Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Truyền Nhân Thiên Y

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Truyền Nhân Thiên Y
Chương 601


Chương 601

“Em lại hô to gọi nhỏ là cái gì đó?”

“Chị, chị xem cái này nhanh đi!”

“Lần này anh rể hot thật rồi!”

Liễu Băng Loan vội vàng đưa điện thoại di động qua, Liễu Băng Khanh và Lương Siêu tiến lại gần, thấy được ngay tại vị trí đầu bảng hot search là một tiêu đề cực kì mắt bắt mắt.

Gian tình của chủ tịch tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh, Diệp Khuynh Thành bị phơi bày!

Dưới tiêu đề lớn còn kèm theo một tấm ảnh chụp chung của Diệp Khuynh Thành và Lương Siêu, trong ảnh Diệp Khuynh Thành tay nắm tay Lương Siêu, trông cực kì thân mật…

Tấm hình này là chụp khi hắn và Diệp Khuynh Thành đứng bên ngoài nhà hàng Tom vào hôm qua. Không cần hỏi cũng biết, chắc chắn là Vương Tiểu Niên giở trò quỷ.

“Chậc chậc, anh rể, anh lợi hại thật! Hôm qua em nhìn thấy chị Cung Vũ gửi tin nhắn vào group còn không tin, không ngờ anh thật sự bắt được Diệp Khuynh Thành, là anh theo đuổi cô ta hay cô ta theo đuổi anh vậy?”

Lương Siêu trợn mắt, nói: “Không có chuyện gì cả, là cậu chủ của truyền thông Thiên Ngu – Vương Tiểu Niên chưa bỏ ý định hại anh, cho nên gây sóng gió ở sau lưng mà thôi.”

“Anh và Diệp Khuynh Thành rất thuần khiết.”

Thuần khiết…

Nghe từ này nói ra từ miệng Lương Siêu, cô lập tức cảm thấy bản thân từ này cũng chẳng thuần khiết gì mấy.

Sau đó Liễu Băng Loan lại xem mấy trang mạng xã hội khác, trang nào trang nấy cũng có đăngtin tức liên quan đến Diệp Khuynh Thành và Lương Siêu!

Thậm chí còn có thể nhìn thấy giới thiệu vắn tắt về Lương Siêu trong một số trang web truyền thông và trang mạng xã hội!

Chiều cao: Một mét tám.

Cân nặng: Bảy mươi lăm kilôgam.

Nghề nghiệp: Trung y, chưa lấy được giấy phép hành nghề.

Huyền Võ giả, cảnh giới không rõ.



Trừ cái đó ra thì còn có những tiêu đề sau:

Một trong tuyệt thế song kiều của Đế Kinh, hoa thơm đã có chủ!

Thiên nga trắng và con cóc kết hợp, kết cục cuối cùng sẽ như thế nào?

Những tiêu đề liên quan quá thu hút người xem, hiện tại đã được lan truyền bay đầy trời!

Liễu Băng Khanh lập tức kịp phản ứng, hít nhẹ một hơi rồi nói: “Chiêu này của Vương Tiểu Niên quá ác, là muốn dùng tất cả người đeo đuổi Diệp Khuynh Thành như thanh đao đến chém anh…”

Nghe vậy, Liễu Băng Loan cũng ý thức được tính nghiêm trọng trong chuyện này, lập tức thay đổi bộ dáng cười đùa tí tửng trước đó.

“Người theo đuổi Diệp Khuynh Thành đều là một số nhân vật có địa vị cao hơn, trâu bò hơn Tả Khiêm, chờ bọn họ nhìn thấy những tin tức che ngợp bầu trời trên mạng thì sẽ phản ứng đến mức nào?”

“Chỉ sợ gần phân nửa bầu trời Đế Kinh sẽ sập xuống rồi”
 
Chương 602


Chương 602

Cùng lúc đó, trong một biệt thự gần ngàn mét vuông nằm ở ngoại ô Đế Kinh.

Một cô gái mặc chiếc váy đuôi cá bó sát người màu tím, mang đôi dép màu bạc sáng như thủy tinh đang lười biếng dựa vào ghế sa lon, tư thế vắt chân tao nhã lại gợi cảm, cô vừa thưởng thức rượu đỏ vừa xem tin tức liên quan tới Diệp Khuynh Thành và Lương Siêu trên điện thoại.

“Bác Tô, vừa rồi ông những tin tức này đều là Vương Tiểu Niên của truyền thông Thiên Vực ngầm tung ra à?”

Một người đàn ông trung niên mặc áo xám đứng hầu bên cạnh cô gái gật gật đầu, nói: “Vâng thưa tiểu thư.”

“Vậy ông nói xem những tin tức này rốt cuộc là thật hay giả?”

Bác Tô theo bản năng lắc đầu tỏ ý không biết, nhưng suy nghĩ một chút rồi lại nói: “Tám phần là giả, con bé Diệp gia kia có thể chung sóng vai với ngài nhiều năm như vậy, ánh mắt chắc chắn không kém, tầm mắt cũng không thấp.”

“Những trang mạng xã hội, truyền thông kia bảo thằng nhóc Lương Siêu đó chẳng ra gì như vậy thì chắc hẳn cũng không lọt vào mắt xanh của Diệp Khuynh Thành nổi.”

Nghe vậy, cô gái im lặng một lát rồi đột nhiên nhếch môi đỏ lên, khóe miệng khẽ nâng, nói: “Vậy cũng chưa chắc, Bác Tô, lần này không chừng ông đoán sai rồi.”

Bác Tô thờ ơ lắc đầu cười một tiếng: “Có lẽ vậy, thế sự vô thường, vốn không có gì là tuyệt đối.”

“A… Lời này thì có lý.”

Nữ tử lại cười cười, đứng lên chậm rãi duỗi người, bày ra thân hình đường cong hoàn mỹ đáng kiêu ngạo của mình, sau đó ánh mắt lại dừng lại trên tấm hình chụp chung của Diệp Khuynh Thành và Lương Siêu.

“Lương Siêu… Thật quá thú vị. Tiếp theo có lẽ Đế Kinh sẽ rối loạn một hồi? Cũng sẽ có mấy trò hay để xem.”

Tập đoàn chế dược Nhuận Tinh, văn phòng chủ tịch.

Bành!

Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, một người đàn ông tuấn tú nhuộm tóc bạc trắng, còn đeo hai cái vòng tai tinh xảo nổi giận đùng đùng nhanh chân đi đến.

Diệp Khuynh Thành nhíu mày lại, nhưng khi nhìn thấy người tới là ai thì sự lạnh lẽo trong mắt lập tức bị cưng chiều thay thế.

Người tới là em trai ruột thịt cùng một mẹ sinh ra với cô ta.

“Tiêu nhi, sao em lại tới đây? Lại quên trước khi vào phải gõ cửa trước rồi, về sau không thể không có phép tắc như vậy, nhớ chưa?”

“Hừ!” Diệp Tiêu phẫn uất hừ một tiếng, trực tiếp ném di động lên bàn làm việc.

“Chị xem chuyện tốt mình làm ra kìa! Bản thân chị làm ra chuyện không có phép tắc như vậy mà còn không biết xấu hổ dạy đời em!”

Diệp Khuynh Thành nghe vậy thì lập tức nhíu mày: “Hôm nay em lại lên cơn gì? Nói bậy bạ cái gì vậy?”

“Em nói bậy? Tự chị xem đi!”

Diệp Khuynh Thành lật chiếc điện thoại lên, khi thấy tin tức đầy trời của mình và Lương Siêu thì tức giận đến sắc mặt lạnh xuống, giận dữ vỗ bàn.

“Tên chết tiệt Vương Tiểu Niên này!”

“Hừ, do chị tự làm chuyện xấu, đừng trách người khác phơi bày ra! Muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm!”.
 
Chương 603


Chương 603

“Em không hiểu nổi chị, em có thể hiểu một người phụ nữ cũng cần nhu cầu s1nh lý, nhưng tìm một người gả đi theo khuôn phép không tốt hơn sao?”

“Trước đó em đã giới thiệu anh Phương Lệ cho chị, cũng không tệ mà, nhưng chị sống chết gì cũng không chịu, còn thà tìm một thằng bám váy để chà đạp mình, chị như vậy…”

Chát!

Diệp Khuynh Thành khó thở mà tát cho Diệp Tiêu một bàn tay: “Hiện tại tin truyền trên mạng có đáng tin chút nào không? Em là em trai ruột của chị, thà tin tên tiểu nhân vô sỉ Vương Tiểu Niên kia đặt điều lung tung cũng không tin chị ruột của mình?”

“Ra ngoài!”

Diệp Tiêu bụm mặt phẫn uất, tuy hết sức bực tức, nhưng thấy lần này Diệp Khuynh Thành thật sự tức giận thì khẽ cắn môi, không nói gì mà nổi giận đùng đùng rời đi.

Vừa ra văn phòng, Diệp Tiêu càng nghĩ càng uất ức, càng nghĩ càng khó chịu, cuối cùng lấy di động ra gọi một cú điện thoại.

“Chị Ngọc, là em. Em muốn sau này chị giám thị chặt mọi hành động của chị em, nhất là có liên quan đến thằng đàn ông tên Lương Siêu kia!”

“Cái này… Tiểu Tiêu, chắc em có chút hiểu lầm với Diệp chủ tịch.”

“Lương Siêu kia là một thần y, cũng không đến mức như trên mạng đang lan truyền đâu, hơn nữa anh ta còn hỗ trợ giải quyết vấn đề khẩn cấp của Nhuận Tinh, cho nên em…”

“Cái gì?” Diệp Tiêu lập tức tức điên, trực tiếp mắng: “Hắn là cái thá gì! Hiện tại đã dám nhúng tay vào xí nghiệp gia tộc tụi em rồi? Về sau còn chịu yên sao? !”

“Chị Ngọc, nếu hai người bọn họ có hành động không đứng đắn gì thì chị lập tức nói cho em biết, mặt khác…”

Nói đến đây, Diệp Tiêu khựng lại, cuối cùng do dự một chút rồi bảo: “Nếu như chị em và họ Lương kia thật sự có quan hệ không đứng đắn, chị nhớ chụp hình lưu lại chứng cứ rồi giao cho em.”

Tôn Ngọc nghe vậy thì trầm mặc hồi lâu, cuối cùng khẽ thở dài một hơi rồi đồng ý: “Được rồi, chị nghe theo em.”

Ngay chập tối hôm ấy, sau khi ăn cơm xong, Lương Siêu thấy Hạ Tử Yên vẫn chưa về, hắn thầm nghĩ chỉ còn có mấy ngày nữa là đến Võ Minh báo danh, vì vậy hắn cũng không thể ở đây mãi được đúng không?

Nghĩ ngợi một hồi cũng thấy yên lòng, hắn liền đi gọi điện thoại cho cô.

“A lô, anh rốt cuộc nghĩ tới bà cô này rồi à?”

“Có chuyện cứ nói, có lời cứ sủa, bây giờ bà đây đang bận gần chết đây.”

“Bận gần chết ư?”

“Đã gần chín giờ tối rồi, cô bận rộn cái gì chứ?”

“Nói thừa, đương nhiên là bận tu luyện rồi!”

“Một nơi có điều kiện tu luyện tốt như tổng bộ Võ Minh thế này sao tôi có thể để lãng phí được chứ, sau này tôi sẽ đứng trước mặt anh giúp anh che mưa che gió ok không?”

Lương Siêu bị chọc cho cười lên một trận, còn liên tục không ngớt lời khen ngợi.

“Vậy cô cứ ở Võ Minh tu luyện, không có ý định trở về à?”

“Nói sau đi, ít nhất hai ngày này chắc là không về được rồi, khi nào có thể về tôi sẽ báo trước cho anh một tiếng, cũng phải bắt anh nấu một bàn lớn thức ăn ngon để khao tôi nữa mà.”
 
Chương 604


Chương 604

“Được, không có vấn đề gì.”

Nói xong, Lương Siêu cũng không muốn quấy rầy cô nữa, đang định cúp máy, nhưng sau đó liền nghe thấy bên phía Hạ Tử Yên vang một trận những tiếng gào la.

“Hạ Tử Yên, mới tới đây hai ngày thôi mà đã dám lười biếng rồi sao? Ngứa đòn rồi à!?”

“Mau giao điện thoại ra đây, tịch thu! Tối nay mày cũng đừng mong đi ngủ, đi dọn dẹp thật sạch Quảng trường phía Tây đi!”

“Phải rồi, tại sao mày vẫn chưa giặt quần áo bẩn của bọn tao? Sắp chất chồng thành núi rồi kia kìa! Dọn dẹp quảng trường phía Tây xong lập tức đi giặt bọn tao!”

“Tao cảnh cáo mày, nếu mày chưa giặt xong trước khi mặt trời lặn vào ngày mai, thiếu một bộ bọn tao cũng sẽ quất cho mày 1 roi, 10 bộ thì bọn tao sẽ trực tiếp…”

“Tút tút tút…”

Trong micro đột nhiên truyền đến một âm thanh tút tút liên tục, nghe vậy, mày kiếm của Lương Siêu đột nhiên cau lại.

Bận rộn tu luyện? Luyện búa!

Tại sao những người phụ nữ thời nay đều chọn một con đường giống nhau vậy chứ? Rõ ràng là bị người ta bắt nạt tới ông bà ông vải rồi mà vẫn cố nghiến răng nghiến lợi chịu đựng?

Vậy còn muốn một người đàn ông hắn làm cái lông gì chứ?

Trong lúc bực tức, Lương Siêu lập tức gọi lại nhưng mãi không thấy bắt máy nữa, rõ ràng là không có ai trả lời, sau khi gọi nhiều lần liên tiếp, điện thoại di động của bên kia trực tiếp tắt máy, Một Khuynh Tuyết ở một bên nhìn thấy lông mày cau lại của Lương Siêu, cộng thêm dáng vẻ lo lắng và tức giận, sau khi suy nghĩ một lúc, cô ấy nhắc nhở: “Chắc anh có số của Lăng Lão đúng không? Hoặc gọi điện thoại cho Khương Nhu hỏi xem cũng được.”

“Ừ.”

Nói xong hắn ngay lập tức gọi điện thoại cho Lăng Lão, nhưng người nghe lại là Khương Nhu.

“Chào anh, Lương Siêu.”

“Ừm, chào Khương Nhu.”

“Lăng Lão đâu?”

“Hôm qua thầy mới đi ra ngoài có việc rồi, không ở Võ Minh, lần nào thầy đi công tác cũng đều đem điện thoại di động giao cho tôi cất giữ, anh tìm thầy làm gì?”

“À là như vầy, tôi chỉ muốn hỏi tình hình hiện giờ của Hạ Tử Yên thôi.”

“Ngày trước, khi tôi uống rượu với ông ấy, đã từng nhờ Lăng lão ở Võ Minh giúp chăm sóc Hạ Tử Yên, nhưng hiện giờ thấy cuộc sống của Tử Yên có vẻ không dễ dàng?”

“Hả?”

“Cái này…”

Khương Nhu lập tức ấp úng, nhưng cuối cùng cô ấy không thể kháng cự lại những câu hỏi lặp đi lặp lại của Lương Siêu, bất lực nói: “Tôi cũng biết một vài chuyện về tình hình của chị Tử Yên hiện giờ, trước đó cũng đã nhờ thầy giáo ra mặt giúp chị ấy rồi, nhưng Hạ Tử Yên lại kiên quyết từ chối.”

“Ở tổng bộ Võ Minh chúng tôi, chuyện ma cũ bắt nạt ma mới tuy là xảy ra thường xuyên, dường như cũng đã trở thành một quy định bất thành văn ở đây rồi, nhưng chị Tử Yên đích thực là bị bắt nạt hơi bị thảm.”
 
Chương 605


Chương 605

“Cũng không biết mấy thành viên nữ ở Hổ Đường ăn trúng phải gì mà lại hợp sức để bắt nạt chị Tử Yên. Hai ngày này, họ bắt chị ấy làm đủ thứ việc nhà, thậm chí họ còn đánh chị Tử Yên rất thậm tệ, cả người trên dưới toàn vết thương. Chiều nay tôi còn thấy qua đó.”

“Nhưng chị Tử Yên sống chết không cho tôi báo lên chuyện này, không cho tôi nói với thầy dạy, và không cho tôi đi, thậm chí là giám sát tôi sợ tôi đi báo với người lớn.”

“Chị Tử Yên cũng nói rằng những gì chị ấy đang trải qua là một dạng tu hành, vì vậy bảo tôi không can thiệp …”

Coi việc bị ngược đãi là tu hành sao?

Nghe ra ý này, có nghĩ là một cô gái hoạt bát và sôi động như Hạ Tử Yên bây giờ đã bị bắt nạt thành một kẻ nghiện bị ngược đãi rồi?

Trong gang tấc, trong lòng Lương Siêu cảm thấy hơi đau và nhức nhối.

“Khương Nhu, tôi muốn đến trụ sở Võ Minh của cô bây giờ, cô có thể đưa tôi vào thêm một lần nữa không?”

“Hả?”

Khương Nhu rất thông minh, cô ngay lập tức đoán được Lương Siêu sẽ làm gì.

Mặc dù cô có nguy cơ sẽ bị các trưởng lão của luật hình sự trừng phạt, nhưng sau khi do dự một hồi cô cũng gật đầu: “Được, vậy thì anh phải hứa với tôi, đi vào trụ sở xong rồi không được tạo bất kỳ động thái nào quá lớn.”

“Chỉ cần đưa chị Tử Yên ra ngoài, không cần động thủ thì cố gắng không động thủ.”

“Phù…”

Lương Siêu hít một hơi thật sâu và chậm rãi gật đầu.

“Được, tôi cam đoan với cô.”

Hai giờ sau, ở tổng bộ Võ Minh phía Tây Quảng trưởng.

Nơi quảng trường này là nơi thi đấu thể thao diễn võ giữa các thành viện chấp sự, cho nên môi trường của nơi này có thể nói là nơi bẩn và loạn nhất ở trong tổng bộ Võ Minh, giờ phút này, Hạ Tử Yên đang phải chịu đựng ở đây cực khổ dọn dẹp.

Điều gây tức tối đó là mỗi khi cô dọn dẹp xong một khu vực, nhiều thành viên nữ đứng bên cạnh sẽ giẫm đạp lên khu vực đó và ném một ít rác đã được chuẩn bị từ lâu.

“Rốt cuộc các người muốn làm gì!”

“Không phải cô nói điều này đối với cô là một loại tu hành sao? Vậy chúng tôi thân làm tiền bối của cô đương nhiên cũng cần phải quan tâm đến cô hơn, cho cô nhiều cơ hội tu hành hơn còn gì!”

Hạ Tử Yên nhất thời không thể nhịn được nữa, hung hăng ném xuống cây chổi lau.

“Bà đây đếch làm nữa!”

Thấy vậy, chừng hai mươi thành viên nữ lập tức rút roi sau lưng ra, nhìn chằm chằm vào Hạ Tử Yên với sự ác ý.

“Hạ Tử Yên, đến bây giờ mà mày còn muốn quẳng gánh giữa đường à? Hai ngày nay đánh mày vẫn chưa đủ sao? Tao thấy mày đúng là con chỉ biết ăn cơm mà không biết mình bị đánh đúng không?!”

“Vương Lan, lời này của cô không đúng rồi, hai ngày nay nó ngoài uống chút nước ra thì chẳng có tí ơm nào vào bụng cả, ngay cả rễ cỏ lá cây cũng chưa ăn qua, thì làm sao nhớ ăn cơm được?”

“Ôi chào, vậy thì nó là một con đĩ không nhớ ăn cũng không nhớ bị đánh!”
 
Chương 606


Chương 606

“Thôi đừng nói nhiều nữa, xông đến đi, cũng là để luyện tập cả thôi! Hãy vung cây roi trong tay của mình để xem con khốn này trở thành mục tiêu để chúng ta luyện tập kỹ thuật roi mà chúng ta vừa học được!”

Nghe tới đây, gương mặt của Hạ Tử Yên tối đi, cũng đành phải cắn chặt răng bày ra một tư thế.

Bởi vì bị động chịu đòn, không phải là tác phong của cô/

Và ngay khi mấy con nhện tinh đang cười và giơ cao roi sẵn sàng tấn công, một giọng nói pha lẫn sự lạnh thấu xương đột nhiên vang lên trong quảng trường này.

“Tôi nay, ai dám chạm vào dù chỉ một sợi tóc của cô ấy, ắt người đó phải.”

“Chết!”

Sau khi nghe xong, các thành viên nữ đều sững người và quay lại nhìn.

Khi thấy Lương Siêu đột nhiên xuất hiện, Hạ Tử Yên mới đầu rất vui mừng nhưng sau đó lập tức cúi đầu xuống, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy sự ngượng ngùng và xấu hổ.

“Cậu là ai? Chúng ta chưa thấy cậu bao giờ?”

“Trông cậu có vẻ như muốn nhúng tay vào chuyện của chúng tôi? Cậu đã biết rõ hậu quả sẽ ra sao chưa?”

“…”

Lương Siêu chỉ lạnh lùng liếc nhìn đám người kia một cái rồi đi về phía Hạ Tử Yên và nắm lấy tay cô.

“Lương Siêu, em…”

“Nơi này không thích hợp để nói chuyện.”

“Đi thôi, em cứ về nhà cùng anh trước đã, có gì từ từ nói sau.”

Thấy Lương Siêu định đưa người đi, các thành viên hơi ngạc nhiên nhưng sau đó liền đoán ngay ra được thân phận của hắn.

“Anh chính là tình nhân nuôi bên ngoài của Hạ Tử Yên!”

“Khi tôi đến tổng bộ Vũ Minh vào lần trước, nhân lúc Thẩm Nham không đề phòng đã ra tay đánh lén, vậy mà lần này cậu còn dám tới đây nữa. Tôi thấy cậu đúng là ăn gan hùm mật gấu rồi!”

Thẩm Nham?

Sau khi nghe tên, Lương Siêu phải suy nghĩ một lúc mới có chút ấn tượng.

Lần trước khi hắn tới tổng bộ Vũ Minh, tâm trạng có chút không tốt. Có vẻ như lúc đó đã có một tên nhóc có mắt như mù đến chọc hắn.Có điều cuối cùng tên đó bị hắn ném ra ngoài như rác rưởi chứ không phải là đánh lén gì cả.

“Các chị em, bày tiên* trận!”

*Tiên: roi

“Hôm nay chúng ta nhất định phải bắt tên này lại đã trả thù cho Thẩm Nham sư huynh!”

“…”

Thấy các thành viên nữ kia hành động thật và bao vây Lương Siêu, nhất thời Khương Nhu trở nên lo lắng và vội vã giải thích.

“Mọi người đừng hiểu lầm!”
 
Chương 607


Chương 607

“Lương Siêu là do tôi đưa vào. Sư phụ của tôi từng nói rằng Lương Siêu có thể vào tổng bộ Vũ Minh bất cứ lúc nào để tìm ông ấy.”

Thấy Khương Nhu lôi cả ông Lăng ra, sắc mặt của mấy thành viên nữ đều thay đổi, hừ lạnh một tiếng.

Lửa giận trong lòng kìm nén đã lâu, nếu như thật sự không trút ra được thì thật sự rất khó chịu!

“A…”

“Nếu như đã định ra tay thì đừng do dự, nếu không muốn bị người khác coi thường.”

Trong lúc nói chuyện, hắn còn vặn cổ và xoay cổ tay.

“Đúng lúc, tôi cũng xem một đám người kết hợp với nhau có thể làm tới mức nào, nhân tiện cho tôi cơ hội rèn luyện gân cốt.”

Tất cả các thành viên nữ nghe vậy thì vô cùng tức giận, không ít người chỉ thẳng vào mặt Lương Siêu mà chất vấn: “Đã tới địa bàn của chúng ta mà còn dám hung hăng như vậy!”

“Thằng nhãi kia, cậu vừa nói gì cơ!”

“Lũ đàn bà thối.”

“Đương nhiên nếu như mấy người không thích cách xưng hô này thì còn cái khác…”

“Lũ rắn độc? Hay là đồ tiện nhân?”

“Láo toét!”

Lúc này, các thành viên nữ đã tức điên người. Cả đám bắt đầu vận chuyển huyền khí và roi da trong tay cũng bắt đầu di chuyển dưới sự tác động của huyền khí.

“Đừng đánh nhau!”

Khương Nhu lo lắng tới mức vội vàng lên tiếng khuyên can nhưng các thành viên đã ngắt lời: “Hiện tại Lăng trưởng lão không ở tổng bộ, chắc chắn thằng nhãi này xông tới đây là vì mục đích khác!”

“Khương Nhu sư muội mau tránh ra, kẻo lỡ bị chúng ta đả thương.”

Cảm thấy khí thế của các thành viên nữ càng ngày càng mạnh như thể họ đang dốc toàn lực tấn công Lương Siêu, Khương Nhu lo lắng tới mức dậm chân.

Cô đang định nói tiếp gì đó thì Lương Siêu cười với cô và nhìn với ánh mắt trấn an.

“Khương Nhu, em tránh sang một bên đi.”

“Yên tâm, ứng phó với mấy người này không khó đây, sẽ rất nhanh thôi.”

“Ngạo mạn!”

“Xem roi đây!”

Cùng với những thanh âm quát mắng, mấy chục thành viên nữ đồng thời di chuyển và những bóng roi ngập trời ập về phía Lương Siêu!

Phải biết rằng, những thiếu nữ có thể bước vào tổng bộ Vũ Minh đều là nhân tài. Chọn ra bất kì người nào trong đây cũng đều là tông sư cấp cao thủ nên bọn họ đều rất kiêu ngạo.

Hiện giờ lại bị một người ngoài sỉ nhục như thế nên bọn họ rất tức giận muốn một chiêu gi3t ch3t Lương Siêu!

Thấy vậy, Hạ Tử Yên khịt mũi khinh thường và tự động lùi về phía sau lưng Lương Siêu.

Cô hiểu rất rõ sức mạnh của Lương Siêu, vì thế nhóm người này không phải là đối thủ của hắn.

Mà sự thật chính là như thế.

Chỉ thấy Lương Siêu nhẹ nhàng giậm chân, chỉ trong phút chốc huyền khí trong cơ thể hắn bộc phát!
 
Chương 608


Chương 608

Nếu như hơi thở của những thành viên nữ kia giống như dòng suối nhỏ thì hơi thở của Lương Siêu lại giống như thác lũ!

Nghiền nát đối phương!

Sau đó, hắn đột nhiên giơ tay lên. Một luồng sáng màu vàng kim nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay và hút lấy từng bóng roi!

Các thành viên nữ lập tức cảm thấy roi trong tay mình bị mất khống chế, thậm chí bọn họ còn chưa kịp bày tiên trận thì đã bị một luồng sức mạnh hắc ám lan tràn đến tay cầm roi của từng người.

“A!”

Một loạt tiếng kêu thảm thiết vang lên, tất cả đều bị năng lượng hắc ám đánh bay về phía sau và ngã xuống đất.

Giết từng người một!

Không, là giết người hàng loạt!

Hơn nữa, tư thế ngã trên mặt đất của các thành viên nữ cũng rất kì lạ. Có người nằm nghiêng, có người nằm ngửa, thậm chí còn có người ngã úp mặt xuống đất. Điều này khiến cho Hạ Tử Yên hả giận.

Cùng lúc đó, bên trong một căn phòng yên tĩnh.

“Anh!”

Thẩm Nham hét to một tiếng và quỳ xuống.

“Thằng nhãi đánh em lần trước lại tới đây! Anh nhất định phải trả thù cho em!”

“Tên đó đã dùng tay phải ném em ra ngoài. Lần này, anh nhất định phải chặt đứt tay phải của hắn giúp em!”

Mấy giấy sau, một thanh niên mặc áo bào màu xám đang ngồi xếp bằng từ từ mở mắt ra, con người bên trong hiện lên một màu đỏ sẫm vô cùng đặc biệt.

“Chính em đã nói đối phương đánh lén, vậy thì em công khai đi tìm hắn mà báo thù, tự tay mình chặt đứt cánh tay của đối phương không phải tốt hơn sao?”

“Lại còn cần anh phải ra tay?”

Nghe vậy, Thẩm Nham nghẹn lời.

Tuy rằng hắn ta không muốn thừa nhận nhưng thấy anh trai không hề có ý muốn đứng dậy thì cúi đầu nói: “Thực lực của thằng nhãi kia rất mạnh. Em, em không phải là đối thủ của hắn ta.”

“Haizzz..”

Thẩm Động khẽ lắc đầu tỏ vẻ không có cách nào khác với người em trai này.

Sau đó nghĩ đến lời khen mà Lăng Vũ dành cho Lương Siêu trước đó, ngọn lửa chiến đấu trong lòng gã ta dần bùng lên. Gã ta từ từ đứng dậy và vỗ vào chiếc rìu đỏ sau lưng.

“Thôi được rồi.”

“Cũng đã lâu rồi chưa được đánh một trận ra trò, hi vọng thực lực của người này sẽ không khiến anh thất vọng.”

Giây tiếp theo, Thẩm Động rời khỏi căn phòng yên tĩnh. Thấy vậy, Thẩm Nham lập tức trở nên kích động, vội vàng đi theo phía sau với vẻ mặt hung ác.

 
 
Chương 609


Chương 609

Trên quảng trường phía tây, bởi vì lần trước có huyên náo không nhỏ, hiện tại đã có khoảng một trăm tám mươi người lần lượt tụ tập ở xung quanh để xem náo nhiệt.

Lương Siêu nhìn sơ về vết thương của Hạ Tử Yên, chỉ riêng vết roi đã có hơn chục vết lằn!

Ngay lập tức, hắn lạnh lùng liếc nhìn nhóm thành viên nữ vẫn chưa đứng dậy và nói: “Nếu tôi đoán không nhầm, tất cả các cô đều do người đàn ông tên Thẩm Nham đó chỉ đạo mà nhắm vào Hạ Tử Yên, đúng không?”

“Ngày mai giúp tôi chuyển lời với gã ta, là yêu cầu gã ta đến đây xin lỗi Tử Yên ngay sau khi Hạ Tử Yên hồi phục lại vết thương.”

“Nếu gã ta không tới, tôi không ngại phải đi một chuyến, đem gã ta tới đây trước mặt mọi người trong Vũ Minh của các người, đánh gãy hai chân của gã ta, bắt gã ta quỳ trước cổng ký túc xá của Tử Yên ba ngày ba đêm mới thôi.”

Ồ!

Lời này vừa nói xong, tất cả mọi người đều náo động!

Thẩm Nham là ai?

Tuy rằng chỉ là một thành viên của Hổ Đường, mà thực lực cá nhân cũng chỉ cấp bậc trung bình trở xuống bằng với rất nhiều thành viên ở Hổ Đường, nhưng thân phận khác của gã ta lại phi thường kinh người!

Em trai của Thẩm Động

Thẩm Động, kỳ thật có sức mạnh luôn nằm trong top 5 tại Long Đường nơi tụ tập của những thiên tài trẻ tuổi.

Hơn nữa, phong cách chiến đấu của anh ta cực kỳ điên cuồng, tính tình lại thất thường, ngay cả một số ít người trong Long Đường thực lực mạnh hơn anh ta cũng không muốn khiêu khích anh ta!

Tuyệt vời hơn nữa, Thẩm Động còn là đệ tử yêu quý của một trong hai Hình Phạt trưởng lão trong tổng bộ của Vũ Minh!

Vì có một người anh trai quyền lực như vậy, Thẩm Nham luôn là thành viên có cách cư xử ngang ngược trong tổng bộ Vũ Minh.

Đừng nói các thành viên của Hổ Đường, ngay cả những thành viên của Long Đường có thiên phú và mạnh mẽ hơn, cũng không dám đắc tội với gã ta.

Nhưng bây giờ thì sao?

Một thằng nhãi đến từ bên ngoài, trước mặt rất nhiều thành viên của tổng bộ Vũ Minh, hắn dám nó sẽ đích thân đem Thẩm Nham đi xin lỗi những người khác, và đánh gãy chân của Thẩm Nham, v.v.?

Nếu những lời này lọt vào tai của Thẩm Động, như vậy. . .

Mọi người còn chưa kịp tưởng tượng, liền nhìn thấy một thân ảnh mảnh khảnh tay cầm Huyết Phủ chậm rãi đi tới.

“Khẩu khí của anh khá lớn.”

“Chỉ là không biết thực lực của anh có xứng với giọng điệu của anh bây giờ hay không.”

Nghe được giọng nói đầy uy phong, sắc mặt mọi người xung quanh nhất thời trở nên cực kỳ kích động, trong mắt tràn đầy sự chờ mong!

Phong Phủ Thẩm Động, hiếm khi ra tay.

Nhưng mỗi lần ra tay, bất kể đối thủ là ai, nhất định sẽ có một màn quyết đấu đặc sắc!

Sai lầm.
 
Chương 610


Chương 610

Đó không đơn giản là một trận quyết đấu, mà là một bữa tiệc thị giác đầy tính thẩm mỹ bạo lực!

Thực lực của đối thủ càng mạnh, tính thẩm mỹ của bạo lực sẽ càng sống động!

Nhìn thấy người này, nội tâm của Khương Nhu trở nên lạnh lùng …

Người này thật sự đi tới, sư phụ của anh ta cũng không có ở đây, cho nên chuyện tối nay nhất định sẽ không được dễ dàng được bỏ qua.

Lương Siêu không biết Thẩm Động, nhưng hắn lại nhận ra Thẩm Nham đứng bên cạnh anh ta, ngay lập tức gật đầu nhẹ.

“Đúng lúc, không cần phải đổi ngày.”

“Quỳ xuống, sau đó hướng về Tử Yên mà dập đầu một trăm tám mươi lần, sau mỗi lần dập đầu phải gọi một tiếng cô, chuyện trước kia tôi cũng không cùng cậu so đo nữa.”

Hạ Tử Yên nghe thấy những lời đó, mặc dù cô ấy cảm thấy rất nhẹ nhõm, nhưng khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy cũng đầy sự lo lắng như Khương Nhu.

Mặc dù cô gia nhập vào tổng bộ của Vũ Minh không bao lâu, nhưng cô ấy vẫn rất ấn tượng với danh tiếng của Thẩm Động, biết rằng đây là một con quái vật có thể nhảy bậc để chiến đấu!

Một thanh Huyết Phủ có thể xuất thần nhập hóa và hung hãn dị thường.

Nếu như Lương Siêu thật sự muốn được đối đầu với người này, có bao nhiêu phần thắng trong lòng cô thật sự không biết…

“Lương Siêu, hay là thôi đi, dù sao cũng không nên làm lớn chuyện lên…”

“Ha ha ha!”

Thẩm Nham ngay lập tức cười phá lên, tự hào nói: “Không tính toán! Cậu không thể rút lại những gì mà mình đã nói!”

“Tên họ Lương kia, cậu vừa mới nói cái gì? Muốn tôi quỳ xuống trước mặt tình nhân của cậu sao?”

“Tôi sẽ quỳ xuống và khiến mẹ anh phải chịu đau đớn!”

Xoạc!

Sắc mặt Lương Siêu trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, trong mắt đã hiện lên một tia sát ý!

Cha mẹ.

Đối với hắn bây giờ mà nói, đó đã là một điều cấm kỵ, căn bản không ai được phép xúc phạm hắn, huống hồ là những lời nói với giọng điệu bất kính mà Thẩm Nham vừa nói với mẹ anh.

“Cậu muốn chết sao?”

Bị ánh mắt khát máu của Lương Siêu nhìn chằm chằm, cho dù có anh trai ở bên cạnh, Thẩm Nham vẫn không khỏi hoảng sợ, vô thức mà lùi về phía sau một bước.

Nhưng sau khi gã ta phản ứng lại, khuôn mặt lập tức đỏ bừng lên, gã ta cảm thấy hơi xấu hổ, đang tức giận định nói gì đó để giữ thể diện lại, nhưng lại bị Thẩm Động giơ tay ra hiệu cho gã ta im lặng, hứng thú nhìn Lương Siêu.

Đặc biệt là ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí kia giống như chất xúc tác, càng làm cho ngọn lửa chiến đấu trong lòng anh ta càng thêm mãnh liệt!

“Hừ… Thú vị.”

“Có vẻ như cậu đủ tiêu chuẩn làm người rèn luyện cùng đó.”

“Rèn luyện?”
 
Chương 611


Chương 611

Lương Siêu sửng sốt một chút, sau đó cười lạnh một tiếng, nhìn thẳng vào mặt Thẩm Động.

“Dùng tôi làm người bồi luyện cùng, đến cuối cùng có khả năng cao sẽ bị bồi luyện đến chết, cho nên tôi khuyên anh nên cẩn thận một chút.”

Chỉ với dăm ba câu nói đơn giản của hai người, trong lúc nhất thời quảng trường rộng lớn phía tây đã tràn ngập mùi thuốc.

Sau đó

Thẩm Động chậm rãi cởi Huyết Phủ dài một mét cõng trên lưng xuống, chĩa lưỡi rìu về phía Lương Siêu.

Mặc dù không nói một lời nào, nhưng ngày càng có nhiều người xem trong lòng đã nhận ra ý chí chiến đấu ngày càng tăng.

Đêm nay, tên điên này sẽ lại muốn trở nên điên loạn thêm một lần nữa!

“Lương Siêu…”

Thấy vậy, Hạ Tử Yên lập tức tự trách mình, Lương Siêu hướng về phía cô mỉm cười một cái, sau đó đẩy cô ra phía sau, dùng chân mạnh mẽ giậm xuống đất mà thể hiện hết khí thế của bản thân ra.

Cùng lúc đó, một cột sáng huyền khí màu vàng nhạt từ trong cơ thể giống như đài phun nước mà phun trào ra, đặc biệt mọi người dễ dàng nhìn thấy trong đêm khuya.

Cảm nhận được huyền khí cùng với dương khí của đối phương, Thần Động kinh ngạc nở nụ cười.

“Đạo môn huyền khí?”

“Còn chính tông đến như vậy?”

“Ha ha ha!”

“Chiến!”

Vừa dứt lời, Thần Động đã dẫn đầu mà ra tay, trong nháy mắt sau lưng anh ta xuất hiện một loạt huyết ảnh đỏ sẫm, không đợi mọi người kịp phản ứng đã lao về phía Lương Siêu.

Đó là một cái rìu bổ vào đầu, phẫn nộ mà chém xuống!

Ầm..ầm!

Oanh!

Vốn là anh ta trực tiếp dùng rìu chẻ đôi Lương Siêu ra, sau đó lưỡi rìu đập xuống đất khiến hàng trăm viên gạch lát nền nổ tung!

Mọi người đều sửng sốt khi nhìn thấy cảnh này.

Cái này, thì xong rồi?

Thằng nhãi vừa rồi hành động rất tuyệt vời nhưng lại bị giết bởi một chiếc rìu sao?

Quá gà quá yếu à? !
 
Chương 612


Chương 612

“Là tàn ảnh!”

Không biết là ai đột nhiên hô to một câu, đám người tập trung nhìn lại, liền thấy Lương Siêu vừa rồi bị chém thành hai khúc đã tiêu tán, mà chân thân của Lương Siêu đã xuất hiện sau lưng Thẩm Động như một bóng ma!

Có thể nhanh đến mức để lại một tàn ảnh ngay vị trí ban đầu, chứng tỏ tốc độ này nhanh hơn Thẩm Động một chút.

Cảm nhận được sau người truyền đến một luồng gió, vẻ mặt của Thẩm Động không thay đổi, cổ tay gã ta rung lên, Huyết Phủ trực tiếp đảo ngược lại chặn sau lưng mình, ngăn cản một quyền cấp tốc đánh tới của Lương Siêu.

Keng!

Âm thanh chói tai tựa như tiếng chuông vang lên, Lương Siêu chỉ cảm thấy nắm đấm của mình hơi tê tê, mà Thẩm Động chỉ bị đánh ngã về phía trước hai bước mà thôi.

Hắn nhíu mày nhìn Huyết Phủ của gã ta, thầm nói pháp khí này thật mạnh, mạnh hơn chuôi Tử Vân kiếm lúc trước Bạch Vân Hi xem như bảo bối không biết mấy trăm lần!

Rất nhanh Thẩm Động đã xoay người lại tấn công về hướng Lương Siêu, trong chớp mắt đã múa ra ánh búa đầy trời, sức công phá của mỗi một ánh búa đều không thể khinh thường!

Thấy thế, Lương Siêu liên tục kết thủ ấn, trong khoảnh khắc đã ngưng luyện ra một kim ấn kim sắc rực rỡ có kích thước như một cái đỉnh khổng lồ, hai tay nắm chặt kim ấn bắt đầu triển khai đối công mãnh liệt với Thẩm Động!

Một giây, hai giây, ba giây… Mười giây!

Khi thế công của hai người càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng kịch liệt, ánh búa Thẩm Động múa ra càng ít, mà trên kim ấn Huyền khí của Lương Siêu cũng càng ngày càng nhiều vết rách.

Lại trôi qua mấy giây, ánh mắt Thẩm Động đột nhiên đanh lại. Mỗi một ánh búa múa ra trước đó đều dung nhập vào Huyết Phủ trong tay, từng ám văn hiện ra trên Huyết Phủ kia lập tức sáng bừng lên ánh sáng đỏ!

“Phá!”

Một búa bổ nghiêng xuống, khiến kim ấn trong tay Lương Siêu “Đùng!” một tiếng mà sụp đổ!

Mà Lương Siêu cũng lùi nhanh về sau mấy bước mới miễn cưỡng ổn định thân thể, khiến toàn trường lập tức vang lên một tràng ồn ào thổn thức.

Thẩm Động người ta còn chưa xuất lực thì thằng nhãi này đã sắp không được rồi?

“Lương Siêu!” Hai cô gái Hạ Tử Yên, Khương Nhu lo âu quát to một tiếng, Thẩm Nham thấy thế thì hết sức khó chịu.

“Nhu Nhu, tối nay thằng nhãi kia không chết cũng tàn phế, cũng không đáng để em lo lắng như vậy, chắc em cũng biết tâm ý của anh đối với em, chỉ cần em hứa đi cùng anh thì anh có thể làm bất cứ chuyện gì!”

“Được!” Ngoài dự đoán của hắn ta là Khương Nhu lập tức gật gật đầu, gấp gáp nói: “Vậy bây giờ anh lập tức bảo anh của mình dừng tay! Tiếp tục đánh nữa có lẽ sẽ chết người!”

Khóe miệng Thẩm Nham giật giật một cái, trong lòng càng tức giận.

“Vì an nguy của thằng nhãi kia mà em có thể giao bản thân ra như vậy sao? !”

“Ai nha, anh mau bảo anh mình dừng tay đi!”

“Không được.”
 
Chương 613


Chương 613

Thẩm Nham lắc đầu từ chối, nói: “Một khi anh trai ra tay thì không ai bảo ngừng được, hiện tại thằng nhãi kia đã rơi xuống hạ phong, anh thấy có lẽ sẽ bị anh trai trực tiếp chém giết!”

“Anh!” Khương Nhu trợn trừng mắt hạnh, trên mặt tràn đầy tức giận.

Nhưng khi nhìn thấy Thẩm Động lại thừa cơ mà xông lên đánh sáp lá cà với Lương Siêu, cô cũng lười phản ứng Thẩm Nham, hai tay nắm chặt đưa lên che ngực, trái tim cũng đập loạn nhịp cả lên.

Đùng!

Keng keng keng!

Oanh…

Trong hai ba phút ngắn ngủi, Lương Siêu trước đó nhìn như rơi xuống hạ phong lại tay không tấc sắt mà đánh trên trăm chiêu với Thẩm Động!

Hai người đều lựa phương thức cận chiến, Huyết Phủ cương mãnh vô địch, quyền kình cũng bá đạo vô song! Lại thêm Cửu Tự Chân Ngôn vẫn luôn lượn lờ quanh người Lương Siêu, trong nhất thời đã trực tiếp kéo căng hiệu quả thị giác!

Vẻ đẹp của bạo lực được song song trình diễn dưới thế công của cả hai người…

“Trước đó nghe trưởng lão nói, người tu luyện Đạo Môn Huyền khí am hiểu nhất không phải là thuật pháp sao? Nhưng tại sao thằng nhãi ngoại lai này cũng am hiểu phương diện vật lộn cận chiến như thế?”

“Ừm, lần này Thẩm Động đã gặp được đối thủ, chỉ sợ trận chiến này sẽ trực tiếp được ghi nhận vào sổ tay đối chiến kinh điển do Võ Minh ta cất giữ.”

“…”

Đám người nghị luận ầm ĩ, lại một truyền mười, mười truyền trăm, đa số đệ tử Hổ Đường, Long Đường đều chạy đến vây xem, thậm chí còn có không ít chấp sự và một số trưởng lão.

Nhìn hai người đã đánh đến hồi gay cấn, cho dù là mấy vị trưởng lão ở đây cũng không ai mở miệng khuyên can, họ nhìn theo bóng Lương Siêu với tâm tư khác nhau.

Lại qua tầm mười giây, khí thế của Thẩm Động lại tăng lên lần nữa, một búa đánh thẳng đến!

“Chấn!”

Thấy thế, quyền bên phải của Lương Siêu bỗng nắm chặt, Cửu Tự Chân Ngôn quanh người và hơn phân nửa Huyền khí trong cơ thể cũng điên cuồng vận chuyển!

“Cửu Huyền Quyền Ý!” Hắn quát lớn một tiếng, một quyền hoàn toàn trực diện đánh tới!

Keng!

Lại một tiếng kim loại va chạm vang lên, Lương Siêu không nhúc nhích tí nào, mà chuôi Huyết Phủ trong tay Thẩm Động lại bắt đầu điên cuồng rung động dưới một quyền vừa rồi.

Mỗi khi rung động một chút có nghĩa là một luồng sức mạnh ngầm ngưng thực đến bi3n thái đã bộc phát.

Cuối cùng sau khi liên tục rung động tám lần, Thẩm Động vẫn luôn cố nén nắm chặt Huyết Phủ cũng chịu không nổi, bất đắc dĩ chỉ có thể dùng cách lùi nhanh lại để giảm lực!

Gã ta liên tục lùi lại khoảng mười bước, đạp nát không biết mấy trăm khối gạch đá xanh mới ổn xuống tới.

Thẩm Động chậm rãi cúi đầu xuống, nhìn hai tay đã tràn đầy máu tươi và vết nứt, ánh mắt gã đã hoàn toàn thay đổi.

 
 
Chương 614


Chương 614

Cùng lúc đó, Lương Siêu thả lỏng một tay ra phía sau, mặt không đỏ hơi thở không gấp, giống như không có chút áp lực nào đối với cuộc đối công luân phiên cường độ cao lúc nãy, hắn còn lạnh nhạt mở miệng: “Còn đánh nữa không?”

Dưới con mắt kinh ngạc của mọi người, Thẩm Động tùy ý lau vết máu trên lòng bàn tay, sau đó chậm rãi ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lương Siêu:

“Một cú đấm…thật sự bá đạo đấy nhỉ?!”

Nói xong, Thẩm Động vung tay một cách thô bạo, và ném chiếc rìu máu trong tay lên giữa không trung, cuối cùng khiến nó nằm ngang ở khoảng không phía trên đỉnh đầu gã ta vài thước.

Nhìn thấy tình cảnh này mấy thành viên của Long Đường đang bâu xung quanh xem cuộc chiến cũng phải lộ ra vẻ hứng thú vô cùng, tinh thần cũng bắt đầu lấy lại bừng bừng:

“Cái tên điên này hóa điên triệt để rồi.”

Một giây tiếp theo, Thẩm Động chậm chậm nói: “Lương Siêu, mày quả nhiên là đối thủ xứng đáng của tao.”

“Kế tiếp đây tao sẽ chỉ phóng ra ba cây rìu, nếu mày có thể tiếp được hết thì Thẩm Động tao đây tự nhận thua, còn em trai tao cũng sẽ tùy mày xử trí. Mày còn dám đánh nữa không!”

Vì cuộc đấu với Thẩm Động khi trước đã khiến Lương Siêu nảy sinh vài phần hứng thú với cái tên trước mặt này.

Không những thế gã ta cũng có tu vi Thiên Tượng cấp trung giống mình nữa, hơn nữa người có thể chiến đấu với hắn ở cấp độ này, thật sự là rất hiếm thấy, cho nên hắn thực sự cũng muốn đi sâu tìm tòi nghiên cứu xem cực hạn cấp độ đối với gã ra rốt cuộc là ở đâu.

“Được thôi!”

“Khiến cho đối phương thua một cách tâm phục khẩu phục là tính chất vốn có của việc cọ sát so tài.”

Nói xong, hắn khoanh chân ngồi xếp bằng xuống, thủ ấn không ngừng chuyển động, từng đợt huyền khí thuần khiết mạnh mẽ bắt đầu từ trong cơ thể hắn phóng thích ba lần liên tiếp!

Cái khí thế này khiến cho nhiều người xung quanh biến sắc, sau đó không khỏi lùi lại vài bước, như thể chỉ sợ nhỡ đâu mình bị dính phải nó.

“Ha ha!”

“Được!”

Thẩm Động nhìn thấy cảnh này thì cười như điên, sau đó trong lúc thủ ấn của gã ta bắt đầu biến ảo, lưỡi rìu của hai chiếc rìu máu vẫn luôn nằm ngang ở khoảng không phía trên đỉnh đầu của gã ta đột nhiên bắt đầu kéo giống như Long Đài Đầu.

Thân rìu khẽ rung lên, ánh sáng đỏ lập lòe tỏa ra nhanh chóng tụ lại một thế!

“Từ lúc tao tu luyện cho đến nay, thứ làm tao tự hào nhất ba chiếc rìu này, vì vậy tao đặt tên cho chúng là…”

“Vấn Thiên.”

Lời vừa buông xuống, chỉ nghe thấy rìu máu kia đột nhiên truyền đến một tiếng đinh tai nhức óc, lưỡi rìu đã đỏ như máu, sau khi Thẩm Động kết ra một đạo thủ ấn mạnh mẽ, mang theo một lực Thiên Địa Chi Thế cùng huyền khí hùng hậu huyền khí, rìu máu chém xuống một cách ngang ngược!

“Vấn Thiên, chiêu thức đầu tiên, phá núi!”
 
Chương 615


Chương 615

Rầm!

Trong nháy mắt, một đạo ánh sáng rìu màu máu dài mấy mét xuyên thủng bầu trời đêm, dùng lực như phá núi đập về phía Lương Siêu!

Thế nhưng vẻ mặt của Lương Siêu vẫn không thay đổi, mà huyền khí trước đó đã được phun ra từ trong cơ thể đã bắt đầu cấp tốc ngưng tụ quanh thân hắn.

“Chuông Bất Động Minh Vương, ngưng tụ!”

Cuối cùng, huyền lực khơi dậy Thiên Địa Chi Thế, trái đất, hóa thành quang ảnh hình dạng chiếc chuông lơ lửng bên trên rồi bảo vệ Lương Siêu ở bên trong khu vực quang ảnh của nó.

Trên thân chuông khắc vô số văn tự, đang chậm rãi xoay tròn ở trên chuông và tỏa ra một cỗ khí tức cổ xưa trầm tĩnh mà đơn thuần.

Bên ngoài, Thẩm Nhạn nhìn thấy thế hừ lạnh một tiếng, mắng: “Chiêu thức phá sơn này của anh trai ngay cả một ngọn núi nhỏ cũng chẽ đôi được, chứ đừng nói là cái chuông vớ vẩn của tên họ Lương này!”

“Dám coi thường anh trai của tao sao? Hắn đang muốn chết à?!”

Thế nhưng, hắn còn chưa kịp nói xong, một cái rìu nhanh chóng hung hăng bổ xuống quang ảnh chuông cổ màu vàng nhạt quanh người Lương Siêu, cú chém bắn r4 từng tia lửa!

Nhưng cuối cùng cũng phải bắn r4 theo ánh sáng của chuông, chiếc rìu phát ra một tiếng “bùm!” rồi nát thành những mảnh vụn, rồi biến thành hư vô…

Khóe miệng Thẩm Nhan giật giật, trong lúc những người xung quanh còn chưa kịp cười nhạo hắn ta thì Thẩm Động lại bắt đầu thủ ấn biến ảo, sau đó chiếc rìu thứ hai cũng phóng ra mạnh bạo xé toạc không khí.

“Vấn Thiên, chiêu thức thứ hai, toái không!”

Chỉ thấy chiếc rìu máu bắt đầu ở giữa không trung chặt xuống rất nhanh, chỉ trong thời gian ba hoặc hai giây, hàng chục chiếc rìu lần lượt bổ xuống quang ảnh của chiếc chuông vàng kia!

Uỳnh!

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Công kích luân phiên mấy lần liền nhưng cuối cùng giống như giã tràng xe cát biển đông vậy, nhưng công kích đều dường như hoàn toàn tan biến theo từng vòng xoay của chuông vàng.

Rìu thứ hai vẫn không đả thương được gì!

Nhưng sau đó Lương Siêu đứng dậy, hắn chủ động khua tay tản ra quang ảnh xung quanh miệng chuông vàng, gương mặt của hắn lúc này vẫn không có chút sợ hãi mà nhìn Thẩm Đông với chiến ý đã đạt đến đỉnh điểm cười nói: “Hiện tại, tao có thể cho mày một cơ hội để nhận thua cho đỡ nhục”

“Còn muốn đánh tiếp sao?”

Đỡ nhục sao?

Thẩm Động ngẩn ra, chợt khẽ cười một tiếng chậm rãi lắc đầu.

“Chỉ cần tao có thể đánh một cách hết mình thì cho dù cuối cùng mày thật sự đánh bại tao khiến cho máu nhuốm mặt sân thì đã sao chứ? Thể diện từ trước tới nay đối với tao mà nói là thứ không đáng tiền nhất.”

Lương Siêu: “…”

Bây giờ hắn đã phần nào hiểu được tại sao người này lại có được cái tên là Điên Phủ rồi. Cái phong cách chiến đấu kiểu không quan tâm đến vinh nhục này của gã ta đúng thật sự là thằng điên mà…
 
Chương 616


Chương 616

“Đánh…”

Nói xong, cước bộc của Thẩm Động mạnh mẽ dậm mạnh trên mặt đất rồi nhảy lên không trung, hai tay nắm chặt chuôi rìu máu, đồng thời chiếc rìu máu như hồi sinh lại vậy, xung quanh có những vòng cung tia chớp!

Những người có mặt ở đây không được mấy mống từng nhìn thấy chiêu thức này, nhưng những người ở Long Đường đã từng tận mắt chứng kiến nó thì trên mặt đều dâng lên một nỗi sợ hãi cùng chết lặng.

Tên thế rìu này là Kinh Lôi.

Xét về sức mạnh của nó thật sự là y như cái tên, thế lực như sấm sét!

Những cao thủ cảnh giới Thiên Tượng cấp cuối bị chết dưới thế rìu này đã vượt quá hai con số!

“Vấn Thiên chiêu thức thứ 3, Kinh Lôi!”

Lời hô vừa dứt, cơ thể của tên Thẩm Động kia như thể hợp vào thành một với rìu máu của mình, gã ta chém vào Lương Siêu với một sức mạnh của sấm sét!

“Cẩn thận, Lương Siêu!”

“Đứng đực ra đấy làm gì, sức phòng ngự của chiêu thức lúc nãy không phải là rất tốt hay sao! Mau dùng nó đi!”

Nhìn thấy vậy, hai cô gái Hạ Tử Yên và Khương Nhu bắt đầu la hét nhắc nhở với sự quan tâm trên khuôn mặt.

Cùng với đó là sự ghen tị trong lòng Thẩm Nhạn lại trỗi dậy, khuôn mặt của hắn ta bỗng đen đi trong chốc lát:

“Làm gì cũng vô dụng thôi!”

“Chiêu này của anh tôi tuyệt đối vô địch với những người cùng đẳng cấp! Trong số huyền vũ giả tu luyện cảnh giới Thiên Tượng cấp 1, ngoài cái tên bi3n thái ở Long Đường kia ra chưa từng nghe qua ai có thể kháng cự chiêu đó mà không bị thương!”

“Tiểu tử họ Lương lần này không chết thì cũng tàn phế!”

“Câm ngay cái mồm quạ nhà anh vào đi!”

Ngay cả bản tính hiền lành nhu thuận của Khương Nhu lúc này cũng không khỏi nhếch miệng chửi rủa, sau đó cô dùng khuôn mặt đầy căng thẳng nhìn về phía Lương Siêu đang trong vòng chiến đấu, giờ phút này Lương Siêu hiên ngang như một khẩu súng vậy.

Chứng kiến Thẩm Động đang liên tiếp công kích đến năm lần bảy lượt, cùng với khí thế là đang chiến một trận chiến sinh tử mà không có bất kỳ hữu ý trao đổi võ công cọ sát lẫn nhau gì cả cũng thật sự kích lên ngọn lửa giận trong lòng hắn.

“Kinh Lôi ư?”

“Thôi thì đành vậy, tối nay, Lương mỗ đây sẽ để cho mày có thể thực sự nghiền ngẫm thế nào là Kinh Lôi.”

Nói xong, Lương Siêu một tay chỉ lên trời, toàn thân huyền khí không tự chủ được phun ra ngoài. Trong nháy mắt sức mạnh của thiên địa chi lực khuấy động quảng trường phía tây.

Vù vù!

Trong chốc lát, gió nổi lên, trong bầu trời đêm dày đặc như mực mơ hồ có tiếng sấm sét nổi lên.

“Sấm sét đến!”
 
Chương 617


Chương 617

Ầm ầm!

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên, sau đó thì nhìn thấy những tia sét to bằng cánh tay xé toạc bầu trời đen ngòm!

“Chưởng tâm lôi pháp, ngũ lôi trụ!”

Lương Siêu quát to một tiếng, những tia sét điên cuồng giáng xuống, dung hợp với nhau và cuối cùng biến thành năm cột sấm sét vây Thẩm Động ở bên trong!

Tất cả mọi người ở đây đều há hốc mồm, bọn họ chưa từng nhìn thấy kiểu thuật pháp này bao giờ!

Ngay cả một số trưởng lão có mặt ở đây cũng bắt đầu thở dài và suy đoán về lai lịch và sư phụ của Lương Siêu.

“Thả tôi ra!”

Thẩm Động điên cuồng lùi về phía sau, gã ta cùng với huyết rìu trong tay điên cuồng công kích những cột sấm sét kia. Sự liều mạng của gã ta khiến cho thực lực hai bên ngang nhau.

Tuy nhiên khoảng 2-3 phút sau, gã ta vẫn không phá được 5 cột sấm sét này để ra ngoài.

Thấy vậy, Lương Siêu không còn kiên nhẫn để tiếp tục chơi với gã ta. Hắn bắt đầu thay đổi động tác!

“Hóa kiếm!”

Dưới sự khống chế của hắn, 5 cột sấm sét bắt đầu xoay tròn với tốc độ cực nhanh. Ngay sau đó, một trong năm cột sấm sét phóng lên như tên lửa và dừng ngay ở trên đầu của Thẩm Động và hóa thành một vật thể màu vàng nhạt, xung quanh nó là những kiếm quang có sấm sét lưu chuyển!

Xôn xao!

Mọi người đứng xem ồ lên và đều bị sốc!

Như này cũng được ư?

Uy lực của lôi kiếm kia hình như còn mạnh hơn cả sự liều mạng của Thẩm Động!

Dường như mạnh hơn không ít!

“Hiện tại còn muốn chiến nữa không?”

“Chiến!”

Thẩm Động gào to một tiếng, giờ phút này trong lòng gã ta chỉ có 1 cây rìu. Mà huyết rìu kia dường như cảm nhận được suy nghĩ trong lòng gã ta nên không chút sợ hãi nâng lên!

Nó chủ động tổng tấn công về phía kiếm quang!

Thấy vậy, trong lòng Lương Siêu nảy sinh sự kính trọng đối với Thẩm Động!

Người này vô cùng say mê võ đạo nên rất khát khao đối với chiến đấu. Ở gã ta, hắn thấy đây là một trong số những người mạnh mẽ và cuồng nhiệt nhất trong thế hệ này.

Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là Lương Siêu sẽ nương tay với gã ta. Trái lại, hắn phải dùng hết sức mình để đánh bại và nghiền nát gã ta! Làm như vậy mới thể hiện sự tôn trọng của hắn với gã ta!

“Chém!”

Ánh mắt của Lương Siêu sáng như đuốc, hắn vung kiếm đầy mạnh mẽ!

Ầm ầm ầm!

Trong tiếng sấm nổ vang kinh thiên động địa, kiếm quang lôi nhắm thẳng vào Thẩm Động đang vung rìu chém với tốc độ ánh sáng!
 
Chương 618


Chương 618

Ầm!

Vào khoảnh khắc kiếm và rìu va chạm với nhau, chiếc huyết rìu kia vẫn luôn chiến đấu hết sức nên đã nâng uy lực và sức mạnh l3n đỉnh điểm nhưng trước luồng kiếm khí sấm sét đầy hung hãn đó, nó vẫn run nhè nhẹ…

Năm giây sau.

Năm giây trôi qua, Thẩm Động vốn đang nhắm mặt lại mở mắt ra. Gã ta kêu lên một tiếng đầy đau đớn và phun ra một ngụm máu!

“Anh!”

Hai mắt Thẩm Nham đẫm lệ hét lớn, trên mặt tràn ngập sự tức giận cùng với lo lắng, thậm chí còn có một chút tự trách cùng với sự sợ hãi đối với Lương Siêu…

Có thể bức người anh trai giống như chiến thần trong lòng hắn ta tới mức này cũng đủ để thấy đó là một nhân vật tàn nhẫn tới mức nào!

“Hiện tại còn muốn chiến nữa không?”

Lương Siêu mở miệng quát 1 tiếng, thế nhưng đáp án của Thẩm Động vẫn giống như trước.

“Chiến!”

Mà ngay khi Thẩm Động cao giọng hét lên lần nữa, gã ta định đứng lên chuẩn bị chiến một lần nữa thì kiếm quang trong tay Lương Siêu đang đè lên huyết rìu giáng xuống một lần nữa!

Ầm!

Cứ như vậy, Thẩm Động ở giữa không trung bị ép xuống mặt đất. Đầu gối của gã ta chôn sâu giữa đống đất đá còn nửa thân trên đã bị kiếm khí đập nát. Ngực, sau lưng và cánh tay đều bị gãy nát, thậm chí ở trên cổ cũng đầy vết kiếm và vết cháy sém…

Trông vô cùng thê thảm!

Cho đến lúc này, trận chiến đã phân định được thắng bại.

Thế nhưng Thẩm Động vẫn cắn răng không có ý nhận thua. Những thành viên của Long đường có mặt ở đó đều hiểu rất rõ gã ta, bọn họ lắc đầu thở dài.

Tên điên này đúng là không chết không ngừng…

Đúng là khiến cho người ta phải nhức đầu!

Chỉ mong thằng nhãi kia nương tay không làm chết người.

Chẳng mấy chốc, những trưởng lão có mặt ở đây cũng không chịu nổi. Với tính cách của Thẩm Động, nếu như thật sự bị đối phương gi3t ch3t thì đó chính là tổn thất to lớn đối với Vũ Minh.

Ngay lúc mấy trưởng lão định ra tay, Lương Siêu đúng lúc dừng tay lại.

Sau khi kiếm quang sấm sét biến mất, những đám mây đen trên bầu trời tản đi. Huyết rìu trong tay Thẩm Động rơi xuống, bản thân gã ta phun một ngụm máu, trước mắt dần tối sầm lại.

Cuối cùng sau khi liếc nhìn Lương Siêu một lần, gã ta không chịu nổi nữa liền ngất đi…

Trước khi gã ta ngất đi, gã ta nhớ tới một câu mà Lăng Vũ từng nói.

Nếu như chọc vào phải người này thì rìu của gã ta cũng không phát điên nổi.

Hiện tại nghĩ lại, câu này của Lăng trưởng lão rất chuẩn xác…

“Phù…”
 
Chương 619


Chương 619

Lương Siêu thở phào một hơi. Hai người Hạ Tử Yên và Khương Nhu cũng lập tức đi tới, trên mặt đầy sự quan tâm với hắn.

“Lương Siêu, anh không sao chứ?”

“Anh có bị thương chỗ nào không?”

“Ặc, trông anh có giống như bị thương chỗ nào không?”

Lương Siêu mỉm cười hỏi, sau đó hắn chuyển mắt sang Thẩm Nham đang bổ nhào về phía Thẩm Động.

Thẩm Nham đón lấy ánh mắt của hắn, mặc dù trong lòng có chút oán hận nhưng vẫn không thể nhịn được mà run rẩy toàn thân khiến cho mọi người phá lên cười.

“Đừng lo.”

“Anh của cậu đã gánh chịu thay cậu rồi nên tôi sẽ không làm gì cậu nhưng sau này nên làm như thế này thì tôi hy vọng cậu biết rõ.”

Sau khi nói xong, hắn từ chối lời mời ở lại của các trưởng lão và đưa Hạ Tử Yên đi với lý do hắn bị thương nặng.

Khương Nhu đi trước dẫn đường thì thấy một thanh niên vạm vỡ với khẩu súng bạc đang dựa vào cổng chặn đường đi của Lương Siêu.

Sau khi nhìn rõ đối phương, Khương Nhu ngây người nhìn chằm chằm, sau đó cười hỏi: “Chung Kình sư huynh? Không phải anh đang chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài sao?”

Thanh niên ngẩng đầu cười nói với Khương Nhu: “Hoàn thành nhiệm vụ xong thì trở về là đương nhiên.”

“Lăng trưởng lão có khỏe không?”

“Ừm, ông ấy rất khỏe!”

Khương Nhu vốn định nói rằng Lăng Siêu đã chữa trị cho Lăng Vũ nhưng Chung Kình chỉ “ồ” lên một tiếng, sau đó không cho cô cơ hội nói thêm nữa. Hắn ta nhìn sang Lương Siêu với ánh mắt sắc bén.

“Vừa rồi khi nhìn thấy anh chiến một trận với Thẩm điên khiến cho tôi rất phấn khích.”

Lương Siêu nhún vai cười nói: “Anh đứng chặn cửa thế nào chắc không chỉ đơn giản muốn khen tôi đâu nhỉ? Nếu đúng là như vậy thì anh thật rảnh rỗi.”

“Nói thẳng ra đi, anh muốn gì?”

Chung Kình nhếch miệng cười, hắn ta cảm nhận được cơ thể đối phương đang ầm thẩm huy động huyền khí: “Đừng hiểu lầm, tôi không muốn đánh nhau với anh mà chỉ muốn nhắc nhở cậu một chút.”

“Anh với Diệp Khuynh Thành không hợp nhau đâu cho nên…”

“Sau này, anh hãy cách xa cô ấy ra, không được xuất hiện bên cạnh cô ấy nữa, đã hiểu chưa?”

Nghe vậy, Lương Siêu không khỏi nhíu mày.

“Anh đang cảnh cáo tôi sao?”

“Được.”

“Nếu như anh muốn hiểu theo cách đó, cũng có thể.”

Anh?

Lương Siêu lại mỉm cười, nghĩ rằng Diệp Khuynh Thành là một người phụ nữ mạnh mẽ trong giới kinh doanh, không ngờ rằng trong giới võ thuật cũng có người ngưỡng mộ, sự quyến rũ này thực sự rất mạnh mẽ.

Mà trực giác của hắn nói cho bản thân biết, thực lực của người trước mắt này, dường như so với tên Thẩm Động trước kia còn mạnh hơn!
 
Chương 620


Chương 620

“Tuy rằng tôi rất không thích giọng điệu cùng với thái độ của anh, nhưng không thể không nói anh đã hiểu lầm tôi rồi, tôi và Diệp Khuynh Thành không hề có bất kỳ mối quan hệ nào, vô cùng trong sạch.”

“Trong sạch?”

Chung Kình cau mày, khịt mũi hỏi: “Vậy thì anh giải thích như thế nào về những tin đồn giữa anh và Diệp Khuynh Thành đang lan truyền trên Internet?”

“Hứ.”

“Anh còn nói đó là một tin đồn, vậy tôi giải thích cái rắm ấy….”

Sau khi nói xong, hắn phớt lờ gã ta và cõng Hạ Tử Yên đi thoáng qua anh ta.

Chung Kình do dự một lúc, không tiếp tục ngăn cản hắn, nói mà không quay đầu lại: “Tôi hy vọng điều anh nói là sự thật, quan hệ giữa anh và Diệp Khuynh Thành chỉ là một vụ xì căng đan.”

“Nhưng nếu để tôi phát hiện anh thật sự có tình cảm với Diệp Khuynh Thành, tôi lại đến tìm anh. Đến lúc đó, anh sẽ không dễ dàng như ngày hôm nay đánh bại Thẩm Phong Tử.”

Khương Nhu nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp bất đắc dĩ nhếch môi, nhìn hai người đang rời đi, nhất thời không biết nên nói cái gì.

Trên đường về nhà, Lương Siêu than thở một hồi.

“Người vừa rồi là ai?”

“Sao lại có cảm giác như bị bệnh thần kinh vậy?”

Hạ Tử Yên: “…”

Chàng trai trước mặt có lẽ là người duy nhất dám gọi thanh niên đó là kẻ tâm thần.

“Tôi chưa từng gặp qua hắn, nhưng nghe Khương Nhu xưng hô với anh ta như vậy, người đó hẳn là tên điên thực lực mạnh nhất của Long Đường, Bá Thương Chung Kình.”

“Có rất nhiều truyền thuyết về tên điên này bên trong Tổng Bộ Vũ Minh. Thẩm Động cũng từng đánh nhau với gã ta, nhưng kết quả cuối cùng cũng giống như đêm nay. Anh ta bị đánh trọng thương và bất tỉnh.”

“Cho nên anh đừng khiêu khích tên điên kia thì tốt hơn, nhưng hình như có chút không được a, a… thật sự là phiền toái.”

“Tại sao không thể?”

Hạ Tử Yên nhìn hắn chằm chằm: “Tại sao hả, bởi vì thông qua phân tích dữ liệu, có khả năng cao cuối cùng Diệp Khuynh Thành sẽ được anh chấp nhận, và sau đó … khụ!”

“Khụ khụ khụ. . .”

Thấy Hạ Tử Yên ho dữ dội, môi và sắc mặt có chút tái nhợt, Lương Siêu vội vàng giơ tay ngăn cản.

“Đừng nói nữa, được không?”

“Còn có, nếu hiện tại cô là bệnh nhân, lần này tôi sẽ không tính toán với cô nữa, sau này lại tái phạm tôi cũng sẽ không lên tiếng, mà dùng gia pháp hầu hạ cô!”

“Gia pháp?”

Hạ Tử Yên chậm rãi đi tới gần, khiêu khích nhìn hắn: “Vậy bây giờ anh còn không tới, muốn trừng phạt tôi như thế nào? Bà cô đây không sợ.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top