Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Vũ Luyện Điên Phong

Dịch Vũ Luyện Điên Phong
Chương 2783: Tỷ tỷ cho ngươi chết một cách minh bạch


Liên tiếp vài hũ rượu ngon xuống bụng, người nữ mới nấc cục ợ no một cái rõ to, gươngmặt vẻ thư thản, lau giọt rượu nơi mép, đứng dậy thở phào một hơi:– Cuối cùng cũng sống lại.

Khí tức uể oải trên mặt trở thành hư không, trở nên mặt màyhồng hào.

Vẫn còn dư lại hai vò nàng không uống, mà là rất quý trọng vào trong nhẫn khônggian của mình, ngẩng đầu lên nói: – Đại Quân, ngươi tới cứu vớt ta sao?Nam Môn Đại Quân cười lạnh lùng: – Ngươi cảm thấy thế nào? – Hôn sự của chúng ta lúc nàolàm? Cô gái hỏi tới.– Cút!Nhất Khai 454454I 45455Cô gái bĩu môi, trong miệng cũng không biết lẩm bẩm chút ít gì, nhìn hình dáng của cáimiệng dường như là đang mắng người.

Chỉ chớp mắt, nàng lại nhìn Dương Khai, cười hì hìhỏi Nam Môn Đại Quân:– Vị tiểu ca này là ai vậy? Vóc người không tệ nha, có tiền chứ? Có rượu chứ?– Chớ có càn rỡ! Nam Môn Đại Quân hừ lạnh một tiếng: – Vị này là cung chủ của Lăng TiêuCung ta.

Ngu phụ ngươi còn không mau tới bái kiến.– Lăng Tiêu Cung? Cô gái nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cười hì hì: – Hoàn toàn chưa từngnghe qua, toát ra từ chỗ nào vậy?Nam Môn Đại Quân trầm giọng đáp: – Nghe chưa từng nghe qua không trọng yếu, quantrọng là … Bổn tọa giờ này là Lăng Tiêu Cung thủ tịch trận pháp sư!Nhất Khai 455455I 45556Vẻ mặt cợt nhả của cô gái kia trong nháy mắt cứng lên ở trên mặt.

Gương mặt kinh ngạcnhìn Nam Môn Đại Quân, lại nhìn nhìn Dương Khai, lúc này mới đi lên trước, đưa tay sờ mộtcái trên đầu Nam Môn Đại Quân.– Làm gì! Nam Môn Đại Quân cảnh giác lui về sau một bước.– Ngươi có bệnh sao? Cô gái tò mò hỏi.– Ngươi mới có bệnh! Nam Môn Đại Quân nổi giận quát: – Cả nhà ngươi đều có bệnh!Cô gái cười khúc khích, thân thể mềm mại xoay một cái, phiêu nhiên rơi vào trên hòn đáquang hoa, trên cao nhìn xuống nói: – Ngươi nếu không có bị bệnh, làm sao lại gia nhập tôngmôn? Ta nhớ ngươi từ trước đến nay không phải bỉu môi xem thường đối với những tôngmôn lớn nhỏ sao?Nhất Khai 456456I 45657– Ta nếu gia nhập Lăng Tiêu Cung, đương nhiên có lý do của ta.

Nam Môn Đại Quân trầmngâm một chút nói.Sắc mặt của cô gái đột nhiên nghiêm một chút.

Nàng cùng Nam Môn Đại Quân quen biếtkhông ít năm, cũng biết được thực lực nhỏ yếu lẫn nhau, nhiều lần hợp tác lịch lãm, từngbước một lớn lên tới hôm nay.

Có thể nói là hiểu rõ lẫn nhau.

Nam Môn Đại Quân đối với sựlôi kéo của những tông môn kia là thái độ gì nàng biết rõ mồn một, nếu Nam Môn Đại Quâncó ý gia nhập tông môn nào, cả Tinh Giới tông môn lớn nhỏ gần như có thể nói mặc cho hắnlựa chọn, ngay cả Đại Đế tông môn cũng không ngoại lệ.Nhưng trên thực tế, nàng lần trước gặp được Nam Môn Đại Quân đối phương còn là mộtngười cô đơn, giờ này bỗng nhiên nghe nói người này không ngờ gia nhập một cái tông môntên là Lăng Tiêu Cung.

Cô gái này có thể nói là vô cùng ngoài ý muốn.Nhất Khai 457457I 45758Cung chủ của Lăng Tiêu Cung? Đế Tôn nhất tầng cảnh tu vi mà thôi, sáng lập tông môn cónăng lực có cường đại bao nhiêu, lại có chỗ nào có thể hấp dẫn Nam Môn Đại Quân ngườinhư vậy gia nhập trong đó? Cô gái nghiêng đầu, cẩn thận thẩm thị Dương Khai.

Dường nhưmuốn nhìn thấu ra một đóa hoa từ trên người hắn.Dương Khai cười tủm tỉm nhìn lại nàng, sâu trong nội tâm có trăm mối lo.

Trong lòng suynghĩ nếu không như thế đi trở về quên đi, một Đế khí sư không đáng tin cậy như thế, cho dùthật sự chiêu mộ vào Lăng Tiêu Cung cũng không khẳng định là chuyện gì tốt.Được một chút thời gian, cô gái này mới nắm bàn tay đậm lên tay mình một cái, gương mặtlộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, kinh ngạc nhìn Nam Môn Đại Quân:Nhất Khai 458458I 45859– Đại Quân a, quen biết nhiều năm như thế, ta bây giờ mới biết nguyên nhân ngươi khôngthích nữ nhân! Trách không được ngươi một mực không muốn cưới ta.– Ngươi ngươi ngươi… Nam Môn Đại Quân lập tức giận sôi lên.

Tay chỉ cô gái này: – Ngốcphụ!Nam Môn Đại Quân quay đầu nhìn Dương Khai sắc mặt tái xanh, vội vàng nói: – Cung chủ, côgái này chính là người bị bệnh thần kinh, đừng để ý tới nàng!– Ngươi mắng ai đó? Cô gái trừng mắt.Dương Khai tiến lên một bước, thản nhiên nói: – Nghe đại quân nói, tôn giá là một vị Đế khísư có thực lực đứng đầu.

Bổn thiếu vốn cũng ôm thành ý cùng kỳ vọng cực lớn mà đến,nhưng hôm nay xem ra… Chà chà…Nhất Khai 459459I 45960– Chà chà là ý tứ gì chứ? Cô gái lập tức không vui, một chút liền lẻn đến trước mặt DươngKhai, mắt hạnh trợn tròn, đưa tay kéo cổ áo của hắn, cả giận nói:– Ngươi giải thích cho ta rõ ràng a, bằng không ngươi chờ coi.– Buông tay! Nam Môn Đại Quân hoảng sợ, vội vàng quát.Hắn ngược lại không lo lắng Dương Khai.

Chỉ sợ người này dưới cơn nóng giận, cô gáikhẳng định không có trái cây ngon để ăn a.

Đều là Đế Tôn nhất tầng cảnh, cho dù thực lựccủa cô gái này không tầm thường, cũng không phải là đối thủ của Dương Khai.Dương Khai lại giơ tay lên ngăn lại hắn, gương mặt khinh bỉ nhìn cô gái, cười lạnh nói: – Đãlà đại sư, nên có bộ dáng của đại sư.

Ta xem tôn giá toàn thân căn bản không có một tiaphong phạm của đại sư, ngược lại như là một người phụ nhân của phố phường, nói thực ra,bổn thiếu rất thất vọng.Nhất Khai 460460I 46061Cô gái buông lỏng ra cổ áo bắt được, cười khì một tiếng nói:– Buồn cười, chẳng lẽ theo ý của ngươi, cái gọi là đại sư thì phải ra vẻ đạo mạo nghiêm trangthế nào? Lão nương trời sanh phúc đức hạnh này.Dương Khai khẽ cười nói: – Nói như thế, ngươi cảm giác mình là đại sư sao?Cô gái hừ lạnh nói: – Không dám nói là lớn lao gì, luyện khí một đạo, người trong thiên hạkhông có khả năng vượt qua ta.– Khẩu khí lớn như vậy, cẩn thận liếm đầu lưỡi đi.Cô gái cười lạnh hà hà, vẻ tự tin tràn đầy nói nên lời.– Ngoài miệng nói chuyện ai cũng biết, cũng không biết thật sự động thủ sẽ làm đươc dạnggì?Nhất Khai 461461I 46162– Ngươi muốn động thủ? Cô gái trừng mắt với Dương Khai, thấy hắn một bộ dáng vẻ khiêukhích, lập tức cả giận: – Được được được, tỷ tỷ sẽ để ngươi chết một cách minh bạch.Nàng đưa tay, hướng về phía Nam Môn Đại Quân nói: – Mang chút vật liệu tới đây!Nam Môn Đại Quân hỏi ý liếc mắt nhìn Dương Khai.

Đến lúc này hắn cũng hiểu rõ DươngKhai có tính toán gì, rõ ràng là muốn kiến thức tài luyện khí của cô gái này, cho nên ngônngữ mới ác độc như vậy.

Cô gái này cũng không phải nhìn không ra dụng ý của Dương Khai,chẳng qua là trên lĩnh vực mình tinh thông bị người nghi ngờ, đương nhiên là giận.

Nàngbiết rõ hắn mang ngôn ngữ kích nàng cũng chỉ có thể thuận thế làm.Thấy Dương Khai gật đầu đồng ý, Nam Môn Đại Quân mới hỏi: – Muốn vật liệu gì?Nhất Khai 462462I 46263– Tùy tiện!Nam Môn Đại Quân lúc này mới tìm ra được trong nhẫn không gian.

Hắn trong khoảng thờigian này thân là thủ tịch trận pháp sư của Lăng Tiêu Cung, luôn luôn bận rộn chuyện trậnpháp, đại lượng vật liệu bày trận cần tiêu hao, cho nên vật liệu trong chiếc nhẫn của hắnkhông ít.

Hắn tìm ra một khoáng thạch vào khoảng đầu người, giao cho cô gái.Dương Khai liếc mắt nhìn, nhận ra đó là một khối Xích Vũ Cương Thạch, được xưng là cótính dẻo dai.

Lúc luyện chế bí bảo nếu có thể xen lẫn một hai, thì có thể tăng lên tính dẻo daicho bí bảo.

Tuy nhiên cũng chính bởi vì điểm này, cho nên Xích Vũ Cương chỉ có thể làm vậtliệu phụ thêm, không thể làm chủ thể luyện chế.Nhưng hôm nay Nam Môn Đại Quân chọn ra một khối khoáng vật như thế, cũng không cóvật liệu khác, hiển nhiên cũng là có ý khiến cô gái này lộ ra một chút bản lĩnh.Nhất Khai 463463I 46364– Trợn to hai mắt thấy rõ ràng, tiểu đệ đệ, ngàn vạn đừng nháy mắt nha.Cô gái nhận lấy Xích Vũ Cương Thạch, lạnh lùng cười với Dương Khai, năm ngón tay linhhoạt múa động.

Xích Vũ Cương Thạch vào khoảng đầu người trong nháy mắt tích lưu lưuxoay tròn trên tay nàng.Cô gái không vội vàng luyện chế, mà là lấy ra một vò rượu ngon uống một ngụm to.

Sau khicô gái thu hồi vò rượu, nàng há miệng, một ngụm rượu ngon hóa thành sương rượu vănglên.Một tiếng…hôMột đoàn ánh lửa nổ bắn ra, nhiệt độ trong hang động đá vôi tăng thẳng lên.

Hơn nữa ánhlửa cũng không phải là sắc thái bình thường, ngược lại bày biện ra một loại màu trắng nhànnhạt, hẳn là một loại thiên địa kỳ hỏa.

Điều này làm cho Dương Khai nhìn trước mắt sángngời.Nhất Khai 464464I 46465Vô luận là luyện khí sư hay là luyện đan sư, yêu cầu đối với hỏa diễm đều cực cao.

Ngọn lửacó xuất sắc, thường có thể tăng lên hiệu suất cùng phẩm chất của luyện đan cùng luyện khí.Cô gái này vừa ra tay, Dương Khai liền nhìn ra nàng nhất định có bản lãnh thật sự trongngười.

Đừng nói chi là nàng ngay cả lò luyện khí cũng chưa lấy ra nữa, rõ ràng là muốn lăngkhông luyện chế.

Loại luyện chế này, đối với luyện khí sư yêu cầu cực cao, người bìnhthường căn bản không thể làm được.Mà càng làm cho Dương Khai vui mừng chính là, cô gái này nắm trong tay ngọn lửa rõ ràngđến trình độ xuất thần nhập hóa.

Một ngụm linh tửu ngọn lửa phun ra, trực tiếp bao vây lạiXích Vũ Cương Thạch, không nhiều một phần, không ít một phần, một tia một chút nào cũngkhông có lãng phí.Nhất Khai 465465I 46566Trong cực nóng, Xích Vũ Cương Thạch vào khoảng đầu người nhanh chóng hòa tan.

Cô gáinâng lên một bàn tay ngọc xinh tươi, năm ngón tay linh hoạt chuyển động.

Từng giọt tạpchất bị bỏ đi, Xích Vũ Cương Thạch cũng không ngừng thu nhỏ.

Giống như lúc luyện đanphải ngưng luyện dịch thuốc vậy, lúc luyện khí cũng phải cần thanh trừ sạch sẽ tạp chấttrước.Một phân đoạn này là phân đoạn cơ bản nhất, cũng là phân đoạn khảo nghiệm bản lĩnh củaluyện đan sư cùng luyện khí sư nhất, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến phẩm chất thành phẩmcuối cùng.

Thần niệm của Dương Khai hơi thả ra, cẩn thận dò xét tình huống của Xích VũCương Thạch.Kết quả rất kinh người, hao phí đại khái thời gian một nén nhang, cô gái lại bỏ đi sạch sẽ tạpchất tạp chất Xích Vũ Cương Thạch, một chút cũng không còn.

Trên phân đoạn này, nàng đãlàm đến trình độ hoàn mỹ!Nhất Khai 466466I 46667Riêng là chiêu thức ấy, đã không hổ danh tiếng đại sư.

Dương Khai mặt lộ vẻ tán dương.

Lúctrước bởi vì đủ loại thành kiến với cô gái này làm giảm xuống mấy phần, chỉ cần có bản lãnhthật sự, có chút vấn đề tác phong của phương diện sinh hoạt, trái lại cũng không phải làkhông thể chịu được.Sau một nén nhang, Xích Vũ Cương Thạch vào khoảng đầu người đã hóa thành một đoànkhoáng dịch tinh thuần chỉ lớn chừng quả đấm.Cô gái ngẩng đầu, đắc ý nhìn Dương Khai nói: – Tiểu đệ đệ, hiện tại cầu xin tha thứ còn kịpnha.

Chỉ cần ngươi có thể đưa trăm vạn nguyên tinh, tỷ tỷ sẽ đại từ đại bi tha thứ cho ngươitội vô lễ trước đó.– Xì! Dương Khai cười lạnh.– Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, ghét nhất nam nhân ngoan cố không tha như ngươi vậy! Côgái cắn răng, vừa phân tâm cùng Dương Khai nói chuyện, vừa trên tay không ngừng nghỉ,ngón tay của tay nhỏ bé cầmNhất Khai 467467I 46768khoáng dịch liền nhúc nhích.

Từng đạo pháp quyết đánh ra, rơi vào bên trong khoáng dịch,đồng thời ngọn lửa màu trắng nọ cũng chợt cao chợt thấp, hiển nhiên là đang khống chếhỏa hầu.Mắt thường có thể thấy được, khoáng dịch chậm rãi bị kéo dài, từ từ có hình thức ban đầucủa một thanh kiếm.

Mà theo thời gian trôi qua cùng động tác của cô gái, bộ dáng trườngkiếm càng ngày càng rõ ràng, chỗ bên cạnh lại lóe ra hàn quang sắc bén.

Chỗ chuôi kiếm lạinổi lên từng đạo văn lộ phức tạp.

Phen này luyện chế, ngược lại có vẻ có chút khô khan,cũng không có cảnh tượng kinh tâm động phách đặc biệt, nhưng vô luận là Dương Khai haylà Nam Môn Đại Quân đều nhìn không chớp mắt.Ước chừng sau một canh giờ, cô gái bỗng nhiên lại lấy ra vò rượu uống vào một hớp rượungon, há miệng phun ra đồng thờ, ngọn lửa của nó chợt vừa thu lại.

Kèm theo tiếng vang xìxì, một loạt u quang tạo nên trên trường kiếm.Nhất Khai 468468I 46869– Thu công! Cô gái thuận tay ném đi, đã bắn trường kiếm đến giữa không trung, sau đóthẳng thừng rơi xuống, vững vàng cắm trên mặt dất, xuống đất một thước có thừa.
 
Chương 2784: Tai họa kéo ngàn năm


Mặt đất hang đá này vô cùng cứng rắn, nhưng Xích Vũ Cương Kiếm chỉ cần quán tính rơixuống cũng đâm thủng vào ba tấc, đủ thấy độ sắc bén của nó.

Càng quý hơn là kiếm này chủyếu dùng Xích Vũ Cương Thạch luyện chế thành, không có bỏ thêm tài liệu khác, độ dẻo đặcbiệt, nhưng tuyệt đối không thể nói là sắc bén.Chỉ điểm này, đã làm Dương Khai có đánh giá khái quát về bản lĩnh luyện khí của nữ nhânnày.

Đưa tay hút lấy, Xích Vũ Cương Kiếm rơi vào trong tay, Dương Khai vận chuyển đếnguyên, thân kiếm ông ông chấn động, run lên, trường kiếm nổi lên gợn sóng, mềm dẻo nhưcây roi.Nhất Khai 469469I 46970– Cấp Đạo Nguyên hạ phẩm! Dương Khai nhướng mày.– Ha ha ha ha! Nữ nhân này đạp trên đá, hai tay chống nạnh, cười to: – Tất cả đều thần phụcdưới thuật luyện khí thần kỳ vĩ đại của lão nương đi.Nam Môn Đại Quân đen mặt nói: – Cung chủ, không thì chúng ta thôi đi.Nếu là trước khi nữ nhân này luyện chế, Nam Môn Đại Quân đề nghị như thế nói khôngchừng Dương Khai cũng thuận thế đi về, nhưng giờ nhìn thấy được rồi, hắn lại có tính toánkhác.

Nữ nhân này dù nhìn không đáng tin cậy, nhưng lại có bản lĩnh, còn không phải bìnhthường.– Tiểu đệ đệ, tâm phục khẩu phục chưa? Nữ nhân dương dương đắc ý nhìn Dương Khai, làmnhư mau tới sùng bái ta đi.– Cũng tạm.

Dương Khai gật đầu.Nhất Khai 470470I 47071– Cũng tạm? Nữ nhân biểu tình hung dữ, gằn giọng: – Cũng tạm? Thủ đoạn thần kỳ như vậy,lại chỉ đổi lấy đánh giá là cũng tạm?Nữ nhân nóng giận, xua tay như đuổi ruồi: – Đi đi đi, đi nhanh, chỗ này không chào đónngươi, đi càng xa càng tốt.Vốn nhìn tiểu tử này là khách do Nam Môn Đại Quân dẫn tới, nữ nhân này cũng nể tình ítnhiều, không thì sao lại cố ý lộ ra tài năng thuật luyện khí, bây giờ Dương Khai đánh giákhông mặn không nhạt, lại làm nàng giận dữ, trực tiếp đuổi người, không còn chút hứng thúnói chuyện nữa.

Ghét nhất cái loại không biết thưởng thức, còn ra vẻ hiểu nhiều.Dương Khai mỉm cười: – Quả thật tạm được.Thần sắc nữ nhân chuyển lạnh, nhàn nhạt nói: – Tiểu đệ đệ, cẩn thận họa từ miệng mà ra,đừng nhìn ta thế này, ta chỉ cần nói một câu, sẽ làm ngươi chết không chỗ chôn.Nhất Khai 471471I 47172Nam Môn Đại Quân cười hắc hắc nói: – Tiểu Hầu, ngươi nói quá rồi, cẩn thận không xuốngthang được.Nữ nhân hừ nói: – Lão nương chính là Đế khí sư, thật muốn giết người, còn sợ không ai ratay thay ta? Đừng nhìn những tên bên ngoài đỏ mắt đòi nợ lão nương, nếu lão nương thậtsự thương lượng với họ, toàn bộ đều sẽ biến thành vệ sĩ cho ta.Nam Môn Đại Quân nhàn nhạt nói: -Cung chủ là Đế đan sư!– Ặc… Nữ nhân cả kinh nhìn Dương Khai, lại nghiêng đầu nhìn sang Nam Môn Đại Quân,muốn nhìn ra dấu vết nói bậy, nhưng kết quả làm nàng thất vọng, là Nam Môn Đại Quânthần sắc nghiêm túc.

Hơn nữa theo nàng hiểu biết Nam Môn Đại Quân, hắn tuyệt đối sẽkhông nói bậy chuyện như thế.Nhất Khai 472472I 47273Đế đan sư? Trẻ thế này? Nữ nhân có chút bị dọa, nhưng vẫn cứng miệng nói: – Vậy thì sao,Đế khí sư, Đế đan sư, mọi người đều không kém gì nhau.Ngẫm lại cũng buồn cười, trên đảo vô danh này, lại hội tụ một vị Đế khí sư, một vị Đế đan sưcùng một vị Đế trận sư, đội hình như thế đúng là khủng bố.

Bất cứ tông môn nào nhìn thấycũng sáng mắt lên, không tiếc mọi giá đi mời gọi.Dương Khai nói: – Hầu đại sư phải không? Xem ra Hầu đại sư rất không hài lòng với đánhgiá của bổn thiếu.Nữ nhân xì một tiếng: – Tùy tiện thôi, ta không quen biết ngươi, ngươi đánh giá thế nào làchuyện của ngươi.– Bổn thiếu không nói bậy, là bởi vì ta đã gặp luyện khí sư lợi hại hơn.Nhất Khai 473473I 47374Nghe vậy, nữ nhân lập tức dậm chân, mắng to: – Cái rắm, trên đời này nào còn luyện khí sưlợi hại hơn lão nương, đạo luyện khí, lão nương là đệ nhất thiên hạ!Quay đầu giận dữ nhìn Nam Môn Đại Quân, nghiến răng nói: – Ta có thể đánh tiểu tử nàykhông?Nam Môn Đại Quân lắc đầu nói: – Làm sao có đệ nhất chứ?Bất cứ lĩnh vực nào, đều không có ai dám xưng mình là đệ nhất thiên hạ, có lẽ Diệu Đan ĐạiĐế có thể tự xưng như vậy trên đạo luyện đan, nhưng nữ nhân này rõ ràng còn chưa cótrọng lượng đó.– Hầu đại sư không tin? Khóe miệng Dương Khai nhếch lên, toát ra một tia cười kỳ dị.Nữ nhân hừ nói: – Nếu ngươi nói vậy, dẫn ta đi tìm luyện khí sư lợi hại hơn kia, lão nươngmuốn xem thử, là ai mạnh ai yếu.Nhất Khai 474474I 47475Dương Khai lắc đầu: – Ta không biết giờ nàng ở nơi nào.Nữ nhân bĩu môi, đầy vẻ kinh bỉ, rõ ràng cảm thấy Dương Khai thuận miệng bịa ra.– Nhưng mà… Dương Khai chợt chuyển giọng.

– Nếu ta có thể chứng minh trên đời này cóngười hơn cô trên thuật luyện khí, vậy thì sao?

- Gả cho ngươi thì có sao? Nữ nhân cười lạnh không thôi, kéo quần dãi rách nát, ưỡn ngựclên, lời nghe kinh người: – Lão nương muốn mặt có mặt, muốn ngực có ngực, muốn dáng códáng, đến giờ còn là thân con gái, đừng nói ngươi chướng mắt?Dương Khai liếc Nam Môn Đại Quân, người sau lau trán, tràn đầy bất đắc dĩ, rõ ràng đã sớmhiểu biết nữ nhân này vô sỉ.– Được rồi.

Dương Khai gật đầu, thuận tay lấy ra một món, đưa cho nữ nhân này, nói: -Vậymời Hầu đại sư xem thử thứ này.Nhất Khai 475475I 47576Nữ nhân cầm lấy, ánh mắt quét qua, liền cười lạnh khinh thường: – Bí bảo Hư cấp? Ở đâu rathứ đồ chơi này? Ồ, còn là chiến thuyền.

Bí bảo Hư cấp, là bí bảo của võ giả Phản Hư Cảnhmới dùng, đối với tầng thứ như nàng hiện tại thì đúng là đồ chơi, không có tác dụng gì.Dương Khai cười nhạt nói: – Thứ càng cấp thấp càng đơn giản mới càng thể hiện bản lĩnhngười luyện chế, chẳng lẽ không phải sao?Nữ nhân nhíu mày, khó có khi lại đồng ý quan điểm của Dương Khai: – Ngươi nói cũng phải.Giống như nấu bếp, thử thách bản lĩnh của đầu bếp không phải những món hiếm lạ quý giá,mà là xào khoai cắt sợi.– Hả? Bỗng nhiên thần sắc nữ nhân chợt nghiêm lại, khinh thường trong mắt cũng biến mất,thay vào đó là cẩn thận cùng ngạc nhiên, lật qua lật lại xem xét chiến thuyền trong tay, thầnniệm trào ra, đang tra xét cấu tạo bên trong.Nhất Khai 476476I 47677

- Cung chủ thật lòng muốn thu nữ nhân này vào Lăng Tiêu Cung? Nam Môn Đại Quân yênlặng truyền âm.

– Ngài cũng thấy cô ta là thứ đức hạnh gì, nếu thật vào Lăng Tiêu Cung,không chừng sẽ chọc tới rắc rối gì.– Cô ta hành động quái dị, tùy ý mà làm, còn không phải chưa gặp người người hàng phụcđược.– Cung chủ có lòng tin hàng phục được cô ta?– Không! Dương Khai lắc đầu: -Muốn hàng phục cô ta, chỉ có đánh bại cô ta trên lĩnh vực tinhthông, ta không có bản lĩnh này.Đối với chuyện này, Nam Môn Đại Quân hiểu rõ ràng, sở dĩ hắn đồng ý gia nhập Lăng TiêuCung, không phải là Dương Khai chân thành mời gọi, cũng không phải Dương Khai tốt vớihắn, mà là vì trong Lăng Tiêu Cung có thứ trong lĩnh vực của hắn mà không thể phá giảiđược, đây mới là nguyên nhân chủ chốt.Nhất Khai 477477I 47778– Tuy nhiên ta không có bản lĩnh này, người khác lại có.

Dương Khai mỉm cười thần bí.

- Là chiến thuyền Hư cấp này? Nam Môn Đại Quân nhướng mày, ý thức được mấu chốt.Dương Khai cười hắc hắc, không nói nữa.Chiến thuyền Hư cấp, đối với Dương Khai thì đã quá thấp, nhưng nó lại do chính tay DươngViêm luyện chế ra, là Dương Khai mang theo từ U Ám Tinh.

Dương Khai lĩnh giáo sâu sắctrình độ luyện khí của Dương Viêm, nếu như vị Hầu đại sư này luyện khí còn lợi hại hơn cảDương Viêm, tự nhiên Dương Khai không còn nói được gì, tuy nhiên Dương Khai cảm thấykhả năng này không lớn.Nhìn biểu tình ngưng trọng của nữ nhân này là thấy được.

Người ngoài xem chơi, ngươitrong nghề nhìn ra mối, chỉ là một chiếc chiến thuyền Hư cấp nho nhỏ, ở trong mắt DươngKhai cùng Nam Môn Đại Quân thì chỉ là một món bí bảo cấp thấp mà thôi, nhưng ở trongmắt nữ nhân nàyNhất Khai 478478I 47879lại là luyện chế cực kỳ tinh diệu.

Thời gian trôi qua, trong hang đá yên ắng, biểu tình nữnhân càng thêm ngưng trọng, trán toát ra mồ hôi.Chi tiết này làm Nam Môn Đại Quân vừa kinh vừa sợ.

Nữ nhân này như thế, rõ ràng là chiếnthuyền Hư cấp này tạo thành xung kích rất lớn tới nàng.

Tuy rằng Nam Môn Đại Quânkhông thừa nhận nàng tự xưng luyện khí sư đệ nhất thiên hạ, nhưng trong tiềm thức, cũngcảm thấy trên đạo luyện khí thì toàn bộ Tinh Giới cơ bản không ai sánh bằng.Nhưng giờ nhìn lại, xem ra trên đời này quả thật có núi khác cao hơn.

Chiến thuyền Hư cấpnày là do ai luyện chế ra, từ đâu mà cung chủ có được? Lại có hiệu quả thần kỳ như thế.

- Vận chuyển nó.

Nữ nhân đột nhiên ngẩng đầu gọi Dương Khai, lời không khách khí.Dương Khai cũng không để ý, bấm pháp quyết, chiến thuyền bằng bàn tay liền phình to, lớnra 5 trượng, toàn thân đên thui, Dương Khai mởNhất Khai 479479I 47980cửa, nữ nhân lóe lên tiến vào trong.

Có lẽ, nàng muốn quan sát kỹ càng từ trong ra ngoài.Dương Khai cũng không vội, dứt khoát cùng Nam Môn Đại Quân ngồi ngoài chờ.Đến lúc này, Dương Khai đã nắm chắc tám phần, còn lại thì xem nữ nhân này có chịu nhậnhay không.

Nửa canh giờ sau, nữ nhân sắc mặt ngây dại đi ra khỏi chiến thuyền, giống nhưcái xác không hồn, thiếu nữ vừa bị mấy chục người dày xéo, bước chân cứng ngắc máy móc.Chỉ có trong ánh mắt lóe lên hào quang khác thường, môi hé mở, không biết đang thì thàocái gì.

Dương Khai cùng Nam Môn Đại Quân liếc nhau đều thức thời không lên tiếng quấyrầy nàng.1 canh giờ, 2 canh giờ, nửa ngày, một đêm.

Chừng 2 ngày sau, nữ nhân mới chợt có biếnhóa, ánh mắt sáng rực lên, nhảy dựng vỗ tay hô:– Ha ha ha! Ta hiểu rồi, thì ra là thế.

Nàng lại có được một chút thu hoạch.Nhất Khai 480480I 48081Thấy vậy, Nam Môn Đại Quân mới thở phào.

2 ngày qua hắn cũng lo lắng, nói gì cũng ở quenbiết nhiều năm, nữ nhân này thường xuyên làm ra hành động dọa người, nhưng dù saocũng là bạn bè nhiều năm, thấy nữ nhân như vướng ma chướng, Nam Môn Đại Quân thật sợnàng tẩu hỏa nhập ma.Nhưng bây giờ xem ra là mình lo lắng vô ích, làm cho Nam Môn Đại Quân thả lỏng, cũng cóchút căm giận.

Người tốt sống không lâu, tai họa kéo ngàn năm, với những gì nữ nhân nàylàm trước giờ, chỉ sợ sẽ đồng thọ thiên địa, đi cùng trời trăng, mình lo cho cô ta làm gì chứ?
 
Chương 2785: Ngươi là Hầu đại sư?


– Thế nào? Dương Khai mỉm cười nhìn sang.– Ui nha… Nữ nhân gãi đầu, chuyển mắt sang phía khác, cười khan hắc hắc: – Luyện chếchiến thuyền này… quả thật… không tệ, ha ha ha….Nhất Khai 481481I 48182Nam Môn Đại Quân mỉm cười nói: – Tiểu Hầu, còn nhớ trước đó ngươi đã nói gì?Nữ nhân hung hăng trừng lại, thế mới làm ra dáng lưu manh, nhìn Dương Khai: – Được rồi,dù là tính cách của ta có khuyết điểm nhỏ…– Khuyết điểm nhỏ? Nam Môn Đại Quân trán nổi gân xanh.– Nhưng cũng có ưu điểm, ưu điểm lớn nhất của ta là đánh cược chịu thua! Nữ nhân nhìnDương Khai, bình thản nói: – Nếu vậy, lúc nào chúng ta thành hôn?– Thành hôn thì không cần.

Dương Khai khoát tay từ chối.

– Hầu đại sư là một đời đại sưluyện khí, bổn thiếu đến đây chủ yếu mời ngài đi Lăng Tiêu Cung trấn giữ, đảm nhiệm thủtịch luyện khí sư, trước đó có đắc tội, xin Hầu đại sư đừng trách.Nhất Khai 482482I 48283– Hì hì hì… Nữ nhân che miệng cười duyên, cả người run run.

– Tiểu đệ đệ thật biết nóichuyện.

Đột nhiên sắc mặt nghiêm lại.

– Nói phải nói rõ ràng, là chính ngươi không cần tathực hiện ước định, không phải ta quỵt nợ, không được làm xấu danh tiếng của ta.– Đại Quân có thể làm chứng.

Dương Khai mỉm cười, bổ sung: – Điều kiện trước tiên là Hầuđại sư chịu theo ta về Lăng Tiêu Cung.Nữ nhân nghe vậy, nghiêm mặt, nghiêng đầu liếc Nam Môn Đại Quân, cẩn thận cân nhắc,nói: – Nếu không có Đại Quân, vậy dù Lăng Tiêu Cung ngươi hứa bao nhiêu lợi ích, lãonương cũng sẽ không cân nhắc.

Nhưng nếu Đại Quân đã gia nhập… ta cũng đi góp náo nhiệt.– Nhất định không để Hầu đại sư thất vọng! Dương Khai gật đầu mỉm cười.– Không vội! Nữ nhân giơ tay, nói: – Trước đó, ta còn một điều kiện.Nhất Khai 483483I 48384Dương Khai nhíu mày, gật đầu: – Ngươi nói.Nữ nhân quay người, đi tới phía sau hòn đá, nhấc chân lên, vạch váy lên hông, một chândẫm lên tảng đá, nửa chân trần lộ ra ngoài.

Nàng không để ý, trong tay xuất hiện một cái lọxúc xắc, lắc hoa mắt một hồi, trong lọ phát ra tiếng bùm bùm, sau đó nện xuống tảng đá,quát lớn:– Cược với ta một phen, tiền cược chính là chiến thuyền này! – Điều kiện của ngươi là thứnày? Dương Khai kinh ngạc.– Phải! Nữ nhân gật đầu.Dương Khai hết chỗ nói, trước đó nghe Nam Môn Đại Quân nói vị Hầu đại sư này thích cượcthành tính, vẫn không có cơ hội lĩnh giáo, không ngờ vừa đến liền xuất hiện.

Chiến thuyềnHư cấp này do Dương Viêm luyện chế, có sức hút cực lớn đối với nàng, bởi vậy nàng mớibắt Dương Khai lấy làm vật cược.Nhất Khai 484484I 48485– Được! Dương Khai tự nhiên không thành vấn đề, chẳng qua là cược một phen mà thôi.

–Nếu ta thắng, vậy tính thế nào? Tiền cược của ngươi là gì?– Ta tự có bồi thường cho ngươi! Nữ nhân hừ một tiếng, trầm giọng quát: – Đặt lớn hay nhỏ?Dương Khai liếc Nam Môn Đại Quân, người sau nói: – Cung chủ tùy tiện đặt, không cần lo côgiở trò mèo gì, người này đánh cược thì vô cùng nghiêm túc, tuyệt đối không chơi xấu.– Vậy thì lớn.

Dương Khai thuận miệng, dù sao thắng thua cũng không sao, thua thì cũng chỉlà một chiếc chiến thuyền Hư cấp.Nam Môn Đại Quân âm thầm lấy ra một cái nhẫn không gian, đặt lên tảng đá, nói: – Ta cũngđặt lớn.Nhất Khai 485485I 48586Nữ nhân cười lạnh nói với Nam Môn Đại Quân: – Coi chừng thua hết vốn đấy.– Yên tâm, nhắm mắt cũng thắng được ngươi.– Tới đây tới đây, đặt xong buông tay, mở!……………Một hồi sau, nữ nhân tay trái nắm cổ tay phải, ra sức giũ, ánh mắt như nhìn kẻ thù giết cha,đau đớn không muốn sống nữa:– Gãy tay rồi, sao mạnh vậy chứ? Nam Môn Đại Quân thản nhiên thu lại nhẫn không gian,nói: – Tính đi, Tiểu Hầu ngươi thiếu ta tổng cộng 50 triệu nguyên tinh.– Ghi nợ!Nhất Khai 486486I 48687Nữ nhân tức giận trừng hắn, lại nhìn sang Dương Khai, thở dài: – Nếu thua, vậy đưa chongươi một thứ đi.

Nói rồi, đưa tay vào lòng mò một hồi, thuận tay lấy ra một vật ném choDương Khai.

Dương Khai không chút phòng bị tiếp lấy, nhìn kỹ lại, suýt nữa phun máu mũi.Nữ nhân kia cười hắc hắc nói: – Áo lót của ta, vẫn còn hơi ấm đó… Dương Khai đen mặt: – Talấy làm gì chứ!Nữ nhân này ý vị sâu xa nói: – Ai biết được…Dương Khai thở dài, chuẩn bị trả lại áo lót cho đối phương, đột nhiên nhướng mày, run taygiũ ra, trải trên tay xem xét kỹ càng.

Nữ nhân vốn định nhìn trò cười của Dương Khai,nhưng nhìn hắn như vậy, trong lòng nhảy dựng, lén truyền âm với Nam Môn Đại Quân:– Đại Quân à, cung chủ này không phải gà tơ đó chứ? Ta chọc ghẹo như vậy có khi nào bị hắnnuốt luôn không.Nhất Khai 487487I 48788– Chỉ bằng ngươi? Nam Môn Đại Quân cười khinh bỉ.– Ta làm sao chứ? Nữ nhân lập tức không vui.Bên kia Dương Khai lại nhìn ra dấu vết, kinh ngạc nhìn về phía nữ nhân: – Ngươi là Hầu đạisư?Nữ nhân ngẩn ra, chớp mắt nói: – Đúng rồi, ta họ Hầu, tên một chữ Vũ!– Thì ra ngươi chính là Hầu đại sư! Dương Khai cười ha ha, chỉ vào dấu hiệu đầu khỉ trên áolót.Hầu Vũ thế mới hiểu hắn đang nói gì, mỉm cười nói: – Thì ra ngươi đang nói cái này, khôngsai, ta chính là đại sư luyện khí thần long thấy đầu không thấy đuôi đó… Hầu đại sư!– Không ngờ là ngươi! Dương Khai tròn mắt, nhưng sau đó lại vuốt cằm:Nhất Khai 488488I 48889– Phải sớm nghĩ ra.

Lúc ở tàu cao tốc của Nam Môn Đại Quân, Dương Khai nhìn thấy điêukhắc đầu khỉ, mơ hồ cảm giác thấy qua ở đâu rồi, nhưng không kịp nghĩ liền bị cắt ngang.Lúc này nhìn lại dấu hiệu đầu khỉ trên áo lót, Dương Khai liền nhớ ra.Mấy ngày trước dẫn Tần Ngọc tham dự hội đấu giá ở Phong Lâm Thành, từng mua cho nàngmột cái Lưu Vân Hồ Điệp Trâm, tốn không ít nguyên tinh thượng phẩm, mà ở trên Lưu VânHồ Điệp Trâm có một cái dấu hiệu đầu khỉ này.Lúc đó Tần Ngọc nói, vị Hầu đại sư này là đại sư luyện khí vô cùng thần bí, thậm chí là namhay nữ cũng không ai biết, chỉ là những bí bảo Hầu đại sư luyện chế ra, không thứ nàokhông phải tinh phẩm, mỗi cái đều bán ra giá cao.

Cái tên Hầu đại sư có danh tiếng vang dộiở Nam Vực, chỉ là làm người ta không thể ngờ tới, bộ mặt thật của Hầu đại sư lại là một nữnhân.Nhất Khai 489489I 48990Hơn nữa còn là một nữ nhân kỳ quái thích say sưa, thích đánh cược, đã cược nhất địnhthua! Đúng thật là chuyện mừng bất ngờ, vốn thực lực luyện khí của Hầu Vũ đã không kém,lại thêm danh tiếng của Hầu đại sư, lần này Lăng Tiêu Cung kiếm lời to rồi.Hiện tại Lăng Tiêu Cung hội tụ Đế đan sư, Đế trận sư, Đế khí sư, ngay cả đạo khôi lỗi cũng cóthoáng qua, ba đại đại Yêu Vương tọa trấn, pháp trận không gian nhảy vực liên thông cácnơi có thể tưởng tượng được, tông môn trỗi dậy không ai cản nổi.

Tâm tình Dương Khai tốtlên, khoát tay:– Chiến thuyền Hư cấp này đưa cho cô, dù sao đối với ta, cũng chỉ vật tưởng nhớ.– Thật sao? Hầu Vũ mừng rỡ không thôi, cười không khép miệng, lại duyên dáng hành lễ vớiDương Khai: – Vậy thiếp thân cảm tạ cung chủ ban thưởng.Nhất Khai 490490I 49091Nàng chợt như thế, Dương Khai lại không quen.

Chỉ nháy mắt, Hầu Vũ liền quay về như cũ,nhảy vào chiến thuyền Hư cấp, hai tay ôm ấp như bảo vật tuyệt thế.Dương Khai giải trừ dấu ấn thần hồn, Hầu Vũ luyện hóa một chút, liền trịnh trọng thu hồi.– Cung chủ, ngày sau nếu có cơ hội, ta mong ngài có thể giúp ta dẫn tiến gặp người luyện chếchiến thuyền này.

Hầu Vũ đi tới, sắc mặt nghiêm nghị nói.– Sẽ có cơ hội.

Dương Khai gật đầu.

– Ngươi còn vật gì thu dọn? Nếu không có, chúng ta đithôi.Hầu Vũ cười hì hì: – Ta không mang theo vật gì.

Quanh năm đánh bạc, làm nàng thua sạchgia sản, đừng nhìn nàng là Đế khí sư, thật ra là nghèo rớt mồng tơi.Nhất Khai 491491I 49192– Vậy đi thôi.

Dương Khai nói: – Hai vị đừng chống cự.Nói rồi, vận chuyển pháp tắc không gian cùng đế nguyên bao phủ bọn họ, trong lòng khẽđộng, nháy mắt biến mất khỏi hang.Tầm nhìn biến hóa, ba người lại xuất hiện trên đảo.

Nam Môn Đại Quân đã sớm chuẩn bị,cho nên không thấy sao, nhưng Hầu Vũ cả kinh:– Không gian thuấn di? Nháy mắt từ hang đá ra đến đây, đột phá những tầng lá chắn cùngtrận pháp cản trở, Hầu Vũ không cảm giác Dương Khai vận dụng bí bảo, vậy chỉ có một cáchmới giải thích được.– Cung chủ ngài tinh thông pháp tắc không gian?– Cung chủ chúng ta thần thông quảng đại, sau này sẽ có lúc ngươi kinh ngạc.

Nam Môn ĐạiQuân cười hắc hắc.Trong lòng Hầu Vũ nghiêm nghị, thầm may mắn trước đó không xung đột trực diện vớiDương Khai, bằng không thực lực như vậy thật khôngNhất Khai 492492I 49293là gì với hắn.

Cùng là Đế Tôn nhất tầng cảnh, đối thủ tinh thông pháp tắc không gian sẽkhủng bố cỡ nào?– Hỏng rồi.

Hầu Vũ đột nhiên mặt trắng bệch, thúc giục Dương Khai: – Đi mau, không đi thìtrễ mất.Dương Khai tự nhiên biết nàng lo lắng chuyện gì, nói: – Ngày sau Lăng Tiêu Cung ta nhấtđịnh danh chấn thiên hạ, ngươi thân là thủ tịch luyện khí sư Lăng Tiêu Cung, không thể nàoche giấu được.

Nếu để ngày sau đòi nợ đến Lăng Tiêu Cung, làm hỏng danh dự Lăng TiêuCung ta, không bằng bây giờ trả hết nợ.– Cung chủ ngài… Hầu Vũ toát ra cảm động.

Nhưng câu sau của Dương Khai làm cảm độngcủa nàng vỡ vụn.

– Tất cả chi trả hôm nay, đều trừ vào lương tháng của ngươi sau này.– Nữ nhân thối, cuối cùng ngươi cũng ra! Hôm nay chắp cánh cũng không bay được! Tiếnggầm vang lên, ánh sáng từ xa bắn tới, đồng thờiNhất Khai 493493I 49394tiếng cảnh báo truyền ra vang dội khắp nơi.

Sau đó, trong ánh sáng hiện ra bóng người,chính là nam nhân trung niên mà Dương Khai cùng Nam Môn Đại Quân gặp khi lên đảo vào2 ngày trước, người này khí thế Đế Tôn lưỡng tầng cảnh hùng hồn, thần niệm khóa cứngHầu Vũ, tuyệt đối không cho chạy trốn.

Xông tới, bàn tay mở rộng chụp lấy Hầu Vũ.Uy áp kinh người như núi phủ xuống, Hầu Vũ không khỏi sắc mặt trắng bệch, ngay cả NamMôn Đại Quân cũng lảo đảo.

Hai người chỉ là Đế Tôn nhất tầng cảnh, đối mặt Đế Tôn lưỡngtầng cảnh giận dữ ra tay, tự nhiên khó mà đối chọi, hít thở cũng khó khăn.
 
Chương 2786: Bán thân 100 năm


Đối mặt một đòn khiếp người của nam nhân trung niên, Dương Khai đi ra một bước, nháy mắt đạp chân xuống, uy thế như núi đè lên Hầu Vũ cùng Nam Môn Đại Quân liền tan rã như tuyết dưới trời nắng.

Nhẹ nhàng chỉ ra một cái, nhìn bình thường, nhưng thầm hòa hợp chí lý thiên địa.Nam nhân trung niên lao tới biến sắc, vội vàng chuyển sang chưởng, đế nguyên tuôn trào,đụng vào chiêu của Dương Khai.

Nhưng bụp một cái, khí tức của nam nhân trung niên liền lõm vào như trái bóng xì hơi, cả người không khống chế lùi lại mấy bước mới đứng vững được. Nhìn lại Dương Khai, đứng yên như núi, khí tức trầm ổn, gió biển thổi góc áo phần phật bay lên.

Hầu Vũ ngây dại, sững sờ nhìn bóng lưng Dương Khai, nhất thời tôn sùng Dương Khai như người trời.

Không nhìn nhầm chứ? Đế Tôn nhất tầng cảnh có thể lợi hại như thế? Mình cùng Đại Quân cũng là Đế Tôn nhất tầng cảnh mà, nhưng dưới áp lực đột kích, hít thở cũngkhó khăn, nhưng vị cung chủ Lăng Tiêu Cung này lại một chỉ lui địch!– Ngươi… Nam nhân trung niên cũng bị dọa, khoảnh vừa rồi, hắn không phải nhìn thấy một chỉ tay, mà là lưỡi dao kinh thiên chém tới, khí tức tử vong bao phủ toàn thân, làm hắnkhông thể tránh không thể đỡ.

Ngay khi hắn cho rằng mình không chết cũng phải trọng thương, đối phương lại nhẹ nhàng phá đi phòng ngự, chỉ là đẩy lùi hắn mà thôi, không thậthạ sát thủ, thậm chí còn không làm bị thương, chỉ là hơi thở hơi hỗn loạn.– Các ngươi cùng một nhóm? Nam nhân trung niên lúc này cũng nhận ra Dương Khai cùng Nam Môn Đại Quân, hai người này lên đảo vào 2 ngày trước, mình đã thấy, lúc đó người tacòn nói tới đòi nợ, cũng liền tin.

Nhưng giờ nhìn lại, hai người này nào phải đòi nợ, rõ ràng là cùng phe với nữ nhân đáng ghét kia.Nếu là Đế Tôn nhất tầng cảnh bình thường, hắn không coi ra gì, nhưng vừa rồi Dương Khaichỉ ra một cái, thấy được bản lĩnh của Dương Khai, trong lòng vô cùng kiêng kỵ.

Nếu thật xé rách thể diện đánh lên, mình chưa chắc là đối thủ.Trong lòng xoay chuyển, nam nhân trung niên khôi phục bình tĩnh, trầm giọng quát: – Mặckệ thế nào, hôm nay nữ nhân kia phải trả tiền, hoặc là đền mạng!Dứt lời, từ các hướng bay ra những bóng người, tụ tập bên cạnh nam nhân trung niên.Những người này, đều là chủ nợ vẫn luôn ở trên đảo.

Tổng số chừng 20 người, trong đó 5 vị Đế Tôn Cảnh, ngoài nam nhân trung niên là Đế Tôn lưỡng tầng cảnh, 4 người khác đều là ĐếTôn nhất tầng cảnh.

Nhiều người như vậy đứng bên cạnh, kiêng kỵ trong lòng nam nhân trung niên cũng bớt được vài phần, một người mình không phải đối thủ của thanh niên này,nhưng đông người như vậy còn đánh không lại?Hổ dữ không đấu nổi đàn sói, hai tay khó đỡ bốn người, đối phương lợi hại thế nào cũng chỉ có một người.

Những người này xuất hiện, đều toát ra giận dữ với Hầu Vũ, giống như có thù không đội trời chung với nàng, nhưng không cũng tùy tiện lên tiếng, rõ ràng lấy nam nhântrung niên dẫn đầu. Vị này, cô ta thiếu chúng ta không ít nguyên tinh, nếu ngươi cố tình che chở, vậy đừng trách chúng ta không nể tình.

Nam nhân trung niên nhìn vào Dương Khai, rất là cảnh giác.– Người đến đủ chưa? Dương Khai mỉm cười, ánh mắt quét qua toàn cảnh, lại rơi vào ngườinam nhân trung niên, không nhanh không chậm nói: – Thiếu nợ trả tiền, lý lẽ đương nhiên,cô ta thiếu các ngươi, ta thay mặt trả hết.– Ngươi trả thay cô ta? Nam nhân trung niên nghe vậy cả kinh, nhìn Dương Khai:– Ngươi có biết cô ta thiếu bao nhiêu không?– Thiếu bao nhiêu trả bấy nhiêu! Dương Khai nhàn nhạt nói.Hầu Vũ nuốt nước miếng, lén chọt Nam Môn Đại Quân, hỏi: – Cung chủ chúng ta giàu lắmsao?Nam Môn Đại Quân liếc nàng, hắc hắc cười lạnh: – Có liên quan xu nào tới ngươi? Dù sao lần này cung chủ giúp ngươi trả hết nợ, lại trừ trong lương tháng của ngươi, xem chừng cả đờinày ngươi cũng phải ở Lăng Tiêu Cung rồi.Hầu Vũ nghe vậy, sắc mặt biến đổi, nắm chặt cánh tay Nam Môn Đại Quân: – Đại Quân,ngươi không thể bỏ rơi ta, ta là vì ngươi mới gia nhập Lăng Tiêu Cung, ngày sau ngươimuốn đi cũng không được đi một mình, nhất định phải dẫn theo ta.Nam Môn Đại Quân tiếp tục cười lạnh, rút tay ra.Bên kia, nghe Dương Khai lớn tiếng nói, mọi người phản ứng khác nhau, có vui vẻ, có hoàinghi.

Dù sao nữ nhân này thiếu nợ không nhỏ, thanh niên kia nói thiếu bao nhiêu trả bấynhiêu, hắn có tiền này không? Đó không phải nguyên tinh hạ phẩm hay trung phẩm, mà lànguyên tinh thượng phẩm tính bằng triệu.

Ngay cả Di Thiên Tông cùng Ly Long Cung, gánh vác số nợnày cũng không chịu nổi.– Các hạ là ai? Nam nhân trung niên cau mày quan sát Dương Khai: – Có thực lực kinh ngườinhư vậy, còn dám nói ngông cuồng, nhất định không phải hạng người vô danh?– Trả tiền mà thôi, hỏi nhiều vậy làm gì.

Dương Khai mỉm cười.Nam Môn Đại Quân lại lên tiếng: – Vị này là cung chủ Lăng Tiêu Cung, Dương Khai, các vị sẽkhông xa lạ chứ?– Cái gì?– Cung chủ Lăng Tiêu Cung?– Chính là Lăng Tiêu Cung diệt Vấn Tình Tông, chiếm chỗ làm ổ?– Nghe nói cung chủ Lăng Tiêu Cung là thanh niên không lớn lắm, tu vi đúng là Đế Tôn nhấttầng cảnh, vậy xem ra…– Hít….

Nghe được Nam Môn Đại Quân giới thiệu, mọi người kinh ngạc không thôi, hít mộthơi lạnh chú ý lại Dương Khai, nam nhân trung niên thần sắc tối sầm, trán ứa mồ hôi lạnh.Thì ra vị này chính là cung chủ Lăng Tiêu Cung gần đây truyền bá sôi sục Bắc Vực! Vấn TìnhTông bị diệt, truyền bá xôn xao Bắc Vực, hiện tại dù Lăng Tiêu Cung mới bắt đầu xây dựng,nhưng danh tiếng như mặt trời ban trưa, hàng tỷ võ giả Bắc Vực, chỉ cần tìm hiểu tin tức,đều không xa lạ gì ba chữ này.Có thể tiêu diệt quái vật lớn ăn sâu bén rễ như Vấn Tình Tông, có thể tưởng tượng đượcthực lực của Lăng Tiêu Cung, nghe nói trong đó có ba đại Yêu Vương tọa trấn, Vấn TìnhTông tông chủ Phong Huyền còn bị nháy mắt tiêu diệt không còn cặn bã. Nhưng giờ xem ra, Lăng Tiêu Cung này không đơn giản là dựa vào ba đại Yêu Vương mớithành chuyện, vị cung chủ quá trẻ tuổi này cũng không phải hạng dễ chơi, tu vi Đế Tôn nhấttầng cảnh dễ dàng áp chế được mình, nhìn khắp Tinh Giới cũng không mấy người làm được.May mắn xung đột không sâu, không thì về sau Bắc Vực chỉ sợ không có chỗ cho mình dungthân.Nghĩ thế, nam nhân trung niên nghiêm mặt, vội chắp tay: – Thì ra là Dương cung chủ, thậtthất lễ rồi.Những người còn lại thấy thế, cũng vội chắp tay chào, không còn dám coi thường.Dương Khai khoát tay: – Tiểu Hầu là người Lăng Tiêu Cung ta, trong thời gian này gây rắcrối cho các vị, ừm, cô ta thiếu các vị bao nhiêu nguyên tinh, mọi người báo lên cho ta, bổncung chủ giúp cô ta trả hết.Nhất Khai 5025020203Mọi người liền nhìn nhau.

Nếu nói khi không biết thân phận Dương Khai, còn hoài nghi hắncó năng lực trả được hay không, vậy còn nói được.

Nhưng giờ biết hắn là cung chủ LăngTiêu Cung, khoản nợ này có thu hay không, mới làm bọn họ đau đầu.Dù sao số nợ này đều là nợ cờ bạc, không phải giao dịch chính đáng gì.

Nếu vì chuyện nàymà đắc tội Lăng Tiêu Cung, chỉ sợ mất nhiều hơn được.

Nhưng không thu, lại không camlòng, đó không phải con số nhỏ.

Cho nên dù Dương Khai rất thành ý trả nợ thay cho Hầu Vũ,nhưng lại không ai lên tiếng đáp lại.Dương Khai nhìn mặt đoán ý, nào không hiểu bọn họ kiêng dè cái gì? Trong lòng khẽ động,nhìn nam nhân trung niên nói:– Ta nhớ Tiểu Hầu thiếu các hạ 20 triệu nguyên tinh thượng phẩm phải không?– Ấy, đúng vậy! Nam nhân trung niên gật đầu thừa nhận.

Lời này, 2 ngày trước hắn đã nóivới Dương Khai và Nam Môn Đại Quân.– Vậy mời đếm lại, đủ số chứ.

Dương Khai ném ra một chiếc nhẫn không gian.Nam nhân trung niên nhận lấy, thần niệm quét qua, liền biết số lượng không sai, đến nướcnày, hắn đành nói: – Quả thật là 20 triệu.Có mở đầu, những người còn lại cũng không chần chờ, nối tiếp nhau báo ra số lượngnguyên tinh mà Hầu Vũ thiếu mình hay thế lực phía sau.

Ít thì một hai triệu, nhiều thì tớichục triệu nguyên tinh thượng phẩm.Hơn 20 người, Dương Khai tốn 70 triệu nguyên tinh thượng phẩm mới trả hết.Lấy được tiền nợ, mọi người đều mừng rỡ.

Trong những người bọn họ, người đến đây sớmnhất đã thổi gió biển cả năm, vẫn không tìm được tung tích Hầu Vũ, đừng nói gì đòi được nợ, nhưng hôm nay hạnh phúc từ trên trời giángxuống, làm bọn họ mừng rỡ không khống chế được.

Cầm tiền nợ, có nghĩa bọn họ không cầnphải chịu tội nữa.– Tiền đã trả cho các ngươi.

Dương Khai chắp tay, nhàn nhạt nhìn mọi người: – Bổn cung chủhôm nay có chuyện nhỏ, mong các vị có thể giúp đỡ.Nam nhân trung niên liền nghiêm mặt, chắp tay: – Dương cung chủ cao thượng, chúng takính trọng, có gì căn dặn cứ việc nói là được.Mọi người cũng phụ họa theo.Dương Khai mỉm cười: – Nhờ các vị đi về, thay ta truyền bá một tin, về sau nếu còn ngườinào hay tông môn nào còn đánh bạc với Tiểu Hầu, Lăng Tiêu Cung nhất định không tha nhẹ! Mọi người giật mình, Hầu Vũ càng hét ầm lên: – Cung chủ, ngài giết ta cho xong.Tin tức này truyền bá ra ngoài, về sau nàng còn đánh bạc với ai nữa? Lập tức liền hối hận đigia nhập Lăng Tiêu Cung chó má này, làm cho thú vui nhất đời cũng bị vô tình cướp đi, HầuVũ liền có cảm giác đời này không còn gì để lưu luyến nữa.

Thật là đáng hận mà!Nam nhân trung niên rõ ràng thở phào, mỉm cười nói: – Chuyện này dễ thôi, Dương cungchủ cứ yên tâm, trước đó chúng ta không biết phu nhân là người Lăng Tiêu Cung, nếu sớmbiết thế…– Chuyện trước kia không cần nhắc lại.

Dương Khai khoát tay.

Cũng không có ý nói chuyệnvới những người này, quay sang gọi Hầu Vũ cùng Nam Môn Đại Quân: – Đi thôi.Nam Môn Đại Quân ném ra tàu cao tốc Đế Bảo, ba người lên đó, hóa thành ánh sáng bay vềphía Lăng Tiêu Cung.– Muốn đánh bạc hả? Trong tàu cao tốc, Dương Khai nhìn Hầu Vũ ủ rũ như gà rù, hỏi.Hầu Vũ ngẩng đầu, đầu gật như gà mổ thóc.– Trả hết 70 triệu nguyên tinh thượng phẩm rồi tính sau.

Dương Khai nhe răng cười.– Cũng không cần lâu, trăm năm là được rồi.

Hầu Vũ mắt lật ngược, ngã xuống ngất đi.

–––-oOo–––-
 
Chương 2787: Đan điền dị động


3 ngày sau, đoàn người quay về Lăng Tiêu Cung.

Trong lúc này, Hầu Vũ nhiều lần thử chạytrốn, nhưng đều bị Dương Khai bắt về, liền không còn chút khí thế.Lão nương không tin ngươi có thể theo dõi ta trăm năm! Chờ ngươi có chút sơ ý, sẽ có cảđống cơ hội trốn chạy! Hầu Vũ thầm cười lạnh.

Đáng tiếc, dự tính này sau khi đến Lăng TiêuCung được một nén nhang liền bị đánh nát vô tình.– Yêu… Yêu Vương? Còn tới ba vị? Hầu Vũ nhìn ba người yêu khí tuôn trào, khí thế kinhthiên, mặt đầy hoảng sợ.Nàng không biết Lăng Tiêu Cung có nội tình như thế.

Dù sao Dương Khai cũng chỉ mới ĐếTôn nhất tầng cảnh mà thôi, sáng lập Lăng Tiêu Cung thì có bao nhiêu cường giả chứ, trênđường nàng cũng không có cơNhất Khai 5085080809hội hỏi kỹ tình hình Lăng Tiêu Cung, giờ đến đây liền bị chấn động một phen.Ba vị Yêu Vương tọa trấn, nội tình hùng hậu không tầm thường, bất cứ tông môn đứng đầuBắc Vực nào cũng không thể sánh bằng.– Đây là luyện khí sư thủ tịch Lăng Tiêu Cung mới chiêu mộ.

Dương Khai giới thiệu ba vị YêuVương với Hầu Vũ.– Gọi nàng Tiểu Hầu là được rồi, à, Tiểu Hầu làm người rất hoạt bát hiếu động, nhưng bổnthiếu mong là cô ta có thể yên ổn giữ phận ở Lăng Tiêu Cung, cho nên…Ưng Phi lập tức nói: – Dương thiếu yên tâm, ba chúng ta sẽ thay phiên theo dõi nàng, nhấtđịnh không cho cô ta gây ra rối loạn gì.

Tê Lôi cùng Tạ Vô Úy đều vội tỏ vẻ.Sắc mặt Hầu Vũ liền trở nên tái nhợt, không khỏi lùi mấy bước, hét lên:Nhất Khai 5095090910– Sao lại như thế này? Bị ba đại Yêu Vương thay phiên theo dõi, ngày sau còn sống đượckhông? Nếu thật như thế, đừng nói chạy trốn, ngay cả bản thân cũng không còn một chút tựdo.– Vậy tốt lắm! Dương Khai khẽ gật đầu, nói với Ưng Phi: – Đưa cô ta đi gặp đại tổng quản,đăng ký danh sách, rồi mới an bài chỗ ở.– Rõ! Ưng Phi lên tiếng, đưa tay ra với Hầu Vũ: – Hầu cô nương, xin mời.– Ta không muốn! Hầu Vũ cắn răng, xoay người bỏ chạy.Ưng Phi liếc Dương Khai, Dương Khai gật đầu.Ưng Phi liền cười xì, hóa thành ánh sáng đuổi theo, nháy mắt bắt lấy Hầu Vũ, xách lên nhưgà con, nhàn nhã bay đi xa.Tê Lôi cùng Tạ Vô Úy liếc nhau, cũng chầm chậm đuổi theo.Nhất Khai 5105101011Xa xa, truyền tới tiếng mắng to của Hầu Vũ, cuối cùng nhỏ đến không nghe được.Dương Khai lấy ra la bàn truyền tin, nhắn tin cho Hoa Thanh Ti, mới quay sang Nam MônĐại Quân: – Chuyện Sơn Ba Đồ, phải làm nhanh lên.– Cung chủ yên tâm, có Tiểu Hầu hỗ trợ, Sơn Ba Đồ không thành vấn đề.– Ngoài ra chuyển báo với đại tổng quản một tiếng, để Tiểu Hầu làm xong Sơn Ba Đồ thìluyện chế cho ta một món bí bảo phi hành, càng lớn càng tốt, không cần để ý giá thành.– Rõ!Luyện khí sư thủ tịch đã xác định xong, tâm tình Dương Khai rất tốt.

Một lát sau, đi quapháp trận không gian trở về Thanh Dương Thần Điện.Nhất Khai 5115111112Linh Kiếm Phong, Dương Khai vừa đứng vững, sắc mặt chợt đổi, nhìn sang một bên, chỉ thấyở sơn cốc bên đó có một thú nhỏ đen thui, đang lấm la lấm lét nhìn xung quanh, con mắtxoay chuyển, như đang tìm gì đó.Nhưng bởi vì chỗ pháp trận không gian bị Dương Khai dùng lực địa mạch Linh Kiếm Phongẩn giấu, bởi vậy ở trong mắt con thú nhỏ, chỗ này không có gì lạ thường.

Dương Khai cườikhẽ, nhận ra con thú nhỏ này chính là con đụng phải ở cạnh bình rượu, nhìn rất lạ, giốngchó con, hẳn là yêu thú bản thổ Linh Kiếm Phong.Có điều thực lực không mạnh, dù sao Dương Khai không cảm nhậnđược dao động lực lượng gì trên người nó.

Nhấc chân, người hiện ra, conthú hoảng sợ, cảnh giác nằm rạp xuống, con mắt tròn nhìn Dương Khai,lóe lên một tia cảnh giác nhân tính hóa.

Nhưng nhận ra là Dương Khai,tia cảnh giác này cũng nhanh chóng biến mất, còn thè lưỡi chẹp chẹp,đang làm nũng lấy lòng.Nhất Khai 5125121213Dương Khai thấy hứng thú, cầm nó lên, vuố đầu cười nói: – Lạc đường hả?Chỗ này không phải nơi tùy tiện đi được.

Chim thú trên Linh Kiếm Phong dù cấp bậc khôngquá cao, nhưng con thú nhỏ này không thể chống lại được, nhất là trong sơn cốc này cókhông ít yêu thú lợi hại, nếu bị đụng trúng, vậy chỉ có nước bị nuốt mất.Dương Khai lại tò mò, một con thú nhỏ như thế, làm sao sống sót được ở Linh Kiếm Phong.Bị Dương Khai vuốt ve, con chó nhỏ này cũng toát ra vẻ thoải mái, híp mắt lại, yên lặng nằmtrên tay Dương Khai.Khẽ lắc đầu, người lóe lên đã ở ngoài Linh Kiếm Đường.

Cúi người thả con chó đen xuống,không ngờ nhóc này lại ôm chặt Dương Khai, làm như không muốn rời xa.

Dương Khai liềnvui vẻ, cong ngón tay búng trán nó.

Ngay lúc này, dị biến chợt hiện, con chó nhỏ vẫn luônngoan ngoãn chợt không chút dấu hiệu há miệng cắn vào ngón tay Dương Khai.Nhất Khai 5135131314Một người một thú nhìn nhau, Dương Khai ngẩn ra, hoàn toàn không ngờ xảy ra chuyệnnhư thế.Sau đó Dương Khai lại nhướng mày, bởi vì cảm giác đau đớn truyền ra từ ngón tay, đồngthời, một tia lực lượng cuồng bạo trong đan điền chấn động.

Chợt biến sắc, còn chưa kịpnghĩ, con chó đen lại cụp đuôi, bỏ chạy không quay đầu, còn kêu ư ư, giống như rất sợ hãi.Dương Khai đưa tay lên xem, toát ra thần sắc khó tin.

Con chó đen cắn một cái, ngón tay củamình bị cắn thủng, mấy dấu răng rõ ràng sâu đến xương, máu tươi màu vàng chảy ra.Vậy cũng bị cắn thủng? Sao lại như vậy được? Tố chất thân thể Dương Khai rất mạnh, ngaycả Đế Tôn Cảnh cũng coi như đứng đầu, ngoài Yêu tộc thiên phú dị bẩm, thân thể DươngKhai thật không sợ ai, đừng nói một con thú nhỏ không có gì nổi bật, ngay cả cho Đế TônCảnh hung hăng cắn vào, không dùng lực lượng, cũng không thể trầy được da.Nhất Khai 5145141415Nhưng thực sự, con chó đen này làm được! Nhìn như chỉ thuận miệng cắn một cái, thậm chíkhông dùng bao nhiêu sức.

Hàm răng này sắc bén như vậy? Dương Khai cau mày, thần tìnhcổ quái, cảm giác con chó đen này không bình thường.

Làm cho Dương Khai khiếp sợ, là bịcon chó cắn thủng tay, ma khí thượng cổ vẫn bị phong ấn trong đan điền lại chấn động.Nên biết, ma khí thượng cổ vẫn luôn bị lực lượng Thương Thụ vàng bạc phong ấn, cực kỳ ổnđịnh, lâu dài đến nay, Dương Khai vẫn không cảm thấy dị thường gì.

Nhưng hôm nay lại bịđộng phản ứng, hơn nữa còn bị một con chó nhỏ kích thích.

Đây là chuyện gì thế?Cẩn thận xem xét lại phong ấn trong đan điền, xác định không có tai họa ngầm nào, một tiabạo động vừa rồi dường như cũng chỉ đột nhiên, nhưng trùng hợp như thế, Dương Khaikhông thể không gắn liền nó với con chó nhỏ này.Nhất Khai 5155151516Thần niệm tràn ra, nhanh chóng tìm được con chó đen trong hang động không xa, lúc nàynó trốn sâu mười mấy trượng, không biết sao lại ngủ khò khò, ngủ mơ bị cái gì kinh sợ, thânmình run rẩy.

Cắn người ta còn làm ra vẻ đau thương, Dương Khai hết chỗ nói, vốn muốnbắt nó lại kiểm tra rõ ràng, nhưng hôm nay đành phải thôi.– Có chuyện gì? Tiếng quát lạnh truyền đến, Dương Khai nhìn lên, chỉ thấy Cao Tuyết Đìnhxuất hiện ở trên Linh Kiếm Phong, ánh mắt quét qua, đang tìm gì đó, hỏi:– Vừa rồi chỗ này có chuyện gì? Trong lòng Dương Khai khẽ động, vẻ mặt mờ mịt hỏi: – Cóchuyện gì chứ?Cao Tuyết Đình nói: – Ta cảm nhận được một tia dao động lực lượng quen thuộc, làm ngườita đáng ghét, bên này có gì khác thường không?– Nào có gì khác thường? Dương Khai thề thốt phủ nhận: – Vừa rồi ta đang thí nghiệm thầnthông mới luyện thành mà thôi.Nhất Khai 5165161617Không thể không nói, cảm giác của Cao Tuyết Đình cực kỳ nhạy cảm, ma khí thượng cổtrong đan điền dị động chỉ là trong nháy mắt, thoáng cái là thu lại, nhưng không ngờ vẫn bịnàng phát hiện.

Năm đó Dương Khai lần đầu bị ma khí ăn mòn, lấy thân nhập ma, từng mộtmình chống ba, đại chiến một trận với Cao Tuyết Đình, Thiên Vũ Thánh Địa Trần Văn Hạocùng Vô Hoa Điện Phong Minh.Trận chiến đó, Dương Khai mới Đạo Nguyên Cảnh, đối đầu ba đại Đế Tôn, áp lực rất lớn,cuối cùng dùng chiêu sát thủ sau khi nhập ma mới có thể ve sầu thoát xác.

Chuyện đến giờ,Dương Khai cũng không dám nói thẳng cho Cao Tuyết Đình, để nàng biết được mình chínhlà ma nhân năm đó, trời mới biết Cao Tuyết Đình có thể cầm kiếm chém mình hay không.– Vậy sao? Cao Tuyết Đình nhíu mày, rõ ràng chưa hết nghi ngờ.Nhất Khai 5175171718Nếu chỉ là Dương Khai thí nghiệm thần thông, vậy nàng sẽ không cảm thấy chán ghét,nhưng dao động lực lượng vừa rồi làm nàng có chán ghét rõ ràng! Chỉ là dao động lực lượngduy trì quá ngắn, nàng chưa kịp cảm nhận rõ ràng thì đã biến mất, làm nàng không nhớ đãgặp qua nơi nào.– Đương nhiên! Sau lưng Dương Khai cũng toát mồ hôi lạnh, mặt ngoài lại nghiêm nghị,chuyển đề tài: – Nhưng mà Cao sư tỷ, Tử Trúc Phong cách rất xa chỗ này, sao ngươi lại đếnnhanh như thế?Cao Tuyết Đình nói: – Đi ngang qua thôi, ta vừa trở về từ chỗ điện chủ.Ngừng một chút, lại nói: – Nhưng mà nói tới, mấy ngày qua ngươi trốn đi đâu? Hôm trước tađến sao lại không tìm được ngươi?Hôm trước ta còn ở Bắc Vực mà, dĩ nhiên là ngươi không tìm được.

Nghĩ vậy, nhưng ngoàimiệng Dương Khai đáp: – Bế quan một chút thôi.Nhất Khai 5185181819Cao Tuyết Đình nghi ngờ nhìn hắn, Dương Khai trả lời trốn tránh như thế làm nàng khôngkhói nghi ngờ, nhưng nếu Dương Khai không muốn nói, vậy nàng cũng không truy hỏi đếncùng, chỉ gật đầu:– Vậy ngươi tự nhiên đi, ta đi trước.– Cao sư tỷ! Dương Khai giơ tay gọi nàng lại.– Còn có chuyện gì? Cao Tuyết Đình ngừng lại hỏi.Dương Khai nói: – Nhìn thần sắc sư tỷ vội vàng, ánh mắt sầu lo, có phải gặp chuyện gì khókhăn? Tiểu đệ có thể nào giúp được.Cao Tuyết Đình nhàn nhạt nói: – Chuyện này liên quan đến cơ mật của Thần Điện, ngươi làtrưởng lão khách khanh còn chưa có tư cách biết nhiều quá, ừm, nếu ngươi chịu…– Sư tỷ đừng nói.

Dương Khai vội ngăn lại, trở thành trưởng lão khách khanh Thần Điện đãlà Dương Khai bị buộc, làm sao có thể bỏ luôn cả 2Nhất Khai 5195191920chữ khách khanh? Dù sao hắn cũng là chủ một cung mà.

– Đúng rồi, gần đây tiểu đệ chuẩn bịra ngoài một chuyến!– Muốn đi thì đi, ai mà cản ngươi.

Cao Tuyết Đình lời vừa truyền ra, người đã biến mất.–––-oOo–––-
 
Chương 2788: Phân chuột


– Dương huynh!Phân hội Tử Nguyên Thương Hội, sương phòng tốt nhất, Khang Tư Nhiên mặt mày rạng rỡđi vào, nhiệt tình chắp tay chào.Dương Khai đứng lên đáp lễ: – Khang huynh!Nhất Khai 5205202021– Ngồi xuống nói chuyện, hai ta không phải người ngoài.

Khang Tư Nhiên tỏ vẻ, mới quaysang nhìn, ngoài cửa liền có tỳ nữ dân trà thơm hảo hạng.Đóng cửa phòng, Khang Tư Nhiên mới nói: – Dương huynh, lần này đến đây là để lấy hàngsao?– Đúng vậy, kỳ hạn 2 tháng cũng tới, các người chuẩn bị thế nào?Khang Tư Nhiên cười nói: – Dương huynh là mối lớn, Lâu hội trưởng tự nhiên toàn lực vậnhành, Không Linh Tinh cùng Không Linh Ngọc đều chuẩn bị xong.

Nói rồi, lấy ra một chiếcnhẫn không gian đặt lên bàn, đẩy sang Dương Khai.– Đây là hàng hóa tổng giá trị 40 triệu nguyên tinh thượng phẩm, Dương huynh kiểm kêxem.Nhất Khai 5215212122– Không cần.

Dương Khai lắc đầu, nếu đã làm ăn với người khác, có lẽ Dương Khai còn phảitra xét, xem có đủ hàng không, nhưng nếu là Khang Tư Nhiên, tự nhiên không cần thiết.Khang Tư Nhiên khẳng định sẽ không lừa mình.Thực tế, Không Linh Tinh cùng Không Linh Ngọc giá trị 40 triệu nguyên tinh thượng phẩm,phải điều từ các phân hội lớn ở Nam Vực trong vòng 2 tháng, cũng phải tốn công sức mộtchút, tiêu hao không ít tiền của, dĩ nhiên là Lâu Sất dốc sức vận chuyển, cũng là nhờ KhangTư Nhiên theo dõi thúc đẩy, cuối cùng vội vàng đến hạn cũng gom đủ, còn nhiều hơn mộtchút, nhưng đều bị Khang Tư Nhiên làm chủ đưa cho Dương Khai.

So với mối làm ăn lớnnày, tặng kèm một chút cũng không đáng kể.– Ta phải trả bao nhiêu? Dương Khai hỏi.Nhất Khai 5225222223– Lúc trước Dương huynh đã đặt cọc 10 triệu, 2 viên nội đan bậc mười hai giá 13 triệu, chonên Dương huynh cần trả thêm 17 triệu nguyên tinh thượng phẩm.

Khang Tư Nhiên báogiá.– Ngoài ra, Lâu phó hội trưởng còn nói, nếu Dương huynh không trả nguyên tinh cũng được,dùng nội đan bậc mười hai cũng thế.Dương Khai mỉm cười: – Lâu hội trưởng tính hay quá, ta trả nguyên tinh thôi.

Dù nói trongtay hắn không ít nội đan, nhưng cũng không thể tùy tiện lấy ra, một khi nội đan bậc mườihai lưu thông bên ngoài quá nhiều, nhất định ảnh hưởng giá trị, Dương Khai sẽ không làmchuyện lấy đá đập chân mình.Còn nguyên tinh, ngay cả 70 triệu tiền nợ cờ bạc của Hầu Vũ cũng trả được, 17 triệu thì có làgì? Hai bên tiền trao cháo múc, Khang Tư Nhiên lấy ra công văn, hai người đóng dấu ấn thầnhồn, đại biểu giao dịch hoàn thành thuận lợi.Nhất Khai 5235232324Dương Khai nói: – Không Linh Tinh cùng Không Linh Ngọc, còn phải làm phiền Khang huynhtiếp tục thu mua giúp ta, nếu đến lúc đó ta không tới tìm ngươi, vậy giúp ta đưa đến ThanhDương Thần Điện.– Không thành vấn đề.

Khang Tư Nhiên gật đầu: – Nói đi nói lại, còn phải chúc mừng Dươnghuynh vinh quang làm trưởng lão Thanh Dương Thần Điện.– Trưởng lão khách khanh mà thôi.

Dương Khai lắc đầu.Khang Tư Nhiên nói: – Lần trước thương hội cũng nhận được thiệp mời, chỉ là Khang mỗbận rộn chuyện Không Linh Tinh cùng Không Linh Ngọc, vẫn không thoát thân được, khôngthể đi chúc mừng, thật hổ thẹn!– Khang huynh nói vậy là xa lạ rồi, không cần nhắc chuyện này cũng được.

Dương Khai mỉmcười.Nhất Khai 5245242425Giao dịch đã hoàn thành, hai người liền tùy ý nói chuyện một hồi.

Hỏi đến tình hình gần đâycủa Khang Tư Nhiên, Dương Khai biết được hiện tại hắn như cá gặp nước ở phân hội PhongLâm Thành, vốn hắn chỉ là có Đạo Nguyên nhất tầng cảnh, làm sao cũng không thể ngồi vàochức quản sự phân hội này.

Nhưng vì hắn biết rõ Phong Lâm Thành, nên mới đặc biệt trọngdụng một lần, nhưng trước khi gặp được mối làm ăn với Dương Khai, chức quản sự của hắncũng coi như đến tận cùng, không bao lâu nữa sẽ bị điều đi khỏi chỗ Phong Lâm Thành giàucó này, không chừng sẽ bị điều đi đến chỗ xa xôi.Nhưng một mối làm ăn lớn với Dương Khai, trực tiếp làm hắn gặp gỡ mùa xuân, được LâuSất coi trọng.

Khoản giao dịch 40 triệu này, có mấy ai bạo tay như vậy.

Đừng nói DươngKhai còn hứa hẹn, mỗi nửa năm mang tới 2 viên nội đan yêu thú bậc mười hai cho TửNguyên Thương Hội.Nhất Khai 5255252526Đây chính là hợp tác làm ăn lâu dài, chỉ riêng điểm này, đã không ai thay được chức quản sựcủa Khang Tư Nhiên, dù sao Dương Khai nể tình Khang Tư Nhiên mới ước định này với TửNguyên Thương Hội.

HIện tại, trong các quản sự, Lâu Sất tự nhiên coi trọng Khang TưNhiên, rất nhiều khách hàng lớn đều chỉ định hắn đến tiếp đón, đặc biệt là quản sự CốcHồng rời Phong Lâm Thành, toàn bộ khách hàng của hắn đều do Khang Tư Nhiên tiếp nhận.Hiện tại Khang Tư Nhiên nghiễm nhiên trở thành đại quản sự đứng đầu phân hội TửNguyên Thương Hội.– Cốc Hồng đã rời Phong Lâm Thành? Dương Khai có phần bất ngờ, thầm nghĩ khó trách lầnnày mình đến lại không gặp hắn.– Đúng thế, từ sau khi Dương huynh đến, hắn liền chủ động yêu cầu điều khỏi Phong LâmThành.

Chuyện này thì Lâu hội trưởng tự nhiên không có lý do từ chối, liền vung tay cho đi.Nhất Khai 5265262627Khang Tư Nhiên cười không khép miệng, vốn hắn và Cốc Hồng cạnh tranh kịch liệt, vô vọngchiến thắng, nhưng không ngờ lại là người cười đến cuối cùng, lại chiếm cứ ưu thế tuyệt đối,làm Cốc Hồng chủ động rời đi.– Hẳn là cảm thấy không có khả năng tiếp tục ở lại, chuyện này đều là nhờ Dương Khai.Khang Tư Nhiên không ngừng cảm tạ, cảm thấy đều là công lao của Dương Khai.Dương Khai nghe vậy, mơ hồ nắm được gì, hỏi tiếp: – Lúc Cốc Hồng đi, tình trạng thế nào?Khang Tư Nhiên không biết hắn hỏi chuyện này làm gì, nhưng vẫn nghĩ lại rồi nói: – Thầnsắc vội vàng, à, mấy ngày đó tâm thần không ổn, giống như họa lớn tới nơi.– Tặc tử này! Dương Khai vỗ đùi, hừ lạnh.Nhất Khai 5275272728– Chuyện gì thế? Khang Tư Nhiên giật mình.Dương Khai cười lạnh nói: – Ta hiểu được tại sao hắn bỗng nhiên yêu cầu điều khỏi PhongLâm Thành… là sợ ta tìm hắn tính sổ.Khang Tư Nhiên khó hiểu: – Cốc Hồng đắc tội Dương huynh chỗ nào sao?Dương Khai nói: – Không biết bán đứng thông tin khách hàng coi như tội gì trong thươnghội?Khang Tư Nhiên nghe vậy cả kinh, nghiêm túc nói: – Đây là tội nặng, nếu thẩm tra ra, lập tứcxử tử! Dương huynh nói vậy là có ý gì?Dương Khai nói: – Lần trước sau khi tham dự hội đấu giá Phong Lâm Thành, khi ta rời thànhbị Đoạn Nhạc Môn môn chủ Nhạc Đông Chính ngăn cản, lúc đó ta đã kỳ quái, sao người nàybiết hướng đi của ta, hơn nữa chính xác chặn đường, giờ xem ra là có người giở trò quỷ mà!Nhất Khai 5285282829– Cái gì? Nhạc Đông Chính là bị Dương huynh giết? Khang Tư Nhiên hoảng sợ.Tin tức Nhạc Đông Chính chết, Khang Tư Nhiên cũng biết, dù sao đây là môn chủ tông môn,hơn nữa còn là khách hàng lớn của Tử Nguyên Thương Hội, tự nhiên Khang Tư Nhiên sẽchú ý, nhất là sau khi hắn tiếp nhận khách hàng của Cốc Hồng.

Nhạc Đông Chính vốn làkhách hàng của Cốc Hồng, nếu Khang Tư Nhiên tiếp nhận, tự nhiên phải đi thăm, nào biếtđến Nhạc môn lại biết được đèn bổn mạng của Nhạc Đông Chính đã tắt, rõ ràng đã bỏ mạng,sau khi hắn chết, Đoạn Nhạc Môn cũng tan tác, hơn ngàn đệ tử trong môn đều giải tán.Nghe ngóng thời gian, Khang Tư Nhiên biết được Nhạc Đông Chính chết ngay sau hội đấugiá đó.

Chuyện này không nhiều người biết, Khang Tư Nhiên vốn cũng không biết là ai giếtNhạc Đông Chính, giờ mới biết lại là do Dương Khai làm.Nhất Khai 5295292930Dù tu vi của hắn không cao, nhưng thân là quản sự Tử Nguyên Thương Hội, tâm tư nhanhnhạy, thông qua vài lời Dương Khai nói, liền suy đoán tám phần chân tướng.

Rõ ràng là sauhội đấu giá lần đó, Cốc Hồng tiết lộ tin tức Dương Khai cho Nhạc Đông Chính, dẫn tới NhạcĐông Chính chặn giết giữa đường, nào biết tài không bằng người, giết người không được bịngười ta giết lại.Dương Khai cùng Nhạc Đông Chính có thù, Khang Tư Nhiên cũng biết chuyện này.

Nguyênnhân Cốc Hồng nhắm vào Dương Khai càng đơn giản, hắn cùng Khang Tư Nhiên cạnh tranhchức quản sự, nhìn thấy Khang Tư Nhiên bởi vì Dương Khai mà củng cố vị trí, tự nhiên đỏmắt nóng nảy.Nghĩ vậy, Khang Tư Nhiên sầm mặt lại: – Chuyện này rất trọng đại, Dương huynh ngồi mộtlát, ta phải đi bẩm báo Lâu hội trưởng.Nhất Khai 5305303031Dương Khai nói: – Thôi, nếu Nhạc Đông Chính đã chết, Cốc Hồng cũng chủ động chuyển đi,vậy chuyện này dừng lại đây, không cần làm phiền Lâu hội trưởng.Chỉ là một Cốc Hồng nho nhỏ, không là gì trong mắt hắn, tự nhiên không cần phải gây rasóng gió.Khang Tư Nhiên nói: – Dương huynh không biết, thương hội trọng nhất danh dự, nếu khôngcòn danh dự, vậy thì thương hội cũng xong rồi.

Cốc Hồng dám lén tiết lộ thông tin kháchhàng, thương hội tuyệt đối không thể chấp nhận.

Nếu bỏ qua lần này, nói không chừng lầnsau sẽ gây ra chuyện lớn khác.Hắn đưa ra danh dự thương hội, Dương Khai cũng không thể ngăn cản, nói: – Chỉ là khôngcó chứng cớ rõ ràng…Khang Tư Nhiên nói: – Không cần bằng chứng, chuyện này rõ ràng quá rồi, tin tưởng Lâu hộitrưởng có thể nhìn ra.Nhất Khai 5315313132Nói rồi, liền đi ra ngoài.

Có thể thấy, Khang Tư Nhiên không phải muốn quan báo thù riêng,dù nói hắn cạnh tranh gay gắt với Cốc Hồng, nhưng Khang Tư Nhiên vốn không phải hạngngười bụng dạ hẹp hòi, làm như vậy là thật sự suy nghĩ cho Tử Nguyên Thương Hội.Một viên phân chuột, cũng sẽ làm hỏng cả nồi cháo.

Không quá bao lâu, Khang Tư Nhiên trởlại, còn vận mệnh Cốc Hồng cùng Lâu Sất xử lý, Khang Tư Nhiên không nói, Dương Khaicũng không hỏi.

Khang Tư Nhiên chỉ thay mặt Lâu Sất tỏ vẻ áy náy, đồng thời nói sau nàyDương Khai còn muốn mua đồ từ thương hội, toàn bộ đều giảm 10%.Điều này là phí bồi thường bịt miệng của Lâu Sất.

Cốc Hồng hành động là sỉ nhục thươnghội, tự nhiên không thể truyền ra ngoài, giảm giá 10% là rất cao, nhất là Dương Khai cùngTử Nguyên Thương Hội có mối làm ăn khổng lồ.Nhất Khai 5325323233Lại nói chuyện một hồi, Dương Khai mới cáo từ rời đi.

Thẳng đến Linh Hồ Thành.

Nửađường lấy ra Trưởng Lão Ngọc Điệp truyền tin riêng với Hạ Sanh, đợi Dương Khai đến LinhHồ Cung, Hạ Sanh đã cười hì hì bên bờ hồ, nhiệt tĩnh vẫy gọi Dương Khai Dương Khai đếnnơi, Hạ Sanh trực tiếp ôm vai cười nói:– Chúc mừng Dương sư đệ, trở thành trưởng lão Thần Điện ta.Dương Khai nói: – Sư huynh đừng cười ta.– Làm gì cười chứ, chuyện này là chuyện mừng với Thần Điện ta mà.

Hạ Sanh vỗ vai hắn,nhỏ giọng nói:– Nghe nói ngươi gặp được hai trong 3 đại cấm kỵ của Thần Điện?Không nói còn được, Hạ Sanh nhắc tới, Dương Khai không khỏi nhớ đến ngày đó Cao TuyếtĐình anh dũng uống rượu chiến quần hùng, khóe miệng co rút.Nhất Khai 5335333334Hạ Sanh cười ha ha: – Quen rồi là được, quen rồi là được.–––-oOo–––-
 
Chương 2789: Hoa Vũ Lộ xin nhờ


Hạ Sanh nhiệt tình đón Dương Khai vào phòng mình, hai người ngồi xuống, Dương Khaimới hỏi chuyện của Biện Vũ Tình.– Nửa tháng trước nàng ta đã thành công đột phá Đế Tôn, ngày đó gây ra động tĩnh khôngnhỏ.– Đột phá Đế Tôn? Dương Khai nhướng mày, tin tức này trong dự liệu, lại ngoài dự tính.Vốn theo tư chất của Biện Vũ Tình, dù đi vào mật địa Thiên cấp Linh Hồ Cung bế quan tuluyện 2 tháng, khả năng đột phá vẫn là cực nhỏ, dù sao thiên phú võ đạo của nàng khôngquá tốt, lại lãng phí nhiều năm ởNhất Khai 5345343435Đạo Nguyên Cảnh, nhuệ khí đã sớm bị mài mòn, không có lòng tiến tới, làm sao đột pháđược.Nếu không có gì bất ngờ, Đạo Nguyên tam tầng cảnh sẽ là đỉnh cao đời này.

Nhưng cái chếtcủa Khấu Vũ lại kích thích nàng rất mạnh, ngoài ra được Dương Khai giúp đủ điều, trước khiđi còn để lại rất nhiều nguyên tinh cùng Đế đan phụ trợ tu luyện, nàng có thể đột phá, tiếnthêm bước là chuyện dĩ nhiên.Nói thế nào, đây cũng là chuyện mừng, có nghĩa Lăng Tiêu Cung lạithêm một vị cường giả Đế Tôn.

Linh Hồ Cung sáng lập nhiều năm, vô sốvõ giả ở đây đột phá xiềng xích, nhìn được huyền ảo cảnh giới cao hơn,nhưng thăng cấp Đế Tôn lại không nhiều, ngày đó Biện Vũ Tình đột phágây ra động tĩnh làm cho toàn Linh Hồ Thành không ngừng chấn động,nhất là các võ giả xếp hàng vào Linh Hồ Cung bế quan tu luyện, mọingười đều như thấy được hy vọng, cả người tràn đầy nhiệt tình, chỉ chờđến lượt mình vào mật địa Linh Hồ Cung tu luyện.Nhất Khai 5355353536– Nửa tháng qua nàng củng cố tu vi, hẳn là không mấy ngày nữa là sẽ xuất quan.

Hạ Sanhmỉm cười, hắn thân là một trong ba đại chấp sự Linh Hồ Cung, tự nhiên biết rõ tình trạngcủa Biện Vũ Tình, càng không nói Biện Vũ Tình là do Dương Khai dẫn tới, ít ra cũng phảichiếu cố một chút.– Vậy là tốt rồi.

Dương Khai vui mừng.– Gần đây sư đệ có chuyện gì không Đột nhiên Hạ Sanh chuyển đề tài, hỏi.Dương Khai nói: – Cần phải đi Tinh Thần Cung một chuyến, sư huynh có gì dặn dò?– Đi Tinh Thần Cung… Hạ Sanh ngây ra một hồi, nhưng cũng không hỏi hắn đi Tinh ThầnCung làm gì, trầm ngâm một hồi lại nói: – Phải mất bao lâu?Nhất Khai 5365363637– Khoảng 1-2 tháng là được rồi.– Nói vậy, thời gian cũng kịp.

Hắn mỉm cười, nói: – Ta muốn nhờ sư đệ giúp một chuyện,không biết sư đệ có rảnh.– Mời sư huynh nói! Dương Khai nghiêm nghị.Hạ Sanh lại không vội nói, mà nghiêng đầu nhìn sang sương phòng bên cạnh, nói: – TiểuHoa, ra đi, ngươi cũng biết Dương sư đệ, đừng nấp nữa.Dứt lời, trong phòng chầm chậm bước ra một thiếu phụ cung trang, váy dài quấn quanhthân thể linh lung, mặt mỉm cười làm tâm thần người ta bay bổng, đôi mắt ngập nước,muốn nói lại thôi.– Hoa cung chủ! Dương Khai bất ngờ phát hiện mỹ phụ hiện thân.Vị phu nhân này chính là Hoa Vũ Lộ cung chủ Bách Hoa cung, mấy ngày trước còn gặp ởThanh Dương Thần Điện, không ngờ gặp lại ở nơiNhất Khai 5375373738này.

Ngày đó Hoa Vũ Lộ còn dò hỏi tin tức Hạ Sanh, xem ra nàng rời Thanh Dương ThầnĐiện liền trực tiếp đến Linh Hồ Cung.Tuy rằng trước đó Dương Khai cũng nhận ra trong phòng còn khí tức người khác, nhưngnếu ẩn thân không gặp, hắn cũng không tra xét kỹ, giờ gặp người thật không khỏi giật mình.Một nam một nữ này, thật có gian tình mà! Biểu tình của Dương Khai lập tức trở nên thâm ýsâu xa.Hoa Vũ Lộ có vẻ xấu hổ, má đỏ hồng, đi tới duyên dáng hành lễ, dịu dàng nói: – Thiếp thânbái kiến Dương trưởng lão!– Hoa cung chủ khách khí.

Dương Khai vội đưa tay cách không nâng lên.Không nói tu vi Hoa Vũ Lộ tương đương với mình, người ta là chủ một cung, chỉ nói quan hệkhông rõ ràng giữa nàng và Hạ Sanh, Dương Khai không thể chịu được lễ này.Nhất Khai 5385383839Dương Khai quay sang nhìn Hạ Sanh: – Sư huynh, ngươi nói muốn ta giúp, chẳng lẽ có liênquan tới Hoa cung chủ?Hạ Sanh mỉm cười: – Không sai, quả thật có liên quan tới Tiểu Hoa.

Ngẩng đầu nhìn về phíaHoa Vũ Lộ: – Tiểu Hoa, tự ngươi nói đi.Hoa Vũ Lộ khẽ gật đầu, hé môi, chầm chậm nói: – Là thế này, 3 tháng trước ta đi Nam Chiểutìm một loại thuốc, tình cơ phát hiện một động phủ thượng cổ…– Động phủ thượng cổ? Dương Khai giật mình.– Phải.

Hoa Vũ Lộ gật đầu: – Đúng là động phủ thượng cổ, động phủ này tồn tại rất lâu, hơnnữa toát ra khí tức xa xưa, không rõ là ai để lại.

Thiếp thân cùng hai người khác mạo hiểm đivào thăm dò, dù dốc hết thủ đoạn phá bỏ mấy tầng cấm chế cũ kỹ, thu được không ít thứ,nhưng cuối cùng bị chặn ở một tầng cấm chế càng mạnh hơn, không thể vào được.Nhất Khai 5395393940– Sao lại còn 2 người khác? Dương Khai nhíu mày.Hoa Vũ Lộ nói: – Nam Chiểu tuy rằng nguy hiểm khắp nơi, nhưng cũng có nhiều cơ duyên,nghe nói Nam Chiểu chính là ngọn nguồn của võ giả thượng cổ, là chỗ tập trung, bởi vậy chegiấu không ít thứ tốt, hơn nữa hoàn cảnh đặc thù, có thể sinh ra những linh dược tuyệt thế.Rất nhiều cường giả đều thăm dò tìm tòi Nam Chiểu, lúc động phủ thượng cổ xuất hiện gâyra động tĩnh nhỏ, không phải thế, làm sao thiếp thân phát hiện được, hai người khác cũng làbị thu hút tới.Dương Khai gật đầu, loáng thoáng hiểu được tình hình khi đó.Hoa Vũ Lộ nói tiếp: – Hai người kia, một người hiểu chút cấm chế trận pháp, theo người nàysuy đoán, tầng cấm chế chặn đường chúng ta, ba người chúng ta hợp sức cũng đừng mơ phávỡ, đành tìm người khác giúp, cho nên 3 người chúng ta ước định, mỗi người tìm một hỗtrợ, nửa năm sau tụ tập ở Nam Chiểu.Nhất Khai 5405404041– Vậy ngươi tìm tới Hạ sư huynh! Dương Khai hỏi.Hoa Vũ Lộ cười khổ: – Thiếp thân dù quen biết không ít Đế Tôn Cảnh, nhưng chân chính tínnhiệm thì không nhiều.

Thấy lợi quên nghĩa, giết người cướp bảo là chuyện không hiếm gặptrên con đường tu luyện của võ giả, chuyện tìm người hợp tác thám hiểm như vậy, tự nhiênphải tìm người tin cậy.

Nếu cứ tùy tiện, làm không ổn sẽ bỏ mạng.Hạ Sanh nói: – Dương sư đệ sư huynh quả thật không rời đi được, Thần Điện phân phát tađến đây, phải ở đủ 3 năm, chưa đến thời gian thì không cho phép đi đâu, không thôi saophải làm phiền đến sư đệ.– Cũng không sao, chỉ là thăm dò động phủ thượng cổ mà thôi.

Dương Khai khoát tay, nhìnHoa Vũ Lộ: – Chỉ là… hai người khác thì có quen không, tin được chứ?Hoa Vũ Lộ đáp: – Chưa nói tới quen, lần đó mới gặp lần đầu, nhưng tu vi đều là Đế Tôn nhấttầng cảnh mà thôi, còn tin được không… Nếu làNhất Khai 5415414142gặp mặt lần đầu, làm sao mà tín nhiệm được? Nhưng ta không tín nhiệm bọn họ, khẳng địnhhọ cũng không tín nhiệm ta.

Cho nên lúc rời đi, ba người chúng ta lập ra lời thế tâm ma,không được tùy tiện tiết lộ chuyện này ra ngoài, chỉ cho phép tìm Đế Tôn lưỡng tầng cảnhtrở xuống giúp đỡ, hơn nữa mỗi người chỉ có thể dẫn theo một người.– Vậy sao… Dương Khai vuốt cằm suy nghĩ.

Lời thề tâm ma dù nói ngoài miệng, nhưng tu viđến Đế Tôn Cảnh, cũng không thể tùy tiện thề được, một khi làm trái, làm không xong sẽxuất hiện tâm ma, ảnh hưởng tiền đồ.Nếu có lời thề tâm ma trói buộc, tạm thời có thể tín nhiệm hai người kia không tùy tiện làmlộ tin tức, chuyện này còn có nắm chắc.– Nếu ta không đoán sai, hai người kia nhất định sẽ tìm Đế Tôn lưỡng tầng cảnh tới hỗ trợ.Nhất Khai 5425424243Hoa Vũ Lộ ánh mắt sáng ngời nhìn Dương Khai, nói: – Nếu như Dương trưởng lão có lo ngại,vậy thì thôi, thiếp thân sẽ nghĩ cách khác.Nàng cũng không hẳn là không tìm được Đế Tôn lưỡng tầng cảnh hỗ trợ, chỉ là những ngườikia thật không thể hợp tác, không thì sao lại tìm tới Hạ Sanh.

Trước Đế Tôn Cảnh, Hạ Sanh làđại đệ tử thủ tịch Thanh Dương Thần Điện, dù mới thăng cấp Đế Tôn nhất tầng cảnh khônglâu, nhưng nếu thật liều mạng, Đế Tôn lưỡng tầng cảnh muốn giết hắn cũng không phảichuyện đơn giản.Còn thực lực của Dương Khai, ngày đó trên đại điển sắc phong, Hoa Vũ Lộ đã tận mắt thấy,ngay cả trưởng lão Tinh Thần Cung cũng bị thương, dù bản thân cũng trọng thương, nhưngkhẳng định không thể tính toán thực lực đơn giản là Đế Tôn nhất tầng cảnh, chênh lệchkhông kém gì Hạ Sanh.Nhất Khai 5435434344Hạ Sanh nói: – Sư đệ, chuyện này ngươi tự cân nhắc, không cần để ý ta, ta cũng tùy ý nhắc,có đồng ý hay không thì tự ngươi quyết định.Rõ ràng hắn sợ Dương Khai băn khoăn cho thể diện của mình, mới khó xử đồng ý.Dương Khai mỉm cười nói: – Động phủ thượng cổ, ta cũng cảm thấy hứng thú.Ánh mắt Hoa Vũ Lộ sáng ngời: – Dương trưởng lão đã đồng ý?Dương Khai không đáp, chỉ hỏi: – Động phủ thượng cổ này có thể làm ba người ngóng trôngnhư thế, tốn công sức cũng phải tìm người giúp thăm dò, hẳn là các người tìm được thứ tốtgì trong đó?– Quả thật có thứ tốt! Hoa Vũ Lộ thẳng thắn gật đầu: – Dương trưởng lão không hỏi chuyệnnày, thiếp thân cũng chuẩn bị nói rõ.

Ba người chúng ta vào thăm dò động phủ thượng cổkhông sâu, dù cũng phá giảiNhất Khai 5445444445mấy tầng cấm chế, nhưng chỉ thu được một chút thứ tốt, đây là vật mà thiếp thân lấy đượctừ động phủ.Vừa nói, Hoa Vũ Lộ lật tay lấy ra một cái trống hoa nhỏ.

Trống hoa nhỏ nhìn không có gì đặcbiệt, chỉ to cỡ bàn tay, không biết luyện bằng thứ gì, nhưng vừa lấy ra, một cỗ khí tức vôcùng đặc biệt lan tỏa.Ánh mắt Dương Khai co rút: – Dị bảo hồng hoang!Trống hoa nhỏ này cũng giống Sơn Hà Chung của hắn, là dị bảo hồng hoang, tỏa ra khí hồnghoang tinh thuần.

Thời thượng cổ, linh khí thiên địa rất khác hiện tại, cho nên các võ giảthượng cổ tu luyện rất nhiều bí thuật thần thông, thậm chí sử dụng bí bảo, đều có khác biệtrất lớn với hiện tại.Nhưng không thể phủ nhân, dị bảo hồng hoang lưu truyền từ thời kỳ thượng cổ đều khôngthể coi thường.

Có điều dị bảo hồng hoang có số lượng quá hiếm, gần vạn năm qua, chỉ cóghi lại Sơn Hà Chung, có thểNhất Khai 5455454546còn những dị bảo hồng hoang khác không được biết tới, nhưng toàn bộ Tinh Giới tính racũng tuyệt đối không quá 10 món.

Hiện tại trong tay Hoa Vũ Lộ lại xuất hiện một cái!
 
Chương 2790


– Nhiếp Hồn Cổ này có thể chấn nhiếp tâm thân, uy lực không quá lớn, nhưng đặc biệt ở chỗbí ẩn, làm người ta khó phòng bị.

Hoa Vũ Lộ nói rồi, đưa tay vỗ nhẹ lên cái trống.Rất quỷ dị, là không có âm thanh nào phát ra.

Lại có một đạo lực lượng im ắng tỏa ra, nhưlưỡi dao cắt vào thức hải Dương Khai.

Không có phòng bị, tâm thần Dương Khai khẽ rungđộng.Nhưng đúng như Hoa Vũ Lộ nói, uy lực Nhiếp Hồn Cổ không lớn, bởi vậy không đột pháđược phòng ngự thức hải của hắn, đương nhiên cũngNhất Khai 5465464647có thể Hoa Vũ Lộ không luyện hóa hoàn toàn, còn chưa vận chuyển toàn lực.

Ngay cả nhưvậy, cũng đã rất hay rồi.Thử nghĩ, hai người thực lực ngang ngửa, đang liều mạng đánh nhau, Hoa Vũ Lộ đột ngộtvận dụng uy năng Nhiếp Hồn Cổ, đối thủ nhất định gặp tai họa.

Nhiếp Hồn Cổ này mà dùngtốt, tuyệt đối là vũ khí đặc biệt chuyển thua thành thắng, giết người vô hình, tác dụng cònhơn Đế Bảo bình thường.– Thứ tốt! Dương Khai tự cảm nhận uy lực Nhiếp Hồn Cổ, không tiếc lời khen.Hoa Vũ Lộ nói: – Dương trưởng lão quá khen!Dương Khai nói: – Ba người đi thăm dò, ngươi được Nhiếp Hồn Cổ, hai người kia được gì?Nhất Khai 5475474748Hoa Vũ Lộ trả lời: – Một người tu được một loại bí thuật trong động phủ, cụ thể là gì thìthiếp thân không rõ, người đó cũng không biểu hiện, nhưng nhìn thần sắc của hắn, hẳn là uylực không kém.

Người còn lại tu vi tăng mạnh, vốn trong 3 người, thực lực của hắn là thấpnhất, mới thăng cấp Đế Tôn nhất tầng cảnh không lâu, nhưng lúc rời đi, hơi thở của hắn lạimạnh nhất trong 3 người.– Còn làm cho tu vi người ta tăng vọt! Dương Khai cả kinh.Cơ duyên có thể khiến tu vi Đế Tôn Cảnh tăng vọt thì không có nhiều, bởi vậy đủ thấy độngphủ thượng cổ này tuyệt đối có lai lịch lớn, thủ đoạn của đại năng thượng cổ quả nhiênkhông thể coi thường, trải qua nhiều năm như vậy, trong động phủ còn ẩn giấu nhiều cơduyên đến thế.Thật thăm dò rõ ràng, vậy sẽ được bao nhiêu là chỗ tốt.

Nếu nói trước đó đồng ý theo HoaVũ Lộ đi thăm dò động phủ thượng cổ, cũng có vài phần nể tình Hạ Sanh, vậy lúc này DươngKhai thật sự có hứng thú.

VõNhất Khai 5485484849giả tu luyện không phải nhắm mắt làm liều, ra ngoài lịch lãm là con đường trọng yếu, ngẫunhiên nhận được cơ duyên, thường hơn bế quan khổ tu nhiều năm.Dương trưởng lão đã đồng ý, vậy 2 tháng sau chúng ta tập hợp ở Nam Chiểu, thế nào? HoaThanh Ti nhìn Dương Khai.– Được.

Dương Khai gật đầu, tự nhiên không có ý kiến, vừa lúc nhân dịp này đi Tinh ThầnCung một chuyến, vào Ngũ Sắc Bảo Tháp tu luyện một phen.Hai người trao đổi phương thức liên lạc, đặt dấu ấn thần hồn trong la bàn của đối phương,như vậy, chỉ cần không phải cách quá xa, vậy đều có thể truyền tin cho nhau.– Vậy chuyện này quyết định như thế, đến lúc đó Tiểu Hoa còn phải nhờ sư đệ chiếu cốnhiều hơn.

Hạ Sanh mỉm cười.Nhất Khai 5495494950Dương Khai hào hùng nói: – Sư huynh yên tâm, nhất định trả Hoa cung chủ nguyên lành vềcho sư huynh.Hạ Sanh thản nhiên, không nói gì, nhưng Hoa Vũ Lộ hai má đỏ hồng, lén liếc Hạ Sanh, sau đólại toát ra một tia mất mát.Dương Khai nhìn rõ ràng thần thái của hai người, mơ hồ hiểu được quan hệ giữa hai người.– Mấy ngày ta ở lại Linh Hồ Thành, nếu Biện Vũ Tình xuất quan, nhờ sư huynh thông báocho ta một tiếng.– Ngươi yên tâm! Hạ Sanh nghiêm túc nói: – Ta sẽ thường chú ý cô ta.Dương Khai mới cáo từ, vừa xoay người lại, chợt quay đầu nói: – Đúng rồi, Hoa cung chủ,cấm chế cản trở các người, ngươi có còn nhớ rõ không?Hoa Vũ Lộ ngẩn ra, gật đầu: – Nhớ rõ, Dương trưởng lão có cần sao? Ta có thể vẽ lại chongươi xem.Nhất Khai 5505505051– Vậy thì quá tốt.Hoa Vũ Lộ lấy ra ngọc giản trống, chìm thần niệm vào, ghi lại những gì mình thấy ngày đó,đưa cho Dương Khai: – Đây là một đạo cấm chế, hẳn là trận pháp thượng cổ, thiếp thânkhông hiểu trận pháp, cũng không nhìn ra dấu tích gì, chỉ cố ghi nhớ lại mà thôi, nhưng hẳnlà không vẽ nhầm.

Tu vi đến cỡ như nàng, gặp sẽ không quên là bản lĩnh cơ bản.– Ta cũng không hiểu, nhưng ta có thể đi hỏi thử người khác.

Dương Khai mỉm cười.Hoa Vũ Lộ ánh mắt sáng lên: – Dương trưởng lão quen biết người tinh thông trận pháp? Vậykhông gì tốt hơn, vốn thiếp thân còn định đi Cung gia Thiên Hà Cốc một chuyến, xem ra đãkhông cần nữa.Cung gia Thiên Hà Cốc, Nam Vực công nhận chuyên gia trận pháp, Hoa Vũ Lộ không phảingười vô tri, tự nhiên không thể hoàn toàn tínNhất Khai 5515515152nhiệm hai Đế Tôn kia, muốn phá giải trận pháp này đi vào sâu hơn trong động phủ thượngcổ, tự nhiên phải tìm hiểu rõ ràng trận pháp này.Cung gia Thiên Hà Cốc chính là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng giờ Dương Khai đã nói, nàng cũngbớt công sức, dù sao phải đi Thiên Hà Cốc, lỡ như người Cung gia hỏi tới nguồn gốc trậnpháp này, Hoa Vũ Lộ chỉ có thể nói dối.– Chuyện này cứ giao cho ta, 2 tháng này Hoa cung chủ cứ nghỉ ngơi dưỡng sức, đến lúc đóchúng ta gặp lại ở Nam Chiểu.– Làm phiền Dương trưởng lão.

Hoa Vũ Lộ gật đầu cám ơn.Dương Khai vừa mới đi, Hạ Sanh liền đứng lên nói: – Tiểu Hoa ngươi cứ tự nhiên, ta ra ngoàimột chuyến.– Ngươi đi đâu? Hoa Vũ Lộ tức giận nhìn hắn.

– Đi vội vàng như thế, sợ ta ăn ngươi sao?Nhất Khai 5525525253Khóe miệng Hạ Sanh co rút, nói: – Sợ ngươi cái gì, chỉ là nếu ta không cố gắng tu luyện, chỉsợ không ngồi yên vị trí đại sư huynh này.

Nói rồi chắp tay sau lưng, lững thững bước rangoài, nháy mắt không thấy bóng.– Nam nhân thối! Hoa Vũ Lộ tức giận phồng má lên, mặt đầy khó chịu, chủ nhân cũng đi rồi,nàng làm khách ở lại còn có ý gì, đành phải đi ra, chỉ để lại mùi hương vương vấn trongphòng.Dương Khai ở lại khách sạn trong Linh Hồ Thành chưa đến 3 ngày, Biện Vũ Tình khí tứctràn đầy đã tìm tới cửa.Trong phòng, nhìn nhau, Dương Khai gật đầu: – Không tệ.Biện Vũ Tình vén tóc mai, cười khổ nói: – Nhờ ngươi hỗ trợ, không thì nào có ta hôm nay.Trong lòng lại cảm thấy chấn động, vốn nàng cho rằng mình thăng cấp Đế Tôn, đối mặtDương Khai sẽ không còn áp lực gì, nhưng giờ gặp mặt,Nhất Khai 5535535354Biện Vũ Tình lại hoảng sợ phát hiện nàng lại không nhìn ra sâu cạn của hắn.

Nếu không phảisớm biết hắn cũng là Đế Tôn nhất tầng cảnh, chỉ sợ Biện Vũ Tình đã hoài nghi hắn là cườnggiả tam tầng cảnh.

Sao lại vẫn còn chênh lệch lớn như thế?– Phóng được không thu, còn chưa hoàn toàn củng cố cảnh giới.

Dương Khai đánh giá.

– Lúcnào thu liễm khí tức, mới coi như củng cố hoàn toàn.– Ta hiểu, cám ơn cung chủ chỉ điểm.

Biện Vũ Tình thành thật đáp, trong lòng trong lòngkhông khỏi cảm giác quái dị, mười mấy năm trước nàng còn đứng trên cao trước thanhniên này, nhưng mười mấy năm sau, vai trò đã đảo ngược.Mình có thể sống sót, thăng cấp Đế Tôn, toàn là nhờ phúc người này, hồi tưởng quá khứ,làm người ta than thở không thôi.Nhất Khai 5545545455Dương Khai mỉm cười: – Xem ra ngươi đã chuẩn bị gia nhập Lăng Tiêu Cung ta.Biện Vũ Tình cười nói: – Chẳng lẽ cung chủ không cần ta nữa?– Nào có chuyện này! Dương Khai đứng dậy: – Đi thôi.Rời Linh Hồ Thành, một đường bay tới, Biện Vũ Tình cũng vừa bay vừa củng cố tu vi.

2 ngàysau, hiệu quả rõ ràng, khí tức Đế Tôn Cảnh của nàng đã thu liễm không ít.– Cung chủ, chúng ta đang đi đâu? Biện Vũ Tình thấy Dương Khai nhàn nhã, không nhịnđược hỏi.– Đưa ngươi về Lăng Tiêu Cung! Dương Khai đáp.– Về cung… Biện Vũ Tình ngẩn ra, kinh ngạc nói: – Nhưng mà không phải Lăng Tiêu Cung ởBắc Vực sao?Nhất Khai 5555555556Bắc Vực Nam Vực, khoảng cách hàng tỷ tỷ dặm, một đường bay đi, chỉ sợ phải bay nhiềunăm, giữa đường có gì trắc trở, vậy 10 năm cũng không lạ.

Vốn định khuyên Dương Khaităng tốc, hay dùng pháp trận không gian truyền tống mấy lần, vậy thì có thể tiết kiệm chútthời gian, nhưng thấy Dương Khai không có ý này, Biện Vũ Tình cũng không nói nhiều được.Dù sao hiện tại nàng đã gia nhập Lăng Tiêu Cung, Dương Khai nói sao thì cứ vậy, nàngkhông có chỗ nào lưu luyến, thậm chí mạng này còn là hắn cứu.

Cứ thế 3 ngày sau, hai ngườiđến một chỗ đổ nát.– Nếu không nhầm, chỗ này hẳn là Thiên Diệp Tông? Biện Vũ Tình theo Dương Khai đápxuống, nhìn quanh quan sát, nói.

– Đúng là Thiên Diệp Tông! Biện Vũ Tình thở dài:– Tông môn sinh diệt, như sóng nổi sóng tàn, không có thực lực quả nhiên không thể đứngvững.

Nàng có chút xúc động, nhìn Thiên DiệpNhất Khai 5565565657Tông bị diệt, không tránh khỏi nhớ lại Bích Vũ Tông, nói tới thực lực hai tông môn cũngkhông chênh lệch bao nhiêu.– Vào đi! Trong lúc nàng xuất thần, Dương Khai đứng trên pháp trận không gian sơn cốc, gọimột tiếng.

Biện Vũ Tình dù khó hiểu, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng lên.Sau đó, hai người xuất hiện trong tiểu thiên địa, Dương Khai cũng không nói nhiều, dẫnBiện Vũ Tình bay thẳng Đế Thiên Cốc.

Đến khi Biện Vũ Tình nhìn thấy pháp trận không giannhảy vực, nàng liền tràn đầy khiếp sợ, kinh hãi:– Đây… đây là, chẳng lẽ là…Dương Khai nói: – Thông qua nó trở về Lăng Tiêu Cung, ta có 3 phần ngọc giản cần ngươimang về.Nhất Khai 5575575758Biện Vũ Tình ổn định tâm thần, nhận lấy ngọc giản, hỏi: – Phải giao cho ai?Dương Khai nói: – 1 cái giao cho Hoa Thanh Ti, nàng là đại tổng quản Lăng Tiêu Cung, quảnlý chuyện lớn nhỏ trong cung, ngươi giao ngọc giản này cho nàng, nàng sẽ an bài tốt chongươi.

2 ngọc giản còn lại, ngươi nói Hoa Thanh Ti chuyển giao cho Nam Môn Đại Quân.Nhớ kỹ chưa?Biện Vũ Tình nghiêm nghị gật đầu: – Nhớ kỹ!– Đi thôi!Dương Khai khoát tay.

Biện Vũ Tình liền đi lên đứng trên pháp trận.

Dương Khai phất tay,rất nhiều nguyên tinh thượng phẩm khảm chính xác vào chỗ, pháp tắc không gian vận hành,pháp trận ông ông, ánh sáng lóe lên, Biện Vũ Tình liền biến mất.

Loáng thoáng, trước khiBiện Vũ Tình biến mất, môi mấp máy, như đang nói cám ơn.Nhất Khai 5585585859Dương Khai cười thản nhiên, xoay người rời Đế Thiên Cốc.

Mục tiêu, Tinh Thần Cung!
 
Chương 2791: Cửu tinh xung nguyệt


Tinh Giới không nhiều tông môn Đại Đế, tính ra cũng chỉ có 3 chỗ, Đông Vực U Hồn Đại Đế UHồn Cung, Nam Vực Minh Nguyệt Đại Đế Tinh Thần Cung, Tây Vực Dạ Ảnh Đại Đế Ảnh SátĐiện…Đương nhiên, Dược Đan Cốc cùng Linh Thú Đảo cũng coi như thế lực Đại Đế, chẳng quakhông tính là tông môn, dù sao không thu môn đồ rộng rãi, Dược Đan Cốc hay Linh Thú Đảođều chỉ là chỗ hai vị Đại Đế ẩn cư, người thường không thể vào.

Bất cứ tông môn Đại Đế nào,đều là trụ cột chống đỡ đại vực nơi đó, là thần bảo vệ, nghiêm trang không thể xâm phạm.Nhất Khai 5595595960Là tông môn bá chủ Nam Vực, mấy chục ngàn năm qua Tinh Thần Cung vẫn luôn đóng vaitrò này, hàng tỷ võ giả Nam Vực kính ngưỡng sùng bái.

Mấy chục ngàn năm qua, nguyên lựcchúng sinh hội tụ, Tinh Thần Cung tồn tại nghiễm nhiên đã liên quan mật thiết với số mệnhtoàn Nam Vực, có người từng nói, nếu một ngày Tinh Thần Cung hủy diệt, vậy toàn bộ NamVực chìm trong khói lửa, sinh linh đồ thán.

Tuy nhiên có Minh Nguyệt Đại Đế tọa trấn, muốnhủy diệt Tinh Thần Cung là chuyện không dễ dàng, trừ khi rung chuyển như thời đại PhệThiên Đại Đế.Dương Khai chạy đến Tinh Nguyệt Sơn, đã là 7 ngày sau.

Tinh Nguyệt Sơn rất cao, nguy ngahiểm trở, như chạm tới tầng trời, giơ tay có thể đụng được trời trăng, lật tay có thể hái saotrời.

Không khí tang thương nặng nề ập tới, trước mặt hắn như không phải núi non, mà làngười khổng lồ sống, sừng sững vạn năm ở Nam Vực, nhìn xuống thương sinh linh.Nhất Khai 5605606061Dương Khai kiến thức rộng rãi, lịch duyệt không kém, gặp qua không ít tông môn khí tượnghoành tráng, không nói tông môn đứng đầu như Thanh Dương Thần Điện, chỉ là Băng TâmCốc cùng Vấn Tình Tông cũng không kém, nhưng không tông môn nào sánh được với TinhThần Cung.Đặt chân tới đây, tựa như cả người được một loại thăng hoa, làm người ta sinh ra hưngphấn thoải mái.

Trong núi, chim thú quý hiếm chạy nhảy vui đùa, trong mây mù, đình đàilầu các ẩn hiện, tựa như tiên cảnh không sao nói nên lời, làm người ta lưu luyến quên về.– Đây chính là tông môn Đại Đế? Dương Khai thì thào.– Là ai? Dương Khai mới đứng chưa được bao lâu, liền nghe tiếng quát từ xa truyền đến, xaxa có hai tia sáng nhanh chóng bắn tới, đến gần liền hiện ra hai người.

Đều là nam thanhniên, khí tức Đạo Nguyên Cảnh hùng hồn tinh thuần, nhìn qua là biết căn cơ vững chắc, tiềnđồ vô lượng,Nhất Khai 5615616162chỉ cần thời gian, rất có khả năng đột phá trói buộc Đế Tôn, trở thành một đời cường giả.Võ giả ưu tú như thế, đặt ở bất cứ tông môn nào cũng phải được bồi dưỡng toàn lực, làmngười nối nghiệp.

Nhưng nhìn hai người này, dường như chỉ là canh núi mà thôi, làmDương Khai không khỏi cảm khái Tinh Thần Cung quả nhiên là Tinh Thần Cung, nội tìnhnhư vậy, cũng chỉ có U Hồn Cung cùng Ảnh Sát Điện cùng là tông môn Đại Đế mới sánhđược.– Đây là Tinh Nguyệt Sơn, người không liên quan không được tùy tiện đi vào, từ đâu đến thìvề đó, nếu không khó tha!Hai người Đạo Nguyên Cảnh này, một người bên trái nhìn có vẻ thận trọng hơn quát lớn vớiDương Khai.

Dù tu vi thấp hơn Dương Khai cả đoạn lớn, nhưng mặc kệ hắn hay người cònlại đều không hề sợ hãi, còn lớn tiếng quát Dương Khai.Nhất Khai 5625626263Đây là chỗ dựa của đệ tử Tinh Thần Cung! Ở trong mắt đệ tử Tinh Thần Cung, võ giả NamVực không ngoài hai loại, một là đồng môn, một là không phải đồng môn.

Dương Khai rõràng là loại sau, cho nên mặc kệ tu vi cao thấp, bọn họ đều không cần để ý.Nhìn hai người này, Dương Khai chắp tay nói: – Tại hạ được người mời, đến gặp hẹn, hai vịđừng nóng vội.– Được người mời? Thanh niên lên tiếng nhướng mày, khó hiểu liếc Dương Khai, nói: – Là aimời ngươi, có thể báo danh hào? Sư huynh đệ ta thay ngươi truyền báo một tiếng.Nếu người này là được mời đến, vậy tức là có quan hệ với đồng môn mình, vậy thì khôngthể tùy tiện đắc tội, bởi vậy nói chuyện cũng dịu xuống.Dương Khai vừa định nói, sắc mặt khẽ đổi, cười khẽ nói: – Không cần, có người đến đón tarồi.Nhất Khai 5635636364Hai người sư huynh đệ nghe vậy, đều quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy ánh sáng nhiều màu từ xabay đến, nháy mắt đã dừng lại gần đó, ánh sáng tan đi, hiện ra bóng dáng động lòng người.– Dương sư huynh! Lam Huân mỉm cười chào hỏi, thoáng cái, thiên địa như mất đi sắc thái.– Công… Công chúa điện hạ? Hai người sư huynh đệ choáng váng, sững sờ nhìn Lam Huânxuất hiện, mắt ngừng trệ không chuyển động.Vốn nghe Dương Khai nói là được người mời, hai người còn không để ý lắm, đơn giản làngười ngoài có chút quan hệ với đồng môn thôi, nhưng giờ mới biết, người mời hắn lại làcông chúa điện hạ Tinh Thần Cung đó!Sao lại là công chúa điện hạ được? Công chúa điện hạ thiên tư xuất sắc, chẳng những kếthừa thân thể Minh Nguyệt của Đại Đế, thiên phú võ đạo cũng hiếm ai sánh bằng, dung mạothiên hương quốc sắc, làm người dịuNhất Khai 5645646465dàng, bình dị dễ gần, rất nổi danh ở Tinh Thần Cung, là tình nhân trong mộng của khôngbiết bao nhiêu thanh niên tài tuấn.

Ngay cả đệ tử Tinh Thần Cung cao ngạo, có thể nóichuyện một câu với công chúa cũng là vinh quang.Nhưng người có thể nhận được vinh quang này ngày càng ít, chỉ có Tiêu sư huynh TiêuThần quanh năm bảo vệ bên cạnh công chúa điện hạ mới thường xuyên được thấy dungnhan công chúa.

Nhân vật được vô số đệ tử Tinh Thần Cung tôn sùng là nữ thần, làm sao lạimời một nam nhân đến đây? Trong chấn động, hai người gần như không thể suy nghĩ.– Lam sư muội, tới nhanh thật! Dương Khai đáp lại một tiếng, lúc hắn đến Tinh Nguyệt Sơn,liền liên lạc Lam Huân, đối phương chỉ bảo hắn chờ một chút, không ngờ đến nhanh nhưvậy.Lại còn xưng hô là… Lam sư muội! Hai đệ tử Tinh Thần Cung trừng lớn mắt, nhìn DươngKhai cùng Lam Huân vô cùng thân thiết, trong lòngNhất Khai 5655656566co rút, cảm giác đau không muốn sống nữa, mà phản ứng của công chúa điện hạ làm cho haingười sống không bằng chết, không còn gì lưu luyến nữa.– Dương sư huynh truyền tin, tiểu muội tự nhiên phải vội tới! Lam Huân cười, đưa tay mời: –Mời sư huynh!– Làm phiền! Dương Khai gật đầu, cất bước đi trên không, đến cạnh Lam Huân, nàng đitrước một bước dẫn đường.Thẳng đến khi hai người mất bóng,hai đệ tử Tinh Thần Cung này mới mất hồn mất vía nhìnnhau, lúc Lam Huân hiện thân, từ đầu tới cuối cũng không nói với bọn họ một câu, thậm chíkhông liếc bọn họ, mà tập trung chú ý hoàn toàn vào người ngoài kia.Điều này nói rõ chuyện gì? Điều này nói rõ công chúa điện hạ vô cùng coi trọng người kia,bằng không công chúa điện hạ luôn rất nhiệt tình, sẽ không đến mức không cười với mìnhmột cái.Nhất Khai 5665666667– Sư huynh, Tiêu sư huynh có phiền phức rồi.

Vị sư đệ vẫn luôn im lặng, ảm đạm nói.– Đúng thế… Không biết Tiêu sư huynh có biết chuyện này chưa, nếu để Tiêu sư huynhbiết…Tiêu sư huynh mà hai người nói, tự nhiên là Tiêu Thần, trong đệ tử cùng lứa ở Tinh ThầnCung, nếu nói ai tiếp xúc nhiều nhất với công chúa điện hạ, vậy chắc chắn là Tiêu Thần.

TiêuThần chỗ nào cũng được, chỉ duy nhất đối với chuyện về Lam Huân là cực kỳ nhỏ mọn.

Nếucó sư huynh đệ nào nói chuyện với công chúa điện hạ, đều sẽ bị ghi hận trong lòng, tìm cơhội dạy cho một trận.Cố tình công chúa điện hạ nhà mình chỉ coi hắn như huynh trưởng, vẫn không có tình cảmnam nữ.

Nhưng hôm nay, xem ra người ngoài kia có ý muốn đào góc tường của Tiêu sưhuynh, nếu để cho Tiêu Thần biết chuyện này, vậy còn được sao?Nhất Khai 5675676768– Tiêu sư huynh cũng thôi, mấu chốt là Lôi sư huynh….Nhắc tới Lôi sư huynh, hai người sư huynh đệ bỗng toát ra sợ hãi, như gặp phải kinh hãi rấtlớn, vội nhìn xung quanh, xác nhận không có người mới vội bỏ chạy.Cùng lúc, trong Tinh Tú Điện, điện phủ trung tâm Tinh Thần Cung, một thiếu niên đang tĩnhtọa bỗng mở mắt.

Trong đôi mắt lấp lấp sao trời, sáng rực, ngẩng đầu nhìn lên, sắc bén nhìnxuyên qua tầng mây, nhắm thẳng chân trời.Đột nhiên, thiếu niên nhướng mày, kinh dị nói: – Cửu tinh xung nguyệt? Sao lại là cửu tinhxung nguyệt? Bổn tọa danh Minh Nguyệt, chẳng lẽ là nhắm vào ta, điềm báo không lành,điềm báo không lành mà…Thế gian, rất ít người biết được, Minh Nguyệt Đại Đế danh chấn Tinh Giới, Thần thủ hộ NamVực, nhìn bề ngoài lại là một thiếu niên mới raNhất Khai 5685686869đời.

Nói rồi, hắn cúi đầu, tay bấm pháp quyết cổ quái, khí tức kỳ diệu tỏa ra, bàn tay còn lạiđộng đậy, ngón tay bấm liên tục.

Một lát sau, thiếu niên nhếch khóe miệng, buông phápquyết, thì thầm:– Bí thuật của Thiên Cơ lão nhi này thật là bậy bạ, không tính ra được cái gì còn dám xưngnhận biết thiên cơ, lần sau nhất định phải nhổ hết râu của hắn.Tay chống má nghĩ một hồi, thiếu niên nhàm chán nói: – Thôi đi, dù sao cũng tai nhỏ nạnnhỏ, không đáng tốn công sức.

Nói rồi, lại nhắm mắt điều tức.………..Nam Đẩu Phong, Lam Huân an bài chỗ ở cho Dương Khai rồi nói.

– Dương sư huynh, mấyngày nay cứ ở lại nơi này.Nhất Khai 5695696970Dương Khai nói: – Lam sư muội, lúc nào ta có thể vào Ngũ Sắc Bảo Tháp?Nếu không có ước định với Hoa Vũ Lộ, Dương Khai cũng không vội, dù sao đây là tông mônĐại Đế, ở lại một thời gian cũng không hại gì, nói không chừng còn có thu hoạch bất ngờ.

Chỉlà giờ có hẹn trước, hắn sợ làm lỡ thời gian.

Dù sao vào trong Ngũ Sắc Bảo Tháp, cũng phảitu luyện một tháng trong đó.

Đi qua lại cũng tốn thời gian, không thể chậm trễ quá lâu.Lam Huân mỉm cười: – Dương sư huynh yên tâm, phụ thân đã hứa, nhất định sẽ không nuốtlời.

Chỉ là theo lý, thì còn phải nửa năm mới mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, tuy nhiên đã hứa hẹnDương sư huynh, bên Tinh Thần Cung còn phải làm chút chuẩn bị, chậm nhất không quá 5ngày sau.– Vậy tốt rồi.

Dương Khai nghe vậy thở phào.Nhất Khai 5705707071Lam Huân mỉm cười: – Nhìn Dương sư huynh gấp gáp như thế, không lẽ có hẹn với giainhân? Nàng thuận miệng nói đùa, nhưng thấy Dương Khai sững ra, liền kinh ngạc: – Thật cóhẹn với giai nhân sao?Dương Khai mặt đầy chỉ đen: – Đừng nói bậy, nhưng mà quá thật có hẹn.Lam Huân cười duyên: – Dương sư huynh không cần giải thích, ừm, ta đi trước, khi mở raNgũ Sắc Bảo Tháp sẽ đến thông báo cho ngươi.
 
Chương 2792: Lôi Đình


Nam Đẩu Phong là một ngọn núi ở Tinh Nguyệt Sơn thuộc Tinh Thần Cung, nhưng hoàncảnh tu luyện cực tốt, linh khí thiên địa nồng đậm, không kém gì núi chính Lăng Tiêu Cung.Nhất Khai 57172Vị trí Tinh Thần Cung là chỗ hội tụ nguyên lực của hàng tỷ võ giả Nam Vực, chẳng những sốmệnh cùng một nhịp với Nam Vực, còn trấn áp địa mạch Nam Vực, tràn ngập nguyên khínhư vậy là đương nhiên.

An bài chỗ ở cho Dương Khai rồi, Lam Huân liền rời đi.Nhất thời, Nam Đẩu Phong yên ắng, tâm cảnh của Dương Khai cũng bị ảnh hưởng, trở nêncực kỳ ổn định, nếu không có người ngoài quấy rầy, vậy đương nhiên nhắm mắt tĩnh tọa, tuluyện bí thuật hóa long mà Chúc Tình truyền cho.Thời giang thoáng cái đến đêm.

Đang trong tu luyện, Dương Khai chợt có cảm giác, mở mắtra, người chợt lóe xuất hiện ngoài sương phòng, đứng trên đỉnh Nam Đẩu Phong.

Hiện ratrước mắt, làm hắn không khỏi há to miệng.Nhất Khai 5725727273Chỉ thấy trên bầu trời, tràn ngập ánh sao, vòm trời trên Tinh Nguyệt Sơn trải dài tráng lệ,những ngôi sao tỏa ra ánh sáng chói lọi, tựa như vươn tay là có thể chạm tới.Làm Dương Khai khó tin, là những ngôi sao kia lại buông xuống những tia sáng, nối trời đất,trong đó ẩn chứa lực lượng thần kỳ làm cho linh khí thiên địa Tinh Nguyệt Sơn càng thêmlinh động, trong thiên địa tràn ngập hàm ý mà ban ngày không cảm nhận được, mơ hồkhông nắm bắt nhưng lại hòa hợp đại đạo.

Tinh Nguyệt Sơn lúc này nhìn như tiên cảnh, làmcho người ta say mê.Dương Khai sững sờ ngắm nhìn, quên mất hít thở, tâm thầm bình thản chưa từng có.– Đây chính là tinh triều, 1 tháng 1 lần, Đại Đế nói, trong tinh triều ẩn chứa đại đạo thiên địa,nếu có thể nhìn ra một chút, sẽ được lợi vô cùng.Nhất Khai 5735737374À, thực ra, rất nhiều đệ tử Tinh Thần Cung ta đều được lợi không nhỏ từ tinh triều, hay đếnvận may đột phá trói buộc tu vi, hay là chợt có linh cảm hiểu được thần thông, hơn nữa đốivới những đệ tử tu luyện Tinh Nguyệt Thần Quyết thì càng được lợi lớn.

Tiếng nói chợtvang lên từ gần đó.– Thì ra là vậy.

Dương Khai cũng không có vẻ gì bất ngờ, chìm trong ánh sao bao phủ, nhưngkhông rõ có phải vì hắn không phải đệ tử Tinh Thần Cung, cho nên dù cảm thấy tinh triềunày có vẻ thần kỳ, nhưng không được lợi ích gì.Một hồi sau, Dương Khai quay đầu, nhìn nam thanh niên thân hình cường tráng, chắp taysau lưng: – Xưng hô thế nào?Thanh niên quay đầu, mỉm cười, toát ra hàng răng trắng: – Lôi Đình!Dương Khai nhíu mày trầm ngâm một hồi: – Nghe danh 4 đại trưởng lão Đế Tôn tam tầngcảnh Tinh Thần Cung, trong đó đại trưởng lão LôiNhất Khai 5745747475Hồng thực lực cao nhất, vượt xa Đế Tôn tam tầng cảnh bình thường, ngươi cùng Lôi đạitrưởng lão… có quan hệ gì?Lôi Đình bĩu môi, có vẻ ra không thích nghe tên Lôi Hồng, nhưng vẫn trả lời: – Chú cháu!Dương Khai ồ một tiếng: – Thì ra là cháu của Lôi đại trưởng lão.Ánh mắt Lôi Đình nghiêm lại, sắc bén bức người: – Ta càng thích nghe ngươi nói ngài ấy làthúc thúc của Lôi Đình ta.Dương Khai nhún vai nói: – Ngại quá, ta chỉ nghe qua uy danh của Lôi đại trưởng lão.Lôi Đình liền hừ lạnh, giữa sợi tóc có tia hồ quang lam nhạt chạy qua, nổ tách tách, trầmgiọng nói: – Ta quanh năm bế quan ở Tinh Thần Cung, ít ra khi ra ngoài du lịch, tự nhiênngươi chưa nghe nói tới ta.

NhưngNhất Khai 5755757576không sao, từ hôm nay ngươi sẽ thường xuyên nghe được đại danh của ta.– Vậy thì Lôi huynh… Dương Khai mỉm cười, hoàn toàn không quan tâm hắn ngông cuồng.

–Đêm khuya đến thăm, có chuyện gì sao?Lôi Đình cụp mắt lại, trong khe mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo: – Nghe nói hôm nay ngươi tới,đích thân công chúa điện hạ ra nghênh đón?– Đúng là có chuyện này! Dương Khai gật đầu.Khí tức Lôi Đình càng mạnh, nghiến răng nói:– Nói vậy, ngươi cùng công chúa điện hạ cực kỳ thân mật?– Chưa đến mức đó, chỉ gặp qua vài lần thôi.

Dương Khai vuốt cằm, đau đầu nói: – Ta hẳn làhiểu được Lôi huynh đến tìm ta làm gì.Nhất Khai 5765767677– Hiểu rõ thì tốt! Mau tới đánh một trận, nếu ngươi thua, lập tức cút khỏi Tinh Thần Cung,vĩnh viễn không được gặp lại công chúa điện hạ! Lôi Đình gầm lên, khí tức Đế Tôn nhất tầngcảnh sôi trào, giống như không phải hắn mới gặp Dương Khai lần đầu, mà là kẻ thù giết chacướp vợ.Dương Khai trợn mắt: – Ngươi chọn nhầm đối thủ rồi sao? Kẻ địch của ngươi không phảiTiêu Thần ư? Hắn mới là cản trở lớn nhất giữa ngươi và công chúa điện hạ mà.Lôi Đình cười xì: – Tiêu Thần là cái thứ gì! Nếu hắn dám không nghe lời, đánh cho cha hắncũng nhìn không ra!Dương Khai kinh ngạc, Tiêu Thần dù sao cũng là ngôi sao mới nổi ở Nam Vực, hiện tại thăngcấp Đế Tôn, Lôi Đình dĩ nhiên nhìn lợi hại một chút, nhưng cũng chỉ là Đế Tôn nhất tầngcảnh mà thôi, làm sao dám lớn lối như thế?Nhất Khai 5775777778Nhưng mà liên quan tới Lôi Đình này, trước kia Dương Khai thật chưa nghe qua, hắn vẫncho rằng ở Tinh Thần Cung đời này là do Tiêu Thần cùng Lam Huân dẫn đầu, nhưng giờxem ra lại thêm một người.

Ngẫm lại những gì hắn nói, Dương Khai liền bình thường, nếuhắn bế quan quanh năm ở Tinh Thần Cung, không làm gì nổi danh, vậy thì danh tiếng khôngvang cũng chẳng lạ.Trầm ngâm một hồi, Dương Khai nghiêm mặt nói: – Lôi huynh, ta cảm thấy chỉ sợ là ngươihiểu lầm ta…Lôi Đình vừa đến liền có thái độ gây sự làm Dương Khai không thích, nhưng dù sao mìnhcũng là khách, nếu thật có xung đột với Lôi Đình, nói không chừng sẽ dẫn tới cao tầng TinhThần Cung, hơn nữa thúc thúc của Lôi Đình còn là Lôi Hồng đại trưởng lão.

Lỡ như làmhỏng chuyện vào Ngũ Sắc Bảo Tháp tu luyện, vậy thì không hay.Nhất Khai 5785787879Dương Khai mới nói được nửa câu, Lôi Đình đã quát: – Nói nhảm làm gì, mau tới đánh!Dứt lời, hắn giơ tay, tia sét tím đậm nổ vang, ngưng tụ thành sợi roi sét, ầm ầm quét về phíaDương Khai, lực lượng mạnh mẽ như khai thiên tích địa.

Nửa câu còn lại bị chặn, thần sắcDương Khai cũng nghiêm nghị.Lôi Đình ra tay, hắn liền nhìn ra được người này quả thật lợi hại hơn Tiêu Thần, còn mạnhhơn tất cả Đế Tôn nhất tầng cảnh mà mình đã gặp, thậm chí không kém gì Đế Tôn lưỡngtầng cảnh bình thường.

Đây là kết quả Lôi Đình chưa phát huy toàn lực, nếu đánh toàn lực,ngay cả Đế Tôn lưỡng tầng cảnh cũng chưa chắc là đối thủ.

Quả nhiên có vài phần bản lĩnh,khó trách đến gây chuyện.Roi điện đánh tới, Dương Khai tế ra Bách Vạn Kiếm, chắn trước người.

Keng, ánh lửa bắn ra,roi điện dù bị chặn lại, nhưng dòng điện kinhNhất Khai 5795797980người chạy qua Bách Vạn Kiếm truyền vào tay Dương Khai, trên người Dương Khai liềnchạy đầy dòng điện, lông tóc dựng đứng.Đế nguyên chấn động, xua tan dòng điện xâm nhập vào người.

Chưa kịp hồi thần, roi điệnđã quay lại, đầu roi vặn vẹo, hóa thành mãng xà há to miệng, bên trong sấm nổ khiếp người,cắn vào đầu Dương Khai.

Dương Khai một tay bấm quyết, bắn ra một đạo Nguyệt Nhận.

Cắtqua đầu mãng xà, trực tiếp cắt làm đôi.Tiếng kinh ngạc phát ra, Lôi Đình rõ ràng bất ngờ, mình tu luyện bí thuật hệ điện nhiềunăm, uy lực thế nào đều rõ ràng, Đế Tôn nhất tầng cảnh bình thường hoàn toàn không cóthể phá giải như thế, nhưng Dương Khai nhìn như thuận tay đánh ra liền cắt đôi mãng xàđiện.Hơn nữa thần thông này làm người ta cảm giác cổ quái, còn có dao động lực lượng khônggian.

Mãng xà điện tiêu tán, Lôi Đình thừa dịp mãng xà hỗ trợ, người xông lên, ánh chớpchợt lóe đã tới cách DươngNhất Khai 5805808081Khai 3 mét, vung bàn tay to, chớp động dòng điện xẹt xẹt, đánh vào đầu Dương Khai.– Ngươi đủ chưa! Dương Khai gầm lên, đưa tay chỉ vào bàn tay Lôi Đình.

Nếu một chỉ nàychạm trúng, bàn tay Lôi Đình nhất định phải thủng một lỗ, có thể Dương Khai cũng bịthương, nhưng tuyệt đối không quá nghiêm trọng.Ngay khi hai bên sắp va chạm, đột nhiên Lôi Đình khẽ run lên, thần sắc hốt hoảng, quay đầunhìn về một hướng.

Bàn tay đánh xuống, cũng ngừng lại giữa không trung.

Hắn không động,Dương Khai cũng dừng lại, ngón tay chạm vào bàn tay hắn, ngưng tụ không phát.– Trời đánh Tiêu Thần, phá hỏng chuyện lớn của ta! Lôi Đình chợt mắng, thu lại thần thông,xoay người bỏ đi.Nhất Khai 5815818182Chưa đi mấy bước, lại xoay người nhìn chằm chằm Dương Khai, nói: – Đêm nay ta chưa từngđến đây, hai ta chưa từng gặp mặt, càng không có đánh nhau! Hiểu chưa?Dương Khai ngẩng đầu nhìn trời, nhàn nhã nói: – Bóng đêm mê người.– Ngươi… Lôi Đình còn muốn nói, nhưng rõ ràng không kịp, căm hận liếc Dương Khai, ngườichợt lóe, hóa thành sấm sét chạy đi.Hắn đi chưa được ba hơi thở, ánh sáng nhiều màu đáp xuống Nam Đẩu Phong, Lam Huânnhìn Dương Khai hỏi: – Dương sư huynh không sao chứ?– Không sao cả, có chuyện gì chứ? Dương Khai mỉm cười.

– Buổi đêm Tinh Thần Cung rấtđược, ta ra hóng gió.– Ta nghe nói Lôi Đình đến đây, hắn không tới gây chuyện với ngươi chứ?Nhất Khai 5825828283– Lôi Đình là ai? Dương Khai ngạc nhiên nhìn Lam Huân, vẻ mặt mờ mịt, nhưng tóc dựngđứng lại tố cáo hắn.Lam Huân liếc qua, liền mím môi cười.Dương Khai bâng quơ vuốt lại tóc, nhàn nhạt nói: – Gió đêm thổi rối tóc thôi.Lam Huân nói: – Lôi Đình người này tu luyện tu đến ngốc, có chút không nói lý lẽ, lần sauDương sư huynh gặp phải hắn, lập tức cho ta biết, ta sẽ xử lý hắn.Dương Khai im lặng một hồi, gật đầu: – Được rồi.– Vậy Dương sư huynh tiếp tục… hóng gió đi, tiểu muội về trước.

Lam Huân che miệng cườiduyên, xoay người rời đi.– Lôi Đình… Dương Khai vuốt cằm, cân nhắc một hồi, bỗng nhiên mỉm cười.Nhất Khai 5835838384Ở không xa Nam Đẩu Phong, Lôi Đình kéo áo Tiêu Thần, hung tợn nói:– Là ngươi làm phải không? Tuyệt đối là ngươi làm, nếu không phải ngươi thông báo Huânmuội muội, làm sao muội ấy đến đúng lúc như thế.

Tên khốn nhà ngươi, cho ta một chútthời gian, ta đã có thể đuổi hắn ra khỏi Tinh Thần Cung.– Ngươi buông ra nói chuyện, lôi kéo như vậy còn ra thể thống gì! Tiêu Thần cụp mắt, nhìnbàn tay Lôi Đình, vẻ mặt chán ghét.
 
Chương 2793: Ngũ Sắc Bảo Tháp


Lôi Đình hừ khẽ, nhưng cũng buông tay ra, nhàn nhạt nói: – Nghe nói trước đó ngươi cũngđánh qua với tên đó, cũng không chiếm ưu thế?Nhất Khai 5845848485Sắc mặt Tiêu Thần ngưng trọng hỏi lại: – Vừa rồi ngươi cũng đánh qua, thực lực của hắnnhư thế nào chẳng lẽ ngươi không nhìn ra?Thần sắc Lôi Đình nghiêm lại, nghĩ một hồi, gật đầu: – Người này là kẻ địch mạnh!Tiêu Thần nói: – Đáng ghét hơn, là dường như Huân nhi có vài phần chú ý tên này, cho nênLôi Đình, chuyện giữa hai ta trước tiên buông xuống, liên thủ đuổi người này khỏi Huân nhimới là đúng đắn!Lôi Đình cười xì: – Liên thủ? Ta còn cần liên thủ với ngươi? Đúng là chuyện cười.Tiêu Thần nói: – Ngươi dám nói chuyện với Huân nhi không? Ngươi dám nhìn vào mắt nàngkhông?Một thân khí thế của Lôi Đình chợt tắt lụi, ngập ngừng hồi lâu mới không cam lòng nói: – Aimà không có nhược điểm chứ.Nhất Khai 5855858586Tiêu Thần cười lạnh: – Ngươi thậm chí không có dũng khí dám nhìn, dám nói chuyện vớiHuân nhi, nếu Huân nhi ở cùng hắn, vậy ngươi đối phó thế nào!– Vậy ngươi nói phải làm sao đây? Lôi Đình căm tức.Tiêu Thần mỉm cười, làm như nắm chắc trí tuệ: – Mấy ngày nữa sẽ mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp,hai ta nhất định phải đi vào, kỳ hạn 1 tháng, còn sợ không tìm được cơ hội sao? Một khi tìmđược cơ hội, vậy cho hắn bài học khó quên cả đời, đến lúc đó hắn không còn mặt mũi nữa.– Liên thủ đánh hắn một trận? Lôi Đình có chút chần chờ.

– Chuyện này không tốt? Chúng takhông nên lấy đông hiếp ít.Tiêu Thần nói: – Hoặc ngươi có thể đơn đấu với hắn, ta phụ trách cầm chân Huân nhi, khôngcho nàng quấy rầy ngươi.Lôi Đình nghe thế, ngẫm nghĩ một hồi, gật đầu: – Ừ, như vậy thì được.Nhất Khai 5865868687Vỗ mạnh vào vai Tiêu Thần, nói: – Vậy chuyện Huân muội muội do ngươi phụ trách, tên kiađể ta xử lý!– Vậy ngươi đồng ý hợp tác với ta? Tiêu Thần toát ra nụ cười bí ẩn.– Hợp tác hợp tác, sư đệ đã nói vậy rồi, làm sư huynh tự nhiên phải phối hợp với ngươi.

LôiĐình cười ha ha, tâm tình vô cùng sảng khoái.Tiêu Thần sầm mặt nói: – Lười nói chuyện sư huynh sư đệ với ngươi… Chỉ cần có thể luôn ởbên công chúa điện hạ là được, còn sợ không có cơ hội gần quan được lộc sao? Còn tên nguxuẩn ngươi, diệt trừ ngoại địch là được rồi, còn lại không cần phải quan tâm.Thương lượng xong, hai người chia ra trở về, nghỉ ngơi dưỡng sức.…………..Từ sau hôm Lôi Đình đến gây chuyện, liền không còn ai đến Nam Đẩu Phong gây sự nữa.Toàn bộ Tinh Thần Cung đang bận chuyện mở ra NgũNhất Khai 5875878788Sắc Bảo Tháp, ngay cả Lam Huân cũng không đến tìm Dương Khai.

Khó có được mấy ngàynhàn rỗi, Dương Khai liền đóng cửa khổ tu trên Nam Đẩu Phong, thuận tiện luyện hóa 3viên Long Huyết Đan của Kê Anh luyện chế.Long Huyết Đan quả thật rất tốt, luyện hóa xong 3 viên linh đan, Dương Khai phát hiện tốchất thân thể tăng lên một chút, dù không tính là nhiều, nhưng đến trình độ như hắn, tănglên một tia cũng là đáng quý.Nếu còn có Long Huyết Đan, nói không chừng sẽ tăng thân thể lên tầng mới.

Đáng tiếc chỉ có3 viên mà thôi.

Nhưng Kê Anh có nói Long Huyết Đan có công hiệu tinh thuần huyết mạchLong tộc, Dương Khai lại không cảm nhận được.Ngẫm lại, mình không phải Long tộc chân chính, chỉ là có được lực lượng căn nguyên KimThánh Long mà thôi, công hiệu tinh thuần huyết mạch Long tộc tự nhiên không liên quantới mình.Nhất Khai 58858888895 ngày sau, Dương Khai vừa luyện hóa xong viên Long Huyết Đan thứ ba, cảm nhận tố chấtthân thể tăng lên, còn chìm trong mừng rỡ, liền nhận ra có người ngoài bay vào.Sau đó, tiếng của Lam Huân truyền vào: – Dương sư huynh!Dương Khai đứng lên, đi ra điện phủ.Lam Huân nói: – Hôm nay mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, Dương sư huynh đã chuẩn bị xongchưa?– Không có gì phải chuẩn bị!– Vậy mời đi theo ta.

Lam Huân nói rồi, đi trước dẫn đường.Ngũ Sắc Bảo Tháp, là một chỗ lịch lãm trọng yếu nhất của Tinh Thần Cung, là một bí cảnhquy mô vô cùng khổng lồ, từ Hư Vương Cảnh đến Đế Tôn Cảnh, võ giả các tầng thứ đều cóthể lịch lãm trong đó, nhận được lợi ích không tưởng.

Nghe đồn không gian phong ấn trongNgũ SắcNhất Khai 5895898990Bảo Tháp là một mảnh thế giới vỡ vụn, cho nên võ giả ở trong đó dễ dàng cảm ngộ đượcpháp tắc thiên địa.

Dù cho pháp tắc thiên địa vỡ nát, nhưng dễ dàng tìm hiểu, cũng có hiệuquả đặc biệt đối với võ giả.Tồn tại của Thần Du Kính, làm cho lực lượng thần hồn của cường giả Thanh Dương ThầnĐiện vượt qua võ giả cùng cấp một đoạn, còn Ngũ Sắc Bảo Tháp tồn tại cũng làm cho võ giảTinh Thần Cung tìm hiểu pháp tắc thiên địa vượt xa một bước.

Cảm ngộ pháp tắc thiên địacàng sâu, tu vi lại càng tinh thuần, tu luyện cũng nhẹ nhàng hơn.

Có thể nói, Ngũ Sắc BảoTháp là gốc rễ của Tinh Thần Cung.Có điều ngay cả Tinh Thần Cung cũng không thể tùy tiện mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, mỗi mộtlần mở ra đều tiêu tốn rất nhiều sức người sức của, chẳng những phải cần mấy đại trưởnglão đồng thời ra tay, Thần Cung cũng tiêu hao vô số thiên tài địa bảo.Nhất Khai 5905909091Trên cơ bản, cách 3 năm Tinh Thần Cung mới mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp một lần, tuyển chọnđệ tử đi vào.

Nhân số đi vào cũng có hạn chế, đệ tử Thần Cung các tầng vì tranh giành cơ hộiđi vào đó tu luyện, thường phải tiến hành luận võ quy mô lớn cách đó nửa năm, giành đượcthứ hạng nhất định mới có tư cách đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp.Lần này Ngũ Sắc Bảo Tháp mở ra, ban đầu là đặt ở nửa năm sau.

Có điều bởi vì Dương Khai,cho nên phải dời sớm.

Đương nhiên, nếu như Tinh Thần Cung cứ muốn nửa năm sau mớimở ra, vậy Dương Khai cũng đành chịu, chỉ có thể chờ, nhưng Thần Cung là trụ cột chống đỡNam Vực, trước giờ một lời ngàn vàng, sẽ không làm chuyện tổn hại danh dự.

Lần này mởra sớm, làm cho Tinh Thần Cung tiêu hao sức người sức của gấp bội.Dương Khai đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp một lần, năm đó mới tới Phong Lâm Thành, Tiêu VũDương từng mở ra cửa vào từ xa, để cho tất cả võNhất Khai 5915919192giả Hư Vương Cảnh Phong Lâm Thành đi vào lịch lãm.

Dương Khai cũng được lợi khôngnhỏ, vẫn còn nhớ rõ về bí cảnh thần kỳ này.Sở dĩ hắn chọn vào Ngũ Sắc Bảo Tháp lịch lãm 1 tháng, mà không chọn hỏi 3 vấn đề với ĐạiĐế, cũng là vì có kinh nghiệm lần trước.

Trong Ngũ Sắc Bảo Tháp tràn đầy rất nhiều pháptắc thiên địa vỡ vụn, chẳng những giúp ích rất nhiều cho hắn tu luyện, còn có thể hoàn thiệnHuyền Giới Châu.Huyền Giới Châu tuy rằng tự thành một phương tiểu thiên địa, nhưng pháp tắc thiên địabên trong còn chưa hoàn chỉnh, nhiều năm qua vẫn không thể sửa chữa, lần trước vào NgũSắc Bảo Tháp, Huyền Giới Châu hấp thu không ít pháp tắc thiên địa vỡ vụn, làm cho thiênđịa Tiểu Huyền Giới được hoàn thiện không nhỏ.

Về sau ở Toái Tinh Hải, Huyền Giới Châulại hấp thu được rất nhiều căn nguyên vỡ vụn, càng tiếp cận hoàn mỹ.

Nếu lần này vào NgũSắc Bảo Tháp hấp thu đủ pháp tắc thiên địa vỡNhất Khai 5925929293vụn, thậm chí hấp thu được lực lượng pháp tắc hoàn chỉnh, Huyền Giới Châu rất có khảnăng trở nên hoàn mỹ.Huyền Giới Châu hoàn mỹ, vậy sẽ là một mảnh thiên địa chân chính, không khác gì thiên địaTinh Giới, có lẽ sẽ mang tới kỳ diệu không tưởng! So với hỏi Đại Đế 3 vấn đề, Dương Khaicàng muốn cho Huyền Giới Châu giành được cơ hội này.

Điều này có ý nghĩa không tưởngcho tương lai hắn cảm ngộ lực lượng thiên địa, bước lên Đại Đế.Ở trong Phong Lâm Thành, Tiêu Vũ Dương liên hợp mấy Đế Tôn Cảnh, chỉ là cách xa mở racửa vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, Dương Khai còn chưa nhìn thấy thực thể của nó.

Nhưng lần này,lại may mắn được gặp.

Ngũ Sắc Bảo Tháp quả thật là một ngọn tháp, cao tận mây, năm màulưu chuyển, tỏa ra khí tức huyền diệu.

Khi Lam Huân dẫn Dương Khai đến đây, liền thấy gầnNgũ Sắc Bảo Tháp đã tụ tập không dưới ngàn người.Nhất Khai 5935939394Trong 1000 người này, có đủ từ Phản Hư Cảnh đến Đế Tôn Cảnh, hơn nữa mặc kệ tu vi thếnào, mỗi người đều có khí tức ổn định, rõ ràng là trụ cột tương lai của Tinh Thần Cung.1000 người này, chính là đệ tử sẽ vào Ngũ Sắc Bảo Tháp lịch lãm lần này.Khi 2 người đến, 1000 đôi mắt đều chú ý tới, mỗi đệ tử nhìn Lam Huân, mặc kệ nam nữ đềutoát ra thần sắc si mê, nhưng khi nhìn sang Dương Khai, không thiếu người toát ra hâm mộđố kỵ hận, đối lập rất rõ ràng.Dương Khai cũng không để ý tới ngàn đôi mắt này, nhưng có mấy ánh mắt lợi hại bứcngười, làm hắn không thể không nghiêm túc chú ý.

Trước Ngũ Sắc Bảo Tháp, 4 người đứnghàng ngang, khí tức sâu như biển, đứng đó như trụ chống trời.

Bốn người này, chính là bốnđại trưởng lão hiện tại của Tinh Thần Cung.

Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu mà DươngKhai quen biết cũng có mặt, hai lão già khác, một người mặt màyNhất Khai 5945949495hồng hào, thân hình to khỏe, một người tóc trắng xóa, dáng vẻ khỏe mạnh.Tiêu Vũ Dương hơi gật đầu với Dương Khai, còn Tiết Chính Mậu từng thua thiệt dưới tayhắn, thì khẽ hừ một tiếng.– Người này chính là Dương Khai kia? Lão giả mặt mày hồng hào nhìn Dương Khai hỏi.Tiêu Vũ Dương nói: – Ừ, hắn chính là Dương Khai!– Cũng thật là rồng giữa loài người, nhưng mà chỉ là Đế Tôn nhất tầng cảnh, làm sao tổnthương được Tiết sư đệ? Lão giả khỏe mạnh nhíu màyTiết Chính Mậu có chút không được tự nhiên, nói: – Tiểu tử này tinh thông thần thôngkhông gian, sư đệ nhất thời không chú ý, bị hắn đánh lén thành công.Nhất Khai 5955959596Dù gì hắn cũng là cường giả Đế Tôn tam tầng cảnh, bị hậu bối như Dương Khai làm bịthương, quả thật mất mặt.– Dù cho đánh lén, cũng rất giỏi rồi.

Lão giả khỏe mạnh gật đầu.– Đại trưởng lão quá đề cao hắn.

Tiết Chính Mậu đầy khó chịu.– Nếu thật đối đầu, trong vòng 3 chiêu là lão phu có thể lấy mạng hắn.Lão giả khỏe mạnh cũng là Lôi Hồng đại trưởng lão Tinh Thần Cung, được xưng người đứngđầu Đế Tôn trong Nam Vực.Lôi Hồng cười ha hả nói: – Không phải lão phu coi trọng hắn, chỉ là ngươi quên Đàm QuânHạo chết như thế nào?Tiết Chính Mậu hừ nói: – Không phải tin tức nói bên cạnh tiểu tử này có một vị Yêu Vươngsao? Nhất định là Đàm Quân Hạo chết dưới tay Yêu Vương kia, có liên quan gì tới hắn!Nhất Khai 5965969697Lôi Hồng lắc đầu, không nói nữa, hiểu Tiết Chính Mậu có chút khó chịu Dương Khai, nói nữathì không chừng thẹn quá hóa giận.

Đều là đồng môn, cùng là trưởng lão Thần Cung, khôngcần phải kích thích hắn nữa.Nhưng mà người trẻ tuổi có thể tổn thương được Đế Tôn tam tầng cảnh, vậy thì thật lâu rồichưa gặp.

Tiêu Vũ Dương nhìn Dương Khai, lại nhìn Tiêu Thần, thở dài một tiếng.

Tuy rằngcảm thấy con mình coi như không kém, nhưng so sánh với Dương Khai, lại trở nên thuakém không bằng.
 
Chương 2794: Khu vực giảm xóc


Dương Khai cùng Lam Huân đáp xuống, Tiêu Thần cùng Lôi Đình liền lên đón.Nhất Khai 5975979798– Công chúa điện hạ! Tiêu Thần cười hì hì chào, còn Lôi Đình theo hắn đến thì thần sắc táobạo, ngó đông ngó tây, rất không tự nhiên.– Tiêu sư huynh, Lôi sư huynh! Lam Huân mỉm cười, liếc qua hai người.– Ưm… Lôi Đình ừ một tiếng, mặt lại đỏ lên, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt LamHuân.Trong mắt Dương Khai lóe lên kinh ngạc, nhìn Lôi Đình, lại nhìn Lam Huân, mỉm cười thú vị.– Dương huynh! Tiêu Thần chắp tay với Dương Khai, thần thái thân thiết ôn hòa, không khíthế hiếp người như mấy lần trước, giống như biến thành người khác.– Tiêu huynh, Lôi huynh, lại gặp mặt.

Dương Khai đáp lễ.Lôi Đình khẽ hừ một tiếng, quay đầu sang chỗ khác.Nhất Khai 5985989899Dương Khai không quan tâm, nói: – Lần này Đế Tôn Cảnh đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, chỉ có 4người chúng ta thôi sao?Nơi này tụ tập nhiều võ giả, nhưng Đế Tôn Cảnh lại chỉ có 4 người bọn họ mà thôi, còn bốnvị trưởng lão Đế Tôn tam tầng cảnh dù ở đây, nhưng khẳng định họ sẽ không đi vào.Lam Huân gật đầu: – Phải, cũng chỉ có 4 người chúng ta, Đế Tôn Cảnh đi vào Ngũ Sắc BảoTháp phải trả giá không nhỏ, hơn nữa chiếm cứ chỗ, bởi vậy mỗi lần đều không thể có nhiềuĐế Tôn Cảnh đi vào.Dương Khai à một tiếng.

Lam Huân lại nói:– Dương sư huynh tuy rằng đã từng lịch lãm một lần ở Ngũ Sắc Bảo Tháp, nhưng lần đókhông giống lần này.

Ngũ Sắc Bảo Tháp có tổng cộng 5 tầng, mỗi một tầng đều có nhiềukhông gian vỡ vụn, có cái nối liền với nhau, có thể qua lại, có cái hoàn toàn khép kín.

Số tầngcàng cao, tình huống này càng rõ ràng.

Không gian tầng đầu thích hợp cho võ giảNhất Khai 5995999900Phản Hư Cảnh, tầng thứ hai thích hợp Hư Vương Cảnh, tầng thứ ba thích hợp Đạo NguyênCảnh, còn tầng thứ tư thích hợp với Đế Tôn Cảnh.

Tầng thứ năm cao nhất, chỉ có ngườimạnh nhất trong Đế Tôn Cảnh mới vào được.– Không lẽ có phong ấn gì? Dương Khai nhướng mày.Lam Huân gật đầu: – Phải, không đủ thực lực, sẽ không cách nào vào tầng tiếp theo.

Đươngnhiên, số tầng càng cao, cũng càng nguy hiểm, mười mấy năm trước mở ra Ngũ Sắc BảoTháp, trong tầng thứ hai xuất hiện một con Mộc Tiêu thượng cổ, khiến cho Phong LâmThành chết không ít người.

Chuyện này Dương sư huynh từng trải qua, hẳn là vẫn nhớ rõ?Dương Khai ngưng trọng: – Làm sao không nhớ được?Mộc Tiêu gây họa làm Phong Lâm Thành một hơi chết mấy chục triệu người, Dương Khai tựtrải qua toàn bộ, tự nhiên nhớ rõ.00000001Lam Huân nghiêm mặt nói: – Lịch lãm trong Ngũ Sắc Bảo Tháp dù có lợi lớn cho võ giả,nhưng cũng có rất nhiều nguy hiểm, mỗi một lần mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, cũng đều có đệtử Tinh Thần Cung bỏ mạng trong đó.– Không có cách đảm bảo an toàn cho bọn họ? Dương Khai nhíu mày.Lam Huân nói: – Không có cách nào, nghe nói những không gian vỡ vụn bị phong ấn trongNgũ Sắc Bảo Tháp đều là chiến trường thượng cổ, các thế giới bị đánh vỡ tan, dù vỡ vụn,nhưng vẫn còn để lại rất nhiều pháp tắc thiên địa, rất nhiều di chủng thượng cổ sinh mệnhlực cứng cỏi vẫn có thể tìm được đường sinh tồn trong đó.

Về sau có đại năng dùng thủđoạn kinh thiên thu thập những mảnh thế giới vỡ nát, luyện chế ra Ngũ Sắc Bảo Tháp.

Bảotháp trải đủ tang thương, qua tay nhiều người, bị phụ thân ta lấy được, nhưng ngay cả phụthân cũng không thể hoàn toàn khống chế vô số không gian vỡ vụn đó.01010102Dừng một chút, Lam Huân cười nói: – Đương nhiên, dù cho khống chế được, hẳn là phụ thâncũng sẽ không can thiệp.

Nếu lịch lãm không có nguy hiểm, vậy còn gọi là lịch lãm gì!Dương Khai rất đồng ý, gật đầu: – Lam sư muội nói đúng.Lam Huân mỉm cười nói: – Cho nên khi Dương sư huynh vào bảo tháp, nhất định phải cẩnthận trên hết, không được sơ sẩy khinh thường.– Ta ghi nhớ.

Dương Khai gật đầu.Lúc này, đệ tử Tinh Thần Cung tham dự lịch lãm Ngũ Sắc Bảo Tháp cũng đã đến đủ.

Đạitrưởng lão Lôi Hồng ho khẽ, âm thanh ồn ào phía dưới liền lặng xuống, hơn ngàn đôi mắttập trung vào lão.– Hôm nay mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, các ngươi đều là tinh nhuệ Thần Cung ta, là trụ cộttương lai của Thần Cung.

Lão phu cùng các trưởng lão hy vọng các ngươi có thu hoạch trongbảo tháp, đương nhiên, đầu tiên là02020203phải bảo vệ tính mạng.

Là đồng môn, phải nên hỗ trợ, giúp đỡ nhau trong bảo tháp…Thừa dịp này, Lam Huân lại âm thầm truyền âm cho Dương Khai, nói những chuyện về NgũSắc Bảo Tháp, Dương Khai đều ghi nhớ.Lôi Hồng không nói nhiều, vài câu liền phất tay: – Nếu ghi nhớ, vậy chuẩn bị tiến vào!Dứt lời, hắn cùng ba vị trưởng lão nhìn nhau, mỗi người lóe lên chia ra đáp xuống bốn gócNgũ Sắc Bảo Tháp, vận chuyển huyền công, bấm pháp quyết.

Đế nguyên tuôn trào, bốnngười đưa tay chỉ xuống dưới.Ầm ầm, cánh cửa Ngũ Sắc Bảo Tháp đóng chặt liền mở ra.

Động tác dù nhanh, nhưng bốnđại trưởng lão lúc này lại toát mồ hôi như mưa, rõ ràng mở ra bảo tháp cũng là gánh nặngkhông nhỏ đối với họ.03030304Lúc mở ra cánh cửa, lốc xoáy đen thui hiện ra, như miệng thú khổng lồ cắn nuốt người ta.Lốc xoáy ban đầu còn không ổn định, không ngừng vặn vẹo biến đổi, truyền ra dao động lựclượng làm người ta kinh hãi.Nhưng bốn đại trưởng lão không ngừng truyền lực lượng vào, lốc xoáy dần ổn định, daođộng cũng dần biến mất.

Tình hình kéo dài chừng một nén nhang, bốn đại trưởng lão chợtđồng loạt thu tay, sắc mặt mỗi người tái nhợt, thở hổn hển, khí tức trên người cực kỳ suyyếu.

Lúc này nếu tùy tiện có Đế Tôn lưỡng tầng cảnh đi ra, sợ là bọn họ cũng không phải đốithủ.– Giờ còn không vào, còn chờ khi nào? Đại trưởng lão Lôi Hồng chợt quát lớn.Chúng đệ tử Tinh Thần Cung đã sớm rục rịch nào còn chần chờ? Người chợt lóe lên, nối tiếpnhau xông vào lốc xoáy rồi biến mất.

Tố chất lễ độ khiêm nhường của đệ tử đại tông mônliền thể hiện ra, hơn ngàn người04040405hành động, dù mỗi người nhanh như gió, nhưng không hề chật chội thúc đẩy, mà rất ngayngắn trật tự.Đầu tiên là võ giả Phản Hư Cảnh đi vào, kế là Hư Vương Cảnh, sau là Đạo Nguyên Cảnh…Không tới 50 nhịp thở, hơn ngàn người đã vào hết, chỉ còn lại bốn người Đế Tôn CảnhDương Khai.– Chúng ta cũng vào thôi.

Lam Huân nói rồi, dẫn đầu bay đi.

Xông vào lốc xoáy, Lam Huândặn dò: – Các vị sư huynh phải bảo trọng.

- Công chúa điện hạ cũng vậy! Tiêu Thần mỉm cười, toát ra quan tâm đúng lúc.– Huân… Huân… Lôi Đình lắp bắp nói, nhưng chưa được câu, Lam Huân đã biến mất, thầnsắc liền ảo não như đưa đám.– Ta đi trước một bước.

Tiêu Thần cười to xông vào lốc xoáy.Lôi Đình quay đầu, hung tợn trừng Dương Khai.05050506– Làm gì? Dương Khai nhìn ngược lại.– Đừng để ta gặp ngươi bên trong, không thì ngươi chết chắc rồi.

Lôi Đình hừ lạnh.Dương Khai cười xì, dẫn trước xông vào lốc xoáy.

Tầm mắt chợt hoa lên, không có cảnh rơivào một mảnh thế giới vỡ nát như Dương Khai nghĩ, nháy mắt Dương Khai xông vào, một cỗdao động lực lượng kỳ dị bỗng ngăn cản hắn một chút, làm hắn không tự chủ điều động lựclượng đề phòng bất trắc.Pháp tắc không gian tuôn trào, cả người như đụng vào tảng bông vải, bị bắn trở ra.

Nhìnquanh, Dương Khai cả kinh.

Mình lại trôi nổi trong một mảnh hư không, nhìn quanh, khắpnơi là những đoàn mây mù, hư vô mờ mịt, nhưng sắc thái không giống, có cái nhiều màuthích mắt, có cái mờ tối, một đoàn tử khí, thậm chí có cái đen thui khiến người ta khó chịu.Chúng tồn tại dày đặc quanh Dương Khai, nhiều không đếm hết.06060607Đây là chuyện gì? Dương Khai choáng váng.

Không giống những gì Lam Huân nói trước đó.Ngũ Sắc Bảo Tháp chia 5 tầng, mỗi tầng có không ít không gian vỡ vụn, những không giannày có cái nối liền, có cái đóng kín.Võ giả đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, theo tu vi cao thấp sẽ tự động được đưa đi tầng không gianphù hợp.

Ví dụ, võ giả Phản Hư Cảnh thông qua cánh cửa bảo tháp, sẽ trực tiếp vào mộtkhông gian vỡ nát ở tầng một.Lại như võ giả Hư Vương Cảnh, sẽ đi vào một không gian vỡ nát ở tầng hai.

Còn Đế Tôn nhấttầng cảnh như Dương Khai, nhất định sẽ vào tầng thứ tư.

Tầng thứ năm thì không thể trựctiếp đi qua cánh cửa bảo tháp, mà phải tìm cánh cửa ở tầng thứ tư.

Dương Khai vốn chorằng mình sẽ xuất hiện trong một không gian vỡ nát ở tầng thứ tư, Lam Huân cũng nói vậy,nhưng giờ nhìn lại, chuyện này không đúng.07070708Nơi này tuyệt đối không phải không gian vỡ vụn tầng thứ tư, bởi vì Dương Khai không cảmnhận được bất cứ lực lượng pháp tắc nào, những đoàn mây mù màu sắc khác nhau này làthứ gì?Thả ra thần niệm tra xét, Dương Khai vừa kinh lại sợ.

Bởi vì hắn phát hiện những đoàn mâymù này, có chút giống cửa vào đường hành lang hư không, xuyên qua những cửa vào này,không biết sẽ bị đưa đi chỗ nào.Nhíu mày suy nghĩ một hồi, Dương Khai chợt giật mình, quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một cáilốc xoáy màu đen to lớn đang chầm chậm xoay tròn.

Đó không phải cửa vào Ngũ Sắc BảoTháp sao? Sao lại xuất hiện ở đằng sau mình.Phía sau là cửa vào, vậy phía trước chính là đường đi? Chẳng lẽ mình đi vào khu vực giảmxóc trong Ngũ Sắc Bảo Tháp? Dương Khai tâm tư08080809xoay chuyển, chợt lóe lên, chẳng lẽ những đường hành lang hư không như sương mù nàylà…Quay đầu nhìn một vòng, Dương Khai nhắm một đoàn mây mù vàng, người lóe lên xôngvào.

Tầm nhìn điên đảo, trời đất xoay tròn, lực lượng pháp tắc kỳ dị quấn quanh người, khiDương Khai hồi thần lại, đã xuất hiện trên một mảnh bình nguyên lớn.

Trên bình nguyênkhông một ngọn cỏ, đầy đá vụn, xem ra rất hoang vu, không có trời trăng, nhưng lại sángnhư ban ngày.– Linh khí thuộc tính kim thật dày đặc! Dương Khai thoáng cảm nhận, thần sắc khiếp sợ.Linh khí thiên địa nơi này có chút quỷ dị không tưởng, cực kỳ dày đặc, nhưng thuộc tínhduy nhất, không phải linh khí tự nhiên, mà nghiêng sang thuộc tính kim.09090910
 
Chương 2795: Thế giới vỡ nát


Nếu có võ giả tu luyện công pháp bí thuật thuộc tính kim đến đây, vậy sẽ mừng rỡ như điênvì hoàn cảnh tu luyện này! Tu luyện ở chỗ này, hiệu suất tuyệt đối tăng lên gấp trăm lần.– Đây là không gian vỡ nát tầng thứ tư? Dương Khai nghiền ngẫm.

– Quả nhiên có hơi vặnvẹo.Trước đó Lam Huân đã nói, bởi vì không gian vỡ vụn không hoàn chỉnh, cho nên kéo theopháp tắc thiên địa cũng có khả năng vỡ vụn, có những không gian mà pháp tắc thiên địa trảiqua nhiều năm trở nên vặn vẹo, có khi xuất hiện một hay vài loại pháp tắc trở nên đặc biệtmạnh, những pháp tắc khác yếu ớt thậm chí biến mất.Không gian vỡ nát này cũng vậy, pháp tắc hệ kim gần như thống nhất thiên hạ, không có chỗcho pháp tắc khác dung thân, vặn vẹo quá lớn.10101011Mình nhắm vào cánh cửa tỏa ra hào quang màu vàng mà đi vào, tức là, sắc thái của mây mùđại biểu tình trạng của không gian vỡ nát bên trong.

Mà những đoàn mây mù đó, chính làcửa vào các không gian vỡ nát!Thông qua mây mù tỏa màu khác nhau, có thể đi vào từng không gian vỡ nát.

Sao lại thếnày? Dương Khai dám khẳng định các đệ tử Tinh Thần Cung khác không gặp được chuyệnthế này, bởi vì nếu từng xảy ra, vậy Lam Huân đã nói.

Nếu như Lam Huân không nhắc tới,vậy tình huống của Dương Khai là duy nhất.Đây là tin tốt, bởi vì ở trong khu giảm xóc này, Dương Khai có quyền tự quyết định, có thểchọn đi vào không gian vỡ nát nào, điều kiện đầu tiên là Dương Khai có thể trở ra vùnggiảm xóc đó.

Nghĩ vậy, Dương Khai liền hành động.

Pháp tắc không gian tuôn trào, đưa tayxé rách hư không phía trước.11111112Thuận lợi ngoài dự kiến, không gặp bao nhiêu cản trở, ngẫm lại cũng bình thường, mảnhthiên địa này dù sao vỡ nát, pháp tắc thiên địa không hoàn chỉnh, có thể quấy nhiễu DươngKhai được bao nhiêu? Khe nứt hư không hiện ra, Dương Khai lóe lên chui vào.Đến lúc xuất hiện, quả nhiên trở lại vùng giảm xóc, lần này cũng vậy, lực lượng kỳ dị truyềnđến, đẩy Dương Khai một cái, theo bản năng vận chuyển lực lượng pháp tắc không gian,người liền ổn định ở trong vùng giảm xóc thần kỳ này, xung quanh là những đoàn mây mù.– Hắc, thì ra là thế! Dương Khai cười to.

Vừa rồi khi vào vùng giảm xóc này, Dương Khai cònkhông rõ là chuyện gì, giờ thăm dò lần hai, cuối cùng mò ra cách.Pháp tắc không gian! Theo lời Lam Huân, võ giả Đế Tôn Cảnh thông qua cánh cửa bảo tháp,sẽ tự động được Ngũ Sắc Bảo Tháp đưa lên trong12121213không gian tầng thứ tư, trong này nhấy định dính dáng tới pháp tắc không gian.Mà bản thân Dương Khai là người tinh thông pháp tắc không gian, pháp tắc trào ra, bài xíchlực lượng dẫn dắt, cho nên Ngũ Sắc Bảo Tháp không cách nào đưa hắn tới bất cứ không gianvỡ nát nào, đành để hắn ở lại vùng giảm xóc.– Vậy thì không phải muốn chơi kiểu nào cũng được? Hiểu được ngọn nguồn, Dương Khainhếch miệng cười.Những người khác đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, chỉ có thể ăn may, nếu không cẩn thận đi vàovùng đất chết, vậy chỉ có thể trách ra cửa không coi ngày, nhưng còn Dương Khai, lại có thểtự chủ đi nhiều chỗ.

Suy ngẫm hiểu ra, Dương Khai liền tìm kiếm xung quanh.Những đoàn mây mù tối đen, một mảnh tử khí, đương nhiên không cần để ý tới.

Vào trongđó nhất định là đất chết, pháp tắc thiên địa cũng13131314không còn bao nhiêu.

Hắn muốn tìm là những mây mù sáng ngời, bởi vì màu sắc của nó cóliên quan trực tiếp với không gian bên trong, sắc thái càng sáng thì không gian vỡ nát càngtốt, càng có lợi cho hắn.Không lâu sau, Dương Khai nhắm vào một đoàn mây mù màu sắc rực rỡ, lao đầu vào.

Quảnhiên, lần này đi vào thế giới vỡ nát, pháp tắc thiên địa vẫn vỡ vụn, nhưng không vặn vẹo,ngoài dự liệu là linh khí thiên địa vô cùng dày đặc, không kém tông môn hạng nhất NamVực.

Tuy nhiên Dương Khai thả ra thần niệm, không khỏi ngạc nhiên.– Nhỏ như vậy…Hắn phát hiện không gian vỡ nát này rất nhỏ, diện tích chỉ cỡ mấy chục mẫu, bên bờ là mộtmảnh hư vô hỗn đoạn, làm người ta khó chịu.

Không giản nhỏ như thế, cũng cỡ Đế ThiênCốc ở Thiên Diệp Tông, có chút cỏ cây, nhưng không có vật sống.

Dương Khai quét thầnniệm, không gì trốn được trong mảnh thế giới này.

Nhỏ thì nhỏ, có còn hơn không,14141415Dương Khai cũng muốn biết, luyện hóa hấp thu pháp tắc thiên địa của một mảnh thế giới, sẽlàm Huyền Giới Châu biến hóa thế nào.

Lấy nó làm thí nghiệm đi.Nghĩ vậy, Dương Khai tế ra Huyền Giới Châu, ngồi xuống, chắp tay nâng Huyền Giới Châu.Trong lòng khẽ động, Huyền Giới Châu mở cửa, tâm thần chìm vào, vận chuyển huyền công,đồng thời dùng tâm thần khống chế Huyền Giới Châu cắn nuốt linh khí thiên địa cùng pháptắc thiên địa vỡ nát trong này.Thoáng cái, gió mây xoay vần, linh khí xung quanh không ngừng chảy vào Huyền Giới Châu,như sông đổ về biển.

Cùng lúc, những đạo pháp tắc cực kỳ huyền diệu, không thể nắm bắt,chảy vào trong Huyền Giới Châu, tràn ngập thiên địa bên trong.Đột nhiên, sấm nổ rền vang, Dương Khai mở mắt, chợt nhận ra địch ý từ khắp xung quanhbao phủ mình.

Dương Khai kinh hãi, còn tưởng chỗ15151516này có nguy hiểm mà mình không nhận ra, nhưng cẩn thận tra xét, lại phát hiện không phảithế.

Toàn bộ thế giới không có vật sống, nhưng địch ý rõ ràng thật sự tồn tại, có mặt ở khắpnơi, bao phủ lấy mình.

Bản thân lập tức lọt vào trong biển địch ý.– Lực thế giới! Sắc mặt Dương Khai nghiêm nghị, nhận ra địch ý này là chuyện gì.

Mình dùngHuyền Giới Châu luyện hóa cắn nuốt pháp tắc thiên địa của mảnh thế giới này, tự nhiênkhiến cho thiên địa này phản cảm bài xích, thiên đạo hữu thường, thiên hành vô thường,ngay cả thế giới vỡ vụn cũng là một mảnh thế giới.Trong sấm nổ, những tia chớp giáng xuống, Dương Khai không chút phòng bị, liền bị đánhcho cả người run run, vội vận chuyển đế nguyên ngăn cản, thế mới dễ chịu hơn.Trong lòng cả kinh, giờ mới chỉ là lực bài xích của mảnh thiên địa nhỏ có mấy chục mẫu, đãcó uy lực thế này, nếu là thế giới lớn hơn, vậy địch16161617ý bài xích sẽ mãnh liệt cỡ nào nữa.

May mắn ngay từ đầu đã chọn một mảnh thế giới vỡ vụnlàm thí nghiệm, không thì tùy tiện đụng tới những thế giới lớn hơn, không chừng sẽ lậtthuyền trong mương.Trong lòng thầm may mắn, Dương Khai cảm nhận được lực bài xích từ khắp tới đè tới,muốn đẩy mình ra khỏi thế giới này, không cho mình tùy tiện làm bậy.Tuy nhiên lực bài xích không đủ mạnh, Dương Khai chỉ thoáng ngăn cản là đứng vững.

Sấmsét nổ vang càng thêm cuồng bạo.

Dương Khai nhàn rồi ngồi đó, sấm sét giáng xuống cũngkhông để ý, giống như du côn xông vào nhà lão nông tay không tấc sắt, muốn cướp sạch sẽnhà này.– Lực thế giới hả… Khóe miệng Dương Khai nhếch lên, mỉm cười, chẳng những không sợ, lạicòn mừng rỡ.17171718Mấy năm trước trong hiểu được, tận mắt thấy trận chiến kinh thiên của hai vị Đại Đế, làmDương Khai hiểu được lực lượng Thiên Địa Vĩ Lực, đó là lực lượng cao thâm hơn lực lượngpháp tắc, chỉ có Đại Đế mới nắm giữ.

Lực thế giới này, không phải Thiên Địa Vĩ Lực sao?Tuy rằng lực thế giới của mảnh thế giới này không mạnh, nhưng dù sao cũng là mầm non,đã bài xích coi Dương Khai như kẻ thù, chẳng những không thể tổn thương được hắn, lạicòn hắn có cơ hội tiếp xúc sớm cảm ngộ loại lực lượng này.Trong mơ hồ, như có cảm ngộ.

Nhưng ngày vui chẳng tày gang, trước sau không quá 3 canhgiờ, sấm sét chợt biến mất, ngay cả địch ý của thế giới cũng tan biến.

Xuất hiện tình huốngnày, không phải thế giới chấp nhận hắn, mà là Huyền Giới Châu đã nuốt sạch pháp tắc vỡnát của mảnh thiên địa này.18181819Ngay cả pháp tắc còn sót lại cũng mất hết, mảnh thiên địa này đã không thể làm được hànhvi bài xích thù địch nào nữa.

Dương Khai mở mắt, chép miệng, vẻ mặt còn chưa thỏa mãn.Đột nhiên, thế giới chợt vỡ ra, bầu trời nứt một cái khe lớn, như mặt gương bị người tađánh vỡ, mặt đất rung chuyển, khe nứt tràn lan, hư không xuất hiện những khe nứt hưkhông, truyền ra khí tức hư vô hỗn độn.

Dương Khai vội vàng đứng lên, xé rách hư khôngchui ra khỏi nơi này, quay về khu giảm xóc.Vừa trở ra, đoàn mây mù trước mặt chợt nổ tung, hóa thành bụi bặm tiêu tán.

Mảnh thế giớivỡ nát này, liền biến mất.– Tiếp theo! Dương Khai thì thào, người lóe lên, chạy quanh những mảnh mây mù mà tìmkiếm.

Không lâu sau, hắn đi vào một mảnh thiên địa vỡ nát khác.

Nơi này rất nhiều thiên địavỡ nát tuy rằng lớn nhỏ không đều, nhưng quan sát kỹ, vẫn có dấu vết nhận ra, Dương Khai19191920không dám đụng tới những thế giới quá lớn, chỉ tìm những thế giới nhỏ mà xuống tay.Cứ như thế, chỉ trong 3 ngày, đã có mười mấy mảnh thế giới nhỏ bị Huyền Giới Châu cắnnuốt sạch pháp tắc, hoàn toàn tan vỡ.

Dương Khai cảm nhận rõ ràng, thế giới trong HuyềnGiới Châu có một chút biến hóa, pháp tắc thiên địa đã hoàn thiện thêm, chỉ là còn mộtkhoảng cách cho tới hoàn mỹ.

Điều này làm hắn mừng rỡ không thôi.3 ngày này, Dương Khai tâm tình sảng khoái, nhưng ngoài Ngũ Sắc Bảo Tháp, bốn đạitrưởng lão Đế Tôn tam tầng cảnh lại mặt mày lo lắng, phủ đầy mây đen.Bởi vì sau khi Ngũ Sắc Bảo Tháp mở ra lần này, lại xảy ra chuyện lạ.

Chuyện lạ trước giờchưa từng gặp.

Bảo tháp mở ra 3 canh giờ, tầng thứ tư chợt tuôn ra ánh sáng, lúc đó bốn đạitrưởng lão nghỉ ngơi gần bảo tháp, đều thấy rõ dị biến này.20202021Lôi Hồng kinh hãi lập tức đi điều tra, nhưng tra tới tra lui cũng không tra được gì, ba đạitrưởng lão khác cũng không nói được nguyên do.
 
Chương 2796: Ngũ hành đủ, thế giới sinh


Trong lúc bốn người tìm kiếm nguyên nhân, cảnh tượng lúc trước lại xuất hiện nữa.

Chođến nay, đã xuất hiện mười mấy lần.

Tầng thứ tư xuất hiện tình huống này, rõ ràng cho thấynhững tiểu bối Đế Tôn Cảnh lịch lãm trong đó gặp phải chuyện gì.Trong các tiểu bối, không tính Dương Khai, thì Lam Huân, Tiêu Thần cùng Lôi Đình đều làhậu nhân cao tầng Tinh Thần Cung, mỗi một người đều không thể xảy ra chuyện bất ngờ.Sự tình trọng đại, đại trưởng lão Lôi Hồng không dám chần chờ lâu,truyền tin cho Đại Đế, bẩm rõ chuyện nơi này, xin Đại Đế quyết định xửlý thế nào.21212122– Đại Đế còn chưa có chỉ thị sao? Tiết Chính Mậu nóng nảy đi qua lại, đột nhiên dừng lại hỏiLôi Hồng.Dù rằng các đệ tử lịch lãm ở tầng thứ tư không phải hậu nhân của hắn, nhưng hắn là mộttrong bốn đại trưởng lão Tinh Thần Cung, cả đời dính liền với Thần Cung, vô cùng để ý ThầnCung.

Nếu không, ngày đó sao hắn lại ỷ mạnh hiếp yếu, đi đối phó Dương Khai.Lôi Hồng vừa lắc đầu, liền thấy ánh sáng trắng từ xa bắn tới, tinh thần chấn động vươn taynắm lấy, thoáng cảm ứng, thần sắc liền cổ quái.– Đại Đế nói sao? Tiêu Vũ Dương trầm giọng hỏi.Lôi Hồng nhìn ba vị trưởng lão khác, đáp: – Yên lặng theo dõi…– Yên lặng theo dõi, làm sao mà yên lặng theo dõi được… Tiết Chính Mậu thì thào, dườngnhư không ngờ chỉ thị của Đại Đế như thế.22Tiêu Vũ Dương trầm ngâm một hồi, nói: – Nếu Đại Đế đã nói vậy, đương nhiên là có lý củangài ấy, chúng ta không được tùy tiện nhúng tay quấy nhiễu.

Không ai dám làm trái mệnhlệnh của Đại Đế, nếu Đại Đế đã ra chỉ thị rõ ràng, tự nhiên mọi người phải nghe theo.Âm thầm suy đoán, mấy tiểu bối có lẽ không gặp nguy hiểm gì ở tầng thứ tư, cho nên Đại Đếmới không lo lắng.……………..Nửa tháng sau, trong không gian vỡ nát, Dương Khai nhíu mày.

Trong nửa tháng này, hắnxuyên qua các không gian vỡ nát, vận chuyển Huyền Giới Châu cắn nuốt rất nhiều lực lượngpháp tắc, thu hoạch rất lớn.Không nói bản thân có chút lĩnh ngộ lực thế giới, chỉ riêng Huyền Giới Châu cắn nuốt hấpthu pháp tắc thiên địa đã không thể tưởng tượng, từng cái thế giới vỡ nát hoàn toàn chônvui, mỗi một thế giới tan biến đại biểu cho Huyền Giới Châu cắn nuốt sạch pháp tắc trongđó.23232324Mỗi lần, Dương Khai đều gặp địch ý cùng bài xích của thế giới đó, thế giới có lớn nhỏ, địch ýcó mạnh yếu.

Sấm sét chớp lóe giáng xuống là thường gặp, thậm chí có những thế giới vỡnát còn che giấu di chủng thượng cổ, mỗi một con đều rất mạnh mẽ, dưới ý chí thế giới saikhiến, chúng đều xông lên đánh tới tận nơi, liều chết với Dương Khai, để trục xuất kẻ địch,mặc kệ Dương Khai trốn sâu cỡ nào cũng không thoát được.May là chỗ này chỉ là tầng thứ tư, dù có những di chủng thượng cổ lưu lại, thực lực cũngkhông quá khủng bố, hiện tại Dương Khai đối phó cũng không khó.

Nếu là tầng thứ năm caonhất, tình hình sẽ không như vậy.

Tuy nhiên tầng thứ năm không thể trực tiếp đi vào từ khugiảm xóc, chỉ có thể tìm cửa vào trong một chỗ không gian vỡ nát tầng thứ tư.Mấy ngày qua, Dương Khai đã hủy diệt mấy chục cái không gian vỡnát, cũng chém giết không biết bao nhiêu di chủng thượng cổ, nhưng đếngiờ vẫn chưa phát hiện cửa vào tầng thứ năm, không rõ có phải là mình24242425quá xui xẻo, hay là có quá ít cửa vào.

Nửa tháng khổ cực, tự nhiên thu hoạch không nhỏ.Chỉ là hiện giờ Dương Khai gặp chút chuyện khó.

Hắn cảm nhận được, Huyền Giới Châu đãcắn nuốt đủ pháp tắc thiên địa, chẳng những đủ, còn đến mức bão hòa, nhưng vẫn không từlượng biến dẫn tới chất biến, hình như cuối cùng thiếu cái gì, làm Huyền Giới Châu khôngthể đi tới một bước cuối cùng.

Điều này làm hắn không khỏi rối rắm.– Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, âm dương hóa ngũ hành, ngũhành đủ, thế giới sinh… Ngũ hành… Ngũ hành…Miệng không ngừng lầm bầm, ánh mắt Dương Khai chợt sáng lên, mơ hồ nắm bắt được gì.Một lát sau, hắn chợt đứng dậy, vung tay xé rách không gian trở về khu giảm xóc, ánh mắttỏa sáng sắc bén, tìm kiếm trong vô số mây mù.

Không lâu sau, ánh mắt hắn lóe sáng:25252526– Tìm được rồi! Người chợt lóe trực tiếp xông về phía một đoàn mây mù tỏa ánh sáng vàng.Lập tức, người liền xuất hiện trong thế giới pháp tắc hệ kim vặn vẹo, cũng là thế giới đầutiên mà Dương Khai tiến vào từ nửa tháng trước.

Thiếu ngũ hành, vậy bù đủ ngũ hành làđược.

Trong Ngũ Sắc Bảo Tháp chỉ có không thiếu những thứ này.

Tế ra Huyền Giới Châu,mở cửa giới, toàn lực cắn nuốt pháp tắc cùng linh khí hệ kim.

Dương Khai phân ra tâm thầncảnh giác xung quanh.Làm nhiều lần, Dương Khai cũng có kinh nghiệm đối phó, dù sao thì mảnh thế giới này tuyệtđối sẽ không thờ ơ mặc cho hắn cướp đi lực lượng pháp tắc, nhất định sẽ quấy nhiễu bàixích.

Chỉ là căn cứ thế giới khác nhau, lực lượng pháp tắc khác nhau, phương thức bài xíchquấy nhiễu cũng sẽ khác nhau.26262627Trên trời không có dấu hiệu mây mù ngưng tụ, điều này làm Dương Khai thoáng thở phào,trong thời gian này hắn thật bị sét đánh tới sợ, vừa nghe tiếng nổ là cả người giật thót, maymà pháp tắc hệ kim nơi này vặn vẹo, các pháp tắc khác không có chỗ dung thân, tự nhiên sẽkhông xuất hiện sấm sét.Tuy nhiên địch ý bài xích của thế giới này lại mãnh liệt chưa từng có, nếu không phải DươngKhai căn cơ vững chắc, thực lực hùng hậu, đã sớm bị bài trừ ra ngoài.– Sẽ là cái gì đây… Thần sắc Dương Khai chẳng những không căng thẳng, mà còn hưng phấn.Là địch với thế giới, chống lại thế giới, không phải ai cũng gặp được, mỗi một lần chống lạiđều làm người ta trưởng thành.

Trước kia Dương Khai tìm kiếm thế giới đều là loại các hệpháp tắc trộn lẫn, còn thế giới pháp tắc duy nhất này thì mới là lần đầu, bởi vậy không khỏimong chờ.27272728Keeng… Tiếng kêu vang lên, như bảo kiếm rời vỏ.

Dương Khai nhìn theo âm thanh, liềnnhướng mày.

Chỉ thấy ở gần đó, một thanh kiếm linh khí màu vàng chói lọi hình thành, trôinổi trong hư không, lưỡi kiếm xoay tròn, mũi kiếm chỉ thẳng Dương Khai.– Kim kiếm… Dương Khai mỉm cười.

– Có chút…Keng keng keng…Tiếng vang reo liên tiếp, cắt tiếng lầm bầm của Dương Khai, sau đó khắp mọi hướng xuấthiện cả trăm thanh kiếm vàng, mỗi một thanh giống như khuôn đúc, không khác chút nào,hơn nữa mỗi một thanh kiếm đều tỏa ra khí tức lợi hại, có thể chém núi chém biển.Ục…28282829Dương Khai không khỏi nuốt nước miếng, thần sắc cứng ngắc.

Kim chủ sắc bén, nhiều kimkiếm như vậy, mỗi một thanh tràn ngập địch ý, quả thật làm Dương Khai cười không nổi.Không chỉ vậy, còn có kim kiếm đang ngưng tụ, chỉ trong nháy mắt, trên trời dưới đất, trêndưới trải phải, Dương Khai liền chìm trong một mảnh biển kim kiếm, bản thân như conthuyền nhỏ cô độc giữa biển, lúc nào cũng có thể lật nhào.Vô số kim kiếm xuất hiện, cũng không lập tức chém giết Dương Khai, mà đồng loạt kêuvang, có linh tính cảnh cáo một tiếng, hội tụ thành kiếm ý kinh thiên, chấn nát bầu trời, điênđảo càn khôn.Dương Khai không động đậy, thần sắc ngưng trọng, sẵn sàng đón đỡ.

Sau 3 hơi thở, nhữngthanh kim kiếm rung chuyển, xoay tròn tốc độ cao, để lại những tàn ảnh, như có bàn tay vôhình khống chế, đột phá cản trở không gian, khoảng khắc đánh lên người Dương Khai.29292930Bách Vạn Kiếm đã sớm tế ra, kiếm ý vô thượng bùng nổ, Dương Khai vung trường kiếmphòng thủ vững chắc.

Nhưng phòng ngự chỉ duy trì được một hơi thở liền tan vỡ.Keng keng keng keng vang lên, tia lửa tung tóe, Dương Khai bị đánh tung ra, kim kiếm đánhtới, muốn chém Dương Khai tan xác.

Dương Khai kinh hãi, dù không coi thường uy lựcnhững kim kiếm này, nhưng lại đánh giá thấp.

Vội vàng vận chuyển Bất Diệt Ngũ Hành KiếmKhí bao quanh người, nhưng cũng chỉ chớp mắt liền tan vỡ.Xẹt xẹt xẹt xẹt…Những tiếng vang nhỏ truyền ra, Dương Khai quần áo tả tơi, vô cùng thê thảm, trên mặtcũng rất nhiều vết thương, lộ ra xương trắng, máu chảy đầm đìa, nhìn rất đáng sợ.

Sau mộtđợt bắn, kim kiếm ổn định hơn, không phát động công kích lần nữa.30303031Thiên hành đạo, tổn có thừa mà bổ không đủ, đối với ý chí mảnh thế giới này, sẽ không làmsự tình quá đoạn tuyệt, chỉ cố gắng khiến Dương Khai biết khó mà lui.

Dương Khai trải quacảnh này không biết bao nhiêu lần, tự nhiên quá quen.Bởi vậy dù hơi bị dày vò, nhưng hắn không tính thu tay, mà càng ra sức vận chuyển HuyềnGiới Châu cắn nuốt pháp tắc nơi này.

Thế giới nổi giận.

Vô số kim kiếm tỏa ra kiếm ý càngthêm kinh người, xoay tròn càng mạnh mẽ hơn.Vù….

Tiếng rít vang lên, kim kiếm lại đánh tới.Dương Khai sớm chuẩn bị trước, trầm giọng quát lớn:– Long hóa! Lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long xuất hiện, đầu rồng màu vàng lóe lênsau người Dương Khai, nhập vào người hắn, sau đó thân hình Dương Khai phình to, thânthể vọt lên 3 trượng, những mảnh vảy hiện ra trên da thịt, trên đầu nổi lên 2 cục u, có thứ gìmuốn31313132trồi lên.

Tay thành vuốt rồng, vô cùng sắc bén, mông mọc ra đuôi, Phi Hồng Mặc Long Giápkhoác lên người, uy phong lẫm liệt vô cùng.Trong thời gian này, cũng ở không, Dương Khai liền tu luyện bí thuật long hóa chân chính,có lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long hỗ trợ, tu luyện bí thuật này rất dễ dàng, hiện tạiDương Khai thi triển bí thuật long hóa còn mạnh hơn trước.Lần trước long hóa trước mặt Hoa Thanh Ti, Dương Khai nhớ mình chỉ cao có 2 trượng, cònhôm nay đã đến 3 trượng! Còn tu luyện nữa, sẽ càng cao to hơn.

Nếu không có Đế Bảo PhiHồng Mặc Long Giáp này, vậy lúc này Dương Khai đã trở nên trần truồng.Nháy mắt long hóa, ngàn vạn kim kiếm đã đánh tới.

Vươn vuốt rồng ra, túm lấy mười mấycây kim kiếm, thoáng dùng sức, bụp một cái, những kim kiếm này hóa thành đốm sáng biếnmất.–––-oOo–––-32323233
 
Chương 2797: Cửa vào tầng năm


Hai ngày sau, tiếng rồng gầm vang trời, Dương Khai mắt trừng lớn, cả người đẫm máu,giống như trải qua mấy trăm trận chiến sống còn, vẫn duy trì bí thuật long hóa, trên ngườingoài những chỗ Phi Hồng Mặc Long Giáp bao phủ ra, còn lại đều bị thương, mấy trăm ngànvết thương vô cùng khủng bố, ngay cả sừng rồng trên trán cũng bị đứt một đoạn.Khí tức dù suy yếu, nhưng chiến ý nóng cháy như lửa.

Ở trước mặt hắn, một thanh kim kiếmlớn trăm trượng dựng giữa hư không, xa xa đối diện, kiếm ý dọa người như xé rách cả hưkhông.Hai ngày qua, Dương Khai đối đầu với thế giới hệ kim này, dốc hết thủ đoạn, dùng vô số linhđan diệu dược, cuối cùng chống đỡ được đến giờ.

Nếu không phải hắn có nội tình hùng hậu,tố chất thân thể hơn người, đã33333334sớm bị mảnh thế giới này đẩy lùi hay đánh chết.

Là địch với thế giới, thật là sảng khoái.Tuy nhiên Dương Khai đã hết sức, tương ứng, mảnh thế giới này cũng không khá hơn.

Qua 2ngày, Huyền Giới Châu vẫn luôn cắn nuốt pháp tắc cũng linh khí thiên địa, tiêu hao linh tínhcủa thế giới này, nếu không phải Dương Khai đánh lâu tiêu hao quá nhiều, chỉ riêng suy sụpnhư thế cũng đủ cho hắn chinh phục được mảnh thế giới này.

Tuy nhiên bây giờ cũng gầnđến lúc kết thúc.– Tới đây, một đòn cuối cùng, xem ai sống chết! Dương Khai nhìn vào thanh kim kiếm to lớn,cười ha ha.Đáp lại khiêu khích của hắn, thanh kim kiếm ông vang, chém thẳng xuống đầu Dương Khai,một đòn này là ngưng tụ lực lượng cuối cùng của mảnh thế giới này, một đòn này, cũng làbiểu hiện địch ý cuối cùng34343435của nó.

Một đòn khủng bố như vậy, đủ để lật trời lật biển, làm cho hư không vỡ nát.Vết nứt to lớn đen thui xuất hiện trên trời, như vết thương không thể khép lại.

Dương Khaigầm lên, không lùi mà tiến, đuôi rồng vung lên, người bắn tới như đạn pháp.Tiếng rồng gầm vang dội, hư ảnh cự long màu vàng hiện ra, bao phủ cả người Dương Khai,thân mình cự long dài đến trăm trượng, rất sinh động, lắc đầu vẫy đuôi sấm nổ vang rền.Oành…Tiếng nổ đinh tai truyền ra, lực lượng cuồng bạo quét ngang, không gian trăm dặm vỡ vụn.Hai đoàn ánh sáng chói mắt bùng nổ trên không, chói không mở nổi mắt, toàn bộ thế giớichìm trong biển màu vàng.Đùng rắc…35353536Tiếng vang phát ra, kim kiếm vàng nứt ra, từ đó bắt đầu lan tràn.Bùm…Tựa như đánh vỡ chiếc gương, kim kiếm khổng lồ vỡ nát, hóa thành đốm sáng rải khắpthiên địa.

Dương Khai tiến nhanh, văng ra cũng nhanh, người như thiên thạch rơi xuốngđánh thẳng vào lòng đất, hư ảnh cự long cũng vỡ nát.Rơi mạnh xuống đất, lại bị bắn trở lên, Dương Khai vừa há miệng đã phun máu, khí tức suyyếu như cạn kiệt, nằm yên không động đậy.

Chỉ có Huyền Giới Châu vẫn không ngừng cắnnuốt linh khí cùng pháp tắc nơi này.Phải thật lâu sau, Dương Khai mới phát ra tiếng rên rỉ, khẽ động một chút là cả người đauđớn, cảm giác xương cốt cả người gãy hết.

Vội vàng mở nhẫn không gian lấy ra linh đan sửdụng, cố gắng ngồi dậy, vận chuyển huyền công.36363637Nửa ngày sau, Dương Khai mới từ từ đứng lên, sắc mặt vẫn tái nhợt, trận chiến trước đólàm hắn tiêu hao quá lớn, sợ là phải tĩnh dưỡng một hồi.

Nhưng không thể ở lại chỗ nàynữa, hắn cảm nhận được thế giới này có dấu hiệu sụp đổ, không gian xung quanh đã trở nênkhông ổn định.

Thu hồi Huyền Giới Châu, Dương Khai nhìn quanh thế giới này lần cuối, mớiquay về khu giảm xóc.Lại một ngày sau, Dương Khai tinh thần hăng hái xông vào một đoàn mây mù màu xanh,đến một mảnh thế giới pháp tắc hệ mộc vặn vẹo.Ở thế giới này, Dương Khai gặp lại người quen cũ – Mộc Tiêu!Không phải một hai con, mà là thành quần kết đội, cả ngàn cả vạn… Sinh mệnh lực của MộcTiêu cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa hạt giống Mộc Tiêu còn có hiệu quả ký sinh, bất cứ một conMộc Tiêu nào cũng rất khó bị đánh chết.37373738Đáng tiếc đụng phải Dương Khai.

Mộc Tiêu sợ nhất là bí thuật cùng công pháp hệ hỏa, hiệntại Dương Khai dùng thần thông không gian là căn bản, nhưng khi vào võ đạo lại dùng côngpháp hệ hỏa nhập môn, còn kiêm tu thần thức hỏa.Mộc Tiêu đúng là gặp phải thiên địch.

Ở trong thế giới này, Dương Khai dễ chịu hơn là ở thếgiới pháp tắc hệ kim vặn vẹo, đứng cố thủ một chỗ, thần thức hỏa bao trùm, Mộc Tiêu cănbản không thể tới gần.

Lại tốn 2 ngày, Huyền Giới Châu cắn nuốt hết pháp tắc mảnh thế giớinày.Trở về khu giảm xóc, Dương Khai không dừng chân, không lãng phí chút thời gian nào, tìmkiếm pháp tắc ngũ hành.

Thế giới pháp tắc hệ thủy sóng gió tận trời, đại dương mênh mông,thế giới pháp tắc hệ thổ là con rối đá, mỗi một con có lực lượng diệt quốc, nhưng đều bịDương Khai chém giết.38383839Ngày thứ 25 đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, trong thế giới pháp tắc hệ hỏa, Dương Khai thần sắcngưng trọng, Bách Vạn Kiếm vung lên, toàn bộ đế nguyên ngưng tụ thành kiếm mang xérách thân mình Viêm Ma Thượng Cổ.

Pháp tắc không gian trào ra, ẩn chứa trong kiếm mang,không gian vỡ vụn hình thành lốc xoáy, hiện ra những lỗ đen, nuốt lấy những mảnh thânmình của Viêm Ma Thượng Cổ.Viêm Ma gào thét, không muốn chấp nhận vận mệnh, nhưng vẫn không thoát được khônggian cắn nuốt, cuối cùng vẫn biến mất.

Dương Khai thở ra, gặp phải Viêm Ma Thượng Cổ ởthế giới hệ hỏa này, lực công kích không lợi hại bằng thế giới hệ kim, lực phòng ngự khôngvững chắc bằng thế giới hệ thổ, cũng không linh hoạt biến hóa như thế giới hệ thủy, khôngcó số lượng đông đảo như Mộc Tiêu thế giới hệ mộc.Làm người ta đau đầu là thân thể gần như bất tử của nó.

Mặc kệ bịthương nặng cỡ nào, chỉ cần hấp thu một chút linh khí hệ hỏa, là có thểkhỏi ngay.

Cũng may thần thông không gian của Dương Khai có thể đày39393940nó vào hư không vô tận, bằng không thật không biết phải làm sao mới giết được nó.Viêm Ma Thượng Cổ bị trục xuất, uy hiếp lớn nhất thế giới hệ hỏa này cũng biến mất,Dương Khai liền dễ làm hơn, tập trung vận chuyển Huyền Giới Châu, cắn nuốt pháp tắc hệhỏa nơi này.Theo hắn phỏng đoán, sở dĩ Huyền Giới Châu không thể đi ra một bước cuối cùng, là bởi vìngũ hành không đầy đủ, nếu đã không đủ, vậy thì bù đắp đủ ngũ hành là được.

Hắn mới làmnhư vậy.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, cắn nuốt tất cả pháp tắc ngũ hành, hiện tại trong HuyềnGiới Châu tràn đầy hào quang năm màu, nối trời nối đất, rất là đồ sộ, lực ngũ hành tươngsinh tương khắc, sinh sôi không ngừng, đang xảy ra biến hóa thần kỳ, làm Dương Khai càngthêm tin tưởng vào phỏng đoán của mình.Sau một ngày, mảnh thế giới pháp tắc hệ hỏa này bị cắn nuốt hết, thế giới này sắp sụp đổ.Dương Khai thu lại Huyền Giới Châu, cũng không40404041kịp tra xét nó sẽ xảy ra biến hóa gì, cũng không như những lần trước lập tức trở về khugiảm xóc, mà người chợt lóe nhắm một hướng khác.

Nơi đó có một đường hành lang hưkhông.

Hẳn là cửa vào tầng thứ năm.Hơn 20 ngày qua, Dương Khai xuyên qua mấy chục không gian vỡ nát, không dễ gì mới gặpmột cửa vào, tự nhiên không thể bỏ qua như vậy.

Hắn rất muốn biết ở tầng thứ năm NgũSắc Bảo Tháp có cái gì.Âm thầm cảnh giác, Dương Khai lao vào trong đường hành lang hư không, thân thể liền nhưkhông có trọng lượng.

Nhưng rất nhanh đến nơi, Dương Khai không kịp quan sát hoàn cảnhnơi này, chợt phát hiện ánh mắt sắc bén nhìn về phía mình.

Dương Khai biến sắc, ầm ầmvận chuyển đế nguyên, nhìn lại, không khỏi kinh ngạc:– Lôi huynh? Người nhìn hắn, chính là Lôi Đình.

Gặp phải Lôi Đình ở nơi này, Dương Khaithật là bất ngờ.41414142– Quả nhiên ngươi đến tầng thứ năm.

Lôi Đình lại tuyệt không bất ngờ, mà lại như sớm suyđoán được, nhe răng cười nói: – Không uổng công ta lãng phí mười mấy ngày chờ ngươi ởđây.Dương Khai nhíu mày hỏi: – Lôi huynh đang chờ ta? Vì sao?Lôi Đình giận dữ: – Đừng giả ngu, trận chiến giữa hai ta còn chưa xong, không lẽ ngươimuốn làm rùa rụt đầu.Dương Khai kinh ngạc, sau đó bật cười nói: – Ta nghĩ là, chúng ta đã đánh xong rồi.Lôi Đình hừ nói: – Không phân thắng thua, làm sao lại đánh xong?– Vì sao phải phân thắng thua? Dương Khai hỏi lại.Lôi Đình nói: – Đương nhiên là… Đến đây, hắn lại vung tay: – Nói nhiều vậy làm gì, đánh xongnói sau.42424243Dứt lời, hắn vung đấm đánh về phía Dương Khai, trên tay dòng điện lưu chuyển, phát ratiếng xẹt xẹt, uy thế kinh người.Dương Khai bình thản đi lên một bước, mặt không đổi sắc đón nhận.Nắm đấm của Lôi Đình nháy mắt dừng lại trước mặt hắn, hồ quang xẹt qua làm tóc củaDương Khai dựng lên.– Ngươi làm gì? Lôi Đình giận dữ trừng Dương Khai.– Ngươi có biết nếu ta không thu tay kịp, ngươi sẽ là người chết?Vừa rồi hắn đánh ra, Dương Khai không lùi mà tiến thì cũng thôi, mấu chốt là Dương Khaikhông ngưng tụ bất cứ lực lượng gì, tùy ý cho hắn đánh tới, giống như không chống cự.

Điềunày làm cho Lôi Đình có cảm giác một đấm vào bị bông, dù nói hắn hận không thể dạy choDương Khai một trận, nhưng đối phương không đánh trả, đánh nhau còn có ý43434344nghĩa gì? Hắn muốn là chiến đấu chân chính, thắng lợi đường đường chính chính.Dương Khai nhàn nhạt nói: – Lôi huynh thực lực cao thâm, tại hạ cam bái hạ phong!Trên trán Lôi Đình nổi lên gân xanh, cảm giác trong lòng bùng lên ngọn lửa, có thể nổ tungbất kỳ lục nào.Dương Khai lại coi như không thấy, đi qua hắn nhìn về phía trước, lại quay đầu hỏi:– Đây là chỗ nào? Sao có một hành lang dài như thế?Đến lúc này, hắn mới phát hiện chỗ này là một cái hành lang dài, chỗ mình xuất hiện có mộtcái pháp trận một cái không gian, cuối hành lang là một mảnh tối đen, giống như miệng thú.44444445Lôi Đình buồn bực nói: – Ở giữa tầng thứ tư và tầng thứ năm, xuyên qua hành lang này, sẽđến được tầng thứ năm, còn bên kia là gì, vậy phải xem vận số cá nhân.Dương Khai vuốt cằm, suy ngẫm lầm bầm: – Có chút tương tự tầng thứ tư.Tầng thứ tư cũng có một khu giảm xóc, nhưng không phải ai cũng vào được, chỉ có mình tuluyện thần thông không gian, bài xích lực dẫn dắt, bởi vậy mới được ở lại khu giảm xóc.
 
Chương 2798: Vật trong túi


Hành lang trước mặt chính là vùng giảm xóc của tầng thứ năm, bất cứ ai cũng vào được,điều kiện đầu tiên là có thể tìm được cửa vào ở tầng thứ tư.

Khó trách Lôi Đình chờ đợi ởđây, thì ra đã sớm dự liệu được mình sẽ đến tầng thứ năm.45454546– Lôi huynh không muốn vào xem? Dương Khai liếc sâu bên trong tối đen, nghiêng đầu hỏi.– Không cần phải vội.

Lôi Đình nhàn nhạt đáp.Dương Khai bấm tay tính toán: – Nếu không nhầm, lịch lãm Ngũ Sắc Bảo Tháp lần này chỉcòn không được vài ngày sẽ kết thúc, nếu không nắm chắc, sợ là sẽ không còn cơ hội.Lôi Đình trào phúng: – Đó là đối với ngươi thôi.Hắn là cháu của đại trưởng lão Tinh Thần Cung, lại là người dẫn đầu trong một đời trẻ tuổiThần Cung, Ngũ Sắc Bảo Tháp cách 3 năm mở một lần, chỉ cần hắn muốn, vậy có thể đi vàonhiều lần, chuyện thăm dò tầng thứ năm, đương nhiên là không cần nóng vội.

Nhưng màDương Khai, cơ duyên trùng hợp có được cơ hội lần này, nếu không nắm chắc, chỉ sợ saunày không còn cơ hội đi Ngũ Sắc Bảo Tháp nữa.46464647– Nói cũng đúng.

Dương Khai vuốt cằm, thản nhiên cười nói: – Nếu vậy, ta đi trước mộtbước.– Chạy đi đâu! Lôi Đình quát lớn, khí cơ khóa chặt Dương Khai, hắn dám động đậy là sẽ chomột trận.Dương Khai nhíu mày, có phần bực bội: – Lôi huynh, hai ta không thù không oán, làm gìhung dữ ép người như thế?Lôi Đình cười lạnh nói: – Chúng ta quả thật không oán không thù, nhưng mà ngươi là đối thủkhó có, không thể bỏ qua như thế.Dương Khai nghĩ một hồi, nghiêm túc nhìn hắn nói: – Đây chỉ là cái cớ? Nguyên nhân lớnnhất là công chúa điện hạ mới phải?Lôi Đình đỏ mặt, xua tay: – Ngươi nói gì, đừng có bậy bạ.Dương Khai nhe răng cười nói: – Có thể nhìn ra được, Lôi huynh vô cùng quan tâm côngchúa điện hạ, trong lòng ái mộ.

Lôi huynh sợ ta xuất47474748hiện làm công chúa điện hạ hứng thú, cho nên muốn dùng võ lực thể hiện bản thân mạnhmẽ, làm công chúa điện hạ chú ý tới ngươi?Lôi Đình lúng túng nói: – Rõ ràng vậy sao?Dương Khai chỉ vào mắt mình: – Ta không phải người mù.Bị Dương Khai vạch trần, Lôi Đình như cũng thoải mái hơn, thả ra hết: – Ngươi nói đúng, tacùng Huân nhi lớn lên từ nhở, còn chưa thấy nàng nhiệt tình với nam nhân khác như vậy,ngươi làm ta có cảm giác rất nguy hiểm, khiến ta không thể không nghiêm túc đối đãi.Trong mắt Dương Khai xẹt qua tia kỳ dị, mỉm cười nói: – Vậy thì thật vinh hạnh, nhưng màLôi huynh nhầm lẫn rồi… Nói rồi không ngừng lắc đầu.Lôi Đình ngớ ra: – Nhầm lẫn cái gì?48484849Dương Khai nghiêm mặt nói: – Công chúa điện hạ tất nhiên quốc sắc thiên hương, tính tìnhhiền hòa, được người yêu thích, nhưng công chúa điện hạ có thân phận cỡ nào, tầm mắt caora sao, làm gì mà tùy tiện coi trọng một nam nhân nào? Chuyện nam nữ, chẳng những phảihai bên vừa ý, còn phải môn đăng hộ đối nữa.Lôi Đình nghĩ một hồi, gật đầu: – Ừ, ngươi nói cũng phải.Dương Khai tiếp tục: – Lôi huynh cùng công chúa điện hạ là thanh mai trúc mã, hẳn phải quáhiểu tính tình của nàng.

Hơn nữa ngươi cùng Lôi đại trưởng lão lại là chú cháu, Lôi đạitrưởng lão là đại trưởng lão Thần Cung, dưới Đại Đế, trên muôn người, thân phận như Lôihuynh miễn cưỡng xứng đôi công chúa điện hạ, môn đăng hộ đối tự nhiên không thành vấnđề.

Lôi huynh chỉ cần có thể nắm bắt được trái tim của công chúa điện hạ, tự nhiên có thểhoàn thành chuyện tốt.49494950Lôi Đình cười ha ha: – Nhìn không ra, tiểu tử ngươi thật là thú vị.

Sắc mặt lại chợt lạnh, lờicũng xoay chuyển: – Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu? Tùy tiện nói mấy câu liền làm ta tin ngươi?Dương Khai ngạc nhiên, thở dài: – Lôi huynh à Lôi huynh, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, takhông phải kẻ địch của ngươi, kẻ địch của ngươi là người khác mà thôi.Lôi Đình hừ nói: – Ai?Dương Khai chớp chớp mắt, nói: – Còn là ai nữa? Tiêu Thần đó! Chẳng lẽ Lôi huynh khôngbiết có câu gần quan được lộc sao? Hai ta giờ ở đây giằng co, chỉ sợ Tiêu huynh đang theocạnh công chúa điện hạ, hơn nữa Tiêu Thần nói về tu vi, xuất thân đều không kém gì ngươi,ta cũng nhiều lần thấy hắn đi chung với công chúa điện hạ, chiếu cố lên xe xuống ngựa, namnữ khác biệt, ở chung lâu, đương nhiên là lâu ngày sinh tình! Ta hỏi Lôi huynh có sợ không.50505051Lôi Đình cười lạnh không thôi: – Tiêu Thần? Chỉ bằng hắn? Hắn là thứ gì! Lôi mỗ ta tùy tiệncó thể giết hắn, nhưng mà ngươi… Ừm, thái độ của Huân nhi đối với ngươi làm người takhông yên tâm.

Nói rồi, siết tay lại, phát ra tiếng rắc rắc, cười dữ tợn đi tới gần Dương Khai:– Yên tâm, ta không phải muốn lấy mạng ngươi, cùng lắm là đánh ngươi tàn phế, chỉ cần giảiquyết ngươi, làm sau này ngươi không còn mặt mũi xuất hiện trước mặt Huân nhi, Huân nhisẽ là vật trong túi của ta.– Ồ?Dương Khai nhướng mày, nghiêm túc hỏi: – Lôi huynh có biết họa từ miệng mà ra, nói lờikhông chịu trách nhiệm như vậy có được không?Lôi Đình bĩu môi: – Đừng nói nhiều nữa, mau tới đánh!– Ồ… thì ra đối với Lôi sư huynh, ta lại là vật trong túi sao…51515152Tiếng nói thanh thúy truyền tới từ phía sau Lôi Đình.

Sắc mặt dữ tợn của Lôi Đình nháy mắtcứng lại, lông tóc dựng thẳng, một bụng chiến ý sôi trào như bị xối nước lạnh toát ướt hết.Ực, khó khăn nuốt nước miếng, trên trán Lôi Đình trào ra mồ hôi lạnh, cứng ngắc quay đầulại, chỉ thấy trong pháp trận không gian, Lam Huân cùng Tiêu Thần đứng đó, người trướclạnh nhạt nhìn hắn, người sau tràn đầy châm chọc hả hê.– Từ… lúc nào… Lôi Đình kinh hãi không thôi, cảm giác trong lòng trầm thẳng xuống, như lọtvào cửu u địa ngục, cả đời không thể thoát ra, sâu trong lòng không ngừng gào thét, xong rồixong rồi, lần này hoàn toàn xong hết rồi, bị Huân nhi nghe được những lời mình nói, cả đờinày cũng đừng mong nàng thèm nhìn tới mình.Làm hắn không tin nổi, từ lúc nào sau lưng có thêm hai người, mà hắn lại không phát hiện,không thì sao lại xấu mặt đến thế này.

Là Dương Khai! Là hắn cố ý chuyển chú ý, đúng rồi,vừa nãy hắn vận chuyển pháp52525253tắc không gian, vốn còn tưởng là hắn đang đề phòng, nhưng giờ nghĩ lại thì nào có đề phònggì, rõ ràng là quấy nhiễu phán đoán của mình mà.– Lôi Đình! Ngươi… làm sao ngươi lại nói như vậy, còn không mau xin lỗi công chúa điện hạ!Tiêu Thần đột nhiên tràn đầy căm phẫn, lời lẽ hùng hồn quát lớn.Sắc mặt Lôi Đình lập tức nghẹn đỏ rực lên, tay chân luống cuống: – Ta… ta…Lam Huân thoáng phồng má lên, nhìn thẳng vào hắn, như đang chờ đợi giải thích.Lôi Đình lại hoàn toàn không nói được một câu, ta ta nửa buổi, cuối cùng cắn răng dậmchân, trực tiếp xông vào phía hành lang, nháy mắt không thấy bóng.53535354– Lôi Đình ngươi trở lại cho ta, không nói rõ ràng còn muốn chạy? Tiêu Thần giận dữ, biết rõLôi Đình không có khả năng trở lại, nhưng vẫn không ngừng hét to, khóe miệng lại nhếchlên.Ha ha ha ha, lần này Lôi Đình triệt để bị loại, vốn hắn đã không biết nói chuyện trước mặtcông chúa điện hạ, giờ lại bị Dương Khai gài một vố, chỉ sợ sau này không còn mặt mũi xuấthiện trước công chúa điện hạ nữa.

Tình địch đã trừ! Trong lòng Tiêu Thần vô cùng vuisướng, chầm chậm liếc sau Dương Khai.Hắn không giống Lôi Đình, dù Dương Khai đối với hắn có chút uyhiếp, nhưng hắn cũng không quá coi trọng.

Mấy câu trước đó DươngKhai nói không sai, ở gần quan mới được ban lộc mà! Sau lịch lãm NgũSắc Bảo Tháp lần này, Dương Khai sẽ phải rời Tinh Thần Cung, sau nàycòn không biết có cơ hội gặp lại công chúa điện hạ nữa không, làm saocó uy hiếp gì.

Cũng chỉ có tên ngốc Lôi Đình kia, mới tin lời mê hoặccủa hắn.54545455– Như vậy có tàn nhẫn quá không… Dương Khai nhìn hướng Lôi Đình chạy đi, vuốt cằm tựnói.Lam Huân nói: – Là Lôi sư huynh dây dưa không rõ, Dương sư huynh đừng quá để ý.Dương Khai thản nhiên cười nói: – Cũng được, nếu hắn có thể nhìn thấu một chữ tình, saunày thành tựu nhất định cao hơn, cứ coi như một lần thử thách.Lam Huân mỉm cười, ánh mắt duyên dáng nhìn hắn: – Dương sư huynh nói lời này, thậtgiống có xúc động mới nói.Dương Khai ho khẽ: – Cuộc đời lịch duyệt hơi phong phú một chút.Tiêu Thần mắt lạnh đứng nhìn, thấy hai người nói chuyện náo nhiệt, thầm hô không ổn, vộinhảy ra:– Dương huynh cũng tìm được cửa vào, thật là đáng mừng.55555556– May mắn trùng hợp mà thôi.

Dương Khai mỉm cười, lại khó hiểu nhìn bọn họ: – Nhưng màcác người, sao lại ở cùng một chỗ?Tiêu Thần cười nhạt: – Duyên phận!Vào tầng thứ tư Ngũ Sắc Bảo Tháp, hắn vẫn luôn tìm Lam Huân, trong đó đi qua mười mấykhông gian vỡ nát, cuối cùng mấy ngày trước mới tìm được, liền đảm nhiệm công tác sứ giảhộ hoa.Lam Huân nói: – Đến kỳ hạn một tháng cũng không còn mấy ngày, trước mắt là tầng thứnăm, Dương sư huynh có muốn xem thử?– Đi, tự nhiên phải đi.

Dương Khai gật đầu, lại hỏi: – Chỉ là không biết tầng thứ năm và tầngthứ tư có gì khác?Lam Huân nói: – Tự nhiên có chỗ không giống!– Xin giải thích! Dương Khai khiêm tốn thỉnh giáo.56565657Tiêu Thần xen vào: – Không gian tầng thứ tư, là những mảnh thế giới vỡ nát, pháp tắc thiênđịa không hoàn thiện.

Không gian tầng thứ năm, tuy rằng cũng không ít, nhưng không giốngtầng thứ tư, mà là những bí cảnh độc lập!– Bí cảnh? Dương Khai nhướng mày.Tiêu Thần nói: – Đúng vậy, những bí cảnh đó thoát thai từ các thế giới vỡ nát ở những tầngtrước, đại năng thượng cổ luyện chế Ngũ Sắc Bảo Tháp này, gộp những thế giới vỡ nát lại,tạo thành bốn tầng đầu, còn các bí cảnh sót lại trong thế giới vỡ nát thì bị rút ra, đặt trongtầng thứ năm.Dương Khai trầm ngâm, nỏi: – Nói vậy, bí cảnh ở tầng thứ năm, có chút liên hệ với nhữngthế giới vỡ nát trong 4 tầng khác?– Đúng là thế, nhưng mà liên hệ không lớn, tầng thứ năm rất nhiều bí cảnh, đủ chủng loại,giống như vô số thế giới vỡ nát ở những tầng trước,57575758đi vào loại bí cảnh nào cũng là dựa vào vận số, không thể tự chủ lựa chọn.Dương Khai sững sờ hồi lâu, mới cảm thán: – Ngũ Sắc Bảo Tháp, quả nhiên tuyệt diệu.Trước khi hiểu được chân tướng của Ngũ Sắc Bảo Tháp, Dương Khai chỉ cảm thấy sự tồn tạicủa nó rất quan trọng đối với Tinh Thần Cung, nhưng hôm nay hiểu rõ mọi mặt, hắn mớibiết đây quả là một món báu vật!Tinh Giới hàng tỷ tỷ võ giả tu hành, chỉ cầu không ngoài cơ duyên, mà cơ duyên từ đâu ra, bícảnh là nguồn phát lớn nhất.
 
Chương 2799: A Ngưu


Người thường muốn tìm một chỗ bí cảnh đã khó lên trời, rất nhiều võ giả cả đời cũng khôngđụng tới cơ hội vào trong bí cảnh lịch lãm tìm bảo58585859một lần, nhưng ở Tinh Thần Cung, lại có vô số bí cảnh chờ người khám phá.

Tông môn ĐạiĐế có nội tình khủng bố như vậy?Lam Huân mỉm cười: – Dương sư huynh còn nhớ Kim Giáp Thiên Thư chứ?Dương Khai buồn cười: – Ta còn chưa già mà.Thứ này mới bị Lam Huân cầm đi chưa bao lâu, Dương Khai làm sao lại quên? Cũng bởi LamHuân cầm lấy Kim Giáp Thiên Thư, Dương Khai mới có cơ hội đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp lịchlãm 1 tháng, chuyện chưa bao lâu, Dương Khai tự nhiên vẫn còn như mới.

Tuy nhiên lúc nàynàng nhắc tới Kim Giáp Thiên Thư, rõ ràng không phải thuận miệng nói, mà là…Dương Khai biến sắc, hỏi: – Chẳng lẽ Kim Giáp Thiên Thư có liên quan với Ngũ Sắc BảoTháp?59595960Lam Huân gật đầu: – Không sai, Kim Giáp Thiên Thư chính là Đàm sư thúc… Đàm Quân Hạomang ra từ bí cảnh tầng thứ năm Ngũ Sắc Bảo Tháp, hơn nữa nó chẳng những là Đế Bảo uylực không kém, còn là chìa khóa mở ra một chỗ bí cảnh!Dương Khai cả kinh: – Tức là nói, bí cảnh vốn ở trong tầng thứ năm Ngũ Sắc Bảo Tháp,nhưng bởi vì Đàm Quân Hạo lấy ra Kim Giáp Thiên Thư, cho nên đệ tử Tinh Thần Cungkhông cần thông qua Ngũ Sắc Bảo Tháp, vẫn có thể đi vào bí cảnh đó lịch lãm?– Đúng là thế! Lam Huân gật đầu: – Bí cảnh này vốn tồn tại trong tầng thứ năm Ngũ Sắc BảoTháp, bình thường muốn đi vào, làm sao cũng phải thông qua tầng thứ tư, còn phải có maymắn mới được, nhưng từ khi Đàm Quân Hạo đem ra Kim Giáp Thiên Thư, các đệ tử có thểtùy ý ra vào đó.60606061– Số mệnh của Đàm Quân Hạo thật là không nhỏ! Dương Khai chậc chậc kỳ lạ.Lam Huân mỉm cười: – Theo phụ thân đại nhân suy đoán, trong bí cảnh tầng thứ năm cũngcó rất nhiều bí cảnh như thế, có chìa khóa riêng! Chỉ cần tìm được chìa khóa, vậy có thể tùylúc mở ra lối vào Bí cảnh, cho các đệ tử đi vào lịch lãm!Dương Khai chấn động, kinh hô: – Còn có chuyện này?Tiêu Thần chợt đổi sắc, lén nói nhỏ với Lam Huân: – Công chúa điện hạ, nói nhiều quá rồi.Chuyện này là cơ mật của Tinh Thần Cung, dù không tính là tuyệt mật, nhưng cũng khôngthể tùy tiện tiết lộ cho người khác.

Nhưng mà thân phận Lam Huân thì khác, nói ra cũngkhông ai chỉ trích được nàng.61616162Lam Huân lắc đầu: – Không sao cả, dù sao cũng không thể tùy tiện tìm ra được chìa khóa,Thần Cung ta nhiều năm qua vẫn luôn thăm dò, nhưng tìm tới tìm lui, cũng chỉ tìm đượcmột chìa khóa bí cảnh mà thôi.Dương Khai suy ngẫm một hồi, mới chắp tay: – Đã thụ giáo.Lam Huân mỉm cười: – Nói đã nhiều rồi, chậm trễ không ít thời gian, Dương sư huynh, nênvào tầng thứ năm thôi.Dương Khai gật đầu: – Cũng được, Lam sư muội, mời!Lam Huân thần sắc nghiêm nghị, căn dặn: – Có một điều phải nói cho sư huynh biết, trongtầng thứ năm rất nhiều bí cảnh, cái gì cũng đụng tới, sư huynh nhất định phải giữ vững bảntâm, đừng bị sự vật bên ngoài tác động!– Ta nhớ kỹ.

Dương Khai gật đầu.62626263Nói rồi, ba người đến cuối hành lang, nhìn ra, nơi này là một đoàn tinh vân xoay tròn, rất làthần bí, khí tức quỷ dị truyền ra, làm người ta rất không thoải mái.– Dương sư huynh, tiểu muội đi trước, phải bảo trọng, ra ngoài chúng ta gặp lại.

Lam Huânnói một tiếng với Dương Khai, liền nhảy vào trong tinh vân, biến mất.Tiêu Thần đứng đó thở dài, có chút buồn bực, lần lịch lãm này hắn rất khó khăn mới tìmđược Lam Huân ở tầng thứ tư, vốn định theo nàng cho đến khi kết thúc lịch lãm, ai biết LamHuân cứ muốn đi tầng thứ năm, làm cho bây giờ lại xa cách.

Liếc Dương Khai, Tiêu Thầncũng không có hứng thú nói chuyện, cũng nhảy vào tinh vân.Chỗ này liền chỉ còn một mình Dương Khai.

Thời gian gấp rút, Dương Khai tự nhiên khôngchần chờ, dù sao Lam Huân cùng Tiêu Thần đã vào, hắn tự nhiên cũng phải đi.63636364Nháy mắt bước vào tinh vân, Dương Khai lập tức vận chuyển pháp tắc không gian, muốnthử xem có thể giống như tầng thứ tư một dừng lại ở khu giảm xóc.

Nếu thật như thế, vậyhắn sẽ có đường khống chế, hoàn toàn có thể lựa chọn bí cảnh thích hợp để lịch lãm.

Nhưnglần này làm hắn thất vọng, vận chuyển pháp tắc không gian, căn bản không có phản ứng gì.Chờ tầm nhìn hồi phục, bên tai Dương Khai liền nghe tiếng gọi nóng vội: – A Ngưu, tỉnh lại,tỉnh lại, thú triều đột kích, mau tỉnh lại, ngươi ngây ra làm gì?Tiếng nói truyền tới, còn có bàn tay nắm bả vai mình, ra sức đẩy.Dương Khai kinh hãi, hoàn toàn không biết chuyện gì, sắc mặt trầm xuống, liền đưa taychộp lấy tay đối phương.

Nào biết đối phương phản ứng rất nhanh, Dương Khai vừa cóđộng tác, liền bị đối phương nắm lấy cổ tay, lực lượng cuồng bạo không tưởng từ tay đốiphương truyền đến,64646465một thân sức mạnh của Dương Khai lập tức bị áp chế, không thể động đậy.Dương Khai lại biến sắc, trong lòng khiếp sợ đối phương mạnh mẽ, lập tức vận chuyển đếnguyên, sau đó… Hoàn toàn không có phản ứng! Trong người lại trống rỗng, không tồn tạimột chút đế nguyên!Thoáng cái, Dương Khai bị dọa sắc mặt tái nhợt, thần hồn thiếu chút bay mất.

Trước khi vàobí cảnh tầng thứ năm, Dương Khai vẫn có chút tự tin, dù sao thực lực hiện tại của hắn khôngthể xem nhẹ, Đế Tôn tam tầng cảnh chết trong tay hắn không chỉ một người, ngay cả LamHuân, Tiêu Thần cùng Lôi Đình cũng dám vào bí cảnh tầng thứ năm lịch lãm, hắn không cólý nào lại e ngại.Hắn cảm thấy dù đụng tới nguy hiểm gì, mình cũng sẽ không nguy hiểm tính mạng, có pháptắc không gian, đánh không lại còn chạy không được sao? Nhưng mà vừa vào lại đột biếnkhiến hắn không biết làm sao.65656566Sao không còn đế nguyên? Không có đế nguyên, vậy còn là Đế Tôn Cảnh sao? Ngay cả võ giảmới nhập môn cũng không phải.

Rốt cuộc chuyện thế nào vậy? Trong kinh hãi, lời của LamHuân lại vang bên tai:– Ở trong tầng thứ năm rất nhiều bí cảnh, chuyện gì cũng đụng tới, sư huynh nhất định phảigiữ vững bản tâm, không bị sự vật bên ngoài tác động! Tâm thần Dương Khai rung lên, sắcmặt lập tức ổn định lại.Không rối không loạn, trước tiên làm rõ là chuyện gì rồi tính sau, có lẽ bí cảnh nơi này cópháp tắc áp chế thực lực của mình, nên mới không cảm giác được một tia đế nguyên nào.Còn chủ nhân nắm cổ tay mình dù sức lớn, nhưng không có ác ý địch ý gì, hẳn là không uyhiếp tới mình.Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đôi mắt đỏ rực gần ngay gang tấc, tràn ngập tơ máu, tầm nhìnmở rộng, bộ mặt đầy râu hiện ra.

Đây là một thanh niên, tuổi hẳn ngang mình, chỉ là tướngmạo thô ráp, người to khỏe66666667không như giống người, hơn nữa… có chút không giống người thường mà Dương Khai gặp,dường như có khác biệt huyết thống.Ăn mặc rất đơn giản, chỉ là da thú bó sát, che chỗ cần che, những chỗ khác để trần, cơ bắpnhư thép, nổi phồng lên, nhìn là biết tràn ngập lực bùng nổ.

Nhìn lại bản thân, tay nhỏ chânnhỏ, so sánh với thanh niên này, quả thật trên trời dưới đất mà!Nói lại, dù hình thể của Dương Khai không tính là vạm vỡ, nhưng cũng khỏe mạnh, chỉ là đốiphương quá tráng kiện.

Nhưng mà… sao lại có người sống xuất hiện? Chẳng lẽ đây là cảnhmơ hay là bí cảnh ảo ảnh? Không thể nào là cảnh mơ, nhưng nếu là ảo ảnh, vậy quả giốngthật, Dương Khai không cảm nhận được bất cử thành phần hư ảo nào từ trên người thanhniên râu quai nón này, giống như hắn là một người sống sờ sờ!67676768Hoàn cảnh chỗ này rất mộc mạc, chỉ là một căn nhà gỗ tàn tạ, bên trong không có đồ vật gì,có ghế bằng rễ cây, mấy tấm ván ghép thành bàn, bên cạnh còn có nồi niêu, trên vách treomấy miếng thịt thú không biết tên, bị hun khói đến đen, trong gió gỗ còn có chút rau dài,trong chén đá còn có canh thừa lạnh… Đây là chỗ nào? Trong khi Dương Khai đang suy nghĩ,thanh niên râu quai nón quát lớn với Dương Khai:– Ngươi ngu rồi hả? Ta đã bảo có thú triều tới, ngươi có nghe không?Giọng nói nóng vội, chấn đến điếc tai.

Dương Khai đờ đẫn gật đầu: – Nghe rồi!– Nghe rồi thì mau đi giúp! Người trong thôn không đủ, phòng ngự sắp bị đột phá rồi.

Thanhniên râu quai nón nói rồi, liền nắm lấy Dương Khai chạy như bay ra ngoài.Dương Khai vội hỏi: – Còn chưa hỏi…68686869Râu quai nón chợt ngừng bước chân, quay lại nhìn Dương Khai hai mắt đỏ sẫm đầy thú tínhlàm người ta sợ hãi, hồi lâu sau, thanh niên thở dài nói: – Ngươi lại phát ngu nữa? Ta là A Hổđây!Khóe miệng Dương Khai co rút, hỏi lại: – Ngươi bảo ta là A Ngưu? A Ngưu… A con mẹ ngươimới ngưu!Bản thân mình bị gọi là A Ngưu, cái bí cảnh chó má gì đây? Đối phương lại còn tên A Hổ, đặttên đúng là đơn giản mà.– Không có thời gian nói với ngươi, mau đi giúp, thú triều kết thúc ta sẽ nói chuyện vớingươi!A Hổ vội kéo Dương Khai chạy nhanh.

Rời nhà gỗ không xa, bên tai nghe được tiếng hò hét,gần đó có tiếng thú rống, vang tận mây xanh, mặt đất cũng bị chấn động.

Dương Khai nhìnquanh, liền cả kinh.

Chỉ thấy xung quanh đầy người chạy, nam nhân đều như A Hổ, hình thể69696970cường tráng, thân như thép đúc, mỗi người vô cùng mạnh khỏe, ngay cả những cô gái cũngcao to vạm vỡ, rắn chắc khó tin.Một người phụ nữ vác theo tảng đá kích thước lớn đến 2 trượng, chạy đi như bay, nhẹnhàng như không, Dương Khai không cảm nhận được dao động lực lượng gì trên ngườinàng, tức là nói, cô ta chỉ dựa vào lực lượng thân thể vác được tảng đá này.Còn có những đứa nhỏ rõ ràng chưa trưởng thành, mười mấy tuổi, nhưng cũng đều cầm vũkhí, những khuôn mặt non nớt tràn đầy thần sắc thấy chết không sờn.

Dương Khai quả thậtnhìn muốn lọt cả mắt ra.Mọi người đều vội vàng tụ tập về một hướng, trên người bọc mấy tấm da thú, căn bảnkhông thấy được quần áo đơn sơ nhất.

Dương Khai cúi đầu nhìn, phát hiện mình cũng thế!Làn da trắng nõn lộ ra, tạo thành đối lập rõ ràng với màu tối đen của A Hổ.Thôi thôi, đây chỉ là chuyện nhỏ… Dương Khai thầm an ủi mình.70707071
 
Chương 2800


Xung quanh nhà gỗ san sát, nam nhân đều rất to khỏe, Dương Khai nhìn thoáng ra xa, chỉthấy hàng rào dựng bằng gỗ tròn và đá, nơi này hẳn là thôn xóm, hơn nữa còn là thôn xómcổ xưa rất nguyên thủy.Những tiếng thú rống làm người ta sợ hãi, truyền ra từ bên kia hàng rào.

Trên tường rào,không ít thôn dân đứng bên trên, ôm đá ném xuống, hay cầm cung tên bắn xuống.

Chiến hỏatán loạn, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, làm người ta muốn buồn nôn.Bỗng nhiên, ánh mắt Dương Khai co rút.

Chỉ thấy ở trên một chỗ hàng rào, một con báohình thể dài đến ba trượng xông lên như gió, há miệng máu cắn vào đầu một thôn dân, tuyrằng thôn dân kia cũng to khỏe vô cùng, ra sức giãy giụa, nhưng lại không địch nổi nó? Chỉgiãy giụa một71717172chút, đã bị con báo cắn rơi đầu, máu dưới cổ phun cao như suối phun, toát ra màu sắc chóimắt trước ánh mặt trời nóng rát.Thôn dân quanh tường rào vừa sợ vừa giận, vội rống lên xông về phía con báo, cùng lúcmười mấy mũi tên nhọn bắn tới, cắm lên người con báo.

Bị đau, con báo gầm lên, chânkhông vững, bị một thôn dân đánh văng khỏi hàng rào, mà bản thân thôn dân đó cũng ngãxuống, kết cục không cần phải nói.

Biến cố này, làm cho phòng ngự hàng rào bị khuyết mộtgóc, thôn dân khác đều luống cuống, không ngừng rống lên.– Nhanh nhanh nhanh!A Hổ kéo Dương Khai một đường chạy thẳng đến dưới tường, tay dùng sức ném DươngKhai lên hàng rào, hô với một cô gái khỏe mạnh đứng trên tường:– A Hoa, giao A Ngưu cho ngươi.72727273Nữ nhân A Hoa kia nghe vậy liếc A Ngưu, chân mày rậm nhíu lại, có chút chán ghét, đangmuốn nói, đã thấy A Hổ xông tới cửa chính.– Thôi, có còn đỡ hơn không.

A Hoa bực bội thì thầm, đưa tay với Dương Khai, nói khôngđầu đuôi: – Tên!Dương Khai ngẩng ra, nói thật, từ khi đi vào bí cảnh tới giờ, Dương Khai vẫn còn mơ màng,căn bản không hồi thần được, biến cố hoa cả mắt làm hắn không thể hiểu rõ thế cục hiện tại.Hắn chỉ biết tự dưng mình xuất hiện ở thôn xóm nguyên thủy cổ xưa này, tự dưng có cái tênA Ngưu, tự dưng bị cuốn vào trong đại chiến giữa người và thú.Hắn cũng xông pha không ít bí cảnh, nhưng chưa bao giờ tình thế lại phức tạp như thế này.Hắn mơ hồ cảm thấy không thể coi thường bí cảnh này, âm thầm quyết định phải tập trungtinh thần đối phó, có lẽ sẽ có được thu hoạch không tưởng.

Còn những thôn dân này có phảiảo giác73737374hay gì khác, vậy hắn không quan tâm.

Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, chuyện đến cuốicùng cũng phải có cách.– Tên! Ngươi điếc hả? Nhìn Dương Khai còn đang ngẩn ngơ, nữ nhân A Hoa kia không khỏirống lên, mắt cũng đỏ sẫm như A Hổ, tràn đầy tơ máu, tâm tình hận thù giận dữ như ngưngkết thành thực chất.Căm thù này không phải nhắm vào Dương Khai, mà là nhìn rất nhiều thôn dân chết dướimiệng thú, chết mất xác, bản thân mình lại bất lực báo thù.

Bị nàng rống một cái, DươngKhai mới tỉnh lại, vội nhìn xung quanh, thấy dưới chân có tên gỗ chẻ bằng gỗ gì đó, mỗi mộtcây dài chừng một trượng, to bằng cánh tay trẻ con, nhìn rất khiếp người.

Cầm lên, DươngKhai kinh ngạc, bởi vì tên gỗ này rất nặng nề, không kém gì tên rèn bằng tinh thiết.Thật khó tưởng tượng, người thường không có nguyên khí làm sao khống chế được.74747475– Nhiệm vụ của ngươi là đưa tên vào tay ta! A Hoa nghiêm nghị nhìn Dương Khai, quát: –Nghe rõ ràng chưa?– Nghe rõ rồi! Dương Khai ngoan ngoãn gật đầu, thừa cơ quan sát nữ nhân A Hoa này.Thôn dân phổ biến rất to xác già dặn, nhưng nữ nhân A Hoa này lại có mặt mũi thanh tú,dáng người bốc lửa, da thú bọc ngực lộ ra khe rãnh sâu hút, eo thon thả, bụng phẳng lỳ,mông vểnh cao.

Ừm, nếu không phải nàng quá cao to, vậy cũng là mỹ nhân không kém.Tuy nhiên nơi này vạn vật cạnh tranh, đã định sẵn không thể sinh ra mỹ nữ như ngọc, ngườithường không có sức khỏe, cuối cùng chỉ có đường chết.

Kiểu như A Hoa, lại có mỹ cảmkhác.Mũi tên vào tay, A Hoa lập tức kéo cung, cây cung to lớn bị nàng kéo căng tròn, làm DươngKhai nhìn mà khóe mắt run lên.

Cây cung này có75757576thể bắn ra mũi tên to cỡ bàn tay trẻ con, đủ thấy bản thân nó lớn cỡ nào, nhưng ở trong tayA Hoa lại nhẹ như không, thuận tay mà làm.Oong…Tiếng động vang lên, mũi tên xoay tròn bắn tới, Dương Khai thấy rõ trước mũi tên có dòngkhí bùng nổ.Uy lực mũi tên này khủng bố như vậy.

Một con thú phóng lên cao bị mũi tên ghim vào mắt,mũi tên dài một trượng xuyên qua đầu, kéo theo chùm máu nóng, con thú rơi xuống đất,giãy giụa vài cái liền không động đậy.– Lợi hại! Dương Khai khen hết lòng.

A Hoa lại lạnh băng nhìn về phía hắn, đưa tay ra.Dương Khai vội cầm lên một mũi tên, đưa vào tay nàng.A Hoa lại giương cung kéo ra, mũi tên bay đi.

Mỗi một mũi tên đều bắn chết một con thú, tàibắn cung của A Hoa vô cùng chính xác, mỗi tên đều76767677nhắm vào hốc mắt các con thú, trực tiếp xuyên qua đầu, thật là bắn đâu trúng đó.Trên tường rào, còn có mười mấy người cung thủ như A Hoa, mỗi một đều bắn chính xác,Dương Khai nhìn mà than thở.

Dưới hoàn cảnh ác liệt như thế, các thôn dân trong thôn nàykhông có bản lĩnh, vậy sợ là đã không thể sinh tồn được.Chiến đấu trên tường rào coi như dễ chịu, mười mấy cung thủ như A Hoa gương cung càitên, nhịp nhàng trật tự, nhưng ở ngoài thôn, có trăm thôn dân cầm đủ loại vũ khí, đang liềumạng chém giết đẫm máu với thú dữ.Tiếng thú rống, người gầm lên, đan xen vào nhau.

Máu tươi văng lên, máu thịt cắt xé, từngcon thú lớn ngã xuống, từng thôn dân mất mạng, giữa người và thú xảy ra trận chiến sốngchết trước thôn xóm, có thù không đội trời chung, chỉ có tiêu diệt một bên thì bên còn lạimới bỏ qua.77777778Trên chiến trường, chợt có vang lên giai điệu cổ xưa.

Một lão già người còng xuống, cầmtheo cây gậy, chầm chậm đi giữa mặt đất đẫm máu, theo những tiếng hét đầy nhịp điệu, câygậy chống lóe lên những đạo ánh sáng, như có linh tính nhập vào người những thôn dânđang chiến đấu.Mỗi một thôn dân được hào quang bao phủ, đột nhiên trở nên dũng mãnh vô cùng, sứcmạnh vô song, như gà say máu, da thịt đỏ sẫm lên, trên người bao phủ hào quang màu đỏ,rống giận đánh ngã những con thú lớn.Kỳ dị là lão già người còng xuống nhìn rất yếu ớt, nhưng lão lại đi giữa chiến trường khôngchút phòng bị, những con thú lại như không nhìn thấy lão.Dương Khai tròn mắt, kinh hô: – Man thuật! Man tộc? Man tộc thượng cổ?78787879Vốn hắn còn không biết thôn xóm cổ xưa này là chỗ nào, nhưng nhìn thủ đoạn thần kỳ củalão già này, trong đầu chợt lóe lên, mơ hồ ý thức được.

Nghe đồn ở thời kỳ thượng cổ, võ giảcòn chưa thịnh hành, thiên tai nhân họa không ngừng, loài người vì sinh tồn, đấu tranh vớitrời.

Vì vậy mà sinh ra Man thuật.

Man tộc thượng cổ, chú trọng tu luyện thân thể, nghe đồntu luyện thân thể đến cực hạn, gần như có thể dùng thân thể thành thánh, bất tử bất diệt,không kém gì Đại Đế.Ở niên đại đó, không có bí thuật công pháp vô số, không có bí bảo đạo cụ làm người ta hoamắt, mọi người chỉ có thể dựa vào chính thân xác mình.

Loài người thời đại đó, được gọi làMan tộc thượng cổ, cũng là tổ tiên Nhân tộc hiện nay.Trong Man thuật, nổi danh nhất cũng thực dụng nhất, chính là ThuậtThị Huyết.

Giống như lão già này đang thi triển, dùng lực lượng khôngrõ kích hoạt lực lượng trong người Nhân tộc, thiêu đốt tinh huyết cóđược tiến bộ nhảy vọt.79797980Nhưng Thuật Thị Huyết này lại có họa ngầm rất lớn, một khi sử dụng, sau đó chẳng nhữngphải rơi vào thời gian dài suy yếu, còn sẽ ảnh hưởng tuổi thọ, nếu nhiều lần, có khi sẽ trựctiếp chết đi.

Bởi vì Thuật Thị Huyết, chính là thiêu đốt tinh huyết vốn có trong người.

Khótrách thôn dân nơi này đều nhìn già nua, xem ra đã không phải lần đầu thi triển Thuật ThịHuyết, tinh huyết vốn có bị tiêu hao, sẽ làm người ta già nua nhanh hơn.

Mà trong Man tộcthượng cổ, chỉ một số ít người mới nắm giữ được Man thuật, đa số sẽ chỉ khổ tu thân thể.Người có thể tu luyện Man thuật, được gọi là Vu! Man thuật, còn được gọi là Vu thuật.Lão già kia rõ ràng là một vị Vu, nhưng lão là Vu cấp bậc nào, Dương Khai không biết được,dù sao đó là niên đại rất xa xưa, Dương Khai cũng chỉ xông pha Tinh Giới lâu dài mới ngẫunhiên nghe qua, phân chia lực lượng niên đại xa xưa như thế, hắn làm sao mà biết.Đây là Man tộc thượng cổ, đây là Vu thuật! Tức là nói, chỗ mình đang ở là thời kỳ thượngcổ? Có khả năng hay sao? Thời kỳ thượng cổ cách80808081hiện tại quá lâu, đã sớm chôn vùi trong dòng sông lịch sử, nhưng bí cảnh này vẫn duy trìkhông khí thượng cổ hoàn chỉnh.Nơi này rốt cuộc là sự thật, hay là hư ảo? Bản thân mình chẳng lẽ gọi là A Ngưu? Vậy DươngKhai là chuyện gì? Mình nằm mơ sao?– Thôn trưởng là Vu đồ, giờ ngươi mới biết? Những năm qua ngươi sống để làm gì hả? AHoa nghe lời Dương Khai, không nhịn được mắng to, nước miếng văng tung tóe:– Ngươi nhớ kỹ cho ta, trong thôn không nuôi phế vật, nếu không phải A Hổ vẫn chia thứcăn cho ngươi, ngươi đã sớm đói chết.

Hôm nay ngươi phải chứng minh giá trị sinh tồn củabản thân, đừng làm mất mặt A Hổ!81818182
 
Chương 2801: Bắn đâu trúng đó


Dừng một chút, A Hoa mặt lạnh băng, âm trầm nói: – Nếu không chứng minh được, tự mìnhnhảy khỏi tường này đi!Dứt lời, bắn ra mũi tên, lực lượng mạnh mẽ bắn chết con thú lớn nhảy lên không, ánh mắtlạnh băng chán ghét vẫn nhìn vào mặt Dương Khai, từ đầu đến cuối vẫn không rời đi.– Phế vật ư… Dương Khai thì thào, cúi đầu nhìn hình thể của mình, nhìn lại hình thể các thôndân khác…Ừ, hình thể như vậy, ở thời đại này đúng là phế vật mà.

Nhưng mà lão già còng kia, lại làthôn trưởng chỗ này, lại làm Dương Khai kinh ngạc.

Dù hắn không biết thôn trưởng sử dụngVu thuật gì làm cho thú vật không để ý tới lão, nhưng tuyệt đối không phải là nhân phẩmbùng nổ, còn Vu đồ… nghe tên giống như hàng dưới chót vậy?82828283Xem ra ở thời đại thượng cổ này, số lượng Vu thật là ít ỏi.

Trên tường rào, Dương Khai cùngA Hoa hợp tác chặt chẽ, trải qua thời gian đầu không thích ứng, Dương Khai cũng bình tĩnhlại, không còn bối rối nữa.

Mặc kệ thế nào, trước tiên vượt qua chuyện này rồi tính, có lẽđây là thử thách của bí cảnh này.Từng mũi tên được Dương Khai đưa cho A Hoa, số lượng tên chất đống dưới chân nhanhchóng giảm đi, nhưng liền có một thiếu niên man tộc ôm tới bổ sung.

Thiếu niên này nhìnkhoảng 13-14 tuổi, rõ ràng là vị thành niên, không thể ra trận chém giết với thú dữ, chỉ cóthể làm chút chuyện hậu cần, nhưng ngay cả thiếu niên 13-14 tuổi này cũng to con khỏemạnh hơn những người mà Dương Khai từng tiếp xúc, từng khối cơ bắp nổi lên quả thậtkhông giống như tuổi của hắn.Trong thôn cũng không thiếu vị thành niên Man tộc đang vội vàng như thiếu niên đó.

Thờigian dần trôi qua, có Thuật Thị Huyết của thôn83838384trưởng, thú triều công kích dần bị áp chết, thôn dân trả giá nhỏ nhất, giết đám thú ngã rạp,tử thương vô số.Các thôn dân đều rất hưng phấn, giống như thấy được hy vọng thắng lợi, cung tên trên tay AHoa lại kéo ra, phát ra tiếng xé rách hư không.Dương Khai lại nhíu mày.

Không giống các thôn dân mơ hồ, Dương Khai cảm giác tình thếrất bất lợi với thôn.

Đám thú dù nhìn mặt ngoài là bị áp chết, cũng chết rất nhiều, nhưngthực tế là thôn dân tiêu hao rất lớn, chiến đấu cường độ cao trong thời gian dài, làm bọn họđều khó mà tiếp tục nữa.

Nhìn A Hoa là biết.Ban đầu nàng bắn tên như gió, một mũi tiếp một mũi không ngừng nghỉ, mỗi một mũi tênđều bắn chết một con thú.

Nhưng hiện tại, nàng đã không thể kéo căng hết dây cung, hai taycầm cung khẽ run run, nhiều lần phải hai mũi tên mới bắn chết một con thú, hơn nữakhoảng cách bắn tên cũng ngày càng dài.

A Hoa như vậy, những xạ thủ khác cũng thế.84848485Tình hình của các thôn dân ngoài thôn cũng làm người ta lo lắng.

Bọn họ được thôn trưởngbỏ thêm Thuật Thị Huyết, cạn kiệt tinh huyết trời sinh, một khi Thuật Thị Huyết mất hiệuquả, di chứng bùng phát, vậy cả trăm thôn dân chiến đấu ngoài thôn sẽ thành thức ăn chođám thú, không một chút sức chống cự.Nhìn lại thú triều, tuy rằng thế công vẫn hung hãn, nhưng Dương Khai nhận ra thú triềuđang kéo dài thời gian, dường như còn có tồn tại thông minh, đang chỉ huy vô số mãnh thú,lặng lẽ ẩn nấp, chỉ chờ thời cơ sẽ chuyển bại sang thắng.Là lúc phải ra tay! Ngay từ đầu Dương Khai không tùy tiện ra tay, là bởi không rõ tình cảnhcủa mình, cũng không biết tùy tiện ra tay sẽ dẫn tới biến cố gì, nhưng xem hồi lâu, DươngKhai đã bị nhiệt huyết của những thôn dân Man tộc lây nhiễm.85858586Tự dưng có thân phận A Ngưu, lại trở nên chân thực hơn, mơ hồ có một chút cảm giác quythuộc thôn xóm xa lạ này.

Những Man tộc này đều đáng kính đáng bội phục, là bọn họ ngangbướng sinh tồn ở thời kỳ thượng cổ, chống cự thiên tai nhân họa, để cho Nhân tộc sinh sôiđến nay, trở thành chủ lưu thế giới, là bọn họ dốc sức truyền thừa các đời, để cho Nhân tộcđứng vững trên mảnh thiên địa này.Bảo vệ mảnh đất này, bảo vật thôn này! Ta tên A Ngưu! Nhiệt huyết trong người lập tức sôitrào.

Dương Khai xoay người nhặt lên một cây cung lớn cạnh đó.

Cây cung lớn này vốn củathôn dân khác, nhưng lại bị một con báo nhào lên cắn mất đầu.

Kéo dây cung, coong mộttiếng, tự như trống trận đang gõ trong lòng, làm người ta phát ra dục vọng xung phong.– Tên! A Hoa đưa tay, mắt đỏ rực nhìn chằm chằm phía trước, lóe lên tia thù hận.

Nhưngkhông được Dương Khai giúp.86868687Quay đầu lại, A Hoa đang muốn mắng to, lời lại nghẹn ở cổ, trợn mắt nhìn Dương Khai cùngcây cung trên tay hắn, kinh ngạc: – Ngươi làm gì?Dương Khai mỉm cười, lộ ra hàng răng trắng, nói: – Ngươi nghỉ ngơi một chút, quá mệt mỏirồi.Bàn tay đưa ra của A Hoa đang run rẩy, trên ngón tay đầy vết cắt đẫm máu, nhìn mà ghêngười.

Nhìn nhau, A Hoa liền nổi điên:– Nghỉ ngơi? Làm gì có thời gian nghỉ ngơi, ngươi có biết không còn các xạ thủ chúng ta hỗtrợ, các huynh đệ tỷ muội phía dưới sẽ có kết cục gì?– Ta biết chứ! Dương Khai vẫn mỉm cười, cầm lên một mũi tên, đặt lên dây cung, nghiêngđầu liếc A Hoa: – Cho nên chỗ này giao cho ta.– Ngươi… A Hoa còn muốn nói, nhưng con mắt liền trợn tròn, mặt đầy kinh hãi.87878788Trời ạ, mình thấy cái gì? A Ngưu được gọi là phế vật trong thôn, lại kéo được dây cung? Hơnnữa… còn kéo căng? Tay nhỏ chân nhỏ, ở đâu ra sức lớn như thế? A Hoa vô thức cho rằngmình hoa mắt, bởi vì nàng nhớ rõ, lần trước khi huấn luyện, A Ngưu muốn cầm cung lớnnhư vậy cũng rất quá sức, đừng nói là lắp tên kéo cung.Nhưng hiện tại, cảnh tượng trước mắt lật đổ hết nhận thức của nàng đối với A Ngưu.

ANgưu trước mắt như không tốn bao nhiêu sức, bởi vì A Hoa không thấy cơ bắp của hắnbùng nổ lực lượng gì, giống như tùy tiện kéo mà thôi, nhưng dây cung mà ngay cả nàngcũng cảm thấy quá sức lại bị hắn kéo căng.Dây căng, bắn tên, Dương Khai thần sắc nghiêm túc.

A Hoa không khỏi nhìn theo quỹ tíchmũi tên bắn ra.

Trước mũi tên, có thể thấy rõ không khí bùng nổ, rõ ràng mũi tên của ANgưu ẩn chứa uy lực mạnh mẽ, không kém gì một chiêu toàn lực của mình, đủ để xuyênthủng thân thể bất kỳ con thú nào.88888889Bỗng nhiên, A Hoa lại có một chút tin tưởng vào tên phế vật này, cảm thấy dưới một tênnày, nhất định có thể bắn chết một con thú.Vù…Mũi tên bay sát qua người một con thú, nháy mắt không thấy bóng.

Ngược lại hù dọa thôndân đang chiến đấu với con thú đó, bởi vì nháy mắt khi nãy, nếu mũi tên lệch vài tấc, đã trựctiếp lấy mạng hắn.A Hổ quay đầu, nhìn người đứng trên tường rào, gào lên: – A Hoa, nhìn kỹ chút!– Ta… A Hoa há miệng, mặt đầy ủy khuất.Mũi tên kém cỏi như vậy làm sao là nàng bắn ra được? Dù nàng nhắm mắt lại cũng sẽ khôngphạm phải sai lầm như thế, rõ ràng là A Ngưu làm mà? Ủy khuất xong là nổi giận, quay lạitrừng Dương Khai, không ngờ nàng lại tin tưởng vào tên phế vật này, đúng là mù mắt rồi.89898990– Có chút cảm giác rồi.

Dương Khai nói rồi, đưa tay cầm lên mũi tên khác, đặt lên dây cung.– Đây không phải chỗ cho ngươi chơi đùa, nếu ngươi không muốn chi viện thì mau cútxuống cho ta! A Hoa gầm lên, dù nói phế vật này có thể kéo căng dây cung làm nàng kinhhãi, nhưng bắn không chính xác thì có lợi gì? Còn không bằng dứt khoát đi xuống đánh tayđôi với đám thú kia, ít nhiều gì cũng có thể phát huy chút tác dụng.Xạ thủ xuất sắc, đều phải trải qua muôn ngàn huấn luyện cũng vô số lần chém giết sống chếtmới luyện ra, A Ngưu rõ ràng không có những kinh nghiệm này.– Tin tưởng ta! Dương Khai nghiêm mặt nhìn A Hoa, tay kéo dây cung vững vàng.90909091A Hoa tức giận thoáng ngưng lại, thở dài nói: – Bắn vào chỗ không có người! So với biểu hiệncủa phế vật trước kia, lần này hắn có thể cầm cung lên, chia sẻ chút áp lực cho thôn cũng đãlàm người ta chấp nhận.Dương Khai mỉm cười: – Lần này sẽ không xuất hiện tình huống vừa rồi.Mục tiêu vẫn là con thú chém giết với A Hổ, lúc bắn ra, A Hoa gần như không dám nhìn, sợthấy Dương Khai bắn nhầm vào A Hổ.

Nhưng sự thật, mũi tên bay tới, vừa lúc con thú nhảylên, gầm một tiếng, mũi tên dài một trượng nhập vào từ miệng nó, bắn ra từ sau đuôi, lựclượng khủng bố khuấy nát nội tạng của nó, rớt xuống đất, ư hử mấy tiếng, máu tuôn nhưsuối.– Thật sự làm được? A Hoa bị chấn động, mắt trợn trừng.Nếu không nhớ nhầm, trước kia A Ngưu kéo dây cung cũng không ra, càng đừng nói bắntên.

Tức là, đây là lần đầu hắn chân chính bắn tên,91919192mũi tên đầu tiên dù hơi lệch một chút, làm người ta sợ bóng gió một hồi, nhưng mũi tên thứhai lại vô cùng chính xác.Phế vật này rốt cuộc là sao vậy? Trong khi nàng thất thần, Dương Khai lại cầm lên một mũitên, không dừng lại, kéo cung, bắn tên.

Một con thú đằng xa lập tức mất mạng.

Dù là ở trongbí cảnh này, Dương Khai không cảm nhận được một chút đế nguyên nào, nhưng nội tình ĐếTôn Cảnh vẫn còn đó, cung tên to lớn này dù khó khống chế, nhưng đối với Đế Tôn Cảnh thìcó là gì?Mũi tên đầu chỉ là thử nghiệm mà thôi, đã có tiêu chuẩn, chuyện tiếp theo thì đơn giản.

Bắnđâu trúng đó.

Một bó 10 mũi tên, bị Dương Khai bắn hết trong vòng chưa hết 3 nhịp thở,ngoài mũi tên đầu không lập công, 9 mũi khác đều liên tiếp chí mạng.92929293– A Ngưu ca, ngươi lợi hại vậy sao? Thiếu niên Man tộc phụ trách hậu cần ôm bó tên chạytới, vừa lúc thấy cảnh Dương Khai phát huy thần uy, liền sùng bái không thôi.Người lớn không phải đều khinh bỉ A Ngưu ca sao, nói hắn là phế vật trong thôn, khôngcống hiện được chút nào còn lãng phí lương thực, rất nhiều người lớn đều có ý trục xuất ANgưu khỏi thôn, để hắn tự sống tự chết.Nếu không phải thôn trưởng nhân từ, A Hổ vẫn luôn dùng lương thực của mình cho A Ngưuăn, chỉ sợ A Ngưu đã sớm đói chết rồi.

Bị gọi là phế vật, không ngờ A Ngưu lợi hại như thế,không kém gì A Hoa tỷ được khen là bắn cung giỏi nhất thôn, thiếu niên một bụng mơ hồ.93939394
 
Chương 2802: Dễ dàng nghiền nát


Tuyết bay tán loạn, thiên địa cổ xưa này tự dưng giáng xuống tuyết rơi, nhuộm tầm nhìntrắng toát, mặt đất toàn máu đỏ sẫm nhìn mà ghê người.

Trong hoàn cảnh rét buốt, thôndân lại không cảm thấy gì, làn da để trần bốc lên hơi nóng hừng hừng.Ngoài thôn, cả trăm thôn dân cầm những vũ khí nguyên thủy như búa đá, mâu đá hung hăngchiến đấu với đám thú lớn, trên tường rào, 10 vị Thần Xạ Thủ dùng kỹ năng thuần thục củamình chi viện mạnh mẽ.Thôn trưởng người còng xuống vẫn đi giữa chiến trường, cây gậy đen thỉnh thoáng tung ranhững đạo hào quang yếu, dùng Vu thuật yếu ớt của mình chống lại thú triều xâm lấn.

Cácthôn dân được bỏ Thuật Thị Huyết, huyết quang trên người ngày càng mờ, là dấu hiệuThuật Thị Huyết sắp mất hiệu quả, một khi mất hẳn, vậy các thôn dân này sẽ bị thoát lực lâudài, không còn sức đánh trận.94949495Nếu như trước đó còn chưa đánh lui thú triều, vậy sẽ chỉ có một vận mệnh chờ đợi thôn….hủy diệt.

Cả trăm dũng sĩ khỏe mạnh nhất sẽ thành lương thực trong miệng thú, còn già trẻlớn bé trong thôn cũng khó thoát tai họa.Đến lúc đó, thú dữ đạp qua, mặt đất tràn ngập rên xiết.

Thú triều không rút, thôn dân tửchiến đến cùng, đằng sau là quê nhà, sẽ không ai lùi bước.Vù vù…Dương Khai một lần 3 mũi tên, ba con thú liền bỏ mạng, thủ đoạn như thần làm A Hoachoáng váng.

Nếu nói trước đó Dương Khai kéo cung, bắn đâu trúng đó làm nàng khiếp sợ,vậy cảnh tượng hiện giờ làm nàng không suy nghĩ được, đầu óc mơ màng.

Thì ra cung têncòn có thể chơi như thế.

Nàng là Thần Xạ Thủ xuất sắc nhất trong thôn, tự có kiêu ngạo95959596của mình, so tài bắn cung, toàn bộ lạc cũng không ai hơn được nàng, nhưng Dương Khaimột cung 3 tên làm nàng chưa từng nghe qua.Thắng được! Tuyệt đối có thể thắng được! A Ngưu đột nhiên bùng phát, làm A Hoa thấyđược hy vọng thắng lợi, chỉ cần hắn có thể bảo trì được trạng thái hiện tại, chỉ là thú triềunày không có gì đáng lo.– A Hoa tỷ, A Ngưu ca, không hay rồi, cung tên không còn bao nhiêu, đây là 5 bó cuối cùng, dìLệ bảo ta nói cho các người, bảo các người dùng tiết kiệm.

Thiếu niên phụ trách hậu cần ômmấy bó tên chạy tới, rống lên một tiếng, làm cho A Hoa như lọt hầm băng.Một bó tên là 10 cây, 5 bó sẽ là 50 cây, tính tối đa cũng chỉ giết được 50 con thú, nhưng thútriều phía dưới nào chỉ mới 50 con? Sắc mặt A Hoa lập tức trở nên tái nhợt, nếu đến lúc đókhông còn các xạ thú chi viện, đám người A Hổ chiến đấu bên dưới nhất định chết chắc.96969697Quay đầu lại, trừng thiếu niên, A Hoa gào lên: – Sao lại không còn, tên trong kho đâu? Cácngười chưa lấy sao?Thiếu niên vẻ mặt khóc ra: – Lấy ra hết rồi, nhưng các người tiêu hao nhanh quá, mấy ngườidì Lệ đang vội chế tạo thêm, nhưng vẫn không kịp bổ sung.Tiêu hao nhanh quá? Không phải nhanh, mà là thời gian quá dài, chưa từng có lần thú triềunào kéo dài như vậy, đám thú này trả giá thảm thiết như thế vẫn không rút lui, hoàn toànkhác những lần thú triều trước kia.Ngẩng đầu nhìn trời, tuyết rơi dày đặc, gió lạnh thấu xương kéo theo tiếng rít gào, vangvọng rừng rậm.

Mùa đông, mãnh thú cũng phải tồn trữ thức ăn qua mùa đông, bằng khônghoàn cảnh giá rét sẽ khiến chúng chết đói trong hang động.Làm sao đây? Làm sao đây? Tin tức khiến người ta tuyệt vọng ập tới, làm cho A Hoa lungmuốn té, môi tái nhợt mím chặt, cắn bật máu cũng97979798không cảm giác.

Quay đầu nhìn ra ngoài thôn, nhìn những thôn dân yên tâm giao lưng lạicho bọn họ, A Hoa lòng như dao cắt.– Chỗ này giao cho ngươi!A Hoa ngẩn ra, quay đầu nhìn A Ngưu, vô thức hỏi: – Cái gì?Dương Khai hít sâu một hơi, buông ra cây cung lớn, nghiêng đầu cười với A Hoa: – Ta đi mộtlát sẽ về!Dứt lời, nhảy xuống tường rào, xông vào trong chiến trường đầy máu thịt.

A Hoa mắt liềntrợn tròn, lớn tiếng hô lên, nhưng tiếng hô bị vùi lấp trong gió rít, không biết A Ngưu cónghe được.

Vậy là muốn chết mà! Có thể kéo cung bắn chết thú dữ, A Ngưu biểu hiện đươngnhiên không kém, nhưng từ xa bắn chết cùng tới gần chém giết là hai chuyện khác nhau, cậnchiến với thú lớn dài 3-4 trượng, phải cần thân thể hơn người cùng dũng khí xem thườngcái chết.98989899Dũng khí của A Ngưu thế nào thì tạm không nói, nhưng thân thể thì nhìn là biết ngay.

Hìnhthể còn không bằng đứa nhỏ chưa thành niên trong thôn, người như vậy thì lên chiếntrường cũng có thể làm gì? Chỉ sợ còn chưa đủ cho đám thú nhét kẽ răng.Xuống tường rào, Dương Khai thuận tay nhặt một cây búa đá, chống đỡ gió lạnh thấuxương, đạp trên thịt nát máu tươi trộn lẫn đất cát, nháy mắt liền xông vào trong bầy thú.Giống như một con cừu non vừa sinh xông vào bầy hổ, thân mình lập tức bị chôn vùi.A Hoa đã không đành lòng nhìn tiếp, vươn tay cầm lấy một mũi tên, thầm hạ quyết tâm báothù cho A Ngưu.– A Hoa tỷ nhìn kìa! Thiếu niên kia còn chưa đi, đột nhiên chỉ ra, hưng phấn hô lên.A Hoa nhìn theo hướng ngón tay hắn, chỉ thấy bên đó từng con từng con thú lớn tự dưng bịđánh bay, múa may trên không trung, rơi xuống99999900đất máu chảy ồ ạt, nháy mắt liền chết.

Những con thú bay lên không trung, hình thể to lớnnổ tung ra, thậm chí có một số gãy đôi.Nháy mắt, mười mấy con thú xông vào liền bị quét sạch, một bóng người không to lớn đứngsừng sững ở đó, búa đá trên tay đẫm máu cùng nội tạng.– Sao lại thế này? A Hoa tròn mắt.Mười mấy Thần Xạ Thủ trên tường rào đều tròn mắt, quên mất dùng cung tên hỗ trợ, đềusững sờ nhìn bóng dáng nhỏ bé kia.

Thân hình mà ngày xưa bọn họ chỉ trích thậm chí khinhbỉ đến mức muốn trục xuất, ở giữa chiến trường đẫm máu cùng thịt nát, lại cao to uy phongnhư Man thần!Hắn đứng ở đó, như có thể ngăn cản mưa sa bão táp, làm người ta yên bình chưa từng có.Dường như có tiếng cười to truyền ra, gió quá lớn,không nghe rõ, nhưng mọi người đều thấy trên mặt A Ngưu toát ra tươi cười hưng phấnsảng khoái.Động tĩnh bên đó nhanh chóng kinh động đám thú khác, con mắt đỏ sẫm nhìn lại bên này,mơ hồ có tiếng gầm khẽ truyền ra, sau đó đám thú lớn đang vây công thôn dân liền chia ramột bộ phận bao vây Dương Khai.Dương Khai cầm búa trên tay, khí thế liên tục kéo lên, ánh mắt sắc bén quét qua đám thú,làm cho đám thú lớn khựng lại, không dám tiến lên.Dã thú đều có bản năng, bản năng của chúng nói, kẻ trước mắt… không phải hạng yếu ớt.Trong gió rét lại truyền ra tiếng gầm khẽ, đám thú lớn mới lại bước lên.

Bên cạnh có một thithể không đầy đủ của thôn dân, thẳng đến lúc sắp chết, thôn dân này còn nắm chặt mâu đá,đâm vào bụng mềm của conNhất Khai 7011 102thú, cùng chết chung với nó, nhưng cũng bị con thú cắn mất một bên đầu.

Máu tươi đã cứnglại.Dương Khai cầm lấy mâu đá, một mâu một búa, tay vung lên, hít sâu một hơi, hai chân dẫmlên mặt đất, như sấm sét nổ vang, lao đi như tia chớp xông vào bầy thú.

Đâm, chém, chặt,vung… Giống như người chưa từng tu luyện, toàn bộ động tác của Dương Khai đều đơn giảnđơn điệu, cầm vũ khí cũng là mâu đá búa đá nguyên thủy nhất.Nhưng ở trong tay một vị Đế Tôn Cảnh bị áp chế lực lượng, hai thứ vũ khí đơn giản này lạicó công hiệu thần kỳ.

Nơi đi qua, dễ dàng nghiền nát, không có bất cứ con thú nào chống đỡnổi, từng con bị ném ra ngoài, chém ngã xuống đất, trên người có vết thương khổng lồ ghêngười.

Vết thương này đã đủ chí mạng!Không ngừng có tiếng rên rỉ, đám thú lớn liên thục lùi lại, cả trăm con thú hợp thành vòngvây, trực tiếp bị Dương Khai xé tan.

Khi DươngNhất Khai 7022 203Khai chạy ra, đám thú lớn đã ngã xuống một phần ba.

Lão già lưng còng dùng Vu thuật chegiấu khí tức cùng thân mình, đang như thấy quỷ, đôi mắt đục ngầu nhìn Dương Khai, nhưvừa mới quen biết hắn.Bởi vì tâm thần dao động quá lớn, dẫn tới Vu thuật xuất hiện sơ hở, thân mình ẩn giấu chợthiện ra, con thú bên cạnh liền cắn tới.

Nếu không có bất ngờ, lão già này sẽ mất mạng trongmiệng thú.Vù… Mũi tên nhọn xé gió lao tới, trực tiếp ghim con thú kia xuống đất.

Lão già lưng còngquay lại nhìn, chỉ thấy trên tường rào, A Hoa gật đầu với lão.– Thôn trưởng, thêm một cái đi! Dương Khai cả người đẫm máu, trên người còn dính nộitạng của những con thú, cả người sát ý tận trời, nhưng lại mỉm cười với lão già.Nhất Khai 7033 304Lão già chợt rùng mình, nhưng vẫn nghe lời giơ gậy lên, miệng phát ra âm thanh tối nghĩa.Vung trượng tới, một đạo hào quang bắn ra, rơi vào người Dương Khai.Sau đó, Dương Khai cảm giác được máu trong người sôi trào, như có ngọn lửa bùng cháy,trên người toát ra ánh sáng vàng nồng đậm, làm hắn trở nên trang nghiêm! Lão giả càngthêm rung động, thật dấy lên sóng gió tận trời, ánh mắt đục ngầu lại toát ra ánh sao.– Đây là Thuật Thị Huyết! Dương Khai hít vào một hơi, cảm nhận rõ ràng lực lượng củamình tăng lên, nhưng Thuật Thị Huyết này có chút khuyết điểm, vừa tăng mạnh lực lượng,nhưng lại suy yếu cảm giác.Cũng chỉ có Dương Khai, có nội tình Đế Tôn Cảnh, có thể bỏ qua suy yếu này, còn người bìnhthường như A Hổ, tuyệt đối không cách nào chống đỡ.

Khó trách các thôn dân được bỏ thêmThuật Thị Huyết đềuNhất Khai 7044 405chiến đấu hung hãn không sợ chết, trong này dĩ nhiên có dũng khí của bọn họ, nhưng cũngcó công lao của Thuật Thị Huyết.Bị mất đi cảm giác, bọn họ không cảm thấy đau đớn cùng sợ hãi, tự nhiên chiến đấu dũngmãnh hơn người.

Chỉ là ánh sáng vàng trên người Dương Khai lại trở nên nổi trội, nhữngngười khác được bỏ thêm Thuật Thị Huyết, trên người hiện lên ành sáng đỏ, chỉ mỗi hắn làmàu vàng.

Hết cách, Thuật Thị Huyết này kích hoạt tinh huyết trời sinh trong người, màmáu của hắn là màu vàng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top