Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tuyệt Thế Cường Long

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Tuyệt Thế Cường Long
Chương 442


Chương 442

Một con ngựa Ả rập trị giá sáu ngàn vạn của Dương Phỉ Phỉ chết tại đây, người chịu thiệt cũng không phải là hắn.

Sau khi Dương Quan Quan nghe lời uy hiếp của Dương Phỉ Phỉ, sắc mặt không khỏi trắng bệch, hiển nhiên cô ta vẫn sợ hãi, dù sao thì cô ta bị người nhà họ Dương ức hiếp nhiều năm như vậy, nỗi sợ hãi trong tâm hồn không phải dễ dàng khắc phục được.

“Được rồi, cứ như vậy là được, nhanh chóng đưa người cút đi, đừng cản trở tâm trạng tốt của tôi.” Tề Đằng Nhàn thản nhiên nói với Triệu Hắc Long.

Triệu Hắc Long đáp: “Vâng ạ! Hợp đồng chuyển nhượng lát nữa sẽ mang đến cho ngài, tôi đưa tên nhóc này đi trước, trở về sẽ dạy dỗ một trận.”

Tề Đẳng Nhàn mất kiên nhẫn khoát tay.

Triệu Hắc Long vô cùng dứt khoát, lập tức kéo Triệu Mộng Long đứng dậy, tóm người đi ngay.

Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn theo, đến khi Triệu Hắc Long đã đi rất lâu rồi mới tỉnh táo trở lại.

Dương Quan Quan nhẹ nhàng thở ra, cô ta đi đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn, hơi cúi đầu, nói: “Cảm ơn anh, Tề tổng!”

Tề Đẳng Nhàn bật cười, nói: “Sau này cô không thể chỉ vung nắm đấm với một mình tôi, đối với bọn người kia cũng phải cứng rắn một chút.”

“Được.” Dương Quan Quan ngượng ngùng đồng ý.

Cô ta có một loại sợ hãi tự nhiên với người nhà họ Dương, vốn dĩ không thể vượt qua được.

Hội viên trên sân ngựa bên này, dần dần giải tán, lúc nãy bọn họ đã nói không ít lời nói khó nghe nên sợ bị tìm đến tính sổ.

Tề Đẳng Nhàn không quan tâm, gọi nhân viên công tác đưa họ đến chuồng ngựa chọn ngựa.

Kiều Thu Mộng đi cuối cùng, ánh mắt trở nên vô cùng rối rắm…

(*Nhất ba vị bình trong cụm nhất ba vị bình, nhất ba hựu khởi: sóng này chưa yên, sóng khác đã lên; ý chỉ việc này chưa giải quyết xong việc khác đã ập đến.)

Tâm trạng của Kiều Thu Mộng rất phức tạp.

Lúc trước cô ta xem Tề Đẳng Nhàn thấp kém như con kiến, cho rằng hắn cùng đường bí lối chạy đến ôm chân của Kiều gia.

Tuy nhiên Tề Đẳng Nhàn lại cho thấy nhiều khía cạnh ưu tú, không tầm thường của hắn ra trước mặt Kiều Thu Mộng, những điểm sáng nổi bật đó đều lọt vào mắt cô ta.

Hôm nay, cô ta sẵn sàng tin rằng nguyên nhân tại sao Tề Đẳng Nhàn có thể khiến cho Triệu Hắc Long kiêng kỵ hắn là vì lão tổng thần bí, hơn là tin rằng đó là sự ưu tú của chính bản thân Tề Đẳng Nhàn.

Dương Quan Quan lo lắng vô cùng, Kiều Thu Mộng tâm sự ngổn ngang.

Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển là những người vui vẻ nhất trong trường đua ngựa.

“Quan Quan đáng thương quá, rời Thượng Hải nhiều năm như thế rồi, thậm chí còn chạy sang cả nước ngoài, thế mà người của Dương gia còn không bằng lòng bỏ qua cho cậu ấy!” Lý Vân Uyển cưỡi trên lưng một con bạch mã, đi chậm lại, quay đầu về phía Tề Đẳng Nhàn, thở dài nói.

“Trong đại gia tộc không còn hiếm gì những hiềm khích, đấu đá tranh giành, đặc biệt là những người không có hậu thuẫn như cô ấy, càng dễ bị bắt nạt, phải chịu thiệt thòi.” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, bình tĩnh nói.

Tề gia ở đế đô cũng là một đại gia tộc, hắn từ nhỏ đã quá quen với những chuyện như này rồi.

Ba của Dương Quan Quan là người có vấn đề về trí tuệ, hơn nữa khi còn trẻ đã mất sớm. Mẹ của cô ta cũng không có gia cảnh gì, gả đến Dương gia đơn giản chỉ vì tiền, sau đó vì không thể chịu nổi áp lực mà bỏ lại cô ta, rời khỏi nhà họ Dương.
 
Chương 443


Chương 443

Người nhà họ Dương nhìn thấy cô ta đã không thích, nếu như không cô ta không được hưởng quyền thừa kế tài sản của nhà họ Dương thì có lẽ đã không bị bắt nạt, mỗi năm cũng có thể lấy được một ít tiền sinh hoạt.

Nhưng cô ta lại có quyền thừa kế này, chiếm được một chỗ ngồi trong nhà họ Dương, dù sao thì ba cô ta có như thế nào đi nữa cũng là con trưởng của Dương gia.

Lý Vân Uyển nói: “Hy vọng cậu ấy có thể sớm thoát khỏi chuyện này…”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cho dù cô ấy có chạy xa đến mức nào đi chăng nữa thì Dương gia cũng sẽ không dừng tay, chắc chắn sẽ tiếp tục chèn ép cô ấy, ép cô ấy từ bỏ quyền thừa kế.”

“Cậu ấy nói rằng cậu ấy sẽ không từ bỏ quyền thừa kế, bởi vì mẹ cậu ấy gả tới đây là vì chuyện này. Hơn nữa, Dương gia đã chèn ép cậu ấy nhiều năm như thế, cậu ấy cũng nên giành một phần về cho mình.” Lý Vân Uyển cười nói.

“Đúng là nên làm như vậy.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Hắn chỉ thích làm những việc mà những người khó chịu với hắn không thích, bởi vì làm những việc này có thể khiến cho những người đó càng không thoải mái.

Lý Vân Uyển nói: “Dương Phỉ Phỉ là người nhà Dương gia ở Thượng Hải, hôm nay phải chịu thiệt như thế, chắc chắn sẽ không chịu từ bỏ ý định đâu!”

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói: “Đúng là phải đề phòng người nhà họ Dương sẽ dùng thủ đoạn hèn hạ nào đó, loại người như vậy thật khiến người khác cảm thấy ghê tởm.”

Nói chuyện một lúc, Lý Vân Uyển chuyển chủ đề, sau đó vui vẻ cưỡi bạch mã phi nước đại trong trường đua ngựa.

Trong lòng Dương Quan Quan và Kiều Thu Mộng đều không thoải mái, chỉ chậm rãi cưỡi ngựa đi loanh quanh đó.

Không qua bao lâu, Triệu Hắc Long đích thân cầm hợp đồng đến tìm Tề Đẳng Nhàn.

“Nhị đương gia, hợp đồng đã chuẩn bị xong, ngài chỉ cần ký tên mình lên là được!” Triệu Hắc Long cười nịnh bợ, nói.

“Hả? Sao tên tôi lại có trên hợp đồng? Không phải tôi đã nói là tặng câu lạc bộ này lại cho cô Dương Quan Quan, thay cho một lời xin lỗi rồi sao?” Tề Đẳng Nhàn cau mày.

Dương Quan Quan sau khi nghe thấy như vậy vội vàng xua tay, nói: “Đừng đừng đừng, giá trị của câu lạc bộ này quá cao, tôi nhận không nổi!”

Tề Đẳng nhàn nói: “Có gì mà không nhận nổi? Cô bị đánh, bọn họ phải bồi thường cho cô, là chuyện rất bình thường.”

Dương Quan Quan vẫn kiên quyết từ chối, nói: “Câu lạc bộ này rơi vào trong tay tôi sớm muộn gì cũng bị phá hủy! Anh cho rằng người nhà họ Dương sẽ trơ mắt đứng nhìn sao?”

Tề Đẳng Nhàn nghĩ cũng phải, Dương Quan Quan không có năng lực ngăn cản Dương gia ở Thượng Hải, nếu như để bọn họ biết được trong tay Dương Quan Quan còn có một câu lạc bộ tốt như vậy, rất có thể sẽ tới cướp mất.”

“Vậy tôi sẽ giữ lại, cuối năm sẽ chia 50% lợi nhuận cho cô.” Tề Đẳng Nhàn nhận lấy bút ký tên mình lên.

“Cái này thì không cần đâu!” Dương Quan Quan ngẩn người, có chút ngượng ngùng nhận lấy tiền.

Tề Đẳng Nhàn lười nói chuyện với cô ta, ném hợp đồng vào tay Triệu Hắc Long, nói: “Lần sau bảo em trai cậu mở to mắt ra, không phải lần nào cũng gặp may mắn như vậy đâu.”

“Phải phải phải, nhị đương gia dạy dỗ rất phải, tôi đã ghi nhớ rôi!” Triệu Hắc Long cười nói.

Trong lòng anh ta cũng thầm thở phào một hơi, chuyện này cũng coi như hoàn toàn chấm dứt ở đây!

Tề Đẳng Nhàn nhướng mày, hỏi: “Sao người của Dương gia lại chạy đến Trung Hải?”

Triệu Hắc Long nói: “Dương Phỉ Phỉ nhận lời mời từ tập đoàn Từ Thị nên mới tới.”
 
Chương 444


Chương 444

Tề Đẳng Nhàn nói: “Hóa ra là vậy!”

Xem ra, Từ Ngạo Tuyết cũng vô cùng xem trọng chuyện này, chuẩn bị lôi kéo càng nhiều đối tác lớn để đánh lén tập đoàn Hướng thị.

Lão tổng thần bí được thổi phồng lên này vẫn mang lại cho cô ta chút áp lực tâm lý, nếu không cũng sẽ không chuẩn bị chu đáo như vậy.

“Cậu cũng gia nhập vào liên minh giữa tập đoàn Từ thị và tập đoàn Hổ Môn sao?” Tề Đẳng Nhàn nghiêng người nhìn Triệu Hắc Long, hỏi.

“Ối….” Triệu Hắc Long sững người.

“Rời khỏi đó càng sớm càng tốt đi, đến lúc cậu không còn lại một tí gì cũng đừng đến nhờ tôi giúp.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Triệu Hắc Long nghe thấy thấy lời này không khỏi run rẩy, sau đó thận trọng hỏi lại: “Nhị đương gia, ý của ngài là…tập đoàn Từ thị và tập đoàn Hổ Môn sẽ thất bại sao?”

Tề Đẳng Nhàn hời hợt ừ một tiếng, Triệu Hắc Long cũng không dám hỏi nữa, hiển nhiên là hắn không muốn nói gì nhiều đến chuyện này.

Kiều Thu Mộng ở bên cạnh không khỏi lắc đầu khi nghe thấy giọng điệu này của Tề Đẳng Nhàn.

Cô ta thật sự là không thể hiểu được liên minh giữa tập đoàn Từ thị và tập đoàn Hổ Môn có thể thua được, sao lại thua được? Trừ khi bọn họ ném hết số tiền đó xuống biển, chỉ để chơi mà thôi.

Nếu không, đừng nói là chỉ một tập đoàn Hướng thị, cho dù có cả 5 tập đoàn Hướng thị ở đây cũng tuyệt đối không đủ sức đối địch với bọn họ.

Chỉ riêng số tiền dùng cho bắn tỉa của bọn họ đã lên tới hàng trăm tỷ rồi, với sức lực kinh tế hùng mạnh như vậy, Hướng Đông Tĩnh có thể địch nổi sao?

Mặc dù lão tổng thần bí đó rất có bối cảnh, cũng rất quyền lực, nhưng muốn huy động hàng trăm tỷ để giúp đỡ tập đoàn Hướng thị sao? Điều đó rõ ràng là không thể, trừ phi lão tổng thần bí là ba của Hướng Đông Tĩnh! Hơn nữa, cho dù là có được sự giúp đỡ thì liên minh giữa hai tập đoàn cũng không có khả năng thua, ai sẽ đi làm chuyện ngu ngốc như vậy.

“Không quấy rầy nhị đương gia vui vẻ nữa, tôi đã phân phó rồi, lát nữa nếu bốn vị đã mệt thì có thể đến khu nghỉ ngơi ăn chút gì đó.” Triệu Hắc Long cười nói.

Nói xong, Triệu Hắc Long xoay người rời đi, sau đó bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ có nên rút khỏi liên minh, rút lại vốn từ đó hay không.

Anh ta đã đầu tư vào liên minh này hơn năm mươi tỷ, mặc dù 50 tỷ này không không tính là nguyên nhân trực tiếp khiến anh ta phá sản, nhưng cũng khó tránh khỏi làm tổn thương tới gân cốt.

Chơi hết một ngày trong câu lạc bộ Thượng Động, sau khi ăn uống xong, mọi người đều giải tán.

Lần này Lý Uyển Tâm không đi cùng Tề Đẳng Nhàn tới sơn trang Vân Đỉnh, mà đi về nhà, có chút việc cần phải bàn bạc với ba mình.

Sau khi Dương Quan Quan về tới căn nhà mới thuê, đã thấy tâm trạng khá hơn nhiều, mở máy tính lên, phát sóng trực tiếp, mở game lên, chuẩn bị thư giãn.

“Cảm ơn món quà của ông chủ….”

Nhìn thấy một loạt máy bay ngang qua, Dương Quan Quan theo bản năng nói.

Nhưng cô ta vừa nhìn thấy ID của đối phương không khỏi biến sắc, ID đó là: “Dương Quan Quan là con hoang”.

Ngay sau đó, lại một người có ID tên là “Ba của Dương Quan Quan bị thiểu năng trí tuệ” phát ra một mũi tên lửa có giá trị hai nghìn tệ.
 
Chương 445


Chương 445

Sắc mặt Dương Quan Quan đã trắng bệch, người phát sóng phải cảm ơn các món quà được gửi đến, đó là luật bất thành văn trong nghề.

Nhưng Dương Quan Quan cúi đầu không nói gì, chỉ im lặng chơi game, nhưng trong lòng rất phiền muộn, chơi game cũng đã chết rất nhiều lần.

—Dương Quan Quan là gái bán dâm đã tặng một mũi tên lửa!

—Con hoang Dương Quan Quan đã tặng một nguyệt lĩnh chủ!

—Dương Quan Quan bán thân không bán nghệ đã tặng mười chiếc siêu xe!

Những món quà đều điên cuồng được gửi tới, nhưng những ID đều có kèm theo tên cô ta hơn nữa còn kèm theo những từ ngữ rất ác độc.

Bởi vì có sự xuất hiện của những món quà này, nhịp điệu của phòng livestream cũng tăng dần.

Ngay cả là fan của Dương Quan Quan cũng cảm thấy kinh ngạc, rốt cuộc là có thâm thù đại hận gì mà lại có thể bỏ tiền ra tặng quà để mắng người ta chứ?

“Xem ra streamer này cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì, nếu không làm sao có ai tự dưng đi mắng cô ta như thế!”

“Chẳng lẽ cô ta thật sự là con hoang à? Ban nãy có người vừa tặng tên lửa còn nói cô ta bán thân ở bên ngoài nữa mà.”

“Ối…Không ngờ rằng nhìn vẻ bề ngoài thanh thuần, trong sáng thế này vậy mà lại là hạng người như thế, thật buồn nôn!”

“Bị nhiều người mắng như thế, vừa nhìn là biết chẳng phải thứ tốt đẹp gì, rác rưởi!”

Tiết tấu của những ID tặng quà kèm theo những lời mắng chửi Dương Quan Quan còn theo kịp những bình luận trên màn hình, nhìn thấy những lời lăng mạ, xúc phạm đó, đầu óc Dương Quan Quan vô cùng bối rối.

Cô ta cuối cùng cũng hiểu được lời mà trước khi Dương Phỉ Phỉ đi có nói, nói rằng muốn hủy hoại danh tiếng của cô ta, khiến cô ta thân bại danh liệt.

“Này cô, tôi tặng quà cho cô, cô không muốn cảm ơn tôi sao?” Một người có ID là “Con hoang Dương Quan Quan” hỏi.

Lúc này, Dương Quan Quan nhận được một cuộc điện thoại, là do quản lý Cao gọi từ nơi điều hành nền tảng tới.

“Cô Dương Quan Quan, sao cô có thể không nói lời cảm ơn nào khi người xem tặng quà tới chứ?” Quản lý Cao lớn tiếng chất vấn.

“Tôi…ID của bọn họ đều là đang chửi tôi.” Dương Quan Quan giải thích.

“Tôi không quan tâm là họ có đang mắng cô hay không nhưng cô không cảm ơn khi họ tặng quà, như vậy là không được!” Quản lý Cao lạnh lùng nói.

“Bây giờ, lập tức đi cảm ơn mọi người đã tặng quà đến cho cô!”

“Nếu bởi vì cô không cảm ơn những người đã tặng quà đến mà làm giảm đi lượng người xem, tất cả mọi tổn thất đều do cô gánh chịu.”

“Điều khoản với chỗ chúng tôi như thế nào, cô tự mình suy nghĩ cho kĩ đi!”

Sau khi nói xong, quản lý Cao liền cúp điện thoại.

Trong lòng Dương Quan Quan rất bức bối, đúng lúc này ID “Dương Quan Quan là con hoang” gửi tới 10 tên lửa.

Mười tên lửa trị giá hai vạn tệ, món quà lớn như vậy, streamer không thể không cảm ơn được.

Dương Quan Quan cắn răng, ứa nước mắt nói: “Cảm ơn “Dương Quan Quan là con hoang” đã gửi tới 10 tên lửa, thật là hào phóng…”

ID của đối phương rõ ràng là đang mắng cô nhưng cô không thể không đọc nó lên, không cần nói thì cũng biết là uất ức, khó chịu đến mức nào!
 
Chương 446


Chương 446

“Ha ha ha, streamer này đúng là gái đi3m, chắc hẳn là làm tiểu tam cho một tỷ phú nào đó, bị phát hiện rồi cũng nên.”

“Nhanh chóng ngăn chặn những streamer rác rưởi như này, loại người như vậy chỉ làm bẩn mắt của người xem như chúng ta thôi!”

“Cái gì? Cô streamer này là con hoang sao? Có thông tin gì không, nói ra nghe xem nào….”

Trong phòng phát trực tiếp, hầu như là dòng nào cũng là những bình luận ác ý như vậy, khiến cho người ta không thể xem được hết.

Lúc này Tề Đẳng Nhàn cũng đang ở nhà xem Dương Quan Quan livestream, thấy trong phòng phát sóng có những ID ác ý như vậy không khỏi cau mày.

Hơn nữa, mấy người qua đường cũng bị mấy ID này lừa gạt, cho dù những người không tặng quà cho Dương Quan Quan cũng bắt đầu xỉ vả, mắng nhiếc cô ta.

“Chắc chắn là chuyện do Dương Phỉ Phỉ làm ra.” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói.

Có lẽ từ những món quà này mà Dương Quan Quan có thể có được một số lợi ích, nhưng mà danh tiếng của cô ta chắc chắn sẽ bị phá hủy vì chuyện này!

“Dù sao thì cô cũng giúp công ty có được hạng mục có thể kiếm được hơn ba nghìn vạn tệ, tôi giúp cô cũng là hợp tình hợp lý.” Tề Đẳng Nhàn nghĩ.

Sau đó, hắn đổi ID của mình thành “Cả gia đình đã chết của Dương Quan Quan”.

—“Ba của Dương Quan Quan bị thiểu năng trí tuệ” đã gửi 10 tên lửa!

Nhìn thấy bình luận như vậy, nước mắt Dương Quan Quan sắp trào ra, cô ta cắn chặt răng, lúc chuẩn bị đọc ra thì.

“Ầm!”

Trong phòng phát sóng trực tiếp, hiệu ứng đặc biệt vô cùng chói mắt nhất đột nhiên nổ ra, cả màn hình đều là tên lửa và ánh sáng vàng, một con rồng vàng đột nhiên xuất hiện trên màn hình.

—“Cả gia đình đã chết của Dương Quan Quan” bắt đầu kích hoạt tính năng thần đế trong phòng phát sóng trực tiếp!

Tin này ngay lập tức làm nổ tung toàn bộ nền tảng phát sóng trực tiếp.

Thần đế là tính năng đứng đầu trong nền tảng phát sóng trực tiếp này, lần đầu cần phải nạp một trăm vạn, sau đó mỗi tháng cần phải nạp ít nhất là 80 vạn, như vậy mới có thể duy trì được tính năng này.

Món quà mà được mấy cái ID “Dương Quan Quan gì gì” đầy ác ý đó tặng ngay lập tức bị lu mờ bởi hiệu ứng đặc biệt này.

“Trời ơi, một trăm vạn! Có người đứng ra chống lưng cho cô này, còn tặng cô ta tận một trăm vạn!”

“Ôi trời hào phóng quá, một lần ra tay đã là một trăm vạn, mấy tên ban nãy tặng mấy cái tên lửa cũng chỉ là trò trẻ con!”

“Là một trăm vạn lận đó, bao nhiêu người cả đời nai lưng ra đi làm cũng không kiếm nổi số tiền như vậy!”

“Có người chống lưng trâu bò như thế này, Dương Quan Quan này chắc chắn không còn vấn đề nào nữa, nhưng mà tại sao người này lại chống lưng cho cô ta?”

“Đúng vậy, mấy người ban nãy cũng chỉ là rác rưởi, so với người chống lưng của nữ streamer này còn chẳng bằng con chó!”

Tề Đẳng Nhàn kích hoạt tính năng thần đế trong phòng livestream của Dương Quan Quan làm cho hộp chat bình luận ngay lập tức thay đổi, mấy cái ID đầy ác ý kia lúc này cũng im lặng, không còn nói gì nữa.
 
Chương 447


Chương 447

Dương Quan Quan sửng sốt trong chốc lát, sau đó kích động đứng bật dậy, lớn tiếng nói lời cảm ơn: “Chân thành cảm ơn “Cả gia đình đã chết của Dương Quan Quan” ở trong buổi livestream này kích hoạt tính năng thần đế, thật là hào phóng, chúc anh có thật nhiều sức khỏe, nếu còn độc thân thì sớm có bạn gái, nếu đã có vợ thì sớm sinh quý tử!”

Ngay lúc này, mấy ID ác ý đó lại bắt đầu gửi những tên lửa tới!

Nhưng mà bọn họ mới chỉ vừa bắn được mấy mũi tên mà thôi, còn chưa đợi được đến lúc Dương Quan Quan đọc ID của bọn họ lên để cảm ơn, thì Tề Đẳng Nhàn đã búng tay một cái, hết sức tùy ý tặng một món quà vô cùng cao cấp!

—“Cả gia đình đã chết của Dương Quan Quan” đã tặng một chiến hạm Ngân Hà trong livestream!

Tin này vừa xuất hiện, màn hình của phòng phát sóng hiện lên một chiến hạm khoa học viễn tưởng uy phong lẫm liệt, tỏa ra ánh sáng chói lóa, chiếm hết cả màn hình!

Mấy cái tên lửa tép riu kia đều bị lu mờ hết!

Chiến hạm Ngân Hà, chỉ có duy nhất thần đế mới có được quyền tặng món quà này, là món quà xa hoa nhất trong nền tảng phát sóng trực tiếp, giá trị lên tới một trăm vạn!

Dương Quan Quan liền quên hết mấy cái ID tặng tên lửa ban nãy, vui vẻ nói: “Vô cùng cảm ơn “Cả gia đình đã chết của Dương Quan Quan” ở trong buổi livestream này đã tặng chiến hạm Ngân Hà, chúc anh thân thể an khang, vạn sự như ý!”

Cô ta vô cùng vui mừng, đột nhiên có một người xuất hiện, giống như một siêu anh hùng cứu cô ta ra khỏi cảnh xấu hổ, bất lực.

Vì có món quà này mà nhân khí của Dương Quan Quan ngay lập tức tăng vọt lên vị trí số 1, đứng đầu bảng xếp hạng trên nền tảng, trong phòng phát sóng có hàng chục nghìn người đang xem.

Dương Phỉ Phỉ thấy được một màn này, sắc mặt đen lại, giận giữ hét lên: “Nạp tiền vào cho tôi, nhất định phải lên được thần đế, phải có được chiến hạm Ngân Hà đó!”

“Dương tiểu thư, chuyện này….”

“Nếu chúng ta làm như vậy, thì tất cả số tiền này đều là của cô ta hết.”

Một thuộc hạ bên cạnh cô ta nhắc nhở.

Dương Phỉ Phỉ sững người, tiêu vài chục vạn để hạ nhục Dương Quan Quan cũng không là gì đối với cô ta, nhưng nếu tiêu vài trăm vạn để làm việc đó, vậy thì chỉ được một mà mất mười!

E rằng, nếu cô ta thật sự cho người đi kích hoạt tính năng thần đế trong phòng phát sóng này, Dương Quan Quan đọc mấy ID xúc phạm này lên cũng không nhịn được mà cười thành tiếng.

“Trâu bò quá, kích hoạt tính năng thần đế còn tặng cả chiến hạm Ngân Hà, đây là lần đầu tiên trong đời tôi nhìn thấy có người tặng món quà cao cấp như thế này đấy!”

“Mấy tên rác rưởi tặng mấy cái tên lửa tép riu đâu rồi, có ngon thì đứng ra đây, tặng người ta chiến hạm Ngân Hà xem nào?”

“Một đám rác rưởi, đổi cái ID, tặng mấy món quà vài trăm tệ cũng dám hách dịch trong phòng phát sóng của chị Quan Quan?”

Hai trăm người trong phần bình luận phản bác lại, thay đổi luôn chiều gió, đều dồn dập công kích lại mấy ID ác ý kia.

Dương Quan Quan nhìn màn hình, cuối cùng trên mặt cũng nở ra một nụ cười.

“Ầm!”

Lần thứ hai Tề Đẳng Nhàn lại tiện tay tặng thêm một chiến hạm Ngân Hà, trực tiếp khiến cho phòng hát sóng sôi trào lần nữa!

Tề Đẳng Nhàn cũng lười chơi với Dương Phỉ Phỉ nên tiện tay tặng thêm hai chiến hạm nữa!

“Chiến hạm Ngân Hà 4 lần liên tiếp!”
 
Chương 448


Chương 448

Cả phòng phát sóng liên tiếp bùng nổ, ai cũng chưa từng gặp qua người nào điên cuồng như này, lần đầu tiên ra tay đã tiêu hết năm trăm vạn!

“Một đám rác rưởi, sao không tặng tên lửa của mấy người, tiếp tục bôi nhọ chị Quan Quan nữa đi? Sao không thấy ai nữa rồi?”

“Đám người rác rưởi, muốn làm nhục người khác thì cũng phải có chút tiền chứ, nếu không lại bị người ta ép mấy người thành cám đó!”

Phần bình luận cũng vô cùng điên cuồng, không có ai lăng nhục Dương Quan Quan nữa, tất cả mọi người đều quay đầu mắng chửi những ID ác ý mà Dương Phỉ Phỉ sắp xếp.

Dương Quan Quan càng thêm cảm động, chủ động gửi tin nhắn cho Tề Đẳng Nhàn: “Chào anh, cảm ơn anh ngày hôm nay đã ủng hộ tôi. Anh có tiện thêm thông tin liên lạc không? Khi nào rảnh tôi sẽ mời anh ăn cơm.”

Trong một đêm, Dương Quan Quan kiếm được ít nhất ba trăm vạn nhờ mấy lời mắng mỏ đầy ác ý đó!

Trong đó, có 10 vạn là Dương Phỉ Phỉ đóng góp.

Dương Phỉ Phỉ nhìn những bình luận trong phòng phát sóng, tức đến hộc máu, rất muốn băm cái tên thần đế đã tặng chiến hạm Ngân Hà cho Dương Quan Quan ra thành trăm mảnh.

Nhưng lý trí nói cho cô ta biết không thể làm như vậy, làm như vậy mặc dù có thể ngăn chặn được đối phương, nhưng người hưởng được lợi nhiều nhất vẫn là Dương Quan Quan!

Đến lúc đó, Dương Quan Quan không hề chịu thiệt mà còn kiếm được hàng trăm, hàng nghìn vạn, vậy không phải là coi cô ta là đồ ngốc sao?

Trong lần lăng nhục Dương Quan Quan được sắp xếp ngày hôm này, vô duyên vô cớ khi không lại đi tặng mấy chục vạn tệ cho Dương Quan Quan, đối với Dương Phỉ Phỉ mà nói đó chính là hút đi máu trong người cô ta.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn tặng năm trăm vạn cho Dương Quan Quan thấy bên kia không có động tĩnh gì cũng không tiếp tục vung tiền nữa.

“Năm trăm vạn không phải là ít, sau này cứ trừ vào tiền hoa hồng của cô.” Tề Đẳng Nhàn nghĩ, khóe miệng lộ ra nụ cười gian ác của một nhà tư bản.

Tề Đẳng Nhàn phát hiện phần tin nhắn riêng của mình nổ tung, bên trong có hơn trăm tin nhắn chưa đọc, mở ra đọc, tất cả đều là các nữ streamer gửi tới.

“Chào anh, anh có thể đến phòng livestream của tôi xem một lát được không?”

“Ngoài trời đang mưa, em đang đợi gió cũng đang đợi anh.”

“Em có thể dùng ảnh riêng tư của mình để đổi lấy wechat của anh không?”

“Em gái em ngon lắm, thử là biết liền!”

(Em gái ở đây là chỉ bộ phận sinh dục nữ á.)

Mấy nữ streamer này có cô rất tế nhị, nhưng cũng có cô rất trắng trợn, thậm chí có cô còn gửi cả Wechat riêng của mình qua cho Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn nhìn một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, thoát ra phòng phát sóng trực tiếp, tắt app đi.

Tin nhắn mà Dương Quan Quan gửi cho hắn tất nhiên cũng là đá chìm đáy biển rồi.

Dương Quan Quan đợi cả nửa ngày cũng không thấy trả lời, trong lòng không khỏi có chút mất mát, cũng không biết là ai đã giúp đỡ mình?

Hình dáng của vài người đàn ông xuất hiện trong đầu cô ta, trong đó có một người rất ưu tú, là người mà cô ta đang theo đuổi.

“Lẽ nào là anh ta? Dù sao thì, anh ta cũng đã làm cầu nối giới thiệu cho mình hạng mục ba nghìn vạn tệ!” Dương Quan Quan suy nghĩ trong lòng, cái tên Tôn Học Văn hiện lên trong đầu.
 
Chương 449


Chương 449

Tôn Học Văn là giám đốc chi nhánh thứ hai của ngân hàng Trung Hải, vụ làm ăn 3 nghìn vạn này là do anh ta giới thiệu mới hoàn thành được.

“Có khả năng là lão tổng thần bí không?” Dương Quan Quan thầm nghĩ, “Mình mang đến việc làm ăn buôn bán lớn như thế, hơn nữa khởi đầu còn rất thuận lợi, ngài ấy chắc là đã chú ý đến mình rồi nhỉ?”

“Có khả năng là Tề Đẳng Nhàn không nhỉ?” Dương Quan Quan lại nghĩ.

Trong đầu cô ta không tự chủ mà hiện ra hình ảnh Tề Đẳng Nhàn ngày hôm nay lộ diện ra tay giúp đỡ, trong lòng cô ta rất cảm động, đã lớn đến ngần này, đây là lần đầu tiên có người vì cô ta mà dám đối đầu với nhà họ Dương!

Nhưng điều quan trọng nhất là, Tề Đẳng Nhàn không có bất kỳ thỏa hiệp nào, vừa đi vừa vả mặt, khiến cô ta cảm thấy rất tức giận.

“Chắc không phải anh ta đâu, sao anh ta có thể cho mình năm trăm vạn được chứ?” Dương Quan Quan cười, không nghĩ nhiều nữa.

Dù sao thì đêm nay Dương Quan Quan đã nổi tiếng rồi, Dương Phỉ Phỉ chèn ép cô ta nhưng không thành công, ngược lại còn khiến cho danh tiếng của cô ta tăng cao.

Hơn nữa, còn có một ông chủ chỉ trong vài phút đã tiêu năm trăm vạn trong phòng phát sóng trực tiếp của cô ta, chuyện này cũng đã lập ra kỷ lục lớn.

Đêm nay, Kiều Thu Mộng cũng trằn trọc không ngủ được, đầu óc rối bời.

Đến lúc nửa đêm, cô ta đứng dậy, đi ra phòng khách, đúng lúc gặp phải ba cô ta, Kiều Quốc Đào.

“Ba, con muốn bàn bạc với ba một chuyện này.” Kiều Thu Mông nghiêm túc nói.

“Chuyện gì vậy?” Kiều Quốc Đào sửng sỡ, không ngờ rằng đã nửa đêm, con gái còn tìm mình bàn công chuyện.

Kiều Thu Mộng hít sâu một hơi, nói: “Con đã suy nghĩ rất nghiêm túc, con cảm thấy rằng con phải ly hôn với Tề Đẳng Nhàn, con và anh ta không phải là người cùng một thế giới.”

Sau khi nghe xong Kiều Quốc Đào không khỏi trầm mặc.

Kiều Thu Mộng nói: “Dưa ép chín thì ăn cũng không ngon, dù sao thì con không thích anh ta.”

Sau khi nhìn thấy sự quyết liệt ngày hôm nay của Tề Đẳng Nhàn, Kiều Thu Mộng không khỏi cảm thấy có chút lo sợ, sợ rằng bản thân mình sẽ hối hận, sợ rằng bản thân sẽ thay đổi quyết định ban đầu.

Đợi đến khi thật sự chấp nhận được Tề Đẳng Nhàn rồi vậy cô ta làm sao có thể quay đầu lại đối diện với những lời mà mình đã từng nói đây?

“Con cũng đã quyết định rồi, con sẽ tự theo đuổi hạnh phúc của mình, con sẽ đi tìm đàn ông, như lão tổng thần bí chẳng hạn!” Kiều Thu Mộng nghiêm túc nói.

“Con đã chắc chắn rồi chứ?” Kiều Quốc Đào châm một điếu thuốc, hít sâu một hơi.

Kiều Thu Mộng gật đầu, không chút do dự.

Kiều Quốc Đào thở dài nói: “Làm như vậy, mặc dù làm như vậy có chút vong ơn bội nghĩa, nhưng mà dù sao thì hạnh phúc của con vẫn quan trọng hơn.”

“Nếu con thật sự không thích vậy thì ba cũng không cố ép con.”

“Nhưng, ba vẫn phải khuyên con phải cẩn thận, trước khi đưa ra quyết định quan trọng như vậy phải tỉnh táo một chút, đừng quá coi nhẹ.”

“Trên đời này thật sự không có thuốc hối hận đâu!”

Kiều Thu Mộng tự tin cười, nói: “Cho dù trước đây có nhìn lầm anh ta, có lẽ anh ta cũng có chút ưu tú, nhưng dù có ưu tú đến mức nào thì có thể so sánh với lão tổng thần bí sao?”

Kiều Quốc Đào nhớ tới lão tổng thần bí có bối cảnh hùng mạnh đó, vào ngày kỉ niệm 30 năm ngày cưới của ông và Bàng Tú Vân, ngài ấy còn tặng một chiếc siêu xe làm quà, hiển nhiên là còn có ý khác.
 
Chương 450


Chương 450

Vị lão tổng thần bí này chắc hẳn là đang nhắm vào Kiều Thu Mộng.

“Chắc là Đẳng Nhàn đang làm việc cho lão tổng thần bí….” Kiều Quốc Đào chần chừ nói.

“Đúng vậy, nhưng mà, điều này không hề có một liên quan nào cả! Giữa bọn con không hề có một quan hệ nào hết.” Kiều Thu Mộng nói.

Kiều Quốc Đào nói: “Được, nếu con đã quyết định như vậy, vậy thì ba cũng không còn gì để nói nữa, chỉ mong rằng con có thể gặp nhiều điều thuận lợi trên con đường sau này. Đã ra quyết định cũng đừng hối hận.”

Kiều Thu Mộng gật đầu, nói: “Con sẽ không hối hận!”

Kiều Quốc Đào vỗ nhẹ vào vai Kiều Thu Mộng, nói: “Không còn sớm nữa, đi nghỉ sớm đi.”

Kiều Thu Mộng trở về phòng rồi nằm xuống, gửi một tin nhắn cho Tề Đẳng Nhàn sau đó mới nhắm mắt đi ngủ.

Cô ta nắm chặt tay mình, lẩm bẩm nói: “Tôi sẽ không hối hận, tuyệt đối không hối hận!”

Sáng sớm ngày hôm sau, Tề Đẳng Nhàn vừa ngủ dậy đã thấy tin nhắn này, hắn không khỏi sửng sốt.

Sau đó, hắn cũng chỉ nhún nhún vai, thở dài bất đắc dĩ, mặc quần áo vào rồi đi ra ngoài.

“Thôi vậy, không đi xe này.” Tề Đẳng Nhàn nhìn chiếc Phaeton một cái, liền vứt chìa khóa đi.

Sau đó, hắn lại cầm một chiếc chìa khóa khác, nhấc bạt phủ ô tô bám đầy bụi lên.

Tấm bạt phủ vừa được vén lên, một chiếc Supercar màu bạc hiện ra trước mắt.

Aston Martin one 77, được mệnh danh “Vua của bóng đêm vĩnh cửu”, một trong những chiếc xe mà Sở Vô Đạo tự hào nhất, được sản xuất giới hạn trên thế giới, tổng cộng chỉ có 77 chiếc, trị giá hơn một nghìn sáu trăm vạn!

Nhưng đây là xe nước ngoài, sau khi vào thị trường trong nước sẽ bị đánh thuế, cộng tất cả lại thì mua một chiếc xe như vậy mất hơn bốn nghìn vạn.

“Cục dân chính phải không? Được rồi, tôi tới ngay đây.” Tề Đẳng Nhàn nghe điện thoại, nhẹ giọng đồng ý.

Hắn lên chiếc xe này, nhẹ nhàng nhấn chân ga, tiếng động cơ gầm lên, tức khắc như hóa thành một tia chớp màu bạc lao vun vút ra khỏi ga ra!

Tề Đẳng Nhàn không khỏi nheo mắt lại, mắng: “Tốn ngần đó tiền chỉ để mua một chiếc xe như này thôi sao? Tên Sở Vô Đạo này cũng thật biết hưởng thụ!”

“Rầm rầm rầm ——”

Tiếng động cơ Aston Martin One-77 gầm gừ, khiến cho vô số người phải đưa mắt nhìn.

“Mẹ nó, đây là cái xe gì vậy, hình như rất cao cấp, tại sao từ trước đến nay tôi chưa từng thấy bao giờ?”

“Trời, đây là Aston Martin đúng không? Siêu xe cao cấp đấy!”

“Đây là Aston Martin One-77, toàn thế giới tổng cộng chỉ có bảy mươi bảy chiếc, trước đây trong nước bán với giá trên trời: bốn mươi triệu, có thể so với Bugatti!”

Sau khi mọi người thấy Tề Đẳng Nhàn lái chiếc Aston Martin đều thốt ra tiếng kinh hô, có người còn lấy di động ra liên tục chụp ảnh.

Rốt cuộc thì cũng đâu có thể nhìn thấy xe thể thao cao cấp mỗi ngày, toàn thế giới chỉ có bảy mươi bảy chiếc!

“Cũng không biết người lái xe là anh đẹp trai hay là chị xinh gái, nếu là một anh đẹp trai, thật hy vọng có thể gả cho hắn…”

“Đừng có nằm mơ nữa, người ta lái được chiếc xe thể thao loại này thì có thể để ý đến cô sao?”
 
Chương 451


Chương 451

“Ha ha ha, tôi cũng muốn gả cho người có thể lái xe loại này!”

“Người có thể lái được loại xe này hơn phân nửa là người có thể tùy tiện tiêu năm triệu vào một phòng phát sóng trực tiếp mà!”

Một đám người nổi tiếng nhìn thấy chiếc xe này đi ngang qua đều vô cùng hâm mộ.

Phòng phát sóng trực tiếp của Dương Quan Quan có ông chủ hào phóng tặng năm triệu trong vòng mười phút, chuyện này gần như tất cả người dùng đều biết.

Kiều Thu Mộng đứng trước cửa Cục Dân chính, nhìn thấy chiếc xe thể thao cao cấp chạy đến, cô ta chỉ nhìn thoáng qua rồi không chú ý đến nữa, bởi vì cô ta biết, Tề Đẳng Nhàn không có khả năng sở hữu được một chiếc xe như vậy.

Nhưng mà ngay sau đó, xe thể thao trực tiếp dừng lại trước mặt cô ta, cửa xe mở ra, Tề Đẳng Nhàn đeo kính râm từ trên xe bước xuống.

Hôm nay Tề Đẳng Nhàn, tinh thần tương đối tốt, một thân âu phục, không thắt cà vạt, mở hai cúc áo sơ mi, có vẻ phóng khoáng lại ăn chơi trác táng, hơn nữa phối hợp với chiếc kính râm trên mặt, tỏa ra khí chất của một anh chàng đẹp trai.

Kiều Thu Mộng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi xuống từ xe thể thao, sắc mặt thay đổi, biến thành vô cùng sửng sốt!

Ngay sau đó, Kiều Thu Mộng phục hồi lại tinh thần, sau đó lạnh nhạt nói với Tề Đẳng Nhàn: “Thú vị lắm à?”

Tề Đẳng Nhàn nhìn cô ta, bình tĩnh nói: “Cái gì?”

“Biết tôi muốn ly hôn với anh nên cố ý đi mượn một chiếc xe thể thao như này đến, anh cảm thấy thú vị lắm à?”

“Tôi biết anh là dạng người thế nào, dù cho anh có lái máy bay trực thăng đến đây cũng không thay đổi được cái nhìn của tôi về anh đâu!”

“Cuộc hôn nhân này, chúng ta cần phải ly!”

Kiều Thu Mộng nhìn Tề Đẳng Nhàn, thần sắc như thường, căn bản không có bất kỳ thay đổi nào.

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, sau đó bất đắc dĩ mà cười cười, nói: “Cô đã nghĩ nhiều rồi, hôm nay tôi chỉ là muốn lái chiếc xe này mà thôi, không có ý định khoe mẽ cho cô thấy.”

Kiều Thu Mộng nói: “Đi thôi, mang đủ hết giấy chứng nhận chưa?”

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, bị hiểu lầm đã biến thành một thái độ bình thường, ngẫu nhiên dùng đồ xa xỉ đều sẽ bị cho là đang khoe mẽ.

Hai người đi vào trong Cục Dân chính, nhìn thấy một đám người đang rất hâm mộ.

“Uầy, bọn họ chuẩn bị vào lấy giấy chứng nhận kết hôn đúng không!”

“Anh chàng kia lái chiếc xe đắt tiền như vậy, người đẹp đó có thể kết hôn với hắn, thật là quá hạnh phúc rồi.”

“Cũng không biết khi nào tôi mới có thể may mắn hư vậy, gặp được một anh chàng vừa đẹp trai vừa nhiều tiền!”

Thấy Tề Đẳng Nhàn và Kiều Thu Mộng sau khi trò chuyện hai câu rồi đi vào Cục Dân chính, một số người vây xem cảm thán.

Kiều Thu Mộng nghe được mấy tiếng xì xầm đó, trong lòng có một chút dao động, nhưng mà như này còn lâu mới đủ, căn bản không thể thay đổi quyết tâm kiên định của cô ta.

Tề Đẳng Nhàn cũng không để bụng mấy lời đó, anh đây tới nơi này để khôi phục sự tự do, cũng không phải đến để vây thành!

“Đây là ý của tôi, cha tôi vẫn ủng hộ anh, nhưng tôi đã không chịu đựng được cuộc sống như vậy nữa rồi, cho nên anh đừng trách ông ấy.” Kiều Thu Mộng nói.
 
Chương 452


Chương 452

“Chú Kiều đối xử với tôi rất tốt, tôi biết ông ấy là người thế nào, đương nhiên sẽ không nghĩ lung tung.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt trả lời.

Không bao lâu, hai người ly hôn thành công.

Kiều Thu Mộng vươn tay ra trước, nói với Tề Đẳng Nhàn: “Hy vọng về sau có thể làm bạn bè.”

Tề Đẳng Nhàn thoải mái hào phóng bắt tay với cô ta, nói: “Chúc mừng cô, khôi phục lại sự tự do!”

Kiều Thu Mộng nói “Vẫn cần cảm ơn anh những ngày qua đã bảo vệ và chăm sóc tôi, hy vọng cuộc sống về sau của chúng ta vẫn như mới gặp, hai đứa trẻ vô tư.”

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, sau khi bắt tay, tạm biệt ở cửa Cục Dân chính.

Kiều Thu Mộng lên xe của mình, lái xe rời đi.

Tề Đẳng Nhàn cũng ngồi trên siêu xe, trầm ngâm một lát rồi từ từ rời khỏi.

Kiều Thu Mộng nói tin mình đã ly hôn cho Dương Quan Quan và Lý Vân Uyển, sau khi hai người biết được đều ngẩn người.

Mới ngày hôm qua mọi người còn cùng đại triển thần uy ở câu lạc bộ, sao hôm nay đã ly hôn rồi?

Hai người càng kinh ngạc hơn là, ngày hôm qua Tề Đẳng Nhàn vừa đại triển thần uy ở câu lạc bộ, làm cho Triệu Hắc Long danh tiếng vang xa cũng phải sợ hãi như cháu trai, tại sao Kiều Thu Mộng còn chưa thấy hài lòng?

“Anh Tề, anh ly hôn với Mộng Mộng rồi à?” Lý Vân Uyển trực tiếp gọi điện thoại cho Tề Đẳng Nhàn, hỏi.

“Đúng vậy, có chuyện gì à?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt trả lời.

Lý Vân Uyển thật cẩn thận hỏi: “Bây giờ anh không có việc gì chứ?”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, sau đó cười nói: “Tôi có thể có chuyện gì? Tôi đã sớm biết sẽ có ngày này, cho nên cũng đã sớm chuẩn bị xong tư tưởng đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay.”

Lý Vân Uyển nói: “Không có việc gì thì tốt rồi! Đêm nay tôi tới Vân Đỉnh Sơn Trang cùng anh nha?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Trừ phi người thân cô đi rồi.”

Lý Vân Uyển xì một tiếng, lạnh lùng mà cười nói: “Đồ lưu manh, anh vẫn luôn không bằng cầm thú, tôi mới không cho anh cơ hội đâu!”

Sau khi tắt điện thoại, Lý Vân Uyển lại trở nên vui mừng khôn xiết.

Tề Đẳng Nhàn và Kiều Thu Mộng đường ai nấy đi, áp lực tâm lý và đạo đức cuối cùng của cô ta không còn rồi.

Hướng Đông Tinh trực tiếp tìm Tề Đẳng Nhàn, mở miệng liền nói: “Nghe nói anh ly hôn, tôi tới để an ủi.”

“Nhờ phúc của cô, thổi danh tiếng của lão tổng thần bí cao như vậy, hiện tại trong lòng cô ta toàn là vị lão tổng thần bí kia!” Tề Đẳng Nhàn trợn mắt nhìn Hướng Đông Tinh.

trong ngày kỷ niệm ba mươi năm kết hôn của Kiều Quốc Đào và Bàng Tú Vân, Hướng Đông Tinh dùng danh nghĩa lão tổng thần bí tặng chiếc xe kia, đây chắc chắn là mồi lửa lớn nhất!

Hướng Đông Tinh còn chưa trả lời, Tề Đẳng Nhàn liền nói: “Cô định an ủi tôi thế nào? Bây giờ tôi đã là một người đàn ông độc thân, không thì cho tôi sờ chân cô một chút.”

Mặt Hướng Đông Tinh lập tức trở nên đen xì, duỗi tay muốn đánh người.

“Gần đây cô chú ý một chút, có người rất lợi hại định gây bất lợi cho cô, đừng để hắn tìm được cơ hội.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.

“Vladimir phải không? Bị Hướng Đông Lôi lừa mất một cái máy bay chiến đấu.” Hướng Đông Tinh bình tĩnh nói.
 
Chương 453


Chương 453

“Cô đã biết?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Có người của bộ phận bí mật quốc gia liên hệ với tôi, bảo tôi lưu ý việc này. Vì thế tôi cũng đang tìm cao thủ có thể bảo vệ tôi.” Hướng Đông Tinh nhàn nhạt mà nói.

Tề Đẳng Nhàn ồ một tiếng, hỏi “Tìm được rồi à?”

Hướng Đông Tinh nói: “Đã tìm được rồi, đến lúc đó anh sẽ nhìn thấy.”

Cô ta lại khắc đến một sự kiện khác, mở miệng nói: “Từ Ngạo Tuyết tổ chức buổi tiệc kia là một kiểu thị uy, thiệp mời tôi đã nhận được, còn có một tấm của anh.”

Cô ta móc từ trong túi ra một tấm thiệp mời đưa cho Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, không nghĩ tới còn có thiệp mời của mình, xem ra Từ Ngạo Tuyết đang chuẩn bị mạnh mẽ vả mặt hắn ở trong buổi tiệc này à?

“Cũng tốt, tôi cũng không muốn lá mặt lá trái với bọn họ nữa.”

Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ, quyết đoán nhận lấy thiệp mời, có lẽ cũng nên khiến bọn họ kinh ngạc rồi.

Tề Đẳng Nhàn mời Hướng Đông Tinh: “Muốn cùng đi uống rượu thư giãn một chút không?”

“Không có hứng thú, tôi còn rất nhiều công việc.” Hướng Đông Tinh mặt không biểu tình từ chối.

Chờ sau khi Tề Đẳng Nhàn đi rồi, Hướng Đông Tinh lúc này mới nhẹ nhàng gảy gảy bút chì sau đầu, lạnh lùng cười nói “Không đồng ý thì không biết mời thêm lần nữa à?”

Sau khi ly hôn, Kiều Thu Mộng cảm thấy cảm thấy cả người nhẹ nhàng, đã không có gì phải lo lắng.

Đồng thời, cô ta cũng nhận được một tin tức, đất ở thung lũng giết người không thể phá bỏ di dời thành công là do đám người Lý thiên Lạc đang giở trò quỷ.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận thì cũng không cảm thấy kỳ lạ, rốt cuộc Tề Đẳng Nhàn đắc tội với Lý thiên Lạc ở trên chuyến chở khách định kỳ của tàu Hoàng Gia.

Sau khi Lý thiên Lạc chịu thiệt vài lần, trả thù bằng ám chiêu cũng không có gì quá kỳ lạ.

Vì thế, Kiều Thu Mộng cũng chỉ có thể tìm bạn bè có năng lực nhờ hỗ trợ, sau một hồi liên lạc cũng tìm được Ngô thiếu có quan hệ không tồi.

Ngô thiếu là người trước đây Tề Đẳng Nhàn gặp được ở câu lạc bộ vận động và quán bar của Trương Tĩnh, của cải trong nhà cũng khá dư thừa, hơn nữa thích kết giao bạn bè trong giang hồ, cũng được xem là một người tính tình phóng khoáng.

Tuy người của nhà họ Lý mở một công ty sản xuất thuốc quy mô lớn, nhưng dù sao cũng dựa vào võ quán mới lập nghiệp được, cho nên được như là một nửa thế lục giang hồ.

“Quán bar của chị Tĩnh đúng không? Được, đúng lúc tôi cũng đang ở gần đây, tôi đến đó chờ anh trước.” Kiều Thu Mộng nói.

“Ừm, cô chờ tôi một chút, tôi lập tức tới đó.” Ngô thiếu nói.

Sau khi biết được tin tức Kiều Thu Mộng và Tề Đẳng Nhàn ly hôn, Ngô thiếu cũng rất vui mừng.

Kiều Thu Mộng vốn là đại mỹ nhân trong giới bọn họ, hơn nữa lại là tổng giám đốc Tập đoàn Kiều thị, không ít người đàn ông đều nhìn chằm chằm cô ta.

Ngô thiếu cảm thấy cơ hội của mình đã tới, chỉ cần giúp Kiều Thu Mộng hoàn thành chuyện này, còn buồn vì không chiếm được hảo cảm của Kiều Thu Mộng sao?

Rất nhanh, Ngô thiếu đi tới quán bar, thấy được Kiều Thu Mộng đang ngồi bên trong, lập tức nở nụ cười đi đến chào hỏi.

Kiều Thu Mộng thở dài, nói: “Ngô thiếu, tôi thật sự không còn biện pháp nào, anh đến nghĩ giúp tôi.”

“Miếng đất này, nếu không thể di dời sẽ làm nguồn tài chính của Tập đoàn Kiều thị chúng tôi bị giữ ở đó.”

“Sự phát triển của công ty sẽ bị trì trệ, vô cùng bất lợi cho chúng tôi.”
 
Chương 454


Chương 454

Sau khi Ngô thiếu nghe được những chuyện đã xảy ra, cắn răng nói: “Tên họ Tề này đúng là chuyên gây họa, cũng may cô sáng suốt, ly hôn với hắn, nếu không chắc chắn sẽ bị hắn hại chết!”

Kiều Thu Mộng không quan tâm đến mấy lời này, lắc đầu nói: “Có biện pháp tối nào không?”

Ngô thiếu gật gật đầu, nói: “Người của nhà họ Lý cũng xem như một nửa thuộc giang hồ, muốn giải quyết việc này, đương nhiên là tìm người trong giang hồ đến xử lý.”

Kiều Thu Mộng tán thưởng nói: “Ngô thiếu quả thực là nhiều biện pháp, bạn bè trong giang hồ của cậu có người nào làm được không?”

Ngô thiếu nói: “Không nhất định có thể thành công, hơn nữa, tôi cũng không biết có thể mời được người này hay không, tôi tận lực!”

Lúc này, Trương Nhu bưng chén rượu đi tới.

“Mộng Mộng, đây là người phụ trách hiện tại của quán bar này, chị Nhu.” Ngô thiếu vội vàng giới thiệu cho Kiều Thu Mộng, nâng chén lên chào hỏi.

“Ngô thiếu, hoan nghênh ghé thăm.” Trương Nhu khẽ cười cười, nói.

Tuy cô ta còn chưa có địa vị trong quán bar như chị Tĩnh lúc trước nhưng cũng dần dần bồi đắp được khí chất, các khách hàng nhìn thấy cô ta đều sẽ chủ động kính rượu.

Kiều Thu Mộng nâng ly lên, nói “Xin chào, chị Nhu, hy vọng về sau quan tâm nhiều hơn.”

Trương Nhu mỉm cười gật đầu, chuẩn bị rời khỏi.

“Chị Nhu từ từ đã, chị chị Tĩnh hôm nay có đến không?” Ngô thiếu hỏi.

“Chị tôi hôm nay vừa hay cũng ở đây, có việc gì sao?” Trương Nhu hỏi.

Ngô thiếu lập tức cười nói: “Làm phiền chị Nhu nói với chị Tĩnh một tiếng, tôi muốn gặp cô ấy, nhờ cô ấy giúp một chút.”

Trương Nhu suy nghĩ, Ngô thiếu vẫn thường hay vung tiền quá trán ở quán bar, cũng là khách quý, cũng không từ chối, sau khi đồng ý một tiếng liền đến văn phòng gọi Trương Tĩnh ra tới.

Ngô thiếu nói với Kiều Thu Mộng: “Đừng thấy Trương Nhu chỉ là một cô gái, cô ta là em gái chị Tĩnh đấy, khách hàng của quán đều cho cô ấy không ít mặt mũi!”

“Nói đến chị Tĩnh, vậy càng khó lường.”

“Bản thân Chị Tĩnh rất có bản lĩnh, mấy năm trước đứng đầu một bang phái, người trên đường đều nể mặt cô ấy.”

“Hiện tại, chị Tĩnh tìm một người đàn ông, lui khỏi giang hồ, nhưng cũng không ai dám đắc tội với cô ấy!”

Kiều Thu Mộng kinh ngạc, không ngờ một người phụ nữ lại có uy danh như vậy, hỏi “Chúng ta định nhờ chị Tĩnh giúp chuyện lần này à?”

“Không, tuy rằng chị Tĩnh lợi hại nhưng cũng không nhất định có thể thu phục được người của nhà họ Lý, người chúng ta muốn tìm chính là người đàn ông của chị Tĩnh!” Ngô thiếu vẻ mặt nghiêm túc mà nói.

Kiều Thu Mộng ngẩn người, từ trong miệng Ngô thiếu, không khó để nhận ra chị Tĩnh là một vị nữ trung hào kiệt không hề thua kém đấng mày râu, người đàn ông có thể khiến cô ta cam tâm tình nguyện rời khỏi giang hồ an an tâm tâm làm một cô vợ hiền thì sẽ có bản lĩnh lợi hại tới cỡ nào đây?

Ngô thiếu nói: “Người đàn ông của chị Tĩnh là Diệp tiên sinh, vị Diệp tiên sinh này chính là môn khách mà phân đà Long Môn ở tỉnh Đông Hải đặc biệt mời, hơn nữa chỉ trong vòng mấy năm đã tạo dựng được uy danh vô cùng to lớn, một đôi thiết chưởng không có địch thủ! Nếu có Diệp tiên sinh giúp ra mặt nói chuyện, vậy thì sẽ có tỷ lệ thành công rất lớn.”

Kiều Thu Mộng nghe những lời này sửng sốt một chút, sau khi phục hồi lại tinh thần mới tán thưởng nói: “Ngô thiếu thật đúng là không tầm thường, vậy mà lại biết nhiều câu chuyện mà chúng tôi không biết như vậy.”
 
Chương 455


Chương 455

Ngô thiếu đắc ý mà cười, nói: “Làm gì có đâu, cũng chỉ bình thường mà thôi, lăn lộn bên ngoài lâu chút mà thôi.”

Kiều Thu Mộng cười nói: “Ngô thiếu thật là khiêm tốn, nếu chuyện này có thể hoàn thành, về sau tôi nhất định sẽ cảm ơn Ngô thiếu thật tốt!”

Trong lúc hai người nói chuyện, Trương Tĩnh đã đi tới.

Kiều Thu Mộng nhìn qua đó, chỉ thấy người phụ nữ này một thân váy đỏ, trên mặt trang điểm nhẹ, nhưng màu son lại rất đậm, hơn nữa cũng không có vẻ không phù hợp, ngược lại còn làm nổi bật lên khí chất vô cùng lạnh lùng kiêu ngạo.

Trương Tĩnh này vừa xuất hiện, các khách hàng lập tức ngồi không yên.

“Chị Tĩnh, đã lâu không gặp, tôi kính chị một ly!” Có người đứng lên nói chuyện, Kiều Thu Mộng chú ý tới, người này là ông chủ lớn của một công ty mỹ phẩm, có tài sản hàng trăm triệu.

“Chị Tĩnh, chị đã tới rồi, cùng uống một ly không? Tôi kính chị.” Lại có người đứng lên, Kiều Thu Mộng cảm thấy quen mắt, suy nghĩ một lúc mới nhận ra đây là một vị đại lão lợi hại ở thành phố Trung Hải, bởi vì vào tù hai năm, về sau trở nên điệu thấp hơn rất nhiều, nhưng thực lực vẫn khủng bố như cũ.

“Chị Tĩnh…”

Nhìn nhiều nhân vật lợi hại như vậy đứng dậy kính rượu Trương Tĩnh, Kiều Thu Mộng hơi hơi há miệng.

Cô ta liếc mắt nhìn Ngô thiếu một cái, người này thật sự một chút cũng không nói quá, nhân mạch và thực lực của Trương Tĩnh hiển nhiên là mạnh đến quá đáng, không thì sẽ không có nhiều đại lão nể tình như vậy, chủ động kính rượu một người phụ nữ!

Ngô thiếu cũng cuống quít đứng dậy nghênh đón, cung cung kính kính mà nói: “Chị Tĩnh, tôi kính chị trước.”

Kiều Thu Mộng cũng cuống quýt bưng chén rượu nói: “Xin chào chị Tĩnh, lần đầu gặp mặt, kính chị một chén rượu.”

Trương Tĩnh chỉ bưng chén rượu nhấp một ngụm, hai người đều uống một hơi cạn sạch.

Nhưng mà Trương Tĩnh một đường đi tới, đối với những đại lão kính rượu kia cũng đều chỉ lướt qua liền ngừng, hai người tất nhiên sẽ không nói gì thêm.

“Ngô thiếu tìm tôi có chuyện gì?” Trương Tĩnh nhìn Ngô thiếu, nhàn nhạt hỏi.

Ngô thiếu có chút ngượng ngùng mà xoa xoa tay, nói: “Chuyện là như thế này, người bạn này của tôi, cô ấy là tổng giám đốc Tập đoàn Kiều thị…”

“Hiện tại cô ấy gặp một chút phiền toái nhỏ, không có biện pháp giải quyết.”

“Cho nên tôi muốn nhờ chị Tĩnh giúp đỡ, giới thiệu cô ấy với Diệp tiên sinh.”

“Xem Diệp tiên sinh có thể giúp được cô ấy lần này hay không.”

“Chuyện rất khẩn cấp, nếu không thì tôi cũng sẽ không mạo muội quấy rầy chị Tĩnh.”

Trương Tĩnh nghe xong ngẩn ra, nói “Các người muốn tìm Diệp Phong đúng không?”

Ngô thiếu gật gật đầu.

“Cậu biết quy củ chứ.” Trương Tĩnh lạnh nhạt nói.

“Biết, biết! Phục vụ, cho tôi một chai Lafite chí tôn.” Ngô thiếu búng tay một cái, móc thẻ ngân hàng ra quẹt.

Lafite chí tôn, chẳng qua là một chai Lafite bình thường thôi, nhưng ở quán bar lại bán với giá hơn một triệu!

Mua chai rượu này, xem như là bước đầu tiên để gặp Diệp Phong.

Thấy Ngô thiếu vì gặp Diệp Phong mà trực tiếp lấy ra một triệu mua một chai rượu, chuyện này làm cho Kiều Thu Mộng lắp bắp kinh hãi.
 
Chương 456


Chương 456

Người đàn ông của chị Tĩnh rốt cuộc có lai lịch gì, mặt mũi lớn như vậy sao, muốn gặp anh ta trước hết cần tiêu một triệu?

Trương Tĩnh nhàn nhạt mà nói: “Nếu cậu đã biết quy củ thì tôi cũng không nói nhiều nữa, có thể thành công hay không còn phải xem anh ấy có đồng ý không đã.”

Ngô thiếu vẻ mặt tươi cười, nói: “Vâng vâng vâng, chị Tĩnh, tôi biết rõ quy củ! Nếu Diệp tiên sinh ở đây, xin chị giúp đỡ một chút.”

Trương Tĩnh gật gật đầu, xoay người rời đi, nói: “Chờ ở đây.”

Ngô thiếu trở nên kích động, nói với Kiều Thu Mộng: “Xem ra Diệp tiên sinh ở quán bar, hôm nay chúng ta có thể gặp được anh ta, đúng là quá gặp may mắn!”

“Không phải…”

“Ngô thiếu, vị Diệp tiên sinh chúng ta muốn gặp lợi hại như vậy sao? Vừa rồi đã tiêu một triệu đấy!”

“Hơn nữa, anh ta có đồng ý hỗ trợ hay không cũng còn phải chờ xem?”

“Nhỡ đâu anh ta không đồng ý, chẳng lẽ một triệu kia đổ xuống sông xuống biển rồi?”

Kiều Thu Mộng đầu óc mơ hồ, có chút ngây người hỏi.

Ngô thiếu thở dài nói: “Đúng vậy… Nhưng đây cũng là biện pháp duy nhất để gặp Diệp tiên sinh, rất nhiều người muốn tiêu một triệu này nhưng còn không tiêu được đâu! Chị Tĩnh cũng đã nể mặt tôi nên mới đồng ý.”

Kiều Thu Mộng phục hồi lại tinh thần, có hơi cảm thấy vị Diệp tiên sinh này chắc chắn không tầm thường, nếu không, muốn gặp anh ta một lần cũng sẽ không khó khăn như thế.

Tiêu một triệu chỉ để gặp một lần, hơn nữa có thể thành công hay không còn chưa biết… Thậm chí, rất nhiều người muốn tiêu một triệu này cũng không tiêu được!

Không bao lâu sau Diệp Phong liền xuất hiện, trực tiếp đi về hướng này.

Sau khi các khách hàng trong quán bar các nhìn thấy anh ta, lập tức sôi nổi đứng dậy, cung cung kính kính khom lưng ôm quyền nói: “Diệp tiên sinh!”

Kiều Thu Mộng thấy một màn như vậy, trong lòng càng thêm kinh ngạc, vừa rồi Trương Tĩnh đã được vô cùng tôn kính, Diệp Phong này vừa đi ra, hiện trường liền sôi trào!

Cũng vào ngay lúc này, khách hàng vừa vào trong quán bar, đúng là Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn đưa Lý Vân Uyển cùng tới, hắn hẹn Hướng Đông Tinh uống rượu không thành, quay đầu liền hẹn Lý Vân Uyển, thật đúng là tồi đến lợi hại.

Bọn họ vừa tiến vào đã bị Trương Nhu để ý, lập tức mỉm cười rồi đi đến.

“Tề tiên sinh!” Trương Nhu đối mặt với ân nhân cứu mạng của mình, tươi cười như hoa, vô cùng quyến rũ.

“Sắp xếp một bàn cho tôi, đêm nay ở chỗ cô uống vài chén.” Tề Đẳng Nhàn nói, lôi kéo tay Lý Vân Uyển đi theo sau Trương Nhu phía sau.

Trương Tĩnh cũng đến đây, sau khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn cũng đầy mặt tươi cười, nói: “Tề tiên sinh, Lý tiểu thư, hai người tới rồi!”

Lý Vân Uyển cười nói: “Chị Tĩnh, xin chào.”

“Mau ngồi đi…” Trương Tĩnh vội vàng sắp xếp chỗ ngồi, sau đó sai người phục vụ mang rượu bản thân cất giữ ra chiêu đãi hai người.

Trương Nhu nói: “Tề tiên sinh, có người nhờ anh rể tôi giúp làm một việc, hiện tại anh rể tôi đang nói chuyện với họ, lát nữa anh ấy xong việc rồi, tôi lập tức bảo anh ấy lại đây chào hỏi.”

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói: “Cứ để anh ấy làm việc đi, tôi chỉ tới uống chút rượu mà thôi.”
 
Chương 457


Chương 457

Lý Vân Uyển lại nhìn thấy Diệp Phong đang cùng hai người Kiều Thu Mộng và Ngô thiếu nói chuyện, ngẩn người.

“Đó là Mộng Mộng!” Lý Vân Uyển thấp giọng nói.

“Thật trùng hợp mà…” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày.

Lý Vân Uyển mặt không đổi sắc chọn một chỗ ngồi quay lưng lại phía bên kia, tránh cho bị nhìn thấy, dù sao hai người cũng là bạn tốt.

Kiều Thu Mộng mới vừa ly hôn với Tề Đẳng Nhàn, đến tối cô ta liền cùng Tề Đẳng Nhàn đến quán bar uống rượu, nếu để cho Kiều Thu Mộng thấy được thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì?

Hai chị em Trương Tĩnh và Trương Nhu cũng ngồi xuống, Trương Tĩnh tự mình rót rượu, Trương Nhu nâng ly lên kính rượu Tề Đẳng Nhàn.

Những khách hàng khác nhìn thấy một màn này khiếp sợ.

Người này là ai? Địa vị thế nào? Vậy mà lại có thể làm hai chị em Trương Tĩnh và Trương Nhu đối xử cung kính, chủ động kính rượu!

“Diệp tiên sinh……”

Ngô thiếu nghênh đón Diệp Phong ngồi xuống, cung cung kính kính mà kêu lên.

“Ngồi đi.” Diệp Phong nhàn nhạt vẫy vẫy tay, bảo hai người Ngô thiếu và Kiều Thu Mộng cũng ngồi xuống.

Chờ sau khi hai người ngồi xuống, lúc này Diệp Phong mới nhàn nhạt nói: “Nói đi, tìm tôi nhờ giúp đỡ điều cái gì, có chuyện gì?”

Ngô thiếu lập tức nói lại một lần về kế hoạch của mình, Kiều Thu Mộng chờ sau khi hắn ta nói xong, nâng chén rượu lên kính Diệp Phong, nói: “Diệp tiên sinh, thật sự tôi đã không còn biện pháp nào khác, xinh anh giúp đỡ chúng tôi.”

Diệp Phong lại lắc đầu, nói: “Người nhà họ Lý không dễ chọc, trong quyền quán nhà bọn họ vẫn có rất nhiều cao thủ tọa trấn. Chuyện lần này, tôi không giúp được!”

“Hả?!”

Sau khi Kiều Thu Mộng nghe xong lời này, gương mặt đầy vẻ mất mát.

Ngô thiếu cũng ngẩn người, cười khổ một tiếng.

Kiều Thu Mộng nói: “Vậy Diệp tiên sinh có thể ra mặt hỗ trợ nói một hai câu hay không, giảng hòa với họ cũng được, không nhất định phải xé rách mặt với bọn họ.”

Diệp Phong quyết đoán lắc đầu, nói: “Không bàn nữa, người Lý Gia Quyền, tôi không muốn trêu chọc. Hơn nữa nếu bọn họ ra tay thì hơn phân nửa cũng sẽ không từ bỏ ý định, hà tất gì tôi phải ra mặt?”

Nếu Lý Gia Quyền không có thế lực lớn như vậy, nói không chừng Diệp Phong cũng sẽ nể mặt Ngô thiếu ra tay hào phóng, lại yêu cầu hai ba triệu coi như phí vất vả giúp làm việc, nhưng đối phương là Lý Gia Quyền, anh ta không muốn chọc vào.

“Nhưng một triệu của chúng tôi đều đã cho…” Kiều Thu Mộng nói.

“Ha ha…” Diệp Phong trực tiếp nở nụ cười.

Ngô thiếu cuống quít nói “Diệp tiên sinh, cô ấy không hiểu quy củ, ngài đừng nóng giận.”

Diệp Phong đương nhiên sẽ không vì một câu này mà nổi giận, chỉ nhàn nhạt mà cười nói: “Cô gái nhỏ à, cô có biết có bao nhiêu người muốn tiêu một triệu, thậm chí còn nhiều tiền hơn để gặp tôi, xin tôi giúp đỡ hay không, nhưng bọn họ đều không có cách đâu!”

“Hôm nay tôi đồng ý ra mặt tới gặp hai người, đó là bởi vì mặt mũi của Tiểu Tĩnh.”

“Nếu cô cảm thấy bị lỗ, tôi sẽ trả một triệu lại cho hai người, về sau hai người đừng đến quán bar nhà tôi nữa.”
 
Chương 458


Chương 458

Ngô thiếu vội vàng vẫy vẫy tay, cười nói: “Diệp tiên sinh nói đùa rồi, có thể dùng một triệu để gặp Diệp tiên sinh là vinh hạnh của chúng tôi, sao có thể để Diệp tiên sinh trả lại được?”

Kiều Thu Mộng bị những lời này của Diệp Phong làm cho trở nên có hơi xấu hổ, nói: “Xin lỗi, Diệp tiên sinh, là tôi nói sai rồi! Ngài có thể suy xét lại một chút hay không? Chỉ cần có thể giải quyết chuyện này, tùy ngài ra giá.”

Diệp Phong nói: “Không phải vấn đề ra giá hay không, mà là tôi không muốn dây vào chuyện này. Được rồi, hai vị chậm rãi uống đi, tôi còn có việc gấp!”

Sau khi nói xong lời này,Diệp Phong vỗ vỗ đầu gối của mình, từ trên sô pha đứng dậy.

Ngô thiếu nói với Kiều Thu Mộng: “Đều do cái tên Tề Đẳng Nhàn ngu ngốc kia, trêu chọc ai không chọc, vậy mà lại đi trêu chọc loại người như Lý Thiên Lạc!”

“Bây giờ còn liên luỵ đến Tập đoàn Kiều thị của nhà cô, thật là tội đáng muôn chết!”

“Mộng Mộng, cô nên sớm rời xa tên ngu ngốc Tề Đẳng Nhàn kia một chút, nếu vậy thì bây giờ cũng không lâm vào khốn cảnh như vậy.”

Kiều Thu Mộng cười khổ.

Diệp Phong mới vừa bước chân đi lại bởi vì những lời này mà quay lại, xoay một vòng tròn, hỏi: “Cậu vừa nói Tề Đẳng Nhàn?”

“Đúng vậy, một cảnh ngục nho nhỏ ngu xuẩn, dẫm phải vận cứt chó thăng chức rất nhanh, nơi nơi đắc tội với người khác, quả thực là một tên não tàn!” Ngô thiếu hùng hùng hổ hổ mà nói.

Diệp Phong xác định Tề Đẳng Nhàn trong lời Ngô thiếu chính là Tề Đẳng Nhàn mà anh ta quen biết, hung hăng nhướng mày một cái, một cái tát “bốp” một tiếng liền nện lên mặt Ngô thiếu.

Cả người Ngô thiếu trong nháy mắt liền ngã quỵ xuống sô pha, máu me đầy mặt, một cái tát này đánh cũng đủ tàn nhẫn!

“Diệp tiên sinh?!”

Kiều Thu Mộng nhịn không được kinh hô một tiếng, cô ta không rõ tại sao Diệp Phong lại đột nhiên ra tay cho Ngô thiếu một cái tát.

Diệp Phong vẻ mặt lạnh lùng, cứ như vậy nhìn Ngô thiếu.

Các khách hàng xung quanh cũng hoảng sợ, không biết chuyện gì khiến cho Diệp Phong tức giận như vậy.

Ngô thiếu che gương mặt của mình lại, vẻ mặt tràn đầy uất ức và nén giận, lại không dám nổi giận, chỉ có thể xấu hổ hỏi: “Diệp tiên sinh, tại sao lại đánh tôi?”

Diệp Phong cười lạnh nói: “Ngay cả Nhị đương gia mà cậu cũng dám sỉ nhục? Tôi thấy cậu chán sống rồi! Hay là cậu không biết, người tôi kính trọng nhất chính là hắn?”

“Nhị đương gia nào vậy?” Ngô thiếu sửng sốt.

Diệp Phong vẻ mặt lạnh nhạt, một cái tát vừa rồi đã kinh động đến mấy cấp dưới của của anh ta.

“Hừ, cái đồ phế vật, ếch trong giếng không thể thấy biển, sâu mùa hè không thể thấy băng!” Đối với chuyện Ngô thiếu không biết uy danh của Tề Đẳng Nhàn, Diệp Phong khịt mũi coi thường.

Mấy năm Diệp Phong ở nhà tù U Đô cũng gây ra không ít chuyện, nhưng có lần nào không phải là bị Tề Đẳng Nhàn miệng rộng chỉnh đốn đến chết đi sống lại?

Vậy mà Ngô thiếu lại dám nói Tề Đẳng Nhàn là ngu xuẩn?

Thế anh ta bị đồ ngu xuẩn chỉnh đốn, chẳng phải là ngay cả đồ ngu xuẩn cũng không bằng?

Diệp Phong vung tay lên, các cấp dưới vây quanh tiến lên.

Kiều Thu Mộng vội vàng nói: “Diệp tiên sinh, không phải hắn cố ý đâu, xin ngài đừng tức giận!”
 
Chương 459


Chương 459

Diệp Phong lạnh lùng nói: “Dám cả gan sỉ nhục Nhị đương gia, đánh gãy tay chân của cậu ta cho tôi, trực tiếp ném xuống biển đi!”

Trong đầu Ngô thiếu nổ đùng một tiếng, cảm thấy thế giới như sắp sụp đổ, Tề Đẳng Nhàn này, tại sao hắn lại được Diệp Phong tôn trọng?

Chẳng qua hắn ta chỉ nói xấu hắn hai câu mà thôi, Diệp Phong liền định đánh chết hắn ta luôn? Quá khoa trương rồi!

Sắc mặt Kiều Thu Mộng cũng là trở nên trắng bệch trong nháy mắt, nói “Diệp tiên sinh, tôi là vợ của Tề Đẳng Nhàn, ngài nể mặt một chút, tha cho Ngô thiếu đi.”

“Cô?”

“Vợ của Nhị đương gia?”

“Ha ha ha, đùa cái gì vậy?”

“Tôi đã gặp vợ của Nhị đương gia rồi, Lý tiểu thư Tập đoàn Mộc Tử, quốc sắc thiên hương, là người mà cô so sánh được sao?”

“Thời buổi này đúng là loại người nào cũng có, vừa rồi còn sỉ nhục người ta, quay đầu liền nói mình là vợ của người ta.”

“Cô gái nhỏ, cô cảm thấy ngươi xứng sao?”

Sau khi Diệp Phong nghe xong lời Kiều Thu Mộng nói, trực tiếp nở nụ cười, gương mặt đầy vẻ khinh thường, vô cùng khinh bỉ.

Kiều Thu Mộng chỉ cảm thấy trái tim mình hư bị hung hăng đâm một đao, thời điểm trước đây, người khác nhắc tới Tề Đẳng Nhàn, cô ta đều tỏ ra ghét bỏ, thậm chí không muốn thừa nhận mối quan hệ giữa hai người.

Người khác nói tới Tề Đẳng Nhàn cũng đều cảm thấy Tề Đẳng Nhàn căn bản không xứng với cô ta, chẳng qua chỉ là một cảnh ngục nhỏ ở xó xỉnh nào đó mà thôi, xách giày cho cô ta cũng không đủ tư cách!

Nhưng hôm nay, cô ta nói mình là vợ của Tề Đẳng Nhàn, vậy mà lại bị người khác cười nhạo một phen, nói cô ta căn bản không xứng?!

Hơn nữa, Diệp Phong còn nói, vợ của Tề Đẳng Nhàn là Lý Vân Uyển?

Ngô thiếu vẻ mặt như đưa đám nói: “Diệp tiên sinh, cô ấy thật sự không lừa ngài…”

“Vừa rồi là tôi miệng thối, không nên ăn nói lung tung.”

“Diệp tiên sinh, xin ngài buông tha cho tôi, về sau tôi tuyệt đối không dám nói xấu Tề Đẳng Nhàn nữa.”

Diệp Phong lạnh mặt nói: “Tề Đẳng Nhàn là cái tên mà cậu có thể gọi à? Tôi gặp hắn cũng phải cung cung kính kính mà gọi một tiếng Nhị đương gia!”

Diệp Phong nói xong lời này, lại là một cái tát đánh tới, đánh cho hai bên mặt Ngô thiếu đều sưng lên, thoạt nhìn rất đối xứng.

“Tiểu Diệp Tử, làm gì đấy?!”

Diệp Phong đang định tiếp tục nổi bão, bỗng nhiên cảm thấy trên vai bị một người thật chụp mạnh một cái.

Diệp Phong quay đầu liền nhìn thấy là Tề Đẳng Nhàn đứng phía sau anh ta, gương mặt lập tức đầy vẻ tươi cười, nói: “Nhị đương gia, ngài đã tới rồi à?”

“Nơi này có hai kẻ ngu xuẩn, một tên vừa rồi còn chửi Nhị đương gia ngài, một người khác thì giả mạo vợ của ngài!”

“Tôi thấy hai kẻ này không vừa mắt, đang chuẩn bị chỉnh đốn bọn họ.”

Sau khi Kiều Thu Mộng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, vô cùng sửng sốt, hận không thể tìm một cái khe đất để chui vào!
 
Chương 460


Chương 460

Tề Đẳng Nhàn cũng ngẩn người, sau đó bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.

Sau khi Ngô thiếu nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, trực tiếp quỳ xuống, kêu khóc nói: “Tề tiên sinh, tôi biết sai rồi, tôi không nên nói xấu ngài, xin ngài hãy tha thứ cho tôi!”

Hắn ta quay đầu nói với Kiều Thu Mộng: “Mộng Mộng, cô cũng giúp tôi nói hai câu đi!”

Kiều Thu Mộng nhấp nhấp miệng, hôm nay mới vừa ly hôn với Tề Đẳng Nhàn, làm sao cô ta không biết xấu hổ mà mở miệng ra xin được?

Giờ phút này, cô ta chỉ cảm thấy mặt của mình như bị mấy cái tát vô hình đánh cho kêu bốp bốp.

Tề Đẳng Nhàn nói với Diệp Phong: “Được rồi, tôi còn tưởng rằng chuyện rất to tát cơ!”

Diệp Phong sửng sốt, nói: “Nhưng mà cô gái này giả mạo vợ ngài…”

“Vốn dĩ cô ta chính là vợ của tôi mà!” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, “Ấy, nhưng mà là vợ trước.”

Diệp Phong nghe xong lời này, trợn mắt há mồm, chỉ cảm thấy Nhị đương gia lợi hại, vợ trước là tổng giám đốc Tập đoàn Kiều thị, bạn gái hiện tại là đại tiểu thư Tập đoàn Mộc Tử.

Hai chữ “vợ trước” làm lòng tự trọng của Kiều Thu Mộng chịu đau đớn thật sâu trong một khắc này, đau đến ngay cả nước mắt cũng thiếu chút nữa liền trào ra.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Được rồi, về sau cậu nhớ kỹ, không nên tùy tiện nói bậy ở sau lưng người khác là được.”

“Nhưng mà, người mắng tôi cũng rất nhiều, tùy tiện lôi một phạm nhân từ nhà tù U Đô ra, phỏng chừng hắn có thể mắng đến mười tám đời tổ tông nhà tôi.”

“Tiểu Diệp Tử, thả người ra đi.”

Sau khi nói xong lời này, Tề Đẳng Nhàn xoay người rời đi, trở lại chỗ ngồi của mình.

Diệp Phong cười cười, nói với Ngô thiếu: “Coi như cậu may mắn, Nhị đương gia không muốn truy cứu chuyện này, nếu không thì cậu không thấy được mặt trời của ngày mai đâu!”

Ngô thiếu run run rẩy rẩy gật đầu, không dám lên tiếng.

Kiều Thu Mộng lại trước sau không nói một lời.

Diệp Phong lại liếc mắt nhìn Kiều Thu Mộng một cái, bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, nói: “Thật không biết nên nói cô như nào, nửa đời sau liền dành để hối hận đi thôi.”

Sau khi nói xong lời này, Diệp Phong vung tay lên, các cấp dưới lập tức rời đi, anh ta cũng quay đầu đi tìm Tề Đẳng Nhàn.

Sắc mặt Kiều Thu Mộng trong nháy mắt trở nên trắng bệch, cô ta gắt gao nắm chặt lấy bàn tay mình, dùng giọng rất nhỏ nói: “Tôi tuyệt đối sẽ không hối hận!”

Lời này, cũng không biết là nói cho ai nghe, hoặc là để nhắc nhở chính mình, cho bản thân càng nhiều ám thị.

Ngô thiếu và Kiều Thu Mộng không có mặt mũi để ở lại quán bar thêm nữa, đứng dậy xám xịt rời đi.

Thời điểm Kiều Thu Mộng rời khỏi quán bar, cô ta nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn và Diệp Phong đang chuyện trò vui vẻ, cũng chú ý tới bóng dáng Lý Vân Uyển ngồi bên cạnh hắn.

Bóng lưng này khiến cho cô ta cảm thấy vô cùng quen thuộc, nhưng mà cô ta cũng không nghĩ nhiều, lập tức rời khỏi quán bar.

Chờ sau khi Kiều Thu Mộng và Ngô thiếu đi rồi, lúc này Lý Vân Uyển mới nhẹ nhàng thở ra, lúc nãy khi nhìn thấy Kiều Thu Mộng, cô ta có một loại cảm giác như bị bắt gian, hãi hùng khiếp vía.

Hiện tại người đi rồi, cả người liền trở nên thả lỏng.

“Cô khẩn trương như vậy làm gì?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt hỏi, “Tôi và cô ta đã ly hôn!”
 
Chương 461


Chương 461

“Chính là bởi vì hai người đã ly hôn nên tôi mới càng khẩn trương đấy! Các người vừa ly hôn, tôi liền ở cùng anh, cái này có thỏa đáng không?” Lý Vân Uyển trợn trắng mắt.

“Cô biết không thỏa đáng, nhưng cô vẫn cứ làm mà!” Tề Đẳng Nhàn hơi hơi mỉm cười.

Lý Vân Uyển nhịn không được duỗi tay véo hắn, có hơi nổi giận, làm như cô ta đê tiện lắm không bằng, tức giận nói: “Cái tên EQ thấp, anh cứ cả đời không bằng cầm thú đi!”

Tề Đẳng Nhàn hung hăng uống một ngụm rượu, tựa như thêm can đảm cho bản thân, lớn tiếng nói với Diệp Phong: “Tiểu Diệp Tử, chuẩn bị xe cho tôi, đưa tôi trở về!”

Diệp Phong tất nhiên là vội vàng đồng ý.

Lý Vân Uyển còn cảm thấy Tề Đẳng Nhàn tức giận, làm sao đoán được hắn định kéo cả mình vào.

“Hôm nay tôi phải làm cho cô biết, tôi tuyệt đối không phải không bằng cầm thú!”

Lão đồ tể đã từng nói với Tề Đẳng Nhàn ——

Một khắc khi cậu trở thành đàn ông chân chính, khi trong tay nhéo hai cái màn thầu nóng hầm hập, cậu mới biết được, khoảng thời gian từ lúc sinh ra từ trong bụng mẹ cho đến một khắc trước đó đều sống uổng phí.

Tề Đẳng Nhàn cũng cảm thấy lão đồ tể không lừa mình, chẳng qua bản thân cũng phải chịu tội một chút, đầy sau lưng đều là vết cào của móng tay dài để lại, nhìn qua gương một chút, quả thực là thảm đến không nỡ nhìn.

“Quả nhiên là ngự tỷ giả, làm như cái gì cũng biết, trên thực tế bản thân cái gì cũng không biết.” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được nhe răng trợn mắt mà cười, phía sau lưng nóng rát nhưng trong lòng lại hân hoan.

Một đợt trêu đùa, ước chừng tốn hơn một tiếng đồng hồ mới đi vào chính đao, thật sự là gian khổ, không dễ dàng.

Nhưng mà, sau khi nắm giữ kỹ xảo liền sảng khoái như Đường Tăng trải qua tám mươi mốt kiếp nạn lấy được chân kinh.

Kiều Thu Mộng ly hôn với Tề Đẳng Nhàn, Lý Vân Uyển cũng coi như đã hoàn toàn bỏ được gánh nặng tâm lý.

“Cười cười cười, cười cái em gái anh! Cái tên không có tiền đồ này, còn có mặt mũi nói bản thân tung hoành giữa vạn bụi hoa, giữa váy dài lắc lư, chỉ có năng lực như này?” Lý Vân Uyển nhẹ nhàng đá Tề Đẳng Nhàn một cái, khó chịu nói. m.

“Ha ha, không phải do đã lâu không lâm trận sao?” Tề Đẳng Nhàn cười ngượng, hắn cũng trải qua lần đầu lúng lúng.

“Lâu rồi không ra trận? Có phải anh có bệnh gì hay không? Có cần ngày mai đưa anh đến bệnh viện kiểm tra một chút không?” Lý Vân Uyển quan tâm hỏi.

Tề Đẳng Nhàn lại bị câu quan tâm này làm cho tức giận, người đàn ông nào có thể thừa nhận chính mình không được chứ? Huống chi, đây là trải nghiệm lần đầu của hắn có được không, nhanh một chút cũng rất bình thường.

Vì thế, Lý Vân Uyển khiêu khích và đùa giỡn Tề Đẳng Nhàn quá độ, rốt cuộc cũng nhận được báo ứng của bản thân.

Ngày hôm sau Lý Vân Uyển không còn sức lực để rời giường.

Ngủ một giấc tỉnh lại, cảm giác xương cốt như tan thành từng mảnh, thân thể nằm trong một lồng ngực vừa rắn chắc lại ấm áp, tràn ngập cảm giác an toàn.

“Đồ chó!”

Lý Vân Uyển mở to mắt liền nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đang nhìn cô ta, đỏ mặt, hung hăng mắng một tiếng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top