Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 380: Phiên ngoại - Kế hoạch không đuổi kịp biến hóa 2


Đầu óc có chút hoảng loạn, mãi đến khi đối phương cảm thấy mỹ mãn ngẩng đầu, sau đó khí phách nói:

"Bây giờ đã biết rõ, em là của anh."

"Không phải, em...

"Chưa bị hôn đủ sao?"

".„." Hiện giờ chân Thường Huy Huy mềm nhữn, cô cảm thấy nếu lại hôn có khả năng sẽ mất mặt, vì thế lập tức lắc đầu nói: "Không, không cần, em hiểu rõ, hiểu rõ rồi."

Còn có gì không rõ, cô coi anh như anh trai, nhưng mà anh lại coi cô là người phụ nữ, còn là người phụ nữ có thể làm chuyện kia.

Nhưng mà cô không dám phản bác, bởi vì hiện giờ anh trai thật sự khiến người ta sợ hãi.

"Đi thôi, mọi người đều đang đợi em."

"ồ." Nghe nói có thể trà trộn vào trong đám người cuối cùng cô không hoảng hốt nữa, sau đó đi theo Lận Dịch Nhiên tới nhà bọn họ.

Nhưng mà cô cảm nhận được rõ, hôm nay anh Chiến Chiến rất vui, cho dù anh không cười ra. Ách không đúng, bọn ho tay nắm tay.

Khi đi vào cô vẫn có chút ngốc, nhưng vẫn được sắp xếp vị trí ngồi xuống.

Chỉ có điều vì sao lại ngồi bên cạnh anh Chiến Chiến, anh còn nắm lấy tay cô, dùng sức tránh cũng không thể tránh thoát.

Cuối cùng là em gái ruột của anh phát hiện không đúng, sau đó nói: "Anh, anh và chị Huy Huy..."

"Từ hôm nay trở đi Huy Huy chính là bạn gái của anh." Lận Dịch Nhiên không muốn kéo dài nữa, nếu anh đã nói tâm tư của mình cho Thường Huy Huy thì còn rối rắm chuyện gì, đặc biệt là phải thông báo sớm cho người nhà, khiến bọn họ chuẩn bị trước.

Đây chính là tin tức rất lớn, khiến tất cả mọi người chấn động.

Đặc biệt là Thường Dược Tiến ngồi một bên có phản ứng rất lớn, ông ấy đột nhiên đứng dậy đi tới bên cạnh Lận Dịch Nhiên, nói:

"Cháu nói cái gì?"

"Từ hôm nay trở đi cháu và Huy Huy là quan hệ bạn trai bạn gái, chú Thường hi vọng chú thành toàn cho bọn cháu."

"Thành toàn cái đầu cháu ấy, chú nói cho cháu biết tên nhóc thối, con gái chú còn chưa tốt nghiệp đại học đâu, cháu dám làm gì con bé xem chú đánh chết cháu không." "Lão Thường anh bình tĩnh một chút" Lan Xuyên lập tức kéo Thường Dược Tiến.

Buồn cười, con trai mình muốn cưới vợ sao ông có thể không vui, nhất định phải để Thường Dược Tiến chậm trễ ư.

Bạch Linh Linh nhìn thoáng qua Tô Tô, nói: "Không được, tôi cũng không đồng ý, con gái của tôi còn nhỏ."

Ý là bảo Tô Tô quản con trai mình thật tốt.

Nhưng mà Tô Tô cười nói:

"Đây là chuyện của đám trẻ tuổi, chúng ta đừng nên quản thì hơn. Hơn nữa cho dù thế nào con trai tôi cũng mạnh hơn người bên ngoài nhiều, ít nhất hai người cũng biết rõ gốc gác. Nếu là đám nhóc ở bên ngoài, hai người càng lo lắng không phải sao."

"Đúng thì đúng, nhưng mà bọn họ quá sớm rồi."

"Đều đã thành niên."

Đã xem như muộn, Tô Tô cho rằng với bộ dạng cộng thêm nhân phẩm của con trai mình đã sớm nói, nhưng không ngờ tới kéo dài đến tận hai mươi.

Bây giờ nghĩ lại, có lẽ tên nhóc này đã sớm nhớ thương con gái người ta, nếu không sao nhịn được đến bây giờ?

Nhớ thương từ lúc nào sau này lại hỏi, đầu tiên vẫn phải thuyết phục thông gia trước quan trọng hơn.

Vì thế Thường Huy Huy cảm thấy khó hiểu nhìn cha me mình vốn phân nộ, sau đó bình tĩnh, cuối cùng là thỏa hiệp.

Cô muốn phản bác nhưng bị Lận Dịch Nhiên kéo không còn cách nào, hơn nữa cũng không dám chọc anh tức giận.

Không biết phải làm thế nào, cô cứ thành con dâu nhà họ Lận, bạn gái của Lận Dịch Nhiên như thế, hai nhà còn sắp đính hôn.

"Không, không cần làm vậy chứ?"

Đính hồn cái gì, bát tự còn chưa xem đâu, cô còn là sinh viên.

Nhưng mà Lận Dịch Nhiên ở bên cạnh nói: "Cứ làm theo quy củ đi, nhà chúng ta nhiều người già, nên tôn trọng bọn họ.”

Một câu an Ui trái tim mọi người, còn vô cùng hiếu thuận.

Nghĩ lại hai nhà bọn họ đều có người già ở trong thành phố, đám tiểu bối đính ước gì đó đương nhiên không chỉ cho mình vui vẻ, chỉ kết hôn không đính ước, bọn họ sẽ cảm thấy không vui, không chính quy.
 
Chương 381: Phiên ngoại - Kế hoạch không đuổi kịp biến hóa 3


Thường Huy Huy chưa bao giờ biết anh Chiến Chiến của mình sẽ lấy lòng người khác giỏi như vậy, đợi được đưa về nhà còn yêu cầu hai người trò chuyện cô hơi tức giận nói:

"Sao anh có thể tự chủ trương như thế?"

"Anh biết em không vui, nhưng mà không còn cách nào."

"Sao lại không còn biện pháp nào?"

"Em có biết anh nhớ thương em bao lâu rồi không? Khi học cấp 3 người khác đều có bạn gái, vì sao anh không tìm, mỗi ngày đều ở bên em, mỗi ngày ôn tập cho em, chuyện này em còn không rõ ư? Chẳng những không rõ, còn kiếm một người đàn ông tới ghê tởm anh, nếu anh không nói ra, nói không chừng em đã ở bên người đàn ông khác."

"Sẽ không, em không thích cậu ấy."

"Vậy em thích anh không? Không cần lập tức nói cho anh biết, suy nghĩ một lát, em còn có nhiều thời gian."

Sau đó anh vô cùng dịu dàng đưa cô về, sau khi hôn môi xong thì thả người về nhà.

Cứ có bạn trai như vậy sao? Vì sao đột nhiên có loại cảm giác xấu hổ như thế, cô biết Lận Dịch Nhiên xuất sắc cỡ nào, cũng biết thật ra mình không chán ghét anh, thậm chí là thưởng thức anh. Nhưng mà anh biến thành bạn trai của cô nhanh như vậy cô có chút hoảng hốt, đối tượng này phải ở bên thế nào thật sự là vấn đề.

Sau khi về nhà bị cha mẹ ép hỏi xong, cuối cùng bọn họ đưa ra kết luận là, đứa bé nhà người ta không tệ, gia đình cũng rất tốt, không có bí mật gì như đám gia tộc phú hào khác.

Đặc biệt là mẹ chồng rất tốt, sẽ không làm khó cô.

Quyết định cuối cùng, sẽ đính hôn với nhau.

Mới đầu Thường Huy Huy tương đối buồn bực, nhưng mà từ ngày đó vậy mà Lận Dịch Nhiên đột nhiên biến mất, ngay cả điện thoại cũng không gọi một cuộc nào, như vậy có phải hơi quá đáng hay không.

Có bạn trai bạn gái nào ở chung như thế, chắc chắn là anh không thích mình.

Nhưng mà không giống, trước đây anh thật sự đối xử tốt với mình.

Khi tới ngày thứ ba cuối cùng đối phương cũng gọi điện thoại tới, sau đó câu đầu tiên chính là: "Bình tĩnh chưa?”

Đây là cho mình thời gian bình tĩnh ư?

Đột nhiên không còn tức nữa. "Vậy anh muốn nói gì?"

"Bình tĩnh lại thì phải suy nghĩ tương lai, sau đó tới thứ bảy anh đi đón em thử lễ phục. Ngày đính hôn đã quyết định, em phải trang điểm mình xinh đẹp một chút."

"Sao không có ai thương lượng với em, em mới là người phải gả..."

"Hả? Nếu em muốn từ đính hôn biến thành kết hôn cũng không phải không được, anh sẽ cố gắng làm tốt."

"Không phải, em không muốn kết hôn."

Vẫn giống y như quá khứ, cô không có một chút biện pháp nào đối với anh Chiến Chiến.

Nói đính hôn cũng không phải dễ dàng đính như vậy, với địa vị của nhà họ Lận hiện giờ thật sự phải mời rất nhiều người, sau đó yến tiệc này cũng không thể làm quá bình phàm.

Lận Dịch Nhiên là tổng tài nhỏ, cho nên làm người thừa kế của Tô Tô càng được người ta chú ý, ngay cả truyền thông đều kinh động.

Đừng nhìn chỉ là một bữa tiệc đính hôn nho nhỏ, nhưng long trọng kinh động nửa quốc gia.

Tất cả mọi người nhận được thiệp mời đều rất có mặt mũi, sôi nổi bắt đầu hành động.

Ngay cả Thường Huy Huy đều nghe được mấy bạn học coi như gia thế tốt bàn tán muốn tham gia tiệc đính hôn của nhà họ Lận, bởi vì ở đó chắc chắn có thể quen được mấy phú nhị đại, đến lúc đó nói không chừng có thể bay lên cành cao làm phượng hoàng.

Người sắp trở thành phượng hoàng thì không có hứng thú lắm, có một bạn học nữ nói:

"Đến lúc đó tôi kiếm được thiệp mời Huy Huy có đi cùng không, cậu trông xinh đẹp như thế..."

"Tôi không đi đâu, các cậu đi đi." Tốt nhất là bọn họ đừng đến, nếu đến lúc đó nhìn thấy cô dâu là mình có lễ trái tim sẽ lạnh như băng.

Sau khi Thường Huy Huy nói xong bọn họ đều cảm thấy bạn học của mình không hợp nhóm, vì sao mọi người đều muốn đi chỉ có cô là bình tĩnh như vậy.

Còn có loại cảm giác bất đắc dĩ, chuyện này càng khiến người ta cảm thấy cô không hợp.

Vốn dĩ vì đẹp đã bị người ta ghen tị, hiện giờ càng không có người nói chuyện với cô.
 
Chương 382: Phiên ngoại - Đính hôn 1


Cảm thấy cô là người kỳ lạ, nếu không thì không hợp với nhóm.

Nhưng mà hôm nay khi ra cửa mọi người phát hiện, vậy mà Thường Huy Huy thường ngày giản dị lái một chiếc siêu xe, còn là loại trăm vạn.

Tuy bọn họ biết điều kiện nhà cô không tệ, nhưng mà lái xe sang như vậy dường như điều kiện tốt quá rồi.

Có một số người bắt đầu lan truyền cô được bao nuôi, nếu không một sinh viên như thế đâu có nhiều tiền mua siêu xe.

Lớn lên đẹp đúng là tốt.

Nhưng mà Thường Huy Huy không biết bọn họ đồn như thế nào, hiện giờ cô không có tâm tư nghe những lời này.

Chủ yếu là cô rất bận, còn phải luyện tập trước, còn phải tìm hiểu một số chỉ tiết, tóm lại mỗi ngày đều đến chỗ Lận Dịch Nhiên.

Không biết sao lại bị chụp, còn có người nói Lận Dịch Nhiên còn nhỏ tuổi đã bắt đầu học người ta bao nuôi sinh viên nữ.

Tuy không có chứng cứ rõ ràng gì, nhưng không ngăn nổi người ta nói. Lan Dịch Nhiên cũng không để ý những chuyện này, bảo người đi ngăn bọn họ nói linh tỉnh, sau đó tiếp tục chuẩn bị tiệc đính hôn.

Còn Thường Huy Huy ở trường học thì hơi buồn bực, bởi vì luôn có người dùng ánh mắt khả nghi nhìn cô, còn có người thử hỏi cô xe là ai mua cho.

Cô cảm thấy kỳ lạ, vì sao bạn học đột nhiên đều trở nên tò mò như thế.

Vì thế cô thành thật nói: "Xe của tôi là bạn trai mua."

Bạn trai lợi hại như thế ư?

Mọi người đều có hứng thú với bạn trai của cô, muốn hẹn ra tâm sự, nhưng không đợi hẹn được thì tiệc đính hôn bắt đầu.

Ngày đó có rất nhiều bạn học xin nghỉ, bọn họ dùng rất nhiều biện pháp có được thiệp mời, nhưng cũng có người nói bọn họ lấy được quá dễ dàng, ngay cả đám y tá nam trong lớp đều lấy được.

Đặc biệt là bạn học nam lần trước đưa Thường Huy Huy trở về, nhận được thiệp mời một cách khó hiểu.

Anh ta cảm thấy, nếu là yến tiệc của người có tiền vậy thì đi đến đó.

Nhưng không ngờ tới, sau khi mọi người tới mới biết được.

Hóa ra bạn trai người ta tặng siêu xe trăm vạn rất bình thường, dù sao cũng là tổng tài trẻ tuổi nhất hiện giờ.

Ngoài ra đám truyền thông cũng cảm thán, bao nuôi sinh viên nữ là thật, bởi vì đối tượng đính hôn của Lận Dịch Nhiên là sinh viên nữ, còn là thanh mai trúc mã với anh.

Xem ra, muốn nắm lấy được trái tim của đàn ông cần phải bắt đầu từ lúc còn nhỏ, nếu không rất khó có được yêu thích của tổng tài.

Nhìn người ta xem, vẫn luôn là bạn học, sau đó khi học đại học tách ra thì đính hôn, có thể không cho người ta cảm thán ư.

Đính hôn còn làm to như vậy, còn không phải cái gọi là liên hôn gia tộc, như vậy nói lên cái gì, nói lên là chân ái.

Không có gì khiến người ta hâm mộ hơn chân ái, mấy bạn học nữ của Thường Huy Huy sắp chảy nước mắt, sao trước đây không biết bạn trai của cô là Lận Dịch Nhiên.

Nếu biết chắc chắn đã thường xuyên tiếp xúc với cô, đến lúc đó nói không chừng có thể trà trộn vào trong giới này.

Hiện giờ, dường như vẫn còn kịp.

Nhưng mà đúng là hoa lệ, ngay cả lễ phục đều là đặt riêng.

Hơn nữa bạn trai cũng đẹp trai, đứng ở chỗ đó không biết vì sao còn rất xứng đôi, tươi cười đều giống nhau. Phải biết rằng Lan Dịch Nhiên cùng lớn lên với Thường Huy Huy, hai người xem như bạn tốt nhất, cho nên học lẫn nhau cũng không có gì, vì thế tới bây giờ thành tướng phu thê một cách khó hiểu.

Thế hệ trước nhìn bọn nhỏ đính hôn trong lòng rất vui vẻ, bọn họ thật sự chưa từng vui mừng như lúc này.

Dù sao hai đứa nhỏ có tính cách thế nào bọn họ biết rất rõ, chỉ sợ sau này là đôi vợ chồng mẫu mực sẽ không đánh nhau.

Sau này chỉ đợi bọn họ kết hôn sinh hai đứa con, như vậy bọn họ có thể trông cháu.

Tô Tô lại cảm thấy mình làm mẹ chồng người ta hơi sớm, nhưng nếu đã làm thì phải làm tốt một chút.

Được rồi, thật ra không khác bình thường là được, trước đây con dâu cũng thường xuyên tới nhà chơi, khi còn nhỏ luôn thích học với con trai, thật sự là tình cảm từ nhỏ đến lớn.

Nhưng mà chồng mình thật sự không cho chút mặt mũi, hôm nay vẫn mặc quân trang.

Tuy nhìn rất đẹp, nhưng mà luôn khiến người ta cảm thấy không hợp với cảnh lúc này.

Tuy bị bà nhìn chằm chằm đến khi lễ đính hôn tiến hành được nửa cuối cùng cũng thay thường phục, nhưng vẫn xụ mặt ngồi ở chỗ đó.

Cũng may vì địa vị của ông thật sự khiến người ta sợ hãi, cho dù truyền thông tiến vào chụp cũng cố gắng tránh ông ra khỏi ống kính, nhưng mà chụp ảnh cả nhà lưu niệm gì đó cũng yêu cầu ông cười một cái.

Người này, thật sự không thích cười.
 
Chương 383: Phiên ngoại - Đính hôn 2


Bị vợ mình trừng mắt nhìn Lận Xuyên nhìn quần áo của mình, khá tốt mà, ông ít khi mặc âu phục, nhưng mà sau khi mặc vào cũng không kém chỗ nào, sao vẫn luôn bị trừng?

Được rồi, không chỉ trừng còn nhìn lén.

Trong lòng không khỏi hiểu rõ, đây là nam sắc mà cô nói đúng không.

Ừnm, tuy đã là đôi vợ chồng già, nhưng mà xem ra vẫn thích ông.

Tô Tô rất thích Lận Xuyên mặc âu phục, thường ngày ông ít khi mặc, không khỏi lén lấy di động ra chụp ảnh, còn chụp không ít.

Đương nhiên là chụp trộm, không thể để ông nhìn ra.

Lại không biết, Lận Xuyên có sức quan sát kinh người đã sớm biết rõ.

Sau khi tiệc đính hôn kết thúc, Lận Dịch Nhiên Thường Huy Huy tính là xác lập quan hệ, hai người không cần phải lén lút mà quang minh chính đại hẹn hò, yêu đương bình thường.

Hiện giờ Thường Huy Huy cảm thấy thật ra hẹn hò cũng khá tốt, đó chính là thời gian anh Chiến Chiến tìm cô nhiều hơn, sau đó ngày thường khi hai người ở bên nhau sẽ không còn quy củ như trước đây, anh sẽ chủ động hôn môi cô, còn làm một số chuyện khiến người ta ngượng ngùng.

Nhưng mà không làm tới bước cuối cùng, người đàn ông Lận Dịch Nhiên này kiềm chế rất tốt, đối với cô xem như tôn trọng và quý trọng.

Đối với chuyện này trong lòng người phụ nữ vẫn hiểu rõ mấy phần, dù sao có đôi khi anh ăn đậu hũ của mình mồ hôi đều làm ướt áo sơ-mi vẫn không làm bước cuối cùng, Thường Huy Huy cảm thấy ít nhất anh Chiến Chiến của mình vẫn là quân tử.

Đâu biết quân tử này sớm đã lấy lòng mẹ vợ, sau đó đột nhiên hẹn cô qua, lại thu dọn hành lý của cô.

Thường Huy Huy???

"Anh đã nói rõ với dì Bạch, sau này em ở chỗ này. Sau này hai chúng ta đều ở đây, tuy cách trường học của anh hơi xa, nhưng trên cơ bản khi anh trở về xử lý việc kinh doanh sẽ tới nơi này ở. Sau đó em cũng không cần lo lắng vấn đề ăn cơm, sẽ có dì tới đây thu dọn nhà ở nấu cơm."

"Anh chuẩn bị việc này từ lúc nào." Trời ạ, cô còn chưa định sớm như vậy đã sống cùng với anh.

"Anh đã sớm nói rõ với dì Bạch, nhưng dì nói phải đợi em tới khi em hai mươi tuổi. Cho nên, qua năm mới anh đều chuẩn bị xong."

"Sao anh không bàn bạc với em?"

"Không phải là bây giờ anh đang bàn bạc với em sao, nếu em không muốn đến đây... Vậy anh lại đưa em trở về. Sau đó em về nhà suy nghĩ mấy ngày, lại qua đây?”

"Dù sao, chuyện gì anh cũng phải thương lượng với em, em không muốn bây giờ ở cùng với anh."

"Huy Huy, ít nhất em phải xem một chút phòng anh thiết kế cho em chứ."

Thường Huy Huy suy nghĩ một lát, hình như cũng muốn xem.

Đợi được dẫn đi vào nhìn xong, đây không phải là phòng kết hôn mà cô nói khi còn nhỏ ư?

Một chiếc giường theo phong cách loli, trên giường treo một bức tranh sơn thủy.

Sau đó trên mặt đất đều trang trí kiểu Địa Trung Hải, hiện giờ có vẻ lỗi mode, nhưng mà lúc ấy rất lưu hành.

Vậy mà anh đều nhớ rõ, rõ ràng là hiện giờ đã không thịnh hành thứ này, nhưng cô vẫn thích.

"Ừm, em nhớ rõ đây là căn phòng mà em nói khi học cấp 2."

"Ừm, khi em học lớp 9."

"Anh đều nhớ rõ ư?"

"Đều nhớ rõ."

"Anh Chiến Chiến, có phải anh trưởng thành hơi sớm hay không. Lúc ấy không phải sốt ruột học tập thi đại học sao, sao anh còn có tâm tư nghĩ tới chuyện này." "Chính là nhớ kỹ, còn nghĩ sau này đợi khi em gả chồng anh giúp thiết kế. Sau đó nghĩ, sau này em sẽ gả cho người đàn ông như thế nào. Anh đều suy nghĩ tất cả bạn học nam một lần, cảm thấy bọn họ chỉ khiến em chịu tội."

"." Chuyện này đều nghĩ, một thiếu niên suy nghĩ nhiều như thế ư?

Cô suy nghĩ một lát, nói: "Em nhớ rõ Triệu Hồng Vĩ không tệ, trông còn đẹp trai."

Xem như người tốt thứ hai trong lớp.

"Đúng vậy, nhưng gia đình cậu ta không tốt. Đến lúc đó ngay cả nhà đều không mua nổi để em ở đâu? Ngay cả xe em cũng không mua nổi để em đi xe bus công cộng, như vậy không được." Lận Dịch Nhiên nói.

Anh trai à, anh đang nghĩ gì thế.

"Vậy phú hào họ Lưu thì sao, nhà anh ta chính là rất có tiền."

"Nhà anh ta không phải có tiền, là nhà giàu mới nổi. Hơn nữa gương mặt anh ta thật sự quá xấu, còn là trai thẳng, dường như tất cả sinh viên nữ vì tiền của anh ta mới ở bên anh ta. Cộng thêm thích sỉ nhục phụ nữ, người đàn ông như vậy nếu em không nhiều tiền hơn anh ta, như vậy anh ta sẽ khinh thường em cả đời."

Là đàn ông, anh phân tích thói hư tật xấu của đàn ông rất rõ ràng.

Thường Huy Huy thật sự phục, nói: "Vậy Dương Đại Quang thì sao? Có tiên, lớn lên trông cũng không tệ, còn không thẳng."

"Đầu óc tên kia không thông minh, học tập luôn đứng cuối, sau này cũng là người không thể dựa vào."

"Cho nên trong đám người mà em quen, chi có anh là đáng giá dựa nhất sao?"

"Đúng vậy, anh suy nghĩ rất lâu, phát hiện anh trông không tệ, học tập cũng khá tốt, gia đình cũng tốt, cũng không là trai thẳng, không có thành kiến đối với phụ nữ, đối với em càng không có, cho nên vẫn là anh cưới thì hơn."
 
Chương 384: Phiên ngoại - Lý do kỳ lạ này 1


Đây là lý do kỳ lạ gì, quen biết anh Chiến Chiến cũng không phải ngày một ngày hai, lần đầu tiên biết hóa ra tâm tư của anh cũng phức tạp như thế, nhưng mà cô trợn tròn mắt nói:

"Em nói này anh Chiến Chiến, có phải anh không thích em hay không. Không, phải nói là có phải anh không coi em là nữ sinh mà thích, thật ra chỉ coi em như em gái đúng không."

Chỉ nghe nói khi nam sinh đối đãi với em gái mới nghĩ như vậy, nếu không chính là đối đãi với con gái.

Cho nên rốt cuộc là anh coi mình thành em gái hay con gái.

Quá buồn bực.

"Đương nhiên thích em không phải coi em là em gái, nếu làm em gái.." Anh đi tới bên cạnh cô, ôm chặt cô, cũng nhỏ giọng nói bên tai cô: "Sao có thể có xúc động như thế?"

Mười mấy tuổi đã có, vẫn luôn duy trì đến bây giỜ.

Những lời này trực tiếp khiến Thường Huy Huy sợ ngây người, cô thực sự không biết phải trả lời anh như thế nào, thể xác và tinh thần đều cảm nhận được không thuần khiết.

Vốn muốn chạy, đâu biết lập tức bị Lận Dịch Nhiên ôm lấy, sau đó nói:

"Đợi em nhiều năm như thế, bây giờ muốn chạy đã muộn. Anh đã cho em rất nhiều cơ hội, nhưng mà em đều không rời đi."

"Cái gì mà anh đã cho em cơ hội, anh buông tay ra"

"Không buông, em luôn có thể khiêu chiến cực hạn của anh."

"Em đâu khiêu chiến anh, lại không buông em ra, em sẽ..." Cắn, cô há miệng cắn xuống.

Nhưng mà chuyện này khiến sợi dây trong đầu Lận Dịch Nhiên lập tức đứt ra, anh mặc kệ quân tử hay không quân tử gì đó trực tiếp ôm người lên giường, làm việc.

Ngày hôm sau Thường Huy Huy biến thành một người phụ nữ nũng niu ngay cả rời giường đều lười, khí chất cũng khác biệt.

Lận Dịch Nhiên cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hầu hạ người phụ nữ của mình tương đối thuận tay.

Lúc này biểu hiện giữa đàn ông và phụ nữ có khác biệt lớn nhất, thường ngày Thường Huy Huy thích ầm ï đột nhiên dịu dàng hơn, không nói một tiếng, chỉ muốn nhắm mắt nghỉ ngơi.

Thường ngày Lận Dịch Nhiên lạnh nhạt lúc này rất dịu dàng, cho dù sai bảo chuyện gì đều cố gắng hoàn thành, sau đó ngồi trên giường nhìn Thường Huy Huy ăn cái gì nói:

"Vợ à, ngày hôm qua thích không?”

"Không thích."

Lận Dịch Nhiên có chút bị đả kích, nói: "Vì sao?"

"Anh còn hỏi, đau, còn có thể vì sao?"

"Là lỗi của anh, lần sau anh sẽ chuẩn bị..." Sau khi nói xong thì khom lưng nói nhỏ đoạn sau bên tai Thường Huy Huy, nói vành tai cô đều đỏ lên.

Sau đó đứng dậy đánh anh một cái, rồi nhận được một món quà mới.

Di động mới nhất của công ty, chức năng gi cũng là tốt nhất, có thể nói là hoàn mỹ.

"Đây là?"

"Tặng cho em dùng thử, mỗi lần di động mới ra đều cho người trong nhà sử dụng một thời gian trước sau đó bình luận mới có thể đưa ra thị trường. Năm nay, em là người đầu tiên."

"Tốt như vậy sao?"

"Ừm, anh đã nạp tiền vào ngân hàng online cho em, khi em tiêu tiền không cần mang thẻ hay là thứ khác."

"Lại là chủ ý của dì Tô sao? Sao trong đầu dì ấy có nhiều ý nghĩ như vậy, di động này đều nghĩ ra được nhiều chức năng đa dạng như vậy."

"Mẹ anh nói đây không phải là ý nghĩ của bà ấy, là cân thiết cho phát triển xã hội. Có đôi khi anh cũng không rõ bà ấy nghĩ gì, nhưng không thể không nói bọn anh vẫn đi đầu phương diện kỹ thuật."

"Đúng vậy, đúng là lợi hại."

Thường Huy Huy đột nhiên suy sụp nói: "Em không có chí lớn còn không có năng lực như thế, vì sao anh lại coi trọng em."

"Đồ ngốc, trên đời này đâu có ai nhiều ý nghĩ lộn xộn như mẹ anh, em như vậy cũng rất tốt."

"Chỉ có anh cảm thấy rất tốt đúng không?"

"Không, cả nhà anh đều cảm thấy rất tốt, ít nhất khi đau đầu nhức óc chỉ cần hỏi em là được, ngay cả bệnh viện đều không cần đi."

"Nhà các anh đúng là dễ thỏa mãn."
 
Chương 385: Phiên ngoại - Lý do kỳ lạ này 2


Trên thực tế lấy nhau nhiều năm Thường Huy Huy cũng biết tất cả mọi người nhà họ Lận đều dễ thỏa mãn, tuy bọn họ sẽ tích cực tranh thủ sáng tạo giá trị càng cao, nhưng trong chuyện từ thiện cũng không cam lòng làm người đứng sau.

Cuộc sống trong nhà vẫn rất tiết kiệm, không xa xỉ quá mức.

Đương nhiên, nói là không xa xi nhưng cũng tốt hơn người bình thường rất nhiều, đồ vô dụng sẽ không mua.

Ví dụ như Lận Dịch Nhiên và em gái anh mỗi người hai chiếc xe, sẽ không mua nhiều, sẽ không thu thập các loại siêu xe như đám phú nhị đại.

Ngay cả dì Tô cũng chỉ có một chiếc, mà bác Lận thì là xe và người do bộ đội sắp xếp, không có một chiếc xe tư nhân.

Nhà bọn họ có tiền như thế, đây thực sự đã là chuyện khiến người ta không ngờ tới.

Tiếp đó là nhà ở, ngoại trừ nhà lúc trước đã mua ra thì mua nhiều đất, hiện giờ ít mua nhà Ở.

Mà nhà của Lận Dịch Nhiên viết tên không phải tên anh, xem như tài sản trước hôn nhân tặng cho cô trước. Theo lý thuyết không cân, nhưng dường như đàn ông nhà họ Lận đều giống nhau, tương đối không có tài sản riêng.

Những lời này là mẹ mình nói, hiện giờ đúng là không sai.

Đối với chuyện này Thường Huy Huy vẫn vui vẻ tiếp nhận, dù sao có tầng quan hệ kia xong cô cũng không làm kiêu, tiêu tiền của bạn trai mình cũng không có gì quá mức khó chịu.

Nhưng mà cô cũng đi làm hay là học tích cóp tiền tiêu vặt, sau đó thường mua chút đồ đáp lại cho bạn trai mình.

Nhưng mà có một việc tương đối phiền, đó chính là bạn học của cô đột nhiên thân thiết với cô hơn, sau đó thỉnh thoảng còn mở tụ họp hẹn cô và Lận Dịch Nhiên đi.

Đừng nói là Lận Dịch Nhiên vào đại học còn phải làm ở công ty rất bận, cho dù ngày thường ở bên mình cũng sắp xếp mấy ngày dành ra thời gian.

Bọn họ đang trong yêu đương cuồng nhiệt, chỉ muốn ở bên nhau dính nhau một lát.

Căn bản không muốn tham gia tụ họp nhàm chán của bọn họ, nhưng có đôi khi cô không thể không tham gia.

Chỉ có điều cô phát hiện, khi cô đi thật sự không có mấy người hoan nghênh, còn ép cô dẫn theo Lận Dịch Nhiên đi cùng, đặc biệt là bạn học nữ.

Cô rất khổ não chuyện này nói với Lận Dịch Nhiên, anh cười nói:

"Chuyện này rất đơn giản, ngày mai em dẫn anh đi cùng, sau đó anh đảm bảo bọn họ không dám hẹn anh lần nữa."

"Thật sao?"

"Thật."

Vì thế ngày hôm nay Thường Huy Huy nói chuyện Lận Dịch Nhiên đã đồng ý tới ra, chuyện này khiếm đám bạn học nữ trong trường vui vẻ muốn chết, tuy không thương lượng với Thường Huy Huy, nhưng mà cô phát hiện tất cả mọi người ăn diện lộng lẫy.

Còn có người đột nhiên thân thiết với cô, cho dù là liếc mắt cô cũng đoán được ý của bọn họ.

Rõ ràng mình đã đính hôn với anh, sao bọn họ vẫn có ý như thế?

Thường Huy Huy có chút bực mình, nhưng vẫn vô cùng tin tưởng bạn trai của mình.

Nếu anh là người hoa tâm đã sớm hẹn hò mấy bạn gái, không cần phải đợi cô.

Vì thế buổi tối cô mặc áo phông và quần jean, đi cùng bạn trai tới KTV kia.

Bọn họ bao phòng to nhất, thật sự là nỡ bỏ tiền.

Nhưng có một số người không sợ hãi, còn gọi không ít thứ đắt tiền.

Bởi vì hôm nay có tổng tài nhỏ phú nhị đại tới, bữa này vốn nên do anh mời, người có tiền như thế đương nhiên se không keo kiệt.

Lận Dịch Nhiên kéo bạn gái đi vào, đối mặt với hoan nghênh nhiệt tình của mọi người anh lại cười mỉa không ngồi xuống, mà lạnh lùng nhìn mọi người, nói:

"Hôm nay các người lợi dụng bạn gái tôi gọi tôi tới vì chuyện gì trong lòng tôi rất rõ, cho nên các người cảm thấy tôi sẽ ngồi một chỗ trò chuyện vui vẻ với người có tâm tư như thế ư? Một tiếng của tôi giá trị con người trên trăm vạn, các người cảm thấy mình xứng à?"

Từng chữ nói ra, đúng là vô cùng sắc bén.
 
Chương 386: Phiên ngoại - Thanh mai trúc mã 1


Thường Huy Huy đều sợ ngây người, không ngờ tới Lận Dịch Nhiên còn có mặt khí phách như vậy.

Mà người bị mắng mặt đỏ tía tai, bọn họ vốn muốn tìm chút mặt mũi cho mình, nhưng mà sau đó Lận Dịch Nhiên cười nói:

"Chuyện hôm nay bỏ qua như vậy, sau này để tôi biết các người lại làm khó bạn gái của tôi, nếu làm ra chuyện gì thì phải nghĩ trong lòng xem mình có đủ phân lượng hay không. Được rồi, mọi người ăn ngon uống tốt, Huy Huy chúng ta đi."

Hả? Đi rồi ư?

Thường Huy Huy không ngờ tới nói đi là đi còn nhanh như vậy, cô không có cách nào chỉ có thể đi theo.

Sau khi đi ra thì cảm thấy trong lòng thả lỏng, thế giới đều rộng lớn.

Sau đó đầu được xoa, cô tỏ vẻ kháng cự, vì sao từ lúc có tầng quan hệ kia tên này càng thích xoa đầu cô.

Dường như, là đang xoa đầu con gái mình.

Cô là vợ anh, không phải, còn chưa tính.

Tóm lại, không phải con gái của anh. Lan Dịch Nhiên nói:

"Tính tình của em quá mềm dẻo, sau này gặp loại chuyện như thế trực tiếp bá đạo từ chối. Bọn họ dám nhằm vào em thì nói cho anh, đến lúc đó anh sẽ khiến bọn họ biết cái gì gọi là sống không bằng chết."

"Không cần tàn nhẫn như thế."

"Em có thể thử xem."

Thường Huy Huy không để chuyện này ở trong lòng, cô nghĩ đến sau khi tốt nghiệp thì phải thực tập, đến lúc đó mọi người ai đi đường nấy đều không gặp không thấy được, hiện giờ nên sống chung thật tốt mới đúng.

Nhưng mà không ngờ tới, cô vẫn bị nhằm vào.

Một số bạn học nam có cái nhìn đại cục khá xa, cho nên bọn họ không dám làm gì Thường Huy Huy, dù sao bọn họ đã biết thế lực của nhà họ Lận.

Nhưng một số bạn học nữ cảm thấy một chút bắt nạt nhỏ có thể khiến Thường Huy Huy nhớ lâu, dù sao bọn họ cũng không kém, kết quả bị Lận Dịch Nhiên vũ nhục như thế sao có thể nuốt trôi cục tức này.

Cho nên có đôi khi Thường Huy Huy sẽ xảy ra một số sự cố nhỏ.

Ví dụ như đột nhiên té ngã, hay là bị thứ gì đó rơi trúng.

Sau khi cô trở về sẽ oán trách với Lận Dịch Nhiên, cảm thấy bọn họ làm như vậy đúng là lòng dạ hẹp hòi, còn ngầm giở trò sau lưng, sao không quang minh chính đại mà làm.

"Em nghĩ người nào cũng quang minh chính đại như em à, đừng lo lắng, anh sẽ khiến bọn họ dừng lại." Lận Dịch Nhiên trở về tìm mẹ mình, mượn thế lực của bà đi điều tra bối cảnh gia đình của mấy người phụ nữ kia, đi tra xem là ai làm những việc này.

Từ trước tới nay con trai không để ý những chuyện này, đều là việc nhỏ, bình thường sẽ không làm lớn như thế, xem ra thật sự thích vợ mình.

"Nhưng mà con cũng đừng làm quá mức."

"Con quá mức sao? Hiện giờ con và Huy Huy ở chung, tuy đã làm biện pháp bảo vệ nhưng mà không biết có mang thai ngoài ý muốn hay không. Nếu thật sự có, cô ấy bị ngã nói không chừng sẽ bị sảy. Còn nữa, tuy có đôi khi thứ từ trên cao rơi xuống sẽ không sao, nhưng nếu xui xẻo bị thương đầu thì làm sao bây giờ?"

Lận Dịch Nhiên cau mày oán hận.

".. Con trai, có phải con đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo nhiều quá rồi không." Khóe miệng Tô Tô giật giật nói.

"Con không rảnh đọc tiểu thuyết tổng tài gì đó, con là tổng tài còn can đọc mấy thứ đó sao? Nhưng mà, chính là tưởng tượng tương đối nhiều." Anh cảm thấy mình không thích dùng bao cao su lắm, thường ngày luôn có lúc chơi xấu, nhỡ đâu có con của mình thì sao.

Tô Tô nói:

"Được rồi, từ trước tới nay con làm việc luôn có chừng mực, đừng làm quá mức là được."

Con trai của mình mình biết, có lẽ sẽ không làm chuyện gì quá mức, đúng không?

Lận Dịch Nhiên mượn quan hệ của mẹ trực tiếp tìm được đám người dám đắc tội Thường Huy Huy, quả nhiên đều là người có bối cảnh nhỏ.

Anh bắt đầu ra tay, sắp xếp mấy kế hoạch thu thập đám nữ sinh kia.

Đương nhiên không phải thu thập bọn họ mà thu thập người nhà bọn họ, còn cố ý vô tình nói cho bọn họ biết tai bay vạ gió này là vì sao.

Không có gì khiến người ta đau lòng hơn thiệt hại về tiền, vì thế nhiều phụ huynh giáo huấn con gái mình đừng đối nghịch với nhà họ Lận, nếu không đợi phá sản lưu lạc đầu đường đi.

Vì thế rất nhanh Thường Huy Huy cảm thấy ngoài ý muốn của mình ít đi nhiều, hay là dứt khoát không còn, tất cả mọi người trốn tránh cô, coi cô thành ôn dịch mà tránh đi.

Thôi, vốn di cũng không có bạn nào quá tốt, lúc này bên cạnh càng thanh khiết hơn.

Nhưng thật ra phương diện tình yêu thu hoạch càng ngày càng nhiều, dường như cuối cùng cô cũng tìm được người mình yêu và cảm giác hạnh phúc được yêu.

Sau đó, con mẹ nó sau đó cô mang thai.

Tuy sắp tốt nghiệp đại học, mọi người đều đã có phân chia thực tập, nhưng mà lúc này cũng quá bận rộn.

Cô có chút không muốn nói cho Lận Dịch Nhiên, cho dù vẫn luôn không nói nhưng cô cũng biết người kia rất thích trẻ con, nhỡ đâu đã biết chắc chắn không để cô tiếp tục thực tập.
 
Chương 387: Phiên ngoại - Thanh mai trúc mã 2


Dù sao ở bệnh viện cũng làm y tá chân chạy vặt, mỗi ngày đều rất mệt mỏi.

Cô biết cơ thể mình không sao, nhưng nếu để anh biết chắc chắn sẽ nhốt cô ở trong nhà không cho đi ra ngoài.

Vì thế cô không nói với ai, dù sao bệnh viện thực tập lần này là bệnh viện của mẹ Bạch Linh Linh, có lẽ bà ấy không đến mức hố con gái mình.

Đáng tiếc mẹ cô đối xử bình đẳng, sắp xếp công việc cho cô cũng rất mệt.

Nhưng mà dù sao là cho cô cơ hội tiêm người bệnh, giúp băng bó miệng vết thương, các y tá vì có được cơ hội như thế có người nào không đỏ mắt chờ mong.

Cô thật sự chờ được, nhưng cơ thể không cho phép.

Cô mang thai sợ thấy máu, sợ ngửi thấy mùi tanh.

Cho nên khi băng bó miệng vết thương chảy máu thì trực tiếp chạy đi nôn ra.

Cứ thế Bạch Linh Linh biết, bà ấy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép búng trán con gái nói:

"Con nói một chút xem sao lúc này con lại có, bây giờ phải làm sao đây?"

"Con cũng không biết, chỉ có thể tạm thời không nói cho anh Chiến Chiến, anh ấy mà biết con đừng mơ đi làm."

"Con cũng biết à, nhà họ Lận đều không để con đi làm, bọn họ không thiếu mấy đồng này."

"Vậy gạt trước."

"Mẹ thấy đứa bé Dịch Nhiên kia tâm tư nặng, mẹ sợ không giấu được."

"Một người đàn ông như anh ấy thì biết cái gì?"

"Vậy con thử xem." Bạch Linh Linh trừng con gái mình một cái, sau đó ngồi đợi cô kìm nén đến nghẹn.

Thường Huy Huy cảm thấy chắc chắn Lận Dịch Nhiên sẽ không biết, chỉ cần mình giả vờ làm bận một chút mệt một chút là được.

Dù sao đúng là rất mệt, sau khi về nhà cô trực tiếp lên giường ngủ.

Khi ngủ đến mơ mơ màng màng cảm nhận được có người đang nhìn mình, vội vàng ngồi dậy nói:

"Anh Chiến Chiến, làm sao vậy, có chuyện gì à?"

Ánh mắt anh cũng quá dọa người, mình bị nhìn mà bừng tỉnh.

Hay là đã biết?

"Huy Huy, em cảm thấy em có quên chuyện gì không?" Lận Dịch Nhiên nghiêm túc hỏi. "Không, không có mà."

"Kinh nguyệt của em đã liên tục mười ngày linh năm giờ không có."

Móa nó, vì sao một người đàn ông như anh lại nhớ rõ như thế.

"Vậy, vậy sao, em cảm thấy có lẽ là gần đây bận quá cho nên tới muộn."

"Anh mua cái này cho em đi thử một lát, thông thường không thể quá mười mấy ngày, cùng lắm là bốn năm ngày."

".„" Thường Huy Huy nhìn hộp que thử thai tương đối cạn lời.

Quả nhiên như lời mẹ mình nói, gạt anh có chút khó.

Nhưng mà cô trăm triệu không ngờ tới, anh Chiến Chiến của mình bận rộn như vậy đều nhớ rõ chuyện này.

Không còn cách nào, cô cầm que thử thai đi thử một lát, đương nhiên là dùng nước.

"Không đúng, qua mười ngày không có khả năng không mang thai. Nếu không mang thai thì cơ thể em có thể xảy ra vấn đề, ngày mai xin nghỉ chúng ta đi kiểm tra."

"." Thường Huy Huy cảm thấy có khả năng mình không giấu nổi.

Cho dù cô nói vô số lần mình bận, nhưng mà khi tới giữa trưa tổng tài đại nhân bận rộn hơn cô trực tiếp tới bệnh viện, sau đó kéo cô đi kiểm tra, cuối cùng ngồi trên ghế trâm ngâm không nói.

Thường Huy Huy muốn chạy trốn, nhưng mà không trốn thoát, bị dọa mồ hôi lạnh đều chảy ra.

Nhưng lúc này, Lận Dịch Nhiên đột nhiên mở miệng nói: "Thật ra em đã sớm biết đúng không?"

"Cái gì?"

"Chuyện mình mang thai, nếu không sao em khẩn trương như thế." Lận Dịch Nhiên đã xác định, cho dù chưa có kết quả kiểm tra anh cũng biết mình sắp làm cha.

Nhưng mà vợ không nghe lời, vậy mà cô muốn gạt mình không cử hành hôn lễ, không đăng ký.

Cũng may không lén phá thai, cho nên vẫn còn khả năng cứu chữa được.

"Em... Em.. Nôn.." Tiếng nôn mửa cắt ngang ý nghĩ của anh, anh vội vàng đi theo người phụ nữ của mình tiến vào phòng vệ sinh, không dám nói những lời khác, cũng không dám truy hỏi, người không sao là được.

Nhưng mà sau khi có kết quả Thường Huy Huy vẫn bị tam đường hội thẩm không thể đến bệnh viện thực tập, cô phải ở nhà chuẩn bị hôn lễ.

Bởi vì cô mang thai nên không thể đi làm, nhưng mà hôn lễ vẫn khiến người ta vô cùng hâm mộ.

Rất nhiều truyền thông đều cảm thấy Thường Huy Huy này đúng là người thắng nhân sinh, đơn giản là thanh mai trúc mã với tổng tài đại nhân rồi có được tất cả mộng tưởng trong mơ của người khác.

Cho nên bọn họ tổng kết là, bạn cố gắng tới mấy còn không bằng đầu thai, đầu thai đúng cho dù là y tá nhỏ vẫn có thể gả cho tổng tài làm phu nhân phú hào.

Mà hiện giờ người thắng nhân sinh Thường Huy Huy chỉ muốn sớm kết thúc hôn lễ nằm nghỉ ngơi, ngày này thật sự quá mệt mỏi.

Còn những bình luận trên mạng cô không rảnh xem, mà khi cô có lòng xem thì đã bị xóa gần hết.

Tổng kết là, quả nhiên là người đàn ông của nhà họ Lận đều bảo vệ vợ, lúc trước lựa chọn đồng ý làm bạn gái của Lận Dịch Nhiên thật sự không sai.

Không đúng, cô từng có cơ hội lựa chọn sao?

Thường Huy Huy bi ai phát hiện, từ đầu tới cuối dường như cô đều bị Lận Dịch Nhiên nuôi nhốt lớn, không có kiến thức trải qua thế giới chân chính đã bị ấn chết trong lòng anh, thật sự là rất bá đạo, giống y như cha anh lúc trước.

Có đôi khi nghĩ lại, hiện giờ dì Tô hạnh phúc như vậy, có lẽ là vì được bảo vệ quá tốt.

Không bằng cô cũng đừng giãy giụa nữa?
 
Chương 388: Phiên ngoại: Công chúa nhỏ kỵ sĩ 1


Lận Hiểu Thần là cô gái vô cùng đặc biệt, diện mạo xinh đẹp, nhìn như em gái nhỏ mềm yếu.

Nhưng thật ra cô là đóa bá vương hoa, khi thi đại học mẹ bảo cô thi trường nghệ thuật, bởi vì trông xinh đẹp còn hát dễ nghe, kết quả cô lại thi vào trường quân đội, quan trọng nhất là còn thi đỗ.

Vì thế mẹ cô tức giận với cô ba ngày.

Cũng may trước khi tiến vào quân giáo mẹ không tức giận nữa.

Mà cha thì vô cùng vui vẻ, ông vốn muốn con trai cả kế thừa sự nghiệp của ông đi tham gia quân ngũ, nhưng không ngờ tới anh cả lại làm tổng tài, còn kết hôn từ sớm.

Mà cô tuy là con gái, nhưng từ nhỏ đã được dạy dỗ phải bảo vệ mình thật tốt, cho nên quyền pháp øì đó, rèn luyện gì đó đều chưa từng dừng lại.

Cho nên từ nhỏ, Lận Hiểu Thần chính là một đại tỷ, bảo vệ đám tiểu đệ, tiểu muội của mình, tóm lại là nhân vật vô cùng bá đạo.

Nhưng mà dáng vẻ của cô lại có tính lừa gạt cực cao.

Đôi mắt to, dáng người nhỏ xinh, nhưng mà cô gái nhỏ như thế cho dù là cấp 2 hay cấp 3 đều không có người dám bắt nạt.

Nhưng mà không ngờ tới, lần này cô thi trường quân đội vậy mà có một tiểu đệ cũng đi theo, thành tích còn tốt hơn cô.

Chuyện này có chút kỳ lạ, tuy tiểu đệ kia nhìn cao nhưng quá gầy, luôn cảm thấy không nên thi trường quân đội, nên đi làm minh tỉnh mới đúng.

Khi bạn học tụ họp, cô nói những lời này với tiểu đệ của mình, nhưng không ngờ tới vậy mà tiểu đệ kia cười với cô như yêu nghiệt nói:

"Tôi cảm thấy cậu nên đi làm minh tỉnh mà không phải đi tham gia quân ngũ."

"Cha tôi tham gia quân ngũ, tôi sớm đã quen. Nhưng mà cậu thì khác, có rất nhiều lựa chọn, tôi nhớ rõ trước đây cậu còn làm người mẫu mà." Cho nên quen thuộc với thế giới kia, nhưng người khác thì khác.

"Mấy năm nay chúng ta ở bên nhau lăn lộn đều thành thói quen, thi chỗ khác tôi cũng không quen, không bằng đến trường học của cậu, ít nhất có người che chở có cảm giác an toàn." Tiểu đệ cười, bóng dáng mỏng manh kia rất có lực thuyết phục.

Mà Lận Hiểu Thần đơn thuần lại tin, giống như anh em tốt ôm bả vai anh nói: "Được, đến lúc đó chị đây bảo vệ cậu."

Tư tưởng của cô còn tồn tại thời điểm hai người gặp mặt lần đầu, còn vào cấp 2 cô cứu tiểu đệ bị đám người bao vây một mạng. Khi đó mọi người đều là trẻ con, cho nên Lan Hiểu Thần tương đối kiêu ngạo xông ra, hơn nữa có anh trai giàu có còn thông minh nên gần như không có ai dám chọc cô, vì thế thành trùm trường.

Nhưng mà bất tri bất giác tiểu đệ này cao hơn cô gần một cái đầu, hơn nữa thể lực gì đó đều vượt qua cô.

Không biết vì sao Lận Hiểu Thần nghĩ đều luôn có chút không phục, nhiều năm như thế vẫn luôn phân cao thấp với anh.

Nhưng có biện pháp nào?

Cho dù cô nỗ lực đối phương là con trai, thể lực và tình trạng cơ thể không phải cô có thể so sánh, cho dù tới trường quân đội, phương pháp huấn luyện của hai người đều khác biệt.

Nghĩ thôi đều cảm thấy không tốt, cũng may tiểu đệ ngoan ngoãn hiểu chuyện nghe lời, có đôi khi cô sẽ quên chuyện đối phương giỏi hơn mình.

Rất nhanh, bọn họ bắt đầu cuộc sống ở trường quân sự.

Nam sinh vốn yếu đuối càng luyện càng có khí khái đàn ông mà cô càng luyện càng đen, cả người đều xấu.

Nhưng cô cũng không để bụng, lựa chọn thì không hối hận.

Nhưng có điều khác biệt, khi sinh viên khác yêu đương đều ăn chơi đàng điếm, mà sinh viên trường quân đội bọn họ nói đến tình yêu đều là lén sau lưng giáo viên, hay là nói căn bản không có cơ hội yêu đương.

Cô cũng là con gái, cũng muốn được yêu đương, nhưng dường như không có người ủng hộ.
 
Chương 389: Phiên ngoại: Công chúa nhỏ kỵ sĩ 2


Mà tiểu đệ của cô ở nhà là độc đinh, cho nên mỗi lần nghỉ trong nhà đều sắp xếp anh đi xem mắt, khi trở về sẽ bị Lận Hiểu Thần thân là đại tỷ cười một trận, nhưng mà không ngờ tới vậy mà tên này cười nói với cô:

"Thần Thân, nếu hai ta là bạn, còn học cùng trường đại học, không bằng cậu giúp tôi ứng phó cha mẹ thế nào?"

"Cha mẹ cậu làm gì thế? Trước đây cậu luôn nói công việc bình thường, tôi chưa từng hỏi."

"Cậu đúng là không để tâm tới tôi, không phải vẫn luôn coi mình thành đại tỷ của tôi sao? Sao ngay cả tình trạng gia đình của tiểu đệ đều không biết?"

"Vậy bây giờ cậu nói đi, nhà cậu làm gì?"

"Biết minh tỉnh Cao Viễn Sơn không? Biết minh tỉnh Tống Bảo Bảo không?"

"Biết, hai bọn họ vô cùng nổi tiếng, còn từng diễn không ít phim truyền hình, tôi rất thích xem, làm sao vậy?"

"Hai người đó là cha mẹ tôi."

Phốc!

", cho nên nói cậu là minh tỉnh thế gia à, chẳng trách lớn lên có khí chất như thế, đáng tiếc làm quân nhân."

Làm minh tỉnh thì tốt, coi như là kế thừa gia nghiệp.

"Không có gì đáng tiếc cả." Cao Cấm nhìn thoáng qua đại tỷ của mình nói: "Con đường mà mình lựa chọn, cho dù khó tới mấy tôi đều có thể đi tới cuối cùng"

"Được, tôi nhất định sẽ giúp cậu." Lận Hiểu Thần nói.

"Được, cứ quyết định như thế đi, như vậy tuần sau cậu theo tôi ve nhà gặp cha mẹ tôi, bọn họ hiếm khi rảnh rỗi về nhà." Cao Cấm nói.

"Không phải, tôi nói là giúp cậu đi con đường sau này, không phải giúp cậu đi gặp cha mẹ." Chênh lệch này hơi lớn, cô giống như bị vòng đi vào.

"Làm quân nhân nói chuyện phải giữ lời, không phải là cậu luôn nói thế sao?" Cao Cấm cười nói, càng nhìn càng yêu nghiệt, càng nhìn càng đẹp.

Lận Hiểu Thần không còn cách nào nhún vai, tuy mình không phải người thích nhan sắc, nhưng có đôi khi tiểu đệ này vẫn khiến cô si mê một chút.

Đặc biệt là bị anh nói như thế đành phải đồng ý, nhưng mà sắp gặp hai minh tinh khiến cô hơi khẩn trương.

Vì thế cô hỏi tiểu đệ của mình cần mang thứ gì, tuy đối phương nói không cần nhưng hai người vẫn hẹn chủ nhật đi ra ngoài, đi một chuyến mua không ít đồ.

Lận Hiểu Thần hi vọng mình bỏ tiền, nhưng mà không ngờ tới đều do tiểu đệ của mình trả.

Đúng vậy, nhà bọn họ rất có tiền, cũng không thiếu tiền trả.

Cho nên Lận Hiểu Thần không tranh với anh, nhưng mà sao còn mua quần áo cho cô?

Còn mua trang sức.

Cho dù là vì đi gặp cha mẹ anh, chuyện này cũng quá xa hoa rồi.

"Không cần như vậy đúng không?"

"Cần phải dùng, tôi thích cậu ăn mặc xinh đẹp."

"Ừm, dù sao đến nhà cậu, nghe theo cậu."

Lận Hiểu Thần chẳng những nhận quần áo còn đi trang điểm, nhìn qua thật sự xinh hơn nhiều, sau đó Cao Cấm còn nói với cô:

"Một người phụ nữ như cậu nên chú ý dung mạo mình một chút, rảnh rỗi thì trang điểm nhiều một chút."

"Đâu có rảnh."

"Luôn có rảnh, nếu cậu lười tôi có thể làm cùng cậu."

"Một người đàn ông như cậu nghỉ không làm chuyện đứng đắn chút, vì sao phải đi theo tôi."

"Tôi luôn ở bên cậu nhiều năm như thế, cậu không cho tôi ở bên luôn có cảm giác có chút cô đơn."

Phốc.

Lận Hiểu Thần cảm thấy tiểu đệ này của mình có chút trái tìm thủy tỉnh.

Nhưng nếu anh muốn đi theo thì đi đi, dù sao mình cũng không có bạn trai.

Hai người tới nhà họ Cao như vậy, không ngờ tới chỗ bọn họ ở còn rất xa xỉ.

Nhà bọn họ khác với nhà họ Lận, bởi vì dù sao Lận Xuyên cũng là quân nhân, cho nên thường ngày vẫn luôn khiêm tốn, cho dù là hôn lễ của anh trai mình cũng như vậy.

Cho dù nhìn như rất long trọng, nhưng có một ranh giới vẫn không thể vượt qua, cho nên cô không ngờ tới chỗ người ta ở lại xa hoa đến mức độ này, xem như đổi mới ý nghĩ của cô.
 
Chương 390: Phiên ngoại - Từ diễn thành thật 1


Mà hai vị diễn viên còn chưa tuyên bố với bên ngoài là kết hôn, cho nên bọn họ xem như là ẩn hôn, dù sao cha Cao Cấm là thần tượng, đừng nhìn lớn tuổi nhưng có rất nhiều người thích.

Mà mẹ anh cho dù không phải tiểu hoa đang hot nhưng cũng là ảnh hậu rất lợi hại, hai bọn họ nhìn "bạn gái" con trai mang về vẫn luôn tán thành, nhìn thấy Lận Hiểu Thần vẫn luôn mỉm cười đối đãi.

Mà Lận Hiểu Thần cũng rất khách sáo, cứ thế mọi người ở chung rất hòa hợp.

Mẹ Cao nói: "Hai đứa học đại học rất bận, không biết lúc nào rảnh làm hôn lễ trước."

"Hả?"

"Mẹ, mẹ quá sốt ruột rồi."

"Mẹ có thể không vội sao, sang năm mẹ và cha con ra nước ngoài, thật sự hi vọng các con làm hồn lễ trước."

"Mẹ, nhà họ Lận không phải nhà bình thường, chuyện của bọn con phải kéo dài một chút." Cao Cấm cười nói.

"Vậy cũng phải." Nhà họ Lận thật sự không phải nhà bình thường, bọn họ đúng là quá sốt ruột.

Cha Cao mẹ Cao chẳng những chiêu đãi Lận Hiểu Thần ăn cơm, còn hỏi cô thích minh tỉnh nào, sau đó xin ảnh chụp chữ ký cho cô.

Đời này chuyện Lận Hiểu Thần làm nhiều nhất là tụ tập các tiểu đệ đánh nhau, thay người khác bênh vực kẻ yếu, luyện võ, ít khi có cơ hội theo đuổi minh tinh gì đó.

Người ta vừa hỏi, cô lập tức khó mở lời.

Cũng may Cao Cấm nói: "Cô ấy theo đuổi minh tỉnh cái gì, người đẹp như con thường ngày cũng không nhìn nhiều lắm."

"„" Tự luyến, nhưng mà Lan Hiểu Thần không mở miệng, dù sao hiện giờ là bạn gái của người ta.

Mà bề ngoài của cô có tính lừa gạt, cho nên cha Cao mẹ Cao chỉ cảm thấy cô là cô gái đơn thuần cho nên không nghĩ tới phương diện khác.

Mà Lận Hiểu Thần không trả lời được thì thẹn thùng, chiêu này Cao Cấm dạy còn khá tốt, người không biết sâu cạn nhìn cô quả thực là quá ngoan.

Mẹ Cao thực sự muốn con dâu đến điên rồi, đặc biệt là cô gái ngoan ngoãn như thế.

Hơn nữa nhà họ cũng có tảo hôn, ví dụ như anh cả bà ấy cũng tảo hôn, vừa mới tốt nghiệp đại học đã kết hôn, bây giờ đứa bé đều có.

"Vậy cũng được, các con đợi đến khi tốt nghiệp đại học cũng được, đến lúc đó dì và chú Cao nhất định dành thời gian trở về." Có bạn gái là được, như vậy bọn họ an tâm rồi, ít nhất con trai không quá cô đơn. Từ nhỏ tới lớn bọn họ đều bận, rất ít khi có thời gian chăm sóc con trai.

Mà anh cũng từ nhỏ đã thích gây chuyện, nhưng mà cũng may tới cấp 2 thì người lớn hơn không gây chuyện nữa.

Bọn họ yên tâm đồng thời cảm thấy áy náy với con trai, lúc này mới muốn làm hôn sự cho anh trước khi ra nước ngoài.

Con trai là người có trách nhiệm, kết hôn sẽ không còn cô đơn như thế.

Đâu biết người ta đã có bạn gái.

Bọn họ rất thích bạn gái này, ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Tuy là sinh viên trường quân đội, nhưng mà giá trị nhan sắc không thấp, còn nghe lời như thế.

Có lễ sau này con trai sẽ được hưởng phúc.

Cao Cấm không biết cha mẹ nghĩ gì, dù sao mục đích của anh đã đạt được.

Ăn cơm xong là bạn gái, sau này cô còn làm đại tỷ cái gì?

Đợi dẫn người ra ngoài xong thái độ của anh hoàn toàn khác biệt, trên mặt tràn ngập tươi cười, còn nói sau này thứ bảy chủ nhật nhất định phải ra ngoài hẹn hò.

"Hẹn cái gì, lại không phải là sự thật."

"Vì sao không phải sự thật, tôi làm kỹ sĩ nhiều năm như thế, chẳng lẽ không cho một cơ hội sao?" "Ky sĩ cái gì?"

"Công chúa của tôi, từ lúc cậu cứu tôi xong tôi vẫn luôn là kỹ sĩ của cậu, cho dù cậu đi tới đâu tôi đều đi theo cậu, mãi đến khi chết."

Nghe thấy những lời này Lận Hiểu Thần gần như nở nụ cười, cô cảm thấy tiểu đệ này của mình đang nói giỡn, cho nên không thèm để ý.

Còn vỗ bả vai anh nói: "Được rồi, nên thoát vai đi. Hẹn hò cái gì."
 
Chương 391: Phiên ngoại - Từ diễn thành thật 2


"Lận Hiểu Thần, cậu cho rằng tôi đang nói đùa sao? Không, tôi không có. Nhiều năm như vậy cậu từng nhìn thẳng vào ý nghĩ của tôi chưa, có từng dùng ánh mắt nhìn một người đàn ông nhìn tôi không?"

Cao Cấm đứng lại, nhìn Lận Hiểu Thần không đời mắt đi.

Dáng vẻ nghiêm túc của anh thật sự khiến Lận Hiểu Thần nổi da gà, chẳng lẽ những lời anh nói là thật sao?

Nhưng mà lúc này Cao Cấm bật cười, nói: "Xem cậu bị dọa kìa, tôi đáng sợ như thế à, không đùa cậu nữa."

Là đang đùa cô sao?

Thiếu chút nữa Lận Hiểu Thần coi là thật, nghe anh nói như thế thì tức giận đá anh, luôn đánh người tới tận trường quân đội mới bỏ qua.

Nhưng mà mặt ngoài Cao Cấm cười hi hi ha ha trong lòng có chút buồn bực.

Xem ra còn chưa tới thời cơ, cô nhóc này còn chưa thông suốt.

Vì không dọa người chạy mất, anh chỉ có thể làm từ từ. Chẳng qua thường ngày bọn họ huấn luyện quá bận, vậy mà kéo dài tới tận tốt nghiệp.

Bọn họ cùng được phân tới quân khu nào đó, sau đó còn cùng nhau chấp hành nhiệm vụ.

Tình chiến hữu chậm rãi vượt qua tình cảm trong lòng anh, nhưng mà anh vẫn không từ bỏ.

Chỉ có điều lúc này Lận Hiểu Thần nhận được một nhiệm vụ nằm vùng.

Bởi vì cô trông xinh đẹp còn nhìn dễ lừa gạt, cho nên phục trách giả làm thiếu nữ bị bắt cóc được đưa vào trong hang ổ, chuẩn bị bán tới chỗ khác.

Cao Cấm không đồng ý với nhiệm vụ lần này, anh sợ cô gặp nguy hiểm.

Tuy là quân nhân nhưng dù sao cũng là con gái, nhưng mà khuyên thế nào cũng không nghe anh chỉ có thể tới gần bảo vệ.

Nếu cô đi nằm vùng, vậy anh cũng sẽ đi nằm vùng, còn thành công lăn lộn thành người đứng đầu đám bắt cóc, thoạt nhìn có chút xấu xa hung ác, không giống với anh thường ngày.

Không ngờ tới kỹ thuật diễn của anh tốt như vậy, tốt đến mức Lận Hiểu Thần đều cho rằng anh hoàn toàn không phải giả vờ, vốn nên là người như thế.

Đám phụ nữ đều run lẩy bẩy, mà sau khi vận chuyển lên thuyền đám đàn ông cũng bắt đầu lựa chọn cô gái bọn họ thích xuống tay. Lúc này Lan Hiểu Thần mới cảm nhận được nguy hiểm, bởi vì cô có khả năng bị đám đàn ông này vũ nhục.

Nhưng cô không thể chống cự, bởi vì nếu xảy ra chuyện gì có khả năng nhiệm vụ lúc này của cô sẽ thất bại, tất cả sắp xếp lúc trước đều là uổng phí.

Đột nhiên cô hiểu rõ vì sao Cao Cấm không cho cô tới, hóa ra anh đã sớm nghĩ tới chuyện như vậy xảy ra.

Đang do dự giữa giữ trong sạch cho mình và bị vũ nhục, lúc này Cao Cấm nói: "Tôi nhìn trúng cô ấy, các anh đừng đoạt với tôi."

Một tên bắt cóc cười nói:

"Một người mới tới như anh chọn người khác đi, loại thủy nộn như vậy nên do đám tiền bối chúng tôi ra tay trước, đợi tôi chơi xong thì mới tới lượt cậu."

Lận Hiểu Thần hi vọng Cao Cấm dẫn cô đi, nhưng mà xem ra có chút không dễ dàng, nếu mình thật sự bị tên bắt cóc này vũ nhục, có khả năng nhân sinh sau này của cô đều không có khả năng gả cho người khác.

Cô cúi đầu, cắn khớp hàm.

"Tiền bối không bằng nhường hậu bối đi, con người tôi nhìn trúng thứ gì đều không muốn nhường cho người khác. Hay là thế này, chúng ta chơi trò chơi."

Sau khi nói xong anh lấy một khẩu súng ra, sau đó nhét vào năm viên đạn chỉ để lại một viên trống, anh cầm lấy bắn vào đầu mình một phát.

"A." Rất nhiều người kinh hãi kêu lên, ngay cả Lận Hiểu Thần cũng giật mình.

"Xem hai chúng ta người nào có mệnh lấy được mỹ nhân này tới tay." Anh đặt khẩu súng lên bàn, nhìn đám bắt cóc cười với vẻ xấu xa.

Có lẽ bọn bắt cóc không ngờ tới sẽ có người biến thái như vậy, không khỏi mở to mắt nói: "Cậu lấy đi, tôi chọn người khác không phải là xong sao?"
 
Chương 392: Phiên ngoại - Từ diễn thành thật 3


Sau khi nói xong thì nhổ nước bọt, nói:

"Con mẹ nó muốn đánh cược thì phải cược xem người nào khiến phụ nữ không xuống giường được."

Sau khi nói xong thì chọn một cô gái khác trong đám người, kéo cô ta rời đi.

Cô gái kia giãy giụa kiểu gì cũng vô dụng, Lận Hiểu Thần muốn cứu nhưng mà cảm thấy mình bất lực.

Sau đó cô bị Cao Cấm kéo đi.

Chẳng qua cánh tay bị nắm thật chặt, cô không khỏi kêu lên.

Nhìn dáng vẻ càng thêm chân thật, cô muốn giãy giụa nói: “Anh buông tôi ra, buông ra."

Cao Cấm kéo người vào trong một phòng nhỏ, sau đó đẩy cô lên giường nhỏ tự mình cởi áo ngoài của mình.

Lận Hiểu Thần ngây ngẩn cả người, nhỏ giọng nói: "Cậu cậu..."

Nhưng mà đột nhiên thấy Cao Cấm nháy mắt, lúc này cô mới chú ý tới vậy mà trong phòng có máy theo dõi. Có cần tàn nhẫn như thế không, chuyện tư nhân như thế còn giám sát.

Nhưng cũng không còn cách nào, dù sao bọn họ đều làm mua bán không muốn sống nữa.

Nhưng mà có người giám sát bọn họ không thể để lộ dấu vết, chuyện này phải làm sao bây giờ.

Cô nhìn thoáng qua Cao Cấm, phát hiện đối phương cởi sạch sẽ.

Mẹ nó, cô lập tức quay đầu sang một bên không dám nhìn.

Nhưng không ngờ tới Cao Cấm cầm lấy thắt lưng của mình, sau đó cột lấy đôi tay của cô ở đầu giường, cũng nhỏ giọng nói:

"Đây là em tự tìm, lúc trước anh bảo em đừng tới thì em không nghe, bây giờ em đừng hòng trốn."

"Chúng ta, có thể làm giả mà."

"Em cảm thấy anh có thể nhịn được sao?"

"Không phải, đây là nhiệm vụ, chúng ta là chiến hữu."

"Hiện giờ không phải, em yên tâm, anh sẽ không để bọn họ nhìn thấy em."

Con còn chưa hiểu rõ có ý gì thì Cao Cấm đã ra tay, sau đó toàn bộ hành trình cô thật sự không bị quay được người, nhưng tư vị thật sự không dễ chịu.

Cô tức giận đến mức cắn mạnh Cao Cấm hai cái, vậy mà anh không thèm để ý. Lúc này trên gương mặt vốn yêu nghiệt bị dục sắc chiếm đầy, thoạt nhìn rất sắc, cũng tương đối đẹp.

"Kêu mấy tiếng." Bị dọa choáng váng à, vậy mà không kêu một tiếng.

Đâu biết Lận Hiểu Thần vốn kiềm chế không phát ra tiếng vừa kêu Cao Cấm đều ngẩn ra, con mẹ nó đúng là vưu vật.

Vậy mà anh không ngờ tới Lận Hiểu Thần mạnh mẽ lúc này giọng nói hấp dẫn người ta như thế, anh suýt chút nữa trầm mê bên trong.

Không, đã là một phát không thể vãn hồi.

Sau đó đám bắt cóc bên ngoài nói: "Tên nhóc này làm bao lâu rồi?"

"Sắp hai tiếng."

"Mẹ kiếp, cậu ta muốn chết trên giường à?"

"Tôi nghĩ nhất định là nghẹn quá lâu, dù sao mới ra tù."

"Được rồi, trông chừng xung quanh đi."

Sau đó mọi người nên làm gì thì làm đó, đợi ba tiếng sau Cao Cấm đi ra, trên người còn có vết thương, thoạt nhìn càng thêm yêu nghiệt.

Đám đàn ông nhìn thấy anh đều khóe miệng giật giật, quá gợi cảm rồi.

Anh cầm lấy hai chai nước vào phòng, nói: "Người phụ nữ bên trong giữ lại cho tôi, móa nó, tôi chắc chắn khiến cô ấy không xuống giường được." "Hiện giờ đã không xuống giường được, tôi thấy rất thảm."

"Cô ấy cắn tôi."

".. Được rồi, người anh em cậu tận hứng đi." Dù sao trước khi rời thuyền không chơi nát người ta là được, còn có thể khiến cô có thêm kinh nghiệm, đừng để đến lúc đó giãy giụa còn nháo khiến khách bị thương.

Cao Cấm cầm nước đi vào, cho Lận Hiểu Thần uống nước nói:

"Lát nữa còn phải làm, em có thể chịu được không?”

"Cái gì, sao cậu còn tới nữa?"

Lận Hiểu Thần cảm thấy mình sắp bị lăn lộn đến chết.
 
Chương 393: Phiên ngoại - Từ diễn thành thật 4


"Anh sợ bọn họ tiến vào." Cao Cấm cởi thắt lưng của anh, nói: "Nhưng mà em cắn anh nhiều thêm mấy cái."

"Hả?"

"Bảo em cắn thì cứ cắn đi."

"Được, được rồi." Sao trước đây không cảm thấy tên này dọa người như thế, sau này mình còn phải sợ anh sao?

Đột nhiên tóc mái được vén ra.

Cao Cấm quay lưng về phía máy theo dõi, vẻ mặt nhu hòa còn ấm áp, nói: "Tư vị của em thật sự khiến người ta vừa dính là nghiện."

"Mẹ nó.." Lận Hiểu Thần vươn tay đánh anh, nhưng mà bị người ta mặc quần áo vào ôm tới toilet trên thuyền, sau đó lại ôm trở về giường, làm một trận.

"." Lan Hiểu Thần cảm thấy, chỉ sợ sau này không thể làm anh em, chỉ có thể làm kẻ địch.

Cô thật sự rất muốn đánh tên này một trận, nhưng mà không có sức lực.

Có lẽ cô bị làm tới phục, thật sự phục tên này.

Dù sao không có nhiều đàn ông có thể lực như vậy, cô nghiêm trọng hoài nghỉ sau khi xuống thuyền hành động, anh có tay chân rụng rời không làm gì được kẻ địch hay không.

Đến lúc đó khi về bộ đội nói, đừng nói là chỉ lo tự mình xăng bậy, sau đó nhiệm vụ thất bại.

Tưởng tượng đến chuyện này, cô cảm thấy không còn mặt mũi.

"Cắn."

"Cắn chết anh."

Lận Hiểu Thần cắn thật, nhưng mà cô phát hiện một chuyện, đó chính là người đàn ông này càng cắn anh càng hăng hái là sao đây?

Hai người ở trong phòng lăn lộn ba ngày, ba ngày này đám bắt cóc không xem máy theo dõi.

Bởi vì có lễ người anh em này thật sự gặp được ớt cay nhỏ, bả vai đều bị cắn thành như thế.

Mà người anh em này cũng là loại người ngoan cố, xem ra không thu phục người phụ nữ kia thì sẽ không dừng tay.

Mà Lận Hiểu Thần ở bên trong cũng không chịu nổi, cô nhỏ giọng nói với Cao Cấm: "Không được, cậu mà như vậy tôi thật sự không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ."

"Ừm, hôm nay làm giả. "

"Hả?" Có thể làm giả vì sao lúc trước không làm?

Nhưng mà giả thì phải kéo chăn lên chứ? Bọn họ cũng coi như là nghỉ ngơi một ngày, sau đó thuyền tới bến.

Khi bọn họ tiếp xúc với người mua Lận Hiểu Thần đã gửi định vị, rất nhanh đồng chí bộ đội tới vây quanh nơi này.

Đám người này đều là đám bỏ mạng, bọn họ giãy giụa liều mạng, còn muốn bắt con tin.

Nhưng những người này hơn nửa bị Cao Cấm thả chạy, không có cách nào bọn họ phải bắt Lận Hiểu Thần.

Mà hai bọn họ thân thủ không tệ, thật sự bắt được hai tên bắt cóc.

Nhưng đột nhiên có một tên bắt cóc lao tới, muốn đâm Lận Hiểu Thần một nhát.

Mà Cao Cấm lập tức đứng ra chắn trước người Lận Hiểu Thần, sau khi bị đâm một nhát còn quay đầu bắn một phát súng vào tên bắt cóc kia.

Lận Hiểu Thần đỡ lấy anh nói: "Cao Cấm, Cao Cấm, cậu không sao chứ?"

"Có khả năng sắp chết, Hiểu Thần, chúng ta làm anh em nhiều năm như vậy, nếu anh chết em nhớ rõ giữ lại huyết mạch cho anh, anh cố gắng nhiều ngày như thế không thể uổng phí."

"Cậu câm miệng."

Lận Hiểu Thần tức tới mức muốn đâm anh một nhát, nhưng mà biết được hiện giờ anh đang gặp nguy hiểm. Sau khi nhiệm vụ kết thúc Cao Cấm được đưa tới bệnh viện, tuy sau đó người được cứu trở về nhưng bị thương tới phổi, e rằng không thể tiếp tục phục dịch trong bộ đội.

Anh cảm thấy hơi buồn bực, bởi vì không thể ở trong bộ đội chứng minh phải tách ra với Lận Hiểu Thần.

Nhiều năm như thế, anh chưa từng tách ra khỏi cô thời gian dài như vậy, chắc chắn sẽ không quen.

"Này, cậu đang nghĩ gì thế? Sợ chuyển nghề sao?”

"Ừm, bởi vì như thế em sẽ không ở bên cạnh."

"Cao Cấm."

"Anh thật lòng."

"Tôi chuyển nghề với cậu."

"Cái gì?" Cao Cấm có chút không nghe hiểu, anh đứng dậy khỏi ghế nhìn Lận Hiểu Thần, trong khoảng thời gian này dường như cô gầy đi không ít.

Có phải vì anh vẫn luôn ở bệnh viện cho nên cô lo lắng, lúc này mới gầy đi hay không?"
 
Chương 394: Phiên ngoại - Chuyển nghề 1


Cho dù béo gầy, người vẫn luôn coi bộ đội thành sự nghiệp cả đời vậy mà muốn chuyển nghề với anh, chuyện này khiến Cao Cấm cho rằng mình nghe nhầm.

Nhưng không ngờ tới Lận Hiểu Thần đột nhiên nhìn chằm chằm anh, sau đó vươn tay tát anh mấy cái.

?

"Đã xảy ra chuyện gì thế?" Anh bị đánh có chút không hiểu được, mình còn đang bị thương đấy, trong tình huống thông thường Lận Hiểu Thần sẽ không phạm loại sai lầm này.

"Tôi mang thai, chuyển nghề dưỡng thai." Binh chủng bọn họ rất đặc biệt, cho nên nếu lúc này đi tham gia hành động quả thực là hại người, cho nên cô không thể không xin chuyển nghề.

"Em nói cái gì, lặp lại lần nữa?" Cao Cấm mở to mắt nhìn, anh chưa từng ngờ tới hạnh phúc đến quá đột ngột như thế.

"Tôi mang thai, cho nên phải dưỡng thai." Sau khi nói xong thì bị Cao Cấm ôm lấy, vốn định đánh anh, nhưng nghĩ lại anh đang bị thương nên thôi.

"Hiểu Thần, Hiểu Thần, gả cho anh được không?”

"Cậu, tôi không gả cho cậu thì gả cho ai?"

"Ừm, chúng ta lập tức kết hôn." Thật ra Cao Cấm không thèm để ý tất cả mọi chuyện, anh mạo hiểm nguy hiểm tới tính mạng, sống bên cạnh cô như vậy hoàn toàn là vì thật sự thích cô, còn tưởng rằng cần thêm mấy năm nữa mới thông suốt.

Hơn nữa mình làm chuyện đó với cô như vậy chỉ sợ cô sẽ không để ý tới anh, nhưng không ngờ tới đột nhiên mang thai.

Cô không có ý phá đứa bé mà nói với anh, anh cảm thấy cô vẫn luôn tôn trọng mình.

Đương nhiên cũng vui vẻ ngoài ý muốn, bởi vì cuối cùng cũng tu thành chính quả.

"Kết hôn hai năm, đợi đứa bé lớn nếu anh không thích thì ly hôn."

Hả?

Những lời này có chút không đúng, cái gì mà đợi đứa bé lớn thì ly hôn?

Anh cau mày nói: "Vì sao phải ly hôn?"

Lận Hiểu Thần nói:

"Tình hình của hai chúng ta lúc ấy thế nào không phải là cậu không biết, căn bản không có tình cảm nam nữ, cho nên..."

Làm ra đứa bé cũng là hành động bất đắc dĩ.

Nhưng nghĩ tới nhà họ Cao vẫn luôn ngóng trông hai bọn họ kết hôn, cho nên muốn sinh đứa con này.

Ít nhất đây là con cháu nhà họ Cao, bọn họ vui vẻ nhận là được.

Xem ý Cao Cấm là muốn, vậy sinh đi, nhân lúc bây giờ sinh một đứa là xong.

Nếu đã xảy ra chuyện này thì cô không muốn trở về bên bộ đội nữa, dù sao chỗ đó cũng có nhiều người có thể bảo vệ một phương an bình.

Cao Cấm suýt nữa bị cô làm cho tức chết, nói:

"Nói cho em biết một chuyện, thật ra loại chuyện này anh có thể làm giả một chút, căn bản không cần làm thật."

"Cái gì?" Không phải có giám sát sao?

"Anh chỉ can đắp chăn lên, ở dưới làm gì cũng không thể nhìn ra được."

"," Chuyện này đúng là không sai, lần cuối cùng anh làm như vậy.

Sau đó hai người giữ thể lực, lúc này mới xem như hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng mà lúc đó đầu óc cô cương cứng, không có thời gian nghĩ nhiều.

"Cho nên, em cho rằng vì sao anh làm thật?"

".. Cao Cấm, tên khốn nạn này, chiếm tiện nghi còn dám chiếm tiện nghi của đại tỷ mình." Lận Hiểu Thần tức tới mức giơ chân đá anh. Mà Cao Cấm vẫn không nhúc nhích đứng đó để mặc cô đánh, cuối cùng nói: "Em không hỏi nguyên nhân sao?”

Đúng vậy, cô còn chưa hỏi nguyên nhân.

"Vì sao anh lại làm như thế?"

"Bởi vì, con mẹ nó rất nhiều năm trước anh đã muốn làm vậy với em, nhưng mà em vẫn luôn làm như không thấy. Lúc đó anh bị ép không còn cách nào, cũng biết chỉ cần mình ôm lấy em sẽ không chịu nổi. Giả vờ ngay từ đầu còn không bằng làm thật ngay từ đầu, hiện giờ em đã biết nguyên nhân chưa?”

Cao Cấm vừa nói vừa ép cô tới tường, sau đó vươn tay chạm vào tường không cho cô rời đi.

Lượng tin tức này hơi lớn, Lận Hiểu Thần thật sự sợ ngây người.
 
Chương 395: Phiên ngoại - Chuyển nghề 2


Tuy trước đây treo cao tên tuổi bạn gái của Cao Cấm, nhưng mà trong lén lút hai người vẫn là anh em.

Nhiều năm như thế, cô vẫn luôn coi Cao Cấm là người anh em của mình, đều không ngờ tới một lần ngoài ý muốn lại kết hôn với anh, làm vợ của anh.

Đột nhiên tiểu đệ của cô nói cho cô biết, thật ra đối phương muốn làm như thế từ nhiều năm trước.

Sau đó ý đã quá rõ ràng, anh thích cô.

Nhưng mà vì sao trước đây không nói.

Đúng rồi có nói, nhưng mà cô không để ý, cho rằng anh đang nói đùa.

Vậy bây giờ phải làm sao bây giờ, nên trách người đàn ông này chiếm tiện nghi của mình, hay là trách đại tỷ như mình quá ngốc đến bây giờ mới biết được ý nghĩ của anh.

Hay là, trách lúc trước vì sao cứu anh.

Tóm lại, trong lòng cô có chút loạn.

Đột nhiên cằm cô được nâng lên, Cao Cấm nói:

"Nếu không em cho rằng, vì sao anh vẫn luôn đi theo bên cạnh em. Cho dù là xuống núi đao biển lửa anh đều không lùi bước, còn nữa, em nghĩ rằng anh là người rất yêu nước à?"

Không phải, Cao Cấm không phải là người như thế.

Dường như tam quan của anh hơi vặn vẹo, cho nên lúc trước khi anh đi theo mình thi trường quân đội Lận Hiểu Thần còn cảm thấy kỳ lạ.

Hiện giờ nghĩ lại đều hiểu rõ, anh thật sự không cần phải thi trường quân đội gì, cũng không cần tham gia bộ đội đặc biệt gi hoàn toàn là vì cô.

Cô muốn đi, cô muốn đuổi theo bóng dáng của cha, sau đó anh đuổi theo cô?

Chỉ trong nháy mắt gương mặt đỏ bừng lên, cho dù là khi làm chuyện đó với anh tim của cô cũng không đập nhanh như vậy.

Lần đầu tiên đụng tới chuyện tình cảm cô căn bản có chút tâm phiền ý loạn, không khỏi nói lắp:

"Chuyện này, cậu, cậu chưa bao giờ nói."

"Anh mà nói em chắc chắn sẽ chạy rất xa, sau đó luôn không để ý tới anh."

"Tôi..." Dường như lúc trước khi mình không suy nghĩ chuyện này thì không tệ như vậy.

Nhưng hiện giờ có con, cho nên cô mới không thể trốn tránh, sau đó không thể hiểu được có thêm một người thích mình?

"Anh biết trong lúc nhất thời em không tiếp nhận được, nhưng sau này có thể chậm rãi suy nghĩ cẩn thận, hiện giờ chúng ta phải chuẩn bị hôn lễ." Lúc này Cao Cấm không muốn nghe ý kiến của Lận Hiểu Thần.

Cần phải kết hôn trước, còn phải làm nhanh chóng nếu không bụng sẽ to hơn.

Nhưng mà Lận Hiểu Thần còn không thể bị mệt, nên mọi chuyện phải do anh làm.

"Hôm nay tôi tới nói với cậu một tiếng, hôn lễ tôi tự mình chuẩn bị được, vết thương của cậu còn chưa khôi phục hoàn toàn, sau này cũng không thể mệt nhọc."

"Không thể mệt nhọc là chỉ không thể huấn luyện trong bộ đội, anh vẫn là người bình thường, ít nhất có thể làm tốt công việc này."

Cao Cấm không đợi Lận Hiểu Thần nói gì nữa, lập tức nói: "Hiện giờ em mới là người cần được nghỉ ngơi."

Không nghe ý tưởng gì của Lan Hiểu Thần, anh trực tiếp xử lý xuất viện, sau đó gọi cha mẹ mình ở nước ngoài trở vê.

Khi anh bị thương cũng không kinh động bọn họ, nhưng kết hôn thì khác, cần bọn họ biết cộng thêm nhìn con dâu vào cửa.

Sau đó chính là đi cầu hôn, vốn cho rằng của nhà họ Lận rất khó tiến vào, nhưng không ngờ tới Lận Hiểu Thần đã sớm nói với mẹ chuyện này.

Mẹ cô là doanh nhân rất lợi hại, cho nên không giống người phụ nữ khác vì hạnh phúc của con gái mà bắt cô phá đứa bé, đồng ý cho cô sinh đứa bé này ra.

Nhưng mà có lẽ không ngờ tới cô sẽ kết hôn, còn nói nếu đứa bé sinh ra không có người chăm sóc thì để nhà họ Lận chăm.

Chỉ có điều không ngờ tới bên này mới quyết định đứa nhỏ này có nên theo họ Lận hay không, thì cha đứa bé tới.

Thật ra mọi người cũng coi như quen thuộc Cao Cấm, dù sao đã tới nhà bọn họ mấy lần, nhưng không ngờ tới anh là cha đứa bé.

Bởi vì con gái chưa từng nói cô và người đàn ông này có giao thoa gì, chi nói là bạn.

Hơn nữa Lận Xuyên cũng cảm thấy người đàn ông này không có kiên cường chính trực gì, nên không nhìn trúng.

Nhưng mà người ta có năng lực, còn bị thương vì nhiệm vụ, quan trọng nhất là cứu con gái mình, ông cũng không thể lấy lý do gì không đồng ý.

Nếu người đã tới cửa, vậy thì kết hôn đi.

Nhưng mà Lận Xuyên vẫn không vui, dù sao quân nhân bọn họ lấy nhiệm vụ là chủ, cuộc sống cá nhân vốn không nên tùy ý như thế.

Cho dù hiện giờ hai người đều chuyển nghề, nhưng ông vẫn phải nói.

Vì thế thấy người thì ông gọi thẳng vào phòng làm việc, đầu tiên là răn dạy.
 
Chương 396: Phiên ngoại - Chuyển nghề 3 [Kết thúc]


Nhưng mà không ngờ tới tên nhóc này nói bọn họ có con là ngoài ý muốn, sau đó nói khi làm nhiệm vụ cần thiết phải làm như vậy.

"Cháu không muốn lưu lại bóng ma gì đó cho Hiểu Thần, ít nhất cháu... Và cô ấy tương đối quen thuộc."

Sau khi Cao Cấm nói xong Lận Xuyên thực sự không biết nên nói gì.

Chỉ một lát sau con gái tiến vào, gương mặt ông âm trầm hỏi:

"Lan Hiểu Thần, chẳng lễ lúc ấy con không biết dùng thuốc tránh thai sao?"

Đâu cần phải khiến mình phải chuyển nghề.

Gương mặt Lận Hiểu Thần đỏ bừng, sau đó thở dài nói:

"Lúc ấy bận, con quên mất. Sau đó anh ấy lại vào viện, mỗi ngày con đều phải chạy hai đầu, cuối cùng khi biết đã muộn."

Chỉ riêng sắp xếp những cô gái giải cứu ra được đã mất nửa tháng, bọn họ rất thảm, sao cô nghĩ đến loại chuyện này?

Hơn nữa khi đó điều kiện cũng không cho phép, sao bộ đội có người chuẩn bị loại thuốc này.

Với lại không có ai nhắc nhở cô, cho nên trúng thâu một cách khó hiểu như thế.

"Là lỗi của cháu."

Cao Cấm lập tức nói:

"Cháu nên để tâm một chút."

"Chuyện này đâu liên quan tới anh?"

Lận Hiểu Thần nói:

"Là em quá qua loa."

"Được rồi, hai người đi ra ngoài đi."

Lận Xuyên cảm thấy đau đầu không muốn hỏi lại, dù sao người nào cũng có trách nhiệm, cũng không phạt được ai.

Bây giờ bọn họ cũng nguyện ý chịu trách nhiệm, vậy như lời vợ ông nói đi một bước xem một bước vậy.

Có một số người trước khi kết hôn không có tình cảm, có lẽ sau khi kết hôn sẽ có?

Nhưng mà bọn họ đâu biết rằng, con gái tình cảm tới muộn muốn cô yêu say đắm gần như là chuyện không có khả năng, chỉ có thể là nước ấm nấu ếch xanh.

Cũng may Cao Cấm là bể nước ấm kia, chậm rãi nấu chín con ếch.

Khi kết hôn nhà họ Lận quyết định làm đơn giản, nhà họ Cao chuẩn bị hơn nửa.

Hai nhà đều không thương lượng thông, vì thế bên nhà họ Lận làm đơn giản, dù sao cô chuyển nghề đơn vị làm việc cũng rất chính quy, không thể quá xa xỈ.

Mà nhà họ Cao lăn lộn trong giới giải trí, người cũng nổi tiếng.

Hơn nữa mấy năm nay bọn họ công khai quan hệ, cho nên phải làm lớn hôn lễ của con trai.

Cho nên khi Lận Hiểu Thần gả đi rất giản dị, sau khi rời khỏi nhà tới nhà trai thì phong cách lập tức khác biệt.

Cũng may cô coi như xuất thân cao, cũng không bị khí thế chèn ép, mọi chuyện làm rất tốt.

Hơn nữa thể chất của cô luôn không tệ, cho dù hôn lễ hơi mệt một chút cũng không khiến cô quá mệt nhọc.

Nhưng mà Cao Cấm lo lắng, vẫn luôn tìm phương pháp để cô nghỉ ngơi.

Nhà họ Cao cũng biết trong bụng con dâu có cục cưng, khi giới thiệu luôn không khỏi lộ ra vui mừng, khiến đám người kết hôn muộn trong giới giải trí nghe người ta sắp làm ông nội bà nội xong thì vô cùng hâm mộ.

Nhưng mà hâm mộ thì có ích lợi gì, con trai của bọn họ còn chưa lớn, mà cháu nội người ta đã ở trong bụng.

Cuối cùng, hôn lễ xem như chống đỡ qua.

Sau khi kết hôn ngày thứ năm hai bọn họ cùng được sắp xếp vào khoa trinh sát hình sự của cục công an thành phố, công việc tương đối nhẹ nhàng, ít nhất không cần huấn luyện cả ngày.

Dù sao một người bị thương một người mang thai, sau khi tới trong đội mọi người cũng chiếu cố hai bọn họ.

Lận Hiểu Thần là người cuồng công việc, vẫn luôn bị nhà họ Cao thúc giục nên nghỉ ngơi, khi thấy các ngày sinh dự tính đã rất gần lúc này mới xem như về nhà thu dọn một chút trực tiếp nằm viện.

Không ở bệnh viện không được, đều đã sắp xếp may ngày.

Cao Cấm rất khẩn trương, anh không kiên trì đợi đến khi vợ sinh thì tới chăm cô, mà theo cô xin nghỉ ở lại bệnh viện.

Lúc này Lận Hiểu Thần cũng coi như hiểu được, thật ra công việc của tiểu đệ này hoàn toàn chỉ là kiếm ăn, anh không thiếu tiền, không cần phải nỗ lực phấn đấu, trung tâm của anh chỉ có cô mà thôi.

Một người như thế, cho dù khuyên thế nào, đều không thể khiến anh đi phục vụ vì nhân dân.

Thôi, mình coi như nhặt được bảo bối vậy.

Người phụ nữ khác muốn tìm được người đàn ông như thế đều không có, mình đụng phải không phải là nhặt được bảo vật thì là gì?

Trải qua lăn lộn một thời gian, cô bình an sinh ra một đứa con gái.

Bởi vì công việc bận rộn, cho nên con gái do mẹ Cao ôm đi chăm sóc.

Bà ấy là một ảnh hậu ôm đứa bé đi theo đúng là cưng chiều đủ kiểu, thậm chí dẫn theo đứa bé tham gia các tiết mục.

Tuy con gái được ảnh hậu chăm sóc lớn, nhưng bản chất tính tình có chút giống người nhà họ Lận.

Đúng vậy, chính là giống mẹ cô bé, rất hoang dã.

Khi tham gia tiết mục sinh tồn, bà nội dẫn theo cháu gái vốn muốn khoe khoang một chút, kết quả không ngờ tới lại được cháu gái năm sáu tuổi chiếu cố, mà con gái Cao Cấm nhân cơ hội này trực tiếp xuất đạo, sau đó không lâu trở thành sao nhí có fan nửa bầu trời.

Mà anh, vẫn luôn có quan hệ rất ổn định với vợ Lan Hiểu Thần.

Dù sao hai người đã ở bên nhau nhiều năm, chuyện này muốn thay đổi cũng khó.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top