh giáp lá cà với quân địch trước mặt.

Các chiến sĩ của Súng Trường doanh còn lại thì không ngừng bắn về phía quân Nữ Chân.

Lại thêm tác dụng của lựu đạn, quân Nữ Chân chết thảm càng nhiều.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_azz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 748: Đánh cận chiến thế này


Giang Siêu ở bên kia, cũng vung đao lao đến, ánh mắt hắn đầy sát ý.

Chớp mắt, hai bên đã tiến hành một trận đánh giáp lá cà.

Đánh cận chiến thế này, đa phần gần như rất khó xảy ra.

Dù sao, chiến tranh vũ khí hiện đại, đánh cận chiến căn bản không thể xuất hiện.

Lúc lao đến trước mặt kẻ địch, ngươi có thể bị kẻ địch bắn chết.

Nhưng ở thời cổ đại, đánh giáp lá cà là không thể tránh khỏi.

Càng không nói đến những người Nữ Chân này không sợ chết, lại thêm số lượng đông.

Súng Trường doanh của quân Con Cháu cho dù có huấn luyện nghiêm chỉnh, cũng không thể bắn giết được hết nhiều người như vậy.

Nhưng cũng trấn áp khống chế được những người Nữ Chân này.

Chỉ là, để hơn hai nghìn người Nữ Chân tiến đến gần.

Trận địa cũng gặp cảnh nguy hiểm.

Hơn nữa, dưới núi còn có người Nữ Chân tấn công.

Một khi để kẻ địch tiến lại gần thì súng trường sẽ mất đi ưu thế của mình.

Lúc này Giang Siêu vừa chiến đấu vừa hét lớn với pháo binh canh gác trên ngọn núi phía sau nổ súng.

Trước khi xử lý kẻ địch bên này, tuyệt đối không thể để kẻ địch từ phía sau xông lên.

Nếu không, trận địa thực sự có khả năng sẽ bị công phá.

Lúc này pháo binh lập tức bắt đầu nã pháo một loạt, pháo kích lần này tấn công với hỏa lực dày đặc.

Dưới sự tấn công mạnh mẽ của hỏa pháo, không chỉ dập tắt việc kẻ địch lao lên, mà còn tạo ra khoảng trống phía trước, thậm chí còn đẩy mạnh lấy pháo kích làm chủ.

Chớp mắt, thương vong trên núi thê thảm.

Người Nữ Chân xông lên bị chặt đứt.

Người Nữ Chân không sợ chết nhìn thấy đồng đội xung quanh bị nổ tung thân thể.

Dũng khí vừa mới trỗi dậy lập tức đã tan biến.

Bọn họ quay người muốn rút về.

Nếu không phải quân ký của người Nữ Chân nghiêm khắc thì có lẽ lúc này đã tan tác tan rã rồi.

Mà bên này, Giang Siêu và quân dự bị một nghìn sáu trăm người, tiến hành đánh cận chiến với hơn hai nghìn người Nữ Chân.

Tuy rằng, hơn hai nghìn người Nữ Chân này ai ai cũng dũng mãnh bất phàm.

Nhưng, quân Con Cháu chắc chắn không hề yếu, thậm chí bởi vì đang ở sườn núi, chiếm được ưu thế địa hình.

Hơn nữa, quân dự bị còn có một khẩu súng thần công loại nhỏ, súng thần công ba phát này vẫn tấn công được.

Vì thế, cũng tạo thành tổn thương cực mạnh cho kẻ địch.

Hơn hai nghìn gần ba nhìn quân Nữ Chân, vừa đối mắt đã bị quân Con Cháu tiêu diệt hơn một nửa.

Những người còn lại với chiến thuật này thì đầu sợ hãi, căn bản không thể phát huy được chiến lực mà bọn họ vốn có.

Kết cục là rơi vào tình thế nghiêng hẳn một bên, bị quân Con Cháu chém giết.

Dưới núi, Tông Hán nhìn thấy hơn hình nghìn gần ba nghìn tướng sĩ thuộc hạ tấn công lên hẻm núi, hắn ta nghĩ trận chiến này đã thắng chắc.

Nhưng hắn ta vui mừng chưa được bao lâu đã nhìn thấy tướng sĩ thuộc hạ bị giết hại ngã gục.

Đến khi hắn ta phản ứng lại thì gần ba nghìn người lao lên đã không còn rồi.

Hơn nữa, quân Con Cháu thậm chí còn không thấy có thương vong.

Dưới tình hình như vậy, khiến ánh mắt hắn ta tràn ngập kinh sợ và khó tin.

Hắn ta kiêu ngạo đã quen, trước giờ không nghĩ bản thân sẽ thất bại, càng không nghĩ bản thân sẽ thua.

Nhưng bắt đầu từ khi A Lỗ Bốc bị giết, đến khi con trai vừa mới bị Giang Siêu chém giết, hắn ta lại cảm nhận được mùi vị thất bại.

Tướng sĩ thuộc hạ, đã tổn thất hơn mười nghìn người rồi. hẻm núi trước mắt giống như cái máy xay thịt vậy, xay nát thịt tướng sĩ thuộc hạ của hắn ta.

Có bao nhiêu người đi lên thì mất bấy nhiêu người.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 749: Chính vì một chút này


Không... Tuyệt đối không... Tông Hán rống giận trong lòng, hắn ta lại chỉ huy tướng sĩ thuộc hạ chuẩn bị tấn công tiếp.

Cho dù tấn công như vậy căn bản chỉ là phí công.

Nhưng nghĩ đến cái chết của con trai, hắn ta lại không cam tâm.

Hơn nữa, vừa nãy chỉ còn thiếu một chút nữa thôi bọn họ đã thành công rồi!

Chính vì một chút này, khiến hắn ta nhìn thấy hy vọng mỏng manh.

Hắn ta tin, chỉ cần cố gắng nữa, chắc chăn có thể đoạt được hẻm núi.

Ngay khi quân Nữ Chân lại tổ chức binh lực, chuẩn bị phát động đợt tấn công mới.

Đột nhiên, trong khe núi bỗng có vô vàn người lao ra từ bên trong.

Nhìn thấy quân Đại Triệu mặc quân phục Đại Triệu trên người, Tông Hán vốn dĩ đã mất hy vọng, ánh mắt lập tức có chút hy vọng.

Bia đỡ đạn đến rồi! Có vài quân Đại Triệu ở đây, có thể để bọn họ làm bia đỡ đạn tiếp.

Vữa nãy hắn ta có chút hối hận vì để quân Đại Triệu đi qua khe núi trước rồi.

Nhưng, bây giờ xem ra, quân Đại Triệu này rõ ràng là đến giúp đỡ.

Có lẽ bọn họ là sợ bản thân bị truy trách, nên toàn bộ đều thể hiện lòng trung thành.

Nghĩ đến bia đỡ đạn lại có tác dụng, trong lòng Tông Hán lại tràn đầy hy vọng tấn công đoạt lấy hẻm núi.

Hắn ta chỉ cần lợi dụng mạng của quân Đại Triệu, chắc chắn có thể giành lấy hẻm núi.

“Người đây, truyền lệnh của bổn soái, cho quân Đại Triệu giàn lại hẻm núi, nếu không nghe theo quân lệnh, giết chết...”

Hắn ta hừ lạnh nói với một tướng lĩnh bên cạnh.

Giọng điệu đầy sát ý, còn có chút xem thường và khinh miệt.

Hắn ta nghĩ quân Đại Triệu chắc chắn sẽ không phản kháng, chắc chắn sẽ nghe theo lệnh hắn ta, đến tấn công hẻm núi.

Mà tướng lĩnh thuộc hạ của hắn ta cũng vội vàng cưỡi ngựa đi đến chỗ hẻm núi.

Nhìn thấy quân Đại Triệu càng lúc càng gần, hắn ta ở tước đội hình của mình, quát lớn với quân Đại Triệu:

“Đại soái có lệnh, cho các ngươi tấn công hẻm núi, đánh bại có thưởng, không chiếm được thì xử lý theo quân pháp, nếu ai không nghe theo quân lệnh, giết chết...”

Tướng lĩnh Nữ Chân này vừa nói, một nhóm quân Nữ Chân sau lưng hắn ta cũng quát lớn.

Mà ở đối diện, quân Đại Triệu lao đến, nhìn thấy thi thể ở hẻm núi, ánh mắt đầy vẻ kinh sợ và khó tin.

Bọn họ nhìn thấy đều là thi thể người Nữ Chân, ngay phía trước bọn họ không xa, bọn họ cũng nhìn thấy thi thể của nhóm người Lưu Thế Quang.

Càng khiến bọn họ sợ hải muốn quay người bỏ chạy, chỉ là, bọn họ biết sau lưng là quân Nguyên Triệu, đối phương chỉ sợ sớm đã sẵn sàng trận địa đón kẻ địch là bọn họ đến rồi, nếu lúc này mà rút quân, chắc chắn sẽ bị Nguyên Triệu chém chết.

Mà con đường sống duy nhất trước mắt, giống như Tống Yên nói, phá vỡ trận địa người Nữ Chân, mà lúc này người Nữ Chân rõ ràng không biết bọ họ đã có suy nghĩ khác.

Ngay lúc này, quân lệnh của người kia trong quân Nữ Chân, các tướng lĩnh và tướng sĩ của quân Đại Triệu nghe thấy thì lập tức cảm thấy uất hận. Trong lòng phẫn nộ cực điểm.

Bọn họ sao lại không nhìn thấu, quân Nữ Chân đang gặp thất bại trước nay chưa từng có ngay lúc này, bọn họ căn bản không giành được chiếm được hẻm núi phía trước.

Mà quân Nữ Cân này lại còn muốn bọn họ đi làm bia đỡ đạn, giống hệt như lúc trước tấn công thành Dương Phong vậy.

Nghĩ đến sự tàn nhẫn của người Nữ Chân và mưu kế đối với bọn họ.



Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenazz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 750: Loại sĩ khí kia


Loại sĩ khí kia khiến Tông Hán ở xa xa cảm thấy ngạc nhiên.

Hắn ta không biết là quân Đại Triệu đã quay về phe chính nghĩa.

Hắn ta còn tưởng răng quân Đại Triệu định dốc sức biểu hiện để tỏ vẻ xin lỗi vì đã cứu viện muộn, tiếng hét “giết” là hét lên với quân Con Cháu trên Hiệp Khâu.

Nghĩ vậy, Tông Hán vô thức gật đầu.

Nếu đám quân Đại Triệu kia có thể biểu hiện ra sĩ khí như thế thì lo gì không đánh được quân Con Cháu trên Hiệp Khâu.

Trên Hiệp Khâu, Giang Siêu thấy vậy thì mặt mày hơi nghiêm lại.

Hắn đang định ra lệnh cho quân Con Cháu chuẩn bị chiến đấu, thì đột nhiên phát hiện quân Đại Triệu thế mà lại không hề đổi hướng, cứ lao thẳng về phía quân Nữ Chân với tốc độ nhanh chóng.

Loại tình huống này khiến Giang Siêu hơi ngạc nhiên, trong mắt còn có vẻ khó hiểu.

Nhưng rất nhanh sau đó, hắn đã biết nguyên nhân.

Quân Đại Triệu chắc là vì bị quân Nguyên Triệu buộc tới, rồi bị quân Nữ Chân đẩy ra chịu chết, nên nảy sinh lòng căm hận.

Thấy quân Đại Triệu đánh về phía quân Nữ Chân, trên mặt Giang Siêu hiện lên vẻ mong chờ.

Không biết quân Đại Triệu sẽ gây ra bao nhiêu tổn thất cho quân Nữ Chân nữa.

Trong quân nơi xa, Tông Hán rất ngạc nhiên khi thấy quân Đại Triệu đang lao về phía phe mình.

Hắn ta làm sao cũng không ngờ được là quân Đại Triệu dám đánh về phía bọn chúng. Sao có thể chứ?

Trong mắt hắn ta hiện lên vẻ giận dữ, cả người giận dữ đến run rẩy. Hắn ta còn chưa ra lệnh thì quân Đại Triệu và quân Nữ Chân đã sáp vào đánh nhau.

Trong mặt trận quân Nữ Chân, đám quân Nữ Chân còn đang không hiểu vì sao quân Đại Triệu lại vọt về phía phe mình, rất nhiều người trong số bọn chúng không biết có nên đánh trả hay không.

Lúc bọn chúng đang do dự, quân Đại Triệu đã đánh tới bọn chúng.

Ngay sau đó, quân Nữ Chân ở phía trước đã bị bao phủ bởi vô số đòn tấn công.

Hai bên đánh vào nhau. Quân Đại Triệu muốn lao ra khỏi quân trận.

Còn quân Nữ Chân thì cũng hồi hồn lại, lập tức đánh trả quân Đại Triệu.

Hai bên đánh nhau dữ dội, tràn đầy nhiệt huyết, cực kì thảm thiết.

Quân Đại Triệu muốn sống, chỉ có thể dốc hết sức đánh nhau. Quân Nữ Chân lập tức bị khí thế của quân Đại Triệu dọa sợ.

Trong nhất thời, quân trận của bọn họ bị xé ra một lỗ hổng lớn.

Thấy quân Đại Triệu sắp lao ra từ lỗ hổng, quân Nữ Chân lập tức gọi nhau lại chặn đường.

Tông Hán đang giận dữ chỉ muốn chém chết hết quân Đại Triệu, tuyệt đối không bỏ qua một tên nào.

Hắn ta thậm chí đã quên lúc này mình đang định tấn công quân Con Cháu trên Hiệp Khâu.

Quân Nữ Chân nhanh chóng phủ kín lỗ hổng, chặn đường quân Đại Triệu. Đám quân Nữ Chân ở xung quanh cũng vội vàng lên bao vây quân Đại Triệu.

Quân Đại Triệu rất nhanh thì bị bao vây hết.

Quân Đại Triệu biết mình đã rơi vào đường cùng, nếu bây giờ đầu hàng thì chỉ có một con đường chết, không bằng dốc hết sức liều một lần.

Tất cả quân Đại Triệu đều lao về phía trước, ra sức đánh đấm, người nào cũng tắm máu, nhưng mà đa số đều ngã xuống quân trận.

Dù sao thì quân Nữ Chân cũng là một sự tồn tại khó có thể đánh bại, huống chỉ đa số đều là ky binh.

May là trong hỗn chiến, ky binh không chiếm nhiều ưu thế, chỉ có tính cơ động là hơi mạnh hơn một chút.

Có vài nghìn quân Đại Triệu lao ra khỏi lỗ hổng chạy về phía xa xa.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 751: Nghĩ vậy


Lúc này, quân Nữ Chân vì bị quân Đại Triệu đánh thẳng vào nên tổn thất thêm gần một vạn người, cộng thêm trước đó tổn thất hơn một vạn người, kết quả đại quân mười vạn người có gần hai vạn năm người chết.

Tông Hán đang ở trong quân trận cực kì giận dữ.

Hắn ta siết chặt nắm tay, roi ngựa trên tay suýt bị siết đứt.

Phe mình lại thê thảm như thế kia. Vốn định dùng quân Đại Triệu làm kẻ chết thay, nào ngờ quân Đại Triệu lại làm hắn †a tổn thất hơn một vạn người.

Dù rằng quân Đại Triệu cũng tổn thất hơn hai vạn người, nhưng mà Tông Hán không thể chịu được loại tổn thất lớn thế kia ở phe mình.

Hắn ta càng nghĩ càng muốn phát điên, trong mắt chỉ còn lại thù hận dày đặc.

Thấy đám quân Đại Triệu đã bỏ chạy ra xa, đôi lần hắn ta muốn phái ky binh đuổi bắt.

Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn nhịn xuống. Lúc này phái ky binh đuổi bắt là không ổn, bởi vì chưa chắc đuổi kịp, mà dù có đuổi kịp thì đây cũng là một chuyện không hề có ý nghĩa khi phải tốn công tốn sức đuổi bắt đám tàn binh kia.

Chuyện hắn ta cần làm bây giờ là phải nghĩ cách ứng phó với Giang Siêu và quân Con Cháu.

Sau cơn giận dữ, Tông Hán từ từ bình tĩnh lại, nhìn quân Con Cháu dưới quân trận, biết mình rất khó để đoạt được mặt trận.

Dù cho có dùng mạng người đi đánh thì cũng chưa chắc có thể đánh được, lỡ như xui xẻo thì hơn bảy vạn người còn lại của hắn ta sẽ phải chết hết ngay đây.

Hiện giờ, cách duy nhất là mạnh mẽ xông qua Hiệp Khâu, chỉ cần đoạt được Kinh Dương thành là mọi chuyện đều dễ nói.

Hắn ta tin chắc rằng nếu đánh nhau ở đồng bằng, dù vũ khí của quân Con Cháu có lợi hại hơn nữa, thì cũng sẽ không phải là đối thủ của ky binh phe hắn ta.

Hắn ta có ưu thế rất tốt, không cần thiết phải ở đây dây dưa với Giang Siêu.

Nghĩ vậy, hắn ta ra lệnh chỉnh quân với tướng lãnh cấp dưới.

Tuy răng hắn ta chỉ còn lại bảy vạn người, nhưng cũng không khó để đoạt được Kinh Dương thành.

Về phần quân Con Cháu, nếu hắn ta vượt qua được Hiệp Khâu thì không cần phải lo lắng nữa.

Hoặc là hắn ta có thể bỏ qua Kinh Dương thành, vượt qua được Hiệp Khâu thì đi tìm nơi đánh ngược lại Giang Siêu.

Rốt cuộc, nếu mình qua Hiệp Khâu thì Giang Siêu chắc chắn sẽ đuổi theo.

Chỉ cần giải quyết được Giang Siêu thì Kinh Dương thành không còn đáng để lo nữa.

Trên đường hầm Hiệp Khâu, Giang Siêu nhìn quân Nữ Chân đang chỉnh quân phía dưới.

Hắn chớp mắt, biết là Tông Hán định từ bỏ Hiệp Khâu.

Nếu quân Nữ Chân nhất quyết xông qua Hiệp Khâu thì vẫn có thể xông qua được.

Hắn chỉ là không ngờ Tông Hán thế mà lại có thể dừng lại đúng lúc, lên kế hoạch chiến đấu khác.

Thật ra thì Giang Siêu cũng đã có kế hoạch nếu Tông Hán vượt qua Hiệp Khâu.

Hắn mở trận chiến ngay đây, vốn dĩ là vì tiêu hao binh lực của Tông Hán.

Hắn dùng đủ loại thủ đoạn giữ chân Tông Hán ở đây và tiêu diệt hơn một vạn người của đối phương.

Tuy răng kết quả chưa đạt như mong muốn, nhưng mà cũng tương đương rồi.

Hơn nữa, nếu Tông Hán muốn vượt qua Hiệp Khâu thì chắc chăn sẽ phải trả giá rất đắt, vừa lúc lại tiêu hao binh lực của hắn ta thêm lần nữa.

Có điều, vậy thì phải lên một kế hoạch chiến đấu khác rồi.

Lúc Giang Siêu đang suy nghĩ chiến lược kế tiếp thì đột nhiên có người đến báo là thấy được quân Nguyên Triệu ở Hiệp Khâu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 752: Lập tức phái người


“Lập tức phái người liên hệ với quân Nguyên Triệu, bảo bọn họ chuẩn bị đi chặn đường, có thể bắt hết người Nữ Chân trong một lần hay không còn tùy vào việc bọn họ có làm được hay không...

Giang Siêu nói với chiến sĩ báo tin.

Tên chiến sĩ kia nghe vậy thì vội vàng đứng dậy chạy về phía quân Nguyên Triệu.

Trước Hiệp Khâu, Tông Hán còn đang tiến hành điều chỉnh chiến thuật, từ từ phân ra quân trước và quân sau, tăng thêm binh lực ở hai bên.

Hắn ta biết nếu đi qua Hiệp Khâu, thì chắc chắn là quân Con Cháu của Giang Siêu sẽ tấn công từ hai bên.

Ky binh sẽ dựa vào ưu thế để đi qua Hiệp Khâu.

Bộ binh ở hai bên sẽ xung phong bảo vệ ky binh, để tránh quân Con Cháu tấn công từ hai bên.

Rốt cuộc thì Hiệp Khâu rất dài, rất quanh co, mang tính cản trở rất mạnh, dù rằng giữa Hiệp Khâu rộng mấy chục mét.

Quân Nguyên Triệu sợ quân Đại Triệu chặn đường.

Loại khả năng này không cao, nhưng chắc chắn là có khả năng này.

Vậy nên tốc độ hành quân của quân Nguyên Triệu rất chậm.

Quân Đại Triệu đã lao ra trận, bọn họ mới đi đến nơi đây.

Lúc bọn họ đang tiếp tục đi thì thấy một con ngựa xuất hiện trước Hiệp Khâu.

Khoảnh khắc nhìn thấy chiến mã, đám người Tống Chân đều trở nên căng thẳng, tất cả quân Nguyên Triệu đều chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Có điều, khi thấy quân phục của quân Con Cháu, trên mặt Tống Chân lại hiện lên vẻ khó hiểu, Tống Yên bên cạnh cũng hơi khó hiểu.

Những người khác không hiểu ra sao nhìn về phía quân Con Cháu đang lao tới, dường như không biết tại sao lúc này quân Con Cháu lại đến đây.

Tất cả mọi người đều biết chắc là quân Con Cháu tới truyền tin tức gì đó cho bọn họ.

Tống Chân thấy vậy cũng không ngăn cản chiến sĩ quân Con Cháu.

Lúc đến gần, tên chiến sĩ kia nhìn đám người Tống Chân, vội vàng nói: “Tiên sinh nhà ta để ta tới truyền lời, đại quân của Tông Hán sắp qua đây rồi, hy vọng các ngươi có thể chặn đường đại quân Đông Hán, nhất định phải chặn bọn chúng tại giữa Hiệp Khâu.”

“Có thể tiêu diệt được đại quân Tông Hán hay không, tùy vào việc các ngươi có thể chặn bọn chúng ngay giữa Hiệp Khâu hay không.”

Nghe lời nói của chiến sĩ quân Con Cháu, đám tướng lãnh quân Nguyên Triệu đều hiện lên vẻ ngạc nhiên, sau đó là tràn đầy sợ hãi.

Bọn họ làm sao cũng không ngờ được là đại quân Tông Hán thế mà lại xông đến đây.

Bọn họ từng đánh nhau với đại quân Tông Hán rồi, cũng từng thua thê thảm rồi.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 753: Ưu thế của bọn chúng


Tuy rằng hắn ta là một tên ăn chơi trác táng, đôi khi cũng có chút bỉ ổi, nhưng mà hắn ta vẫn có chút khí phách trước đại nghĩa dân tộc.

Tên chiến sĩ kia nghe vậy thì gật đầu, vội vàng cưỡi ngựa đi.

Lúc này, Tống Yên đứng bên cạnh nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ ngẫm nghĩ. Rất nhanh sau đó, nàng nghiêm túc nói với ca ca Tống Chân: “Ca, người Nữ Chân chủ yếu tấn công bằng ky binh. Nếu bọn chúng muốn vượt qua Hiệp Khâu thì chắc chăn sẽ dùng ky binh mở đường. Chỉ dựa vào bộ binh, thương binh, cung tên binh của chúng ta là rất khó chặn đường.”

“Ưu thế của bọn chúng là tính cơ động rất cao, một khi đột phá được quân trận của chúng ta thì sẽ khiến quân đội bên ta loạn lên, trở thành đối tượng chém giết của bọn chúng.”

“Cách tốt nhất hiện giờ là phá hư tính cơ động của ky binh, vậy thì chúng ta mới có thể ngăn cản bọn chúng được.

Chúng ta có thể lợi dụng địa hình Hiệp Khâu để làm vậy.”

Tống Yên vừa dứt lời, đám tướng lãnh quân Nguyên Triệu đều lộ vẻ khâm phục.

Bọn họ dường như không thể ngờ rằng Tống Yên lại còn có thiên phú quân sự, chỉ vài câu nói đã vạch trần được mấu chốt của sự việc.

Nếu lợi dụng tốt địa hình ở đây thì ky binh muốn đi đường sẽ khó càng thêm khó.

Nghe vậy, Tống Chân cũng gật đầu, vội vàng ra lệnh với tướng sĩ đứng sau: “Toàn quân nghe lệnh, mở ra một mặt trận quấy rầy ky binh, cách một trượng kéo một dây cản ngựa, dời tất cả tảng đá có thể dời ra giữa đường đi, càng lộn xộn càng tốt, lớn hay nhỏ gì cũng được, chỉ cần là đá thì cứ dời đi cho bổn thế tử, nhanh đi...”

Hiện giờ tình huống khẩn cấp, hắn ta cần phải giành giật từng giây một để hoàn thành mặt trận ngăn cản ky binh người Nữ Chân.

Chỉ cần hạ thấp tính cơ động của ky binh người Nữ Chân là ổn rồi.

Tiếp theo chỉ cần đánh nhau nữa thôi.

Đương nhiên cũng có thể là một bên bị chém giết.

Rốt cuộc thì trong tình huống mất đi chiến mã, ở ngay tại Hiệp Khâu, thì người Nữ Chân chẳng khác gì dê đợi làm thịt.

Tiền đề là bọn họ có thể thành công lợi dụng ưu thế bên phe mình.

Lúc này, Tống Yên bên cạnh vội vàng bổ sung: “Ca, lát nữa đặt cung tên binh ở cuối cùng, thương binh và thuẫn binh che phía trước, bộ binh ở hai bên..."

Nghe vậy, Tống Chân gật đầu. Loại trận hình này là loại trận hình tốt nhất trong cuộc chiến chặn đường.

Dù cho người Nữ Chân có ky binh xông qua được thì kết quả cuối cùng sẽ là bị thương binh đâm chết, hoặc là bị bộ binh chém chết.

Về phần cung tên binh, bọn họ sẽ bắn chết những tên Nữ Chân xung phong.

Rất nhanh sau đó, quân Nguyên Triệu bắt đầu chuẩn bị hết ở các mặt, bốn vạn người dọn hết đá ở khu vực này lên chỗ phía trước cách mấy chục mét.

Một số công binh dùng cọc sắt đóng đinh hai đầu dây cản ngựa, rồi kéo thêm dây thừng ở giữa, hoàn thành mặt trận chặn đường dài gần trăm mét trong mười mấy phút.

Nhiều người lực lượng lớn, cộng thêm sự giục giã của đám tướng lãnh và Tống Chân, vậy nên tốc độ nhanh hơn rất nhiều.

Cho dù mỗi người dời một tảng đá thì cũng có gần bốn vạn tảng đá được dời đến giữa đường.

Xung quanh Hiệp Khâu có nhiều nhất là đá. Bốn vạn người một người dời một tảng đá thì cũng còn phân nửa đá ở xung quanh.

Có đống đá chặn ở giữa đường, cộng thêm dây cản ngựa chặn lại, ky binh người Nữ Chân xem như xong rồi.

Dù chiến mã có thể nhảy qua dây cản ngựa thì cũng không thể nào đi nhanh được trên đống đá.

Vó ngựa có thể giãm xuống đá bất cứ lúc nào, một khi giãm xuống là sẽ đau, chiến mã chắc chăn sẽ nổi điên.

Nếu chỉ có vài con chiến mã thì không sao.

Nhưng nếu là đội ky binh, chỉ cần có một con chiến mã xảy ra chuyện thì có khả năng là nguy hiểm chết người.



Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenazz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 754: Bên kia


Trên mặt cả đám quân Nguyên Triệu tràn đầy vẻ thấp thỏm bất an, còn có cả vẻ sợ hãi nữa.

Dù sao thì bọn họ cũng sắp đối mặt với người Nữ Chân trong truyền thuyết.

Hơn nữa, bọn họ đã từng đánh nhau với người Nữ Chân, kết quả thua trận khiến bọn họ tới tận lúc này vẫn còn sợ hãi người Nữ Chân.

Bên kia, Tông Hán đã điều chỉnh xong chiến thuật, đại quân đã xuất phát.

Bộ binh ở hai bên xung phong, ky binh không xung phong nữa.

Rốt cuộc thì ba nghìn bộ binh chỉ để dò đường, xem như là mở đường cho ky binh.

Trước đó dùng ky binh xung phong, gây ra thương vong thảm thiết, chuyện như mới vừa xảy ra thôi.

Đây cũng là lý do vì sao trước đó Tông Hán không định đi thẳng qua Hiệp Khâu, mà đến tận bây giờ mới lựa chọn liều mạng với Giang Siêu.

Hắn ta sợ lại xuất hiện thương vong.

Súng đạn trên tay Giang Siêu thật sự rất lợi hại.

Hắn ta sợ ky binh phe mình đi lên sẽ bị tổn thất nặng nề.

Có điều, hắn ta làm sao cũng không ngờ được là nếu lúc ấy hắn ta bất chấp tất cả để ky binh xung phong, không so đo được mất, thì lúc này hắn ta đã ở một đầu khác của Hiệp Khâu rồi.

Khi ấy, hắn ta nhiều lắm chỉ tổn thất khoảng vạn ky binh thôi, làm gì đến mức tổn thất hơn hai vạn năm ky binh như bây giờ.

Tuy rằng trong đó có một vạn ky binh là do quân Đại Triệu chém giết, nhưng mà đây cũng được coi như là một quyết sách sai lâm từ hắn ta.

Tới tận lúc này, hắn ta còn có chút không hiểu tại sao quân Đại Triệu lại đột nhiên nổi loạn, liều chết tấn công bọn họ.

Hắn nghĩ có lẽ là do quân Nguyên Triệu ép buộc quân Đại Triệu.

Nhưng mà với sức chiến đấu của quân Đại Triệu, quân Nguyên Triệu chưa chắc có thể đánh thắng được quân Đại Triệu nhanh như vậy.

Hơn nữa, quân Đại Triệu tác phong nghiêm chỉnh, không hề giống quân thua trận.

Làm gì có quân thua trận nào lại có thể ngay ngắn tiến lên?

Với lại, quân Đại Triệu thà rằng liều mạng với quân Nguyên Triệu, cũng không muốn liều mạng với bọn họ mới đúng.

Vậy nên, hắn ta bỏ qua suy đoán bên kia có quân Nguyên Triệu.

Rốt cuộc thì hiện giờ quân Nguyên Triệu tự lo cho mình còn chưa xong, đâu còn năng lực đến đây liều mạng với bọn họ.

Sau khi hai bên bộ binh đi vào Hiệp Khâu, Nhạc Bằng Cử quay đầu nhìn Giang Siêu, đợi lệnh của Giang Siêu.

Giang Siêu nhìn đám bộ binh, không ra lệnh tấn công, thật sự là rất lãng phí khi dùng đại pháo bắn một số binh thưa thớt thế kia, nhưng mà dùng súng trường thì cũng được.

Có điều, bây giờ còn chưa đến lúc ra tay.

Dù có muốn ra tay thì cũng phải làm cho đám bộ binh kia lên không được xuống không xong.

Lúc Tông Hán chuẩn bị dốc sức lao về phía Hiệp Khâu, ở hơn mười dặm đường phía sau hắn ta, có năm vạn quân Nguyên Triệu đang mai phục.

Một tên tướng lãnh quân Nguyên Triệu nhìn lên phía trước, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.

Hắn ta không hiểu vì sao vương gia nhà mình phải nghe theo sự sắp xếp của Giang Siêu.



Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenazz .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 755: Nhìn từ quân phục


Nhìn từ quân phục và trận thế có vẻ như là tàn quân, khoảng chừng năm nghìn người, người nào cũng bị thương, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi, dáng vẻ rất mệt mỏi.

Loại tình huống này khiến tướng lãnh quân Nguyên Triệu ngạc nhiên.

Hắn ta nhận ra đội quân kia là đội quân nào.

Đó là quân Đại Triệu đầu hàng quân Nữ Chân.

Sao bọn họ lại chật vật chạy trốn đến đây?

Sao cơn ngạc nhiên, suy nghĩ đầu tiên trong hắn ta là nuốt đám quân Đại Triệu kia.

Hiện giờ, bọn họ muốn nuốt đám quân Đại Triệu kia là một chuyện rất đơn giản.

Rốt cuộc thì bọn họ vẫn còn sĩ khí, mà đám binh lính đối diện đã mất hết sĩ khí.

Nghĩ vậy, hắn ta vội vàng chỉ huy đại quân đánh lên.

Cả một đội quân mênh mông cuồn cuộn lập tức khiến cho khoảng năm nghìn quân Đại Triệu bị dọa sợ.

Bọn họ dứt khoát lựa chọn đầu hàng khi chưa khai chiến.

Bên kia là năm vạn người, bên này chỉ có khoảng năm nghìn người, đi tiếp chiến chẳng khác gì đi tìm chết.

Dưới cơn tuyệt vọng, bọn họ chỉ có thể đầu hàng để sống sót.

Thấy quân Đại Triệu đầu hàng, tướng lãnh dẫn đầu cũng không định chém giết sạch sẽ.

Hắn ta cho người đi bắt chủ tướng quân Đại Triệu, hỏi ra mới biết được là quân Nữ Chân đã thua thê thảm trước Hiệp Khâu, quân Tông Hán đã nhanh chóng đi lên, không bao lâu nữa bên kia sẽ xảy ra đại chiến.

Nghe vậy, tướng lãnh chớp chớp mắt, rồi nhanh chóng quyết định dẫn toàn quân đi Hiệp Khâu.

Nếu bây giờ đánh lén đại quân Tông Hán từ phía sau thì chắc là có thể đánh thắng được đại quân Tông Hán.

Tuy rằng Giang Siêu đã ra lệnh cho bọn họ ở đây mai phục đại quân Tông Hán chạy trốn, nhưng mà hắn ta không chờ được nữa, cũng không muốn nghe lời chỉ huy từ Giang Siêu.

Hơn nữa, đây chính là một cơ hội lập công lớn, sao hắn ta có thể bỏ lỡ được chứ?

Dưới sự chỉ huy của hắn ta, năm vạn đại quân lao về phía Hiệp Khâu.

Về phần tù binh quân Đại Triệu, bọn họ trực tiếp vứt bỏ, có giữ cũng vô dụng, mà hắn ta lại không muốn giết tù binh.

Chủ tướng quân Đại Triệu nhìn theo quân Nguyên Triệu mênh mông cuồn cuộn, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, còn có vẻ sung sướng.

Hắn ta biết lần này đại quân Tông Hán chắc là phải vĩnh viễn ở lại nơi đây rồi.

Cho dù Tông Hán có thể lội ngược dòng, thì cũng sẽ phải thua thê thảm thôi.

Lúc này, bọn họ cũng nhớ tới tình trạng thê thảm của quân Nữ Chân ở Hiệp Khâu, không nhịn được rùng mình, người đàn ông trong truyền thuyết kia thật sự là rất kinh khủng.

Tông Hán gặp gỡ hắn, chắc là làm sao cũng không ngờ được mình sẽ thua thê thảm như thế.

Bên kia, ở phía sau quân Nguyên Triệu, Lạc Ngưng Sương và A Thi Mã đã chạy tới đây, nhìn chiến trường còn sót lại trước Hiệp Khâu, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Xem từ thi thể trên chiến trường, số nhiều đều là quân phục Đại Triệu, số ít là quân Nguyên Triệu.

Các nàng nhanh chóng đoán được quân Nguyên Triệu và quân Đại Triệu xảy ra chiến đấu, kết quả là quân Đại Triệu thua, còn quân Nguyên Triệu thì đã vượt qua Hiệp Khâu.

Nghĩ đến Giang Siêu đang chặn đường quân Nữ Chân ở trước Hiệp Khâu, các nàng lập tức nổi lên nhiệt huyết, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.

Có điều nghĩ đến Giang Siêu đang vất vả chiến đấu với quân Nữ Chân, các nàng lại cảm thấy rất lo lắng, lập tức ra lệnh cho mười vạn đại quân đi về phía Hiệp Khâu.

Ngay lúc này, lính trinh sát được phái ra ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 756: Thấy cảnh này


Nhưng dù có như thế thì cũng gây ra tổn thất rất lớn cho bộ binh người Nữ Chân.

Pháo cối bắn rất chính xác, cộng thêm tầm bắn của súng trường là hai trăm mét, vậy nên khi quân Con Cháu đứng từ trên cao bắn xuống, dù không thể bắn chết đám bộ binh, thì cũng bắn bị thương rất nhiều kẻ địch.

Thấy cảnh này, Tông Hán mặt mày trở nên âm trầm, trong mắt tràn đầy vẻ giận dữ.

Hắn ta đã sớm đoán được là sẽ không dễ đi qua Hiệp Khâu, nhưng lại không ngờ là sẽ không dễ theo kiểu này.

Sáu nghìn bộ binh, mới qua bao lâu đâu, đã thương vong gần nghìn người.

Có điều, số lượng thương vong trước mắt tạm thời còn nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn ta.

Thấy quân Con Cháu tấn công thong thả, trong mắt Tông Hán hiện lên vẻ do dự.

Hắn ta biết mình đang thử, quân Con Cháu cũng đang thử.

Nhưng mà hắn ta biết mình không thể tiếp tục do dự được nữa.

Nghĩ đến con trai chết, rồi nghĩ đến mình bị chặn ngay đây, lửa giận trong lòng hắn ta liền lên đến đỉnh điểm.

Hắn ta rốt cuộc ra lệnh tấn công toàn diện với ánh mắt lạnh lùng.

Nếu cứ qua Hiệp Khâu từng đám một thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì, còn không bằng ra lệnh cho toàn quân cùng đi qua Hiệp Khâu.

Quân Đại Triệu có thể an toàn vượt qua Hiệp Khâu, chứng †ỏ trong Hiệp Khâu chắc chắn không có mai phục, thậm chí ngay cả bẫy rập cũng không có, nếu không thì quân Đại Triệu đã bị tiêu diệt trong Hiệp Khâu rồi, làm gì có thể đi đánh ngược lại khiến bọn họ tổn thất nặng nề.

Hắn ta vừa ra lệnh, đám ky binh còn lại lập tức dốc sức lao hết về phía trước, bản thân hắn ta cũng theo ky binh vọt lên.

Lúc tới lối vào Hiệp Khâu, hắn ta ngẩng đầu nhìn lên trên, lại thấy được Giang Siêu đã đứng trên Hiệp Khâu từ lúc nào rồi.

Giang Siêu mặc kính trang, ánh mắt lạnh băng nhìn xuống mọi người bên dưới, trong mắt hiện lên sát ý vô tình và vẻ khinh thường.

Loại ánh mắt kia khiến Tông Hán nổi lên lửa giận.

Hắn ta có loại xúc động muốn bất chấp tất cả xông lên Hiệp Khâu đánh một trận với Giang Siêu.

Nhưng mà hắn ta vẫn nhịn xuống.

Bởi vì hắn ta không thể làm như vậy được.

Hắn ta biết nếu mình xông lên thì sẽ trở thành bia ngắm của quân Con Cháu.

Dù có muốn báo thù thì cũng phải chờ bọn họ ra khỏi Hiệp Khâu, đi mai phục đánh Giang Siêu.

Hắn ta nhất định phải làm cho nhãi ranh giết chết con trai hắn ta trả giá lớn.

Nghĩ vậy, hắn giục chiến mã đi nhanh hơn, mấy vạn ky binh cũng dốc sức lao ra phía trước, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng sốt ruột.

Trong chớp mắt, mấy vạn ky binh đã nhảy đến giữa Hiệp Khâu, chỉ là trận hình không mấy san sát.

Tông Hán dùng loại trận hình này là vì để ứng đối với trận hình kỳ lạ kia của Giang Siêu.

Nếu ky binh không đi san sát thì dù pháo có nổ tung giữa bọn họ, cũng sẽ không gây ra thương vong nặng nề.

Cứ như vậy, ky binh xung phong ra trước, mấy vạn ky binh đi hết lên giữa Hiệp Khâu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 757: Tiên sinh


Nếu Giang Siêu mất đi vũ khí ghê gớm kia thì quân Con Cháu của Giang Siêu sẽ bị hắn ta xâu xé. Hắn ta càng nghĩ càng thấy phấn khích.

Trên Hiệp Khâu, thấy tất cả ky binh đã nhảy vào Hiệp Khâu, chỉ còn lại bộ binh Nữ Chân theo sau, trong mắt Nhạc Bằng Cử hiện lên vẻ nghi ngờ.

“Tiên sinh, chúng ta không đánh hả?” Hắn ta không biết vì sao Giang Siêu không ra lệnh bắn pháo.

Nếu bây giờ bắn pháo thì chắc chắn có thể gây tổn thất cho quân Nữ Chân.

Tuy rằng bọn họ không còn nhiều đạn pháo, nhưng mà bây giờ còn không bắn pháo thì người Nữ Chân sẽ đi qua mất.

Về phần làm quân Nguyên Triệu chặn đường quân Nữ Chân, hắn ta không trông chờ cho lắm.

Rốt cuộc thì chiến lực của quân Nguyên Triệu thật sự khiến hắn ta cạn lời.

Có điều, hắn ta chợt nghĩ đến gì đó, đôi mắt sáng bừng lên. Lúc này, Giang Siêu lạnh nhạt nói: “Đừng gấp... đánh chó cũng phải nhìn thời gian...”

Lời nói của Giang Siêu càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng Nhạc Bằng Cử.

Giang Siêu tiếp tục lên tiếng: “Bằng Cử, chuẩn bị sẵn sàng, đám người Nữ Chân chắc là sẽ xông lên từ hai bên, nhất định phải chặn được bọn họ...”

Nghe vậy, Nhạc Bằng Cử gật đầu, vội vàng dẫn quân dự bị chạy lên phía trước.

Phía trước là vị trí quân sau của quân Con Cháu.

Nếu người Nữ Chân thật sự bị buộc đến đường cùng thì chắc là sẽ tập trung đánh quân sau.

Nếu quân sau bị phá thì bên này sẽ nguy hiểm.

Chờ khi Nhạc Băng Cử chạy đến quân sau, Giang Siêu cũng chạy đi theo.

Trong Hiệp Khâu, Tông Hán dẫn ky binh lao nhanh lên trước.

Trải qua vài đường quanh co, hắn ta nhìn thấy lối ra chất đầy tảng đá.

Tảng đá có lớn có nhỏ, lớn cao khoảng một mét, rộng khoảng một mét, nhỏ to cỡ cối xây, bị ném tứ tung trên đường, cả đường đều bị đống đá chặn lại.

Loại tình huống này khiến hắn ta cảm thấy ngạc nhiên.

Trong nhất thời, hắn ta có chút khó hiểu, rõ ràng trước đó quân Đại Triệu vẫn đi qua bình thường, sao đến lượt bọn họ đi qua thì lại có đống đá?

Có điều, khiến hắn ta ngạc nhiên hơn nữa là cách đó không xa là quân Nguyên Triệu bày trận sẵn sàng đón quân địch.

Lúc này, quân Nguyên Triệu đang lạnh lùng nhìn bọn họ, trong mắt tuy rằng có vẻ căng thẳng, nhưng lại tràn đầy sát ý.

Đang lúc ngạc nhiên, Tông Hán không kịp ra lệnh rút lui.

Ky binh có tốc độ rất nhanh, tính cơ động tuy rằng rất mạnh, nhưng mà bọn họ đang ở ngay tại hẻm núi, tính cơ động của bọn họ bị yếu hơn một nửa.

Bây giờ có muốn quay lại cũng không còn kịp nữa rồi. Hơn nữa, cả quân bọn họ đều vào trong, muốn quay lại cũng không quay lại được, thậm chí còn sẽ bị quân Con Cháu bọc đánh từ phía sau.

Cho dù là nhiều đá, thì hắn ta cũng phải căng da đầu ra lệnh cho đám ky binh đi qua.

Lúc hắn ta đang nghĩ như vậy thì thấy đám ky binh đang lao tới đống đá đột nhiên ngã xuống ngựa, lập tức gây ra thương vong rất lớn.

Đến tận lúc này hắn ta mới thấy rõ phía trước có rất nhiều dây chặn ngựa.

Dù có tránh được đống đá, thì cũng không tránh được dây chặn ngựa.

Trong chớp mắt, có hơn một nửa trong số mấy nghìn ky binh tiên phong bị bãy rập phía trước làm cho ngã xuống, chiến mã run rẩy năm trên mặt đất.

Đám binh lính nếu không bị ngã chết thì là bị chiến mã của đồng đội đè chết.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_azz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 758: Thấy cảnh này


Trận hình của bọn họ càng lúc càng san sát. Đám quân Tông Hán vượt qua được bẫy rập, mới vừa tới gần quân Nguyên Triệu, đã bị thương binh đâm thủng người.

Thấy cảnh này, vẻ giận dữ trong mắt Tông Hán lên đến đỉnh điểm.

Quân Nguyên Triệu trước đó chỉ là thịt cá mặc cho đám cấp dưới của hắn ta xâu xé.

Nào ngờ bây giờ thân phận lại thay đổi, bọn họ trở thành thịt cá, để mặc cho quân Nguyên Triệu xâu xé.

Tạo thành tất cả những điều này chính là Giang Siêu quân Con Cháu.

Nghĩ đến đây, sát ý trong mắt hắn ta lan tràn, nhịn không được muốn ngửa mặt gào lên.

Có điều, hắn ta còn chưa kịp gào lên thì chợt thấy quân Nguyên Triệu đối diện bắn tên qua đây.

Đám ky binh lập tức ngã xuống cả đám cả đám, tiếng rên đau vang lên bốn phía.

Lúc này, Tông Hán mới phát hiện vì bọn họ thả chậm tốc độ nên bọn họ bị dồn hết ở trong đây, trở thành bia ngắm sống dưới cơn mưa mũi tên.

Thấy vậy, Tông Hán vội vàng nói với đám ky binh: “Đi cắt đút dây chặn ngựa, đi mau...”

Đi lên là không thể đi lên, cách duy nhất là sai ky binh đi từ từ qua.

Tuy rằng phía trước có rất nhiều bãy rập, nhưng mà cũng không phải là không thể đi qua.

Chỉ cần chiến mã cẩn thận đi qua thì vẫn có thể làm được.

Hơn nữa, bọn họ đi chậm, còn có thể chặt đứt dây chặn ngựa.

Dây chặn ngựa đứt rồi là bọn họ có thể tăng nhanh tốc độ.

Có điều, nếu làm như vậy thì chắc là phải hi sinh đám ky binh tiên phong.

Nhưng mà, dưới loại tình huống này, nếu không hi sinh thì tất cả mọi người đều phải chết ở đây.

Nghe lệnh của Tông Hán, đám ky binh phía trước không hề do dự, vội vàng chạy lên trên, ky binh hai bên thì đi chặt dây chặn ngựa.

Thấy vậy, trong mắt Tống Chân hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Nếu để bọn họ chặt đứt dây chặn ngựa thì ưu thế bãy rập sẽ hạ xuống.

Trong mắt hắn ta hiện lên vẻ kiên quyết.

Hắn ta phái thương binh đi lên phía trước, so với ky binh bị hạn chế bởi bãy rập thì thương binh có tính linh hoạt hơn nhiều.

Tuy rằng đám thương binh còn có vẻ sợ hãi, nhưng mà bọn họ vẫn đi lên phía trước, rồi nhanh chóng chạm mặt đám ky binh tiên phong, hai bên lập tức đánh với nhau.

Thương binh vốn có ưu thế khi đánh với đám ky binh bị mất đi tính linh hoạt.

Dù cho không đâm trúng người, thì chỉ cần đâm trúng ngựa, cũng có thể kéo ky binh xuống ngựa.

Chiến đấu vừa kết thúc, ky binh đã bị buộc lui, còn chết gần trăm người, thương binh cũng bị tổn thất hai ba mươi người.

Có điều, cơn mưa mũi tên phía sau vẫn chưa từng dừng lại, thương vong của quân Tông Hán vẫn còn tiếp tục tăng lên, tương đương với việc bị dồn ở đây chờ người giết sạch.

Thấy vậy, trong mắt Tông Hán lộ ra vẻ nôn nóng.

Lúc này, hắn ta nhìn về phía hai bên, phát hiện đoạn đường núi này không thể nào dùng chiến mã xông ra ngoài được.

Ngay cả con người muốn xông lên cũng khó, độ dốc dựng đứng, cho dù khoảng cách không cao, thì bọn họ cũng không thể nhảy lên trên để tránh né được.

Lúc này Tông Hán mới biết vì sao quân Nguyên Triệu ở đối diện lại muốn chọn loại địa hình này chặn đường bọn họ.

Bởi vì loại địa hình này khiến hắn ta mất đi ưu thế về ky binh.

Dưới cơn giận dữ, Tông Hán ra lệnh cho đám ky binh xông lên lần nữa.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: TruyenAzz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 759: Khoảnh khắc pháo nổ


Tông Hán không có tính cố chấp, cách tốt nhất là chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, đột phá được thì tốt, không đột phá được thì rút lui.

Sau khi hắn ta ra lệnh, đám ky binh phía sau bắt đầu lao ra hai bên chỗ địa hình có lợi cho phe mình, đám bộ binh cũng chuẩn bị sẵn sàng chặn lại kẻ địch từ hai bên, để mở đường cho Tông Hán lui lại.

Lúc ky binh hai bên xung phong ra trước, có tiếng rít gào bay lướt qua trên đầu bọn họ, sau đó là tiếng nổ mạnh ầm ầm ở trong đám ky binh.

Khoảnh khắc pháo nổ, Tông Hán tuyệt vọng phát hiện ky binh của hắn ta từng đám từng đám ngã xuống dưới cơn nổ mạnh, thương vong cực kì thê thảm.

Bởi vì bọn họ bị chặn ở đây, cho nên ở đây biến thành một ổ nổ là chết hết.

Ky binh phía trước đang đánh nhau quyết liệt với thương binh quân Nguyên Triệu.

Ky binh không còn ưu thế về chiến mã, chỉ có thể nhảy xuống chiến mã.

Bọn họ từ bỏ chiến mã, định liều chết chém giết với quân Nguyên Triệu. Khi bọn họ nhảy xuống chiến mã, hoàn cảnh xấu nhanh chóng được thay đổi.

Trong chớp mắt, bọn họ đã phá hơn phân nửa bẫy rập, nhưng cũng tổn thất gần một nghìn người. Đám ky binh đuổi theo sau cũng từ bỏ chiến mã, nhanh chóng lao vào trận chiến.

Rất nhanh sau đó, quân Tông Hán đột phá đến trước quân trận của quân Nguyên Triệu, hai bên lập tức lao vào nhau.

Còn dàn bẫy rập phía trước, tuy không còn tác dụng nữa, nhưng chúng nó cũng đã hoàn thành sứ mệnh là chặn quân Tông Hán lại.

Nếu không thì pháo binh của quân Con Cháu sẽ không gây ra được tổn thất lớn đến thế cho kẻ địch.

Trải qua vài đợt bắn, quân Tông Hán chết ít nhất gần vạn người, đây chỉ là mới vừa tiếp chiến được vài phút thôi đấy.

Loại tổn thất này thật sự có thể dùng từ kinh khủng để hình dung.

Tông Hán ở trong quân trận, nếu không có thân vệ liều chết bảo vệ thì hắn ta đã chết nhiều lần lắm rồi.

Còn thân vệ của hắn ta thì lại thương vong nặng nề.

Hắn †a giận dữ nhìn ra sau, rồi lại nhìn lên trước, chỉ có thể dốc sức đột phá phía trước.

Ở phía sau có Giang Siêu, chắc là các đòn tấn công sẽ mạnh hơn ở phía trước.

Tuy rằng Tông Hán cực kì hận Giang Siêu, nhưng mà dưới loại thế cục này, hắn ta không dám quay đầu đánh nhau với Giang Siêu.

Cách duy nhất hiện giờ là phá tan thế trận của quân Nguyên Triệu, tìm kiếm đường ra từ bên này, đợi đến khi người của hắn ta phá hết bẫy rập là được.

Tông Hán ra lệnh cho binh lính mở một đường đi cho ky binh trong dàn bãy rập và chặt đứt hết dây chặn ngựa, vậy là ưu thế của ky binh lại hiện ra rồi.

Quân Tông Hán phía trước liều chết xông lên, rất nhanh thì phá vỡ một tầng tuyến phòng thủ của quân Nguyên Triệu, quân Nguyên Triệu xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.

Trên đồi núi xa xa, Giang Siêu nhìn sang trận chiến bên này, thấy vậy thì lắc nhẹ đầu.

Chiến lực của quân Nguyên Triệu vẫn còn kém rất nhiều so với quân Tông Hán.

Tuy rằng bọn họ chuẩn bị rất đầy đủ, nhưng mà quân Tông Hán đánh trả rất không tệ, thậm chí còn dựa vào chiến lực siêu mạnh thay đổi hoàn cảnh xấu.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, một khi quân Nguyên Triệu sụp đổ, thì quân Tông Hán sẽ đột phá được, và ky binh sẽ bao vây quân Nguyên Triệu.

May là vì có bẫy rập chặn đường, khiến quân Tông Hán phải tụ tập lại với nhau, và khiến cho pháo binh có được chiến quả không ngờ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom