Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 540


 Lần đầu tiên cô ta bị một người đàn ông đối xử như vậy, chỉ cảm thấy mũi cay cay, vừa ấm ức vừa muốn khóc!  

 

Những người khác ở đây thấy thế cũng đều lặng người!  

 

 

Hoá ra người phụ nữ này thật sự đến vì Lâm Phong!  

 

 

Hơn nữa thân phận còn cao như thế…  

 

 

Bộ chấp pháp có tổng cộng mười tám tổ nhỏ, tổ có thứ hạng càng cao thì thực lực càng mạnh!  

 

 

Adv

Tô Vũ Tình có thể trở thành tổ trưởng tổ năm, có thể thấy thực lực của cô ta khủng khiếp đến mức nào!  

 

 

Phải biết rằng Triệu Vô Cực cũng chỉ là tổ trưởng tổ mười bảy mà thôi!  

 

 

“Vậy tại sao ban nãy cô lại nói như vậy? Để trêu tôi à?”  


 

 

Lúc này, Trần Thiên Hủ thẫn thờ hỏi.  

 

 

Adv

“Xin lỗi anh! Vì công pháp đang tu luyện nên tôi có thói quen hay trêu đàn ông, không chỉ anh mà tôi cũng sẽ nói như vậy với những người đàn ông khác!”  

 

 

Tô Vũ Tình trả lời.  

 

 

Nghe vậy, Trần Thiên Hủ cười gượng một tiếng rồi suy sụp dựa hẳn vào lưng ghế, không nói gì nữa.  

 

 

“Lâm Phong! Với thực lực của anh, tại sao anh không chịu cống hiến cho đất nước thế?”  

 

 

“Anh đừng thấy trong nước hiện đang thái bình mà tưởng thật, chứ thực chất tình hình đang dầu sôi lửa bỏng!”  

 

 

“Cao thủ nước ngoài đang lăm le nước Đại Hạ chúng ta! Bộ chấp pháp chúng tôi, kể cả bộ thủ vệ và rất nhiều cao thủ vô danh khác đều đang lặng lẽ giữ gìn an ninh trật tự trong nước!”  

 

 

Tô Vũ Tình dùng tình động tâm, dùng lý động não, với hi vọng có thể thuyết phục được Lâm Phong.  

 

 

“Cô đi đi!”  

 

 

“Tôi sẽ không gia nhập bộ chấp pháp, cũng sẽ không tham gia dự án Người được chọn! Đây là lần cuối, các cô đừng tới tìm tôi nữa! Độ nhẫn nại của tôi cũng có giới hạn! Các cô năm lần bảy lượt đến tìm tôi đã làm phiền tôi rồi đấy!”  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh đáp.  

 

 

Tô Vũ Tình nghe vậy bèn cắn chặt môi đỏ, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.  

 

 

Người đàn ông này quá nhẫn tâm, quá lạnh lùng, sâu không thể lường được…  

 

 

Lúc này, Lâm Phong đột nhiên nói:  


 

 

“Thật ra không gia nhập bộ chấp pháp không có nghĩa là tôi sẽ để mặc đám người nước ngoài kia thích làm gì thì làm!”  

 

 

“Nếu một ngày nào đó có cao thủ nước ngoài đến nước ta, các cô không xử lý được thì có thể báo cho tôi, tôi sẽ đi dạy bọn họ cách làm người!”  

 

 

Nghe vậy, Tô Vũ Tình ngẩn ra, sau đó dè dặt hỏi:  

 

 

“Thật hả?”  

 

 

“Lâm Phong tôi đây chưa bao giờ dối gạt người khác!”  

 

 

Lâm Phong thản nhiên đáp.  

 

 

“Được! Tôi sẽ truyền lại lời của anh. Anh yên tâm, kể từ hôm nay, bộ chấp pháp chúng tôi sẽ không cử người tới tìm anh nữa!”  

 

 

Tô Vũ Tình gật đầu, sau đó nhìn Lâm Phong thật kỹ rồi quay lưng rời đi.  

 

 

Cho đến khi Tô Vũ Tình đi rồi.  

 

 

Trần Thiên Hủ mới đứng phắt dậy chạy theo, khóc nức nở gọi:  

 

 

“Vũ Tình!”  

 

 

“Vũ Tình, tôi không thể không có cô được!”  

 

 

Người nhà họ Trần thấy vậy đều cạn lời.  

 

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 541


Ở giới tu chân.  

 

Đan dược được chia thành chín cấp bậc.  

 

 

Thối Thể Đan được tạm xem là đan dược nhất phẩm, hầu hết tu giả nhập môn đều dùng nó để tẩy gân phạt tuỷ, tăng cường thể chất.  

 

 

Loại đan này có tác dụng với tu giả, lại càng hữu dụng đối với võ giả!  

 

 

Trước khi đả thông hai mạch Nhâm Đốc và tu luyện nội lực, võ giả chưa được linh khí luyện thể nên thông thường thể chất đều không mạnh!  

 

Adv

 

Lúc này dùng Thối Thể Đan để luyện thể sẽ thường có hiệu quả rất lớn!  

 

 

Mục đích Lâm Phong luyện chế loại đan này là vì Diệp Thiên Tâm và một số người nhà họ Trần.  

 

 


Đặc biệt là Diệp Thiên Tâm cứ luôn bị người ta đánh, anh thật sự không thể trơ mắt nhìn được nữa!  

 

 

“Phù!”  

 

Adv

 

Lâm Phong đưa tay phải ra, một luồng linh hoả bốc cháy.  

 

 

Anh lôi những dược liệu lấy từ Thanh Thành Kiếm Phái lúc ban ngày ra, dùng linh hoả để loại bỏ cặn bã và chiết xuất tinh hoa!  

 

 

Luyện chế đan dược nhất phẩm quá đơn giản đối với anh, vậy nên cũng không cần dùng lò luyện đan!  

 

 

Không lâu sau, khoảng hai mươi viên Thối Thể Đan xuất hiện trong tay Lâm Phong.  

 

 

“Mai đến nhà họ Tăng tìm Diệp Thiên Tâm rồi đưa đan này cho ông ta, tiện thể hỏi về chiếc chìa khoá giấu trong Mộ tiên nọ luôn!”  

 

 

Lâm Phong lẩm bẩm.  

 

 

Cũng nhiều ngày rồi mà chủ nhân của chiếc chìa khoá thứ ba vẫn chưa xuất hiện, điều này làm anh hơi mất kiên nhẫn.  

 

 

Đặc biệt những gì lục sư huynh nói ban ngày càng làm anh tò mò trong Mộ tiên có gì hơn…  

 

 

Đúng lúc này.  

 

 

Lâm Phong chợt nghe thấy tiếng khóc nức nở thật khẽ vang lên giữa bầu trời đêm, anh dùng thần thức quét qua thì phát hiện anh vợ Trần Thiên Hủ đang ngồi uống rượu một mình trong phòng.  

 

 

Lại còn vừa uống vừa quệt nước mắt.  

 

 

“Mình phục cái anh này rồi!”  


 

 

Anh lắc đầu, đi thẳng tới phòng của Trần Thiên Hủ.  

 

 

Vừa thấy Lâm Phong tới, Trần Thiên Hủ vội vàng lau nước mắt, vờ như mình ổn, hỏi:  

 

 

“Sao cậu lại tới đây?”  

 

 

“Đàn ông đàn ang mà đêm hôm khuya khoắt lại ngồi ở đây khóc hả? Anh có cần phải đến mức này không?”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

“Cậu không hiểu đâu! Đàn ông không dễ rơi lệ chẳng qua là do chưa chạm tới chỗ đau lòng thôi!”  

 

 

Trần Thiên Hủ uống một hơi cạn rượu trong ly, vẻ buồn bã thoáng hiện trên gương mặt điển trai, tiếp tục nói:  

 

 

“Lâm Phong, cậu uống với tôi một chút đi!”  

 

 

Lâm Phong từ chối nhận ly rượu của Trần Thiên Hủ, bảo:  

 

 

“Phụ nữ chỉ thích kẻ mạnh thôi! Anh uống rượu thì làm được gì? Nếu tôi là anh, tôi sẽ tìm mọi cách để mạnh lên! Lúc đó tôi sẽ đè bẹp cái cô Tô Vũ Tình đó, cho cô ta biết sự lợi hại của mình!”  

 

 

“Vớ vẩn! Mười năm trước cậu chỉ là một thằng ranh con mà em gái tôi vẫn khăng khăng đòi theo cậu đấy thôi!”  

 

 

“Anh có thể so sánh với tôi à? Tôi dựa vào ngoại hình thôi cũng có thể kiếm tiền rồi, anh có làm được như vậy không?”  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 542


 

Lâm Phong cạn lời bỏ lại hai viên Thối Thể Đan, sau đó quay người rời đi.  

 

Đêm hôm khuya khoắt, anh không có hứng thú ở đây già mồm với một người đàn ông đâu.  

 

 

…  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Trong một căn tứ hợp viện ở Kinh Thành.  

 

 

Adv

Một ông lão mặc đồ Tôn Trung Sơn màu đen đang ngồi nhìn bức ảnh trong tay, lặng lẽ rơi nước mắt.  

 

 

Đây là bức ảnh chụp chung của ông ta và Thương Vương Trần Tử Ngang.  

 

 

Ông ta và Trần Tử Ngang bằng tuổi nhau, lớn lên cùng nhau, là bạn thuở nhỏ đồng sinh đồng tử của nhau!  

 

 

Sau này ông ta ngồi lên vị trí cao nên đã bổ nhiệm Trần Tử Ngang làm thân vệ của mình, đi đâu cũng dẫn Trần Tử Ngang theo…  

 

 

Adv

Nhưng giờ đây, Trần Tử Ngang đã chết!  

 

 

Bạn thuở nhỏ, người anh em thân thiết của ông ta đã chết rồi, chết ở một nơi nhỏ như Vân Xuyên!  

 

 

“Tử Ngang! Tớ có lỗi với cậu! Nếu không phải tại tớ bắt cậu đi tới Vân Xuyên thì cậu đã không chết rồi!”  

 

 

Ông lão nắm chặt bức ảnh, khóc bù lu bù loa.  

 

 

Ông ta tên là Hạ Vân Đỉnh.  

 

 

Là tổ trưởng tổ thủ vệ của nước Đại Hạ, Chân Long Chi Tử đời trước của nước Đại Hạ, còn là một trong Bát Đại Danh Soái của nước Đại Hạ!  

 

 

nước Đại Hạ có tổng cộng hai bộ đặc biệt.  

 

 

Một là bộ chấp pháp, chịu trách nhiệm quản lý trong nước.  

 

 

Hai là tổ thủ vệ, chịu trách nhiệm quản lý ngoài nước, Hạ Vân Đỉnh có thể đảm nhiệm chức tổ trưởng tổ thủ vệ thì có thể thấy địa vị của ông ta ở nước Đại Hạ cao cỡ nào!  

 

 

Đồng thời.  

 

 

Ông ta còn là người đứng sau lưng thương hội Bách Vân, thương hội Bách Vân có thể trở thành thương hội đứng đầu nước Đại Hạ cũng nhờ có sự trợ giúp của ông ta!  

 

 

“Tử Ngang! Tớ sẽ không để cậu chết một cách vô ích đâu! Tớ nhất định sẽ báo thù cho cậu! Tớ cũng muốn xem xem trong nước Đại Hạ có ai mà tớ không giết được!”  

 

 

Nói tới đây, Hạ Vân Đỉnh dần bình tĩnh lại, ông ta lạnh lùng nói với ra ngoài:  

 

 

“Người đâu!”  

 

 

Một người đàn ông trung niên mặc quân trang xanh lục lập tức bước vào từ ngoài cửa.  

 

 

Người đàn ông trung niên này tên là Trịnh Vĩ, cũng là một trong các thân vệ của Hạ Vân Đỉnh.  

 

 

“Đại soái!”  

 

 

Trịnh Vĩ kính cẩn gọi.  

 

 

“Truyền lại chiến lệnh của tôi, tập kết mười vạn quân từ chiến doanh phía Đông! Tôi muốn bắn phá Vân Xuyên!”  

 

 

Hạ Vân Đỉnh lạnh lùng hạ lệnh.  

 

 

Với thực lực của Trần Tử Ngang cũng không phải đối thủ của Lâm Phong, ông ta sẽ không cử người đi giết Lâm Phong nữa mà sẽ chọn cách sử dụng lực lượng trong tay để mạnh mẽ chèn ép!  

 

 

Nghe vậy, Trịnh Vĩ khẽ biến sắc mặt, đứng đực ra tại chỗ.  

 

 

Bắn phá Vân Xuyên?  

 

 

Hành động này có điên cuồng quá rồi không?  

 

 

Một khi tin này truyền ra ngoài sẽ khó tránh được việc bị rất nhiều người dị nghị, tuy Hạ đại soái là lãnh đạo cấp cao, nhưng cũng không có nghĩa là ông ta có thể hành động bừa bãi!  

 

 

“Đại soái, xin ngài hãy bình tĩnh đi ạ, gần đây thường xuyên có cao thủ nước ngoài vào nước ta, đã có người bất mãn với ngài rồi. Nếu ngài còn làm như vậy, lớ ngớ là sẽ xảy ra chuyện đấy ạ!”  

 

 

Trịnh Vĩ khuyên.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 543


Bộ chấp pháp ở Kinh Thành.  

 

Phó Bộ trưởng Lý Đại Long từ từ buông điện thoại trong tay ra với vẻ mặt khó hiểu.  

 

 

Vừa rồi, ông ta nhận được cuộc gọi của Tô Vũ Tình, cũng biết có liên quan đến chuyện của nhà họ Trần xảy ra cách đây không lâu!  

 

 

"Chắc Lâm Phong này không phải bị tên quái vật lão làng nào đó chiếm xác. Anh ta rất tràn trề sức trẻ, cũng rất ngông cuồng, không hề giống mấy tên quái vật lão làng quái gở thâm sâu!"  

 

 

"Hơn nữa mị thuật của tôi không có tác dụng đối với anh ta, nếu không phải tôi sợ hãi đầu hàng thì có lẽ đã bị anh ta giết chết!"  

 

Adv

 

"Sau này chúng ta đừng nên dây vào anh ta nữa! Hơn nữa anh ta cũng đã nói, nếu đất nước gặp nạn, anh ta sẽ không bàng quan!"  

 

 

"Tôi cảm thấy kết thúc như vậy đã là tốt nhất rồi!"  

 

 

Đó là nguyên văn những gì Tô Vũ Tình đã nói!  

 

 

Tô Vũ Tình là tổ trưởng tổ năm của Bộ chấp pháp, ông ta biết rõ năng lực của cô ta mạnh cỡ nào!  

 

Adv

 

Một người như vậy lại bị Lâm Phong dễ dàng đánh bại!  

 

 

"Lâm Phong ơi Lâm Phong! Rốt cuộc cậu là người như thế nào? Tôi thật sự rất muốn gặp mặt cậu một lần!"  

 

 

Lý Đại Long thở dài.  

 

 

Nhiều chuyện liên tiếp xảy ra như vậy, ông ta không muốn đâm đầu vào nữa.  

 

 

Nếu Lâm Phong không muốn gia nhập tổ chức, vậy thì tùy cậu ta đi, chỉ cần cậu ta không vi phạm nguyên tắc thì cũng không có gì đáng gờm!  

 

 

Mà đúng lúc này, tổ trưởng tổ ba Tôn Trọng của Bộ chấp pháp vội vã đẩy cửa chạy vào.  

 

 

Ông ta vừa vào đã nói với vẻ nghiêm túc:  

 

 

"Lão Lý! Xảy ra chuyện lớn rồi!"  

 

 

"Tiểu Tôn à! Ông cũng không còn trẻ nữa, sau này làm việc đừng nên nóng vội như thế nữa! Không có tí trầm ổn nào!"  

 

 

Lý Đại Long vừa nói vừa nhàn nhã nâng chén trà trên bàn, hỏi:  

 

 

"Chuyện gì?"  

 

 

"Vừa mới tôi nhận được tin! Bạn thân Thương Vương trần tử ngang - Hạ Vân Đỉnh đã bị Lâm Phong giết chết! Bây giờ Hạ Vân Đỉnh giận dữ, muốn điều động mười vạn quân của chiến khu phía đông, bắn nát Vân Xuyên!"  

 

 

Tôn Trọng trình bày rõ ràng.  

 

 

"Choang!"  

 

 

Chén trà trong tay Lý Đại Long bỗng rơi xuống đất rồi vỡ tan tàn!  

 

 

Ông ta nói với vẻ mặt khiếp sợ:  

 

 

"Ông chắc chứ?"  

 

 

"Chắc chắn! Đây là bản điện tử lệnh điều động chiến khu phía Đông, chậm nhất ba ngày sẽ đưa quân đến thành phố Vân Xuyên!"  

 

 

Tôn Trọng lấy ra một tờ giấy trắng đưa cho Lý Đại Long.  

 

 

Lý Đại Long nhìn thoáng qua, sắc mặt rất khó coi.  

 

 

"Rầm!"  

 

 

Ông ta đập mạnh lên bàn, khiến chiếc bàn gỗ gãy nát!  

 

 

"Tên Hạ Vân Đỉnh này đang giở trò quỷ gì vậy? Ỷ mình có tí công lao mà ngày nào cũng cậy già lên mặt, làm ra những hành động vơ vét bẩn thỉu! Thật sự nghĩ rằng không ai hay biết sao?"  

 

 

"Chỉ một ân oán cá nhân mà dám điều động chiến khu! Lại còn mười vạn quân? Ông ta bị ngu hả?"  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 544


 

Sau khoảng hai mươi phút.  

 

 

Lý Đại Long và Tôn Trọng lái xe đến một tứ hợp viện gần ngoại thành.  

 

 

Giờ phút này đã dần khuya, trên bầu trời đêm mênh mông, trăng sáng sao thưa, bên trong tứ hợp viện lại đèn đuốc sáng trưng.  

 

 

Sau khi hai người chứng minh thân phận rồi vào trong tứ hợp viện, phát hiện Bộ trưởng Bộ chấp pháp Tư Đồ Vân Tiêu đang đánh cờ với một thanh niên mặc áo đen!  

 

Adv

 

Thanh niên mặc áo đen không phải mà chính là Phùng Mục Trần mới về từ Vân Xuyên cách đây không lâu!  

 

 

"Mục Trần, lần này đi Vân Xuyên một chuyến, thu hoạch thế nào hả?"  

 

 


Tư Đồ Vân Tiêu vừa đánh cờ vừa cười hỏi.  

 

 

Adv

Thân là Bộ trưởng Bộ chấp pháp của nước Đại Hạ, ông ấy luôn ăn nói cẩn thận trước mặt những người khác, những khi nói chuyện với Phùng Mục Trần lại rất hòa ái dễ gần.  

 

 

"Cũng không tệ lắm! Góp nhặt được không ít linh thạch. Có những linh thạch này, có lẽ tôi sẽ thử đột phá xem sao!"  

 

 

Phùng Mục Trần nói.  

 

 

"Vậy là tốt rồi! Nếu như cậu đột phá, có lẽ sẽ dễ dàng xử lý được tên ninja chó má kia của nước Nhật!"  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu vui mừng khẽ gật đầu.  

 

 

Trong lúc hai người nói chuyện, Lý Đại Long và Tôn Trọng bước nhanh tới.  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu cảm thấy kỳ lạ, bèn hỏi:  

 

 

"Đại Long, sao muộn vậy rồi mà ông còn tới chỗ tôi?"  

 

 

Đầu tiên Lý Đại Long nhìn thoáng qua Phùng Mục Trần, sau đó mới hạ giọng kể lại chuyện Hạ Vân Đỉnh điều động chiến khu phía Đông, muốn bắn phá Vân Xuyên.  

 

 

"Cái gì!"  

 

 

Sắc mặt Tư Đồ Vân Tiêu thay đổi, ông ấy đứng lên, lạnh lùng nói:  

 

 

"Có lẽ nào lại vậy, dám dùng sức mạnh quốc gia để thỏa mãn ân oán cá nhân của mình! Hạ Vân Đỉnh này càng ngày càng phách lối!"  

 


 

"Cho nên, mục đích tôi đến đây là muốn hỏi ông xme nên xử lý chuyện này như thế nào? Mặc dù Hạ Vân Đỉnh làm ra hành động rất điên cuồng, nhưng dù sao cũng là người có công lớn số một! Nếu như chúng ta nhúng tay vào, sau này sẽ khó tránh khỏi việc xảy ra một số vấn đề!"  

 

 

Lý Đại Long hỏi.  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu nghe vậy cũng chợt do dự.  

 

 

Lý Đại Long nói không sai, mặc dù hành động này của Hạ Vân Đỉnh không đúng, nhưng chắc chắn bọn họ cũng không thể tùy tiện nhúng tay vào!  

 

 

Xét về thân phận và địa vị, Hạ Vân Đỉnh đều không thể so bì với bọn họ!  

 

 

Một khi bọn họ nhúng tay vào, tất sẽ dẫn đến việc Hạ Vân Đỉnh trả thù!  

 

 

nước Đại Hạ khó khăn lắm mới bình yên, nếu như Bộ chấp pháp bộ và tổ thủ vệ đối đầu thì sẽ xảy ra hỗn loạn rất lớn!  

 

 

"Thật ra Lâm Phong này một thân một mình, có vẻ cũng không có thân phận gì đặc biệt! Để cậu ta và Hạ Vân Đỉnh cùng chết, tôi cảm thấy không được!"  

 

 

"Về việc bắn phá thành phố Vân Xuyên, tôi cảm thấy Hạ Vân Đỉnh cũng chỉ nói linh tinh trong lúc tức giận thôi! Mục đích thực sự của ông ta là để tiêu diệt Lâm Phong!"  

 

 

"Nói cách khác, chỉ cần Lâm Phong chết, mọi chuyện sẽ được giải quyết!"  

 

 

Lúc này, Tôn Trọng bỗng nói như vậy.  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu và Lý Đại Long nghe thế thì đều chần chừ.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 545


 Cứ cho là có đi, chắc chắn cũng không lớn hơn tổ trưởng tổ thủ vệ Hạ Vân Đỉnh được!  

 

Nếu nói như thế, hi sinh Lâm Phong là lựa chọn tốt nhất!  

 

 

Mà đúng lúc này. Phùng Mục Trần vẫn luôn im lặng chợt lên tiếng:  

 

 

"Ông nói Hạ Vân Đỉnh muốn giết Lâm Phong?"  

 

 

"Phải! Thưa ngài Mục Trần!"  

 

 

Tôn Trọng lập tức cung kính nói.  

 

Adv

 

Cho dù là ông ta hay Lý Đại Long đều biết Phùng Mục Trần, cũng biết trong cơ thể ủa thanh niên nhìn thì bình thường này có sức mạnh kinh khủng cỡ nào!  

 

 

Điều khiến ông ta thấy khó hiểu là vì sao người luôn thờ ơ với mọi chuyện như Phùng Mục Trần lại có hứng thú với chuyện này?  

 

 

"Ha ha. . . Hạ Vân Đỉnh này đúng là thú vị!"  

 

 

Phùng Mục Trần chợt bật cười.  

 

Adv

 

"Mục Trần, ý cậu là. . ."  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu hơi kinh ngạc.  

 

 

"Không có gì! Chuyện này mấy ông đừng để ý, để tôi xử lý! Tôi muốn xem xem Hạ Vân Đỉnh giết Lâm Phong kiểu gì!"  

 

 

Phùng Mục Trần cười lạnh một tiếng.  

 

 

Anh ta vừa dứt lời ba người Tư Đồ Vân Tiêu, Lý Đại Long và Tôn Trọng khẽ giật mình, không hiểu ý của Phùng Mục Trần!  

 

 

"Mục Trần, chẳng lẽ cậu biết Lâm Phong?"  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu hỏi.  

 

 

"Cậu ta. . . là tiểu sư đệ của tôi!"  

 

 

Phùng Mục Trần bĩnh tĩnh nói xong, lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.  

 

 

Điện thoại kết nối rất nhanh, bên kia vang lên một giọng nói lạnh lùng:  

 

 

"Ngày nào cũng nhiều chuyện thế hả! Không biết ban đêm tôi bề bộn nhiều việc sao?"  

 

 

"Nhị sư tỷ, tiểu sư đệ xuất hiện rồi! Bây giờ đang ở Vân Xuyên, có người muốn triệu tập mười vạn quân bắn chết cậu ta!"  

 

 

Phùng Mục Trần nhanh chóng nói.  

 

 

Đầu bên kia điện thoại nghe vậy bèn yên lặng hồi lâu, sau đó không nói gì đã cúp máy.  

 

 

Thấy vậy, khóe miệng Phùng Mục Trần cong lên.  

 

 

Nhị sư tỷ là người bao che nhất, có lẽ giờ này đang trên đường về!  

 

 

"Có cần gọi cho đám Đại sư huynh không nhỉ?"  

 

 

Phùng Mục Trần suy nghĩ một lát rồi lắc đầu.  

 

 

Nếu như đám Đại sư huynh, Tam sư huynh, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh biết chuyện này, có lẽ toàn bộ tổ thủ vệ kia sẽ bị lật tung!  

 

 

Có Nhị sư tỷ về là đủ rồi!  

 

 

Mà khi nhìn thấy cảnh này, ba người Tư Đồ Vân Tiêu đứng một bên cảm thấy hoang mang.  

 

 

Trong đầu của bọn họ hiện lên bóng người xinh đẹp cùng khôn mặt lạnh lùng.  

 

 

Người phụ nữ bạo lực kia sắp về rồi?  

 

 

Mẹ ơi. . .  

 

 

Lâm Phong là sư đệ của người phụ nữ bạo lực kia ư?  

 

 

Trách gì cứ hở ra là đập người ta thành sương máu, hai người này đúng là đúc ra từ một khuôn!  

 

 

...

 

Vừa rạng sáng ngày hôm sau.  

 

Cả nhà Lâm Phong, Trần Y Nặc, Tiểu Luyến Luyến ngồi ăn bữa sáng.  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 546


 Chuyện này khiến Lâm Phong rất kinh ngạc!  

 

Không ngờ mới hơn một ngày mà con gái đã tìm được nhiều bạn như vậy.  

 

 

Nhưng ngay sau đó, anh lại nhíu mày, cảm thấy một đám nhóc chạy ra ngoài chơi như vậy không ổn lắm.  

 

 

Trần Y Nặc ở bên cạnh biết Lâm Phong nghĩ gì, cô ấy bèn cười nói:  

 

 

"Yên tâm đi! Ba em đã phái mấy cao thủ âm thầm bảo vệ chúng nó trong bóng tối! Huống chi đây là trong thành phố Vân Xuyên, không sao đâu!"  

 

Adv

 

"Ừm!"  

 

 

Lâm Phong khẽ gật đầu, không nói thêm gì.  

 


 

Sau khi trải qua nguy hiểm lúc trước, anh đã để lại một ấn kỳ bằng linh khí trên người con gái.  

 

 

Adv

Chỉ cần con gái bị làm hại, ấn ký sẽ kích hoạt, anh cũng có thể cảm nhận được!  

 

 

Sở dĩ vừa nãy anh lo lắng như vậy không phải vì con gái, mà là lo cho mấy đứa nhóc chơi cùng con bé. . .  

 

 

. . .  

 

 

Sau khi cơm nước xong xuôi, Trần Y Nặc và mấy thanh niên cùng vai vế nhà họ Trần chơi mạt chược, còn Lâm Phong chậm rãi đi về phía nhà họ Tăng.  

 

 

Trước đây nhà họ Tăng chỉ là dòng tộc bậc ba ở Vân Xuyên, nhưng vì chuyện mồ mả tiên nhân mà danh tiếng vang xa, thu hút không ít sự chú ý!  

 

 

Nhất là trước đây không lâu, bang Khẩu Kỹ thành lập!  

 

 

Nhà họ Tăng tuyên bố gia nhập phe bang Khẩu Kỹ càng khiến cho nhà họ Tăng vinh quang hơn, sắp bước lên dòng tộc hạng hai!  

 

 

...  

 

 

Lúc này, trong sảnh chính nhà họ Tăng, bầu không khí rất ngột ngạt.  

 

 

Đám Diệp Thiên Tâm, Tăng Tam Thủy đang bị một đám võ giả vây quanh.  

 

 

"Tăng Tam Thủy, thú vị không? Ông kỳ kèo hết lần này lượt khác, bây giờ muốn kỳ kèo đến khi nào?"  

 

 

"Rốt cuộc mộ tiên nhân đã xảy ra chuyện gì? Ông cứ nói thẳng ra, chúng tôi cũng không ở đây chơi liều với ông!"  

 

 

Một người đàn ông trung niên mặc áo xám trung niên lạnh lùng nói.  

 

 

Người này chính là trưởng lão nhà họ Đỗ của dòng tộc bậc nhất ở khu vực Vân Xuyên, Đỗ Tử Đằng!  

 

 

"Không sai! Ông để lộ tin tức mộ tiên nhân ra ngoài, giờ lại cho mọi người chưng hửng, mãi không nói năng gì! Muốn đùa chúng tôi như đùa khỉ hay sao?"  

 

 

Trưởng lão nhà họ Thượng Quan - dòng tộc bậc nhất ở Vân Xuyên, Thượng Quan Phi Hồng cũng lạnh lùng lên án.  

 

 

"Tăng Tam Thủy, ông nhất định phải nói rõ ràng với chúng tôi! Nếu không hôm nay chúng tôi sẽ san bằng nhà họ Tăng!"  

 

 

Các cường giả của thế lực khác cũng thi nhau nói, vẻ mặt rất mất kiên nhẫn!  

 

 

Thật ra từ trước đây, bọn họ đã chuẩn bị ép nhà họ tặng nói ra chuyện mộ tiên nhân.  

 

 

Nhưng sau này bỗng xuất hiện một tên Khẩu Kỹ Vương, Khẩu Kỹ Vương này liên tục ám sát mấy võ giả Tiên Thiên Cảnh, khiến bọn họ vô cùng sợ hãi nên không dám ra tay!  

 

 

Cứ như vậy, bọn họ nhịn rất nhiều ngày!  

 

 

Mãi đến tối qua đã có một sự tiếp viện rất mạnh, chỗ dựa này khiến bọn họ không còn e ngại Khẩu Kỹ Vương!  

 

 

Vừa nghĩ đến đây,  

 

 

Bọn họ bèn quay đầu nhìn về phía sau lưng.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 547


 Nhìn thấy cảnh này, mọi người trong sân đều nuốt nước miếng, trong lòng thầm mắng một tiếng biến thái!  

 

Nhưng bọn họ cũng không có suy nghĩ nhiều!  

 

 

Bởi vì người đàn ông kia hơn xa bọn họ về thực lực và cả thân phận, một cường giả như vậy chơi mấy con đàn bà thì có sao?  

 

 

Tăng Tam Thủy cũng nhìn người đàn ông kia đầy e ngại.  

 

 

Mặc dù lão ta không biết thân phận của người đó, nhưng chắc chắn thân phận của người đã vượt xa sự tưởng tượng của lão ta nên mới có thể khiến nhiều võ giả của các dòng tộc cung kính như vậy!  

 

 

Adv

"Diệp lão đệ, cậu báo cho ngài Lâm chưa?"  

 

 

Tăng Tam Thủy hỏi nhỏ.  

 

 

"Điện thoại tắt máy! Có lẽ bây giờ cậu ta không dùng điện thoại nên chưa nạp điện."  


 

 

Diệp Thiên Tâm cười khổ một tiếng.  

 

Adv

 

Sau khi Diệp Thiên Tâm nói vậy, Mười cái võ giả Tiên Thiên Cảnh của bang Khẩu Kỹ nghe vậy, chợt tái mặt.  

 

 

Mặc dù thực lực bọn họ không yếu, nhưng ở đây có ít nhất mười cường giả của các dòng tộc, nhất là người đàn ông áo xanh kia càng thâm sâu khó lường, chắc chắn bọn họ không phải là đối thủ!  

 

 

Hi vọng duy nhất chính là báo cho Khẩu Kỹ Vương đến nhưng bây giờ Khẩu Kỹ Vương lại tắt máy?  

 

 

"Tăng Tam Thủy, ông nghĩ không nói gì là thoát được sao?"  

 

 

Lúc này, Đỗ Tử Đằng đi lên trước một bước, mắt ánh lên sát ý.  

 

 

Tăng Tam Thủy thấy vậy thì giật mình, nói ngay:  

 

 

"Tôi nói! Chuyện mộ tiên nhân tôi cũng không biết! Mấy người ép hỏi tôi, tôi cũng đâu nói láo cho mấy người được?"  

 

 

"Bộp!"  

 

 

Đỗ Tử Đằng vung tay về phía Tăng Tam Thủy.  

 

 

Bây giờ lão ta đã là võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng một, mà Tăng Tam Thủy mới Hậu Thiên Cảnh tầng năm, vốn dĩ không cản được, phải chịu một đòn trực diện!  

 

 

Cảnh tượng bất ngờ này khiến đông đảo võ giả nhà họ Tăng cùng giận dữ, quát lớn:  

 

 

"Đỗ Tử Đằng, ông có ý gì?"  

 

 

"Ông dám đánh gia chủ của chúng tôi, ông muốn chết sao?"  


 

 

"Ha ha. . . Tôi đánh đó, mấy người định làm gì?"  

 

 

Đỗ Tử Đằng cười lạnh một tiếng, không sợ hãi chút nào.  

 

 

Mắt thấy cuộc chiến hết sức căng thẳng, Tăng Tam Thủy lại bụm mặt, phun ra một ngụm khí bẩn, vội trấn an người của mình!  

 

 

Lão ta biết bây giờ nếu đánh nhau, bọn họ sẽ thua rất thảm!  

 

 

Mà đúng lúc này, Diệp Thiên Tâm bỗng vùng lên, đấm vào bụng Đỗ Tử Đằng, muốn báo thù cho anh em của mình!  

 

 

"Thằng hề!"  

 

 

Đỗ Tử Đằng chẳng thèm ngó tới, tùy ý bắt lấy nắm đấm của Diệp Thiên Tâm.  

 

 

Đến cả Hậu Thiên Cảnh tầng năm như Tăng Tam Thủy cũng bị mình xoay như chong chóng, một Diệp Thiên Tâm mới Địa Cảnh đỉnh phong cũng đòi đánh lén mình?  

 

 

Đúng là ngu ngốc!  

 

 

"Răng rắc!"  

 

 

Đỗ Tử Đằng nhẹ nhàng bóp đã khiến cổ tay Diệp Thiên Tâm gãy nát, lão ta đau đớn khôn cùng, không nhịn được mà hét lên một tiếng.  

 

 

"Rầm!"  

 

 

Đỗ Tử Đằng lại đá một đòn vào bụng Diệp Thiên Tâm, khiến lão ta văng ra ngoài cửa mấy chục mét, miệng phun máu tươi, rất lâu sau vẫn không thể đứng lên được.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 548


Đám Thượng Quan Phi Hồng cũng rất khinh thường, liếc nhìn lão ta rồi dời mắt.  

 

Mặc dù trong khoảng thời gian này, Diệp Thiên Tâm lấy danh Khẩu Kỹ Vương ra thị uy!  

 

 

Nhưng trong mắt những dòng tộc võ đạo lâu năm như bọn họ, Diệp Thiên Tâm chỉ là một tên hề mà thôi!  

 

 

Chỉ là một võ giả Địa Cảnh mà đòi làm loạn?  

 

 

Nghĩ mình giỏi lắm rồi hay sao?  

 

 

Adv

Lại còn Huyết Thủ Nhân Đồ?  

 

 

Cũng chỉ có thể dọa con nít ở cái nơi nhỏ bé như Kim Lăng!  

 

 

Khi nhìn thấy cảnh này, đám Tăng Tam Thủy hoàn toàn tuyệt vọng, bọn họ muốn đến đỡ Diệp Thiên Tâm dậy nhưng lại bị mấy người Đỗ Tử Đằng cản đường, bầu không khí trong sân u uất lên đến đỉnh điểm!  


 

 

. . . .  

 

 

Adv

Cùng lúc đó,  

 

 

Lâm Phong chậm rãi đi tới nhà họ Tăng.  

 

 

Anh nhìn Diệp Thiên Tâm nằm dưới đất, miệng phun máu tươi, trông rất thê thảm, lập tức rơi vào trầm tư.  

 

 

Chuyện này không bình thường!  

 

 

Một lần, hai lần trùng hợp thì chẳng nói, nhưng đây lại lần nào cũng vậy thì chắc chắn không được bình thường!  

 

 

Chẳng lẽ Diệp Thiên Tâm là thể chất đặc thù kiểu làm bao cát cho người ta hả?  

 

 

. . . . .

 

"Đau!"  

 

Diệp Thiên Tâm chỉ cảm thấy cổ tay mình đau nhức dữ dội, bụng cũng quặn lên từng cơn, như thể ngũ tạng lục phủ bị dịch chuyển!  

 

 

Ngay lúc này, lão ta ngẩng đầu lên và nhìn thấy Lâm Phong.  

 

 

Sắc mặt lão ta ban đầu hơi sững sờ, sau đó lộ ra một tia vui mừng khôn xiết!  

 

 

Má ơi!  

 

 

Là cậu Lâm!  

 

 

Mỗi lần mình bị đánh, cậu Lâm luôn xuất hiện đúng lúc trước mặt mình, để cứu mình!  

 

 

Lúc này, Diệp Thiên Tâm nghẹn ngào, suýt khóc.  

 

 

Chỉ cảm thấy cậu Lâm quả thực là nam thần may mắn của mình, cứu mình khỏi nơi nước sôi lửa bỏng!  

 

 

"Cậu Lâm... cậu lại đến rồi!!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm nghẹn ngào.  

 

 

Lâm Phong khẽ nhếch mép, luôn cảm thấy chữ "lại" này nghe rất kỳ quái!  

 

 

Tuy nhiên, anh cũng không nói gì, mà chỉ nhấc Diệp Thiên Tâm lên khỏi mặt đất.  

 

 

Kiểm tra sơ bộ, phát hiện xương cổ tay của Diệp Thiên Tâm chỉ bị gãy, không bị dập nát, vì vậy anh thuận tay truyền một luồng linh khí, nối lại xương gãy của Diệp Thiên Tâm!  

 

 

"Cậu Lâm, cậu thật lợi hại!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm nhìn cổ tay đã hồi phục, không khỏi liên tục thán phục.  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn đại sảnh nghị sự cách đó vài chục mét.  

 

 

Lúc này, trong đại sảnh nghị sự, một đám người chen chúc nhau, đang căng thẳng bàn luận, không hề phát hiện ra sự xuất hiện của mình!  

 

 

"Chuyện gì xảy ra vậy?"  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 549


 Suy nghĩ kỹ một lúc, anh mới nhớ ra hai người này là ai!  

 

Lúc trước, khi anh lần đầu tiên đến Thập Vạn Đại Sơn ở Vân Xuyên, anh đã phát hiện ra một con yêu thú Kim Đan kỳ, lúc đó Đỗ Tử Đằng và Thượng Quan Phi Hồng cùng những người khác đang vây công con yêu thú này!  

 

 

Vì hai người này quá mức ngông cuồng, nên anh đã ra tay giáo huấn hai người, đồng thời yêu cầu hai người trong vòng ba ngày mỗi người nộp một trăm viên linh thạch làm tiền chuộc mạng!  

 

 

Sau đó anh trở về Kim Lăng, gặp phải rất nhiều chuyện, nên nhất thời quên mất chuyện này!  

 

 

"Chẳng phải tôi đã viết một đạo pháp chỉ cho Tăng Tam Thủy sao?"  

 

 

Adv

Lâm Phong nói.  

 

 

"Cái này..."  

 

 

Diệp Thiên Tâm lộ ra vẻ mặt do dự.  


 

 

Lão ta không dám nói đạo pháp đó đã bị bọn họ sử dụng để làm trò khi thành lập bang Khẩu Kỹ!  

 

 

Adv

Lão ta có thể khẳng định chỉ cần mình nói vậy, tuyệt đối sẽ bị cậu Lâm đánh cho một trận tơi bời!  

 

 

"Có phải lại dùng để làm trò rồi không?"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

 

Con người Diệp Thiên Tâm này, hiện tại anh đã nhìn thấu, đối phương vừa nhếch mông lên, anh đã biết đối phương muốn đánh rắm gì rồi!  

 

 

"Cậu Lâm thật thông minh! Ngay cả chuyện này cậu cũng đoán được!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm cười gượng gạo.  

 

 

"Ông thực sự là đồ ngu!!!"  

 

 

Lâm Phong cố nén sự bực bội muốn tát chết Diệp Thiên Tâm, sau đó bước nhanh về phía đại sảnh nghị sự!  

 

 

Diệp Thiên Tâm thấy vậy trong lòng thở phào nhẹ nhõm, sau đó cũng ưỡn ngực, bước những bước chân ngạo nghễ, không coi ai ra gì theo sau!  

 

 

....  

 

 

Lúc này.  

 

 

Trong đại sảnh nghị sự của nhà họ Tăng,  

 

 

"Tăng Tam Thủy, nếu ông không biết điều, vậy đừng trách bọn này tàn nhẫn!"  

 


 

Đỗ Tử Đằng, Thượng Quan Phi Hồng và những cường giả khác của gia tộc không nhịn được nữa, chuẩn bị mạnh mẽ ra tay!  

 

 

Tăng Tam Thủy và những người khác thấy vậy, trong lòng đều chùng xuống, sinh ra một tia tuyệt vọng!  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Một giọng nói nhàn nhạt vang lên trong sảnh.  

 

 

"Ai đánh Diệp Thiên Tâm?"  

 

 

Mọi người nghe vậy lập tức quay đầu nhìn lại.  

 

 

Khi phát hiện Lâm Phong và Diệp Thiên Tâm cùng đi vào, vẻ mặt tuyệt vọng của Tăng Tam Thủy lập tức phấn chấn lên, lập tức kích động nói:  

 

 

“Cậu Lâm! Cậu đến rồi!"  

 

 

"Chào mừng Khẩu Kỹ Vương!"  

 

 

"Chào mừng Khẩu Kỹ Vương!"  

 

 

Đám võ giả của bang Khẩu Kỹ cũng phấn khích lên tiếng!  

 

 

Đỗ Tử Đằng và Thượng Quan Phi Hồng liếc nhìn Lâm Phong, rồi lại nhìn nhau, trong mắt cả hai hiện lên một tia khó hiểu.  

 

 

Ký ức của hai người không hẹn mà cùng quay trở lại đêm hôm đó!  

 

 

Đêm đó trăng đen gió cao.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 550


 Nhưng không ngờ bọn họ căng thẳng đợi rất nhiều ngày, Lâm Phong lại chẳng thấy bóng dáng đâu, lời hứa hẹn tới cửa lấy linh thạch chỉ là lời nói suông mà thôi!  

 

Điều này khiến hai người ức chế tới cực điểm, có một loại cảm giác như đấm vào bông vậy!  

 

 

"Là mày? Thì ra mày chính là Khẩu Kỹ Vương!"  

 

 

Khóe miệng Đỗ Tử Đằng hiện lên một tia trêu tức, lại hung dữ nói:  

 

 

"Không ngờ mày lại dám xuất hiện trước mặt tao!"  

 

 

Adv

Lời vừa nói ra.  

 

 

Mọi người trong sảnh đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không ngờ Đỗ Tử Đằng lại quen biết Lâm Phong!!  

 

 

Lúc này.  

 

 

Người mặc áo xanh cũng buông hai cô gái nóng bỏng trong lòng ra, hứng thú đánh giá Lâm Phong.  

 

 

Adv

Đây chính là Khẩu Kỹ Vương gần đây làm náo loạn giới võ đạo Vân Xuyên?  

 

 

Xem ra cũng bình thường thôi!  

 

 

Trần tục chính là trần tục, mèo mả gà đồng gì cũng có thể nổi danh!  

 

 

Người mặc áo xanh khẽ cười, lại tiếp tục động tác giày vò hai cô em nóng bỏng trong lòng.  

 

 

......  

 

 

"Cậu Lâm, vừa rồi chính là tên đó đánh tôi!"  

 

 

Lúc này, Diệp Thiên Tâm chỉ vào Đỗ Tử Đằng, lớn tiếng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy, trực tiếp vung tay trái một cái, vỗ về phía Đỗ Tử Đằng.  

 

 

Đỗ Tử Đằng đang suy nghĩ tiếp theo sẽ tra tấn Lâm Phong như thế nào, kết quả liền nhìn thấy Lâm Phong vỗ một cái về phía mình.  

 

 

"Mày..."  

 

 

Đỗ Tử Đằng vừa thốt ra một chữ, thì luồng chưởng phong khủng bố đã vỗ lên người hắn ta, đánh hắn ta thành một đoàn sương máu.  

 

 

Mà một màn đột nhiên xảy ra này, khiến cho bầu không khí ồn ào trong sảnh lập tức yên tĩnh trở lại.  

 

 

Cả đám người da đầu tê dại, ánh mắt đờ đẫn.  

 

 


Máu... Sương máu?  

 

 

Trưởng lão của nhà họ Đỗ, Đỗ Tử Đằng, cứ như vậy mà chết rồi sao?  

 

 

Ngay cả người thanh niên áo xanh cũng thu lại cái tay đang luồn vào trong váy của người đẹp, nheo mắt lại, thầm nghĩ rằng có chút thú vị!  

 

 

Lúc này, Lâm Phong lại nhàn nhạt hỏi:  

 

 

"Còn ai nữa không?"  

 

 

Diệp Thiên Tâm ngẩng đầu ưỡn ngực, lập tức chỉ vào những võ giả vừa la hét ầm ĩ nhất, lớn tiếng nói:  

 

 

"Còn hắn, ả, hắn..."  

 

 

Nghe vậy.  

 

 

những võ giả bị chỉ tên đều biến sắc.  

 

 

Bọn họ quay sang nhìn người thanh niên áo xanh, phát hiện người thanh niên áo xanh không có ý ra tay, nên vội vàng nói:  

 

 

"Diệp Thiên Tâm, ông đừng nói bậy, vừa rồi bọn tôi không hề động thủ với ông!"  

 

 

"Đúng vậy! Bọn tôi chỉ đứng xem, chỉ có Đỗ Tử Đằng một mình động thủ với ông!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm nghe vậy cười lạnh một tiếng, nói:  

 

 

"Mặc dù bọn mày không động thủ, nhưng bọn mày đã mắng tao! Đối với tao mà nói, đó là tấn công tinh thần, hiểu không?"  

 

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 551


 "Ầm!"  

 

Chưa đợi ba người nói hết.  

 

 

Lâm Phong đã vung tay một cái, đánh ba người thành sương máu, sau đó nhàn nhạt nói:  

 

 

"Xin lỗi, bản thân tôi chưa bao giờ nói lý lẽ, chọc vào người của tôi, chỉ có con đường chết!"  

 

 

"Cậu Lâm ngầu quá!"  

 

Adv

 

Diệp Thiên Tâm ở bên cạnh kích động hoa tay múa chân!  

 

 

Mọi người nhà họ Tăng và bang Khẩu Kỹ cũng đều phấn chấn, nhớ lại dáng vẻ hống hách của những võ giả này vừa nãy, chỉ cảm thấy trong lòng quá sướng!  

 

 


Vừa nãy tụi mày không phải rất ngầu sao?  

 

 

Bây giờ bang chủ của bọn tao đã đến, còn ngầu hơn tụi mày, tụi mày làm được gì?  

 

Adv

 

"Lâm Phong, mày quá kiêu ngạo! Đừng tưởng không ai trị được mày?!"  

 

 

Lúc này, Thượng Quan Phi Hồng đột nhiên cười lạnh một tiếng, tiếp theo lại nói:  

 

 

"Tao nói cho mày biết, hôm nay có..."  

 

 

"Xoẹt!"  

 

 

Lâm Phong vươn tay, cách không tóm lấy Thượng Quan Phi Hồng, nắm trong tay, nhàn nhạt hỏi:  

 

 

"Có cái gì?"  

 

 

Thượng Quan Phi Hồng thấy vậy, đồng tử co lại, chỉ cảm thấy tim mình sắp nứt ra.  

 

 

Lão ta thậm chí không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trên người đột nhiên truyền đến một lực hút mạnh mẽ, bản thân đã bị Lâm Phong bóp cổ!  

 

 

"Đủ rồi!"  

 

 

Ngay lúc này, người thanh niên áo xanh đẩy hai người đẹp trong lòng ra, từ từ đứng dậy.

 

Cảnh tượng này khiến Tăng Tam Thủy, Diệp Thiên Tâm và những người khác đều cảm thấy trong lòng chùng xuống.  

 

Theo họ thấy, dù là Đỗ Tử Đằng hay Thượng Quan Phi Hồng đều chỉ là những nhân vật tầm thường, người thực sự cần chú ý chính là người thanh niên áo xanh xấu xí này!  

 

 

Mà lúc này, người thanh niên áo xanh đã lên tiếng!  


 

 

"Mày giết người khác tao có thể không quan tâm, nhưng mày giết Thượng Quan Phi Hồng, tao không thể làm ngơ được! Dù sao thì mấy em gái mà Thượng Quan Phi Hồng sắp xếp cho tao đêm qua, tao rất hài lòng!"  

 

 

"Thả lão ta ra!"  

 

 

Người thanh niên áo xanh nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt hờ hững, thản nhiên nói.  

 

 

"Rắc!"  

 

 

Lâm Phong trực tiếp bẻ gãy cổ Thượng Quan Phi Hồng, ném xác xuống đất, sau đó mới nói:  

 

 

"Theo lời mày, tao đã thả lão ta ra rồi!"  

 

 

Người thanh niên áo xanh nhìn thi thể Thượng Quan Phi Hồng, chìm vào im lặng.  

 

 

Một lúc lâu sau.  

 

 

Hắn mới từ từ nói:  

 

 

"Ban đầu, thấy thực lực của mày cũng khá tốt, tao định cho mày cơ hội làm tay sai cho tao! Nhưng thật đáng tiếc, mày..."  

 

 

"Bốp!"  

 

 

Lâm Phong trực tiếp tát bay người thanh niên áo xanh ra xa hơn mười mét.  

 

 

Ngay sau đó, thân hình lóe lên, xuất hiện trước mặt người thanh niên áo xanh, xách hắn từ dưới đất lên, nói:  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 552


 Không ngờ mình lại đột ngột bị Lâm Phong tát một cái, tốc độ nhanh đến mức hắn thậm chí không kịp phản ứng!  

 

 

Nhưng rất nhanh.  

 

 

sự nghi ngờ trong lòng hắn đã được thay thế bằng sự tức giận!  

 

 

Bị sỉ nhục trước mặt bao nhiêu người như vậy, khiến cho một người vốn kiêu ngạo như hắn không thể chịu đựng được!  

 

 

"Mày dám đánh tao? Mày có biết tao là ai không?"  

 

 

Adv

Người thanh niên áo xanh vừa lên tiếng dọa nạt Lâm Phong, vừa vận động toàn bộ linh khí trong cơ thể, muốn giãy dụa thoát ra!  

 

 

Ngay lập tức.  

 

 


Một luồng khí tức mạnh mẽ từ trong cơ thể người thanh niên áo xanh lan tỏa ra, khuấy động không khí trong sảnh rung lên ầm ầm, khiến những người xung quanh không khỏi hoảng sợ, nhao nhao lui về phía sau, tránh để bị ảnh hưởng!  

 

 

Tuy nhiên.  

 

 

Adv

Ngay sau đó.  

 

 

Luồng khí tức kinh hoàng kia đột ngột dừng lại.  

 

 

Chỉ nghe "rắc!" một tiếng,  

 

 

Lâm Phong trực tiếp bẻ gãy cổ người thanh niên áo xanh, cũng như trước đó, tiện tay ném xuống đất!  

 

 

Đôi mắt của người thanh niên áo xanh mở to, đôi đồng tử dần xám xịt tràn đầy vẻ hoang mang và sợ hãi, dường như không ngờ rằng mình lại chết dễ dàng như vậy...  

 

 

"Ngu ngốc! Nhìn tao giống quan tâm mày là ai chắc? Cho dù mày là Thiên Vương Lão Tử, trước mặt tao cũng như nhau."  

 

 

Lâm Phong cười khẩy, sau đó bắn ra một tia linh hỏa, thiêu rụi cả xác chết của người thanh niên áo xanh và Thượng Quan Phi Hồng thành tro bụi.  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Mấy người trong sảnh đều hóa đá!  

 

 

Đặc biệt là những người biết thân phận của người thanh niên áo xanh, sắc mặt càng trở nên tái nhợt, mồ hôi đầm đìa trên trán.  

 

 

Xong rồi, xong rồi.  

 

 

Lần này thực sự xảy ra chuyện lớn rồi!  

 

 


Bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng với thực lực của người thanh niên áo xanh, vậy mà trong nháy mắt đã bị Lâm Phong giết chết, thậm chí còn không kịp nói ra lai lịch của mình!  

 

 

Theo họ thấy, nếu người thanh niên áo xanh nói ra lai lịch của mình, Lâm Phong tuyệt đối không dám ra tay sát hại.  

 

 

Nhưng giờ nói những điều này rõ ràng đã muộn!  

 

 

"Hửm?"  

 

 

Ngay lúc này, Lâm Phong đột nhiên phát hiện trong tro cốt của người thanh niên áo xanh có một hạt màu đen nhỏ xíu.  

 

 

Điều này rất không bình thường!  

 

 

Với nhiệt độ cao của linh hỏa, ngay cả thép cũng phải tan chảy, vậy mà hạt màu đen này lại hoàn toàn nguyên vẹn?  

 

 

Lâm Phong vung tay, bắt lấy hạt màu đen, nhìn kỹ một chút.  

 

 

Dường như là một hạt giống?  

 

 

Nhưng loại hạt giống nào có thể chịu được nhiệt độ cao của linh hỏa?  

 

 

Biết vậy đã tra xét hồn phách rồi!  

 

 

Suy nghĩ mãi không ra, Lâm Phong đành bỏ hạt đen vào túi càn khôn, định về nhà nghiên cứu kỹ hơn.  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Một ông lão ở cảnh giới Tiên Thiên Cảnh tầng bảy đột nhiên lên tiếng nói:  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 553


 Thần Võ Môn là một tông môn ẩn thế hàng đầu trong Thập Vạn Đại Sơn, trong số rất nhiều môn phái ở nước Đại Hạ, có thể miễn cưỡng chen chân vào thế lực hạng nhất!  

 

Trong giới võ thuật Vân Xuyên.  

 

 

Ba chữ Thần Võ Môn chính là một điều cấm kỵ!  

 

 

Bất kể võ giả nào lợi hại đến đâu, khi nghe ba chữ Thần Võ Môn cũng phải nể phục!  

 

 

Nếu lời người kia nói là sự thật, thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!  

 

Adv

 

"Ông nói hắn là đệ tử của Thần Võ Môn?"  

 

 

Lâm Phong cau mày.  

 

 

Theo như anh biết, lục sư huynh Phùng Mục Trần cũng xuất thân từ Thần Võ Môn, hình như ba của lục sư huynh chính là môn chủ của Thần Võ Môn?  

 

 

Adv

"Đúng vậy! Bây giờ cậu biết sợ rồi sao? Đáng tiếc đã muộn rồi! Đệ tử của những môn phái lớn như vậy đều có mệnh bài! Khi hắn chết, mệnh bài sẽ vỡ! Nếu tôi đoán không sai, trưởng lão của Thần Võ Môn chắc đang trên đường đến đây rồi!"  

 

 

"Cho dù cậu lợi hại đến đâu, đối mặt với một thế lực khổng lồ như Thần Võ Môn, cũng chỉ có con đường chết!"  

 

 

Ông lão ở cảnh giới Tiên Thiên Cảnh tầng bảy cười lạnh.  

 

 

"Bốp!"  

 

 

Lâm Phong vung tay tát ông lão thành sương máu.  

 

 

Sau đó anh rút điện thoại ra định gọi cho lục sư huynh, nhưng lại phát hiện điện thoại đã hết pin từ lâu.  

 

 

"Diệp Thiên Tâm, cho tôi mượn điện thoại!"  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Diệp Thiên Tâm giật mình, tưởng rằng cậu Lâm muốn nhờ cậy thế lực sau lưng mình, nên vội vàng đưa chiếc điện thoại Huawei p90 của mình cho Lâm Phong.  

 

 

Những người khác trong sảnh cũng đều có vẻ mặt ngưng trọng, suy nghĩ của họ cũng giống như Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Lâm Phong tuổi trẻ tài cao, thực lực lại mạnh mẽ như vậy, chắc chắn cũng có thế lực riêng của mình!  

 

 

Việc gọi điện thoại lúc này rõ ràng là muốn thông báo cho thế lực sau lưng!  

 

 

Chỉ không biết thế lực sau lưng anh có thể chống đỡ được Thần Võ Môn hay không!  

 

 

Lâm Phong cầm lấy điện thoại, gọi cho Phùng Mục Trần.  

 

 

Rất nhanh, giọng nói như cười như không của Phùng Mục Trần vang lên từ đầu dây bên kia:  

 

 

"Sư đệ, sao mới đó đã tìm anh rồi? Có phải biết mình gặp phải phiền phức lớn, muốn anh giúp đỡ không?"  

 

 

"Quả thật gặp một chút phiền phức!"  

 

 

Lâm Phong đáp.  

 

 

"Haha… anh biết ngay mà, tiểu tử cậu mới xuống núi, còn quá non nớt! Chẳng sao cả, anh đã sắp xếp ổn thỏa… không cần lo lắng."  

 

 

Phùng Mục Trần không nhịn được cười to.  

 

 

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Phong khựng lại, có chút không hiểu ý của lục sư huynh.  

 

 

Tuy nhiên, anh cũng không suy nghĩ nhiều, mà nói:  

 

 

"Em gọi điện cho anh là muốn nói cho anh biết, em vừa mới giết chết một đệ tử chân truyền của Thần Võ Môn các anh tên là Ngụy Chấn Thiên!"  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 554


 "Nếu cô ta mắng cậu, cậu cứ nghe, đánh cậu, cậu cứ chịu. Như vậy có thể bớt khổ một chút."  

 

 

Phùng Mục Trần nghiêm túc truyền thụ lại cho anh kinh nghiệm của bản thân.  

 

 

……  

 

 

Sau khi cúp điện thoại.  

 

 

Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia sáng!  

 

 

Bây giờ, hắn thực sự rất mong muốn được chiến đấu ba trăm hiệp với nhị sư tỷ, xem ai mạnh ai yếu!  

 

 

Cứ phải ức hiếp một số kẻ rác rưởi, thật sự chẳng có ý nghĩa gì!  

 

Adv

 

Nghĩ đến đây.  

 

 

Lâm Phong nhìn các võ giả của mấy gia tộc võ thuật ở Vân Xuyên nói:  

 

 

"Tôi cũng không muốn nói nhảm với mấy ngươi nữa, mỗi người một trăm viên linh thạch, không có thì lấy mạng bù! Hiểu chưa?"  

 

 

Nghe vậy, sắc mặt của các võ giả đều thay đổi, trong lòng vừa kinh ngạc vừa tức giận, nhưng nghĩ đến sự hung tợn của Lâm Phong, lại không dám nói gì, chỉ mong những nhân vật lớn của Thần Võ Môn có thể giúp họ báo thù!  

 

 

"Bốp!"  

 

Adv

 

Lâm Phong tùy ý vỗ chết một người, lạnh lùng nói:  

 

 

"Tôi hỏi mấy người hiểu chưa, điếc cả rồi sao?"  

 

 

"Hiểu rồi, hiểu rồi! Chúng tôi sẽ về nhà gom linh thạch ngay!"  

 

 

"Về nhà gom ngay, về nhà gom ngay!"  

 

 

Trên khuôn mặt của các võ giả hiện lên một nụ cười gượng gạo còn khó coi hơn cả khóc.  

 

 

"Về nhà gom? Mấy người nghĩ đơn giản quá rồi?"  

 

 

"Bây giờ gọi điện thoại cho người nhà mang đến đây ngay, trong vòng một tiếng mà tôi không thấy linh thạch, mấy người chờ chết đi!"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh.  

 

 

Đáy mắt của một đám võ giả đều hiện lên một tia oán độc, họ đã mềm mỏng như vậy rồi, Lâm Phong còn không cho họ chút đường lui nào!  

 

 

Tuy nhiên, họ cũng không nói gì, từng người lấy điện thoại gọi về nhà,  

 

 

Mà nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Tăng Tam Thủy lại không đành lòng, tiến lên nói:  

 

 

"Cậu Lâm, thật ra bọn họ chỉ đến để cổ vũ..."  

 

 

"Cổ vũ? Hôm nay nếu không có tôi, ông thử xem bọn họ sẽ làm gì? Cho dù là bây giờ, chỉ cần bọn họ có một chút khả năng chống cự, cũng sẽ không ngoan ngoãn cúi đầu nhận thua!"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh, lại nhìn Tăng Tam Thủy nói:  

 

 

"Sau này đừng có ý nghĩ thánh mẫu như vậy nữa, nếu không ông không hợp để đi theo tôi!"  

 


 

"Đúng vậy! Tăng lão ca, ngàn vạn lần đừng có lòng dạ thánh mẫu!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm sợ Tăng Tam Thủy chọc Lâm Phong tức giận, nên vội vàng khuyên nhủ.  

 

 

Tăng Tam Thủy nghe vậy gật đầu, không nói gì nữa.  

 

 

.....  

 

 

Theo thời gian trôi qua từng phút từng giây.  

 

 

Rất nhanh, một tiếng đã trôi qua!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Từ cổng nhà họ Tăng truyền đến từng luồng khí tức kinh hoàng, các luồng khí tức hòa quyện vào nhau, xông thẳng lên trời, khiến cho bầu trời quang đãng bỗng chốc trở nên tối tăm.  

 

 

Ngay sau đó.  

 

 

Một người bảo vệ canh cổng nhà họ Tăng lăn lê bò trườn chạy vào đại sảnh nghị sự, giọng run rẩy nói:  

 

 

"Không... không xong rồi! Bên ngoài có vô số võ giả đến, ước chừng hơn một nghìn người, khí thế hung hãn, tôi đếm không xuể."  

 

 

Lời vừa dứt.  

 

 

"Cái gì?"  

 

 

Sắc mặt Tăng Tam Thủy và những người khác biến sắc, lập tức đứng dậy khỏi ghế.  

 

 

Mà các cường giả của các gia tộc võ thuật lớn đang đứng trong sảnh đều nở một nụ cười lạnh trên môi.  

 

 

Cuối cùng cũng đến!  

 

 

Lâm Phong ngươi tuy lợi hại, nhưng muốn lấy sức một mình chống lại cả giới võ đạo Vân Xuyên bọn họ, đúng là si tâm vọng tưởng!!!  

 

 

Nhiều kiến còn có thể cắn chết voi, huống chi bọn họ không phải là kiến!  



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 555


"Lâm Phong!! Cậu nói mấy đại gia tộc phái người đến đưa linh thạch cho cậu, bây giờ người đã đến rồi, chúng ta cùng ra ngoài nghênh đón đi!"  

 

 

Một cường giả của gia tộc võ đạo không nhịn được vênh mặt nói.  

 

 

Thực sự là nhịn quá lâu rồi!  

 

 

Trước kia dưới uy thế của Lâm Phong, bọn họ không thể không khuất phục, nhưng bây giờ tình thế đã đảo ngược, bọn họ cũng không cần phải sợ Lâm Phong nữa rồi!  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng liếc nhìn võ giả đang nói, định nói gì đó,  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

Adv

 

Có một người nhanh chóng xông vào.  

 

 

Nhìn kỹ lại.  

 

 

Thì ra là Triệu Vô Cực!  

 

 

Triệu Vô Cực vội vàng chạy đến, hơi thở hổn hển, trông rất mệt mỏi.  

 

Adv

 

Ánh mắt hắn đảo quanh toàn trường, khi nhìn thấy Lâm Phong, lập tức thở ra một hơi, đi đến bên cạnh Lâm Phong, nhanh chóng nói:  

 

 

"Lâm Phong, cậu mau đi theo tôi!"  

 

 

"Đi theo ông? Tại sao?"  

 

 

Lâm Phong cau mày.  

 

 

"Cậu cứ đi theo tôi! Cậu còn nhớ lão già cầm thương mà cậu đã giết trước đó không? Người đó là bạn thân của tổ trưởng tổ thủ vệ Hạ Vân Đỉnh!"  

 

 

"Tôi vừa nhận được tin, Hạ Vân Đỉnh đã điều động quân đội chiến đấu khu vực phía Đông, có đến mười vạn người! Nhiều nhất là nửa giờ nữa, sẽ đến Vân Xuyên!"  

 

 

"Tôi biết cậu không sợ những gia tộc võ đạo bên ngoài kia, nhưng quân đội thì khác! Máy bay chiến đấu, xe bọc thép, bom đạn pháo có uy lực lớn... Những thứ này không phải võ giả có thể ngăn cản được!"  

 

 

Triệu Vô Cực nhanh chóng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy, trong mắt không khỏi lóe lên một tia lạnh lẽo.  

 

 

Theo anh thấy.  

 

 

Bất kể hai bên đấu thế nào, đó cũng là ân oán cá nhân của mỗi người!  

 

 

Trong giới võ đạo, luật pháp không thể can thiệp, lấy thực lực làm chủ, ai mạnh người đó giỏi, nhưng sử dụng quân đội thì tính chất rõ ràng đã thay đổi.  

 

 

"Chuyện này người bên trên hẳn đều biết chứ? Không ai ngăn cản sao?"  

 


 

"Hay là họ thấy Lâm Phong tôi chỉ là một kẻ cô độc, chết cũng không sao, đúng không?"  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh nói.  

 

 

"Cái này..."  

 

 

Triệu Vô Cực nhất thời không biết trả lời như thế nào!  

 

 

Thực ra ông ta cũng rất khó hiểu, tại sao một chuyện lớn như vậy, bên trên lại không có động tĩnh gì?  

 

 

"Chuyện này tôi nghe được từ một người bạn ở khu vực chiến đấu phía Đông! Cách đây không lâu tôi cũng gọi điện thoại cho bên tổng bộ, nhưng bên kia bảo tôi đừng quan tâm!"  

 

 

Triệu Vô Cực đáp.  

 

 

"Vậy ông cũng đừng quan tâm!"  

 

 

‘Nếu họ không coi Lâm Phong tôi ra gì! Vậy hôm nay cũng đừng trách Lâm Phong tôi vô tình!"  

 

 

Lâm Phong cảm thấy lạnh lòng.  

 

 

Mặc dù từ khi xuống núi, anh luôn tỏ ra rất lạnh lùng và vô tình, nhưng thực ra cũng có giới hạn của riêng mình!  

 

 

Giới hạn này chính là không tổn hại đến lợi ích của nước Đại Hạ!  

 

 

Như Phong Hành Giả, Quỷ Anh, Cuồng Nhân, Đao Ma, Hắc Ảnh...  

 

 

Những sát thủ ngoại quốc này.  

 

 

Ai không phải do anh tiêu diệt?  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 556


 Nhưng bây giờ người của tổ thủ vệ lại sử dụng quân đội quốc phòng để đối phó với mình, những người bên trên kia lại không quan tâm, điều này khiến anh thực sự cảm thấy lạnh lòng!  

 

 

"Lâm Phong, cậu bình tĩnh lại trước, đi cùng tôi rời khỏi đây, tôi..."  

 

 

"Không cần thiết! Lâm Phong tôi cả đời hành sự chỉ tiến không lùi, ai có thể khiến tôi lùi lại nửa bước?"  

 

 

“Khu vực chiến đấu phía Đông thì sao? Muốn lấy mạng Lâm Phong tôi, cứ việc đến thử!”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng cắt ngang lời Triệu Vô Cực.  

 

 

Sắc mặt Triệu Vô Cực trở nên tái xanh.  

 

Adv

 

Ông ta cũng biết tính cách của Lâm Phong, nên không khuyên nhủ nữa, mà đi sang một bên gọi điện thoại cho bộ chấp pháp, nhưng bên kia vẫn không có biểu hiện gì, chỉ bảo ông ta đừng xen vào chuyện người khác!  

 

 

Thật đáng chết!  

 


 

Triệu Vô Cực nắm chặt tay, một cảm giác bất lực dâng trào trong lòng.  

 

 

Dù ông ta là tổ trưởng tổ 17 của bộ chấp pháp, nhưng trong tình huống này, ông ta có thể làm gì được?  

 

Adv

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Cuộc trò chuyện của hai người cũng được những người xung quanh nghe thấy.  

 

 

Nhiều võ giả của các gia tộc võ thuật Vân Xuyên suýt bật cười, không ngờ Lâm Phong ngu ngốc này dám đắc tội với cả tổ trưởng tổ thủ vệ!  

 

 

Hiện nay, mười vạn quân đội khu vực chiến đấu phía Đông sắp đến, Lâm Phong chắc chắn sẽ chết!  

 

 

Ngược lại.  

 

 

Sắc mặt của Tăng Tam Thủy và những người khác trở nên tái nhợt, toàn thân lạnh toát!  

 

 

Mười vạn quân đội!  

 

 

Dưới hỏa lực mạnh mẽ, cho dù là thần tiên hạ phàm, cũng phải bị đánh cho tan xác không còn gì đúng không?  

 

 

"Cậu Lâm, tôi sẽ đồng sinh cộng tử với cậu!!"  

 

 

Lúc này, Diệp Thiên Tâm bước lên, kiên quyết đứng bên cạnh Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong nhìn Diệp Thiên Tâm, lại nhìn Tăng Tam Thủy và những người khác,  

 

 

Nhưng anh phát hiện ra rằng Tăng Tam Thủy, bang Khẩu Kỹ và những người khác đều né tránh ánh mắt của anh, không dám nhìn anh!  

 

 

Lâm Phong không hề tức giận!  

 

 


Xét cho cùng, nói đi cũng phải nói lại, anh đối với nhà họ Tăng và bang Khẩu Kỹ thực ra không có mối quan hệ gì sâu đậm.  

 

 

Vợ chồng còn như chim liền cành, đại họa đến đầu thì mỗi người bay, huống chi là những người này!  

 

 

Điều khiến anh có chút bất ngờ là Diệp Thiên Tâm...  

 

 

Kẻ cuồng ăn đòn này, vậy mà không bỏ rơi mình?  

 

 

"Đó là mười vạn người đấy, ông không sợ sao?"  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

"Sợ! Nhưng cậu Lâm đã cứu tôi nhiều lần như vậy, tôi sợ thì có thể làm gì? Chỉ tiếc là nếu hôm nay tôi chết, thù của nhà họ Diệp tôi sẽ không báo được!"  

 

 

Diệp Thiên Tâm sắc mặt phức tạp.  

 

 

"Quên nói với ông, trước đây tôi đi thành phố Kinh Hàng, đã tiện tay báo thù cho ông! Võ giả có chút thực lực của nhà họ Vương đều bị tôi tiêu diệt! Ông tìm thời gian qua đó, xử lý hậu sự là được."  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Diệp Thiên Tâm nghe vậy sững người một chút, sau đó hai mắt dâng lên những giọt nước mắt đục ngầu, nhếch miệng cười nói:  

 

 

"Đã như vậy, thì tôi càng không có gì phải sợ nữa!"  

 

 

Lâm Phong không nói gì, mà đưa cho Diệp Thiên Tâm một lọ thuốc.  

 

 

"Đây là?"  

 

 

“Thối Thể Đan! Mỗi tuần ăn một viên!"  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 557


 Mà ngay lúc này.  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Cổng lớn nhà họ Tăng bị người ta đấm nát từ bên ngoài, ngay sau đó một đám võ giả Vân Xuyên nhanh chóng xông vào.  

 

 

Chẳng mấy chốc!  

 

 

Trong khuôn viên rộng lớn của nhà họ Tăng đã chật kín người!  

 

 

Adv

Ngoài ra.  

 

 

Ngoài cổng, còn rất nhiều người chưa vào!  

 

 

Nhìn qua, những người này đều là võ giả mạnh mẽ, thấp nhất cũng là Hậu Thiên Cảnh, Tông Sư Cảnh không đếm xuể, thậm chí còn có mười bảy mười tám vị cường giả Võ Hồn Cảnh!  


 

 

Đây chính là sức mạnh võ đạo đáng sợ của Vân Xuyên!  

 

 

Adv

Vân Xuyên tiếp giáp với Thập Vạn Đại Sơn, có mối liên hệ mật thiết với các tông môn ẩn thế trong Thập Vạn Đại Sơn, cho nên lực lượng võ đạo ở đây, khu vực Giang Nam không thể sánh bằng!  

 

 

Mà giờ phút này...  

 

 

Vì hành động ngông cuồng đòi linh thạch của Lâm Phong, gần như đã đắc tội với tất cả các gia tộc võ đạo ở Vân Xuyên!  

 

 

Là gia tộc võ đạo, ai không có chút kiêu ngạo trong lòng?  

 

 

Làm sao có thể dung túng cho một thanh niên thải phân lên đầu mình?  

 

 

Tuy nhiên, những gia tộc võ đạo này cũng không hành động thiếu suy nghĩ, sau khi biết được thực lực của Lâm Phong không tầm thường, họ lập tức thông báo cho tông môn ẩn thế sau lưng mình...  

 

 

Hơn mười vị cường giả Võ Hồn Cảnh kia, chính là người của các tông môn ẩn thế đó!

 

"Ai là Lâm Phong?”  

 

Một ông lão đứng ra, lên tiếng trước.  

 

 

Lão ta sắc mặt hờ hững, ánh mắt khinh thường đảo qua, hoàn toàn không coi mấy người nhà họ Tăng ra gì.  

 

 

Chưa đợi Lâm Phong trả lời, đám võ giả trước đây bị Lâm Phong uy hiếp đã ùa ra, hòa vào đội quân hùng hậu, sau đó chỉ vào Lâm Phong, lớn tiếng nói:  

 

 

"Gia chủ nhà họ Đỗ! Thằng đó chính là Lâm Phong, chính nó vừa giết trưởng lão nhà họ Đỗ, Đỗ Tử Đằng!"  

 

 

“Thằng đó không chỉ giết Đỗ Tử Đằng, còn giết cả Thượng Quan Phi Hồng, giết trưởng lão nhà họ Phạm, Phạm Chí Vân! Thằng đó còn ngông cuồng yêu cầu mỗi gia tộc võ đạo chúng ta mỗi người nộp cho hắn một trăm viên linh thạch!"  

 

 

"Kẻ này quá kiêu ngạo! Hoàn toàn không coi giới võ đạo Vân Xuyên của chúng ta ra gì!"  

 


 

Theo lời tố cáo của những người này.  

 

 

Bầu không khí trong sân chớp mắt trở nên vô cùng áp lực!  

 

 

Một đám võ giả hùng mạnh ồ ạt tiến lên, lạnh lùng nhìn Lâm Phong, trong mắt tràn đầy sát khí!  

 

 

"Lâm Phong! Quỳ xuống nhận tội đi! Giới võ đạo Vân Xuyên của chúng ta không thể bị nhục mạ!"  

 

 

Gia chủ nhà họ Đỗ lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nhìn mọi chuyện trước mắt, sắc mặt không hề gợn sóng, chỉ nhàn nhạt hỏi:  

 

 

"Tôi chỉ hỏi mấy người một câu, đã mang linh thạch đến chưa?"  

 

 

Lời này vừa nói ra.  

 

 

Cả sảnh im lặng trong giây lát, sau đó tiếng cười chê vang lên khắp nơi!  

 

 

"Ha ha, tên nhóc này không phải bị dọa ngốc chứ? Vậy mà còn muốn linh thạch?"  

 

 

"Phụt, bình thường tôi không cười, trừ khi nhịn không được!"  

 

 

"Thằng nhãi này bị sao vậy? Hay là tự cho mình là thiên hạ vô địch, có thể không coi chúng ta ra gì?"  

 

 

...  

 

 

“Mọi người nghe thấy chưa?”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 558


 “Triệu Vô Cực, chuyện này không liên quan đến ông! Đừng tưởng rằng mình là tổ trưởng tổ 17 của bộ chấp pháp là có thể chống lại giới võ đạo Vân Xuyên chúng ta!”  

 

 

Đỗ Tử Dương sắc mặt không đổi.  

 

 

“Ông…”  

 

 

Triệu Vô Cực sắc mặt khó coi.  

 

 

Nếu là bình thường, một tên Đỗ Tử Dương nho nhỏ gặp ông ta còn chẳng dám hó hé, giờ dám nói vậy, chẳng qua là dựa vào chỗ đông người nên ỷ mạnh mà thôi!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

Adv

 

Lâm Phong nhấc mí mắt, hỏi:  

 

 

“Nói vậy, mấy người không mang linh thạch đến?”  

 


 

“Mang linh thạch? Hơn một nghìn võ giả ở đây, nếu mỗi người thật sự đưa cho mày một trăm viên linh thạch, mày có dám nhận không?”  

 

 

Đỗ Tử Dương cười lạnh một tiếng.  

 

 

Adv

“Xoẹt!”  

 

 

Lâm Phong đột ngột vung tay, tóm lấy Đỗ Tử Dương, mặc cho Đỗ Tử Dương giãy dụa thế nào cũng vô ích!  

 

 

“Nếu đã như vậy, từ nay về sau, giới võ đạo Vân Xuyên có thể đổi chủ rồi!”  

 

 

“Rắc!”  

 

 

Lâm Phong mặt không biểu cảm, trực tiếp bóp nát cổ Đỗ Tử Dương!  

 

 

Thấy xác Đỗ Tử Dương mềm oặt ngã xuống đất, rất nhiều võ giả trong sân đều lộ vẻ kinh ngạc.  

 

 

Thật sự vừa kinh vừa giận!  

 

 

Đối mặt với nhiều cường giả như vậy, Lâm Phong còn dám ra tay trước?  

 

 

Thằng này… sao dám?  

 

 

“Lâm Phong, mày dám giết cả người được Thiên Đường Môn che chở?”  

 

 

Lúc này, cường giả Võ Hồn Cảnh của tông môn ẩn thế sau lưng nhà họ Đỗ lạnh lùng quát lên.  

 

 

“Xoẹt!”  

 

 

Thân hình Lâm Phong biến mất khỏi vị trí ban đầu.  

 

 

Ngay khoảnh khắc sau.  

 

 

Anh đã xuất hiện trước mặt cường giả Võ Hồn Cảnh của Thiên Đường Môn, dễ dàng bóp lấy cổ của gã, nhấc bổng lên, giọng điệu hờ hững nói:  

 

 

“Giết thì giết, mấy người làm gì được tôi chứ?”  

 

 

“Mày…”  

 

 

Sắc mặt của cường giả Võ Hồn cảnh Thiên Đường Môn đột ngột thay đổi, lập tức vận chuyển linh lực, muốn tấn công Lâm Phong, nhưng lại phát hiện toàn thân mình trống rỗng, vậy mà không cảm ứng được chút linh khí nào!  

 

 

Phong Linh Thuật!  

 

 

Lúc Lâm Phong bóp cổ gã, đã sớm phong ấn toàn bộ linh lực trong cơ thể gã!  

 

 

“Rắc!”  

 

 

Lâm Phong trực tiếp bóp nát cổ của cường giả Võ Hồn Cảnh Thiên Đường Môn.  

 

 

Mà nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Bầu không khí trong sân chớp mắt trở nên im lặng.  

 

 

Lúc này, một cường giả Võ Hồn Cảnh khác lạnh lùng nói:  

 

 

“Mọi người, kẻ này thực lực không đơn giản, chúng ta cùng lên! Đừng cho thằng đó cơ hội ra tay!”  

 

 

“Đúng vậy, mọi người cùng ra tay! Cho dù thằng đó có ba đầu sáu tay, hôm nay cũng chỉ có thể chết!”  

 

 

Nghe vậy, vô số võ giả xung quanh lập tức phản ứng lại, đồng loạt thi triển thần thông, tấn công Lâm Phong!  

 

 

“Long Hổ Kình!!”  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,265
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 559


 “Xoẹt xoẹt xoẹt~”  

 

Trong nháy mắt, vô số đòn tấn công như những vì sao băng lướt qua không gian, gào thét lao về phía Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong đứng thẳng tại chỗ, không nhúc nhích!  

 

 

Mãi đến khi những đòn tấn công đó đến gần.  

 

 

Anh mới vung tay một cái, vẽ ra một vòng tròn màu vàng trước mặt mình.  

 

 

Adv

Vòng tròn được tạo thành từ vô số linh lực, giống như một chiếc gương hình tròn, giữa gương tràn đầy năng lượng mênh mông, lấp lánh những ký tự thần thánh…  

 

 

Pháp thuật phòng ngự: Kính Diện Thuật!  

 

 

“Ầm!”  

 


 

“Bùm!”  

 

 

Adv

“Ầm!”  

 

 

Tất cả những đòn tấn công mà các võ giả thi triển đều nện vào tấm gương màu vàng, phát ra những tiếng nổ vang dội, khiến cho tấm gương màu vàng rung lên từng gợn sóng.  

 

 

Nhưng rất nhanh.  

 

 

Những gợn sóng này đã bình lặng trở lại.  

 

 

“Hít~”  

 

 

Nhìn thấy cảnh này, những kẻ mạnh đang bao vây đều không khỏi hít một hơi thật sâu, sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng!  

 

 

Vô số đòn tấn công đủ để nghiền nát một ngọn núi lớn, vậy mà lại bị dễ dàng chặn lại như vậy?  

 

 

Hơn nữa, Lâm Phong vừa rồi vung tay phải, vẽ ra một tấm gương màu vàng, đây là chiêu thức gì?  

 

 

Thật sự chưa từng nghe thấy, chưa từng thấy!  

 

 

"Đây chính là thực lực của giới võ đạo Vân Xuyên sao? Quá tầm thường!"  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, bước ra một bước thật mạnh.  

 

 

“Rắc rắc rắc!!!”  

 

 

Cả mặt đất nứt toác ra.  

 

 

Một khe nứt rộng một mét nhanh chóng lan rộng về phía đám đông, khiến cho mọi người hoảng sợ, ngã ngửa ra sau.  

 

 

Thậm chí, có người còn rơi vào khe nứt, phát ra những tiếng kêu thảm thiết!  

 

 

Nhìn thấy cảnh này.  

 

 

Đừng nói đến những võ giả đang bao vây, mà ngay cả Triệu Vô Cực, Diệp Thiên Tâm, người nhà họ Tăng cũng không khỏi nuốt nước bọt!  

 

 

“Tôi nhục mạ giới võ đạo Vân Xuyên mấy người đấy, thì sao nào?”  

 

 

“Mấy người không muốn dùng linh thạch để chuộc mạng, vậy thì tất cả đều đi chết đi!”  

 

 

Lâm Phong từng bước tiến về phía đám đông, lời nói đến cuối cùng đã tràn đầy sát khí!  

 

 

Mỗi bước anh đi.  

 

 

Khe nứt sẽ mở rộng thêm một phần!  

 

 

Mỗi bước anh đi, sẽ có mấy người không tiếng động nổ tung thành một màn sương máu!  

 

 

Chỉ trong mười mấy bước.  

 

 

Hơn một nghìn võ giả đã tan tác, thương vong vô cùng khủng bố!  

 

 

Chỉ có những người ở cảnh giới Tông Sư và cảnh giới Võ Hồn mới có thể tạm thời lơ lửng trong không trung, để né tránh đòn tấn công dao động mặt đất này!  

 

 

Nhưng ngay cả những người này, bây giờ ai nấy cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi!  

 

 

Quá đáng sợ!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom