Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Truyền Nhân Thiên Y

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Truyền Nhân Thiên Y
Chương 661


Chương 661

“Uống thuốc giảm đau gì chứ!”

Giả Nam vội vàng quát lớn một tiếng, nói: “Cô cũng là người làm thuốc, chẳng lẽ không biết tác dụng phụ của những viên giảm đau kia lớn đến mức nào sao? Sau này sẽ bị lệ thuộc vào thuốc!”

Nói xong, Giả Nam đảo mắt suy nghĩ một chút liền dìu Diệp Khuynh Thành đứng lên, đi ra ngoài văn phòng.

“Cô làm gì vậy?”

“Muốn dẫn tôi đi đâu?”

“Còn có thể đi đâu nữa? Dẫn cô đi tìm Lương Siêu đó!”

“Bây giờ hắn đang ngồi ở Kim Ngọc Đường ở phố Trung Y, hiện tại hắn thân là Y thánh, không lẽ chút tật đau đầu này của cô cũng không trị được!”

“Không.”

Diệp Khuynh Thành bướng bỉnh lắc đầu, nói: “Tôi không muốn đi tìm hắn, cô, cô buông tôi ra. ”

Nhưng Giả Nam đã quyết tâm, mặc cho Diệp Khuynh Thành giãy dụa như thế nào, cuối cùng vẫn cố gắng kéo mạnh nhét cô vào trong xe.

Trong khi đó.

Trong một tòa biệt thự rộng lớn, vừa cổ kính lại không mất đi sự xa hoa, một người đẹp tuyệt mỹ mặc một bộ váy ngủ bằng lụa màu tím vừa thưởng thức bữa sáng phong phú, vừa nhìn Vương Mặc nghiêm túc đứng trước công chúng truyền thông, đọc một bức thư xin lỗi hơn vạn chữ.

Nhìn một lát sau, đôi môi đỏ mọng khẽ nhấc lên, mỉm cười với người đàn ông trung niên áo xám đứng sau lưng mình.

“Chậc chậc…”

“Bác Tô, xem ra suy đoán lúc trước của tôi vẫn rất đáng tin cậy.”

“Giờ chỉ mới qua mấy ngày mà nhà họ Vương đã bại trận trước Lương Siêu rồi.”

“Vâng.”

Bác Tô cười gật gật đầu, sau đó nói: “Nhưng mà bởi vì vài thủ đoạn trước kia của Vương Tiểu Niên đã làm Lương Siêu trở thành kẻ thù của không ít người.”

“Tuy nói đoạn video này của Vương Mặc có thể tiêu trừ một ít oán khí của một vài quý công tử nhà giàu đối với Lương Siêu, nhưng theo tôi được biết, Lương Siêu đã kết một mối thù rất sâu với con trai của hai nhà Tả, Mộ.”

“Ồ?”

Người phụ nữ xinh đẹp kinh ngạc một chút, sau đó Bác Tô liền nói ra tin tức nhà họ Tả vừa mới mua lại mảnh đất cũ của nhà họ Lương trước kia, còn nhà họ Mộ thì đang âm mưu ra tay với người phụ nữ của Lương Siêu.

Nghe xong, người phụ nữ hơi ngẩn ra một chút, sau đó lại cười nhẹ một tiếng.

“Thú vị.”

“Tuy thực lực của hai nhà Tả, Mộ cũng không tốt lắm, nhưng vẫn mạnh hơn nhiều so với nhà họ Vương, xem ra màn kịch hay này còn chưa thể kết thúc đâu.”

“Nhưng mà hai nhà này, hừ, chỉ sợ cũng sẽ phải thua thảm hại thôi.”

Lần này đến phiên Bác Tô kinh ngạc, nghi vấn nói: “Tiểu thư, lão mạn phép hỏi một câu, vì sao ngài lại có lòng tin với Lương Siêu kia như vậy?”

“Bởi vì…”
 
Chương 662


Chương 662

“Ha ha, sau này bác sẽ biết thôi.”

Người phụ nữ trả lời một câu lấp lửng, sau đó lại uống thêm một ngụm cà phê rồi mới đứng lên, nói: “Bác Tô, lát nữa cháu phải ra ngoài một chuyến, bác không cần đi theo.”

“Tiểu thư đi đâu?”

Đôi mắt phượng hơi hẹp dài của cô ta híp lại, cười nói: “Đương nhiên là muốn đi tìm Lương Siêu một chuyến, nghe bác nói tên này từng cho Dược phẩm Nhuận Tinh không ít bí kíp trân quý đúng không?”

“Hừ, không thể để Diệp Khuynh Thành kia chiếm hết chỗ tốt trên người hắn được, nếu không chẳng phải cơ hội nổi bật của tôi bị người phụ nữ đó cướp hết rồi sao?”

Nói xong, cô liền rời khỏi phòng ăn, để lại Bác Tô với vẻ mặt ngạc nhiên.

“Hôm nay tiểu thư làm sao vậy?”

“Lời này nghe như thế nào cũng cảm thấy như cô ấy sắp phải đi giành tình cảm về ấy nhỉ?”

……

Buổi sáng, khoảng 10 giờ.

“Lương Y Thánh!”

Giả Nam đỡ Diệp Khuynh Thành vội vàng chạy tới, vừa chạy vừa gấp gáp kêu lên: “Nhanh, nhanh cứu người đi!”

“Ê ê ê! Cô có chuyện gì đó? Cô không biết quy tắc của Lương Y Thánh sao?”

“Muốn khám bệnh phải xếp hàng trước, mau ra ngoài xếp hàng đi! Cho dù cô là người đẹp hay người giàu có cỡ nào cũng không có ngoại lệ!”

“……”

Ồn ào một lúc sau lại có người bắt đầu động tay động chân xô đẩy Giả Nam, nhìn thấy vậy Lương Siêu nhướng mày.

“Dừng tay, im lặng hết đi.”

Nói xong, Lương Siêu liền đi qua đỡ Diệp Khuynh Thành, dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người mà đi vào bên trong.

Không ít người thấy thế thì bất mãn ra mặt, nhưng cũng không dám lớn tiếng kháng nghị, chỉ đành lẩm bẩm không công bằng, Giả Nam vừa nghe được lời này thì trợn trắng mắt, sau đó khoanh hai tay lên trước ngực, nói: “Diệp đổng của tôi không phải chỉ là một người đẹp bình thường, mà cô ấy còn là vợ tương lai của Diệp Y Thánh đó!”

“Các người có thể so sánh được sao?”

Những người đang lẩm bẩm nhất thời cũng im lặng, nhao nhao lắc đầu cười khổ.

Nội đường, Lương Siêu đỡ Diệp Khuynh Thành lên giường, đang muốn bắt mạch cho cô thì Diệp Khuynh Thành lại bắt lấy cổ tay hắn ngăn lại, làm Lương Siêu sững sờ.

“Cô làm gì vậy?”

“Trước khi chẩn bệnh cho tôi, anh phải nói trước cho tôi biết là chuyện trước đó tôi nói anh đã hiểu chưa?”

“A? Cái gì?”

Ánh mắt Diệp Khuynh Thành không khỏi trở nên lạnh đi mấy phần, nói: “Tôi mời anh đến Nhuận Tinh chúng tôi làm phó giám đốc, chuyên phụ trách nghiên cứu phát minh, chế tạo loại thuốc mới. Trước đó tôi đã nói qua, chờ chừng nào anh nghĩ kỹ rồi đến tìm tôi.”

 
 
Chương 663


Chương 663

“À.” Lương Siêu lập tức nhớ ra, thầm nói cô gái này cũng thực hiếm thấy, mấy ngày nay mình không tìm đến, cô ta cũng cố kiềm nén mà không liên lạc với mình.

“Cái kia, chuyện này ấy à, đầu tiên tôi muốn cảm ơn ý tốt của Diệp đổng sự. Chẳng qua… Tôi cảm thấy vẫn nên trực tiếp cầm hôn thư từ chỗ cô rồi rời đi, vậy càng thích hợp với tôi hơn.”

Nghe xong, Diệp Khuynh Thành khẽ nhướng mày liễu, lập tức hất tay Lương Siêu ra.

“Xem ra anh còn không nghĩ kỹ, hôm nay bệnh của tôi cũng không cần trị, chờ anh nghĩ xong rồi nói sau.”

Móa!

Đây là thao tác gì?

Lương Siêu sững sờ, đây không phải ép gái nhà lành làm gái, a không, là ép mình chấp nhận mời chào của cô ta, làm việc trong công ty dược nhỏ bé đó à!

Sau đó Diệp Khuynh Thành cố ngồi dậy từ trên giường, nhưng vừa đi chưa được mấy bước thì hai chân đã bắt đầ.u nhũn ra, hơi ôm trán lảo đảo suýt nữa đã ngã sấp xuống.

Thấy thế, Lương Siêu nhíu nhíu mày, không còn gì để nói. Hắn suy nghĩ một chút rồi vẫn kéo Diệp Khuynh Thành lại, lập tức bị Diệp Khuynh Thành phản kháng kịch liệt.

“Anh, anh thả ta ra!”

Con mẹ nó?

Trước đó sao không nhìn ra tính tình cô nàng này hung hăng như thế?

Trong nhất thời Lương Siêu cũng lên cơn nóng giận, lập tức đẩy Diệp Khuynh Thành lên giường, đi sang ngồi một bên dùng sức đè cô lại, bắt mạch cho cô.

“Anh…”

“Ngậm miệng! Có bệnh phải trị, đạo lý thô thiển như thế mà cô cũng không hiểu à? Con gắn tính tình bướng bỉnh như cô coi chừng sau này không gả ra được!”

“Anh! Anh nói bậy bạ cái gì vậy hả!”

Diệp Khuynh Thành trợn mắt hạnh lên, xấu hổ nhìn chằm chằm Lương Siêu, nhưng nhìn thấy hắn hoàn toàn không để ý đến mình mà chuyên tâm xem bệnh bắt mạch thì cô cũng từ từ đè nén lửa giận, không phản kháng nữa.

Một lát sau, Lương Siêu lại nhíu mày, mạch tượng của Diệp Khuynh Thành lúc nhanh lúc chậm, tán loạn không đều, nhịp hỗn loạn giống như hình dạng dây thừng.

Cái này chính là một trong thất quái mạch tượng điển hình trong Trung y, Giải Tỏa Mạch!

Mà người có mạch tượng này chứng tõ tinh huyết kiệt quệ, tâm lực dần suy nhược!

Phần lớn đều xuất hiện trên người già bảy tám mươi tuổi, trước đó Lương Siêu chưa bao giờ nhìn thấy cô gái trẻ tuổi không đến ba mươi như Diệp Khuynh Thành lại có mạch tượng này!

Nói đơn giản một chút, Diệp Khuynh Thành vất vả lâu ngày thành bệnh, quá kiệt quệ!

“Trước đó cô chưa từng đi khám bác sĩ à? Vẫn luôn dùng thuốc giảm đau để đè nén bệnh tình, làm dịu đau đớn?” Trong tiếng nói của Lương Siêu mang theo chút oán trách.

“Ừm.”

Diệp Khuynh Thành gật đầu, sau đó bị mắng một câu.

“Ẩu tả! Cô biết bệnh tình hiện giờ của mình nặng đến mức nào không? Cứ tiếp tục như vậy thì không đến nửa năm một năm thì tâm lực của cô sẽ triệt để suy kiệt, đến lúc đó đi bệnh viện cũng vô dụng! Lại kéo dăm ba tháng sau, rất có thể sẽ chết đột tử!”
 
Chương 664


Chương 664

“Công việc thật sự quan trọng với cô như vậy sao? Còn quan trọng hơn mạng của mình à?”

Sắc mặt Diệp Khuynh Thành liên tục thay đổi, cuối cùng hờ hững hừ một tiếng: “Đâu ra khoa trương như anh nói chứ, chẳng qua là đau nửa đầu thôi, tùy tiện uống viên thuốc…”

“Chẳng qua là? Rốt cục cô là bác sĩ hay tôi là bác sĩ? Nói cho cô biết, hiện tại cô đã thành bệnh nhân của tôi, mọi chuyện đều phải nghe tôi nói!”

“Bắt đầu từ hôm nay, lập tức tĩnh dưỡng, không được làm bất cứ chuyện gì nữa, giao công việc của cô cho người khác, xí nghiệp Nhuận Tinh lớn như thế, người tài ba cũng không chỉ có mình cô.”

Nhưng Lương Siêu vừa nói xong thì đã bị Diệp Khuynh Thành phản đối mãnh liệt.

“Không có khả năng. Hiện tại Nhuận Tinh chỉ có ánh hào quang mặt ngoài, thật ra đã nguy như trứng chồng, trong giai đoạn này tôi tuyệt đối không thể buông tay.”

“Cô gái này, vậy cô có biết cô tiếp tục làm công việc cường độ cao như vậy nữa thì kết quả…”

“Cho dù thật sự như anh đã nói.” Diệp Khuynh Thành cắt ngang lời hắn, nói: “Cho dù tôi liều mạng mình, cũng sẽ không buông tay.”

Giọng điệu cứng rắn không cho phép thay đổi, ánh mắt kiên định quyết tâm, tất cả đều làm Lương Siêu không lời nào để nói, cuối cùng đành phải thở dài một tiếng, lựa chọn thỏa hiệp.

“Được thôi, dù sao mạng là của cô, tự cô quyết định vậy.”

“Chẳng qua thân là thầy thuốc, tôi vẫn còn muốn khuyên cô một câu, cố hết sức giảm bớt công việc, mỗi ngày ít nhất phải ngủ đủ sáu giờ.”

“Cách mỗi hai ngày, phải đến chỗ của tôi xoa bóp một lần, như thế cô còn có thể sống lâu thêm mấy năm, Nhuận Tinh của cô cũng có thể đi càng thuận lợi, càng ổn định, đúng không?”

Nghe Lương Siêu nói như vậy, Diệp Khuynh Thành lại không phản bác nữalập tức hỏi: “Mỗi lần xoa bóp cần thời gian bao lâu?”

“Khoảng một hai giờ tùy tình huống.”

“Một hai giờ…” Diệp Khuynh Thành thì thầm tính toán, sau đó đột nhiên nói: “Sáu tiếng quá dài, năm tiếng đi, mỗi ngày tôi chỉ có thể đảm bảo ngủ năm tiếng.”

Lương Siêu: “…”

Mẹ nó, đây còn là người nào? Nói chuyện với bác sĩ mà còn dùng bộ dạng như buôn bán, còn cò kè mặc cả?!

Lương Siêu cố nén xúc động đuổi cô gái này đi ra, rất bất đắc dĩ gật đầu cười: “Được rồi, thời gian cũng là của cô, cô định đoạt!”

“Ừm.” Lúc này Diệp Khuynh Thành mới hài lòng gật đầu, chợt nhắm mắt lại, nhưng qua hồi lâu vẫn không thấy Lương Siêu có hành động, không khỏi lại mở mắt ra lộ ra vẻ mặt hoài nghi.

“Không phải anh phải xoa bóp à? Bắt đầu đi chứ?”

“À.” Lương Siêu gật gật đầu, lập tức nhẹ ho hai tiếng, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, ra hiệu mời Diệp Khuynh Thành.

“Bây giờ bệnh tình của cô đã rất nặng, nhất định phải dán da thịt xoa bóp mới có hiệu quả trị liệu, cho nên, xin…”

“Cởi áo trước đi.”

Roẹt!

Sắc mặt Diệp Khuynh Thành lập tức cứng đờ, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng như sương nhìn chằm chằm Lương Siêu, Lương Siêu cố nén sự xấu hổ trong lòng, cố làm ra vẻ nghiêm túc nói: “À thì, ở trong mắt thầy thuốc thì chỉ có bệnh nhân thôi, không có phân biệt nam nữ, cho nên…”

 
 
Chương 665


Chương 665

“Tôi không chữa bệnh nữa đâu.” Diệp Khuynh Thành nói xong vừa định đứng dậy, Lương Siêu nhìn thấy cảnh này thì thầm thở dài, sau đó xé một mảnh vải đi đến. che mắt lại, đồng thời đeo một đôi găng tay cực mỏng. “Tôi chỉ có thể làm đến mức độ này thôi, nếu như cô còn cảm thấy như vầy là mạo phạm, vậy tôi cũng sẽ không ngăn cản cô nữa, cô có thể rời đi.”

Thấy thế, Diệp Khuynh Thành không khỏi cắn răng, cuối cùng vẫn thỏa hiệp, cô thầm thở dài một tiếng rồi bắt đầu cởi qu.ần áo, cả người trần như nhộng nằm trên giường, khi tay Lương Siêu chạm vào ngực cô, toàn thân Diệp Khuynh Thành run lên, thanh âm cũng run lên: “Anh, anh sờ vào chỗ nào đấy!”

“A, xin lỗi, bây giờ có nhìn thấy gì đâu, nên phải thích ứng chút mới được chứ.”

Lần mò thêm vài lần, cũng tìm được chính xác huyệt đạo, hắn vừa xoa bóp vừa âm thầm dụng huyền khí của mình, chậm rãi đả thông kinh mạch, ôn dưỡng khí huyết, ước chừng một canh giờ sau, “Thoải mái không?”

Lương Siêu nhẹ giọng hỏi, Diệp Khuynh Thành đã sớm mê man sắp chìm vào giấc ngủ, gật đầu trong vô thức khi nghe những lời đó.

Bây giờ cô thực sự cảm thấy mình như một đứa trẻ trong nôi, vô tư, thoải mái, tất cả các tế bào trong cơ thể dường như được thở bằng miệng, cô chưa bao giờ cảm thấy thỏa mái như thế này.

Lại một lúc sau, Tôn Ngọc, thư ký của Diệp Khuynh Thành vội vã chạy đến, nhìn thấy Giả Nam đang canh gác bên ngoài Kim Ngọc đường thì nhanh chóng hỏi: “Tổng giám đốc đâu? Tại sao cô lại ở đây một mình?”

“Tổng giám đốc Diệp đang ở bên trong, Lương thần y đang khám bệnh cho cô ấy.”

Khi Tôn Ngọc nghe thấy điều này, cô ta vội vã đi vào bất chấp sự ngăn cản của Giả Nam, nhưng vừa mở cửa bước vào, cô ấy đã thấy một màn đỏ mặt, Diệp Khuynh Thành nằm trên giường trần tru.ồng, trái cây cả quả, và Lương Siêu đang đặt tay lên người cô ấy.

Trong lúc nhất thời, cô nghĩ chuyện này nào phải xoa bóp gì chứ, những kiểu xoa bóp mà cô biết đâu có cái kiểu xoa ngực như thế này!

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Lúc này Lương Siêu đang hướng lưng về phía cô ấy, nên cô nhìn không thấy Lương Siêu thật ra là đang che mắt lại và đeo găng tay.

Có tư tình!

Có lẽ lần này Diệp Tiêu thực sự nói đúng, có thể giữa giám đốc và Lương Siêu này có tư tình!

Nhớ lại sự ủy thác trước đây của Diệp Tiêu, Tôn Ngọc cố gắng không làm gián đoạn hai người bọn họ, mà lấy điện thoại di động ra và lén lút chụp một vài bức ảnh …

Sau một lúc lâu sau khi điều trị, Lương Siêu đứng thẳng lên vặn chân bẻ tay chút rồi thở hắt ra một hơi.

“Được rồi, ngày hôm nay đến đây kết thúc.”

Nói xong, anh vô thức tháo khăn bịt mắt ra, trong nháy mắt hiện ra cảnh xuân đẹp đẽ!

Diệp Khuynh Thành vẫn trần như nhộng nằm trên giường, giống như mỹ nhân đang ngủ say chìm vào giấc ngủ.

Khi hắn nhìn thấy cơ thể màu đồng hoàn hảo của cô, Lương Siêu cảm thấy như thời gian như dừng lại, có cảm giác rằng đôi mắt của chính mình đang mang thai đến nơi!

Đẹp.

Với dáng người và nước da như vậy, vẻ đẹp truyền thống của phụ nữ phương Đông đã được diễn giải một cách cực điểm!

Hắn cứ sững sờ tại chỗ không biết nhìn bao lâu sau, hắn nhân lúc cô chưa tỉnh lại liền vội vàng rời đi, nhưng vào lúc hắn lon ton chạy ra từ trong nội điện chạy, lông mi của Diệp Khuynh Thành trên giường khẽ run, sau đó chậm rãi mở mắt ra, một mặt đỏ bừng. Trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ cùng khó chịu, sau khi âm thầm cắn răng bạc một hồi, cuối cùng khẽ thở dài, khẽ chửi một tiếng.
 
Chương 666


Chương 666

“Tên khốn nạn mất nết.”

Trong Kim Ngọc đường.

Lương Siêu ngồi ở trong phòng khám một hồi, mơ hồ nhìn thấy một chiếc xe thể thao nhỏ màu lam sẫm chậm rãi đậu ở cửa, nhìn dáng vẻ khoa trương mui trước là hắn biết xe này không hề rẻ.

Chẳng mấy chốc, một mỹ nữ dáng người cao ráo mặc chiếc váy ngắn, lụa đen, sơ mi trắng, và một đôi giày cao gót thủy tinh quý giá mà tinh xảo nạm đinh bước xuống xe, lập tức thu hút sự kinh ngạc của rất nhiều người trong và ngoài sảnh Kim Ngọc Đường.

“Chậc chậc chậc chậc, cô gái này thật xinh đẹp, không thua kém gì người vừa bước vào ban nãy.”

“Ha ha, vừa rồi mỹ nhân tiến vào nội điện cũng rất đẹp, nhưng là cảm giác đẹp lạnh lùng, chứ không phải gợi cảm bằng cô này, tôi vẫn thích kiểu cô này hơn.”

“Thích cái quần ấy!”

“Không đi lấy nước soi mặt đi, cái tên khố rách áo ôm như anh chỉ sợ nâng giày cho mỹ nữ nhà người ta thôi cũng sợ làm bẩn giày đó…”

“…”

Rất nhanh, nhìn thấy mỹ nữ này đi thẳng đến bàn tư vấn, hình như cũng có ý muốn chen ngang, một thanh niên tướng mạo côn đồ lập tức ngăn lại, lộ ra hàm răng ố vàng, cười khúc khích nói: “Người đẹp, cô đã tới đây phải tuân theo quy định của Lương thần y chứ, nếu muốn khám thì phải xếp hàng.”

“Còn nếu như cô thực sự vội vàng thì tôi có thể nhường chỗ cho cô, nhưng sau khi khám xong phải đãi tôi một bữa ăn, thế nào hả?”

“Chẳng thế nào hết.”

Người phụ nữ xinh đẹp nâng đôi mi lên lắc đầu, quay người liếc nhìn chiếc Bentley to lớn bắt mắt ở lối vào Kim Ngọc Đường, rồi nói: “Chiếc xe đó là của Diệp Khuynh Thành đúng không?”

“Cô ấy đâu? Lúc cô ấy đến có phải xếp hàng không?”

Tên côn đồ nhỏ kia nghe vậy sửng sốt, cười đùa lắc đầu: “Cô đang muốn nói người đẹp đó sao, cô ấy đúng thật là không phải xếp hàng.”

“Ồ!”

“Nếu cô ấy không cần xếp hàng, vậy thì tôi cũng không cần xếp hàng, tránh đường đi.”

“Không.”

Tên côn đồ nhỏ lại ngăn cô lại, nói huyên thuyên: “Người đẹp vừa rồi là vợ tương lai của Lương thần y, người ta thỉnh thoảng chen ngang tí thì chúng tôi cũng không nói làm gì, nhưng cô thì dựa vào cái gì chứ?”

“Dựa vào việc cô xinh đẹp sao? Vô dụng thôi, Lương thần y không thích gu kiểu cô đâu.”

Người đẹp cười khẽ một tiếng, liếc nhìn Lương Siêu một cái, tay nhỏ khoanh lên eo nhỏ rồi chỉ vào Lương Siêu.

“Dựa vào việc tôi sau này có lẽ sẽ là vợ của anh ấy, đủ chưa?”

Mọi người: “…”

Lại mọc thêm một vợ nữa à?

Trong lúc mọi người ở đây ngây ra như phỗng, người đẹp kia đã đi đến trước mặt Lương Siêu.

Lương Siêu mặt kiểu cạn lời nhìn cô:

“Người đẹp à, tôi hiểu việc cô sốt sắng muốn đi chữa bệnh, nhưng cô cũng không thể liều mạng đến mức này chứ?”
 
Chương 667


Chương 667

“Hơn nữa tôi đây cũng không thiếu vợ, thậm chí còn nhiều tới nỗi phát sầu rồi, cho nên tha cho tôi đi có được không?”

Người phụ nữ giật mình trong giây lát, sau đó nở nụ cười.

“Thật không ngờ Lương Thánh y lại là người hài hước như vậy cho nên bên cạnh có nhiều phụ nữ cũng là chuyện thường tình.”

“Được rồi, tôi không đùa với anh nữa. Hôm nay tôi đến đây là vì muốn trò chuyện với anh. Anh cứ tiếp tục khám bệnh đi, còn tôi sẽ ngồi chờ ở bên cạnh. Khi nào anh khám xong, tôi muốn mời anh một bữa cơm rồi chúng ta hãy trò chuyện với nhau.”

“Lương Thánh y, liệu anh có nể mặt tôi không?”

Thấy đối phương nói chuyện lịch sự như vậy, Lương Siêu cũng nhún vai cười nói: “Đúng là lời mời của người đẹp luôn khiến cho người ta khó từ chối.”

“Người đâu!”

Lương Siêu gọi người tới mang cho người phụ nữ một cái bàn nhỏ cùng với một chiếc ghế và rót thêm một ly trà nóng.

Một lát sau.

Sau khi thay quần áo xong, Diệp Khuynh Thành từ bên trong đi ra thì nhìn thấy một người người phụ nữ đang uống trà, nhất thời nhíu mày.

“Sao lại là cô?”

“Cô tới đây làm gì?”

Người phụ nữ cũng liếc nhìn cô ta một cái rồi cười hỏi: “Xem cô hỏi gì kìa, đây cũng đâu phải là nhà của cô. Tôi muốn tới thì tới thôi, đâu cần phải giải thích với cô chứ?”

Hai người này quen nhau ư?

Lương Siêu thầm nói trong lòng nhưng hắn cũng chưa hề có ý phản ứng lại. Hắn vểnh tai lên nghe, khóe mắt quét qua chỗ hai người phụ nữ còn tay vẫn tiếp tục bắt mạch.

Sau đó, Diệp Khuynh Thành liếc mắt nhìn Lương Siêu rồi lại nói với người phụ nữ kia: “Cô tới đây vì hắn sao?”

“Đúng vậy.”

Người phụ nữ gật đầu cười, Lương Siêu lập tức cảm nhận được ánh mắt của Diệp Khuynh Thành đột nhiên nhìn về phía mình. Hắn vẫn giả bộ không phát hiện ra nhưng trong lòng bắt đầu phân tích.

“Dường như trên mặt cô gái này có chút tức giận? Có điều sự tức giận này đến từ đâu?”

“Nhưng mà mình đã làm gì đâu?.”

“Đường đường là một nữ chủ tịch cao quý của một tập đoàn dược phẩm lớn, một người phụ nữ mạnh mẽ nổi tiếng tại đế kinh này và cũng là đại diện tiêu biểu của mẫu hình phụ nữ hiện đại. Chắc cô ấy không phải kiểu người sẽ kết hôn với bất cứ ai nhìn thấy thân thể mình đâu nhỉ?”

“…”

Ngay khi trong lòng Lương Siêu còn đang phỏng đoán, Diệp Khuynh Thành đã mở lời.

“Rốt cuộc người phụ nữ này đến tìm anh là vì mục đích gì?”

“Hả?”

Nghe được trong lời nói của DIệp Khuynh Thành có chút lạnh lùng, Lương Siêu vội vàng xua tay: “Tôi không biết, người đẹp này nói lát nữa muốn mời tôi ăn cơm.”
 
Chương 668


Chương 668

“Không cần phải đi.”

Diệp Khuynh Thành lập tức chỉ về phía cửa nói: “Cô ta tìm đến anh chắc chắn laf không có ý tốt gì, anh lập tức đuổi cô ta đi ngay đi.”

“Này, Diệp Khuynh Thành, cô bị điên à?”

“Với tính cách này của cô, không hiểu sao lại có nhiều kẻ mù quáng theo đuổi cô đến như vậy. Chắc chắn là vì tài sản của Diệp gia và tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh đúng không?”

Diệp Khuynh Thành không thèm để ý tới cô ta, cô tiếp tục nhìn về phía Lương Siêu.

“Haizzz…”

Lương Siêu khẽ thở dài một hơi, thấy không còn hy vọng gì nên đành cười với Diệp Khuynh Thành với vẻ bất đắc dĩ: “Ờm, tôi vừa đồng ý với cô ấy rồi.”

“Nếu đổi ý ngay thì không được hay cho lắm nhỉ?”

“Đúng vậy, vẫn là Lương Thánh y thấu tình đạt lý.”

Người đẹp kia nhất thời vui mừng, đặc biệt là sau khi nhìn thấy vẻ tức giận của Diệp Khuynh Thành.

“Diệp Khuynh Thành, mong cô hãy chú ý thái độ của mình với Lương Thánh y đi. Cô tưởng rằng mình là ai chứ. Đúng rồi, tôi vừa nghe nói cô là vợ của Lương thánh y phải không?”

“Chuyện này xảy ra khi nào, sao tôi lại không biết vậy?”

“Cô!”

Sắc mặt của Diệp Khuynh Thành trở nên lạnh lùng rồi nhìn Lương Siêu với vẻ tức giận.

“Anh tự giải quyết chuyện này cho tốt đi!”

Nói xong, cô ta liền xoay người đi với vẻ tức giận.

Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy?

Chỉ là đi ăn cơm cùng với một người phụ nữ thôi mà, có cần tới mức như vậy không? Lẽ nào cô ấy thật sự coi hắn là vật sở hữu riêng của mình hay sao?

Khi đi tới cửa, Diệp Khuynh Thành càng nghĩ càng giận nên quay đầu nhìn người phụ nữ còn đang uống trà: “Tôi nhớ rõ trước đây cô chỉ uống cà phê mà chưa từng uống trà phải không?”

“Sao hôm nay đột nhiên lại thay đổi vậy? Không phải vì đây là trà Lương Siêu đưa cho cô chứ?”

Nói xong, Diệp Khuynh Thành cũng không nói thêm gì nữa mà rời đi. Người thông minh như Lương Siêu sao lại không hiểu ý của cô ta, vì thế hắn nhìn về phía người đẹp kia với vẻ nghi ngờ.

Vì giữ mặt mũi cho hắn mà ngay cả thói quen ăn uống hàng ngày cũng tạm bỏ qua, xem ra cô gái này giả bộ cũng giỏi thật?

Người phụ nữ kia ngơ ngác, hơi khó chịu khi nhìn thấy bóng dáng rời đi của Diệp Khuynh Thành. Sau đó, cô ta lại nở nụ cười với Lương Siêu.

“Lương Thánh y, người phụ nữ vừa rồi là người xấu, anh đừng nghe lời cô ta nói.”

“Chỉ là bình thường tôi thích uống cà phê hơn chút thôi, chứ không phải là chưa từng uống trà.”

Người xấu…

Rốt cuộc ai mới là người xấu?

Lương Siêu ngơ ngác nhưng sau đó hắn cũng lười suy nghĩ, tiếp tục ngồi chẩn mạch.

 
 
Chương 669


Chương 669

Tới giữa trưa, hắn mới định đưa người phụ nữ tới nhà hàng nào đó gần đây để ăn.

Sau khi đi vào chỗ ngồi, Lương Siêu ngồi xuống xong rồi quan sát xung quanh: “Người đẹp, hai người chúng ta không cần phải ngồi phòng lớn như vậy đâu nhỉ?”

“Haizzz, tôi có chuyện muốn bàn với anh nên riêng tư một chút thì tốt hơn.”

“Ồ.”

“Vậy trước khi nói chuyện, cô không nên tự giới thiệu trước hay sao? Dù cô biết tôi nhưng tôi vẫn chưa biết gì về cô đâu.”

“Ha ha…Đó là chuyện đương nhiên rồi.”

Người phụ nữ mỉm cười rồi đưa tay ra: “Tôi là Tiêu Thi Nhã của Tiêu gia, hân hạnh gặp mặt.”

“Hân hạnh, hân hạnh.”

Lương Siêu bắt tay đối phương theo bản năng nhưng sau khi lặp lại cái tên này hai lần, hai mắt hắn đột nhiên trừng lớn, miệng há hốc tưởng chừng như có thể nhét được ba quả trứng vào miệng!

Hắn đã từng nghe qua cái tên này nhưng lại chưa từng để ý tới.

“Tuyệt thế song kiều của đế kinh, một là Diệp Khuynh Thành của Diệp gia còn người còn lại chính là Tiêu Thi Nhã!”

“Cô, cô là. . .”

“Ha ha, Lương Y Thánh, không cần phản ứng kịch liệt như vậy chứ?”

“Đúng vậy, tôi chính là tuyệt thế song kiều khác cùng với Diệp Khuynh Thành ở Đế Kinh, nhưng mà đó chỉ là hư danh mà thôi, người khác chỉ gọi lung tung ,không cần quá để ý.”

Sau khi xác nhận danh tính của đối phương, Lương Siêu ngay lập tức hiểu tại sao Tiêu Thi Nhã và Diệp Khuynh Thành mới gặp nhau bọn họ đã đấu đá với nhau.

Đã sớm nghe nói đến hai vị tuyệt thế song kiều ở Đế Kinh này, cũng không biết là vì sao rất giống như nước với lửa hoàn toàn không thể hòa hợp, đối với đối phương có chút thù hận.

Bây giờ nhìn lại, tin đồn này là sự thật.

Bởi vì Lương Siêu đã sống ở Đế Kinh một thời gian, bởi vì nguyên nhân là Diệp Khuynh Thành nên làm hắn hiếu kì mà đi tìm hiểu Tiêu Thi Nhã một khoảng thời gian.

Biết được cô ấy sinh ra trong một thế gia võ đạo, mà bản thân cô ấy cũng là Huyền Vũ Giả khá có tài năng, so với một nữ giám đốc kinh doanh như Diệp Khuynh Thành mà nói ít có cơ hội để lộ diện hơn.

Cô ấy thậm chí còn hiếm khi được nhìn thấy, cô ấy có vẻ hơi bí ẩn, vì vậy số lượng người theo đuổi cô ấy thấp hơn nhiều so với số lượng người theo đuổi Diệp Khuynh Thành.

Thấy Lương Siêu sững sờ nhìn mình, Tiêu Thi Nhã không khỏi mím môi cười.

“Lương Y Thánh, trên mặt tôi có hoa sao? Thấy anh nhìn say mê đến như vậy?”

“Ồ xin lỗi.”

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Lương Siêu vội vàng dời ánh mắt đi, uống một ngụm nước rồi hỏi: “Tôi vẫn không biết tại sao Tiêu cô nương lại tìm Lương Siêu tôi?”

“Nói thẳng ra thì. Tôi chỉ muốn tận hưởng niềm vui trong thế giới kinh doanh ở Đế Kinh. Hiện tại có một dự án rất triển vọng. Tôi muốn cùng với Lương Y Thánh làm ăn với nhau.”

“Cô muốn kinh doanh?”

Tiêu Thi Vũ gật đầu cười nói: “Lương Y Thánh không cần phải ngạc nhiên như vậy, anh cũng là một vũ giả, chắc anh cũng hiểu sự nhàm chán mà tu luyện võ thuật mang lại chứ?”
 
Chương 670


Chương 670

“Đặc biệt đối với một cô gái như tôi, tính tình không ổn định một chút nào, cũng không có tính kiên nhẫn như cô gái khác, nếu không tự mình vui vẻ một chút, thật sự sẽ buồn bực mà chết mất.”

Tiêu Thi Nhã mím môi, rung đùi đắc ý mà kiêu ngạo trong một lúc, sau đó liền quay lại chủ đề chính.

“Trước nghe kia nói Lương Y Thánh được tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh cung cấp rất nhiều phương thức quý giá? Anh có thể nói cho tôi biết một chút, Diệp Khuynh Thành đã cho anh bao nhiêu tiền không?” “Trong tương lai, sẽ được chia bao nhiêu lợi nhuận từ các việc sản xuất ra dược phẩm mới?”

“Phạch(vỗ trán)……”

Lương Siêu gãi gãi đầu, thành thật mà nói: “Tôi còn chưa có một xu, lợi nhuận thu được sẽ cùng với mấy người bọn họ chia.”

Cái quái gì vậy?

Tiêu Thi Nhã hơi giật mình, buột miệng nói: “Cô ấy thực sự đã bán dâm à?”

“Thật không biết xấu hổ!”

“Không, không phải, Tiêu tiểu thư đã hiểu lầm rồi.”

Lương Siêu xua tay một lần nữa, nhưng hắn còn chưa kịp giải thích, Tiêu Thi Nhã lại nói chuyện phiếm một lần nữa: “Nếu không phải là gái mua dâm, chẳng lẽ cô ấy đã sử dụng mỹ nhân kế?”

Lương Siêu: “…”

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

“Tiêu tiểu thư, cô thật sự đã nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ đơn giả là giúp Diệp Đổng một việc mà thôi, rất trong sáng.”

Tiểu Thi Nhã nghe vậy, lập tức lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn hắn, suy nghĩ một chút hai tay liền kéo hai má, cười hỏi: “Vậy anh cho tôi một cái ân tình thôi, được không?”

“Tôi chuẩn bị mở một thẩm mỹ viện và tạo ra một thương hiệu chăm sóc da của riêng cho mình, loại có thể đem những thương hiệu lớn của nước ngoài mà hung hăng chà đạp.”

“Lương Y Thánh, trong tay anh đang giữa bí quyết không chỉ là của Tập Đoàn dược phẩm Nhuận Tinh đúng không? Nếu như tôi không lầm nhất định là có đơn thuốc làm đẹp và dưỡng da phải không?”

“Đúng, có một ít.”

Lương Siêu gật đầu theo bản năng, Tiêu Thi Nhã ngay lập tức có hứng thú, ngay lập tức lấy một hợp đồng từ trong túi ra và đưa về phía trước.

“Chỉ cần anh có thể đem những bí quyết độc quyền đó bán cho chúng tôi, lợi nhuận từ các thẩm mỹ viện và nhãn hiệu chăm sóc da trong tương lai chúng tôi sẽ chia một nửa, và trước lúc đó tôi sẽ đưa cho anh thêm 1 tỷ để thể hiện thành ý trước khi hợp tác, anh thấy sao?”

“Mà việc bán hàng anh cũng không cần phải lo lắng, Tiêu gia chúng tôi có thể lo liệu.”

Nghe vậy, nhất thời Lương Siêu không khỏi im lặng.

Bây giờ tất cả các thế gia võ đạo đều giàu có như vậy sao? Có thể tùy tiện lấy ra 1 tỷ sao?

Mặc dù hắn không biết gì nhiều về Tiêu gia, nhưng đến thời điểm này, thực lực của thế gia võ đạo này chắc chắn không thấp.

Sau khi nghĩ về nó, hắn không thể nghĩ ra lý do nào để từ chối.

Diệp Khuynh Thành trước kia đối với hắn có thái độ không tốt đến như vậy, hơn nữa vẫn chưa chịu trả lại hôn thư cho hắn, cũng không có tiền, cho nên cuối cùng cô ấy đã đưa công thức bí mật cho hắn.
 
Chương 671


Chương 671

Tiêu Thi Nhã cùng với bản thân hắn nói chuyện có thái độ tốt như vậy, hứa hẹn rất nhiều lợi ích, giúp cô ấy cũng sẽ không có vấn đề gì.

“Được.”

“Nhưng mà, tôi có một điều kiện tiên quyết, sau khi cung cấp phương thuốc, tôi sẽ không giữ chức vụ gì trong công ty mới của cô, nói trắng ra là tôi chỉ lấy phần trăm hoa hồng, được không?”

“Hoàn toàn không có vấn đề gì!”

Thấy đối phương liền đáp ứng, Lương Siêu vui vẻ ký hợp đồng.

Sau đó, hắn viết sáu, bảy đơn thuốc ngay tại chỗ và đưa cho Tiêu Thi Nhã, tự tin nói: “Chỉ cần các sản phẩm được sản xuất nghiêm ngặt theo đúng yêu cầu trên đơn thuốc, những thương hiệu chăm sóc da lớn của nước ngoài kia hoàn toàn không sánh bằng.”

“Đối với Lương Y Thánh tôi hoàn toàn tin tưởng.”

Tiêu Thi Nhã bắt tay với Lương Siêu với một nụ cười, đồng thời cô ta còn tưởng tượng ra sắc mặt khó xem của Diệp Khuynh Thành sau khi biết cô thành công trong giới kinh doanh.

Sau khi nói chuyện về kinh doanh, bước tiếp theo là nói chuyện phiếm.

Sau khi uống vài ly rượu, Tiêu Thi Nhã nói: “Nghe nói Lương Y Thánh gần đây dường như gặp phải một số rắc rối hả? Giữa hai nhà Mộ Gia và Tả Gia?”

Lương Siêu cười nói: “Tin tức của Tiêu tiểu thư tương đối rất nhanh, nhưng mà cũng không có gì quá phiền toái, Lương Siêu tôi rất nhanh sẽ có thể giải quyết.”

“Ha ha. . . Lương Y Thánh thật tự tin.”

“Tuy nhiên, tôi vẫn muốn nhắc nhở anh rằng chỉ trong vài năm mà Tả Gia có thể quật dậy. Thế lực đằng sau bọn họ, thực lực không được đánh giá thấp.””Về phần Mộ gia, theo tôi được biết, bọn họ với Vũ Minh có quan hệ không tệ, có thể nói tổng bộ Vũ Minh chính là thế lực chống lưng cho bọn họ.”

“Tổng bộ Vũ Minh?”

Lương Siêu cau mày một cái, điều này hơi bất ngờ.

“Xem ra Mộ gia này che giấu rất kĩ.”

Lương Siêu âm thầm nghĩ một lúc, sau đó Tiêu Thi Nhã hỏi lại: “Như thế nào? Anh có cần tôi giúp không? Với mối quan hệ hợp tác hiện tại của chúng tôi, tôi sẽ không tính thêm phí.”

“Không cần”

Lương Siêu mỉm cười từ chối, Tiêu Thi Nhã thấy thế cũng không khăng khăng đòi giúp nữa, dù sao thì cô ta vẫn muốn tiếp tục xem chương trình.

Chỉ là trong thời gian ngắn có được Vương gia, đối với nàng mà nói cũng không đủ.

Tối hôm đó.

Trong một quán bar cao cấp, Diệp Tiêu đang uống rượu một mình.

Một lúc sau, một thanh niên mặc quần áo màu trắng đi tới giật chai rượu ngoại từ tay anh.

“Mẹ kiếp!”

Diệp Tiêu lập tức phát ra một câu chửi thề, thật muốn nổi nóng, nhưng vừa nhìn thấy người đi tới là ai, cô lập tức lấy lại tinh thần.

“Anh Phương Lệ?”

“Anh, sao anh lại ở đây?”

“Hì, tôi đến đây với bạn bè để giải trí. Cô sao thế? Đang gặp rắc rối à?”
 
Chương 672


Chương 672

Nghe vậy, Diệp Tiêu lập tức lộ vẻ mặt đau khổ, sau đó đập bàn, chửi: “Mẹ kiếp, cái tên Lương Siêu khốn kiếp, đáng chết!”

“Hắn, hắn thật sự bắt cóc em gái của em!”

“Mà lại sợ, đã ngủ với em gái của em, làm loạn!”

“Cái gì?” Vẻ mặt Phương Lệ lập tức trở nên lạnh lẽo, nghĩ lại sau đó hỏi: “Ý cậu nói là Lương Siêu trước kia được đăng tin xôn xao trên mạng à? Là tên bạn trai scandal của Khuynh Thành?”

“Đúng!”

“Chính là thằng súc sinh chết tiệt đó!”

“Không thể nào? Không phải Vương Mặc của truyền thông Thiên Ngu đã tự ra mặt bác bỏ tin đồn rồi sao? Có phải thằng nhãi cậu lại nghe tin vịt từ đâu đó chứ?”

“Không phải tin vịt, là tôi tận mắt nhìn thấy!”

Diệp Tiêu càng nói càng tức, lập tức kể lại những chuyện trước đó Tôn Ngọc nói với mình cho Phương Lệ nghe, còn gửi mấy tấm hình mà Tôn Ngọc chụp cho Phương Lệ xem.

Sau đó Phương Lệ lập tức nheo mắt lại, sắc mặt càng ngày càng âm trầm.

“Vương Mặc bác bỏ tin đồn rồi xin lỗi, còn trục xuất Vương Tiểu Niên ra khỏi nhà, là bởi vì Khuynh Thành ra tay sao?”

“Không.” Diệp Tiêu lắc đầu, nói: “Hồi chiều tôi cố ý hỏi chị Ngọc, gần đây chị tôi vẫn đang bận bịu chuyện mấy loại thuốc mới, căn bản không rảnh để ý tới Vương gia.”

“Ồ?” Phương Lệ không khỏi nhíu mày lại, lập tức hừ lạnh một tiếng: “Tốt, rất tốt.”

“Xem ra Lương Siêu này không đơn giản chỉ là một tên ăn bám như đồn đại, có thể làm Vương Mặc sợ hãi trong thời gian ngắn như vậy thì cũng có chút thủ đoạn.”

“Thì tính sao! Lợi hại hơn nữa cũng chỉ là một tên thầy lang giang hồ mà thôi, vẫn không xứng với chị của tôi!”

Nhìn thấy dáng vẻ xúc động phẫn nộ của Diệp Tiêu, Phương Lệ vỗ vỗ vai cậu ta, cười an ủi: “Đó là tất nhiên, cô gái tuyệt thế như Khuynh Thành thì trừ tôi ra, không ai xứng được với cô ấy cả. Nếu thằng nhãi kia đụng vào người bản thân không nên đụng, vậy dĩ nhiên là phải trả giá đắt.”

“Anh Phương Lệ, anh có cách trừng trị thằng nhãi kia sao?”

Phương Lệ lạnh lùng cười một tiếng, chợt lấy điện thoại ra cho Diệp Tiêu xem một đoạn video.

Trong video là một con dã thú ngoại hình rất giống hổ, nhưng lại hơi khác biệt, hình thể còn lớn hơn vài lần, toàn thân trên dưới còn mọc những cái vảy nhìn có vẻ rất dày.

Dưới ánh nắng chiếu rọi, những cái vảy ra sẽ phản chiếu ra từng mảnh hào quang màu vàng óng rực rỡ, giống như khoác một lớp giáp vàng, nhìn thật oai hùng bất phàm.

Diệp Tiêu hiếu kỳ mà hỏi: “Anh Phương Lệ, cái này là thứ gì? Nhìn… Hình như rất lợi hại?”

Phương Lệ cười không nói, sau đó hình ảnh trong video đột nhiên thay đổi, lại có ba con sư tử đực, năm con hổ và một bầy sói mười mấy con đột nhiên xuất hiện, cùng nhau triển khai vây công con dã thú giống như hổ lại không phải hổ trước đó!

Diệp Tiêu thấy thế thì nói thầm một tiếng xong rồi, nhưng trong lúc cậu ta bắt đầu mặc niệm cho con dã thú kia thì một cảnh tượng máu tanh kỳ tích đột nhiên xuất hiện.

“Rống!”

 
 
Chương 673


Chương 673

Chỉ thấy con dã thú đó ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, bỗng nhiên nhảy lên mười mấy mét, lúc rơi xuống đất giống như thiên thần hạ phàm, cái đuôi lớn quét ngang thì hai con sói đã chết tươi, một móng vuốt quất xuống, xương sọ của một con sư tử cũng bị đập sụp, hóa thành một mảng sương máu!

Con năm con hổ thì trực tiếp bị cái miệng to như cái chậu mái đột nhiên mở ra của nó trực tiếp nuốt vào giống như lỗ đen!

Trước sau mọi chuyện chỉ kéo dài ba năm phút ngắn ngủi, gần hai mươi con mãnh thú đã trở thành bữa ăn ngon cho con dã thú kia, sức ăn lớn đến mức khiến người ta líu lưỡi.

“Ực…” Diệp Tiêu nuốt mạnh một ngụm nước bọt, ngơ ngác quay đầu nhìn về phía Phương Lệ.

Con mẹ nó đâu chỉ là có chút lợi hại? Quả thực như muốn lên trời rồi!

“Anh, cái này… Rốt cục là cái quái gì? Sao lại kinh khủng như vậy? Nghe thôi mà em còn chưa nghe nói đến nữa…”

“Tục truyền con thú này là một trong những hậu duệ của hung thú thượng cổ Thao Thiết, tên là Kim Giáp Hổ, là hung thú bảo vệ mà Vạn Thú Tông sau lưng Phương gia tôi dùng.”

“Còn chiến lực của nó thì cậu cũng đã thấy rồi đó, gấp năm sáu mươi lần hổ Đông Bắc bình thường.”

Diệp Tiêu liên tục gật đầu, thốt lên câu thật trâu bò.

Mà sau khi lấy lại tinh thần, cậu ta lại hoài nghi hỏi: “Anh Phương Lệ, thứ này có liên quan gì đến chuyện anh muốn trừng trị Lương Siêu kia?”

“A…” Phương Lệ cười cười, nói: “Ngẫm lại xem, nếu như Lương Siêu kia bị sáu bảy con Kim Giáp Hổ như vậy vây công thì dù hắn có chút năng lực thì xác suất sống sót sẽ lên đến mấy phần trăm?”

“Con mẹ nó? !” Diệp Tiêu kinh hãi, văng tục xong thì vô thức nói: “Còn cần phải hỏi sao? Chắc chắn là không phần trăm! Đừng nói là sáu bảy con, cho dù là một con Kim Giáp Hổ cũng đủ cắn thằng nhãi kia thành mảnh nhỏ!”

“Ừm, hoàn toàn chính xác.” Sau đó Phương Lệ lại suy nghĩ một chút, nói: “Mấy ngày nay cậu nghĩ cách tìm cơ hội hẹn Lương Siêu đến vườn động vật hoang dã, chuyện còn lại thì cậu không cần quan tâm.”

“Tôi sẽ liên hệ với người của Vạn Thú Tông, để bọn họ hỗ trợ chuyển mấy con Kim Giáp Hổ đến, làm Lương Siêu kia chết không có chỗ chôn!”

“A?” Trước đó dù ngoài miệng Diệp Tiêu mắng rất hăng, nhưng khi nghe thấy kế hoạch của Phương Lệ thì không khỏi có chút sợ hãi, bắt đầu do do dự dự gãi đầu: “Anh Phương Lệ, chúng ta làm như vậy có phải hơi quá đáng không?”

“Cho dù Lương Siêu kia quá háo sắc, nhưng nhiều lắm cũng chỉ coi như một người chịu đánh một người chịu đòn, tội không đáng chết mới đúng?”

“Hừ!” Lúc này Phương Lệ lại hừ lạnh một tiếng, bắt lấy tay của Diệp Tiêu, âm hiểm mà nói: “Tiểu Tiêu, nói xem chừng nào thì cậu mới có thể lớn lên?”

“Người không quả quyết giống cậu sau này làm sao tiếp quản tập đoàn chế dược Nhuận Tinh? Sao có thể thay thế chị cậu trở thành người cầm quyền thực tế của Diệp gia?”

Có thể nói mấy câu nói đó vừa độc lại xảo trá, đâm trúng hết điểm yếu của Diệp Tiêu, khiến cậu ta nghiến răng, sắc mặt bắt đầu trở nên khó lường.

Thấy thế, Phương Lệ tiếp tục nói: “Tiểu Tiêu, thằng nhãi họ Lương kia nhúng chàm chị của cậu, vậy hắn nhất định phải trả giá bằng cả mạng sống!”

“Cần biết hẹp hòi không phải quân tử, không ác không phải trượng phu!”

“Cả một người đã ngồi lên đầu cậu mà cậu cũng không dám giết, vậy về sau cậu còn dám làm chuyện gì? Còn có thể làm cái gì?”
 
Chương 674


Chương 674

“Nói thế thôi, cậu suy nghĩ thật kỹ đi, tôi chờ cậu trả lời.”

Nói xong, Phương Lệ đứng dậy rời đi, để lại Diệp Tiêu đang ôm đầu, càng ngày càng xoắn xuýt.

Chẳng qua không bao lâu sau, sự ác độc trong mắt Diệp Tiêu càng ngày càng đậm, cuối cùng hóa thành sát khí, không do dự mà cầm điện thoại lên bấm số điện thoại của Phương Lệ…

Ngày hôm sau.

Lương Siêu vừa tỉnh dậy đã nhận được một cuộc điện thoại từ Miller: “Thưa chủ nhân, nhiệm vụ móc sạch Mộ gia đã thất bại.”

Trong giọng điệu của Miller thể hiện lên sự chán nản sa sút tinh thần không thể diễn tả được, khi Lương Siêu hỏi kỹ ra mới biết được nguyên nhân chủ yếu dẫn đến sự thất bại! Lý do là bị cái tên cung phụng đứng đầu Mục gia kia gây khó dễ!

“Chủ nhân à, tôi vốn đã gần thuyết phục được Mộ Vân Thao rồi nhưng đúng vào thời khắc quan trọng nhất thì lão già Hồ Thiên Trì đấy lại đột nhiên xuất hiện để phá vỡ cục diện! Vì ông ta mới khiến kế hoạch thất bại trong gang tấc!”

“Hồ Thiên Trì.”

Lương Siêu lẩm bẩm, hắn đang suy nghĩ làm sao có thể tiêu diệt được cái cao thủ ở kỳ Kim Đan này.

Miller lại nói: “Với cả chủ nhân à, tôi còn có một tin tức khác muốn nói cho ngài.”

“Gần đây, ma cà rồng đã đánh lén tiến vào Viêm Hạ rồi, chắc chắn sẽ có một động thái lớn.”

“Vậy sao!?”

Nghe được lời này Lương Siêu đột nhiên trở nên vô cùng hăng hái, bởi vì trước đó hắn thấy hơi chán một chút, nhiều ma cà rồng như vậy mà sao đi đâu ngủ đông lâu thế, như kiểu không hề có ý định dựng đầu xuất hiện cả, nhưng bây giờ cuối cùng cũng không kìm được mà xuất hiện rồi.

“Nói nghe xem nào, lần này ma cà rồng mấy người muốn làm gì?”

“Vị quỷ vương kia của chúng tôi hạ xuống một thông báo ngầm, nói là ông ta về cơ bản đã thiết lập xong bẫy rồi, mọi việc đều xong, chỉ còn chờ đợi phân đội nhỏ của tổng bộ Võ Minh chui đầu vào thôi.”

“Vị quỷ vương đó còn đặt một cái tên tao nhã cho thế cục mà ông ta tạo ra lần này là bữa tiệc đẫm máu.”

“Mà mục tiêu hàng đầu của ông ta chính là những thiên tài tinh anh mang trong mình thể chất đặc biệt ở trong Long Đường của tổng bộ Võ Minh, và đặc biệt hơn cả chính là nhằm vào trưởng lão xử phạt Mặc Vân kia.

Mặc Vân?

Lương Siêu giật mình: “Ý cậu là kiếm tôn giả Mặc Vân ư?”

“Vâng, chính là ông ta.”

“Chậc chậc…”

“Quỷ vương của các ngươi cũng có khẩu vị lớn quá đất!”

Bởi vì hắn và Mạc Vân trước đây từng so chiêu qua cho nên hắn cũng khá biết rõ về thực lực của ông ta, phỏng đoán một khiêm tốn thì ông ta tu vi ở cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, thậm chí đã bước đầu ngưng luyện ra nguyên mẫu Nguyên Anh ở thời kỳ đầu rồi!

Hơn nữa, ông ta còn là một người tu luyện kiếm rất mạnh, ngay cả khi đối mặt với những cường giả Nguyên Anh cũng dư sức đánh một trận ra hồn!

Sau đó, Lương Siêu nghĩ lại, đột nhiên trong não nảy ra một một ý tưởng khá hay.
 
Chương 675


Chương 675

Miller này, tộc ma cà rồng mấy người về cơ bản là dựa vào việc uống máu để cải thiện sức mạnh của chính mình, vậy cậu cũng có thể uống máu của đồng loại không?”

“Tất nhiên là được.”

Miller gật đầu trong tiềm thức và nói: “Máu của người cùng tộc là ma cà rồng, đối với chúng tôi mà nói chính là loại máu tốt nhất, hiệu quả nâng cao thực lực của chúng ta khi hút máu đó gần như tăng lên gấp mấy lần so với hút máu của nhân loại có thể chất đặc biệt!”

“Có điều ở trong tộc thuộc hạ nghiêm cấm hành vi đó, hai nữa một khi hút máu đồng loại của mình rất dễ bị trưởng lão trong tộc phát hiện ra, vì vậy rất ít người dám liều mình thử điều đó.”

“Ừ!”

Lương Siêu gật đầu, trầm ngâm một lát, hắn nói: “Hiện tại có một cơ hội có thể giúp sức mạnh cậu tăng lên tận trời, thậm chí thực lực có thể đạt tới cấp độ ma vương!”

“Cậu nguyện ý thử một lần chứ?”

“Hử?” Miller sửng sốt khi hắn nghe những lời đó, và sau khi nghe tất cả các kế hoạch của Lương Siêu, gã đã bị sốc đến mức hít thở không thông.

“Chủ nhân à, ngài có cần phải làm chuyện điên rồ đó không?”

Lương Siêu cười cười nói: “Viêm Hạ của chúng ta từ cổ chí kim có một câu nói như sau, “Liều ăn nhiều, không liều thì ăn ít.”

“Nếu thậm chí một chút mạo hiểm nhỏ như vậy mà cậu cũng không dám liều, thì thành tựu trong tương lai sẽ bị hạn chế, hai nữa với thiên phú tự thân của cậu hiện giờ có chờ cả đời cũng không đạt được tới cấp đầu của ma vương đâu.”

“Nói vậy thôi, tất nhiên tôi sẽ không ép cậu, có làm hay không là tùy, tôi sẽ chờ câu trả lời từ cậu.”

Nói xong liền cúp điện thoại.

Bíp bíp bíp…

Bên kia điện thoại, Miller nghe thấy âm thanh cúp máy từ trong điện thoại phát ra, gã nhất thời rơi vào sự đấu tranh.

Mãi đến trưa gã mới thực sự quyết tâm và gọi điện thoại, hai mắt của gã ta lúc này đều toát lên sự quyết liệt.

“Chủ nhân, tôi sẽ làm!”

“Xin chủ nhân hãy giúp tôi lần này! Đại ân đại đức vĩnh không dám quên!”

“Được.”

“Vậy thì đến lúc đó xem xem biểu hiện của cậu thế nào.”

“Nhân tiện, cái vị ma vương kia của cậu định khi nào hành động?”

“Ngày mai, đêm khuya.”

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.



Mới chớp mắt, một ngày nữa đã trôi qua, vào buổi chiều, khoảng sáu giờ.

Tại một căn mật thất trong tổng bộ Võ Minh, Mặc Vân nhìn chín thanh niên nam nữ đứng cạnh nhau trước mặt mình, những người này là tất cả các tinh anh của Long Đường.

Mặc dù đối với loại quy mô lớn như tổng bộ Võ Minh mà nói, mỗi bọn họ đều giống như những đứa trẻ sơ sinh mà thôi.

Mặc Vân vốn là người không thích nói nhiều nên chỉ nói một câu.

“Lần này, sẽ không được phép để chừa một mống nào, giết sạch tất cả.”
 
Chương 676


Chương 676

“Tất cả nghe rõ chưa?”

Thần sắc của mọi người lúc này đều có vẻ khắc khổ đối với cái kiểu động viên trước trận chiến vừa đơn giản lại thô bạo như vầy, nhưng bọn họ cũng sớm đã quen với cái phong cách kiểu vầy của Mặc Vân, nên chỉ đành lần lượt gật đầu nói:

“Vâng!”

“Ừ, xuất phát.”

Vào buổi tối 9 giờ như dự tính.

Mặc Vân mang theo đội của mình đến biệt thự ba tầng, nơi tổ chức tiệc ở tầng ba, những chiếc ô tô và xe máy sang trọng màu đỏ như máu được trưng bày trước mặt họ, mọi người đều dán mắt vào.

“Sư phụ à, màu sắc của những chiếc xe này đúng là phù hợp với sở thích của ma cà rồng bình thường, nhưng … người không cảm thấy nơi này có phải quá yên tĩnh rồi không? Nó yên tĩnh một cách bất thường.”

“Đúng vậy, Mặc trưởng lão, theo thông tin được biết ma cà rồng ở Đế Kinh sẽ tập trung ở đây tối nay, nhưng lại không nghe thấy bất cứ động tĩnh gì?”

Mặc Vân nghe vậy cũng không nghĩ nhiều, chỉ nói là cẩn thận có bẫy xong liền đi lên phía trước, đá tung cửa biệt thự đi vào.

Bên trong biệt thự là một mảng tối đen như mực.

Và khi một tinh anh trong Long Đường bật đèn trong sảnh lên, thì nhìn thấy một ma cà rồng với đôi tai và răng nanh sắc nhọn đang ngồi trên ghế sô pha ở vị trí chính giữa, hắn ta đang nhấm nháp một ly chứa chất lỏng màu đỏ sẫm với vẻ mặt mãn nguyện.

Đằng sau lưng hắn ta đang đứng hai hàng ma cà rồng.

Số lượng người ở hàng thứ nhất tương đối ít, chỉ có bốn người, nhưng đều là những ma cà rồng cấp cao có thực lực sánh ngang với cấp Kim Đan, số lượng người ở hàng thứ hai nhiều hơn một chút, tổng cộng là chín người, tất cả đều là ma cà rồng trung cấp, sức mạnh có thể sánh ngang với ma cà rồng ở cảnh giới Thiên Tượng.

“Ui trời…”

“Máu thơm ngon quá!”

Lúc này, tên thủ lĩnh quỷ vương đang ngồi ở trên so pha hớp một ngụm chất lỏng trong chén, cảm khái nói: “Quả nhiên là máu của những thiên tài tinh anh trong tổng bộ Võ Minh, uống một hớp này thôi đã khiến bổn vương đỡ tốn nửa tháng vất vả tu luyện rồi.”

“Thằng khốn!” Thẩm Động lập tức giận dữ hét lên một tiếng, dùng cổ tay nắm chặt lấy huyết rìu, sở dĩ bọn họ phát hiện ra tung tích của đám ma cà rồng ở Đế Kinh này, mà chuẩn bị trước bao vây tiêu diệt, đều là do có một vài thành viên của Long Đường đã bị ma cà rồng ám sát vài ngày trước.

Nội tạng của bị moi ra, máu cũng bị rút cạn! Và thành viên Long Đường đó có mối quan hệ rất tốt với Thẩm Động khi còn sống.

Bây giờ nhìn thấy máu của người anh em mình bị uống một cách hưởng thụ như vậy, với tính tình nóng nảy của hắn sao có thể chịu được chứ? Quỷ vương hay không lúc này cũng không quan trọng nữa, cứ một rìu chém xuống cho thỏa cơn giận này mới được!

Gã ta không thể chờ đợi được nữa, vừa xông lên là đã tung ra chiêu thức mạnh nhất của mình!

“Vấn Thiên tam thức, Kinh Lôi!”
 
Chương 677


Chương 677

Trong phút chốc, dường như Thẩm Động và chiếc huyết rìu của gã ta như hòa làm một. Xung quanh lưỡi rìu được bao phủ bởi những đạo huyết lôi bổ thẳng về phía vua ma cà rồng với khí thế kinh người!

“Hừ!”

“Thủ lĩnh của chúng ta không phải là người mà ngươi có thể tùy ý đánh được đâu!”

Một tên ma cà rồng cấp cao nhếch miệng cười, chỉ trong nháy mắt đã di chuyển tới bên cạnh vua ma cà rồng rồi ngang nhiên tung quyền đánh bay huyết rìu!

Một chiêu của Thẩm Động bị đánh bại khiến cho gã ta lui về phía sau mấy bước. Gã ta được Mặc Vân đỡ lấy và nói với vẻ xấu hổ: “Sư phụ, đệ tử…”

“Cũng chẳng còn cách nào khác.”

Mặc Vân ngắt lời gã ta. Sau khi thì thầm điều gì đó, thanh kiếm sau lưng ông ta chợt rời khỏi vỏ và đập về phía ma cà rồng cấp cao!

Thanh âm chói tai vang lên khiến cho nụ cười trên gương mặt tên ma cà rồng chợt đông cứng lại. Hắn ta lập tức dốc sức đánh lại!

“Huyết Ô Chi Lực!”

Sau khi hét lớn một tiếng, tên ma cà rồng dùng cả hai tay nắm chặt lấy kiếm của Mặc Vân khiến cho nó dần dần bị nhuộm một tầng hoa văn đỏ đen kỳ lạ.

Đây chính là năng lực thiên phú của hắn ta. Nguồn năng lượng này có thể khiến cho đối phương bị nhiễm độc, ngay cả những đối thủ có thực lực cao hơn cũng gặp phải khó khăn với năng lực này.

Một khi Huyền Vũ giả hoặc pháp khí của họ nhiễm phải lực lượng này thì sức mạnh sẽ yếu dần cho đến khi hoàn toàn kiệt quệ và sẽ bị tàn sát.

Thế nhưng điều không may chính là đối thủ của hắn ta lại là Mặc Vân.

Chỉ nghe thấy Mặc Vân hừ lạnh một tiếng, ông ta tiếp tục vung kiếm chỉ lần thứ 2. Thanh kiếm đột nhiên chấn động, hoa văn đen đỏ nhuộm trên thân kiếm đã bay sạch. Sau đóm một luồng kiếm khí vô hình bộc phát xuyên thẳng qua trái tim của tên quỷ hút máu!

“Phụt!”

Tên ma cà rồng có thực lực ngang ngửa Huyền vũ giả kỳ Kim Đan phun ra một ngụm máu đen, ngã ngửa ra mặt đất với đôi mắt trợn trừng như không thể tin nổi chuyện gì đang xảy ra!

Xoẹt!

Nhất thời bên trong đại sảnh yên tĩnh lạ kỳ, các thành viên trong Long đường thấy vậy thì vô cùng hưng phấn còn tên vua ma cà rồng kia cũng vỗ tay.

“Chậc chậc…”

“Nghe nói từ lâu rằng thực lực của các Kiếm tôn giả của Tổng bộ Vũ Minh vô cùng lợi hại. Hôm nay được chứng kiến tận mắt, đúng là danh bất hư truyền.”

“Bớt nói nhảm đi.”

Mặc Vân thấp giọng nói, sau đó dùng kiếm chỉ thu kiếm lại và nắm lấy thanh kiếm, khí thế toàn thân bộc phát đầy mạnh mẽ!

“Có thể thấy được, cục diện hiện tại là do ngươi sắp xếp…”

“Trực tiếp ra tay đi, cho đỡ phiền phức.”

“A, được thôi!”

Tên vua ma cà rồng lập tức búng tay một cái rồi nói: “Thực lực của bổn vương rất mạnh nên trước khi ta sử dụng sát chiêu, ngươi vẫn nên gọi tất cả các trưởng lão ở kỳ Kim Đan ra đây đi.”

Nghe vậy, Mặc Vân hơi kinh ngạc nhưng ngay sau đó, ông ta không do dự mà lắc đầu rồi giơ thanh kiếm bằng tay lên.
 
Chương 678


Chương 678

Thanh kiếm chỉ thẳng về phía vua ma cà rồng!

Ngay sau đó, Thẩm Động vung huyết rìu trong tay lên rồi quát lớn: “Chỉ là một tên vua ma cà rồng với mấy tên ma cà rồng cấp cao, chỉ cần một mình sư phụ của tôi là đủ rồi!”

Tên vua ma cà rồng vô cùng sửng sốt khi nghe vậy.

Người này có ý gì?

Chỉ là một trưởng lão còn chưa đột phá lên Nguyên Anh mà lại dám đấu một mình với vua ma cà rồng cộng thêm mấy ma cà rồng cấp cao ư?

Như vậy có khác nào giơ đầu ra đâu chứ?

Vài giây trôi qua.

Sau khi cảm nhận được kiếm khí uy nghiêm từ Mặc Vân, vua ma cà rồng ngẩng đầu cười liên tục, trong mắt còn hiện vẻ tán thưởng.

“Được, được lắm!”

“Mặc Vân, ông đúng là đủ điên đấy!”

“Vì lòng can đảm và tự tin của ông nên bổn vương sẽ ngoại lệ ban cho ngươi…”

“Chết toàn thây!”

Vừa dứt lười, vua ma cà rồng cùng với ba ma cà rồng cấp cao lao lên bao vây và tấn công Mặc Vân!

Đối với những ma cà rồng trung cấp bao gồm cả Mễ Lặc, bọn họ đấu cùng với Thẩm Động và những tinh anh khác của Long đường.

Chỉ trong nháy mắt, cuộc đại chiến bùng nổ!

Vua ma cà rồng có rất nhiều móng vuốt và mỗi móng vuốt đủ để g,iết ch,ết ngay một Huyền vũ giả kỳ Kim Đan. Thế nhưng khi đánh tới chỗ Mặc Vân, dường như sức mạnh mất đi một nửa, hoàn toàn không gây sát thương đối với Mặc Vân.

Trái lại dưới công kích của ông ta, Mặc Vân chẳng những ngăn cản được ba ma cà rồng cấp cao tới gần mà hình thành sự áp chế với vua ma cà rồng!

Một chỗ khác của trận chiến, các tinh anh của Long đường cũng đang chiếm ưu thế tuyệt đối.

Mễ Lặc vô cùng bất an, cứ thừa lúc nào trốn được thì không chịu đánh nhau, có cơ hội giả chết thì không bỏ qua. Vì thế không lâu sau đã phải chịu sự quát mắng từ người cùng tộc. Thế nhưng Mễ Lặc không hề quan tâm đến bọn họ, thậm chí còn thầm mắng bọn họ là đồ ngốc. Đã rơi vào trận địa của người ta thì sẽ sớm biến thành đồ ăn lúc nào không hay.

Mấy người muốn đánh thì cứ đánh còn tôi chỉ muốn giữ mạng!

Chỉ cần sống được đến cuối cùng cũng chính là thắng rồi!

Một lát sau, vua ma cà rồng luôn cảm thấy bản thân mình không dùng được sức mạnh nên gào to. Sau khi kết ấn, giữa hai lông mày chậm rãi mở ra một đường tơ máu!

Ngay sau đó, tơ máu hóa thành con ngươi màu đỏ, điều kỳ quái chính là trong con người có ba vòng sáng đồng tâm.

“Thiên phú chi lực, Tam Luân Huyết Đồng!”

Ngay lập tức, một chùm ánh sáng màu máu bùng phát từ con ngươi màu đỏ máu và mỗi chỗ mà nó đi qua đều hóa thành hư vô…
 
Chương 679


Chương 679

Thấy vậy, Mặc Vân nhíu mày, lúc này trong mắt mới hiện lên tia ngưng trọng.

Ông ta hít một hơi thật sâu rồi nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt lấy thanh kiếm và quét ngang một đường!

Đơn giản mà không phô trương.

Tuy có vẻ đơn giản nhưng dường như nó lại ẩn chứa khí thế cực kỳ nặng nề như núi đè!

Sau khi cảm nhận khí thế từ đường kiếm của Mặc Vân, sắc mặt của vua ma cà rồng thay đổi và ánh mắt trở nên nghi ngờ.

“Đây là…”

“Hình như trong giới võ đạo Viêm Hạ gọi là kiếm thế?”

Một kiếm xuyên qua không gian trực tiếp va chạm với chùm sáng tạo thành tiếng nổ vang…

“Ầm!”

“Ầm ầm ầm! Ầm ầm…”

Sau một loạt tiếng nổ không ngừng vang lên, Mặc Vân đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn lui về phía sau mấy bước, mà Vua ma cà rồng cũng không khá hơn chỗ nào.

“Ah!”

Sau khi hét lớn một tiếng, quần áo trên người hắn ta lại bị một đạo kiếm khí chém tới nát bấy trong nháy mắt, phải lui mạnh về sau mấy bước mới có thể ổn định thân hình.

Chợt hắn ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trước, khi nhìn thấy ánh sáng hình người cực kỳ hư ảo, nhỏ nhắn ở mi tâm của Mặc Vân mới bừng tỉnh thở dài.

“Khó trách, khó trách có thể chiến đấu ngang tài ngang sức với bổn vương như vậy, thì ra ông đã ngưng luyện ra sơ hình Nguyên Anh, đạt tới nửa bước Nguyên Anh!”

“Nhưng mà, dựa vào thực lực nửa bước Nguyên Anh này mà có thể tạo thành thương tổn đối với bổn vương, thật sự là cái danh Kiếm tôn này của ông cũng không ngoa chút nào đâu.”

“Ông nói nhảm nhiều quá rồi đấy.”

Mặc Vân lạnh lùng nói một câu, sau khi lau khô vết máu trên khóe miệng thì chậm rãi nâng trọng kiếm trong tay lên, cùng lúc với ánh sáng liên tiếp lóe lên ở mi tâm là huyền khí hùng hồn bắt đầu mạnh mẽ trào ra!

Vua ma cà rồng thấy thế thì cười quỷ dị.

“Muốn liều mạng sao? Được rồi!”

“Không phải lúc trước ông vẫn luôn tò mò, sát chiêu mà bổn vương chuẩn bị cho ông là cái gì sao, hiện tại bổn vương sẽ cho ông mở rộng tầm mắt một lần!”

Dứt lời, hai chân hắn ta cong xuống ngồi xếp bằng, hai tay hợp lại, lúc này toàn bộ gạch đá của cả tòa biệt thự lập tức rung chuyển mạnh mẽ, tỏa ra từng khối từng khối sương độc màu máu!

Độc tính của nó rất mạnh, mấy tinh anh Long Đường vô ý hít vào một chút lập tức mất đi sức chiến đấu, mềm nhũn như bùn nhão té xuống đất.

Mấy vị có thực lực xếp hạng cao nhất của Thẩm Động trong Long Đường vừa cẩn thận đề phòng khói độc, vừa liều mạng tử chiến, bảo vệ cho mấy tinh anh mất đi sức chiến đấu kia.

Mặc Vân thấy tình thế không ổn, lúc này cổ tay run lên, huyền khí mạnh mẽ trực tiếp hướng về Vua ma cà rồng chém ra hơn mười nhát kiếm.

Mà Vua ma cà rồng cùng mấy vị Hấp Huyết Quỷ cao cấp khác lập tức liên thủ, sau khi chống đỡ hết hơn mười nhát kiếm mà Mặc Vân b.ắn ra, lại hợp lực đem toàn bộ mặt đất phòng khách hóa thành một mảnh đầm lầy lầy lội màu máu!
 
Chương 680


Chương 680

“Trận Huyết Trì Đầm!”

Trận pháp thành hình, một mảnh bùn đất màu máu chậm rãi chuyển động, mặc dù thực lực mạnh như Thẩm Động cũng tạm thời mất đi năng lực hành động.

Trên người dần dần xuất hiện càng ngày càng nhiều vết thương, hơn nữa lực chống cự cũng càng ngày càng yếu…

Về phần Mặc Vân, mặc dù tạm thời vẫn có thể dựa vào thực lực nửa bước nguyên anh của bản thân để chuyển động, nhưng thân pháp cùng với các bước di chuyển cũng bị hạn chế rất lớn.

Hơn nữa từng đám khói đôc kia vẫn đang lan tràn khắp nơi, dẫn đến từng phần công lực có thể phát huy ra của ông ta cũng càng ngày càng yếu đi.

Tám phần, bảy phần, sáu phần…

Đến cuối cùng, thực lực có thể bộc phát ra đã không vượt qua nổi ba phần công lực vốn có!

Vài ba phút sau, Vua ma cà rồng càng đánh càng thuận lợi liền rất dễ dàng tung ra một đòn hiểm, ngực Mặc Vân lập tức bị đánh vào hơn mười quyền, trực tiếp bị đánh đến máu thịt hỗn loạn…

“Phụt!”

Phun ra một ngụm máu tươi, thắt lưng vẫn thẳng tắp của Mặc Vân cũng không nhin được mà cong lại, nhưng thân hình vẫn cố gắng chống đỡ không ngã xuống.

“Ha, ha ha ha!”

“Xương cốt của Kiếm tôn đỉnh đỉnh đại danh đúng là rất cứng rắn nha.”

“Nhưng mà điều này cũng khó trách, thân là chủ nhân của thể chất kiếm thể trời sinh hiếm thấy, tự nhiên là gân cốt cũng cứng cỏi như thân kiếm, thà gãy chứ không cong.”

Vua ma cà rồng trêu tức cười nói, sau khi nhìn thấy đám người Thẩm Động đều đã bị các Hấp Huyết Quỷ trung cấp dưới tay mình chế phục, thì trong lòng nhất thời xuất hiện một cỗ dụ.c vọng chinh phục.

“Mặc Vân, quỳ xuống cho bổn vương.”

Mặc Vân khinh thường cười lạnh một tiếng, chẳng những không làm theo ý của Vua ma cà rồng mà ngược lại còn âm thầm vận chuyển tất cả huyền khí còn lại trong cơ thể, bắt đầu tụ lực.

Thấy thế, hai mắt Vua ma cà rồng híp lại, lập tức nhìn về phía Thẩm Động, chậm rãi giơ ngón tay lên, đầu ngón tay còn có huyết mang bắt đầu khởi động.

“Tên này, là đồ đệ của ông phải không?”

“Nhìn thấy đồ đệ yêu quý bị rút cạn máu, móc sạch nội tạng trước mặt mình chắc hẳn là một cảm giác rất chua xót nhỉ?”

“Bổn vương đếm đến ba, nếu ông vẫn không quỳ, vậy thì đừng trách bổn vương ra tay với tên nhãi này.”

Dứt lời, Vua ma cà rồng bắt đầu đếm ngược.

“Ba.”

“Hai.”

“Một!”

Đúng lúc này, bóng sáng hình người hư ảo ở mi tâm Mặc Vân đột nhiên lại lóe lên, ngay sau đó thân hình Mặc Vân lập tức chuyển động, đầu tiên là ép ra một ngụm máu phun về phía cự kiếm vô phong đen kịt như mực trong tay.

Ngay sau đó, là một kiếm tức giận cắm mạnh xuống mặt đất lầy lội kia!

Ầm ầm!

Thân kiếm dài gần hai thước, trực tiếp chui hết xuống mặt đất, từng cổ kiếm khí ngang tàng vô cùng tạo thành hàng loạt vòng tròn liên tiếp khuếch tán ra!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top