Cập nhật mới

Dịch Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 714


Chương 714

Bên phía Lâm n cô vẫn đang làm rất tốt.

Mặc dù ông lớn giới tài chính này vẫn thích làm một số việc không giống người nhưng vì Ôn Hủ Hủ vừa có thiên phú trời cho, năng lực cũng xuất sắc nên ông ta cũng dần dần công nhận cô.

Cho nên, chỉ cần là một số dự án chính quy trong công ty là ông ta đều sẽ giao cho cô làm.

Ôn Hủ Hủ đặt con gái xuống, đến thư phòng xem qua hạng mục gọi là phức tạp kia.

”Chiến khu?”

”Đúng vậy, Lâm n nói mặc dù là chiến khu nhưng đường làm ăn là chính quy, là một công ty dầu khí bản xứ rất nổi tiếng, bọn họ muốn tìm đối tác làm y dược, ở đó rất cần những thứ như vậy.”

Ôn Cận giới thiệu kĩ hơn.

Đúng vậy, đây cũng là con đường làm ăn của Lâm n, vì trên thế giới, có đôi khi vì một số nguyên nhân mà cho dù bạn có tiền đi nữa cũng không mua được thứ mình muốn.

Lúc này sẽ cần một công ty trung gian để trao đổi.

Đúng lúc Lâm n chính là người kiếm tiền như thế này.

Ôn Hủ Hủ cầm tài liệu lên đọc, phát hiện chỉ cần tiếp tục việc này là cô có thể kiếm được hơn một ngàn vạn, cô bắt đầu bị lay động.

”Cũng được, chị thấy chiến khu kia cũng không phải là chỗ không thể đến để đàm phán, đến lúc đó có thể hẹn ở khách hàng đến nơi gần thành phố để an toàn hơn.”

”Được, em đi hỏi thử.”

Ôn Cận nhận được lệnh thì lập tức đi làm luôn.

Mà Ôn Hủ Hủ lại ra khỏi thư phòng rồi đi vào bếp chuẩn bị làm bữa tối.

”Bảo bối, tối nay con muốn ăn gì? Mẹ nấu cho con ăn.”

”Ừm… Con muốn ăn đùi gà lớn rất ngon, mẹ nhớ là đùi gà lớn nha, Nhược Nhược có thể ăn hết một cái đùi rất lớn đó.”

Tiểu Nhược Nhược đang ngồi trên sopha trong phòng khách gấp máy bay, cô bé nghe mẹ hỏi thì lập tức đáng yêu nói ra yêu cầu của mình.

Ôn Hủ Hủ nghe xong thì cảm thấy buồn cười.

Đứa nhỏ này có một tình yêu bất diệt với đùi gà lớn, mỗi lần hỏi đều là câu trả lời này.

Ôn Hủ Hủ đi vào trong bếp.

Cô không biết rằng, nhóc con vốn đang ngồi chơi sau khi thấy mẹ đi làm đùi gà lớn cho mình đi vào bếp thì lập tức lén lút chạy về phòng ngủ gọi điện thoại.

”Alo? Anh, là em nè.”

”Ừm, Nhược Nhược, em ăn cơm chưa?”

Đầu bên kia vang lên tiếng anh trai cô bé, giọng cậu không chút ngạc nhiên nào, dường như đã nắm rõ lịch trình gọi đến của em gái vậy.

Tiểu Nhược Nhược nắm chặt lấy điện thoại, vui vẻ cười nói: ”Còn chưa nha, mẹ đang làm ạ, tối nay Nhược Nhược sẽ ăn đùi gà lớn, hai anh thì sao?”

Mặc Bảo: ”…”

Hoắc Dận: ”…”

Chỉ một giây mà cả hai anh em đều cảm thấy đau lòng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 715


Chương 715

Em gái có mẹ làm đùi gà lớn cho ăn, còn anh em họ lại chỉ có thể ăn đồ người phụ nữ kia làm hàng ngày.

”Anh, sao anh không nói chuyện? Ba xong việc chưa? Có phải ba vẫn chưa nhớ ra mẹ không? Lúc nào ba sang đây thăm Nhược Nhược vậy?”

Tiểu Nhược Nhược không nghe thấy giọng anh thì sốt ruột hỏi.

Đã lâu lắm rồi cô bé không nhìn thấy ba, cũng không được gặp cả hai anh.

Mặc Bảo nghe xong thì tâm trạng càng không tốt: ”Vẫn chưa, bây giờ cả ngày dì Lạc kia đều ở đây, ba không nhắc đến mẹ chút nào.”

”Hả? Vậy có phải sau này ba cũng sẽ không nhớ ra mẹ không?”

Tiểu Nhược Nhược nghe xong, đôi mắt to như viên bi lập tức đỏ ửng, nước mắt cũng sắp rơi xuống.

Hoắc Dận ở đầu dây bên kia nghe tiếng em gái khóc thì lập tức cầm lấy điện thoại: ”Sẽ không, em gái, em đừng lo, hai anh nhất định sẽ giúp ba nhớ ra mẹ.”

Lúc này Tiểu Nhược Nhược mới vui lại: ”Thật sao?”

Hoắc Dận kiên định gật đầu: ”Ừm, thật, anh đảm bảo với em!”

Không sai, cậu là con cả, nhất định cậu sẽ không để ba và mẹ rời xa nhau, cho dù bị người phụ nữ kia xóa kí ức thì sao chứ?

Hoắc Dận nhất định sẽ giúp ba tìm lại.

Hai anh em cúp máy, âm thầm hứa với bản thân.

Tiểu Nhược Nhược nghe anh trai cam kết thì cũng rất vui vẻ, thế là tối hôm đó, Ôn Hủ Hủ phát hiện hai cái đùi gà lớn cô làm đều bị đứa nhóc này gặm sạch.

Ngon vậy sao?

Ôn Hủ Hủ không biết nên khóc hay cười.

Đêm đó hai mẹ con ôm nhau ngủ một giấc ngon lành…

Sáng hôm sau, vì hạng mục kia nên Ôn Hủ Hủ giao đứa nhỏ cho Ôn Cận để cậu đưa bé đến nhà trẻ, còn cô đã đến nhà của Lâm n ở phố Wall từ sớm.

”Chào buổi sáng, Lâm n tiên sinh đến chưa?”

”Vẫn chưa, đêm khuya hôm qua có khách hàng tìm ngài ấy, nói sau khi phiên giao dịch chứng khoán ngày hôm nay bắt đầu thì để ngài ấy bán hết ra ngoài.”

Trợ lí của Lâm n thấy Ôn Hủ Hủ đến sớm như vậy thì lập tức sơ qua chuyện trước khi Lâm n đến cho cô nghe.

Bán hết ra ngoài?

Thế không phải là phá sản sao?

Mới sáng sớm đã nghe được chuyện này khiến Ôn Hủ Hủ không khỏi tò mò: ”Ai vậy? Đối phương không cần công ty nữa sao?”

Trợ lí gật đầu: ”Ừm, gọi là cái gì nhỉ… Vân Đoan Nhất Phẩm.”

Vân Đoan Nhất Phẩm?

Ôn Hủ Hủ nghe thấy cái tên này thì ngơ người.

Kiều Thời Khiêm, từ nửa năm trước khi lộ rõ bộ mặt thật của mình với Ôn Hủ Hủ ở sân bay rồi mỗi người đi một ngả nửa năm trước, cho đến tận bây giờ cô cũng không gặp anh ta.

Nếu không phải lần này anh ta tự tìm đến cửa muốn Lâm n giúp anh ta thanh toán công ty thì có lẽ Ôn Hủ Hủ đã sớm quên người này.

”Nancy, hai người từng là bạn, chuyện này giao cho cô làm đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 716


Chương 716

Lâm n và Kiều Thời Khiêm vừa đến công ty đã thấy Ôn Hủ Hủ, ông ta trực tiếp đi đến.

Ôn Hủ Hủ: ”…”

Mặc dù trong lòng cô vô cùng không muốn nhưng nể tình ông chủ, cô cũng không tiện từ chối, cuối cùng chỉ có thể đồng ý.

Nửa năm không gặp, Kiều Thời Khiêm gầy đi rất nhiều, anh ta đeo kính, không còn thấy được thần thái của ngày xưa, ngoài hình dáng không thay đổi thì râu ria của người này đã dài đến mức cô khó có thể nhận ra được.

”Ngồi trước đi, tôi lấy nước cho anh.” Ôn Hủ Hủ mang anh ta vào phòng làm việc của mình, rót cho anh ta một cốc nước.

Kiều Thời Khiêm được quan tâm mà sợ hãi: ”Cảm ơn.”

Ôn Hủ Hủ lạnh nhạt nhìn anh ta, cô quay người đi vào bàn làm việc: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Công ty của anh sao lại thành như vậy? Tôi nhớ nó phát triển khá tốt mà.”

”Ừm, trước đó rất tốt nhưng nửa năm nay bị ảnh hưởng quá nhiều, hơn nữa có quá nhiều người làm nhái lại phần mềm của người khác nên bị kiện ra tòa, còn phải bồi thường nữa, cuối cùng không chống đỡ nổi.”

Kiều Thời Khiêm cầm cốc nước cười khổ.

Ôn Hủ Hủ: ”…”

Cô cũng không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ có thể bật máy tính lên làm giúp anh ta.

May mà anh ta đến đúng lúc, cổ phiếu công ty họ không có biến động xấu trên thị trường chứng khoán, Ôn Hủ Hủ thả cổ phiếu ra, bắt đầu điều khiển khiến nó tăng giá, nhanh chóng có người mua một số lượng lớn.

”Được rồi, ngày mai anh có thể nhận được tiền.”

”Ừm ừm, cảm ơn em, Nancy.”

Kiều Thời Khiêm nghe vậy thì thở một hơi nhẹ nhõm, đồng thời nhanh chóng nói lời cảm ơn với Ôn Hủ Hủ.

Thái độ của Ôn Hủ Hủ vẫn vô cùng lạnh nhạt, cô gần như lập tức trả lời lại anh ta: ”Không cần, chỉ là làm việc mà thôi, tôi nhận được tiền anh thuê, đây là việc tôi phải làm.”

Kiều Thời Khiêm: ”…”

Sắc mặt anh ta trắng lại, cuối cùng anh ta không nói gì nữa mà đứng lên đi ra ngoài.

Ôn Hủ Hủ căn bản không quan tâm đ ến anh ta, sau khi anh ta rời khỏi phòng, cô cầm bút lên, tiếp tục công việc của mình, nhưng chưa được bao lâu thì ở bên ngoài đã vang lên một tiếng ”rầm”!

”Trời ạ! Anh ta sao vậy? Sao đột nhiên lại ngã xuống thế này? Nancy! Nancy! Khách của cô ngất rồi! Mau ra nhìn đi!”

Ôn Hủ Hủ: ”…”

Cô lập tức kéo ghế bước ra ngoài, đúng là vậy, cô vừa ra ngoài đã thấy người đàn ông mới ra khỏi văn phòng mình ngất xỉu trên mặt đất.

Tại sao có thể như vậy được?

Cuối cùng hôm nay Ôn Hủ Hủ vẫn chưa hỏi được Lâm n về hạng mục kia.

Cô mang Kiều Thời Khiêm về nhà.

”Chú Kiều? Sao chú ấy lại đến nhà chúng ta?” Khi Tiểu Nhược Nhược thấy người được mẹ mang về thì vô cùng ngạc nhiên.

Ôn Cận cũng rất bất ngờ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 717


Chương 717

Thậm chí cậu còn hơi nhíu mày.

”Anh ấy bị bệnh, sẽ ở lại nhà chúng ta một tối.”

Ôn Hủ Hủ thấy hai người như vậy thì đành lên tiếng giải thích.

Lúc này Ôn Cận mới đi dọn phòng, mà Tiểu Nhược Nhược thì đứng sau lưng mẹ nhìn một lúc rồi nhanh chóng chạy đi gọi điện cho anh.

Cô cần nói cho hai anh biết tin này, chú Kiều từng muốn làm ba họ lại đến rồi, ba còn không đến thì vợ ba cũng đi với người khác luôn đấy.

Cô gái nhỏ vô cùng lo lắng.

Ôn Hủ Hủ không phát hiện ra cảm xúc của con gái.

Sau khi mang Kiều Thời Khiêm về, cô đưa anh ta vào phòng, truyền cho anh ta một bình đường rồi đi ra.

Anh ta cũng không có vấn đề gì khác.

Đột nhiên ngất xỉu ở công ty là vì mất sức, Lâm n thấy anh ta như vậy thì nhớ đến việc Ôn Hủ Hủ cũng là một bác sĩ, ông ta thuận nước đẩy thuyền nói cô mang anh ta về.

Ôn Hủ Hủ cũng hết cách.

Nhưng tối hôm đó Ôn Cận lại vô cùng không thích và lạnh lùng với người này.

Cũng không biết có phải vì cậu đã biết chuyện Kiều Thời Khiêm lừa Ôn Hủ Hủ ngày trước không. Tối hôm đó Ôn Hủ Hủ không nói được cậu.

”Chị, em đưa Nhược Nhược đi ngủ trước, ngày mai con bé còn phải dậy sớm.”

”Được, đi đi.”

Ôn Hủ Hủ thở dài, chỉ có thể để hai đứa trẻ đi ngủ.

Tối hôm đó đều là Ôn Hủ Hủ chăm sóc Kiều Thời Khiêm, cuối cùng, cô vì ở lại hạ sốt cho anh ta mà ngủ quên ở mép giường.

Hôm sau Kiều Thời Khiêm tỉnh dậy thấy cô thì không dám cử động trong một lúc lâu, anh ta sợ mình sẽ làm cô tỉnh dậy.

Anh ta thậm chí còn muốn đưa tay ra chạm vài cái đầu nhỏ đang dựa vào giường mình ngủ trong ánh nắng nhẹ nhàng.

Nhưng…

”Mẹ, mẹ đã dậy chưa?”

Giọng nói trẻ con mềm mại của đứa nhỏ đột nhiên vang lên, cửa bị ai đó mở ra ”rầm” một cái.

Là Tiểu Nhược Nhược.

Kiều Thời Khiêm lập tức thu tay về, vờ như vẫn còn ngủ mê man.

Ôn Cận cùng đi vào với Tiểu Nhược Nhược thấy cảnh này thì sắc mặt dường như càng khó coi hơn.

”Chị, hôm nay chị sẽ để anh ta đi sao?”

Ôn Cận nhịn không được nữa, sau khi kéo Ôn Hủ Hủ ra ngoài thì ép buộc hỏi cô.

Tất nhiên quyết định của Ôn Hủ Hủ là như vậy.

”Đúng vậy, chờ lát nữa anh ta tỉnh chị sẽ dẫn anh ta đến công ty, anh ta cầm tiền rồi thì đương nhiên sẽ rời đi.”

”Vậy được, em đưa Nhược Nhược đến nhà trẻ, lúc về sẽ mua đồ ăn, em chờ chị về ăn cơm.”

Cuối cùng Ôn Cận cũng hài lòng, cậu ôm Tiểu Nhược Nhược đi ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 718


Chương 718

Không bao lâu sau, Ôn Hủ Hủ và Kiều Thời Khiêm cùng nhau đi ra ngoài.

Đương nhiên Kiều Thời Khiêm muốn ở lại lâu hơn, thậm chí còn muốn được giữ lại. Nhưng thái độ của Ôn Hủ Hủ vô cùng lạnh lùng, cô không cho anh ta cơ hội thương lượng, lập tức mang anh ta rời đi.

”Hôm nay anh có thể lấy được tiền, sau khi anh lấy rồi thì đến tìm Lâm n, ông ta sẽ tính cho anh.”

”…Được.”

Kiều Thời Khiêm chỉ có thể đồng ý.

Hai người đến công ty, Ôn Hủ Hủ mở máy tính lên, chuẩn bị bán tháo cổ phiếu tại thị trường chứng khoán vừa mở lên.

Nhưng cô không ngờ, mấy phút sau, cổ phiếu ngày hôm qua vẫn còn rất được giá đột nhiên lại bị ngã giá!

Tại sao có thể như vậy được?

Vẻ mặt Ôn Hủ Hủ thay đổi, cô lập tức đi ra ngoài tìm Lâm n.

”Lâm n tiên sinh, có chuyện gì vậy? Cổ phiếu của Vân Đoan Nhất Phẩm sao lại bị giảm khi mới bắt đầu phiên giao dịch được?”

”Ừm, tôi đã biết chuyện này rồi.”

Lâm n cũng đã thấy chuyện này, cho nên vẻ mặt ông ta lúc này cũng vô cùng nghiêm trọng.

Ôn Hủ Hủ đột nhiên có cảm giác vô cùng xấu: ”Vậy chúng ta làm gì bây giờ?”

Lâm n nhíu mày: ”Tôi sẽ tra xem bây giờ đang có việc gì. Cô trấn an luật sư Kiều chút, sau khi tôi tìm hiểu được sẽ nói cho cô biết.”

”…”

Ôn Hủ Hủ bỗng nhiên cảm thấy vô cùng buồn bực.

Nửa tiếng sau, phía Lâm n cuối cùng cũng có tin tức, ông ta nói họ bị báo cáo.

”Báo cáo? Vì sao lại báo cáo? Đây chỉ là một cổ phiếu nhỏ, chúng ta cũng sẽ không tạo ra quá nhiều xao động cho thị trường chứng khoán, sao lại bị người khác để ý mà báo cáo được?”

Ôn Hủ Hủ nghe được đáp án này thì cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Lâm n cũng cảm thấy khó tin.

Nhưng chuyện đã xảy ra, bọn họ cũng chỉ có thể giải quyết.

Ngày hôm đó Ôn Hủ Hủ không làm được gì để tập trung giải quyết chuyện này, chiều lúc tan làm, cô cũng không còn cách nào khác ngoài đưa Kiều Thời Khiêm về.

Sau khi thấy anh ta xuất hiện, vẻ mặt Ôn Cận có thể nói là lạnh như băng.

”Chuyện đó… Chuyện kia xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn, em yên tâm, anh ấy chỉ ở lại một buổi tối nữa thôi, ngày mai, ngày mai chị nhất định sẽ giải quyết xong chuyện của anh ấy rồi để anh ấy đi, được không?”

Ôn Hủ Hủ thấy vẻ mặt cậu như vậy thì chỉ có thể cẩn thận dỗ dành.

Vẻ mặt Ôn Cận vẫn rất lạnh lùng, cuối cùng chỉ để lại cho cô một câu: ”Được, vậy để em xem ngày mai chị có để anh ta đi được không.”

Sau đó cậu mang theo Nhược Nhược cũng không vui vẻ lắm về phòng.

Ôn Hủ Hủ: ”…”

”Hay là… anh ở khách sạn? Đừng tự làm khó bản thân mình.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 719


Chương 719

Cũng không biết Kiều Thời Khiêm đã đứng sau lưng cô từ lúc nào, anh ta thấy Ôn Cận và Nhược Nhược bài xích mình như vậy thì không thể không tự đề xuất rời đi.

Ôn Hủ Hủ nhíu mày.

Trong một giây nào đấy cô vẫn muốn đồng ý.

Nhưng cô vốn là một người hiền lành, cô nhìn thoáng ra ngoài, bầu trời bên ngoài tối đen, cô vẫy tay: ”Không cần, tính nó trẻ con một chút mà thôi, anh đừng so đo với hai đứa nhỏ.”

Sau đó cô đi nấu cơm.

Ôn Hủ Hủ đúng là không quá quan tâm đ ến chuyện này vì cô tin tưởng thủ đoạn của Lâm n, cô cũng tin tưởng thực lực của mình.

Ngày mai nhất định có thể giải quyết chuyện này.

Nhưng ngày hôm sau cô vẫn bị vả mặt.

”Tra được rồi, chính người của Vân Đoan Nhất Phẩm đã tự báo cáo, có lẽ họ biết quan hệ của chúng ta và luật sư Kiều nên hôm qua lúc cô thả cổ phiếu ra đã bị bọn họ theo dõi.”

”Vậy… vậy làm sao bây giờ?”

Ôn Hủ Hủ nhận được tin thì gần như mất hết kiên nhẫn…

Lâm n nhún vai: ”Hết cách rồi, chỉ có thể làm theo thủ tục thôi, cũng may lúc cô thao túng không có chuyện gì bất ngờ, có lẽ Ủy ban Điều tiết Ngân hàng sẽ đánh giá một thời gian rồi thả thôi.”

”Mất bao lâu?”

”Chắc một tuần.” Lâm n cho một thời gian cụ thể.

Móa!

Ôn Hủ Hủ nghe xong chỉ muốn mắng người.

Nhưng cũng may Kiều Thời Khiêm cũng chủ động hiểu được, sau khi nghe được giới hạn thời gian, anh ta chủ động đi đặt khách sạn, chỉ nói có việc sẽ đến tìm Ôn Hủ Hủ.

Lúc này Ôn Hủ Hủ mới thở ra một hơi.

Lúc tan làm, vì để dỗ dành hai đứa nhỏ kia mà cô còn cố ý mua đồ ngọt về.

”Ơ? Bảo bối, sao lại có một mình con ngồi đây chơi vậy? Cậu đâu?”

”Con không biết…”

Tiểu Nhược Nhược vừa gọi điện cho hai anh hơn, bé đang ủ rũ ngồi chơi đồ chơi, ngay cả mẹ về cũng không quá vui vẻ.

Anh trai nói họ đều đã thầm nhắc nhở ba rất nhiều lần nhưng ba vẫn không có chút phản ứng nào, nhắc đến quá nhiều lần còn bị ba quát, nói họ sau đừng nhắc đến mẹ nữa.

Đúng vậy, ba đã không còn nhớ được khoảng thời gian ở bên cạnh mẹ, sao ba còn muốn nghe thấy tên mẹ nữa chứ?

Mắt Tiểu Nhược Nhược dần đỏ lên.

Ôn Hủ Hủ phát hiện ra, cô còn nghĩ rằng bé ở nhà trẻ bị ai bắt nạt, cô nhanh chóng ngồi xuống trước mặt bé: ”Sao vậy? Bé cưng, con có chuyện gì không vui sao?”

”Không có, chỉ là… chỉ là nhớ anh, mẹ, ba thật sự không cần chúng ta nữa sao?”

Khuôn mặt đứa nhỏ toàn là nước mắt, bé ngẩng đầu lên nhìn mẹ.

Ôn Hủ Hủ giật mình.

Dường như trái tim bị đâm mạnh một cái, cô bị tấn công bất ngờ không chút phòng bị, những đau đớn mà cô tự cho rằng bản thân đã quên lại tràn ra như thủy triều.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 720


Chương 720

Thật ra cô đều biết việc cô nhóc này lén gọi điện cho anh trai.

Cô không lật tẩy cô bé, vì cô không muốn để anh em họ thành người xa lạ, cô vẫn muốn mấy đứa nhỏ thường xuyên liên lạc với nhau. Còn nữa, ít hay nhiều gì đó cô cũng muốn biết một chút chuyện ở bên kia qua điện thoại.

Nhưng đứa nhỏ đột nhiên hỏi câu hỏi này.

Có nghĩa là sao?

Ôn Hủ Hủ bế bé lên ôm vào ngực, một lúc lâu sau cô mới nói: “Sẽ không, sao ba và anh lại không cần con chứ? Họ chỉ bận quá mà thôi.”

”Nhưng mà ba không gọi cho Nhược Nhược, ngày nào ba cũng ở cùng dì Lạc, ba không cần bé cưng của ba nữa rồi.”

Đứa nhỏ này cuối cùng vẫn quá ngây thơ, chỉ mấy câu bé đã nói hết những chuyện mình biết ra.

Ôn Hủ Hủ nghe xong cảm thấy rất khó chịu.

Xem ra tình hình ở bên kia khiến bé con buồn rồi.

Ngày nào cũng ở cùng dì Lạc?

Thật sự quên hết rồi sao?

Ôn Hủ Hủ ôm đứa nhỏ, trái tim lạnh như băng, cô nhớ đến những lời mà người phụ nữ tên Lạc Du kia gào thét trước cổng nhà chính.

Lúc đó cô ta nói người đàn ông kia căn bản không quên Ôn Hủ Hủ.

Cô không tin.

Nhưng bây giờ nghĩ lại thì dường như cũng có chút manh mối về chuyện này.

Ví dụ như hắn luôn miệng nói muốn ném cô cho chó ăn, nhưng ở trại chó lại không làm gì cô, thậm chí còn nuôi cô rất tốt.

Còn nữa, ngày đó ở Lam Sắc Yêu Cơ, hắn thật sự xuất hiện chỉ vì đang theo dõi Hoắc Kiêu thôi sao? Trùng hợp như vậy sao?

Hơn nữa, sau đó hắn còn cõng cô, lúc ở khách sạn còn quan tâm chuẩn bị cho cô như vậy.

Ôn Hủ Hủ nghĩ đi nghĩ lại…

Đột nhiên cô cảm thấy trái tim mình rất đau, đau đến mức không thể thở được…

Không sao, khi nào sinh nhật bé cưng mẹ sẽ mang con về gặp họ.” Dường như cô đã hạ quyết tâm bước một bước về phía trước.

”Thật sao?”

Quả nhiên Tiểu Nhược Nhược ngừng khóc, đôi mắt to đỏ bừng cũng vui vẻ nhìn mẹ.

Quá tuyệt vời!

Vậy mà mẹ lại đồng ý mang bé về, bé phải nhanh chóng báo tin tốt này cho anh trai mới được.

Cuối cùng đứa nhỏ cũng không còn ồn ào, lúc này Ôn Hủ Hủ mới đi vào bếp nấu cơm.

Mấy phút sau, hai anh em sinh đôi ở thành phố A trong nước cách đây rất xa nhận được điện thoại của em gái.

”Em nói mẹ muốn về vào sinh nhật của chúng ta sao?”

“Đúng vậy, mẹ vừa mới nói với em đó, mẹ nói muốn dẫn em về gặp các anh, các anh vui không?” Cô bé vui vẻ nói trong điện thoại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 721


Chương 721

Vui chứ!

Sao có thể không vui được?

Nhưng bây giờ tình trạng của ba như thế này, cho dù hai người họ có về thì hai anh em cũng cảm thấy rất lo lắng không biết có gặp được họ không.

Vì mấy hôm nay, chỉ cần hai bé nhắc đến mẹ là ba sẽ càng tức giận hơn, trong nhà cũng bắt đầu cấm hai bé nhắc đến chữ ”mẹ”.

”Haiz…”

Mặc Bảo cúp điện thoại xong ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ mà thở dài.

Múi giờ trong nước và nước Mỹ cách nhau mấy tiếng, cho nên lúc em gái gọi về thì bên này đang là rạng sáng.

Hoắc Dận cũng bị đánh thức, cậu nghe thấy tiếng em trai thở dài, đôi mắt xinh đẹp lấp lánh nhìn về phía Mặc Bảo.

”Sao vậy?”

“Em gái nói mẹ sẽ mang con bé về vào ngày sinh nhật của chúng ta.”

”Vậy không phải rất tốt sao?” Khuôn mặt nhỏ lạnh lùng của Hoắc Dận lập tức hiện lên sự vui mừng.

Nhưng Mặc Bảo vẫn thở dài thở ngắn.

”Tốt thì tốt, nhưng anh không thấy tính tình ba mấy hôm nay sao? Còn không cho chúng ta nhắc đến mẹ nữa, nếu như mẹ thật sự về thì ba sẽ đồng ý cho chúng ta gặp mẹ sao?”

”Để anh nói với ba.”

Hoắc Dận vô cùng dứt khoát nói.

Đứa nhỏ này ở một số phương diện vô cùng giống Hoắc Tư Tước, nếu là chuyện bé muốn làm thì sẽ không có ai có thể ngăn được.

Thế là sáng hôm sau, lúc Hoắc Tư Tước muốn đưa hai đứa nhỏ đến nhà trẻ, Hoắc Dận đeo cặp sách nhỏ vô cùng nghiêm túc đứng trước mặt ba nói.

”Ba, con muốn nói với ba một chuyện.”

”Hửm?”

Hoắc Tư Tước rất quen với cách nói chuyện này của con trai cả nhà mình, dù sao đứa nhỏ cũng là do hắn nuôi lớn.

Hoắc Dận đứng thẳng trước mặt ba, cậu bé ngẩng đầu lên, vô cùng nghiêm túc nói cho hắn nghe: ”Con đã gọi điện cho mẹ, mẹ nói, vào ngày sinh nhật của tụi con, mẹ sẽ mang em gái về gặp chúng ta.”

”Gặp cái gì?”

Sắc mặt Hoắc Tư Tước lập tức trầm xuống, dường như hắn sẽ lập tức phủ nhận chuyện này ở giây tiếp theo vậy.

Mặc Bảo ở bên cạnh sợ hãi nhìn hai người.

Nhưng Hoắc Dận lại không chút hoang mang nói tiếp: ”Đúng vậy, gặp mặt, ba, ba không thể từ chối chuyện này, nếu như ba không đồng ý thì con và em trai từ ngày hôm nay sẽ không đi học nữa, hơn nữa chúng con cũng không đảm bảo rằng mình có khả năng trốn đến Mỹ tìm mẹ không đâu!”

”…”

Wow!!!

Làm rất tốt!

Mặc Bảo ở bên cạnh cho anh trai một ngón like.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 722


Chương 722

Hoắc Tư Tước thì tức đến mức gân xanh nổi lên rõ trên thái dương, nếu không phải đúng lúc này dì Vương nghe thấy tiếng động chạy ra ngoài thì hắn đã lập tức bùng nổ.

”Tiên sinh, nếu như đứa nhỏ đã nói chuyện với mẹ rồi thì ngài cũng đừng làm chúng thất vọng, một năm chỉ có một lần sinh nhật, ngài thỏa mãn ước nguyện của hai đứa nhỏ không phải tốt hơn sao?”

”Dì Vương, sao có thể như vậy được? Những chuyện thế này có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai, nói về mặt tâm lí, mấy đứa nhỏ sẽ bị ỷ lại.”

Đúng là nhà đã dột còn gặp mưa, lúc này Lạc Du đi đến.

Sắc mặt dì Vương cũng trở nên rất khó coi.

Nhưng là một người hầu, dì ấy cũng không tiện nói thêm gì.

Kết quả cuối cùng Hoắc Tư Tước vẫn không đồng ý chuyện này.

Đồng thời, vì để phòng hai chuyện Hoắc Dận nói sẽ xảy ra, hắn còn đặc biệt ra lệnh cho hai vệ sĩ đi theo hai đứa nhỏ 24/24.

Hoắc Dận thấy vậy thì lập tức nổ tung: ”Ba thối, ba khiến con quá thất vọng, mẹ đã chủ động đi tìm ba mà ba còn giận mẹ, ba căn bản không phải đàn ông!”

Sau đó cậu ném cặp đi rồi khóc chạy về phòng, không ra ngoài nữa.

Cửa chính chìm vào im lặng.

Dì Vương, Lạc Du và mấy vệ sĩ đều cứng người, không ai dám nói một chữ.

Dì Vương vừa mừng vừa lo, mừng là vì đứa nhỏ này lại dám lớn tiếng nói vậy với ba, còn lo là vì không biết tiên sinh sẽ có phản ứng như thế nào.

Nhưng dì ấy đã phải thất vọng rồi, Hoắc Tư Tước chỉ đứng im lặng đúng một giây.

Sau đó hắn nhìn cặp sách trên mặt đất rồi nhìn về phía đứa bé mới chạy lên, nổi giận nói: ”Hoắc Dận, con ngứa da đúng không? Con muốn bị đánh thật đấy à?”

Mặc Bảo vẫn còn đứng ở cửa chính: ”…”

Cuối cùng ánh sáng hi vọng lẻ loi trong mắt cậu bé cũng hoàn toàn bị dập tắt.

*

Tối hôm đó Ôn Hủ Hủ cũng không ngủ ngon.

Vì cô phát hiện em họ Ôn Cận vẫn đối xử với mình rất lạnh nhạt, ngay cả bữa tối cậu cũng không nói chuyện với cô.

Chẳng lẽ cậu biết Kiều Thời Khiêm còn chưa rời đi?

Ôn Hủ Hủ hít một hơi, quyết định mai đến công ty sẽ tìm Lâm n để hỏi về hạng mục của ông trùm dầu mỏ, sau đó cô có thể kiếm cớ để mặc kệ chuyện của Kiều Thời Khiêm.

Hôm sau, quả nhiên Ôn Cận vẫn rất lạnh nhạt đi cùng với Nhược Nhược.

”Được rồi, hôm nay chị sẽ đi hỏi về dự án kia, nhận được rồi chị sẽ đi Trung Quốc.”

”Thật sao?”

Quả nhiên sắc mặt Ôn Cận thay đổi.

Ôn Hủ Hủ cũng hết cách, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp.

Vì chỉ có người nhà mới quan tâm đ ến bạn như vậy, ngày trước Kiều Thời Khiêm lừa cô nên người em họ này đương nhiên sẽ không muốn thân thiết với anh ta.

Ôn Cận rất vui vẻ mà đưa Ôn Hủ Hủ đến công ty.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 723


Chương 723

Hai tiếng sau, quả nhiên Ôn Hủ Hủ thành công lấy được hạng mục kia từ chỗ Lâm n.

Nhưng lúc cô đi ra Lâm n lại nói với cô: ”Nancy, nếu cô muốn làm dự án này thì tốt nhất nên chuẩn bị luật sư cho mình.”

”Vì sao?” Ôn Hủ Hủ cảm thấy rất khó hiểu: ”Tại sao tôi lại cần luật sư? Lúc trước chưa từng có chuyện như vậy.”

Lâm n gật nhẹ đầu, không phủ nhận lời cô vừa nói.

Nhưng ông ta lại lập tức lấy một tập tài liệu chi tiết về phía bên kia ra đưa cho cô.

”Bên phía bọn họ rất nguy hiểm, cho nên lúc buôn bán hay giao dịch sẽ thường có luật sư, như vậy mới có thể đảm bảo cho hợp đồng và khoản tiền.”

”…”

Tuyệt vời, vậy mà còn cả giao dịch trực tiếp!

Ôn Hủ Hủ không còn cách nào khác: ”Được, vậy ông sắp xếp cho tôi một người, tôi đi với người đó.”

Lâm n lập tức cười: ”Đã sắp xếp ổn thỏa cho cô rồi.”

”Ai?”

”Luật sư Kiều đó, anh ta là luật sư hàng đầu, đến lúc đó cô đi cùng với anh ta tuyệt đối không bị thiệt.” Lâm n còn cảm thấy mình mới nhặt được bảo bối.

Ôn Hủ Hủ rất muốn mắng người.

Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Sao người này giống như keo 502 muốn bỏ cũng không được vậy?

Ôn Hủ Hủ trực tiếp mất hết kiên nhẫn.

Cô nói với Lâm n, nếu như không đổi luật sư cho mình thì cô sẽ không làm dự án này.

Về đến nhà, quả nhiên Ôn Cận hỏi lại chuyện này.

Ôn Hủ Hủ chỉ có thể ấp úng nói với cậu một chút, nhưng cô nhiều lần nhấn mạnh rằng bản thân đã từ chối chuyện này, cô yêu cầu Lâm n sắp xếp cho mình một luật sư khác.

Nhưng kì lạ là sau khi Ôn Cận nghe xong cũng không tức giận.

”Em biết rồi.”

”Hả?”

Ôn Hủ Hủ bị dáng vẻ bình tĩnh khác thường này của cậu làm cho bất an.

Cậu không tức giận?

Quả nhiên ngày hôm sau Ôn Hủ Hủ vẫn không ném được viên kẹo da trâu kia.

“Nancy, cô đi làm chưa? Khách hàng kia gọi điện thoại đến, nói rằng hôm nay sẽ qua.”

“Hả? Nhanh vậy?”

“Đúng, bên họ rất hỗn loạn, có thể giao dịch sớm một chút là chuyện tốt với họ.” Lâm n giải thích ngắn gọn qua điện thoại, ý tứ rất rõ ràng, ông ta hy vọng Ôn Hủ Hủ nhanh xuất phát.

Hết cách, Ôn Hủ Hủ chỉ có thể đi đến công ty.

Quả nhiên, sau khi đên công ty, Lâm n đã mua xong vé máy bay cho cô.

Nhưng, không phải một vé mà là hai vé.

“Ông…”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 724


Chương 724

“Được rồi, Nancy, tôi biết bây giờ cô không muốn làm phiền luật sư Kiều, nhưng việc khẩn cấp chúng ta đã không có thời gian để tìm luật sư khác, nên cô xem như da mặt dày một chút đi nhé.”

Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Ôn Hủ Hủ, Lâm n vội thuyết phục.

Mà lúc này, Kiều Thời Khiêm cũng đến công ty và ngồi ở văn phòng của Lâm n, nghe thấy ông ta nói như vậy anh ta cũng nhanh chóng đứng dậy.

“Lâm n tiên sinh nói đùa rồi, Nancy giúp tôi một việc lớn như vậy mà tôi có thể làm chút gì đó cho cô ấy, là điều tôi cầu còn không được, làm sao có thể da mặt dày hay không được.”

“…”

Mặc dù trong lòng rất rất khó chịu!

Nhưng cuối cùng, cô chỉ có thể chấp nhận sắp xếp này, cô cũng không thể làm khó tiền được.

Ôn Hủ Hủ và Kiều Thời Khiêm đi sân bay, bởi vì sắp xếp khẩn cấp tạm thời nên Ôn Hủ Hủ vẫn chưa thông báo cho gia đình, vì thế trên đường đi sân bay cô liện tục gọi điện thoại cho Ôn Cận.

“Xin chào, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.”

“Xin chào…”

Người này rốt cuộc đã đi đâu?

Trong lúc quẫn trí vì lo lắng, Ôn Hủ Hủ chỉ muốn lập tức quay đầu về nhà xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Kiều Thời Khiêm ngồi bên cạnh cô, nhìn thấy cô liên tục gọi điện thoại thì vẻ mặt trông cũng không tốt lắm, do dự một chút, cuối cùng anh ta mở miệng: “Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”

“… Không có, chỉ là điện thoại em trai tôi gọi không được.”

“Hả?”

Thấy cô bằng lòng trả lời mình, Kiều Thời Khiêm rất vui vẻ: “Có phải ở nơi tín hiệu kém không? Hay là cô gọi vào điện thoại bàn ở nhà thử xem? Nếu không có ai nghe máy, thì có lẽ cậu ấy ở bên ngoài tín hiệu kém.”

Ôn Hủ Hủ: “…”

Lời này đã thật sự nhắc nhở cô.

Ôn Hủ Hủ lập tức gọi về nhà.

Cũng thật sự là sau khi cô gọi đi điện thoại đã gọi được, nhưng luôn không có ai nghe máy.

Nói như vậy, em trai cô thực sự không có ở nhà.

Trái tim Ôn Hủ Hủ cuối cùng cũng thả lỏng một chút, cô quyết định đến sân bay sẽ gọi lại.

Trên khuôn mặt đang nhìn phong cảnh bay lướt qua cửa sổ của Kiều Thời Khiêm cũng lộ ra nụ cười, chỉ thoáng qua nhưng rất rõ ràng, thậm chí là đôi mắt sau cặp kính.

Dường như, cũng đã khôi phục lại vẻ mặt trước đây.

Nhưng, có chút đáng tiếc là sau khi hai người họ đến sân bay, anh ta nhìn thấy một người, rất nhanh, ánh sáng đó lại biến mất.

“Tiểu Cận? Sao em ở đây? Ai bảo em đến? Em không phải… không phải…”

Ôn Hủ Hủ cũng rất sốc!

Cô bước tới trước, nhìn chằm chằm vào đứa em trai đến đây sớm hơn cô một bước, con ngươi chừng như sắp rớt ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 725


Chương 725

Đúng vậy, sao nó biết hôm nay họ phải đi nước C?

Bắt đầu từ đêm hôm qua nó luôn ở trong phòng mình, sáng hôm nay cũng không ra ngoài đưa Nhược Nhược đi nhà trẻ, sao lại đột ngột đến sân bay?

Hơn nữa, còn đến sớm hơn họ một bước!

Nhưng, Ôn Cận chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn cô: “Em gọi điện thoại đến công ty chị, đi mua vé máy bay cho em.”

Ôn Hủ Hủ: “…”

Cuối cùng Kiều Thời Khiêm cũng không nhịn được, bước lên một bước: “Ôn Cận, chúng tôi đi bàn việc kinh doanh, cậu đừng nên đi theo, nơi đó rất nguy hiểm, vả lại ở đây còn có đứa trẻ phải chăm sóc.”

“Ờ, đúng đúng đúng, Tiểu Cận, em nên ở lại đây đi, nếu Nhược Nhược thấy hai chúng ta đều không ở đây chắc chắn nó…” Ôn Hủ Hủ cũng nhớ ra.

Nhưng, cô còn chưa nói hết lời thì đứa em trai này đã ngắt lời cô một lần nữa.

“Rốt cuộc là chị đi bàn việc kinh doanh? Hay là đi vui vẻ với anh ta?”

Cậu rất không khách sáo và có những lời lẽ xúc phạm.

Và, không biết có phải là ảo giác của Ôn Hủ Hủ hay không mà cô lại nghe thấy trong giọng nói của cậu còn có một tia sát khí cực kỳ ớn lạnh.

Có phải cô đã nhìn nhầm rồi không?

Sao bỗng nhiên lại cảm thấy giống như thay đổi thành một người khác vậy?

Trước đây nó có quá đáng như vậy không?

Mặc dù cô dung túng cho sự quan tâm của cậu với mình, nhưng dù sao cô cũng là chị cậu, nói lời như vậy có phải không biết lớn nhỏ rồi không?

Ôn Hủ Hủ ngạc nhiên nhìn em trai: “Ôn Cận, em nói chuyện kiểu gì đấy? Đương nhiên là bọn chị đi bàn chuyện kinh doanh, không cho em đi là vì đứa trẻ không có ai chăm sóc.”

Không ngờ, vẻ mặt Ôn Cận lại không có cảm xúc: “Em đã sắp xếp xong cả rồi, chị không cần lo lắng.”

Ôn Hủ Hủ: “…”

Lời cũng đã nói đến mức này rồi, Ôn Hủ Hủ cũng biết mình không thể thuyết phục được cậu.

Thôi vậy, có thể là cậu biết Kiều Thời Khiêm đi cùng mình nên mới cố chấp phản nghịch như vậy.

Phải biết rằng, bởi vì mấy hôm trước dẫn người này về nhà mà cậu đã nhiều lần tức giận với cô.

Ôn Hủ Hủ không nghĩ gì khác, trực tiếp mua vé máy bay cùng chuyến cho em trai.

Kể từ khi cầm được vé máy bay thì sắc mặt Ôn Cận mới khá hơn một chút.

Nhưng, sau khi ba người họ lên máy bay, nhìn thấy vé máy bay của Ôn Hủ Hủ và Kiều Thời Khiêm cùng hàng ghế, không được sự cho phép của Kiều Thời Khiêm cậu đã trực tiếp giành lấy vé trong tay anh ta.

“Anh sang bên kia ngồi.”

“Tại sao?” Kiều Thời Khiêm bị coi thường đã đủ, cuối cùng cũng bùng nổ.

Nhưng thiếu niên này lại kéo người phụ nữ ở phía sau nhét vào chỗ ngồi, sau đó đặt mông ngồi xuống bên cạnh cô.

“Bởi vì muốn anh cách xa chị ấy một chút.”

“Cậu…”

“Được rồi được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa, vậy Thời Khiêm anh ngồi chỗ của Tiểu Cận nhé, cũng không xa lắm đâu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 706


Chương 706

Đúng lúc này có một bác gái đi ngang qua bên cạnh, nhìn thấy cô đứng không vững thì đi đến quan tâm hỏi han.

Ôn Hủ Hủ: “…”

Làm sao cô lại không sao được đây?

Mặc dù bây giờ cô đã không có quan hệ gì với hắn, nhưng có những thứ đã khắc sâu vào trong xương cốt, không phải cô muốn nói không quan tâm thì có thể không quan tâm.

Nhặt điện thoại lên, Ôn Hủ Hủ loạng choạng chặn lại một chiếc xe đi đến vịnh Thiển Thủy.

Cô phải đi làm rõ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nửa tiếng sau ở vịnh Thiển Thủy.

“Xảy ra chuyện gì? Hoắc Tư Tước vẫn chưa ra ngoài sao?”

“Không phải nói lời vô ích à, hôm nay làm sao hắn có thể ra ngoài? Không nhìn thấy đằng sau cánh cổng kia đều là vệ sĩ vũ trang đầy đủ hả?”

“…”

Ôn Hủ Hủ thế nào cũng không ngờ, sau khi mình đến lại nhìn thấy bên ngoài Hoàng Đình số 1 đều là phóng viên!

Những người đó dường như đều muốn bắt được tin tức nóng hổi, xe cộ, số người và đủ loại máy ảnh, quả thực đã vây kín nơi này đến nỗi con ruồi cũng không thể bay lọt.

Thấy vậy, Ôn Hủ Hủ lập tức rụt cái chân thò ra trở về.

Cô không phải người bình thường mà là vợ trước của Hoắc Tư Tước, những phóng viên này chắc chắn có người biết cô, nếu để họ phát hiện ra cô e rằng sẽ là một trận gió tanh mưa máu với người đàn ông đó.

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ chỉ có thể cắn răng, từ bỏ đi vào.

Nhưng nếu không vào thì làm sao cô có thể nghe ngóng được chuyện này?

Ôn Hủ Hủ sốt ruột giống như con kiến trong ổ nóng.

Cũng chính vào lúc này, không biết có phải là người trong Hoàng Đình số 1 nhìn thấy cô không hay là như thế nào? Bỗng nhiên điện thoại cô vang lên.

“Alo?”

“Mẹ ơi, là con, huhu…”

Là Mặc Bảo, sau khi thằng bé gọi điện thoại được cho mẹ thì òa khóa trong điện thoại.

Nghe thấy vậy, Ôn Hủ Hủ chợt lo lắng, trong lòng càng thêm sốt ruột: “Mặc Mặc, con đừng khóc, mẹ ở đây. Con mau nói cho mẹ biết, bây giờ bên trong rốt cuộc có chuyện gì? Ba con đâu? Còn anh đâu? Các con bây giờ thế nào hả?”

“Huhu, mẹ ơi, ba được chú Lãnh đưa đi rồi, con và anh… ở đây, mẹ ơi thật đáng sợ, ba muốn giết dì Lạc…”

Đứa trẻ mới năm tuổi, bởi vì tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ đó mà đến bây giờ vẫn chưa hết bàng hoàng, nói chuyện cũng nghẹn ngào.

Nghe vậy, Ôn Hủ Hủ lại như sét đánh ngang tai!

Cô không tin những gì trên mạng nói, nhưng bây giờ nghe được từ trong miệng con trai mình thì cô lại không thể không bắt đầu nhìn thẳng vào tính xác thực của chuyện này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 707


Chương 707

Hắn thật sự muốn giết Lạc Du ư.

Tại sao?

Tay chân Ôn Hủ Hủ lạnh như băng, mất một lúc lâu sau mới ép mình bình tĩnh lại, sau đó tiếp tục trò chuyện bình thường với đứa trẻ trong điện thoại.

“Mặc Bảo ngoan, đừng sợ, có thể ba… chỉ là bị bệnh thôi, như thế này nhé con có thể nói với mẹ chuyện gì đã xảy ra không? Con yên tâm, mẹ là bác sĩ, chỉ khi nào mẹ biết chuyện gì xảy ra thì mẹ mới có thể cứu được ba.”

“Thật không ạ?”

“Đương nhiên là thật, thế này nhé, con bảo anh nói với mẹ, có được không?”

Ôn Hủ Hủ đã nghe ra được sự sợ hãi và bồn chồn của con trai út, thế là dỗ cậu bé đưa điện thoại cho con trai cả Hoắc Dận trưởng thành và ổn định hơn một chút.

Quả nhiên, giây lát sau, Hoắc Dận cầm điện thoại bình tĩnh kể cho mẹ nghe chuyện đã xảy ra đêm qua.

“Mẹ, là do người phụ nữ đó, bà ta mới là thủ phạm khiến cho ba phát bệnh!” Sau khi kể xong chuyện này, Hoắc Dận cũng bật khóc và không hề do dự cho rằng Lạc Du chính là hung thủ trong chuyện này.

Quả thực, Lạc Du không thể được tha thứ trong chuyện này!

Ôn Hủ Hủ cầm điện thoại, sau khi cố gắng an ủi hai đứa trẻ trong điện thoại thì cúp máy, cô lập tức ngồi vào trong xe.

Nếu là Lãnh Tự đưa đi thì không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn, theo như suy đoán của cô, anh ta chắc chắc sẽ đưa người này đến nhà cũ tìm ông cụ.

Ôn Hủ Hủ gọi xe đi thẳng đến nhà cũ của nhà họ Hoắc.

Quả nhiên, sau khi đến đây cô đã nhìn thấy chiếc Bentley màu đen quen thuộc.

Nhưng, khi cô muốn đi vào thì bị ngăn lại.

“Tôi chỉ vào thăm hắn.”

“Ôn tiểu thư, không cần, ông cụ đã nói trong khoảng thời gian này sẽ không gặp bất cứ ai, hơn nữa cho dù là Ôn tiểu thư cô vào cũng vô dụng, cô nói có phải không?”

Người ngăn cô lại chính là Hà Đình Ngọc quản gia luôn ở bên cạnh ông cụ.

Từ sau khi Ôn Hủ Hủ biết tất cả sự thật, cắt đứt quan hệ với nhà họ Hoắc và khi ông cụ hối hận chuyện mình đã làm năm đó thì thái độ của người này đối với Ôn Hủ Hủ cũng tốt lên rất nhiều.

Nhưng, lúc này ông ta vẫn không cho Ôn Hủ Hủ đi vào.

Ôn Hủ Hủ bất lực, chỉ có thể im lặng đứng ở đó một lúc, sau đó chán nản xoay người rời đi.

Mà cùng lúc rời đi thì cô nhìn thấy một chiếc BMW màu trắng lái đến từ đối diện cô, cô liếc khóe mắt nhìn, đúng lúc nhìn rõ người bên trong chính là người nhà họ Lạc.

Lạc Du!

Đồng tử của cô lập tức rụt lại, trực tiếp bảo tài xế dừng chiếc xe đó lại.

“Cô đang làm gì hả?”

Nhìn thấy xe mình bị dừng lại, quả nhiên Lạc Du đang lái xe lập tức hạ cửa kính xuống thò đầu ra chửi bới.

Thấy vậy, Ôn Hủ Hủ bước nhanh đến trước mặt cô ta: “Cô xuống đây cho tôi!”

Thật sự cô chưa bao giờ tức giận như thế này, gằn từng chữ vào trong tai người đàn bà này, hai tay liền đưa về phía tay nắm cửa xe cô ta, định ép cưỡng ép mở cửa xe cô ta.

Lạc Du lập tức hoảng sợ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 708


Chương 708

“Cô có bệnh à, ai cho cô đến đây giở thói ngang ngược hả? Có bệnh thì nên đến bệnh viện điều trị sớm đi!” Mắng xong, cô ta trực tiếp đạp chân ga.

Ôn Hủ Hủ: “…”

May là lúc này Hà Đình Ngọc cũng đến, sau khi nhìn thấy cảnh này liền túm lấy cánh tay cô, kéo lại.

Nếu không, cô sẽ bị người đàn bà này cán qua.

Đầu óc cô ta thật sự có bệnh ư?

Ôn Hủ Hủ muốn tức điên!

“Được rồi, chuyện này bố mẹ cô ta đã dạy dỗ cô ta rồi, Ôn tiểu thư cô đừng ở đây làm phiền cô ta nữa, cô ta cũng không phải cố ý.”

“Không phải cố ý ư? Chỉ một câu nhẹ nhàng như vậy là xong sao? Ông có biết chính bởi vì cô ta như thế này mà thiếu gia nhà các ông rất có thể sẽ bị cô ta hủy hoại không?”

Không nghe điều này còn đỡ, vừa nghe xong Ôn Hủ Hủ càng thêm tức giận và phản bác gay gắt ngay tại chỗ.

Hà Đình Ngọc: “…”

Vào lúc ông ta muốn tìm lời hữu ích để khuyên thì bỗng nhiên, người đàn bà vừa rồi Ôn Hủ Hủ ra sức ngăn cũng không ngăn được lại bước xuống sau câu nói này của cô.

“Lạch cạch…” Một âm thanh chói tai vang lên!

Chiếc BMW màu trắng lại dừng lại vào lúc này.

“Tôi hủy hoại hắn? Ôn Hủ Hủ, cô nói rõ ràng cho tôi rốt cuộc là ai sẽ hủy hoại hắn? Hả? Lạc Du lao ra khỏi xe, chạy thẳng đến trước mặt Ôn Hủ Hủ.

Cơn tức giận của Ôn Hủ Hủ đang không có nơi nào để trút, nhìn thấy cô ta lại chủ động đi ra thì cũng không khách sáo nữa.

“Tôi nói còn không đủ rõ ràng sao? Bản thân cô đã làm chuyện gì cô không biết ư?”

“Phải, tôi biết nhưng cô có biết tại sao tôi phải làm như vậy không? Đó đều là vì cô!” Lạc Du gào lên, ngón tay cũng sắp chỉ lên trên đầu Ôn Hủ Hủ.

Lúc này vợ chồng Lạc Thiên Nam cũng bước xuống, sau khi nhìn thấy cảnh này họ vội đi tới muốn ngăn con gái mình lại.

Nhìn thấy gia đình này, Ôn Hủ Hủ nghĩ đến cảnh tượng lần trước lúc đi đến nhà họ Lạc họ đảo ngược trắng đen ra vẻ đạo mạo, cũng lạnh lùng nở nụ cười.

“Phải, nhà họ Lạc các người không phải như thế này sao? Các người có khi nào sai? Người sai không phải đều là người khác à?”

“Cô xàm lắm! Cô không tin phải không? Được, vậy thì tôi nói cho cô biết tại sao tôi phải làm như vậy? Đêm hôm qua không phải cô ở cùng hắn ư? Không phải hắn còn đến cứu cô sao?”

“…”

Câu nói này thật sự khiến cho Ôn Hủ Hủ ngây người trong chốc lát.

Người đàn bà này, lại biết cả chuyện này.

Nhưng, đây không phải là trọng điểm, sau đó lời cô ta nói ra đã khiến cho cô càng sốc hơn: “Hắn giấu tôi, giả vờ như đã bị tôi xóa đi ký ức, nhưng căn bản hắn luôn nhớ cô, con đĩ cô là một khối u ác tính!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 709


Chương 709

Lạc Du khàn tiếng gào lên.

Vừa dứt lời, cuối cùng hiện trường đều yên lặng.

Đặc biệt là Ôn Hủ Hủ, cô chỉ cảm thấy đầu óc “ầm” lên một tiếng, nhìn chằm chằm vào người đàn bà này, tất cả những suy nghĩ cơ bản nhất cũng đều dừng lại.

Giả vờ?

Làm sao có thể?

Rõ ràng hắn lạnh lùng với mình như vậy còn nhốt mình vào trại chó, muốn xích mình lại bằng xích sắt cơ mà…

“Tôi đã nói với hắn rất nhiều lần, cô là quả bom hẹn giờ bên cạnh hắn, sớm muộn cũng sẽ hủy hoại hắn nhưng hắn lại không nghe. Nửa năm trước, khi cô cắt đứt quan hệ với hắn ở sân bay một mình hắn đi bộ trong mưa đủ ba tiếng, đi từ sân bay đến trung tâm thành phố cuối cùng câu nói trong miệng khi ngất đi vẫn là câu cô không cần hắn, Ôn Hủ Hủ tôi nói sai sao? Hả?!!”

Lạc Du bật khóc, những lời buộc tội cuồng loạn, tiếng chửi rủa cùng với những giọt nước mắt tuôn ra từ trong cổ họng cô ta, khoảnh khắc này không ai còn nghi ngờ, cô ta thật sự đau lòng vì người đàn ông này.

Bước chân Ôn Hủ Hủ loạng choạng.

Ngày đó, hắn lại đi bộ trong mưa đủ ba tiếng đồng hồ ư?

Cô không biết, cô nghĩ rằng sau khi họ cắt đứt quan hệ ở sân bay, hắn đã đi về ngay lập tức. Dù sao người đàn ông này cũng chưa bao giờ biểu hiện ở trước mặt cô rằng hắn rất yêu cô.

Cho dù là đêm hôm đó cô đi, họ ở trong ngôi làng nhỏ đó hắn cũng đối xử với cô như thế.

Từng giọt nước mắt của Ôn Hủ Hủ lã chã rơi xuống từ trong hốc mắt.

“Sau chuyện đó hắn sốt cao, mấy ngày mấy đêm đều không tỉnh, cô có biết lúc đó tôi rất sợ hắn xảy ra chuyện thế nào không? Cô có biết tình hình của hắn ra sao không, ai có thể đảm bảo sau khi hắn bị thương nặng như vậy sẽ không sao? Cho nên, tôi thôi miên hắn, giúp hắn xóa đi những ký ức về cô, tôi đã làm sai sao?”

“…”

“Là cô không muốn ở cùng hắn nên tôi mới dùng cách đó để bảo vệ hắn, không để cho hắn bị cô tổn thương, tôi sai sao? Bây giờ cô lại đến trêu chọc hắn, tôi là bác sĩ của hắn, phát hiện ra manh mối kịp thời ngăn lại, tôi có làm sai không? Cô nói cho tôi biết đi, Ôn Hủ Hủ!!”

Lời cô ta nói giống như con dao đâm từng nhát vào trong tim Ôn Hủ Hủ, đâm cô máu chảy đầm đìa.

Đến cuối cùng, ngay cả ý thức cũng dường như biến mất.

Đúng vậy, cô ta có sai chỗ nào đâu?

Mà Ôn Hủ Hủ cô, có tư cách gì để trách móc cô ta? Cô mới là đầu sỏ trong câu chuyện này.

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ đờ đẫn xoay người, sau đó giống như một cái xác không hồn lê đôi chân đã mất đi cảm giác, thất thần rời khỏi nơi này.

Hóa ra, mắt cô cũng có thể mù như thế…



Ôn Hủ Hủ về đến khách sạn.

Ba ngày sau đó cô đều không ra ngoài.

Cô trốn ở trong phòng, giống như con đà điểu, mỗi ngày đều vùi mình trong chăn không ăn không uống. Cô còn tắt điện thoại, rút dây điện thoại bàn trên đầu giường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 710


Chương 710

Ngoại trừ tivi cô thường mở mỗi ngày để xem tiến triển của tin tức bên trong.

Cho đến khi nhìn thấy bên trong đã trời yên biển lặng, cô mới dứt khoát rút phích cắm tivi, vùi mình trong bóng tối ba ngày trong căn phòng đóng rèm này.

Ba ngày sau, cuối cùng cửa phòng cũng vang lên tiếng gõ cửa như đánh trống.

“Ôn Hủ Hủ! Cô mở cửa ra cho tôi! Nếu không mở nữa thì ông đây sẽ đá cửa vào đấy!”

“…”

Ôn Hủ Hủ quấn chặt mình trong chăn nằm trên giường, trở mình xem như không nghe thấy.

Thế là cuối cùng cánh cửa này thật sự bị người ta đá mở ra từ bên ngoài.

“Đệch!”

Khoảnh khắc cánh cửa bị đá tung ra, người này nhìn thấy bên ngoài bầu trời trong xanh còn bên trong lại tối đen như mực, anh ta giật mình đổ mồ hôi lạnh ngay tại chỗ.

Đồ ngốc này, chắc sẽ không thật sự xảy ra chuyện đấy chứ?

Trì Úc lập tức chạy vào, vừa mở tất cả đèn lên vừa hét lớn: “Đồ ngốc? Cô ở đâu? Cô mau ra đây, có phải cô chết rồi không?”

Ôn Hủ Hủ: “…”

“Đệch, hóa ra cô ở đây à, mẹ nó suýt nữa cô làm tôi sợ muốn chết!” Cuối cùng Trì Úc phát hiện ra ngọn đồi nhỏ trên giường, liền vui mừng khôn xiết chạy vào.

Ôn Hủ Hủ hoàn toàn không muốn quan tâm đến anh ta.

Cô trở mình, quấn chăn quanh người, mệt mỏi mắng: “Anh đến làm gì? Cút ra ngoài!”

Trì Úc: “…”

Anh ta chưa bao giờ thấy người phụ nữ này không có sinh khí như vậy, cuối cùng cũng có chút tức giận, đứng ở đó kéo chăn trên người cô xuống.

“Cô nói tôi đến làm gì ư? Cô mất tích ba ngày, người khác còn tưởng cô đã bị phân xác rồi đấy,”

“Anh có bệnh à!”

Ôn Hủ Hủ đang ở trong trạng thái cực kỳ tiêu cực, nhìn thấy chăn bị giật đi lập tức leo xuống khỏi giường, muốn giật chăn lại.

Làm sao Trì Úc có thể cho cô được?

Anh ta ôm chăn chạy thẳng đến bên cửa sổ, kéo tất cả rèm cửa đã che kín ba ngày ra.

Ngay lập tức, Ôn Hủ Hủ ở trên giường chỉ cảm thấy có một ánh sáng chói mắt chiếu vào từ ngoài cửa sổ, đôi mắt đột nhiên đau nhói, cô đành phải lấy hai tay che mắt mình lại.

“Trì Úc, anh đang làm cái gì đấy hả? Mau kéo rèm lại cho tôi.”

Trì Úc: “Tôi không kéo đấy, cô nhìn xem mình trở thành cái dạng gì đi? Không phải chỉ bị người đàn bà kia chửi vài câu thôi sao? Đến mức suy sụp tinh thần vậy ư? Ôn Hủ Hủ trước đây đi đâu rồi?”

“…”

Ôn Hủ Hủ trước đây đã chết rồi.

Ôn Hủ Hủ ngồi thẫn thờ ở trên giường rất rất lâu, cuối cùng cũng thích ứng với ánh sáng nơi này, cô chậm rãi thả hai tay xuống, nhìn ánh sáng rực rỡ đã rất lâu không thấy.

“Anh đến tìm tôi, rốt cuộc là có chuyện gì?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 711


Chương 711

“Tôi có thể có chuyện gì? Chỉ là đến hỏi cô, Hoắc Tư Tước đã tỉnh rồi cô có muốn đi thăm hắn không?”

Tỉnh rồi?”

Lời này vừa dứt, trái tim giống như giếng cạn nước tù trong ba ngày của Ôn Hủ Hủ đang ngồi trên giường gần như giật nảy lên ngay lập tức

Nhưng, cũng chỉ một chút mà thôi.

Sau đó, bởi vì nghĩ đến lời mà ngày đó người đàn bà kia nói, cô lại từ từ trở nên im lặng.

“Cũng được, đã xuất hiện trước mọi người rồi, không phải, cô không đi thăm hắn à? Tôi nghe nói, lúc đó cô còn cãi nhau một trận với Lạc Du vì chuyện này mà, đã lo lắng như vậy bây giờ hắn tỉnh rồi thì tự mình đi thăm đi, há không phải tốt hơn sao?”

Trì Úc vẫn đang khuyên nhủ, muốn để cho người phụ nữ này đích thân đi thăm.

Nhưng Ôn Hủ Hủ mím chặt môi, cuối cùng lại chậm rãi lắc đầu: “Không đi, có lẽ sau này tôi sẽ cách xa hắn một chút.”

“Tại sao?”

“Bởi vì… tôi muốn để hắn sống lâu thêm một chút.”

Câu cuối cùng, Ôn Hủ Hủ tự nói trong lòng.

Trong ba ngày này, thực ra cũng có người đến tìm cô. Chính là ngày cô rút dây điện thoại bàn, người kia đã gọi điện đến nói cho cô biết đầu đuôi ngọn nguồn chuyện Hoắc Tư Tước phát bệnh ở vịnh Thiển Thủy.

Sau khi nói xong, ông ta xin lỗi cô.

“Ôn tiểu thư, chuyện ở nhà họ Lạc là lỗi của vợ chồng tôi, Lạc Thiên Nam tôi xin lỗi cô. Nhưng bây giờ đã thành thế này rồi, tôi tin cô cũng không muốn nhìn thấy hắn bị hủy hoại, cho nên lần này tôi sẽ đích thân ra tay, cô hiểu không?”

Nghe nói, khi người này gọi điện đến Hoắc Tư Tước vẫn chưa tỉnh.

Cho nên, ông ta quyết định tự mình ra tay xóa bỏ tất cả ký ức của hắn về Ôn Hủ Hủ cô, để sau này hắn sẽ không bị kích thích vì cô nữa và để đảm bảo an toàn cho tính mạng của hắn.

Nhưng lúc đó, khi nghe thấy lời này, Ôn Hủ Hủ đột nhiên phản đối dữ dội.

“Không, tôi không hiểu và tôi cũng không muốn hiểu, tôi hối hận rồi tôi sẽ không rời khỏi hắn, tôi không cho phép ông xóa đi ký ức của hắn, tôi sẽ ở cùng hắn, tôi không cho phép ông làm như vậy.”

Cô giống như một kẻ điên ngăn cản ông ta, thậm chí nhảy xuống khỏi giường định chạy ra ngoài ngăn ông ta lại.

Nhưng, Lạc Thiên Nam lại ném cho cô một câu.

Muộn rồi!

Ông ta nói, đã muộn rồi.

Ôn Hủ Hủ cúi đầu nhìn vào ánh nắng trong kẽ tay mình, cuối cùng trong tầm nhìn chói mắt, nước mắt tích tụ rất lâu rơi lã chã lên ga trải giường màu trắng.

“Trì Úc, tôi hối hận rồi, lúc ở sân bay tôi không nên đẩy hắn ra, tôi… tôi đã không còn cơ hội nữa rồi…”

Trì Úc: “…”

Rốt cuộc ngày hôm đó Ôn Hủ Hủ không đi gặp Hoắc Tư Tước, cô bảo Trì Úc đặt cho mình một vé máy bay bay về nước M, và chiều ngày hôm đó cô lên máy bay rời đi.

Hai ngày sau, tập đoàn Hoắc thị tổ chức buổi họp báo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 712


Chương 712

Trong buổi họp báo, người đàn ông cao quý phi phàm đó lại xuất hiện, hắn điềm tĩnh đứng dưới ánh đèn sân khấu, vẫn là vị vua của thành phố này.

Đi cùng là vị hôn thê như con chim nhỏ nép vào người đứng bên cạnh hắn.

Tin tức của tập đoàn Hoắc thị rất ồn ào, mặc dù cuối cùng đã bị ông cụ ép buộc đè xuống nhưng để thuyết phục mọi người vẫn phải có một lời giải thích.

Vì thế hôm nay, tất cả mọi người đều nhìn thấy tổng giám đốc Hoắc thị đã lâu không xuất hiện trên tivi, tuyên bố tổ chức lại hội đồng quản trị cấp cao của Hoắc thị.

Tổ chức lại?

Nghe thấy vậy, các phóng viên lập tức xôn xao.

Tổ chức lại không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa còn là một công ty lớn như vậy.

Nhưng ngay sau đó vị tổng giám đốc này đã cho họ một lý do hợp lý, đó chính là vụ bê bối về hắn gây xôn xao trên mạng những ngày trước đều là do vài thành viên của ban giám đốc vạch kế hoạch.

Bây giờ đã bị cảnh sát bắt giữ!

Nghe thấy vậy, cư dân mạng lại xôn xao.

Ngay sau đó, thiên kim nhà họ Lạc vị hôn thê của tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị được tung tin đã bị sát hại khi đó cũng mỉm cười duyên dáng nói với mọi người rằng, chuyện ngày đó bị quay được chẳng qua là một vài trò vui giữa hai vợ chồng họ mà thôi.

Các phóng viên: “…”

Đến lúc này, sự kiện tin tức rất được quan tâm này cuối cùng cũng đã đi đến hồi kết.

Hai ngày sau trong một tầng hầm nào đó, cuối cùng dưới sự tra tấn thành viên hội đồng quản trị họ Dương kia đã thú nhận mình thực sự cấu kết với người khác.

“Ban đầu tôi hợp tác với Hoắc Chính Hoa, ông ta đã đồng ý với tôi sẽ cho tôi nhiều cổ phần hơn sau khi con trai ông ta là Hoắc Kiêu lên nắm quyền.”

“Hoắc Chính Hoa?”

Lãnh Tự đang thẩm vấn ông ta không hài lòng lắm với câu trả lời này.

Bởi vì, đây hoàn toàn không phải là điều mà anh ta cần.

Hoắc Chính Hoa đã chết, đêm đó Hoắc Kiêu cũng bị tổng giám đốc đánh cho sống dở chết dở bây giờ còn nhốt ở nhà họ Hoắc, hắn ta không thể tìm sát thủ đến vịnh Thiển Thủy nhanh như vậy được.

Lãnh Tự cảm thấy chuyện này rất không bình thường.

Thế là, sau khi thẩm vấn thành viên hội đồng quản trị họ Dương này xong liền đến công ty tìm Hoắc Tư Tước.

“Tổng giám đốc, theo như suy đoán của tôi có lẽ Hoắc Kiêu không phải là hung thủ đêm hôm đó, viên đạn này chắc là của người khác.”

Anh ta lại lấy viên đạn kia ra đặt lên bàn làm việc trước mặt.

Hoắc Tư Tước vẫn ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi ở bên trong.

Tình trạng của hắn bây giờ hơi kém, trên khuôn mặt đẹp trai góc cạnh cũng mang theo một chút nhợt nhạt ốm yếu.

Nghe thấy lời này, qua khoảng bốn năm giây mới thấy hắn chậm rãi mở mở mắt ra: “Vốn không phải là hắn ta, thứ bỏ đi như Hoắc Kiêu cũng không thể bày ra được một kế hoạch tỉ mỉ như vậy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,546
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 713


Chương 713

“Cho nên ý của ngài là?”

“Điều tra tất cả ghi chép trong mấy năm nay của tên bỏ đi kia một chút, kể cả từng tiếp xúc với ai? Đã làm những chuyện gì? Đều điều tra rõ cho tôi!”

“Vâng, tổng giám đốc.”

Sắc mặt Lãnh Tự thay đổi, lập tức đồng ý.

Theo ý của BOSS thì Hoắc Kiêu đã trở thành quân cờ của người khác sao?

Điều này thật đáng sợ!

Rốt cuộc là ai? Lại dám chơi đùa cặp cha con này trong lòng bàn tay, và hắn ta dám làm như vậy, rốt cuộc có mục đích gì phía sau? Lẽ nào hắn ta không biết người mà mình đối đầu là ai sao?”

Lãnh Tự đè xuống nghi ngờ trong lòng, đi ra khỏi phòng làm việc.

Vừa ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi đi vào cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, cô ta mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, bên dưới là váy ngắn kiểu mới nhất của một thương hiệu lớn, phối với một đôi giày cao gót đính đá.

Tinh tế một cách trước giờ chưa từng có.

Lãnh Tự lập tức tránh sang một bên: “Lạc tiểu thư, cô đến rồi.”

“Ừm, tổng giám đốc của các anh ở bên trong sao?”

Trong tay Lạc Du còn xách một hộp giữ nhiệt, ngước mắt nhìn vào phòng làm việc tổng giám đốc ở đối diện, sau đó hỏi.

Lãnh Tự vội gật đầu: “Vâng, Lạc tiểu thư còn đích thân nấu cơm đưa đến, tổng giám đốc được cô chăm sóc như vậy, vất vả rồi.”

“Không sao, bây giờ anh ấy vừa khỏi bệnh, phải cẩn thận một chút. Được rồi, không nói với anh nữa, nhân lúc canh còn nóng tôi phải đem vào cho anh ấy ăn.”

Lạc Du lạnh nhạt bỏ lại môt câu, sau đó xách hộp giữ nhiệt trong tay đi vào.

Lãnh Tự cũng xoay đầu lại nhìn.

Phát hiện ra rằng, cánh cửa phòng làm việc được đẩy ra, sau khi người phụ nữ này đi vào thì trực tiếp để hộp cơm lên bàn làm việc rộng lớn, sau đó đi vòng vào trong bàn.

“Tư Tước, anh cảm thấy thế nào? Có nơi nào khó chịu không?”

Đó là một giọng nói vô cùng nhẹ nhàng.

Và, cùng với giọng nói như thế, Lãnh Tự còn nhìn thấy một cổ tay trắng như tuyết dán lên trán của người đàn ông đang ngồi trên ghế qua khe cửa không đóng chặt.

Người đàn ông dường như cũng không né tránh.

Lãnh Tự: “…”

Thôi vậy, chỉ cần chủ nhân của anh ta sống tốt, vậy thì không sao cả.

…………

Nước M.

Sau khi Ôn Hủ Hủ trở về, cũng lập tức tập trung vào công việc của mình.

Cô không muốn nghĩ đến những chuyện lộn xộn kia nữa, nên chỉ có thể chiếm thời gian của mình bằng công việc bận rộn, và dường như điều này rất có hiệu quả.

”Chị, Lâm n nói có một hạng mục, số tiền rất lớn, nhưng tình hình có chút phức tạp, chị muốn nhận không?”

Một tháng sau, một ngày nọ, khi Ôn Hủ Hủ vừa đón con gái về thì đột nhiên em họ Ôn Cận đang trông chừng bên kia gửi cho cô một tin nhắn như vậy.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom